SQLite format 3@ z<z- ~`D~~`i%!indexverses_indexversesCREATE UNIQUE INDEX verses_index on "verses" (book_number, chapter, verse)wItableversesversesCREATE TABLE "verses" ("book_number" NUMERIC, "chapter" NUMERIC, "verse" NUMERIC, "text" TEXT){UtablebooksbooksCREATE TABLE "books" ("book_color" TEXT, "book_number" NUMERIC, "short_name" TEXT, "long_name" TEXT)=_tableinfoinfoCREATE TABLE info (name TEXT, value TEXT) 8oX8/!chapter_string_psthánh thi'right_to_leftfalse)strong_numbersfalse/russian_numberingfalse languagevi)chapter_stringChương2#UdescriptionLời Chúa Cho Mọi Người, 2012 AwQ{X9~~~~~t~Q~-~}}}}}k}F}%|||||`|8|{{{{w{N{"zzzzztz^zGzzyyyyy^y>yxxxxxmxNx.x wwwwwqwQA)#ff7c80KhKhải Huyền@##00ff00GđThư Giuđa?%#00ff003GaThư 3 Gioan>%#00ff002GaThư 2 Gioan=%#00ff001GaThư 1 Gioan<)#00ff002PrThư 2 Phêrô;)#00ff001PrThư 1 Phêrô:)#00ff00GcThư Giacôbê9'#ffff00DtThư Do Thái8)#ffff00PlmThư Philêmon7!#ffff00vTtThư Titô!6-#ffff00l2TmThư 2 Timôthê!5-#ffff00b1TmThư 1 Timôthê%45#ffff00X2TxThư 2 Thêxalônica%35#ffff00N1TxThư 1 Thêxalônica2)#ffff00DClThư Côlôxê 1-#ffff00:PlThư Philípphê0)#ffff000EpThư Êphêsô/##ffff00&GlThư Galát!.-#ffff002CrThư 2 Côrintô!--#ffff001CrThư 1 Côrintô,!#ffff00RmThư Rôma&+9#00ffffCvCông vụ Tông đồ*#ff6600GaGioan)#ff6600LcLuca(#ff6600MkMáccô'#ff6600MtMátthêu&&9#ffff99MlSách Tiên Tri Malaki(%;#ffff99DcrSách Tiên Tri Zacarya&$9#ffff99GaSách Tiên Tri Haggai*#A#ffff99XpSách Tiên Tri Sôphônya'";#ffff99KbSách Tiên Tri Habacuc%!7#ffff99NkSách Tiên tri Nahum$ 5#ffff99McSách Tiên Tri Mica%7#ffff99GnSách Tiên tri Yôna$5#ffff99rAmSách Tiên tri Amos%7#ffff99hGeSách Tiên Tri Yôel&9#ffff99^HsSách Tiên Tri Hôsê(;#ff9fb4TÐnSách Tiên Tri Ðaniel*?#ff9fb4JÊzSách Tiên Tri Êzêkiel##ff9fb46AcSách Ai Ca)?#ff9fb4,GrSách Tiên Tri Yêrêmya%7#ff9fb4"IsSách Tiên Tri Ysaya+#66ff99HcSách Diệu Ca#3#66ff99GvSách Giảng Viên!/#66ff99CnSách Cách Ngôn#3#66ff99TvSách Thánh Vịnh#66ff99YobSách Yob%#ffcc99EstSách Esther +#ffcc99NkmSách Nêhêmya!#ffcc99EzrSách Ezra"/#ffcc992SbSách Ký Sự II! -#ffcc991SbSách Ký Sự I /#ffcc99x2VSách Các Vua II -#ffcc99n1VSách Các Vua I +#ffcc99d2SmSách Samuel II )#ffcc99Z1SmSách Samuel I)#ffcc99PRSách Bà Ruth!1#ffcc99FTpSách Thẩm Phán%#ffcc99~8~2~,~&~ ~~~~~}}}}}}}}}}}}}}}}}}}}z}s}l}e}^}W}P}I}B};}4}-}&}}}} }|||||||||||||||||||~|w|p|i|b|[|T|M|F|?|8|1|*|#|||||{{{{{{{{{{{{(gJ#tU"d>N-~AfFh2{<S>k;v:~)[Gr#a@ {]8|UE~>}%| {xzlyJx-wvzuVt!srqupcoRnDm/lkzjpi`hOg$feVd+cubDa{`n_\^\]c\J[4Z4Y7XDWaVuUTSRQPONMZL(KJqIeHWGBF$EDaC5BpA@? >j=Uxx wCvvRuuPtbss\rqpp.on>mjlllkjjsii hygfffeecddWccbxay`__5^v]]z\][[FZZ5Y(XWWNVV UTSS R PP]OxONMLLKKJIImHGGKFF1EDDCBBlAA<@@y@?w>i>=+<<;_::I999%88s877L66u655744p433-22m2110//5..j--m,+d**2)D)(X(''&&K%$$#1"u! S#\Y,W5~qw f2; [ 3 V 69oCjRO Tuy nhiên các ngươi không được ăn thịt với mạng sống của nó, tức là máu.;Qq Mọi loài di động và có sự sống sẽ là lương thực cho các ngươi ; Ta ban cho các ngươi tất cả những thứ đó, cũng như đã ban cỏ xanh tươi.FP Mọi dã thú, mọi chim trời, mọi giống vật bò dưới đất, và mọi cá biển sẽ phải kinh hãi khiếp sợ các ngươi : chúng được trao vào tay các ngươi.+O S *Thiên Chúa ban phúc lành cho ông Nô-ê và các con ông, và Người phán với họ : Hãy sinh sôi nảy nở thật nhiều, cho đầy mặt đất.9Nm Bao lâu đất này còn, thì mùa gieo mùa gặt, trời lạnh và trời nóng, tiết hạ và tiết đông, ban ngày và ban đêm, sẽ không ngừng đắp đổi..MW *ĐỨC CHÚA ngửi mùi thơm ngon, và ĐỨC CHÚA tự nhủ : Ta sẽ không bao giờ nguyền rủa đất đai vì con người nữa. Lòng con người toan tính điều xấu từ khi còn trẻ, nhưng Ta sẽ không bao giờ còn sát hại mọi sinh vật như Ta đã làm !VL' Ông Nô-ê dựng một bàn thờ để kính ĐỨC CHÚA. Ông đã lấy một số trong các gia súc thanh sạch và các loài chim thanh sạch mà dâng làm lễ toàn thiêu trên bàn thờ.K} Mọi loài vật, mọi gia súc, mọi chim chóc, mọi vật bò dưới đất ra khỏi tàu, theo từng giống.pJ[ Ông Nô-ê ra khỏi tàu cùng với các con trai ông, vợ ông và vợ của các con trai ông.,IS Mọi loài vật ở với ngươi, tất cả những gì là xác phàm : chim chóc, gia súc, mọi giống vật bò dưới đất, ngươi hãy đưa chúng ra với ngươi ; chúng phải lúc nhúc trên mặt đất, phải sinh sôi nảy nở thật nhiều trên mặt đất.zHo Ngươi hãy ra khỏi tàu cùng với vợ ngươi, các con trai ngươi và vợ của các con trai ngươi.5Gg Thiên Chúa phán với ông Nô-ê rằng :JF Tháng hai, ngày hai mươi bảy tháng ấy, đất đã khô.WE)  Năm sáu trăm lẻ một đời ông Nô-ê, tháng giêng, ngày mồng một tháng ấy, nước đã khô ráo trên mặt đất. Ông Nô-ê dỡ mái tàu ra và thấy mặt đất đã khô ráo.zDo  Ông lại đợi thêm bảy ngày, rồi thả con bồ câu ra, nhưng nó không trở về với ông nữa.>Cw  Vào buổi chiều, con bồ câu trở về với ông, và kìa trong mỏ nó có một nhành lá ô-liu tươi ! Ông Nô-ê biết là nước đã giảm trên mặt đất.cBA  Ông đợi thêm bảy ngày, rồi thả con bồ câu ra khỏi tàu một lần nữa.\A3  Nhưng con bồ câu không tìm được chỗ đậu chân, nên trở về tàu với ông, vì còn nước trên khắp mặt đất. Ông bèn giơ tay bắt lấy nó mà đưa vào trong tàu với ông.v@g Rồi từ trong tàu ông lại thả con bồ câu, để xem nước đã giảm trên mặt đất chưa.{?q và ông thả con quạ ra. Nó bay ra, lượn đi lượn lại cho đến khi nước khô trên mặt đất.Y>- Hết bốn mươi ngày, ông Nô-ê mở cửa sổ ông đã làm trên tàu, = Nước tiếp tục xuống cho đến tháng mười ; và ngày mồng một tháng mười, các đỉnh núi xuất hiện.j<O Vào tháng bảy, ngày mười bảy tháng ấy, tàu đậu lại trên vùng núi A-ra-rát.o;Y Nước từ từ rút khỏi mặt đất ; hết một trăm năm mươi ngày thì nước xuống.i:M Các mạch nước của vực thẳm và các cống trời đóng lại ; trời tạnh mưa.69 i Thiên Chúa nhớ đến ông Nô-ê, mọi thú vật và mọi gia súc ở trong tàu với ông. Thiên Chúa cho gió thổi ngang qua đất, và nước hạ xuống.T8# Nước dâng lên trên mặt đất suốt một trăm năm mươi ngày.7 ĐỨC CHÚA xoá bỏ mọi loài có trên mặt đất, từ con người cho đến gia súc, giống vật bò dưới đất và chim trời ; chúng bị xoá bỏ khỏi mặt đất, chỉ còn lại ông Nô-ê và những gì ở trong tàu với ông.d6C Mọi loài có sinh khí trong lỗ mũi, mọi loài ở trên cạn đều chết hết.-5U Mỗi xác phàm di động trên mặt đất đều tắt thở : chim chóc, gia súc, thú vật, mọi vật lúc nhúc trên mặt đất, và mọi người.W4) Nước dâng lên cao hơn núi bảy thước khiến núi bị phủ lấp.3 Nước dâng lên ngày càng nhiều trên mặt đất, và mọi núi cao khắp nơi dưới gầm trời đều bị phủ lấp.m2U Nước dâng và tăng thêm nhiều trên mặt đất, và tàu lênh đênh trên mặt nước.15 Cơn hồng thuỷ kéo dài bốn mươi ngày trên mặt đất. Nước tăng thêm và nâng tàu lên, khiến tàu ở cao hơn mặt đất.K0 Chúng đi vào, một đực một cái thuộc mọi xác phàm ; chúng đi vào, theo nhưThiên Chúa đã truyền cho ông Nô-ê. Rồi ĐỨC CHÚA đóng cửa lại sau khi ông vào.u/e Chúng đến với ông Nô-ê trên tàu, cứ từng đôi một, thuộc mọi xác phàm có sinh khí.. cũng như mọi loài vật, mọi loài gia súc, mọi loài vật bò dưới đất, mọi loài chim chóc, mọi vật có cánh.3-a  Chính ngày đó, ông Nô-ê vào tàu với các con trai ông là Sêm, Kham, Gia-phét, cùng với họ có vợ ông và ba người vợ của các con trai ông,I,  Mưa đổ xuống đất bốn mươi ngày bốn mươi đêm.R+  Năm sáu trăm đời ông Nô-ê, tháng hai, ngày mười bảy tháng ấy, vào ngày đó, tất cả các mạch nước của vực thẳm vĩ đại bật tung, các cống trời mở toang.I*  Bảy ngày sau, nước hồng thuỷ tràn trên mặt đất.)  cứ từng đôi, đực và cái, đến với ông Nô-ê mà vào tàu, như Thiên Chúa đã truyền cho ông Nô-ê.(' Trong các loài vật thanh sạch và các loài vật không thanh sạch, trong các loài chim và mọi loài vật bò dưới đất,' Để tránh nước hồng thuỷ, ông Nô-ê vào tàu cùng với các con trai ông, vợ ông và vợ của các con trai ông.}&u Ông Nô-ê được sáu trăm tuổi khi hồng thuỷ, nghĩa là nước lụt, xảy đến trên mặt đất.@%} Ông Nô-ê làm đúng như ĐỨC CHÚA đã truyền.:$o Vì bảy ngày nữa Ta sẽ đổ mưa xuống đất trong vòng bốn mươi ngày bốn mươi đêm, và Ta sẽ xoá bỏ khỏi mặt đất mọi loài Ta đã làm ra.#y trong các loài chim trời cũng lấy bảy đôi, trống và mái, để giữ giống trên khắp mặt đất.C" Trong mọi loài vật thanh sạch, ngươi sẽ lấy bảy đôi, con đực và con cái, còn trong các loài vật không thanh sạch, thì một đôi, con đực và con cái,C!  ĐỨC CHÚA phán bảo ông Nô-ê : Ngươi hãy vào tàu, ngươi và cả nhà ngươi, vì Ta chỉ thấy ngươi là người công chính trước nhan Ta trong thế hệ này.f G Ông Nô-ê đã làm như vậy ; ông làm đúng như Thiên Chúa đã truyền cho ông.% Phần ngươi, hãy lấy mọi thứ ăn được và tích trữ cho mình ; đó sẽ là lương thực của ngươi và của chúng.:o Trong mỗi loại chim, mỗi loại gia súc, mỗi loại vật bò dưới đất, mỗi loại một đôi sẽ đến với ngươi, để ngươi giữ cho chúng sống.G Trong mọi sinh vật, mọi xác phàm, ngươi sẽ đưa vào tàu mỗi loại một đôi, để giữ cho chúng sống với ngươi ; phải có một con đực và một con cái.8k Nhưng Ta sẽ lập giao ước của Ta với ngươi ; ngươi hãy vào tàu, ngươi cùng với các con trai ngươi, vợ ngươi và vợ của các con trai ngươi.Y- Phần Ta, Ta sắp cho hồng thuỷ, nghĩa là nước lụt, xuống trên đất, để tiêu diệt mọi xác phàm có sinh khí dưới gầm trời ; mọi loài trên mặt đất sẽ tắt thở.^7 Ngươi sẽ làm một cái mui che tàu, và đặt mui cách phía trên tàu nửa thước. Cửa tàu, ngươi sẽ đặt ở bên hông ; ngươi sẽ làm tầng dưới, tầng giữa rồi tầng trên.'I Ngươi sẽ làm tàu thế này : chiều dài một trăm năm mươi thước, chiều rộng hai mươi lăm thước, chiều cao mười lăm thước.,S Ngươi hãy làm cho mình một chiếc tàu bằng gỗ bách. Ngươi sẽ làm tàu có những ngăn và lấy nhựa đen mà trám cả trong lẫn ngoài.W)  Thiên Chúa phán với ông Nô-ê : Ta đã quyết định giờ tận số của mọi xác phàm, vì tại chúng mà đất đầy bạo lực : này Ta sắp tiêu diệt chúng cùng với đất.  Thiên Chúa nhìn đất và thấy nó đã ra hư hỏng, vì mọi xác phàm đã theo nếp sống hư hỏng trên mặt đất.U%  Đất đã ra hư hỏng trước nhan Thiên Chúa và đầy bạo lực.C  Ông Nô-ê sinh ba con trai là Sêm, Kham và Gia-phét.'I  Đây là gia đình ông Nô-ê : Ông Nô-ê là người công chính, hoàn hảo giữa những người đồng thời, và ông đi với Thiên Chúa.>y Nhưng ông Nô-ê được đẹp lòng ĐỨC CHÚA.jO ĐỨC CHÚA phán : Ta sẽ xoá bỏ khỏi mặt đất con người mà Ta đã sáng tạo, từ con người cho đến gia súc, giống vật bò dưới đất và chim trời, Ta hối hận vì đã làm ra chúng.zo ĐỨC CHÚA hối hận vì đã làm ra con người trên mặt đất, và Người buồn rầu trong lòng.1] *ĐỨC CHÚA thấy rằng trên mặt đất sự gian ác của con người quả là nhiều, và suốt ngày lòng nó chỉ toan tính những ý định xấu.6g Có những người khổng lồ trên mặt đất vào thời bấy giờ và cả sau đó nữa, khi các con trai Thiên Chúa đi lại với con gái loài người, và các cô này sinh cho họ những người con. Đó là những anh hùng thuở xưa, những người có tên tuổi.K  ĐỨC CHÚA phán : Thần khí của Ta sẽ không ở lại mãi mãi trong con người, vì con người chỉ là xác phàm, tuổi đời của nó sẽ là một trăm hai mươi năm.  thì các con trai Thiên Chúa thấy con gái loài người xinh đẹp ; những cô họ ưng ý thì họ lấy làm vợ.m  W *Vậy khi loài người bắt đầu thêm đông trên mặt đất, và sinh ra những con gái,[ 1  Khi ông Nô-ê được năm trăm tuổi, thì sinh ra Sêm, Kham và Gia-phét.j O Tổng cộng ông La-méc sống được bảy trăm bảy mươi bảy năm, rồi qua đời.wi Sau khi sinh ông Nô-ê, ông La-méc sống năm trăm chín mươi lăm năm và sinh ra con trai con gái.jO Ông đặt tên cho con là Nô-ê ; ông nói : Khi tay chúng ta phải làm lụng cực nhọc, thì trẻ này sẽ đem lại cho chúng ta niềm an ủi phát xuất từ đất đai ĐỨC CHÚA đã nguyền rủa.sa Khi ông La-méc sống được một trăm tám mươi hai tuổi, thì sinh ra một người con trai.r_ *Tổng cộng ông Mơ-thu-se-lác sống được chín trăm sáu mươi chín năm, rồi qua đời.zo Sau khi sinh La-méc, ông Mơ-thu-se-lác sống bảy trăm tám mươi hai năm và sinh ra con trai con gái.eE Khi ông Mơ-thu-se-lác được một trăm tám mươi bảy tuổi, thì sinh ra La-méceE Sau khi đi với Thiên Chúa, ông không còn nữa, vì Thiên Chúa đã đem ông đi.U% Tổng cộng ông Kha-nốc sống được ba trăm sáu mươi lăm năm.ym Sau khi sinh Mơ-thu-se-lác, ông Kha-nốc đi với Thiên Chúa ba trăm năm và sinh ra con trai con gái.[1 Khi ông Kha-nốc được sáu mươi lăm tuổi, thì sinh ra Mơ-thu-se-lác.h~K Tổng cộng ông Gie-rét sống được chín trăm sáu mươi hai năm, rồi qua đời.d}C Sau khi sinh Kha-nốc, ông Gie-rét sống tám trăm năm và sinh ra con trai con gái._|9 Khi ông Gie-rét được một trăm sáu mươi hai tuổi, thì sinh ra Kha-nốc.n{W Tổng cộng ông Ma-ha-lan-ên sống được tám trăm chín mươi lăm năm, rồi qua đời.rz_ Sau khi sinh Gie-rét, ông Ma-ha-lan-ên sống tám trăm ba mươi năm và sinh ra con trai con gái.Xy+ Khi ông Ma-ha-lan-ên được sáu mươi lăm tuổi, thì sinh ra Gie-rét._x9 Tổng cộng ông Kê-nan sống được chín trăm mười năm, rồi qua đời.twc  Sau khi sinh Ma-ha-lan-ên, ông Kê-nan sống tám trăm bốn mươi năm và sinh ra con trai con gái.Sv!  Khi ông Kê-nan được bảy mươi tuổi, thì sinh ra Ma-ha-lan-ên.au=  Tổng cộng ông E-nốt sống được chín trăm lẻ năm năm, rồi qua đời.mtU  Sau khi sinh Kê-nan, ông E-nốt sống támtrăm mười lăm năm và sinh ra con trai con gái.Ms  Khi ông E-nốt được chín mươi tuổi, thì sinh ra Kê-nan.ar= Tổng cộng ông Sết sống được chín trăm mười hai năm, rồi qua đời.jqO Sau khi sinh E-nốt, ông Sết sống tám trăm lẻ bảy năm và sinh ra con trai con gái.Tp# Khi ông Sết được một trăm lẻ năm tuổi, thì sinh ra E-nốt.`o; Tổng cộng ông A-đam sống được chín trăm ba mươi năm, rồi qua đời.cnA Sau khi sinh ông Sết, ông A-đam sống tám trăm năm và sinh ra con trai con gái..mW Khi ông A-đam được một trăm ba mươi tuổi, thì ông sinh ra một người con trai giống như ông, theo hình ảnh ông, và đặt tên là Sết. l; Chúa sáng tạo con người có nam có nữ, Chúa ban phúc lành cho họ và đặt tên cho họ là người, ngày họ được sáng tạo. k  Đây là gia phả ông A-đam : Ngày Thiên Chúa sáng tạo con người, Chúa làm ra con người giống như Thiên Chúa.j) Ông Sết cũng sinh được một con trai và đặt tên là E-nốt. Bấy giờ, người ta bắt đầu kêu cầu danh ĐỨC CHÚA.Wi) Ông A-đam lại ăn ở với vợ. Bà sinh một con trai và đặt tên là Sết ; bà nói : Thiên Chúa đã sắp đặt cho tôi một dòng dõi khác thay cho A-ben, vì Ca-in đã giết nó.bh? Ca-in sẽ được báo thù gấp bảy, nhưng La-méc thì gấp bảy mươi bảy ! g Ông La-méc nói với các bà vợ : A-đa và Xi-la, hãy nghe tiếng ta ! Thê thiếp của La-méc, hãy lắng tai nghe lời ta ! Vì một vết thương, ta đã giết một người, vì một chút sây sát, ta đã giết một đứa trẻ.f' Còn bà Xi-la thì sinh Tu-van Ca-in ; ông này là ông tổ các người thợ rèn đồng và sắt. Em gái Tu-van Ca-in là Na-a-ma.geI Em ông này tên là Giu-van ; ông này là ông tổ các người chơi đàn thổi sáo.gdI Bà A-đa sinh Gia-van ; ông này là ông tổ các người ở lều và nuôi súc vật.Xc+ La-méc lấy hai vợ, một bà tên là A-đa, bà thứ hai tên là Xi-la.b} Kha-nốc sinh I-rát ; I-rát sinh Mơ-khu-gia-ên ; Mơ-khu-gia-ên sinh Mơ-thu-sa-ên ; Mơ-thu-sa-ên sinh La-méc.)aM *Ông Ca-in ăn ở với vợ. Bà thụ thai và sinh ra Kha-nốc. Ông xây một thành, và lấy tên con mình là Kha-nốc mà đặt cho thành ấy.j`O Ông Ca-in đi xa khuất mặt ĐỨC CHÚA và ở tại xứ Nốt, về phía đông Ê-đen.K_ ĐỨC CHÚA phán với ông : Không đâu ! Bất cứ ai giết Ca-in sẽ bị trả thù gấp bảy. ĐỨC CHÚA ghi dấu trên Ca-in, để bất cứ ai gặp ông khỏi giết ông.f^G Đây, hôm nay Ngài xua đuổi con khỏi mặt đất. Con sẽ phải trốn tránh để khỏi giáp mặt Ngài, sẽ phải lang thang phiêu bạt trên mặt đất, và bất cứ ai gặp con sẽ giết con.i]M  Ca-in thưa với ĐỨC CHÚA : Hình phạt dành cho con quá nặng không thể mang nổi. \;  Ngươi có canh tác đất đai, nó cũng không còn cho ngươi hoa màu của nó nữa. Ngươi sẽ lang thang phiêu bạt trên mặt đất.[  Giờ đây ngươi bị nguyền rủa bởi chính đất đã từng há miệng hút lấy máu em ngươi, do tay ngươi đổ ra.Z  ĐỨC CHÚA phán : Ngươi đã làm gì vậy ? Từ dưới đất, tiếng máu của em ngươi đang kêu lên Ta !Y  ĐỨC CHÚA phán với Ca-in : A-ben em ngươi đâu rồi ? Ca-in thưa : Con không biết. Con là người giữ em con hay sao ?+XQ Ca-in nói với em là A-ben : Chúng mình ra ngoài đồng đi ! Và khi hai người đang ở ngoài đồng thì Ca-in xông đến giết A-ben, em mình.~Ww Nếu ngươi hành động tốt, có phải là ngươi sẽ ngẩng mặt lên không ? Nếu ngươi hành động không tốt, thì tội lỗi đang nằm phục ở cửa, nó thèm muốn ngươi ; nhưng ngươi phải chế ngự nó.qV] ĐỨC CHÚA phán với Ca-in : Tại sao ngươi giận dữ ? Tại sao ngươi sa sầm nét mặt ?{Uq nhưng Ca-in và lễ vật của ông thì Người không đoái nhìn. Ca-in giận lắm, sa sầm nét mặt.'TI A-ben cũng dâng những con đầu lòng của bầy chiên cùng với mỡ của chúng. ĐỨC CHÚA đoái nhìn đến A-ben và lễ vật của ông,oSY Sau một thời gian, Ca-in lấy hoa màu của đất đai làm lễ vật dâng lên ĐỨC CHÚA.yRm Bà lại sinh ra A-ben, em ông. A-ben làm nghề chăn chiên, còn Ca-in làm nghề cày cấy đất đai.Q 1 *Con người ăn ở với E-và, vợ mình. Bà thụ thai và sinh ra Ca-in. Bà nói : Nhờ ĐỨC CHÚA, tôi đã được một người.KP Người trục xuất con người, và ở phía đông vườn Ê-đen, Người đặt các Kê-ru-bim với lưỡi gươm sáng loé, để canh giữ đường đến cây trường sinh."O? ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa đuổi con người ra khỏi vườn Ê-đen để cày cấy đất đai, từ đó con người đã được lấy ra.N ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa nói : Này con người đã trở thành như một kẻ trong chúng ta, biết điều thiện điều ác. Bây giờ, đừng để nó giơ tay hái cả trái cây trường sinh mà ăn và được sống mãi.M ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa làm cho con người và vợ con người những chiếc áo bằng da và mặc cho họ.YL- Con người đặt tên cho vợ là E-và, vì bà là mẹ của chúng sinh.bK? Ngươi sẽ phải đổ mồ hôi trán mới có bánh ăn, cho đến khi trở về với đất, vì từ đất, ngươi đã được lấy ra. Ngươi là bụi đất, và sẽ trở về với bụi đất.`J; Đất đai sẽ trổ sinh gai góc cho ngươi, ngươi sẽ ăn cỏ ngoài đồng.HI Với con người, Chúa phán : Vì ngươi đã nghe lời vợ và ăn trái cây mà Ta đã truyền cho ngươi rằng : Ngươi đừng ăn,nên đất đai bị nguyền rủa vì ngươi ; ngươi sẽ phải cực nhọc mọi ngày trong đời ngươi, mới kiếm được miếng ăn từ đất mà ra.}Hu Với người đàn bà, Chúa phán : Ta sẽ làm cho ngươi phải cực nhọc thật nhiều khi thai nghén ; ngươi sẽ phải cực nhọc lúc sinh con. Ngươi sẽ thèm muốn chồng ngươi, và nó sẽ thống trị ngươi.LG Ta sẽ gây mối thù giữa mi và người đàn bà, giữa dòng giống mi và dòng giống người ấy ; dòng giống đó sẽ đánh vào đầu mi, và mi sẽ cắn vào gót nó. F *ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa phán với con rắn : Mi đã làm điều đó, nên mi đáng bị nguyền rủa nhất trong mọi loài súc vật và mọi loài dã thú. Mi phải bò bằng bụng, phải ăn bụi đất mọi ngày trong đời mi.(EK  ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa hỏi người đàn bà : Ngươi đã làm gì thế ? Người đàn bà thưa : Con rắn đã lừa dối con, nên con ăn.uDe  Con người thưa : Người đàn bà Ngài cho ở với con, đã cho con trái cây ấy, nên con ăn.5Ce  ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa hỏi : Ai đã cho ngươi biết là ngươi trần truồng ? Có phải ngươi đã ăn trái cây mà Ta đã cấm ngươi ăn không ?B  Con người thưa : Con nghe thấy tiếng Ngài trong vườn, con sợ hãi vì con trần truồng, nên con lẩn trốn.YA-  ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa gọi con người và hỏi : Ngươi ở đâu ?q@] Nghe thấy tiếng ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa đi dạo trong vườn lúc gió thổi trong ngày, con người và vợ mình trốn vào giữa cây cối trong vườn, để khỏi giáp mặt ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa.? Bấy giờ mắt hai người mở ra, và họ thấy mình trần truồng : họ mới kết lá vả làm khố che thân. > Người đàn bà thấy trái cây đó : ăn thì phải ngon, trông thì đẹp mắt, và đáng quý vì làm cho mình được tinh khôn. Bà liền hái trái cây mà ăn, rồi đưa cho cả chồng đang ở đó với mình ; ông cũng ăn.==u Nhưng Thiên Chúa biết ngày nào ông bà ăn trái cây đó, mắt ông bà sẽ mở ra, và ông bà sẽ nên như những vị thần biết điều thiện điều ác.O< Rắn nói với người đàn bà : Chẳng chết chóc gì đâu !";? Còn trái trên cây ở giữa vườn, Thiên Chúa đã bảo : Các ngươi không được ăn, không được động tới, kẻo phải chết.p:[ Người đàn bà nói với con rắn : Trái các cây trong vườn, thì chúng tôi được ăn.9 1 *Rắn là loài xảo quyệt nhất trong mọi giống vật ngoài đồng, mà ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa đã làm ra. Nó nói với người đàn bà : Có thật Thiên Chúa bảo : Các ngươi không được ăn hết mọi trái cây trong vườn không ?p8[ Con người và vợ mình, cả hai đều trần truồng mà không xấu hổ trước mặt nhau.7 Bởi thế, người đàn ông lìa cha mẹ mà gắn bó với vợ mình, và cả hai thành một xương một thịt.<6s Con người nói : Phen này, đây là xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi ! Nàng sẽ được gọi là đàn bà, vì đã được rút từ đàn ông ra.+5Q ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa lấy cái xương sườn đã rút từ con người ra, làm thành một người đàn bà và dẫn đến với con người.`4; ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa cho một giấc ngủ mê ập xuống trên con người, và con người thiếp đi. Rồi Chúa rút một cái xương sườn của con người ra, và lắp thịt thế vào.03[ Con người đặt tên cho mọi súc vật, mọi chim trời và mọi dã thú, nhưng con người không tìm được cho mình một trợ tá tương xứng.|2s ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa lấy đất nặn ra mọi dã thú, mọi chim trời, và dẫn đến với con người, xem con người gọi chúng là gì : hễ con người gọi mỗi sinh vật là gì, thì tên nó sẽ là thế.15 ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa phán : Con người ở một mình thì không tốt. Ta sẽ làm cho nó một trợ tá tương xứng với nó.00[ nhưng trái của cây cho biết điều thiện điều ác, thì ngươi không được ăn, vì ngày nào ngươi ăn, chắc chắn ngươi sẽ phải chết. / ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa truyền lệnh cho con người rằng : Hết mọi trái cây trong vườn, ngươi cứ ăn ;. ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa đem con người đặt vào vườn Ê-đen, để cày cấy và canh giữ đất đai.- Tên nhánh thứ ba là Tích-ra ; nhánh này chảy ở phía đông Át-sua. Còn nhánh thứ bốn là Êu-phơ-rát.\,3  Tên nhánh thứ hai là Ghi-khôn ; nhánh này bao quanh tất cả đất Cút.R+  vàng ở đất này tốt, tại đó có nhũ hương và đá ngọc.m*U  Tên nhánh thứ nhất là Pi-sôn, nó bao quanh tất cả đất Kha-vi-la là nơi có vàng ;l)S  Một con sông từ Ê-đen chảy ra tưới khu vườn, và từ đó chia thành bốn nhánh.^(7  ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa khiến từ đất mọc lên đủ mọi thứ cây trông thì đẹp, ăn thì ngon, với cây trường sinh ở giữa vườn, và cây cho biết điều thiện điều ác.#'A Rồi ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa trồng một vườn cây ở Ê-đen, về phía đông, và đặt vào đó con người do chính mình nặn ra.$&C ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa lấy bụi từ đất nặn ra con người, thổi sinh khí vào lỗ mũi, và con người trở nên một sinh vật._%9 Nhưng có một dòng nước từ đất trào lên và tưới khắp mặt đất.o$Y chưa có bụi cây ngoài đồng nào trên mặt đất, chưa có đám cỏ ngoài đồng nào mọc lên, vì ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa chưa cho mưa xuống đất và không có người để canh tác đất đai.# Đó là gốc tích trời đất khi được sáng tạo. *Ngày ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa làm ra đất và trời,7"i Thiên Chúa ban phúc lành cho ngày thứ bảy và thánh hoá ngày đó, vì ngày đó Người đã nghỉ, ngưng làm mọi công việc sáng tạo của Người.4!c Ngày thứ bảy, Thiên Chúa đã hoàn thành công việc Người làm. Khi làm xong mọi công việc củaNgười, ngày thứ bảy, Thiên Chúa nghỉ ngơi.Q   Thế là trời đất cùng với mọi thành phần đã hoàn tất.( M Thiên Chúa thấy mọi sự Người đã làm ra quả là rất tốt đẹp ! Qua một buổi chiều và một buổi sáng : đó là ngày thứ sáu.Q  Còn đối với mọi dã thú, chim trời và mọi vật bò dưới đất mà có sinh khí, thì Ta ban cho chúng mọi thứ cỏ xanh tươi để làm lương thực. Liền có như vậy.X - Thiên Chúa phán : Đây Ta ban cho các ngươi mọi thứ cỏ mang hạt giống trên khắp mặt đất, và mọi thứ cây có trái mang hạt giống, để làm lương thực cho các ngươi. ! Thiên Chúa ban phúc lành cho họ, và Thiên Chúa phán với họ : Hãy sinh sôi nảy nở thật nhiều, cho đầy mặt đất, và thống trị mặt đất. Hãy làm bá chủ cá biển, chim trời, và mọi giống vật bò trên mặt đất.B  Thiên Chúa sáng tạo con người theo hình ảnh mình, Thiên Chúa sáng tạo con người theo hình ảnh Thiên Chúa, Thiên Chúa sáng tạo con người có nam có nữ.  Thiên Chúa phán : Chúng ta hãy làm ra con người theo hình ảnh chúng ta, giống như chúng ta, để con người làm bá chủ cá biển, chim trời, gia súc, dã thú, tất cả mặt đất và mọi giống vật bò dưới đất.4 e Thiên Chúa làm ra dã thú tuỳ theo loại, gia súc tuỳ theo loại và loài bò sát dưới đất tuỳ theo loại. Thiên Chúa thấy thế là tốt đẹp.% G Thiên Chúa phán : Đất phải sinh ra các sinh vật tuỳ theo loại :gia súc, loài bò sát và dã thú tuỳ theo loại. Liền có như vậy.T % Qua một buổi chiều và một buổi sáng : đó là ngày thứ năm.- W Thiên Chúa chúc phúc cho chúng rằng : Hãy sinh sôi nảy nở thật nhiều, cho đầy biển ; và chim phải sinh sản cho nhiều trên mặt đất.k S Thiên Chúa sáng tạo các thuỷ quái khổng lồ, cùng mọi sinh vật vẫy vùng lúc nhúc dưới nước tuỳ theo loại, và mọi giống chim bay tuỳ theo loại. Thiên Chúa thấy thế là tốt đẹp.* Q Thiên Chúa phán : Nước phải sinh ra đầy dẫy những sinh vật lúc nhúc, và loài chim phải bay lượn trên mặt đất, dưới vòm trời.S # Qua một buổi chiều và một buổi sáng : đó là ngày thứ tư.   để điều khiển ngày và đêm, và để phân rẽ ánh sáng với bóng tối. Thiên Chúa thấy thế là tốt đẹp._ ; Thiên Chúa đặt các vầng sáng trên vòm trời để chiếu soi mặt đất,G  Thiên Chúa làm ra hai vầng sáng lớn : vầng sáng lớn hơn để điều khiển ngày, vầng sáng nhỏ hơn để điều khiển đêm ; Người cũng làm ra các ngôi sao.s c Đó sẽ là những vầng sáng trên vòm trời để chiếu soi mặt đất. Liền có như vậy.9 o Thiên Chúa phán : Phải có những vầng sáng trên vòm trời, để phân rẽ ngày với đêm, để làm dấu chỉ xác định các đại lễ, ngày và năm.R  ! Qua một buổi chiều và một buổi sáng : đó là ngày thứ ba.B   Đất trổ sinh thảo mộc, cỏ mang hạt giống tuỳ theo loại, và cây ra trái, trong trái có hạt giống tuỳ theo loại. Thiên Chúa thấy thế là tốt đẹp.U  ' Thiên Chúa phán : Đất phải sinh thảo mộc xanh tươi, cỏ mang hạt giống, và cây trên mặt đất có trái, ra trái tuỳ theo loại, trong có hạt giống. Liền có như vậy.   Thiên Chúa gọi chỗ cạn là đất, khối nước tụ lại là biển. Thiên Chúa thấy thế là tốt đẹp.   Thiên Chúa phán : Nước phía dưới trời phải tụ lại một nơi, để chỗ cạn lộ ra. Liền có như vậy.| u Thiên Chúa gọi vòm đó là trời. Qua một buổi chiều và một buổi sáng : đó là ngày thứ hai.  Thiên Chúa làm ra cái vòm đó và phân rẽ nước phía dưới vòm với nước phía trên. Liền có như vậy.z q Thiên Chúa phán : Phải có một cái vòm ở giữa khối nước, để phân rẽ nước với nước. ) Thiên Chúa gọi ánh sáng là ngày, bóng tối là đêm. Qua một buổi chiều và một buổi sáng : đó là ngày thứ nhất.o [ Thiên Chúa thấy rằng ánh sáng tốt đẹp. Thiên Chúa phân rẽ ánh sáng và bóng tối.J  Thiên Chúa phán : Phải có ánh sáng. Liền có ánh sáng. 7 Đất còn trống rỗng, chưa có hình dạng, bóng tối bao trùm vực thẳm, và thần khí Thiên Chúa bay lượn trên mặt nước.B  Lúc khởi đầu, Thiên Chúa sáng tạo trời đất. h~~Q}}`||7{\zzyxxwgvvv,uuntsssrrur qqppgpo]onnmzmllTkkkUk!kjiilhhph1ggSgfffUeeddLcc4b[ba`_^^L]]]\\^\ [[UZZZ/YYY,XXVWWhVVqUSTTQSRR9Q@PONNgMM;LL+KK?JJ"ItHH9GGTFFTEETDWCcBxAK@@>??>==n< t 6/h^(7 Trong chính ngày ấy, ông Áp-ra-ham và Ít-ma-ên, con ông, chịu cắt bì ;c'A Ít-ma-ên, con ông, được mười ba tuổi khi chịu cắt bì nơi bao quy đầu.e&E Ông Áp-ra-ham được chín mươi chín tuổi khi chịu cắt bì nơi bao quy đầu.(%K Ông Áp-ra-ham dẫn Ít-ma-ên con ông, mọi nô lệ sinh trong nhàông và nô lệ mua bằng bạc, mọi đàn ông con trai trong số người nhà của ông, đem đi cắt bì nơi bao quy đầu của họ trong chính ngày ấy, như Thiên Chúa đã phán với ông.W$) Sau khi phán với ông Áp-ra-ham, Thiên Chúa từ giã ông mà đi lên.# Nhưng giao ước của Ta thì Ta lập với I-xa-ác, đứa con mà Xa-ra sẽ sinh cho ngươi vào độ này sang năm.w"i Còn về Ít-ma-ên, Ta nghe lời ngươi xin : Này Ta chúc phúc cho nó, Ta sẽ cho nó sinh sôi nảy nở ra nhiều, thật nhiều. Nó sẽ sinh ra mười hai đầu mục, Ta sẽ làm cho nó thành một dân tộc lớn.!3 Nhưng Thiên Chúa phán : Không đâu ! Chính Xa-ra, vợ ngươi, sắp sinh cho ngươi một con trai, và ngươi sẽ đặt tên cho nó là I-xa-ác. Ta sẽ lập giao ước của Ta với nó ; đây sẽ là giao ước vĩnh cửu cho dòng dõi nó sau này.o Y Ông Áp-ra-ham thưa với Thiên Chúa : Ước chi Ít-ma-ên được sống trước nhan Ngài !F Ông Áp-ra-ham cúi rạp xuống ; ông cười và nghĩ bụng : Đàn ông trăm tuổi mà có con được sao ? Còn bà Xa-ra đã chín mươi tuổi mà sinh đẻ được sao ?N Ta sẽ chúc phúc cho nó, Ta còn cho nó sinh cho ngươi một con trai. Ta sẽ chúc phúc cho nó, nó sẽ trở thành những dân tộc ; vua chúa các dân sẽ phát xuất từ nó.7 Thiên Chúa phán với ông Áp-ra-ham : Xa-rai, vợ ngươi, ngươi không được gọi tên là Xa-rai nữa, nhưng tên nó sẽ là Xa-ra.F Kẻ không được cắt bì, người đàn ông con trai không được cắt bì nơi bao quy đầu, sẽ bị khai trừ khỏi dòng họ : nó đã phá vỡ giao ước của Ta.D  *Buộc phải cắt bì nô lệ sinh trong nhà cũng như nô lệ mua bằng bạc. Giao ước của Ta ghi dấu trong xác thịt các ngươi, sẽ thành giao ước vĩnh cửu.3a  Sinh được tám ngày, mọi con trai của các ngươi sẽ phải chịu cắt bì, từ thế hệ này qua thế hệ khác, kể cả nô lệ sinh trong nhà, hay nô lệ các ngươi dùng bạc mà mua của bất cứ người ngoại bang nào không thuộc dòng dõi các ngươi.  Các ngươi phải chịu cắt bì nơi bao quy đầu : đó sẽ là dấu hiệu giao ước giữa Ta với các ngươi._9  Đây là giao ước của Ta mà các ngươi phải giữ, giao ước giữa Ta với các ngươi, với dòng dõi ngươi sau này : mọi đàn ông con trai của các ngươi sẽ phải chịu cắt bì.8k  *Thiên Chúa phán với ông Áp-ra-ham : Phần ngươi, hãy giữ giao ước của Ta, ngươi và dòng dõi ngươi sau này, từ thế hệ này qua thế hệkhác.X+ Ta sẽ ban cho ngươi và dòng dõi ngươi sau này miền đất ngươi đang trú ngụ, tức là tất cả đất Ca-na-an, làm sở hữu vĩnh viễn ; và Ta sẽ là Thiên Chúa của chúng.! Ta sẽ lập giao ước của Ta giữa Ta với ngươi và với dòng dõi ngươi sau này, từ thế hệ này qua thế hệ khác. Đây sẽ là giao ước vĩnh cửu, do đó Ta sẽ là Thiên Chúa của ngươi và của dòng dõi ngươi sau này. ; Ta sẽ cho ngươi sinh ra nhiều, thật nhiều : Ta sẽ làm cho ngươi thành những dân tộc, và vua chúa sẽ phát xuất từ ngươi.3 Người ta sẽ không còn gọi tên ngươi là Áp-ram nữa, nhưng là Áp-ra-ham, vì Ta đặt ngươi làm cha của vô số dân tộc.sa Phần Ta, đây là giao ước của Ta với ngươi : ngươi sẽ làm cha của vô số dân tộc.P Ông Áp-ram cúi rạp xuống. Thiên Chúa phán với ông rằng :y Ta sẽ đặt giao ước của Ta giữa Ta với ngươi, và Ta sẽ cho ngươi trở nên đông, thật đông.T % *Khi ông Áp-ram được chín mươi chín tuổi, ĐỨC CHÚA hiện ra với ông và phán : Ta là Thiên Chúa Toàn Năng. Ngươi hãy bước đi trước mặt Ta và hãy sống hoàn hảo.Z/ Ông Áp-ram được tám mươi sáu tuổi khi Ha-ga sinh Ít-ma-ên cho ông.  Ha-ga sinh cho ông Áp-ram một con trai ; ông đặt tên cho đứa con mà Ha-ga đã sinh cho ông là Ít-ma-ên.y m Vì vậy người ta gọi giếng đó là giếng La-khai Rô-i. Giếng ấy ở giữa Ca-đê và Be-rét.\ 3  Nàng gọi tên ĐỨC CHÚA, Đấng phán với nàng, là : Ngài là Thiên Chúa, Đấng thấy tôi, vì nàng nói : Phải chăng nơi đây tôi đã nhìn thấy, sau khi Người nhìn thấy tôi ?@ {  Con người đó đúng là một con lừa hoang, nó giơ tay chống mọi người, mọi người giơ tay chống nó, nó sẽ luôn đối đầu với tất cả anh em nó.X +  Sứ thần của ĐỨC CHÚA nói với nàng : Này đây ngươi đang có thai, sắp sinh hạ con trai và sẽ đặt tên là Ít-ma-ên, vì ĐỨC CHÚA đã nghe thấu nỗi khổ của ngươi.+Q  Sứ thần của ĐỨC CHÚA nói với nàng : Ta sẽ làm cho dòng dõi ngươi ra thật nhiều đến mức không thể đếm được vì quá đông.sa  Sứ thần của ĐỨC CHÚA bảo nàng : Cứ về với bà chủ ngươi, và chịu luỵ bà ấy.+ Người hỏi : Ha-ga, nữ tỳ của Xa-rai, ngươi từ đâu đến và đi đâu ? Nàng đáp : Con đang trốn bà Xa-rai, chủ con.  *Sứ thần của ĐỨC CHÚA gặp thấy nàng gần một suối nước trong sa mạc, suối ở trên đường đi Sua.W) Ông Áp-ram nói với bà Xa-rai : Nữ tỳ của bà ở trong tay bà đấy ; đối với nó, cái gì tốt cho bà thì bà cứ làm ! Bà Xa-rai hành hạ Ha-ga khiến nàng phải trốn bà.  Bà Xa-rai nói với ông Áp-ram : Tôi bị sỉ nhục là tại ông đấy ! Chính tôi đã đặt nữ tỳ của tôi vào lòng ông. Thế mà từ khi nó thấy mình có thai, nó coi khinh tôi. Xin ĐỨC CHÚA phân xử giữa ông và tôi.r_ Ông đi lại với Ha-ga và nàng có thai. Khi thấy mình có thai, thì nàng coi khinh bà chủ.`; Mười năm sau khi ông Áp-ram lập nghiệp tại đất Ca-na-an, bà Xa-rai, vợ ông, đem nữ tỳ của bà là Ha-ga, người Ai-cập, hiến cho ông Áp-ram, chồng bà, để nàng làm vợ ông.lS Bà Xa-rai nói với ông Áp-ram : Ông coi : ĐỨC CHÚA đã không cho phép tôi sinh con. Vậy xin ông đi lại với nữ tỳ của tôi ; may ra nhờ nó mà tôi sẽ có con. Ông Áp-ram nghe lời bà Xa-rai. 9 *Bà Xa-rai, vợ ông Áp-ram, đã không sinh được cho ông một người con nào. Bà có một người nữ tỳ Ai-cập, tên là Ha-ga.5~g E-mô-ri, Ca-na-an, Ghia-ga-si và Giơ-vút.$}E Khết, Pơ-rít-di, Ra-pha,C| đất của những người Kê-ni, Cơ-nát, Cát-môn,>{w *Hôm đó, ĐỨC CHÚA lập giao ước với ông Áp-ram như sau : Ta ban cho dòng dõi ngươi đất này, từ sông Ai-cập đến Sông Cả, tức sông Êu-phơ-rát,Bz Khi mặt trời đã lặn và màn đêm bao phủ, thì bỗng có một lò nghi ngút khói và một ngọn đuốc cháy rực đi qua giữa các con vật đã bị xẻ đôi.yy *Đến đời thứ bốn, chúng sẽ trở về đây, vì sự gian ác của người E-mô-ri chưa đủ mức. x Còn ngươi sẽ về với cha ông ngươi bình an, và sẽ được chôn cất sau khi hưởng tuổi già hạnh phúc.wy Nhưng Ta sẽ xét xử dân tộc chúng phải làm tôi, và sau đó chúng sẽ ra đi với nhiều tài sản.pv[  Người phán với ông : Ngươi phải biết rằng : dòng dõi ngươi sẽ trú ngụ trong một đất không phải của chúng. Chúng sẽ làm tôi người ta và người ta sẽ hành hạ chúng bốn trăm năm.Xw Rồi họ quay lại, đến Ên Mít-pát, tức là Ca-đê, và tàn phá toàn thể lãnh thổ người A-ma-lếch và cả người E-mô-ri lập cư ở Khát-xôn Ta-ma.mWU và người Khô-ri ở vùng núi của họ tại Xê-ia, đến tận En Pa-ran, gần sa mạc.mVU Năm thứ mười bốn, vua Cơ-đo-la-ô-me đến, cùng với các vua về phe ông. Họ đánh bại người Ra-pha tại Át-ta-rốt Các-na-gim, người Du-dim tại Ham, người Ê-mim tại Sa-vê Kia-gia-tha-gim U *Trong vòng mười hai năm, họ đã làm tôi vua Cơ-đo-la-ô-me, nhưng đến năm thứ mười ba thì họ nổi loạn.hTK Tất cả các vua vừa nói tập trung về thung lũng Xít-đim, tức là Biển Muối.1S] các vua này đánh nhau với Be-ra vua Xơ-đôm, Bia-sa vua Gô-mô-ra, Sin-áp vua Át-ma, Sem-ê-ve vua Xơ-vô-gim, và vua thành Be-la, tức là thành Xô-a.R  Thời Am-ra-phen làm vua Sin-a, A-ri-ốc làm vua En-la-xa, Cơ-đo-la-ô-me làm vua Ê-lam và Tít-an làm vua Gô-gim,Q- Ông di chuyển lều và đến ở cụm sồi Mam-rê, tại Khép-rôn. Tại đây, ông dựng một bàn thờ để kính ĐỨC CHÚA.hPK Đứng lên ! Hãy đi ngang dọc khắp miền đất này, vì Ta sẽ ban nó cho ngươi.@O{ Ta sẽ làm cho dòng dõi ngươi nhiều như bụi trên mặt đất ; nếu người ta đếm được bụi trên mặt đất, thì mới đếm được dòng dõi ngươi !~Nw vì tất cả miền đất ngươi đang thấy đó, Ta sẽ ban cho ngươi và cho dòng dõi ngươi mãi mãi.CM ĐỨC CHÚA phán với ông Áp-ram sau khi ông Lót xa ông : Ngước mắt lên, từ chỗ ngươi đang đứng, hãy nhìn về phía bắc, phía nam, phía đông, phía tây,VL' Người Xơ-đôm xấu xa và mắc tội nặng đối với ĐỨC CHÚA.K! Ông Áp-ram ở đất Ca-na-an, còn ông Lót ở trong các thành Vùng sông Gio-đan, và di chuyển lều đến tận Xơ-đôm.sJa Ông Lót chọn cho mình cả Vùng sông Gio-đan và đi về hướng đông. Thế là họ xa nhau.)IM Ông Lót ngước mắt lên và nhìn cả Vùng sông Gio-đan : chỗ nào cũng có nước. Trước khi ĐỨC CHÚA tiêu diệt thành Xơ-đôm và thành Gô-mô-ra, thì vùng đó, cho đến tận Xô-a, giống như vườn của ĐỨC CHÚA, giống như đất Ai-cập.gHI Tất cả xứ chẳng ở trước mặt cháu đó sao ? Cháu hãy xa bác đi. Nếu cháu đi về bên trái thì bác sẽ đi về bên phải ; nếu cháu đi về bên phải thì bác sẽ đi về bên trái.pG[ Ông Áp-ram bảo ông Lót : Sao cho đừng có chuyện tranh chấp giữa bác và cháu, giữa người chăn súc vật của bác và người chăn súc vật của cháu. Vì chúng ta là anh em họ hàng với nhau !yFm Một cuộc tranh chấp xảy ra giữa những người chăn súc vật của ông Áp-ram và những người chăn súc vật của ông Lót. Thời bấy giờ người Ca-na-an và người Pơ-rít-di đang ở trong miền ấy.E Đất ấy không đủ chỗ cho họ ở chung : họ có quá nhiều tài sản nên không thể ở chung với nhau được.kDQ *Ông Lót, người cùng đi với ông Áp-ram, cũng có chiên bò và những chiếc lều.hCK Ở nơi có bàn thờ ông đã làm trước kia, ông Áp-ram kêu cầu danh ĐỨC CHÚA.B Ông đi từng chặng từ miền Ne-ghép đến Bết Ên, đến nơi lần trước ông đã cắm lều giữa Bết Ên và Ai.OA Ông Áp-ram rất giàu, ông có nhiều súc vật và vàng bạc.@  Ông Áp-ram từ Ai-cập lên miền Ne-ghép, cùng với vợ và tất cả những gì ông có ; ông Lót cũng đi với ông.? Pha-ra-ô ra lệnh cho người của vua tống ông Áp-ram đi, cùng với vợ ông và tất cả những gì ông có.,>S Tại sao ngươi lại nói với ta : Nàng là em tôi, khiến ta đã lấy nàng làm vợ ? Bây giờ, vợ ngươi đấy, hãy nhận lấy và đi đi !*=O Pha-ra-ô bèn cho gọi ông Áp-ram đến và nói : Ngươi làm gì ta thế ? Tại sao ngươi đã không khai với ta rằng : nàng là vợ ngươi ?< Tại vì bà Xa-rai, vợ ông Áp-ram, ĐỨC CHÚA giáng những tai ương lớn xuống Pha-ra-ô và gia đình vua.; Vì bà, người ta xử tốt với ông Áp-ram ; ông được chiên, dê, bò, lừa, tôi trai tớ gái, lừa cái, lạc đà.: Quan lại của Pha-ra-ô thấy bà thì ca tụng bà trước mặt Pha-ra-ô, và bà bị đưa vào đền Pha-ra-ô.`9; Khi ông Áp-ram đến Ai-cập, người Ai-cập thấy vợ ông rất xinh đẹp.8 Vậy xin bà cứ nói bà là em tôi, để vì bà, người ta xử tốt với tôi, và nhờ bà, tôi được sống.7{ Khi người Ai-cập thấy bà, họ sẽ nói : Vợ hắn đấy !, họ sẽ giết tôi và để cho bà sống.6# Vậy khi gần vào Ai-cập, ông nói với vợ là bà Xa-rai : Bà coi, tôi biết bà là một người phụ nữ có nhan sắc.5 *Một nạn đói xảy ra trong xứ ấy, và ông Áp-ram xuống trú ngụ ở Ai-cập, vì nạn đói hoành hành trong xứ.Q4 Rồi ông đi từ chặng nọ qua chặng kia đến miền Ne-ghép.3y Từ chỗ ấy, ông sang miền núi, ở phía đông Bết Ên. Ông cắm lều giữa Bết Ên ở phía tây và Ai ở phía đông. Tại đây ông dựng một bàn thờ để kính ĐỨC CHÚA và ông kêu cầu danh ĐỨC CHÚA.T2# ĐỨC CHÚA hiện ra với ông Áp-ram và phán : Ta sẽ ban đất này cho dòng dõi ngươi. Tại đây ông dựng một bàn thờ để kính ĐỨC CHÚA, Đấng đã hiện ra với ông.&1G Ông Áp-ram đi qua đất ấy, đến nơi gọi là Si-khem, đến cây Sồi Mô-re. Thời bấy giờ, người Ca-na-an đang ở trong đất ấy.u0e Ông Áp-ram đem theo vợ là bà Xa-rai, cháu là ông Lót, và mọi tài sản họ đã gầy dựng được, cùng với gia nhân họ đã có tại Kha-ran. Họ ra đi về phía đất Ca-na-an và đã tới đất đó. / Ông Áp-ram ra đi, như ĐỨC CHÚA đã phán với ông. Ông Áp-ram được bảy mươi lăm tuổi khi ông rời Kha-ran.B. Ta sẽ chúc phúc cho những ai chúc phúc cho ngươi ; Ai nhục mạ ngươi, Ta sẽ nguyền rủa. Nhờ ngươi, mọi gia tộc trên mặt đất sẽ được chúc phúc.=-u Ta sẽ làm cho ngươi thành một dân lớn, sẽ chúc phúc cho ngươi. Ta sẽ cho tên tuổi ngươi được lừng lẫy, và ngươi sẽ là một mối phúc lành., 5 *ĐỨC CHÚA phán với ông Áp-ram : Hãy rời bỏ xứ sở, họ hàng và nhà cha ngươi, mà đi tới đất Ta sẽ chỉ cho ngươi._+9 Ông Te-rác sống được hai trăm lẻ năm năm, rồi qua đời tại Kha-ran.*/ Ông Te-rác đem theo con trai là Áp-ram, cháu nội là Lót, con ông Ha-ran, con dâu là Xa-rai, vợ ông Áp-ram, con của ông ; họ cùng với ông ra khỏi Ua của người Can-đê, để đi tới đất Ca-na-an. Họ đến Kha-ran và ở lại đó..)Y Bà Xa-rai hiếm hoi, không có con.B( Ông Áp-ram và ông Na-kho lấy vợ ; vợ ông Áp-ram tên là Xa-rai, vợ ông Na-kho tên là Min-ca, con gái ông Ha-ran ; ông này là cha của bà Min-ca và bà Gít-ca.x'k Ha-ran chết trước mặt cha mình là Te-rác, tại thành Ua của người Can-đê, quê hương ông.p&[ Đây là gia đình ông Te-rác : Ông Te-ra sinh ra Áp-ram, Na-kho và Ha-ran. Ha-ran sinh ra Lót.a%= *Khi ông Te-rác được bảy mươi tuổi, thì sinh ra Áp-ram, Na-kho và Ha-ran.o$Y Sau khi sinh Te-rác, ông Na-kho sống một trăm mười chín năm và sinh ra con trai con gái.P# Khi ông Na-kho được hai mươi chín tuổi, thì sinh ra Te-rác.`"; Sau khi sinh Na-kho, ông Xơ-rúc sống hai trăm năm và sinh ra con trai con gái.J! Khi ông Xơ-rúc được ba mươi tuổi, thì sinh ra Na-kho.j O Sau khi sinh Xơ-rúc, ông Rơ-u sống hai trăm lẻ bảy năm và sinh ra con trai con gái.J Khi ông Rơ-u được ba mươi hai tuổi, thì sinh Xơ-rúc.iM Sau khi sinh Rơ-u, ông Pe-léc sống hai trăm lẻ chín năm và sinh ra con trai con gái.H Khi ông Pe-léc được ba mươi tuổi, thì sinh ra Rơ-u.jO Sau khi sinh Pe-léc, ông Ê-ve sống bốn trăm ba mươi năm và sinh ra con trai con gái.N Khi ông Ê-ve được ba mươi bốn tuổi, thì sinh ra Pe-léc.kQ Sau khi sinh ra Ê-ve, ông Se-lác sống bốn trăm lẻ ba năm và sinh ra con trai con gái.H Khi ông Se-lác được ba mươi tuổi, thì sinh ra Ê-ve.q] Sau khi sinh Se-lác, ông Ác-pắc-sát sống bốn trăm lẻ ba năm và sinh ra con trai con gái.V' Khi ông Ác-pắc-sát được ba mươi lăm tuổi, thì sinh ra Se-lác.eE Sau khi sinh Ác-pắc-sát, ông Sêm sống năm trăm năm và sinh ra con trai con gái. Đây là gia đình ông Sêm : Khi ông Sêm được một trăm tuổi, thì ông sinh ra Ác-pắc-sát, hai năm sau hồng thuỷ. Bởi vậy, người ta đặt tên cho thành ấy là Ba-ben, vì tại đó, ĐỨC CHÚA đã làm xáo trộn tiếng nói của mọi người trên mặt đất, và cũng từ chỗ đó, ĐỨC CHÚA đã phân tán họ ra khắp nơi trên mặt đất.+ Thế là ĐỨC CHÚA phân tán họ từ chỗ đó ra khắp nơi trên mặt đất, và họ phải thôi không xây thành phố nữa.y Nào ! Ta xuống và làm cho tiếng nói của chúng phải xáo trộn, khiến chúng không ai hiểu ai nữa.hK ĐỨC CHÚA phán : Đây, tất cả chúng nó họp thành một dân, nói một thứ tiếng. Chúng mới khởi công mà đã như thế thì từ nay, chẳng có gì chúng định làm mà không làm được.V' ĐỨC CHÚA xuống xem thành và tháp con cái loài người đang xây.U% Họ nói : Nào ! Ta hãy xây cho mình một thành phố và một tháp có đỉnh cao chọc trời. Ta phải làm cho danh ta lẫy lừng, để khỏi bị phân tán trên khắp mặt đất.  Họ bảo nhau : Nào ! Ta đúc gạch và lấy lửa mà nung ! Họ dùng gạch thay vì đá và lấy nhựa đen làm hồ.  Trong khi di chuyển ở phía đông, họ tìm thấy một đồng bằng ở đất Sin-a và định cư tại đó.f  I *Thuở ấy, mọi người đều nói một thứ tiếng và dùng những từ như nhau.G  Đó là các dòng họ của con cái ông Nô-ê, theo gia đình, theo dân tộc của họ. Con cháu họ đã phân tán thành các dân tộc trên mặt đất, sau hồng thuỷ.p [ Đó là các con ông Sêm, theo dòng họ, tiếng nói, theo đất nước, dân tộc của họ._ 9 Vùng họ ở trải rộng từ Mê-sa cho đến Xơ-pha, ngọn núi phía đông.`; Ô-phia, Kha-vi-la, Giô-váp. Tất cả những người đó là con ông Gióc-tan.$E Ô-van, A-vi-ma-ên, Sơ-va,&I Ha-đô-ram, U-dan, Đích-la,H Gióc-tan sinh An-mô-đát, Se-lép, Kha-xa-ma-vét, Gie-rác,9 Ê-ve sinh được hai con trai ; người thứ nhất tên là Pe-léc, vì thời ông đất được phân chia, người em tên là Gióc-tan.8m Ác-pắc-sát sinh Se-lác, Se-lác sinh Ê-ve.<u Con của ông A-ram là Út, Khun, Ghe-the, Ma-sơ.P Con của ông Sêm là : Ê-lam, Át-sua, Ác-pắc-sát, Lút, A-ram.%E Cả ông Sêm cũng sinh được những người con, ông là ông tổ của mọi người con của ông Ê-ve và là anh cả của ông Gia-phét.p[ Đó là các con ông Kham, theo dòng họ, tiếng nói, theo đất nước, dân tộc của họ.7~i Biên giới của người Ca-na-an đi từ Xi-đôn, về phía Gơ-ra thì đến tận Ga-da, về phía Xơ-đôm, Gô-mô-ra, Át-ma và Xơ-vô-gim thì đến Le-sa.c}A Ác-vát, Xơ-ma-ri, Kha-mát ; sau đó các dòng họ người Ca-na-an phân tán đi.|9 Khi-vi, Ác-ki, Xi-ni,1{_ người Giơ-vút, E-mô-ri, Ghia-ga-si,Lz Ca-na-an sinh ra Xi-đôn, là con đầu lòng, rồi sinh Khết,Wy) Pát-rốt, Cát-lúc và Cáp-to ; từ dân này mới có dân Phi-li-tinh.Sx! Mít-ra-gim sinh ra các người ở Lút, A-nam, Lơ-háp, Náp-tu-khim,Fw và Re-xen, giữa Ni-ni-vê và Ca-lác, thành phố lớn.qv] Từ đất ấy, ông rời đến Át-sua và xây các thành Ni-ni-vê, Rơ-khô-vốt, Ia, Ca-lác,fuG Khởi điểm vương quốc ông là Ba-ben, E-réc, Ác-cát, Can-nê, trong đất Sin-a.t3 Ông là thợ săn dũng cảm trước mặt ĐỨC CHÚA. Vì thế có câu : Như Nim-rốt, thợ săn anh hùng trước mặt ĐỨC CHÚA.msU Ông Cút sinh ra ông Nim-rốt ; ông này là người anh hùng đầu tiên trên mặt đất.r Con của ông Cút là : Xơ-va, Kha-vi-la, Xáp-ta, Ra-ơ-ma, Xáp-tơ-kha. Con của ông Ra-ơ-ma là : Sơ-va, Đơ-đan.Eq Con của ông Kham là : Cút, Mít-ra-gim, Pút, Ca-na-an.2p_ Con cháu họ đã phân tán thành các dân tộc trên các đảo. Mỗi người có đất riêng tuỳ theo tiếng nói, dòng họ và dân tộc của mình.Qo Concủa ông Gia-van là : Ê-li-sa, Tác-sít, Kít-tim, Đô-đa-nim.In Con của ông Gô-me là : Át-cơ-nát, Ri-phát, Tô-gác-ma.emE Con của ông Gia-phét là : Gô-me, Ma-gốc, Mê-đi, Gia-van, Tu-van, Me-séc, Ti-rát.l + *Đây là gia đình các con trai ông Nô-ê là Sêm, Kham và Gia-phét ; sau hồng thuỷ, họ đã sinh được những người con.gkI Tổng cộng ông Nô-ê sống được chín trăm năm mươi năm, rồi ông qua đời.Rj Sau hồng thuỷ, ông Nô-ê sống được ba trăm năm mươi năm.iy Xin Thiên Chúa mở rộng Gia-phét, nó hãy ở trong lều của Sêm, và Ca-na-an phải là đầy tớ nó !yhm Rồi ông nói : Chúc tụng ĐỨC CHÚA, là Thiên Chúa của Sêm ; Ca-na-an phải là đầy tớ nó !g ông liền nói : Ca-na-an đáng bị nguyền rủa ! Nó phải là đầy tớ các đầy tớ của các anh em nó !f{ Khi tỉnh rượu, ông Nô-ê hay biết điều mà đứa con nhỏ nhất của ông đã làm đối với ông ;jeO Ông Sêm và ông Gia-phét lấy cái áo choàng, cả hai đặt áo lên vai mình, rồi đi giật lùi mà che chỗ kín của cha. Mặt họ quay về phía sau, nên họ không trông thấy chỗ kín của cha.pd[ Ông Kham, cha ông Ca-na-an, thấy chỗ kín của cha mình và báo cho hai anh ở ngoài biết.Hc Ông uống rượu say và nằm trần truồng giữa lều.Sb! Ông Nô-ê làm nghề nông, ông là người thứ nhất trồng nho.eaE Ba ông này là con trai ông Nô-ê, và con cháu họ phân tán ra khắp mặt đất.z`o *Các con trai ông Nô-ê ra khỏi tàu là : Sêm, Kham và Gia-phét ; ông Kham là cha của ông Ca-na-an._) Thiên Chúa phán với ông Nô-ê : Đó là dấu của giao ước Ta đã lập giữa Ta với mọi xác phàm ở trên mặt đất.I^ Cây cung sẽ ở trong mây. Ta sẽ nhìn nó để nhớ lại giao ước vĩnh cửu giữa Thiên Chúa với mọi sinh vật, nghĩa là với mọi xác phàm ở trên mặt đất.i]M Ta sẽ nhớ lại giao ước giữa Ta với các ngươi, và với mọi sinh vật, nghĩa là với mọi xác phàm ; và nước sẽ không còn trở thành hồng thuỷ để tiêu diệt mọi xác phàm nữa._\9 Khi Ta cho mây kéo đến trên mặt đất và cây cung xuất hiện trong mây,v[g Ta gác cây cung của Ta lên mây, và đó sẽ là dấu hiệu giao ước giữa Ta với cõi đất.AZ} Thiên Chúa phán : Đây là dấu hiệu giao ước Ta đặt giữa Ta với các ngươi, và với mọi sinh vật ở với các ngươi, cho đến muôn thế hệ mai sau :WY) Ta lập giao ước của Ta với các ngươi : mọi xác phàm sẽ không còn bị nước hồng thuỷ huỷ diệt, và cũng sẽ không còn có hồng thuỷ để tàn phá mặt đất nữa.:Xo và tất cả mọi sinh vật ở với các ngươi : chim chóc, gia súc, dã thú ở với các ngươi, nghĩa là mọi vật ở trong tàu đi ra, kể cả dã thú.hWK Đây Ta lập giao ước của Ta với các ngươi, với dòng dõi các ngươi sau này,]V5 Thiên Chúa phán với ông Nô-ê và các con ông đang ở với ông rằng : U Về phần các ngươi, hãy sinh sôi nảy nở thật nhiều, hãy lan tràn và nảy nở thật nhiều trên mặt đất.T5 Ai đổ máu con người, thì máu nó sẽ bị con người đổ ra, vì Thiên Chúa đã làm ra con người theo hình ảnh Thiên Chúa. S Nhưng Ta sẽ đòi mỗi con vật phải đền nợ máu các ngươi, tức là mạng sống của các ngươi ; Ta sẽ đòi con người phải đền nợ máu, Ta sẽ đòi mỗi người phải đền mạng sống của người anh em mình. I~}}_||{tzz:yy xww0vvuxutsrrrOqqMpqoann6m:lkjjihgffEeeaedcbaa`F_J^v]\\@[%Z`YY4XXfWWWV}UTT+SRQQ8PPsOOmNN M}LKdJIKH GFFEE DCBB@AA3@@-??N>>-=<<;j:99877[66?543322.11l005/..a.-,++B*j))|(s''Z&%$$\##0";! 8/B0E#FE?C ?y+~9^ 3 q h%U\Ke% Đang khi đó, ông già cứ lặng lẽ ngắm cô, tự hỏi xem ĐỨC CHÚA có cho chuyến đi của mình thành công hay không.d Cô vội đổ hết vò vào máng, lại chạy đến giếng để múc, và múc cho tất cả lạc đà của ông.c Mời ông uống xong, cô nói : Con cũng sẽ múc cho lạc đà của ngài nữa, cho đến khi chúng uống xong.ube Cô thưa : Thưa ngài, mời ngài uống, rồi cô vội vã hạ vò xuống tay và mời ông uống.~aw Người lão bộc chạy lại đón cô và nói : Cô làm ơn cho tôi uống chút nước trong vò của cô.'`I Cô gái nhan sắc tuyệt vời ; cô còn trinh, chưa người đàn ông nào ăn ở với cô. Cô xuống suối, múc đầy nước, rồi đi lên.L_ Ông chưa khấn xong, thì này cô Rê-bê-ca vai mang vò đi ra ; cô là con gái ông Bơ-thu-ên, ông này là con trai bà Min-ca, vợ ông Na-kho ; ông Na-kho là em ông Áp-ra-ham.Q^ *Cô nào con nói : Cô làm ơn nghiêng vò cho tôi uống, mà cô ấy trả lời : Xin mời ông, con sẽ cho cả lạc đà của ông uống nữa, thì đó là người Chúa đã xe duyên cho tôi tớ Chúa là I-xa-ác ; cứ đó, con sẽ biết rằng Chúa đã tỏ tình thương đối với chủ con.l]S  Đây con đứng gần suối nước, con gái của người trong thành đang ra múc nước.P\  Ông khấn : Lạy ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa của ông Áp-ra-ham, chủ con, xin cho con hôm nay gặp được may mắn, và xin tỏ tình thương đối với ông Áp-ra-ham, chủ con.[  Ông cho lạc đà nằm phục ở ngoài thành, gần giếng nước, vào buổi chiều lúc đàn bà con gái ra múc nước.xZk  Người lão bộc lấy mười con lạc đà trong số lạc đà của chủ và ra đi. Ông lên đường đi về miền A-ram Na-ha-ra-gim, về thành của ông Na-kho, đem theo tất cả những gì quý nhất của chủ.vYg  Người lão bộc đặt tay dưới đùi ông Áp-ra-ham, chủ mình, và thề với ông điều ấy.>Xw Nếu người đàn bà không chịu đi theo chú, thì chú không còn buộc phải giữ lời thề với tôi nữa. Nhưng dù sao, cũng đừng đưa con tôi về đó._W9 ĐỨC CHÚA là Chúa Trời, Đấng đã đưa tôi ra khỏi nhà cha tôi, khỏi quê hương tôi, Đấng đã phán với tôi và thề với tôi rằng : Ta sẽ ban cho dòng dõi ngươi đất này, chính Người sẽ sai sứ thần Người đi trước mặt chú, để từ nơi đó chú cưới vợ về cho con tôi.gVI Ông Áp-ra-ham bảo người ấy : Coi chừng, đừng có đưa con trai tôi về đó !dUC Người lão bộc thưa với ông : Có thể người đàn bà ấy không chịu đi theo tôi về đất này ; vậy tôi có phải đưa cậu con trai ông về đất mà từ đó ông đã ra đi không ?sTa Nhưng chú sẽ về quê tôi, đến với họ hàng tôi, mà cưới vợ cho con tôi là I-xa-ác.WS) *và tôi xin chú nhân danh ĐỨC CHÚA là Chúa trời đất, mà thề rằng chú sẽ không cưới cho con trai tôi một người vợ trong số con gái xứ Ca-na-an, nơi tôi đang sống.DR Ông Áp-ra-ham bảo người lão bộc sống lâu năm nhất trong nhà ông, và cũng là người quản lý mọi tài sản của ông : Chú hãy đặt tay dưới đùi tôi,zQ q Ông Áp-ra-ham đã già nua tuổi tác, và ĐỨC CHÚA đã chúc phúc cho ông Áp-ra-ham trong mọi sự.)PM Thế là cánh đồng của con cái ông Khết, và cái hang ở đó đã trở thành miếng đất riêng của ông Áp-ra-ham để làm phần mộ.4Oc Sau đó, ông Áp-ra-ham chôn bà Xa-ra, vợ ông, trong hang của cánh đồng Mác-pê-la, đối diện với Mam-rê, tức là Khép-rôn, tại đất Ca-na-an.N sở hữu của ông Áp-ra-ham, có con cái ông Khết, tức là mọi kẻ đến họp ở cửa thành ông ấy, chứng kiến.BM Thế là cánh đồng của ông Ép-rôn tại Mác-pê-la, đối diện với Mam-rê, cánh đồng và cái hang ở đó, mọi cây cối trong cánh đồng, đã trở thànhVL' Ông Áp-ra-ham nghe ông Ép-rôn ; ông Áp-ra-ham cân cho ông Ép-rôn số bạc mà con cái ông Khết đã nghe thấy ông này nói, là bốn ký bạc đang lưu hành trong giới con buôn.2K_ Thưa ngài, xin nghe tôi nói : một thửa đất giá bốn ký bạc, giữa tôi và ngài có là gì đâu ? Người chết của ngài, xin ngài cứ chôn !:Jq Ông Ép-rôn trả lời ông Áp-ra-ham rằng :mIU  và nói với ông Ép-rôn, có dân trong xứ nghe thấy : Xin ông vui lòng nghe tôi nói : tôi trả ông giá tiền cánh đồng, xin ông nhận lấy cho tôi, để tôi chôn người chết của tôi ở đó.CH  Ông Áp-ra-ham sụp xuống lạy dân trong đất ấyxGk  Không, thưa ngài, xin nghe tôi nói : cánh đồng ấy, tôi xin tặng ngài ; cái hang ở đó, tôi cũng xin tặng ngài. Trước mặt con cái dân tôi, tôi xin tặng ngài ; ngài cứ chôn người chết của ngài.F  Ông Ép-rôn, người Khết, bấy giờ đang ngồi giữa con cái ông Khết, trả lời cho ông Áp-ra-ham, có con cái ông Khết, tức là tất cả những người đến họp ở cửa thành ông ấy, đều nghe ; ông nói :}Eu  để ông ấy nhượng cho tôi cái hang Mác-pê-la của ông, ở đầu cánh đồng của ông. Xin ông ấy nhượng lại cho tôi theo đúng giá, để tôi có một miếng đất riêng làm phần mộ ở giữa các ông.YD- và nói với họ rằng : Nếu quả thật các ông đồng ý cho tôi đem người chết của tôi đi chôn, thì xin nghe tôi nói và can thiệp với ông Ép-rôn, con ông Xô-kha cho tôi,rC_ Ông Áp-ra-ham đứng lên, sụp xuống lạy dân trong đất ấy, tức là con cái ông Khết,^B7 Thưa ngài, xin nghe chúng tôi nói. Ngài là một vị đầu mục của Thiên Chúa ở giữa chúng tôi, xin cứ chôn người chết của ngài trong ngôi mộ tốt nhất của chúng tôi. Không ai trong chúng tôi sẽ từ chối không cho ngài chôn người chết của ngài trong mộ của chúng tôi đâu !HA Đáp lời ông Áp-ra-ham, con cái ông Khết nói rằng :g@I Tôi là ngoại kiều và là người khách ở giữa các ông. Xin các ông nhượng cho tôi một miếng đất riêng làm phần mộ ở giữa các ông, để tôiđem người chết của tôi đi chôn.d?C Ông đứng dậy, để người chết đó và nói với con cái ông Khết rằng :'>I Bà Xa-ra qua đời tại Kia-giát Ác-ba, tức là Khép-rôn, trong đất Ca-na-an. Ông Áp-ra-ham đến làm lễ chôn cất bà và than khóc bà.u= g *Bà Xa-ra sống được một trăm hai mươi bảy tuổi : đó là những năm bà Xa-ra đã sống.r<_ Vợ lẽ của ông Na-kho tên là Rưu-ma, cũng sinh con là Te-vác, Ga-kham, Ta-khát và Ma-a-kha.;y Ông Bơ-thu-ên sinh bà Rê-bê-ca. Đó là tám người bà Min-ca đã sinh cho ông Na-kho, em ông Áp-ra-ham.<:u Ke-xét, Kha-dô, Pin-đát, Gít-láp, Bơ-thu-ên.E9 Út, con cả, Bút, con thứ, Cơ-mu-ên, cha của A-ram,18] Sau các việc đó, người ta báo cho ông Áp-ra-ham rằng : Này cả bà Min-ca cũng đã sinh cho ông Na-kho, em ông, những người con trai, đó là :*7O Ông Áp-ra-ham trở lại với các đầy tớ của ông ; họ đứng dậy và cùng nhau đi đến Bơ-e Se-va. Ông Áp-ra-ham sống ở Bơ-e Se-va.63 Mọi dân tộc trên mặt đất sẽ cầu chúc cho nhau được phúc như dòng dõi ngươi, chính bởi vì ngươi đã vâng lời Ta.q5] nên Ta sẽ thi ân giáng phúc cho ngươi, sẽ làm cho dòng dõi ngươi nên đông, nên nhiều như sao trên bầu trời, như cát ngoài bãi biển. Dòng dõi ngươi sẽ chiếm được thành trì của địch.J4 và nói : Đây là sấm ngôn của ĐỨC CHÚA, Ta lấy chính danh Ta mà thề : bởi vì ngươi đã làm điều đó, đã không tiếc con của ngươi, con một của ngươi,[31 Sứ thần của ĐỨC CHÚA từ trời gọi ông Áp-ra-ham một lần nữa2) Ông Áp-ra-ham đặt tên cho nơi này là ĐỨC CHÚA sẽ liệu. Bởi đó, bây giờ có câu : Trên núi ĐỨC CHÚA sẽ liệu.g1I  Ông Áp-ra-ham ngước mắt lên nhìn, thì thấy phía sau có con cừu đực bị mắc sừng trong bụi cây. Ông Áp-ra-ham liền đi bắt con cừu ấy mà dâng làm lễ toàn thiêu thay cho con mình.p0[  Người nói : Đừng giơ tay hại đứa trẻ, đừng làm gì nó ! Bây giờ Ta biết ngươi là kẻ kính sợ Thiên Chúa : đối với Ta, con của ngươi, con một của ngươi, ngươi cũng chẳng tiếc !/{  Nhưng sứ thần của ĐỨC CHÚA từ trời gọi ông : Áp-ra-ham ! Áp-ra-ham ! Ông thưa : Dạ, con đây !V.'  Rồi ông Áp-ra-ham đưa tay ra cầm lấy dao để sát tế con mình.<-s  Tới nơi Thiên Chúa đã chỉ, ông Áp-ra-ham dựng bàn thờ tại đó, xếp củi lên, trói I-xa-ác con ông lại, và đặt lên bàn thờ, trên đống củi., Ông Áp-ra-ham đáp : Cha đây con ! Cậu nói : Có lửa, có củi đây, còn chiên để làm lễ toàn thiêu đâu ? Ông Áp-ra-ham đáp : Chiên làm lễ toàn thiêu, chính Thiên Chúa sẽ liệu, con ạ. Rồi cả hai cùng đi.<+u I-xa-ác thưa với cha là ông Áp-ra-ham : Cha !+*Q Ông Áp-ra-ham lấy củi dùng để đốt lễ toàn thiêu đặt lên vai I-xa-ác, con ông. Ông cầm lửa và dao trong tay, rồi cả hai cùng đi.T)# Ông Áp-ra-ham bảo đầy tớ : Các anh ở lại đây với con lừa, còn cha con tôi đi lên tận đàng kia ; chúng tôi làm việc thờ phượng, rồi sẽ trở lại với các anh.b(? Sang ngày thứ ba, ông Áp-ra-ham ngước mắt lên, thấy nơi đó ở đàng xa.g'I Sáng hôm sau, ông Áp-ra-ham dậy sớm, thắng lừa, đem theo hai đầy tớ và con ông là I-xa-ác, ông bổ củi dùng để đốt lễ toàn thiêu, rồi lên đường đi tới nơi Thiên Chúa bảo.j&O Người phán : Hãy đem con của ngươi, đứa con một yêu dấu của ngươi là I-xa-ác, hãy đi đến xứ Mô-ri-gia mà dâng nó làm lễ toàn thiêu ở đấy, trên một ngọn núi Ta sẽ chỉ cho. %  *Sau các việc đó, Thiên Chúa thử lòng ông Áp-ra-ham. Người gọi ông : Áp-ra-ham ! Ông thưa : Dạ, con đây !P$ "Ông Áp-ra-ham trú ngụ lâu dài trong đất người Phi-li-tinh.# !Ông Áp-ra-ham trồng một cây liễu bách tại Bơ-e Se-va, ở đó ông kêu cầu danh ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa vĩnh cửu.N"  Họ đã lập giao ước tại Bơ-e Se-va, rồi vua A-vi-me-léc đứng dậy cùng với ông Pi-khôn, người chỉ huy quân đội của vua, và trở về đất người Phi-li-tinh.j!O Bởi vậy, người ta gọi nơi ấy là Bơ-e Se-va, vì tại đó hai người đã thề.+ Q Ông trả lời : Bảy chiên cái còn non ấy, xin ông nhận từ tay tôi ; đó sẽ là bằng chứng tỏ ra chính tôi đã đào cái giếng ấy. Vua A-vi-me-léc nói với ông Áp-ra-ham : Bảy con chiên cái còn non ông tách riêng ra đó là để làm gì ?T# Ông Áp-ra-ham tách riêng bảy con chiên cái còn non trong đàn ra.hK Ông Áp-ra-ham lấy chiên bò biếu vua A-vi-me-léc, và cả hai lập một giao ước.@{ Vua A-vi-me-léc nói : Tôi không biết ai đã làm điều đó. Chính ông đã không thông báo cho tôi ; và chính tôi mãi tới hôm nay cũng chẳng nghe biết gì.  Ông Áp-ra-ham trách vua A-vi-me-léc về chuyện giếng nước mà những đầy tớ vua A-vi-me-léc đã chiếm đoạt..Y Ông Áp-ra-ham nói : Tôi xin thề.<s Vậy bây giờ ông hãy lấy Thiên Chúa mà thề tại đây với tôi là ông sẽ không lừa dối tôi và con cái cháu chắt tôi ; tôi đã lấy tình mà đối xử với ông thế nào, thì ông cũng phải đối xử với tôi và với đất ông đang trú ngụ như vậy.T# Thời ấy, vua A-vi-me-léc cùng với ông Pi-khôn, tướng chỉ huy quân đội của vua, đến nói với ông Áp-ra-ham : Thiên Chúa ở với ông trong tất cả những gì ông làm.p[ Nó sống trong sa mạc Pa-ran, và mẹ nó cưới cho nó một cô vợ người đất Ai-cập.zo Thiên Chúa ở với đứa trẻ, nó lớn lên, sống trong sa mạc, và trở thành người bắn cung.1 Thiên Chúa mở mắt cho nàng, và nàng thấy một giếng nước. Nàng đi đổ nước đầy bầu da, rồi cho đứa trẻ uống.y Đứng lên ! Đỡ đứa trẻ dậy và ôm nó trong tay, vì Ta sẽ làm cho nó thành một dân tộc lớn.eE Thiên Chúa nghe thấy tiếng đứa trẻ và từ trời, sứ thần Thiên Chúa gọi Ha-ga và nói : Sao thế, Ha-ga ? Đừng sợ, vì Thiên Chúa đã nghe thấy tiếng đứa trẻ, ở chỗ nó nằm.C rồi đi ngồi đối diện, cách xa khoảng tầm cung bắn. Nàng nói : Sao cho tôi đừng nhìn thấy đứa bé chết ! Nàng ngồi đối diện và bật tiếng khóc.`; Khi nước trong bầu da đã cạn, nàng vất đứa bé dưới một bụi cây,hK Sáng hôm sau, ông Áp-ra-ham dậy sớm, lấy bánh và một bầu da đựng nước đưa cho Ha-ga. Ông đặt đứa bé lên vai nàng và bắt nàng phải đi. Nàng đi lang thang trong sa mạc Bơ-e Se-va.   Còn con trai của người nữ tỳ, Ta cũng sẽ làm cho nó thành một dân tộc lớn, vì nó là dòng dõi ngươi.#A  Nhưng Thiên Chúa phán với ông Áp-ra-ham : Đừng bực mình vì chuyện đứa trẻ và người nữ tỳ của ngươi. Tất cả những gì Xa-ra nói với ngươi, cứ nghe, bởi vì chính nhờ I-xa-ác mà ngươi sẽ có một dòng dõi mang tên ngươi.S !  Ông Áp-ra-ham rất bực mình vì lời ấy, bởi đó là con ông.E   liền nói với ông Áp-ra-ham : Ông hãy đuổi hai mẹ con đứa nữ tỳ này đi, vì con trai đứa nữ tỳ không được thừa kế cùng với I-xa-ác, con trai tôi.z o  Bà Xa-ra thấy đứa con mà Ha-ga, người Ai-cập, đã sinh ra cho ông Áp-ra-ham, đang cười giỡn,l S *Đứa trẻ lớn lên và cai sữa. Ông Áp-ra-ham làm tiệc lớn ngày I-xa-ác cai sữa.. W Bà còn nói : Ai dám báo trước cho ông Áp-ra-ham rằng Xa-ra sẽ cho con bú ? Thế mà tôi đã sinh cho ông một con trai, khi ông đã về già !xk Bà Xa-ra nói : Thiên Chúa đã làm cho tôi cười ; tất cả những ai nghe biết sẽ cười tôi.a= Ông Áp-ra-ham được một trăm tuổi khi sinh được người con là I-xa-ác. Ông Áp-ra-ham cắt bì cho I-xa-ác, con ông, lúc nó được tám ngày, như Thiên Chúa đã truyền cho ông.}u Ông Áp-ra-ham đặt tên cho đứa con sinh ra cho ông là I-xa-ác, đứa con mà bà Xa-ra sinh ra cho ông. Bà Xa-ra có thai và sinh cho ông Áp-ra-ham một con trai khi ông đã già, vào thời kỳ Thiên Chúa đã hứa. } *ĐỨC CHÚA viếng thăm bà Xa-ra như Người đã phán, và Người đã làm cho bà như Người đã hứa.6g bởi trước đấy ĐỨC CHÚA đã làm cho mọi phụ nữ trong gia đình vua A-vi-me-léc không sinh đẻ được, vì chuyện bà Xa-ra, vợ ông Áp-ra-ham..W Ông Áp-ra-ham cầu nguyện với Thiên Chúa và Thiên Chúa chữa lành vua A-vi-me-léc, vợ vua và các nữ tỳ của vua, cho họ có thể sinh con,a= Rồi vua nói với bà Xa-ra : Đây tôi cho anh bà một ngàn đồng tiền bạc. Đối với bà, đó sẽ là bức màn che mắt mọi người ở với bà, và bà sẽ được hoàn toàn minh oan.  Vua A-vi-me-léc nói với ông Áp-ra-ham : Này đất của tôi ở trước mặt ông ; ông muốn ở đâu tuỳ thích.~ Vua A-vi-me-léc lấy chiên bò, tôi trai tớ gái tặng ông Áp-ra-ham và trả lại cho ông bà Xa-ra, vợ ông.T}#  Khi Thiên Chúa bắt tôi đi lang thang xa nhà cha tôi, thì tôi đã bảo nàng : Xin bà làm cho tôi ơn này là bất cứ nơi nào chúng ta đến, bà cứ nói : Ông ấy là anh tôi.t|c  Vả lại, nàng đúng là em gái tôi, con cùng cha khác mẹ, và nàng đã trở thành vợ tôi."{?  Ông Áp-ra-ham trả lời : Tôi nghĩ bụng : Ở nơi này người ta chẳng kính sợ gì Thiên Chúa, và vì vợ tôi họ sẽ giết tôi.kzQ  Vua A-vi-me-léc nói với ông Áp-ra-ham : Ông nhắm mục đích gì khi làm điều ấy ?;yq  Vua A-vi-me-léc cho gọi ông Áp-ra-ham đến và nói với ông : Ông đã làm gì chúng tôi thế ? Tôi mắc tội gì đối với ông, mà ông lại làm cho tôi và nước tôi phải vương vào một tội lớn như thế ? Ông đã làm cho tôi những điều không nên làm !Dx Sáng hôm sau, vua A-vi-me-léc dậy sớm, gọi tất cả các đầy tớ đến và thuật lại cho họ nghe tất cả những điều ấy ; những người này sợ lắm !Mw Bây giờ hãy trả vợ của người ấy về, vì người ấy là một ngôn sứ : người ấy sẽ cầu nguyện cho ngươi và ngươi sẽ được sống. Còn nếu ngươi không trả về, thì hãy biết rằng chắc chắn ngươi phải chết, ngươi cũng như mọi kẻ thuộc về ngươi.#vA Thiên Chúa báo mộng cho vua rằng : Ta cũng biết là ngươi đã làm điều đó với tấm lòng thuần khiết, và cũng chính Ta đã ngăn cản ngươi khỏi mắc tội đối với Ta. Vì thế, Ta đã không để cho ngươi động đến người ấy.nuW Ông ấy đã chẳng bảo tôi rằng : Nàng là em tôi đó sao ? Và ngay cả bà ấy cũng đã nói rằng : Ông ấy là anh tôi. Tôi đã làm điều đó với tấm lòng thuần khiết và bàn tay vô tội.t Vua A-vi-me-léc đã không gần gũi bà ấy, vua thưa : Lạy Chúa, một dân công chính mà Ngài cũng giết sao ?Hs Nhưng ban đêm Thiên Chúa đến báo mộng cho vua A-vi-me-léc rằng : Này ngươi sắp phải chết vì người đàn bà mà ngươi đã bắt, bởi người ấy có chồng.r# Ông Áp-ra-ham nói về bà Xa-ra, vợ ông : Nàng là em tôi, và A-vi-me-léc, vua Gơ-ra, đã sai người đến bắt bà Xa-ra.q *Ông Áp-ra-ham rời chỗ đó, đến miền Ne-ghép. Ông ở giữa Can-đê và Sua, rồi ông trú ngụ tại Gơ-ra.wpi &Cô em cũng sinh một con trai và đặt tên là Ben Am-mi ; đó là ông tổ người Am-mon ngày nay.soa %Cô chị sinh một con trai và đặt tên là Mô-áp ; đó là ông tổ người Mô-áp ngày nay.Ln $Thế là hai cô con gái ông Lót đã có thai với cha mình.6mg #Đêm ấy nữa, hai cô lại cho cha uống rượu, rồi cô em đứng dậy đến nằm với cha, mà ông không hay biết khi nào cô nằm, khi nào cô dậy.xlk "Hôm sau, cô chị bảo cô em : Đấy, đêm qua chị đã nằm với cha. Đêm nay nữa, chúng mình lại cho cha uống rượu, rồi em đến nằm với cha ; như thế, chúng mình sẽ bảo tồn dòng giống cho cha.&kG !Đêm ấy, các cô cho cha mình uống rượu, rồi cô chị đến nằm với cha, mà ông không hay biết khi nào cô nằm, khi nào cô dậy.j  Nào ! Chúng mình hãy cho cha uống rượu và nằm với cha ; như thế, chúng mình sẽ bảo tồn dòng giống cho cha.0i[ Cô chị bảo cô em : Cha đã già ; trong miền lại không có người đàn ông nào để đến với chúng mình theo thói thường trong thiên hạ./hY Ông Lót bỏ Xô-a, lên ở trên núi cùng với hai con gái ông, vì ông sợ không dám ở Xô-a. Ông ở trong một cái hang cùng với hai con gái.ggI Như vậy, khi Thiên Chúa phá huỷ các thành trong cả Vùng, Thiên Chúa đã nhớ đến ông Áp-ra-ham và đã cứu ông Lót khỏi cuộc tàn phá, khi Người phá đổ các thành nơi ông Lót ở. f Ông nhìn xuống phía Xơ-đôm, Gô-mô-ra và cả Vùng, ông thấy khói từ đất bốc lên như khói một lò lửa !pe[ Sáng hôm sau ông Áp-ra-ham dậy sớm, đến chỗ ông đã đứng trước mặt ĐỨC CHÚA.Sd! *Bà vợ ông Lót ngoái lại đằng sau và hoá thành cột muối. c Người phá đổ các thành ấy và cả Vùng, cùng với toàn thể dân cư các thành ấy và cây cỏ trên đất.vbg ĐỨC CHÚA làm mưa diêm sinh và lửa từ ĐỨC CHÚA, từ trời, xuống Xơ-đôm và Gô-mô-ra.Ra Khi mặt trời mọc lên trên mặt đất thì ông Lót vào Xô-a.$`C Ông hãy mau trốn vào đó, vì tôi không thể làm gì trước khi ông vào đó. Bởi vậy, người ta đặt tên cho thành ấy là Xô-a._{ Người nói với ông : Được, vì nể ông một lần nữa, tôi sẽ không phá đổ thành mà ông nói.A^} Kìa, có một thành khá gần, có thể trốn vào đấy được, thành ấy lại nhỏ. Xin cho tôi trốn vào đó –thành đó nhỏ mà– để tôi được sống.]) Này, tôi tớ ngài đây đã được đẹp lòng ngài, và ngài đã tỏ lòng thương lớn lao của ngài đối với tôi khi để cho tôi sống. Nhưng tôi không trốn lên núi được đâu, tai ương sẽ đuổi kịp, và tôi chết mất !Q\ Ông Lót nói với hai người khách : Thưa ngài, xin miễn cho !x[k Khi đưa ông ra ngoài rồi, một vị nói : Ông hãy trốn đi để cứu mạng sống mình ! Đừng ngoái lại đằng sau, đừng dừng lại chỗ nào cả trong cả Vùng. Hãy trốn lên núi kẻo bị chết lây.bZ? Ông còn đang chần chừ thì hai người khách nắm lấy tay ông, tay vợ ông và tay hai người con gái ông, vì ĐỨC CHÚA muốn cứu ông ; các ngài đưa ông ra và để bên ngoài thành.PY Khi hừng đông ló rạng, các sứ thần giục ông Lót rằng : Đứng lên ! Đưa vợ và hai con gái ông đang ở đây đi đi, kẻo ông phải chết lây khi thành bị phạt.xXk Ông Lót đi ra nói với các con rể, tức là những người sắp cưới các con gái ông : Đứng lên ! Ra khỏi nơi đây, vì ĐỨC CHÚA sắp phá huỷ thành này. Nhưng các con rể ông cho là ông nói đùa.=Wu  Chúng tôi sắp phá huỷ nơi này, vì tiếng kêu trách dân thành quá lớn trước nhan ĐỨC CHÚA, và ĐỨC CHÚA đã sai chúng tôi đến huỷ diệt chúng.IV  Hai người khách nói với ông Lót : Ông còn ai ở đây nữa không ? Con rể, con trai, con gái, và tất cả những gì ông có trong thành, hãy đưa ra khỏi nơi này.>Uw  Còn những người đứng ngoài cửa, thì các ngài làm cho chúng ra mù, từ người nhỏ nhất đến người lớn nhất, khiến chúng không sao tìm ra cửa.mTU  Nhưng hai người khách đưa tay kéo ông Lót vào nhà với mình, rồi đóng cửa lại.|Ss  Chúng đáp : Xê ra ! Tên này là một ngoại kiều đến đây trú ngụ mà lại đòi xét xử à ! Chúng tao sẽ làm dữ với mày hơn là với những tên kia ! Họ xô mạnh ông Lót và xông vào để phá cửa. R Đây tôi có hai đứa con gái chưa ăn ở với đàn ông, tôi sẽ đưa chúng ra cho anh em ; anh em muốn làm gì chúng thì làm, nhưng còn hai người này, xin anh em đừng làm gì họ, vì họ đã vào trọ dưới mái nhà tôi.GQ rồi nói : Thưa anh em, tôi van anh em đừng làm bậy.PP Ông Lót ra trước cửa gặp chúng, đóng cửa lại sau lưng, O Chúng gọi ông Lót và bảo : Những người vào nhà ông đêm nay đâu rồi ? Hãy đưa họ ra cho chúng tôi chơi.N3 Các ngài chưa đi nằm thì dân trong thành, tức là người Xơ-đôm, bao vây nhà, từ trẻ đến già, toàn dân không trừ ai. Ta phải xuống xem thật sự chúng có làm như tiếng kêu trách đã thấu đến Ta không. Có hay không, Ta sẽ biết. = ĐỨC CHÚA phán : Tiếng kêu trách Xơ-đôm và Gô-mô-ra thật quá lớn ! Tội lỗi của chúng quá nặng nề !%<E Thật vậy, Ta đã chọn nó, để nó truyền cho con cái nó và gia tộc nó sau này phải giữ đường lối của ĐỨC CHÚA mà thực hiện điều công minh chính trực ; như thế ĐỨC CHÚA sẽ làm cho Áp-ra-ham điều Người đã phán về nó.};u Áp-ra-ham sẽ trở thành một dân tộc lớn mạnh và mọi dân tộc sẽ được chúc phúc nhờ nó.Z:/ ĐỨC CHÚA phán : Ta có nên giấu Áp-ra-ham điều Ta sắp làm chăng ?9 *Từ nơi đó ba người kia đứng dậy và nhìn xuống phía Xơ-đôm. Ông Áp-ra-ham cùng đi để tiễn khách.~8w Bà Xa-ra chối và nói : Con đâu có cười ! Vì bà sợ. Nhưng Người bảo : Có, ngươi đã cười !'7I Nào có điều gì kỳ diệu vượt sức ĐỨC CHÚA ? Vào độ này sang năm, Ta sẽ trở lại thăm ngươi, và Xa-ra sẽ có một con trai.#6A  *ĐỨC CHÚA phán với ông Áp-ra-ham : Tại sao Xa-ra lại cười và nói : Có thật tôi già thế này mà còn sinh đẻ được chăng ?$5C  Bà Xa-ra cười thầm tự bảo : Mình đã cằn cỗi rồi, còn hưởng được vui thú nữa sao ? Ông nhà mình lại là một ông lão ! 4  Ông Áp-ra-ham và bà Xa-ra đã già nua tuổi tác, và bà Xa-ra không còn điều thường xảy đến cho đàn bà.<3s  Người nói : Sang năm, tôi sẽ trở lại thăm ông, và khi đó bà Xa-ra vợ ông sẽ có một con trai. Bà Xa-ra bấy giờ đang nghe ở cửa lều, phía sau.k2Q  Khách nói với ông : Bà Xa-ra vợ ông đâu ? Ông đáp : Thưa nhà tôi ở trong lều.$1C Ông lấy sữa chua, sữa tươi và thịt bê đã làm, mà đãi khách ; rồi ông đứng hầu dưới gốc cây, đang khi khách dùng bữa.0 Ông chạy lại đàn vật, bắt một con bê mềm và ngon, giao cho người đầy tớ, và anh này vội vã làm thịt. / Ông Áp-ra-ham vội vã vào lều tìm bà Xa-ra mà bảo : Bà mau mau lấy ba thúng tinh bột mà nhồi, rồi làm bánh.c.A Tôi xin đi lấy ít bánh, để các ngài dùng cho chắc dạ, trước khi tiếp tục đi, vì các ngài đã ghé thăm tôi tớ các ngài đây ! Khách trả lời : Xin cứ làm như ông vừa nói !p-[ Để tôi cho lấy chút nước, mời các ngài rửa chân rồi nằm nghỉ dưới gốc cây., và nói : Thưa Ngài, nếu tôi được đẹp lòng Ngài, thì xin Ngài đừng đi qua mà không ghé thăm tôi tớ Ngài./+Y Ông ngước mắt lên thì thấy có ba người đứng gần ông. Vừa thấy, ông liền từ cửa lều chạy ra đón khách, sụp xuống đất lạy!* ? *ĐỨC CHÚA hiện ra với ông Áp-ra-ham tại cụm sồi Mam-rê, khi ông đang ngồi ở cửa lều, vào lúc nóng nực nhất trong ngày.3)a mọi người nhà của ông, những nô lệ sinh trong nhà hoặc nô lệ ông dùng bạc mà mua của người ngoại bang, đều chịu cắt bì với ông. !d~~H}}|i|{zYyxxwwvouuRtsrqqDpyoonllkvjj>ihhKgg;feedddQdc?bibaC``` _n_^/]]+\g[[.ZYYYhXX WcVV'UTTSS#RoQQBPP=OOzNNMMrLKJJUJ$I4HkGFF-EEDDDCtCAA@|?>>=<<;q:x9y9=877x66C55044 3r22>11E00_//.---F,,+T**8))O((&'f&%% $a#""! pw\(''yW b C  9!"(?  Gia-cóp nói cho cô Ra-khen biết cậu là anh em họ hàng với cha cô và là con trai bà Rê-bê-ca ; cô liền chạy về báo tin cho cha.7'k  Gia-cóp hôn cô Ra-khen rồi oà lên khóc.&  Gia-cóp vừa nhìn thấy cô Ra-khen, con gái ông La-ban, anh của mẹ cậu, và chiên dê của ông La-ban, anh của mẹ cậu, thì cậu lăn tảng đá ra khỏi miệng giếng, và cho chiên dê của ông La-ban, anh của mẹ cậu, uống.%)  Ông còn đang nói chuyện với họ, thì cô Ra-khen đến cùng với chiên dê của cha cô, vì cô là người chăn súc vật.m$U Họ đáp : Chúng tôi không được làm như vậy, trước khi các đàn vật tụ tập đông đủ ; bấy giờ người ta mới lăn tảng đá khỏi miệng giếng, và chúng tôi sẽ cho chiên dê uống.## Cậu nói : Trời còn sáng thế này, chưa phải là lúc tụ tập đàn vật, anh em cho chiên dê uống rồi đi chăn đi !E" Cậu lại hỏi : Ông ấy có được bình an không ? Họ trả lời : Ông ấy được bình an ; cô Ra-khen, con gái ông ấy, đang đến cùng với chiên dê kia kìa.{!q Cậu hỏi : Anh em có biết ông La-ban, con cháu ông Na-kho không ? Họ trả lời : Chúng tôi biết.f G Gia-cóp hỏi họ : Anh em ở đâu đến ? Họ đáp : Chúng tôi từ Kha-ran đến.R Khi các đàn vật đã tụ tập đông đủ, thì người ta lăn tảng đá ra khỏi miệng giếng và cho chiên uống, rồi lại đưa tảng đá về chỗ cũ trên miệng giếng.tc Cậu nhìn và thấy một cái giếng ở ngoài đồng. Ở đó có ba đàn chiên đang nằm gần giếng, vì người ta cho các đàn vật uống nước giếng này. Trên miệng giếng, có một tảng đá lớn.I  *Gia-cóp cất bước đi về đất con cái Phương Đông.F hòn đá này là hòn đá tôi đã dựng lên làm trụ sẽ là nhà của Thiên Chúa, và lạy Chúa, mọi sự Ngài ban cho con, con sẽ dâng cho Ngài một phần mười.sa nếu tôi được trở về nhà cha tôi bình an, thì ĐỨC CHÚA sẽ là Thiên Chúa của tôi,5e Gia-cóp khấn rằng : Nếu Thiên Chúa ở với tôi và giữ gìn tôi trong chuyến đi tôi đang thực hiện, nếu Người ban cho tôi bánh ăn áo mặc,cA *Cậu đặt tên cho nơi đó là Bết Ên ; trước đó, tên thành ấy là Lút. Sáng hôm sau, Gia-cóp dậy sớm, lấy hòn đá cậu đã gối đầu, dựng lên làm trụ và đổ dầu lên đầu trụ.- Cậu phát sợ và nói : Nơi này đáng sợ thay ! Đây là nhà của Thiên Chúa, là cửa trời, chứ không phải là gì khác.q] *Gia-cóp tỉnh giấc và nói : Quả thật, có ĐỨC CHÚA ở nơi này mà tôi không biết !r_ Này Ta ở với ngươi ; ngươi đi bất cứ nơi nào, Ta sẽ giữ gìn ngươi, và Ta sẽ đưa ngươi về đất này, vì Ta sẽ không bỏ ngươi cho đến khi Ta hoàn thành điều Ta đã phán với ngươi.^7 Dòng dõi ngươi sẽ nhiều như bụi trên đất ; ngươi sẽ lan tràn ra khắp đông tây nam bắc. Nhờ ngươi và dòng dõi ngươi, mọi gia tộc trên mặt đất sẽ được chúc phúc.|s  Và kìa ĐỨC CHÚA đứng bên trên thang mà phán : Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Áp-ra-ham, tổ phụ ngươi, và là Thiên Chúa của I-xa-ác. Đất ngươi đang nằm, Ta sẽ ban cho ngươi và dòng dõi ngươi.;q  Cậu chiêm bao thấy một chiếc thang dựng dưới đất, đầu thang chạm tới trời, trên đó có các sứ thần của Thiên Chúa lên lên xuống xuống.4c  Cậu đến một nơi kia và nghỉ đêm tại đó vì mặt trời đã lặn. Cậu lấy một hòn đá ở nơi đó để gối đầu và nằm ngủ ở đó.=w  *Gia-cóp ra khỏi Bơ-e Se-va và đi về Kha-ran.^7  Vậy Ê-xau đến nhà ông Ít-ma-ên, và ngoài những người vợ đã có, cậu lại cưới thêm cô Ma-kha-lát là con gái ông Ít-ma-ên, con ông Áp-ra-ham, và là em gái ông Nơ-va-giốt.jO Ê-xau thấy rằng những người con gái Ca-na-an không vừa ý ông I-xa-ác, cha cậu.> y Gia-cóp vâng lời cha mẹ mà đi Pát-đan A-ram.| s Ê-xau thấy rằng ông I-xa-ác đã chúc phúc cho Gia-cóp và sai về Pát-đan A-ram để lấy vợ ở đó, và thấy rằng khi Gia-cóp đi, thì ông đã truyền : Con không được cưới ai trong số con gái Ca-na-an.E  Ông I-xa-ác sai ông Gia-cóp đi về Pát-đan A-ram, đến nhà ông La-ban là con trai ông Bơ-thu-ên, người A-ram, và là anh bà Rê-bê-ca, mẹ của Gia-cóp và Ê-xau.P  Xin Người ban cho con và dòng dõi con phúc lành của ông Áp-ra-ham, để con chiếm hữu miền đất con đang trú ngụ, là miền đất Thiên Chúa đã ban cho ông Áp-ra-ham.9 m Xin Thiên Chúa toàn năng chúc phúc cho con, xin Người làm cho con sinh sôi nảy nở thật nhiều, để con trở nên một cộng đồng nhiều dân nước.#A Đứng lên ! Đi về Pát-đan A-ram, đến nhà ông Bơ-thu-ên, ông ngoại con, và ở đó con lấy con gái ông La-ban, bác con, làm vợ. 1 Ông I-xa-ác gọi ông Gia-cóp đến, chúc phúc cho cậu và truyền rằng : Con không được cưới ai trong số con gái Ca-na-an.  .Bà Rê-bê-ca nói với ông I-xa-ác : Tôi chán không muốn sống nữa, vì các con gái ông Khết. Nếu Gia-cóp cưới ai trong số con gái ông Khết như những cô này, đám con gái xứ này, thì tôi còn sống làm gì nữa ?Z/ -Chừng nào anh con không còn giận con nữa và quên đi điều con đã làm cho anh, thì mẹ sẽ sai người đưa con từ đó về. Lẽ nào trong một ngày mẹ phải mất cả hai con ?Y- ,Con sẽ ở với bác một thời gian, cho đến khi anh con nguôi giận.y +Giờ đây, con ơi, hãy nghe lời mẹ, đứng lên và trốn sang bên bác La-ban, anh của mẹ ở Kha-ran.oY *Người ta báo cho bà Rê-bê-ca biết những lời của Ê-xau, con trai lớn của bà. Bà liền cho gọi Gia-cóp, con trai nhỏ của bà đến và bảo : Ê-xau, anh con, đang muốn giết con để trả thù.U% )Ê-xau hận với Gia-cóp vì lời chúc phúc cậu này đã được cha ban cho. Ê-xau tự nhủ : Sắp đến ngày lo đám tang cho cha ta rồi ; bấy giờ ta sẽ giết Gia-cóp, em ta !(K (Con sẽ sống nhờ thanh gươm của con, sẽ làm tôi em con. Nhưng khi còn nay đây mai đó, con sẽ giũ được ách em con ra khỏi cổ con.:o 'Bấy giờ, ông I-xa-ác, cha cậu, lên tiếng nói : Kìa, nơi ở của con sẽ cách xa đất đai màu mỡ và không được sương từ trời cao gieo xuống.-~U &Ê-xau thưa với cha : Cha chỉ có một lời chúc phúc ấy thôi sao ? Xin cha cũng chúc phúc cho cả con nữa, cha ơi ! Rồi Ê-xau oà lên khóc.u}e %Ông I-xa-ác đáp lại Ê-xau : Con xem, cha đã đặt nó làm chủ con và đã khiến tất cả các anh em nó làm tôi nó. Cha đã liệu cho nó có lúa mì rượu mới. Vậy cha làm gì được cho con, con ơi !+|Q $Cậu nói : Có phải vì nó tên là Gia-cóp, mà nó đã hất cẳng con đến hai lần ? Nó đã đoạt quyền trưởng nam của con, bây giờ đây nó lại đoạt lời chúc phúc của con ! Rồi cậu thêm : Cha chẳng dành cho con một lời chúc phúc sao ?_{9 #Ông nói : Em con đã dùng mưu gian mà đến, và đoạt lời chúc của con.9zm "Khi Ê-xau nghe những lời của cha, cậu kêu lên một tiếng lớn và cay đắng vô cùng. Cậu thưa với cha : Cha ơi, xin cha chúc phúc cho cả con nữa.y !Ông I-xa-ác run lên, run bắn người lên và hỏi : Vậy ai là người đã săn thịt rừng và đem lại cho cha ? Cha đã ăn tất cả trước khi con vào. Cha đã chúc phúc cho nó, và dù sao nó vẫn được chúc phúc.x)  Ông I-xa-ác, cha cậu, nói với cậu : Con là đứa nào đây ? Cậu thưa : Con là Ê-xau, con trai cha, con trưởng của cha !;wq Ê-xau cũng làm một món ăn ngon, đem lại cho cha và thưa với cha : Mời cha dậy xơi món thịt rừng của con cha, để cha đích thân chúc phúc cho con.&vG Khi ông I-xa-ác chúc phúc cho Gia-cóp xong, và Gia-cóp vừa từ chỗ cha cậu là ông I-xa-ác mà đi ra, thì Ê-xau, anh cậu, đi săn về.u3 Các dân phải làm tôi con, các nước phải sụp xuống lạy con. Con hãy làm chủ các anh em con, và các con của mẹ con phải sụp xuống lạy con. Kẻ nguyền rủa con sẽ bị nguyền rủa, kẻ chúc phúc cho con sẽ được chúc phúc.ytm Xin Thiên Chúa ban cho con, sương trời với đất đai màu mỡ, và lúa mì rượu mới dồi dào.;  Vua A-vi-me-léc cho gọi ông I-xa-ác đến và nói : Đúng là vợ ông ! Sao ông lại nói : Nàng là em tôi ? Ông I-xa-ác trả lời vua : Tôi đã nói như thế vì sợ phải chết vì nàng.E= Khi ông đã ở đó lâu ngày, thì A-vi-me-léc, vua người Phi-li-tinh, nhìn xuống qua cửa sổ thì thấy ông I-xa-ác đang cười giỡn với bà Rê-bê-ca, vợ ông.l<S Người địa phương hỏi về vợ ông, thì ông trả lời : Nàng là em tôi. Ông không dám nói : Nàng là vợ tôi, sợ người địa phương giết ông vì bà Rê-bê-ca, bởi lẽ bà có nhan sắc..;Y Vậy ông I-xa-ác sống ở Gơ-ra.:1 bởi vì Áp-ra-ham đã vâng lời Ta, đã giữ điều Ta truyền, cũng như các mệnh lệnh, thánh chỉ và luật điều của Ta.s9a Ta sẽ làm cho dòng dõi ngươi ra nhiều như sao trên trời, sẽ ban cho dòng dõi ngươi tất cả những miền đất này ; và nhờ dòng dõi ngươi, mọi dân tộc trên mặt đất sẽ được chúc phúc,8 Hãy trú ngụ trong đất này ; Ta sẽ ở với ngươi và sẽ chúc phúc cho ngươi, vì Ta sẽ ban tất cả những miền đất này cho ngươi và dòng dõi ngươi, và Ta sẽ giữ lời Ta đã thề với Áp-ra-ham, cha ngươi.y7m ĐỨC CHÚA hiện ra với ông và phán : Đừng xuống Ai-cập, hãy ở trong đất Ta sẽ chỉ cho.W6 + *Bấy giờ trong xứ xảy ra một nạn đói, không phải nạn đói đã xảy ra trước kia thời ông Áp-ra-ham. Ông I-xa-ác đi Gơ-ra, đến với A-vi-me-léc, vua người Phi-li-tinh.55 "Bấy giờ Gia-cóp cho Ê-xau bánh và cháo đậu. Ê-xau ăn uống, rồi đứng dậy đi. Ê-xau đã coi thường quyền trưởng nam.4 !Gia-cóp nói : Vậy anh thề ngay với em đi. Ê-xau liền thề và bán quyền trưởng nam của mình cho Gia-cóp.`3;  Ê-xau nói : Anh đang sắp chết, thì quyền trưởng nam có ích gì cho anh ?]25 Gia-cóp nói : Anh hãy bán quyền trưởng nam của anh cho em trước đã !15 Ê-xau nói với Gia-cóp : Cho anh ăn món đo đỏ kia với, vì anh đang mệt lả. Vì thế người ta đặt tên cho nó là Ê-đôm.a0= Lần kia, Gia-cóp đang nấu cháo, thì Ê-xau từ ngoài đồng về, mệt lả.u/e Ông I-xa-ác thương Ê-xau vì ông thích ăn thịt rừng, còn bà Rê-bê-ca thì thương Gia-cóp.1.] Hai đứa trẻ lớn lên. Ê-xau là người thạo nghề săn bắn, chuyên rong ruổi ngoài đồng ; còn Gia-cóp thì trầm tĩnh, chỉ sống ở lều.0-[ Sau đó, đứa em ra, tay nắm gót chân của Ê-xau : người ta đặt tên cho nó là Gia-cóp. Ông I-xa-ác được sáu mươi tuổi khi chúng sinh ra. , Đứa ra trước đỏ hoe, toàn thân như một chiếc áo choàng bằng lông : người ta đặt tên cho nó là Ê-xau.\+3 Khi đến ngày sinh nở thì quả là bà đã mang hai đứa con trong lòng.Y*- *ĐỨC CHÚA phán với bà : Có hai dân tộc trong lòng ngươi, hai dân từ dạ ngươi sinh ra và sẽ chia rẽ nhau. Dân này sẽ mạnh hơn dân kia, đứa lớn sẽ làm tôi đứa bé.)% Các đứa con đụng nhau trong lòng bà, nên bà kêu lên : Nếu vậy thì tại sao tôi thế này ? Bà thỉnh ý ĐỨC CHÚA.(1 *Ông I-xa-ác khẩn cầu ĐỨC CHÚA cho vợ ông, vì bà hiếm hoi. ĐỨC CHÚA nhậm lời ông, và bà Rê-bê-ca vợ ông có thai.M' Ông I-xa-ác được bốn mươi tuổi, khi ông lấy bà Rê-bê-ca làm vợ ; bà này là con ông Bơ-thu-ên, người A-ram ở Pát-đan A-ram, và là em ông La-ban, người A-ram.h&K Đây là gia đình ông I-xa-ác, con ông Áp-ra-ham. Ông Áp-ra-ham sinh ra ông I-xa-ác.&%G Ông đã ở từ Kha-vi-la đến Sua, đối diện với Ai-cập, về phía Át-sua. Ông định cư đối diện với tất cả anh em của ông.,$S Đây là số năm ông Ít-ma-ên đã sống : một trăm ba mươi bảy năm. Rồi ông tắt thở, qua đời và được về sum họp với gia tiên.'#I Đó là các con ông Ít-ma-ên, và đó là tên của họ, theo các làng và trại của họ : mười hai đầu mục cho bấy nhiêu bộ lạc.8"m Kha-đát, Tê-ma, Giơ-tua, Na-phít, Kết-ma.!; Mít-ma, Đu-ma, Ma-xa,B   Đây là tên các con trai ông Ít-ma-ên, tên xếp theo gia đình của họ : Nơ-va-giốt, con đầu lòng của ông Ít-ma-ên, rồi đến Kê-đa, Át-bơ-ên, Míp-xam,9  Đây là gia đình ông Ít-ma-ên, con ông Áp-ra-ham, mà bà Ha-ga, người Ai-cập, nữ tỳ của bà Xa-ra, đã sinh cho ông Áp-ra-ham.  Sau khi ông Áp-ra-ham qua đời, Thiên Chúa chúc phúc cho ông I-xa-ác, con ông. Ông I-xa-ác ở gần giếng La-khai Rô-i. ;  Đó là cánh đồng ông Áp-ra-ham đã tậu của con cái ông Khết. Ông Áp-ra-ham được chôn ở đó, cũng như bà Xa-ra, vợ ông.@{  Các con ông I-xa-ác và Ít-ma-ên chôn cất ông trong hang Mác-pê-la, trong cánh đồng của ông Ép-rôn, con ông Xô-kha, người Khết, đối diện với Mam-rê.3a rồi tắt thở. Ông qua đời khi đã cao niên, đã sống tuổi già hạnh phúc và được mãn nguyện ; và ông được về sum họp với gia tiên.J Ông Áp-ra-ham sống thọ một trăm bảy mươi lăm tuổihK Còn những người con của các bà vợ lẽ ông, thì ông Áp-ra-ham đã tặng họ quà, và ngay khi còn sống, ông cho họ đi xa ông I-xa-ác, con ông, về hướng đông, về đất Phương Đông.P Ông Áp-ra-ham đã cho ông I-xa-ác tất cả những gì ông có.- Các con của ông Ma-đi-an là : Ê-pha, Ê-phe, Kha-nốc, A-vi-đa, En-đa-a. Tất cả những người ấy là con cháu bà Cơ-tu-ra. Ông Gióc-san sinh Sơ-va và Đơ-đan ; các con của ông Đơ-đan là người Át-su-ri, Lơ-tu-sim và Lơ-um-mim.\3 Bà sinh cho ông : Dim-ran, Gióc-san, Mơ-đan, Ma-đi-an, Gít-bắc và Su-ác.N  *Ông Áp-ra-ham lấy thêm một bà vợ nữa, tên là Cơ-tu-ra.;q CCậu I-xa-ác đưa cô Rê-bê-ca vào lều của bà Xa-ra mẹ cậu ; cậu lấy cô làm vợ, cậu yêu thương cô và khuây khoả được nỗi buồn mất mẹ.dC BNgười lão bộc thưa lại với cậu I-xa-ác tất cả những gì ông đã làm.R Avà hỏi người lão bộc : Người đang đi ngoài đồng tiến về phía chúng ta là ai đó ? Người lão bộc trả lời : Chủ tôi đấy ! Cô bèn lấy chiếc khăn che mặt.E @Ngước mắt lên, cậu thấy một bầy lạc đà đang tiến đến. Ngước mắt lên, cô Rê-bê-ca thấy cậu I-xa-ác, cô bèn từ trên lưng lạc đà nhảy xuốngF ?Cậu I-xa-ác ra ngoài đồng dạo mát lúc chiều tà.lS >Khi ấy cậu I-xa-ác đã bỏ vùng giếng La-khai Rô-i, và đang ở trong miền Ne-ghép. ; =Cô Rê-bê-ca cùng với các tớ gái đứng dậy, cỡi lên lạc đà mà đi theo người lão bộc. Ông nhận cô Rê-bê-ca và ra đi.  oolnn-mzllul&kk(j0hgghffWeze"dd(cc bQaa9`_^]\i\([,ZYXXzW;VUUMTdSSPRR QPOONNPM{LvKK$JKIIHHG~GF|EE,DCCWBB Af??'>w=<;;:F9876055r44W33D2[10/// ..-,++1**(''2&T%%E$##"X!a DFpZ N2Xe=TnV : a A ]<3Hc% "Chúng tôi chỉ đồng ý với điều kiện là các ông trở nên như chúng tôi, nghĩa là cắt bì mọi đàn ông con trai.gbI "Họ nói với những người kia : Chúng tôi không thể làm điều này là gả em gái chúng tôi cho một người không được cắt bì, vì đối với chúng tôi, đó là một điều sỉ nhục.;aq " Khi trả lời cho Si-khem và ông Kha-mo, cha cậu, các con trai ông Gia-cóp đã dùng mưu mà nói, vì cậu đã xâm phạm tiết hạnh của Đi-na, em gái họ.`- " Bác và các anh thách sính lễ quà cáp bao nhiêu, cháu cũng xin nộp như bác và các anh đòi, chỉ xin gả cô gái cho cháu.)_M " Si-khem nói với cha và anh em cô gái : Cháu chỉ mong được đẹp lòng bác và các anh, rồi bác và các anh đòi gì, cháu cũng xin nộp.N^ " Các ông sẽ ở với chúng tôi, và xứ này sẽ mở ra trước mặt các ông : các ông cứ ở đây, đi lại buôn bán ở đây và tậu đất đai ở đây làm sở hữu.<]s " Các ông hãy kết nghĩa thông gia với chúng tôi : các ông sẽ gả các con gái của các ông cho chúng tôi và sẽ cưới các con gái của chúng tôi về. \ "Ông Kha-mo nói với họ rằng : Si-khem, con trai tôi, phải lòng con gái các ông, xin các ông gả cô ấy cho nó.$[C "Các con trai ông Gia-cóp ở ngoài đồng về. Vừa nghe biết chuyện, những người này bực tức và giận dữ lắm, vì Si-khem đã làm điều đồi bại trong Ít-ra-en, khi ăn nằm với con gái ông Gia-cóp, một điều không được phép làm._Z9 "Ông Kha-mo, cha của Si-khem, ra gặp ông Gia-cóp để nói chuyện với ông.pY[ "Ông Gia-cóp nghe biết Si-khem đã xâm phạm tiết hạnh của Đi-na, con gái ông, nhưng vì các con trai ông còn đang ở ngoài đồng với đàn vật của ông, nên ông làm thinh cho đến lúc họ về.cXA "Si-khem thưa với ông Kha-mo, cha cậu, rằng : Xin cha cưới cô bé ấy cho con.}Wu "Rồi lòng cậu quyến luyến Đi-na, con gái ông Gia-cóp ; cậu yêu cô gái và âu yếm dỗ dành cô.V3 "Si-khem, con trai ông Kha-mo, người Khi-vi, đầu mục xứ ấy, trông thấy thì bắt cô, rồi cưỡng ép cô ăn nằm với mình.lU U "Đi-na, người con gái bà Lê-a đã sinh cho ông Gia-cóp, đi ra xem các con gái xứ ấy.gTI !Tại đây, ông dựng một bàn thờ mà ông gọi là En, Thiên Chúa của Ít-ra-en.S- !Ông tậu của con cái ông Kha-mo, cha của Si-khem, một thửa đất, nơi ông đã căng lều, với giá một trăm đồng bạc.'RI !Khi ở Pát-đan A-ram về, ông Gia-cóp đến thành Si-khem, trong đất Ca-na-an, bình an vô sự, và ông cắm trại đối diện với thành.PQ !Phần ông Gia-cóp thì lên đường đi Xúc-cốt. Ở đó ông dựng nhà và làm những lều bằng cành cây cho súc vật, bởi thế, ông đặt tên cho nơi này là Xúc-cốt.2Pa !Ngày đó, ông Ê-xau trở về Xê-ia._O9 !Ông Ê-xau nói : Tôi muốn để ít người trong số người đi với tôi ở lại với chú. Ông Gia-cóp trả lời : Như thế để làm gì ? Tôi chỉ mong được đẹp lòng ngài thôi !bN? !Vậy xin ngài cứ vượt lên phía trước tôi tớ ngài ; phần tôi, tôi sẽ đi chậm chậm, theo chân đàn vật đi trước và theo chân lũ trẻ, cho tới khi đến với ngài tại Xê-ia.eME ! Ông Gia-cóp trả lời : Ngài biết là lũ trẻ thì yếu ớt, còn tôi phải lo cho đám chiên và bò đang cho con bú ; nếu hối thúc chúng, dù một ngày thôi, thì chiên dê sẽ chết hết.WL) ! Ông Ê-xau nói : Nào chúng ta lên đường, tôi sẽ đi trước chú.JK ! Xin ngài nhận lấy món quà đưa đến để cầu phúc cho ngài, vì Thiên Chúa đã thương ban cho tôi và tôi có đủ mọi sự. Ông nài ép, và ông Ê-xau đã nhận.J1 ! Ông Gia-cóp nói : Không đâu ! Nếu tôi được đẹp lòng ngài, thì xin ngài nhận tặng phẩm tự tay tôi biếu. Thật vậy, tôi đã nhìn thấy mặt ngài như nhìn thấy mặt Thiên Chúa, và ngài đã tỏ lòng thương đối với tôi.jIO ! Ông Ê-xau nói : Tôi có nhiều rồi, chú ạ ! Cái gì của chú, chú cứ giữ lấy.-HU !Ông Ê-xau hỏi : Tất cả trại tôi vừa gặp kia, chú tính để làm gì đó ? Ông Gia-cóp trả lời : Là để tôi được đẹp lòng ngài.2G_ !Đến lượt bà Lê-a cùng với các con của bà đến gần và sụp xuống lạy. Sau đó Giu-se và bà Ra-khen cũng đến gần và sụp xuống lạy.qF] !Bấy giờ hai người nữ tỳ cùng với các con của họ đến gần và sụp xuống lạy.sEa !Ngước mắt lên, ông Ê-xau thấy đám đàn bà con trẻ thì hỏi : Những người kia là ai đối với chú ? Ông Gia-cóp trả lời : Đó là những đứa con Thiên Chúa đã thương ban cho tôi tớ ngài.lDS !Ông Ê-xau chạy lại đón em, ôm chầm lấy, bá cổ mà hôn, rồi cả hai cùng khóc.C !Còn ông thì vượt lên phía trước họ và sụp xuống đất lạy bảy lần trước khi đến gần anh mình. B !Ông xếp các nữ tỳ với con của họ đi đầu, bà Lê-a với con bà đi sau, bà Ra-khen với Giu-se đi sau chót.NA  !Ông Gia-cóp ngước mắt lên, thấy ông Ê-xau đang tiến đến, có bốn trăm người đi cùng. Ông Gia-cóp bèn chia các con cho bà Lê-a, bà Ra-khen và hai người nữ tỳ.6@g Khi mặt trời mọc, ông đi qua Pơ-nu-ên ; ông đi khập khiễng vì bị trật xương hông. Bởi thế, con cái Ít-ra-en, cho đến nay, không ăn cái gân đùi ở khớp xương hông, vì người đó đã đánh vào khớp xương hông của ông Gia-cóp, vào gân đùi.)?M Ông Gia-cóp đặt tên cho nơi đó là Pơ-nu-ên, vì –ông nói– tôi đã thấy Thiên Chúa mặt đối mặt, mà tôi đã được tha mạng.*>O Ông Gia-cóp hỏi : Xin cho tôi biết tên ngài. Người đó nói : Sao ngươi lại hỏi tên ta ? Và người đó chúc phúc cho ông tại đấy.N= Người đó nói : Người ta sẽ không gọi tên ngươi là Gia-cóp nữa, nhưng là Ít-ra-en, vì ngươi đã đấu với Thiên Chúa và với người ta, và ngươi đã thắng._<9 Người đó hỏi ông : Tên ngươi là gì ? Ông đáp : Tên tôi là Gia-cóp.(;K Người đó nói : Buông ta ra, vì đã rạng đông rồi. Nhưng ông đáp : Tôi sẽ không buông ngài ra, nếu ngài không chúc phúc cho tôi.W:) *Thấy không thắng được ông, người đó bèn đánh vào khớp xương hông của ông, và khớp xương hông của ông Gia-cóp bị trật đang khi ông vật lộn với người đó.v9g Ông Gia-cóp ở lại một mình. Có một người vật lộn với ông cho đến lúc rạng đông.Z8/ Ông đem họ theo, đưa họ qua sông, rồi đưa tài sản của ông qua.73 Đêm đó, ông Gia-cóp dậy, đem theo hai bà vợ, hai người nữ tỳ và mười một đứa con, và ông lội qua sông Giáp-bốc.[61 Tặng phẩm đi trước, còn chính ông nghỉ lại đêm ấy trong trại.5- các anh hãy nói : Tôi tớ ngài là ông Gia-cóp cũng đi đằng sau chúng tôi. Thật vậy, ông tự nhủ : Ta cho tặng phẩm này đi trước để làm cho anh ấy nguôi giận ; sau đó ta sẽ giáp mặt anh ấy và may ra anh ấy sẽ nể ta.s4a Ông cũng truyền cho người thứ hai, người thứ ba, rồi cho tất cả những người đi sau các đàn vật, rằng : Các anh hãy dùng những lời lẽ ấy mà thưa với ông Ê-xau, khi các anh gặp ông ;>3w thì anh trả lời : Của tôi tớ ngài là ông Gia-cóp. Đây là tặng phẩm ông ấy gửi biếu ngài Ê-xau, còn chính ông thì đang đi đằng sau chúng tôi.N2 Ông truyền cho người đầy tớ thứ nhất rằng : Khi ông Ê-xau, anh tôi, gặp anh và hỏi : Anh là người của ai ? Anh đi đâu ? Đàn vật đi trước anh là của ai ?01[ Ông giao từng đàn vật riêng rẽ cho các đầy tớ và bảo họ : Các anh hãy đi trước tôi và để một khoảng cách giữa mỗi đàn vật.!0= ba mươi lạc đà cái đang cho bú và con của chúng, bốn mươi bò cái và mười bò đực, hai mươi lừa cái và mười lừa con.i/M hai trăm dê cái và hai mươi dê đực, hai trăm chiên cái và hai mươi chiên đực.9 Ông nghỉ đêm tại đó. Rồi ông lấy một phần của cải tay ông đã làm ra, để làm tặng phẩm biếu ông Ê-xau, anh ông :Z-/ Chính Ngài đã phán với con : Ta sẽ đối xử rất nhân hậu với ngươi, và sẽ làm cho dòng dõi ngươi nên nhiều như cát ngoài biển, không thể đếm được vì quá đông.$,C Xin giải thoát con khỏi tay anh con, khỏi tay anh Ê-xau, vì con sợ anh ấy, sợ anh ấy đến đánh chúng con, đánh cả mẹ lẫn con.+ con bé nhỏ, đâu xứng với tất cả mọi ân huệ và tất cả lòng thành tín mà Ngài đã tỏ cho tôi tớ Ngài đây. Thật vậy, khi qua sông Gio-đan, con chỉ có cây gậy, thế mà giờ đây đã thành ra hai trại.2*_ Ông Gia-cóp cầu nguyện : Lạy Thiên Chúa của tổ phụ con là ông Áp-ra-ham, Thiên Chúa của cha con là ông I-xa-ác, lạy ĐỨC CHÚA, Đấng đã phán bảo con : Hãy trở về xứ sở, về với họ hàng ngươi, và Ta sẽ đối xử nhân hậu với ngươi,v)g Ông tự nhủ : Nếu ông Ê-xau đến đánh phá một trại, thì trại còn lại có thể thoát.(/ Ông Gia-cóp sợ hãi kinh hoàng. Ông chia những người đi với ông, cũng như chiên dê, bò và lạc đà, đóng ở hai trại.H' Sứ giả trở về với ông Gia-cóp và nói : Chúng tôi đã đến với ông Ê-xau, anh ông. Ông ấy cũng đang tiến về phía ông, và có bốn trăm người đi cùng. & Tôi có bò lừa, chiên dê, tôi trai tớ gái, và tôi sai người báo tin cho ngài để được đẹp lòng ngài.q%] Ông ra lệnh cho họ rằng : Các anh sẽ nói với ông Ê-xau, chủ tôi, thế này : Tôi tớ ngài là ông Gia-cóp nói như sau : Tôi đã trú ngụ tại nhà ông La-ban và đã ở lại mãi đến bây giờ.$ *Ông Gia-cóp sai sứ giả đi trước ông đến với ông Ê-xau tại đất Xê-ia, trong lãnh thổ Ê-đôm.#) Vừa thấy các sứ thần, ông Gia-cóp nói : Đây là trại của Thiên Chúa, và ông đặt tên cho nơi ấy là Ma-kha-na-gim.f"G Ông Gia-cóp đang đi đường thì có những sứ thần của Thiên Chúa gặp ông.!  Sáng hôm sau, ông La-ban dậy sớm, hôn các con gái và các cháu ông, chúc phúc cho chúng, rồi lên đường về nhà.: q 6*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***jO 5Xin Thiên Chúa của ông Áp-ra-ham và Thiên Chúa của ông Na-kho –Thiên Chúa của cha các ngài– xét xử giữa chúng ta. Ông Gia-cóp đã thề nhân danh Đấng mà cha ông là I-xa-ác khiếp sợ.  4Đống đá này làm chứng và trụ đá này cũng làm chứng rằng cha không được vượt qua đống đá này sang bên con, và con cũng không được vượt qua đống đá này và trụ đá này sang bên cha với ý đồ xấu.} 3Ông La-ban nói với ông Gia-cóp : Đây đống đá này, và đây trụ đá cha đã đặt giữa cha và con.eE 2Nếu con hành hạ các con gái cha, và nếu ngoài các con gái cha, con còn lấy thêm vợ khác, thì dù không có ai ở với chúng ta, con hãy coi chừng : Thiên Chúa làm chứng giữa cha con ta. 1và cũng gọi là Mít-pa, vì ông nói : Xin ĐỨC CHÚA canh giữ giữa cha con ta, khi chúng ta khuất mặt nhau. 0Ông La-ban nói : Đống đá này hôm nay làm chứng giữa cha con ta. Vì thế người ta gọi nó là Ga-lơ-étnW /Ông La-ban gọi chỗ đó là Giơ-ga Xa-ha-đu-tha, còn ông Gia-cóp thì gọi là Ga-lơ-ét.&G .Ông Gia-cóp nói với anh em họ hàng mình : Hãy nhặt đá. Họ lấy đá làm thành một đống. Họ ăn tại đó, trên đống đá ấy.F -Ông Gia-cóp lấy một tảng đá dựng lên làm trụ.r_ ,Bây giờ, nào cha con ta hãy lập giao ước, giao ước đó sẽ làm chứng giữa cha con ta.N +Ông La-ban đáp lại ông Gia-cóp : Các cô này là con gái của cha, các cháu này là cháu của cha, chiên dê này là chiên dê của cha, tất cả những gì con thấy đều là của cha. Hôm nay cha có thể làm gì cho các con gái của cha, hoặc cho những đứa con chúng đã sinh ra ?O *Giả như Thiên Chúa của cha con, là Thiên Chúa ông Áp-ra-ham thờ và là Đấng ông I-xa-ác khiếp sợ, đã không ở với con, thì bây giờ hẳn cha đã để con về tay không. Thiên Chúa đã thấy cảnh khổ cực và công lao vất vả của con, và đêm qua Người đã phân xử.vg )Con ở nhà cha đã được hai mươi năm, con đã phục vụ cha được mười bốn năm để được hai cô con gái của cha, sáu năm để được chiên của cha, cha đã đổi công xá của con mười lần.tc (Ban ngày con bị nắng thiêu, ban đêm con bị lạnh buốt, không sao chợp mắt ngủ được.7i 'Con vật bị cắn xé, con không đưa về cho cha, chính con chịu đền ; con bị mất trộm con nào ban ngày hay ban đêm, cha đều đòi con phải trả.6g &Suốt hai mươi năm con đã ở với cha, chiên cái dê cái của cha không hề sẩy thai, con không hề ăn con chiên đực nào trong đàn vật của cha.{ %Lục lọi tất cả đồ đạc của con, cha có tìm được đồ đạc gì của nhà cha không ? Cha cứ đưa ra đây trước mặt anh em họ hàng của con và anh em họ hàng của cha, để họ phân xử cho đôi bên.@{ $Bấy giờ ông Gia-cóp nổi nóng và trách móc ông La-ban ; ông lên tiếng nói với ông La-ban : Con có tội có lỗi gì mà cha cứ theo con gắt gao như vậy ?p [ #Bà thưa với cha : Xin ngài đừng nổi nóng nếu con không thể đứng lên trước mặt ngài, vì con đang có điều thường xảy đến cho đàn bà. Ông tìm tòi nhưng không thấy các tượng thần., S "Bà Ra-khen đã lấy các tượng thần, để trong yên lạc đà rồi ngồi lên trên. Ông La-ban lục lọi khắp cả lều mà không tìm thấy.E  !Ông La-ban vào lều ông Gia-cóp, rồi vào lều bà Lê-a và lều hai người nữ tỳ, nhưng không tìm thấy gì. Ông ra khỏi lều bà Lê-a và vào lều bà Ra-khen.r _  Còn nếu cha tìm được các thần của cha nơi người nào, thì người ấy không được sống nữa. Có anh em họ hàng của cha con ta chứng kiến, xin cha nhận ra cái gì là của cha trong những thứ con có ở đây, và cứ lấy lại. Ông Gia-cóp không biết rằng bà Ra-khen đã lấy trộm các tượng ấy." ? Ông Gia-cóp đáp lại ông La-ban : Vì con sợ, và con tự bảo : Có khi cha sẽ dùng sức mạnh mà đoạt lại các con gái của cha.}u Bây giờ thì con đi vì quá nhớ nhà cha con, nhưng tại sao con lại lấy trộm các thần của cha ?G Cha có đủ khả năng làm hại các con, nhưng đêm qua Thiên Chúa của cha các con đã phán với cha rằng : Coi chừng, đừng nói bất cứ điều gì với Gia-cóp.jO Con đã không để cho cha hôn con hôn cháu cha. Thật con đã hành động ngu xuẩn !@{ Tại sao con đã lén lút trốn đi và đã lừa cha, không cho cha biết, để cha còn tiễn đưa con trong niềm vui tiếng hát, trong tiếng trống tiếng đàn ? ; Ông La-ban nói với ông Gia-cóp : Con đã làm gì thế ? Con đã đánh lừa cha mà đem các con gái cha đi như thể tù chiến tranh.+Q Ông La-ban theo kịp ông Gia-cóp. Ông Gia-cóp đã cắm lều trên núi ; ông La-ban với các anh em họ hàng cũng cắm lều trên núi Ga-la-át.5 Ban đêm Thiên Chúa đến báo mộng cho ông La-ban, người A-ram, rằng : Coi chừng, đừng nói bất cứ điều gì với Gia-cóp.) Ông đem anh em họ hàng đi với mình, rượt theo ông Gia-cóp bảy ngày đường, và đuổi kịp ông này ở núi Ga-la-át.dC Sang ngày thứ ba, người ta báo cho ông La-ban biết ông Gia-cóp đã trốn đi.' Ông trốn đi với tất cả những gì thuộc về ông ; ông đứng lên, sang Sông Cả và hướng thẳng về núi Ga-la-át.n~W Ông Gia-cóp đánh lừa ông La-ban, người A-ram, không cho ông ấy biết mình đi trốn.x}k Trong lúc ông La-ban đi xén lông chiên, thì bà Ra-khen lấy trộm các tượng thần của cha bà.j|O Ông đưa tất cả đàn vật và mọi tài sản ông đã gây được, đàn vật riêng của ông mà ông đã gây được ở Pát-đan A-ram, để đi về với ông I-xa-ác, cha ông, ở đất Ca-na-an.V{' Ông Gia-cóp đứng lên, đưa các con và các bà vợ lên lạc đà.Uz% Vâng, tất cả tài sản Thiên Chúa đã lấy của cha chúng tôi thì thuộc về chúng ta và con cái chúng ta. Giờ đây mọi điều Thiên Chúa đã phán với ông, ông cứ làm.#yA Chúng tôi chẳng bị cha coi là người xa lạ đó sao ? Vì cha đã bán chúng tôi đi, lại còn nuốt ngon tiền bạc của chúng tôi.'xI Bà Ra-khen và Lê-a trả lời ông rằng : Nào chúng tôi còn được chung phần và hưởng cơ nghiệp trong nhà cha chúng tôi nữa đâu ?w}  Ta là Thiên Chúa, Đấng đã hiện ra với ngươi ở Bết Ên, nơi ngươi đã xức dầu một trụ đá, nơi ngươi đã khấn hứa với Ta. Giờ đây, đứng lên ! Ra khỏi đất này mà trở về quê hương ngươi.Qv  Người phán : Ngước mắt lên mà nhìn : mọi con dê đực phủ những con cái thì vằn, lốm đốm và khoang, vì La-ban đối xử với ngươi thế nào, Ta đã thấy hết.{uq  Sứ thần của Thiên Chúa nói với tôi trong giấc chiêm bao : Gia-cóp ! Tôi thưa : Dạ, con đây !5te  Vào thời chiên dê giao nhau, tôi ngước mắt lên và chiêm bao thấy rằng : những con dê đực phủ những con cái thì vằn, lốm đốm và khoang.Ms  Thiên Chúa đã lấy đàn vật của cha các bà mà cho tôi.r Mỗi khi ông nói : Những con lốm đốm sẽ là công xá của con, thì tất cả chiên dê đẻ ra những con lốm đốm ; mỗi khi ông nói : Những con vằn sẽ là công xá của con, thì tất cả chiên dê đẻ ra những con vằn.&qG Cha các bà đã đánh lừa tôi, và đã đổi công xá của tôi mười lần, nhưng Thiên Chúa đã không để cho ông ấy làm hại tôi.spa Chính các bà biết rằng tôi đã phục vụ cha các bà bằng tất cả sức lực của tôi.8ok Ông nói với họ : Tôi thấy rằng nét mặt của cha các bà đối với tôi không còn như xưa nữa ; nhưng Thiên Chúa của cha tôi đã ở với tôi.n Ông Gia-cóp sai người đi gọi bà Ra-khen và bà Lê-a ra ngoài đồng, đến chỗ đàn chiên dê của ông.m ĐỨC CHÚA phán với ông Gia-cóp : Hãy trở về quê cha đất tổ, về với họ hàng ngươi : Ta sẽ ở với ngươi.{lq Ông Gia-cóp nhìn nét mặt ông La-ban và thấy rằng, đối với mình, cha không còn như xưa nữa.ek G Ông Gia-cóp nghe được những lời của các con trai ông La-ban nói rằng : Gia-cóp đã lấy tất cả tài sản của cha chúng ta, và nhờ tài sản của cha chúng ta mà làm nên cơ đồ ấy. j +Thế là ông trở nên giàu, thật giàu ; ông có chiên dê đầy đàn, có tôi trai tớ gái, lạc đà và lừa.'iI *Nếu là các con vật yếu thì ông không đặt, thành ra các con yếu thuộc về ông La-ban, còn những con khoẻ thuộc về ông Gia-cóp.2h_ )Mỗi khi các con vật khoẻ giao nhau, thì ông Gia-cóp đặt các cành vào trong máng, trước mắt chúng, để chúng giao nhau trước các cành đó.;gq (Còn những con chiên thì ông Gia-cóp tách riêng ra, và cho chúng quay về những con vằn và tất cả những con lốm đốm trong đàn vật của ông La-ban. Bằng cách đó, ông gây cho mình những đàn vật riêng và không đặt chung với đàn vật của ông La-ban.yfm 'Các con vật giao nhau trước các cành cây và đẻ ra những con vằn, lốm đốm và lấm chấm.5ee &Rồi ông đặt các cành cây đã bóc vỏ vào các máng uống nước, nơi chiên dê đến uống, cho chúng thấy ; chúng động đực khi đến uống.Qd %Ông Gia-cóp kiếm những cành cây bạch dương, hạnh đào và tiêu huyền còn tươi. Ông bóc vỏ cho lộ ra phần lõi trắng trên cành, để làm thành những vệt trắng.$cC $Rồi ông để khoảng cách ba ngày đường giữa ông và ông Gia-cóp. Ông Gia-cóp thì chăn những chiên dê còn lại của ông La-ban.xbk #Ngày hôm ấy, ông để riêng ra các dê đực vằn và lấm chấm, mọi dê cái lốm đốm và lấm chấm, mọi con vật có vệt trắng, và mọi con chiên đen tuyền ; và ông giao chúng cho các con trai ông.>ay "Ông La-ban nói : Được, thì cứ như con nói !#`A !Mai ngày, khi cha đến kiểm soát công xá của con, thì sự lương thiện của con sẽ làm chứng cho con : Tất cả những con dê không lấm chấm và lốm đốm, những con chiên không đen tuyền trong đàn vật của con, sẽ là của ăn cắp.'_I  Hôm nay con sẽ đi qua tất cả đàn chiên dê của cha, cha hãy để riêng ra mọi chiên con lốm đốm và lấm chấm, mọi chiên con đen tuyền trong số chiên, và con nào lấm chấm và lốm đốm trong số dê cái : đó sẽ là công xá của con.d^C Ông nói : Cha phải trả cho con cái gì đây ? Ông Gia-cóp thưa : Cha không phải trả gì cho con cả. Nếu cha làm cho con điều sau đây, thì con sẽ lại chăn giữ đàn chiên dê của cha.|]s Trước khi con đến, tài sản cha chẳng có bao nhiêu, mà nay đã tăng lên rất nhiều. Con bước đi tới đâu là ĐỨC CHÚA chúc phúc cho cha tới đó. Bây giờ, khi nào con mới được lo cho gia đình con ?\ Ông Gia-cóp nói với ông : Cha biết con đã phục vụ cha thế nào, và nhờ con mà đàn súc vật của cha đã ra sao.g[I Rồi ông nói : Con hãy ấn định cho cha mức công xá của con, và cha sẽ trả.*ZO Ông La-ban nói với ông : Nếu cha được đẹp lòng con... nhờ bói toán, cha biết được là ĐỨC CHÚA đã vì con mà chúc phúc cho cha.8Yk Xin cho con vợ con của con ; vì những người vợ ấy, con đã phục vụ cha. Xin để con đi. Cha biết con đã làm lụng thế nào để phục vụ cha.X3 Khi bà Ra-khen sinh được Giu-se, thì ông Gia-cóp nói với ông La-ban : Xin cho con đi, để con về quê hương xứ sở của con.xWk và bà đặt tên cho nó là Giu-se, bà nói : Xin ĐỨC CHÚA thêm cho tôi một đứa con trai khác.wVi Bà có thai và sinh một đứa con trai. Bà nói : Thiên Chúa đã cất nỗi hổ nhục của tôi ;}Uu Thiên Chúa đã nhớ đến bà Ra-khen, Thiên Chúa đã nhậm lời bà và đã cho bà sinh đẻ được.UT% Sau đó, bà sinh một đứa con gái và đặt tên cho nó là Đi-na.YS- Bà Lê-a nói : Thiên Chúa đã tặng tôi một món quà quý. Phen này, chồng tôi sẽ ở với tôi, vì tôi đã sinh cho ông sáu đứa con trai ; và bà đặt tên cho nó là Dơ-vu-lun.`R; Bà Lê-a lại có thai và sinh một người con trai thứ sáu cho ông Gia-cóp.*QO Bà Lê-a nói : Thiên Chúa đã trả công cho tôi, vì tôi đã hiến nữ tỳ của tôi cho chồng tôi ; và bà đặt tên cho nó là Ít-xa-kha.~Pw Thiên Chúa đã nhậm lời bà Lê-a. Bà có thai và sinh một người con trai thứ năm cho ông Gia-cóp.O Đến chiều, khi ông Gia-cóp từ ngoài đồng về, bà Lê-a ra đón ông và bảo : Ông phải đến với tôi, vì tôi đã bỏ ra mấy quả ngải sâm của con tôi để đổi lấy ông. Và ông đã nằm với bà đêm ấy.8Nk Bà Lê-a nói với em : Đoạt chồng của tôi, đối với cô còn chưa đủ hay sao, mà cô lại muốn lấy cả quả ngải sâm của con tôi nữa ? Bà Ra-khen nói : Thế thì ông ấy cứ nằm với chị đêm nay, để đổi lấy mấy quả ngải sâm của con chị.tMc Vào mùa gặt lúa mì, Rưu-vên đi ra, tìm thấy ở ngoài đồng những quả ngải sâm, và mang về cho bà Lê-a, mẹ mình. Bà Ra-khen nói với bà Lê-a : Xin chị cho em mấy quả ngải sâm của con chị.L  Bà Lê-a nói : Tôi hạnh phúc biết bao ! Vì các cô gái sẽ khen ngợi tôi có phúc ; và bà đặt tên cho nó là A-se.eKE  Din-pa, nữ tỳ của bà Lê-a, sinh một người con trai thứ hai cho ông Gia-cóp.LJ  Bà Lê-a nói : May quá ! ; và bà đặt tên cho nó là Gát.YI-  Din-pa, nữ tỳ của bà Lê-a, sinh cho ông Gia-cóp một đứa con trai.%HE  Khi bà Lê-a thấy mình thôi không sinh đẻ nữa, thì bà đem nữ tỳ của bà là Din-pa hiến cho ông Gia-cóp, để nàng làm vợ ông./GY Bà Ra-khen nói : Tôi đã chiến đấu với chị tôi những cuộc chiến thần thánh, và tôi đã thắng ; và bà đặt tên cho nó là Náp-ta-li.zFo Bin-ha, nữ tỳ của bà Ra-khen, lại có thai và sinh một người con trai thứ hai cho ông Gia-cóp.>Ew Bà Ra-khen nói : Thiên Chúa đã xét xử cho tôi ; Người cũng đã nghe tiếng tôi và đã cho tôi một đứa con trai ; vì thế bà đặt tên cho nó là Đan.JD Bin-ha có thai và sinh cho ông Gia-cóp một đứa con trai.C} Bà hiến nữ tỳ của bà là Bin-ha cho ông, để nàng làm vợ ông, và ông Gia-cóp đi lại với nàng.4Bc Bà nói : Đây Bin-ha, nữ tỳ của tôi, ông hãy đi lại với nó, để nó sinh con trên đầu gối tôi, và nhờ nó mà cả tôi nữa, cũng có con.A% Ông Gia-cóp nổi nóng với bà Ra-khen và nói : Tôi đâu có thay quyền Thiên Chúa là Đấng đã không cho bà sinh đẻ !2@ a Khi bà Ra-khen thấy mình không sinh con cho ông Gia-cóp, thì ghen với chị và nói với ông Gia-cóp : Cho tôi có con đi, không thì tôi chết mất !=?u #Bà lại có thai và sinh con trai. Bà nói : Phen này, tôi sẽ tạ ơn ĐỨC CHÚA, vì thế bà đặt tên cho nó là Giu-đa. Rồi bà thôi không sinh đẻ nữa.J> "Bà lại có thai và sinh con trai. Bà nói : Phen này, chồng tôi sẽ gắn bó với tôi, vì tôi đã sinh cho ông ba đứa con trai, vì thế bà đặt tên cho nó là Lê-vi.P= !Bà lại có thai và sinh con trai. Bà nói : ĐỨC CHÚA đã nghe biết là tôi không được yêu, và Người đã cho tôi đứa này nữa, và bà đặt tên cho nó là Si-mê-ôn.@<{  Bà Lê-a có thai, sinh con trai và đặt tên cho nó là Rưu-vên, vì bà nói : ĐỨC CHÚA đã thấy cảnh khổ cực của tôi, bây giờ chồng tôi sẽ yêu tôi.; ĐỨC CHÚA thấy rằng bà Lê-a không được yêu, nên Người cho bà sinh đẻ, còn bà Ra-khen thì hiếm hoi.#:A Gia-cóp cũng ăn nằm với cô Ra-khen, cậu còn yêu cô Ra-khen hơn cô Lê-a, và cậu phục vụ ở nhà ông La-ban thêm bảy năm nữa.{9q Ông La-ban cho con gái ông là Ra-khen, người nữ tỳ của ông là Bin-ha, để làm nữ tỳ cho cô.$8C Gia-cóp đã làm như vậy : cậu đã qua trọn tuần lễ cưới với cô Lê-a, rồi ông gả cho cậu cô Ra-khen, con gái ông, làm vợ.@7{ Con cứ qua trọn tuần lễ cưới với đứa này đã, rồi cha sẽ gả cho con cả đứa kia, để bù lại công con phục vụ ở nhà cha thêm bảy năm nữa.r6_ Ông La-ban trả lời cậu : Trong miền chúng tôi không có lệ gả em trước khi gả chị.Q5 Sáng ngày ra, mới thấy là cô Lê-a ! Cậu nói với ông La-ban : Cha đã làm gì con thế ? Con đã chẳng phục vụ cha để được Ra-khen sao ? Sao cha lại đánh lừa con ?y4m Ông La-ban cho con gái ông là Lê-a, người nữ tỳ của ông là Din-pa, để làm nữ tỳ cho cô.m3U Chiều tối, ông dẫn cô Lê-a, con gái ông, đến cho cậu, và cậu ăn nằm với cô.K2 Ông La-ban mời mọi người nơi ấy đến và làm tiệc.1 Gia-cóp nói với ông La-ban : Xin bác giao vợ cháu cho cháu, vì cháu đã mãn hạn, và cháu muốn lui tới với nàng.0 Vì cô Ra-khen, Gia-cóp đã phục vụ bảy năm, nhưng đối với cậu chỉ như vài ngày vì cậu quá yêu cô.{/q Ông La-ban nói : Bác gả nó cho cháu thì hơn là gả cho người khác. Cháu cứ ở lại với bác. . Gia-cóp yêu cô Ra-khen, nên cậu nói : Cháu sẽ phục vụ bác bảy năm để được Ra-khen, con gái út của bác.[-1 Cô Lê-a mắt lờ đờ, còn cô Ra-khen thì duyên dáng và có nhan sắc.Y,- Ông La-ban có hai con gái, cô chị tên là Lê-a, cô em tên là Ra-khen.E+ Ông La-ban nói với Gia-cóp : Vì cháu là anh em họ hàng với bác, mà cháu phục vụ bác không công hay sao ? Cháu cứ cho bác biết công xá của cháu thế nào.u*e Ông La-ban nói : Cháu đúng là cốt nhục của bác. Cậu ở lại với ông trọn một tháng.E)  Ông La-ban vừa nghe nói đến Gia-cóp, con của em gái ông, liền chạy ra đón, ôm cậu mà hôn, rồi đưa vào nhà. Cậu kể lại cho ông La-ban hết mọi việc. ~v~}u}| {1zdyxwwRvvKttcskrqpponmmvlkjjiihhbggaffeeKedd&cnc'bWba5``_^^B]]\\[[;ZnYzXW_VZUUpTTTSXRRRTRQpPP>r>&=_<<;|;: 98877655U433m22f211000O/..F--,9+**6)t(''Z&%%5$b#"!!! msC/aqw%f9w s & q a JMf3%Kfa, ? )*Hai năm sau, Pha-ra-ô chiêm bao. Vua thấy mình đang đứng trên bờ sông Nin,c+A (Nhưng quan chánh chước tửu không nhớ đến Giu-se, ông đã quên mất cậu.e*E (Còn quan chánh ngự thiện, thì vua treo lên, như Giu-se đã giải thích cho họ.z)o (Vua phục hồi chức vụ cho quan chánh chước tửu, và ông đặt chén vào lòng bàn tay Pha-ra-ô.V(' (Sang ngày thứ ba, là ngày sinh nhật của Pha-ra-ô, vua mở tiệc thết đãi triều thần và nâng đầu quan chánh chước tửu và quan chánh ngự thiện lên giữa triều thần.'1 (Còn ba ngày nữa, Pha-ra-ô sẽ nâng đầu ông lên khỏi thân ông. Vua sẽ treo ông lên cây, và chim chóc sẽ rỉa thịt ông.l&S (Giu-se trả lời rằng : Đây là lời giải thích giấc chiêm bao. Ba giỏ là ba ngày.%9 (Trong giỏ trên cùng, có đủ thứ bánh ngọt để cho Pha-ra-ô ăn. Chim chóc rỉa những thứ đó trong cái giỏ trên đầu tôi.W$) (Quan chánh ngự thiện thấy Giu-se đã giải thích theo chiều hướng thuận lợi, nên nói với ông : Cả tôi nữa, trong giấc chiêm bao, tôi thấy ba giỏ bánh trên đầu tôi.1#] (Thật vậy, tôi đã bị bắt cóc đưa ra khỏi đất người Híp-ri, và ngay ở đây, tôi cũng không làm gì để người ta giam tôi trong hầm.c"A (Nhưng nếu ông nhớ tôi đã ở với ông, thì khi người ta xử tốt với ông, xin ông tỏ tình thương đối với tôi và tâu với Pha-ra-ô về tôi, để vua đưa tôi ra khỏi nhà này.y!m ( Còn ba ngày nữa, Pha-ra-ô sẽ nâng đầu ông lên. Vua sẽ phục hồi chức vụ cho ông, và ông sẽ đặt chén của Pha-ra-ô vào tay vua, như ông quen làm trước đây, khi còn là quan chước tửu của vua.o Y ( Giu-se nói với ông ấy : Đây là lời giải thích giấc chiêm bao. Ba ngành là ba ngày.!= ( Trong tay tôi có chén của Pha-ra-ô. Tôi hái nho, ép nước đổ vào chén của Pha-ra-ô, rồi đặt chén vào lòng bàn tay Pha-ra-ô.gI ( trên cây nho có ba ngành. Khi cây đâm chồi thì hoa nở ra và các chùm nho chín.1] ( Quan chánh chước tửu kể lại giấc chiêm bao của mình cho Giu-se, ông nói : Trong giấc chiêm bao, tôi thấy trước mặt tôi có một cây nho,mU (Họ trả lời cậu : Chúng tôi đã chiêm bao, mà không có ai giải thích cả ! Giu-se nói với họ : Giải thích chẳng phải là việc của Thiên Chúa sao ? Nhưng xin hai ông cứ kể lại cho tôi.1] (Cậu hỏi hai viên thái giám của Pha-ra-ô đang bị giam giữ tại nhà của chủ cậu rằng : Tại sao hôm nay mặt mày các ông buồn bã thế ?J (Sáng ngày ra, Giu-se đến với họ và thấy họ ủ rũ. (Cả hai người, quan chước tửu và quan ngự thiện của vua Ai-cập đang bị giam giữ tại nhà tù, đều cùng chiêm bao trong một đêm ; mỗi người có giấc chiêm bao riêng, và mỗi giấc chiêm bao có một ý nghĩa khác. (Viên chỉ huy thị vệ cắt đặt Giu-se ở với họ và phục vụ họ. Họ bị giam giữ một thời gian.nW (Vua cho giam họ trong nhà viên chỉ huy thị vệ, trong nhà tù nơi Giu-se đang bị giữ. (Nhà vua nổi giận với hai viên thái giám của mình, là quan chánh chước tửu và quan chánh ngự thiện.   (Sau các việc đó, quan chước tửu và quan ngự thiện của vua Ai-cập lỗi phạm cùng chủ mình là vua Ai-cập.[1 'Viên quản đốc nhà tù chẳng ngó ngàng chi đến tất cả những việc đã giao phó cho Giu-se, vì ĐỨC CHÚA ở với cậu, và điều gì cậu làm, thì ĐỨC CHÚA cho thành công. ; 'Viên quản đốc nhà tù giao phó cho Giu-se hết mọi tù nhân trong nhà tù, và tất cả những gì họ làm, đều do cậu cho làm.5 'nhưng có ĐỨC CHÚA ở với ông. Người tỏ lòng yêu thương ông và cho ông được cảm tình của viên quản đốc nhà tù.zo 'Ông chủ của Giu-se bắt cậu và tống vào nhà tù, nơi các tù nhân của nhà vua bị giam giữ.9m 'Khi ông chủ của cậu nghe những lời bà vợ nói với ông : Tên nô lệ của ông đối xử với tôi như thế đó ! thì ông đùng đùng nổi giận.mU 'Khi tôi cất tiếng kêu, thì hắn bỏ áo lại bên cạnh tôi và chạy trốn ra ngoài.;q 'Bà cũng dùng những lời lẽ như trên và nói với ông : Tên nô lệ Híp-ri ông đã đưa về cho chúng ta, đã đến với tôi để đú đởn với tôi._ 9 'Bà để áo cậu bên cạnh mình cho đến khi ông chủ của cậu về nhà.s a 'Khi nghe tôi cất tiếng kêu, thì hắn bỏ áo lại bên cạnh tôi, chạy trốn và ra ngoài.  'thì bà gọi người nhà và nói với họ : Các người xem đấy : người ta đã đưa về cho chúng ta một tên Híp-ri để đú đởn với chúng ta. Hắn đã đến với tôi để nằm với tôi, nhưng tôi đã lớn tiếng kêu.c A ' Khi bà thấy rằng cậu đã bỏ áo lại trong tay bà và chạy trốn ra ngoài,  ' thì bà níu áo cậu mà nói : Nằm với tôi đi ! Cậu bỏ áo lại trong tay bà, chạy trốn và ra ngoài.p[ ' Một ngày kia, cậu vào trong nhà để làm phận sự và không có gia nhân nào trong nhà,|s ' Ngày ngày bà cứ nói với Giu-se, nhưng cậu không chịu nghe mà nằm cạnh bà để ngủ với bà.  ' Trong nhà này, chính ông cũng không lớn hơn tôi, và ông không giữ lại thứ gì mà không trao cho tôi, trừ bà ra, vì bà là vợ ông. Vậy sao tôi có thể làm điều ác tày đình như thế và phạm đến Thiên Chúa ?a= 'Nhưng cậu từ chối và nói với bà vợ ông chủ : Bà coi, có tôi thì ông chủ tôi không còn phải lo gì đến việc nhà. Tài sản của ông, ông đã giao phó tất cả trong tay tôi.{q 'Sau các việc đó, bà vợ ông chủ để mắt tới Giu-se ; bà nói với cậu : Nằm với tôi đi !J 'Tài sản của ông, ông phó mặc tất cả trong tay Giu-se, và có Giu-se thì ông không còn lo gì cả, chỉ biết đến bữa là ăn. Giu-se lại có duyên và đẹp trai. 'Từ khi ông đặt cậu làm quản gia coi sóc mọi tài sản của ông, thì vì Giu-se, ĐỨC CHÚA chúc phúc cho nhà người Ai-cập ; phúc lành của ĐỨC CHÚA xuống trên mọi tài sản của ông, trong nhà cũng như ngoài đồng.*O 'Giu-se được đẹp lòng chủ, cậu là người phụ tá cho ông. Ông đặt cậu làm quản gia và giao phó cho cậu mọi tài sản của ông.y 'Chủ cậu thấy rằng ĐỨC CHÚA ở với cậu và mọi việc cậu làm thì ĐỨC CHÚA cho thành công.  'ĐỨC CHÚA ở với Giu-se và cậu là một con người thành công ; cậu ở trong nhà chủ cậu, người Ai-cập.k~ S '*Giu-se bị đưa xuống Ai-cập. Ông Pô-ti-pha thái giám của Pha-ra-ô và chỉ huy thị vệ, một người Ai-cập, đã mua cậu từ tay người Ít-ma-ên là những người đã đưa cậu xuống đó.y}m &Sau đó, đứa trước mới ra, có sợi chỉ đỏ ở tay ; người ta đặt tên cho nó là De-rác.|# &Rồi nó rụt tay vào, và đứa kia ra. Bà đỡ nói : Thật mày đã xé rào ! Người ta bèn đặt tên cho nó là Pe-rét.{! &Khi nàng sinh thì một đứa thò tay ra, bà đỡ cầm lấy tay, buộc sợi chỉ đỏ vào và nói : Đứa này ra trước.,zU &Đến ngày sinh, nàng sinh đôi.:yo &Ông Giu-đa nhận ra và nói : Nó công chính hơn tôi. Quả thật tôi đã không cho nó làm vợ Sê-la, con trai tôi. Rồi ông không ăn ở với nàng nữa.yxm &Khi bị lôi ra, nàng nhờ người nói với cha chồng rằng : Chính chủ những vật này đã làm cho con có thai ! Nàng còn nói : Xin cha nhận ra xem chiếc ấn, sợi dây đeo ấn và cây gậy này là của ai.Xw+ &Khoảng ba tháng sau, người ta báo cho ông Giu-đa rằng : Ta-ma, con dâu ông, đã đi làm điếm ; nó còn có thai vì làm điếm nữa ! Ông Giu-đa nói : Lôi nó ra mà thiêu sống !Ov &Ông Giu-đa nói : Cô ta cứ việc giữ những thứ ấy ! Miễn sao chúng ta đừng bị chê cười. Tôi quả đã gửi con dê con này, còn anh lại không tìm thấy cô ấy !u9 &Ông về nói với ông Giu-đa : Tôi không tìm thấy cô ta. Người địa phương còn nói là ở đấy chẳng hề có điếm thần.Dt &Ông này hỏi người địa phương : Cô điếm thần ở Ê-na-gim, vẫn ngồi trên đường, đâu rồi ? Họ đã trả lời : Ở đây chẳng hề có điếm thần.6sg &Ông Giu-đa nhờ người bạn ở A-đu-lam mang dê con đến, để lấy lại vật làm tin từ tay người đàn bà, nhưng ông này không tìm thấy nàng.Wr) &Nàng đứng lên, đi khỏi, bỏ khăn trùm và mặc lại áo bà goá.qy &Ông hỏi : Tôi phải cho cô vật gì làm tin ? Nàng đáp : Chiếc ấn của ông, sợi dây đeo ấn và cây gậy ông cầm ở tay. Ông đưa cho nàng những thứ đó, rồi đến với nàng, và nàng có thai với ông.9pm &Ông đáp : Tôi sẽ bắt một con dê con trong đàn gửi đến cho cô. Nàng lại nói : Vậy xin ông cho em một vật làm tin, cho tới khi ông gửi đến.>ow &Ông rẽ qua phía nàng bên lề đường và nói : Cho tôi đến với cô. Ông không biết nàng là con dâu ông. Nàng hỏi : Ông cho em gì để đến với em ?enE &Ông Giu-đa trông thấy nàng, tưởng là một gái điếm, vì nàng đã che mặt.m &Nàng liền bỏ áo bà goá, lấy khăn trùm lên, phủ kín mình, rồi ngồi ở lối vào Ê-na-gim, một thành nằm trên đường đi Tim-na. Nàng làm thế vì thấy rằng Sê-la đã lớn mà người ta không cho nàng làm vợ cậu.l & Người ta báo cho Ta-ma hay rằng : Này, cha chồng của chị đang lên Tim-na xén lông chiên của ông ấy !pk[ & Ngày tháng trôi qua, người con gái ông Su-a, là vợ ông Giu-đa, qua đời. Mãn tang vợ, ông Giu-đa, cùng với bạn là ông Khi-ra, người A-đu-lam, lên Tim-na gặp các thợ xén lông chiên của ông.j% & Ông Giu-đa nói với Ta-ma, con dâu ông : Con cứ ở goá bên nhà cha con, chờ khi Sê-la, con cha, lớn đã. Thật vậy, ông tự nhủ : Lỡ ra cả thằng này nữa cũng phải chết như các anh nó ! Vậy Ta-ma về ở bên nhà cha mình.niW & Hành động của cậu không đẹp lòng ĐỨC CHÚA, nên Người cũng khiến cậu chết.Zh/ & Ô-nan biết rằng dòng dõi sinh ra sẽ không phải là của mình, nên khi ăn ở với chị dâu, thì cậu lại cho tinh rơi xuống đất, để không cho anh cậu có người nối dõi.6gg &Ông Giu-đa bảo Ô-nan : Con hãy ăn ở với chị dâu con, hãy chu toàn nhiệm vụ của một người em chồng, và làm cho anh con có người nối dõi.qf] &E, con đầu lòng ông Giu-đa, làm mất lòng ĐỨC CHÚA, nên ĐỨC CHÚA khiến cậu chết.jeO &Ông Giu-đa cưới cho E, con trai đầu lòng của ông, một người vợ tên là Ta-ma. d &Một lần nữa, nàng lại sinh con trai, và ông đặt tên cho nó là Sê-la. Ông đang ở Cơ-díp khi nàng sinh nó.Vc' &Nàng lại có thai, sinh con trai, và ông đặt tên cho nó là Ô-nan.Kb &Nàng có thai, sinh con trai, và ông đặt tên cho nó là E. a &Tại đó ông Giu-đa thấy con gái một người Ca-na-an, tên ông này là Su-a. Ông lấy nàng và ăn ở với nàng.t` e &*Thời ấy, ông Giu-đa rời bỏ anh em, xuống thăm một người thành A-đu-lam tên là Khi-ra. _ %$Người Ma-đi-an đem bán cậu tại Ai-cập cho ông Pô-ti-pha là thái giám của Pha-ra-ô và là chỉ huy thị vệ.e^E %#Tất cả các con trai con gái ông đến an ủi ông, nhưng ông không chịu cho người ta an ủi ; ông nói : Cha sẽ để tang mà xuống với con cha ở âm phủ. Và cha cậu khóc thương cậu.l]S %"Ông Gia-cóp xé áo mình ra, quấn áo vải thô ngang lưng và để tang Giu-se lâu ngày.\# %!Ông nhận ra cái áo và kêu lên : Áo chùng của con tôi đây ! Thú dữ đã ăn thịt nó ! Giu-se đã bị xé xác rồi !<[s % Họ gửi người mang cái áo chùng dài tay về cho cha họ và nói : Chúng con đã thấy cái này. Xin cha nhận ra xem có phải là áo của con cha hay không.lZS %Họ lấy áo chùng của Giu-se, giết một con dê đực, rồi nhúng áo chùng vào máu.xYk %Cậu đến nói với các em : Thằng bé không còn nữa ! Còn tôi, tôi biết đi đâu bây giờ !X %Khi Rưu-vên trở lại giếng thì thấy Giu-se không còn ở dưới giếng nữa. Cậu liền xé áo mình ra.QW %Những lái buôn người Ma-đi-an đi qua đó kéo Giu-se lên khỏi giếng, rồi bán cậu cho người Ít-ma-ên hai mươi đồng bạc. Những người này đưa Giu-se sang Ai-cập.&VG %Thôi, ta hãy bán nó cho người Ít-ma-ên, nhưng đừng động tay tới nó, vì nó là em ta, là ruột thịt của ta. Các anh em nghe cậu.jUO %Giu-đa nói với các anh em : Ta giết em và phủ lấp máu nó, nào có ích lợi gì ?T %Rồi họ ngồi xuống dùng bữa. Ngước mắt lên, họ thấy một đoàn người Ít-ma-ên đang từ Ga-la-át tới. Lạc đà của những người này chở nhựa thơm, nhũ hương và mộc dược để đưa xuống Ai-cập.fSG %Họ túm lấy cậu và ném xuống cái giếng ; giếng đó cạn, không có nước.R %Vậy khi Giu-se đến chỗ các anh, thì họ lột áo chùng của cậu, chiếc áo chùng dài tay cậu đang mặc.LQ %Rưu-vên bảo họ : Đừng đổ máu ! Cứ ném nó xuống cái giếng kia trong sa mạc, nhưng đừng giơ tay hại nó. Cậu có ý cứu em khỏi tay họ và đưa về cho cha.P %Nghe thấy thế, Rưu-vên tìm cách cứu em khỏi tay họ ; cậu nói : Ta đừng đụng tới mạng sống nó.CO %Bây giờ, nào ta giết và ném nó xuống một cái giếng. Ta sẽ nói là một thú dữ đã ăn thịt nó. Rồi ta sẽ thấy các chiêm bao của nó đi tới đâu !IN %Họ bảo nhau : Thằng tướng chiêm bao đang đến kia !uMe %Họ thấy cậu từ xa, và trước khi cậu tới gần họ thì họ lập mưu giết chết cậu.>Lw %Người đó nói : Họ đã lên đường đi khỏi đây, vì tôi có nghe họ nói : Chúng ta đi Đô-than nào ! Giu-se theo các anh và tìm thấy họ ở Đô-than.tKc %Cậu đáp : Tôi đang tìm các anh tôi. Xin làm ơn chỉ cho tôi biết họ đang chăn ở đâu.J} %Có người gặp thấy cậu đi lang thang ngoài đồng ; người đó hỏi cậu rằng : Anh tìm gì đấy ?uIe %Ông bảo cậu : Con hãy đi xem các anh con có được yên lành không, xem chiên dê có được yên lành không, rồi đem tin về cho cha. Rồi ông sai cậu đi từ thung lũng Khép-rôn, và cậu đến Si-khem.6Hg % Ông Ít-ra-en bảo Giu-se : Các anh con đang chăn chiên dê ở Si-khem phải không ? Lại đây, cha sai con đến với các anh. Cậu thưa : Dạ, con đây !MG % Các anh cậu đã đi chăn chiên dê của cha họ ở Si-khem.OF % Các anh ghen với cậu, còn cha cậu thì ghi nhớ điều ấy.`E; % Cậu kể lại cho cha và các anh, nhưng cha cậu mắng cậu và nói : Giấc chiêm bao mày đã thấy là gì ? Tao, mẹ mày và các anh mày lại phải đến sụp xuống đất lạy mày sao ?ID % Một lần khác cậu lại chiêm bao và kể cho các anh. Cậu nói : Em lại chiêm bao. Em thấy mặt trời, mặt trăng và mười một ngôi sao đang sụp xuống lạy em.:Co %Các anh bảo cậu : Mày muốn làm vua làm chúa thống trị chúng tao sao ? Và họ càng ghét cậu thêm vì những chiêm bao và những lời nói của cậu.`B; %Em thấy chúng ta đang bó những bó lúa ở giữa đồng, thì bó lúa của em vươn dậy, đứng thẳng lên, còn những bó lúa của các anh bao quanh và sụp xuống lạy bó lúa của em.MA %Cậu nói với họ : Xin nghe em kể giấc chiêm bao của em.c@A %Giu-se chiêm bao, cậu thuật lại cho các anh, khiến họ càng ghét cậu thêm.?' %Các anh cậu thấy cha yêu cậu hơn tất cả các anh, thì sinh lòng ghét cậu và không thể nói năng tử tế với cậu.>7 %*Ông Ít-ra-en yêu Giu-se hơn tất cả các con, vì ông đã già mới sinh được cậu, và ông may cho cậu một áo chùng dài tay.:=o %*Sau đây là gia đình ông Gia-cóp. Giu-se được mười bảy tuổi thì đi chăn chiên dê với các anh. Khi ấy cậu còn trẻ, cậu đi với các con trai bà Bin-ha và các con trai bà Din-pa, là các bà vợ của cha cậu. Cậu mách cha tiếng đồn không hay về họ.b< A %Ông Gia-cóp sống trong đất mà cha của ông đã trú ngụ, là đất Ca-na-an.b;? $+tộc trưởng Mác-đi-ên, tộc trưởng I-ram. Đó là các tộc trưởng Ê-đôm, theo nơi ở của họ trong đất thuộc quyền sở hữu của họ. Chính ông Ê-xau là cha của dân Ê-đôm.T:# $*tộc trưởng Cơ-nát, tộc trưởng Tê-man, tộc trưởng Míp-xa,W9) $)tộc trưởng O-ho-li-va-ma, tộc trưởng Ê-la, tộc trưởng Pi-nôn,b8? $(Sau đây là tên các tộc trưởng phát xuất từ ông Ê-xau, theo dòng họ và địa phương của họ, theo tên của họ : tộc trưởng Tim-na, tộc trưởng An-va, tộc trưởng Giơ-thết,P7 $'Vua Ba-an Kha-nan, con ông Ác-bo, qua đời, ông Ha-đa lên kế vị ; thành của vua tên là Pa-u, vợ vua tên là Mơ-hê-táp-ên, con gái ông Mát-rết, người thành Mê Da-háp.S6! $&Vua Sa-un qua đời, ông Ba-an Kha-nan, con ông Ác-bo, lên kế vị.b5? $%Vua Xam-la qua đời, vua Sa-un, người thành Rơ-khô-vốt Ha Na-ha lên kế vị.[41 $$Vua Ha-đát qua đời, ông Xam-la, người thành Mát-rê-ca, lên kế vị.<3s $#Vua Khu-sam qua đời, ông Ha-đát, con ông Bơ-đát, lên kế vị. Vua này đánh bại người Ma-đi-an trong cánh đồng Mô-áp ; thành của vua tên là A-vít.]25 $"Vua Giô-váp qua đời, ông Khu-sam, người gốc xứ Tê-man, lên kế vị.i1M $!Vua Be-la qua đời, ông Giô-váp, con ông De-rác, người thành Bót-ra, lên kế vị.^07 $ Vua Be-la, con ông Bơ-o, trị vì Ê-đôm ; thành của vua tên là Đin-ha-va.w/i $Sau đây là các vua đã trị vì đất Ê-đôm trước khi có một vua trị vì con cái Ít-ra-en.6.g $tộc trưởng Đi-sôn, tộc trưởng Ê-xe, tộc trưởng Đi-san. Đó là các tộc trưởng người Khô-ri theo các thị tộc của họ, ở đất Xê-ia. -; $Sau đây là các tộc trưởng người Khô-ri : tộc trưởng Lô-tan, tộc trưởng Sô-van, tộc trưởng Xíp-ôn, tộc trưởng A-na,=,w $Đây là các con trai ông Đi-san : Út và A-ran.J+ $Đây là các con trai ông Ê-xe : Bin-han, Da-a-van và A-can.Z*/ $Đây là các con trai ông Đi-sôn : Khem-đan, Ét-ban, Gít-ran và Cơ-ran.W)) $Đây là các con ông A-na : Đi-sôn và O-ho-li-va-ma, con gái ông A-na.C( $Đây là các con trai ông Xíp-ôn : Ai-gia và A-na. Ông A-na này là người đã tìm thấy suối nước nóng trong sa mạc khi chăn lừa cho cha mình là ông Xíp-ôn.a'= $Đây là các con trai ông Sô-van : An-van, Ma-na-khát, Ê-van, Sơ-phô và Ô-nam.`&; $Các con trai ông Lô-tan là : Khô-ri và Hê-mam ; em gái ông Lô-tan là Tim-na.% $Đi-sôn, Ê-xe, Đi-san. Đó là các tộc trưởng người Khô-ri, là các con trai ông Xê-ia, ở đất Ê-đôm.{$q $Sau đây là các con trai ông Xê-ia, người Khô-ri, là dân bản xứ : Lô-tan, Sô-van, Xíp-ôn, A-na,i#M $Đó là các con trai ông Ê-xau, đó là các tộc trưởng của họ. Đó là Ê-đôm."} $Sau đây là các con trai bà O-ho-li-va-ma, vợ ông Ê-xau : tộc trưởng Giơ-út, tộc trưởng Gia-lam, tộc trưởng Cô-rắc. Đó là các tộc trưởng phát xuất từ bà O-ho-li-va-ma, con gái ông A-na, vợ ông Ê-xau.?!y $Sau đây là các con trai ông Rơ-u-ên, con trai ông Ê-xau : tộc trưởng Na-khắt, tộc trưởng De-rác, tộc trưởng Sam-ma, tộc trưởng Mít-da. Đó là các tộc trưởng phát xuất từ ông Rơ-u-ên ở đất Ê-đôm, đó là các con cháu bà Ba-xơ-mát, vợ ông Ê-xau.T # $tộc trưởng Cô-rắc, tộc trưởng Ga-ơ-tam, tộc trưởng A-ma-lếch. Đó là các tộc trưởng phát xuất từ ông Ê-li-phát ở đất Ê-đôm, đó là các con cháu bà A-đa.p[ $Sau đây là các tộc trưởng của con cái Ê-xau. Các con trai ông Ê-li-phát, con đầu lòng của ông Ê-xau, là : tộc trưởng Tê-man, tộc trưởng Ô-ma, tộc trưởng Xơ-phô, tộc trưởng Cơ-nát,I $Còn đây là các con trai của vợ ông Ê-xau là bà O-ho-li-va-ma, con gái ông A-na ; ông A-na là con trai ông Xíp-ôn : bà sinh Giơ-út, Gia-lam và Cô-rắc cho ông Ê-xau.+ $ Sau đây là các con trai ông Rơ-u-ên : Na-khắt, De-rác, Sam-ma và Mít-da. Đó là các con cháu bà Ba-xơ-mát, vợ ông Ê-xau.*O $ Bà Tim-na là vợ lẽ ông Ê-li-phát, con trai ông Ê-xau ; bà sinh A-ma-lếch cho ông Ê-li-phát. Đó là các con cháu bà A-đa, vợ ông Ê-xau._9 $ Các con trai ông Ê-li-phát là : Tê-man, Ô-ma, Xơ-phô, Ga-ơ-tam và Cơ-nát.!= $ Đây là tên các con trai ông Ê-xau : Ê-li-phát, con trai bà A-đa, vợ ông Ê-xau, và Rơ-u-ên, con trai bà Ba-xơ-mát, vợ ông Ê-xau.X+ $ Sau đây là gia đình ông Ê-xau, cha dân Ê-đôm, ở vùng núi Xê-ia.X+ $Ông Ê-xau sống ở vùng núi Xê-ia. Ông Ê-xau chính là ông Ê-đôm.7i $Thật vậy, họ quá nhiều tài sản không ở chung được, và đất họ đang trú ngụ không thể đủ chỗ cho họ chăn những đàn vật của họ.|s $Ông Ê-xau đem các bà vợ, các con trai con gái, mọi người nhà, tất cả đàn vật, gia súc và tất cả của cải ông đã gây được tại đất Ca-na-an, và đi đến một xứ, cách xa ông Gia-cóp, em ông.  $Bà O-ho-li-va-ma sinh Giơ-út, Gia-lam và Cô-rắc. Đó là những con trai ông Ê-xau sinh được tại đất Ca-na-an.T# $Bà A-đa sinh Ê-li-phát cho ông Ê-xau, bà Ba-xơ-mát sinh Rơ-u-ên.O $và Ba-xơ-mát, con gái ông Ít-ma-ên, em gái ông Nơ-va-giốt.U% $Ông Ê-xau cưới vợ trong số con gái Ca-na-an, đó là : A-đa, con gái ông Ê-lôn, người Khết ; O-ho-li-va-ma, con gái ông A-na, ông này là con trai ông Xíp-ôn, người Khi-vi ;F $Sau đây là gia đình ông Ê-xau, tức là ông Ê-đôm.L #Rồi ông I-xa-ác tắt thở. Ông qua đời và được về sum họp với gia tiên, khi đã cao niên và no đầy tuổi tác. Các con ông là Ê-xau và Gia-cóp chôn cất ông.D #Ông I-xa-ác sống được một trăm tám mươi năm.4c #Ông Gia-cóp về với ông I-xa-ác, cha ông, ở Mam-rê, tại Kia-giát Ác-ba, tức là Khép-rôn, nơi ông Áp-ra-ham và ông I-xa-ác đã từng trú ngụ. % #Con trai bà Din-pa, nữ tỳ của bà Lê-a : Gát và A-se. Đó là những con trai ông Gia-cóp sinh được tại Pát-đan A-ram.P  #Con trai bà Bin-ha, nữ tỳ của bà Ra-khen : Đan và Náp-ta-li.6 i #Con trai bà Ra-khen : Giu-se và Ben-gia-min. ! #Con trai bà Lê-a : Rưu-vên, con đầu lòng của ông Gia-cóp, rồi đến Si-mê-ôn, Lê-vi, Giu-đa, Ít-xa-kha và Dơ-vu-lun.$ C #*Trong khi ông Ít-ra-en ở xứ ấy, thì Rưu-vên đến nằm với Bin-ha, vợ lẽ của cha cậu, và ông Ít-ra-en nghe biết chuyện này.U% #Ông Ít-ra-en lên đường và cắm lều ở xa hơn Mích-đan Ê-đe.|s #Ông Gia-cóp dựng một bia đá trên mộ bà, đó là bia mộ bà Ra-khen, vẫn còn cho đến ngày nay.iM #Bà Ra-khen qua đời và được chôn trên con đường đi Ép-ra-tha, tức là Bê-lem. #Khi bà thở hắt ra, vì đang hấp hối, thì đặt tên cho con là Ben Ô-ni, nhưng cha nó lại đặt tên là Ben-gia-min.ym #Trong lúc bà khó sinh, cô đỡ nói với bà : Bà đừng sợ, bà lại được một con trai nữa !.W #Cả đoàn rời Bết Ên lên đường. Khi họ còn cách Ép-ra-tha một quãng đường, thì bà Ra-khen đến ngày sinh, nhưng lại gặp khó khăn.]5 #Ông Gia-cóp đặt tên cho nơi Thiên Chúa đã phán với ông là Bết Ên.!= #Ông Gia-cóp dựng một cái trụ tại chỗ Thiên Chúa đã phán với ông, một trụ đá ; ông rưới rượu và đổ dầu lên đó.cA # Rồi Thiên Chúa từ giã ông mà đi lên, từ chỗ Người đã phán với ông. # Đất Ta đã ban cho Áp-ra-ham và I-xa-ác, thì Ta sẽ ban cho ngươi ; Ta sẽ ban đất ấy cho dòng dõi ngươi sau này.~ # Thiên Chúa phán với ông : Ta là Thiên Chúa toàn năng. Ngươi hãy sinh sôi nảy nở thật nhiều. Một dân tộc và một cộng đồng nhiều dân tộc sẽ từ ngươi mà ra, và vua chúa sẽ phát xuất từ lòng ngươi.Y}- # Thiên Chúa phán với ông : Tên ngươi là Gia-cóp nhưng người ta sẽ không gọi ngươi là Gia-cóp nữa, mà tên ngươi sẽ là Ít-ra-en. Và Người đặt tên cho ông là Ít-ra-en.|{ # Thiên Chúa lại hiện ra với ông Gia-cóp khi ông từ Pát-đan A-ram về, và Người chúc phúc cho ông.[{1 #Bấy giờ bà Đơ-vô-ra, vú nuôi bà Rê-bê-ca, qua đời và được chôn ở phía dưới Bết Ên, dưới gốc cây sồi, và ông Gia-cóp đặt tên cho cây ấy là Cây Sồi Than Khóc.7zi #Tại đây, ông dựng một bàn thờ và đặt tên cho nơi ấy là Ên Bết Ên, vì tại đây thần minh đã tỏ mình ra cho ông, đang khi ông trốn anh.yy #Ông Gia-cóp đến Lút, tức là Bết Ên, trong đất Ca-na-an, ông và những người cùng đi với ông.x7 #Họ lên đường, và Thiên Chúa gieo kinh hãi xuống các thành chung quanh, khiến người ta không đuổi theo con cái ông Gia-cóp.Ww) #Họ nộp cho ông Gia-cóp hết các thần ngoại bang họ đang giữ và các khuyên họ đeo ở tai, và ông Gia-cóp chôn những thứ ấy dưới gốc cây vân hương ở gần Si-khem.v #Nào ta hãy đứng dậy và lên Bết Ên ! Tại đó tôi sẽ làm một bàn thờ để kính Thiên Chúa, Đấng đã đáp lời tôi ngày tôi gặp bước gian truân, và đã ở với tôi trong chuyến đi tôi đã thực hiện.Ku #Ông Gia-cóp bảo gia đình ông và tất cả những người cùng đi với ông : Hãy loại bỏ các thần ngoại bang ở giữa các người, hãy tẩy uế mình và thay áo.tt e #*Thiên Chúa phán bảo ông Gia-cóp : Đứng dậy ! Hãy lên Bết Ên và ở đó. Hãy làm ở đó một bàn thờ để kính Thiên Chúa, Đấng đã hiện ra với ngươi khi ngươi đang trốn Ê-xau, anh ngươi.wsi "Họ đáp : Chẳng lẽ nó được phép xử với em gái chúng con như với một gái điếm sao ?jrO "Ông Gia-cóp nói với Si-mê-ôn và Lê-vi : Các con đã mang hoạ đến cho cha, làm cho cha trở nên đáng ghét đối với dân cư xứ này, tức là người Ca-na-an và người Pơ-rít-di. Cha chỉ có một dúm người, chúng sẽ hợp nhau lại chống cha và sẽ đánh cha, cha và gia đình sẽ bị tiêu diệt.q "Các cậu mang theo mọi tài sản cũng như mọi đàn bà con trẻ của họ, và cướp phá mọi thứ trong nhà.xpk "Chiên dê, bò lừa của họ, những gì ở trong thành và ngoài đồng, các cậu đều lấy đi.(oK "Các con trai ông Gia-cóp còn đạp lên các xác chết và cướp phá thành, bởi vì người ta đã xâm phạm tiết hạnh em gái các cậu. n "Các cậu đã dùng gươm giết ông Kha-mo và Si-khem, con trai ông Kha-mo, đem Đi-na ra khỏi nhà Si-khem, rồi đi.ume "Sang ngày thứ ba, khi họ còn đang đau, thì hai con trai ông Gia-cóp là Si-mê-ôn và Lê-vi, anh của Đi-na, mỗi người xách một thanh gươm, vào thành lúc không ai ngờ, và giết mọi đàn ông con trai.[l1 "Tất cả những người ra họp ở cửa thành ông Kha-mo đều nghe lời ông và Si-khem, con trai ông ; mọi đàn ông con trai, mọi người ra họp ở cửa thành đều chịu cắt bì.Ik "Các đàn vật của họ, tài sản của họ, gia súc của họ sẽ chẳng thuộc về chúng ta sao ? Chúng ta chỉ cần đồng ý với họ là họ sẽ ở với chúng ta.Tj# "Nhưng những người ấy chỉ đồng ý ở với chúng ta để thành một dân duy nhất, với điều kiện là mọi đàn ông con trai của chúng ta phải chịu cắt bì như họ. i "Những người ấy hiền hoà với chúng ta. Cứ để họ ở trong xứ, đi lại buôn bán ở đây ; xứ này có đủ chỗ cho họ. Chúng ta sẽ cưới các con gái của họ về, và sẽ gả các con gái của chúng ta cho họ.Yh- "Ông Kha-mo và ông Si-khem, con ông, ra cửa thành nói với dân rằng :&gG "Chàng trai làm ngay điều đó, không chậm trễ, vì cậu mê con gái ông Gia-cóp ; cậu lại là người có uy tín nhất trong gia đình.Tf# "Lời lẽ của họ vừa lòng ông Kha-mo và Si-khem, con ông Kha-mo.e9 "Còn nếu các ông không nghe chúng tôi mà chịu cắt bì, thì chúng tôi sẽ bắt con gái chúng tôi về, và chúng tôi sẽ ra đi.cdA "Bấy giờ chúng tôi sẽ gả các con gái của chúng tôi cho các ông và sẽ cưới các con gái của các ông về, chúng tôi sẽ ở với các ông và chúng ta sẽ thành một dân duy nhất. g~}}E||5{>zzyrxPwwv:uu0tssWrlqqpp?oonn5mull&kjii!hhGgffee%dccbaa*`k__^^]1\[[gZZlYYWXW|W.VHUU>TSSuRQQTPOO&N'M7LKJJIHH@GG4FEgDMCBA@@@?0>==E;::98n77h6w544:222)10Y/.. -,,5+.**`)^('&%%$$##!!i @s0E7y`Gf / u:N.bW -Các ông đừng luyến tiếc những đồ đạc các ông bỏ lại, bởi vì những gì tốt nhất của toàn xứ Ai-cập sẽ thuộc về các ông.Ha -Còn ông, hãy chuyển lệnh này cho họ : Các ông làm thế này : Hãy đem xe từ Ai-cập về chở đàn bà con trẻ của các ông, rước cha các ông, và đến đây.L` -Hãy đón cha các ông và gia đình các ông đến với ta. Ta sẽ cho các ông cái gì tốt nhất trong xứ Ai-cập, và các ông sẽ được hưởng màu mỡ của xứ này.@_{ -Pha-ra-ô nói với ông Giu-se : Ông hãy nói với anh em ông : Các ông làm thế này : Hãy chất đồ lên lưng súc vật của các ông và đi về đất Ca-na-an.)^M -Tiếng đồn lan ra trong triều đình Pha-ra-ô rằng : Anh em ông Giu-se đã đến ! Điều đó làm hài lòng Pha-ra-ô cũng như triều thần.s]a -Rồi ông hôn tất cả các anh và ôm họ mà khóc, sau đó anh em ông nói chuyện với ông.w\i -Bấy giờ, ông bá cổ Ben-gia-min, em ông, mà khóc ; Ben-gia-min cũng gục vào cổ ông mà khóc.7[i - Các anh hãy kể lại cho cha tôi biết tất cả vinh hoa của tôi ở Ai-cập, và tất cả những gì các anh đã thấy ; rồi mau đưa cha xuống đây.|Zs - Các anh và em tôi là Ben-gia-min cũng thấy tận mắt là chính tôi đang mở miệng nói với anh em.8Yk - Tại đó con sẽ cấp dưỡng cho cha, để cha khỏi bị thiếu thốn, cha, gia đình cha và mọi người thuộc về cha, vì còn năm năm đói kém nữa.X - Cha sẽ ở đất Gô-sen và sẽ ở gần con, cha và các con cháu, chiên bò và tất cả những gì cha có.eWE - Anh em hãy mau về với cha tôi và thưa người rằng : Con trai cha là Giu-se nói thế này : Thiên Chúa đã đặt con làm chúa toàn cõi Ai-cập ; xin cha xuống đây với con, đừng trì hoãn.iVM -Vậy không phải các anh đã gửi tôi đến đây, nhưng là Thiên Chúa. Người đã đặt tôi làm cha của Pha-ra-ô, làm chúa tất cả triều đình, và làm tể tướng trên khắp cõi Ai-cập.RU -Thiên Chúa đã gửi tôi đi trước anh em, để giữ cho anh em một số người sống sót trong xứ, và để cứu sống anh em, nhằm thực hiện cuộc giải thoát vĩ đại.T -Thật vậy, đây là năm thứ hai có nạn đói trong xứ, và sẽ còn năm năm nữa không cày không gặt.LS -Nhưng bây giờ, các anh đừng buồn phiền, đừng hối hận vì đã bán tôi sang đây : chính là để duy trì sự sống mà Thiên Chúa đã gửi tôi đi trước anh em.R7 -Ông Giu-se nói với anh em : Hãy lại gần tôi. Họ lại gần. Ông nói : Tôi là Giu-se, đứa em mà các anh đã bán sang Ai-cập.AQ} -Ông Giu-se nói với anh em : Tôi là Giu-se đây ! Cha tôi còn sống không ? Nhưng anh em không thể trả lời : thấy mình đối diện với ông, họ bàng hoàng.mPU -Ông oà lên khóc và người Ai-cập nghe được, triều đình Pha-ra-ô cũng nghe thấy.O -Ông Giu-se không thể cầm lòng trước mặt tất cả những người đứng bên ông, nên ông kêu lên : Bảo mọi người ra khỏi đây ! Khi không còn người nào ở với ông, ông Giu-se mới tỏ cho anh em nhận ra mình.CN ,"Thật vậy, tôi về với cha tôi thế nào được, nếu thằng bé không cùng đi với tôi ? Tôi không thể nào chứng kiến tai hoạ sẽ giáng xuống cha tôi !M/ ,!Vậy bây giờ, tôi tớ ngài xin ở lại làm nô lệ ngài thế cho thằng bé, còn thằng bé thì xin cho về với các anh nó.:Lo , Trước mặt cha tôi, tôi tớ ngài đã bảo lãnh cho thằng bé và nói : Nếu con không đưa nó về cho cha, thì con sẽ đắc tội với cha suốt đời.dKC ,thì khi thấy là không có thằng bé, người sẽ chết mất. Các tôi tớ ngài sẽ làm cho kẻ bạc đầu, là tôi tớ ngài và là cha của chúng tôi, phải buồn sầu mà xuống âm phủ.=Ju ,Vậy bây giờ nếu tôi về với tôi tớ ngài, là cha của tôi, mà không có thằng bé cùng về với chúng tôi, bởi vì người chỉ sống khi nó sống,.IW ,Nếu các con đem cả đứa này đi xa cha, và nó gặp tai hoạ, thì các con sẽ làm cho kẻ bạc đầu này phải đau khổ mà xuống âm phủ.H# ,Một đứa đã lìa cha, và cha đã nói : Đúng là nó đã bị xé xác, và cho đến nay cha chẳng được nhìn lại nó. G ,Tôi tớ ngài, là cha của tôi, nói với chúng tôi : Các con biết rằng vợ của cha đã sinh cho cha hai đứa.F} ,Chúng tôi trả lời : Chúng con không thể xuống đó được. Nếu có em út cùng đi với chúng con, thì chúng con mới xuống ; vì chúng con không thể gặp mặt ông ấy, nếu em út không cùng đi với chúng con.NE ,Cha chúng tôi bảo : Hãy trở lại mua ít lương thực về.D- ,Vậy khi chúng tôi về với tôi tớ ngài, là cha của tôi, thì chúng tôi đã nói lại với người những lời của ngài.:Co ,Nhưng ngài đã bảo các tôi tớ ngài : Nếu em út các người không cùng xuống với các người, thì các người sẽ không được gặp mặt ta nữa.B ,Chúng tôi đã thưa với ngài : Thằng bé không thể rời cha, nếu nó rời cha, thì người sẽ chết mất !Ay ,Ngài đã bảo các tôi tớ ngài : Các người đưa nó xuống cho ta, để ta nhìn thấy nó tận mắt.g@I ,Chúng tôi đã thưa với ngài : Chúng tôi có cha già và một đứa em út, sinh ra lúc người đã già ; thằng anh cùng mẹ với nó đã chết, chỉ còn lại mình nó, nên người thương nó.g?I ,Ngài đã hỏi các tôi tớ ngài rằng : Các người còn cha hay anh em nào không ?>/ ,Bấy giờ, ông Giu-đa lại gần ông và nói : Thưa ngài, xin xá lỗi. Xin cho tôi tớ ngài được nói một lời thấu đến tai ngài. Xin ngài đừng trút cơn thịnh nộ xuống tôi tớ ngài : quả thật, ngài ngang hàng với Pha-ra-ô.b=? ,Ông Giu-se nói : Không đời nào ta làm điều ấy ! Người bị tìm thấy đang giữ cái chén, thì sẽ phải làm nô lệ cho ta, còn các người thì cứ về bình an với cha các người.-<U ,Ông Giu-đa nói : Chúng tôi biết thưa gì với ngài, nói năng làm sao, tự biện hộ thế nào ? Thiên Chúa đã phơi bày tội của các tôi tớ ngài ra. Chúng tôi xin làm nô lệ cho ngài, cả chúng tôi lẫn người bị tìm thấy đang giữ cái chén. ;; ,Ông Giu-se nói với họ : Các người làm gì vậy ? Các người không biết rằng một người như ta phải có tài bói toán sao ?:+ ,Khi ông Giu-đa và các anh em vào nhà ông Giu-se, thì ông còn đang ở đó, và họ cúi rạp xuống đất, trước mặt ông.u9e , Họ xé áo mình ra, rồi mỗi người chất đồ lên lưng lừa của mình và trở về thành.58e , Người quản gia lục soát, bắt đầu từ người anh cả và kết thúc nơi người em út. Cái chén được tìm thấy trong bao lúa của Ben-gia-min.Z7/ , Ai nấy vội vàng hạ bao lúa của mình xuống đất, rồi mở bao ra.H6 , Người quản gia nói : Thôi được, cứ như lời các ông. Hễ tìm thấy đồ vật đó nơi ai, thì người ấy phải làm nô lệ cho tôi, còn các ông sẽ vô can.5 , Hễ tìm thấy đồ vật đó nơi ai, thì người ấy phải chết ; còn chúng tôi sẽ làm nô lệ cho ngài.41 ,Ngài coi : số bạc chúng tôi đã tìm thấy ở miệng các bao lúa của chúng tôi, chúng tôi đã đem từ đất Ca-na-an đến trả lại cho ngài. Làm sao chúng tôi lại có thể lấy trộm bạc hay vàng trong nhà ông chủ ngài được ?3- ,Họ đáp : Sao ngài lại nói những lời lẽ như vậy ? Không đời nào các tôi tớ ngài lại làm một chuyện như thế !R2 ,Người ấy đuổi kịp họ và nói với họ những lời trên. 1 ,Đó chẳng phải là đồ vật chủ tôi dùng để uống và để bói toán sao ? Các ông làm như vậy là xấu !0y ,Họ vừa ra khỏi thành, chưa được bao xa, thì ông Giu-se bảo người quản gia của ông : Đứng lên ! hãy rượt theo những người kia, và khi đuổi kịp thì bảo họ : Sao các ông lại lấy oán đền ơn ?b/? ,Khi trời sáng, người ta để cho các anh em ra đi, cùng với lừa của họ.>.w ,Chén của tôi cái chén bạc, thì anh đặt vào miệng bao lúa của đứa út, cùng với số bạc mua lúa của nó. Người quản gia làm như lời ông dặn.-  ,Ông Giu-se truyền cho người quản gia của ông : Anh hãy đổ đầy bao lúa của mấy người này ; họ mang được bao nhiêu thì đổ cho họ bấy nhiêu, rồi bạc của người nào thì đặt vào miệng bao của người ấy.l,S +"Ông truyền đem cho họ những phần thức ăn dọn trước mặt ông, nhưng phần của Ben-gia-min thì nhiều gấp năm phần của tất cả những người khác. Họ cùng với ông ăn uống say sưa.+3 +!Các anh em ngồi đối diện với ông, anh cả ngồi vào chỗ anh cả, em út ngồi vào chỗ em út, và họ nhìn nhau kinh ngạc.~*w + Người ta dọn riêng cho ông, riêng cho họ và riêng cho những người Ai-cập cùng ăn với ông, vì người Ai-cập không thể dùng bữa với người Híp-ri : đó là điều ghê tởm đối với người Ai-cập._)9 +Sau đó, ông rửa mặt và đi ra ; ông cầm lòng mà nói : Dọn bữa lên !i(M +Trông thấy em, ông xúc động nghẹn ngào, rồi đi vội vào phòng riêng mà khóc.' +Ngước mắt lên, ông thấy Ben-gia-min, người em cùng mẹ với ông, ông liền hỏi : Đây là đứa em út mà các người đã nói với ta, có phải không ?, đoạn ông nói : Con ơi, xin Thiên Chúa đoái thương con.&3 +Họ đáp : Tôi tớ ngài, là cha của chúng tôi, vẫn được bình an, người vẫn còn sống. Rồi họ quỳ sụp xuống lạy.+%Q +Ông vấn an họ và nói : Các người đã nói đến cha già của các người, ông cụ có được bình an không ? Ông cụ còn sống không ?$} +Khi ông Giu-se vào nhà, họ dâng ông quà họ đã mang theo vào nhà đó, và sụp xuống đất lạy ông.# +Họ bày quà ra, trong khi chờ ông Giu-se về vào buổi trưa, vì họ nghe rằng họ sẽ dùng bữa ở đó.z"o +Ông đưa họ vào nhà ông Giu-se, đem nước cho họ rửa chân và lấy cỏ cho lừa của họ ăn.G! +Người quản gia nói : Các ông cứ an tâm, đừng sợ. Chính Thiên Chúa của các ông, Thiên Chúa của cha các ông, đã đặt cho các ông một kho tàng trong các bao lúa của các ông. Số bạc của các ông đã đến tay tôi rồi. Sau đó ông dẫn ông Si-mê-ôn ra cho họ.7 i +Chúng tôi cũng đem theo số bạc khác xuống để mua lương thực. Chúng tôi không biết ai đã để số bạc của chúng tôi vào bao lúa chúng tôi. +Nhưng khi chúng tôi tới nơi dừng lại nghỉ đêm và mở các bao lúa của chúng tôi, thì mỗi người thấy số bạc của mình ở miệng bao lúa của mình, chính số bạc chúng tôi đã cân ; chúng tôi lại đem đến đây.`; +Thưa ngài, xin xá lỗi, lần trước chúng tôi đã xuống mua lương thực.iM +Họ lại gần người quản gia của ông Giu-se và nói với ông ở lối vào nhà :>w +Họ sợ hãi khi bị đưa về nhà ông Giu-se, họ nói : Chúng ta bị đưa đi vì chuyện số bạc đã được trả lại trong bao lúa của chúng ta lần trước. Người ta sắp xông tới, nhảy bổ vào chúng ta, bắt chúng ta làm nô lệ, và lấy lừa của chúng ta.`; +Người này làm như ông Giu-se truyền, ông ta đưa họ về nhà ông Giu-se. +Khi ông Giu-se thấy Ben-gia-min cùng đến với họ, thì nói với người quản gia của ông : Anh đưa những người này về nhà, giết một con vật, và làm các món ăn, vì những người này sẽ dùng bữa với tôi trưa nay.A} +Những người này lấy những món quà đó, mang theo số bạc gấp đôi, và đem Ben-gia-min theo. Họ đứng lên, xuống Ai-cập và vào trình diện ông Giu-se.mU +Xin Thiên Chúa toàn năng làm cho ông ấy chạnh lòng thương các con, mà để cho người anh em kia và Ben-gia-min cùng về với các con. Còn cha, nếu phải mất con, thì cha đành chịu mất vậy !X+ + Hãy đưa em các con đi theo và lên đường trở lại với ông ấy.'I + Hãy đem theo số bạc gấp đôi, vì chúng con phải giao lại số bạc mà có khi vì lầm lẫn người ta đã đặt lại vào miệng bao.'I + Ông Ít-ra-en, cha họ, bảo : Nếu vậy thì các con cứ làm thế này : hãy đem trong bao bị một số đặc sản địa phương và đưa xuống làm quà cho ông ấy : ít nhũ hương, ít mật ong, nhựa thơm và mộc dược, đào lạc và hạnh nhân.ue + Giả như không chần chừ thế này, thì bây giờ chúng con đã đi được hai chuyến rồi !W) + Chính con xin bảo lãnh cho nó ; cha cứ bắt con chịu trách nhiệm ; nếu con không đưa nó về cho cha và đặt nó trước mặt cha, thì con sẽ đắc tội với cha suốt đời.ue +Ông Giu-đa thưa với ông Ít-ra-en, cha mình : Xin cha sai thằng bé đi với con ; chúng con sẽ trỗi dậy lên đường, và chúng ta sẽ sống chứ không chết cả đám, cha cũng như chúng con và lũ trẻ.\3 +Họ trả lời : Ông ấy hỏi đi hỏi lại về chúng con và họ hàng chúng con ; ông ấy nói : Cha các người còn sống không ? Các người có em không ? Chúng con cứ theo các câu hỏi ấy mà khai với ông ta. Có ngờ đâu là ông ấy sẽ bảo chúng con : Đưa em các người xuống đây ! +Ông Ít-ra-en nói : Sao các con lại làm hại cha mà đi khai với ông ấy rằng các con còn một đứa em ?iM +còn nếu cha không sai nó đi, thì chúng con sẽ không xuống, vì ông ấy đã bảo chúng con : Các người sẽ không được gặp mặt ta, nếu em các người không cùng đến với các người.sa +Nếu cha sai em đi với chúng con, thì chúng con mới xuống mua lương thực cho cha được ;L  +Ông Giu-đa thưa với cha : Ông ấy đã tuyên bố rõ với chúng con : Các người sẽ không được gặp mặt ta, nếu em các người không cùng đến với các người.~ w +Khi họ ăn hết lúa đưa từ Ai-cập về, thì cha họ bảo : Hãy trở lại mua ít lương thực về.8  o +Nạn đói trong xứ trở nên trầm trọng.> w *&Nhưng ông đáp : Con tao sẽ không xuống đó với chúng mày, vì anh nó đã chết, chỉ còn lại một mình nó thôi. Nó mà gặp tai hoạ trong chuyến đi chúng mày sắp thực hiện, thì chúng mày sẽ làm cho kẻ bạc đầu này phải buồn sầu mà xuống âm phủ.I  *%Ông Rưu-vên nói với cha : Cha cứ giết hai đứa con trai của con đi, nếu con không đưa em về cho cha ! Cha cứ giao em cho con, và chính con sẽ đem nó về cho cha.a= *$Ông Gia-cóp, cha họ, bảo : Chúng mày cướp con tao ! Giu-se không còn nữa, Si-mê-ôn không còn nữa, mà Ben-gia-min, chúng mày cũng muốn bắt đem đi ! Mọi chuyện đổ lên đầu tao !- *#Khi họ đổ bao ra, thì mỗi người thấy trong bao có túi bạc của mình. Thấy những túi bạc, họ và cha họ phát sợ.' *"Các người hãy đem đứa em út đến cho ta ; như vậy ta sẽ biết các người không phải là bọn do thám, nhưng là người lương thiện. Ta sẽ trả lại người anh em kia, và các người sẽ có thể đi lại mua bán trong xứ.' *!Nhưng ông chúa xứ ấy bảo chúng con : Căn cứ vào điều này, ta sẽ biết các người là những kẻ lương thiện : các người hãy để một anh em ở lại với ta, hãy lãnh phần lương thực cứu đói cho gia đình và ra đi./Y * Chúng tôi là mười hai anh em, con cùng một cha. Một đứa không còn nữa, đứa út thì hiện đang ở với cha chúng tôi tại đất Ca-na-an.tc *Chúng con nói với ông ta : Chúng tôi là người lương thiện, không phải là bọn do thám. *Ông chúa xứ ấy đã ăn nói với chúng con cách cứng cỏi, và coi chúng con là bọn người đến do thám xứ ấy.9 *Khi trở về với ông Gia-cóp, cha họ, ở đất Ca-na-an, họ thuật lại cho ông mọi việc đã xảy đến với họ ; họ nói :y *Người ấy nói với anh em mình : Người ta đã trả lại bạc của tôi ! Nó ở trong bao lúa mì của tôi đây này ! Họ hết hồn hết vía, kinh hoàng nói với nhau : Thiên Chúa làm gì cho chúng ta thế này !B *Tại nơi họ dừng lại nghỉ đêm, một người trong bọn họ mở bao của mình để cho lừa ăn, thì thấy bạc của mình : bạc ấy ở miệng bao lúa mì.K~ *Họ chất lúa của mình lên lưng lừa và đi khỏi đó.}} *Rồi ông Giu-se truyền đổ đầy lúa mì vào bao bị của họ, và truyền trả lại bạc : của ai thì để vào bao người ấy, đồng thời cho họ lương thực ăn đường. Ông đã xử sự với họ như thế.=|u *Bấy giờ ông lánh ra chỗ khác mà khóc, sau đó mới trở lại nói chuyện với họ. Trong số họ, ông bắt ông Si-mê-ôn và cho trói trước mặt họ.t{c *Họ không biết rằng ông Giu-se hiểu được, vì giữa ông và họ có người phiên dịch.lzS *Ông Rưu-vên trả lời họ rằng : Tôi đã chẳng bảo các chú thế này sao : Đừng phạm tội hại đến thằng bé ! nhưng các chú đã không chịu nghe. Bây giờ thì phải đền nợ máu nó !{yq *Họ bảo nhau : Than ôi ! Chúng ta có lỗi với em chúng ta : chúng ta đã thấy nó phải ngặt nghèo. Nó đã năn nỉ chúng ta, nhưng chúng ta chẳng nghe. Chính vì thế mà chúng ta gặp cảnh ngặt nghèo này.?xy *Rồi các người hãy đem đứa em út đến cho ta. Bấy giờ sẽ rõ là các người nói đúng, và các người sẽ không phải chết. Họ đã làm như vậy.Tw# *Nếu các người là những kẻ lương thiện, thì một anh em cứ phải chịu giam trong nhà tù này, còn các người khác thì hãy ra đi, đem lúa về cho gia đình khỏi đói.v *Đến ngày thứ ba, ông Giu-se bảo họ : Các người muốn sống thì hãy làm thế này, vì ta kính sợ Thiên Chúa.,uU *Rồi ông giam giữ họ ba ngày.t *Hãy cho một anh em về tìm đứa em, còn các người thì phải ở tù. Ta sẽ thử xem lời các người nói có đúng sự thật hay không. Bằng không, ta lấy mạng sống Pha-ra-ô mà thề rằng : các người là bọn do thám.\s3 *Ta sẽ thử thách các người như thế này : Ta lấy mạng sống Pha-ra-ô mà thề rằng : các người sẽ không được ra khỏi đây, trước khi đứa em út của các người đến.sra *Ông Giu-se bảo họ : Đúng như ta đã nói với các người : các người là bọn do thám !Xq+ * Họ nói : Các tôi tớ ngài là mười hai anh em, chúng tôi là con cùng một cha, ở đất Ca-na-an. Đứa út hiện đang ở với cha chúng tôi, còn một đứa thì không còn nữa.tpc * Ông nói với họ : Không ! Các người đến để dò xét những chỗ sơ hở của xứ này.o' * Chúng tôi đều là con cùng một cha, chúng tôi là người lương thiện ; các tôi tớ ngài không phải là bọn do thám.mnU * Họ nói : Thưa ngài, không phải đâu ! Các tôi tớ ngài đến để mua lương thực.bm? * Ông Giu-se nhớ lại những giấc chiêm bao của ông liên quan đến họ, nên nói với họ : Các người là bọn do thám. Các người đến để dò xét những chỗ sơ hở của xứ này.Kl *Ông Giu-se nhận ra các anh, nhưng họ không nhận ra ông.k1 *Vừa nhìn thấy các anh mình, ông Giu-se nhận ra họ, nhưng làm như người xa lạ đối với họ, và nói với họ cách cứng cỏi. Ông hỏi họ : Các người từ đâu đến ? Họ đáp : Thưa từ đất Ca-na-an, để mua lương thực.8jk *Ông Giu-se bấy giờ có toàn quyền trong xứ, và ông bán lúa cho toàn dân trong xứ. Các anh ông Giu-se đến và cúi sấp mặt xuống đất lạy ông.}iu *Giữa đám người đến mua lúa, cũng có mặt các con ông Ít-ra-en, vì đất Ca-na-an bị đói kém.h *Nhưng Ben-gia-min, em của ông Giu-se, thì ông Gia-cóp không sai đi với các anh, vì ông nói : Lỡ ra nó gặp tai hoạ.Qg *Mười người anh ông Giu-se bèn xuống mua lúa mì ở Ai-cập.#fA *Rồi ông nói : Cha nghe nói bên Ai-cập có lúa bán ; các con hãy xuống đó mua lúa về, để chúng ta sống chứ không phải chết.e  **Ông Gia-cóp thấy bên Ai-cập có lúa bán, liền nói với các con trai : Sao các con cứ ngồi nhìn nhau ?d! )9Từ mọi xứ, người ta đến Ai-cập để mua lúa mì của ông Giu-se, vì nạn đói hoành hành trên khắp mặt đất.)cM )8Khắp nơi trong xứ bị đói kém. Ông Giu-se mở hết các kho lúa mì và bán cho người Ai-cập. Nạn đói hoành hành trong đất Ai-cập.\b3 )7Rồi toàn xứ Ai-cập bị đói và dân chúng kêu lên Pha-ra-ô xin bánh ăn. Pha-ra-ô nói với mọi người Ai-cập : Cứ đến với ông Giu-se ; ông bảo gì, các ngươi hãy làm theo.+aQ )6thì bảy năm đói kém bắt đầu, như ông Giu-se đã nói. Mọi xứ khác đều bị đói kém, nhưng trong toàn xứ Ai-cập thì có bánh ăn.C` )5Khi bảy năm sung túc tại xứ Ai-cập chấm dứt,%_E )4Ông đặt tên cho con thứ hai là Ép-ra-im, ông nói : Vì Thiên Chúa đã cho tôi sinh sôi nảy nở trong xứ tôi phải chịu khổ cực.8^k )3Ông Giu-se đặt tên cho con đầu lòng là Mơ-na-se, ông nói : Vì Thiên Chúa đã làm cho tôi quên đi mọi gian khổ của tôi và tất cả nhà cha tôi.;]q )2Ông Giu-se được hai con trai sinh ra trước năm đói ; đó là hai người con mà bà Át-nát, con gái ông Pô-ti Phê-ra, tư tế thành Ôn, đã sinh cho ông.+\Q )1Ông Giu-se chất chứa lúa mì rất nhiều, như cát biển, đến mức ông thôi không đong lường nữa, vì không thể đong lường được.f[G )0Ông thu tất cả lương thực của bảy năm liên tiếp trong xứ Ai-cập và chứa trong các thành ; ông chứa trong mỗi thành lương thực sản xuất trong đồng ruộng chung quanh thành đó.NZ )/Trong bảy năm sung túc, đất đã sinh ra mùa màng dư dật.Y1 ).Ông Giu-se được ba mươi tuổi khi ra trình diện Pha-ra-ô, vua Ai-cập. Ông cáo biệt Pha-ra-ô và rảo qua khắp xứ Ai-cập.JX )-Pha-ra-ô đặt tên cho ông Giu-se là Xóp-nát Pa-nê-ác và gả cô Át-nát cho ông, cô là con gái ông Pô-ti Phê-ra, tư tế thành Ôn. Ông Giu-se đi kinh lý xứ Ai-cập. W; ),Pha-ra-ô nói với ông Giu-se : Ta là Pha-ra-ô. Không có lệnh của ông, không ai được cử động tay chân trong toàn cõi Ai-cập.-VU )+Vua cho ông lên xa giá thứ hai của vua, và người ta hô trước mặt ông : Quỳ xuống ! Như vậy, vua đặt ông cai quản toàn cõi Ai-cập.'UI )*Pha-ra-ô rút nhẫn ra khỏi tay mình và xỏ vào tay ông Giu-se, mặc cho ông y phục vải gai mịn, và đeo vào cổ ông chiếc vòng vàng.eTE ))Pha-ra-ô nói với ông Giu-se : Coi đây, ta đặt ông cai quản toàn cõi Ai-cập./SY )(Ông sẽ là tể tướng triều đình của ta, toàn thể dân ta sẽ phục tùng mệnh lệnh của ông ; ta lớn hơn ông chỉ vì ngai vua mà thôi.'RI )'Pha-ra-ô nói với ông Giu-se : Sau khi Thiên Chúa đã cho ông biết tất cả những điều ấy, không ai thông minh và khôn ngoan như ông.Q) )&Vua nói với triều thần : Chúng ta tìm đâu được một người như người này, một người có Thần Khí Thiên Chúa ? )Rồi sau những con ấy, có bảy con bò cái khác đi lên, gầy guộc, thân hình rất xấu xí, da thịt ốm nhom ; ta chưa thấy bò nào xấu như chúng trong toàn cõi Ai-cập. = )Từ sông có bảy con bò cái đi lên, da thịt béo tốt, thân hình đẹp đẽ ; chúng gặm cỏ trong đám sậy.u<e )Pha-ra-ô nói với Giu-se : Trong chiêm bao của ta, ta thấy mình đang đứng trên bờ sông Nin.; )Giu-se thưa Pha-ra-ô rằng : Không phải tôi, mà là Thiên Chúa sẽ cho câu trả lời đem lại bình an cho Pha-ra-ô.D: )Pha-ra-ô nói với Giu-se : Ta đã chiêm bao mà không ai có thể giải thích. Ta đã nghe nói rằng ngươi chỉ cần nghe kể lại chiêm bao là giải thích được.#9A )Pha-ra-ô vời ông Giu-se đến. Người ta vội đưa cậu ra khỏi hầm. Cậu cạo râu cắt tóc, thay quần áo và vào chầu Pha-ra-ô.#8A ) Sự việc đã xảy ra như anh ta đã giải thích cho chúng tôi : tôi thì được phục hồi chức vụ, còn ông kia thì bị treo cổ.77 ) Cùng ở với chúng tôi có một thanh niên Híp-ri, nô lệ của viên chỉ huy thị vệ. Chúng tôi đã kể lại cho anh ta, và anh ta đã giải thích cho chúng tôi các chiêm bao của chúng tôi ; anh ta giải thích chiêm bao của mỗi người.63 ) Tôi và ông ấy, chúng tôi chiêm bao trong cùng một đêm ; chúng tôi chiêm bao, và mỗi giấc chiêm bao có một ý nghĩa khác.5) ) Pha-ra-ô đã nổi giận với bề tôi mình và cho giam tôi trong nhà viên chỉ huy thị vệ, tôi và quan chánh ngự thiện. 4 ) Bấy giờ quan chánh chước tửu mới thưa Pha-ra-ô rằng : Hôm nay tôi xin nhắc lại những lầm lỗi của tôi.s3a )Sáng ngày ra, tâm thần vua xao xuyến, vua vời tất cả các phù thuỷ và hiền sĩ Ai-cập đến : Pha-ra-ô kể lại cho họ các giấc chiêm bao của mình, nhưng không có ai giải thích được cho vua.*2O )Bảy bông lúa lép nuốt chửng bảy bông lúa mẩy và chắc. Bấy giờ Pha-ra-ô tỉnh dậy, thì thấy rằng đó là một giấc chiêm bao !_19 )Rồi có bảy bông lúa lép và nám cháy vì gió đông, mọc lên sau chúng.0 )Vua ngủ lại và chiêm bao một lần thứ hai ; vua thấy bảy bông lúa đâm lên trên cùng một cọng, mẩy và tốt.5/e )Bảy con bò cái hình dáng xấu xí và da thịt gầy còm ăn thịt bảy con bò cái hình dáng đẹp đẽ và béo tốt. Bấy giờ Pha-ra-ô tỉnh dậy.P. )Rồi sau những con ấy, có bảy con bò cái khác từ sông Nin đi lên, hình dáng xấu xí và da thịt gầy còm, chúng đứng bên cạnh những con bò kia, trên bờ sông Nin.-% )và từ sông Nin có bảy con bò cái đi lên, hình dáng đẹp đẽ và da thịt béo tốt ; chúng gặm cỏ trong đám sậy. C~}}Y||C{`zzywxxDwfvvu_utt:ss;rrqqpapognngn?mm&lRkjjihggfeeEdcNbaa4`__p^^ ][\[ZYXWVAUTTRRYQLPPO NDMMLuKJII5HGGGFnEEHD_CBAr@@?>&=v<<;::69877N65444033-222111+00n0/;.H-#,+**)R((Q('q&&$$##0"" tZmtYe8\m 1 C   p o6[f[0[ Hôm sau, ông lại đi ra, gặp hai người Híp-ri đang xô xát nhau, ông nói với người có lỗi : Tại sao anh lại đánh người đồng chủng ?vg Nhìn trước nhìn sau không thấy có ai, ông liền giết người Ai-cập, rồi vùi dưới cát.vg *Hồi đó, ông Mô-sê đã lớn, ông ra ngoài thăm anh em đồng bào và thấy những việc khổ sai họ phải làm. Ông thấy một người Ai-cập đang đánh một người Híp-ri, anh em đồng bào của ông.O Khi đứa bé lớn lên, bà đưa nó đến cho công chúa của Pha-ra-ô. Nàng coi nó như con và đặt tên là Mô-sê ; nàng nói : Đó là vì ta đã vớt nó lên khỏi nước.A} Công chúa của Pha-ra-ô bảo bà ấy : Chị đem đứa bé này về nuôi cho tôi. Chính tôi sẽ trả công cho chị. Người đàn bà mang ngay đứa bé về nuôi.ueCông chúa của Pha-ra-ô trả lời : Cứ đi đi ! Người con gái liền đi gọi mẹ đứa bé.2_Chị đứa bé thưa với công chúa của Pha-ra-ô : Bà có muốn con đi gọi cho bà một vú nuôi người Híp-ri, để nuôi đứa bé cho bà không ?CMở thúng ra, nàng thấy đứa trẻ : thì ra là một bé trai đang khóc. Nàng động lòng thương nó và nói : Thằng này là một trong những đứa trẻ Híp-ri.W)Có nàng công chúa của Pha-ra-ô xuống tắm dưới sông, trong khi các thị nữ đi đi lại lại trên bờ. Nàng thấy chiếc thúng ở giữa đám sậy, thì sai con hầu đi lấy.cAChị đứa bé đứng đàng xa để xem cho biết cái gì sẽ xảy ra cho em nó.OKhi không thể giấu lâu hơn được nữa, nàng lấy một cái thúng cói, trét hắc ín và nhựa chai, bỏ đứa bé vào, rồi đặt thúng trong đám sậy ở bờ sông Nin. Người đàn bà ấy thụ thai và sinh một con trai. Thấy đứa bé kháu khỉnh, nàng giấu nó ba tháng trời.r a*Có một người thuộc dòng họ Lê-vi đi lấy một người con gái cũng thuộc họ Lê-vi. 5Pha-ra-ô ra lệnh cho toàn dân của mình : Mọi con trai Híp-ri sinh ra, hãy ném xuống sông Nin ; mọi con gái thì để cho sống.{ sVậy, vì các bà đỡ có lòng kính sợ Thiên Chúa, nên Người đã cho họ có con để nối dòng.v iThiên Chúa ban ơn lành cho các bà đỡ ; còn dân thì trở nên đông đúc và rất hùng mạnh., UCác bà đỡ thưa với Pha-ra-ô : Đàn bà Híp-ri không như đàn bà Ai-cập, họ khoẻ lắm : bà đỡ chưa kịp đến thì họ đã sinh rồi.  Vua Ai-cập bèn gọi các bà đỡ đến và hỏi : Tại sao các ngươi làm thế và cứ để cho con trai sống ?  )Nhưng các bà đỡ có lòng kính sợ Thiên Chúa, nên không làm như vua Ai-cập đã truyền, và cứ để cho con trai sống.'  KKhi đỡ cho sản phụ Híp-ri, các người hãy xem đứa trẻ là trai hay gái. Nếu là trai thì giết đi, nếu là gái thì để cho sống.   Vua Ai-cập nói với những bà đỡ đi giúp sản phụ Híp-ri, một bà tên là Síp-ra, một bà tên là Pu-a :  3Chúng làm cho đời sống họ ra cay đắng vì phải lao động cực nhọc : phải trộn hồ làm gạch, phải làm đủ thứ công việc đồng áng ; tóm lại, tất cả những việc lao động cực nhọc, chúng đều cưỡng bách họ làm.U  ' Người Ai-cập cưỡng bách con cái Ít-ra-en lao động cực nhọc.  Nhưng chúng càng hành hạ họ, thì họ càng nên đông đúc và lan tràn, khiến chúng đâm ra sợ con cái Ít-ra-en.m W Người ta bèn đặt lên đầu lên cổ họ những viên đốc công, để hành hạ họ bằng những việc khổ sai ; họ phải xây cho Pha-ra-ô các thành làm kho lương thực là Pi-thôm và Ram-xết.f I Chúng ta hãy dùng những biện pháp khôn ngoan đối với dân đó, đừng để chúng nên đông đúc, kẻo khi có chiến tranh, chúng hùa với địch mà đánh lại chúng ta, rồi ra khỏi xứ.t e Vua nói với dân mình : Này đám dân con cái Ít-ra-en đông đúc và hùng mạnh hơn chúng ta.l UThời ấy có một vua mới lên trị vì nước Ai-cập, vua này không biết ông Giu-se.} wCon cái Ít-ra-en sinh sôi nảy nở, nên đông đúc và ngày càng hùng mạnh : họ lan tràn khắp xứ.\ 5Rồi ông Giu-se qua đời, cũng như anh em ông và tất cả thế hệ đó.z qDòng giống ông Gia-cóp tính tất cả là bảy mươi người ; ông Giu-se thì đang ở bên Ai-cập.* SĐan và Náp-ta-li, Gát và A-se.. [Ít-xa-kha, Dơ-vu-lun và Ben-gia-min,1~ aRưu-vên, Si-mê-ôn, Lê-vi và Giu-đa, } *Sau đây là tên những con cái Ít-ra-en đã đến Ai-cập với ông Gia-cóp, mỗi người đem theo gia đình mình :| 2Ông Giu-se qua đời, thọ một trăm mười tuổi. Người ta ướp xác ông và đặt ông vào một quan tài ở Ai-cập.:{o 2Ông Giu-se bắt con cái Ít-ra-en thề, ông nói : Thế nào Thiên Chúa cũng sẽ viếng thăm anh em, bấy giờ anh em sẽ đưa hài cốt tôi lên khỏi đây.z 2Ông Giu-se nói với các anh em : Tôi sắp chết, nhưng thế nào Thiên Chúa cũng sẽ viếng thăm anh em và đưa anh em từ đất này lên đất mà Người đã thề hứa với ông Áp-ra-ham, ông I-xa-ác và ông Gia-cóp.i 0Nhưng cha ông từ chối và nói : Cha biết, con ơi, cha biết : nó cũng sẽ trở thành một dân, và nó cũng sẽ lớn. Nhưng em nó sẽ lớn hơn nó và dòng dõi của em nó sẽ thành rất nhiều dân tộc. =; 0Ông Giu-se nói với cha : Thưa cha, xin đừng làm thế, vì thằng này mới là con đầu lòng, xin cha đặt tay phải lên đầu nó.:<o 0Ông Giu-se thấy cha đặt tay phải lên đầu Ép-ra-im thì không bằng lòng, nên ông cầm tay cha kéo ra khỏi đầu Ép-ra-im mà đưa lên đầu Mơ-na-se.%;E 0xin Sứ thần là Đấng đã giải thoát cha khỏi mọi tai hoạ, chúc phúc cho những đứa trẻ này. Ước gì nhờ chúng, tên tuổi của cha và của cha ông cha là Áp-ra-ham và I-xa-ác được nhắc tới, và ước gì chúng lan tràn khắp xứ ! : 0Ông chúc phúc cho ông Giu-se rằng : Xin Thiên Chúa là Đấng mà cha ông của cha là Áp-ra-ham và I-xa-ác đã bước đi trước tôn nhan, xin Thiên Chúa là mục tử chăn dắt cha từ khi cha chào đời cho đến ngày hôm nay,09[ 0Ông Ít-ra-en đưa tay phải ra, đặt lên đầu Ép-ra-im là em, và đặt tay trái lên đầu Mơ-na-se ; ông bắt tréo tay, vì Mơ-na-se là con cả.e8E 0 Ông Giu-se nắm lấy cả hai đứa, Ép-ra-im ở tay phải ông, tức là tay trái ông Ít-ra-en, Mơ-na-se ở tay trái ông, tức là tay phải ông Ít-ra-en, và đưa chúng đến gần ông Ít-ra-en.k7Q 0 Ông Giu-se kéo chúng ra khỏi đầu gối ông Ít-ra-en và cúi sấp mặt xuống đất.46c 0 Ông Ít-ra-en nói với ông Giu-se : Cha không nghĩ rằng lại nhìn thấy mặt con, thế mà Thiên Chúa lại cho cha nhìn thấy cả dòng dõi con nữa !#5A 0 Mắt ông Ít-ra-en đã mờ vì tuổi già, ông không thể nhìn thấy nữa. Ông Giu-se đưa chúng lại gần ông, ông hôn và ôm chúng.D4 0 Ông Giu-se thưa cha : Chúng là những con trai mà Thiên Chúa đã ban cho con ở đây. Ông Ít-ra-en nói tiếp : Đem chúng đến cho cha, để cha chúc phúc cho chúng.g3I 0Khi ông Ít-ra-en thấy các con trai ông Giu-se, thì hỏi : Những đứa này là ai ?j2O 0Phần cha, khi từ Pát-đan về, cha đã mất bà Ra-khen, trong đất Ca-na-an, khi còn cách Ép-ra-tha một quãng đường ; cha đã chôn người tại đó, trên đường đi Ép-ra-tha, tức là Bê-lem.11] 0Còn những đứa con mà con sinh ra sau hai đứa ấy sẽ là của con ; chúng sẽ được gọi bằng tên hai anh chúng để được hưởng gia tài.]05 0Bây giờ hai đứa con trai con đã sinh được tại xứ Ai-cập trước khi cha đến Ai-cập với con, sẽ là của cha : Ép-ra-im và Mơ-na-se sẽ là của cha như Rưu-vên và Si-mê-ôn. / 0Người đã phán với cha : Đây Ta làm cho ngươi sinh sôi nảy nở thật nhiều. Ta sẽ làm cho ngươi thành một cộng đồng nhiều dân nước, và sẽ ban đất này cho dòng dõi ngươi về sau làm sở hữu vĩnh viễn..- 0Ông Gia-cóp nói với ông Giu-se : Thiên Chúa toàn năng đã hiện ra với cha ở Lút trong đất Ca-na-an và chúc phúc cho cha.-5 0Người ta báo cho ông Gia-cóp rằng : Có ông Giu-se, con cụ, đến thăm cụ. Ông Ít-ra-en cố gượng dậy ngồi trên giường., ' 0*Sau các việc đó, người ta nói với ông Giu-se : Cha ông bị bệnh. Ông đưa hai con trai là Mơ-na-se và Ép-ra-im đến.+ /Ông Ít-ra-en nói : Con thề với cha đi ! Ông Giu-se thề với cha và ông Ít-ra-en sụp xuống lạy ở đầu giường.C* /Khi cha đã nằm xuống với cha ông, con hãy đưa cha ra khỏi Ai-cập và chôn cha trong phần mộ của các ngài. Ông Giu-se thưa : Con sẽ làm như lời cha dạy. ) /Khi gần đến ngày ông Ít-ra-en qua đời, ông gọi con là Giu-se đến và bảo : Nếu cha được đẹp lòng con, thì con hãy đặt tay dưới đùi cha và hãy tỏ ra có tình có nghĩa với cha : đừng chôn cha tại Ai-cập.( /Ông Gia-cóp sống ở xứ Ai-cập mười bảy năm. Tuổi đời của ông là một trăm bốn mươi bảy năm.%'E /Ông Ít-ra-en ở xứ Ai-cập, trong đất Gô-sen. Con cháu ông tậu đất đai ở đó làm sở hữu, họ sinh sôi nảy nở thật nhiều. & /Ông Giu-se đặt điều ấy thành luật vẫn còn giá trị cho đến ngày nay đối với đất đai của Ai-cập, là phải nộp một phần năm cho Pha-ra-ô. Chỉ có đất đai của các tư tế là không thuộc về Pha-ra-ô. % /Họ nói : Ngài đã cứu sống chúng tôi. Chúng tôi mong được đẹp lòng ngài, và sẽ làm nô lệ cho Pha-ra-ô. $; /Nhưng đến mùa, các người sẽ nộp một phần năm cho Pha-ra-ô, còn bốn phần kia sẽ là của các người, để làm hạt giống gieo vào đồng ruộng, để làm lương thực cho các người, cho những người trong nhà và cho trẻ nhỏ.B# /Ông Giu-se bảo dân : Hôm nay tôi đã mua các người và đất các người cho Pha-ra-ô. Đây là hạt giống cho các người, để các người gieo xuống đất." /Chỉ có đất của các tư tế là ông không mua, vì các tư tế được trợ cấp nhất định của Pha-ra-ô, và họ sống nhờ trợ cấp nhất định Pha-ra-ô ban ; do đó họ không phải bán đất đai của họ.d!C /Còn dân thì ông đưa vào các thành, từ đầu đến cuối lãnh thổ Ai-cập.L  /Ông Giu-se đã mua cho Pha-ra-ô tất cả đất đai của Ai-cập : mọi người Ai-cập bán thửa đất của mình, vì bị nạn đói thúc bách. Và đất về tay Pha-ra-ô.! /Lẽ nào chúng tôi phải chết trước mặt ngài, cả chúng tôi, cả đất đai chúng tôi ? Xin ngài lấy bánh mà mua chúng tôi và đất đai chúng tôi ; chúng tôi cùng với đất đai chúng tôi sẽ làm nô lệ cho Pha-ra-ô. Xin ngài cho chúng tôi hạt giống, để chúng tôi sống chứ không phải chết, và đất đai khỏi bị bỏ hoang.) /Năm ấy qua đi, năm sau họ lại đến với ông và nói : Thưa ngài, chúng tôi chẳng dám giấu gì ngài : bạc đã hết, và đàn gia súc đã thuộc về ngài. Trước mặt ngài chỉ còn thân xác chúng tôi và đất đai chúng tôi.' /Vậy họ đưa các đàn vật của họ đến cho ông Giu-se, và ông đã cho họ bánh, đổi lấy ngựa, lấy đàn chiên dê, đàn bò và lấy lừa. Năm đó, ông cung cấp bánh cho họ, đổi lấy tất cả những đàn vật của họ.L /Ông Giu-se đáp : Nếu không còn bạc, thì các người hãy nộp các đàn vật của các người, và ta sẽ cho các người bánh, đổi lấy đàn vật của các người.tc /Khi xứ Ai-cập và xứ Ca-na-an hết bạc, thì mọi người Ai-cập đến nói với ông Giu-se rằng : Xin ngài cho chúng tôi bánh ăn ! Sao chúng tôi lại phải chết trước mặt ngài vì không còn bạc ?2_ /Ông Giu-se thu tất cả bạc có ở xứ Ai-cập và xứ Ca-na-an, tức là bạc người ta dùng để mua lúa, và ông đưa vào triều đình Pha-ra-ô.+Q / *Trong khắp xứ không còn bánh ăn, vì nạn đói trở nên rất trầm trọng. Xứ Ai-cập và xứ Ca-na-an bị nạn đói làm cho kiệt quệ.  / Ông Giu-se cấp dưỡng cho cha ông, anh em ông và tất cả gia đình cha ông, ít nhiều tuỳ theo số con cái họ.R / Ông Giu-se cho cha và anh em ông định cư, cấp cho họ đất đai làm sở hữu trong xứ Ai-cập, ở chỗ tốt nhất trong xứ, tại đất Ram-xết, như Pha-ra-ô đã truyền.K / Ông Gia-cóp chúc phúc cho Pha-ra-ô và cáo biệt Pha-ra-ô.9 / Ông Gia-cóp trả lời Pha-ra-ô : Cuộc đời phiêu bạt của tôi mới được một trăm ba mươi năm, đó là những năm tháng ngắn ngủi và khổ cực, không được như cuộc đời của cha ông tôi, những người cũng sống phiêu bạt.P /Pha-ra-ô hỏi ông Gia-cóp : Cụ được bao nhiêu tuổi rồi ?zo /Ông Giu-se đưa ông Gia-cóp, cha ông, vào trình diện Pha-ra-ô. Ông Gia-cóp chúc phúc cho Pha-ra-ô.8k /Đất Ai-cập mở ra trước mặt ông, ông hãy cho cha và anh em ông ở chỗ tốt nhất trong xứ. Họ cứ việc ở đất Gô-sen. Nếu ông biết trong số những người ấy có ai tài giỏi, thì ông hãy đặt họ làm người trông coi những đàn vật của ta.^7 /Pha-ra-ô nói với ông Giu-se rằng : Cha và anh em ông đã đến với ông.4c /Họ thưa với Pha-ra-ô : Chúng tôi đến trú ngụ trong đất này, vì ở đất Ca-na-an không còn cỏ ngoài đồng cho chiên dê của các tôi tớ ngài ăn, và nạn đói trở nên trầm trọng. Vậy bây giờ, xin cho các tôi tớ ngài được ở đất Gô-sen.;q /Pha-ra-ô hỏi anh em ông : Các ông làm nghề gì ? Họ thưa với Pha-ra-ô : Các tôi tớ ngài làm nghề chăn chiên, chúng tôi cũng như cha ông chúng tôi.`; /Ông chọn năm người trong số các anh em và dẫn vào yết kiến Pha-ra-ô.T  % /Ông Giu-se vào báo tin cho Pha-ra-ô, ông nói : Cha tôi, anh em tôi, cùng với chiên bò và tất cả những gì họ có, đã từ đất Ca-na-an đến, và họ đang ở đất Gô-sen. 3 ."anh em sẽ thưa : Từ thuở bé đến giờ, các tôi tớ ngài chuyên nuôi súc vật, chúng tôi cũng như cha ông chúng tôi. Như vậy anh em sẽ có thể ở đất Gô-sen ; bởi vì người Ai-cập ghê tởm mọi người làm nghề chăn chiên.[ 1 .!Vậy khi Pha-ra-ô triệu anh em đến và hỏi : Các ông làm nghề gì ?,( K . Những người này làm nghề chăn chiên, vì họ chuyên nuôi súc vật ; họ đã đem chiên bò và tất cả những gì họ có đến đây.Q  .Ông Giu-se nói với anh em ông và gia đình cha ông : Tôi sẽ lên báo tin cho Pha-ra-ô và tâu vua rằng : Anh em tôi và gia đình cha tôi ở đất Ca-na-an đã đến với tôi. .Ông Ít-ra-en nói với ông Giu-se : Phen này, cha chết cũng được, sau khi đã thấy mặt con, và thấy con còn sống.V' .thì ông Giu-se cho thắng xe riêng và lên Gô-sen đón ông Ít-ra-en, cha ông. Khi hai cha con vừa thấy nhau, thì ông Giu-se bá cổ cha và gục đầu vào cổ cha mà khóc hồi lâu. ; .Ông Gia-cóp đã sai ông Giu-đa đi trước, đến với ông Giu-se, để ông Giu-se tới Gô-sen gặp ông. Khi họ đến đất Gô-sen,<s .Con trai ông Giu-se sinh được tại Ai-cập : hai người. Những người thuộc gia đình ông Gia-cóp đã đến Ai-cập : tổng cộng là bảy mươi người.P .Tất cả những người thuộc về ông Gia-cóp, tức là dòng giống của ông, đã đến Ai-cập, không kể các con dâu ông Gia-cóp, tổng cộng là sáu mươi sáu người.B .Đó là các con trai bà Bin-ha, người mà ông La-ban đã cho bà Ra-khen, congái ông. Bà đã sinh cho ông Gia-cóp những người ấy : tổng cộng là bảy người.P .Các con trai ông Náp-ta-li : Giác-xơ-ên, Gu-ni, Giê-xe, Si-lêm.%G .Con trai ông Đan : Khu-sim.vg .Đó là các con trai mà bà Ra-khen đã sinh cho ông Gia-cóp, tổng cộng là mười bốn người. .Các con trai ông Ben-gia-min : Be-la, Be-khe, Át-bên, Ghê-ra, Na-a-man, Ê-khi, Rốt, Múp-pim, Khúp-pim, Ác-đơ.#~A .Ở xứ Ai-cập, ông Giu-se có thêm Mơ-na-se và Ép-ra-im, mà bà Át-nát, con gái ông Pô-ti Phê-ra, tư tế thành Ôn, đã sinh cho ông.P} .Các con trai bà Ra-khen, vợ ông Gia-cóp : Giu-se và Ben-gia-min.6|g .Đó là các con trai bà Din-pa, người mà ông La-ban đã cho bà Lê-a, con gái ông. Bà đã sinh cho ông Gia-cóp những người ấy : mười sáu người.{' .Các con trai ông A-se : Gim-na, Gít-va, Gít-vi, Bơ-ri-a, và em gái họ là Xe-rác. Các con trai ông Bơ-ri-a : Khe-ve, Man-ki-ên.gzI .Các con trai ông Gát : Xíp-giôn, Khác-ghi, Su-ni, Ét-bôn, Ê-ri, A-rô-đi, Ác-ê-li.Ly .Đó là các con trai mà bà Lê-a đã sinh ra cho ông Gia-cóp tại Pát-đan A-ram, cộng thêm cô Đi-na, con gái ông. Con trai con gái ông, tổng cộng là ba mươi ba người.Ix .Các con trai ông Dơ-vu-lun : Xe-rét, Ê-lôn, Giác-lơ-ên.Iw . Các con trai ông Ít-xa-kha : Tô-la, Pu-va, Giốp, Sim-rôn./vY . Các con trai ông Giu-đa : E, Ô-nan, Sê-la, Pe-rét, De-rác. E và Ô-nan đã chết ở đất Ca-na-an. Các con trai ông Pe-rét là Khét-rôn và Kha-mun.Eu . Các con trai ông Lê-vi : Ghéc-sôn, Cơ-hát, Mơ-ra-ri.t . Các con trai ông Si-mê-ôn : Giơ-mu-ên, Gia-min, Ô-hát, Gia-khin, Xô-kha, Sa-un, con của người đàn bà Ca-na-an.Ns . Các con trai ông Rưu-vên : Kha-nốc, Pa-lu, Khét-rôn, Các-mi.r5 .Sau đây là tên con cái Ít-ra-en đã đến Ai-cập : Ông Gia-cóp và các con trai ông. Con đầu lòng của ông Gia-cóp : Rưu-vên.q .các con trai, cháu nội trai, con gái, cháu nội gái của ông. Ông đưa tất cả dòng dõi ông vào Ai-cập với ông.Np .Họ đem theo các đàn vật của họ và các tài sản họ đã gây được ở đất Ca-na-an, và họ đến Ai-cập, ông Gia-cóp và tất cả dòng dõi ông cùng với ông :Zo/ .Ông Gia-cóp rời Bơ-e Se-va. Các con trai ông Ít-ra-en đã chở ông Gia-cóp, cha họ, và đàn bà con trẻ của họ trên những chiếc xe Pha-ra-ô đã gửi đến để rước ông đi. n .Chính Ta sẽ xuống Ai-cập với ngươi và chính Ta cũng sẽ đưa ngươi lên. Giu-se sẽ vuốt mắt cho ngươi."m? .Người phán : Ta là En, Thiên Chúa của cha ngươi. Đừng sợ xuống Ai-cập, vì ở đó Ta sẽ làm cho ngươi thành một dân lớn.l# .Thiên Chúa phán với ông Ít-ra-en trong thị kiến ban đêm, Người phán : Gia-cóp ! Gia-cóp ! Ông thưa : Dạ, con đây !:k q .*Ông Ít-ra-en lên đường, đem theo tất cả những gì ông có. Ông đến Bơ-e Se-va và ông dâng những lễ tế lên Thiên Chúa của cha ông là I-xa-ác.j -Ông Ít-ra-en nói : Thế là đủ ! Giu-se, con cha, vẫn còn sống ! Cha sẽ đi để nhìn thấy nó trước khi chết !_i9 -Khi họ thưa lại với ông tất cả những lời ông Giu-se đã nói với họ, và ông thấy xe cộ ông Giu-se đã cho về rước ông, thì tâm thần ông Gia-cóp, cha họ, mới hồi sinh.2h_ -Họ báo cho ông : Giu-se còn sống, và hiện làm tể tướng trên khắp cõi Ai-cập ! Nhưng lòng ông không hề xúc động, vì ông không tin họ.]g5 -Họ từ Ai-cập lên và về với ông Gia-cóp, cha họ, ở đất Ca-na-an.tfc -Rồi ông tiễn anh em đi và họ lên đường ; ông bảo họ : Đừng cãi cọ dọc đường.We) -Cũng vậy, ông gửi cho cha ông mười con lừa chở những thứ tốt nhất của Ai-cập, và mười con lừa cái chở lúa mì, bánh và lương thực để cha dùng khi đi đường.d# -Ông tặng mỗi người một bộ quần áo, còn Ben-gia-min thì ông tặng ba trăm đồng tiền bạc và năm bộ quần áo.9cm -Các con trai ông Ít-ra-en đã làm như thế. Theo lệnh Pha-ra-ô, ông Giu-se đã cấp cho họ những chiếc xe ; ông cũng cho họ lương thực ăn đường. ~~4}||{{0zzyExx>wrvvuwtts?rqlppKognJmkjqigglffUe"d|d cibaa(`e_^]\\k\ZZY[XWW>VUNTSSbRR"Q^PP]OON&MmL9KK!JJGILHHG}G FEED0CBB A@??A>==<`;:w9T877786g5433F22Y1000l// -->,,`++*W)(('S&&P& %$#}""[!  H3rZxc T|W < " C '~HCM thì này tay của ĐỨC CHÚA sẽ giáng ôn dịch rất nặng xuống trên súc vật của ngươi ở ngoài đồng, trên ngựa, lừa, lạc đà, bò bê và chiên cừu.VL' Nếu ngươi không chịu thả cho chúng đi, mà cứ cầm giữ lại,bK A ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Hãy đến với Pha-ra-ô và nói với vua : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của người Híp-ri, phán thế này : Hãy thả dân Ta ra, để chúng đi thờ phượng Ta.:Jq*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***6IgĐỨC CHÚA đã làm theo lời ông Mô-sê xin : Người khiến ruồi nhặng rời khỏi Pha-ra-ô, khỏi bề tôi và dân của vua, không sót lại con nào.UH%Ông Mô-sê ra khỏi cung điện Pha-ra-ô và khẩn cầu ĐỨC CHÚA.5GeÔng Mô-sê thưa : Khi ra khỏi nơi đây, tôi sẽ cầu ĐỨC CHÚA. Ngày mai, ruồi nhặng sẽ rời khỏi bệ hạ, khỏi bề tôi và dân của bệ hạ. Có điều là xin bệ hạ đừng phỉnh gạt hoài, không chịu thả dân ra để họ đi tế lễ ĐỨC CHÚA.sFaPha-ra-ô nói : Ta, ta sẽ thả các ngươi ra, để các ngươi đi tế lễ ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa của các ngươi, trong sa mạc ; chỉ có điều là không được đi xa quá. Các ngươi hãy cầu cho ta.&EGChúng tôi sẽ đi ba ngày đường để vào sa mạc tế lễ ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa của chúng tôi, như Người phán với chúng tôi.sDaÔng Mô-sê trả lời : Không nên làm như thế : những gì chúng tôi tế dâng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng tôi, đều ghê tởm đối với người Ai-cập. Vậy nếu chúng tôi tế dâng trước mắt người Ai-cập những gì là ghê tởm trước mắt họ, thì làm sao họ lại không ném đá chúng tôi được ?3CaPha-ra-ô liền triệu ông Mô-sê và ông A-ha-ron đến và bảo : Các ngươi cứ việc đi tế lễ Thiên Chúa của các ngươi ngay trong đất này !oBYVà ĐỨC CHÚA đã làm như thế : một đám ruồi nhặng đen nghịt kéo vào cung điện Pha-ra-ô, vào nhà cửa bề tôi của vua và toàn cõi đất Ai-cập ; cả đất ấy bị ruồi nhặng tàn phá.oAYTa sẽ phân biệt dân của Ta với dân của ngươi, nội ngày mai sẽ có dấu lạ đó.[@1Nhưng trong ngày ấy, Ta sẽ chừa ra đất Gô-sen là nơi dân Ta đang ở, để nơi đó không có ruồi nhặng, và để ngươi biết rằng Ta là ĐỨC CHÚA, Ta ngự giữa đất này.?'Nếu ngươi không thả cho dân Ta đi, thì này Ta sẽ thả ruồi nhặng xuống trên ngươi và bề tôi ngươi, trên dân và cung điện của ngươi. Nhà cửa Ai-cập sẽ đầy ruồi nhặng, ngay cả đất đai nơi chúng ở cũng thế.>)ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Sáng mai, hãy dậy sớm và đến đứng trước mặt Pha-ra-ô ; này vua ấy sẽ ra mé nước. Ngươi sẽ nói với vua : ĐỨC CHÚA phán thế này : Hãy thả dân Ta ra, để chúng đi thờ phượng Ta.D=Các phù thuỷ thưa với Pha-ra-ô : Đó là ngón tay của Thiên Chúa ! Nhưng lòng Pha-ra-ô vẫn chai đá và vua không nghe hai ông, như ĐỨC CHÚA đã nói trước.]<5Các phù thuỷ dùng phù phép của mình cũng làm như thế để bắt muỗi phải ra khỏi đất Ai-cập, nhưng không được. Muỗi cứ ở lại trên thân thể người ta và thú vật.; Hai ông đã làm như thế : ông A-ha-ron giơ tay cầm gậy lên, rồi đập xuống bụi dưới đất ; liền có muỗi trên thân thể người ta và thú vật ; tất cả bụi dưới đất biến thành muỗi trong khắp đất Ai-cập.J: ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Hãy nói với A-ha-ron : Anh hãy giơ gậy lên, rồi đập xuống bụi dưới đất cho nó biến thành muỗi trong khắp đất Ai-cập.9% Thấy tạm yên, lòng Pha-ra-ô lại ra nặng nề cứng cỏi, vua không nghe lời các ông, như ĐỨC CHÚA đã nói trước.S8! Người ta thu lại từng đống và cả xứ nặc mùi hôi thối.7y ĐỨC CHÚA đã làm như lời ông Mô-sê xin, và ếch nhái chết trong nhà, ngoài sân và ngoài đồng.16]Ông Mô-sê và ông A-ha-ron ra khỏi cung điện Pha-ra-ô. Ông Mô-sê kêu lên ĐỨC CHÚA về nạn ếch nhái Người đã gây ra để hại Pha-ra-ô.5Ếch nhái sẽ đi xa bệ hạ và cung điện, xa bề tôi và dân của bệ hạ, và sẽ chỉ còn ở lại trong sông Nin.@4{Vua trả lời : Ngày mai. Ông Mô-sê nói : Sẽ xảy ra như lời bệ hạ xin, để bệ hạ biết là chẳng có ai bằng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng tôi.3Ông Mô-sê thưa với Pha-ra-ô : Xin cho tôi được hân hạnh biết khi nào tôi phải cầu xin cho bệ hạ, cho bề tôi và dân của bệ hạ, để ếch nhái rời khỏi bệ hạ và cung điện, mà chỉ còn ở lại trong sông Nin.^27Pha-ra-ô mới triệu ông Mô-sê và ông A-ha-ron đến và bảo : Hãy cầu xin ĐỨC CHÚA đuổi ếch nhái đi xa ta và dân ta, rồi ta sẽ thả dân ra để chúng đi tế lễ ĐỨC CHÚA.1Các phù thuỷ dùng phù phép của mình cũng làm được như thế : họ làm cho ếch nhái ngoi lên trên đất Ai-cập.0yÔng A-ha-ron giơ tay trên mặt nước của Ai-cập và ếch nhái ngoi lên, lan tràn khắp đất Ai-cập.=/ wĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Hãy nói với A-ha-ron : Anh hãy cầm gậy giơ tay trên sông ngòi và hồ ao, làm cho ếch nhái ngoi lên trên đất Ai-cập.V.'Bảy ngày đã trôi qua sau khi ĐỨC CHÚA giáng hoạ trên sông Nin.-Tất cả người Ai-cập đào đất ở gần sông để tìm nước uống, vì không thể uống nước sông.k,QPha-ra-ô trở về cung điện và cả đến chuyện đó vua cũng không thèm bận tâm.B+Nhưng các phù thuỷ Ai-cập cũng dùng phù phép của mình mà làm như vậy. Lòng Pha-ra-ô vẫn chai đá, vua không nghe hai ông, như ĐỨC CHÚA đã nói trước.>*wCá dưới sông bị chết, sông ra hôi thối, và người Ai-cập không thể uống nước sông được nữa ; trong cả nước Ai-cập, chỗ nào cũng có máu.p)[Ông Mô-sê và ông A-ha-ron làm như ĐỨC CHÚA đã truyền. Ông A-ha-ron giơ gậy lên và đập nước sông, trước mặt Pha-ra-ô và bề tôi của nhà vua. Tất cả nước sông liền biến thành máu.(ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Hãy nói với A-ha-ron : Anh cầm lấy gậy của anh và giơ tay trên mặt nước của Ai-cập, trên các sông ngòi, kinh rạch, hồ ao của nó, trên tất cả những chỗ có nước, và nước sẽ hoá thành máu ; trong cả nước Ai-cập chỗ nào cũng có máu, trong thùng gỗ cũng như vại đá.'Cá dưới sông sẽ chết, sông sẽ ra hôi thối, và người Ai-cập sẽ không thể uống nước sông được nữa.T&#ĐỨC CHÚA phán thế này : Cứ dấu này các ngươi sẽ biết Ta là ĐỨC CHÚA. Tôi sẽ dùng cây gậy đang cầm trong tay mà đập nước sông, và nước sẽ hoá thành máu.% Ngươi sẽ nói với vua ấy : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của người Híp-ri, đã sai tôi nói với bệ hạ : Hãy thả dân Ta ra, để chúng đi thờ phượng Ta trong sa mạc. Nhưng cho đến bây giờ bệ hạ đã không nghe.V$'Ngươi hãy đến nói với Pha-ra-ô lúc sáng sớm, khi nhà vua ra mé nước. Hãy đứng chờ để đón vua ở bên bờ sông Nin. Hãy cầm trong tay cây gậy đã biến thành rắn.#}*ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Lòng Pha-ra-ô nặng nề cứng cỏi, vua không chịu thả cho dân đi." Dù vậy, Pha-ra-ô vẫn cứng lòng, không nghe ông Mô-sê và ông A-ha-ron, như ĐỨC CHÚA đã nói trước.!) mỗi người ném cây gậy của mình và gậy hoá thành một con rắn to. Nhưng gậy của ông A-ha-ron nuốt gậy của họ. 7 Pha-ra-ô cũng triệu các hiền sĩ và pháp sư đến ; và các phù thuỷ Ai-cập cũng dùng phù phép của mình mà làm như vậy :zo Ông Mô-sê và ông A-ha-ron liền đến với Pha-ra-ô và làm như ĐỨC CHÚA đã truyền. Ông A-ha-ron ném cây gậy của mình xuống trước mặt Pha-ra-ô và bề tôi của vua : gậy hoá thành một con rắn to.kQ Nếu Pha-ra-ô bảo các ngươi : Hãy làm một phép lạ xem, thì ngươi hãy nói với A-ha-ron : Anh cầm cây gậy của anh, ném xuống trước mặt Pha-ra-ô, và gậy sẽ hoá thành một con rắn to.AĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê và ông A-ha-ron :{Ông Mô-sê được tám mươi tuổi, còn ông A-ha-ron tám mươi ba, khi các ông đến nói với Pha-ra-ô.|sÔng Mô-sê và ông A-ha-ron làm như ĐỨC CHÚA đã truyền cho các ông ; các ông đã làm như vậy.?yBấy giờ người Ai-cập sẽ biết rằng Ta là ĐỨC CHÚA, khi Ta giương cánh tay chống lại người Ai-cập và đưa con cái Ít-ra-en ra khỏi nước chúng.W)Pha-ra-ô sẽ không nghe các ngươi đâu. Ta sẽ ra tay giáng phạt Ai-cập và sẽ dùng uy quyền mà đưa các binh ngũ của Ta, là dân Ta, con cái Ít-ra-en, ra khỏi nước Ai-cập. Nhưng Ta, Ta sẽ làm cho Pha-ra-ôra cứng lòng. Ta sẽ tăng thêm nhiều dấu lạ điềm thiêng tại nước Ai-cập.QChính ngươi sẽ nói tất cả những gì Ta truyền cho ngươi, và A-ha-ron, anh ngươi, sẽ nói lại với Pha-ra-ô để vua ấy thả con cái Ít-ra-en ra khỏi nước của vua.; sĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Coi này, Ta làm cho ngươi nên một vị thần đối với Pha-ra-ô, còn A-ha-ron, anh ngươi, sẽ là ngôn sứ của ngươi.+Ông Mô-sê thưa trước nhan ĐỨC CHÚA : Chúa coi : con là người ăn nói không được dễ dàng, làm sao Pha-ra-ô nghe con ?*OĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Ta là ĐỨC CHÚA. Ngươi hãy nói lại với Pha-ra-ô, vua Ai-cập, tất cả những gì Ta nói với ngươi.NVào ngày ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê ở đất Ai-cập,  Chính các ông Mô-sê và A-ha-ron đã nói với Pha-ra-ô, vua Ai-cập, để đem con cái Ít-ra-en ra khỏi Ai-cập.0[Chính các ông A-ha-ron và Mô-sê đã được nghe ĐỨC CHÚA phán bảo : Hãy đem con cái Ít-ra-en ra khỏi đất Ai-cập theo binh ngũ của chúng.)Ông E-la-da, con ông A-ha-ron, lấy một trong những người con gái của ông Pu-ti-ên làm vợ. Bà đã sinh được cho ông một người con là Pin-khát. Đó là những người làm đầu các gia tộc Lê-vi, với các thị tộc của họ.xkCon cái ông Cô-rắc : Át-xia, En-ca-na, A-vi-a-xáp. Đó là các thị tộc của dòng họ Cô-rắc.`;Ông A-ha-ron lấy bà Ê-li-se-va làm vợ. Bà là con gái ông Am-mi-na-đáp và là em gái của ông Nác-sôn. Bà đã sinh được cho ông mấy người con : Na-đáp, A-vi-hu, E-la-da và I-tha-ma.F Con cái ông Út-di-ên : Mi-sa-ên, En-xa-phan và Xít-ri.A Con cái ông Gít-ha : Cô-rắc, Ne-phéc và Dích-ri.Z /Ông Am-ram lấy cô mình là bà Giô-khe-vét làm vợ. Bà đã sinh được cho ông hai người con là ông A-ha-ron và ông Mô-sê. Ông Am-ram sống được một trăm ba mươi bảy tuổi. yCon cái ông Mơ-ra-ri : Mác-li và Mu-si. Đó là các thị tộc của ông Lê-vi theo thứ tự trước sau. Con cái ông Cơ-hát : Am-ram, Gít-ha, Khép-rôn và Út-di-ên. Ông Cơ-hát sống được một trăm ba mươi ba tuổi.Z/Con cái của Ghéc-sôn : Líp-ni và Sim-y, với các thị tộc của họ.-UĐây là tên con cái ông Lê-vi, theo thứ tự trước sau : Ghéc-sôn, Cơ-hát, Mơ-ra-ri. Ông Lê-vi sống được một trăm ba mươi bảy tuổi.4cCon cái ông Si-mê-ôn : Giơ-mu-ên, Gia-min, Ô-hát, Gia-khin, Xô-kha, Sa-un, con của người đàn bà Ca-na-an. Đó là các thị tộc của ông Si-mê-ôn.[1Đây là những người làm đầu các gia tộc của họ : con cái ông Rưu-vên, trưởng nam của Ít-ra-en : Kha-nốc, Pa-lu, Khét-rôn, Các-mi. Đó là các thị tộc của ông Rưu-vên.U% ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê và ông A-ha-ron, truyền cho hai ông đến gặp con cái Ít-ra-en và gặp Pha-ra-ô, vua Ai-cập, để đưa con cái Ít-ra-en ra khỏi nước Ai-cập.M Nhưng ông Mô-sê thưa trước nhan ĐỨC CHÚA : Chúa coi : con cái Ít-ra-en đã không nghe con ; làm sao Pha-ra-ô lại nghe con, một người ăn nói không được dễ dàng ?p[ Hãy đi nói với Pha-ra-ô, vua Ai-cập, để vua ấy thả con cái Ít-ra-en ra khỏi nước./[ ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê :9 Ông Mô-sê nói thế với con cái Ít-ra-en, nhưng họ không nghe ông Mô-sê, vì ách nô lệ quá nặng nề làm cho họ kiệt sức.PTa sẽ đưa các ngươi vào miền đất mà Ta đã giơ tay thề sẽ ban cho Áp-ra-ham, I-xa-ác và Gia-cóp. Ta sẽ ban đất ấy cho các ngươi làm sở hữu. Ta là ĐỨC CHÚA.~9Ta sẽ nhận các ngươi làm dân riêng của Ta, và đối với các ngươi, Ta sẽ là Thiên Chúa. Các ngươi sẽ biết rằng Ta, ĐỨC CHÚA, là Thiên Chúa các ngươi, Đấng cứu các ngươi khỏi phải làm việc khổ sai cho người Ai-cập.1}]Vì vậy, ngươi hãy nói với con cái Ít-ra-en : Ta là ĐỨC CHÚA. Ta sẽ cứu các ngươi khỏi phải làm việc khổ sai cho người Ai-cập, sẽ giải thoát các ngươi khỏi làm nô lệ chúng. Ta sẽ giơ cánh tay, dùng uy quyền mà chuộc các ngươi lại.0|[Chính Ta đã nghe thấy tiếng rên siết của con cái Ít-ra-en đang bị người Ai-cập bắt làm nô lệ, và Ta đã nhớ lại giao ước của Ta.,{STa lại còn lập giao ước của Ta với họ để ban cho họ đất Ca-na-an, là đất khách quê người, nơi họ sống như những khách lạ.6zgTa đã hiện ra với Áp-ra-ham, I-xa-ác và Gia-cóp với tư cách là Thiên Chúa Toàn Năng, nhưng Ta đã không cho họ biết danh của Ta là ĐỨC CHÚA.Fy*Thiên Chúa phán với ông Mô-sê : Ta là ĐỨC CHÚA.*x QĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Giờ đây ngươi sắp thấy điều Ta làm cho Pha-ra-ô : Bị áp lực của một bàn tay mạnh mẽ, vua ấy sẽ phải thả cho họ đi ; bị áp lực của một bàn tay mạnh mẽ, vua ấy sẽ đuổi họ ra khỏi nước.'wITừ khi con đến với Pha-ra-ô để nhân danh Ngài mà nói, thì vua ấy làm khổ dân này, và Ngài chẳng giải thoát dân Ngài gì cả !v+Ông Mô-sê hướng về ĐỨC CHÚA và thưa : Lạy Chúa, tại sao Ngài đã làm khổ dân này ? Tại sao Ngài đã sai con đi ?uHọ nói với hai ông : Xin ĐỨC CHÚA chứng giám và xét xử cho : các ông đã làm cho chúng tôi trở nên đáng ghét trước mắt Pha-ra-ô và bề tôi của vua ; thật các ông đã trao gươm vào tay họ để giết chúng tôi.mtURa khỏi đền Pha-ra-ô, họ gặp ngay ông Mô-sê và ông A-ha-ron đang đứng chờ họ.Us%Các ký lục của con cái Ít-ra-en thấy mình ở trong hoàn cảnh khó xử, khi người ta bảo họ : Không được bớt số gạch phải làm. Ngày nào phải đủ số ngày đó ! r;Bây giờ đi làm việc đi ! Sẽ không cung cấp rơm cho các ngươi nữa, nhưng gạch thì các ngươi vẫn phải nộp cho đủ số.$qCVua đáp : Các ngươi là quân lười biếng, quân lười biếng ! Vì thế, các ngươi mới nói : chúng ta hãy đi tế lễ ĐỨC CHÚA.PpRơm thì người ta không cung cấp cho bề tôi nữa, mà lại bảo : Sản xuất gạch đi ! Bệ hạ coi : người ta đánh bề tôi, như thể dân của bệ hạ đây có lỗi.oCác ký lục của con cái Ít-ra-en đến kêu với Pha-ra-ô : Tại sao bệ hạ lại xử với các bề tôi như thế ?nNgười ta đánh đập và hạch sách các ký lục của con cái Ít-ra-en, mà các ông cai của Pha-ra-ô đã đặt lên trông coi dân : Tại sao hôm qua và hôm nay, các anh đã không làm đủ số gạch ấn định như trước kia ?sma Các ông cai thúc họ : Làm cho xong việc đi ! Mỗi ngày phải đủ số, y như khi có rơm !Zl/ Dân liền đi tản mác khắp nước Ai-cập, để lượm rạ thay rơm.k' Các ngươi thấy rơm ở đâu thì phải tự mình đi kiếm lấy. Nhưng công việc thì không được giảm bớt chút nào.j Các ông cai và ký lục ra ngoài nói với dân : Pha-ra-ô phán thế này : Ta không cung cấp rơm cho các ngươi nữa.i7 Phải giao cho bọn người ấy những công việc thật nặng nhọc để chúng lo làm, mà khỏi chú ý vào những lời dối trá.whiCứ bắt chúng phải nộp đủ số gạch như chúng vẫn làm trước đây, đừng giảm bớt chi cả. Chúng là quân lười biếng, vì thế mà chúng hô lên : Nào chúng ta đi tế lễ Thiên Chúa chúng ta !gĐừng cung cấp rơm cho dân để làm gạch như trước nữa. Chúng phải tự mình đi lượm rơm mà làm.OfNgày hôm đó, Pha-ra-ô ra lệnh cho các ông cai và ký lục :ePha-ra-ô nói : Bây giờ dân trong nước thì đông, mà các ngươi lại muốn cho chúng nghỉ lao động !dVua Ai-cập nói với các ông : Mô-sê và A-ha-ron, sao các ngươi lại muốn xúi dân bỏ việc ? Đi lao động đi !0c[Hai ông nói : Thiên Chúa của người Híp-ri đã hiện ra với chúng tôi. Xin cho chúng tôi đi ba ngày đường vào sa mạc để tế lễ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng tôi ; nếu không, Người sẽ dùng dịch hạch hay gươm giáo mà giết chết chúng tôi.5bePha-ra-ô đáp : ĐỨC CHÚA là ai, khiến ta phải nghe lời mà thả cho Ít-ra-en đi ? Ta chẳng biết ĐỨC CHÚA, cũng sẽ không thả cho Ít-ra-en đi.Za 1*Sau đó, ông Mô-sê và ông A-ha-ron đến nói với Pha-ra-ô : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán thế này : Hãy thả cho dân Ta đi, để chúng mở lễ kính Ta trong sa mạc.A`}Và dân đã tin. Họ đã hiểu là ĐỨC CHÚA đến viếng thăm con cái Ít-ra-en và nhìn thấy cảnh khổ cực của họ. Và họ đã phủ phục mà thờ lạy._Ông A-ha-ron nói tất cả những lời ĐỨC CHÚA đã ngỏ cùng ông Mô-sê và làm những dấu lạ trước mắt dân.d^CÔng Mô-sê và ông A-ha-ron đi triệu tập mọi kỳ mục của con cái Ít-ra-en.]'Ông Mô-sê cho ông A-ha-ron biết mọi lời ĐỨC CHÚA đã sai ông nói, và mọi dấu lạ Người đã truyền cho ông làm.@\{ĐỨC CHÚA phán với ông A-ha-ron : Ngươi hãy đi vào sa mạc đón Mô-sê. Ông đi và gặp ông Mô-sê trên núi của Thiên Chúa ; ông đã ôm hôn ông Mô-sê.[Và ĐỨC CHÚA tha cho ông. Bà nói : Nhờ máu, ông đã kết nghĩa vợ chồng với tôi là vì phép cắt bì.2Z_Bấy giờ, bà Xíp-pô-ra lấy mảnh đá sắc cắt bì cho con, đụng vào chân ông, rồi nói : Nhờ máu, ông đã kết nghĩa vợ chồng với tôi.YVậy dọc đường, tại nơi ông dừng lại nghỉ đêm, ĐỨC CHÚA bắt gặp ông và tìm cách giết ông.ZX/Ta đã phán với ngươi : Hãy thả con Ta ra để nó đi thờ phượng Ta. Nhưng ngươi đã từ chối không thả nó đi, thì này chính Ta sẽ giết chết con đầu lòng của ngươi.WBấy giờ, ngươi sẽ nói với Pha-ra-ô : ĐỨC CHÚA phán thế này : Con đầu lòng của Ta là Ít-ra-en.AV}ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Khi ngươi ra đi để trở về Ai-cập, ngươi hãy nhìn xem : mọi điều lạ lùng Ta đã ban cho ngươi có quyền làm, thì ngươi sẽ làm trước mặt Pha-ra-ô. Nhưng Ta, Ta sẽ làm cho nó cứng lòng và nó sẽ không thả cho dân đi !'UIÔng Mô-sê đem vợ và con cái đi theo, cho họ cỡi lừa và trở về đất Ai-cập. Ông Mô-sê cầm cây gậy của Thiên Chúa trong tay.:ToĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê ở Ma-đi-an : Đi đi, hãy trở về Ai-cập, bởi vì mọi kẻ tìm cách làm hại mạng sống ngươi đã chết cả rồi.iSM*Ông Mô-sê ra đi, trở về với bố vợ là ông Gít-rô và nói : Xin để con đi về với anh em con bên Ai-cập xem họ còn sống hay không. Ông Gít-rô trả lời ông Mô-sê : Anh đi bình an !oRYCây gậy này, ngươi hãy cầm lấy trong tay ; ngươi sẽ dùng nó mà làm các dấu lạ.1Q]Chính anh ngươi sẽ thay ngươi mà nói với dân. Chính nó sẽ là miệng của ngươi ; còn ngươi, ngươi sẽ là một vị thần đối với nó.YP-Ngươi sẽ nói với anh ngươi và đặt lời lẽ vào miệng nó. Chính Ta sẽ ngự nơi miệng ngươi và nơi miệng nó. Ta sẽ chỉ cho các ngươi những gì các ngươi phải làm.OĐỨC CHÚA nổi giận với ông Mô-sê ; Người phán : Nào chẳng có A-ha-ron, anh ngươi, là người Lê-vi đó sao ? Ta biết : nó ăn nói được lắm ; hơn nữa, kìa nó ra đón ngươi, và khi thấy ngươi, lòng nó sẽ hoan hỷ.eNE Ông thưa : Lạy Chúa, xin xá lỗi cho con, xin Chúa sai ai làm môi giới thì sai. M Vậy bây giờ ngươi hãy đi, chính Ta sẽ ngự nơi miệng ngươi, và Ta sẽ chỉ cho ngươi phải nói những gì.SL! ĐỨC CHÚA phán : Ai cho con người có mồm có miệng ? Ai làm cho nó phải câm phải điếc, cho mắt nó sáng hay phải mù loà ? Há chẳng phải là Ta, ĐỨC CHÚA, đó sao ?K{ *Ông Mô-sê thưa vớiĐỨC CHÚA : Lạy Chúa, xin xá lỗi cho con, từ hồi nào đến giờ, ngay cả từ lúc Chúa ban lời cho tôi tớ Ngài, con không phải là kẻ có tài ăn nói, vì con cứng miệng cứng lưỡi.zJo Mà nếu họ cũng không tin cả hai dấu ấy và không nghe tiếng ngươi, thì ngươi sẽ lấy nước sông Nin mà đổ trên đất khô. Nước ngươi đã lấy dưới sông Nin sẽ hoá thành máu trên đất khô. INhư thế, nếu họ không tin ngươi và không hiểu ý nghĩa của dấu thứ nhất, thì họ sẽ tin dấu thứ hai.?HyNgười phán : Hãy lại cho tay vào ngực ngươi ! –Ông lại cho tay vào ngực, rồi rút ra khỏi ngực. Thì này tay ông trở lại như da thịt của ông.–7GiĐỨC CHÚA còn phán với ông : Hãy luồn tay vào ngực ngươi ! Ông luồn tay vào ngực, rồi rút tay ra. Và này tay ông bị phong, trắng như tuyết.NFẤy là để họ tin rằng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của cha ông họ, Thiên Chúa của Áp-ra-ham, Thiên Chúa của I-xa-ác, Thiên Chúa của Gia-cóp, đã hiện ra với ngươi.0E[ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Hãy giơ tay nắm lấy đuôi nó ! –Ông giơ tay bắt lấy nó và nó lại hoá thành cây gậy trong tay ông.–D5Người phán : Vất nó xuống đất đi ! Ông Mô-sê vất nó xuống đất, và nó hoá ra con rắn. Ông Mô-sê liền chạy trốn.oCYĐỨC CHÚA phán với ông : Tay ngươi cầm cái gì đó ? Ông đáp : Thưa một cây gậy."B A*Ông Mô-sê đáp : Họ sẽ không tin con đâu, họ sẽ không nghe lời con, vì họ sẽ nói : ĐỨC CHÚA chẳng có hiện ra với ông./AYMỗi người đàn bà sẽ xin đàn bà láng giềng và người ở chung một nhà những đồ bạc, đồ vàng, và áo xống. Các ngươi sẽ cho con trai con gái các ngươi mang những thứ đó. Như vậy là các ngươi tước đoạt của cải người Ai-cập.@yTa sẽ cho dân này được lòng người Ai-cập ; nên khi ra đi, các ngươi sẽ chẳng ra đi tay không.?Ta sẽ ra tay, sẽ làm mọi thứ phép lạ giữa dân Ai-cập để đánh nó, và sau đó vua ấy sẽ cho các ngươi đi. > Ta thừa biết rằng vua Ai-cập sẽ không cho các ngươi đi, trừ phi là có một bàn tay mạnh mẽ can thiệp.= Họ sẽ nghe tiếng ngươi, rồi ngươi sẽ đi với các kỳ mục Ít-ra-en đến cùng vua Ai-cập, các ngươi sẽ nói với vua ấy rằng : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của người Híp-ri, đã cho chúng tôi được gặp Người. Giờ đây, xin cho chúng tôi đi ba ngày đường vào sa mạc để tế lễ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng tôi.h<KTa đã phán : Ta sẽ cho các ngươi thoát cảnh khổ cực bên Ai-cập mà lên miền đất người Ca-na-an, Khết, E-mô-ri, Pơ-rít-di, Khi-vi và Giơ-vút, lên miền đất tràn trề sữa và mật.d;CNgươi hãy đi triệu tập các kỳ mục Ít-ra-en và nói với họ : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của cha ông anh em, Thiên Chúa của Áp-ra-ham, của I-xa-ác, của Gia-cóp, đã hiện ra với tôi và phán : Ta đã thật sự quan tâm đến các ngươi và cách người ta đối xử với các ngươi bên Ai-cập.$:CThiên Chúa lại phán với ông Mô-sê : Ngươi sẽ nói với con cái Ít-ra-en thế này : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của cha ông anh em, Thiên Chúa của Áp-ra-ham, Thiên Chúa của I-xa-ác, Thiên Chúa của Gia-cóp, sai tôi đến với anh em. Đó là danh Ta cho đến muôn thuở, đó là danh hiệu các ngươi sẽ dùng mà kêu cầu Ta từ đời nọ đến đời kia.E9*Thiên Chúa phán với ông Mô-sê : Ta là Đấng Hiện Hữu. Người phán : Ngươi nói với con cái Ít-ra-en thế này : Đấng Hiện Hữu sai tôi đến với anh em.8- Ông Mô-sê thưa với Thiên Chúa : Bây giờ, con đến gặp con cái Ít-ra-en và nói với họ : Thiên Chúa của cha ông anh em sai tôi đến với anh em. Vậy nếu họ hỏi con : Tên Đấng ấy là gì ? Thì con sẽ nói với họ làm sao ?`7; Người phán : Ta sẽ ở với ngươi. Và đây là dấu cho ngươi biết là Ta đã sai ngươi : khi ngươi đưa dân ra khỏi Ai-cập, các ngươi sẽ thờ phượng Thiên Chúa trên núi này. 6 Ông Mô-sê thưa với Thiên Chúa : Con là ai mà dám đến với Pha-ra-ô và đưa con cái Ít-ra-en ra khỏi Ai-cập ? 5 Bây giờ, ngươi hãy đi ! Ta sai ngươi đến với Pha-ra-ô để đưa dân Ta là con cái Ít-ra-en ra khỏi Ai-cập.+4Q Giờ đây, tiếng rên siết của con cái Ít-ra-en đã thấu tới Ta ; Ta cũng đã thấy cảnh áp bức chúng phải chịu vì người Ai-cập. 3;Ta xuống giải thoát chúng khỏi tay người Ai-cập, và đưa chúng từ đất ấy lên một miền đất tốt tươi, rộng lớn, miền đất tràn trề sữa và mật, xứ sở của người Ca-na-an, Khết, E-mô-ri, Pơ-rít-di, Khi-vi và Giơ-vút.V2'ĐỨC CHÚA phán : Ta đã thấy rõ cảnh khổ cực của dân Ta bên Ai-cập, Ta đã nghe tiếng chúng kêu than vì bọn cai hành hạ. Phải, Ta biết các nỗi đau khổ của chúng._19Người lại phán : Ta là Thiên Chúa của cha ngươi, Thiên Chúa của Áp-ra-ham, Thiên Chúa của I-xa-ác, Thiên Chúa của Gia-cóp. Ông Mô-sê che mặt đi, vì sợ nhìn phải Thiên Chúa.x0kNgười phán : Chớ lại gần ! Cởi dép ở chân ra, vì nơi ngươi đang đứng là đất thánh./'ĐỨC CHÚA thấy ông lại xem, thì từ giữa bụi cây Thiên Chúa gọi ông : Mô-sê ! Mô-sê ! Ông thưa : Dạ, tôi đây !.Ông tự bảo : Mình phải lại xem cảnh tượng kỳ lạ này mới được : vì sao bụi cây lại không cháy rụi ?J-Thiên sứ của ĐỨC CHÚA hiện ra với ông trong đám lửa từ giữa bụi cây. Ông Mô-sê nhìn thì thấy bụi cây cháy bừng, nhưng bụi cây không bị thiêu rụi.H, *Bấy giờ ông Mô-sê đang chăn chiên cho bố vợ là Gít-rô, tư tế Ma-đi-an. Ông dẫn đàn chiên qua bên kia sa mạc, đến núi của Thiên Chúa, là núi Khô-rếp.Z+/Thiên Chúa đã nhìn thấy con cái Ít-ra-en và Thiên Chúa đã biết...&*GThiên Chúa đã nghe tiếng họ than van và Thiên Chúa nhớ lại giao ước của Người với các tổ phụ Áp-ra-ham, I-xa-ác và Gia-cóp.N)*Sau những năm dài ấy, vua Ai-cập qua đời. Con cái Ít-ra-en rên siết trong cảnh nô lệ. Họ ta thán, và tiếng họ kêu từ cảnh nô lệ đã thấu tới Thiên Chúa.(-Nàng sinh một con trai và ông đặt tên cho nó là Ghéc-sôm, vì ông nói : Tôi là ngoại kiều nơi đất khách quê người.y'mÔng Mô-sê bằng lòng ở lại với thầy tư tế, và ông này gả con gái là Xíp-pô-ra cho ông.&1Người cha hỏi các con : Thế người đó đâu rồi ? Sao lại bỏ người ta ở đấy ? Mời người ta đến dùng bữa đi !0%[Các cô thưa : Có một người Ai-cập đã cứu chúng con khỏi tay bọn chăn chiên, lại còn múc nước giùm chúng con và cho chiên uống nữa.j$OCác cô về với cha là ông Rơ-u-ên. Ông hỏi : Sao hôm nay các con về sớm thế ?%#EBấy giờ, có những người chăn chiên đến và đuổi các cô đi. Ông Mô-sê liền đứng lên bênh vực các cô và cho chiên uống.")*Thầy tư tế Ma-đi-an có bảy người con gái. Các cô đến múc nước và đổ đầy máng cho chiên của cha mình uống.5!eNghe biết chuyện này, Pha-ra-ô tìm cách giết ông Mô-sê. Ông Mô-sê liền đi trốn Pha-ra-ô và ở lại miền Ma-đi-an. Ông ngồi bên bờ giếng. Người đó trả lời : Ai đã đặt ông lên làm người lãnh đạo và xét xử chúng tôi ? Hay là ông tính giết tôi như đã giết tên Ai-cập ? Ông Mô-sê phát sợ và tự bảo : Vậy ra người ta đã biết chuyện rồi ! M~}}&|w{zzykxAwwvv'uu)ss;rqpp4o2nmm5lSkk\k j=i~hggeeKcbaL`i_E^a]o\d[pZ{YQXWW{VV3UUT^SoRQ)POOlNHMLL/KJIHGG FFMEDDCfCBB!A@@ ?>&=<::*9<8776155G433P231^0S// .q--/,+**))!(v(''&%}%$$&##P">! [VZODf?& m d P?|A%tEQuân Ai-cập đuổi theo ; toàn thể chiến mã, chiến xa và kỵ binh của Pha-ra-ô tiến vào giữa lòng biển, đằng sau dân Ít-ra-en.s và con cái Ít-ra-en đi vào giữa lòng biển khô cạn, nước sừng sững như tường thành hai bên tả hữu.Jr*Ông Mô-sê giơ tay trên mặt biển, ĐỨC CHÚA cho một cơn gió đông thổi mạnh suốt đêm, dồn biển lại, khiến biển hoá thành đất khô cạn. Nước rẽ ra,]q5chen vào giữa hàng ngũ Ai-cập và hàng ngũ Ít-ra-en. Bên kia, mây toả mịt mù, bên này, mây lại sáng soi đêm tối, khiến cho hai bên suốt đêm không xáp lại gần nhau được.?pyThiên sứ của Thiên Chúa đang đi trước hàng ngũ Ít-ra-en, lại rời chỗ mà xuống đi đằng sau họ. Cột mây bỏ phía trước mà đứng về phía sau,?oyNgười Ai-cập sẽ biết rằng chính Ta là ĐỨC CHÚA, khi Ta được vẻ vang hiển hách vì đã đánh bại Pha-ra-ô cùng chiến xa và kỵ binh của vua ấy.nCòn Ta, Ta sẽ làm cho lòng người Ai-cập ra chai đá. Chúng sẽ tiến vào theo sau các ngươi. Bấy giờ Ta sẽ được vẻ vang hiển hách khi đánh bại Pha-ra-ô cùng toàn thể quân lực, chiến xa và kỵ binh của vua ấy.0m[Phần ngươi, cầm gậy lên, giơ tay trên mặt biển, rẽ nước ra cho có lối đi khô ráo ngay giữa lòng biển, để con cái Ít-ra-en đi vào.lĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Có gì mà phải kêu cứu Ta ? Hãy bảo con cái Ít-ra-en cứ nhổ trại.Zk/ĐỨC CHÚA sẽ chiến đấu cho anh em. Anh em chỉ có việc ngồi yên.j{ Ông Mô-sê nói với dân : Đừng sợ ! Cứ đứng vững, rồi anh em sẽ thấy việc ĐỨC CHÚA làm hôm nay để cứu thoát anh em : những người Ai-cập anh em thấy hôm nay, không bao giờ anh em thấy lại nữa.liS Đó chẳng phải là điều chúng tôi từng nói với ông bên Ai-cập sao ? Chúng tôi đã bảo : Cứ để mặc chúng tôi làm nô lệ Ai-cập ! Thà làm nô lệ Ai-cập còn hơn chết trong sa mạc !ihM Họ nói với ông Mô-sê : Bên Ai-cập không có đủ mồ chôn hay sao, mà ông lại đưa chúng tôi vào chết trong sa mạc ? Ông làm gì chúng tôi vậy, khi ông đưa chúng tôi ra khỏi Ai-cập ?Rg Khi Pha-ra-ô tới gần, con cái Ít-ra-en ngước mắt lên thì thấy người Ai-cập tiến đến sau lưng họ. Con cái Ít-ra-en kinh hãi, liền lớn tiếng kêu cầu ĐỨC CHÚA.f Quân Ai-cập, gồm toàn thể chiến mã, chiến xa của Pha-ra-ô, kỵ binh và quân lực của vua ấy, đuổi theo và bắt kịp họ, khi họ đóng trại bên bờ biển, gần Pi Ha-khi-rốt, đối diện với Ba-an Xơ-phôn.5eeĐỨC CHÚA làm cho lòng Pha-ra-ô vua Ai-cập ra chai đá, và vua ấy đuổi theo con cái Ít-ra-en, trong khi con cái Ít-ra-en đi ra, giơ tay đắc thắng. dVua lấy sáu trăm chiến xa tốt nhất, và tất cả các chiến xa của Ai-cập, chiếc nào cũng có chiến binh.@c}Nhà vua cho thắng chiến xa và đem quân đi theo.b *Có tin báo cho vua Ai-cập là dân đã chạy trốn rồi. Pha-ra-ô và bề tôi liền thay lòng đổi dạ với dân. Chúng nói : Ta đã làm gì vậy ? Ta đã thả cho Ít-ra-en đi, thành ra bọn chúng hết làm nô lệ cho ta !8akTa sẽ làm cho lòng Pha-ra-ô ra chai đá và vua ấy sẽ đuổi theo dân. Nhưng Ta sẽ được vẻ vang hiển hách vì đã đánh bại Pha-ra-ô cùng toàn thể quân lực của vua ấy, và người Ai-cập sẽ biết Ta là ĐỨC CHÚA. Con cái Ít-ra-en đã làm như vậy. `Bấy giờ Pha-ra-ô sẽ nói về con cái Ít-ra-en : Chúng đi luẩn quẩn trong vùng, sa mạc nhốt chúng lại rồi._yNgươi hãy bảo con cái Ít-ra-en quay lại đóng trại đối diện với Pi Ha-khi-rốt, giữa Mích-đôn và biển, đối diện với Ba-an Xơ-phôn ; các ngươi sẽ đóng trại ngay đằng trước đó, bên bờ biển..^ [ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê :`]; Ban ngày cột mây đi trước dân không rời, ban đêm cột lửa cũng vậy.Z\/ ĐỨC CHÚA đi đằng trước họ : ban ngày thì ở trong cột mây để dẫn đường, ban đêm thì ở trong cột lửa để soi sáng, nên họ có thể đi cả ban ngày lẫn ban đêm.Z[/ Họ nhổ trại rời Xúc-cốt tới đóng trại ở Ê-tham, ven sa mạc.Z} Ông Mô-sê đem theo hài cốt ông Giu-se, vì ông Giu-se đã bắt con cái Ít-ra-en thề khi ông nói : Thế nào Thiên Chúa cũng sẽ thăm viếng anh em ; bấy giờ anh em sẽ đưa hài cốt tôi từ đây lên với anh em.%YE Vậy Thiên Chúa đưa dân đi vòng, qua ngả đường sa mạc Biển Sậy. Con cái Ít-ra-en vũ trang đầy đủ từ đất Ai-cập đi lên.X  Khi Pha-ra-ô thả cho dân đi, Thiên Chúa không dẫn họ theo ngả đường xuyên qua xứ Phi-li-tinh, dù đường đó gần hơn, vì Thiên Chúa nói : Khi thấy phải chiến đấu, dân có thể hối hận mà quay về Ai-cập.0W[ Đó sẽ là dấu ở tay ngươi, và là phù hiệu trên trán ngươi, vì ĐỨC CHÚA đã dùng cánh tay mạnh mẽ mà đưa chúng ta ra khỏi Ai-cập.V Bởi vì Pha-ra-ô làm khó dễ khi phải thả chúng ta ra, nên ĐỨC CHÚA đã sát hại mọi con đầu lòng trong đất Ai-cập, từ con đầu lòng của loài người cho đến con đầu lòng của loài vật, vì thế mà cha tế dâng ĐỨC CHÚA mọi con so giống đực ; còn con đầu lòng trong số con cái cha, thì cha chuộc lại.tUc Vậy mai ngày con của ngươi có hỏi : Điều đó nghĩa là gì ? Thì ngươi sẽ nói với nó : ĐỨC CHÚA đã dùng cánh tay mạnh mẽ của Người mà đưa chúng ta ra khỏi Ai-cập, khỏi cảnh nô lệ.T5 Mọi con đầu lòng của giống lừa, ngươi sẽ lấy một con chiên mà chuộc lại ; nếu ngươi không chuộc lại, thì đánh gãy ót nó đi. Còn mọi con đầu lòng của loài người trong số con cái ngươi, thì ngươi sẽ chuộc lại.cSA thì ngươi phải nhượng lại cho ĐỨC CHÚA mọi con đầu lòng của loài người và mọi con đầu lòng của loài vật trong đàn vật của ngươi : các con đực thuộc về ĐỨC CHÚA.=Ru Vậy khi ĐỨC CHÚA đã đưa ngươi vào đất Ca-na-an như Người đã thề với ngươi và cha ông của ngươi, và khi Người đã ban đất ấy cho ngươi,qQ] Từ năm này qua năm khác, ngươi phải giữ thánh chỉ này vào đúng thời kỳ của nó.P} Ngươi sẽ coi đó như là dấu ở tay ngươi, là kỷ vật đeo trên trán, để cho Luật của ĐỨC CHÚA ở trên môi miệng ngươi, bởi vì ĐỨC CHÚA đã dùng cánh tay mạnh mẽ mà đưa ngươi ra khỏi Ai-cập.4Oc Trong ngày ấy, ngươi sẽ kể lại cho con của ngươi rằng : Sở dĩ như vậy là vì những gì ĐỨC CHÚA đã làm cho cha khi cha ra khỏi Ai-cập.PN Phải ăn bánh không men trong vòng bảy ngày ; không được thấy bánh có men trong nhà ngươi và cũng không được thấy men trong nhà ngươi, trên toàn lãnh thổ ngươi.wMi Trong vòng bảy ngày, ngươi sẽ ăn bánh không men, và ngày thứ bảy là lễ kính ĐỨC CHÚA."L? *Khi nào ĐỨC CHÚA đưa ngươi vào đất của người Ca-na-an, Khết, E-mô-ri, Khi-vi và Giơ-vút, đất tràn trề sữa và mật, mà Người đã thề với cha ông ngươi là sẽ ban cho ngươi, ngươi sẽ cử hành nghi thức đó vào tháng này.@K} Ngày anh em ra đi là một ngày trong tháng A-víp.J Ông Mô-sê nói với dân : Hãy ghi nhớ ngày hôm nay là ngày anh em ra khỏi Ai-cập, khỏi cảnh nô lệ, vì ĐỨC CHÚA đã dùng cánh tay mạnh mẽ của Người mà đưa anh em ra khỏi đó. Anh em không được ăn bánh có men.!I= Hãy thánh hiến cho Ta mọi con so, mọi con đầu lòng trong số con cái Ít-ra-en, dù là người hay là thú vật : nó thuộc về Ta..H [ ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê :vGg 3Chính ngày ấy ĐỨC CHÚA đã đưa con cái Ít-ra-en ra khỏi Ai-cập, theo binh ngũ của chúng.qF] 2Mọi con cái Ít-ra-en đã làm y như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê và ông A-ha-ron.gEI 1Luật đó là luật chung cho người bản xứ và ngoại kiều sống giữa ngươi.HD  0Nếu có ngoại kiều ở với ngươi mà muốn cử hành lễ Vượt Qua kính ĐỨC CHÚA, thì mọi đàn ông con trai nhà ấy phải chịu cắt bì. Bấy giờ nó mới được đến gần để mừng lễ, nó sẽ như người bản xứ ; nhưng ai không cắt bì thì không được ăn.KC /Toàn thể cộng đồng Ít-ra-en sẽ mừng lễ Vượt Qua.2B_ .Chỉ được ăn chiên trong nhà mà thôi ; không được mang thịt ra khỏi nhà. Các ngươi không được làm gãy một chiếc xương nào của nó.FA -Khách vãng lai và người làm thuê không được ăn.]@5 ,Mọi nô lệ mua bằng tiền đã được ngươi cắt bì, thì được ăn.'?I +ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê và ông A-ha-ron : Đây là quy định về chiên lễ Vượt Qua : không người dân ngoại nào được ăn.Q> *Đó là đêm ĐỨC CHÚA canh thức để đưa họ ra khỏi đất Ai-cập ; đêm đó thuộc về ĐỨC CHÚA, đêm canh thức của toàn thể con cái Ít-ra-en, qua mọi thế hệ.=+ )Vào đúng ngày chấm dứt bốn trăm ba mươi năm đó, toàn thể các đạo binh của ĐỨC CHÚA đã ra khỏi đất Ai-cập.T<# (Thời gian con cái Ít-ra-en ở Ai-cập là bốn trăm ba mươi năm.; 'Họ lấy bột đã nhào đưa từ Ai-cập ra mà nướng thành bánh không men, vì bột chưa dậy men ; họ bị trục xuất khỏi Ai-cập, không được chậm trễ, nên ngay cả lương thực cũng không kịp chuẩn bị.:) &Cả một đám đông hỗn tạp cùng lên với họ, mang theo chiên cừu, bò dê, họp thành một đàn súc vật đông đảo. 9; %*Con cái Ít-ra-en nhổ trại rời Ram-xết đi Xúc-cốt, có khoảng sáu trăm ngàn bộ hành, chỉ kể đàn ông không kể trẻ con.*8O $ĐỨC CHÚA cho dân được cảm tình của người Ai-cập, chúng làm như lời họ xin, và họ đã tước đoạt của cải người Ai-cập.7 #Con cái Ít-ra-en đã làm theo lời ông Mô-sê ; họ đã xin người Ai-cập những đồ bạc, đồ vàng và áo xống.6+ "Dân phải mang theo bột đã nhào chưa kịp dậy men ; họ cuộn bột đã nhào trong thùng vào áo choàng, rồi vác lên vai.+5Q !Người Ai-cập hối thúc con cái Ít-ra-en và vội vàng thả cho họ ra khỏi nước, vì chúng nói : Chúng ta chết cả lũ đến nơi rồi !4! Cả chiên cừu, bò bê của các ngươi, cũng hãy đem đi như các ngươi đã nói. Đi đi và cầu phúc cho cả ta nữa.3  Đang đêm nhà vua triệu ông Mô-sê và ông A-ha-ron đến và bảo : Cả các ngươi lẫn con cái Ít-ra-en, đứng lên, đi ra, không được ở giữa dân ta nữa ! Đi mà thờ phượng ĐỨC CHÚA như các ngươi đã nói !Q2 Đêm ấy, Pha-ra-ô thức dậy, cùng với tất cả bề tôi và mọi người Ai-cập, và tại Ai-cập vang lên tiếng kêu la, vì không có nhà nào mà không có người chết.1- Vào nửa đêm, ĐỨC CHÚA sát hại mọi con đầu lòng trong đất Ai-cập, từ con đầu lòng của vị Pha-ra-ô đang ngồi trên ngai báu, đến con đầu lòng của người tù đang ở trong ngục và mọi con đầu lòng của loài vật.q0] Con cái Ít-ra-en ra đi và làm y như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê và ông A-ha-ron./% anh em sẽ trả lời : Đó là lễ tế Vượt Qua mừng ĐỨC CHÚA, Đấng đã vượt qua các nhà của con cái Ít-ra-en tại Ai-cập, khi Người đánh phạt Ai-cập và cho các nhà chúng ta thoát nạn. Dân quỳ xuống và phủ phục.g.I Khi con cháu anh em hỏi anh em : Nghi lễ này có ý nghĩa gì đối với quý vị ?,}-u Khi được vào đất mà ĐỨC CHÚA ban cho anh em như Người đã phán, anh em sẽ giữ nghi lễ đó.g,I Anh em phải giữ điều đó như điều luật vĩnh viễn cho mình và cho con cháu.d+C ĐỨC CHÚA sẽ rảo khắp Ai-cập để đánh phạt, và khi thấy máu trên khung cửa, ĐỨC CHÚA sẽ vượt qua trước cửa và không để cho Thần Tru Diệt vào nhà anh em mà đánh phạt.X*+ Anh em sẽ lấy một bó hương thảo, nhúng vào máu trong chậu và lấy máu từ trong chậu bôi lên khung cửa ; và không ai trong anh em sẽ ra khỏi cửa nhà mình cho đến sáng.<)s *Ông Mô-sê triệu tập tất cả các kỳ mục Ít-ra-en và nói với họ : Hãy đi bắt chiên cừu về cho gia đình anh em, và sát tế làm lễ Vượt Qua.( Các ngươi không được ăn các thứ bánh có men ; dù ở đâu, các ngươi cũng phải ăn bánh không men.j'O Trong bảy ngày, không được giữ men trong nhà các ngươi, vì phàm ai ăn bánh có men, người đó sẽ bị khai trừ khỏi cộng đoàn Ít-ra-en, bất luận là ngoại kiều hay người bản xứ.(&K Tháng giêng, ngày mười bốn trong tháng, từ buổi chiều, các ngươi sẽ ăn bánh không men, cho đến buổi chiều ngày hai mươi mốt.,%S Các ngươi sẽ giữ tục lệ mừng lễ Bánh Không Men, vì vào chính ngày đó, Ta đã đưa các đạo binh của các ngươi ra khỏi đất Ai-cập. Qua mọi thế hệ, các ngươi phải giữ tục lệ mừng ngày lễ ấy : đó là điều luật vĩnh viễn.}$u Ngày thứ nhất, các ngươi phải họp nhau thờ phượng Ta, ngày thứ bảy cũng họp nhau thờ phượng Ta. Những ngày đó không được làm công việc nào cả, chỉ được dọn bữa cho ai nấy ăn mà thôi.#1 * Trong bảy ngày, các ngươi phải ăn Bánh Không Men. Ngay từ ngày thứ nhất, các ngươi phải loại men ra khỏi nhà, vì phàm ai ăn bánh có men, từ ngày thứ nhất đến ngày thứ bảy, người đó sẽ bị khai trừ khỏi Ít-ra-en.h"K Các ngươi phải lấy ngày đó làm ngày tưởng niệm, ngày đại lễ mừng ĐỨC CHÚA. Qua mọi thế hệ, các ngươi phải mừng ngày lễ này : đó là luật quy định cho đến muôn đời.s!a Còn vết máu trên nhà các ngươi sẽ là dấu hiệu cho biết có các ngươi ở đó. Thấy máu, Ta sẽ vượt qua, và các ngươi sẽ không bị tai ương tiêu diệt khi Ta giáng hoạ trên đất Ai-cập.l S Đêm ấy Ta sẽ rảo khắp đất Ai-cập, sẽ sát hại các con đầu lòng trong đất Ai-cập, từ loài người cho đến loài thú vật, và sẽ trị tội chư thần Ai-cập : vì Ta là ĐỨC CHÚA.5e Các ngươi phải ăn thế này : lưng thắt gọn, chân đi dép, tay cầm gậy. Các ngươi phải ăn vội vã : đó là lễ Vượt Qua mừng ĐỨC CHÚA.lS Không được để lại gì đến sáng ; cái gì còn lại đến sáng, phải đốt đi. Các ngươi không được ăn sống hay luộc, nhưng chỉ được ăn nướng, với cả đầu, chân và lòng.jO Còn thịt, sẽ ăn ngay đêm ấy, nướng lên, ăn với bánh không men và rau đắng.M lấy máu bôi lên khung cửa những nhà có ăn thịt chiên.$C Phải nhốt nó cho tới ngày mười bốn tháng này, rồi toàn thể đại hội cộng đồng Ít-ra-en đem sát tế vào lúc xế chiều, Con chiên đó phải toàn vẹn, phải là con đực, không quá một tuổi. Các ngươi bắt chiên hay dê cũng được.vg Nếu nhà ít người, không ăn hết một con, thì chung với người hàng xóm gần nhà mình nhất, tuỳ theo số người. Các ngươi sẽ tuỳ theo sức mỗi người ăn được bao nhiêu mà chọn con chiên..W Hãy nói với toàn thể cộng đồng Ít-ra-en : Mồng mười tháng này, ai nấy phải bắt một con chiên cho gia đình mình, mỗi nhà một con.ue Tháng này, các ngươi phải kể là tháng đứng đầu các tháng, tháng thứ nhất trong năm.X - *ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê và ông A-ha-ron trên đất Ai-cập :W) Ông Mô-sê và ông A-ha-ron làm mọi phép lạ đó trước mặt Pha-ra-ô ; nhưng ĐỨC CHÚA làm cho lòng Pha-ra-ô ra chai đá, và vua không thả con cái Ít-ra-en ra khỏi đất ấy.1 ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Pha-ra-ô sẽ không nghe các ngươi, là để Ta làm thêm nhiều phép lạ trong đất Ai-cập.1 Bấy giờ tất cả các bề tôi của bệ hạ sẽ xuống tìm tôi, phục xuống lạy tôi và thưa : Xin ông và toàn dân theo ông ra khỏi nước cho. Sau đó tôi sẽ đi ra. Ông Mô-sê nổi giận bừng bừng, ra khỏi cung điện Pha-ra-ô.a= Còn nơi mọi con cái Ít-ra-en, sẽ không có một con chó nào sủa, dù sủa người hay sủa thú vật ; như thế, các ngươi sẽ biết rằng ĐỨC CHÚA phân biệt Ít-ra-en với Ai-cập.{q Trong khắp đất Ai-cập, sẽ vang lên tiếng kêu la như chưa từng có và không bao giờ có nữa. Mọi con đầu lòng trong đất Ai-cập sẽ phải chết, từ con đầu lòng của vị Pha-ra-ô đang ngồi trên ngai báu, đến con đầu lòng của đứa đầy tớ gái ngồi sau cối xay, đến mọi con đầu lòng của loài vật.tc Ông Mô-sê nói : ĐỨC CHÚA phán thế này : vào quãng nửa đêm, Ta sẽ rảo khắp Ai-cập.o Y ĐỨC CHÚA cho dân được cảm tình của người Ai-cập. Hơn nữa, trong đất Ai-cập, chính ông Mô-sê là một nhân vật rất quan trọng đối với các bề tôi của Pha-ra-ô và đối với dân.+ Q Vậy ngươi hãy nói cho dân nghe : Đàn ông thì hỏi anh hàng xóm, đàn bà thì hỏi chị láng giềng, lấy những đồ bạc và đồ vàng.  = *ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Ta sẽ giáng một tai ương nữa xuống Pha-ra-ô và Ai-cập. Sau đó, vua ấy sẽ thả các ngươi ra khỏi đây. Hơn nữa, thay vì thả các ngươi, vua ấy lại còn đuổi hẳn các ngươi đi là đàng khác.} u Ông Mô-sê đáp : Đúng như bệ hạ nói ! Tôi sẽ không bao giờ đến trước mặt bệ hạ nữa !J  Pha-ra-ô nói với ông Mô-sê : Ra khỏi đây ! Liệu hồn, đừng có đến trước mặt ta nữa, vì ngày nào ngươi đến trước mặt ta thì ngươi sẽ phải chết !lS Nhưng ĐỨC CHÚA làm cho lòng Pha-ra-ô ra chai đá và vua không chịu thả cho họ đi. Cả những đàn súc vật của chúng tôi cũng sẽ đi với chúng tôi, không để sót lại một móng chân nào, vì chúng tôi phải lấy một số trong những con vật đó mà dùng vào việc thờ phượng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng tôi. Chính chúng tôi cũng không biết phải dâng gì cho ĐỨC CHÚA, bao lâu chưa đến đó.;q Ông Mô-sê nói : Vậy xin bệ hạ cấp cho chúng tôi những tế phẩm và của lễ toàn thiêu để chúng tôi dâng lên ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng tôi.kQ Pha-ra-ô triệu ông Mô-sê đến và bảo : Các ngươi hãy đi thờ phượng ĐỨC CHÚA ; chỉ có chiên cừu, bò dê của các ngươi phải ở lại, còn trẻ con có thể cùng đi với các ngươi.7i Trong ba ngày, người ta không nhìn thấy nhau và không ai rời chỗ mình được. Nhưng tất cả con cái Ít-ra-en đều có ánh sáng tại nơi họ ở.vg Ông Mô-sê giơ tay lên trời, và bóng tối dày đặc bao trùm cả đất Ai-cập trong ba ngày.5 ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Hãy giơ tay lên trời, cho bóng tối bao trùm đất Ai-cập, bóng tối như sờ thấy được.tc Nhưng ĐỨC CHÚA làm cho lòng Pha-ra-ô ra chai đá, và vua không thả cho con cái Ít-ra-en đi.M ĐỨC CHÚA cho gió biển nổi lên rất mạnh, cuốn châu chấu đi và đẩy xuống Biển Sậy ; không còn sót một con châu chấu nào trên toàn lãnh thổ Ai-cập nữa.T# Ông Mô-sê ra khỏi cung điện Pha-ra-ô và khẩn nài ĐỨC CHÚA.I~  Vậy giờ đây, xin xá tội cho ta lần này nữa thôi, và hãy khẩn nài ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi, ít ra là đẩy xa ta cái tai hoạ chết người này..}W Pha-ra-ô vội triệu ông Mô-sê và ông A-ha-ron đến và nói : Ta đắc tội với ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi, và với các ngươi.&|G Chúng che kín cả mặt đất, làm đen nghịt cả mặt đất. Châu chấu ăn sạch cỏ cây trong xứ và mọi trái cây mà mưa đá còn để sót lại ; không còn một chút xanh tươi nào trên cây, trên cỏ ngoài đồng, trong khắp đất Ai-cập.q{] Châu chấu bay lên trên khắp đất Ai-cập ; chúng đậu trên khắp cả lãnh thổ Ai-cập, đông vô kể. Trước kia chưa bao giờ có nhiều châu chấu như thế, và sau này cũng chẳng có như vậy.pz[ Ông Mô-sê giơ gậy lên trên đất Ai-cập, và ĐỨC CHÚA cho một luồng gió đông thổi vào đất này suốt ngày hôm đó và suốt đêm ; đến sáng, thì gió đông đã đưa châu chấu vào rồi.y  ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Hãy giơ tay lên trên đất Ai-cập cho châu chấu kéo đến : chúng sẽ bay lên trên đất Ai-cập mà ăn sạch cỏ cây trong xứ, tất cả những gì trận mưa đá còn để sót lại.nxW Không như thế được đâu ! Bọn đàn ông các ngươi hãy đi mà thờ phượng ĐỨC CHÚA, vì đó chính là điều các ngươi yêu cầu. Rồi người ta đuổi các ông đi cho khuất mắt Pha-ra-ô.`w; Vua nói với các ông : Thì ĐỨC CHÚA cứ việc ở với các ngươi, xem ta có thả các ngươi và con cái các ngươi đi không ! Các ngươi coi : các ngươi có những ý định xấu xa ! v; Ông Mô-sê trả lời : Chúng tôi sẽ cùng đi với người trẻ, người già, chúng tôi sẽ cùng đi với con trai, con gái chúng tôi, với chiên cừu, bò bê của chúng tôi, bởi vì đối với chúng tôi, đây là một lễ kính ĐỨC CHÚA._u9 Người ta bảo ông Mô-sê và ông A-ha-ron trở lại với Pha-ra-ô, và vua nói với các ông : Các ngươi hãy đi thờ phượng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi. Nhưng ai sẽ đi ?3ta Bề tôi Pha-ra-ô thưa với vua : Tên ấy còn gieo hoạ cho chúng ta đến bao giờ nữa đây ? Xin bệ hạ thả bọn người ấy ra, để họ đi thờ phượng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của họ. Bệ hạ chưa biết Ai-cập đang đi tới chỗ diệt vong hay sao ?tsc Cung điện của ngươi, nhà của mọi bề tôi ngươi, nhà của mọi người Ai-cập sẽ tràn ngập châu chấu ; đó là điều mà cha ông ngươi, cũng như cha ông của cha ông ngươi chưa từng thấy từ ngày có họ trên mặt đất cho đến ngày hôm nay. Rồi ông Mô-sê quay gót, ra khỏi cung điện Pha-ra-ô.Lr Chúng sẽ che kín cả mặt đất, khiến người ta không thể thấy mặt đất nữa. Chúng sẽ ăn sạch những gì còn lại sau khi thoát tai ương, những gì trận mưa đá còn để sót lại cho các ngươi : chúng sẽ ăn sạch mọi cây cối của các ngươi mọc ngoài đồng.q Nếu ngươi không chịu thả cho dân Ta đi, thì đây ngày mai Ta sẽ cho châu chấu vào lãnh thổ ngươi.,pS Ông Mô-sê và ông A-ha-ron đến với Pha-ra-ô và nói với vua : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của người Híp-ri, phán thế này : cho đến bao giờ ngươi vẫn không chịu hạ mình xuống trước nhan Ta ? Hãy thả dân Ta ra, để chúng đi thờ phượng Ta.ioM và để ngươi thuật lại cho con cháu ngươi nghe Ta đã giáng hoạ xuống Ai-cập làm sao, và Ta đã thực hiện những dấu lạ nào giữa họ, khiến các ngươi biết Ta đây là ĐỨC CHÚA.qn _ *ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Hãy đến với Pha-ra-ô, vì chính Ta đã làm cho lòng vua ấy và lòng bề tôi của vua ấy ra nặng nề cứng cỏi, để Ta thực hiện các dấu lạ này giữa dân,m' #Lòng Pha-ra-ô vẫn chai đá và vua không thả cho con cái Ít-ra-en đi, như ĐỨC CHÚA đã dùng ông Mô-sê mà nói trước.;lq "Pha-ra-ô thấy mưa đã tạnh và mưa đá cũng như sấm đã ngưng, thì lại phạm tội : lòng vua và lòng bề tôi của vua lại ra nặng nề cứng cỏi.Hk  !Ông Mô-sê ra khỏi cung điện Pha-ra-ô và rời bỏ thành. Ông giơ tay lên khẩn cầu ĐỨC CHÚA ; sấm và mưa đá ngưng, còn mưa cũng đã tạnh trên mặt đất.Pj Còn lúa mì, lúa miến không bị tàn phá vì mọc muộn hơn.iiM Cây gai, lúa mạch bị tàn phá, vì lúa mạch đã lên gié, cây gai đã trổ bông.h  Nhưng tôi biết rằng cả bệ hạ lẫn bề tôi của bệ hạ vẫn chưa kính sợ ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa.^g7 Ông Mô-sê nói với vua : Khi ra khỏi thành, tôi sẽ giơ tay lên khẩn cầu ĐỨC CHÚA. Sấm sẽ ngưng và mưa đá sẽ tạnh, để bệ hạ biết là cõi đất thuộc về ĐỨC CHÚA.Af} Hãy khẩn cầu ĐỨC CHÚA đi ! Sấm sét và mưa đá như thế đủ rồi ! Ta sẽ thả các ngươi ra và các ngươi sẽ không còn phải ở lại lâu hơn nữa.Xe+ Pha-ra-ô sai người triệu ông Mô-sê và ông A-ha-ron đến và nói với các ông : Lần này, chính ta có tội. ĐỨC CHÚA là Đấng công chính, còn ta và dân ta đều lầm lỗi.Yd- Chỉ có đất Gô-sen, nơi con cái Ít-ra-en ở, là không có mưa đá.~cw Trên khắp đất Ai-cập, mưa đá đã tàn phá tất cả những gì đang ở ngoài đồng, từ người cho đến thú vật ; mưa đá cũng tàn phá mọi cỏ cây ngoài đồng và bẻ gãy mọi cây cối ngoài đồng.4bc Đã có mưa đá và lửa loé ra giữa mưa đá ; mưa đá rất nặng, như chưa từng có trên khắp đất Ai-cập, kể từ khi chúng thành một dân.^a7 Ông Mô-sê giơ gậy lên trời, và ĐỨC CHÚA làm cho sấm vang lên và mưa đá rơi xuống ; sét đánh xuống mặt đất, và ĐỨC CHÚA làm cho mưa đá rơi xuống trên đất Ai-cập.j`O ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Hãy giơ tay lên trời và làm cho mưa đá rơi xuống trên khắp đất Ai-cập, trên người ta, trên thú vật và mọi cỏ cây ngoài đồng tại đất Ai-cập.|_s còn kẻ không quan tâm đến lời ĐỨC CHÚA, thì để tôi tớ và súc vật ở lại ngoài đồng.^# Trong số các bề tôi của Pha-ra-ô, ai kính sợ lời ĐỨC CHÚA thì đưa tôi tớ và súc vật vào nhà để trú ẩn ;R] Vậy ngay bây giờ, ngươi hãy sai người dẫn vào nơi trú ẩn : súc vật của ngươi và tất cả những gì thuộc về ngươi đang ở ngoài đồng. Bất cứ người hay thú vật nào ở ngoài đồng mà không đem vào nhà, thì mưa đá rơi xuống, người ấy, vật ấy sẽ chết.(\K thì đây, ngày mai, vào giờ này, Ta sẽ cho mưa đá rất nặng, như chưa từng có ở Ai-cập từ ngày dựng nước cho đến bây giờ.O[ Nếu ngươi cứ chống lại dân Ta, không thả cho chúng đi,1Z] Nhưng sở dĩ Ta còn cho ngươi sống, là để ngươi nhìn thấy sức mạnh của Ta, và để thiên hạ loan truyền danh Ta trên khắp mặt đất.Y) Nếu bây giờ Ta ra tay, dùng dịch hạch mà đánh phạt ngươi và dân ngươi, thì dân ngươi sẽ biến khỏi mặt đất.FX Vì lần này chính Ta sẽ giáng mọi tai ương xuống trên ngươi, trên bề tôi và dân ngươi, để ngươi biết rằng trên khắp mặt đất không có ai bằng Ta.&WG ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Sáng mai, ngươi hãy dậy sớm, và đến đứng trước mặt Pha-ra-ô. Ngươi sẽ nói với vua ấy : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của người Híp-ri, phán thế này : Hãy thả dân Ta ra để chúng đi thờ phượng Ta.&VG Nhưng ĐỨC CHÚA làm cho lòng Pha-ra-ô ra chai đá, nên vua ấy không nghe lời các ông như ĐỨC CHÚA đã nói trước với ông Mô-sê.+UQ Các phù thuỷ không đứng nổi trước mặt ông Mô-sê được, vì ung nhọt mọc đầy mình các phù thuỷ cũng như mọi người Ai-cập.aT= Các ông lấy mồ hóng trong lò, rồi đến đứng trước mặt Pha-ra-ô. Ông Mô-sê tung lên trời và mồ hóng biến thành ung nhọt rồi mưng mủ nơi thân thể người ta và thú vật.JS Mồ hóng đó sẽ biến thành bụi trên khắp đất Ai-cập ; trên khắp đất Ai-cập, nơi thân thể người ta và thú vật, sẽ có ung nhọt mọc lên và mưng mủ.+RQ ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê và ông A-ha-ron : Hãy bốc hai nắm mồ hóng trong lò, rồi Mô-sê hãy tung lên trời trước mắt Pha-ra-ô.PQ Pha-ra-ô sai người đi xem, thì này trong đàn súc vật của Ít-ra-en, không con nào chết cả. Nhưng lòng Pha-ra-ô đã ra nặng nề cứng cỏi ; vua không thả cho dân đi.MP Ngay hôm sau, ĐỨC CHÚA làm điều ấy : tất cả súc vật của người Ai-cập đều chết, còn trong đàn súc vật của con cái Ít-ra-en, thì không con nào chết cả.Oy Và ĐỨC CHÚA ấn định thời gian, Người phán : Ngày mai, ĐỨC CHÚA sẽ làm điều ấy trong xứ./NY ĐỨC CHÚA sẽ đối xử với súc vật của Ít-ra-en khác súc vật của Ai-cập, và không có gì thuộc về con cái Ít-ra-en sẽ phải chết. ^~^}|{{ezz yx1wwcvvmuu tBsrrrqpoonmmOlkkBjihgyffdcc bLac`_^Y^'\\V[ZYYQXX:W_VVTT=SS RQPPP NNMpLLuKlJIHHFFEDD=CBB,A,@?? >w==6"^O%+ETrong một cuộc cãi lộn, nếu người này ném đá hoặc đấm người kia mà không làm người kia chết, nhưng phải liệt giường,R*Kẻ nào nguyền rủa cha hoặc mẹ, thì phải bị giết chết.q)]Ai bắt cóc người –dù đã bán đi hay còn giữ trong tay–, thì phải bị giết chết.C(Ai đánh cha hoặc mẹ, thì phải bị giết chết.4'cNếu có ai cố tình hại người thân cận tới mức dùng mưu mà giết nó, thì ngươi sẽ lôi kẻ ấy ra khỏi bàn thờ của Ta mà giết chết.B& Nhưng nếu không có mưu tính trước, mà chỉ vì Thiên Chúa đã để lỡ tay, thì Ta sẽ chỉ cho ngươi một nơi mà kẻ giết người có thể vào trú ẩn.C% Ai đánh chết người, thì phải bị giết chết.y$m Nếu chủ không thi hành ba khoản đó, thì nàng được ra đi, khỏi cần trả tiền trả bạc.#3 Nếu chủ lấy một người khác, thì không được giảm bớt lương thực, quần áo và quyền làm vợ của người trước." Nếu muốn dành người con gái đó cho con trai mình, thì chủ sẽ xử sự theo luật áp dụng cho con gái của mình.y!mNếu người con gái đó không vừa ý chủ, và chủ không muốn giữ lại cho mình, thì chủ phải cho chuộc, chứ không có quyền bán cho dân nước ngoài, vì như vậy là phản bội người con gái đó. {Nếu có ai bán con gái làm nàng hầu, người con gái đó sẽ không được ra đi như các nô lệ nam.hKthì chủ sẽ dẫn người đó đến trước mặt Thiên Chúa, dẫn đến sát cánh cửa hoặc khung cửa, và lấy dùi xỏ tai người đó. Như thế, người đó sẽ hầu hạ chủ suốt đời.Nhưng nếu người nô lệ nói : Tôi mến chủ tôi và thương vợ thương con, tôi không muốn được tự do ra đi,?yNếu chủ cưới vợ cho người đó và nếu vợ sinh được con trai hoặc con gái, thì vợ con đều thuộc về chủ, còn người đó sẽ ra đi một mình.9Nếu người đó đến một mình, thì sẽ ra đi một mình ; nếu người đó đã lấy vợ, thì vợ sẽ ra đi với người đó.JNếu ngươi mua một người nô lệ Híp-ri, người đó sẽ hầu hạ sáu năm ; đến năm thứ bảy, người đó sẽ được tự do ra đi, mà không phải trả tiền.H Đây là những luật lệ ngươi sẽ trình bày cho họ.}uNgươi sẽ không dùng bậc để bước lên bàn thờ của Ta, kẻo ngươi hở hang trước bàn thờ.4cNếu ngươi dựng cho Ta một bàn thờ bằng đá, thì đừng lấy đá đẽo mà dựng, bởi vì lấy đục mà đẽo, thì làm cho đá ra bất xứng.+Ngươi sẽ dựng cho Ta một bàn thờ bằng đất, trên đó ngươi sẽ dâng lễ toàn thiêu, lễ kỳ an, dâng chiên cừu bò bê. Ở bất cứ nơi nào Ta tỏ danh Ta cho ngươi ghi nhớ, Ta sẽ đến với ngươi và chúc phúc cho ngươi.5Các ngươi đừng tạc tượng thần bằng bạc mà đặt bên cạnh Ta, và cũng đừng tạc tượng thần bằng vàng để thờ.:o*ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Ngươi sẽ bảo con cái Ít-ra-en như thế này : Chính các ngươi đã thấy là tự trời Ta đã nói với các ngươi.vgDân đứng xa xa, còn ông Mô-sê thì tiến lại gần đám mây đen, nơi Thiên Chúa đang ngự.H Ông Mô-sê bảo dân : Đừng sợ hãi, vì Thiên Chúa đến là để thử thách anh em và làm cho anh em luôn luôn kính sợ Người, ngõ hầu anh em đừng phạm tội.FHọ nói với ông Mô-sê : Xin chính ông nói với chúng tôi, chúng tôi mới dám nghe ; nhưng xin Thiên Chúa đừng nói với chúng tôi, kẻo chúng tôi chết mất !#Khi nghe tiếng sấm sét, tiếng tù và, khi thấy ánh lửa và núi bốc khói, toàn dân sợ hãi run rẩy và đứng xa xa.ENgươi không được ham muốn nhà người ta, ngươi không được ham muốn vợ người ta, tôi tớ nam nữ, con bò con lừa, hay bất cứ vật gì của người ta.ANgươi không được làm chứng gian hại người.-WNgươi không được trộm cắp.. YNgươi không được ngoại tình.0 ] Ngươi không được giết người.  Ngươi hãy thờ cha kính mẹ, để được sống lâu trên đất mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi, ban cho ngươi. { Vì trong sáu ngày, ĐỨC CHÚA đã dựng nên trời đất, biển khơi, và muôn loài trong đó, nhưng Người đã nghỉ ngày thứ bảy. Bởi vậy, ĐỨC CHÚA đã chúc phúc cho ngày sa-bát và coi đó là ngày thánh. + Còn ngày thứ bảy là ngày sa-bát kính ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi. Ngày đó, ngươi không được làm công việc nào, cả ngươi cũng như con trai con gái, tôi tớ nam nữ, gia súc và ngoại kiều ở trong thành của ngươi.^7 Trong sáu ngày, ngươi sẽ lao động và làm mọi công việc của ngươi.I Ngươi hãy nhớ ngày sa-bát, mà coi đó là ngày thánh.CNgươi không được dùng danh ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi, một cách bất xứng, vì ĐỨC CHÚA không dung tha kẻ dùng danh Người một cách bất xứng. Còn với những ai yêu mến Ta và giữ các mệnh lệnh của Ta, thì Ta trọn niềm nhân nghĩa đến ngàn đời."?Ngươi không được phủ phục trước những thứ đó mà phụng thờ : vì Ta, ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi, là một vị thần ghen tương. Đối với những kẻ ghét Ta, Ta phạt con cháu đến ba bốn đời vì tội lỗi của cha ông.NNgươi không được tạc tượng, vẽ hình bất cứ vật gì ở trên trời cao, cũng như dưới đất thấp, hoặc ở trong nước phía dưới mặt đất, để mà thờ.PNgươi không được có thần nào khác đối nghịch với Ta.yTa là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi, đã đưa ngươi ra khỏi đất Ai-cập, khỏi cảnh nô lệ.? }*Thiên Chúa phán tất cả những lời sau đây :>yÔng Mô-sê xuống với dân và nói với họ...`~;ĐỨC CHÚA phán với ông : Hãy đi xuống, rồi lại trở lên, đem theo A-ha-ron với ngươi. Còn tư tế và dân thì đừng có kéo nhau lên ĐỨC CHÚA, kẻo bị ĐỨC CHÚA đánh phạt.`};Ông Mô-sê thưa với ĐỨC CHÚA : Dân không thể lên núi Xi-nai được, vì chính Ngài đã cảnh cáo chúng con rằng : Hãy vạch rõ ranh giới của núi và tuyên bố đó là núi thánh.|Ngay các tư tế đến gần ĐỨC CHÚA cũng phải giữ mình cho khỏi nhiễm uế, kẻo bị ĐỨC CHÚA đánh phạt.+{QĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Hãy xuống cảnh cáo dân đừng kéo nhau lên để xem ĐỨC CHÚA, kẻo nhiều người phải lăn ra chết. zĐỨC CHÚA ngự xuống trên núi Xi-nai, trên đỉnh núi. Người gọi ông Mô-sê lên đỉnh núi, và ông đi lên.y Tiếng tù và mỗi lúc một tăng lên rất mạnh. Ông Mô-sê nói, và Thiên Chúa trả lời trong tiếng sấm.,xSCả núi Xi-nai nghi ngút khói, vì ĐỨC CHÚA ngự trong đám lửa mà xuống ; khói bốc lên như khói lò lửa và cả núi rung chuyển mạnh.uweÔng Mô-sê đưa dân ra khỏi trại để nghênh đón Thiên Chúa ; họ đứng dưới chân núi.9vmĐến ngày thứ ba, ngay từ sáng, có sấm chớp, mây mù dày đặc trên núi, và có tiếng tù và thổi rất mạnh. Toàn dân trong trại đều run sợ.xukÔng Mô-sê bảo dân : Trong ba ngày, anh em phải chuẩn bị sẵn sàng. Đừng gần gũi đàn bà.tÔng Mô-sê từ trên núi xuống với dân và bảo họ giữ mình cho khỏi nhiễm uế ; họ giặt quần áo.xsk Không bàn tay nào được chạm đến người đó ; nó sẽ bị ném đá cho chết hoặc bị bắn bằng cung tên, dù là thú vật hay là người, nó sẽ không được sống. Khi tù và rúc, dân sẽ lên núi.^r7 Ngươi sẽ định rõ cho dân một giới hạn chung quanh núi và bảo họ : Anh em phải coi chừng không được lên núi và chạm đến chân núi. Ai chạm đến núi thì sẽ bị giết. q và đến ngày kia phải sẵn sàng, vì ngày kia ĐỨC CHÚA sẽ ngự xuống trên núi Xi-nai trước mắt toàn dân.5pe ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Hãy đến với dân và bảo họ : hôm nay và ngày mai phải giữ mình cho khỏi nhiễm uế, phải giặt quần áo,o ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Này Ta sẽ đến với ngươi trong đám mây dày đặc, để khi Ta nói với ngươi thì dân nghe thấy và cũng tin vào ngươi luôn mãi. Ông Mô-sê thưa lại với ĐỨC CHÚA những lời dân nói.5neToàn dân nhất trí đáp lại : Mọi điều ĐỨC CHÚA phán bảo, chúng tôi xin làm theo. Ông Mô-sê thưa lại với ĐỨC CHÚA những lời dân nói.m7Ông Mô-sê về triệu tập các kỳ mục trong dân, trình bày cho họ biết tất cả những lời ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông.l/Ta sẽ coi các ngươi là một vương quốc tư tế, một dân thánh. Đó là những lời ngươi sẽ nói với con cái Ít-ra-en.ekEVậy giờ đây, nếu các ngươi thật sự nghe tiếng Ta và giữ giao ước của Ta, thì giữa hết mọi dân, các ngươi sẽ là sở hữu riêng của Ta. Vì toàn cõi đất đều là của Ta.j)Các ngươi thấy Ta đã xử với Ai-cập thế nào, và đã mang các ngươi như trên cánh chim bằng, mà đem đến với Ta.?iyÔng Mô-sê lên gặp Thiên Chúa. Từ trên núi, ĐỨC CHÚA gọi ông và phán : Ngươi sẽ nói với nhà Gia-cóp, sẽ thông báo cho con cái Ít-ra-en thế này :'hIHọ đã nhổ trại rời Rơ-phi-đim tới sa mạc Xi-nai, và dựng trại trong sa mạc. Ít-ra-en đóng trại ở đó, đối diện với núi.}g w*Tháng thứ ba kể từ khi ra khỏi đất Ai-cập, chính ngày đó con cái Ít-ra-en tới sa mạc Xi-nai.[f1Rồi ông Mô-sê tiễn chân nhạc phụ, và ông này trở về xứ mình.e%Họ thường trực xử kiện cho dân : việc khó thì họ trình lên ông Mô-sê, mọi việc nhỏ thì chính họ xử lấy.BdÔng Mô-sê chọn trong toàn dân Ít-ra-en những người có tài và đặt họ làm đầu dân, điều khiển một ngàn hay một trăm, năm mươi hay mười người.fcGÔng Mô-sê nghe lời nhạc phụ và đã làm tất cả những điều ông ấy nói.6bgNếu anh làm điều đó, thì Thiên Chúa sẽ chỉ bảo cho anh, anh sẽ có thể đứng vững, và hơn nữa cả đám dân này có thể về nhà bình an.pa[Họ sẽ thường trực xử kiện cho dân ; việc nào lớn thì họ trình lên anh, còn việc nào nhỏ thì chính họ xử lấy : hãy làm như vậy để nhẹ gánh cho anh. Họ phải gánh việc đỡ anh.`-Rồi anh hãy xem trong toàn dân những ai là người có tài, biết kính sợ Thiên Chúa, đáng tin cậy, không ham của bất chính, thì đặt họ làm người chỉ huy : điều khiển một ngàn hay một trăm, năm mươi hay mười người. _sẽ dạy cho họ các thánh chỉ, các lề luật, và cho họ biết đường lối phải đi và cách phải xử sự.`^;Bây giờ anh hãy nghe lời tôi khuyên ; cầu chúc Thiên Chúa ở với anh ! Còn anh, anh hãy đứng ra thay mặt dân trước nhan Thiên Chúa : chính anh sẽ trình các việc lên Thiên Chúa,;]qChắc chắn anh sẽ kiệt sức, và cả dân đang ở đây với anh cũng vậy ; vì công việc quá nặng đối với anh, anh không thể làm nổi một mình.]\5Nhạc phụ ông Mô-sê nói với ông : Anh làm như thế không tốt đâu ![9Khi họ có việc gì, họ đến với con ; con phân xử cho đôi bên và cho biết những thánh chỉ và lề luật của Thiên Chúa.qZ]Ông Mô-sê nói với nhạc phụ : Ấy là vì dân đến với con để thỉnh ý Thiên Chúa. Y Nhạc phụ của ông Mô-sê thấy tất cả những gì ông đã làm cho dân thì nói : Anh đang làm gì cho dân vậy ? Tại sao chỉ có một mình anh ngồi xử, trong khi cả dân đứng chầu chực anh từ sáng đến chiều ?wXi *Hôm sau, ông Mô-sê ngồi xử kiện cho dân. Dân đứng bên ông Mô-sê từ sáng đến chiều.sWa Ông Gít-rô, nhạc phụ ông Mô-sê, dâng lên Thiên Chúa lễ toàn thiêu và các hy lễ. Ông A-ha-ron và mọi kỳ mục của Ít-ra-en đã đến ăn bánh với nhạc phụ ông Mô-sê trước nhan Thiên Chúa.DV Giờ đây, tôi nhận biết rằng ĐỨC CHÚA cao cả hơn hết mọi thần minh, vì Người đã chứng tỏ điều đó khi người ta đối xử ngạo mạn với dân.;Uq Ông Gít-rô nói : Chúc tụng ĐỨC CHÚA đã giải thoát các ông khỏi tay người Ai-cập và tay Pha-ra-ô, đã giải thoát dân khỏi tay người Ai-cập !'TI Ông Gít-rô lấy làm vui sướng vì mọi sự lành ĐỨC CHÚA đã làm cho Ít-ra-en, khi Người giải thoát họ khỏi tay người Ai-cập.}SuÔng Mô-sê kể cho nhạc phụ nghe tất cả những gì ĐỨC CHÚA đã giáng xuống Pha-ra-ô và Ai-cập vì Ít-ra-en, mọi nỗi gian truân Ít-ra-en gặp phải trên đường và cách ĐỨC CHÚA đã giải thoát họ. R Ông Mô-sê ra đón tiếp nhạc phụ, phủ phục và ôm hôn ông. Rồi các ông vấn an nhau và bước vào lều.QÔng cho người đến nói với ông Mô-sê : Tôi là Gít-rô, nhạc phụ của anh, cùng với vợ con anh đến gặp anh.8PkÔng Gít-rô, nhạc phụ ông Mô-sê, cùng với vợ con ông Mô-sê đến gặp ông Mô-sê ở sa mạc, nơi ông này dựng lều, gần núi của Thiên Chúa.O%người kia tên là Ê-li-e-de, vì Thiên Chúa của cha tôi đã cứu giúp tôi và đã giải thoát tôi khỏi gươm Pha-ra-ô.$NCcùng với hai người con trai của bà. Một người tên là Ghéc-sôm, vì ông nói : Tôi là ngoại kiều nơi đất khách quê người ;MÔng Gít-rô, nhạc phụ ông Mô-sê, trước kia đã đón nhận bà Xíp-pô-ra, người vợ mà ông Mô-sê đã gửi về,iL OÔng Gít-rô là tư tế Ma-đi-an và là nhạc phụ ông Mô-sê, nghe biết mọi điều Thiên Chúa đã làm cho ông Mô-sê và Ít-ra-en, dân của Người, khi ĐỨC CHÚA đem Ít-ra-en ra khỏi Ai-cập.BKÔng nói : Bởi vì một bàn tay đã giơ lên chống lại ngai của ĐỨC CHÚA, nên có chiến tranh giữa ĐỨC CHÚA và A-ma-lếch từ đời nọ đến đời kia.iJMÔng Mô-sê dựng một bàn thờ và đặt tên là : ĐỨC CHÚA, cờ trận của tôi.|IsĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Hãy chép lại việc này vào sách để lưu niệm và hãy nói vào tai Giô-suê rằng : Ta sẽ xoá hẳn tên tuổi A-ma-lếch, khiến cho thiên hạ không còn nhớ đến nó nữa.bH? Ông Giô-suê đã dùng lưỡi gươm đánh bại A-ma-lếch và dân của ông ta.G! Nhưng ông Mô-sê mỏi tay, nên người ta lấy một hòn đá kê cho ông ngồi, còn ông A-ha-ron và ông Khua thì đỡ tay ông, mỗi người một bên. Nhờ vậy, tay ông Mô-sê cứ giơ lên được mãi, cho đến khi mặt trời lặn.F Khi nào ông Mô-sê giơ tay lên, thì dân Ít-ra-en thắng thế ; còn khi ông hạ tay xuống, thì A-ma-lếch thắng thế.)EM Ông Giô-suê làm như ông Mô-sê đã bảo : ông đã giao chiến với A-ma-lếch, còn các ông Mô-sê, A-ha-ron và Khua thì lên đỉnh đồi.RD Ông Mô-sê bảo ông Giô-suê : Anh hãy chọn một số người, và ngày mai ra đánh A-ma-lếch. Còn tôi, tôi sẽ đứng trên đỉnh đồi, tay cầm cây gậy của Thiên Chúa.@C}*A-ma-lếch đến đánh Ít-ra-en tại Rơ-phi-đim.kBQÔng đặt tên cho nơi ấy là Ma-xa và Mơ-ri-va, nghĩa là thử thách và gây sự, vì con cái Ít-ra-en đã gây sự và thử thách ĐỨC CHÚA mà rằng : Có ĐỨC CHÚA ở giữa chúng ta hay không ?A3Còn Ta, Ta sẽ đứng ở đằng kia trước mặt ngươi, trên tảng đá ở núi Khô-rếp. Ngươi sẽ đập vào tảng đá. Từ tảng đá, nước sẽ chảy ra cho dân uống. Ông Mô-sê đã làm như vậy trước mắt các kỳ mục Ít-ra-en.^@7ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Ngươi hãy đi lên phía trước dân, đem theo một số kỳ mục Ít-ra-en ; cầm lấy cây gậy ngươi đã dùng để đập xuống sông Nin, và đi đi.?#Ông Mô-sê kêu lên cùng ĐỨC CHÚA : Con phải làm gì cho dân này bây giờ ? Chỉ một chút nữa là họ ném đá con !>Ở đó, dân khát nước nên đã kêu trách ông Mô-sê rằng : Ông đưa chúng tôi ra khỏi Ai-cập để làm gì ? Có phải là để cho (chúng) tôi, con cái (chúng) tôi, và súc vật của (chúng) tôi bị chết khát hay không ?J=Dân gây sự với ông Mô-sê. Họ nói : Cho chúng tôi nước uống đi ! Ông Mô-sê nói : Tại sao anh em lại gây sự với tôi ? Tại sao lại thử thách ĐỨC CHÚA ?< *Toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en nhổ trại rời sa mạc Xin, đi từ chặng này đến chặng khác, theo lệnh của ĐỨC CHÚA. Họ đã đóng trại ở Rơ-phi-đim, nhưng tại đấy không có nước cho dân uống.9;o$Một đấu tương đương bốn lít rưỡi.;:q#Con cái Ít-ra-en đã ăn man-na suốt bốn mươi năm, cho đến khi họ tới đất định cư ; họ đã ăn man-na cho đến khi tới ranh giới đất Ca-na-an.95"Theo như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê, ông A-ha-ron đã đặt cái bình ấy đằng trước Chứng Ước, để giữ lại.L8!Ông Mô-sê nói với ông A-ha-ron : Hãy lấy một cái bình và đổ vào đó một đấu đầy man-na, rồi đặt trước nhan ĐỨC CHÚA để giữ lại cho con cháu anh em.$7C Ông Mô-sê nói : Đây là điều ĐỨC CHÚA đã truyền : Hãy đong cho đầy một đấu để giữ lại cho con cháu các ngươi ; như thế, chúng sẽ thấy bánh Ta đã cho các ngươi ăn trong sa mạc, lúc Ta đem các ngươi ra khỏi đất Ai-cập.6/Nhà Ít-ra-en đặt tên cho vật ấy là man-na. Nó giống như hạt ngò, màu trắng và mùi vị tựa bánh tráng tẩm mật ong.35cVậy dân nghỉ việc ngày thứ bảy.4Các ngươi xem : ĐỨC CHÚA đã ban ngày sa-bát cho các ngươi ; vì thế, ngày thứ sáu, Người ban cho các ngươi bánh đủ ăn hai ngày. Ai nấy hãy ở yên một chỗ ; ngày thứ bảy, đừng có ai ra khỏi chỗ ở của mình.%3EĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Cho đến bao giờ nữa các ngươi từ chối không tuân giữ các mệnh lệnh và luật lệ của Ta ?l2SDầu vậy, ngày thứ bảy cũng có người trong dân đi ra lượm mà không tìm thấy.w1iTrong sáu ngày, anh em hãy lượm man-na ; còn ngày thứ bảy là ngày sa-bát, thì sẽ không có.60gÔng Mô-sê nói : Hôm nay anh em ăn phần đó đi, vì hôm nay là ngày sa-bát kính ĐỨC CHÚA ; hôm nay, anh em sẽ không tìm thấy gì ở ngoài đồng./Họ cất đi cho đến sáng hôm sau như ông Mô-sê đã truyền, mà không thấy hôi và cũng không thấy có giòi bọ.2._Ông nói với họ : Đây là điều ĐỨC CHÚA phán : mai là ngày nghỉ, ngày sa-bát thánh để kính ĐỨC CHÚA. Cái gì phải nấu, thì nấu ; cái gì phải luộc, thì luộc ; tất cả những gì còn dư, thì hãy cất đi, để dành cho đến sáng hôm sau./-YNgày thứ sáu, họ lượm bánh gấp đôi, mỗi người hai đấu. Tất cả những người lãnh đạo cộng đồng đến báo tin cho ông Mô-sê. ,;Sáng nào cũng vậy, mỗi người lượm tuỳ theo sức mình ăn được bao nhiêu. Và khi mặt trời toả sức nóng, thì nó tan ra.W+)Một số người đã không nghe lời ông Mô-sê : họ để dành cho đến sáng, nhưng trong đó có giòi bọ và xông ra mùi hôi thối. Bấy giờ ông Mô-sê nổi giận với họ.T*#Ông Mô-sê nói với họ : Đừng có ai để dành cho đến sáng.<)sRồi họ lấy đấu đong : kẻ có nhiều thì không dư, người có ít thì không thiếu. Mỗi người đã lượm tuỳ theo sức mình ăn được bao nhiêu.Z(/Con cái Ít-ra-en đã làm như thế ; họ lượm kẻ nhiều người ít.'Đây là điều ĐỨC CHÚA đã truyền : Mỗi người hãy tuỳ theo sức mình ăn được bao nhiêu mà lượm, mỗi người một đấu, tuỳ theo số người ; mỗi người hãy lấy luôn cho những người ở cùng lều với mình.m&UKhi con cái Ít-ra-en thấy thế, họ liền hỏi nhau : Man hu ? Nghĩa là : Cái gì đây ? Vì họ không biết đó là cái gì. Ông Mô-sê bảo họ : Đó là bánh ĐỨC CHÚA ban cho anh em làm của ăn !%7Rồi khi sương tan đi thì trên mặt hoang địa, có một thứ gì nho nhỏ mịn màng, nho nhỏ như sương muối phủ mặt đất. $ Thật vậy, buổi chiều, chim cút bay đến rợp cả trại. Và buổi sáng thì có lớp sương phủ quanh trại.?#y Ta đã nghe tiếng con cái Ít-ra-en kêu trách. Vậy, ngươi hãy bảo chúng rằng : Vào buổi chiều, các ngươi sẽ được ăn thịt, và ban sáng, các ngươi sẽ được ăn bánh thoả thuê, và các ngươi sẽ biết rằng Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi./"[ ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê :A!} Trong khi ông A-ha-ron nói với toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en, họ quay mặt về phía sa mạc, và kìa, vinh quang ĐỨC CHÚA xuất hiện trong đám mây.p [ Ông Mô-sê nói với ông A-ha-ron : Xin anh nói với toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en thế này : Anh em hãy lại gần thánh nhan ĐỨC CHÚA, vì Người đã nghe thấy những lời anh em kêu trách.MÔng Mô-sê nói : ĐỨC CHÚA cho anh em chiều có thịt để ăn, và sáng có bánh để được thoả thuê, vì ĐỨC CHÚA đã nghe thấy những lời anh em kêu trách Người. Còn chúng tôi, chúng tôi là gì ? Không phải anh em đã kêu trách chúng tôi, mà là kêu trách ĐỨC CHÚA.eEvào buổi sáng, anh em sẽ thấy vinh quang của ĐỨC CHÚA, vì ĐỨC CHÚA đã nghe thấy những lời anh em kêu trách Người. Còn chúng tôi, chúng tôi là gì mà anh em kêu trách chúng tôi ?9mÔng Mô-sê và ông A-ha-ron nói với toàn thể con cái Ít-ra-en : Chiều nay, anh em sẽ biết là chính ĐỨC CHÚA đã đưa anh em ra khỏi đất Ai-cập ;yNgày thứ sáu, khi chúng dọn phần ăn đã đưa về, sẽ có gấp đôi phần chúng lượm mỗi ngày.*OĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Này, Ta sẽ làm cho bánh từ trời mưa xuống cho các ngươi ăn. Dân sẽ ra lượm lấy khẩu phần cho mình, ngày nào cho ngày đó ; Ta muốn thử lòng chúng như vậy xem chúng có tuân theo Luật của Ta hay không.U%Con cái Ít-ra-en nói với các ông : Phải chi chúng tôi chết bởi tay ĐỨC CHÚA trên đất Ai-cập, khi còn ngồi bên nồi thịt và ăn bánh thoả thuê. Nhưng không, các ông lại đưa chúng tôi ra khỏi đó mà vào sa mạc này, để bắt chúng tôi phải chết đói cả lũ ở đây !r_Trong sa mạc, toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en kêu trách ông Mô-sê và ông A-ha-ron.n Y*Họ nhổ trại rời Ê-lim lên đường, và toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en tới sa mạc Xin, giữa Ê-lim và Xi-nai, vào ngày mười lăm tháng thứ hai kể từ khi họ ra khỏi đất Ai-cập.-Họ đã đến Ê-lim, nơi có mười hai suối nước và bảy mươi cây chà là. Và họ đóng trại ở đó, bên bờ nước.3aNgười phán : Nếu ngươi thật sự nghe tiếng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi, nếu ngươi làm điều ngay chính trước mắt Người, nếu ngươi lắng tai nghe các mệnh lệnh của Người, và giữ mọi thánh chỉ của Người, thì Ta sẽ không giáng xuống ngươi bệnh hoạn nào như Ta đã giáng xuống Ai-cập. Vì Ta là ĐỨC CHÚA, Đấng chữa lành ngươi.!Ông kêu lên ĐỨC CHÚA, và ĐỨC CHÚA chỉ cho ông một khúc gỗ. Ông thả xuống nước và nước hoá ra ngọt. Chính tại đó ĐỨC CHÚA đã ra thánh chỉ và quyết định cho dân ; chính tại đó Người đã thử lòng họ.[1Dân kêu trách ông Mô-sê, họ nói : Chúng tôi sẽ lấy gì mà uống ?#ANhưng khi tới Ma-ra, họ không thể uống được nước ở Ma-ra, vì nước đó đắng. Bởi thế, người ta gọi nơi ấy là Ma-ra.6g*Ông Mô-sê cho dân Ít-ra-en nhổ trại rời Biển Sậy. Họ ra khỏi đó, tiến vào sa mạc Sua. Họ đi ba ngày trong sa mạc mà không tìm ra nước.(KBà Mi-ri-am xướng lên rằng : Hãy hát mừng ĐỨC CHÚA, Đấng cao cả uy hùng, kỵ binh cùng chiến mã, Người xô xuống đại dương. Nữ ngôn sứ Mi-ri-am, em ông A-ha-ron, cầm lấy trống ; mọi phụ nữ theo bà đi ra, đánh trống và nhảy múa.[1Khi chiến mã của Pha-ra-ô cùng với chiến xa và kỵ binh tiến vào biển, ĐỨC CHÚA cho nước biển ập xuống trên họ, còn con cái Ít-ra-en thì đi giữa lòng biển khô cạn.ECHÚA là vua hiển trị đến muôn thuở muôn đời.U %Ngài cho dân tiến vào, định cư họ trên núi, núi gia nghiệp của Ngài. Lạy CHÚA, chính nơi đây Ngài chọn làm chỗ ở, đây cũng là đền thánh tự tay Ngài lập nên.  Kinh hoàng và sợ hãi ập xuống trên đầu họ. Cánh tay hùng mạnh Ngài làm chúng đờ như đá, bao lâu dân của Ngài vẫn còn đang qua biển, lạy CHÚA chúng con thờ, bao lâu dân Ngài tậu vẫn còn đang qua biển.3 aBấy giờ tại Ê-đôm, các thủ lãnh kinh hoàng, và quan quyền Mô-áp đều sợ hãi khiếp run, người xứ Ca-na-an phải rụng rời hốt hoảng.y mKhi vừa nghe tin đó, chư dân run lẩy bẩy ; người xứ Phi-li-tinh phải đớn đau quằn quại.   Còn dân đã chuộc về, Ngài yêu thương dìu dắt, lấy quyền lực dẫn đưa tới đất thiêng Ngài ngự.@} Tay hữu Ngài giơ lên, đất rẽ ra nuốt chúng.N Ai trong bậc thần minh được như Ngài, lạy CHÚA ? Ai sánh được như Ngài, Đấng rạng ngời thánh thiện, lập chiến công khủng khiếp, làm nên việc diệu kỳ ?{ Ngài hà hơi nổi gió, biển vùi lấp chúng đi, chìm lỉm tựa như chì giữa nước sâu cuồn cuộn.D Địch quân tự nhủ rằng : Ta đuổi theo bắt lấy, chiến lợi phẩm đem chia, mới no lòng thoả dạ ; ta tuốt lưỡi gươm trần, cứ thẳng tay tiêu diệt.T#Nộ khí Ngài, lạy Chúa, đã khiến nước dâng lên, sóng trùng dương dồn lại dựng đứng như tường thành ; giữa lòng biển thẳm sâu, nước bỗng đâu ngừng chảy. Lấy dũng lực oai hùng, Chúa quật ngã đối phương ; Ngài nổi cơn thịnh nộ, thiêu chúng cháy như rơm. Lạy CHÚA, tay hữu Ngài đã biểu dương sức mạnh. Tay hữu Ngài, lạy CHÚA, đã nghiền nát địch quân.hKVực thẳm vùi lấp chúng, chúng chìm xuống nước sâu chẳng khác nào hòn đá.~wXa mã Pha-ra-ô, Người xô xuống lòng biển, tướng dũng với binh hùng chết chìm trong Biển Sậy.JNgười là trang chiến binh, danh Người là ĐỨC CHÚA !Z~/CHÚA là sức mạnh tôi, là Đấng tôi ca ngợi, chính Người cứu độ tôi. Người là Chúa tôi thờ, xin dâng lời vinh chúc, Người là Chúa tổ tiên, xin mừng câu tán tụng.w} k*Bấy giờ ông Mô-sê cùng với con cái Ít-ra-en hát mừng ĐỨC CHÚA bài ca sau đây. Họ ca rằng : Tôi xin hát mừng CHÚA, Đấng cao cả uy hùng : Kỵ binh cùng chiến mã, Người xô xuống đại dương.C|Ít-ra-en thấy ĐỨC CHÚA đã ra tay hùng mạnh đánh quân Ai-cập. Toàn dân kính sợ ĐỨC CHÚA, tin vào ĐỨC CHÚA, tin vào ông Mô-sê, tôi trung của Người.{Ngày đó, ĐỨC CHÚA đã cứu Ít-ra-en khỏi tay quân Ai-cập. Ít-ra-en thấy quân Ai-cập phơi thây trên bờ biển. z Còn con cái Ít-ra-en đã đi giữa lòng biển khô cạn, nước sừng sững như tường thành hai bên tả hữu.JyNước ập xuống, vùi lấp chiến xa và kỵ binh, vùi lấp toàn thể quân lực của Pha-ra-ô đã theo dân Ít-ra-en đi vào lòng biển. Không một tên nào sống sót.bx?Ông Mô-sê giơ tay trên mặt biển, và biển ập lại như cũ, vào lúc tảng sáng. Quân Ai-cập đang chạy trốn thì gặp nước biển, ĐỨC CHÚA xô ngã quân Ai-cập giữa lòng biển.4wcĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Hãy giơ tay trên mặt biển, nước sẽ ập xuống trên quân Ai-cập cùng với chiến xa và kỵ binh của chúng.|vsNgười làm cho chiến xa kẹt bánh, khiến chúng phải vất vả mới di chuyển nổi. Quân Ai-cập bảo nhau : Ta phải trốn bọn Ít-ra-en, vì ĐỨC CHÚA chiến đấu chống lại người Ai-cập để giúp họ.u7Vào lúc gần sáng, từ cột lửa và mây, ĐỨC CHÚA nhìn xuống hàng ngũ Ai-cập, Người gây rối loạn trong hàng ngũ chúng. ~~R}||U{{zz{yxxwvvuuu(tssrxqpooBmm lkvjjihhggg.ffEee$dQccbaa``h__/^]]e\[[ZYwXjWWIUTT9SrRRQ/PcONMMLKnJJIHGFF(ETD|CCbBBA|@@;?k>==<766R655P44v33A22100//1..--,,}+y+ ))@((g''&&:%$###""!S zQ&y>(~QO\!e2x " u B } lD7G2p_Ông A-ha-ron và con cái sẽ đặt chiếc đèn đó trong Lều Hội Ngộ, bên ngoài bức trướng treo đằng trước Chứng Ước, sao cho nó cháy từ chiều đến sáng trước nhan ĐỨC CHÚA. Đó là điều luật vĩnh viễn cho các thế hệ con cái Ít-ra-en.6ogPhần ngươi, ngươi sẽ truyền cho con cái Ít-ra-en phải giã ô-liu lấy dầu nguyên chất, để thắp đèn, hầu cho luôn luôn có ngọn lửa cháy.FnTất cả các đồ vật trong Nhà Tạm dùng vào mọi việc phụng sự tại đó, cũng như mọi cái cọc của Nhà Tạm và của khuôn viên sẽ đều bằng đồng.Am}Khuôn viên sẽ dài năm mươi thước, rộng hai mươi lăm thước, cao hai thước rưỡi ; bức màn sẽ bằng sợi gai mịn xe, còn các đế sẽ bằng đồng.#lAMọi cột chung quanh khuôn viên nối liền với nhau nhờ những thanh treo màn bằng bạc ; móc sẽ bằng bạc và đế bằng đồng. k Ở cửa khuôn viên, sẽ có một bức màn mười thước bằng vải đỏ tía, vải điều, vải đỏ thẫm và sợi gai mịn xe : đó là công việc của thợ thêu ; bức màn này treo lên bốn cột đặt trên bốn đế.[j1bên kia cũng che tấm rèm bảy thước rưỡi, có ba cột với ba đế.Xi+một bên che tấm rèm bảy thước rưỡi, có ba cột với ba đế ;lhS Về hướng đông, phía mặt trời mọc, khuôn viên sẽ rộng hai mươi lăm thước ;g1 Chiều rộng của khuôn viên, về phía biển, sẽ có những tấm rèm hai mươi lăm thước, với mười cột và mười đế.]f5 Phía bắc cũng vậy, sẽ có những tấm rèm dài năm mươi thước. Hai mươi cột treo rèm dựng trên hai mươi đế bằng đồng ; móc ở các cột và thanh treo rèm thì bằng bạc. e Hai mươi cột treo rèm dựng trên hai mươi đế bằng đồng ; móc ở các cột và thanh treo rèm thì bằng bạc.Ad} Ngươi sẽ làm khuôn viên của Nhà Tạm. Phía nam, hướng Ne-ghép, khuôn viên sẽ có những tấm rèm bằng sợi gai mịn xe, phía này dài năm mươi thước.(cKNgươi sẽ làm bàn thờ rỗng, bằng ván ghép lại ; như đã chỉ cho ngươi trên núi thế nào, thì người ta sẽ phải làm như vậy.bNgười ta sẽ xỏ đòn vào vòng ; khi khiêng bàn thờ thì những cây đòn đó sẽ ở hai bên bàn thờ.)aMNgươi sẽ làm những cây đòn để khiêng bàn thờ, những cây đòn ấy làm bằng gỗ keo. Ngươi sẽ bọc đồng những cây đòn ấy.7`iNgươi sẽ bọc lưới đó quanh chân bàn thờ, dưới chỗ mặt bàn nhô ra, từ đất lên ; lưới ấy chỉ cao bằng nửa chiều cao của bàn thờ._)Ngươi sẽ làm một cái vỉ bằng đồng, hình lưới. Ngươi sẽ làm bốn chiếc vòng bằng đồng, ở bốn góc lưới.6^gNgươi sẽ làm những cái nồi để đựng tro lễ vật, làm xẻng, bình rảy, xiên và lư hương ; các đồ vật ấy, ngươi sẽ làm bằng đồng..]WNgươi sẽ làm bốn cái sừng ở bốn góc, các sừng ấy sẽ làm thành một khối với bàn thờ. Ngươi sẽ lấy đồng mà bọc bàn thờ.'\ KNgươi sẽ làm bàn thờ bằng gỗ keo : dài hai thước rưỡi, rộng hai thước rưỡi –nghĩa là hình vuông– cao một thước rưỡi.R[%Ngươi sẽ làm năm cột gỗ keo thiếp vàng để treo bức màn đó ; những cột ấy có móc bằng vàng ; ngươi sẽ đúc năm đế bằng đồng để dựng những cột ấy.8Zk$Ngươi sẽ làm một bức màn che cửa lều bằng vải đỏ tía, vải điều, vải đỏ thẫm và sợi gai mịn xe : đó là công việc của thợ thêu.NY#Ngươi sẽ đặt cái bàn đằng trước bức trướng, và đặt trụ đèn đối diện với bàn đó, ở phía nam Nhà Tạm ; còn cái bàn, thì ngươi đặt ở phía bắc.fXG"Ngươi sẽ đặt nắp xá tội lên trên Hòm Bia Chứng Ước ở Nơi Cực Thánh.oWY!Ngươi sẽ mắc bức trướng vào những cái móc. Ngươi sẽ đưa Hòm Bia Chứng Ước vào đó, sau bức trướng ; đối với các ngươi, bức trướng sẽ phân chia Nơi Thánh với Nơi Cực Thánh.V5 Ngươi sẽ căng bức màn trướng đó lên bốn cột gỗ keo thiếp vàng có những móc bằng vàng, đặt trên đế bằng bạc.LUNgươi sẽ làm một bức trướng bằng vải đỏ tía, vải điều, vải đỏ thẫm và sợi gai mịn xe. Ngươi sẽ cho thêu trên đó những Kê-ru-bim rất mỹ thuật.VT'Ngươi sẽ dựng Nhà Tạm theo kiểu đã chỉ cho ngươi trên núi.9SmNgươi sẽ thiếp vàng các tấm ván ; ngươi sẽ đúc những vòng bằng vàng để xỏ các thanh ngang ; ngươi cũng sẽ thiếp vàng các thanh ngang ấy.xRkThanh ngang giữa, ở nửa độ cao các tấm ván, sẽ chạy suốt từ đầu này đến đầu kia.!Q=năm cái cho các tấm ván ở mặt bên kia của Nhà Tạm, cũng như năm cái cho các tấm ván phía trong cùng Nhà Tạm, hướng tây.PNgươi sẽ làm các thanh ngang bằng gỗ keo : năm cái cho các tấm ván ở mặt thứ nhất của Nhà Tạm,&OGVậy sẽ có tám tấm ván với các đế bạc, tất cả là mười sáu đế : cứ hai đế dưới một tấm, hai đế dưới một tấm.3NaCác tấm ván sẽ được ghép đôi lại với nhau từ dưới lên trên, cho tới cái vòng thứ nhất. Hai tấm ván ở hai bên góc đều như thế.\M3Ngươi sẽ đặt hai tấm ván ở các góc Nhà Tạm, ở phía trong cùng.ZL/Phía trong cùng Nhà Tạm, hướng tây, ngươi sẽ đặt sáu tấm ván.tKcvà cũng làm bốn mươi đế bạc, cứ hai đế dưới một tấm, hai đế dưới một tấm.jJOPhía bên kia của Nhà Tạm, hướng bắc, ngươi cũng sẽ đặt hai mươi tấm ván,IyNgươi sẽ làm bốn mươi đế bạc đặt dưới hai mươi tấm ván đó : hai đế dưới một tấm ván ăn khớp với hai mộng của ván, và hai đế dưới một tấm ván khác ăn khớp với hai mộng của ván.}HuNgươi sẽ đặt ván để dựng Nhà Tạm như sau : hai mươi tấm hướng về Ne-ghép, về phía nam.tGcMỗi tấm có hai mộng song song. Ngươi sẽ làm mọi tấm ván của Nhà Tạm theo kiểu đó.DFMỗi tấm dài năm thước, rộng bảy tấc rưỡi.cEANgươi sẽ lấy những tấm ván gỗ keo dựng thẳng lên để căng Nhà Tạm.D!Ngươi sẽ làm một tấm bạt che lều bằng da cừu nhuộm đỏ, và một tấm bạt bằng da cá heo phủ ở bên trên.C Mỗi bên để dư ra nửa thước theo chiều dài các tấm thảm của lều, cho rủ xuống hai bên để che Nhà Tạm.fBG Phần tấm thảm còn dư nhô ra, thì một nửa cho rủ xuống phía sau Nhà Tạm.{Mỗi tấm dài mười lăm thước, rộng hai thước. Mười một tấm đều có cùng một kích thước.=+Ngươi sẽ làm những tấm thảm lông dê để làm một cái lều ở bên trên Nhà Tạm ; ngươi sẽ làm mười một tấm.F<Ngươi sẽ làm năm mươi cái móc bằng vàng, và dùng những móc ấy để nối các tấm thảm lại với nhau. Như thế, Nhà Tạm sẽ thành một khối duy nhất.s;aNgươi sẽ đính năm mươi dải vào tấm thứ nhất, và cũng sẽ đính năm mươi dải vào mép tấm cuối cùng của những tấm thảm ráp lại bên kia ; các dải ấy phải thật cân đối với nhau.p:[Ngươi sẽ lấy vải đỏ tía làm dải đính vào mép tấm thứ nhất của những tấm thảm ráp lại ; ngươi cũng đính như thế vào mép tấm cuối cùng của những tấm thảm ráp lại bên kia._99Năm tấm khâu liền với nhau, còn năm tấm kia cũng khâu liền với nhau.~8wMỗi tấm thảm dài mười bốn thước, rộng hai thước ; tấm nào cũng có kích thước như vậy.]7 7Ngươi sẽ dựng Nhà Tạm với mười tấm thảm bằng sợi gai mịn xe, vải đỏ tía, vải điều và vải đỏ thẫm. Ngươi sẽ cho thêu trên đó những Kê-ru-bim rất mỹ thuật.N6(Hãy nhìn xem và làm theo mẫu đã chỉ cho ngươi trên núi.w5i'Ngươi phải dùng đến ba mươi ký vàng ròng để làm trụ đèn và mọi đồ phụ tùng đó.I4 &Kéo cắt bấc và đĩa đựng tàn sẽ bằng vàng ròng. 3 %Rồi ngươi sẽ làm bảy cái đèn, đặt lên đó thế nào cho chúng toả ánh sáng ra phía trước trụ đèn.2$Các nụ hoa và nhánh đều gắn liền với trụ đèn ; tất cả thành một khối bằng vàng gò, bằng vàng ròng.71i#Một nụ hoa nằm dưới hai nhánh đầu gắn liền với trụ đèn, một nụ hoa nằm dưới hai nhánh giữa gắn liền với trụ đèn, và một nụ hoa nằm dưới hai nhánh cuối gắn liền với trụ đèn. Sáu nhánh từ trụ đèn đâm ra sẽ đều như thế.i0M"Ở thân trụ đèn, có bốn đài hoa hình hoa hạnh đào, với nụ hoa và cánh hoa./{!Trên nhánh bên này, có ba đài hoa hình hoa hạnh đào, với nụ và cánh hoa ; trên nhánh bên kia, có ba đài hoa hình hoa hạnh đào, với nụ hoa và cánh hoa. Sáu nhánh từ trụ đèn đâm ra sẽ đều như thế.Q. Sáu nhánh đâm ra hai bên : ba nhánh bên này, ba nhánh bên kia.Q-Ngươi sẽ làm một trụ đèn bằng vàng ròng. Ngươi sẽ làm trụ đèn, chân đèn và nhánh đèn bằng vàng gò ; đài hoa, nụ hoa và cánh hoa gắn liền với trụ đèn.U,%Ngươi phải luôn luôn đặt bánh tiến trên bàn, trước nhan Ta.+yNgươi sẽ làm khay, ly, bình và chén để tế lễ ; ngươi sẽ làm những đồ ấy bằng vàng ròng.]*5Ngươi sẽ làm những cây đòn bằng gỗ keo bọc vàng để khiêng bàn.N)Các vòng đó ở gần nẹp, dùng để xỏ đòn khiêng bàn.u(eNgươi sẽ làm bốn vòng bằng vàng và đặt các vòng đó vào bốn góc, ở bốn chân bàn.f'GChung quanh bàn, ngươi sẽ đóng nẹp rộng một tấc và viền nẹp bằng vàng.y&mNgươi sẽ lấy vàng ròng mà bọc, và ngươi sẽ làm một đường viền chung quanh bằng vàng.%Ngươi sẽ làm một cái bàn bằng gỗ keo, dài một thước, rộng nửa thước và cao bảy tấc rưỡi.$yỞ đó Ta sẽ gặp gỡ ngươi. Từ trên nắp, giữa hai tượng Kê-ru-bim đặt trên Hòm Bia Chứng Ước, Ta sẽ nói với ngươi tất cả những gì Ta truyền cho ngươi để ngươi nói lại cho con cái Ít-ra-en. #Ngươi sẽ đậy nắp xá tội trên Hòm Bia, và ngươi sẽ đặt vào đó Chứng Ước mà Ta sẽ ban cho ngươi.")Các tượng Kê-ru-bim có cánh giương lên và phủ trên nắp. Hai tượng đối diện với nhau, cùng cúi mặt xuống nắp./!YNgươi sẽ làm một tượng ở đầu này, một tượng ở đầu kia ; ngươi sẽ làm các tượng Kê-ru-bim gắn liền với nắp, ở hai đầu. yNgươi sẽ làm hai tượng Kê-ru-bim bằng vàng gò, ngươi sẽ làm các tượng ấy ở hai đầu nắp.~wNgươi sẽ làm một cái nắp xá tội bằng vàng ròng, dài một thước hai, rộng bảy tấc rưỡi.V'Ngươi sẽ đặt vào Hòm Bia Chứng Ước mà Ta sẽ ban cho ngươi.W)Đòn để xỏ vào vòng của Hòm Bia thì không được rút ra nữa.X+Ngươi sẽ xỏ đòn vào những vòng bên sườn Hòm Bia để khiêng.J Ngươi sẽ làm những cây đòn bằng gỗ keo bọc vàng.+ Ngươi sẽ đúc cho Hòm Bia bốn chiếc vòng bằng vàng và gắn vào bốn chân Hòm Bia : bên này hai vòng, bên kia hai vòng.<s Ngươi sẽ lấy vàng ròng mà bọc, ngươi sẽ lấy vàng mà bọc cả trong lẫn ngoài. Ngươi sẽ làm trên đó một đường viền chung quanh bằng vàng.  Chúng phải làm một Hòm Bia bằng gỗ keo, dài một thước hai, rộng bảy tấc rưỡi và cao bảy tấc rưỡi. Theo như các mẫu chính Ta sẽ chỉ cho ngươi : Nhà Tạm và mọi đồ dùng, các ngươi sẽ làm như vậy.V'Chúng sẽ dựng cho Ta một nơi thánh để Ta ngự ở giữa chúng.gIhồng mã não và ngọc quý để nhận vào áo ê-phốt và túi đeo trước ngực.a=dầu thắp đèn, hương liệu để chế dầu tấn phong và làm hương thơm,8mda cừu nhuộm đỏ, da cá heo và gỗ keo,\3vải đỏ tía, vải điều, vải đỏ thẫm, vải gai mịn và lông dê,eEĐây là phần đóng góp các ngươi sẽ nhận của họ : vàng, bạc và đồng,/Y* Hãy bảo con cái Ít-ra-en là phải đóng góp vào việc thờ phượng Ta. Các ngươi hãy nhận phần đóng góp nơi những người nhiệt tâm.6 k*ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng :Ông Mô-sê vào giữa đám mây và đi lên núi. Ông Mô-sê ở trên núi bốn mươi ngày bốn mươi đêm. Vinh quang ĐỨC CHÚA xuất hiện trên đỉnh núi trông giống như ngọn lửa thiêu, trước mắt con cái Ít-ra-en.+ QVinh quang ĐỨC CHÚA ngự trên núi Xi-nai và mây bao phủ núi sáu ngày. Đến ngày thứ bảy, từ giữa đám mây, Người gọi ông Mô-sê.@ }Ông Mô-sê lên núi. Bấy giờ mây bao phủ núi.x kÔng nói với các kỳ mục : Các ông đợi chúng tôi ở đây cho đến khi chúng tôi trở lại với các ông. Đây có ông A-ha-ron và ông Khua ở với các ông. Ai có việc gì, cứ đến với hai ông ấy.  Ông Mô-sê đứng lên cùng với người phụ tá là ông Giô-suê, rồi ông Mô-sê lên núi của Thiên Chúa.L ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Hãy lên núi với Ta và ở lại đó ; Ta sẽ ban cho ngươi những bia đá : luật và mệnh lệnh Ta đã viết ra để dạy dỗ chúng.3 Người không ra tay hại những bậc vị vọng của Ít-ra-en ; họ được chiêm ngưỡng Thiên Chúa, và sau đó họ ăn uống.5 Họ nhìn thấy Thiên Chúa của Ít-ra-en ; dưới chân Người như có nền lát bằng lam ngọc, trong vắt như chính bầu trời.  Ông Mô-sê đi lên cùng với ông A-ha-ron, Na-đáp, A-vi-hu và bảy mươi người trong hàng kỳ mục Ít-ra-en.)MBấy giờ, ông Mô-sê lấy máu rảy lên dân và nói : Đây là máu giao ước ĐỨC CHÚA đã lập với anh em, dựa trên những lời này.*OÔng lấy cuốn sách giao ước đọc cho dân nghe. Họ thưa : Tất cả những gì ĐỨC CHÚA đã phán, chúng tôi sẽ thi hành và tuân theo.yÔng Mô-sê lấy một nửa phần máu, đổ vào những cái chậu, còn nửa kia thì rảy lên bàn thờ.#Rồi ông sai các thanh niên trong dân Ít-ra-en dâng những lễ toàn thiêu, và ngả bò làm hy lễ kỳ an tế ĐỨC CHÚA.T#Ông Mô-sê chép lại mọi lời của ĐỨC CHÚA. Sáng hôm sau, ông dậy sớm, lập một bàn thờ dưới chân núi và dựng mười hai trụ đá cho mười hai chi tộc Ít-ra-en.P*Ông Mô-sê xuống thuật lại cho dân mọi lời của ĐỨC CHÚA và mọi điều luật. Toàn dân đồng thanh đáp : Mọi lời ĐỨC CHÚA đã phán, chúng tôi sẽ thi hành.-~UMột mình Mô-sê sẽ lại gần ĐỨC CHÚA, còn những người khác sẽ không được lại gần. Dân cũng sẽ không được lên với Mô-sê.h} MThiên Chúa phán với ông Mô-sê : Hãy lên với ĐỨC CHÚA, ngươi cùng với A-ha-ron, Na-đáp, A-vi-hu và bảy mươi người trong hàng kỳ mục Ít-ra-en. Các ngươi sẽ phủ phục ở đằng xa.d|C!Chúng sẽ không ở trong xứ của ngươi, kẻo chúng làm cho ngươi lỗi phạm đến Ta, vì ngươi có thể phụng thờ các thần của chúng, và điều đó trở thành cạm bẫy cho ngươi.W{) Ngươi sẽ không ký giao ước với chúng và các thần của chúng. zTa sẽ ấn định ranh giới lãnh thổ ngươi từ Biển Sậy cho đến Biển của người Phi-li-tinh, từ sa mạc cho đến Sông Cả, vì Ta sẽ nộp dân bản xứ vào tay ngươi và sẽ đuổi chúng đi cho khuất mắt ngươi.y!Dần dần Ta sẽ đuổi chúng đi khuất mắt ngươi, cho đến khi ngươi sinh sản ra nhiều, mà thừa hưởng xứ này.iyNgươi sẽ mừng lễ kính Ta mỗi năm ba lần.\h3 Các ngươi sẽ lưu tâm đến mọi điều Ta đã nói với các ngươi. Các ngươi đừng nhắc tên những thần khác : chớ để người ta nghe miệng ngươi thốt ra những tên ấy. g  Trong sáu ngày, ngươi sẽ làm công việc của ngươi ; nhưng ngày thứ bảy, ngươi sẽ nghỉ, để bò lừa của ngươi được nghỉ ngơi, và để đứa con của nữ tỳ ngươi và người ngoại kiều lấy lại sức.2f_ Nhưng năm thứ bảy, ngươi sẽ để đất ngưng sinh hoa màu, để đất hưu canh ; những người nghèo trong dân ngươi sẽ được hưởng hoa màu đó, những gì còn lại thì bỏ cho dã thú ăn. Vườn nho và vườn ô-liu, ngươi cũng sẽ làm như thế.oeY Trong vòng sáu năm, ngươi sẽ cày cấy ruộng đất ngươi, gieo trồng và thu hoa lợi.Td# Người ngoại kiều, các ngươi không được áp bức ; chính các ngươi đã biết thân phận của người ngoại kiều, vì các ngươi đã là ngoại kiều ở đất Ai-cập.;cqNgươi không được nhận quà hối lộ, vì quà hối lộ làm cho những kẻ sáng mắt hoá ra đui mù và làm hỏng việc của những người công chính.+bQNgươi phải lánh xa điều gian dối. Ngươi không được giết kẻ vô tội và công chính, vì Ta không cho kẻ có tội được trắng án.a'Ngươi không được làm thiệt hại đến quyền lợi của người nghèo cậy nhờ ngươi, khi họ có việc kiện tụng.;`qNếu thấy lừa của kẻ ghét ngươi quỵ ngã vì chở nặng, ngươi không được để mặc người ấy ; ngươi phải giúp người ấy đỡ lừa dậy.n_WNếu gặp bò hay lừa của kẻ thù đi lạc, ngươi phải dẫn nó về cho người ấy.d^CNgươi không được thiên vị người yếu thế khi họ có việc kiện tụng.N]Ngươi không được hùa theo số đông để làm điều trái ; trong một vụ kiện, ngươi không được ngả theo số đông mà làm chứng, khiến công lý bị sai lệch.r\ aNgươi không được phao tin đồn nhảm. Đừng làm chứng gian mà tiếp tay với kẻ xấu.:[q*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***4ZcBò và chiên cừu của ngươi, ngươi cũng phải làm thế : con đầu lòng sẽ ở với mẹ nó bảy ngày, ngày thứ tám ngươi sẽ dâng nó cho Ta.+YQNgươi không được chậm trễ dâng phần hoa màu và rượu nho của ngươi. Con đầu lòng trong số con cái ngươi, ngươi sẽ dâng cho Ta.XNgươi không được nói phạm đến Thiên Chúa, không được nguyền rủa người đầu mục trong dân.*WONó chỉ có cái đó để đắp, để làm áo che thân ; nó sẽ lấy gì mà ngủ ? Nó mà kêu cứu Ta, Ta sẽ nghe nó, vì Ta vốn nhân từ.V+Nếu ngươi giữ áo choàng của người khác làm đồ cầm, thì ngươi phải trả lại cho nó trước khi mặt trời lặn.OUNếu ngươi cho một người trong dân Ta, một người nghèo ở với ngươi vay tiền, thì ngươi không được xử với nó như chủ nợ, không được bắt nó trả lãi.7TiCơn giận Ta sẽ bốc lên, Ta sẽ cho gươm chém giết các ngươi : thế là vợ các ngươi sẽ thành goá bụa, và con các ngươi sẽ thành côi cút.cSANếu ngươi ức hiếp mà nó kêu cứu Ta, ắt Ta sẽ nghe tiếng nó kêu cứu.FRMẹ goá con côi, các ngươi không được ức hiếp.Q3Người ngoại kiều, ngươi không được ngược đãi và áp bức, vì chính các ngươi đã là ngoại kiều ở đất Ai-cập.YP-Kẻ tế thần khác ngoài ĐỨC CHÚA, sẽ bị ĐỨC CHÚA loại trừ.@O}Kẻ giao hợp với thú vật phải bị tử hình.IN Đàn bà phù thuỷ, ngươi không được để cho sống.,MSNếu cha nàng nhất định không chịu gả, người ấy sẽ phải nộp một số tiền tương đương với tiền cưới một người con gái.:LoKhi có ai dụ dỗ một thiếu nữ chưa đính hôn và ăn nằm với nàng, thì phải trả tiền cưới cho gia đình nàng. Nàng sẽ thành vợ người đó.KNếu chủ có mặt, thì người ấy không phải bồi thường. Nếu là con vật cho thuê, chủ sẽ lấy tiền thuê. Nếu kẻ trộm bị bắt quả tang đang lúc đào ngạch và bị đánh chết, thì không có chuyện đòi nợ máu."=?$Nếu đã rõ là bò quen húc, mà chủ nó không canh giữ, thì phải lấy bò đền bò ; nhưng con vật chết thuộc về người ấy.6<g#Nếu bò người này húc chết bò người kia, thì hai người chủ sẽ bán con bò sống và chia nhau tiền ; họ cũng sẽ chia nhau con bò chết nữa.;"thì chủ bể nước phải thường tiền cho chủ con vật, nhưng con vật chết được thuộc về chủ bể nước.:y!Khi có ai mở nắp hoặc đào một bể nước mà không đậy nắp lại, và nếu bò lừa sa vào đó,*9O Nếu bò húc tôi tớ nam nữ, thì người ta sẽ đưa cho chủ của nạn nhân ba mươi đồng bạc, còn bò thì sẽ bị ném đá cho chết.f8GNếu bò húc con trai hay con gái, thì người ta cũng sẽ xử trí theo luật đó.(7KNếu người ta đòi tiền chuộc, thì chủ phải trả để chuộc mạng sống mình, thể theo tất cả những đòi hỏi của người ta.p6[Nếu trước đó con bò đã quen húc người, và chủ nó đã được cảnh cáo mà không canh giữ, để nó húc chết người, thì con bò sẽ bị ném đá cho chết và chủ nó cũng sẽ phải chết.I5 Nếu bò húc chết một người đàn ông hay đàn bà, thì phải ném đá con bò ấy cho chết, và không được ăn thịt nó ; còn người chủ sẽ được tha bổng.w4iNếu có ai làm gãy răng tôi tớ nam nữ của mình, thì phải phóng thích nó để đền răng.3Nếu có ai đánh vào mắt tôi tớ nam nữ của mình, và làm hư mắt đó, thì phải phóng thích nó để đền mắt.p2[vết bỏng đền vết bỏng, vết thương đền vết thương, vết bầm đền vết bầm.T1#mắt đền mắt, răng đền răng, tay đền tay, chân đền chân,W0)Nếu có gây tổn thương, thì ngươi phải lấy mạng đền mạng,/ Nếu đàn ông đánh nhau mà xô phải một người đàn bà có thai, làm sẩy thai nhưng không gây tổn thương nào khác, thì phải bồi thường theo đòi hỏi của người chồng, và phải trả trước mặt trọng tài..!Nhưng nếu nạn nhân còn sống được một hai ngày, thì sẽ không được báo oán, vì chủ đã bỏ tiền ra mua nó.-+Nếu có ai lấy gậy đánh tôi tớ nam nữ của mình, làm cho nó chết ngay dưới tay mình, thì nó phải được báo oán.,và nếu người kia trỗi dậy, còn chống gậy ra ngoài đi lại được, thì kẻ đã đánh được tha ; chỉ phải bồi thường cho người kia trong thời gian người ấy phải nghỉ việc, và lo chữa người ấy cho lành. ~~l}|g{{dzyy{xx'w,vvtttssbrqqEppUoo=nwmXlojjihggf`ed^cbb ad` __^]]g\t[[{[Z YYXyWW&VVOUTT^SGRQ P_ONTMLKZJIIqIHGRFEDCCBA@@a??m>>=X<;;u::%9N876544A322Z1p10"/o/=.g-- ,,T++**((m'q&m%$$f$5## ""M!< C\V[y>6em^ L ,  ( x/8R Ngày hôm sau, ông Mô-sê nói với dân : Anh em đã phạm một tội lớn, nhưng giờ đây tôi sắp lên gặp ĐỨC CHÚA ; may ra tôi sẽ xin được Người xá tội cho anh em.`; Ông Mô-sê nói : Hôm nay, anh em được phong chức để phục vụ ĐỨC CHÚA, vì kẻ thì đã hy sinh con mình, kẻ thì đã hy sinh anh em mình, khiến Người chúc phúc cho anh em hôm nay. Con cái ông Lê-vi đã làm theo lời ông Mô-sê ; trong ngày ấy, có ba ngàn người trong dân đã ngã gục.I  Ông bảo họ : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán thế này : Mỗi người hãy đeo gươm vào. Hãy đi đi lại lại trong khắp trại, từ cửa này sang cửa khác mà giết : kẻ thì giết anh em, người thì giết bạn hữu, kẻ thì giết người thân cận của mình.&G Ông Mô-sê đứng ở cổng trại và hô : Ai thờ ĐỨC CHÚA thì theo tôi ! Tất cả con cái ông Lê-vi đều tập họp bên ông Mô-sê.*O Ông Mô-sê thấy dân sống buông thả, vì ông A-ha-ron đã để họ sống buông thả, khiến họ nên trò cười cho địch thủ của họ.) Tôi nói với họ : Ai có vàng ? Họ đã gỡ đồ vàng đeo tai và đưa cho tôi ; tôi ném vào lửa, và đã ra con bê này. Họ nói với tôi : Xin ông làm cho chúng tôi một vị thần để dẫn đầu chúng tôi, vì chúng tôi không biết chuyện gì đã xảy ra cho cái ông Mô-sê này, là người đã đưa chúng tôi lên từ đất Ai-cập. Ông A-ha-ron nói : Xin ngài chớ bừng bừng nổi giận ; chính ngài biết : dân này có khuynh hướng xấu. Ông Mô-sê bảo ông A-ha-ron : Dân này đã làm gì ông mà ông đưa họ tới chỗ phạm một tội lớn như thế ?  Ông lấy con bê họ đã làm, đốt đi, tán nhuyễn ra, rắc lên mặt nước, rồi bắt con cái Ít-ra-en uống.cA Vậy khi đến gần trại, ông thấy con bê và những bọn người đang nhảy múa. Ông Mô-sê nổi cơn thịnh nộ : Ông ném các tấm bia đang cầm trong tay và đập vỡ dưới chân núi.9 Nhưng ông Mô-sê nói : Tôi nghe không phải tiếng ca chiến thắng, không phải lời than bại trận mà là tiếng ca đối đáp !wi Ông Giô-suê nghe tiếng dân reo hò, thì nói với ông Mô-sê : Có tiếng giao tranh trong trại !q] Những bia ấy là do Thiên Chúa làm ra, chữ là chữ của Thiên Chúa, khắc trên các bia.(K Ông Mô-sê từ núi trở xuống, tay cầm hai tấm bia Chứng Ước ; những bia ấy có viết cả hai mặt, mặt trước cũng như mặt sau._9 ĐỨC CHÚA đã thương, không giáng phạt dân Người như Người đã đe.,S Xin Ngài nhớ đến các tôi tớ Ngài là Áp-ra-ham, I-xa-ác và Ít-ra-en ; Ngài đã lấy chính danh Ngài mà thề với các vị ấy rằng : Ta sẽ làm cho dòng dõi các ngươi đông đúc như sao trên trời, và sẽ ban cho dòng dõi các ngươi tất cả miền đất ấy, là miền đất Ta đã hứa ; chúng sẽ được thừa hưởng miền đất ấy đến muôn đời. 7 Tại sao người Ai-cập lại có thể rêu rao : Chính vì ác tâm mà Người đã đưa chúng ra, để giết chúng trong miền núi và tiêu diệt chúng khỏi mặt đất ? Xin Ngài nguôi cơn thịnh nộ và xin Ngài thương đừng hại dân Ngài." ? Ông Mô-sê cố làm cho nét mặt ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ông, dịu lại. Ông thưa : Lạy ĐỨC CHÚA, tại sao Ngài lại bừng bừng nổi giận với dân Ngài, dân mà Ngài đã giơ cánh tay mạnh mẽ uy quyền đưa ra khỏi đất Ai-cập ?C  Bây giờ cứ để mặc Ta, cứ để cơn thịnh nộ của Ta bừng lên phạt chúng, và Ta sẽ tiêu diệt chúng. Nhưng Ta sẽ làm cho ngươi thành một dân lớn.  ĐỨC CHÚA lại phán với ông Mô-sê : Ta đã thấy dân này rồi, đó là một dân cứng đầu cứng cổ.  Chúng đã vội đi ra ngoài con đường Ta truyền cho chúng đi. Chúng đã đúc một con bê, rồi sụp xuống lạy nó, tế nó và nói : Hỡi Ít-ra-en, đây là thần của ngươi đã đưa ngươi lên từ đất Ai-cập.!= ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Hãy đi xuống, vì dân ngươi đã hư hỏng rồi, dân mà ngươi đã đưa lên từ đất Ai-cập.>w Ngay hôm sau, họ dậy sớm, dâng tiến những của lễ toàn thiêu và những lễ vật kỳ an. Dân ngồi xuống ăn uống, rồi đứng lên bày trò vui chơi.  Thấy vậy, ông A-ha-ron dựng một bàn thờ trước tượng con bê, rồi hô to : Mai có lễ kính ĐỨC CHÚA !gI Ông lấy vàng từ tay họ trao cho, đem đúc và dùng dao mà gọt đẽo thành một con bê. Bấy giờ họ nói : Hỡi Ít-ra-en, đây là thần của ngươi đã đưa ngươi lên từ đất Ai-cập.W) Toàn dân gỡ các khuyên vàng đeo tai và đem đến cho ông A-ha-ron.% Ông A-ha-ron nói với họ : Hãy gỡ các khuyên vàng mà vợ và con trai con gái anh em đeo ở tai, rồi đem đến cho tôi.k S *Dân thấy ông Mô-sê lâu quá không xuống núi, bèn tụ họp bên ông A-ha-ron và nói với ông : Xin ông đứng lên, làm cho chúng tôi một vị thần để dẫn đầu chúng tôi, vì chúng tôi không biết chuyện gì đã xảy ra cho cái ông Mô-sê này, là người đã đưa chúng tôi lên từ đất Ai-cập.*OSau khi phán với ông Mô-sê trên núi Xi-nai, ĐỨC CHÚA ban cho ông hai tấm bia Chứng Ước, hai tấm bia đá do chính tay Thiên Chúa viết.fGĐó là một dấu hiệu vĩnh viễn giữa Ta và con cái Ít-ra-en ; vì trong sáu ngày ĐỨC CHÚA đã dựng nên trời đất, nhưng ngày thứ bảy Người đã ngưng các việc và nghỉ xả hơi.9Con cái Ít-ra-en sẽ giữ ngày sa-bát, nghĩa là nghỉ ngơi trong ngày đó, qua mọi thế hệ : đó là một giao ước vĩnh viễn.^~7Trong sáu ngày, người ta sẽ làm việc, nhưng ngày thứ bảy là một ngày sa-bát, một ngày nghỉ hoàn toàn, dâng ĐỨC CHÚA : kẻ nào làm việc trong ngày sa-bát sẽ bị xử tử.w}iCác ngươi sẽ giữ ngày sa-bát, vì đó là ngày thánh đối với các ngươi. Kẻ nào vi phạm điều ấy, thì sẽ bị xử tử ; phải, kẻ nào làm việc trong ngày ấy, sẽ bị khai trừ khỏi dân nó.@|{ Phần ngươi, hãy nói với con cái Ít-ra-en : cách riêng, các ngươi sẽ giữ các ngày sa-bát của Ta, bởi vì đó là một dấu hiệu giữa Ta và con cái các ngươi qua mọi thế hệ, để người ta biết rằng chính Ta là ĐỨC CHÚA, Đấng thánh hiến các ngươi./{[ ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : z dầu tấn phong và hương thơm dùng trong nơi thánh. Họ sẽ làm đúng theo mọi điều Ta đã truyền cho ngươi.y phẩm phục và lễ phục dành cho tư tế A-ha-ron và y phục các con ông mặc để thi hành chức tư tế ;[x1 bàn dâng lễ toàn thiêu và mọi đồ phụ tùng ; vạc và đế vạc ;uwebàn và các đồ phụ tùng ; trụ đèn bằng vàng ròng và mọi đồ phụ tùng ; hương án ;~vwLều Hội Ngộ, Hòm Bia Chứng Ước, nắp xá tội trên Hòm Bia, và tất cả đồ đạc trong lều ; uNày Ta đã cho nó một người phụ tá là O-ho-li-áp, con của A-khi-xa-mác, thuộc chi tộc Đan. Và Ta ban cho mọi người thợ khéo tay được lòng trí khôn ngoan, để họ làm tất cả những gì Ta đã truyền cho ngươi :Rtmài ngọc đính áo, chạm gỗ và thực hiện mọi công việc.fsGđể nó nghĩ ra những tác phẩm nghệ thuật, làm bằng vàng, bạc, hay đồng,'rITa sẽ ban cho nó dồi dào thần khí của Thiên Chúa, để nó thành người khéo tay, giỏi giang và lành nghề mà làm mọi công việc,|qsNgươi hãy coi : Ta đã gọi đích danh Bơ-xan-ên con của U-ri, con của Khua, thuộc chi tộc Giu-đa..p [ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê :ooY&Kẻ nào chế hương như thế để ngửi mùi thơm, thì sẽ bị khai trừ khỏi dân nó.,nS%Các ngươi sẽ không được chế hương theo kiểu ấy mà dùng : đối với ngươi, đó sẽ là một vật thánh, dành riêng cho ĐỨC CHÚA.am=$Ngươi sẽ lấy một phần tán thành bột, và sẽ đặt trước Chứng Ước, trong Lều Hội Ngộ, nơi Ta sẽ gặp gỡ ngươi. Đối với các ngươi, đó sẽ là một vật rất thánh.l{#Ngươi sẽ lấy các thứ hương chất đó chế thành hương để đốt : hợp chất các hương này sẽ là sản phẩm của thợ làm hương ; hương đó sẽ là hương pha muối, nguyên chất, và là hương thánh.xkk"ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Ngươi hãy lấy các thứ hương chất : tô hợp hương, hương loa, phong tử hương, các hương chất và nhũ hương nguyên chất ; số lượng mỗi thứ sẽ đồng đều.j !Kẻ nào chế một hương thơm giống như thế mà xức cho người phàm, thì sẽ bị khai trừ khỏi dân nó.i Sẽ không được đổ dầu xuống trên da thịt người thường, và các ngươi cũng không được chế một thứ dầu nào khác giống thứ dầu này : đó là một vật thánh, các ngươi sẽ coi như một vật thánh.hNgươi sẽ nói lại với con cái Ít-ra-en : Đó sẽ là dầu thánh của Ta, dùng để tấn phong qua mọi thế hệ.g}Ngươi cũng xức dầu cho A-ha-ron và các con ông ; ngươi sẽ thánh hiến họ làm tư tế phục vụ Ta.Tf#Ngươi sẽ thánh hiến các đồ vật ấy ; và các đồ vật ấy sẽ là một cái gì rất thánh : tất cả những gì chạm đến các đồ vật ấy sẽ là đồ vật thánh._e9bàn thờ dâng lễ toàn thiêu và mọi đồ phụ tùng, vạc và đế vạc._d9bàn và mọi đồ phụ tùng, trụ đèn và các đồ phụ tùng, hương án,PcNgươi sẽ xức dầu Lều Hội Ngộ và Hòm Bia Chứng Ước,ebENgươi sẽ lấy những thứ đó pha chế thành dầu thánh để tấn phong, hợp chất các hương dược này là sản phẩm của thợ chế nước hoa : đó sẽ là dầu thánh để tấn phong.ra_năm ký quế bì, tính theo đơn vị đo lường của thánh điện, và bảy lít dầu ô-liu.R`Phần ngươi, hãy lo cho có hương liệu hảo hạng : năm ký mộc dược nguyên chất ; một nửa nghĩa là hai ký rưỡi hương nhục quế ; hai ký rưỡi hương quế thanh ;/_[ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê :/^YHọ sẽ tẩy rửa tay chân để khỏi phải chết. Đó sẽ là điều luật vĩnh viễn cho họ, cho A-ha-ron và dòng dõi ông qua mọi thế hệ.q]]Khi vào Lều Hội Ngộ, họ sẽ lấy nước đó mà tẩy rửa để khỏi phải chết ; hoặc khi tiến đến bàn thờ để hành lễ, để đốt của lễ hoả tế mà dâng ĐỨC CHÚA, thì cũng vậy.V\'A-ha-ron và các con ông sẽ dùng nước đó mà tẩy rửa tay chân.f[GNgươi sẽ làm một cái vạc đồng có đế cũng bằng đồng dùng vào việc tẩy rửa ; ngươi sẽ đặt cái vạc đó giữa Lều Hội Ngộ và bàn thờ. Ngươi sẽ đổ nước vào đó ;/Z[ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê :YNgươi sẽ lấy tiền con cái Ít-ra-en chuộc mạng mà dùng vào việc phục vụ Lều Hội Ngộ : đối với con cái Ít-ra-en, đó sẽ là kỷ vật trước nhan ĐỨC CHÚA nhắc nhở rằng các ngươi đã chuộc mạng.(XKNgười giàu sẽ không nộp hơn hai chỉ bạc, và người nghèo sẽ không nộp ít hơn, để dâng cúng ĐỨC CHÚA mà chuộc mạng mình.WBất cứ ai thuộc diện kiểm tra dân số, từ hai mươi tuổi trở lên, sẽ phải nộp phần dâng cúng ĐỨC CHÚA.mVU Đây là những gì mà bất cứ ai thuộc diện kiểm tra dân số phải nộp : hai chỉ bạc, tính theo đơn vị đo lường của thánh điện ; hai chỉ bạc đó sẽ là phần dâng cúng ĐỨC CHÚA.U5 Khi nào ngươi kiểm tra dân số để biết số con cái Ít-ra-en, thì mỗi người dân phải dâng lên ĐỨC CHÚA tiền chuộc mạng trong lúc kiểm tra dân số ; và như thế sẽ không có tai ương nào xảy ra trong lúc kiểm tra dân số./T[ ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê :hSK Mỗi năm một lần, A-ha-ron sẽ cử hành lễ xá tội trên các góc hương án đó. Qua mọi thế hệ, các ngươi sẽ lấy máu con vật dùng trong lễ tạ tội, dâng vào ngày xá tội mỗi năm một lần, mà cử hành lễ xá tội, trên các góc hương án. Đó sẽ là vật rất thánh dâng ĐỨC CHÚA.DR Trên hương án đó, các ngươi sẽ không dâng các thứ hương thường, hay lễ toàn thiêu, hoặc lễ phẩm ; các ngươi cũng không tưới rượu tế trên đó.SQ!và lúc A-ha-ron thắp đèn lên vào chập tối, ông ấy cũng sẽ đốt hương thơm : đó là hương vĩnh viễn dâng trước nhan ĐỨC CHÚA qua mọi thế hệ của các ngươi.P Trên đó, A-ha-ron sẽ đốt hương thơm : sáng nào, ông ấy cũng đốt hương thơm khi chuẩn bị dầu đèn,@O{Ngươi sẽ đặt hương án đó trước bức trướng che Hòm Bia Chứng Ước, trước nắp xá tội nằm ở trên Chứng Ước là nơi Ta sẽ gặp gỡ ngươi.JNNgươi sẽ làm những cây đòn bằng gỗ keo bọc vàng.>MwNgươi sẽ làm hai vòng bằng vàng, phía dưới đường viền, ở hai bên sườn ; ngươi sẽ làm hai vòng đó ở hai bên, để xỏ đòn khiêng hương án.PLNgươi sẽ lấy vàng ròng mà bọc hương án : mặt trên, bốn mặt chung quanh và các góc hình sừng. Chung quanh hương án, ngươi sẽ làm một đường viền bằng vàng.CKHương án đó sẽ dài nửa thước, rộng nửa thước –nghĩa là hình vuông– và cao một thước ; các góc hình sừng làm thành một khối với hương án.dJ ENgươi sẽ làm một bàn thờ để đốt hương ; ngươi sẽ làm bằng gỗ keo.cIA.Và chúng sẽ biết rằng chính Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng, Đấng đã đưa chúng ra khỏi đất Ai-cập để ngự giữa chúng, chính Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng.XH+-Ta sẽ ngự giữa con cái Ít-ra-en và sẽ là Thiên Chúa của chúng.G%,Ta sẽ thánh hiến Lều Hội Ngộ và bàn thờ, Ta cũng sẽ thánh hiến A-ha-ron và các con ông làm tư tế phục vụ Ta.~Fw+Chính đó là nơi Ta gặp gỡ con cái Ít-ra-en, Ta sẽ lấy vinh quang của Ta mà thánh hiến nơi đó.SE!*Đó là lễ toàn thiêu phải dâng luôn mãi qua mọi thế hệ, ở cửa Lều Hội Ngộ, trước nhan ĐỨC CHÚA, nơi Ta sẽ gặp gỡ các ngươi, để nói chuyện với ngươi.xDk)Còn con chiên thứ hai, ngươi sẽ dâng vào lúc chập tối, và dâng cùng với lễ phẩm và lễ tưới rượu như ban sáng. Đó là hương thơm làm đẹp lòng ĐỨC CHÚA, là lễ hoả tế dâng ĐỨC CHÚA.PC(Cùng với con chiên thứ nhất, ngươi sẽ dâng bốn lít rưỡi tinh bột lúa miến nhào với hai lít dầu ô-liu giã trong cối, và lấy hai lít rượu nho làm rượu tế.gBI'Ngươi sẽ dâng một con lúc sáng, còn con thứ hai thì dâng vào lúc chập tối.A3&Đây là những gì ngươi sẽ dâng trên bàn thờ : hai con chiên một tuổi, ngày nào cũng vậy, phải giữ như thế mãi mãi.x@k%Trong bảy ngày, ngươi sẽ cử hành lễ xá tội trên bàn thờ và sẽ thánh hiến bàn thờ. Như thế, bàn thờ sẽ là vật rất thánh ; tất cả những gì chạm đến bàn thờ cũng sẽ là vật thánh.? $Mỗi ngày ngươi sẽ lấy một con bò mà dâng lễ tạ tội, làm lễ vật xá tội ; ngươi sẽ dâng lễ tạ tội để thanh tẩy bàn thờ khi cử hành lễ xá tội trên đó, rồi xức dầu bàn thờ để thánh hiến.3>a#Ngươi sẽ làm như thế cho A-ha-ron và các con ông đúng như Ta đã truyền cho ngươi. Ngươi sẽ dành bảy ngày để làm lễ tấn phong cho họ.C="Nếu đến sáng hôm sau còn thừa lại thịt ngày lễ tấn phong và bánh, thì ngươi sẽ đem đốt đi ; không được ăn các thứ ấy, vì đó là của thánh.d<C!Họ sẽ ăn các của lễ xá tội đã được dâng tiến để cử hành lễ tấn phong và thánh hiến họ ; nhưng không người phàm nào được ăn những của ấy, vì đó là của thánh.m;U A-ha-ron và các con ông sẽ ăn thịt cừu và bánh trong giỏ, ở cửa Lều Hội Ngộ.l:SNgươi sẽ lấy thịt con cừu đực dùng cho lễ tấn phong đem nấu trong nơi thánh.G9 Trong vòng bảy ngày, người nào trong số các con ông thay thế ông làm tư tế và vào Lều Hội Ngộ để hành lễ trong nơi thánh, thì sẽ mặc lễ phục đó.+8QLễ phục A-ha-ron mặc sẽ truyền lại cho các con đến sau ông ; các con ông sẽ mặc lễ phục đó khi họ được xức dầu tấn phong.47cĐó là những gì mà A-ha-ron và các con ông sẽ luôn luôn nhận được từ con cái Ít-ra-en, bởi vì đó là phần dâng cúng ; con cái Ít-ra-en phải lấy một phần lễ vật để dâng cúng mỗi khi dâng hy lễ kỳ an ; đó là phần dâng cúng ĐỨC CHÚA.n6WNgươi sẽ thánh hiến cái ức đã được tiến dâng và cái đùi đã được tách ra : đó là phần đã được tiến dâng và tách ra từ con cừu dùng cho lễ tấn phong A-ha-ron và các con ông.L5Ngươi sẽ lấy cái ức con cừu dùng cho lễ tấn phong A-ha-ron, rồi ngươi sẽ cử hành nghi thức dâng tiến trước nhan ĐỨC CHÚA : đó sẽ là phần của ngươi.;4qSau đó, ngươi sẽ lấy lại các vật ấy từ tay họ và đem đốt cho cháy nghi ngút ở bàn thờ, bên trên của lễ toàn thiêu, khiến các vật ấy trở thành hương thơm trước nhan ĐỨC CHÚA, làm đẹp lòng Người : đó là lễ hoả tế dâng ĐỨC CHÚA.H3 tất cả những thứ đó, ngươi sẽ đặt trên bàn tay A-ha-ron và trên bàn tay các con ông, rồi ngươi sẽ cử hành nghi thức tiến dâng trước nhan ĐỨC CHÚA.=2ungươi cũng sẽ lấy một ổ bánh mì, một tấm bánh ngọt chiên với dầu và một tấm bánh tráng trong giỏ bánh không men ở trước nhan ĐỨC CHÚA ;v1gNgươi sẽ lấy mỡ con cừu, lấy đuôi, lớp mỡ bọc ngoài bộ lòng, khối mỡ của gan, hai trái cật với lớp mỡ dính ngoài, cũng như đùi bên phải ; vì đó là con cừu dùng cho lễ tấn phong ;)0MNgươi sẽ lấy máu trên bàn thờ và dầu tấn phong rảy trên A-ha-ron và phẩm phục của ông, trên các con ông và phẩm phục của họ ; như thế, A-ha-ron và phẩm phục của ông, các con ông và phẩm phục của họ, sẽ được thánh hiến./!Ngươi sẽ sát tế con cừu đó, rồi lấy máu bôi vào trái tai phải của A-ha-ron, vào trái tai phải của các con ông, vào ngón cái tay phải và ngón cái chân phải ; rồi ngươi lấy máu còn lại rưới chung quanh bàn thờ.s.aNgươi sẽ bắt con cừu đực thứ hai. A-ha-ron và các con ông sẽ đặt tay lên đầu nó.m-USau đó, ngươi sẽ đốt trên bàn thờ tất cả con cừu cho cháy nghi ngút. Đó là lễ toàn thiêu dâng lên ĐỨC CHÚA, hương thơm làm đẹp lòng Người, đó là lễ hoả tế dâng ĐỨC CHÚA.,Ngươi sẽ chặt nó ra làm tư, rửa bộ lòng và cẳng, rồi đặt lên bốn phần thịt và đầu con vật.X++Ngươi sẽ sát tế con cừu đó, lấy máu rảy chung quanh bàn thờ.y*mNgươi sẽ bắt một trong hai con cừu đực. A-ha-ron và các con ông sẽ đặt tay lên đầu nó.)Nhưng thịt, da và phân bò, thì ngươi sẽ bỏ vào lửa mà thiêu ở ngoài trại : đó là lễ tạ tội.G(  Ngươi sẽ lấy tất cả lớp mỡ bọc ngoài bộ lòng, cả khối mỡ trên gan, hai trái cật với lớp mỡ dính ngoài, mà đốt cho cháy nghi ngút trên bàn thờ.'3 Ngươi sẽ lấy máu con bò, dùng ngón tay mà bôi vào các góc bàn thờ, và đổ tất cả máu còn lại xuống trên bàn thờ.e&E Ngươi sẽ sát tế con bò đó trước nhan ĐỨC CHÚA, ở cửa Lều Hội Ngộ.% Ngươi sẽ dắt con bò đến trước Lều Hội Ngộ. A-ha-ron và các con ông sẽ đặt tay lên đầu con bò.$ Ngươi sẽ lấy đai lưng thắt cho A-ha-ron và các con ông. Ngươi sẽ lấy mũ đặt trên đầu họ. Chức tư tế sẽ thuộc về họ, đó là điều luật vĩnh viễn. Và ngươi sẽ làm lễ tấn phong A-ha-ron và các con ông.Z#/Ngươi sẽ cho các con ông A-ha-ron đến gần và mặc áo dài cho họ.g"INgươi sẽ lấy dầu tấn phong mà đổ trên đầu A-ha-ron và xức dầu cho ông. !Ngươi sẽ lấy mũ tế đội lên đầu ông, rồi ngươi sẽ đính huy hiệu, là dấu thánh hiến, vào mũ tế.o YRồi ngươi sẽ lấy các phẩm phục mặc cho A-ha-ron : áo dài, áo khoác mặc dưới áo ê-phốt, áo ê-phốt và túi đeo trước ngực ; sau đó, ngươi sẽ cho ông đeo băng chéo của áo ê-phốt.Ngươi sẽ dẫn A-ha-ron và các con ông đến gần cửa Lều Hội Ngộ và lấy nước mà thanh tẩy họ./YNgươi sẽ đặt các thứ bánh đó trong cùng một giỏ và cứ để trong giỏ đó mà dâng lên Ta, cùng với con bò tơ và hai con cừu đực.:olấy bánh không men, bánh ngọt không men nhào dầu và bánh tráng không men tẩm dầu ; ngươi sẽ lấy tinh bột lúa miến để làm các thứ bánh đó.= wĐây là những việc ngươi sẽ thực hiện để thánh hiến họ làm tư tế phục vụ Ta. Ngươi hãy lấy một con bò tơ và hai con cừu đực toàn vẹn,@{+A-ha-ron và các con ông sẽ mặc quần ấy lúc vào Lều Hội Ngộ, hoặc khi tiến đến gần bàn thờ để hành lễ trong nơi thánh ; như thế, họ sẽ không mang tội và khỏi phải chết. Đó là một điều luật vĩnh viễn cho A-ha-ron và dòng dõi đến sau ông.#A*Ngươi cũng sẽ may quần đùi bằng vải gai cho họ, để họ khỏi bị hở hang ; quần đó sẽ che thân từ ngang lưng đến vế.D)Ngươi sẽ cho A-ha-ron anh ngươi, và các con ông mặc các phẩm phục ấy. Ngươi sẽ xức dầu cho họ, tấn phong và thánh hiến họ làm tư tế phục vụ Ta.=u(Ngươi sẽ may áo dài cho các con ông A-ha-ron và làm đai lưng cho họ. Ngươi cũng sẽ làm cho họ những chiếc mũ để họ được vẻ uy nghi rực rỡ.F'Ngươi sẽ dệt một áo dài bằng sợi gai mịn, và làm một mũ tế cũng bằng sợi gai mịn. Ngươi sẽ làm một đai lưng : đó là công trình của thợ thêu.\3&Huy hiệu đó sẽ ở trên trán A-ha-ron. Như vậy, A-ha-ron sẽ mang lấy những lỗi lầm con cái Ít-ra-en đã phạm liên quan đến những của thánh, khi chúng thánh hiến những lễ vật thánh. Huy hiệu đó sẽ luôn luôn ở trên trán ông, để ĐỨC CHÚA đoái nhận những của lễ ấy.7%Ngươi sẽ đính huy hiệu đó trên một dây bằng chỉ đỏ tía buộc vào mũ tế ; huy hiệu đó sẽ ở mặt trước mũ tế.7i$Ngươi sẽ làm một huy hiệu bằng vàng ròng. Ngươi sẽ khắc trên đó những chữ sau đây, theo kiểu khắc dấu ấn : Thánh hiến cho ĐỨC CHÚA._9#A-ha-ron sẽ mặc áo đó khi hành lễ. Người ta sẽ nghe tiếng lục lạc, khi ông đến nơi thánh, trước nhan ĐỨC CHÚA, và khi ông bước ra : như vậy, ông sẽ khỏi phải chết.7"một lục lạc bằng vàng rồi một quả lựu, một lục lạc bằng vàng rồi một quả lựu, vòng quanh gấu dưới áo khoác.}!Ngươi sẽ làm ở vòng quanh gấu dưới những quả lựu bằng chỉ đỏ tía, chỉ điều, chỉ đỏ thẫm ; những lục lạc bằng vàng xen kẽ với những quả lựu, và ngươi sẽ làm như thế cho hết vòng :gI Ở giữa, sẽ khoét cổ để chui đầu vào ; chung quanh cổ áo, sẽ có một đường viền : đó là công trình của thợ dệt ; cổ đó sẽ giống như cổ áo giáp, không sao rách được.gINgươi sẽ làm áo khoác toàn bằng sợi đỏ tía, để mặc dưới áo ê-phốt.q]Ngươi sẽ đặt các thẻ xăm phán quyết U-rim và Tum-mim vào túi đeo trước ngực ; những vật này sẽ nằm trên ngực A-ha-ron, khi ông đến trước nhan ĐỨC CHÚA. Như thế, trước nhan ĐỨC CHÚA, A-ha-ron sẽ luôn mang trên ngực phương tiện cho biết phán quyết của Thiên Chúa về con cái Ít-ra-en.e EKhi vào nơi thánh, A-ha-ron sẽ mang trên ngực tên con cái Ít-ra-en, làm kỷ vật vĩnh viễn trước nhan ĐỨC CHÚA, được ghi vào túi đeo trước ngực, chỗ đựng thẻ xăm phán quyết. 1Người ta sẽ lấy một dải vải đỏ tía mà buộc các vòng của túi đeo trước ngực vào các vòng của áo ê-phốt, để túi đó nằm trên băng chéo của áo ê-phốt : như thế, túi sẽ không xê dịch được trên áo ê-phốt.B Ngươi sẽ làm hai vòng bằng vàng, rồi đính vào hai cầu vai của áo ê-phốt bên dưới, mặt phải, gần chỗ buộc, bên trên băng chéo của áo ê-phốt. Ngươi sẽ làm hai vòng bằng vàng, rồi gắn vào hai đầu túi ở mép trong, mặt trái áp áo ê-phốt. Ngươi sẽ đặt hai đầu dây chuyền khoen lật vào hai ổ, rồi đặt lên cầu vai của áo ê-phốt, mặt phải.oYNgươi sẽ xâu hai dây chuyền khoen lật bằng vàng đó vào hai vòng đặt ở góc túi.{qNgươi sẽ làm cho túi đó hai vòng bằng vàng, và ngươi sẽ đính hai vòng đó vào hai góc túi.Ngươi sẽ làm cho túi đeo trước ngực những dây chuyền khoen lật bằng vàng ròng để làm dải buộc._9Các viên ngọc sẽ mang tên con cái Ít-ra-en : mười hai viên ngọc mang mười hai tên của chúng khắc theo kiểu dấu ấn, mỗi viên ngọc mang tên của một trong mười hai chi tộc.,Sở hàng thứ tư có nhận kim lục thạch, mã não có vân và vân thạch. Những viên ngọc đó sẽ được nhận vào những ổ bằng vàng.V'ở hàng thứ ba có nhận miêu nhãn thạch, mã não và tử ngọc ;S!ở hàng thứ hai có nhận hồng ngọc, lam ngọc và kim cương ; Ngươi sẽ nhận vào đó bốn hàng ngọc : ở hàng thứ nhất có nhận xích não, hoàng ngọc và bích ngọc ;NTúi đó hình vuông, may kép, dài một gang, rộng một gang.%ENgươi sẽ làm một túi đeo trước ngực rất mỹ thuật đựng thẻ xăm cho biết phán quyết của Thiên Chúa. Ngươi sẽ làm túi đó theo kiểu áo ê-phốt : bằng chỉ vàng, chỉ đỏ tía, chỉ điều, chỉ đỏ thẫm và sợi gai mịn xe.Z~/và hai dây chuyền bằng vàng ròng ; ngươi sẽ làm hai dây chuyền đó theo kiểu khoen lật để làm như dải buộc ; ngươi sẽ đặt hai dây chuyền khoen lật đó vào ổ hột.2}a Ngươi sẽ làm những ổ bằng vàngw|i Ngươi sẽ đặt hai viên ngọc đó trên cầu vai của áo ê-phốt để làm kỷ vật tưởng nhớ con cái Ít-ra-en ; A-ha-ron sẽ mang tên của chúng trên hai vai, trước nhan ĐỨC CHÚA, để làm kỷ vật.I{  Ngươi sẽ khắc tên con cái Ít-ra-en vào hai viên ngọc đó theo kiểu thợ chạm khắc dấu ấn ; ngươi sẽ nhận những viên ngọc đó vào những ổ bằng vàng.z trên viên thứ nhất có ghi sáu tên, và trên viên thứ hai, sáu tên còn lại, theo thứ tự trước sau.cyA Ngươi sẽ lấy hai viên mã não và sẽ khắc trên đó tên con cái Ít-ra-en :txcBăng chéo đeo trên áo ê-phốt để giữ áo thì sẽ làm cùng một kiểu và đính liền vào đó ; băng chéo ấy sẽ bằng chỉ vàng, chỉ đỏ tía, chỉ điều, chỉ đỏ thẫm, và sợi gai mịn xe.w Sẽ có hai cầu vai nối liền với hai đầu áo ê-phốt, và như vậy hai thân áo sẽ nối liền với nhau.vHọ sẽ làm áo ê-phốt bằng chỉ vàng, chỉ đỏ tía, chỉ điều, chỉ đỏ thẫm và sợi gai mịn xe.wuiCòn họ, họ sẽ lấy vàng, vải tía, vải điều, vải đỏ thẫm và vải gai mịn, mà làm.t%Đây là các phẩm phục họ sẽ may : túi đeo trước ngực, áo ê-phốt, áo khoác, áo dài thêu, mũ tế và đai lưng. Họ sẽ may lễ phục cho A-ha-ron, anh ngươi, và cho con cái ông, để ông thi hành chức tư tế phục vụ Ta.hsKChính ngươi sẽ bảo tất cả những thợ giỏi, đã được Ta ban tràn đầy tài năng khôn khéo, may áo tế cho A-ha-ron, để ông được thánh hiến mà thi hành chức tư tế phục vụ Ta.ureNgươi sẽ may cho A-ha-ron, anh ngươi, những lễ phục để ông được vẻ uy nghi rực rỡ.q -Phần ngươi, hãy tách A-ha-ron, anh ngươi, và các con ông ra khỏi hàng ngũ con cái Ít-ra-en, để ông ở bên cạnh ngươi mà thi hành chức tư tế phục vụ Ta : A-ha-ron và các con của A-ha-ron là Na-đáp, A-vi-hu, E-la-da và I-tha-ma. J~~}$|{zytywdw vunttHs.qpp{onn/mllmlkkjj ichggKfeeVdbaa<`_^^]\\B[ZZYY=X!WKVtUTSSLRQQPPOxNgNM~LLJLKKAJJhJIIsI HH4GG>FEDDCBeBA}A)@)?u>>I==P;:9877L6p644.3211$00 /..&--1,,w++**$))p(''q&&8%$$#L""&!! e ^lYZ*by*RYTp: l   ~ 0D^&Mỗi đầu người là hai chỉ bạc, tức là nửa se-ken, tính theo đơn vị đo lường của thánh điện ; bất cứ ai thuộc diện kiểm tra dân số từ hai mươi tuổi trở lên, tức là sáu trăm lẻ ba ngàn năm trăm năm mươi người, đều phải đóng góp như vậy.U]%&Số bạc những người trong cộng đồng thuộc diện kiểm tra dân số đã dâng là ba ngàn ký và năm trăm ba mươi lượng, tính theo đơn vị đo lường của thánh điện.l\S&Tổng số vàng dân đã dâng cúng để dùng vào công trình, công trình dựng nơi thánh, là tám trăm bảy mươi ký và hai trăm hai mươi lượng, tính theo đơn vị đo lường của thánh điện.s[a&Người phụ tá của ông là O-ho-li-áp, con của ông A-khi-xa-mác, thuộc chi tộc Đan ; ông là thợ chạm và là nghệ nhân, là thợ thêu chỉ đỏ tía, chỉ điều, chỉ đỏ thẫm và sợi gai mịn.Z9&Chính ông Bơ-xan-ên, con ông U-ri, con ông Khua, thuộc chi tộc Giu-đa, đã thi hành mọi điều ĐỨC CHÚA truyền cho ông Mô-sê.lYS&Đây là bảng kết toán về Nhà Tạm, Nhà Tạm Chứng Ước. Ông Mô-sê đã ra lệnh cho các thầy Lê-vi, dưới sự hướng dẫn của ông I-tha-ma, con của tư tế A-ha-ron, phải làm bảng này.^X7&Mọi cái cọc của Nhà Tạm và chung quanh khuôn viên đều bằng đồng.W'&Bốn cột treo rèm và bốn đế thì bằng đồng, móc bằng bạc, đầu cột thiếp bạc, thanh treo rèm cũng bằng bạc.2V_&Bức màn ở cửa khuôn viên thì bằng chỉ đỏ tía, chỉ điều, chỉ đỏ thẫm và sợi gai mịn xe : đó là công việc của thợ thêu. Bức màn đó dài mười thước, cao –nghĩa là rộng–, hai thước rưỡi, như những tấm rèm của khuôn viên.U&Những đế cột thì bằng đồng, những móc ở các cột và thanh treo rèm thì bằng bạc, đầu cột thiếp bạc. Như vậy, mọi cột trong khuôn viên đều nối liền với nhau nhờ những thanh treo rèm bằng bạc.XT+&Tất cả các rèm chung quanh khuôn viên đều bằng sợi gai mịn xe. S&bên kia, –nghĩa là hai bên cửa khuôn viên–, cũng che tấm rèm bảy thước rưỡi, có ba cột với ba đế.XR+&một bên che tấm rèm bảy thước rưỡi, có ba cột với ba đế ;gQI& Về hướng đông, phía mặt trời mọc, khuôn viên rộng hai mươi lăm thước ;nPW& Phía biển, có những tấm rèm hai mươi lăm thước, với mười cột và mười đế.HO & Phía bắc, có những tấm rèm năm mươi thước ; hai mươi cột treo rèm dựng trên hai mươi đế bằng đồng ; móc ở các cột và thanh treo rèm thì bằng bạc. N& Hai mươi cột treo rèm dựng trên hai mươi đế bằng đồng ; móc ở các cột và thanh treo rèm thì bằng bạc.M)& Ông làm khuôn viên. Phía nam, hướng Ne-ghép, khuôn viên có những tấm rèm bằng sợi gai mịn xe dài năm mươi thước.L)&Ông làm cái vạc đồng có đế cũng bằng đồng, với những gương soi cho phụ nữ phục vụ ở cửa Lều Hội Ngộ.K}&Ông xỏ đòn vào vòng ở hai bên bàn thờ, để khiêng. Ông làm bàn thờ rỗng, bằng ván ghép lại.\J3&Ông làm những cây đòn bằng gỗ keo, và bọc đồng những đòn ấy.cIA&Ông đúc bốn chiếc vòng đặt ở bốn góc vỉ đồng, dùng để xỏ đòn.H1&Ông làm một cái vỉ bằng đồng, hình lưới, bọc quanh chân bàn thờ, từ đất lên đến nửa chiều cao của bàn thờ.G1&Ông làm các đồ dùng trên bàn thờ : nồi, xẻng, bình rảy, xiên và lư hương ; các đồ dùng ấy, ông làm bằng đồng.F-&ông làm bốn cái sừng ở bốn góc, các sừng ấy làm thành một khối với bàn thờ. Ông lấy đồng mà bọc bàn thờ.9E o&Ông làm bàn thờ dâng lễ toàn thiêu bằng gỗ keo : dài hai thước rưỡi, rộng hai thước rưỡi –nghĩa là hình vuông–, cao một thước rưỡi ;D%Ông pha chế dầu thánh để tấn phong, cũng như hương thơm nguyên chất, là sản phẩm của thợ chế nước hoa.AC%Ông làm những cây đòn bằng gỗ keo bọc vàng.B#%Ông làm hai vòng bằng vàng, phía dưới đường viền, ở hai bên sườn, ở hai bên, để xỏ đòn khiêng hương án.3Aa%Ông lấy vàng ròng mà bọc hương án : mặt trên, bốn mặt chung quanh và các góc. Chung quanh hương án, ông làm một đường viền bằng vàng.e@E%Ông làm hương án bằng gỗ keo. Hương án đó dài nửa thước, rộng nửa thước –nghĩa là hình vuông– và cao một thước ; các góc hình sừng làm thành một khối với hương án.b??%Ông dùng ba mươi ký vàng ròng để làm trụ đèn cũng như mọi đồ dùng.`>;%Ông làm bảy cái đèn, kéo cắt bấc và đĩa đựng tàn bằng vàng ròng.=%Các nụ hoa và nhánh đều gắn liền với trụ đèn ; tất cả thành một khối bằng vàng gò, bằng vàng ròng.2<_%Một nụ hoa nằm dưới hai nhánh đầu gắn liền với trụ đèn, một nụ hoa nằm dưới hai nhánh giữa gắn liền với trụ đèn, và một nụ hoa nằm dưới hai nhánh cuối gắn liền với trụ đèn. Sáu nhánh từ trụ đèn đâm ra đều như thế.e;E%Ở thân trụ đèn, có bốn đài hoa hình hoa hạnh đào, với nụ và cánh hoa.{:q%Trên nhánh bên này, có ba đài hoa hình hoa hạnh đào, với nụ và cánh hoa ; trên nhánh bên kia, có ba đài hoa hình hoa hạnh đào, với nụ hoa và cánh hoa. Sáu nhánh từ trụ đèn đâm ra đều như thế.Q9%Sáu nhánh đâm ra hai bên : ba nhánh bên này, ba nhánh bên kia.;8q%Ông làm trụ đèn bằng vàng ròng. Ông làm trụ đèn, chân đèn và nhánh đèn bằng vàng gò ; đài hoa, nụ hoa và cánh hoa gắn liền với trụ đèn.7'%Ông làm những đồ dùng để trên bàn : khay, ly, chén và bình để tế lễ ; ông làm những đồ ấy bằng vàng ròng.U6%%Ông làm những cây đòn bằng gỗ keo bọc vàng để khiêng bàn.N5%Các vòng đó ở gần nẹp, dùng để xỏ đòn khiêng bàn.n4W% Ông đúc bốn vòng bằng vàng và đặt các vòng đó vào bốn góc, ở bốn chân bàn.^37% Chung quanh bàn, ông đóng nẹp rộng một tấc và viền nẹp bằng vàng.i2M% Ông lấy vàng ròng mà bọc, và ông làm một đường viền chung quanh bằng vàng.u1e% Ông làm cái bàn bằng gỗ keo, dài một thước, rộng nửa thước và cao bảy tấc rưỡi.0%% Các tượng Kê-ru-bim có hai cánh giương lên và phủ trên nắp. Hai tượng đối diện nhau, cùng cúi mặt xuống nắp./#%một tượng ở đầu này, một tượng ở đầu kia. Ông làm các tượng Kê-ru-bim gắn liền với nắp, ở hai đầu.u.e%Ông làm hai tượng Kê-ru-bim bằng vàng, ông làm bằng vàng gò và đặt ở hai đầu nắp :v-g%Ông làm một cái nắp xá tội bằng vàng ròng, dài một thước hai, rộng bảy tấc rưỡi.P,%Ông xỏ đòn vào những vòng bên sườn Hòm Bia để khiêng.A+%Ông làm những cây đòn bằng gỗ keo bọc vàng.*%Ông đúc cho Hòm Bia bốn chiếc vòng bằng vàng gắn vào bốn chân : bên này hai vòng, bên kia hai vòng.~)w%Ông lấy vàng ròng mà bọc cả trong lẫn ngoài ; ông làm một đường viền chung quanh bằng vàng.( %Ông Bơ-xan-ên làm Hòm Bia bằng gỗ keo, dài một thước hai, rộng bảy tấc rưỡi và cao bảy tấc rưỡi.''$&Ông cũng cho làm năm cột có móc, cho thiếp vàng đầu cột và thanh treo bức trướng ; còn năm đế thì bằng đồng.5&e$%Ông cho làm một bức màn che cửa lều bằng vải đỏ tía, vải điều, vải đỏ thẫm và sợi gai mịn xe : đó là công việc của thợ thêu ;@%{$$Ông cho làm bốn cột gỗ keo thiếp vàng, có những móc bằng vàng để treo bức màn trướng ; và ông cho đúc bốn đế bạc để dựng những cột ấy.:$o$#Ông cho làm bức trướng bằng vải đỏ tía, vải điều, vải đỏ thẫm và sợi gai mịn xe. Ông cho thêu trên đó những Kê-ru-bim rất mỹ thuật.-#U$"Ông cho thiếp vàng các tấm ván ; ông cho đúc những vòng bằng vàng để xỏ các thanh ngang ; ông cũng cho thiếp vàng các thanh ngang ấy."$!Ông cho làm thanh ngang giữa, cho nó nằm ở nửa độ cao các tấm ván, chạy suốt từ đầu này đến đầu kia."!?$ và năm cái cho các tấm ván hông bên kia của Nhà Tạm ; cũng như năm cái cho các tấm ván phía trong cùng Nhà Tạm, hướng tây. }$Ông cho làm các thanh ngang bằng gỗ keo : năm cái cho các tấm ván ở hông thứ nhất của Nhà Tạm ;!=$Vậy có tám tấm ván với các đế bạc, tất cả là mười sáu đế : cứ hai đế dưới một tấm, hai đế dưới một tấm.Q$Các tấm ván được ghép đôi lại với nhau ở phía dưới, và ghép đôi như thế cho tới đỉnh, chỗ vòng thứ nhất. Ông cho đóng hai tấm ván như thế ở hai góc.X+$Ông cho đặt hai tấm ván ở các góc Nhà Tạm, ở phía trong cùng.V'$Phía trong cùng Nhà Tạm, hướng tây, ông cho đặt sáu tấm ván.xk$và cũng cho làm bốn mươi đế bạc, cứ hai đế dưới một tấm, hai đế dưới một tấm.`;$Hông bên kia của Nhà Tạm, hướng bắc, ông cho đặt hai mươi tấm ván,ue$Ông cho làm bốn mươi đế bạc đặt dưới hai mươi tấm ván đó : hai đế dưới một tấm ván ăn khớp với hai mộng của ván, và hai đế dưới tấm ván khác ăn khớp với hai mộng của ván.ym$Ông cho đặt ván để dựng Nhà Tạm như sau : hai mươi tấm hướng về Ne-ghép, về phía nam.p[$Mỗi tấm có hai mộng song song. Ông cho làm mọi tấm ván của Nhà Tạm theo kiểu đó.D$Mỗi tấm dài năm thước, rộng bảy tấc rưỡi._9$Ông cho lấy những tấm ván gỗ keo dựng thẳng lên để căng Nhà Tạm.$Ông cho làm một tấm bạt che lều bằng da cừu nhuộm đỏ, và một tấm bạt bằng da cá heo phủ ở bên trên. $Ông cho làm năm mươi móc bằng đồng để ghép lại thành một cái lều, sao cho chỉ có một lều duy nhất.gI$Ông cho đính năm mươi dải vào mép tấm thứ nhất của những tấm thảm ráp lại, và ông cũng cho đính năm mươi dải vào mép tấm cuối cùng của những tấm thảm ráp lại bên kia.hK$Ông cho khâu liền năm tấm thành một mái, và sáu tấm kia thành một mái khác.{$Mỗi tấm dài mười lăm thước, rộng hai thước. Mười một tấm đều có cùng một kích thước.$Ông cho làm những tấm thảm lông dê để làm một cái lều, ở bên trên Nhà Tạm ; ông cho làm mười một tấm.A}$ Ông cho làm năm mươi cái móc bằng vàng, và dùng những móc ấy để nối các tấm vải bố lại với nhau. Như thế, Nhà Tạm thành một khối duy nhất.n W$ Ông cho đính năm mươi dải vào tấm thứ nhất, và cũng cho đính năm mươi dải vào mép tấm cuối cùng của những tấm thảm ráp lại bên kia ; các dải ấy phải thật cân đối với nhau.m U$ Ông cho lấy vải đỏ tía làm dải đính vào mép tấm thứ nhất của những tấm thảm ráp lại ; ông cũng cho đính như thế vào mép tấm cuối cùng của những tấm thảm ráp lại bên kia._ 9$ Ông cho khâu năm tấm này liền với nhau và năm tấm kia liền với nhau.~ w$ Mỗi tấm thảm dài mười bốn thước, rộng hai thước ; tấm nào cũng có kích thước như vậy.[ 1$Trong đám thợ đang thực hiện công trình, tất cả những người khôn ngoan tài giỏi thì dựng Nhà Tạm ; ông Mô-sê cho dựng Nhà đó với mười tấm thảm bằng sợi gai mịn xe, chỉ đỏ tía, chỉ điều và chỉ đỏ thẫm ; ông cho thêu trên đó những Kê-ru-bim rất mỹ thuật._9$Vật liệu đã đủ cho mọi công việc phải làm, mà còn dư thừa nữa.X+$Ông Mô-sê ra lệnh phải rao trong trại những lời này : Xin mọi người, nam cũng như nữ, đừng dâng cúng gì thêm cho nơi thánh. Và dân đã ngừng, không đem gì tới nữa. $nói với ông Mô-sê : Dân chúng đem dâng quá số cần thiết cho công việc mà ĐỨC CHÚA đã truyền làm.+Q$nên tất cả những người thợ khéo tay đang thực hiện mọi công việc phục vụ nơi thánh đều ngưng công việc đang làm, để tới ;$Mọi phần dâng cúng mà con cái Ít-ra-en đã mang tới trước mặt ông Mô-sê để dùng vào việc phục vụ nơi thánh, thì họ đem đi để thực hiện công trình. Nhưng sáng nào, con cái Ít-ra-en cũng cứ đem lễ vật tự nguyện tới,lS$Ông Mô-sê gọi các ông Bơ-xan-ên và O-ho-li-áp lại, cùng với mọi người lòng trí khôn ngoan đã được ĐỨC CHÚA đặt sự khôn ngoan vào lòng, mọi kẻ có nhiệt tâm bắt tay vào việc., U$Ông Bơ-xan-ên, ông O-ho-li-áp và mọi người lòng trí khôn ngoan mà ĐỨC CHÚA đã ban cho được khéo tay và giỏi giang, để biết chu toàn mọi việc phục vụ nơi thánh, những người ấy sẽ làm theo tất cả những gì ĐỨC CHÚA đã truyền.##Người đã cho họ lòng trí dồi dào khôn ngoan để thực hiện mọi tác phẩm của thợ chạm, của người nghệ sĩ, của thợ thêu dùng chỉ đỏ tía, chỉ điều, chỉ đỏ thẫm, sợi gai mịn, cũng như của thợ dệt : tất cả những người thực hiện mọi công việc, và nghĩ ra những tác phẩm nghệ thuật.#"Người còn ban tài dạy bảo cho ông ấy, cũng như cho ông O-ho-li-áp, con của ông A-khi-xa-mác, thuộc chi tộc Đan.a=#!mài ngọc đính áo, chạm gỗ và thực hiện mọi công việc nghệ thuật.l~S# để ông ấy nghĩ ra những tác phẩm nghệ thuật, làm bằng vàng, bạc, hay đồng,9}m#Người đã ban cho ông ấy dồi dào thần khí của Thiên Chúa, để ông ấy thành người khéo tay, giỏi giang và lành nghề mà làm mọi công việc,0|[#Ông Mô-sê nói với con cái Ít-ra-en : Anh em coi, ĐỨC CHÚA đã gọi đích danh ông Bơ-xan-ên, con ông U-ri, con ông Khua, thuộc chi tộc Giu-đa.|{s#Mọi con cái Ít-ra-en, đàn ông cũng như đàn bà, có nhiệt tâm góp phần vào mọi công việc ĐỨC CHÚA đã dùng ông Mô-sê mà truyền phải thực hiện, thì đã đem lễ vật tự nguyện dâng ĐỨC CHÚA.Qz#hương liệu, dầu thắp đèn, dầu tấn phong và hương nhang.y#Các thủ lãnh đem đến hồng mã não và ngọc quý để đính vào áo ê-phốt và túi đeo trước ngực,]x5#Mọi phụ nữ có nhiệt tâm và khéo tay thì lấy lông dê mà kéo sợi.1w]#Mọi phụ nữ khéo tay đã tự mình dệt, rồi đem những gì đã dệt đến : vải đỏ tía và vải điều, vải đỏ thẫm và vải gai mịn.wvi#Tất cả những ai lấy bạc và đồng mà dâng cúng, thì đem phần ấy dâng cho ĐỨC CHÚA ; và tất cả những ai có sẵn trong nhà gỗ keo để dùng vào mọi công việc cần đến, thì cũng đem tới.@u{#Những người có sẵn trong nhà vải đỏ tía, vải điều, vải đỏ thẫm, vải gai mịn và lông dê, da cừu nhuộm đỏ và da cá heo, thì cũng đem tới.}tu#Đàn ông cũng như đàn bà kéo nhau đến : tất cả những người có nhiệt tâm đem tới nào trâm, khuyên, nào nhẫn với kiềng, mọi thứ đồ vàng ; ai nấy đều lấy vàng làm lễ vật dâng ĐỨC CHÚA.s #Rồi những người có nhiệt tâm, mọi kẻ có tinh thần kéo đến, mang theo phần của mình dâng cúng ĐỨC CHÚA, để dựng Lều Hội Ngộ và làm những công việc liên quan đến Lều, cũng như để may lễ phục.Ur%#Toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en rời ông Mô-sê mà lui ra.%qE#phẩm phục để hành lễ trong nơi thánh ; lễ phục dành cho tư tế A-ha-ron và y phục các con ông mặc để thi hành chức tư tế.Jp#cọc Nhà Tạm và cọc khuôn viên cũng như dây thừng ;Uo%#rèm chung quanh khuôn viên, cột và đế, màn che cửa khuôn viên,zno#bàn thờ dâng lễ toàn thiêu và vỉ đồng, đòn khiêng và mọi đồ phụ tùng ; vạc và đế,gmI#hương án và đòn khiêng, dầu tấn phong và hương thơm, màn che cửa Nhà Tạm,Nl#trụ đèn và các đồ phụ tùng, đèn và dầu thắp đèn,Jk# bàn và đòn khiêng, mọi đồ phụ tùng và bánh tiến,Tj## Hòm Bia và đòn khiêng, nắp xá tội, bức trướng làm màn che,Oi# Nhà Tạm, lều và bạt, móc, ván, thanh ngang, cột và đế,h# Trong anh em, ai là người khéo tay thì hãy đến thực hiện tất cả những gì ĐỨC CHÚA đã truyền :ggI# hồng mã não và ngọc quý để đính vào áo ê-phốt và túi đeo trước ngực.af=#dầu thắp đèn, hương liệu để chế dầu tấn phong và làm hương thơm,8em#da cừu nhuộm đỏ và da cá heo, gỗ keo,\d3#vải đỏ tía, vải điều, vải đỏ thẫm, vải gai mịn và lông dê,Qc#Anh em hãy lấy của cải mình mà đóng góp vào việc thờ phượng ĐỨC CHÚA. Ai có nhiệt tâm hãy mang đến phần dâng cúng dành cho ĐỨC CHÚA : vàng, bạc và đồng,by#Ông Mô-sê nói với toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en : Đây là điều ĐỨC CHÚA đã truyền :daC#Anh em sẽ không được đốt lửa trong ngày sa-bát tại những nơi anh em ở. `#Trong sáu ngày, người ta sẽ làm việc, nhưng đối với anh em, ngày thứ bảy sẽ là một ngày thánh, một ngày sa-bát, một ngày nghỉ hoàn toàn, dành cho ĐỨC CHÚA ; kẻ nào làm việc trong ngày ấy sẽ bị xử tử._ 9#Ông Mô-sê triệu tập toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en và nói : Đây là những điều ĐỨC CHÚA truyền phải thi hành :6^g"#Con cái Ít-ra-en nhìn mặt ông Mô-sê thấy da mặt ông sáng chói ; ông Mô-sê lại lấy khăn che mặt, cho đến khi vào đàm đạo với Thiên Chúa.g]I""*Khi vào trước nhan ĐỨC CHÚA để đàm đạo với Người, thì ông bỏ khăn cho đến lúc trở ra ; ông trở ra và nói lại với con cái Ít-ra-en những mệnh lệnh ông đã nhận được.=\w"!Nói với họ xong, ông lấy khăn che mặt đi./[Y" Sau đó, toàn thể con cái Ít-ra-en lại gần ông, và ông truyền cho họ tất cả những điều ĐỨC CHÚA đã phán với ông trên núi Xi-nai.Z'"Ông Mô-sê gọi họ : ông A-ha-ron và các đầu mục của cộng đồng trở lại với ông, và ông nói chuyện với họ..YW"Khi ông A-ha-ron và toàn thể con cái con Ít-ra-en thấy ông Mô-sê, thì này đây da mặt ông sáng chói, nên họ sợ không dám lại gần ông.XX+"*Ông Mô-sê từ trên núi Xi-nai xuống, tay cầm hai tấm bia Chứng Ước, khi xuống núi, ông Mô-sê không biết rằng da mặt ông sáng chói bởi đã đàm đạo với Thiên Chúa.TW#"Ông ở đó với ĐỨC CHÚA bốn mươi ngày bốn mươi đêm, không ăn không uống, và ông viết trên những tấm bia các điều khoản của giao ước, tức là Thập Điều.>Vw"ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Hãy ghi chép những lời này, vì dựa trên chính những lời này mà Ta đã lập giao ước với ngươi và với Ít-ra-en.SU!"Của đầu mùa tốt nhất của đất đai ngươi, ngươi phải đem đến nhà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi. Ngươi không được lấy sữa dê mẹ mà nấu thịt dê con.RT"Ngươi không được lấy máu của một tế vật nào mà dâng lên Ta cùng với bánh có men ; tế vật lễ Vượt Qua, ngươi không được giữ lại qua đêm cho đến sáng.S+"Ta sẽ truất hữu các dân cho chúng đi khuất mắt ngươi, và mở rộng bờ cõi ngươi ; sẽ không có ai ham chiếm đất của ngươi khi ngươi đi lên để đến trước nhan ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa của ngươi, mỗi năm ba lần.!R="Mỗi năm ba lần, tất cả đàn ông con trai của ngươi phải đến trước nhan Chúa Tể là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en.uQe"Ngươi sẽ mừng lễ các Tuần, dâng lúa mì đầu mùa, rồi mừng lễ Thu hoạch cuối năm."P?"Trong sáu ngày, ngươi sẽ lao động, nhưng ngày thứ bảy ngươi sẽ nghỉ ; dù đang vụ cày hay vụ gặt, ngươi cũng sẽ nghỉ.>Ow"Mọi con đầu lòng của giống lừa, ngươi sẽ lấy một con chiên mà chuộc lại, nếu ngươi không chuộc lại thì đánh gãy ót nó đi ; còn mọi con đầu lòng trong số con cái ngươi, thì ngươi sẽ chuộc lại. Không ai được đến tay không trước nhan Ta.N)"Mọi con đầu lòng đều thuộc về Ta : mọi con đực trong súc vật ngươi, con đầu lòng của bò cũng như của chiên.M"Ngươi sẽ giữ tục lệ mừng lễ Bánh Không Men : trong bảy ngày, ngươi sẽ ăn bánh không men vào thời chỉ định trong tháng A-víp, như Ta đã truyền cho ngươi, vì trong tháng A-víp ngươi đã ra khỏi Ai-cập.6Li"Ngươi không được đúc tượng thần.XK+"ngươi sẽ kén vợ cho con trai ngươi trong số con gái chúng, con gái chúng sẽ đàng điếm với các thần của chúng và làm cho con trai ngươi đàng điếm với các thần đó.dJC"Ngươi không được lập giao ước với dân cư trong xứ, kẻo khi chúng đàng điếm với các thần của chúng và tế họ, chúng sẽ mời ngươi và ngươi sẽ ăn đồ cúng của chúng,7Ii"Vậy ngươi không được phủ phục trước một thần nào khác, vì ĐỨC CHÚA mang danh là Đấng ghen tương, Người là một Vị Thần ghen tương.H/" Trái lại, bàn thờ của chúng, phải phá huỷ, trụ đá của chúng, phải đập tan, cột thờ của chúng, phải chặt đi.#GA" Hãy ý tứ, đừng lập giao ước với dân cư trong xứ nơi ngươi sắp vào, kẻo chúng trở thành một cạm bẫy ở giữa ngươi.?Fy" Hãy giữ kỹ điều Ta truyền cho ngươi hôm nay. Này Ta sắp đuổi cho khuất mắt ngươi những người E-mô-ri, Ca-na-an, Khết, Pơ-rít-di, Khi-vi, Giơ-vút.nEW" *ĐỨC CHÚA phán : Này Ta sắp lập một giao ước. Trước mặt toàn dân của ngươi, Ta sẽ làm những việc lạ lùng chưa hề được thực hiện trong một nước hay một dân nào. Toàn dân ở chung quanh ngươi sẽ thấy việc ĐỨC CHÚA làm, vì điều Ta sắp dùng ngươi mà làm thì thật đáng sợ.:Do" và thưa : Lạy Chúa, nếu quả thật con được nghĩa với Chúa, thì xin Chúa cùng đi với chúng con. Dân này là một dân cứng đầu cứng cổ, nhưng xin Ngài tha thứ những lỗi lầm và tội lỗi của chúng con, và nhận chúng con làm cơ nghiệp của Ngài.CC"Ông Mô-sê vội vàng phục xuống đất thờ lạynBW"giữ lòng nhân nghĩa với muôn ngàn thế hệ, chịu đựng lỗi lầm, tội ác và tội lỗi, nhưng không bỏ qua điều gì, và trừng phạt con cháu đến ba bốn đời vì lỗi lầm của cha ông.9Am"ĐỨC CHÚA đi qua trước mặt ông và xướng : ĐỨC CHÚA ! ĐỨC CHÚA ! Thiên Chúa nhân hậu và từ bi, hay nén giận, giàu nhân nghĩa và thành tín,@{"ĐỨC CHÚA ngự xuống trong đám mây và đứng đó với ông. Người xưng danh Người là ĐỨC CHÚA.C?"Vậy ông Mô-sê đẽo hai bia đá giống như những bia trước ; rồi sáng sớm ông thức dậy và lên núi Xi-nai theo lệnh của ĐỨC CHÚA, tay mang hai bia đá.I> "Không ai được lên với ngươi ; cũng không ai được xuất hiện trên khắp vùng núi ; ngay cả bò bê hay dê cừu cũng không được ăn cỏ trên sườn núi đó.%=E"Ngươi hãy chuẩn bị sẵn sàng cho sáng ngày mai. Ngay từ sáng, ngươi hãy lên núi Xi-nai và đứng chờ Ta ở đó, trên đỉnh núi.]< 7"ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Ngươi hãy đẽo hai bia đá giống như hai bia trước. Và Ta sẽ ghi lại trên đó những lời đã ghi trên các bia trước mà ngươi đã đập vỡ.{;q!Rồi Ta sẽ rút tay lại, và ngươi sẽ xem thấy lưng Ta, còn tôn nhan Ta thì không được thấy.:'!Khi vinh quang của Ta đi qua, Ta sẽ đặt ngươi vào trong hốc đá, và lấy bàn tay che ngươi cho đến khi Ta đã đi qua.e9E!ĐỨC CHÚA còn phán : Đây là chỗ gần Ta ; ngươi sẽ đứng trên tảng đá.8}!Người phán : Ngươi không thể xem thấy tôn nhan Ta, vì con người không thể thấy Ta mà vẫn sống.V7'!Người phán : Ta sẽ cho tất cả vẻ đẹp của Ta đi qua trước mặt ngươi, và sẽ xưng danh Ta là ĐỨC CHÚA trước mặt ngươi. Ta thương ai thì thương, xót ai thì xót.`6;!*Ông Mô-sê nói : Xin Ngài thương cho con được thấy vinh quang của Ngài.=5u!ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Ngay cả điều ngươi vừa nói đó, Ta cũng sẽ làm, vì ngươi đã được nghĩa với Ta, và Ta biết đích danh ngươi.|4s!Nhưng làm thế nào biết được là con và dân của Ngài được nghĩa với Ngài ? Há chẳng phải vì có Ngài đi với chúng con sao ? Như thế, con và dân của Ngài mới khác với mọi dân trên mặt đất.3 !Ông Mô-sê thưa với Người : Nếu Ngài không đích thân đi, xin Ngài đừng đưa chúng con lên khỏi đây.f2G!ĐỨC CHÚA phán : Đích thân Ta sẽ đi, và Ta sẽ cho ngươi được nghỉ ngơi.}1u! Vậy bây giờ, nếu quả thật con đã được nghĩa với Ngài, xin khấng tỏ cho con biết đường lối của Ngài, để con biết Ngài, và được nghĩa với Ngài. Xin cũng coi dân tộc này là dân của Ngài.E0! Ông Mô-sê thưa vớiĐỨC CHÚA : Xin Ngài coi, chính Ngài đã phán với con : Hãy đưa dân ấy lên, vậy mà Ngài lại không cho con biết Ngài sẽ cử ai đi với con. Tuy nhiên chính Ngài đã phán : Ta biết đích danh ngươi, và hơn nữa ngươi đã được nghĩa với Ta./'! *ĐỨC CHÚA đàm đạo với ông Mô-sê, mặt giáp mặt, như hai người bạn với nhau. Rồi ông Mô-sê trở về trại ; nhưng phụ tá của ông là chàng thanh niên Giô-suê, con ông Nun, thì cứ ở trong Lều, không rời khỏi đó..! Khi thấy cột mây đứng ở cửa Lều, toàn dân đứng dậy ; và ai nấy phủ phục ở cửa lều mình.-1! Mỗi khi ông Mô-sê vào trong Lều, thì cột mây đáp xuống, đứng ở cửa Lều, và ĐỨC CHÚA đàm đạo với ông Mô-sê.+,Q!Mỗi khi ông Mô-sê ra Lều, toàn dân đứng lên, ai nấy đứng ở cửa lều mình và nhìn theo ông Mô-sê cho đến khi ông vào trong Lều.k+Q!*Ông Mô-sê lấy một chiếc lều và đem dựng cho mình bên ngoài trại, cách một quãng xa. Ông gọi lều ấy là Lều Hội Ngộ. Ai thỉnh ý ĐỨC CHÚA thì ra Lều Hội Ngộ, ở ngoài trại.U*%!Con cái Ít-ra-en đã bỏ đồ trang sức từ khi ở núi Khô-rếp.)/!ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Ngươi hãy nói với con cái Ít-ra-en : các ngươi là một dân cứng đầu cứng cổ ! Ta mà cùng đi lên với các ngươi dù chỉ một chốc lát thôi, thì Ta sẽ tiêu diệt (các) ngươi ! Vậy, bây giờ (các) ngươi hãy bỏ các đồ trang sức đi, rồi Ta xem sẽ phải đối xử với (các) ngươi thế nào !o(Y!Dân nghe lời chẳng lành ấy thì mặc áo tang ; không ai mang đồ trang sức trên mình./'Y!Ta sẽ cho (các) ngươi vào một miền đất tràn trề sữa và mật ; nhưng Ta sẽ không đi lên đó cùng với (các) ngươi, vì (các) ngươi là một dân cứng đầu cứng cổ ; vì nếu cùng đi, thì e rằng Ta sẽ tiêu diệt các ngươi dọc đường !T&#!Ta sẽ sai một thiên sứ đi trước mặt (các) ngươi và Ta sẽ đuổi người Ca-na-an, người E-mô-ri, người Khết và người Pơ-rít-di, người Khi-vi và người Giơ-vút.,% U!ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Ngươi hãy đi, từ nơi đây ngươi hãy đi lên cùng với dân mà ngươi đã đưa lên từ đất Ai-cập, tới đất Ta đã hứa ban cho Áp-ra-ham, I-xa-ác và Gia-cóp, khi phán : Ta sẽ ban đất này cho dòng dõi ngươi.r$_ #ĐỨC CHÚA đánh phạt dân vì họ đã đúc con bê, chính con bê mà ông A-ha-ron đã đúc.o#Y "Bây giờ, ngươi hãy đi, đưa dân tới nơi Ta đã chỉ cho ngươi. Này thiên sứ của Ta sẽ đi trước mặt ngươi ; nhưng đến ngày Ta trừng phạt, Ta sẽ trừng phạt chúng vì tội đã phạm." !ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Kẻ nào phạm tội làm mất lòng Ta, Ta sẽ xoá tên nó khỏi cuốn sách của Ta.!1 Nhưng giờ đây, ước gì Ngài miễn chấp tội họ ! Bằng không, thì xin Ngài xoá tên con khỏi cuốn sách Ngài đã viết.2 _ Ông Mô-sê trở lại với ĐỨC CHÚA và thưa : Than ôi, dân này đã phạm một tội lớn ! Họ đã làm cho mình một tượng thần bằng vàng ! S[~~`}}-|6{zzMyxgwvvvuuQtssArrUqq?pzo8nnBmlkkWjii&hgg-ffsf>eeddd%c}bbObaa@``#__0^]]@\\X[[nZkZYY>== Q Nếu người ấy tiến dâng chiên dê làm lễ toàn thiêu, một con chiên con hay một con dê, thì phải tiến dâng một con đực toàn vẹn.r= a Còn lòng và chân, người ấy sẽ lấy nước mà rửa, rồi tư tế sẽ đốt tất cả cho cháy nghi ngút trên bàn thờ. Đó là lễ toàn thiêu, lễ hoả tế, là hương thơm làm vui lòng ĐỨC CHÚA.< +Các con A-ha-ron là các tư tế, sẽ xếp các mảnh thịt, cùng với đầu và mỡ, trên củi đặt trên lửa ở bàn thờ.l; UCác con A-ha-ron, là các tư tế, sẽ nhóm lửa trên bàn thờ và xếp củi trên lửa.j: QNgười ấy sẽ lột da con vật dâng làm lễ toàn thiêu, và xả nó ra từng mảnh.`9 =Người ấy sẽ sát tế con bò tơ trước nhan ĐỨC CHÚA, và các con A-ha-ron là các tư tế, sẽ tiến dâng máu ; chúng sẽ rảy máu chung quanh bàn thờ đặt ở cửa Lều Hội Ngộ.88 mNgười ấy sẽ đặt tay trên đầu con vật dâng làm lễ toàn thiêu, và nó sẽ được đoái nhận để cử hành nghi thức xá tội cho người ấy.r7 aNếu người ấy tiến dâng một con bò làm lễ toàn thiêu, thì phải tiến dâng một con đực toàn vẹn ; người ấy sẽ tiến dâng nó ở cửa Lều Hội Ngộ, để được ĐỨC CHÚA đoái nhận._6 ;Hãy nói với con cái Ít-ra-en và bảo chúng : Khi một người trong các ngươi dâng lễ tiến lên ĐỨC CHÚA, nếu là gia súc thì các ngươi phải dâng bò hay chiên dê làm lễ tiến.g5 M*ĐỨC CHÚA gọi ông Mô-sê, và từ Lều Hội Ngộ, Người phán với ông rằng :U4%(&Quả vậy, đám mây của ĐỨC CHÚA đậu trên Nhà Tạm ban ngày, còn ban đêm thì có lửa trong mây, trước mắt toàn thể con cái Ít-ra-en, ở mỗi chặng đường họ đi.h3K(%Nếu mây không bay lên, thì họ không nhổ trại cho đến ngày mây lại bay lên.2($Ở mỗi chặng đường của họ, khi nào đám mây bay lên khỏi Nhà Tạm, thì con cái Ít-ra-en nhổ trại.1(#Ông Mô-sê không thể vào Lều Hội Ngộ vì đám mây đậu trên đó, và vinh quang ĐỨC CHÚA đầy tràn Nhà Tạm.f0G("*Đám mây che phủ Lều Hội Ngộ, và vinh quang ĐỨC CHÚA đầy tràn Nhà Tạm.//Y(!Ông cho làm khuôn viên chung quanh Nhà Tạm và bàn thờ, rồi cho treo màn che cửa khuôn viên. Như thế, ông Mô-sê đã hoàn thành công việc..!( Mỗi khi họ vào Lều Hội Ngộ và tới gần bàn thờ, thì họ tẩy rửa, như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê.P-(Ông A-ha-ron và các con ông lấy nước ấy mà rửa tay chân.,#(Ông cho đặt cái vạc ở giữa Lều Hội Ngộ và bàn thờ, rồi đổ nước vào đó, để dùng vào việc tẩy rửa.`+;(Bàn thờ dâng lễ toàn thiêu, ông cho đặt ở cửa Nhà Tạm, ở cửa lều Hội Ngộ, rồi ông dâng lễ toàn thiêu và lễ phẩm trên đó, như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê.0*](Ông cho treo màn che cửa Nhà Tạm.e)E(rồi cho đốt hương thơm trên đó, như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê.i(M(Ông cho đặt bàn thờ bằng vàng trong Lều Hội Ngộ, phía trước bức trướng,x'k(rồi cho đặt đèn lên đó, trước nhan ĐỨC CHÚA, như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê.z&o(Ông cho đặt trụ đèn trong Lều Hội Ngộ, đối diện với bàn, bên cạnh Nhà tạm, phía nam,%(rồi cho bày một hàng bánh trên đó, trước nhan ĐỨC CHÚA, như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê.${(Ông cho đặt chiếc bàn trong Lều Hội Ngộ, bên cạnh Nhà Tạm, phía bắc, bên ngoài bức trướng,*#O(Ông rước Hòm Bia vào trong Nhà Tạm và treo bức trướng để che khuất Hòm Bia Chứng Ước, như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê.z"o(Ông lấy Chứng Ước đặt vào Hòm Bia, xỏ đòn vào Hòm Bia, đặt nắp xá tội lên trên đó.!(Ông cho căng lều trên Nhà Tạm, lấy bạt che phía trên lều, như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê.t c(Ông Mô-sê cho dựng Nhà Tạm. Ông cho đặt đế, ghép ván, đặt thanh ngang và dựng cột.Z/(Ngày mồng một tháng giêng năm thứ hai, Nhà Tạm được dựng lên.X+(Ông Mô-sê làm mọi sự đúng y như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông.y(Ngươi đã xức dầu họ như đã xức dầu cha họ, để họ thi hành chức tư tế phục vụ Ta. Ngươi sẽ làm như thế, để nhờ việc xức dầu, họ trở nên tư tế vĩnh viễn, đời nọ đến đời kia.R(Ngươi sẽ dẫn các con ông lại gần và cho họ mặc áo dài.( Ngươi sẽ lấy phẩm phục mặc cho A-ha-ron, xức dầu thánh hiến để ông ấy thi hành chức tư tế phục vụ Ta.y( Ngươi sẽ dẫn A-ha-ron và các con ông đến gần cửa Lều Hội Ngộ và lấy nước tẩy rửa họ.cA( Ngươi sẽ xức dầu cái vạc và đế, ngươi sẽ thánh hiến cái vạc đó./Y( Ngươi sẽ xức dầu bàn thờ dâng lễ toàn thiêu và mọi đồ dùng ; ngươi sẽ thánh hiến bàn thờ, và bàn thờ sẽ là vật rất thánh.]5( Ngươi sẽ lấy dầu tấn phong xức Nhà Tạm và tất cả những gì trong đó ; ngươi sẽ thánh hiến Nhà Tạm và mọi đồ vật trong đó ; như thế, Nhà Tạm sẽ là vật thánh.Y-(Ngươi sẽ làm khuôn viên chung quanh và treo màn che cửa khuôn viên.q](Ngươi sẽ đặt cái vạc ở giữa Lều Hội Ngộ và bàn thờ, và đổ nước vào đó.|s(Ngươi sẽ đặt bàn thờ dâng lễ toàn thiêu trước cửa Nhà Tạm, trước cửa Lều Hội Ngộ.{q(Ngươi sẽ đặt hương án bằng vàng trước Hòm Bia Chứng Ước, và treo màn che cửa Nhà Tạm.1(Ngươi sẽ đem bàn tới và bày trên đó những gì cần phải bày ra. Ngươi sẽ đem trụ đèn tới và đặt đèn lên đó.oY(Ngươi sẽ đặt vào đó Hòm Bia Chứng Ước và lấy bức trướng mà che Hòm Bia ấy.iM(Vào ngày mồng một tháng giêng, ngươi sẽ dựng Nhà Tạm, dựng Lều Hội Ngộ.. [(ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê :-'+Ông Mô-sê nhìn xem mọi công việc đó : họ thực hiện đúng y như ĐỨC CHÚA đã truyền. Ông Mô-sê chúc phúc cho họ. '*Con cái Ít-ra-en thực hiện tất cả công trình đó hoàn toàn đúng y như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê.$ C')phẩm phục để hành lễ trong nơi thánh, lễ phục dành cho tư tế A-ha-ron và y phục các con ông mặc để thi hành chức tư tế.F '(màn của khuôn viên, cột, đế và tấm màn che cửa khuôn viên, dây thừng và cọc, cũng như mọi đồ dùng để phục vụ Nhà Tạm, cần cho Lều Hội Ngộ ;r _''bàn thờ bằng đồng và vỉ bằng đồng, đòn khiêng và mọi đồ dùng, vạc và đế ;Z /'&bàn thờ bằng vàng, dầu tấn phong, hương thơm, màn che cửa Lều ;zo'%trụ đèn bằng vàng ròng và các thứ đèn đặt trên đó, mọi đồ dùng và dầu thắp đèn ;2a'$bàn và mọi đồ dùng, bánh tiến ;E'#Hòm Bia Chứng Ước, đòn khiêng và nắp xá tội ;oY'"bạt bằng da cừu nhuộm đỏ và bạt bằng da cá heo, bức trướng dùng làm màn che ; '!Họ đem lại cho ông Mô-sê Nhà Tạm, gồm : Lều và mọi đồ phụ tùng, móc, ván, thanh ngang, cột và đế ;F' Như thế, mọi công việc dựng Nhà Tạm, dựng Lều Hội Ngộ đều hoàn thành. Con cái Ít-ra-en làm mọi sự đúng y như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê.3'Người ta đính nó trên một dây bằng chỉ đỏ tía buộc vào phía trên mũ tế, như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê.<s'Người ta làm huy hiệu bằng vàng ròng, là dấu thánh hiến, và ghi trên đó những chữ sau đây theo kiểu khắc dấu ấn : Thánh hiến cho ĐỨC CHÚA.F'đai lưng bằng sợi gai mịn xe, bằng chỉ đỏ tía, chỉ điều, chỉ đỏ thẫm : đó là công trình của thợ thêu, như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê.#A'người ta cũng làm mũ tế bằng sợi gai mịn, khăn chít bằng sợi gai mịn để trang sức, quần bằng sợi gai, sợi gai mịn xe,~'Người ta làm những áo dài bằng sợi gai mịn cho ông A-ha-ron và các con ông : đó là công trình của thợ dệt ;R}'một lục lạc rồi một quả lựu, một lục lạc rồi một quả lựu, vòng quanh gấu dưới áo khoác, để cử hành nghi lễ, như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê.U|%'Người ta làm những lục lạc bằng vàng ròng, rồi xếp những lục lạc đó xen kẽ với những quả lựu, vòng quanh gấu dưới áo khoác, xen kẽ với những quả lựu :#{A'Người ta làm ở gấu dưới của áo khoác những quả lựu bằng chỉ đỏ tía, chỉ điều, chỉ đỏ thẫm và sợi gai mịn xe.z'Cổ áo khoét ở giữa giống như cổ áo giáp : đường viền chung quanh cổ áo không sao rách được.myU'Người ta làm áo khoác toàn bằng sợi đỏ tía : đó là công trình của thợ dệt.>xw'Người ta lấy một dải vải đỏ tía mà buộc các vòng của túi đeo trước ngực vào các vòng của áo ê-phốt, để túi nằm trên băng chéo của áo ê-phốt : như thế, túi không xê dịch được trên áo ê-phốt, như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê.Aw}'Người ta làm hai vòng bằng vàng, rồi đính vào hai cầu vai của áo ê-phốt bên dưới, mặt phải, gần chỗ buộc, bên trên băng chéo của áo ê-phốt.v}'Người ta làm hai vòng bằng vàng, rồi gắn vào hai đầu túi ở mép trong, mặt trái áp áo ê-phốt. u'Người ta đặt hai đầu dây chuyền khoen lật vào hai ổ, rồi đặt lên cầu vai của áo ê-phốt, mặt phải.ntW'Người ta xâu hai dây chuyền khoen lật bằng vàng đó vào hai vòng đặt ở góc túi.xsk'Người ta làm hai ổ bằng vàng và hai vòng bằng vàng, và đính hai vòng đó vào hai góc túi.r'Người ta làm cho túi đeo trước ngực những dây chuyền khoen lật bằng vàng ròng để làm dải buộc.Xq+'Các viên ngọc mang tên con cái Ít-ra-en : mười hai viên ngọc mang mười hai tên của họ khắc theo kiểu dấu ấn, mỗi viên ngọc mang tên của một trong mười hai chi tộc.'pI' ở hàng thứ tư có nhận kim lục thạch, mã não có vân và vân thạch. Những viên ngọc đó được nhận vào những ổ bằng vàng.Vo'' Ở hàng thứ ba có nhận miêu nhãn thạch, mã não và tử ngọc ;Sn!' ở hàng thứ hai có nhận hồng ngọc, lam ngọc và kim cương ; m ' Người ta nhận vào đó bốn hàng ngọc : ở hàng thứ nhất có nhận xích não, hoàng ngọc và bích ngọc ;Ml' Túi đó hình vuông may kép, dài một gang, rộng một gang.Ak}'Người ta may túi đeo trước ngực rất mỹ thuật theo kiểu áo ê-phốt : bằng chỉ vàng, chỉ đỏ tía, chỉ điều, chỉ đỏ thẫm và sợi gai mịn xe.Aj}'Người ta đặt các viên ngọc đó trên cầu vai của áo ê-phốt để làm kỷ vật tưởng nhớ con cái Ít-ra-en, như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê.1i]'Người ta giũa mã não, nhận vào những ổ bằng vàng, khắc tên con cái Ít-ra-en vào các viên ngọc đó theo kiểu thợ chạm khắc dấu ấn.-hU'Băng chéo đeo trên áo ê-phốt để giữ áo thì đính liền vào đó ; băng chéo đó làm cùng một kiểu với áo ê-phốt : bằng chỉ vàng, chỉ đỏ tía, chỉ điều, chỉ đỏ thẫm và sợi gai mịn xe, như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê.g'Người ta làm cầu vai cho áo ê-phốt và hai thân áo ê-phốt được khâu liền vào hai đầu cầu vai.Tf#'Người ta cán vàng thành từng lá và kéo thành chỉ để xen vào chỉ đỏ tía, chỉ điều, chỉ đỏ thẫm và sợi gai mịn, và làm nên một công trình rất mỹ thuật.e 'Người ta làm áo ê-phốt bằng chỉ vàng, chỉ đỏ tía, chỉ điều, chỉ đỏ thẫm và sợi gai mịn xe.sd c'Người ta lấy chỉ đỏ tía, chỉ điều và chỉ đỏ thẫm làm phẩm phục để dùng khi hành lễ trong nơi thánh. Người ta làm lễ phục cho ông A-ha-ron, như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê.c&các đế chung quanh khuôn viên, các đế ở cửa khuôn viên, mọi cái cọc của Nhà Tạm và chung quanh khuôn viên.b1&Ông đem dùng làm các đế đặt ở cửa Lều Hội Ngộ, bàn thờ đồng và vỉ đồng, mọi đồ phụ tùng của bàn thờ,]a5&Số đồng người ta dâng cúng là hai ngàn một trăm hai mươi bốn ký.`)&Ông dùng năm trăm ba mươi lượng để làm móc cột, thiếp đầu cột và nối các cột lại nhờ những thanh treo màn.!_=&Ba ngàn ký bạc để đúc các đế của nơi thánh và của bức trướng : một trăm đế mất ba ngàn ký, mỗi đế ba mươi ký. ~}q|{v utt.srr}qponmmlkjjHjihogffZfee0dd$cbaaO``D_^^x]] \<[ZYY8XWW@VUU.TTSRRZQQKP(OVNuMMLLKK"=<;:98w7Y655l4q4 32100/c.,--,;++U**+)|)/(|''N&&Q%%$R#?"! 3DQm qsm e j M CWyEG tắc kè, kỳ đà, cắc ké, kỳ nhông, thạch sùng.;Fq Trong số các loài vật nhỏ lúc nhúc trên mặt đất, các ngươi phải coi những loài này là ô uế : chuột chũi, chuột nhắt, mọi thứ thằn lằn,.EW Bất cứ ai mang xác chết của chúng, thì phải giặt quần áo và sẽ ra ô uế cho đến chiều ; các ngươi phải coi chúng là vật ô uế.ZD/ Trong số các loài vật đi bằng bốn chân, tất cả các con đi bằng bàn chân, các ngươi phải coi là loài ô uế ; bất cứ ai đụng vào chúng, sẽ ra ô uế cho đến chiều.5Ce Mọi con vật không có chân chẻ làm hai móng và không nhai lại, các ngươi phải coi là loài ô uế : bất cứ ai đụng vào chúng, sẽ ra ô uế.{Bq bất cứ ai mang xác chết của chúng, thì phải giặt quần áo và sẽ ra ô uế cho đến chiều. A Vì các vật ấy, các ngươi sẽ ra ô uế : ai đụng vào xác chết của chúng, sẽ ra ô uế cho đến chiều,n@W Nhưng mọi vật nhỏ có cánh mà có bốn chân, các ngươi phải coi là loài kinh tởm.2?_ Trong số những loài đó, đây là những loài các ngươi được ăn : mọi thứ cào cào, mọi thứ châu chấu, mọi thứ muỗm, mọi thứ dế.H>  Trong các loài vật nhỏ có cánh đi bằng bốn chân, các ngươi chỉ được ăn những thứ sau đây : những con ngoài chân ra có thêm càng để nhảy trên đất.p=[ Mọi loài vật nhỏ có cánh đi bằng bốn chân, các ngươi phải coi là loài kinh tởm.;<s cò, mọi thứ diệc, chim đầu rìu và dơi.#;C chim lợn, bồ nông, ó,!:? cú vọ, cóc, cú mèo,@9} đà điểu, cú, mòng biển, mọi thứ bồ cắt,81 mọi thứ quạ,27a diều hâu đen, mọi thứ kền kền,B6 Trong các loài chim, đây là những loài các ngươi phải coi là kinh tởm : người ta không được ăn, vì là loài kinh tởm : đại bàng, diều hâu, ó biển, 5 Tất cả những loài sống dưới nước mà không có vây, không có vảy, các ngươi phải coi là loài kinh tởm.=4u Các ngươi phải coi chúng là loài kinh tởm : thịt của chúng, các ngươi không được ăn, xác chết của chúng, các ngươi phải coi là vật kinh tởm.~3w Còn tất cả những loài không có vây, không có vảy, ở sông hay ở biển, trong số mọi vật nhỏ sống dưới nước và mọi sinh vật sống dưới nước, thì các ngươi phải coi chúng là loài kinh tởm.s2a Trong tất cả các loài sống dưới nước, đây là những loài các ngươi được ăn : Tất cả những loài sống dưới nước, ở sông hay ở biển, có vây và có vảy, thì các ngươi được ăn.91m Thịt của chúng, các ngươi không được ăn, xác chết của chúng, các ngươi không được đụng đến ; các ngươi phải coi chúng là loài ô uế.0 con heo, vì nó có chân chẻ làm hai móng, nhưng không nhai lại : các ngươi phải coi nó là loài ô uế.|/s con thỏ rừng, vì nó nhai lại, nhưng không có móng chẻ hai : các ngươi phải coi nó là ô uế ;.} con ngân thử, vì nó nhai lại, nhưng không có móng chẻ hai : các ngươi phải coi nó là loài ô uế ;}-u Tuy nhiên, trong các loài nhai lại và các loài có móng chẻ hai, các ngươi không được ăn các con này : con lạc đà, vì nó nhai lại, nhưng không có móng chẻ hai : các ngươi phải coi nó là loài ô uế ;u,e Mọi con vật có chân chẻ làm hai móng và thuộc loài nhai lại, thì các ngươi được ăn.++ Hãy nói với con cái Ít-ra-en : Trong tất cả các loài vật sống trên đất, đây là những loài các ngươi được ăn :]* 7 *ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê và ông A-ha-ron và bảo các ông rằng :8)m Nghe vậy, ông Mô-sê lấy làm vừa lòng.P( Ông A-ha-ron nói với ông Mô-sê : Này, hôm nay chúng đã tiến dâng lễ tạ tội và lễ toàn thiêu của chúng trước nhan ĐỨC CHÚA. Sau khi sự việc đã xảy đến cho tôi như thế, nếu hôm nay tôi ăn lễ vật tạ tội, thì liệu điều ấy có vừa lòng ĐỨC CHÚA không ?'! Vì máu nó đã không được đưa vào nơi thánh, nên lẽ ra các anh phải ăn nó trong nơi thánh, như tôi đã truyền. & Tại sao các anh không ăn lễ vật tạ tội trong nơi thánh, vì đó là của rất thánh ? Người đã ban nó cho các anh để xoá bỏ tội lỗi của cộng đồng, để cử hành lễ xá tội cho họ trước nhan ĐỨC CHÚA.l%S Ông Mô-sê hỏi đi hỏi lại về con dê đực dâng làm lễ tạ tội và thấy là nó đã bị thiêu. Ông nổi giận với hai người con còn lại của ông A-ha-ron là E-la-da và I-tha-ma, và nói :_$9 Cái đùi trích ra và cái ức tiến dâng theo nghi thức, người ta sẽ đem đến cùng với các phần mỡ làm lễ hoả tế, để làm nghi thức tiến dâng trước nhan ĐỨC CHÚA ; rồi đùi và ức đó sẽ là của ông và các con ông. Đó là quy luật vĩnh viễn, như ĐỨC CHÚA đã truyền.X#+ Còn cái ức đã tiến dâng theo nghi thức trước nhan ĐỨC CHÚA và cái đùi đã trích ra, ông cùng các con trai con gái ông sẽ ăn trong một nơi thanh sạch, vì những thứ ấy là phần quy định cho ông và phần quy định cho các con ông, mỗi khi con cái Ít-ra-en dâng hy lễ kỳ an.o"Y Ông và các anh hãy ăn trong một nơi thánh, vì đó là quyền lợi của ông và quyền lợi của con cái ông, mỗi khi có lễ hoả tế dâng ĐỨC CHÚA. Đó là lệnh truyền tôi đã nhận được.L! Ông Mô-sê nói với ông A-ha-ron và hai người con còn lại của ông ấy là E-la-da và I-tha-ma : Ông và các anh hãy lấy phần lễ phẩm còn lại sau khi đã dâng hoả tế lên ĐỨC CHÚA, và hãy làm thành bánh không men mà ăn bên cạnh bàn thờ, vì đó là của rất thánh. } và để dạy con cái Ít-ra-en mọi thánh chỉ ĐỨC CHÚA đã dùng ông Mô-sê mà phán với các ngươi.xk Như vậy là để phân biệt của thánh với của phàm tục, vật ô uế với vật thanh sạch,sa Ngươi cùng các con ngươi không được uống rượu và đồ uống có men, khi các ngươi vào Lều Hội Ngộ, kẻo các ngươi phải chết. Đó là quy tắc vĩnh viễn cho các thế hệ của các ngươi.7k ĐỨC CHÚA phán với ông A-ha-ron rằng :^7 Ông và các anh cũng không được rời cửa Lều Hội Ngộ, để khỏi phải chết, vì ông và các anh đã được xức dầu tấn phong của ĐỨC CHÚA. Họ làm theo lời ông Mô-sê.  Ông Mô-sê nói với ông A-ha-ron và hai người con ông ấy là E-la-da và I-tha-ma : Ông và các anh đừng xoã tóc cũng đừng xé áo, để khỏi phải chết, và để Người khỏi nổi giận với toàn thể cộng đồng. Các người anh em của ông và các anh cùng toàn thể nhà Ít-ra-en sẽ khóc những kẻ ĐỨC CHÚA đã thiêu. Họ lại gần, khiêng hai người kia vẫn còn mặc áo dài, đưa ra ngoài trại, như ông Mô-sê đã nói.cA Ông Mô-sê gọi các ông Mi-sa-ên và En-xa-phan, con ông Út-di-ên là chú ông A-ha-ron, và bảo họ : Các chú lại đây, khiêng các người anh em của các chú từ nơi thánh ra ngoài trại. Ông Mô-sê nói với ông A-ha-ron : Đó là điều ĐỨC CHÚA đã phán :Giữa các kẻ đến gần Ta, Ta sẽ biểu dương sự thánh thiện của Ta ; trước mặt toàn dân, Ta sẽ cho thấy vinh quang của Ta. Ông A-ha-ron lặng thinh. Bấy giờ lửa từ trước nhan ĐỨC CHÚA phát ra, thiêu sống họ, họ đã chết trước nhan ĐỨC CHÚA.  *Hai người con của ông A-ha-ron là Na-đáp và A-vi-hu, mỗi người lấy bình hương của mình, bỏ lửa vào, rồi đặt hương lên trên, họ tiến dâng ĐỨC CHÚA lửa phàm tục, điều mà Người đã không truyền cho họ..W Lửa phát ra từ trước nhan ĐỨC CHÚA đốt sạch lễ toàn thiêu và mỡ trên bàn thờ. Thấy thế, toàn dân reo mừng và cúi rạp xuống.1 Ông Mô-sê và ông A-ha-ron vào Lều Hội Ngộ, rồi đi ra chúc phúc cho dân. Vinh quang ĐỨC CHÚA xuất hiện giữa toàn dân.*O Ông A-ha-ron giơ tay trên dân và chúc phúc cho họ ; rồi ông đi xuống, sau khi đã cử hành lễ tạ tội, lễ toàn thiêu và lễ kỳ an.  Ức và đùi phải, thì ông A-ha-ron làm nghi thức tiến dâng trước nhan ĐỨC CHÚA, như ông Mô-sê đã truyền.iM thì họ đặt trên những cái ức, và ông đốt cho cháy nghi ngút trên bàn thờ.mU Mỡ con bò và mỡ con cừu, cái đuôi, mỡ chài, hai trái cật và khối mỡ của gan,:o Ông sát tế con bò đực, và con cừu đực làm hy lễ kỳ an cho dân ; các con ông A-ha-ron mang máu đến cho ông, và ông rảy máu chung quanh bàn thờ./Y Ông tiến dâng lễ phẩm : ông bốc một nắm đầy lễ phẩm và đốt cho cháy nghi ngút trên bàn thờ, thêm vào lễ toàn thiêu buổi sáng.J  Ông dâng tiến lễ toàn thiêu và làm như luật định.+ Q Ông dâng lễ tiến của dân : ông bắt con dê đực dùng làm lễ tạ tội cho dân, sát tế và dâng nó làm lễ tạ tội như con trước.z o Ông rửa lòng và chân nó, rồi đốt cho cháy nghi ngút trên bàn thờ, bên trên lễ toàn thiêu.) M Họ cũng mang đến cho ông lễ vật toàn thiêu đã xả thành mảnh, cùng với cái đầu, và ông đốt cho cháy nghi ngút trên bàn thờ.  Ông sát tế lễ vật toàn thiêu ; các con ông A-ha-ron mang máu đến cho ông, và ông rảy máu chung quanh bàn thờ.P còn thịt và da, ông bỏ vào lửa mà thiêu bên ngoài trại.E Mỡ, hai trái cật và khối mỡ lấy từ gan của lễ vật tạ tội, thì ông đốt cho cháy nghi ngút trên bàn thờ, như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê ;1] Các con ông A-ha-ron đem máu lại cho ông ; ông nhúng ngón tay vào máu, bôi lên các góc cong của bàn thờ, rồi đổ máu xuống trên bàn thờ.p[ Ông A-ha-ron lại gần bàn thờ và sát tế con bê để làm lễ tạ tội cho chính mình.3a Ông Mô-sê nói với ông A-ha-ron : Ông hãy lại gần bàn thờ, hãy dâng lễ tạ tội và lễ toàn thiêu của ông, để làm lễ xá tội cho ông và cho dân, rồi hãy dâng lễ tiến của dân để cử hành lễ xá tội cho họ, như ĐỨC CHÚA đã truyền.'I Ông Mô-sê nói : Đây là điều ĐỨC CHÚA đã truyền cho anh em ; anh em hãy thi hành để vinh quang ĐỨC CHÚA xuất hiện giữa anh em.2_ Họ đưa đến trước Lều Hội Ngộ những gì ông Mô-sê đã truyền, rồi toàn thể cộng đồng lại gần và đứng trước nhan ĐỨC CHÚA.V' một con bò đực và một con dê đực để làm lễ kỳ an dâng trước nhan ĐỨC CHÚA, và một lễ phẩm nhào với dầu ; vì hôm nay ĐỨC CHÚA sẽ xuất hiện giữa anh em.sa Rồi ông hãy nói với con cái Ít-ra-en rằng : Hãy bắt một con dê đực để làm lễ tạ tội, một con bê với một con chiên, cả hai phải được một tuổi, toàn vẹn, để làm lễ toàn thiêu,p[ và nói với ông A-ha-ron : Ông hãy bắt một con bê để làm lễ tạ tội, với một con cừu đực để làm lễ toàn thiêu, cả hai còn toàn vẹn, và hãy tiến dâng chúng trước nhan ĐỨC CHÚA.~ { Đến ngày thứ tám, ông Mô-sê gọi ông A-ha-ron và các con ông ấy, cũng như các kỳ mục Ít-ra-en,c}A$Ông A-ha-ron và các con đã làm điều ĐỨC CHÚA dùng ông Mô-sê mà truyền.w|i#Trong vòng bảy ngày, ông và anh em phải ở lại cửa Lều Hội Ngộ, ngày và đêm, phải giữ điều ĐỨC CHÚA truyền giữ, để ông và anh em khỏi chết. Đó là lệnh truyền tôi đã nhận được.{ "ĐỨC CHÚA đã truyền phải làm như hôm nay người ta đã làm để cử hành lễ xá tội cho ông và anh em.z!Trong vòng bảy ngày, ông và anh em không được ra khỏi Lều Hội Ngộ, cho đến khi mãn thời gian làm lễ trao quyền cho ông và anh em, vì người ta sẽ làm lễ trao quyền cho ông và anh em trong vòng bảy ngày.Wy) Thịt và bánh còn thừa, ông và anh em hãy bỏ vào lửa mà thiêu.x/Ông Mô-sê nói với ông A-ha-ron và các con ông : Hãy nấu thịt ở cửa Lều Hội Ngộ, ở đó hãy ăn thịt và ăn bánh để trong giỏ dùng trong lễ trao quyền, như tôi đã truyền rằng : Ông A-ha-ron và các con sẽ ăn thứ ấy.3waÔng Mô-sê lấy dầu tấn phong và lấy máu trên bàn thờ rảy trên ông A-ha-ron và phẩm phục của ông, trên các con ông ấy và phẩm phục của họ ; như thế ông thánh hiến ông A-ha-ron và phẩm phục của ông, các con ông và phẩm phục của họ.rv_Ông Mô-sê lấy cái ức và làm nghi thức tiến dâng trước nhan ĐỨC CHÚA ; đó là phần dành cho ông Mô-sê, lấy từ con cừu dâng trong lễ trao quyền, như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê.(uKSau đó, ông lấy lại các vật ấy từ bàn tay họ, và đem đốt cho cháy nghi ngút ở bàn thờ, bên trên lễ vật toàn thiêu. Đó là hy lễ dâng trong ngày trao quyền, là hương thơm làm vui lòng ĐỨC CHÚA, là lễ hoả tế dâng ĐỨC CHÚA.7tiTất cả những thứ đó, ông đặt trên bàn tay ông A-ha-ron và trên bàn tay các con ông ấy, rồi làm nghi thức tiến dâng trước nhan ĐỨC CHÚA.tscTừ trong giỏ bánh không men ở trước nhan ĐỨC CHÚA, ông lấy ra một tấm bánh ngọt không men, một tấm bánh ngọt chiên với dầu và một tấm bánh tráng, và đặt lên trên mỡ và đùi phải.r1Ông lấy mỡ, đuôi, tất cả lớp mỡ bọc ngoài bộ lòng, khối mỡ của gan, hai trái cật với lớp mỡ, và đùi phải.wqiông Mô-sê cho các con ông A-ha-ron lại gần và lấy máu bôi vào trái tai phải của họ, vào ngón cái tay phải của họ, và vào ngón cái chân phải của họ ; ông Mô-sê rảy máu chung quanh bàn thờ.p5Ông Mô-sê sát tế nó, rồi lấy máu bôi vào trái tai phải ông A-ha-ron, vào ngón cái tay phải và ngón cái chân phải ông ;o3Ông cho dẫn con cừu đực thứ hai đến gần, con cừu dùng cho lễ trao quyền. Ông A-ha-ron và các con ông đặt tay lên nó.nCòn lòng và chân, ông Mô-sê lấy nước mà rửa, rồi ông đốt tất cả con cừu cho cháy nghi ngút trên bàn thờ. Đó là lễ toàn thiêu, là hương thơm làm vui lòng ĐỨC CHÚA, như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê.}muông xả con cừu ra từng mảnh, rồi đốt cái đầu, các mảnh đã xẻ và mỡ cho cháy nghi ngút.KlÔng Mô-sê sát tế nó và rảy máu chung quanh bàn thờ ;k%Ông cho dẫn con cừu đực dùng làm lễ toàn thiêu đến gần. Ông A-ha-ron và các con ông đặt tay lên đầu con cừu.j5Nhưng con bò, da, thịt và phân nó, thì ông bỏ vào lửa mà thiêu bên ngoài trại, như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê.,iSÔng Mô-sê lấy tất cả lớp mỡ ở trên bộ lòng, khối mỡ gan, hai trái cật với lớp mỡ, mà đốt cho cháy nghi ngút trên bàn thờ.h+Ông Mô-sê sát tế nó, lấy máu nó và dùng ngón tay mà bôi vào các góc cong ở chung quanh bàn thờ, và xoá tội cho bàn thờ ; ông đổ máu còn lại xuống chân bàn thờ, và cử hành lễ xoá tội cho bàn thờ để thánh hiến.%gEÔng Mô-sê cho dẫn con bò dùng làm lễ tạ tội đến. Ông A-ha-ron và các con ông đặt tay lên đầu con bò dùng làm lễ tạ tội.:fo Ông cho các con ông A-ha-ron đến gần, mặc áo dài cho họ, thắt đai lưng và lấy mũ đội lên đầu họ, như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê.ieM Ông đổ dầu tấn phong lên đầu ông A-ha-ron và xức dầu để thánh hiến ông.:do ông lấy dầu rảy trên bàn thờ bảy lần, rồi xức dầu bàn thờ cùng mọi đồ phụ thuộc, vạc và đế vạc, để thánh hiến những vật đó.zco Ông Mô-sê lấy dầu tấn phong xức Nhà Tạm cùng mọi vật ở trong, và thánh hiến tất cả ;Eb ông lấy mũ tế đội lên đầu ông ấy và đính vào phía trước mũ tế huy hiệu bằng vàng, là dấu thánh hiến, như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê.laSông đeo khăn ngực cho ông ấy và bỏ các thẻ xăm U-rim và Tum-mim vào khăn ngực ;Q`Ông mặc áo dài cho ông ấy, thắt đai lưng, choàng áo khoác, và đặt áo ê-phốt trên ông ; ông lấy băng chéo của áo ê-phốt thắt cho ông và cho ông mặc áo ấy ;p_[Ông Mô-sê cho ông A-ha-ron và các con ông ấy đến gần, và lấy nước tắm rửa họ.f^GÔng Mô-sê nói với cộng đồng : Đây là điều ĐỨC CHÚA truyền phải làm.]yÔng Mô-sê làm như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông, và cộng đồng tụ tập ở cửa Lều Hội Ngộ.W\)Rồi hãy tập hợp toàn thể cộng đồng ở cửa Lều Hội Ngộ.@[{Hãy đem theo A-ha-ron cùng với các con nó, và lấy các phẩm phục, dầu tấn phong, con bò dùng làm lễ tạ tội, hai con cừu đực và giỏ bánh không men.6Z k*ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng :OY&luật đó, ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê trên núi Xi-nai, trong ngày Người truyền cho con cái Ít-ra-en dâng ĐỨC CHÚA các lễ tiến của họ trong sa mạc Xi-nai. X %Đó là luật về lễ toàn thiêu, lễ phẩm, lễ tạ tội, lễ đền tội, lễ trao quyền và hy lễ kỳ an ;]W5$Phần đó, ĐỨC CHÚA đã truyền cho con cái Ít-ra-en tặng cho họ, từ ngày Người xức dầu tấn phong họ : đó là quy tắc vĩnh viễn cho họ từ thế hệ này qua thế hệ kia.NV#Đó là phần của ông A-ha-ron và phần của các con ông, lấy từ các lễ hoả tế dâng ĐỨC CHÚA, từ ngày họ được tiến dâng để làm tư tế của ĐỨC CHÚA.U9"Thật vậy, cái ức đã tiến dâng theo nghi thức và cái đùi đã trích ra, thì Ta lấy của con cái Ít-ra-en, từ các hy lễ kỳ an của chúng, và Ta ban cho tư tế A-ha-ron và các con nó : đó là quy luật vĩnh viễn cho con cái Ít-ra-en.T!Người nào trong các con A-ha-ron dâng tiến máu và mỡ của lễ kỳ an, thì cái đùi phải sẽ là phần của nó.ySm Các ngươi sẽ cho tư tế cái đùi phải, làm phần trích ra từ hy lễ kỳ an của các ngươi.RTư tế sẽ đốt mỡ cho cháy nghi ngút trên bàn thờ, còn cái ức thì thuộc về A-ha-ron và các con nó.ZQ/Chính tay người ấy sẽ đem đến những lễ hoả tế của ĐỨC CHÚA là mỡ kèm theo cái ức, nó sẽ đem cái ức đến để làm nghi thức tiến dâng trước nhan ĐỨC CHÚA.@P{Hãy nói với con cái Ít-ra-en : Ai tiến dâng ĐỨC CHÚA hy lễ kỳ an, thì sẽ đem đến một phần hy lễ kỳ an của mình làm lễ tiến, dâng ĐỨC CHÚA.6OiĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng :mNUPhàm người nào ăn bất cứ cái gì là tiết, thì sẽ bị khai trừ khỏi dòng họ.M5Tại khắp nơi các ngươi ở, tất cả những gì là tiết, dù là tiết chim hay tiết loài vật, các ngươi không được ăn.=LuPhàm ai ăn mỡ con vật mà người ta đã dâng tiến một phần làm lễ hoả tế dâng ĐỨC CHÚA, thì chính người ăn sẽ bị khai trừ khỏi dòng họ.,KSMỡ của con vật chết và mỡ của con vật bị thú dữ xé, có thể dùng vào mọi việc, nhưng tuyệt đối các ngươi không được ăn.J#Hãy nói với con cái Ít-ra-en : Tất cả những gì là mỡ, mỡ bò, mỡ chiên hay mỡ dê, các ngươi không được ăn.6IiĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng :#HANgười nào chạm tới bất cứ cái gì ô uế –cái gì ô uế của người ta, hay loài vật ô uế, hay bất cứ vật ô uế kinh tởm nào– mà ăn thịt của hy lễ kỳ an dâng ĐỨC CHÚA, thì người ấy sẽ bị khai trừ khỏi dòng họ.#GANhưng người nào ở trong tình trạng ô uế mà ăn thịt của hy lễ kỳ an dâng ĐỨC CHÚA, thì sẽ bị khai trừ khỏi dòng họ.WF)Thịt đã chạm đến bất cứ cái gì ô uế, thì không được ăn, nhưng phải bỏ vào lửa mà thiêu. Thịt của hy lễ kỳ an, thì mọi người thanh sạch đều được ăn.E%Sang ngày thứ ba mà người ta cứ ăn thịt của hy lễ kỳ an, thì người tiến dâng hy lễ sẽ không được đoái nhận ; nó sẽ không được kể là đã dâng hy lễ : đó là thịt ôi, và người nào ăn thì phải mang tội.fDGSang ngày thứ ba, những gì còn lại của hy lễ, phải bỏ vào lửa mà thiêu.LCNếu hy lễ tiến dâng là lễ vật đã khấn hứa hay lễ vật tự nguyện, thì phải ăn trong chính ngày tiến dâng hy lễ ; phần còn lại, được ăn ngày hôm sau.&BGCòn thịt của hy lễ kỳ an để tạ ơn, thì phải ăn trong chính ngày tiến dâng, không được để lại gì cho đến sáng hôm sau.>AwPhải tiến dâng một phần lấy từ mọi lễ tiến làm phần trích dâng ĐỨC CHÚA. Phần ấy sẽ thuộc về tư tế đã rảy máu của lễ vật kỳ an.l@S Cùng với bánh ngọt đó, phải dâng bánh có men làm lễ tiến, kèm theo lễ kỳ an. ? Nếu tiến dâng hy lễ kỳ an kèm với lễ tạ ơn, thì cùng với hy lễ tạ ơn, phải tiến dâng bánh ngọt không men nhào với dầu, bánh tráng không men phết dầu và tinh bột trộn kỹ làm thành bánh nhào với dầu.J> Đây là luật về hy lễ kỳ an tiến dâng ĐỨC CHÚA :`=; Mọi lễ phẩm nhào với dầu hay để khô sẽ thuộc về các con A-ha-ron.$<C Mọi lễ phẩm nướng trong lò, mọi lễ phẩm nấu trong nồi hay chiên trên chảo sẽ thuộc về tư tế tiến dâng lễ phẩm ấy.;7Tư tế tiến dâng lễ toàn thiêu của người nào, thì da của lễ vật mà tư tế đó tiến dâng sẽ thuộc về tư tế đó.e:ELễ tạ tội thế nào, lễ đền tội cũng vậy : chỉ có một luật duy nhất cho cả hai. Tư tế nào dâng lễ vật để cử hành lễ xá tội, thì lễ vật sẽ thuộc về tư tế đó.&9GMọi đàn ông con trai thuộc hàng tư tế sẽ được ăn ; lễ vật ấy sẽ được ăn trong một nơi thánh : đó là của rất thánh.83Tư tế sẽ đốt những thứ ấy cho cháy nghi ngút trên bàn thờ, làm lễ hoả tế dâng ĐỨC CHÚA. Đó là lễ đền tội.7%hai trái cật và lớp mỡ bọc ngoài, gần lưng, và khối mỡ trên gan mà tư tế sẽ tách ra cùng với các trái cật.p6[Tư tế sẽ tiến dâng tất cả mỡ của nó : cái đuôi, lớp mỡ bọc ngoài bộ lòng,5'Phải sát tế lễ vật đền tội ở nơi sát tế lễ vật toàn thiêu, và tư tế sẽ rảy máu nó chung quanh bàn thờ.P4 Đây là luật về lễ đền tội, về một của rất thánh ::3q*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***j2OMọi đàn ông con trai thuộc hàng tư tế sẽ được ăn : đó là của rất thánh.N1Nồi đất đã dùng để nấu lễ vật sẽ phải đập vỡ, còn nếu nó đã được nấu trong nồi đồng, thì nồi đó phải được cọ sạch và rửa bằng nước.R0tất cả những gì chạm đến thịt lễ vật sẽ được thánh hiến ; nếu có máu bắn vào quần áo, thì ngươi phải giặt chỗ có máu bắn vào, trong một nơi thánh.'/ITư tế cử hành lễ tạ tội được ăn lễ vật đó ; lễ vật sẽ được ăn trong một nơi thánh, trong khuôn viên Lều Hội Ngộ,q.]Hãy nói với A-ha-ron và các con nó : Đây là luật về lễ tạ tội : Lễ vật tạ tội phải được sát tế ở nơi sát tế lễ vật toàn thiêu, trước nhan ĐỨC CHÚA. Đó là của rất thánh.6-iĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng :b,?Mọi lễ phẩm của tư tế phải được dâng trọn vẹn, không được ăn.{+qTrong số các con A-ha-ron, tư tế được xức dầu tấn phong để kế vị nó, cũng sẽ làm như thế : đó là quy luật vĩnh viễn. Lễ phẩm sẽ được đốt trọn vẹn cho cháy nghi ngút dâng ĐỨC CHÚA.`*;Lễ phẩm ấy sẽ được chiên trên chảo, với dầu. Sau khi trộn kỹ, ngươi sẽ đem dâng lễ phẩm ấy là bánh đã bẻ thành miếng : đó là hương thơm làm vui lòng ĐỨC CHÚA.r)_ Đây là lễ tiến mà A-ha-ron và các con sẽ dâng lên ĐỨC CHÚA ngày được xức dầu tấn phong ; bốn lít rưỡi tinh bột làm lễ phẩm thường xuyên, một nửa ban sáng và một nửa ban chiều.6(i ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng :('K Mọi đàn ông con trai trong các con A-ha-ron sẽ được ăn phần ấy ; đó là quy luật vĩnh viễn cho các thế hệ của các ngươi, trong những lễ hoả tế dâng ĐỨC CHÚA ; tất cả những gì chạm đến các vật ấy sẽ được thánh hiến.Y&- Phần đó không được trộn men mà nướng. Đó là phần Ta ban cho chúng từ các lễ hoả tế dâng cho Ta ; đó là của rất thánh, giống như lễ tạ tội và lễ đền tội.n%W Phần còn lại của lễ phẩm thì A-ha-ron và các con sẽ được ăn ; phần đó sẽ được làm thành bánh không men và ăn trong một nơi thánh ; chúng sẽ ăn nó tại khuôn viên Lều Hội Ngộ.!$=Từ lễ phẩm đó, tư tế sẽ trích ra một nắm tinh bột, dầu và tất cả nhũ hương ở trên lễ phẩm, rồi đốt cho cháy nghi ngút trên bàn thờ, thành hương thơm làm vui lòng ĐỨC CHÚA, đó là phần kỷ vật dành cho ĐỨC CHÚA.#/Đây là luật về lễ phẩm : Các con A-ha-ron phải tiến dâng lễ phẩm trước nhan ĐỨC CHÚA, đối diện với bàn thờ.V"'Lửa phải thường xuyên cháy trên bàn thờ, không bao giờ tắt.H! Lửa trên bàn thờ phải cháy luôn không tắt : sáng sáng, tư tế sẽ đốt củi trên đó, xếp lễ vật toàn thiêu lên trên và đốt mỡ của lễ vật kỳ an.  Nó sẽ cởi phẩm phục ra, mặc phẩm phục khác vào, rồi đưa tro ra ngoài trại, ở một nơi thanh sạch.FTư tế sẽ mặc áo vải gai và mặc quần đùi vải gai che mình ; nó sẽ hốt tro lễ toàn thiêu mà lửa đã đốt trên bàn thờ, và đổ bên cạnh bàn thờ.kQHãy truyền cho A-ha-ron và các con nó : Đây là luật về lễ toàn thiêu. Lễ vật toàn thiêu phải ở trên lò trên bàn thờ suốt đêm cho đến sáng, và lửa phải cháy luôn trên bàn thờ.6 k*ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng :^7Đó là lễ đền tội ; nó quả là mắc lỗi với ĐỨC CHÚA. ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng : Khi một người nào phạm tội và bất trung với ĐỨC CHÚA, vì đã từ chối không trả cho người đồng bào một vật ký thác, một vật gửi tay hay một vật mất trộm, hoặc vì đã bóc lột người đồng bào, hoặc vì đã từ chối không trả một vật bắt được, khi nó đã thề gian về một trong những điều trên là những tội người ta có thể phạm, thì kẻ phạm tội và mắc lỗi như thế phải trả lại vật mình đã ăn trộm, hoặc của đã bóc lột, hoặc cái đã được ký thác cho mình, hoặc vật bị mất mà mình đã bắt được, hoặc bất cứ vật nào mà nó đã thề gian là không giữ. Nó phải đền đầy đủ, cộng thêm một phần năm, và phải nộp cho chủ của, ngày mà nó dâng lễ đền tội. Nó phải đem dâng ĐỨC CHÚA lễ vật đền tội, là một con chiên đực toàn vẹn bắt từ bầy chiên, giá trị như đã quy định, nộp cho tư tế làm lễ vật đền tội. Tư tế sẽ cử hành lễ xá tội cho nó trước nhan ĐỨC CHÚA, thì nó sẽ được tha, bất kể nó đã làm gì khiến mình mắc lỗi.*ONó phải đưa đến cho tư tế một con chiên đực toàn vẹn bắt từ bầy chiên, giá trị như đã quy định, để làm lễ đền tội. Tư tế sẽ cử hành lễ xá tội cho nó về tội nó đã vô ý phạm mà không biết, và nó sẽ được tha.=uNếu một người nào phạm tội và vô tình làm một trong những điều mệnh lệnh ĐỨC CHÚA cấm làm, thì nó mắc lỗi và phải mang lấy tội mình.%Tội nó đã làm thiệt thánh điện bao nhiêu, nó sẽ phải đền, cộng thêm một phần năm, và nộp cho tư tế. Tư tế sẽ dùng con chiên đực dâng làm lễ chuộc tội mà cử hành lễ xá tội cho nó, và nó sẽ được tha.r_Khi một người nào bất trung, vô ý phạm đến những của thánh dành cho ĐỨC CHÚA, thì phải đem dâng ĐỨC CHÚA lễ vật đền tội, là một con chiên đực toàn vẹn bắt từ bầy chiên, giá trị bằng một số chỉ bạc –tính theo đơn vị đo lường của thánh điện– để làm lễ đền tội. 2}}|L{bzzIyxxwvutt sprrqqspvonmllIk9ji?hZgXffedd>cbbDaa4``D_^]]Z\\ZZ'YSX[WVV"U}TSSKRQQPpPONN3MML~LFKKJIHH"GFuEDDCBB]AA#@??>=CVwHãy nói với con cái Ít-ra-en và bảo chúng : Khi bất cứ một người đàn ông nào mắc bệnh lậu trong thân thể, thì bệnh lậu đó làm nó ra ô uế.IU *ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê và ông A-ha-ron rằng :sTa9để xác định khi nào một vật ô uế, khi nào thanh sạch. Đó là luật về bệnh phong."SA8về nhọt, lác, đốm,+RS7về phong nơi áo và nhà cửa,o#thì chủ nhà sẽ đến báo cho tư tế rằng : Tôi thấy trong nhà tôi có cái gì như vết phong.7=i"Khi các ngươi vào đất Ca-na-an mà Ta ban cho các ngươi làm sở hữu, nếu Ta đặt một vết phong vào một nhà trong đất là sở hữu các ngươi,I< !ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê và ông A-ha-ron rằng :!;= Đó là luật về người có vết thương bệnh phong mà không thể kiếm được cái cần thiết cho lễ nghi thanh tẩy của mình.:3thì trong những con chim nó đã có thể kiếm được, tư tế sẽ dâng một con làm lễ tạ tội, một con làm lễ toàn thiêu kèm với lễ phẩm. Tư tế sẽ cử hành lễ xá tội cho người được thanh tẩy, trước nhan ĐỨC CHÚA.q9]Còn đôi chim gáy hay cặp bồ câu non, là những thứ người ấy có thể kiếm được,78iChỗ dầu còn lại trong lòng bàn tay, tư tế sẽ bôi lên đầu người được thanh tẩy, để cử hành lễ xá tội cho nó trước nhan ĐỨC CHÚA._79Tư tế sẽ lấy dầu trong lòng bàn tay bôi vào trái tai phải người được thanh tẩy, vào ngón cái tay phải và ngón cái chân phải nó, ở chỗ đã bôi máu lễ vật đền tội. 6tư tế sẽ dùng một ngón tay phải lấy dầu ở trong lòng bàn tay trái rảy bảy lần trước nhan ĐỨC CHÚA.H5 Tư tế sẽ đổ một ít dầu vào lòng bàn tay trái ;b4?Tư tế sẽ sát tế con chiên làm lễ đền tội, rồi lấy máu lễ vật đền tội bôi vào trái tai phải người được thanh tẩy, vào ngón cái tay phải và ngón cái chân phải nó.3)Tư tế sẽ lấy con chiên dâng làm lễ đền tội và nửa lít dầu mà làm nghi thức tiến dâng trước nhan ĐỨC CHÚA.,2SĐến ngày thứ tám, nó sẽ mang những thứ ấy đến cho tư tế, ở cửa lều Hội Ngộ, trước nhan ĐỨC CHÚA, để được thanh tẩy.?1yvà một đôi chim gáy hay một cặp bồ câu non, là những thứ nó có thể kiếm được, một con sẽ dùng làm lễ tạ tội, một con làm lễ toàn thiêu.j0ONếu nó nghèo không thể kiếm được những thứ ấy, thì nó sẽ chỉ bắt một con chiên đực dùng làm lễ đền tội, người ta sẽ làm nghi thức tiến dâng con chiên ấy để cử hành lễ xá tội cho nó ; nó cũng sẽ lấy bốn lít tinh bột nhào với dầu làm lễ phẩm, một nửa lít dầu,/3Tư tế sẽ dâng lễ toàn thiêu và lễ phẩm trên bàn thờ ; tư tế sẽ cử hành lễ xá tội cho nó và nó sẽ thanh sạch.<.sTư tế sẽ làm lễ tạ tội và sẽ cử hành lễ xá tội cho người đang được thanh tẩy khỏi sự ô uế, sau đó sẽ sát tế lễ vật toàn thiêu.?-yChỗ dầu còn lại trong lòng bàn tay, tư tế sẽ bôi lên đầu người được thanh tẩy. Tư tế sẽ cử hành lễ xá tội cho nó trước nhan ĐỨC CHÚA.a,=Tư tế sẽ lấy dầu còn lại trong lòng bàn tay bôi vào trái tai phải người được thanh tẩy, vào ngón cái tay phải và ngón cái chân phải nó, bên trên máu lễ vật đền tội.&+GTư tế sẽ nhúng một ngón tay phải vào dầu ở trong lòng bàn tay trái và lấy ngón tay rảy dầu bảy lần trước nhan ĐỨC CHÚA.Z*/Tư tế sẽ lấy nửa lít dầu, đổ một ít vào lòng bàn tay trái ;/)YTư tế sẽ lấy máu lễ vật đền tội bôi vào trái tai phải người được thanh tẩy, vào ngón cái tay phải và ngón cái chân phải nó.~(w Tư tế sẽ sát tế con chiên ở nơi sát tế lễ vật tạ tội và lễ vật toàn thiêu, trong nơi thánh ; –vì lễ vật đền tội thuộc về tư tế, cũng như lễ vật tạ tội : đó là của rất thánh–.O' Tư tế sẽ bắt một con chiên, tiến dâng làm lễ đền tội cùng với nửa lít dầu, và tư tế sẽ làm nghi thức tiến dâng những thứ ấy trước nhan ĐỨC CHÚA.,&S Tư tế cử hành lễ thanh tẩy sẽ đặt người được thanh tẩy cùng với các lễ vật trước nhan ĐỨC CHÚA, ở cửa Lều Hội Ngộ.Z%/ Ngày thứ tám, nó sẽ lấy hai con chiên đực toàn vẹn, một con chiên cái toàn vẹn, một tuổi, mười ba lít rưỡi tinh bột nhào với dầu làm lễ phẩm, và nửa lít dầu.P$ Đến ngày thứ bảy, nó sẽ cạo hết lông, cạo đầu, râu và lông mày ; nó sẽ cạo hết lông, sẽ giặt áo, lấy nước tắm rửa thân thể, và sẽ ra thanh sạch.e#ENgười được thanh tẩy sẽ cạo hết lông, lấy nước mà tắm rửa, và sẽ ra thanh sạch. Sau đó nó sẽ trở về trại, nhưng phải ở bên ngoài lều của mình trong vòng bảy ngày.9"mTư tế sẽ rảy bảy lần trên người đang được thanh tẩy khỏi bệnh phong, tuyên bố nó thanh sạch, rồi thả con chim còn sống ra ngoài đồng.w!iCon chim còn sống, thì tư tế sẽ lấy nó, cùng với gỗ bá hương, phẩm cánh kiến và cành hương thảo, và nhúng hết, kể cả con chim còn sống, vào máu con chim đã bị sát tế trên nước mạch.h KTư tế sẽ truyền sát tế một con chim trên một bình sành đựng nước mạch.7ithì tư tế sẽ truyền lấy cho người được thanh tẩy hai con chim còn sống và thanh sạch, gỗ bá hương, phẩm cánh kiến và cành hương thảo.|stư tế sẽ ra khỏi trại. Tư tế sẽ khám : nếu người phong đã khỏi vết thương bệnh phong,Đây là luật về người phong, trong ngày nó được thanh tẩy. Nó sẽ được đưa đến với tư tế ;5 iĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng :gI ;Đó là luật về vết phong trên áo bằng len hoặc bằng gai, áo dệt hoặc áo đan, hay bất cứ đồ vật gì bằng da, để dựa vào đó mà tuyên bố đồ vật ấy thanh sạch hay ô uế.N :Áo, áo dệt hoặc áo đan, hay bất cứ đồ vật gì bằng da, các ngươi đã giặt mà vết đã biến đi, thì sẽ được giặt một lần thứ hai, và sẽ thanh sạch.[1 9Nếu nó lại xuất hiện trên áo, áo dệt hoặc áo đan, hay bất cứ đồ vật gì bằng da, thì đó là phong đã loang ra : ngươi phải bỏ đồ vật có vết vào lửa mà thiêu.8k 8Nhưng nếu khi tư tế khám, vết ấy đã mờ đi sau khi gột rửa, thì tư tế sẽ xé chỗ đó ra khỏi áo hay khỏi da, khỏi áo dệt hoặc áo đan.#A 7Sau khi vết đã được gột rửa, tư tế sẽ khám : nếu vết ấy không thay đổi hình dạng và không lan ra, thì đồ vật ấy là ô uế, các ngươi phải bỏ vào lửa mà thiêu : đó là đồ vật bị ăn thủng mặt phải hay mặt trái. 6thì tư tế sẽ truyền giặt đồ vật có vết, rồi lại để riêng nó ra, trong vòng bảy ngày nữa.+ 5Nhưng nếu khi tư tế khám, vết ấy không lan ra trên áo, áo dệt hoặc áo đan, hay trên bất cứ đồ vật gì bằng da,[1 4Người ta phải đốt áo dệt hay áo đan bằng len hay bằng gai, hay bất cứ đồ vật gì bằng da có vết, vì đó là phong dễ lây ; đồ vật ấy phải bỏ vào lửa mà thiêu.q] 3Đến ngày thứ bảy, tư tế sẽ khám vết ấy : nếu vết đã lan ra trên áo, áo dệt hay áo đan, trên da, trên bất cứ đồ vật gì làm bằng da, thì đó là phong dễ lây : vật đó là ô uế.kQ 2Tư tế sẽ khám vết ấy và để riêng đồ vật có vết ra, trong vòng bảy ngày.N 1nếu vết ấy xanh hay đỏ nhạt trên áo, trên da, trên áo dệt hoặc đan, hay trên bất cứ đồ vật gì bằng da, thì đó là vết phong : phải đưa cho tư tế khám.q] 0áo dệt hay áo đan bằng gai hoặc bằng len, hoặc da hay bất cứ đồ vật gì bằng da,5g /Khi áo có vết phong, áo len hay áo gai,' .Bao lâu còn mắc bệnh, thì nó ô uế ; nó ô uế : nó phải ở riêng ra, chỗ ở của nó là một nơi bên ngoài trại.t c -Người mắc bệnh phong phải mặc áo rách, xoã tóc, che râu và kêu lên : Ô uế ! Ô uế ! ; ,thì người ấy bị bệnh phong : người ấy ô uế. Tư tế sẽ tuyên bố người ấy là ô uế ; nó bị vết thương ở đầu.? y +Tư tế sẽ khám người ấy : nếu nhọt ở vết thương có màu trắng đỏ nhạt ở chỗ sói đầu hoặc sói trán, trông giống như bệnh phong da thịt,/ Y *Nhưng nếu chỗ sói đầu hoặc sói trán có vết thương trắng đỏ nhạt, thì đó là bệnh phong loang ra ở chỗ sói đầu hoặc sói trán.b ? )Người rụng tóc phía trước là người sói trán : người ấy thanh sạch._9 (Người rụng tóc ở đầu là người sói đầu : người ấy thanh sạch. ; 'thì tư tế sẽ khám : nếu những đốm trên da thịt họ trắng đục, thì đó là lang ben đã loang ra trên da : họ thanh sạch. &Khi trên da thịt một người đàn ông hay một người đàn bà phát ra những đốm, những đốm trắng,sa %Nhưng nếu chính mắt tư tế thấy là chỗ chốc vẫn y nguyên và có lông đen mọc ở đó, thì chỗ chốc đã khỏi và người ấy là thanh sạch ; tư tế sẽ tuyên bố người ấy là thanh sạch.4c $thì tư tế sẽ khám người ấy : nếu chỗ chốc đã lan ra trên da, thì tư tế sẽ không phải tìm xem có lông vàng không ; người ấy ô uế.ue #Nhưng nếu chỗ chốc cứ lan ra trên da, sau khi người ấy được tuyên bố là thanh sạch,}u "Đến ngày thứ bảy, tư tế sẽ khám chỗ chốc : nếu chỗ chốc không lan ra trên da và xem ra không lõm vào da, thì tư tế sẽ tuyên bố người ấy là thanh sạch ; nó sẽ giặt áo và sẽ ra thanh sạch.5e !thì người ấy phải cạo đầu cạo cằm nhưng không cạo chỗ chốc, rồi tư tế sẽ lại cô lập người bị chốc trong vòng bảy ngày nữa.!= Đến ngày thứ bảy, tư tế sẽ khám vết thương : nếu chốc không lan ra, không có lông vàng và chốc xem ra không lõm vào da,V' Nhưng nếu khi tư tế khám vết thương chốc, mà nó xem ra không lõm vào da và không có lông đen, thì tư tế sẽ cô lập người có vết thương chốc trong vòng bảy ngày.i~M thì tư tế sẽ khám vết thương : nếu nó xem ra lõm vào da, có lông vàng và nhỏ, thì tư tế sẽ tuyên bố người ấy là ô uế : đó là chốc, tức là bệnh phong ở đầu hay ở cằm.o}Y Khi một người đàn ông hay một người đàn bà có vết thương ở đầu hoặc cằm,t|c Nhưng nếu vết đốm cứ y nguyên, không lan ra trên da, và đã mờ đi, thì đó là một cái nhọt do phỏng gây ra ; tư tế sẽ tuyên bố người ấy là thanh sạch, vì đó là sẹo của chỗ phỏng.P{ Đến ngày thứ bảy, tư tế sẽ khám người ấy : nếu vết đốm cứ lan ra trên da, thì tư tế sẽ tuyên bố người ấy là ô uế : đó là vết thương bệnh phong.Iz  Nhưng nếu khi tư tế khám mà thấy vết đốm không có lông trắng, không ăn sâu vào da và đã mờ đi, thì tư tế sẽ cô lập người ấy trong vòng bảy ngày. y; thì tư tế sẽ khám chỗ ấy : nếu lông ở đốm đã chuyển sang màu trắng, và vết đốm xem ra lõm vào da, thì đó là bệnh phong loang ra ở chỗ phỏng ; tư tế sẽ tuyên bố người ấy là ô uế : đó là vết thương bệnh phong.x- Trường hợp khác : khi người nào có chỗ phỏng lửa trên da và ở chỗ phỏng có đốm trắng đỏ nhạt hoặc trắng,!w= Nhưng nếu vết đốm vẫn y nguyên, không lan ra, thì đó là sẹo của cái ung : tư tế sẽ tuyên bố người ấy là thanh sạch. v Nếu vết đốm cứ loang ra trên da, thì tư tế sẽ tuyên bố người ấy là ô uế : đó là một vết thương.Du Nhưng nếu khi tư tế khám mà thấy ở đó không có lông trắng, cái ung không ăn sâu vào da và đã mờ đi, thì tư tế sẽ cô lập nó trong vòng bảy ngày.wti Tư tế sẽ khám : nếu đốm ấy xem ra ăn sâu vào da và lông đã chuyển sang màu trắng, thì tư tế sẽ tuyên bố người ấy là ô uế : đó là một vết thương bệnh phong đã loang ra chỗ cái ung.s nhưng ở chỗ cái ung lại có một nhọt trắng hay một đốm trắng đỏ nhạt, thì nó phải để cho tư tế khám.9ro Khi người nào có ung ở da mà đã khỏi,0q[ tư tế sẽ khám nó : nếu vết thương đã chuyển sang màu trắng, tư tế sẽ tuyên bố vết thương là thanh sạch : người ấy thanh sạch.mpU Hoặc khi thịt đỏ lòm lại chuyển sang màu trắng, thì nó sẽ đến với tư tế ;o3 tư tế sẽ khám chỗ thịt đỏ lòm và sẽ tuyên bố người ấy là ô uế ; thịt đỏ lòm là ô uế : đó là bệnh phong.gnI Nhưng ngày nào thấy người ấy có chỗ thịt đỏ lòm, thì nó sẽ ra ô uế ;Mm thì tư tế sẽ khám : nếu bệnh phong phủ tất cả da, thì tư tế sẽ tuyên bố người bệnh là thanh sạch : nó đã chuyển tất cả ra màu trắng, nó thanh sạch.;lq Nhưng nếu bệnh phong ấy cứ loang ra trên da và phủ tất cả da của người bệnh, từ đầu đến chân, bất kỳ đâu đâu mắt tư tế nhìn thấy,&kG thì đó là bệnh phong kinh niên ở da thịt nó. Tư tế sẽ tuyên bố nó là ô uế ; tư tế sẽ không cô lập nó, vì nó là ô uế.0j[ Tư tế sẽ khám : nếu ở trên da có nhọt trắng, và nhọt ấy làm cho lông chuyển sang màu trắng, và trong nhọt có thịt đỏ lòm sùi ra,giI Khi trên người nào có vết thương phong, thì phải đưa nó đến với tư tế. h Tư tế sẽ khám : nếu lác đã lan ra trên da, tư tế sẽ tuyên bố người ấy là ô uế : đó là bệnh phong.>gw Nhưng nếu lác cứ lan ra trên da, sau khi người ấy đã được tư tế khám để được tuyên bố là thanh sạch, thì nó phải được tư tế tái khám.~fw Đến ngày thứ bảy, tư tế sẽ tái khám nó : nếu vết thương đã mờ đi và không lan ra trên da, thì tư tế sẽ tuyên bố người ấy là thanh sạch : đó là lác ; nó sẽ giặt áo và sẽ ra thanh sạch.ae= Đến ngày thứ bảy, tư tế sẽ khám nó : nếu chính mắt tư tế thấy là vết thương vẫn y nguyên, không lan ra trên da, thì tư tế sẽ lại cô lập nó trong vòng bảy ngày nữa.Sd! Nếu là đốm trắng trên da thịt, mà xem ra không lõm vào da, và lông không chuyển sang màu trắng, thì tư tế sẽ cô lập người mắc vết thương trong vòng bảy ngày.c9 Tư tế sẽ khám vết thương trên da thịt nó : nếu lông ở vết thương đã chuyển sang màu trắng và vết thương xem ra lõm vào da thịt, thì đó là vết thương bệnh phong ; sau khi khám, tư tế sẽ tuyên bố người ấy là ô uế. b Khi trên da thịt người nào phát ra nhọt, lác hoặc đốm, và cái đó trở thành vết thương bệnh phong, thì người ta sẽ đưa người ấy đến với tư tế A-ha-ron hoặc với một trong các tư tế, con của A-ha-ron.Ba  *ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê và ông A-ha-ron :'`I Nếu không có phương tiện kiếm được chiên, thì nó sẽ bắt một đôi chim gáy hay một cặp bồ câu non, một con để làm lễ toàn thiêu, một con để làm lễ tạ tội. Tư tế sẽ cử hành lễ xá tội cho nó, và nó sẽ ra thanh sạch.n_W Tư tế sẽ tiến dâng chúng trước nhan ĐỨC CHÚA và cử hành lễ xá tội cho nó và nó sẽ được thanh tẩy sau khi đã xuất huyết. Đó là luật về người đàn bà sinh con trai hay con gái.^ Khi mãn thời gian thanh tẩy, dù sinh con trai hay con gái, nó phải đem đến cho tư tế, ở cửa Lều Hội Ngộ, một con chiên một tuổi làm lễ toàn thiêu, và một bồ câu non hay một chim gáy làm lễ tạ tội.?]y Nếu sinh con gái, thì người đàn bà sẽ ra ô uế trong vòng hai tuần, như khi có kinh ; rồi nó phải đợi sáu mươi sáu ngày cho máu được thanh tẩy.y\m Rồi người đàn bà phải đợi ba mươi ba ngày cho máu được thanh tẩy ; nó không được đụng đến vật thánh nào và không được vào thánh điện, cho đến khi mãn thời gian thanh tẩy của mình.Z[/ Đến ngày thứ tám, đứa trẻ sẽ được cắt bì nơi da quy đầu.\Z3 Hãy nói với con cái Ít-ra-en : Khi một người đàn bà có thai và sinh con trai, thì sẽ ra ô uế trong vòng bảy ngày, nó sẽ ra ô uế như những ngày bị khó ở vì kinh nguyệt.6Y k *ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng :X /để phân biệt vật ô uế với vật thanh sạch, loài vật được ăn với loài vật không được ăn.W) .Đó là luật về loài vật, chim chóc, mọi sinh vật vẫy vùng dưới nước và mọi sinh vật lúc nhúc trên mặt đất,ZV/ -Thật vậy, Ta là ĐỨC CHÚA, Đấng đã đưa các ngươi từ đất Ai-cập lên, để Ta làm Thiên Chúa của các ngươi ; vậy các ngươi phải thánh thiện vì Ta là Đấng Thánh.U  ,Thật vậy, Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi ; các ngươi phải nên thánh và phải thánh thiện, vì Ta là Đấng Thánh ; các ngươi đừng làm cho chính mình ra ô uế vì mọi loài vật nhỏ bò trên đất.NT +Các ngươi đừng làm cho chính mình ra kinh tởm vì mọi loài vật nhỏ lúc nhúc, các ngươi đừng làm cho mình ra ô uế vì chúng : các ngươi sẽ ra ô uế vì chúng.eSE *Mọi con vật bò bằng bụng, mọi thứ đi bằng bốn chân hay nhiều chân hơn, tóm lại mọi loài vật lúc nhúc trên mặt đất, các ngươi không được ăn, vì chúng là vật kinh tởm.iRM )Mọi loài vật nhỏ lúc nhúc trên mặt đất là vật kinh tởm, không được ăn.YQ- (ai ăn thịt xác chết của nó, sẽ phải giặt quần áo và sẽ ra ô uế cho đến chiều ; ai mang xác chết của nó, sẽ phải giặt quần áo và sẽ ra ô uế cho đến chiều.P1 'Nếu một con vật làm đồ ăn cho các ngươi mà chết, thì ai đụng vào xác chết của nó, sẽ ra ô uế cho đến chiều ;-OU &nhưng nếu đã đổ nước vào hạt giống, mà một xác chết của chúng rơi trên đó, thì các ngươi phải coi hạt giống đó là ô uế.zNo %Nếu một xác chết của chúng rơi trên hạt giống để gieo, thì hạt giống vẫn thanh sạch ;M+ $Tuy nhiên suối và hầm nước thì khối nước vẫn thanh sạch, nhưng ai đụng đến xác chết của chúng, sẽ ra ô uế.fLG #Một xác chết của chúng mà rơi trên bất cứ vật gì, thì vật ấy sẽ ra ô uế ; lò và bếp sẽ phải phá đi : các vật ấy là ô uế và các ngươi phải coi là những vật ô uế.MK "Mọi thứ người ta ăn, nếu bị nước bình ấy đổ lên trên, thì sẽ ra ô uế ; mọi thứ người ta uống, đựng trong bất cứ bình nào nói trên, sẽ ra ô uế.3Ja !Nếu một con vật rơi vào trong bất cứ bình sành nào, thì tất cả những gì trong đó sẽ ra ô uế, và các ngươi phải đập vỡ bình ấy.ZI/ Trong những con vật đó, con nào chết mà rơi trên bất cứ vật gì, thì vật ấy sẽ ra ô uế, dù là đồ dùng bằng gỗ, quần áo, da, bị, mọi đồ dùng để làm một công việc gì ; phải nhúng vật ấy vào nước, nó sẽ ra ô uế cho đến chiều, rồi sẽ được thanh sạch.JH Trong số mọi loài vật nhỏ, các ngươi phải coi những loài trên là ô uế. Bất cứ ai đụng đến chúng khi chúng đã chết, thì sẽ ra ô uế cho đến chiều. p,~I}}|{zyxcwxvv!tth5g)fmeddCcQbNa`_T^[]]]?\[mZYY5XWWVUUU7TSSGRQdPP9OgNNM$LKKJsIHHhGFF0EE DCC AA|@??@>H=<< :9877 655a44r33M2j11//A.k--,+*))(('\&~%$$#$"!)L-M' l  ^ 1) sQIpU"%người đàn ông đã đụng vào bất cứ một con vật nhỏ nào làm cho người ấy ra ô uế, hay đụng vào người nào làm cho người ấy ra ô uế, dù là thứ ô uế nào,!Không người nào trong dòng dõi A-ha-ron bị bệnh phong hay bị lậu, được ăn các của thánh khi chưa được thanh sạch. Ai đụng vào bất cứ cái gì đã ra ô uế vì xác chết, người đàn ông đã xuất tinh,2 _Hãy bảo chúng : Trong các thế hệ các ngươi, bất cứ người nào trong dòng dõi các ngươi, khi bị ô uế, mà lại gần các của thánh con cái Ít-ra-en thánh hiến cho ĐỨC CHÚA, thì người ấy sẽ bị khai trừ cho khuất mắt Ta. Ta là ĐỨC CHÚA.hKHãy bảo A-ha-ron và các con nó, trong những trường hợp sau đây, phải kiêng những của thánh con cái Ít-ra-en thánh hiến cho ta, để khỏi xúc phạm đến thánh danh Ta. Ta là ĐỨC CHÚA.5 iĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng :r_Ông Mô-sê nói thế với ông A-ha-ron, với các con ông này và toàn thể con cái Ít-ra-en.nhưng nó không được tới chỗ màn trướng, không được đến gần bàn thờ, vì nó có tật ; như vậy nó sẽ không xúc phạm đến các nơi thánh của Ta, vì Ta là ĐỨC CHÚA, Đấng thánh hoá những nơi ấy.}uThức ăn dành cho Thiên Chúa của nó, những của rất thánh, và những của thánh, nó được ăn,(KBất cứ người đàn ông nào trong dòng dõi tư tế A-ha-ron có tật, thì không được đến gần để tiến dâng các lễ hoả tế lên ĐỨC CHÚA ; nó có tật, nó không được đến gần để tiến dâng thức ăn dành cho Thiên Chúa của nó.Y-gù, còi, bị đốm ở mắt, ghẻ, hắc lào, hay bị giập tinh hoàn.*Qngười bị gãy chân gãy tay,Thật vậy, bất cứ người nào có tật không được lại gần : người đui mù, què quặt, dị tướng, dị hình,V'Hãy nói với A-ha-ron : Qua các thế hệ, người đàn ông nào trong dòng dõi ngươi có tật, thì không được lại gần để tiến dâng thức ăn dành cho Thiên Chúa của nó.6iĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng :như vậy, nó sẽ không làm nhục dòng dõi nó trong gia tộc nó, vì Ta là ĐỨC CHÚA, Đấng thánh hoá nó.W)Đàn bà goá hay bị chồng bỏ, người bị làm nhục hay làm điếm, những người đó nó không được lấy, mà chỉ được lấy một trinh nữ trong gia tộc mình làm vợ ;8m Nó sẽ cưới một người nữ còn trinh.nW Nó không được ra khỏi thánh điện và không được xúc phạm đến thánh điện của Thiên Chúa nó, vì nó đã được dầu tấn phong của Thiên Chúa nó ghi dấu trên mình. Ta là ĐỨC CHÚA.  không được đến gần người chết nào, và không được làm cho mình ra ô uế, dù vì cha hay vì mẹ mình.P Tư tế lớn nhất trong hàng anh em nó, người đã được đổ dầu tấn phong lên đầu và được trao quyền khi mặc phẩm phục, thì không được xoã tóc và xé áo,-U Nếu con gái của một tư tế làm nhục chính mình mà đi làm điếm, thì nó làm nhục chính cha nó ; nó phải bị bỏ vào lửa mà thiêu.y mNgươi phải coi nó là thánh, vì nó là người tiến dâng thức ăn dành cho Thiên Chúa của ngươi : đối với ngươi, nó sẽ là thánh, vì Ta là Đấng Thánh, Ta, ĐỨC CHÚA, Đấng thánh hoá các ngươi.r _Chúng không được lấy một gái điếm hay một người đàn bà bị làm nhục, chúng không được lấy một người đàn bà bị chồng bỏ, vì tư tế được thánh hiến cho Thiên Chúa của mình.? yChúng sẽ được thánh hiến cho Thiên Chúa của chúng và không được xúc phạm đến danh Thiên Chúa của chúng, vì chúng là những người tiến dâng lên ĐỨC CHÚA các lễ hoả tế, là thức ăn dành cho Thiên Chúa của chúng ; chúng phải sống thánh thiện.h KCác tư tế không được cạo đầu và cắt riềm râu, không được rạch mình. Vì là người đứng đầu trong dòng họ mình, nó không được làm cho mình ra ô uế mà trở nên phàm tục.I Một người chị em còn trinh, vẫn là người gần nhất với nó, vì chưa thuộc về một người đàn ông, thì nó có thể làm cho mình ra ô uế vì người ấy.}ngoại trừ vì một người gần nhất, một người ruột thịt : mẹ, cha, con trai, con gái, anh em nó.] 7ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Hãy nói với các tư tế, con của A-ha-ron và bảo chúng : Một tư tế không được làm cho mình ra ô uế vì một người chết trong dòng họ nó,@{Khi người đàn ông hay người đàn bà nào có ma nhập thần ốp, thì phải bị xử tử ; người ta sẽ ném đá chúng, máu chúng đổ xuống đầu chúng.OCác ngươi phải thuộc về Ta, phải thánh thiện, vì Ta, ĐỨC CHÚA, Ta là Đấng Thánh, và Ta đã tách biệt các ngươi ra khỏi các dân để các ngươi thuộc về Ta.T#Vậy các ngươi phải phân biệt giữa thú vật thanh sạch và ô uế, giữa chim ô uế và thanh sạch ; các ngươi đừng làm cho chính mình ra kinh tởm vì thú vật, các loài chim và mọi loài bò dưới đất, tức là các loài Ta đã phân biệt để các ngươi coi chúng là ô uế.KBởi vậy Ta đã nói với các ngươi : Chính các ngươi sẽ chiếm hữu đất đai của chúng, và chính Ta sẽ ban cho các ngươi chiếm hữu nó, miền đất tràn trề sữa và mật. Chính Ta, ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi, đã tách biệt các ngươi ra khỏi các dân.Y-Các ngươi không được theo các quy tắc của dân tộc mà Ta sắp tống đi cho khuất mắt các ngươi, vì chúng đã làm tất cả những điều đó, và Ta đã chán ngấy chúng.MCác ngươi phải giữ mọi quy tắc, mọi quyết định của Ta và đem ra thực hành ; như vậy đất Ta sắp đưa các ngươi vào ở đó, sẽ không mửa các ngươi ra.G Khi người đàn ông nào lấy chị dâu hay em dâu mình, thì đó là một điều nhơ nhớp ; nó đã lột trần chỗ kín của anh em nó, chúng sẽ không có con cái.X~+Khi người đàn ông nào nằm với bác gái hay thím mình, thì đã lột trần chỗ kín của bác hay chú mình, chúng sẽ phải mang lấy tội mình, chúng sẽ chết không con cái.r}_Ngươi không được lột trần chỗ kín của chị em gái của mẹ ngươi hay chị em gái của cha ngươi ; đó là lột trần người ruột thịt của chính mình ; chúng sẽ phải mang lấy tội mình.<|sKhi người đàn ông nào nằm với một người đàn bà đang khó ở, và lột trần chỗ kín của người đàn bà, thì nó phơi bày nguồn máu của người đàn bà, và người đàn bà lột trần nguồn máu của mình ; cả hai sẽ bị khai trừ khỏi dân chúng.I{ Khi người đàn ông nào lấy chị em mình, dù là con gái của cha mình hay con gái của mẹ mình, và thấy chỗ kín của người chị em cũng như người này thấy chỗ kín của nó, thì đó là điều bỉ ổi ; chúng sẽ bị khai trừ trước mắt những người thuộc về dân của chúng ; nó đã lột trần chỗ kín của người chị em nó, thì nó sẽ phải mang lấy tội mình.szaKhi người đàn bà nào đến gần bất cứ con vật nào để giao cấu với nó, thì (các) ngươi phải giết người đàn bà và con vật ; chúng phải bị xử tử, máu chúng đổ xuống đầu chúng.yKhi người đàn ông nào giao hợp với con vật, thì phải bị xử tử, và các ngươi sẽ giết con vật.txcKhi người đàn ông nào lấy cả con gái lẫn mẹ, thì đó là tội ác tày trời ; người ta sẽ bỏ nó và hai người đàn bà vào lửa mà thiêu, để không còn tội ác tày trời giữa các ngươi.[w1 Khi người đàn ông nào nằm với một người đàn ông như nằm với đàn bà, thì cả hai đã làm điều ghê tởm ; chúng phải bị xử tử, máu chúng đổ xuống đầu chúng.7vi Khi người đàn ông nào nằm với con dâu mình, thì cả hai phải bị xử tử ; chúng đã làm điều quái đản, máu chúng đổ xuống đầu chúng.Du Khi người đàn ông nào nằm với vợ của cha mình, thì đã lột trần chỗ kín của cha mình ; cả hai phải bị xử tử, máu chúng đổ xuống đầu chúng.Zt/ Khi người đàn ông nào ngoại tình với đàn bà có chồng, ngoại tình với vợ người đồng loại, thì cả đàn ông ngoại tình lẫn đàn bà ngoại tình phải bị xử tử.(sK Vậy : Bất cứ người nào nguyền rủa cha mẹ, thì phải bị xử tử. Nó đã nguyền rủa cha mẹ, thì máu nó đổ xuống đầu nó. rCác ngươi phải giữ các quy tắc của Ta và đem ra thực hành. Ta là ĐỨC CHÚA, Đấng thánh hiến các ngươi.}quCác ngươi phải nên thánh và phải thánh thiện, vì Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi.PpNgười nào đến với các người ngồi đồng ngồi bóng để chạy theo chúng mà làm điếm, thì Ta sẽ quay mặt lại phạt người ấy và sẽ khai trừ khỏi dân nó.|osthì chính Ta sẽ hướng mặt Ta về người ấy và dòng họ nó, Ta sẽ khai trừ nó và những kẻ làm điếm như nó, những kẻ chạy theo thần Mô-léc mà làm điếm, Ta sẽ khai trừ khỏi dân của chúng.)nMNếu dân trong xứ che mắt không nhìn người ấy, khi nó dâng một đứa trong con cái mình cho thần Mô-léc, để khỏi phải giết nó,tmcPhần Ta, Ta sẽ quay mặt lại phạt nó và sẽ khai trừ khỏi dân nó, vì nó đã dâng một đứa con trong con cái mình cho thần Mô-léc, khiến thánh điện Ta ra ô uế và thánh danh Ta bị xúc phạm.l)Hãy nói với con cái Ít-ra-en : Bất cứ người nào, thuộc con cái Ít-ra-en hoặc trong số ngoại kiều sống tại Ít-ra-en, dâng một đứa trong con cái mình cho thần Mô-léc, thì sẽ bị xử tử ; dân trong xứ sẽ ném đá nó.6k k*ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng :j}%Các ngươi phải giữ mọi quy tắc, mọi quyết định của Ta và đem ra thực hành. Ta là ĐỨC CHÚA.Ri$Các ngươi phải có cán cân đúng, quả cân đúng, đúng thùng, đúng lít. Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi, Đấng đã đưa các ngươi ra khỏi đất Ai-cập.whi#Các ngươi không được làm điều bất công khi xét xử, cũng như khi đo đạc hay cân đong.^g7"(Các) ngươi phải đối xử với người ngoại kiều cư ngụ với các ngươi như với một người bản xứ, một người trong các ngươi ; (các) ngươi phải yêu nó như chính mình, vì các ngươi đã từng là ngoại kiều tại đất Ai-cập. Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi.~fw!Khi có ngoại kiều cư ngụ với (các) ngươi trong xứ các ngươi, các ngươi đừng bức hiếp nó.He  Thấy người đầu bạc, ngươi phải đứng lên, ngươi phải kính trọng người già cả : như vậy là ngươi kính sợ Thiên Chúa của ngươi. Ta là ĐỨC CHÚA._d9Các ngươi không được đến với các người ngồi đồng ngồi bóng và không được hỏi ý kiến chúng, kẻo vì chúng mà ra ô uế. Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi.~cwCác ngươi phải giữ các ngày sa-bát của Ta và kính trọng thánh điện của Ta. Ta là ĐỨC CHÚA. b;Đừng xúc phạm đến con gái ngươi, nghĩa là bắt nó làm điếm, kẻo đất cũng làm điếm và tràn ngập tội ác tày trời. a Các ngươi không được rạch mình mà để tang một người chết, không được xăm mình. Ta là ĐỨC CHÚA._`9Các ngươi không được hớt tóc vòng quanh đầu, không được xén râu.~_wCác ngươi không được ăn gì với máu. Các ngươi không được làm nghề tướng số, chiêm tinh.1^]Năm thứ năm, các ngươi được ăn trái nó ; như thế hoa trái nó sẽ tăng thêm cho các ngươi. Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi.q]]Năm thứ tư, mọi trái nó sẽ được thánh hiến trong một buổi lễ mừng ĐỨC CHÚA.l\SKhi các ngươi đã vào đất và trồng bất cứ cây ăn trái nào, thì các ngươi sẽ kể trái nó là chưa cắt bì ; trong ba năm các ngươi phải coi trái nó là chưa cắt bì, không được ăn.U[%Tư tế sẽ lấy con cừu đực dùng làm lễ đền tội mà cử hành lễ xá tội cho nó, trước nhan ĐỨC CHÚA, vì tội nó đã phạm, và nó sẽ được tha tội đã phạm.2Z_Người đàn ông sẽ đem dâng ĐỨC CHÚA lễ vật đền tội của mình ở cửa Lều Hội Ngộ, đó là con cừu đực dùng làm lễ đền tội.ZY/Khi một người đàn ông giao hợp với một người đàn bà, mà người này lại là tỳ thiếp của một người đàn ông khác, nhưng chưa được chuộc hay phóng thích, thì người đàn ông kia sẽ bị phạt ; chúng sẽ không bị xử tử, vì người đàn bà chưa được phóng thích.4Xc*Các ngươi phải giữ các quy tắc của Ta. Ngươi không được cho hai con vật khác giống giao cấu với nhau, không được gieo trong cánh đồng của ngươi hai thứ hạt khác nhau, không được mặc áo vải hỗn hợp, dệt bằng hai thứ sợi khác nhau.>WwNgươi không được trả thù, không được oán hận những người thuộc về dân ngươi. Ngươi phải yêu đồng loại như chính mình. Ta là ĐỨC CHÚA.6VgNgươi không được để lòng ghét người anh em, nhưng phải mạnh dạn quở trách người đồng bào, như thế, ngươi sẽ khỏi mang tội vì nó.(UKNgươi không được vu khống những người trong dòng họ, không được ra toà đòi người đồng loại phải chết. Ta là ĐỨC CHÚA.tTcCác ngươi không được làm điều bất công khi xét xử : không được thiên vị người yếu thế, cũng không được nể mặt người quyền quý, nhưng hãy xét xử công minh cho người đồng bào.8SkNgươi không được rủa người điếc, đặt chướng ngại cho người mù vấp chân, nhưng phải kính sợ Thiên Chúa của ngươi. Ta là ĐỨC CHÚA.FR Ngươi không được bóc lột người đồng loại, không được cướp của ; tiền công người làm thuê, ngươi không được giữ lại qua đêm cho đến sáng.2Q_ Các ngươi không được lấy danh Ta mà thề gian : làm thế là (các) ngươi xúc phạm đến danh Thiên Chúa của (các) ngươi. Ta là ĐỨC CHÚA.Py Các ngươi không được trộm cắp, không được nói dối, không được lừa gạt đồng bào mình. O  Vườn nho (các) ngươi, (các) ngươi không được hái lại, những trái rớt, (các) ngươi không được nhặt : (các) ngươi sẽ bỏ lại cho người nghèo và ngoại kiều. Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi.?Ny *Khi các ngươi gặt lúa trong đất của các ngươi, (các) ngươi không được gặt cho tới sát bờ ruộng ; lúa gặt sót, (các) ngươi không được mót.?MyNgười nào ăn, phải mang lấy tội mình, vì đã xúc phạm đến của được thánh hiến cho ĐỨC CHÚA ; người ấy sẽ bị khai trừ ra khỏi dòng họ.vLgSang ngày thứ ba mà cứ ăn, thì đó là thịt ôi, và lễ tế sẽ không được đoái nhận.K/Phải ăn lễ vật đó trong ngày tế lễ và ngày hôm sau ; sang ngày thứ ba, cái gì còn lại phải bỏ vào lửa mà thiêu.JKhi các ngươi tế hy lễ kỳ an dâng ĐỨC CHÚA, các ngươi phải tế thế nào để được đoái nhận.+IQCác ngươi không được hướng về các tà thần, không được đúc tượng thần mà thờ. Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi.6HgMỗi người trong các ngươi phải kính sợ cha mẹ. Các ngươi phải giữ những ngày sa-bát của Ta. Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi.KGHãy nói với toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en và bảo chúng : Các ngươi phải thánh thiện, vì Ta, ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi, Ta là Đấng Thánh.5F iĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng :;Ngươi không được giao hợp với bất cứ con vật nào, để khỏi ra ô uế vì nó ; đàn bà không được đứng trước thú vật để giao cấu với nó : đó là điều quái đản.q=]Ngươi không được nằm với đàn ông như nằm với đàn bà : đó là điều ghê tởm.N<Ngươi không được lấy đứa nào trong con cái ngươi mà nhượng lại cho thần Mô-léc và không được xúc phạm đến danh của Thiên Chúa ngươi. Ta là ĐỨC CHÚA.;Ngươi không được giao hợp với vợ của một người đồng bào, để khỏi ra ô uế vì người đàn bà ấy.:%Ngươi không được đến gần một người đàn bà đang bị ô uế vì kinh nguyệt, để lột trần chỗ kín của nó.+9QNgươi không được lấy chị em của vợ ngươi mà gây ra cảnh ghen tuông, khi lột trần chỗ kín của chúng, lúc vợ ngươi còn sống.08[Ngươi không được lột trần chỗ kín của một người đàn bà và của con gái nó ; ngươi không được lấy cháu nội gái hay cháu ngoại gái của nó để lột trần chỗ kín của chúng : đó là ruột thịt của nó ; đó là tội ác tày trời.7{Ngươi không được lột trần chỗ kín của chị em dâu ngươi : đó là chỗ kín của anh em ngươi.26_Ngươi không được lột trần chỗ kín của con dâu ngươi : đó là vợ của con trai ngươi, ngươi không được lột trần chỗ kín của nó.25_Ngươi không được lột trần chỗ kín của chú bác ngươi ; ngươi không được đến gần vợ của chúng : đó là bác gái, là thím ngươi. 4 Ngươi không được lột trần chỗ kín của chị em gái của mẹ ngươi : đó là ruột thịt của mẹ ngươi. 3 Ngươi không được lột trần chỗ kín của chị em gái của cha ngươi : đó là ruột thịt của cha ngươi.E2 Ngươi không được lột trần chỗ kín của chị em cùng cha khác mẹ với ngươi : đó là chị em ngươi, ngươi không được lột trần chỗ kín của chúng.1' Ngươi không được lột trần chỗ kín của cháu nội gái hay cháu ngoại gái ngươi, vì đó là chỗ kín của ngươi.x0k Ngươi không được lột trần chỗ kín của chị em ngươi, dù là con gái của cha ngươi hay con gái của mẹ ngươi, sinh tại nhà hay sinh ở ngoài ; ngươi không được lột trần chỗ kín của chúng.~/wNgươi không được lột trần chỗ kín của vợ của cha ngươi : đó là chỗ kín của cha ngươi.@.{Ngươi không được lột trần chỗ kín của cha ngươi và chỗ kín của mẹ ngươi : đó là mẹ ngươi, ngươi không được lột trần chỗ kín của nó.)-MKhông người nào trong các ngươi được đến gần một người bà con ruột thịt để lột trần chỗ kín của nó. Ta là ĐỨC CHÚA.C,Các ngươi phải giữ các quy tắc và quyết định của Ta : khi con người đem các điều ấy ra thực hành thì nhờ đó sẽ được sống. Ta là ĐỨC CHÚA.!+=Các ngươi hãy thi hành các quyết định của Ta, giữ và theo các quy tắc của Ta. Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi.)*MCác ngươi không được làm như người ta làm trên đất Ai-cập, nơi các ngươi đã ở ; các ngươi không được làm như người ta làm trên đất Ca-na-an, nơi Ta sắp đưa các ngươi vào. Các ngươi không được theo các quy tắc của chúng.t)cHãy nói với con cái Ít-ra-en và bảo chúng : Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi.6( k*ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng :i'MNếu nó không giặt áo và tắm rửa thân thể, nó sẽ phải mang lấy tội mình.u&ePhàm người nào, dù là người bản xứ hay ngoại kiều, ăn con vật chết hay bị xé, sẽ phải giặt áo, lấy nước mà tắm rửa, và sẽ ra ô uế cho đến chiều, rồi nó sẽ được thanh sạch.5%evì mạng sống của mọi xác thịt là máu nó bao lâu nó còn sống, và Ta đã bảo con cái Ít-ra-en : Các ngươi không được ăn huyết của bất cứ xác thịt nào, vì mạng sống của mọi xác thịt là máu nó ; bất cứ ai ăn huyết sẽ bị khai trừ.}$u Bất cứ người nào, thuộc con cái Ít-ra-en hoặc trong số ngoại kiều sống giữa chúng, săn được một con thú hoặc một con chim được phép ăn, thì phải đổ máu nó ra và lấy bụi đất phủ lên ;<#s Vì thế, Ta đã bảo con cái Ít-ra-en : Không một ai trong các ngươi được ăn huyết, ngoại kiều sống giữa các ngươi cũng không được ăn huyết."y vì mạng sống của xác thịt thì ở trong máu, và Ta, Ta đã ban máu cho các ngươi, trên bàn thờ, để cử hành lễ xá tội cho mạng sống các ngươi. Thật vậy, máu xá tội được vì nó là mạng sống.n!W Bất cứ người nào thuộc nhà Ít-ra-en hoặc trong số ngoại kiều sống giữa chúng, ăn bất cứ thứ huyết nào, thì Ta sẽ quay mặt lại phạt kẻ ăn huyết và sẽ khai trừ khỏi dân nó ;  mà không đem đến cửa Lều Hội Ngộ để dâng lên ĐỨC CHÚA, thì người ấy sẽ bị khai trừ khỏi dòng họ.1]Ngươi hãy bảo chúng : bất cứ người nào, thuộc nhà Ít-ra-en hoặc trong số ngoại kiều sống giữa chúng, dâng lễ toàn thiêu hay hy lễ,\3Chúng sẽ không còn tế dâng các hy lễ của chúng cho các thần dê, những thần chúng chạy theo mà làm điếm. Đó là quy tắc vĩnh viễn cho chúng, cho các thế hệ của chúng.8kTư tế sẽ rảy máu trên bàn thờ ĐỨC CHÚA ở cửa Lều Hội Ngộ, và sẽ đốt mỡ cho cháy nghi ngút thành hương thơm làm vui lòng ĐỨC CHÚA. Như vậy, con cái Ít-ra-en sẽ mang đến những hy lễ mà chúng tế ở ngoài đồng ; chúng sẽ mang đến cho tư tế, để dâng ĐỨC CHÚA, ở cửa Lều Hội Ngộ, và chúng sẽ tế dâng ĐỨC CHÚA làm hy lễ kỳ an.mà không mang con vật đến cửa Lều Hội Ngộ để dâng làm lễ tiến cho ĐỨC CHÚA trước Nhà Tạm ĐỨC CHÚA, thì nó sẽ chịu trách nhiệm về máu ấy : nó đã đổ máu, nó sẽ bị khai trừ khỏi dân nó. Bất cứ người đàn ông nào thuộc nhà Ít-ra-en giết bò, chiên, hoặc dê trong trại, hay giết ngoài trại,'Hãy nói với A-ha-ron, với các con nó cùng toàn thể con cái Ít-ra-en, và bảo chúng : Đây là lời ĐỨC CHÚA truyền :6 k*ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng :q]"Đó sẽ là quy tắc vĩnh viễn cho các ngươi : mỗi năm một lần sẽ cử hành lễ xá tội cho con cái Ít-ra-en khỏi mọi tội của chúng. Người ta đã làm như ĐỨC CHÚA truyền cho ông Mô-sê.wi!nó sẽ cử hành lễ xá tội cho thánh điện cực thánh ; nó sẽ cử hành lễ xá tội cho Lều Hội Ngộ và cho bàn thờ ; nó sẽ cử hành lễ xá tội cho các tư tế và cho toàn dân trong đại hội.M Tư tế đã được xức dầu và được trao quyền làm tư tế thay cho cha mình, sẽ cử hành lễ xá tội. Nó sẽ mặc phẩm phục bằng vải gai, phẩm phục thánh ;|sĐối với các ngươi, đó sẽ là một ngày sa-bát, một ngày nghỉ : đó là quy tắc vĩnh viễn.eEThật vậy, ngày ấy, sẽ cử hành lễ xá tội cho các ngươi, để thanh tẩy các ngươi : trước nhan ĐỨC CHÚA, các ngươi sẽ được thanh sạch khỏi mọi tội lỗi của các ngươi.Đó sẽ là quy tắc vĩnh viễn cho các ngươi. Tháng bảy, ngày mồng mười trong tháng, các ngươi phải ăn chay hãm mình và không được làm công việc nào, dù là người bản xứ hay ngoại kiều sống giữa các ngươi.!Người đã đốt những con vật đó phải giặt áo, lấy nước tắm rửa thân thể, sau đó mới được về trại.#Con bò tơ dùng làm lễ tạ tội và con dê dùng làm lễ tạ tội, mà máu đã được đưa vào thánh điện để cử hành lễ xá tội, người ta sẽ đem ra bên ngoài trại, bỏ vào lửa mà thiêu, cả da, cả thịt, cả phân.%Người đã thả con dê dành cho A-da-dên sẽ giặt áo, lấy nước tắm rửa thân thể, sau đó mới được về trại.cACòn mỡ của lễ tạ tội, thì nó sẽ đốt cho cháy nghi ngút ở bàn thờ. !Nó sẽ lấy nước tắm rửa thân thể trong một nơi thánh, và sẽ mặc lại phẩm phục. Rồi nó sẽ ra mà dâng lễ toàn thiêu của mình và lễ toàn thiêu của dân ; nó sẽ cử hành lễ xá tội cho chính mình và cho dân. +A-ha-ron sẽ vào trong Lều Hội Ngộ, cởi phẩm phục bằng vải gai nó đã mặc khi vào thánh điện ; và để lại đó. Con dê sẽ mang trên mình mọi lỗi lầm của chúng vào hoang địa. Sau khi đã thả con dê vào sa mạc,[ 1A-ha-ron sẽ đặt hai tay lên đầu con dê còn sống, sẽ xưng thú trên con vật mọi lỗi lầm của con cái Ít-ra-en, mọi việc phản nghịch của chúng, nghĩa là mọi tội lỗi chúng ; nó sẽ trút cả lên đầu con dê, rồi sẽ dùng tay một người đang chờ sẵn mà thả vào sa mạc. +Khi đã cử hành xong lễ xá tội cho thánh điện, cho Lều Hội Ngộ và bàn thờ, nó sẽ cho dẫn con dê còn sống tới.7iNó sẽ dùng một ngón tay rảy máu bảy lần lên bàn thờ, mà thanh tẩy cho khỏi các điều ô uế của con cái Ít-ra-en, và thánh hiến bàn thờ.gIRồi nó sẽ ra ngoài, đến bàn thờ ở trước nhan ĐỨC CHÚA và sẽ cử hành lễ xá tội cho bàn thờ : nó sẽ lấy máu con bò tơ và máu con dê mà bôi lên các góc cong của bàn thờ.3Không một người nào được có mặt trong Lều Hội Ngộ, từ khi A-ha-ron vào để cử hành lễ xá tội trong thánh điện, cho đến khi nó ra. Nó sẽ cử hành lễ xá tội cho mình, cho nhà mình và cho toàn thể đại hội Ít-ra-en.>wNó sẽ cử hành lễ xá tội cho thánh điện, vì những điều ô uế của con cái Ít-ra-en và những việc phản nghịch của chúng, nghĩa là mọi tội lỗi chúng. Nó sẽ làm như thế cho Lều Hội Ngộ đang ở với chúng, giữa những điều ô uế của chúng./Nó sẽ sát tế con dê dùng làm lễ tạ tội cho dân, sẽ đem máu nó vào phía sau màn trướng, và cũng sẽ lấy máu đó mà rảy như đã rảy máu con bò tơ : nó sẽ rảy máu đó lên nắp xá tội, và đàng trước nắp xá tội.MNó sẽ dùng một ngón tay lấy máu con bò tơ rảy trên nắp xá tội, về phía đông ; rồi đằng trước nắp xá tội, nó cũng dùng ngón tay mà rảy máu bảy lần.E Nó sẽ bỏ hương vào lửa, trước nhan ĐỨC CHÚA, và khói hương như mây sẽ phủ nắp xá tội ở trên Chứng Ước, và như vậy nó sẽ không phải chết.H  Nó sẽ lấy than hồng trên bàn thờ trước nhan ĐỨC CHÚA bỏ đầy vào bình hương, sẽ bốc hai nắm đầy bột hương thơm, và đem vào phía sau màn trướng._9 A-ha-ron sẽ tiến dâng con bò tơ dùng làm lễ tạ tội cho chính mình, và cử hành lễ xá tội cho mình và cho nhà mình : nó sẽ sát tế con bò tơ làm lễ tạ tội cho chính mình.P Còn con dê trúng thăm dành cho A-da-dên , A-ha-ron sẽ để sống và đặt trước nhan ĐỨC CHÚA, để cử hành lễ xá tội trên nó và thả nó cho A-da-dên trong sa mạc. C~~$}K||{uzyy{xxw%vvutsJrtqEq p;oo\nnTmllkjii]hhg/fee9d}cbpaa` ^^7]p\G[ ZYY@YX+W7VV UUT[T"SSQPUOrNtMPLVKJJ[J#IuHWGGZFF+EDCBBCBAP@??i?>|==J<;;o:98766U543n211~003/.--h,,4+l**E)3(( &%%$#_">! %M]kJk:*  ! w uT%LEcác ngươi sẽ tiêu hao sức lực uổng công, đất các ngươi sẽ không còn sinh hoa màu, cây cối của đất sẽ không còn ra trái.K)Ta sẽ bẻ gãy sự kiêu hùng của các ngươi, Ta sẽ làm cho trời các ngươi ra như sắt, đất các ngươi ra như đồng%JEDù vậy, nếu các ngươi vẫn không chịu nghe Ta, thì Ta sẽ còn sửa phạt các ngươi gấp bảy lần vì tội lỗi của các ngươi.rI_Ta sẽ quay mặt lại phạt các ngươi và các ngươi sẽ bị quân thù đánh bại ; các kẻ ghét các ngươi sẽ thống trị các ngươi, và các ngươi sẽ chạy trốn dù không có người đuổi theo.IH thì Ta cũng vậy, Ta sẽ làm cho các ngươi như thế này : Ta sẽ trút xuống các ngươi nỗi kinh hoàng, sự suy mòn, cơn nóng sốt, khiến mắt các ngươi mờ đi và các ngươi phải kiệt sức ; các ngươi sẽ uổng công gieo giống, kẻ thù của các ngươi sẽ ăn mất.QGnếu các ngươi gạt bỏ các quy tắc của Ta và chán ghét các quyết định của Ta, mà không đem ra thực hành các mệnh lệnh của Ta, lại huỷ bỏ giao ước của Ta,uFeNhưng nếu các ngươi không nghe Ta và không đem tất cả các mệnh lệnh đó ra thực hành,E5 Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi, Đấng đã đưa các ngươi ra khỏi đất Ai-cập, để các ngươi không còn làm nô lệ cho chúng nữa ; Ta đã bẻ gông bẻ ách cho các ngươi và đã cho các ngươi tiến bước hiên ngang.D Ta sẽ đi đi lại lại giữa các ngươi ; Ta sẽ là Thiên Chúa của các ngươi, còn các ngươi sẽ là dân của Ta.jCO Ta sẽ đặt Nhà Tạm của ta giữa các ngươi, và sẽ không chán ghét các ngươi.sBa Các ngươi sẽ ăn lúa cũ, lúa mùa trước, và sẽ đổ lúa cũ ra lấy chỗ cho lúa mới.%AE Ta sẽ hướng về các ngươi, sẽ cho các ngươi sinh sôi nảy nở thật nhiều và sẽ giữ vững giao ước của Ta với các ngươi.y@mNăm người trong các ngươi sẽ đuổi được một trăm, một trăm người trong các ngươi sẽ đuổi được mười ngàn, và kẻ thù của các ngươi sẽ bị gươm đâm ngã gục trước mặt các ngươi. ?Các ngươi sẽ đuổi kẻ thù của các ngươi, và chúng sẽ bị gươm đâm ngã gục trước mặt các ngươi.s>aTa sẽ thiết lập hoà bình trong đất các ngươi, và các ngươi sẽ ngủ nghỉ mà không ai quấy phá, Ta sẽ khiến thú dữ biến khỏi đất các ngươi, và gươm sẽ không đi qua đất các ngươi.|=scác ngươi sẽ được gặt lúa cho đến thời hái nho, và sẽ được hái nho cho đến thời gieo giống ; các ngươi sẽ được ăn bánh của mình no nê và sẽ được sống yên hàn trên đất các ngươi.<}thì Ta sẽ ban mưa cho các ngươi đúng mùa, đất sẽ sinh hoa màu, cây cối ngoài đồng sẽ ra trái ; ; *Nếu các ngươi theo các quy tắc của Ta, nếu các ngươi giữ các mệnh lệnh của Ta và đem ra thực hành,v:gCác ngươi phải giữ ngày sa-bát của Ta và kính sợ thánh điện của Ta. Ta là ĐỨC CHÚA.(9 MCác người không được làm ra các tà thần mà thờ, không được dựng tượng và trụ đá để mà thờ, không được đặt trong đất các ngươi hình tượng bằng đá để sụp lạy chúng, vì Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi.K87Thật vậy, con cái Ít-ra-en làm tôi tớ cho Ta, chúng là tôi tớ của Ta, những kẻ Ta đã đưa ra khỏi đất Ai-cập. Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi.7+6Nếu nó không được chuộc bằng những cách trên, thì nó sẽ được ra đi, nó cùng với các con nó, vào năm toàn xá.-6U5Nó sẽ ở với người kia như một người làm thuê từ năm nọ sang năm kia, nhưng người kia không được thống trị nó cách hà khắc.}5u4Nếu còn lại ít năm trước năm toàn xá, thì nó sẽ tính theo số năm ấy mà trả tiền chuộc.43Nếu còn nhiều năm, thì nó cứ tuỳ theo số năm ấy mà khấu trừ vào tiền bán nó, để trả tiền chuộc mình.b3?2Với người đã mua nó, nó sẽ tính thời gian từ năm nó bán mình cho đến năm toàn xá, và giá tiền bán nó cứ tuỳ số năm mà tính, theo lương công nhật của người làm thuê.L21chú bác nó hay con của chú bác nó, hay một người bà con ruột thịt trong gia tộc nó có thể chuộc nó ; hoặc nếu có phương tiện thì có thể tự chuộc mình.10thì sau khi bán mình, người anh em ấy vẫn có quyền chuộc : một người trong các anh em nó có thể chuộc nó ;K0/Nếu một ngoại kiều hay khách trọ giữa (các) ngươi có phương tiện, và nếu người anh em của (các) ngươi lâm cảnh túng thiếu bên cạnh nó và phải bán mình cho ngoại kiều đó hoặc cho khách trọ giữa (các) ngươi, hoặc cho con cháu một gia đình ngoại kiều,Q/.Các ngươi sẽ để chúng lại làm gia nghiệp cho con cái các ngươi mai sau ; để con cái các ngươi giữ làm sở hữu. Các ngươi có thể bắt chúng làm nô lệ mãi mãi, nhưng anh em các ngươi là con cái Ít-ra-en, thì không ai trong các ngươi được thống trị cách hà khắc..7-Các ngươi cũng có thể mua trong số con cái các khách trọ, trú ngụ giữa các ngươi, trong các gia đình của chúng đang ở giữa các ngươi, những kẻ chúng đã sinh ra trên đất các ngươi : chúng sẽ là sở hữu của các ngươi.K-,Tôi tớ nam nữ mà (các) ngươi sẽ có, phải là những người thuộc các dân tộc chung quanh các ngươi ; các ngươi sẽ mua tôi tớ nam nữ từ các dân tộc ấy., +(Các) ngươi không được thống trị chúng cách hà khắc, nhưng hãy kính sợ Thiên Chúa của (các) ngươi.+*Quả thế, chúng là tôi tớ của Ta, mà Ta đã đưa ra khỏi đất Ai-cập, không được bán chúng như bán nô lệ.,*S)khi đó, nó cùng với con cái nó sẽ ra khỏi nhà (các) ngươi, sẽ trở về thị tộc mình, sẽ trở về phần sở hữu của cha ông nó.))M(nó sẽ ở với (các) ngươi như một người làm thuê, một khách trọ, và sẽ phục vụ trong nhà (các) ngươi cho đến năm toàn xá ;l(S'Nếu người anh em của (các) ngươi lâm cảnh túng thiếu bên cạnh (các) ngươi và phải bán mình cho (các) ngươi, thì (các) ngươi không được bắt nó làm công việc của người nô lệ ;T'#&Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi, Đấng đã đưa các ngươi ra khỏi đất Ai-cập, để ban cho các ngươi đất Ca-na-an và để làm Thiên Chúa của các ngươi.&5%*(Các) ngươi không được cho nó vay bạc của (các) ngươi để lấy lãi và vay lương thực của (các) ngươi để ăn lời.R%$Với nó, (các) ngươi không được lấy lãi ăn lời, nhưng (các) ngươi phải kính sợ Thiên Chúa, và người anh em của (các) ngươi sẽ có thể sống bên (các) ngươi.$#Nếu người anh em của (các) ngươi lâm cảnh túng thiếu, và không trả nợ được (các) ngươi, thì (các) ngươi phải nâng đỡ nó, dù nó là ngoại kiều hay khách trọ, để nó có thể sống bên (các) ngươi.##"Còn đồng cỏ chung quanh các thành của chúng thì không được bán, vì đó là phần sở hữu vĩnh viễn của chúng."5!Dù một thầy Lê-vi đã mua, thì nhà đã bán –trong một thành là sở hữu của nó– sẽ ra khỏi tay người mua vào thời kỳ toàn xá, vì nhà cửa trong các thành của các thầy Lê-vi là sở hữu của chúng giữa con cái Ít-ra-en.0![ Còn các thành của các thầy Lê-vi, nhà cửa trong các thành thuộc quyền sở hữu của chúng, thì các thầy Lê-vi mãi mãi có quyền chuộc.n WNhà cửa trong các làng không có tường luỹ chung quanh, thì được kể như đồng ruộng ; người ta có quyền chuộc những nhà ấy, và năm toàn xá những nhà ấy sẽ ra khỏi tay người mua.nWNếu trong vòng một năm trọn mà nhà không được chuộc, thì nhà ở trong thành có tường luỹ sẽ thuộc hẳn về người mua và con cháu nó ; vào năm toàn xá, nhà sẽ không ra khỏi tay nó.?yNếu người nào bán nhà ở, trong một thành có tường luỹ, thì quyền chuộc sẽ kéo dài đến hết năm bán ; quyền chuộc nhà sẽ kéo dài một năm.LNhưng nếu nó không kiếm được phương tiện để trả tiền lại cho người kia, thì của nó bán sẽ ở lại trong tay người mua cho đến năm toàn xá ; đến thời kỳ toàn xá, của bán sẽ ra khỏi tay người mua, và người bán sẽ trở về phần sở hữu của mình.$Cthì nó sẽ tính những năm từ khi bán, còn trội bao nhiêu, nó sẽ trả cho người mua, và sẽ trở về phần sở hữu của mình.~wNếu ai không có bà con có quyền chuộc, nhưng lại có phương tiện và kiếm được tiền chuộc,Nếu người anh em của (các) ngươi lâm cảnh túng thiếu và phải bán một phần sở hữu của nó, thì người có quyền chuộc, tức là người bà con gần nhất, sẽ đến chuộc lại cái mà người anh em nó đã bán.Trong toàn xứ sẽ thuộc quyền sở hữu của các ngươi, các ngươi phải cho người ta quyền chuộc lại đất.Đất thì không được bán đứt, vì đất là của Ta, còn các ngươi chỉ là ngoại kiều, là khách trọ nhà Ta.DNăm thứ tám, các ngươi sẽ gieo vãi, nhưng sẽ lấy hoa lợi cũ mà ăn ; đến năm thứ chín, đến khi gặt hoa lợi năm ấy, các ngươi sẽ ăn hoa lợi cũ.-Ta sẽ truyền cho phúc lành của Ta đến với các ngươi vào năm thứ sáu, và phúc lành sẽ sinh hoa lợi đủ cho ba năm.!Có lẽ các ngươi sẽ nói : Năm thứ bảy chúng tôi sẽ ăn gì, nếu chúng tôi không gieo vãi và không thu hoa lợi ?tcĐất sẽ sinh hoa trái, các ngươi sẽ được ăn no nê và được sống yên hàn tại đó.RCác ngươi phải đem ra thực hành các quy tắc của Ta, phải giữ và đem ra thực hành các quyết định của Ta, và các ngươi sẽ được sống yên hàn trên đất ấy._9Không ai trong các ngươi được làm thiệt hại người đồng bào, nhưng (các) ngươi phải kính sợ Thiên Chúa của (các) ngươi, vì Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của (các) ngươi.)Còn nhiều năm thì ngươi mua giá cao, còn ít năm thì ngươi mua giá thấp, vì nó bán cho ngươi một số năm thu hoạch.Ngươi sẽ mua của người đồng bào theo số năm sau năm toàn xá, và nó sẽ bán cho ngươi theo số năm thu hoạch.1]Nếu các ngươi bán cái gì cho người đồng bào hoặc mua cái gì từ tay người đồng bào, thì đừng ai làm thiệt hại người anh em mình.nW Năm toàn xá đó, mỗi người trong các ngươi sẽ trở về phần sở hữu của mình.  Vì đó là thời kỳ toàn xá, một năm thánh đối với các ngươi, các ngươi sẽ ăn hoa lợi của đồng ruộng.g I Đối với các ngươi, năm thứ năm mươi sẽ là thời kỳ toàn xá : các ngươi không được gieo, không được gặt lúa tự nhiên mọc, không được hái trong vườn nho không cắt tỉa.g I Các ngươi sẽ công bố năm thứ năm mươi là năm thánh và sẽ tuyên cáo trong xứ lệnh ân xá cho mọi người sống tại đó. Đối với (các) ngươi, đó là thời kỳ toàn xá : mỗi người trong các ngươi sẽ trở về phần sở hữu của mình, mỗi người sẽ trở về dòng họ của mình.S ! Tháng thứ bảy, ngày mồng mười trong tháng, (các) ngươi sẽ thổi tù và giữa tiếng reo hò ; vào ngày Xá tội, (các) ngươi sẽ thổi tù và trong toàn xứ các ngươi.! =(Các) ngươi phải tính bảy tuần năm, nghĩa là bảy lần bảy năm ; thời gian của bảy tuần năm đó là bốn mươi chín năm.Còn gia súc và dã thú ở trong đất (các) ngươi, thì tất cả hoa lợi của đất sẽ là lương thực cho chúng.  Sản phẩm tự nhiên của đất trong năm sa-bát sẽ nuôi các ngươi, tôi tớ nam nữ của (các) ngươi, người làm thuê của (các) ngươi, khách trọ nhà (các) ngươi ; tóm lại các người trú ngụ nơi (các) ngươi.^7(các) ngươi không được gặt lúa tự nhiên mọc sau mùa gặt, không được hái những chùm nho từ vườn nho không cắt tỉa của (các) ngươi : đó sẽ là một năm đất nghỉ.Nhưng năm thứ bảy sẽ là một sa-bát, một thời kỳ đất nghỉ, một sa-bát kính ĐỨC CHÚA : (các) ngươi không được gieo vãi trong cánh đồng của (các) ngươi, không được tỉa vườn nho của các ngươi ;U%Trong sáu năm, (các) ngươi sẽ gieo vãi trong cánh đồng của (các) ngươi, trong sáu năm, (các) ngươi sẽ tỉa vườn nho của (các) ngươi, và (các) ngươi sẽ thu hoa lợi.1]Hãy nói với con cái Ít-ra-en và bảo chúng : Khi các ngươi vào đất Ta sắp ban cho các ngươi, đất phải nghỉ một sa-bát kính ĐỨC CHÚA.J *Trên núi Xi-nai, ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng :Y-Ông Mô-sê nói thế với con cái Ít-ra-en. Họ liền đưa kẻ nói lời nguyền rủa ra ngoài trại và ném đá nó. Con cái Ít-ra-en làm như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê.-UCác ngươi chỉ được có một pháp luật, cho ngoại kiều cũng như cho người bản xứ, vì Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi.oYAi đánh chết một con vật, thì phải đền ; ai đánh chết người, sẽ bị xử tử.<~schỗ gãy đền chỗ gãy, mắt đền mắt, răng đền răng ; nó đã làm cho người khác mang tật thế nào, thì người ta cũng sẽ làm cho nó như vậy.}Nếu ai làm cho người đồng bào phải mang tật, thì phải xử với nó như nó đã xử với người ta :a|=Ai đánh chết một con vật, thì phải đền : vật sống đền vật sống.T{#*Nếu ai đánh chết bất cứ người nào, thì sẽ bị xử tử.bz?Ai nói phạm đến danh ĐỨC CHÚA, sẽ bị xử tử : toàn thể cộng đồng sẽ ném đá nó ; dù là ngoại kiều hay người bản xứ, nếu nói phạm đến thánh danh, sẽ bị xử tử.&yGRồi ngươi sẽ nói với con cái Ít-ra-en rằng : Bất cứ người nào nguyền rủa Thiên Chúa của nó, sẽ phải mang lấy tội mình.=xuHãy đưa kẻ nói lời nguyền rủa ra ngoài trại. Tất cả những ai đã nghe, phải đặt tay lên đầu nó, và toàn thể cộng đồng phải ném đá nó./w[ ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê :\v3 Người ta nhốt nó lại, để chờ quyết định theo lệnh ĐỨC CHÚA.muU Con của người đàn bà Ít-ra-en đó nói phạm đến thánh danh và buông lời nguyền rủa. Người ta đem nó đến cho ông Mô-sê. Mẹ nó tên là Sơ-lô-mít, con ông Đíp-ri, thuộc chi tộc Đan.wti Có một người con trai, mẹ là người Ít-ra-en, cha là người Ai-cập, đến giữa con cái Ít-ra-en, và ngay giữa trại, con của người đàn bà Ít-ra-en đó xô xát với một người đàn ông Ít-ra-en.msU Bánh đó sẽ dành cho A-ha-ron và các con nó ; chúng sẽ ăn trong một nơi thánh, vì đó là của rất thánh dành cho nó, lấy từ các lễ hoả tế dâng ĐỨC CHÚA : đó là quy luật vĩnh viễn.(rKMỗi ngày sa-bát, người ta phải đặt luôn luôn trước nhan ĐỨC CHÚA, bánh con cái Ít-ra-en dâng : đó là một giao ước vĩnh cửu.q3Trên mỗi chồng, ngươi phải để hương tinh khiết, hương đó sẽ là kỷ vật thay cho bánh, là hoả tế dâng ĐỨC CHÚA. pNgươi phải xếp bánh thành hai chồng, mỗi chồng sáu cái, trên bàn bằng vàng ròng, trước nhan ĐỨC CHÚA.zooNgươi phải lấy tinh bột và nướng thành mười hai cái bánh, mỗi cái sẽ là chín lít bột.}nuA-ha-ron sẽ phải đặt các đèn trên trụ đèn bằng vàng ròng trước nhan ĐỨC CHÚA, luôn luôn.m/A-ha-ron sẽ đặt chiếc đèn đó bên ngoài bức màn trướng che Chứng Ước, trong Lều Hội Ngộ, sao cho nó luôn luôn cháy từ chiều đến sáng trước nhan ĐỨC CHÚA. Đó là quy tắc vĩnh viễn cho các thế hệ của các ngươi.*lOHãy truyền cho con cái Ít-ra-en phải giã ô-liu lấy dầu nguyên chất cho ngươi, để thắp đèn, hầu cho luôn luôn có ngọn lửa cháy.5k iĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng :]j5,Ông Mô-sê nói cho con cái Ít-ra-en biết các đại lễ của ĐỨC CHÚA.fiG+để các thế hệ của các ngươi biết rằng Ta đã cho con cái Ít-ra-en ở trong lều bằng cành cây, khi Ta đưa chúng ra khỏi đất Ai-cập. Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi.-hU*Trong vòng bảy ngày, các ngươi phải ở trong lều bằng cành cây ; mọi người bản xứ tại Ít-ra-en phải ở trong lều bằng cành cây,vgg)Các ngươi phải mừng lễ đó như một lễ kính ĐỨC CHÚA trong vòng bảy ngày mỗi năm : đó là quy tắc vĩnh viễn cho các thế hệ của các ngươi. Vào tháng bảy, các ngươi phải mừng lễ đó. f;(Ngày đầu tiên, các ngươi phải lấy những trái cây đẹp, những tàu lá chà là, những cành cây nhiều lá và cành liễu mọc bên bờ suối, và phải liên hoan trước nhan ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi, trong vòng bảy ngày.zeo'Ngoài ra, ngày mười lăm tháng bảy, khi các ngươi đã thu hoa lợi ruộng đất, các ngươi phải mở lễ kính ĐỨC CHÚA trong vòng bảy ngày. Ngày đầu tiên là ngày nghỉ, ngày thứ tám là ngày nghỉ._d9&không kể các ngày sa-bát của ĐỨC CHÚA, không kể các lễ vật, không kể tất cả các lễ vật đã khấn hứa và tất cả các lễ vật tự nguyện các ngươi dâng ĐỨC CHÚA.>cw%Đó là các đại lễ của ĐỨC CHÚA, là những ngày mà các ngươi phải triệu tập những cuộc họp để thờ phượng Ta, để tiến dâng lễ hoả tế lên ĐỨC CHÚA : lễ toàn thiêu hay lễ phẩm, hy lễ hay những lễ tưới rượu, việc nào vào ngày đó,ebE$Trong vòng bảy ngày, các ngươi phải tiến dâng lễ hoả tế lên ĐỨC CHÚA. Ngày thứ tám, các ngươi phải họp nhau để thờ phượng Ta, và phải tiến dâng một lễ hoả tế lên ĐỨC CHÚA : đó là một buổi họp long trọng, các ngươi không được làm một công việc nặng nhọc nào.a#Ngày đầu tiên, phải họp nhau để thờ phượng Ta, các ngươi không được làm một công việc nặng nhọc nào. ` "Hãy nói với con cái Ít-ra-en : Ngày mười lăm tháng bảy là lễ Lều kính ĐỨC CHÚA, trong vòng bảy ngày.6_i!ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng :v^g Đối với các ngươi, đó sẽ là một ngày sa-bát, một ngày nghỉ, và các ngươi phải ăn chay hãm mình. Từ chiều ngày mồng chín đến chiều hôm sau, các ngươi phải nghỉ để giữ ngày sa-bát.0][Các ngươi không được làm một công việc nào : đó là quy tắc vĩnh viễn cho các thế hệ của các ngươi, tại khắp nơi các ngươi ở.\7và bất cứ người nào làm một việc gì vào chính ngày đó, Ta sẽ làm cho nó biến mất không còn dấu vết giữa dân nó.[ Như vậy bất cứ người nào không ăn chay hãm mình vào chính ngày đó, sẽ bị khai trừ khỏi dòng họ ;pZ[Chính ngày ấy, các ngươi không được làm một công việc nặng nhọc nào, vì đó là ngày Xá tội, ngày cử hành lễ xá tội cho các ngươi trước nhan ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi.XY+Ngoài ra, ngày mồng mười tháng bảy là ngày Xá tội, các ngươi phải họp nhau để thờ phượng Ta, phải ăn chay hãm mình và tiến dâng một lễ hoả tế lên ĐỨC CHÚA.6XiĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng :WCác ngươi không được làm một công việc nặng nhọc nào, và phải tiến dâng một lễ hoả tế lên ĐỨC CHÚA.zVoHãy nói với con cái Ít-ra-en và bảo chúng : Tháng thứ bảy, ngày mồng một, đối với các ngươi sẽ là một ngày nghỉ, một ngày tưởng niệm giữa tiếng reo hò, và họp nhau để thờ phượng Ta.6UiĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng :6TgKhi các ngươi gặt lúa trong đất các ngươi, (các) ngươi không được gặt cho tới sát bờ ruộng ; lúa gặt sót, (các) ngươi không được mót : (các) ngươi sẽ bỏ lại cho người nghèo và ngoại kiều. Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi.%SEChính ngày đó, các ngươi phải triệu tập dân, phải họp nhau để thờ phượng Ta ; các ngươi không được làm một công việc nặng nhọc nào. Đó là quy tắc vĩnh viễn cho các thế hệ của các ngươi, tại khắp nơi các ngươi ở.CRtư tế sẽ làm nghi thức tiến dâng trước nhan ĐỨC CHÚA hai con chiên cùng với bánh đầu mùa : đó là của thánh thuộc về ĐỨC CHÚA, dành cho tư tế.QCác ngươi phải lấy một con dê đực làm lễ tạ tội và hai con chiên một tuổi làm hy lễ kỳ an ;IP Thêm vào với bánh, các ngươi phải tiến dâng bảy con chiên toàn vẹn, một tuổi, một con bò tơ và hai con cừu đực làm lễ toàn thiêu dâng ĐỨC CHÚA, cùng với lễ phẩm và lễ tưới rượu kèm theo : đó là lễ hoả tế, là hương thơm làm vui lòng ĐỨC CHÚA.xOktừ những nơi các ngươi ở, các ngươi phải đem đến hai chiếc bánh để làm nghi thức tiến dâng, bánh làm bằng chín lít tinh bột và trộn men mà nướng : đó là của đầu mùa dâng ĐỨC CHÚA.2N_Các ngươi phải tính năm mươi ngày cho đến hôm sau ngày sa-bát thứ bảy, và các ngươi sẽ tiến dâng một lễ phẩm mới lên ĐỨC CHÚA :/MYTừ hôm sau ngày sa-bát, ngày các ngươi đem bó lúa đến để làm nghi thức tiến dâng, các ngươi phải tính bảy tuần, bảy tuần chẵn.-LUCho đến chính ngày đó, khi các ngươi mang lễ phẩm của Thiên Chúa các ngươi đến, các ngươi không được ăn bánh, ăn gié lúa rang và hột lúa mới. Đó là quy tắc vĩnh viễn cho các thế hệ của các ngươi, tại khắp nơi các ngươi ở.XK+ cùng với lễ phẩm là chín lít tinh bột nhào với dầu : đó là lễ hoả tế dâng ĐỨC CHÚA, là hương thơm làm vui lòng ĐỨC CHÚA ; lễ tưới rượu kèm theo là hai lít.8Jk Ngày các ngươi làm nghi thức tiến dâng bó lúa ấy, các ngươi phải dâng một con chiên toàn vẹn, một tuổi, làm lễ toàn thiêu lên ĐỨC CHÚA,:Io Nó sẽ làm nghi thức tiến dâng trước nhan ĐỨC CHÚA để các ngươi được đoái nhận ; tư tế sẽ làm nghi thức tiến dâng hôm sau ngày sa-bát.zHo Hãy nói với con cái Ít-ra-en và bảo chúng : Khi các ngươi vào đất Ta ban cho các ngươi, và gặt mùa ở đó, thì phải đem đến cho tư tế một bó lúa, sản phẩm đầu mùa gặt hái của các ngươi.7Gk *ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng :lFSTrong vòng bảy ngày, các ngươi phải tiến dâng lễ hoả tế lên ĐỨC CHÚA. Ngày thứ bảy, có cuộc họp để thờ phượng Ta, các ngươi không được làm một công việc nặng nhọc nào.E7Ngày đầu tiên, các ngươi phải họp nhau để thờ phượng Ta, các ngươi không được làm một công việc nặng nhọc nào.D+Ngày mười lăm tháng ấy là lễ Bánh Không Men kính ĐỨC CHÚA. Trong vòng bảy ngày, các ngươi phải ăn bánh không men.C{Tháng thứ nhất, ngày mười bốn trong tháng, vào lúc chập tối, là lễ Vượt Qua kính ĐỨC CHÚA.%BEĐây là các đại lễ của ĐỨC CHÚA, các cuộc họp để thờ phượng mà các ngươi phải triệu tập vào thời gian ấn định :5AeTrong sáu ngày, người ta sẽ làm công việc của mình ; còn ngày thứ bảy là ngày sa-bát, một ngày nghỉ, có cuộc họp để thờ phượng, các ngươi không được làm công việc nào. Đó là ngày sa-bát kính ĐỨC CHÚA, tại khắp nơi các ngươi ở.r@_Hãy nói với con cái Ít-ra-en và bảo chúng : Các đại lễ của ĐỨC CHÚA là những ngày mà các ngươi phải triệu tập những cuộc họp để thờ phượng Ta. Đây là những đại lễ của Ta :6? k*ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng : >!Đấng đã đưa các ngươi ra khỏi đất Ai-cập để làm Thiên Chúa của các ngươi, chính là Ta, ĐỨC CHÚA.O= Các ngươi không được xúc phạm đến thánh danh Ta, để Ta biểu dương sự thánh thiện của Ta giữa con cái Ít-ra-en. Ta là ĐỨC CHÚA, Đấng thánh hoá các ngươi.m<UCác ngươi phải giữ các mệnh lệnh của Ta và đem ra thực hành. Ta là ĐỨC CHÚA.;#phải ăn lễ vật trong chính ngày đó, các ngươi không được để lại gì cho đến sáng hôm sau. Ta là ĐỨC CHÚA.s:aKhi các ngươi dâng ĐỨC CHÚA hy lễ tạ ơn, hãy dâng thế nào để được đoái nhận ;f9GDù là bò hay chiên dê, ngươi không được sát tế mẹ và con cùng một ngày.M8Bê, chiên hay dê, sau khi sinh, sẽ ở với mẹ nó bảy ngày ; từ ngày thứ tám trở đi, nó sẽ được đoái nhận làm lễ tiến, làm lễ hoả tế dâng ĐỨC CHÚA.67iĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng :+6QCác ngươi không được nhận những con vật như thế từ tay người nước ngoài, để tiến dâng làm thức ăn dành cho Thiên Chúa các ngươi : chúng bị thiến tức là có tật, chúng sẽ không được đoái nhận như lễ vật của các ngươi.R5Các ngươi không được tiến dâng ĐỨC CHÚA một con vật có tinh hoàn bị giập, bị nghiền, bị moi hay cắt ; các ngươi không được làm thế trong đất các ngươi.J4Bò, chiên dê dị hình hay còi, ngươi có thể dâng làm lễ vật tự nguyện, nhưng nếu dâng làm lễ vật đã khấn hứa, thì chúng sẽ không được đoái nhận.s3aCon vật mù, què, bị cắt xẻo, lở loét, ghẻ, hắc lào, thì các ngươi không được tiến dâng lên ĐỨC CHÚA, không được lấy phần nào đặt trên bàn thờ làm lễ hoả tế dâng ĐỨC CHÚA.2 Khi một người tiến dâng ĐỨC CHÚA bò hay chiên dê làm hy lễ kỳ an để giữ trọn lời khấn hứa hoặc vì đã tự nguyện, thì con vật phải toàn vẹn, không có một tật nào, nếu muốn được đoái nhận.1}Các ngươi không được tiến dâng con vật nào có tật, vì các ngươi sẽ không được đoái nhận.0thì phải dâng một con đực toàn vẹn bắt từ đàn bò, chiên hay dê, nếu muốn được đoái nhận.W/)Hãy nói với A-ha-ron, với các con nó cùng toàn thể con cái Ít-ra-en, và bảo chúng : Bất cứ người nào, trong nhà Ít-ra-en hoặc trong số ngoại kiều sống tại Ít-ra-en, vì đã khấn hứa hay tự nguyện, mà dâng lễ tiến của mình, và tiến dâng ĐỨC CHÚA làm lễ toàn thiêu6.iĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng :>-wtư tế sẽ làm cho chúng mang một lỗi, một lỗi mà chúng phải đền vì đã ăn các của thánh, vì Ta là ĐỨC CHÚA, Đấng thánh hoá những của ấy.z,oCác tư tế không được phạm đến các của thánh con cái Ít-ra-en đã trích dâng ĐỨC CHÚA ;+Nếu người nào vô ý ăn của thánh, thì phải đền của thánh cho tư tế, cộng thêm một phần năm.r*_ nhưng nếu con gái tư tế goá chồng hay bị chồng bỏ, mà không có con, trở về nhà cha mình như khi còn trẻ, thì được ăn thức ăn của cha, mặc dầu không một người ngoài nào được ăn.)  Con gái một tư tế, nếu lấy một người ngoài, thì không được ăn phần trích ra từ các của thánh ;.(W Nhưng nếu tư tế dùng tiền mà mua người nào, thì người ấy được ăn ; nô lệ sinh ra trong nhà cũng được ăn thức ăn của tư tế.'% Không người ngoài nào được ăn của thánh ; khách trọ nhà tư tế và người làm thuê không được ăn của thánh.U&% Chúng phải giữ điều Ta truyền giữ, nếu không sẽ mang tội vì chuyện đó và phải chết vì phạm đến của thánh. Ta là ĐỨC CHÚA, Đấng thánh hoá những của ấy.%{Con vật chết hay bị thú dữ xé, nó không được ăn, kẻo ra ô uế vì vật đó. Ta là ĐỨC CHÚA.$)Lúc mặt trời lặn, nó sẽ được thanh sạch, bấy giờ nó được ăn những của thánh, vì đó là thức ăn của nó.9#mai đã đụng vào những thứ như vậy, sẽ ra ô uế cho đến chiều, và không được ăn những của thánh khi chưa lấy nước tắm rửa thân thể. !b~r~ }o|L{5zz:yxxwhvuktsrr$qpbornm^l5kOjjaihhh ggf.eoddcc;bbaT`X__^X]\\![XZZQYXW9VUUfTSS ROQPPEOOyO;ONN:MMMMPMLfKJJIuIH%GFFEE>==D i(6Con cái Ít-ra-en đã thi hành tất cả mọi điều y như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê.o= [(5Còn các thầy Lê-vi thì sẽ dựng lều chung quanh Nhà Tạm Chứng Ước. Như thế thịnh nộ (của Ta) sẽ không giáng xuống cộng đồng con cái Ít-ra-en. Các thầy Lê-vi sẽ phụ trách Nhà Tạm.< (4Con cái Ít-ra-en sẽ dựng lều, mỗi người nơi doanh trại mình, theo cờ hiệu của từng đoàn quân.H;  (3Khi dời Nhà Tạm, các thầy Lê-vi sẽ hạ Nhà Tạm xuống, và lúc Nhà Tạm dừng lại thì họ sẽ dựng Nhà Tạm lên. Còn ai khác mà tới gần sẽ phải chết.4: e(2Nhưng hãy đặt các thầy Lê-vi phụ trách Nhà Tạm Chứng Ước, cũng như mọi vật dụng và tất cả những gì liên quan tới Nhà Tạm đó. Chính họ sẽ lo việc di chuyển Nhà Tạm và mọi vật dụng, sẽ phục vụ và dựng lều chung quanh Nhà Tạm.u9 g(1Riêng chi tộc Lê-vi, ngươi sẽ không kiểm tra và không liệt kê chung với con cái Ít-ra-en.58 i(0ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng :u7 g(/Còn các thầy Lê-vi, vì quy chế chi tộc của mình, thì không được liệt kê vào số đó.=6 y(.tổng số người được kiểm tra, là 603.550./5 [(-Tất cả con cái Ít-ra-en đã được kiểm tra theo gia tộc của họ, từ hai mươi tuổi trở lên, tất cả các chiến binh trong dân Ít-ra-en,?4 {(,Đó là những người đã được ông Mô-sê và ông A-ha-ron kiểm tra cùng với mười hai người phụ trách Ít-ra-en, mỗi người phụ trách gia tộc mình.V3 )(+những người được kiểm tra thuộc chi tộc Náp-ta-li, là 53.400.t2 e(*Con cháu Náp-ta-li, sau khi xác định phổ hệ theo thị tộc và gia tộc, người ta lập danh sách từng người một, tất cả đàn ông từ hai mươi tuổi trở lên, mọi người trong tuổi nhập ngũ ;P1 ()những người được kiểm tra thuộc chi tộc A-se, là 41.500.n0 Y((Con cháu A-se, sau khi xác định phổ hệ theo thị tộc và gia tộc, người ta lập danh sách từng người một, tất cả đàn ông từ hai mươi tuổi trở lên, mọi người trong tuổi nhập ngũ ;P/ ('những người được kiểm tra thuộc chi tộc Đan, là 62.700.n. Y(&Con cháu Đan, sau khi xác định phổ hệ theo thị tộc và gia tộc, người ta lập danh sách từng người một, tất cả đàn ông từ hai mươi tuổi trở lên, mọi người trong tuổi nhập ngũ ;W- +(%những người được kiểm tra thuộc chi tộc Ben-gia-min, là 35.400.u, g($Con cháu Ben-gia-min, sau khi xác định phổ hệ theo thị tộc và gia tộc, người ta lập danh sách từng người một, tất cả đàn ông từ hai mươi tuổi trở lên, mọi người trong tuổi nhập ngũ ;U+ '(#những người được kiểm tra thuộc chi tộc Mơ-na-se, là 32.200.x* m("Còn chi tộc Mơ-na-se, sau khi xác định phổ hệ theo thị tộc và gia tộc, người ta lập danh sách từng người một, tất cả đàn ông từ hai mươi tuổi trở lên, mọi người trong tuổi nhập ngũ ;U) '(!những người được kiểm tra thuộc chi tộc Ép-ra-im, là 40.500.( ( Con cháu Giu-se : thuộc chi tộc Ép-ra-im, sau khi xác định phổ hệ theo thị tộc và gia tộc, người ta lập danh sách từng người một, tất cả đàn ông từ hai mươi tuổi trở lên, mọi người trong tuổi nhập ngũ ;V' )(những người được kiểm tra thuộc chi tộc Dơ-vu-lun, là 57.400.t& e(Con cháu Dơ-vu-lun, sau khi xác định phổ hệ theo thị tộc và gia tộc, người ta lập danh sách từng người một, tất cả đàn ông từ hai mươi tuổi trở lên, mọi người trong tuổi nhập ngũ ;V% )(những người được kiểm tra thuộc chi tộc Ít-xa-kha, là 54.400.t$ e(Con cháu Ít-xa-kha, sau khi xác định phổ hệ theo thị tộc và gia tộc, người ta lập danh sách từng người một, tất cả đàn ông từ hai mươi tuổi trở lên, mọi người trong tuổi nhập ngũ ;S# #(những người được kiểm tra thuộc chi tộc Giu-đa, là 74.600.q" _(Con cháu Giu-đa, sau khi xác định phổ hệ theo thị tộc và gia tộc, người ta lập danh sách từng người một, tất cả đàn ông từ hai mươi tuổi trở lên, mọi người trong tuổi nhập ngũ ;P! (những người được kiểm tra thuộc chi tộc Gát, là 45.650.n  Y(Con cháu Gát, sau khi xác định phổ hệ theo thị tộc và gia tộc, người ta lập danh sách từng người một, tất cả đàn ông từ hai mươi tuổi trở lên, mọi người trong tuổi nhập ngũ ;V )(những người được kiểm tra thuộc chi tộc Si-mê-ôn, là 59.300.t e(Con cháu Si-mê-ôn, sau khi xác định phổ hệ theo thị tộc và gia tộc, người ta lập danh sách từng người một, tất cả đàn ông từ hai mươi tuổi trở lên, mọi người trong tuổi nhập ngũ ;U '(những người được kiểm tra thuộc chi tộc Rưu-vên, là 46.500. !(Con cháu Rưu-vên, trưởng nam của Ít-ra-en, sau khi xác định phổ hệ theo thị tộc và gia tộc, người ta lập danh sách từng người một, tất cả đàn ông từ hai mươi tuổi trở lên, mọi người trong tuổi nhập ngũ ;e G(Như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông, ông Mô-sê kiểm tra họ trong sa mạc Xi-nai. (và triệu tập toàn thể cộng đồng vào ngày mồng một tháng hai. Người ta xác định phổ hệ theo thị tộc và gia tộc, lập danh sách những người đàn ông, từ hai mươi tuổi trở lên, từng người một.h M(Ông Mô-sê và ông A-ha-ron nhận những người vừa được chỉ định đích danh,. Y(Đó là những người đại diện của cộng đồng, họ đều là những người phụ trách các chi tộc của họ, chỉ huy quân ngũ Ít-ra-en.5 i(Chi tộc Náp-ta-li có A-khi-ra, con Ê-nan.5 i(Chi tộc Gát có En-gia-xáp, con Rơ-u-ên.3 e( Chi tộc A-se có Pác-i-ên, con Ốc-ran.: s( Chi tộc Đan có A-khi-e-de, con Am-mi-sát-đai.< w( Chi tộc Ben-gia-min có A-vi-đan, con Ghít-ô-ni.  ( Con cháu Giu-se : chi tộc Ép-ra-im có Ê-li-sa-ma, con Am-mi-hút, và chi tộc Mơ-na-se có Gam-li-ên, con Pơ-đa-xua.8 o( Chi tộc Dơ-vu-lun có Ê-li-áp, con Khe-lôn.7 m(Chi tộc Ít-xa-kha có Nơ-than-ên, con Xu-a.; u(Chi tộc Giu-đa có Nác-sôn, con Am-mi-na-đáp.D (Chi tộc Si-mê-ôn có Sơ-lu-mi-ên, con Xu-ri-sát-đai.  (Đây là danh sách những người đứng ra giúp các ngươi : Chi tộc Rưu-vên có Ê-li-xua, con Sơ-đê-ua.t  e(Mỗi chi tộc còn phải có một người giúp các ngươi, người ấy phải là tộc trưởng.M  (Những người từ hai mươi tuổi trở lên, nghĩa là mọi người trong dân Ít-ra-en đến tuổi nhập ngũ, thì ngươi và A-ha-ron hãy liệt kê theo đơn vị của chúng.>  y(Các ngươi hãy kiểm tra dân số toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en theo thị tộc và gia tộc, lập danh sách mọi người đàn ông từng người một.M  (*Tại sa mạc Xi-nai ngày mồng một tháng hai năm thứ hai kể từ khi con cái Ít-ra-en ra khỏi đất Ai-cập, ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê trong Lều Hội Ngộ rằng :  "Đó là những mệnh lệnh ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê nói lại cho con cái Ít-ra-en, trên núi Xi-nai.a=!Không được tìm xem con nào tốt hay xấu và không được thay thế ; nếu cứ thay thế, thì con vật ấy và con vật thay thế sẽ là của rất thánh, không thể được chuộc lại.P Mọi thuế thập phân đánh vào bò và chiên dê, tức là một phần mười của mọi vật đi qua dưới cây gậy người chăn, đều là của rất thánh dâng ĐỨC CHÚA.xkNếu người nào muốn chuộc một phần thuế thập phân, thì phải trả thêm một phần năm.NMọi thuế thập phân đánh vào đất, trích từ sản phẩm của đất và từ hoa trái của cây cối, đều thuộc về ĐỨC CHÚA : đó là của thánh dâng ĐỨC CHÚA.Của biệt hiến mà là một người biệt hiến, thì không thể được chuộc : nó phải bị xử tử.oYTuy nhiên, trong những cái thuộc về một người –như người, gia súc hay cánh đồng là sở hữu của nó– bất cứ cái gì nó đã biệt hiến dâng ĐỨC CHÚA làm của biệt hiến, thì không được bán, cũng không được chuộc. Mọi của biệt hiến là của rất thánh, nó thuộc về ĐỨC CHÚA.QNhưng nếu là loài vật ô uế, thì có thể chuộc theo giá đã định, cộng thêm một phần năm ; nếu nó không được chuộc, thì sẽ được bán theo giá đã định.LCon đầu lòng trong đàn gia súc, không ai được thánh hiến : vì là con đầu lòng, nó đã thuộc về ĐỨC CHÚA ; dù là bò hay chiên dê, nó thuộc về ĐỨC CHÚA.Mỗi khi định giá thì phải theo đơn vị đo lường của thánh điện : một se-ken ăn hai mươi ghê-ra.|~sĐến năm toàn xá, cánh đồng sẽ lại về tay người bán, là người có quyền sở hữu đất.E}thì tư tế sẽ tính số tiền phải trả cho đến năm toàn xá, và ngay hôm đó người kia phải nộp theo giá đã định ; đó là của thánh dâng ĐỨC CHÚA.|1Nếu nó thánh hiến cho ĐỨC CHÚA một cánh đồng nó đã mua, chứ không phải cánh đồng thuộc quyền sở hữu của nó,{và khi cánh đồng ra khỏi tay người mua, vào thời kỳ toàn xá, thì cánh đồng sẽ là của thánh dâng ĐỨC CHÚA, như một cánh đồng được biệt hiến ; cánh đồng sẽ thuộc quyền sở hữu của tư tế. zNếu nó không chuộc lại cánh đồng nhưng bán cho người khác, thì cánh đồng không chuộc lại được nữa,CyNếu người đã thánh hiến cánh đồng muốn chuộc lại, thì sẽ phải trả thêm vào đó một phần năm giá đã định, và cánh đồng sẽ thuộc về nó.CxNếu nó thánh hiến cánh đồng sau năm toàn xá, thì tư tế sẽ tính giá tuỳ theo số năm còn lại cho đến năm toàn xá, và có giảm bớt giá đã định.owYNếu nó thánh hiến cánh đồng ngay từ năm toàn xá, thì cứ theo như giá đã định.xvkNếu một người thánh hiến cho ĐỨC CHÚA một cánh đồng là sở hữu của mình, thì phải dựa vào số lượng lúa giống mà định giá : hai mươi thùng giống lúa mạch là mười lăm lượng bạc.(uKNếu người đã thánh hiến nhà muốn chuộc lại, thì sẽ phải trả thêm một phần năm giá đã định và nhà ấy sẽ là của nó.St!Khi một người thánh hiến nhà mình làm của thánh dâng ĐỨC CHÚA, thì tư tế sẽ định giá nhà ấy là tốt hay xấu ; tư tế định giá thế nào thì cứ y như vậy.as= Nếu muốn chuộc lại, thì phải trả thêm một phần năm giá đã định.wri tư tế sẽ định giá nó là tốt hay xấu, và tư tế định giá thế nào thì cứ như vậy.+qQ Nếu là một con vật ô uế, thuộc loại không được dâng làm lễ tiến lên ĐỨC CHÚA, thì phải đặt con vật trước mặt tư tế ;p  Không được đổi, không được thay thế con tốt bằng con xấu, hay con xấu bằng con tốt. Nếu cứ thay thế một con vật này bằng một con khác, thì cả con vật này lẫn con vật thay thế đều là của thánh.;oq Nếu là một con vật thuộc loại có thể dâng làm lễ tiến lên ĐỨC CHÚA, thì bất cứ con nào người ta hiến cho ĐỨC CHÚA đều là của thánh.^n7Nếu ai túng thiếu, không trả nổi giá đó, thì phải đặt nó trước mặt tư tế để tư tế định giá ; tư tế sẽ dựa vào khả năng của người khấn hứa mà định giá.mtừ sáu mươi tuổi trở lên, thì phải định giá nam là bốn mươi lăm chỉ bạc, nữ là ba lượng.ltừ một tháng đến năm tuổi, thì phải định giá nam là mười lăm chỉ bạc, nữ là chín chỉ bạc ;skatừ năm đến hai mươi tuổi, thì phải định giá nam là sáu lượng, nữ là ba lượng ;Ljnếu là phái nữ, thì phải định giá là chín lượng ;;iqNếu là phái nam từ hai mươi đến sáu mươi tuổi, thì phải định giá là mười lăm lượng bạc, tính theo đơn vị đo lường của thánh điện ;9hmHãy nói với con cái Ít-ra-en và bảo chúng : Nếu ai muốn giữ trọn lời khấn hứa dâng một người cho ĐỨC CHÚA, thì phải định giá như sau :5g iĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng :2f_.Đó là các thánh chỉ, quyết định và luật lệ ĐỨC CHÚA đã dùng ông Mô-sê mà lập ra giữa Người với con cái Ít-ra-en tại núi Xi-nai.be?-Vì chúng, Ta sẽ nhớ lại giao ước với tiền nhân chúng, những kẻ Ta đã đưa ra khỏi đất Ai-cập, trước mắt các dân tộc, để Ta là Thiên Chúa của chúng. Ta là ĐỨC CHÚA.%dE,Nhưng cả khi ấy nữa, khi chúng ở trong đất của kẻ thù chúng, Ta cũng sẽ không gạt bỏ chúng và không chán ghét chúng, đến nỗi tận diệt chúng và huỷ bỏ giao ước của Ta với chúng, vì Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng.@c{+Đất sẽ bị chúng bỏ rơi và sẽ được hưởng bù những năm sa-bát của nó, khi đất bị tàn phá không có chúng ở nữa, khi chúng chịu phạt vì lỗi lầm của chúng, bởi lẽ chúng đã gạt bỏ các quyết định của Ta và chán ghét các quy tắc của Ta.Lb*Ta sẽ nhớ lại giao ước của Ta với Gia-cóp, Ta cũng sẽ nhớ lại giao ước của Ta với I-xa-ác và giao ước của Ta với Áp-ra-ham ; Ta sẽ nhớ lại đất ấy.laS)khiến Ta cũng chống chúng và đưa chúng đến đất của kẻ thù chúng. Bấy giờ tâm hồn không cắt bì của chúng sẽ tự hạ, và bấy giờ chúng sẽ chịu phạt vì lỗi lầm của chúng.-`U(Chúng sẽ xưng thú lỗi lầm của chúng và lỗi lầm của cha ông chúng : chúng đã phạm tội bất trung đối với Ta, lại còn chống Ta, _'Những kẻ còn lại trong số các ngươi sẽ chết dần chết mòn vì lỗi lầm của chúng, trong đất của kẻ thù chúng ; chúng sẽ chết dần chết mòn vì lỗi lầm của cha ông chúng, cộng với lỗi lầm của chúng.^&các ngươi sẽ bị diệt vong giữa các dân tộc, và đất của kẻ thù các ngươi sẽ nuốt các ngươi.N]%Chúng sẽ vấp vào nhau, người nọ vào người kia, như trước lưỡi gươm, dù không có người đuổi theo. Các ngươi sẽ không đứng vững trước mặt quân thù ;2\_$Những kẻ còn lại trong số các ngươi, Ta sẽ làm cho chúng nản lòng trong đất của kẻ thù chúng. Tiếng một chiếc lá bay sẽ đuổi theo chúng ; chúng sẽ chạy trốn như chạy trốn lưỡi gươm, và sẽ ngã gục dù không có người đuổi theo.2[_#Suốt thời gian nó bị tàn phá, nó sẽ nghỉ bù những năm sa-bát của các ngươi mà nó đã không được nghỉ, khi các ngươi sống ở đó.Z%"Bấy giờ đất sẽ được hưởng bù những năm sa-bát của nó, suốt thời gian nó bị tàn phá và các ngươi phải ở trong đất của kẻ thù ; bấy giờ đất sẽ nghỉ và sẽ được hưởng bù những năm sa-bát của nó.`Y;!Còn các ngươi, Ta sẽ phân tán giữa các dân tộc, Ta sẽ tuốt gươm đuổi theo các ngươi ; đất các ngươi sẽ bị tàn phá và thành thị của các ngươi sẽ nên chốn tan hoang.%XE Chính Ta sẽ tàn phá đất của các ngươi, và kẻ thù của các ngươi đến ở đó sẽ phải sửng sốt trước cảnh tượng ấy.[W1Ta sẽ làm cho thành thị của các ngươi nên chốn tan hoang, sẽ tàn phá những thánh điện của các ngươi ; các ngươi có dâng hương thơm làm vui lòng Ta, Ta cũng không ngửi.rV_Ta sẽ tiêu huỷ những nơi cao của các ngươi, sẽ chặt những hương án của các ngươi, sẽ chất thây các ngươi trên thây những ngẫu tượng của các ngươi, và Ta sẽ chán ghét các ngươi.QUCác ngươi sẽ ăn thịt con trai, ăn thịt con gái các ngươi.T5thì Ta sẽ nổi cơn lôi đình chống các ngươi và Ta cũng sẽ sửa phạt các ngươi gấp bảy lần vì tội lỗi các ngươi.WS)Dù vậy, nếu các ngươi vẫn không chịu nghe Ta mà cứ chống Ta,R!Khi Ta làm cạn nguồn lương thực nuôi các ngươi, thì mười người đàn bà sẽ nướng bánh của các ngươi trong một lò duy nhất và sẽ chia bánh cho các ngươi theo định lượng ; các ngươi sẽ ăn mà chẳng được no.Q9Ta sẽ giáng xuống các ngươi lưỡi gươm báo oán để rửa hận cho giao ước. Các ngươi sẽ rút cả vào trong các thành của các ngươi, nhưng Ta sẽ gửi ôn dịch đến giữa các ngươi, và các ngươi sẽ bị trao vào tay kẻ thù.P)thì Ta cũng vậy, Ta sẽ chống các ngươi và Ta cũng sẽ đánh phạt các ngươi gấp bảy lần vì tội lỗi các ngươi.eOEDù vậy, nếu các ngươi vẫn không chịu để Ta sửa dạy, mà cứ chống Ta,lNSTa sẽ sai dã thú đến giữa các ngươi, chúng sẽ cướp con cái các ngươi, tiêu diệt gia súc các ngươi và giảm dân số các ngươi đến nỗi đường sá của các ngươi thành hoang vắng.M/Nếu các ngươi chống Ta và không muốn nghe Ta, thì Ta sẽ còn đánh phạt các ngươi gấp bảy lần tội lỗi các ngươi. 3\~~X}||0{~zzNyy)xvuuMtss5rrqq\ponmmdlkjiiRhhPgHff;eddccbbaya2`'__.^d]]m\[ZZYYdXXWCUUUSRQPPONN.MxL.KK J4IIHGGEERDD%CRBA@@O?[>>=B"S?bD8u?b b V  ] '03yUm(WTổng số súc vật làm lễ toàn thiêu là : mười hai bò mộng, mười hai chiên đực, mười hai chiên con một tuổi cùng với lễ phẩm bằng ngũ cốc kèm theo, mười hai con dê đực làm lễ tạ tội.`T;(VMười hai chén bằng vàng đựng đầy hương thơm, mỗi chén ba lượng vàng, tính theo đơn vị đo lường của thánh điện. Tất cả các chén bằng vàng ấy cân nặng một ký hai.YS-(UMỗi khay nặng một ký ba, và mỗi bình rảy là bảy lạng. Tất cả các vật dụng bằng bạc ấy cân nặng hai mươi bốn ký tính theo đơn vị đo lường của thánh điện.%RE(TTrên đây là những lễ vật các người đứng đầu Ít-ra-en dâng cúng để cử hành nghi thức cung hiến bàn thờ trong ngày bàn thờ được xức dầu : mười hai khay bằng bạc, mười hai bình rảy bằng bạc, mười hai chén bằng vàng.SQ!(Svà để làm lễ kỳ an thì dâng hai con bò, năm con chiên đực, năm con dê đực và năm con chiên con một tuổi. Đó là lễ tiến mà ông A-khi-ra, con ông Ê-nan, đã dâng.3Pc(Rmột con dê đực làm lễ tạ tội ;zOo(Qmột con bò mộng, một con chiên đực và một con chiên con một tuổi làm lễ vật toàn thiêu,CN(Pmột chén bằng vàng ba lượng đầy hương thơm,M (OLễ tiến ông dâng là một khay bằng bạc cân nặng một ký ba, một bình rảy bằng bạc nặng bảy lạng –tính theo đơn vị đo lường của thánh điện–, cả hai đựng đầy tinh bột nhào dầu làm lễ phẩm,L (NNgày thứ mười hai, người đem dâng lễ vật là ông A-khi-ra, con ông Ê-nan, đứng đầu con cái Náp-ta-li.WK)(Mvà để làm lễ kỳ an thì dâng hai con bò, năm con chiên đực, năm con dê đực và năm con chiên con một tuổi. Đó là lễ tiến mà ông Pác-i-ên, con ông Ốc-ran, đã dâng.3Jc(Lmột con dê đực làm lễ tạ tội ;zIo(Kmột con bò mộng, một con chiên đực và một con chiên con một tuổi làm lễ vật toàn thiêu,CH(Jmột chén bằng vàng ba lượng đầy hương thơm,G (ILễ tiến ông dâng là một khay bằng bạc cân nặng một ký ba, một bình rảy bằng bạc nặng bảy lạng –tính theo đơn vị đo lường của thánh điện–, cả hai đựng đầy tinh bột nhào dầu làm lễ phẩm,F (HNgày thứ mười một, người đem dâng lễ vật là ông Pác-i-ên, con ông Ốc-ran, đứng đầu con cái A-se.^E7(Gvà để làm lễ kỳ an thì dâng hai con bò, năm con chiên đực, năm con dê đực và năm con chiên con một tuổi. Đó là lễ tiến mà ông A-khi-e-de, con ông Am-mi-sát-đai, đã dâng.3Dc(Fmột con dê đực làm lễ tạ tội ;zCo(Emột con bò mộng, một con chiên đực và một con chiên con một tuổi làm lễ vật toàn thiêu,CB(Dmột chén bằng vàng ba lượng đầy hương thơm,A (CLễ tiến ông dâng là một khay bằng bạc cân nặng một ký ba, một bình rảy bằng bạc nặng bảy lạng –tính theo đơn vị đo lường của thánh điện–, cả hai đựng đầy tinh bột nhào dầu làm lễ phẩm, @ (BNgày thứ mười, người đem dâng lễ vật là ông A-khi-e-de, con ông Am-mi-sát-đai, đứng đầu con cái Đan.Y?-(Avà để làm lễ kỳ an thì dâng hai con bò, năm con chiên đực, năm con dê đực và năm con chiên con một tuổi. Đó là lễ tiến mà ông A-vi-đan, con ông Ghít-ô-ni, đã dâng.3>c(@một con dê đực làm lễ tạ tội ;z=o(?một con bò mộng, một con chiên đực và một con chiên con một tuổi làm lễ vật toàn thiêu,C<(>một chén bằng vàng ba lượng đầy hương thơm,; (=Lễ tiến ông dâng là một khay bằng bạc cân nặng một ký ba, một bình rảy bằng bạc nặng bảy lạng –tính theo đơn vị đo lường của thánh điện–, cả hai đựng đầy tinh bột nhào dầu làm lễ phẩm, : (-(+tuổi từ ba mươi đến năm mươi, nghĩa là tất cả những ai đến tuổi nhập ngũ, để phục vụ trong Lều Hội Ngộ,U=%(*Các con cháu Mơ-ra-ri được kiểm tra theo thị tộc và gia tộc,d<C()Đó là số con cháu Ghéc-sôn được kiểm tra theo thị tộc, tất cả những người phục vụ trong Lều Hội Ngộ : ông Mô-sê cùng với ông A-ha-ron kiểm tra họ theo lệnh ĐỨC CHÚA.j;O((tổng số những người được kiểm tra, theo thị tộc và gia tộc họ, là 2.630.:9('tuổi từ ba mươi đến năm mươi, nghĩa là tất cả những người đến tuổi nhập ngũ, để phục vụ trong Lều Hội Ngộ,g9I(&Số con cháu Ghéc-sôn được kiểm tra theo thị tộc và gia đình tổ tiên họ,8(%Đó là số những người trong thị tộc Cơ-hát được kiểm tra, tất cả những người phục vụ trong Lều Hội Ngộ, mà ông Mô-sê và ông A-ha-ron đã kiểm tra theo lệnh ĐỨC CHÚA đã truyền qua ông Mô-sê.U7%($Tổng số người được kiểm tra, tính theo thị tộc, là 2.750.&6G(#tuổi từ ba mươi đến năm mươi, nghĩa là tất cả những người đến tuổi nhập ngũ, để họ phục dịch trong Lều Hội Ngộ.!5=("Ông Mô-sê cùng với ông A-ha-ron và các vị lãnh đạo cộng đồng đã kiểm tra con cháu Cơ-hát theo thị tộc và gia tộc họ,V4'(!Đó là các dịch vụ dành cho các thị tộc con cái Mơ-ra-ri, dịch vụ mà chúng phải thi hành trong Lều Hội Ngộ, dưới quyền kiểm soát của I-tha-ma, con tư tế A-ha-ron.%3E( các cột chung quanh khuôn viên cùng các đế, cọc đóng, dây thừng và tất cả đồ phụ tùng liên quan đến dịch vụ của chúng. Vậy các ngươi hãy kê khai từng thứ một tất cả các đồ vật chúng có trách nhiệm phải khiêng vác.B2(Đây là những đồ vật chúng có trách nhiệm phải khiêng vác liên quan đến dịch vụ của chúng trong Lều Hội Ngộ : khung Nhà Tạm, cột, kèo và đế, 1;(tuổi từ ba mươi đến năm mươi, nghĩa là tất cả những ai đến tuổi nhập ngũ, để chúng phục vụ trong Lều Hội Ngộ.a0=(Ngươi hãy kiểm tra con cháu Mơ-ra-ri theo thị tộc và gia tộc của chúng,@/{(Đó là dịch vụ dành cho các thị tộc con cái Ghéc-sôn trong Lều Hội Ngộ, và chúng làm việc dưới quyền kiểm soát của I-tha-ma, con tư tế A-ha-ron..(Con cái Ghéc-sôn phải thi hành mọi dịch vụ khiêng vác cũng như phục dịch, dưới quyền điều khiển của A-ha-ron và các con ; các ngươi hãy giao cho chúng trông coi tất cả những gì chúng phải khiêng vác.-(các tấm rèm của khuôn viên, màn che cửa khuôn viên nằm quanh Nhà Tạm và bàn thờ, các dây buộc, các đồ dùng cần thiết cho dịch vụ của chúng, tóm lại tất cả những gì liên quan tới dịch vụ ấy.=,u(chúng sẽ mang các tấm thảm của Nhà Tạm và Lều Hội Ngộ, bạt che Lều, tức tấm bạt bằng da cá heo phủ trên Lều, màn che cửa Lều Hội Ngộ,Q+(Đây là dịch vụ mà các thị tộc Ghéc-sôn phải chu toàn :P*(những người tuổi từ ba mươi đến năm mươi, ngươi sẽ kiểm tra hết, nghĩa là tất cả những ai đến tuổi nhập ngũ, để chúng phục vụ trong Lều Hội Ngộ.u)e(Ngươi cũng hãy lập danh sách con cháu Ghéc-sôn nữa theo gia tộc và thị tộc của chúng ;6(i(ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng :y'm(Như vậy chúng sẽ không vào mà nhìn các đồ thánh, dù một giây lát, để rồi phải chết.!&=(Để chúng được sống chứ không phải chết khi tới gần các vật cực thánh, các ngươi sẽ xử với chúng như thế này : A-ha-ron và các con sẽ đến và đặt mỗi người trước cái gì phải làm, trước cái gì phải khiêng vác.t%c(Các ngươi đừng để cho dòng họ các thị tộc Cơ-hát bị xoá bỏ khỏi chi tộc Lê-vi.I$ (ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê và ông A-ha-ron rằng :# (Phận sự của E-la-da, con tư tế A-ha-ron, là lo dầu đèn, hương thơm, lễ phẩm thường tiến, dầu tấn phong ; nó phải trông coi toàn bộ Nhà Tạm cùng mọi vật trong đó : các vật thánh và các đồ phụ tùng.o"Y(Khi A-ha-ron và các con đã hoàn thành việc che phủ thánh điện cùng tất cả các đồ phụ tùng, lúc nhổ trại, thì các con của Cơ-hát sẽ đến khiêng đi ; nhưng chúng sẽ không được đụng tới các vật thánh, kẻo phải chết. Đó là những gì con cái Cơ-hát phải khiêng trong Lều Hội Ngộ. !(chúng sẽ đặt trên đó tất cả đồ dùng vào việc thờ phượng : bình hương, xiên, xẻng, bình rảy, tất cả đồ phụ tùng của bàn thờ, phủ lên đó một tấm bạt bằng da cá heo, và lắp các đòn khiêng vào.V '( Sau khi đã lấy tro khỏi bàn thờ và trải lên tấm vải điều,H ( Chúng sẽ lấy các đồ dùng vào việc thờ phượng nơi thánh điện, đem bọc trong tấm vải đỏ tía, phủ thêm một tấm bạt da cá heo, rồi đặt lên cáng.$C( Trên bàn thờ bằng vàng, chúng sẽ trải tấm vải đỏ tía và phủ thêm một tấm bạt da cá heo, rồi lắp các đòn khiêng vào.( Chúng sẽ để chân đèn cùng tất cả các đồ phụ tùng vào một cái bao da cá heo và đặt lên cáng..W( Chúng sẽ lấy tấm vải đỏ tía mà phủ trụ đèn và đèn, kéo cắt bấc đèn, các đĩa đựng tàn, tất cả các bình đựng dầu đèn. (Chúng sẽ phủ lên một tấm vải đỏ thẫm và trải thêm tấm bạt da cá heo, rồi lắp các đòn khiêng vào.^7(Trên bàn dâng tiến, chúng sẽ trải một tấm vải đỏ tía, rồi đặt lên đó các khay, ly, chén và bình dùng trong lễ tưới rượu. Bánh thường tiến cũng phải có trên đó.2_(Chúng sẽ trải lên đó tấm bạt bằng da cá heo, và trên tấm bạt này sẽ phủ tấm vải toàn màu đỏ tía, rồi lắp các đòn khiêng vào. (Khi nhổ trại, A-ha-ron sẽ cùng với các con vào Lều, cuốn bức trướng mà phủ lên Hòm Bia Chứng Ước.ue(Dịch vụ của con cháu Cơ-hát trong Lều Hội Ngộ là phụ trách các đồ thờ cực thánh. ;(tuổi từ ba mươi đến năm mươi, nghĩa là tất cả những ai đến tuổi nhập ngũ, để chúng phục vụ trong Lều Hội Ngộ. ~}}||P{{{Bzz&yrxxKwvuuctsrr3ponmmNll&kAjjUii%h1gffeeedcca`__u^]]K\[ZYYY:XXWVVyUTS;RR5QQPPONNUMM9LxKKJJ#IIOGG|FF#E_DD/CBB"A@@O??>>t=<;;=::876s5443|220/..>-K,++*G))D(''&&R%r%$)##!"[!!N P)ZQjt*kiV v[ 6 x ?G_c3(Thế mà ĐỨC CHÚA lại muốn giết cả dân này như giết một người ! Các nước đã từng nghe danh tiếng Ngài sẽ nói :}(Và chúng đã kể lại việc đó cho cư dân đất này. Dân đất này đã nghe biết rằng chính Ngài, ĐỨC CHÚA, Ngài ở giữa dân này, chính Ngài, ĐỨC CHÚA, Ngài cho họ được thấy Ngài tận mắt, rằng đám mây của Ngài dừng trên họ, và Ngài đi trước họ ban ngày trong cột mây và ban đêm trong cột lửa.1 ]( Ông Mô-sê thưa với ĐỨC CHÚA : Người Ai-cập đã nghe biết rằng Ngài đã dùng sức mạnh của Ngài mà đưa dân này ra khỏi đất chúng.> w( Ta sẽ dùng ôn dịch mà đánh phạt chúng, sẽ không cho chúng hưởng gia nghiệp, rồi Ta sẽ làm cho ngươi thành một dân tộc lớn và mạnh hơn chúng.d C( ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Dân này còn khinh thị Ta đến bao giờ nữa ? Cho đến bao giờ, chúng không chịu tin vào Ta, mặc dầu Ta đã làm bấy nhiêu dấu lạ ở giữa chúng ?7 i( Cả cộng đồng đang bàn chuyện ném đá các ông, thì vinh quang ĐỨC CHÚA xuất hiện trong Lều Hội Ngộ trước mắt toàn thể con cái Ít-ra-en.t c( Vậy anh em đừng nổi loạn chống ĐỨC CHÚA, và đừng sợ dân đất ấy ! Chúng ta sẽ nuốt chửng chúng. Thần hộ mệnh chúng đã lìa xa chúng, còn ĐỨC CHÚA thì ở với ta. Đừng sợ chúng !'(Nếu ĐỨC CHÚA thương ta, Người sẽ đưa ta vào đất ấy và ban đất ấy cho ta, một đất tràn trề sữa và mật.'I(và nói với toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en : Miền đất chúng tôi đã đi qua để do thám là một đất tốt thật là tốt !5(Ông Giô-suê, con ông Nun, và ông Ca-lếp, con ông Giơ-phun-ne, là những người đã tham dự cuộc do thám đất, xé áo mình ra#(Trước mặt toàn thể đại hội của cộng đồng con cái Ít-ra-en, ông Mô-sê và ông A-ha-ron sấp mặt xuống đất.jO(Họ bảo nhau : Chúng ta hãy đặt lên một người cầm đầu và trở về Ai-cập.]5(Sao ĐỨC CHÚA lại đem chúng tôi vào đất này để chúng tôi ngã gục dưới lưỡi gươm, để vợ con chúng tôi bị giặc bắt ? Chúng tôi trở về Ai-cập có tốt hơn không ? (Tất cả con cái Ít-ra-en đều kêu trách ông Mô-sê và ông A-ha-ron, toàn thể cộng đồng nói với các ông : Phải chi chúng tôi chết ở bên đất Ai-cập, hoặc phải chi chúng tôi chết trong sa mạc này cho xong !b A(*Toàn thể cộng đồng lớn tiếng kêu la, dân chúng khóc lóc cả đêm ấy.eE( !Ở đó chúng tôi trông thấy những người khổng lồ, con cháu của A-nác thuộc giống người khổng lồ. Chúng tôi thấy mình chỉ như châu chấu, và họ cũng coi chúng tôi như vậy.8k( Trước mặt con cái Ít-ra-en, họ bắt đầu chê bai miền đất họ đã do thám, họ nói : Miền đất chúng ta đã đi qua để do thám là đất nuốt những người ở đó, và tất cả những người chúng tôi thấy ở đó đều là những người cao lớn.~( Những người đã cùng lên với ông đáp lại : Ta không thể lên đánh dân ấy, vì họ mạnh hơn ta.F}( Bấy giờ ông Ca-lếp truyền cho dân đang phản đối ông Mô-sê phải im lặng, ông nói : Ta cứ lên chiếm miền ấy, vì chắc chắn ta có thể thắng được.G| ( Có người A-ma-lếch ở miền Ne-ghép, người Khết, người Giơ-vút và người E-mô-ri ở miền núi, còn người Ca-na-an thì ở bờ biển và dọc sông Gio-đan.&{G( Thế nhưng dân cư miền ấy thì mạnh, thành thị lại kiên cố và rộng lớn lắm ; ở đó chúng tôi còn thấy cả con cháu A-nác.Sz!( Họ thuật lại với ông Mô-sê rằng : Chúng tôi đã vào miền đất ông sai chúng tôi đến. Đúng là miền đất tràn trề sữa và mật, và đây là hoa trái miền ấy.y+( Họ đến gặp ông Mô-sê, ông A-ha-ron và toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en, tại Ca-đê trong sa mạc Pa-ran. Họ báo cáo với hai ông và toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en, và cho những người đó xem hoa trái miền ấy.@x}( Sau bốn mươi ngày do thám đất, họ trở về.wwi( Người ta gọi nơi ấy là thung lũng Ét-côn, vì chùm nho mà con cái Ít-ra-en đã hái ở đó.;vq( Họ vào đến thung lũng Ét-côn, ở đó họ chặt một nhành nho và một chùm nho, rồi hai người dùng sào mà khiêng, họ cũng lấy cả lựu và vả.Vu'( Họ qua miền Ne-ghép đi lên và tới tận Khép-rôn, ở đó có A-khi-man, Sê-sai và Tan-mai là con cháu của A-nác. Khép-rôn đã được xây bảy năm trước Xô-an bên Ai-cập.zto( Họ đi lên và do thám đất, từ sa mạc Xin đến Rơ-khốp, trên đường vào Cửa Ải Kha-mát.2s_( đất đai màu mỡ hay cằn cỗi, có cây cối hay không. Anh em hãy can đảm, và lấy ít hoa trái miền đó đem về. Bấy giờ là đầu mùa nho.drC( đất họ ở tốt hay xấu, thành thị của họ là lều trại hay đồn luỹ,eqE( Anh em sẽ xem đất, xem nó thế nào, dân ở đó mạnh hay yếu, ít hay nhiều, p( Ông Mô-sê sai họ đi do thám đất Ca-na-an. Ông bảo họ : Anh em hãy qua miền Ne-ghép mà lên, lên miền núi.o+( Đó là tên những người ông Mô-sê sai đi do thám đất. Rồi ông Mô-sê đặt tên cho Hô-sê-a, con ông Nun, là Giô-suê.En( Thuộc chi tộc Gát, có ông Gơ-u-ên, con ông Ma-khi.Jm( Thuộc chi tộc Náp-ta-li, có ông Nác-bi, con ông Vóp-xi.Gl ( Thuộc chi tộc A-se, có ông Xơ-tua, con ông Mi-kha-ên.Hk ( Thuộc chi tộc Đan, có ông Am-mi-ên, con ông Gơ-ma-li.Wj)( Thuộc chi tộc Giu-se, ngành Mơ-na-se, có ông Gát-đi, con ông Xu-xi.Ni( Thuộc chi tộc Dơ-vu-lun, có ông Gát-đi-en, con ông Xô-đi.Ih ( Thuộc chi tộc Ben-gia-min, có ông Pan-ti, con ông Ra-phu.Gg ( Thuộc chi tộc Ép-ra-im, có ông Hô-sê-a, con ông Nun.Nf( Thuộc chi tộc Ít-xa-kha, có ông Gích-an, con ông Giô-xếp.Me( Thuộc chi tộc Giu-đa, có ông Ca-lếp, con ông Giơ-phun-ne.Kd( Thuộc chi tộc Si-mê-ôn, có ông Sa-phát, con ông Khô-ri.hcK( Đây là danh sách họ : Thuộc chi tộc Rưu-vên, có ông Sam-mu-a, con ông Dắc-cua.[( Ngươi hãy nói với dân : Anh em hãy thanh tẩy mình để chuẩn bị cho ngày mai và anh em sẽ được ăn thịt. Phải, anh em đã kêu khóc thấu tai ĐỨC CHÚA rằng : Ai sẽ cho chúng ta có thịt ăn đây ? Bên Ai-cập, chúng ta sướng biết mấy ! ĐỨC CHÚA sẽ ban thịt cho anh em, và anh em sẽ được ăn.=( Ta sẽ xuống đó nói chuyện với ngươi. Ta sẽ lấy một phần Thần Khí đang ngự trên ngươi mà đặt trên chúng, chúng sẽ cùng với ngươi gánh vác dân này, và ngươi sẽ không còn phải vác một mình nữa.&<G( ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Hãy tập họp lại cho Ta bảy mươi người trong số kỳ mục Ít-ra-en, những kẻ ngươi biết là kỳ mục và ký lục trong dân. Ngươi sẽ đem chúng đến Lều Hội Ngộ, để chúng đứng đó với ngươi.2;_( Nếu Ngài xử với con như vậy, thì thà giết con đi còn hơn – ấy là nếu con đẹp lòng Ngài ! Đừng để con thấy mình phải khổ nữa !i:M( Một mình con không thể gánh cả dân này được nữa, vì nó nặng quá sức con. 9( Con lấy đâu ra thịt cho cả dân này ăn, khi chúng khóc lóc đòi con : Cho chúng tôi thịt để chúng tôi ăn ? 8( Có phải con đã cưu mang tất cả dân này không ? Có phải con đã sinh ra nó không mà Ngài lại bảo con : Hãy bồng nó vào lòng, như vú nuôi bồng trẻ thơ, mà đem vào miền đất Ta đã thề hứa với cha ông chúng ?E7( và thưa với ĐỨC CHÚA : Sao Ngài lại làm khổ tôi tớ Ngài ? Tại sao con lại không đẹp lòng Ngài, khiến Ngài đặt gánh nặng tất cả dân này lên con ?J6( Ông Mô-sê nghe thấy dân tụm năm tụm bảy theo thị tộc mà kêu khóc tại cửa lều của mình. Còn ĐỨC CHÚA thì bừng bừng nổi giận. Ông lấy làm khổ tâmT5#( Đêm về sương rơi trên doanh trại, thì man-na cũng rơi xuống.I4 ( Dân cứ việc chia nhau đi lượm, cho vào cối xay hoặc cối giã mà nghiền tán ra, rồi bỏ vào nồi nấu bánh, và mùi vị của nó như mùi vị bánh chiên dầu.C3( Man-na như hạt ngò và trông nó như nhựa hương.n2W( Còn bây giờ đời ta tàn rồi ; mọi thứ đó hết sạch, chỉ còn thấy man-na thôi.1)( Nhớ thuở nào ta ăn cá bên Ai-cập mà không phải trả tiền, rồi nào dưa gang, dưa bở, nào hẹ, nào hành, nào tỏi.60g( Đám dân ô hợp sống giữa dân Ít-ra-en bắt đầu thèm ăn, và cả con cái Ít-ra-en cũng khóc lóc mà nói : Ai sẽ cho chúng ta có thịt ăn đây ?{/q( Người ta đặt tên cho nơi đó là Táp-ê-ra, vì lửa của ĐỨC CHÚA đã bốc cháy nơi họ ở.r._( Dân liền kêu cứu ông Mô-sê, ông Mô-sê chuyển cầu lên ĐỨC CHÚA, và lửa đã tắt.- #( *Thế rồi dân bắt đầu kêu ca thấu tai ĐỨC CHÚA vì những khổ cực của họ, và ĐỨC CHÚA đã nghe được. Cơn thịnh nộ của Người bừng lên và lửa của ĐỨC CHÚA bốc cháy nơi họ ở và thiêu huỷ đầu trại.~,w( $Và lúc Hòm Bia dừng lại, ông nói : Lạy ĐỨC CHÚA, xin dừng lại, ngự giữa trăm họ Ít-ra-en !D+( #Khi Hòm Bia khởi hành, ông Mô-sê lên tiếng : Lạy ĐỨC CHÚA, xin đứng lên cho địch thù Ngài tán loạn, và cho kẻ ghét Ngài phải chạy trốn Thánh Nhan !e*E( "Và mây của ĐỨC CHÚA che phủ họ ban ngày, lúc họ nhổ trại lên đường.@){( !Họ khởi hành từ núi của ĐỨC CHÚA, đi bộ ba ngày ; Hòm Bia Giao Ước của ĐỨC CHÚA đi trước họ suốt ba ngày, để tìm chỗ cho họ đóng trại.(!( Và nếu cha cùng đi với chúng tôi, thì chính phúc lộc ĐỨC CHÚA ban cho chúng tôi, chúng tôi sẽ chia sẻ với cha.>'w( Ông Mô-sê nói : Xin cha đừng bỏ chúng tôi ; bởi vì cha biết những nơi chúng tôi phải đóng trại trong sa mạc, cha sẽ là đôi mắt của chúng tôi.b&?( Ông Khô-váp trả lời : Không được, tôi phải về quê cha đất tổ tôi.j%O( *Ông Mô-sê nói với nhạc phụ mình là ông Khô-váp, con ông Rơ-u-ên, người Ma-đi-an : Chúng tôi đang trên đường đi tới nơi mà ĐỨC CHÚA đã hứa : Ta sẽ ban đất ấy cho các ngươi. Mời cha đi với chúng tôi, chúng tôi sẽ trọng đãi cha, vì ĐỨC CHÚA đã hứa ban phúc lộc cho Ít-ra-en.Z$/( Đó là thứ tự các đoàn quân con cái Ít-ra-en khi họ lên đường.t#c( Đoàn quân chi tộc con cháu Náp-ta-li dưới quyền chỉ huy của ông A-khi-ra, con ông Ê-nan.r"_( Đoàn quân chi tộc con cháu A-se dưới quyền chỉ huy của ông Pác-i-ên, con ông Ốc-ran.k!Q( Sau cùng, làm hậu quân cho tất cả các doanh trại, cờ hiệu doanh trại con cháu Đan lên đường, theo các đoàn quân của họ dưới quyền chỉ huy của ông A-khi-e-de, con ông Am-mi-sát-đai.q ]( Đoàn quân chi tộc Ben-gia-min dưới quyền chỉ huy của ông A-vi-đan, con ông Ghít-ô-ni.zo( Đoàn quân chi tộc con cháu Mơ-na-se dưới quyền chỉ huy của ông Gam-li-ên, con ông Pơ-đa-xua.=u( Tiếp đó là cờ hiệu doanh trại con cháu Ép-ra-im lên đường theo các đoàn quân của họ dưới quyền chỉ huy của ông Ê-li-sa-ma, con ông Am-mi-hút.!=( Đến lượt các người Cơ-hát lên đường, mang theo vật dụng thánh, và Nhà Tạm phải được dựng lên trước khi họ tới.tc( Đoàn quân chi tộc con cháu Gát dưới quyền chỉ huy của ông En-gia-xáp, con ông Rơ-u-ên.( Đoàn quân chi tộc con cháu Si-mê-ôn dưới quyền chỉ huy của ông Sơ-lu-mi-ên, con ông Xu-ri-sát-đai.+Q( Cờ hiệu doanh trại Rưu-vên đã lên đường theo các đoàn quân của họ và dưới quyền chỉ huy của ông Ê-li-xua, con ông Sơ-đê-ua.( Khi tháo Nhà Tạm xuống, thì con cái Ghéc-sôn sẽ lên đường, và con cái Mơ-ra-ri sẽ khiêng Nhà Tạm.wi( Đoàn quân chi tộc con cháu Dơ-vu-lun dưới quyền chỉ huy của ông Ê-li-áp, con ông Khe-lôn.vg( Đoàn quân chi tộc con cháu Ít-xa-kha dưới quyền chỉ huy của ông Nơ-than-ên, con ông Xu-a.A}( Trước hết là cờ hiệu doanh trại con cháu Giu-đa lên đường theo các đoàn quân của họ, dưới quyền chỉ huy của ông Nác-sôn, con ông Am-mi-na-đáp.hK( Họ đã lên đường lần đầu tiên theo lệnh ĐỨC CHÚA truyền qua ông Mô-sê. ( và từ sa mạc Xi-nai, con cái Ít-ra-en lên đường theo thứ tự. Rồi cột mây đậu lại trong sa mạc Pa-ran.ue( Năm thứ hai, tháng hai, ngày hai mươi trong tháng, mây bốc lên khỏi Nhà Tạm Chứng Ước,tc( Trong ngày vui mừng của các ngươi, cũng như trong các đại lễ đã quy định, và các tuần trăng mới, các ngươi sẽ thổi kèn, khi dâng lễ toàn thiêu và lễ kỳ an. Điều đó sẽ làm cho ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi, nhớ đến các ngươi. Chính Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi.+( Khi các ngươi xuất trận, trong đất nước các ngươi, chống lại kẻ thù tấn công, các ngươi sẽ thổi kèn báo động, và ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi, sẽ nhớ đến các ngươi và cứu các ngươi khỏi quân thù.&G( Các con trai của A-ha-ron, là các tư tế, sẽ thổi kèn. Và đó là điều luật vĩnh viễn cho các ngươi và cho dòng dõi các ngươi.a=( Còn khi triệu tập đại hội, thì thổi kèn, mà không được báo động.G ( Khi các ngươi thổi kèn báo động lần thứ hai, thì các trại ở phía nam sẽ lên đường. Kèn báo động sẽ nổi lên mỗi khi phải nhổ trại lên đường.p [( Khi các ngươi thổi kèn báo động, thì các trại nằm ở phía đông sẽ lên đường. 1( Nếu thổi một chiếc, thì các kỳ mục, những người đứng đầu các thị tộc Ít-ra-en, sẽ tập họp lại bên ngươi.} u( Khi các kèn thổi, thì toàn thể cộng đồng tập họp lại bên ngươi, tại cửa Lều Hội Ngộ. ( Ngươi hãy làm hai chiếc kèn, làm bằng bạc gò, để dùng mà triệu tập cộng đồng và nhổ trại.5  i( ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng :b?( Cứ lệnh ĐỨC CHÚA họ đóng trại, và cứ lệnh ĐỨC CHÚA họ nhổ trại ; ĐỨC CHÚA buộc giữ thế nào, thì họ tuân giữ như thế, theo lệnh ĐỨC CHÚA truyền qua ông Mô-sê.!( Nếu mây lưu lại trên Nhà Tạm hai ngày, hoặc một tháng hay mấy ngày thôi, thì con cái Ít-ra-en cũng cứ theo đó mà đóng trại, chứ không nhổ trại lên đường ; rồi khi mây bốc lên, họ mới nhổ trại lên đường.'( Có khi mây đậu lại từ chiều tối tới sáng, và ban sáng khi mây bốc lên, thì lúc đó họ nhổ trại lên đường.8k( Có khi mây chỉ đậu ít ngày trên Nhà Tạm, thì họ cũng cứ lệnh ĐỨC CHÚA mà đóng trại, và cứ lệnh ĐỨC CHÚA mà nhổ trại lên đường. ;( Khi mây đậu trên Nhà Tạm lâu ngày, thì con cái Ít-ra-en giữ y như điều ĐỨC CHÚA truyền và không nhổ trại lên đường.Q( Cứ lệnh ĐỨC CHÚA mà con cái Ít-ra-en lên đường, và cứ lệnh ĐỨC CHÚA mà họ đóng trại ; bao lâu mây đậu lại trên Nhà Tạm, thì họ tiếp tục đóng trại.-U( Mỗi lần mây bốc lên cao khỏi Lều, thì con cái Ít-ra-en nhổ trại, và nơi nào mây đậu lại, thì ở đó con cái Ít-ra-en đóng trại.r_( Cứ xảy ra liên tục như thế : mây che phủ Nhà Tạm ban ngày, đêm thì trông như lửa.,S( Trong ngày dựng Nhà Tạm, có mây che phủ Nhà Tạm và Lều Chứng Ước, nhưng đêm đến thì trông như lửa trên Nhà Tạm cho tới sáng.<s( Nếu một ngoài kiều cư ngụ với các ngươi, mà mừng lễ Vượt Qua kính ĐỨC CHÚA, thì nó cũng phải cứ theo điều luật và tục lệ về lễ Vượt Qua mà cử hành ; chỉ có một điều luật chung, cho các ngươi, ngoại kiều cũng như người bản xứ.*~O( Còn người nào vẫn trong sạch, lại không đi xa, mà bỏ không mừng lễ Vượt Qua, thì người đó sẽ bị khai trừ khỏi đồng bào mình, vì nó đã không dâng lễ tiến lên ĐỨC CHÚA vào thời đã quy định ; nó phải mang lấy tội mình.m}U( Chúng sẽ không để gì thừa lại cho đến sáng hôm sau, và cũng không được làm giập gẫy một xương nào của nó ; chúng sẽ mừng lễ Vượt Qua theo đúng mọi điều luật về lễ ấy.*|O( Tháng thứ hai, ngày mười bốn lúc chập tối, chúng sẽ mừng lễ đó. Chúng sẽ ăn chiên Vượt Qua với bánh không men và rau đắng.m{U( Hãy nói với con cái Ít-ra-en : Trong các ngươi hay trong dòng dõi các ngươi, hễ ai bị nhiễm uế vì đụng đến xác chết, hoặc ai đi xa, thì cũng phải mừng lễ Vượt Qua kính ĐỨC CHÚA.6zi( ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng :y( Ông Mô-sê nói với họ : Anh em cứ đứng đó, để tôi đi thỉnh ý ĐỨC CHÚA xem Người có dạy gì về anh em.}xu( và thưa với các ông rằng : Chúng tôi bị nhiễm uế vì đụng đến xác chết, tại sao chúng tôi bị cấm không được dâng lễ tiến lên ĐỨC CHÚA vào thời gian quy định, cùng với con cái Ít-ra-en ?Gw ( Có những người nhiễm uế vì đụng đến xác chết, không thể mừng lễ Vượt Qua ngày hôm ấy. Ngay hôm ấy, họ đã đến gặp ông Mô-sê và ông A-ha-ron,pv[( và họ đã cử hành lễ Vượt Qua vào tháng giêng, ngày mười bốn, lúc chập tối, trong sa mạc Xi-nai. ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê thế nào, thì con cái Ít-ra-en đã thi hành như thế.cuA( Vậy ông Mô-sê đã nói với con cái Ít-ra-en phải cử hành lễ Vượt Qua ;Ft( Ngày mười bốn tháng này, lúc chập tối, các ngươi sẽ mừng lễ ấy vào giờ quy định, các ngươi sẽ cứ điều luật và tục lệ mà cử hành lễ ấy.Xs+( Con cái Ít-ra-en phải mừng lễ Vượt Qua vào thời gian quy định. r ( Tháng giêng năm thứ hai từ khi ra khỏi đất Ai-cập, ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê trong sa mạc Xi-nai rằng :aq=(Người ấy sẽ giúp anh em chu toàn nhiệm vụ trong Lều Hội Ngộ, còn nhiệm vụ của mình thì không phải thi hành nữa. Ngươi sẽ bố trí công việc cho các thầy Lê-vi như thế.`p;(và từ năm mươi tuổi thì được về hưu, không phải phục dịch nữa.Ao}(Đây là những điều liên quan tới các thầy Lê-vi. Từ hai mươi lăm tuổi trở lên, mỗi người phải vào thi hành nghĩa vụ phục dịch Lều Hội Ngộ,6ni(ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng :m/(Sau đó các thầy Lê-vi đã vào làm việc phục dịch trong Lều Hội Ngộ, trước mặt ông A-ha-ron và các con. ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê thế nào về các thầy Lê-vi, thì người ta đã thi hành như thế đối với họ.Xl+(Các thầy Lê-vi đã thanh tẩy mình và giặt áo ; ông A-ha-ron đã cử hành nghi thức trên dâng họ trước nhan ĐỨC CHÚA, và đã làm lễ xá tội cho họ để thanh tẩy họ.k+(Đối với các thầy Lê-vi, ông Mô-sê và ông A-ha-ron cùng toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en đã thi hành đúng mọi điều ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê về họ ; con cái Ít-ra-en đã thi hành như thế đối với họ.j(Trong số con cái Ít-ra-en, Ta đã trao các thầy Lê-vi cho A-ha-ron và cho con cái nó, như những người được dâng hiến để sung vào việc phục dịch của con cái Ít-ra-en trong Lều Hội Ngộ, và để cử hành lễ xá tội cho con cái Ít-ra-en ; như thế trong con cái Ít-ra-en sẽ không xảy ra tai hoạ phạt kẻ tới gần nơi thánh.tic(và Ta đã nhận các thầy Lê-vi thay thế tất cả các con đầu lòng trong con cái Ít-ra-en.h!(Thật vậy, tất cả các con đầu lòng trong số con cái Ít-ra-en, của loài người cũng như của súc vật đều thuộc về Ta. Ngày Ta đánh phạt tất cả các con đầu lòng trong đất Ai-cập, Ta đã thánh hiến chúng cho Ta,xgk(Thật vậy, chúng được dâng hiến, được dâng hiến cho Ta, từ giữa con cái Ít-ra-en. Ta đã chọn chúng làm của riêng Ta, thay thế tất cả các con đầu lòng, các trưởng nam của con cái Ít-ra-en."f?(Sau đó các thầy Lê-vi sẽ vào phục vụ Lều Hội Ngộ. Vậy ngươi sẽ thanh tẩy chúng và sẽ làm nghi thức tiến dâng chúng.|es(Như thế, ngươi sẽ tách rời các thầy Lê-vi ra khỏi con cái Ít-ra-en : chúng sẽ thuộc về Ta. d;( Ngươi sẽ đặt các thầy Lê-vi đứng trước mặt A-ha-ron và các con ông, rồi tiến dâng chúng cho ĐỨC CHÚA, theo nghi thức.|cs( Sau đó các thầy Lê-vi sẽ đặt tay lên đầu các con bò mộng. Ngươi sẽ dâng một con làm của lễ tạ tội, và một con làm của lễ toàn thiêu dâng ĐỨC CHÚA để xin ơn xá tội cho các thầy Lê-vi.Ab}( A-ha-ron sẽ thay mặt con cái Ít-ra-en làm nghi thức tiến dâng các thầy Lê-vi lên trước nhan ĐỨC CHÚA, và chúng sẽ sung vào việc phục vụ ĐỨC CHÚA.a( Ngươi sẽ dẫn các thầy Lê-vi tới trước nhan ĐỨC CHÚA, và con cái Ít-ra-en sẽ đặt tay trên chúng.`/( Rồi ngươi sẽ đưa các thầy Lê-vi tới trước Lều Hội Ngộ và tập họp toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en lại.0_[(Chúng sẽ lấy một con bò mộng và tinh bột nhào dầu làm lễ phẩm, còn ngươi thì sẽ lấy một con bò mộng nữa làm của lễ tạ tội.4^c(Ngươi sẽ làm thế này để thanh tẩy chúng : Hãy rảy nước xá tội trên chúng ; chúng sẽ cạo toàn thân, giặt sạch áo mà thanh tẩy mình.a]=(Hãy đưa các thầy Lê-vi ra khỏi đám con cái Ít-ra-en mà thanh tẩy chúng.6\i(ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng :Q[(Trụ đèn được làm như sau : làm bằng vàng gò, từ thân trụ cho tới các nhánh đều được gò. Ông Mô-sê đã làm trụ đèn theo mẫu ĐỨC CHÚA đã cho ông thấy.Z9(Ông A-ha-ron đã làm như thế, ông đã thắp đèn hướng về phía trước trụ đèn, như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê.Y!(Hãy nói với A-ha-ron và bảo nó : khi thắp đèn lên thì bảy ngọn đèn phải toả sáng về phía trước trụ đèn.5X i(ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng :W1(YKhi ông Mô-sê vào Lều Hội Ngộ để đàm đạo với ĐỨC CHÚA, thì ông nghe có tiếng nói với ông từ phía trên nắp xá tội, tức là nắp đậy Hòm Bia Chứng Ước, từ giữa hai Kê-ru-bim. Và ông đã đàm đạo với Người.V1(XVà tổng số súc vật làm lễ kỳ an là : hai mươi bốn bò mộng, sáu mươi chiên đực, sáu mươi dê đực, sáu mươi chiên con một tuổi. Đó là những lễ vật dùng trong nghi thức cung hiến bàn thờ sau khi xức dầu bàn thờ. R~~ }P} |x{zyyxww.vNuttfsr\qcppounn1mm>W=v==<<6; :[9877@6553444"2100/,... ,+*)a(n'&&%#"!M [wTH5L% . > Q   _08F6(Bất cứ ai ở ngoài đồng đụng vào một người bị gươm đâm, một tử thi, hoặc xương người hay là mồ mả, đều bị nhiễm uế trong bảy ngày liền.[51(Mọi bình lọ để mở, không được cột kín, đều bị nhiễm uế.>4w(Đây là luật phải giữ khi có người chết trong lều : ai vào lều cũng như mọi người đang ở trong lều, đều bị nhiễm uế trong bảy ngày liền.y3m( Ai đụng vào người chết –thi thể của một người đã chết– mà không thanh tẩy mình, người đó làm cho Nhà Tạm của ĐỨC CHÚA bị nhiễm uế, người như thế phải bị diệt trừ khỏi Ít-ra-en, vì nó đã không được dội nước tẩy uế. Nó đã bị nhiễm uế, và ô uế vẫn tồn tại nơi nó.t2c( Ngày thứ ba và thứ bảy, người đó sẽ lấy nước nói trên mà thanh tẩy mình và sẽ được sạch ; nếu người đó không thanh tẩy mình ngày thứ ba và thứ bảy, thì sẽ không được sạch.1( Ai đụng vào người chết, bất cứ người chết này là ai, đều bị nhiễm uế trong bảy ngày liền.v0g( Người đã hốt tro con bò cũng phải giặt áo, và cũng bị nhiễm uế cho tới chiều. Đối với con cái Ít-ra-en cũng như với ngoại kiều trú ngụ giữa chúng, thì đó là một quy tắc vĩnh viễn./( Một người nào thanh sạch sẽ hốt tro con bò ấy, để ở một nơi thanh sạch, bên ngoài trại. Đối với cộng đồng con cái Ít-ra-en, thì tro đó được dự trữ dùng làm nước tẩy uế. Đó là nghi thức tạ tội..'(Người thiêu con bò ấy cũng phải lấy nước giặt áo và rửa mình cho sạch, và cũng bị nhiễm uế cho tới chiều.#-A(Sau đó tư tế phải giặt áo, và lấy nước rửa mình cho sạch, rồi trở về trại, tư tế sẽ bị nhiễm uế cho tới chiều. , (Và tư tế sẽ lấy gỗ bá hương, hương thảo và chỉ màu đỏ thẫm mà quăng vào giữa con bò đang cháy.r+_(Người ta sẽ thiêu con bò trước mắt ông ; da, thịt, máu và phân nó đều đốt hết.*(Tư tế E-la-da sẽ lấy ngón tay nhúng vào máu nó mà rảy bảy lần về phía mặt tiền Lều Hội Ngộ. )(Các ngươi sẽ trao nó cho tư tế E-la-da. Người ta sẽ đưa nó ra ngoài trại và sát tế nó trước mặt ông.h(K(Đây là quy tắc trong luật mà ĐỨC CHÚA đã truyền : Ngươi hãy bảo con cái Ít-ra-en đưa tới cho ngươi một con bò cái màu hung đỏ, nguyên tuyền, toàn vẹn và chưa bao giờ mang ách.B' (*ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê và ông A-ha-ron :i&M( Về điểm này các ngươi sẽ không mắc tội gì một khi đã trích dâng phần tuyệt hảo như thế. Nhưng các ngươi chớ xúc phạm đến của thánh con cái Ít-ra-en dâng, kẻo phải chết.I% (Các ngươi cũng như gia đình các ngươi có thể ăn của ấy ở bất cứ nơi nào. Đó là thù lao của các ngươi, vì các ngươi phục dịch trong Lều Hội Ngộ.$9(Ngươi hãy nói với họ rằng : Khi các ngươi đã trích dâng phần tốt nhất rồi, thì phần còn lại sẽ được kể là của các ngươi, các thầy Lê-vi, giống như hoa lợi lấy từ ngoài sân và như rượu mới lấy từ trong bồn.##A(Tất cả các món quà người ta biếu, các ngươi phải trích phần dâng cho ĐỨC CHÚA, phần thánh ấy phải là phần tốt nhất." (Như vậy là cả các ngươi nữa, các ngươi cũng dành phần trích dâng ĐỨC CHÚA, từ thuế thập phân mà các ngươi thu của con cái Ít-ra-en. Phần trích dâng cho ĐỨC CHÚA, các ngươi sẽ trao cho tư tế A-ha-ron.;!q(Của lễ các ngươi dâng đó được kể là phần trích dâng, giống như người ta dâng lúa mì lấy từ ngoài sân và rượu mới lấy từ trong bồn.? y(Ngươi hãy nói với các thầy Lê-vi và bảo họ : Khi các ngươi thu thuế thập phân của con cái Ít-ra-en nộp, thuế mà Ta đã ban cho các ngươi làm gia nghiệp, thì các ngươi sẽ dành phần trích dâng cho ĐỨC CHÚA, tức là một phần mười thuế thập phân./[(ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê :tc(vì các thuế thập phân con cái Ít-ra-en trích dâng ĐỨC CHÚA, Ta đã ban cho các thầy Lê-vi làm gia nghiệp. Bởi thế Ta mới bảo chúng rằng : giữa con cái Ít-ra-en, chúng sẽ không có gia nghiệp.%(Chính các thầy Lê-vi sẽ phục dịch Lều Hội Ngộ và phải mang lấy trách nhiệm về lầm lỗi của mình. Đây là quy tắc vĩnh viễn cho dòng dõi các ngươi ; giữa con cái Ít-ra-en, các thầy Lê-vi sẽ không có gia nghiệp,|s(Con cái Ít-ra-en sẽ không được tới gần Lều Hội Ngộ nữa, kẻo phải mang tội đáng chết.$C(Đây Ta ban cho con cái Lê-vi làm gia nghiệp tất cả thuế thập phân dân Ít-ra-en nộp, vì họ có công phục dịch Lều Hội Ngộ.eE(ĐỨC CHÚA phán với ông A-ha-ron : Đất chia cho chúng, ngươi sẽ không có phần ; ngươi không có gia nghiệp ở giữa chúng, và chính Ta là gia nghiệp của ngươi giữa con cái Ít-ra-en.Y-(Tất cả các phần trích dâng trong các của lễ thánh mà con cái Ít-ra-en dâng ĐỨC CHÚA, Ta đều ban cho ngươi cũng như cho con trai con gái ngươi, chiếu theo một quy luật vĩnh viễn. Đó là giao ước muối muôn đời tồn tại trước nhan ĐỨC CHÚA, cho ngươi và dòng dõi ngươi.2_(và thịt thì để cho ngươi dùng, cũng như thịt sườn đã được tiến dâng theo nghi thức, và thịt đùi bên phải đều thuộc về ngươi. (Nhưng bò, chiên và dê đầu lòng, ngươi sẽ không cho chuộc lại. Chúng là vật thánh, nên máu chúng, ngươi sẽ đổ trên bàn thờ, còn mỡ thì sẽ đốt làm hoả tế thành hương thơm làm đẹp lòng ĐỨC CHÚA,A}(Ngươi sẽ cho chuộc khi nó được một tháng ; tiền chuộc ngươi sẽ ấn định là mười lăm chỉ bạc, tính theo đơn vị đo lường của thánh điện.Z/(Tất cả các con đầu lòng của bất cứ xác phàm nào, dù là người hay súc vật, mà người ta dâng cho ĐỨC CHÚA, đều được dành cho ngươi ; nhưng ngươi phải cho chuộc lại con đầu lòng của người ta, và con đầu lòng của súc vật không sạch, ngươi cũng cho chuộc lại.hK(Tất cả những gì là huý vật thánh trong Ít-ra-en đều được dành cho ngươi.)M( Tất cả thổ sản đầu mùa người ta dâng cho ĐỨC CHÚA đều là của ngươi ; trong nhà ngươi hễ ai thanh sạch thì được hưởng.H ( Tất cả tinh dầu hảo hạng, mọi thứ rượu mới và lúa miến tốt nhất, tức là những của đầu mùa người ta dâng lên ĐỨC CHÚA, Ta đều ban cho ngươi.P( Và đây cũng là phần dành cho ngươi : phần trích dâng trong tất cả những gì con cái Ít-ra-en tiến dâng theo nghi thức. Ta ban những của ấy cho ngươi và cho con trai con gái ngươi, chiếu theo một quy luật vĩnh viễn. Trong nhà ngươi hễ ai thanh sạch, thì được hưởng./( Các ngươi sẽ ăn của ấy nơi cực thánh, hễ là nam giới thì được ăn của ấy. Đó là của thánh đối với ngươi.:o( Đây là phần dành cho ngươi, trích từ của lễ cực thánh, không bị hoả tế : tất cả lễ tiến người ta hoàn lại cho Ta trong các lễ phẩm, các hiến lễ xá tội và các hiến lễ đền tội. Đó là của cực thánh dành cho ngươi và con cái ngươi./(ĐỨC CHÚA phán với ông A-ha-ron : Ta đây, Ta trao cho ngươi đảm nhận phần trích dâng trong tất cả các của lễ con cái Ít-ra-en dâng cho Ta. Ta ban cho ngươi và con cái ngươi như phần riêng chiếu theo một quy luật vĩnh viễn.Z /(Ngươi cùng với các con ngươi sẽ thi hành chức vụ tư tế trong mọi việc liên quan tới bàn thờ và những gì sau bức màn trướng. Đó là dịch vụ của các ngươi. Ta ban chức tư tế cho các ngươi như dịch vụ và hồng ân ; còn người nào khác mà tới gần sẽ phải chết. (Ta đây, Ta đã chọn giữa con cái Ít-ra-en các thầy Lê-vi là anh em của các ngươi, để trao tặng cho các ngươi. Họ là những người được dâng hiến, thuộc về ĐỨC CHÚA, để chuyên lo phục vụ Lều Hội Ngộ./ Y(Các ngươi sẽ đảm nhận việc phục vụ nơi thánh và phục vụ bàn thờ, và thịnh nộ sẽ không giáng xuống trên con cái Ít-ra-en nữa.N (Chúng sẽ trợ lực ngươi và đảm nhận việc phục vụ Lều Hội Ngộ, về mọi dịch vụ liên quan tới Lều ; không người nào khác được tới gần các ngươi.M (Chúng sẽ lo phục vụ ngươi và phục vụ tất cả Lều, nhưng không được tới gần các vật thánh cũng như bàn thờ, kẻo cả chúng lẫn các ngươi phải chết.oY(Ngươi hãy đưa cả các anh em ngươi, thuộc chi tộc Lê-vi, chi tộc của cha ngươi đến với ngươi để chúng trợ lực và phục vụ ngươi, ngươi và con cái ngươi, trước Lều Chứng Ước.R !(ĐỨC CHÚA phán với ông A-ha-ron : Ngươi, con cái ngươi và gia tộc ngươi với ngươi, các ngươi phải chịu trách nhiệm về tội phạm đến nơi thánh. Ngươi và con cái ngươi với ngươi, các ngươi phải chịu trách nhiệm về tội phạm đến chức tư tế của các ngươi.5e( Ông đứng giữa kẻ chết và người sống, tai hoạ liền chấm dứt. 14.700 người đã chết trong tai hoạ này, không kể những người chết trong vụ Cô-rắc. Ông A-ha-ron trở lại đứng bên ông Mô-sê ở cửa Lều Hội Ngộ, thì tai hoạ dứt hẳn.b?( Theo lời ông Mô-sê, ông A-ha-ron cầm bình hương, chạy đến giữa công hội, thì này tai hoạ đã bắt đầu hoành hành trong dân. Ông đốt hương và làm nghi thức xá tội cho dân./Y( Ông Mô-sê nói với ông A-ha-ron : Ông hãy cầm bình hương, lấy lửa trên bàn thờ thắp vào, đổ hương lên, rồi lập tức đến với cộng đồng làm nghi thức xá tội cho họ, vì ĐỨC CHÚA đã nổi cơn thịnh nộ và tai hoạ đã bắt đầu.#( Các ngươi hãy rời xa cộng đồng này, vì Ta sẽ huỷ diệt nó trong giây lát. Các ông liền sấp mặt xuống đất./[( ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê :V'(Bấy giờ ông Mô-sê và ông A-ha-ron đến trước Lều Hội Ngộ.P(Và khi cộng đồng tụ tập trước mặt ông Mô-sê và ông A-ha-ron, thì họ quay về phía Lều Hội Ngộ. Và kìa, mây bao phủ Lều và vinh quang ĐỨC CHÚA xuất hiện.)M(Hôm sau toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en kêu trách ông Mô-sê và ông A-ha-ron rằng : Chính các ông đã giết dân của ĐỨC CHÚA.#~A(Chúng sẽ nhắc cho con cái Ít-ra-en nhớ rằng không một ai ngoài dòng dõi ông A-ha-ron tới gần thắp hương trước nhan ĐỨC CHÚA, mà không bị chung một số phận với Cô-rắc và đồng bọn của y, như ĐỨC CHÚA đã phán qua Mô-sê.2}_(Tư tế E-la-da lấy các bình hương bằng đồng mà những người chết cháy đã tiến dâng, và dát thành những tấm mỏng phủ lên bàn thờ.|#(Dù những bình hương đó là của những kẻ đã phạm tội mà phải chết, nhưng chúng đã được thánh hiến, nên các ngươi hãy dát thành những tấm đồng mỏng phủ lên bàn thờ. Quả vậy, các kẻ ấy đã tiến dâng trước nhan ĐỨC CHÚA, và đã thánh hiến chúng ; chúng sẽ nên dấu hiệu để cảnh giác con cái Ít-ra-en.{7(Ngươi hãy nói với E-la-da, con của tư tế A-ha-ron, phải cất các bình hương trên đám than hồng đi và hất lửa ấy ra xa./z ](*ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê ::yq(#*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***1x]("Tất cả những người Ít-ra-en đứng chung quanh nghe tiếng họ kêu la thì trốn chạy, và nói : Coi chừng đất nuốt cả chúng ta bây giờ !Jw(!Những người ấy cùng với tất cả những gì của họ đã bị chôn sống dưới âm phủ, và đất đã khép lại vùi lấp họ ; họ biến mất khỏi công hội.v( mở họng nuốt chửng họ, nhà cửa của họ, mọi người nhà của Cô-rắc cũng như tất cả tài sản.[u1(Ông vừa nói những lời ấy xong, đất dưới chân họ liền rẽ ra,4tc(Còn nếu ĐỨC CHÚA làm điều khác thường này là đất mở họng ra nuốt tươi các người ấy cùng với tất cả những gì của họ, nghĩa là họ bị chôn sống dưới âm phủ, thì anh em sẽ biết rằng những người đó đã khinh dể ĐỨC CHÚA.Ws)(Nếu những người này chết bình thường như mọi người, nghĩa là số phận chung của mọi người cũng là số phận của họ, thì đúng là ĐỨC CHÚA đã không sai tôi.&rG(*Ông Mô-sê nói : Cứ thế này mà anh em biết là ĐỨC CHÚA đã sai tôi làm những công việc đó, chứ không phải tôi tự ý làm :Aq}(Và người ta rời xa khu vực quanh nhà của Cô-rắc, Đa-than và A-vi-ram. Đa-than và A-vi-ram ra đứng ở cửa lều của họ cùng với vợ con và cháu chắt.p(Ông nói với cộng đồng : Này, chớ tới gần lều của những con người hư đốn ấy, và đừng đụng tới tất cả những gì của họ, kẻo vì liên luỵ mà anh em cũng bị huỷ diệt với tất cả tội lỗi của họ.o(Bấy giờ ông Mô-sê đứng dậy đi về phía Đa-than và A-vi-ram, theo sau ông là các kỳ mục Ít-ra-en.~nw(Ngươi hãy nói với cộng đồng : Hãy tránh xa khu vực quanh nhà của Cô-rắc, Đa-than và A-vi-ram !6mi(ĐỨC CHÚA phán bảo ông Mô-sê rằng :]l5(Các ông liền sấp mặt xuống đất và kêu : Lạy Chúa là Thiên Chúa ban sinh khí cho mọi xác phàm, chỉ có một người phạm tội mà Chúa nổi giận với cả cộng đồng sao ?gkI(Các ngươi hãy rời xa cộng đồng này, vì Ta sẽ huỷ diệt nó trong giây lát.Ij (ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê và ông A-ha-ron rằng :Qi(Cô-rắc đã triệu tập toàn thể cộng đồng trước mặt các ông, ở cửa Lều Hội Ngộ. Và vinh quang của ĐỨC CHÚA đã xuất hiện trước toàn thể cộng đồng.7hi(Mỗi người cầm bình hương, thắp lửa vào bình và đổ hương lên. Rồi họ đứng ở cửa Lều Hội Ngộ cùng với ông Mô-sê và ông A-ha-ron.g(Mỗi người cầm bình hương của mình, đổ hương vào, rồi ai nấy hãy đưa bình hương tới nhan ĐỨC CHÚA, tất cả là hai trăm năm mươi chiếc. Cả anh và ông A-ha-ron nữa, mỗi người hãy mang bình hương của mình.7fi(Ông Mô-sê nói với ông Cô-rắc : Anh và tất cả đồng bọn của anh, ngày mai hãy đến trước nhan ĐỨC CHÚA, anh và họ cùng với ông A-ha-ron.e9(Ông Mô-sê bừng bừng nổi giận, và thưa với ĐỨC CHÚA : Xin Ngài đừng chiếu cố lễ phẩm chúng dâng ! Dù một con lừa của chúng, con cũng đã không hề lấy, và con cũng chẳng làm thiệt hại một người nào trong bọn chúng.1d](Thật chẳng phải là ông đã dẫn chúng tôi vào một đất tràn trề sữa và mật, ông cũng chẳng cho chúng tôi đồng ruộng và vườn nho làm sởhữu. Ông tưởng móc mắt được những người này cho họ khỏi thấy sao ? Chúng tôi không đến !hcK( Ông đã đưa chúng tôi ra khỏi đất tràn trề sữa và mật, để chúng tôi phải chết trong sa mạc, như thế là ít hay sao mà ông lại còn tự đặt mình làm thủ lãnh chúng tôi nữa ?b( Ông Mô-sê sai đi gọi Đa-than và A-vi-ram, con ông Ê-li-áp, nhưng họ trả lời : Chúng tôi không đến !%aE( Thế là chống ĐỨC CHÚA, anh cùng với cả bọn anh mới toa rập với nhau, chứ ông A-ha-ron là gì mà các anh cằn nhằn ông ấy ?*`O( Người đã đưa anh và cùng với anh tất cả các người Lê-vi anh em của anh, tới gần Người, mà các anh còn đòi làm tư tế nữa !@_{( Thiên Chúa của Ít-ra-en đã biệt đãi các anh giữa cộng đồng Ít-ra-en, đưa các anh đến gần Chúa, để các anh phục dịch Nhà Tạm của ĐỨC CHÚA và túc trực trước cộng đồng mà thi hành tác vụ thay cho họ : như thế, các anh còn cho là quá ít sao ?P^(Ông Mô-sê nói với Cô-rắc : Này con cháu Lê-vi, nghe đây !t]c(thắp lửa vào bình hương, và ngày mai đổ hương lên trên, trước nhan ĐỨC CHÚA ; và kẻ nào ĐỨC CHÚA chọn thì người đó được thánh hiến. Này con cháu Lê-vi, các anh quá quắt lắm đó !n\W(Các anh phải làm thế này : Anh Cô-rắc và đồng bọn của anh hãy lấy bình hương,u[e(Ông nói với Cô-rắc và đồng bọn rằng : Sáng mai ĐỨC CHÚA sẽ cho biết ai thuộc về Người, ai được thánh hiến và được Người cho ở gần ; kẻ Người chọn thì Người sẽ cho ở gần.DZ(Nghe thấy vậy, ông Mô-sê sấp mặt xuống đất.*YO(Họ tụ tập trước mặt ông Mô-sê và ông A-ha-ron, và nói với hai ông : Các ông quá lắm rồi ! Toàn thể cộng đồng đều là thánh, và ĐỨC CHÚA ngự giữa họ. Vậy tại sao các ông lại đè đầu đè cổ cộng đồng của ĐỨC CHÚA ?Xy(Họ nổi lên chống ông Mô-sê, và cùng với họ có hai trăm năm mươi người trong số con cái Ít-ra-en, là những người lãnh đạo cộng đồng, là thành viên hội đồng và là những nhân vật tên tuổi.bW A(*Cô-rắc, con ông Gít-ha, cháu ông Cơ-hát thuộc chi tộc Lê-vi, đã lôi kéo những người thuộc chi tộc Rưu-vên, là Đa-than và A-vi-ram, con của ông Ê-li-áp, với Ôn, con ông Pe-lét.NV()Chính Ta, ĐỨC CHÚA, là Thiên Chúa các ngươi, Ta đã đưa các ngươi ra khỏi đất Ai-cập để làm Thiên Chúa của các ngươi, Ta, ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa các ngươi.4Uc((Như thế các ngươi sẽ nhớ và thi hành tất cả các mệnh lệnh Ta truyền như những người đã được thánh hiến cho Thiên Chúa các ngươi.jTO('Vậy các ngươi sẽ mang tua áo, và khi nhìn thấy nó, các ngươi sẽ nhớ đến mọi mệnh lệnh của ĐỨC CHÚA mà thi hành, chứ không theo con tim và đôi mắt các ngươi mà đi làm điếm.S-(&và bảo chúng phải làm tua khâu vào tà áo của chúng, qua mọi thế hệ, và cột lên tua áo đó một sợi dây đỏ tía.[R1(%ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Ngươi hãy nói với con cái Ít-ra-enQ%($Theo lệnh ĐỨC CHÚA truyền cho ông Mô-sê, toàn thể cộng đồng đã đưa y ra khỏi trại, ném đá y và y đã chết.P9(#ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Con người ấy sẽ phải chết ; toàn thể cộng đồng sẽ ném đá nó bên ngoài doanh trại._O9("Họ nhốt y lại vì chưa có quyết định phải xử với y như thế nào.N#(!Những người bắt được kẻ đang lượm củi liền điệu y tới ông Mô-sê, ông A-ha-ron và toàn thể cộng đồng. M( Khi con cái Ít-ra-en còn ở trong sa mạc, thì người ta bắt được một người đang lượm củi ngày sa-bát.2L_(vì nó đã khinh khi lời ĐỨC CHÚA và phế bỏ lệnh Người truyền. Con người ấy phải bị tiêu diệt. Nó phải mang lấy tội ác của nó.\K3(Nhưng kẻ nào hành động cố tình, dù là người bản xứ hay ngoại kiều, thì nó xúc phạm đến chính ĐỨC CHÚA. Con người ấy sẽ bị tiễu trừ khỏi đồng bào của nó,pJ[(Đối với người bản xứ trong con cái Ít-ra-en cũng như đối với ngoại kiều sinh sống giữa chúng, các ngươi chỉ có một điều luật phải thi hành trong trường hợp phạm tội vì vô ý.hIK(Tư tế sẽ làm nghi thức xá tội trên người đã phạm tội vì vô ý, bởi nó vô ý trước nhan ĐỨC CHÚA. Khi cử hành nghi thức xá tội như thế, thì người ấy sẽ được tha thứ.H}(Nếu một cá nhân phạm tội vì vô ý, thì nó sẽ dâng một con dê cái một tuổi làm lễ tạ tội.EG(Như thế toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en cũng như ngoại kiều sinh sống giữa các ngươi đều được tha thứ, bởi toàn dân đã phạm tội vì vô ý.EF(Tư tế sẽ làm nghi thức xá tội trên toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en, và chúng sẽ được tha thứ, bởi đó là một tội phạm vì vô ý, và chúng đã dâng lên ĐỨC CHÚA lễ tiến hoả tế cùng với lễ tạ tội lên ĐỨC CHÚA, bởi phạm tội vì vô ý.[(ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê :=}(Một luật pháp và một quyết định cho cả các ngươi lẫn ngoại kiều sinh sống giữa các ngươi.<(Trong đại hội, chỉ có một điều luật duy nhất cho các ngươi và cho ngoại kiều sống giữa các ngươi, điều luật vĩnh viễn trước mặt ĐỨC CHÚA cho con cháu các ngươi cũng như cho các ngươi và cho ngoại kiều.V;'(Nếu có ngoại kiều sinh sống giữa các ngươi, hay con cháu các ngươi, mà dâng lễ hoả tế như hương thơm làm vui lòng ĐỨC CHÚA, thì nó cũng phải làm như các ngươi. :( Mọi người bản xứ đều phải làm như thế, khi dâng lễ hoả tế như hương thơm làm vui lòng ĐỨC CHÚA.l9S( Mỗi lần dâng, ngươi đều phải làm như thế, tuỳ theo số lượng nhiều hay ít. 8( Mỗi con bò mộng hoặc chiên đực, mỗi con cừu hay dê trong đàn ngươi dâng, thì đều phải làm như vậy.n7W( còn rượu tế thì ngươi sẽ dâng bốn lít, như hương thơm làm vui lòng ĐỨC CHÚA.-6U( thì cùng với con bò mộng, ngươi sẽ còn phải dâng một lễ phẩm nữa, là mười ba lít rưỡi tinh bột nhào với bốn lít dầu ô-liu,45c(Nếu ngươi dâng một con bò mộng làm lễ toàn thiêu hay lễ hy sinh, để giữ trọn một lời khấn, hoặc để làm lễ kỳ an dâng ĐỨC CHÚA,e4E(và rượu tế thì dâng hai lít rưỡi như hương thơm làm vui lòng ĐỨC CHÚA.3(Nếu là chiên đực, thì ngươi sẽ dâng lễ vật phụ là chín lít tinh bột nhào với hai lít rưỡi dầu ô-liu,2(còn rượu tế thì cứ một con chiên con phải dâng hai lít, để làm lễ toàn thiêu hoặc lễ hy sinh.(1K(thì kẻ tiến dâng lễ còn phải tiến dâng lên ĐỨC CHÚA lễ phẩm nữa, là bốn lít rưỡi tinh bột nhào với hai lít dầu ô-liu ;r0_(và khi các ngươi dâng bò bê hay chiên cừu lên ĐỨC CHÚA làm lễ hoả tế, –bất kỳ lễ toàn thiêu hay lễ hy sinh– hoặc để giữ trọn một lời khấn, hoặc để dâng một của cúng tự nguyện, hoặc để cử hành các đại lễ theo luật định, ngõ hầu làm vui lòng ĐỨC CHÚA vì hương thơm,/-(Hãy nói với con cái Ít-ra-en và bảo chúng rằng : Khi các ngươi đã vào cư ngụ trong đất mà Ta sẽ ban cho các ngươi,/. ](*ĐỨC CHÚA phán bảo ông Mô-sê :-/(-Quân A-ma-lếch và quân Ca-na-an đóng trên núi ấy đã tràn xuống tấn công và đánh đuổi họ tan tành cho tới Khoóc-ma.,-(,Họ khăng khăng kéo lên đỉnh núi, trong khi Hòm Bia Giao Ước của ĐỨC CHÚA cũng như ông Mô-sê không rời khỏi trại.q+](+Phải, quân A-ma-lếch và quân Ca-na-an sẽ chặn đánh anh em ở đó, và anh em sẽ ngã gục dưới lưỡi gươm, bởi vì anh em đã bỏ không theo ĐỨC CHÚA, và ĐỨC CHÚA không ở với anh em nữa.m*U(*Đừng lên, ĐỨC CHÚA không ở với anh em đâu : anh em sẽ bị quân thù đánh bại.)}()Ông Mô-sê trả lời : Sao anh em lại trái lệnh ĐỨC CHÚA như thế ? Việc này sẽ không thành công.((K((Thế rồi họ dậy sớm, kéo nhau lên đỉnh núi, và nói : Này chúng tôi lên nơi mà ĐỨC CHÚA đã nói, vì chúng tôi đã phạm tội.'#('Khi ông Mô-sê thuật lại các những lời ấy cho toàn thể con cái Ít-ra-en, thì dân chúng đã kêu khóc thảm thiết.&(&Chỉ có Giô-suê, con ông Nun, và Ca-lếp, con ông Giơ-phun-ne, trong số các người đi do thám đất, là còn sống.%(%những người đó đã bị phạt chết ngay trước nhan ĐỨC CHÚA, vì manh tâm xuyên tạc về đất ấy.O$($Những người đã được ông Mô-sê sai đi do thám đất, lúc trở về, đã làm cho cả cộng đồng lẩm bẩm kêu trách ông, vì những lời xuyên tạc về đất ấy,u#e(#Ta, ĐỨC CHÚA, Ta đã phán ; Ta quyết sẽ thi hành như thế cho toàn thể cộng đồng hư đốn này đã cấu kết với nhau chống lại Ta. Trong sa mạc này chúng sẽ bị tiêu diệt và sẽ chết hết.("K("Theo số ngày các ngươi đã đi do thám đất –bốn mươi ngày– mỗi ngày tính là một năm, các ngươi sẽ phải gánh chịu tội ác của các ngươi bốn mươi năm, và các ngươi sẽ biết Ta trừng phạt những kẻ bất tuân như thế nào.Z!/(!Và con cái cácngươi sẽ đi lang thang trong sa mạc bốn mươi năm, chúng sẽ mang lấy tội phản bội của các ngươi cho tới khi tất cả các ngươi thành thây ma trong sa mạc.S !( Còn các ngươi, thây các ngươi sẽ ngã gục trong sa mạc này.G (Còn các trẻ con mà các ngươi cho rằng sẽ bị bắt làm chiến lợi phẩm, thì Ta sẽ đưa chúng vào, và chúng sẽ được biết đất các ngươi đã chê bỏ.C(không một ai sẽ được vào đất mà Ta đã giơ tay thề sẽ đưa các ngươi vào cư ngụ, ngoại trừ Ca-lếp, con của Giơ-phun-ne, và Giô-suê, con của Nun.\3(Trong sa mạc này, thây các ngươi sẽ ngã gục : trong các ngươi, tất cả những người đã được kiểm tra đăng ký, từ hai mươi tuổi trở lên, mà đã cằn nhằn chống Ta,#A(Ngươi hãy nói với chúng : Ta thề –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– Ta sẽ xử với các ngươi như lời các ngươi kêu thấu tai Ta.`;(Cho tới bao giờ cái cộng đồng hư đốn này cứ tiếp tục lẩm bẩm kêu trách Ta ? Ta đã nghe thấy toàn những lời cằn nhằn, đám con cái Ít-ra-en này cứ lẩm bẩm chống Ta.H (ĐỨC CHÚA lại phán với ông Mô-sê và ông A-ha-ron :6g(Vì người A-ma-lếch và người Ca-na-an ở vùng đồng bằng, nên ngày mai các ngươi hãy quay trở lại, và theo hướng Biển Sậy mà vào sa mạc.lS(Nhưng tôi trung của Ta là Ca-lếp, vì được một thần khí khác thúc đẩy, và đã một lòng theo Ta, thì Ta sẽ đưa nó vào đất nó đã đi tới, và dòng dõi nó sẽ chiếm hữu đất ấy.P(không một ai trong những người ấy sẽ được thấy miền đất Ta đã thề hứa với cha ông chúng, tất cả những ai khinh thị Ta sẽ không được thấy đất ấy.r_(Không một ai trong những người đã thấy vinh quang của Ta và những dấu lạ Ta đã làm bên Ai-cập và trong sa mạc, nhưng đã thách thức Ta cả mười lần và đã không chịu nghe theo tiếng Ta,(Tuy nhiên, Ta lấy sự sống của Ta, lấy vinh quang của Ta là ĐỨC CHÚA, vinh quang tràn đầy cõi đất, mà thề :A(ĐỨC CHÚA đáp : Ta tha thứ như lời ngươi xin.9m(Vậy xin Ngài tha thứ lỗi lầm của dân này theo lượng cả ân nghĩa của Ngài, như Ngài đã từng chịu đựng dân này từ Ai-cập cho đến đây.P(ĐỨC CHÚA chậm giận và giàu ân nghĩa, chịu đựng lỗi lầm và tội ác, nhưng không dung tha điều gì ; phạt con cháu đến ba bốn đời vì lỗi lầm của cha ông.nW(Vậy giờ đây, xin Chúa Thượng của con biểu dương sức mạnh, như Ngài đã phán :*O(Chính bởi vì ĐỨC CHÚA đã không thể đem dân ấy vào đất Người đã thề ban cho chúng, mà Người đã hạ sát chúng trong sa mạc. f+~|{zz y_xx/wuvnuuytsrqponnmkkcjIii> =@w(Vua Ba-lác lại nói với ông Bi-lơ-am : Đến đây, ta sẽ đưa ông đi nơi khác, may ra tại đó Thiên Chúa sẽ chấp thuận cho ông nguyền rủa nó cho ta.5?e(Nhưng ông Bi-lơ-am trả lời và nói với vua Ba-lác : Tôi đã không thưa với ngài là tôi phải làm tất cả những gì ĐỨC CHÚA phán bảo sao ? > (Vua Ba-lác nói với ông Bi-lơ-am : Nếu ông không nguyền rủa nó được, thì ít ra đừng chúc phúc cho nó !E=(Này một dân trỗi dậy như sư tử cái, như sư tử đực, nó chồm lên. nó không nằm xuống khi chưa nuốt mồi, chưa uống máu những người nó đã giết.;<q(Vì chẳng có tiếng trù hại Gia-cóp, cũng không có lời rủa chống Ít-ra-en. Mà người ta còn nói về Gia-cóp và Ít-ra-en : Thiên Chúa làm gì vậy ?p;[(Thiên Chúa đã đưa nó ra khỏi Ai-cập, Người là sức mạnh của nó tựa sừng trâu.R:(Tôi đã không thấy gian ác nơi Gia-cóp, cũng chẳng gặp áp bức trong Ít-ra-en. ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của nó, hằng kề bên, tiếng vạn tuế Đức Vua trỗi vang lừng.a9=(Này Chúa bắt tôi phải chúc phúc, tôi sẽ chúc phúc mà không tiếc lời.^87(Thiên Chúa không phải là phàm nhân mà gian ngoa được, cũng chẳng là con người mà phải hối hận. Phải chăng Người nói mà không làm ? Hay Người phán mà không thực hiện ?,7S(Ông Bi-lơ-am cất tiếng đọc bài thơ của mình như sau : Này vua Ba-lác, đứng dậy mà nghe, hãy lắng tai nghe tôi, hỡi con của Xíp-po :D6(Ông trở về với vua, thì này vua đang đứng bên các lễ toàn thiêu của mình cùng với các thủ lãnh Mô-áp. Vua Ba-lác hỏi : ĐỨC CHÚA đã nói gì thế ?"5?(ĐỨC CHÚA đón ông Bi-lơ-am, Người đặt vào miệng ông một lời và bảo ông rằng : Hãy trở về với Ba-lác và nói như sau.)4M(Ông Bi-lơ-am thưa với vua Ba-lác : Xin ngài đứng đây, bên các lễ toàn thiêu của ngài, còn tôi sẽ đi gặp Thiên Chúa ở đàng kia.a3=(Bấy giờ vua đưa ông ấy tới cánh đồng Xô-phim, lên ngọn Pít-ga, rồi xây bảy bàn thờ, và dâng một con bò mộng và một con cừu đực làm lễ toàn thiêu tại mỗi bàn thờ.x2k( Vua Ba-lác nói với ông : Mời ông đi chỗ khác với ta, từ nơi ấy ông sẽ thấy dân ; ông sẽ chỉ thấy phần cuối của nó, chứ không thấy hết đâu. Từ nơi ấy, ông hãy nguyền rủa nó cho ta.y1m( Ông trả lời và nói : Tôi lại không phải lo nói điều ĐỨC CHÚA đặt vào miệng tôi sao ?:0o( Vua Ba-lác nói với ông Bi-lơ-am : Ông làm gì ta thế ? Ta đưa ông tới để ông nguyền rủa kẻ thù của ta, thế mà, này ông chỉ chúc phúc thôi !b/?( Ai đếm được bụi đất của Gia-cóp ? Ai điểm được một phần tư của Ít-ra-en ? Ước chi tôi được chết cái chết của người công chính, và tôi được mãn phần như họ.V.'( Thật ra, tôi đã thấy nó từ các đỉnh núi cao, từ các ngọn đồi, tôi đã nhìn ngắm nó : Nó là một dân được tách biệt ; không bị xếp đồng hàng với chư dân.-(Làm sao tôi trù được kẻ Thượng Đế không trù ? Làm sao tôi rủa được kẻ ĐỨC CHÚA không rủa ?q,](Ông cất tiếng đọc bài thơ của mình như sau : Từ A-ram, Ba-lác vua Mô-áp đã cho mời tôi đến từ các vùng đồi núi phía đông : Hãy đến mà trù Gia-cóp cho ta, hãy đến mà rủa Ít-ra-en ! + (Ông trở về với vua, thì này vua đang đứng cạnh lễ toàn thiêu cùng với tất cả các thủ lãnh Mô-áp.*/(Bấy giờ ĐỨC CHÚA đặt một lời vào miệng ông Bi-lơ-am, và bảo ông rằng : Hãy trở về với Ba-lác và nói như sau.P)(Thiên Chúa đón gặp ông Bi-lơ-am, và ông thưa với Người : Tôi đã sắp đặt bảy bàn thờ và đã dâng một con bò mộng và một con cừu đực tại mỗi bàn thờ.2(_(Ông Bi-lơ-am thưa với vua Ba-lác : Xin ngài đứng cạnh lễ toàn thiêu của ngài ; còn tôi, tôi sẽ đi. Có khi ĐỨC CHÚA sẽ hiện ra cho tôi gặp Người ; và Người cho tôi thấy gì, tôi sẽ tỏ cho ngài biết. Và ông đi lên một ngọn đồi hoang.&'G(Vua Ba-lác làm như ông Bi-lơ-am nói. Và vua Ba-lác cùng ông Bi-lơ-am dâng một con bò mộng và một con cừu đực tại mỗi bàn thờ.0& ](Ông Bi-lơ-am thưa với vua Ba-lác : Xin xây cho tôi bảy bàn thờ ngay tại đây, liệu ở đây cho tôi bảy con bò mộng và bảy con cừu đực."%?()Sáng hôm sau vua Ba-lác mời ông Bi-lơ-am tới, và đưa ông lên Ba-mốt Ba-an ; từ đây ông nhìn thấy phần cuối trại của dân.y$m((Vua Ba-lác sát tế bò chiên và gửi biếu ông Bi-lơ-am và các thủ lãnh đang ở với ông này.U#%('Ông Bi-lơ-am cùng đi với vua Ba-lác ; họ tới Kia-giát Khu-xốt.R"(&Ông Bi-lơ-am thưa lại với vua Ba-lác : Này tôi đã đến với ông đây. Nhưng tôi có thể nói gì bây giờ ? Lời nào Thiên Chúa đặt vào miệng tôi thì tôi nói thôi.^!7(%Vua Ba-lác nói với ông Bi-lơ-am : Nào tôi đã chẳng cho người đến mời ông sao ? Tại sao ông lại không đến với tôi ? Dễ thường tôi không đủ khả năng trọng đãi ông ?' I($Khi ông Ba-lác nghe tin ông Bi-lơ-am tới, thì ra đón ông tại kinh thành Mô-áp, trên ranh giới Ác-nôn, ở điểm chót của ranh giới.ym(#Thần sứ của ĐỨC CHÚA nói với ông Bi-lơ-am : Ngươi cứ đi với các người ấy ; nhưng ngươi chỉ được nói điều Ta bảo ngươi. Thế là ông Bi-lơ-am cùng đi với các thủ lãnh của vua Ba-lác.("Ông Bi-lơ-am thưa với thần sứ của ĐỨC CHÚA : Tôi đã trót phạm tội, vì tôi không biết là Ngài đứng chặn đường không cho tôi đi. Bây giờ nếu Ngài thấy là không được, thì tôi sẽ quay về nhà.S!(!Con lừa cái thấy Ta, thì nó đã tránh mặt Ta những ba lần. Giả như nó không tránh mặt Ta, thì chắc chắn Ta đã giết chết ngươi, còn nó thì Ta đã để cho sống.iM( Thần sứ của ĐỨC CHÚA nói với ông : Tại sao ngươi đánh con lừa của ngươi những ba lần ? Này, chính Ta đứng ra chặn đường ngươi, vì trước mặt Ta, con đường này nguy hiểm.B(Bấy giờ ĐỨC CHÚA mới mở mắt cho ông Bi-lơ-am thấy thần sứ của ĐỨC CHÚA trên đường, gươm trần trong tay. Ông quỳ xuống, sấp mặt sát đất.q](Con lừa nói với ông Bi-lơ-am : Tôi không phải là con lừa cái của ông, mà ông đã cỡi mãi cho tới ngày hôm nay sao ? Tôi có quen làm như vậy với ông bao giờ chưa ? Ông đáp : Chưa bao giờ.'(Ông Bi-lơ-am nói với con lừa : Vì mày đã ngạo tao. Tao mà có sẵn chiếc gươm trong tay, thì tao đã giết mày rồi !(K(Bấy giờ ĐỨC CHÚA liền mở miệng con lừa ; nó nói với ông Bi-lơ-am : Tôi đã làm gì ông, mà ông lại đánh tôi những ba lần ?7i(Con lừa trông thấy thần sứ của ĐỨC CHÚA, liền nằm bẹp xuống bên dưới ông Bi-lơ-am. Ông Bi-lơ-am nổi nóng lại dùng gậy đánh con lừa.9(Thần sứ của ĐỨC CHÚA lại đi tới và đứng ở một nơi chật hẹp đến nỗi không còn chỗ tránh qua bên tả bên hữu.#A(Con lừa cái trông thấy thần sứ của ĐỨC CHÚA thì đi ép vào tường khiến chân ông Bi-lơ-am bị cọ xát. Ông lại đánh nó.(Bấy giờ thần sứ của ĐỨC CHÚA đứng chặn tại một đường mòn giữa các vườn nho, tả hữu có tường.\3(Khi con lừa thấy thần sứ của ĐỨC CHÚA đứng trên đường, gươm trần trong tay, thì nó tránh đường, đi xuống ruộng. Ông Bi-lơ-am đánh con lừa cho nó lên trên đường.iM(Cơn thịnh nộ của Thiên Chúa bừng lên vì ông đã ra đi, và thần sứ của ĐỨC CHÚA đứng trên đường chận lối ông đi. Ông cỡi con lừa cái của mình, có hai tiểu đồng đi theo. (Sáng ngày, ông Bi-lơ-am trỗi dậy, thắng con lừa cái của mình và lên đường với các thủ lãnh Mô-áp.{(Đêm ấy Thiên Chúa đến với ông Bi-lơ-am và phán bảo ông : Những người ấy đến, không phải để gọi ngươi đó sao ? Cứ trỗi dậy, đi với chúng. Nhưng ngươi chỉ được làm điều Ta bảo ngươi.0[(Nhưng bây giờ, cả các ông nữa, mời các ông cũng nghỉ đêm ở đây, và tôi sẽ biết ĐỨC CHÚA có phán thêm điều gì với tôi không.#(Nhưng ông Bi-lơ-am trả lời và nói với bầy tôi vua Ba-lác rằng : Vua Ba-lác có cho tôi một nhà đầy bạc đầy vàng, tôi cũng chẳng làm gì trái lệnh ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của tôi được, dù việc lớn hay việc nhỏ.( K(chắc chắn ta sẽ hết sức trọng đãi ông, và tất cả những gì ông bảo, ta sẽ làm ; ông cứ đến nguyền rủa dân ấy giúp ta. )(Họ đến gặp ông Bi-lơ-am và thưa rằng : Vua Ba-lác, con của vua Xíp-po nói thế này : Ông đừng ngại đến với ta ; {(Một lần nữa vua Ba-lác lại sai các thủ lãnh đông hơn và có thế giá hơn những người trước.+ Q(Vậy các thủ lãnh Mô-áp trỗi dậy, trở về với vua Ba-lác và nói : Ông Bi-lơ-am đã từ chối không chịu cùng đến với chúng tôi.m U( Sáng hôm sau ông Bi-lơ-am trỗi dậy và nói với các thủ lãnh vua Ba-lác đã sai đến, rằng : Các ông hãy trở về xứ các ông ; ĐỨC CHÚA đã từ chối không để cho tôi đi với các ông.6g( Bấy giờ Thiên Chúa phán bảo ông Bi-lơ-am : Ngươi không được đi với chúng ! Không được nguyền rủa dân đó, vì nó đã được chúc phúc.B( Này, đám dân ra khỏi Ai-cập nay đã lan tràn khắp xứ ; xin ông đến nguyền rủa nó cho ta. May ra nhờ thế ta có thể giao tranh với nó và đuổi nó đi.( Ông Bi-lơ-am thưa lại với Thiên Chúa : Ba-lác, con của Xíp-po, vua Mô-áp, đã sai họ đến nói với tôi rằng :wi( Thiên Chúa đến với ông Bi-lơ-am và phán rằng : Những kẻ đang ở với ngươi là ai đó ?Z/(Ông nói với họ : Mời các ông qua đêm ở đây, rồi tôi sẽ trả lời cho các ông theo như ĐỨC CHÚA nói với tôi. Vậy các thủ lãnh Mô-áp đã ở lại với ông Bi-lơ-am.Q(Các kỳ mục Mô-áp và các kỳ mục Ma-đi-an đã lên đường, cầm theo tiền thù lao cho lời sấm ; họ tới gặp ông Bi-lơ-am và chuyển tới ông lời của vua Ba-lác.E(Bây giờ xin ông đến nguyền rủa dân đó cho ta, vì nó mạnh hơn ta. May ra nhờ thế ta có thể đánh bại được nó và đuổi nó ra khỏi lãnh thổ của ta. Vì ta biết kẻ nào được ông chúc phúc thì được phúc và kẻ nào bị ông nguyền rủa thì mắc hoạ.-(Vua liền sai các sứ giả đến mời Bi-lơ-am, con của Bơ-o, ở Pơ-tho, gần sông Cả, trong đất của con cái Am-mon. Vua nói : Này, có một dân đã ra khỏi Ai-cập, lan tràn khắp xứ và hiện đang đóng trại đối diện với ta.sa(Mô-áp nói với các kỳ mục Ma-đi-an rằng : Này đám người ấy sẽ ngốn hết chung quanh chúng ta, như bò ngốn cỏ ngoài đồng. Vậy vua Ba-lác, con vua Xíp-po, bấy giờ đang cai trị dân Mô-áp.)(Người Mô-áp khiếp sợ trước đám dân đó, vì họ quá đông. Mô-áp kinh hãi phải đối đầu với con cái Ít-ra-en.p~[(*Vua Ba-lác, con vua Xíp-po, đã thấy tất cả những gì Ít-ra-en gây cho người E-mô-ri.!} ?(Sau đó con cái Ít-ra-en lại lên đường và đóng trại ở thảo nguyên Mô-áp, bên kia sông Gio-đan, đối diện với Giê-ri-khô."|?(#Thế là họ đánh bại vua ấy, con cái và toàn dân ông, không để sót một người nào, và họ đã chiếm lấy đất của ông.{}("Nhưng ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Đừng sợ nó, vì Ta đã trao nó cùng tất cả dân cư và đất đai của nó vào tay ngươi. Ngươi hãy xử với nó như đã xử với Xi-khôn, vua dân E-mô-ri ở Khét-bôn.W(Cộng đồng không có nước, họ bèn tụ tập phản đối ông Mô-sê và ông A-ha-ron.== w(*Toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en đến sa mạc Xin vào tháng giêng, và dân ở lại Ca-đê. Bà Mi-ri-am đã qua đời và được chôn cất tại đây.?<y(Tất cả những gì mà người bị nhiễm uế đụng vào đều bị nhiễm uế ; người nào đụng vào những cái đó cũng bị nhiễm uế cho đến chiều.>;w(Đó là quy tắc vĩnh viễn cho chúng. Người nào rảy nước tẩy uế thì phải giặt áo mình ; ai đụng vào nước đó sẽ bị nhiễm uế đến chiều.*:O(Thế nhưng kẻ nào đã bị nhiễm uế mà không chịu tẩy uế, thì nó sẽ bị diệt trừ khỏi công hội, vì nó đã làm cho nơi thánh của ĐỨC CHÚA bị nhiễm uế. Nó đã không được dội nước tẩy uế, nên nó vẫn còn bị nhiễm uế.+9Q(Ngày thứ ba và thứ bảy, người thanh sạch phải rảy nước lên người bị nhiễm uế ; và ngày thứ bảy người bị nhiễm uế sẽ được sạch tội. Người này phải lấy nước giặt áo và tắm rửa ; đến chiều nó sẽ được sạch.%8E(Rồi một người còn thanh sạch lấy nhành hương thảo nhúng vào nước mà rảy lên lều, lên tất cả các vật dụng cùng mọi người ở đó, lên kẻ đã đụng vào xương cốt, vào người bị gươm đâm, hoặc tử thi hay là mồ mả.Q7(Để thanh tẩy người bị nhiễm uế, người ta sẽ lấy một chút tro của con vật đã được hoả tế làm lễ tạ tội, mà pha với nước lã trong một chiếc bình. *~~P}S||{{zoz yHxxwavvvauKttcss>rrqqOppoocnnfnmllUl kvjjj'ihhh(ggf\eeXdd:ccbbaaaaa``C` _^^ ]\\[@ZZYXXW'VUCT6ScSRRQ9PPUONpMLLLKbJIIhH`GGFEEgEDCC,BHA@@?=<<.;;G:99$88A76654\33.2100@//(.-n,+**w)('&&%%[$$'##.""! wS[?Nn Y  & r 1 nZ*s)a( Ông Mô-sê, tư tế E-la-da và mọi thủ lãnh của cộng đồng ra gặp họ ở ngoài trại.)(M( rồi đem các tù nhân và những gì đã chiếm được cũng như chiến lợi phẩm về trại, về vùng thảo nguyên Mô-áp gần sông Gio-đan, đối diện với Giê-ri-khô, để nộp cho ông Mô-sê, cho tư tế E-la-da và cộng đồng con cái Ít-ra-en. ' ( Sau đó họ lấy mọi chiến lợi phẩm và tất cả những gì họ chiếm được, cả người lẫn thú vật,j&O( Họ nổi lửa đốt tất cả các thành dân đó ở và mọi lều trại của chúng.F%( Con cái Ít-ra-en bắt phụ nữ Ma-đi-an và con cái chúng làm tù nhân ; họ đã lấy mọi thú vật, mọi súc vật và mọi của cải chúng làm chiến lợi phẩm.Y$-(Ngoài những người đã bị sát hại đó, họ còn giết các vua Ma-đi-an : E-vi, Re-kem, Xua, Khua, Re-va, là năm vua Ma-đi-an ; rồi họ dùng gươm giết ông Bi-lơ-am, con ông Bơ-o.#+(Họ đã ra trận, tiến đánh Ma-đi-an, như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê, và họ giết tất cả đàn ông con trai.N"(Ông Mô-sê sai họ ra trận, mỗi chi tộc một ngàn người ; cùng ra trận với họ, có ông Pin-khát, con của tư tế E-la-da, tay cầm các đồ thánh và kèn thúc quân.J!(Trong số ngàn vạn người Ít-ra-en, người ta tuyển mộ mỗi chi tộc một ngàn người, tức là mười hai ngàn người được chuẩn bị sẵn sàng để ra trận. (Anh em sẽ sai người ra trận ; cứ mỗi chi tộc trong các chi tộc Ít-ra-en, thì lấy một ngàn người.<s(Ông Mô-sê nói với dân : Một số người trong anh em hãy chuẩn bị sẵn sàng để ra trận tiến đánh Ma-đi-an, để trả thù dân ấy cho ĐỨC CHÚA.~w(Hãy trả thù người Ma-đi-an cho con cái Ít-ra-en, rồi ngươi sẽ về sum họp với gia tiên ngươi./ ](*ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê :>w(Nhưng nếu người chồng huỷ bỏ các điều ấy sau khi nghe biết, thì sẽ phải mang lấy tội của vợ. Đó là những quy luật ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê về mối tương quan giữa chồng và vợ, giữa cha và con gái lúc thiếu thời còn ở nhà cha.<s(Nếu người chồng cứ im lặng cho đến hôm sau, thì đó là chứng nhận mọi lời khấn hứa của vợ hoặc mọi điều người vợ tự buộc mình làm có hiệu lực ; người chồng chứng nhận là có hiệu lực, vì đã im lặng trong ngày nghe biết được.)M(Người chồng có thể chứng nhận là có hiệu lực, hay huỷ bỏ mọi lời người vợ khấn hứa và thề tự buộc ăn chay hãm mình.1]( Nhưng nếu người chồng huỷ bỏ ngay trong ngày nghe biết, thì mọi điều miệng người vợ thốt ra khi khấn hứa và tự buộc mình làm, sẽ không có hiệu lực : người chồng đã huỷ bỏ, thì ĐỨC CHÚA cũng dung thứ cho người phụ nữ ấy.}u( và nếu người chồng nghe biết được mà vẫn im lặng, không phản đối, thì mọi lời khấn hứa của người ấy có hiệu lực, và mọi điều người ấy tự buộc mình làm cũng đều có hiệu lực.  ( Nếu tại chính nhà chồng, một phụ nữ đã khấn hứa hoặc lấy lời thề tự buộc mình làm điều gì,?y( Lời khấn hứa của người đàn bà goá hoặc bị chồng bỏ, và mọi điều người ấy tự buộc mình làm, đều có hiệu lực đối với người ấy.7i( Nhưng nếu trong ngày nghe biết được, chồng người ấy phản đối, thì anh ta huỷ bỏ lời khấn hứa còn ràng buộc người vợ, và lời hứa thiếu suy nghĩ người vợ đã tự buộc mình phải giữ, ĐỨC CHÚA sẽ dung thứ cho người phụ nữ ấy.)M(và nếu người chồng nghe biết được mà vẫn im lặng trong ngày nghe biết được chuyện ấy, thì những lời khấn hứa của người phụ nữ ấy có hiệu lực, và những điều mà người ấy tự buộc mình làm cũng đều có hiệu lực.Q(Nếu người ấy đi lấy chồng, khi vẫn còn phải giữ những lời khấn hứa hay bị ràng buộc bởi một lời hứa thiếu suy nghĩ nào miệng người ấy đã thốt ra,*O(Nhưng nếu cha người ấy phản đối ngay trong ngày ông nghe biết được, thì mọi lời khấn hứa và mọi điều người ấy tự buộc mình làm, không có hiệu lực. ĐỨC CHÚA sẽ dung thứ cho người ấy, vì cha người ấy đã phản đối.,S(và nếu cha người ấy nghe nói về lời khấn hứa và điều người ấy tự buộc mình làm, mà ông vẫn im lặng, thì mọi lời khấn hứa của người ấy có hiệu lực, và mọi điều người ấy tự buộc mình làm cũng đều có hiệu lực. (Khi một phụ nữ khấn hứa với ĐỨC CHÚA và tự buộc mình làm điều gì, lúc thiếu thời còn ở nhà cha,zo(Khi người đàn ông nào khấn hứa với ĐỨC CHÚA hay thề hứa tự buộc mình làm điều gì, thì người ấy sẽ không được lỗi lời mình : người ấy phải thực hiện những gì miệng đã nói ra.(Ông Mô-sê nói với các thủ lãnh các chi tộc con cái Ít-ra-en : Đây là điều ĐỨC CHÚA đã truyền :a  ?(Ông Mô-sê đã nói với con cái Ít-ra-en như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông.: q('*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE *** 9(&Cũng phải dâng một con dê đực làm lễ tạ tội, không kể lễ toàn thiêu thường tiến, cũng như lễ phẩm và rượu tế.~ w(%cùng với lễ phẩm và các thứ rượu tế kèm theo số bò, cừu đực và chiên, như luật định.? y($Anh em phải dâng lễ toàn thiêu, lễ hoả tế, như hương thơm làm thoả lòng ĐỨC CHÚA : một bò, một cừu đực, bảy con chiên một tuổi, toàn vẹn,(#Ngày thứ tám, anh em sẽ có một cuộc họp long trọng, và không được làm một việc nặng nhọc nào.9("Cũng phải dâng một con dê đực làm lễ tạ tội, không kể lễ toàn thiêu thường tiến, cũng như lễ phẩm và rượu tế.~w(!cùng với lễ phẩm và các thứ rượu tế kèm theo số bò, cừu đực và chiên, như luật định.vg( Ngày thứ bảy thì dâng bảy bò, hai cừu đực, mười bốn con chiên một tuổi, toàn vẹn,9(Cũng phải dâng một con dê đực làm lễ tạ tội, không kể lễ toàn thiêu thường tiến, cũng như lễ phẩm và rượu tế.~w(cùng với lễ phẩm và các thứ rượu tế kèm theo số bò, cừu đực và chiên, như luật định.tc(Ngày thứ sáu thì dâng tám bò, hai cừu đực, mười bốn con chiên một tuổi, toàn vẹn,9(Cũng phải dâng một con dê đực làm lễ tạ tội, không kể lễ toàn thiêu thường tiến, cũng như lễ phẩm và rượu tế.~w(cùng với lễ phẩm và các thứ rượu tế kèm theo số bò, cừu đực và chiên, như luật định.ue(Ngày thứ năm thì dâng chín bò, hai cừu đực, mười bốn con chiên một tuổi, toàn vẹn,~9(Cũng phải dâng một con dê đực làm lễ tạ tội, không kể lễ toàn thiêu thường tiến, cũng như lễ phẩm và rượu tế.~}w(cùng với lễ phẩm và các thứ rượu tế kèm theo số bò, cừu đực và chiên, như luật định.v|g(Ngày thứ tư thì dâng mười bò, hai cừu đực, mười bốn con chiên một tuổi, toàn vẹn,{7(Cũng phải dâng một con dê đực làm lễ tạ tội, không kể lễ toàn thiêu thường tiến cũng như lễ phẩm và rượu tế.xzk(cùng với các lễ phẩm và rượu tế kèm theo số bò, cừu đực và chiên, như luật định.{yq(Ngày thứ ba thì dâng mười một bò, hai cừu đực, mười bốn con chiên một tuổi, toàn vẹn,*xO(Cũng phải dâng một con dê đực làm lễ tạ tội, không kể lễ toàn thiêu thường tiến, cũng như lễ phẩm và các thứ rượu tế.w(cùng với lễ phẩm và các thứ rượu tế kèm theo số bò tơ, cừu đực và chiên, như luật định.v(Ngày thứ hai thì dâng mười hai con bò tơ, hai cừu đực, mười bốn con chiên một tuổi, toàn vẹn,u1(Anh em cũng phải dâng một con dê đực làm lễ tạ tội, không kể lễ toàn thiêu thường tiến, lễ phẩm và rượu tế.`t;(mỗi lần dâng một con chiên trong số mười bốn con, thì dâng bốn lít.gsI(Phải dâng tinh bột lúa miến nhào dầu làm lễ phẩm : khi dâng mỗi con bò trong số mười ba con, thì dâng mười hai lít ; khi dâng mỗi con cừu đực trong số hai con thì dâng tám lít ;frG( Anh em sẽ dâng lên ĐỨC CHÚA lễ toàn thiêu, lễ hoả tế, như hương thơm làm thoả lòng Người : mười ba bò tơ, hai cừu đực, mười bốn con chiên một tuổi, những con toàn vẹn.[q1( Ngày rằm tháng bảy, anh em phải tập hợp để thờ phượng ĐỨC CHÚA ; anh em không được làm một việc nặng nhọc nào, và phải mừng lễ kính ĐỨC CHÚA trong bảy ngày.\p3( Anh em sẽ phải dâng một con dê đực làm lễ tạ tội, không kể lễ tạ tội dâng vào ngày xá tội, lễ toàn thiêu thường tiến, cũng như lễ phẩm và các thứ rượu tế.doC( khi dâng mỗi con chiên trong số bảy con, thì dâng mỗi lần bốn lít rưỡi.En( Phải dâng tinh bột lúa miến nhào dầu làm lễ phẩm : khi dâng con bò, thì dâng mười ba lít rưỡi ; khi dâng con cừu đực độc nhất, thì dâng chín lít ;_m9(Anh em sẽ dâng lên ĐỨC CHÚA lễ toàn thiêu như hương thơm làm thoả lòng Người : một bò tơ, một cừu đực, bảy con chiên một tuổi ; anh em phải chọn những con toàn vẹn.`l;(Ngày mồng mười tháng bảy đó, anh em sẽ phải tập hợp để thờ phượng ĐỨC CHÚA ; anh em phải ăn chay hãm mình và không được làm một công việc tay chân nặng nhọc nào.8kk(Ấy là không kể lễ toàn thiêu dâng mỗi tháng với lễ phẩm, lễ toàn thiêu thường tiến với lễ phẩm, và các lễ tưới rượu như luật định. Đó là những lễ toàn thiêu như hương thơm làm thoả lòng ĐỨC CHÚA, là lễ hoả tế kính Người.{jq(Anh em cũng phải dâng một con cừu đực làm lễ tạ tội, để cử hành lễ xá tội cho anh em.\i3(và khi dâng mỗi con chiên trong số bảy con, thì dâng bốn lít rưỡi.5he(Phải dâng tinh bột lúa miến nhào dầu làm lễ phẩm : khi dâng con bò, thì dâng mười ba lít rưỡi ; khi dâng con cừu đực thì dâng chín lít,/gY(Anh em sẽ dâng lễ toàn thiêu như hương thơm làm thoả lòng ĐỨC CHÚA : một bò tơ, một cừu đực, bảy con chiên một tuổi, toàn vẹn.\f 5(Ngày mồng một tháng bảy, anh em sẽ phải tập hợp để thờ phượng ĐỨC CHÚA ; anh em không được làm một việc nặng nhọc nào : đối với anh em, đó sẽ là ngày Hò reo.xek(Anh em sẽ dâng những lễ vật đó, không kể lễ toàn thiêu thường tiến và lễ phẩm của lễ đó ; anh em phải chọn những con vật toàn vẹn ; anh em sẽ dâng các lễ vật đó kèm theo rượu tế.\d3(Cũng phải dâng một con dê đực để cử hành lễ xá tội cho anh em.`c;(mỗi lần dâng một con chiên trong số bảy con, thì dâng bốn lít rưỡi.Gb (Phải dâng tinh bột lúa miến nhào dầu làm lễ phẩm : khi dâng mỗi con bò thì dâng mười ba lít rưỡi, khi dâng con cừu đực độc nhất thì dâng chín lít,5ae(Anh em sẽ dâng lễ vật toàn thiêu nghi ngút hương thơm, làm thoả lòng ĐỨC CHÚA : hai con bò tơ, một con cừu đực, bảy con chiên một tuổi.l`S(Ngày hoa trái đầu mùa, khi dâng tiến ĐỨC CHÚA lễ phẩm mới vào lễ các Tuần, anh em sẽ phải tập hợp để thờ phượng ĐỨC CHÚA, anh em không được làm một việc nặng nhọc nào._1(Ngày thứ bảy, anh em sẽ phải tập hợp để thờ phượng ĐỨC CHÚA, anh em không được làm một việc nặng nhọc nào.^(Anh em sẽ dâng như thế mỗi ngày trong suốt bảy ngày : đó là lương thực, là hoả tế, là lễ vật nghi ngút hương thơm, làm thoả lòng ĐỨC CHÚA, kèm theo lễ toàn thiêu thường tiến và lễ tưới rượu.](Anh em sẽ dâng những lễ vật đó, không kể lễ toàn thiêu ban sáng là một phần lễ toàn thiêu thường tiến.}\u(Cũng phải dâng một con dê đực làm lễ vật tạ tội, để cử hành nghi lễ xá tội cho anh em.`[;(mỗi lần dâng một con chiên trong số bảy con, thì dâng bốn lít rưỡi.@Z{(Phải dâng tinh bột lúa miến nhào với dầu làm lễ phẩm : khi dâng mỗi con bò thì dâng mười ba lít rưỡi, khi dâng con cừu đực thì dâng chín lít ;CY(Anh em sẽ dâng hoả tế làm lễ toàn thiêu kính ĐỨC CHÚA : hai bò tơ, một cừu đực và bảy con chiên một tuổi ; anh em phải chọn những con toàn vẹn.X#(Ngày thứ nhất sẽ phải tập hợp để thờ phượng ĐỨC CHÚA, anh em không được làm một việc nặng nhọc nào.W{(và ngày mười lăm tháng ấy sẽ là một ngày lễ. Trong bảy ngày, người ta sẽ ăn bánh không men.`V;(Ngày mười bốn tháng giêng, sẽ cử hành lễ Vượt Qua kính ĐỨC CHÚA,$UC(Không kể lễ toàn thiêu thường tiến, còn phải dâng ĐỨC CHÚA một con cừu đực làm lễ tạ tội, kèm theo lễ tưới rượu.T3(Số lượng rượu tế dâng cùng với con bò sẽ là bốn lít, cùng với con cừu đực là hai lít rưỡi, và cùng với con chiên là hai lít. Đó sẽ là lễ toàn thiêu phải dâng tháng này qua tháng nọ, tất cả mọi tháng trong năm.S'( Mỗi lần dâng một con chiên, thì phải dâng bốn lít rưỡi tinh bột lúa miến nhào với dầu làm lễ phẩm : đó là lễ toàn thiêu, là lễ vật nghi ngút hương thơm, làm thoả lòng ĐỨC CHÚA, là lễ hoả tế dâng Người. R ( Khi dâng mỗi con bò, thì phải dâng mười ba lít rưỡi tinh bột lúa miến nhào với dầu làm lễ phẩm ; khi dâng con cừu đực độc nhất, thì phải dâng chín lít tinh bột lúa miến nhào với dầu làm lễ phẩm.;Qq( Hàng tháng, vào ngày sóc, các ngươi sẽ dâng lên ĐỨC CHÚA làm lễ toàn thiêu : hai con bò tơ, một con cừu đực, bảy chiên một tuổi, toàn vẹn.!P=( Đó là lễ toàn thiêu của ngày sa-bát, riêng cho mỗi ngày sa-bát, không kể lễ toàn thiêu thường xuyên và lễ tưới rượu.CO( Ngày sa-bát, các ngươi sẽ dâng hai con chiên một tuổi, toàn vẹn, cùng với chín lít tinh bột lúa miến nhào với dầu làm lễ phẩm, kèm theo rượu tế.`N;(Còn con chiên thứ hai, ngươi sẽ dâng vào lúc chập tối, cùng với lễ phẩm và rượu tế như ban sáng : đó là lễ hoả tế, hương thơm dâng ĐỨC CHÚA, làm thoả lòng Người.)MM(Số lượng rượu tế dâng cùng với con chiên thứ nhất là hai lít ; người ta sẽ đổ rượu nồng dâng ĐỨC CHÚA, trong nơi thánh.;Lq(Đó là lễ toàn thiêu thường tiến dâng trên núi Xi-nai, lễ vật nghi ngút hương thơm làm thoả lòng ĐỨC CHÚA ; đó là lễ hoả tế dâng Người.K(Ngoài ra ngươi sẽ dâng bốn lít rưỡi tinh bột lúa miến nhào với hai lít dầu ô-liu giã trong cối.EJ(một con vào lúc sáng, một con vào lúc chập tối.cIA(Ngươi sẽ nói với chúng : Đây là lễ hoả tế anh em sẽ dâng ĐỨC CHÚA. H(Hãy ra lệnh cho con cái Ít-ra-en, và nói với chúng lời của Ta : Vào đúng thời đúng buổi, các ngươi sẽ chăm lo dâng lên Ta lễ vật, lương thực, dưới hình thức hoả tế nghi ngút hương thơm, làm thoả lòng Ta..G [(ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê :~Fw(Ông đặt tay trên ông Giô-suê và ra lệnh cho ông ấy như ĐỨC CHÚA đã dùng ông Mô-sê mà phán.LE(Ông Mô-sê đã làm như ĐỨC CHÚA truyền cho ông : Ông đã đem theo Giô-suê và cho ông này đứng trước mặt tư tế E-la-da và trước mặt toàn thể cộng đồng.D(Nó sẽ đứng trước mặt tư tế E-la-da. Tư tế sẽ đến trước nhan ĐỨC CHÚA mà xin thẻ xăm u-rim cho nó. Theo lệnh của tư tế, toàn thể cộng đồng, nghĩa là nó và mọi con cái Ít-ra-en, sẽ ra sẽ vào. C(Ngươi sẽ chia cho nó một phần uy quyền của ngươi, để toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en nghe lời nó.0B[(Ngươi sẽ cho nó đứng trước mặt tư tế E-la-da và trước mặt toàn thể cộng đồng. Ngươi sẽ truyền lệnh cho nó trước mắt chúng.1A](ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Ngươi hãy đem theo Giô-suê, con của Nun, là người có thần khí nơi mình, và ngươi sẽ đặt tay trên nó.6@g(Người ấy sẽ ra vào trước họ và dẫn họ ra vào, để cộng đồng của ĐỨC CHÚA đừng giống như đàn chiên không có mục tử chăn dắt. ? (Ước gì ĐỨC CHÚA, là Thiên Chúa ban sinh khí cho mọi xác phàm, đặt một người lãnh đạo cộng đồng./>[(Ông Mô-sê thưa với ĐỨC CHÚA :=7(vì ở sa mạc Xin, trong lúc cộng đồng chống đối Ta, các ngươi đã chống lại lệnh Ta truyền làm cho nước chảy ra để tỏ bày sự thánh thiện của Ta trước mắt chúng. Đó là vụ nước Mơ-ri-va ở Ca-đê, trong sa mạc Xin.p<[( Khi đã nhìn xem rồi, ngươi cũng sẽ về sum họp với gia tiên, như A-ha-ron anh ngươi,+;Q( ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Ngươi hãy lên ngọn núi kia của dãy A-va-rim, và hãy nhìn xem miền đất mà Ta ban cho con cái Ít-ra-en.2:_( Còn nếu cha người đó không có anh em, thì sẽ trao gia nghiệp cho thân nhân gần nhất trong thị tộc ; người này sẽ làm chủ gia nghiệp đó. Đối với con cái Ít-ra-en, đó sẽ là một quy tắc pháp lý, như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê.o9Y( Nếu người đó không có anh em, thì sẽ trao gia nghiệp cho anh em của cha người đó.o8Y( Nếu người đó không có con gái, anh em sẽ trao gia nghiệp cho anh em của người đó.D7(Và ngươi sẽ nói với con cái Ít-ra-en : Khi một người nào chết mà không có trai, thì anh em sẽ chuyển gia nghiệp của người đó cho con gái người đó._69(Các con gái của Xơ-lóp-khát nói có lý. Ngươi phải cho chúng một phần đất làm gia nghiệp giữa các anh em của cha chúng ; ngươi sẽ chuyển cho chúng gia nghiệp của cha chúng./5[(ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê :J4(Ông Mô-sê trình lên ĐỨC CHÚA trường hợp của họ.O3(Tại sao cha chúng tôi lại bị xoá tên khỏi thị tộc của người, vì người không có con trai ? Xin cho chúng tôi một phần đất giữa các anh em của cha chúng tôi. 2 (Cha chúng tôi đã mất trong sa mạc. Người đã không có chân trong nhóm những kẻ toa rập với nhau chống lại ĐỨC CHÚA, tức là nhóm Cô-rắc. Chỉ vì tội riêng mình mà người đã mất đi, khi chưa có con trai.;1q(Họ đứng trước mặt ông Mô-sê, trước mặt tư tế E-la-da, trước mặt các thủ lãnh và toàn thể cộng đồng, ở cửa Lều Hội Ngộ, và nói :!0 ?(Bấy giờ các con gái của ông Xơ-lóp-khát tiến đến. Ông này là con ông Khê-phe, cháu ông Ga-la-át, chắt ông Ma-khia, chít ông Mơ-na-se, thuộc chi tộc ông Giu-se. Và đây là tên các cô gái đó : Mác-la, Nô-a, Khoóc-la, Min-ca và Tia-xa.i/M(AVì, về những người này, ĐỨC CHÚA đã phán là họ sẽ phải chết trong sa mạc. Bởi vậy, trừ ông Ca-lếp, con ông Giơ-phun-ne, và trừ ông Giô-suê, con ông Nun, thì không còn ai nữa...W(@Không ai trong những người ấy đã được ông Mô-sê và tư tế A-ha-ron kiểm tra, khi các ông kiểm tra con cái Ít-ra-en trong sa mạc Xi-nai.[-1(?Đó là những người được ông Mô-sê và tư tế E-la-da kiểm tra, khi các ông kiểm tra con cái Ít-ra-en trong thảo nguyên Mô-áp, gần sông Gio-đan, đối diện với Giê-ri-khô.i,M(>Số người Lê-vi được kiểm tra, tất cả con trai từ một tháng trở lên, là 23.000 bởi họ đã không được kiểm tra chung với con cái Ít-ra-en, vì không được chung phần gia nghiệp.`+;(=Na-đáp và A-vi-hu đã chết khi họ dâng lửa phàm trước nhan ĐỨC CHÚA.H* (<Ông A-ha-ron sinh ra Na-đáp, A-vi-hu, E-la-da, và I-tha-ma.D)(;Tên người vợ của Am-ram là Giô-khe-vét, con gái ông Lê-vi, ông đã sinh bên Ai-cập. Bà đã sinh cho ông Am-ram : A-ha-ron, Mô-sê và người em gái là Mi-ri-am.@({(:Đây là các thị tộc thuộc chi tộc Lê-vi : Thị tộc Líp-ni, thị tộc Khép-rôn, thị tộc Mác-li, thị tộc Mu-si, thị tộc Cô-rắc. Cơ-hát sinh Am-ram.h'K(9Đây là các thầy Lê-vi đã được kiểm tra theo thị tộc của họ : Ghéc-sôn, thuỷ tổ thị tộc Ghéc-sôn ; Cơ-hát, thuỷ tổ thị tộc Cơ-hát ; Mơ-ra-ri, thuỷ tổ thị tộc Mơ-ra-ri.Q&(8Cứ bắt thăm mà lãnh, tuỳ theo đông người hay ít người.x%k(7Nhưng phải bắt thăm để chia đất. Theo tên các chi tộc tổ tiên của chúng mà lãnh phần.$3(6Đông người thì ngươi sẽ chia cho phần lớn hơn làm gia nghiệp, và ít người thì ngươi sẽ chia cho phần nhỏ hơn làm gia nghiệp ; ngươi sẽ cho mỗi chi tộc phần gia nghiệp tương xứng với số người đã được kiểm tra.`#;(5Đất đai sẽ được phân chia cho những người ấy theo số tên đã ghi.6"i(4ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng :9!o(3Đây tổng số con cái Ít-ra-en là 601.730. y(2Đó là các thị tộc Náp-ta-li, theo các thị tộc của họ ; số người được kiểm tra là 45.400.]5(1Giê-xe, thuỷ tổ thị tộc Giê-xe ; Si-lêm, thuỷ tổ thị tộc Si-lêm.+(0Con cháu Náp-ta-li theo thị tộc của họ : Giác-xơ-ên, thuỷ tổ thị tộc Giác-xơ-ên ; Gu-ni, thuỷ tổ thị tộc Gu-ni.a=(/Đó là các thị tộc con cháu A-se ; số người được kiểm tra là 53.400.6i(.Tên người con gái của A-se là Xa-rác.~w(-Thuộc con cháu Bơ-ri-a : Khe-ve, thuỷ tổ thị tộc Khe-ve ; Man-ki-ên, thuỷ tổ thị tộc Man-ki-ên.5e(,Con cháu A-se theo thị tộc của họ : Gim-na, thuỷ tổ thị tộc Gim-na ; Gít-vi, thuỷ tổ thị tộc Gít-vi ; Bơ-ri-a, thuỷ tổ thị tộc Bơ-ri-a.cA(+Tất cả các thị tộc thuộc Su-kham được kiểm tra, số người là 64.400./Y(*Đây là con cháu Đan theo thị tộc của họ : Su-kham, thuỷ tổ thị tộc Su-kham. Đó là các thị tộc thuộc chi tộc Đan được kiểm tra.hK()Đó là các thị tộc con cháu Ben-gia-min ; số người được kiểm tra là 45.600.#((Các con của Be-la là : Ác-đơ và Na-a-man ; Ác-đơ, thuỷ tổ thị tộc Ác-đơ ; Na-a-man, thuỷ tổ thị tộc Na-a-man.iM('Sơ-phu-pham, thuỷ tổ thị tộc Sơ-phu-pham ; Khu-pham, thuỷ tổ thị tộc Khu-pham.>w(&Con cháu Ben-gia-min theo thị tộc của họ : Be-la, thuỷ tổ thị tộc Be-la ; Át-bên, thuỷ tổ thị tộc Át-bên ; A-khi-ram, thuỷ tổ thị tộc A-khi-ram.(K(%Đó là các thị tộc con cháu Ép-ra-im, số người được kiểm tra là 32.500. Những người ấy là con cháu Giu-se, theo các thị tộc.[1($Và đây là các con cháu Su-the-lác : Ê-ran, thuỷ tổ thị tộc Ê-ran.K(#Đây là con cháu Ép-ra-im, theo thị tộc của họ : Su-the-lác, thuỷ tổ thị tộc Su-the-lác ; Be-khe, thuỷ tổ thị tộc Be-khe ; Ta-khan, thuỷ tổ thị tộc Ta-khan.nW("Đó là các thị tộc thuộc chi tộc Mơ-na-se ; số người được kiểm tra là 52.700.;q(!Xơ-lóp-khát, con của Khê-phe, không có con trai, chỉ có con gái, và đây là tên các con gái của Xơ-lóp-khát : Mác-la, Nô-a, Khoóc-la, Min-ca và Tia-xa.eE( Sơ-mi-đa, thuỷ tổ thị tộc Sơ-mi-đa ; Khê-phe, thuỷ tổ thị tộc Khê-phe.c A(Át-ri-ên, thuỷ tổ thị tộc Át-ri-ên ; Se-khem, thuỷ tổ thị tộc Se-khem.~ w(Đây là con cái Ga-la-át : I-e-de, thuỷ tổ thị tộc I-e-de ; Khê-léc, thuỷ tổ thị tộc Khê-léc. (Con cháu Mơ-na-se : Ma-khia, thuỷ tổ thị tộc Ma-khia ; Ma-khia sinh Ga-la-át : Ga-la-át, thuỷ tổ thị tộc Ga-la-át.H  (Con cái Giu-se, theo chi tộc họ : Mơ-na-se và Ép-ra-im.n W(Đó là các thị tộc thuộc chi tộc Dơ-vu-lun, số người được kiểm tra là 60.500.G (Con cháu Dơ-vu-lun theo thị tộc của họ : Xe-rét, thuỷ tổ thị tộc Xe-rét ; Ê-lôn, thuỷ tổ thị tộc Ê-lôn ; Giác-lơ-ên, thuỷ tổ thị tộc Giác-lơ-ên.nW(Đó là các thị tộc thuộc chi tộc Ít-xa-kha, số người được kiểm tra là 64.300.a=(Gia-súp, thuỷ tổ thị tộc Gia-súp ; Sim-rôn, thuỷ tổ thị tộc Sim-rôn. (Con cháu Ít-xa-kha theo thị tộc của họ : Tô-la, thuỷ tổ thị tộc Tô-la ; Pu-va, thuỷ tổ thị tộc Pu-va ;kQ(Đó là các thị tộc thuộc chi tộc Giu-đa, số người được kiểm tra là 76.500.wi(Con cháu Pe-rét : Khét-rôn, thuỷ tổ thị tộc Khét-rôn ; Kha-mun, thuỷ tổ thị tộc Kha-mun.+Q(Con cháu Giu-đa theo thị tộc : Sê-la, thuỷ tổ thị tộc Sê-la ; Pe-rét, thuỷ tổ thị tộc Pe-rét ; De-rác, thuỷ tổ thị tộc De-rác.]5(Các con Giu-đa là E và Ô-nan, nhưng E và Ô-nan chết trong đất Ca-na-an.`;(Đó là các thị tộc con cháu Gát, số người được kiểm tra là 40.500.a=(A-rốt, thuỷ tổ thị tộc A-rốt ; Ác-ê-li, thuỷ tổ thị tộc Ác-ê-li.X~+(Ót-ni, thuỷ tổ thị tộc Ót-ni ; Ê-ri, thuỷ tổ thị tộc Ê-ri ;;}q(Con cháu Gát, theo thị tộc của họ : Xơ-phôn, thuỷ tổ thị tộc Xơ-phôn ; Khác-ghi, thuỷ tổ thị tộc Khác-ghi ; Su-ni, thuỷ tổ thị tộc Su-ni ;n|W(Đó là các thị tộc thuộc chi tộc Si-mê-ôn, số người được kiểm tra là 22.000.Y{-( De-rác, thuỷ tổ thị tộc De-rác ; Sa-un, thuỷ tổ thị tộc Sa-un.Ez( Con cháu Si-mê-ôn, theo thị tộc của họ : Nơ-mu-ên, thuỷ tổ thị tộc Nơ-mu-ên ; Gia-min, thuỷ tổ thị tộc Gia-min ; Gia-khin, thuỷ tổ thị tộc Gia-khin ;;ys( Thế nhưng con cái Cô-rắc đã không chết.&xG( Đất đã mở họng nuốt chửng chúng và Cô-rắc, khiến cả bọn phải tiêu vong, và lửa đã thiêu huỷ 250 mạng để làm gương.w( Các con Ê-li-áp là Nơ-mu-ên, Đa-than và A-vi-ram. Chính Đa-than và A-vi-ram, những người được chỉ định trong cộng đồng, đã nổi lên chống ông Mô-sê và ông A-ha-ron, cùng toa rập với Cô-rắc chống lại ĐỨC CHÚA.$vE(Con cháu Pa-lu : Ê-li-áp.pu[(Đó là các thị tộc thuộc chi tộc Rưu-vên. Tổng số người được kiểm là 43.730.ctA(Khét-rôn, thuỷ tổ thị tộc Khét-rôn ; Các-mi, thuỷ tổ thị tộc Các-mi.s5(Rưu-vên, trưởng nam của Ít-ra-en. Con cái Rưu-vên : Kha-nốc, thuỷ tổ thị tộc Kha-nốc ; Pa-lu, thuỷ tổ thị tộc Pa-lu ;.rW(những người từ hai mươi tuổi trở lên, như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê và con cái Ít-ra-en, khi họ đã ra khỏi đất Ai-cập.q(Ông Mô-sê và tư tế E-la-da đã kiểm tra tại thảo nguyên Mô-áp, gần sông Gio-đan, đối diện với Giê-ri-khô,Ap}(Các ngươi hãy kiểm tra toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en, từ hai mươi tuổi trở lên, nghĩa là mọi người đến tuổi nhập ngũ trong dân Ít-ra-en._o ;(*ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê và ông E-la-da, con tư tế A-ha-ron rằng :n%(Vì chúng đã tấn công các ngươi, và dùng mưu mô quỷ quyệt đối với các ngươi trong vụ Pơ-o và vụ Cót-bi, con gái một thủ lãnh Ma-đi-an, chị em của chúng, kẻ đã bị đâm chết ngày xảy ra tai ương trong vụ Pơ-o.?m{(Hãy tấn công quân Ma-đi-an và giết chúng đi.6li(ĐỨC CHÚA phán bảo ông Mô-sê rằng :k7(Và người đàn bà Ma-đi-an bị đâm tên là Cót-bi, con gái ông Xua, ông này là thủ lãnh các dòng họ một gia tộc Ma-đi-an.*jO(*Người Ít-ra-en đã bị đâm cùng với người đàn bà Ma-đi-an tên là Dim-ri, con của Xa-lu, đứng đầu một gia tộc thuộc Si-mê-ôn.yim( Đối với nó, cũng như con cháu nó sau này, đó sẽ là giao ước bảo đảm cho nó chức tư tế đời đời, bởi vì nó đã nổi ghen cho Thiên Chúa của nó, và làm cho con cái Ít-ra-en được xá tội._h9( Cho nên, ngươi hãy bảo nó : Này, Ta ban cho nó giao ước bình an của Ta.g( Pin-khát con của E-la-da, cháu tư tế A-ha-ron, đã ngăn Ta trút cơn phẫn nộ xuống con cái Ít-ra-en, khi nó cũng nổi ghen như Ta, chống lại bọn người kia. Vì vậy Ta không tiêu diệt con cái Ít-ra-en trong cơn ghen của Ta.6fi( ĐỨC CHÚA phán bảo ông Mô-sê rằng : 7R~~}f|{{Szzqy2xxywwv1utt,ssfsJrr]rqqeqpoooeoIo*nmulkkjIihh gg,fqedd\cc'baa9`*_q^]\\/[JZYXWWRVVMUTSaRR Q4OOhO5NNbMMDLLRKJJ'IbHH,GGFmEEuEDD}CCC@BBB9AAAE@@@E???X?>>T===E<<<;G::P:99e888>776554424100y/..--9,,;++@*s)(''&&O%%M$$$`###2"""!! 4ya.1#:"GT6% =  H 4Y#7hyK($Đây là điều ĐỨC CHÚA đã truyền về các con gái ông Xơ-lóp-khát : chúng sẽ lấy người vừa mắt chúng, nhưng chỉ được lấy người thuộc thị tộc trong chi tộc của cha chúng. x($Theo lệnh của ĐỨC CHÚA, ông Mô-sê truyền cho con cái Ít-ra-en rằng : Chi tộc con cái ông Giu-se nói đúng.lwS($Đến lúc con cái Ít-ra-en mừng năm toàn xá, gia nghiệp của họ sẽ nhập vào gia nghiệp của chi tộc mà họ là thành viên, và sẽ bị xén khỏi gia nghiệp của chi tộc cha ông chúng tôi.[v1($Mà nếu các cô này lấy chồng thuộc các chi tộc con cái Ít-ra-en, gia nghiệp của họ sẽ bị xén khỏi gia nghiệp cha ông chúng tôi. Gia nghiệp của họ sẽ nhập vào gia nghiệp của chi tộc mà họ sẽ là thành viên, và như vậy phần gia nghiệp của chúng tôi sẽ bị xén bớt.Uu%($mà rằng : ĐỨC CHÚA đã truyền lệnh cho đức ông phải dùng lối bắt thăm mà chia đất cho con cái Ít-ra-en làm gia nghiệp. Đức ông cũng nhận được lệnh của ĐỨC CHÚA bắt phải ban gia nghiệp của ông Xơ-lóp-khát, người anh em của chúng tôi, cho các con gái ông ấy.+t S($Khi đó, các gia trưởng của thị tộc con cái ông Ga-la-át, con ông Ma-khia, cháu ông Mơ-na-se, trong số các thị tộc con cái ông Giu-se, tiến đến và lên tiếng trước mặt ông Mô-sê và các đầu mục cũng là gia trưởng của con cái Ít-ra-en(sK(#"(Các) ngươi sẽ không gây ô nhục cho đất (các) ngươi ở, cũng là nơi Ta ngự ; vì Ta là ĐỨC CHÚA, Ta ngự giữa con cái Ít-ra-en.r(#!Các ngươi sẽ không được làm nhiễm uế đất các ngươi ở, vì chính máu làm nhiễm uế đất ấy, và không có gì có thể tẩy rửa đất ấy khỏi máu đã đổ ra tại đó, ngoài máu của người đã làm đổ máu.7qi(# Các ngươi cũng không được nhận tiền chuộc cho phép kẻ đã trốn vào thành trú ẩn được về ở xứ sở, trước khi thượng tế qua đời.p(#Các ngươi sẽ không được nhận tiền chuộc mạng một kẻ sát nhân can án chết : nó sẽ phải bị xử tử. o(#Trong mọi trường hợp đánh chết người, người ta sẽ dựa vào lời khai của các chứng nhân mà xử tử kẻ sát nhân. Nhưng lời khai của một chứng nhân duy nhất sẽ không thể làm cho ai bị kết án tử hình.n%(#Đó sẽ là những quy tắc pháp lý các ngươi phải tuân giữ qua mọi thế hệ, tại bất cứ nơi nào các ngươi ở.dmC(#Vì kẻ sát nhân phải ở lại trong thành nó trú ẩn cho đến khi thượng tế qua đời ; chỉ khi nào thượng tế qua đời, kẻ sát nhân mới được trở về đất sở hữu của nó.l+(#và người đòi nợ máu gặp thấy nó bên ngoài ranh giới thành nó trú ẩn, và giết nó, thì không mắc tội đổ máu.rk_(#Nhưng nếu kẻ sát nhân ra khỏi ranh giới thành trú ẩn là nơi nó đã tới nương náu,j/(#Cộng đồng sẽ gỡ kẻ sát nhân khỏi tay người đòi nợ máu, rồi đưa nó trở về thành trú ẩn là nơi nó đã tới nương náu. Nó sẽ ở lại đó cho đến khi thượng tế, là người đã được xức dầu thánh, qua đời.i(#cộng đồng sẽ chiếu theo các luật đó mà phân xử đôi bên : kẻ đã đánh và người đòi nợ máu.Jh(#hoặc ai vì không thấy mà đánh rơi trúng người ấy một hòn đá chết người, làm cho người ấy chết, tuy chẳng thù ghét cũng chẳng muốn hại người ấy,g+(#Nhưng nếu vì ngẫu nhiên, chứ không phải vì thù ghét, ai xô ngã người khác, hay vô ý ném vật gì trúng người ấy,Wf)(#hoặc ai vì thù ghét mà giơ tay đánh người ấy chết, kẻ đã đánh sẽ bị xử tử : đó là một kẻ sát nhân. Người đòi nợ máu sẽ giết kẻ sát nhân, khi gặp nó.e(#Nếu ai vì căm hờn mà xô ngã người khác, hay cố tình ném vật gì trúng người ấy, làm cho người ấy chết,d{(#Chính người đòi nợ máu sẽ giết kẻ sát nhân ; khi gặp tên sát nhân, người đó sẽ giết nó.5ce(#Ai cầm trong tay đồ vật bằng gỗ có thể giết người mà đánh người khác chết, thì là kẻ sát nhân. Kẻ sát nhân sẽ phải bị xử tử.#bA(#Ai cầm trong tay một hòn đá chết người mà đánh người khác chết, thì là kẻ sát nhân. Kẻ sát nhân sẽ phải bị xử tử.a(#Ai dùng đồ sắt mà đánh người khác chết, thì là kẻ sát nhân. Kẻ sát nhân sẽ phải bị xử tử.w`i(#Sáu thành đó sẽ là nơi trú ẩn cho con cái Ít-ra-en, cũng như cho khách ngoại kiều và người trú ngụ giữa các ngươi. Kẻ nào đã vô ý làm thiệt mạng ai, thì sẽ có thể đến đó nương náu.!_=(#ba thành các ngươi nhường bên kia sông Gio-đan, và ba thành các ngươi nhường trên đất Ca-na-an, sẽ là những thành trú ẩn.k^Q(# Trong số những thành các ngươi nhường sẽ có sáu thành trú ẩn cho các ngươi :Z]/(# Các thành ấy sẽ là nơi các ngươi trú ẩn để tránh người đòi nợ máu, và như thế kẻ sát nhân sẽ không phải chết khi chưa được xét xử trước mặt cộng đồng.8\k(# các ngươi sẽ chọn một số thành làm thành trú ẩn cho các ngươi ; kẻ nào đã vô ý làm thiệt mạng ai, thì sẽ có thể đến đó nương náu.`[;(# Hãy bảo con cái Ít-ra-en rằng : Khi đi qua sông Gio-đan vào đất Ca-na-an,0Z](# *ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê :Y(#Các thành được nhường là những thành lấy trong số các thành thuộc quyền sở hữu của con cái Ít-ra-en : chi tộc nào có nhiều, các ngươi sẽ lấy nhiều ; chi tộc nào có ít, các ngươi sẽ lấy ít ; mỗi chi tộc sẽ nhường một số thành của mình cho người Lê-vi, tuỳ theo phần gia nghiệp mình đã nhận được. X(#Tổng số các thành nhường cho người Lê-vi sẽ là bốn mươi tám, cùng với đồng cỏ thuộc các thành ấy.qW](#Những thành các ngươi nhường cho người Lê-vi sẽ là sáu thành trú ẩn : các ngươi để cho kẻ sát nhân đến đó nương náu ; ngoài ra, các ngươi sẽ nhường thêm bốn mươi hai thành nữa.V!(#Bên ngoài thành, các ngươi sẽ đo một ngàn thước phía đông, một ngàn thước phía nam, một ngàn thước phía tây, một ngàn thước phía bắc, còn thành thì ở giữa ; đó sẽ là đồng cỏ thuộc các thành của chúng. U;(#Đồng cỏ chung quanh những thành các ngươi nhường cho người Lê-vi, sẽ rộng năm trăm thước kể từ tường thành trở ra.T1(#Các thành ấy sẽ là nơi chúng ở ; còn các đồng cỏ thì dành cho mọi thú vật, súc vật và các vật dụng của chúng.!S=(#Hãy ra lệnh cho con cái Ít-ra-en phải nhường một số thành, lấy trong gia nghiệp thuộc quyền sở hữu của chúng, cho các người Lê-vi ở ; các ngươi cũng sẽ nhường cho các người Lê-vi những đồng cỏ chung quanh các thành ấy. R (#ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê trong vùng thảo nguyên Mô-áp, gần sông Gio-đan, đối diện với Giê-ri-khô :Q)("Đó là những người ĐỨC CHÚA đã truyền lệnh phải chia cho con cái Ít-ra-en các phần gia nghiệp trong đất Ca-na-an.[P1("chi tộc con cái Náp-ta-li, có đầu mục Pơ-đa-ên, con của Am-mi-hút.UO%("chi tộc con cái A-se, có đầu mục A-khi-hút, con của Sơ-lô-mi ;XN+("chi tộc con cái Ít-xa-kha, có đầu mục Pan-ti-ên, con của Át-dan ;]M5("chi tộc con cái Dơ-vu-lun, có đầu mục Ê-li-xa-phan, con của Pác-nác ;XL+("chi tộc con cái Ép-ra-im, có đầu mục Cơ-mu-ên, con của Síp-tan ;pK[("về con cái Giu-se, chi tộc con cái Mơ-na-se, có đầu mục Khan-ni-ên, con của Ê-phốt ;QJ("chi tộc con cái Đan, có đầu mục Búc-ki, con của Gioóc-li ;EI("chi tộc Ben-gia-min có Ê-li-đát, con của Kít-lôn ;NH("chi tộc con cái Si-mê-ôn, có Sơ-mu-ên, con của Am-mi-hút ;hGK("Đây là tên những người đó : Chi tộc Giu-đa có Ca-lếp, con của Giơ-phun-ne ;F!("Các ngươi sẽ lấy thêm một đầu mục, mỗi chi tộc một người, để phụ trách việc chia đất làm gia nghiệp. E("Đây là tên những người sẽ chia đất cho các ngươi làm gia nghiệp ; tư tế E-la-da và Giô-suê, con của Nun./D[("ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê :BC("Hai chi tộc và một nửa chi tộc này đã lãnh phần gia nghiệp của họ bên kia sông Gio-đan, đối diện với Giê-ri-khô, phía đông, phía mặt trời mọc.B("Vì chi tộc con cái ông Rưu-vên, theo số các gia tộc của họ, chi tộc con cái Gát, theo số các gia tộc của họ đã lãnh phần gia nghiệp của họ rồi, và nửa chi tộc Mơ-na-se cũng đã lãnh phần gia nghiệp của họ.gAI(" Ông Mô-sê ra lệnh cho con cái Ít-ra-en : Đó là đất mà anh em sẽ bắt thăm để chia nhau làm gia nghiệp, đất mà ĐỨC CHÚA đã truyền phải ban cho chín chi tộc và một nửa chi tộc.@)(" rồi đi xuống theo dọc sông Gio-đan và đi tới Biển Muối. Đó sẽ là đất của anh em với các ranh giới chung quanh.I? (" Từ Sơ-pham, ranh giới đó sẽ đi xuống Ríp-la, ở phía đông A-gin. Đi xuống nữa, ranh giới đó sẽ tiếp giáp với các đồi phía đông biển hồ Kin-ne-rét ;w>i(" Sau đó, anh em sẽ vạch một đường làm ranh giới phía đông từ Kha-xa Ê-nan đến Sơ-pham.~=w(" rồi chạy tiếp đến Díp-rôn và đi tới Kha-xa Ê-nan. Đó sẽ là ranh giới phía bắc của anh em.<("rồi từ núi Ho, anh em sẽ vạch một đường đến Cửa Ải Kha-mát. Ranh giới sẽ đi đến Xơ-đát,u;e("Và đây là ranh giới phía bắc : từ Biển Lớn, anh em sẽ vạch một đường lên núi Ho ;v:g("Phía tây, anh em sẽ có Biển Lớn làm ranh giới. Đó sẽ là ranh giới phía tây của anh em.`9;("sau đó, từ Át-môn, ranh giới vòng xuống Suối Ai-cập để đi ra Biển.F8("Rồi ranh giới đó sẽ vòng xuống phía nam, lên dốc Ác-ráp-bim, đi qua Xin, đến phía nam Ca-đê Bác-nê-a, rồi lại tiến về Kha-xa Át-đa và đi qua Át-môn ;77i("Phía nam, đất của anh em sẽ bắt đầu từ sa mạc Xin, giáp giới Ê-đôm. Ranh giới phía nam sẽ khởi sự từ cuối Biển Muối, ở mạn đông.[61("Hãy ra lệnh cho con cái Ít-ra-en và bảo chúng : Khi anh em vào đất Ca-na-an, thì phần đất rơi vào tay anh em làm gia nghiệp, chính là đất Ca-na-an với các biên giới như sau :.5 [("ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê :o4Y(!8Và bấy giờ, Ta sẽ đối xử với các ngươi như Ta đã định đối xử với chúng.3#(!7Nếu các ngươi không đuổi các dân cư trong xứ cho khuất mắt, thì những kẻ các ngươi để sót lại sẽ nên như gai chọc mắt, như mũi nhọn đâm sườn ; chúng sẽ quấy rối các ngươi trên đất các ngươi đến ở._29(!6Các ngươi sẽ bắt thăm để chia nhau đất ấy làm gia nghiệp, tuỳ theo các thị tộc của các ngươi : thị tộc nào đông người, các ngươi sẽ cho một phần đất lớn làm gia nghiệp ; thị tộc nào ít người hơn, các ngươi sẽ cho một phần đất nhỏ hơn làm gia nghiệp. Ai bắt thăm được nơi nào, thì sẽ ở tại đó. Các ngươi sẽ tính theo các chi tộc mà chia phần gia nghiệp.1(!5Các ngươi sẽ chiếm đất ấy và lập cư ở đó, vì Ta đã cho các ngươi đất ấy để chiếm hữu.e0E(!4các ngươi sẽ đuổi mọi dân cư trong xứ cho khuất mắt các ngươi, và phá huỷ tất cả các hình ảnh, các tượng đúc của chúng, các ngươi sẽ tiêu huỷ mọi nơi cao của chúng.i/M(!3Hãy nói với con cái Ít-ra-en rằng : Khi đi qua sông Gio-đan mà vào đất Ca-na-an, .(!2ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê trong vùng thảo nguyên Mô-áp, gần sông Gio-đan, đối diện với Giê-ri-khô : -(!1Họ đóng trại gần sông Gio-đan, từ Bết Ha Giơ-si-mốt đến A-vên Ha Sít-tim, trong vùng thảo nguyên Mô-áp.!,=(!0Họ lên đường rời dãy núi A-va-rim và đóng trại ở vùng thảo nguyên Mô-áp, gần sông Gio-đan, đối diện với Giê-ri-khô.+(!/Họ lên đường rời An-môn Đíp-la-tha-gim và đóng trại ở dãy núi A-va-rim, đối diện với Nơ-vô.`*;(!.Họ lên đường rời Đi-vôn Gát và đóng trại ở An-môn Đíp-la-tha-gim.M)(!-Họ lên đường rời I-gim và đóng trại ở Đi-vôn Gát.q(](!,Họ lên đường rời Ô-vốt và đóng trại ở I-giê Ha A-va-rim, giáp giới với Mô-áp.J'(!+Họ lên đường rời Pu-nôn và đóng trại ở Ô-vốt.L&(!*Họ lên đường rời Xan-mô-na và đóng trại ở Pu-nôn.L%(!)Họ lên đường rời núi Ho và đóng trại ở Xan-mô-na.$(!(Bấy giờ vua A-rát, người Ca-na-an, cư ngụ tại Ne-ghép trong xứ Ca-na-an, nghe tin con cái Ít-ra-en đến.k#Q(!'Ông A-ha-ron thọ được một trăm hai mươi ba tuổi, –khi ông qua đời ở núi Ho.R"(!&Tư tế A-ha-ron lên núi Ho theo lệnh của ĐỨC CHÚA và qua đời ở đó, vào năm thứ bốn mươi sau khi con cái Ít-ra-en ra khỏi đất Ai-cập, ngày mồng một tháng năm._!9(!%Họ lên đường rời Ca-đê và đóng trại ở núi Ho, cuối xứ Ê-đôm.l S(!$Họ lên đường rời E-xi-ôn Ghe-ve và đóng trại trong sa mạc Xin, nghĩa là Ca-đê.T#(!#Họ lên đường rời Áp-rô-na và đóng trại ở E-xi-ôn Ghe-ve.Q(!"Họ lên đường rời Giót-va-tha và đóng trại ở Áp-rô-na.X+(!!Họ lên đường rời Kho Ha Ghít-gát và đóng trại ở Giót-va-tha.]5(! Họ lên đường rời Bơ-nê Gia-a-can và đóng trại ở Kho Ha Ghít-gát.Y-(!Họ lên đường rời Mô-xê-rốt và đóng trại ở Bơ-nê Gia-a-can.T#(!Họ lên đường rời Khát-mô-na và đóng trại ở Mô-xê-rốt.N(!Họ lên đường rời Mít-ca và đóng trại ở Khát-mô-na.I (!Họ lên đường rời Te-rác và đóng trại ở Mít-ca.J(!Họ lên đường rời Ta-khát và đóng trại ở Te-rác.Q(!Họ lên đường rời Mác-hê-lốt và đóng trại ở Ta-khát.S!(!Họ lên đường rời Kha-ra-đa và đóng trại ở Mác-hê-lốt.P(!Họ lên đường rời núi Se-phe và đóng trại ở Kha-ra-đa.T#(!Họ lên đường rời Cơ-hê-la-tha và đóng trại ở núi Se-phe.P(!Họ lên đường rời Rít-xa và đóng trại ở Cơ-hê-la-tha.I (!Họ lên đường rời Líp-na và đóng trại ở Rít-xa.R(!Họ lên đường rời Rim-môn Pe-rét và đóng trại ở Líp-na.R(!Họ lên đường rời Rít-ma và đóng trại ở Rim-môn Pe-rét.O(!Họ lên đường rời Kha-xê-rốt và đóng trại ở Rít-ma.] 5(!Họ lên đường rời Kíp-rốt Ha Ta-a-va và đóng trại ở Kha-xê-rốt._ 9(!Họ lên đường rời sa mạc Xi-nai và đóng trại ở Kíp-rốt Ha Ta-a-va.X +(!Họ lên đường rời Rơ-phi-đim và đóng trại trong sa mạc Xi-nai.} u(!Họ lên đường rời A-lút và đóng trại ở Rơ-phi-đim ; tại đó không có nước cho dân uống.J (! Họ lên đường rời Đốp-ca và đóng trại ở A-lút.P(! Họ lên đường rời sa mạc Xin và đóng trại ở Đốp-ca.U%(! Họ lên đường rời Biển Sậy và đóng trại gần sa mạc Xin.O(! Họ lên đường rời Ê-lim và đóng trại gần Biển Sậy."?(! Họ lên đường rời Ma-ra tới Ê-lim. Ở Ê-lim, có mười hai suối nước và bảy mươi cây chà là. Và họ đóng trại ở đó.)M(!Họ lên đường rời Pi Ha-khi-rốt, đi qua biển mà vào sa mạc ; họ đi ba ngày đường trong sa mạc Ê-tham, rồi đóng trại ở Ma-ra.1](!Họ lên đường rời Ê-tham, nhưng quay trở lại phía Pi Ha-khi-rốt, đối diện với Ba-an Xơ-phôn, rồi đóng trại đằng trước Mích-đôn.Z/(!Họ lên đường rời Xúc-cốt và đóng trại ở Ê-tham, ven sa mạc.\3(!Con cái Ít-ra-en lên đường rời Ram-xết và đóng trại ở Xúc-cốt.S!(!trong khi dân Ai-cập lo chôn cất người nhà của chúng đã bị ĐỨC CHÚA đánh phạt, nghĩa là mọi con trai đầu lòng. ĐỨC CHÚA đã trừng phạt các thần của chúng.A}(!Họ rời Ram-xết lên đường vào tháng giêng, ngày rằm tháng giêng. Hôm sau lễ Vượt Qua, con cái Ít-ra-en ra đi ngang nhiên trước mắt toàn dân Ai-cập,P~(!Ông Mô-sê ghi lại những điểm khởi hành cho từng chặng đường, theo lệnh của ĐỨC CHÚA. Đây là những chặng đường của họ, dựa theo các điểm khởi hành.L} (!Đây là những chặng đường con cái Ít-ra-en đã qua, khi họ ra khỏi đất Ai-cập, theo đoàn quân của họ, dưới sự hướng dẫn của ông Mô-sê và ông A-ha-ron.|( *Nô-vác đi chiếm Cơ-nát cùng các vùng phụ cận ; ông lấy tên mình là Nô-vác mà đặt cho chỗ đó.u{e( )Ông Gia-ia, con ông Mơ-na-se, đi chiếm các trại của họ và đặt tên là trại của Gia-ia.wzi( (Ông Mô-sê cho ông Ma-khia là con ông Mơ-na-se, xứ Ga-la-át, và ông Ma-khia định cư tại đó.y%( 'Con cái ông Ma-khia, con ông Mơ-na-se, đi tới xứ Ga-la-át ; họ chiếm xứ đó và đuổi người E-mô-ri đang ở đấy.x}( &Nơ-vô, Ba-an Mơ-ôn (các thành này đã đổi tên) và Xíp-ma. Họ đặt tên cho các thành họ đã xây.Ww)( %Con cái ông Rưu-vên cũng đã xây Khét-bôn, En-a-lê, Kia-gia-tha-gim,vvg( $Bết Nim-ra, Bết Ha-ran, là những thành kiên cố ; họ cũng đã làm bãi quây cho chiên cừu.0u]( #A-rốt Sô-phan, Gia-de, Gioóc-bô-ha,Dt( "Con cái ông Gát đã xây Đi-vôn, A-ta-rốt, A-rô-e,s}( !Ông Mô-sê ban cho họ –nghĩa là cho con cái ông Gát, con cái ông Rưu-vên và một nửa chi tộc Mơ-na-se, con ông Giu-se– vương quốc của Xi-khôn, vua E-mô-ri, vương quốc của Ốc, vua Ba-san ; đó là vùng đất gồm các thành cùng với lãnh thổ của các thành ấy, thêm vào đó các thành của vùng đất chung quanh.Tr#( chính chúng tôi sẽ cầm khí giới đi qua xứ Ca-na-an trước nhan ĐỨC CHÚA ; và xin ngài cho chúng tôi được chiếm hữu phần đất bên này sông Gio-đan làm gia nghiệp.q!( Con cái ông Gát và con cái ông Rưu-vên thưa : Điều ĐỨC CHÚA đã phán với các tôi tớ ngài, chúng tôi sẽ làm ;:po( Nhưng nếu họ không chịu mang khí giới đi qua sông với anh em, thì họ sẽ phải nhận một phần đất làm sở hữu giữa anh em, trong xứ Ca-na-an.Ro( Ông Mô-sê nói với họ : Nếu con cái ông Gát và con cái ông Rưu-vên, mọi kẻ đã được vũ trang để chiến đấu, cùng với anh em đi qua sông Gio-đan trước nhan ĐỨC CHÚA, và nếu anh em chinh phục được vùng đất đó, thì anh em sẽ cho họ đất Ga-la-át làm sở hữu.[n1( Ông Mô-sê đã ban mệnh lệnh liên quan đến họ cho tư tế E-la-da, cho ông Giô-suê, con ông Nun, và cho những người đứng đầu các gia tộc của các chi tộc con cái Ít-ra-en.3ma( nhưng các tôi tớ ngài, mọi kẻ đã được vũ trang để ra trận, sẽ đi qua trước nhan ĐỨC CHÚA để chiến đấu, theo lời ngài đã nói.rl_( Vợ con, súc vật và mọi thú vật của chúng tôi sẽ ở đây, trong các thành Ga-la-át ; k( Con cái ông Gát và con cái ông Rưu-vên thưa với ông Mô-sê : Các tôi tớ ngài sẽ làm như lời ngài truyền. j( Anh em hãy xây thành cho con em và làm bãi quây cho chiên cừu, hãy thực hiện những gì miệng anh em đã nói.[và ở lại đó] cho đến khi Người đuổi địch thù đi khuất mắt Người,f1( Ông Mô-sê nói với họ : Nếu anh em thực hiện điều đó, nếu anh em cầm khí giới để ra trận trước nhan ĐỨC CHÚA,ae=( Quả thật, chúng tôi sẽ không chia phần gia nghiệp với họ bên kia sông Gio-đan hoặc xa hơn nữa, vì gia nghiệp bên này sông Gio-đan, ở phía đông, sẽ lọt về phần chúng tôi.d7( Chúng tôi sẽ không trở về nhà cho đến khi ai nấy trong dân Ít-ra-en đều được thừa hưởng phần gia nghiệp của mình.c%( Còn chúng tôi sẽ cầm khí giới ngay và dẫn đầu con cái Ít-ra-en, cho tới khi chúng tôi đưa họ đến nơi thuộc về họ ; nhưng con em chúng tôi sẽ ở lại trong các thành kiên cố, để khỏi bị dân bản xứ tấn công.6bg( Họ tiến đến gần ông Mô-sê và nói : Chúng tôi sẽ làm ở đây bãi quây cho chiên cừu của chúng tôi, và xây thành thị cho con em chúng tôi.Ia ( Nếu anh em quay lưng lại với Người, thì Người còn tiếp tục để Ít-ra-en lại trong sa mạc, và như thế, anh em sẽ làm cho tất cả dân này bị tiêu diệt.5`e( Này đây, hỡi nòi tội nhân, anh em thay thế cha ông mình mà nổi dậy, khiến cơn thịnh nộ của ĐỨC CHÚA đối với Ít-ra-en càng tăng lên ! _( Cơn thịnh nộ của ĐỨC CHÚA bừng lên phạt Ít-ra-en, và Người đã bắt họ phải đi lang thang trong sa mạc bốn mươi năm, cho đến khi toàn thể thế hệ đã làm sự dữ trước mắt ĐỨC CHÚA đều chết hết.^)( chỉ trừ Ca-lếp, con ông Giơ-phun-ne, người Cơ-nát, và Giô-suê, con ông Nun, vì họ đã trọn tình đi theo ĐỨC CHÚA.a]=( Nếu ngày nào những người đã lên từ Ai-cập, hai mươi tuổi trở lên, thấy đất mà Ta đã thề ban cho Áp-ra-ham, I-xa-ác và Gia-cóp..., vì chúng đã không trọn tình đi theo Ta ;k\Q( Nên trong ngày đó, cơn thịnh nộ của ĐỨC CHÚA bừng cháy ; Người thề rằng :8[k( Họ lên đến thung lũng Ét-côn ; họ do thám xứ đó, rồi làm cho con cái Ít-ra-en nản lòng, để họ không vào xứ mà ĐỨC CHÚA đã ban cho họ.vZg( Cha ông anh em đã làm như thế, khi tôi sai họ đi từ Ca-đê Bác-nê-a để do thám xứ đó. Y( Tại sao anh em làm cho con cái Ít-ra-en phải nản lòng không muốn đi qua bên xứ mà ĐỨC CHÚA đã ban cho họ ?,XS( Ông Mô-sê nói với con cái ông Gát và con cái ông Rưu-vên : Anh em của anh em phải ra chiến trường, mà anh em thì ở lại đây hay sao ?PW( Họ nói tiếp : Nếu chúng tôi được đẹp lòng ngài, thì xin ban cho các tôi tớ ngài vùng đất này làm sở hữu. Xin đừng để chúng tôi phải đi qua sông Gio-đan.7Vi( là vùng đất ĐỨC CHÚA đã đánh phạt trước cộng đồng Ít-ra-en, là vùng đất nuôi được súc vật. Mà các tôi tớ ngài lại có súc vật.mUU( Các thành A-ta-rốt, Đi-vôn, Gia-de, Nim-ra, Khét-bôn, En-a-lê, Xơ-vam, Nơ-vô và Bơ-ônkTQ( họ đến thưa với ông Mô-sê, với tư tế E-la-da và các thủ lãnh cộng đồng :OS ( *Con cái ông Rưu-vên và con cái ông Gát có nhiều đàn súc vật rất đông. Khi thấy rằng vùng Gia-de và vùng Ga-la-át là nơi thuận lợi cho việc chăn nuôi súc vật,|Rs(6Cho nên, ông Mô-sê và tư tế E-la-da đã nhận vàng của các vị chỉ huy một ngàn quân và một trăm quân, rồi mang đến Lều Hội Ngộ, làm kỷ vật tưởng nhớ con cái Ít-ra-en trước nhan ĐỨC CHÚA.iQM(5Trước đó, ai nấy trong quân đội đều đoạt phần chiến lợi phẩm cho mình.PP(4Tổng cộng số vàng họ đã trích ra để dâng ĐỨC CHÚA là một trăm bảy mươi ký, được các chỉ huy một ngàn quân và các vị chỉ huy một trăm quân đem nộp.bO?(3Ông Mô-sê và tư tế E-la-da đã nhận vàng họ dâng và mọi đồ kim hoàn.;Nq(2Vậy chúng tôi đem những đồ bằng vàng mà mỗi người đã tìm thấy, làm lễ tiến dâng lên ĐỨC CHÚA, để cử hành lễ xá tội cho chúng tôi trước nhan ĐỨC CHÚA. Những đồ bằng vàng đó là vòng cổ tay, vòng cánh tay, nhẫn, khuyên tai và kiềng.0M[(1và nói : Các tôi tớ ngài đã kiểm lại số những người chiến đấu dưới quyền chúng tôi, và không thấy thiếu một người nào cả.L-(0Bấy giờ, các tướng lãnh, các vị chỉ huy một ngàn quân và các vị chỉ huy một trăm quân đến gần ông ông Mô-sêK#(/Trong nửa phần đã chia cho con cái Ít-ra-en, ông Mô-sê chọn lấy một phần năm mươi số người và thú vật, rồi trao cho các thầy Lê-vi có nhiệm vụ canh giữ Nhà Tạm của ĐỨC CHÚA, như Người truyền cho ông Mô-sê.J5(.16.000 nhân mạng.I/(-30.500 con lừa,H+(,36.000 bò bê,UG%(+nửa phần đó thuộc về cộng đồng, gồm có 337.500 chiên dê,*FO(*Còn nửa phần chiến lợi phẩm kia được chia cho con cái Ít-ra-en, ông Mô-sê đã tách ra khỏi phần chia cho các người đã ra trận ;Ey()Ông Mô-sê đã trao cho tư tế E-la-da phần trích dâng ĐỨC CHÚA, như Người truyền cho ông Mô-sê.[D1((16.000 nhân mạng, trong số đó, thuế nộp cho ĐỨC CHÚA là 32 mạng.VC'('30.500 con lừa, trong số đó, thuế nộp cho ĐỨC CHÚA là 61 con ;TB#(&36.000 bò bê, trong số đó, thuế nộp cho ĐỨC CHÚA là 72 con ;EA(%trong số đó, thuế nộp cho ĐỨC CHÚA là 675 con ;p@[($Một nửa phần chiến lợi phẩm chia cho các người đã ra trận là : 337.500 chiên dê,w?i(#và nhân mạng, tức là những phụ nữ chưa ăn ở với đàn ông, tất cả là 32.000 người.>/("61.000 con lừa,=+(!72.000 bò bê,(<K( Những của đoạt được, những phần còn lại của chiến lợi phẩm mà các người tham chiến đã chiếm lấy, là 675.000 chiên dê,a;=(Ông Mô-sê và tư tế E-la-da làm như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê.:(Còn trong phần dành cho con cái Ít-ra-en, ngươi sẽ chọn lấy một phần năm mươi số người, bò bê, lừa, chiên dê, mọi thú vật, rồi trao cho các thầy Lê-vi có nhiệm vụ canh giữ Nhà Tạm của ĐỨC CHÚA.9#(Anh em sẽ lấy phần đó trong phần dành cho các chiến sĩ mà trao cho tư tế E-la-da, làm phần trích dâng ĐỨC CHÚA.R8(Sau đó, từ phần dành cho các chiến sĩ đã ra trận, ngươi sẽ trích ra một phần năm trăm số người, bò bê, lừa và chiên cừu, để làm thuế nộp cho ĐỨC CHÚA."7?(Rồi ngươi hãy chia những gì đã lấy được : một nửa cho các chiến sĩ đã ra trận và một nửa cho toàn thể cộng đồng.H6 (Cùng với tư tế E-la-da và các gia trưởng trong cộng đồng, ngươi hãy làm sổ kê khai những gì đã lấy được, đã bắt được, người cũng như súc vật./5[(ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê :4(Anh em phải giặt quần áo ngày thứ bảy và anh em sẽ được sạch, rồi sau đó mới trở vào trại.;3q(nghĩa là tất cả những gì chịu được lửa, anh em mới phải cho qua lửa để các vật ấy được sạch ; tuy nhiên, các vật ấy phải được thanh tẩy bằng nước tẩy uế. Tất cả những gì không chịu được lửa, thì anh em phải nhúng vào nước.>2y(Chỉ có vàng, bạc, đồng, sắt, thiếc, chì,15(Tư tế E-la-da nói với các binh lính đã đi chiến đấu : Đây là quy tắc pháp luật ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê :0(Anh em phải thanh tẩy mọi quần áo, mọi đồ bằng da, mọi sản phẩm bằng lông dê và mọi đồ gỗ.~/w(Về phần anh em, ai đã giết người, ai đã đụng tới người bị sát hại, hãy đóng quân ngoài trại trong bảy ngày. Anh em cũng như các tù nhân đều phải thanh tẩy mình vào ngày thứ ba và thứ bảy..(Còn mọi con gái nhỏ tuổi chưa ăn ở với đàn ông, thì hãy để cho chúng sống và thuộc về anh em.-7(Vậy bây giờ, hãy giết hết các con trai, cũng như mọi phụ nữ đã biết đến việc vợ chồng, đã ăn ở với đàn ông.^,7(Chính bọn chúng đã nghe lời Bi-lơ-am, mà lôi cuốn con cái Ít-ra-en phạm tội bất trung với ĐỨC CHÚA trong vụ Pơ-o, nên tai hoạ đã giáng xuống cộng đồng của ĐỨC CHÚA.e+E(Ông Mô-sê nói với họ : Sao anh em lại để cho cả bọn đàn bà này sống ?**O(Ông Mô-sê nổi giận với các tướng lãnh, với các vị chỉ huy một ngàn quân và các vị chỉ huy một trăm quân đi trận trở về. ~}M||X{zyy?xYwwvpu4t9ss/r}r qjqon{mQlkkj!i hhg-feddjcbb^awa `b_^^ \\y[ZAYY%XX0W\W+VUUTERQPPONwMLL|LKKJIIHGFF-EPDD?CBvAU@@B?>>U=Fmw2Vì anh em, ĐỨC CHÚA bất bình với tôi, Người không nghe tôi ; ĐỨC CHÚA phán với tôi : Đủ rồi ! Đừng bao giờ nói với Ta về chuyện ấy nữa !&lG2Xin cho con được sang qua sông Gio-đan và nhìn thấy miền đất tốt tươi ở bên kia sông, miền núi tốt tươi ấy và núi Li-băng. k2Lạy Chúa là ĐỨC CHÚA, Ngài đã bắt đầu cho tôi tớ Ngài thấy Ngài thật vĩ đại và tay Ngài mạnh mẽ. Có thần nào trên trời dưới đất thực hiện được những công trình và những chiến công như Ngài ?>jy2Thời ấy, tôi đã năn nỉ ĐỨC CHÚA rằng :sia2Anh em đừng sợ chúng, vì chính ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, chiến đấu cho anh em.!h=2Thời ấy, tôi đã truyền cho ông Giô-suê rằng : Chính mắt anh đã thấy tất cả cách xử sự của ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, đối với hai vua ấy ; ĐỨC CHÚA cũng sẽ xử sự như vậy với các vương quốc anh sắp đi qua.kgQ2cho đến khi ĐỨC CHÚA ban cho anh em của anh em được an cư lạc nghiệp như anh em, và chính họ cũng chiếm hữu đất mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, ban cho họ ở bên kia sông Gio-đan ; bấy giờ anh em mỗi người sẽ trở về phần đất sở hữu của mình, phần đất tôi đã cho anh em..fW2Chỉ có đàn bà con trẻ và các đàn vật của anh em –tôi biết là anh em có nhiều đàn vật– sẽ ở trong các thành tôi đã cho anh em, e 2Thời ấy, tôi đã truyền cho anh em rằng : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, đã cho anh em đất này để anh em chiếm hữu. Tất cả các dũng sĩ, anh em hãy cầm vũ khí đi qua trước anh em mình là con cái Ít-ra-en.Ld2cùng với thung lũng A-ra-va, lấy sông Gio-đan làm ranh giới, từ Kin-ne-rét cho đến biển A-ra-va, tức là Biển Muối, phía dưới sườn núi Pít-ga, về phía đông.vcg2Còn chi tộc Rưu-vên và chi tộc Gát, thì tôi cho vùng đất từ miền Ga-la-át cho đến thung lũng Ác-nôn, lấy lòng thung lũng làm ranh giới, và cho đến thung lũng Giáp-bốc, ranh giới con cái Am-mon,/b[2Tôi đã cho Ma-khia miền Ga-la-át.a52Gia-ia, con của Mơ-na-se, đã lấy tất cả vùng Ác-gốp cho đến lãnh thổ người Gơ-sua và người Ma-a-kha, và đã lấy tên mình mà đặt cho những vùng ấy của miền Ba-san, ngày nay vẫn còn gọi là các trại của người Gia-ia. `2 Phần còn lại của miền Ga-la-át và tất cả miền Ba-san, vương quốc của Ốc, thì tôi đã cho một nửa chi tộc Mơ-na-se –tất cả vùng Ác-gốp, tất cả miền Ba-san, người ta gọi là đất của người Ra-pha.-q_]2 Thời ấy, chúng ta đã chiếm hữu đất này. Tôi đã cho chi tộc Rưu-vên và chi tộc Gát vùng đất từ A-rô-e bên thung lũng Ác-nôn, cùng với một nửa miền núi Ga-la-át và các thành ở đó.|^s2 Thật vậy, Ốc, vua miền Ba-san, là người cuối cùng trong số người Ra-pha còn sống sót ; giường của nó, giường bằng sắt, chẳng phải là cái giường người ta còn thấy ở thành Ráp-ba của con cái Am-mon sao ? Giường ấy dài bốn thước rưỡi, rộng hai thước, tính bằng thước người ta quen dùng.l]S2 Chúng ta đã lấy tất cả các thành vùng Cao Nguyên, tất cả miền Ga-la-át, và tất cả miền Ba-san đến tận Xan-kha và Ét-re-i, tức là các thành ở miền Ba-san, vương quốc của Ốc. –l\S2 Người Xi-đôn gọi núi Khéc-môn là Xia-giôn, còn người E-mô-ri gọi là Xơ-nia.–*[O2Thời ấy, chúng ta đã lấy của hai vua người E-mô-ri vùng đất ở bên kia sông Gio-đan, từ thung lũng Ác-nôn đến núi Khéc-môn. –tZc2Nhưng tất cả gia súc và chiến lợi phẩm của các thành, thì chúng ta đã lấy cho mình./2Khi các chiến sĩ đã chết, đã biến hết không còn trong dân nữa,z=o2Bàn tay ĐỨC CHÚA cũng đè trên họ để loại họ ra khỏi trại, cho đến khi họ biến hết.<y2Thời gian chúng ta đi từ Ca-đê Bác-nê-a cho đến khi chúng ta qua thung lũng De-rét là ba mươi tám năm, cho đến khi tất cả thế hệ các chiến sĩ biến hết khỏi trại, như ĐỨC CHÚA đã thề với họ.x;k2 Giờ đây các ngươi hãy đứng lên và qua thung lũng De-rét. Chúng ta đã qua thung lũng De-rét.:#2 Tại Xê-ia trước kia có người Khô-ri ở, nhưng con cái Ê-xau đã trục xuất họ, đã tiêu diệt họ khi tới đó và ở thế chỗ họ, như Ít-ra-en đã làm trong đất họ chiếm hữu, đất mà ĐỨC CHÚA đã ban cho họ.–92 Như người A-nác, họ cũng được coi là người Ra-pha, nhưng người Mô-áp gọi họ là người Ê-mim.y8m2 –Trước kia người Ê-mim ở đất ấy, họ là một dân lớn, đông và cao như người A-nác.w7i2 ĐỨC CHÚA phán với tôi : Đừng gây hấn với Mô-áp, đừng khiêu chiến với chúng, vì Ta sẽ không cho ngươi một phần đất nào của chúng làm sở hữu : Ta đã ban A cho con cái Lót làm sở hữu.612Rời bỏ anh em chúng ta là con cái Ê-xau, những người ở Xê-ia, chúng ta đã đi qua con đường thung lũng A-ra-va, con đường bắt đầu từ Ê-lát và E-xi-ôn Ghe-ve. Rồi chúng ta chuyển hướng và đi qua con đường sa mạc Mô-áp.5%2Thật vậy, ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của (các) ngươi, đã chúc phúc cho (các) ngươi trong mọi việc tay (các) ngươi làm, Người đã biết cuộc hành trình của (các) ngươi trong sa mạc mênh mông ấy ; đã bốn mươi năm ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của (các) ngươi, ở với (các) ngươi, và (các) ngươi đã chẳng thiếu thốn điều gì.:4o2Lương thực các ngươi ăn, các ngươi sẽ dùng bạc mà mua của chúng ; cả nước các ngươi uống, các ngươi cũng sẽ dùng bạc mà mua của chúng.G3 2Đừng khiêu khích chúng, vì Ta sẽ không cho các ngươi một phần đất nào của chúng, dù là chỗ đặt bàn chân : Ta đã ban núi Xê-ia cho Ê-xau làm sở hữu.m2U2Ngươi hãy truyền cho dân rằng : Các ngươi sắp đi qua lãnh thổ của anh em các ngươi là con cái Ê-xau, những người ở Xê-ia. Chúng sẽ sợ các ngươi, nhưng các ngươi phải rất ý tứ :i1M2Các ngươi đi vòng quanh núi này đã lâu rồi, hãy chuyển hướng về phía bắc..0Y2ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :P/ 2Chúng ta đã chuyển hướng và lên đường đi sa mạc, theo hướng Biển Sậy, như ĐỨC CHÚA đã phán với tôi, và chúng ta đã đi vòng quanh miền núi Xê-ia lâu ngày.M. 2.Chính vì vậy mà anh em đã phải ở lại Ca-đê như thế.!- ?2-Khi trở về, anh em đã khóc lóc trước mặt ĐỨC CHÚA, nhưng ĐỨC CHÚA đã không nghe tiếng anh em và không để tai nghe anh em., 52,Người E-mô-ri ở miền núi ấy ra đánh anh em, đuổi anh em như ong đuổi, và đánh tan anh em tại Xê-ia đến tận Khoóc-ma.y+ o2+Tôi đã bảo anh em mà anh em không nghe, anh em đã cưỡng lệnh ĐỨC CHÚA, đã cả gan lên núi.R* !2*ĐỨC CHÚA đã phán với tôi : Hãy bảo chúng : các ngươi đừng lên, đừng chiến đấu, vì Ta không ở giữa các ngươi. Đừng để quân địch đánh bại các ngươi !^) 92)Anh em đã trả lời và nói với tôi : Chúng tôi đã phạm tội nghịch cùng ĐỨC CHÚA, chúng tôi sẽ lên và sẽ chiến đấu theo tất cả những gì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng tôi, đã truyền cho chúng tôi. Mỗi người trong anh em đã đeo vũ khí và tưởng lên núi là việc dễ dàng.m( W2(Còn các ngươi hãy chuyển hướng và lên đường đi sa mạc, theo hướng Biển Sậy.' 52'Về phần con cái các ngươi mà các ngươi nói : Chúng sẽ bị giặc bắt, và con trai các ngươi, những đứa hôm nay chưa biết phân biệt tốt xấu, chúng sẽ được vào đó. Ta sẽ ban cho chúng đất ấy và chúng sẽ chiếm hữu.S& #2&Giô-suê, con của Nun, kẻ chầu chực trước mặt ngươi, sẽ được vào đó. Hãy làm cho nó nên mạnh mẽ, vì chính nó sẽ cho Ít-ra-en hưởng đất ấy làm gia nghiệp.#% C2%Vì anh em, ĐỨC CHÚA cũng nổi cơn thịnh nộ cả với tôi, Người phán : Cả ngươi nữa, ngươi cũng sẽ không được vào đó !W$ +2$ngoại trừ Ca-lếp, con của Giơ-phun-ne : nó sẽ được thấy đất ấy, và đất nó đã giẫm lên, Ta sẽ ban cho nó và các con nó, bởi vì nó đã một lòng theo ĐỨC CHÚA.%# G2#Không một người nào thuộc thế hệ gian ác này sẽ được thấy miền đất tốt tươi Ta đã thề sẽ ban cho cha ông các ngươi,i" O2"ĐỨC CHÚA đã nghe thấy giọng nói của anh em, Người nổi giận và thề rằng :c! C2!Đấng đi phía trước anh em trên đường để tìm chỗ cho anh em cắm lều ; ban đêm, Người ở trong lửa để cho anh em thấy đường anh em đi, và ban ngày, Người ở trong đám mây.e  G2 Nhưng trong việc ấy anh em đã không tin vào ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em,Y /2và trong sa mạc, nơi anh (em) thấy ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), mang anh (em) như một người mang con mình, suốt con đường anh em đã đi cho tới khi anh em đến nơi này.C 2ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, Đấng đi phía trước anh em, sẽ chiến đấu cho anh em, đúng như Người đã làm cho anh em tại Ai-cập trước mắt anh em,K 2Tôi đã bảo anh em : Đừng run khiếp, đừng sợ chúng !  2Chúng ta sắp lên chỗ nào đây ? Anh em chúng ta đã làm cho chúng ta nản lòng khi nói rằng : Dân đó lớn và cao hơn chúng ta. Các thành thì lớn, tường luỹ ngất trời. Chúng tôi cũng thấy ở đó con cái A-nác nữa.n Y2Anh em đã lẩm bẩm trong lều trại và nói : Chính vì ĐỨC CHÚA ghét chúng ta mà Người đã đưa chúng ta ra khỏi đất Ai-cập, để trao chúng ta vào tay người E-mô-ri và tiêu diệt chúng ta.o [2Nhưng anh em đã không muốn lên và đã cưỡng lệnh ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em.a ?2Tay họ đã lấy hoa trái miền ấy và đưa xuống cho chúng ta. Họ đã báo cáo cho chúng ta, và nói : Miền đất mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng ta, ban cho chúng ta, tốt tươi thật !w k2Họ đã chuyển hướng và lên núi. Khi tới thung lũng Ét-côn, họ đã do thám thung lũng ấy.} w2Lời ấy vừa lòng tôi, và tôi đã chọn giữa anh em mười hai người, mỗi chi tộc một người. 2Tất cả anh em đã đến gặp tôi và nói : Chúng ta hãy phái người đi trước chúng ta để thăm dò đất cho chúng ta ; họ sẽ báo cáo cho chúng ta về con đường chúng ta phải đi qua và về các thành chúng ta sẽ đến.o [2Coi đó : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), đã trao đất này cho anh (em) ; hãy lên và chiếm hữu, như ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của cha ông anh (em), đã phán với anh (em). Đừng sợ, đừng hãi.% G2Tôi đã nói với anh em : Anh em đã tới miền núi của người E-mô-ri, miền núi mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng ta, ban cho chúng ta.9 o2Chúng ta đã lên đường từ Khô-rếp và đã đi qua sa mạc mênh mông khủng khiếp ấy mà anh em đã thấy, trên đường tới miền núi của người E-mô-ri, như ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng ta, đã truyền cho chúng ta, và chúng ta đã đến Ca-đê Bác-nê-a.T %2Thời ấy, tôi đã truyền cho anh em mọi điều anh em phải làm.& I2Các ông đừng thiên vị ai trong khi xét xử : hãy nghe người nhỏ cũng như người lớn, đừng sợ ai, vì xét xử là việc của Thiên Chúa. Có vụ nào khó quá đối với các ông, thì các ông hãy trình bày với tôi, tôi sẽ nghe vụ đó.> y2Thời ấy, tôi đã truyền cho các thẩm phán của anh em rằng : Các ông hãy nghe những điều anh em đồng bào các ông kiện tụng, và hãy xử công minh giữa một người đồng bào với một người đồng bào, hoặc với một ngoại kiều ở với người ấy.N 2Tôi đã chọn những người đứng đầu các chi tộc của anh em, là những người khôn ngoan, từng trải, và đặt họ làm đầu anh em, làm người chỉ huy một ngàn, chỉ huy một trăm, chỉ huy năm mươi, chỉ huy mười người, và làm ký lục cho mỗi chi tộc của anh em.X -2Anh em đã trả lời tôi rằng : Điều ông đề nghị làm, hay đó !  ;2 Mỗi chi tộc của anh em hãy đề cử những người khôn ngoan, thông minh và từng trải, và tôi sẽ đặt họ làm đầu anh em.m  W2 Làm sao một mình tôi gánh được những phiền hà, yêu sách, tranh tụng của anh em ?.  Y2 Nguyện ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của cha ông anh em, tăng số anh em lên gấp ngàn lần và chúc phúc cho anh em như Người đã phán với anh em !  +2 ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, đã làm cho anh em nên đông đúc, và hôm nay, coi đó : anh em nhiều như sao trên trời.l  U2 Thời ấy, tôi đã nói với anh em : Một mình tôi không thể gánh vác anh em được.w k2Đây, Ta trao đất đó cho các ngươi, hãy vào và chiếm hữu đất mà ĐỨC CHÚA đã thề với cha ông các ngươi, là Áp-ra-ham, I-xa-ác và Gia-cóp, rằng Người sẽ ban cho họ và dòng dõi họ sau này.8 m2Hãy chuyển hướng và lên đường, đi tới núi người E-mô-ri, và tới các dân chung quanh, ở thung lũng A-ra-va, ở miền núi, miền Sơ-phê-la, miền Ne-ghép, miền duyên hải, tới đất người Ca-na-an, núi Li-băng, cho đến Sông Cả, là sông Êu-phơ-rát. 72* ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng ta, đã phán với chúng ta tại núi Khô-rếp như sau : Các ngươi ở núi này đã lâu rồi.  2Sau đó, ở bên kia sông Gio-đan, trong đất Mô-áp, ông Mô-sê bắt đầu trình bày luật sau đây. Ông nói :8 m2Ông đã đánh bại Xi-khôn, vua người E-mô-ri, đóng đô ở Khét-bôn, và tại Ét-re-i, đã đánh bại Ốc, vua miền Ba-san, đóng đô ở Át-ta-rốt.b A2Năm thứ bốn mươi, tháng thứ mười một, ngày thứ nhất trong tháng, ông Mô-sê nói với con cái Ít-ra-en, chiếu theo tất cả những gì ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông nói với họ.u g2Từ núi Khô-rếp đến Ca-đê Bác-nê-a, qua đường núi Xê-ia, là mười một ngày đường.o ]2Đây là những lời ông Mô-sê nói với toàn thể Ít-ra-en, ở bên kia sông Gio-đan, trong sa mạc, trong thung lũng A-ra-va, đối diện với Xúp, giữa Pa-ran, Tô-phen, La-van, Kha-xê-rốt và Đi Da-háp.b?($ Đó là những mệnh lệnh và luật lệ ĐỨC CHÚA đã truyền cho con cái Ít-ra-en qua trung gian ông Mô-sê, trong vùng thảo nguyên Mô-áp, gần sông Gio-đan, đối diện với Giê-ri-khô.D($ Họ đã lấy người thuộc các thị tộc con cái ông Mơ-na-se, con ông Giu-se, và như thế gia nghiệp của họ vẫn thuộc về thị tộc trong chi tộc cha họ.~($ Mác-la, Tia-xa, Khoóc-la, Min-ca và Nô-a, là những con gái ông Xơ-lóp-khát, lấy các con trai của chú bác.i}M($ Các con gái ông Xơ-lóp-khát làm đúng như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê :6|g($ Không gia nghiệp nào được chuyển từ chi tộc này sang chi tộc khác, nhưng mỗi chi tộc con cái Ít-ra-en sẽ gắn bó với gia nghiệp của mình.{!($Trong các chi tộc con cái Ít-ra-en, người con gái nào hưởng gia nghiệp, thì phải lấy chồng thuộc một trong các thị tộc của chi tộc cha mình, để mỗi người trong con cái Ít-ra-en giữ được gia nghiệp cha ông mình.^z7($Như thế, gia nghiệp con cái Ít-ra-en sẽ không chuyển từ chi tộc này sang chi tộc khác, nhưng mỗi người con cái Ít-ra-en sẽ gắn bó với gia nghiệp của chi tộc cha ông mình. ~~G}a||6{z~yyrxwwUvv.u^ttsrr qEppMnmllhl7lkjihgfedcbbap`_^]\\[[7ZoZ YXvW`VVUTbSS/R7QPP6OdNMLK}JIHGFFECBB1A%?>=<Ww2Anh (em) sẽ trả lời cho con anh (em) : Chúng ta xưa làm nô lệ cho Pha-ra-ô bên Ai-cập, nhưng ĐỨC CHÚA đã ra tay uy quyền đưa chúng ta ra khỏi Ai-cập.>Vw2*Mai ngày khi con anh (em) hỏi anh (em) rằng : Vì sao có các thánh ý, thánh chỉ, quyết định mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng ta, đã truyền cho quý vị ?zUo2ĐỨC CHÚA sẽ đẩy lui mọi kẻ thù của anh (em) cho khuất mắt anh (em), như Người đã phán.tTc2Anh (em) phải làm điều ĐỨC CHÚA coi là ngay thẳng và tốt lành, để anh (em) được hạnh phúc và được vào chiếm hữu miền đất tốt tươi mà ĐỨC CHÚA đã thề hứa với cha ông anh (em) :4Sc2Phải cẩn thận giữ các mệnh lệnh của ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, cũng như các thánh ý và thánh chỉ Người đã truyền cho anh (em).xRk2Anh em đừng thách thức ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, như anh em đã thách thức ở Ma-xa.(QK2vì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), Đấng ở giữa anh (em), là một vị thần ghen tương ; hãy coi chừng kẻo ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), nổi cơn thịnh nộ với anh (em) và tiêu diệt anh (em), không còn cho sống trên mặt đất.tPc2Anh em không được theo những thần khác trong số các thần của các dân chung quanh anh em,LO2 Chính ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), là Đấng anh (em) phải kính sợ ; chính Người là Đấng anh (em) phải phụng thờ ; anh (em) sẽ nhân danh Người mà thề.N 2 thì phải ý tứ đừng quên ĐỨC CHÚA, Đấng đã đưa anh (em) ra khỏi đất Ai-cập, khỏi cảnh nô lệ.M2 những nhà đầy mọi thứ của cải mà anh (em) đã không để vào đó, những bể nước đào sẵn mà anh (em) đã không đào, những vườn nho và vườn ô-liu mà anh (em) đã không trồng ; khi anh (em) được ăn uống no nê,2L_2 Khi ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), đưa anh (em) vào đất Người đã thề với cha ông anh (em), là ông Áp-ra-ham, ông I-xa-ác và ông Gia-cóp, rằng Người sẽ ban cho anh (em) ; khi anh (em) được những thành lớn và đẹp mà anh (em) đã không xây,\K32 phải viết lên khung cửa nhà anh (em), và lên cửa thành của anh (em).aJ=2phải buộc những lời ấy vào tay làm dấu, mang trên trán làm phù hiệu,DI2Anh (em) phải lặp lại những lời ấy cho con cái, phải nói lại cho chúng, lúc ngồi trong nhà cũng như lúc đi đường, khi đi ngủ cũng như khi thức dậy,fHG2Những lời này tôi truyền cho anh (em) hôm nay, anh (em) phải ghi tạc vào lòng.qG]2Hãy yêu mến ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), hết lòng hết dạ, hết sức anh (em).iFM2Nghe đây, hỡi Ít-ra-en ! ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng ta, là ĐỨC CHÚA duy nhất./EY2Hỡi Ít-ra-en, hãy nghe và lo đem những điều ấy ra thực hành ; như vậy anh (em) sẽ được hạnh phúc và trở nên thật đông đảo, trong miền đất tràn trề sữa và mật, như ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của cha ông anh (em), đã phán với anh (em).1D]2Như vậy anh (em) cũng như con cháu anh (em) sẽ kính sợ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), mọi ngày trong suốt cuộc đời, tuân giữ tất cả những chỉ thị và mệnh lệnh của Người mà tôi truyền cho anh (em), và anh (em) sẽ được sống lâu.rC a2*Đây là mệnh lệnh, là những thánh chỉ và quyết định mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, đã truyền phải dạy cho anh em, để anh em đem ra thực hành trong đất anh em sắp sang chiếm hữu.sBa2!Anh em hãy đi đúng con đường mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, đã truyền cho anh em, để anh em được sống, được hạnh phúc và được sống lâu trên mặt đất mà anh em sẽ chiếm hữu.A)2 Anh em hãy lo thực hành như ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, đã truyền cho anh em, không đi trệch bên phải bên trái.@/2Còn ngươi, đứng lại đây với Ta ; Ta sẽ phán với ngươi tất cả mệnh lệnh, các thánh chỉ và quyết định mà ngươi sẽ dạy cho chúng, ngõ hầu chúng đem ra thực hành trong đất mà Ta ban cho chúng để chúng chiếm hữu.G? 2Ngươi hãy đi bảo chúng : Anh em hãy trở về lều ![>12Phải chi chúng luôn luôn có một tấm lòng như thế để kính sợ Ta và giữ các mệnh lệnh của Ta mọi ngày, như vậy chúng và con cái chúng sẽ được hạnh phúc mãi mãi !}=u2ĐỨC CHÚA đã nghe thấy giọng nói của anh em khi anh em nói với tôi ; ĐỨC CHÚA phán với tôi : Ta đã nghe thấy giọng nói của dân này khi chúng nói với ngươi : Tất cả những gì chúng nói là phải.!<=2Phần ông, ông hãy lại gần và nghe tất cả những gì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng tôi, phán, rồi ông sẽ nói cho chúng tôi tất cả những gì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng tôi, phán với ông ; chúng tôi sẽ nghe và đem ra thực hành.E;2Thật vậy, có người phàm nào đã được nghe tiếng của Thiên Chúa hằng sống phán từ trong đám lửa, như chúng tôi đã được nghe, mà vẫn còn sống ?u:e2Bây giờ tại sao chúng tôi phải chết ? Vì ngọn lửa lớn này có thể thiêu rụi chúng tôi. Chúng tôi mà cứ tiếp tục nghe tiếng của ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng tôi, thì chúng tôi chết mất.=9u2và nói : Này ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng tôi, đã cho chúng tôi thấy Người thật vinh quang và vĩ đại, và chúng tôi đã nghe tiếng của Người từ trong đám lửa. Hôm nay chúng tôi đã thấy rằng Thiên Chúa phán với con người mà con người vẫn sống.X8+2Khi anh em nghe tiếng từ giữa bóng tối, và núi đang bốc lửa, thì anh em, tất cả những người đứng đầu các chi tộc và những kỳ mục của anh em, đã đến gặp tôi792Những lời ấy, ĐỨC CHÚA đã phán với toàn thể đại hội anh em, trên núi, từ trong đám lửa, giữa mây đen mù mịt, Người nói lớn tiếng và không thêm gì cả. Người đã viết những lời ấy trên hai bia đá và ban cho tôi.^672Ngươi không được ham muốn vợ người ta, ngươi không được thèm muốn nhà của người ta, đồng ruộng, tôi tớ nam nữ, con bò con lừa, hay bất cứ vật gì của người ta.C52Ngươi không được làm chứng dối hại người.-4W2Ngươi không được trộm cắp..3Y2Ngươi không được ngoại tình.02]2Ngươi không được giết người.w1i2Ngươi hãy thờ cha kính mẹ, như ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi, đã truyền cho ngươi, để được sống lâu, và để được hạnh phúc trên đất mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa ngươi, ban cho ngươi..0W2Ngươi hãy nhớ ngươi đã làm nô lệ tại đất Ai-cập, và ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi, đã dang cánh tay mạnh mẽ uy quyền đưa ngươi ra khỏi đó. Bởi vậy, ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi đã truyền cho ngươi cử hành ngày sa-bát./}2Còn ngày thứ bảy là ngày sa-bát kính ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi. Ngày đó, ngươi không được làm công việc nào, cả ngươi, cũng như con trai con gái, tôi tớ nam nữ, bò lừa và mọi gia súc của ngươi, và ngoại kiều ở trong thành của ngươi, để tôi tớ nam nữ của ngươi được nghỉ như ngươi.^.72 Trong sáu ngày, ngươi sẽ lao động và làm mọi công việc của ngươi.-!2 Ngươi hãy giữ ngày sa-bát, mà coi đó là ngày thánh, như ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi, đã truyền cho ngươi.B,2 Ngươi không được dùng danh ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi một cách bất xứng, vì Thiên Chúa không dung tha kẻ dùng danh Người một cách bất xứng. +2 Còn với những ai yêu mến Ta và giữ các mệnh lệnh của Ta, thì Ta trọn niềm nhân nghĩa đến ngàn đời."*?2 Ngươi không được phủ phục trước những thứ đó mà phụng thờ : vì Ta, ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi, là một vị thần ghen tương. Đối với những kẻ ghét Ta, Ta phạt con cháu đến ba bốn đời vì tội lỗi của cha ông.L)2Ngươi không được tạc tượng vẽ hình bất cứ vật gì ở trên trời cao cũng như dưới đất thấp, hoặc ở trong nước phía dưới mặt đất, để mà thờ.P(2Ngươi không được có thần nào khác đối nghịch với Ta.x'k2Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi, đã đưa ngươi ra khỏi Ai-cập, khỏi cảnh nô lệ.L&2Còn tôi, thời ấy, tôi đứng giữa ĐỨC CHÚA và anh em để thông báo cho anh em lời của ĐỨC CHÚA, vì anh em thấy lửa thì sợ và không lên núi. Người phán :e%E2ĐỨC CHÚA đã phán với anh em mặt đối mặt, trên núi, từ trong đám lửa.;$q2ĐỨC CHÚA đã lập giao ước này không phải với cha ông chúng ta, mà là với chúng ta, những người hôm nay đang ở đây, tất cả còn đang sống.r#_2ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng ta, đã lập một giao ước với chúng ta tại núi Khô-rếp. " 2Ông Mô-sê triệu tập toàn thể Ít-ra-en và nói với họ : Hỡi Ít-ra-en, hãy nghe những thánh chỉ và quyết định mà hôm nay tôi nói cho anh em nghe ; anh em phải học cho biết những điều ấy và lo đem ra thực hành.!#21với tất cả thung lũng A-ra-va, bên kia sông Gio-đan về phía đông, đến biển A-ra-va, phía dưới sườn núi Pít-ga.c A20từ A-rô-e trên mé thung lũng Ác-nôn đến núi Xi-ôn, tức là núi Khéc-môn,"?2/đã chiếm hữu đất vua ấy và đất của Ốc, vua miền Ba-san, là hai vua người E-mô-ri ở bên kia sông Gio-đan về phía đông,%2.lúc họ đang ở bên kia sông Gio-đan, trong thung lũng, đối diện với Bết Pơ-o, trong đất của Xi-khôn, vua người E-mô-ri, đóng đô ở Khét-bôn. Ông Mô-sê và con cái Ít-ra-en đã đánh bại vua ấy khi họ ra khỏi Ai-cập,12-Đây là những thánh ý, thánh chỉ và quyết định mà ông Mô-sê đã công bố cho con cái Ít-ra-en khi họ ra khỏi Ai-cập,T#2,*Đây là luật mà ông Mô-sê đã trình bày cho con cái Ít-ra-en.P2+Đó là : Be-xe, trong sa mạc, trên đất Cao Nguyên, cho chi tộc Rưu-vên ; Ra-mốt, trong miền Ga-la-át, cho chi tộc Gát ; và Gô-lan, trong miền Ba-san, cho chi tộc Mơ-na-se.b?2*làm nơi ẩn náu cho kẻ sát nhân đã ngộ sát người đồng loại, mà trước đó không thù ghét người ấy ; nó sẽ vào ẩn náu tại một trong các thành ấy và sẽ được sống.dC2)Bấy giờ ông Mô-sê tách ra ba thành ở bên kia sông Gio-đan, về phía đông,N2(Anh (em) phải giữ các thánh chỉ và mệnh lệnh của Người, mà hôm nay tôi truyền cho anh (em) ; như vậy anh (em) và con cháu anh (em) sau này sẽ được hạnh phúc, và anh (em) sẽ được sống lâu trên đất mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), vĩnh viễn ban cho anh (em). %}}6|{{HzgyyqxuwvuttrryqNpp$oQnxmml5kdjj$i hxggVfieqdcbbza`_^^,]\[ZZ7YOX6W-VUTSnR@QPOOMLKJIKHHGFF5ECBAAw@@?`>E<; 99C88 7665.4o32.0'/R.e.(--v-+**I))q)(((f(<(''t',%%'#"j! M7W3 - } G V^f%?YK-2 Rồi anh (em) sẽ mừng lễ Ngũ Tuần kính ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), dâng lễ vật tự nguyện, tuỳ theo phúc lành ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), ban cho anh (em).J 2 Anh (em) sẽ tính bảy tuần : từ khi bắt đầu mang liềm đi gặt lúa, anh (em) bắt đầu tính bảy tuần.bI?2Trong vòng sáu ngày, anh (em) sẽ ăn bánh không men, đến ngày thứ bảy, sẽ có buổi họp long trọng kính ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), anh (em) không được làm công việc gì.H92Anh (em) sẽ nấu mà ăn, ở nơi ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), chọn, rồi sáng ngày anh (em) sẽ quay về lều trại mình._G92nhưng chỉ ở nơi ĐỨC CHÚA chọn cho danh Người ngự, anh (em) mới được giết lễ vật Vượt Qua, vào buổi chiều, khi mặt trời lặn, là thời điểm anh (em) ra khỏi Ai-cập.7Fi2Anh (em) không được giết lễ vật Vượt Qua ở bất cứ thành nào khác trong những thành mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), ban cho anh (em) ;tEc2Trong vòng bảy ngày, không ai được thấy anh (em) có men trên toàn lãnh thổ anh (em) ; và thịt con vật anh (em) đã tế chiều ngày thứ nhất, thì không được giữ lại gì qua đêm cho đến sáng.=Du2Anh (em) không được ăn bánh có men với lễ vật đó ; trong vòng bảy ngày, anh (em) sẽ ăn bánh không men –thứ bánh khổ cực, vì anh (em) đã phải vội vã ra khỏi đất Ai-cập–, để mọi ngày trong đời anh (em), anh (em) nhớ ngày ra khỏi đất Ai-cập.3Ca2Anh (em) hãy giết chiên dê và bò làm lễ vật Vượt Qua dâng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), ở nơi ĐỨC CHÚA chọn cho Danh Người ngự.mB W2*Anh (em) hãy giữ tháng A-víp và mừng lễ Vượt Qua kính ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), vì trong tháng A-víp, ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), đã đưa anh (em) ra khỏi Ai-cập ban đêm.zAo2Nhưng tiết của nó thì anh (em) không được ăn, anh (em) sẽ đổ xuống đất như đổ nước.5@e2anh (em) sẽ ăn thịt nó trong các thành của anh (em). Người ô uế và người thanh sạch đều có thể ăn, như ăn thịt sơn dương hay thịt nai.,?S2Nhưng nếu con vật có tật, què, mù hay bất cứ tật nào khác, thì anh (em) không được tế nó cho ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em) ;3>a2Hằng năm, trước nhan ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), anh (em) và cả nhà anh (em) sẽ ăn những con đầu lòng đó ở nơi ĐỨC CHÚA chọn.K=2Mọi con đầu lòng giống đực sinh ra trong đàn bò và đàn chiên dê của anh (em), anh (em) phải thánh hiến cho ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em). Anh (em) không được bắt con bò đầu lòng của anh (em) làm việc, không được xén lông chiên dê đầu lòng của anh (em). <;2Anh (em) đừng cho là quá nặng khi phải phóng thích họ về, vì họ phục vụ anh (em) sáu năm thì cũng bằng anh (em) thuê hai người làm mướn. ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), sẽ chúc phúc cho anh (em) trong mọi việc anh (em) làm.\;32thì anh (em) sẽ kê tai người ấy vào cánh cửa, và lấy dùi mà xỏ, và họ sẽ làm nô lệ anh (em) suốt đời. Đối với nữ tỳ của anh (em), anh (em) cũng sẽ làm như vậy.B:2Nhưng nếu người nô lệ nói : Tôi không muốn ra khỏi nhà ông, vì họ mến anh (em) và gia đình anh (em), và vì họ được hạnh phúc khi ở với anh (em),\932Anh (em) hãy nhớ rằng mình đã làm nô lệ tại đất Ai-cập, và ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), đã giải thoát anh (em). Vì vậy, hôm nay tôi truyền cho anh (em) điều đó.\832anh (em) phải tặng họ nào là chiên dê, nào là lúa mì, rượu nho của anh (em) : anh (em) hãy cho họ tuỳ theo phúc lành mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em) đã ban cho anh (em).X7+2 Khi anh (em) phóng thích họ về, thì đừng để họ về tay không ;M62 Nếu người anh em hay chị em Híp-ri của anh (em), bán mình cho anh (em), thì họ sẽ hầu hạ anh (em) sáu năm ; đến năm thứ bảy, anh (em) phải phóng thích họ về.h5K2 Vì trong đất của anh (em) sẽ không thiếu người nghèo, nên tôi truyền cho anh (em) : hãy mở rộng tay giúp người anh em khốn khổ, nghèo khó của anh (em), trong miền đất của anh (em).4/2 Anh (em) phải cho họ cách rộng rãi, và khi cho thì đừng miễn cưỡng ; thật vậy, vì việc đó, ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em) sẽ chúc phúc cho anh (em) trong mọi việc anh (em) làm và mọi công trình tay anh (em) thực hiện.(3K2 Hãy ý tứ đừng có trong lòng tư tưởng xấu này : Sắp đến năm thứ bảy, năm tha nợ, mà nhìn người anh em nghèo của anh (em) với cặp mắt dữ dằn và không cho gì. Họ sẽ kêu lên ĐỨC CHÚA tố cáo anh (em) và anh (em) sẽ mang tội.e2E2nhưng phải mở rộng tay, và cho họ vay mượn tất cả những gì họ thiếu.41c2*Nếu giữa anh (em), trong một thành nào của anh (em), trên đất mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), ban cho anh (em), có một người anh em nghèo, thì anh (em) đừng có lòng chai dạ đá, cũng đừng bo bo giữ của không giúp người anh em nghèo túng ;S0!2Thật vậy, ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), sẽ chúc phúc cho anh (em) như Người đã phán với anh (em) ; anh (em) sẽ cho nhiều dân tộc vay mượn, còn chính anh (em) sẽ không phải vay mượn ; anh (em) sẽ thống trị nhiều dân tộc, nhưng chúng sẽ không thống trị anh (em).@/{2miễn là anh (em) thật sự nghe tiếng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), mà lo đem ra thực hành tất cả mệnh lệnh hôm nay tôi truyền cho anh (em) đây..2Tuyệt nhiên giữa anh (em) sẽ không có người nghèo, vì ĐỨC CHÚA sẽ chúc phúc dồi dào cho anh (em) trong miền đất mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), ban cho anh (em) làm gia nghiệp để anh (em) chiếm hữu,1-]2Người nước ngoài, anh (em) có thể thúc nợ ; nhưng cái gì của anh (em) mà ở trong nhà người anh em của anh (em), thì phải tha không đòi. ,2Đây là cách thức tha nợ : mỗi chủ nợ sẽ tha món nợ đã cho người đồng loại vay mượn, không thúc người đồng loại và người anh em trả nợ, vì người ta đã công bố việc tha nợ để kính ĐỨC CHÚA.6+ k2Bảy năm một lần, anh (em) hãy tha nợ.h*K2Bấy giờ thầy Lê-vi –là người không được chung phần và hưởng gia nghiệp với anh (em)– người ngoại kiều và cô nhi quả phụ ở trong các thành của anh (em), sẽ đến, họ sẽ ăn và được no nê, để ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), chúc phúc cho mọi công việc tay anh (em) làm.$)C2Ba năm một lần, anh (em) hãy đưa ra tất cả thuế thập phân trích từ hoa lợi năm thứ ba, và đặt ở cửa thành của anh (em).4(c2Còn thầy Lê-vi ở trong các thành của anh (em), anh (em) đừng bỏ rơi, vì thầy ấy không được chung phần và hưởng gia nghiệp với anh (em).5'e2Anh (em) hãy đem bạc đổi lấy tất cả những gì anh (em) thèm : bò, chiên dê, rượu, đồ uống có men và tất cả những gì anh (em) ao ước ; ở đó anh (em) sẽ ăn uống trước nhan ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), và sẽ liên hoan với cả nhà.&{2anh (em) hãy đổi lấy bạc, cầm trong tay và đi tới nơi ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), chọn.0%[2Nếu đường quá dài khiến anh (em) không thể đem thuế thập phân đến được, vì nơi ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), chọn để đặt Danh Người, quá xa chỗ anh (em) ở, thì khi ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), đã chúc phúc cho anh (em),$2Anh (em) sẽ dùng trước nhan ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), ở nơi Người chọn cho Danh Người ngự, thuế thập phân lúa mì, rượu mới, dầu tươi của anh (em), và những con đầu lòng trong đàn bò và đàn chiên dê của anh (em), để mọi ngày anh (em) học cho biết kính sợ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em)."#?2*Mỗi năm anh (em) phải trích một phần mười tất cả hoa lợi lấy từ những gì anh (em) gieo, những gì mọc lên ngoài đồng.["12Anh em không được ăn mọi con vật chết, mà hãy cho ngoại kiều ở trong các thành của anh (em) để họ ăn, hoặc hãy bán cho người nước ngoài, vì anh (em) là một dân thánh hiến cho ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em). Anh (em) không được lấy sữa dê mẹ mà nấu thịt dê con.E!2Mọi loài có cánh mà thanh sạch, anh em được ăn.f G2Mọi côn trùng có cánh, anh em phải coi là loài ô uế, anh em không được ăn.;s2cò, mọi thứ diệc, chim đầu rìu và dơi.92bồ nông, ó, cốc,'K2cú vọ, cú mèo, chim lợn,@}2đà điểu, cú, mòng biển, mọi thứ bồ cắt,12mọi thứ quạ,=w2 diều mướp, kền kền, mọi thứ diều hâu,hK2 Đây là những loài chim anh em không được ăn : đại bàng, diều hâu, ó biển,;s2 Mọi loài chim thanh sạch, anh em được ăn.'2 Còn tất cả những loài không có vây không có vảy, thì anh em không được ăn : anh em phải coi chúng là loài ô uế.*O2 Trong tất cả các loài sống dưới nước, đây là những loài anh em được ăn : những loài có vây và có vảy, thì anh em được ăn.dC2con heo, vì nó có móng chẻ hai, nhưng không nhai lại : anh em phải coi nó là loài ô uế. Thịt của chúng, anh em không được ăn, xác chết của chúng, anh em không được đụng đến.92Tuy nhiên, trong các loài nhai lại và các loài có móng chẻ hai, anh em không được ăn các con này : con lạc đà, con thỏ rừng, con ngân thử –vì chúng nhai lại, nhưng không có móng chẻ hai : anh em phải coi chúng là loài ô uế– ;q]2Mọi con vật có chân chẻ làm hai móng và thuộc loài nhai lại, thì anh (em) được ăn.]52nai, sơn dương, hoẵng, dê rừng, linh dương, dê sừng dài, cừu rừng.O2Đây là những loài vật anh (em) được ăn : bò, cừu, dê,:q2*Anh (em) không được ăn cái gì ghê tởm.iM2vì anh (em) là một dân thánh hiến cho ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em). ĐỨC CHÚA đã chọn anh (em) từ giữa muôn dân trên mặt đất, làm một dân thuộc quyền sở hữu của Người.Q 2Anh em là những người con của ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em. Anh em không được rạch mình và không được cạo tóc phía trên trán mà để tang một người chết, 2 Đừng để bất cứ vật tru hiến nào còn dính lại trong tay anh (em). Như vậy ĐỨC CHÚA sẽ nguôi cơn thịnh nộ, Người sẽ tỏ lòng từ bi và thương xót anh (em), sẽ làm cho anh (em) nên đông đúc, như đã thề với cha ông anh (em), miễn là anh (em) nghe tiếng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), mà giữ mọi mệnh lệnh tôi truyền cho anh (em) hôm nay, và làm điều ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em) coi là ngay thẳng._ 92 Tất cả những gì chiếm được trong thành, anh (em) phải gom vào giữa quảng trường, rồi phóng hoả thành ấy với mọi thứ chiếm được, tất cả để dâng kính ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em). Thành ấy sẽ mãi mãi là một phế tích và sẽ không được xây dựng lại nữa.Z /2 thì anh (em) phải dùng lưỡi gươm giết dân thành ấy, phải tru hiến thành ấy với tất cả những gì trong đó ; cả súc vật ở đó cũng phải dùng lưỡi gươm mà giết.; q2 thì anh (em) sẽ điều tra, dò xét, sẽ hỏi han kỹ lưỡng, và nếu thật sự và chắc chắn là người ta đã làm điều ghê tởm đó giữa anh (em),T #2 có những tên vô lại phát xuất từ giữa anh (em) và lôi cuốn dân thành chúng mà rằng : Chúng ta hãy đi phụng thờ các thần khác, những thần mà anh (em) không biết,#2 Nếu tại một trong những thành mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), ban cho anh (em) để ở, anh (em) nghe nói rằngxk2 Nghe nói thế, toàn thể Ít-ra-en sẽ sợ và không còn làm điều xấu như vậy giữa anh (em).nW2 Anh (em) phải ném đá cho nó chết, và nó phải chết vì đã tìm cách lôi cuốn anh (em) xa ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), Đấng đã đưa anh (em) ra khỏi đất Ai-cập, khỏi cảnh nô lệ.92 trái lại, nhất định anh (em) phải giết nó. Anh (em) phải là người đầu tiên tra tay giết nó, rồi toàn dân tiếp tay sau.2 thì anh (em) đừng ưng thuận, đừng nghe nó, đừng nhìn nó mà thương hại, đừng xót thương, đừng bao che nó ;zo2 trong số các thần của những dân ở chung quanh, gần hay xa anh (em), từ đầu đến cuối xứ,\32 Nếu người anh em của anh (em), con của mẹ anh (em), hoặc con trai con gái anh (em), hoặc người vợ anh (em) âu yếm, hoặc người bạn anh (em) coi như chính mình, lén lút rủ rê anh (em) : Chúng ta hãy đi phụng thờ các thần khác, những thần mà anh (em) và cha ông anh (em) không biết,U%2 Ngôn sứ hay kẻ chuyên nghề chiêm bao ấy sẽ bị xử tử, vì nó đã hô hào nổi loạn chống ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, Đấng đã đưa anh em ra khỏi đất Ai-cập và đã chuộc anh (em) khỏi cảnh nô lệ, và vì nó đã muốn lôi cuốn anh (em) ra khỏi con đường ĐỨC CHÚA đã truyền cho anh (em) phải đi. Anh (em) phải khử trừ sự gian ác không cho tồn tại giữa anh (em).H 2 Chính ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, là Đấng anh em phải theo ; chính Người là Đấng anh em phải kính sợ ; anh em phải giữ các mệnh lệnh của Người, phải nghe tiếng Người ; chính Người là Đấng anh em phải phụng thờ ; anh em phải gắn bó với Người.)2 thì anh (em) đừng nghe những lời của ngôn sứ hay kẻ chuyên nghề chiêm bao ấy, vì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), thử thách anh em cho biết anh em có yêu mến ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, hết lòng hết dạ không.9~m2 nếu dấu lạ hay điềm thiêng nó đã nói xảy ra, và nó bảo : Chúng ta hãy theo và phụng thờ các thần khác, những thần mà anh (em) không biết,9}m2 Nếu ở giữa anh (em) xuất hiện một ngôn sứ hay một kẻ chuyên nghề chiêm bao và nó báo trước cho anh (em) một dấu lạ hay một điềm thiêng,| /2 *Tất cả điều tôi truyền cho anh em, anh em hãy lo đem ra thực hành ; anh (em) đừng thêm gì vào đó cũng đừng bớt gì.:{q2 *** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***;zq2 thì hãy ý tứ đừng mắc bẫy mà theo chúng, sau khi chúng đã bị tiêu diệt cho khuất mắt anh (em) ; hãy ý tứ đừng tìm các thần của chúng và nói : Các dân tộc ấy phụng thờ các thần của họ thế nào ? Cả tôi nữa, tôi cũng muốn làm như thế.xyk2 Khi ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), đã quét sạch các dân tộc khỏi miền đất anh (em) sắp vào để trục xuất chúng cho khuất mắt anh (em), khi anh (em) đã định cư trên đất của chúng rồi,x72 Anh (em) phải giữ và nghe những điều tôi truyền cho anh (em) đây, để anh (em) và con cái anh (em) sau này được hạnh phúc mãi mãi, bởi vì anh (em) đã làm điều ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), coi là tốt lành và ngay thẳng. w;2 Anh (em) hãy dâng lễ toàn thiêu của anh (em), cả thịt lẫn máu, trên bàn thờ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em) ; còn hy lễ của anh (em), thì máu sẽ đổ trên bàn thờ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), thịt thì anh (em) sẽ ăn.(vK2 Chỉ những gì anh (em) phải thánh hiến và những lễ vật anh (em) khấn hứa, anh (em) mới mang đi và đưa tới nơi ĐỨC CHÚA chọn.6ug2 Anh (em) không được ăn tiết ; như vậy anh (em) và con cháu anh (em) sau này được hạnh phúc, vì anh (em) làm điều ĐỨC CHÚA coi là ngay thẳng.dtC2 Anh (em) không được ăn tiết, anh (em) sẽ đổ xuống đất như đổ nước.%sE2 Tuy nhiên, anh (em) phải nhất quyết không ăn tiết, vì máu là mạng sống, và anh (em) không được ăn mạng sống cùng với thịt.r32 Anh (em) sẽ ăn y như người ta ăn thịt sơn dương và thịt nai ; người ô uế và người thanh sạch sẽ cùng ăn với nhau.5qe2 Nếu nơi ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), chọn làm chỗ đặt Danh Người mà ở xa anh (em), thì anh (em) có thể giết bò và chiên dê ĐỨC CHÚA ban cho anh (em), như tôi đã truyền cho anh (em), và ăn trong các thành của anh (em), mỗi khi anh (em) thèm.p2 Khi ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), mở rộng lãnh thổ của anh (em), như Người đã phán với anh (em), và anh (em) nói : Tôi muốn ăn thịt, vì anh (em) thèm ăn thịt, thì anh (em) có thể ăn thịt mỗi khi anh (em) thèm.loS2 Ngày nào anh (em) còn trên đất của anh (em), hãy ý tứ đừng bỏ rơi thầy Lê-vi.(nK2 nhưng chỉ được ăn trước nhan ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), ở nơi ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em) chọn, và ăn cùng với con trai con gái anh em, tôi tớ nam nữ của anh em, và thầy Lê-vi ở trong các thành của anh (em) ; anh (em) sẽ liên hoan trước nhan ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), để mừng mọi công việc tay anh (em) đã làm.emE2 Thuế thập phân lúa mì, rượu mới, dầu tươi của anh (em), những con đầu lòng trong đàn bò và đàn chiên dê của anh (em), mọi lễ vật anh (em) đã khấn hứa, lễ vật tự nguyện và phần dâng cúng của anh (em), anh (em) sẽ không được ăn những thứ đó trong các thành của anh (em) ;olY2 Nhưng tiết thì anh em không được ăn ; anh (em) sẽ đổ xuống đất như đổ nước.Sk!2 Tuy nhiên, mỗi khi anh (em) thèm, anh (em) có thể giết súc vật và ăn thịt trong mọi thành của anh (em), tuỳ theo phúc lành mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em) ban cho anh em. Người ô uế và người thanh sạch đều có thể ăn thịt đó như ăn thịt sơn dương hay thịt nai.bj?2 nhưng anh (em) sẽ chỉ dâng lễ toàn thiêu của anh (em) ở nơi ĐỨC CHÚA chọn tại một trong các chi tộc của anh (em), và ở đó anh (em) sẽ làm mọi điều tôi truyền cho anh (em).ri_2 *Hãy ý tứ đừng dâng lễ toàn thiêu của anh (em) tại bất cứ nơi nào anh (em) thấy ;*hO2 Anh em sẽ liên hoan trước nhan ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, cùng với con trai con gái anh em, tôi tớ nam nữ của anh em, với thầy Lê-vi ở trong các thành của anh em, vì thầy ấy không được chung phần và hưởng gia nghiệp với anh em.Zg/2 Nơi ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, chọn cho Danh Người ngự, anh em hãy đưa tới đó mọi thứ tôi truyền cho anh em : lễ toàn thiêu và hy lễ của anh em, thuế thập phân và phần đóng góp của anh em, và tất cả những gì anh em chọn lựa để làm vật khấn dâng ĐỨC CHÚA.!f=2 Anh em sắp sang qua sông Gio-đan và ở trong đất mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, cho anh em hưởng làm gia nghiệp. Người sẽ cho anh em được thảnh thơi mọi bề không còn thù địch nào nữa, và anh em sẽ được sống yên hàn.3ea2 Thật vậy, cho đến bây giờ anh em chưa đạt tới chốn nghỉ ngơi và phần gia nghiệp mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), ban cho anh (em).d}2 Anh em sẽ không làm như chúng ta đang làm ở đây hôm nay : mỗi người làm điều mình cho là phải.c2 Ở đó, anh em sẽ ăn uống trước nhan ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, sẽ liên hoan với cả nhà anh em, để mừng mọi công việc tay anh em đã làm, nhờ được ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), chúc phúc.b%2 Anh em sẽ đưa tới đó lễ toàn thiêu và hy lễ của anh em, thuế thập phân và phần dâng cúng của anh em, lễ vật anh em đã khấn hứa, lễ vật tự nguyện, những con đầu lòng trong đàn bò và đàn chiên dê của anh em.daC2 Anh em sẽ chỉ được tìm ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, ở nơi Người chọn trong mọi chi tộc của anh em làm chỗ đặt Danh Người, làm nơi Người ngự ; anh (em) sẽ đến đó.e`E2 Anh em không được làm như vậy đối với ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em._+2 Anh em phải phá huỷ bàn thờ của chúng, đập tan trụ đá của chúng ; cột thờ của chúng, anh em phải bỏ vào lửa mà thiêu ; tượng các thần của chúng, anh em phải vằm nát ; anh em phải xoá bỏ tên chúng khỏi nơi ấy.S^!2 Anh em phải dẹp bỏ hết mọi nơi mà các dân tộc anh em sắp trục xuất đã phụng thờ các thần của chúng, trên các núi cao, các ngọn đồi và dưới mọi cây xanh. ] 2 *Đây là những thánh chỉ và quyết định mà anh em phải lo đem ra thực hành, trong đất mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của cha ông anh (em), đã ban cho anh (em) để anh (em) chiếm hữu, mọi ngày anh em sống trên mặt đất.\2 Vậy anh em phải lo đem ra thực hành mọi thánh chỉ và quyết định mà hôm nay tôi trình bày cho anh em.I[ 2 Thật vậy, anh em sắp sang sông Gio-đan để vào chiếm hữu đất mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, ban cho anh em. Anh em sẽ chiếm hữu và ở trong đất ấy.XZ+2 Những núi ấy ở bên kia sông Gio-đan, trên con đường phía tây, trong đất người Ca-na-an là người ở miền A-ra-va, đối diện với Ghin-gan, bên cạnh cụm sồi Mô-re.–kYQ2 Khi ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), đã đưa anh (em) tới đất mà anh (em) đang vào chiếm hữu, anh (em) sẽ đặt lời chúc phúc trên núi Ga-ri-dim và lời nguyền rủa trên núi Ê-van. –X 2 Anh em sẽ bị nguyền rủa, nếu không vâng nghe những mệnh lệnh của ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, nếu anh em bỏ con đường hôm nay tôi truyền cho anh em phải đi, mà theo những thần khác anh em không biết.&WG2 Anh em sẽ được chúc phúc nếu vâng nghe những mệnh lệnh của ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, mà tôi truyền cho anh em hôm nay.vVg2 *Hãy xem, hôm nay tôi đưa ra cho anh em chọn : hoặc được chúc phúc hoặc bị nguyền rủa.wUi2 Không ai sẽ đứng vững được trước mặt anh em ; ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, sẽ làm cho tất cả miền đất anh em giẫm lên phải kinh khiếp sợ hãi anh em, như Người đã phán với anh em.OT2 Mọi nơi bàn chân anh em giẫm lên sẽ là của anh em : từ sa mạc và núi Li-băng, từ Sông Cả, là sông Êu-phơ-rát, cho đến Biển Tây, sẽ là lãnh thổ của anh em.,SS2 thì ĐỨC CHÚA sẽ trục xuất mọi dân tộc ấy cho khuất mắt anh em, và anh em sẽ trục xuất những dân tộc lớn và mạnh hơn anh em.tRc2 Nếu anh em cẩn thận giữ tất cả mệnh lệnh tôi truyền cho anh em đem ra thực hành, mà yêu mến ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, đi theo mọi đường lối của Người và gắn bó với Người,iQM2 Như vậy, bao lâu trời còn che đất, anh em và con cái anh em còn được sống trên đất mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, đã thề với cha ông anh em rằng Người sẽ ban cho các ngài.bP?2 Anh em phải viết lên khung cửa nhà anh (em) và lên cửa thành của anh (em).9Om2 Anh em phải dạy những lời ấy cho con cái, mà nói lại cho chúng, lúc ngồi trong nhà cũng như lúc đi đường, khi đi ngủ cũng như khi thức dậy.N2 Những lời tôi nói đây, anh em phải ghi lòng tạc dạ, phải buộc vào tay làm dấu, mang trên trán làm phù hiệu.M!2 vì ĐỨC CHÚA sẽ nổi cơn thịnh nộ với anh em, Người sẽ đóng cửa trời : sẽ chẳng còn mưa, đất sẽ không còn trổ sinh hoa trái, và anh em sẽ mau chóng biến khỏi miền đất tốt tươi mà ĐỨC CHÚA ban cho anh em.L2 Anh em hãy ý tứ kẻo lòng anh em bị quyến rũ mà bỏ đi phụng thờ những thần khác và sụp xuống lạy chúng,(KK2 Ta sẽ cho cỏ mọc trong cánh đồng của (các) ngươi, cho súc vật của (các) ngươi ăn. (Các) ngươi sẽ được ăn và được no nê.MJ2 thì Ta sẽ ban mưa cho đất các ngươi đúng mùa, mưa đầu mùa và mưa cuối mùa, và (các) ngươi sẽ thu hoạch lúa mì, rượu mới và dầu tươi của (các) ngươi.`I;2 Nếu các ngươi thật sự vâng nghe những mệnh lệnh Ta truyền cho các ngươi hôm nay, mà yêu mến ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi, và phụng thờ Người hết lòng hết dạ,MH2 miền đất mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), chăm sóc : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), luôn luôn để mắt tới đất ấy, từ đầu năm đến cuối năm. G2 Còn đất mà anh em sắp sang chiếm hữu là một miền đất có núi non và thung lũng, thấm nước mưa trời,UF%2 Thật vậy, đất anh (em) sắp vào chiếm hữu không như đất Ai-cập mà anh em đã bỏ ra đi : ở đó anh em gieo giống rồi phải dùng chân mà tưới như tưới vườn rau.OE2 và để anh em được sống lâu trên đất, mà ĐỨC CHÚA đã thề với cha ông anh em là sẽ ban cho các ngài và dòng dõi các ngài, một đất tràn trề sữa và mật.@D{2 Vậy anh em phải giữ tất cả mệnh lệnh tôi truyền cho anh em hôm nay, để anh em được mạnh sức và vào chiếm hữu đất anh em sắp sang chiếm hữu,cCA2 Chính mắt anh em đã thấy tất cả hành động lớn lao ĐỨC CHÚA đã làm.'BI2 anh em biết việc Người đã làm để phạt Đa-than và A-vi-ram, là con của Ê-li-áp thuộc chi tộc Rưu-vên, khi đất há miệng nuốt chúng ngay giữa toàn thể Ít-ra-en, cùng với gia đình chúng, lều chúng và mọi kẻ theo bước chân chúng.tAc2 anh em biết việc Người đã làm cho anh em trong sa mạc cho đến khi anh em tới đất này ;+@Q2 anh em biết việc Người đã làm chống quân đội Ai-cập cùng với chiến mã và chiến xa của chúng, khi Người cho nước Biển Sậy tràn ngập lên chúng, đang lúc chúng đuổi theo anh em, và ĐỨC CHÚA đã huỷ diệt chúng cho đến ngày nay ;%?E2 anh em biết những dấu lạ và hành động Người đã làm ngay tại Ai-cập chống lại Pha-ra-ô, vua Ai-cập, và cả nước vua ấy ;>!2 Hôm nay, anh em –chứ không phải con cái anh em, những kẻ không biết và không thấy– anh em biết bài học ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, đã dạy, biết sức mạnh lớn lao và cánh tay mạnh mẽ uy quyền của Người ;U= '2 *Anh (em) phải yêu mến ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), và mọi ngày phải giữ điều Người truyền giữ, là các thánh chỉ, quyết định và mệnh lệnh của Người.K<2 Cha ông của anh (em) chỉ có bảy mươi người khi xuống Ai-cập, mà bây giờ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), đã làm cho anh (em) nên nhiều như sao trên trời.j;O2 chính Người là Đấng anh (em) phải ca tụng ; chính Người là Thiên Chúa của anh (em), Đấng đã làm cho anh (em) những điều lớn lao và khủng khiếp mà chính mắt anh (em) đã thấy đó.x:k2 Chính ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), là Đấng anh (em) phải kính sợ ; chính Người là Đấng anh (em) phải phụng thờ ; anh (em) phải gắn bó với Người ; anh (em) sẽ nhân danh Người mà thề ;s9a2 Anh em phải yêu thương ngoại kiều, vì anh em đã từng là ngoại kiều ở đất Ai-cập.}8u2 là Đấng xử công minh cho cô nhi quả phụ, và yêu thương ngoại kiều, cho họ bánh ăn áo mặc.]752 vì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, là Thần các thần, là Chúa các chúa, là Thiên Chúa vĩ đại, dũng mãnh, khả uý, là Đấng không thiên vị ai và không nhận quà hối lộ,U6%2 Vậy anh em hãy cắt bì tâm hồn anh em và đừng cứng cổ nữa,y5m2 Nhưng chỉ có cha ông của anh (em) là được ĐỨC CHÚA đem lòng quyến luyến yêu thương ; sau các ngài, giữa muôn dân, Người đã chọn dòng dõi các ngài tức là anh em, như anh em thấy ngày hôm nay.4%2 ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), làm chủ cõi trời và các tầng trời cao nhất, cõi đất và muôn loài trong đó.)3M2 giữ các mệnh lệnh của ĐỨC CHÚA và các thánh chỉ của Người mà tôi truyền cho anh (em) hôm nay, để anh (em) được hạnh phúc ?>2w2 *Giờ đây, hỡi Ít-ra-en, nào ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), có đòi hỏi anh (em) điều gì khác đâu, ngoài việc phải kính sợ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), đi theo mọi đường lối của Người, yêu mến phụng thờ Người hết lòng, hết dạ,W1)2 ĐỨC CHÚA phán với tôi : Đứng dậy ! hãy lên đường và đi phía trước dân, để chúng vào chiếm hữu đất mà Ta đã thề với cha ông chúng rằng Ta sẽ ban cho chúng. ?~~}t|{Jz-yxwvuujtsarqpoo(nm;lkkj`j hgfeeBd;cZbga``6_i^]]7\[[~ZqZYFXkWVUUTXSRQQ*P7OfN#LLKJIIaHGGEDDCABAA[A ??>==<2;x::988d76854321U0Z/..K-\,!+h*))E(( '&%$#"c!!b MH1.m t\A v ?Rf2Anh (em) không được ghê tởm người Ê-đôm, vì họ là anh em của anh (em). Anh (em) không được ghê tởm người Ai-cập, vì anh (em) đã là ngoại kiều trong đất họ.e 2Suốt đời anh (em) và mãi mãi, anh (em) không được theo đòi chúng để được bình an và thịnh vượng.*dO2Nhưng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), đã không muốn nghe Bi-lơ-am, và ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), đã đổi lời nguyền rủa thành lời chúc phúc cho anh (em) được nhờ, vì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), yêu thương anh (em).c52Lý do là vì chúng đã không mang bánh và nước ra đón anh em trên đường, khi anh em ra khỏi Ai-cập, và vì, để hại anh (em), Mô-áp đã thuê Bi-lơ-am, con của Bơ-o, từ Pơ-tho tại miền A-ram Na-ha-ra-gim, đến nguyền rủa anh (em).cbA2Người Am-mon và người Mô-áp không được vào đại hội của ĐỨC CHÚA ; cả đến đời thứ mười, chúng cũng không được vào đại hội của ĐỨC CHÚA, và mãi mãi như vậy.2a_2Người con lai không được vào đại hội của ĐỨC CHÚA ; cả đến đời thứ mười, nó cũng không được vào đại hội của ĐỨC CHÚA.z`o2Ai bị giập tinh hoàn hay bị cắt dương vật sẽ không được vào đại hội của ĐỨC CHÚA._ )2Một người đàn ông không được lấy vợ của cha mình, không được xâm phạm đến quyền làm chồng của cha mình.:^q2*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***]2Khi một người đàn ông gặp một cô gái chưa đính hôn, nắm lấy nàng và nằm với nàng, và họ bị bắt gặp,x\k2vì người đàn ông kia đã gặp cô ngoài đồng ; cô gái đính hôn đã kêu mà không ai cứu.M[2còn cô gái, thì anh (em) đừng làm gì nàng, nàng không có tội đáng chết. Trường hợp cũng như một người xông vào người đồng loại để giết người ấy :]Z52Nhưng nếu người đàn ông gặp ở ngoài đồng cô gái đã đính hôn, bắt lấy nàng và nằm với nàng, thì chỉ một mình người đàn ông đã nằm với nàng sẽ phải chết ;XY+2thì anh (em) sẽ lôi cả hai ra cửa thành ấy và ném đá, và chúng sẽ phải chết : cô gái, vì lý do ở trong thành mà đã không kêu cứu, và người đàn ông, vì lý do đã cưỡng bức vợ người đồng loại. Anh (em) phải khử trừ sự gian ác, không cho tồn tại giữa anh (em).(XK2Khi một cô gái còn trinh đã đính hôn với một người đàn ông, mà một người đàn ông khác gặp cô trong thành và nằm với cô,;Wq2Nếu một người đàn ông bị bắt gặp đang nằm với một người đàn bà có chồng, thì cả hai sẽ phải chết : người đàn ông đã nằm với người đàn bà, và cả người đàn bà. Anh (em) phải khử trừ sự gian ác, không cho tồn tại ở Ít-ra-en.SV!2thì họ sẽ lôi cô gái ra cửa nhà cha nàng ; người trong thành của nàng sẽ ném đá nàng cho chết và nàng sẽ phải chết, vì nàng đã làm điều đồi bại trong Ít-ra-en, khi làm điếm trong nhà cha mình. Anh (em) phải khử trừ sự gian ác, không cho tồn tại giữa anh (em). U2Nhưng nếu điều đó có thật, nếu người ta không tìm thấy nơi cô gái những dấu chứng tỏ cô còn trinh,0T[2họ sẽ bắt người ấy nộp phạt một trăm thỏi bạc, và sẽ trao số bạc đó cho người cha cô gái, vì người ấy đã bôi xấu danh dự của một trinh nữ Ít-ra-en. Nàng sẽ là vợ người ấy và suốt đời người ấy không thể rẫy nàng.TS#2Các kỳ mục trong thành sẽ bắt người chồng và sửa phạt :R#2bây giờ anh ta vu khống nó và nói : Tôi không thấy những dấu chứng tỏ con gái ông còn trinh. Vậy đây là những dấu chứng tỏ con gái tôi còn trinh. Họ sẽ mở chiếc áo choàng ra trước mặt các kỳ mục trong thành.Q%2Người cha cô gái sẽ nói với các kỳ mục : Tôi đã gả con gái cho người đàn ông này, nhưng anh ta ghét bỏ nó ;P#2thì cha mẹ cô gái sẽ lấy những dấu chứng tỏ cô gái còn trinh và đưa ra cửa thành cho các kỳ mục thành ấy.DO2vu khống và bôi xấu danh dự nàng mà nói : Tôi đã lấy người đàn bà này, đã gần gũi với cô ấy và không thấy dấu nào chứng tỏ cô ấy còn trinh,dNC2 Khi một người đàn ông lấy vợ và ăn nằm với nàng, rồi ghét bỏ nàng,WM)2 Anh (em) hãy làm những tua ở bốn mép áo anh (em) dùng để đắp.jLO2 Anh (em) không được mặc thứ vải bằng sợi len và sợi gai dệt chung với nhau.LK2 Anh (em) không được bắt bò và lừa cày chung với nhau.KJ2 Anh (em) không được gieo trong vườn nho của anh (em) một loại cây thứ hai nào, kẻo tất cả trở thành của thánh : cả cái anh (em) gieo lẫn hoa lợi vườn nho.II 2Khi xây nhà mới, anh (em) phải làm lan can chung quanh mái. Như vậy anh (em) không để cho máu đổ ra trong nhà anh (em), trong trường hợp có ai ngã từ mái xuống.H%2Anh (em) phải thả chim mẹ, còn chim con thì được bắt. Như vậy anh (em) sẽ được hạnh phúc và được sống lâu.G2Nếu trên đường đi, anh (em) gặp một tổ chim, ở trên bất cứ cây nào hay ở dưới đất, trong đó có chim con hoặc trứng, và chim mẹ đang ủ chim con hay ấp trứng, thì anh (em) không được bắt cả mẹ lẫn con.PF2Đàn bà không được mặc quần áo đàn ông ; đàn ông không được mang y phục đàn bà, vì hễ ai làm những việc ấy thì là điều ghê tởm đối với ĐỨC CHÚA.7Ei2Khi anh (em) thấy lừa hay bò của người anh em mình ngã trên đường, thì đừng bỏ mặc làm ngơ, nhưng phải giúp người anh em đỡ chúng dậy.;Dq2Anh (em) phải làm như thế đối với con lừa của họ, phải làm như thế đối với áo choàng của họ, phải làm như thế đối với tất cả những gì người anh em của anh (em) đánh mất mà anh (em) bắt được ; anh (em) không được bỏ mặc làm ngơ.EC2Nếu người anh em của anh (em) không ở gần anh (em), hoặc anh (em) không quen biết người ấy, thì anh (em) hãy đem con vật vào trong nhà, nó sẽ ở với anh (em) cho đến khi người anh em của anh (em) đến xin nó ; bấy giờ anh (em) sẽ hoàn nó lại cho người ấy.-B W2Khi anh (em) thấy bò hay chiên dê của người anh em mình đi lạc, thì đừng bỏ mặc làm ngơ, nhưng phải dẫn chúng về cho người anh em.PA2thì xác nó không được để qua đêm trên cây, nhưng anh (em) phải chôn ngay hôm ấy, vì người bị treo là đồ bị Thiên Chúa nguyền rủa. Anh (em) không được làm cho đất của anh (em) ra ô uế, đất mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), ban cho anh (em) làm gia nghiệp.y@m2Khi một người có tội đáng phải án chết đã bị xử tử, và anh (em) đã treo nó lên cây,a?=2Mọi người trong thành sẽ ném đá cho nó chết và nó phải chết. Anh (em) phải khử trừ sự gian ác, không cho tồn tại giữa anh (em). Nghe chuyện ấy, toàn thể Ít-ra-en sẽ sợ.0>[2và sẽ nói với các kỳ mục trong thành : Con chúng tôi đây ngỗ nghịch và bất trị, không nghe lời chúng tôi, nó rượu chè phóng đãng.j=O2thì cha mẹ nó sẽ bắt lấy nó, đưa ra cửa thành cho các kỳ mục địa phương<2Khi có đứa con ngỗ nghịch và bất trị, không nghe lời cha mẹ, cha mẹ có sửa dạy, nó cũng chẳng chịu nghe,;92Trái lại người đàn ông ấy phải nhìn nhận đứa con của người vợ không được yêu là trưởng nam, mà chia cho nó hai phần sản nghiệp : nó là hoa quả đầu đời trai tráng của người ấy, nên nó được quyền trưởng nam.:2thì khi chia gia tài cho các con, người đàn ông ấy không được dành quyền trưởng nam cho đứa con của người vợ mình yêu, khiến đứa con của người vợ không được yêu, là con trai trưởng, bị thiệt. 9;2Khi một người đàn ông có hai vợ, một vợ được yêu, một vợ không được yêu, và cả người được yêu lẫn người không được yêu đều sinh con cho người ấy, mà con trai trưởng lại là con của người không được yêu,82Trong trường hợp anh (em) không thích nàng nữa, thì anh (em) sẽ để cho nàng đi đâu tuỳ ý nàng ; anh (em) không được phép bán nàng đổi lấy bạc, cũng không được hành hạ nàng, vì anh (em) đã cưỡng bức nàng.W7)2 cởi áo mặc khi bị bắt ; nàng sẽ ở trong nhà anh (em) và khóc cha mẹ nàng một tháng tròn. Sau đó anh (em) sẽ ăn nằm với nàng, cưới nàng và nàng sẽ là vợ anh (em).h6K2 thì anh (em) sẽ đưa nàng vào trong nhà mình. Nàng sẽ cạo đầu, cắt móng tay, 52 và thấy trong đám tù một người đàn bà duyên dáng mà đem lòng quyến luyến người ấy và lấy làm vợ,(4K2 Khi anh (em) ra giao chiến với quân thù, và ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), trao chúng vào tay anh (em), nếu anh (em) bắt được tù,&3G2 Còn anh (em), anh (em) sẽ khử trừ máu vô tội, không cho tồn tại giữa anh (em), vì anh (em) làm điều ĐỨC CHÚA coi là ngay thẳng.n2W2Lạy ĐỨC CHÚA, xin xá tội cho dân Ngài là Ít-ra-en, mà Ngài đã giải thoát, và đừng để máu vô tội ở lại giữa dân Ngài là Ít-ra-en. Và họ sẽ được xá tội về vụ đổ máu đó.12Họ sẽ lên tiếng nói : Tay chúng tôi đã không đổ máu này, và mắt chúng tôi đã không nhìn thấy.50e2Tất cả các kỳ mục thành ấy, là những người ở gần xác chết nhất, sẽ rửa tay trên con bò cái tơ đã bị đánh gãy ót trong khe suối.7/i2Bấy giờ các tư tế, con cái Lê-vi, sẽ tiến lại, vì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), đã chọn họ để họ phụng sự Người và chúc phúc nhân danh ĐỨC CHÚA, và căn cứ vào lời họ mà mọi vụ tranh tụng và đả thương được giải quyết.k.Q2Các kỳ mục thành ấy sẽ đưa con bò cái tơ xuống một khe suối luôn có nước chảy, một nơi không cày cấy gieo trồng, và họ sẽ đánh gãy ót con bò cái tơ tại đó, trong khe suối.%-E2xem thành nào gần xác chết nhất. Các kỳ mục thành ấy sẽ lấy một bò tơ cái chưa bị bắt làm việc và chưa phải mang ách.,2thì các kỳ mục và thẩm phán của anh (em) sẽ đi ra và đo khoảng cách của các thành ở chung quanh xác chết,O+ 2Nếu trên đất mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), ban cho anh (em) để anh (em) chiếm hữu, phát hiện một xác chết nằm ngoài đồng, mà không biết ai đã giết,w*i2Chỉ có cây mà anh (em) biết không phải là cây ăn trái, thì anh (em) mới được phá, được chặt để dựng những công sự vây hãm thành đang đánh nhau với anh (em), cho đến khi thành thất thủ.P)2Khi vây hãm một thành lâu ngày để đánh, để chiếm thành, anh (em) không được vung rìu phá cây cối của thành, vì anh (em) sẽ được ăn hoa trái những cây ấy ; anh (em) không được chặt những cây ấy. Cây ngoài đồng đâu phải là con người để anh (em) vây hãm ?_(92như thế, chúng sẽ không dạy anh em học đòi mọi điều ghê tởm chúng làm để kính các thần của chúng, khiến anh em phạm tội nghịch cùng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em.'%2Thật vậy, anh (em) sẽ phải loại trừ chúng hoàn toàn : người Khết và người E-mô-ri, người Ca-na-an và người Pơ-rít-di, người Khi-vi và người Giơ-vút, như ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), đã truyền cho anh (em) ;[&12Chỉ có những thành của các dân tộc này, mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), ban cho anh (em) làm gia nghiệp, thì anh (em) sẽ không để cho một sinh vật nào được sống.0%[2Anh (em) hãy xử như thế với tất cả những thành ở rất xa anh (em), những thành không thuộc số những thành của các dân tộc ở đây.m$U2Chỉ có đàn bà con trẻ, gia súc và tất cả những gì ở trong thành, tất cả những gì chiếm được trong thành, thì anh (em) mới được giữ lấy làm chiến lợi phẩm ; anh (em) sẽ được ăn những gì đã chiếm của quân thù, những thứ mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), ban cho anh (em).7#i2 ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), sẽ trao thành ấy vào tay anh (em), và anh (em) sẽ dùng lưỡi gươm giết tất cả đàn ông con trai trong thành."#2 Nhưng nếu thành ấy không chịu cầu hoà với anh (em) và khai chiến với anh (em), thì anh (em) sẽ vây hãm thành đó.?!y2 Nếu thành ấy đồng ý giảng hoà với anh (em) và mở cửa cho anh (em), thì toàn dân ở đó sẽ phải làm việc lao dịch cho anh (em) và làm tôi anh (em).V '2 Khi tiến đánh một thành, anh (em) phải kêu gọi họ giảng hoà. 2 Khi các ký lục nói với dân xong, thì người ta sẽ đặt những người chỉ huy quân đội đứng đầu dân.M2Các ký lục sẽ còn nói thêm với dân rằng : Ai là người sợ hãi và sờn lòng ? Người ấy hãy đi về nhà, và đừng làm cho các anh em mình nản lòng như mình.6g2Ai là người đã đính hôn với một phụ nữ mà chưa cưới ? Người ấy hãy đi về nhà, kẻo bị chết trận và người khác sẽ cưới nàng.b?2Ai là người đã trồng vườn nho mà chưa được hưởng những trái đầu tiên ? Người ấy hãy đi về nhà, kẻo bị chết trận và người khác sẽ hưởng những trái đầu tiên.V'2Các ký lục sẽ nói với dân rằng : Ai là người đã xây nhà mới mà chưa khánh thành ? Người ấy hãy đi về nhà, kẻo bị chết trận và người khác sẽ khánh thành.7i2vì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, là Đấng đi với anh em, để chiến đấu giúp anh em chống lại quân thù của anh em, để cứu thoát anh em.hK2Ông sẽ nói với họ : Nghe đây, hỡi Ít-ra-en ! Hôm nay anh em sắp sửa giao chiến với quân thù ; đừng sờn lòng, đừng sợ hãi, đừng hoảng hốt, đừng run khiếp trước mặt chúng,cA2Khi anh em sắp sửa giao chiến thì vị tư tế sẽ tiến ra và nói với dân. 72Khi ra giao chiến với quân thù, nếu anh (em) thấy chiến mã chiến xa, và quân binh đông hơn anh (em), thì anh (em) đừng sợ chúng, vì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), Đấng đã đưa anh (em) lên từ đất Ai-cập, ở với anh (em).8m2Mắt anh (em) đừng nhìn mà thương hại.y2Nghe nói thế, những người khác sẽ sợ và không còn làm điều xấu như thế nữa giữa anh (em).+Q2thì anh em sẽ xử với nó, như nó đã định xử với anh em mình. Anh (em) phải khử trừ sự gian ác, không cho tồn tại giữa anh (em).1]2Các thẩm phán sẽ điều tra kỹ lưỡng, và nếu thấy rằng nhân chứng ấy là một người chứng gian : nó đã cáo gian người anh em mình,;q2thì hai người đang có việc tranh tụng sẽ đứng trước nhan ĐỨC CHÚA, trước mặt các tư tế và các thẩm phán tại chức trong những ngày đó.2Nếu một người chứng gian đứng lên buộc tội một người để tố cáo người ấy về tội vi phạm luật,I 2Một nhân chứng duy nhất không thể đứng lên buộc tội một người về bất cứ một tội một lỗi nào ; về bất cứ lỗi nào người ấy phạm, phải căn cứ vào lời của hai nhân chứng hay căn cứ vào lời của ba nhân chứng, sự việc mới được cứu xét.8k2Anh (em) không được xê dịch ranh giới của người đồng loại anh (em), ranh giới các tiền nhân đã ấn định, trong gia nghiệp anh (em) được thừa hưởng trong miền đất mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), ban cho anh (em) để anh (em) chiếm hữu.A}2 Mắt anh (em) đừng nhìn nó mà thương hại. Anh (em) phải khử trừ máu người vô tội, không cho tồn tại ở Ít-ra-en, và anh (em) sẽ được hạnh phúc.% E2 thì các kỳ mục của thành nó sẽ sai người đến bắt nó đưa về, sẽ trao nó vào tay người đòi nợ máu, và nó phải chết.T #2 Nhưng nếu có ai giết người đồng loại của mình, rình rập, xông vào giết chết người ấy, và người ấy chết, rồi nó vào ẩn náu tại một trong các thành ấy,d C2 Như thế, máu vô tội sẽ không đổ ra giữa đất của anh (em), đất mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), ban cho anh (em) làm gia nghiệp, và máu sẽ không đổ xuống đầu anh (em).N 2 –với điều kiện là anh (em) giữ và đem ra thực hành tất cả mệnh lệnh mà hôm nay tôi truyền cho anh (em) đây, mà yêu mến ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), và đi theo đường lối của Người mọi ngày–, thì anh (em) sẽ thêm ba thành nữa vào ba thành nói trên. 2Nếu ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), mở rộng lãnh thổ của anh (em), như đã thề với cha ông anh (em), và nếu Người ban cho anh (em) tất cả miền đất mà Người đã phán hứa sẽ ban cho cha ông anh (em)Q2Vì vậy tôi truyền cho anh (em) : Anh (em) hãy tách ra ba thành.(K2Nếu không, người đòi nợ máu, trong lúc tâm can sôi sục, sẽ rượt theo kẻ sát nhân, và vì đường dài nên đuổi kịp mà giết chết người ấy, trong khi người ấy không đáng phải án chết, vì trước đó không thù ghét nạn nhân.?y2Như một người vào rừng đốn cây với đồng loại, tay người ấy vung rìu lên để chặt cây và lưỡi rìu tuột khỏi cán, trúng người đồng loại và người này chết ; người kia có thể vào ẩn náu tại một trong các thành ấy và sẽ được sống.M2Đây là những trường hợp mà kẻ sát nhân có thể đến đó ẩn náu và được sống : nếu nó vô ý giết người đồng loại mà trước đó nó không thù ghét.oY2Anh (em) hãy sửa sang đường sá ; và lãnh thổ mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), cho anh (em) hưởng làm gia nghiệp, anh (em) hãy chia làm ba, để mọi kẻ sát nhân có thể ẩn náu ở đó..W2thì anh (em) hãy tách ra ba thành ở giữa đất của anh (em), mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), ban cho anh (em) để anh (em) chiếm hữu. 2*Khi ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), đã quét sạch các dân tộc ở trong đất mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), ban cho anh (em), khi anh (em) đã trục xuất chúng và ở trong các thành, các nhà của chúng,eE2Nếu điều ngôn sứ nói nhân danh ĐỨC CHÚA không ứng nghiệm, không xảy ra, thì không phải là lời ĐỨC CHÚA đã phán ; ngôn sứ đã nói càn, anh (em) không phải sợ ngôn sứ ấy.2Có khi anh (em) sẽ tự hỏi : Làm sao chúng tôi biết được lời nào là lời ĐỨC CHÚA đã không phán ?<s2Nhưng ngôn sứ nào cả gan nhân danh Ta mà nói lời Ta đã không truyền cho nói, hoặc nhân danh những thần khác mà nói, thì ngôn sứ đó phải chết. ~2Kẻ nào không nghe những lời của Ta, những lời người ấy nói nhân danh Ta, thì chính Ta sẽ hạch tội nó.})2Từ giữa anh em của chúng, Ta sẽ cho xuất hiện một ngôn sứ như ngươi để giúp chúng, Ta sẽ đặt những lời của Ta trong miệng người ấy, và người ấy sẽ nói với chúng tất cả những gì Ta truyền cho người ấy.H| 2Bấy giờ ĐỨC CHÚA phán với tôi : Chúng nói phải.Y{-2Đó chính là điều mà anh (em) đã xin với ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), tại núi Khô-rếp, trong ngày đại hội ; anh (em) đã nói : Chúng tôi không dám nghe tiếng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng tôi nữa, chúng tôi không dám nhìn ngọn lửa lớn này nữa, kẻo phải chết.Wz)2Từ giữa anh (em), trong số các anh em của anh (em), ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), sẽ cho xuất hiện một ngôn sứ như tôi để giúp anh (em) ; anh (em) hãy nghe vị ấy.Gy 2Các dân tộc anh (em) sắp trục xuất ấy thì nghe những thầy chiêm tinh, thầy bói, còn anh (em) thì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), không cho làm như vậy.]x52 Anh (em) phải sống trọn hảo với ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em). w 2 Thật vậy, hễ ai làm điều ấy thì là điều ghê tởm đối với ĐỨC CHÚA, và chính vì những điều ghê tởm ấy mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), đã trục xuất các dân tộc ấy cho khuất mắt anh (em).=vw2 bỏ bùa, ngồi đồng ngồi cốt, chiêu hồn.?uy2 giữa anh (em), không được thấy ai làm lễ thiêu con trai hoặc con gái mình, không được thấy ai làm nghề bói toán, chiêm tinh, tướng số, phù thuỷ,2t_2 *Khi vào đất mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), ban cho anh (em), thì anh (em) đừng học đòi những thói ghê tởm của các dân tộc ấy :s2họ sẽ được ăn một phần bằng phần của những người kia, không kể tiền bán của cải cha ông để lại.Tr#2thì họ sẽ được phụng sự nhân danh ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của họ, như mọi anh em của họ là các thầy Lê-vi khác đang ứng trực tại đó trước nhan ĐỨC CHÚA ;Bq2Nếu một thầy Lê-vi từ bất cứ một thành nào của anh (em) trong toàn cõi Ít-ra-en, nơi họ đang cư ngụ, đến nơi ĐỨC CHÚA chọn, mỗi khi họ muốn,Ip 2Thật vậy, ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), đã chọn họ trong mọi chi tộc, để họ và con cái họ ứng trực và phụng sự mọi ngày nhân danh ĐỨC CHÚA.(oK2Anh (em) phải biếu tư tế sản phẩm đầu mùa lấy từ lúa mì, rượu mới, dầu tươi của anh (em), và từ lông chiên dê mới xén.cnA2Đây là quyền lợi các tư tế được hưởng trên dân, trên những người dâng bò hay chiên dê làm lễ hy sinh : người ta sẽ biếu tư tế một cái vai, hai cái hàm và cái dạ dày.m/2Họ không có gia nghiệp giữa các chi tộc anh em : chính ĐỨC CHÚA là gia nghiệp của họ, như Người đã phán với họ.ol [2Các tư tế Lê-vi, toàn thể chi tộc Lê-vi, sẽ không được chung phần và hưởng gia nghiệp với Ít-ra-en : họ sẽ sống nhờ các lễ hoả tế dâng ĐỨC CHÚA và nhờ gia nghiệp của Người.]k52Như vậy lòng vua không kiêu ngạo với anh em mình, và vua không trệch khỏi mệnh lệnh mà qua bên phải bên trái, để vua và con cháu được trị vì lâu ngày ở giữa Ít-ra-en.j2Luật này sẽ ở bên vua, vua phải đọc mọi ngày trong đời mình, để học cho biết kính sợ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của vua, biết giữ mọi lời trong Luật này và mọi thánh chỉ ấy, và đem ra thực hành.3ia2Khi lên ngôi trị vì, vua phải sao lại cho mình một bản thứ hai của luật này vào một cuốn sách, sao y bản các tư tế Lê-vi truyền lại.h#2Vua ấy cũng không được có nhiều vợ, kẻo tâm hồn bị lầm lạc. Vua cũng không được có quá nhiều vàng bạc.g 2Chỉ có điều là vua ấy không được có nhiều ngựa, và không được đưa dân trở về Ai-cập để có nhiều ngựa, vì ĐỨC CHÚA đã phán với anh em : Các ngươi không được trở lại con đường ấy nữa !\f32thì anh (em) có thể tôn một vua mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), sẽ chọn, lên cai trị anh (em) ; anh (em) phải tôn một người trong anh (em) lên làm vua cai trị anh (em) ; anh (em) không được đặt một người ngoại quốc, không phải là anh em của anh (em), lên cai trị anh (em). e2*Khi anh (em) vào đất mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), ban cho anh (em), khi anh (em) chiếm hữu và ở đất đó, nếu anh (em) nói : (Chúng) tôi muốn tôn một vua lên cai trị (chúng) tôi, như các dân tộc chung quanh,Pd2 Nghe thấy thế, toàn dân sẽ sợ và không dám cả gan nữa.c52 Người nào cả gan không nghe vị tư tế chầu chực ở đó để phụng sự ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), hay không nghe vị thẩm phán, thì sẽ phải chết. Anh (em) phải khử trừ sự gian ác, không cho tồn tại trong Ít-ra-en.fbG2 Căn cứ vào lời họ chỉ giáo cho anh (em), và vào bản án họ công bố cho anh (em), anh (em) sẽ hành động, đúng như lời họ thông báo cho anh (em), không đi trệch bên phải bên trái.La2 Anh (em) sẽ hành động căn cứ vào lời họ thông báo cho anh (em), từ nơi ĐỨC CHÚA chọn, và anh (em) sẽ lo đem ra thực hành đúng như họ chỉ giáo cho anh (em).A`}2 Anh (em) sẽ đến với các tư tế Lê-vi và vị thẩm phán tại chức trong những ngày đó ; anh (em) sẽ thỉnh ý và họ sẽ thông báo bản án cho anh (em).$_C2Nếu có vụ nào khó quá, anh (em) không xử được : án mạng, tranh chấp hay đả thương, là những vụ kiện tụng tại toà án thành của anh (em), thì anh (em) hãy đứng dậy và lên nơi mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), sẽ chọn.D^2Các nhân chứng phải là người đầu tiên tra tay giết nó, rồi toàn dân tiếp tay sau. Anh (em) phải khử trừ sự gian ác, không cho tồn tại giữa anh (em).a]=2Căn cứ vào lời của hai nhân chứng hay ba nhân chứng, mà người đáng chết sẽ bị xử tử ; người ấy sẽ không bị xử tử nếu chỉ căn cứ vào lời của một nhân chứng.n\W2thì anh (em) phải lôi người đàn ông hay đàn bà đã làm điều xấu đó ra cửa thành của anh (em) ; người đàn ông hay đàn bà đó, anh (em) sẽ ném đá chúng cho chết và chúng phải chết.d[C2nếu anh (em) được thông báo và được nghe điều ấy, thì anh (em) phải điều tra kỹ lưỡng ; nếu thật sự và chắc chắn là người ta đã làm điều ghê tởm đó tại Ít-ra-en,.ZW2đi phụng thờ các thần khác, sụp xuống lạy chúng, lạy mặt trời, mặt trăng và toàn thể thiên binh, điều mà tôi đã không truyền,$YC2Nếu ở giữa anh (em), tại một trong các thành mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), ban cho anh (em), thấy có một người đàn ông hay đàn bà làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), vi phạm giao ước của Người,]X 72Anh (em) không được tế ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), bò hay chiên dê có tật hoặc tỳ vết nào, vì đó là điều ghê tởm đối với ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em).W 2Anh (em) không được dựng trụ đá để mà thờ : đó là cái mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em) ghét.AV}2Anh (em) không được cắm cột thờ để mà thờ, dù bằng thứ gỗ nào, bên cạnh bàn thờ anh (em) sẽ làm để kính ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em).[U12Anh (em) hãy theo đuổi sự công chính, chỉ sự công chính mà thôi, để anh (em) được sống và được chiếm hữu đất mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), ban cho anh (em). T2Anh (em) không được làm sai lệch công lý, không được thiên vị ai và không được nhận quà hối lộ, vì quà hối lộ làm cho những kẻ khôn ngoan hoá ra đui mù và làm hỏng việc của những người công chính.dSC2Anh (em) phải đặt cho các chi tộc của anh (em) những thẩm phán và ký lục trong mọi thành mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), ban cho anh (em) ; họ sẽ xét xử dân cách công minh.R-2Nhưng mỗi người sẽ đem lễ vật theo khả năng, tuỳ theo phúc lành ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), ban cho anh (em).Q-2Mỗi năm ba lần, tất cả đàn ông con trai của anh (em) phải đến trình diện ĐỨC CHÚA, ở nơi Người chọn : vào dịp lễ Bánh Không Men, lễ Ngũ Tuần và lễ Lều. Người ta sẽ không đến trình diện ĐỨC CHÚA tay không._P92Trong vòng bảy ngày, anh (em) sẽ mở lễ kính ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), tại nơi ĐỨC CHÚA chọn, vì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em) chúc phúc cho anh (em) là ban cho anh (em) mọi hoa lợi và cho mọi công việc tay anh (em) làm được kết quả ; anh (em) chỉ có việc hân hoan.CO2Anh (em) sẽ liên hoan mừng lễ, cùng với con trai con gái, tôi tớ nam nữ, với thầy Lê-vi, ngoại kiều và cô nhi quả phụ ở trong các thành của anh (em).N2 Còn lễ Lều, anh (em) sẽ mừng trong vòng bảy ngày, khi đã thu hoạch lúa trong sân và rượu trong bồn đạp nho. M2 Anh (em) hãy nhớ mình đã làm nô lệ bên Ai-cập, anh (em) phải giữ và đem ra thực hành các thánh chỉ này.eLE2 Ở nơi ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), đã chọn cho Danh Người ngự, anh (em) sẽ liên hoan trước nhan ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), cùng với con trai con gái, tôi tớ nam nữ, với thầy Lê-vi ở trong các thành của anh (em), với ngoại kiều và cô nhi quả phụ sống giữa anh (em). ~J}}V|{Wzz yxwvuuqtsqqvpo.nmmllkjjwiihfgff.edcbba``_a^x^.\[ZpYXX!WQVV\UTTISSQbPO]N#ML8KJJ IHNG`FDDCBA@v?}>m=<;::(9B88>7U66I55433L22Y11 00//9..,,&+***;),(*'&%G$""- v #YeL%c 8 8 fO*$C28Người đàn bà liễu yếu đào tơ vào bậc nhất trong anh (em), mềm yếu và nhã nhặn đến đỗi chưa hề thử đặt bàn chân xuống đất, sẽ nhìn người chồng mình đã từng âu yếm và con trai con gái mình với cặp mắt dữ dằn ;(K27vì không muốn chia cho ai trong những người này chút thịt những đứa con mà người ấy đang ăn, bởi lẽ người ấy không còn gì nữa, khi anh (em) bị vây hãm, bị kẻ thù siết chặt trong cảnh ngặt nghèo, trong mọi thành của anh (em).cA26Người đàn ông hào hoa phong nhã nhất trong anh (em) sẽ nhìn người anh em mình, người vợ mình đã từng âu yếm, và những đứa con còn giữ lại được, với cặp mắt dữ dằn,sa25Khi bị vây hãm, bị quân thù siết chặt trong cảnh ngặt nghèo, anh (em) sẽ ăn con cái của lòng dạ anh (em), ăn thịt con trai con gái anh (em) mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), ban cho anh (em).ue24Nó sẽ vây hãm anh (em) trong mọi thành của anh (em), cho đến khi các tường thành cao và kiên cố mà anh (em) tin tưởng, phải sụp đổ, trong khắp đất của anh (em) ; nó sẽ vây hãm anh (em) trong mọi thành của anh (em), trong khắp đất của anh (em) mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), ban cho anh (em).!=23Nó sẽ ăn đàn con của gia súc anh (em), hoa màu của đất đai anh (em), cho đến khi anh (em) bị tiêu diệt ; nó sẽ không để lại cho anh (em) lúa mì, rượu mới, dầu tươi, bò con, chiên con, cho đến khi nó làm cho anh (em) biến mất.J22mặt mày cứng cỏi, già không nể, trẻ không thương.F~21Để chống lại anh (em), ĐỨC CHÚA sẽ đưa một dân tộc từ xa, từ cùng cõi đất, phóng đến như đại bàng, một dân tộc mà anh (em) không biết tiếng,/}Y20nên trong cảnh đói khát, trần truồng và thiếu thốn tất cả, anh (em) sẽ phải phục vụ quân thù của anh (em), những kẻ ĐỨC CHÚA sẽ sai đến đánh anh (em). Người sẽ đặt ách sắt trên cổ anh (em), cho đến khi chúng tiêu diệt anh (em).|12/Vì anh (em) đã không phụng thờ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), với tâm hồn vui sướng bởi có đầy đủ tất cả,|{s2.Những điều ấy sẽ nên dấu lạ điềm thiêng cho anh (em) và dòng dõi anh (em) đến muôn đời.Cz2-Những lời nguyền rủa này sẽ đến với anh (em), theo sát và bao trùm anh (em), cho đến khi anh (em) bị tiêu diệt, vì anh (em) không nghe tiếng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), không giữ các mệnh lệnh và thánh chỉ của Người mà Người truyền cho anh (em).!y=2,Họ sẽ cho anh (em) vay mượn, còn anh (em) sẽ không có gì cho họ vay mượn. Họ sẽ đứng đầu, còn anh (em) sẽ đứng cuối.x2+Người ngoại kiều giữa anh (em) sẽ đi lên, lên mãi, vượt hẳn anh (em) ; còn anh (em) sẽ đi xuống, xuống mãi.cwA2*Mọi cây cối và hoa màu của đất đai anh (em) sẽ bị bọ dừa phá hoại.vy2)Anh (em) sẽ sinh con trai con gái, nhưng chúng sẽ không thuộc về anh (em), vì chúng sẽ bị đi đày. u;2(Anh (em) sẽ có những cây ô-liu trên toàn lãnh thổ anh (em), nhưng không có dầu mà xức, vì trái ô-liu của anh (em) sẽ rụng.?w2 Khi anh (em) đã sang qua sông Gio-đan thì đây : Si-mê-ôn, Lê-vi, Giu-đa, Ít-xa-kha, Giu-se và Ben-gia-min sẽ đứng trên núi Ga-ri-dim để chúc phúc cho dân ;?>{2 Hôm ấy, ông Mô-sê đã truyền cho dân rằng :F=2 Anh (em) hãy nghe tiếng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), và đem ra thực hành những mệnh lệnh và thánh chỉ của Người mà tôi truyền cho anh (em) hôm nay.e<E2 Ông Mô-sê cùng với các tư tế Lê-vi nói với toàn thể Ít-ra-en rằng : Hỡi Ít-ra-en, hãy im lặng mà nghe ! Hôm nay anh (em) đã trở thành dân của ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em).k;Q2anh (em) hãy viết trên các tảng đá mọi lời của Luật này : hãy khắc rõ ràng.:2Anh (em) hãy dâng những hy lễ kỳ an, hãy ăn tại đó và liên hoan trước nhan ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em) ;b9?2Anh (em) hãy dùng những viên đá nguyên vẹn mà xây bàn thờ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), và trên đó, hãy dâng lên ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), những lễ toàn thiêu.D82Ở đó anh (em) hãy xây một bàn thờ để kính ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), một bàn thờ bằng những viên đá anh (em) đã không dùng sắt mà đẽo.47c2Khi đã sang qua sông Gio-đan, anh (em) hãy dựng những tảng đá ấy trên núi Ê-van, như tôi truyền cho anh (em) hôm nay, và hãy lấy vôi mà quét.F62Khi sang qua sông, anh (em) sẽ viết trên tảng đá ấy mọi lời của Luật này ; như vậy anh (em) sẽ được vào đất mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), ban cho anh (em), đất tràn trề sữa và mật, như ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), đã phán với anh (em).E52Ngày anh (em) sang qua sông Gio-đan vào đất mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), ban cho anh (em), anh (em) sẽ dựng những tảng đá lớn và lấy vôi mà quét..4 Y2*Ông Mô-sê cùng với các kỳ mục của Ít-ra-en đã truyền cho dân rằng : Hãy giữ tất cả mệnh lệnh mà tôi truyền cho anh (em) hôm nay. 32rằng Người sẽ cho anh (em) vượt mọi dân tộc Người đã tạo dựng, xét về vinh dự, danh tiếng và vinh quang, rằng anh (em) sẽ là một dân thánh hiến cho ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), như Người đã phán.u2e2Hôm nay, ĐỨC CHÚA đã khiến anh (em) tuyên bố rằng anh (em) sẽ là dân thuộc quyền sở hữu của Người như Người đã phán với anh (em), và rằng anh (em) sẽ giữ mọi mệnh lệnh của Người,112Hôm nay, anh (em) đã làm cho ĐỨC CHÚA tuyên bố rằng Người sẽ là Thiên Chúa của anh (em), rằng anh (em) phải đi theo đường lối của Người, giữ các thánh chỉ, mệnh lệnh, quyết định của Người, và nghe tiếng Người.s0a2Hôm nay, ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), truyền cho anh (em) đem ra thực hành các thánh chỉ và quyết định này. Anh (em) phải hết lòng hết dạ tuân giữ và đem ra thực hành các điều ấy. / 2Từ thánh điện của Ngài, từ trời cao, xin Ngài nhìn xuống, xin chúc phúc cho dân Ngài là Ít-ra-en, cho đất đai mà Ngài đã ban cho chúng con, như Ngài đã thề với cha ông chúng con, đất tràn trề sữa và mật..!2Con đã không ăn của đó khi có tang, đã không lấy một phần của đó khi con bị ô uế, đã không dùng mà cúng người chết. Con đã nghe tiếng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của con, đã làm theo mọi điều Ngài truyền cho con.-2 thì anh (em) sẽ đến thưa trước tôn nhan ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em) : Con đã lấy của thánh hiến đem ra khỏi nhà và thật sự con đã cho thầy Lê-vi, cho người ngoại kiều và cô nhi quả phụ, theo như tất cả mệnh lệnh ĐỨC CHÚA đã truyền cho con, mà không vi phạm, không quên mệnh lệnh nào của ĐỨC CHÚA.,+2 Năm thứ ba, tức là năm nộp thuế thập phân, sau khi anh (em) đã trích ra một phần mười hoa lợi mà đem cho thầy Lê-vi, người ngoại kiều và cô nhi quả phụ, và họ đã được ăn uống no nê trong các thành của anh (em),j+O2 Anh (em) sẽ liên hoan cùng với các thầy Lê-vi và người ngoại kiều sống giữa anh (em), vì mọi điều tốt mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), đã ban cho anh (em) và gia đình anh (em).>*w2 Và bây giờ, lạy ĐỨC CHÚA, này con xin dâng sản phẩm đầu mùa của đất đai mà Ngài đã ban cho con. Anh (em) sẽ đặt lễ vật trước tôn nhan ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), rồi anh (em) phủ phục trước tôn nhan ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em).y)m2 Người đã đưa chúng tôi vào đây, ban cho chúng tôi đất này, đất tràn trề sữa và mật.E(2ĐỨC CHÚA đã dang cánh tay mạnh mẽ uy quyền, đã gây kinh hồn táng đởm và thực hiện những dấu lạ điềm thiêng, để đưa chúng tôi ra khỏi Ai-cập.f'G2Bấy giờ chúng tôi đã kêu lên cùng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của cha ông chúng tôi ; Người đã nghe tiếng chúng tôi, đã thấy cảnh khổ cực, lầm than, áp bức chúng tôi phải chịu.v&g2Người Ai-cập đã ngược đãi, hành hạ chúng tôi và đặt ách nô lệ trên vai chúng tôi.Y%-2Bấy giờ, anh (em) sẽ lên tiếng thưa trước tôn nhan ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em) rằng : Ông tổ tôi là người A-ram phiêu bạt, đã xuống Ai-cập và trú ngụ tại đó cùng với một số người ít ỏi ; tại đó, người đã trở thành một dân tộc lớn, mạnh và đông. $2Tư tế sẽ nhận lấy giỏ từ tay anh (em) và đem đặt trước bàn thờ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em).6#g2Anh (em) sẽ đến với tư tế tại chức trong những ngày đó và sẽ thưa với ông : Hôm nay tôi xin trình với ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ông, rằng tôi đã vào miền đất mà ĐỨC CHÚA đã thề với cha ông chúng tôi là Người sẽ ban cho chúng tôi.Y"-2thì hãy lấy một phần mọi nông sản đầu mùa anh (em) thu hoạch được từ miền đất của anh (em), mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), ban cho anh (em). Anh (em) hãy để những thứ ấy vào giỏ, rồi đi đến nơi ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), chọn cho Danh Người ngự.$! E2*Khi anh (em) vào đất mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), ban cho anh (em) làm gia nghiệp, khi anh (em) chiếm hữu và ở đất đó,) M2Vậy khi ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), cho anh (em) được thảnh thơi mọi bề, không còn thù địch nào nữa, trên đất mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), ban cho anh (em) làm gia nghiệp để anh (em) chiếm hữu, thì anh (em) sẽ xoá hẳn tên tuổi A-ma-lếch, khiến cho dưới gầm trời, không còn ai nhớ đến nó nữa : anh (em) đừng quên !6g2nó đã đón đường anh (em) và đánh tập hậu mọi kẻ lết theo sau, trong khi anh (em) mệt lả và kiệt sức ; nó đã không kính sợ Thiên Chúa.}u2Anh (em) hãy nhớ A-ma-lếch đã xử thế nào với anh (em) trên đường, khi anh em ra khỏi Ai-cập :/Y2Thật vậy, hễ ai làm những điều ấy, hễ ai làm điều bất công, thì là điều ghê tởm đối với ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em).jO2Anh (em) phải có một quả cân nguyên vẹn và chính xác, một thùng nguyên vẹn và chính xác, để anh (em) được sống lâu trên đất mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), ban cho anh (em).oY2anh (em) không được có trong nhà của anh (em) hai thùng khác nhau, một lớn một nhỏ.ym2 Anh (em) không được có trong bao bị của anh (em) hai quả cân khác nhau, một nặng một nhẹ ;vg2 thì anh (em) phải chặt tay người đàn bà ấy. Mắt anh (em) đừng nhìn nó mà thương hại.L2 Khi hai người đàn ông đánh nhau, mà vợ của một trong hai người lại gần để cứu chồng khỏi tay địch thủ và đưa tay nắm lấy chỗ kín của người này,b?2 Trong Ít-ra-en, người ta sẽ gọi tên người ấy là nhà kẻ bị lột dép.)M2 Người chị dâu hay em dâu sẽ đến gần người ấy trước mặt các kỳ mục, rút một chiếc dép người ấy ra khỏi chân, nhổ vào mặt người ấy và lên tiếng nói : Kẻ không xây nhà cho người anh em mình thì phải xử như thế đó !9m2Các kỳ mục trong thành sẽ gọi người đàn ông đến và nói với người ấy. Người ấy sẽ đứng đấy và nói : Tôi không thích lấy cô ấy.2Nhưng nếu người đàn ông ấy không thích lấy chị dâu hay em dâu mình, thì nàng sẽ lên cửa thành, gặp các kỳ mục và thưa : Người anh em chồng tôi từ chối không chịu lưu truyền tên tuổi của anh em mình ở Ít-ra-en, người ấy không muốn chu toàn bổn phận của một người anh em chồng đối với tôi.3a2Đứa con đầu lòng nàng sinh ra sẽ duy trì tên của người anh em đã chết ; như vậy tên của người chết sẽ không bị xoá khỏi Ít-ra-en.}u2Khi có những anh em ở chung với nhau, và một trong những người đó chết mà không có con trai, thì vợ của người chết không được lấy một người xa lạ, ngoài gia đình ; một người anh em chồng sẽ đến với nàng, lấy nàng làm vợ và chu toàn bổn phận của một người anh em chồng đối với nàng.G 2Anh (em) không được bịt mõm con bò đang đạp lúa.eE2Quan toà được cho đánh bốn mươi đòn, nhưng không được cho đánh thêm, sợ rằng đánh thêm sẽ bị trọng thương, và người anh em của anh (em) sẽ bị nhục trước mặt anh (em)..W2Nếu người có tội đáng phải đòn, thẩm phán sẽ cho nọc ra mà đánh trước mặt mình, tội đáng bao nhiêu thì đánh bấy nhiêu đòn.[ 32Khi người ta có chuyện tranh chấp với nhau, thì họ sẽ đi hầu toà, và toà sẽ phân xử cho họ : toà sẽ công bố người công chính là công chính, kẻ có tội là có tội. 2Anh em hãy nhớ mình đã làm nô lệ bên đất Ai-cập. Vì vậy, tôi truyền cho anh (em) thực hành điều đó. 2Khi hái nho, thì anh (em) không được mót lại ; những trái còn sót dành cho ngoại kiều và cô nhi quả phụ. /2Khi hái ô-liu, thì anh (em) không được trở lại tìm trái sót ; những trái đó dành cho ngoại kiều và cô nhi quả phụ.I  2Khi anh (em) gặt lúa trong ruộng mình, mà bỏ sót một bó lúa trong ruộng, thì không được quay lại mà lấy ; bó lúa ấy dành cho ngoại kiều và cô nhi quả phụ ; như vậy, ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), sẽ chúc phúc cho anh (em) trong mọi việc tay anh (em) làm._ 92Anh (em) hãy nhớ mình đã làm nô lệ bên Ai-cập, và ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), đã giải thoát anh (em) ra khỏi đó. Vì vậy tôi truyền cho anh (em) thực hành điều đó.1]2Anh (em) không được làm thiệt hại đến quyền lợi của ngoại kiều và cô nhi, không được giữ áo của người goá bụa làm đồ cầm.+2Cha sẽ không bị xử tử vì con, và con sẽ không bị xử tử vì cha : mỗi người sẽ bị xử tử về tội của mình.4c2Chính ngày hôm ấy, anh (em) phải trả công cho họ, đừng để mặt trời lặn mà không trả công, vì họ nghèo khổ và nóng lòng mong đợi được trả công ; như vậy họ sẽ không kêu lên ĐỨC CHÚA tố cáo anh (em), và anh (em) sẽ không mang tội.|s2Anh (em) không được bóc lột người làm thuê nghèo khó bần cùng, dù người ấy là một người anh em của anh (em) hay là một ngoại kiều ở trong đất nước của anh (em), trong các thành của anh (em).72 Anh (em) phải đem trả lại đồ cầm cho người ấy khi mặt trời lặn ; người ấy sẽ đắp áo choàng của mình mà ngủ, sẽ chúc phúc cho anh (em) ; anh (em) sẽ là người công chính trước nhan ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em).sa2 Nếu người ấy nghèo, anh (em) sẽ không đi ngủ mà còn giữ đồ cầm của người ấy.vg2 Anh (em) sẽ đứng ngoài, và người mà anh (em) cho vay sẽ mang đồ cầm ra ngoài cho anh (em).2 Khi anh (em) cho người đồng loại vay cái gì, thì không được vào nhà người ấy mà bắt đồ cầm.2 Hãy nhớ cách ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), đã xử với bà Mi-ri-am trên đường, khi anh em ra khỏi Ai-cập.U%2Về bệnh phong, anh (em) hãy ý tứ giữ cẩn thận và thi hành tất cả những gì các tư tế Lê-vi chỉ dẫn cho anh em ; anh em hãy lo thực hành như tôi đã truyền cho họ.}~u2Nếu thấy ai bắt cóc một người anh em mình trong hàng con cái Ít-ra-en, hành hạ và bán người đó đi, thì kẻ bắt cóc phải chết. Anh (em) phải khử trừ sự gian ác, không cho tồn tại giữa anh (em).}92Không được giữ cối xay bột làm đồ cầm, dù chỉ một nửa trên, vì như thế là giữ chính mạng người làm đồ cầm.|/2*Khi một người đàn ông mới cưới vợ, thì người ấy không phải đi lính, và người ta sẽ không bắt làm công tác nào ; người ấy sẽ được miễn, được ở nhà một năm, và sẽ là niềm vui cho người vợ đã cưới.f{G2thì người chồng đầu tiên đã đuổi nàng đi không thể lấy nàng làm vợ một lần nữa, sau khi nàng đã ra ô uế. Đó là điều ghê tởm trước nhan ĐỨC CHÚA ; anh (em) không được làm cho miền đất mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), ban cho anh (em) làm gia nghiệp, phải mang tội.Zz/2mà người chồng sau lại ghét bỏ nàng, viết cho nàng một chứng thư ly dị, trao tận tay và đuổi ra khỏi nhà, hoặc nếu người chồng sau đã lấy nàng làm vợ mà chết,Ky2Ra khỏi nhà người ấy, nếu nàng đi lấy chồng khác,8x m2Nếu một người đàn ông đã lấy vợ và đã ăn ở với nàng rồi, mà sau đó nàng không đẹp lòng người ấy nữa, vì người ấy thấy nơi nàng có điều gì chướng, thì sẽ viết cho nàng một chứng thư ly dị, trao tận tay và đuổi ra khỏi nhà.w2Khi vào vườn nho của người đồng loại của anh (em), thì anh (em) có thể ăn nho tuỳ thích, ăn cho đến no, nhưng không được bỏ vào giỏ của mình. Khi vào đồng lúa của người đồng loại anh (em), thì anh (em) có thể lấy tay bứt những bông lúa, nhưng không được tra liềm cắt lúa của người đồng loại anh (em).Zv/2Điều môi miệng anh (em) nói ra, anh (em) phải giữ và thi hành như anh (em) đã tự nguyện khấn hứa với ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), và như miệng anh (em) đã nói ra.[u12Nhưng nếu anh (em) tránh không khấn hứa, thì anh (em) không mang tội.bt?2Khi anh (em) khấn hứa với ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), điều gì, thì đừng trì hoãn thi hành, vì chắc chắn Thiên Chúa sẽ đòi anh (em) điều đó, và anh (em) sẽ mang tội.Fs2Người nước ngoài, anh (em) được cho vay lấy lãi, còn người anh em của anh (em) thì không được cho vay lấy lãi ; như vậy, ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em) sẽ chúc phúc cho anh (em), trong mọi công việc tay anh (em) làm, trên đất anh (em) sắp vào chiếm hữu.r2Anh (em) không được cho người anh (em) mình vay lấy lãi : vay bạc, vay lương thực, vay bất cứ thứ gì sinh lãi. q2Anh (em) không được đưa vào nhà ĐỨC CHÚA tiền công của một con điếm hay tiền lương của một thằng điếm để làm lễ vật khấn hứa, vì cả hai đều ghê tởm đối với ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em).xpk2Con gái Ít-ra-en không được làm điếm thần, con trai Ít-ra-en không được làm điếm thần.2o_2Nó sẽ ở với anh (em), giữa anh (em), tại nơi nó chọn, trong một thành nào của anh (em) mà nó thích ; anh (em) không được ngược đãi nó.~nw2Một người nô lệ đã trốn nhà chủ mà đến với anh (em), anh (em) đừng nộp nó lại cho chủ.qPpooSnDmlkkj1ihgfe1dpcJaaI`f__^C^\[ZZYXWdVTSS]=<;":98y7%655O443F2V00o0/5.--W,+**o)) ('&&%$$9##!! OX+799!  K S BPI_"92!là sản phẩm hàng đầu của núi non thái cổ, của gò nổng thiên thu ;y!m2!ơn lộc là những gì trổ sinh dưới ánh mặt trời, là những gì mọc lên mỗi tuần trăng ;< s2! Về Giu-se, ông nói : Đất của nó được phúc lành của ĐỨC CHÚA : ơn lộc từ trời, là sương móc nhỏ sa, và từ vực sâu nằm ở phía dưới ;G 2! Về Ben-gia-min, ông nói : Là kẻ được ĐỨC CHÚA yêu thương, nó sống yên hàn ở bên Người, Đấng suốt ngày che chở nó và ngự giữa núi đồi của nó.nW2! Lạy ĐỨC CHÚA, xin chúc phúc cho lòng dũng cảm của nó, xin Ngài khứng nhận việc tay nó làm ; xin đập gãy lưng thù địch nó, và ước gì những kẻ ghét nó không còn trỗi dậy được !Q2! Họ dạy những quyết định của Ngài cho nhà Gia-cóp, luật của Ngài cho Ít-ra-en. Họ dâng hương thơm để Ngài thưởng thức, và lễ toàn thiêu trên bàn thờ Ngài.r_2! nó là người đã nói về cha mẹ nó : Tôi không nhìn thấy họ, anh em nó, nó không nhìn nhận, con cái nó, nó không biết. Chi tộc Lê-vi đã tuân thủ lời Ngài và đã giữ giao ước của Ngài.Y-2!Về Lê-vi, ông nói : Thẻ xăm Tum-mim và U-rim của Ngài thuộc về kẻ hiếu trung với Ngài, mà Ngài đã thử thách tại Ma-xa và đã cùng tranh tụng bên dòng nước Mơ-ri-va ;ym2!Về Giu-đa, đây là điều ông nói : Lạy ĐỨC CHÚA, xin nghe tiếng của Giu-đa, xin đưa nó trở về với dân nó, và để nó tự tay bảo vệ chính mình, xin Ngài phù trợ nó chống lại đối phương.iM2!Ước gì Rưu-vên sống và không chết, và số người ít ỏi của nó tồn tại.2!Ở Giơ-su-run đã có một vua, khi các người đứng đầu dân tụ họp, cùng với các chi tộc Ít-ra-en.mU2!Ông Mô-sê đã truyền cho chúng ta một Luật, là sở hữu của cộng đồng Gia-cóp.(K2!Hẳn Chúa yêu thương các dân, toàn dân thánh ở trong tay Chúa, và họ phục dưới chân Ngài, mỗi người nhận lấy lời Ngài phán.sa2!Ông nói : ĐỨC CHÚA từ Xi-nai ngự đến, từ Xê-ia, Người chiếu soi trên họ, Người giãi sáng từ núi Pa-ran, Người đã đến Mơ-ri-va ở Ca-đê, vì họ, từ phía nam Người đến Sườn Núi. %2!*Đây là lời chúc phúc mà ông Mô-sê, người của Thiên Chúa, đã chúc phúc cho con cái Ít-ra-en trước khi qua đời. 2 4nên ngươi chỉ được thấy đất ấy từ xa, chứ không được vào đó, vào đất Ta ban cho con cái Ít-ra-en. 2 3Bởi vì giữa con cái Ít-ra-en, các ngươi đã không trung thành với Ta tại mạch nước Mơ-ri-va ở Ca-đê, trong sa mạc Xin, và bởi vì các ngươi đã không biểu lộ sự thánh thiện của Ta giữa con cái Ít-ra-en,^72 2Rồi ngươi hãy chết trên ngọn núi ngươi sắp lên, và hãy về sum họp với gia tộc ngươi, cũng như A-ha-ron, anh ngươi, đã chết tại núi Ho và đã về sum họp với gia tộc.eE2 1Ngươi hãy lên ngọn núi kia của dãy A-va-rim, lên ngọn núi Nơ-vô, ở đất Mô-áp, đối diện với Giê-ri-khô, và hãy nhìn xem đất Ca-na-an mà ta ban cho con cái Ít-ra-en làm sở hữu.J2 0Chính ngày đó, ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê rằng :|s2 /Thật vậy, đó không phải là một lời trống rỗng đối với anh em, mà đó là sự sống của anh em, và nhờ lời ấy, anh em sẽ được sống trên đất mà anh em sắp qua sông Gio-đan để chiếm hữu.z o2 .thì ông bảo họ : Hãy để tâm vào tất cả những lời mà hôm nay tôi cảnh cáo anh em, hãy truyền những lời đó cho con cái anh em, để chúng lo đem ra thực hành tất cả những lời của Luật này.c A2 -Khi ông Mô-sê đã nói xong tất cả những lời ấy với toàn thể Ít-ra-en, 2 ,Ông Mô-sê cùng đến với ông Hô-sê-a, con ông Nun, và nói cho dân nghe tất cả những lời của bài ca này.a =2 +Hỡi các dân tộc, hãy reo hò mừng dân Chúa, vì Người bắt đền nợ máu các tôi tớ của Người, báo oán các đối thủ của Người, và xá tội cho đất, cho dân của Người.A }2 *Ta sẽ làm cho các mũi tên của Ta say máu, gươm của Ta sẽ ăn thịt : máu những người bị giết và những tù nhân, thịt đầu các thủ lãnh quân thù.,S2 )Khi Ta mài lưỡi gươm sáng loé của Ta, khi Ta ra tay xét xử, thì Ta sẽ báo oán các đối thủ của Ta, sẽ đáp trả những kẻ ghét Ta,S!2 (Phải, Ta giơ tay lên trời, Ta nói : Ta sống đến muôn đời !X+2 'Bây giờ hãy coi đây : Ta chính là Ta, bên cạnh Ta, chẳng có thần nào khác, Ta cầm quyền sinh tử, Ta đánh phạt, rồi Ta lại chữa lành, không ai cứu khỏi tay Ta được.Q2 &Đâu rồi những kẻ ăn mỡ lễ tế của chúng, uống rượu tế chúng dâng ? Các thần đó hãy đứng lên và phù trợ các ngươi, cho các ngươi có một nơi ẩn náu !ue2 %Bấy giờ Người phán : Đâu rồi các thần của chúng, đâu rồi núi đá chúng ẩn thân ?[12 $Thật vậy, ĐỨC CHÚA sẽ xét xử cho thần dân, sẽ rủ lòng thương hàng tôi tớ, khi Người thấy rằng bàn tay chúng yếu đi, và người nô lệ, kẻ tự do cũng chẳng còn.=u2 #Chính Ta sẽ báo oán và đáp trả, vào lúc mà chân chúng lảo đảo té xiêu, vì ngày chúng lâm nạn đã gần, và vận hạn chúng đang sầm sập tới.sa2 "Điều này chẳng được giữ kỹ bên Ta, được niêm phong trong các kho tàng của Ta sao ?kQ2 !Rượu của chúng là nọc mãng xà, là chất độc giết người của rắn hổ mang.L2 Nho của chúng lấy giống từ nho của Xơ-đôm, từ những cánh đồng của Gô-mô-ra ; trái nho của chúng là trái nho độc, chùm nho của chúng mới đắng làm sao !~}2 Vì núi đá của chúng không phải như Núi Đá của chúng ta. Chính kẻ thù chúng ta đều công nhận.v}g2 Làm sao một người đuổi được một ngàn người, và hai người khiến mười ngàn người trốn chạy, nếu không phải vì Núi Đá của chúng đã bán chúng đi, và ĐỨC CHÚA đã nộp chúng rồi ?u|e2 Nếu là người khôn ngoan, chúng sẽ hiểu điều đó, sẽ thông suốt hậu vận của mình.i{M2 Quả thế, chúng là một dân tộc phán đoán sai lạc, thiếu hẳn trí thông minh.Pz2 nếu như Ta không sợ kẻ thù xúc phạm. Đối thủ chúng chớ có hiểu lầm mà nói rằng : Chúng ta cao tay hơn, tất cả điều đó, đâu phải là ĐỨC CHÚA đã làm.nyW2 Ta đã phán : Ta sẽ đập chúng tan tành, làm cho loài người chẳng còn ai nhớ tới,Vx'2 Ngoài thì lưỡi gươm sẽ làm chúng mất con, trong thì là nỗi kinh hoàng. Cả trai tráng lẫn người trinh nữ, trẻ đang bú cũng như người bạc đầu sẽ chung số phận.Lw2 Khi vì đói, chúng phải hao mòn, vì sốt, vì ôn dịch tàn khốc mà phải tiêu tan, Ta sẽ gửi đến chúng nanh thú dữ, với nọc của loài bò sát trên bụi đất.kvQ2 Trên chúng, Ta sẽ chồng chất tai ương, sẽ phóng hết mũi tên của Ta vào chúng.=uu2 Phải, lửa thịnh nộ đã bùng lên trong Ta, nó đốt đến tận đáy sâu âm phủ, thiêu huỷ đất đai với cả hoa màu, làm chân núi đồi bốc cháy.$tC2 Chúng đã thờ các thần không phải là Thiên Chúa khiến Ta phải ghen tương, thờ những thần hư ảo mà trêu giận Ta ; Ta sẽ dùng một dân không phải là dân khiến chúng phải ghen tương, dùng một dân tộc ngu si mà trêu giận chúng.As}2 Người phán : Ta sẽ ẩn mặt đi không nhìn chúng, để xem hậu vận chúng ra sao ; vì chúng là giống nòi tráo trở, những đứa con chẳng chút tín trung.pr[2 ĐỨC CHÚA thấy vậy thì khinh miệt, vì con trai con gái Người đã trêu giận Người.zqo2 Núi Đá sinh ra ngươi, ngươi lại coi thường, ngươi quên Thiên Chúa, Đấng đã sinh ra ngươi.Jp2 chúng tế những quỷ không phải là Thiên Chúa, tế những thần chúng không biết, những thần mới, vừa mới đến, mà cha ông các ngươi đã không khiếp sợ. o2 Chúng thờ các thần xa lạ khiến Người phải ghen tương, làm những điều ghê tởm mà trêu giận Người ;In 2 Giơ-su-run mập ra, nó hất chân đá hậu –ngươi mập, béo, phát phì– nó đã bỏ Thiên Chúa, Đấng đã làm ra nó, Núi Đá độ trì nó, nó đã khinh thường.Lm2 nếm sữa bò chua và sữa chiên dê, với mỡ chiên con, chiên đực miền Ba-san, mỡ dê đực, với lúa mì tinh hảo ; ngươi uống máu trái nho đã hoá rượu nồng.bl?2 Người cho nó phóng ngựa trên các vùng đất cao trong xứ, nó được ăn hoa màu đồng ruộng ; Người cho nó nếm mật ong chảy ra từ hốc đá, nếm dầu từ tảng đá hoa cương ;qk]2 Duy một mình ĐỨC CHÚA lãnh đạo dân ; chẳng có thần ngoại bang nào bên cạnh Chúa.j 2 Tựa chim bằng trên tổ lượn quanh, giục bầy con bay nhảy, xoè cánh ra đỡ lấy rồi cõng con trên mình.Ui%2 Gặp thấy nó giữa miền hoang địa, giữa cảnh hỗn mang đầy tiếng hú rợn rùng, Chúa ấp ủ, Chúa lo dưỡng dục, luôn giữ gìn, chẳng khác nào con ngươi mắt Chúa.sha2 Nhưng sở hữu của ĐỨC CHÚA chính là dân Chúa, nhà Gia-cóp là cơ nghiệp của Người.Ng2 Khi Đấng Tối Cao định phần riêng cho muôn nước, và khiến loài người khắp ngả chia tay, thì Người vạch biên cương cho từng dân tộc theo số các thần minh.Hf 2 Hãy nhớ lại những ngày xưa tháng cũ, và ngẫm xem từng thế hệ qua rồi. Cứ hỏi cha ngươi là người sẽ dạy, thỉnh bậc lão thành, họ sẽ nói cho nghe.Pe2 Hỡi dân tộc ngu si khờ dại, ngươi đáp đền ơn ĐỨC CHÚA vậy sao ? Há chính Người chẳng phải cha ngươi, Đấng dựng nên ngươi, Đấng tạo thành, củng cố ? d2 Những đứa con mà Chúa đã sinh ra không tỳ ố lại lỗi đạo với Người, ôi nòi giống lưu manh tà vạy !Zc/2 Người là Núi Đá : sự nghiệp Người hoàn hảo, vì mọi đường lối Người đều thẳng ngay. Chúa tín thành, không mảy may gian dối, Người quả là chính trực công minh.mbU2 Này tôi xưng tụng thánh danh ĐỨC CHÚA, trời đất hãy suy tôn Thiên Chúa ta thờ !Ka2 Giáo huấn của tôi như giọt mưa thánh thót, lời tôi dạy bảo tựa sương móc nhỏ sa, khác nào mưa rơi trên nội cỏ, giống như nước đổ xuống đồng xanh.h` M2 Trời hãy lắng tai, này tôi sắp kể, đất nghe cho tường lời lẽ miệng tôi :_ 2Rồi ông Mô-sê nói cho toàn thể đại hội Ít-ra-en nghe những lời của bài ca này, từ đầu chí cuối :W^)2Vì tôi biết rằng, sau khi tôi chết, chắc chắn anh em sẽ ra hư hỏng, và sẽ đi ra ngoài con đường tôi đã truyền cho anh em ; và tai hoạ sẽ xảy đến cho anh em sau này, vì anh em sẽ làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA, để trêu giận Người bằng những việc tay anh em làm.l]S2Hãy tập hợp lại chung quanh tôi hết mọi kỳ mục của các chi tộc anh em và các ký lục của anh em ; tôi sẽ nói cho họ nghe những lời này, và lấy trời đất làm chứng cáo tội họ.Q\2Vì tôi biết anh (em) hay phản nghịch và cứng cổ : hôm nay tôi còn sống với anh em, mà anh em đã phản nghịch chống lại ĐỨC CHÚA, huống chi là sau khi tôi chết !0[[2Hãy đem sách luật này đặt bên Hòm Bia Giao Ước của ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em ; ở đó sách ấy sẽ làm chứng cáo tội anh (em).}Zu2thì ông truyền cho các thầy Lê-vi, những người kiệu Hòm Bia Giao Ước của ĐỨC CHÚA, rằng :yYm2Khi ông Mô-sê đã viết xong các lời của luật này vào một cuốn sách, từ đầu chí cuối,|Xs2ĐỨC CHÚA truyền lệnh cho ông Giô-suê, con ông Nun, Người phán : Mạnh bạo lên, can đảm lên ! Chính ngươi sẽ đưa con cái Ít-ra-en vào đất mà Ta đã thề hứa với chúng ; và Ta sẽ ở với ngươi.WW)2Hôm ấy, ông Mô-sê đã viết bài ca này và dạy con cái Ít-ra-en.PV2Khi nhiều tai hoạ, nhiều cơn ngặt nghèo xảy ra cho chúng, thì bài ca này sẽ làm chứng cáo tội nó, vì dòng dõi chúng sẽ không quên lặp lại bài ca này. Thật vậy, Ta biết ý định nó đang mưu tính hôm nay, ngay cả trước khi Ta đưa nó vào đất mà Ta đã thề hứa.:Uo2Thật vậy, Ta sẽ đưa nó vào đất Ta đã thề hứa với cha ông nó, đất tràn trề sữa và mật, nó sẽ được ăn, được no nê, sẽ béo mập, rồi sẽ hướng về các thần khác và phụng thờ chúng, nó sẽ khinh thị Ta và phá vỡ giao ước của Ta._T92Bây giờ các ngươi hãy viết cho mình bài ca này, (các) ngươi hãy dạy cho con cái Ít-ra-en, hãy đặt vào miệng chúng, để Ta lấy bài ca ấy làm chứng cáo tội con cái Ít-ra-en.S2Phần Ta, ngày đó Ta sẽ cứ ẩn mặt đi, vì tất cả điều ác nó làm khi hướng về các thần khác.wRi2Ngày ấy, Ta sẽ nổi cơn thịnh nộ với nó. Ta sẽ bỏ chúng và sẽ ẩn mặt đi không nhìn chúng. Bấy giờ nó sẽ bị thôn tính, và nhiều tai hoạ, nhiều cơn ngặt nghèo sẽ xảy ra cho nó. Ngày đó, nó sẽ nói : Những tai hoạ này xảy ra cho tôi, phải chăng là vì Thiên Chúa không còn ở giữa tôi ?PQ2ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Đây ngươi sắp nằm xuống với cha ông ngươi, và dân này sẽ chạy theo các thần mà làm điếm, các thần của người ngoại bang ở trong đất nó sắp vào ; nó sẽ bỏ Ta và sẽ phá vỡ giao ước của Ta, giao ước Ta đã lập với nó.iPM2ĐỨC CHÚA xuất hiện trong Lều, trong cột mây và cột mây đứng ở cửa Lều.O12ĐỨC CHÚA phán với ông Mô-sê : Đây sắp đến ngày ngươi phải lìa đời. Hãy gọi Giô-suê đến, và các người hãy đứng ở Lều Hội Ngộ để Ta truyền lệnh cho nó. Ông Mô-sê và ông Giô-suê ra đứng ở Lều Hội Ngộ.jNO2 Con cái họ, là những kẻ không biết, sẽ nghe và học cho biết kính sợ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, mọi ngày anh em sống trên đất mà anh em sắp qua sông Gio-đan để chiếm hữu.,MS2 Anh (em) hãy tập hợp dân, đàn ông, đàn bà, trẻ con và người ngoại kiều ở trong các thành của anh (em), để họ nghe và để họ học cho biết kính sợ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), và lo đem ra thực hành mọi lời của luật này.WL)2 khi toàn thể Ít-ra-en đến để ra trình diện ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), ở nơi Người chọn, anh (em) phải đọc luật này trước toàn thể Ít-ra-en, cho họ nghe.|Ks2 Ông Mô-sê truyền cho họ rằng : Sau bảy năm, vào thời kỳ có năm tha nợ, trong dịp lễ Lều,MJ2 Ông Mô-sê viết luật này và trao cho các tư tế, con cái Lê-vi, là những người sẽ kiệu Hòm Bia Giao Ước của ĐỨC CHÚA, và cho tất cả các kỳ mục Ít-ra-en..IW2Chính ĐỨC CHÚA đi phía trước anh, chính Người sẽ ở với anh ; Người sẽ không để mặc, không bỏ rơi anh. Đừng sợ, đừng hãi !ZH/2Rồi ông Mô-sê gọi ông Giô-suê lại, và nói với ông trước mặt toàn thể Ít-ra-en : Mạnh bạo lên, can đảm lên ! Chính anh sẽ cùng với dân này vào đất ĐỨC CHÚA đã thề với cha ông họ rằng Người sẽ ban cho họ ; chính anh sẽ cho họ hưởng đất ấy làm gia nghiệp.nGW2Mạnh bạo lên, can đảm lên ! Đừng sợ, đừng run khiếp trước mặt chúng, vì chính ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), đi với anh (em) ; Người sẽ không để mặc, không bỏ rơi anh (em).*FO2ĐỨC CHÚA sẽ trao các dân tộc ấy cho anh (em), và anh (em) sẽ xử với chúng theo như tất cả mệnh lệnh tôi đã truyền cho anh (em).>Ew2ĐỨC CHÚA sẽ xử với chúng như đã xử với các vua người E-mô-ri là Xi-khôn và Ốc, và với đất nước của chúng : Người đã tiêu diệt chúng.32Nhưng nếu anh (em) trở lòng và không vâng nghe, lại bị lôi cuốn và sụp xuống lạy các thần khác và phụng thờ chúng, =;2Hôm nay tôi truyền cho anh (em) phải yêu mến ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), đi theo đường lối của Người, và tuân giữ các mệnh lệnh, thánh chỉ, quyết định của Người, để anh (em) được sống, được thêm đông đúc, và ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), chúc phúc cho anh (em) trong miền đất anh (em) sắp vào chiếm hữu.<72*Coi đây, hôm nay tôi đưa ra cho anh (em) chọn : hoặc là được sống, được hạnh phúc, hoặc là phải chết, bị tai hoạ. ;2Thật vậy, lời đó ở rất gần anh (em), ngay trong miệng, trong lòng anh (em), để anh (em) đem ra thực hành.\:32 Mệnh lệnh đó cũng không ở bên kia biển, khiến anh (em) phải nói : Ai sẽ sang bên kia biển lấy về cho chúng tôi và nói cho chúng tôi nghe, để chúng tôi đem ra thực hành ?M92 Mệnh lệnh đó không ở trên trời, khiến anh (em) phải nói : Ai sẽ lên trời lấy xuống cho chúng tôi và nói cho chúng tôi nghe, để chúng tôi đem ra thực hành ? 82 Quả thế, mệnh lệnh tôi truyền cho anh (em) hôm nay đây, không vượt quá sức lực hay ngoài tầm tay anh (em).7#2 miễn là anh (em) nghe tiếng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), mà giữ những mệnh lệnh và thánh chỉ Người, ghi trong sách Luật này, miễn là anh (em) trở về với ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), hết lòng hết dạ.?6y2 ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), sẽ cho anh (em) thành công trong mọi công việc tay anh (em) làm, cho anh (em) sinh nhiều con cái, gia súc anh (em) sinh sôi nảy nở, đất đai anh (em) sinh nhiều hoa trái, để anh (em) được hạnh phúc. Thật vậy, ĐỨC CHÚA sẽ lấy làm vui vì hạnh phúc của anh (em), cũng như Người đã lấy làm vui vì hạnh phúc của cha ông anh (em),85k2Phần anh (em), anh (em) sẽ trở lại và nghe tiếng ĐỨC CHÚA, sẽ đem ra thực hành mọi mệnh lệnh của Người mà tôi truyền cho anh (em) hôm nay.&4G2ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), sẽ giáng mọi lời nguyền rủa này trên quân thù anh (em), những kẻ ghét và bắt bớ anh (em).}3u2*ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), sẽ cắt bì tâm hồn anh (em) và tâm hồn dòng dõi anh (em), để anh (em) yêu mến ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), hết lòng hết dạ, ngõ hầu anh (em) được sống.2 2ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), sẽ đưa anh (em) về đất mà cha ông anh (em) đã chiếm hữu, để anh (em) chiếm hữu đất ấy ; Người sẽ làm cho anh (em) được hạnh phúc và đông đúc hơn cha ông anh (em).P12Dù anh (em) có bị đuổi xa đến tận chân trời, thì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), cũng sẽ tập trung anh (em) từ đó về, và từ đó Người sẽ đón anh (em).0y2ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), sẽ đổi vận mệnh anh (em), sẽ chạnh lòng thương và sẽ lại tập trung anh (em) về từ mọi dân, từ nơi mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), đã phân tán anh (em).]/52anh (em) sẽ trở về cùng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), anh (em) và con cái anh (em) sẽ nghe tiếng Người, hết lòng hết dạ, theo mọi điều tôi truyền cho anh (em) hôm nay.0. ]2Vậy khi tất cả những điều ấy xảy đến cho anh (em), tức là lời chúc phúc và lời nguyền rủa tôi đã đưa ra cho anh (em) chọn, anh (em) sẽ để tâm suy niệm những điều ấy, giữa các dân tộc, nơi mà ĐỨC CHÚA đã đuổi anh (em) đến ;:-q2*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***K,2Trong cơn thịnh nộ, lôi đình và giận dữ lớn lao, ĐỨC CHÚA đã bứng họ đi khỏi đất đai của họ và ném họ vào một miền đất khác, như ngày hôm nay.+)2ĐỨC CHÚA đã nổi cơn thịnh nộ với miền đất này, và giáng xuống tất cả lời nguyền rủa chép trong sách này.5*e2Họ đã đi phụng thờ các thần khác và sụp xuống lạy các thần ấy, những thần mà họ không biết và Người đã chẳng phân chia cho họ._)92Người ta sẽ trả lời : Ấy là vì họ bỏ giao ước của ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của cha ông họ, giao ước Người đã lập với họ, khi Người đưa họ ra khỏi đất Ai-cập.+(Q2Và mọi dân tộc sẽ nói : Vì sao ĐỨC CHÚA đã xử như thế với miền đất này ? Vì sao cơn thịnh nộ lớn lao này đã bừng cháy ?N'2Cả miền đất chỉ là diêm sinh, muối và lửa, không ai gieo vãi, không chi nảy chồi, không cọng cỏ nào mọc lên, giống như cảnh tàn phá ở Xơ-đôm, Gô-mô-ra, Át-ma và Xơ-vô-gim, những thành mà ĐỨC CHÚA đã phá đổ trong cơn thịnh nộ và lôi đình của Người."&?2Khi thấy các vết thương của miền đất này và những bệnh tật ĐỨC CHÚA giáng xuống trên đó, thì thế hệ tương lai, tức là con cái anh em đứng lên sau anh em, và người nước ngoài đến từ một miền đất xa xôi, sẽ nói :=%u2ĐỨC CHÚA sẽ tách nó ra khỏi mọi chi tộc Ít-ra-en, cho nó phải mang hoạ, chiếu theo mọi lời thề nguyền của giao ước chép trong sách Luật này.b$?2nếu kẻ nào làm thế thì ĐỨC CHÚA sẽ không muốn tha cho nó ; bấy giờ cơn giận và lòng ghen tương của ĐỨC CHÚA sẽ bốc lên phạt người ấy, tất cả lời thề nguyền chép trong sách này sẽ đổ xuống trên nó, và ĐỨC CHÚA sẽ xoá tên nó không còn dấu vết trong thiên hạ.#92Nếu kẻ nào, khi nghe các lời thề nguyền này, lại tự chúc phúc cho mình trong lòng mà nói : Tôi sẽ được bình an, cho dù tôi cứ sống theo lòng chai dạ đá của tôi ; như thể đất được tưới không khác gì đất khô cằn ;7"i2Giữa anh em, đừng có người nào, nam hay nữ, đừng có dòng họ hay chi tộc nào hôm nay trở lòng với ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng ta, mà đi phụng thờ các thần của những dân tộc ấy. Giữa anh em, đừng có thứ rễ sinh trái độc và quả đắng. !2Anh em đã thấy ở giữa chúng các đồ gớm ghiếc và các ngẫu tượng của chúng, là gỗ, đá, bạc, vàng.) M2Chính anh em biết chúng ta đã sống bên đất Ai-cập làm sao và đã băng qua lãnh thổ các dân tộc mà anh em đã đi qua như thế nào.]52nhưng còn với kẻ có mặt ở đây với chúng ta, và hôm nay đang đứng trước tôn nhan ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng ta, cũng như với kẻ không có ở đây với chúng ta hôm nay.zo2 Không phải chỉ riêng với anh em mà tôi lập giao ước này, có kèm theo lời thề nguyền này,}u2 để đặt anh (em) lên làm dân của Người, còn chính Người sẽ là Thiên Chúa của anh (em), như Người đã phán với anh (em) và như Người đã thề với cha ông anh (em), là Áp-ra-ham, I-xa-ác và Gia-cóp.mU2 Anh (em) sắp gia nhập giao ước của ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), giao ước có kèm theo lời thề nguyền, là giao ước mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), lập với anh (em) hôm nay,?y2 nào là đàn bà con trẻ của anh em, nào là người ngoại kiều ở trong trại của anh (em), từ người chặt củi cho đến người múc nước cho anh (em). 2 Hôm nay, tất cả anh em đứng trước tôn nhan ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em : nào là những người đứng đầu các chi tộc của anh em, nào là các kỳ mục, ký lục của anh em, mọi người phái nam trong Ít-ra-en, ;2Anh em phải giữ những lời của giao ước này và đem ra thực hành để được thành công trong tất cả những gì anh em làm.32Chúng ta đã chiếm đất của chúng, và chia cho chi tộc Rưu-vên, chi tộc Gát và một nửa chi tộc Mơ-na-se làm gia nghiệp.5e2Rồi anh em đã đến nơi này ; Xi-khôn, vua Khét-bôn, và Ốc, vua miền Ba-san, đã ra nghênh chiến với chúng ta, và chúng ta đã đánh bại chúng.jO2Của ăn của các ngươi không phải là bánh, thức uống của các ngươi không phải là rượu và đồ uống có men, để các ngươi biết rằng Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi.!=2Ta đã dẫn các ngươi bốn mươi năm trong sa mạc, mà áo các ngươi mặc đã không rách, dép chân các ngươi đi đã không mòn.2Nhưng cho đến ngày hôm nay, ĐỨC CHÚA đã không cho anh em lòng để biết, mắt để thấy, tai để nghe.y2đó là các thử thách lớn lao mắt anh (em) từng thấy, là các dấu lạ điềm thiêng lớn lao ấy. 2*Ông Mô-sê triệu tập toàn thể Ít-ra-en và nói với họ : Chính anh em đã thấy những gì ĐỨC CHÚA đã làm trước mắt anh em, tại đất Ai-cập, chống lại Pha-ra-ô, cùng mọi bề tôi và cả nước vua ấy,1]2DĐỨC CHÚA sẽ bắt anh (em) đi thuyền, đi bộ trở lại đất Ai-cập mà tôi đã nói với anh (em) : Anh (em) sẽ không còn thấy lại đất này nữa ! Tại đó, anh (em) sẽ bán mình làm tôi trai tớ gái cho quân thù của anh (em), mà chẳng có ai mua !zo2CBan sáng anh (em) sẽ nói : Bao giờ mới đến chiều ? ; ban chiều anh (em) sẽ nói : Bao giờ mới đến sáng ?, vì nỗi khiếp sợ tràn ngập tâm hồn anh (em) và vì cảnh tượng mắt anh (em) chứng kiến.+Q2BMạng sống anh (em) sẽ treo lơ lửng trước mặt anh (em) ; đêm ngày anh (em) sẽ khiếp sợ, anh (em) sẽ không tin mình còn được sống.nW2AỞ giữa các dân tộc ấy, anh (em) sẽ không được yên hàn và không có chỗ đặt bàn chân ; tại đó, ĐỨC CHÚA sẽ làm cho lòng anh (em) xao xuyến, đôi mắt mỏi mòn, tâm hồn kiệt quệ.~ w2@ĐỨC CHÚA sẽ phân tán anh (em) vào giữa mọi dân, từ đầu đến cuối mặt đất, tại đó, anh (em) sẽ phụng thờ các thần khác, là gỗ, là đá, những thần mà anh (em) và cha ông anh (em) không biết. 92?Cũng như ĐỨC CHÚA đã lấy làm vui khi cho anh em được hạnh phúc và nên đông đúc, thì Người cũng sẽ lấy làm vui khi để cho anh em bị giết chết, bị tiêu diệt, và bị bứng khỏi miền đất mà anh (em) sẽ vào chiếm hữu.H  2>Sau khi đã trở nên nhiều như sao trên trời, anh (em) sẽ chỉ còn lại một số người ít ỏi, vì anh (em) không nghe tiếng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em).F 2=Cả mọi bệnh hoạn và mọi vết thương không được chép trong sách Luật này, ĐỨC CHÚA cũng giáng xuống trên anh (em), cho đến khi anh (em) bị tiêu diệt.% E2<ĐỨC CHÚA sẽ cho trở lại với anh (em) mọi dịch tễ của Ai-cập, mà anh (em) kinh hãi, những dịch tễ ấy sẽ bám vào anh (em).S!2;thì ĐỨC CHÚA sẽ làm cho anh (em) và làm cho dòng dõi anh (em) phải mang những vết thương lạ, những vết thương nặng và dai dẳng, những bệnh ác độc và dai dẳng.[12:Nếu anh (em) không lo đem ra thực hành tất cả những lời của Luật này, chép trong sách này, và kính sợ danh hiển hách và khả uý này : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em),)29ngay cả cái nhau từ trong lòng mình xổ ra và đứa con mình sinh ra, nàng sẽ lén ăn cả hai, bởi lẽ nàng thiếu tất cả, khi anh (em) bị vây hãm và bị kẻ thù siết chặt trong cảnh ngặt nghèo, trong các thành của anh (em). 5 }}E|{zztyy xxwvv"tsskrqqhpp>onn"mvll,kMjihh%feddVcSba`^^D]^\[ZZYKXXW'VUTSgR;QzPRONN8M:LKtJIIHPGwG>FEE?DCCBCA@g??[>-=<;Y:T998776h5!32110X/...D-,,7++3*)('.&z%$$L"!! 7} L#`y0q  "  S 5P;<Từ Giê-ri-khô, ông Giô-suê sai người đến thành Ai ở gần Bết A-ven, về phía đông Bết Ên. Ông nói với họ : Hãy lên do thám xứ ấy ! Họ lên do thám thành Ai.F: <*Nhưng con cái Ít-ra-en đã can tội không thi hành án biệt hiến : ông A-khan, con ông Các-mi, cháu ông Dáp-đi, chắt ông De-rác, thuộc chi tộc Giu-đa, đã lấy đồ vật trong số những thứ bị án biệt hiến. Nên ĐỨC CHÚA nổi cơn thịnh nộ với con cái Ít-ra-en.W9)<ĐỨC CHÚA ở với ông Giô-suê, và danh tiếng đồn ra khắp xứ.H8 <Thuở ấy, ông Giô-suê bắt phải thề rằng : Trước nhan ĐỨC CHÚA, khốn cho kẻ đứng lên tái thiết thành Giê-ri-khô này ! Kẻ nào đào móng dựng nền, thì con đầu lòng của nó phải chết ; kẻ nào dựng cổng xây tường, thì con út của nó phải mạng vong !7+<Nhưng cô kỹ nữ Ra-kháp cùng với gia đình cha cô và mọi người thân thuộc của cô, thì ông Giô-suê để cho sống. Cô ở giữa dân Ít-ra-en cho đến ngày nay, vì cô đã giấu sứ giả ông Giô-suê sai đi do thám Giê-ri-khô.X6+<Rồi họ phóng hoả đốt thành cũng như tất cả những gì trong đó ; ngoại trừ vàng bạc và những đồ đồng, đồ sắt, thì người ta nộp vào kho tàng nhà ĐỨC CHÚA.55<Vậy các người thanh niên do thám vào nhà cô Ra-kháp, và đem cô ra khỏi đó cùng với cha mẹ, anh em cô và mọi người thân thuộc của cô ; họ đem tất cả thị tộc của cô ra khỏi đó, và cho họ ở bên ngoài trại Ít-ra-en.4}<Ông Giô-suê nói với hai người đã đi do thám trong xứ : Hãy vào nhà người kỹ nữ, và đem người đàn bà ấy cũng như mọi người thân thuộc của cô ra khỏi đó, theo như anh em đã thề hứa với cô.T3#<Họ dùng lưỡi gươm mà thi hành án tru hiến mọi sự trong thành, từ đàn ông cho đến đàn bà, từ người trẻ cho đến người già, đến cả bò lừa và chiên cừu./2Y<Bấy giờ, dân hò reo xung trận, và người ta rúc tù và. Vừa nghe tiếng tù và, dân lớn tiếng hò reo xung trận, và tường thành sụp đổ tại chỗ. Dân chúng ai nấy cứ thẳng trước mặt mình mà tiến lên đánh thành, và đã chiếm được.$1C<Tất cả vàng bạc, mọi đồ đồng, đồ sắt sẽ được thánh hiến cho ĐỨC CHÚA, và được xung vào kho tàng của ĐỨC CHÚA.,0S<Tuy nhiên, anh em phải đề phòng án tru hiến, kẻo anh em bị án tru hiến vì lấy đồ vật nào trong số những gì bị án biệt hiến. Bằng không, anh em sẽ làm cho trại Ít-ra-en phải bị án tru hiến, và như thế anh em gây tai hoạ cho trại.|/s<Thành và mọi sự trong thành sẽ bị án tru hiến để kính ĐỨC CHÚA, chỉ có cô kỹ nữ Ra-kháp và mọi người ở với cô trong nhà là sẽ được sống, vì cô đã giấu các sứ giả chúng ta sai đi...W<Đến lần thứ bảy, khi các tư tế thổi tù và, ông Giô-suê nói với dân : Hãy hò reo xung trận, vì ĐỨC CHÚA đã nộp thành cho anh em.T-#<Ngày thứ bảy, họ dậy sớm khi hừng đông ló rạng, và đi vòng quanh thành bảy lần cùng theo một cách thức. Chỉ có ngày đó họ mới đi vòng quanh thành bảy lần.|,s<Ngày thứ hai, họ đi vòng quanh thành một lần, rồi trở về trại. Họ làm như vậy sáu ngày.+< Bảy tư tế cầm bảy tù và bằng sừng cừu đi trước Hòm Bia ĐỨC CHÚA, vừa đi vừa thổi ; quân tiên phong đi trước họ, và quân hậu vệ theo sau Hòm Bia ĐỨC CHÚA ; ai nấy bước đi theo tiếng tù và.e*E< Sáng hôm sau, ông Giô-suê dậy sớm, và các tư tế khiêng Hòm Bia ĐỨC CHÚA.)< Hòm Bia ĐỨC CHÚA đi vòng quanh thành, đi một vòng chung quanh, rồi ai nấy trở về trại và qua đêm tại đó.)(M< Trước đó ông Giô-suê đã ra lệnh này cho dân : Anh em đừng hò reo xung trận, đừng để ai nghe thấy tiếng anh em, đừng hé môi nói ra lời nào, cho đến ngày tôi bảo anh em : Hãy hò reo xung trận ! Bấy giờ, anh em mới hò reo xung trận.'7< Quân tiên phong đi trước các tư tế đang thổi tù và. Quân hậu vệ đi theo sau Hòm Bia. Ai nấy bước đi theo tiếng tù và.&<Điều đó đã xảy ra như ông Giô-suê đã nói với dân. Bảy tư tế cầm bảy tù và bằng sừng cừu qua phía trước nhan ĐỨC CHÚA, vừa đi vừa thổi ; còn Hòm Bia Giao Ước của ĐỨC CHÚA thì đi sau họ.'%I<Ông nói với dân : Hãy tiến tới và đi vòng quanh thành ; những người được vũ trang hãy qua phía trước Hòm Bia của ĐỨC CHÚA.q$]<Ông Giô-suê, con ông Nun, triệu tập các tư tế và nói với họ : Các ông hãy khiêng Hòm Bia Giao Ước, và bảy tư tế phải cầm bảy tù và bằng sừng cừu đi trước Hòm Bia của ĐỨC CHÚA.#<Khi tù và bằng sừng cừu rú lên, khi các ngươi nghe tiếng tù và, thì toàn dân lớn tiếng hò reo xung trận. Bấy giờ tường thành sẽ sụp đổ tại chỗ ; dân chúng ai nấy cứ thẳng trước mặt mình mà tiến lên.P"<Bảy tư tế sẽ cầm bảy cái tù và bằng sừng cừu đi trước Hòm Bia. Ngày thứ bảy, các ngươi sẽ đi vòng quanh thành bảy lần, và các tư tế sẽ thổi tù và.?!y<Các ngươi, tất cả những người tham chiến, các ngươi sẽ đi vòng quanh thành, đi chung quanh thành một lần ; (các) ngươi sẽ làm như vậy sáu ngày. )<ĐỨC CHÚA phán với ông Giô-suê : Xem đây ! Ta nộp vào tay ngươi thành Giê-ri-khô, vua và các dũng sĩ của thành ấy.  <*Giê-ri-khô đóng kín cổng thành, phòng thủ chống lại con cái Ít-ra-en : nội bất xuất, ngoại bất nhập.N<Vị tướng chỉ huy đạo binh của ĐỨC CHÚA nói với ông Giô-suê : Cởi dép ở chân ra, vì nơi ngươi đang đứng là nơi thánh ! Và ông Giô-suê đã làm như vậy.jO<Người ấy nói : Không, ta là tướng chỉ huy đạo binh của ĐỨC CHÚA, bây giờ ta đến... Ông Giô-suê sấp mặt xuống đất, sụp lạy và nói : Ngài muốn dạy tôi tớ ngài điều gì ? < Vậy, khi ở gần Giê-ri-khô, ông Giô-suê ngước mắt nhìn, thì này có người đứng đối diện với ông, tay cầm gươm trần. Ông Giô-suê đến gần người ấy và nói : Ông về phe chúng tôi hay về phe địch ?J< Hôm sau, không còn man-na nữa, khi họ dùng thổ sản trong xứ ; thế là con cái Ít-ra-en không còn có man-na nữa. Năm ấy, họ đã dùng hoa màu của đất Ca-na-an.!< Hôm sau lễ Vượt Qua, họ đã dùng thổ sản trong xứ, tức là bánh không men và hạt lúa rang, vào đúng ngày đó.6g< Con cái Ít-ra-en đóng trại ở Ghin-gan và cử hành lễ Vượt Qua ngày mười bốn trong tháng, vào buổi chiều, trong vùng thảo nguyên Giê-ri-khô.Y-< ĐỨC CHÚA phán với ông Giô-suê : Hôm nay Ta đã cất khỏi các ngươi cái ô nhục của người Ai-cập. Vì thế, người ta đã gọi tên nơi ấy là Ghin-gan cho đến ngày nay.%<Vậy, khi người ta đã cắt bì cho toàn thể dân chúng rồi, thì chúng ở yên tại chỗ trong trại cho đến khi lành.fG<Nhưng Người đã cho con cái họ sinh ra thay thế họ, và ông Giô-suê đã cắt bì cho chúng. Quả thế, chúng chưa được cắt bì, vì dọc đường người ta đã không cắt bì cho chúng.1]<Vì con cái Ít-ra-en đã đi trong sa mạc bốn mươi năm, cho đến khi tất cả đám dân đó, tức là những người ra khỏi Ai-cập mà đã tham chiến, đều bị tiêu diệt ; họ đã không nghe lời ĐỨC CHÚA, nên ĐỨC CHÚA thề với họ là sẽ không cho họ thấy đất Người đã thề với cha ông họ là sẽ ban cho chúng ta, đất tràn trề sữa và mật..W<tất cả đám dân đó, khi ra khỏi Ai-cập, đều đã chịu cắt bì ; còn toàn thể đám dân sinh ở dọc đường, trong sa mạc, thì không.|s<Đây là lý do khiến ông Giô-suê làm việc cắt bì này : Toàn thể đám dân đàn ông con trai ra khỏi Ai-cập, những người tham chiến, đều đã chết dọc đường, trong sa mạc, sau khi ra khỏi Ai-cập ;ym<Ông Giô-suê đã làm những con dao bằng đá và cắt bì cho con cái Ít-ra-en ở Gò Da Quy Đầu.0[<Khi ấy, ĐỨC CHÚA phán với ông Giô-suê : Ngươi hãy làm những con dao bằng đá sắc để lại cắt bì một lần nữa cho con cái Ít-ra-en. <*Vậy, khi tất cả các vua E-mô-ri ở bên kia sông Gio-đan, về phía tây, cũng như mọi vua Ca-na-an ở vùng duyên hải, nghe tin ĐỨC CHÚA làm cạn sông Gio-đan trước mặt con cái Ít-ra-en cho đến khi họ qua sông, thì tâm thần họ sợ hãi như muốn chảy tan ra, họ không còn nhuệ khí nữa trước mặt con cái Ít-ra-en.G <Như thế, mọi dân trên mặt đất sẽ biết rằng tay ĐỨC CHÚA mạnh mẽ dường bao, và anh em sẽ kính sợ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, hết mọi ngày.?y<Vì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, đã làm cạn sông Gio-đan trước mặt anh em cho đến khi anh em đã qua sông, như ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, đã làm tại Biển Sậy, khi Người làm cạn biển trước mặt chúng ta, cho đến khi chúng ta đã qua biển.j O<anh em sẽ bảo cho con cái anh em biết : Ít-ra-en đã qua sông Gio-đan này ráo chân. <rồi nói với con cái Ít-ra-en : Mai ngày khi con cái anh em hỏi cha ông chúng : * Những tảng đá này có nghĩa gì ?,l S<Ông Giô-suê dựng ở Ghin-gan mười hai tảng đá mà họ đã lấy từ sông Gio-đan, <Dân chúng lên khỏi sông Gio-đan ngày mồng mười tháng giêng và đóng trại ở Ghin-gan, phía đông Giê-ri-khô. )<Vậy, khi các tư tế khiêng Hòm Bia Giao Ước của ĐỨC CHÚA lên khỏi lòng sông Gio-đan, khi họ vừa nhấc chân đặt lên đất cạn, thì nước sông Gio-đan trở về chỗ cũ và lại chảy như trước, tràn ra cả hai bên bờ.^7<Và ông Giô-suê đã truyền cho các tư tế : Hãy lên khỏi sông Gio-đan.dC<Hãy truyền cho các tư tế khiêng Hòm Bia Chứng Ước lên khỏi sông Gio-đan.1_<ĐỨC CHÚA phán với ông Giô-suê :E<Ngày ấy, ĐỨC CHÚA đã cho ông Giô-suê nên cao trọng trước mắt toàn thể Ít-ra-en, và họ kính sợ ông như đã kính sợ ông Mô-sê, mọi ngày đời ông.,S< Khoảng bốn mươi ngàn người được vũ trang để ra trận, đi qua trước nhan ĐỨC CHÚA, để tiến đánh vùng thảo nguyên Giê-ri-khô.9m< Con cái ông Rưu-vên, con cái ông Gát và nửa chi tộc Mơ-na-se, vũ trang đầy đủ, dẫn đầu con cái Ít-ra-en, theo như ông Mô-sê đã nói với họ.{q< Vậy khi toàn dân đã qua hết, Hòm Bia của ĐỨC CHÚA cũng như các tư tế lại dẫn đầu dân.R< Các tư tế khiêng Hòm Bia đứng giữa lòng sông Gio-đan, cho đến khi tất cả những điều ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Giô-suê phải nói cho dân được thực hiện, theo đúng như tất cả những gì ông Mô-sê đã truyền lại cho ông Giô-suê ; và dân đã vội vã qua sông.fG< Rồi ông Giô-suê dựng mười hai tảng đá ở giữa lòng sông Gio-đan, nơi các tư tế khiêng Hòm Bia Giao Ước đã đặt chân lên ; các tảng đá ấy vẫn còn ở đó cho đến ngày nay.J<Con cái Ít-ra-en làm đúng như ông Giô-suê đã truyền : Họ lấy đi mười hai tảng đá, từ giữa lòng sông Gio-đan, như ĐỨC CHÚA đã phán với ông Giô-suê, đúng theo số các chi tộc con cái Ít-ra-en ; họ đem theo qua sông đến nơi họ dừng lại, và đặt ở đó.C~<anh em sẽ trả lời : Là vì nước sông Gio-đan đã bị chặn lại trước Hòm Bia Giao Ước của ĐỨC CHÚA ; khi Hòm Bia qua sông Gio-đan, nước sông Gio-đan đã bị chặn lại ; và các tảng đá này là bia kỷ niệm đối với con cái Ít-ra-en cho đến muôn đời.})<để làm dấu hiệu giữa anh em. Mai ngày khi con cái anh em hỏi : Những tảng đá này có nghĩa gì đối với quý vị ?,m|U<Ông bảo họ : Hãy đến trước Hòm Bia ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, tận giữa lòng sông Gio-đan, và mỗi người vác một tảng đá trên vai, đúng theo số các chi tộc con cái Ít-ra-en, {<Ông Giô-suê gọi mười hai người ông đã chỉ định trong hàng con cái Ít-ra-en, mỗi chi tộc một người.z#<và truyền lệnh này cho họ : từ nơi này, từ giữa lòng sông Gio-đan, nơi các tư tế đã đặt chân lên, anh em hãy lấy đi mười hai tảng đá, đem qua sông với anh em và đặt ở nơi anh em dừng lại nghỉ ngơi đêm nay.Uy%<Hãy chọn mười hai người trong dân, mỗi chi tộc một người,_x ;<Khi toàn dân đã qua sông Gio-đan hết, ĐỨC CHÚA phán với ông Giô-suê :w}<Các tư tế khiêng Hòm Bia Giao Ước của ĐỨC CHÚA đứng yên tại chỗ, nơi đất khô cạn giữa lòng sông Gio-đan, trong khi toàn thể Ít-ra-en qua sông trên đất khô cạn, cho đến khi toàn dân đã qua hết.[v1<thì nước mạn ngược chảy xuống dừng lại, dựng đứng thành một khối duy nhất trong một khoảng rất dài, ở A-đam là thành ở cạnh Xác-than ; còn nước chảy xuống biển A-ra-va, tức là Biển Muối, thì bị chặn hẳn lại, và dân đã qua sông, đối diện với Giê-ri-khô.tuc<Bấy giờ là mùa gặt ; sông Gio-đan tràn ra hai bên bờ suốt mọi ngày. Lúc những người khiêng Hòm Bia vừa đến sông Gio-đan, và chân các tư tế khiêng Hòm Bia vừa nhúng vào nước ở ven bờ,zto<Khi dân rời lều để qua sông Gio-đan, thì các tư tế khiêng Hòm Bia Giao Ước dẫn đầu dân.*sO< Và khi bàn chân các tư tế khiêng Hòm Bia của ĐỨC CHÚA, Vị Chúa Tể toàn cõi đất, vừa đặt xuống nước sông Gio-đan, thì nước sông Gio-đan, nước mạn ngược chảy xuống, sẽ bị chặn lại và dừng lại thành một khối duy nhất.r}< Vậy bây giờ anh em hãy chọn mười hai người trong các chi tộc Ít-ra-en, mỗi chi tộc một người.q< Này đây, Hòm Bia Giao Ước của Vị Chúa Tể toàn cõi đất sắp dẫn đầu anh em mà qua sông Gio-đan.@p{< Rồi ông nói : Dựa vào điều này, anh em sẽ biết là Thiên Chúa hằng sống ngự giữa anh em và Người sẽ hoàn toàn đuổi người Ca-na-an, người Khết, người Khi-vi, người Pơ-rít-di, người Ghia-ga-si, người E-mô-ri, người Giơ-vút, cho khuất mắt anh em.o#< Ông Giô-suê nói với con cái Ít-ra-en : Anh em hãy tiến lại đây và nghe lời của ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em.9nm<Còn ngươi, ngươi sẽ ra lệnh này cho các tư tế khiêng Hòm Bia Giao Ước : khi đến bờ sông Gio-đan, các ngươi hãy đứng lại trong sông Gio-đan.sma<ĐỨC CHÚA phán với ông Giô-suê : Hôm nay, Ta bắt đầu cho ngươi được nên cao trọng trước mắt toàn thể con cái Ít-ra-en, để chúng biết là Ta sẽ ở với ngươi như Ta đã ở với Mô-sê..lW<Ông Giô-suê nói với các tư tế : Hãy khiêng Hòm Bia Giao Ước dẫn đầu dân mà qua sông. Họ khiêng Hòm Bia Giao Ước và đi trước dân.k<Ông Giô-suê nói với dân : Anh em hãy nên thánh, vì ngày mai ĐỨC CHÚA sẽ thực hiện những kỳ công giữa anh em.j<[4b]để biết phải đi đường nào, vì anh em chưa đi qua đường ấy bao giờ. [4a] Tuy nhiên, phải giữ một khoảng cách ước chừng một ngàn thước ở giữa anh em và Hòm Bia : đừng lại gần.uie<và truyền lệnh này cho dân : Khi thấy Hòm Bia Giao Ước của ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, và thấy các tư tế thuộc dòng dõi Lê-vi khiêng Hòm Bia, anh em phải rời chỗ và đi theo sau Hòm Bia,6hi<Sau ba ngày, các ký lục đi khắp trạiUg '<*Sáng hôm sau, ông Giô-suê dậy sớm và họ nhổ trại rời Sít-tim. Ông và toàn thể con cái Ít-ra-en tới tận sông Gio-đan. Họ đã nghỉ đêm ở đó trước khi qua sông.Kf<Họ nói với ông Giô-suê : ĐỨC CHÚA đã nộp tất cả miền đất ấy vào tay chúng ta, và mọi dân cư ở đó đều rụng rời hốt hoảng trước mặt chúng ta.=eu<Hai người kia trở về : họ xuống núi, qua sông Gio-đan, rồi tới gặp ông Giô-suê, con ông Nun, và thuật lại cho ông mọi việc đã xảy ra cho họ.ldS<Họ lên đường và tiến về phía núi. Họ ở lại đó ba ngày cho đến khi những kẻ đuổi theo trở về. Những người này đã đi lùng họ trên cả con đường ấy mà không tìm được. c;<Cô ấy nói : Mong được như lời các ông đã nói ! Rồi cô để họ đi, và họ ra đi. Cô buộc dây chỉ điều ở cửa sổ.b<Cô mà tiết lộ chuyện của chúng tôi, chúng tôi sẽ khỏi phải giữ lời mà cô đã yêu cầu chúng tôi thề.0a[<Bấy giờ, ai bước qua cửa nhà cô mà ra ngoài, thì máu người ấy sẽ đổ xuống đầu người ấy, chúng tôi vô can. Nhưng người nào ở trong nhà với cô, thì máu người ấy sẽ đổ xuống đầu chúng tôi, nếu có ai tra tay hại người ấy.z`o<Khi nào chúng tôi vào xứ này, cô sẽ buộc dây chỉ điều này ở cửa sổ, nơi cô đã thả chúng tôi xuống, rồi cô sẽ tập họp trong nhà, bên cạnh cô : cha mẹ, các anh chị em và cả nhà cha cô.w_i<Họ nói với cô : Đây là cách chúng tôi sẽ giữ lời mà cô đã yêu cầu chúng tôi thề :^}<Cô nói với họ : Các ông hãy đi về phía núi, kẻo những người đuổi theo bắt được các ông. Các ông cứ ẩn núp ở đấy ba ngày cho đến khi chúng trở về. Sau đó, các ông cứ đường mình mà đi.])<Bấy giờ, từ cửa sổ cô thòng dây cho họ xuống, vì nhà cô sát vách tường thành và cô ở ngay trong tường thành.$\C<Những người ấy nói với cô Ra-kháp : Chúng tôi xin thề lấy mạng đền mạng, trừ phi các người tiết lộ chuyện này ! Vậy khi nào ĐỨC CHÚA ban đất này cho chúng tôi, chúng tôi sẽ lấy chữ tình chữ tín mà đối xử với cô.=[u< đó là các ông sẽ để cho cha mẹ tôi, các anh chị em tôi và mọi người thân thuộc của họ được sống, các ông sẽ cứu chúng tôi khỏi chết.(ZK< Vậy bây giờ, xin các ông hãy nhân danh ĐỨC CHÚA mà thề với tôi là : bởi tôi đã lấy tình mà đối xử với các ông, thì các ông, các ông cũng sẽ lấy tình mà đối xử với gia đình tôi. Các ông sẽ cho tôi một dấu chắc chắn,Y#< Khi chúng tôi nghe đồn, thì tâm thần chúng tôi sợ hãi như muốn chảy tan ra, không ai còn nhuệ khí trước mặt các ông, vì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ông, là Thiên Chúa ngự chốn trời cao cũng như nơi đất thấp.8Xk< Vì chúng tôi nghe đồn là ĐỨC CHÚA đã làm cạn Biển Sậy trước mặt các ông khi các ông ra khỏi Ai-cập ; chúng tôi cũng nghe đồn về những gì các ông đã làm cho hai vua E-mô-ri là Xi-khôn và Ốc, mà các ông đã tru hiến ở bên kia sông Gio-đan.W< Cô nói với họ : Tôi biết ĐỨC CHÚA đã ban cho các ông đất này, tôi biết vì các ông mà nỗi kinh hoàng ập xuống trên chúng tôi, và mọi dân cư trong xứ đều rụng rời hốt hoảng trước mặt các ông.`V;<Họ chưa kịp nằm xuống, thì cô Ra-kháp lên gặp họ trên sân thượng.dUC<Các người kia cứ đuổi theo họ trên con đường dẫn tới sông Gio-đan cho đến chỗ lội qua sông. Và người ta đóng cửa thành lại, sau khi những kẻ đuổi theo đã ra khỏi đó.uTe<Rồi cô ta đem họ lên sân thượng và giấu họ dưới đống cây gai cô đã xếp ở đó.@S{<Lúc chập tối, khi cửa thành sắp đóng, thì những người ấy đi ra. Tôi không biết họ đi đâu. Các ông hãy mau mau đuổi theo họ thì sẽ bắt kịp.8Rk<Nhưng người đàn bà đem hai người kia đi giấu, rồi nói : Phải, những người ấy có đến với tôi, nhưng tôi không biết họ từ đâu đến.WQ)<Vua Giê-ri-khô sai người đến nói với cô Ra-kháp : Hãy dẫn ra đây những người đã đến với ngươi, đã vào nhà ngươi, vì họ đã đến thăm dò toàn vùng đất này.(PK<Người ta nói với vua Giê-ri-khô : Đêm vừa rồi, có vài người trong số con cái Ít-ra-en đã vào đây để thăm dò vùng đất này.tO e<*Từ Sít-tim, ông Giô-suê, con ông Nun, bí mật sai hai người do thám và nói : Hãy đi xem vùng đất và thành Giê-ri-khô. Họ đã đi và vào một nhà một kỹ nữ tên là Ra-kháp ; họ nằm lại đó.TN %<Kẻ nào chống lại mệnh lệnh của ngài, không nghe bất cứ lời nào ngài truyền dạy, thì sẽ phải bị xử tử. Chỉ có điều là ngài phải mạnh bạo và can đảm !bM A<Chúng tôi đã nghe lời ông Mô-sê thế nào, thì chúng tôi cũng sẽ nghe lời ngài như vậy. Chỉ cầu mong ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngài, ở với ngài, như đã ở với ông Mô-sê !,L U<Họ trả lời ông Giô-suê : Mọi điều ngài truyền chúng tôi làm, chúng tôi sẽ làm ; mọi nơi ngài sai chúng tôi đi, chúng tôi sẽ đi.YK /<cho đến khi ĐỨC CHÚA ban cho anh em cũng như anh em của anh em được an cư lạc nghiệp, cho đến khi chính họ cũng chiếm hữu phần đất mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, ban cho họ. Bấy giờ anh em sẽ trở về phần đất mà anh em đã chiếm hữu. Anh em sẽ chiếm hữu phần đất mà ông Mô-sê, tôi trung của ĐỨC CHÚA, đã ban cho anh em bên kia sông Gio-đan, phía mặt trời mọc.J -<Đàn bà, con trẻ và các đàn vật của anh em sẽ ở lại trong phần đất ông Mô-sê đã ban cho anh em bên kia sông Gio-đan ; còn anh em, tất cả các dũng sĩ, hãy vũ trang đầy đủ mà qua trước anh em mình và trợ lực cho họ,\I 5< Anh em hãy nhớ điều ông Mô-sê, tôi trung của ĐỨC CHÚA, đã truyền cho anh em : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, cho anh em được an cư lạc nghiệp khi ban cho anh em đất này.H < Rồi ông Giô-suê nói với những người trong chi tộc Rưu-vên, chi tộc Gát và nửa chi tộc Mơ-na-se :G {< Các anh hãy rảo khắp trại và truyền cho dân : Hãy chuẩn bị lương thực, vì còn ba ngày nữa anh em sẽ qua sông Gio-đan kia để vào chiếm đất mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, cho anh em chiếm hữu.PF < Ông Giô-suê truyền lệnh sau đây cho các ký lục trong dân :E < Mạnh bạo lên, can đảm lên ! Đó chẳng phải là lệnh Ta đã truyền cho ngươi sao ? Đừng run khiếp, đừng sợ hãi, vì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi, sẽ ở với ngươi bất cứ nơi nào ngươi đi tới.8D m<Chớ gì sách Luật này đừng rời khỏi miệng ngươi ; và ngươi sẽ suy gẫm sách Luật đó ngày đêm, để lo thi hành tất cả những gì viết trong đó ; vì như thế ngươi sẽ được thịnh đạt trên đường đời, vì như thế ngươi sẽ thành công.5C g<Tuy nhiên, ngươi phải mạnh bạo và rất can đảm, để lo thi hành tất cả Lề Luật, mà Mô-sê tôi trung của Ta đã truyền dạy ngươi. Đừng đi trệch bên phải bên trái, ngoài Lề Luật, để được thành công ở bất cứ nơi nào ngươi đi tới.DB <Mạnh bạo lên, can đảm lên ! Vì chính ngươi sẽ cho dân này chiếm đất ấy làm gia nghiệp, đất mà Ta đã thề với cha ông chúng là Ta sẽ ban cho chúng.dA E<Mọi ngày đời ngươi, không ai sẽ đứng vững được trước mặt ngươi. Ta sẽ ở với ngươi như Ta đã ở với Mô-sê ; Ta sẽ không bỏ rơi ngươi, Ta sẽ không ruồng bỏ ngươi.o@ [<Từ sa mạc và dãy Li-băng kia cho đến Sông Cả, nghĩa là sông Êu-phơ-rát, –tất cả xứ người Khết–, và cho đến Biển Lớn, phía mặt trời lặn : đó sẽ là lãnh thổ của các ngươi.? <Mọi nơi bàn chân các ngươi giẫm lên thì Ta đã ban cho các ngươi rồi, như Ta đã phán với Mô-sê.[> 3<Mô-sê, tôi trung của Ta, đã chết. Vậy bây giờ, ngươi hãy trỗi dậy ! Và cùng với tất cả dân này, qua sông Gio-đan, mà vào đất Ta ban cho chúng, tức là con cái Ít-ra-en.= 9<*Sau khi tôi trung ĐỨC CHÚA là ông Mô-sê qua đời, ĐỨC CHÚA phán với con ông Nun là ông Giô-suê, phụ tá của ông Mô-sê :%<E2" Ông Mô-sê đã biểu dương tất cả sức mạnh bàn tay ông và gây tất cả nỗi kinh hoàng lớn lao trước mắt toàn thể Ít-ra-en.(;K2" ĐỨC CHÚA đã sai ông thực hiện mọi điềm thiêng dấu lạ tại nước Ai-cập, phạt Pha-ra-ô cùng tất cả bề tôi và cả nước.:%2" Trong Ít-ra-en, không còn xuất hiện một ngôn sứ nào như ông Mô-sê, người mà ĐỨC CHÚA biết rõ, mặt giáp mặt.Y9-2" Ông Giô-suê, con ông Nun, đã được đầy thần khí khôn ngoan, vì ông Mô-sê đã đặt tay trên ông. Con cái Ít-ra-en nghe ông và làm như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê."8?2"Con cái Ít-ra-en khóc ông Mô-sê trong đồng bằng Mô-áp ba mươi ngày ; rồi những ngày than khóc thọ tang ông Mô-sê chấm dứt.s7a2"Khi chết, ông Mô-sê thọ một trăm hai mươi tuổi, mắt không mờ, khí lực không giảm.06[2"Ông được mai táng trong thung lũng, ở miền đất Mô-áp, đối diện với Bết Pơ-o. Cho đến ngày hôm nay, không ai biết mộ ông ở đâu.|5s2"Ông Mô-sê, tôi trung của ĐỨC CHÚA, qua đời tại đó, trong đất Mô-áp, theo lệnh ĐỨC CHÚA.42"ĐỨC CHÚA phán với ông : Đây là miền đất Ta đã thề hứa với Áp-ra-ham, I-xa-ác và Gia-cóp, khi nói : Ta sẽ ban đất ấy cho dòng dõi ngươi. Ta đã cho ngươi thấy tận mắt, nhưng ngươi sẽ không được qua đó.o3Y2"miền Ne-ghép, vùng sông Gio-đan, thung lũng Giê-ri-khô là thành Chà Là, cho đến Xô-a.2y2"tất cả Náp-ta-li, miền đất Ép-ra-im và Mơ-na-se, tất cả miền đất Giu-đa cho đến Biển Tây,X1 -2"*Từ đồng bằng Mô-áp, ông Mô-sê lên núi Nơ-vô, tới Pít-ga, đối diện với Giê-ri-khô, và ĐỨC CHÚA cho ông xem thấy tất cả miền đất : miền Ga-la-át cho đến Đan,U0%2!Hỡi Ít-ra-en, ngươi thật có phúc ! Ai được như ngươi, hỡi dân được ĐỨC CHÚA cứu ? Người là thuẫn đỡ cứu giúp ngươi, là lưỡi gươm đem lại cho ngươi chiến thắng. Các kẻ thù ngươi sẽ nịnh bợ cầu thân, còn ngươi sẽ chà đạp các đỉnh cao của chúng.#3/a2!Ít-ra-en sống yên hàn ; suối Gia-cóp là dòng suối biệt lập, trong miền đất có lúa mì và rượu mới, ở đó, cả trời cũng nhỏ sương.q.]2!Thiên Chúa của thời thái cổ là một nơi ẩn náu ; dưới đất này, cánh tay Người đã hành động từ xưa ; Người xua đuổi kẻ thù cho khuất mắt ngươi, và Người phán : Hãy tiêu diệt.&-G2!Hỡi Giơ-su-run, chẳng có ai như Thiên Chúa, Người ngự đến giúp ngươi, lẫm liệt uy hùng, xa giá Người là trời cao mây thẳm.,2!Ước gì then cửa của ngươi bằng sắt bằng đồng, và sức mạnh của ngươi bền bỉ như ngày đời ngươi !7+i2!Về A-se, ông nói : Ước gì nó được chúc phúc hơn các người con khác ! Ước gì nó được anh em mình ưu ái, và được dầm chân trong dầu !**O2!Về Náp-ta-li, ông nói : Náp-ta-li được no đầy hồng ân và chứa chan phúc lành của ĐỨC CHÚA ; nó hãy chiếm phía tây và phía nam.U)%2!Về Đan, ông nói : Đan là sư tử con chồm lên từ miền Ba-san.('2!Nó coi sản phẩm đầu mùa là của nó, vì trong đó có phần dành cho người lãnh đạo ; nó đến với các người đứng đầu dân, nó thực hành sự công chính của ĐỨC CHÚA và các quyết định của Người về Ít-ra-en.!'=2!Về Gát, ông nói : Chúc tụng Đấng cho Gát được thênh thang ! Như sư tử cái, nó phục sẵn, nó xé mồi, cả vai lẫn đầu.6&g2!Họ gọi các dân lên núi, ở đó họ dâng những lễ tế luật truyền ; họ hút về tài nguyên của biển và các kho tàng ẩn giấu dưới cát.%%E2!Về Dơ-vu-lun, ông nói : Hãy vui mừng, hỡi Dơ-vu-lun, trong các chuyến đi của ngươi, và hỡi Ít-xa-kha, trong lều trại của mình.$/2!Nó là con bò mộng đầu lòng của Chúa, chúc nó được vinh hiển ! Sừng nó là sừng trâu, nó dùng để quật ngã các dân, một trật trên khắp cùng cõi đất. Đó là vạn vạn người Ép-ra-im, đó là ngàn ngàn quân Mơ-na-se.p#[2!là đất đai và thổ sản của nó, hồng ân của Đấng ngự giữa bụi gai. Ước chi những phúc lành ấy xuống trên đầu Giu-se, trên đỉnh đầu người được thánh hiến giữa anh em mình ! k~x}U|{tzyymxSvtskrAqppo&n~mClljihgffeddcbb!a^`__k^]]&\[ZZ:Y0X{WW;UUBTTSwRmQPPN3MqL~KK&JIIhHGG3F#EVD C$BOAA@n?>=<<;/:a877M6514E3{21001/r.-,+G* )W)((E'&%%D$$;""!| f>}Bu>]O 8 y 8kR< Không còn sót lại một người A-nác nào nữa trong đất con cái Ít-ra-en, ngoại trừ ở Ga-da, Gát và Át-đốt.qQ]< Thuở ấy, ông Giô-suê đến đánh đuổi người A-nác khỏi miền núi : Khép-rôn, Đơ-via, A-náp, khỏi tất cả miền núi Giu-đa và Ít-ra-en. Ông Giô-suê tru hiến chúng và các thành của chúng.P/< Quả thế, ĐỨC CHÚA đã quyết định làm cho dân ấy cứng lòng mà nghênh chiến với Ít-ra-en, để Ít-ra-en tru hiến chúng, không ân xá cho chúng, và làm cho chúng phải bị tiêu diệt, như ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê.GO < Không một thành nào làm hoà với con cái Ít-ra-en, ngoại trừ người Khi-vi cư ngụ ở Ghíp-ôn. Nhờ chiến đấu, con cái Ít-ra-en đã lấy được mọi thành.YN-< Trong nhiều ngày, ông Giô-suê giao chiến với tất cả các vua đó.BM< Từ núi Trọc đi lên Xê-ia cho đến Ba-an Gát trong thung lũng Li-băng dưới chân núi Khéc-môn, ông bắt được các vua của chúng, cho đánh và giết chết.dLC< Thế là ông Giô-suê đã chiếm toàn xứ đó : miền núi, tất cả miền Ne-ghép, tất cả đất Gô-sen, miền Sơ-phê-la, miền A-ra-va, miền núi Ít-ra-en và đồng bằng của miền đó.K< Những gì ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê, tôi trung của Người, thì ông Mô-sê truyền lại cho ông Giô-suê, và ông Giô-suê đã làm như vậy. Ông không bỏ sót một điều gì ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê.Jy< Con cái Ít-ra-en chiếm cho mình mọi chiến lợi phẩm của các thành ấy và thú vật ; nhưng họ dùng lưỡi gươm chém giết mọi người, đến mức tiêu diệt hết, không để một sinh vật nào sống sót. I < Nhưng Ít-ra-en không đốt thành nào xây dựng trên gò phế tích ; chỉ có ông Giô-suê đốt Kha-xo mà thôi.lHS< Ông Giô-suê chiếm mọi thành của các vua đó và dùng lưỡi gươm chém giết tất cả các vua của những thành đó. Ông tru hiến chúng, như ông Mô-sê tôi trung của ĐỨC CHÚA đã truyền.;Gq< Họ dùng lưỡi gươm chém giết mọi sinh vật trong thành, tru hiến chúng ; không còn một sinh vật nào sót lại ; và ông đã phóng hoả đốt Kha-xo./FY< Thuở ấy, ông Giô-suê trở về, chiếm Kha-xo và dùng gươm giết vua thành đó, vì trước kia Kha-xo là thủ đô của các vương quốc đó.E9< Ông Giô-suê xử với chúng như ĐỨC CHÚA đã phán với ông : Ông đã chặt nhượng chân ngựa và phóng hoả đốt chiến xa.1D]< ĐỨC CHÚA nộp chúng vào tay Ít-ra-en. Dân Ít-ra-en đánh chúng và đuổi theo chúng cho đến Xi-đôn Đại đô, cho đến Mít-rơ-phốt Ma-gim, và cho đến thung lũng Mít-pê, ở phía đông, họ đánh chúng tới mức không để một mạng nào sống sót.C < Ông Giô-suê và mọi chiến sĩ bất thình lình ập tới gần chúng ở bờ suối Mê-rôm và xông vào đánh. B< ĐỨC CHÚA phán với ông Giô-suê : Đừng sợ chúng, vì ngày mai cũng vào giờ này, Ta sẽ nộp thây của tất cả bọn chúng cho Ít-ra-en ; ngươi sẽ chặt nhượng chân ngựa và phóng hoả đốt chiến xa của chúng./AY< Tất cả các vua đó liên minh với nhau thành một khối, kéo nhau đến đóng trại gần bờ suối ở Mê-rôm, để giao chiến với Ít-ra-en./@Y< Chúng ra đi, chúng và tất cả các binh sĩ của chúng, một đám dân đông đảo, nhiều như cát ngoài bãi biển, cùng với vô số ngựa xe.H? < với người Ca-na-an ở phía đông và phía tây, với người E-mô-ri, Khết, Pơ-rít-di, Giơ-vút trên miền núi và Khi-vi ở dưới chân Khéc-môn, trong xứ Mít-pa.+>Q< với các vua ở phía bắc trong miền núi và miền A-ra-va phía nam Kin-na-rốt, trong miền Sơ-phê-la và trên mạn ngược Đo, ở phía tây,= < *Khi nghe tin đó, Gia-vin, vua Kha-xo, sai người đến với Giô-váp, vua Ma-đôn, với Sim-rôn, vua Ác-sáp,R<< +Ông Giô-suê và toàn thể Ít-ra-en trở về trại, ở Ghin-gan.R;< *Ông Giô-suê đã giết tất cả các vua đó, và chiếm đất của chúng, chỉ trong một trận đánh, vì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, đã chiến đấu cho Ít-ra-en.:< )Ông Giô-suê đánh chúng từ Ca-đê Bác-nê-a cho đến Ga-da, cũng như toàn xứ Gô-sen cho đến Ghíp-ôn.D9< (Ông Giô-suê đánh chiếm toàn xứ : miền Núi, miền Ne-ghép, miền Sơ-phê-la, các Sườn Núi, và giết tất cả các vua. Ông không để một mạng nào sống sót. Ông tru hiến tất cả những gì có sinh khí, theo mệnh lệnh của ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en.C8< 'Ông chiếm được thành Đơ-via, bắt được vua, và chiếm mọi thị trấn phụ thuộc của thành ấy. Họ đã dùng lưỡi gươm chém giết chúng và tru hiến mọi sinh vật trong đó. Ông không để một mạng nào sống sót. Ông Giô-suê đã xử với thành Khép-rôn, với Líp-na và vua của các thành ấy thế nào, thì cũng xử với Đơ-via và vua của thành ấy như vậy.i7M< &Ông Giô-suê cùng với toàn thể Ít-ra-en quay sang Đơ-via và tấn công thành đó.N6< %Họ chiếm thành và dùng lưỡi gươm chém giết dân trong thành, cũng như vua của thành đó, mọi thị trấn phụ thuộc và mọi sinh vật trong đó. Ông không để một mạng nào sống sót, y như đã xử với Éc-lon. Ông tru hiến thành ấy cũng như mọi sinh vật trong đó.y5m< $Ông Giô-suê cùng với toàn thể Ít-ra-en rời Éc-lon mà lên Khép-rôn. Họ tấn công Khép-rôn.;4q< #Ngày ấy, họ chiếm thành và dùng lưỡi gươm chém giết dân trong thành. Ngày ấy, ông tru hiến mọi sinh vật trong đó, y như đã xử với La-khít.3{< "Ông Giô-suê cùng với toàn thể Ít-ra-en rời La-khít mà qua Éc-lon. Họ vây hãm và tấn công thành.E2< !Bấy giờ, Hô-ram, vua Ghe-de, lên cứu viện cho La-khít, nhưng ông Giô-suê đánh bại nó cũng như dân của nó, đến nỗi không để một mạng nào sống sót.l1S< ĐỨC CHÚA nộp La-khít vào tay Ít-ra-en. Ít-ra-en chiếm thành đó vào ngày thứ hai, và dùng lưỡi gươm chém giết dân trong thành cũng như mọi sinh vật trong đó, y như đã xử với Líp-na.0{< Ông Giô-suê cùng với toàn thể Ít-ra-en rời Líp-na mà qua La-khít. Ông vây hãm và tấn công thành.E/< ĐỨC CHÚA cũng đã nộp Líp-na và cả vua thành ấy vào tay Ít-ra-en. Ít-ra-en đã dùng lưỡi gươm chém giết dân trong thành cũng như mọi sinh vật trong đó, không để một mạng nào sống sót. Ông đã xử với vua thành đó như đã xử với vua thành Giê-ri-khô..< Rồi ông Giô-suê cùng với toàn thể Ít-ra-en rời Mác-kê-đa mà qua Líp-na. Ông giao chiến với Líp-na.S-!< Ngày hôm ấy, ông Giô-suê chiếm được Mác-kê-đa và dùng lưỡi gươm chém giết dân trong thành cũng như vua của chúng. Ông tru hiến chúng cũng như mọi sinh vật trong đó, không để một mạng nào sống sót. Ông đã xử với vua Mác-kê-đa như đã xử với vua Giê-ri-khô.,< Khi mặt trời lặn, ông Giô-suê truyền hạ chúng xuống khỏi cây. Người ta quăng chúng vào hang, nơi chúng đã trốn, và người ta đặt những tảng đá lớn nơi cửa hang. Những tảng đá ấy còn mãi cho đến ngày nay.++< Sau đó, ông Giô-suê cho đánh và giết chết chúng, rồi treo lên năm ngọn cây. Chúng bị treo trên cây cho đến chiều.L*< Ông Giô-suê nói : Đừng hãi, đừng sợ ; mạnh bạo lên, can đảm lên ! Vì ĐỨC CHÚA sẽ xử như thế này với mọi địch thù mà anh em sẽ phải nghênh chiến.O)< Khi họ đã đem các vua ấy ra cho ông Giô-suê, thì ông triệu tập tất cả những người Ít-ra-en lại, và nói với những tướng lãnh các chiến sĩ tháp tùng ông : Tiến lại gần đây, đặt chân lên cổ các vua này. Họ tiến lại gần và đặt chân họ lên cổ chúng.-(U< Họ đã làm như thế : họ đem năm vua ấy ra khỏi hang cho ông. Đó là vua Giê-ru-sa-lem, vua Khép-rôn, vua Giác-mút, vua La-khít, vua Éc-lon.U'%< Ông Giô-suê nói : Mở cửa hang, đem năm vua ấy ra đây cho tôi.&&G< thì toàn dân mới an toàn trở về trại với ông Giô-suê ở Mác-kê-đa ; không một ai dám hé môi nói phạm đến con cái Ít-ra-en.O%< Sau khi ông Giô-suê và con cái Ít-ra-en làm cho chúng hoàn toàn đại bại đến mức tận tuyệt –trừ ít người trốn thoát vào được thành kiên cố của chúng–,r$_< Còn anh em, đừng đứng lại, hãy đuổi theo kẻ thù, chặn đường triệt thoái, đừng cho chúng vào lại các thành của chúng, vì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, đã nộp chúng vào tay anh em. #< Ông Giô-suê nói : Hãy lăn những tảng đá lớn để lấp cửa hang, và đặt người ở đó canh giữ chúng.s"a< Người ta báo tin cho ông Giô-suê rằng : Đã tìm thấy năm vua trốn trong hang Mác-kê-đa.F!< Năm vua đó tẩu thoát và trốn vào hang Mác-kê-đa.P < Ông Giô-suê và toàn dân Ít-ra-en trở về trại ở Ghin-gan.0[< Trước đó và từ đó về sau, không có hôm nào như hôm ấy, ĐỨC CHÚA nghe lời một người phàm, vì ĐỨC CHÚA chiến đấu cho Ít-ra-en.8k< Mặt trời liền dừng lại, mặt trăng lập tức đứng lại, cho đến khi dân đã trị tội các địch thù. Việc đó đã chẳng được ghi chép trong sách Người Công Chính sao ? Mặt trời đứng yên ở giữa trời, không vội lặn, gần một ngày tròn.D< Bấy giờ, trong ngày ĐỨC CHÚA nộp người E-mô-ri cho con cái Ít-ra-en, ông Giô-suê thưa chuyện với ĐỨC CHÚA. Trước mặt con cái Ít-ra-en, ông nói : Hỡi mặt trời, hãy dừng lại trên thành Ghíp-ôn ; hỡi mặt trăng, hãy dừng lại trên thung lũng Ai-gia-lôn !C< Khi chúng chạy trốn trước mặt Ít-ra-en đến chân đèo Bết Khô-rôn, thì từ trời, ĐỨC CHÚA cho rơi những hòn đá lớn xuống trên chúng mãi cho đến A-dê-ca, khiến chúng phải chết. Chúng chết vì cơn mưa đá nhiều hơn là vì gươm con cái Ít-ra-en giết.< ĐỨC CHÚA làm cho chúng tán loạn trước mặt Ít-ra-en. Và Ít-ra-en đã làm cho chúng đại bại ở Ghíp-ôn. Họ đuổi theo chúng lên phía đèo Bết Khô-rôn, và đánh giết chúng mãi cho đến A-dê-ca, cho đến Mác-kê-đa.< Sau khi từ Ghin-gan đi lên suốt cả một đêm, ông Giô-suê bất thình lình đến nơi chúng đóng quân.;q< ĐỨC CHÚA phán với ông Giô-suê : Đừng sợ chúng, vì Ta đã nộp chúng vào tay ngươi, không ai trong bọn chúng sẽ đứng vững trước mặt ngươi.fG< Ông Giô-suê rời Ghin-gan mà đi lên, cùng với tất cả chiến sĩ và dũng sĩ.O< Dân thành Ghíp-ôn đến trại Ghin-gan nói với ông Giô-suê : Xin ngài đừng từ chối tiếp tay cho các tôi tớ ngài. Xin ngài sớm lên với chúng tôi, giải thoát chúng tôi, cứu viện chúng tôi, vì tất cả các vua E-mô-ri ở miền núi đều hợp nhau chống lại chúng tôi.W)< Năm vua E-mô-ri là vua Giê-ru-sa-lem, vua Khép-rôn, vua Giác-mút, vua La-khít, vua Éc-lon, đem quân liên minh với nhau và cùng đi lên. Họ bao vây Ghíp-ôn và tấn công thành ấy./Y< Xin quý vị lên với tôi và cứu viện cho tôi, để chúng ta cùng đánh Ghíp-ôn, vì Ghíp-ôn đã cầu hoà với Giô-suê và con cái Ít-ra-en.F< A-đô-ni Xe-đéc, vua Giê-ru-sa-lem, sai người đến nói với Hô-ham, vua Khép-rôn, với Pia-am, vua Giác-mút, với Gia-phia, vua La-khít, và với Đơ-via, vua Éc-lon :hK< Khi đó người ta hết sức sợ hãi, bởi vì Ghíp-ôn là một thành lớn như một kinh thành. Quả thế, thành đó lớn hơn thành Ai, và mọi người trong thành đều là những tay anh hùng.K < *A-đô-ni Xe-đéc, vua Giê-ru-sa-lem, nghe tin ông Giô-suê đã chiếm thành Ai, đã tru hiến thành này, đã đối xử với thành Ai và vua thành này như với Giê-ri-khô và vua thành ấy. Vua cũng nghe tin dân thành Ghíp-ôn đã cầu hoà với Ít-ra-en và đang sống giữa Ít-ra-en.I < Nhưng ngày ấy ông Giô-suê bắt chúng chặt củi, múc nước để phục vụ cộng đồng và bàn thờ của ĐỨC CHÚA cho đến ngày nay, ở nơi Người sẽ chọn.)< Ông đã đối xử với chúng như thế này : ông đã cứu chúng khỏi tay con cái Ít-ra-en, và họ đã không giết chúng.)< Vậy bây giờ chúng tôi đang ở trong tay ông, ông cứ đối xử với chúng tôi như ông nghĩ thế nào là hay là phải !Z/< Chúng trả lời ông Giô-suê : Người ta đã kể đi kể lại cho các tôi tớ ngài đây lệnh mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ông, đã truyền cho ông Mô-sê, tôi trung của Người, là trao cho các ông tất cả xứ sở, và tiêu diệt trước mặt các ông toàn thể dân cư trong xứ. Chúng tôi đã sợ cho tính mạng của chúng tôi, chúng tôi rất sợ các ông, nên chúng tôi đã làm điều ấy.J < Bây giờ, các người là những kẻ bị nguyền rủa, tất cả các người sẽ mãi mãi làm nô lệ, làm người chặt củi, múc nước cho Nhà của Thiên Chúa tôi.U %< Ông Giô-suê triệu tập chúng lại và nói : Tại sao các người đã lừa dối chúng tôi mà nói : Chúng tôi ở rất xa các ông, trong khi các người sống giữa chúng tôi ?_ 9< Những người lãnh đạo nói tiếp : Cứ để chúng sống, nhưng chúng phải chặt củi, múc nước cho toàn thể cộng đồng. Những người lãnh đạo đã nói với chúng như thế._ 9< Chúng ta sẽ đối xử với chúng như thế này : Chúng ta sẽ để cho chúng sống, và cơn thịnh nộ sẽ không giáng xuống chúng ta, vì chúng ta đã thề ước với chúng như vậy.` ;< Mọi người lãnh đạo nói với toàn thể cộng đồng : Chúng tôi đã nhân danh ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, mà thề ; nên bây giờ chúng ta không được đụng tới chúng. < Con cái Ít-ra-en không giết chúng, vì các người lãnh đạo cộng đồng đã thề ước với chúng nhân danh ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en ; nhưng toàn thể cộng đồng đã kêu trách những người lãnh đạo.,S< Con cái Ít-ra-en rời nơi đó mà vào thành của chúng ngày thứ ba ; thành của chúng là Ghíp-ôn, Cơ-phi-ra, Bơ-ê-rốt, Kia-giát Giơ-a-rim.< Ba ngày sau khi ký hiệp ước với chúng, người Ít-ra-en nghe biết chúng là người láng giềng và sống giữa họ.A}< Ông Giô-suê để chúng được bình an, và ký hiệp ước bảo đảm tính mạng của chúng. Và những người lãnh đạo cộng đồng thề ước với chúng.< Người Ít-ra-en nhận một phần lương thực dự trữ ấy mà không thỉnh ý ĐỨC CHÚA qua lời sấm.Q< Những bầu rượu kia, khi chúng tôi đổ đầy rượu vào, thì hãy còn mới, mà nay đã thủng ; quần áo và giày dép của chúng tôi đây đã cũ vì đường sá xa xôi.eE< Bánh của chúng tôi đây này : khi chúng tôi đem ra khỏi nhà làm lương thực, ngày chúng tôi ra đi để đến với các ông, nó còn nóng hổi, mà bây giờ nó đã khô cứng, nát vụn !E< Các bậc kỳ mục của chúng tôi và mọi người dân trong nước đã nói với chúng tôi : Các anh hãy mang theo lương thực đi đường mà đi đón họ ; hãy nói với họ : Chúng tôi là tôi tớ của các ông ; vậy bây giờ xin các ông ký hiệp ước với chúng tôi.I < và về tất cả những gì Người đã giáng cho hai vua người E-mô-ri ở bên kia sông Gio-đan, nghĩa là cho Xi-khôn, vua Khét-bôn, và Ốc, vua Ba-san, ở Át-ta-rốt. < Chúng đáp : Nghe biết danh tiếng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ông, các tôi tớ của ông đã từ một nước rất xa đến đây. Vì chúng tôi đã nghe nói về Người, về tất cả những gì Người đã làm bên Ai-cập,~< Chúng nói với ông Giô-suê : Chúng tôi là tôi tớ của ông. Ông Giô-suê nói : Các ông là ai, và từ đâu đến ?E}< Người Ít-ra-en mới nói với người Khi-vi : Biết đâu (các) ông lại chẳng sống ngay giữa chúng tôi, thì (chúng) tôi ký hiệp ước với các ông làm gì ?S|!< Chúng đi gặp ông Giô-suê ở trại Ghin-gan ; chúng nói với ông và người Ít-ra-en : Chúng tôi từ nơi xa đến, vậy bây giờ xin các ông ký hiệp ước với chúng tôi. {< chân mang dép cũ được khâu lại, mình mặc quần áo cũ ; tất cả bánh dự trữ đều khô cứng, nát vụn.Cz< thì cũng dùng mưu. Chúng lên đường, mang theo lương thực, và cho lừa chở những chiếc bị cũ, những bầu rượu bằng da cũ, thủng và được vá lại,eyE< Người Ghíp-ôn nghe biết những gì ông Giô-suê đã làm cho Giê-ri-khô và Ai,Zx/< hợp nhau để cùng chiến đấu chống lại ông Giô-suê và Ít-ra-en.ww k< *Nghe tin ấy, tất cả các vua ở bên kia sông Gio-đan, trên miền núi, trong miền Sơ-phê-la và ở vùng ven Biển Lớn cho đến tận Li-băng : các vua Khết, E-mô-ri, Ca-na-an, Pơ-rít-di, Khi-vi và Giơ-vút,ovY<#Không có lời nào ông Mô-sê đã truyền viết ra, mà ông Giô-suê lại không đọc trước mặt toàn thể cộng đồng Ít-ra-en, gồm cả đàn bà, trẻ con và ngoại kiều cùng đi chung với họ.>uw<"Sau đó, ông Giô-suê đọc mọi lời của Lề Luật, –những lời chúc phúc và những lời nguyền rủa–, theo như mọi điều đã ghi trong Sách Luật.It <!Toàn thể Ít-ra-en, các bậc kỳ mục, kinh sư và thẩm phán đều đứng hai bên Hòm Bia, đối diện với các tư tế Lê-vi khiêng Hòm Bia Giao Ước của ĐỨC CHÚA, người ngoại kiều cũng như người bản xứ, một nửa đứng trước núi Gơ-ri-dim, một nửa đứng trước núi Ê-van, để theo lệnh ông Mô-sê, tôi trung của ĐỨC CHÚA, dân Ít-ra-en được chúc phúc trước.s9< Ông Giô-suê cho khắc bản sao Luật Mô-sê trên những tảng đá ; ông Mô-sê đã viết Luật đó trước mặt con cái Ít-ra-en.Hr <theo lệnh ông Mô-sê, tôi trung của ĐỨC CHÚA, đã truyền cho con cái Ít-ra-en, như đã chép trong Sách Luật Mô-sê : đó là một bàn thờ bằng đá nguyên vẹn, chưa có đồ sắt chạm tới. Trên đó, người ta dâng lễ toàn thiêu kính ĐỨC CHÚA và dâng lễ kỳ an.{qq<Bấy giờ, ông Giô-suê dựng bàn thờ kính ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, trên núi Ê-van,p<Ông cho treo cổ vua thành Ai trên cây cho đến chiều. Nhưng khi mặt trời lặn, ông ra lệnh hạ xác xuống khỏi cây và quăng ở cửa thành. Người ta chất trên y một đống đá lớn vẫn còn cho đến ngày nay.o!<Ông Giô-suê đã đốt thành Ai, khiến nó mãi mãi là một nơi điêu tàn, một chốn hoang vu vẫn còn đến ngày nay.%nE<Người Ít-ra-en chỉ chiếm cho mình thú vật và chiến lợi phẩm của thành ấy, theo lệnh ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Giô-suê.m <Ông Giô-suê cứ giơ tay cầm lao, không hạ xuống cho đến khi ông thi hành án tru diệt tất cả thành Ai.+lQ<Số những kẻ ngã gục trong ngày đó, đàn ông cũng như đàn bà, tất cả lên tới mười hai ngàn, mọi người đều là dân thành Ai.Fk<Khi Ít-ra-en đã giết sạch dân thành Ai, kẻ ở ngoài đồng, cũng như kẻ ở trong sa mạc là nơi chúng đuổi theo họ, khi tất cả, cho đến tên cuối cùng, đã ngã gục dưới lưỡi gươm, thì toàn thể Ít-ra-en trở về thành Ai và dùng lưỡi gươm giết chúng.Oj<Vua thành Ai bị bắt sống và bị điệu tới ông Giô-suê.jiO<Những người khác ra khỏi thành đón đường chúng, khiến chúng lọt vào giữa Ít-ra-en, bị chận cả hai đầu. Ít-ra-en giết chúng, không để sót một tên, không để thoát một mống.1h]<Thấy quân mai phục chiếm được thành và thấy khói từ thành bốc lên, ông Giô-suê và toàn thể Ít-ra-en trở lại đánh người thành Ai.g<Người thành Ai quay lại, nhìn thấy khói từ thành bốc lên trời. Chúng không còn sức chạy trốn đàng nào nữa, vì những người Ít-ra-en đang chạy trốn vào sa mạc quay lại đánh những kẻ đuổi theo họ.9<Người thành Ai đã giết khoảng ba mươi sáu người của họ. Người thành Ai đuổi theo họ từ đàng trước cổng thành đến Sơ-va-rim, và đánh bại họ ở chỗ dốc. Tâm thần của dân sợ hãi như muốn chảy tan ra như nước. = <Vậy có chừng ba ngàn người trong dân đã lên đó, nhưng họ đã chạy trốn trước mặt người thành Ai.w<i<Họ trở về với ông Giô-suê và nói : Đừng đưa cả dân lên ! Chỉ cần khoảng hai hoặc ba ngàn người lên mà đánh thành Ai. Đừng làm khổ toàn dân trong vụ này, vì bọn kia không đông mấy ! ~}||{zyx!wPwvvv_v+uuuuPutttmt%ssrrXq2ponnm lwkkWjxihh]gg5gffQedrcc bOa`` _s^]\[ZZ1YJX)WVwUTSRQPvOO NEMpMLYKKJmIHrGFF EkDnCCaBB7A@@g???j?E>>>>h>G>==k=<<<;;;;`::::&99W88?877l7J766l6:554u333/2S1\00-//.Y--,E+}*Y((&%$$#"q!]g|ScWOUd B 5 ] ]hmi3 1\3<Cũng như mọi làng mạc chung quanh các thành đó cho đến Ba-a-lát Bơ-e và Ra-mát Ne-ghép. Đó là phần gia nghiệp của chi tộc con cái Si-mê-ôn, chia theo các thị tộc của họ.kQ<A-gin, Rim-môn, E-the, A-san, –đó là bốn thành và làng mạc của các thành ấy–,p[<Bết Lơ-va-ốt, Sa-ru-khen, –đó là mười ba thành và làng mạc của các thành ấy–,:q<Xích-lắc, Bết Ha Mác-ca-vốt, Kha-xa Xu-xa,)O<En-tô-lát, Bơ-thun, Khoóc-ma,#C<Kha-xa Su-an, Ba-la, E-xem,S!<Phần gia nghiệp của họ gồm có : Bơ-e Se-va, Se-va, Mô-la-đa,\ 5<Ông Si-mê-ôn và chi tộc con cái Si-mê-ôn, tính theo các thị tộc của họ, bắt thăm được phần thứ hai ; phần gia nghiệp của họ nằm giữa phần gia nghiệp con cái Giu-đa.{<Xê-la Ha E-lép, Giơ-vút, tức là Giê-ru-sa-lem, Ghíp-át, Kia-giát –đó là mười bốn thành và làng mạc của các thành ấy–. Đó là phần gia nghiệp của con cái Ben-gia-min, chia theo các thị tộc của họ.)O<Re-kem, Giếc-pơ-ên, Ta-ra-la,(M<Ha Mít-pê, Cơ-phi-ra, Mô-xa,'K<Ghíp-ôn, Ra-ma, Bơ-ê-rốt,wi<Cơ-pha Ha Am-mô-ni, Óp-ni, Ghe-va, –đó là mười hai thành và làng mạc của các thành ấy–' K<Bết Ên A-vim, Pa-ra, Óp-ra,( M<Bết Ha A-ra-va, Xơ-ma-ra-gim, 3<Các thành của chi tộc con cái Ben-gia-min, theo các thị tộc của họ, là như sau : Giê-ri-khô, Bết Khoóc-la, Ê-méc Cơ-xít,; q<Sông Gio-đan làm thành ranh giới phía đông. Đó là phần gia nghiệp của con cái Ben-gia-min với ranh giới chung quanh, chia theo các thị tộc của họ.O <Rồi ranh giới đi qua sườn bắc Bết Khoóc-la, dừng lại ở chỗ Biển Muối về phía bắc tiếp giáp với cửa sông Gio-đan về phía nam. Đó là ranh giới phía nam.kQ<Ranh giới lại đi qua sườn phía bắc đối diện với A-ra-va và đi xuống A-ra-va.T#<Sau đó, ranh giới lượn về phía bắc và tới Ên Se-mét, rồi tiến về Gơ-li-lót đối điện với dốc A-đum-mim, đi xuống tảng đá Bô-han, Bô-han là con ông Rưu-vên.  <Ranh giới đi xuống cho đến hết ngọn núi đối diện với thung lũng Ben Hin-nôm nằm trong cánh đồng Ra-pha ở phía bắc, rồi đi xuống thung lũng Hin-nôm, bên sườn Giơ-vút ở phía nam, và đi xuống Ên Rô-ghên.<Về phía nam, từ tận cùng Kia-giát Giơ-a-rim, ranh giới tiến về phía tây, tới mạch nước Nép-tô-ác.)<Sau đó, ranh giới lượn vòng và quay sang phía tây, hướng về phía nam từ núi đối diện với Bết Khô-rôn ở phía nam, rồi dừng lại ở Kia-giát Ba-an, tức là Kia-giát Giơ-a-rim, thành của con cái Giu-đa. Đó là phía tây.<s< Từ đó, ranh giới ấy đi về phía Lút, ở sườn phía nam, tức là Bết Ên, rồi xuống Át-rốt Át-đa, trên ngọn núi ở phía nam Bết Khô-rôn Hạ.9m< Ranh giới phía bắc khởi đầu từ sông Gio-đan, đi lên sườn phía bắc Giê-ri-khô, rồi lên núi về phía tây và dừng lại ở sa mạc Bết A-ven.mU< Trước hết, chi tộc con cái Ben-gia-min, theo các thị tộc của họ, bắt thăm được một phần đất. Phần đất họ bắt thăm được nằm giữa phần đất con cái Giu-đa và con cái Giu-se.?y< Ông Giô-suê cho họ bắt thăm tại Si-lô, trước nhan ĐỨC CHÚA, và ở đó ông Giô-suê chia đất đai cho con cái Ít-ra-en, theo các phần đã phân phối.Z/< Những người ấy đi khắp nơi trong xứ, phác hoạ địa hình, phân chia các thành trong xứ làm bảy vùng đất và ghi vào sổ, rồi trở về với ông Giô-suê ở trại Si-lô.U~%<Những người đó trỗi dậy và đi. Ông Giô-suê đã truyền cho những người đi phác hoạ địa hình của xứ và nói : Anh em hãy đi rảo khắp xứ và phác hoạ địa hình, rồi trở lại với tôi. Chính tại đây tôi sẽ cho anh em bắt thăm trước nhan ĐỨC CHÚA, tại Si-lô.}'<Các người thuộc chi tộc Lê-vi sẽ không có phần ở giữa anh em, vì chức tư tế ĐỨC CHÚA ban cho họ làm phần gia nghiệp của họ. Còn Gát và Rưu-vên và nửa chi tộc Mơ-na-se thì đã nhận phần gia nghiệp của họ ở bên kia sông Gio-đan, bên phía đông, phần gia nghiệp mà ông Mô-sê, tôi trung của ĐỨC CHÚA, đã cho họ.d|C<Anh em sẽ phác hoạ địa hình xứ sở đã chia làm bảy vùng đất, rồi đem lại đây cho tôi. Chính tại đây, tôi sẽ cho anh em bắt thăm trước nhan ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng ta.S{!<Họ sẽ phân chia xứ sở làm bảy vùng đất. Giu-đa sẽ ở lại trong lãnh thổ của mình ở phía nam, còn nhà Giu-se sẽ ở lại trong lãnh thổ của mình ở phía bắc.czA<Anh em hãy chỉ định ba người trong mỗi chi tộc. Tôi sẽ sai họ đi, họ sẽ lên đường rảo khắp xứ và phác hoạ địa hình để chia phần gia nghiệp, rồi trở lại với tôi.Dy<Ông Giô-suê nói với con cái Ít-ra-en : Cho đến bao giờ anh em còn lơ là không đi chiếm xứ mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của cha ông anh em, đã ban cho anh em ?oxY<Trong số con cái Ít-ra-en, chỉ còn bảy chi tộc chưa nhận phần gia nghiệp của họ.w )<Toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en tụ họp ở Si-lô, nơi họ đặt Lều Hội Ngộ. Xứ sở phải khuất phục họ.v-<Anh (em) sẽ nhận được một ngọn núi, đó là một khu rừng và anh (em) sẽ đốn cây đi ; anh (em) sẽ kiểm soát được các lối ra vào, bởi vì anh (em) sẽ đuổi người Ca-na-an đi, mặc dầu chúng có xe (sắt) và mạnh mẽ.Ou<Ông Giô-suê nói với nhà Giu-se, với Ép-ra-im và Mơ-na-se : Anh em là một dân đông đảo và hùng mạnh. Anh (em) không chỉ bắt thăm được một phần đất mà thôi.%tE<Con cái ông Giu-se nói : Ở núi không có đủ chỗ cho chúng tôi ; vả lại, mọi người Ca-na-an ở đồng bằng, cũng như người Ca-na-an ở Bết San và ở các thành phụ thuộc, và người Ca-na-an ở cánh đồng Gít-rơ-en đều có xe sắt.gsI<Ông Giô-suê nói : Nếu anh (em) là một dân đông đảo, thì hãy lên rừng, và tại đó, đốn cây mà ở trong xứ người Pơ-rít-di và Ra-pha, vì núi Ép-ra-im quá nhỏ đối với anh (em).@r{<Con cái ông Giu-se nói với ông Giô-suê : Tại sao ông cho (chúng) tôi chỉ được bắt thăm có một lần, chỉ được một phần đất làm gia nghiệp, trong khi (chúng) tôi là một dân đông đảo ? Cho đến bây giờ, ĐỨC CHÚA vẫn ban phúc lành cho (chúng) tôi..qW< Tuy nhiên, khi trở nên hùng mạnh, con cái Ít-ra-en bắt người Ca-na-an phải lo làm việc khổ sai, nhưng không thể đuổi chúng đi được.p< Nhưng con cái ông Mơ-na-se đã không thể chiếm được các thành đó, và người Ca-na-an quyết ở lại trong xứ.Zo/< Trong phần đất của Ít-xa-kha và A-se, chi tộc Mơ-na-se còn có Bết San và các thành phụ thuộc, Gíp-lơ-am và các thành phụ thuộc ; chi tộc đó cũng có các dân cư thành Đo và các thành phụ thuộc, các dân cư thành Ên Đo và các thành phụ thuộc, các dân cư thành Ta-nác và các thành phụ thuộc, các dân cư thành Mơ-ghít-đô và các thành phụ thuộc, và một phần ba thành Ne-phét.n7< Phía nam thuộc về Ép-ra-im ; còn phía bắc thuộc về Mơ-na-se có biển làm ranh giới, bắc giáp A-se và đông giáp Ít-xa-kha.m< Sau đó, ranh giới ấy đi xuống phía suối Ca-na ; phía nam suối có những thành thuộc về Ép-ra-im, các thành này nằm giữa các thành của Mơ-na-se. Ranh giới của Mơ-na-se thì ở phía bắc suối và dừng lại ở biển.l<Xứ Táp-pu-ác thuộc về Mơ-na-se, nhưng thành Táp-pu-ác nằm ở ranh giới Mơ-na-se thì thuộc về con cái Ép-ra-im.Nk<Ranh giới của chi tộc Mơ-na-se, giáp giới phần đất A-se, bắt đầu từ Mích-mơ-thát đối diện với Si-khem, rồi đi về phía nam tới chỗ dân Ên Táp-pu-ác ở.njW<Thật thế, các con gái thuộc chi tộc Mơ-na-se nhận được một phần gia nghiệp ở giữa các con trai trong chi tộc. Còn miền Ga-la-át thì thuộc về những con trai khác trong chi tộc Mơ-na-se.i5<Vậy ông Mơ-na-se bắt trúng thăm, nhận được mười phần đất, không kể miền Ga-la-át và Ba-san ở bên kia sông Gio-đan.h<Các cô đến gặp tư tế E-la-da, ông Giô-suê, con ông Nun, và đến gặp các thủ lãnh, rồi thưa : ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê phải cho chúng tôi một phần gia nghiệp ở giữa anh em chúng tôi. Theo mệnh lệnh của ĐỨC CHÚA, người ta trao cho các cô một phần gia nghiệp ở giữa các anh em của cha các cô.egE<Ông Xơ-lóp-khát, con ông Khê-phe, cháu ông Ga-la-át, chắt ông Ma-khia, chít ông Mơ-na-se, không có con trai mà chỉ có con gái, đây là tên các cô : Mác-la, Nô-a, Khoóc-la, Min-ca và Tia-xa.dfC<Rồi đến phần các con khác của ông Mơ-na-se, chia theo các thị tộc của họ : con cái ông A-vi-e-de, con cái ông Khê-léc, con cái ông Át-ri-ên, con cái ông Se-khem, con cái ông Khê-phe, con cái ông Sơ-mi-đa. Đó là các con trai, con cái ông Mơ-na-se, cháu ông Giu-se, theo các thị tộc của họ. e =<Vì ông Mơ-na-se là con đầu lòng ông Giu-se nên phần chi tộc Mơ-na-se bắt thăm được thì thuộc về ông Ma-khia, con đầu lòng ông Mơ-na-se, và là cha ông Ga-la-át ; vì là một chiến sĩ, ông đã nhận được miền Ga-la-át và Ba-san.Dd< Nhưng họ đã không xua đuổi được người Ca-na-an ở tại Ghe-de. Người Ca-na-an ở lại giữa Ép-ra-im cho đến ngày nay, nhưng phải lo làm việc khổ sai.8ck< ngoài ra còn có những thành dành cho con cái Ép-ra-im nằm giữa gia nghiệp con cái Mơ-na-se : tất cả những thành và làng mạc của các thành ấy.Ob<Từ Táp-pu-ác, ranh giới đó tiến về suối Ca-na ở mạn tây, rồi dừng lại ở biển. Đó là gia nghiệp của chi tộc con cái Ép-ra-im, theo các thị tộc của họ,a}<Từ Gia-nô-ác, ranh giới đó đi xuống A-ta-rốt và Na-a-ra, gặp Giê-ri-khô, và đi tới sông Gio-đan.2`_<Ranh giới đó đi tới biển, phía bắc có Mích-mơ-thát, phía đông hướng về Ta-a-nát Si-lô, rồi băng qua đó, đi về phía đông Gia-nô-ác.B_<Ranh giới con cái Ép-ra-im theo các thị tộc của họ, ranh giới phần gia nghiệp của họ phía đông là từ Át-rốt Át-đa cho đến Bết Khô-rôn Thượng.U^%<Đó là gia nghiệp của hai con ông Giu-se là Mơ-na-se và Ép-ra-im.:]o<sau đó xuống phía tây, hướng tới ranh giới của người Giáp-lết, cho đến ranh giới Bết Khô-rôn Hạ và đến Ghe-de, rồi dừng lại ở biển.n\W<rồi từ Bết Ên, tới Lút và đi về phía ranh giới của người Ác-ki ở A-ta-rốt,s[ c<Phần con cái ông Giu-se bắt thăm được khởi đầu từ sông Gio-đan đối diện với Giê-ri-khô, đến vùng nước Giê-ri-khô, về phía đông, băng qua sa mạc từ Giê-ri-khô lên đến núi Bết Ên,XZ+<?Nhưng con cái ông Giu-đa đã không thể xua đuổi được người Giơ-vút ở tại Giê-ru-sa-lem. Người Giơ-vút ở với con cái ông Giu-đa, tại Giê-ru-sa-lem cho đến ngày nay.oYY<>Níp-san, Thành Muối và Ên Ghe-đi : đó là sáu thành và làng mạc của các thành ấy.LX<=Trong sa mạc thì có : Bết Ha A-ra-va, Mít-đin, Xơ-kha-kha,W}<a<#Giác-mút, A-đu-lam, Xô-khô, A-dê-ca,8=m<"Da-nô-ác, Ên Gan-nim, Táp-pu-ác, Ha Ê-nam,J<<!Trong vùng Sơ-phê-la, thì có : Ét-ta-ôn, Xo-rơ-a, Át-na,~;w< Lơ-va-ốt, Sin-khim, A-gin, và Rim-môn : đó là hai mươi chín thành và làng mạc của các thành ấy.-:W<Xích-lắc, Mát-man-na, Xan-xan-na,(9M<En-tô-lát, Cơ-xin, Khoóc-ma,89<Ba-a-la, I-gim, E-xem,37c<Kha-xa Su-an, Bơ-e Se-va, Bít-giốt-gia,36c<Kha-xa Gát-đa, Khét-môn, Bết Pe-lét,"5A<A-mam, Sơ-ma, Mô-la-đa,I4 <Kha-xo Kha-đát-ta, Cơ-ri-giốt, Khét-rôn tức là Kha-xo,"3A<Díp, Te-lem, Bơ-a-lốt,#2C<Ke-đét, Kha-xo, Gít-nan,%1G<Ki-na, Đi-mô-na, Át-a-đa,+0Q<Các thành ở cuối phần đất của chi tộc con cái Giu-đa, ở vùng giáp giới Ê-đôm trong miền Ne-ghép, là : Cáp-xơ-ên, Ê-đe, Gia-gua,g/I<Đó là gia nghiệp của chi tộc con cái ông Giu-đa, theo các thị tộc của họ.@.{<Cô thưa : Xin cha cho con một món quà. Vì cha đã cho con đất Ne-ghép, thì xin cũng cho con cả suối nước nữa. Và ông đã cho cô suối trên suối dưới.-7<Khi cô ta đến, Ót-ni-ên liền xúi cô xin cha một thửa ruộng. Cô xuống lừa, và ông Ca-lếp hỏi cô : Chuyện gì thế con ?,)<Ót-ni-ên con ông Cơ-nát em ông Ca-lếp, đã chiếm được thành, và ông Ca-lếp đã gả Ác-xa con gái mình cho Ót-ni-ên. +<Ông Ca-lếp nói : Ai đánh và chiếm được Kia-giát Xê-phe, thì tôi sẽ gả Ác-xa con gái tôi cho người ấy.v*g<Từ đó, ông lên đánh dân cư thành Đơ-via. Tên của Đơ-via trước kia là Kia-giát Xê-phe.)<Ông Ca-lếp đã đuổi ra khỏi đó ba người con của ông A-nác : Sê-sai, A-khi-man và Tan-mai là con cháu ông A-nác.y(m< Người ta chia cho ông Ca-lếp, con ông Giơ-phun-ne một phần đất ở giữa con cái ông Giu-đa, theo mệnh lệnh ĐỨC CHÚA ban cho ông Giô-suê : Kia-giát Ác-ba, tức là Khép-rôn, – Ác-ba là cha ông A-nác.1']< Ranh giới phía tây là Biển Lớn và miền duyên hải. Đó là ranh giới chung quanh phần đất con cái Giu-đa, chia theo các thị tộc của họ.5&e< rồi đi về sườn núi Éc-rôn phía bắc, sau đó lượn về phía Sích-ca-rôn, băng qua núi Ba-a-la, đến tận Giáp-nơ-ên và dừng lại ở biển.M%< Từ Ba-a-la, ranh giới đó quay sang phía tây đến núi Xê-ia, đi dọc theo sườn núi Giơ-a-rim phía bắc, tức là Cơ-xa-lôn, xuống tới Bết Se-mét và băng qua Tim-na,D$< sau đó, từ đỉnh núi, lượn về phía mạch nước Nép-tô-ác và đi về các thành vùng núi Ép-rôn, rồi lượn về phía Ba-a-la, tức là Kia-giát Giơ-a-rim. #<kế đó lại đi lên thung lũng Ben Hin-nôm cho tới sườn đồi phía nam Giơ-vút, tức là Giê-ru-sa-lem. Ranh giới đó lên tận đỉnh núi đối diện với thung lũng Hin-nôm về phía tây, ở cực bắc cánh đồng Ra-pha,h"K<rồi đi lên Đơ-via, từ cánh đồng A-kho, và ở phía bắc quay về Ghin-gan đối diện với dốc A-đum-mim nằm ở phía nam Suối, sau đó qua vùng nước Ên Se-mét, và đi tới Ên Rô-ghên,!#<đi lên Bết Khoóc-la, băng qua phía bắc Bết Ha A-ra-va, rồi lại đi lên tảng đá Bô-han, Bô-han là con ông Rưu-vên,; q<Ranh giới phía đông là Biển Muối cho đến cửa sông Gio-đan. Ranh giới phía bắc bắt đầu từ chỗ Biển Muối tiếp giáp với cửa sông Gio-đan,<sau đó băng qua Át-môn, tới Suối Ai-cập, và dừng lại ở biển. Đó sẽ là ranh giới phía nam của các ngươi.%E<đi về phía nam dốc Ác-ráp-bim, băng qua Xin, trở lên phía nam Ca-đê Bác-nê-a, rồi đi qua Khét-rôn, lên Át-đa và quay sang Các-ca,kQ<Ranh giới phía nam khởi sự từ cuối Biển Muối, chỗ biển ăn sâu vào phía nam,Q <Phần chi tộc con cái Giu-đa bắt thăm được, để chia cho các thị tộc của họ, nằm ở vùng giáp giới Ê-đôm trong sa mạc Xin, về phía nam, mãi tận cùng phía nam.@{<Ngày trước, tên của Khép-rôn là Kia-giát Ác-ba. Ác-ba là người cao lớn nhất trong dân A-nác. Và xứ sở được sống yên hàn, hết nạn chiến tranh.Q<Vì thế, Khép-rôn đã thành gia nghiệp của ông Ca-lếp, con ông Giơ-phun-ne, người Cơ-nát, vì ông đã trọn tình trọn nghĩa với ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en.#< Ông Giô-suê chúc phúc cho ông Ca-lếp, con ông Giơ-phun-ne, và tặng Khép-rôn cho ông làm gia nghiệp cho đến ngày nay.B< Vậy giờ đây, xin cho tôi núi này, núi ĐỨC CHÚA đã nói đến trong ngày ấy, vì ông đã nghe nói trong ngày ấy, là ở đấy có người A-nác và những thành trì kiên cố lớn lao. Nếu ĐỨC CHÚA ở với tôi, tôi sẽ xua đuổi chúng, như ĐỨC CHÚA đã phán.B< Ngày hôm nay, tôi vẫn còn khoẻ như ngày ông Mô-sê sai tôi đi. Sức lực tôi xưa thế nào, bây giờ cũng vậy, để chiến đấu hay đi lại hoạt động.4c< Và bây giờ, này ĐỨC CHÚA đã để tôi sống như lời Người đã phán cách đây bốn mươi lăm năm, kể từ khi ĐỨC CHÚA nói lời đó với ông Mô-sê, thuở Ít-ra-en còn đi trong sa mạc. Bây giờ, hôm nay đây tôi đã được tám mươi lăm tuổi.< Ngày ấy, ông Mô-sê đã thề rằng : Đất mà chân anh giẫm lên chắc chắn sẽ trở thành gia nghiệp của anh, của con cái anh cho đến muôn đời, vì anh đã trọn tình trọn nghĩa với ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của tôi.Y-<Những người anh em cùng lên với tôi đã làm cho tâm thần của dân sợ hãi như muốn chảy tan ra. Nhưng tôi đã trọn tình trọn nghĩa với ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của tôi.I <Tôi được bốn mươi tuổi khi ông Mô-sê, tôi trung của ĐỨC CHÚA, từ Ca-đê Bác-nê-a, sai tôi đi do thám xứ này, và tôi đã thật lòng báo cáo cho ông ấy.7<Con cái ông Giu-đa đến gần ông Giô-suê ở Ghin-gan. Ông Ca-lếp, con ông Giơ-phun-ne, người Cơ-nát, nói với ông : Ông biết lời ĐỨC CHÚA đã phán với ông Mô-sê, người của Thiên Chúa, về tôi và về ông ở Ca-đê Bác-nê-a. <ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê thế nào, thì con cái Ít-ra-en làm như vậy : họ đã phân chia đất đai.5<Đó là vì con cái ông Giu-se chia làm hai chi tộc : Mơ-na-se và Ép-ra-im ; còn các người Lê-vi thì không nhận được vùng đất trong xứ, ngoại trừ các thành để ở, cùng với đồng cỏ cho súc vật và của cải thuộc về họ.cA<Thật vậy, ông Mô-sê đã ban gia nghiệp cho hai chi tộc và một nửa chi tộc ở bên kia sông Gio-đan ; nhưng ông đã không ban cho các người Lê-vi phần gia nghiệp giữa các chi tộc..W<Chín chi tộc và một nửa chi tộc đã bắt thăm và lãnh được gia nghiệp, theo mệnh lệnh của ĐỨC CHÚA, qua trung gian của ông Mô-sê.  <Đây là phần gia nghiệp con cái Ít-ra-en đã lãnh nhận ở xứ Ca-na-an, phần gia nghiệp mà tư tế E-la-da, ông Giô-suê con ông Nun, và những người đứng đầu gia tộc của các chi tộc con cái Ít-ra-en, đã chia cho họ.S !< !Nhưng ông Mô-sê không cho chi tộc Lê-vi được hưởng gia nghiệp. Chính ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, là gia nghiệp của họ, như lời Người đã phán với họ.. W< Đó là phần ông Mô-sê ban làm gia nghiệp, trong vùng thảo nguyên Mô-áp, bên kia sông Gio-đan, đối diện với Giê-ri-khô, về phía đông. ;< Nửa miền Ga-la-át, Át-ta-rốt và Ét-re-i, những thành trong vương quốc của vua Ốc ở Ba-san ; các thành ấy là phần của con cái ông Ma-khia, con ông Mơ-na-se, thật ra là một nửa số con cái ông Ma-khia, theo các thị tộc của họ.L < Lãnh thổ của họ gồm có : từ Ma-kha-na-gim, toàn miền Ba-san, toàn vương quốc của Ốc, vua Ba-san, mọi trại của Gia-ia ở miền Ba-san, tức là sáu mươi thành.)M< Ông Mô-sê đã ban một phần đất cho nửa chi tộc Mơ-na-se ; đó là phần dành cho nửa chi tộc Mơ-na-se, theo các thị tộc của họ.< Các thành và làng mạc của những thành ấy là gia nghiệp con cái ông Gát, theo các thị tộc của họ.#A< và các thành trong thung lũng : Bết Ha-ram, Bết Nim-ra, Xúc-cốt, Xa-phôn, phần còn lại thuộc vương quốc của Xi-khôn, vua Khét-bôn, lấy sông Gio-đan làm ranh giới cho đến hết biển hồ Kin-ne-rét, bên kia sông Gio-đan, về phía đông.|s< từ Khét-bôn cho đến Ra-mát Ha Mít-pê và Bơ-tô-nim, từ Ma-kha-na-gim cho đến lãnh thổ Lít-via,:o< Lãnh thổ của họ gồm có : Gia-de và tất cả các thành miền Ga-la-át, nửa phần đất của con cái Am-mon cho đến A-rô-e, đối diện với Ráp-ba,{< Ông Mô-sê đã ban một phần đất cho chi tộc Gát, cho con cái ông Gát, theo các thị tộc của họ.]5< Vậy lãnh thổ con cái ông Rưu-vên là sông Gio-đan và vùng phụ cận. Các thành và làng mạc của những thành ấy là gia nghiệp con cái ông Rưu-vên theo các thị tộc của họ.&G< Còn thầy bói Bi-lơ-am, con ông Bơ-o, thì con cái Ít-ra-en đã lấy gươm giết chết, cùng một lượt với những người bại trận.1]< mọi thành vùng cao nguyên và toàn vương quốc của Xi-khôn, vua E-mô-ri, đang trị vì ở Khét-bôn. Ông Mô-sê đã đánh bại vua này, cũng như các thủ lãnh Ma-đi-an, E-vi, Re-kem, Xua, Khua và Re-va, là các chư hầu của Xi-khôn ở trong vùng đất đó.H < Bết Pơ-o, các sườn núi Pít-ga, Bết Ha Giơ-si-mốt,e~E< Kia-gia-tha-gim, Xíp-ma, Xe-rét Ha Sa-kha trên ngọn đồi nằm giữa đồng bằng,.}Y< Gia-hát, Cơ-đê-mốt, Mê-pha-át,g|I< Khét-bôn và mọi thành vùng cao nguyên : Đi-vôn, Ba-mốt Ba-an, Bết Ba-an Mơ-ôn,:{o< Lãnh thổ của họ trải rộng từ A-rô-e, trên bờ suối Ác-nôn, với thành nằm giữa thung lũng, cũng như toàn vùng cao nguyên, cho đến Mê-đơ-va,{zq< Ông Mô-sê đã ban một phần đất cho chi tộc con cái ông Rưu-vên, theo các thị tộc của họ.hyK< Chỉ có chi tộc Lê-vi là không được nhận phần gia nghiệp : các hoả tế dâng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, là gia nghiệp của chi tộc đó, như lời Người đã phán với họ.-xU< Nhưng con cái Ít-ra-en không xua đuổi được người Gơ-sua và người Ma-a-kha, khiến chúng còn sinh sống giữa Ít-ra-en cho đến ngày nay.[w1< ở Ba-san, tất cả vương quốc của Ốc, là vua trị vì ở Át-ta-rốt và Ét-re-i, và là người còn sống sót của dân Ra-pha. Ông Mô-sê đã đánh bại và xua đuổi chúng đi.v+< Ga-la-át và lãnh thổ của người Gơ-sua và người Ma-a-kha, tất cả núi Khéc-môn và toàn miền Ba-san cho đến Xan-kha ;u{< mọi thành của Xi-khôn, vua dân E-mô-ri, trị vì ở Khét-bôn, cho đến ranh giới của con cái Am-mon,t< từ A-rô-e trên bờ suối Ác-nôn và thành nằm giữa thung lũng, toàn vùng cao nguyên Mê-đơ-va cho đến Đi-vôn ;s< Cùng với nửa chi tộc Mơ-na-se còn lại, chi tộc Rưu-vên và chi tộc Gát đã nhận phần gia nghiệp mà ông Mô-sê đã ban cho họ bên kia sông Gio-đan, phía đông, như ông Mô-sê, tôi trung của ĐỨC CHÚA, đã ban cho họ :{rq< Và bây giờ, ngươi hãy chia đất này làm gia nghiệp cho chín chi tộc và nửa chi tộc Mơ-na-se.0q[< Tất cả dân miền núi từ Li-băng đến Mít-rơ-phốt Ma-gim, mọi người Xi-đôn, chính Ta sẽ xua đuổi chúng cho khuất mắt con cái Ít-ra-en. Ngươi chỉ có việc cho Ít-ra-en bắt thăm để được đất làm gia nghiệp như Ta đã truyền cho ngươi.3pa< vùng đất của người Gơ-van và tất cả Li-băng phía mặt trời mọc, từ Ba-an Gát ở chân núi Khéc-môn cho đến lối vào Cửa Ải Kha-mát.&oG< ở phía nam ; trọn vùng đất người Ca-na-an và Mơ-a-ra của người Xi-đôn cho đến A-phếch, đến ranh giới của người E-mô-ri ;"n?< từ Si-kho đối diện với Ai-cập, cho đến ranh giới Éc-rôn ở phía bắc, cũng được coi là thuộc về Ca-na-an ; vùng đất của năm thủ lãnh Phi-li-tinh : Ga-da, Át-đốt, Át-cơ-lôn, Gát và Éc-rôn ; rồi vùng đất của người A-vim,nmW< Đây là đất còn lại : Mọi địa hạt người Phi-li-tinh, tất cả vùng dân Gơ-sua,7l k< *Khi ông Giô-suê về già, tuổi đã cao, ĐỨC CHÚA phán với ông : Ngươi đã già nua tuổi tác, mà đất đai còn phải chiếm thì lại quá nhiều.Jk< vua Tia-xa, một ; số tất cả các vua là ba mươi mốt.Qj< vua Đo ở mạn ngược Đo, một ; vua Gô-gim ở Ghin-gan, một,Ei< vua Ke-đét, một ; vua Gióc-nơ-am núi Các-men, một,7hk< vua Ta-nác, một ; vua Mơ-ghít-đô, một,;gs< vua Sim-rôn Mơ-rôn, một ; vua Ác-sáp, một,0f]< vua Ma-đôn, một ; vua Kha-xo, một,5eg< vua A-phếch, một ; vua La-sa-rôn, một,5dg< vua Táp-pu-ác, một ; vua Khê-phe, một,7ck< vua Mác-kê-đa, một ; vua Bết Ên, một,2ba< vua Líp-na, một ; vua A-đu-lam, một,1a_< vua Khoóc-ma, một ; vua A-rát, một,1`_< vua Đơ-via, một ; vua Ghe-đe, một,/_[< vua Éc-lon, một ; vua Ghe-de, một,4^e< vua Giác-mút, một ; vua La-khít, một,:]q< vua Giê-ru-sa-lem, một ; vua Khép-rôn, một,H\ < Vua Giê-ri-khô, một ; vua Ai, bên cạnh Bết Ên, một,M[< trên miền Núi, trong miền Sơ-phê-la, tại A-ra-va, ở các Sườn Núi, trong sa mạc vùng Ne-ghép, nơi các người Khết, E-mô-ri, Ca-na-an, Pơ-rít-di, Khi-vi và Giơ-vút :bZ?< Và sau đây là các vua trong xứ đã bị ông Giô-suê và con cái Ít-ra-en đánh bại bên kia sông Gio-đan, ở phía tây, từ Ba-an Gát trong thung lũng Li-băng cho đến núi Trọc đứng trên đường đi Xê-ia, và ông Giô-suê đã cho các chi tộc Ít-ra-en được chiếm làm sở hữu để chia nhau :)YM< Ông Mô-sê, tôi trung của ĐỨC CHÚA, và con cái Ít-ra-en đánh bại chúng. Ông Mô-sê, tôi trung của ĐỨC CHÚA, đã cho những người thuộc các chi tộc Rưu-vên, Gát và một nửa chi tộc Mơ-na-se được chiếm đất của chúng làm sở hữu.`X;< Vua này cai trị miền núi Khéc-môn, Xan-kha và toàn miền Ba-san cho đến ranh giới của người Gơ-sua và Ma-a-kha, và một nửa Ga-la-át cho đến ranh giới của Xi-khôn, vua Khét-bôn.W{< Rồi Ốc, vua Ba-san, một người còn sống sót của dân Ra-pha, đóng đô tại Át-ta-rốt và Ét-re-i.YV-< miền A-ra-va cho đến phía đông biển Kin-ne-rét, và cho đến phía đông biển A-ra-va, –tức là Biển Muối, theo hướng Bết Ha Giơ-si-mốt, nằm ở phía nam chân núi Pít-ga.yUm< Xi-khôn, vua E-mô-ri, đóng đô tại Khét-bôn. Vua này cai trị vùng đất từ A-rô-e trên bờ suối Ác-nôn, kể cả lòng suối, một nửa Ga-la-át, cho đến suối Giáp-bốc, ranh giới của con cái Am-mon ;tT e< Đây là các vua trong xứ đã bị con cái Ít-ra-en đánh bại và chiếm đất, bên kia sông Gio-đan, phía mặt trời mọc, từ suối Ác-nôn đến núi Khéc-môn, và tất cả miền A-ra-va ở phía đông :S< Ông Giô-suê chiếm trọn đất ấy y như ĐỨC CHÚA đã phán với ông Mô-sê. Ông Giô-suê đã ban đất ấy làm gia nghiệp cho Ít-ra-en, để các chi tộc chia nhau. Và xứ sở được sống yên hàn, hết nạn chiến tranh. ~~;}||Y{{Lzz1yyyyAxwwrwvuuWtt&ssrHq?pppooOnnunFn!mmmQl kjjihh^gfehdHc$bYa#__^]N\^[ZZYMXWW.VUUU@TSSS,RsQQ]PPdOO?N%MM,LL?KCJII{HpHG1FFEmDDC+BAA@T>="<;p:98766544p3#281\/._-,+*)O('%z$F#=! 1y]xt.&X < } 2 \ #,f;<Bây giờ anh em hãy kính sợ ĐỨC CHÚA, hãy chân thành và trung tín phụng thờ Người. Anh em hãy vất bỏ các thần cha ông anh em đã phụng thờ bên kia Sông Cả và ở Ai-cập, và hãy phụng thờ ĐỨC CHÚA.q:]< Ta ban cho các ngươi đất (các) ngươi đã không vất vả khai phá, những thành các ngươi đã không xây mà được ở, những vườn nho và vườn ô-liu các ngươi đã không trồng mà được ăn.`9;< Ta đã thả ong bầu bay đi trước các ngươi ; chúng đuổi hai vua E-mô-ri đi cho khuất mắt các ngươi ; chính ong bầu chứ không phải cung kiếm của (các) ngươi đã đuổi chúng. 8;< Các ngươi đã qua sông Gio-đan và tới Giê-ri-khô. Những người làm chủ Giê-ri-khô giao chiến với các ngươi : đó là người E-mô-ri, Pơ-rít-di, Ca-na-an, Khết, Ghia-ga-si, Khi-vi và Giơ-vút. Nhưng Ta đã nộp chúng vào tay các ngươi.77< Nhưng Ta đã không muốn nghe Bi-lơ-am. Nó đã phải chúc phúc cho các ngươi, và Ta đã giải thoát các ngươi khỏi tay Ba-lác.>6w< Rồi Ba-lác, con của Xíp-po, vua Mô-áp, đã đứng lên giao chiến với Ít-ra-en. Ba-lác đã cho mời Bi-lơ-am, con của Bơ-o, đến nguyền rủa các ngươi.15]<Ta đã đem các ngươi vào đất người E-mô-ri. Chúng ở bên kia sông Gio-đan. Chúng đã giao chiến với các ngươi, nhưng Ta đã nộp chúng vào tay các ngươi. Các ngươi đã chiếm đất của chúng, và Ta đã tiêu diệt chúng trước mắt các ngươi.54e<Họ kêu lên ĐỨC CHÚA ; Người cho sương mù sa xuống giữa các ngươi và người Ai-cập, Người cho biển ập xuống vùi lấp chúng đi. Mắt các ngươi đã chứng kiến những việc Ta đã làm ở Ai-cập. Các ngươi đã ở lại lâu ngày trong sa mạc.R3<Ta đã đưa cha ông các ngươi ra khỏi Ai-cập và các ngươi đã tới biển. Người Ai-cập, với chiến xa và kỵ binh, đuổi theo cha ông các ngươi cho đến Biển Sậy.22_<Ta đã sai Mô-sê và A-ha-ron đi ; Ta đã dùng những việc Ta làm ở Ai-cập mà đánh phạt nước ấy, rồi Ta đã đưa các ngươi ra khỏi đó.1<Ta đã ban Gia-cóp và Ê-xau cho I-xa-ác. Ta cho Ê-xau chiếm hữu núi Xê-ia. Còn Gia-cóp và các con thì xuống Ai-cập.;0q<Ta đã đem cha các ngươi là Áp-ra-ham từ bên kia Sông Cả mà dẫn đi khắp đất Ca-na-an. Ta đã cho dòng dõi nó nên đông đúc và ban I-xa-ác cho nó./+<Ông Giô-suê nói với toàn dân : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán thế này : Thuở xưa, khi còn ở bên kia Sông Cả, cha ông các ngươi, cho đến Te-rác là cha của Áp-ra-ham và của Na-kho, đã phụng thờ các thần khác.J. <*Ông Giô-suê quy tụ ở Si-khem mọi chi tộc Ít-ra-en và triệu tập các kỳ mục Ít-ra-en, các thủ lãnh, thẩm phán và ký lục. Họ đứng trước nhan Thiên Chúa.v-g<Nếu anh em vi phạm giao ước mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, đã truyền cho anh em phải giữ, để đi phụng thờ các thần khác và sụp xuống lạy chúng, thì ĐỨC CHÚA sẽ bừng bừng nổi cơn thịnh nộ chống lại anh em, và anh em sẽ mau chóng biến khỏi đất tốt lành Người đã ban cho anh em. ,<Như mọi lời tốt lành mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, đã phán hứa cho anh em đều ứng nghiệm, thì ĐỨC CHÚA cũng sẽ làm cho mọi lời nguyền rủa anh em được ứng nghiệm, cho đến khi anh em bị tiêu diệt khiến anh em không còn trên mảnh đất tốt này mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, đã ban cho anh em.#+A<Hôm nay đây tôi bước vào đoạn đường mà mọi người trên đời này phải đi qua. Anh em hãy nhìn nhận với tất cả tấm lòng và tâm hồn, là trong mọi lời tốt lành mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, đã phán với anh em, không một lời nào đã ra vô hiệu : mọi sự đã ứng nghiệm cho anh em ; không một lời nào đã ra vô hiệu.*1< thì hãy biết chắc rằng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, sẽ không còn tiếp tục trục xuất các dân đó cho khuất mắt anh em : chúng sẽ thành dò lưới và cạm bẫy hại anh em, thành roi quất vào sườn và gai đâm vào mắt, cho đến khi anh em biến khỏi mảnh đất tốt này mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, đã ban cho anh em.){< Nhưng nếu anh em phản bội ĐỨC CHÚA và gắn bó với những dân còn sót lại đang ở với anh em đó, nếu anh em kết duyên kết nghĩa với chúng, nếu anh em lui tới với chúng và chúng lui tới với anh em,`(;< Anh em phải hết sức chú tâm yêu mến ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em.P'< Chỉ một người trong anh em mà đuổi được cả ngàn người, vì chính ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, chiến đấu cho anh em, theo lời Người đã phán với anh em.*&O< ĐỨC CHÚA đã trục xuất những dân lớn mạnh cho khuất mắt anh em, và không ai đã đứng vững trước mặt anh em cho đến ngày nay. %<Trái lại, anh em sẽ chỉ gắn bó với ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, như anh em đã làm cho đến ngày nay.$<không lui tới với những dân ấy, những dân còn sót lại giữa anh em. Anh em đừng kêu tên các thần của chúng, đừng lấy tên các thần ấy mà thề. Đừng phụng thờ chúng, đừng sụp xuống lạy chúng.2#_<Vậy anh em phải thật cương quyết tuân giữ và thực hành tất cả những gì ghi trong Sách Luật Mô-sê, không đi trệch bên phải bên trái,"<ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, sẽ đẩy lui chúng cho khuất mắt anh em, sẽ trục xuất chúng đi cho khuất mắt anh em. Anh em sẽ chiếm lấy đất đai của chúng, theo như lời ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em đã phán.!<Anh em xem ! Tôi đã cho các chi tộc của anh em bắt thăm được đất của các dân còn sót lại đó làm gia nghiệp, cũng như của mọi dân tôi đã quét sạch, từ sông Gio-đan cho đến Biển Lớn, phía mặt trời lặn.j O<Phần anh em, anh em đã chứng kiến mọi sự mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, giáng xuống trên mọi dân đó vì anh em, bởi ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, đã chiến đấu cho anh em.6g<thì ông triệu tập toàn thể Ít-ra-en, các kỳ mục, những người đứng đầu, các thủ lãnh và ký lục, rồi nói : Tôi đã già nua tuổi tác.4 e<Lâu ngày sau khi ĐỨC CHÚA ban cho Ít-ra-en được thảnh thơi mọi bề, không còn thù địch nào nữa, và khi ông Giô-suê đã già, tuổi đã cao,6g<"Con cái Rưu-vên và con cái Gát gọi bàn thờ là Bằng chứng, vì, theo họ nói, bàn thờ làm chứng giữa chúng ta rằng ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa.xk<!Con cái Ít-ra-en lấy làm vừa ý về sự việc đó. Con cái Ít-ra-en chúc tụng Thiên Chúa và không còn nói đến chuyện tiến lên đánh con cái Rưu-vên và con cái Gát, để tàn phá vùng đất họ ở.tc< Ông Pin-khát, con của tư tế E-la-da, và các thủ lãnh từ giã con cái Rưu-vên, và con cái Gát ở xứ Ga-la-át, mà trở về với con cái Ít-ra-en ở đất Ca-na-an, và kể lại cho họ nghe sự việc.Z/<Ông Pin-khát, con của tư tế E-la-da, nói với con cái Rưu-vên, con cái Gát và con cái Mơ-na-se : Hôm nay, chúng tôi biết là ĐỨC CHÚA ngự giữa chúng ta, vì anh em đã không phạm tội bất trung đó đối với ĐỨC CHÚA ; vì thế, anh em đã cứu con cái Ít-ra-en khỏi tay ĐỨC CHÚA.<Sau khi nghe con cái Rưu-vên, con cái Gát và con cái Mơ-na-se nói những lời ấy, tư tế Pin-khát, các thủ lãnh của cộng đồng và những người đứng đầu hàng ngũ Ít-ra-en cùng đi với ông, lấy làm vừa ý.0[<Chúng tôi không hề có ý muốn nổi lên chống ĐỨC CHÚA và phản bội Người hôm nay, khi xây một bàn thờ khác để dâng lễ toàn thiêu, lễ phẩm và hy lễ, ngoài bàn thờ kính ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng ta, ở trước Nhà Tạm của Người.<Chúng tôi tự nhủ : Giả sử mai ngày họ nói như thế với chúng tôi, với chúng tôi hay dòng dõi chúng tôi, thì chúng tôi sẽ nói : Hãy coi bàn thờ này, cha ông chúng tôi đã xây rập theo mẫu bàn thờ kính ĐỨC CHÚA, không phải để dâng lễ toàn thiêu hoặc hy lễ, mà là để làm bằng chứng giữa chúng tôi và các anh.$C<nhưng để làm bằng chứng giữa chúng tôi và anh em, giữa dòng dõi đôi bên, rằng chúng tôi chỉ lo việc phụng thờ ĐỨC CHÚA, với các lễ toàn thiêu, hy lễ và lễ kỳ an của chúng tôi, khi ở trước nhan Người. Như thế, mai ngày con cái anh em sẽ không thể nói với con cái chúng tôi : Các anh chẳng được chung phần với ĐỨC CHÚA.#<Vì vậy, chúng tôi tự nhủ : Ta hãy lo xây cho mình một bàn thờ, không phải để dâng lễ toàn thiêu hoặc hy lễ,>w<ĐỨC CHÚA đã đặt một ranh giới giữa chúng tôi và các anh là con cái Rưu-vên và con cái Gát : đó là sông Gio-đan. Các anh chẳng được chung phần với ĐỨC CHÚA ! Như thế, con cái anh em sẽ làm cho con cái chúng tôi không còn kính sợ ĐỨC CHÚA nữa !>w<Nhưng không phải thế ! Chúng tôi đã hành động như vậy, vì lo âu trước một sự việc có thể xảy ra. Chúng tôi đã tự nhủ : Mai ngày, con cái anh em có thể nói với con cái chúng tôi : Các anh có liên quan gì với ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en ?H <Nếu chúng tôi xây một bàn thờ để phản bội ĐỨC CHÚA, mà dâng lễ toàn thiêu và lễ phẩm, hay là dâng hy lễ kỳ an, thì xin chính ĐỨC CHÚA hỏi tội !"?<ĐỨC CHÚA, Thần các thần, ĐỨC CHÚA, Thần các thần, chính Người biết, và Ít-ra-en cũng phải biết : Nếu đó là một cuộc nổi loạn hay là một tội bất trung đối với ĐỨC CHÚA, thì xin Người đừng cứu chúng tôi hôm nay.'<Con cái Rưu-vên, con cái Gát và nửa chi tộc Mơ-na-se trả lời cho những người đứng đầu hàng ngũ Ít-ra-en rằng : ;<Khi A-khan, con cháu ông De-rác, phạm tội bất trung lúc thi hành lệnh án biệt hiến, thì cơn thịnh nộ đã chẳng giáng xuống toàn thể cộng đồng Ít-ra-en, chứ không phải chỉ một mình hắn đã mất mạng vì tội mình đó sao ?U%<Nếu phần đất thuộc quyền sở hữu của anh em là đất ô uế, anh em hãy qua bên vùng đất thuộc quyền sở hữu của ĐỨC CHÚA, nơi đặt Nhà Tạm của ĐỨC CHÚA. Anh em hãy kiếm đất làm sở hữu ở giữa chúng tôi. Nhưng chớ nổi lên chống ĐỨC CHÚA, cũng đừng nổi lên chống chúng tôi, mà xây một bàn thờ nào khác ngoài bàn thờ của ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng ta.X +<mà hôm nay anh em lại phản bội ĐỨC CHÚA ! Nếu hôm nay anh em nổi loạn chống ĐỨC CHÚA, thì ngày mai Người sẽ nổi cơn thịnh nộ với toàn thể cộng đồng Ít-ra-en.g I<Chúng ta đã phạm tội ở Pơ-o, như vậy chưa đủ sao ? Cho đến ngày nay, chúng ta chưa gột rửa được hết tội đó, mặc dầu tai ương đã giáng xuống cộng đồng của ĐỨC CHÚA,I  <Toàn thể cộng đồng của ĐỨC CHÚA đã nói thế này : Hôm nay anh em đã đắc tội với ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, và phản bội Người, khi xây cho mình một bàn thờ. Hôm nay anh em đã nổi lên chống lại Người. Sao lại có chuyện bất trung như vậy ? <Khi đến với con cái Rưu-vên, con cái Gát và nửa chi tộc Mơ-na-se ở miền Ga-la-át, họ nói rằng :D <và mười thủ lãnh cùng đi với ông, mỗi gia tộc trong mọi chi tộc Ít-ra-en một thủ lãnh. Mỗi người đều đứng đầu gia tộc trong hàng ngũ Ít-ra-en.>w< Con cái Ít-ra-en cử người đến gặp con cái Rưu-vên, con cái Gát và nửa chi tộc Mơ-na-se ở xứ Ga-la-át. Đó là ông Pin-khát, con của tư tế E-la-dazo< Nghe tin đó, toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en tụ họp ở Si-lô để tiến lên đánh họ.p[< Nghe tin đó, con cái Ít-ra-en nói : Này con cái Rưu-vên, con cái Gát và nửa chi tộc Mơ-na-se đã xây bàn thờ đối diện với đất Ca-na-an, trong vùng sông Gio-đan, quay về phía con cái Ít-ra-en.^7< Khi đến vùng sông Gio-đan thuộc đất Ca-na-an, con cái Rưu-vên, con cái Gát và nửa chi tộc Mơ-na-se xây ở đó một bàn thờ bên bờ sông Gio-đan, một bàn thờ trông đồ sộ.b?< Con cái Rưu-vên, con cái Gát và nửa chi tộc Mơ-na-se, từ giã con cái Ít-ra-en ở Si-lô, trong đất Ca-na-an, mà lên đường trở về xứ Ga-la-át trong phần đất thuộc quyền sở hữu của họ, đất họ đã chiếm làm của riêng, theo lệnh của ĐỨC CHÚA mà ông Mô-sê đã truyền lại.3a<và nói : Anh em hãy trở về lều trại mình với những tài sản lớn, với đoàn súc vật hết sức đông đúc, với bạc, vàng, đồng và sắt, với quần áo nhiều vô kể. Anh em hãy chia cho anh em mình chiến lợi phẩm lấy được của địch thù.Q<Ông Mô-sê đã cấp cho nửa chi tộc Mơ-na-se một phần đất ở Ba-san ; ông Giô-suê cấp cho nửa chi tộc kia một phần đất khác ở giữa anh em của họ bên kia sông Gio-đan, về phía tây. Khi tiễn chân họ trở về lều trại của họ, ông Giô-suê cũng chúc phúc cho họZ/<Ông Giô-suê chúc phúc cho họ và tiễn họ về lều trại của họ.1<Tuy nhiên, anh em hãy hết sức cẩn thận thi hành mệnh lệnh và Lề Luật mà ông Mô-sê, tôi trung của ĐỨC CHÚA, đã truyền cho anh em : đó là yêu mến ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, đi theo mọi đường lối của Người, giữ các mệnh lệnh của Người, gắn bó với Người và phụng sự Người hết lòng, hết linh hồn anh em.<Giờ đây, ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, đã ban cho anh em của anh em được an cư lạc nghiệp, như Người đã phán với họ. Vậy bây giờ anh em hãy quay lại và đi về lều trại của anh em, trong phần đất thuộc quyền sở hữu của anh em, mà ông Mô-sê, tôi trung của ĐỨC CHÚA, đã ban cho anh em bên kia sông Gio-đan.=~u<Cho đến nay, đã nhiều ngày rồi, anh em đã không bỏ rơi anh em mình, và anh em đã cẩn thận giữ mệnh lệnh của ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em.W})<và nói : Anh em đã tuân giữ tất cả những gì ông Mô-sê, tôi trung của ĐỨC CHÚA, đã truyền cho anh em, và anh em đã nghe lời tôi mỗi khi tôi ra lệnh truyền cho anh em.| %<*Bấy giờ, ông Giô-suê triệu tập những người thuộc các chi tộc Rưu-vên, Gát và một nửa chi tộc Mơ-na-se lại{9<-Trong mọi lời tốt lành ĐỨC CHÚA đã phán với nhà Ít-ra-en, không một lời nào ra vô hiệu : mọi lời đều ứng nghiệm.mzU<,ĐỨC CHÚA cho họ được thảnh thơi mọi bề, đúng như Người đã thề với cha ông họ. Trong số mọi địch thù, không ai chống nổi họ. ĐỨC CHÚA đã nộp mọi địch thù vào tay họ.3ya<+ĐỨC CHÚA đã ban cho Ít-ra-en toàn miền đất mà Người đã thề là sẽ ban cho cha ông họ. Họ đã chiếm được đất ấy và ở tại đó.x'<*Mỗi thành trong số các thành đó gồm có nội thành và đồng cỏ chung quanh. Tất cả mọi thành đó đều như thế.'wI<)Tổng số các thành của người Lê-vi ở giữa các sở hữu của con cái Ít-ra-en là bốn mươi tám thành và đồng cỏ phụ thuộc.Fv<(Tổng số các thành dành cho con cái Mơ-ra-ri theo các thị tộc của họ, cho các thị tộc Lê-vi còn lại, các thành họ bắt thăm được, là mười hai thành.Lu<'Khét-bôn với các đồng cỏ, Gia-de với các đồng cỏ.ctA<&Người ta lấy của chi tộc Gát mà cấp cho họ tất cả là bốn thành : thành trú ẩn cho kẻ sát nhân, là Ra-mốt tại Ga-la-át với các đồng cỏ, Ma-kha-na-gim với các đồng cỏ,Us%<%Cơ-đê-mốt với các đồng cỏ, Mê-pha-át với các đồng cỏ.r <$Ở bên kia sông Gio-đan, người ta lấy của chi tộc Rưu-vên mà cấp cho họ bốn thành : thành trú ẩn cho kẻ sát nhân, là Be-xe trong sa mạc, trên vùng cao nguyên, với các đồng cỏ, Gia-hát với các đồng cỏ,Lq<#Đim-na với các đồng cỏ, Na-ha-lan với các đồng cỏ.gpI<"Phần dành cho các thị tộc con cái Mơ-ra-ri, các người Lê-vi còn lại, thì người ta lấy của chi tộc Dơ-vu-lun bốn thành : Gióc-nơ-am với các đồng cỏ, Các-ta với các đồng cỏ, o<!Tổng số các thành của người Ghéc-sôn theo các thị tộc của họ là mười ba thành với các đồng cỏ.xnk< Người ta lấy của chi tộc Náp-ta-li mà cấp cho họ ba thành : thành trú ẩn cho kẻ sát nhân, là Ke-đét ở Ga-li-lê với các đồng cỏ, Kham-mốt Đo với các đồng cỏ, Các-tan với các đồng cỏ.Om<Khen-cát với các đồng cỏ, Rơ-khốp với các đồng cỏ.l)<Người ta lấy của chi tộc A-se mà cấp cho họ bốn thành : Mi-sơ-an với các đồng cỏ, Áp-đôn với các đồng cỏ,Qk<Giác-mút với các đồng cỏ, Ên Gan-nim với các đồng cỏ.!j=<Người ta lấy của chi tộc Ít-xa-kha mà cấp cho họ bốn thành : Kít-giôn với các đồng cỏ, Đa-vơ-rát với các đồng cỏ,i'<Phần dành cho các con ông Ghéc-sôn, thuộc các thị tộc Lê-vi, lấy của một nửa chi tộc Mơ-na-se thành trú ẩn cho kẻ sát nhân, là Gô-lan ở Ba-san với các đồng cỏ, cũng như Bơ-ét-tơ-ra với các đồng cỏ : hai thành.xhk<Tổng số là mười thành với các đồng cỏ cho các thị tộc còn lại của con cái Cơ-hát.&gG<Người ta lấy của một nửa chi tộc Mơ-na-se mà cấp cho họ hai thành : Ta-nác với các đồng cỏ, Gíp-lơ-am với các đồng cỏ.Tf#<Ai-gia-lôn với các đồng cỏ, Gát Rim-môn với các đồng cỏ.e7<Người ta lấy của chi tộc Đan mà cấp cho họ bốn thành : En-tơ-kê với các đồng cỏ, Ghíp-bơ-thôn với các đồng cỏ,edE<Kíp-xa-gim với các đồng cỏ, Bết Khô-rôn với các đồng cỏ : bốn thành.*cO<Người ta cấp cho họ thành trú ẩn cho kẻ sát nhân, là Si-khem với các đồng cỏ, trong vùng núi Ép-ra-im, Ghe-de với các đồng cỏ,5be<Còn các thị tộc con cái Cơ-hát, những người Lê-vi còn lại trong số con cái Cơ-hát, thì bắt thăm được các thành thuộc chi tộc Ép-ra-im.zao<Tổng số các thành của các tư tế con cái ông A-ha-ron là mười ba thành với các đồng cỏ.N`<A-na-thốt với các đồng cỏ, An-môn với các đồng cỏ._1<Người ta lấy của chi tộc Ben-gia-min mà cấp cho họ bốn thành : Ghíp-ôn với các đồng cỏ, Ghe-va với các đồng cỏ,#^A<A-gin với các đồng cỏ, Giút-ta với các đồng cỏ, Bết Se-mét với các đồng cỏ : đó là chín thành thuộc hai chi tộc ấy.M]<Khô-lôn với các đồng cỏ, Đơ-via với các đồng cỏ,R\<Giát-tia với các đồng cỏ, Ét-tơ-mô-a với các đồng cỏ,3[a< Người ta cấp cho con cái tư tế A-ha-ron thành trú ẩn cho kẻ sát nhân, là Khép-rôn với các đồng cỏ, cũng như Líp-na với các đồng cỏ,Z< Còn đồng ruộng và làng mạc phụ thuộc, thì người ta cấp cho ông Ca-lếp, con ông Giơ-phun-ne, làm sở hữu.*YO< Người ta cấp cho họ Kia-giát Ác-ba, tức là Khép-rôn, –Ác-ba là cha ông A-nác–, trong miền núi Giu-đa và các đồng cỏ chung quanh.(XK< Đó là phần của con cái A-ha-ron thuộc các thị tộc Cơ-hát, trong hàng con cái Lê-vi, vì họ đã bắt thăm được phần đầu tiên.AW}< Con cái Ít-ra-en đã lấy của chi tộc con cái Giu-đa và chi tộc con cái Si-mê-ôn mà cấp cho các người Lê-vi những thành được chỉ đích danh sau đây.KV<Con cái Ít-ra-en đã dùng cách bắt thăm mà cấp cho các người Lê-vi những thành này cùng với các đồng cỏ, như ĐỨC CHÚA đã truyền qua trung gian ông Mô-sê.%UE<Các con ông Mơ-ra-ri, theo các thị tộc của họ, được mười hai thành thuộc chi tộc Rưu-vên, chi tộc Gát và chi tộc Dơ-vu-lun.FT<Các con ông Ghéc-sôn bắt thăm được mười ba thành thuộc những thị tộc của các chi tộc Ít-xa-kha, A-se, Náp-ta-li và một nửa chi tộc Mơ-na-se ở Ba-san.KS<Còn những người con khác của ông Cơ-hát thì bắt thăm được mười thành thuộc những thị tộc của các chi tộc Ép-ra-im, Đan và một nửa chi tộc Mơ-na-se.lRS<Các thị tộc người Cơ-hát bắt thăm được phần của mình : con cái tư tế A-ha-ron, trong số những người Lê-vi, được mười ba thành thuộc các chi tộc Giu-đa, Si-mê-ôn và Ben-gia-min.AQ}<Theo lệnh của ĐỨC CHÚA, con cái Ít-ra-en đã lấy một phần gia nghiệp của họ mà cho những người Lê-vi các thành sau đây và đồng cỏ phụ thuộc.mPU<ở Si-lô trong đất Ca-na-an, và thưa rằng : ĐỨC CHÚA đã dùng ông Mô-sê làm trung gian mà truyền phải cấp cho chúng tôi những thành để ở, những đồng cỏ cho thú vật của chúng tôi.OO <Những người đứng đầu các gia tộc Lê-vi tới gặp tư tế E-la-da, ông Giô-suê con ông Nun, và những người đứng đầu gia tộc của các chi tộc con cái Ít-ra-en,HN < Đó là những thành chỉ định cho mọi con cái Ít-ra-en và người ngoại kiều ở giữa họ, để phàm ai đã vô ý làm thiệt mạng người nào, thì có thể tới đó nương náu và khỏi phải chết do tay người đòi nợ máu, cho đến khi ra trước mặt cộng đồng.2M_<Và bên kia sông Gio-đan đối diện với Giê-ri-khô, về phía đông, người ta chọn Be-xe thuộc chi tộc Rưu-vên trong sa mạc, trên vùng cao nguyên, chọn Ra-mốt thuộc chi tộc Gát, trong vùng Ga-la-át, và Gô-lan thuộc chi tộc Mơ-na-se trong vùng Ba-san.GL <Người ta đã thánh hiến Ke-đét ở Ga-li-lê trong miền núi Náp-ta-li, Si-khem trong miền núi Ép-ra-im, và Kia-giát Ác-ba, tức là Khép-rôn trong miền núi Giu-đa. K;<Kẻ sát nhân sẽ ở trong thành này cho đến khi ra trước cộng đồng để chịu xét xử, hay cho đến khi thượng tế đương chức qua đời. Khi đó kẻ sát nhân có thể trở về thành, về nhà của nó, về thành nó đã bỏ trốn.J3<Nếu người đòi nợ máu lùng bắt kẻ sát nhân, thì họ sẽ không nộp nó vào tay người ấy, vì kẻ sát nhân đã làm thiệt mạng người thân cận do lầm lẫn, chứ không phải vì trước kia đã có hận thù với người này.8Ik<Kẻ sát nhân sẽ tới một trong các thành ấy mà nương náu, đứng ở lối vào cổng thành và trình cho các kỳ mục trong thành nghe sự việc của mình ; những người này sẽ nhận nó vào thành ở với họ, và chỉ cho nó một nơi cư ngụ giữa họ.xHk<Một kẻ sát nhân đã làm thiệt mạng một người vì vô ý, vì lầm lẫn, sẽ có thể đến đó nương náu ; những thành ấy sẽ là nơi các ngươi trú ẩn để thoát khỏi tay người đòi nợ máu.:Go<Hãy nói với con cái Ít-ra-en : Các ngươi hãy chỉ định cho mình những thành trú ẩn, như Ta đã dùng Mô-sê làm trung gian mà phán với các ngươi.0F _<ĐỨC CHÚA phán với ông Giô-suê :ZE/<3Đó là các phần gia nghiệp mà tư tế E-la-da, ông Giô-suê, con ông Nun, và các thủ lãnh gia tộc của các chi tộc con cái Ít-ra-en đã dùng cách bắt thăm mà chia cho họ ở Si-lô, trước nhan ĐỨC CHÚA, tại cửa Lều Hội Ngộ. Như thế, họ đã làm xong việc phân chia đất đai.8Dk<2Theo mệnh lệnh của ĐỨC CHÚA, họ tặng ông thành mà ông đã xin, là Tim-nát Xe-rác, trong vùng núi Ép-ra-im : ông xây lại thành và ở tại đó.;Cq<1Khi đã chia xong đất đai theo ranh giới thành những phần gia nghiệp, con cái Ít-ra-en tặng ông Giô-suê, con ông Nun, một phần gia nghiệp giữa họ.B7<0Các thành ấy và làng mạc của các thành ấy là phần gia nghiệp của chi tộc con cái Đan, chia theo các thị tộc của họ.AA}</Nhưng con cái Đan vượt quá lãnh thổ của họ. Quả thế, con cái Đan tiến lên đánh Le-sem, chiếm thành này và dùng lưỡi gươm giết chết cả thành. Họ chiếm thành và ở tại đó. Họ gọi Le-sem là Đan, lấy tên Đan, cha của họ, mà đặt cho thành đó.d@C<.vùng nước Giác-côn, Rắc-côn, cùng với lãnh thổ đối diện với Gia-phô.4?e<-Giơ-hút, Bơ-nê Bơ-rắc, Gát Rim-môn,/>[<,En-tơ-kê, Ghíp-bơ-thôn, Ba-a-lát,"=A<+Ê-lôn, Tim-na, Éc-rôn,,<U<*Sa-a-láp-bin, Ai-gia-lôn, Gít-la,a;=<)Lãnh thổ của phần gia nghiệp họ gồm có : Xo-rơ-a, Ét-ta-ôn, Ia Se-mét,s:a<(Chi tộc con cái Đan, theo các thị tộc của họ, bắt thăm được phần đất thứ bảy.)9M<'Các thành ấy và các làng mạc của các thành ấy là phần gia nghiệp của chi tộc con cái Náp-ta-li, chia theo các thị tộc của họ.8<&Giếc-ôn, Mích-đan Ên, Kho-rem, Bết A-nát, Bết Se-mét : đó là mười chín thành và làng mạc của các thành ấy.'7K<%Ke-đét, Ét-re-i, Ên Kha-xo, 6=<$A-đa-ma, Ra-ma, Kha-xo,^57<#Các thành luỹ kiên cố là : Xít-đim, Xe, Kham-mát, Rắc-cát, Kin-ne-rét,4<"Rồi ranh giới đó quay về phía tây, đi qua Át-nốt Ta-vô, và từ đó đi tới Khu-cốc, gặp phần đất của Dơ-vu-lun ở phía nam, gặp phần đất của A-se ở phía tây và sông Gio-đan ở phía mặt trời mọc.G3 <!Ranh giới của họ khởi đầu từ Khê-lép, từ cây Sồi ở Xa-a-na-nim, đi qua A-đa-mi Ha Ne-kép và Giáp-nơ-ên cho đến Lắc-cum, và dừng lại ở sông Gio-đan.n2W< Con cái Náp-ta-li, theo các thị tộc của họ, bắt thăm được phần đất thứ sáu.17<Các thành ấy và làng mạc của các thành ấy là phần gia nghiệp của chi tộc con cái A-se, chia theo các thị tộc của họ.r0_<Um-ma, A-phếch và Rơ-khốp : đó là hai mươi thành và các làng mạc của các thành ấy.8/k<Rồi ranh giới đó quay về Ra-ma, cho đến Tia, một thành luỹ kiên cố, sau đó lại quay về Khô-xa và dừng lại ở Biển, ở Mê-khe-ven, Ác-díp,W.)<tới Ép-rôn, Rơ-khốp, Kham-môn, Ca-na, cho đến Xi-đôn Đại Đô.q-]<rồi lui về phía mặt trời mọc đến Bết Đa-gôn, gặp phần đất của Dơ-vu-lun và thung lũng Gíp-tác Ên ở phía bắc, Bết Ha Ê-méc và Nơ-i-ên ; ranh giới đó tiến về Ca-vun ở phía trái,v,g<A-lam-me-léc, Am-át, Mi-sơ-an. Ranh giới đó gặp Các-men về phía tây và gặp Si-kho Líp-nát,P+<Lãnh thổ của họ gồm có : Khen-cát, Kha-li, Be-ten, Ác-sáp,r*_<Chi tộc con cái A-se, theo các thị tộc của họ, bắt thăm được phần đất thứ năm.$)C<Các thành ấy và làng mạc của các thành ấy là phần gia nghiệp của chi tộc con cái Ít-xa-kha, chia theo các thị tộc của họ..(W<Ranh giới gặp Ta-bo, Sa-kha-xi-ma và Bết Se-mét, rồi dừng lại ở sông Gio-đan : đó là mười sáu thành và làng mạc của các thành ấy.>'y<Re-mét, Ên Gan-nim, Ên Khát-đa, Bết Pát-xết.)&O<Ha Ráp-bít, Kít-giôn, E-vét,.%Y<Kha-pha-ra-gim, Si-ôn, A-na-kha-rát,O$<Lãnh thổ của họ gồm có : Gít-rơ-en, Cơ-xu-lốt, Su-nêm,z#o<Ông Ít-xa-kha và con cái ông, theo các thị tộc của họ bắt thăm được phần đất thứ tư."/<Các thành ấy và làng mạc của các thành ấy là phần gia nghiệp của con cái Dơ-vu-lun, chia theo các thị tộc của họ.!+<Ngoài ra, còn có Cát-tát, Na-ha-lan, Sim-rôn, Gít-a-la và Bê-lem : đó là mười hai thành và làng mạc của các thành ấy.n W<Rồi ranh giới quay sang phía bắc Khan-na-thôn và dừng lại ở thung lũng Gíp-tác Ên.9< Từ đó, ranh giới qua hướng đông, phía mặt trời mọc, ở Gát Khê-phe, ở Ít-ta Ca-xin, đi tới Rim-môn và lượn về Nê-a.2_< Từ Xa-rít, ranh giới đó trở về hướng đông, phía mặt trời mọc, cho đến ranh giới Kít-lốt Ta-bo, tiến về Đa-vơ-rát và lên Gia-phia.< đi lên về phía tây, theo hướng Mác-a-la, gặp Đáp-be-sét, rồi gặp suối đối diện với Gióc-nơ-am.1]< Con cái Dơ-vu-lun, theo các thị tộc của họ, bắt thăm được phần đất thứ ba. Ranh giới phần gia nghiệp của họ đi đến tận Xa-rít, < Phần gia nghiệp của con cái Si-mê-ôn lấy từ phần đất của con cái Giu-đa, vì vùng đất này quá lớn đối với con cái Giu-đa, nên con cái Si-mê-ôn nhận phần gia nghiệp ngay giữa gia nghiệp của con cái Giu-đa. {~~|{zyy0xww,vuttsrqponnmJllkojCii!hPggIff eCdjccbZa``k`_4^}]\J[[ZRYY!XWVVZU>*=7QwFGa-la-át ở lại bên kia sông Gio-đan, còn Đan, sao cứ sống trên tàu bè ? A-se thì định cư miền duyên hải, trong các hải cảng, vẫn cứ nhởn nhơ !-PUFSao bạn cứ ở lì trong hốc đá, mải nghe tiếng sáo bên đàn chiên ? Trong các thị tộc của Rưu-vên, bàn bạc thì thật là sôi nổi !aO=FCác lãnh tụ Ít-xa-kha theo bà Đơ-vô-ra. Náp-ta-li trung thành với Ba-rắc, chạy theo vết chân ông trong thung lũng. Trong các thị tộc của Rưu-vên, bàn bạc thì thật là sôi nổi !MNFCác lãnh tụ Ép-ra-im ở trong thung lũng, trong hàng ngũ theo ông, có Ben-gia-min. Các vị chỉ huy xuất thân từ Ma-khia, từ Dơ-vu-lun, những người nắm côn trượng. MF Bấy giờ Ít-ra-en xuống cửa vì chính nghĩa của mình, dân của ĐỨC CHÚA đã xuống như những vị anh hùng.kLQF Phấn khởi lên ! Phấn khởi lên nào ! Đơ-vô-ra hỡi ! Phấn khởi lên ! Phấn khởi lên nào ! Hát một bài ca ! Đứng lên ! Hỡi Ba-rắc ! Bỏ tù kẻ bỏ tù ông ! Hỡi con của A-vi-nô-am !KyF Những người chia nhau chiến lợi phẩm bên bồn nước, hãy cất tiếng ca ngợi hồng ân của ĐỨC CHÚA, những hồng ân Người ban cho thủ lãnh Ít-ra-en, bấy giờ dân của ĐỨC CHÚA ùa xuống các cửa.}JuF Hỡi những ai cỡi lừa trắng, hỡi những kẻ ngồi thảm hoa, hỡi khách bộ hành, hát lên đi !)IMF Lòng tôi ngưỡng mộ các nhà chỉ huy Ít-ra-en, những kẻ trong dân tình nguyện lên đường. Các bạn ơi, nào chúc tụng ĐỨC CHÚA !PHFKhi người ta chọn những thần mới, bấy giờ chiến tranh đến ngay trước cửa, khiên mộc chẳng thấy, gươm giáo cũng không trong tay bốn mươi ngàn quân Ít-ra-en./GYFTrong Ít-ra-en không còn thủ lãnh, không còn nữa cho tới khi bà đứng lên, hỡi bà Đơ-vô-ra bà đứng lên, hỡi mẹ hiền trong Ít-ra-en !;FqFThời Sam-ga, con ông A-nát, thời Gia-ên, còn đâu những đoàn khách lữ hành ! Những kẻ xưa kia đi trên quan lộ nay lần mò theo những lối quanh co.E#FNúi đồi chấn động trước nhan ĐỨC CHÚA, Xi-nai cũng chấn động trước nhan Người là Thiên Chúa của Ít-ra-en.WD)FThân lạy ĐỨC CHÚA, khi Ngài ra khỏi Xê-ia, khi Ngài từ ruộng đồng Ê-đôm xuất phát, thì trái đất chuyển rung, các tầng trời tan chảy, mây cũng tan chảy thành mưa.7CiFNghe đây, hỡi các vua ! Hãy lắng tai, này các thủ lãnh ! Tôi sẽ hát lên mừng ĐỨC CHÚA , sẽ đàn ca kính Người là Thiên Chúa của Ít-ra-en.$BCFTrong Ít-ra-en thuở chiến binh xoã tóc xung phong, thuở toàn dân tình nguyện lên đường, các bạn ơi, nào chúc tụng ĐỨC CHÚA !_A ;F*Ngày hôm ấy bà Đơ-vô-ra và ông Ba-rắc, con ông A-vi-nô-am, hát rằng :@/FBàn tay con cái Ít-ra-en ngày càng đè nặng trên Gia-vin, vua Ca-na-an, cho đến khi họ tiễu trừ được Gia-vin, vua Ca-na-an.f?GFHồi đó Thiên Chúa hạ nhục Gia-vin, vua Ca-na-an, trước mặt con cái Ít-ra-en.>FĐang lúc ấy, ông Ba-rắc truy nã Xi-xơ-ra vừa tới, thì bà Gia-ên ra đón ông và nói : Lại đây, tôi cho ông xem người ông đang tìm. Ông đi theo bà, thì này, Xi-xơ-ra nằm chết với cái cọc xuyên màng tang.o=YFNhưng bà Gia-ên, vợ ông Khe-ve, lấy cái cọc lều, tay cầm búa, lặng lẽ đến bên Xi-xơ-ra, đóng cọc vào màng tang ông, xuyên xuống đất, đang lúc ông ngủ say vì mệt. Thế là ông chết.<FÔng nói với bà : Xin bà đứng ở cửa lều, hễ ai đến hỏi có người nào ở đây không, thì bà nói : Không.;9FÔng nói với bà : Cho tôi xin chút nước uống, vì tôi khát quá. Bà liền mở vò sữa, cho ông uống, rồi lại phủ kín ông.^:7FBà Gia-ên ra đón Xi-xơ-ra, và nói với ông : Thưa ngài, xin dừng lại, xin dừng lại nơi đây, đừng sợ ! Ông dừng lại, đi theo bà vào lều ; bà lấy tấm thảm phủ lên ông.I9 FXi-xơ-ra chạy bộ trốn về phía lều bà Gia-ên, vợ ông Khe-ve, người Kê-ni, vì lúc ấy đang có hoà bình giữa Gia-vin, vua Kha-xo, với nhà Khe-ve, người Kê-ni.Z8/FÔng Ba-rắc truy kích đoàn xe và quân binh cho đến Kha-rô-sét Ha Gô-gim. Tất cả quân binh của Xi-xơ-ra đều ngã gục dưới lưỡi gươm của ông Ba-rắc, không sót một tên.7FĐỨC CHÚA dùng gươm của ông Ba-rắc đánh Xi-xơ-ra cùng với chiến xa và toàn thể doanh trại của ông này, khiến tất cả phải tán loạn trước mặt ông Ba-rắc. Xi-xơ-ra tụt khỏi xe và chạy bộ mà trốn.65FBấy giờ bà Đơ-vô-ra nói với ông Ba-rắc : Đứng lên ! Vì đây là ngày ĐỨC CHÚA trao Xi-xơ-ra vào tay ông. ĐỨC CHÚA lại không xuất trận trước mặt ông sao ? Ông Ba-rắc từ núi Ta-bo đi xuống với mười ngàn quân theo sau.M5F Tướng Xi-xơ-ra liền tập trung tất cả các chiến xa, chín trăm xe sắt và toàn bộ lực lượng dưới quyền ông, đưa từ Kha-rô-sét Ha Gô-gim đến suối Ki-sôn.o4YF Người ta báo tin cho Xi-xơ-ra rằng : Ông Ba-rắc, con ông A-vi-nô-am, đã lên núi Ta-bo.D3F Ông Khe-ve, người Kê-ni, đã tách khỏi Ca-in, khỏi con cái ông Khô-váp, nhạc phụ ông Mô-sê, và đã dựng lều bên cây sồi tại Xa-an-na-gim, gần Ke-đét.'2IF Ông Ba-rắc triệu tập Dơ-vu-lun và Náp-ta-li tiến về Ke-đét. Mười ngàn người theo chân ông, cả bà Đơ-vô-ra cũng đi với ông.15F Bà trả lời : Chắc chắn tôi sẽ đi với ông. Có điều là trong chuyến đi này, vinh dự không thuộc về ông, vì ĐỨC CHÚA sẽ trao Xi-xơ-ra vào tay một người đàn bà. Bà Đơ-vô-ra trỗi dậy đi với ông Ba-rắc đến Ke-đét.0FÔng Ba-rắc nói với bà : Nếu bà đi với tôi thì tôi đi, nếu bà không đi với tôi thì tôi không đi.T/#FTa sẽ dụ tướng Xi-xơ-ra, chỉ huy quân đội vua Gia-vin tiến về phía ngươi, bên suối Ki-sôn, cùng với chiến xa và quân binh của nó, và Ta sẽ trao nó vào tay ngươi..{FBà sai người mời ông Ba-rắc, con ông A-vi-nô-am, từ Ke-đét thuộc Náp-ta-li tới, và nói với ông : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, lại không nói với ông thế này sao ? Hãy đi chiêu mộ trong vùng núi Ta-bo lấy mười ngàn người trong số con cái Náp-ta-li và trong số con cái Dơ-vu-lun để đi với ngươi..-WFBà ngồi xử dưới cây Chà Là Đơ-vô-ra, giữa Ra-ma và Bết Ên, trên núi Ép-ra-im, và con cái Ít-ra-en đến với bà để bà xét xử cho.|,sFBà Đơ-vô-ra, một nữ ngôn sứ, vợ ông Láp-pi-đốt, thời ấy làm thủ lãnh xét xử Ít-ra-en.I+ FCon cái Ít-ra-en kêu lên ĐỨC CHÚA, vì ông Gia-vin có đến chín trăm xe sắt, và ông đã đàn áp con cái Ít-ra-en một cách tàn bạo suốt hai mươi năm trường.=*uFnên ĐỨC CHÚA trao họ vào tay Gia-vin, vua Ca-na-an, trị vì tại Kha-xo. Tướng chỉ huy quân đội của ông là Xi-xơ-ra, cư ngụ ở Kha-rô-sét Ha Gô-gim.n) YF*Con cái Ít-ra-en lại làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA sau khi ông Ê-hút từ trần,8(kFSau ông là ông Sam-ga, con ông A-nát, ông đã dùng gậy thúc bò đánh giết sáu trăm người Phi-li-tinh. Ông cũng là một vị cứu tinh của Ít-ra-en.'yFNgày hôm ấy, Mô-áp đã bị bàn tay Ít-ra-en hạ nhục, và lãnh thổ được bình an tám mươi năm.&&GFThời kỳ ấy họ hạ được khoảng mười ngàn người Mô-áp, tất cả những kẻ cường tráng và dũng cảm, không sót một tên.s%aFÔng bảo họ : Hãy theo tôi, vì ĐỨC CHÚA đã trao vào tay anh em kẻ thù của anh em là người Mô-áp. Họ đi theo ông, chiếm giữ các lối qua sông Gio-đan, không để lọt một người Mô-áp nào.*$OFVừa tới nơi, ông liền rúc tù và vang khắp núi Ép-ra-im. Con cái Ít-ra-en cùng với ông từ núi tràn xuống ; chính ông đi tiên phong.#+FPhần ông Ê-hút đã tẩu thoát, lúc họ còn đang chờ. Ông đi qua các tượng đá mà trốn chạy về hướng Ha Xơ-i-ra.G" FHọ đợi hoài mà không thấy mở cửa phòng trên ; nên sau cùng họ lấy chìa khoá mở phòng ra, thì kìa tôn chủ của họ nằm chết sóng sượt dưới đất.3!aFÔng vừa đi ra thì các đầy tớ vua đi vào. Họ thấy các cửa phòng trên vẫn khoá thì nói : Hẳn là vua đang mắc việc cần trong phòng sau.m UFÔng Ê-hút qua hành lang mà đi ra, sau khi đã đóng các cửa phòng trên và khoá lại.-Flút cán, mỡ bám chặt lưỡi gươm –vì ông Ê-hút không rút gươm khỏi bụng vua– và lưỡi gươm lòi ra đằng mông.cAFÔng Ê-hút thò tay trái, rút chiếc gươm từ hông phải, thọc vào bụng vuavgFBấy giờ ông Ê-hút tới gần vua, lúc ấy đang ngồi ở phòng mát phía trên dành riêng cho vua, và ông Ê-hút nói : Tôi có một lời của Thiên Chúa phải nói cho ngài. Vua liền bỏ ghế đứng lên. FCòn chính ông, người đã viếng các tượng đá ở Ghin-gan trở về, thì nói : Thưa ngài, tôi có một điều bí mật muốn thưa với ngài. Vua nói : Im lặng ! Tất cả mọi người túc trực bên vua đều ra ngoài.X+FSau khi đã trao cống lễ, ông cho đám người mang cống lễ đi ra.fGFÔng mang cống lễ nộp cho Éc-lon, vua Mô-áp ; Éc-lon là một người béo phị.FÔng Ê-hút làm cho mình một chiếc gươm hai lưỡi, dài một gô-mét, và cột dưới áo bên hông phải.,SFBấy giờ con cái Ít-ra-en kêu lên ĐỨC CHÚA, ĐỨC CHÚA liền cho xuất hiện một vị cứu tinh là ông Ê-hút, con ông Ghê-ra, người Ben-gia-min, một người thuận tay trái. Vậy con cái Ít-ra-en nhờ ông mang cống lễ nộp cho Éc-lon, vua Mô-áp.U%FCon cái Ít-ra-en phải làm tôi Éc-lon, vua Mô-áp, mười tám năm.9F Ông đã phối hợp với con cái Am-mon và A-ma-lếch, rồi tiến quân, đánh bại Ít-ra-en và chiếm lấy Thành Chà Là của họ.fGF Con cái Ít-ra-en lại làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA, và ĐỨC CHÚA đã tăng cường sức mạnh cho Éc-lon, vua Mô-áp, chống Ít-ra-en, vì họ đã làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA.yF Bấy giờ lãnh thổ được bình an bốn mươi năm. Sau đó ông Ót-ni-ên, con ông Cơ-nát, từ trần.q]F Thần khí của ĐỨC CHÚA ở trên ông, và ông đã lãnh đạo Ít-ra-en. Ông xuất trận và ĐỨC CHÚA đã trao Cu-san Rít-a-tha-gim, vua A-ram, vào tay ông, và tay ông đè nặng lên Cu-san Rít-a-tha-gim.oYF Con cái Ít-ra-en kêu lên ĐỨC CHÚA và ĐỨC CHÚA cho xuất hiện một vị cứu tinh là ông Ót-ni-ên, con ông Cơ-nát, em ông Ca-lếp, để cứu con cái Ít-ra-en ; ông Ót-ni-ên đã giải thoát họ.LFĐỨC CHÚA nổi cơn thịnh nộ với Ít-ra-en và đã trao họ vào tay Cu-san Rít-a-tha-gim, vua A-ram Na-ha-ra-gim ; con cái Ít-ra-en đã làm tôi Cu-san Rít-a-tha-gim tám năm.BF*Con cái Ít-ra-en đã làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA. Họ đã lìa bỏ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của họ, và làm tôi các thần Ba-an và nữ thần A-sê-ra.FVà họ đã cưới con gái của chúng, cũng như gả con gái mình cho chúng, và họ đã làm tôi các thần của chúng.)MFVậy con cái Ít-ra-en đã sống giữa người Ca-na-an, người Khết, người E-mô-ri, người Pơ-rít-di, người Khi-vi và người Giơ-vút.. WFChúng còn đó để thử thách Ít-ra-en, xem họ có tuân giữ mệnh lệnh ĐỨC CHÚA đã dùng ông Mô-sê mà truyền cho cha ông họ hay không.G  FNăm vương hầu Phi-li-tinh và tất cả các người Ca-na-an, người Xi-đôn, người Khi-vi ở trên vùng núi Li-băng, từ núi Ba-an Khéc-môn đến Cửa Ải Kha-mát. Fchỉ cốt cho các thế hệ con cái Ít-ra-en biết học việc binh đao, ít là cho những kẻ trước đây chưa biết.B  FĐây là các dân ĐỨC CHÚA cho tồn tại, để dùng chúng mà thử thách tất cả những người Ít-ra-en đã không biết các cuộc chiến tại Ca-na-an là gì,, SFVậy ĐỨC CHÚA đã để cho các dân ấy tiếp tục tồn tại mà không vội trục xuất chúng, cũng chẳng trao chúng vào tay ông Giô-suê.-UFTa sẽ dùng các dân ấy để thử thách Ít-ra-en, xem chúng có tuân giữ đường lối ĐỨC CHÚA như cha ông chúng đã tuân giữ hay không.-Fnên trong số các dân mà Giô-suê còn để lại khi từ trần, Ta cũng sẽ không đuổi một dân nào cho khuất mắt chúng.X+FĐỨC CHÚA nổi cơn thịnh nộ với Ít-ra-en ; Người phán : Vì lũ dân này đã vi phạm giao ước Ta đã truyền cho cha ông chúng phải giữ, và chúng đã không nghe tiếng Ta,FNhưng sau khi vị thủ lãnh qua đời thì họ lại ra hư đốn hơn cả cha ông họ. Họ chạy theo các thần ngoại lai để làm tôi và sụp lạy chúng, chứ không từ bỏ những hành vi và đường lối ngoan cố của họ.T#FKhi ĐỨC CHÚA cho xuất hiện các thủ lãnh để giúp họ, thì ĐỨC CHÚA ở với vị thủ lãnh và Người cứu họ khỏi tay quân thù bao lâu vị thủ lãnh còn sống, vì ĐỨC CHÚA động lòng trắc ẩn trước những tiếng than khóc của họ, khi họ bị đàn áp và ức hiếp.9mFNhưng rồi các thủ lãnh của họ, họ cũng chẳng nghe mà cứ đàng điếm với các thần ngoại lai và sụp lạy các thần đó. Họ vội từ bỏ con đường cha ông họ đã đi, là tuân giữ mệnh lệnh của ĐỨC CHÚA ; họ đã không noi gương các ngài. FBấy giờ ĐỨC CHÚA cho xuất hiện các thủ lãnh để giải thoát họ khỏi tay những kẻ cướp phá họ.,SFCứ mỗi lần họ xuất trận là tay ĐỨC CHÚA giáng hoạ trên họ, như ĐỨC CHÚA đã phán và thề với họ. Họ lâm cảnh khốn cùng.~wFĐỨC CHÚA nổi cơn thịnh nộ với Ít-ra-en và đã trao họ vào tay quân cướp cho chúng tha hồ bóc lột ; Người đã trao họ vào tay kẻ thù chung quanh, nên họ không thể đương đầu nổi với kẻ thù.iMF Họ đã lìa bỏ ĐỨC CHÚA để làm tôi thần Ba-an và các nữ thần Át-tô-rét.!~=F Họ đã lìa bỏ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của tổ tiên, Đấng đã đưa họ ra khỏi đất Ai-cập, và họ đã đi theo các thần ngoại lai trong số các thần của các dân chung quanh. Họ sụp lạy các thần ấy và chọc giận ĐỨC CHÚA.s}aF *Con cái Ít-ra-en đã làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA, và đã làm tôi các thần Ba-an.k|QF Khi đến lượt cả thế hệ ấy về sum họp với tổ tiên mình, thì xuất hiện một thế hệ kế tiếp không hề biết ĐỨC CHÚA và những công cuộc Người đã thực hiện cho Ít-ra-en.0{[F Người ta chôn cất ông tại thửa đất ông đã nhận được làm gia nghiệp ở Tim-nát Khe-rét trong vùng núi Ép-ra-im, phía bắc núi Ga-át.tzcFÔng Giô-suê, con ông Nun, tôi trung của ĐỨC CHÚA, từ trần, thọ một trăm mười tuổi.yFDân đã phục vụ ĐỨC CHÚA suốt thời ông Giô-suê và suốt thời các kỳ mục là những người sống lâu sau ông Giô-suê, và đã chứng kiến tất cả những công cuộc vĩ đại ĐỨC CHÚA đã thực hiện cho Ít-ra-en.2x_FBấy giờ ông Giô-suê giải tán dân chúng, và con cái Ít-ra-en ai nấy về nơi mình đã trúng thăm làm gia nghiệp, để chiếm hữu đất đai.|wsFThế là người ta đặt tên cho nơi ấy là Bô-khim và họ đã tế lễ kính ĐỨC CHÚA tại đó.v}FKhi thần sứ của ĐỨC CHÚA nói những lời ấy cho toàn thể con cái Ít-ra-en, thì dân oà lên khóc.JuFVậy Ta bảo : Ta sẽ không đuổi chúng cho khuất mắt các ngươi, và chúng sẽ sống kè kè bên các ngươi ; các thần của chúng sẽ là cạm bẫy cho các ngươi.at=FCòn các ngươi thì không được kết ước với dân cư trong xứ này ; phải triệt hạ các bàn thờ của chúng. Nhưng các ngươi đã không nghe lời Ta. Các ngươi đã làm gì thế ?s 1F*Thần sứ của ĐỨC CHÚA từ Ghin-gan lên Bô-khim và nói : Ta đã đưa các ngươi lên từ Ai-cập và dẫn vào đất Ta đã thề ban cho tổ tiên các ngươi. Ta đã phán : Chẳng bao giờ Ta phá huỷ giao ước của Ta với các ngươi.kr SF$Ranh giới của người E-mô-ri chạy dài từ dốc Ác-ráp-bim, từ Núi Đá trở lên.Cq F#Người E-mô-ri quyết giữ vững Ha Khe-rét, Ai-gia-lôn và Sa-an-vim ; nhưng khi bàn tay nhà Giu-se đè nặng trên chúng, thì chúng đã phải làm nô dịch cho họ.rp aF"Người E-mô-ri đã dồn con cháu Đan lên vùng núi, không để cho họ xuống đồng bằng.o /F!Náp-ta-li không trục xuất được dân cư thành Bết Se-mét và dân cư thành Bết A-nát, nên họ cư ngụ giữa người Ca-na-an đang sống trong đất ấy, nhưng dân cư thành Bết Se-mét và Bết A-nát đã phải làm nô dịch cho họ.n )F Thế là người A-se cư ngụ giữa người Ca-na-an đang sống trên đất ấy, vì họ đã không trục xuất được chúng.m #FA-se không trục xuất được dân cư thành Ác-cô, dân cư thành Xi-đôn, Ác-láp, Ác-díp, Khen-ba, A-phích và Rơ-khốp.?l {FDơ-vu-lun không trục xuất được dân cư thành Kít-rôn và dân cư thành Na-ha-lôn ; người Ca-na-an vẫn sống giữa họ, nhưng phải làm nô dịch cho họ.k !FÉp-ra-im không trục xuất được người Ca-na-an cư ngụ ở Ghe-de, và người Ca-na-an vẫn sống giữa họ ở Ghe-de.j 3FNhưng khi Ít-ra-en trở nên hùng cường, thì bắt người Ca-na-an làm nô dịch cho mình, chứ không trục xuất được chúng.i FMơ-na-se không đánh thắng được Bết San và các vùng phụ thuộc, cũng như Ta-nác và các vùng phụ thuộc, cũng chẳng đánh thắng được dân cư thành Đo và các vùng phụ thuộc, dân cư thành Gíp-lơ-am và các vùng phụ thuộc, dân cư thành Mơ-ghít-đô và các vùng phụ thuộc. Người Ca-na-an quyết ở lại trong đất đó.h 5FNgười ấy ra đi đến đất người Khết, xây một thành và đặt tên là Lút. Đó là tên của thành ấy cho tới ngày nay.3g cFNgười ấy chỉ cho họ lối vào thành, và họ đã dùng gươm tàn sát cả thành ; còn người ấy cùng với cả thị tộc thì họ để cho đi.Lf FCác thám tử gặp một người đàn ông từ trong thành đi ra, liền nói với người ấy : Chỉ cho chúng tôi lối vào thành ; chúng tôi sẽ xử khoan hồng với anh !de EFNhà Giu-se đã cho người do thám Bết Ên – tên thành này trước kia là Lút.Pd FNhà Giu-se cũng tiến lên Bết Ên và ĐỨC CHÚA ở với họ.wc kFCòn những người Giơ-vút cư ngụ tại Giê-ru-sa-lem, thì con cái Ben-gia-min đã không đánh đuổi họ ; vì thế những người Giơ-vút vẫn ở với con cái Ben-gia-min tại Giê-ru-sa-lem cho tới ngày nay.b 7FCác ông đã cứ lời ông Mô-sê mà giao Khép-rôn cho ông Ca-lếp, và ông này đã đuổi ba người con của A-nác ra khỏi đó.2a aFĐỨC CHÚA phù trợ Giu-đa và ông đã chiếm giữ vùng núi ; nhưng ông không trục xuất được dân cư vùng đồng bằng, vì chúng có xe sắt. ` FRồi Giu-đa chiếm Ga-da và vùng lân cận, chiếm Át-cơ-lôn và vùng lân cận, chiếm Éc-rôn và vùng lân cận.G_  FGiu-đa đã đi với Si-mê-ôn anh mình. Họ tấn công quân Ca-na-an bấy giờ đang ở Xơ-phát và đã tru diệt chúng. Người ta đã gọi tên thành ấy là Khoóc-ma.U^ 'FCon cái ông Kê-ni, nhạc phụ ông Mô-sê, đã từ Thành Chà Là cùng với con cái Giu-đa đi lên sa mạc Giu-đa, trong vùng Ne-ghép A-rát. Họ đã đi và đến ở với dân ấy.E] FCô thưa : Xin cha cho con một món quà : vì cha đã cho con đất Ne-ghép, thì xin cũng cho con cả suối nước nữa. Ông Ca-lếp đã cho cô suối trên suối dưới.\ 7FKhi cô ta đến, Ót-ni-ên liền xúi cô xin cha một thửa ruộng. Cô xuống lừa, và ông Ca-lếp hỏi cô : Chuyện gì thế con ?[ -F Ót-ni-ên con ông Cơ-nát, em ông Ca-lếp, đã chiếm được thành ; và ông Ca-lếp đã gả Ác-xa con gái mình cho Ót-ni-ên.Z F Ông Ca-lếp nói : Ai đánh và chiếm được Kia-giát Xê-phe, tôi sẽ gả Ác-xa con gái tôi cho người ấy.{Y sF Từ đấy họ tiến đánh dân cư thành Đơ-via – tên của Đơ-via trước kia là Kia-giát Xê-phe.MX F Giu-đa cũng tiến đánh quân Ca-na-an bấy giờ đang ở Khép-rôn, –tên của Khép-rôn trước kia là Kia-giát Ác-ba– và họ đã đánh bại Sê-sai, A-khi-man và Tan-mai.W -F Sau đó con cái Giu-đa đã xuống tấn công người Ca-na-an bấy giờ đang ở trên núi, ở vùng Ne-ghép và vùng Sơ-phê-la.V FCon cái Giu-đa đã tấn công Giê-ru-sa-lem, chiếm lấy thành, dùng gươm giết và nổi lửa đốt thành.(U MFA-đô-ni Be-déc nói : Bảy mươi vua bị chặt ngón tay cái và ngón chân cái, đã ăn mót dưới gầm bàn của tôi. Tôi đã xử sự thế nào, thì Thiên Chúa cũng xử lại với tôi như vậy. Họ đưa y vào Giê-ru-sa-lem và y đã chết tại đó.T FA-đô-ni Be-déc tháo chạy, nhưng họ đã đuổi theo bắt được y, và chặt ngón tay cái và ngón chân cái của y.S FHọ đã gặp A-đô-ni Be-déc tại Be-déc ; họ liền tấn công y, đánh tan quân Ca-na-an và quân Pơ-rít-di.;R sFVậy Giu-đa đi lên ; ĐỨC CHÚA đã trao quân Ca-na-an và quân Pơ-rít-di vào tay họ ; và tại Be-déc, họ đã đánh bại mười ngàn người của chúng.?Q {FGiu-đa liền nói với Si-mê-ôn, anh mình, rằng : Mời anh cùng tôi lên phần đất tôi đã trúng thăm ; chúng ta cùng chiến đấu chống quân Ca-na-an ; tới lượt tôi, tôi sẽ cùng anh đi đến phần đất anh đã trúng thăm. Và Si-mê-ôn đã cùng đi với ông ta.\P 5FĐỨC CHÚA phán : Giu-đa sẽ lên : Này Ta đã trao đất ấy vào tay nó.VO +F*Sau khi ông Giô-suê từ trần, con cái Ít-ra-en đã thỉnh ý ĐỨC CHÚA rằng : Ai trong chúng con sẽ lên đương đầu với quân Ca-na-an trước tiên để giao tranh với chúng ?_N9<!Còn ông E-la-da, con ông A-ha-ron, sau khi chết thì được chôn cất trên ngọn đồi của con ông là ông Pin-khát ; đồi này đã được cấp cho ông Pin-khát trong miền núi Ép-ra-im.0M[< Hài cốt ông Giu-se mà con cái Ít-ra-en đã đem lên từ Ai-cập, thì được chôn cất ở Si-khem, trong thửa ruộng ông Gia-cóp đã mua của con ông Kha-mo, cha ông Si-khem, với giá một trăm đồng bạc ; đó là phần gia nghiệp của con cái ông Giu-se.jLO<Ít-ra-en đã phụng thờ ĐỨC CHÚA suốt thời gian ông Giô-suê và các kỳ mục đến sau ông còn sống ; những người này biết tất cả công trình ĐỨC CHÚA đã thực hiện cho Ít-ra-en.1K]<Người ta chôn cất ông tại thửa đất ông đã nhận được làm gia nghiệp ở Tim-nát Xe-rác, trong vùng núi Ép-ra-im ; phía bắc núi Ga-át.J%<Sau những biến cố đó, tôi trung của ĐỨC CHÚA là ông Giô-suê, con ông Nun, từ trần, thọ một trăm mười tuổi.vIg<Ông Giô-suê giải tán dân chúng, ai nấy trở về phần đất họ đã nhận làm gia nghiệp.@H{<Ông Giô-suê nói với toàn dân : Đây, tảng đá này sẽ làm chứng về những điều chúng ta đã cam đoan, vì nó đã nghe mọi lời ĐỨC CHÚA phán với chúng ta. Nó sẽ làm chứng về những điều anh em đã cam đoan, kẻo anh em chối bỏ Thiên Chúa của anh em.IG <Ông Giô-suê viết những lời đó trong Sách Luật của Thiên Chúa. Ông lấy một tảng đá lớn và dựng ở đó, dưới cây sồi trong nơi thánh của ĐỨC CHÚA.F<Trong ngày ấy, ông Giô-suê thay mặt dân kết giao ước, ông đưa ra quy luật và điều luật ở Si-khem. E;<Dân nói với ông Giô-suê : Chúng tôi sẽ phụng thờ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng tôi, và chúng tôi sẽ nghe lời Người.1D]<Ông Giô-suê nói : Bây giờ, anh em hãy vứt bỏ các thần ngoại đang ở với anh em, và hướng lòng về ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en.'CI<Ông Giô-suê nói với dân : Anh em hãy cam đoan với chính mình là anh em đã chọn ĐỨC CHÚA để phụng thờ. Họ nói : Xin cam đoan !hBK<Dân nói với ông Giô-suê : Không đâu, chúng tôi quyết phụng thờ ĐỨC CHÚA !mAU<Nếu anh em lìa bỏ ĐỨC CHÚA để phụng thờ các thần ngoại, Người sẽ quay lại chống anh em, giáng hoạ xuống anh em và tiêu diệt anh em, dù trước đây Người đã giáng phúc cho anh em. @ <Ông Giô-suê nói với dân : Anh em sẽ không thể phụng thờ ĐỨC CHÚA, vì Người là Thiên Chúa thánh thiện, Thiên Chúa ghen tương ; Người sẽ không dung thứ tội phản nghịch cũng như tội lỗi của anh em đâu.u?e<ĐỨC CHÚA đã đuổi cho khuất mắt chúng tôi mọi dân tộc cũng như người E-mô-ri ở trong xứ. Về phần chúng tôi, chúng tôi sẽ phụng thờ ĐỨC CHÚA, vì Người là Thiên Chúa của chúng tôi.o>Y<Vì chính ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng tôi, đã đem chúng tôi cùng với cha ông chúng tôi lên từ đất Ai-cập, từ nhà nô lệ, đã làm trước mắt chúng tôi những dấu lạ lớn lao đó, đã gìn giữ chúng tôi trên suốt con đường chúng tôi đi, giữa mọi dân tộc chúng tôi đã đi ngang qua.y=m<Dân đáp lại : Chúng tôi không hề có ý lìa bỏ ĐỨC CHÚA để phụng thờ các thần khác !{<q<Nếu anh em không bằng lòng phụng thờ ĐỨC CHÚA, thì hôm nay anh em cứ tuỳ ý chọn thần mà thờ hoặc là các thần cha ông anh em đã phụng thờ bên kia Sông Cả, hoặc là các thần của người E-mô-ri mà anh em đã chiếm đất để ở. Về phần tôi và gia đình tôi, chúng tôi sẽ phụng thờ ĐỨC CHÚA. ~}|{{y`xwwMvvtts r&qponmllk:iih;gffe dsc>=<<$::498}76544y4322 1i00 .--++-*)k((!''&@%$##! .?'n0r6_, $ V aicaCMF Rồi ông Gia-ia qua đời và được chôn cất tại Ca-môn.U%F Ông có ba mươi người con, cỡi ba mươi con lừa và coi ba mươi thành, mà người ta đặt tên là Kha-vốt Gia-ia ; những thành đó còn cho tới ngày nay trong đất Ga-la-át.F Sau ông Tô-la, thì có ông Gia-ia, người Ga-la-át, xuất hiện, làm thủ lãnh Ít-ra-en hai mươi hai năm.|~sF Ông làm thủ lãnh Ít-ra-en được hai mươi ba năm, thì qua đời và được chôn cất tại Sa-mia.A} F *Sau A-vi-me-léc, có ông Tô-la con ông Pu-a, cháu ông Đô-đô, người Ít-xa-kha, đã xuất hiện để cứu Ít-ra-en. Ông cư ngụ tại Sa-mia, vùng núi Ép-ra-im.V|'F 9Và Thiên Chúa đã báo oán những người Si-khem vì tất cả sự dữ họ đã gây ra. Như thế là đã ứng nghiệm nơi họ lời chúc dữ của Giô-tham, con ông Giơ-rúp-ba-an.{)F 8Thế là Thiên Chúa đã báo oán A-vi-me-léc vì sự dữ ông đã gây cho thân phụ mình là giết bảy mươi người anh em.dzCF 7Người Ít-ra-en thấy A-vi-me-léc đã chết thì bỏ đi, ai nấy về nhà mình.yF 6Ông liền gọi chàng thanh niên cận vệ của mình và bảo : Hãy tuốt gươm giết ta đi, kẻo người ta lại nói về ta rằng : Một người đàn bà đã giết hắn. Người cận vệ đâm ông, và ông đã chết.xyF 5Bấy giờ một người đàn bà liệng một phiến đá cối xuống đầu A-vi-me-léc làm ông bể sọ.swaF 4A-vi-me-léc đi tới và tấn công tháp ; ông đến sát lối vào tháp để châm lửa đốt.qv]F 3Có một ngọn tháp kiên cố ở giữa thành và tất cả đàn ông, đàn bà cùng toàn thể các thân hào trong thành đều trốn vào tháp ấy ; họ ẩn náu bên trong và leo lên lầu của ngọn tháp.yumF 2Sau đó A-vi-me-léc đi đến Tê-vết, đóng trại đối diện với Tê-vết và chiếm thành ấy.'tIF 1Mọi người đều chặt, mỗi người một cành cây. Họ đi theo A-vi-me-léc, đặt cành cây trên hầm, rồi nổi lửa đốt hầm, làm cho mọi người ở Mích-đan Si-khem chết hết, khoảng chừng một ngàn người, cả đàn ông lẫn đàn bà.#sAF 0Bấy giờ A-vi-me-léc lên núi Xan-môn cùng với tất cả quân lính của ông. Ông cầm rìu chặt một cành cây, giơ lên, rồi đặt xuống vai mình, và nói với quân lính của ông : Các anh thấy tôi làm gì, thì cứ làm như tôi, mau lên !yrmF /Người ta báo tin cho A-vi-me-léc biết là tất cả thân hào Mích-đan Si-khem đã họp nhau lại.iqMF .Nghe tin đó, các thân hào Mích-đan Si-khem liền xuống hầm đền thờ En Bơ-rít.6pgF -Suốt ngày hôm ấy A-vi-me-léc tấn công thành. Ông đã chiếm được thành và tàn sát tất cả dân cư, rồi triệt hạ và rắc muối lên thành.PoF ,A-vi-me-léc cùng với quân lính của ông ập tới chặn lối vào cổng thành, còn hai nhóm kia thì ập tới tất cả những kẻ ở ngoài đồng và đánh chúng tơi bời.cnAF +Ông lấy dân của mình chia thành ba nhóm và sắp xếp một cuộc mai phục ngoài đồng. Ông nhìn, và này đám người kia đi ra khỏi thành ; ông trỗi dậy tiến đánh chúng tơi bời.hmKF *Hôm sau đám người kia đi ra cánh đồng, và người ta báo cho A-vi-me-léc biết.l%F )Sau đó A-vi-me-léc cư ngụ ở A-ru-ma ; còn ông Dơ-vun thì trục xuất ông Ga-an và anh em ông, không cho ở Si-khem nữa.#kAF (Nhưng A-vi-me-léc đuổi đánh ông, và ông Ga-an phải trốn chạy. Nhiều người gục chết trước khi tới được lối vào cổng.bj?F 'Ông Ga-an đi ra, dẫn đầu các thân hào Si-khem, giao chiến với A-vi-me-léc.iF &Bấy giờ ông Dơ-vun nói với ông : Đâu rồi cái miệng ngươi từng nói : A-vi-me-léc là ai mà chúng ta làm tôi nó ? Đây chẳng phải là đám dân ngươi đã khinh dể sao ? Bây giờ ngươi hãy đi ra mà giao chiến với nó.5heF %Ông Ga-an còn lên tiếng nói : Đây là những người từ rốn đất mà xuống, còn nhóm kia thì từ con đường Cây Sồi Các Thầy Bói mà đến.Sg!F $Ông Ga-an thấy đám dân thì nói với ông Dơ-vun : Đây là đám dân từ các đỉnh núi xuống. Nhưng ông Dơ-vun nói : Đó là bóng núi mà ông lại trông ra như người ta./fYF #Ông Ga-an, con ông E-vét, đi ra và dừng lại ở lối vào cổng thành. A-vi-me-léc cùng với quân lính của ông từ chỗ mai phục trỗi dậy.eF "Đang đêm, A-vi-me-léc cùng với quân lính của ông trỗi dậy, chia thành bốn nhóm mai phục gần Si-khem.:doF !Rồi sáng sớm, lúc rạng đông, hãy mau lẹ tấn công thành. Khi y và đám người cùng đi với y ra đón ông, thì gặp chúng đâu ông hãy đánh đó.uceF Vậy, đang đêm ông hãy trỗi dậy, và cùng với quân lính của ông mai phục ngoài đồng.BbF Ông lập mưu sai sứ đến nói với A-vi-me-léc rằng : Này, Ga-an, con của E-vét, và anh em y đã đến Si-khem và đang khích động thành này chống lại ông.tacF Ông Dơ-vun, tổng trấn thành, nghe những lời ông Ga-an, con ông E-vét nói, thì nổi giận.`7F Ai sẽ trao dân này vào tay tôi, để tôi loại trừ A-vi-me-léc ? Và tôi nói với nó : Hãy tăng thêm quân của mi và ra đây !\_3F Ông Ga-an, con ông E-vét nói : A-vi-me-léc là ai, và Si-khem là ai mà chúng ta làm tôi nó ? Nó chẳng phải là con Giơ-rúp-ba-an, và đại diện của nó chẳng phải là Dơ-vun sao ? Các người hãy làm tôi con cái Kha-mo, cha của Si-khem ; còn chúng tôi, việc gì chúng tôi phải làm tôi nó ?(^KF Họ ra vườn hái nho, rồi đạp ép và tổ chức vui chơi. Họ vào đền các thần minh của họ, ăn uống và nguyền rủa A-vi-me-léc.]F Bấy giờ ông Ga-an, con ông E-vét, cùng đi với anh em ông, và họ qua Si-khem ; các thân hào Si-khem tín nhiệm ông.Q\F Các thân hào Si-khem đã đặt những ổ mai phục trên các ngọn núi, để cướp bóc tất cả những người đi ngang qua đó. Người ta báo tin ấy cho A-vi-me-léc biết.?[yF Như vậy là để báo phục tội giết bảy mươi người con ông Giơ-rúp-ba-an, và để làm cho máu họ đổ xuống trên A-vi-me-léc, người anh em đã giết họ, và đổ xuống trên các thân hào Si-khem, những người đã tiếp tay với y, để y giết anh em mình.)ZMF Rồi Thiên Chúa gây một thần khí bất hoà giữa A-vi-me-léc và các thân hào Si-khem, khiến các thân hào Si-khem phản lại A-vi-me-léc.?Y{F A-vi-me-léc cầm quyền cai trị Ít-ra-en ba năm.XF Rồi ông Giô-tham chạy về phía Bơ-e và trú ngụ tại đây, vì sợ A-vi-me-léc, người anh em của ông.W9F Bằng không, thì xin cho một ngọn lửa phát ra từ A-vi-me-léc để thiêu huỷ các thân hào Si-khem cùng với dân Bết Mi-lô, và xin cho một ngọn lửa phát ra từ các thân hào Si-khem và dân Bết Mi-lô để thiêu huỷ A-vi-me-léc nữa !iVMF Vậy, nếu ngày hôm nay các người đã đối xử thành thật và trọn đạo với ông Giơ-rúp-ba-an và nhà ông, thì cứ việc vui vì A-vi-me-léc, và mong sao y cũng được vui vì các người.GU F Thế mà ngày nay các người lại phản bội nhà cha tôi, tàn sát con cái ông, tất cả bảy mươi người trên cùng một tảng đá, rồi đặt đứa con người tỳ thiếp của ông là A-vi-me-léc lên làm vua cai trị các thân hào Si-khem, vì y là bà con của các người. T F Cha tôi đã chiến đấu vì các người, đã liều mạng để giải thoát các người khỏi tay quân Ma-đi-an.S#F Các người có đối xử thành thật và trọn đạo khi tôn A-vi-me-léc lên làm vua không ? Các người có đối xử tốt với ông Giơ-rúp-ba-an và nhà ông ấy không ? Có đối xử với ông xứng với công lao của ông không ?R/F Bụi gai trả lời cây cối : Nếu quả thật các ngươi xức dầu phong ta làm vua cai trị các ngươi, thì hãy tới nương náu dưới bóng ta ; bằng không, lửa sẽ bốc ra từ bụi gai và sẽ thiêu rụi các cây bá hương Li-băng !iQMF Tất cả cây cối liền nói với bụi gai : Hãy đến làm vua cai trị chúng tôi !WP)F Nhưng cây nho bảo chúng : Chẳng lẽ tôi lại từ bỏ rượu của tôi là thứ đã từng làm cho thần minh và người đời phấn khởi, mà đi đu đưa trên cây cối hay sao ?bO?F Bấy giờ cây cối nói với cây nho : Hãy đến làm vua cai trị chúng tôi !N5F Nhưng cây vả bảo chúng : Chẳng lẽ tôi lại từ bỏ vị ngọt và trái ngon của tôi mà đi đu đưa trên cây cối hay sao ?^M7F Cây cối liền nói với cây vả : Hãy đến làm vua cai trị chúng tôi !eLEF Nhưng cây ô-liu nói với chúng : Chẳng lẽ tôi lại từ bỏ dầu của tôi là thứ đã từng làm cho thần minh và người đời được tôn trọng, mà đi đu đưa trên cây cối hay sao ?K9F Cây cối đã lên đường đi xức dầu phong một vua cai trị chúng. Chúng nói với cây ô-liu : Hãy làm vua cai trị chúng tôi !J1F *Khi người ta báo tin ấy cho ông Giô-tham, ông liền lên đứng trên đỉnh núi Gơ-ri-dim, cất tiếng gọi và nói với những người kia rằng : Hỡi các thân hào Si-khem ! Hãy nghe tôi đây, thì Thiên Chúa cũng sẽ nghe các người.@I{F Bấy giờ tất cả thân hào Si-khem cùng toàn dân Bết Mi-lô họp lại, kéo đến tôn A-vi-me-léc lên làm vua, bên cạnh cây sồi trước bia đá ở Si-khem.HF Thế là ông đến nhà cha mình tại Óp-ra, hạ sát các anh em, tức là bảy mươi người con của ông Giơ-rúp-ba-an, trên cùng một tảng đá ; chỉ sót có Giô-tham, con út của ông Giơ-rúp-ba-an, vì anh ta lẩn trốn được.JGF Vậy họ trao cho ông bảy mươi se-ken bạc, lấy của đền Ba-an Bơ-rít, A-vi-me-léc dùng tiền ấy thuê những đứa vô lại cùng bọn du đãng, và chúng theo ông._F9F Bà con bên ngoại dùng chính những lời đó nói về A-vi-me-léc cho toàn thể thân hào Si-khem nghe, và lòng họ nghiêng về A-vi-me-léc, vì họ nói : Ông ấy là bà con của chúng ta.OEF Xin bà con hỏi các thân hào Si-khem xem : điều nào tốt cho các vị ? Để cho bảy mươi người, tức là tất cả các con ông Giơ-rúp-ba-an cai trị các vị, hay là để một người cai trị các vị mà thôi ? Xin các vị nhớ cho rằng tôi là anh em ruột thịt của các vị.D 1F A-vi-me-léc, con ông Giơ-rúp-ba-an, đến Si-khem gặp bà con bên ngoại, và nói với họ, cùng cả gia tộc bên ngoại rằng :1FÔng Ghít-ôn sinh được bảy mươi người con, vì ông có nhiều vợ.W=)FÔng Giơ-rúp-ba-an, con ông Giô-át, lui về sống cảnh điền viên.N<FMa-đi-an bị hạ nhục trước mặt con cái Ít-ra-en ; chúng không còn ngẩng đầu lên được nữa. Dưới thời ông Ghít-ôn, lãnh thổ được bình an bốn mươi năm.q;]FÔng Ghít-ôn lấy số vàng đó làm một tượng ê-phốt và đặt trong thành của ông tại Óp-ra ; và toàn thể Ít-ra-en đã đàng điếm với nó, nên nó hoá cái bẫy cho ông Ghít-ôn và nhà ông.:!FTrọng lượng số nhẫn vàng ông đã xin được là mười bảy ký vàng, không kể các vòng khuyên, các hoa tai và những chiếc áo điều các vua Ma-đi-an vẫn mặc, và không kể các vòng đeo cổ các con lạc đà của chúng.H9 FNhững người ấy đáp : Hẳn là chúng tôi sẽ tặng ông rồi. Họ trải chiếc áo choàng ra, và mỗi người bỏ vào đấy một chiếc nhẫn đã chiếm được.8FÔng Ghít-ôn nói với họ : Tôi xin anh em một điều là mỗi người cho tôi một cái nhẫn trong số chiến lợi phẩm của mình. Sở dĩ như vậy là vì những người bại trận là dân Ít-ma-ên, nên chúng mang nhẫn vàng.79FÔng Ghít-ôn trả lời : Chính tôi sẽ không cai trị, mà con tôi cũng không cai trị anh em, nhưng ĐỨC CHÚA sẽ cai trị anh em.A6}F*Người Ít-ra-en nói với ông Ghít-ôn : Xin ông cai trị chúng tôi, cả ông cũng như con cháu ông, vì ông đã giải thoát chúng tôi khỏi tay quân Ma-đi-an.'5IFDe-vác và Xan-mun-na liền nói : Vậy thì chính nhà ngươi đứng lên giết chúng ta đi, vì anh hùng đâu có sợ chết ! Ông Ghít-ôn đứng lên hạ sát De-vác và Xan-mun-na, rồi tháo lấy những chiếc vòng đeo cổ các con lạc đà của chúng.54eFRồi ông bảo người con cả của ông Gie-the : Đứng lên ! Giết chúng đi ! Nhưng chàng thiếu niên sợ không dám tuốt gươm, vì cậu còn trẻ.@3{FÔng nói : Họ là anh em cùng mẹ với ta đó. Thề có ĐỨC CHÚA hằng sống ! Giả như các ngươi để họ sống, thì ta chẳng sát hại các ngươi đâu ![21FÔng nói với De-vác và Xan-mun-na : Những kẻ các ngươi đã tàn sát ở Ta-bo là người thế nào ? Chúng thưa : Ông thế nào, họ cũng vậy ; người nào cũng có vẻ hoàng tử.e1EFTháp Pơ-nu-ên, ông cũng triệt hạ, và tàn sát cả những người trong thành. 0FÔng bắt các kỳ mục trong thành, lấy gai rừng và cây ké mà dạy cho những người Xúc-cốt một bài học.F/FVậy ông đến với người Xúc-cốt và nói : Đây là De-vác và Xa-mun-na ! Vì chúng, các ngươi đã đay nghiến ta mà rằng : Số mạng của De-vác và Xan-mun-na nay đã nằm gọn trong tay ông rồi sao, mà chúng tôi phải cấp bánh cho những người mệt mỏi của ông ?H. FÔng bắt một thiếu niên thuộc dân Xúc-cốt và tra hỏi nó. Nó viết cho ông tên các thủ lãnh Xúc-cốt, và các kỳ mục trong dân là bảy mươi bảy người.l-SF Sau trận chiến, ông Ghít-ôn, con ông Giô-át trở về qua ngả đường lên Khe-rét.D,F De-vác và Xan-mun-na chạy trốn, nhưng ông đã đuổi kịp và bắt được cả hai vua Ma-đi-an là De-vác và Xan-mun-na, gây khiếp đảm cho toàn bộ doanh trại.:+oF Ông Ghít-ôn tiến lên theo con đường của dân du mục, ở phía đông Nô-vác và Gióc-bô-ha, và đã tấn công trại khi trại cứ tưởng là an toàn.*-F De-vác và Xan-mun-na lúc ấy đang ở Các-co cùng với đạo quân của họ, chừng mười lăm ngàn người, đó là số còn lại trong toàn bộ doanh trại con cái Phương Đông. Vì mười hai ngàn mạng biết tuốt gươm đã gục ngã.)}F Ông cũng nói với người Pơ-nu-ên rằng : Khi ta trở về bình an vô sự, ta sẽ triệt hạ tháp này./(YFTừ đấy, ông đi lên Pơ-nu-ên, và lại nói với người ta như vậy, nhưng những người Pơ-nu-ên trả lời y như những người Xúc-cốt.7'iFÔng Ghít-ôn đáp : Đã vậy thì một khi ĐỨC CHÚA trao De-vác và Xan-mun-na vào tay ta rồi, ta sẽ lấy gai rừng và cây ké mà xé xác các ngươi !R&FNhưng các thủ lãnh Xúc-cốt trả lời : Số mạng của De-vác và Xan-mun-na nay đã nằm gọn trong tay ông rồi sao, mà chúng tôi phải cấp bánh cho quân đội của ông ?Y%-FÔng nói với các người Xúc-cốt : Làm ơn cho đám người theo tôi mấy tấm bánh, vì họ đã mệt mỏi rồi, mà tôi thì còn phải truy lùng De-vác và Xan-mun-na, vua Ma-đi-an.$/FTới sông Gio-đan, ông Ghít-ôn sang sông cùng với ba trăm người theo ông, rất mệt mỏi nhưng vẫn truy lùng quân địch.T##FThiên Chúa đã trao vào tay các anh các thủ lãnh Ma-đi-an là Ô-rếp và Dơ-ếp, thì tôi có thể làm gì sánh được với các anh ? Nghe ông nói thế, họ mới nguôi giận.<"sFNhưng ông nói với họ : Việc tôi đã làm sánh sao được với các anh ? Thứ mà Ép-ra-im ăn mót, lại không tốt hơn cả mùa trái của A-vi-e-de sao ?{! sFNhững người Ép-ra-im nói với ông : Ông đối xử với chúng tôi như vậy nghĩa là thế nào ? Ông đã không thèm gọi chúng tôi, khi ông lên đường đánh quân Ma-đi-an. Họ đã công kích ông dữ dội.L FHọ bắt được hai tướng của Ma-đi-an là Ô-rếp và Dơ-ếp ; họ giết Ô-rếp tại tảng đá Ô-rếp, còn Dơ-ếp thì giết tại bồn ép nho Dơ-ếp. Họ còn rượt theo quân Ma-đi-an và mang thủ cấp của Ô-rếp và Dơ-ếp từ bên kia sông Gio-đan về cho ông Ghít-ôn.]5FÔng Ghít-ôn sai sứ giả đi kêu gọi khắp vùng núi Ép-ra-im : Hãy xuống đón đầu quân Ma-đi-an, chiếm cứ các nguồn nước của chúng, cho đến Bết Ba-ra và sông Gio-đan. Tất cả các người Ép-ra-im đều họp lại chiếm lấy các nguồn nước cho đến Bết Ba-ra và sông Gio-đan.!FBấy giờ từ Náp-ta-li, A-se và toàn thể Mơ-na-se, các người Ít-ra-en họp nhau lại và rượt đuổi quân Ma-đi-an..WFTrong lúc ba trăm người rúc tù và thì ĐỨC CHÚA làm cho mỗi người trong khắp trại quay gươm giết bạn mình. Cả doanh trại đều trốn chạy về phía Xơ-rê-ra cho đến Bết Ha Sít-ta, bên bờ suối A-vên Mơ-khô-la, đối diện với Táp-bát.q]FChung quanh trại, ai nấy đứng yên tại chỗ. Cả trại tán loạn, la ó và chạy trốn.^7FBấy giờ cả ba cánh quân đều rúc tù và, đập bể vò ; tay trái nắm chắc đuốc, tay phải cầm tù và rúc lên, rồi họ cùng hô : Vì ĐỨC CHÚA, vì Ghít-ôn, vung kiếm lên !iMFÔng Ghít-ôn cùng với một trăm người theo ông đi tới đầu trại vào đầu canh hai, lúc vừa thay người canh ; họ rúc tù và, đồng thời đập bể những chiếc vò đang cầm trong tay.RFTôi sẽ rúc tù và cùng một lúc với tất cả những người đi với tôi ; bấy giờ các anh cũng rúc tù và khắp quanh trại và cùng hô : Vì ĐỨC CHÚA ! Vì Ghít-ôn !yFÔng bảo họ : Hãy nhìn và làm theo tôi. Khi tới đầu trại, tôi làm gì thì các anh cứ làm theo !FBấy giờ ông chia ba trăm người thành ba cánh quân, trao vào tay mọi người tù và, vò rỗng có đuốc bên trong.fGFKhi nghe kể giấc chiêm bao và lời giải thích, ông Ghít-ôn sấp mình xuống, đoạn trở về trại Ít-ra-en và nói : Đứng lên ! Vì ĐỨC CHÚA đã trao vào tay anh em doanh trại Ma-đi-an.dCFNgười đồng đội hoạ theo và nói : Đây chỉ có thể là chiếc gươm của Ghít-ôn, con Giô-át, người Ít-ra-en. Thiên Chúa đã trao người Ma-đi-an và cả doanh trại vào tay ông ta.q]F Ông Ghít-ôn tới nơi, thì này một tên đang kể cho đồng đội một giấc chiêm bao. Hắn nói : Đây là giấc chiêm bao tôi đã nằm mơ : một tấm bánh lúa mạch lăn trong trại Ma-đi-an, tới một chiếc lều, đụng vào lều thì nó ngã xuống, cuốn chỏng gọng cái lều lên, thế là cái lều đổ.Y-F Quân Ma-đi-an, A-ma-lếch và toàn quân Phương Đông nằm đầy đồng bằng, nhiều vô kể như châu chấu, và số lạc đà của chúng không đếm nổi, như cát trên bờ biển.wiF Ngươi sẽ nghe ngóng xem chúng nói gì ; sau đó tay ngươi sẽ ra cứng rắn, và ngươi sẽ xuống đánh trại. Vậy chính ông đã cùng với Pu-ra, đầy tớ ông, xuống tới đầu tiền đồn của trại.vgF Nhưng nếu ngươi sợ không dám xuống, thì hãy đi xuống trại với Pu-ra, đầy tớ ngươi.F Đêm ấy ĐỨC CHÚA phán với ông : Đứng lên ! Đi xuống doanh trại, vì Ta sẽ trao nó vào tay ngươi.I FNgười ta giữ lại vò lương thực của đám dân, cùng với các tù và. Sau đó, ông Ghít-ôn cho tất cả con cái Ít-ra-en trở về, ai nấy về lều mình, chỉ giữ lại ba trăm người. Doanh trại của người Ma-đi-an nằm phía dưới trại của ông, trong đồng bằng.FBấy giờ ĐỨC CHÚA phán với ông Ghít-ôn : Với ba trăm người đã tớp nước, Ta sẽ cứu các ngươi, và sẽ trao quân Ma-đi-an vào tay ngươi. Còn tất cả những người khác thì hãy rút lui, ai về nhà nấy. 3FSố người dùng tay đưa nước lên miệng mà tớp là ba trăm. Tất cả số dân còn lại đều quỳ xuống mà uống nước. FVậy ông Ghít-ôn đem đám dân ấy đến gần nước, và ĐỨC CHÚA phán với ông Ghít-ôn : Tất cả những ai thè lưỡi tớp nước như chó, ngươi hãy để riêng ra, tất cả những ai quỳ xuống mà uống cũng vậy. }F*ĐỨC CHÚA phán với ông Ghít-ôn : Dân này vẫn còn đông. Hãy bảo chúng xuống gần nước, ở đó Ta sẽ thử chúng. Kẻ nào Ta nói với ngươi người này sẽ đi với ngươi thì kẻ đó sẽ đi với ngươi. Còn tất cả những ai Ta nói với ngươi người này không đi với ngươi, kẻ đó sẽ không được đi.V 'FVậy ngươi hãy công bố cho dân nghe : Ai sợ hãi và run khiếp thì hãy về đi ! Và ông Ghít-ôn đã thử họ : hai mươi ngàn người trong dân rút lui, còn lại mười ngàn.o YFĐỨC CHÚA phán bảo ông : Đám dân ở với ngươi quá đông ; Ta không trao quân Ma-đi-an vào tay chúng được, kẻo Ít-ra-en lại tự phụ phạm đến Ta, khi cho rằng Chính tay tôi đã cứu tôi. FÔng Giơ-rúp-ba-an, tức Ghít-ôn, cũng như toàn dân đang ở với ông, thức dậy thật sớm, và ông đóng trại gần Ên Kha-rốt ; còn trại quân Ma-đi-an thì nằm ở phía bắc trại ông, sát đồi Mô-re, trong đồng bằng. F(Đêm ấy Thiên Chúa đã làm như vậy. Chỉ có lông cừu là khô, còn tất cả mặt đất đều đẫm sương.3aF'Ông Ghít-ôn lại thưa với Thiên Chúa : Xin Ngài đừng thịnh nộ với con, để con được nói một lần nữa. Xin cho con được trắc nghiệm bằng lông cừu một lần nữa thôi : chỉ có lông cừu là khô, còn tất cả mặt đất đều đẫm sương.'F&Và đã xảy ra như vậy. Sáng hôm sau ông dậy sớm, bóp mớ lông cừu, vắt cho sương chảy ra đầy một chén nước.}F%thì này đây con đặt một mớ lông cừu trong sân lúa : nếu chỉ có sương trên lông cừu mà thôi, còn tất cả mặt đất đều khô, thì con biết Ngài sẽ dùng tay con để cứu Ít-ra-en như Ngài đã phán.  F$Ông Ghít-ôn thưa với Thiên Chúa : Nếu đúng là Ngài sẽ dùng tay con để cứu Ít-ra-en như Ngài đã phán,F#Ông sai sứ giả kêu gọi mọi người trong chi tộc Mơ-na-se, và họ quy tụ lại sau lưng ông ; ông sai sứ giả kêu gọi mọi người trong chi tộc A-se, Dơ-vu-lun và Náp-ta-li, họ cũng đều tiến lên đón ông.F"Ông Ghít-ôn được đầy thần khí của ĐỨC CHÚA ; ông rúc tù và, và người A-vi-e-de quy tụ lại sau lưng ông.H F!Tất cả các người Ma-đi-an, người A-ma-lếch và người Phương Đông đều nhất tề tập hợp ; họ băng qua sông và đóng trại tại đồng bằng Gít-rơ-en.6gF Ngày hôm ấy, người ta gọi ông Ghít-ôn là Giơ-rúp-ba-an, mà rằng : Xin Ba-an đối phó với hắn, vì hắn đã triệt hạ bàn thờ của người.u~eFÔng Giô-át nói với tất cả mọi người đứng trước mặt ông : Các anh bênh quyền lợi của Ba-an ư ? Hay là các anh tính cứu thần đó ? Kẻ nào bênh quyền lợi Ba-an sẽ phải chết trước khi trời rạng sáng. Nếu Ba-an là thần thì Ba-an cứ tự biện hộ. Ghít-ôn đã phá bàn thờ của Ba-an đó.D}FDân thành liền nói với ông Giô-át : Đưa con ông ra đây ! Nó phải chết, vì nó đã triệt hạ bàn thờ Ba-an và đã chặt đứt cây cột thần bên cạnh.2|_FHọ nói với nhau : Ai đã làm chuyện này thế ? Rồi họ điều tra và tìm hiểu, thì ra là ông Ghít-ôn, con ông Giô-át, đã làm chuyện đó.{FSáng hôm sau, khi những người trong thành thức dậy, thì kìa bàn thờ Ba-an đã bị triệt hạ, cây cột thần cạnh đó đã bị chặt, và con bò mộng thứ hai đã được dâng làm lễ toàn thiêu trên bàn thờ mới xây.zFVậy ông Ghít-ôn mang theo mười người đầy tớ và làm như ĐỨC CHÚA đã nói với ông. Tuy nhiên, vì sợ người nhà của cha mình và những người trong thành, ông không dám làm ban ngày, nên đã làm ban đêm.y FNgươi sẽ xây bàn thờ kính ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa ngươi, trên đỉnh của nơi kiên cố này, sắp xếp sao cho gọn ghẽ. Ngươi sẽ lấy con bò và dâng làm lễ toàn thiêu với gỗ cây cột thần ngươi đã chặt.`x;FMột đêm kia ĐỨC CHÚA phán bảo ông : Hãy lấy con bò mộng của cha ngươi, con bò bảy tuổi, rồi phá huỷ bàn thờ Ba-an của cha ngươi và chặt đứt cây cột thần bên cạnh.gwIFTại đó ông Ghít-ôn xây một bàn thờ kính ĐỨC CHÚA , và ông gọi nơi ấy là ĐỨC CHÚA – Bình an. Cho đến ngày nay, bàn thờ ấy vẫn còn tại Óp-ra, đất của gia đình A-vi-e-de.rv_FNhưng ĐỨC CHÚA phán với ông : Bình an cho ngươi ! Đừng sợ : ngươi không chết đâu.au=FÔng Ghít-ôn thấy đó chính là Thần sứ ĐỨC CHÚA. Ông Ghít-ôn nói : Chết tôi rồi, lạy ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng của tôi, vì tôi đã thấy Thần sứ ĐỨC CHÚA nhãn tiền !t FThần sứ của ĐỨC CHÚA giơ đầu gậy đang cầm trong tay đụng vào thịt và bánh không men, lửa liền từ tảng đá bốc lên, đốt cháy hết thịt cùng bánh không men. Thần sứ ĐỨC CHÚA biến khỏi mắt ông.8skFthì Thần sứ Thiên Chúa nói với ông : Hãy lấy thịt và bánh không men đặt trên tảng đá này và rưới nước cốt lên. Ông đã làm như thế.9rmFÔng Ghít-ôn đi bắt một con dê non làm thịt, và lấy hai thùng bột làm mấy chiếc bánh không men. Thịt thì ông để trong một cái rổ, còn nước cốt thì đựng trong một cái thố. Rồi ông mang đến cho Người ở dưới cây tùng. Khi ông đến gần,BqFXin Ngài đừng rời khỏi đây cho tới khi con trở lại, mang theo của lễ đặt trước nhan Ngài. Người phán : Ta sẽ ở lại cho tới khi ngươi trở về.tpcFÔng thưa : Nếu Ngài thương con thì xin cho con một dấu chứng tỏ Ngài đang nói với con. oFĐỨC CHÚA phán với ông : Ta sẽ ở với ngươi, và ngươi sẽ đánh quân Ma-đi-an như đánh có một người.CnFNhưng ông đáp : Ôi, thưa Ngài, con lấy gì mà cứu Ít-ra-en ? Này dòng họ con thấp kém nhất trong chi tộc Mơ-na-se, mà con lại nhỏ nhất trong nhà cha con.9mmFBấy giờ ĐỨC CHÚA quay lại nhìn ông và nói : Hãy mạnh bạo lên đường cứu Ít-ra-en khỏi tay quân Ma-đi-an. Không phải chính Ta sai ngươi sao ?"l?F Ông Ghít-ôn đáp : Ôi, thưa Ngài, nếu ĐỨC CHÚA ở với chúng tôi, thì sao chúng tôi đến nông nỗi này ? Đâu cả rồi những kỳ công mà cha ông đã kể lại cho chúng tôi nghe, rằng : chẳng phải ĐỨC CHÚA đã đưa chúng ta lên khỏi Ai-cập sao ? Thế mà bây giờ ĐỨC CHÚA đã bỏ rơi chúng tôi, trao chúng tôi vào tay người Ma-đi-an.k{F Thần sứ ĐỨC CHÚA hiện ra với ông và nói : Chào chiến sĩ can trường ! ĐỨC CHÚA ở với ông. jF *Thần sứ của ĐỨC CHÚA đến và ngồi dưới cây tùng ở Óp-ra. Cây này là của ông Giô-át, thuộc gia đình A-vi-e-de. Con ông là Ghít-ôn bấy giờ đang đập lúa trong bồn đạp nho để tránh mặt người Ma-đi-an.i-F Và Ta đã phán với các ngươi : Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi. Các ngươi không được kính sợ các thần của người E-mô-ri, khi các ngươi cư ngụ trên đất của chúng. Nhưng các ngươi đã không nghe tiếng Ta.Wh)F đã giải thoát các ngươi khỏi tay Ai-cập, khỏi tay mọi kẻ áp bức các ngươi, và đã đuổi chúng cho khuất mắt các ngươi, đã ban cho các ngươi đất đai của chúng.g)Fthì ĐỨC CHÚA đã sai một vị ngôn sứ đến với con cái Ít-ra-en. Ông nói với họ : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en phán thế này : Chính Ta đã đưa các ngươi lên khỏi Ai-cập, đã kéo các ngươi ra khỏi nhà nô lệ,OfFKhi con cái Ít-ra-en kêu lên ĐỨC CHÚA về người Ma-đi-an, M~~}} |X{zz4yy%x_wvv/uthssArr@q4ponrmqlkkEjj1ih g.fQeLdcba`__^^I][\[ZYXWW)VUUTSRQPONNjMgMLLKJJ?IIHOGFE[D C B3A@@Q?>=<;;y:x9~88K76{55m43I2a100/..1-,+*)('&%B$$#"!! OZy>gv</]P  H ' m V GYMS!FNhưng rồi từ cái đầu bị cạo trọc, tóc ông lại mọc ra.2_FQuân Phi-li-tinh bắt lấy ông, móc mắt và giải ông xuống Ga-da. Chúng chập xích đồng lại, cột ông và bắt ông kéo cối xay trong nhà tù.jOFNàng nói : Này anh Sam-sôn, quân Phi-li-tinh đấy ! Ông tỉnh giấc và nói : Mình sẽ bung ra như mọi lần và lại thoát thôi. Nhưng ông đâu có biết : ĐỨC CHÚAkhông còn ở với ông nữa.BFVậy nàng làm cho ông ngủ trên đầu gối mình, rồi kêu người cạo bảy bím tóc trên đầu ông ; nàng bắt đầu khống chế ông, và ông đã mất sức.EFĐa-li-la thấy rằng ông đã thổ lộ hết tâm can với nàng, liền sai người đi gọi các vương hầu Phi-li-tinh và nói : Lần này các ông hãy lên, vì anh ấy đã thổ lộ hết tâm can với tôi. Các vương hầu Phi-li-tinh liền lên gặp nàng, mang sẵn bạc trong tay.1]Fông thổ lộ hết tâm can với nàng, và nói : Dao cạo chưa hề đụng đến đầu anh, vì anh là một na-dia của Thiên Chúa từ lúc còn trong lòng mẹ. Nếu anh bị cạo đầu thì anh sẽ mất sức ngay, trở nên yếu nhược và như mọi người khác. FVì ngày nào nàng cũng dùng hết lời lẽ mà nài ép và làm khổ ông, khiến ông héo hắt đến chết được,nWFNàng lại nói với ông : Làm sao anh nói là anh yêu em, trong khi anh không thật lòng với em ? Đây là lần thứ ba anh xí gạt em và không tỏ cho em biết : bởi đâu anh có sức mạnh như thế ?\3FVậy nàng làm cho ông ngủ, đoạn kết tóc trên đầu ông thành bảy bím rồi cột vào dây thừng của khung dệt và đóng cọc siết cho chặt. Nàng nói với ông : Này anh Sam-sôn, quân Phi-li-tinh đấy ! Ông tỉnh giấc và bứng cả cọc, cả khung dệt, lẫn dây thừng của khung dệt.6gF Đa-li-la lại nói với ông Sam-sôn : Đến bây giờ mà anh vẫn còn xí gạt em, toàn nói xạo không à ! Hãy cho em biết phải dùng cái gì mới trói được anh ! Ông nói với nàng : Nếu em kết tóc trên đầu anh thành bảy bím, rồi cột vào dây thừng của khung dệt, đóng cọc siết cho chặt, thì anh sẽ mất sức và trở nên như bất cứ người nào khác.5F Đa-li-la liền lấy những dây thừng mới, trói ông lại, rồi nói : Này anh Sam-sôn, quân Phi-li-tinh đấy ! Đang khi cho người rình sẵn trong phòng. Nhưng ông đã giựt bung các dây thừng đó khỏi cánh tay như giựt một sợi chỉ.KF Ông nói với nàng : Nếu trói chặt anh bằng những dây thừng mới, chưa dùng vào việc gì, thì anh sẽ mất sức và trở nên như bất cứ một người nào khác.QF Bấy giờ Đa-li-la nói với ông Sam-sôn : Anh chỉ xí gạt em thôi, toàn nói xạo không à ! Bây giờ hãy cho em biết, em xin anh : phải dùng cái gì mới trói được anh ?!F đang khi cho người rình sẵn trong phòng. Nàng nói với ông : Này anh Sam-sôn ! Quân Phi-li-tinh đấy ! Ông liền giật đứt các dây cung như sợi đay đứt khi đụng vào lửa. Thế là sức mạnh của ông không bị tiết lộ.!FCác vương hầu Phi-li-tinh đem đến cho nàng bảy dây cung mới chưa phơi khô ; nàng dùng các dây ấy trói ông lại,2 _FÔng Sam-sôn đáp : Nếu trói anh bằng bảy dây cung mới, chưa phơi khô, thì anh sẽ mất sức và trở nên như bất cứ một người nào khác.. WFĐa-li-la nói với ông Sam-sôn : Nào cho em biết, em xin anh : bởi đâu anh có sức mạnh như thế ? Trói làm sao mới khống chế anh được ?W )FCác vương hầu Phi-li-tinh lên gặp cô ta. Họ nói với nàng : Cô hãy dụ hắn xem bởi đâu hắn có sức mạnh như thế, và chúng tôi phải dùng cách nào mới trị được hắn, trói làm sao mới khống chế được hắn, rồi mỗi người chúng tôi sẽ cho cô một ngàn mốt bạc.e EF*Sau đó ông phải lòng một phụ nữ tên là Đa-li-la, ở thung lũng Xô-rếch. FNhưng ông Sam-sôn nằm ngủ tới nửa đêm, và giữa đêm ông trỗi dậy, nắm lấy cánh cổng thành cùng với hai cây cột, nhổ luôn cả then ngang, rồi vác lên vai, đi trên đỉnh núi đối diện với Khép-rôn.{qFNgười ta báo cho những người Ga-da rằng : Sam-sôn đã tới đây. Họ liền bao vây và rình ông suốt đêm ấy ở cổng thành. Họ ở yên suốt đêm mà rằng : Đợi đến tảng sáng, ta sẽ giết hắn._ ;FÔng Sam-sôn đến Ga-da. Tại đây ông gặp một cô điếm và đi với cô.nWFÔng Sam-sôn làm thủ lãnh Ít-ra-en hai mươi năm trong thời người Phi-li-tinh cai trị.{FBấy giờ Thiên Chúa xẻ khe đá ở Le-khi, nước liền vọt ra ; ông uống, thấy hồi sức và tỉnh táo lại. Bởi thế người ta gọi nơi ấy là Ên Ha Cô-rê ; suối ấy vẫn còn ở Le-khi cho tới ngày nay.!FÔng khát quá, nên kêu cầu ĐỨC CHÚA rằng : Ngài là Đấng đã dùng tay tôi tớ Ngài thực hiện cuộc chiến thắng vĩ đại này, mà chẳng lẽ giờ đây con lại phải chết khát và rơi vào tay những kẻ không cắt bì ?`;FNói xong ông liệng chiếc hàm khỏi tay, và gọi nơi ấy là Ra-mát Le-khi.!FÔng Sam-sôn nói : Với một hàm lừa ta đã giết chúng từng đống, với một hàm lừa ta đánh chết cả ngàn tên.FVớ được một hàm lừa còn tươi, ông đưa tay lượm lấy và dùng nó đánh chết một ngàn người.6gFÔng vào đến Le-khi, thì người Phi-li-tinh reo hò ra đón ông. Bấy giờ khi thần khí của ĐỨC CHÚA ập xuống trên ông, thì những chiếc dây thừng trên cánh tay ông tựa như những sợi chỉ cháy xèo trong lửa và dây cột tay ông đều tuột xuống.mUF Họ đáp : Chúng tôi chỉ bắt trói và nộp ông cho chúng thôi ; chứ giết ông thì chúng tôi không giết. Rồi họ dùng hai chiếc dây thừng mới mà trói ông và xốc ông lên khỏi hốc đá.S~!F Họ nói : Chúng tôi xuống bắt trói và nộp ông cho người Phi-li-tinh ! Ông Sam-sôn nói với họ : Các anh phải thề với tôi là chính các anh sẽ không đập chết tôi.7}iF Ba ngàn người Giu-đa xuống hốc đá ở Ê-tham, nói với ông Sam-sôn : Ông không biết là người Phi-li-tinh đang đô hộ chúng ta sao ? Ông đã làm gì cho chúng tôi thế ? Ông trả lời họ : Chúng xử với tôi làm sao, tôi cũng xử với chúng như vậy !]|5F Người Giu-đa nói với chúng : Tại sao các anh lại lên chống chúng tôi ? Chúng đáp ; Để bắt trói Sam-sôn ; chúng tôi lên để xử với hắn như hắn đã xử với chúng tôi.W{)F Người Phi-li-tinh lên đóng trại ở Giu-đa và tràn ra tới Le-khi.z)FÔng đánh cho chúng một trận tơi bời, khiến chúng bị thảm bại. Rồi ông xuống ở trong một hốc đá tại Ê-tham.y{FÔng Sam-sôn nói với họ : Vì chúng bay đã làm như thế, thì tao sẽ trả thù cho được mới thôi.4xcFNgười Phi-li-tinh hỏi : Ai đã làm chuyện này ? Và người ta đáp : Đó là Sam-sôn, con rể của ông người Tim-na, vì ông ấy đã đem vợ hắn gán cho người phù rể của hắn. Những người Phi-li-tinh đi lên, nổi lửa đốt cả nàng lẫn cha nàng.>wwFÔng châm lửa vào đuốc và lùa sói vào đồng lúa chín của người Phi-li-tinh, thiêu rụi từ gốc rạ cho đến bông lúa, thiêu cả nho và ô-liu nữa.6vgFÔng Sam-sôn đi bắt ba trăm con chó sói ; lấy đuốc, rồi cột ngược đuôi con này với đuôi con kia và buộc một chiếc đuốc giữa hai đuôi.u FÔng Sam-sôn nói với họ : Lần này thì tôi vô tội đối với người Phi-li-tinh, nếu tôi làm hại chúng.ltSFBố vợ nói : Thật sự tôi tưởng là anh đã chán ghét nó, nên tôi đã trao nó cho người đã làm phù rể cho anh. Con em nó lại chẳng khá hơn nó sao ? Vậy để con em thay cho chị nó đi !Ms FÍt lâu sau, vào mùa gặt lúa miến, ông Sam-sôn mang một con dê tơ đến thăm vợ. Ông nói : Tôi muốn vào phòng ngủ của vợ tôi ; nhưng bố vợ không cho ông vào.krQFCòn vợ của ông Sam-sôn, thì được gán cho một người đã làm phù rể cho ông.Sq!FBấy giờ thần khí của ĐỨC CHÚA ập xuống trên ông ; ông liền xuống Át-cơ-lôn và giết ba mươi người trong bọn họ, lột áo của những người ấy, rồi trao những áo để thay cho những kẻ đã giải được câu đố. Ông bừng bừng nổi giận trở về nhà cha ông.p#FNgày thứ bảy, trước khi mặt trời lặn, người trong thành nói với ông : Cái gì ngọt quá mật ong, khoẻ hơn sư tử thì ông chịu hàng ! Ông bảo họ : Không cày với bò cái của ta, tụi bay đã chẳng tìm ra câu này !PoFNhưng nàng khóc tỉ tê bên ông suốt bảy ngày tiệc. Ngày thứ bảy ông đã giải nghĩa cho nàng, vì nàng quấy rầy ông ; và nàng giải câu đố cho đồng bào mình.&nGFVợ ông Sam-sôn khóc tỉ tê bên ông. Nàng nói : Anh chỉ có ghét em thôi, chẳng yêu em chút nào. Anh ra câu đố cho đồng bào em, mà lại không giải cho em. Ông nói với nàng : Này, cha mẹ anh, anh cũng còn không giải cho, huống chi là em !KmFNgày thứ tư họ nói với vợ ông Sam-sôn : Hãy dụ chồng chị để anh ấy giải nghĩa câu đố cho chúng tôi, nếu không, chúng tôi sẽ nổi lửa đốt cả chị lẫn nhà cha chị. Có phải để bóc lột chúng tôi mà các người đã mời chúng tôi tới đây hay không ??lyFÔng liền nói với họ : Thức ăn xuất tự người dùng, ngọt ngào xuất tự sức hùng, là chi ? Nhưng sau ba ngày họ vẫn không giải được câu đố.^k7F Nếu các anh không giải được, thì các anh phải cho tôi ba mươi chiếc áo lụa quý và ba mươi chiếc khác để thay. Họ nói với ông : Anh ra câu đố đi ; chúng tôi nghe đây !j+F Ông Sam-sôn nói với họ : Tôi ra cho các anh một câu đố. Nếu trong bảy ngày tiệc, các anh giải được câu đố ấy và tìm ra câu đáp, thì tôi sẽ tặng các anh ba mươi chiếc áo lụa quý và ba mươi chiếc khác để thay.oiYF Khi thấy ông, người ta đã cử ba mươi người trong số bạn hữu để ở với ông.#hAF Sau đó cha ông đã xuống gặp người phụ nữ và tại đó ông Sam-sôn làm một bữa tiệc, vì các trai tráng vẫn làm như thế.jgOF Ông móc ra và cầm trong tay, vừa đi vừa ăn. Rồi khi về nhà, ông biếu cha mẹ và cha mẹ ông cũng ăn. Nhưng ông không cho cha mẹ biết là ông đã móc mật ong từ bộ xương con sư tử.CfFÍt lâu sau, ông trở lại cưới nàng. Ông rẽ qua để xem xác chết con sư tử, thì này có một đàn ong đậu trong bộ xương con sư tử và cả mật nữa.feGFSau đó ông xuống chuyện trò với người phụ nữ và nàng vừa mắt Sam-sôn.FdFBấy giờ thần khí của ĐỨC CHÚA ập xuống trên ông ; ông dùng tay không xé nó ra như xé một con dê con ; nhưng ông không cho cha mẹ hay việc ông đã làm.c5FÔng Sam-sôn xuống Tim-na, và khi ông tới các vườn nho ở Tim-na, thì này một con sư tử con rống lên và chồm ra phía ông.dbCFCha mẹ ông không biết rằng việc đó là do ĐỨC CHÚA xui khiến, bởi lẽ Người đang tìm cớ cho người Phi-li-tinh gây chuyện, vì thời ấy người Phi-li-tinh đang đô hộ Ít-ra-en.QaFCha ông cũng như mẹ ông nói : Trong số con gái của bà con mày và trong tất cả dân tao, không có phụ nữ hay sao mà mày lại đi lấy vợ trong đám người Phi-li-tinh không cắt bì ấy ? Nhưng ông Sam-sôn trả lời cha : Xin cha cứ cưới cô ấy cho con, vì nàng vừa mắt con.K`FÔng trở lên và báo cho cha mẹ rằng : Con đã để ý đến một phụ nữ trong số con gái của người Phi-li-tinh tại Tim-na. Vậy xin cha mẹ cưới cô ấy cho con. _ FÔng Sam-sôn xuống Tim-na và để ý đến một phụ nữ trong số các con gái của người Phi-li-tinh tại Tim-na.|^sF Thần khí ĐỨC CHÚA bắt đầu tác động trên Sam-sôn tại Trại Đan giữa Xo-rơ-a và Ét-ta-ôn.]F Bà sinh được một con trai và đặt tên là Sam-sôn. Đứa bé lớn lên, và ĐỨC CHÚA chúc lành cho nó.D\F Nhưng vợ ông nói với ông : Nếu ĐỨC CHÚA có ý định giết chúng ta, thì Người đã chẳng nhận lễ toàn thiêu và tế phẩm từ tay chúng ta, đã chẳng cho chúng ta thấy tất cả những điều ấy, và mới đây đã chẳng cho chúng ta nghe một điều như thế.m[UF Ông Ma-nô-ác liền nói với vợ : Chúng ta chết mất thôi, vì đã thấy Thiên Chúa.?ZyF Sứ giả của ĐỨC CHÚA không hiện ra với ông Ma-nô-ác và vợ ông nữa. Bấy giờ ông Ma-nô-ác mới biết vị đó chính là sứ giả của ĐỨC CHÚA.vYgF Khi ngọn lửa từ bàn thờ bốc lên trời, thì sứ giả của ĐỨC CHÚA cũng lên theo trong ngọn lửa của bàn thờ, trước sự chứng kiến của ông Ma-nô-ác và vợ ông ; họ phục lạy sát đất.}XuF Bấy giờ ông Ma-nô-ác bắt một con dê tơ và lấy tế phẩm, để dâng làm lễ toàn thiêu trên tảng đá kính ĐỨC CHÚA, Đấng đã thực hiện những kỳ công, rồi ông Ma-nô-ác và bà vợ đứng nhìn.}WuF Sứ giả của ĐỨC CHÚA nói với ông : Sao ông lại hỏi tên tôi ? Đó là một điều bí nhiệm.:VoF Bấy giờ ông Ma-nô-ác nói với sứ giả của ĐỨC CHÚA : Xin ngài cho biết quý danh, để khi xảy ra như ngài nói, chúng tôi sẽ trọng đãi ngài !AU}F Sứ giả của ĐỨC CHÚA nói với ông Ma-nô-ác : Ông có giữ tôi lại, tôi cũng chẳng ăn bánh của ông ; nhưng nếu ông dọn lễ toàn thiêu kính ĐỨC CHÚA, thì ông hãy dâng lên Người đi, vì ông Ma-nô-ác không biết người ấy là sứ giả của ĐỨC CHÚA.T/F Ông Ma-nô-ác thưa với sứ giả của ĐỨC CHÚA : Xin cho phép chúng tôi giữ ngài lại và dọn hầu ngài một con dê tơ !S)F Tất cả những gì bởi cây nho mà ra, thì bà không được ăn, cũng không được uống rượu và thức có men ; tất cả những gì không thanh sạch, thì bà không được ăn. Mọi điều tôi đã truyền, thì bà phải tuân giữ.R+F Sứ giả của ĐỨC CHÚA nói với ông Ma-nô-ác : Tất cả những điều tôi đã nói với bà ấy thì bà ấy phải giữ.Q}F Ông Ma-nô-ác nói : Khi xảy ra như ngài nói, thì đứa bé phải giữ luật nào, và nó phải làm gì ?=PuF Ông Ma-nô-ác đứng dậy đi theo vợ, đến gặp người kia và nói : Ngài có phải là người đã nói với bà này không ? Người ấy đáp : Chính tôi.O+F Bà vội vã chạy đi báo cho chồng, và nói với ông : Này người đã gặp tôi hôm trước, lại hiện ra với tôi nữa.SN!F Thiên Chúa nghe tiếng ông Ma-nô-ác, và sứ giả của ĐỨC CHÚA lại đến gặp vợ ông, lúc bà đang ở ngoài đồng, khi ông Ma-nô-ác, chồng bà, không có mặt ở đó.}MuF Ông Ma-nô-ác khẩn cầu ĐỨC CHÚA, ông nói : Thưa Ngài, xin vui lòng cho người của Thiên Chúa mà Ngài đã sai, đến với chúng con một lần nữa, và dạy chúng con phải làm gì cho đứa trẻ sẽ sinh ra.LLF Nhưng người nói với tôi : Này bà sẽ có thai và sẽ sinh một con trai ; bây giờ bà phải kiêng cữ : đừng uống rượu và thức có men, cũng đừng ăn mọi thứ không thanh sạch, vì con trẻ ấy sẽ là một na-dia của Thiên Chúa, từ lòng mẹ cho đến ngày nó chết.QKF Bà đi vào và nói với chồng rằng : Một người của Thiên Chúa đã đến gặp tôi ; hình dáng của người như hình dáng một sứ giả của Thiên Chúa, rất đáng sợ. Tôi đã không dám hỏi người từ đâu tới ; và danh tánh người, người cũng không tiết lộ cho tôi. JF Vì này bà sẽ có thai và sinh một con trai. Dao cạo sẽ không được lướt trên đầu nó, vì con trẻ sẽ là một na-dia của Thiên Chúa từ lòng mẹ. Chính nó sẽ bắt đầu cứu Ít-ra-en khỏi tay người Phi-li-tinh. IF Vậy bây giờ phải kiêng cữ : đừng uống rượu và thức có men, cũng đừng ăn mọi thứ không thanh sạch.@H{F Sứ giả của ĐỨC CHÚA hiện ra với người vợ và nói với bà : Này, bà là người son sẻ và không sinh con, nhưng bà sẽ có thai và sinh một con trai. G F Có một người đàn ông ở Xo-rơ-a, thuộc chi tộc Đan, tên là Ma-nô-ác. Vợ ông son sẻ và không sinh con.F 3F *Con cái Ít-ra-en lại làm sự dữ trái mắt ĐỨC CHÚA, và ĐỨC CHÚA đã trao họ vào tay người Phi-li-tinh bốn mươi năm.=F Sau ông Gíp-tác, thì có ông Íp-xan, người Bê-lem, làm thủ lãnh Ít-ra-en.4=cF Ông Gíp-tác làm thủ lãnh Ít-ra-en sáu năm, rồi ông Gíp-tác, người Ga-la-át, qua đời và được chôn cất trong thành của mình, ở Ga-la-át.'<IF thì họ bảo : Hãy nói : Síp-bô-lét. Nếu hắn nói : Xíp-bô-lét, vì hắn không nói đúng được, thì bấy giờ họ bắt lấy hắn mà giết, gần khúc cạn trên sông Gio-đan. Thời gian đó, bốn mươi hai ngàn người Ép-ra-im đã ngã gục.;%F Ga-la-át chiếm giữ các khúc cạn trên sông Gio-đan, nơi Ép-ra-im có thể qua. Khi có người Ép-ra-im đào thoát nói : Cho tôi qua, thì những người Ga-la-át hỏi : Anh có phải là người Ép-ra-im không ? Nếu hắn đáp : Không,':IF Ông Gíp-tác tập hợp tất cả các người Ga-la-át và giao chiến với Ép-ra-im. Người Ga-la-át đánh Ép-ra-im tơi bời, vì Ép-ra-im đã nói : Này quân Ga-la-át ! Tụi bay chỉ là người Ép-ra-im đào thoát, ăn bám cả Ép-ra-im lẫn Mơ-na-se.d9CF Tôi thấy không ai cứu, nên đã liều mạng vượt sông đánh con cái Am-mon, và ĐỨC CHÚA đã trao tay chúng vào tay tôi. Vậy tại sao hôm nay các người lại lên gây chiến với tôi ?T8#F Ông Gíp-tác nói với họ : Tôi và dân tôi phải tranh chấp ác liệt với con cái Am-mon. Tôi đã cầu cứu các người, mà các người đã chẳng cứu tôi khỏi tay chúng.7 %F Người Ép-ra-im tập hợp lại, vượt sông tới Xa-phôn và nói với ông Gíp-tác : Tại sao ông vượt sông đánh con cái Am-mon, mà lại không gọi chúng tôi cùng đi ? Chúng tôi sẽ nổi lửa đốt nhà ông cho ông chết luôn !6F (hằng năm các cô gái Ít-ra-en đi khóc thương con gái ông Gíp-tác, người Ga-la-át, mỗi năm bốn ngày.P5F 'Hết hai tháng, cô trở về với cha, và ông thi hành cho cô lời ông đã khấn hứa. Cô chưa biết đến việc vợ chồng. Và đã thành mọi tục lệ trong Ít-ra-en, là(4KF &Ông nói : Con cứ đi, và ông để cho cô đi hai tháng. Cô ra đi cùng với các bạn, khóc cho đời con gái của cô trên các núi đồi.R3F %Cô lại nói với cha : Xin cha cho con điều này là hoãn cho con hai tháng để con đi lang thang trên các núi đồi, mà khóc cho đời con gái của con cùng với các bạn con.2}F $Cô thưa với ông : Thưa cha, cha đã trót mở miệng khấn hứa cùng ĐỨC CHÚA, thì cha cứ thi hành cho con như lời cha đã khấn hứa, vì ĐỨC CHÚA đã cho cha trả thù được con cái Am-mon, kẻ thù của cha.'1IF #Thoạt nhìn thấy cô, ông liền xé áo và nói : Ôi, con gái của cha, thật con làm khổ cha rồi ! Chính con lại ở trong số những kẻ gây bất hạnh cho cha ! Cha đã trót mở miệng khấn hứa cùng ĐỨC CHÚA và không thể rút lại được.w0iF "Khi ông Gíp-tác trở về Mít-pa, về nhà ông, thì này con gái ông ra đón ông, vừa đánh trống vừa nhảy múa. Cô là con gái độc nhất của ông : ngoài cô ra, ông không có con trai con gái nào khác.{/qF !Ông đánh chúng tơi bời từ A-rô-e cho tới gần Min-nít, tất cả là hai mươi thành, và cho tới A-vên Cơ-ra-mim. Thật là một cuộc đại bại : con cái Am-mon bị hạ nhục trước mặt con cái Ít-ra-en..F Ông Gíp-tác qua bên con cái Am-mon để giao chiến với chúng, và ĐỨC CHÚA đã trao chúng vào tay ông.j-OF thì –khi con đã thắng con cái Am-mon mà trở về bình an– hễ người nào ra khỏi cửa nhà con để đón con, người đó sẽ thuộc về ĐỨC CHÚA, và con sẽ dâng nó làm lễ toàn thiêu.o,YF Ông Gíp-tác khấn hứa với ĐỨC CHÚA rằng : Nếu Ngài trao con cái Am-mon vào tay con,F+F *Thần khí của ĐỨC CHÚA ở trên ông Gíp-tác và ông đã sang Ga-la-át và Mơ-na-se, rồi qua Mít-pa Ga-la-át, và từ Mít-pa Ga-la-át ông qua đánh con cái Am-mon.e*EF Nhưng vua dân Am-mon không nghe những lời ông Gíp-tác sai người nói với vua.^)7F Tôi đã không xúc phạm đến ông, còn ông đã xử tệ với tôi là giao chiến với tôi. Xin ĐỨC CHÚA, Đấng phán xét, hôm nay phân xử giữa con cái Ít-ra-en và con cái Am-mon. %((KF Khi Ít-ra-en định cư tại Khét-bôn và các thị trấn phụ thuộc, tại A-rô-e và các thị trấn phụ thuộc, tại tất cả các thành nằm trên các nhánh của Ác-nôn đã ba trăm năm, thì tại sao lúc bấy giờ các người không chiếm lại ?5'eF Nay liệu ông có hơn gì ông Ba-lác, con ông Xíp-po, vua Mô-áp không ? Ông ta có tranh chấp nổi với Ít-ra-en, hay là đánh bại được nó không ?1&]F Cái mà thần Cơ-mốt của ông, ban cho ông làm sở hữu, ông lại không chiếm hữu sao ? Cũng thế, tất cả những gì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng tôi đã truất hữu của những dân sở hữu, trước mặt chúng tôi, thì chúng tôi chiếm hữu.B%F Bây giờ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en đã trục xuất người E-mô-ri khỏi Ít-ra-en dân của Người, thì liệu ông có trục xuất được nó không ?$-F Họ cũng chiếm tất cả các biên giới của người E-mô-ri từ Ác-nôn tới Giáp-bốc, và từ sa mạc tới sông Gio-đan.#}F Và ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, đã trao ông Xi-khôn và toàn dân của ông vào tay Ít-ra-en, và Ít-ra-en đã đánh chúng tơi bời. Rồi Ít-ra-en chiếm hết đất của dân E-mô-ri cư ngụ trên đất ấy.Y"-F Thế nhưng ông Xi-khôn đã không tin mà cho Ít-ra-en đi qua biên giới của ông ; ông Xi-khôn lại còn triệu tập toàn dân, đóng trại tại Gia-hát và giao chiến với Ít-ra-en.[!1F Rồi Ít-ra-en sai sứ giả đến gặp ông Xi-khôn, vua dân E-mô-ri, trị vì tại Khét-bôn và thưa với ông : Xin cho phép tôi đi qua đất của ngài để tới nơi tôi phải đến.t cF Sau đó, họ đã theo con đường sa mạc đi bọc xứ Ê-đôm và Mô-áp, tới phía đông đất Mô-áp, và đóng trại bên kia Ác-nôn, nhưng không vào biên giới Mô-áp vì Ác-nôn là biên giới Mô-áp.(KF Bấy giờ Ít-ra-en sai sứ giả đến thưa với vua Ê-đôm rằng : Xin cho phép tôi đi qua đất của ngài. Nhưng vua Ê-đôm không nghe. Ít-ra-en cũng sai người đến với vua Mô-áp, nhưng ông này cũng chẳng nghe ; Ít-ra-en đành lưu lại Ca-đê.{F vì khi đi lên khỏi Ai-cập, Ít-ra-en đã đi con đường sa mạc tới Biển Sậy và đã đến Ca-đê. F và thưa : Ông Gíp-tác nói thế này : Ít-ra-en không chiếm đất của Mô-áp cũng như đất của con cái Am-mon,U%F Ông Gíp-tác lại sai sứ giả đến với vua dân Am-mon lần nữaF Vua dân Am-mon nói với các sứ giả của ông Gíp-tác : Tại sao, khi lên khỏi Ai-cập, Ít-ra-en lại chiếm đất của ta, từ Ác-nôn cho tới Giáp-bốc và tới sông Gio-đan ? Bây giờ muốn yên thì trả lại đi !G F Ông Gíp-tác sai sứ giả đến nói với vua dân Am-mon rằng : Giữa tôi với ông có chuyện gì mà ông lại đến chống tôi, để giao chiến với xứ sở tôi ?}uF Rồi ông Gíp-tác cùng đi với các kỳ mục Ga-la-át, và dân đã đặt ông làm người lãnh đạo và chỉ huy họ ; ông Gíp-tác lặp lại tất cả các lời ông đã nói, trước nhan ĐỨC CHÚA tại Mít-pa. ;F Các kỳ mục Ga-la-át nói với ông Gíp-tác : Xin ĐỨC CHÚA chứng giám cho chúng ta, nếu chúng tôi không làm như lời ông nói.hKF Ông Gíp-tác nói với các kỳ mục Ga-la-át : Nếu các ông đưa tôi về để giao chiến với con cái Am-mon, và ĐỨC CHÚA trao chúng vào tay tôi, thì tôi sẽ là người lãnh đạo các ông..WF Các kỳ mục Ga-la-át nói với ông Gíp-tác : Ấy vậy bây giờ chúng tôi mới phải quay về với ông ; xin ông đến với chúng tôi, ông sẽ giao chiến với con cái Am-mon, sẽ thành người lãnh đạo chúng tôi, tức là toàn thể dân cư Ga-la-át. F Ông Gíp-tác trả lời các kỳ mục Ga-la-át : Nào chẳng phải chính các ông đã ghét tôi và đuổi tôi ra khỏi nhà cha tôi sao ? Vì cớ gì bây giờ các ông lại đến với tôi, lúc các ông lâm cảnh khốn cùng ?saF Họ nói với ông Gíp-tác : Xin ông đến chỉ huy chúng tôi giao chiến với con cái Am-mon. F Và khi con cái Am-mon giao chiến với Ít-ra-en, thì các kỳ mục Ga-la-át đi tìm ông Gíp-tác ở đất Tốp.RF Sau đó một thời gian, con cái Am-mon giao chiến với Ít-ra-en.NF Ông Gíp-tác liền bỏ trốn, không ở với các anh nữa. Ông cư ngụ tại đất Tốp ; những đứa vô lại kết đảng với ông Gíp-tác và cùng với ông tung hoành.)MF Nhưng vợ ông Ga-la-át cũng sinh cho ông những người con khác nữa. Các người con của bà này khi lớn lên đã đuổi Gíp-tác đi, và nói với ông : Mày không có phần gia nghiệp trong nhà của cha chúng tao, vì mày là con của một mụ khác. )F *Ông Gíp-tác, người Ga-la-át, bấy giờ là một dũng sĩ. Ông là con của một gái điếm. Ông Ga-la-át sinh ra Gíp-tác.LF Dân chúng và các thủ lãnh Ga-la-át nói với nhau : Ai là người sẽ xung phong giao chiến với con cái Am-mon ? Người ấy sẽ đứng đầu toàn thể dân cư Ga-la-át. F Con cái Am-mon tập họp lại và đóng trại ở Ga-la-át. Con cái Ít-ra-en cũng hội lại và đóng trại ở Mít-pa.I  F Họ cất bỏ, không giữ lại những thần ngoại bang nữa, và họ làm tôi ĐỨC CHÚA, vì thế Người không dằn lòng được trước sự đau khổ của Ít-ra-en.B F Con cái Ít-ra-en mới thưa cùng ĐỨC CHÚA : Chúng con đã phạm tội. Xin Ngài cứ xử với chúng con sao cho đẹp mắt Ngài ; nhưng hôm nay xin cứu chúng con. F Đi mà kêu lên các thần các ngươi đã chọn ; chúng sẽ cứu các ngươi lúc các ngươi bị cơ cực ! F Nhưng các ngươi đã lìa bỏ Ta và làm tôi các thần khác ; vì thế, Ta sẽ không cứu các ngươi nữa.>wF người Xi-đôn, người A-ma-lếch và người Ma-đi-an áp bức các ngươi, và các ngươi kêu lên Ta, thì Ta đã chẳng cứu các ngươi khỏi tay chúng sao ? F ĐỨC CHÚA phán với con cái Ít-ra-en : Khi người Ai-cập, người E-mô-ri, con cái Am-mon, người Phi-li-tinh,S!F Bấy giờ con cái Ít-ra-en mới kêu lên ĐỨC CHÚA rằng : Chúng con đã xúc phạm đến Ngài, bởi vì chúng con đã lìa bỏ Thiên Chúa của chúng con mà làm tôi các Ba-an./YF Con cái Am-mon vượt sông Gio-đan để giao chiến với cả Giu-đa, Ben-gia-min và nhà Ép-ra-im nữa, khiến Ít-ra-en phải lâm cảnh khốn cùng._9F Trong thời ấy, suốt mười tám năm, chúng hành hạ và áp bức con cái Ít-ra-en, tức là toàn thể con cái Ít-ra-en ở bên kia sông Gio-đan, trong đất người E-mô-ri tại Ga-la-át. F ĐỨC CHÚA nổi cơn thịnh nộ với Ít-ra-en và đã trao họ vào tay người Phi-li-tinh và vào tay con cái Am-mon.~wF Con cái Ít-ra-en lại làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA và làm tôi các thần Ba-an và Át-tô-rét, các thần của người A-ram, các thần của người Xi-đôn, các thần của người Mô-áp, các thần của con cái Am-mon và các thần của người Phi-li-tinh ; họ đã lìa bỏ ĐỨC CHÚA và không làm tôi Người nữa. _-~>}(|_{kz=ysx w4vutTszrr}qqKpoo+nnm kjiiVhggfedYcc/b a`__]]O\\D[ZZYXWWVUTTRRYQPPwONM L,KRJJ;IHHFF0EE.CCBA@Z?>>&=)65}44J3@221F0//J..5-,\, + ))f(''8%$## "7!] <AK`:M& ' E 0 JDu&PD<_s? cPVậy bà cùng với hai con dâu ra khỏi nơi họ đã ở mà lên đường trở về xứ Giu-đa.r> aPBà lên đường cùng với hai người con dâu, bỏ cánh đồng Mô-áp mà trở về quê hương, vì tại cánh đồng Mô-áp, bà nghe nói là ĐỨC CHÚA đã viếng thăm dân Người và cho họ có bánh ăn.n= YPRồi Mác-lôn và Kin-giôn cả hai đều chết, còn lại bà Na-o-mi mất chồng, mất con.< %PHai người này lấy vợ Mô-áp, một người tên là Oóc-pa, người kia tên là Rút. Họ ở lại đó chừng mười năm.m; WPRồi ông Ê-li-me-léc, chồng bà Na-o-mi, chết đi, còn lại bà Na-o-mi và hai đứa con.:  PTên người đàn ông là Ê-li-me-léc, tên người vợ ấy là Na-o-mi và tên của hai con trai là Mác-lôn và Kin-giôn. Họ là người Ép-ra-tha thuộc xứ Bê-lem miền Giu-đa. Họ đến cánh đồng Mô-áp và ở lại đó.R9 #PVào thời các thủ lãnh cai trị, một nạn đói xảy ra trong xứ. Có một người cùng với vợ và hai con trai bỏ Bê-lem miền Giu-đa mà đến ở trong cánh đồng Mô-áp.L8FThời đó Ít-ra-en không có vua. Ai muốn làm gì thì làm.K7FCòn con cái Ít-ra-en lúc bấy giờ cũng rời khỏi đó, ai nấy về chi tộc và thị tộc của mình : mỗi người rời khỏi đó mà về phần gia nghiệp của mình.6FCon cái Ben-gia-min đã làm như thế. Họ đã lấy vợ trong đám các cô múa hát bị bắt cóc, tương đương với số người của họ, và trở về phần gia nghiệp của mình. Họ xây thành và cư ngụ ở đó.5 FNếu cha các cô hoặc anh các cô có tới kỳ kèo với chúng tôi, thì chúng tôi sẽ nói với họ : Xin thông cảm với chúng tôi mà hiểu cho họ, vì mỗi người chúng tôi đã không bắt một cô đem về làm vợ trong lúc đánh nhau, mà các anh cũng chẳng gả các cô ấy cho họ ; nếu gả, thì các anh đã mắc lỗi rồi.m4UFKhi thấy các cô gái Si-lô đi ra múa hát với nhau, thì các anh cũng đi ra khỏi vườn nho, mỗi người bắt một cô trong đám con gái Si-lô ấy, đem về làm vợ, rồi đi về đất Ben-gia-min.f3GFVậy họ truyền cho con cái Ben-gia-min : Các anh vào các vườn nho mà ẩn nấp.C2FNhưng họ lại nói : Này hàng năm có lễ kính ĐỨC CHÚA tại Si-lô, mạn bắc Bết Ên, phía đông con đường từ Bết Ên lên Si-khem và phía nam Lơ-vô-na.I1 FThế mà chúng ta lại không thể gả con gái mình cho chúng được ! Sở dĩ như vậy vì con cái Ít-ra-en đã thề rằng : Vô phúc cho ai gả con gái cho Ben-gia-min !~0wFHọ nói : Ben-gia-min sẽ chiếm phần còn sót lại, để một chi tộc không bị xoá khỏi Ít-ra-en,D/FBấy giờ các kỳ mục của cộng đồng nói : Chúng ta sẽ làm gì để tìm vợ cho những kẻ còn sống sót, vì các phụ nữ Ben-gia-min đã bị tiêu diệt ?.FDân chúng thấy tội nghiệp cho Ben-gia-min, vì ĐỨC CHÚA đã làm cho các chi tộc Ít-ra-en bị một vết nứt rạn._-9FBấy giờ người Ben-gia-min trở về và người ta trao cho họ những phụ nữ còn sống sót trong số các phụ nữ Gia-vết thuộc Ga-la-át, nhưng không tìm được đủ số cho họ.,7F Toàn thể cộng đồng sai người đi nói chuyện với con cái Ben-gia-min ở tảng đá Rim-môn và đề nghị hoà hoãn với họ._+9F Trong số dân cư Gia-vết thuộc Ga-la-át, họ tìm được bốn trăm thiếu nữ còn trinh, nghĩa là chưa ăn nằm với đàn ông, và đã đem các cô về trại Si-lô trong đất Ca-na-an.*F Đây là điều các anh sẽ làm : tất cả đàn ông đàn bà đã biết chuyện vợ chồng, các anh sẽ tru hiến hết.c)AF Bấy giờ cộng đồng ở đó sai 12.000 người trong số các dũng sĩ và truyền cho họ rằng : Các anh hãy dùng gươm đi giết dân cư Gia-vết thuộc Ga-la-át, kể cả đàn bà con nít.(1F Quả thật khi người ta kiểm tra dân chúng, thì ở đấy không có ai là người thuộc dân cư Gia-vết thuộc Ga-la-át cả.S'!FHọ lại hỏi : Trong các chi tộc Ít-ra-en có ai đã không lên chầu ĐỨC CHÚA ở Mít-pa ? Thì ra chẳng có ai thuộc Gia-vết thuộc Ga-la-át đã lên trại, dự công hội.0&[FChúng ta sẽ làm gì để tìm vợ cho những kẻ còn sống sót, vì chúng ta đã thề nhân danh ĐỨC CHÚA là không gả con gái mình cho chúng ?%+FThấy tội nghiệp cho Ben-gia-min anh em mình, con cái Ít-ra-en nói : Hôm nay một chi tộc đã bị cắt đứt khỏi Ít-ra-en.7$iFCon cái Ít-ra-en nói : Trong tất cả các chi tộc Ít-ra-en, ai là người đã không lên dự công hội chầu ĐỨC CHÚA ? vì ai đã không lên chầu ĐỨC CHÚA ở Mít-pa, thì đã có lời thề long trọng chống lại kẻ ấy rằng : Chắc chắn nó phải chết.x#kFSáng hôm sau, dân dậy sớm và lập bàn thờ ở đó, rồi dâng lễ toàn thiêu và lễ kỳ an.""?FHọ nói : Lạy ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, tại sao lại xảy ra chuyện này, là ngày nay Ít-ra-en mất đi một chi tộc ? !FDân chúng đến Bết Ên và ở lại đó trước nhan Thiên Chúa cho đến chiều ; họ cất tiếng khóc nức nở.  F*Người Ít-ra-en đã thề tại Mít-pa rằng : Không ai trong chúng ta sẽ gả con gái mình cho người Ben-gia-min.nWF0Người Ít-ra-en trở lại đánh con cái Ben-gia-min ; họ dùng gươm tàn sát từ đàn ông trong thành cho đến súc vật và tất cả những gì họ gặp. Tới thành nào, họ cũng đều phóng hoả."?F/Những kẻ quay đầu chạy trốn vào sa mạc tới được tảng đá Rim-môn là 600 người ; chúng ở tảng đá Rim-môn bốn tháng.F.Những người Ben-gia-min đã ngã gục hôm ấy tính tất cả là 25.000 biết tuốt gươm, toàn là dũng sĩ.yF-Còn những kẻ quay đầu chạy trốn vào sa mạc, về phía tảng đá Rim-môn, thì người ta giết tỉa được 5.000 trên các nẻo đường ; họ bám sát chúng cho tới Ghít-ôm và giết thêm được 2.000 nữa.[1F,Phía Ben-gia-min có 18.000 người ngã gục, tất cả đều là dũng sĩ.*OF+Họ vây chặt người Ben-gia-min, rượt bắt không ngừng và đè bẹp chúng cho đến khi trông thấy Ghíp-a, về hướng mặt trời mọc._9F*Chúng quay đầu chạy về phía sa mạc để trốn người Ít-ra-en, nhưng trận chiến cũng lan tới chúng, và chúng bị những người từ các thành xông ra tiêu diệt giữa đường. ;F)Bấy giờ người Ít-ra-en quay lại phản công, khiến người Ben-gia-min khiếp vía, vì thấy tai hoạ đang ập xuống trên mình.=uF(Rồi một cột khói làm hiệu bắt đầu bốc lên khỏi thành. Người Ben-gia-min liền quay trở lại, thì này toàn thành như lửa bốc cháy ngút trời.wiF'Người Ít-ra-en sẽ rút khỏi trận địa, khi người Ben-gia-min bắt đầu giết một số chừng ba mươi người Ít-ra-en, vì chúng nói : Chắc chắn là nó hoàn toàn bị ta đánh bại như lần trước.&GF&Giữa người Ít-ra-en và quân mai phục đã có lời hẹn rằng quân mai phục sẽ đốt lửa cho khói bốc lên khỏi thành làm hiệu.tcF%Quân mai phục tấn công chớp nhoáng Ghíp-a ; họ xông ra và dùng gươm tàn sát cả thành.V'F$Con cái Ben-gia-min thấy mình bị đánh bại, nhưng người Ít-ra-en nhường đất lại cho người Ben-gia-min, vì họ tin tưởng ở quân mai phục họ đã đặt bao vây Ghíp-a.QF#ĐỨC CHÚA đánh cho Ben-gia-min tháo chạy trước Ít-ra-en, và hôm đó con cái Ít-ra-en đã giết được 25.100 người Ben-gia-min, toàn là những người biết tuốt gươm._9F"Vậy 10.000 tinh binh được chọn từ khắp Ít-ra-en tiến đến ngay trước Ghíp-a. Giao tranh dữ dội xảy ra, mà người Ben-gia-min không hay biết tai hoạ đang ập xuống trên mình.b?F!Mọi người Ít-ra-en từ vị trí của mình vùng lên và dàn trận tại Ba-an Ta-ma, đồng thời những người Ít-ra-en mai phục cũng từ vị trí của mình vùng lên ở phía tây Ghe-va.vgF Con cái Ben-gia-min bảo nhau : Bọn chúng lại bị ta đánh cho tháo chạy như lần trước ; nhưng con cái Ít-ra-en lại tự nhủ : Trốn chạy đi ! Ta sẽ nhử chúng ra xa thành, tới các con đường ấy.eEFCon cái Ben-gia-min xông ra ứng chiến với đạo quân ấy và bị nhử ra xa thành. Như những lần trước, chúng bắt đầu giết một số người Ít-ra-en, chừng ba mươi mạng trong đám dân quân ấy, trên những con đường, ngả thì lên Bết Ên, ngả thì đi đến Ghíp-a, giữa đồng trống. %FNgày thứ ba, con cái Ít-ra-en tiến lên đánh con cái Ben-gia-min, và dàn trận tấn công Ghíp-a như những lần trước.J FBấy giờ Ít-ra-en đặt quân phục kích bao vây Ghíp-a.D Fvà có ông Pin-khát con ông E-la-da, cháu ông A-ha-ron, túc trực trước Hòm Bia– họ hỏi rằng : Con còn phải lâm trận chống con cái Ben-gia-min, anh em con nữa hay là thôi ? ĐỨC CHÚA trả lời : Các ngươi cứ lên, vì sáng mai Ta sẽ trao chúng vào tay (các) ngươi.  FCon cái Ít-ra-en đã thỉnh vấn ĐỨC CHÚA –thời bấy giờ ở đấy có Hòm Bia Giao Ước của Thiên Chúa, FBấy giờ tất cả con cái Ít-ra-en và toàn dân đã lên Bết Ên ; họ ngồi khóc tại đây trước nhan ĐỨC CHÚA. Hôm ấy họ ăn chay cho đến chiều. Rồi họ dâng lễ toàn thiêu và lễ kỳ an lên trước nhan ĐỨC CHÚA.yFNhưng ngày thứ hai này Ben-gia-min từ Ghíp-a cũng xông ra ứng chiến, và trong số con cái Ít-ra-en họ còn giết được 18.000 người nằm ngổn ngang trên mặt đất, toàn là những người biết tuốt gươm.MFNgày thứ hai con cái Ít-ra-en tới gần con cái Ben-gia-min.-UFSở dĩ như thế là vì con cái Ít-ra-en đã lên kêu khóc trước nhan ĐỨC CHÚA cho đến chiều và thỉnh vấn ĐỨC CHÚA rằng : Con còn phải giao tranh chống con cái Ben-gia-min, anh em con nữa không ? ĐỨC CHÚA trả lời : Tiến lên đánh nó đi !$CFNhưng đạo quân Ít-ra-en phục hồi được khí thế và lại dàn trận để chiến đấu tại chính nơi đã dàn trận hôm trước.+FCon cái Ben-gia-min từ Ghíp-a xông ra, và hôm ấy họ giết được 22.000 người Ít-ra-en nằm ngổn ngang trên mặt đất.vgFNgười Ít-ra-en ra đi giao chiến với Ben-gia-min, và người Ít-ra-en dàn trận chống Ghíp-a.V'FSáng sớm con cái Ít-ra-en tiến lên đóng trại tấn công Ghíp-a.p[FHọ trỗi dậy tiến lên Bết Ên để thỉnh vấn Thiên Chúa. Con cái Ít-ra-en hỏi : Ai trong chúng con sẽ lên trước để giao chiến với con cái Ben-gia-min ? ĐỨC CHÚA phán : Giu-đa lên trước.+QFCon cái Ít-ra-en cũng được kiểm tra, tổng số là 400.000 người biết tuốt gươm, không kể Ben-gia-min ; tất cả đều là chiến binh.FFTrong tất cả đám dân đó có 700 tinh binh thuận tay trái ; những người này đều có thể dùng ná bắn một hòn đá trúng một sợi tóc mà không sai trệch.~9FNgày hôm ấy, con cái Ben-gia-min từ các thành được kiểm tra là 26.000 người biết tuốt gươm, không kể dân cư ở Ghíp-a. } FBấy giờ con cái Ben-gia-min từ các thành tập họp lại ở Ghíp-a để đi giao chiến với con cái Ít-ra-en.|F Bây giờ hãy nộp những con người đó, những kẻ vô lại ở Ghíp-a, để chúng tôi xử tử chúng và khử trừ tội ác khỏi Ít-ra-en. Nhưng con cái Ben-gia-min không muốn nghe lời con cái Ít-ra-en là anh em mình.({KF Các chi tộc Ít-ra-en sai người đi nói với toàn thể chi tộc Ben-gia-min : Tội ác như vậy đã xảy ra nơi các người là thế nào ?zF Như thế tất cả mọi người Ít-ra-en đã họp nhau muôn người như một, để chống lại thành ấy.?yyF Trong tất cả các chi tộc Ít-ra-en, cứ 100 người thì lấy 10, 1.000 thì lấy 100, 10.000 thì lấy 1.000, để tải lương cho dân quân, là những người khi đến nơi sẽ xử với Ghíp-a thuộc Ben-gia-min, tương xứng với điều bỉ ổi nó đã làm tại Ít-ra-en.{xqF Bây giờ, chúng ta sẽ làm thế này đối với Ghíp-a, là rút thăm xem ai sẽ lên tấn công nó !w FToàn dân, muôn người như một, đứng lên nói : Không ai được về lều, không ai được trở lại nhà !}vuFNày đây, tất cả quý vị là con cái Ít-ra-en, hãy trao đổi ý kiến và quyết định tại đây.}uuFVậy tôi đã đem chặt người tỳ thiếp của tôi ra từng phần, rồi gửi đi khắp lãnh thổ thuộc gia nghiệp Ít-ra-en, bởi vì những người ấy đã làm một điều sỉ nhục và bỉ ổi trong Ít-ra-en.itMFCác thân hào Ghíp-a đã xông đến phá tôi, và suốt đêm bao vây nhà tôi ở, để hại tôi, vì họ định giết tôi. Còn người tỳ thiếp của tôi thì họ cưỡng hiếp cho đến chết.JsFBấy giờ người Lê-vi, chồng của người đàn bà đã bị giết, lên tiếng nói : Tôi cùng với người tỳ thiếp đến Ghíp-a thuộc Ben-gia-min để nghỉ đêm.'rIFCon cái Ben-gia-min nghe tin rằng con cái Ít-ra-en đã lên Mít-pa. Con cái Ít-ra-en nói : Hãy kể đi ! Tội ác đó đã xảy ra thế nào ?;qqFCác người đứng đầu toàn dân và các chi tộc Ít-ra-en, đều tham dự công hội của Dân Thiên Chúa, tất cả là 400.000 bộ binh biết tuốt gươm.5p gFTất cả cộng đồng con cái Ít-ra-en, từ Đan tới Bơ-e Se-va và đất Ga-la-át, họp lại, muôn người như một, bên cạnh ĐỨC CHÚA ở Mít-pa.yomFMọi người, ai thấy cũng đều nói : Chưa xảy ra và chưa hề thấy như thế bao giờ, kể từ ngày con cái Ít-ra-en từ đất Ai-cập đi lên cho tới nay. Hãy suy nghĩ xem, hãy bàn luận và lên tiếng !'nIFVề tới nhà, chàng lấy dao đem chặt người tỳ thiếp ra từng mảnh, thành mười hai phần, rồi gửi đi khắp lãnh thổ Ít-ra-en.5meFChàng gọi nàng : Dậy đi ! Chúng ta lên đường, nhưng không một tiếng trả lời. Bấy giờ chàng xốc nàng lên lừa, rồi khởi hành về nhà.LlFSáng ngày ra chồng nàng dậy, mở cửa và chuẩn bị lên đường, thì này người đàn bà, tỳ thiếp của chàng nằm bên cửa nhà, hai tay vắt trên ngưỡng cửa.7kiFGần sáng, khi người đàn bà trở về, thì nàng té xỉu ngay lối vào nhà cụ già, nơi chồng nàng đang trọ. Nàng nằm đấy cho tới sáng hẳn.njWFNhưng đám người đó không thèm nghe. Bấy giờ người kia dẫn tỳ thiếp của mình ra ngoài cho chúng chơi. Chúng cưỡng hiếp nàng suốt đêm cho tới sáng, và lúc rạng đông mới buông tha.iFNày tôi có đứa con gái còn trinh, và người tỳ thiếp của anh ta nữa. Tôi đưa họ ra cho các anh cưỡng hiếp và xử với họ thế nào tuỳ ý. Còn đối với người này thì đừng làm điều bỉ ổi ấy.chAFCụ chủ nhà ra gặp chúng và nói : Này anh em, tôi van anh em đừng làm chuyện ác đức ! Một khi người đàn ông này đã vào nhà tôi rồi, thì xin các anh đừng làm điều bỉ ổi.5geFĐang lúc họ ăn uống vui vẻ như vậy, thì này có những người dân trong thành, những kẻ vô lại, bao vây nhà ấy, vừa đập cửa dồn dập, vừa nói với cụ già là gia chủ : Hãy đưa người đàn ông đã vào nhà ông ra đây cho chúng tôi chơi !qf]FVậy cụ đưa chàng vào nhà mình và vất rơm cho lừa ăn. Họ rửa chân rồi ăn uống. eFCụ già nói : Chúc anh bình an ! Anh cần gì, cứ để tôi lo ; chỉ xin anh đừng nghỉ đêm ở công trường.JdFCỏ rơm cho lừa ăn, tôi có sẵn, cả bánh và rượu để tôi, nữ tỳ của ông và thằng bé đi theo tôi tớ của ông dùng, cũng đều có, không thiếu thứ gì.cFChàng trả lời : Chúng tôi từ Bê-lem Giu-đa đi về thung lũng vùng núi Ép-ra-im, quê tôi ở đấy. Tôi đã đến Bê-lem Giu-đa và bây giờ đang trên đường trở về nhà. Thế nhưng chẳng người nào đón tiếp tôi cả.0b[FCụ già ngước mắt lên và thấy người lữ khách ở công trường thành phố, liền nói với người ấy : Anh đi đâu, và từ đâu tới ?LaFChiều đến bỗng có một cụ già đi làm ruộng về. Cụ là người vùng núi Ép-ra-im, nhưng cư trú ở Ghíp-a ; còn người địa phương thì là con cái Ben-gia-min. `;FHọ liền ghé vào Ghíp-a để qua đêm. Chàng vào ngồi ở công trường thành phố, nhưng không ai mời họ về nhà nghỉ đêm.o_YFVậy họ tiếp tục đi ; khi họ tới sát Ghíp-a thuộc Ben-gia-min thì mặt trời lặn.!^=F Chàng còn nói với tên đầy tớ : Đi ! Chúng ta hãy tới một trong các nơi kia ; chúng ta sẽ nghỉ đêm tại Ghíp-a hoặc Ra-ma.V]'F Người chủ trả lời : Chúng ta sẽ không rẽ vào một thành nào của người xa lạ, vì những người đó không phải là con cái Ít-ra-en ; chúng ta cứ đi cho tới Ghíp-a.Z\/F Khi họ đến gần Giơ-vút, thì lúc ấy, giờ đã quá muộn. Người đầy tớ nói với chủ : Thưa ngài, chúng ta nên rẽ vào thành của người Giơ-vu-xi mà qua đêm tại đó.[F Nhưng người ấy không muốn ở lại qua đêm ; chàng đứng lên và đi cho tới khi nhìn thấy Giơ-vút tức là Giê-ru-sa-lem. Cùng đi với chàng có hai con lừa đã thắng yên, người tỳ thiếp và tên đầy tớ của chàng.uZeF Khi người ấy đứng lên đi cùng với người tỳ thiếp và tên đầy tớ, thì bố vợ, cha của thiếu phụ, nói với chàng : Này trời đã về chiều, hãy qua đêm đã ! Đây ngày sắp tàn, hãy qua đêm tại đây cho thoải mái. Ngày mai các người sẽ dậy sớm lên đường và anh sẽ về lều của anh.[Y1FNgày thứ năm chàng dậy sớm để lên đường, nhưng cha của thiếu phụ nói : Mời anh ăn lót dạ đã. Thế là họ lại kéo dài tới xế chiều và cả hai cùng ăn với nhau.qX]FKhi người ấy đứng lên đi, thì ông bố vợ nài ép, nên chàng ở lại qua đêm nữa.0W[FHọ ngồi xuống và cả hai cùng ăn uống với nhau. Đoạn cha của thiếu phụ lại nói với anh ta : Mời anh ở lại qua đêm cho thoải mái.6VgFNgày thứ tư, chàng dậy sớm và chuẩn bị lên đường, thì cha của thiếu phụ nói với con rể : Anh dùng chút bánh lót dạ đã, rồi hãy đi.U#FÔng bố vợ, cha của thiếu phụ, giữ chàng lại, nên chàng ở với ông ba ngày. Họ ăn uống và qua đêm tại đó.*TOFChồng nàng lên đường đi tìm nàng để năn nỉ, mong đưa nàng về với mình. Cùng đi với chàng, có một người đầy tớ và hai con lừa. Nàng dẫn chàng vào nhà cha mình. Khi thấy chàng, người cha của thiếu phụ vui mừng ra đón chàng.S-FNgười tỳ thiếp giận chồng, bỏ về nhà cha mình tại Bê-lem Giu-đa. Nàng lưu lại đây một thời gian là bốn tháng.LR F*Thời ấy –thời Ít-ra-en chưa có vua– có một người Lê-vi cư trú trong thung lũng vùng núi Ép-ra-im. Người ấy lấy một phụ nữ Bê-lem Giu-đa làm tỳ thiếp. QFVậy tượng ông Mi-kha đã làm, thì họ dựng lên mà thờ, trong suốt thời gian có nhà Thiên Chúa ở Si-lô.ePEFCon cái Đan dựng tượng ấy lên mà thờ. Ông Giơ-hô-na-than, con ông Ghéc-sôm, cháu ông Mơ-na-se, ông và con cái ông làm tư tế cho họ Đan mãi tới ngày dân trong nước bị lưu đày.O5FHọ đặt tên thành là Đan, theo tên ông tổ của họ là Đan, con của ông Ít-ra-en. Thật ra trước kia tên thành là La-gít.`N;FKhông có ai tiếp cứu, vì thành ấy ở xa Xi-đôn và không có liên hệ gì với ai cả. Thành ấy nằm trong thung lũng gần Bết Rơ-khốp. Họ xây lại thành và định cư ở đấy. MFCác người ấy lấy tượng ông Mi-kha đã làm, và đem theo thầy tư tế đã ở với ông ; rồi họ đánh La-gít, chống một dân yên lành và an tâm. Họ dùng lưỡi kiếm chém giết dân ấy và nổi lửa đốt thành.LyFRồi con cái Đan tiếp tục đi. Còn ông Mi-kha, thấy họ mạnh hơn mình, thì quay gót trở về nhà.FKFCon cái Đan đáp : Đừng bắt chúng tôi phải nghe ông nói nữa, kẻo những kẻ bực bội sẽ tấn công các người, và ông cùng gia đình ông sẽ mất mạng.RJFÔng trả lời : Các ngươi đánh cắp tượng thần ta đã làm, lại còn rước cả tư tế đi, thì ta còn gì nữa ? Vậy mà còn hỏi Chuyện gì thế, thế là thế nào ?I FHọ gọi theo con cái Đan ; những người này quay lại, nói với ông Mi-kha : Chuyện gì mà ông la ó thế ?H7FKhi những người ấy đã đi xa nhà ông Mi-kha, thì hàng xóm láng giềng của ông Mi-kha tri hô lên, và rượt theo con cái Đan.fGGFHọ lui gót ra đi. Họ để đàn bà, con trẻ, súc vật và hành lý đi trước.F9FThầy tư tế, lòng đầy phấn khởi, liền cầm lấy ê-phốt, te-ra-phim và hình đúc bằng kim khí, rồi nhập đoàn với họ.E/FHọ bảo thầy : Im ! Lấy tay bịt miệng lại và đi theo chúng tôi, thầy sẽ là sư phụ và tư tế của chúng tôi. Thầy làm tư tế cho gia đình của một người hơn là cho cả một chi tộc và một thị tộc trong Ít-ra-en sao ?ID FVậy những người ấy đã vào nhà ông Mi-kha lấy tượng, ê-phốt, te-ra-phim và hình đúc bằng kim khí. Nhưng thầy tư tế nói với họ : Các anh làm gì thế ?C)FNăm người đã đi thăm dò đất và đã vào đấy, liền lấy tượng, ê-phốt, te-ra-phim và hình đúc bằng kim khí đang khi thầy tư tế chực sẵn ở ngưỡng cửa cùng với sáu trăm người được vũ trang để chiến đấu.BFđang khi sáu trăm người trong số con cái họ Đan, được vũ trang để chiến đấu, chực sẵn ở ngưỡng cửa.{AqFHọ rẽ qua hướng đó, vào nhà thầy Lê-vi trẻ tuổi, trong nhà ông Mi-kha, và chào hỏi thầy,!@=FNăm người đã đi thăm dò đất La-gít lên tiếng nói với anh em họ : Các anh biết không ? Trong các ngôi nhà đó có một ê-phốt, mấy te-ra-phim, một tượng, một hình đúc bằng kim khí. Vậy bây giờ các anh nghĩ xem phải làm gì.U?%F Từ đấy họ qua vùng núi Ép-ra-im và đến tận nhà ông Mi-kha.N>F Họ tiến lên đóng trại tại Kia-giát Giơ-a-rim miền Giu-đa. Bởi thế người ta gọi nơi ấy là Trại Đan cho tới ngày nay. Nơi ấy ở phía tây Kia-giát Giơ-a-rim.;=qF Vậy một số người thuộc chi tộc Đan, là sáu trăm người được vũ trang để chiến đấu, đã rời khỏi nơi ấy, từ Xo-rơ-a và từ Ét-ta-ôn.v<gF Tới nơi các anh sẽ gặp một dân yên lành, một xứ mênh mông bốn bề bát ngát. Chắc chắn là Thiên Chúa đã trao đất ấy vào tay các anh : Đó là một nơi không thiếu hụt gì trên mặt đất.y;mF Họ đáp : Đứng lên ! Chúng ta hãy lên đánh chúng ! Vì chúng tôi đã thấy xứ đó : Thật là tuyệt vời ! Thế mà các anh cứ điềm nhiên ! Đừng chần chừ nữa : đi đi, vào chiếm lấy xứ ấy !q:]FNăm người ấy trở về với anh em ở Xo-rơ-a và Ét-ta-ôn. Anh em họ hỏi : Thế nào ?<9sFNăm người ấy ra đi. Họ vào La-gít và thấy dân chúng ở đây an cư lạc nghiệp theo kiểu người Xi-đôn, yên lành và an tâm, không thiếu hụt gì trong xứ. Dân chúng thừa hưởng của cải, lại ở xa người Xi-đôn, và không có chuyện gì với ai cả.8FThầy tư tế bảo họ : Các anh cứ đi bình an ; ĐỨC CHÚA để mắt nhìn xem công cuộc các anh đang theo đuổi.!7=FHọ nói với anh : Xin anh thỉnh vấn Thiên Chúa cho chúng tôi biết công cuộc chúng tôi đang theo đuổi có thành tựu hay không.61FAnh trả lời họ : Ông Mi-kha đã làm cho tôi thế này thế này : ông đã thuê tôi và tôi đã trở thành tư tế của ông.5FVì họ ở cạnh nhà ông Mi-kha, nên đã nhận ra tiếng của chàng thanh niên Lê-vi ; họ đã rẽ qua đó và nói với anh : Ai đã bảo anh tới đây ? Anh làm gì ở đây ? Chuyện gì đã xảy ra cho anh tại đây ?e4EFVậy con cái Đan sai năm người dũng cảm trong thị tộc của họ, ra khỏi ranh giới Xo-rơ-a và Ét-ta-ôn, rảo quanh khắp xứ để do thám. Họ nói với những người này : Các anh hãy đi do thám đất đai. Năm người đi vào vùng núi Ép-ra-im. Đến gần nhà ông Mi-kha và qua đêm tại đây.u3 gFThời ấy Ít-ra-en không có vua. Cũng thời ấy chi tộc Đan đang tìm đất làm gia nghiệp để định cư, vì cho tới ngày đó họ không được lãnh phần gia nghiệp riêng giữa các chi tộc Ít-ra-en.2 F Ông Mi-kha nói : Bây giờ tôi biết ĐỨC CHÚA sẽ phù hộ tôi vì tôi đã có một thầy Lê-vi làm tư tế.1+F Ông Mi-kha phong cho thầy Lê-vi làm tư tế ; người trẻ tuổi ấy trở thành tư tế của ông và ở trong nhà ông Mi-kha.0F Thầy Lê-vi đồng ý ở lại với ông ; người trẻ tuổi ấy được ông coi như một trong các con ông.f/GF Ông Mi-kha nói với anh : Xin ở lại đây với tôi, để làm sư phụ và tư tế cho tôi. Phần tôi, mỗi năm tôi sẽ cung cấp cho anh mười thỏi bạc, áo mặc và lương thực cần dùng.).MF Ông Mi-kha nói với anh : Anh từ đâu tới ? Anh nói với ông : Tôi là một người Lê-vi thuộc Bê-lem Giu-đa ; tôi đi tìm chỗ cư trú.-9FNgười ấy đi khỏi thành Bê-lem Giu-đa để tìm chỗ cư trú. Trên đường đi, anh vào vùng núi Ép-ra-im đến nhà ông Mi-kha. ,FCó một thanh niên, người Bê-lem Giu-đa, thuộc chi tộc Giu-đa. Anh là một thầy Lê-vi ở đó như khách trú.L+FThời đó Ít-ra-en không có vua, ai muốn làm gì thì làm.**OFÔng Mi-kha này có một nhà thờ ; ông đã làm một ê-phốt và các te-ra-phim, rồi phong cho một người trong các con làm tư tế cho ông.V)'FNhưng ông trả số bạc lại cho mẹ. Mẹ ông giữ lấy hai trăm thỏi, rồi trao cho thợ đúc, người này làm một tượng, một hình đúc, đặt tại nhà ông Mi-kha-giơ-hu./(YFÔng trả lại mẹ ông số bạc một ngàn một trăm thỏi, nhưng mẹ ông nói : Chính tay mẹ đã dâng hiến trọn số bạc này cho ĐỨC CHÚA, để con của mẹ dùng làm một tượng, một hình đúc bằng kim khí. Vậy bây giờ mẹ đưa lại cho con.O'FÔng thưa với bà mẹ : Số bạc một ngàn một trăm thỏi mà người ta đã lấy mất của mẹ, khiến mẹ chửi rủa và mẹ cũng đã nói cho con nghe, thì này số bạc đó, con đang giữ đây ; chính con đã lấy đó. Mẹ ông liền nói : Xin ĐỨC CHÚA chúc lành cho con tôi !W& +F*Xưa có một người thuộc vùng núi Ép-ra-im, tên là Mi-kha-giơ-hu.U%%FAnh em ông và cả nhà cha ông xuống đưa ông về chôn cất giữa Xo-rơ-a và Ét-ta-ôn trong phần mộ ông Ma-nô-ác, cha ông. Ông làm thủ lãnh Ít-ra-en được hai mươi năm.b$?FRồi ông Sam-sôn nói : Đành chết với bọn Phi-li-tinh vậy ! Đoạn ông dùng sức đẩy mạnh, và toà nhà sụp đổ đè các vương hầu và tất cả dân chúng có mặt ở đó. Thành ra số người ông giết được khi ông chết lại đông hơn số người ông đã giết được khi còn sống.F#FBấy giờ ông Sam-sôn rờ vào hai chiếc cột ở giữa, là những cột cái chống đỡ toà nhà, và ông tì vào các cột ấy, tay mặt bên này, tay trái bên kia.*"OFÔng Sam-sôn kêu cầu ĐỨC CHÚA và thưa : Lạy ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng của con, xin nhớ đến con và ban sức cho con lần này nữa thôi, ôi lạy Thiên Chúa, để chỉ đánh một trận là con trả thù được quân Phi-li-tinh đã móc mắt con.p![FToà nhà lúc đó đầy chật đàn ông đàn bà. Tất cả các vương hầu Phi-li-tinh đều ở đó, và trên sân thượng có khoảng ba ngàn đàn ông đàn bà đang coi ông Sam-sôn làm trò tiêu khiển.E FBấy giờ ông Sam-sôn nói với cậu thiếu niên đang dắt tay ông : Cậu dẫn tôi đi và cho tôi sờ vào các cột cái chống đỡ toà nhà, để tôi dựa lưng.FTrong khi lòng hả hê, chúng nói : Hãy gọi Sam-sôn ra làm trò tiêu khiển cho chúng ta ! Vậy chúng kêu ông Sam-sôn từ nhà tù đến ; và ông làm trò tiêu khiển trước mặt chúng. Rồi chúng đặt ông đứng giữa các cột.kQFKhi nhìn thấy ông, dân chúng reo hò tung hô thần của chúng và nói : Thần của ta đã trao vào tay ta tên Sam-sôn, kẻ thù của ta, kẻ tàn phá xứ sở ta, kẻ tăng thêm số tử vong của ta.OFCác vương hầu Phi-li-tinh họp lại để long trọng tế thần Đa-gôn của chúng và ăn mừng. Chúng nói : Thần của ta đã trao vào tay ta tên Sam-sôn, kẻ thù của ta.  ~M}}]|{hzz0y6xUww+vutt?sqrrqppoCnAmplMkajfi`hggMfeAcc>b|aa'`E_^^^9]s\\$[4ZSYXxW}VUU@ToS]RQONMLL_KXIHGFEEDCCtC;BBBAu@??T>>"=d<<;: 99877/6554`32100|//%.c-q,++**k)('&&g%%$ #"!f! cl_C&E#J25 Z  , w Tq <o"dZNgười Phi-li-tinh dàn quân đối diện với quân Ít-ra-en, cuộc chiến trở nên ác liệt và Ít-ra-en bị người Phi-li-tinh đánh bại : tại mặt trận, ở ngoài đồng, chúng đã giết chừng bốn ngàn người.Jc Z*và lời của ông Sa-mu-en đến với toàn thể Ít-ra-en.b3ZĐỨC CHÚA tiếp tục hiện ra ở Si-lô, vì ĐỨC CHÚA dùng lời của ĐỨC CHÚA mà tự mặc khải cho ông Sa-mu-en ở Si-lô,a9ZToàn thể Ít-ra-en, từ Đan tới Bơ-e Se-va, biết rằng ông Sa-mu-en được ĐỨC CHÚA tín nhiệm cho làm ngôn sứ của Người.`ZSa-mu-en lớn lên. ĐỨC CHÚA ở với ông và Người không để cho một lời nào của Người ra vô hiệu.3_aZSa-mu-en kể lại cho ông mọi điều, không giấu ông điều nào. Ông nói : Người là ĐỨC CHÚA. Xin Người cứ làm điều Người cho là tốt.^'ZÔng nói : Người đã phán với con điều gì ? Thầy xin con đừng giấu thầy. Xin Thiên Chúa phạt con thế này và còn thêm thế kia nữa, nếu con giấu thầy một điều nào trong tất cả những lời Người đã phán với con.a]=ZÔng Ê-li gọi Sa-mu-en và nói : Sa-mu-en, con ơi ! Cậu thưa : Dạ, con đây !\9ZSa-mu-en cứ ngủ cho đến sáng, rồi mở các cửa của Nhà ĐỨC CHÚA. Sa-mu-en sợ không dám kể lại thị kiến cho ông Ê-li. [ZVì vậy Ta thề với nhà Ê-li : nhà Ê-li sẽ không bao giờ được xá lỗi, dù là bằng hy lễ hay lễ phẩm.-ZUZ Ta báo cho nó là Ta vĩnh viễn kết án nhà nó vì lỗi của nó : Nó biết các con nó nguyền rủa Thiên Chúa mà đã không sửa dạy chúng.YZ Ngày ấy, để phạt Ê-li, Ta sẽ thực hiện mọi điều Ta đã phán về nhà nó, từ đầu đến cuối.X)Z ĐỨC CHÚA phán với Sa-mu-en : Này Ta sắp làm một điều tại Ít-ra-en mà bất cứ ai nghe nói cũng phải ù cả hai tai.1W]Z ĐỨC CHÚA đến, đứng đó và gọi như những lần trước : Sa-mu-en ! Sa-mu-en ! Sa-mu-en thưa : Xin Ngài phán, vì tôi tớ Ngài đang lắng nghe._V9Z Ông Ê-li nói với Sa-mu-en : Con về ngủ đi, và hễ có ai gọi con thì con thưa : Lạy ĐỨC CHÚA, xin Ngài phán, vì tôi tớ Ngài đang lắng nghe. Sa-mu-en về ngủ ở chỗ của mình.NUZĐỨC CHÚA lại gọi Sa-mu-en lần thứ ba. Cậu dậy, đến với ông Ê-li và thưa : Dạ, con đây, thầy gọi con. Bấy giờ ông Ê-li hiểu là ĐỨC CHÚA gọi cậu bé.vTgZBấy giờ Sa-mu-en chưa biết ĐỨC CHÚA, và lời ĐỨC CHÚA chưa được mặc khải cho cậu.WS)ZĐỨC CHÚA lại gọi Sa-mu-en lần nữa. Sa-mu-en dậy, đến với ông Ê-li và thưa : Dạ, con đây, thầy gọi con. Ông bảo : Thầy không gọi con đâu, con ạ. Con về ngủ đi.1R]ZRồi chạy lại với ông Ê-li và thưa : Dạ, con đây, thầy gọi con. Ông bảo : Thầy không gọi con đâu. Con về ngủ đi. Cậu bèn đi ngủ.EQZĐỨC CHÚA gọi Sa-mu-en. Cậu thưa : Dạ, con đây !PZĐèn của Thiên Chúa chưa tắt và Sa-mu-en đang ngủ trong đền thờ ĐỨC CHÚA, nơi có đặt Hòm Bia Thiên Chúa.OZMột ngày kia, ông Ê-li đang ngủ ở chỗ ông, mắt ông đã bắt đầu mờ, ông không còn thấy nữa.)N OZ*Cậu bé Sa-mu-en phụng sự ĐỨC CHÚA, có ông Ê-li trông nom. Thời ấy, lời ĐỨC CHÚA thì hiếm và thị kiến cũng không hay xảy ra.M!Z$Bất cứ ai còn sót lại trong nhà ngươi sẽ đến sụp lạy nó để được một đồng bạc và một ổ bánh, và sẽ nói với nó : Xin vui lòng nhận tôi vào làm một chức vụ tư tế nào đó, để tôi có miếng bánh ăn.LZ#Ta sẽ cho xuất hiện một tư tế trung kiên để phục vụ Ta, nó sẽ hành động theo lòng Ta và ý muốn của Ta ; Ta sẽ xây cho nó một nhà kiên cố, và ngày ngày nó sẽ đi trước người được Ta xức dầu tấn phong.K'Z"Điều xảy ra cho hai con trai ngươi, Khóp-ni và Pin-khát, sẽ là dấu cho ngươi : cả hai sẽ chết trong cùng một ngày.J Z!Tuy nhiên, Ta sẽ không loại mọi người của ngươi khỏi bàn thờ Ta, như vậy mắt ngươi sẽ mỏi mòn, tâm hồn ngươi sẽ kiệt sức, và tất cả con cháu trong nhà ngươi sẽ phải chết giữa tuổi thành nhân.EIZ Ngươi sẽ trông thấy một đối thủ nơi Ta ngự, trong khi tại Ít-ra-en mọi sự đều tốt đẹp, và trong nhà ngươi sẽ không bao giờ có người già nữa./HYZNày sắp đến những ngày Ta sẽ chặt cánh tay ngươi và cánh tay của nhà cha ngươi, khiến cho không còn người già trong nhà của ngươi.uGeZVì vậy –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en– quả Ta có nói là nhà của ngươi và nhà cha ngươi sẽ đi trước nhan Ta mãi mãi, nhưng giờ đây –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– không đời nào ! Vì những kẻ coi trọng Ta thì Ta coi trọng, còn những kẻ khinh dể Ta thì bị khinh thường.FFZTại sao ngươi lại coi thường hy lễ và lễ phẩm dành cho Ta, là những thứ Ta đã truyền dâng trong nơi Ta ngự ? Tại sao ngươi lại coi trọng các con ngươi hơn Ta, mà cả cha con béo mập ra, vì ăn những thứ ngon nhất trong mọi lễ phẩm của Ít-ra-en, dân Ta ?E/ZTa đã chọn chúng trong mọi chi tộc Ít-ra-en, để chúng làm tư tế cho Ta, bước lên bàn thờ của Ta, đốt hương cho cháy nghi ngút, mang ê-phốt trước nhan Ta, và Ta đã ban cho nhà cha ngươi mọi hoả tế của con cái Ít-ra-en.D-ZMột người của Thiên Chúa đến gặp ông Ê-li và nói với ông : ĐỨC CHÚA phán thế này : Ta đã chẳng tỏ mình ra một cách rõ ràng cho nhà của cha ngươi, khi chúng ở dưới quyền triều đình Pha-ra-ô bên Ai-cập đó sao ?lCSZCòn cậu bé Sa-mu-en thì càng lớn lên và đẹp lòng cả ĐỨC CHÚA lẫn người ta..BWZNếu một người có tội với một người, thì Thiên Chúa sẽ phân xử cho ; nhưng nếu một người có tội với ĐỨC CHÚA thì ai sẽ cầu nguyện cho nó ? Nhưng chúng không chịu nghe lời cha chúng, vì ĐỨC CHÚA muốn làm cho chúng phải chết.xAkZKhông, các con ơi, tiếng kháo láo cha nghe dân ĐỨC CHÚA đồn thổi thì không tốt đẹp gì.@ZÔng nói với chúng : Sao các con lại làm những điều ấy, những điều xấu mà cha nghe toàn dân nói ?Y?-ZÔng Ê-li đã già lắm. Ông nghe nói các con ông đối xử thế nào với toàn thể Ít-ra-en ; ông còn nghe nói chúng nằm với những phụ nữ phục vụ ở cửa Lều Hội Ngộ.$>CZĐỨC CHÚA viếng thăm bà An-na ; bà thụ thai và sinh được ba trai hai gái, còn cậu bé Sa-mu-en thì lớn lên bên cạnh ĐỨC CHÚA.s=aZÔng Ê-li chúc phúc cho ông En-ca-na và vợ ông này rằng : Xin ĐỨC CHÚA cho người đàn bà này sinh con cái cho ông, để thay thế đứa con đã nhượng cho ĐỨC CHÚA. Rồi hai ông bà trở về nhà.<5ZMẹ cậu vẫn may cho cậu một áo khoác nhỏ và đưa lên cho cậu mỗi năm, khi bà cùng chồng lên dâng hy lễ thường niên._;9ZSa-mu-en phụng sự trước nhan ĐỨC CHÚA, cậu bé mặc ê-phốt vải gai.(:KZTội của những người thanh niên này rất lớn trước nhan ĐỨC CHÚA, vì những người ấy khinh thường lễ phẩm dâng ĐỨC CHÚA.q9]ZNgười kia có nói : Để người ta đốt mỡ cho cháy nghi ngút trước đã, rồi anh thích gì thì cứ lấy, thì nó bảo : Không, phải đưa ngay bây giờ ! Nếu không, tôi dùng sức mạnh mà lấy.8%ZCả trước khi người ta đốt mỡ cho cháy nghi ngút, thì đầy tớ của tư tế đến và bảo người dâng hy lễ : Đưa thịt đây để quay cho tư tế ! Người không lấy thịt ông đã nấu đâu, chỉ lấy thịt sống thôi !x7kZNó thọc vào vạc, vào nồi, vào chảo hay vào niêu ; hễ xiên đưa lên được miếng nào, thì tư tế lấy cho mình. Chúng vẫn làm như thế với tất cả những người Ít-ra-en đến đó, tại Si-lô.Z6/Z và đến quyền lợi các tư tế được hưởng trên dân. Mỗi khi có ai dâng hy lễ, thì đầy tớ của tư tế đến, tay cầm xiên ba răng, trong lúc người ta đang nấu thịt.j5OZ Các con trai ông Ê-li là những tên vô lại, chúng không biết gì đến ĐỨC CHÚA|4sZ Ông En-ca-na về nhà ở Ra-ma. Còn đứa trẻ thì phụng sự ĐỨC CHÚA, có tư tế Ê-li trông nom.3!Z Kẻ thù ĐỨC CHÚA sẽ bị đập tan, từ trời cao, người cho sấm sét giáng trên đầu. ĐỨC CHÚA xét xử khắp cùng cõi đất, ban quyền năng cho đức vua Người chọn, nêu uy thế đấng Người đã xức dầu tấn phong.)2MZ Chúa gìn giữ bước chân người trung hiếu, còn ác nhân bị tiêu diệt trong chốn mịt mù, vì con người đâu phải mạnh mà thắng.@1{ZKẻ mọn hèn, Chúa kéo ra khỏi nơi cát bụi, ai nghèo túng, Người cất nhắc từ đống phân tro, đặt ngồi chung với hàng quyền quý, tặng ngai vinh hiển làm sản nghiệp riêng. Vì nền móng địa cầu là của ĐỨC CHÚA, Người đặt cả hoàn vũ lên trên.z0oZĐỨC CHÚA bắt phải nghèo và cho giàu có, Người hạ xuống thấp, Người cũng nhắc lên cao.j/OZĐỨC CHÚA là Đấng cầm quyền sinh tử, đẩy xuống âm phủ rồi lại kéo lên.<.sZNgười no phải làm mướn kiếm ăn, còn kẻ đói được an nhàn thư thái. Người hiếm hoi thì sinh năm đẻ bảy, mẹ nhiều con lại ủ rũ héo tàn._-9ZCung nỏ người hùng bị bẻ tan, kẻ yếu sức lại trở nên hùng dũng.O,ZCác người chớ nhiều lời huênh hoang tự đắc, miệng đừng thốt ra điều ngạo mạn, vì ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa quán thông, mọi hành vi, chính Người xét xử. +;ZChẳng có Đấng thánh nào như ĐỨC CHÚA, chẳng một ai khác, ngoại trừ Ngài, chẳng có Núi Đá nào như Thiên Chúa chúng ta.n* YZ*Bà An-na cầu nguyện và nói : Tâm hồn con hoan hỷ vì ĐỨC CHÚA, nhờ ĐỨC CHÚA, con ngẩng đầu hiên ngang. Con mở miệng nhạo báng quân thù : Vâng, con vui sướng vì được Ngài cứu độ.>) yZĐến lượt tôi, tôi xin nhượng nó lại cho ĐỨC CHÚA. Mọi ngày đời nó, nó sẽ được nhượng cho ĐỨC CHÚA. Và ở đó, họ thờ lạy ĐỨC CHÚA.( ZTôi đã cầu nguyện để được đứa trẻ này, và ĐỨC CHÚA đã ban cho tôi điều tôi đã xin Người.J' ZBà nói : Thưa ngài, xin thứ lỗi, tôi xin lấy mạng sống ngài mà thề : tôi là người đàn bà đã đứng bên ngài, tại đây, để cầu nguyện với ĐỨC CHÚA.N& ZHọ sát tế con bò và đưa đứa trẻ đến với ông Ê-li.s% cZSau khi cai sữa cho con, bà đưa nó lên với mình, mang theo một con bò mộng ba tuổi, hai thùng bột và một bầu da đầy rượu. Bà đưa con vào Nhà ĐỨC CHÚA tại Si-lô ; đứa trẻ còn nhỏ lắm.$ %ZÔng En-ca-na, chồng bà, bảo bà : Em nghĩ thế nào là phải thì cứ làm ; cứ ở lại cho đến khi cai sữa cho nó. Chỉ xin ĐỨC CHÚA thực hiện lời Người. Người đàn bà ở lại và cho con bú cho đến khi cai sữa cho nó.P# ZBà An-na không lên, vì bà nói với chồng : Đợi cho đến khi đứa trẻ cai sữa đã. Khi đó em sẽ đưa nó đi, nó sẽ ra mắt ĐỨC CHÚA và sẽ ở lại đó mãi mãi.," UZNgười chồng là En-ca-na lên với cả gia đình để dâng hy lễ thường niên cho ĐỨC CHÚA và để giữ trọn lời khấn hứa của mình.!! ?ZNgày qua tháng lại, bà An-na thụ thai, sinh con trai và đặt tên cho nó là Sa-mu-en, vì bà nói : Tôi đã xin ĐỨC CHÚA được nó.P  ZSáng hôm sau, họ dậy sớm và sụp lạy trước nhan ĐỨC CHÚA, rồi trở về nhà ở Ra-ma. Ông En-ca-na ăn ở với bà An-na, vợ mình, và ĐỨC CHÚA đã nhớ đến bà.> yZBà thưa : Ước chi nữ tỳ của ngài đây được đẹp lòng ngài ! Rồi người đàn bà ra đi ; bà dùng bữa và nét mặt bà không còn như trước nữa. ZÔng Ê-li trả lời rằng : Bà hãy đi về bình an. Xin Thiên Chúa của Ít-ra-en ban cho bà điều bà đã xin Người ! #ZXin đừng coi nữ tỳ ngài đây là đứa vô lại : chỉ vì quá lo âu phiền muộn mà tôi đã nói cho đến bây giờ.p ]ZBà An-na trả lời rằng : Không, thưa ngài, tôi chỉ là một người đàn bà tâm thần đau khổ. Tôi đã không uống rượu và đồ uống có men, tôi chỉ thổ lộ tâm can trước nhan ĐỨC CHÚA.X -ZÔng Ê-li bảo bà : Bà còn say đến bao giờ ? Hãy lo dã rượu đi ! #Z Bà An-na thầm thĩ trong lòng : chỉ có môi bà mấp máy, không nghe thấy tiếng bà. Ông Ê-li nghĩ rằng bà say rượu.q _Z Vì bà cứ cầu nguyện lâu trước nhan ĐỨC CHÚA, nên ông Ê-li để ý đến miệng bà. {Z Bà khấn hứa rằng : Lạy ĐỨC CHÚA các đạo binh, nếu Ngài đoái nhìn đến nỗi khổ cực của nữ tỳ Ngài đây, nếu Ngài nhớ đến con và không quên nữ tỳ Ngài, nếu Ngài cho nữ tỳ Ngài một mụn con trai, thì con sẽ dâng nó cho ĐỨC CHÚA mọi ngày đời nó, và dao cạo sẽ không đụng tới đầu nó.[ 3Z Tâm hồn cay đắng, bà cầu nguyện với ĐỨC CHÚA và khóc nức nở. +Z Bà An-na đứng dậy sau khi họ đã ăn uống tại Si-lô. Tư tế Ê-li đang ngồi trên ghế ở cửa đền thờ ĐỨC CHÚA.D ZÔng En-ca-na, chồng bà, bảo bà : An-na, sao em khóc ? Sao em không chịu ăn ? Sao lòng em rầu rĩ vậy ? Đối với em, anh lại không hơn mười đứa con trai sao ?: qZÔng vẫn làm như thế năm này qua năm nọ, mỗi lần bà lên Nhà của ĐỨC CHÚA ; còn bà kia cứ chọc tức bà như thế. Bà khóc và không chịu ăn. 'ZBà kia, đối thủ của bà, cứ chọc tức bà, để hạ nhục bà, vì ĐỨC CHÚA đã làm cho bà không sinh sản được. 'ZCòn bà An-na, thì ông chia cho một phần ngon, vì ông yêu bà, mặc dù ĐỨC CHÚA đã làm cho bà không sinh sản được. /ZĐến ngày ông En-ca-na dâng hy lễ, ông thường chia các phần cho bà Pơ-nin-na, vợ ông, và cho các con trai con gái bà ấy.i OZHằng năm, người ấy từ thành mình lên thờ lạy và dâng hy lễ cho ĐỨC CHÚA các đạo binh tại Si-lô. Ở đó có hai con trai ông Ê-li là Khóp-ni và Pin-khát làm tư tế của ĐỨC CHÚA. #ZNgười ấy có hai vợ, một bà tên là An-na, một bà tên là Pơ-nin-na. Bà Pơ-nin-na có con, còn bà An-na không có con.  Z*Có một người quê thành Ra-ma-tha-gim Xô-phim, thuộc miền núi Ép-ra-im, tên là En-ca-na, con ông Giơ-rô-kham ; ông Giơ-rô-kham là con ông Ê-li-hu, ông Ê-li-hu là con ông Tô-khu, ông Tô-khu là con ông Xúp, người Ép-ra-tha.6 iPÔ-vết sinh Gie-sê ; Gie-sê sinh Đa-vít.7 kPXan-môn sinh Bô-át ; Bô-át sinh Ô-vết ;@ }PAm-mi-na-đáp sinh Nác-sôn ; Nác-sôn sinh Xan-môn.6 iPKhét-rôn sinh Ram ; Ram sinh Am-mi-na-đáp.K PĐây là dòng dõi của ông Pe-rét : Pe-rét sinh Khét-rôn.hKPCác bà hàng xóm láng giềng đặt tên cho đứa trẻ và nói : Bà Na-o-mi đã sinh được một cháu trai. Họ đặt tên cho nó là Ô-vết. Đó là cha của ông Gie-sê, là ông nội vua Đa-vít.jOPBà Na-o-mi bế đứa trẻ lên và ôm vào lòng. Chính bà nuôi nấng đứa trẻ đó.W)PNó sẽ giúp bà lấy lại sức sống, và sẽ là người nâng đỡ bà trong tuổi già, vì người con dâu biết yêu quý bà đã sinh ra nó, nàng quý giá hơn bảy đứa con trai.gIPCác phụ nữ nói với bà Na-o-mi : Chúc tụng ĐỨC CHÚA, Đấng hôm nay đã không để cho bà phải thiếu người bảo tồn dòng dõi : tên tuổi con trẻ sẽ được tung hô tại Ít-ra-en !-UP Vậy ông Bô-át lấy cô Rút, và nàng trở thành vợ ông. Ông đến với nàng. Nhờ ơn ĐỨC CHÚA, nàng đã thụ thai và sinh một con trai.mUP Chớ gì dòng dõi mà ĐỨC CHÚA sẽ ban cho ông, nhờ người thiếu phụ này, làm cho nhà của ông được nên giống như nhà của ông Pe-rét, là người con mà bà Ta-ma đã sinh cho ông Giu-đa !eEP Toàn dân ở cửa thành và các kỳ mục đáp : Chúng tôi xin làm chứng ! Xin ĐỨC CHÚA cho người phụ nữ sắp vào nhà ông được nên giống như bà Ra-khen và bà Lê-a, cả hai bà này đã xây dựng nhà Ít-ra-en !Chúc ông được giàu có ở Ép-ra-tha ! Chúc ông được nổi tiếng ở Bê-lem !hKP Và cả Rút người Mô-áp, vợ của Mác-lôn nữa, tôi cũng lấy làm vợ, để gia nghiệp người quá cố mãi mãi mang tên người đó, và để người đó khỏi bị xoá tên trong đám bà con họ hàng, cũng như trong số dân cư tụ họp tại cửa thành. Hôm nay, quý vị làm chứng cho điều đó.P Ông Bô-át nói với các kỳ mục và toàn dân : Hôm nay, xin quý vị làm chứng cho là tôi tậu từ tay bà Na-o-mi tất cả những gì thuộc về ông Ê-li-me-léc, tất cả những gì thuộc về Kin-giôn và Mác-lôn.PNgười bảo tồn dòng dõi nói với ông Bô-át : Ông hãy tậu cho ông đi, rồi người ấy cởi dép ra. ~ PTheo phong tục thời xưa tại Ít-ra-en, khi có chuyện liên quan đến quyền bảo tồn hay việc đổi chác, để xác nhận việc đó, thì người này cởi dép trao cho người kia. Đó là cách chứng nhận tại Ít-ra-en.w}iPNgười bảo tồn dòng dõi nói : Thế thì tôi không thể dùng quyền bảo tồn đó được, để khỏi làm hại gia nghiệp của tôi. Xin ông thay tôi mà dùng quyền đó, vì tôi không thể dùng được.|}PÔng Bô-át nói : Ngày nào ông tậu ruộng chính tay bà Na-o-mi bán, thì lúc đó ông cũng phải lấy cả cô Rút người Mô-áp, vợ của người quá cố, để gia nghiệp người đó mãi mãi mang tên người đó.{PPhần tôi, tôi nghĩ là cần phải báo cho ông biết rằng : trước mặt quý vị hiện diện ở đây và các kỳ mục trong dân, ông hãy tậu thửa ruộng ấy ! Nếu ông muốn dùng quyền bảo tồn dòng dõi của ông, thì xin hãy dùng ; bằng không thì xin tuyên bố cho tôi biết, vì ngoài ông ra, không ai có quyền bảo tồn dòng dõi ; còn tôi thì chỉ đứng sau ông. Người ấy nói : Vâng, tôi sẽ dùng quyền bảo tồn đó.dwPBà Na-o-mi bảo con dâu là Rút : Con ơi, tốt hơn là con cứ đi ra với các tớ gái của ông ấy, để khỏi bị người ta ngược đãi trong ruộng khác.#cAPRút người Mô-áp thưa : Ông ấy còn nói với con : Con cứ theo sát các tôi tớ của ta cho đến khi chúng gặt hái xong tất cả.Xb+PBà Na-o-mi nói với con dâu : Xin ĐỨC CHÚA giáng phúc cho ông ấy, Người là Đấng đã không từ chối tỏ lòng nhân nghĩa đối với kẻ sống và kẻ chết ! Bà lại nói : Ông ấy là bà con gần của chúng ta, ông ấy là một trong những người bảo tồn dòng dõi của chúng ta.JaPMẹ chồng nói với nàng : Hôm nay con đã mót ở đâu ? Con đã làm ở đâu ? Xin Thiên Chúa giáng phúc cho người đã quan tâm đến con ! Nàng cho mẹ chồng biết mình đã làm ở ruộng người nào. Nàng nói : Người đã cho con làm ở ruộng mình hôm nay tên là Bô-át.:`oPNàng đem lúa trở về thành và mẹ chồng thấy những gì nàng đã mót được. Rồi nàng lấy ra, đưa cho bà những gì nàng để dành sau khi ăn no._PNàng mót trong ruộng cho đến chiều, rồi đập lúa đã mót. Tất cả được gần hai thùng lúa mạch.,^SPHơn nữa, các anh hãy để ý rút vài bông lúa ra khỏi đống lúa đã gặt và để lại cho cô ấy mót. Đừng trách móc cô ấy làm gì.W])PRồi nàng trỗi dậy mót lúa. Ông Bô-át ra lệnh này cho các tôi tớ của ông : Cho dù cô ấy có mót ngay giữa những bó lúa đi nữa, các anh cũng đừng nhục mạ cô ấy.\PĐến bữa ăn, ông Bô-át nói với nàng : Con lại gần đây, lấy bánh chấm vào nước dấm mà ăn. Nàng ngồi bên cạnh thợ gặt. Ông Bô-át đưa cho nàng một mớ lúa rang. Nàng ăn no và còn để dành nữa.w[iP Nàng nói : Thưa ông, ước gì con được ông lấy lòng nhân từ đoái nhìn, vì ông đã an ủi con và nói những lời thân ái với nữ tỳ của ông, mặc dù con không đáng làm một nữ tỳ của ông.hZKP Xin ĐỨC CHÚA trả công cho con vì những gì con đã làm ! Chớ gì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, thưởng công bội hậu cho con, Người là Đấng cho con ẩn náu dưới cánh Người !Y9P Ông Bô-át đáp : Người ta đã kể lại cho ta nghe tất cả những gì con đã làm cho mẹ chồng sau khi chồng con mất, cũng như chuyện con đã bỏ cả cha mẹ và quê hương, mà đến với một dân trước kia con không hề biết tới.MXP Rút liền cúi rạp xuống đất mà lạy ông, rồi nói : Sao con lại được ông lấy lòng nhân từ đoái nhìn và quan tâm đến, dù con là một người ngoại quốc ?~WwP Con nhìn thửa ruộng chúng gặt và cứ đi theo chúng. Nào ta đã chẳng ra lệnh cho các tôi tớ không được đụng tới con sao ? Nếu khát, con cứ đến chỗ để bình mà uống nước các tôi tớ đã múc.AV}PÔng Bô-át nói với Rút : Này con, con có nghe không ? Đừng đi mót ở ruộng nào khác, cũng đừng rời khỏi đây, nhưng cứ theo sát các tớ gái của ta.PUPCô đã nói : Cho phép tôi mót và nhặt những bông lúa đằng sau thợ gặt. Cô ấy đã đến và ở lại từ sáng tới giờ : Cô ấy chẳng chịu nghỉ ngơi chút nào.3TaPNgười tôi tớ trông coi thợ gặt trả lời : Đó là một thiếu phụ Mô-áp, người đã cùng với bà Na-o-mi từ cánh đồng Mô-áp trở về.rS_PÔng Bô-át nói với người tôi tớ trông coi thợ gặt : Cô kia là người của ai thế ?'RIPVà kìa ông Bô-át từ Bê-lem đến, nói với thợ gặt : Xin ĐỨC CHÚA ở cùng các anh ! Họ nói : Xin ĐỨC CHÚA giáng phúc cho ông !:QoPNàng đi và đến ruộng mót lúa đằng sau thợ gặt. Nàng may mắn gặp được một thửa ruộng của ông Bô-át, người trong thị tộc Ê-li-me-léc.JPPRút, người Mô-áp, nói với bà Na-o-mi : Xin mẹ để con đi ra ruộng mót lúa đằng sau người nào có lòng nhân từ đoái nhìn con. Bà trả lời : Con cứ đi đi.O ;PBà Na-o-mi có một thân nhân bên họ nhà chồng, một người khá giàu, thuộc thị tộc Ê-li-me-léc. Người ấy tên là Bô-át.1N _PThế là từ cánh đồng Mô-áp, bà Na-o-mi trở về cùng với con dâu người Mô-áp là Rút. Họ đã đến Bê-lem vào đầu mùa gặt lúa mạch.iM OPTôi ra đi, của cải dư đầy, ĐỨC CHÚA đem tôi về hai bàn tay trắng ! Gọi tôi là Na-o-mi làm gì, trong khi ĐỨC CHÚA đã làm cho tôi tủi nhục, Đấng Toàn Năng đã để tôi đau khổ ?#L CPBà nói : Đừng gọi tôi là Na-o-mi nữa, hãy gọi tôi là Ma-ra, vì Đấng Toàn Năng đã bắt tôi phải chịu quá nhiều cay đắng.3K cPHai mẹ con cùng đi cho đến khi tới Bê-lem. Họ tới Bê-lem, làm cả thành xôn xao. Các người phụ nữ hỏi : Có phải bà Na-o-mi đấy không ?pJ ]PThấy Rút cứ một mực đi với mình, bà Na-o-mi không còn nói gì về chuyện đó nữa.]I 7PMẹ chết ở đâu, con chết ở đó, và nơi đó con sẽ được chôn cất. Xin ĐỨC CHÚA phạt con thế này và thêm thế kia nữa, nếu con lìa xa mẹ mà không phải vì cái chết !vH iPRút đáp : Xin mẹ đừng ép con bỏ mẹ mà trở về, không theo mẹ nữa, vìmẹ đi đâu, con đi đó, mẹ ở đâu, con ở đó, dân của mẹ là dân của con, Thiên Chúa của mẹ là Thiên Chúa của con.(G MPBà Na-o-mi nói : Kìa chị dâu con trở về với dân tộc của nó và các thần của nó. Con cũng vậy, hãy theo chị dâu con mà về đi !F  PHai người con dâu lại oà lên khóc. Oóc-pa ôm hôn từ giã mẹ chồng, còn Rút thì cứ khắng khít theo bà.E #P thì chẳng lẽ chúng con cứ đợi mãi cho đến khi chúng lớn lên ? Chẳng lẽ chúng con cứ ở vậy, không chịu lấy chồng ? Không, các con ơi ! Tình cảnh chúng con làm mẹ cay đắng lắm, vì tay ĐỨC CHÚA giáng phạt mẹ.ZD 1P Về đi, các con ơi ! Đi đi ! Mẹ quá già rồi, không còn tái giá được nữa. Cho dù mẹ có nói được : mẹ còn hy vọng, ngay đêm nay sẽ lấy chồng và sinh được con trai,C )P Bà Na-o-mi nói : Các con ơi, về đi, theo mẹ làm gì ? Trong lòng mẹ còn con trai nào nữa đâu mà gả chồng cho các con.SB #P Họ thưa : Chúng con muốn cùng mẹ trở về với dân của mẹ.3=<;;~::j99H887M65433 2+1Z0/.)-<,++3))K('&&9%#""! L'LLtc}' % 7 f2yD}Z Ông bắt một cặp bò, xả thịt và gửi các sứ giả mang đi khắp lãnh thổ Ít-ra-en với lời này : Ai không theo Sa-un và Sa-mu-en ra trận, thì bò của nó sẽ bị như thế này. ĐỨC CHÚA gieo kinh hoàng xuống trên dân, và họ đã ra trận, muôn người như một.|Z Khi ông Sa-un nghe những lời ấy, thần khí của ĐỨC CHÚA nhập vào ông, và ông bừng bừng nổi giận.5{eZ Và này ông Sa-un từ ngoài đồng về theo sau đàn bò. Ông hỏi : Có gì mà dân khóc vậy ? Họ kể lại cho ông những lời người Gia-vết nói.z Z Các sứ giả đến Ghíp-a, thành của ông Sa-un, và nói những lời ấy cho dân nghe. Toàn dân oà lên khóc.myUZ Các kỳ mục Gia-vết nói với ông : Xin để cho chúng tôi bảy ngày. Chúng tôi sẽ sai sứ giả đi khắp lãnh thổ Ít-ra-en, và nếu không có ai cứu chúng tôi, thì chúng tôi sẽ ra hàng ông.xZ Na-khát, người Am-mon, nói với họ : Ta sẽ lập giao ước với các ngươi với điều kiện này là ta sẽ chọc thủng mắt phải của tất cả các ngươi. Ta sẽ bắt toàn thể Ít-ra-en phải chịu điều sỉ nhục đó.Ww +Z *Na-khát, người Am-mon, lên bao vây thành Gia-vết, miền Ga-la-át. Mọi người Gia-vết nói với Na-khát : Xin ông lập giao ước với chúng tôi, và chúng tôi sẽ làm tôi ông.FvZ Nhưng có những tên vô lại đã nói : Làm sao hắn cứu chúng ta được ? Chúng coi thường ông và không đem quà biếu ông. Nhưng ông làm như không nghe thấy.u1Z Ông Sa-un cũng đi về nhà ở Ghíp-a. Cùng đi với ông có những người can đảm đã được ĐỨC CHÚA cảm hoá tâm hồn.KtZ Ông Sa-mu-en nói cho dân biết quyền hành vua chúa, ghi chép vào một quyển sách và đặt trước nhan ĐỨC CHÚA. Rồi ông Sa-mu-en cho toàn dân ai nấy về nhà mình.Ts#Z Ông Sa-mu-en nói với toàn dân : Anh em đã xem thấy người ĐỨC CHÚA chọn chưa ? Trong toàn dân không có ai được như ông. Toàn dân reo hò và nói : Vạn tuế đức vua !r Z Họ chạy đến, lôi ông từ đó ra, và ông đến đứng giữa dân. Ông cao hơn toàn dân từ vai trở lên.=quZ Họ lại thỉnh ý ĐỨC CHÚA : Thưa còn người nào đến đây nữa không ? ĐỨC CHÚA trả lời : Nó đây này, nó đang lẩn trốn trong đống hành lý.FwZ Người đầy tớ nói với ông : Này, trong thành kia có một người của Thiên Chúa ; ông là người có uy tín : tất cả những gì ông nói đều chắc chắn xảy ra. Bây giờ chúng ta hãy đi đến đó. May ra ông ấy sẽ chỉ cho chúng ta phải đi đường nào.MEZ Khi họ đến đất Xúp, ông Sa-un nói với người đầy tớ đi với mình : Nào, chúng ta hãy trở về, kẻo cha tôi không còn nghĩ đến lừa mà lại lo cho chúng ta.ZD/Z Ông Sa-un đi qua miền núi Ép-ra-im, rồi đi qua đất Sa-li-sa, mà không tìm thấy. Họ đi qua đất Sa-a-lim : cũng không thấy gì. Ông đi qua đất Ben-gia-min, mà không tìm thấy.VC'Z Các con lừa cái của ông Kít, cha ông Sa-un, bị lạc ; ông Kít bảo ông Sa-un, con ông : Con hãy đem một trong các người đầy tớ đi với con và lên đường đi tìm lừa.]B5Z Ông có một người con trai tên là Sa-un, một người trẻ và đẹp trai ; trong số con cái Ít-ra-en, không có người nào đẹp trai hơn ông. Ông cao hơn toàn dân từ vai trở lên.5A gZ *Có một người thuộc chi tộc Ben-gia-min tên là Kít, con ông A-vi-ên ; ông A-vi-ên là con ông Xơ-ro ; ông Xơ-ro là con ông Bơ-khô-rát ; ông Bơ-khô-rát là con ông A-phi-ác ; ông A-phi-ác là con một người Ben-gia-min. Ông Kít là một người có thế giá.Q@ZĐỨC CHÚA phán với ông Sa-mu-en : Hãy nghe theo tiếng chúng, và hãy đặt một vua cai trị chúng. Ông Sa-mu-en nói với người Ít-ra-en : Ai nấy hãy về thành của mình.x?kZÔng Sa-mu-en nghe tất cả những lời của dân và nói lại những lời ấy cho ĐỨC CHÚA nghe.J>ZCả chúng tôi cũng sẽ giống như mọi dân tộc. Vua chúng tôi sẽ xét xử chúng tôi, sẽ dẫn đầu chúng tôi và sẽ lãnh đạo các cuộc chiến của chúng tôi.=ZNhưng dân không chịu nghe theo tiếng ông Sa-mu-en. Họ nói : Không ! Phải có một vua cai trị chúng tôi ! <;ZNgày ấy, anh em sẽ kêu than vì vua của anh em mà anh em đã chọn cho mình, nhưng ngày ấy ĐỨC CHÚA sẽ không đáp lời anh em.w;iZChiên dê của anh em, ông sẽ đánh thuế thập phân. Còn chính anh em sẽ làm nô lệ cho ông.$:CZCác tôi tớ nam nữ, các người trai tráng khá nhất của anh em, các con lừa của anh em, ông sẽ bắt mà dùng vào việc của ông. 9 ZLúa thóc và vườn nho của anh em, ông sẽ đánh thuế thập phân mà cho các thái giám và bề tôi của ông.8ZĐồng ruộng, vườn nho, vườn cây ô-liu tốt nhất của anh em, ông sẽ lấy mà cho bề tôi của ông.k7QZ Các con gái anh em, ông sẽ bắt vào làm thợ chế nước hoa, nấu ăn và làm bánh.]65Z Ông sẽ đặt chúng làm người chỉ huy một ngàn và chỉ huy năm mươi, sẽ bắt chúng cày đất cho ông, gặt lúa cho ông, chế tạo vũ khí cho ông và dụng cụ cho xe của ông.p5[Z Ông nói : Đây là quyền hành của nhà vua sẽ cai trị anh em. Các con trai anh em, ông sẽ bắt mà cắt đặt vào việc trông coi xe và ngựa của ông, và chúng sẽ chạy đàng trước xe của ông.o4YZ Ông Sa-mu-en nói lại mọi lời của ĐỨC CHÚA cho dân bấy giờ đang xin ông một vua.T3#Z Vậy bây giờ ngươi cứ nghe theo tiếng chúng. Chỉ có điều là ngươi phải long trọng cảnh cáo chúng và nói cho chúng biết quyền hành của nhà vua sẽ cai trị chúng.H2 ZChúng xử sự với ngươi như chúng vẫn xử sự từ ngày Ta đưa chúng lên từ Ai-cập cho đến ngày hôm nay : Chúng đã bỏ Ta mà phụng sự những thần khác.1ZĐỨC CHÚA phán với ông Sa-mu-en : Ngươi cứ nghe theo tiếng của dân trong mọi điều chúng nói với ngươi, vì không phải chúng gạt bỏ ngươi, mà là chúng gạt bỏ Ta, không chịu để Ta làm vua của chúng.20_ZÔng Sa-mu-en bực mình vì lời họ nói : Xin ông cho chúng tôi một vua để xét xử chúng tôi. Và ông Sa-mu-en đã cầu nguyện với ĐỨC CHÚA./}ZHọ nói với ông : Ông coi, ông già rồi, và các con ông lại không đi theo đường lối của ông. Vậy bây giờ, xin ông lập cho chúng tôi một vua để vua xét xử chúng tôi, như trong tất cả các dân tộc.`.;ZToàn thể các kỳ mục tập hợp lại và đến với ông Sa-mu-en ở Ra-ma.-3ZCác con trai ông không đi theo đường lối của ông, chúng ngả theo lợi lộc, nhận quà hối lộ và làm sai lệch công lý.,{ZCon đầu lòng của ông tên là Giô-en, con thứ hai tên là A-vi-gia. Họ làm thủ lãnh tại Bơ-e Se-va.`+ =Z*Khi ông Sa-mu-en đã già, ông đặt các con trai ông làm thủ lãnh Ít-ra-en.%*EZRồi ông trở về Ra-ma vì nhà ông ở đó và ông xét xử Ít-ra-en ở đó. Tại đây ông dựng một bàn thờ để kính ĐỨC CHÚA.)%ZNăm này qua năm nọ, ông đi một vòng Bết Ên, Ghin-gan, Mít-pa, và ông xét xử Ít-ra-en tại tất cả những nơi ấy.Z(/ZÔng Sa-mu-en làm thủ lãnh xét xử Ít-ra-en mọi ngày trong đời ông.'ZCác thành mà người Phi-li-tinh đã chiếm của Ít-ra-en lại trở về với Ít-ra-en, từ Éc-rôn đến Gát, và Ít-ra-en đã giải phóng lãnh thổ họ khỏi tay người Phi-li-tinh. Có hoà bình giữa Ít-ra-en và người E-mô-ri.0&[Z Người Phi-li-tinh bị hạ nhục và không còn đến lãnh thổ Ít-ra-en nữa. Tay ĐỨC CHÚA đè trên người Phi-li-tinh suốt đời ông Sa-mu-en.S%!Z Ông Sa-mu-en lấy một tảng đá và đặt giữa Mít-pa và Cái Răng. Ông đặt tên tảng đá là E-ven Ha Ê-de và nói : Cho đến chỗ này, ĐỨC CHÚA đã cứu giúp chúng ta.$Z Người Ít-ra-en ra khỏi Mít-pa, đuổi theo quân Phi-li-tinh và đánh chúng đến tận bên dưới Bết Ca.(#KZ Trong khi ông Sa-mu-en dâng lễ toàn thiêu thì người Phi-li-tinh tiến lại giao chiến với Ít-ra-en. Nhưng ngày hôm đó ĐỨC CHÚA giáng sấm sét ầm ầm xuống người Phi-li-tinh ; Người khiến chúng tán loạn và chúng bị Ít-ra-en đánh bại.S"!Z Ông Sa-mu-en bắt một con chiên sữa và dâng toàn bộ làm lễ toàn thiêu lên ĐỨC CHÚA. Rồi ông Sa-mu-en kêu lên ĐỨC CHÚA cho Ít-ra-en và ĐỨC CHÚA đã đáp lời ông.B!ZCon cái Ít-ra-en nói với ông Sa-mu-en : Xin ông chớ ngừng kêu lên ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng tôi, để người cứu chúng tôi khỏi tay người Phi-li-tinh !V 'ZKhi người Phi-li-tinh nghe tin con cái Ít-ra-en tập hợp về Mít-pa, thì các vương hầu người Phi-li-tinh lên đánh Ít-ra-en. Con cái Ít-ra-en nghe tin và sợ người Phi-li-tinh.ZHọ tập hợp về Mít-pa. Họ múc nước và đổ ra trước nhan ĐỨC CHÚA. Ngày hôm ấy họ ăn chay và nói tại đó : Chúng tôi đắc tội với ĐỨC CHÚA. Ông Sa-mu-en làm thủ lãnh xét xử con cái Ít-ra-en tại Mít-pa. ZÔng Sa-mu-en nói : Hãy tập hợp toàn thể Ít-ra-en về Mít-pa : tôi sẽ cầu nguyện với ĐỨC CHÚA cho anh em. ZCon cái Ít-ra-en loại bỏ các thần Ba-an và các nữ thần Át-tô-rét và chỉ phụng sự một mình ĐỨC CHÚA.ZBấy giờ ông Sa-mu-en nói với toàn thể nhà Ít-ra-en rằng : Nếu anh em hết lòng trở về với ĐỨC CHÚA, thì hãy loại bỏ các thần ngoại bang và các nữ thần Át-tô-rét ra khỏi anh em ; hãy hướng lòng anh em về với ĐỨC CHÚA và phụng sự một mình Người, thì Người sẽ giải thoát anh em khỏi tay người Phi-li-tinh.I Z*Từ ngày Hòm Bia được đặt ở Kia-giát Giơ-a-rim, một thời gian dài trôi qua : đã hai mươi năm rồi. Toàn thể nhà Ít-ra-en thiết tha hướng về ĐỨC CHÚA.^ 9ZNgười Kia-giát Giơ-a-rim đến và đưa Hòm Bia ĐỨC CHÚA lên. Họ đưa Hòm Bia vào nhà ông A-vi-na-đáp, ở trên đồi, và thánh hiến E-la-da, con ông, để giữ Hòm Bia ĐỨC CHÚA.A}ZHọ sai sứ giả đến với dân cư thành Kia-giát Giơ-a-rim và nói : Người Phi-li-tinh đã trả lại Hòm Bia ĐỨC CHÚA . Hãy xuống mà đưa lên với anh em.7iZNgười Bết Se-mét nói : Ai có thể đứng vững trước nhan ĐỨC CHÚA , Thiên Chúa thánh thiện này ? Khi rời chúng tôi, Người sẽ lên với ai ?xkZNgười đã đánh phạt những người Bết Se-mét vì họ đã nhìn thấy Hòm Bia ĐỨC CHÚA. Trong dân, Người đã đánh phạt bảy mươi người. Dân để tang vì ĐỨC CHÚA đã đánh dân một đòn đau.ZNgoài ra còn có các con chuột bằng vàng, tính theo số tất cả các thành người Phi-li-tinh thuộc về năm vương hầu, từ thành kiên cố cho đến làng bỏ ngỏ. Tảng đá lớn trên đó người ta đã đặt Hòm Bia ĐỨC CHÚA là bằng chứng cho đến ngày hôm nay, trong cánh đồng ông Giơ-hô-su-a người Bết Se-mét.[1ZĐây là các u bướu bằng vàng người Phi-li-tinh đã nộp cho ĐỨC CHÚA làm lễ đền tội : một cho Át-đốt, một cho Ga-da, một cho Át-cơ-lôn, một cho Gát, một cho Éc-rôn.iMZNăm vương hầu người Phi-li-tinh thấy vậy, cũng trở về Éc-rôn ngày hôm đó.7iZCác thầy Lê-vi đưa Hòm Bia ĐỨC CHÚA xuống, cùng với cái tráp bên cạnh, trong đó có các đồ vật bằng vàng. Họ đặt tất cả lên tảng đá lớn. Người Bết Se-mét dâng những lễ toàn thiêu và tiến những hy lễ lên ĐỨC CHÚA, ngày hôm đó.vgZCỗ xe đến cánh đồng ông Giơ-hô-su-a người Bết Se-mét, và dừng lại ở đó. Ở đó có một tảng đá lớn. Họ bổ gỗ xe ra, còn những con bò cái thì họ dâng ĐỨC CHÚA làm lễ toàn thiêu.9Z Người Bết Se-mét đang gặt lúa mì trong thung lũng. Ngước mắt lên, họ nhìn thấy Hòm Bia, và khi nhìn thấy, họ vui mừng.3Z Các con bò cái thẳng đường đi về hướng Bết Se-mét. Chúng cứ theo một đường mà đi, vừa đi vừa rống, không đi trệch bên phải bên trái. Các vương hầu người Phi-li-tinh đi theo sau chúng cho đến ranh giới Bết Se-mét.7Z Chúng đặt Hòm Bia ĐỨC CHÚA lên xe, cùng với cái tráp đựng các con chuột bằng vàng và hình ảnh các khối u của chúng.}Z Những người ấy làm như vậy. Chúng bắt hai con bò sữa mà thắng xe, còn bò con thì nhốt ở nhà.A }Z Anh em sẽ xem : nếu Hòm Bia theo hướng lãnh thổ mình mà lên Bết Se-mét, thì chính là Người đã gây ra cho chúng ta đại hoạ này. Nếu không, chúng ta sẽ biết là chẳng phải tay Người đã đánh chúng ta, mà chỉ là chuyện tình cờ xảy đến cho chúng ta.n WZAnh em hãy đem Hòm Bia ĐỨC CHÚA đặt lên xe. Còn các đồ bằng vàng anh em nộp cho Người làm của lễ đền tội, thì hãy để vào một cái tráp ở bên cạnh, rồi hãy để cho Hòm Bia đi.C ZBây giờ hãy đóng một cỗ xe mới và bắt hai con bò sữa chưa hề mang ách. Hãy lấy hai con bò đó mà thắng xe, và hãy tách con chúng ra mà đưa về nhà. {ZTại sao anh em để lòng mình ra nặng nề cứng cỏi, như người Ai-cập và Pha-ra-ô đã để lòng chúng ra nặng nề cứng cỏi ? Khi Người thị uy với chúng, chúng đã chẳng phải để cho Ít-ra-en đi sao ? #ZAnh em hãy làm những hình ảnh các khối u của anh em, và hình ảnh các con chuột đang phá phách xứ sở, và hãy tôn vinh Thiên Chúa Ít-ra-en. May ra Người sẽ nhẹ tay với anh em, với các thần của anh em và xứ sở anh em.gIZNgười Phi-li-tinh hỏi : Của lễ đền tội chúng tôi phải nộp cho Người là gì ? Họ đáp : Năm cái khối u bằng vàng và năm con chuột bằng vàng, tính theo số các vương hầu người Phi-li-tinh, vì cũng một tai hoạ đã giáng xuống trên tất cả anh em và trên các vương hầu của anh em.1ZHọ đáp : Nếu anh em trả lại Hòm Bia Thiên Chúa Ít-ra-en, thì đừng trả lại không, nhưng phải nộp cho Người một của lễ đền tội. Bấy giờ anh em sẽ khỏi bệnh và sẽ biết tại sao tay của Người đã không tha anh em.a=ZNgười Phi-li-tinh mời các tư tế và thầy bói đến và hỏi : Chúng tôi phải làm gì với Hòm Bia ĐỨC CHÚA ? Xin cho chúng tôi biết phải trả Hòm Bia về chỗ cũ bằng cách nào.V )ZHòm Bia ĐỨC CHÚA ở trong lãnh thổ người Phi-li-tinh bảy tháng.}Z Những người không chết thì bị mắc những khối u, và tiếng kêu của thành đã thấu tới trời.*OZ Chúng sai người đi mời tất cả các vương hầu người Phi-li-tinh đến. Chúng nói : Các ông hãy trả lại Hòm Bia Thiên Chúa Ít-ra-en ; Hòm Bia phải trở về chỗ cũ, để Hòm Bia đừng giết (chúng) tôi và dân (chúng) tôi ! Thật vậy, trong toàn thành, người ta hoảng sợ trước cái chết, vì bàn tay Thiên Chúa giáng rất mạnh xuống trên đó.Z Chúng gửi Hòm Bia Thiên Chúa đến Éc-rôn. Nhưng khi Hòm Bia đến Éc-rôn thì người Éc-rôn kêu lên rằng : Họ di chuyển Hòm Bia Thiên Chúa Ít-ra-en đến với (chúng) ta, để giết (chúng) ta và dân (chúng) ta.jOZ Sau khi di chuyển Hòm Bia, tay ĐỨC CHÚA giáng xuống trên thành. Chúng vô cùng hoảng sợ. ĐỨC CHÚA đánh phạt người trong thành, từ bé đến lớn : khối u mọc trên khắp người chúng.\3Zchúng sai người đi mời tất cả các vương hầu người Phi-li-tinh đến với chúng. Chúng nói : Chúng tôi phải làm gì với Hòm Bia Thiên Chúa Ít-ra-en ? Các vương hầu trả lời : Phải di chuyển Hòm Bia Thiên Chúa Ít-ra-en đến Gát. Họ đã di chuyển Hòm Bia Thiên Chúa Ít-ra-en đi.iMZThấy vậy, người Át-đốt nói : Đừng để Hòm Bia Thiên Chúa Ít-ra-en ở lại với chúng ta, vì Người đã ra tay đối xử nghiệt ngã với chúng ta và với thần Đa-gôn của chúng ta ;6~gZBàn tay ĐỨC CHÚA đè nặng trên người Át-đốt, Người làm cho chúng phải điêu linh, và mắc những khối u, tại Át-đốt và trong lãnh thổ.5}eZVì thế, cho đến ngày hôm nay, ở Át-đốt, các tư tế Đa-gôn và tất cả những ai vào Nhà của Đa-gôn không giẫm lên ngưỡng cửa Đa-gôn.w|iZSáng hôm sau chúng dậy sớm và kìa Đa-gôn lại ngã sấp mặt xuống đất, trước Hòm Bia ĐỨC CHÚA. Đầu Đa-gôn và hai bàn tay đã bị chặt, thì ở trên ngưỡng cửa, chỉ còn lại thân Đa-gôn.1{]ZHôm sau, người Át-đốt dậy sớm và kìa Đa-gôn ngã sấp mặt xuống đất, trước Hòm Bia ĐỨC CHÚA. Chúng đem Đa-gôn đặt vào chỗ cũ.{zqZNgười Phi-li-tinh lấy Hòm Bia, đưa vào nhà của thần Đa-gôn và đặt bên cạnh thần Đa-gôn.xy mZNgười Phi-li-tinh chiếm đoạt Hòm Bia Thiên Chúa và đưa từ E-ven Ha Ê-de về thành Át-đốt.yxmZNàng nói : Vinh quang đã bị cướp khỏi Ít-ra-en, vì Hòm Bia Thiên Chúa đã bị chiếm đoạt.PwZNàng gọi đứa trẻ là I-kha-vốt, và nói : Vinh quang đã bị cướp khỏi Ít-ra-en, vì Hòm Bia Thiên Chúa đã bị chiếm đoạt, vì cha chồng và chồng nàng đã chết.Tv#ZLúc nàng sắp chết, những người đàn bà đứng quanh bảo nàng : Cô đừng sợ, vì cô đã sinh được một con trai ! Nhưng nàng không trả lời và không để tâm đến.duCZCon dâu ông, tức là vợ của Pin-khát, đang có thai và sắp sinh. Nghe tin Hòm Bia bị chiếm đoạt, cha chồng và chồng chết, nàng khuỵu xuống và sinh con, vì lên cơn đau đột ngột.|tsZNgười kia vừa nhắc tới Hòm Bia Thiên Chúa, thì ông từ ghế ngã ngửa xuống, bên cạnh cửa, giập gáy mà chết, vì ông đã già lại nặng cân. Ông đã làm thủ lãnh xét xử Ít-ra-en bốn mươi năm.^s7ZNgười đưa tin trả lời rằng : Ít-ra-en đã chạy trốn quân Phi-li-tinh ; dân đại bại, hai con ông là Khóp-ni và Pin-khát đã chết, và Hòm Bia Thiên Chúa đã bị chiếm đoạt.,rSZNgười kia nói với ông Ê-li : Tôi từ mặt trận về. Tôi đã từ mặt trận trốn về hôm nay. Ông hỏi : Cái gì đã xảy ra vậy con ?nqWZÔng Ê-li đã chín mươi tám tuổi, mắt ông cứng đờ, ông không thấy được nữa.pZNghe tiếng kêu la, ông Ê-li hỏi : Sao có tiếng ồn ào như thế ? Người kia vội vàng đến báo tin cho ông Ê-li.xokZ Khi người ấy đến thì ông Ê-li đang ngồi trên ghế ở bên đường mà ngóng trông. Vì lòng ông bồn chồn lo sợ cho Hòm Bia Thiên Chúa. Người kia vào loan tin trong thành, và cả thành kêu gào lên.%nEZ Một người thuộc chi tộc Ben-gia-min từ mặt trận chạy về, và ngay hôm đó tới Si-lô, áo quần xé rách, đầu thì rắc đất.smaZ Hòm Bia Thiên Chúa bị chiếm đoạt, và hai con ông Ê-li là Khóp-ni và Pin-khát bị giết.\l3Z Người Phi-li-tinh giao chiến. Ít-ra-en bị đánh bại và ai nấy chạy trốn về lều của mình. Đó là một đòn rất đau : về phía Ít-ra-en có ba mươi ngàn bộ binh tử trận.Uk%Z Hỡi người Phi-li-tinh, can đảm lên, hãy tỏ ra là nam nhi, kẻo phải làm nô lệ cho bọn Híp-ri như chúng đã làm nô lệ cho anh em. Hãy tỏ ra là nam nhi và chiến đấu !JjZKhốn thân ta ! Ai sẽ giải thoát ta khỏi tay những thần hùng mạnh ấy ? Đó là những thần đã dùng mọi thứ đòn mà đánh phạt người Ai-cập trong sa mạc.1i]ZNgười Phi-li-tinh sợ hãi, vì chúng nói : Một vị thần đã đến trại ! Chúng bảo nhau : Khốn thân ta, vì trước đây không có như vậy !RhZNgười Phi-li-tinh nghe thấy tiếng hò reo thì hỏi nhau : Tiếng hò reo vang dội ấy trong trại bọn Híp-ri là gì vậy ? Chúng biết là Hòm Bia ĐỨC CHÚA đã đến trại. gZKhi Hòm Bia Giao Ước của ĐỨC CHÚA xuống trại, toàn thể Ít-ra-en hò reo vang dội khiến đất rung chuyển.fZDân sai người đi Si-lô ; từ đó họ mang về Hòm Bia Giao Ước của ĐỨC CHÚA các đạo binh, Đấng ngự trên các Kê-ru-bim ; ở đó, bên cạnh Hòm Bia Giao Ước của Thiên Chúa, có hai con ông Ê-li là Khóp-ni và Pin-khát.BeZKhi dân trở về trại, các kỳ mục Ít-ra-en nói : Sao hôm nay ĐỨC CHÚA để chúng ta bị người Phi-li-tinh đánh bại ? Chúng ta hãy đi Si-lô lấy Hòm Bia Giao Ước của ĐỨC CHÚA về : Hòm Bia sẽ đến giữa chúng ta và sẽ cứu chúng ta khỏi bàn tay quân thù. |~f}|{{ezyy xvv.utWsrqpXon|nmlBkjihggOfeedd%c b7a;`9_}_*^~]]x\[ZuY6XWW$VUUTSSARQPOO"N(MM(LKK2JIHQG]FF EkDDCJBBiA?@@V?>>(=`<wZ Rồi ông lại hỏi ông Gie-sê : Các con ông có mặt đầy đủ chưa ? Ông Gie-sê trả lời : Còn cháu út nữa, nó đang chăn chiên. Ông Sa-mu-en liền nói với ông Gie-sê : Xin ông cho người đi tìm nó về, chúng ta sẽ không nhập tiệc trước khi nó tới đây.8kZ Ông Gie-sê cho bảy người con trai đi qua trước mặt ông Sa-mu-en, nhưng ông Sa-mu-en nói với ông Gie-sê : ĐỨC CHÚA không chọn những người này.zoZ Ông Gie-sê cho Sa-ma đi qua, nhưng ông Sa-mu-en nói : Cả người này, ĐỨC CHÚA cũng không chọn.*OZÔng Gie-sê gọi A-vi-na-đáp và cho cậu đi qua trước mặt Sa-mu-en, nhưng ông Sa-mu-en nói : Cả người này, ĐỨC CHÚA cũng không chọn.3aZNhưng ĐỨC CHÚA phán với ông Sa-mu-en : Đừng xét theo hình dáng và vóc người cao lớn của nó, vì Ta đã gạt bỏ nó. Thiên Chúa không nhìn theo kiểu người phàm : người phàm chỉ thấy điều mắt thấy, còn ĐỨC CHÚA thì thấy tận đáy lòng.(KZKhi họ đến, ông thấy Ê-li-áp, ông nghĩ : Đúng rồi ! Người ĐỨC CHÚA xức dầu tấn phong đang ở trước mặt ĐỨC CHÚA đây !ZÔng trả lời : Bình an ! Tôi tới đây là để dâng hy lễ lên ĐỨC CHÚA. Các ông hãy thanh tẩy mình và đến dự hy lễ với tôi. Ông thanh tẩy ông Gie-sê và các con trai ông ấy và mời họ đến dự hy lễ.NZÔng Sa-mu-en làm điều ĐỨC CHÚA đã phán ; ông đến Bê-lem và các kỳ mục trong thành run sợ ra đón ông. Họ nói : Ông đến có phải là để đem bình an không ?OZNgươi sẽ mời Gie-sê đến dự hy lễ ; phần Ta, Ta sẽ cho ngươi biết điều ngươi phải làm, và ngươi sẽ xức dầu tấn phong cho Ta kẻ Ta sẽ nói cho ngươi hay.{ZÔng Sa-mu-en thưa : Con đi thế nào được ? Vua Sa-un mà nghe biết thì vua sẽ giết con ! ĐỨC CHÚA phán : Ngươi hãy đem theo một con bò cái tơ và hãy nói : Tôi tới đây là để dâng hy lễ lên ĐỨC CHÚA.  Z*ĐỨC CHÚA phán với ông Sa-mu-en : Ngươi còn khóc thương Sa-un cho đến bao giờ, khi ta đã gạt bỏ nó, không cho làm vua cai trị Ít-ra-en nữa ? Ngươi hãy lấy dầu đổ đầy sừng và lên đường. Ta sai ngươi đến gặp Gie-sê người Bê-lem, vì Ta đã thấy trong các con trai nó một người Ta muốn đặt làm vua.C Z#Cho đến chết, ông Sa-mu-en không gặp lại vua Sa-un nữa : ông Sa-mu-en khóc thương vua Sa-un, vì ĐỨC CHÚA hối hận đã đặt Sa-un làm vua cai trị Ít-ra-en.g IZ"Ông Sa-mu-en đi Ra-ma, còn vua Sa-un lên nhà mình tại Ghíp-a, thành của vua Sa-un. 3Z!Ông Sa-mu-en nói : Cũng như gươm của ngươi đã cướp con của những người đàn bà, thì giữa các người đàn bà, mẹ ngươi cũng sẽ bị cướp con như vậy ! Rồi ông Sa-mu-en xé xác A-gác trước nhan ĐỨC CHÚA , tại Ghin-gan.2 _Z Ông Sa-mu-en nói : Hãy đem A-gác, vua A-ma-lếch lại cho tôi. A-gác vui vẻ đến với ông và nói : Hẳn là ta thoát được cái chết cay đắng.mUZÔng Sa-mu-en trở lại, theo sau vua Sa-un, và vua Sa-un đã phục xuống lạy ĐỨC CHÚA./ZVua nói : Tôi đã phạm tội, nhưng giờ đây xin ông kính trọng tôi trước mặt các kỳ mục trong dân của tôi và trước mặt Ít-ra-en. Xin ông trở lại cùng với tôi để tôi phục xuống lạy ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ông.5ZĐấng là Vinh Dự của Ít-ra-en không lừa dối cũng không hối hận, vì Người đâu phải là con người để mà hối hận.+QZÔng Sa-mu-en nói với vua : Hôm nay ĐỨC CHÚA đã giật vương quyền Ít-ra-en ra khỏi ngài và đã ban cho một người khác tốt hơn ngài.zoZKhi ông Sa-mu-en quay mặt để đi thì vua Sa-un níu vạt áo khoác của ông và áo bị giật rách.`;ZÔng Sa-mu-en trả lời vua Sa-un : Tôi sẽ không trở lại cùng với ngài, vì ngài đã gạt bỏ lời ĐỨC CHÚA ; ĐỨC CHÚA đã gạt bỏ ngài, không cho làm vua cai trị Ít-ra-en nữa. ZGiờ đây, xin ông vui lòng tha tội cho tôi và trở lại cùng với tôi, để tôi phục xuống lạy ĐỨC CHÚA.FZVua Sa-un nói với ông Sa-mu-en : Tôi đã phạm tội, vì đã vi phạm lệnh ĐỨC CHÚA và các lời của ông. Lý do là vì tôi đã sợ dân và nghe theo tiếng họ.p[ZPhản nghịch cũng có tội như bói toán, ngoan cố là tội ác giống như thờ ngẫu tượng. Bởi vì ngài đã gạt bỏ lời của ĐỨC CHÚA, nên Người đã gạt bỏ ngài, không cho làm vua nữa.ZÔng Sa-mu-en nói : ĐỨC CHÚA có ưa thích các lễ toàn thiêu và hy lễ như ưa thích người ta vâng lời ĐỨC CHÚA không ? Này, vâng phục thì tốt hơn là dâng hy lễ, lắng nghe thì tốt hơn là dâng mỡ cừu.c~AZTrong số chiến lợi phẩm là chiên dê và bò, trong số những vật bị tru hiến, dân đã lấy những con tốt nhất để làm hy lễ dâng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ông, tại Ghin-gan.b}?ZVua Sa-un nói với ông Sa-mu-en : Tôi đã nghe theo tiếng ĐỨC CHÚA. Tôi đã đi theo con đường ĐỨC CHÚA sai tôi đi. Tôi đã đưa A-gác, vua A-ma-lếch về, và đã tru hiến A-ma-lếch.1|]ZTại sao ngài đã không nghe theo tiếng ĐỨC CHÚA ? Tại sao ngài đã xông vào lấy chiến lợi phẩm và làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA ?Z{/ZĐỨC CHÚA đã sai ngài lên đường và phán : Hãy đi, ngươi phải tru hiến quân tội lỗi là bọn A-ma-lếch ấy, và phải giao chiến với chúng cho đến khi tận diệt chúng.RzZÔng Sa-mu-en nói : Dù ngài tự coi mình là nhỏ bé, ngài chẳng phải là đầu của các chi tộc Ít-ra-en sao ? ĐỨC CHÚA đã xức dầu phong ngài làm vua cai trị Ít-ra-en.1y]ZÔng Sa-mu-en nói với vua Sa-un : Thôi ! Tôi sẽ báo cho ngài biết điều ĐỨC CHÚA đã phán với tôi đêm qua. Vua Sa-un bảo : Xin ông cứ nói./xYZVua Sa-un trả lời : Người ta đã đưa chúng từ nơi người A-ma-lếch về, vì dân đã tha chết cho những con tốt nhất trong đàn chiên dê và bò, để làm hy lễ dâng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ông ; những con còn lại, chúng tôi đã tru hiến.zwoZÔng Sa-mu-en nói : Thế thì tiếng chiên dê bên tai tôi và tiếng bò rống tôi nghe là gì vậy ?v%Z Ông Sa-mu-en đến với vua Sa-un. Vua Sa-un nói : Xin ĐỨC CHÚA chúc phúc cho ông. Tôi đã thi hành lệnh của ĐỨC CHÚA.xukZ Sáng hôm sau, ông Sa-mu-en dậy sớm để đi gặp vua Sa-un. Người ta báo tin cho ông Sa-mu-en rằng : Vua Sa-un đã đi Các-men, đã dựng một đài kỷ niệm, rồi bỏ nơi đó, đi xa hơn, và xuống Ghin-gan.It Z Ta hối hận đã đặt Sa-un làm vua, vì nó đã bỏ không theo Ta và không thi hành các lệnh của Ta. Ông Sa-mu-en buồn bực, và suốt đêm ông kêu lên ĐỨC CHÚA.AsZ Có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Sa-mu-en rằng :CrZ Nhưng vua Sa-un và toàn dân đã tha chết cho A-gác, cho những con tốt nhất trong đoàn chiên dê và bò, các con mập, các chiên con và tất cả những gì tốt ; họ không muốn tru hiến chúng. Còn tất cả các con vật xấu xí và vô giá trị, thì họ đã tru hiến.bq?Zbắt sống A-gác, vua A-ma-lếch, và dùng lưỡi gươm mà tru hiến toàn dân.Ip ZVua Sa-un đã đánh A-ma-lếch từ Kha-vi-la cho đến Sua,`o;ZVua Sa-un nói với người Kê-ni : Các người hãy đi, hãy ly khai, hãy bỏ hàng ngũ người A-ma-lếch, kẻo ta cũng coi các người như bọn chúng, vì các người đã lấy tình mà đối xử với toàn thể con cái Ít-ra-en khi họ ra khỏi Ai-cập. Người Kê-ni liền ly khai hàng ngũ A-ma-lếch.Tn#ZVua Sa-un đến thành của A-ma-lếch và mai phục trong thung lũng.mZVua Sa-un triệu tập dân và duyệt binh tại Tơ-la-im : hai trăm ngàn bộ binh và mười ngàn người Giu-đa.MlZGiờ đây, ngươi hãy đi đánh A-ma-lếch. Các ngươi phải tru hiến tất cả những gì thuộc về nó. Ngươi không được tha chết cho nó. Ngươi phải giết từ đàn ông đến đàn bà, từ nhi đồng đến trẻ con đang bú, từ bò đến chiên dê, từ lạc đà đến lừa.DkZĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này : Ta sắp hạch tội A-ma-lếch về cách nó đã đối xử với Ít-ra-en khi chặn đường Ít-ra-en đang từ Ai-cập lên.cj CZÔng Sa-mu-en nói với vua Sa-un : Tôi đã được ĐỨC CHÚA sai đến xức dầu tấn phong ngài làm vua cai trị dân Người là Ít-ra-en. Giờ đây ngài hãy nghe những lời ĐỨC CHÚA phán.;iqZ4Suốt đời vua Sa-un, luôn có chiến tranh kịch liệt với người Phi-li-tinh. Hễ thấy ai là dũng sĩ hay người can đảm, thì vua Sa-un đều thu dụng.^h7Z3Ông Kít, cha vua Sa-un, và ông Ne, cha ông Áp-ne, đều là con ông A-vi-ên.0g[Z2Vợ vua Sa-un tên là A-khi-nô-am, con gái ông A-khi-ma-át. Tướng chỉ huy quân đội của vua tên là Áp-ne, con ông Ne, ông này là chú vua Sa-un..fWZ1Các con trai vua Sa-un là ông Giô-na-than, ông Gít-vi và ông Man-ki Su-a ; còn các con gái vua, thì cô chị tên là Mê-ráp, cô em tên là Mi-khan.eZ0Vua biểu dương sức mạnh, đánh người A-ma-lếch và giải thoát Ít-ra-en khỏi tay kẻ cướp phá họ.dZ/Khi vua Sa-un nắm được vương quyền cai trị Ít-ra-en, vua giao chiến với mọi kẻ thù tứ phía : với Mô-áp, với con cái Am-mon, với Ê-đôm, với các vua Xô-va, với người Phi-li-tinh ; quay về phía nào, vua cũng thắng.}cuZ.Vua Sa-un đi lên, không đuổi theo người Phi-li-tinh nữa ; còn người Phi-li-tinh thì về xứ mình.BbZ-Dân nói với vua Sa-un : Sao ? Ông Giô-na-than, người đã thực hiện cuộc chiến thắng vĩ đại này trong Ít-ra-en, mà phải chết ư ? Không đời nào ! Có ĐỨC CHÚA hằng sống. Không một sợi tóc nào trên đầu Giô-na-than sẽ rụng xuống đất, vì hôm nay ông đã hành động cùng với Thiên Chúa. Thế là dân đã giải thoát ông Giô-na-than và ông không phải chết.&aGZ,Vua Sa-un nói : Xin Thiên Chúa phạt tôi thế này, và còn thêm thế kia nữa !... Đúng chắc chắn con sẽ phải chết, Giô-na-than ơi !`yZ+Vua Sa-un bảo ông Giô-na-than : Hãy kể cho cha biết con đã làm gì. Ông Giô-na-than kể cho cha biết, ông nói : Quả con đã có nếm chút mật ở đầu chiếc gậy con cầm ở tay. Con đây, con sẵn sàng chết.r__Z*Vua Sa-un nói : Hãy rút thăm giữa ta và Giô-na-than, con ta. Ông Giô-na-than bị trúng thăm.8^kZ)Vua Sa-un thưa với ĐỨC CHÚA : Lạy Thiên Chúa của Ít-ra-en, xin cho biết đầy đủ. Ông Giô-na-than và vua Sa-un bị trúng thăm, còn dân thì thoát.]]5Z(Vua nói với toàn thể Ít-ra-en : Các người hãy ở một bên, còn ta và Giô-na-than, con ta, sẽ ở một bên. Toàn dân nói với vua Sa-un : Điều ngài coi là tốt, xin ngài cứ làm.B\Z'Có ĐỨC CHÚA hằng sống, Đấng cứu Ít-ra-en ! Dù là chính Giô-na-than, con ta, thì chắc chắn nó cũng sẽ phải chết. Toàn dân không có ai trả lời vua.[9Z&Vua Sa-un nói : Tất cả các cột trụ của dân, hãy lại gần đây, hãy xem xét cho kỹ tội của ngày hôm nay là ở chỗ nào._Z9Z%Vua Sa-un thỉnh ý Thiên Chúa : Con có nên xuống đuổi theo người Phi-li-tinh không ? Ngài có trao chúng vào tay người Ít-ra-en không ? Nhưng ngày hôm ấy Người không trả lời vua.YY-Z$Vua Sa-un nói : Chúng ta hãy xuống đuổi theo người Phi-li-tinh ban đêm, và hãy cướp phá chúng cho đến khi trời sáng, đừng để cho một tên nào sống sót. Họ nói : Điều ngài cho là tốt, xin ngài cứ làm. Vị tư tế nói : Chúng ta hãy lại gần Thiên Chúa, ngay tại chỗ này. XZ#Vua Sa-un dựng một bàn thờ để kính ĐỨC CHÚA : đó là bàn thờ đầu tiên ông dựng để kính ĐỨC CHÚA.W!Z"Vua Sa-un nói : Hãy chia nhau đi đến với dân và bảo họ mỗi người phải đem lại cho ta con bò hay con chiên, con dê của mình. Các người phải giết nó ở đây và ăn thịt, và đừng phạm tội nghịch cùng ĐỨC CHÚA là ăn thịt có máu. Đêm ấy, toàn dân mỗi người đem đến con bò họ có trong tay và họ giết tại đó.qV]Z!Người ta báo tin cho vua Sa-un rằng : Kìa dân đang phạm tội nghịch cùng ĐỨC CHÚA là ăn thịt có máu. Vua nói : Các người đã phản bội. Hãy lập tức vần đến cho ta một tảng đá lớn !U Z nên xông vào lấy chiến lợi phẩm : họ bắt chiên dê, bò bê, giết ngay trên đất và ăn thịt có máu.oTYZHôm ấy họ đánh người Phi-li-tinh từ Mích-mát đến Ai-gia-lôn. Dân đã kiệt sức,DSZGiả như hôm nay dân đã được ăn phần chiến lợi phẩm tìm thấy nơi quân thù, thì có phải là đòn giáng xuống người Phi-li-tinh đã mạnh hơn không ?R#ZÔng Giô-na-than nói : Cha tôi đã gây tai hoạ cho xứ sở. Anh em coi : mắt tôi sáng ra vì tôi đã nếm chút mật này.?Z Nếu chúng bảo : Đứng lại ! Đợi chúng tao đến chỗ chúng mày đã, thì ta sẽ đứng tại chỗ và sẽ không lên phía chúng.j=OZÔng Giô-na-than nói : Này ta sang phía bọn người ấy, và sẽ để chúng thấy ta.<ZNgười hầu cận nói : Ông nghĩ gì trong lòng thì hãy làm như vậy. Ông cứ đi, tôi đây xin một lòng theo ông.v;gZÔng Giô-na-than bảo người hầu cận : Nào ta sang phía đồn bọn không cắt bì kia. Biết đâu ĐỨC CHÚA sẽ hành động giúp ta, vì không gì ngăn cản ĐỨC CHÚA cứu, dù số người nhiều hay ít.: Zmột đỉnh đứng phía bắc, đối diện với Mích-mát, một đỉnh đứng phía nam, đối diện với Ghe-va.x9kZTrên những ải mà ông Giô-na-than tìm cách vượt qua để tới đồn Phi-li-tinh, có hai đỉnh đá nhọn, một đỉnh bên này, một đỉnh bên kia ; một đỉnh tên là Bô-xét, một đỉnh tên là Xen-ne ;!8=ZÔng A-khi-gia, con ông A-khi-túp, lúc ấy mang ê-phốt ; ông A-khi-túp là anh ông I-kha-vốt ; ông I-kha-vốt là con ông Pin-khát ; ông Pin-khát là con ông Ê-li, tư tế của ĐỨC CHÚA ở Si-lô. Quân binh không biết là ông Giô-na-than đã đi..7WZVua Sa-un bấy giờ đang ngồi ở ranh giới Ghíp-a, dưới cây lựu ở Mích-rôn, và đám quân binh đang ở với vua khoảng sáu trăm người.<6 uZ*Một hôm, ông Giô-na-than, con vua Sa-un, bảo người hầu cận : Nào đi, ta sang đồn người Phi-li-tinh ở bên kia. Nhưng ông không báo cho cha ông biết.E5Z Người Phi-li-tinh ra đóng đồn trên ải Mích-mát.w4iZ Vì vậy trong ngày giao tranh, không tìm được một cây gươm cây giáo ở tay người nào thuộc đám quân binh đang ở với vua Sa-un và ông Giô-na-than. Chỉ vua Sa-un và ông Giô-na-than, con vua, mới có. 3Z Giá tiền công là hai chỉ bạc cho lưỡi cày và cái cuốc, một chỉ bạc để mài rìu và sửa gậy thúc bò.$2CZ Toàn thể người Ít-ra-en xuống chỗ người Phi-li-tinh để rèn, người thì lưỡi cày, kẻ thì cái cuốc, cái rìu hay cái đục.B1Z Bấy giờ trong toàn đất Ít-ra-en không tìm được một thợ rèn, vì người Phi-li-tinh đã tự bảo : Không thể để bọn Híp-ri chế tạo gươm hay giáo.05Z một toán đi về hướng Bết Khô-rôn, một toán đi về hướng ranh giới ở bên trên thung lũng Linh Cẩu, về phía sa mạc./'Z Đạo quân tiễu trừ, chia thành ba toán, xuất phát từ trại Phi-li-tinh : một toán đi về hướng Óp-ra, ở xứ Su-an,A.}Z Vua Sa-un, ông Giô-na-than, con vua, và đám quân binh đang ở với hai ông thì giữ Ghe-va thuộc Ben-gia-min, còn người Phi-li-tinh thì đóng trại ở Mích-mát./-YZ Ông Sa-mu-en đứng dậy và từ Ghin-gan lên Ghíp-a thuộc Ben-gia-min. Vua Sa-un duyệt đám quân binh đang ở với vua : khoảng sáu trăm người.;,qZ Nhưng bây giờ vương quyền của ngài sẽ không đứng vững. ĐỨC CHÚA đã tìm cho mình một kẻ như lòng Người mong muốn, và ĐỨC CHÚA đã đặt kẻ ấy làm người lãnh đạo dân Người, bởi vì ngài đã không giữ điều ĐỨC CHÚA truyền cho ngài./+YZ Ông Sa-mu-en nói với vua Sa-un : Ngài đã hành động ngu xuẩn ! Ngài đã không giữ mệnh lệnh ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngài, đã truyền. Nếu ngài đã giữ thì bây giờ ĐỨC CHÚA đã làm cho vương quyền của ngài được vững bền mãi mãi.a*=Z thì tôi đã tự bảo : Bây giờ người Phi-li-tinh sắp kéo xuống Ghin-gan đánh tôi mà tôi không làm cho nét mặt ĐỨC CHÚA dịu lại, nên buộc lòng tôi phải dâng lễ toàn thiêu.g)IZ Ông Sa-mu-en hỏi : Ngài đã làm gì thế ? Vua Sa-un trả lời : Khi tôi thấy dân bỏ tôi đi tản mác, còn ông lại không đến đúng thời hạn và người Phi-li-tinh họp nhau ở Mích-mát,o(YZ Vua vừa dâng lễ toàn thiêu xong, thì này ông Sa-mu-en đến. Vua Sa-un ra đón chào ông.'Z Vua Sa-un bảo : Hãy đem lễ vật toàn thiêu và những lễ vật kỳ an đến cho ta. Và vua đã dâng lễ toàn thiêu.(&KZ Vua đợi bảy ngày, theo thời hạn ông Sa-mu-en đã ấn định, nhưng ông Sa-mu-en không đến Ghin-gan, và dân bỏ vua Sa-un đi tản mác.P%Z Người Híp-ri đi qua sông Gio-đan sang đất Gát và Ga-la-át.8$kZ Người Ít-ra-en thấy mình lâm cảnh ngặt nghèo vì dân bị siết chặt. Dân trốn vào trong các hang, động, khe đá, hầm hố và hồ chứa nước.~#wZ *Người Phi-li-tinh họp nhau lại để giao tranh với Ít-ra-en. Chúng có ba ngàn chiến xa, sáu ngàn kỵ binh và quân đông như cát ngoài bãi biển. Chúng lên đóng trại ở Mích-mát, về phía đông Bết A-ven.x"kZ Toàn thể Ít-ra-en nghe tin rằng : vua Sa-un đã hạ viên trấn thủ Phi-li-tinh, và Ít-ra-en cũng đã trở nên đáng ghét đối với người Phi-li-tinh. Dân liền tập hợp lại sau lưng vua Sa-un ở Ghin-gan.R!Z Ông Giô-na-than hạ viên trấn thủ Phi-li-tinh ở Ghe-va và người Phi-li-tinh nghe biết. Vua Sa-un cho thổi tù và trong toàn xứ. Ông nói : Các người Híp-ri hãy nghe đây ! #Z Vua Sa-un chọn lấy ba ngàn người Ít-ra-en : hai ngàn ở với vua Sa-un tại Mích-mát và trong núi Bết Ên, một ngàn ở với ông Giô-na-than tại Ghíp-a thuộc Ben-gia-min, số còn lại trong dân thì vua cho ai nấy về lều mình.w kZ *Ông Sa-un được... tuổi khi lên làm vua, và ông đã làm vua cai trị Ít-ra-en được hai năm.xkZ Nhưng nếu anh em cứ làm điều xấu xa, thì cả anh em lẫn vua của anh em sẽ bị huỷ diệt.@{Z Chỉ có một điều là anh em hãy kính sợ ĐỨC CHÚA và trung tín phụng thờ Người hết lòng : anh em hãy xem việc vĩ đại Người đã làm giữa anh em.4cZ Phần tôi, không đời nào tôi phạm tội nghịch cùng ĐỨC CHÚA là thôi cầu nguyện cho anh em. Tôi sẽ cho anh em biết đường ngay nẻo chính.5eZ Thật vậy, ĐỨC CHÚA sẽ không bỏ rơi dân Người, vì danh vĩ đại của Người, vì ĐỨC CHÚA đã muốn làm cho anh em thành dân của Người.1Z Đừng có bỏ mà theo những cái hư không, chúng chẳng ích gì và chẳng giải thoát được ai, vì chúng chỉ là hư không.`;Z Ông Sa-mu-en nói với dân : Đừng sợ ! Chính anh em đã làm tất cả điều xấu xa ấy. Tuy nhiên, anh em đừng có bỏ không theo ĐỨC CHÚA, mà hãy phụng thờ ĐỨC CHÚA hết lòng.#AZ Toàn dân nói với ông Sa-mu-en : Xin ông cầu nguyện với ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ông, cho các tôi tớ ông đây, để chúng tôi khỏi chết, vì ngoài mọi tội lỗi của chúng tôi, chúng tôi còn làm thêm điều xấu xa là đòi có vua.!=Z Ông Sa-mu-en kêu cầu ĐỨC CHÚA và Người cho sấm nổ mưa rơi ngày hôm đó. Toàn dân rất kính sợ ĐỨC CHÚA và ông Sa-mu-en.Z Hiện nay đang là mùa gặt lúa mì phải không ? Tôi sẽ kêu cầu ĐỨC CHÚA và Người sẽ cho sấm nổ mưa rơi. Anh em hãy hiểu và thấy rằng anh em đã làm một điều rất xấu xa trái mắt ĐỨC CHÚA, khi đòi có vua. Z Bây giờ, một lần nữa, hãy đứng đây và xem điều vĩ đại ĐỨC CHÚA sắp thực hiện trước mắt anh em.BZ Nhưng nếu anh em không nghe theo tiếng ĐỨC CHÚA, nếu anh em cưỡng lệnh ĐỨC CHÚA, thì bàn tay ĐỨC CHÚA sẽ đè trên anh em cũng như trên cha ông anh em.ueZ Nếu anh em kính sợ ĐỨC CHÚA và phụng thờ Người, nếu anh em nghe theo tiếng Người và không cưỡng lệnh ĐỨC CHÚA, thì cả anh em, cả vua của anh em sẽ theo ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em.xkZ Bây giờ, đây là vua anh em đã chọn, đã xin ; ĐỨC CHÚA đã ban một vua cai trị anh em đó.yZ Nhưng khi anh em thấy Na-khát, vua của con cái Am-mon, đến đánh anh em, thì anh em đã nói với tôi : Không ! Phải có một vua cai trị chúng tôi ! Trong khi chính ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, là vua anh em.U%Z ĐỨC CHÚA đã sai các ông Giơ-rúp-ba-an, Bơ-đan, Gíp-tác và Sa-mu-en đến ; Người đã giải thoát anh em khỏi tay thù địch chung quanh và anh em đã được sống yên hàn..WZ Họ đã kêu lên ĐỨC CHÚA và nói : Chúng tôi đã phạm tội, vì chúng tôi đã bỏ ĐỨC CHÚA, đã phụng thờ các thần Ba-an và các nữ thần Át-tô-rét. Giờ đây, xin giải thoát chúng tôi khỏi tay quân thù và chúng tôi sẽ phụng thờ Ngài.Z Nhưng họ đã quên ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của họ, nên Người đã trao họ vào tay Xi-xơ-ra, tổng chỉ huy quân đội thành Kha-xo, vào tay người Phi-li-tinh và vào tay vua Mô-áp, và chúng đã giao tranh với họ. Z Sau khi ông Gia-cóp vào Ai-cập, thì cha ông anh em đã kêu gào lên ĐỨC CHÚA, và ĐỨC CHÚA đã sai ông Mô-sê và ông A-ha-ron đến ; các ông đã đưa cha ông anh em ra khỏi Ai-cập và định cư họ ở nơi này.< sZ Bây giờ, anh em hãy đứng đây, để tôi tranh tụng với anh em trước mặt ĐỨC CHÚA về mọi hồng ân ĐỨC CHÚA đã ban cho anh em và cha ông anh em.= uZ Ông Sa-mu-en nói với dân : Phải, chính Thiên Chúa, Đấng đã cho ông Mô-sê và ông A-ha-ron xuất hiện và đã đưa cha ông anh em lên từ đất Ai-cập. Z Ông nói với họ : Có ĐỨC CHÚA làm chứng trước mặt anh em, và có vị Người đã xức dầu tấn phong cũng làm chứng hôm nay, rằng anh em đã không tìm thấy gì nơi tay tôi. Họ trả lời : Vâng, có Người làm chứng. Z Họ trả lời : Ông đã không bóc lột chúng tôi, không áp bức chúng tôi, không lấy cái gì từ tay ai.]5Z Này tôi đây. Hãy cáo tội tôi trước mặt ĐỨC CHÚA và trước mặt vị Người đã xức dầu tấn phong : tôi đã lấy bò của ai, lấy lừa của ai ? Tôi đã bóc lột ai, áp bức ai ? Tôi đã nhận quà đút lót từ tay ai để nhắm mắt làm ngơ cho nó ? Tôi sẽ trả lại cho anh em.nWZ Bây giờ, đây là vua dẫn đầu anh em. Phần tôi, tôi đã già nua tóc bạc, và các con trai tôi, chúng đang ở giữa anh em đó. Tôi đã dẫn đầu anh em, từ lúc tôi còn trẻ cho đến hôm nay.E Z *Ông Sa-mu-en nói với toàn thể Ít-ra-en : Đây tôi đã nghe theo tiếng của anh em trong mọi điều anh em nói với tôi, và tôi đã đặt một vua cai trị anh em.)Z Toàn dân đi Ghin-gan. Ở đó, trước nhan ĐỨC CHÚA, tại Ghin-gan, họ đã tôn ông Sa-un làm vua, và ở đó họ dâng những hy lễ kỳ an trước nhan ĐỨC CHÚA. Ở đó, ông Sa-un và mọi người Ít-ra-en đã liên hoan tưng bừng.tcZ Ông Sa-mu-en nói với dân : Nào, chúng ta đi Ghin-gan và khai mạc vương quyền mới ở đó.Z Ông Sa-un nói : Không ai sẽ bị xử tử hôm nay, vì hôm nay ĐỨC CHÚA đã chiến thắng tại Ít-ra-en.+QZ Dân nói với ông Sa-mu-en : Ai là người nói : Sa-un mà lại làm vua cai trị chúng tôi sao ? Các ông hãy nộp chúng cho chúng tôi xử tử. Z Hôm sau, ông Sa-un chia dân ra thành ba cánh quân. Họ vào giữa trại khi gần sáng và đánh người Am-mon cho đến lúc nóng nực nhất trong ngày. Những tên sống sót thì tán loạn không còn có lấy hai tên ở với nhau.7iZ Người Gia-vết nói với Na-khát : Ngày mai, chúng tôi sẽ ra hàng các ông, và các ông cứ xử với chúng tôi theo mọi điều các ông coi là tốt.Z Ông nói với các sứ giả đã đến : Các ông hãy nói với người Gia-vết thế này : Ngày mai, vào lúc mặt trời nóng nhất, anh em sẽ được cứu viện. Các sứ giả về báo tin cho người Gia-vết, khiến họ vui mừng.~{Z Ông Sa-un duyệt binh tại Be-déc : Con cái Ít-ra-en là ba trăm ngàn và người Giu-đa là ba mươi ngàn. ~~@}||Z{zzy}xxYxwRv2u)tssr%qqippEonmmmlkjbihgZffveefdcc/bBaC`_^^U]]\u[}Z8Y?XiWVUTTBSRRQQPP1OO`NMLLdKKDJOII@HHkH,GF^EEDCBAAK@!?}>d==l<;::89 77[6a544 3$22,100/y.}.,+*)('&%z% $)#\"! "|Mh//HJA  M  / IP9&nEWZChính hôm ấy, ở đó có một người trong các bề tôi vua Sa-un, bị giữ lại trước nhan ĐỨC CHÚA. Nó tên là Đô-ếch, người Ê-đôm, và đứng đầu các người chăn chiên của vua Sa-un.rD_ZBấy giờ tư tế cho ông của thánh, vì ở đó không có bánh nào khác ngoài bánh tiến, thứ bánh đặt trước nhan ĐỨC CHÚA, mà người ta lấy đi để đặt bánh nóng vào, trong ngày thay bánh.VC'ZÔng Đa-vít trả lời tư tế rằng : Phải, chúng tôi bị cấm không được gần gũi đàn bà, như xưa nay, mỗi khi tôi ra trận : các đầy tớ đã giữ thân thể cho được thánh. Đây là một chuyến đi thường, nhưng quả thật hôm nay họ đã giữ thân thể cho được thánh.EBZTư tế trả lời ông Đa-vít rằng : Tôi không có sẵn bánh thường, chỉ có bánh thánh hiến, miễn là các đầy tớ đã giữ mình, không gần gũi đàn bà.mAUZBây giờ ông có sẵn gì không ? Xin ông cho tôi năm cái bánh hay có gì cũng được.@ZÔng Đa-vít nói với tư tế A-khi-me-léc : Đức vua đã giao cho tôi một nhiệm vụ và bảo tôi : Không ai được biết gì về sứ mạng và nhiệm vụ ta giao cho ngươi. Các đầy tớ thì tôi đã hẹn đến chỗ kia rồi.1?]ZÔng đến Nốp gặp tư tế A-khi-me-léc. Ông A-khi-me-léc run sợ ra đón ông Đa-vít và hỏi ông : Sao ông chỉ có một mình, không ai đi theo ?_> ;Z*Ông Đa-vít đứng dậy và ra đi, còn ông Giô-na-than thì trở về thành.u=eZ*Ông Giô-na-than nói với ông Đa-vít : Anh hãy đi bình an, vì cả hai chúng ta đã nhân danh ĐỨC CHÚA mà thề rằng : ĐỨC CHÚA sẽ ở giữa tôi và anh, giữa dòng dõi tôi và dòng dõi anh, mãi mãi !b<?Z)Người đầy tớ về rồi, ông Đa-vít đứng dậy từ phía nam, sấp mặt xuống đất ba lần, rồi hai ông hôn nhau và cùng khóc, cho đến khi ông Đa-vít nén được cơn xúc động.c;AZ(Ông Giô-na-than giao vũ khí cho người đầy tớ và bảo : Đi mang về thành.x:kZ'Người đầy tớ không biết gì hết, chỉ có ông Giô-na-than và ông Đa-vít biết sự việc.39aZ&Ông Giô-na-than kêu ở phía sau : Mau lên, lẹ lên, đừng đứng lại ! Người đầy tớ của ông Giô-na-than lượm mũi tên và đến với chủ.U8%Z%Người đầy tớ đến chỗ mũi tên ông Giô-na-than vừa bắn. Ông Giô-na-than kêu ở phía sau người đầy tớ, ông nói : Mũi tên không phải ở đằng trước ngươi sao ?)7MZ$Ông bảo đầy tớ : Ngươi chạy đi tìm những mũi tên ta bắn ! Người đầy tớ chạy đi, và ông bắn mũi tên sao cho vượt qua nó.6'Z#Sáng hôm sau, ông Giô-na-than ra ngoài đồng, đến chỗ đã hẹn với ông Đa-vít, có một đầy tớ nhỏ đi với ông.}5uZ"Nổi giận bừng bừng, ông Giô-na-than đứng lên khỏi bàn ăn, và ngày thứ hai sau ngày đầu tháng đó, ông không dùng bữa, vì ông buồn cho ông Đa-vít, bởi lẽ cha ông đã xử bất công với ông ấy.4-Z!Vua Sa-un phóng cây giáo vào ông Giô-na-than, để đâm ông, và ông biết rằng cha ông đã quyết định giết ông Đa-vít.3}Z Ông Giô-na-than thưa với vua Sa-un, cha của ông, và nói : Sao lại giết anh ấy ? Anh ấy đã làm gì ?v2gZThật vậy, bao lâu thằng con trai lão Gie-sê còn sống trên mặt đất, thì mày và vương quyền của mày sẽ không vững đâu. Bây giờ hãy sai người đi bắt nó về đây cho tao, vì nó đáng chết.91mZVua Sa-un nổi cơn thịnh nộ với ông Giô-na-than, và vua nói với ông : Thằng con của mụ đàn bà hư thân mất nết kia ! Tao lại không biết mày cặp kè với thằng con trai lão Gie-sê, để mày phải nhục và con mẹ đã đẻ ra mày cũng phải nhục sao ?K0ZAnh ấy đã nói : Xin để cho tôi đi, vì chúng tôi có hy lễ của thị tộc trong thành, và anh tôi đã ra lệnh cho tôi về. Bây giờ nếu tôi được đẹp lòng anh, xin anh cho tôi đi khỏi đây để về thăm các anh tôi. Vì thế anh ấy không đến bàn ăn của đức vua.l/SZÔng Giô-na-than trả lời vua Sa-un : Anh Đa-vít đã nài nẵng xin phép con về Bê-lem.a.=ZHôm sau ngày đầu tháng, ngày thứ hai, chỗ ông Đa-vít vẫn trống. Vua Sa-un hỏi ông Giô-na-than, con vua : Tại sao cả hôm qua lẫn hôm nay, con trai ông Gie-sê không đến dùng bữa ?--ZHôm đó, vua Sa-un không nói gì, vì vua tự bảo : Đó là chuyện tình cờ. Nó không thanh sạch, hẳn nó không thanh sạch.E,ZNhà vua ngồi chỗ mình, như mọi khi, ở chỗ gần vách. Ông Giô-na-than ngồi đối diện. Ông Áp-ne ngồi bên cạnh vua Sa-un, còn chỗ ông Đa-vít thì trống.o+YZVậy ông Đa-vít ẩn ngoài đồng. Đến ngày đầu tháng, nhà vua ngồi bàn dùng bữa.* ZCòn lời mà tôi và anh, chúng ta đã nói với nhau, thì có ĐỨC CHÚA chứng giám giữa tôi và anh mãi mãi.4)cZNhưng nếu tôi nói với người thiếu niên thế này : Kia kìa, các mũi tên ở đằng trước ngươi ! thì anh hãy đi, vì ĐỨC CHÚA bảo anh đi.+(QZTôi sẽ sai người đầy tớ : Đi tìm các mũi tên đi ! Nếu tôi bảo người đầy tớ : Đây này, các mũi tên ở đằng sau ngươi, nhặt đi ! thì anh hãy đến : anh được bình an, và không có gì cả. Có ĐỨC CHÚA hằng sống, tôi xin thề.h'KZCòn tôi, tôi sẽ bắn ba mũi tên về một phía, làm như nhắm vào một cái bia.&ZNgày kia, anh sẽ xuống mau, sẽ đến chỗ anh đã ẩn ngày xảy ra vụ đó và sẽ ngồi bên cạnh tảng đá E-den.% ZÔng Giô-na-than bảo ông Đa-vít : Mai là ngày đầu tháng, người ta sẽ thấy vắng anh vì chỗ anh trống.*$OZÔng Giô-na-than còn bắt ông Đa-vít thề, vì tình yêu của ông đối với ông Đa-vít : thật vậy, ông yêu Đa-vít như yêu chính mình. #ZÔng Giô-na-than lập giao ước với nhà ông Đa-vít và nói : Xin ĐỨC CHÚA hỏi tội các kẻ thù của Đa-vít !H" Zthì xin anh đừng dứt bỏ tình nghĩa với gia đình tôi mãi mãi, ngay cả khi ĐỨC CHÚA loại bỏ các kẻ thù của Đa-vít khỏi mặt đất, không sót một tên.!ZNếu tôi còn sống, thì xin anh lấy tình mà xử với tôi như ĐỨC CHÚA đòi hỏi. Còn nếu tôi chết,+ QZ thì xin ĐỨC CHÚA phạt Giô-na-than thế này, và còn thêm thế kia nữa ! Còn nếu cha tôi muốn làm điều ác hại anh, thì tôi sẽ tiết lộ cho anh, sẽ để cho anh đi, và anh sẽ đi bình an. Xin ĐỨC CHÚA ở với anh như đã ở với cha tôi !-UZ *Ông Giô-na-than nói với ông Đa-vít : Có ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en chứng giám ! Ngày mai ngày kia, vào giờ này, tôi sẽ dò ý cha tôi. Nếu mọi sự tốt đẹp cho Đa-vít, mà bấy giờ tôi lại không sai người đến tiết lộ cho anh,r_Z Ông Giô-na-than bảo ông Đa-vít : Nào chúng ta ra ngoài đồng, và cả hai ra ngoài đồng.Z Ông Đa-vít nói với ông Giô-na-than : Ai sẽ báo cho tôi biết, nếu cha anh trả lời anh cách cứng cỏi ?b?Z Ông Giô-na-than nói : Không đời nào anh được nghĩ thế ! Vì nếu tôi biết rằng cha tôi đã quyết tâm làm điều ác để hại anh, chẳng lẽ tôi lại không báo cho anh biết sao ?~wZXin anh lấy tình mà xử với tôi tớ anh đây, vì anh đã nhân danh ĐỨC CHÚA mà lập giao ước với tôi tớ anh. Nếu tôi có lỗi, thì chính anh hãy giết tôi đi, chứ sao lại đưa tôi đến với cha anh ?DZNếu người nói : Tốt lắm, thì tôi tớ anh đây được bình an. Nhưng nếu người nổi giận, thì anh nên biết rằng người đã quyết tâm làm điều ác.I ZNếu cha anh thấy vắng tôi, anh cứ nói : Anh Đa-vít đã nài nẵng xin phép con chạy về Bê-lem, thành của anh, vì ở đó có hy lễ hằng năm cho toàn thị tộc.\3ZÔng Đa-vít trả lời ông Giô-na-than : Mai là ngày đầu tháng, và tôi phải ngồi ăn với đức vua. Anh sẽ để cho tôi đi và tôi sẽ ẩn ngoài đồng cho đến chiều ngày kia.nWZÔng Giô-na-than nói với ông Đa-vít : Lòng anh muốn sao, tôi sẽ làm cho anh như vậy.H ZÔng Đa-vít nói lại và thề : Cha anh thừa biết tôi được đẹp lòng anh, nên đã tự bảo : Giô-na-than không được biết điều này, kẻo nó buồn phiền. Có ĐỨC CHÚA hằng sống, có anh đang sống đó, tôi xin thề : giữa tôi và cái chết chỉ còn một bước.ZÔng Giô-na-than trả lời : Không đời nào ! Anh sẽ không chết đâu ! Anh xem : cha tôi không làm điều gì, lớn hay nhỏ, mà không tiết lộ cho tôi. Vậy sao cha tôi lại giấu tôi điều này ? Không có chuyện đó đâu !h MZÔng Đa-vít trốn khỏi Nai-giốt thuộc Ra-ma, và đến nói trước mặt ông Giô-na-than : Tôi đã làm gì, tôi có lỗi gì, có tội gì với cha anh, mà người lại tìm hại mạng sống tôi ?/YZCả vua cũng cởi áo ra, cả vua cũng lên cơn xuất thần ngôn sứ trước mặt ông Sa-mu-en. Rồi cứ ở trần như vậy, vua ngã vật xuống, nằm suốt ngày suốt đêm hôm ấy. Vì thế mới có câu : Ông Sa-un mà cũng ở trong số các ngôn sứ sao ?\3ZVua đi tới đó, tới Nai-giốt thuộc Ra-ma. Thần khí Thiên Chúa cũng xuống trên vua, và vua vừa đi vừa lên cơn xuất thần ngôn sứ cho tới khi vua đến Nai-giốt thuộc Ra-ma.H ZVua liền đích thân đi Ra-ma và đến bể nước lớn tại Xe-khu. Vua hỏi rằng : Ông Sa-mu-en và Đa-vít ở đâu ? Người ta trả lời : Ở Nai-giốt thuộc Ra-ma.9ZNgười ta báo cho vua Sa-un, vua lại sai các lính biệt phái khác đến, và cả những người này cũng lên cơn xuất thần ngôn sứ. Vua lại sai nhóm lính biệt phái thứ ba, và cả những người này cũng lên cơn xuất thần ngôn sứ.H ZVua Sa-un sai lính biệt phái đến bắt ông Đa-vít. Họ thấy đoàn ngôn sứ đang lên cơn xuất thần ngôn sứ, có ông Sa-mu-en đứng đầu. Thần khí Thiên Chúa xuống trên các lính biệt phái của vua Sa-un, và cả những người này cũng lên cơn xuất thần ngôn sứ.gIZNgười ta báo cho vua Sa-un rằng : Kìa ông Đa-vít đang ở Nai-giốt thuộc Ra-ma.x kZ*Sau khi đã trốn đi và thoát được, ông Đa-vít đến với ông Sa-mu-en tại Ra-ma, và nói hết cho ông này biết vua Sa-un đã đối xử với mình như thế nào. Rồi ông và ông Sa-mu-en đến Nai-giốt. ZVua Sa-un nói với bà Mi-khan : Sao con đánh lừa cha như thế ? Con đã để cho kẻ thù cha đi và nó đã thoát được ! Bà Mi-khan thưa với vua Sa-un : Anh ấy bảo con : Để cho anh đi, nếu không anh sẽ giết em !v gZLính biệt phái vào thì thấy tượng thần trên giường, với tấm lông dê ở phía đầu !/ YZVua Sa-un sai lính biệt phái đến để xem ông Đa-vít ra sao ; vua bảo họ : Cứ để nó trên giường mà khiêng lên cho ta, để ta giết nó.} uZVua Sa-un sai lính biệt phái đến bắt ông Đa-vít, nhưng bà Mi-khan bảo họ : Ông ấy đang bệnh. Z Bà Mi-khan lấy tượng thần, đặt lên giường, để ở phía đầu một tấm lông dê, rồi lấy áo phủ lên.eEZ Bà Mi-khan thả ông Đa-vít xuống qua cửa sổ. Ông đi trốn và thoát được.xkZ Vua Sa-un sai lính biệt phái đến nhà ông Đa-vít để canh chừng ông và sáng hôm sau giết ông. Bà Mi-khan, vợ ông, báo cho ông rằng : Nếu anh không thoát thân đêm nay, thì ngày mai anh sẽ bị giết.QZ Vua Sa-un tìm cách dùng cây giáo ghim ông Đa-vít vào tường, nhưng ông này tránh được, và vua cắm cây giáo vào tường. Ông Đa-vít chạy đi và trốn thoát đêm ấy."?Z Một thần khí xấu của ĐỨC CHÚA xuống trên vua Sa-un. Vua đang ở trong nhà, tay cầm cây giáo, còn ông Đa-vít đang gảy đàn.BZChiến tranh lại tái diễn, ông Đa-vít ra trận và chiến đấu với người Phi-li-tinh. Ông đánh chúng một đòn đau và chúng chạy trốn trước mặt ông.vgZÔng Giô-na-than gọi ông Đa-vít đến và ông Giô-na-than thuật lại tất cả những điều ấy ; rồi ông Giô-na-than dẫn ông Đa-vít đến với vua Sa-un, và ông Đa-vít lại phục vụ vua như trước./ZVua Sa-un nghe theo lời ông Giô-na-than, và vua Sa-un thề rằng : Có ĐỨC CHÚA hằng sống, ta thề : nó sẽ không bị giết.ZAnh đã liều mạng và hạ được tên Phi-li-tinh, và ĐỨC CHÚA đã thắng lớn để bảo vệ toàn thể Ít-ra-en. Ngài đã thấy và đã vui mừng. Vậy sao ngài lại phạm tội đổ máu vô tội, mà vô cớ giết Đa-vít ?)MZÔng Giô-na-than nói tốt cho ông Đa-vít với vua Sa-un, cha mình ; ông nói với vua : Xin đức vua đừng phạm tội hại tôi tớ ngài là Đa-vít, vì anh ấy đã không phạm tội hại ngài, và các hành động của anh là điều rất lợi cho ngài.C~ZPhần tôi, tôi sẽ đi ra, sẽ đứng cạnh cha tôi trong cánh đồng, nơi anh đang trốn, tôi sẽ nói với cha tôi về anh. Thấy thế nào, tôi sẽ báo cho anh.?}yZÔng Giô-na-than báo cho ông Đa-vít rằng : Vua Sa-un, cha tôi, đang tìm cách giết anh. Vậy sáng mai anh hãy coi chừng, hãy ở nơi kín đáo và ẩn mình đi.^| 9Z*Vua Sa-un nói với ông Giô-na-than, con vua, và với toàn thể triều thần về ý định giết ông Đa-vít. Nhưng ông Giô-na-than, con vua Sa-un, lại rất có cảm tình với ông Đa-vít.D{ZCác thủ lãnh người Phi-li-tinh ra trận, nhưng mỗi khi chúng ra trận, thì ông Đa-vít thành công hơn mọi bề tôi vua Sa-un, khiến danh tiếng ông lừng lẫy.zzoZVua Sa-un càng thêm sợ ông Đa-vít, và vua Sa-un trở thành kẻ thù của ông Đa-vít suốt đời.xykZThấy thế, vua Sa-un hiểu rằng ĐỨC CHÚA ở với ông Đa-vít và cô Mi-khan, con vua, yêu ông.x%Zông Đa-vít đã lên đường, đi với người của ông. Ông hạ hai trăm người Phi-li-tinh, rồi đem bao quy đầu của chúng về, đếm đủ cho vua, để làm rể vua. Bấy giờ vua Sa-un gả cô Mi-khan, con gái vua, cho ông Đa-vít. w;ZTriều thần vua Sa-un thuật lại cho ông Đa-vít những lời ấy. Ông Đa-vít thấy chuyện làm rể vua là phải. Chưa hết hạn,&vGZVua Sa-un nói : Các ngươi hãy nói với Đa-vít thế này : Nhà vua không đòi sính lễ nào khác ngoài một trăm bao quy đầu người Phi-li-tinh, để trả thù quân địch của nhà vua. Vua Sa-un tính dùng tay người Phi-li-tinh mà hạ ông Đa-vít.ru_ZTriều thần vua Sa-un thưa lại với vua rằng : Ông Đa-vít đã nói những lời như thế.ztoZTriều thần vua Sa-un nói lại những lời ấy cho ông Đa-vít nghe. Ông Đa-vít nói : Các ông coi chuyện làm rể nhà vua là chuyện không đáng kể ư ? Tôi, tôi chỉ là một người nghèo không đáng kể.NsZVua Sa-un ra lệnh cho triều thần : Hãy nói nhỏ với Đa-vít rằng : Nhà vua có cảm tình với ông và triều thần ai cũng mến ông. Bây giờ ông hãy làm rể nhà vua.trcZVua Sa-un tự bảo : Mình sẽ gả con gái cho nó, để con này thành cạm bẫy cho nó, và tay người Phi-li-tinh hại nó. Vậy vua Sa-un nói với ông Đa-vít lần thứ hai : Hôm nay con sẽ là rể của ta.}quZCô Mi-khan, con gái vua Sa-un, yêu ông Đa-vít. Người ta cho vua hay và vua thấy điều đó là phải.$pCZNhưng đến lúc phải gả cô Mê-ráp, con gái vua Sa-un, cho ông Đa-vít, thì cô lại được gả cho ông Át-ri-ên, người Mơ-khô-la.*oOZÔng Đa-vít thưa với vua Sa-un : Con là gì, và dòng họ con, thị tộc của cha con là gì trong Ít-ra-en, mà con được làm rể đức vua ?enEZVua Sa-un nói với ông Đa-vít : Đây con gái lớn của ta là Mê-ráp, ta sẽ gả nó cho con. Nhưng con hãy tỏ ra là một người can đảm phục vụ ta và hãy chiến đấu những cuộc chiến của ĐỨC CHÚA. Vua Sa-un tự bảo : Mình đừng tự tay hại nó, nhưng để tay người Phi-li-tinh hại nó.bm?ZNhưng toàn thể Ít-ra-en và Giu-đa mến ông Đa-vít, vì ông dẫn đầu họ.cZDân trả lời cậu như trên, họ nói : Người ta sẽ làm như thế cho kẻ hạ được nó.?=yZĐa-vít hỏi những người đang đứng với cậu rằng : Người ta sẽ làm gì cho kẻ hạ được tên Phi-li-tinh ấy và cất nỗi ô nhục khỏi Ít-ra-en ? Thật vậy, tên Phi-li-tinh không cắt bì kia là ai mà dám thách thức hàng ngũ của Thiên Chúa Hằng Sống ?N<ZMột người Ít-ra-en nói : Anh em có thấy người đang tiến lên đó không ? Nó tiến lên là để thách thức Ít-ra-en đấy. Ai mà hạ được nó thì nhà vua sẽ cho của cải dư dật, sẽ gả con gái cho và sẽ cho gia đình người ấy được miễn sưu thuế tại Ít-ra-en.\;3ZVừa thấy tên đó, mọi người Ít-ra-en trốn xa nó và sợ hãi lắm.k:QZCậu còn đang nói với họ, thì kìa từ trận tuyến Phi-li-tinh, tên đấu thủ tiến lên, nó là Go-li-át, người Phi-li-tinh, quê ở Gát. Nó nói những lời như trước và Đa-vít nghe thấy.9}ZĐa-vít để hành lý lại, giao cho người giữ đồ, rồi chạy ra trận tuyến, đến vấn an các anh.\83ZNgười Ít-ra-en và người Phi-li-tinh dàn quân, trận tuyến đối nhau.r7_ZSáng hôm sau, Đa-vít dậy sớm, để chiên dê lại cho một người giữ, rồi khăn gói lên đường như ông Gie-sê đã dạy. Cậu đến trại binh lúc quân đội đang ra trận và reo hò giao chiến.&6GZVua Sa-un và các anh con, cũng như toàn thể các người Ít-ra-en, ở thung lũng Cây Vân Hương, đang giao chiến với người Phi-li-tinh.;5qZCòn mười miếng bánh sữa này thì con đưa cho viên chỉ huy ngàn quân. Con hãy hỏi thăm sức khoẻ các anh và lấy một vật của các anh làm bằng.*4OZÔng Gie-sê bảo Đa-vít, con ông : Con mang cho các anh con hai thùng gié lúa rang với mười cái bánh này, và chạy đến trại các anh con.s3aZSáng nào chiều nào tên Phi-li-tinh cũng tiến ra và đứng như thế suốt bốn mươi ngày.d2CZĐa-vít đi đi về về từ chỗ vua Sa-un đến Bê-lem, để chăn chiên cho cha.R1ZĐa-vít là người nhỏ nhất, ba anh lớn đã đi theo vua Sa-un.k0QZ Ba con trai lớn của ông Gie-sê đã ra đi ; họ đi theo vua Sa-un để đánh giặc. Ba con trai của ông đã đi đánh giặc tên là : Ê-li-áp, trưởng nam, A-vi-na-đáp, thứ hai, và Sam-ma, thứ ba.c/AZ Đa-vít là con một người Ép-ra-tha ở Bê-lem thuộc Giu-đa ; ông này tên là Gie-sê và có tám người con trai. Thời vua Sa-un, ông đã già và giữa người ta, ông là người có tuổi..Z Khi vua Sa-un và toàn thể Ít-ra-en nghe tên Phi-li-tinh nói những lời ấy thì họ kinh khiếp sợ hãi lắm. -;Z Tên Phi-li-tinh lại nói : Ta đây, hôm nay ta thách hàng ngũ Ít-ra-en : Hãy đưa ra cho ta một người, để chiến đấu tay đôi !,Z Nếu nó đủ mạnh để chiến đấu với ta và hạ được ta, thì chúng tao sẽ làm nô lệ chúng bay. Còn nếu ta mạnh hơn nó và hạ được nó, thì chúng bay sẽ làm nô lệ chúng tao và sẽ hầu hạ chúng tao.+3ZNó đứng lại và gọi hàng ngũ Ít-ra-en. Nó bảo họ : Sao chúng bay ra dàn trận ? Ta đây chẳng phải là người Phi-li-tinh, còn chúng bay chẳng phải là bề tôi Sa-un sao ? Hãy chọn lấy một người và nó hãy xuống đây với ta.-*UZCán giáo của nó như trục khung cửi thợ dệt ; và mũi giáo của nó bằng sắt, nặng sáu ký. Đi trước mặt nó là người mang thuẫn.S)!ZChân nó mang tấm che bằng đồng, vai đeo cây lao bằng đồng. (Zđầu đội mũ chiến bằng đồng, mình mặc áo giáp vảy cá ; áo giáp ấy bằng đồng, nặng năm mươi ký.'Z*Một đấu thủ từ doanh trại Phi-li-tinh tiến ra. Tên nó là Go-li-át, người thành Gát. Nó cao khoảng ba thước, &ZNgười Phi-li-tinh đứng trên núi bên này, còn người Ít-ra-en đứng trên núi bên kia, giữa họ là thung lũng.)%MZVua Sa-un và người Ít-ra-en cũng tập trung, đóng trại trong thung lũng Cây Vân Hương, và dàn trận đối diện với người Phi-li-tinh.A$ ZNgười Phi-li-tinh tập trung quân đội để giao chiến. Chúng tập trung ở Xô-khô thuộc Giu-đa và đóng trại giữa Xô-khô và A-dê-ca, tại E-phét Đam-mim.V#'ZNhư vậy, khi thần khí Thiên Chúa xuống trên vua Sa-un, thì Đa-vít cầm đàn và gảy. Bấy giờ vua Sa-un nguôi bệnh, cảm thấy dễ chịu, và thần khí xấu rời khỏi vua.")ZVua Sa-un sai người đến nói với ông Gie-sê : Hãy để Đa-vít chầu chực trước mặt ta, vì nó được đẹp lòng ta.!7ZĐa-vít đến với vua Sa-un và chầu chực trước mặt vua. Vua thương cậu lắm và cậu trở thành người hầu cận của vua.% EZÔng Gie-sê bắt một con lừa, cho chở bánh, một bầu da rượu, và một con dê con, rồi sai Đa-vít, con ông, mang đến cho vua Sa-un.)ZVua Sa-un sai sứ giả đến với ông Gie-sê và nói với ông : Ngươi hãy gửi cho ta Đa-vít, con ngươi, đứa chăn chiên.!=ZMột người trong đám gia nhân thưa rằng : Tôi biết ông Gie-sê người Bê-lem, có một người con trai biết gảy đàn. Anh ta là một dũng sĩ can đảm, một chiến binh, một người có tài ăn nói, đẹp trai, và ĐỨC CHÚA ở với anh. }i|{{zyxxwDvutsr|qpponmlljjiBhhgfjeddc1b2a``B_^]][[%ZYXXKW[VV7UKT'SvRQhPPP9ONMLLoK^JII%GFEEWDD CGBB*A@?>>=G<<*;{:n9N887$6{5D4l32210d/.--H,+i*.)(M&&R%d$$""! Ik$d`-!  % F P=@]ZÔng Đa-vít ở lại với vua A-khít tại Gát, cùng với các người của ông, mỗi người với gia đình mình, ông Đa-vít với hai bà vợ là bà A-khi-nô-am người Gít-rơ-en, và bà A-vi-ga-gin, vợ ông Na-van người Các-men.\ZÔng Đa-vít lên đường và cùng với sáu trăm người theo ông, sang với vua thành Gát là A-khít, con ông Ma-ốc.?[ {ZÔng Đa-vít tự bảo : Giờ đây, một ngày nào đó, tôi sẽ phải mất mạng bởi tay vua Sa-un. Không gì tốt hơn cho tôi là thoát sang đất người Phi-li-tinh. Vua Sa-un sẽ thôi không tìm bắt tôi trong toàn lãnh thổ Ít-ra-en nữa, và tôi sẽ thoát khỏi tay vua.zZoZVua Sa-un nói với ông Đa-vít : Đa-vít con cha ơi, con được chúc phúc ! Chắc chắn con sẽ làm việc lớn, và sẽ thành công. Ông Đa-vít tiếp tục con đường của mình, còn vua Sa-un thì trở về nhà.8YkZHôm nay con đã coi trọng mạng sống cha, thì xin ĐỨC CHÚA cũng coi trọng mạng sống con như vậy, và giải thoát con khỏi mọi cảnh ngặt nghèo.XZXin ĐỨC CHÚA thưởng công cho mỗi người tuỳ theo sự công chính và lòng trung thành của họ : hôm nay ĐỨC CHÚA đã nộp cha vào tay con, nhưng con đã không muốn tra tay hại đấng ĐỨC CHÚA đã xức dầu tấn phong.yWmZÔng Đa-vít trả lời : Cây giáo của đức vua đây. Một trong các đầy tớ hãy sang mà lấy. VZVua Sa-un nói : Cha thật đắc tội ! Đa-vít con cha, trở về đi ! Cha sẽ không hại con nữa, bởi vì ngày hôm nay con đã coi mạng sống của cha là quý. Phải, cha đã hành động ngu xuẩn, cha đã sai lỗi nặng nề !mUUZBây giờ xin cho máu con đừng chảy xuống đất xa nhan ĐỨC CHÚA, vì đức vua Ít-ra-en đã ra trận để tìm bắt một con bọ chét, như người ta đuổi theo một con chim cuốc trong vùng núi._T9ZBây giờ xin đức vua là chúa thượng của con vui lòng nghe tôi tớ ngài nói. Nếu là ĐỨC CHÚA đã xúi ngài chống con, thì xin Người ngửi mùi thơm của lễ phẩm. Nhưng nếu là người phàm, thì xin cho chúng bị nguyền rủa trước nhan ĐỨC CHÚA, vì chúng đã xua đuổi con hôm nay, không cho con được dự phần cơ nghiệp của ĐỨC CHÚA , khi chúng bảo : Hãy đi mà thờ các thần khác !S!ZRồi ông nói : Tại sao chúa thượng lại đuổi theo tôi tớ ngài ? Con đã làm gì và tay con đã làm điều gì ác ?[R1ZVua Sa-un nhận ra tiếng ông Đa-vít và nói : Đa-vít con cha, có phải tiếng của con đấy không ? Ông Đa-vít nói : Thưa đức vua là chúa thượng của con, vâng, tiếng con đó !VQ'ZĐiều ông đã làm, thật không tốt. Có ĐỨC CHÚA hằng sống ! Các ông đáng chết vì đã không canh giữ chúa thượng của các ông, đấng ĐỨC CHÚA đã xức dầu tấn phong. Bây giờ hãy xem : cây giáo của đức vua đâu rồi, và bình nước ở phía đầu người đâu rồi ?3PaZÔng Đa-vít nói với ông Áp-ne : Ông không phải là nam nhi sao ? Và trong Ít-ra-en, có ai được như ông ? Vậy tại sao ông đã không canh giữ đức vua, chúa thượng của ông ? Có một người dân đã đến để giết đức vua, chúa thượng của ông.EOZÔng Đa-vít gọi quân binh và ông Áp-ne, con ông Ne, rằng : Ông không trả lời sao, ông Áp-ne ? Ông Áp-ne trả lời rằng : Ngươi là ai mà dám gọi đức vua ? NZ Ông Đa-vít đi sang phía bên kia và đứng trên đỉnh núi, ở đàng xa ; có một khoảng cách lớn giữa họ.MZ Ông Đa-vít lấy cây giáo và bình nước ở phía đầu vua Sa-un, rồi cả hai người ra đi. Không ai thấy, không ai hay, không ai thức dậy. Họ đều ngủ cả, vì ĐỨC CHÚA đã cho một giấc ngủ mê ập xuống trên họ.jLOZ Nhưng xin ĐỨC CHÚA đừng bao giờ để tôi tra tay hại đấng ĐỨC CHÚA đã xức dầu tấn phong ! Bây giờ anh hãy lấy cây giáo ở phía đầu vua, cùng với bình nước, rồi chúng ta đi._K9Z Ông Đa-vít nói : Có ĐỨC CHÚA hằng sống ! Chính ĐỨC CHÚA sẽ đánh phạt vua, hoặc khi ngày của vua đến mà vua phải chết, hoặc khi vua xuống giao chiến mà vua thiệt mạng."J?Z Ông Đa-vít nói với ông A-vi-sai : Đừng giết vua ! Có ai tra tay hại đấng ĐỨC CHÚA đã xức dầu tấn phong mà vô sự đâu ?uIeZÔng A-vi-sai nói với ông Đa-vít : Hôm nay Thiên Chúa đã nộp kẻ thù của cậu vào tay cậu. Bây giờ, xin cho cháu dùng giáo ghim nó xuống đất, một nhát thôi ; cháu không cần đâm nhát thứ hai.vHgZĐang đêm, ông Đa-vít và ông A-vi-sai đến chỗ quân binh. Vua Sa-un đang nằm ngủ trong trại binh, cây giáo của vua cắm xuống đất, ở phía đầu vua, còn ông Áp-ne và quân binh thì nằm chung quanh.GZÔng Đa-vít lên tiếng hỏi ông A-khi-me-léc, người Khết, và ông A-vi-sai là con bà Xơ-ru-gia và là anh ông Giô-áp : Ai muốn cùng tôi xuống chỗ vua Sa-un đóng trại ? Ông A-vi-sai thưa : Cháu xin xuống với cậu.)FMZÔng Đa-vít lên đường và đến nơi vua Sa-un đóng trại. Ông Đa-vít trông thấy chỗ vua Sa-un và ông Áp-ne, con ông Ne, tướng chỉ huy quân đội của vua, đang nằm. Vua Sa-un nằm trong trại binh ; còn quân binh thì đóng trại chung quanh ông.iEMZông Đa-vít sai người đi do thám và ông biết là vua Sa-un chắc chắn đã đến.UD%ZVua Sa-un đóng trại trên đồi Kha-khi-la, đối diện với hoang địa, ở bên đường, còn ông Đa-vít thì ở trong sa mạc. Thấy vua Sa-un đến đuổi theo ông trong sa mạc,(CKZVua Sa-un lên đường và xuống sa mạc Díp, cùng với ba ngàn quân tinh nhuệ của Ít-ra-en, để tìm bắt ông Đa-vít trong sa mạc Díp.*B QZ*Người vùng Díp đến gặp vua Sa-un tại Ghíp-a và thưa : Đa-vít chẳng trốn trên đồi Kha-khi-la, đối diện với hoang địa đó sao ? A Z,Vua Sa-un đã gả bà Mi-khan là con gái vua và là vợ ông Đa-vít, cho ông Pan-ti, con ông La-gít, người Ga-lim.t@cZ+Ông Đa-vít cũng đã cưới bà A-khi-nô-am, người Gít-rơ-en. Cả hai bà đều là vợ ông.3Z)Bà đứng dậy, sấp mặt xuống đất và nói : Này nữ tỳ ngài xin làm tớ nữ để rửa chân cho tôi tớ của đức ông.#=AZ(Tôi tớ Đa-vít đến với bà A-vi-ga-gin tại Các-men và nói với bà rằng : Ông Đa-vít sai chúng tôi đến xin cưới bà làm vợ.{<qZ'Ông Đa-vít nghe tin ông Na-van đã chết, thì nói : Chúc tụng ĐỨC CHÚA, Đấng đã biện hộ cho tôi, khi tôi bị Na-van sỉ nhục, và đã ngăn không cho tôi tớ Người làm điều ác. Còn điều ác Na-van đã làm, thì ĐỨC CHÚA đã đổ lại trên đầu nó. Ông Đa-vít sai người đi hỏi bà A-vi-ga-gin làm vợ.\;3Z&Khoảng mười ngày sau, ĐỨC CHÚA đánh phạt ông Na-van và ông chết.?:yZ%Sáng hôm sau, khi ông Na-van tỉnh rượu, vợ ông mới kể lại cho ông các sự việc ấy. Tim ông chết lặng trong lồng ngực, ông cứng đờ ra như đá.9Z$Bà A-vi-ga-gin về với ông Na-van. Kìa ông đang mở tiệc ở nhà ông, một bữa tiệc vương giả ! Lòng ông Na-van vui vẻ. Ông say khướt nên bà không kể lại cho ông điều gì, dù nhỏ hay lớn, cho đến khi trời sáng.N8Z#Ông Đa-vít nhận từ tay bà những gì bà mang đến cho ông, và ông nói với bà : Bà hãy lên nhà bà bình an. Bà xem đây : tôi đã nghe theo tiếng bà và đã nể bà.)7MZ"Nhưng có ĐỨC CHÚA hằng sống là Thiên Chúa Ít-ra-en, Đấng đã ngăn cản không cho tôi làm hại bà ! Giả như bà đã không vội vàng đến gặp tôi, thì cho đến khi trời sáng, sẽ không còn lại một tên đàn ông con trai nào của Na-van.+6QZ!Bà được chúc phúc vì bà khôn ngoan, bà được chúc phúc vì hôm nay đã giữ không cho tôi đi tới chỗ đổ máu và tự tay trả thù.5!Z Ông Đa-vít nói với bà A-vi-ga-gin : Chúc tụng ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa Ít-ra-en, hôm nay đã sai bà đến gặp tôi !j4OZthì đức ông sẽ không phải ân hận và áy náy lương tâm vì đã đổ máu vô cớ và trả thù cho chính mình. Khi ĐỨC CHÚA xử tốt với đức ông, thì xin ngài nhớ đến nữ tỳ ngài.)3MZVậy khi ĐỨC CHÚA làm cho đức ông tất cả điều tốt lành Người đã nói về ngài, và đặt ngài làm người lãnh đạo Ít-ra-en,J2ZCó người đứng lên để đuổi theo ngài và tìm hại mạng sống ngài, nhưng mạng sống của đức ông sẽ được bọc trong bọc những kẻ sống bên ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngài ; còn mạng sống các kẻ thù ngài, thì ĐỨC CHÚA dùng dây phóng đá mà phóng đi.61gZXin vui lòng xá lỗi cho nữ tỳ ngài. Thật vậy, ĐỨC CHÚA chắc chắn sẽ làm cho đức ông một nhà kiên cố, vì đức ông chiến đấu những cuộc chiến của ĐỨC CHÚA, và suốt đời ngài, người ta không tìm được nơi ngài một điều ác nào.#0AZGiờ đây, món quà này mà tớ nữ của ngài đã đem đến cho đức ông, xin được giao cho các đầy tớ đi theo chân đức ông.7/iZGiờ đây, thưa đức ông, có ĐỨC CHÚA hằng sống, và có ngài đang sống đó, ĐỨC CHÚA đã ngăn cản không cho ngài đi đến chỗ đổ máu và tự tay trả thù. Bây giờ, ước chi kẻ thù ngài, các kẻ tìm cách hại đức ông, phải bị như Na-van !.-ZXin đức ông đừng để tâm đến Na-van, kẻ vô lại ấy, vì tên nó thế nào, thì nó như vậy : tên nó là Ngu và cái ngu gắn liền với nó. Nhưng tôi, nữ tỳ ngài, đã không trông thấy các đầy tớ mà đức ông sai đến.>-wZBà phục xuống dưới chân ông và nói : Thưa đức ông, tôi xin chịu tội ! Nữ tỳ ngài xin được nói thấu tai ngài ! Xin ngài nghe nữ tỳ ngài nói.,)ZThấy ông Đa-vít, bà A-vi-ga-gin vội vàng xuống lừa, sấp mình xuống trước mặt ông Đa-vít và sụp lạy sát đất.u+eZXin Thiên Chúa phạt các kẻ thù của Đa-vít thế này và còn thêm thế kia nữa, nếu cho đến sáng mai, trong tất cả những người thuộc về nó, tôi còn để lại một tên đàn ông con trai nào !V*'ZÔng Đa-vít tự bảo : Thật uổng công tôi đã giữ tất cả những gì thuộc về tên này trong sa mạc, và không để mất một cái gì của nó. Nó đã lấy oán đền ơn.*)OZBà đang cỡi lừa đi xuống, khuất sau ngọn núi thì kìa ông Đa-vít và người của ông đang xuống về phía bà, và bà đã gặp họ.+(QZBà bảo đầy tớ : Các anh hãy đi đằng trước tôi, còn tôi, tôi theo sau các anh. Nhưng bà không nói cho chồng bà là ông Na-van biết.l'SZBà A-vi-ga-gin vội vàng lấy hai trăm cái bánh, hai bầu da đầy rượu, năm con cừu đã làm thịt, năm thúng gié lúa rang, một trăm bánh nho khô và hai trăm bánh vả, và chất lên lưng lừa.f&GZBây giờ xin bà biết cho và xem phải làm gì, vì người ta đã quyết định hại ông chủ và cả nhà ông. Còn ông ấy thì là một tên vô lại, không nói chuyện với ông ấy được.%)ZHọ đã là thành luỹ bảo vệ chúng tôi, cả đêm lẫn ngày, suốt thời gian chúng tôi ở với họ mà chăn chiên dê.`$;ZNhững người ấy rất tốt với chúng tôi. Chúng tôi đã không bị quấy nhiễu, đã không mất mát gì, suốt thời gian chúng tôi di chuyển bên họ, khi chúng tôi ở ngoài đồng.T##ZMột trong số các đầy tớ báo tin cho bà A-vi-ga-gin, vợ ông Na-van rằng : Này, ông Đa-vít đã sai người từ sa mạc đến chào ông chủ, và ông chủ đã xông vào họ.3"aZ Ông Đa-vít bảo người của ông : Mỗi người hãy đeo gươm của mình vào ! Mỗi người đã đeo gươm của mình, ông Đa-vít cũng đeo gươm của ông. Có khoảng chừng bốn trăm người lên theo ông Đa-vít, còn hai trăm thì ở lại giữ đồ đạc.%!EZ Các đầy tớ ông Đa-vít quay lại đường cũ và trở về. Khi đến nơi, họ thuật lại cho ông Đa-vít tất cả những lời đó.] 5Z Chẳng lẽ tôi lại phải lấy bánh của tôi, nước của tôi, các con vật tôi đã làm thịt cho thợ xén lông của tôi, mà cho những người tôi không biết từ đâu đến sao ?'IZ Ông Na-van trả lời cho tôi tớ ông Đa-vít rằng : Đa-vít là ai ? Con ông Gie-sê là ai ? Ngày nay có nhiều tôi tớ trốn chủ mà đi./Z Các đầy tớ ông Đa-vít đến và nói lại với ông Na-van tất cả những lời ấy nhân danh ông Đa-vít, rồi họ đợi.3ZÔng cứ hỏi đầy tớ ông, họ sẽ nói cho ông biết. Mong rằng đầy tớ tôi được đẹp lòng ông, vì chúng tôi đã tới vào một ngày lễ. Xin vui lòng cho các đầy tớ ông và cho Đa-vít, con ông, cái gì ông sẵn có trong tay.  ZBây giờ tôi nghe tin là có thợ đang xén lông cừu cho ông. Khi người chăn súc vật của ông ở với chúng tôi, chúng tôi đã không quấy nhiễu họ, họ đã không bị mất mát gì trong suốt thời gian ở Các-men.+QZCác anh hãy nói với người anh em tôi thế này : Chúc ông được bình an, chúc gia đình ông được bình an, chúc ông vạn sự bình an !/YZÔng Đa-vít sai mười đầy tớ đi. Ông bảo các đầy tớ : Các anh hãy lên Các-men, đến gặp ông Na-van và nhân danh tôi vấn an ông ấy.gIZTrong sa mạc, ông Đa-vít nghe tin là ông Na-van đang xén lông cừu của ông ấy.T#ZÔng ấy tên là Na-van, còn vợ ông tên là A-vi-ga-gin. Người vợ thì khôn khéo và có duyên, người chồng thì cứng cỏi và ưa làm điều ác ; ông ta là người Ca-lếp.X+ZỞ Ma-ôn có một người có cơ sở làm ăn tại Các-men. Người ấy rất giàu : ông có ba ngàn con cừu và một ngàn con dê. Ông đang ở Các-men để xén lông cừu của ông.  =Z*Ông Sa-mu-en qua đời. Toàn thể Ít-ra-en tập hợp lại cử hành tang lễ cho ông. Họ chôn cất ông tại quê nhà ông, ở Ra-ma.Y-ZVậy giờ đây con hãy lấy ĐỨC CHÚA mà thề với cha là sẽ không loại trừ dòng dõi cha sau này, và sẽ không xoá bỏ tên tuổi cha khỏi nhà của tổ phụ cha. Ông Đa-vít thề với vua Sa-un. Rồi vua Sa-un đi về nhà, còn ông Đa-vít và người của ông thì đi lên nơi ẩn náu.ZGiờ đây cha biết rằng chắc chắn con sẽ làm vua và vương quyền Ít-ra-en sẽ vững mãi trong tay con."?ZCó ai gặp kẻ thù của mình mà cứ để nó đi yên lành không ? Xin ĐỨC CHÚA thưởng con vì điều tốt con làm cho cha hôm nay.!ZHôm nay con đã tỏ ra là con làm điều tốt cho cha, vì ĐỨC CHÚA đã nộp cha vào tay con mà con đã không giết cha.ZVua nói với ông Đa-vít : Con công chính hơn cha, vì con xử tốt với cha, còn cha thì xử ác với con.>wZKhi ông Đa-vít nói với vua Sa-un những lời đó xong, thì vua Sa-un hỏi : Đa-vít con cha, có phải tiếng của con đấy không ? Rồi vua Sa-un oà lên khóc.CZĐỨC CHÚA sẽ là trọng tài, Người sẽ phân xử giữa con và cha. Xin Người nhìn xem và biện hộ cho con, xin Người phân xử để con thoát khỏi tay cha !ZĐức vua Ít-ra-en đã ra trận để đánh ai ? Cha đuổi theo ai ? Một con chó chết ! Một con bọ chét ! }ZNhư tục ngữ người xưa có nói : Điều ác từ kẻ ác mà ra, nên tay con sẽ không đụng đến cha. ;Z Xin ĐỨC CHÚA phân xử giữa con và cha và xin ĐỨC CHÚA phạt cha để trả thù cho con, nhưng tay con sẽ không đụng đến cha.Y -Z Thưa cha, xin nhìn xem, vâng, xin nhìn xem vạt áo choàng của cha trong tay con. Vì con đã cắt áo choàng của cha và không giết cha, thì xin cha biết và thấy cho rằng tay con không làm điều ác, điều lỗi, và con đã không phạm tội hại cha, trong khi cha mưu toan lấy mạng sống con.D Z Hôm nay đây, chính mắt cha thấy ĐỨC CHÚA đã trao cha vào tay con, hôm nay, trong hang ; người ta nói đến chuyện giết cha, nhưng con đã thương hại cha và nói : Tôi sẽ không tra tay hại chúa thượng tôi, vì người là đấng ĐỨC CHÚA đã xức dầu tấn phong. Z Ông Đa-vít nói với vua Sa-un : Tại sao cha lại nghe lời người ta nói rằng Đa-vít đang tìm cách hại cha ?eEZ Sau đó, ông Đa-vít đứng lên, ra khỏi hang và kêu đằng sau vua Sa-un rằng : Thưa đức vua là chúa thượng con ! Vua Sa-un ngoái lại đằng sau. Ông Đa-vít sấp mặt sát đất mà lạy.>wZNhờ những lời ấy, ông Đa-vít đã ngăn chặn người của ông, không để cho họ xông vào vua Sa-un. Vua Sa-un đứng lên, ra khỏi hang và lên đường. ZÔng bảo người của ông : Xin ĐỨC CHÚA đừng để tôi làm điều này cho chúa thượng của tôi, đấng ĐỨC CHÚA đã xức dầu tấn phong, là tra tay hại vua, vì người là đấng ĐỨC CHÚA đã xức dầu tấn phong._9ZSau đó, ông Đa-vít áy náy trong lòng vì đã cắt vạt áo của vua Sa-un.7ZNgười của ông Đa-vít nói với ông : Đây là ngày ĐỨC CHÚA phán với ông : Này ta trao kẻ thù của ngươi vào tay ngươi, ngươi sẽ đối xử với nó thế nào tuỳ ý. Ông Đa-vít đứng dậy và cắt vạt áo khoác của vua Sa-un.OZVua đến các bãi quây chiên dê bên đường. Ở đó có một cái hang và vua Sa-un vào đó để đi việc cần. Ông Đa-vít và người của ông đang ngồi ở cuối hang.JZVua Sa-un lấy trong toàn thể Ít-ra-en ba ngàn quân tinh nhuệ, và lên đường để tìm bắt ông Đa-vít và người của ông, ở phía đông các Mỏm Đá Sơn Dương.!=ZSau khi vua Sa-un đuổi người Phi-li-tinh và trở về, người ta báo tin cho vua rằng : Này Đa-vít đang ở trong sa mạc Ên Ghe-đi.] 7Z*Ông Đa-vít lên khỏi chỗ đó và ở trên những đỉnh núi Ên Ghe-đi.:qZ*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***~Zthì một người đưa tin đến nói với vua Sa-un : Xin đức vua đến mau, vì người Phi-li-tinh đã tràn vào xứ.!}=ZVua Sa-un đi phía sườn núi bên này, còn ông Đa-vít và người của ông đi phía sườn núi bên kia. Ông Đa-vít vội vàng ra đi để thoát vua Sa-un. Vua Sa-un và người của vua đang bao vây ông Đa-vít và người của ông để bắt họ,e|EZVua Sa-un và người của vua đi tìm ông. Người ta báo tin cho ông Đa-vít, ông xuống Tảng Đá và ở trong sa mạc Ma-ôn. Vua Sa-un nghe biết thì đuổi theo ông Đa-vít trong sa mạc Ma-ôn.-{UZHọ lên đường và đi Díp trước vua Sa-un. Ông Đa-vít và người của ông thì ở trong sa mạc Ma-ôn, trong thung lũng phía nam hoang địa. z;ZCác ngươi hãy xem và tìm cho biết hết những nơi nó ẩn, những chỗ nó núp. Khi đã chắc rồi, thì hãy trở lại gặp ta, và ta sẽ đi với các ngươi. Nếu như nó có ở trong xứ, thì ta sẽ truy nã nó trong mọi thị tộc Giu-đa.hyKZCác ngươi hãy đi, điều tra nữa cho chắc chắn ; hãy tìm cho biết và xem nó đặt chân ở đâu, có ai đã thấy nó ở đấy không, vì người ta nói với tôi rằng nó xảo quyệt lắm.x{ZVua Sa-un nói : Xin ĐỨC CHÚA chúc phúc cho các ngươi, vì các ngươi đã động lòng thương xót tôi.w3ZBây giờ, thưa đức vua, khi nào ngài muốn xuống thì xin cứ xuống. Phận sự của chúng tôi là nộp nó vào tay đức vua.lvSZCó những người vùng Díp lên gặp vua Sa-un tại Ghíp-a và thưa : Đa-vít chẳng trốn giữa chúng tôi, ở những đỉnh núi, tại Khoóc-sa, trên đồi Kha-khi-la ở phía nam hoang địa đó sao ?uZHai người lập giao ước trước nhan ĐỨC CHÚA. Ông Đa-vít ở lại Khoóc-sa, còn ông Giô-na-than thì đi về nhà.t ZÔng nói với ông Đa-vít : Anh đừng sợ, vì bàn tay vua Sa-un, cha tôi, sẽ không đụng tới anh được. Chính anh sẽ làm vua cai trị Ít-ra-en, còn tôi sẽ làm phó cho anh ; cả vua Sa-un, cha tôi, cũng biết như thế.s)ZÔng Giô-na-than, con vua Sa-un, lên đường, đến gặp ông Đa-vít tại Khoóc-sa và khuyến khích ông nhân danh Thiên Chúa.r/ZÔng Đa-vít thấy rằng vua Sa-un đã ra trận để tìm hại mạng sống ông. Ông Đa-vít ở trong sa mạc Díp, tại Khoóc-sa.Uq%ZÔng Đa-vít ở trong sa mạc, trên các đỉnh núi ; ông ở trong núi, trong sa mạc Díp. Trong suốt thời gian ấy, vua Sa-un tìm ông, nhưng Thiên Chúa không trao ông vào tay vua.pZ Ông Đa-vít đứng lên cùng với người của ông, khoảng chừng sáu trăm người ; họ ra khỏi Cơ-i-la và đi lang thang. Người ta báo cho vua Sa-un là ông Đa-vít đã trốn thoát khỏi Cơ-i-la, và vua thôi không ra trận nữa.&oGZ Ông Đa-vít lại hỏi : Các thân hào Cơ-i-la có nộp con và người của con vào tay vua Sa-un không ? ĐỨC CHÚA phán : Chúng sẽ nộp.nZ Các thân hào Cơ-i-la có nộp con vào tay vua không ? Vua Sa-un có xuống, như tôi tớ Ngài đã nghe nói không ? Lạy ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, xin cho tôi tớ Ngài biết. ĐỨC CHÚA phán : Nó sẽ xuống.NmZ Ông Đa-vít thưa : Lạy ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, tôi tớ Ngài đây đã nghe nói rằng vì con, vua Sa-un đang tìm cách đến Cơ-i-la để phá huỷ thành này.(lKZ Ông Đa-vít biết rằng chính để hại ông mà vua Sa-un đang ngầm mưu điều ác, ông bảo tư tế Ép-gia-tha : Đem ê-phốt lại đây !kyZVua Sa-un triệu tập toàn dân đi giao chiến để xuống Cơ-i-la vây ông Đa-vít và người của ông.\j3ZNgười ta báo tin cho vua Sa-un là ông Đa-vít đã vào Cơ-i-la, vua Sa-un nói : Thiên Chúa đã nộp nó vào tay ta, vì nó đã tự nhốt mình khi vào một thành có cửa đóng then cài. iZKhi ông Ép-gia-tha, con ông A-khi-me-léc, trốn đến với ông Đa-vít, ông đã xuống Cơ-i-la, tay cầm ê-phốt.{hqZÔng Đa-vít cùng với người của ông đi Cơ-i-la ; ông tấn công người Phi-li-tinh, dẫn những bầy gia súc của chúng đi và đánh chúng một đòn đau. Thế là ông Đa-vít cứu được dân thành Cơ-i-la.MgZÔng Đa-vít lại thỉnh ý ĐỨC CHÚA một lần nữa. ĐỨC CHÚA trả lời ông rằng : Đứng lên ! Hãy xuống Cơ-i-la, vì Ta sắp trao người Phi-li-tinh vào tay ngươi.>fwZNgười của ông Đa-vít nói với ông : Ở đây, tại Giu-đa, mà chúng ta còn sợ hãi, huống chi là đi Cơ-i-la, xông vào trận tuyến người Phi-li-tinh ! eZÔng thỉnh ý ĐỨC CHÚA rằng : Con có nên đi không và có đánh bại được những tên Phi-li-tinh này không ? ĐỨC CHÚA phán với ông Đa-vít : Cứ đi, ngươi sẽ đánh bại người Phi-li-tinh và cứu được Cơ-i-la.d %ZNgười ta báo tin cho ông Đa-vít biết rằng : Kìa người Phi-li-tinh đang tấn công Cơ-i-la và cướp phá các sân lúa.)cMZÔng cứ ở lại với tôi, đừng sợ : ai tìm hại mạng sống ông là tìm hại mạng sống tôi. Ở bên tôi, ông sẽ được bảo vệ.|bsZÔng Đa-vít nói với ông Ép-gia-tha : Hôm ấy, tôi biết là Đô-ếch, người Ê-đôm, có ở đó và chắc chắn nó sẽ báo cho vua Sa-un. Chính tôi đã là nguyên do khiến cả nhà cha ông phải thiệt mạng.pa[ZÔng Ép-gia-tha báo tin cho ông Đa-vít là vua Sa-un đã giết các tư tế của ĐỨC CHÚA.4`cZChỉ có một người là con ông A-khi-me-léc và là cháu ông A-khi-túp, thoát được. Người ấy tên là Ép-gia-tha. Ông trốn đi theo ông Đa-vít.<_sZCòn Nốp, thành của các tư tế, vua đã dùng gươm mà giết từ đàn ông đến đàn bà, từ nhi đồng đến trẻ con đang bú, và bò, lừa, chiên dê.e^EZVua mới bảo Đô-ếch : Hãy đi giết các tư tế. Đô-ếch, người Ê-đôm, đi và chính nó giết các tư tế. Ngày hôm ấy, nó đã xử tử tám mươi lăm người mặc ê-phốt vải gai.&]GZVua bảo các thị vệ đang đứng bên : Hãy đi xử tử các tư tế của ĐỨC CHÚA, vì cả chúng cũng tiếp tay cho Đa-vít : chúng biết nó trốn đi mà không báo cho ta. Nhưng triều thần không muốn tra tay giết các tư tế của ĐỨC CHÚA.h\KZVua nói : A-khi-me-léc, ngươi sẽ phải chết, ngươi và toàn thể nhà cha ngươi.)[MZCó phải hôm nay tôi mới bắt đầu thỉnh ý Thiên Chúa cho ông ấy ? Không đời nào ! Xin đức vua đừng buộc tội tôi tớ ngài và toàn thể nhà cha tôi, vì tôi tớ ngài không biết một điều gì, lớn hay nhỏ, về tất cả chuyện này.kZQZÔng A-khi-me-léc thưa với vua rằng : Trong triều thần của ngài, có ai trung tín như ông Đa-vít, con rể của nhà vua, chỉ huy cận vệ của ngài, người được kính nể trong triều đình ? YZ Vua Sa-un nói với ông : Tại sao ngươi và thằng con của Gie-sê, các ngươi đã âm mưu chống lại ta ? Ngươi đã cho nó bánh và gươm, lại thỉnh ý Thiên Chúa cho nó, để nó nổi lên gài bẫy hại ta, như hôm nay ?qX]Z Vua Sa-un nói : Nghe đây, hỡi con của A-khi-túp. Ông đáp : Thưa chúa thượng, tôi đây.SW!Z Nhà vua sai người đi đòi tư tế A-khi-me-léc, con ông A-khi-túp đến, cùng với toàn thể nhà cha ông, là các tư tế ở Nốp. Tất cả những người đó đến với vua./VYZ Ông A-khi-me-léc đã thỉnh ý ĐỨC CHÚA cho nó, đã tiếp tế lương thực cho nó, và còn cho nó thanh gươm của Go-li-át, người Phi-li-tinh.OUZ Đô-ếch, người Ê-đôm, đang đứng bên triều thần vua Sa-un, lên tiếng nói : Tôi đã thấy thằng con của Gie-sê đến Nốp gặp ông A-khi-me-léc, con ông A-khi-túp./TYZSao tất cả các ngươi đã âm mưu chống lại ta ? Không có ai tiết lộ cho ta, khi con ta lập giao ước với thằng con của Gie-sê ; không ai trong các ngươi buồn cho ta, khi con ta xui người đầy tớ của ta nổi lên gài bẫy hại ta, như hôm nay !>SwZVua Sa-un nói với triều thần đang đứng bên : Nghe đây, hỡi các người Ben-gia-min, có phải thằng con của Gie-sê cũng sẽ cho tất cả các ngươi những cánh đồng và vườn nho, sẽ đặt các ngươi làm chỉ huy một ngàn và chỉ huy một trăm quân không ?}RuZVua Sa-un nghe tin là người ta đã tìm ra ông Đa-vít và những người ở với ông. Vua Sa-un đang ngồi ở Ghíp-a, dưới cây liễu bách, tại nơi cao, tay cầm cây giáo, có toàn thể triều thần đứng bên.7QiZNgôn sứ Gát nói với Đa-vít : Ông đừng ở lại trong nơi ẩn náu, hãy ra đi và trở về miền Giu-đa. Ông Đa-vít ra đi và đến rừng Khe-rét.P!ZÔng dẫn họ đến trước mặt vua Mô-áp, và họ ở lại với vua suốt thời gian ông Đa-vít ở trong nơi ẩn náu.LOZTừ nơi ấy ông Đa-vít đi Mít-pê thuộc Mô-áp. Ông nói với vua Mô-áp : Xin cho cha mẹ tôi sang với các ông cho đến khi tôi biết Thiên Chúa sẽ làm gì cho tôi.YN-ZBấy giờ tất cả những người cùng khốn, mắc nợ, bất mãn đều quy tụ quanh ông, và ông trở thành thủ lãnh của họ. Có khoảng chừng bốn trăm người ở với ông.M 9Z*Ông Đa-vít đi khỏi đó và trốn thoát vào hang A-đu-lam. Các anh ông và tất cả nhà cha ông nghe tin và xuống đó với ông.9LmZVua A-khít bảo triều thần : Đấy các ngươi thấy nó là một thằng điên. Tại sao các ngươi lại đưa nó đến với ta ? Ta đâu thiếu người điên mà các ngươi còn đưa tên này đến để nó làm thằng điên bên ta ? Tên này mà lại vào nhà ta ư ?BKZBấy giờ ông giả dại trước mắt chúng, và trong tay chúng, ông làm bộ khùng : ông viết nguệch ngoạc trên các cánh cửa và để dãi chảy xuống râu.bJ?Z Ông Đa-vít suy nghĩ về những lời ấy, và sợ A-khít, vua thành Gát lắm.oIYZ Triều thần vua A-khít thưa với vua : Tên này chẳng phải là Đa-vít, vua xứ đó sao ? Người ta đã chẳng múa nhảy hát mừng nó rằng : Vua Sa-un hạ được hàng ngàn, ông Đa-vít hàng vạn ?xHkZ *Ông Đa-vít lên đường và ngày hôm đó trốn vua Sa-un. Ông đến gặp A-khít, vua thành Gát.G/Z Tư tế nói : Có thanh gươm của tên Go-li-át người Phi-li-tinh, ông đã hạ tại thung lũng Cây Vân Hương ; thanh gươm đó ở kia, bọc trong một áo choàng, đằng sau ê-phốt. Nếu ông muốn lấy, thì cứ lấy, vì ngoài nó ra, ở đây không có gươm nào khác. Ông Đa-vít nói : Đó là thanh gươm có một không hai. Ông hãy đưa cho tôi.uFeZ Ông Đa-vít nói với ông A-khi-me-léc : Ông không có sẵn ở đây một cây giáo hay một thanh gươm ư ? Tôi đã không mang theo cả gươm lẫn vũ khí của tôi, vì việc của đức vua quá khẩn cấp ! -y~}}|{zytxwvv u\ttZsrqqppDonnlYkjj(i!hJg`fee-dcca__G]]E\[ ZkYXXWPVV+UTNS.RQQ8PONMLL#KJJHGOF]EECChBB`AAo@@?m>g==b<@;::<988p77 65y4433a211@0,/.._-_,,r++ ))0(v''6&&A%J$##~"r! hK?tx,?IgA5Z G a o[-dÔng Áp-ne ngỏ lời với các kỳ mục Ít-ra-en : Đã từ lâu, anh em ao ước được ông Đa-vít làm vua."?dChồng bà đi với bà ; ông vừa đi theo vừa khóc, cho đến Ba-khu-rim. Ông Áp-ne bảo ông ấy : Thôi, về đi ! Ông ấy trở về.zodVua Ít-bô-sét sai người đến nhà chồng bà là ông Pan-ti-ên, con ông La-gít, để đem bà về.^7d*Vua Đa-vít sai sứ giả đến nói với vua Ít-bô-sét, con vua Sa-un : Hãy trả lại tôi vợ tôi là Mi-khan, người tôi đã nộp một trăm bao quy đầu người Phi-li-tinh để cưới.w~id Vua đáp : Tốt. Tôi sẽ lập giao ước với ông. Tôi chỉ xin ông một điều : ông sẽ không được ra mắt tôi, nếu ông không đem đến cho tôi bà Mi-khan, con gái vua Sa-un, khi ông đến ra mắt tôi.}d Ông Áp-ne sai sứ giả thay mặt mình đến nói với vua Đa-vít : Đất này thuộc về ai ? Ông nói : Ngài hãy lập giao ước với tôi, tôi sẽ giúp ngài một tay để làm cho toàn thể Ít-ra-en quay về với ngài.^|7d Vua Ít-bô-sét không thể đáp lại ông Áp-ne một lời, vì vua sợ ông."{?d là cất vương quyền khỏi nhà Sa-un và thiết lập ngai vàng của Đa-vít trên Ít-ra-en và trên Giu-đa, từ Đan đến Bơ-e Se-va !'zId Xin Thiên Chúa phạt Áp-ne thế này và còn thêm thế kia nữa, nếu tôi không làm cho Đa-vít điều ĐỨC CHÚA đã thề với ông ấy, y;dÔng Áp-ne giận lắm vì những lời vua Ít-bô-sét và nói : Tôi là đầu chó của Giu-đa sao ? Hôm nay tôi lấy tình nghĩa mà đối xử với nhà của vua Sa-un, cha ngài, với anh em của người và với các bạn của người ; tôi đã không để ngài rơi vào tay Đa-vít. Thế mà hôm nay ngài lại bắt lỗi tôi về chuyện một người đàn bà !Hx dVua Sa-un trước kia có người tỳ thiếp tên là Rít-pa, con gái ông Ai-gia. Vua Ít-bô-sét nói với ông Áp-ne : Tại sao ông đi lại với tỳ thiếp của cha tôi ?wydTrong khi có chiến tranh giữa nhà Sa-un và nhà Đa-vít, ông Áp-ne củng cố địa vị trong nhà Sa-un.$vCdngười thứ sáu là Gít-rơ-am, do bà Éc-la, vợ vua Đa-vít. Đó là những người con trai vua Đa-vít đã sinh được tại Khép-rôn.|usdngười thứ tư là A-đô-ni-gia, do bà Khác-ghít ; người thứ năm là Sơ-phát-gia, do bà A-vi-tan ;;tqdngười thứ hai là Ki-láp, do bà A-vi-ga-gin, vợ ông Na-van người Các-men ; người thứ ba là Áp-sa-lôm, do bà Ma-a-kha, ái nữ của Tan-mai, vua Gơ-sua ;s9dTại Khép-rôn, vua Đa-vít đã sinh được những người con trai : con đầu lòng là Am-nôn, do bà A-khi-nô-am người Gít-rơ-en ;r -d*Chiến tranh kéo dài giữa nhà Sa-un và nhà Đa-vít. Vua Đa-vít ngày càng mạnh thêm, còn nhà Sa-un thì ngày càng yếu đi.Pqd Người ta mang ông A-xa-hên đi và chôn cất ông trong mộ của cha ông, tại Bê-lem. Ông Giô-áp và người của ông đi suốt đêm, và khi trời sáng thì đến Khép-rôn.7pidBề tôi vua Đa-vít đã hạ được ba trăm sáu mươi người trong số người Ben-gia-min và người của ông Áp-ne, và những người này đã chết.CodÔng Giô-áp thôi không đuổi theo ông Áp-ne ; ông tập hợp toàn thể quân binh lại ; trong số bề tôi vua Đa-vít thiếu mười chín người và ông A-xa-hên..nWdÔng Áp-ne và người của ông đi trong vùng A-ra-va suốt đêm ấy, họ sang sông Gio-đan, đi xuyên qua cả vùng Bít-rôn và tới Ma-kha-na-gim.#mAdÔng Giô-áp cho thổi tù và, tất cả quân binh dừng lại, không đuổi theo Ít-ra-en nữa, và họ không còn tiếp tục giao chiến.)lMdÔng Giô-áp nói : Có Thiên Chúa hằng sống ! Ông mà không nói, thì mãi đến sáng quân binh mới thôi không đuổi theo anh em của họ.k!dÔng Áp-ne gọi ông Giô-áp và nói : Chẳng lẽ cứ để gươm chém giết mãi sao ? Ông không biết rằng rốt cuộc chỉ là cay với đắng ư ? Đến bao giờ ông mới bảo quân binh thôi không đuổi theo anh em của họ nữa ? jdCon cái Ben-gia-min tập hợp lại sau lưng ông Áp-ne, họ làm thành một khối và đóng trên một đỉnh đồi.5iedÔng Giô-áp và ông A-vi-sai đuổi theo ông Áp-ne. Khi mặt trời lặn, họ tới đồi Am-ma, ở phía đông Ghi-ác, trên đường đi sa mạc Ghíp-ôn."h?dNhưng ông A-xa-hên từ chối không chịu ngưng, nên ông Áp-ne lấy giáo đâm ngược vào bụng ông ấy, và giáo xuyên qua lưng. Ông ngã xuống đó và chết ngay tại chỗ. Mọi kẻ đến chỗ ông A-xa-hên ngã xuống chết, thì dừng lại.^g7dÔng Áp-ne lại bảo ông A-xa-hên lần nữa rằng : Mày hãy ngưng đuổi theo tao. Mày muốn tao quật mày xuống đất sao ? Tao sẽ còn mặt mũi nào mà nhìn Giô-áp, anh mày được ?rf_dÔng Áp-ne bảo ông ấy : Mày hãy đi trệch sang bên phải hay bên trái, túm lấy một đứa trong các đầy tớ kia và lột lấy áo của nó. Nhưng ông A-xa-hên không chịu ngưng đuổi theo ông ấy.yemdÔng Áp-ne ngoái lại và hỏi : Có phải mày đó không, A-xa-hên ? Ông này trả lời : Tao đây.ndWdÔng A-xa-hên đuổi theo ông Áp-ne, chạy sau ông ấy, không trệch bên phải bên trái.0c[dỞ đó có ba con trai bà Xơ-ru-gia là ông Giô-áp, ông A-vi-sai và ông A-xa-hên. Ông A-xa-hên có đôi chân lanh lẹ như sơn dương ngoài đồng.b#dNgày hôm ấy, cuộc giao tranh diễn ra rất ác liệt. Ông Áp-ne và người Ít-ra-en bị bề tôi vua Đa-vít đánh bại.xakdMỗi người túm lấy đầu đối thủ của mình và lấy gươm đâm vào sườn đối thủ, khiến họ đều cùng ngã gục. Người ta gọi nơi ấy là Thửa Đất Đá Tảng ; thửa đất ấy ở Ghíp-ôn.G` dHọ đứng lên và đi qua cho người ta đếm : mười hai người Ben-gia-min thuộc phía vua Ít-bô-sét, con vua Sa-un, mười hai người trong số bề tôi vua Đa-vít.(_KdÔng Áp-ne nói với ông Giô-áp : Các trai tráng hãy đứng dậy và đấu trước mặt chúng ta ! Ông Giô-áp nói : Họ hãy đứng dậy !K^d Ông Giô-áp, con bà Xơ-ru-gia, cùng bề tôi vua Đa-vít, ra quân từ Khép-rôn và gặp họ gần hồ Ghíp-ôn. Một phe đóng ở bên này hồ, một phe đóng ở bên kia. ]d Ông Áp-ne, con ông Ne, cùng bề tôi vua Ít-bô-sét, con vua Sa-un, ra quân từ Ma-kha-na-gim, tiến về phía Ghíp-ôn.p\[d Thời gian vua Đa-vít làm vua tại Khép-rôn, cai trị nhà Giu-đa, là bảy năm sáu tháng.&[Gd Ông Ít-bô-sét, con vua Sa-un, được bốn mươi tuổi khi lên làm vua Ít-ra-en, và trị vì hai năm. Chỉ có nhà Giu-đa theo vua Đa-vít.Z{d và tôn làm vua miền Ga-la-át, dân A-su-ri, miền Gít-rơ-en, Ép-ra-im, Ben-gia-min và toàn thể Ít-ra-en. Y;dÔng Áp-ne là con ông Ne và là tướng chỉ huy quân đội vua Sa-un, đã rước ông Ít-bô-sét, con vua Sa-un, đưa sang Ma-kha-na-gim,lXSdGiờ đây, anh em hãy mạnh bạo lên, hãy tỏ ra là những người can đảm, vì chúa thượng của anh em là vua Sa-un đã chết. Còn tôi thì nhà Giu-đa đã xức dầu tấn phong làm vua của họ.nWWdGiờ đây, xin ĐỨC CHÚA lấy tình thương và lòng thành tín mà đối xử với anh em. Cả tôi nữa, tôi cũng sẽ lấy lòng tốt như vậy mà đối xử với anh em, vì anh em đã làm điều ấy.V dVua Đa-vít sai sứ giả đến với người Gia-vết miền Ga-la-át và nói với họ : Xin ĐỨC CHÚA chúc phúc cho anh em, vì anh em đã làm việc nghĩa ấy với chúa thượng của anh em là vua Sa-un, và đã chôn cất vua.xUkdNgười Giu-đa kéo đến, và tại đó, họ xức dầu tấn phong ông Đa-vít làm vua nhà Giu-đa.*TOdCòn những người đi theo ông, ông Đa-vít cũng đưa họ lên, mỗi người cùng với gia đình mình, và họ ở các thành vùng Khép-rôn.S9dÔng Đa-vít lên đó, cùng với hai bà vợ, là bà A-khi-nô-am người Gít-rơ-en, và bà A-vi-ga-gin, vợ ông Na-van người Các-men.sR cd*Sau đó, ông Đa-vít thỉnh ý ĐỨC CHÚA : Con có nên đi lên một trong các thành Giu-đa không ? ĐỨC CHÚA phán với ông : Cứ lên. Ông Đa-vít nói : Con phải lên đâu ? Người phán : Lên Khép-rôn.FQ  dThan ôi ! Anh hùng nay ngã gục, vũ khí đã tan tành !(P MdGiô-na-than, anh hỡi, lòng tôi se lại vì anh ! Tôi thương anh biết mấy ! Tình anh đối với tôi thật diệu kỳ hơn cả tình nhi nữ. O dThan ôi ! Các anh hùng đã ngã gục giữa lúc giao tranh ! Trên các đồi của ngươi, Giô-na-than đã bỏ mình !.N YdThiếu nữ Ít-ra-en hỡi, hãy khóc Sa-un, người đã mặc cho các cô vải điều lộng lẫy, đính trên áo các cô đồ trang sức bằng vàng.6M idSa-un và Giô-na-than, ôi những con người dễ thương, dễ mến, sống chẳng xa nhau, chết cũng chẳng rời, nhanh hơn chim bằng, mạnh hơn sư tử !?L {dnhưng vấy máu những người bị đâm, dính mỡ các anh hùng ; cây cung của Giô-na-than không lùi lại, thanh gươm của Sa-un không trở về vô hiệu quả.K )dHỡi núi đồi Ghin-bô-a, ước gì trên các ngươi chẳng còn mưa rơi sương đọng, chẳng còn những cánh đồng phì nhiêu, vì tại đó khiên thuẫn các anh hùng đã bị vứt bỏ ! Khiên thuẫn của Sa-un không được bôi dầu,PJ dCác người đừng báo tin cho thành Gát, đừng công bố trong các phố phường Át-cơ-lôn, kẻo con gái người Phi-li-tinh vui mừng, con gái bọn không cắt bì hớn hở ! I dHỡi Ít-ra-en, trên các đồi của ngươi, những người con ưu tú đã bỏ mình. Than ôi ! Anh hùng nay ngã gục !{H sdÔng nói : Để dạy cho con cái Giu-đa. Bài Cây Cung, được ghi chép trong sách Người Công Chính.lG UdBấy giờ ông Đa-vít đọc bài văn tế này khóc vua Sa-un và ông Giô-na-than, con vua.|F udÔng Đa-vít bảo anh ta : Máu ngươi đổ xuống đầu ngươi, vì chính miệng ngươi đã cáo tội ngươi, khi ngươi nói : Chính tôi đã kết liễu cuộc đời của người ĐỨC CHÚA đã xức dầu tấn phong.E dÔng Đa-vít gọi một trong các đầy tớ và nói : Lại gần mà giết nó đi. Người này đâm anh ta và anh ta chết.D dÔng Đa-vít nói với anh : Ngươi không sợ sao mà dám tra tay sát hại người ĐỨC CHÚA đã xức dầu tấn phong ?!C ?d Ông Đa-vít hỏi người thanh niên báo tin cho ông : Ngươi quê ở đâu ? Anh đáp : Tôi là con một người ngoại kiều A-ma-lếch.B d Họ cử hành tang lễ, khóc lóc và ăn chay cho đến chiều để tỏ lòng thương tiếc vua Sa-un và ông Giô-na-than, con vua, thương tiếc dân ĐỨC CHÚA và nhà Ít-ra-en, vì những người này đã ngã gục dưới lưỡi gươm.oA [d Ông Đa-vít nắm lấy áo mình mà xé ra, tất cả những người ở với ông cũng vậy.@ d Vậy tôi đứng bên vua và kết liễu đời vua, vì biết rằng vua sẽ không sống được sau khi thất trận. Tôi đã lấy huy hiệu trên đầu vua và cái vòng trên cánh tay vua và đem lại đây cho chúa thượng.%? Gd Vua bảo tôi : Ngươi hãy đứng bên ta và kết liễu đời ta, vì ta bị choáng váng, mặc dầu sinh lực vẫn còn nguyên vẹn nơi ta.U> 'dVua hỏi tôi : Ngươi là ai ? Tôi thưa : Tôi là người A-ma-lếch.S= #dVua quay lại, thấy tôi và gọi tôi. Tôi thưa : Dạ, tôi đây !O< dNgười thanh niên đưa tin cho ông trả lời : Tình cờ tôi ở trên núi Ghin-bô-a và thấy vua Sa-un đang tựa vào cây giáo của vua, có chiến xa và kỵ binh bám sát vua.; #dÔng hỏi người thanh niên đưa tin cho ông : Làm sao anh biết được vua Sa-un và con vua là ông Giô-na-than đã chết ? : dÔng Đa-vít nói với anh : Chuyện gì đã xảy ra ? Kể lại cho tôi đi ! Anh nói : Dân đã bỏ chiến trường mà chạy trốn ; nhiều người trong dân tử trận, cả vua Sa-un và con vua là ông Giô-na-than cũng đã chết.9 {dÔng Đa-vít hỏi anh : Anh từ đâu đến ? Anh trả lời ông : Tôi đã chạy thoát từ trại Ít-ra-en.[8 3dSang ngày thứ ba, có một người từ trại, từ bên vua Sa-un đến, áo quần xé rách, đầu thì rắc đất. Khi đến gần ông Đa-vít, anh ta sấp mình xuống đất và sụp lạy.7 d*Sau khi vua Sa-un chết, ông Đa-vít đánh thắng người A-ma-lếch trở về, và ở lại Xích-lắc hai ngày.m6UZ Họ lấy hài cốt và chôn dưới cây liễu bách ở Gia-vết, rồi ăn chay bảy ngày.Y5-Z thì tất cả các người can đảm đã lên đường, đi suốt đêm, lấy thi hài vua và thi hài các con vua khỏi tường thành Bết San, rồi trở về Gia-vết và thiêu tại đó.|4sZ Khi dân thành Gia-vết miền Ga-la-át nghe biết cách người Phi-li-tinh đã đối xử với vua Sa-un,3+Z Chúng đặt vũ khí của vua Sa-un trong đền các thần Át-tô-rét, còn thi hài vua thì chúng bêu ở tường thành Bết San.C2Z Chúng chặt đầu vua và tước vũ khí của vua. Rồi chúng sai người rảo quanh khắp xứ Phi-li-tinh, để báo tin mừng cho đền thần của chúng và cho dân.15ZNgày hôm sau, người Phi-li-tinh đến lột các xác chết, thì tìm thấy vua Sa-un và ba người con trai nằm trên núi Ghin-bô-a.07ZNgười Ít-ra-en ở bên kia thung lũng và ở bên kia sông Gio-đan, thấy người Ít-ra-en chạy trốn và vua Sa-un cùng các con vua đã chết, thì bỏ các thành của họ mà chạy trốn. Người Phi-li-tinh đến và chiếm cứ các thành ấy./ ZThế là vua Sa-un, với ba con trai, người hầu cận và mọi người của vua đều cùng chết ngày hôm đó.w.iZNgười hầu cận thấy vua đã chết cũng lao mình vào mũi gươm của anh ta và chết theo vua.-ZVua Sa-un bảo người hầu cận : Rút gươm ra và đâm ta đi, kẻo bọn không cắt bì ấy đến đâm ta và ngạo ta. Nhưng người hầu cận không dám vì quá sợ. Vua Sa-un mới lấy gươm ra và lao vào mũi gươm.,ZÁp lực của mặt trận dồn về phía vua Sa-un. Lính bắn cung nhận ra vua. Vua rất run sợ khi thấy lính bắn cung.,+SZNgười Phi-li-tinh bám sát vua Sa-un cùng các con trai vua, và chúng giết ông Giô-na-than, ông A-vi-na-đáp và ông Man-ki Su-a, các con vua Sa-un.9* oZ*Người Phi-li-tinh giao chiến với Ít-ra-en. Người Ít-ra-en chạy trốn trước mặt người Phi-li-tinh và bị tử thương ngã gục trên núi Ghin-bô-a.)Znhững người ở Khép-rôn, và tất cả những nơi ông Đa-vít và người của ông đã thường qua lại.e(EZnhững người ở Khoóc-ma, những người ở Bô A-san, những người ở A-tác,''Znhững người ở Các-men, những người ở các thành người Giơ-rác-mơ-ên, những người ở các thành người Kê-ni,k&QZnhững người ở A-rô-e, những người ở Xíp-mốt, những người ở Ét-tơ-mô-a,%}ZÔng gửi cho : những người ở Bết Ên, những người ở Ra-mốt Ne-ghép, những người ở Giát-tia,$ZKhi ông Đa-vít đến Xích-lắc, ông gửi những phần chiến lợi phẩm cho các kỳ mục Giu-đa, đồng bào của ông, mà nói : Đây là quà tặng anh em, lấy từ chiến lợi phẩm cướp được của các kẻ thù ĐỨC CHÚA.#ZTừ ngày đó về sau, ông đặt điều ấy thành luật lệ và quy định cho Ít-ra-en cho đến ngày nay.R"ZAi có thể nghe anh em trong việc này ? VìPhần của người xuống giao chiến thế nào, phần của người ở lại giữ đồ đạc cũng vậy : họ sẽ cùng nhau chia phần.n!WZNhưng ông Đa-vít nói : Thưa anh em, đừng làm như thế với những thứ ĐỨC CHÚA đã ban cho chúng ta. Người đã gìn giữ chúng ta và trao vào tay chúng ta bọn cướp đến tấn công chúng ta. ZNhưng tất cả những kẻ xấu và những tên vô lại trong đám người đã đi với ông Đa-vít lên tiếng nói : Bởi vì họ đã không đi với chúng tôi, nên chúng tôi sẽ không cho họ phần chiến lợi phẩm chúng tôi đã lấy lại được, ngoại trừ vợ con của mỗi người. Họ hãy dẫn những người ấy mà đi.(KZÔng Đa-vít đến chỗ hai trăm người đã quá mệt, không đủ sức đi theo ông Đa-vít, và đã bị bỏ lại ở khe nước Bơ-xo. Họ ra đón ông Đa-vít và đón quân binh đi với ông. Ông Đa-vít cùng với quân binh lại gần và vấn an họ.,SZÔng Đa-vít lấy tất cả chiên dê và bò. Người ta đi trước, dẫn theo đàn vật và nói : Đây là chiến lợi phẩm của ông Đa-vít !V'ZHọ không mất gì : từ người nhỏ đến người lớn, con trai, con gái họ, chiến lợi phẩm và tất cả những gì chúng đã lấy của họ, ông Đa-vít đem về tất cả.ZÔng Đa-vít giải thoát tất cả những gì người A-ma-lếch đã cướp ; ông cũng giải thoát hai bà vợ của ông.4cZÔng Đa-vít đánh giết chúng từ hừng đông cho đến chiều hôm sau. Không tên nào thoát, trừ bốn trăm thanh niên cưỡi lạc đà chạy trốn.LZNó đưa ông xuống, và kìa chúng đang tản mác khắp miền, chè chén, ăn mừng số chiến lợi phẩm lớn đã cướp được ở đất Phi-li-tinh và ở đất Giu-đa.-UZÔng Đa-vít nói : Anh có muốn đưa tôi xuống chỗ bọn cướp ấy không ? Nó đáp : Ông hãy lấy Thiên Chúa mà thề với tôi là ông sẽ không giết tôi, và sẽ không nộp tôi vào tay chủ tôi, thì tôi sẽ đưa ông xuống chỗ bọn cướp đó.G ZChúng tôi đã cướp phá vùng Ne-ghép của người Cơ-rê-thi, vùng Ne-ghép của Giu-đa và vùng Ne-ghép của Ca-lếp, và chúng tôi đã phóng hoả đốt Xích-lắc.q]Z Ông Đa-vít hỏi nó : Anh là người của ai và quê ở đâu ? Nó đáp : Tôi là một thanh niên Ai-cập, nô lệ của một người A-ma-lếch. Chủ tôi bỏ tôi lại vì tôi ngã bệnh, nay đã ba ngày.+Z Họ cho nó một miếng bánh vả và hai chùm nho khô. Ăn xong, nó hoàn hồn, vì đã ba ngày ba đêm nó chẳng ăn uống gì.'IZ Người ta thấy một tên Ai-cập ngoài đồng, liền bắt đem đến ông Đa-vít. Họ cho nó bánh, nó ăn, rồi họ cho nó uống nước..WZ Ông tiếp tục rượt theo cùng với bốn trăm người. Hai trăm người đã dừng lại vì quá mệt, không đủ sức sang qua khe nước Bơ-xo.%Z Ông Đa-vít đi cùng với sáu trăm người theo ông ; khi họ đến khe nước Bơ-xo thì một số người đã dừng lại.3ZÔng Đa-vít thỉnh ý ĐỨC CHÚA rằng : Con có nên rượt theo bọn cướp đó không ? Con có đuổi kịp chúng không ? Người phán với ông : Cứ rượt theo, vì ngươi sẽ đuổi kịp và chắc chắn ngươi sẽ giải thoát được tù.2_ZÔng Đa-vít bảo tư tế Ép-gia-tha, con ông A-khi-me-léc : Xin ông đem ê-phốt lại đây cho tôi. Ông Ép-gia-tha đem ê-phốt lại cho ông Đa-vít.#AZ*Ông Đa-vít lâm vào cảnh rất ngặt nghèo vì người ta bàn chuyện ném đá ông ; thật vậy, tâm hồn ai cũng cay đắng khi nghĩ đến con trai con gái của mình. Nhưng ông Đa-vít lấy lại can đảm, nhờ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ông.-UZHai bà vợ của ông Đa-vít cũng bị bắt làm tù, đó là bà A-khi-nô-am người Gít-rơ-en, và bà A-vi-ga-gin, vợ ông Na-van người Các-men.q]ZÔng Đa-vít và quân binh ở với ông oà lên khóc cho đến khi không còn sức khóc nữa.1 ]ZKhi ông Đa-vít và người của ông đến thành thì thấy thành đã bị phóng hoả, và vợ cùng con trai con gái của họ đã bị bắt làm tù.3 aZChúng bắt đàn bà và mọi người trong thành, từ nhỏ đến lớn, làm tù, nhưng không giết ai. Chúng dẫn họ đi và tiếp tục lên đường.m  WZSang ngày thứ ba, khi ông Đa-vít và người của ông đến Xích-lắc, thì người A-ma-lếch đã cướp phá miền Ne-ghép và thành Xích-lắc. Chúng phá phách Xích-lắc và phóng hoả đốt thành.: oZ Ông Đa-vít dậy sớm cùng với người của ông, để ra đi ngay từ sáng sớm và trở về đất Phi-li-tinh. Còn người Phi-li-tinh thì lên Gít-rơ-en.1 ]Z Vậy sáng mai ông hãy dậy sớm, cũng như các tôi tớ của chủ ông đã đến với ông. Các ông hãy dậy sớm, và khi trời sáng, hãy ra đi.zoZ Vua A-khít trả lời ông Đa-vít : Tôi biết ông đẹp lòng tôi như một sứ giả của Thiên Chúa. Có điều là các người chỉ huy Phi-li-tinh đã nói : Nó không được cùng với chúng ta lên giao chiến.#AZÔng Đa-vít nói với vua : Tôi đã làm gì ? Từ ngày tôi phục vụ ngài cho đến hôm nay ngài đã thấy điều gì đáng trách nơi tôi tớ ngài, khiến tôi không thể đến giao chiến với các kẻ thù của đức vua là chúa thượng tôi ?ZVậy ông hãy về và ra đi bình an. Ông đừng làm điều gì phật lòng các vương hầu người Phi-li-tinh.tcZVua A-khít gọi ông Đa-vít lại và nói với ông : Có ĐỨC CHÚA hằng sống, ông là người ngay thẳng. Tôi lấy làm vui thấy ông cùng với tôi ra vào chiến đấu, vì tôi không thấy điều gì xấu nơi ông, từ ngày ông đến với tôi cho đến ngày hôm nay. Nhưng ông không được lòng các vương hầu.%EZTên này chẳng phải là Đa-vít mà người ta đã múa nhảy hát mừng rằng : Vua Sa-un hạ được hàng ngàn, ông Đa-vít hàng vạn ?(KZCác người chỉ huy Phi-li-tinh nổi giận với vua và nói : Ông hãy cho người ấy về, nó hãy về nơi ông đã chỉ định cho nó. Nó không được cùng với chúng ta xuống giao chiến, kẻo nó trở nên địch thủ của chúng ta trong chiến trận. Nó sẽ dùng gì mà lấy lòng chúa thượng nó, nếu không phải là dùng đầu của những người này ?~wZCác người chỉ huy Phi-li-tinh hỏi : Bọn Híp-ri kia là gì vậy ? Vua A-khít nói với các người chỉ huy Phi-li-tinh : Đó là Đa-vít, tôi tớ ông Sa-un, vua Ít-ra-en, chứ ai ! Hắn ở với tôi từ một hai năm nay, và tôi không thấy nơi hắn điều gì đáng trách, từ ngày hắn về đầu hàng tôi cho đến hôm nay.KZCác vương hầu người Phi-li-tinh dẫn đầu các đoàn một trăm, một ngàn quân đi diễu hành ; ông Đa-vít và người của ông diễu hành sau cùng với vua A-khít.# CZNgười Phi-li-tinh tập họp toàn thể quân đội tại A-phếch, còn người Ít-ra-en thì đóng trại tại suối nước ở Gít-rơ-en.%ZBà dọn ra trước mặt vua Sa-un và trước mặt các người theo hầu vua. Họ ăn rồi đứng dậy và đi ngay đêm ấy.~#ZNgười đàn bà có một con bê béo trong nhà. Bà vội vàng làm thịt, lấy bột mà nhồi, rồi nướng bánh không men.\}3ZVua từ chối và nói : Ta sẽ không ăn đâu. Các người theo hầu cũng như người đàn bà nài nỉ vua, nên vua nghe theo họ. Vua trỗi dậy từ dưới đất và ngồi lên giường.7|iZVậy bây giờ, xin ngài cũng vui lòng nghe theo nữ tỳ ngài : tôi xin dọn cho ngài miếng bánh, và xin ngài ăn để có sức tiếp tục lên đường.f{GZNgười đàn bà đến bên vua Sa-un và thấy vua quá kinh hoàng thì nói với vua : Ngài coi, nữ tỳ ngài đã nghe theo ngài. Tôi đã liều mạng và vâng nghe những lời ngài truyền cho tôi.Sz!ZLập tức vua Sa-un ngã sóng sượt xuống đất : vua quá sợ hãi vì lời ông Sa-mu-en nói. Hơn nữa, vua không còn sức, vì suốt ngày suốt đêm hôm ấy đã không ăn gì.yZCùng với ngài, ĐỨC CHÚA sẽ trao cả Ít-ra-en nữa vào tay người Phi-li-tinh. Ngày mai, ngài và các con trai ngài sẽ ở với tôi. Cả quân đội Ít-ra-en nữa, ĐỨC CHÚA cũng sẽ trao vào tay người Phi-li-tinh.KxZBởi vì ngài đã không nghe tiếng ĐỨC CHÚA và đã không trút cơn thịnh nộ của Người xuống A-ma-lếch, cho nên hôm nay ĐỨC CHÚA đã xử với ngài như thế.>wwZĐỨC CHÚA đã hành động như Người đã dùng tôi mà phán : ĐỨC CHÚA đã giật vương quyền ra khỏi tay ngài và ban cho một người khác là Đa-vít.v3ZÔng Sa-mu-en nói : Tại sao ngài thỉnh ý tôi, trong khi ĐỨC CHÚA đã rời khỏi ngài và đã trở nên thù địch với ngài ?2u_ZÔng Sa-mu-en hỏi vua Sa-un : Tại sao ngài lại gọi tôi lên mà quấy rầy tôi ? Vua Sa-un trả lời : Tôi lâm vào cảnh rất ngặt nghèo. Người Phi-li-tinh đang giao chiến với tôi, và Thiên Chúa đã rời khỏi tôi : Người không trả lời tôi nữa, dù qua trung gian ngôn sứ, hay qua giấc mộng. Vậy tôi đã gọi ông, để ông cho tôi biết tôi phải làm gì.@t{ZVua hỏi : Hình dáng thế nào ? Bà đáp : Một cụ già đi lên, mình quấn áo choàng. Vua Sa-un biết đó là ông Sa-mu-en, liền sấp mặt sát đất mà lạy.:soZ Vua nói với bà : Đừng sợ ! Bà đã trông thấy gì ? Người đàn bà trả lời vua Sa-un : Tôi đã trông thấy một thần linh đang từ đất đi lên./rYZ Người đàn bà trông thấy ông Sa-mu-en và rú lên. Người đàn bà nói với vua Sa-un : Tại sao ngài lại đánh lừa tôi ? Ngài là vua Sa-un !q{Z Người đàn bà nói : Tôi phải gọi ai lên cho ông ? Vua trả lời : Bà gọi ông Sa-mu-en lên cho tôi.%pEZ Vua Sa-un lấy ĐỨC CHÚA mà thề với bà ấy : Có ĐỨC CHÚA hằng sống, tôi xin thề rằng bà sẽ không mắc lỗi trong việc này. oZ Người đàn bà nói với vua : Này chính ông biết điều vua Sa-un đã làm : vua đã diệt trừ các người đồng bóng và các thầy bói trong xứ. Vậy tại sao ông lại gài bẫy hại tôi để làm cho tôi phải chết ?n!ZVua Sa-un cải trang, mặc áo khác rồi ra đi, có hai người cùng đi với vua. Đang đêm, họ đến nhà người đàn bà, và vua nói : Xin bà ngồi đồng mà bói cho tôi, và hãy gọi lên cho tôi người tôi sẽ nói cho bà biết.@m{ZVua Sa-un bảo triều thần : Hãy tìm cho ta một bà đồng bóng, để ta thỉnh ý bà ấy. Triều thần nói với vua : Thưa có một bà đồng bóng ở Ên Đo.l/ZÔng thỉnh ý ĐỨC CHÚA nhưng ĐỨC CHÚA không trả lời, dù bằng giấc mộng, bằng thẻ u-rim, hay qua trung gian ngôn sứ.ak=ZVua Sa-un thấy trại của người Phi-li-tinh thì sợ và tim ông đập mạnh.)jMZNgười Phi-li-tinh tập hợp lại và đến đóng trại ở Su-nêm. Vua Sa-un tập hợp toàn thể Ít-ra-en, và họ đóng trại ở Ghin-bô-a.giIZÔng Sa-mu-en đã qua đời, toàn thể Ít-ra-en đã cử hành tang lễ cho ông và chôn cất ông ở Ra-ma, thành của ông. Vua Sa-un trục xuất các người đồng bóng và thầy bói ra khỏi xứ.Yh-ZÔng Đa-vít nói với vua A-khít : Thế thì ngài sẽ biết tôi tớ ngài làm được gì. Vua A-khít bảo ông Đa-vít : Vậy tôi sẽ đặt ông làm người hộ vệ tôi suốt đời.ig OZ*Thời ấy, người Phi-li-tinh tập hợp quân đội để ra trận giao chiến với Ít-ra-en. Vua A-khít nói với ông Đa-vít : Ông phải biết rằng ông và người của ông sẽ ra quân với tôi.2f_Z Vua A-khít tin ông Đa-vít ; vua nói : Nó đã làm cho nó trở nên đáng ghét đối với Ít-ra-en, dân của nó, và nó sẽ là tôi tớ ta mãi mãi.@e{Z Ông Đa-vít không để một người đàn ông hay đàn bà nào sống sót mà đem về Gát ; ông nói : Sợ chúng báo cáo có hại cho chúng ta mà nói : Ông Đa-vít đã làm như thế. Đó là cách xử sự của ông Đa-vít trong thời gian ông ở tại vùng quê Phi-li-tinh.pd[Z Vua A-khít hỏi : Hôm nay các ông đi cướp phá ở đâu ? Ông trả lời là ở vùng Ne-ghép của Giu-đa, hoặc ở vùng Ne-ghép của người Giơ-rác-mơ-ên, hoặc ở vùng Ne-ghép của người Kê-ni.kcQZ Ông Đa-vít đánh phá vùng đất ấy và không để một người đàn ông hay đàn bà nào sống sót ; ông lấy chiên dê bò lừa, lạc đà và quần áo, rồi trở về và đến gặp vua A-khít.{bqZÔng Đa-vít và người của ông lên cướp phá vùng đất của người Gơ-sua, người Ghe-de và người A-ma-lếch, vì đó là những dân ở miền ấy từ xa xưa, trên đường vào Sua cho đến tận Ai-cập.Za/ZThời gian ông Đa-vít ở vùng quê Phi-li-tinh là một năm bốn tháng. `ZNgay hôm đó, vua A-khít cho ông thành Xích-lắc ; vì vậy Xích-lắc thuộc về các vua Giu-đa cho đến ngày nay.n_WZÔng Đa-vít nói với vua A-khít : Nếu tôi được đẹp lòng ngài, thì xin cho tôi một chỗ trong thành nào đó ở vùng quê để tôi ở. Tôi tớ ngài ở gần ngài trong hoàng thành sao được ?^ZNgười ta báo cho vua Sa-un là ông Đa-vít đã trốn đi Gát, và vua không còn tìm bắt ông Đa-vít nữa. ~~#}[|zyyCxqwvutssrrq^pOoo@nmlkkNji+hgfredcxba`__^]]S\.[[ZYYXXnX:XWVUTTSSRQuQPO9NMM/LpKKIJIHGG{FFE)DCBQA4@r@?>>6==QSwdTôi sẽ còn hạ mình hơn thế nữa, tôi sẽ coi mình là thấp hèn ; nhưng đối với các nữ tỳ mà bà nói, đối với chúng, tôi sẽ được danh giá.R-dVua Đa-vít nói với bà Mi-khan : Trước nhan ĐỨC CHÚA, Đấng đã chọn tôi thay vì thân phụ bà và cả nhà thân phụ bà, để đặt tôi làm người lãnh đạo dân ĐỨC CHÚA là Ít-ra-en, trước nhan ĐỨC CHÚA tôi sẽ vui đùa.6QgdKhi vua Đa-vít trở về để chúc phúc cho nhà mình, bà Mi-khan, con gái vua Sa-un, ra đón vua và nói : Vua Ít-ra-en hôm nay thật là danh giá, khi để hở hang trước mắt các nữ tỳ của tôi tớ mình, hở hang chẳng khác gì một đứa vô danh tiểu tốt !wPidRồi vua phân phát cho toàn dân, cho tất cả đám đông Ít-ra-en, đàn ông cũng như đàn bà, mỗi người một cái bánh ngọt, một phần thịt và một cái bánh nho. Rồi toàn dân ai nấy về nhà mình.O9dKhi đã hoàn tất việc dâng các lễ toàn thiêu và lễ kỳ an, vua Đa-vít nhân danh ĐỨC CHÚA các đạo binh chúc phúc cho dân.aN=dNgười ta đưa Hòm Bia ĐỨC CHÚA đặt vào chỗ đã dọn giữa lều vua Đa-vít đã dựng sẵn. Vua Đa-vít dâng lên trước nhan ĐỨC CHÚA những lễ toàn thiêu và những lễ kỳ an.`M;dKhi Hòm Bia ĐỨC CHÚA vào Thành vua Đa-vít, bà Mi-khan, con gái vua Sa-un, từ cửa sổ nhìn xuống thấy vua Đa-vít nhảy múa quay cuồng trước nhan ĐỨC CHÚA, thì sinh lòng khinh dể.LdVua Đa-vít và toàn thể nhà Ít-ra-en rước Hòm Bia ĐỨC CHÚA lên giữa tiếng hò reo với tiếng tù và.lKSd*Vua Đa-vít quấn ê-phốt vải gai, nhảy múa hết sức mình trước nhan ĐỨC CHÚA.J%d Khi những người khiêng Hòm Bia của ĐỨC CHÚA đi được sáu bước, thì vua sát tế một con bò và một con bê béo.NId Người ta báo tin cho vua Đa-vít rằng : Vì Hòm Bia Thiên Chúa, ĐỨC CHÚA đã giáng phúc cho nhà ông Ô-vết Ê-đôm cùng tất cả những gì thuộc về ông. Vua Đa-vít liền đi và rước Hòm Bia Thiên Chúa từ nhà ông Ô-vết Ê-đôm lên Thành vua Đa-vít, trong niềm hân hoan..HWd Hòm Bia ĐỨC CHÚA ở nhà ông Ô-vết Ê-đôm người thành Gát, ba tháng, và ĐỨC CHÚA giáng phúc cho ông Ô-vết Ê-đôm cùng cả nhà ông.>Gwd Vua Đa-vít không muốn đưa Hòm Bia ĐỨC CHÚA về với mình trong Thành vua Đa-vít, nên cho chuyển hướng sang nhà ông Ô-vết Ê-đôm, người thành Gát.Fd Ngày hôm đó, vua Đa-vít sợ ĐỨC CHÚA, ông nói : Hòm Bia ĐỨC CHÚA đến với tôi thế nào được ?E3dVua Đa-vít buồn bực vì ĐỨC CHÚA đã đột phá hại ông Út-da. Người ta gọi nơi ấy là Pe-rét Út-da cho đến ngày nay.;DqdVì lầm lỗi đó, ĐỨC CHÚA nổi cơn thịnh nộ với ông Út-da, và Thiên Chúa đánh phạt ông tại chỗ. Ông chết tại đó, bên Hòm Bia Thiên Chúa.C!dKhi đoàn người tới sân lúa Na-khôn, bò bỗng trượt chân, ông Út-da liền giơ tay ra đỡ lấy Hòm Bia Thiên Chúa.TB#dVua Đa-vít và toàn thể nhà Ít-ra-en vui đùa trước nhan ĐỨC CHÚA, với mọi thứ nhạc cụ bằng gỗ trắc bá, với đàn cầm đàn sắt, trống con, chũm choẹ, thanh la.A)dHọ đưa xe đi từ nhà ông A-vi-na-đáp ở trên đồi, trên xe có Hòm Bia Thiên Chúa, còn ông Ác-giô đi trước Hòm Bia.Y@-dNgười ta đặt Hòm Bia Thiên Chúa lên một cỗ xe mới và mang đi từ nhà ông A-vi-na-đáp ở trên đồi. Các con ông A-vi-na-đáp là Út-da và Ác-giô điều khiển cỗ xe mới.x?kdTừ Ba-a-lê Giu-đa, vua Đa-vít lên đường và cùng đi với toàn dân đang ở với vua, để đưa Hòm Bia Thiên Chúa từ đó lên, Hòm Bia mang danh ĐỨC CHÚA các đạo binh, Đấng ngự trên các Kê-ru-bim.`> =d*Vua Đa-vít lại quy tụ toàn thể tinh binh Ít-ra-en : ba mươi ngàn người.=3dVua Đa-vít làm như ĐỨC CHÚA đã truyền cho vua, và vua đã đánh bại người Phi-li-tinh từ Ghe-va cho đến lối vào Ghe-de.j<OdKhi nào ngươi nghe tiếng chân bước trên ngọn các cây sếu, bấy giờ ngươi hãy mau mau tấn công, vì bấy giờ ĐỨC CHÚA sẽ ra trận trước mặt ngươi để đánh quân đội Phi-li-tinh.,;SdVua Đa-vít thỉnh ý ĐỨC CHÚA ; Người phán : Đừng lên, nhưng hãy đi vòng, đánh tập hậu, và tấn công chúng từ phía lùm cây sếu.d:CdMột lần nữa, quân Phi-li-tinh lại lên và tràn vào thung lũng người Ra-pha.~9wdChúng đã bỏ lại đó các tượng thần của chúng, và vua Đa-vít và người của vua đã mang đi.8+dVua Đa-vít đến Ba-an Pơ-ra-xim, và vua Đa-vít đánh bại chúng ở đó. Vua nói : ĐỨC CHÚA đã chọc thủng quân thù trước mặt tôi, như chỗ bị nước chọc thủng. Vì thế, người ta đặt tên cho nơi ấy là Ba-an Pơ-ra-xim.7 dVua Đa-vít thỉnh ý ĐỨC CHÚA : Con có nên tiến đánh quân Phi-li-tinh không ? Ngài có trao chúng vào tay con không ? ĐỨC CHÚA trả lời vua Đa-vít : Cứ lên, vì chắc chắn ta sẽ trao quân Phi-li-tinh vào tay ngươi.M6dQuân Phi-li-tinh đến và tràn vào thung lũng người Ra-pha.n5WdKhi quân Phi-li-tinh nghe biết là người ta đã xức dầu tấn phong vua Đa-vít làm vua Ít-ra-en, thì toàn thể quân Phi-li-tinh lên tìm bắt vua Đa-vít. Vua Đa-vít nghe tin liền xuống nơi ẩn náu.34cdÊ-li-sa-ma, En-gia-đa và Ê-li-phe-lét.13_dGíp-kha, Ê-li-su-a, Ne-phéc, Gia-phia,{2qdĐây là tên những người vua sinh được tại Giê-ru-sa-lem : Sam-mu-a, Sô-váp, Na-than, Sa-lô-môn,1-d Sau khi từ Khép-rôn tới, vua Đa-vít lấy thêm tỳ thiếp và vợ ở Giê-ru-sa-lem, và vua Đa-vít sinh thêm con trai con gái.L0d Vua Đa-vít biết rằng ĐỨC CHÚA đã đặt mình làm vua cai trị Ít-ra-en, và vì dân Người là Ít-ra-en, Người đã làm cho vương quyền của vua được vinh hiển.;/qd Ông Khi-ram, vua thành Tia, sai sứ giả đến với vua Đa-vít, đem theo gỗ bá hương, thợ mộc, thợ đẽo đá xây, và họ đã xây nhà cho vua Đa-vít.o.Yd Vua Đa-vít ngày càng mạnh thế, và ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa các đạo binh, ở với vua. -;d Vua Đa-vít đóng tại đồn luỹ và gọi đó là Thành vua Đa-vít. Rồi vua Đa-vít xây chung quanh, từ nền Mi-lô vào phía trong.!,=dNgày hôm đó, vua Đa-vít nói : Mọi kẻ muốn đánh người Giơ-vút, thì hãy qua đường hầm mà tấn công người mù người què, những kẻ mà lòng vua Đa-vít ghét. Vì thế có câu : Người mù người què sẽ không được vào Đền.]+5dVua Đa-vít đã chiếm được đồn luỹ Xi-on, đó là Thành vua Đa-vít.%*EdVua và người của vua tiến về Giê-ru-sa-lem đánh người Giơ-vút là dân bản xứ. Chúng nói với vua Đa-vít : Ông sẽ không vào đây được, vì người mù người què sẽ đẩy lui ông. Nghĩa là : Ông Đa-vít sẽ không vào đây được.!)=dTại Khép-rôn, vua trị vì Giu-đa bảy năm sáu tháng. Tại Giê-ru-sa-lem, vua trị vì toàn thể Ít-ra-en và Giu-đa ba mươi ba năm.c(AdVua Đa-vít được ba mươi tuổi khi lên làm vua, và trị vì bốn mươi năm.d'CdToàn thể kỳ mục Ít-ra-en đến gặp vua tại Khép-rôn. Vua Đa-vít lập giao ước với họ tại Khép-rôn, trước nhan ĐỨC CHÚA. Rồi họ xức dầu tấn phong Đa-vít làm vua Ít-ra-en.'&IdNgay cả trước kia, khi ông Sa-un làm vua cai trị chúng tôi, chính ngài đã chỉ huy các cuộc hành quân của Ít-ra-en. ĐỨC CHÚA đã phán với ngài : Chính ngươi sẽ chăn dắt Ít-ra-en, dân Ta, chính ngươi sẽ là người lãnh đạo Ít-ra-en.% %d*Toàn thể các chi tộc Ít-ra-en đến gặp vua Đa-vít tại Khép-rôn và thưa : Chúng tôi đây là cốt nhục của ngài.b$?d Vua Đa-vít ra lệnh cho đầy tớ. Họ giết chúng, chặt tay chặt chân, rồi treo gần hồ Khép-rôn. Còn đầu vua Ít-bô-sét thì họ đem đi và chôn trong mộ ông Áp-ne tại Khép-rôn.0#[d Phương chi khi những kẻ ác ôn đã giết một người công chính trong nhà người ấy, trên giường người ấy ! Há bây giờ ta lại không hỏi tội các ngươi về máu tay các ngươi đã đổ ra, và không khử trừ các ngươi khỏi mặt đất sao ?Q"d Kẻ đưa tin cho ta rằng vua Sa-un đã chết, và coi mình là người đưa tin mừng, thì ta đã túm lấy và giết đi ở Xích-lắc, để thưởng công nó đã đem tin mừng.m!Ud Vua Đa-vít trả lời Rê-kháp và Ba-a-na, anh nó, là những người con ông Rim-môn người Bơ-ê-rốt ; vua nói : Có ĐỨC CHÚA hằng sống, Đấng đã giải thoát ta khỏi mọi cảnh ngặt nghèo !T #dChúng đem đầu vua Ít-bô-sét đến cho vua Đa-vít tại Khép-rôn và nói với vua : Đây là đầu của Ít-bô-sét, con vua Sa-un, kẻ thù của ngài, người đã tìm hại mạng sống ngài. Hôm nay ĐỨC CHÚA đã cho đức vua là chúa thượng tôi trả thù vua Sa-un và dòng dõi vua ấy.MdKhi chúng vào nhà thì vua đang nằm trên giường tại phòng ngủ, chúng đâm chết vua rồi chặt đầu. Rồi chúng mang đầu vua và đi theo đường A-ra-va suốt đêm. dChúng vào tận trong nhà, như để xúc lúa mì, đâm vào bụng vua, rồi Rê-kháp và Ba-a-na, anh nó, trốn thoát.RdCác con ông Rim-môn người Bơ-ê-rốt, là Rê-kháp và Ba-a-na, đã lên đường và đã đến nhà vua Ít-bô-sét vào lúc nóng nực nhất trong ngày. Vua đang nằm ngủ trưa.I dÔng Giô-na-than, con vua Sa-un, có một con trai bại hai chân. Nó được năm tuổi khi người ta từ Gít-rơ-en đến báo tin về vua Sa-un và ông Giô-na-than. Vú nuôi mang nó đi trốn, nhưng trong lúc chị hoảng hốt chạy trốn, nó ngã và bị què. Nó tên là Mơ-phi-bô-sét.tcdNgười Bơ-ê-rốt đã trốn đến Ghít-ta-gim và là ngoại kiều ở đó cho đến ngày nay.5dNgười con vua Sa-un có hai tướng cướp, một thằng tên là Ba-a-na, một thằng tên là Rê-kháp. Chúng là con ông Rim-môn người thành Bơ-ê-rốt, và thuộc chi tộc Ben-gia-min, vì cả Bơ-ê-rốt cũng được kể như thuộc Ben-gia-min. 5dKhi người con vua Sa-un nghe tin ông Áp-ne đã chết tại Khép-rôn, thì tay chân rụng rời ; toàn thể Ít-ra-en cũng kinh hoàng.d'Phần ta, hôm nay, ta còn yếu thế, tuy đã được xức dầu phong vương, nhưng những người này là các con bà Xơ-ru-gia, thì cứng cỏi hơn ta. Xin ĐỨC CHÚA đáp trả kẻ làm điều ác, xứng với lòng độc ác của nó ! ;d&Vua nói với triều thần : Các ngươi không biết rằng, hôm nay, một vị tướng, một vĩ nhân đã ngã gục tại Ít-ra-en sao ?d%Hôm ấy, toàn dân và toàn thể Ít-ra-en biết rằng không phải do lệnh vua mà ông Áp-ne, con ông Ne, đã bị giết.vgd$Toàn dân ghi nhận điều đó và tán thành, như toàn dân vẫn tán thành mọi điều vua làm. d#Toàn dân đến ép vua Đa-vít ăn đôi chút khi còn ban ngày. Nhưng vua Đa-vít thề rằng : Xin Thiên Chúa phạt tôi thế này và còn thêm thế kia nữa, nếu tôi nếm bánh hay bất cứ cái gì trước khi mặt trời lặn !,Sd"Hỡi ông, tay ông không bị trói, chân ông chẳng bị xiềng. Như người ta ngã gục trước những quân gian ác, ông đã phải ngã gục !d!Vua làm bài văn tế khóc ông Áp-ne ; vua nói : Há Áp-ne lại phải chết cái chết của một thằng ngu ?d Người ta chôn cất ông Áp-ne tại Khép-rôn. Vua oà lên khóc bên mộ ông Áp-ne, và toàn dân cũng khóc.OdVua Đa-vít nói với ông Giô-áp và toàn thể quân binh theo ông : Hãy xé áo mình ra, quấn áo vải thô và cử hành tang lễ cho ông Áp-ne. Vua Đa-vít theo sau đòn cáng.#AdÔng Giô-áp và ông A-vi-sai, anh ông, đã giết ông Áp-ne, bởi vì ông này đã giết ông A-xa-hên, em của họ, trong trận Ghíp-ôn.:odƯớc gì máu đó đổ xuống đầu Giô-áp và xuống toàn thể nhà cha nó ! Ước gì trong nhà Giô-áp không bao giờ hết người mắc bệnh lậu hay bệnh phong, người chỉ biết cầm con suốt, người ngã gục dưới lưỡi gươm hay người thiếu bánh ăn !4 cdSau đó, vua Đa-vít nghe biết sự việc thì nói : Ta và vương quốc của ta mãi mãi vô can trước mặt ĐỨC CHÚA về máu ông Áp-ne, con ông Ne.' IdKhi ông Áp-ne về đến Khép-rôn, ông Giô-áp kéo riêng ông vào phía trong cửa thành, như để nói chuyện thân mật với ông. Tại đó ông Giô-áp đâm vào bụng ông ấy, và ông ấy đã chết để trả nợ máu ông A-xa-hên, em ông Giô-áp.4 cdỞ nhà vua Đa-vít ra, ông Giô-áp sai người chạy theo ông Áp-ne. Tới bể nước Xi-ra, họ mời ông trở lại, nhưng vua Đa-vít không biết gì.N dNgài thừa biết Áp-ne, con ông Ne : nó đến chính là để lừa dối ngài, để biết đường đi nước bước của ngài, và để biết tất cả những gì ngài làm !2 _dÔng Giô-áp đến gặp vua và nói : Ngài đã làm gì thế ? Kìa, Áp-ne đã đến gặp ngài. Tại sao ngài cho nó về và nó đã ra đi như vậy ?ydKhi ông Giô-áp và toàn thể quân đội cùng đi với ông trở về, người ta báo tin cho ông Giô-áp rằng : Ông Áp-ne, con ông Ne, đã đến gặp nhà vua. Nhà vua đã cho ông ấy về, và ông đã ra đi bình an.dTrong khi đó, các bề tôi vua Đa-vít cùng với ông Giô-áp đi hành quân trở về, đem theo chiến lợi phẩm rất lớn. Ông Áp-ne không còn ở với vua Đa-vít tại Khép-rôn, vì vua đã cho ông về, và ông đã ra đi bình an.EdÔng Áp-ne nói với ông Đa-vít : Tôi sẽ lên đường đi tập hợp toàn thể Ít-ra-en về cho đức vua là chúa thượng tôi. Họ sẽ lập giao ước với ngài và ngài sẽ làm vua cai trị mọi nơi lòng ngài ao ước. Vua Đa-vít cho ông Áp-ne về, và ông ra đi bình an.DdÔng Áp-ne đến với vua Đa-vít tại Khép-rôn, có hai mươi người cùng đi với ông. Vua Đa-vít làm tiệc đãi ông Áp-ne và những người cùng đi với ông.PdÔng Áp-ne cũng đã nói cho người Ben-gia-min nghe. Rồi ông Áp-ne đi Khép-rôn nói cho vua Đa-vít nghe tất cả những gì Ít-ra-en và toàn thể nhà Ben-gia-min coi là tốt.dVậy bây giờ anh em hãy hành động, vì ĐỨC CHÚA đã phán về ông Đa-vít rằng : Chính nhờ tay Đa-vít, tôi tớ Ta, mà Ta sẽ cứu Ít-ra-en, dân Ta, khỏi tay người Phi-li-tinh và khỏi tay mọi kẻ thù của nó. [~}"|`{{zhyyx{wuutsrrhqqpon@mlkjj)iChyh3fee$dcbKa`T_4^]\\\#[YY X)WQVUTT{TSYRRKQ@POjNN MBKKJJ I8HoGG=F@EE&DCCBAA-@??B>n==r;;(:q9877655N544/3211Z0..Y-,++ )('&%$#!!V <=k,a KtLu)X ; d d f Z.[=CudVua Đa-vít lên dốc Cây Ô-liu, vừa lên vừa khóc, đầu trùm khăn, chân đi đất, và toàn dân đi với vua ai cũng đầu trùm khăn, vừa lên vừa khóc.vBgdÔng Xa-đốc và ông Ép-gia-tha đưa Hòm Bia Thiên Chúa về Giê-ru-sa-lem, và họ ở lại đó.A%dCác ngươi xem : ta sẽ nán lại ở các chỗ qua sông vào sa mạc, chờ khi có lời các ngươi gửi đến báo tin cho ta.l@SdVua nói với tư tế Xa-đốc : Ngươi thấy không ? Cứ trở về thành bình an. Có hai con trai của các ngươi ở với các ngươi : A-khi-ma-át, con của ngươi, và Giô-na-than, con của Ép-gia-tha.?+dNhưng nếu Người nói là Người không thương ta nữa, thì này ta đây, Người cứ làm cho ta điều Người cho là tốt.Y>-dVua bảo ông Xa-đốc : Hãy đưa Hòm Bia Thiên Chúa về thành. Nếu ta được đẹp lòng ĐỨC CHÚA, thì Người sẽ đưa ta trở về và cho ta thấy Hòm Bia và nơi Người ngự.=/dVà có cả ông Xa-đốc, và cùng với ông, có tất cả các thầy Lê-vi khiêng Hòm Bia Giao Ước của Thiên Chúa. Họ đặt Hòm Bia Thiên Chúa xuống, và ông Ép-gia-tha tiến lên, cho đến khi toàn dân ra khỏi thành đã đi qua hết.!<=dCả xứ khóc to tiếng và toàn dân đi qua. Vua đi qua thung lũng Kít-rôn, và toàn dân đi qua phía trước con đường vào sa mạc.5;edVua Đa-vít bảo ông Ít-tai : Hãy đi qua ! Ông Ít-tai, người Gát, đã đi qua cùng với tất cả những người của ông và mọi trẻ con theo ông.:{dÔng Ít-tai trả lời vua rằng : Có ĐỨC CHÚA hằng sống và có đức vua là chúa thượng tôi đang sống, tôi thề : đức vua là chúa thượng tôi ở đâu, thì dù sống dù chết, tôi tớ ngài cũng ở đó !K9dNgươi mới đến hôm qua, mà hôm nay ta lại bắt ngươi phải đi lang thang với chúng ta, trong khi ta đi mà chẳng biết đi đâu ! Hãy trở về và đưa các anh em ngươi trở về cùng với ngươi. Xin ĐỨC CHÚA lấy tình thương và lòng thành tín mà đối xử với ngươi.z8odVua nói với ông Ít-tai, người Gát : Tại sao cả ngươi nữa cũng đi với chúng ta ? Hãy trở về và ở với nhà vua, bởi vì ngươi là người nước ngoài, ngươi còn bỏ quê hương mà sống lưu vong.|7sdToàn thể triều thần đi qua, sát bên cạnh vua, tất cả quân Cơ-rê-thi, tất cả quân Pơ-lê-thi và tất cả quân Gát –tức là sáu trăm người đã theo chân vua từ Gát đến– đi qua trước mặt vua.]65dVua đi ra và toàn dân theo chân, họ dừng lại ở ngôi nhà cuối cùng.t5cdVua đi ra và cả nhà theo chân, nhưng vua để lại mười người tỳ thiếp để giữ nhà.4dTriều thần thưa với vua : Đức vua là chúa thượng chọn cái gì, các tôi tớ ngài đây xin sẵn sàng !S3!dVua Đa-vít bảo toàn thể triều thần ở với vua tại Giê-ru-sa-lem : Đứng lên ! Chúng ta chạy trốn đi, vì chúng ta sẽ không thoát được Áp-sa-lôm. Đi cho mau, kẻo chẳng mấy chốc nó đuổi kịp chúng ta, giáng tai hoạ xuống chúng ta và dùng lưỡi gươm giết dân thành.l2Sd Người đưa tin đến nói với vua Đa-vít : Lòng người Ít-ra-en đã theo Áp-sa-lôm. 1d Khi dâng các hy lễ, Áp-sa-lôm sai người đi tìm A-khi-thô-phen, người thành Ghi-lô, cố vấn của vua Đa-vít, và triệu y về từ thành của y là Ghi-lô. Bọn mưu phản thêm mạnh và dân theo Áp-sa-lôm ngày càng đông.90md Cùng với Áp-sa-lôm có hai trăm người đi từ Giê-ru-sa-lem ; họ là những khách được mời, vô tình mà đến, không hay biết gì về chuyện đó.M/d *Áp-sa-lôm sai người bí mật đến tất cả các chi tộc Ít-ra-en mà nói : Khi anh em nghe thấy tiếng tù và thì hãy nói : Áp-sa-lôm đã lên ngôi vua tại Khép-rôn !I. d Vua bảo y : Con đi bình an. Y lên đường đi Khép-rôn.S-!dvì khi còn ở Gơ-sua miền A-ram, tôi tớ ngài đã có lời khấn hứa rằng : Nếu quả thật ĐỨC CHÚA cho con trở về Giê-ru-sa-lem, thì con sẽ thờ phượng ĐỨC CHÚA.,/dSau bốn năm, Áp-sa-lôm thưa với vua : Xin cho phép con đi Khép-rôn để con giữ trọn lời đã khấn hứa với ĐỨC CHÚA,++dÁp-sa-lôm làm như thế với mọi người Ít-ra-en đến xin vua xét xử. Và Áp-sa-lôm đã mua chuộc lòng người Ít-ra-en.a*=dKhi có người đến lạy y thì y đưa tay ra, giữ lấy người ấy mà hôn.^)7dÁp-sa-lôm nói : Phải chi có ai đặt tôi làm thẩm phán trong xứ này ! Tất cả những người có kiện cáo và cần xét xử, sẽ đến với tôi, và tôi sẽ xử công minh cho họ.$(CdÁp-sa-lôm bảo người ấy : Ông xem : vụ kiện của ông đúng và hợp lý, nhưng không có ai thay mặt đức vua để nghe ông đâu.T'#dÁp-sa-lôm dậy sớm và đứng ở bên đường vào cửa thành. Mỗi khi người nào có kiện cáo mà đến với vua để xin xét xử, thì Áp-sa-lôm gọi người ấy lại mà hỏi : Ông người thành nào ? Người kia thưa : Tôi tớ ngài thuộc chi tộc này, chi tộc nọ trong Ít-ra-en.|& udSau đó, Áp-sa-lôm đóng cho mình một cỗ xe, với những con ngựa và năm mươi người hộ tống.:%od!Ông Giô-áp vào gặp vua và báo cho vua biết. Vua cho gọi Áp-sa-lôm. Y vào gặp vua, sấp mặt xuống đất trước mặt vua mà lạy. Vua hôn Áp-sa-lôm.T$#d Áp-sa-lôm nói với ông Giô-áp : Anh xem : tôi đã sai người đến mời anh tới đây, để cử anh đi thưa với đức vua : Con từ Gơ-sua về làm gì ? Thà con vẫn ở đó còn hơn. Bây giờ tôi muốn được gặp mặt đức vua. Nếu tôi có lỗi gì, xin người cứ giết tôi đi !#/dÔng Giô-áp đứng lên và đến nhà Áp-sa-lôm mà hỏi y : Tại sao tôi tớ của chú nổi lửa đốt cánh đồng của tôi ?z"odY bảo các tôi tớ : Hãy xem cánh đồng của ông Giô-áp, ở bên cánh đồng của ta, ông ấy trồng lúa mạch ở đó. Hãy đi nổi lửa mà đốt. Tôi tớ của Áp-sa-lôm đã nổi lửa đốt cánh đồng.S!!dÁp-sa-lôm sai người tìm ông Giô-áp để cử ông đến gặp vua, nhưng ông không chịu đến gặp y. Y lại sai người đi tìm một lần nữa, nhưng ông không chịu đến.U %dÁp-sa-lôm ở Giê-ru-sa-lem hai năm mà không được gặp mặt vua.}udÁp-sa-lôm sinh được ba con trai, và một con gái tên là Ta-ma. Nàng là một phụ nữ có nhan sắc.;qdKhi y cạo đầu –cuối mỗi năm y cạo đầu, vì tóc đè nặng trên đầu y và phải cạo– tóc đầu y cân nặng hai ký, theo quả cân của nhà vua.NdTrong toàn thể Ít-ra-en, không có ai đẹp trai như Áp-sa-lôm, khiến người ta hết lời ca tụng : từ bàn chân cho tới đỉnh đầu không có một khuyết điểm nào.3dVua nói : Nó hãy lui về nhà nó và sẽ không được gặp mặt ta. Áp-sa-lôm lui về nhà mình và không được gặp mặt vua.\3dÔng Giô-áp lên đường đi Gơ-sua và đưa Áp-sa-lôm về Giê-ru-sa-lem.'dÔng Giô-áp sấp mặt xuống đất mà lạy và chúc phúc cho vua. Ông Giô-áp nói : Ngày hôm nay tôi tớ ngài biết rằng tôi được đẹp lòng đức vua là chúa thượng tôi, vì đức vua đã làm theo như lời của tôi tớ ngài.oYdVua bảo ông Giô-áp : Được, ta làm ngay điều đó. Cứ đi, dẫn cậu Áp-sa-lôm về.6gdChính là để cho sự việc có một bộ mặt khác mà tôi tớ ngài là ông Giô-áp đã làm việc đó. Nhưng sự khôn ngoan của chúa thượng sánh được với sự khôn ngoan của sứ giả Thiên Chúa : ngài biết tất cả những gì xảy ra trên mặt đất.oYdVua hỏi : Có phải bàn tay ông Giô-áp ở với ngươi trong tất cả việc này không ? Người đàn bà thưa rằng : Thưa đức vua là chúa thượng tôi, tôi xin lấy mạng sống ngài mà thề : không ai có thể đi trệch bên phải bên trái ra khỏi mọi điều đức vua là chúa thượng tôi đã nói. Phải, chính tôi tớ ngài là ông Giô-áp đã truyền cho tôi và đã đặt vào miệng nữ tỳ ngài mọi lời ấy.3adVua trả lời người đàn bà rằng : Đừng giấu ta điều ta sắp hỏi ngươi. Người đàn bà nói : Xin đức vua là chúa thượng tôi cứ nói.-UdNữ tỳ ngài tự nhủ : Ước chi lời của đức vua là chúa thượng tôi làm tôi yên lòng, vì đức vua là chúa thượng tôi khác nào sứ giả Thiên Chúa để lắng nghe điều thiện điều ác. Xin ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngài, ở với ngài.V'dThật vậy, đức vua sẽ nhậm lời mà giải thoát nữ tỳ người khỏi bàn tay kẻ muốn tiêu diệt tôi cùng với con trai tôi, không cho hưởng cơ nghiệp của Thiên Chúa.dGiờ đây, nếu tôi đến thưa điều ấy với đức vua là chúa thượng tôi, chính là vì dân đã làm cho tôi sợ. Nữ tỳ ngài tự nhủ : Tôi phải thưa với đức vua, may ra đức vua sẽ làm điều nữ tỳ người nói.+dThật vậy, thế nào chúng ta cũng phải chết, như nước chảy xuống đất không thể hốt lại được. Nhưng Thiên Chúa không lấy sự sống đi và Người định liệu cho kẻ bị đày biệt xứ khỏi bị biệt xứ xa Người."?d Người đàn bà nói : Vậy tại sao ngài lại tính một chuyện có hại cho dân Thiên Chúa như thế ? Vì đã nói lời ấy, nên đức vua giống như một kẻ mắc tội, nếu đức vua không cho kẻ ngài đã đày biệt xứ được trở về.)d Người đàn bà nói : Xin cho nữ tỳ ngài được thưa với đức vua là chúa thượng tôi một lời. Vua bảo : Cứ nói.Fd Bà nói : Xin đức vua lấy ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngài, mà thề, để kẻ đòi nợ máu đừng gây thêm chết chóc, và người ta đừng tiêu diệt con trai tôi. Vua nói : Có ĐỨC CHÚA hằng sống ! Không một sợi tóc nào của con trai ngươi sẽ rơi xuống đất ! d Vua nói : Kẻ nào nói gì với ngươi, cứ đưa nó đến với ta, và nó sẽ không còn đụng tới ngươi nữa.T #d Người đàn bà Tơ-cô-a thưa vua : Thưa đức vua là chúa thượng tôi, tội đổ xuống đầu tôi và xuống nhà cha tôi ! Còn đức vua và ngai vàng của người thì vô can.x kdVua nói với người đàn bà : Ngươi cứ về nhà. Chính ta sẽ ra lệnh về việc của ngươi.W )dVà này toàn thể thị tộc đã đứng lên chống lại nữ tỳ ngài và bảo : Bà hãy nộp kẻ đã hạ người anh em mình. Chúng tôi sẽ bắt nó chết để đền mạng người anh em nó đã giết, và sẽ tiêu diệt luôn cả người thừa kế. Họ sẽ dập tắt chút than hồng còn sót lại cho tôi, không để cho chồng tôi được duy trì tên tuổi và còn người nối dõi trên mặt đất.' IdNữ tỳ ngài có hai con trai. Hai đứa xô xát ở ngoài đồng, không có ai can ngăn chúng. Đứa này đánh đứa kia và giết chết nó.} udVua hỏi bà : Ngươi có chuyện gì ? Bà thưa : Than ôi ! Tôi là đàn bà goá, chồng tôi đã chết."?dVậy người đàn bà Tơ-cô-a đến nói với vua. Bà sấp mặt xuống đất mà lạy rồi thưa : Thưa đức vua, xin cứu tôi với ! dRồi bà đến gặp đức vua và thưa với người lời lẽ thế này. Ông Giô-áp đặt lời lẽ vào miệng bà.1dÔng Giô-áp sai người đi Tơ-cô-a tìm một người đàn bà khôn lanh và bảo bà ấy : Xin bà giả bộ để tang : bà hãy mặc áo tang, đừng xức dầu thơm, và làm như một người đàn bà đã từ lâu để tang một người chết.] 7dÔng Giô-áp, con bà Xơ-ru-gia, biết rằng lòng vua hướng về Áp-sa-lôm.oYd 'Vua Đa-vít hết giận Áp-sa-lôm, vì vua đã khuây khoả được nỗi buồn mất Am-nôn.Jd &Áp-sa-lôm đã trốn đi, đến Gơ-sua và ở đó ba năm./d %Còn Áp-sa-lôm thì trốn đi và đến với ông Tan-mai, là con ông Am-mi-hút và là vua xứ Gơ-sua. Ngày ngày vua để tang con.7d $Cậu vừa nói xong thì này các hoàng tử đến. Họ oà lên khóc. Cả vua và toàn thể triều thần cũng lớn tiếng than khóc.d #Giô-na-đáp nói với vua : Kìa, các hoàng tử đang đến. Việc đã xảy ra như lời tôi tớ ngài nói.H d "Còn Áp-sa-lôm thì đã trốn đi. Người đầy tớ đứng cạnh ngước mắt lên nhìn thì thấy một đám đông đi trên con đường sau lưng mình, bên sườn núi.2~_d !Giờ đây, xin đức vua là chúa thượng tôi đừng có tưởng rằng tất cả các hoàng tử đã chết. Không, chỉ một mình Am-nôn chết thôi.Q}d Nhưng Giô-na-đáp, con ông Sim-a là anh vua Đa-vít, lên tiếng nói : Xin chúa thượng đừng nói rằng người ta đã giết chết tất cả các cậu hoàng tử. Chỉ một mình Am-nôn chết thôi, vì Áp-sa-lôm đã quyết định điều ấy từ ngày Ta-ma, em gái mình bị cưỡng hiếp.|d Vua đứng dậy, xé áo ra và nằm xuống đất. Toàn thể triều thần đứng chung quanh đều xé áo ra.3{ad Khi họ còn đang trên đường, thì có tin báo về cho vua Đa-vít rằng : Áp-sa-lôm đã hạ tất cả các hoàng tử, không người nào sống sót.Gz d Các đầy tớ của Áp-sa-lôm đã xử với Am-nôn như Áp-sa-lôm đã ra lệnh. Tất cả các hoàng tử đứng lên, mỗi người cưỡi la của mình mà chạy trốn.{yqd Áp-sa-lôm ra lệnh cho các đầy tớ của cậu rằng : Các ngươi hãy để ý ! Khi rượu đã làm cho lòng Am-nôn vui vẻ, và ta bảo các ngươi : Hạ Am-nôn !, thì các ngươi hãy giết chết nó. Đừng sợ ! Chẳng phải là chính ta ra lệnh cho các ngươi sao ? Can đảm lên, hãy tỏ ra là những người dũng cảm !ixMd Áp-sa-lôm nài nỉ vua, nên vua cho Am-nôn và tất cả các hoàng tử đi với cậu. wd Áp-sa-lôm nói : Vậy ít là xin cho anh Am-nôn của con đi với chúng con. Vua hỏi cậu : Nó đi với con làm gì ?Pvd Vua nói với Áp-sa-lôm : Không được, con ạ, chúng ta không nên đi cả, kẻo thành gánh nặng cho con. Cậu nài nỉ vua, nhưng vua không muốn đi. Vua chúc phúc cho cậu.'uId Áp-sa-lôm vào gặp vua và thưa : Tôi tớ ngài có thuê thợ xén lông cừu. Kính xin đức vua và triều thần đến với tôi tớ ngài.t9d Hai năm sau, nhân dịp Áp-sa-lôm thuê thợ xén lông cừu tại Ba-an Kha-xo, gần Ép-ra-im, Áp-sa-lôm mời tất cả các hoàng tử.s-d Áp-sa-lôm không nói bất cứ điều gì với Am-nôn, bởi lẽ Áp-sa-lôm ghét Am-nôn vì chuyện cưỡng hiếp Ta-ma, em cậu.Prd Vua Đa-vít nghe biết tất cả sự việc ấy thì giận lắm.qd Áp-sa-lôm, anh cô, hỏi cô : Có phải thằng Am-nôn, anh của em, đã nằm với em không ? Bây giờ, em ơi, nín đi : nó là anh của em. Đừng để tâm vào chuyện này. Ta-ma ở vậy trong nhà của Áp-sa-lôm, anh cô.pd Ta-ma lấy tro bụi rắc lên đầu, xé cái áo chùng dài tay cô đang mặc, đặt tay lên đầu, vừa đi vừa kêu la.Kod Bấy giờ cô đang mặc áo chùng dài tay, vì các công chúa còn trinh thường mặc như thế. Người hầu của cậu cho cô ra ngoài, rồi khoá cửa lại sau khi cô ra.nd Cậu gọi người đầy tớ hầu hạ cậu và bảo : Đuổi cô này ra khỏi đây và khoá cửa lại sau khi cô ấy ra.!m=d Cô nói với cậu : Đừng, đuổi em như vậy còn ác hơn là điều ác anh vừa làm đối với em. Nhưng cậu không muốn nghe cô. l;d Bấy giờ Am-nôn đâm ra ghét cô, ghét thậm tệ : cậu còn ghét cô hơn là đã yêu cô. Am-nôn bảo cô : Đứng dậy ! Cút đi !skad Nhưng cậu không muốn nghe lời cô. Mạnh hơn cô, cậu cưỡng hiếp cô và nằm với cô.yjmd Em đây, em sẽ mang nỗi hổ nhục của em đi đâu ? Còn anh, anh sẽ bị coi như một tên đồi bại trong Ít-ra-en. Bây giờ, xin anh cứ thưa với đức vua, người sẽ không từ chối gả em cho anh đâu.*iOd Cô bảo cậu : Đừng, anh ! Đừng cưỡng hiếp em ; vì không được phép làm điều ấy trong Ít-ra-en. Chớ làm chuyện đồi bại ấy.h{d Cô đang bưng đến cho cậu thì cậu nắm lấy cô và nói với cô : Đến đây em, nằm với anh đi !Egd Am-nôn bảo Ta-ma : Em đưa món ăn vào trong phòng, và tự tay mang đến cho anh dùng. Ta-ma lấy những cái bánh cô đã làm, và đưa vào phòng cho Am-nôn, anh cô.Mfd Rồi cô cầm chảo và đổ bánh ra trước mặt cậu, nhưng cậu từ chối không chịu ăn. Am-nôn nói : Hãy bảo mọi người ra khỏi đây. Mọi người ra khỏi đó.e d Ta-ma đến nhà Am-nôn, anh cô. Cậu đang nằm. Cô lấy bột, nhào, làm bánh trước mắt cậu và đem chiên.dd Vua Đa-vít sai người đến nhà cô Ta-ma mà bảo : Con hãy đến nhà Am-nôn, anh con, và làm món ăn cho anh.Ocd Am-nôn đi nằm và giả bệnh. Vua đến thăm, và Am-nôn thưa với vua : Xin cho phép Ta-ma, em con, đến làm trước mắt con hai cái bánh và tự tay mang đến cho con dùng.Lbd Giô-na-đáp bảo cậu : Chú cứ nằm trên giường và giả bệnh. Cha của chú sẽ đến thăm chú, chú sẽ thưa với người : Xin cho phép Ta-ma, em con, đến lo việc ăn uống cho con : em con sẽ làm món ăn trước mắt con, để con thấy, và sẽ tự tay mang đến cho con ăn.Za/d Cậu hỏi Am-nôn : Này hoàng tử, sao mà sáng nào cũng bơ phờ như thế ? Không nói cho anh biết được sao ? Am-nôn nói với cậu : Em yêu Ta-ma, em gái của Áp-sa-lôm em trai em.`+d Am-nôn có người bạn tên là Giô-na-đáp, con ông Sim-a, ông này là anh vua Đa-vít. Giô-na-đáp là người rất khôn lanh.*_Od Am-nôn khắc khoải đến ốm tương tư vì Ta-ma, em gái cậu, bởi cô là gái còn trinh và Am-nôn thấy không có cách làm gì được cô.*^ Qd *Sau đó xảy ra truyện này. Áp-sa-lôm, con trai vua Đa-vít, có một cô em gái xinh đẹp, tên là Ta-ma. Am-nôn, con trai vua Đa-vít, yêu cô.$]Cd Còn dân trong thành thì vua đưa đi và bắt phải làm những việc dùng đến cưa, cuốc sắt, rìu sắt, và phải đúc gạch. Vua xử như thế với mọi thành của con cái Am-mon. Rồi vua Đa-vít và toàn thể quân binh trở về Giê-ru-sa-lem.\ d Vua lột vương miện trên đầu vua chúng, vương miện cân nặng ba mươi ký vàng và có một viên ngọc quý ; viên ngọc ấy được đặt trên đầu vua Đa-vít. Vua lấy đi rất nhiều chiến lợi phẩm của thành.c[Ad Vua Đa-vít tập hợp toàn thể quân binh, đi Ráp-ba, tấn công và hạ thành.$ZCd Giờ đây, xin ngài tập hợp số quân binh còn lại, bao vây và chiếm thành, kẻo chính tôi sẽ hạ thành và nó sẽ mang tên tôi.3Yad Ông Giô-áp sai lính biệt phái về nói với vua Đa-vít : Tôi đã tấn công Ráp-ba, tôi còn hạ được cả thành dưới, chỗ có nhiều nước.hXKd Ông Giô-áp tấn công thành Ráp-ba của con cái Am-mon và hạ được hoàng thành.W{d và sai ngôn sứ Na-than đến cho biết điều đó. Vì ĐỨC CHÚA, ông gọi tên nó là Giơ-đi-đơ-gia.IV d Vua Đa-vít an ủi bà Bát Se-va, vợ mình. Vua đến với nàng và nằm với nàng. Nàng sinh một con trai và vua gọi tên nó là Sa-lô-môn. ĐỨC CHÚA yêu thương nó,FUd Bây giờ nó chết rồi, ta ăn chay làm gì ? Hỏi rằng ta còn có thể làm cho nó trở lại được không ? Ta đi đến với nó, chứ nó không trở lại với ta.7Tid Vua trả lời : Bao lâu đứa bé còn sống, ta ăn chay và khóc lóc vì ta tự bảo : Biết đâu ĐỨC CHÚA sẽ thương xót ta và đứa bé sẽ sống !TS#d Triều thần nói với vua : Ngài làm gì vậy ? Khi đứa bé còn sống, thì ngài ăn chay và khóc lóc vì nó. Khi đứa bé chết rồi, thì ngài lại trỗi dậy và dùng bữa !sRad Bấy giờ vua Đa-vít từ dưới đất trỗi dậy, tắm rửa, xức dầu thơm, thay quần áo ; rồi vua vào Nhà ĐỨC CHÚA mà phủ phục. Trở về nhà, vua yêu cầu người ta dọn bữa, và vua đã ăn.YQ-d Thấy triều thần thì thầm với nhau, vua Đa-vít hiểu là đứa bé đã chết. Vua Đa-vít hỏi triều thần : Có phải đứa bé chết rồi không ? Họ thưa : Vâng, chết rồi ! Pd Đến ngày thứ bảy, đứa bé chết. Triều thần vua Đa-vít sợ không dám báo tin cho vua biết là đứa bé đã chết, vì họ bảo nhau : Khi đứa trẻ còn sống, chúng ta đã nói với đức vua và người đã không nghe chúng ta. Bây giờ làm thế nào để nói với người là đứa bé đã chết ? Hẳn người sẽ làm liều !Od Các kỳ mục trong nhà của vua nài nỉ xin vua trỗi dậy, nhưng vua không chịu và cũng chẳng ăn chút gì với họ.N)d Vua Đa-vít cầu khẩn Thiên Chúa cho đứa trẻ, vua ăn chay nhiệm nhặt, và khi về nhà ngủ đêm thì nằm dưới đất.+MSd Rồi ông Na-than trở về nhà."L?d Thế nhưng vì trong việc này ngài đã cả gan khinh thị ĐỨC CHÚA, nên đứa trẻ ngài sinh được, chắc chắn sẽ phải chết.mKUd Bấy giờ vua Đa-vít nói với ông Na-than : Tôi đắc tội với ĐỨC CHÚA. Ông Na-than nói với vua Đa-vít : Về phía ĐỨC CHÚA, Người đã bỏ qua tội của ngài ; ngài sẽ không phải chết.-JUd Thật vậy, ngươi đã hành động lén lút, nhưng Ta, Ta sẽ làm điều ấy trước mặt toàn thể Ít-ra-en và giữa thanh thiên bạch nhật.I3d ĐỨC CHÚA phán thế này : Ta sắp dùng chính nhà của ngươi mà gây hoạ cho ngươi. Ta sẽ bắt các vợ của ngươi trước mắt ngươi mà cho một người khác, và nó sẽ nằm với các vợ của ngươi giữa thanh thiên bạch nhật.FHd Ấy vậy, gươm sẽ không bao giờ ngừng chém người nhà của ngươi, bởi vì ngươi đã khinh dể Ta và cướp vợ của U-ri-gia, người Khết, làm vợ ngươi.)GMd Vậy tại sao ngươi lại khinh dể lời ĐỨC CHÚA mà làm điều dữ trái mắt Người ? Ngươi đã dùng gươm đâm U-ri-gia, người Khết ; vợ y, ngươi đã cướp làm vợ ngươi ; còn chính y, ngươi đã dùng gươm của con cái Am-mon mà giết.:Fod Ta đã ban cho ngươi nhà của chúa thượng ngươi, và đã đặt các người vợ của chúa thượng ngươi vào vòng tay ngươi. Ta đã cho ngươi nhà Ít-ra-en và Giu-đa. Nếu bấy nhiêu mà còn quá ít, thì Ta sẽ ban thêm cho ngươi gấp mấy lần như thế nữa. Ed Ông Na-than nói với vua Đa-vít : Kẻ đó chính là ngài ! ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán thế này : Chính Ta đã xức dầu phong ngươi làm vua cai trị Ít-ra-en, chính Ta đã giải thoát ngươi khỏi tay vua Sa-un.Dd Nó phải đền gấp bốn con chiên cái, bởi vì nó đã làm chuyện ấy và đã không có lòng thương xót.7Cid Vua Đa-vít bừng bừng nổi giận với người ấy và nói với ông Na-than : Có ĐỨC CHÚA hằng sống ! Kẻ nào làm điều ấy, thật đáng chết !B%d Có khách đến thăm người giàu, ông này tiếc của, không bắt chiên dê hay bò của mình mà làm thịt đãi người lữ khách đến thăm ông. Ông bắt con chiên cái của người nghèo mà làm thịt đãi người đến thăm ông.7Aid Còn người nghèo chẳng có gì cả, ngoài con chiên cái nhỏ độc nhất ông đã mua. Ông nuôi nó, nó lớn lên ở bên ông, cùng với con cái ông, nó ăn chung bánh với ông, uống chung chén với ông, ngủ trong lòng ông : ông coi nó như một đứa con gái.C@d Người giàu thì có chiên dê và bò, nhiều lắm.F? d *ĐỨC CHÚA sai ông Na-than đến với vua Đa-vít. Ông vào gặp vua và nói với vua : Có hai người ở trong cùng một thành, một người giàu, một người nghèo.b>?d Khi tang lễ đã qua, vua Đa-vít sai người đi đón nàng về nhà mình. Nàng trở thành vợ vua và sinh cho vua một con trai. Nhưng hành động của vua Đa-vít không đẹp lòng ĐỨC CHÚA.i=Md Vợ ông U-ri-gia nghe tin ông U-ri-gia, chồng mình, đã chết, thì làm ma cho chồng.?<yd Vua Đa-vít bảo người lính biệt phái : Hãy nói với ông Giô-áp thế này : Đừng bực mình về chuyện ấy, vì việc binh đao là thế : khi thì người này, khi thì người kia bị chém. Hãy mạnh mẽ tấn công và phá huỷ thành. Ngươi hãy khích lệ ông ấy.];5d Từ trên tường thành, lính bắn cung đã bắn xuống các bề tôi của ngài. Một số bề tôi đức vua đã chết, cả tôi tớ ngài là ông U-ri-gia, người Khết, cũng đã chết.x:kd Người lính biệt phái nói với vua Đa-vít : Những người ấy đã mạnh hơn chúng tôi và đã xông ra đánh chúng tôi ở ngoài đồng, nhưng chúng tôi đã đẩy lui chúng cho đến lối vào cửa thành.9 d Người lính biệt phái ra đi và đến báo cho vua Đa-vít biết mọi điều ông Giô-áp đã sai anh về nói.c8Ad Ai đã hạ A-vi-me-léc, con ông Giơ-rúp-be-sét ? Chẳng phải một người đàn bà đã liệng xuống ông một thớt cối đá và ông đã chết tại Tê-vết đó sao ? Tại sao các ngươi lại đến gần tường thành ?, thì anh sẽ nói : Tôi tớ ngài là ông U-ri-gia, người Khết, cũng đã chết.g7Id nếu cơn giận đức vua nổi lên và người hỏi anh : Tại sao các ngươi lại đến gần thành mà giao chiến ? Các ngươi không biết là người ta bắn từ trên tường thành xuống sao ? 6 d Ông ra lệnh cho người lính biệt phái rằng : Khi anh kể tất cả diễn tiến trận đánh cho đức vua xong,m5Ud Ông Giô-áp sai người về báo cho vua Đa-vít biết tất cả diễn tiến trận đánh.U4%d Người trong thành xông ra, giao chiến với ông Giô-áp. Một số người trong quân binh, trong các bề tôi vua Đa-vít đã ngã gục, và ông U-ri-gia, người Khết, cũng chết.3d Ông Giô-áp đang thám sát thành liền để ông U-ri-gia ở chỗ ông biết là có quân hùng mạnh nhất.;2qd Trong thư, vua viết rằng : Hãy đặt U-ri-gia ở hàng đầu, chỗ mặt trận nặng nhất, rồi rút lui bỏ nó lại, để nó bị trúng thương mà chết.e1Ed Sáng hôm sau, vua Đa-vít viết thư cho ông Giô-áp và gửi ông U-ri-gia mang đi.o0Yd vua Đa-vít mời ông ; ông ăn uống trước mặt vua, và vua cho ông uống say. Đến chiều, ông ra nằm giường của ông cùng với các bề tôi của chúa thượng ông, nhưng không xuống nhà mình.;/qd Vua Đa-vít bảo ông U-ri-gia : Hãy ở lại đây hôm nay nữa, ngày mai ta sẽ cho ngươi đi. Ông U-ri-gia ở lại Giê-ru-sa-lem ngày hôm đó. Ngày hôm sau,7.id Ông U-ri-gia thưa với vua Đa-vít : Hòm Bia cũng như Ít-ra-en và Giu-đa đang ở lều, chủ tướng tôi là ông Giô-áp và các bề tôi của chúa thượng đang đóng trại ở ngoài đồng trống, mà tôi đây lại về nhà ăn uống và nằm với vợ tôi sao ? Tôi xin lấy mạng sống của ngài, lấy chính mạng sống của ngài mà thề : tôi sẽ không làm điều ấy !u-ed Người ta báo tin cho vua Đa-vít rằng : Ông U-ri-gia đã không xuống nhà ông. Vua Đa-vít hỏi ông U-ri-gia : Chẳng phải ngươi đi đường xa mới về ư ? Tại sao ngươi không xuống nhà của ngươi ?,+d Nhưng ông U-ri-gia nằm ở cửa đền vua với tất cả các bề tôi của chúa thượng ông, và ông không xuống nhà mình.M+d Rồi vua Đa-vít bảo ông U-ri-gia : Hãy xuống nhà của ngươi và rửa chân. Ông U-ri-gia ra khỏi đền vua, có người bưng ra một phần thức ăn của nhà vua theo sau.}*ud Khi ông U-ri-gia đến với vua, vua Đa-vít hỏi thăm về ông Giô-áp, về quân binh, về chiến sự.0)[d Vua Đa-vít sai người đến nói với ông Giô-áp : Hãy sai U-ri-gia, người Khết, về gặp ta. Ông Giô-áp sai ông U-ri-gia về gặp vua Đa-vít.s(ad Người đàn bà thụ thai. Nàng sai người đến báo tin cho vua Đa-vít rằng : Tôi có thai.J'd Vua Đa-vít sai lính biệt phái đến đón nàng. Nàng đến với vua và vua nằm với nàng ; khi ấy nàng mới thanh tẩy sau thời kỳ ô uế. Rồi nàng trở về nhà.>&wd Vua Đa-vít sai người đi điều tra về người đàn bà, và người ta nói : Đó chính là bà Bát Se-va, con gái ông Ê-li-am, vợ ông U-ri-gia người Khết.l%Sd Vào một buổi chiều, vua Đa-vít từ trên giường trỗi dậy và đi bách bộ trên sân thượng đền vua. Từ sân thượng, vua thấy một người đàn bà đang tắm. Nàng nhan sắc tuyệt vời.$ d *Lúc xuân về, thời mà các vua ra quân, vua Đa-vít sai ông Giô-áp đi, cùng với các bề tôi của vua và toàn thể Ít-ra-en. Họ giết hại con cái Am-mon và vây hãm Ráp-ba. Còn vua Đa-vít thì ở lại Giê-ru-sa-lem.a#=d Tất cả các vua chư hầu của vua Ha-đát-e-de thấy mình bị Ít-ra-en đánh bại, thì cầu hoà với Ít-ra-en và làm tôi họ. Người A-ram sợ không dám cứu viện con cái Am-mon nữa. s ~A}|{{zyxwvuutsrqppoInnemml+kfjii hgkfeejdcc}boah`_^]\[ZYXXVWvVlUTT.RRQQIPONM'LhKKJTIHHG5EE-DKCC,BVA@@?W>=<;;1:N9Q867365544E322y1V0.-,+*M)(''=&%% $(#N"!M \x/\]9g;F q 2 \D7k&9sBYdthì một người đàn bà khôn lanh từ trong thành gọi ra : Nghe đây, nghe đây ! Xin nói với ông Giô-áp : Mời ông đến gần đây. Tôi muốn nói với ông.iXMdNgười ta đến vây hãm y trong thành A-vên Bết Ma-a-kha. Họ đắp luỹ đánh thành, luỹ đó dựa vào tường ngoài. Tất cả quân binh theo ông Giô-áp đang tìm cách phá sập tường thành,W7dY đi qua tất cả các chi tộc Ít-ra-en cho đến A-vên Bết Ma-a-kha. Mọi người Bê-rim tụ tập lại và cũng theo y vào thành.V9d Khi anh đã đem ông ra khỏi đường cái, thì ai nấy đều đi qua luôn theo ông Giô-áp, để đuổi bắt Se-va, con của Bích-ri.U/d Ông A-ma-xa nằm giữa đường cái, mình bê bết máu, và người kia thấy dân ai cũng đứng lại. Anh lôi ông A-ma-xa từ đường cái xuống cánh đồng và phủ một cái áo lên trên, vì anh thấy ai đến bên ông cũng đứng lại.*TOd Một người trong các đầy tớ ông Giô-áp đứng bên ông A-ma-xa và nói : Ai thích ông Giô-áp, ai phò vua Đa-vít, hãy theo ông Giô-áp !ZS/d Ông A-ma-xa không để ý đến thanh gươm ở trong tay ông Giô-áp. Ông này dùng gươm đâm vào bụng ông A-ma-xa, khiến ruột gan lòi ra rơi xuống đất. Ông không cần đâm nhát thứ hai mà ông A-ma-xa cũng chết. Rồi ông Giô-áp và anh ông là A-vi-sai đuổi theo Se-va, con của Bích-ri.+RQd Ông Giô-áp nói với ông A-ma-xa : Thưa anh, anh có được bình an không ? Rồi ông Giô-áp đưa tay phải cầm lấy râu ông A-ma-xa mà hôn.Q#dKhi họ ở gần tảng đá lớn tại Ghíp-ôn, thì ông A-ma-xa đến trước mặt họ. Ông Giô-áp mặc quân phục, trên có một thắt lưng với một thanh gươm để trong bao đeo ngang lưng. Khi ông bước ra thì gươm rơi xuống.RPdTheo ông ra trận, có người của ông Giô-áp, quân Cơ-rê-thi, quân Pơ-lê-thi và toàn thể các dũng sĩ. Họ từ Giê-ru-sa-lem đi ra để đuổi theo Se-va, con của Bích-ri.;OqdVua Đa-vít nói với ông A-vi-sai : Bây giờ, Se-va, con của Bích-ri, sẽ làm hại chúng ta hơn Áp-sa-lôm. Phần ngươi, hãy đem các bề tôi của chúa thượng ngươi mà đuổi theo nó, kẻo nó tìm được những thành kiên cố và thoát khỏi tầm mắt chúng ta.kNQdÔng A-ma-xa đi triệu tập Giu-đa, nhưng ông đã chậm trễ quá hạn vua ấn định.M7dVua bảo ông A-ma-xa : Trong vòng ba ngày, ngươi hãy triệu tập các người Giu-đa lại cho ta, rồi ngươi hãy có mặt ở đây.DLdVua Đa-vít về nhà tại Giê-ru-sa-lem. Vua bắt mười người tỳ thiếp mà vua đã để lại giữ nhà, và cho họ vào một nhà có người canh giữ. Vua cấp dưỡng cho họ nhưng không đi lại với họ. Họ bị giam cho tới ngày chết, goá bụa khi chồng vẫn sống.=KudMọi người Ít-ra-en bỏ vua Đa-vít mà lên theo Se-va, con của Bích-ri. Nhưng người Giu-đa thì theo sát vua của họ, từ sông Gio-đan tới Giê-ru-sa-lem.!J ?dTình cờ ở đó có một đứa vô lại tên là Se-va, con của Bích-ri, người Ben-gia-min. Y thổi tù và và nói : Chúng ta không chung phần với Đa-vít, chúng ta chẳng chung gia tài với con của Gie-sê. Hỡi Ít-ra-en, ai nấy về lều mình !I!d+Mọi người Giu-đa trả lời người Ít-ra-en : Vì đức vua là bà con gần với tôi. Sao anh lại tức giận vì điều ấy ? Chúng tôi đâu có ăn bám đức vua, hoặc được người mang đến cho cái gì ? Người Ít-ra-en trả lời người Giu-đa rằng : Tôi có quyền trên đức vua gấp mười lần, ngay cả trên vua Đa-vít, tôi cũng có quyền hơn anh. Sao anh lại khinh tôi ? Tôi chẳng phải là người đầu tiên nói đến chuyện đưa đức vua của tôi về sao ? Nhưng lời lẽ của người Giu-đa thì cứng cỏi hơn lời lẽ của người Ít-ra-en.qH]d*Mọi người Ít-ra-en đến gặp vua và nói với vua : Tại sao anh em chúng tôi, những người Giu-đa, đã bắt cóc và đưa đức vua cùng với hoàng gia và mọi người phò Đa-vít qua sông Gio-đan ?G-d)Vua đi tiếp tới Ghin-gan và Kim-ham đi tiếp với vua. Toàn dân Giu-đa cũng như một nửa dân Ít-ra-en đã đưa vua đi qua. Fd(*Toàn dân qua sông Gio-đan, và vua cũng qua. Vua hôn ông Bác-di-lai và chúc phúc cho ông, rồi ông trở về nhà.,ESd'Vua nói : Kim-ham sẽ đi tiếp với ta. Ta sẽ làm cho nó điều ông coi là tốt, và tất cả những gì ông muốn xin ta, ta sẽ làm cho ông.D7d&Xin cho phép tôi tớ ngài trở về, để được chết trong thành của tôi bên phần mộ cha mẹ tôi. Đây có tôi tớ ngài là Kim-ham. Xin cho nó đi tiếp với đức vua là chúa thượng tôi, ngài cứ làm cho nó điều ngài coi là tốt.C!d%Tôi tớ ngài sẽ chỉ đi với đức vua mấy bước qua sông Gio-đan. Đức vua ban cho tôi phần thưởng đó làm gì ? B d$Hôm nay, tôi đã tám mươi tuổi rồi. Tôi còn phân biệt được tốt xấu nữa không ? Tôi tớ ngài còn thưởng thức được của ăn thức uống nữa không ? Tôi còn nghe được giọng hát của các nam ca sĩ với nữ ca sĩ nữa không ? Tôi tớ ngài còn trở nên gánh nặng cho đức vua là chúa thượng tôi làm gì nữa ?Ad#Ông Bác-di-lai trả lời vua : Tôi còn sống được bao nhiêu năm nữa, để lên Giê-ru-sa-lem cùng với đức vua ?%@Ed"Vua nói với ông Bác-di-lai : Ông hãy đi tiếp với ta, ta sẽ đưa ông về ở với ta tại Giê-ru-sa-lem và sẽ cấp dưỡng cho ông.??yd!Ông Bác-di-lai bấy giờ đã già lắm, ông được tám mươi tuổi. Chính ông đã cấp dưỡng cho vua, khi vua ở Ma-kha-na-gim, vì ông là người rất giàu.>/d Ông Bác-di-lai, người Ga-la-át, đã từ Rốc-lim xuống. Ông đã qua sông Gio-đan với vua, để tiễn vua gần sông Gio-đan.=!dÔng Mơ-phi-bô-sét nói với vua : Nó cứ lấy cả đi, vì nay đức vua là chúa thượng tôi đã trở về nhà bình an.</dVua bảo ông : Ngươi còn nói những chuyện ấy làm gì nữa ? Ta bảo : ngươi và Xi-va, các ngươi hãy chia đất với nhau.E;dThật vậy, đối với đức vua là chúa thượng tôi, tất cả nhà cha tôi chỉ toàn những người đáng chết ; thế mà đức vua lại đặt tôi tớ ngài vào số những kẻ ăn tại bàn của ngài. Tôi còn quyền gì nữa ? Tôi còn có thể kêu xin đức vua gì nữa ?`:;dNó đã vu khống tôi tớ ngài trước mặt đức vua là chúa thượng tôi. Nhưng đức vua là chúa thượng tôi khác nào sứ giả Thiên Chúa, xin ngài cứ làm điều ngài coi là tốt.'9IdÔng trả lời : Thưa đức vua là chúa thượng tôi, người đầy tớ của tôi đã đánh lừa tôi. Thật vậy, tôi tớ ngài đã tự bảo : Ta sẽ thắng cho mình con lừa cái, ta sẽ cưỡi lừa và đi với đức vua, vì tôi tớ ngài bị què.8dVậy khi ông tới Giê-ru-sa-lem để đón vua, thì vua hỏi ông : Tại sao ngươi đã không đi với ta, Mơ-phi-bô-sét ?K7dÔng Mơ-phi-bô-sét, con cháu vua Sa-un, xuống đón vua. Ông đã không cắt móng chân, không xén râu ria, không giặt áo, từ ngày vua đi cho đến ngày vua về bình an.^67dVua nói với Sim-y : Ngươi sẽ không phải chết. Và vua đã thề với y.25_dVua Đa-vít nói : Chuyện của ta can gì đến các ngươi, hỡi các con bà Xơ-ru-gia, khiến hôm nay các ngươi trở nên người chống đối ta ? Hôm nay mà lại có người trong Ít-ra-en bị xử tử sao ? Ta chẳng biết rằng hôm nay ta là vua Ít-ra-en sao ?G4 dÔng A-vi-sai, con bà Xơ-ru-gia, lên tiếng nói : Có phải vì thế mà Sim-y, kẻ đã nguyền rủa đấng ĐỨC CHÚA đã xức dầu tấn phong, không bị xử tử sao ?V3'dQuả thật, tôi tớ ngài biết rằng mình đã phạm tội. Nhưng này, hôm nay tôi là người đầu tiên trong toàn thể nhà Giu-se đã tới đón đức vua là chúa thượng tôi.t2cdY thưa với vua : Xin chúa thượng đừng hạch tội tôi. Xin đừng nhớ đến tội tôi tớ ngài đã phạm ngày đức vua là chúa thượng tôi ra khỏi Giê-ru-sa-lem. Xin đức vua đừng để tâm đến.71idHọ đưa bè sang để đón hoàng gia qua và làm điều vua coi là tốt. Sim-y, con ông Ghê-ra, cúi rạp xuống trước mặt vua, khi vua qua sông Gio-đan.O0dCùng với y có một ngàn người Ben-gia-min. Ông Xi-va, đầy tớ nhà Sa-un, và cùng với ông, mười lăm con trai và hai mươi đầy tớ, ào tới sông Gio-đan trước vua. /dSim-y, con ông Ghê-ra, người Ben-gia-min ở Ba-khu-rim, vội vàng xuống với người Giu-đa để đón vua Đa-vít. . dVậy vua trở về và tới sông Gio-đan. Người Giu-đa tới Ghin-gan để đón vua và đưa vua qua sông Gio-đan.;-qdVua làm cho mọi người Giu-đa, muôn người như một, phải xiêu lòng, và họ sai người đến nói với vua : Xin ngài và toàn thể bề tôi trở về ! ,dCác ngươi hãy nói với A-ma-xa : Ngươi chẳng phải là cốt nhục của ta sao ? Xin Thiên Chúa phạt ta thế này và còn thêm thế kia nữa, nếu ngươi không mãi mãi là tướng quân chỉ huy quân đội ta, thay cho Giô-áp !/+Yd Anh em là những anh em của tôi, anh em là cốt nhục của tôi. Vậy tại sao anh em lại là những người cuối cùng để đưa đức vua về ?f*Gd Vua Đa-vít sai người đi nói với các tư tế Xa-đốc và Ép-gia-tha rằng : Các ngươi hãy nói với các kỳ mục Giu-đa rằng : Tại sao anh em lại là những người cuối cùng để đưa đức vua về nhà người, trong khi điều mà toàn thể Ít-ra-en nói đã đến tai đức vua tại nhà người ?G) d Còn Áp-sa-lôm, người mà chúng ta đã xức dầu tôn lên làm vua chúng ta, thì đã tử trận. Bây giờ, sao anh em còn ngồi yên đó mà không đưa đức vua về ?;(qd Trong tất cả các chi tộc Ít-ra-en, toàn dân tranh luận với nhau, họ nói : Đức vua đã giải thoát chúng ta khỏi bàn tay kẻ thù, người đã cứu chúng ta khỏi bàn tay người Phi-li-tinh, và bây giờ người đã phải trốn khỏi xứ để thoát Áp-sa-lôm.S'!d Vua đứng lên và ra ngồi ở cửa thành. Người ta báo cho toàn thể quân binh rằng : Kìa đức vua đang ngồi ở cửa thành, và toàn thể quân binh đến trước mặt vua.l&SdGiờ đây, xin ngài đứng lên và ra uỷ lạo bề tôi ngài, vì tôi xin lấy ĐỨC CHÚA mà thề : nếu ngài không ra, thì sẽ không còn ai ở lại với ngài đêm nay, và đối với ngài, đó sẽ là một tai hoạ lớn hơn mọi tai hoạ đã xảy đến cho ngài, từ lúc ngài còn trẻ cho đến bây giờ.J%dNgài yêu những kẻ ghét ngài và ghét những kẻ yêu ngài. Vâng, hôm nay ngài đã cho thấy rằng tướng với binh chẳng là gì cả đối với ngài, vì hôm nay tôi biết, nếu Áp-sa-lôm còn sống và tất cả chúng tôi có chết hôm nay thì ngài cũng coi là đương nhiên.$9dÔng Giô-áp vào gặp vua trong nhà và nói : Hôm nay ngài làm bẽ mặt tất cả bề tôi ngài, là những kẻ hôm nay đã cứu sống ngài, cứu sống các con trai con gái ngài, cứu sống các bà vợ và cứu sống các tỳ thiếp của ngài.m#UdCòn vua thì che mặt và lớn tiếng kêu : Áp-sa-lôm con ơi, Áp-sa-lôm con ơi, con ơi !"/dHôm ấy, quân binh lén lút vào thành như một đám quân binh lén lút về, xấu hổ vì đã trốn chạy trong khi giao chiến.:!odHôm ấy, chiến thắng đã trở thành tang tóc cho toàn thể quân binh, vì hôm ấy, quân binh được nghe nói rằng : Đức vua buồn phiền vì mất con.m UdNgười ta báo cho ông Giô-áp : Kìa đức vua đang khóc, đang khóc thương Áp-sa-lôm ![ 3dVua Đa-vít run rẩy, đi lên lầu trên cửa thành và khóc. Vua vừa đi vừa nói : Áp-sa-lôm con ơi, con ơi, Áp-sa-lôm con ơi ! Phải chi cha chết thay con ! Áp-sa-lôm con ơi, con ơi !:qd *** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***vgdBấy giờ người Cút đến. Người Cút nói : Xin đức vua là chúa thượng tôi nghe tin mừng. Hôm nay ĐỨC CHÚA đã phân xử để ngài thoát khỏi tay tất cả những kẻ đứng lên chống lại ngài.eEdVua nói : Hãy lui ra một bên và đứng đó. Anh lui ra một bên và đứng chờ.ydVua hỏi : Cậu Áp-sa-lôm có được bình an không ? A-khi-ma-át trả lời : Con thấy có đông người xôn xao khi ông Giô-áp sai một tôi tớ đức vua và tôi tớ ngài đây, nhưng con không biết có chuyện gì.)dA-khi-ma-át kêu lên và nói với vua : Kính chúc bình an ! Rồi anh sấp mặt xuống đất lạy vua và nói : Chúc tụng ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa của ngài, đã nộp những kẻ giơ tay chống lại đức vua là chúa thượng của con !ymdNgười lính canh nói : Tôi thấy kiểu chạy của người thứ nhất như kiểu chạy của anh A-khi-ma-át, con ông Xa-đốc. Vua nói : Anh ta là một người tốt, anh đến để đem tin mừng, tin tốt đấy !_9dthì người lính canh thấy một người khác đang chạy. Anh gọi người giữ cửa và nói : Kìa, một người nữa đang chạy một mình. Vua nói : Cả người ấy cũng báo tin mừng.H dNgười lính canh kêu lên và báo tin cho vua. Vua nói : Nếu nó chỉ có một mình, tức là nó có tin mừng để báo. Trong khi người này tiếp tục đi đến gần,`;dVua Đa-vít đang ngồi giữa hai cửa thành. Người lính canh đi tới sân thượng cửa thành, trên tường thành. Anh ngước mặt lên nhìn thì thấy một người đang chạy một mình.5edAnh nói : Ra sao thì ra ! Tôi cứ chạy đi ! Ông bảo : Thì chạy đi ! A-khi-ma-át chạy theo con đường vùng sông Gio-đan và vượt qua người Cút.dMột lần nữa, A-khi-ma-át, con ông Xa-đốc, lại nói với ông Giô-áp : Ra sao thì ra ! Xin cho phép tôi cũng chạy theo người Cút. Ông Giô-áp nói : Chạy làm gì, con ơi ? Đem tin mừng đó chẳng lợi lộc gì cho con đâu !%EdÔng Giô-áp bảo một người Cút : Đi báo cho đức vua điều anh đã thấy. Người Cút sụp xuống lạy ông Giô-áp rồi chạy đi.eEdÔng Giô-áp nói với anh : Hôm nay, anh sẽ không phải là người đem tin mừng. Hôm khác, anh sẽ đem tin mừng, nhưng hôm nay anh sẽ không đem tin mừng, vì lý do là hoàng tử đã chết.S!dA-khi-ma-át, con ông Xa-đốc, nói : Xin cho phép tôi chạy đi báo tin mừng cho đức vua là ĐỨC CHÚA đã phân xử để đức vua thoát khỏi tay các kẻ thù của đức vua.;qdKhi còn sống, Áp-sa-lôm đã khởi công dựng cho mình một tấm bia trong thung lũng Nhà Vua, vì y tự bảo : Tôi không có con trai để lưu truyền tên tuổi. Y đã lấy tên mình mà đặt cho tấm bia ấy. Người ta còn gọi là đài Áp-sa-lôm cho đến ngày nay.RdNgười ta đem Áp-sa-lôm quăng vào một cái hố lớn trong rừng, rồi chất một đống đá rất lớn lên trên. Toàn thể Ít-ra-en đã chạy trốn, ai nấy về lều mình.9dÔng Giô-áp cho thổi tù và, cùng lúc đó quân binh thôi không đuổi theo Ít-ra-en nữa, vì ông Giô-áp đã giữ quân binh lại.y mdRồi mười thanh niên, người hầu cận của ông Giô-áp, xúm lại đánh Áp-sa-lôm và giết y.^ 7dÔng Giô-áp nói : Tôi không mất thời giờ với anh như thế nữa, rồi ông cầm lấy ba cây thương trong tay, đâm vào tim Áp-sa-lôm, khi y vẫn còn sống, treo trên cây vân hương. 1d Cho dù tôi liều mạng làm điều thất trung ấy, thì cũng chẳng có gì giấu được đức vua, còn ông, ông sẽ đứng xa.e Ed Người kia nói với ông Giô-áp : Giả như người ta cân ngay vào tay tôi ba trăm lượng bạc, tôi cũng không dám ra tay hại hoàng tử, vì chính tai chúng tôi đã nghe đức vua ra lệnh cho ông, ông A-vi-sai và ông Ít-tai rằng : Dù là ai đi nữa, các người cũng phải giữ gìn cậu Áp-sa-lôm !d Cd Ông Giô-áp nói với người đã báo tin cho ông : Này, anh đã thấy, sao anh không hạ nó ngay tại chỗ ? Như thế, hẳn ta đã phải cho anh ba lượng bạc và một cái thắt lưng rồi ! d Một người trông thấy và báo tin cho ông Giô-áp : Này, tôi thấy Áp-sa-lôm treo trên một cây vân hương.7d Áp-sa-lôm bị bề tôi vua Đa-vít bắt gặp. Áp-sa-lôm đang cưỡi con la đi vào dưới một cây vân hương lớn, cành lá chằng chịt. Đầu y mắc vào cây vân hương và y bị treo giữa trời và đất, còn con la y cưỡi thì đi mất.dCuộc giao tranh tản ra khắp xứ, và ngày hôm ấy quân binh chết vì rừng nhiều hơn là chết vì gươm.)MdTại đó, quân binh Ít-ra-en bị bề tôi vua Đa-vít đánh bại. Hôm ấy là một ngày đại bại : hai mươi ngàn người chết tại đó.~wd*Quân binh ra ngoài đồng nghênh chiến với Ít-ra-en, và cuộc giao tranh xẩy ra trong rừng Ép-ra-im.b?dVua ra lệnh cho ông Giô-áp, ông A-vi-sai và ông Ít-tai rằng : Vì ta, hãy nhẹ tay với cậu Áp-sa-lôm ! Toàn thể quân binh nghe thấy vua ra lệnh cho tất cả các tướng về Áp-sa-lôm.;qdVua nói với họ : Ta sẽ làm điều các ngươi coi là tốt. Vua đứng ở bên cửa thành, trong khi quân binh kéo ra từng đơn vị một trăm, một ngàn.dNhưng quân binh nói : Ngài không được ra trận ; vì nếu chúng tôi chạy trốn, người ta sẽ không để tâm đến chúng tôi, nếu một nửa số chúng tôi chết, người ta sẽ không để tâm đến chúng tôi, còn ngài, ngài bằng mười ngàn người chúng tôi ; vậy tốt hơn là ngài cứ ở trong thành mà tiếp viện chúng tôi.0[dVua Đa-vít sai quân binh đi : một phần ba giao cho ông Giô-áp, một phần ba giao cho ông A-vi-sai, là con bà Xơ-ru-gia và là em ông Giô-áp, một phần ba giao cho ông Ít-tai, người Gát. Vua nói với quân binh : Ta sẽ đích thân ra trận với các ngươi.# CdVua Đa-vít duyệt đám quân binh theo ông và đặt những người chỉ huy một ngàn, chỉ huy một trăm quân, để điều khiển họ.0~[dmật ong, sữa chua, chiên dê và bê sữa, đến dâng cho vua Đa-vít và dân ở với vua, vì họ nói : Dân đói, mệt lả và khát trong sa mạc.u}edđem giường, chậu, bát đĩa, lúa mì, lúa mạch, bột, gié lúa rang, đậu tằm, đậu nâu,j|OdKhi vua Đa-vít đến Ma-kha-na-gim, thì ông Sô-vi con ông Na-khát, từ thành Ráp-ba của con cái Am-mon, ông Ma-khia con ông Am-mi-ên, từ Lô Đơ-va, và ông Bác-di-lai người Ga-la-át, từ Rốc-lim,F{dÍt-ra-en và Áp-sa-lôm đóng trại ở đất Ga-la-át.2z_dÁp-sa-lôm đã đặt A-ma-xa chỉ huy quân đội thay ông Giô-áp. A-ma-xa là con trai một người đàn ông tên là Gít-ra, người Ít-ra-en ; người này đã đi lại với bà A-vi-ga-gin là con gái ông Na-khát và là chị em với bà Xơ-ru-gia, mẹ ông Giô-áp.ydVua Đa-vít đến Ma-kha-na-gim, trong khi Áp-sa-lôm và toàn thể người Ít-ra-en cùng với y qua sông Gio-đan.xdA-khi-thô-phen thấy người ta không làm theo lời bàn của mình thì thắng lừa, lên đường đi về nhà, trong thành mình. Y thu xếp việc nhà, rồi thắt cổ tự tử. Y được chôn cất trong phần mộ của cha y.'wIdVua Đa-vít và tất cả quân binh theo vua đã lên đường qua sông Gio-đan. Khi trời sáng, mọi người đã qua sông, không sót một ai.vdSau khi chúng đi rồi, thì hai người lên khỏi giếng và đi báo tin cho vua Đa-vít. Họ nói với vua Đa-vít : Xin các ngài lên đường và mau mau qua sông, bởi vì A-khi-thô-phen đã bàn thế này để hại các ngài.\u3dCác tôi tớ Áp-sa-lôm vào nhà bà ấy và hỏi : A-khi-ma-át và Giô-na-than đâu ? Bà trả lời chúng : Họ đã đi qua sông. Chúng tìm nhưng không thấy, nên trở về Giê-ru-sa-lem.tdVợ người ấy lấy tấm bố, trải ra trên miệng giếng rồi rải hạt lên trên. Chẳng ai hay biết gì.Ss!dNhưng một thanh niên thấy họ và báo cho Áp-sa-lôm. Cả hai vội vàng đi và đến nhà một người ở Ba-khu-rim, người này có một cái giếng trong sân. Họ xuống đó.erEdGiô-na-than và A-khi-ma-át đứng sẵn ở Ên Rô-ghên. Một nữ tỳ đi báo tin cho họ, rồi họ đi báo tin cho vua Đa-vít, họ không vào thành, vì không được để người ta nhìn thấy.q7dBây giờ các ông hãy mau sai người đi báo tin cho vua Đa-vít rằng : Xin đức vua đừng dừng lại đêm nay tại các vùng đất hoang trong sa mạc, nhưng ngài phải đi qua ngay, kẻo đức vua và toàn dân theo người sẽ bị tiêu diệt.[p1dÔng Khu-sai nói với các tư tế Xa-đốc và Ép-gia-tha : A-khi-thô-phen đã bàn thế này thế này với Áp-sa-lôm và các kỳ mục Ít-ra-en ; còn tôi, tôi đã bàn thế kia thế kia.*oOdÁp-sa-lôm và tất cả các người Ít-ra-en nói : Lời bàn của ông Khu-sai, người Ác-ki, hay hơn lời bàn của ông A-khi-thô-phen. Thật vậy, ĐỨC CHÚA đã quyết định phá lời bàn hay của A-khi-thô-phen, để đem tai hoạ đến cho Áp-sa-lôm.knQd Nếu ông tập trung vào một thành, toàn thể Ít-ra-en sẽ đem dây thừng đến thành đó và chúng ta sẽ lôi thành ấy xuống thung lũng, đến nỗi không còn tìm thấy ở đó một hòn sỏi.pm[d Chúng ta sẽ đến đánh ông tại bất cứ nơi nào ông đang ở, chúng ta sẽ đậu trên ông như sương rơi trên đất đai, và ông cũng như những người theo ông sẽ không còn sót lại một ai.Sl!d Vậy tôi xin bàn thế này : toàn thể Ít-ra-en, từ Đan tới Bơ-e Se-va sẽ tập trung về với ngài, đông như cát ngoài bãi biển, và ngài sẽ đích thân đi đánh trận.[k1d Bấy giờ cả người can đảm, có gan như gan sư tử, cũng sẽ nản lòng, vì toàn thể Ít-ra-en biết rằng cha ngài là một dũng sĩ và những kẻ theo ông là người can đảm.jd Bây giờ chắc ông đang ẩn núp trong một hầm hố hay một nơi nào đó. Nếu ngay từ đầu có những người phe ta ngã gục, chắc chắn có người sẽ nghe biết và sẽ nói : Dân theo Áp-sa-lôm đã bị bại ! idRồi ông Khu-sai nói : Ngài biết rằng cha ngài và người của ông là những dũng sĩ và họ cay đắng trong tâm hồn như gấu mẹ mất con ngoài đồng. Cha ngài là một chiến binh, ông sẽ không nghỉ đêm với dân.nhWdÔng Khu-sai nói với Áp-sa-lôm : Lần này lời bàn ông A-khi-thô-phen đưa ra không hay._g9dÔng Khu-sai đến gặp Áp-sa-lôm. Áp-sa-lôm nói với ông rằng : Ông A-khi-thô-phen đã nói như vậy. Chúng ta có nên làm điều ông ấy nói không ? Nếu không thì chính ông nói đi.f%dNhưng Áp-sa-lôm nói : Hãy mời cả ông Khu-sai, người Ác-ki, để chúng ta cũng nghe cả ông ấy nữa, xem ông nói gì.\e3dÁp-sa-lôm và toàn thể các kỳ mục Ít-ra-en thấy lời đó là phải.9dmdTôi sẽ đưa toàn dân về với ngài. Hạ được người mà ngài đang tìm thì cũng như làm cho mọi người trở về : toàn dân sẽ được bình an.ac=dTôi sẽ đến tấn công ông ấy, trong lúc ông ấy kiệt sức, tay chân rụng rời, tôi sẽ làm cho ông khiếp sợ, toàn dân theo ông sẽ bỏ trốn, và tôi sẽ hạ một mình nhà vua."b AdA-khi-thô-phen nói với Áp-sa-lôm : Xin để tôi tuyển mười hai ngàn người, tôi sẽ lên đường đuổi theo Đa-vít ngay đêm nay. adLời bàn mà A-khi-thô-phen đưa ra trong những ngày ấy thì giống như lời Thiên Chúa phán, khi người ta thỉnh ý. Mọi lời bàn của A-khi-thô-phen đều có giá trị như thế đối với cả vua Đa-vít lẫn Áp-sa-lôm.+`QdNgười ta căng lều cho Áp-sa-lôm trên sân thượng, và Áp-sa-lôm đến với các tỳ thiếp của cha mình trước mắt toàn thể Ít-ra-en.)_MdA-khi-thô-phen nói với Áp-sa-lôm : Xin ngài hãy đến với các tỳ thiếp mà cha ngài đã để lại giữ nhà. Toàn thể Ít-ra-en sẽ nghe biết rằng ngài đã trở nên đáng ghét đối với cha ngài, và mọi người theo ngài sẽ mạnh bạo lên.g^IdÁp-sa-lôm bảo A-khi-thô-phen : Các ngươi hãy bàn nhau xem chúng ta phải làm gì.A]}dThứ đến, tôi sẽ phục vụ ai, nếu không phải là con của người ấy ? Tôi đã phục vụ cha ngài thế nào, thì tôi cũng sẽ phục vụ ngài như vậy.U\%dÔng Khu-sai nói với ông Áp-sa-lôm : ĐỨC CHÚA, cũng như dân này và tất cả mọi người Ít-ra-en đã chọn ai, thì tôi sẽ thuộc về người ấy và ở với người ấy.#[AdÁp-sa-lôm hỏi ông Khu-sai : Tình nghĩa của ông đối với người bạn ông là như thế ư ? Tại sao ông không đi với bạn ông ?6ZgdKhi ông Khu-sai, người Ác-ki, bạn vua Đa-vít, đến gặp Áp-sa-lôm, thì ông Khu-sai nói với Áp-sa-lôm : Vạn tuế đức vua ! Vạn tuế đức vua !vYgdÁp-sa-lôm và toàn thể quân binh người Ít-ra-en vào Giê-ru-sa-lem, có A-khi-thô-phen cùng đi.hXKdVua và toàn dân theo vua đi tới nơi thì mệt lả. Họ nghỉ lấy sức tại đó.FWd Vua Đa-vít và người của vua vẫn đi trên đường, còn Sim-y thì đi ở sườn núi, song song với vua, vừa đi vừa nguyền rủa và ném đá, làm bụi tung lên.9Vmd May ra ĐỨC CHÚA sẽ đoái nhìn đến nỗi khổ cực của ta và ĐỨC CHÚA sẽ trả lại cho ta hạnh phúc, thay vì lời nguyền rủa của nó hôm nay.U{d Vua Đa-vít nói với ông A-vi-sai và tất cả bề tôi : Này con trai ta, do chính ta sinh ra mà còn tìm hại mạng sống ta, huống chi là tên Ben-gia-min này ! Cứ để nó nguyền rủa, nếu ĐỨC CHÚA đã bảo nó.rT_d Vua nói : Chuyện của ta can gì đến các ngươi, hỡi các con bà Xơ-ru-gia ? Nếu nó nguyền rủa và nếu ĐỨC CHÚA bảo nó : Hãy nguyền rủa Đa-vít, thì ai dám hỏi : Tại sao mày làm như thế ??Syd Ông A-vi-sai, con bà Xơ-ru-gia, thưa với vua : Tại sao thằng chó chết này dám nguyền rủa đức vua là chúa thượng tôi ? Xin cho tôi qua chặt đầu nó !R dĐỨC CHÚA đã đổ xuống đầu mày tất cả máu của nhà Sa-un, người đã bị mày chiếm ngôi, và ĐỨC CHÚA đã trao vương quyền vào tay Áp-sa-lôm, con mày. Và này, mày phải tai hoạ, vì mày là tên khát máu !|QsdSim-y nói thế này trong lời nguyền rủa của y : Cút đi, cút đi, tên khát máu, thằng vô lại !0P[dY ném đá vào vua Đa-vít và tất cả bề tôi vua, mặc dầu có toàn thể quân đội và toàn thể các dũng sĩ ở bên phải và bên trái vua.ZO/d*Khi vua Đa-vít đến Ba-khu-rim thì kìa có một người từ đó đi ra. Y thuộc cùng một thị tộc với nhà Sa-un, và tên là Sim-y, con ông Ghê-ra. Y vừa đi ra vừa nguyền rủa.mNUdVua bảo ông Xi-va : Vậy tất cả những gì là của Mơ-phi-bô-sét thì là của ngươi. Ông Xi-va nói : Tôi xin bái tạ. Ước chi tôi được đẹp lòng ngài, thưa đức vua là chúa thượng tôi.bM?dVua hỏi : Người con của chủ ngươi đâu ? Ông Xi-va thưa với vua : Ông ấy ở lại Giê-ru-sa-lem, vì ông tự bảo : Hôm nay nhà Ít-ra-en sẽ trả lại cho ta vương quyền của cha ta.L/dVua Đa-vít hỏi ông Xi-va : Ngươi định làm gì với những thứ này ? Ông Xi-va trả lời : Lừa thì để cho hoàng gia cưỡi, bánh và trái cây thì để cho các đầy tớ ăn, rượu thì để cho người mệt lả trong sa mạc uống.K +dKhi vua Đa-vít đi qua đỉnh được một chút, thì có ông Xi-va, đầy tớ ông Mơ-phi-bô-sét đón gặp vua, dẫn theo hai con lừa thồ chở hai trăm cái bánh, một trăm chùm nho khô, một trăm trái cây và một bầu da đầy rượu.]J5d%Ông Khu-sai, bạn vua Đa-vít, vào thành khi Áp-sa-lôm đến Giê-ru-sa-lem.MId$Họ có hai người con trai ở đó với họ là A-khi-ma-át, con Xa-đốc và Giô-na-than, con Ép-gia-tha. Các ông sẽ nhờ chúng báo cho ta mọi điều các ông nghe được.RHd#Nào các tư tế Xa-đốc và Ép-gia-tha sẽ chẳng có ở đó với ông sao ? Tất cả những gì nghe được từ đền vua, ông sẽ báo cho các tư tế Xa-đốc và Ép-gia-tha. Gd"Nhưng nếu ông trở về thành và nói với Áp-sa-lôm : Thưa đức vua, tôi là tôi tớ ngài ; trước đây tôi là tôi tớ cha ngài, còn bây giờ tôi là tôi tớ ngài, thì ông sẽ phá cho ta lời bàn của A-khi-thô-phen.oFYd!Vua Đa-vít nói với ông : Nếu ông qua đây với ta, thì ông sẽ nên gánh nặng cho ta.GE d Khi vua Đa-vít lên tới đỉnh, nơi người ta thờ lạy Thiên Chúa, thì này ông Khu-sai, người Ác-ki, đón gặp vua, áo chùng ông xé rách, đầu thì rắc đất.pD[dNgười ta báo tin cho vua Đa-vít rằng : A-khi-thô-phen ở trong đám những người âm mưu cùng với Áp-sa-lôm. Vua Đa-vít nói : Lạy ĐỨC CHÚA, xin làm cho lời bàn của A-khi-thô-phen ra vô hiệu ! ~}}{z;yyxxgwqvu8tsKr4qJp(ommMkk'ii:hsgLfeedd cUbaa_a`__0^^^4]]Z]\[[[)ZZQYYQXXrWW|W VV'UTTKSSVRR{R QQ2PPFOO]NNRMMLLLVKJIIbHGFFHEDCBAA@.??)>8=W<;:99;88$777@66n655t5$44e433Z32V1z02/Q..3-t-,M+*)(Q']&%<$##T""Y!1 2p//;]~*31JHO 6 1>4$q9cA n$Ông Bơ-na-gia-hu con ông Giơ-hô-gia-đa thưa lại với vua và nói : A-men, xin ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của đức vua chúa thượng của hạ thần phán như vậy !R !n#Rồi các ngươi sẽ theo nó đi lên, nó sẽ vào ngự trên ngai của ta, nó sẽ làm vua thay thế ta, vì nó chính là người mà ta đã đặt lên cai quản Ít-ra-en và Giu-đa.2 an"Ở đấy tư tế Xa-đốc và ngôn sứ Na-than sẽ xức dầu phong nó làm vua Ít-ra-en ; các ngươi sẽ rúc tù và và hô : Vua Sa-lô-môn muôn năm !J  n!Vua nói với họ : Hãy đưa các bề tôi của chúa thượng các ngươi đi theo các ngươi ; để Sa-lô-môn con ta cỡi con la cái của ta, rồi đưa nó xuống Ghi-khôn.0  ]n Vua Đa-vít nói : Gọi vào đây cho ta tư tế Xa-đốc, ngôn sứ Na-than, ông Bơ-na-gia-hu con ông Giơ-hô-gia-đa. Những người này vào chầu vua./  [nBà Bát Se-va quỳ xuống phủ phục trước mặt vua, mặt sát đất, và nói : Đức vua Đa-vít chúa thượng của tiện thiếp muôn muôn năm !  nđúng như ta đã thề với ái khanh nhân danh ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, rằng Sa-lô-môn của ái khanh sẽ làm vua kế vị ta ; chính nó sẽ ngự trên ngai ta, thay thế ta, và ngay hôm nay ta sẽ thi hành như thế.  nBấy giờ vua thề và nói : Ta thề nhân danh ĐỨC CHÚA, Đấng đã giải thoát ta khỏi mọi cơn quẫn bách :z qnVua Đa-vít lên tiếng nói : Mời Bát Se-va vào cho ta. Bà vào chầu vua và đứng trước mặt vua.o [nNếu sự việc này đã do đức vua chúa thượng tôi quyết định, thì đúng là ngài đã không cho các bề tôi của ngài biết : ai sẽ lên kế vị trên ngai báu của đức vua chúa thượng tôi.G  nCòn bề tôi ngài là hạ thần đây, rồi tư tế Xa-đốc, ông Bơ-na-gia-hu con ông Giơ-hô-gia-đa cũng như Sa-lô-môn bề tôi của ngài, thì hoàng tử không mời.6 inVì hôm nay hoàng tử đã xuống sát tế bò, bê béo, chiên cừu nhiều vô kể, rồi mời tất cả các hoàng tử, các người chỉ huy quân đội, tư tế Ép-gia-tha. Này họ đang ăn uống trước mặt hoàng tử ấy và hoan hô : Vua A-đô-ni-gia-hu muôn năm !? {nÔng Na-than nói : Thưa đức vua chúa thượng tôi, thế ra chính ngài đã phán quyết : A-đô-ni-gia-hu sẽ làm vua kế vị ta, nó sẽ ngồi trên ngai của ta.  nNgười ta báo tin cho vua hay có ngôn sứ Na-than đến. Ông đi vào phủ phục trước mặt vua, mặt sát đất.M nBà còn đang trình bày với vua, thì ngôn sứ Na-than đến.C nThành ra khi đức vua chúa thượng của tiện thiếp đã an nghỉ với tổ tiên, thì tiện thiếp cùng với Sa-lô-môn con của tiện thiếp sẽ phải mang tội. 1nNhưng, chính nơi ngài, tâu đức vua chúa thượng của tiện thiếp, nơi ngài toàn thể Ít-ra-en đều để mắt trông chờ, xem ngài sẽ phán quyết cho ai lên kế vị ngài trên ngai báu của đức vua chúa thượng của tiện thiếp.| unHoàng tử đã sát tế bò, bê béo, chiên cừu nhiều vô kể, rồi mời tất cả các hoàng tử, mời tư tế Ép-gia-tha, ông Giô-áp chỉ huy quân đội ; còn Sa-lô-môn tôi tớ ngài thì hoàng tử không mời.~ nNhưng bây giờ, này, A-đô-ni-gia đã làm vua, thế mà đức vua chúa thượng của tiện thiếp vẫn không hay biết.u} gnBà thưa với vua : Thưa chúa thượng, ngài đã nhân danh ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngài mà thề với nữ tỳ của ngài rằng : Sa-lô-môn con của ái khanh sẽ làm vua kế vị ta trên ngai báu của ta.t| enBà Bát Se-va quỳ gối phủ phục trước mặt vua ; vua hỏi : Có chuyện gì thế, ái khanh ?{  nBà Bát Se-va vào chầu vua tại ngự phòng. (Vua đã quá già, và nàng A-vi-sác, người Su-nêm, hầu hạ vua).zz qnNày, khi bà còn đang ở đó hầu chuyện đức vua, thì tôi sẽ vào sau, và bổ túc cho lời bà.fy In Bà hãy đi yết kiến vua Đa-vít và thưa với người : Thưa đức vua, chúa thượng của tiện thiếp, nào chẳng phải chính ngài đã thề với tiện thiếp rằng : Chắc chắn Sa-lô-môn, con của ái khanh sẽ lên kế vị trên ngai báu ta ? Vậy tại sao hoàng tử A-đô-ni-gia-hu lại đã làm vua ?x n Bây giờ, này, tôi xin góp ý với bà để bà tự cứu lấy mạng mình và mạng Sa-lô-môn con bà nữa.tw en Bấy giờ ông Na-than nói với bà Bát Se-va mẹ của Sa-lô-môn : Bà không nghe biết sao : A-đô-ni-gia-hu, con bà Khác-ghít đã làm vua, mà vua Đa-vít chúa thượng của chúng ta không hay biết gì hết ?v }n Nhưng ngôn sứ Na-than, ông Bơ-na-gia-hu, các anh hùng và cả Sa-lô-môn em chàng, chàng cũng không mời.su cn Khi A-đô-ni-gia-hu sát tế chiên, bò và dê béo gần tảng đá Dô-khe-lét bên cạnh Ên Rô-ghên, thì chàng mời tất cả các hoàng tử anh em mình cùng tất cả nhân sĩ Giu-đa đang phục vụ nhà vua.Ht  nCòn tư tế Xa-đốc, ông Bơ-na-gia-hu, con ông Giơ-hô-gia-đa, ngôn sứ Na-than, ông Sim-y, ông Rê-y và các anh hùng của vua Đa-vít, không ai ủng hộ A-đô-ni-gia-hu.s nChàng móc nối với ông Giô-áp, con bà Xơ-ru-gia và với tư tế Ép-gia-tha ; họ đã theo phe A-đô-ni-gia.[r 3nSuốt đời chàng, vua cha không hề cấm cản chàng, như nói : Sao con lại làm thế ? Vả lại trông chàng cũng khôi ngô tuấn tú, và bà mẹ chàng đã sinh ra chàng sau Áp-sa-lôm.Zq 1nCòn hoàng tử A-đô-ni-gia, con của bà Khác-ghít, thì tự xưng vương mà rằng : Ta sẽ làm vua ! Chàng sắm xe, ngựa, và kiếm được năm mươi người chạy đàng trước mình.-p WnĐó là một thiếu nữ cực kỳ xinh đẹp ; thế là nàng trở thành người săn sóc và hầu hạ vua ; nhưng vua vẫn để nàng trinh nguyên.Ho  nVậy họ đã tìm khắp nơi trong toàn cõi Ít-ra-en để kiếm một thiếu nữ trẻ đẹp, và họ đã gặp cô A-vi-sác, người Su-nêm. Họ dẫn nàng vào chầu vua.n nCác bề tôi của vua mới thưa vua rằng : Xin được tìm cho đức vua, chúa thượng của hạ thần một cô trinh nữ, để nàng túc trực bên ngài và săn sóc cho ngài ; có nàng nằm trong lòng ngài, ngài sẽ cảm thấy ấm._m =n*Vua Đa-vít đã già nua, tuổi tác ; áo mặc bao nhiêu cũng không đủ ấm.|lsdVua Đa-vít xây một bàn thờ ở đó để kính ĐỨC CHÚA và dâng những lễ toàn thiêu và những lễ kỳ an. ĐỨC CHÚA đã thương đến xứ sở, và tai ương đã chấm dứt không làm hại Ít-ra-en nữa.=kudNhưng vua nói với ông A-rau-na : Không ! Ta muốn mua của ngươi, giá cả sòng phẳng, và ta không muốn dâng lên ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ta, những lễ toàn thiêu mà ta không mất tiền mua. Vua Đa-vít đã trả mười lăm lượng bạc để mua sân lúa và bò.>jwdThưa đức vua, tất cả những cái đó, A-rau-na xin dâng đức vua. Ông A-rau-na thưa với vua : Xin ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngài, khứng nhận cho ngài !{iqdÔng A-rau-na thưa với vua Đa-vít : Xin đức vua là chúa thượng tôi cứ lấy sân lúa và dâng lên cái gì ngài coi là tốt. Ngài xem : đây có bò làm lễ toàn thiêu, có bàn đạp lúa và ách bò làm củi.$hCdÔng A-rau-na nói : Chẳng hay đức vua là chúa thượng tôi đến gặp tôi tớ người có mục đích gì ? Vua Đa-vít nói : Đến mua sân lúa của ngươi và xây một bàn thờ để kính ĐỨC CHÚA, hầu chấm dứt tai ương đang làm hại dân.g9dÔng A-rau-na nhìn xuống, thấy vua và bề tôi đang đi qua phía mình. Ông A-rau-na liền đi ra và sấp mặt xuống đất lạy vua.Uf%dVua Đa-vít đi lên theo lời ông Gát, như ĐỨC CHÚA đã truyền.KedNgày hôm đó, ông Gát đến gặp vua Đa-vít và nói với vua : Xin ngài lên dựng một bàn thờ để kính ĐỨC CHÚA tại sân lúa của ông A-rau-na, người Giơ-vút.d%dVua Đa-vít thưa với ĐỨC CHÚA, khi thấy thiên sứ có nhiệm vụ đánh phạt dân, ông nói : Ngài coi, chính con đã phạm tội, chính con có lỗi ; nhưng đàn chiên đó đã làm gì ? Xin tay Ngài cứ đè trên con và nhà cha con !Tc#dThiên sứ đưa tay về phía Giê-ru-sa-lem để tàn phá thành, nhưng ĐỨC CHÚA hối tiếc vì tai hoạ đó, và Người bảo thiên sứ có nhiệm vụ tiêu diệt dân : Đủ rồi ! Bây giờ rút tay lại. Thiên sứ của ĐỨC CHÚA đang ở gần sân lúa của ông A-rau-na, người Giơ-vút.EbdĐỨC CHÚA giáng ôn dịch xuống Ít-ra-en từ sáng hôm đó cho đến lúc đã định, và từ Đan tới Bơ-e Se-va, có bảy mươi ngàn người trong dân đã chết.pa[dVua Đa-vít nói với ông Gát : Tôi lâm vào cảnh rất ngặt nghèo. Thà chúng ta sa vào tay ĐỨC CHÚA còn hơn, vì lòng thương của Người bao la, nhưng ước chi tôi đừng sa vào tay người phàm !l`Sd Vậy ông Gát đến gặp vua Đa-vít, báo cho vua và nói : Ngài muốn điều gì xảy ra : hoặc bảy năm đói trong toàn nước ngài, hoặc ba tháng chạy trốn trước mặt kẻ thù đuổi theo ngài, hoặc ba ngày ôn dịch ? Bây giờ xin ngài suy nghĩ xem tôi phải trả lời thế nào cho Đấng đã sai tôi.<_sd Hãy đi nói với Đa-vít : ĐỨC CHÚA phán thế này : Ta đưa ra cho ngươi ba điều. Ngươi hãy chọn lấy một trong ba, và Ta sẽ thực hiện cho ngươi.^#d Sáng hôm sau, khi vua Đa-vít dậy, đã có lời ĐỨC CHÚA phán với ngôn sứ Gát, thầy chiêm của vua Đa-vít, rằng :0][d Vua Đa-vít áy náy trong lòng sau khi đã kiểm tra dân số như vậy. Vua Đa-vít thưa cùng ĐỨC CHÚA : Con đã phạm tội nặng khi làm như thế. Giờ đây, lạy ĐỨC CHÚA, xin bỏ qua lỗi lầm của tôi tớ Ngài, vì con đã hành động rất ngu xuẩn.6\gd Ông Giô-áp nộp cho vua con số của cuộc điều tra dân số : Ít-ra-en có tám trăm ngàn chiến binh biết tuốt gươm, và Giu-đa có năm trăm ngàn.j[OdHọ đã rảo qua khắp xứ, và sau chín tháng hai mươi ngày, họ về Giê-ru-sa-lem.;ZqdHọ đến Tia, một thành luỹ kiên cố, và mọi thành của người Khi-vi và của người Ca-na-an, rồi họ ra vùng Ne-ghép của Giu-đa, tại Bơ-e Se-va.}YudHọ đến miền Ga-la-át và Vùng đất thấp ở Khót-si, rồi đến Đan Gia-an và vòng về Xi-đôn.X/dHọ đi qua sông Gio-đan và đóng trại ở A-rô-e, ở phía nam của thành nằm giữa thung lũng Gát, rồi đi về phía Gia-de.]W5dTuy nhiên, lời vua buộc ông Giô-áp và các tướng chỉ huy quân lực ; ông Giô-áp và các tướng chỉ huy quân lực đang ở trước mặt vua đã ra đi điều tra dân số Ít-ra-en.DVdÔng Giô-áp thưa với vua : Ước chi ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngài, làm cho dân tăng lên gấp trăm lần con số hiện nay, và ước chi chính mắt của đức vua là chúa thượng tôi được thấy ! Nhưng tại sao đức vua là chúa thượng tôi lại muốn điều ấy ?XU+dVua bảo ông Giô-áp, tướng chỉ huy quân lực, đang ở với vua : Hãy rảo khắp các chi tộc Ít-ra-en, từ Đan tới Bơ-e Se-va, và điều tra nhân khẩu để ta biết dân số.:T qd*ĐỨC CHÚA lại nổi giận với Ít-ra-en, và Người xúi giục vua Đa-vít gây hoạ cho họ. Người phán : Hãy đi đếm dân Ít-ra-en và người Giu-đa.CSd'U-ri-gia, người Khết. Tất cả là ba mươi bảy.;Rsd&I-ra, người Gít-ri, Ga-rếp, người Gít-ri,Qyd%Xe-léc, người Am-mon, Nác-rai, người Bơ-ê-rốt, người hầu cận của Giô-áp là con bà Xơ-ru-gia,HP d$Gích-an, con của Na-than, quê Xô-va, Ba-ni, người Gát,@O}d#Khét-rai, người Các-men, Pa-a-rai, người A-ráp,yNmd"Ê-li-phe-lét, con của A-khát-bai, người Ma-a-kha, Ê-li-am, con của A-khi-thô-phen, người Ghi-lô,MMd!Sam-ma, người Ha-ra, A-khi-am, con của Sa-ra, người A-ra-ri,VL'd En-giác-ba, người Sa-an-vôn, các con của Gia-sên : Giơ-hô-na-than,IK dA-vi An-vôn, người A-ra-va, Át-ma-vét, người Bác-khum,RJdBơ-na-gia-hu, người Pia-a-thôn, Hít-đai, quê ở khe núi Ga-át,IdKhê-lép, con của Ba-a-na, người Nơ-tô-pha, Ít-tai, con của Ri-vai, quê ở Ghíp-a thuộc con cái Ben-gia-min,EHdXan-môn, người A-khô-khi, Ma-rai, người Nơ-tô-pha,GG dA-vi-e-de, người A-na-thốt, Mơ-vun-nai, người Khu-sa,SF!dKhe-lét, người Pan-ti, I-ra, con của Ích-kết, người Tơ-cô-a,AEdSam-ma, người Kha-rốt, Ê-li-ca, người Kha-rốt,tDcdA-xa-hên, em của Giô-áp, ở trong Nhóm Ba Mươi, En-kha-nan, con của Đô-đô, người Bê-lem,C3dÔng được vinh dự nhất trong Nhóm Ba Mươi, nhưng không được vào Bộ Ba. Vua Đa-vít đặt ông vào số cận vệ của vua.B)dĐó là những việc ông Bơ-na-gia-hu, con ông Giơ-hô-gia-đa đã làm, và ông được nổi danh trong Nhóm Ba Mươi dũng sĩ.xAkdChính ông đã hạ một tên Ai-cập tướng mạo khác thường. Tên Ai-cập cầm giáo trong tay. Ông xuống đánh nó với một cây gậy, cướp giáo khỏi tay tên Ai-cập và lấy giáo của nó mà giết nó.#@AdÔng Bơ-na-gia-hu, con ông Giơ-hô-gia-đa, con một người dũng cảm, nhiều thành tích, xuất thân từ Cáp-xơ-ên. Chính ông đã hạ sát hai anh hùng Mô-áp. Chính ông đã xuống đập chết con sư tử ở trong giếng vào một ngày có tuyết.?dÔng được vinh dự nhất trong Nhóm Ba Mươi, nên ông được đứng đầu, nhưng không được vào Bộ Ba.P>dÔng A-vi-sai, em ông Giô-áp, con bà Xơ-ru-gia, là người chỉ huy Nhóm Ba Mươi. Chính ông đã vung giáo đâm chết ba trăm người, và được nổi danh trong Nhóm Ba Mươi.]=5dVua nói : Xin ĐỨC CHÚA đừng để ta làm điều ấy ! Đó là máu của những người đã liều mạng đi lấy ! Vậy vua không muốn uống nước. Đó là việc ba dũng sĩ đã làm.m<UdBa dũng sĩ đã đột nhập trại Phi-li-tinh, lấy nước ở giếng tại cổng thành Bê-lem, đưa về cho vua Đa-vít. Nhưng vua không muốn uống mà đổ nước ấy làm lễ rưới dâng ĐỨC CHÚA.;dVua Đa-vít ước ao và nói : Phải chi có ai cho ta uống nước lấy ở giếng tại cổng thành Bê-lem !|:sdVua Đa-vít bấy giờ đang ở nơi ẩn náu, còn người Phi-li-tinh bấy giờ đóng đồn ở Bê-lem._99d Ba người trong Nhóm Ba Mươi làm thành một tốp đi xuống và đến gặp vua Đa-vít ở hang A-đu-lam, vào mùa gặt. Một đạo quân Phi-li-tinh đóng trại ở thung lũng người Ra-pha.8-d nhưng ông đứng giữa thửa đất, đuổi người Phi-li-tinh ra khỏi đó, và đánh bại chúng. ĐỨC CHÚA đã thắng lớn.t7cd Sau ông là ông Sam-ma, con ông A-ghê, người Ha-ra. Người Phi-li-tinh đã tập trung thành một đạo quân. Ở đó có một thửa đất trồng toàn đậu nâu. Quân binh đã chạy trốn người Phi-li-tinh,6!d nhưng ông đứng vững và chém giết người Phi-li-tinh, cho đến khi bàn tay ông mệt mỏi dính chặt vào gươm. Và ngày đó ĐỨC CHÚA đã thắng lớn. Quân binh trở lại phía sau ông, nhưng chỉ là để lột các xác chết.5d Kế đến là ông E-la-da, con ông Đô-đô, con một người A-khô-ác. Ông ở trong số ba dũng sĩ đi theo vua Đa-vít khi họ thách người Phi-li-tinh, lúc chúng tập trung tại đó để giao chiến. Người Ít-ra-en đã rút đi,U4%d*Đây là tên các dũng sĩ của vua Đa-vít : ông Ít-bô-sét, một người Tác-cơ-môn, đứng đầu Bộ Ba ; chính ông đã vung giáo đâm chết tám trăm người cùng một lúc.31dNgười nào đụng đến chúng, phải mang sắt và cán giáo nơi mình, chúng sẽ bị quăng vào lửa mà thiêu rụi tại chỗ.r2_dNhưng phường vô lại đều như gai bị vứt bỏ : người ta chẳng bắt chúng bằng tay."1?dNhà Đa-vít bên Thiên Chúa chẳng như thế sao, vì Người đã lập với tôi một giao ước vĩnh cửu, được sắp đặt chi li và được duy trì ? Mọi chiến thắng của tôi và mọi ước vọng, Người chẳng làm cho nẩy mầm đó sao ?00[dthì khác nào ánh ban mai lúc mặt trời mọc, một buổi sáng không mây, ánh sáng chói loà sau cơn mưa, làm cỏ xanh mọc lên từ lòng đất.G/ dThiên Chúa của Ít-ra-en đã nói, Núi Đá của Ít-ra-en đã phán cùng tôi : Ai cai trị con người với đức công minh, ai cai trị với lòng kính sợ Thiên Chúa,^.7dThần khí ĐỨC CHÚA dùng tôi mà phán, lời Người ở trên lưỡi tôi.'- KdĐây là những lời cuối cùng của vua Đa-vít : Sấm ngôn của vua Đa-vít, con ông Gie-sê, sấm ngôn của người được đặt lên cao, của người được Thiên Chúa nhà Gia-cóp xức dầu tấn phong, của người ca sĩ được Ít-ra-en ái mộ.V,'d3Chúa ban nhiều chiến thắng lớn lao cho Đức Vua chính Người đã lập. Chúa hằng ưu ái Đấng Người đã xức dầu tấn phong, là Đa-vít cùng dòng dõi đến muôn đời. +d2Vì thế giữa muôn dân, con cảm tạ Ngài, lạy ĐỨC CHÚA, dâng điệu hát cung đàn ca mừng danh thánh Chúa.*d1Lạy Chúa, Ngài gỡ con ra khỏi tay thù địch, cho thắng cả đối phương, cứu khỏi người tàn bạo.k)Qd0là Thượng Đế giúp tôi rửa sạch hận thù, đặt chư dân ở dưới quyền tôi.()d/ĐỨC CHÚA vạn vạn tuế ! Chúc tụng Người là núi đá cho tôi trú ẩn. Tôn vinh Thiên Chúa là núi đá độ trì tôi,h'Kd.người nước ngoài tiêu tan nhuệ khí, từ trong đồn luỹ, run rẩy kéo nhau ra.m&Ud-người nước ngoài cầu thân nịnh bợ, vừa nghe con ra lệnh, chúng đã tuân hành ;%)d,Dân của con phản loạn, Ngài cứu con thoát khỏi, vẫn giữ con làm đầu các nước ; dân xa lạ phải thần phục con,s$ad+Con nghiền tan chúng như bụi đất, giẫm nát, chà đạp chúng như bùn ở ngoài đường.p#[d*Chúng kêu cứu mà không ai cứu chữa, kêu lên ĐỨC CHÚA, nhưng Chúa chẳng đáp lời.n"Wd)Ngài bắt cừu địch con quay lưng chạy trốn ; con tiêu diệt những kẻ oán thù con.x!kd(Chúa làm cho con nên hùng dũng để xông ra chiến trường, Ngài cho con đè bẹp đối phương.t cd'con dẹp tan chúng, đánh cho quỵ, không sao dậy nữa, chúng ngã gục, nằm dưới chân con.`;d&Con đuổi theo, huỷ diệt quân thù, chỉ trở về khi chúng bị dẹp tan ;lSd%Đường con đi, Chúa mở rộng thênh thang, chân con bước không bao giờ lảo đảo.|sd$Lạy Chúa, Ngài ban ơn cứu độ làm khiên mộc chở che con, săn sóc ân cần giúp con lớn mạnh.Y-d#tập cho tôi thạo phép binh đao, luyện đôi tay rành nghề cung nỏ.vgd"Chúa cho đôi chân này lanh lẹ tựa chân nai, Người đặt tôi đứng vững trên đỉnh núi,ymd!Chính Thiên Chúa là nơi trú ẩn vững chắc của tôi, mở ra cho tôi đường lối thiện toàn.ued Ngoài ĐỨC CHÚA, hỏi ai là Thiên Chúa ? Ai là núi đá độ trì, ngoài Thiên Chúa của ta ?U%dĐường lối Thiên Chúa quả là toàn thiện, lời ĐỨC CHÚA hứa được chứng nghiệm tỏ tường. Chính Người là khiên che thuẫn đỡ cho những ai ẩn náu bên Người. dCậy sức Ngài, con tấn công bọn giặc, nhờ ơn Ngài là Thiên Chúa của con, con vượt thành vượt luỹ.dVâng, Ngài là ngọn đèn của con, lạy ĐỨC CHÚA, ĐỨC CHÚA soi chiếu vào đời con tăm tối mịt mù.Z/dVì Chúa cứu độ dân nghèo hèn, quắc mắt nhìn xuống kẻ tự cao.mUdNgài ở liêm khiết cùng người liêm khiết, nhưng dùng mưu mẹo với kẻ gian ngoan.nWdLạy Chúa, Ngài tín trung với kẻ tín trung, xử tuyệt hảo với người tuyệt hảo.}dĐỨC CHÚA thưởng cho tôi bởi tôi sống ngay lành, và vì tôi trong sạch như mắt Người đã thấy.U%dTrước mặt Chúa, tôi là kẻ thập toàn, và tránh xa tội lỗi.dMọi quyết định của Người luôn ở trước mặt tôi, thánh chỉ Người truyền, tôi không lìa bỏ.uedChính bởi tôi đã theo đường lối ĐỨC CHÚA, không lỗi đạo cùng Thiên Chúa tôi thờ.dĐỨC CHÚA xử tốt với tôi bởi tôi sống ngay lành, Người ban thưởng cho tôi vì tay tôi trong sạch.g IdNgười kéo tôi ra chỗ thảnh thơi, vì yêu thương tôi nên Người giải thoát.k QdChúng tấn công tôi ngày tôi lâm nạn, nhưng ĐỨC CHÚA thương bênh đỡ phù trì,\ 3dcứu tôi thoát đối phương tàn bạo, và kẻ thù mạnh thế hơn tôi.l SdTừ chốn cao vời, Chúa đưa tay nắm lấy, vớt tôi lên khỏi nước lũ mênh mông, 3dLòng đại dương xuất hiện, thềm lục địa phơi trần, khi thấy ĐỨC CHÚA doạ nạt ngăm đe và bừng bừng nổi giận.nWdNgười bắn tên, khiến địch thù tán loạn, phóng chớp ra làm chúng phải tan tành.OdĐỨC CHÚA nổi sấm từ trời, Đấng Tối Cao lớn tiếng.Rd Từ chớp loé đi trước mặt Chúa, than hồng cháy bừng lên.}d Chúa dùng bóng tối chung quanh, dùng khối nước tụ và mây đen nghịt, để làm trướng che Người.Qd ngự trên Kê-ru-bim, Người bay và xuất hiện trên cánh gió.Jd Chúa nghiêng trời ngự xuống, chân đạp lớp mây mù,X+d Từ thánh nhan Người, khói bốc lửa thiêu, và than hồng tung toé. dTrái đất bỗng ầm ầm rung chuyển, nền móng các tầng trời chấn động lung lay, vì Chúa nổi lôi đình.^7dLúc ngặt nghèo tôi kêu cầu ĐỨC CHÚA, kêu cầu Người là Thiên Chúa của tôi. Từ thánh điện, Người nghe tiếng tôi cầu cứu, lời tôi khẩn nguyện vọng đến tai Người._9dmàng lưới âm ty bủa vây tứ phía, bẫy tử thần ập xuống trên tôi.Z~/dSóng tử thần dồn dập chung quanh, thác diệt vong làm tôi kinh hãi,}dTôi kêu cầu ĐỨC CHÚA, là Đấng xứng muôn lời ngợi khen, và tôi được cứu thoát khỏi quân thù.|{dLạy Thiên Chúa con thờ, là núi đá cho con trú ẩn, là khiên mộc, là Đấng cứu độ quyền năng, là thành trì bảo vệ, là chốn con nương mình, là Đấng cứu độ con, Ngài cứu con khỏi quân tàn bạo.g{IdVua nói : Lạy ĐỨC CHÚA là núi đá, là thành luỹ, là Đấng giải thoát con ;Gz d*Vua Đa-vít dâng lên ĐỨC CHÚA những lời của bài ca này, vào ngày ĐỨC CHÚA đã giải thoát vua khỏi bàn tay mọi kẻ thù của vua và khỏi bàn tay vua Sa-un.y dBốn tên ấy là con cháu Ra-pha, ở Gát, và chúng đã ngã gục do tay vua Đa-vít và do tay bề tôi của vua.mxUdNó thách Ít-ra-en, và ông Giơ-hô-na-than, con ông Sim-a là anh vua Đa-vít, đã hạ nó.(wKdLại có giao tranh ở Gát. Có một người cao lớn, tay chân đều có sáu ngón, vị chi hai mươi bốn ngón ; nó cũng là con cháu Ra-pha.^v7dLại có giao tranh ở Gốp với người Phi-li-tinh. Ông En-kha-nan, con ông Gia-rê O-ghim, người Bê-lem, hạ tên Go-li-át, người Gát ; cán giáo của nó như trục khung cửi thợ dệt.u9dSau đó lại có giao tranh ở Gốp với người Phi-li-tinh. Bấy giờ ông Xíp-bơ-khai, người Khu-sa, hạ tên Xáp, con cháu Ra-pha.#tAdNhưng ông A-vi-sai, con bà Xơ-ru-gia, đã đến giúp vua. Ông đâm tên Phi-li-tinh và giết nó. Bấy giờ người của vua Đa-vít thề mà nói với vua : Ngài sẽ không ra trận với chúng tôi nữa, kẻo ngài dập tắt ngọn đèn của Ít-ra-en.CsdCó tên Gít-bi Bơ-nốp, một người con cháu Ra-pha ; cây giáo đồng của nó cân nặng ba ký, nó trang bị toàn đồ mới và nói tới chuyện hạ vua Đa-vít.=rudLại có giao tranh giữa người Phi-li-tinh và Ít-ra-en. Vua Đa-vít cùng với bề tôi xuống chiến đấu với người Phi-li-tinh. Vua Đa-vít đã mệt mỏi.(qKdvà mai táng cùng với hài cốt của vua Sa-un và của ông Giô-na-than, con vua ấy, ở đất Ben-gia-min, tại Xê-la, trong phần mộ ông Kít, cha của vua ấy. Người ta đã làm mọi điều vua truyền. Sau đó, Thiên Chúa đã thương đến xứ sở..pWd Vua đưa hài cốt vua Sa-un và hài cốt ông Giô-na-than, con vua ấy, từ đó lên. Người ta cũng thu hài cốt của những người đã bị treopo[d Vua Đa-vít đến lấy hài cốt vua Sa-un và hài cốt ông Giô-na-than, con vua ấy, từ tay các thân hào thành Gia-vết miền Ga-la-át. Các người này đã lấy trộm xác hai cha con vua, từ quảng trường Bết San, nơi người Phi-li-tinh đã treo hai cha con, vào ngày người Phi-li-tinh hạ vua Sa-un ở Ghin-bô-a.nd Người ta báo cho vua Đa-vít biết hành động của bà Rít-pa, con gái ông Ai-gia, tỳ thiếp của vua Sa-un.*mOd Bà Rít-pa, con gái ông Ai-gia, lấy tấm vải thô và trải ra trên tảng đá, từ đầu mùa gặt cho đến khi mưa từ trời trút xuống trên chúng. Bà không để cho chim trời đậu xuống trên chúng ban ngày hay dã thú đụng tới chúng ban đêm.l9d Vua nộp chúng vào tay người Ghíp-ôn, và họ treo chúng trên núi, trước nhan ĐỨC CHÚA. Chúng đã mất mạng, cả bảy người một trật. Chúng đã bị xử tử vào những ngày đầu mùa gặt, khi người ta khởi sự gặt lúa mạch.k7dVua bắt Ác-mô-ni và Mơ-phi-bô-sét là hai người con trai mà bà Rít-pa, con gái ông Ai-gia, đã sinh cho vua Sa-un, và bắt năm người con trai của bà Mi-khan, con gái vua Sa-un, đã sinh cho ông Át-ri-ên, con ông Bác-di-lai người Mơ-khô-la.fjGdVua tha chết cho ông Mơ-phi-bô-sét, con ông Giô-na-than là con vua Sa-un, vì giữa hai người, nghĩa là giữa vua Đa-vít và ông Giô-na-than, con vua Sa-un, có lời thề trước mặt ĐỨC CHÚA.i!dthì xin người ta nộp cho chúng tôi bảy người trong số con cháu của người ấy, và chúng tôi sẽ treo chúng trước mặt ĐỨC CHÚA tại Ghíp-a thành của vua Sa-un, là người ĐỨC CHÚA tuyển chọn. Vua nói : Ta sẽ nộp.7hidHọ thưa với vua : Con người đã tận diệt chúng tôi và định huỷ diệt chúng tôi, để chúng tôi không còn tồn tại trên lãnh thổ Ít-ra-en,.gWdNgười Ghíp-ôn nói với vua Đa-vít : Giữa chúng tôi với vua Sa-un và nhà của vua ấy, không có chuyện bạc vàng. Cũng chẳng có chuyện chúng tôi muốn giết chết ai trong Ít-ra-en. Vua nói : Các ngươi nói gì, ta sẽ làm như vậy cho các ngươi.If dVua Đa-vít nói với người Ghíp-ôn : Ta phải làm gì cho các ngươi, và phải lấy gì làm lễ xá tội, để các ngươi chúc phúc cho cơ nghiệp của ĐỨC CHÚA ?heKdVua triệu tập người Ghíp-ôn đến và nói với họ. –Người Ghíp-ôn không phải là con cái Ít-ra-en, nhưng thuộc số người E-mô-ri còn sót lại. Con cái Ít-ra-en đã có lời thề với họ, nhưng vua Sa-un, vì lòng nhiệt thành với con cái Ít-ra-en và Giu-đa, đã tìm cách đánh giết họ.–rd ad*Vào thời vua Đa-vít, xảy ra một nạn đói kéo dài ba năm. Vua tìm kiếm thánh nhan ĐỨC CHÚA và ĐỨC CHÚA phán : Tại Sa-un và nhà của nó có nợ máu, vì nó đã xử tử người thành Ghíp-ôn.PcdCả ông I-ra, người Gia-ia, cũng là tư tế của vua Đa-vít.Wb)dÔng Sơ-va làm ký lục. Ông Xa-đốc và ông Ép-gia-tha làm tư tế.}audÔng A-đô-ram phụ trách việc lao dịch. Ông Giơ-hô-sa-phát, con ông A-khi-lút, làm quốc vụ khanh.#`AdÔng Giô-áp chỉ huy toàn thể quân đội Ít-ra-en. Ông Bơ-na-gia, con ông Giơ-hô-gia-đa, chỉ huy quân Cơ-rê-thi và quân Pơ-lê-thi.G_ dVới sự khôn ngoan của mình, người đàn bà đến gặp toàn dân. Người ta chặt đầu Se-va, con của Bích-ri, và ném xuống cho ông Giô-áp. Ông cho thổi tù và, rồi họ bỏ thành mà phân tán đi, ai nấy về lều mình, còn ông Giô-áp thì về Giê-ru-sa-lem với vua.^dKhông phải vậy đâu ! Nhưng một người từ miền núi Ép-ra-im, tên là Se-va, con của Bích-ri, đã giơ tay chống lại vua Đa-vít. Các người hãy nộp nó, một mình nó thôi, thì tôi sẽ rút đi không vây thành nữa. Người đàn bà nói với ông Giô-áp : Đây, đầu nó sẽ được ném qua tường thành xuống cho ông.}]udÔng Giô-áp trả lời rằng : Không đời nào ! Không đời nào tôi muốn tiêu diệt hay phá huỷ !\dChúng tôi thuộc số những người hiền hoà và trung tín nhất tại Ít-ra-en. Còn ông, ông lại tìm cách giết hại một thành, một thành mẹ tại Ít-ra-en. Sao ông muốn tiêu diệt cơ nghiệp của ĐỨC CHÚA ?w[idBà nói rằng : Người xưa quen nói : Cứ đến A-vên mà thỉnh ý, và như vậy là xong việc.mZUdÔng Giô-áp đến gần chỗ bà. Người đàn bà hỏi : Có phải ông là ông Giô-áp không ? Ông đáp : Tôi đây. Bà nói với ông : Xin nghe những lời của nữ tỳ ông. Ông nói : Tôi nghe đây. ~}};|{zz3yQxpx)w v;uu-ts0rxrq`onmSlkj{ii8hh gMfeeJdd2cb9a`_^^\t[ZYXWVDU(TSS RHQMPfOO1MMLKlJIHHGbFEDCBBKA5@Q?>==.<];;X:V98k77651433322110Q0//".-,,\+++J+**Z)j)_)T)I)>(((('a&v%%$*#'"!Cs&ojls & w e (rhJ_/^ ^17n Trên hai cánh cửa bằng gỗ ô-liu, vua chạm trổ những hình Kê-ru-bim, hình cây chà là và nhành hoa, rồi vua dát vàng ; vua trải mỏng vàng trên các Kê-ru-bim và các cây chà là.u0enỞ lối vào Nơi Cực Thánh, vua làm cánh cửa bằng gỗ ô-liu quý, khung cửa có năm cạnh.N/nSàn nhà, vua cũng dát vàng, cả phía trong lẫn phía ngoài..5nTrên khắp các tường chung quanh nhà, vua chạm trổ những hình Kê-ru-bim, hình cây chà là và nhành hoa, cả trong lẫn ngoài.--WnVua cũng dát vàng các Kê-ru-bim.,,SnVua đặt các Kê-ru-bim ở giữa nhà, phía bên trong ; cánh xoè ra : một cánh của Kê-ru-bim thứ nhất đụng tường bên này, và một cánh của Kê-ru-bim thứ hai đụng tường bên kia ; hai cánh khác giao nhau ở giữa nhà, cánh nọ chạm cánh kia.a+=nChiều cao của một Kê-ru-bim là năm thước ; Kê-ru-bim thứ hai cũng thế.*nKê-ru-bim thứ hai cũng đo được năm thước ; hai Kê-ru-bim có một kích thước và hình thể như nhau.8)knMột cánh của một Kê-ru-bim dài hai thước rưỡi, cánh kia cũng hai thước rưỡi ; thành ra từ đầu cánh này tới đầu cánh kia là năm thước._(9nTrong Nơi Cực Thánh vua làm hai Kê-ru-bim bằng gỗ ô-liu, cao năm thước.'nTất cả Đền Thờ vua đều dát vàng, không trừ một chỗ nào ; bàn thờ Nơi Cực Thánh vua cũng dát toàn vàng.s&anVua Sa-lô-môn dát vàng ròng phía trong Cung Thánh, trước Nơi Cực Thánh vua cũng dát vàng.2%_nNơi Cực Thánh dài mười thước, rộng mười thước, và cao mười thước, và vua dát vàng ròng ; vua cũng làm bàn thờ bằng gỗ bá hương.$nVua lập một Nơi Cực Thánh ở giữa Đền Thờ, phía trong, để đặt Hòm Bia Giao Ước của ĐỨC CHÚA./#YnGỗ bá hương ghép bên trong Cung Thánh được trạm trổ hình trái mướp đắng và nhành hoa ; toàn là gỗ bá hương, chứ không thấy đá.]"5nCung Thánh, tức là Hê-can, ở trước Đơ-via, được hai mươi thước.=!unVua dùng ván bá hương lát mười thước phần sau của Đền Thờ, từ nền cho tới trần nhà ; và dành phần đó làm Đơ-via, tức là Nơi Cực Thánh.m UnVua dùng ván bá hương ghép mặt trong của Đền Thờ, từ nền cho tới đà của trần nhà ; như thế toàn bộ mặt trong của Đền Thờ được ghép gỗ ; nền nhà thì vua lát ván gỗ trắc.JnVua Sa-lô-môn đã hoàn thành việc xây cất Đền Thờ._9n Ta sẽ lưu ngự giữa con cái Ít-ra-en ; Ta sẽ không bỏ Ít-ra-en, dân Ta.I n Vì Đền Thờ ngươi đang xây đây, nếu ngươi tiến bước theo các giới răn, thực hành các huấn lệnh của Ta và tuân giữ các mệnh lệnh Ta truyền, mà bước theo các điều ấy, thì Ta sẽ thực hiện cho ngươi các lời Ta đã phán với Đa-vít, thân phụ ngươi.Dn Có lời ĐỨC CHÚA phán bảo vua Sa-lô-môn rằng :.Wn Rồi vua xây hành lang chung quanh Đền Thờ, cao hai thước rưỡi, và được nối liền với Đền Thờ bằng những cái đà gỗ bá hương.ymn Khi xây Đền Thờ xong, vua dùng gỗ bá hương chạm trổ mỹ thuật mà đóng trần Đền Thờ.+QnCửa vào tầng giữa nằm bên hông phải Đền Thờ, và người ta dùng thang xoáy đi lên tầng giữa ; rồi từ tầng giữa lên tầng ba.OnKhi xây Đền Thờ, người ta dùng đá đẽo toàn khối, đang khi xây, trong Đền Thờ không hề nghe thấy tiếng búa tiếng rìu, hay bất cứ dụng cụ nào bằng sắt.}nTầng dưới rộng hai thước rưỡi, tầng giữa rộng ba thước, và tầng thứ ba rộng ba thước rưỡi, vì chung quanh Đền Thờ, phía ngoài, vua đã xây thụt vào để khỏi đóng đà vào tường Đền Thờ.3anVua xây dựa vào tường Đền Thờ một cái chái bọc các tường chung quanh gian Cung Thánh và Nơi Cực Thánh, và làm các tầng chái chung quanh.JnVua làm Đền Thờ có cửa sổ với khung và chấn song.LnTiền đình ở trước gian Cung Thánh của Đền Thờ dài mười thước nằm theo chiều rộng của Đền Thờ, rộng năm thước nằm theo chiều dài của Đền Thờ. nĐền vua Sa-lô-môn xây kính ĐỨC CHÚA dài ba mươi thước, rộng mười thước và cao mười lăm thước.u gn*Năm thứ bốn trăm tám mươi từ khi con cái Ít-ra-en ra khỏi đất Ai-cập, năm thứ tư triều đại vua Sa-lô-môn cai trị Ít-ra-en tháng Diu tức là tháng thứ hai, vua xây Đền Thờ kính ĐỨC CHÚA. nNay thì ĐỨC CHÚA cho tôi được bốn bề yên ổn, không có người chống đối, cũng chẳng gặp số phận rủi ro. Vậy tôi nghĩ phải xây một Đền Thờ kính danh ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của tôi, như ĐỨC CHÚA đã phán bảo Đa-vít thân phụ tôi rằng : Con của ngươi, người Ta sẽ cho kế vị ngươi trên ngai báu, chính nó sẽ xây Đền Thờ kính Danh Ta. Vậy bây giờ, xin ngài ra lệnh đốn cho tôi những cây bá hương Li-băng. Bề tôi của tôi sẽ hợp tác với bề tôi của ngài, và tôi sẽ trả tiền công cho bề tôi của ngài, như ngài ấn định. Hẳn ngài đã rõ không ai trong chúng tôi biết đốn cây như người Xi-đôn. Khi nghe những lời của vua Sa-lô-môn, vua Khi-ram rất đỗi vui mừng và nói : Hôm nay xin chúc tụng ĐỨC CHÚA, vì Người đã ban cho Đa-vít một người con khôn ngoan cai trị dân đông đảo này. Rồi vua Khi-ram sai người đến nói với vua Sa-lô-môn : Tôi đã nghe biết điều ngài sai sứ giả đến nói với tôi. Tôi sẽ thi hành mọi ước muốn của ngài về gỗ bá hương và gỗ trắc. Bề tôi của tôi sẽ đưa những thứ đó từ Li-băng xuống biển ; tôi sẽ đóng bè ngoài biển, chở tới chỗ ngài yêu cầu, ở đấy tôi sẽ phá bè và ngài sẽ lấy đi. Còn ngài, xin cũng thực hiện điều tôi ước muốn, là cung cấp thực phẩm cho triều đình tôi. Thế là vua Khi-ram cung cấp cho vua Sa-lô-môn tất cả gỗ bá hương và gỗ trắc như vua Sa-lô-môn muốn. Và vua Sa-lô-môn trao cho vua Khi-ram bốn trăm ngàn thùng lúa miến làm lương thực cho triều đình của vua này, với bốn mươi ngàn thùng dầu nguyên chất. Vua Sa-lô-môn cung cấp cho vua Khi-ram như thế hằng năm. ĐỨC CHÚA cho vua Sa-lô-môn được khôn ngoan như Người đã phán với vua ; vua Sa-lô-môn và vua Khi-ram giao hảo với nhau và hai bên đã kết ước. Vua Sa-lô-môn ra lệnh cho toàn thể Ít-ra-en đi dân công : có ba mươi ngàn người đi dân công. Vua sai họ thay phiên nhau đi Li-băng mỗi tháng mười ngàn người, họ ở Li-băng một tháng, rồi ở nhà hai tháng. Ông A-đô-ni-ram đặc trách dân công. Vua Sa-lô-môn có bảy mươi ngàn phu khuân vác và tám mươi ngàn thợ đục đá trong núi, không kể những người chỉ huy do các trưởng vùng của vua Sa-lô-môn đặt phụ trách công việc ; số người này là ba ngàn ba trăm người : họ điều khiển dân chúng tiến hành công việc Vua ra lệnh phải đẽo những phiến đá lớn, đá lựa riêng để xây nền móng Đền thờ, được đục đẽo vuông vắn. Thợ nề của vua Sa-lô-môn cùng với thợ nề của vua Khi-ram và những người Gơ-van đẽo và chuẩn bị sẵn sàng gỗ đá để xây Đền Thờ.nNgài biết là Đa-vít thân phụ tôi không thể xây Đền Thờ kính danh ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của người được, vì chiến tranh bao bọc tư bề, bao lâu ĐỨC CHÚA chưa cho người đè bẹp quân thù dưới chân.FnVua Sa-lô-môn sai sứ đi thưa với vua Khi-ram rằng :ynKhi-ram, vua thành Tia, sai bề tôi của mình đến yết kiến vua Sa-lô-môn, khi vua biết ông được xức dầu phong vương kế vị thân phụ ông ; vì vua Khi-ram vốn là bạn thân của vua Đa-vít lúc sinh thời.` ;nTừ mọi dân tộc, thiên hạ kéo tới nghe sự khôn ngoan của vua Sa-lô-môn ; vua nhận được tặng phẩm của tất cả các vua trên mặt đất đã nghe biết sự khôn ngoan của vua.b ?n Vua nói về các thứ cây, từ cây bá hương ở Li-băng cho tới cây ngưu tất mọc ở bờ tường ; vua cũng bàn tới các thú vật, các loài chim, các thứ rắn rết và các loại cá. yn Vua đọc được ba ngàn câu cách ngôn, và các bài ca của vua là một ngàn không trăm lẻ năm bài.g In Ông khôn ngoan hơn bất cứ ai, hơn ông Ê-than người Ét-ra, hơn ông Hê-man, ông Can-côn, ông Đác-đa, ba người con của ông Ma-khôn ; danh tiếng vua đồn ra khắp các dân tộc chung quanh.9 mn Sự khôn ngoan của vua Sa-lô-môn trổi vượt hơn sự khôn ngoan của tất cả mọi người Phương Đông và hơn tất cả sự khôn ngoan của Ai-cập.n Thiên Chúa cho vua Sa-lô-môn được dồi dào khôn ngoan, thông thạo, và một trái tim bao la như cát ngoài bãi biển. n nq]nVua Sa-lô-môn có bốn ngàn ngăn chuồng cho ngựa kéo và mười hai ngàn con ngựa cưỡi. n n n nl Un*Vua Sa-lô-môn có quyền trên tất cả các nước, từ Sông Cả đến đất của người Phi-li-tinh, và đến ranh giới Ai-cập. Họ phải triều cống và phục vụ vua Sa-lô-môn suốt đời vua.:qn*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***y~mnÔng Ghe-ve, con ông U-ri, trong đất Ga-la-át, đất của Xi-khôn vua dân E-mô-ri và Ốc vua Ba-san.4}enÔng Sim-y, con ông Ê-la, ở Ben-gia-min.D|nÔng Giơ-hô-sa-phát, con ông Pa-ru-ác, ở Ít-xa-kha.A{nÔng Ba-a-na, con ông Khu-sai, ở A-se và Bơ-a-lốt.znÔng A-khi-ma-át tại Náp-ta-li ; ông cũng cưới công chúa Ba-xơ-mát, ái nữ của vua Sa-lô-môn làm vợ.CynÔng A-khi-na-đáp, con ông Ít-đô, ở Ma-kha-na-gim.xn Con ông Ghe-ve tại Ra-mốt Ga-la-át ; ông coi các thôn làng của ông Gia-ia con ông Mơ-na-se nằm trong miền Ga-la-át, và vùng đất Ác-gốp tại Ba-san, tất cả là sáu mươi thành lớn có tường vây và then cài bằng đồng.Zw/n Ông Ba-a-na, con ông A-khi-lút coi Ta-nác, Mơ-ghít-đô đến tận bên kia Gióc-mơ-am và tất cả Bết San gần Xác-than, bên dưới Gít-rơ-en từ Bết San cho đến A-vên Mơ-khô-la. v n Con ông A-vi-na-đáp coi tất cả cao nguyên vùng Đo. Vợ ông là công chúa Ta-phát, ái nữ của vua Sa-lô-môn.suan Con ông Khe-xét tại A-rúp-bốt ; Xô-khô và tất cả miền Khê-phe cũng thuộc quyền ông.etEn Con ông Đe-ke, ở Ma-cát, Sa-an-vim, Bết Se-mét và Ê-lôn cho đến Bết Kha-nan.NsnĐây là danh sách họ : Con ông Khua trong vùng núi Ép-ra-im.Ir nVua Sa-lô-môn có mười hai trưởng vùng trên toàn cõi Ít-ra-en. Họ cống hiến lương thực cho vua và triều đình, hằng năm mỗi người cống hiến một tháng.iqMnA-khi-sa đặc trách cung điện. A-đô-ni-ram, con của Áp-đa, đặc trách dân công.pnA-dác-gia-hu, con của Na-than, chỉ huy các trưởng vùng. Da-vút, con tư tế Na-than, làm cố vấn của vua.tocnBơ-na-gia-hu, con của Giơ-hô-gia-đa, chỉ huy quân đội. Xa-đốc và Ép-gia-tha làm tư tế.nnÊ-li-khô-rép và A-khi-gia, hai người con của Si-sa làm ký lục. Giơ-hô-sa-phát, con của A-khi-lút, làm ngự sử.gmInVà đây là các viên chức của vua : A-dác-gia-hu, con của Xa-đốc, làm tư tế.6l knVua Sa-lô-môn cai trị toàn cõi Ít-ra-en.LknToàn thể Ít-ra-en nghe biết vụ án vua đã xử, đều kính sợ vua, vì thấy rằng Thiên Chúa đã phú bẩm cho vua một sự khôn ngoan lạ lùng để người xét xử.j9nBấy giờ vua lên tiếng nói : Trao đứa trẻ còn sống cho người nói trước, và đừng giết nó, chính nàng mới là mẹ nó.Zi/nBấy giờ người mẹ của đứa trẻ còn sống, động lòng thương con mình, liền thưa với vua : Ôi ! thưa chúa thượng tôi, xin ngài cho chị ấy đứa trẻ còn sống ; còn giết chết nó, thì xin đừng ! Người kia nói : Chẳng phải con tôi, cũng chẳng phải con chị, cứ chia ra !shanVà vua quyết định : Phân đứa trẻ còn sống ra làm hai, và cho mỗi người một nửa !|gsnRồi vua ra lệnh : Đưa cho ta chiếc gươm. Người ta đưa tới trước mặt vua một chiếc gươm.cfAnBấy giờ vua nói : Chị này bảo : Đứa sống này là con tôi, con chị mới là đứa chết. Chị kia đáp lại : Không phải thế, con chị mới là đứa chết, nhưng con tôi còn sống.e'nNgười đàn bà kia trả lời : Không phải thế, vì con tôi còn sống, con chị mới là đứa chết. Nhưng người này lại nói : Không phải, con chị mới là đứa chết, đứa sống là con tôi. Và họ cãi nhau trước mặt vua.MdnĐến sáng khi tôi thức dậy cho con bú, thì này đứa bé đã chết. Nhưng khi tôi nhìn kỹ nhờ ánh sáng ban ngày, thì ra nó không phải là đứa con tôi đã sinh ra.~cwngiữa đêm chị thức dậy, và trong khi nữ tỳ của ngài vẫn ngủ, thì chị bế đứa con của tôi đang nằm cạnh tôi, và đặt trong lòng mình, còn đứa con đã chết của chị, chị đặt vào lòng tôi.RbnĐêm nọ, đứa con của chị này chết, vì chị đè lên nó ;,aSnTôi sinh được ba ngày, thì người đàn bà này cũng sinh. Chúng tôi ở chung với nhau ; ngoài hai chúng tôi ra, không có ai khác trong nhà.M`nthì một người nói : Ôi, thưa chúa thượng tôi, tôi và người đàn bà này cùng ở một nhà ; và tôi sinh một đứa con, trong lúc chị này cùng ở đó với tôi.d_Cn*Bấy giờ có hai người gái điếm vào chầu vua. Khi đứng trước mặt vua, ^;nSa-lô-môn tỉnh dậy, thì ra đó là một giấc mộng. Ông trở về Giê-ru-sa-lem và đứng trước Hòm Bia Giao Ước của Chúa ; ông thượng tiến lễ toàn thiêu, dâng lễ kỳ an và thết tất cả các bề tôi của mình một bữa tiệc.Y]-nVà nếu ngươi bước theo các đường lối của Ta, là tuân giữ các giới răn và mệnh lệnh của Ta, như Đa-vít thân phụ ngươi, thì Ta sẽ kéo dài ngày đời của ngươi.7\in Cả điều ngươi không xin, Ta cũng sẽ ban cho ngươi : giàu có, vinh quang, đến nỗi suốt đời ngươi không có ai trong các vua được như ngươi.`[;n thì này, Ta làm theo như lời ngươi : Ta ban cho ngươi một tâm hồn khôn ngoan minh mẫn, đến nỗi trước ngươi, chẳng một ai sánh bằng, và sau ngươi, cũng chẳng có ai bì kịp.Zn Thiên Chúa phán với vua : Bởi vì ngươi đã xin điều đó, ngươi đã không xin cho được sống lâu, hay được của cải, cũng không xin cho kẻ thù ngươi phải chết, nhưng đã xin cho được tài phân biệt để xét xử,DYn Chúa hài lòng vì vua Sa-lô-môn đã xin điều đó.mXUn Xin ban cho tôi tớ Chúa đây, một tâm hồn biết lắng nghe, để cai trị dân Chúa và phân biệt phải trái ; chẳng vậy, nào ai có đủ sức cai trị dân Chúa, một dân quan trọng như thế ?W nCon lại ở giữa dân mà Chúa đã chọn, một dân đông đúc, đông không kể xiết, cũng không đếm nổi.V nVà bây giờ, lạy ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa của con, chính Chúa đã đặt tôi tớ Chúa đây lên ngôi kế vị Đa-vít, thân phụ con, mặc dầu con chỉ là một thanh niên bé nhỏ, không biết cầm quyền trị nước.&UGnVua Sa-lô-môn thưa : Chính Ngài đã lấy lòng nhân hậu lớn lao mà xử với tôi tớ Chúa là Đa-vít thân phụ con, như người đã bước đi trước nhan Chúa cách trung thực, công chính, với tâm hồn ngay thẳng. Chúa đã duy trì lòng nhân hậu lớn lao ấy đối với người, khi ban cho người có một đứa con ngồi trên ngai của người hôm nay.T-nTại Ghíp-ôn, đang đêm ĐỨC CHÚA hiện ra báo mộng cho vua Sa-lô-môn, Thiên Chúa phán : Ngươi cứ xin đi, Ta sẽ ban cho.*SOn*Vua đi Ghíp-ôn để tế lễ vì chỗ ấy là nơi cao quan trọng nhất ; Sa-lô-môn dâng một ngàn lễ vật toàn thiêu trên bàn thờ ấy.nNgười ta báo tin cho Sa-lô-môn biết là ông Giô-áp đã trốn vào Lều của ĐỨC CHÚA, và này ông đang ở bên cạnh bàn thờ. Vua Sa-lô-môn sai ông Bơ-na-gia-hu, con ông Giơ-hô-gia-đa và bảo : Đi hạ sát hắn !H= nHay tin ấy, ông Giô-áp, người đã từng theo phe A-đô-ni-gia, tuy không ngả theo Áp-sa-lôm, liền trốn vào Lều của ĐỨC CHÚA và bám chặt lấy góc bàn thờ.P<nThế là ông Sa-lô-môn cách chức ông Ép-gia-tha không cho làm tư tế ĐỨC CHÚA nữa, khiến cho lời ĐỨC CHÚA đã phán về gia đình Ê-li tại Si-lô nên ứng nghiệm.;nCòn tư tế Ép-gia-tha thì vua bảo : Ngươi hãy về A-na-thốt với ruộng đất của ngươi, vì ngươi là con người đáng chết, nhưng hôm nay ta không giết ngươi, bởi vì ngươi đã khiêng Hòm Bia của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng ta, trước mặt Đa-vít phụ vương ta, và ngươi đã chia sẻ mọi nỗi gian lao với phụ vương ta.:nĐoạn vua Sa-lô-môn sai ông Bơ-na-gia-hu, con ông Giơ-hô-gia-đa, đi hạ sát ông A-đô-ni-gia-hu và ông này đã chết.39anVậy bây giờ, có ĐỨC CHÚA hằng sống ! Đấng đã làm cho ta được vững, và đặt ta trên ngai Đa-vít phụ vương ta, Người cũng đã tạo lập cho ta một triều đại như Người đã phán, ta thề rằng ngay hôm nay A-đô-ni-gia-hu sẽ phải chết !=8unRồi vua Sa-lô-môn lấy danh ĐỨC CHÚA mà thề : Xin Thiên Chúa phạt ta thế này và thế kia nữa, nếu A-đô-ni-gia-hu không mất mạng vì câu nói đó !)7MnVua Sa-lô-môn trả lời và nói với mẹ : Sao mẹ lại xin nàng A-vi-sác, người Su-nêm, cho A-đô-ni-gia-hu ? Mẹ xin cho anh ấy vương quyền luôn đi, vì anh ấy là anh con mà, và đã có tư tế Ép-gia-tha cũng như Giô-áp, con Xơ-ru-gia, ủng hộ.s6anBà liền nói : Xin cho nàng A-vi-sác, người Su-nêm, được làm vợ A-đô-ni-gia-hu, anh con.K5nBà nói : Có một điều nhỏ mọn mẹ xin với con ; con đừng ngoảnh mặt đi. Vua nói với bà : Thưa mẹ, mẹ cứ xin, vì con sẽ không ngoảnh mặt từ chối mẹ.&4GnBà Bát Se-va vào yết kiến vua Sa-lô-môn để thưa chuyện với vua giúp A-đô-ni-gia-hu. Vua đứng lên, ra đón và sấp mình chào bà ; đoạn vua ngồi trên ngai, đồng thời cũng truyền đặt một ngai cho bà thái hậu, bà ngồi bên hữu vua.L3nBà Bát Se-va nói : Được, tôi sẽ thưa với vua hộ anh.E2nÔng liền nói : Xin bà nói với vua Sa-lô-môn –vì người không ngoảnh mặt từ chối bà đâu– xin người ban cho tôi nàng A-vi-sác, người Su-nêm, làm vợ.1ynVậy bây giờ tôi chỉ có một điều xin bà, bà đừng ngoảnh mặt đi. Bà bảo ông : Anh cứ nói.03nÔng nói : Hẳn bà cũng biết là vương quyền phải thuộc về tôi ; và toàn thể Ít-ra-en đều hướng về tôi, trông chờ tôi làm vua. Nhưng vương quyền ấy đã xoay chiều và thuộc về em tôi, vì ĐỨC CHÚA đã muốn như thế.^/7nÔng nói tiếp : Tôi có việc muốn thưa với bà. Bà đáp : Anh cứ nói.:.on Ông A-đô-ni-gia-hu, con bà Khác-ghít, đến gặp bà Bát Se-va, mẹ vua Sa-lô-môn ; bà hỏi ông : Anh đến nói chuyện bình an chứ ? Ông thưa : Bình an.-n Vua Sa-lô-môn ngự trên ngai vua Đa-vít, thân phụ ông, và vương quyền của ông thật là vững chắc.#,An Thời gian vua Đa-vít trị vì Ít-ra-en là bốn mươi năm : vua trị vì tại Khép-rôn bảy năm và tại Giê-ru-sa-lem ba mươi ba năm.o+Yn Vua Đa-vít đã an nghỉ với tổ tiên ông, và được chôn cất trong Thành vua Đa-vít.M*n Nhưng con, con đừng để nó vô can, bởi vì con là người khôn ngoan, và biết phải xử với nó như thế nào để bắt nó xuống âm phủ với đầu bạc vấy máu.[)1nVà này, con còn vụ Sim-y, con của Ghê-ra, người Ben-gia-min, thuộc Ba-khu-rim. Nó đã chửi rủa cha thậm tệ hôm cha đến Ma-kha-na-gim ; nhưng rồi nó lại xuống đón gặp cha ở sông Gio-đan, và cha đã nhân danh ĐỨC CHÚA mà thề với nó rằng : Ta sẽ không dùng gươm giết ngươi.j(OnCòn đối với các con của Bác-di-lai, người Ga-la-át, thì con sẽ cư xử nhân hậu, cho chúng được hưởng lộc của con, vì khi cha trốn Áp-sa-lôm anh con, nó đã tiếp cứu cha như thế.' nCon sẽ đối xử theo sự khôn ngoan của con, và đừng để cho đầu bạc của nó xuống âm phủ bình an.&}nCon cũng đã biết Giô-áp, con của Xơ-ru-gia, đã làm gì cho cha, nó đã làm gì cho hai người chỉ huy quân đội Ít-ra-en là Áp-ne, con của Ne, và A-ma-xa, con của Gie-the ; nó đã giết họ. Như thế trong thời bình nó đã đổ máu người như trong thời chiến, làm cho đai lưng và giày nó mang vấy máu chiến tranh.%9nvà ĐỨC CHÚA sẽ thực hiện lời Người đã phán với cha rằng : Nếu con cái ngươi sống cho phải đạo là hết lòng hết dạ bước đi trung thực trước nhan Ta, thì ngươi sẽ không bao giờ thiếu người ngự trên ngai Ít-ra-en.a$=nHãy tuân giữ các huấn lệnh của ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của con, mà đi theo đường lối của Người, là giữ các giới răn, mệnh lệnh, luật pháp, và chỉ thị của Người, như đã ghi trong Luật Mô-sê. Như thế con sẽ thành công trong mọi việc con làm và trong mọi hướng con đi, #;nCha sắp bước vào đoạn đường mà mọi người trên đời phải đi qua ; con hãy can đảm lên và sống cho xứng bậc nam nhi.q" _n*Khi thấy mình đã gần đất xa trời, vua Đa-vít truyền dạy Sa-lô-môn con mình rằng :4! en5Rồi vua Sa-lô-môn truyền đưa ông xuống khỏi bàn thờ ; ông đến sấp mình trước vua Sa-lô-môn, và Sa-lô-môn bảo ông : Về nhà ngươi đi !h  Mn4Sa-lô-môn nói : Nếu ông ấy là người lương thiện, thì không một sợi tóc nào trên đầu ông sẽ rơi xuống đất ; còn nếu người ta phát giác ông có tội, thì ông sẽ phải chết.  n3Người ta báo tin cho Sa-lô-môn rằng : Này A-đô-ni-gia-hu sợ vua Sa-lô-môn, nên đã bám chặt lấy góc bàn thờ mà nói : Hôm nay xin vua Sa-lô-môn thề hứa với tôi là người sẽ không dùng gươm giết tôi tớ người.m Wn2Còn A-đô-ni-gia-hu, vì sợ Sa-lô-môn, đã đứng lên đi bám chặt lấy góc bàn thờ. 1n1Bấy giờ tất cả những người được A-đô-ni-gia-hu mời đều run sợ ; họ đứng lên, bỏ đi, mỗi người một ngả.J n0Vua nói như thế này : Chúc tụng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, Đấng hôm nay đã ban cho mắt ta được thấy trong dòng dõi ta có người ngồi trên ngai ta ! 5n/Quần thần đến chúc mừng vua Đa-vít chúa thượng của chúng ta rằng : Xin Thiên Chúa của ngài làm cho danh Sa-lô-môn rạng ngời hơn danh ngài, cho ngai báu của người vĩ đại hơn ngai báu của ngài. Vua phủ phục trên long sàng.D n.Hơn nữa, Sa-lô-môn còn được ngồi trên ngai vua.] 7n-Tư tế Xa-đốc và ngôn sứ Na-than đã xức dầu phong ông làm vua, tại Ghi-khôn ; rồi họ hò la kéo lên và cả thành náo động. Đó là tiếng ồn ào mà quý vị đã nghe thấy.^ 9n,Đức vua đã sai tư tế Xa-đốc, ngôn sứ Na-than, ông Bơ-na-gia-hu con ông Giơ-hô-gia-đa, quân Cơ-rê-thi và Pơ-lê-thi cùng đi với ông ; họ để ông cỡi con la cái của đức vua.- Wn+Ông Giô-na-than trả lời và nói với ông A-đô-ni-gia-hu : Nguy to ! Đức vua Đa-vít chúa thượng của chúng ta đã đặt Sa-lô-môn làm vua !J n*Họ còn đang nói, thì này, ông Giô-na-than con tư tế Ép-gia-tha đi vào ; ông A-đô-ni-gia-hu liền nói : Vào đi, vì anh là một dũng sĩ và là người mang tin mừng.g Kn)Ông A-đô-ni-gia-hu cùng tất cả các người được mời đang ở với ông, vừa ăn xong, thì nghe thấy ; ông Giô-áp nghe tiếng tù và, thì nói : Tiếng gì làm náo động nội thành vậy ? 1n(Toàn dân tiến lên theo sau vua. Dân chúng thổi sáo và reo vui đến nỗi đất cũng chuyển động vì tiếng hò la của họ.. Yn'Tư tế Xa-đốc lấy sừng đựng dầu từ Nhà Lều và xức cho Sa-lô-môn. Người ta đã rúc tù và ; toàn dân hô : Vua Sa-lô-môn muôn năm !  n&Tư tế Xa-đốc, ngôn sứ Na-than, ông Bơ-na-gia-hu con ông Giơ-hô-gia-đa, cùng với quân Cơ-rê-thi và Pơ-lê-thi đi xuống ; họ để hoàng tử Sa-lô-môn cỡi con la cái của vua Đa-vít và đưa hoàng tử xuống Ghi-khôn. n%Xin ĐỨC CHÚA cũng ở với vua Sa-lô-môn như đã ở với đức vua chúa thượng của hạ thần và làm cho ngai báu của người trở nên vĩ đại hơn ngai báu của đức vua Đa-vít chúa thượng của hạ thần. ~~p~}||Z{izzmyy.xwvvhuuKtssr6q&pnoo>nnmNlck-jjihgff9ee!dpcc*b]a``/_|_3^^]]\g[ZYaXWW&VYUTT]SmRRQdPPzOO NMLL+K)JAIH~GFEDDC6BqA@??3>I="<7;j:J99.8s76543221 0/..-,+*))"(^( ' %$#""h!P GbcWy"RiR?NF|l j :  & $.%2 X n Vua Sa-lô-môn làm hai trăm chiếc thuẫn lớn bằng vàng gò ; mỗi chiếc thuẫn phải dùng tới sáu ký vàng.W-n không kể vàng do khách vãng lai, do các thương gia, do tất cả các vua Ả-rập và các quan thái thú trong nước đem nộp.SV!n Số vàng vua Sa-lô-môn thu nhập hàng năm là hai mươi ngàn ký,Un Vua Sa-lô-môn tặng lại nữ hoàng Sơ-va tất cả những gì bà ngỏ ý thích, chưa kể những gì vua tặng bà xứng với danh vua Sa-lô-môn hào hiệp. Sau đó bà lui gót, cùng với đoàn tuỳ tùng trở về xứ sở.rT_n Vua dùng gỗ đàn hương làm các cột trụ Đền Thờ ĐỨC CHÚA, cung điện nhà vua, đàn lia đàn hạc cho các ca sĩ ; thứ gỗ đàn hương ấy không còn và cũng không thấy nữa cho tới ngày nay.S7n Cả đoàn tàu của vua Khi-ram, mang vàng từ Ô-phia về, cũng đưa rất nhiều gỗ đàn hương và đá quý từ Ô-phia về nữa.`R;n Và bà tặng vua ba ngàn sáu trăm ký vàng, một số rất lớn hương liệu và đá quý. Chưa từng có một số lượng hương liệu nhiều như nữ hoàng Sơ-va đã tặng vua Sa-lô-môn.Qn Chúc tụng ĐỨC CHÚA Thiên Chúa của ngài, Đấng đã ưu ái đặt ngài lên ngai Ít-ra-en ; chính vì lòng yêu thương Ít-ra-en đến muôn đời, mà ĐỨC CHÚA đã đặt ngài làm vua, để ngài thi hành luật pháp và công lý.EPn Phúc thay thần dân của ngài ! Phúc thay quần thần của ngài, những kẻ luôn luôn được túc trực trước mặt ngài và nghe biết sự khôn ngoan của ngài !O}n Tôi đã không tin những điều người ta nói, cho tới khi tôi đến và thấy tận mắt ; nhưng thật ra người ta cho tôi biết chưa tới một nửa. Ngài còn khôn ngoan và giàu có hơn tiếng đồn tôi đã nghe.N%n bà nói với vua : Những điều tôi đã nghe nói ở nước tôi về ngài và sự khôn ngoan của ngài quả là sự thật.oMYn những món ăn trên bàn của vua, dinh thự của quần thần, cung cách và trang phục của họ, các thứ rượu của vua, các lễ toàn thiêu vua tiến dâng tại Đền Thờ ĐỨC CHÚA, bà hết hồn,tLcn Nữ hoàng Sơ-va thấy tất cả sự khôn ngoan của vua Sa-lô-môn và cung điện vua đã xây,&KGn Vua Sa-lô-môn giải đáp tất cả những vấn đề bà đưa ra ; không có chuyện gì là bí ẩn mà vua không giải đáp được cho bà.,JSn Bà đến Giê-ru-sa-lem cùng với đoàn tuỳ tùng đông đảo, nhiều lạc đà chở đầy hương liệu, và một số lượng rất lớn vàng cùng đá quý. Bà vào hội kiến với vua Sa-lô-môn và nói với vua tất cả những gì bà suy nghĩ trong lòng.I n *Nữ hoàng Sơ-va nghe biết vua Sa-lô-môn nổi tiếng vì danh ĐỨC CHÚA, thì đến đặt câu đố để thử tài vua.kHQn Họ đi Ô-phia, mang vàng về và nộp cho vua Sa-lô-môn, tất cả là mười hai tấn.(GKn Vua Khi-ram phái tới đoàn tàu các tôi tớ của mình là những thuỷ thủ thạo nghề biển, cùng với các tôi tớ của vua Sa-lô-môn.F-n Ngoài ra, vua Sa-lô-môn còn trang bị một đoàn tàu tại E-xi-ôn Ghe-ve, gần Ê-lát, bên bờ Biển Sậy trong đất Ê-đôm.!E=n Mỗi năm ba lần, vua Sa-lô-môn dâng lễ toàn thiêu và lễ kỳ an trên bàn thờ vua đã dựng lên để kính ĐỨC CHÚA ; vua thường đốt hương trên bàn thờ trước nhan ĐỨC CHÚA. Thế là vua chu toàn bổn phận đối với Đền Thờ.D7n Khi công chúa của Pha-ra-ô từ Thành Đa-vít lên cung điện đã xây cho bà, thì vua Sa-lô-môn bắt đầu xây công trình Mi-lô.FCn Họ chỉ huy các đốc công phụ trách công trình của vua Sa-lô-môn, tất cả là năm trăm năm mươi người, giám sát dân chúng làm việc trong các công trình.Bn Phần con cái Ít-ra-en vua Sa-lô-môn không bắt ai phải làm nô dịch cho vua ; họ là những chiến sĩ, những cận thần, những tướng lãnh, những viên chức, những người chỉ huy chiến xa và kỵ binh của vua.mAUn những người này đã để lại con cháu chúng trong xứ, vì con cái Ít-ra-en không tiêu diệt hết được. Vua Sa-lô-môn bắt tất cả những người đó phải lao động khổ sai đến ngày nay.2@_n Tất cả những người còn sót lại thuộc các dân E-mô-ri, Khết, Pơ-rít-di, Khi-vi và Giơ-vút, những người không phải là con cái Ít-ra-en,?1n và tất cả các thành làm kho dự trữ mà vua Sa-lô-môn sẵn có, các thành giữ xe trận, các thành nuôi ngựa và tất cả những gì vua Sa-lô-môn muốn xây cất ở Giê-ru-sa-lem, ở Li-băng và trong toàn lãnh thổ thuộc quyền vua.;>sn rồi Ba-a-lát và Ta-ma ở sa mạc, trong xứ,K=n Vua Sa-lô-môn xây dựng lại Ghe-de và Bết Khô-rôn Hạ,`<;n Pha-ra-ô vua Ai-cập đã tiến quân chiếm Ghe-de, thiêu huỷ thành và sát hại dân Ca-na-an cư ngụ ở đó ; rồi vua tặng làm của hồi môn cho ái nữ là phu nhân của vua Sa-lô-môn.a;=n *Đây là dịch vụ dân công vua Sa-lô-môn đã đặt ra để xây Đền Thờ ĐỨC CHÚA, cung điện của mình, công trình Mi-lô, tường thành Giê-ru-sa-lem, Kha-xo, Mơ-ghít-đô và Ghe-de.S:!n Vua Khi-ram gửi tới cho vua Sa-lô-môn ba ngàn sáu trăm ký vàng.9n Vua nói : Này ông anh, thành gì mà ông cho tôi vậy ? Rồi vua gọi các thành ấy là đất Ca-vun cho tới ngày nay.~8wn Từ Tia vua Khi-ram đi ra xem các thành vua Sa-lô-môn đã trao cho, nhưng vua không thích các thành ấy.L7n thì Khi-ram vua Tia cung cấp cho vua Sa-lô-môn gỗ bá hương, gỗ trắc và vàng tuỳ thích ; còn vua Sa-lô-môn thì trao cho vua Khi-ram hai mươi thành trong miền Ga-li-lê.|6sn Trong hai mươi năm vua Sa-lô-môn xây hai ngôi nhà, là Đền Thờ ĐỨC CHÚA và cung điện nhà vua,S5!n Người ta sẽ trả lời : Tại chúng đã bỏ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng, Đấng đã đưa tổ tiên chúng ra khỏi đất Ai-cập ; chúng đã gắn bó với các thần ngoại, sụp lạy và làm tôi các thần ấy, nên ĐỨC CHÚA đã giáng xuống trên chúng tất cả tai hoạ này.Z4/n Đền Thờ này sẽ thành đống hoang tàn, khiến mọi kẻ qua lại phải sững sờ, huýt sáo mà nói : Tại sao ĐỨC CHÚA đã xử như thế với đất nước và Đền Thờ này ?3 n thì Ta sẽ tiêu diệt Ít-ra-en khỏi phần đất mà Ta đã ban cho chúng ; còn Đền Thờ Ta đã thánh hoá để kính Danh Ta, Ta sẽ loại trừ khỏi nhan Ta, và Ít-ra-en sẽ thành bia miệng cho mọi dân tộc đàm tiếu ;{2qn Nhưng nếu các ngươi và con cháu các ngươi tráo trở bỏ đường lối của Ta, không giữ các mệnh lệnh, các giới răn Ta đã đặt cho các ngươi, lại đi làm tôi các thần ngoại và thờ lạy chúng,a1=n thì Ta sẽ củng cố ngai vàng của ngươi trên Ít-ra-en đến muôn đời, như Ta đã hứa với Đa-vít, thân phụ ngươi, rằng : Ngươi sẽ không thiếu người ngự trên ngai Ít-ra-en.0n Còn ngươi, nếu ngươi bước đi trước nhan Ta, như Đa-vít thân phụ ngươi, với tâm hồn trong sạch và ngay thẳng, mà thi hành mọi điều Ta truyền cho ngươi và tuân giữ các giới răn và luật pháp của Ta,/#n ĐỨC CHÚA phán với vua : Ta đã nghe lời ngươi cầu nguyện và van nài trước nhan Ta ; Ta đã thánh hoá ngôi nhà này mà ngươi đã xây để cho Danh Ta ngự ở đó muôn đời ; Ta sẽ nhìn xem và ưa thích ở đấy mọi ngày.}.un thì ĐỨC CHÚA lại hiện ra với vua lần thứ hai, giống y như lần hiện ra với vua ở Ghíp-ôn.- 'n Sau khi vua Sa-lô-môn hoàn tất việc xây Đền Thờ ĐỨC CHÚA và cung điện nhà vua, cùng mọi công trình vua dự tính,,ynBNgày thứ tám, vua giải tán dân. Họ cầu chúc vua khang an rồi ai nấy trở về lều mình, lòng vui mừng hân hoan vì mọi sự tốt lành ĐỨC CHÚA đã làm cho Đa-vít tôi tớ Người và Ít-ra-en dân Người.8+knADịp này, vua Sa-lô-môn cùng với toàn thể Ít-ra-en mừng lễ trước nhan ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa chúng ta trong bảy ngày, rồi bảy ngày nữa là mười bốn ngày. Thật là một công hội vĩ đại quy tụ từ lối vào Cửa Ải Kha-mát tới suối Ai-cập.\*3n@Ngày hôm ấy, vua thánh hiến phần giữa của Tiền đình ở trước Nhà ĐỨC CHÚA ; chính tại đây, vua dâng lễ toàn thiêu, lễ phẩm và mỡ của lễ kỳ an, vì bàn thờ bằng đồng trước nhan ĐỨC CHÚA quá nhỏ không đủ chứa lễ toàn thiêu, lễ phẩm và mỡ của lễ kỳ an.e)En?Vua Sa-lô-môn sát tế hai mươi hai ngàn con bò và một trăm hai mươi ngàn con chiên làm lễ kỳ an dâng lên ĐỨC CHÚA ; vua và toàn thể con cái Ít-ra-en cung hiến Đền Thờ ĐỨC CHÚA.R(n>Vua cùng toàn thể Ít-ra-en dâng hy lễ trước nhan ĐỨC CHÚA.@'{n=Các ngươi phải hết lòng với ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng ta mà bước đi theo các giới răn và tuân giữ các mệnh lệnh của Người như ngày hôm nay.&nk ynBấy giờ vua Sa-lô-môn triệu tập bên mình, tại Giê-ru-sa-lem, các kỳ mục Ít-ra-en, gồm tất cả các người đứng đầu các chi tộc cùng các trưởng tộc con cái Ít-ra-en, để đưa Hòm Bia Giao Ước của ĐỨC CHÚA lên, từ Thành vua Đa-vít tức là Xi-on.Aj}n3Thế là hoàn thành toàn bộ công trình mà vua Sa-lô-môn đã thực hiện cho Đền Thờ ĐỨC CHÚA. Vua Sa-lô-môn đưa vào đó các vật thánh mà vua Đa-vít, thân phụ ông đã dâng : bạc, vàng, các vật dụng ; vua đặt các vật ấy trong kho Đền Thờ ĐỨC CHÚA.yimn2chén, dao, bình rảy, bình hương, khay đựng tro bằng vàng ròng ; các chốt cánh cửa Đền Thờ bên trong, tức là Nơi Cực Thánh, và các chốt cánh cửa Đền Thờ, tức là Cung Thánh, cũng bằng vàng.@h{n1Các chân đèn : năm chiếc bên phải và năm chiếc bên trái, trước Nơi Cực Thánh, tất cả bằng vàng ròng ; hoa, đèn, kéo cắt bấc đều bằng vàng ;$gCn0Vua Sa-lô-môn đã làm tất cả các vật dụng cho Đền Thờ ĐỨC CHÚA: bàn thờ bằng vàng, bàn đặt bánh tiến cũng bằng vàng. fn/Vua Sa-lô-môn xếp đặt tất cả các vật ấy, chúng nhiều vô kể, nên không tính được số lượng đồng.{eqn.Vua đúc các vật ấy tại đồng bằng Gio-đan, trên mặt đất sét, giữa Xúc-cốt và Xác-than.Jdn-Những cái vạc, xẻng và bình rảy. Tất cả các vật dụng này ông Khi-ram làm cho vua Sa-lô-môn để trong Đền Thờ ĐỨC CHÚA đều bằng đồng và đánh bóng.Ecn,Một cái bể và mười hai con bò đỡ phía dưới.Fbn+Mười cái giàn và mười cái bồn đặt trên giàn./aYn*Bốn trăm trái thạch lựu cho hai màng lưới, mỗi màng lưới hai hàng thạch lựu, để bọc hai bầu của các đầu trụ trên đỉnh trụ.`7n)Hai trụ, các bầu của các đầu trụ trên hai đỉnh trụ, hai màng lưới bọc hai bầu của các đầu trụ trên đỉnh trụ.Z_/n(Ông Khi-ram làm những chiếc vạc, những cái xẻng và bình rảy. Ông Khi-ram hoàn thành tất cả công trình mà ông đã thực hiện cho vua Sa-lô-môn trong Đền Thờ ĐỨC CHÚA :*^On'Ông đặt năm giàn bên hông phải Đền Thờ và năm giàn bên hông trái ; còn bể thì ông đặt bên phải Đền Thờ, hướng đông nam.I] n&Ông làm mười bồn nước bằng đồng ; mỗi bồn chứa được tám mươi thùng, và mỗi bồn cao hai thước ; mỗi bồn được đặt trên một trong mười giàn.\}n%Ông làm mười giàn đều như thế : cùng đúc một kiểu, một kích thước, một hình thể như nhau.=[un$Trên mặt các mộng, ông trạm trổ hình các Kê-ru-bim, sư tử và những trái chà là ; giữa khoảng cách mỗi vật có những nhành hoa chạy chung quanh.-ZUn#Trên đỉnh giàn có một vòng tròn cao hai tấc rưỡi ; trên đỉnh giàn những cái mộng và các đòn ngang làm thành một khối với giàn.zYon"Có bốn bờ vai ở bốn góc của mỗi giàn ; các bờ vai này được gắn thành một với giàn.X)n!Người ta làm các bánh xe này cũng như bánh xe thường ; chốt, vành, thang bánh xe và đùm bánh xe, tất cả đều đúc.'WIn Bên dưới các đòn ngang có bốn bánh xe ; các chốt bánh xe được gắn với giàn ; chiều cao của mỗi bánh xe là bảy tấc rưỡi.bV?nBên trong vòng là cái miệng giàn cao nửa thước ; miệng nó tròn, đo được bảy tấc rưỡi. Trên miệng nó cũng có những hình nổi. Các đòn ngang thì lại vuông chứ không tròn.iUMnMỗi giàn có bốn bánh xe bằng đồng, với những cái trục ; bốn chân của nó có bờ vai đỡ bồn nước ; các bờ vai này đều được đúc và bên kia mỗi bờ vai là những nhành hoa._T9nTrên những đòn ngang ghép thành khung ấy có khắc hình sư tử, bò và Kê-ru-bim ; trên các khung, phía trên phía dưới các con sư tử và bò có những nhành hoa rủ xuống như đeo.jSOnCác giàn ấy được làm như thế này : giàn có những đòn ngang ghép thành khung.RnÔng làm mười giàn bằng đồng ; mỗi cái dài hai thước, rộng hai thước và cao một thước rưỡi.Q1nChiều dày của bể là một tấc, và mép nó giống như mép một cái chén hình hoa huệ. Bể chứa được bốn ngàn thùng.2P_nBể được đặt trên mười hai con bò : ba con quay mặt về hướng bắc, ba con quay mặt về hướng tây, ba con quay mặt về hướng nam, và ba con quay mặt về hướng đông ; bể đặt bên trên chúng, và các phần mông của chúng đều quay vào trong.gOInBên dưới mép bể có những hình trái mướp đắng chạy vòng quanh bể, cứ nửa thước là mười trái, khắp chung quanh bể ; hai hàng trái mướp đắng cùng đúc một lượt với bể.LNnÔng đúc một bể nước rộng năm thước từ mép nọ tới mép kia, hình tròn, cao hai thước rưỡi ; lấy dây mà đo chu vi của bể thì được mười lăm thước.lMSnTrên đầu các cột ông làm hình bông huệ. Công việc làm cột thế là hoàn tất.-LUn*Ông dựng cột tiền đình của Cung Thánh, ông dựng cột bên phải và đặt tên là Gia-khin, rồi dựng cột bên trái và gọi là Bô-át.1K]nPhần thượng các đầu trụ trên hai trụ, sát với bầu trụ, ông cũng làm một hàng hai trăm trái thạch lựu chung quanh cả hai đầu trụ.xJknCòn các đầu trụ trên đỉnh trụ thì ông làm tất cả theo hình bông huệ, dài hai thước.4IcnÔng làm hai hàng trái thạch lựu chung quanh lưới mắt cáo bọc đầu trụ nằm trên đỉnh trụ, và đầu trụ thứ hai ông cũng làm như thế. HnÔng làm những màng lưới mắt cáo, kiểu lưới bằng thừng xoắn lại, kết thành những dây hoa đeo lên đầu trụ nằm trên đỉnh trụ, bảy dây hoa cho đầu trụ thứ nhất và bảy dây hoa cho đầu trụ thứ hai.^G7nÔng đúc hai đầu trụ bằng đồng, để đặt trên các trụ, chiều cao của đầu trụ thứ nhất là hai thước rưỡi, chiều cao của đầu trụ thứ hai cũng hai thước rưỡi.*FOnÔng đúc hai trụ đồng ; trụ thứ nhất cao chín thước ; lấy dây mà đo chu vi trụ thì được sáu thước ; trụ thứ hai cũng thế.5Eenông là con một bà goá thuộc chi tộc Náp-ta-li ; thân phụ ông là người Tia và làm thợ gò đồng. Ông rất khôn ngoan, thành thạo và tài khéo trong mọi công việc thuộc nghề đồng. Vậy ông vào chầu vua Sa-lô-môn và làm mọi công việc của vua.ID n Vua Sa-lô-môn sai người đi Tia mời ông Khi-ram đến ;,CSn Chung quanh sân lớn có ba hàng đá đẽo và một hàng ván bá hương ; sân trong Đền Thờ ĐỨC CHÚA và tiền đình cung điện cũng vậy.jBOn Phần trên thì bằng đá quý, đẽo gọt theo kích thước và bằng gỗ bá hương.qA]n Nền nhà lát đá hảo hạng, đá lớn, đá rộng năm thước và đá rộng bốn thước.)@Mn Tất cả đều bằng đá phiến, đẽo gọt theo kích thước và xẻ bằng cưa, bên trong cũng như bên ngoài, từ nền cho tới kèo nhà.r?_nVà cung điện nơi vua cư ngụ cũng như sân bên trong hành lang, đều cùng một kiểu như nhau. Còn phòng vua làm cho ái nữ Pha-ra-ô mà vua đã cưới làm vợ, thì cũng giống như các hành lang ấy.+>QnVua còn làm hành lang đặt ngai vàng, là nơi vua xét xử, và cũng là hành lang công lý, được ghép gỗ bá hương từ sàn tới mái nhà.9=mnVua cũng làm hành lang nhiều cột, dài hai mươi lăm thước, rộng mười lăm thước, và phía mặt tiền hành lang có một mái hiên với tường hoa.<ynTất cả các cửa và khung cửa đều có bốn cạnh, bên này đối diện với bên kia, thành bộ ba.W;)nBa hàng cửa sổ, hàng này đối diện với hàng kia, thành bộ ba.:7nTrần nhà bằng gỗ bá hương được đặt trên bốn mươi lăm chiếc đà, mỗi khoang mười lăm chiếc, có cột chống đỡ.m9UnVua đã xây Cung Rừng Li-băng, dài năm mươi thước, rộng hai mươi lăm thước, cao mười lăm thước, với bốn hàng cột bằng gỗ bá hương ; trên các cột có ghép các thanh gỗ bá hương.^8 9nVua Sa-lô-môn xây dựng cung điện của mình mất mười ba năm mới xong.a7=n&năm thứ mười một, tháng Bun, tức là tháng thứ tám, công trình xây cất Đền Thờ, cả quy mô lẫn chi tiết, đều được hoàn thành. Vua đã xây cất Đền Thờ trong bảy năm._69n%Năm thứ tư, tháng Diu, người ta đặt nền móng Đền Thờ ĐỨC CHÚA ;k5Qn$Vua xây sân trong : ba hàng đá, đục đẽo mỹ thuật và một hàng thanh gỗ trắc.4n#Vua chạm trổ hình Kê-ru-bim, hình cây chà là và nhành hoa, và dát vàng hoàn toàn khít với hình nổi.3 n"hai cánh cửa bằng gỗ trắc : một cánh có hai tấm xoay được, và cánh kia cũng có hai tấm xoay được.{2qn!Cửa vào Cung Thánh, vua cũng làm như thế ; trụ khung cửa bằng gỗ ô-liu, nhưng có bốn cạnh, J~~L}|{{Czzy5xwvvDttSsSrr0q\pponwmllSkjjihigbfyeed5cbaa2`H_^^E\[[yZZ"XnX W6VVUU0TSS`RiQPOO*N;LKK)JIhHpG(FEEvDxCWBBEA1@@%?(>==L<;B:\987Q6A54J32210//e.p.-n,++*)p(v( '&\%$##@"! V=.A`;8 9 o  ? e a`~ ~ry_nCác truyện còn lại về vua A-vi-giam và mọi việc vua làm đã chẳng được ghi chép trong sách Sử biên niên các vua Giu-đa đó sao ? Và chiến tranh cũng xảy ra giữa vua A-vi-giam và vua Gia-róp-am.ixMnGiữa vua Rơ-kháp-am và vua Gia-róp-am luôn luôn có giao tranh trong buổi sinh thời. wnchỉ vì Đa-vít đã làm điều ngay chính trước mắt ĐỨC CHÚA, không bỏ qua một điều nào trong tất cả những điều Người đã truyền cho vua suốt thời gian vua còn sống, ngoài truyện ông U-ri-gia, người Khết.fvGnNhưng, vì nể Đa-vít, ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của vua, cũng ban cho vua một ngọn đèn tại Giê-ru-sa-lem là gầy dựng cho vua một người con kế vị và làm cho Giê-ru-sa-lem đứng vững ;.uWnVua rập theo con đường tội lỗi vua cha đã đi trước, mà không trọn tình với ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của vua, như Đa-vít tổ tiên vua.rt_nvà trị vì tại Giê-ru-sa-lem ba năm ; thân mẫu vua là bà Ma-a-kha, ái nữ ông Áp-sa-lôm.os [nNăm thứ mười tám triều vua Gia-róp-am, con ông Nơ-vát là A-vi-giam lên làm vua Giu-đa,^r7nVua Rơ-kháp-am đã an nghỉ với tổ tiên và được chôn cất với các ngài trong Thành Đa-vít. Thân mẫu của vua là bà Na-a-ma, người Am-mon. Con vua là A-vi-giam lên ngôi kế vị.PqnGiữa vua Rơ-kháp-am và vua Gia-róp-am luôn luôn có giao tranh.*pOnCác truyện còn lại về vua Rơ-kháp-am và mọi việc vua làm đã chẳng được ghi chép trong sách Sử biên niên các vua Giu-đa đó sao ?}ounMỗi khi vua vào Đền Thờ ĐỨC CHÚA thì các thị vệ mang ra, rồi lại đưa về phòng thị vệ.n9nVua Rơ-kháp-am làm các khiên thuẫn bằng đồng để thay thế và giao cho các người chỉ huy thị vệ canh gác cửa hoàng cung.]m5nÔng chiếm đoạt các kho tàng của Đền Thờ ĐỨC CHÚA cũng như kho tàng của hoàng cung. Ông lấy hết, chiếm đoạt tất cả các khiên thuẫn bằng vàng vua Sa-lô-môn đã làm.pl[nNăm thứ năm triều vua Rơ-kháp-am, vua Ai-cập là Si-sắc, đã tiến đánh Giê-ru-sa-lem.Gk nTrong xứ có cả bọn trai điếm phục vụ đền thần. Chúng làm những điều ghê tởm như các dân ngoại mà ĐỨC CHÚA đã đuổi đi cho khuất mắt Ít-ra-en.j+nHọ lại xây cất những nơi cao, những trụ thờ và những cột thần trên khắp đồi cao và dưới mọi cây xanh rậm.?iynGiu-đa đã làm sự dữ trái mắt ĐỨC CHÚA và vì tất cả các tội của họ, họ đã chọc giận ĐỨC CHÚA còn hơn mọi điều cha ông họ đã phạm.ihMnCon vua Sa-lô-môn là Rơ-kháp-am trị vì nước Giu-đa. Khi lên ngôi, vua Rơ-kháp-am được bốn mươi mốt tuổi ; vua trị vì mười bảy năm tại Giê-ru-sa-lem là thành đô ĐỨC CHÚA đã chọn làm nơi đặt Danh Người trong tất cả các chi tộc Ít-ra-en. Thân mẫu vua là bà Na-a-ma, người Am-mon.g'nThời vua Gia-róp-am trị nước là hai mươi hai năm. Vua nằm xuống với tổ tiên ; con vua là Na-đáp lên ngôi kế vị.;fqnCác truyện còn lại về vua Gia-róp-am, các cuộc chiến và cách thức cai trị của vua đều được ghi chép trong sách Sử biên niên các vua Ít-ra-en.3eanNgười ta chôn cất nó, và toàn thể Ít-ra-en khóc thương nó, đúng như lời ĐỨC CHÚA đã dùng ngôn sứ A-khi-gia-hu tôi tớ Người mà phán.dnPhu nhân vua Gia-róp-am đứng dậy, ra đi và tới Tia-xa. Bà vừa bước qua ngưỡng cửa nhà thì đứa trẻ chết.c}nVì các tội vua Gia-róp-am đã phạm và lôi kéo Ít-ra-en phạm theo, thì Người sẽ trao nộp Ít-ra-en.=bunĐỨC CHÚA sẽ đánh Ít-ra-en ngả nghiêng như cây sậy trong dòng nước ; Người sẽ bứng Ít-ra-en khỏi đất đai màu mỡ mà Người đã ban cho tổ tiên họ, và sẽ phân tán họ sang bên kia Sông, vì họ đã làm ra các cột thần mà chọc giận ĐỨC CHÚA.&aGnĐỨC CHÚA sẽ cho một vua đứng lên cai trị Ít-ra-en, ông sẽ tiêu diệt nhà Gia-róp-am vào ngày ấy. Biết nói gì nữa bây giờ ?7`in Toàn thể Ít-ra-en sẽ khóc thương nó, và người ta sẽ chôn cất nó ; chỉ một mình đứa con này của Gia-róp-am được chôn trong mồ, bởi vì trong cả nhà Gia-róp-am, nó là người còn có một chút gì đẹp lòng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en.y_mn Còn bà, bà hãy đứng dậy mà về nhà. Khi bà bước chân vào thành thì đứa trẻ sẽ chết.L^n Kẻ nào thuộc về nhà Gia-róp-am mà chết trong thành thì sẽ bị chó ăn thịt ; người chết ngoài đồng sẽ bị chim trời rỉa thây. Vì đó là lời ĐỨC CHÚA.+]Qn Vì thế, này Ta sẽ giáng hoạ xuống nhà Gia-róp-am : Ta sẽ tiêu diệt khỏi nhà ấy mọi đàn ông con trai, tự do hay nô lệ trong dân Ít-ra-en, sẽ quét sạch dòng dõi nhà Gia-róp-am như người ta quét phân rác, cho đến khi nó bị tận diệt.\yn Còn ngươi, thì làm sự dữ, hành động xấu xa hơn mọi kẻ đi trước ngươi, vì ngươi đã đi tới chỗ làm ra các thần ngoại, những hình tượng đúc để chọc giận Ta và vứt bỏ Ta sau lưng ngươi.![=nTa đã giựt vương quốc khỏi nhà Đa-vít để ban cho ngươi nhưng ngươi đã không được như Đa-vít, tôi tớ Ta, là người đã tuân giữ các giới răn của Ta và hết lòng đi theo Ta, chỉ làm những điều ngay chính trước mặt Ta.]Z5nXin bà về nói với vua Gia-róp-am : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán thế này : Ta đã cất nhắc ngươi lên từ đám dân thường, đặt ngươi làm đầu Ít-ra-en dân Ta ;iYMnNhưng khi ông A-khi-gia-hu nghe tiếng chân bà bước qua cửa thì nói : Xin mời phu nhân vua Gia-róp-am vào ! Tại sao bà lại giả làm người khác ? Tôi được lệnh báo cho bà một tin buồn. XnĐỨC CHÚA phán với ông A-khi-gia-hu : Này, vợ của Gia-róp-am đến hỏi ngươi về đứa con của nó, vì đứa trẻ lâm bệnh. Ngươi sẽ trả lời nó thế này, thế này. Khi đến, bà ấy giả làm một người khác.^W7nphu nhân vua Gia-róp-am làm như vậy. Bà trỗi dậy đi tới Si-lô, đến nhà ông A-khi-gia-hu. Ông A-khi-gia-hu không nhìn thấy được nữa, vì tuổi già đã làm cho mắt ông đờ ra.1V]nBà hãy mang theo mười ổ bánh, một ít bánh ngọt, một bình mật ong và đến gặp ông. Ông sẽ nói cho bà biết về số phận đứa trẻ ;.UWnvua Gia-róp-am nói với phu nhân : Này ! Xin bà đứng lên và cải trang để người ta không biết được bà là vợ của Gia-róp-am, rồi đi tới Si-lô. Ở đấy có ngôn sứ A-khi-gia là người đã báo trước cho tôi biết tôi sẽ làm vua dân này.MT n*Bấy giờ hoàng tử A-vi-gia, con vua Gia-róp-am, lâm bệnh ;Sn "Sự việc này là nguyên cớ cho nhà Gia-róp-am phạm tội, rồi bị sụp đổ và tiêu ma khỏi mặt đất.Rn !Sau sự việc này, vua Gia-róp-am cũng không chịu bỏ đường lối xấu xa của mình, nhưng vẫn cứ đặt những người dân thường làm tư tế tại các nơi cao. Ưa ai thì ông phong làm tư tế tại các nơi cao.LQn Vì chắc chắn sẽ ứng nghiệm lời ông đã theo lệnh ĐỨC CHÚA kết án bàn thờ ở Bết Ên và tất cả các đền thờ tại các nơi cao trong thành của Sa-ma-ri.tPcn Chôn cất xong, cụ nói với các con : Khi cha chết, các con hãy chôn cất cha trong cùng một ngôi mộ mà người của Thiên Chúa đã được chôn cất ; hãy đặt hài cốt cha bên cạnh hài cốt ông. On Cụ đặt thi hài ông trong chính mộ của cụ, và người ta khóc thương ông : Ôi ! người anh em của tôi ơi !-NUn Vị ngôn sứ lấy xác người của Thiên Chúa đặt lên lừa, đưa trở lại thành của vị ngôn sứ già để làm đám tang và chôn cất.KMn Cụ đi và thấy xác người kia bỏ giữa đường, có con lừa và con sư tử đứng bên cạnh ; con sư tử không ăn thây người chết, cũng không cắn xé con lừa.YL-n Rồi cụ bảo các con : Thắng lừa cho cha ! Họ thắng lừa cho cụ.[n Cụ liền nói với các con : Thắng lừa cho cha. Họ thắng lừa cho cụ ; cụ cỡi lừa%=En Người cha nói : Ông ta đã đi đường nào ? Họ chỉ cho cụ con đường người của Thiên Chúa đã ra đi, sau khi từ Giu-đa tới.<n Có một ngôn sứ già cư ngụ tại Bết Ên. Mấy người con của cụ đến kể cho cụ nghe mọi việc người của Thiên Chúa đã làm hôm đó tại Bết Ên, những lời ông ta đã nói với vua, họ cũng kể cho cha họ nghe.};un Vậy, ông ra đi theo con đường khác, không trở về qua ngả đường đã dẫn ông đến Bết Ên.R:n vì ĐỨC CHÚA đã truyền lệnh cho tôi rằng : Ngươi không được ăn bánh, không được uống nước, cũng chẳng được trở về qua con đường ngươi đã đi trước.H9 n Nhưng người của Thiên Chúa thưa với vua : Ngài có cho tôi phân nửa nhà của ngài, tôi cũng sẽ không đi với ngài, hoặc ăn bánh hay uống nước tại đây ;8n Bấy giờ vua nói với người của Thiên Chúa : Về nhà với ta để bổ sức, và ta sẽ tặng cho một món quà.P7n Vua đáp lại và nói với người của Thiên Chúa : Xin ông làm cho nét mặt ĐỨC CHÚA dịu lại, khẩn nài ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ông, và xin cho ta co tay lại được. Người của Thiên Chúa đã làm cho nét mặt ĐỨC CHÚA dịu lại và tay vua co lại được như trước.69n Và bàn thờ rạn nứt, tro từ bàn thờ đổ ra, đúng như dấu hiệu mà người của Thiên Chúa đã cho, theo lệnh ĐỨC CHÚA. 5n Khi vua nghe biết lời mà người của Thiên Chúa la lên chống bàn thờ Bết Ên, thì từ bàn thờ, vua Gia-róp-am giơ tay ra và nói : Bắt lấy nó ! Nhưng bàn tay giơ ra đe ông liền khô cứng, không co lại được nữa./4Yn Ngay hôm ấy, ông cho một dấu hiệu, mà rằng : Đây là dấu ĐỨC CHÚA đã phán : Này bàn thờ sẽ rạn nứt và tro trên đó sẽ đổ ra.!3=n và theo lệnh ĐỨC CHÚA, người ấy la lên chống bàn thờ rằng : Bàn thờ, bàn thờ ! ĐỨC CHÚA phán thế này : Rồi đây một người con sẽ sinh ra cho nhà Đa-vít, tên là Giô-si-gia-hu ; trên ngươi, nó sẽ sát tế các tư tế phục vụ tại các nơi cao, là những kẻ đã đốt hương trên ngươi ; trên ngươi, nó sẽ đốt xương người./2 [n *Do lệnh của ĐỨC CHÚA, có một người của Thiên Chúa từ Giu-đa đến Bết Ên vào lúc Gia-róp-am đang đứng gần bàn thờ đốt hương,b1?n !Vua tiến lên bàn thờ đã lập ở Bết Ên, vào ngày mười lăm tháng tám, tháng vua chọn theo sở thích ; vua lập nên một ngày lễ cho con cái Ít-ra-en và lên bàn thờ đốt hương.o0Yn Vua Gia-róp-am còn lập một lễ vào ngày mười lăm tháng tám, giống như lễ vẫn mừng ở Giu-đa, và vua tiến lên bàn thờ. Vua đã làm như thế tại Bết Ên mà dâng lễ tế cho các con bò mộng vua đã làm ra. Vua đặt ở Bết Ên các tư tế để phục vụ tại các nơi cao mà vua đã thiết lập./!n Vua thiết lập những nơi cao và đặt các tư tế xuất thân từ đám thường dân, không thuộc hàng con cháu Lê-vi.{.qn Đó là nguyên cớ gây ra tội, vì dân đi tới mãi tận Đan để thờ một trong hai tượng đó.M-n Vua đặt một tượng ở Bết Ên, còn tượng kia ở Đan. ,n Sau khi quyết định, vua làm hai con bò mộng bằng vàng, rồi nói với dân : Các ngươi lên Giê-ru-sa-lem như thế là đủ rồi ! Này, Ít-ra-en, Thiên Chúa của ngươi đây, Đấng đã đưa ngươi lên từ đất Ai-cập.y+mn Nếu dân này cứ lên tế lễ tại Đền Thờ ĐỨC CHÚA ở Giê-ru-sa-lem, thì lòng họ lại quay về với chủ mình là Rơ-kháp-am vua Giu-đa, và họ sẽ giết ta để trở về với Rơ-kháp-am vua Giu-đa.q*]n *Vua Gia-róp-am nghĩ bụng rằng : Rồi vương quốc lại trở về nhà Đa-vít mất thôi !)#n Vua Gia-róp-am xây dựng Si-khem trong vùng núi Ép-ra-im và ở lại đó. Đoạn vua rời nơi ấy, đi xây dựng Pơ-nu-ên.(n ĐỨC CHÚA phán thế này : Các ngươi không được lên giao chiến với con cái Ít-ra-en là anh em các ngươi ; ai nấy cứ về nhà mình, vì mọi chuyện là do Ta. Họ nghe lời ĐỨC CHÚA và quay về như ĐỨC CHÚA đã phán.#'An Hãy nói với Rơ-kháp-am con của Sa-lô-môn vua Giu-đa, với toàn thể nhà Giu-đa và Ben-gia-min cùng phần còn lại của dân rằng :h&Kn Nhưng có lời Thiên Chúa phán với ông Sơ-ma-gia, người của Thiên Chúa rằng :%5n Về tới Giê-ru-sa-lem, vua Rơ-kháp-am tập họp toàn thể nhà Giu-đa và chi tộc Ben-gia-min, được một trăm tám mươi ngàn quân tinh nhuệ để giao chiến với nhà Ít-ra-en và thu hồi vương quốc về cho Rơ-kháp-am con vua Sa-lô-môn.z$on Khi toàn thể Ít-ra-en nghe tin ông Gia-róp-am đã về nước, thì sai người mời ông tới đại hội và phong ông làm vua cai trị toàn thể Ít-ra-en ; chỉ còn một mình chi tộc Giu-đa là theo nhà Đa-vít.M#n Thế là Ít-ra-en ly khai với nhà Đa-vít cho tới ngày nay.Z"/n Vua Rơ-kháp-am cử ông A-đô-ram phụ trách việc dân công, nhưng toàn thể Ít-ra-en ném đá ông và ông đã chết ; còn vua Rơ-kháp-am thì vội vã lên xe trốn về Giê-ru-sa-lem.!{n Còn con cái Ít-ra-en cư ngụ tại các thành của Giu-đa, thì vua Rơ-kháp-am vẫn làm vua cai trị họ.D n Khi toàn thể Ít-ra-en thấy vua không thèm nghe họ, thì dân đáp lại vua rằng : Chúng tôi có liên hệ chi với Đa-vít ? Chẳng có phần gì với con của Gie-sê ! Ít-ra-en ơi, ai về lều nấy ! Này Đa-vít hãy liệu lấy nhà của ngươi ! Rồi Ít-ra-en rút về lều.tcn Thế là vua không chịu nghe dân : ĐỨC CHÚA đã để như vậy cho lời Người được ứng nghiệm, lời mà ĐỨC CHÚA đã dùng ông A-khi-gia người Si-lô mà phán với ông Gia-róp-am con ông Nơ-vát.<sn nhưng nói với họ theo ý kiến đám người trẻ rằng : Phụ vương ta đã đặt ách nặng trên các ngươi, còn ta, ta chất nặng hơn nữa trên các ngươi ; phụ vương ta trừng phạt các ngươi bằng roi, còn ta, ta sẽ trừng phạt các ngươi bằng bọ cạp.~wn Vua trả lời cứng cỏi với dân ; vua không đếm xỉa gì đến ý kiến các kỳ mục đã đưa ra,3n Ngày thứ ba, Gia-róp-am cùng toàn dân đến yết kiến vua Rơ-kháp-am như vua đã hẹn rằng : Ba ngày nữa trở lại gặp ta.oYn Vậy phụ vương ta đã đặt ách nặng trên các ngươi, còn ta, ta chất cho nặng hơn nữa ; phụ vương ta trừng phạt các ngươi bằng roi, còn ta, ta sẽ trừng phạt các ngươi bằng bọ cạp.{qn Đám người trẻ, những bạn thiếu thời của vua, thưa vua rằng : Ngài sẽ trả lời cho dân đã từng nói với ngài : Phụ vương ngài đã đặt ách nặng trên chúng tôi, nhưng xin ngài giảm bớt cho chúng tôi, xin ngài nói với chúng thế này : Ngón tay nhỏ của ta còn lớn hơn cả lưng của phụ vương ta.kQn Vua nói với họ : Các ngươi góp ý với ta thế nào, để ta còn trả lời cho dân này, vì nó đã nói với ta rằng : Xin ngài giảm bớt cái ách nặng phụ vương đã đặt trên chúng tôi !Fn Nhưng vua không đếm xỉa gì đến ý kiến các kỳ mục đưa ra, lại đi bàn hỏi với đám người trẻ, là những bạn thiếu thời hiện đang hầu cận vua._9n Họ thưa với vua : Nếu hôm nay ngài làm đầy tớ cho dân này, nếu ngài phục vụ và để ý tới dân, dùng lời lẽ ôn tồn mà nói với dân, thì dân sẽ làm tôi ngài mãi mãi.  n Vua Rơ-kháp-am bàn hỏi với các kỳ mục là những người đã từng hầu cận phụ vương Sa-lô-môn, khi vua này còn sống ; vua Rơ-kháp-am nói : Các ngươi góp ý với ta thế nào, để ta còn trả lời cho dân này ?}n Vua nói với họ : Các ngươi cứ đi đi, ba ngày nữa trở lại đây gặp ta. Dân chúng liền rút lui.san Phụ vương ngài đã bắt chúng tôi mang một cái ách quá nặng. Bây giờ nếu ngài giảm bớt khổ dịch và ách nặng nề phụ vương đã đặt trên chúng tôi, thì chúng tôi sẽ phục dịch ngài. n Người ta cho mời ông Gia-róp-am. Ông và toàn thể cộng đoàn Ít-ra-en tới. Họ thưa với Rơ-kháp-am rằng :H n Lúc ấy Gia-róp-am con ông Nơ-vát nghe biết chuyện ấy, –ông còn đang ở bên Ai-cập vì ông đã trốn vua Sa-lô-môn sang đó– ông liền bỏ Ai-cập trở về.r an *Rơ-kháp-am đi Si-khem, vì toàn thể Ít-ra-en tụ họp ở Si-khem để tôn ông lên làm vua./Yn +Vua Sa-lô-môn đã an nghỉ với tổ tiên và được chôn cất trong Thành Đa-vít thân phụ vua ; và thái tử Rơ-kháp-am lên ngôi kế vị vua.p[n *Thời gian vua Sa-lô-môn trị vì toàn thể Ít-ra-en tại Giê-ru-sa-lem là bốn mươi năm.\3n )Các truyện khác về vua Sa-lô-môn và tất cả những gì vua đã thực hiện cũng như sự khôn ngoan của vua đều đã được ghi chép trong sách Sử biên niên của vua Sa-lô-môn.Q n (Vua Sa-lô-môn tìm cánh giết Gia-róp-am ; nhưng Gia-róp-am trỗi dậy và trốn sang Ai-cập, đến với Si-sắc vua Ai-cập, và ở Ai-cập cho tới khi vua Sa-lô-môn qua đời.` ;n 'Như thế, Ta sẽ hạ dòng dõi Đa-vít xuống, nhưng không phải mãi đâu !0 [n &Nếu ngươi vâng nghe tất cả những điều Ta truyền cho ngươi và bước đi theo đường lối của Ta, thi hành điều chính trực trước nhan Ta mà tuân giữ các giới răn và mệnh lệnh của Ta như Đa-vít tôi tớ Ta đã làm, thì Ta sẽ ở với ngươi và xây cho ngươi một ngôi nhà bền vững như Ta đã xây cho Đa-vít, và Ta sẽ trao Ít-ra-en cho ngươi.  n %Vậy Ta sẽ đặt ngươi làm người cai trị mọi sự như lòng ngươi muốn, và ngươi sẽ làm vua Ít-ra-en.G  n $và cho con nó một chi tộc, để Đa-vít tôi tớ Ta luôn luôn có một ngọn đèn trước nhan Ta ở Giê-ru-sa-lem, thành đô Ta đã chọn làm nơi danh Ta ngự trị.cAn #Ta sẽ giựt lấy vương quốc khỏi tay con nó, sẽ cho ngươi mười chi tộc n "Nhưng Ta sẽ không cất hết vương quốc khỏi tay nó, mà sẽ để nó làm thủ lãnh cho đến cuối đời, vì nể Đa-vít tôi tớ Ta, người Ta đã chọn, kẻ đã tuân giữ các mệnh lệnh và các giới răn của Ta.V'n !Vì nó đã bỏ Ta mà thờ lạy thần Át-tô-rét của dân Xi-đôn, thần Cơ-mốt của Mô-áp, thần Min-côm của con cái Am-mon, và không đi theo đường lối của Ta, là thi hành điều chính trực trước nhan Ta, cũng như các giới răn và luật pháp của Ta như Đa-vít thân phụ nó.,Sn Nhưng nó vẫn còn được một chi tộc, vì Đa-vít, tôi tớ Ta, và vì Giê-ru-sa-lem thành đô Ta đã chọn trong tất cả chi tộc Ít-ra-en.jOn Rồi ông nói với Gia-róp-am : Anh cầm lấy mười mảnh, vì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa Ít-ra-en phán như sau : Này Ta sẽ giựt vương quốc khỏi tay Sa-lô-môn để trao cho ngươi mười chi tộc.b?n Ông A-khi-gia lấy chiếc áo mới mình đang mặc, xé ra làm mười hai mảnh.fGn Một hôm, khi Gia-róp-am từ Giê-ru-sa-lem đi ra, thì dọc đường gặp ngôn sứ A-khi-gia, người Si-lô ; ông này khoác một chiếc áo choàng mới. Lúc ấy chỉ có hai ông ở ngoài đồng.En Bấy giờ Gia-róp-am là người có khả năng. Vua Sa-lô-môn thấy chàng trai ấy đảm đang công việc, thì đặt chàng phụ trách toàn thể dân công nhà Giu-se.!=n Chuyện ông nổi dậy chống vua như sau : Vua Sa-lô-môn xây công trình Mi-lô, bít kín lỗ hổng của Thành Đa-vít, thân phụ vua.]5n *Ông Gia-róp-am là con ông Nơ-vát, người Ép-ra-im, thuộc Xơ-rê-đa ; bà Xơ-ru-a mẹ ông là một quả phụ. Ông đã từng phục vụ vua Sa-lô-môn, nhưng lại nổi dậy chống vua.0~[n Điều ác của Ha-đát là ông gớm ghét Ít-ra-en mà ông lại làm vua cai trị Ê-đôm. Ông thù nghịch với Ít-ra-en suốt thời vua Sa-lô-môn.L}n Một số người tụ họp bên ông và ông trở thành đầu đảng. Vì vua Đa-vít muốn tiêu diệt họ, nên ông đến Đa-mát cư ngụ tại đó và làm vua ở Đa-mát.3|an Thiên Chúa còn xui khiến cho vua có một địch thủ là Rơ-dôn, con của En-gia-đa, người đã bỏ chủ mình là Ha-đát-e-de, vua Xô-va mà trốn.9{mn Pha-ra-ô nói với ông : Ở với ta, ngươi có thiếu gì mà phải tìm về đất nước ngươi ? Ông thưa : Không thiếu gì, nhưng xin cứ để tôi đi.ezEn Đang khi ở Ai-cập, Ha-đát nghe tin vua Đa-vít đã an nghỉ với tổ tiên và tướng Giô-áp chỉ huy quân đội cũng đã chết, thì thưa với Pha-ra-ô : Xin để tôi về đất nước tôi.yn Em gái bà Tác-pơ-nết sinh ra cho ông một người con tên là Gơ-nu-vát ; bà Tác-pơ-nết nuôi nấng người con này ngay trong cung điện Pha-ra-ô. Gơ-nu-vát sống trong cung điện Pha-ra-ô giữa các con cái Pha-ra-ô.x%n Ha-đát rất được lòng Pha-ra-ô, nên vua gả em gái vợ mình cho ông, tức là em gái bà Tác-pơ-nết hay là Bà Hoàng.wn Chúng rời Ma-đi-an và tới Pa-ran ; từ Pa-ran chúng lấy một số người đi theo mình xuống Ai-cập, vào chầu Pha-ra-ô vua Ai-cập ; vua này cung cấp cho chúng nhà ở, bảo đảm lương thực và cho chúng cả đất đai nữa.Gv n Bấy giờ, Ha-đát cùng với mấy người Ê-đôm trong số các tôi tớ của cha mình đã chạy trốn được sang Ai-cập, vì lúc đó Ha-đát là một thiếu niên.0u[n Quả vậy, ông Giô-áp cùng toàn thể Ít-ra-en đã ở lại đấy sáu tháng cho tới khi tiêu diệt hoàn toàn mọi đàn ông con trai ở Ê-đôm.9tmn Khi vua Đa-vít đã đánh bại Ê-đôm và ông Giô-áp chỉ huy quân đội lên chôn cất các tử thi, thì ông tàn sát mọi đàn ông con trai ở Ê-đôm.s3n ĐỨC CHÚA xui khiến cho có một người chống lại vua Sa-lô-môn : đó là Ha-đát người Ê-đôm, thuộc hoàng tộc Ê-đôm.Xr+n Hơn nữa, vì nể Đa-vít tôi tớ Ta, và vì Giê-ru-sa-lem, thành đô Ta đã chọn, Ta sẽ không giựt lấy cả vương quốc, nhưng sẽ để lại cho con của ngươi một chi tộc.$qCn Tuy nhiên, vì thân phụ ngươi, Ta sẽ không làm điều đó trong đời ngươi, nhưng sẽ giựt vương quốc khỏi tay con của ngươi.p#n ĐỨC CHÚA phán với vua Sa-lô-môn : Vì ngươi đã như vậy và đã không giữ giao ước cũng như các giới răn Ta truyền cho ngươi, thì chắc chắn Ta sẽ giựt lấy vương quốc ngươi mà trao cho một thuộc hạ của ngươi.on và truyền cho vua là đừng đi theo các thần ngoại, nhưng vua không giữ điều ĐỨC CHÚA đã truyền.(nKn ĐỨC CHÚA nổi giận với vua Sa-lô-môn, vì lòng vua rời xa ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, Đấng đã hiện ra với vua hai lần,m'n Vua làm như thế với tất cả các bà vợ ngoại đạo của vua ; họ đốt hương và sát tế kính các thần của họ.Pln Bấy giờ vua Sa-lô-môn xây trên núi đối diện với Giê-ru-sa-lem một nơi cao cho thần Cơ-mốt ghê tởm của dân Mô-áp, cho thần Mô-léc ghê tởm của con cái Am-mon.k-n Như thế, vua Sa-lô-môn làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA, chứ không theo ĐỨC CHÚA trọn vẹn như phụ vương Đa-vít.jn Vua Sa-lô-môn đi theo nữ thần Át-tô-rét của dân Xi-đôn, theo thần Min-côm ghê tởm của dân Am-mon.|isn Quả vậy, khi vua Sa-lô-môn về già, các bà vợ của vua đã làm cho lòng vua ngả theo các thần ngoại ; lòng vua không còn chung thuỷ với ĐỨC CHÚA Thiên Chúa của vua, như lòng phụ vương Đa-vít nữa.~hwn vua có bảy trăm bà vợ chính thức và ba trăm cung phi. Và các bà ấy làm cho lòng vua ra hư hỏng.lgSn những dân mà ĐỨC CHÚA đã truyền cho con cái Ít-ra-en là các ngươi không được đi lại với chúng, và chúng cũng chẳng được đi lại với các ngươi ; vì chắc chắn chúng sẽ làm cho lòng các ngươi ngả theo các thần của chúng. Nhưng vua Sa-lô-môn thì lại mê những người đàn bà ấy ;4f en *Vua Sa-lô-môn yêu nhiều người đàn bà ngoại bang ; ngoài ái nữ của Pha-ra-ô, còn có các bà thuộc dân Mô-áp, Am-mon, Ê-đôm, Xi-đôn, Khết,~ewn Một chiếc xe bán ra từ Ai-cập là sáu trăm se-ken bạc, và một con ngựa là một trăm năm mươi. Đối với tất cả các vua Khết và các vua A-ram, nhờ các thương gia làm trung gian mua vào, thì cũng thế.d7n Ngựa của vua Sa-lô-môn được nhập từ Ai-cập và Cơ-vê. Các thương gia của vua đến tận Cơ-vê mua ngựa theo đúng giá.cn Vua đã làm cho bạc ở Giê-ru-sa-lem ra thường như sỏi đá, còn bá hương thì nhiều như sung ở miền Sơ-phê-la.Mbn Vua Sa-lô-môn tập trung xe và ngựa, xe có một ngàn bốn trăm cỗ, và ngựa có mười hai ngàn con. Vua để chúng ở các thành có xe, bên cạnh vua tại Giê-ru-sa-lem.&aGn Mỗi vị đều mang lễ vật : đồ bạc, đồ vàng, y phục, vũ khí, hương liệu, ngựa và lừa. Cứ thế từ năm này qua năm khác.`n Thiên hạ ai nấy đều mong diện kiến vua Sa-lô-môn để được nghe sự khôn ngoan mà Thiên Chúa đã ban cho vua._n *Vua Sa-lô-môn là người trổi vượt hơn tất cả các đế vương trên mặt đất về sự giàu có và khôn ngoan.h^Kn Quả vậy, vua Sa-lô-môn có một đoàn tàu biển đi Tác-sít, cùng với đoàn tàu của vua Khi-ram ; và cứ ba năm một lần, đoàn tàu Tác-sít đến, mang theo vàng, bạc, ngà, khỉ và công.]yn Tất cả các chén để uống của vua Sa-lô-môn đều bằng vàng, và tất cả các vật dụng trong Cung Rừng Li-băng cũng bằng vàng ròng. Không có bạc, vì thời vua Sa-lô-môn bạc không có giá trị gì cả.\n và mười hai con sư tử đứng trên sáu cấp ở hai bên. Chẳng vương quốc nào làm được như thế.[/n Ngai có sáu cấp, phần trên của lưng ngai thì tròn ; hai bên chỗ ngồi có tay tựa, đứng sát tay tựa là hai con sư tử,]Z5n Vua lại làm một cái ngai lớn bằng ngà và dát vàng ròng rất tinh vi.2Y_n Vua còn làm ba trăm chiếc thuẫn nhỏ bằng vàng gò ; mỗi chiếc mất một ký rưỡi vàng. Và vua đặt các thuẫn ấy trong Cung Rừng Li-băng. m~~v~}z||{izz^ywvv|uytjssrnqqp ownnUmmlkjjGi~hggf>ee#d}c}bba`` _;^]]{\\[ZYY`XXW4VVTSSiRRRQkQPP3OHNMLKK)JJIVHGFFEE6DkD CmBxAk@@?>==K<::<99876544$3/2#1)/..I-,,+F*))(4'k&&-%m$$[#"" ! Av3CUAk7;t% i FVtXi\ !nHọ xuất quân vào buổi trưa lúc Ben Ha-đát đang say sưa trong lều với ba mươi hai vua đồng minh của mình.  nVua A-kháp duyệt lại trai tráng dưới quyền các vị chỉ huy khu vực, tính được hai trăm ba mươi hai người. Ngoài số người này, vua cũng duyệt lại toàn quân, tất cả con cái Ít-ra-en, tính được bảy ngàn.kQnVua A-kháp nói : Nhờ ai ? Ngôn sứ đáp : ĐỨC CHÚA phán thế này : Nhờ trai tráng dưới quyền các vị chỉ huy khu vực. Vua lại hỏi : Ai sẽ khai chiến ? Ngôn sứ trả lời : Chính ngài !+n Nhưng này, có một ngôn sứ đến gặp A-kháp, vua Ít-ra-en, và thưa với vua : ĐỨC CHÚA phán thế này : Ngươi có thấy đám dân đông đảo kia không ? Này, hôm nay Ta trao chúng vào tay ngươi, để ngươi biết Ta là ĐỨC CHÚA.^7n Khi vua Ben Ha-đát nghe biết việc này –bấy giờ vua đang uống rượu với các vua trong lều– thì ra lệnh cho bầy tôi của vua : Chuẩn bị ! Và họ chuẩn bị tấn công thành. n Nhưng vua Ít-ra-en đáp lại rằng : Hãy bảo kẻ đang thắt lưng, chớ tự hào như kẻ đã cởi thắt lưng ra !oYn Bấy giờ vua Ben Ha-đát sai sứ đến nói với vua : Xin các thần minh làm cho ta thế này và còn hơn thế nữa, nếu ở Sa-ma-ri có đủ bụi cho tất cả đám dân theo ta mỗi người một nắm !hKn Vua trả lời các sứ giả của vua Ben Ha-đát rằng : Xin các ông về thưa với đức vua, chúa thượng tôi : tất cả những gì ngài đã sai sứ nói với tôi tớ ngài đây lần đầu, thì tôi sẽ làm ; còn chuyện này thì tôi không thể làm được. Các sứ giả ra về mang theo lời phúc đáp.vgnTất cả kỳ mục và toàn dân thưa với vua : Xin ngài đừng nghe, cũng đừng chấp thuận !1]nBấy giờ vua Ít-ra-en triệu tập tất cả kỳ mục trong xứ lại và nói : Các ông phải biết và thấy rõ là vua ấy đang tìm cách hại chúng ta, vì ông đã sai người đến đòi ta phải nộp vợ con, bạc vàng của ta, dù ta đã chẳng từ chối.X+nNgày mai giờ này thế nào ta cũng sai tôi tớ ta đến với ông ; chúng sẽ lục soát nhà ông và nhà tôi tớ ông. Những gì chúng cho là quý, chúng sẽ lấy hết và đem đi.`;nCác sứ giả trở lại và nói : Vua Ben Ha-đát bảo thế này : Ta đã sai sứ nói với ông rằng : Bạc vàng của ông, phải nộp cho ta ; các vợ con của ông, cũng phải nộp cho ta.1]nVua Ít-ra-en trả lời và nói : Xin tuân lời ngài, thưa đức vua, chúa thượng tôi ! Bản thân tôi và mọi sự tôi có đều thuộc về ngài.8knvà nói với vua này rằng : Ben Ha-đát nói thế này : bạc, vàng của ông thuộc về ta ; các người vợ đẹp con khôn của ông cũng thuộc về ta.LnVua sai sứ giả vào thành yết kiến A-kháp, vua Ít-ra-en,C nBen Ha-đát, vua A-ram tập họp tất cả quân đội lại. Cùng với ba mươi hai vua, có cả xe lẫn ngựa, vua tiến lên vây hãm Sa-ma-ri và tấn công thành ấy.W)nÔng Ê-li-sa bỏ ông Ê-li-a mà về, bắt cặp bò giết làm lễ tế, lấy cày làm củi nấu thịt đãi người nhà. Rồi ông đứng dậy, đi theo ông Ê-li-a và phục vụ ông.gInÔng này liền để bò lại, chạy theo ông Ê-li-a và nói : Xin cho con về hôn cha mẹ để từ giã, rồi con sẽ đi theo ông. Ông Ê-li-a trả lời : Cứ về đi ! Thầy có làm gì anh đâu ?2_n*Ông Ê-li-a bỏ đó ra đi và gặp ông Ê-li-sa là con ông Sa-phát đang cày ruộng ; trước mặt ông Ê-li-sa có mười hai cặp bò ; chính ông thì đi theo cặp thứ mười hai. Ông Ê-li-a đi ngang qua, ném tấm áo choàng của mình lên người ông Ê-li-sa.H nNhưng Ta, Ta sẽ dành ra cho Ta bảy nghìn người trong Ít-ra-en : tất cả những kẻ đã không hề bái gối trước Ba-an, những môi miệng không hề hôn kính nó.~ wnKẻ thoát gươm của Kha-da-ên sẽ bị Giê-hu giết ; người thoát tay Giê-hu sẽ bị Ê-li-sa giết.c Ancòn Giê-hu con của Nim-si, ngươi sẽ xức dầu tấn phong nó làm vua Ít-ra-en. Ê-li-sa con Sa-phát, người A-vên Mơ-khô-la, ngươi sẽ xức dầu tấn phong nó làm ngôn sứ thay cho ngươi.R nĐỨC CHÚA phán với ông : Ngươi hãy đi con đường ngươi đã đi trước qua sa mạc cho tới Đa-mát mà về. Tới nơi, ngươi sẽ xức dầu phong Kha-da-ên làm vua A-ram ;N nÔng thưa : Lòng nhiệt thành đối với ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa các đạo binh, nung nấu con, vì con cái Ít-ra-en đã bỏ giao ước với Ngài, phá huỷ bàn thờ, dùng gươm sát hại các ngôn sứ của Ngài. Chỉ sót lại một mình con mà họ đang lùng bắt để lấy mạng con.> wn Vừa nghe tiếng đó, ông Ê-li-a lấy áo choàng che mặt, rồi ra ngoài đứng ở cửa hang. Bấy giờ có tiếng hỏi ông : Ê-li-a, ngươi làm gì ở đây ?|sn Sau động đất là lửa, nhưng ĐỨC CHÚA cũng không ở trong lửa. Sau lửa có tiếng gió hiu hiu.kQn Người nói với ông : Hãy ra ngoài và đứng trên núi trước mặt ĐỨC CHÚA. Kìa ĐỨC CHÚA đang đi qua. Gió to bão lớn xẻ núi non, đập vỡ đá tảng trước nhan ĐỨC CHÚA, nhưng ĐỨC CHÚA không ở trong cơn gió bão. Sau đó là động đất, nhưng ĐỨC CHÚA không ở trong trận động đất.Z/n *Ông thưa : Lòng nhiệt thành đối với ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa các đạo binh nung nấu con, vì con cái Ít-ra-en đã bỏ giao ước với Ngài, phá huỷ bàn thờ, dùng gươm sát hại các ngôn sứ của Ngài. Chỉ còn sót lại một mình con mà họ đang lùng bắt để lấy mạng sống con.n Ông vào một cái hang và nghỉ đêm tại đó. Có lời ĐỨC CHÚA phán với ông : Ê-li-a ngươi làm gì ở đây ?G nÔng dậy, ăn bánh và uống nước. Rồi nhờ lương thực ấy bổ dưỡng, ông đi suốt bốn mươi ngày, bốn mươi đêm tới Khô-rếp, là núi của Thiên Chúa.9nThiên sứ của ĐỨC CHÚA trở lại lần nữa, đụng vào người ông và nói : Dậy mà ăn, vì ngươi còn phải đi đường xa.QnÔng đưa mắt nhìn thì thấy ở phía đầu ông có một chiếc bánh nướng trên những hòn đá nung và một hũ nước. Ông ăn bánh, uống nước, rồi lại nằm xuống. ;nRồi ông nằm dưới cây kim tước đó và thiếp đi. Nhưng này có một thiên sứ đụng vào người ông và nói : Dậy mà ăn !#Ancòn ông thì đi một ngày đường trong sa mạc. Ông đến ngồi dưới gốc một cây kim tước. Ông xin cho được chết và nói : Lạy ĐỨC CHÚA, đủ rồi ! Bây giờ xin Chúa lấy mạng sống con đi, vì con chẳng hơn gì cha ông của con.#AnThấy vậy, ông Ê-li-a trỗi dậy, ra đi để thoát mạng. Khi tới Bơ-e Se-va thuộc Giu-đa, ông để đứa tiểu đồng lại đấy,~nBà I-de-ven liền sai sứ giả đến nói với ông Ê-li-a rằng : Xin các thần minh làm cho ta thế này, và còn hơn thế nữa, nếu giờ này sáng mai ta không biến mạng ngươi ra như mạng một trong các người ấy.} ;n*Vua A-kháp kể cho I-de-ven nghe mọi chuyện ông Ê-li-a đã làm và tất cả sự việc ông dùng gươm hạ sát hết các ngôn sứ.| n.Tay ĐỨC CHÚA đặt trên ông Ê-li-a ; ông thắt lưng và chạy trước vua A-kháp cho tới lúc vào Gít-rơ-en.{{n-Lập tức trời kéo mây đen nghịt và nổi gió, rồi trút mưa lớn. Vua A-kháp cỡi xe đi Gít-rơ-en.gzIn,Lần thứ bảy, nó nói : Kìa có một đám mây nhỏ bằng bàn tay người đang từ biển bốc lên. Ông nói : Con hãy lên thưa với vua A-kháp : xin vua thắng xe và xuống kẻo bị kẹt mưa.Hy n+Đoạn ông bảo đứa tiểu đồng của ông : Con đi lên và nhìn về phía biển. Nó đi lên, nhìn và nói : Không có gì cả ! Ông bảo : Hãy trở lại bảy lần.x+n*Vua A-kháp liền lên ăn uống ; còn ông Ê-li-a thì lên đỉnh Các-men, ông cúi xuống đất, gục mặt vào hai đầu gối.swan)Ông Ê-li-a nói với vua A-kháp : Xin mời vua lên mà ăn uống, bởi vì có tiếng mưa rào !HwnBà nói với ông Ê-li-a : Hỡi người của Thiên Chúa, việc gì đến ông mà ông tới nhà tôi để nhắc lại tội tôi, và làm cho con tôi phải chết ?Gn*Sau các sự việc đó, đứa con trai của bà ngã bệnh. Bệnh tình trầm trọng đến nỗi nó tắt thở.FnHũ bột đã không vơi, vò dầu đã chẳng cạn, đúng như lời ĐỨC CHÚA đã dùng ông Ê-li-a mà phán. E nBà ấy đi và làm như ông Ê-li-a nói ; thế là bà ấy cùng với ông Ê-li-a và con bà có đủ ăn lâu ngày.GD nVì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en phán thế này : Hũ bột sẽ không vơi vò dầu sẽ chẳng cạn cho đến ngày ĐỨC CHÚA đổ mưa xuống trên mặt đất. Cn Ông Ê-li-a nói với bà : Bà đừng sợ, cứ về làm như bà vừa nói. Nhưng trước tiên, bà hãy lấy những thứ đó mà làm cho tôi một chiếc bánh nhỏ, và đem ra cho tôi, rồi sau đó bà sẽ làm cho bà và con bà.;Bqn Bà trả lời : Có ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa hằng sống của ông tôi thề là tôi không có bánh. Tôi chỉ còn nắm bột trong hũ và chút dầu trong vò. Tôi đang đi lượm vài thanh củi, rồi về nhà nấu nướng cho tôi và con tôi. Chúng tôi sẽ ăn rồi chết.wAin Bà ấy liền đi lấy nước. Ông gọi bà và nói : Bà làm ơn lấy cho tôi miếng bánh nữa !g@In Ông liền đứng dậy đi Xa-rép-ta. Khi đến cổng thành, ông thấy có một bà goá đang lượm củi. Ông gọi bà ấy và nói : Bà làm ơn đem bình lấy cho tôi chút nước để tôi uống.?)n Ngươi hãy đứng dậy đi Xa-rép-ta, thuộc Xi-đôn, và ở lại đấy. Này Ta truyền cho một bà goá ở đó nuôi ngươi.=>wnBấy giờ có lời ĐỨC CHÚA phán bảo ông :Z=/n*Nhưng sau một thời gian, suối cạn khô, vì trong xứ không có mưa.<%nBuổi sáng, quạ mang bánh và thịt cho ông ; rồi buổi chiều, cũng mang bánh và thịt cho ông. Ông uống nước suối.|;snÔng ra đi và làm như ĐỨC CHÚA truyền : là đến ở thung lũng Cơ-rít, phía đông sông Gio-đan.a:=nNgươi sẽ uống nước suối. Ta đã truyền cho quạ nuôi ngươi ở đấy.9ynNgươi hãy bỏ đây đi về phía đông, và ẩn mình trong thung lũng Cơ-rít, phía đông sông Gio-đan.:8qnCó lời ĐỨC CHÚA phán với ông như sau :-7 Wn*Ông Ê-li-a, người Tít-be, trong số dân cư ngụ tại Ga-la-át, nói với vua A-kháp rằng : Có ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa hằng sống của Ít-ra-en, Đấng tôi phục vụ : trong những năm sắp tới, sẽ chẳng có mưa, có sương, nếu tôi không ra lệnh.86kn"Trong thời vua, ông Khi-ên, người Bết Ên, xây cất lại Giê-ri-khô, nhưng ông đã phải mất người con đầu lòng là A-vi-ram, khi đặt nền, và mất đứa con út là Xơ-gúp, khi dựng cửa, như lời ĐỨC CHÚA đã dùng ông Giô-suê, con ông Nun, mà phán..5Wn!Vua A-kháp làm cả trụ thần, và như thế lại càng chọc giận ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, hơn tất cả các vua Ít-ra-en trước.l4Sn Vua lập một bàn thờ để kính Ba-an trong đền thờ vua đã xây cất tại Sa-ma-ri.d3CnVua không chỉ phạm những tội như vua Gia-róp-am, con ông Nơ-vát, nhưng đã cưới công chúa I-de-ven, ái nữ của Ét-ba-an, vua Xi-đôn, lại còn đi làm tôi thần Ba-an và sụp lạy nó.w2inVua A-kháp, con vua Om-ri, đã làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA, hơn tất cả các tiên đế.F1n*Năm ba mươi tám triều A-xa, vua Giu-đa, A-kháp, con vua Om-ri, lên làm vua Ít-ra-en. Vua A-kháp, con vua Om-ri, làm vua cai trị Ít-ra-en tại Sa-ma-ri hai mươi hai năm.0nVua Om-ri nằm xuống với tổ tiên và được chôn cất tại Sa-ma-ri. Con vua là A-kháp lên ngôi kế vị.//YnCác truyện còn lại về vua Om-ri, các việc vua làm, các chiến công của vua đều được ghi chép trong sách Sử biên niên các vua Ít-ra-en.y.mnVua đi theo mọi đường lối của vua Gia-róp-am, con ông Nơ-vát, phạm các tội vua ấy đã phạm và lôi kéo Ít-ra-en phạm theo, mà chọc giận ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, vì các ngẫu tượng.u-enVua Om-ri làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA và còn ăn ở tệ hơn tất cả các tiên đế.J,nVua mua vùng núi Sa-ma-ri của ông Se-me với giá sáu mươi ký bạc, rồi kiến thiết và đặt tên thành đã xây là Sa-ma-ri, theo tên người chủ của núi là Se-me.+-nNăm ba mươi mốt triều A-xa, vua Giu-đa, Om-ri lên làm vua Ít-ra-en, trị vì mười hai năm. Vua trị vì tại Tia-xa sáu năm.*ynPhe theo Om-ri mạnh hơn phe theo Típ-ni, con ông Ghi-nát. Ông Típ-ni đã chết và ông Om-ri lên làm vua.)/nBấy giờ dân Ít-ra-en chia làm hai phe : một phe theo Típ-ni, con ông Ghi-nát, tôn ông lên làm vua ; còn phe kia thì theo Om-ri.(3nCác truyện còn lại về vua Dim-ri và cuộc nổi loạn của vua đã được ghi chép trong sách Sử biên niên các vua Ít-ra-en.J'nvì các tội vua đã phạm là làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA và đi theo con đường vua Gia-róp-am, và vì tội vua này đã phạm và lôi kéo Ít-ra-en phạm theo..&WnKhi vua Dim-ri thấy thành đã bị chiếm, thì rút vào vọng lâu của hoàng cung, rồi nổi lửa đốt hoàng cung, tự thiêu, và vua đã chết,_%9nÔng Om-ri cùng toàn thể Ít-ra-en từ Ghíp-bơ-thôn kéo lên bao vây Tia-xa.n$WnĐang khi bao vây và nghe biết ông Dim-ri mưu phản, hơn nữa đã giết cả vua, thì dân liền tôn ông Om-ri, tổng chỉ huy quân đội Ít-ra-en, lúc bấy giờ đang ở trong doanh trại, lên làm vua.A#}nNăm hai mươi bảy triều A-xa, vua Giu-đa, Dim-ri lên làm vua trị vì tại Tia-xa được bảy ngày. Bấy giờ dân đang bao vây Ghíp-bơ-thôn, thuộc Phi-li-tinh.%"EnCác truyện còn lại về vua Ê-la và mọi việc vua làm đã chẳng được ghi chép trong sách Sử biên niên các vua Ít-ra-en đó sao ?|!sn bởi tất cả các tội của Ba-sa và các tội của Ê-la con vua, các tội họ đã phạm và đã lôi kéo Ít-ra-en phạm theo mà chọc giận ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, vì các ngẫu tượng của họ." ?n Vua Dim-ri tiêu diệt hết dòng họ nhà vua Ba-sa, đúng như lời ĐỨC CHÚA dùng ngôn sứ Giê-hu mà phán để chống lại vua Ba-sa,)n Lên ngôi rồi, vua liền hạ sát tất cả nhà vua Ba-sa không để sót một đàn ông con trai, thân thích hay bạn bè nào.}un thì Dim-ri đi vào hạ sát vua, năm hai mươi bảy triều A-xa, vua Giu-đa, rồi lên làm vua thế vị.Pn Dim-ri, bầy tôi của vua, chỉ huy phân nửa chiến xa, đã âm mưu chống lại vua. Khi vua uống rượu say ở Tia-xa, tại nhà ông Ác-xa, quản đốc hoàng cung tại Tia-xa,nNăm hai mươi sáu triều A-xa, vua Giu-đa, Ê-la, con vua Ba-sa lên ngôi làm vua Ít-ra-en. Vua trị vì tại Tia-xa hai năm.OnLại có lời ĐỨC CHÚA dùng ngôn sứ Giê-hu, con ông Kha-na-ni, mà phán để chống vua Ba-sa và dòng họ : vì tất cả điều dữ vua đã làm trái mắt ĐỨC CHÚA mà chọc giận Người, vì các việc vua đã làm chẳng hơn gì nhà Gia-róp-am, và vì vua đã tiêu diệt nhà ấy.{nVua Ba-sa nằm xuống với tổ tiên và được chôn cất tại Tia-xa. Con vua là Ê-la lên ngôi kế vị.EnCác truyện còn lại về vua Ba-sa, và mọi việc làm, và các chiến công của vua, đã chẳng được ghi chép trong sách Sử biên niên các vua Ít-ra-en đó sao ?9nKẻ nào thuộc về Ba-sa mà chết trong thành thì sẽ bị chó ăn thịt, người chết ngoài đồng sẽ bị chim trời rỉa thây.&Gnnày Ta sẽ quét sạch hậu duệ của Ba-sa và con cháu nhà nó, Ta sẽ làm cho nhà ngươi nên như nhà của Gia-róp-am, con của Nơ-vát.|snTừ bụi đất Ta đã kéo ngươi lên và đặt ngươi làm thủ lãnh Ít-ra-en dân Ta, nhưng ngươi đã đi theo con đường của Gia-róp-am, và đã lôi kéo Ít-ra-en dân Ta phạm tội, mà chọc giận Ta, vì thến YnCó lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-hu, con ông Kha-na-ni, chống lại vua Ba-sa, rằng :1]n"Vua làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA đi theo con đường của vua Gia-róp-am, phạm các tội vua ấy đã phạm và lôi kéo Ít-ra-en phạm theo.)n!Năm thứ ba triều A-xa, vua Giu-đa, Ba-sa, con ông A-khi-gia lên làm vua toàn cõi Ít-ra-en, trị vì tại Tia-xa hai mươi năm.r_n Giữa vua A-xa và vua Ba-sa vua Ít-ra-en luôn luôn có giao tranh suốt buổi sinh thời hai vua.)MnCác truyện còn lại về vua Na-đáp và mọi việc vua làm, đã chẳng được ghi chép trong sách Sử biên niên các vua Ít-ra-en đó sao ?%Envì tội vua Gia-róp-am đã phạm và lôi kéo Ít-ra-en phạm theo, cũng như vì vua đã chọc giận ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en.lSnLên ngôi rồi, vua hạ sát tất cả nhà Gia-róp-am, không để sót một mạng nào mà không tiêu diệt, như lời ĐỨC CHÚA đã dùng tôi tớ Người là A-khi-gia, người Si-lô, mà phán trước,vgnÔng Ba-sa đã giết vua vào năm thứ ba triều A-xa, vua Giu-đa, và ông đã lên ngôi thế vị.a =nBa-sa, con ông A-khi-gia, thuộc nhà Ít-xa-kha âm mưu chống lại vua. Khi vua Na-đáp và toàn dân Ít-ra-en bao vây Ghíp-bơ-thôn, ông Ba-sa đã giết vua tại Ghíp-bơ-thôn thuộc Phi-li-tinh.* OnVua làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA, đi theo con đường của vua cha, phạm các tội vua ấy đã phạm và lôi kéo Ít-ra-en phạm theo. nNăm thứ hai triều vua A-xa, vua Giu-đa, Na-đáp, con vua Gia-róp-am lên làm vua Ít-ra-en và cai trị Ít-ra-en hai năm.8 knVua A-xa nằm xuống với tổ tiên và được chôn cất với các ngài trong Thành vua Đa-vít tổ tiên vua. Con vua là Giơ-hô-sa-phát lên ngôi kế vị. nCác truyện còn lại về vua A-xa, tất cả chiến công của vua, mọi việc vua làm, các thành vua xây, đã chẳng được ghi chép trong sách Sử biên niên các vua Giu-đa đó sao ? Chỉ có điều về già vua bị đau chân.ynBấy giờ vua A-xa triệu tập toàn thể Giu-đa, không trừ một ai, và họ lấy đi đá, gỗ ở Ra-ma mà vua Ba-sa dùng để xây cất. Vua A-xa dùng các thứ ấy mà kiến thiết Ghe-va thuộc Ben-gia-min và Mít-pa.a=nNghe biết chuyện này, vua Ba-sa ngưng kiến thiết Ra-ma, mà trở về Tia-xa.vgnVua Ben Ha-đát nghe lời vua A-xa và sai các vị chỉ huy quân đội đánh các thành của Ít-ra-en ; vua đánh chiếm I-giôn Đan, A-vên Bết Ma-a-kha, tất cả Kin-nơ-rốt, mãi cho đến vùng đất Náp-ta-li.$CnNên có hiệp ước giữa tôi với ngài, cũng như giữa thân phụ tôi với thân phụ ngài ! Đây, tôi xin gửi tặng ngài bạc vàng làm quà. Xin ngài huỷ bỏ hiệp ước giữa ngài với Ba-sa vua Ít-ra-en, để ông ấy bỏ tôi mà rút về !X+nBấy giờ vua A-xa lấy tất cả bạc, vàng còn lại trong các kho tàng Đền Thờ ĐỨC CHÚA và các kho tàng của hoàng cung, trao vào tay bề tôi của vua, rồi vua A-xa sai họ đến với vua A-ram là Ben Ha-đát, con ông Táp-rim-môn, con ông Khét-giôn, cư ngụ tại Đa-mát và nói rằng :nBa-sa vua Ít-ra-en tiến đánh Giu-đa và vua kiến thiết Ra-ma, để không cho ai ra vào liên lạc với A-xa vua Giu-đa.tcnGiữa vua A-xa và vua Ba-sa của Ít-ra-en luôn luôn có giao tranh suốt buổi sinh thời hai vua.)nVua đưa vào Đền Thờ ĐỨC CHÚA các vật thánh mà vua cha cũng như chính vua dâng cúng : bạc, vàng và các vật dụng.zonCác nơi cao chưa biến đi, nhưng vua A-xa vẫn suốt đời trọn tình vẹn nghĩa với ĐỨC CHÚA.uen Ngay cả bà nội của vua là Ma-a-kha, cũng bị vua cách chức quốc mẫu, vì bà đã làm một vật kinh tởm kính thần A-sê-ra. Vua A-xa phá huỷ vật kinh tởm đó và đem đốt trong thung lũng Kít-rôn.~n Vua đuổi ra khỏi xứ bọn trai điếm phục vụ đền thần, dẹp hết các tượng thần cha ông của vua đã làm.e}En Vua A-xa làm điều ngay chính trước mắt ĐỨC CHÚA, như Đa-vít tổ tiên vua.|}n Vua trị vì tại Giê-ru-sa-lem bốn mươi mốt năm. Bà nội của vua là Ma-a-kha, ái nữ ông Áp-sa-lôm.o{Yn Năm thứ hai mươi triều vua Gia-róp-am cai trị Ít-ra-en thì vua A-xa lên làm vua Giu-đa.znVua A-vi-giam đã an nghỉ với tổ tiên, và được chôn cất trong Thành Đa-vít ; con vua là A-xa lên ngôi kế vị. 1~n}}0|{zzXy7xwvIuxths;r1qovnmmLlkjj-i9hh1ffaeGdccbaa"`P__G^]\h[[pZYvXWVV{UU3TSSfRTRQPOOHNAMLKJIHGGtFbEDDC>BA@@$?V>>)=<OxNhưng sau khi vua A-kháp qua đời, thì vua Mô-áp nổi loạn chống lại vua Ít-ra-en..=WxMê-sa, vua Mô-áp, là người nuôi chiên cừu. Ông thường cống nộp cho vua Ít-ra-en một trăm ngàn con chiên và một trăm ngàn con cừu len.+<QxTuy nhiên, vua vẫn bám lấy tội mà vua Gia-róp-am, con ông Nơ-vát, đã phạm và lôi kéo Ít-ra-en phạm theo ; và vua không dứt ra được.-;UxVua đã làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA, nhưng không như cha như mẹ của vua, vì vua đã cất bỏ trụ thần Ba-an mà vua cha đã dựng.G: xVua Giô-ram, con vua A-kháp, lên ngôi tại Sa-ma-ri cai trị Ít-ra-en, vào năm thứ mười tám triều vua Giơ-hô-sa-phát, vua Giu-đa. Vua trị vì được mười hai năm.R9xTừ nơi đó, ông đi tới núi Các-men, rồi trở lại Sa-ma-ri.G8 xÔng quay lại, và khi thấy chúng thì nguyền rủa chúng nhân danh ĐỨC CHÚA. Bấy giờ, có hai con gấu từ trong rừng đi ra và xé xác bốn mươi hai đứa trẻ.c7AxÔng rời nơi đó lên Bết Ên. Và khi ông đi lên, thì dọc đường có những trẻ con từ thành đi ra, chúng nhạo ông và nói : Lên đi, ông hói đầu ơi ! Lên đi, ông hói đầu ơi !Y6-xVà nước hoá lành cho đến ngày nay, theo lời ông Ê-li-sa đã nói.R5xÔng đi ra suối nước, đổ muối xuống và nói : ĐỨC CHÚA phán thế này : Ta làm cho nước hoá lành, và nước này sẽ không còn gây chết chóc và nạn vô sinh nữa.v4gxÔng Ê-li-sa bảo : Lấy cho tôi một cái tô mới và bỏ muối vào đó. Họ đi lấy cho ông.63gx*Người trong thành nói với ông Ê-li-sa : Như ngài thấy đó, địa thế của thành thì tốt, nhưng nước thì độc và xứ sở bị nạn vô sinh.2#xHọ trở về với ông. Ông đang ở Giê-ri-khô, ông nói với họ : Tôi đã chẳng bảo các anh là đừng đi đó sao ?51exHọ cứ một mực nài ép ông, nên ông bảo : Thì cứ sai đi ! Họ sai năm mươi người đi kiếm suốt ba ngày, nhưng không tìm thấy ông Ê-li-a.b0?xHọ thưa ông : Tại đây có năm mươi người dũng cảm đang ở với các tôi tớ ngài. Xin cho phép họ đi tìm thầy của ngài. Biết đâu thần khí của ĐỨC CHÚA đã chẳng đem người đi, rồi thả xuống một ngọn núi hay một thung lũng nào đó ; nhưng ông nói : Đừng sai ai đi cả !V/'xCác anh em ngôn sứ Giê-ri-khô thấy ông ở đằng xa thì nói : Thần khí của ông Ê-li-a đã ngự xuống trên ông Ê-li-sa. Họ đến đón ông và sụp xuống đất lạy ông.v.gxÔng lấy áo choàng của ông Ê-li-a đã rơi xuống mà đập xuống nước và nói : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ông Ê-li-a ở đâu ? Ông đập xuống nước, nước rẽ ra hai bên, và ông Ê-li-sa đi qua.~-wx Ông lượm lấy áo choàng của ông Ê-li-a rơi xuống. Ông trở về và đứng bên bờ sông Gio-đan.Z,/x Thấy thế, ông Ê-li-sa kêu lên : Cha ơi ! Cha ơi ! Hỡi chiến xa và chiến mã của Ít-ra-en ! Rồi ông không thấy thầy mình nữa. Ông túm lấy áo mình và xé ra làm hai mảnh.O+x Các ông còn đang vừa đi vừa nói, thì này một cỗ xe đỏ như lửa và những con ngựa đỏ như lửa tách hai người ra. Và ông Ê-li-a lên trời trong cơn gió lốc.J*x Ông Ê-li-a đáp : Anh xin một điều khó đấy ! Nếu anh thấy thầy khi thầy được đem đi, rời xa anh, thì sẽ được như thế ; bằng không, thì không được.)x Vậy, khi đã đi qua, ông Ê-li-a nói với ông Ê-li-sa : Anh cứ xin đi : thầy có thể làm gì cho anh trước khi thầy được đem đi, rời xa anh ? Ông Ê-li-sa nói : Xin cho con được hai phần thần khí của thầy !(-xÔng Ê-li-a lấy áo choàng của mình, cuộn lại mà đập xuống nước. Nước rẽ ra hai bên. Hai ông đã đi qua ráo chân.')xNăm mươi anh em ngôn sứ cũng đi, đứng ở đằng xa, phía trước hai ông, còn hai ông thì đứng bên bờ sông Gio-đan.&xÔng Ê-li-a bảo : Xin anh ở lại đây, vì ĐỨC CHÚA sai thầy đến sông Gio-đan. Nhưng ông thưa : Có ĐỨC CHÚA hằng sống và có thầy đang sống đây, con xin thề sẽ không bỏ thầy ! Rồi cả hai ông cùng đi.q%]xCác anh em ngôn sứ ở Giê-ri-khô đến gần ông Ê-li-sa và nói : Ông có biết không, hôm nay ĐỨC CHÚA sẽ đem thầy của ông lên cao, ngay trên đầu ông ? Ông nói : Tôi cũng biết chứ, im đi !'$IxÔng Ê-li-a bảo ông : Này Ê-li-sa, xin anh ở lại đây, vì ĐỨC CHÚA sai thầy đi Giê-ri-khô. Nhưng ông Ê-li-sa thưa : Có ĐỨC CHÚA hằng sống và có thầy đang sống đây, con xin thề sẽ không bỏ thầy ! Và các ông đã đến Giê-ri-khô.i#MxCác anh em ngôn sứ ở Bết Ên ra gặp ông Ê-li-sa và nói : Ông có biết không, hôm nay ĐỨC CHÚA sẽ đem thầy của ông lên cao ngay trên đầu ông ? Ông nói : Tôi cũng biết chứ, im đi !%"ExÔng Ê-li-a nói với ông Ê-li-sa : Xin anh ở lại đây, vì ĐỨC CHÚA sai thầy đến Bết Ên. Nhưng ông Ê-li-sa thưa : Có ĐỨC CHÚA hằng sống và có thầy đang sống đây, con xin thề sẽ không bỏ thầy ! Rồi các ông đi xuống Bết Ên.! x*Vào thời ĐỨC CHÚA đem ông Ê-li-a lên trời trong cơn gió lốc, ông Ê-li-a và ông Ê-li-sa rời Ghin-gan."  AxCác truyện còn lại của vua A-khát-gia, những gì vua làm, đã chẳng được ghi trong sách Sử biên niên các vua Ít-ra-en đó sao ?| uxVua đã chết, như lời của ĐỨC CHÚA mà ông Ê-li-a đã truyền lại. Vì vua A-khát-gia không có con, nên ông Giô-ram lên ngôi kế vị, vào năm thứ hai triều vua Giô-ram, con ông Giơ-hô-sa-phát, vua Giu-đa.t exÔng Ê-li-a nói với vua : ĐỨC CHÚA phán thế này : Vì ngươi đã sai sứ giả đi thỉnh ý Ba-an Dơ-vúp, thần của Éc-rôn, –ở Ít-ra-en không có Thiên Chúa hay sao, mà lại đi thỉnh lời sấm của nó ?–, nên ngươi sẽ không xuống khỏi giường mà ngươi đã lên nằm, vì thế nào ngươi cũng chết !9 oxSứ giả của ĐỨC CHÚA nói với ông Ê-li-a : Hãy xuống với người này, đừng sợ gì nó ! Ông trỗi dậy, cùng với viên sĩ quan xuống gặp vua.h MxMột ngọn lửa đã từ trời xuống thiêu đốt hai sĩ quan trước, mỗi người cùng với năm mươi quân của họ. Nhưng bây giờ, ước gì mạng tôi được coi là quý trước mắt ngài ! x Vua lại sai viên sĩ quan thứ ba chỉ huy năm mươi quân đem theo năm mươi quân của mình. Viên sĩ quan thứ ba đi lên, và khi đến nơi, thì quỳ gối trước mặt ông Ê-li-a và khẩn nài : Hỡi người của Thiên Chúa, ước gì mạng tôi và mạng của năm mươi tôi tớ ngài đây được coi là quý trước mắt ngài !3 cx Ông Ê-li-a trả lời họ : Nếu ta là người của Thiên Chúa, thì chớ gì một ngọn lửa từ trời xuống thiêu đốt ngươi và năm mươi quân của ngươi ! Một ngọn lửa từ trời liền xuống thiêu đốt viên sĩ quan và năm mươi người của ông.| ux Vua lại sai một sĩ quan khác chỉ huy năm mươi quân đem năm mươi quân của mình đến với ông Ê-li-a. Viên sĩ quan đó lên tiếng nói : Hỡi người của Thiên Chúa, vua nói thế này : Xin ông xuống mau !P x Ông Ê-li-a trả lời sĩ quan chỉ huy năm mươi quân : Nếu ta là người của Thiên Chúa, thì chớ gì một ngọn lửa từ trời xuống thiêu đốt ngươi và năm mươi quân của ngươi ! Một ngọn lửa từ trời liền xuống thiêu đốt viên sĩ quan và năm mươi quân của ông.: qx Vua sai một sĩ quan chỉ huy năm mươi quân đem theo năm mươi quân của mình đến với ông Ê-li-a. Viên sĩ quan này đi lên với ông Ê-li-a đang ngồi trên đỉnh núi. Viên sĩ quan thưa ông Ê-li-a : Hỡi người của Thiên Chúa, vua bảo : Xin mời ông xuống !  xHọ trả lời : Đó là một người mặc áo da lông, đóng khố da. Vua nói : Đó là ông Ê-li-a người Tít-be ! xVua hỏi họ : Người đã lên gặp các ngươi và nói với các ngươi những lời đó, ăn mặc thế nào ?F  xHọ đáp : Một người đã lên gặp chúng tôi và nói với chúng tôi : Hãy đi về với ông vua đã sai các anh đi và thưa với vua : ĐỨC CHÚA phán thế này : Ở Ít-ra-en không có Thiên Chúa hay sao, mà ngươi lại sai sứ giả đi thỉnh ý Ba-an Dơ-vúp, thần của Éc-rôn ? Vì thế, ngươi sẽ không xuống khỏi giường mà ngươi đã lên nằm, vì thế nào ngươi cũng chết.b AxCác sứ giả trở về với vua. Vua bảo họ : Sao các ngươi lại trở về ?D xVì thế ĐỨC CHÚA phán thế này : Ngươi sẽ không xuống khỏi giường mà ngươi đã lên nằm, vì thế nào ngươi cũng chết. Rồi ông Ê-li-a đi khỏi đó.# CxNhưng sứ giả của ĐỨC CHÚA nói với ông Ê-li-a người Tít-be : Hãy trỗi dậy, lên gặp các sứ giả của vua Sa-ma-ri, và bảo họ : Ở Ít-ra-en không có Thiên Chúa hay sao, mà các anh lại đi thỉnh ý Ba-an Dơ-vúp, thần của Éc-rôn ? 7xVua A-khát-gia ngã xuống từ lan can phòng trên của lầu vua ở Sa-ma-ri, nên bị đau ốm. Vua sai sứ giả đi và bảo họ : Các ngươi hãy đi thỉnh ý Ba-an Dơ-vúp, thần của Éc-rôn, để xem ta có thể qua khỏi cơn bệnh này không ?N xSau khi vua A-kháp qua đời, Mô-áp nổi loạn chống Ít-ra-en.p[n5Vua làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA, vì vua theo đường lối của thân phụ và thân mẫu vua, đường lối của con ông Nơ-vát là Gia-róp-am, người đã lôi kéo Ít-ra-en phạm tội. Vua làm tôi Ba-an và phục lạy nó ; vua chọc giận ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, y như thân phụ vua đã làm.O n4Năm thứ mười bảy triều vua Giơ-hô-sa-phát cai trị Giu-đa, A-khát-gia-hu con vua A-kháp lên làm vua cai trị Ít-ra-en tại Sa-ma-ri ; vua trị vì Ít-ra-en được hai năm.> wn3Vua Giơ-hô-sa-phát an nghỉ với tổ tiên, và được chôn cất với các ngài trong Thành vua Đa-vít, tổ phụ vua. Con vua là Giơ-hô-ram lên ngôi kế vị.W )n2Bấy giờ vua A-khát-gia-hu, con vua A-kháp, nói với vua Giơ-hô-sa-phát : Xin để cho tôi tớ của tôi cùng đi tàu với tôi tớ của ngài. Nhưng vua Giơ-hô-sa-phát không muốn.% En1Vua Giơ-hô-sa-phát đóng một đoàn tàu Tác-sít để đi Ô-phia tìm vàng, nhưng không đi được, vì tàu bị vỡ tại E-xi-ôn Ghe-ve.d Cn0Bấy giờ ở Ê-đôm không có vua ; nhưng có một vị thủ lãnh nhiếp chính. n/Vua còn quét sạch khỏi xứ bọn trai điếm phục vụ đền thần còn sót lại từ thời phụ vương A-xa.`;n.Các truyện còn lại về vua Giơ-hô-sa-phát, các chiến công của vua, các cuộc chiến vua đã thực hiện, đã chẳng được ghi chép trong sách Sử biên niên các vua Giu-đa đó sao ?=wn-Vua Giơ-hô-sa-phát giao hảo với vua Ít-ra-en.n,Thế nhưng, các nơi cao không biến đi hết, dân chúng vẫn tiếp tục tế lễ và dâng hương tại các nơi đó.7n+Vua hoàn toàn theo đường lối phụ vương A-xa đã đi, không sai trệch, tức là làm điều ngay chính trước mắt ĐỨC CHÚA.>wn*Giơ-hô-sa-phát lên ngôi vua khi được ba mươi lăm tuổi, vua trị vì tại Giê-ru-sa-lem hai mươi lăm năm. Thân mẫu vua là bà A-du-va, ái nữ ông Sin-khi.n)(2 Sb 20,31 – 21,1)Năm thứ tư triều A-kháp, vua Ít-ra-en, Giơ-hô-sa-phát con vua A-xa lên làm vua Giu-đa.a=n(Vua A-kháp an nghỉ với tổ tiên. Con vua là A-khát-gia-hu lên ngôi kế vị.Pn'*Các truyện còn lại về vua A-kháp, các việc vua làm, điện ngà vua xây, các thành vua kiến thiết đều đã được ghi chép trong sách Sử biên niên các vua Ít-ra-en.=un&Người ta xối nước rửa xe, cạnh hồ nước ở Sa-ma-ri ; chó liếm máu vua và gái điếm tắm rửa trong hồ ấy, đúng như lời ĐỨC CHÚA đã phán.[~1n%Vì vua đã chết ! Họ đưa vua về Sa-ma-ri và chôn cất vua tại đó. }n$Lúc mặt trời lặn, có tiếng kêu vang lên khắp trại rằng : Ai nấy về thành mình, ai nấy về xứ mình !h|Kn#Nhưng trận chiến hôm ấy trở nên ác liệt, và người ta đã cho vua đứng trên xe, đối diện với quân A-ram, và đến chiều thì vua chết ; máu từ vết thương chảy cả vào lòng xe.m{Un"Một người giương cung bắn đại, lại trúng ngay vua Ít-ra-en vào giữa khớp của áo giáp. Vua liền bảo người đánh xe : Quay xe lại, đưa ta ra khỏi chiến trường, vì ta đã bị thương.zn!Khi thấy rằng đó không phải là vua Ít-ra-en thì các người chỉ huy chiến xa không đuổi theo nữa.Wy)n Khi các người chỉ huy chiến xa nhìn thấy vua Giơ-hô-sa-phát thì nói : Đúng là vua Ít-ra-en đây rồi, và dồn lực lượng tấn công vua, nhưng vua Giơ-hô-sa-phát thét lên.FxnVua A-ram đã ra lệnh cho ba mươi hai người chỉ huy chiến xa của vua rằng : Các ngươi không đánh ai, dù nhỏ hay lớn, chỉ đánh một mình vua Ít-ra-en thôi.9wmnVua Ít-ra-en nói với vua Giơ-hô-sa-phát : Tôi sẽ cải trang và ra trận ; còn ngài, thì xin cứ mặc áo của ngài. Vua Ít-ra-en cải trang và ra trận.Sv!nVua Ít-ra-en và Giơ-hô-sa-phát, vua Giu-đa, lên Ra-mốt Ga-la-át.Au}nÔng Mi-kha-giơ-hu liền nói : Nếu vua trở về bình an, thì ĐỨC CHÚA đã không dùng tôi mà phán. Ông nói tiếp : Toàn thể các dân tộc, xin hãy nghe cho !!t=nNgươi sẽ nói thế này : Đức vua nói như sau : Giam tên này vào nhà tù và cho nó ăn uống ít thôi, cho tới khi ta về bình an. snVua Ít-ra-en liền nói : Bắt lấy Mi-kha-giơ-hu và dẫn nó tới thị trưởng A-môn, và tới hoàng tử Giô-át.r/nÔng Mi-kha-giơ-hu nói : Rồi ngươi sẽ thấy vào ngày ngươi phải chui rúc hết phòng này sang phòng khác, để lẩn trốn.JqnBấy giờ Xít-ki-gia-hu, con ông Cơ-na-a-na, đến gần vả vào mặt ông Mi-kha-giơ-hu và nói : Thần khí của ĐỨC CHÚA từ nơi ta đã qua ngả nào mà nói với mi ?:ponNày ĐỨC CHÚA đã đặt thần khí dối trá trên môi miệng tất cả những ngôn sứ này của vua, vì ĐỨC CHÚA đã phán quyết điều dữ hại vua. onThần khí đáp : Tôi sẽ xuất hiện làm thần khí dối trá trên môi miệng tất cả các ngôn sứ của vua ấy. ĐỨC CHÚA liền phán : Ngươi sẽ lừa dối được nó và ngươi sẽ thành công. Cứ đi và làm như thế.n9nBấy giờ thần khí xuất hiện, đứng trước ĐỨC CHÚA và nói : Tôi sẽ dụ y. ĐỨC CHÚA hỏi thần khí : Bằng cách nào ?$mCnVà ĐỨC CHÚA phán : Ai sẽ dụ A-kháp tiến lên, cho nó gục ngã tại Ra-mốt Ga-la-át ? Và kẻ nói thế này, người nói thế kia.Vl'nÔng Mi-kha-giơ-hu lại nói : Vì thế, hãy nghe lời ĐỨC CHÚA: tôi đã thấy ĐỨC CHÚA ngự trên ngai, và toàn thể đạo thiên binh đứng chầu Người ở hai bên tả hữu.CknVua Ít-ra-en nói với vua Giơ-hô-sa-phát : Tôi đã chẳng nói với ngài rằng : Ông ta không hề tiên báo cho tôi điều may, mà chỉ toàn điều rủi đó sao ?bj?nÔng Mi-kha-giơ-hu mới nói : Tôi đã thấy toàn thể Ít-ra-en tán loạn trên núi như chiên không người chăn. ĐỨC CHÚA phán : chúng không còn chủ nữa. Ai nấy hãy về nhà bình an !i-nVua liền nói với ông : Đã bao lần, ta thề buộc ngươi là, nhân danh ĐỨC CHÚA, ngươi chỉ được nói thật với ta ?hnRồi ông vào gặp vua, vua nói với ông : Này, Mi-kha-giơ-hu, chúng ta có nên đi đánh Ra-mốt Ga-la-át không, hay là ngưng lại ? Ông thưa với vua : Xin vua cứ lên, vua sẽ gặp may. ĐỨC CHÚA sẽ trao thành ấy vào tay vua.rg_nÔng Mi-kha-giơ-hu nói : Có ĐỨC CHÚA hằng sống ! ĐỨC CHÚA phán sao, tôi sẽ nói vậy.f}n Người được sai đi mời ông Mi-kha-giơ-hu nói với ông rằng : Này, lời các ngôn sứ đều đồng thanh báo cho vua điều may ; mong sao lời của ông cũng giống như lời của họ. Xin ông cũng báo điều may.Cen Và tất cả các ngôn sứ đều nói tiên tri như thế mà rằng : Xin vua cứ đi lên Ra-mốt Ga-la-át là sẽ gặp may. ĐỨC CHÚA sẽ trao thành ấy vào tay vua.bd?n Ông Xít-ki-gia, con ông Cơ-na-a-na, đã làm một cặp sừng bằng sắt và nói : ĐỨC CHÚA phán như sau : Với những chiếc sừng này, ngươi sẽ húc A-ram cho đến khi tiêu diệt chúng.cn Vua Ít-ra-en và Giơ-hô-sa-phát, vua Giu-đa, lúc ấy mỗi vua đang ngồi trên ngai, mình mặc cẩm bào, ở sân lúa tại cổng thành Sa-ma-ri ; và tất cả các ngôn sứ đều đang nói liên miên trước mặt các vua.zbon Vua Ít-ra-en gọi một hoạn quan tới và bảo : Mau đưa Mi-kha-giơ-hu, con của Gim-la, đến đây.saanVua Ít-ra-en trả lời vua Giơ-hô-sa-phát : Còn một người nữa chúng ta có thể nhờ thỉnh vấn ĐỨC CHÚA được, nhưng tôi ghét ông ta, vì ông ta không hề tiên báo cho tôi điều lành, mà chỉ toàn điều dữ. Đó là Mi-kha-giơ-hu, con của Gim-la. Vua Giơ-hô-sa-phát nói : Đức vua đừng nói như vậy.(`KnNhưng vua Giơ-hô-sa-phát nói : Ở đây không có ngôn sứ nào khác của ĐỨC CHÚA nữa, để chúng ta nhờ ông thỉnh vấn cho hay sao ?_nVua Ít-ra-en tập họp các ngôn sứ, khoảng bốn trăm người, và nói với họ : Ta có phải đi đánh Ra-mốt Ga-la-át không hay là phải ngưng lại ? Họ thưa : Xin vua cứ lên, Chúa sẽ trao thành ấy vào tay vua.^n*Nhưng vua Giơ-hô-sa-phát nói với vua Ít-ra-en : Hôm nay, xin ngài thỉnh vấn sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.]%nRồi vua nói với vua Giơ-hô-sa-phát : Ngài có đi tấn công Ra-mốt Ga-la-át với tôi không ? Vua Giơ-hô-sa-phát nói với vua Ít-ra-en : Tôi cũng làm như ngài, dân tôi cũng như dân ngài, ngựa của tôi cũng như ngựa của ngài.E\nVua Ít-ra-en nói với bề tôi mình rằng : Các ngươi biết : Ra-mốt Ga-la-át là của chúng ta, thế mà chúng ta cứ để yên không lấy lại khỏi tay vua A-ram.T[#nNăm thứ ba, Giơ-hô-sa-phát, vua Giu-đa, xuống thăm vua Ít-ra-en.IZ nSuốt ba năm, không có giao tranh giữa A-ram và Ít-ra-en.YnNgươi có thấy A-kháp đã hạ mình trước mặt Ta thế nào không ? Vì nó đã hạ mình trước mặt Ta, nên Ta sẽ không giáng hoạ trong buổi sinh thời của nó, nhưng đến đời con nó, Ta sẽ giáng hoạ xuống nhà nó.`X;nBấy giờ có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Ê-li-a, người Tít-be, rằng :2W_nKhi nghe những lời ấy, vua A-kháp xé áo mình ra, khoác áo vải bố bám sát vào thịt, ăn chay, nằm ngủ với bao bì và bước đi thiểu não.0V[nVua sẽ làm chuyện rất ghê tởm là đi theo các tượng thần, như dân E-mô-ri, những kẻ ĐỨC CHÚA đã đuổi khuất mắt con cái Ít-ra-en.U9nThật, không hề có ai như vua A-kháp, đã liều lĩnh làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA, vì bị hoàng hậu I-de-ven xúi giục.!T=nKẻ nào thuộc về A-kháp mà chết trong thành thì sẽ bị chó ăn thịt, người chết ngoài đồng sẽ bị chim trời rỉa thây.~SwnĐỨC CHÚA cũng tuyên án phạt I-de-ven rằng : Chó sẽ ăn thịt I-de-ven trong cánh đồng Gít-rơ-en.KRnTa sẽ làm cho nhà ngươi nên như nhà Gia-róp-am, con của Nơ-vát, và như nhà Ba-sa con của A-khi-gia, vì ngươi đã chọc giận Ta và đã làm cho Ít-ra-en phạm tội.cQAnNày, Ta sẽ giáng tai hoạ xuống trên ngươi : Ta sẽ xoá sạch hậu duệ ngươi, Ta sẽ tiêu diệt các đàn ông con trai của A-kháp trong Ít-ra-en, đang bị ràng buộc hay được tự do.@P{nVua A-kháp nói với ông Ê-li-a : Hỡi kẻ thù của ta, ngươi đã bắt được ta. Ông đáp : Tôi đã bắt được ngài làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA.-OUnNgươi hãy nói với nó rằng : ĐỨC CHÚA phán thế này : Ngươi đã giết hại, lại còn chiếm đoạt nữa ư ? –ngươi hãy nói với nó–, ĐỨC CHÚA phán thế này : Tại chính nơi chó đã liếm máu Na-vốt, thì chó cũng sẽ liếm máu ngươi.ENnNgươi hãy đứng dậy, xuống gặp A-kháp, vua Ít-ra-en, ở Sa-ma-ri. Này, nó đang ở trong vườn nho của Na-vốt, vì nó đã xuống chiếm đoạt vườn nho ấy.TM#nCó lời ĐỨC CHÚA phán với ông Ê-li-a, người Tít-be, rằng :L5nKhi nghe biết ông Na-vốt đã chết, vua A-kháp đứng dậy, xuống chiếm đoạt vườn nho của ông Na-vốt, người Gít-rơ-en.NKnKhi bà I-de-ven nghe biết ông Na-vốt đã bị ném đá chết, thì nói với vua A-kháp : Xin vua đứng dậy và chiếm đoạt vườn nho của Na-vốt, người Gít-rơ-en, kẻ đã từ chối không chịu nhượng cho ngài để lấy tiền, vì Na-vốt không còn sống nữa, nó chết rồi.]J5nHọ sai người đi nói với bà I-de-ven : Na-vốt đã bị ném đá chết.)IMn Rồi có hai kẻ vô lại đi vào, ngồi đối diện với ông. Những kẻ vô lại ấy tố cáo ông Na-vốt trước mặt dân rằng : Na-vốt đã nguyền rủa Thiên Chúa và đức vua. Họ liền đưa ông ra ngoài thành và ném đá ông. Ông đã chết.nHWn Họ công bố thời kỳ chay tịnh và đặt ông Na-vốt ngồi ở hàng đầu dân chúng.G#n Dân chúng, kỳ mục và thân hào cư ngụ trong thành làm theo lệnh bà I-de-ven như trong thư bà đã viết gửi cho họ.NFn Hãy đặt hai đứa vô lại ngồi đối diện với nó, để chúng tố cáo nó : Ông đã nguyền rủa Thiên Chúa và đức vua. Và hãy đem nó ra ngoài ném đá cho chết.En Trong thư bà viết rằng : Hãy công bố một thời kỳ chay tịnh và đặt Na-vốt ngồi ở hàng đầu dân chúng.GD nBấy giờ, bà nhân danh vua A-kháp viết thư, rồi dùng con dấu của vua mà đóng ấn, và gửi cho các kỳ mục và thân hào cư ngụ trong thành với ông Na-vốt.`C;nBấy giờ hoàng hậu I-de-ven nói với vua : Vua cai trị Ít-ra-en hay thật ! Mời vua dậy mà ăn cho lòng phấn khởi lên ! Thiếp sẽ tặng vua vườn nho của Na-vốt người Gít-rơ-en.IB nVua trả lời : Tôi đã nói chuyện với Na-vốt người Gít-rơ-en và bảo nó : Hãy nhượng vườn nho của ngươi cho ta mà lấy tiền, hoặc, nếu ngươi muốn, ta sẽ đổi cho một vườn nho khác. Nhưng nó lại nói : Tôi không nhượng vườn nho của tôi cho vua được.A!nHoàng hậu I-de-ven đi vào, nói với vua : Tại sao tâm thần vua buồn rầu, và vua không chịu ăn uống gì như vậy ?@'nVua A-kháp trở về nhà buồn rầu và bực bội vì lời ông Na-vốt, người Gít-rơ-en đã nói với vua : Tôi sẽ không nhượng gia sản của tổ tiên tôi cho vua. Vua nằm trên giường, quay mặt đi, và không chịu ăn uống gì.?nNhưng ông Na-vốt thưa với vua A-kháp : Xin ĐỨC CHÚA đừng để tôi nhượng gia sản của tổ tiên tôi cho ngài !7>inVua A-kháp nói với ông Na-vốt rằng : Hãy nhượng vườn nho của ngươi cho ta, để ta làm vườn rau, vì nó ở ngay sát cạnh nhà ta. Để bù lại, ta sẽ cho ngươi một vườn nho tốt hơn, hay là, nếu ngươi muốn, giá bao nhiêu, ta sẽ trả bằng bạc.*= Qn*Sau những sự việc đó, thì xảy ra chuyện ông Na-vốt người Gít-rơ-en có một vườn nho bên cạnh cung điện vua A-kháp, vua Sa-ma-ri.W<)n+Vua Ít-ra-en buồn rầu và bực bội trở về nhà. Vua vào Sa-ma-ri.p;[n*Người ấy nói với vua : ĐỨC CHÚA phán thế này : Vì ngươi đã để cho kẻ bị Ta lên án biệt tru, thoát khỏi tay ngươi, thì mạng ngươi sẽ đền mạng nó, dân ngươi sẽ thay cho dân nó.:n)Người ấy vội vàng gỡ tấm băng trên mắt, và vua Ít-ra-en nhận ra đó là một trong các ngôn sứ.d9Cn(Thế nhưng, khi tôi tớ ngài đang bận chuyện này chuyện khác, thì nó biến mất. Vua Ít-ra-en liền nói với người ấy : Ngươi đã phán quyết rồi đó ! Chính ngươi đã tuyên án !,8Sn'Khi vua đi qua, ông kêu lên : Tôi tớ của ngài ra trận thì bỗng có kẻ bỏ hàng ngũ dẫn đến cho tôi một người, và bảo : Hãy canh giữ người này ! Nếu mất nó, thì mạng anh sẽ đền mạng nó, hoặc anh sẽ phải trả ba mươi ký bạc.~7wn&Vị ngôn sứ ra đường chờ vua –ông cột tấm băng bên trên mắt để khỏi bị nhận diện–.6 n%Vị ngôn sứ gặp một người khác, liền nói : Đánh tôi đi ! Người ấy đánh ông, làm ông bị thương.u5en$Ông này nói : Vì anh không vâng nghe tiếng ĐỨC CHÚA, thì này khi anh bỏ tôi mà đi, một con sư tử sẽ vồ chết anh. Khi người ấy bỏ bạn mà đi, thì gặp một con sư tử và bị nó vồ chết.!4=n#Theo lệnh ĐỨC CHÚA, một người trong nhóm các ngôn sứ nói với bạn mình : Đánh tôi đi. Nhưng người kia không chịu đánh.3n"Vua Ben Ha-đát nói : Các thành thân phụ tôi đã lấy của thân phụ ngài, tôi xin hoàn lại ; xin ngài cứ dựng lên những dãy phố tại Đa-mát, như thân phụ tôi đã làm ở Sa-ma-ri. Vua A-kháp nói : Còn tôi, dựa vào giao ước, tôi sẽ để cho ngài đi. Vậy vua A-kháp lập một giao ước với ông và để cho ông đi.-2Un!Những người kia cảm thấy có điềm tốt, liền vội vàng dựa vào lời ấy mà nói : Vua Ben Ha-đát là anh em của ngài ! Vua nói : Các ngươi đi tìm ông ấy cho ta. Vua Ben Ha-đát ra gặp vua A-kháp. Vua A-kháp mời vua Ben Ha-đát lên xe của mình.1n Vậy họ lấy vải bố thắt lưng và cột dây lên đầu, rồi ra trình diện vua Ít-ra-en và nói : Tôi tớ ngài là Ben Ha-đát nói : Xin để tôi sống ! Vua đáp : Thế ra ông ấy còn sống ư ? Ông là anh em ta đó.)0MnBề tôi của vua nói với vua : Này, chúng tôi nghe nói các vua nhà Ít-ra-en là những vua nhân từ ; chúng ta hãy lấy vải bố thắt lưng và cột dây lên đầu rồi ra trình diện vua Ít-ra-en. Có khi vua ấy sẽ để cho ngài an toàn tính mệnh. /nNhững kẻ sống sót chạy trốn về A-phếch vào nội thành ; nhưng tường thành đổ xuống đè lên hai mươi bảy ngàn người còn sót lại. Vua Ben Ha-đát cũng trốn vào thành, ẩn núp hết chỗ này đến chỗ khác.M.nHai bên đóng trại đối diện nhau trong bảy ngày. Ngày thứ bảy giao tranh bùng nổ ; con cái Ít-ra-en giết được một trăm ngàn bộ binh của A-ram trong một ngày.P-nBấy giờ người của Thiên Chúa đến gặp vua Ít-ra-en và nói : ĐỨC CHÚA phán thế này : vì người A-ram nói ĐỨC CHÚA là thần núi, chứ không phải thần thung lũng nên Ta sẽ trao tất cả đám quân đông đảo ấy vào tay ngươi, để các ngươi biết Ta là ĐỨC CHÚA.,nCon cái Ít-ra-en cũng được kiểm tra và được tiếp tế lương thực ; họ đã lên đường nghênh chiến. Con cái Ít-ra-en như hai bầy dê cái đóng trại đối diện với chúng, trong khi người A-ram tràn ngập khắp xứ.+}nKhi mùa xuân tới, vua Ben Ha-đát kiểm tra người A-ram và tiến lên A-phếch giao chiến với Ít-ra-en.*5nCòn ngài, thì xin lập một đạo quân như đạo quân đã bỏ ngài trước đây, với số ngựa và xe cũng như thế. Chúng ta sẽ giao tranh với chúng nơi đồng bằng, chắc chắn chúng ta sẽ thắng. Vua nghe và làm như lời họ nói.r)_nVậy, xin ngài làm thế này là truất phế các vua và đặt các quan đầu tỉnh thay vào.( nCác bầy tôi của vua A-ram thưa với vua rằng : Thần của chúng là thần đồi núi, vì thế chúng mạnh hơn chúng ta. Nhưng nếu chúng ta đánh nhau với chúng dưới đồng bằng, thì chắc chắn chúng ta sẽ thắng.k'QnVị ngôn sứ đến gặp vua Ít-ra-en và thưa với vua : Mời vua đi ! Xin vua can đảm lên ! Xin cân nhắc và xem xét điều ngài phải thực hiện, vì mùa xuân tới vua A-ram sẽ tấn công ngài.e&EnVua Ít-ra-en cũng ra và đánh giết ngựa xe, gây tổn thất nặng nề cho A-ram..%WnHọ đánh nhau. Quân A-ram tháo chạy, bị quân Ít-ra-en đuổi theo ; Ben Ha-đát, vua A-ram cỡi ngựa chạy thoát thân cùng với mấy kỵ binh.$ nVậy các trai tráng dưới quyền các vị chỉ huy khu vực cùng với đoàn quân theo sau tiến ra ngoài thành.(#KnVua nói : Nếu chúng đi ra để cầu hoà, thì hãy bắt sống chúng : còn nếu chúng đi ra để khiêu chiến, thì cũng bắt sống luôn !b"?nCác trai tráng dưới quyền các vị chỉ huy khu vực xuất quân trước. Vua Ben Ha-đát sai người đi xem xét, và họ báo cáo với vua rằng : Có những người đi ra từ thành Sa-ma-ri. \~~}f|{{yxx%wvvIuitss3rqpvonzmblskk%jii=hsgffled~cc[bzaax``]__^<]\[ZYY X[W^VVbUvTTHSRQPP?OTN`MLL4K}JIHGFF%EcDPCRBFAu@ ?V>9<<<::1987d6544D3w22100//=.-,,+**)(?'A&C%$##y"!!& K'a2%)4zyD/T t b i H ?9V.\NUxGiê-kha-di đang kể cho vua nghe chuyện ông Ê-li-sa đã làm cho người chết sống lại thế nào, thì người phụ nữ có đứa con trai ông đã làm sống lại, đến cầu cứu với vua về chuyện nhà cửa ruộng đất của bà. Giê-kha-di liền trình vua : Thưa đức vua, chúa thượng của con, đây là người phụ nữ, và đây là người con trai mà ông Ê-li-sa đã làm cho sống lại.;TqxVua nói với Giê-kha-di, tiểu đồng của ông Ê-li-sa, người của Thiên Chúa : Hãy kể cho ta nghe tất cả những chuyện lớn lao ông Ê-li-sa đã làm.(SKxSau bảy năm, người phụ nữ bỏ xứ người Phi-li-tinh trở về. Bà đi cầu cứu với vua về chuyện nhà cửa ruộng đất của bà.9RmxNgười phụ nữ trỗi dậy và làm theo lời người của Thiên Chúa dạy. Bà và gia đình bà đã đi và ở tạm bên xứ người Phi-li-tinh bảy năm.bQ AxÔng Ê-li-sa nói với người phụ nữ có đứa con trai ông đã làm cho sống lại : Bà hãy trỗi dậy, lên đường, đem theo gia đình của bà. Hãy ra nước ngoài, ở tạm nơi nào ở được, vì ĐỨC CHÚA đã khiến nạn đói xảy ra, hơn nữa nạn đói còn xảy ra trong xứ suốt bảy năm.zPoxĐiều đó đã xảy ra cho viên giám mã : dân chúng giẫm lên ông ở cửa thành, làm ông chết.Oxthì viên giám mã trả lời cho người của Thiên Chúa : Cho dù ĐỨC CHÚA có mở cống trên trời, điều đó liệu có xảy ra không ? Ông Ê-li-sa nói : Ông sẽ thấy tận mắt, nhưng ông sẽ không được ăn !NxQuả thật, khi người của Thiên Chúa nói với vua : Ngày mai, cũng vào giờ này, tại cửa thành Sa-ma-ri, ba chỉ bạc sẽ mua được hai thúng lúa mạch, ba chỉ bạc sẽ mua được một thúng tinh bột lúa miến,M5xVua đã đặt một viên giám mã canh cửa thành, người đó là người đã đỡ tay vua. Dân chúng giẫm lên người đó ở cửa thành, làm cho người đó chết, đúng y như lời người của Thiên Chúa đã nói khi vua xuống gặp ông.uLexDân đi ra hôi của trong trại quân A-ram. Quả thật, theo như lời của ĐỨC CHÚA, cứ ba chỉ bạc sẽ mua được một thúng tinh bột lúa miến ; cứ ba chỉ bạc sẽ mua được hai thúng lúa mạch.KxHọ đã đuổi theo chúng cho đến sông Gio-đan. Trên tất cả quãng đường ấy đều la liệt quần áo và vật dụng quân A-ram đã liệng xuống trong lúc vội vã. Các sứ giả trở về trình lại các sự việc cho vua.~JwxNgười ta lấy hai cỗ xe, rồi vua sai người đuổi theo quân A-ram, và nói : Hãy đi, xem thế nào ![I1x Một người trong các thuộc hạ vua trả lời : Xin để người ta lấy năm con ngựa trong số những con sống sót còn lại đây, –nếu không, những con ấy cũng sẽ cùng chung số phận với toàn đám dân Ít-ra-en sống sót trong thành đang chờ chết– ; chúng ta cứ gửi đi xem sao.tHcx Đang đêm, vua trỗi dậy, nói với các thuộc hạ : Để ta giải thích cho các ngươi nghe những gì quân A-ram làm để hại chúng ta. Chúng biết chúng ta đang bị đói, nên đã ra khỏi trại để nấp ở ngoài đồng, nghĩ bụng rằng : Họ sẽ ra khỏi thành ; chúng ta sẽ bắt sống họ, rồi vào thành.`G;x Những người canh cửa thành hô lên và báo tin cho đền vua ở bên trong.Fx Họ vào gọi những người canh cửa thành và báo tin : Chúng tôi đã vào trại quân A-ram. Chúng tôi chẳng thấy có ai, cũng không nghe tiếng người ; chỉ có ngựa còn cột đó, lừa còn cột đó ; các lều còn y nguyên.1E]x Bấy giờ, họ nói với nhau : Chúng ta làm thế thì không phải. Hôm nay là ngày mang lại tin vui. Nếu chúng ta làm thinh và chần chừ mãi cho tới khi trời sáng, thì chúng ta sẽ mắc tội. Bây giờ, đến đây, chúng ta cùng đi báo tin cho đền vua.}DuxKhi tới đầu trại, những người mắc bệnh phong ấy vào một lều ; họ ăn uống, rồi mang bạc, vàng và quần áo đi giấu. Họ trở lại, vào một lều khác, và cũng mang đồ vật trong đó giấu đi.6CgxVậy chúng đã lên đường, chạy trốn lúc chập tối, bỏ lại lều, ngựa, lừa ; tóm lại, chúng để cả trại y nguyên mà chạy thục mạng.qB]xVì ĐỨC CHÚA đã cho tiếng xe, tiếng ngựa, tiếng một đạo binh lớn vang lên trong trại quân A-ram. Chúng bảo nhau : Này vua Ít-ra-en đã thuê các vua Khết và các vua Ai-cập vào đánh chúng ta.;AqxLúc chập tối, những người mắc bệnh phong lên đường đi đến trại quân A-ram. Nhưng khi tới đầu trại quân A-ram, thì họ chẳng thấy có ai !@)xNếu chúng ta quyết định vào thành, thì chúng ta sẽ chết trong thành, vì ở đó đang có nạn đói ; nếu chúng ta ở lại đây, thì chúng ta cũng sẽ chết. Vậy bây giờ, đến đây, chúng ta cùng trốn sang trại quân A-ram. Nếu chúng để chúng ta sống, thì chúng ta sẽ sống ; mà nếu chúng giết chúng ta, thì chúng ta sẽ chết.?7xCó bốn người mắc bệnh phong đang ở lối vào cửa thành. Họ nói với nhau : Sao chúng ta cứ ở lại đây mà chờ chết ? > xViên giám mã đỡ tay vua đáp lời người của Thiên Chúa : Cho dù ĐỨC CHÚA có mở cống trên trời, điều đó liệu có xảy ra không ? Ông Ê-li-sa nói : Chính ông sẽ thấy tận mắt, nhưng sẽ không được ăn !+= SxÔng Ê-li-sa nói : Hãy nghe lời của ĐỨC CHÚA : ĐỨC CHÚA phán thế này : Ngày mai, cũng vào giờ này, tại cửa thành Sa-ma-ri, cứ ba chỉ bạc sẽ mua được một thúng tinh bột lúa miến ; cứ ba chỉ bạc sẽ mua được hai thúng lúa mạch !B<x!Ông còn đang nói, thì vua đã xuống gặp ông và bảo : Tai hoạ này do ĐỨC CHÚA giáng xuống, thế thì tôi còn biết trông đợi gì nữa nơi ĐỨC CHÚA ?\;3x Ông Ê-li-sa đang ngồi trong nhà và có những kỳ mục ngồi với ông, thì vua sai người đến với ông. Nhưng trước khi sứ giả đến nơi, ông Ê-li-sa nói với các kỳ mục : Các ông thấy không : Kẻ sát nhân ấy sai người đến lấy đầu tôi ! Vậy thế này : Khi nào sứ giả đến, thì đóng cửa lại, lấy cửa đẩy nó ra. Nhưng tiếng chân chủ nó chẳng đang theo sau nó đấy ư ?,:SxVua nói : Xin Thiên Chúa phạt ta thế này và thêm thế kia nữa, nếu hôm nay đầu của Ê-li-sa, con Sa-phát, còn nằm trên cổ của hắn ![91xVừa nghe người phụ nữ nói những lời ấy, vua liền xé áo mình ra. Vì vua đang đi lại trên tường thành, nên dân thấy được là bên trong vua mặc áo lót bằng vải thô.18]xChúng tôi đã nấu chín con tôi và ăn thịt nó. Hôm sau, tôi bảo mụ : Đưa con chị đây, chúng ta ăn thịt nó ! Nhưng mụ đã giấu con đi.W7)xRồi vua hỏi chị ta : Chuyện gì vậy ? Chị ấy thưa : Mụ này đã nói với tôi : Đưa con chị đây, chúng ta ăn thịt nó hôm nay ; ngày mai, chúng ta sẽ ăn thịt con tôi !&6GxVua trả lời : Nếu ĐỨC CHÚA không cứu ngươi, thì ta biết lấy gì để cứu ngươi ? Chẳng lẽ lấy sân lúa hay bồn đạp nho ?.5WxKhi vua Ít-ra-en đang đi lại trên tường thành, thì một phụ nữ kêu với vua rằng : Thưa đức vua, chúa thượng tôi, xin cứu tôi với !s4axỞ Sa-ma-ri, đang có một nạn đói lớn ; thành bị địch bao vây gắt gao đến nỗi một đầu lừa lên tới hai mươi bốn lượng bạc, và một dúm hành dại cũng lên tới mười lăm chỉ bạc.x3kxSau đó, Ben Ha-đát, vua A-ram, tập họp tất cả quân đội lại, tiến lên vây thành Sa-ma-ri.O2xVua dọn tiệc lớn đãi chúng. Khi chúng ăn uống xong, vua cho chúng đi và chúng trở về với chủ của chúng. Những toán quân A-ram không còn xâm nhập Ít-ra-en nữa.1 xÔng đáp : Đừng giết ! Thử hỏi những kẻ vua đã dùng gươm dùng nỏ bắt làm tù binh, thì vua có giết không ? Vua hãy đem bánh và nước tới cho chúng ăn uống, rồi để chúng trở về với chủ của chúng !m0UxThấy chúng, vua Ít-ra-en nói với ông Ê-li-sa : Thưa cha, có phải giết chúng không ?z/oxKhi chúng vào Sa-ma-ri, ông Ê-li-sa lại nói : Lạy ĐỨC CHÚA, xin mở mắt cho những người này, cho chúng thấy được. ĐỨC CHÚA đã mở mắt chúng và chúng thấy là mình đang ở giữa thành Sa-ma-ri !z.oxKhi đó, ông Ê-li-sa bảo chúng : Đây không phải là đường, cũng không phải là thành. Các anh đi theo tôi, tôi sẽ dẫn các anh đến người các anh đang tìm kiếm. Và ông đã dẫn chúng tới Sa-ma-ri.[-1xKhi quân A-ram kéo xuống phía ông Ê-li-sa, thì ông cầu xin ĐỨC CHÚA : Xin Chúa đánh mờ mắt những quân này. Và ĐỨC CHÚA đã đánh mờ mắt chúng, theo lời ông Ê-li-sa xin.q,]xÔng Ê-li-sa cầu xin rằng : Lạy ĐỨC CHÚA, xin mở mắt cho nó thấy ! ĐỨC CHÚA mở mắt người đầy tớ của ông và nó thấy núi đầy những ngựa và xe đỏ như lửa vây quanh ông Ê-li-sa.+xÔng trả lời : Đừng sợ, vì những người đi theo chúng ta thì đông hơn những người đi theo chúng.q*]xSáng hôm sau, người của Thiên Chúa dậy sớm và đi ra ngoài. Và kìa một toán quân có cả ngựa xe đang vây quanh thành. Người đầy tớ nói với ông : Chết rồi, ngài ơi ! Làm sao bây giờ ?)xVua liền phái tới đó một đạo quân lớn, có cả ngựa xe. Chúng đến nơi ban đêm và bao vây thành.(x Vua nói : Đi coi xem ông ấy ở đâu ! Ta sẽ sai người đi bắt. Người ta cho vua biết : Ông ấy đang ở Đô-than.|'sx Một người trong nhóm thuộc hạ đáp : Thưa đức vua, chúa công tôi, chẳng có ai đâu ! Chính ông Ê-li-sa, ngôn sứ của Ít-ra-en, đã cho vua Ít-ra-en biết những lời ngài nói trong phòng ngủ của ngài.S&!x Lòng vua A-ram rất nao núng vì chuyện này. Vua gọi các thuộc hạ lại và bảo : Chẳng lẽ các ngươi không báo cho ta biết ai trong chúng ta đã bỏ theo vua Ít-ra-en sao ?5%ex Vua Ít-ra-en mới sai lính tới chỗ người của Thiên Chúa đã nói, đã báo cho biết ; vua đề phòng, không phải chỉ một hay hai lần mà thôi. $;x Nhưng người của Thiên Chúa nhắn tin cho vua Ít-ra-en : Xin ngài đề phòng, đừng đi qua chỗ ấy, vì quân A-ram đi xuống đó.+#Qx*Hồi ấy, vua A-ram đang giao chiến với Ít-ra-en. Vua bàn với các thuộc hạ và bảo chúng : Ta sẽ đặt trại quân chỗ này, chỗ nọ.M"xÔng bảo : Vớt lên đi ! Người kia đưa tay ra cầm lấy.I! xNgười của Thiên Chúa hỏi : Nó văng đi đâu ? Người ấy chỉ chỗ cho ông. Ông chặt một khúc gỗ, ném xuống đó và làm cho lưỡi rìu bằng sắt nổi lên.b ?xKhi một người trong nhóm đang hạ cây làm xà, thì lưỡi rìu bằng sắt văng xuống nước. Người ấy liền kêu lên : Chết rồi, ngài ơi ! Cái rìu này tôi mượn của người ta !Qxrồi ông cùng đi với họ. Tới sông Gio-đan, họ đốn cây. xMột người trong nhóm nói : Xin thầy vui lòng cùng đi với các tôi tớ thầy. Ông đáp : Được, tôi sẽ đi,I xVậy xin cho chúng tôi đi ra bờ sông Gio-đan ; ở đó, mỗi người chúng tôi sẽ lấy một cái xà, rồi làm một nơi để ngồi nghe. Ông bảo : Các anh cứ đi !' KxCác anh em ngôn sứ nói với ông Ê-li-sa : Thầy coi, nơi chúng tôi ngồi nghe thầy đây đã ra quá hẹp, so với số người chúng tôi.:oxNhưng bệnh phong của ông Na-a-man sẽ mãi mãi bám lấy mày và dòng dõi mày. Giê-kha-di rời ông Ê-li-sa ; nó mắc bệnh phong, mốc thếch như tuyết.)xÔng Ê-li-sa bảo : Trí ta đã chẳng ở đó khi có người xuống xe gặp mày sao ? Giờ đây, mày đã nhận tiền bạc, mày có thể sắm quần áo, tậu vườn, vườn ô-liu và vườn nho, mua bò dê chiên cừu và tôi trai tớ gái.+xCòn nó, nó vào hầu chủ. Ông Ê-li-sa hỏi : Giê-kha-di, mày đi đâu về ? Nó đáp : Tôi tớ ngài không có đi đâu cả.-xKhi tới Ô-phen, nó lấy những thứ đó từ tay họ, đem cất vào nhà, rồi từ giã những người ấy, và họ trẩy đi. xÔng Na-a-man nói : Anh vui lòng nhận lấy sáu mươi ký. Rồi ông ép nó nhận. Ông nhét sáu mươi ký bạc trong hai bị cùng với hai bộ quần áo để thay đổi, rồi đưa cho hai người tớ trai mang đi trước mặt nó.5xNó trả lời : Mọi sự đều yên ổn. Chủ tôi sai tôi đi nói với ông : Vừa rồi có hai thanh niên thuộc nhóm các ngôn sứ đến với tôi từ vùng núi Ép-ra-im. Xin ông cho họ ba mươi ký bạc và hai bộ quần áo để thay đổi.G xGiê-kha-di liền đuổi theo ông Na-a-man. Khi thấy Giê-kha-di chạy theo mình, ông Na-a-man từ trên xe nhảy xuống gặp nó, và hỏi : Mọi sự đều yên ổn chứ ?<sxKhi đó, Giê-kha-di, tiểu đồng của ông Ê-li-sa, người của Thiên Chúa, nghĩ bụng : Chủ ta đã giữ gìn không nhận những gì ông Na-a-man, người A-ram, tự tay đem dâng. Có ĐỨC CHÚA hằng sống, ta sẽ chạy theo ông ấy để nhận được chút gì chứ !xÔng Ê-li-sa bảo : Ông đi bằng an ! và ông Na-a-man đi khỏi chỗ ông Ê-li-sa được một quãng đường.p[xNhưng xin ĐỨC CHÚA tha thứ điều này cho tôi tớ ngài : Khi ông chủ tôi vào điện của thần Rim-môn để sụp xuống lạy, và khi ông ấy vịn vào cánh tay tôi, thì tôi cũng phải sụp xuống lạy trong điện của thần Rim-môn cùng lúc với ông. Xin ĐỨC CHÚA tha thứ điều ấy cho tôi tớ ngài !-xÔng Na-a-man nói : Nếu ngài từ chối, thì xin cho phép tôi tớ ngài đây mang về một số đất vừa sức hai con lừa chở được, vì tôi tớ ngài sẽ không còn dâng lễ toàn thiêu và hy lễ cho thần nào khác ngoài ĐỨC CHÚA.FxÔng Ê-li-sa nói : Có ĐỨC CHÚA hằng sống là Đấng tôi phụng sự, tôi thề sẽ không nhận gì cả. Ông Na-a-man nài ép ông nhận, nhưng ông vẫn từ chối.QxCùng với đoàn tuỳ tùng, ông trở lại gặp người của Thiên Chúa. Ông vào, đứng trước mặt ông ấy và nói : Nay tôi biết rằng : trên khắp mặt đất, không đâu có Thiên Chúa, ngoại trừ ở Ít-ra-en. Bây giờ, xin ngài vui lòng nhận món quà của tôi tớ ngài đây.MxVậy ông xuống dìm mình bảy lần trong sông Gio-đan, theo lời người của Thiên Chúa. Da thịt ông lại trở nên như da thịt một trẻ nhỏ. Ông đã được sạch.  x Bấy giờ, các tôi tớ của ông đến gần và nói : Cha ơi, giả như ngôn sứ bảo cha làm một điều gì khó, chẳng lẽ cha lại không làm ? Phương chi ngôn sứ chỉ nói : Ông hãy đi tắm, thì sẽ được sạch !z ox Nước các sông A-va-na và Pác-pa ở Đa-mát chẳng tốt hơn tất cả nước sông ở Ít-ra-en sao ? Ta lại không thể tắm ở các sông ấy để được sạch hay sao ? Ông quay lưng lại và tức tối ra đi. x Ông Na-a-man nổi giận bỏ đi và nói : Ta cứ nghĩ bụng là thế nào ông ấy cũng đích thân đi ra, rồi đứng mà cầu khẩn danh ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ông ta. Ông ta sẽ quơ tay lên đúng chỗ phong mà chữa khỏi.> wx Ông Ê-li-sa sai sứ giả ra nói với ông : Ông hãy đi tắm bảy lần trong sông Gio-đan. Da thịt ông sẽ trở lại như trước, và ông sẽ được sạch.q ]x Ông Na-a-man đi đến cùng với cả xe và ngựa. Ông đứng trước cửa nhà ông Ê-li-sa.7xVậy, khi ông Ê-li-sa, người của Thiên Chúa, nghe biết là vua Ít-ra-en đã xé áo mình ra, thì sai người đến nói với vua : Sao vua lại xé áo mình ra ? Người ấy cứ đến với tôi, thì sẽ biết là có một ngôn sứ ở Ít-ra-en.4cxVua Ít-ra-en đọc thư xong thì xé áo mình ra và nói : Ta đâu có phải là vị thần cầm quyền sinh tử, mà ông ấy lại sai người này đến nhờ ta chữa hắn khỏi bệnh phong ? Các ngươi phải biết, phải thấy rằng ông ấy muốn sinh sự với ta.jOxÔng trình thư lên vua Ít-ra-en. Thư viết : Cùng với bức thư mà tôi gửi tới ngài đây, tôi sai Na-a-man, thuộc hạ của tôi, đến với ngài, để ngài chữa người này khỏi bệnh phong.mUxVua A-ram bảo : Ngươi cứ lên đường và trẩy đi. Ta sẽ gửi thư cho vua Ít-ra-en. Ông Na-a-man lên đường, mang theo ba trăm ký bạc, sáu mươi ký vàng và mười bộ quần áo để thay đổi.'IxÔng Na-a-man đến tường trình với chúa thượng của ông : Một thiếu nữ xuất thân từ đất Ít-ra-en đã nói thế này thế này.3axNó nói với bà chủ : Ôi, phải chi ông chủ con được giáp mặt vị ngôn sứ ở Sa-ma-ri, thì chắc ngôn sứ sẽ chữa ông khỏi bệnh phong !*OxKhi những người A-ram đi càn quét, họ đã bắt được một cô bé từ đất Ít-ra-en đưa về. Nó vào giúp việc cho vợ ông Na-a-man. x*Ông Na-a-man, tướng chỉ huy quân đội của vua A-ram, là người có thần thế và uy tín trước mặt chúa thượng của ông, vì ĐỨC CHÚA đã dùng ông mà ban chiến thắng cho A-ram. Nhưng ông lại mắc bệnh phong.p[x,Tiểu đồng phát cho người ta. Họ đã ăn, mà vẫn còn dư, như lời ĐỨC CHÚA phán.p[x+Nhưng tiểu đồng hỏi ông : Có bằng này, sao con có thể phát cho cả trăm người ăn được ? Ông bảo : Cứ phát cho người ta ăn ! Vì ĐỨC CHÚA phán thế này : Họ sẽ ăn, mà vẫn còn dư.g~Ix**Có một người từ Ba-an Sa-li-sa đến, đem bánh đầu mùa biếu người của Thiên Chúa : hai mươi chiếc bánh lúa mạch và cốm đựng trong bị. Ông Ê-li-sa nói : Phát cho người ta ăn.}7x)Ông Ê-li-sa bảo : Đem bột đến đây ! Ông bỏ bột vào và bảo : Múc ra cho người ta ăn. Trong nồi liền hết chất độc.J|x(Sau đó, họ múc ra cho mọi người ăn. Vừa ăn chút cháo, họ kêu lên : Người của Thiên Chúa ơi, thần chết ở trong nồi ! Và họ không thể ăn được nữa.{x'Một người trong nhóm ra đồng hái rau, tìm thấy một thứ cây giống như nho dại, thì hái trái dưa đắng ấy, đầy một vạt áo, rồi về nhà, thái nhỏ ra, bỏ vào nồi nấu cháo, vì họ không biết đó là thứ gì.tzcx&Ông Ê-li-sa trở về Ghin-gan, khi nạn đói đang xảy ra trong xứ. Lúc anh em ngôn sứ đang ngồi trước mặt ông, ông nói với tiểu đồng : Bắc nồi lớn lên bếp và nấu cháo cho anh em ngôn sứ.y x%Bà đi vào, quỳ dưới chân ông, rồi sụp xuống đất lạy ông. Sau đó, bà đem con đi và ra khỏi phòng.x/x$Ông Ê-li-sa gọi Giê-kha-di và bảo : Đi gọi bà Su-nêm. Nó đi gọi bà ; bà đến với ông, ông nói : Bà hãy đem con đi ! wx#Ông đi đi lại lại trong nhà, rồi lại lên nằm trên nó ; cậu bé hắt hơi đến bảy lần, và mở mắt ra.hvKx"Ông lên giường nằm lên trên đứa trẻ, kề miệng ông trên miệng nó, kề mắt ông trên mắt nó, đặt bàn tay ông trên bàn tay nó. Ông cứ nằm trên đứa trẻ, da thịt nó nóng lên.ux!Ông đi vào chỗ cậu bé, đóng cửa lại, chỉ còn lại hai người ở bên trong, rồi cầu nguyện với ĐỨC CHÚA.ctAx Khi ông Ê-li-sa tới nhà thì cậu bé đã chết, nằm trên giường của ông.ysmxGiê-kha-di đã đi trước hai người và đặt gậy trên mặt cậu bé ; nhưng không nghe thấy tiếng, không thấy động đậy. Anh ta quay lại đón ông Ê-li-sa và trình ông : Cậu bé đã không thức dậy..rWxMẹ cậu bé nói : Có ĐỨC CHÚA hằng sống và có ngài đang sống đây, tôi xin thề sẽ không rời xa ngài. Ông trỗi dậy và đi theo bà.Zq/xÔng Ê-li-sa bảo Giê-kha-di : Hãy thắt lưng, cầm gậy của ta mà đi ! Gặp ai thì đừng có chào, ai chào thì đừng đáp lại. Ngươi sẽ đặt gậy của ta trên mặt cậu bé.p5xKhi ấy, bà nói : Nào tôi có xin ngài cho tôi được đứa con đâu ? Tôi đã chẳng nói : Xin đừng đánh lừa tôi, đó sao ?BoxKhi đến gần người của Thiên Chúa ở trên núi, bà ôm lấy chân ông. Giê-kha-di tiến tới, đẩy bà ra, nhưng người của Thiên Chúa bảo : Để yên cho bà ấy, vì tâm hồn bà đang phải cay đắng. ĐỨC CHÚA đã giấu ta điều ấy, Người không cho ta biết.lnSxCon hãy chạy ra đón và nói với bà ấy : Bà có được mạnh khoẻ không ? Ông nhà có được mạnh khoẻ không ? Cậu bé có được mạnh khoẻ không ? Bà trả lời : Vâng, mạnh khoẻ cả.^m7xBà lên đường và đi đến với người của Thiên Chúa ở núi Các-men. Vừa thấy bà đằng xa, người của Thiên Chúa nói với Giê-kha-di, tiểu đồng của ông : Kìa bà Su-nêm.l#xRồi bà cho thắng lừa và nói với anh đầy tớ : Hãy đưa tôi đi và lên đường ! Chỉ dừng xe lại khi tôi bảo.Tk#xNgười chồng bảo : Tại sao bà lại đi gặp ngài ngày hôm nay ? Không phải là ngày đầu tháng, cũng chẳng phải là ngày sa-bát. Nhưng bà trả lời : Ông cứ yên tâm !3jaxBà đi gọi chồng và nói : Xin ông sai đến tôi một anh đầy tớ và một con lừa cái. Tôi chạy đến người của Thiên Chúa, rồi sẽ về.ixBà đem nó lên đặt trên giường dành cho người của Thiên Chúa, đóng cửa lại, để nó ở trong rồi đi ra. hxNgười tớ trai bồng nó, đem về cho bà mẹ. Đứa trẻ ngồi trên đầu gối bà đến trưa, rồi nó chết. g xnó nói với cha : Ôi, cái đầu con ! Cái đầu con ! Người cha bảo anh đầy tớ : Bồng nó về cho mẹ nó.rf_xĐứa trẻ lớn lên. Một ngày kia, khi đi kiếm cha nó ở giữa những người thợ gặt, e xQuả nhiên, bà ấy có thai, và năm sau, vào thời kỳ, vào độ mà ông Ê-li-sa đã nói, thì bà sinh con trai.]d5xÔng Ê-li-sa nói : Vào thời kỳ này, vào độ này sang năm, bà sẽ được bế con trai. Bà mới nói : Không, thưa ngài, người của Thiên Chúa, xin đừng lừa dối nữ tỳ ngài !ocYxÔng Ê-li-sa bảo : Đi gọi bà ấy. Nó đi gọi bà, và bà ấy đến đứng ngoài cửa.-bUxÔng Ê-li-sa nói với tiểu đồng : Nên làm gì cho bà ấy ? Giê-kha-di đáp : Tội nghiệp, bà ấy không có con trai, mà chồng thì đã già.Ya-x Ông Ê-li-sa bảo nó : Hãy nói với bà ấy : Bà đã quá lo lắng bận rộn vì chúng tôi. Chúng tôi biết phải làm gì cho bà đây ? Có cần chúng tôi phải nói một lời với đức vua hay với tướng chỉ huy quân đội cho bà không ? Bà trả lời : Tôi sống yên hàn giữa dân tôi. `x Ông nói với Giê-kha-di, tiểu đồng của ông : Đi gọi bà Su-nêm. Nó đi gọi bà và bà đến trước mặt nó.a_=x Một hôm, ông đến nơi ấy, ông lui vào phòng trên lầu và nghỉ ở đó.^x Mình phải làm cho ông một căn phòng nhỏ trên lầu có tường có vách, rồi kê ở đó một cái giường, đặt bàn ghế và để một cái đèn cho ông dùng. Như thế, khi nào đến nhà mình, ông sẽ lui vào đó.]%x Bà ấy nói với chồng : Này ông ! Tôi biết người thường ghé vào nhà chúng ta là một thánh nhân của Thiên Chúa.F\x*Một hôm, ông Ê-li-sa đi qua Su-nêm. Ở đó có một phụ nữ giàu sang. Bà ta giữ ông lại dùng bữa. Từ đó, mỗi lần đi qua, ông đều ghé vào dùng bữa.2[_xBà đến trình cho người của Thiên Chúa biết. Ông nói : Chị đi bán dầu ấy mà trả nợ ; phần còn lại thì mẹ con dùng để sinh sống.Z'xKhi các bình đã đầy, bà nói với con : Đem bình nữa cho mẹ. Nhưng nó thưa : Hết bình rồi. Dầu liền ngưng chảy.Y#xBà từ giã ông mà đi ; bà và con cái bà vào nhà đóng cửa lại. Chúng đem bình đến cho bà, còn bà thì đổ vào._^][\r[ZhYOXWVUTISSR{RQdPP'ONN%MCLnKnJIMGFF*E7D C&BA@?c>==J;;8:Z98E7"555$4321150R/{..-,h+*d)((j'~&4%$##"2 pt7@L-_cLr'}  e 2wNejEx Vua đã làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA. Vua không dứt bỏ các tội mà vua Gia-róp-am, con ông Nơ-vát, đã phạm và lôi kéo Ít-ra-en phạm theo. Vua cứ đi theo đường tội lỗi đó.8ikx Năm thứ ba mươi bảy triều vua Giô-át, vua Giu-đa, con vua Giơ-hô-a-khát là Giô-át lên làm vua ở Sa-ma-ri, trị vì Ít-ra-en được mười sáu năm.h1x Vua Giơ-hô-a-khát đã nằm xuống với tổ tiên và được chôn cất ở Sa-ma-ri. Con vua là Giô-át lên ngôi kế vị vua cha.^g7x Những truyện còn lại của vua Giơ-hô-a-khát và mọi việc vua làm, cũng như các chiến công của vua, đã chẳng được ghi chép trong sách Sử biên niên các vua Ít-ra-en đó sao ?fyx ĐỨC CHÚA chỉ để lại cho vua Giơ-hô-a-khát năm mươi kỵ binh, mười xe trận, và mười ngàn bộ binh, bởi vì vua A-ram đã tiêu diệt quân Ít-ra-en và nghiền nát họ ra như tro bụi người ta chà đạp.We)x Nhưng họ không dứt bỏ các tội nhà Gia-róp-am đã lôi kéo họ phạm theo. Họ cứ đi theo đường tội lỗi đó. Ngay cả cột thờ vẫn còn đứng sừng sững ở Sa-ma-ri.Fdx ĐỨC CHÚA ban cho Ít-ra-en một vị cứu tinh giải thoát họ khỏi ách đô hộ của A-ram. Con cái Ít-ra-en lại được ở trong lều trại của họ như trước.7cix Vua Giơ-hô-a-khát cố làm cho nét mặt ĐỨC CHÚA dịu lại. Và ĐỨC CHÚA nhậm lời vua, vì Người đã thấy cảnh Ít-ra-en bị vua A-ram áp bức.Obx ĐỨC CHÚA đã nổi cơn thịnh nộ với Ít-ra-en. Người nộp họ vào tay vua Kha-da-ên, vua A-ram, và vua Ben Ha-đát, con vua Kha-da-ên, trong suốt triều đại hai vua này.faGx Vua đã làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA, đã bắt chước vua Gia-róp-am, con ông Nơ-vát, phạm các tội vua ấy đã phạm, đã lôi kéo Ít-ra-en phạm theo ; và vua không dứt ra được.P` x Năm thứ hai mươi ba triều vua Giô-át, con vua A-khát-gia-hu, vua Giu-đa, ông Giơ-hô-a-khát, con vua Giê-hu, lên làm vua ở Sa-ma-ri, trị vì Ít-ra-en được mười bảy năm._7x Các thuộc hạ của vua Giô-át đứng lên, âm mưu chống lại vua và hạ sát vua ở Bết Mi-lô, khi vua xuống Xi-la. Các thuộc hạ của vua là Giô-da-vát, con bà Sim-át, và Giơ-hô-da-vát, con ông Sô-me, hạ sát vua, và vua đã chết. Người ta chôn cất vua bên cạnh tổ tiên vua trong Thành Đa-vít. Con vua là A-mát-gia lên ngôi kế vị vua cha.5^ex Những truyện còn lại của vua Giô-át và tất cả những gì vua làm, đã chẳng được ghi chép trong sách Sử biên niên các vua Giu-đa đó sao ?(]Kx Vua Giu-đa là Giô-át lấy mọi đồ vật thánh mà các vua Giu-đa tổ tiên mình là Giơ-hô-sa-phát, Giơ-hô-ram và A-khát-gia-hu, đã dâng cúng, cũng như các đồ vật mà chính vua đã dâng cúng, và tất cả vàng có trong kho Nhà ĐỨC CHÚA và trong đền vua. Vua gửi tất cả những thứ đó cho vua A-ram là Kha-da-ên, và vua này rời khỏi Giê-ru-sa-lem./\Yx Bấy giờ, vua A-ram là Kha-da-ên tiến quân đánh thành Gát và chiếm được thành này. Sau đó, vua Kha-da-ên định tiến đánh Giê-ru-sa-lem.&[Gx Còn số bạc người ta xin lễ đền tội và lễ tạ tội, thì không nộp vào Nhà ĐỨC CHÚA : số bạc ấy thuộc về các tư tế.2Z_x Những người nhận bạc cứ trả cho các người lo công việc sửa chữa, mà không ai đòi họ phải tính sổ, vì họ hành động liêm chính.Yx Người ta trao số bạc ấy cho những người lo công việc sửa chữa, và họ dùng để sửa chữa Nhà ĐỨC CHÚA.VX'x Nhưng người ta không lấy bạc dâng vào Nhà ĐỨC CHÚA để làm chậu bạc, dao, bình rảy, kèn, hay bất cứ đồ vật nào bằng vàng, bằng bạc dùng trong Nhà ĐỨC CHÚA.W!x cho các thợ nề và thợ đá ; họ chi bạc để mua gỗ và đá đẽo, để sửa chữa những chỗ hư hại trong Nhà ĐỨC CHÚA ; họ cũng chi bạc cho tất cả mọi phí tổn khác phát sinh từ việc sửa chữa Nhà ĐỨC CHÚA.V+x Sau khi kiểm lại số bạc, người ta trao cho những người lo công việc sửa chữa, những người phụ trách Nhà ĐỨC CHÚA. Những người này chi bạc cho các thợ mộc, các người thợ xây đang làm việc tại nhà ĐỨC CHÚA,\U3x Khi nào các ông thấy có nhiều bạc trong hòm, thì viên thư ký của vua đi lên cùng với vị thượng tế. Người ta đúc thành thoi, rồi đếm số bạc có trong Nhà ĐỨC CHÚA.1T]x Tư tế Giơ-hô-gia-đa lấy một cái hòm, khoét lỗ trên nắp và đặt hòm đó bên cạnh bàn thờ, về phía tay phải của người đi vào Nhà ĐỨC CHÚA. Các tư tế canh ngưỡng cửa bỏ vào hòm tất cả số bạc người ta dâng vào Nhà ĐỨC CHÚA.S%x Các tư tế bằng lòng không nhận bạc của dân và khỏi phải lo sửa chữa những chỗ hư hại trong Nhà ĐỨC CHÚA.R}x Vua Giô-át mới triệu tập tư tế Giơ-hô-gia-đa và các tư tế khác, rồi nói với họ : Sao các ông lại không sửa chữa những chỗ hư hại trong Nhà ĐỨC CHÚA ? Vậy từ nay, các ông đừng nhận bạc từ những người quen biết nữa, nhưng hãy trao lại để sửa chữa những chỗ hư hại trong Nhà ĐỨC CHÚA.Q'x Đến năm thứ hai mươi ba đời vua Giô-át, các tư tế vẫn không sửa chữa những chỗ hư hại trong Nhà ĐỨC CHÚA.LPx mỗi tư tế sẽ nhận từ những người mình quen biết, và các tư tế sẽ sửa chữa những chỗ hư hại trong Nhà ĐỨC CHÚA, ở bất cứ nơi nào thấy hư hại.`O;x Vua Giô-át nói với các tư tế : Tất cả số bạc nộp thuế cho Nhà ĐỨC CHÚA, số bạc mỗi người phải dâng, và tất cả số bạc mỗi người tự ý dâng cho Nhà ĐỨC CHÚA,N+x Tuy nhiên, các tế đàn ở nơi cao không bị phá huỷ ; dân chúng vẫn còn tế lễ và đốt hương trên các nơi cao đó. M;x Suốt cả đời, vua Giô-át đã làm điều ngay chính trước mắt ĐỨC CHÚA, vì vua đã được tư tế Giơ-hô-gia-đa dạy dỗ.7Lix Năm thứ bảy triều vua Giê-hu, vua Giô-át lên ngôi và đã trị vì ở Giê-ru-sa-lem bốn mươi năm. Thân mẫu vua là bà Xíp-gia, người Bơ-e Se-va.9K qx *Giô-át lên làm vua khi được bảy tuổi.:Jqx *** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE *** Ix Rồi ông đem theo các vị chỉ huy một trăm quân, quân Ca-ri, các thị vệ và toàn dân trong xứ. Họ rước vua từ Nhà ĐỨC CHÚA xuống, sau đó đi qua Cửa Các Thị Vệ mà tới đền vua. Vua Giô-át ngự lên ngai vua.)HMx Toàn dân trong xứ kéo tới phá huỷ đền Ba-an, rồi đập nát các bàn thờ và tượng thần. Còn Mát-tan, tư tế của thần Ba-an, thì họ giết ngay trước các bàn thờ. Tư tế Giô-hô-gia-đa đặt những trạm canh để giữ Nhà ĐỨC CHÚA.;Gqx Ông Giơ-hô-gia-đa lập giao ước giữa ĐỨC CHÚA, vua và dân, nhờ đó dân trở thành dân của ĐỨC CHÚA. Ông cũng lập giao ước giữa vua và dân.Fx Họ liền túm lấy bà. Và khi bà đi qua lối Cửa Ngựa để tới đền vua ; thì họ giết bà ở đó.7Eix Tư tế Giơ-hô-gia-đa truyền lệnh cho các vị chỉ huy một trăm quân đứng đầu toán binh, ông bảo họ : Lôi nó ra khỏi hàng quân ! Ai theo nó, thì lấy gươm chém chết ! Quả thật, tư tế đã từng nói : Nó không được chết trong Nhà ĐỨC CHÚA !ODx Bà nhìn lên, thì kìa vua đứng trên bệ cao theo nghi lễ vẫn thường cử hành, các vị chỉ huy và các người thổi kèn ở bên cạnh vua. Toàn dân trong xứ hân hoan reo hò giữa tiếng kèn trỗi vang. Bà A-than-gia liền xé áo mình ra và kêu lên : Phản loạn ! Phản loạn !sCax Khi bà A-than-gia nghe tiếng dân chúng la, bà đi về phía họ đang ở trong Nhà ĐỨC CHÚA.ZB/x Ông Giơ-hô-gia-đa rước hoàng tử ra, đội vương miện và trao cuộn Chứng Ước. Người ta phong vương và xức dầu cho hoàng tử, rồi vỗ tay hô lên : Vạn tuế đức vua !UA%x Các thị vệ ai nấy đều cầm khí giới trong tay, đứng dàn từ phía nam đến phía bắc Nhà ĐỨC CHÚA, trước bàn thờ và trước Nhà ĐỨC CHÚA cốt để bao quanh vua.@yx Tư tế trao cho các vị chỉ huy trăm quân, giáo và thuẫn của vua Đa-vít để trong Nhà ĐỨC CHÚA.F?x Các vị chỉ huy một trăm quân làm đúng mọi điều tư tế Giơ-hô-gia-đa đã truyền. Mỗi vị chỉ huy đem theo người của họ, những người đang phiên trực ngày sa-bát, cùng với những người hết phiên trực ngày sa-bát. Họ đến với tư tế Giơ-hô-gia-đa.h>Kx Các ông sẽ đứng chung quanh vua, ai nấy đều cầm khí giới trong tay. Kẻ nào xâm phạm hàng ngũ các ông, thì sẽ bị xử tử. Khi vua đi ra đi vào, các ông luôn phải ở bên cạnh vua.=}x Hai đội khác của các ông, những người hết phiên trực ngày sa-bát, sẽ canh giữ Nhà ĐỨC CHÚA.'<Ix một phần ba sẽ đứng ở cửa Xua, và một phần ba ở cửa phía sau đoàn thị vệ. Các ông sẽ luân phiên nhau canh giữ đền vua.F;x Ông truyền lệnh cho họ như sau : Đây là điều các ông phải làm : Một phần ba các ông, những người đang phiên trực ngày sa-bát, sẽ canh giữ đền vua,V:'x Năm thứ bảy, ông Giơ-hô-gia-đa sai người đi mời các vị chỉ huy một trăm quân thuộc đạo binh Ca-ri và thuộc đoàn thị vệ. Ông cho họ vào trong Nhà ĐỨC CHÚA với ông. Ông kết ước với họ, bắt họ tuyên thệ trong Nhà ĐỨC CHÚA, và cho họ được thấy hoàng tử.&9Gx Cậu Giô-át ở lại với bà Giơ-hô-se-va trong Nhà ĐỨC CHÚA, lẩn trốn ở đó sáu năm, suốt thời bà A-than-gia cai trị xứ sở.8}x Nhưng bà Giơ-hô-se-va, ái nữ vua Giô-ram và là chị của vua A-khát-gia-hu, đã ẵm Giô-át, con vua A-khát-gia-hu, lén đưa cậu ra khỏi số các hoàng tử sẽ bị sát hại, giấu trong phòng ngủ cùng với người vú nuôi. Như thế, người ta đã giấu được cậu bé khuất mắt bà A-than-gia, và cậu không bị giết.7 x *Bà A-than-gia, thân mẫu vua A-khát-gia-hu, thấy con mình đã chết, thì đứng lên tiêu diệt tất cả hoàng tộc.[61x $Thời gian vua Giê-hu cai trị Ít-ra-en ở Sa-ma-ri là hai mươi tám năm.5/x #Vua Giê-hu nằm xuống với tổ tiên và được chôn cất ở Sa-ma-ri. Con vua là Giơ-hô-a-khát đã lên ngôi kế vị vua cha.S4!x "Những truyện còn lại của vua Giê-hu, mọi việc vua làm, cũng như mọi chiến công của vua, đã chẳng được ghi chép trong sách Sử biên niên các vua Ít-ra-en đó sao ?_39x !từ sông Gio-đan đến phía mặt trời mọc, toàn miền Ga-la-át, những vùng thuộc các chi tộc Gát, Rưu-vên và Mơ-na-se, từ A-rô-e trên bờ suối Ác-nôn, miền Ga-la-át và Ba-san.#2Ax Trong những ngày ấy, ĐỨC CHÚA bắt đầu cắt xén lãnh thổ Ít-ra-en. Ông Kha-da-ên đánh bại họ trên toàn lãnh thổ Ít-ra-en,u1ex Nhưng vua Giê-hu đã không hết lòng hết dạ chú tâm đi theo lề luật ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en : vua đã không dứt bỏ các tội mà vua Gia-róp-am đã phạm và lôi kéo Ít-ra-en phạm theo.0'x ĐỨC CHÚA phán với vua Giê-hu : Vì ngươi đã làm đúng những điều Ta coi là ngay thẳng, và ngươi đã xử với nhà A-kháp y như lòng Ta muốn, thì con cháu ngươi sẽ ngự trên ngai cai trị Ít-ra-en cho đến đời thứ bốn._/9x Tuy nhiên, vua Giê-hu không dứt bỏ các tội mà vua Gia-róp-am, con ông Nơ-vát, đã phạm và lôi kéo Ít-ra-en phạm theo : đó là thờ những con bê bằng vàng ở Bết Ên và ở Đan.O.x Như thế, vua Giê-hu làm cho thần Ba-an biến khỏi Ít-ra-en.-yx Họ phá huỷ trụ đá kính thần Ba-an, phá huỷ đền Ba-an, biến thành nhà tiêu cho đến ngày nay.E,x họ lôi trụ thần của đền Ba-an ra mà đốt đi.0+[x Vậy, khi lễ toàn thiêu đã hoàn tất, ông Giê-hu bảo các thị vệ và sĩ quan : Vào giết chúng đi ! Đừng để cho ai ra ngoài ! Các thị vệ và sĩ quan dùng lưỡi gươm mà giết chúng, quăng xác đi. Rồi họ vào tận cung thánh của đền Ba-an ;*9x Rồi người ta vào dâng hy lễ và lễ toàn thiêu. Nhưng ông Giê-hu đã đặt tám mươi người bên ngoài và nói : Ai để cho một người nào trong các kẻ ta sắp nộp vào tay các người thoát được, thì phải lấy mạng thế mạng.R)x Ông Giê-hu cùng với ông Giơ-hô-na-đáp, con ông Rê-kháp, vào đền Ba-an, ông nói với những người phụng sự thần Ba-an : Hãy lục soát xem : đừng để những người phụng sự ĐỨC CHÚA có mặt ở đây với các người ; chỉ để những người phụng sự Ba-an mà thôi.;(qx Ông Giê-hu bảo người phụ trách phòng lễ phục : Đem lễ phục ra, phát cho mọi người phụng sự thần Ba-an. Người ấy đem lễ phục ra cho họ.Z'/x Ông Giê-hu sai người đi khắp Ít-ra-en. Mọi tín đồ thần Ba-an đều đến, chẳng còn ai mà lại không đến. Họ vào đền Ba-an. Đền này chỗ nào cũng chật ních người.&-x Ông Giê-hu nói : Hãy triệu tập một buổi họp long trọng kính thần Ba-an. Và người ta đã triệu tập buổi họp đó.q%]x Vậy bây giờ, hãy triệu tập lại đây cho tôi tất cả các ngôn sứ của thần Ba-an, mọi tín đồ và tư tế của thần, đừng có ai vắng mặt, vì tôi sẽ dâng một hy lễ lớn kính thần Ba-an. Ai vắng mặt, sẽ không được sống. Ông Giê-hu lập mưu diệt trừ những kẻ phụng sự thần Ba-an.,$Sx Ông Giê-hu tập họp toàn dân lại và nói với họ : A-kháp phụng sự thần Ba-an còn ít, chứ Giê-hu đây sẽ phụng sự người nhiều.>#wx Vào Sa-ma-ri, ông hạ sát tất cả những người còn lại của nhà A-kháp ở Sa-ma-ri, ông tiêu diệt hết, như lời ĐỨC CHÚA đã phán với ông Ê-li-a.#"Ax Ông Giê-hu nói : Hãy đi với tôi và chứng kiến lòng nhiệt thành của tôi đối với ĐỨC CHÚA ! Rồi ông đưa ông ấy lên xe.!x Ông rời đó mà đi và gặp ông Giơ-hô-na-đáp, con ông Rê-kháp, ra đón ông. Ông chào và nói : Ông có thật lòng với tôi như tôi thật lòng với ông không ? Ông Giơ-hô-na-đáp nói : Có. Ông Giê-hu nói : Nếu có, thì hãy bắt tay tôi. Ông Giơ-hô-na-đáp liền bắt tay ông Giê-hu. Ông này đưa ông lên xe, cho ngồi bên cạnh.< sx Ông nói : Bắt sống lấy chúng ! Người ta bắt sống họ và cắt cổ ở bể nước Bết E-két, tất cả là bốn mươi hai người, không sót một ai.{qx ông gặp các anh em của ông A-khát-gia-hu, vua Giu-đa, thì hỏi : Các ông là ai ? Họ đáp : Chúng tôi là anh em của vua A-khát-gia-hu. Chúng tôi xuống hỏi thăm các hoàng tử và các con bà hoàng thái hậu.nWx Rồi ông Giê-hu lên đường đi Sa-ma-ri. Trên đường đi, lúc ở Bết E-két Ha Rô-im,cAx Ông Giê-hu hạ sát tất cả những người còn sót lại của nhà A-kháp ở Gít-rơ-en, mọi quan lớn, những người quen biết và tư tế của vua ; không để một mạng nào sống sót.&Gx Vậy các người hãy biết rằng không có lời nào của ĐỨC CHÚA, không có lời nào của ĐỨC CHÚA chống lại nhà A-kháp mà lại ra vô hiệu : ĐỨC CHÚA thực hiện những gì Người đã dùng ông Ê-li-a, tôi trung của Người, mà phán.oYx Sáng hôm sau, ông ra ngoài, đứng nói với toàn dân : Các ngươi đều vô can ! Chính tôi đã âm mưu hại chủ của tôi và đã giết ông ấy ! Nhưng ai đã hạ sát tất cả những người này ?,Sx Sứ giả đến báo tin cho ông : Họ đã mang đầu các con vua tới rồi. Ông bảo : Hãy chất làm hai đống nơi cửa thành cho đến sáng.Cx Vậy, thư ấy vừa đến nơi, các quan lớn liền bắt bảy mươi người con của vua, cắt cổ, rồi bỏ đầu vào giỏ mà gửi cho ông Giê-hu ở Gít-rơ-en.(Kx Ông Giê-hu viết cho họ bức thư thứ hai, trong đó ông nói : Nếu các ông ủng hộ tôi và nghe lời tôi kêu gọi, thì hãy lấy đầu các người con của chủ các ông, rồi đến gặp tôi ngày mai vào giờ này, ở Gít-rơ-en. Bảy mươi người con của vua đang ở tại nhà các quan lớn trong thành. Các quan lớn này có nhiệm vụ dưỡng dục họ.oYx Quan đại nội thị thần, ông thị trưởng, các kỳ mục và tổng trấn liền sai người đến nói với ông Giê-hu : Chúng tôi là thuộc hạ của ông. Tất cả những gì ông nói với chúng tôi, chúng tôi sẽ làm. Chúng tôi sẽ không tôn ai lên làm vua cả. Ông cứ làm những gì ông thấy nên làm.*Ox Họ hết sức kinh hãi, họ nói với nhau : Hai vua còn không đứng vững trước mặt ông ấy, thì làm sao chúng ta đứng vững được ?|sx các ông hãy xem ai là người ưu tú và xứng đáng nhất trong số các hoàng tử của chủ các ông, thì đặt người đó lên ngôi kế vị vua cha. Các ông hãy đến chiến đấu cho nhà của chủ các ông.Qx Vì các ông có các hoàng tử của chủ các ông ủng hộ, vì các ông có nào xe, nào ngựa, nào thành trì kiên cố, nào khí giới, cho nên khi thư này đến tay các ông,^ 9x Vua A-kháp có bảy mươi người con ở Sa-ma-ri. Ông Giê-hu viết thư gửi đến Sa-ma-ri cho các thủ lãnh của Gít-rơ-en, các kỳ mục và các tổng trấn của vua A-kháp. Thư viết :,Sx %Xác I-de-ven sẽ ra như phân trên mặt đồng ruộng, trong thửa đất Gít-rơ-en, khiến người ta không thể nói được : Đó là I-de-ven !eEx $Họ về báo tin cho ông Giê-hu. Ông nói : Đây là lời ĐỨC CHÚA đã dùng tôi trung Người là ông Ê-li-a, người Tít-be, mà phán : Trong thửa đất Gít-rơ-en, chó sẽ ăn thịt I-de-ven.fGx #Họ đi chôn bà, nhưng chỉ tìm thấy cái sọ, hai chân và hai bàn tay của bà.)x "rồi đi vào mà ăn uống. Sau đó, ông nói : Các anh lo vụ con khốn kiếp ấy đi và chôn cất nó, vì nó là công chúa.7x !Ông nói : Quẳng nó xuống ! Họ quẳng bà xuống ; máu của bà bắn vào tường và vào các con ngựa. Ông đạp chân lên bà,) Mx Ông Giê-hu ngẩng mặt lên phía cửa sổ và nói : Có ai theo ta không, có ai không ? Có hai hoặc ba viên thái giám nhìn xuống phía ông.g Ix Khi ông Giê-hu đi vào cửa thành, bà nói : Bình an chứ, Dim-ri, tên giết chủ ? 7x *Ông Giê-hu vào Gít-rơ-en. Nghe tin đó, bà I-de-ven đánh phấn tô mắt và trang điểm mái tóc, rồi từ cửa sổ nhìn xuống. yx Vua A-khát-gia đã lên ngôi cai trị Giu-đa vào năm thứ mười một triều vua Giô-ram, con vua A-kháp.& Gx Các thuộc hạ của vua đưa vua lên xe chở về Giê-ru-sa-lem, và chôn cất vua trong mồ bên cạnh tổ tiên vua trong Thành vua Đa-vít.3ax Thấy thế, vua Giu-đa là A-khát-gia chạy trốn theo đường Bết Ha Gan. Ông Giê-hu đuổi theo và nói : Giết cả nó nữa ! Và người ta đã đánh vua bị thương ngay trên xe, ở dốc Gua gần Gíp-lơ-am. Vua chạy trốn vào Mơ-ghít-đô và chết ở đó.U%x Hôm qua, Ta đã chẳng thấy máu của Na-vốt, và của con cái Na-vốt sao ? –Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Ta sẽ bắt ngươi phải trả nợ máu như thế, ngay tại thửa đất ấy– Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA ! Vậy bây giờ, lôi nó ra, ném vào thửa đất ấy, theo lời ĐỨC CHÚA !/x Ông Giê-hu bảo viên sĩ quan Bít-ca : Lôi nó ra, ném vào thửa đất ông Na-vốt, người Gít-rơ-en. Anh còn nhớ chứ : Khi tôi và anh cưỡi ngựa song song tháp tùng cha nó là A-kháp, ĐỨC CHÚA đã tuyên sấm về nó như thế này :A}x Nhưng ông Giê-hu, giương cung lên, bắn trúng vào giữa hai bả vai vua Giơ-hô-ram ; mũi tên xuyên qua tim vua Giơ-hô-ram mà đi ra, khiến vua gục ngã trong xe.x Vua Giơ-hô-ram liền cho quay xe lại và chạy trốn. Vua nói với vua A-khát-gia-hu : Phản loạn, ông A-khát-gia ơi !%x Vậy vua Giơ-hô-ram vừa thấy ông Giê-hu, thì nói : Ông Giê-hu, bình an chứ ? Ông Giê-hu trả lời : Bình an thế nào được, bao lâu I-de-ven, mẹ ông, còn giở những trò dâm đãng và làm bao nhiêu chuyện phù phép như thế !'Ix Vua Giơ-hô-ram bảo : Thắng xe đi ! Và người ta thắng xe. Vua Ít-ra-en là Giơ-hô-ram và vua Giu-đa là A-khát-gia-hu đi ra, mỗi người ngồi trên xe mình. Hai vua đi ra gặp ông Giê-hu và thấy ông ở thửa đất ông Na-vốt, người Gít-rơ-en.[1x Người lính canh lại báo tin : Sứ giả đã tới chỗ họ, nhưng không trở về. Kiểu đánh xe thì giống như kiểu của ông Giê-hu, con ông Nim-si : Ông ấy đánh xe như điên !eEx Vua lại sai người kỵ binh thứ hai, người ấy đến với họ và nói : Vua phán thế này : Bình an chứ ? Ông Giê-hu đáp : Bình an hay không, việc gì đến ngươi ! Lui ra đằng sau ta !*Ox Người kỵ binh đi gặp ông Giê-hu và nói : Vua phán thế này : Bình an chứ ? Ông Giê-hu trả lời : Bình an hay không, việc gì đến ngươi ! Lui ra đằng sau ta ! Người lính canh lại báo tin : Sứ giả đã tới chỗ họ, nhưng không trở về.~x Người lính canh đứng trên tháp Gít-rơ-en nhìn thấy đoàn quân của ông Giê-hu đang đến, thì nói : Tôi nhìn thấy một đoàn quân. Vua Giơ-hô-ram bảo : Hãy chọn một kỵ binh, sai đi gặp họ và hỏi : Bình an chứ ?}7x Ông Giê-hu lên xe đi Gít-rơ-en, vì vua Giô-ram đang liệt giường ở đó ; vua Giu-đa là A-khát-gia đã xuống thăm vua Giô-ram.M|x Nhưng vua Giơ-hô-ram đã về điều trị ở Gít-rơ-en, vì các thương tích quân A-ram đã gây cho vua, trong lúc vua giao chiến với vua A-ram là Kha-da-ên. Ông Giê-hu nói : Nếu thật sự các ông đồng lòng với tôi, thì đừng ai thoát khỏi thành mà đi báo tin cho Gít-rơ-en.h{Kx Ông Giê-hu, con ông Giơ-hô-sa-phát, cháu ông Nim-si, âm mưu chống lại vua Giô-ram. Lúc đó, vua Giô-ram và toàn thể Ít-ra-en đang bảo vệ Ra-mốt Ga-la-át chống lại vua A-ram là Kha-da-ên.z-x Họ vội vàng lấy áo choàng trải lên đầu thềm cấp, dưới chân ông. Họ thổi tù và, rồi hô lên : Giê-hu làm vua !_y9x Nhưng họ bảo : Ông nói dối ! Kể lại cho chúng tôi đi ! Ông nói : Y nói với tôi thế này thế này ; y bảo ĐỨC CHÚA phán rằng : Ta đã xức dầu phong ngươi làm vua Ít-ra-en.zxox Ông Giê-hu ra gặp các thuộc hạ của chủ mình. Họ hỏi ông : Bình an chứ ? Tại sao tên khùng ấy lại đến gặp ông ? Ông Giê-hu đáp : Các ông biết con người ấy và bài ca lải nhải của y mà !0w[x Còn I-de-ven, thì chó sẽ ăn thịt nó ngoài đồng Gít-rơ-en, mà không có người chôn cất. Sau đó, người thanh niên mở cửa, chạy trốn.yvmx Ta sẽ xử với nhà A-kháp như với nhà Gia-róp-am, con Nơ-vát, như với nhà Ba-sa, con A-khi-gia.&uGx Toàn thể nhà A-kháp sẽ bị diệt vong. Ta sẽ diệt trừ mọi đàn ông con trai của nhà A-kháp, nô lệ cũng như tự do ở Ít-ra-en.7tix Ngươi sẽ đánh phạt nhà A-kháp, chủ ngươi, để ta đòi I-de-ven đền nợ máu các tôi tớ Ta là các ngôn sứ và mọi tôi tớ của ĐỨC CHÚA.s%x Khi đó, ông Giê-hu đứng lên, đi vào trong nhà. Người thanh niên đổ dầu lên đầu ông và nói : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán thế này : Ta xức dầu phong ngươi làm vua cai trị Ít-ra-en là dân của ĐỨC CHÚA.r-x Khi anh đến nơi, thì các tướng lãnh quân đội đang ngồi với nhau. Người thanh niên nói : Thưa tướng quân, tôi có điều phải nói với ngài. Ông Giê-hu hỏi : Với ai trong chúng tôi ? Anh trả lời : Thưa, với tướng quân.Uq%x Người thanh niên, một ngôn sứ trẻ, trẩy đi Ra-mốt Ga-la-át.\p3x Sau đó, anh lấy lọ dầu mà đổ trên đầu ông và nói : ĐỨC CHÚA phán thế này : Ta xức dầu phong ngươi làm vua Ít-ra-en. Rồi anh mở cửa, trốn ngay đi, đừng chậm trễ.zoox Khi đến nơi, anh hãy tìm cách nhận mặt ông Giê-hu, con ông Giơ-hô-sa-phát, cháu ông Nim-si. Anh đến và mời ông ấy đứng lên, ra khỏi chỗ các anh em đồng đội, rồi dẫn vào một phòng kín đáo./n [x *Ngôn sứ Ê-li-sa gọi một người trong nhóm anh em ngôn sứ và bảo : Hãy thắt lưng và cầm theo lọ dầu này, mà đi tới Ra-mốt Ga-la-át.QmxVua Giô-ram đã quay về Gít-rơ-en để chữa trị, vì các thương tích quân A-ram đã gây cho vua ở Ra-ma, trong lúc giao chiến với vua A-ram là Kha-da-ên. Vua Giu-đa là A-khát-gia-hu, con vua Giơ-hô-ram, đã xuống Gít-rơ-en thăm vua Giô-ram, con vua A-kháp, vì vua này đang bị bệnh./lYxCùng với vua Giô-ram, con vua A-kháp, vua đi đánh vua A-ram là Kha-da-ên, ở Ra-mốt Ga-la-át. Nhưng quân A-ram đã đánh vua Giô-ram bị thương.k5xVua đi theo đường lối nhà A-kháp, đã làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA như nhà A-kháp, vì có họ hàng với nhà A-kháp.LjxA-khát-gia-hu lên ngôi vua khi được hai mươi hai tuổi, và trị vì ở Giê-ru-sa-lem được một năm. Thân mẫu vua là bà A-than-gia-hu, ái nữ của Om-ri, vua Ít-ra-en.i+xNăm thứ mười hai triều Giô-ram, con vua A-kháp, làm vua Ít-ra-en, ông A-khát-gia-hu, con vua Giơ-hô-ram, lên làm vua Giu-đa.8hkxVua Giô-ram đã an nghỉ với tổ tiên và được chôn cất với các ngài trong Thành Đa-vít. Ông A-khát-gia-hu, con của vua, lên ngôi kế vị vua cha.*gOxNhững truyện còn lại của vua Giô-ram và mọi việc vua làm đã chẳng được ghi chép trong sách Sử biên niên các vua Giu-đa đó sao ?#fAxNhư thế, Ê-đôm đã thoát ách thống trị của Giu-đa cho đến ngày nay. Rồi Líp-na cũng đã thoát ách thống trị vào lúc ấy.^e7xVua Giô-ram sang Xa-ia cùng với toàn bộ chiến xa. Ban đêm, vua trỗi dậy, đánh quân Ê-đôm đang bao vây vua và những người chỉ huy chiến xa. Dân chạy trốn về lều của họ.~dwxDưới thời của vua, Ê-đôm thoát ách thống trị của Giu-đa và đặt một vua lên cai trị mình.pc[xNhưng vì vua Đa-vít, tôi trung của người, ĐỨC CHÚA không muốn huỷ diệt Giu-đa, theo lời Người đã phán với vua, là sẽ ban cho vua và con cháu vua một ngọn đèn luôn cháy sáng mọi ngày.Wb)xVua đi theo đường lối các vua Ít-ra-en, hành động như nhà A-kháp, vì vua đã lấy một người con gái của vua A-kháp làm vợ. Vua đã làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA.kaQxÔng lên ngôi vua khi được ba mươi hai tuổi, và trị vì ở Giê-ru-sa-lem tám năm.`xNăm thứ năm triều Giô-ram, con vua A-kháp làm vua Ít-ra-en, ông Giơ-hô-ram, con vua Giơ-hô-sa-phát lên làm vua Giu-đa._1xHôm sau, ông Kha-da-ên đã lấy chăn, nhúng nước, rồi phủ lên mặt vua. Vua đã chết, và ông Kha-da-ên lên ngôi kế vị.a^=xÔng Kha-da-ên từ giã ông Ê-li-sa và lại về với chủ mình, vua hỏi : Ông Ê-li-sa đã nói gì với ngươi ? Ông Kha-da-ên đáp : Ông ấy nói với tôi là chắc chắn ngài sẽ sống.F]x Ông Kha-da-ên nói : Tôi tớ ngài, con chó này, là chi mà làm được điều quá thể như vậy ? Ông Ê-li-sa đáp : ĐỨC CHÚA đã cho tôi thấy ông làm vua A-ram.@\{x Ông Kha-da-ên mới hỏi : Tại sao ngài lại khóc ? Ông đáp : Vì tôi biết tai hoạ ông sẽ gây cho con cái Ít-ra-en. Ông sẽ phóng hoả đốt các thành trì, sẽ dùng gươm chém giết các trai tráng, ném trẻ con xuống đất cho chết và mổ bụng đàn bà có thai. [x Người của Thiên Chúa nghiêm nét mặt, nhìn chằm chằm khiến ông Kha-da-ên phát ngượng. Ông Ê-li-sa khóc.!Z=x Ông Ê-li-sa nói : Ông đi nói với vua : Chắc chắn ngài sẽ sống ! Nhưng ĐỨC CHÚA đã cho tôi thấy chắc chắn vua sẽ chết.oYYx Ông Kha-da-ên đi gặp ông Ê-li-sa, đem theo tất cả những gì tốt nhất ở Đa-mát làm quà, chất trên lưng bốn mươi con lạc đà. Khi tới nơi, ông Kha-da-ên đứng trước ông Ê-li-sa và nói : Con của ngài là Ben Ha-đát, vua A-ram, đã sai tôi đến thưa ngài : Tôi có được khỏi bệnh này không ?]X5xVua nói với ông Kha-da-ên : Ngươi hãy mang quà và đi gặp người của Thiên Chúa. Ngươi sẽ nhờ ông thỉnh ý ĐỨC CHÚA và thưa Người : Con có được khỏi bệnh này không ?'WIxÔng Ê-li-sa vào Đa-mát. Vua A-ram là Ben Ha-đát đang bị bệnh. Người ta báo tin cho vua : Người của Thiên Chúa đã đến tận đây./VYxVua hỏi người phụ nữ, và bà kể hết cho vua nghe. Vua chỉ định một viên thái giám lo việc cho bà và nói : Ngươi giúp bà này lấy lại tất cả tài sản của bà, cũng như mọi lợi tức ruộng đất, kể từ ngày bà rời xứ cho đến nay. ~~?}F||DzzyxwPvuuBssrUqqp|o>n9mvl:kvjj5hh.g"fuee2ddccUbaa>` _r^]|\\b[[#ZYXX*WuVVUTT)SfRQPPO5NJMMLwKJJIVHGFFEDDVCBBAA@@?>=<< ;:99887+5Q543R211`00s/W.-,,%+&*))?'&%l$n##"V! js-~uGv= - b .y=^y mxTừ La-khít, vua Át-sua sai tướng tổng tư lệnh, quan đại thái giám và quan chánh chước tửu, cùng với một đạo binh hùng hậu, đến gặp vua Khít-ki-gia ở Giê-ru-sa-lem. Họ tiến lên và đến Giê-ru-sa-lem. Họ đứng gần kênh dẫn nước của hồ trên, phía đường dẫn tới cánh đồng Thợ Nện Dạ.[1xChính vào thời đó, vua Khít-ki-gia đập gẫy các cánh cửa của đền thờ ĐỨC CHÚA, cũng như các khung cửa mà..., vua Giu-đa, đã bọc bằng kim khí, lấy nộp cho vua Át-sua.kQxVua Khít-ki-gia nộp tất cả số bạc có trong Nhà ĐỨC CHÚA và trong kho đền vua.+xVua Giu-đa là Khít-ki-gia mới sai người đến nói với vua Át-sua ở La-khít : Tôi có tội, xin ngài lui binh cho, ngài bắt nộp gì, tôi cũng chịu. Vua Át-sua bắt vua Khít-ki-gia phải nộp chín ngàn ký bạc và chín trăm ký vàng..Wx *Năm thứ mười bốn triều vua Khít-ki-gia, vua Át-sua là Xan-khê-ríp tiến lên đánh mọi thành kiên cố của Giu-đa và đã chiếm được.x vì họ đã không nghe lời ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của họ, và đã vi phạm giao ước của Người ; tất cả những gì ông Mô-sê, tôi trung của ĐỨC CHÚA, đã truyền, họ đều không nghe theo và không thi hành.(Kx Vua Át-sua đày Ít-ra-en sang Át-sua và cho lập cư tại Khơ-lác, và ở ven sông Kha-vo thuộc vùng Gô-dan, và trong các thành xứ Mê-đi,>wx Sau ba năm, người ta chiếm được thành. Sa-ma-ri thất thủ vào năm thứ sáu triều vua Khít-ki-gia, tức là năm thứ chín triều vua Hô-sê, vua Ít-ra-en.Jx Năm thứ tư triều vua Khít-ki-gia, tức là năm thứ bảy triều vua Hô-sê, con ông Ê-la, vua Ít-ra-en, vua Át-sua là San-ma-ne-xe tiến lên đánh và vây thành Sa-ma-ri. ;xChính vua đã đánh đuổi quân Phi-li-tinh cho đến Ga-da và ranh giới của thành ấy, từ tháp canh cho đến thành trì kiên cố.G xVì thế, ĐỨC CHÚA đã ở với vua ; vua tra tay làm việc gì thì cũng thành công. Vua nổi lên chống lại vua Át-sua và không còn chịu phục tùng vua ấy nữa.~xVua gắn bó với ĐỨC CHÚA, không bỏ Người ; vua tuân giữ các mệnh lệnh ĐỨC CHÚA đã truyền cho ông Mô-sê.T}#xVua đã đặt niềm tin tưởng vào ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en. Sau vua, chẳng có vua Giu-đa nào được như thế, cũng như trước vua chẳng có ai được như vậy.!|=xChính vua đã dẹp các tế đàn ở nơi cao, đập bể các trụ đá, bổ các cột thờ và đập tan con rắn đồng ông Mô-sê đã làm, vì cho đến thời đó, con cái Ít-ra-en vẫn đốt hương kính nó ; người ta gọi nó là Nơ-khút-tan.{{qxVua đã làm điều ngay chính trước mắt ĐỨC CHÚA, đúng như vua Đa-vít, tổ phụ vua đã làm.)zMxKhi lên ngôi, vua được hai mươi lăm tuổi và trị vì hai mươi chín năm ở Giê-ru-sa-lem. Mẹ vua tên là A-vi, con gái ông Dơ-khác-gia.y x*Năm thứ ba triều vua Hô-sê, con ông Ê-la, vua Ít-ra-en, con vua A-khát, vua Giu-đa, là Khít-ki-gia lên làm vua.Mxx)Như thế, các dân ấy đã kính sợ ĐỨC CHÚA, nhưng cũng phụng thờ các ngẫu tượng của họ ; con cái cháu chắt họ cũng làm như cha ông họ cho đến ngày nay.aw=x(Nhưng họ đã không nghe lời, họ cứ theo cách tôn thờ xưa kia của họ.Fvx'Nhưng chính ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa các ngươi, là Đấng các ngươi phải kính sợ. Người sẽ giải thoát các ngươi khỏi tay mọi địch thù của các ngươi.u/x&Giao Ước Ta đã lập với các ngươi, các ngươi không được quên ; và các ngươi không được kính sợ các thần khác.t{x%Những quy luật, những quyết định, Lề Luật và mệnh lệnh Người đã truyền ghi chép cho các ngươi, các ngươi phải tuân giữ, phải thi hành mọi ngày. Các ngươi không được kính sợ các thần khác.{sqx$Nhưng chính ĐỨC CHÚA, Đấng đã dùng sức mạnh lớn lao và cánh tay uy quyền đưa các ngươi lên từ Ai-cập, chính Người là Đấng các ngươi phải kính sợ, phải sụp xuống lạy và phải tế lễ.rx#ĐỨC CHÚA đã lập giao ước với họ và truyền lệnh cho họ : Các ngươi không được kính sợ các thần khác và không được sụp xuống lạy chúng ; các ngươi không được phụng thờ và tế lễ chúng.^q7x"Cho đến ngày nay họ vẫn theo cách tôn thờ xưa kia của họ. Người Ít-ra-en đã không kính sợ ĐỨC CHÚA, cũng không hành động theo những quy tắc, những quyết định, Lề Luật và mệnh lệnh ĐỨC CHÚA đã truyền cho con cái ông Gia-cóp, người đã được đổi tên là Ít-ra-en.+pQx!Họ kính sợ ĐỨC CHÚA nhưng cũng phụng thờ các thần của họ, theo cách tôn thờ của các dân mà họ đã rời bỏ khi bị đi đày.^o7x Họ cũng kính sợ ĐỨC CHÚA, và từ giữa họ, họ chọn ra cho mình những người làm tư tế phục vụ tại các tế đàn ở nơi cao, thay họ tế lễ trong các miếu ở nơi cao.qn]xNgười A-va tạc tượng thần Níp-khát và Tác-tắc ; còn người Xơ-phác-va-gim thì làm lễ thiêu con trai của họ để kính Át-ram-me-léc và A-nam-me-léc, những vị thần của dân Xơ-phác-va-gim.(mKxNgười Ba-by-lon tạc tượng thần Xúc-cốt Bơ-nốt, người Cu-tha tạc tượng thần Néc-gan, người Kha-mát tạc tượng thần A-si-ma,?lyxNhưng mỗi dân lại tạc tượng thần của mình và đặt trong các miếu ở nơi cao mà người Sa-ma-ri đã xây ; họ đã làm như vậy trong thành họ ở.&kGxBấy giờ, một trong những tư tế Sa-ma-ri, đã bị đi đày, tới định cư ở Bết Ên và dạy họ biết cách kính sợ ĐỨC CHÚA.|jsxVua Át-sua mới truyền lệnh sau đây : Hãy đưa một trong những tư tế mà ta đã cho đi đày, trở lại đó ; tư tế ấy phải đến định cư ở đó và dạy họ biết cách tôn thờ vị thần của xứ.Ii xHọ nói với vua Át-sua : Các dân mà vua đã cho đi đày, và định cư ở các thành xứ Sa-ma-ri, không biết cách tôn thờ vị thần của xứ. Vì thế, vị thần đó đã sai sư tử đến phá phách giết chết họ, bởi họ không biết cách tôn thờ vị thần của xứ./hYxBan đầu, khi mới định cư ở đó, họ không kính sợ ĐỨC CHÚA, nên ĐỨC CHÚA đã sai sư tử đến phá phách giết hại nhiều người.}gux*Vua Át-sua đã đưa người từ Ba-by-lon, Cu-tha, A-va, Kha-mát và Xơ-phác-va-gim đến định cư ở các thành xứ Sa-ma-ri, thế vào chỗ con cái Ít-ra-en. Họ chiếm Sa-ma-ri và ở trong các thành của xứ này.lfSxđến nỗi ĐỨC CHÚA đẩy Ít-ra-en đi cho khuất nhan Người, như Người đã dùng mọi ngôn sứ, tôi trung của Người, mà phán. Ít-ra-en đã bị đày biệt xứ sang Át-sua cho đến ngày nay.exCon cái Ít-ra-en đã bắt chước vua mà phạm mọi tội vua đã phạm, họ không dứt bỏ các tội đó,jdOxNgười đã tách Ít-ra-en khỏi nhà Đa-vít và họ đã tôn con ông Nơ-vát là Gia-róp-am làm vua. Vua Gia-róp-am đã thúc đẩy Ít-ra-en rời bỏ ĐỨC CHÚA và làm cho họ phạm một tội lớn.OcxVì thế, ĐỨC CHÚA đã từ bỏ toàn thể dòng giống Ít-ra-en ; Người đã hành hạ và nộp họ vào tay quân cướp cho đến khi xua đuổi họ cho khuất nhan Người.+bQxCả Giu-đa nữa cũng không tuân giữ các mệnh lệnh của ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của mình, và theo những thói tục Ít-ra-en đã tạo ra.axĐỨC CHÚA nổi cơn thịnh nộ với Ít-ra-en và đẩy Ít-ra-en cho khuất nhan Người. Chỉ còn lại chi tộc Giu-đa.P`xHọ đã làm lễ thiêu con trai con gái họ ; họ làm nghề bói toán, nghề phù thuỷ, và họ bán mình để làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA, để trêu giận Người.z_oxHọ đã bỏ tất cả các mệnh lệnh của ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của họ, và họ đã đúc cho mình tượng hai con bê ; họ đã dựng cột thờ, sụp xuống lạy toàn thể thiên binh và phụng thờ Ba-an.^xHọ đã khinh dể những quy luật của Người, cũng như giao ước Người đã lập với cha ông họ và những chỉ thị Người đã truyền cho họ. Họ đã đi theo thần hư ảo, và chính họ cũng trở nên hư ảo, theo các dân ngoại ở chung quanh họ, mặc dầu ĐỨC CHÚA đã truyền cho họ không được làm như các dân đó.']IxNhưng họ đã không nghe lời, họ cứng đầu cứng cổ như cha ông họ, những người không tin vào ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của họ.\x Nhưng ĐỨC CHÚA đã dùng tất cả các ngôn sứ và các thầy chiêm mà cảnh cáo Ít-ra-en và Giu-đa : Hãy trở lại, bỏ con đường tà của các ngươi, hãy tuân giữ các mệnh lệnh và quy tắc của Ta, đúng theo Lề Luật Ta đã truyền cho cha ông các ngươi, và Ta đã chuyển đến các ngươi nhờ các ngôn sứ tôi trung của Ta.[+x Họ phụng thờ những ngẫu tượng, mặc dù ĐỨC CHÚA đã phán với họ : Các ngươi sẽ không được làm điều đó.WZ)x Ở đó, trên mọi tế đàn ở nơi cao, họ đã đốt hương như các dân ĐỨC CHÚA đã đày cho khuất mặt họ, và họ đã làm những việc xấu xa để trêu giận Người.mYUx Họ đã dựng các trụ đá và cột thờ trên mọi đồi cao và dưới mọi cây xanh.{Xqx Con cái Ít-ra-en đã thốt những lời bất xứng phạm đến ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của họ ; họ xây cho mình các tế đàn ở nơi cao trong mọi thành của họ, từ tháp canh cho đến thành trì kiên cố.5WexHọ theo những thói tục của các dân ĐỨC CHÚA đã trục xuất cho khuất mắt con cái Ít-ra-en và những thói tục các vua Ít-ra-en đã tạo ra.V3x*Sự việc đó xảy ra, vì con cái Ít-ra-en đã đắc tội với ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của họ, là Đấng đã đem họ lên từ đất Ai-cập, đã giải thoát họ khỏi tay Pha-ra-ô, vua Ai-cập, và vì họ đã kính sợ các thần khác.rU_xNăm thứ chín triều vua Hô-sê, vua Át-sua chiếm được Sa-ma-ri và đày Ít-ra-en sang Át-sua. Vua cho họ định cư ở Khơ-lác, và ở ven sông Kha-vo thuộc vùng Gô-dan, và trong các thành xứ Mê-đi.`T;xVua Át-sua tiến đánh cả xứ, đến Sa-ma-ri và vây hãm thành này ba năm.S+xNhưng vua Át-sua khám phá ra là vua Hô-sê âm mưu phản loạn : vua đã sai sứ giả đến với vua Ai-cập là Xô, và không còn triều cống vua Át-sua như hằng năm trước đây. Vua Át-sua cho bắt vua Hô-sê, xiềng lại và bỏ tù.|RsxVua Át-sua là San-ma-ne-xe tiến lên đánh vua. Vua Hô-sê đã phải làm tôi và triều cống vua ấy.kQQxVua đã làm diều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA, tuy không bằng các vua Ít-ra-en trước.P #xNăm thứ mười hai triều A-khát, vua Giu-đa, con ông Ê-la là Hô-sê lên làm vua cai trị Ít-ra-en chín năm, ở Sa-ma-ri.-OUxVua A-khát đã an nghỉ với tổ tiên và được chôn cất bên cạnh tổ tiên trong Thành Đa-vít. Con vua là Khít-ki-gia-hu lên ngôi kế vị.&NGxCác truyện còn lại của vua A-khát, những việc vua làm, đã chẳng được ghi chép trong sách Sử biên niên các vua Giu-đa đó sao ?EMxĐể được lòng vua Át-sua, vua thay đổi vị trí trong Nhà ĐỨC CHÚA : hành lang ngày sa-bát xây trong Nhà ĐỨC CHÚA, và lối vào của vua nằm ở bên ngoài.dLCxVua A-khát bẻ gẫy các đòn ngang và các giàn : vua cất các bồn nước đặt ở trên đi. Bể nước bằng đồng kê trên những con bò, thì vua hạ xuống mà đặt trên một nền đá.KKxTư tế U-ri-gia đã thi hành đúng mệnh lệnh vua A-khát.VJ'xRồi vua A-khát truyền lệnh cho tư tế U-ri-gia rằng : Trên bàn thờ lớn, ông sẽ cho đốt của lễ toàn thiêu ban sáng và lễ phẩm ban chiều, lễ toàn thiêu, lễ phẩm của vua, lễ toàn thiêu, lễ phẩm và các lễ tưới rượu của toàn dân trong xứ. Ông sẽ rảy trên bàn thờ tất cả máu của các lễ toàn thiêu và của các hy lễ. Còn bàn thờ bằng đồng thì ta sẽ tính sau.kIQxCòn bàn thờ bằng đồng ở trước nhan ĐỨC CHÚA, ở giữa bàn thờ mới và Nhà ĐỨC CHÚA, vua dời đi khỏi phía trước Nhà ĐỨC CHÚA, và đặt bên cạnh bàn thờ mới, ở phía bắc. H;x Vua cho đốt của lễ toàn thiêu, lễ phẩm, tưới rượu tế và lấy máu những con vật của hy lễ kỳ an rảy lên bàn thờ.]G5x Khi từ Đa-mát về, vua nhìn thấy bàn thờ, lại gần, rồi tiến lên.WF)x Tư tế U-ri-gia xây bàn thờ : tất cả những chỉ thị vua A-khát gửi về từ Đa-mát, tư tế U-ri-gia đều thi hành đúng như thế, trong khi chờ vua A-khát từ Đa-mát về.vEgx Vua A-khát đi Đa-mát gặp vua Át-sua là Tích-lát Pi-le-xe. Khi nhìn thấy bàn thờ ở Đa-mát, vua A-khát gửi cho tư tế U-ri-gia hoạ đồ kiểu mẫu của bàn thờ, và mọi chi tiết chỉ dẫn cách làm.D-x Vua Át-sua nhận lời, tiến lên đánh Đa-mát và chiếm được thành đó. Vua đày dân đến thành Kia và giết vua Rơ-xin.yCmxVua A-khát lấy bạc vàng có trong Nhà ĐỨC CHÚA và trong kho đền vua mà gửi tặng vua Át-sua.iBMxVua A-khát sai sứ giả đến nói với vua Át-sua là Tích-lát Pi-le-xe : Tôi là tôi tớ, là con cái của ngài. Xin ngài lên cứu tôi khỏi tay vua A-ram và vua Ít-ra-en, họ nổi lên chống tôi.SA!xThuở ấy, vua A-ram là Rơ-xin đem Ê-lát về lại cho Ê-đôm. Vua đuổi người Giu-đa khỏi Ê-lát. Người Ê-đôm lại vào Ê-lát và tiếp tục ở đó cho đến ngày nay.C@xBấy giờ, vua A-ram là Rơ-xin, và vua Ít-ra-en là Pe-các, con ông Rơ-man-gia-hu, lên đánh Giê-ru-sa-lem. Họ vây hãm vua A-khát, nhưng không đánh thắng được.y?mxVua đã tế lễ và đốt hương trên các nơi cao, trên các ngọn đồi và dưới mọi cây xanh.i>MxVua đã đi theo đường lối các vua Ít-ra-en, và thậm chí còn làm lễ thiêu con trai mình, theo các thói ghê tởm của các dân mà ĐỨC CHÚA đã trục xuất cho khuất mắt con cái Ít-ra-en.t=cxA-khát lên ngôi vua khi được hai mươi tuổi, và trị vì mười sáu năm ở Giê-ru-sa-lem. Vua đã không làm điều ngay chính trước mắt ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của vua, như vua Đa-vít, tổ phụ vua. < xNăm thứ mười bảy triều vua Pe-các, con ông Rơ-man-gia-hu, con vua Giô-tham, vua Giu-đa, là A-khát, lên làm vua.7;ix&Vua Giô-tham đã an nghỉ với tổ tiên và được chôn cất bên cạnh tổ tiên trong Thành Đa-vít, tổ phụ vua. Con vua là A-khát lên ngôi kế vị.:x%Vào thời ấy, ĐỨC CHÚA bắt đầu sai vua A-ram là Rơ-xin và vua Pe-các, con ông Rơ-man-gia-hu, đến đánh Giu-đa.(9Kx$Các truyện còn lại của vua Giô-tham, những việc vua làm, đã chẳng được ghi chép trong sách Sử biên niên các vua Giu-đa đó sao ?R8x#Tuy nhiên, các tế đàn ở nơi cao không bị phá huỷ ; dân chúng vẫn còn tế lễ và đốt hương trên các nơi cao đó. Chính vua đã xây Cửa Trên của Nhà ĐỨC CHÚA.x7kx"Vua đã làm điều ngay chính trước mắt ĐỨC CHÚA, đúng như vua cha là Út-di-gia-hu đã làm.,6Sx!Ông lên ngôi vua khi được hai mươi lăm tuổi, và trị vì mười sáu năm ở Giê-ru-sa-lem. Mẹ vua tên là Giơ-ru-sa, con gái ông Xa-đốc.5'x Năm thứ hai triều Pe-các, vua Ít-ra-en, con ông Rơ-man-gia-hu, thì con vua Út-di-gia-hu, vua Giu-đa, là Giô-tham lên làm vua.4+xCác truyện còn lại của vua Pe-các, và mọi việc vua làm, đã được ghi chép trong sách Sử biên niên các vua Ít-ra-en.V3'xÔng Hô-sê, con ông Ê-la, âm mưu chống lại vua Pe-các, con ông Rơ-man-gia-hu, đánh chết vua và lên ngôi thay thế, vào năm thứ hai mươi triều vua Giô-tham, con vua Út-di-gia.2xTrong thời gian vua Pe-các, vua Ít-ra-en, vua Át-sua là Tích-lát Pi-le-xe đến xâm chiếm I-giôn, A-vên Bết Ma-a-kha, Gia-nô-ác, Ke-đét, Kha-xo, miền Ga-la-át và Ga-li-lê, toàn xứ Náp-ta-li, rồi đày dân sang Át-sua.:1oxVua đã làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA, vua không dứt bỏ những tội mà vua Gia-róp-am, con ông Nơ-vát, đã phạm và lôi kéo Ít-ra-en phạm theo.-0UxNăm thứ năm mươi hai triều vua A-dác-gia, vua Giu-đa, con ông Rơ-man-gia-hu là Pe-các lên làm vua cai trị Ít-ra-en hai mươi năm, ở Sa-ma-ri./5xCác truyện còn lại của vua Pơ-các-gia, và mọi việc vua làm, đã được ghi chép trong sách Sử biên niên các vua Ít-ra-en. .xGiám mã của vua là ông Pe-các, con ông Rơ-man-gia-hu, âm mưu chống lại vua và hạ sát vua ở Sa-ma-ri, trong tháp chính của đền vua... Có năm mươi người dân Ga-la-át cùng theo ông. Ông giết vua và lên ngôi thay thế.:-oxVua đã làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA, vua không dứt bỏ những tội mà vua Gia-róp-am, con ông Nơ-vát, đã phạm và lôi kéo Ít-ra-en phạm theo.$,CxNăm thứ năm mươi triều vua A-dác-gia, vua Giu-đa, con vua Mơ-na-khêm là Pơ-các-gia lên làm vua cai trị Ít-ra-en hai năm, ở Sa-ma-ri.u+exVua Mơ-na-khêm đã nằm xuống với tổ tiên. Con vua là Pơ-các-gia lên ngôi kế vị vua cha./*YxCác truyện còn lại của vua Mơ-na-khêm, và mọi việc vua làm, đã chẳng được ghi chép trong sách Sử biên niên các vua Ít-ra-en đó sao ?g)IxVua Mơ-na-khêm thu bạc ấy của Ít-ra-en, của mọi phú hào, để nộp cho vua Át-sua : mỗi người mười lăm lượng bạc. Vì thế, vua Át-sua đã trở về nước, không ở lại trong xứ.J(xvua Át-sua là Pun xâm nhập xứ sở, và vua Mơ-na-khêm nộp cho vua Pun ba mươi ngàn ký bạc để vua này nâng đỡ và củng cố vương quyền vua đang nắm trong tay.W')xVua đã làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA ; vua không dứt bỏ các tội mà vua Gia-róp-am, con ông Nơ-vát, đã phạm và lôi kéo Ít-ra-en phạm theo. Trong thời vua Mơ-na-khêm,'&IxNăm thứ ba mươi chín triều vua A-dác-gia, vua Giu-đa, con ông Ga-đi là Mơ-na-khêm lên làm vua cai trị Ít-ra-en mười năm, ở Sa-ma-ri.%xBấy giờ, vua Mơ-na-khêm đánh phạt Táp-pu-ác, và mọi người ở trong đó cũng như lãnh thổ của thành bắt đầu từ Tia-xa, vì người trong thành đã không mở cửa cho vua ; vua đã mổ bụng tất cả phụ nữ có thai.D$xNhững truyện còn lại của vua Sa-lum và cuộc âm mưu vua đã chủ xướng, những sự việc ấy đã được ghi chép trong sách Sử biên niên các vua Ít-ra-en.?#yxÔng Mơ-na-khêm, con ông Ga-đi, đi lên từ Tia-xa và tiến vào Sa-ma-ri. Tại Sa-ma-ri, ông đánh chết vua Sa-lum, con ông Gia-vết, và lên làm vua thay vua ấy.&"Gx Con ông Gia-vết là Sa-lum lên làm vua năm thứ ba mươi chín triều vua Út-di-gia, vua Giu-đa. Vua trị vì được một tháng ở Sa-ma-ri.7!ix ĐỨC CHÚA đã phán với vua Giê-hu rằng : Con cháu ngươi sẽ ngự trên ngai cai trị Ít-ra-en cho đến đời thứ bốn ; lời ấy đã ứng nghiệm. x Các truyện còn lại của vua Dơ-khác-gia đã được ghi chép trong sách Sử biên niên các vua Ít-ra-en.  x Ông Sa-lum, con ông Gia-vết, âm mưu hại vua. Ông đã đánh chết vua trước mặt dân, rồi lên ngôi thay vua.Px Vua đã làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA như tổ tiên vua. Vua đã không dứt bỏ các tội mà vua Gia-róp-am, con ông Nơ-vát, đã phạm và lôi kéo Ít-ra-en phạm theo.1]x*Năm thứ ba mươi tám triều vua A-dác-gia-hu, vua Giu-đa, con vua Gia-róp-am là Dơ-khác-gia lên làm vua Ít-ra-en và trị vì sáu tháng ở Sa-ma-ri.:oxVua A-dác-gia đã nằm xuống với tổ tiên và được chôn cất bên cạnh tổ tiên trong Thành vua Đa-vít. Con vua là Giô-tham lên ngôi kế vị vua cha.,SxCác truyện còn lại của vua A-dác-gia-hu và mọi việc vua làm đã chẳng được ghi chép trong sách Sử biên niên các vua Giu-đa đó sao ?gIxĐỨC CHÚA đánh phạt vua ; vua mắc bệnh phong cho đến ngày qua đời, và sống cô lập trong một căn nhà. Chính ông Giô-tham, con vua, làm đại nội thị thần và cai trị dân trong xứ.3xTuy nhiên, các tế đàn ở nơi cao đã không bị phá huỷ, dân chúng vẫn còn tế lễ và đốt hương trên các nơi cao đó.xVua đã làm điều ngay chính trước mắt ĐỨC CHÚA, hoàn toàn đúng như vua cha là A-mát-gia-hu đã làm.3axÔng lên ngôi vua khi được mười sáu tuổi, và trị vì năm mươi hai năm ở Giê-ru-sa-lem. Mẹ vua tên là Giơ-khôn-gia-hu, người Giê-ru-sa-lem. xNăm thứ hai mươi bảy triều Gia-róp-am, vua Ít-ra-en, con vua A-mát-gia, vua Giu-đa, là A-dác-gia lên làm vua. xVua Gia-róp-am đã nằm xuống với tổ tiên là các vua Ít-ra-en. Con vua là Dơ-khác-gia lên ngôi kế vị vua cha.5exCác truyện còn lại của vua Gia-róp-am và mọi việc vua làm, cũng như chiến công nhờ đó vua đánh chiếm và đem Đa-mát cùng Kha-mát về lại cho Ít-ra-en, những truyện đó đã chẳng được ghi chép trong sách Sử biên niên các vua Ít-ra-en đó sao ?9mxĐỨC CHÚA đã không nói là sẽ xoá tên Ít-ra-en không còn dấu vết trong thiên hạ, nên Người đã cứu họ nhờ tay vua Gia-róp-am, con vua Giô-át.*OxVì ĐỨC CHÚA đã nhìn thấy cảnh bần cùng của Ít-ra-en phản nghịch ; chẳng có một ai, nô lệ hay tự do, đến cứu giúp Ít-ra-en./xChính vua đã tái lập biên giới Ít-ra-en từ Cửa Ải Kha-mát cho đến biển A-ra-va, như lời ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, đã dùng tôi trung của Người là ngôn sứ Giô-na, con ông A-mít-tai, quê ở Gát Khê-phe, mà phán.6gxVua đã làm sự dữ trái mắt ĐỨC CHÚA, đã không dứt bỏ mọi tội mà vua Gia-róp-am, con ông Nơ-vát, đã phạm và lôi kéo Ít-ra-en phạm theo.Ox*Năm thứ mười lăm triều vua A-mát-gia-hu, con vua Giô-át, vua Giu-đa, con vua Giô-át, vua Ít-ra-en, là Gia-róp-am lên làm vua, và trị vì bốn mươi mốt năm ở Sa-ma-ri.xChính vua đã tái thiết Ê-lát và trả lại cho Giu-đa, sau khi vua A-mát-gia-hu an nghỉ bên cạnh tổ tiên.w ixToàn dân Giu-đa đặt A-dác-gia mới mười sáu tuổi lên ngôi kế vị vua cha là A-mát-gia-hu. xNgười ta cho ngựa chở vua về Giê-ru-sa-lem và chôn cất vua ở đó, bên cạnh tổ tiên vua trong Thành vua Đa-vít.J xNgười ta âm mưu hại vua ở Giê-ru-sa-lem, nên vua chạy trốn về hướng La-khít, nhưng người ta sai người đuổi theo vua đến tận La-khít và giết vua ở đó. xCác truyện còn lại của vua A-mát-gia-hu đã chẳng được ghi chép trong sách Sử biên niên các vua Giu-đa đó sao ?) MxVua A-mát-gia-hu, con vua Giô-át, vua Giu-đa, còn sống mười lăm năm nữa sau khi vua Giô-át, con vua Giơ-hô-a-khát, vua Ít-ra-en, qua đời.)MxVua Giô-át đã an nghỉ với tổ tiên và được chôn cất ở Sa-ma-ri bên cạnh các vua Ít-ra-en. Con vua là Gia-róp-am lên ngôi kế vị. xCác truyện còn lại của vua Giô-át, những gì vua làm, cũng như chiến công của vua trong cuộc giao chiến với vua Giu-đa là A-mát-gia-hu, đã chẳng được ghi chép trong sách Sử biên niên các vua Ít-ra-en đó sao ?;qxSau đó, vua lấy tất cả vàng bạc cùng mọi đồ vật có trong Nhà ĐỨC CHÚA và trong các kho của đền vua, bắt các con tin, rồi trở về Sa-ma-ri.Dx Còn vua Giu-đa là A-mát-gia-hu, con vua Giô-át, cháu vua A-khát-gia-hu, thì bị vua Ít-ra-en là Giô-át bắt ở Bết Se-mét, và điệu về Giê-ru-sa-lem. Vua đập phá tường thành Giê-ru-sa-lem, tạo ra một chỗ hổng dài hai trăm thước, từ Cửa Ép-ra-im đến Cửa Góc.`;x Giu-đa bị Ít-ra-en đánh bại ; quân Giu-đa chạy trốn, ai về lều nấy.Z/x Nhưng vua A-mát-gia-hu không chịu nghe. Bấy giờ, vua Ít-ra-en là Giô-át mới tiến lên ; vua Giô-át và vua Giu-đa là A-mát-gia-hu đọ sức với nhau ở Bết Se-mét thuộc Giu-đa.@{x Vì đã đánh bại Ê-đôm, nên ông lên mặt. Ông cứ vênh vang mà ở nhà ! Chứ sao ông lại muốn khiêu chiến, để rồi bị ngã gục cùng với Giu-đa ?8kx Vua Ít-ra-en là Giô-át mới sai người đến nói với vua A-mát-gia-hu, vua Giu-đa : Cỏ gai trên núi Li-băng sai người đến nói với cây bá hương Li-băng : Xin gả con gái của ngài cho con trai tôi. Nhưng một con dã thú Li-băng đi qua đã đạp lên cỏ gai.?yxKhi ấy, vua A-mát-gia sai sứ giả đến gặp vua Giô-át con vua Giơ-hô-a-khát, cháu vua Ít-ra-en là Giê-hu, và nói : Nào đến đây, ta đọ sức với nhau !}xChính vua đã hạ sát mười ngàn quân Ê-đôm tại thung lũng Muối, và trong cuộc chiến vua đã chiếm được thành luỹ Tảng Đá, mà vua đặt tên cho là Gióc-thơ-ên ; tên này vẫn tồn tại đến ngày nay.:~oxNhưng vua không xử tử con cái những kẻ sát nhân ấy, như đã chép trong sách Luật Mô-sê, chiếu theo lệnh ĐỨC CHÚA truyền rằng : Cha sẽ không bị xử tử vì con, và con sẽ không bị xử tử vì cha : mỗi người sẽ bị xử tử về tội của mình.} xVậy khi đã nắm vững vương quyền trong tay, vua A-mát-gia-hu hạ sát những thuộc hạ đã hạ sát vua cha.|+xTuy nhiên, các tế đàn ở nơi cao không bị phá huỷ ; dân chúng vẫn còn tế lễ và đốt hương trên các nơi cao đó.-{UxVua đã điều ngay chính trước mắt ĐỨC CHÚA, tuy không bằng vua Đa-vít, tổ tiên vua. Trong mọi sự, vua đã làm như vua cha là Giô-át.?zyxKhi lên ngôi, vua được hai mươi lăm tuổi và trị vì tại Giê-ru-sa-lem hai mươi chín năm. Thân mẫu của vua là bà Giơ-hô-át-đan người Giê-ru-sa-lem.y 3xNăm thứ hai triều vua Giô-át, con vua Giơ-hô-a-khát, vua Ít-ra-en, thì con vua Giô-át, vua Giu-đa, là A-mát-gia-hu, lên làm vua.x x Vua Giô-át, con vua Giơ-hô-a-khát, lấy lại được những thành mà vua Kha-da-ên trong một cuộc chiến, đã chiếm được của vua Giơ-hô-a-khát, cha vua Giô-át. Những thành này khi đó nằm trong tay vua Ben Ha-đát, con vua Kha-da-ên. Vua Giô-át đã đánh bại vua Ben Ha-đát ba lần và thu hồi được các thành của Ít-ra-en.hwKx Vua A-ram là Kha-da-ên qua đời, và con vua là Ben Ha-đát lên ngôi kế vị vua cha.3vax Nhưng ĐỨC CHÚA tỏ lòng nhân từ và chạnh lòng thương đoái nhìn họ, vì Người đã lập giao ước với các tổ phụ Áp-ra-ham, I-xa-ác và Gia-cóp. Người không muốn diệt trừ họ, và cho đến nay vẫn không xua đuổi họ cho khuất nhan Người.iuMx Suốt triều vua Giơ-hô-a-khát, vua A-ram là Kha-da-ên đã áp bức người Ít-ra-en.=tux Vậy, có lần người ta đang đem một người chết đi chôn, thì thấy một toán quân của bọn đó, họ liền vất người chết vào mộ ông Ê-li-sa, rồi bỏ đi. Người chết vừa đụng phải hài cốt của ông Ê-li-sa thì sống lại và đứng thẳng dậy.sx Ông Ê-li-sa qua đời và người ta đã chôn cất ông. Hàng năm, các toán quân Mô-áp xâm nhập xứ sở.rx Người của Thiên Chúa nổi giận với vua, ông nói : Đáng lẽ phải đánh năm sáu lần, thì bấy giờ vua mới đánh A-ram cho tới mức tận diệt chúng. Nhưng này, vua sẽ chỉ đánh được A-ram ba lần thôi.Wq)x Ông Ê-li-sa nói : Vua hãy cầm lấy tên, Và vua đã cầm lấy tên. Ông Ê-li-sa lại bảo vua Ít-ra-en : Vua hãy đánh xuống đất !, và vua đã đánh xuống ba lần, rồi ngưng.Fpx và nói : Vua hãy mở cửa sổ hướng đông, và vua mở cửa sổ. Ông Ê-li-sa bảo : Vua hãy bắn đi ! và vua bắn. Ông Ê-li-sa lại bảo : Mũi tên chiến thắng của ĐỨC CHÚA ! Mũi tên chiến thắng A-ram ! Vua sẽ đánh A-ram ở A-phếch cho tới mức tận diệt chúng.o/x Ông Ê-li-sa nói với vua Ít-ra-en : Vua hãy giương cung lên ! Vua liền giương cung lên. Ông Ê-li-sa đặt tay mình lên tay vuaan=x Ông Ê-li-sa bảo : Vua hãy cầm lấy cung tên ! Vua liền cầm lấy cung tên.umex Ông Ê-li-sa lâm bệnh. Cơn bệnh sẽ làm cho ông chết. Vua Ít-ra-en là Giô-át xuống gặp ông, áp sát mặt vào mặt ông mà khóc. Vua nói : Cha ơi ! Cha ơi ! Hỡi chiến xa và chiến mã của Ít-ra-en !%lEx Vua Giô-át đã an nghỉ với tổ tiên, và vua Gia-róp-am lên ngôi. Vua Giô-át được chôn cất ở Sa-ma-ri bên cạnh các vua Ít-ra-en.k#x Các truyện còn lại của vua Giô-át và tất cả mọi việc vua làm, cũng như chiến công của vua trong cuộc giao chiến với vua Giu-đa là A-mát-gia, đã chẳng được ghi chép trong sách Sử biên niên các vua Ít-ra-en đó sao ? w~W}||{%zyxwvu}tsrq)ponnmMlkk&ii1h'gWff,e@dcc8bak``(_I^/]H\[ZYXWW2V'UmTSRRYQQPOsNqNM>LKJJ,IkHHGQFEYDnCC'B9A@??F>=<x#7 Z w ]w#AxMãi đến năm thứ mười tám triều Giô-si-gia, người ta mới cử hành lễ Vượt Qua kính ĐỨC CHÚA như vậy tại Giê-ru-sa-lem.I xNgười ta chưa bao giờ cử hành một lễ Vượt Qua nào như thế từ ngày các thủ lãnh cai trị Ít-ra-en, cũng như suốt thời các vua Ít-ra-en và các vua Giu-đa.FxVua truyền lệnh sau đây cho toàn dân : Hãy cử hành lễ Vượt Qua kính ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi, theo nghi thức ghi chép trong sách Giao Ước này.W)xMọi tư tế của các tế đàn ở nơi cao đang có mặt ở đó đã bị vua sát tế trên các tế đàn ; vua đã thiêu huỷ xương người trên đó, rồi trở về Giê-ru-sa-lem.1xVua Giô-si-gia cũng dẹp mọi bỏ tất cả các đền thờ tại các nơi cao trong các thành của Sa-ma-ri, do các vua Ít-ra-en dựng lên để trêu giận ĐỨC CHÚA. Đối với những nơi đó, vua đã xử sự hệt như đối với Bết Ên.saxVua nói : Hãy để yên người ở đó ; đừng ai đụng đến xương cốt của người. Người ta đã để nguyên xương cốt của ông, cũng như xương cốt của ngôn sứ xuất thân từ xứ Sa-ma-ri.3axVua hỏi : Lăng mà ta đang thấy đó là lăng nào vậy ? Các người trong thành thưa : Đó là mộ người của Thiên Chúa đã từ Giu-đa đến và đã lớn tiếng loan báo những điều ấy, những điều mà vua đã thực hiện để phá tế đàn Bết Ên.|sxKhi quay lại, vua Giô-si-gia nhìn thấy những mồ mả tại đó, ở trên núi. Vua sai người đi quật mả lấy xương cốt ra, đốt trên tế đàn. Như vậy, vua đã làm ô uế tế đàn đó, theo lời của ĐỨC CHÚA mà người của Thiên Chúa đã lớn tiếng loan báo, ông đã lớn tiếng loan báo những điều ấy.'x*Vua cũng phá huỷ tế đàn ở Bết Ên và tế đàn ở nơi cao mà vua Gia-róp-am, con ông Nơ-vát, đã lập, – vua này đã lôi kéo Ít-ra-en phạm tội. Vua thiêu huỷ tế đàn ở nơi cao, biến thành tro, và thiêu huỷ cột thờ.r_xVua đập tan các trụ đá, bổ các cột thờ và chất đầy xương người vào chỗ đó.jOx Vua làm ô uế các tế đàn ở nơi cao, đối diện với Giê-ru-sa-lem, phía nam Núi Tàn Phá, đó là những tế đàn mà Sa-lô-môn, vua Ít-ra-en, đã xây kính các thần : Át-tô-rét, đồ gớm ghiếc của dân Xi-đôn, Cơ-mốt, đồ gớm ghiếc của Mô-áp, và Min-côm, đồ ghê tởm của con cái Am-mon.8kx Các tế đàn ở trên mái nhà, tại phòng trên của vua A-khát mà các vua Giu-đa đã lập, cũng như các tế đàn mà vua Mơ-na-se đã lập trong hai sân Nhà ĐỨC CHÚA, thì vua đã phá huỷ, đập bể tại chỗ, rồi vứt các mảnh vụn xuống suối Kít-rôn.|sx Vua dẹp bỏ những con ngựa mà các vua Giu-đa đã dâng kính mặt trời, chỗ vào Nhà ĐỨC CHÚA, gần phòng thái giám Nơ-than Me-léc, trong dãy nhà phụ thuộc ; vua cũng phóng hoả đốt xe của mặt trời.5x Vua làm ô uế Tô-phét trong thung lũng Ben Hin-nôm, để đừng có ai làm lễ thiêu con trai, con gái mình mà kính thần Mô-léc.Jx Nhưng các tư tế của những tế đàn ở nơi cao không được lên bàn thờ ĐỨC CHÚA ở Giê-ru-sa-lem, mà chỉ được ăn bánh không men ở giữa anh em của họ. xVua đưa mọi tư tế từ các thành của Giu-đa về, và làm ô uế các tế đàn ở nơi cao, chỗ các tư tế ấy đã đốt hương, từ Ghe-va đến Bơ-e Se-va. Vua phá huỷ tế đàn ở nơi cao kính các thần dê, chỗ vào Cửa Giơ-hô-su-a, –tên ông thị trưởng của thành–, nằm phía trái khi người ta vào cửa thành. xVua phá huỷ những nơi chứa trai điếm trong Nhà ĐỨC CHÚA, nơi phụ nữ dệt khăn áo cho thần A-sê-ra.u exVua đưa cột thờ ra khỏi Nhà ĐỨC CHÚA, khỏi Giê-ru-sa-lem, đưa đến thung lũng Kít-rôn ; vua thiêu huỷ cột thờ đó trong thung lũng Kít-rôn, biến thành tro, rồi vứt tro ấy vào mồ tập thể.w ixVua dẹp bỏ hàng tư tế bất hợp pháp mà các vua Giu-đa đã lập ; chúng đã đốt hương trên các tế đàn ở nơi cao, trong các thành của Giu-đa và vùng ngoại ô Giê-ru-sa-lem ; vua cũng đã dẹp bỏ những kẻ đốt hương kính thần Ba-an, kính mặt trời, mặt trăng, các chòm sao và toàn thể thiên binh. #xVua truyền cho thượng tế Khin-ki-gia-hu, cho các tư tế bậc hai và các tư tế canh ngưỡng cửa, phải đem ra khỏi đền thờ ĐỨC CHÚA mọi đồ vật đã làm để kính thần Ba-an, thần A-sê-ra và toàn thể thiên binh. Vua thiêu huỷ các đồ vật đó ở ngoài Giê-ru-sa-lem, trong các cánh đồng Kít-rôn, rồi đem tro về Bết Ên.QxĐứng trên bệ cao, vua lập giao ước trước nhan ĐỨC CHÚA, cam kết đi theo ĐỨC CHÚA và hết lòng hết dạ tuân giữ các mệnh lệnh, chỉ thị và quy tắc của Người, để chu toàn các khoản của Giao Ước được ghi chép trong sách đó. Toàn dân chấp nhận giao ước.X+xRồi cùng với mọi người Giu-đa và mọi dân cư ở Giê-ru-sa-lem, cùng với các tư tế, các ngôn sứ và toàn dân từ người nhỏ nhất cho đến người lớn nhất, vua lên Nhà ĐỨC CHÚA, đọc cho họ nghe tất cả các lời trong sách Giao Ước đã tìm thấy trong Nhà ĐỨC CHÚA.g KxVua sai người tập họp chung quanh vua mọi kỳ mục của Giu-đa và Giê-ru-sa-lem./YxBởi thế, này Ta sẽ cho ngươi sum họp với tổ tiên ngươi, ngươi sẽ được bình yên sum họp nơi phần mộ ngươi. Mắt ngươi sẽ không thấy gì về tất cả tai hoạ Ta sắp giáng xuống nơi này. Họ đã trình lại cho vua câu trả lời ấy.gIxVì ngươi đã mềm lòng và hạ mình trước nhan ĐỨC CHÚA, khi nghe những gì Ta đã nói chống lại nơi đó và dân cư ở đó, những kẻ sẽ trở thành kinh tởm và đáng nguyền rủa ; vì ngươi đã xé áo mình ra và khóc lóc trước nhan Ta, thì Ta, Ta cũng đã nghe, sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.PxCác ông hãy nói thế này với vua Giu-đa đã sai các ông đi thỉnh ý ĐỨC CHÚA : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán thế này : những lời mà ngươi đã nghe...tcxVì chúng đã bỏ Ta và đã đốt hương kính các thần khác để trêu giận Ta bằng mọi việc tay chúng làm, nên Ta đã bừng bừng nổi giận chống lại nơi này, và cơn giận đó sẽ khôn nguôi.8kxĐỨC CHÚA phán thế này : Ta sắp giáng hoạ xuống nơi đó, xuống dân cư ở nơi đó, đúng như mọi lời ghi chép trong sách vua Giu-đa đã đọc. ;xrồi bà bảo họ : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán thế này : Hãy nói với người đã cử các ngươi đến gặp Ta :?yxTư tế Khin-ki-gia-hu, các ông A-khi-cam, Ác-bo, Sa-phan và A-xa-gia đi gặp nữ ngôn sứ Khun-đa, vợ người phụ trách phòng lễ phục là ông Sa-lum, con ông Tích-va, cháu ông Khác-khát ; bà ở tại khu vực phụ thuộc thành Giê-ru-sa-lem. Họ thưa chuyện với bà ;o~Yx Hãy đi thỉnh ý ĐỨC CHÚA cho ta, cho dân và toàn thể Giu-đa về những lời ghi chép trong sách đã tìm thấy đây, vì ĐỨC CHÚA đã bừng bừng nổi cơn thịnh nộ chống lại chúng ta, bởi lẽ tổ tiên chúng ta đã không vâng nghe các lời trong sách này mà làm theo mọi điều đã viết trong đó.P}x rồi truyền lệnh sau đây cho tư tế Khin-ki-gia-hu, cho ông A-khi-cam, con ông Sa-phan, cho ông Ác-bo, con ông Mi-kha-gia, cho ký lục Sa-phan và ông A-xa-gia, tôi tớ của vua :O|x Nghe những lời ghi chép trong Sách Luật, vua xé áo mình ra,4{cx Rồi ký lục Sa-phan báo tin cho vua như sau : Tư tế Khin-ki-gia-hu đã đưa cho tôi một cuốn sách. Sau đó, ông Sa-phan đọc sách trước mặt vua.zx Ký lục Sa-phan đến gặp vua và trình lên vua rằng : Bầy tôi của vua đã đúc số bạc tìm thấy trong Nhà ĐỨC CHÚA, và đã trao cho những người lo việc sửa chữa, những người phụ trách Nhà ĐỨC CHÚA.9ymxThượng tế Khin-ki-gia-hu nói với ký lục Sa-phan : Tôi đã tìm thấy sách Luật trong Nhà ĐỨC CHÚA. Ông Khin-ki-gia-hu trao sách cho ông Sa-phan đọc.vxgxNhưng đừng đòi họ tính sổ về số bạc đã trao cho họ, vì họ hành động liêm chính.w#xcũng phải trả cho thợ mộc, thợ xây nhà và thợ nề, để họ mua gỗ và đá đẽo mà sửa chữa Nhà ĐỨC CHÚA.4vcxngười ta phải trao số bạc đó cho những người lo việc sửa chữa, những người phụ trách Nhà ĐỨC CHÚA ; rồi những người này phải trả cho những người lo việc sửa chữa Nhà ĐỨC CHÚA, để họ sửa chữa những chỗ hư hại trong đó ;@u{xHãy lên gặp thượng tế Khin-ki-gia-hu, xin thượng tế cộng lại số bạc dâng vào Nhà ĐỨC CHÚA, mà các tư tế canh ngưỡng cửa đã nhận của dân ;"t?xNăm thứ mười tám triều Giô-si-gia, vua sai ký lục Sa-phan, con ông A-xan-gia-hu, cháu ông Mơ-su-lam, đến Nhà ĐỨC CHÚA và nói :OsxVua đã làm những điều ngay chính trước mắt ĐỨC CHÚA, và trong mọi sự vua đi theo đường lối vua Đa-vít, tổ tiên vua ; vua không đi trệch bên phải bên trái.Dr x*Giô-si-gia lên làm vua khi được tám tuổi, và trị vì ba mươi mốt năm ở Giê-ru-sa-lem. Mẹ vua tên là Giơ-đi-đa, con ông A-đa-gia ; bà là người Bót-cát.qxNgười ta đã chôn cất vua trong mộ vua, trong vườn của ông Út-da. Con vua là Giô-si-gia lên ngôi kế vị vua cha.(pKxNhững truyện còn lại của vua A-môn, những việc vua làm, đã chẳng được ghi chép trong sách Sử biên niên các vua Giu-đa đó sao ? oxDân trong xứ hạ sát mọi kẻ đã âm mưu chống lại vua A-môn, và tôn con vua là Giô-si-gia lên ngôi kế vị.onYxCác thuộc hạ vua A-môn đã âm mưu chống lại vua và giết chết vua trong cung điện.{mqxVua đã bỏ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của tổ tiên, và không đi theo đường lối của ĐỨC CHÚA.*lOxTrong mọi sự, vua đã đi theo đường lối của vua cha, đã phụng thờ các ngẫu tượng mà vua cha đã phụng thờ và sụp lạy chúng.Yk-xVua đã làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA, như vua cha là Mơ-na-se.BjxA-môn lên làm vua khi được hai mươi hai tuổi, và trị vì hai năm ở Giê-ru-sa-lem. Mẹ vua tên là Mơ-su-le-mét, con gái ông Kha-rút ; bà là người Giót-va.;iqxVua Mơ-na-se đã an nghỉ với tổ tiên và được chôn cất trong vườn thuộc cung điện vua, vườn của ông Út-da. Con vua là A-môn lên ngôi kế vị.nhWxNhững truyện còn lại của vua Mơ-na-se và mọi việc vua làm, cũng như tội vua đã phạm, tất cả những điều ấy đã chẳng được ghi chép trong sách Sử biên niên các vua Giu-đa đó sao ?.gWxVua Mơ-na-se cũng đã đổ máu người vô tội, rất nhiều đến nỗi máu ấy tràn ngập Giê-ru-sa-lem từ đầu thành đến cuối thành ; đó là không kể đến tội vua đã lôi kéo Giu-đa phạm theo, khi vua làm các điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA.Bfxvì chúng đã làm những gì ĐỨC CHÚA coi là xấu, và chúng không ngừng trêu giận Ta từ ngày tổ tiên của chúng ra khỏi đất Ai-cập cho đến ngày nay.KexTa sẽ từ bỏ gia nghiệp sót lại của Ta ; Ta sẽ nộp chúng vào tay kẻ thù của chúng, chúng sẽ thành mồi, thành chiến lợi phẩm cho mọi kẻ thù của chúng,Odx Ta sẽ san bằng Giê-ru-sa-lem, như đã san bằng Sa-ma-ri và nhà A-kháp ; Ta sẽ vét sạch Giê-ru-sa-lem, như người ta vét sạch đĩa rồi úp xuống sau khi đã vét sạch.Sc!x thì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en phán thế này : Này đây Ta sẽ giáng xuống Giê-ru-sa-lem và Giu-đa một tai hoạ, mà bất cứ ai nghe nói cũng phải ù cả hai tai.b x Vì Mơ-na-se, vua Giu-đa, đã làm những điều ghê tởm ấy, vì nó đã hành động tệ hơn cả những người E-mô-ri ở đấy trước nó đã làm, vì nó cũng đã dùng các ngẫu tượng mà lôi kéo Giu-đa phạm tội,Xa+x ĐỨC CHÚA đã dùng các ngôn sứ, tôi trung của Người, mà phán :``;x Nhưng họ đã không nghe theo, và vua Mơ-na-se đã làm cho họ lạc đường, khiến họ làm điều dữ hơn cả những nước mà ĐỨC CHÚA đã tiêu diệt trước mặt con cái Ít-ra-en.-_UxTa sẽ không để chân Ít-ra-en phiêu bạt đây đó, xa miền đất Ta đã ban cho tổ tiên chúng, chỉ cần chúng lo làm đúng theo những gì Ta đã truyền cho chúng, và đúng theo tất cả Lề Luật mà Mô-sê, tôi trung của Ta, đã truyền cho chúng.-^UxVua đặt tượng thần A-sê-ra, mà vua đã tạc, trong Nhà ĐỨC CHÚA, Nhà mà ĐỨC CHÚA đã phán với vua Đa-vít và vua Sa-lô-môn, con vua : Tại Nhà này và ở Giê-ru-sa-lem, nơi Ta đã chọn giữa mọi chi tộc Ít-ra-en, Ta sẽ đặt Danh Ta mãi mãi.Q]xVua làm lễ thiêu con trai mình, làm nghề chiêm tinh và phù thuỷ, lập ra cô đồng và thầy bói ; vua làm nhiều điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA để trêu giận Người.q\]xTrong hai sân của Nhà ĐỨC CHÚA vua đã xây các tế đàn kính toàn thể các thiên binh. [xVua xây các tế đàn trong Nhà ĐỨC CHÚA, nhưng ĐỨC CHÚA đã phán : Chính ở Giê-ru-sa-lem Ta sẽ đặt Danh Ta.ZxVua xây lại những nơi cao mà vua cha là Khít-ki-gia đã phá huỷ ; vua lập các tế đàn kính Ba-an, dựng một cột thờ như vua Ít-ra-en là A-kháp đã làm, sụp lạy toàn thể các thiên binh và phụng thờ chúng.5YexVua đã làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA, theo những thói ghê tởm của các dân mà ĐỨC CHÚA đã trục xuất cho khuất mắt con cái Ít-ra-en.X /x*Mơ-na-se lên ngôi vua khi được mười hai tuổi, và trị vì năm mươi lăm năm ở Giê-ru-sa-lem. Mẹ vua tên là Khép-xi Va.gWIxVua Khít-ki-gia đã an nghỉ với tổ tiên. Con vua là Mơ-na-se, lên ngôi kế vị. VxNhững truyện còn lại của vua Khít-ki-gia, mọi chiến công của vua, cũng như việc xây hồ và kênh dẫn nước vào thành, những điều ấy đã chẳng được ghi chép trong sách Sử biên niên các vua Giu-đa đó sao ?LUxVua Khít-ki-gia nói với ông I-sai-a : Lời ĐỨC CHÚA ông vừa truyền lại quả là tốt. Vua tự nhủ : Sao lại không ? Miễn là có hoà bình và an ninh trong đời ta.'TIxMột số con cái ngươi, xuất thân từ ngươi, do chính ngươi sinh ra, sẽ bị bắt đi làm thái giám trong hoàng cung của vua Ba-by-lon.jSOxNày, sẽ đến những ngày mọi sự trong cung điện ngươi, tất cả những gì xưa nay tổ tiên ngươi đã tích trữ đều bị đem đi Ba-by-lon, không còn lại một thứ gì, ĐỨC CHÚA phán.hRKxBấy giờ, ông I-sai-a nói với vua Khít-ki-gia : Xin vua nghe lời của ĐỨC CHÚA :XQ+xÔng hỏi : Họ thấy gì trong cung điện của ngài ? Vua đáp : Trong cung điện của tôi có gì, họ thấy hết cả. Không có gì trong các kho dự trữ mà tôi không cho họ xem.gPIxNgôn sứ I-sai-a vào gặp vua Khít-ki-gia và nói : Những người ấy đã nói gì với vua, và họ từ đâu tới ? Vua Khít-ki-gia đáp : Họ từ một xứ xa xôi, mãi tận Ba-by-lon đến đây.BOx Sau khi nghe các sứ giả, vua Khít-ki-gia cho họ xem mọi kho tàng của vua, vàng bạc, hương liệu, dầu quý, kho vũ khí và tất cả những gì có trong các nơi dự trữ của vua, không có gì trong cung điện và trong toàn lãnh thổ mà vua Khít-ki-gia không cho họ xem..NWx Khi ấy, vua Ba-by-lon là Mơ-rô-đác Ba-la-đan, con ông Ba-la-đan, sai người đem thư và quà tặng cho vua Khít-ki-gia, vì nghe tin vua bị bệnh..MWx Ngôn sứ I-sai-a cầu khẩn ĐỨC CHÚA, và Người cho bóng lùi lại mười độ, so với bóng đã ngả trên bậc thang mà vua A-khát đã xây.L x Vua Khít-ki-gia nói : Bóng ngả thêm mười độ : điều đó quá dễ ! Không ! Xin cho bóng lùi mười độ !YK-x Ông I-sai-a trả lời : Đây là dấu ĐỨC CHÚA ban cho ngài, chứng tỏ ĐỨC CHÚA sẽ thực hiện điều Người đã phán : Vua muốn bóng tiến mười độ hay lùi mười độ ?=JuxVua Khít-ki-gia nói với ông I-sai-a : Tôi dựa vào dấu hiệu nào để biết ĐỨC CHÚA sẽ chữa lành tôi, và ba ngày nữa tôi sẽ lên Nhà ĐỨC CHÚA ?IxÔng I-sai-a nói : Hãy lấy một cái bánh vả. Người ta đi lấy, đặt trên ung nhọt và vua sống được.]H5xTa sẽ cho ngươi sống thêm mười lăm năm nữa. Ta sẽ giải thoát ngươi cùng với thành này khỏi tay vua Át-sua, và sẽ che chở thành này, vì Ta và vì Đa-vít, tôi tớ của Ta.CGxHãy quay lại nói với Khít-ki-gia, thủ lãnh dân Ta : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Đa-vít, tổ tiên ngươi, phán thế này : Ta đã nghe lời ngươi cầu nguyện, Ta đã thấy nước mắt của ngươi. Này Ta chữa lành ngươi, ba ngày nữa, ngươi sẽ lên Nhà ĐỨC CHÚA.]F5xÔng I-sai-a chưa ra đến sân giữa, thì lời ĐỨC CHÚA phán với ông :UE%xÔi, lạy ĐỨC CHÚA, xin Ngài nhớ cho, con đã trung tín và thành tâm bước đi trước nhan Ngài, đã thi hành điều đẹp mắt Ngài. Rồi vua Khít-ki-gia khóc, khóc thật to.WD)xVua quay mặt vào tường, và cầu nguyện với ĐỨC CHÚA như sau :~C yxTrong những ngày ấy, vua Khít-ki-gia lâm bệnh nguy tử. Ngôn sứ I-sai-a, con ông A-mốc, đến gặp vua và nói : ĐỨC CHÚA phán thế này : Hãy lo thu xếp việc nhà, vì ngươi chết chứ không sống nổi đâu.B#x%Nhưng rồi, khi ông đang sụp xuống lạy thần Nít-rốc của ông trong đền thờ, thì các con ông là Át-ram-me-léc và Xa-re-xe dùng gươm đâm ông chết, rồi trốn sang xứ A-ra-rát. Con vua là Ê-xa-khát-đôn lên ngôi kế vị.tAcx$Vua Át-sua là Xan-khê-ríp nhổ trại và lên đường. Ông rút về Ni-ni-vê và ở lại đó.g@Ix#Chính đêm ấy, thiên sứ của ĐỨC CHÚA ra đánh chết một trăm tám mươi lăm ngàn người trong trại quân Át-sua. Ban sáng, khi người ta thức dậy, thì kìa, toàn là thây ma xác chết.i?Mx"Vì Ta và vì Đa-vít, tôi tớ của Ta chính Ta sẽ che chở và sẽ cứu thành này.>9x!Nó sẽ phải quay về, theo chính con đường nó đã đến, chứ thành này thì nó không vào được. Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.a==x Về vua Át-sua ĐỨC CHÚA phán như sau : Nó sẽ không vào được thành này, không bắn được mũi tên tới đó, không núp sau thuẫn mà xông lên, cũng chẳng đắp ụ để công phá.`<;xVì từ Giê-ru-sa-lem, sẽ nảy sinh số còn sót lại, và từ núi Xi-on, sẽ xuất hiện những người thoát chết. Vì yêu thương cuồng nhiệt, ĐỨC CHÚA sẽ thực hiện điều đó.$;CxTrong nhà Giu-đa, những gì đã thoát chết, những gì còn sót lại, sẽ cứ tiếp tục đâm rễ sâu và trên cao trổ sinh hoa trái.6:gxĐây sẽ là dấu hiệu cho ngươi : Năm nay ăn lúa chét ; năm tới có lúa trời ; đến năm thứ ba, hãy gieo, hãy gặt, hãy trồng nho mà ăn trái.9 xBởi vì ngươi nổi giận với Ta, và những lời ngạo mạn đã thấu tận tai Ta, nên Ta sẽ xỏ vòng vào mũi, tra hàm thiếc vào môi ngươi. Trên chính con đường ngươi đã tới, Ta sẽ bắt ngươi phải lui về."8?xKhi ngươi ngồi, ngươi đứng, lúc ngươi ra, ngươi vào, Ta đều biết rõ cả ; ngay lúc ngươi nổi giận với Ta, Ta cũng biết.`7;xCư dân của chúng đành bó tay và thẹn thùng khiếp đảm. Khác nào cỏ đồng nội, tựa đám cỏ xanh tươi, đám cỏ mọc mái nhà, hoặc như cây lúa héo chưa kịp vươn lên cao.#6AxPhải chăng ngươi không hề nghe biết Ta đã làm những điều ấy từ lâu ? Những điều Ta dự tính từ những ngày xa xưa, giờ đây Ta thực hiện : là phá tan những thành trì kiên cố, khiến chúng trở nên đống đá vụn hoang tàn.59xChính ta đã đào giếng, đã uống nước của ngoại bang ; ta đã làm cạn khô mọi sông ngòi Ai-cập dưới đôi bàn chân ta.l4SxNgươi đã dùng sứ giả mà phỉ báng Chúa Thượng, và ngươi nói rằng : Với vô vàn chiến xa, ta trèo lên đỉnh núi, lên những ngọn cao chót vót của Li-băng. Ta đốn những cây bá hương cao vút, những ngọn tùng bách đẹp tuyệt. Ta vào tận sào huyệt cuối cùng, tới rừng cây thăm thẳm. 3;xNgươi đã thoá mạ, lăng nhục ai, đã lớn tiếng, vênh mặt khinh khi ai, nếu không phải là chính Đấng Thánh của Ít-ra-en !*2OxĐây lời ĐỨC CHÚA kết tội nó :Trinh nữ, cô gái Xi-on khinh dể, nhạo báng ngươi ; sau lưng ngươi, cô gái Giê-ru-sa-lem lắc đầu !c1AxÔng I-sai-a con ông A-mốc, sai người đến tâu vua Khít-ki-gia rằng : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán thế này : Ta đã nghe lời ngươi cầu nguyện về vụ Xan-khê-ríp, vua Át-sua.0'xNhưng giờ đây, lạy ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng con, xin đoái thương cứu chúng con khỏi tay vua ấy, để mọi vương quốc trần gian nhận biết rằng chính Ngài, và chỉ một mình Ngài mới là Thiên Chúa, lạy ĐỨC CHÚA ![/1xquăng các tượng thần của họ vào lửa, vì chúng không phải là thần, mà chỉ là tác phẩm bằng gỗ đá do tay người phàm làm ra, cho nên các vua ấy đã phá huỷ được.n.WxQuả thật, lạy ĐỨC CHÚA, các vua Át-sua đã tàn phá các dân và xứ sở của họ,N-xLạy ĐỨC CHÚA, xin lắng tai nghe, lạy ĐỨC CHÚA, xin đưa mắt nhìn. Xin nghe rõ những lời Xan-khê-ríp là kẻ đã sai người đến thoá mạ Thiên Chúa hằng sống.&,GxVua cầu nguyện trước nhan ĐỨC CHÚA rằng : Lạy ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa Ít-ra-en, Đấng ngự trên các Kê-ru-bim, chính Ngài, và chỉ mình Ngài mới là Thiên Chúa thống trị mọi vương quốc trần gian. Chính Ngài đã làm nên trời đất.+9xVua Khít-ki-gia cầm lấy thư từ tay các sứ giả trao cho mà đọc, rồi lên Nhà ĐỨC CHÚA, mở thư ra trước nhan ĐỨC CHÚA.p*[x Các vua của Kha-mát, của Ác-pát, của La-ia, Xơ-phác-va-gim, Hê-na, I-va đâu cả rồi ?X)+x Thế các thần của chư dân mà cha ông ta đã tiêu diệt, tức là các dân Gô-dan, Kha-ran, Re-xép, và con cái của E-đen ở Tơ-la-xa, có giải thoát được các dân ấy không ?5(ex Này, ông thừa biết các vua Át-sua đã xử thế nào với tất cả các nước : Các vị ấy đã tru hiến chúng ; còn ông, ông thoát sao được !h'Kx Các ngươi sẽ nói với Khít-ki-gia, vua Giu-đa, thế này : Đừng để Thiên Chúa của ông là Đấng ông tin tưởng, lừa dối ông rằng : Giê-ru-sa-lem sẽ không bị nộp vào tay vua Át-sua.&x vì vua nhận được tin nói về vua Cút là Tia-ha-ca : Kìa vua ấy đã ra quân để giao chiến với ngài. %;xViên chánh chước tửu trở về gặp lúc vua Át-sua đang giao chiến với Líp-na. Quả thật, ông nghe biết vua đã rời La-khít,L$xNày Ta sẽ đặt nơi nó một thần khí ; khiến nó vừa nghe một tin đồn, liền rút lui về nước. Ta sẽ làm cho nó bị gươm đâm gục ngã ngay tại xứ sở nó.#xông I-sai-a bảo họ : Các vị sẽ thưa với chúa thượng của các vị như sau : ĐỨC CHÚA phán thế này : Đừng sợ những lời ngươi đã nghe, những lời mà các tên hầu của vua Át-sua đã xúc phạm đến Ta.P"xKhi các thuộc hạ của vua Khít-ki-gia đến gặp ông I-sai-a,!7xƯớc chi ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ông nghe thấy tất cả những lời của viên chánh chước tửu là người đã được vua Át-sua, chúa thượng hắn, sai đến thoá mạ Thiên Chúa hằng sống ; ước gì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ông, trừng phạt vì những lời Người đã nghe thấy. Xin ông dâng lời cầu nguyện cho số sót còn lại.U %xHọ thưa : Vua Khít-ki-gia phán thế này : Hôm nay là một ngày khốn quẫn, ngày trừng phạt, ngày ô nhục. Vì đã đến lúc con lọt lòng, mà mẹ lại không có sức sinh ![1xVua sai ông En-gia-kim, đại nội thị thần, ông Sép-na, ký lục, và các kỳ mục trong hàng tư tế, tất cả đều khoác áo vải thô, đến gặp ngôn sứ I-sai-a, con ông A-mốc.l UxNghe thế, vua Khít-ki-gia liền xé áo mình ra, khoác áo vải thô, vào Nhà ĐỨC CHÚA.3ax%Ông En-gia-kim, đại nội thị thần, con ông Khin-ki-gia vào yết kiến vua Khít-ki-gia-hu cùng với ông Sép-na, ký lục, và ông Giô-ác, quản lý văn khố, con ông A-xáp. Họ xé áo mình ra, kể lại cho vua nghe những lời viên chánh chước tửu đã nói.vgx$Dân làm thinh, không đáp một lời ; vì vua đã ra lệnh : Các ngươi đừng đáp lại hắn !Ox#Trong tất cả các thần của các xứ, hỏi đã có thần nào cứu được xứ của họ thoát khỏi tay ta chưa ? Vậy ĐỨC CHÚA cứu nổi Giê-ru-sa-lem khỏi tay ta sao ?Bx"Các thần của Kha-mát và Ác-pát ở đâu ? Các thần của Xơ-phác-va-gim, của Hê-na và I-va ở đâu ? Họ có giải thoát được Sa-ma-ri khỏi tay ta chăng ?x!Hỏi rằng trong các thần của chư dân, đã có vị nào thật sự giải thoát xứ mình khỏi tay vua Át-sua chưa ?(Kx cho tới khi ta đến đem các ngươi tới một xứ giống như xứ các ngươi, một xứ có lúa mì và rượu, xứ có bánh, có vườn nho và vườn ô-liu, xứ có dầu tươi và mật ong ; như vậy, các ngươi sẽ được sống và khỏi phải chết. Đừng nghe lời Khít-ki-gia, vì ông ta phỉnh gạt các ngươi khi nói : ĐỨC CHÚA sẽ giải thoát chúng ta. xĐừng nghe lời Khít-ki-gia, vì vua Át-sua phán thế này : Hãy làm hoà với ta và ra đây ; ai nấy trong các ngươi vẫn được ăn hoa trái trong vườn nho, vườn vả của mình, vẫn được uống nước bể nhà mình,hKxCũng đừng để Khít-ki-gia dụ dỗ các ngươi tin tưởng vào ĐỨC CHÚA khi ông ta nói : Chắc chắn ĐỨC CHÚA sẽ giải thoát chúng ta, và thành này sẽ không bị nộp vào tay vua Át-sua.,SxĐức vua phán thế này : Đừng để Khít-ki-gia lừa dối các ngươi, vì ông ta không thể nào giải thoát các ngươi khỏi tay ta được.1xBấy giờ, viên chánh chước tửu đứng thẳng và hô lớn bằng tiếng Giu-đa rằng : Hãy nghe lời đại đế, vua Át-sua :hKxViên chánh chước tửu nói : Chẳng lẽ Chúa thượng tôi sai tôi đến nói những lời như thế với chúa thượng của ông hay với ông sao ? Chẳng phải là để nói với những người đang ngồi trên tường thành kia, đang phải ăn phân và uống nước tiểu của mình, cùng với các ông sao ?;qxÔng En-gia-kim, con ông Khin-ki-gia-hu, ông Sép-na và ông Giô-ác nói với viên chánh chước tửu : Xin ngài dùng tiếng A-ram mà nói vì các tôi tớ ngài đây hiểu được. Ngài đừng nói tiếng Giu-đa với chúng tôi, kẻo dân ở trên tường thành nghe được.V'xBây giờ có phải ngoài ý muốn của ĐỨC CHÚA mà ta đã tiến đánh để tàn phá nơi này không ? Chính ĐỨC CHÚA đã phán với ta : Hãy tiến đánh và tàn phá xứ này !Z/xLiệu ông có thể đẩy lui được một người thuộc hạng dở nhất trong nhóm bộ hạ của chúa thượng tôi không ? Thế mà ông lại cậy vào Ai-cập để có xe, có ngựa !"?xBây giờ ông hãy đánh cuộc với vua Át-sua chúa thượng tôi : Tôi cho ông hai ngàn con ngựa nếu ông tìm được người cưỡi.mUxCó thể ông sẽ nói với tôi : Chúng tôi tin tưởng vào ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng tôi. Thế chẳng phải Khít-ki-gia đã dẹp các nơi cao và các bàn thờ của Người đó sao ? Ông ta đã chẳng nói với Giu-đa và Giê-ru-sa-lem rằng : Các ngươi sẽ sụp lạy trước bàn thờ này ở Giê-ru-sa-lem ?b ?xHoá ra ông tin tưởng vào cây gậy sậy dập nát là Ai-cập ; nó sẽ đâm thủng bàn tay kẻ vịn vào nó ! Pha-ra-ô vua Ai-cập là vậy đó, đối với mọi kẻ tin tưởng vào ông ta.W )xÔng tưởng rằng trong cuộc chiến, lời nói suông ngoài miệng thay thế được cho mưu kế và sức mạnh sao ? Giờ đây, ông tin tưởng vào ai mà dám nổi loạn chống ta ?B xViên chánh chước tửu bảo họ : Hãy nói với vua Khít-ki-gia : đại đế là vua Át-sua phán thế này : Dựa vào niềm tin nào mà ông tin tưởng như thế ?_ 9xHọ cho mời vua đến. Ra đón tiếp họ có ông En-gia-kim, con ông Khin-ki-gia-hu, đại nội thị thần, cũng như viên ký lục Sép-na và viên quản lý văn khố Giô-ác, con ông A-xáp. ~}|{{'zyx:wwvtt srqppoPnnm1llKkjihhg>)== <<;;=::#99088q8766S65544j4333%222"11 00p//^.k-,,p+++**()),((F( '''['#&&4%%%D$$j$#{#N#"x!!! RuNA8Nw]+^b10TI@ 0 `  !)W-!{jM$En-giô-ê-nai, Gia-a-cô-va, Giơ-sô-kha-gia, A-xa-gia, A-đi-ên, Giơ-xi-mi-ên, Bơ-na-gia,^5#Giô-en, Giê-hu, con của Giô-síp-gia, con của Xơ-ra-gia, con của A-xi-ên,B"Mơ-sô-váp, Giam-lếch, Giô-sa, con của A-mát-gia,/!và tất cả các thôn làng nằm chung quanh các thành ấy cho tới Ba-an. Đó là những nơi họ cư trú và được đăng bộ.jM Còn các thôn làng của họ thì có năm là : Ê-tham, A-gin, Rim-môn, Tô-khen, A-san ;+Otại Bết Mác-ca-vốt, tại Kha-xa Xu-xim, tại Bết Bia-i và tại Sa-a-ra-gim. Đấy là các thành của họ cho tới khi vua Đa-vít lên ngôi.?ytại Bơ-thu-ên, tại Khoóc-ma, tại Xích-lắc,6~gtại Bin-ha, tại E-xem và tại Tô-lát,H} Họ cư ngụ tại Bơ-e Se-va, Mô-la-đa và Kha-xa Su-an,`|9Ông Sim-y được mười sáu người con trai và sáu người con gái, còn anh em ông thì không có nhiều con cái, và các thị tộc của họ không phát triển được như con cái Giu-đa._{7Các con ông Mít-ma là : Kham-mu-ên con ông, Dắc-cua con ông, Sim-y con ông.>zwSa-lum con ông, Míp-xam con ông, Mít-ma con ông.Wy'Các con ông Si-mê-ôn là : Nơ-mu-ên, Gia-min, Gia-ríp, De-rác, Sa-un,x-Những người này là thợ gốm, họ cư ngụ tại Nơ-ta-im và Gơ-đê-ra ; họ ở đấy với đức vua để phục vụ ông.%wCGiô-kim, các người Cô-dê-va, Giô-át và Xa-ráp, những người đã làm chủ Mô-áp, rồi lại trở về Bê-lem. Đó là chuyện xưa.3v_Các con ông Sê-la, con ông Giu-đa, là : E, cha của Lê-kha, La-đa, cha của Ma-rê-sa và các thị tộc những người dệt gấm tại Bết Át-bê-a ;uCác con ông Si-môn là : Am-nôn, Rin-na, Ben Kha-nan, Ti-lôn. Các con ông Gít-i là Dô-khết và Ben Dô-khết.$tACác con bà vợ ông Hô-đi-gia, chị em với ông Na-kham là : cha của các ông Cơ-i-la, người Gác-mi và Ét-tơ-mô-a, người Ma-a-kha.\s1Đây là các con bà Bít-gia, công chúa của Pha-ra-ô mà ông Me-rét đã cưới làm vợ ; \v17!b và bà mang thai Mi-ri-am, Sam-mai, Gít-bác, cha của Ét-tơ-mô-a. Vợ ông, một người Giu-đa, đã sinh ra Gie-rét, cha của Gơ-đo, rồi sinh Khe-ve, cha của Xô-khô, Giơ-cô-thi-ên, cha của Da-nô-ác.LrCác con của ông Ét-ra là Gie-the, Me-rét, Ê-phe, Gia-lôn.Tq!Các con của ông Giơ-ha-len-ên là Díp, Di-pha, Tia-gia, A-xác-ên.vpeCác con của ông Ca-lếp, con ông Giơ-phun-ne, là : I-ru, Ê-la, Na-am. Con của Ê-la là Cơ-nát. oMơ-ô-nô-thai sinh Óp-ra ; Xơ-ra-gia sinh Giô-áp cha của Ghê Kha-ra-sim, vì họ là những người thợ thủ công.}ns Các con ông Cơ-nát là : Ót-ni-ên và Xơ-ra-gia. Các con ông Ót-ni-ên là Kha-thát và Mơ-ô-nô-thai.m{ Ét-tôn sinh Bết Ra-pha, Pa-xê-ác, Tơ-khin-na, cha của Ia Na-khát. Đó là những người thành Rê-kháp.Sl Ông Cơ-lúp, anh em của Su-kha, sinh Mơ-khia là cha của Ét-tôn.*kM Ông Gia-bết kêu cầu Thiên Chúa Ít-ra-en rằng : Nếu thật Ngài giáng phúc cho con, thì xin nới rộng bờ cõi của con và xin tay Ngài phù trợ con, làm cho sự dữ lìa xa và cho con thoát cơn khốn khổ. Thiên Chúa đã ban cho ông điều ông xin.#j? Ông Gia-bết vẻ vang hơn các anh em mình. Mẹ ông đặt tên cho ông là Gia-bết ; bà nói : Tôi đã sinh ra nó trong cơn khốn khổ.ai;Ông Cốt sinh A-núp, Hát-xô-vê-va và các thị tộc A-khác-khên, con Ha-rum.DhCác con của bà Khen-a là : Xe-rét, Xô-kha, Ét-nan.gBà Na-a-ra sinh ra cho ông : A-khút-dam, Khê-phe, các người Têm-ni và người A-khát-ta-ri. Đó là con cháu bà Na-a-ra.Vf%Ông Át-khua, cha của Tơ-cô-a, có hai bà vợ là Khen-a và Na-a-ra.$eAPơ-nu-ên là cha của Gơ-đo. Ê-de là cha của Khu-sa. Đó là các con ông Khua, con đầu lòng của ông Ép-ra-tha, cha của ông Bê-lem.$dAĐây là các con của ông Khua : người cha của Ê-tham, rồi đến Gít-rơ-en, Gít-ma, Gít-bát. Em gái các ông tên là Hát-len-pô-ni.cRơ-a-gia, con Sô-van, sinh Gia-khát ; Gia-khát sinh A-khu-mai và La-hát. Đó là các thị tộc người Xo-rơ-a.Qb Các con ông Giu-đa là : Pe-rét, Khét-rôn, Các-mi, Khua, Sô-van.$aACác con ông En-giô-ê-nai là : Hô-đai-va-hu, En-gia-síp, Pơ-la-gia, Ắc-cúp, Giô-kha-nan, Đơ-la-gia, A-na-ni : tất cả là bảy người.p`YCác con ông Nơ-ác-gia là : En-giô-ê-nai, Khít-ki-gia, Át-ri-cam : tất cả là ba người.+_OCon của ông Sơ-khan-gia là Sơ-ma-gia. Các con ông Sơ-ma-gia là : Khát-tút, Gích-an, Ba-ri-ác, Nơ-ác-gia, Sa-phát : tất cả là sáu người.'^GCác con ông Kha-nan-gia là : Pơ-lát-gia ; Giơ-sa-gia con ông ; Rơ-pha-gia con ông ; Ác-nan con ông ; Ô-vát-gia con ông ; Sơ-khan-gia con ông.] Các con ông Mơ-su-lam là : Kha-su-va, Ô-hen, Be-réc-gia, Kha-xát-gia, Giu-xáp Khe-xét : tất cả là năm người."\=Các con ông Pơ-đa-gia là Dơ-rúp-ba-ven và Sim-y. Các con ông Dơ-rúp-ba-ven là Mơ-su-lam, Kha-nan-gia, bà Sơ-lô-mít, em gái các ông.V[%Man-ki-ram, Pơ-đa-gia, Sen-át-xa, Giơ-cam-gia, Hô-sa-ma, Nơ-đáp-gia.XZ)Các con vua Giơ-khon-gia, người bị đi đày, là San-ti-ên con ông ;cY?Các con của ông Giơ-hô-gia-kim là Giơ-khon-gia con ông, Xít-ki-gia-hu con ông.X3Các con của ông Giô-si-gia-hu là : Giô-kha-nan con trưởng, Giơ-hô-gia-kim con thứ, Xít-ki-gia-hu con thứ ba, Sa-lum con thứ tư.3WaA-môn con ông ; Giô-si-gia-hu con ông.IV  A-khát con ông ; Khít-ki-gia con ông ; Mơ-na-se con ông ;MU A-mát-gia-hu con ông ; A-dác-gia con ông ; Giô-tham con ông ;KT Giô-ram con ông ; A-khát-gia-hu con ông ; Giô-át con ông ;Sw Các con của vua Sa-lô-môn là : Rơ-kháp-am, A-vi-gia con ông ; A-xa, con ông ; Giơ-hô-sa-phát, con ông ;R Đó là tất cả các con vua Đa-vít, không kể các con do các tỳ thiếp. Còn Ta-ma là chị em của họ.MQÊ-li-sa-ma, En-gia-đa, Ê-li-phe-lét, chín người tất cả.$PCNô-ga, Ne-phéc, Gia-phia,/OYGíp-kha, Ê-li-sa-ma, Ê-li-pha-lét,*NMĐây là các con ông đã sinh tại Giê-ru-sa-lem : Sim-a, Sô-váp, Na-than, Sa-lô-môn, bốn người do bà Bát Su-a, con gái của ông Am-mi-ên ;2M]Sáu người này là con ông sinh tại Khép-rôn, nơi ông trị vì bảy năm sáu tháng. Rồi ông trị vì tại Giê-ru-sa-lem được ba mươi ba năm.Lyngười thứ năm là Sơ-phát-gia, do bà A-vi-tan ; người thứ sáu là Gít-rơ-am, do bà Éc-la vợ ông.K7người thứ ba là Áp-sa-lôm, con bà Ma-a-kha, ái nữ của Tan-mai vua Gơ-sua ; người thứ tư là A-đô-ni-gia, con bà Khác-ghít ;YJ -Đây là các con của vua Đa-vít, sinh tại Khép-rôn. Con đầu lòng là Am-nôn, do bà A-khi-nô-am người Gít-rơ-en ; người con thứ là Đa-ni-ên, do bà A-vi-ga-gin người Các-men ;KI7Các thị tộc người Xô-phơ-rim cư ngụ tại Gia-bết là : Tia-a, Sim-a, Xu-kha. Đó là những người Kê-ni xuất thân từ Kham-mát, tổ phụ của gia đình Rê-kháp.H16Các con của ông Xan-ma là : ông Bê-lem, dân Nơ-tô-pha, ông Át-rốt Bết Giô-áp, một nửa dân Ma-na-khát nữa, dân Xo-rơ-a.3G_5các thị tộc Kia-giát Giơ-a-rim, dân Gít-ri, dân Pút, dân Su-ma, dân Mít-ra. Từ các người ấy đã phát xuất ra các dân Xo-rơ-a và Ét-ta-ôn. F 4Ông Sô-van, cha của Kia-giát Giơ-a-rim, có những người con sau đây : ông Ha-rô-e, một nửa dân Ma-na-khát,FE3Xan-ma, cha của Bê-lem, Kha-rép, cha của Bết Ga-đe.*DO2Đó là con cháu ông Ca-lếp.C#1Bà cũng sinh Sa-áp, cha của Mát-man-na, và Sơ-va, cha của Mác-bê-na và của Ghíp-a. Con gái của ông Ca-lếp là Ác-xa.SB0Bà Ma-a-kha, tỳ thiếp của ông Ca-lếp sinh Se-ve và Tia-kha-na.aA;/Các con của ông Gia-đai là Re-ghem, Giô-tham, Ghê-san, Pe-lét, Ê-pha, Sa-áp.s@_.Bà Ê-pha, tỳ thiếp của ông Ca-lếp, sinh Kha-ran, Mô-xa, Ga-dết. Ông Kha-ran sinh Ga-dết.@?{-Con của ông Sam-mai là Ma-ôn, cha của Bết Xua.T>!,Ông Se-ma sinh Ra-kham, cha của Gióc-cơ-am. Ông Re-kem sinh Sam-mai.S=+Các con của ông Khép-rôn là Cô-rắc, Táp-pu-ác, Re-kem, Se-ma.'<G*Các con của ông Ca-lếp, em ông Giơ-rác-mơ-ên, là Mê-sa, con đầu lòng (ông này là cha của ông Díp) và Ma-rê-sa, cha ông Khép-rôn.A;})Sa-lum sinh Giơ-cam-gia, Giơ-cam-gia sinh Ê-li-sa-ma.5:e(En-a-xa sinh Xít-mai, Xít-mai sinh Sa-lum,99m'A-dác-gia sinh Khe-lét, Khe-lét sinh En-a-xa,88k&Ô-vết sinh Giê-hu, Giê-hu sinh A-dác-gia,57e%Da-vát sinh Ép-lan, Ép-lan sinh Ô-vết,96m$Ông Át-tai sinh Na-than, Na-than sinh Da-vát,f5E#Ông Sê-san gả con gái cho anh đầy tớ làm vợ. Bà này sinh ra Át-tai cho ông.z4m"Ông Sê-san không có con trai, chỉ có con gái. Ông có người đầy tớ Ai-cập tên là Giác-kha.r3]!Các con của ông Giô-na-than là Pe-lét và Da-da. Đó là con cháu của ông Giơ-rác-mơ-ên.2 Các con của ông Gia-đa, em của ông Sam-mai, là Gie-the và Giô-na-than. Ông Gie-the chết mà không có con.x1iCon của ông Áp-pa-gim là Gít-i ; con của ông Gít-i là Sê-san ; con của ông Sê-san là Ác-lai.j0MCác con của ông Na-đáp là Xe-lét và Áp-pa-gim. Ông Xe-lét chết mà không có con.r/]Tên người vợ của ông A-vi-sua là A-vi-kha-gin. Bà này sinh ra Ác-ban và Mô-lít cho ông.v.eCác con của ông Ô-nam là : Sam-mai và Gia-đa. Các con của ông Sam-mai là Na-đáp và A-vi-sua.o-WCác con của ông Ram, con đầu lòng của ông Giơ-rác-mơ-ên, là : Ma-át, Gia-min, Ê-ke.q,[Ông Giơ-rác-mơ-ên có một người vợ khác tên là A-ta-ra, đó là mẹ của ông Ô-nam.+3Các con của ông Giơ-rác-mơ-ên, con đầu lòng của ông Khét-rôn, là : Ram, con đầu lòng, rồi Bu-na, Ô-ren, Ô-xem, A-khi-gia.b*=Sau khi ông Khét-rôn chết, thì ông Ca-lếp lại kết hôn với bà Ép-ra-tha, vợ goá của ông Khét-rôn cha mình. Bà đã sinh ra cho ông người con tên là Át-khua, cha của ông Tơ-cô-a.o)WNhưng Gơ-sua và A-ram chiếm mất của họ các thôn làng thuộc Gia-ia, Cơ-nát và các nơi phụ cận là sáu mươi thành. Tất cả những người đó đều là con cháu ông Ma-khia, cha ông Ga-la-át._(7Xơ-gúp sinh Gia-ia ; ông này có tới hai mươi ba thành trong xứ Ga-la-át.,'QSau đó ông Khét-rôn đến với con gái ông Ma-khia, cha ông Ga-la-át. Khi cưới bà, ông đã sáu mươi tuổi, và bà sinh ra Xơ-gúp cho ông./&YKhua sinh U-ri, U-ri sinh Bơ-xan-ên.{%oBà A-du-va chết, ông Ca-lếp cưới bà Ép-rát, và bà này sinh ra cho ông người con tên là Khua. $9Ông Ca-lếp, con ông Khét-rôn, cùng vợ là bà A-du-va sinh ra ông Giơ-ri-ốt. Đây là các con của bà : Giê-se, Sô-váp, Ác-đôn.[#/Bà A-vi-ga-gin sinh A-ma-xa, cha của A-ma-xa là Gie-the, người Ít-ma-ên."Chị em gái của họ là Xơ-ru-gia và A-vi-ga-gin. Các con của bà Xơ-ru-gia có ba người là Áp-sai, Giô-áp, A-xa-hên.1!]Ô-xem thứ sáu, Đa-vít thứ bảy.6 gNơ-than-ên thứ tư, Rát-đai thứ năm,kO Gie-sê sinh con đầu lòng là Ê-li-áp, con thứ là A-vi-na-đáp, và Sim-a là thứ ba,6g Bô-át sinh Ô-vết, Ô-vết sinh Gie-sê.4c Nác-sôn sinh Xan-ma, Xan-ma sinh Bô-át.dA Ram sinh Am-mi-na-đáp, Am-mi-na-đáp sinh Nác-sôn, thủ lãnh con cái ông Giu-đa.w Các con của ông Khét-rôn, những người đã được sinh ra cho ông : Giơ-rác-mơ-ên, Ram, Cơ-lu-vai./YCon của ông Ê-than là A-dác-gia.wgCon của ông Các-mi là A-kha, kẻ gây tai hoạ cho Ít-ra-en, vì đã vi phạm luật biệt hiến.ucCác con của ông De-rác là : Dim-ri, Ê-than, Hê-man, Can-côn, Đa-ra, tất cả là năm người.@{Các con của ông Pe-rét là Khét-rôn và Kha-mun.}Bà Ta-ma, con dâu ông Giu-đa, sinh cho ông này Pe-rét và De-rác. Ông Giu-đa có tất cả năm người con.gGCác con ông Giu-đa : E, Ô-nan, Sê-la ; cả ba đều là con ông, do bà Bát Su-a người Ca-na-an sinh ra. Ông E, con đầu lòng ông Giu-đa, làm mất lòng ĐỨC CHÚA, nên Người khiến ông chết.;qĐan, Giu-se, Ben-gia-min, Náp-ta-li, Gát, A-se.l S*Đây là các con ông Ít-ra-en: Rưu-vên, Si-mê-ôn, Lê-vi, Giu-đa, Ít-xa-kha, Dơ-vu-lun,e E6tộc trưởng Mác-đi-ên, tộc trưởng I-ram. Đó là các tộc trưởng Ê-đôm.T #5tộc trưởng Cơ-nát, tộc trưởng Tê-man, tộc trưởng Míp-xa,W )4tộc trưởng O-ho-li-va-ma, tộc trưởng Ê-la, tộc trưởng Pi-nôn, %3Vua Ha-đát qua đời thì có các tộc trưởng Ê-đôm : tộc trưởng Tim-na, tộc trưởng An-va, tộc trưởng Giơ-thết,A }2Vua Ba-an Kha-nan qua đời, ông Ha-đát lên kế vị ; thành của vua tên là Pa-i ; vợ vua tên là Mơ-hê-táp-ên, con gái ông Mát-rết, người thành Mê Da-háp.R  1Vua Sa-un qua đời, ông Ba-an Kha-nan, con ông Ác-bo lên kế vị.c  A0Vua Xam-la qua đời, ông Sa-un, người thành Rơ-khô-vốt Ha Na-ha lên kế vị.[  1/Vua Ha-đát qua đời, ông Xam-la, người thành Mát-rê-ca, lên kế vị.;  q.Vua Khu-sam qua đời, ông Ha-đát, con ông Bơ-đát, lên kế vị. Vua này đánh bại người Ma-đi-an trong cánh đồng Mô-áp, thành của vua tên là A-vít.]  5-Vua Giô-váp qua đời, ông Khu-sam, người gốc xứ Tê-man, lên kế vị.b ?,Vua Be-la qua đời, ông Giô-váp, con ông De-rác, người Bót-ra, lên kế vị.  ;+Đây là các vua cai trị xứ Ê-đôm trước khi con cái Ít-ra-en có vua : vua Be-la con vua Bơ-o, và thành của vua tên là Đin-ha-va.t c*Các con của ông Ê-xe là Bin-han, Da-a-van, Gia-a-can. Các con của ông Đi-sôn là Út và A-ran.q ])Con của ông A-na là Đi-sôn. Các con của ông Đi-sôn là Kham-ran, Ét-ban, Gít-ran, Cơ-ran.   (Các con của ông Sô-van là An-gian, Ma-na-khát, Ê-van, Sơ-phi, Ô-nam. Các con của ông Xíp-ôn là Ai-gia và A-na.a ='Các con của ông Lô-tan là Khô-ri, Hô-mam. Em gái của ông Lô-tan là Tim-na.d C&Các con của ông Xê-ia là Lô-tan, Sô-van, Xíp-ôn, An-na, Đi-sôn, Ê-xe, Đi-san.O %Các con của ông Rơ-u-ên là Na-khắt, De-rác, Sam-ma, Mít-da.o Y$Các con của ông Ê-li-phát là Tê-man, Ô-ma, Xơ-phi, Ga-ơ-tam, Cơ-nát, Tim-na, A-ma-lếch.] 5#Các con của ông Ê-xau là Ê-li-phát, Rơ-u-ên, Giơ-út, Gia-lam, Cô-rắc.^~ 7"Ông Áp-ra-ham sinh I-xa-ác. Các con của ông I-xa-ác là Ê-xau và Ít-ra-en.} )!Các con của ông Ma-đi-an là Ê-pha, Ê-phe, Kha-nốc, A-vi-đa, En-đa-a. Tất cả những người ấy là con cháu bà Cơ-tu-ra.A| } Con của bà Cơ-tu-ra, vợ lẽ của ông Áp-ra-ham : bà sinh Dim-ran, Gióc-san, Mơ-đan, Ma-đi-an, Gít-bắc, Su-ác. Các con của ông Gióc-san là Sơ-va và Đơ-đan.Q{ Giơ-tua, Na-phít, Kết-ma. Đấy là các con của ông Ít-ma-ên.2z aMít-ma, Đu-ma, Ma-xa, Kha-đát, Tê-ma,oy YCon đầu lòng của ông Ít-ma-ên là Nơ-va-giốt, rồi đến Kê-đa, Át-bơ-ên, Míp-xam,lx SCác con của ông Áp-ra-ham là I-xa-ác và Ít-ma-ên. Đây là hậu duệ của các ngài.&w IÁp-ram, tức là Áp-ra-ham."v AXơ-rúc, Na-kho, Te-rác,u 9Ê-ve, Pe-lét, Rơ-u, t =Ác-pắc-sát, Se-lác,fs GÔ-phia, Kha-vi-la, Giô-váp. Tất cả những người đó là con của ông Gióc-tan.$r EÊ-van, A-vi-ma-ên, Sơ-va,&q IHa-đô-ram, U-dan, Đích-la,Hp  Gióc-tan sinh An-mô-đát, Se-lép, Kha-xa-ma-vét, Gie-rác,7o iÊ-ve được hai người con trai : người thứ nhất tên là Pe-lét, vì trong thời gian ông sống, đất được phân chia ; người em tên là Gióc-tan.8n mÁc-pắc-sát sinh Se-lác. Se-lác sinh Ê-ve.pm [Các con của ông Sêm là Ê-lam, Át-sua, Ác-pắc-sát, Lút, A-ram, Út, Khun, Ghe-the, Me-séc.Al người Ác-vát, người Xơ-ma-ri, người Kha-mát.9k ongười Khi-vi, người Ác-ki, người Xi-ni,Mj và các người Giơ-vút, người E-mô-ri, người Ghia-ga-si,Zi / Ông Ca-na-an sinh ra ông Xi-đôn là con đầu lòng, rồi sinh ông Khết,eh E dân Pát-rốt, dân Cát-lúc và dân Cáp-to, từ dân này mới có dân Phi-li-tinh.Zg / Ông Mít-ra-gim sinh ra dân Lút, dân A-nam, dân Lơ-háp, dân Náp-tu-khim,af = Ông Cút sinh ra ông Nim-rốt là người anh hùng đầu tiên trên mặt đất. e  Các con của ông Cút là Xơ-va, Kha-vi-la, Xáp-ta, Ra-ơ-ma, Xáp-tơ-kha. Các con của ông Ra-ơ-ma là Sơ-va, Đơ-đan.Hd  Các con của ông Kham là Cút, Mít-ra-gim, Pút, Ca-na-an.fc GCác con của ông Gia-van là Ê-li-sa, Tác-sít, người Kít-tim, người Rô-đa-nim.Lb Các con của ông Gô-me là Át-cơ-nát, Ri-phát, Tô-gác-ma.ha KCác con của ông Gia-phét là Gô-me, Ma-gốc, Mê-đi, Gia-van, Tu-van, Me-séc, Ti-rát.:` qÔng Nô-ê, ông Sêm, ông Kham, ông Gia-phét.;_ sÔng Kha-nốc, ông Mơ-thu-se-lác, ông La-méc.8^ mÔng Kê-nan, ông Ma-ha-lan-ên, ông Gie-rét..] [*Ông A-đam, ông Sết, ông E-nốt.p\[xVua được vua Ba-by-lon cấp dưỡng liên tục, ngày nào cũng thế, trong suốt đời vua.t[cxVua Ba-by-lon cho vua thay áo tù, và suốt đời, ngày ngày luôn được đồng bàn với mình.Z1xVua Ba-by-lon tiếp chuyện vua cách thân thiện và ban cho vua một ngai cao hơn ngai các vua đang có mặt tại Ba-by-lon với vua.(YKxNăm thứ ba mươi bảy kể từ khi vua Giu-đa là Giơ-hô-gia-khin bị lưu đày, tức là năm vua Ba-by-lon là E-vin Mơ-rô-đác lên ngôi, thì ngày hai mươi bảy tháng mười hai, vua này ân xá cho Giơ-hô-gia-khin, vua Giu-đa, và đưa ra khỏi nhà tù.#XAxToàn dân từ nhỏ đến lớn, cũng như những tướng lãnh chỉ huy các toán quân, lên đường sang Ai-cập vì sợ người Can-đê.W+xTháng bảy, ông Gít-ma-ên, con ông Nơ-than-gia, cháu ông Ê-li-sa-ma, thuộc hoàng tộc, cùng với mười người đến đánh đập và giết chết ông Gơ-đan-gia-hu cũng như các người Giu-đa và Can-đê đang ở với ông tại Mít-pa.rV_xÔng Gơ-đan-gia-hu thề với họ và các người của họ rằng : Đừng sợ các thuộc hạ của người Can-đê, hãy ở lại trong xứ và phục dịch vua Ba-by-lon, thì các ông sẽ được thoải mái.BUxMọi tướng lãnh chỉ huy các toán quân, và những người của họ nghe tin là vua Ba-by-lon đã đặt ông Gơ-đan-gia-hu làm tổng trấn, thì đến gặp ông Gơ-đan-gia-hu ở Mít-pa : đó là ông Gít-ma-ên, con ông Nơ-than-gia, ông Giô-kha-nan, con ông Ca-rê-ác, ông Xơ-ra-gia, con ông Tan-khu-mét người Nơ-tô-pha, ông Gia-a-dan-gia-hu, người Ma-a-kha, họ và các người của họ.WT)xNa-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, đã đặt ông Gơ-đan-gia-hu, con ông A-khi-cam, cháu ông Sa-phan, làm tổng trấn cai trị dân còn sót lại trong xứ Giu-đa mà vua đã để lại.SxVua Ba-by-lon cho người đánh đập và giết chết họ ở Ríp-la, trong xứ Kha-mát. Và Giu-đa bị đày biệt xứ.RyxQuan chỉ huy thị vệ Nơ-vu-dác-a-đan, bắt những người ấy và điệu tới vua Ba-by-lon ở Ríp-la.?QyxCòn trong thành, ông bắt giữ một thái giám chỉ huy các binh lính, năm cận thần của vua người ta tìm thấy trong thành, viên ký lục của vị tướng quân đội lo việc tuyển quân trong xứ, và sáu mươi người dân trong xứ người ta tìm thấy trong thành.P+xQuan chỉ huy thị vệ bắt giữ tư tế thủ lãnh Xơ-ra-gia, tư tế bậc hai Xơ-phan-gia-hu và ba tư tế canh ngưỡng cửa.?OyxMỗi trụ cao chín thước ; bên trên trụ có đầu trụ chạm trổ bằng đồng, cao một thước rưỡi. Bên trên đầu trụ, có một màng lưới và những trái thạch lựu bọc chung quanh ; tất cả đều bằng đồng. Trụ thứ hai cũng vậy. Trên màng lưới...sNaxCòn hai cái trụ, bể nước duy nhất và các giàn lăn mà vua Sa-lô-môn đã làm cho Nhà ĐỨC CHÚA, thì người ta không thể xác định được số lượng đồng của tất cả những đồ vật đó.MxQuan chỉ huy thị vệ cũng lấy lư hương và bình rảy, các đồ này được làm bằng vàng bằng bạc.kLQxChúng lấy nồi, xẻng, dao, chén và mọi đồ bằng đồng dùng vào việc tế tự.:Kox Quân Can-đê đập tan các trụ đồng của Nhà ĐỨC CHÚA, các giàn lăn và bể nước bằng đồng trong Nhà ĐỨC CHÚA, rồi mang đồng về Ba-by-lon.J{x Nhưng quan chỉ huy thị vệ chừa lại một phần dân cùng đinh trong xứ để trồng nho và canh tác.mIUx Quan chỉ huy thị vệ Nơ-vu-dác-a-đan bắt những người dân còn sót lại trong thành, những người đã đào ngũ theo vua Ba-by-lon, và những người thợ thủ công còn sót lại phải đi đày.Hx Toàn thể đạo quân Can-đê, dưới quyền quan chỉ huy thị vệ, phá huỷ các tường thành chung quanh Giê-ru-sa-lem.#GAx Ông đốt Nhà ĐỨC CHÚA, đền vua và mọi nhà cửa ở Giê-ru-sa-lem ; ông còn phóng hoả đốt mọi dinh thự các nhà quyền quý.cFAxNgày mồng bảy tháng năm, –đó là năm thứ mười chín triều Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon–, quan chỉ huy thị vệ Nơ-vu-dác-a-đan, thuộc hạ của vua Ba-by-lon, vào Giê-ru-sa-lem.cEAxChúng cắt cổ những người con của vua Xít-ki-gia-hu trước mắt vua cha. Rồi vua Ba-by-lon đâm mù mắt vua Xít-ki-gia-hu, lấy hai dây xích đồng xiềng vua lại và điệu về Ba-by-lon.gDIxChúng bắt vua và đem lên Ríp-la gặp vua Ba-by-lon, chúng tuyên án kết tội vua.+CQxĐạo quân Can-đê rượt theo và đuổi kịp vua trong vùng thảo nguyên Giê-ri-khô ; toàn thể đạo quân của vua bỏ vua chạy tán loạn.B5xThành bị chọc thủng một lỗ. Đang đêm, tất cả các binh lính đi ra theo con đường cửa giữa hai bức tường, gần vườn của vua, –bấy giờ quân Can-đê đang bao vây thành–, rồi họ đi theo con đường hướng tới A-ra-va.wAixVào mồng chín tháng tư, nạn đói hoành hành trong thành, và không có bánh cho dân trong xứ.^@7xThành bị vây hãm cho đến năm thứ mười một triều vua Xít-ki-gia-hu.? xNgày mồng mười tháng mười, năm thứ chín triều Xít-ki-gia-hu, Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, cùng toàn thể đạo quân tiến đánh Giê-ru-sa-lem. Vua đóng trại và đắp chiến luỹ chung quanh để đánh thành.G> xChính vì ĐỨC CHÚA nổi cơn thịnh nộ mà sự việc đã xảy ra như thế tại Giê-ru-sa-lem và Giu-đa, cho đến khi người xua đuổi họ đi khuất nhan Người.^=7xVua đã làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA, hệt như vua Giơ-hô-gia-kim.\<3xXít-ki-gia-hu lên ngôi vua khi được hai mươi mốt tuổi, và trị vì mười một năm ở Giê-ru-sa-lem. Mẹ của vua là Kha-mi-tan, con gái ông Giếc-mơ-gia-hu ; bà là người Líp-na.);MxVua Ba-by-lon đặt ông Mát-tan-gia là chú của vua Giơ-hô-gia-khin làm vua thay thế ; vua Ba-by-lon đổi tên vua Mát-tan-gia là Xít-ki-gia-hu.E:xTất cả những người có thế giá, bảy ngàn người, thợ rèn và thợ làm khoá, một ngàn người, và tất cả các binh lính cũng bị vua đày sang Ba-by-lon.09[xVua đày vua Giơ-hô-gia-khin sang Ba-by-lon ; vua đày mẹ vua này, các cung phi, các thái giám và phú hào trong xứ, từ Giê-ru-sa-lem sang Ba-by-lon. 8xVua bắt toàn thể Giê-ru-sa-lem, mọi tướng lãnh và mọi dũng sĩ đi đày, tất cả là mười ngàn người phải đi đày, cùng với mọi thợ rèn và thợ làm khoá ; không sót lại một ai, trừ dân cùng đinh trong xứ.#7Ax Vua Na-bu-cô-đô-nô-xo đưa mọi kho tàng của Nhà ĐỨC CHÚA và các kho tàng của hoàng cung ra khỏi đó. Vua đập bể mọi đồ bằng vàng mà Sa-lô-môn, vua Ít-ra-en, đã làm để dùng trong đền thờ ĐỨC CHÚA, như ĐỨC CHÚA đã phán.W6)x Giơ-hô-gia-khin, vua Giu-đa, cùng với mẹ vua, các thuộc hạ, các tướng lãnh và thái giám của vua ra hàng vua Ba-by-lon. Vua đã bị bắt vào năm thứ tám triều vua Ba-by-lon.|5sx Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, đến đánh thành, trong khi các thuộc hạ của vua vây hãm thành.4x Khi ấy, các thuộc hạ của Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, tiến lên đánh Giê-ru-sa-lem, và thành bị vây hãm.Q3x Vua đã làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA, hệt như vua cha.^27x(2 Sb 36,9)*Giơ-hô-gia-khin lên ngôi vua khi được mười tám tuổi, và trị vì ba tháng ở Giê-ru-sa-lem. Mẹ vua tên là Nơ-khút-ta, con gái ông En-na-than, bà là người Giê-ru-sa-lem.@1{xVua Ai-cập không còn ra khỏi xứ mình nữa, vì vua Ba-by-lon đã lấy tất cả những gì thuộc về vua Ai-cập từ Suối Ai-cập cho đến sông Êu-phơ-rát.v0gxVua Giơ-hô-gia-kim đã an nghỉ với tổ tiên, và con vua là Giơ-hô-gia-khin lên ngôi kế vị.//YxCác truyện còn lại của vua Giơ-hô-gia-kim và mọi việc vua làm đã chẳng được ghi chép trong sách Sử biên niên các vua Giu-đa đó sao ?.!xvà cũng vì máu vô tội vua đã đổ làm cho Giê-ru-sa-lem ngập tràn máu vô tội, và ĐỨC CHÚA không muốn tha thứ.j-OxĐiều ấy đã xảy ra cho Giu-đa hoàn toàn do mệnh lệnh của ĐỨC CHÚA với mục đích đẩy Giu-đa đi cho khuất nhan Người, vì các tội vua Mơ-na-se đã phạm, vì mọi việc vua đã làm,=,uxĐỨC CHÚA sai những toán quân Can-đê, A-ram, Mô-áp và những toán quân của con cái Am-mon đến hại vua Giơ-hô-gia-kim. Người sai chúng đến tấn công Giu-đa để huỷ diệt xứ này, theo lời ĐỨC CHÚA đã dùng các ngôn sứ, tôi trung của Người mà phán.b+ AxTrong thời vua Giơ-hô-gia-kim, vua Ba-by-lon là Na-bu-cô-đô-nô-xo tiến lên đánh vua Giơ-hô-gia-kim ; vua này phải chịu lệ thuộc trong vòng ba năm rồi lại nổi lên chống vua Ba-by-lon.X*+x%Vua đã làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA, hệt như tổ tiên vua.a)=x$(2 Sb 36,5-8)Giơ-hô-gia-kim lên ngôi vua khi được hai mươi lăm tuổi, và trị vì mười một năm ở Giê-ru-sa-lem. Mẹ vua tên là Dơ-vi-đa, con gái ông Pơ-đa-gia ; bà là người Ru-ma.,(Sx#Vua Giơ-hô-gia-kim nộp vàng bạc cho Pha-ra-ô. Nhưng để có thể nộp số bạc theo lệnh Pha-ra-ô, vua bắt dân trong xứ phải đóng thuế : vua đòi dân trong xứ, mỗi người theo khả năng mình, phải góp vàng bạc để nộp cho Pha-ra-ô Nơ-khô.u'ex"Pha-ra-ô Nơ-khô đặt con vua Giô-si-gia là En-gia-kim làm vua kế vị vua cha là Giô-si-gia, và cho đổi tên là Giơ-hô-gia-kim. Pha-ra-ô bắt vua Giơ-hô-a-khát đưa sang Ai-cập, và vua này chết tại đó.D&x!Pha-ra-ô Nơ-khô xiềng vua lại ở Ríp-la, trong xứ Kha-mát, không cho vua trị vì ở Giê-ru-sa-lem, và bắt xứ phải nộp ba ngàn ký bạc và ba mươi ký vàng.W%)x Vua đã làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA hệt như tổ tiên vua.Q$xGiơ-hô-a-khát lên ngôi vua khi được hai mươi ba tuổi, và trị vì ba tháng ở Giê-ru-sa-lem. Mẹ vua tên là Kha-mu-tan, con gái ông Giếc-mơ-gia-hu ; bà là người Líp-na.# xCác thuộc hạ của vua này chở thi hài vua lên xe, rồi đưa từ Mơ-ghít-đô về Giê-ru-sa-lem và chôn trong mộ của vua. Dân trong xứ chọn con vua Giô-si-gia là Giơ-hô-a-khát, xức dầu tôn làm vua kế vị vua cha. " xVào thời vua Giô-si-gia, vua Ai-cập là Pha-ra-ô Nơ-khô lên gặp vua Át-sua bên bờ sông Êu-phơ-rát. Vua Giô-si-gia đi đón vua Nơ-khô ; nhưng vua Nơ-khô giết chết vua Giô-si-gia ở Mơ-ghít-đô, khi vừa thấy vua này.2!_x*Các truyện còn lại của vua Giô-si-gia, và mọi việc vua đã làm, đã chẳng được ghi chép trong sách Sử biên niên các vua Giu-đa đó sao ?u exĐỨC CHÚA phán : Ta cũng sẽ đẩy cả Giu-đa đi cho khuất nhan Ta, như Ta đã đẩy Ít-ra-en đi ; Ta sẽ từ bỏ Giê-ru-sa-lem, thành Ta đã chọn, cũng như Nhà mà Ta đã nói : Danh Ta sẽ ngự ở đó.PxNhưng ĐỨC CHÚA không nguôi cơn thịnh nộ của Người, cơn thịnh nộ đã bừng lên chống lại Giu-đa, vì những hành động của vua Mơ-na-se đã trêu giận Người.p[xTrước vua, không có vua nào đã trở lại với ĐỨC CHÚA hết lòng, hết dạ và hết sức mình, theo đúng Luật Mô-sê, như vua ; và sau vua, cũng chẳng thấy xuất hiện vua nào được như vua.^7xNgoài ra, vua Giô-si-gia còn khử trừ các cô đồng và thầy bói, các tượng thần, các ngẫu tượng và mọi đồ gớm ghiếc trông thấy ở xứ Giu-đa và Giê-ru-sa-lem, để thực hiện những lời của Lề Luật chép trong sách mà tư tế Khin-ki-gia-hu đã tìm thấy trong Nhà ĐỨC CHÚA. \~~l}| {Rzyexx1wwvv`vu{ttEss:rr'q[poo2nmHlkjihh\hggKfff$eeeCdddecccb0a}a``c`__5^^^_^]]7\\[ZZBYYYyXXQWWVVrUgTSS-RQQXPPWOO&NQMMMLLKfJJk===A<;;::F999x877w766W555Q5443T222@211300'//e/(.----Q-,,,s,*,+++d+1**U)))_((B''''&%%s$#""[!!i e.o[H&Q t ; u . t >G0\Pp thì tất cả các dũng sĩ lên đường, lấy xác vua Sa-un và xác các con vua đưa về Gia-vết ; họ chôn hài cốt dưới cây tùng tại Gia-vết, rồi ăn chay bảy ngày.}os Khi dân thành Gia-vết miền Ga-la-át nghe biết cách người Phi-li-tinh đã đối xử với vua Sa-un,n Chúng đặt vũ khí của vua Sa-un trong đền các thần của chúng, còn sọ của vua thì chúng treo trong đền Đa-gôn.Km Chúng chặt đầu vua và tước vũ khí của vua. Rồi chúng sai người rảo quanh khắp xứ Phi-li-tinh, để báo tin mừng cho các tượng thần của chúng và cho dân.l7 Ngày hôm sau người Phi-li-tinh đến lột các xác chết, thì tìm thấy vua Sa-un và các người con trai nằm trên núi Ghin-bô-a.zkm Người Ít-ra-en ở bên kia thung lũng thấy người Ít-ra-en chạy trốn, và vua Sa-un cùng các con của vua đã chết, thì bỏ các thành của họ và chạy trốn. Người Phi-li-tinh đến và lập cư ở đó.ejC Thế là vua Sa-un với ba con trai và mọi người của vua cùng chết một lúc.yik Người lính hầu thấy vua đã chết, cũng lao mình vào mũi gươm của anh ta và chết theo vua. h Vua Sa-un bảo người lính hầu : Rút gươm ra và đâm ta đi, kẻo bọn không cắt bì ấy đến đâm ta và ngạo ta. Nhưng người lính hầu không dám vì quá sợ. Vua Sa-un mới lấy gươm ra và lao mình vào mũi gươm.g Áp lực của mặt trận dồn về phía vua Sa-un. Lính bắn cung nhận ra vua. Vua rất run sợ khi thấy lính bắn cung.,fQ Người Phi-li-tinh bám sát vua Sa-un và các con trai vua ; và chúng giết ông Giô-na-than, ông A-vi-na-đáp và ông Man-ki Su-a, các con vua Sa-un.:e o *Người Phi-li-tinh giao chiến với Ít-ra-en. Người Ít-ra-en chạy trốn trước mặt người Phi-li-tinh và bị tử thương ngã gục trên núi Ghin-bô-a.Dd ,A-xên được sáu người con có tên như sau : Át-ri-cam con đầu lòng, rồi Gít-ma-ên, Sơ-ác-gia, Ô-vát-gia, Kha-nan. Những người đó đều là con ông A-xên.Uc# +Mô-xa sinh Bin-a. Rơ-pha-gia con ông, En-a-xa con ông, A-xên con ông._b7 *A-khát sinh Gia-ra, Gia-ra sinh A-le-mét, Át-ma-vét, Dim-ri ; Dim-ri sinh Mô-xa.Da )Các con của Mi-kha là : Pi-thôn, Me-léc, Tác-rê-a.O` (Con Giơ-hô-na-than là Mơ-ríp-ba-an ; Mơ-ríp-ba-an sinh Mi-kha.q_[ 'Ông Ne sinh Kít, Kít sinh Sa-un, Sa-un sinh Giơ-hô-na-than, Man-ki Su-a, A-vi-na-đáp, Ét-ba-an.^5 &Mích-lốt sinh Sim-am ; cả các người này nữa cũng như anh em của họ đều cư ngụ tại Giê-ru-sa-lem cùng với anh em mình.7]i %Gơ-đo, Ác-giô, Dơ-khác-gia, Mích-lốt.Z\- $con đầu lòng của ông là Áp-đôn, rồi Xua, Kít, Ba-an, Ne, Na-đáp,[w #Cư ngụ tại Ghíp-ôn có ông tổ của dòng họ Ghíp-ôn là Giơ-y-ên, với người vợ là Ma-a-kha ;-ZS "Những người đó là những người đứng đầu các gia đình Lê-vi, đứng đầu theo dòng họ của mình ; họ cư ngụ tại Giê-ru-sa-lem.XY) !Đây là các ca sĩ, những người đứng đầu các gia đình Lê-vi, được ở trong các phòng ốc, được miễn mọi việc khác, vì ngày đêm họ phải lo phận vụ của họ.Xw Trong số các anh em của họ thuộc gia đình Cơ-hát, có người lo dọn bánh tiến các ngày sa-bát.+WO Ông Mát-tít-gia, một thầy Lê-vi, con đầu lòng ông Sa-lum, thuộc gia đình Cô-rắc, có nhiệm vụ thường xuyên nướng bánh trên vỉ.SV Trong số con cái hàng tư tế có người lo pha chế dầu thơm.U7 Một số khác được chỉ định trông coi các vật dụng, tất cả đồ thánh, tinh bột, rượu, dầu, hương và thuốc thơm. T9 Trong số họ có mấy người được chỉ định trông coi các đồ thờ ; họ phải đếm những thứ này lúc đưa vô đưa ra.S Họ nghỉ đêm chung quanh Nhà Thiên Chúa, vì họ phải trông coi Nhà ấy, và sáng nào cũng phải mở cửa.} Trong số con cháu ông De-rác có Giơ-u-ên và các anh em ông ; tất cả là sáu trăm chín mươi người.Z=- Trong số các người Si-lô có A-xa-gia con đầu lòng và các con ông.< Ông U-thai con của A-mi-hút, con của Om-ri, con của Im-ri, con của Ba-ni trong số con cháu ông Pe-rét, con ông Giu-đa.; Cư ngụ tại Giê-ru-sa-lem là một số con cháu Giu-đa, con cháu Ben-gia-min, con cháu Ép-ra-im và Mơ-na-se.n:U Những người đầu tiên được cư ngụ trên các phần đất gia nghiệp trong các thành của họ là những người Ít-ra-en, các tư tế, các thầy Lê-vi và những người phục vụ Đền Thờ.29 _ Toàn dân Ít-ra-en đã được đăng bộ và ghi vào sách các vua Ít-ra-en và Giu-đa ; họ bị đày sang Ba-by-lon vì đã làm những điều gian ác.d8A(Các con của U-lam là những người dũng cảm, biết giương cung và đều đông con nhiều cháu, đến một trăm năm mươi người. Tất cả những người ấy là con cháu ông Ben-gia-min.x7i'Các con ông Ê-séc, em ông, là : U-lam con đầu lòng, Giơ-út con thứ, Ê-li-phe-lét con thứ ba.b6=&Ông A-xên được sáu người con trai. Đây là tên của họ : Át-ri-cam con đầu lòng, rồi Gít-ma-ên, Sơ-ác-gia, Ô-vát-gia, Kha-nan. Tất cả những người đó đều là con ông A-xên.P5%Mô-xa sinh Bin-a. Ra-pha con ông, En-a-xa con ông, A-xên con ông.r4]$A-khát sinh Giơ-hô-át-đa, Giơ-hô-át-đa sinh A-le-mét, Át-ma-vét, Dim-ri. Dim-ri sinh Mô-xa,K3#Các con của Mi-kha là : Pi-thôn, Me-léc, Ta-rê-a, A-khát.U2#"Con của Giơ-hô-na-than là Mơ-ríp-ba-an ; Mơ-ríp-ba-an sinh Mi-kha.t1a!Ông Ne sinh ra Kít, Kít sinh Sa-un, Sa-un sinh Giơ-hô-na-than, Man-ki Su-a, A-vi-na-đáp, Ét-ba-an."0= Ông Mích-lốt sinh Sim-a ; cả các người này nữa, cũng như các anh em họ, đều cư ngụ tại Giê-ru-sa-lem cùng với anh em họ.0/[Gơ-đo, Ác-giô, De-khe, Mích-lốt.V.%con đầu lòng của ông là Áp-đôn, rồi Xua, Kít, Ba-an, Na-đáp,g-GCư ngụ tại Ghíp-ôn có : Giơ-y-ên cha của Ghíp-ôn ; vợ ông tên là Ma-a-kha,,Đó là những người đứng đầu các gia tộc theo dòng họ của mình. Họ cư ngụ tại Giê-ru-sa-lem.R+Gia-a-rét-gia, Ê-li-gia và Dích-ri là các con của Giơ-rô-kham.0*[Sam-sơ-rai, Sơ-khác-gia, A-than-gia,B)Gíp-đơ-gia và Pơ-nu-ên là các con của Sa-sắc..(WKha-nan-gia, Ê-lam, An-thô-thi-gia,&'GÁp-đôn, Dích-ri, Kha-nan,$&CGít-pan, Ê-ve, Ê-li-ên,F%A-đa-gia, Bơ-ra-gia và Sim-rát là các con của Sim-y.-$UÊ-li-e-nai, Xi-lơ-thai, Ê-li-ên,%#EGia-kim, Dích-ri, Dáp-đi,L"Gít-mơ-rai, Gít-li-a và Giô-váp là các con của En-pa-an.4!cDơ-vát-gia, Mơ-su-lam, Khít-ki, Khe-ve,G Mi-kha-ên, Gít-pa và Giô-kha là các con của Bơ-ri-a.&GDơ-vát-gia, A-rát, Ê-đe,(KAnh em của ông là Sa-sắc.*M Ông Bơ-ri-a và ông Se-ma là những người đứng đầu các gia tộc tại Ai-gia-lôn. Chính họ đã làm cho dân cư Gát phải trốn chạy. Các con ông En-pa-an là Ê-ve, Mi-sơ-am, Se-mét ; ông này đã xây thành Ô-nô, thành Lốt và vùng phụ cận.:o Với bà Khu-sim, ông sinh A-vi-túp, En-pa-an.mS Giơ-úc, Xác-gia, Mia-ma. Đó là các con ông, những người đứng đầu các gia tộc.O Với bà vợ mới, ông sinh Giô-váp, Xíp-gia, Mê-sa, Man-cam, Ông Sa-kha-ra-gim sinh con cái trong cánh đồng Mô-áp, sau khi đã rẫy các bà vợ của ông là Khu-sim và Ba-a-ra.ykNa-a-man, A-khi-gia, Ghê-ra là người dẫn họ đi lưu đày ; ông đã sinh ra Út-da và A-khi-khút.2]Đây là các con ông Ê-hút, những người đứng đầu các gia tộc tổ tiên của dân cư Ghe-va, và đã dẫn họ đi lưu đày tại Ma-na-khát :(KGhê-ra, Sơ-phu-phan, Khu-ram.)MA-vi-su-a, Na-a-man, A-khô-ác,^5Ông Be-la có những người con sau đây : Át-đa, Ghê-ra, cha của Ê-hút,@{con thứ tư là Nô-khác, con thứ năm là Ra-pha.m UÔng Ben-gia-min sinh con đầu lòng là Be-la, con thứ là Át-bên, con thứ ba là Ác-rác,3_(Tất cả những người đó đều là các con ông A-se, đứng đầu các gia tộc tổ tiên ; họ là những tinh binh, anh hùng dũng sĩ, đứng đầu các vương công, được đăng bộ vào quân ngũ để chiến đấu, tổng số là hai mươi sáu ngàn người.@{'Các con ông U-la là : A-rác, Khan-ni-ên, Rít-gia.B&Các con ông Ghe-the là : Giơ-phun-ne, Pít-pa, Ơ-ra.; q%Be-xe, Hốt, Sam-ma, Sin-sa, Gít-ran, Bơ-ê-ra.T !$Các con ông Xô-phác là : Xu-ác, Khác-ne-phe, Su-an, Bê-ri, Gim-ra,S #Các con ông Hê-lem, em ông, là : Xô-phác, Gim-na, Sê-lét, A-man.V %"Các con ông Sô-me, em ông Giáp-lết, là Rô-ga, Giơ-khúp-ba, A-ram.g G!Các con ông Giáp-lết là Pa-xác, Bin-han, Át-vát. Đó là các con ông Giáp-lết.P Ông Khe-ve sinh Giáp-lết, Sô-me, Khô-tam và Su-a, em gái họ.`9Các con ông Bơ-ri-a là Khe-ve và Man-ki-ên. Ông này là cha của Bia-da-gít.^5Các con ông A-se là Gim-na, Gít-va, Gít-vi, Bơ-ri-a và Xe-rác, em gái họ.}sNằm trong tay con cái Mơ-na-se là : Bết San và vùng phụ cận, Ta-nác và vùng phụ cận, Mơ-ghít-đô và vùng phụ cận, Đo và vùng phụ cận. Con cháu ông Giu-se, con ông Ít-ra-en cư ngụ tại các nơi ấy./Đất đai và gia cư của họ là Bết Ên và vùng phụ cận ; phía đông là Na-a-ran ; phía tây là Ghe-de và vùng phụ cận.*ONun con ông, Giô-suê con ông.ELa-đan con ông, A-mi-hút con ông, Ê-li-sa-ma con ông,V%Re-phác là con ông, Re-sép con ông, Te-lác con ông, Ta-khan con ông,Con gái ông là Se-e-ra, người đã xây thành Bết Khô-rôn Hạ cũng như Thượng và thành Út-dên Se-e-ra.0YBấy giờ ông đến với vợ ông ; bà mang thai và sinh con. Ông đặt tên cho con là Bơ-ri-a, vì lúc ấy gia đình ông gặp điều bất hạnh.t~aÔng Ép-ra-im, cha của họ, đã than khóc họ lâu ngày, và anh em ông đã đến an ủi ông.C}Da-vát con ông, Su-the-lác con ông, Ê-de, En-át. Những người Gát, dân địa phương ở đó, tàn sát họ, vì họ đã xuống cướp bóc đàn vật của chúng.}|sCác con ông Ép-ra-im là Su-the-lác, Be-rét con ông, Ta-khát con ông, En-a-đa con ông, Ta-khát con ông,U{#Các con ông Sơ-mi-đa là : A-khơ-gian, Se-khem, Lích-khi và A-ni-am.Zz-Em gái ông là bà Mô-le-khét. Bà sinh ra Ít-hốt, A-vi-e-de và Mác-la.ry]Con của U-lam là Bơ-đan. Đó là các con của Ga-la-át, con của Ma-khia, con của Mơ-na-se.&xEBà Ma-a-kha, vợ ông Ma-khia, sinh con trai và đặt tên là Pe-rét ; người em của ông này là Se-rét và các con ông là U-lam và Re-kem.3w_Ông Ma-khia cưới vợ cho Khúp-pim và Súp-pim. Em gái ông tên là Ma-a-kha. Tên người con thứ là Xơ-lóp-khát. Ông Xơ-lóp-khát chỉ có con gái.v%Các con ông Mơ-na-se là Át-ri-ên, do nàng tỳ thiếp người A-ram của ông sinh ra, bà còn sinh Ma-khia, cha của Ga-la-át.nuU Các con ông Náp-ta-li là : Gia-kha-xi-ên, Gu-ni, Giê-xe, Sa-lum. Đó là các con bà Bin-ha.Kt Súp-pim và Khúp-pim là con của Ia, Khu-sim con của A-khe._s7 Tất cả những người này đều là con ông Giơ-đi-a-ên, những anh hùng dũng sĩ, đứng đầu các gia tộc gồm mười bảy ngàn người đã nhập ngũ để sẵn sàng chiến đấu.r7 Con của Giơ-đi-a-ên là : Bin-han ; các con của Bin-han là : Giơ-út, Ben-gia-min, Ê-hút, Cơ-na-a-na, Dê-than, Tác-sít, A-khi-sa-kha.,qQ các anh hùng dũng sĩ, đứng đầu các gia tộc tổ tiên của họ, được đăng bộ theo các dòng họ, là hai mươi ngàn hai trăm người.KpCác con ông Be-khe là : Dơ-mi-ra, Giô-át, Ê-li-e-de, En-giô-ê-nai, Om-ri, Giơ-rê-mốt, A-vi-gia, A-na-thốt, A-le-mét. Tất cả những người này đều là con ông Be-khe,\o1Các con ông Be-la là : Ét-bôn, Út-di, Út-di-ên, Giơ-ri-mốt, I-ri : năm anh hùng dũng sĩ, đứng đầu các gia tộc tổ tiên gồm hai mươi hai ngàn không trăm ba mươi bốn người.enCCác con ông Ben-gia-min là : Be-la, Be-khe, Giơ-đi-a-ên : tất cả là ba người.'mGAnh em của họ là những anh hùng dũng sĩ thuộc mọi thị tộc Ít-xa-kha, tổng số được kiểm tra là tám mươi bảy ngàn người.}lsCác ông này, thuộc dòng họ, theo gia tộc tổ tiên mình, chịu trách nhiệm về các đơn vị được vũ trang để chiến đấu, gồm ba mươi sáu ngàn người, vì họ là những người lắm vợ nhiều con.$kACon của Út-di là Gít-rác-gia. Con của Gít-rác-gia là Mi-kha-ên, Ô-vát-gia, Giô-en, Gít-si-gia : tất cả là năm người lãnh đạo.CjCác con ông Tô-la là : Út-di, Rơ-pha-gia, Giơ-ri-ên, Giác-mai, Gíp-xam, Sơ-mu-ên. Họ là những người đứng đầu các gia tộc tổ tiên ông Tô-la, những anh hùng dũng sĩ theo dòng tộc của họ. Thời vua Đa-vít, số người của họ là hai mươi hai ngàn sáu trăm.ii MCác con ông Ít-xa-kha là : Tô-la, Pu-a, Gia-súp, Sim-rôn : tất cả là bốn người.;hqB*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***g{Alấy của chi tộc Gát là Ra-mốt tại Ga-la-át với các đồng cỏ, Ma-kha-na-gim với các đồng cỏ,Vf%@Cơ-đê-mốt với các đồng cỏ, Mê-pha-át với các đồng cỏ,Me?Từ bên kia sông Gio-đan, gần Giê-ri-khô, phía đông sông Gio-đan ; lấy của chi tộc Rưu-vên là Be-xe trong sa mạc với các đồng cỏ, Gia-hát với các đồng cỏ,/dW>Phần dành cho các người con khác của ông Mơ-ra-ri : lấy của chi tộc Dơ-vu-lun là Rim-môn với các đồng cỏ, Ta-bo với các đồng cỏ.*cM=lấy của chi tộc Náp-ta-li là Ke-đét ở Ga-li-lê với các đồng cỏ, Kham-môn với các đồng cỏ, Kia-gia-tha-gim với các đồng cỏ.QbAwcon của Ê-than, con của Dim-ma, con của Sim-y,B@con của Ét-ni, con của De-rác, con của A-đa-gia,M?con của Mi-kha-ên, con của Ba-a-xê-gia, con của Man-ki-gia,q>[Em ông Hê-man là A-xáp đứng bên phải ông. A-xáp, con của Be-réc-gia-hu, con của Sim-a,W='con của Gít-ha, con của Cơ-hát, con của Lê-vi, con của Ít-ra-en.]<3con của Ta-khát, con của Át-xia, con của Ép-gia-xáp, con của Cô-rắc,^;5con của En-ca-na, con của Giô-en, con của A-dác-gia, con của Xơ-phan-gia,U:#con của Xúp, con của En-ca-na, con của Ma-khát, con của A-ma-xai,^95con của En-ca-na, con của Giơ-rô-kham, con của Ê-li-ên, con của Tô-ác,/8WĐây là những người thi hành công tác và con cái họ. Trong số các con ông Cơ-hát có Hê-man ca trưởng, con của Giô-en, con của Sa-mu-en,a7;Công việc của họ trước Nhà Lều Hội Ngộ là ca hát, cho tới khi vua Sa-lô-môn xây Đền Thờ Đức Chúa tại Giê-ru-sa-lem ; họ thi hành luật dịch vụ theo luật lệ của họ.67Đây là những người vua Đa-vít đã đặt lên điều khiển việc ca hát trong Nhà ĐỨC CHÚA, sau khi Hòm Bia an vị tại đó.D5Sim-a con ông, Khác-ghi-gia con ông, A-xa-gia con ông.c4?Các con ông Mơ-ra-ri là : Mác-li, Líp-ni con ông, Sim-y con ông, Út-da con ông,U3# Các con ông En-ca-na là : Sa-mu-en con trưởng và A-vi-gia con thứ.>2w Ê-li-áp con ông, Giơ-rô-kham con ông, En-ca-na.B1 En-ca-na con ông, Xô-phai con ông, Na-khắt con ông,?0y Các con ông En-ca-na là : A-ma-xai và A-khi-mốt,T/! Ta-khát con ông, U-ri-ên con ông, Út-di-gia con ông, Sa-un con ông.E.En-ca-na con ông, Ép-gia-xáp con ông, Át-xia con ông,e-CCác con ông Cơ-hát là : Am-mi-na-đáp con ông, Cô-rắc con ông, Át-xia con ông,X,)Giô-ác con ông, Ít-đô con ông, De-rác con ông, Giơ-át-rai con ông.a+;Thuộc về ông Ghéc-sôm có Líp-ni con ông, Gia-khát con ông, Dim-ma con ông.w*gCác con ông Mơ-ra-ri là : Mác-li, Mu-si. Đó là các thị tộc người Lê-vi theo tổ tiên họ.O)Các con ông Cơ-hát là : Am-ram, Gít-ha, Khép-rôn, Út-di-ên.B(Đây là tên các con ông Ghéc-sôm : Líp-ni, Sim-y.A' Các con ông Lê-vi là Ghéc-sôm, Cơ-hát, Mơ-ra-ri.E&Thiên Chúa Ít-ra-en kích động tinh thần vua Pun xứ Át-sua, và tinh thần vua Tích-lát Pi-le-xe xứ Át-sua, người đã đày con cái chi tộc Rưu-vên, chi tộc Gát cùng một nửa chi tộc Mơ-na-se, và đưa họ tới Khơ-lác, Kha-vo, Kha-ra và sông Gô-dan cho đến ngày nay.I% Nhưng họ lại thất trung với Thiên Chúa của tổ tiên họ, và đàng điếm theo các thần của dân địa phương mà Thiên Chúa đã tiêu diệt trước mặt họ.,$QĐây là những người đứng đầu các gia tộc tổ tiên họ : Ê-phe, Gít-i, Ê-li-ên, Át-ri-ên, Giếc-mơ-gia, Hô-đáp-gia, Giác-đi-ên. Họ là những anh hùng dũng sĩ, những người nổi danh, những người đứng đầu các gia tộc tổ tiên họ.$#ACon cháu một nửa chi tộc Mơ-na-se lập cư trong vùng nằm giữa Ba-san và Ba-an Khéc-môn, Xơ-nia và núi Khéc-môn. Họ thật đông.6"eSở dĩ có nhiều người bị gươm đâm ngã gục, là vì trận chiến do Thiên Chúa. Họ chiếm chỗ dân ấy và lập cư cho đến thời lưu đày.F!Họ chiếm đoạt các đoàn vật của chúng : năm mươi ngàn lạc đà, hai trăm năm mươi ngàn chiên cừu, hai ngàn con lừa và giết một trăm ngàn nhân mạng. 1Họ được Thiên Chúa trợ giúp chống lại chúng ; quân Ha-ga và tất cả đồng minh của chúng đã bị trao vào tay họ, vì họ đã kêu lên cùng Thiên Chúa khi giao chiến ; Người đã nghe lời họ, vì họ tin tưởng nơi Người.SHọ đánh nhau với dân Ha-ga tại Giơ-tua, Na-phít và Nô-đáp.@yCon cái chi tộc Rưu-vên và chi tộc Gát, một nửa chi tộc Mơ-na-se, một số các dũng sĩ, những người biết dùng thuẫn và gươm, biết giương cung và thạo việc binh đao : tất cả là bốn mươi bốn ngàn bảy trăm sáu mươi người rành nghề chinh chiến. Tất cả những người ấy đã đăng bộ thời vua Giô-tham cai trị Giu-đa và vua Gia-róp-am cai trị Ít-ra-en.H Họ cư ngụ tại Ga-la-át, tại Ba-san và các nơi phụ cận, cũng như tại tất cả các đồng cỏ Sa-rôn cho tới ranh giới cuối cùng của các đồng cỏ ấy.oWA-khi, con của Áp-đi-ên, con của Gu-ni, là người đứng đầu gia tộc tổ tiên họ.3Đây là các con của ông A-vi-kha-gin : Ben Khu-ri, Ben Gia-rô-ác, Ben Ga-la-át, Ben Mi-kha-ên, Ben Giơ-si-sai, Ben Giác-đô, Ben Bút.1 Anh em của họ, theo gia tộc tổ tiên, là : Mi-kha-ên, Mơ-su-lam, Se-va, Giô-rai, Gia-can, Di-a, Ê-ve : tất cả là bảy người.hI Đứng đầu là Giô-en, thứ đến là Sa-pham, rồi Gia-nai và Sa-phát tại Ba-san.jM Đối diện với họ là con cái ông Gát lập cư trong đất Ba-san cho tới Xan-kha.E Thời vua Sa-un, họ đánh nhau với dân Ha-ga, nhưng đã rơi vào tay chúng và chúng đã lập cư trong các lều trại của họ trên toàn phía đông xứ Ga-la-át.+ Về phía đông họ lập cư cho tới ven sa mạc tiếp cận sông Êu-phơ-rát, vì họ có nhiều súc vật trong xứ Ga-la-át.EBe-la con của A-dát, con của Se-ma, con của Giô-en.+Các anh em của ông, tính theo thị tộc và được đăng bộ theo gia phả : đứng đầu là Giơ-y-ên, rồi Dơ-khác-gia-hu,Bê-ơ-ra con ông, người đã bị vua Tích-lát Pi-le-xe bắt đi đày. Chính ông là thủ lãnh các người họ Rưu-vên.=uMi-kha con ông, Rơ-a-gia con ông, Ba-an con ông,Z-Các con ông Giô-en là : Sơ-ma-gia con ông, Gốc con ông, Sim-y con ông,wCác con ông Rưu-vên, người con đầu lòng của ông Ít-ra-en, là : Kha-nốc, Pa-lu, Khét-rôn, Các-mi..UTuy ông Giu-đa trổi hơn anh em mình, vì một vị thủ lãnh đã xuất thân từ nơi ông, nhưng quyền trưởng nam lại thuộc về ông Giu-se.b  ?Các con ông Rưu-vên, người con đầu lòng của ông Ít-ra-en. Chính ông, người con đầu lòng đó, nhưng vì ông đã làm nhơ bẩn giường của cha ông, nên quyền trưởng nam của ông được trao cho các con ông Giu-se, con ông Ít-ra-en ; ông không được thừa hưởng quyền trưởng nam nữa. +Họ giết hết số người A-ma-lếch thoát chết còn sót lại, rồi cư ngụ ở đó cho đến ngày nay.J  *Năm trăm người trong số con cái Si-mê-ôn đi tới vùng núi Xê-ia, đứng đầu là ông Pơ-lát-gia, ông Nơ-ác-gia, ông Rơ-pha-gia, ông Út-di-ên, các con ông Gít-i.p Y)Các người được ghi đích danh ấy đã tới vào thời vua Khít-ki-gia làm vua Giu-đa ; họ đánh chiếm các lều trại và gia cư gặp thấy ở đó. Họ áp dụng luật tru hiến cho những thứ ấy đến ngày nay. Rồi họ định cư thay thế người ta, vì ở đấy có đồng cỏ cho đoàn vật của họ.T !(Họ tìm được những đồng cỏ xanh tươi, tốt đẹp, và đất đai thì rộng thênh thang, lại an toàn và yên ổn : vì trước kia con cái ông Kham đã cư ngụ tại đó.y'Từ lối vào Gơ-đo, họ đi tới phía đông thung lũng để tìm đồng cỏ cho đoàn vật của mình.3_&Những người ấy được ghi đích danh, đều là những người đứng đầu các thị tộc, và các gia tộc của họ đã tăng lên rất nhiều.V%%Di-da, Ben Síp-y, Ben A-lôn, Ben Giơ-đa-gia, Ben Sim-ri, Ben Sơ-ma-gia. C~~|{{ zPy$xx"wvuuGtksrrSqpoo%nmslKkkjjGiiiLhhh@gggHgffJfeeGdddHccbbaZ```0__y^3]]]T]\[ZZyYW@UTSRRQQPP[OONMML`KK\JJHFF^DDCBAAW@@?1>y==8Nu Vậy vua Đa-vít triệu tập toàn dân Ít-ra-en, từ Si-kho bên Ai-cập đến Cửa Ải Kha-mát, để cung nghinh Hòm Bia Thiên Chúa từ Kia-giát Giơ-a-rim về.qM[ Tất cả cộng đồng quyết định thi hành như vậy, vì toàn dân thấy thế là phải.L- Chúng ta sẽ đưa Hòm Bia Thiên Chúa về với chúng ta, vì thời vua Sa-un, quả chúng ta đã không quan tâm tới điều đó.5Kc Vua nói với toàn thể cộng đồng Ít-ra-en : Nếu các ngươi thấy thế là được và nếu đó là ý định của ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng ta, thì chúng ta sẽ sai người đi mời các anh em khác của chúng ta từ khắp các miền đất Ít-ra-en, mời các tư tế, các thầy Lê-vi sống tại các thành có đồng cỏ chung quanh, cùng tập hợp lại với chúng ta.J / *Vua Đa-vít bàn với các chỉ huy trưởng đơn vị ngàn quân và trăm quân, cũng như với tất cả các người lãnh đạo.;Io (Họ ở lại đó ba ngày, cùng ăn uống với vua Đa-vít. Anh em họ quả đã chuẩn bị cho họ tất cả ; từ những người ở gần đó đến những kẻ ở mãi Ít-xa-kha, Dơ-vu-lun và Náp-ta-li cũng chở lương thực về bằng lừa, lạc đà, la, bò : nào bột, nào bánh vã sấy, rồi nho khô, rượu, dầu, bò, chiên, nhiều vô kể. Cả Ít-ra-en liên hoan tưng bừng.WH' 'Tất cả những người ấy đều là quân thiện chiến, sẵn sàng chiến đấu trong hàng ngũ một cách dũng cảm ; họ đến Khép-rôn với tấm lòng trung nghĩa để tôn ông Đa-vít làm vua cai trị toàn thể Ít-ra-en ; tất cả phần còn lại của Ít-ra-en cũng một lòng như vậy.eGC &từ bên kia sông Gio-đan, trong số người thuộc chi tộc Rưu-vên, chi tộc Gát và một nửa chi tộc Mơ-na-se : một trăm hai mươi tám ngàn chiến binh biết sử dụng mọi thứ vũ khí.ZF- %trong chi tộc A-se : bốn mươi ngàn chiến binh sẵn sàng lâm trận ;sE_ $trong số người thuộc tộc Đan : hai mươi tám ngàn sáu trăm quân sẵn sàng lâm trận ; D #trong chi tộc Náp-ta-li : một ngàn chỉ huy và cùng với họ ba mươi bảy ngàn người mang khiên cầm giáo ;;Co "trong chi tộc Dơ-vu-lun : năm mươi ngàn chiến binh sẵn sàng lâm trận, biết sử dụng mọi thứ vũ khí và dũng cảm chiến đấu, không sờn lòng ;@By !trong số con cháu ông Ít-xa-kha am hiểu thời cuộc để biết Ít-ra-en phải làm gì : hai trăm thủ lãnh và tất cả anh em đồng tộc dưới quyền họ ;A/ trong phân nửa chi tộc Mơ-na-se : mười tám ngàn quân được chỉ định đích danh để tới phong vương cho ông Đa-vít ;@ trong số con cháu Ép-ra-im : hai mươi ngàn tám trăm anh hùng dũng sĩ, những người lừng danh trong gia tộc mình ;E? trong số con cháu Ben-gia-min, anh em vua với vua Sa-un : ba ngàn quân, cho đến bấy giờ đa số những người ấy vẫn chu toàn nhiệm vụ đối với nhà Sa-un ;y>k ông Xa-đốc, một anh hùng dũng sĩ trẻ trung, và gia tộc ông : hai mươi hai người chỉ huy ;o=W ông Giơ-hô-gia-đa, thủ lãnh nhà A-ha-ron, và cùng với ông : ba ngàn bảy trăm quân ;F< trong số con cháu Lê-vi : bốn ngàn sáu trăm quân ;t;a trong số con cháu Si-mê-ôn : bảy ngàn một trăm anh hùng dũng sĩ sẵn sàng chiến đấu ;x:i Con cháu Giu-đa mang khiên cầm giáo : sáu ngàn tám trăm quân vũ trang sẵn sàng chiến đấu ;r9] Đây là nhân số những lực lượng vũ trang sẵn sàng chiến đấu để đến với ông Đa-vít tại Khép-rôn để chuyển giao cho ông vương quyền của vua Sa-un theo lệnh ĐỨC CHÚA đã truyền :<8q Thật ra ngày nào cũng có người đến tăng viện cho ông Đa-vít, làm cho lực lượng của ông trở nên lớn mạnh như một lực lượng thần thánh.\71 Những người này quả đã tăng cường cho ông Đa-vít và quân đội của ông, vì tất cả đều là những anh hùng dũng sĩ và đã trở thành các tướng lãnh trong quân đội.&6E Vậy khi ông lui về Xích-lắc thì có những người thuộc chi tộc Mơ-na-se đào ngũ đến với ông, đó là : Át-nác, Giô-da-vát, Giơ-đi-a-ên, Mi-kha-ên, Giô-da-vát, Ê-li-hu, Xi-lơ-thai, là những người chỉ huy đơn vị ngàn quân Mơ-na-se.t5a Từ Mơ-na-se cũng có những người quy thuận ông Đa-vít khi ông cùng với quân Phi-li-tinh đánh vua Sa-un, nhưng thật ra ông không tiếp tay cho họ, vì các vương công Phi-li-tinh tính chuyện thải hồi ông, đã bàn với nhau rằng : Biết đâu hắn sẽ lấy đầu chúng ta đem về quy thuận Sa-un chủ hắn !A4{ *Bấy giờ thần khí tràn ngập ông A-ma-xai, người đứng đầu Nhóm Ba Mươi, khiến ông nói : Chúng tôi là người của ngài, thưa ngài Đa-vít ! Nguyện sống chết với ngài, thưa quý tử ông Gie-sê. Khang an ! Chúc ngài khang an ! Chúc kẻ trợ giúp ngài khang an ! Vì Thiên Chúa của ngài phù trợ ngài ! Ông Đa-vít kết nạp và đặt họ vào cấp chỉ huy quân đội.p3Y Ông ra gặp và ngỏ lời với họ : Nếu vì hiếu hoà mà các anh đến trợ lực cho tôi, tôi sẽ một lòng sống chết với các anh ; còn nếu các anh manh tâm phản tôi để nộp cho địch, dù tay này không làm gì đáng trách, thì xin Thiên Chúa của cha ông chúng ta chứng giám và xét xử công minh !v2e Trong hàng con cháu Ben-gia-min và Giu-đa cũng có những người vào mật khu với ông Đa-vít.v1e Họ là những người đã vượt sông Gio-đan vào tháng đầu, khi nước sông tràn ra hai bên bờ ; họ đã đánh đuổi tất cả những dân cư sống trong các thung lũng, phía đông cũng như phía tây.I0 Đó là những người thuộc hàng con cháu ông Gát, các vị chỉ huy quân đội, người kém thì một mình cũng đánh nổi trăm quân, người giỏi thì một ngàn.T/! thứ mười là Giếc-mơ-gia-hu, thứ mười một là Mác-ban-nai.A.} thứ tám là Giô-kha-nan, thứ chín là En-da-bát,;-q thứ sáu là Át-tai, thứ bảy là Ê-li-ên,B, thứ tư là Mít-man-na, thứ năm là Giếc-mơ-gia,Y++ Đứng đầu là Ê-de, thứ đến là Ô-vát-gia, thứ ba là Ê-li-áp,B*} Trong hàng con cháu ông Gát, một số người ly khai đi theo vua Đa-vít vào mật khu trong sa mạc. Họ là những anh hùng dũng sĩ, những người thiện chiến, sử dụng thành thạo khiên thuẫn và giáo mác, tướng mạo như sư tử, lanh lẹ như linh dương trên núi.O) Giô-ê-la và Dơ-vát-gia con của Giơ-rô-kham người Gơ-đo.b(= En-ca-na, Gít-si-gia-hu, A-dác-ên, Giô-e-de, Gia-sóp-am, con cháu của Cô-rắc,c'? En-u-dai, Giơ-ri-mốt, Bơ-an-gia, Sơ-mác-gia-hu, Sơ-phát-gia-hu người Kha-ríp,Z&- Giếc-mơ-gia, Gia-kha-di-ên, Giô-kha-nan, Giô-da-vát người Gơ-đê-ra,d%A Gít-ma-gia người Ghíp-ôn, anh hùng trong Nhóm Ba Mươi và chỉ huy nhóm này ;5$c đứng đầu là A-khi-e-de, rồi Giô-át con của Sơ-ma-a người Ghíp-a, Giơ-di-ên và Pe-lét con của Át-ma-vét, Bơ-ra-kha, Giê-hu người A-na-thốt,#5 biết bắn cung cả tay phải lẫn tay trái, dùng đá hay dùng tên cũng được. Trong các anh em của vua Sa-un người Ben-gia-min,X" + Đây là những người đã tìm đến với ông Đa-vít tại Xích-lắc khi ông còn buộc phải sống xa vua Sa-un, con ông Kít. Họ thuộc số những anh hùng đã từng tham chiến,>!w /Ê-li-ên, Ô-vết và Gia-a-xi-ên người Xô-va.s _ .Ê-li-ên người Ma-kha-vim, Giơ-ri-vai và Giô-sau-gia con của En-na-am, Gít-ma người Mô-áp,L -Giơ-đi-a-ên con của Sim-ri và em là Giô-kha người Tít,eC ,Út-di-gia người Át-ta-rốt, Sa-ma và Giơ-u-ên con của Khô-tam người A-rô-e,E +Kha-nan con của Ma-a-kha, Giô-sa-phát người Me-then,~u *A-đi-na con của Si-da thuộc chi tộc Rưu-vên, đứng đầu con cháu Rưu-vên, chỉ huy Nhóm Ba Mươi,=u )U-ri-gia người Khết, Da-vát con của Ác-lai,?y (ông I-ra người Gít-ri, Ga-rếp người Gít-ri,uc 'Xe-léc người Am-mon, Nác-rai người Bơ-ê-rốt, cận vệ của ông Giô-áp con bà Xơ-ru-gia,?y &Giô-en em của Na-than, Míp-kha con của Hắc-ri,A} %Khét-rô người Các-men, Na-a-rai con của Ét-bai,G $Khê-phe người Mơ-khê-ra, A-khi-gia người Pơ-lô-ni,M #A-khi-am, con của Xa-kha người Ha-ra, Ê-li-phan con của Ua,[/ "Bơ-nê Ha-sêm người Ghi-dô, Giô-na-than, con của Sa-ghê người Ha-ra,K !Át-ma-vét người Ba-khu-rim, En-giác-ba người Sa-an-vôn,H Khu-rai quê ở Khe suối Ga-át, A-vi-ên người A-ra-va,pY I-thai, con của Ri-vai người Ghíp-a, là con cháu Ben-gia-min, Bơ-na-gia người Pia-a-thôn,Y+ Ma-rai người Nơ-tô-pha, Khê-lét, con của Ba-a-na người Nơ-tô-pha,B Xíp-bơ-khai người Khu-sa, I-lai người A-khô-ác,W' I-ra con của Ích-kết người Tơ-cô-a, A-vi-e-de người A-na-thốt,@ { Sam-mốt người Ha-ra, Khe-lét người Pơ-lô-ni,y k Các anh hùng dũng sĩ là : A-xa-hên, em của Giô-áp, En-kha-nan, con của Đô-đô, người Bê-lem,% C Ông được vinh dự nhất trong Nhóm Ba Mươi, nhưng không được vào Bộ Ba. Vua Đa-vít đặt ông trông coi đội cận vệ của vua. ) Đó là những việc ông Bơ-na-gia-hu, con ông Giơ-hô-gia-đa đã làm, và ông được nổi danh trong Nhóm Ba Mươi dũng sĩ.$ A Chính ông đã hạ một tên Ai-cập, thân cao hai thước rưỡi. Tên Ai-cập cầm giáo trong tay như cầm khung cửi của thợ dệt. Ông xuống đánh nó với một cây gậy, cướp giáo khỏi tay tên Ai-cập, và lấy giáo của nó mà giết nó."= Ông Bơ-na-gia, con ông Giơ-hô-gia-đa, một con người dũng cảm, nhiều thành tích, xuất thân từ Cáp-xơ-ên. Chính ông đã hạ sát hai anh hùng Mô-áp ; chính ông đã xuống đập chết con sư tử ở trong giếng vào một ngày có tuyết. Ông được vinh dự nhất trong Nhóm Ba Mươi, nên ông được đứng đầu ; nhưng không được vào Bộ Ba.:m Ông Áp-sai, em ông Giô-áp, là người chỉ huy Nhóm Ba Mươi. Chính ông đã vung giáo đâm chết ba trăm mạng, và được nổi danh trong Nhóm Ba Mươi.ve Vua nói : Xin Thiên Chúa đừng để ta làm điều ấy ! Nỡ nào ta uống máu những người đã liều mạng đưa nước về đây. Vậy vua đã không muốn uống nước. Đó là việc ba dũng sĩ đã làm.kO Bộ Ba đã đột nhập trại Phi-li-tinh, lấy nước ở giếng tại cổng thành Bê-lem, đưa về cho vua Đa-vít. Vua Đa-vít không muốn uống mà đổ nước ấy làm lễ rưới dâng ĐỨC CHÚA. Vua Đa-vít ước ao và nói : Phải chi có ai cho ta uống nước lấy ở giếng tại cổng thành Bê-lem !}s Bấy giờ vua Đa-vít đang ở nơi ẩn náu và tại Bê-lem bấy giờ có một đồn quân Phi-li-tinh.E Trong Nhóm Ba Mươi, ba người đã xuống gặp vua Đa-vít tại tảng đá cạnh hang A-đu-lam đang khi có đạo quân Phi-li-tinh đóng tại thung lũng người Ra-pha.K nhưng các ông đã đứng giữa cánh đồng để bảo vệ thửa đất và đánh giết quân Phi-li-tinh. ĐỨC CHÚA đã thực hiện một cuộc chiến thắng lẫy lừng.X) Chính ông đã ở bên vua Đa-vít tại Pát Đam-mim, khi quân Phi-li-tinh tụ tập ở đấy để giao tranh. Đây là một cánh đồng lúa mạch. Dân quân bỏ trốn bọn Phi-li-tinh,s~_ Kế đến là ông E-la-da, con ông Đô-đô, người A-khô-ác. Ông là một trong ba dũng sĩ.V}% Dưới đây là danh sách các dũng sĩ của vua Đa-vít : Ông Gia-sóp-am, con ông Khác-mô-ni, đứng đầu Bộ Ba. Chính ông là người đã vung đao giết một lúc ba trăm mạng.|3 Đây là những người chỉ huy các dũng sĩ của vua Đa-vít, những người đã cùng vua nên mạnh thế trong triều đại của vua, và đã cùng toàn thể Ít-ra-en củng cố vương quyền của vua, như lời ĐỨC CHÚA phán về Ít-ra-en.g{G Vua Đa-vít ngày càng thêm mạnh thế, vì ĐỨC CHÚA các đạo binh ở với vua.z# Rồi vua xây cất bốn mặt thành, từ công trình Mi-lô cho tới hoàng cung, còn ông Giô-áp thì tu bổ phần còn lại.fyE Vua Đa-vít đóng tại đồn luỹ đó, nên người ta gọi là Thành vua Đa-vít.(xI Vua Đa-vít đã nói : Bất cứ ai là người đầu tiên giết được người Giơ-vút, người ấy sẽ được làm thủ lãnh, làm nguyên soái. Ông Giô-áp con bà Xơ-ru-gia là người đầu tiên đã lên được, nên ông đã trở thành thủ lãnh.8wi Dân cư Giơ-vút nói với vua Đa-vít : Ông sẽ không vào đây được. Nhưng vua Đa-vít đã chiếm được đồn luỹ Xi-on, đó là Thành vua Đa-vít.v+ Vua Đa-vít cùng toàn thể Ít-ra-en tiến về Giê-ru-sa-lem – tức là Giơ-vút ; dân bản xứ ở đây là người Giơ-vút.'uG Toàn thể kỳ mục Ít-ra-en đến gặp vua tại Khép-rôn và vua Đa-vít đã lập giao ước với họ tại Khép-rôn trước nhan ĐỨC CHÚA. Rồi họ xức dầu tấn phong Đa-vít làm vua Ít-ra-en như lời ĐỨC CHÚA đã dùng ông Sa-mu-en mà phán.(tI Ngay cả trước kia, khi ông Sa-un còn làm vua, chính ngài đã chỉ huy các cuộc hành quân của Ít-ra-en. ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngài, đã phán với ngài : Chính ngươi sẽ chăn dắt Ít-ra-en dân Ta và ngươi sẽ lãnh đạo Ít-ra-en dân Ta. s  *Toàn thể Ít-ra-en tập hợp quanh vua Đa-vít tại Khép-rôn và thưa : Chúng tôi đây là cốt nhục của ngài !/rW Ông đã không thỉnh vấn ĐỨC CHÚA nên Người đã khiến ông phải chết và đã chuyển trao vương quyền cho ông Đa-vít, con ông Gie-sê.9qk Vua Sa-un chết vì đã thất trung với ĐỨC CHÚA, chẳng tuân giữ lời ĐỨC CHÚA truyền, lại còn kiếm một mụ đồng bóng mà thỉnh vấn nữa. ~}|{zyypxww&vTuhttsDqqpQnnmplakk2jihhgffEdcchbb.aa`__^]D\[ZsY6XX.W3VV UETSRRQ P5ON LL-KLJJ*II-H`GFEDDCCaBB@??=<::988^7X65#433m22)110,//--&,+{*@)n('&%%$$"![ {QZ VOOu\qd p3f0A;aa;Em ông Mi-kha là Gít-si-gia ; trong các con ông Gít-si-gia, có Dơ-khác-gia-hu.]`3Trong các con ông Út-di-ên, có Mi-kha. Trong các con ông Mi-kha, có Sa-mia."_=Trong các con ông Khép-rôn, thì Giơ-ri-gia-hu đứng đầu, thứ hai là A-mác-gia-hu, thứ ba là Gia-kha-di-ên, thứ tư là Giơ-cam-am.l^QTrong con cháu ông Gít-ha có Sơ-lô-mốt ; trong các con ông Sơ-lô-mốt, có Gia-khát.l]QVề ông Rơ-kháp-gia-hu : trong các con ông Rơ-kháp-gia-hu, đứng đầu là Gít-si-gia.\'Về các người con khác của Lê-vi : Trong các con ông Am-ram, có Su-va-ên ; trong các con ông Su-va-ên, có Giéc-đơ-gia-hu.J[ Họ được phân nhóm như thế để vào phục vụ nhà ĐỨC CHÚA theo luật ông A-ha-ron cha của họ đã quy định như ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa Ít-ra-en đã truyền.WZ'thứ hai mươi ba : Đơ-la-gia-hu, thứ hai mươi bốn : Ma-át-gia-hu.KYthứ hai mươi mốt : Gia-khin, thứ hai mươi hai : Ga-mun,RXthứ mười chín : Pơ-thác-gia, thứ hai mươi : Giơ-khét-kên,MWthứ mười bảy : Khê-dia, thứ mười tám : Ha-pít-xết,AV}thứ mười lăm : Bin-ga, thứ mười sáu : Im-me,JU  thứ mười ba : Khúp-pa, thứ mười bốn : Gie-sép-áp,IT  thứ mười một : En-gia-síp, thứ mười hai : Gia-kim,BS thứ chín : Giê-su-a, thứ mười : Sơ-khan-gia-hu,9Rm thứ bảy : Hắc-cốt, thứ tá : A-vi-gia,:Qo thứ năm : Man-ki-gia, thứ sáu : Mi-gia-min,9Pmthứ ba trúng Kha-rim, thứ tư : Xơ-ô-rim,VO%Thăm thứ nhất trúng Giơ-hô-gia-ríp, thứ hai trúng Giơ-đa-gia ;N7Thư ký là ông Sơ-ma-gia, con ông Nơ-than-ên, thuộc chi tộc Lê-vi, đã ghi danh họ trước mặt vua Đa-vít và các thủ lãnh, trước mặt tư tế Xa-đốc và ông A-khi-me-léc con ông Ép-gia-tha, cũng như trước mặt các trưởng tộc tư tế và Lê-vi : họ rút một thăm cho mỗi gia tộc thuộc E-la-da và hai thăm cho mỗi gia tộc thuộc I-tha-ma.MNgười ta bốc thăm để phân chia họ, những người này cũng như những người kia, vì trong các con ông E-la-da cũng như các con ông I-tha-ma, có những viên chức lo việc thánh điện, những viên chức của Thiên Chúa.tLaHậu quả là các con ông E-la-da đứng đầu các tráng đinh lại đông hơn các con ông I-tha-ma, và họ được phân chia như sau : mười sáu trưởng tộc là con ông E-la-da và tám là con ông I-tha-ma.XK)Cùng với ông Xa-đốc trong số các con ông E-la-da, và với ông A-khi-me-léc trong số các con ông I-tha-ma, vua Đa-vít chia các tư tế thành từng nhóm theo nhiệm vụ của họ.J{Na-đáp và A-vi-hu chết trước cha mình và không có con, nên E-la-da và I-tha-ma thi hành chức tư tế.I Con cháu ông A-ha-ron cũng được chia thành nhiều nhóm. Các con ông A-ha-ron là : Na-đáp, A-vi-hu, E-la-da và I-tha-ma.9Hk Họ có bổn phận phục vụ Lều Hội Ngộ cũng như thánh điện, và hợp tác với các con ông A-ha-ron, anh em của họ, mà lo việc Nhà ĐỨC CHÚA. G Rồi phải túc trực khi người ta dâng lễ toàn thiêu kính ĐỨC CHÚA, trong các ngày Sa-bát, các ngày trăng mới, ngày lễ, theo số ngày luật định. Đó là công tác thường xuyên của họ trước nhan ĐỨC CHÚA.}FsSáng nào họ cũng phải túc trực để tôn vinh và ngợi khen ĐỨC CHÚA ; buổi chiều cũng vậy.LEHọ còn phải quan tâm đến bánh tiến, đến tinh bột làm lễ phẩm, đến những tấm bánh không men, bánh tráng, cũng như đến mọi dung lượng và kích thước.kDODưới quyền con cháu A-ha-ron, họ có bổn phận phục vụ nhà ĐỨC CHÚA trong phạm vi các sân và các phòng, trong việc thanh tẩy các đồ thánh và nói chung là phục dịch nhà Thiên Chúa.(CIQuả thế, chính vì những lời cuối cùng ấy của vua Đa-vít mà đã có việc thống kê con cháu Lê-vi từ hai mươi tuổi trở lên.BVà các thầy Lê-vi không còn phải di chuyển Nhà Tạm và các vật dụng dành cho việc phục vụ nhà đó nữa.6AeVua Đa-vít đã nói : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, đã ban cho dân Người được an cư và Người ngự tại Giê-ru-sa-lem đến muôn đời.@Đó là con cháu Lê-vi theo từng gia tộc ; họ đều là những người đứng đầu các gia tộc, ai cũng được ghi đích danh trong sổ ; họ thi hành công tác phục vụ nhà ĐỨC CHÚA, từ hai mươi tuổi trở lên.R?Các con ông Mu-si là Mác-li, Ê-đe và Giơ-rê-mốt, ba người.*>MÔng E-la-da chết, không để lại con trai, chỉ có con gái, nên các con trai ông Kít, tức là em họ các cô, đã cưới các cô làm vợ.a=;Các con ông Mơ-ra-ri : Mác-li và Mu-si ; các con ông Mác-li : E-la-da và Kít.Y<+Các con ông Út-di-ên : Mi-kha đứng đầu và thứ hai là Gít-si-gia.;%Các con ông Khép-rôn : Giơ-ri-gia-hu đứng đầu ; thứ hai là A-mác-gia ; thứ ba, Gia-kha-di-ên và thứ bốn, Giơ-cam-am.=:uCác con ông Gít-ha : Sơ-lô-mít đứng đầu.;9oCác con ông Ê-li-e-de : Rơ-kháp-gia đứng đầu ; nhưng ông Ê-li-e-de không có người con nào khác nữa, trái lại, ông Rơ-kháp-gia thì rất đông con.>8wCác con ông Ghéc-sôm : Sơ-vu-ên đứng đầu.77iCác con ông là : Ghéc-sôm và Ê-li-e-de. 6Ông Mô-sê là người của Thiên Chúa, còn các con ông chỉ được kể là người thuộc chi tộc Lê-vi thôi.:5m Các con ông Am-ram là : A-ha-ron và Mô-sê. Ông A-ha-ron được tách riêng –chính ông cùng con cháu muôn thế hệ– để lo những việc cực thánh, đốt hương trước nhan ĐỨC CHÚA, phục vụ Chúa và nhân danh Người mà chúc lành cho dân đến muôn đời.b4= Các con ông Cơ-hát là : Am-ram, Gít-ha, Khép-rôn và Út-di-ên, bốn người.E3 Đứng đầu là ông Gia-khát, thứ đến là ông Di-da, còn các ông Giơ-út và Bơ-ri-a không có nhiều con, nên họ làm thành một gia tộc, một nhóm duy nhất.2 Các con ông Sim-y là : Gia-khát, Di-na, Giơ-út và Bơ-ri-a. Đó là các con ông Sim-y, bốn người tất cả.1' Các con ông Sim-y là Sơ-lô-mít, Kha-di-ên và Ha-ran, ba người. Những người này đứng đầu các gia tộc ngành La-đan.r0]Các con ông La-đan : đứng đầu là Giơ-khi-ên, rồi đến Dê-tham và Giô-en, ba người.:/oCác con ông Ghéc-sôn là : La-đan và Sim-y.y.kVua Đa-vít chia họ thành nhiều nhóm theo các con ông Lê-vi là : Ghéc-sôn, Cơ-hát và Mơ-ra-ri.x-ibốn ngàn giữ cửa và bốn ngàn dùng nhạc khí vua Đa-vít đã làm mà ngợi khen ĐỨC CHÚA. ,Trong số này, hai mươi bốn ngàn điều hành công việc Nhà ĐỨC CHÚA, sáu ngàn làm ký lục và thẩm phán,+'Người ta đếm số các thầy Lê-vi từ ba mươi tuổi trở lên, tính theo đầu người được ba mươi tám ngàn thầy.n*UVua triệu tập tất cả các thủ lãnh trong Ít-ra-en, các tư tế và các thầy Lê-vi.l) SLúc già nua tuổi tác, vua Đa-vít đã đặt thái tử Sa-lô-môn lên làm vua Ít-ra-en.n(UGiờ đây, hãy hết lòng hết dạ tìm kiếm ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa các ngươi. Đứng lên đi, xây thánh điện của ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa, rồi đưa Hòm Bia Giao Ước của ĐỨC CHÚA với tất cả các đồ thánh dùng trong việc thờ phượng vào ngôi nhà đã được xây cất kính danh ĐỨC CHÚA.7'gĐỨC CHÚA, Thiên Chúa các ngươi, không ở với các ngươi sao ? Người lại đã chẳng cho các ngươi được yên ổn tư bề đó sao ? Bằng chứng là Người đã trao vào tay ta cư dân xứ này khiến họ phải thần phục ĐỨC CHÚA và dân của Người.u&cVua Đa-vít truyền cho tất cả các thủ lãnh trong Ít-ra-en phải giúp thái tử Sa-lô-môn :%Còn vàng, bạc, đồng, sắt thì nhiều vô kể. Đứng lên ! Bắt tay vào việc đi ! Xin ĐỨC CHÚA ở với con !$%Con có sẵn nhiều công nhân : thợ đá, nghệ nhân chạm trổ gỗ đá và đủ thứ thợ cao tay trong mọi ngành nghề.#Này, cha đã làm hết sức để chuẩn bị cho nhà của ĐỨC CHÚA ba ngàn tấn vàng, ba mươi ngàn tấn bạc, còn đồng và sắt thì nhiều cân không hết. Gỗ và đá, cha cũng đã chuẩn bị, nhưng con phải gom thêm nữa." Chắc chắn con sẽ thành công, miễn là con để tâm thi hành các quy tắc và lề luật mà ĐỨC CHÚA đã chỉ thị cho ông Mô-sê truyền lại cho Ít-ra-en. Phải can đảm và cương quyết ! Đừng sợ hãi, đừng nao núng !H!  Chỉ mong sao ĐỨC CHÚA ban cho con được khôn ngoan sáng suốt khi đặt con lãnh đạo Ít-ra-en, để con tuân giữ lề luật của ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của con.H   Này con, giờ đây xin ĐỨC CHÚA ở với con, cho con hoàn thành tốt đẹp công trình xây dựng Nhà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của con, như Người đã phán về con.N Nó sẽ xây nhà kính danh Ta ; nó sẽ là con đối với Ta, Ta sẽ là cha đối với nó. Ngai vàng của nó trên vương quốc Ít-ra-en, Ta sẽ củng cố đến muôn đời.7g Này, đứa con ngươi đã sinh ra đó, nó sẽ là người của bình an, và Ta sẽ cho nó được bình an tư bề, không bị thù địch quấy nhiễu. Vì thế nó mới mang tên là Sa-lô-môn. Suốt cuộc đời nó, Ta sẽ ban cho Ít-ra-en được an cư lạc nghiệp.Nhưng có lời ĐỨC CHÚA phán với cha rằng : Ngươi đã đổ máu quá nhiều và đã nhiều phen giao chiến, nên sẽ không được xây nhà kính danh Ta. Trước mặt Ta, ngươi quả đã làm cho đất thấm đầy những máu.#Vua Đa-vít nói với Sa-lô-môn : Con ơi, cha đã dự định xây một ngôi nhà kính danh ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của cha. Vua gọi thái tử Sa-lô-môn đến và truyền phải xây một ngôi nhà kính ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en.J Vua Đa-vít nói : Sa-lô-môn con ta còn trẻ người non dạ, và ngôi nhà sắp xây kính ĐỨC CHÚA phải được cả thiên hạ coi là thật nguy nga, lẫy lừng và tráng lệ. Nào ta hãy chuẩn bị cho nó ! Thế là vua Đa-vít chuẩn bị hết sức chu đáo trước khi qua đời.  Gỗ bá hương thì vô số kể, vì người Xi-đôn và người Tia đã đưa vào cho vua Đa-vít rất là nhiều.%Vua Đa-vít cũng chuẩn bị rất nhiều sắt để làm đinh đóng cánh cửa và làm móc ; còn đồng thì không cân hết.W'Vua Đa-vít truyền tập trung ngoại kiều sống trên đất Ít-ra-en lại và cắt đặt họ làm thợ đá. Họ phải đẽo những phiến đá dùng để xây nhà của Thiên Chúa.  *Vua Đa-vít nói : Đây nhà của ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa, và đây bàn thờ để Ít-ra-en dâng lễ toàn thiêu.Vua Đa-vít không thể lên thỉnh cầu Thiên Chúa trên ấy, vì khiếp sợ lưỡi gươm của thiên sứ ĐỨC CHÚA.!;vì bấy giờ Nhà Tạm của ĐỨC CHÚA do ông Mô-sê làm trong sa mạc và bàn thờ toàn thiêu vẫn còn ở trên cao tại Ghíp-ôn./Khi vua Đa-vít thấy ĐỨC CHÚA đã đáp lời tại sân lúa của ông Oóc-nan người Giơ-vút, thì vua đã sát tế tại đó,KĐỨC CHÚA đã ra lệnh cho thiên sứ tra gươm vào vỏ.taVua Đa-vít xây một bàn thờ kính ĐỨC CHÚA ở đấy, rồi dâng của lễ toàn thiêu và kỳ an. Vua kêu cầu ĐỨC CHÚA và Người đã đáp lời, cho lửa từ trời xuống trên bàn thờ toàn thiêu.mSVậy vua Đa-vít đã trao cho ông Oóc-nan số vàng cân nặng sáu ký để mua nơi ấy.a;Nhưng Vua Đa-vít trả lời : Không ! Ta muốn mua của ngươi, giá cả sòng phẳng, chứ không muốn lấy của ngươi mà dâng lên ĐỨC CHÚA những lễ toàn thiêu không mất tiền mua.LÔng Oóc-nan thưa với vua Đa-vít : Xin đức vua, chúa thượng tôi, cứ lấy sân lúa, và điều gì ngài cho là tốt thì xin cứ làm. Ngài xem : đã có bò làm lễ toàn thiêu, có bàn đạp lúa làm củi và có lúa làm lễ phẩm. Tất cả những thứ này, tôi xin biếu hết. }Vua nói với ông : Hãy nhượng sân lúa cho ta để ta lấy chỗ xây một bàn thờ kính ĐỨC CHÚA. Cứ nhượng cho ta, ta sẽ trả sòng phẳng. Có thế, tai hoạ mới ngưng, không còn giáng xuống trên dân nữa. +Vua Đa-vít vào đến tận chỗ ông Oóc-nan : khi nhìn thấy vua, ông bỏ sân lúa đi ra và sấp mặt xuống đất lạy vua.: mKhi ông Oóc-nan trở lại và nhìn thấy thiên sứ, thì bốn người con đang ở bên ông liền đi tìm chỗ ẩn. Bấy giờ ông Oóc-nan đang đập lúa.W 'Vua Đa-vít đi lên theo lời ông Gát đã nói nhân danh ĐỨC CHÚA.B }Bấy giờ thiên sứ của ĐỨC CHÚA nói với ông Gát : Hãy bảo Đa-vít lên dựng một bàn thờ kính ĐỨC CHÚA tại sân lúa của Oóc-nan người Giơ-vút.,QVua Đa-vít thưa cùng Thiên Chúa : Chẳng phải chính con đã ra lệnh kiểm kê dân số sao ? Con mới là kẻ đã phạm tội, đã làm điều dữ. Còn những người kia, họ chỉ là bầy chiên, họ đâu có làm gì nên tội ! Lạy ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của con, xin tay Ngài cứ đè nặng trên con và nhà cha con, nhưng xin đừng giáng hoạ xuống dân Ngài !  Vua Đa-vít ngước mắt lên, thấy thiên sứ của ĐỨC CHÚA đứng giữa đất và trời, tay vung gươm trần hướng về Giê-ru-sa-lem. Bấy giờ vua Đa-vít cùng các kỳ mục, mình khoác bao bị, ngã sấp xuống đất.yThiên Chúa sai một thiên sứ đến Giê-ru-sa-lem để tàn phá thành, nhưng trong cuộc tàn phá thì ĐỨC CHÚA nhìn xem và hối tiếc về tai hoạ đó, và Người phán bảo thiên sứ đang tàn phá : Đủ rồi ! Bây giờ rút tay lại ! Thiên sứ của ĐỨC CHÚA đang đứng gần sân lúa của ông Oóc-nan người Giơ-vút,|qĐỨC CHÚA giáng ôn dịch xuống Ít-ra-en, và bảy mươi ngàn người trong Ít-ra-en đã gục ngã.ta Vua Đa-vít nói với ông Gát : Tôi lâm vào cảnh rất ngặt nghèo ! Thà tôi sa vào tay ĐỨC CHÚA còn hơn, vì lòng thương của Người rất bao la ; nhưng ước chi tôi đừng sa vào tay người phàm !   hoặc là ba năm đói ; hoặc ba tháng phải chạy trốn để thoát kẻ thù, vì gươm của kẻ thù rượt đuổi ngươi ; hoặc ba ngày chịu gươm của ĐỨC CHÚA, tức là ôn dịch trong xứ, vì sứ giả của ĐỨC CHÚA tàn phá toàn cõi Ít-ra-en. Vậy bây giờ xin ngài xem tôi phải trả lời thế nào cho Đấng đã sai tôi.~u Vậy ông Gát đến gặp vua Đa-vít và thưa : ĐỨC CHÚA phán thế này : ngươi phải chịu nhận :=s Hãy đi nói với Đa-vít : ĐỨC CHÚA phán thế này : Ta đưa ra cho ngươi ba điều. Ngươi hãy chọn lấy một trong ba, và Ta sẽ thực hiện cho ngươi.dA Bấy giờ ĐỨC CHÚA phán với ông Gát, thầy chiêm của vua Đa-vít, rằng :NVua Đa-vít thưa cùng Thiên Chúa : Con đã phạm tội nặng khi làm việc này. Giờ đây, xin bỏ qua lỗi lầm của tôi tớ Ngài, vì con đã hành động rất ngu xuẩn.^~5*Việc này chướng mắt Thiên Chúa và Người đã đánh phạt Ít-ra-en. } Nhưng chi tộc Lê-vi và Ben-gia-min, ông Giô-áp không tính vào số ấy, vì ông ghê tởm mệnh lệnh của vua.w|gÔng Giô-áp nộp cho vua Đa-vít con số thống kê nhân khẩu : Ít-ra-en có tất cả một triệu một trăm ngàn người biết tuốt gươm và Giu-đa có bốn trăm bảy mươi ngàn người biết tuốt gươm.z{mTuy nhiên, vì tuân lệnh vua, ông Giô-áp ra đi, rảo khắp Ít-ra-en, rồi trở về Giê-ru-sa-lem.[z/Ông Giô-áp thưa : Xin ĐỨC CHÚA tăng dân Người lên gấp trăm ! Thưa đức vua chúa thượng tôi, tất cả những người đó lại không phải là bề tôi của chúa thượng tôi sao ? Vậy tại sao chúa thượng tôi lại muốn điều tra như thế ? Tại sao bắt Ít-ra-en phải mang tội ?Iy Vua Đa-vít nói với ông Giô-áp và các tướng lãnh quân đội : Hãy đi đếm dân Ít-ra-en, từ Bơ-e Se-va tới Đan và về trình cho ta biết con số là bao nhiêu.mx U*Xa-tan đứng lên chống Ít-ra-en và xúi giục vua Đa-vít thống kê dân số Ít-ra-en. w Những người ấy là con cháu Ra-pha tại Gát. Chúng đã gục ngã do tay vua Đa-vít và các bề tôi của vua.sv_Nó thách Ít-ra-en, và ông Giơ-hô-na-than, con ông Sim-a là anh vua Đa-vít, đã hạ sát nó.(uILại có giao tranh ở Gát. Có một người cao lớn, tay chân đều có sáu ngón, vị chi hai mươi bốn ngón. Nó cũng là con cháu Ra-pha.]t3Lại có giao tranh với người Phi-li-tinh, và ông En-kha-nan con ông Gia-ia đã hạ sát tên Lác-mi, em của tên Go-li-át người Gát ; cán giáo của nó như trục khung cửi thợ dệt.MsSau đó lại có giao tranh tại Ghe-de với người Phi-li-tinh. Bấy giờ ông Xíp-bơ-khai, người Khu-sa, hạ sát tên Xíp-pai, con cháu Ra-pha, và chúng phải thần phục.r Còn dân trong thành thì vua đưa đi và bắt phải làm những việc dùng đến cưa, cuốc chim và rìu, vua xử như thế với mọi thành của con cái Am-mon. Rồi vua Đa-vít và toàn thể quân binh trở về Giê-ru-sa-lem. q Vua Đa-vít lột vương miện trên đầu Min-côm, vương miện cân nặng ba mươi ký vàng, có một viên ngọc quý. Viên ngọc này được đặt lên đầu vua Đa-vít. Vua lấy đi rất nhiều chiến lợi phẩm của thành.p -Lúc xuân về, thời mà các vua ra quân, ông Giô-áp đưa lực lượng quân đội tàn phá đất đai của con cái Am-mon. Ông tiến quân vây hãm Ráp-ba, còn vua Đa-vít ở lại Giê-ru-sa-lem. Ông Giô-áp tấn công và triệt hạ Ráp-ba.RoCác chư hầu của vua Ha-đát-e-de thấy mình bị Ít-ra-en đánh bại, thì cầu hoà với vua Đa-vít và làm tôi vua. Người A-ram không muốn cứu viện con cái Am-mon nữa.qn[Người A-ram chạy trốn trước mặt Ít-ra-en. Vua Đa-vít tiêu diệt của người A-ram bảy ngàn kỵ binh và bốn mươi ngàn bộ binh ; còn Sô-phác tướng chỉ huy quân đội, vua cũng giết chết.mmSNgười ta báo tin cho vua Đa-vít. Vua quy tụ toàn thể Ít-ra-en, vượt sông Gio-đan, tiến lên, dàn trận đánh chúng. Vua Đa-vít dàn trận đối diện người A-ram và chúng giao chiến với vua.rl]Người A-ram thấy mình bị Ít-ra-en đánh bại, thì họ sai sứ giả mời những người A-ram ở bên kia Sông Cả đến ; có ông Sô-phác tướng chỉ huy quân đội của vua Ha-đát-e-de cầm đầu.KkKhi con cái Am-mon thấy quân A-ram chạy trốn, thì chúng cũng chạy trốn trước mặt ông Áp-sai em ông Giô-áp và rút về thành. Ông Giô-áp trở về Giê-ru-sa-lem. jÔng Giô-áp và quân binh của ông tiến lên giao chiến với quân A-ram, và chúng chạy trốn trước mặt họ.Bi} Can đảm lên, chúng ta hãy tỏ ra can đảm vì dân chúng ta và vì các thành của Thiên Chúa chúng ta ! Xin ĐỨC CHÚA thực hiện điều Người coi là tốt !#h? Ông nói : Nếu người A-ram mạnh hơn tôi, chú sẽ cứu viện tôi. Còn nếu con cái Am-mon mạnh hơn chú, tôi sẽ cứu viện chú.~gu Phần quân còn lại, ông giao cho ông Áp-sai, em ông ; họ dàn trận đối diện với con cái Am-mon.wfg Ông Giô-áp thấy rằng mình phải đối phó với mặt trận cả phía trước lẫn phía sau, nên đã chọn trong toàn thể tinh binh của Ít-ra-en một số người và dàn ra đối diện với người A-ram.e Con cái Am-mon tiến ra và dàn trận ở lối vào cửa thành ; còn các vua đã đến thì đóng riêng ngoài đồng.sd_Vua Đa-vít nghe tin thì sai ông Giô-áp đi với cả một đạo binh gồm toàn các dũng sĩ.9ckVà họ đã thuê ba mươi hai ngàn chiến xa, thuê cả vua xứ Ma-a-kha cùng với quân đội của vua. Những người này tiến vào đóng trại đối diện với Mê-đơ-va ; còn con cái Am-mon thì từ các thành của họ tập hợp lại và chuẩn bị chiến đấu.b'Con cái Am-mon thấy rằng mình đã ra đáng ghét đối với vua Đa-vít, nên vua Kha-nun và con cái Am-mon sai người đem ba mươi ngàn ký bạc đi thuê chiến xa và kỵ binh của A-ram Na-ha-ra-gim, của A-ram xứ Ma-a-kha và của Xô-va.a-Họ ra đi. Người ta báo cho vua Đa-vít biết tình cảnh của những người ấy ; vua sai người đi đón họ, vì những người ấy nhục nhã lắm. Vua bảo : Các ngươi cứ ở lại Giê-ri-khô, chờ cho râu mọc lại rồi hãy về.`!Vua Kha-nun liền bắt bề tôi của vua Đa-vít mà cạo râu, cắt một nửa áo của họ cho đến mông, rồi thả về.=_sthì các tướng lãnh của con cái Am-mon thưa với vua Kha-nun rằng : Ngài tưởng là Đa-vít kính trọng vua cha khi sai người đến chia buồn với ngài sao ? Chẳng phải bề tôi của Đa-vít đến gặp ngài là để quan sát, lật đổ và dò thám đất đai sao ?q^[Vua Đa-vít nói : Ta sẽ lấy tình mà đối xử với vua Kha-nun, con vua Na-khát, vì cha của vua ấy đã lấy tình mà đối xử với ta. Vậy vua Đa-vít sai sứ giả đến chia buồn với vua ấy về vua cha. Nhưng khi bề tôi vua Đa-vít đến đất con cái Am-mon yết kiến vua Kha-nun để chia buồn với ông,b] ?Sau đó, Na-khát vua của con cái Am-mon qua đời và con vua lên ngôi kế vị.1\[ông Bơ-na-gia-hu, con ông Giơ-hô-gia-đa chỉ huy quân Cơ-rê-thi và quân Pơ-lê-thi. Các con vua Đa-vít là những đệ nhất cận thần của vua.[ ông Xa-đốc, con ông A-khi-túp, và ông A-vi-me-léc, con ông Ép-gia-tha, làm tư tế ; ông Sau-sa làm ký lục ; Z Ông Giô-áp con bà Xơ-ru-gia, chỉ huy quân đội ; ông Giơ-hô-sa-phát, con ông A-khi-lút, làm quốc vụ khanh ;yYkVua Đa-vít trị vì toàn thể Ít-ra-en và thực hiện điều chính trực công minh cho toàn dân.:Xm Ông đặt những trấn thủ cai trị tại Ê-đôm. Toàn dân Ê-đôm phải làm nô lệ vua Đa-vít, và ĐỨC CHÚA đã cho vua Đa-vít đi đâu thắng đó. W  Ông Áp-sai con bà Xơ-ru-gia đánh bại quân Ê-đôm tại thung lũng Muối, giết chết mười tám ngàn người.iVK Vua Đa-vít cũng thánh hiến cho ĐỨC CHÚA tất cả các vật dụng ấy cùng với vàng bạc vua đã lấy được của tất cả các dân Ê-đôm, Mô-áp, con cái Am-mon, Phi-li-tinh và A-ma-lếch.^U5 Tô-u vua Kha-mát liền sai con là Ha-đô-ram đến vấn an và chúc mừng vua Đa-vít vì vua đã chiến đấu với Ha-đát-e-de và đánh bại vua ấy – đó là vì vua Tô-u cũng đã khai chiến với Ha-đát-e-de. Vua Tô-u còn gửi tặng vua Đa-vít đủ thứ vật dụng bằng vàng, bạc và đồng.iTK Nghe tin vua Đa-vít đã đánh tan toàn bộ lực lượng của Ha-đát-e-de vua Xô-va,eSCVà từ Típ-khát và Cun, các thành của vua Ha-đát-e-de, vua Đa-vít lấy được rất nhiều đồng, sau này vua Sa-lô-môn dùng đồng ấy làm bể nước, làm cột và các vật dụng khác.sR_Vua Đa-vít lấy các khiên vàng mà tôi tớ vua Ha-đát-e-de mang, và đưa về Giê-ru-sa-lem.eQCVua Đa-vít đặt những trấn thủ cai trị người A-ram ở Đa-mát, và người A-ram phải làm nô lệ cho vua Đa-vít và triều cống vua. ĐỨC CHÚA đã cho vua Đa-vít đi đâu thắng đó.P)Người A-ram ở Đa-mát đến cứu viện Ha-đát-e-de vua Xô-va, nhưng vua Đa-vít đã hạ của A-ram hai mươi ngàn người.qO[Vua Đa-vít bắt được của vua ấy một ngàn chiến xa, bảy ngàn kỵ binh và hai mươi ngàn bộ binh ; và vua Đa-vít đã cắt gân chân tất cả những con ngựa kéo xe, chỉ chừa lại một trăm.$NAVua Đa-vít đánh bại Ha-đát-e-de vua nước Xô-va về phía Kha-mát, khi vua này đi tái lập chủ quyền trên vùng sông Êu-phơ-rát.{MoVua đánh bại người Mô-áp, người Mô-áp phải làm nô lệ cho vua Đa-vít và triều cống vua.-L USau đó, vua Đa-vít đánh bại người Phi-li-tinh và hạ nhục chúng. Vua chiếm lấy Gát và các vùng phụ cận, khỏi tay người Phi-li-tinh. KVậy giờ đây Ngài đã đoái thương giáng phúc cho nhà của tôi tớ Ngài để nhà ấy được tồn tại mãi trước nhan Ngài. Vì chính Ngài, lạy ĐỨC CHÚA, Ngài đã giáng phúc, nên muôn đời nó sẽ được phúc.JGiờ đây, lạy ĐỨC CHÚA, chính Ngài là Thiên Chúa và Ngài đã hứa ban cho tôi tớ Ngài điều tốt đẹp ấy.fIEThật vậy, lạy Thiên Chúa của con, chính Ngài đã mặc khải cho tôi tớ Ngài rằng : Ngài sẽ xây dựng cho nó một nhà. Vì thế, tôi tớ Ngài mới dám cầu nguyện trước nhan Ngài._H7Vâng, nguyện cho lời Ngài tồn tại và danh Ngài được tán dương đến muôn đời. Ước chi người người đều nói : ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa của Ít-ra-en, Người thật là Thiên Chúa Ít-ra-en thờ ! Ngài sẽ cho nhà của Đa-vít tôi tớ Ngài vững bền trước nhan Ngài.?GwGiờ đây, lạy ĐỨC CHÚA, xin cho lời Ngài đã phán về tôi tớ Ngài và nhà của nó tồn tại đến muôn đời, và xin hành động như Ngài đã phán.8FiNgài đã cho Ít-ra-en dân Ngài được muôn đời làm dân riêng của Ngài, và chính Ngài, lạy ĐỨC CHÚA, Ngài đã trở thành Thiên Chúa của họ.pEYDưới đất, có một dân tộc nào được như dân Ngài là Ít-ra-en ? Thiên Chúa đã đến cứu chuộc dân này để làm thành dân của Ngài, để Ngài được hiển danh vì những việc vĩ đại và khủng khiếp, khi xua đuổi chư dân khuất mắt dân Ngài, dân mà Ngài đã cứu chuộc khỏi tay Ai-cập.?DwLạy ĐỨC CHÚA, không ai sánh được như Ngài và không có Thiên Chúa nào khác ngoại trừ Ngài, theo như mọi điều tai chúng con đã từng được nghe.@CyLạy ĐỨC CHÚA, chính vì tôi tớ Ngài và theo lòng Ngài muốn, Ngài đã thực hiện cả một công trình vĩ đại là cho biết mọi vĩ nghiệp của Ngài.B+Trước vinh dự Ngài dành cho tôi tớ Ngài, Đa-vít còn nói thêm gì với Ngài được nữa ! Ngài biết rõ tôi tớ Ngài.hAIVà, lạy Thiên Chúa, Ngài còn coi đó là quá ít ; Ngài lại hứa cho nhà của tôi tớ Ngài một tương lai lâu dài ; Ngài coi con như một nhân vật cao sang, lạy ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa.N@Vua Đa-vít vào ngồi chầu trước nhan ĐỨC CHÚA và thưa : Lạy ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa, con là ai và nhà của con là gì, mà Ngài đã đưa con tới địa vị này ?*?MTất cả các lời ấy và tất cả thị kiến ấy, ông Na-than nhận được làm sao, thì đã nói lại với vua Đa-vít đúng y như vậy.G>Ta sẽ làm cho nó được kiên vững trong nhà Ta cũng như trong vương quốc của Ta đến muôn đời, và đến muôn đời ngai báu của nó sẽ được củng cố.M= Đối với nó, Ta sẽ là cha, đối với Ta, nó sẽ là con ; ân nghĩa dành cho nó, Ta sẽ không rút lại, như Ta đã rút lại đối với kẻ tiền nhiệm của ngươi.m<S Chính nó sẽ xây nhà cho Ta, còn Ta sẽ làm cho ngai báu của nó vững bền mãi mãi.|;q Khi ngươi được mãn phần mà về với tổ tiên, Ta sẽ cho dòng dõi ngươi đứng lên kế vị ngươi –tức là một trong số các con ngươi–, và Ta sẽ làm cho vương quyền của nó được vững bền.^:5 *từ thời Ta đặt các thủ lãnh cai quản dân Ta là Ít-ra-en, Ta sẽ bắt mọi thù địch hàng phục ngươi. Ta báo cho ngươi biết là ĐỨC CHÚA sẽ xây cho ngươi một ngôi nhà.|9q Ta sẽ cho dân Ta là Ít-ra-en một chỗ ở ; Ta sẽ định cư chúng và chúng sẽ ở luôn tại đó, chúng sẽ không còn run sợ và quân gian ác cũng không còn tiếp tục quấy phá chúng như thuở ban đầu,z8mNgươi đi đâu, Ta cũng đã ở với ngươi ; mọi thù địch ngươi, Ta đã diệt trừ cho khuất mắt ngươi ; Ta sẽ làm cho tên tuổi ngươi sánh được với tên tuổi các bậc vĩ nhân trên mặt đất.7Bây giờ, ngươi hãy nói với tôi tớ Ta là Đa-vít như sau : ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này : Chính Ta đã cất nhắc ngươi, từ một kẻ lùa chiên ngoài đồng cỏ, lên làm người lãnh đạo dân Ta là Ít-ra-en.(6ITrong suốt thời gian rày đây mai đó với toàn thể Ít-ra-en, có bao giờ Ta đã lên tiếng hỏi một trong các thủ lãnh Ít-ra-en mà Ta đã đặt lên chăn dắt dân Ta, rằng : sao các ngươi không xây cho Ta một ngôi nhà bằng gỗ bá hương ?  ~~z}|{2zKxwvuttysshs rr=qqoqpp==<;999=766)532Q100/Q.f-z,,%+^*)C'&$$#"{! HKE|'1a.8@  5 Y X5A   Ra khỏi Lều Hội Ngộ, vua Sa-lô-môn đã rời nơi cao tại Ghíp-ôn mà trở về Giê-ru-sa-lem trị vì Ít-ra-en.p [ cho nên ngươi sẽ được khôn ngoan và hiểu biết. Hơn nữa, giàu sang, phú quý và vinh quang, Ta cũng sẽ ban cho ngươi, đến nỗi trước và sau ngươi, không có vua nào sánh với ngươi được.3 a Thiên Chúa phán với vua Sa-lô-môn : Vì ngươi có những tâm tư như thế, –ngươi đã không xin cho được giàu sang, phú quý và vinh quang, cũng không xin cho những kẻ ghét ngươi phải chết, hay cho bản thân ngươi được sống lâu, mà chỉ xin cho ngươi được khôn ngoan và hiểu biết để lãnh đạo dân Ta, dân mà Ta đã đặt ngươi làm vua cai trị–,= u Vậy xin Ngài ban cho con được khôn ngoan và hiểu biết để con lãnh đạo dân này, vì ai cai quản được dân của Chúa, một dân lớn như thế này ?b ? Giờ đây, lạy ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa, xin cho lời Ngài phán với vua Đa-vít thân phụ con được ứng nghiệm, vì Ngài đã đặt con làm vua cai trị một dân đông như bụi đất.A }Vua Sa-lô-môn thưa với Thiên Chúa : Chính Ngài đã lấy lòng nhân hậu lớn lao mà xử với vua Đa-vít thân phụ con và đặt con lên ngôi kế vị người.t c*Đêm ấy Thiên Chúa hiện ra với vua Sa-lô-môn và phán : Ngươi cứ xin đi, Ta sẽ ban cho.E Vậy vua Sa-lô-môn tiến lên bàn thờ bằng đồng, trước nhan ĐỨC CHÚA, bên cạnh Lều Hội Ngộ, và dâng một ngàn lễ vật toàn thiêu trên bàn thờ đó.k QCòn bàn thờ bằng đồng mà ông Bơ-xan-ên, con ông U-ri, cháu ông Khua, đã làm, thì vẫn còn đó, trước Nhà ĐỨC CHÚA ngự ; vua Sa-lô-môn và đại hội đến thỉnh ý ĐỨC CHÚA ở đó.N Nhưng Hòm Bia của Thiên Chúa, thì vua Đa-vít đã đưa lên từ Kia-giát Giơ-a-rim đến nơi vua Đa-vít đã dọn sẵn, vì vua đã dựng lều cho Hòm Bia ở Giê-ru-sa-lem.X~ +Vua Sa-lô-môn và toàn thể đại hội cùng lên nơi cao ở Ghíp-ôn, vì ở đó có Lều Hội Ngộ của Thiên Chúa mà ông Mô-sê, tôi tớ của ĐỨC CHÚA, đã làm trong sa mạc._} 9Vua ngỏ lời với toàn thể Ít-ra-en, với các vị chỉ huy một ngàn, và chỉ huy một trăm quân, các thẩm phán, tất cả các thủ lãnh của toàn thể Ít-ra-en, các trưởng tộc.:| q*Vua Sa-lô-môn, con vua Đa-vít, nắm vững vương quyền của mình. ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của vua, ở với vua và làm cho vua nên cao trọng tuyệt vời.S{cùng với tất cả những gì liên quan đến triều đại và các chiến công của vua, những bước thăng trầm của vua, của Ít-ra-en và của mọi vương quốc lân cận.`z9Truyện vua Đa-vít từ đầu đến cuối, vẫn còn được ghi chép trong sách Sử của thầy chiêm Sa-mu-en, trong sách Sử của ngôn sứ Na-than và trong sách Sử của thầy chiêm Gát,+yOVua băng hà sau khi hưởng tuổi già hạnh phúc, được trường thọ, đầy phú quý và vinh hoa. Thái tử Sa-lô-môn lên làm vua kế vị.x1Thời gian vua trị vì Ít-ra-en là bốn mươi năm : vua trị vì bảy năm tại Khép-rôn, và tại Giê-ru-sa-lem ba mươi ba năm.Uw#Vua Đa-vít, con của ông Gie-sê, đã cai trị toàn thể Ít-ra-en.rv]ĐỨC CHÚA làm cho vua Sa-lô-môn nên cao trọng tuyệt vời đối với toàn thể Ít-ra-en, và ban cho vua một vẻ oai phong vương giả, chưa có một vua nào trong Ít-ra-en trước đó được như vậy.uTất cả các thủ lãnh, các dũng sĩ và tất cả các con vua Đa-vít cũng đều phục quyền vua Sa-lô-môn.$tASa-lô-môn ngự trên ngai của ĐỨC CHÚA, làm vua kế vị vua cha là Đa-vít và vua đã thành công. Toàn dân Ít-ra-en vâng phục vua.s-Ngày hôm ấy, họ hân hoan tưng bừng ăn uống trước nhan ĐỨC CHÚA. Lần thứ hai họ phong Sa-lô-môn con vua Đa-vít làm vua, rồi họ xức dầu phong ông làm nhà lãnh đạo phục vụ ĐỨC CHÚA, và phong ông Xa-đốc làm tư tế.r'Ngày hôm sau họ sát tế lễ vật kính ĐỨC CHÚA và dâng lễ vật toàn thiêu lên ĐỨC CHÚA : một ngàn bò mộng, một ngàn dê, một ngàn chiên, cùng với rượu tế và lễ vật hy sinh rất nhiều cầu cho toàn thể Ít-ra-en.q)Vua Đa-vít nói với toàn thể đại hội : Hãy chúc tụng ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa các ngươi ! Và toàn thể đại hội chúc tụng ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa của cha ông họ, rồi họ phủ phục bái lạy ĐỨC CHÚA và đức vua.vpeXin ban cho Sa-lô-môn con của con, một quả tim tinh tuyền để nó tuân giữ và thi hành mọi huấn lệnh, chỉ thị và quy tắc của Ngài, và để nó xây Đền Thờ con đã chuẩn bị dâng kính Ngài.yokLạy ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa của Áp-ra-ham, I-xa-ác và Ít-ra-en tổ phụ chúng con, xin mãi gìn giữ những ý nguyện và tâm tình ấy trong lòng dân của Ngài và làm cho họ luôn hướng lòng về Ngài.nyLạy Thiên Chúa của con, con biết Ngài là Đấng dò xét tâm can và ưa thích điều chính trực. Vì thế, với tấm lòng thành, con đã tự nguyện dâng hiến Ngài tất cả những của đó. Và bây giờ con vui mừng nhận thấy rằng dân của Ngài đang có mặt nơi đây cũng tự nguyện dâng hiến cho Ngài như vậy.rm]Lạy ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng con, tất cả những của cải mà chúng con thu góp đây để xây dựng một ngôi nhà kính thánh danh Ngài, đều bởi tay Ngài mà có : tất cả là của Ngài.klOTrước mặt Ngài, chúng con chỉ là ngoại kiều và khách trọ, như tất cả cha ông chúng con. Ngày đời của chúng con trên mặt đất như chiếc bóng thoáng qua, không để lại dấu vết.Vk%Quả thật, con là ai và dân của con là gì, mà chúng con cả lòng tự ý dâng hiến như vậy, vì mọi sự chúng con dâng lên Ngài, đều do Ngài mà có, bởi tay Ngài mà ra.j  Giờ đây, lạy Thiên Chúa chúng con thờ, xin dâng Ngài muôn câu cảm tạ và ca tụng Danh Thánh hiển vinh.Ei Ngài cũng là nguồn phú quý vinh quang. Chính Chúa làm bá chủ muôn loài : nắm trong tay dũng lực quyền năng, nhờ tay Ngài, tất cả lớn lên và mạnh sức.h} Lạy CHÚA, Ngài vĩ đại quyền năng, Ngài oai vệ, vinh quang, rực rỡ, vì mọi sự trên trời dưới đất thuộc về Ngài. Ngài nắm giữ vương quyền, lạy CHÚA, và địa vị tối cao, vượt trên tất cả.ygk *Vua Đa-vít chúc tụng ĐỨC CHÚA trước mặt toàn thể đại hội, vua nói : Lạy CHÚA là Thiên Chúa Ít-ra-en, tổ phụ chúng con, xin dâng lên Ngài lời chúc tụng từ muôn thuở đến muôn ngàn đời.Mf Dân chúng vui mừng vì đã tự nguyện dâng các của lễ ấy. Quả họ đã dâng kính ĐỨC CHÚA với cả tấm lòng thành ; chính vua Đa-vít cũng vui mừng khôn tả.}esAi có đá quý thì cúng vào kho Nhà ĐỨC CHÚA do ông Giơ-khi-ên người họ Ghéc-sôn đảm trách.idKHọ dâng cúng vào công cuộc phục vụ Nhà Thiên Chúa : một trăm năm mươi tấn vàng, mười ngàn đồng Đa-ri-ô, ba trăm tấn bạc, năm trăm bốn mươi tấn đồng, và ba ngàn tấn sắt.qc[Bấy giờ các trưởng tộc, các thủ lãnh chi họ Ít-ra-en, các tướng chỉ huy một ngàn và một trăm quân, và các người đứng đầu trông coi việc nhà vua, tất cả đều tỏ ra nhiệt tình. b Còn vàng để làm các đồ phải bằng vàng, bạc để làm các đồ phải bằng bạc và để làm mọi công việc mỹ thuật, thì trong các ngươi, ai là người sẵn sàng rộng tay hiến dâng lên ĐỨC CHÚA hôm nay ?achín mươi tấn vàng và là vàng Ô-phia, hai trăm mười tấn bạc tinh luyện, để dát tường Đền Thờ.R`Hơn nữa, vì mộ mến Nhà Thiên Chúa của ta, ngoài những gì ta đã chuẩn bị sẵn cho thánh điện, ta dâng hiến cho Nhà Thiên Chúa số vàng bạc của riêng ta, gồm :G_Vì thế ta đã hết sức chuẩn bị cho Nhà Thiên Chúa của ta có vàng để làm các đồ phải bằng vàng, bạc để làm các đồ phải bằng bạc, đồng để làm các đồ phải bằng đồng, sắt để làm các đồ phải bằng sắt, gỗ để làm các đồ phải bằng gỗ, mã não và ngọc quý, vân thạch nhiều màu sắc, với đủ loại đá quý và rất nhiều cẩm thạch.F^ Vua Đa-vít nói với toàn thể đại hội : Sa-lô-môn con ta, người độc nhất được Thiên Chúa chọn, hãy còn trẻ người non dạ, mà công việc thì lớn lao, vì ngôi nhà không phải dành cho một người phàm nào, nhưng là để dâng kính ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa.A]{Và này có các ban tư tế và Lê-vi sẵn sàng lo mọi việc phục dịch Nhà Thiên Chúa. Rồi trong bất cứ công việc nào, con cũng có sẵn tất cả những người nhiệt tình và thành thạo mọi chuyện. Các thủ lãnh và toàn dân, hết thảy đều chờ lệnh con.\Vua Đa-vít nói với thái tử Sa-lô-môn : Hãy cương quyết và mạnh dạn bắt tay vào việc ! Đừng sợ hãi, đừng khiếp đảm ! Vì ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa, Thiên Chúa của cha, sẽ ở cùng con ; Người sẽ không để mặc hoặc bỏ rơi con, nhưng sẽ giúp con hoàn tất toàn bộ công trình phục vụ Nhà ĐỨC CHÚA.[Tất cả đều ở trong một văn bản chính tay ĐỨC CHÚA viết để cho vua biết rõ mọi chi tiết trong dự án.CZbao nhiêu vàng tinh luyện cho hương án ; vua Đa-vít cũng trao mẫu chiếc xe và mẫu các Kê-ru-bim bằng vàng xoè cánh trên Hòm Bia Giao Ước của ĐỨC CHÚA.OYvàng ròng cho các xiên, các bình rảy và bình rượu tế ; cho các chén bằng vàng, bao nhiêu vàng cho mỗi chén ; cho các chén bằng bạc, bao nhiêu bạc cho mỗi chén ;Xwbao nhiêu vàng cho các bàn dâng tiến, cho từng bàn một, và bao nhiêu bạc cho các bàn bằng bạc ;hWIvề các trụ đèn bằng vàng cùng với đèn, bao nhiêu vàng cho mỗi trụ và đèn ; về các trụ đèn bằng bạc, bao nhiêu bạc cho mỗi trụ và đèn, tuỳ theo công dụng của mỗi vật ;gVGVua ấn định bao nhiêu vàng cho tất cả các đồ phải làm bằng vàng dùng trong mỗi công việc, và bao nhiêu bạc cho tất cả các đồ phải làm bằng bạc dùng trong mỗi công việc ;EU các phòng dành cho các ban tư tế và Lê-vi, các phòng dùng vào mọi công tác phục vụ Nhà ĐỨC CHÚA và các phòng để vật dụng phục vụ Nhà ĐỨC CHÚA.XT) Vua cũng trao mẫu tất cả các công trình vua dự tính xây : các sân Nhà ĐỨC CHÚA, các phòng chung quanh dùng làm kho báu của Nhà Thiên Chúa, các nơi cất giữ đồ thánh ;,SQ *Vua Đa-vít trao cho thái tử Sa-lô-môn mẫu của tiền đường, của các ngôi nhà, kho chứa, các phòng lầu, phòng trong và cung xá tội.'RG Con cứ nghĩ mà xem : ĐỨC CHÚA quả đã chọn con để xây một ngôi nhà làm thánh điện. Hãy cương quyết bắt tay vào việc đi ! Q Phần con, Sa-lô-môn, con của cha, con hãy nhận biết Thiên Chúa của cha con mà trọn niềm phụng sự với tâm hồn phấn khởi, vì ĐỨC CHÚA dò xét mọi tâm can và thấu suốt mọi tư tưởng đang hình thành. Nếu con tìm kiếm Người, Người sẽ cho con được gặp ; nhưng nếu con lìa xa Người, Người sẽ lìa bỏ con.P3Vậy giờ đây, trước mặt toàn thể Ít-ra-en, đại hội của ĐỨC CHÚA, có Thiên Chúa chúng ta đang nghe, các ngươi hãy tuân giữ và theo dõi mọi mệnh lệnh của ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa các ngươi. Có thế các ngươi mới tiếp tục chiếm hữu đất nước tốt đẹp này và sẽ để lại làm gia nghiệp muôn đời cho con cháu mai sau.$OATa sẽ củng cố vương quyền của nó đến muôn đời nếu nó cố gắng thi hành mệnh lệnh và luật pháp của Ta như hiện nay.0NYNgười đã phán với ta : Chính Sa-lô-môn, con ngươi, sẽ xây nhà và các sân của Ta, vì Ta đã chọn nó làm con, và Ta sẽ là cha của nó.TM!Và trong tất cả các con trai ta –quả ĐỨC CHÚA đã ban cho ta nhiều con trai– Người đã chọn Sa-lô-môn con ta lên ngự ngai vàng của ĐỨC CHÚA mà cai quản Ít-ra-en.LGiữa bao nhiêu người trong nhà cha ta, ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, chỉ chọn ta làm vua cai quản Ít-ra-en đến muôn đời. Quả thật, Người đã chọn Giu-đa lên lãnh đạo, và trong nhà Giu-đa, chọn nhà thân phụ ta ; rồi trong các con của thân phụ ta, Người đã ưu ái chọn ta làm vua toàn thể Ít-ra-en.,KQNhưng Thiên Chúa đã phán với ta : Ngươi không được xây nhà kính danh Ta, vì ngươi đã nhiều phen giao chiến và đổ máu quá nhiều.HJ Vua Đa-vít đứng lên và nói : Hỡi anh em, hỡi đồng bào, hãy nghe đây ! Ta đã từng ấp ủ trong lòng ý định xây cất một ngôi nhà làm nơi đặt Hòm Bia Giao Ước của ĐỨC CHÚA, làm bệ chân cho Thiên Chúa chúng ta, và ta đã chuẩn bị cho việc xây cất này.I 1Vua Đa-vít triệu tập về Giê-ru-sa-lem các thủ lãnh trong Ít-ra-en : thủ lãnh các chi họ, lãnh đạo các ban ngành phục vụ nhà vua, các vị chỉ huy hàng ngàn và hàng trăm quân, các người quản lý tài sản cũng như súc vật của vua, các người coi sóc con vua, cùng với các hoạn quan, các dũng sĩ và toàn thể lực lượng tinh binh.)HK"Sau ông A-khi-thô-phen là ông Giơ-hô-gia-đa, con ông Bơ-na-gia-hu, và ông Ép-gia-tha ; ông Giô-áp làm tổng chỉ huy quân đội hoàng gia.oGW!Ông A-khi-thô-phen làm cố vấn cho vua. Ông Khu-sai người Ác-ki là bạn thân của vua.XF) Ông Giơ-hô-na-than, cậu của vua Đa-vít, là cố vấn, một con người sắc sảo và trí thức ; chính ông cùng với ông Giơ-khi-ên, con ông Khác-mô-ni, lo cho các con của vua.5EcPhụ trách chiên dê, có ông Gia-dít người Ha-ga. Tất cả các người này đều là những viên chức phụ trách tài sản thuộc về vua Đa-vít.DPhụ trách lạc đà, có ông Ô-vin người Ít-ma-ên. Phụ trách lừa, có ông Giéc-đơ-gia-hu người Mê-rô-nốt.1C[Phụ trách bò bê chăn trong đồng Sa-rôn, có ông Sia-tai người Sa-rôn ; phụ trách bò bê trong các thung lũng, có ông Sa-phát, con ông Át-lai.(BIPhụ trách cây ô-liu và cây vả trong vùng Sơ-phê-la, có ông Ba-an Kha-nan người Ghe-đe. Phụ trách kho dự trữ dầu, có ông Giô-át.AÔng Giô-áp, con bà Xơ-ru-gia, đã bắt đầu việc thống kê, nhưng không kết thúc, vì trong chuyện này cơn thịnh nộ đã giáng xuống Ít-ra-en. Do đó, con số thống kê ở đây không cao bằng con số trong Sử biên niên của vua Đa-vít.<=qVua Đa-vít không làm sổ những người từ hai mươi lăm tuổi trở xuống, vì ĐỨC CHÚA đã hứa sẽ tăng Ít-ra-en lên gấp bội như sao trên trời.s<_họ Đan có ông A-dác-ên, con ông Giơ-rô-kham. Đó là các thủ lãnh các chi họ Ít-ra-en.+;Otrong số phân nửa họ Mơ-na-se miền Ga-la-át, có ông Gít-đô, con ông Dơ-khác-gia-hu ; họ Ben-gia-min có ông Gia-a-xi-ên, con ông Áp-ne ;*:Mtrong hàng con cháu Ép-ra-im có ông Hô-sê, con ông A-dát-gia-hu ; trong số phân nửa chi họ Mơ-na-se có ông Giô-en, con ông Pơ-đa-gia-hu ; 9 họ Dơ-vu-lun có ông Gít-ma-gia-hu, con ông Ô-vát-gia-hu ; họ Náp-ta-li có ông Giơ-ri-mốt, con ông Át-ri-ên ;8yhọ Giu-đa có ông Ê-li-hu trong các anh em vua Đa-vít ; họ Ít-xa-kha, có ông Om-ri, con ông Mi-kha-ên ;f7Ehọ Lê-vi có ông A-kháp-gia, con ông Cơ-mu-ên ; ngành A-ha-ron có ông Xa-đốc ;46aPhụ trách các chi họ Ít-ra-en : họ Rưu-vên có Ê-li-e-de, con ông Dích-ri, làm thủ lãnh ; họ Si-mê-ôn có ông Sơ-phát-gia-hu, con ông Ma-a-kha ;85iNgười thứ mười hai, tháng thứ mười hai : ông Khen-đai người Nơ-tô-pha, thuộc dòng họ Ót-ni-ên. Ban của ông có hai mươi bốn ngàn người.>4uNgười thứ mười một, tháng thứ mười một : ông Bơ-na-gia người Pia-a-thôn trong hàng con cháu Ép-ra-im. Ban của ông có hai mươi bốn ngàn người.*3M Người thứ mười, tháng thứ mười : ông Ma-rai người Nơ-tô-pha, thuộc dòng họ De-rác. Ban của ông có hai mươi bốn ngàn người.+2O Người thứ chín, tháng thứ chín : ông A-vi-e-de người A-na-thốt, thuộc chi họ Ben-gia-min. Ban của ông có hai mươi bốn ngàn người.&1E Người thứ tám, tháng thứ tám : ông Xíp-bơ-khai người Khu-sa, thuộc dòng họ De-rác. Ban của ông có hai mươi bốn ngàn người.+0O Người thứ bảy, tháng thứ bảy : ông Khe-lét người Pơ-lô-ni, trong hàng con cái Ép-ra-im. Ban của ông có hai mươi bốn ngàn người./+ Người thứ sáu, tháng thứ sáu : ông I-ra, con ông Ích-kết người Tơ-cô-a. Ban của ông có hai mươi bốn ngàn người..1Người thứ năm, tháng thứ năm : đứng đầu là ông Sam-hút, người Gít-rác. Ban của ông có hai mươi bốn ngàn người.4-aNgười thứ tư, tháng thứ tư : ông A-xa-hên, em ông Giô-áp, và sau ông là ông Dơ-vát-gia, con ông. Ban của ông có hai mươi bốn ngàn người.",=Ông Bơ-na-gia-hu này là một dũng sĩ trong Nhóm Ba Mươi và đứng đầu Nhóm Ba Mươi. Ban của ông có cả con ông là A-mi-da-vát.1+[Chỉ huy đạo quân thứ ba, tháng thứ ba : ông Bơ-na-gia-hu con tư tế Giơ-hô-gia-đa đứng đầu. Ban của ông có hai mươi bốn ngàn người.9*kPhụ trách ban tháng thứ hai : ông Đô-đai, người A-khô-ác. Ban của ông còn có ông Mích-lốt đứng đầu. Ban này có hai mươi bốn ngàn người.)yTrong các con ông Pe-rét, thì ông đứng đầu tất cả các vị chỉ huy quân đội trong tháng đầu.(/Phụ trách ban thứ nhất, tháng thứ nhất : ông Gia-sóp-am, con ông Dáp-đi-ên. Ban của ông có hai mươi bốn ngàn người. ' Con cái Ít-ra-en được thống kê như sau : các trưởng tộc, các vị chỉ huy một ngàn và chỉ huy một trăm quân, các viên chức của họ, những người phục vụ nhà vua trong tất cả các việc của các ban, ban trực cũng như ban nghỉ hàng tháng, suốt mười hai tháng trong năm, mỗi ban gồm hai mươi bốn ngàn người.>&u Anh em của ông, gồm hai ngàn bảy trăm người, là những người dũng cảm, đứng đầu các gia tộc. Họ được vua Đa-vít đặt cai quản các người thuộc họ Rưu-vên, họ Gát và một nửa chi họ Mơ-na-se trong mọi công việc của Thiên Chúa và của vua.L%Trong hàng con cháu Khép-rôn, đứng đầu là Giơ-ri-gia. Vào năm bốn mươi triều vua Đa-vít, người ta thực hiện những cuộc điều tra trong hàng ngũ con cháu Khép-rôn theo gia phả từng gia đình, và đã thấy họ có những chiến sĩ dũng cảm tại Gia-de vùng Ga-la-át.$5Trong hàng con cháu Khép-rôn, ông Kha-sáp-gia-hu và các anh em, những người dũng cảm, tất cả là một ngàn bảy trăm, có nhiệm vụ cai quản Ít-ra-en phía tây sông Gio-đan trong mọi việc của ĐỨC CHÚA và việc phục vụ nhà vua.#3Trong hàng con cháu Gít-ha, ông Cơ-nan-gia-hu cùng các con lo việc dân sự trong Ít-ra-en với chức vụ ký lục và thẩm phán.""=Họ cũng phụ trách tất cả những gì do thầy chiêm Sa-mu-en, vua Sa-un con ông Kít, ông Áp-ne con ông Ne, ông Giô-áp con bà Xơ-ru-gia dâng cúng. Tất cả những gì đã được dâng cúng đều được ông Sơ-lô-mít và các anh em trông coi. !9Những đồ dâng cúng này lấy ra trong số các chiến phẩm, các vật đã chiếm được, và dùng để trùng tu Nhà ĐỨC CHÚA. )Ông Sơ-lô-mít này cùng các anh em ông phụ trách tất cả các kho chứa đồ thánh do vua Đa-vít, các trưởng tộc, các vị chỉ huy một ngàn quân, và các vị chỉ huy một trăm quân cùng các tướng lãnh quân đội dâng cúng.6eCác anh em của Su-va-ên thuộc ngành Ê-li-e-de là : Rơ-kháp-gia-hu con ông, Giơ-sa-gia-hu con ông, Giô-ram con ông, Dích-ri con ông, Sơ-lô-mít con ông.q[thì quản đốc các kho báu là Sơ-vu-ên con của Ghéc-sôm ; ông này là con của Mô-sê._7Về những người thuộc các ngành Am-ram, Gít-ha, Khép-rôn và Út-di-ên,xiCác con ông Giơ-khi-ên là Dê-tham và em là Giô-en phụ trách các kho báu trong Nhà ĐỨC CHÚA.6eGiữa con cháu La-đan thuộc dòng họ Ghéc-sôn, thì các trưởng tộc trong ngành La-đan thuộc dòng họ Ghéc-sôn chính là con cháu ông Giơ-khi-ên.Các thầy Lê-vi, anh em của những người trên đây, thì phụ trách các kho Nhà Thiên Chúa và kho chứa đồ thánh.dAĐó là các nhóm giữ cửa thuộc hàng con cháu Cô-rắc và con cháu Mơ-ra-ri.yktại Khu Phụ Thuộc ở phía tây thì bốn người gác ngoài đường, hai người gác trong nhà..UPhía đông mỗi ngày có sáu thầy Lê-vi, phía bắc mỗi ngày bốn thầy, phía nam mỗi ngày bốn thầy, còn các kho thì mỗi kho hai thầy ;5Ông Súp-pim và ông Khô-xa trúng phía tây với cửa Sa-le-khét trên đường lên dốc. Trạm gác này đối diện trạm gác kia.V%Ông Ô-vết Ê-đôm trúng phía nam, còn các con ông trúng các kho./WÔng Se-lem-gia-hu bốc thăm trúng phía đông. Con ông là Dơ-khác-gia-hu, một cố vấn khôn ngoan ; họ bốc thăm, và ông này trúng phía bắc.fE Theo gia tộc, họ bốc thăm cho từng cửa một, kẻ bé cũng như người lớn.G Theo số các gia trưởng, những người này được phân thành nhiều nhóm để giữ cửa. Họ cũng như các anh em họ có trách nhiệm phục vụ Nhà ĐỨC CHÚA.5 Khin-ki-gia-hu thứ hai, Tơ-van-gia-hu thứ ba, Dơ-khác-gia-hu thứ tư. Tất cả các con và anh em của Khô-xa là mười ba người.:m Khô-xa, trong các con của Mơ-ra-ri, có những người con : Sim-ri đứng đầu, vì dù ông không phải con trưởng, cha ông cũng đặt ông đứng đầu ;s_ Mơ-se-lem-gia-hu có những người con và những anh em : mười tám người đầy dũng cảm.}Tất cả những người này là con cháu của Ô-vết Ê-đôm ; họ, các con và anh em họ đều là những con người phục vụ đầy khả năng và nghị lực : sáu mươi hai người thuộc dòng họ Ô-vết Ê-đôm.' GCác con của Sơ-ma-gia là : Ót-ni, Rơ-pha-ên, Ô-vết, En-da-bát và anh em ông là Ê-li-hu và Xơ-mác-gia-hu, những con người dũng cảm., QCon của ông là Sơ-ma-gia sinh được những người con có uy thế đối với gia tộc của họ, vì họ đều là những dũng sĩ có hạng.  Am-mi-ên thứ sáu, Ít-xa-kha thứ bảy, Pơ-u-lơ-thai thứ tám. Quả thật, Thiên Chúa đã giáng phúc cho ông.$ ACác con của Ô-vết Ê-đôm là : Sơ-ma-gia con trưởng, Giơ-hô-da-vát thứ hai, Giô-ác thứ ba, Xa-kha thứ tư, Nơ-than-ên thứ năm,Y +Ê-lam thứ năm, Giơ-hô-kha-nan thứ sáu, En-giơ-hô-ê-nai thứ bảy.1Các con của Mơ-se-lem-gia-hu là : Dơ-khác-gia-hu con trưởng, Giơ-đi-a-ên thứ hai, Dơ-vát-gia-hu thứ ba, Giát-ni-ên thứ tư,5 eCác người giữ cửa được chia nhóm như sau : trong hàng con cháu Cô-rắc có Mơ-se-lem-gia-hu con của Cô-rê là một trong số các con của A-xáp.pYThứ hai mươi bốn : ông Rô-mam-ti E-de, các con ông và anh em ông là mười hai người.lQThứ hai mươi ba : ông Ma-kha-di-ốt, các con ông và anh em ông là mười hai người.lQThứ hai mươi hai : ông Ghít-đan-ti, các con ông và anh em ông là mười hai người.iKThứ hai mươi mốt : ông Hô-thia, các con ông và anh em ông là mười hai người.hIThứ hai mươi : ông Ê-li-gia-tha, các con ông và anh em ông là mười hai người.gGThứ mười chín : ông Ma-lô-ti, các con ông và anh em ông là mười hai người.fEThứ mười tám : ông Kha-na-ni, các con ông và anh em ông là mười hai người.mSThứ mười bảy : ông Giót-bơ-ca-sa, các con ông và anh em ông là mười hai người.k~OThứ mười sáu : ông Kha-nan-gia-hu, các con ông và anh em ông là mười hai người.k}OThứ mười lăm : ông Giơ-rê-mốt, các con ông và anh em ông là mười hai người.n|UThứ mười bốn : ông Mát-tít-gia-hu, các con ông và anh em ông là mười hai người.d{AThứ mười ba : ông Su-va-ên, các con ông và anh em ông là mười hai người.hzIThứ mười hai : ông Kha-sáp-gia, các con ông và anh em ông là mười hai người.hyIThứ mười một : ông A-dác-ên, các con ông và anh em ông là mười hai người.]x3Thứ mười : ông Sim-y, các con ông và anh em ông là mười hai người.ewCThứ chín : ông Mát-tan-gia-hu, các con ông và anh em ông là mười hai người.cv?Thứ tám : ông Giơ-sa-gia-hu, các con ông và anh em ông là mười hai người.euCThứ bảy : ông Giơ-xác-ê-la, các con ông và anh em ông là mười hai người.ct? Thứ sáu : ông Búc-ki-gia-hu, các con ông và anh em ông là mười hai người.dsA Thứ năm : ông Nơ-than-gia-hu, các con ông và anh em ông là mười hai người.[r/ Thứ tư : ông Gít-ri, các con ông và anh em ông là mười hai người.\q1 Thứ ba : ông Dắc-cua, các con ông và anh em ông là mười hai người..pU Thăm thứ nhất trúng ông Giô-xếp thuộc nhà A-xáp. Thứ hai : ông Gơ-đan-gia-hu ; ông với anh em ông và các con ông là mười hai người.ooWHọ bắt thăm về phiên công tác phải giữ, nhỏ cũng như lớn, thầy cũng như trò.an;được tính chung vào với anh em của họ là những người thành thạo việc hát xướng kính ĐỨC CHÚA và là những bậc nhạc sư, tất cả được hai trăm tám mươi tám người.mDưới quyền điều khiển của cha họ, tất cả những người ấy ca hát trong Nhà ĐỨC CHÚA với não bạt, đàn sắt, đàn cầm, để phục vụ Nhà Thiên Chúa theo lệnh của vua. Các ông A-xáp, Giơ-đu-thun và Hê-man,lTất cả những người này đều là con ông Hê-man, thầy chiêm của vua, người chuyển lời Thiên Chúa cho vua để đề cao uy lực của Người. Thiên Chúa ban cho ông Hê-man mười bốn người con trai và ba người con gái.{koVề ông Hê-man, các con ông Hê-man là : Búc-ki-gia-hu, Mát-tan-gia-hu, Út-di-ên, Sơ-vu-ên, Giơ-ri-mốt, Kha-nan-gia, Kha-na-ni, Ê-li-a-tha, Ghít-đan-ti, Rô-mam-ti E-de, Giót-bơ-ca-sa, Ma-lô-ti, Hô-thia, Ma-kha-di-ốt.PjVề ông Giơ-đu-thun, các con ông Giơ-đu-thun là : Gơ-đan-gia-hu, Xơ-ri, Giơ-sa-gia-hu, Kha-sáp-gia-hu và Mát-tít-gia-hu, sáu người do cha của họ điều khiển, còn ông Giơ-đu-thun thì hát những bài ca được linh hứng theo tiếng đàn cầm để tôn vinh và ca ngợi ĐỨC CHÚA.ci?Trong số các con ông A-xáp : Dắc-cua, Giô-xếp, Nơ-than-gia và A-xác-ê-la ; những người con này của ông A-xáp do ông A-xáp điều khiển, còn ông thì hát thánh ca theo lệnh của vua.^h 7Vua Đa-vít và các người đứng đầu việc phụng tự cũng tách riêng các con ông A-xáp, ông Hê-man, và ông Giơ-đu-thun ra để họ lo việc phụng tự. Họ hát những bài ca được linh hứng theo tiếng đàn sắt, đàn cầm và não bạt. Số những người có trách nhiệm phục vụ là :LgCũng như các con cháu ông A-ha-ron anh em của họ, họ được rút thăm trước mặt vua Đa-vít, ông Xa-đốc, ông A-khi-me-léc và trước mặt các trưởng tộc của hàng tư tế và Lê-vi ; người đứng đầu gia tộc cũng như em út của người ấy đều có thể rút thăm.fCác con ông Mu-si là : Mác-li, Ê-đe và Giơ-ri-mốt. Đó là con cháu các thầy Lê-vi theo gia tộc tổ tiên của họ.KeVề ông Kít : trong các con ông Kít, có Giơ-rác-mơ-ên.@d{Ông E-la-da con ông Mác-li thì không có con trai.tcaCác cháu của ông Mơ-ra-ri do Gia-a-di-gia-hu con ông sinh ra, là : Sô-ham, Dắc-cua và Híp-ri.{boCác con của ông Mơ-ra-ri : Mác-li và Mu-si. Các cháu của ông do con ông là Gia-a-di-gia-hu sinh ra. 1~}+||{3ycxwvZuqtss"qqWoTnmmlkkHj{ii3hh.gUffgevddDccbVaa=`l_^a]\\ [_ZZYYoXXpX&WRVVRUU TSRQmPPOONRMLLKQJHsGG9FF&EaDECC6B}A@@>?>=c<::[98776X5T4u32100 /.O-&+**i)a('_&&$$#S"!!D  ^^ 7_7  W z HW5$1Vua Khi-ram sai các tôi tớ đưa đến cho vua Sa-lô-môn tàu bè và những thuỷ thủ thạo nghề biển. Những người này cùng đi với tôi tớ của vua Sa-lô-môn đến Ô-phia, lấy mười ba tấn rưỡi vàng đưa về cho vua Sa-lô-môn.u#cBấy giờ vua Sa-lô-môn trẩy đi E-xi-ôn Ghe-ve và Ê-lát bên bờ Biển, trong đất Ê-đôm.K"Thế là hoàn tất mọi công trình của vua Sa-lô-môn, từ ngày khởi công xây cất Nhà ĐỨC CHÚA cho tới khi kết thúc. Nhà của ĐỨC CHÚA thật là hoàn chỉnh.,!QKhông ai vi phạm một quy định nào của vua Đa-vít liên quan đến các tư tế, đến các thầy Lê-vi và ngay cả đến các kho báu nữa. 7Chiếu theo luật phụ vương Đa-vít đã định, vua cũng cắt đặt các ban tư tế vào phận sự của họ, các thầy Lê-vi vào công tác ca ngợi Chúa và phụ với các tư tế trong nghi thức phụng tự mỗi ngày. Vua còn cắt đặt người giữ cửa cho mỗi cửa theo từng ban, vì đó là lệnh truyền của vua Đa-vít, người của Thiên Chúa.mS Theo nghi thức riêng ông Mô-sê đã quy định cho mỗi ngày, vua dâng lễ toàn thiêu các ngày sa-bát, ngày sóc và ba ngày đại lễ trong năm là : lễ Bánh Không Men, lễ Các Tuần và lễ Lều. Từ đó, trên bàn thờ vua Sa-lô-môn đã xây trước tiền đình, vua dâng lễ toàn thiêu kính ĐỨC CHÚA.% Vua Sa-lô-môn đưa công chúa của Pha-ra-ô từ Thành Đa-vít lên cung điện đã xây cho bà. Vua nói : Vợ ta sẽ không ở trong cung điện của Đa-vít, vua Ít-ra-en, vì những nơi đặt Hòm Bia của ĐỨC CHÚA đều là nơi thánh.   Số viên chức chỉ huy các đốc công của vua Sa-lô-môn là hai trăm năm mươi người, giám sát dân chúng.Y+ Phần con cái Ít-ra-en, vua Sa-lô-môn không bắt ai phải làm nô dịch cho vua. Họ là những chiến sĩ, những tướng lãnh, những người chỉ huy chiến xa và kỵ binh của vua.(INhững người này không thuộc dân Ít-ra-en, những người này đã để lại con cháu chúng trong xứ mà con cái Ít-ra-en đã không tiêu diệt hết được. Vua Sa-lô-môn bắt tất cả những người đó phải lao động khổ sai, đến ngày nay.|qTất cả những người còn sót lại thuộc các dân Khết, E-mô-ri, Pơ-rít-di, Khi-vi và Giơ-vút.1[Vua cũng xây lại Ba-a-lát và tất cả các thành có kho dự trữ của vua Sa-lô-môn, các thành chứa xe, các thành giữ ngựa, và tất cả những gì vua Sa-lô-môn muốn xây cất tại Giê-ru-sa-lem, tại Li-băng và trong toàn lãnh thổ thuộc quyền vua.1Vua xây lại Bết Khô-rôn Thượng và Bết Khô-rôn Hạ. Đó là những thành có tường luỹ kiên cố, cổng đóng then cài.Vua tái thiết Tát-mo trong sa mạc và tất cả các thành có kho dự trữ vua đã lập trong vùng Kha-mát.MVua Sa-lô-môn đến Kha-mát Xô-va và chiếm lấy nơi ấy.Sau đó, vua xây lại các thành vua Khi-ram đã tặng, rồi định cư con cái Ít-ra-en tại các thành ấy.h KVua Sa-lô-môn xây Đền Thờ ĐỨC CHÚA và cung điện nhà vua trong hai mươi năm.a;Và người ta sẽ trả lời : Tại chúng đã bỏ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng, Đấng đã đưa tổ tiên chúng ra khỏi đất Ai-cập ; chúng đã gắn bó với các thần ngoại, sụp lạy và làm tôi các thần ấy, nên ĐỨC CHÚA đã giáng xuống đầu chúng tất cả những tai hoạ này.wgĐền Thờ này, dù cao trọng đến đâu, cũng sẽ thành đống hoang tàn, khiến mọi kẻ qua lại phải sững sờ mà nói ; Tại sao ĐỨC CHÚA đã xử với xứ sở này, với Đền Thờ này như thế ?thì Ta sẽ tiêu diệt các ngươi khỏi phần đất Ta đã ban cho các ngươi. Còn Đền Thờ ta đã thánh hoá để kính Danh Ta, Ta sẽ loại khỏi Nhan Ta, và sẽ biến thành bia miệng cho mọi dân tộc đàm tiếu.7gNhưng nếu các ngươi tráo trở, bỏ các chỉ thị và mệnh lệnh Ta đã ban bố cho các ngươi, mà đi làm tôi các thần khác và thờ lạy chúng,;othì Ta sẽ củng cố ngai vàng của ngươi, như Ta đã đoan hứa với Đa-vít thân phụ ngươi rằng : Ngươi sẽ không thiếu người cai trị Ít-ra-en.W 'Còn ngươi, nếu ngươi bước đi trước Nhan Ta, như Đa-vít thân phụ ngươi, mà thi hành mọi điều Ta truyền cho ngươi, và tuân giữ các chỉ thị và luật pháp của Ta,0 Yvì Ta đã chọn và thánh hoá nhà này, để muôn đời Danh Ta ngự tại đây ; Ta sẽ để mắt nhìn và để lòng ưa thích nơi này mãi mãi.p YTừ nay, Ta sẽ ghé mắt nhìn và lắng tai nghe lời cầu nguyện dâng lên ở nơi đây,$ Anếu dân Ta, dân vốn kêu cầu Danh Ta, mà biết hạ mình xuống khẩn nguyện và tìm kiếm Nhan Ta, từ bỏ những con đường xấu xa mà trở lại, thì Ta, từ trời, Ta sẽ nghe và thứ tha tội lỗi nó và sẽ phục hưng xứ sở của nó.- S Khi Ta để cho trời đóng lại, không cho mưa, khi Ta truyền cho châu chấu phá hoại đất đai, khi Ta cho dịch tễ hoành hành trong dân Ta,)K thì ĐỨC CHÚA hiện ra với vua ban đêm và phán : Ta đã nghe lời ngươi cầu nguyện và đã chọn nơi này làm nhà dâng hy lễ cho Ta.[/ Sau khi vua Sa-lô-môn hoàn tất Đền Thờ ĐỨC CHÚA và cung điện nhà vua, kể cả mọi công trình vua dự tính thực hiện về Đền Thờ ĐỨC CHÚA và về cung điện nhà vua,y Ngày thứ hai mươi ba tháng thứ bảy, vua giải tán dân. Ai nấy trở về lều mình, lòng vui mừng hân hoan vì mọi sự tốt lành ĐỨC CHÚA đã làm cho vua Đa-vít tôi tớ Người và cho Ít-ra-en dân Người.F Ngày thứ tám, một cuộc họp long trọng được tổ chức, vì trước đó người ta đã cung hiến bàn thờ trong bảy ngày và mừng lễ trong bảy ngày nữa.oWDịp này, vua Sa-lô-môn mừng lễ trong bảy ngày, và cùng với vua có toàn thể Ít-ra-en, một cộng đoàn rất lớn gồm những người từ lối vào Cửa Ải Kha-mát tới suối Ai-cập kéo về.5cVua Sa-lô-môn thánh hiến phần giữa của tiền đình ở trước Nhà ĐỨC CHÚA. Chính tại đây, vua dâng lễ toàn thiêu và mỡ béo của các lễ kỳ an, vì bàn thờ bằng đồng vua Sa-lô-môn đã làm không đủ chứa lễ toàn thiêu, lễ phẩm và mỡ.(ICác tư tế ai lo phận sự nấy, còn các thầy Lê-vi thì sử dụng các nhạc cụ của ĐỨC CHÚA do vua Đa-vít làm ra để hoà theo những bản thánh ca ; họ ca ngợi ĐỨC CHÚA vì muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương. Họ hát những bài ca ngợi do vua Đa-vít sáng tác. Bên cạnh họ, các tư tế thổi kèn, còn toàn thể Ít-ra-en thì đứng.0YVua Sa-lô-môn sát tế hai mươi hai ngàn con bò và một trăm hai mươi ngàn con chiên ; vua cùng toàn dân cung hiến Đền Thờ của Thiên Chúa.H Vua cùng toàn dân dâng hy lễ trước nhan ĐỨC CHÚA.5cToàn thể con cái Ít-ra-en thấy lửa tràn xuống và vinh quang của ĐỨC CHÚA ngự trên Đền Thờ, thì phủ phục xuống đất, mặt sát nền nhà ; họ thờ lạy và tôn vinh ĐỨC CHÚA vì Chúa nhân từ, vì muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.~Các tư tế không thể vào Đền Thờ của ĐỨC CHÚA, vì vinh quang của ĐỨC CHÚA tràn ngập Đền Thờ.A} }Vua Sa-lô-môn cầu nguyện xong, thì có lửa từ trời xuống đốt hết lễ toàn thiêu và các tế vật, và vinh quang của ĐỨC CHÚA tràn ngập Đền Thờ.6|e*Lạy ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa, xin đừng xua đuổi đấng Ngài đã xức dầu Xin nhớ lại những hồng ân Ngài đã ban cho Đa-vít tôi tớ Ngài !;{o)Và giờ đây,lạy Chúa là Thiên Chúa, xin đứng dậy để cùng với Hòm Bia oai linh Chúa ngự về chốn nghỉ ngơi. Lạy ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa, ước chi hàng tư tế của Ngài mặc lấy sự công chính, kẻ hiếu trung với Ngài được cất tiếng hò reo.z{(Vậy, lạy Thiên Chúa của con, xin ghé mắt nhìn và lắng tai nghe những lời nguyện xin ở nơi này.Ey'thì từ trời nơi Ngài ngự, xin Ngài nghe lời họ cầu nguyện van xin mà xét xử công minh cho họ, và tha thứ cho dân Ngài vì họ đã xúc phạm đến Ngài.x3&nếu trên đất, nơi họ bị lưu đày, họ hết lòng hết sức trở về với Ngài và cầu nguyện với Ngài, hướng về xứ sở Ngài đã ban cho tổ tiên họ, về kinh thành Ngài đã chọn, và Đền Thờ con đã xây kính Danh Ngài,]w3%nhưng rồi ở trên đất lưu đày, họ hồi tâm trở lại và van xin Ngài trên đất lưu đày rằng : Chúng con đã phạm tội, đã làm điều gian ác, chúng con thật đáng tội !v$Nếu họ xúc phạm đến Ngài –thật thì không người nào mà không phạm tội–, khiến Ngài phải thịnh nộ với họ mà trao họ cho thù địch, và những kẻ chiến thắng đày họ sang một xứ xa hay gần,ouW#thì từ trời, xin Ngài nghe lời họ cầu nguyện van xin mà xét xử công minh cho họ.mtS"Nếu dân Ngài xuất trận chống quân thù theo đường lối Ngài sai họ đi, và nếu họ cầu nguyện với Ngài, hướng về kinh thành Ngài đã chọn, và Đền Thờ con đã xây kính Danh Ngài,Vs%!thì từ trời nơi Ngài ngự, xin lắng nghe và thực hiện mọi điều kẻ ngoại kiều ấy kêu xin, để cho mọi dân trên mặt đất nhận biết Danh Ngài và kính sợ Ngài, như Ít-ra-en dân Ngài, và để họ biết là Danh Ngài được kêu cầu nơi Đền Thờ con đã xây lên đây.%rC Ngay cả với người ngoại kiều không thuộc về Ít-ra-en dân Ngài, nếu nó từ phương xa tới –vì đã được biết Danh Ngài cao cả, bàn tay Ngài dũng mãnh và cánh tay Ngài gương cao–, nếu nó đến cầu nguyện trong Đền Thờ này,1q[Ngõ hầu họ kính sợ Ngài mà bước đi trên đường lối Ngài, bao lâu họ còn sống trên phần đất mà Ngài đã ban cho cha ông chúng con.pthì từ trời là nơi Ngài ngự, xin Ngài lắng nghe, tha thứ và ban ơn cho mỗi người tuỳ theo lối sống của họ, bởi vì Ngài biết lòng họ – quả thật chỉ mình Ngài biết rõ lòng con cái loài người.Jo mọi lời cầu nguyện, khấn xin của bất cứ ai hoặc toàn thể Ít-ra-en dân Ngài dâng lên, vì thấy lương tâm cắn rứt mà giơ tay hướng về Đền Thờ này,gnGKhi trong xứ có nạn đói kém, dịch hạch, khi mùa màng hư hoại, khi có nạn châu chấu cào cào, khi quân thù vây hãm một thành nào của họ, trong bất cứ tai hoạ hay bệnh tật nào,%mCthì từ trời, xin Ngài lắng nghe và tha thứ tội lỗi cho các tôi tớ Ngài và cho Ít-ra-en dân Ngài, để họ thấy con đường lành phải theo, và xin cho mưa nhuần tưới xuống trên phần đất Ngài đã ban cho dân Ngài làm sản nghiệp.glGKhi trời đóng lại và không có mưa vì họ đã xúc phạm đến Ngài, nếu họ cầu nguyện nơi đây, tuyên xưng Danh Ngài, bỏ tội lỗi mà trở về, vì Ngài đã làm cho họ khổ cực,k+thì từ trời xin Ngài lắng nghe, thứ tha tội lỗi Ít-ra-en dân Ngài và đưa họ về đất Ngài đã ban cho cha ông họ.[j/Nếu Ít-ra-en dân Ngài bị quân thù đánh bại vì đã xúc phạm đến Ngài, và nếu họ trở lại với Ngài mà tuyên xưng Danh Ngài và cầu xin, khẩn nài trong Đền Thờ này,iythì từ trời xin Ngài lắng nghe và hành động ; xin phân xử cho các tôi tớ Ngài, là lên án kẻ có lỗi mà bắt nó phải cúi đầu chịu tội ; còn người vô tội thì Ngài minh oan cho họ được vô can.>huNếu có ai xúc phạm đến đồng loại, và người ta lấy lời thề độc mà buộc nó phải đến thề trước Bàn Thờ của Ngài trong Đền Thờ này,Ag{Xin nghe lời nài van của tôi tớ Ngài và của Ít-ra-en dân Ngài dâng lên ở nơi đây. Từ trời, nơi Ngài ngự, xin lắng nghe ; xin lắng nghe và tha thứ.^f5Xin Ngài để mắt nhìn đến ngôi nhà này ngày đêm, nhìn đến nơi đây, vì Ngài đã phán Danh Ngài sẽ ở đấy. Xin Ngài lắng nghe lời nguyện tôi tớ Ngài dâng ở nơi đây.KeLạy ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của con, xin đoái đến lời tôi tớ Chúa cầu xin khẩn nguyện, mà lắng nghe tiếng kêu cầu của tôi tớ Ngài dâng trước Tôn Nhan.GdCó thật Thiên Chúa cư ngụ với người phàm dưới đất chăng ? Này, trời cao thăm thẳm kia còn không chứa nổi Ngài, huống chi ngôi nhà con đã xây đây !cVậy, lạy ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa của Ít-ra-en, xin thực hiện lời Ngài đã phán với Đa-vít thân phụ con !'bGGiờ đây, lạy ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, xin Ngài cũng giữ điều Ngài đã hứa với tôi tớ Ngài là Đa-vít thân phụ con là : Bao lâu con cái ngươi giữ đúng đường lối của chúng, là bước đi trong lề luật của Ta, như ngươi đã bước đi trước nhan Ta, thì ngươi sẽ không bao giờ thiếu người ngồi trên ngai báu Ít-ra-en.FaNgài đã giữ lời Ngài đã phán với tôi tớ Ngài là Đa-vít thân phụ con, vì điều chính miệng Ngài phán, thì tay Ngài đã thực hiện, như thấy hôm nay."`=và thưa : Lạy ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa Ít-ra-en, trên trời cũng như dưới đất, chẳng có thần nào giống như Ngài. Ngài vẫn giữ giao ước và tình thương đối với các tôi tớ Ngài, khi họ hết lòng bước đi trước nhan Ngài.%_C Vua đã làm một cái bục bằng đồng đặt ở giữa sân ; bục dài hai thước rưỡi, rộng hai thước rưỡi, cao một thước rưỡi. Vua đứng trên đó, rồi quỳ gối xuống. Trước toàn thể cộng đồng Ít-ra-en, vua giơ tay lên trời^  Rồi vua Sa-lô-môn đứng trước bàn thờ ĐỨC CHÚA, trước toàn thể cộng đồng Ít-ra-en và dang tay ra.] nơi đó ta đã đặt Hòm Bia có Giao Ước của ĐỨC CHÚA, Giao Ước Người đã thiết lập với con cái Ít-ra-en.~\u ĐỨC CHÚA đã thực hiện lời Người phán ; ta đã lên kế vị Đa-vít thân phụ ta và ngồi trên ngai Ít-ra-en, như ĐỨC CHÚA đã phán ; ta đã xây nhà để kính Danh ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en,$[A Có điều là ngươi sẽ không xây nhà ấy, mà con của ngươi, kẻ từ lòng ngươi sinh ra, chính nó sẽ xây nhà để kính Danh Ta.5ZcNhưng ĐỨC CHÚA lại phán với Đa-vít thân phụ ta : Ngươi định tâm xây một ngôi nhà để kính Danh Ta ; ngươi định tâm như thế là tốt.YVậy Đa-vít thân phụ ta đã có ý xây một ngôi nhà để kính Danh ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en.X{Nhưng Ta đã chọn Giê-ru-sa-lem làm nơi cho Danh Ta ngự, và chọn Đa-vít đứng đầu Ít-ra-en dân Ta.W)Từ ngày Ta đưa dân Ta ra khỏi đất Ai-cập, Ta đã không chọn một thành nào trong tất cả các chi tộc Ít-ra-en để xây một ngôi nhà kính Danh Ta ở đó ; Ta cũng chẳng chọn một người nào làm lãnh đạo Ít-ra-en dân Ta.AV{Vua nói : Chúc tụng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, Đấng đã ra tay hoàn thành điều chính miệng Người đã phán với Đa-vít, thân phụ ta rằng :URồi vua quay mặt lại chúc lành cho toàn thể cộng đồng Ít-ra-en, trong khi cả cộng đồng Ít-ra-en đều đứng.zTmNhưng chính con, con đã xây cho Ngài một ngôi nhà cao sang, một nơi để Ngài ngự muôn đời.yS mBấy giờ vua Sa-lô-môn nói : ĐỨC CHÚA đã phán là Người sẽ ngự trong đám mây dày đặc.:RmCác tư tế không thể tiếp tục thi hành nhiệm vụ được vì đám mây. Quả thật, vinh quang ĐỨC CHÚA đã tràn ngập Đền Thờ của Thiên Chúa. Q9 Họ thổi kèn và ca hát, cùng nhau cất tiếng tung hô và ngợi khen ĐỨC CHÚA. Họ cất tiếng hát cùng với tiếng kèn, tiếng não bạt và các nhạc cụ khác, để tung hô ĐỨC CHÚA, vì Chúa nhân từ, vì muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương. Vậy khi các tư tế ra khỏi Cung Thánh, thì có đám mây toả đầy Đền Thờ ĐỨC CHÚA.6Pe Các thầy Lê-vi làm ca viên có mặt đầy đủ : A-xáp, Hê-man, Giơ-đu-thun, cùng với con cháu và anh em của họ. Họ mặc trúc bâu, mang não bạt, đàn sắt, đàn cầm, đứng phía đông bàn thờ ; cùng với họ có một trăm hai mươi tư tế thổi kèn.-OS Sau đó, các tư tế ra khỏi Cung Thánh. Quả thật, tất cả các tư tế có mặt đều đã được thánh hoá, không theo thứ tự ban nhóm.^N5 Trong Hòm Bia không có gì ngoài hai Bia đá ông Mô-sê đã đặt vào đó, trên núi Khô-rếp, khi ĐỨC CHÚA lập Giao Ước với con cái Ít-ra-en vào thời họ ra khỏi đất Ai-cập.mMS Các đòn này dài đến nỗi từ Cung Thánh, trước Nơi Cực Thánh, có thể nhìn thấy các đầu đòn, nhưng từ bên ngoài thì không thấy được. Các đòn này vẫn còn đó cho tới ngày nay.zLmQuả vậy, các Kê-ru-bim xoè cánh ra bên trên Hòm Bia, che phía trên Hòm Bia và các đòn khiêng.DKCác tư tế đưa Hòm Bia Giao Ước của ĐỨC CHÚA vào nơi đã dành sẵn trong cung Đơ-via của Đền Thờ, tức là Nơi Cực Thánh, dưới cánh các Kê-ru-bim.5JcVua Sa-lô-môn và toàn thể cộng đồng Ít-ra-en tụ họp lại bên cạnh vua trước Hòm Bia, sát tế chiên bò nhiều vô kể không sao đếm nổi.7Igvà đưa Hòm Bia cũng như Lều Hội Ngộ và tất cả các vật dụng thánh trong Lều lên. Các tư tế và các thầy Lê-vi đưa những thứ ấy lên.gHGTất cả các kỳ mục Ít-ra-en đều tới ; các thầy Lê-vi thì khiêng Hòm Bia,rG]Mọi người Ít-ra-en tập hợp lại bên nhà vua để mừng lễ. Đó là tháng thứ bảy.*FMBấy giờ vua Sa-lô-môn triệu tập về Giê-ru-sa-lem các kỳ mục Ít-ra-en, tất cả các người đứng đầu các chi tộc cùng các trưởng tộc con cái Ít-ra-en để đưa Hòm Bia Giao Ước của ĐỨC CHÚA lên từ Thành vua Đa-vít tức là Xi-on.5E eThế là hoàn thành toàn bộ công trình Đền Thờ của ĐỨC CHÚA do vua Sa-lô-môn thực hiện. Vua Sa-lô-môn đưa vào đó các vật thánh mà vua Đa-vít, thân phụ ông đã dâng : bạc, vàng, các vật dụng : vua đặt các vật ấy trong kho Nhà Thiên Chúa.vDedao, bình rảy, chén và bình hương đều bằng vàng ròng. Về cửa Đền Thờ thì các cánh cửa bên trong của Nơi Cực Thánh cũng như các cánh cửa Đền Thờ dẫn vào cung Hê-khan đều bằng vàng.OChoa, đèn, kéo cắt bấc bằng vàng, thứ vàng hảo hạng ; Bcác trụ đèn và đèn đều bằng vàng ròng ; đèn phải cháy sáng trước Nơi Cực Thánh như đã quy định ;A5Vua Sa-lô-môn đã làm tất cả các vật dụng cho Nhà của Thiên Chúa : bàn thờ bằng vàng, bàn đặt bánh tiến cũng vậy ;|@qVua Sa-lô-môn đã làm các vật dụng ấy nhiều vô kể ; số lượng đồng thì không tính hết.~?uVua đúc các vật ấy tại đồng bằng Gio-đan, trên mặt đất sét, giữa Xúc-cốt và Xơ-rê-đa.P>những chiếc vạc, những cái xẻng và xiên. Tất cả các vật dụng này, ông Khi-ram A-vi đã làm bằng đồng đánh bóng để vua Sa-lô-môn đặt trong Nhà ĐỨC CHÚA.G=một cái bể và mười hai con bò đỡ phía dưới ;H< mười cái giàn và mười cái bồn đặt trên giàn ;0;Y bốn trăm trái thạch lựu cho hai màng lưới, mỗi màng lưới hai hàng thạch lựu để bọc hai bầu của các đầu trụ trên đỉnh trụ ;Q: Hai trụ, các bầu của các đầu trụ trên hai đỉnh trụ ;[9/ Ông Khi-ram làm những chiếc vạc, những cái xẻng và bình rảy. Ông Khi-ram hoàn thành tất cả công trình mà ông đã thực hiện cho vua Sa-lô-môn trong Đền Thờ Thiên Chúa :U8# Còn bể nước thì vua đặt ở bên phải về hướng đông nam.b7= Vua làm sân các tư tế và sân lớn; các cửa sân lớn được dát đồng.&6EVua làm mười chiếc bàn, đặt trong cung Hê-khan, năm chiếc bên phải, năm chiếc bên trái. Vua làm một trăm bình rảy bằng vàng.5)Vua làm mười trụ đèn bằng vàng như đã quy định và đặt trong cung Hê-khan, năm trụ bên phải, năm trụ bên trái.4+Vua làm mười bồn nước và đặt năm chiếc bên phải, năm chiếc bên trái, dùng để thanh tẩy các lễ vật toàn thiêu ; người ta rửa các lễ vật trong các bồn ấy, còn bể nước thì dành cho việc thanh tẩy các tư tế.3/Chiều dày của bể là một tấc, và mép nó giống như mép một cái chén hình hoa huệ. Bể chứa được sáu ngàn thùng.22]Bể được đặt trên mười hai con bò : ba con quay mặt về hướng bắc, ba con quay mặt về hướng tây, ba con quay mặt về hướng nam và ba con quay mặt về hướng đông ; bể đặt bên trên chúng, và các phần mông của chúng đều quay vào trong.Q1Bên dưới mép bể có hình những con vật giống con bò vòng quanh bể, cứ nửa thước là mười con, khắp chung quanh bể ; hai hàng bò cùng đúc một lượt với bể.M0Vua đúc một bể nước, rộng năm thước từ mép nọ tới mép kia, hình tròn, cao hai thước rưỡi ; lấy dây mà đo chu vi của bể thì được mười lăm thước.[/ 1Vua làm một bàn thờ bằng đồng dài mười thước, cao năm thước.7.gVua dựng các cột trụ trước cung Hê-khan, một trụ bên phải, một trụ bên trái ; trụ bên phải vua gọi là Gia-khin, trụ bên trái là Bô-át.8-iVua làm các tràng hoa như những sợi dây chuyền và đặt trên các đỉnh trụ ; vua còn làm một trăm trái thạch lựu và đặt vào các tràng hoa.$,ATrước Đền Thờ, vua cho dựng hai trụ cao mười bảy thước rưỡi, trên đỉnh mỗi trụ có một đầu trụ hai thước rưỡi.+Vua làm màn bằng vải đỏ thẫm, vải điều, vải đỏ son và trúc bâu, và thêu lên đó các Kê-ru-bim.* Hai cánh của hai Kê-ru-bim xoè ra đo được mười thước ; các vị đứng thẳng, mặt quay vào trong Nhà.#)? Một cánh của Kê-ru-bim thứ hai, dài hai thước rưỡi, chạm tường nhà ; còn cánh kia thì chạm cánh của Kê-ru-bim thứ nhất.m(S Cánh các Kê-ru-bim cộng lại dài mười thước : một cánh của vị thứ nhất dài hai thước rưỡi, chạm tường nhà, cánh kia cũng dài hai thước rưỡi, chạm cánh của Kê-ru-bim thứ hai.s'_ Tại Nơi Cực Thánh, vua làm hai Kê-ru-bim, đó là những tác phẩm điêu khắc bọc vàng.u&c Đinh cũng bằng vàng, tất cả nặng đến nửa ký ; vua dát vàng cả các phòng lầu nữa.U%#Vua làm Nơi Cực Thánh : chiều dài bằng chiều rộng của ngôi nhà là mười thước, và chiều rộng cũng là mười thước ; rồi dát hết mười tám ngàn ký vàng tốt. $ Vua dát vàng khắp nhà : xà nhà, ngưỡng cửa, tường và cánh cửa ; rồi khắc hình Kê-ru-bim lên tường.u#cĐể tăng thêm vẻ đẹp, vua dùng đá quý dát nhà ; còn vàng thì vua dùng vàng Pác-va-gim. "Phòng lớn thì vua ghép gỗ trắc, rồi dát vàng tốt và khắc trên đó những cây chà là và những tràng hoa.3!_Tiền đình ở đàng trước dài mười thước, bằng chiều ngang của ngôi Nhà ; chiều cao là sáu mươi thước. Phía trong, vua dát vàng ròng.I  Đây là kích thước vua Sa-lô-môn ấn định để xây Nhà của Thiên Chúa : tính theo lối đo cũ, thì chiều dài là ba mươi thước, chiều rộng mười thước.kOVua đã khởi công vào ngày mồng hai, tháng thứ hai, năm thứ tư triều đại vua. +Vua Sa-lô-môn khởi công xây Nhà ĐỨC CHÚA tại Giê-ru-sa-lem trên núi Mô-ri-gia, nơi ĐỨC CHÚA đã hiện ra với phụ vương Đa-vít. Đó là nơi vua Đa-vít đã chuẩn bị, trước kia là sân lúa của ông Oóc-nan người Giơ-vút.;q*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***b=Vua Sa-lô-môn làm sổ thống kê các ngoại kiều cư ngụ trên đất Ít-ra-en, theo thống kê phụ vương Đa-vít đã làm, tất cả được một trăm năm mươi ba ngàn sáu trăm người.PChúng tôi sẽ đốn gỗ Li-băng theo nhu cầu của ngài, và sẽ đóng bè đem đến Gia-phô cho ngài theo đường biển, rồi ngài sẽ liệu chuyên chở lên Giê-ru-sa-lem.Giờ đây, lúa mì, lúa mạch, dầu, rượu mà ngài đã hứa, thì xin cứ gửi cho các tôi tớ của ngài.w Mẹ của anh ta là một người phụ nữ họ Đan, còn cha là người thành Tia. Anh ta biết làm các đồ vàng, bạc, đồng, sắt, đá, gỗ, vải điều, vải đỏ thẫm, trúc bâu, vải đỏ son. Anh còn biết chạm trổ mọi thứ hình nổi và sáng tạo bất cứ tác phẩm mỹ nghệ nào người ta đặt. Anh sẽ làm việc cùng với các nghệ nhân của ngài và các nghệ nhân của chúa thượng tôi là Đa-vít thân phụ ngài.   Vậy, bây giờ tôi sẽ gửi đến cho ngài một người khôn ngoan, hiểu rộng và sáng suốt là Khi-ram A-vi.:m Và vua Khi-ram nói : Chúc tụng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa Ít-ra-en, Đấng tạo thành trời đất, Đấng đã ban cho vua Đa-vít một người con khôn ngoan, sáng suốt, thành thạo và hiểu rộng biết nhiều để xây nhà kính ĐỨC CHÚA và xây cung điện cho mình.M Khi-ram, vua thành Tia, viết và gửi đến vua Sa-lô-môn lá thư phúc đáp như sau : Vì ĐỨC CHÚA thương dân Người, nên Người mới đặt ngài làm vua cai trị họ. Và đây, tôi sẽ cung cấp cho thợ đốn gỗ bốn trăm ngàn thùng lúa mì, bốn trăm ngàn thùng lúa mạch, bốn mươi ngàn thùng rượu nho, bốn mươi ngàn thùng dầu. Đó là lương thực cho bề tôi của ngài.tađể chuẩn bị cho tôi thật nhiều gỗ, vì ngôi nhà tôi sắp xây sẽ nguy nga kỳ diệu.eCXin gửi cho tôi gỗ bá hương, gỗ trắc và gỗ đàn hương vùng Li-băng, vì tôi biết bề tôi của ngài quen đốn gỗ Li-băng. Tôi tớ của tôi sẽ cộng tác với bề tôi của ngài,oWBây giờ xin ngài gửi cho tôi tay thợ nào thạo nghề vàng, bạc, đồng, sắt, vải điều, vải đỏ son, vải đỏ thẫm, và còn biết chạm trổ những hình nổi. Người đó sẽ làm việc với các thợ lành nghề tôi có sẵn tại Giê-ru-sa-lem và tại Giu-đa do vua Đa-vít thân phụ tôi để lại.{Thế nhưng, ai nào xây nổi một ngôi nhà cho Chúa, vì cả chín tầng trời thăm thẳm cũng không chứa nổi Người ? Vậy tôi là ai mà dám xây nhà cho Chúa, dù chỉ là để đốt hương trước nhan Người ? Và ngôi nhà tôi sắp xây phải thật nguy nga, vì Thiên Chúa của chúng tôi vĩ đại hơn chư thần hết thảy.LNay tôi cũng sắp xây nhà kính ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của tôi, ngôi nhà dành riêng cho Người, để đốt hương thơm trước nhan Người, để có bánh tiến luôn đặt trước mặt Người, để cứ sáng chiều dâng lễ toàn thiêu, và dâng trong các ngày sa-bát, các ngày sóc và các lễ kính ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng tôi, như đã quy định cho Ít-ra-en đến muôn đời.^5Vua Sa-lô-môn sai sứ đến nói với Khi-ram, vua thành Tia rằng : Xin ngài cũng giúp tôi, như đã giúp vua Đa-vít thân phụ tôi là gửi gỗ bá hương cho thân phụ tôi xây nhà ở.  9Vua Sa-lô-môn đã lên danh sách bảy mươi ngàn phu khuân vác, tám mươi ngàn thợ đá trên núi và ba ngàn sáu trăm đốc công.p  [Vua Sa-lô-môn ra lệnh xây một ngôi nhà kính danh ĐỨC CHÚA và xây hoàng cung cho mình.g  INgựa của vua Sa-lô-môn được nhập từ Ai-cập và Cơ-vê ; các thương gia của vua đến tận Cơ-vê mua ngựa theo đúng giá. 17 Họ cũng lên Ai-cập mua xe về, mỗi cỗ sáu trăm bạc ; ngựa thì một trăm năm chục một con. Họ cũng đứng ra mua bán như vậy cho các vua Khết và các vua A-ram.  )Vua đã làm cho bạc vàng ở Giê-ru-sa-lem ra thường như sỏi đá, còn bá hương thì nhiều như sung ở miền Sơ-phê-la.K  Vua Sa-lô-môn tập trung xe và ngựa, xe có một ngàn bốn trăm cỗ và ngựa có mười hai ngàn con. Vua để chúng ở các thành có xe bên cạnh vua tại Giê-ru-sa-lem. k~Y}}%|{zzKywwvMuTtct sRrrqq(ponn5mll-kkjihggff@eHdccbLa\_^^G]\[Z6YXX~WWV}UpTTTTkT=SS.RpQPPjOlN}MMDLsKkJII H\GG=EEdD+CBwAAN@z>>=:<K Bực tức với thầy chiêm, vua A-xa bắt ông bỏ tù và cùm ông lại : vua nổi giận với ông vì chuyện đó. Cũng trong thời gian này, vua A-xa đàn áp một số người khác nữa trong dân.9=k Bởi vì ĐỨC CHÚA đưa mắt rảo khắp hoàn cầu để gia tăng sức mạnh cho những ai giữ lòng trung nghĩa với Người. Trong trường hợp này, ngài đã xử sự như một kẻ điên rồ, nên từ đây ngài sẽ phải luôn luôn đối đầu với chiến tranh.j<MQuân Cút và quân Li-by-a đã chẳng là một lực lượng hùng hậu với rất nhiều xe và ngựa đó sao ? Thế mà, khi ngài nương tựa vào ĐỨC CHÚA, thì Người đã trao chúng vào tay ngài.;%Lúc bấy giờ thầy chiêm Kha-na-ni vào yết kiến A-xa vua Giu-đa và thưa : Vì ngài đã nương tựa vào vua A-ram chứ không nương tựa vào ĐỨC CHÚA Thiên Chúa của ngài, nên lực lượng của vua A-ram đã vuột khỏi tay ngài.I: Bấy giờ vua A-xa đem toàn dân Giu-đa đến Ra-ma ; họ lấy đi đá, gỗ mà vua Ba-sa dùng để xây cất. Vua lấy những thứ ấy mà kiến thiết Ghe-va và Mít-pa.u9cNghe biết chuyện này, vua Ba-sa ngưng kiến thiết Ra-ma và đình chỉ công trình của mình.v8eVua Ben Ha-đát nghe lời vua A-xa và sai các vị chỉ huy quân đội đánh các thành của Ít-ra-en ; vua đánh chiếm I-giôn, Đan, A-vên Ma-gim, tất cả các kho lương thực của các thành thuộc Náp-ta-li.7-Nên có hiệp ước giữa tôi với ngài, cũng như giữa thân phụ tôi với thân phụ ngài. Đây, tôi xin gửi bạc vàng tặng ngài. Xin ngài huỷ bỏ hiệp ước giữa ngài với Ba-sa vua Ít-ra-en, để ông ấy bỏ tôi mà rút về !a6;Bấy giờ vua A-xa lấy bạc, vàng trong kho tàng của Đền Thờ ĐỨC CHÚA và của hoàng cung, rồi sai người đến với Ben Ha-đát vua A-ram đang cư ngụ tại Đa-mát, và nói rằng :45 cNăm ba mươi sáu triều vua A-xa, Ba-sa vua Ít-ra-en tiến đánh Giu-đa ; vua kiến thiết Ra-ma, để không cho ai ra vào liên lạc với A-xa vua Giu-đa.h4IKhông có cuộc giao tranh nào nữa cho đến năm thứ ba mươi lăm triều vua A-xa.3)Vua đưa vào Đền Thờ Thiên Chúa các vật thánh mà vua cha cũng như chính vua dâng cúng : bạc, vàng và các vật dụng.y2kCác nơi cao tuy chưa biến khỏi Ít-ra-en, nhưng vua A-xa vẫn suốt đời trọn tình vẹn nghĩa. 1Ngay cả bà nội của vua A-xa là Ma-a-kha, cũng bị vua cách chức quốc mẫu, vì bà đã làm một vật kinh tởm kính thần A-sê-ra. Vua A-xa phá huỷ vật kinh tởm đó, tán nhuyễn rồi đem đốt trong thung lũng Kít-rôn.20]Toàn thể Giu-đa phấn khởi vui mừng về lời thề đó, vì họ đã đem hết cả tâm tình của họ mà thề ; họ hoàn toàn tự nguyện tìm kiếm ĐỨC CHÚA và Người đã cho họ được gặp Người. ĐỨC CHÚA cũng cho họ được tư bề yên ổn.w/gHọ lớn tiếng thề với ĐỨC CHÚA như vậy, rồi hò reo, thổi kèn và rúc tù và inh ỏi.,.Q Bất cứ ai không tìm kiếm ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, sẽ phải chết, dù là trẻ nhỏ hay người lớn, đàn ông hay đàn bà.- Họ lấy giao ước mà cam kết sẽ đem hết tâm hồn tìm kiếm ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của cha ông họ.+,O Ngày hôm ấy họ lấy một phần chiến lợi phẩm đã mang về gồm bảy trăm con bò, bảy ngàn con chiên, đem sát tế dâng ĐỨC CHÚA.l+Q Họ tập họp ở Giê-ru-sa-lem vào tháng thứ ba năm thứ mười lăm triều vua A-xa.$*A Vua tập họp mọi người Giu-đa và Ben-gia-min cùng những người thuộc Ép-ra-im, Mơ-na-se và Si-mê-ôn cư trú giữa họ – quả thật có nhiều người đã bỏ Ít-ra-en mà ngả theo vua, khi thấy ĐỨC CHÚA Thiên Chúa vua thờ ở với vua.)%Khi vua A-xa nghe biết những điều ấy và lời của ngôn sứ A-dác-gia-hu con ông Ô-đết, thì vua được thêm can đảm. Vua liền dẹp bỏ các đồ ghê tởm khỏi toàn cõi Giu-đa và Ben-gia-min, khỏi các thành vua đã chiếm được trong vùng núi Ép-ra-im, rồi làm mới lại bàn thờ ĐỨC CHÚA ở trước tiền đình của ĐỨC CHÚA.(%Nhưng các ngài, cứ can đảm lên, đừng để cho tay mình bủn rủn, vì công lao của các ngài sẽ được đền đáp.1'[Dân này nước nọ, thành này thành khác đã đụng nhau ác liệt, vì Thiên Chúa đã dùng đủ mọi thứ khốn quẫn làm cho chúng tán loạn.(&ITrong thời gian ấy, kẻ ra người vào đều không được bình an, vì trăm cay nghìn đắng đã đổ trên tất cả cư dân các nước.(%Inhưng trong cơn quẫn bách, Ít-ra-en đã trở về với ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của mình, đã tìm kiếm Người và Người đã cho gặp.$Một thời gian dài, Ít-ra-en đã không có Thiên Chúa thật, không có tư tế dạy bảo, cũng chẳng có Lề Luật ;i#Kra đón vua A-xa và thưa : Xin vua A-xa và toàn thể Giu-đa cùng Ben-gia-min, hãy nghe tôi ! ĐỨC CHÚA ở với các ngài, khi các ngài ở với ĐỨC CHÚA. Nếu các ngài tìm kiếm ĐỨC CHÚA, Người sẽ cho các ngài được gặp ; còn nếu các ngài lìa bỏ ĐỨC CHÚA, ĐỨC CHÚA sẽ lìa bỏ các ngài.e" EĐược thần khí của Thiên Chúa thúc đẩy, ông A-dác-gia-hu con ông Ô-đết,;!q*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***s _ Họ cũng đánh chiếm tất cả các thành chung quanh Ghê-ra, vì ĐỨC CHÚA đã giáng kinh hoàng xuống các thành ấy ; họ cướp phá tất cả các thành ấy, vì chiến lợi phẩm ở đó rất nhiều.5c và vua A-xa cùng với quân đội của vua đuổi đánh chúng cho tới Ghê-ra. Quân Cút ngã quỵ, không còn ai sống sót : chúng bị đánh tan trước nhan ĐỨC CHÚA và trước doanh trại của Người. Người ta đã thu được thật nhiều chiến lợi phẩm.# ĐỨC CHÚA đã đánh bại người Cút trước mặt vua A-xa và trước mặt Giu-đa : những người Cút đã trốn chạy,1[ Vua A-xa lên tiếng kêu cầu ĐỨC CHÚA Thiên Chúa của mình : Lạy ĐỨC CHÚA, khi Ngài muốn cứu giúp, thì đối với Ngài chẳng có chi khác biệt giữa người mạnh và người yếu. Lạy ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa chúng con, xin cứu giúp chúng con ! Vì chúng con nương tựa vào Ngài và nhân danh Ngài mà chúng con giáp chiến với lũ đông này. Lạy ĐỨC CHÚA, chính Ngài là Thiên Chúa của chúng con, xin đừng để cho phàm nhân nào chống lại được với Ngài.dA Vua A-xa ra ngênh chiến và dàn trận tại thung lũng Xơ-pha-tha, gần Ma-rê-sa.:mBấy giờ De-rác người Cút xuất hiện chống phá họ với một đạo quân gồm một triệu người và ba trăm chiến xa ; y đã đến tận Ma-rê-sa.1Vua A-xa có một đạo quân gồm ba trăm ngàn người Giu-đa biết mang thuẫn lớn và giáo, và hai trăm tám mươi ngàn người Ben-gia-min dùng thuẫn nhỏ và bắn cung. Tất cả những người ấy đều là những bậc anh hùng dũng sĩ.%CVua nói với người Giu-đa : Ta hãy tái thiết các thành ấy, xây tường luỹ chung quanh, dựng tháp, làm cửa với then cài ; đất nước còn thuộc về chúng ta, vì chúng ta vẫn tìm kiếm ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa chúng ta ; chúng ta tìm kiếm Người, nên Người ban cho chúng ta được tư bề yên ổn. Vậy họ đã tái thiết và đã thành công. Vua xây các thành kiên cố tại Giu-đa, vì xứ sở được yên hàn. Sở dĩ trong các năm đó, vua không phải đương đầu với một cuộc chiến tranh nào cả, là vì ĐỨC CHÚA đã ban cho đất nước được an bình.Vua dẹp bỏ các nơi cao và các bàn thiên khỏi các thành Giu-đa. Dưới triều vua, vương quốc được yên hàn.%Vua khuyên người Giu-đa tìm kiếm ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa tổ tiên họ, thi hành Lề Luật và huấn lệnh của Người.}Vua dẹp bỏ các bàn thờ của ngoại kiều và các nơi cao, phá huỷ các trụ thờ và các cột thờ.n WVua A-xa làm điều tốt lành và ngay chính trước mắt ĐỨC CHÚA Thiên Chúa của vua.4a Các truyện còn lại về vua A-vi-gia, đường lối vua theo, các việc vua làm đã được ghi chép trong sách Chú Giải của ngôn sứ Ít-đô. Vua A-vi-gia đã an nghỉ với tổ tiên và được chôn cất trong Thành Đa-vít ; con vua là A-xa lên ngôi kế vị.% Vua A-vi-gia-hu ngày càng thêm mạnh. Vua lấy mười bốn người vợ, được hai mươi hai con trai và bốn mươi con gái.'G Suốt triều đại vua A-vi-gia-hu, vua Gia-róp-am không khôi phục được sức mạnh nữa ; vua bị ĐỨC CHÚA đánh phạt và đã chết.[/ Vua A-vi-gia truy kích vua Gia-róp-am và chiếm được của ông các thành sau đây : Bết Ên và các vùng phụ cận, Giơ-sa-na và các vùng phụ cận, Ép-rôn và các vùng phụ cận.K Trong trận ấy, con cái Ít-ra-en bị hạ nhục, còn con cái Giu-đa thì trở nên mạnh mẽ hơn, vì họ đã tựa nương vào ĐỨC CHÚA Thiên Chúa tổ tiên của họ.3 Vua A-vi-gia và quân đội của vua đã giáng cho chúng một đòn chí tử : năm trăm ngàn tinh binh của Ít-ra-en đã tử trận. } Con cái Ít-ra-en chạy trốn quân Giu-đa, nhưng đã bị Thiên Chúa trao nộp vào tay những người này.O  Quân Giu-đa hò hét xung phong, và trong lúc quân Giu-đa hò hét như vậy thì Thiên Chúa đánh bại vua Gia-róp-am và toàn thể Ít-ra-en trước mặt vua A-vi-gia và Giu-đa. 7 Khi quân Giu-đa quay lại, bỗng thấy mình bị đánh cả trước lẫn sau, liền kêu lên ĐỨC CHÚA, các tư tế thì thổi kèn.` 9 *Trong khi đó, vua Gia-róp-am sai toán phục kích đi bọc hậu quân Giu-đa. Như thế, cánh quân chính thì đối diện với quân Giu-đa, còn toán quân phục kích thì ở đằng sau họ.Y + Đây, Thiên Chúa ở với chúng ta để dẫn đầu chúng ta ; các tư tế của Người với chiếc kèn xung trận sẵn sàng thổi lên chống các ngươi ! Hỡi con cái Ít-ra-en, ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa tổ tiên các ngươi, chớ giao chiến chống lại Người : các ngươi sẽ thất bại !4a Các vị ấy cứ mỗi sáng mỗi chiều, dâng lễ toàn thiêu kính ĐỨC CHÚA, đốt hương thơm ngào ngạt, trưng bánh tiến trên bàn thanh sạch ; còn những ngọn đèn trên cây đèn vàng thì cứ chiều chiều lại đốt lên. Quả thật chúng ta vẫn giữ những điều ĐỨC CHÚA Thiên Chúa chúng ta truyền, còn các ngươi, chính ĐỨC CHÚA các ngươi cũng bỏ.~u Còn với chúng ta đây, thì Thiên Chúa chúng ta thờ chính là ĐỨC CHÚA. Chúng ta đã không từ bỏ Người. Các tư tế phụng sự ĐỨC CHÚA phải là con cháu ông A-ha-ron, các thầy Lê-vi thì lo phục vụ.7 Ai chẳng biết rằng các ngươi đã trục xuất các tư tế của ĐỨC CHÚA, con cháu ông A-ha-ron, và các thầy Lê-vi nữa, để rồi tự tiện đặt những tư tế theo thói các dân ngoại ? Vì bất cứ ai mang một con bê với bảy con dê đến xin tấn phong là được làm tư tế liền, để phục vụ cái không phải là thần thánh gì cả !D Bây giờ các ngươi lại bô bô cả quyết chống chọi được với vương quyền của ĐỨC CHÚA mà dòng họ vua Đa-vít đang nắm giữ ! Quả các ngươi là một bè lũ đông đảo, lại còn có những con bò vàng Gia-róp-am đã tạo ra cho các ngươi tôn làm thần !R Những tên hạ tiện, những đứa vô loài đã toa rập với y lấn lướt vua Rơ-kháp-am con vua Sa-lô-môn. Vua Rơ-kháp-am còn trẻ người non dạ không địch nổi chúng.  Thế mà Gia-róp-am con Nơ-vát, tôi tớ vua Sa-lô-môn con vua Đa-vít, đã dấy loạn chống chúa thượng mình.  ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, bằng một giao ước không ai phế bỏ được, đã ban quyền cai trị Ít-ra-en đến muôn đời cho vua Đa-vít, cho chính người và cho con cháu người, các ngươi chẳng biết sao ?-S Bấy giờ vua A-vi-gia đứng trên ngọn Xơ-ma-ra-gim trong vùng núi Ép-ra-im, lên tiếng nói : Gia-róp-am và toàn thể Ít-ra-en hãy nghe đây :uc Vua A-vi-gia ra trận cùng với một lực lượng tinh binh gồm bốn trăm ngàn quân. Còn vua Gia-róp-am thì đem một lực lượng tinh nhuệ gồm tám trăm ngàn quân thiện chiến ra dàn trận chống lại.J và trị vì tại Giê-ru-sa-lem ba năm. Thân mẫu vua là bà Mi-kha-gia-hu ái nữ ông U-ri-ên người Ghíp-a. Chiến tranh đã diễn ra giữa vua A-vi-gia và vua Gia-róp-am.Y~ - Năm thứ mười tám triều vua Gia-róp-am, A-vi-gia lên làm vua Giu-đa,} Vua Rơ-kháp-am an nghỉ với tổ tiên và được chôn cất trong Thành Đa-vít. Con vua là A-vi-gia lên ngôi kế vị.S| Các sự việc đời vua Rơ-kháp-am, từ những việc đầu tiên đến những việc cuối cùng, đã chẳng được ghi chép trong Sử biên niên của ngôn sứ Sơ-ma-gia và của thầy chiêm Ít-đô sao ? Các cuộc giao tranh đã không ngừng xảy ra giữa vua Rơ-kháp-am và vua Gia-róp-am.X{) Vua đã làm sự dữ, vì đã không để lòng tìm kiếm ĐỨC CHÚA. z Vua Rơ-kháp-am củng cố được ngai vàng tại Giê-ru-sa-lem và tiếp tục trị vì. Khi lên ngôi, vua Rơ-kháp-am được bốn mươi mốt tuổi. Vua trị vì mười bảy năm tại Giê-ru-sa-lem là thành đô ĐỨC CHÚA đã chọn làm nơi đặt Danh Người trong tất cả các chi tộc Ít-ra-en. Thân mẫu vua là bà Na-a-ma người Am-mon.Py Vì vua hạ mình xuống nên đã tránh được cơn thịnh nộ của ĐỨC CHÚA và không bị hoàn toàn tiêu diệt. Vả lại ở Giu-đa vẫn còn có những điều tốt lành.~xu Mỗi khi vua vào Đền Thờ ĐỨC CHÚA thì các thị vệ mang ra, rồi lại đưa về phòng thị vệ.$wA Vua Rơ-kháp-am làm những khiên thuẫn bằng đồng để thay thế, và giao cho các người chỉ huy thị vệ canh gác cửa hoàng cung.v! Vậy Si-sắc vua Ai-cập tiến đánh Giê-ru-sa-lem và chiếm đoạt các kho tàng trong Đền Thờ ĐỨC CHÚA cũng như kho tàng trong hoàng cung ; ông lấy hết. Ông chiếm đoạt những khiên thuẫn bằng vàng vua Sa-lô-môn đã làm.u) Thế nhưng chúng sẽ phải làm tôi nó, và chúng sẽ biết thế nào là phụng sự Ta và thế nào là làm tôi chư quốc.5tc Khi ĐỨC CHÚA thấy họ hạ mình xuống, thì Người phán bảo ông Sơ-ma-gia rằng : Chúng đã hạ mình xuống, Ta sẽ không tiêu diệt chúng nữa. Ta sẽ sớm cho chúng thoát nạn. Cơn thịnh nộ của Ta sẽ không giáng xuống Giê-ru-sa-lem qua tay Si-sắc. s Các thủ lãnh Ít-ra-en liền cùng với vua hạ mình xuống và tuyên xưng rằng : ĐỨC CHÚA thật công minh !Hr Bấy giờ ngôn sứ Sơ-ma-gia vào gặp vua Rơ-kháp-am và các thủ lãnh của Giu-đa đang tập họp về Giê-ru-sa-lem để trốn tránh vua Si-sắc. Ngôn sứ nói với họ : ĐỨC CHÚA phán thế này : Các ngươi đã bỏ Ta, thì Ta, Ta cũng bỏ mặc các ngươi trong tay Si-sắc.Yq+ chiếm các thành có đồn luỹ kiên cố và tiến về Giê-ru-sa-lem.?pw Từ Ai-cập, ông kéo theo một ngàn hai trăm chiến xa, sáu mươi ngàn ngựa và một đạo quân đông vô kể gồm những người Li-by-a, Xúc-ki-gim và Cút,)oK Vì họ bất trung với ĐỨC CHÚA như thế, nên năm thứ năm triều vua Rơ-kháp-am, vua Ai-cập là Si-sắc đã tiến đánh Giê-ru-sa-lem.7n i Củng cố được vương quốc và trở nên hùng mạnh rồi, vua Rơ-kháp-am bỏ Lề Luật của ĐỨC CHÚA, khiến toàn thể Ít-ra-en cũng theo gương. m Vua đã khôn khéo phân tán một số hoàng tử đi tất cả các thành trì có đồn luỹ kiên cố trong khắp miền đất Giu-đa và Ben-gia-min. Vua cũng cấp thật dồi dào lương thực và cưới nhiều vợ cho các ông.l% Vua Rơ-kháp-am đặt hoàng tử A-vi-gia con bà Ma-a-kha làm thái tử đứng đầu các anh em ông, để kế vị vua sau này.k Vua Rơ-kháp-am yêu bà Ma-a-kha ái nữ của ông Áp-sa-lôm hơn tất cả các bà vợ và các cung phi của vua. Quả thật, vua có đến mười tám bà vợ, sáu mươi cung phi, hai mươi tám con trai và sáu mươi con gái.Mj Sau bà Ma-kha-lát, vua còn kết hôn với cô Ma-a-kha, ái nữ của ông Áp-sa-lôm. Bà Ma-a-kha sinh cho vua những người con sau đây : A-vi-gia, Át-tai, Di-da và Sơ-lô-mít.giG Bà Ma-kha-lát sinh cho vua những người con sau đây : Giơ-út, Sơ-mác-gia, Da-ham.Kh Vua Rơ-kháp-am kết hôn với cô Ma-kha-lát. Cha cô là ông Giơ-ri-mốt con vua Đa-vít và mẹ cô là bà A-vi-kha-gin. Bà này là con ông Ê-li-áp và là cháu ông Gie-sê.kgO Họ làm cho vương quốc Giu-đa thêm vững mạnh và trong ba năm liền, họ phò vua Rơ-kháp-am con vua Sa-lô-môn, vì trong ba năm đó vua đã đi theo con đường của vua Đa-vít và vua Sa-lô-môn.zfm Từ mọi chi tộc Ít-ra-en, những kẻ để lòng tìm kiếm ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, đều theo các thầy Lê-vi kéo về Giê-ru-sa-lem để dâng lễ cho ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của tổ tiên mình. e nhưng vua tự tiện cắt đặt các tư tế phục vụ các nơi cao mà thờ những con dê, con bò vua đã làm ra.ydk Quả thế, các thầy Lê-vi đã từ bỏ đồng cỏ và tài sản của mình để đến Giu-đa và Giê-ru-sa-lem, vì vua Gia-róp-am và con cái ông không cho họ thi hành chức tư tế phục vụ ĐỨC CHÚA nữa,xci *Các tư tế và các thầy Lê-vi trong toàn cõi Ít-ra-en đều từ khắp nơi về quy thuận vua.:bm Thành nào cũng có nhiều khiên thuẫn, giáo mác, và lực lượng được tăng cường tối đa. Thế là Giu-đa và Ben-gia-min hoàn toàn thần phục vua.}as Vua củng cố các thành trì ấy, đặt trấn thủ, lập kho dự trữ lương thực, dầu và rượu. ` Xo-rơ-a, Ai-gia-lôn, và Khép-rôn. Các thành ở Giu-đa và Ben-gia-min này đều là những thành trì vững chắc.+_Q A-đô-ra-gim, La-khít, A-dê-ca,^9 Gát, Ma-rê-sa, Díp,(]K Bết Xua, Xô-khô, A-đu-lam,<\s Các thành đó là : Bê-lem, Ê-tham, Tơ-cô-a,v[e Vua Rơ-kháp-am ngự tại Giê-ru-sa-lem và xây dựng một số thành trì kiên cố tại Giu-đa. Z ĐỨC CHÚA phán thế này : Các ngươi không được lên giao chiến chống anh em các ngươi ; ai nấy cứ về nhà mình, vì mọi chuyện là do Ta. Họ nghe lời ĐỨC CHÚA, và quay về, không đi đánh vua Gia-róp-am nữa.Y Hãy nói với Rơ-kháp-am con của Sa-lô-môn vua Giu-đa, với toàn thể Ít-ra-en tại Giu-đa và tại Ben-gia-min rằng :lXQ Nhưng có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Sơ-ma-gia-hu, người của Thiên Chúa rằng :xW k Về tới Giê-ru-sa-lem, vua Rơ-kháp-am tập họp nhà Giu-đa và chi tộc Ben-gia-min, được một trăm tám mươi ngàn quân tinh nhuệ để giao chiến với Ít-ra-en và thu hồi vương quốc về cho Rơ-kháp-am.NV Thế là Ít-ra-en ly khai với nhà Đa-vít cho tới ngày nay._U7 Vua Rơ-kháp-am cử ông Ha-đô-ram phụ trách việc dân công, nhưng con cái Ít-ra-en ném đá ông chết và ông đã chết. Còn vua Rơ-kháp-am thì vội vã lên xe trốn về Giê-ru-sa-lem.Ty Còn con cái Ít-ra-en cư ngụ tại các thành của Giu-đa thì vua Rơ-kháp-am vẫn làm vua cai trị họ.QS Khi toàn thể Ít-ra-en thấy vua không thèm nghe họ, thì dân đáp lại vua rằng : Chúng tôi có liên hệ chi với Đa-vít ? Chẳng có phần gì với con của Gie-sê. Ít-ra-en ơi, ai về lều nấy ! Này Đa-vít, hãy liệu lấy nhà của ngươi ! Rồi toàn thể Ít-ra-en rút về lều.wRg Thế là vua không chịu nghe dân. Thiên Chúa đã để như vậy cho lời ĐỨC CHÚA được ứng nghiệm, lời mà Người đã dùng ông A-khi-gia-hu người Si-lô mà phán với ông Gia-róp-am con ông Nơ-vát.=Qs nhưng nói với họ theo ý kiến đám người trẻ rằng : Phụ vương ta đã đặt ách nặng trên các ngươi, còn ta, ta chất nặng hơn nữa trên các ngươi ; phụ vương ta trừng phạt các ngươi bằng roi, còn ta, ta sẽ trừng phạt các ngươi bằng bọ cạp.}Ps Vua trả lời cứng cỏi với họ. Vua Rơ-kháp-am không đếm xỉa gì đến ý kiến các kỳ mục,O3 Ngày thứ ba, Gia-róp-am cùng toàn dân đến yết kiến vua Rơ-kháp-am như vua đã hẹn rằng : Ba ngày nữa trở lại gặp ta.pNY Vậy phụ vương ta đã đặt ách nặng trên các ngươi, còn ta, ta chất cho nặng hơn nữa. Phụ vương ta trừng phạt các ngươi bằng roi, còn ta, ta sẽ trừng phạt các ngươi bằng bọ cạp !|Mq Đám người trẻ, những bạn thiếu thời của vua, thưa vua rằng : Ngài sẽ trả lời cho dân đã từng nói với ngài : Phụ vương ngài đã đặt ách nặng trên chúng tôi, nhưng xin ngài giảm bớt cho chúng tôi, xin ngài nói với chúng thế này : Ngón tay nhỏ của ta còn lớn hơn cả lưng của phụ vương ta.lLQ Vua nói với họ : Các ngươi góp ý với ta thế nào, để ta còn trả lời cho dân này, vì nó đã nói với ta rằng : Xin ngài giảm bớt cái ách nặng phụ vương đã đặt trên chúng tôi ?FK Nhưng vua không đếm xỉa gì đến ý kiến các kỳ mục đưa ra, lại đi bàn hỏi với đám người trẻ là những bạn thiếu thời hiện đang hầu cận vua.1J[ Họ thưa với vua : Nếu ngài xử tốt với dân, chiều lòng dân, dùng lời lẽ ôn tồn mà nói với dân, thì dân sẽ làm tôi ngài mãi mãi.I Vua Rơ-kháp-am bàn hỏi với các kỳ mục là những người đã từng hầu cận phụ vương Sa-lô-môn khi vua này còn sống. Vua Rơ-kháp-am nói : Các ngươi góp ý với ta thế nào, để ta còn trả lời cho dân này ?nHU Vua nói với họ : Ba ngày nữa các ngươi trở lại gặp ta. Dân chúng liền rút lui.tGa Phụ vương ngài đã bắt chúng tôi mang một cái ách quá nặng, bây giờ nếu ngài giảm bớt khổ dịch và ách nặng nề phụ vương đã đặt trên chúng tôi, thì chúng tôi sẽ phục dịch ngài.~Fu Người ta cho mời ông Gia-róp-am. Ông và toàn thể Ít-ra-en tới. Họ thưa với Rơ-kháp-am rằng :CE Lúc ấy Gia-róp-am con ông Nơ-vát, nghe biết chuyện ấy – ông đang ở bên Ai-cập vì ông đã trốn vua Sa-lô-môn sang đó, ông liền bỏ Ai-cập trở về.rD _ Rơ-kháp-am đi Si-khem, vì toàn thể Ít-ra-en tụ họp ở Si-khem để tôn ông lên làm vua./CW Vua Sa-lô-môn đã an nghỉ với tổ tiên và được chôn cất trong Thành Đa-vít thân phụ vua, và thái tử Rơ-kháp-am lên ngôi kế vị vua.jBM Vua Sa-lô-môn trị vì toàn thể Ít-ra-en tại Giê-ru-sa-lem được bốn mươi năm.lAQ Các truyện khác về vua Sa-lô-môn, từ những việc đầu tiên đến những việc cuối cùng, đều đã được ghi chép trong Sử Biên Niên của ngôn sứ Na-than, trong Sách Ngôn Sứ của ông A-khi-gia người Si-lô, trong Các Thị Kiến của thầy chiêm Gie-đô dưới thời vua Gia-róp-am con ông Nơ-vát.v@e Ngựa của vua Sa-lô-môn là giống ngựa được nhập từ Ai-cập và từ khắp mọi nước.? Nhờ vua mà bạc ở Giê-ru-sa-lem ra thường như sỏi đá, còn bá hương thì nhiều như vả ở miền Sơ-phê-la.> Vua thống trị tất cả các vua từ Sông Cả đến đất của người Phi-li-tinh và mãi cho tới ranh giới Ai-cập.3=_ Vua có bốn ngàn ngăn chuồng chứa ngựa và xe, với mười hai ngàn ngựa cỡi để ở các thành có xe và để ở cạnh vua tại Giê-ru-sa-lem.'<G mỗi vị đều mang lễ vật : đồ bạc, đồ vàng, y phục, vũ khí, hương liệu, ngựa và lừa, cứ thế từ năm này qua năm khác.";= Tất cả các vua trên mặt đất đều mong diện kiến vua Sa-lô-môn để được nghe sự khôn ngoan mà Thiên Chúa đã ban cho vua,: Vua Sa-lô-môn là người trổi vượt hơn tất cả các đế vương trên mặt đất về sự giàu có và khôn ngoan.b9= Quả vậy, vua Sa-lô-môn có một đoàn tàu đi Tác-sít cùng với các tôi tớ của vua Khi-ram, và cứ ba năm một lần, đoàn tàu Tác-sít đến mang theo vàng, bạc, ngà, khỉ và công.n8U Tất cả các chén để uống của vua Sa-lô-môn đều bằng vàng, và tất cả các vật dụng trong Cung Rừng Li-băng cũng bằng vàng ròng. Vì thời vua Sa-lô-môn bạc không có giá trị gì cả.7 và mười hai con sư tử đứng trên sáu cấp ở hai bên. Chẳng vương quốc nào làm được như thế.6' Ngai có sáu cấp và một cái bệ chân bằng vàng, hai bên chỗ ngồi có tay tựa, đứng sát tay tựa là hai con sư tử,P5 Vua lại làm một cái ngai lớn bằng ngà và dát vàng ròng.'4G Vua còn làm ba trăm chiếc thuẫn nhỏ bằng vàng gò, mỗi chiếc mất ba ký vàng. Và vua đặt các thuẫn ấy trong Cung Rừng Li-băng. 3 Vua Sa-lô-môn làm hai trăm chiếc thuẫn lớn bằng vàng gò, mỗi chiếc thuẫn phải dùng tới sáu ký vàng gò.62e không kể số vàng và bạc mà khách vãng lai, các thương gia cũng như tất cả các vua Ả-rập và các quan thái thú trong nước đem nộp cho vua.T1! Số vàng vua Sa-lô-môn thu nhập hàng năm là hai mươi ngàn ký,m0S Vua Sa-lô-môn tặng lại nữ hoàng Sơ-va tất cả những gì bà ngỏ ý thích, nhiều hơn cả những gì bà đã mang đến cho vua. Sau đó bà lui gót, cùng với đoàn tuỳ tùng trở về xứ sở.u/c Vua dùng gỗ đàn hương làm bậc thang cho Đền Thờ ĐỨC CHÚA, cung điện nhà vua, đàn lia, đàn hạc cho các ca sĩ. Trước đây, trong đất Giu-đa, người ta chưa hề thấy thứ gỗ nào như thế.0.Y Cả các tôi tớ của vua Khi-ram cùng với bề tôi vua Sa-lô-môn khi mang vàng từ Ô-phia về, cũng đưa gỗ đàn hương và đá quý về nữa._-7 Và, bà tặng vua ba ngàn sáu trăm ký vàng, một số rất lớn hương liệu và đá quý. Chưa từng có thứ hương liệu nào như thứ mà nữ hoàng Sơ-va đã tặng cho vua Sa-lô-môn.,- Chúc tụng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngài, Đấng đã ưu ái đặt ngài trên ngôi báu của Người để ngài làm vua phục vụ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngài. Vì Thiên Chúa của ngài yêu thương Ít-ra-en, muốn cho dân này được muôn đời bền vững, nên đã đặt ngài làm vua cai trị họ, để ngài thi hành luật pháp và công lý.E+ Phúc thay thần dân của ngài ! Phúc thay quần thần của ngài, những kẻ luôn luôn được túc trực trước mặt ngài và nghe biết sự khôn ngoan của ngài.+*O Tôi đã không tin những điều người ta nói cho tới khi tôi đến và thấy tận mắt. Nhưng thật ra người ta cho tôi biết chưa tới một nửa về sự khôn ngoan kỳ diệu của ngài. Ngài vượt xa tiếng tăm lừng lẫy tôi đã nghe về ngài.)/ Bà nói với vua : Những điều tôi đã nghe nói ở nước tôi về ngài và về sự khôn ngoan của ngài quả là sự thật.( những món ăn trên bàn của vua, dinh thự của quần thần, cung cách và trang phục của họ, các vị chước tửu và trang phục của họ, các lễ toàn thiêu vua tiến dâng tại Đền Thờ ĐỨC CHÚA, bà hết hồn.k'O Nữ hoàng Sơ-va thấy sự khôn ngoan của vua Sa-lô-môn, và cung điện vua đã xây,B&} Vua Sa-lô-môn giải đáp tất cả những vấn đề bà đưa ra ; đối với vua Sa-lô-môn, không có chuyện gì bí ẩn, mà vua không giải đáp cho bà được.#% A Nữ hoàng Sơ-va nghe biết danh tiếng vua Sa-lô-môn, thì đến Giê-ru-sa-lem đặt câu đố thử tài vua. Cùng đi với bà là cả một đoàn tuỳ tùng đông đảo, nhiều lạc đà chở đầy hương liệu, và một số lượng rất lớn vàng cùng đá quý. Bà vào hội kiến với vua Sa-lô-môn và nói với vua tất cả những gì bà suy nghĩ trong lòng. a~}}"|t{{!yyCxwvv>uu(tmssOrr8qBp(onml]kjiihgfyedd'cBba``_A^^]O\\2[oZYYXW?VUUT8SRQPOMLa=E<;:m9Y8m765=4=3Z22%100;/.. -~,K+*)((`'&&%'$d#"! D[>@(hBX<8sj0 ! [ x krXa WÔng Giơ-hô-gia-đa lập một giao ước giữa ông với toàn dân và với vua, cam kết làm dân của ĐỨC CHÚA.eVCKhi bà chạy tới Cửa Ngựa của hoàng cung thì bị bắt và bị hành quyết.U%Tư tế Giơ-hô-gia-đa cho các vị chỉ huy một trăm quân đứng đầu toán binh đi ra và bảo họ : Lôi nó ra khỏi hàng quân ! Ai theo nó thì lấy gươm chém chết ! Tư tế ra lệnh : không được giết nó trong Nhà ĐỨC CHÚA. T Bà nhìn lên, thì kìa, vua đang đứng trên bục ngay lối vào, các vị chỉ huy và các người thổi kèn ở bên cạnh vua. Toàn dân trong xứ hân hoan reo hò giữa tiếng kèn trổi vang. Các ca viên có nhạc khí phụ hoạ, xướng lên những bài ca hoan hô. Bà A-than-gia-hu liền xé áo mình ra và la lên : Phản bội ! Phản bội !"S= Khi bà A-than-gia-hu nghe tiếng dân chúng vừa chạy vừa hoan hô vua, thì bà đi về phía dân chúng đang ở Đền Thờ ĐỨC CHÚA.dRA Người ta rước hoàng tử ra, đội vương miện và trao cuộn Chứng Ước. Bấy giờ tư tế Giơ-hô-gia-đa và các con ông phong vương và xức dầu cho vua và hô : Vạn tuế đức vua !WQ' Ông chỉ định vị trí cho mọi người, ai nấy đều cầm khí giới trong tay, từ bên phải sang bên trái Đền Thờ, trước bàn thờ và Đền Thờ, cốt để bao quanh vua./PW Tư tế Giơ-hô-gia-đa trao cho các vị chỉ huy trăm quân đó giáo, thuẫn lớn, thuẫn nhỏ của vua Đa-vít để trong Đền Thờ Thiên Chúa.uOcCác thầy Lê-vi và toàn thể Giu-đa làm đúng mọi điều tư tế Giơ-hô-gia-đa đã truyền : mỗi người lo giữ người của mình lại, những người đến phiên trực ngày sa-bát cũng như những người hết phiên trực ngày sa-bát, bởi vì tư tế Giơ-hô-gia-đa không cho các ban hết phiên được nghỉ.]N3Các thầy Lê-vi sẽ đứng chung quanh vua, ai nấy đều cầm khí giới trong tay. Kẻ nào vào Đền Thờ sẽ bị xử tử. Khi vua đi ra đi vào, các ông luôn phải ở bên cạnh vua.M'Không ai được vào Đền Thờ ĐỨC CHÚA, ngoại trừ các tư tế và các thầy Lê-vi đang công tác ; những người này được vào vì họ đã được thánh hiến. Toàn dân sẽ phải tuân giữ điều ĐỨC CHÚA đã ấn định.DLMột phần ba gác tại hoàng cung. Một phần ba còn lại gác cửa Giơ-xốt. Trong khi đó, tất cả dân chúng sẽ ở trong các sân của Đền Thờ ĐỨC CHÚA.BK}Đây là điều các ông phải làm : một phần ba các ông là những tư tế và những thầy Lê-vi đang phiên trực ngày sa-bát sẽ đứng gác tại các cửa. JBấy giờ toàn thể cộng đoàn kết ước với vua trong Đền Thờ Thiên Chúa. Ông Giơ-hô-gia-đa lên tiếng : Đây là hoàng thái tử, người phải được làm vua như lời ĐỨC CHÚA đã phán về con cháu vua Đa-vít.0IYHọ đi khắp Giu-đa móc nối với các thầy Lê-vi và các trưởng tộc tại tất cả các thành trong xứ. Sau đó họ trở về Giê-ru-sa-lem.H Năm thứ bảy ông Giơ-hô-gia-đa quyết tâm hành động ; ông sai người đi mời các vị chỉ huy trăm quân sau đây : ông A-dác-gia-hu con ông Giơ-rô-kham, ông Gít-ma-ên con ông Giơ-hô-kha-nan, ông A-dác-gia-hu con ông Ô-vết, ông Ma-a-xê-gia-hu con ông A-đa-gia-hu, ông Ê-li-sa-phát con ông Dích-ri để kết ước với ông.G Cậu cùng với họ ẩn náu trong Nhà Thiên Chúa sáu năm trời, suốt thời bà A-than-gia cai trị xứ sở.RF Nhưng bà Giơ-hô-sáp-át, ái nữ vua Giơ-hô-ram, đã ẵm Giô-át con vua A-khát-gia-hu, lén đưa cậu ra khỏi số hoàng tử sẽ bị sát hại, giấu trong phòng ngủ cùng với người vú nuôi. Thế là bà Giơ-hô-sáp-át, ái nữ vua Giơ-hô-ram, vợ của tư tế Giơ-hô-gia-đa, cũng là chị của vua A-khát-gia-hu, đã giấu được cậu bé khuất mắt bà A-than-gia-hu, không để bà sát hại.%EC Bà A-than-gia-hu, thân mẫu vua A-khát-gia-hu, thấy con mình đã chết, thì đứng lên tiêu diệt tất cả hoàng tộc của nhà Giu-đa.AD{ Sau đó, ông cho tầm nã vua A-khát-gia-hu và bắt được vua đang lẩn trốn ở Sa-ma-ri. Vua bị điệu đến cho ông Giê-hu và bị ông này hạ sát. Vua được chôn cất tử tế, vì người ta nói : Dầu sao, đây cũng là con vua Giơ-hô-sa-phát, người đã hết lòng tìm kiếm ĐỨC CHÚA. Thế là trong nhà A-khát-gia-hu, chẳng còn ai có khả năng nắm quyền cai trị nữa.>CuTrong khi hành quyết nhà A-kháp, ông Giê-hu bắt gặp các thủ lãnh của Giu-đa và các cháu của vua A-khát-gia-hu đang phục vụ vua, ông giết họ luôn.>BuThiên Chúa đã để cho vua A-khát-gia-hu chuốc lấy cái chết khi đi thăm vua Giơ-hô-ram. Quả vậy, vừa đến nơi, vua cùng với vua Giơ-hô-ram ra đón ông Giê-hu con ông Nim-si. Ông Giê-hu là người đã được ĐỨC CHÚA xức dầu sai đi tiêu diệt nhà A-kháp.A)Vua quay về Gít-rơ-en để chữa trị, vì đã bị thương tại Ra-ma trong lúc giao chiến với vua A-ram là Kha-da-ên. Vua A-khát-gia-hu con Giơ-hô-ram, vua Giu-đa, xuống Gít-rơ-en thăm vua Giơ-hô-ram con vua A-kháp vì vua này đang đau.f@EVua còn theo lời họ khuyên, mà cùng với vua Giơ-hô-ram, con của A-kháp vua Ít-ra-en, đi đánh Kha-da-ên vua A-ram tại Ra-mốt Ga-la-át. Nhưng người A-ram đã đánh vua Giô-ram bị thương.*?MVua làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA như nhà A-kháp, vì sau khi phụ vương qua đời, họ đã góp ý cho vua khiến vua phải tiêu vong.u>cCả vua này cũng theo đường lối của nhà A-kháp, vì nghe mẹ xúi làm điều bất lương.<=qA-khát-gia-hu lên ngôi vua khi được hai mươi hai tuổi, và trị vì ở Giê-ru-sa-lem được một năm. Thân mẫu vua là bà A-than-gia-hu, ái nữ vua Om-ri.< #Cư dân Giê-ru-sa-lem tôn con út của vua là A-khát-gia-hu lên kế vị, vì toán người cùng quân Ả-rập xâm nhập doanh trại đã giết hết các con lớn của vua rồi. Thế là A-khát-gia-hu con vua Giơ-hô-ram lên trị vì Giu-đa.z;mVua lên ngôi khi được ba mươi hai tuổi, và trị vì tám năm ở Giê-ru-sa-lem. Vua ra đi mà không ai thương khóc. Vua được chôn cất trong Thành Đa-vít, nhưng không được đặt trong phần mộ các vua.:+Bệnh tình vua kéo dài ngày này qua ngày khác suốt hai năm. Cuối cùng, vua bị lòi ruột ra và đã tắt thở giữa những cơn đau dữ dội. Dân không đốt hương để tỏ lòng tôn kính vua như vẫn làm cho các vị tiền nhiệm.e9CSau hết, ĐỨC CHÚA làm cho vua mắc một chứng bệnh nan y ở đường ruột.Z8-Chúng tiến lên, xâm nhập Giu-đa và vơ vét hết tài sản trong hoàng cung. Ngay cả con cái, thê thiếp của vua, chúng cũng không từ, chỉ sót lại đứa con út Giơ-hô-a-khát.77Bấy giờ ĐỨC CHÚA thúc đẩy dân Phi-li-tinh và dân Ả-rập giáp ranh với người Cút đứng lên chống lại vua Giơ-hô-ram.6Còn chính ngươi, ngươi sẽ mắc đủ thứ bệnh, sẽ đau ruột ngày này qua ngày khác, đau đến sổ ruột ra.)5KBởi thế, này ĐỨC CHÚA sẽ giáng đại hoạ xuống dân ngươi, xuống thê thiếp và con cái ngươi, xuống tất cả tài sản ngươi. 4  lại theo các vua Ít-ra-en mà làm cớ cho Giu-đa và cư dân Giê-ru-sa-lem đi vào con đường thờ quấy như nhà A-kháp đã làm. Ngay cả các em con cùng cha với ngươi, những kẻ tốt hơn ngươi, ngươi cũng đã giết.3) Bấy giờ, ngôn sứ Ê-li-a gửi cho vua một bức thư nội dung như sau : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của vua Đa-vít tổ phụ vua, phán thế này : Ngươi không theo đường lối Giơ-hô-sa-phát thân phụ ngươi và A-xa vua Giu-đa đã đi,42a lại còn lập những nơi cao trên các núi của Giu-đa, làm cớ cho cư dân Giê-ru-sa-lem đi vào con đường thờ quấy, khiến Giu-đa ra hư đốn.?1w Thế là Ê-đôm thoát ách thống trị của Giu-đa cho tới ngày nay. Bấy giờ Líp-na thoát ách của vua. Vua đã bỏ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa tổ tiên mình,V0% Vua Giơ-hô-ram, cùng với các chỉ huy và toàn bộ chiến xa vượt biên giới. Ban đêm vua trỗi dậy, đánh quân Ê-đôm đang bao vây vua và những người chỉ huy chiến xa./wDưới thời của vua, Ê-đôm thoát ách thống trị của Giu-đa và đặt một vua lên cai trị mình.}.sNhưng ĐỨC CHÚA không muốn huỷ diệt nhà Đa-vít, chỉ vì giao ước Người đã thiết lập với vua Đa-vít và vì lời Người đã hứa là sẽ ban cho vua và con cháu một ngọn đèn luôn luôn cháy sáng.X-)Vua đi theo đường lối các vua Ít-ra-en, hành động như nhà A-kháp, vì vua đã lấy một người con gái của vua A-kháp làm vợ. Vua đã làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA.t,aGiơ-hô-ram lên ngôi vua khi được ba mươi hai tuổi, và trị vì ở Giê-ru-sa-lem tám năm.?+wNhưng nắm được vương quyền và củng cố được thế lực rồi, vua Giơ-hô-ram dùng gươm giết tất cả các em và một số thủ lãnh Ít-ra-en nữa.s*_Thân phụ các ông đã tặng các ông những thành kiên cố tại Giu-đa, cùng với rất nhiều quà : bạc, vàng và báu vật ; còn vương quyền thì vua trao cho Giơ-hô-ram, vì ông này là con trưởng. ) Vua Giơ-hô-ram có mấy người anh em con vua Giơ-hô-sa-phát sau đây : A-dác-gia, Giơ-khi-ên, Dơ-khác-gia-hu, A-dác-gia-hu, Mi-kha-ên, Sơ-phát-gia-hu. Tất cả những người này đều là con của Giơ-hô-sa-phát, vua Giu-đa.)( MVua Giơ-hô-sa-phát an nghỉ với tổ tiên và được chôn cất với các ngài trong Thành Đa-vít. Con vua là Giơ-hô-ram lên ngôi kế vị./'W%Bấy giờ ông Ê-li-e-de con ông Đô-đa-va-hu người Ma-rê-sa nói tiên tri chống vua Giơ-hô-sa-phát rằng : Vì vua liên kết với vua A-khát-gia-hu, nên ĐỨC CHÚA phá công việc của vua. Quả thật đoàn tàu đã vỡ và không thể đi Tác-sít được.&$Vua liên kết với ông ta như vậy là để đóng tàu đi Tác-sít ; và nơi họ đóng tàu là E-xi-ôn Ghe-ve.% #Sau đó, Giơ-hô-sa-phát vua Giu-đa đã liên kết với A-khát-gia vua Ít-ra-en, một con người ăn ở gian ác.!$;"Các truyện còn lại về vua Giơ-hô-sa-phát, từ những việc đầu tiên đến những việc cuối cùng đã được ghi chép trong Sử biên niên của ông Giê-hu con ông Kha-na-ni. Sử biên niên này đã được đưa vào sách các Vua Ít-ra-en.~#u!Thế nhưng các nơi cao không biến đi hết, và dân chưa quyết tâm thờ Thiên Chúa tổ tiên mình." Vua theo đường lối của phụ vương A-xa, không sai trệch, tức là làm điều ngay chính trước mắt ĐỨC CHÚA.J! Vua Giơ-hô-sa-phát làm vua Giu-đa. Vua lên ngôi lúc ba mươi lăm tuổi và trị vì ở Giê-ru-sa-lem hai mươi lăm năm. Thân mẫu vua là bà A-du-va, ái nữ ông Sin-khi. Triều đại vua Giơ-hô-sa-phát được yên ổn và Thiên Chúa của vua ban cho vua được bình an tư bề.3Mọi nước mọi dân nghe biết rằng ĐỨC CHÚA đã chiến đấu chống quân thù của Ít-ra-en, thì đều khiếp sợ người.Họ trổi vang tiếng đàn cầm đàn sắt cùng với tiếng kèn, tiến vào Giê-ru-sa-lem, lên Đền Thờ ĐỨC CHÚA._7Sau đó, vua Giơ-hô-sa-phát dẫn đầu mọi người Giu-đa và Giê-ru-sa-lem vui sướng lên đường trở về Giê-ru-sa-lem, vì ĐỨC CHÚA đã ban cho họ niềm vui thoát khỏi quân thù.|qNgày thứ tư họ họp đại hội ở thung lũng Bơ-ra-kha. Tại đây họ đã chúc tụng ĐỨC CHÚA ; vì thế cho đến ngày nay, người ta vẫn gọi nơi ấy là thung lũng Bơ-ra-kha (có nghĩa là chúc tụng ).eCVua Giơ-hô-sa-phát và quân binh của vua đến thu chiến lợi phẩm ; họ thấy một đoàn vật rất đông cùng với của cải, áo quần và các vật dụng quý giá. Họ lượm lấy cho mình nhiều không thể mang hết được. Phải mất ba ngày mới thu hết chiến lợi phẩm, vì có rất nhiều.V%Khi tới một nơi cao từ đó có thể nhìn xuống sa mạc được, quân Giu-đa quay nhìn đám đông, liền thấy tử thi nằm la liệt trên mặt đất, không một ai sống sót.iKCon cái Am-mon và Mô-áp nổi lên chống lại dân cư vùng núi Xê-ia để tru diệt và quét sạch đám dân này. Thanh toán đám này xong, con cái Am-mon và Mô-áp lại giúp nhau tự huỷ diệt.hIKhi họ cất tiếng reo mừng và ca ngợi, thì ĐỨC CHÚA gây mâu thuẫn giữa hàng ngũ quân Am-mon, quân Mô-áp và dân vùng núi Xê-ia đang tiến đánh Giu-đa. Thế là chúng bị thảm bại.Sau khi hội ý với dân, vua cắt đặt những người ca hát ngợi khen ĐỨC CHÚA. Họ mặc phẩm phục thánh, vừa đi trước quân binh vừa hát : Hãy ngợi khen ĐỨC CHÚA, vì muôn ngàn đời, Chúa vẫn trọn tình thương.Họ thức dậy thật sớm và đi vào sa mạc Tơ-cô-a. Trong khi họ đi như thế, vua Giơ-hô-sa-phát đứng ra và nói : Giu-đa và dân cư Giê-ru-sa-lem hãy nghe ta : ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa các ngươi, cứ tin tưởng vào Người, các ngươi sẽ tồn tại ; cứ tin lời các ngôn sứ của Người, các ngươi sẽ chiến thắng."=Các thầy Lê-vi con cháu ông Cơ-hát và con cháu ông Cô-rắc đứng lên lớn tiếng ca tụng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en.$AVua Giơ-hô-sa-phát sấp mặt xuống đất và toàn thể Giu-đa cùng dân cư Giê-ru-sa-lem phủ phục trước ĐỨC CHÚA mà thờ lạy.)Trong trận này, các ngươi không phải chiến đấu, cứ án binh bất động mà xem ĐỨC CHÚA, Đấng ở với các ngươi, sẽ giải thoát các ngươi như thế nào. Sớm mai hãy ra đón chúng, và ĐỨC CHÚA sẽ ở với các ngươi.DSớm mai hãy xuống mà đánh chúng ; chúng sẽ đi lên theo triền dốc Xít và các ngươi sẽ gặp chúng ở cuối con suối đối diện với sa mạc Giơ-ru-ên.U#Ông nói : Toàn thể Giu-đa, dân cư Giê-ru-sa-lem và vua Giơ-hô-sa-phát, xin lắng tai nghe ! ĐỨC CHÚA phán với các ngài như sau : Các ngươi đừng sợ, đừng khiếp đảm trước đám dân đông đảo này, vì cuộc chiến này không phải của các ngươi, nhưng là của Thiên Chúa. 9Bấy giờ, giữa cộng đoàn, thần khí ĐỨC CHÚA xuống trên ông Gia-kha-di-ên con ông Dơ-khác-gia-hu, cháu ông Bơ-na-gia, ông này là con ông Giơ-y-ên, cháu ông Mát-tan-gia ; Gia-kha-di-ên là một thầy Lê-vi trong hàng con cháu ông A-xáp.mS Toàn thể dân Giu-đa, kể cả đàn bà con trẻ, đều đứng trước nhan ĐỨC CHÚA.  Lạy Thiên Chúa chúng con, chẳng lẽ Ngài không trừng phạt chúng ? Quả thật, chúng con không đủ sức địch nổi đám dân đông đảo đến tấn công chúng con đâu. Chúng con chỉ biết ngước mắt nhìn lên Ngài.1 [ Nay các dân này sắp lấy oán đền ơn là trục xuất chúng con khỏi phần đất của Ngài, đất Ngài đã ban cho chúng con làm sản nghiệp. ' Ngài thấy đó : con cái Am-mon, Mô-áp và dân vùng núi Xê-ia. Xưa kia khi Ít-ra-en rời khỏi đất Ai-cập, Ngài đã không cho phép đi vào đất của các dân này. Ngài đã bắt phải tránh xa chúng, chứ không được tiêu diệt.b = Nếu chẳng may chúng con gặp chinh chiến, bị trừng phạt, gặp dịch tễ hoặc đói kém, thì chúng con sẽ đứng trước Đền Thờ này, trước nhan Ngài đây, vì đây chính là nơi danh Ngài ngự. Trong cơn cùng khốn, chúng con sẽ kêu lên Ngài, Ngài sẽ lắng nghe và cứu giúp chúng con.x iChính trên đất đó mà họ đã cư ngụ, đã xây một thánh điện kính danh Ngài. Họ nói : wLạy Thiên Chúa chúng con, chẳng phải Ngài là Đấng đã đuổi cư dân xứ này, bắt nhường chỗ cho Ít-ra-en dân Ngài và ban đất ấy cho dòng dõi Áp-ra-ham, bạn thân của Ngài đến muôn đời đó sao ?(Ivà cầu nguyện : Lạy ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa tổ tiên chúng con, chẳng phải Ngài là Thiên Chúa vừa ngự chốn trời cao, vừa thống trị các dân các nước, nắm trong tay sức mạnh và uy quyền, khiến không ai địch nổi Ngài đó sao ?Vua Giơ-hô-sa-phát đứng giữa cộng đoàn Giu-đa và Giê-ru-sa-lem trong Đền Thờ của ĐỨC CHÚA, trước sân mới,-Dân Giu-đa tập họp lại kêu cầu ĐỨC CHÚA. Từ khắp các thành của Giu-đa, người ta cũng đến kêu cầu ĐỨC CHÚA.Vua Giơ-hô-sa-phát hoảng sợ và quyết tâm tìm kiếm ĐỨC CHÚA. Vua kêu gọi toàn thể Giu-đa ăn chay.c?Người ta báo tin cho vua Giơ-hô-sa-phát rằng : Một đạo quân đông đảo từ bên kia biển, từ Ê-đôm, đến tấn công ngài, và này chúng đã ở Khát-xôn Ta-ma, tức là Ên Ghe-đi. Sau đó, con cái Mô-áp và con cái Am-mon, có những người Ma-ôn đi theo, đến gây chiến với vua Giơ-hô-sa-phát.  Trong mọi chuyện liên quan tới ĐỨC CHÚA thì người cầm đầu các ngươi là A-mác-gia-hu ; còn trong mọi chuyện liên quan tới đức vua, thì người đó là Dơ-vát-gia-hu, con ông Gít-ma-ên, thủ lãnh nhà Giu-đa. Làm phận sự ký lục thì đã có các thầy Lê-vi. Cứ can đảm hành động. Ai tốt thì có ĐỨC CHÚA ở cùng.,Q Khi các anh em các ngươi cư ngụ trong các thành của họ đem đến cho các ngươi một vụ kiện nhờ các ngươi giải quyết, dù là chuyện đổ máu, chuyện liên quan đến một khoản luật, một mệnh lệnh, đến các quy định, hoặc sắc chỉ, thì các ngươi phải soi sáng cho họ, để họ khỏi mắc tội với ĐỨC CHÚA mà kéo thịnh nộ của Người xuống trên các ngươi cũng như trên chính mình họ. Có làm như thế các ngươi mới không mắc tội.3_ Vua truyền cho họ rằng : Đây là cách thức thi hành phận sự : các ngươi phải có lòng kính sợ ĐỨC CHÚA, phải trung thực và thanh liêm.Tại Giê-ru-sa-lem, vua Giơ-hô-sa-phát cũng đặt những thầy Lê-vi, những tư tế, và gia trưởng trong dân Ít-ra-en, để họ nhân danh ĐỨC CHÚA mà xét xử và giải quyết những vụ tranh tụng giữa cư dân Giê-ru-sa-lem.`~9Vậy phải một lòng kính sợ ĐỨC CHÚA, mà nắm vững và thi hành công lý, vì ĐỨC CHÚA Thiên Chúa chúng ta không dung tha chuyện thiên vị bất công, chuyện nhận quà hối lộ.}Vua nói với các thẩm phán : Phải cẩn thận khi thi hành phận sự, vì không phải nhân danh người phàm mà các ngươi xét xử, nhưng là nhân danh ĐỨC CHÚA, Đấng ở với các ngươi khi các ngươi tuyên án.|yVua đặt các thẩm phán cho từng thành một tại tất cả các thành kiên cố trong toàn cõi Giu-đa.c{?Sau một thời gian cư ngụ tại Giê-ru-sa-lem, vua Giơ-hô-sa-phát lại ra đi thăm dân, từ Bơ-e Se-va tới vùng núi Ép-ra-im, để đưa họ về với ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa tổ tiên họ.(zIDù sao thì vua cũng có những cái tốt, bởi vì vua đã phá huỷ các cột thờ khỏi xứ sở và đã quyết tâm tìm kiếm Thiên Chúa. y Thầy chiêm Giê-hu con ông Kha-na-ni ra đón vua Giơ-hô-sa-phát và thưa : Liệu có nên trợ lực cho kẻ xấu chăng ? Chẳng lẽ vua lại đi yêu kẻ ghét ĐỨC CHÚA, để chuốc lấy cho vua cơn thịnh nộ của Người ?dx CGiơ-hô-sa-phát vua Giu-đa trở về nhà mình tại Giê-ru-sa-lem bình an vô sự.Zw-"Nhưng trận chiến hôm ấy trở nên ác liệt, và người ta đã cho vua Ít-ra-en đứng trên xe, đối diện với quân A-ram cho đến chiều, và lúc mặt trời lặn thì vua chết.rv]!Một người giương cung bắn đại, lại trúng ngay vua Ít-ra-en vào giữa khớp của áo giáp. Vua liền bảo người đánh xe : Ta bị thương rồi ! Quay xe lại đi ! Đưa ta ra khỏi chiến trường !u Khi thấy rằng đó không phải là vua Ít-ra-en thì các người chỉ huy chiến xa không đuổi theo nữa.tKhi các người chỉ huy chiến xa nhìn thấy vua Giơ-hô-sa-phát thì nói : Vua Ít-ra-en đây rồi ! Họ bao vây tấn công vua, nhưng vua Giơ-hô-sa-phát thét lên. ĐỨC CHÚA liền trợ giúp vua, Người làm cho chúng rời xa vua.>suVua A-ram đã ra lệnh cho các người chỉ huy chiến xa của vua rằng : Các ngươi không đánh ai, dù nhỏ hay lớn, chỉ đánh một mình vua Ít-ra-en thôi.?rwVua Ít-ra-en nói với vua Giơ-hô-sa-phát : Tôi sẽ cải trang và ra trận ; còn ngài, thì xin cứ mặc áo của ngài. Vua Ít-ra-en cải trang và họ ra trận.Tq!Vua Ít-ra-en và Giơ-hô-sa-phát, vua Giu-đa, lên Ra-mốt Ga-la-át.Bp}Ông Mi-kha-giơ-hu liền nói : Nếu vua trở về bình an, thì ĐỨC CHÚA đã không dùng tôi mà phán. Ông nói tiếp : Toàn thể các dân tộc, xin hãy nghe cho !-oSCác ngươi sẽ nói thế này : Đức vua nói như sau : giam tên này vào nhà tù và cho nó ăn uống ít thôi, cho tới khi ta trở về bình an.n5Vua Ít-ra-en liền nói : Các ngươi hãy bắt lấy Mi-kha-giơ-hu và dẫn nó tới thị trưởng A-môn, và tới hoàng tử Giô-át.m/Ông Mi-kha-giơ-hu nói : Rồi ngươi sẽ thấy vào ngày ngươi phải chui rúc hết phòng này sang phòng khác, để lẩn trốn.OlBấy giờ Xít-ki-gia-hu, con ông Cơ-na-a-na, đến gần vả vào mặt ông Mi-kha-giơ-hu và nói : Thần khí của ĐỨC CHÚA từ nơi ta đã qua đường nào mà nói với mi ?;koNày ĐỨC CHÚA đã đặt thần khí dối trá trên môi miệng tất cả những ngôn sứ này của vua, vì ĐỨC CHÚA đã phán quyết điều dữ hại vua.jThần khí đáp : Tôi sẽ xuất hiện làm thần khí dối trá trên môi miệng tất cả các ngôn sứ của vua ấy. ĐỨC CHÚA liền phán : Ngươi sẽ lừa dối được nó và ngươi sẽ thành công. Cứ đi và làm như thế. i9Bấy giờ thần khí xuất hiện, đứng trước ĐỨC CHÚA và nói : Tôi sẽ dụ y. ĐỨC CHÚA hỏi thần khí : Bằng cách nào ?5hcVà ĐỨC CHÚA phán : Ai sẽ dụ A-kháp, vua Ít-ra-en, tiến lên, cho nó gục ngã tại Ra-mốt Ga-la-át ? Và kẻ nói thế này, người nói thế kia.ag;Ông Mi-kha-giơ-hu lại nói : Vì thế các ông hãy nghe lời ĐỨC CHÚA : tôi đã thấy ĐỨC CHÚA ngự trên ngai, và toàn thể đạo thiên binh đứng chầu Người ở hai bên tả hữu.DfVua Ít-ra-en nói với vua Giơ-hô-sa-phát : Tôi đã chẳng nói với ngài rằng : ông ta không hề tiên báo cho tôi điều may, mà chỉ toàn điều rủi đó sao ?ce?Ông Mi-kha-giơ-hu mới nói : Tôi đã thấy toàn thể Ít-ra-en tán loạn trên núi như chiên không người chăn. ĐỨC CHÚA phán : chúng không còn chủ nữa. Ai nấy hãy về nhà bình an !d7Vua liền nói với ông : Đã bao lần, ta thề buộc ngươi là, nhân danh ĐỨC CHÚA, ngươi chỉ được nói sự thật với ta !c#Rồi ông vào gặp vua, vua nói ông : Này Mi-kha-giơ-hu, chúng ta có nên đi đánh Ra-mốt Ga-la-át không, hay là ta phải ngưng lại ? Ông thưa : Các người cứ lên, các người sẽ gặp may. Chúng sẽ bị trao vào tay các người.~bu Ông Mi-kha-giơ-hu nói : Có ĐỨC CHÚA hằng sống ! Thiên Chúa của tôi phán sao, tôi sẽ nói vậy.a Người được sai đi mời ông Mi-kha-giơ-hu nói với ông rằng : Này, lời các ngôn sứ đều đồng thanh báo cho vua điều may ; mong sao lời của ông cũng giống như lời của họ. Xin ông cũng báo điều may !D` Và tất cả các ngôn sứ đều nói tiên tri như thế mà rằng : Xin vua cứ đi lên Ra-mốt Ga-la-át là sẽ gặp may. ĐỨC CHÚA sẽ trao thành ấy vào tay vua.r_] Ông Xít-ki-gia-hu, con ông Cơ-na-a-na, đã làm một cặp sừng bằng sắt và nói : ĐỨC CHÚA phán như sau : Với những chiếc sừng này, ngươi sẽ húc A-ram cho đến khi tiêu diệt chúng hoàn toàn.^ Vua Ít-ra-en và Giơ-hô-sa-phát, vua Giu-đa, lúc ấy mỗi vua đang ngồi trên ngai, mình mặc cẩm bào, ở sân lúa tại cổng thành Sa-ma-ri ; và tất cả các ngôn sứ đều đang nói liên miên trước mặt các vua.{]oVua Ít-ra-en gọi một hoạn quan tới và bảo : Mau đưa Mi-kha-giơ-hu, con của Gim-la, đến đây.\Vua Ít-ra-en trả lời vua Giơ-hô-sa-phát : Còn một người nữa chúng ta có thể nhờ thỉnh vấn ĐỨC CHÚA được, nhưng tôi ghét ông ta, vì ông ta không hề tiên báo cho tôi điều lành, mà lúc nào cũng chỉ toàn điều dữ. Đó là Mi-kha-giơ-hu, con của Gim-la. Vua Giơ-hô-sa-phát nói : Đức vua đừng nói như vậy.)[KNhưng vua Giơ-hô-sa-phát nói : Ở đây không có ngôn sứ nào khác của ĐỨC CHÚA nữa, để chúng ta nhờ ông thỉnh vấn cho hay sao ? ZVua Ít-ra-en tập họp các ngôn sứ, khoảng bốn trăm người, và nói với họ : Ta có phải đi đánh Ra-mốt Ga-la-át không hay là phải ngưng lại ? Họ thưa : Xin vua cứ lên, Thiên Chúa sẽ trao thành ấy vào tay vua.YNhưng vua Giơ-hô-sa-phát nói với vua Ít-ra-en : Hôm nay, xin ngài thỉnh vấn sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.X%A-kháp vua Ít-ra-en nói với Giơ-hô-sa-phát, vua Giu-đa : Ngài có muốn cùng tôi đi Ra-mốt Ga-la-át không ? Vua Giơ-hô-sa-phát trả lời : Tôi cũng làm như ngài, dân tôi cũng như dân ngài, chúng tôi cùng chiến đấu với ngài.rW]Mấy năm sau vua xuống Sa-ma-ri thăm vua A-kháp. Để mừng vua và đoàn tuỳ tùng, vua A-kháp cho sát tế rất nhiều chiên bò ; vua còn thuyết phục vua Giơ-hô-sa-phát lên tấn công Ra-mốt Ga-la-át.|V sBấy giờ, vua Giơ-hô-sa-phát được rất mực giàu có vinh quang, và vua thông gia với vua A-kháp.U!Đó là những người phục vụ vua, không kể những người vua đã cắt đặt tại các thành kiên cố khắp Giu-đa.Tdưới quyền ông, có ông Giơ-hô-da-vát chỉ huy một trăm tám mươi ngàn quân được vũ trang để chiến đấu.SThuộc Ben-gia-min : vị anh hùng dũng sĩ En-gia-đa chỉ huy hai trăm ngàn quân mang cung nỏ và khiên thuẫn.7Rgdưới quyền ông, có một người tình nguyện phục vụ ĐỨC CHÚA, đó là ông A-mát-gia, con ông Dích-ri, chỉ huy hai trăm ngàn anh hùng dũng sĩ.aQ;dưới quyền ông, có ông Giơ-hô-kha-nan chỉ huy hai trăm tám mươi ngàn ;.PUHọ được phân cấp theo gia tộc như sau : ở Giu-đa các tướng lãnh coi ngàn quân có : ông Át-na chỉ huy ba trăm ngàn anh hùng dũng sĩ ;.OU *Tại các thành xứ Giu-đa, vua có nhiều của dự trữ, còn tại Giê-ru-sa-lem, vua có đông đảo chiến binh, đó là các anh hùng dũng sĩ.%NC Như thế, vua Giơ-hô-sa-phát ngày càng trở nên giàu mạnh ; vua xây tại Giu-đa nhiều pháo đài và các thành làm kho lương thực.M Có những người Phi-li-tinh còn đem tặng phẩm và một số bạc lớn đến triều cống vua Giơ-hô-sa-phát ; cả người Ả-rập cũng mang tặng vua nhiều chiên dê : bảy ngàn bảy trăm chiên và bảy ngàn bảy trăm dê.L! ĐỨC CHÚA giáng kinh hoàng xuống trên các vương quốc chung quanh Giu-đa, nên chúng không gây chiến với nước này.%KC Họ giảng dạy ở Giu-đa mang theo mình sách Luật của ĐỨC CHÚA ; họ rảo khắp các thành của Giu-đa và giảng dạy dân chúng.1J[Cùng đi với họ, có các thầy Lê-vi sau đây : Sơ-ma-gia-hu, Nơ-than-gia-hu, Dơ-vát-gia-hu, A-xa-hên, Sơ-mi-ra-mốt, Giơ-hô-na-than, A-đô-ni-gia-hu, Tô-vi-gia-hu, Tốp A-đô-ni-gia ; cùng với các thầy Lê-vi ấy còn có các tư tế Ê-li-sa-ma và Giơ-hô-ram.2I]Năm thứ ba triều vua, vua sai các quan chức Ben Kha-gin, Ô-vát-gia, Dơ-khác-gia, Nơ-than-ên và Mi-kha-gia-hu đi giảng dạy tại các thành Giu-đa.H+Vua can đảm bước đi trên đường lối của ĐỨC CHÚA, tiếp tục dẹp bỏ các nơi cao và các cột thờ khỏi Giu-đa.*GMĐỨC CHÚA giúp vua nắm vững vương quyền trong tay ; toàn thể Giu-đa dâng cho vua nhiều lễ vật, nên vua rất mực giàu có vinh quang.@FyQuả thật vua đã tìm kiếm Thiên Chúa của thân phụ, và đã bước đi theo các huấn lệnh của Chúa, chứ không bắt chước hành động của Ít-ra-en..EUĐỨC CHÚA ở với vua Giơ-hô-sa-phát, vì vua đi theo đường lối mà xưa kia vua Đa-vít tổ tiên vua đã đi. Vua không tìm kiếm các Ba-an.fDEVua bố trí quân đội tại tất cả các thành kiên cố trong nước Giu-đa, đặt các trấn thủ trong nước Giu-đa và tại các thành mà phụ vương A-xa đã chiếm được của Ép-ra-im.{C qThái tử Giơ-hô-sa-phát lên kế vị vua cha, củng cố quyền hành nhằm đối phó với Ít-ra-en. 2}|{{Yzz(yy\wvuuAtosrmq*p*n`mllhkpji6hgfeyccFb2aa``n_1]y] \[ZYGXWVVUS}RQpPrOO&NMxLKKJII.HGG`FxEjDD"CjB @@`?>=<<:V96866A54i3321 0//<.--.,C+*)('&z%_$#.!! cT74xg1$6 P , a'Va!e;Người ta dắt các con dê dùng để làm lễ tạ tội đến trước mặt vua và đại hội : tất cả đều đặt tay trên chúng.qd[Người ta sát tế các con bò ; các tư tế hứng máu chúng và rảy lên bàn thờ. Người ta sát tế cừu và rảy máu chúng lên bàn thờ. Người ta sát tế chiên và rảy máu chúng lên bàn thờ.:cmNgười ta dắt theo bảy con bò mộng, bảy con cừu, bảy con chiên và bảy con dê để dâng lễ tạ tội cho vương quốc, cho Thánh Điện và cho Giu-đa. Rồi vua ra lệnh cho các tư tế, con cái ông A-ha-ron, dâng lễ toàn thiêu trên bàn thờ của ĐỨC CHÚA.qb[Vua Khít-ki-gia dậy sớm, tập hợp các thủ lãnh trong thành và đi lên Nhà ĐỨC CHÚA.yakcũng như mọi vật dụng mà vua A-khát khi còn làm vua đã lỗi phạm, đem quẳng đi ; chúng tôi đã thiết kế lại và thánh hiến. Những vật dụng đó hiện đang ở trước bàn thờ của ĐỨC CHÚA.m`S*Bấy giờ họ đến gặp vua Khít-ki-gia và nói : Chúng tôi đã thanh tẩy toàn bộ Nhà ĐỨC CHÚA, bàn thờ dâng lễ toàn thiêu và các đồ phụ tùng, bàn xếp bánh cùng các đồ phụ tùng,-_SHọ khởi sự thanh tẩy ngày đầu tháng thứ nhất và ngày thứ tám trong tháng thì vào bên trong Tiền Đình Nhà ĐỨC CHÚA ; họ thánh hiến Nhà ĐỨC CHÚA trong tám ngày và đến ngày thứ mười sáu trong tháng thì mọi việc đều hoàn tất.6^eCác tư tế vào bên trong Nhà ĐỨC CHÚA để thanh tẩy. Mọi thứ không thanh sạch gặp thấy trong Đền Thờ ĐỨC CHÚA, các ông đưa ra ngoài sân Nhà của ĐỨC CHÚA ; các thầy Lê-vi thu tất cả lại, đem ra bên ngoài, vứt xuống thung lũng Kít-rôn.G]Họ tập hợp các anh em mình lại và tự thánh hiến, rồi theo lệnh của vua và đúng như lời của ĐỨC CHÚA, họ đến để thanh tẩy Nhà của ĐỨC CHÚA. \ trong dòng dõi ông Hê-man, có Giơ-khi-ên và Sim-y ; trong dòng dõi ông Giơ-đu-thun, có Sơ-ma-gia và Út-di-ên.[ trong dòng dõi ông Ê-li-xa-phan, có Sim-ri và Giơ-y-ên ; trong dòng dõi ông A-xáp, có Dơ-khác-gia-hu và Mát-tan-gia-hu ;~Zu Đây là các thầy Lê-vi hiện diện : Ma-khát con của A-ma-xai và Giô-en con của A-dác-gia-hu ; hai ông này xuất thân là dòng dõi ông Cơ-hát ; trong dòng dõi ông Mơ-ra-ri có Kít con của Áp-đi, và A-dác-gia-hu con của Giơ-ha-len-ên ; trong dòng dõi ông Ghéc-sôn, có Giô-ác con của Dim-ma, và Ê-đen con của Giô-ác ; Y Giờ đây, hỡi các con của ta, đừng lơ là bổn phận, bởi vì ĐỨC CHÚA đã chọn chính các con để túc trực trước nhan Người, để phục vụ người, để làm thừa tác viên của người, và để đốt hương.)XK Giờ đây, ta quyết tâm lập giao ước với ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, để Người hướng cơn thịnh nộ ra khỏi chúng ta."W= Chính vì điều đó, cha ông chúng ta đã ngã gục dưới lưỡi gươm, còn con trai, con gái và vợ chúng ta bị bắt làm tù binh.jVMCơn thịnh nộ của ĐỨC CHÚA đã đè nặng trên Giu-đa và Giê-ru-sa-lem ; Người đã làm cho các ngài thành mối khiếp kinh, sự ghê tởm và trò cười, như chính các ông đang mục kích.ZU-Thậm chí các ngài còn đóng các cửa Tiền Đình, tắt các ngọn đèn ; trong Thánh Điện các ngài không đốt hương, không dâng lễ toàn thiêu kính Thiên Chúa của Ít-ra-en.T#Bởi vì cha ông chúng ta đã lỗi phạm và làm điều gian ác trước mắt ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng ta ; các ngài đã từ bỏ Người, đã ngoảnh mặt không nhìn Nhà Tạm của ĐỨC CHÚA và đã quay lưng lại với Người.SVua nói với họ : Các thầy Lê-vi, xin nghe tôi đây ! Bây giờ, các ông hãy thánh hiến chính mình và thánh hiến Nhà của ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của tổ tiên các ông và hãy loại mọi điều ô uế ra khỏi Thánh Điện. RVua cho mời các tư tế cùng các thầy Lê-vi vào và tập hợp tất cả lại ở công trường về phía đông.#Q?Năm thứ nhất triều đại vua Khít-ki-gia, vào tháng thứ nhất, vua đã mở các cửa Nhà ĐỨC CHÚA và làm lại cho chắc chắn.|PqVua đã làm điều ngay chính trước mắt ĐỨC CHÚA, đúng như vua Đa-vít, tổ phụ vua đã làm.>O w*Khít-ki-gia lên ngôi vua khi được hai mươi lăm tuổi, và trị vì hai mươi chín năm ở Giê-ru-sa-lem. Mẹ vua tên là A-vi-gia, con gái ông Dơ-khác-gia-hu.|NqVua A-khát đã an nghỉ với tổ tiên và được chôn cất trong Thành, ở Giê-ru-sa-lem ; bởi vì người ta không đưa vua về nơi chôn cất của các vua Ít-ra-en. Con vua là Khít-ki-gia đã lên ngôi kế vị.LMCác truyện còn lại, mọi công cuộc vua thực hiện, từ những truyện đầu cho đến truyện cuối, tất cả được ghi chép trong sách Các Vua Giu-đa và Ít-ra-en.8LiTrong mỗi thành thuộc Giu-đa, vua lập những nơi cao để đốt hương kính các thần khác và chọc giận ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của tổ tiên vua.KwVua A-khát còn thu góp tất cả các vật dụng trong Nhà của Thiên Chúa rồi cho đập vỡ hết. Vua đóng các cửa Nhà ĐỨC CHÚA lại và cho làm những bàn thờ trong mọi góc thành Giê-ru-sa-lem theo ý mình.wJgVua dâng lễ tế các thần ở Đa-mát là những thần đã đánh vua ; vua bảo : Chính thần minh của các vua A-ram là những vị đã trợ giúp các vua ấy, nên ta cũng dâng lễ tế để các vị ấy trợ giúp ta. Thế nhưng các thần ấy lại là duyên cớ khiến cho nhà vua và toàn thể Ít-ra-en phải suy vong.fIECả trong thời bị tấn công, vua A-khát vẫn cứ lỗi phạm đến ĐỨC CHÚA.FuQuả thật, ĐỨC CHÚA hạ nhục Giu-đa vì vua Ít-ra-en là A-khát đã làm cho Giu-đa thờ ơ với ĐỨC CHÚA và đã lỗi phạm trầm trọng đến Người.IE Người Phi-li-tinh cũng xâm nhập các thành miền Sơ-phê-la và miền Ne-ghép thuộc Giu-đa. Chúng chiếm cứ Bết Se-mét và Ai-gia-lôn, Gơ-đê-rốt, Xô-khô và các vùng phụ cận, Tim-na và các vùng phụ cận, Ghim-dô và các vùng phụ cận. Rồi chúng định cư tại đó.NDNgười Ê-đôm lại đánh Giu-đa và bắt tù binh dẫn đi.fCEVào thời đó, vua A-khát sai người đến gặp các vua Át-sua để cầu viện.iBKNhững người đã được chỉ định đích danh đứng ra chăm sóc những người bị bắt làm tù binh ; các ông lấy đồ trong số chiến lợi phẩm mặc cho tất cả những người trần trụi, cho mặc áo, đi giày, ăn uống và xức dầu cho họ, lại đưa tất cả những người khập khiễng lên lừa và dẫn về Giê-ri-khô, thành Chà Là, đến gần anh em của họ. Rồi các ông ấy trở về Sa-ma-ri.9AkQuân lính thả những người bị bắt làm tù binh và trả lại của đã cướp được trước mặt các tướng lãnh cũng như toàn thể đại hội.c@? Các ông nói với họ : Đừng dẫn những người bị bắt ấy vào đây, vì như thế chúng ta sẽ đắc tội với ĐỨC CHÚA. Các ông còn muốn chuốc thêm tội lỗi vào mình, trong lúc lỗi lầm của chúng ta đã chồng chất và cơn thịnh nộ của ĐỨC CHÚA đang đè nặng trên Ít-ra-en !M? Một số người trong các tướng lãnh của con cái Ép-ra-im : ông A-dác-gia-hu con ông Giơ-hô-kha-nan, ông Be-réc-gia-hu con ông Mơ-si-lê-mốt, ông Giơ-khít-ki-gia-hu con ông Sa-lum và ông A-ma-xa con ông Khát-lai đã đứng lên chống lại những người xuất chinh mới trở về.\>1 Vậy giờ đây, xin hãy nghe tôi mà thả những người anh em của các ông đã bị các ông bắt làm tù binh, bởi vì cơn thịnh nộ của ĐỨC CHÚA đang đè nặng trên các ông.=' Và bây giờ, những người con cái Giu-đa và Giê-ru-sa-lem đó, các ông tính bắt họ làm tôi trai tớ gái cho các ông. Chẳng phải chính các ông mới là những kẻ đắc tội với ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ông đó sao ?x<i Bấy giờ có một ngôn sứ của ĐỨC CHÚA tên là Ô-đết. Ông ra đón đạo quân đang tiến vào Sa-ma-ri và nói với họ : Này khi ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa tổ tiên các ông, thịnh nộ với Giu-đa, thì Người đã trao họ vào tay các ông. Rồi trong lúc cơn giận dữ thấu đến trời, các ông đã giết họ.;yCon cái Ít-ra-en đã bắt hai trăm ngàn người trong số anh em họ cùng với các bà vợ và con trai con gái của họ làm tù binh ; lại cũng chiếm của họ một số lớn chiến lợi phẩm và đưa về Sa-ma-ri. :9Dích-ri, một dũng sĩ người Ép-ra-im, đã giết chết con vua là Ma-a-xê-gia-hu, quan đại nội Át-ri-cam và tể tướng En-ca-na.l9QVua Pe-các, con ông Rơ-man-gia-hu, đã giết hại ở Giu-đa một trăm hai mươi ngàn chiến binh dũng cảm chỉ trong một ngày, bởi vì họ đã từ bỏ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của tổ tiên họ.48aĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của vua, đã trao vua vào tay vua A-ram. Vua này đã đánh vua A-khát và bắt của vua một số đông người làm tù binh, rồi giải về Đa-mát. Vua A-khát cũng bị nộp vào tay vua Ít-ra-en và bị vua này đánh cho một đòn chí tử.z7mVua đã tế lễ và đốt hương trên các nơi cao, trên các ngọn đồi và dưới mọi cây xanh.g6G*Chính vua đã đốt hương trong thung lũng Ben Hin-nôm và làm lễ thiêu các con trai mình theo thói tục ghê tởm của các dân mà ĐỨC CHÚA đã trục xuất cho khuất mắt con cái Ít-ra-en.5Vua đã đi theo đường lối các vua Ít-ra-en, thậm chí còn làm những hình tượng đúc dâng kính các thần Ba-an.\4 3A-khát lên ngôi vua khi được hai mươi tuổi, và trị vì mười sáu năm ở Giê-ru-sa-lem. Vua đã không làm điều ngay chính trước mắt ĐỨC CHÚA, như vua Đa-vít, tổ phụ vua.3# Vua Giô-tham đã an nghỉ với tổ tiên và được chôn cất trong Thành vua Đa-vít. Con vua là A-khát lên ngôi kế vị.z2mVua Giô-tham được hai mươi lăm tuổi khi lên ngôi và trị vì mười sáu năm ở Giê-ru-sa-lem.L1Các truyện còn lại của vua Giô-tham, tất cả các trận chiến và những công cuộc vua đã thực hiện đều được ghi chép trong sách Các Vua Ít-ra-en và Giu-đa.0Vua Giô-tham được vững mạnh vì vua bước theo đường ngay nẻo chính trước nhan ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của vua.\/1Chính vua giao chiến với vua của con cái Am-mon và đã chiến thắng. Năm ấy, con cái Am-mon phải triều cống vua ba ngàn ký bạc, hai trăm ngàn thùng lúa mì và hai trăm ngàn thùng lúa mạch. Đó là những thứ con cái Am-mon phải mang tới cho vua, năm thứ hai và năm thứ ba cũng vậy.}.sVua cũng xây những thành ở Núi Giu-đa, các pháo đài nhỏ và các tháp canh ở miền rừng rậm.-Chính vua đã xây Cửa Trên của Nhà ĐỨC CHÚA, và đã xây nhiều công trình ở tường thành Ô-phen.^,5Vua đã làm điều ngay chính trước mắt ĐỨC CHÚA, đúng như vua cha là Út-di-gia-hu đã làm ; chỉ có điều là vua không vào Đền Thờ ĐỨC CHÚA, còn dân thì cứ ra hư hỏng.1+ ]Giô-tham lên ngôi vua khi được hai mươi lăm tuổi, và trị vì mười sáu năm ở Giê-ru-sa-lem. Mẹ vua tên là Giơ-ru-sa, con gái ông Xa-đốc.*7Vua Út-di-gia-hu đã nằm xuống với tổ tiên và được chôn cất bên cạnh tổ tiên trong cánh đồng dành để chôn cất các vua, bởi vì người ta nói rằng : Vua là người mắc bệnh phong. Con vua là Giô-tham đã lên ngôi kế vị.+)OCác truyện còn lại của vua Út-di-gia-hu, từ truyện đầu cho đến truyện cuối, đã được ngôn sứ I-sai-a, con ông A-mốc, ghi chép.(1Vua Út-di-gia-hu mắc bệnh phong cho đến ngày chết và vì mắc bệnh phong, nên bị cô lập ở một nơi riêng, bởi vua đã bị loại ra khỏi Nhà ĐỨC CHÚA. Ông Giô-tham, con vua, làm đại nội thị thần và cai trị dân trong xứ."'=Ông A-dác-gia-hu đứng đầu các tư tế, và toàn thể các tư tế khác quay về phía vua ; và này vua đã bị phong ở trán. Họ vội vàng trục xuất vua ra khỏi đó ; ngay chính vua cũng vội vã đi ra, vì đã bị ĐỨC CHÚA đánh phạt.&1*Nghe thế, vua Út-di-gia-hu nổi giận, đang lúc tay cầm bình hương để đốt hương ; và trong lúc nổi giận với các tư tế thì trán vua bị phong ngay trước mặt các tư tế, trong Nhà ĐỨC CHÚA, bên cạnh bàn thờ dâng hương.-%SHọ đứng lên chống lại vua Út-di-gia-hu mà nói : Này vua Út-di-gia-hu ! Vua không có quyền đốt hương kính ĐỨC CHÚA. Chỉ các tư tế thuộc dòng dõi A-ha-ron là những người được thánh hiến mới có quyền này. Vua hãy lui ra khỏi Nơi Thánh, vì vua đã phản nghịch ! Vua không còn đáng tham dự vào vinh quang của ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa nữa !$)Tư tế A-dác-gia-hu đã cùng với tám mươi tư tế khác của ĐỨC CHÚA theo vua đi vào. Họ là những người can đảm.#Nhưng hùng mạnh rồi, vua sinh lòng tự cao tự đại đến nỗi ra hư hỏng. Vua xúc phạm đến ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của vua, vì đã cả gan vào Đền Thờ của ĐỨC CHÚA đốt hương trên bàn thờ dâng hương.@"yVua cũng chế tạo ở Giê-ru-sa-lem những cỗ máy theo sáng kiến của một người nghĩ ra, và đặt trên các tháp canh, các góc để phóng tên và đá lớn. Nhờ được trợ giúp cách lạ lùng, vua trở nên hùng mạnh và danh tiếng đồn đãi đến tận nơi xa.!1Vua Út-di-gia-hu đã chuẩn bị cho mỗi đạo quân : nào khiên, giáo, nào mũ chiến, áo giáp, nào cung tên và dây phóng đá.J   Dưới quyền họ, có một lực lượng chiến đấu gồm ba trăm lẻ bảy ngàn năm trăm chiến binh can trường mạnh mẽ để giúp vua chống chọi với quân thù.a; Tổng số các trưởng tộc anh hùng dũng sĩ là hai ngàn sáu trăm người.A{ Vua Út-di-gia-hu có một lực lượng quân binh thiện chiến, được chia thành từng đội, tuỳ theo số người được kinh sư Giơ-y-ên và ký lục Ma-a-xê-gia-hu tuyển lựa ; lực lượng ấy thuộc quyền ông Kha-nan-gia-hu, một trong số các tướng lãnh của vua.]3 Vua cũng xây những tháp canh trong sa mạc, đào nhiều giếng nước, vì vua có nhiều súc vật cả ở miền Sơ-phê-la, lẫn trên miền cao nguyên ; lại có những người làm nghề nông, những người trồng nho trên miền núi và trên núi Các-men, vì vua là người yêu chuộng đất đai.4a Vua Út-di-gia-hu xây những tháp canh ở Giê-ru-sa-lem, tại Cửa Góc, Cửa Thung lũng và Nơi Tiếp Nối ; vua tăng cường phòng thủ các tháp ấy..UNgười Am-mon đã triều cống vua Út-di-gia-hu ; danh tiếng vua vang đến tận ranh giới Ai-cập, vì uy lực của vua đã đạt tới cao độ.Thiên Chúa đã hỗ trợ vua chống lại người Phi-li-tinh, người Ả-rập cư ngụ ở Gua Ba-an, và người Mơ-u-nim.  Vua Út-di-gia-hu xuất quân giao chiến với người Phi-li-tinh, triệt hạ tường thành Gát, tường thành Giáp-ne, tường thành Át-đốt, rồi kiến thiết các thành trong miền Át-đốt và miền của người Phi-li-tinh.dAVua đã tìm kiếm Thiên Chúa suốt thời ông Dơ-khác-gia-hu, người đã dạy cho vua biết kính sợ Thiên Chúa. Bao lâu vua tìm kiếm ĐỨC CHÚA, thì Thiên Chúa cho vua được thành công.Vua đã làm điều ngay chính trước mắt ĐỨC CHÚA, hoàn toàn đúng như vua cha là A-mát-gia-hu đã làm.+OVua được mười sáu tuổi khi lên ngôi và trị vì năm mươi hai năm ở Giê-ru-sa-lem. Mẹ vua tên là Giơ-khôn-gia, người Giê-ru-sa-lem.Chính vua đã tái thiết Ê-lát và trả lại thành ấy cho Giu-đa sau khi vua A-mát-gia-hu an nghỉ bên cạnh tổ tiên.z oToàn dân Giu-đa đặt Út-di-gia-hu mới mười sáu tuổi lên ngôi kế vị vua cha là A-mát-gia-hu.mSNgười ta cho ngựa chở vua về chôn cất bên cạnh tổ tiên trong Thành vua Đa-vít.}sTừ khi vua A-mát-gia-hu bỏ ĐỨC CHÚA, người ta cũng âm mưu chống lại vua tại Giê-ru-sa-lem. Vua phải trốn chạy về La-khít ; nhưng bị quân binh rượt đuổi đến tận La-khít và bị giết tại đây.[/Các việc khác liên quan đến vua A-mát-gia-hu, từ những việc đầu tiên đến những việc cuối cùng, lại không được ghi chép trong sách Các Vua Giu-đa và Ít-ra-en đó sao ?)Sau khi Giô-át con của Giơ-hô-a-khát, vua Ít-ra-en qua đời, A-mát-gia-hu vua Giu-đa còn sống được mười lăm năm nữa.]3Sau đó vua lấy tất cả vàng bạc cùng mọi đồ vật trong Nhà Thiên Chúa ông Ô-vết Ê-đôm đang giữ, lấy các kho báu của hoàng cung, bắt các con tin, rồi trở về Sa-ma-ri.FCòn vua Giu-đa là A-mát-gia-hu, con vua Giô-át, cháu vua Giơ-hô-a-khát thì bị vua Ít-ra-en là Giô-át bắt ở Bết Se-mét, và điệu về thành Giê-ru-sa-lem. Vua Giô-át đập phá tường thành, tạo ra một lỗ hổng dài hai trăm thước, từ Cửa Ép-ra-im đến Cửa Góc.a ;Giu-đa bị Ít-ra-en đánh bại ; quân Giu-đa chạy trốn, ai về lều nấy. {Vua Ít-ra-en là Giô-át tiến lên đọ sức với A-mát-gia-hu vua Giu-đa tại Bết Se-mét thuộc Giu-đa.C Nhưng vua A-mát-gia-hu không chịu nghe. Thiên Chúa đã để xảy ra như thế cho họ bị nộp vào tay vua Giô-át, vì họ đã tìm kiếm các thần của Ê-đôm.z mÔng tự hào là đã đánh bại Ê-đôm, nên ông lên mặt. Nhưng muốn vênh vang thì cứ ở nhà mà vênh vang ! Hà cớ chi lại đi gây hoạ để chuốc lấy sụp đổ cho bản thân và cho cả Giu-đa nữa ?4 aVua Ít-ra-en là Giô-át mới sai người đến nói với A-mát-gia-hu vua Giu-đa : Cỏ gai trên núi Li-băng sai người đến nói với cây bá hương Li-băng : Xin gả con gái của ngài cho con trai tôi. Nhưng một con dã thú Li-băng đi qua đã đạp lên cỏ gai.QSau khi bàn luận, A-mát-gia-hu vua Giu-đa sai sứ giả đến vua Giô-át, con vua Giơ-hô-a-khát, cháu vua Ít-ra-en là Giê-hu, và nói : Nào đến đây, ta đọ sức với nhau !{Ngôn sứ còn đang nói thì vua ngắt lời : Chúng ta đã đặt ngươi làm cố vấn cho vua hay sao ? Thôi đi ! Muốn chết phải không ? Vị ngôn sứ ngưng, nhưng rồi lại nói : Tôi biết là Thiên Chúa đã đồng ý cho ngài bị tiêu diệt, vì ngài đã xử sự như thế và khi tôi tớ góp ý, ngài cũng chẳng thèm nghe.yĐỨC CHÚA nổi cơn thịnh nộ với vua A-mát-gia-hu và đã sai một ngôn sứ nói với vua : Tại sao ngươi lại đi tìm kiếm các thần của dân đó, những thần đã không cứu được chúng khỏi tay ngươi ?]3Sau khi chiến thắng quân Ê-đôm, vua A-mát-gia-hu trở về, mang theo các tượng thần của con cái Xê-ia, tôn làm thần của mình, sụp lạy chúng và đốt hương dâng kính chúng. Trong khi đó, đơn vị bị vua A-mát-gia-hu thải hồi, không cho theo vua đi đánh giặc, đã xông vào các thành của Giu-đa, từ Sa-ma-ri đến Bết Khô-rôn, giết chết ba ngàn người và cướp bóc nhiều của cải."= Mười ngàn nữa bị con cái Giu-đa bắt sống, đưa lên đỉnh Tảng Đá và xô xuống vực thẳm ; tất cả đều chết tan xác.+O Vua A-mát-gia-hu quyết định dẫn đầu quân binh của mình đi tới thung lũng Muối. Tại đây ông hạ được mười ngàn con cái Xê-ia.9k Bấy giờ đơn vị từ Ép-ra-im đến được vua A-mát-gia-hu tách ra và cho về nhà. Họ rất bực tức với Giu-đa và ra về, lòng đầy căm phẫn.  Vua A-mát-gia-hu nói với người của Thiên Chúa : Vậy thì ta sẽ làm gì với ba ngàn ký bạc ta đã trao cho đơn vị Ít-ra-en ? Người của Thiên Chúa trả lời : ĐỨC CHÚA có thể ban cho vua nhiều hơn gấp bội.}sVì nếu ngài tưởng rằng nhờ họ mà lực lượng của ngài thêm mạnh, thì Thiên Chúa cũng sẽ làm cho ngài ra yếu trước quân thù, bởi vì Thiên Chúa có quyền gia tăng sức mạnh hay làm cho suy yếu.w~gNhưng một người của Thiên Chúa đến thưa vua rằng : Thưa đức vua, xin đừng để quân đội Ít-ra-en đi với ngài, vì ĐỨC CHÚA không ở với Ít-ra-en, với tất cả những người Ép-ra-im đó.j}MVua còn bỏ ra ba ngàn ký bạc thuê một trăm ngàn anh hùng dũng sĩ của Ít-ra-en.4|aVua A-mát-gia-hu triệu tập người Giu-đa lại và tổ chức quân ngũ theo gia tộc, đặt dưới quyền các chỉ huy ngàn quân và chỉ huy trăm quân trong toàn cõi Giu-đa và Ben-gia-min. Vua làm sổ thống kê những người từ hai mươi tuổi trở lên, được tất cả là ba trăm ngàn người ưu tú đến tuổi nhập ngũ, biết sử dụng khiên thuẫn và giáo mác.9{kNhưng vua không xử tử con cái những kẻ sát nhân ấy như đã chép trong sách Luật Mô-sê, chiếu theo lệnh ĐỨC CHÚA truyền rằng : Cha sẽ không bị xử tử vì con, và con sẽ không bị xử tử vì cha : mỗi người sẽ bị xử tử vì tội của mình.uzcKhi đã nắm vững vương quyền trong tay, vua hạ sát những thuộc hạ đã hạ sát vua cha.xyiVua làm điều ngay chính trước mắt ĐỨC CHÚA, nhưng lòng vua không trọn vẹn với Người.Mx A-mát-gia-hu lên ngôi vua khi được hai mươi lăm tuổi, và trị vì tại Giê-ru-sa-lem hai mươi chín năm. Thân mẫu của vua là bà Giơ-hô-át-đan người Giê-ru-sa-lem.wNhững chuyện liên quan tới các con vua, tới các lời sấm chống lại vua, tới việc tu bổ Đền Thờ Thiên Chúa, tất cả đều được ghi chép trong phần chú giải sách Các Vua. Thái tử A-mát-gia-hu lên ngôi kế vị.5vcĐây là những người đã toa rập chống lại vua : ông Da-vát, con bà Sim-át, người Am-mon và ông Giơ-hô-da-vát, con bà Sim-rít, người Mô-áp.vueKhi chúng rút lui, bỏ vua lại trong cơn đau trầm trọng, các thuộc hạ của vua đã toa rập với nhau chống lại vua, trả thù cho máu người con của tư tế Giô-hô-gia-đa. Họ giết vua ngay trên giường. Vua đã chết và được mai táng trong Thành Đa-vít, nhưng không được chôn nơi phần mộ hoàng gia.3t_Thật ra, lực lượng A-ram chỉ đến với một số ít người, nhưng ĐỨC CHÚA đã trao một lực lượng rất đông đảo vào tay chúng, chỉ vì dân Ít-ra-en đã lìa bỏ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của tổ tiên mình. Quân A-ram đã trị tội vua Giô-át.jsMĐầu năm sau, quân đội A-ram tiến đánh vua Giô-át. Chúng xâm nhập Giu-đa và Giê-ru-sa-lem, tàn sát tất cả các thủ lãnh trong dân và gửi tất cả chiến lợi phẩm về cho vua Đa-mát.rVua Giô-át không nhớ đến tình nghĩa mà ông Giơ-hô-gia-đa, thân phụ ông Da-ca-ri-a, đã dành cho mình, nên mới sát hại ông này. Lúc gần chết, ông Da-ca-ri-a kêu lên : Xin ĐỨC CHÚA nhìn xem và báo oán cho con. q Họ liền toa rập chống lại ông và, theo lệnh vua, họ ném đá giết ông trong sân Đền Thờ ĐỨC CHÚA.~puÔng Da-ca-ri-a, con tư tế Giơ-hô-gia-đa, được đầy thần khí Thiên Chúa, đứng trên cao, đối diện với dân và nói : Thiên Chúa phán thế này : Tại sao các ngươi vi phạm lệnh truyền của ĐỨC CHÚA, mà chuốc lấy thất bại ? Vì các ngươi đã lìa bỏ ĐỨC CHÚA, nên ĐỨC CHÚA cũng lìa bỏ các ngươi.4oaNgười đã sai các ngôn sứ đến với họ, để đưa họ quay về với ĐỨC CHÚA. Các vị ấy đã khuyến cáo, nhưng họ không thèm để tai.tnaHọ đã bỏ Đền Thờ của ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa tổ tiên họ, mà phụng sự các cột thờ và các ngẫu tượng. Vì tội ấy ĐỨC CHÚA đã giáng cơn thịnh nộ xuống Giu-đa và Giê-ru-sa-lem.mSau khi ông Giơ-hô-gia-đa qua đời, các thủ lãnh Giu-đa đến bái yết nhà vua và lúc ấy nhà vua nghe theo họ.Hl Người ta chôn cất ông trong Thành vua Đa-vít cùng với các vua, vì ông đã làm điều tốt lành trong Ít-ra-en đối với Thiên Chúa và Đền Thờ của Người.k%Ông Giơ-hô-gia-đa sống đến già, tuổi thọ rất cao, rồi qua đời. Lúc chết, ông được một trăm ba mươi tuổi.FjKhi công việc hoàn tất, họ đem nộp số bạc còn lại cho vua và ông Giơ-hô-gia-đa. Người ta dùng số bạc ấy để làm những vật dụng cho Đền Thờ ĐỨC CHÚA : các vật dụng dành cho việc thờ phượng và các lễ toàn thiêu, các chén, các đồ vàng đồ bạc. Suốt thời ông Giơ-hô-gia-đa, người ta thường xuyên dâng lễ toàn thiêu trong Đền Thờ ĐỨC CHÚA.|iq Các người thợ này bắt tay vào việc, và nhờ họ, công việc được tiến triển tốt đẹp. Như thế, họ đã khôi phục tình trạng của Đền Thờ ĐỨC CHÚA và làm cho Đền Thờ thêm vững chắc.?hw Vua và ông Giơ-hô-gia-đa trao số bạc đó cho các thợ phụ trách công việc tại Đền Thờ ĐỨC CHÚA. Những người này thuê thợ đá, thợ mộc để trùng tu Đền Thờ ĐỨC CHÚA, cũng như mướn thợ sắt, thợ đồng để sửa sang Đền Thờ ĐỨC CHÚA.hgI Khi được nhiều tiền và phải mang hòm đến để vua nhờ các thầy Lê-vi kiểm soát, thì các viên ký lục của vua và uỷ viên của vị trưởng tư tế sẽ đến đổ tiền trong hòm ra ; rồi mang hòm đặt lại chỗ cũ. Ngày nào họ cũng làm như thế, và gom được rất nhiều tiền bạc.f Tất cả các vị thủ lãnh cùng toàn dân hoan hỷ mang tiền đến bỏ vào hòm, cho đến khi mọi người nộp xong.Ne Rồi người ta kêu gọi Giu-đa và Giê-ru-sa-lem đem nộp phần đóng góp dâng cho ĐỨC CHÚA, như ông Mô-sê, tôi tớ Thiên Chúa, đã truyền cho Ít-ra-en trong sa mạc.mdSVua ra lệnh làm một cái hòm và cho đặt bên ngoài cửa vào Đền Thờ ĐỨC CHÚA.ac;Quả thật, con mụ bất lương A-than-gia-hu và đồng bọn đã cướp bóc Đền Thờ của Thiên Chúa, lại còn lấy các đồ thánh trong Đền Thờ ĐỨC CHÚA đem dâng kính các Ba-an.^b5Bấy giờ vua mời người đứng đầu là ông Giơ-hô-gia-đa đến và bảo : Tại sao ông không liệu cho các thầy Lê-vi thu về phần đóng góp của Giu-đa và Giê-ru-sa-lem, như ông Mô-sê tôi tớ của ĐỨC CHÚA cũng như cộng đồng Ít-ra-en đã quy định phải nộp cho Lều Giao Ước.`a9Vua triệu tập các tư tế, các thầy Lê-vi và nói : Các ngươi hãy đi khắp các thành xứ Giu-đa và quyên góp tiền bạc trong toàn dân Ít-ra-en, để hàng năm sửa sang Đền Thờ của Thiên Chúa các ngươi. Phải mau mắn tiến hành công việc ! Nhưng các thầy Lê-vi lại không mau mắn.U`#Sau đó, vua Giô-át quyết định trùng tu Đền Thờ ĐỨC CHÚA.q_[Ông Giơ-hô-gia-đa cưới cho vua hai người vợ, và vua được một số con trai con gái.z^mSuốt thời tư tế Giơ-hô-gia-đa, vua Giô-át đã làm điều ngay chính trước mắt ĐỨC CHÚA.0] [Giô-át lên ngôi vua khi được bảy tuổi, và trị vì ở Giê-ru-sa-lem được bốn mươi năm. Thân mẫu vua là bà Xíp-gia, người Bơ-e Se-va.|\qToàn dân trong xứ vui mừng và thành đô được yên ổn, vì bà A-than-gia-hu đã bị đâm chết. [ Rồi ông đem các vị chỉ huy trăm quân, các thân hào nhân sĩ trong dân và toàn dân trong xứ đến rước vua. Họ đưa vua ra khỏi Đền Thờ ĐỨC CHÚA, đi qua cửa trên vào hoàng cung, rồi đặt vua lên ngai vàng.Z5Ông cũng cắt người canh tại các cửa Đền Thờ ĐỨC CHÚA, không cho người nhiễm uế vì bất cứ lý do gì được vào.'YGSau đó ông Giơ-hô-gia-đa giao công tác phục vụ Đền Thờ ĐỨC CHÚA vào tay các tư tế và các thầy Lê-vi. Những vị này đã được vua Đa-vít chia thành từng ban lo việc Đền Thờ ĐỨC CHÚA, để dâng lễ toàn thiêu kính ĐỨC CHÚA, như đã chép trong Luật Mô-sê, với niềm hân hoan, với lời ca hát theo cách thức vua Đa-vít ấn định.JX Mọi người kéo tới phá huỷ đền thờ của Ba-an, đập tan các bàn thờ và ảnh tượng, rồi giết chết tư tế Mát-tan của thần Ba-an ngay trước bàn thờ. ~}}"|{hzyxwwbutt2s#rqqlp6nlm{lLjiiFhggfed/bba`_w^]\\ [Y]XVVTSSPRRPP8OUNML K%JzIHBGyFxEE&DCBA@?>>Q=Z<;?::88665e43c2100)/C.f-- ,-+C*E).(''&}&%#"!!z _qxf c  F?` =q"Hãy đi thỉnh ý ĐỨC CHÚA cho ta, cho số sót còn lại trong Ít-ra-en và trong Giu-đa về những lời ghi chép trong sách đã tìm thấy đây, vì ĐỨC CHÚA đã bừng bừng nổi cơn thịnh nộ chống lại chúng ta, bởi lẽ tổ tiên chúng ta đã không giữ lời ĐỨC CHÚA mà làm theo mọi điều đã được ghi chép trong sách này.Lp"rồi truyền lệnh sau đây cho ông Khin-ki-gia-hu, cho ông A-khi-cam, con ông Sa-phan, cho ông Áp-đôn, con ông Mi-kha, cho ký lục Sa-phan và ông A-xa-gia, tôi tớ của vua :Po"Nghe những lời ghi chép trong sách Luật, vua xé áo mình ra,5nc"Rồi ký lục Sa-phan báo tin cho vua như sau : Tư tế Khin-ki-gia-hu đã đưa cho tôi một cuốn sách. Sau đó, ông Sa-phan đọc sách trước mặt vua.m#"Họ đã xuất số bạc tìm thấy trong Nhà ĐỨC CHÚA cho những người phụ trách, những người lo việc sửa chữa. l "Ông Sa-phan đem về cho vua và thưa rằng : Tất cả những gì vua ký thác cho bề tôi thì họ đang thi hành.Ak{"Ông Khin-ki-gia-hu lên tiếng nói với ký lục Sa-phan : Tôi đã tìm thấy sách Luật trong Nhà ĐỨC CHÚA. Rồi ông Khin-ki-gia-hu trao sách ấy cho ông Sa-phan.?jw"Đang lúc người ta lấy số bạc đã dâng vào Nhà ĐỨC CHÚA ra, thì tư tế Khin-ki-gia-hu thấy sách Luật của ĐỨC CHÚA đã được ban qua ông Mô-sê.}is" đứng trông coi những phu khuân vác và hướng dẫn mọi công nhân, mỗi người tuỳ theo khả năng nghề nghiệp của mình. Trong số các thầy Lê-vi, có những người làm ký lục, lục sự và giữ cửa.zhm" Những người thợ này hành động liêm chính. Họ làm việc dưới quyền những người có trách nhiệm hướng dẫn ; đó là các thầy Lê-vi Gia-khát, Ô-vát-gia-hu, thuộc dòng dõi Mơ-ra-ri, và các ông Dơ-khác-gia và Mơ-su-lam thuộc dòng dõi Cơ-hát. Các thầy Lê-vi là những người chơi thạo các nhạc khí=gs" lại cũng trao bạc cho các thợ mộc và thợ xây nhà để mua đá đẽo và gỗ làm xà, làm rầm thay vào các gian nhà các vua Giu-đa đã để hư hại.sf_" Họ trao số bạc đó cho những người lo việc sửa chữa, những người được đặt lên lo việc Nhà ĐỨC CHÚA. Những người này trả công cho thợ để sửa chữa và trùng tu Nhà ĐỨC CHÚA,ae;" Họ đến gặp thượng tế Khin-ki-gia-hu, mang theo số bạc dâng vào Nhà Thiên Chúa, mà các thầy Lê-vi canh cửa đã nhận được từ tay những người thuộc các chi tộc Mơ-na-se, Ép-ra-im và từ khắp nơi trong Ít-ra-en, cũng như toàn cõi Giu-đa, Ben-gia-min và các dân cư ở Giê-ru-sa-lem.Id "Năm thứ mười tám triều đại của vua, sau khi thanh tẩy xứ sở và Nhà ĐỨC CHÚA, vua sai ông Sa-phan, con ông A-xan-gia-hu, ông Ma-a-xê-gia-hu tổng đốc Giê-ru-sa-lem và ông Giô-ác, con viên quản lý văn khố Giô-a-khát, đi trùng tu Nhà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của vua.yck"vua triệt hạ các tế đàn, các cột thờ ; còn các tượng tạc, vua chặt ra, rồi nghiền thành mảnh vụn. Trong khắp Ít-ra-en, vua chặt tất cả các bàn thờ dâng hương, rồi trở về Giê-ru-sa-lem.5bc"Trong các thành của các chi tộc Mơ-na-se, Ép-ra-im, Si-mê-ôn, cho đến Náp-ta-li, cũng như lãnh thổ bị chiếm đóng chung quanh các chi tộc này,a!"Vua đốt xương các tư tế trên các tế đàn kính các tượng ấy, rồi thanh tẩy xứ Giu-đa và thành Giê-ru-sa-lem.v`e"Trước sự chứng kiến của vua, người ta triệt hạ các tế đàn kính thần Ba-an ; còn bàn thờ dâng hương trên các tế đàn ấy, vua chặt nát ra ; các cột thờ, các tượng tạc tượng đúc bằng đồng vua đập tan, nghiền thành mảnh vụn, rồi ném lên mộ những kẻ đã cúng tế các tượng ấy.a_;"Năm thứ tám triều đại của vua, lúc còn là một thanh niên, vua bắt đầu tìm kiếm Thiên Chúa của vua Đa-vít, tổ tiên vua ; và năm thứ mười hai, vua bắt đầu thanh tẩy xứ Giu-đa và thành Giê-ru-sa-lem, loại ra khỏi đó các tế đàn, các cột thờ, các tượng tạc tượng đúc.:^m"Vua đã làm những điều ngay chính trước mắt ĐỨC CHÚA và đi theo đường lối vua Đa-vít, tổ tiên vua ; vua không đi trệch bên phải bên trái.v] g"Giô-si-gia-hu lên làm vua khi được tám tuổi, và trị vì ba mươi mốt năm ở Giê-ru-sa-lem.\!Dân trong xứ hạ sát mọi kẻ đã âm mưu chống lại vua A-môn ; và tôn con vua là Giô-si-gia-hu lên ngôi kế vị.k[O!Các thuộc hạ của vua đã âm mưu chống lại và giết chết vua trong cung điện.,ZQ!Nhưng vua không hạ mình xuống trước mặt ĐỨC CHÚA như vua Mơ-na-se, cha của vua, đã làm ; trái lại, vua càng phạm thêm nhiều tội.YY+!Vua đã làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA, như vua cha là Mơ-na-se. Tất cả các tượng thần vua Mơ-na-se, cha của vua, đã làm, vua A-môn đều tế lễ và phụng thờ chúng.mXS!A-môn lên làm vua khi được hai mươi hai tuổi, và trị vì hai năm ở Giê-ru-sa-lem.W'!Vua Mơ-na-se đã an nghỉ với tổ tiên và được chôn cất trong cung điện của vua. Con vua là A-môn lên ngôi kế vị.AV{!Lời vua cầu nguyện, cách vua được nhậm lời, mọi tội vua phạm, sự bất trung của vua, các nơi cao vua đã dựng cũng như các cột thờ và các ngẫu tượng trước khi vua hạ mình xuống, tất cả đều được ghi chép trong sách Công vụ của ông Khô-dai.U/!Những truyện còn lại của vua Mơ-na-se, lời vua cầu nguyện cùng Thiên Chúa và những lời các thầy chiêm nói với vua nhân danh ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa Ít-ra-en, tất cả điều này được ghi trong sách Công vụ các vua Ít-ra-en.T!Dù vậy, dân chúng vẫn còn tế lễ trên các tế đàn, nhưng là để dâng kính ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của họ.FS!Vua tái lập bàn thờ kính ĐỨC CHÚA, dâng lễ tế kỳ an và tạ ơn trên bàn thờ này. Vua truyền Giu-đa phải phụng thờ ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa Ít-ra-en.jRM!Vua dẹp các thần ngoại bang và các ngẫu tượng ra khỏi Nhà ĐỨC CHÚA, cũng như mọi tế đàn vua đã xây trên núi Nhà ĐỨC CHÚA và ở Giê-ru-sa-lem. Vua quẳng tất cả ra ngoài thành.@Qy!Sau đó, vua xây một bức tường bên ngoài Thành vua Đa-vít, về phía tây Ghi-khôn, trong thung lũng, cho đến lối vào Cửa Cá ; tường này bao quanh Ô-phen. Vua xây bức tường này rất cao. Vua còn đặt các tướng chỉ huy trong mọi thành kiên cố của Giu-đa."P=! Vua đã cầu nguyện với Người và Người đã nhậm lời vua. Người đã nghe lời vua van xin mà cho vua trở về Giê-ru-sa-lem để cai trị vương quốc. Nhờ vậy, vua Mơ-na-se nhận biết rằng chính ĐỨC CHÚA mới thực là Thiên Chúa.NO! Khi bị khốn quẫn, vua đã làm cho nét mặt ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của vua, dịu lại, và vua đã hạ mình xuống tột bậc trước nhan Thiên Chúa của tổ tiên vua.[N/! Khi ấy, ĐỨC CHÚA đã cho các tướng lãnh của vua Át-sua đến đánh họ. Chúng dùng móc bắt vua Mơ-na-se đi, xích vua bằng sợi dây đồng chấp đôi và điệu về Ba-by-lon.gMG! ĐỨC CHÚA đã phán với vua Mơ-na-se và dân của vua, nhưng họ không quan tâm.PL! Vua Mơ-na-se đã làm cho Giu-đa và Giê-ru-sa-lem lạc đường, khiến họ làm điều dữ hơn cả những nước mà ĐỨC CHÚA đã tiêu diệt trước mặt con cái Ít-ra-en.!K;!Ta sẽ không để chân Ít-ra-en rời khỏi phần đất Ta đã định cho tổ tiên chúng, chỉ cần chúng lo làm đúng theo những gì Ta đã truyền cho chúng và đúng theo tất cả Lề Luật, quyết định và phán quyết qua trung gian Mô-sê.'JG!Vua đặt các ngẫu tượng vua đã làm ra, trong Nhà Thiên Chúa, Nhà mà Thiên Chúa đã phán với vua Đa-vít và vua Sa-lô-môn, con vua : Tại Nhà này và ở Giê-ru-sa-lem, nơi Ta đã chọn giữa mọi chi tộc Ít-ra-en, Ta sẽ đặt Danh Ta mãi mãi.{Io!Vua làm lễ thiêu các con trai mình trong thung lũng Ben Hin-nôm, làm nghề chiêm tinh và phù thuỷ, lập ra các cô đồng và thầy bói ; vua làm nhiều điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA để trêu giận người.sH_!Trong hai sân của Nhà ĐỨC CHÚA, vua đã xây các tế đàn kính toàn thể các thiên binh.G'!Vua xây các tế đàn trong Nhà ĐỨC CHÚA, như ĐỨC CHÚA phán : Chính ở Giê-ru-sa-lem, Danh Ta sẽ tồn tại muôn đời.[F/!Vua xây lại những nơi cao mà vua cha là Khít-ki-gia đã triệt hạ ; vua lập các tế đàn kính Ba-an, làm các cột thờ, sụp lạy toàn thể các thiên binh và phụng thờ chúng.6Ee!Vua đã làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA, theo những thói ghê tởm của các dân mà ĐỨC CHÚA đã trục xuất cho khuất mắt con cái Ít-ra-en.zD o!Mơ-na-se lên ngôi vua khi được mười hai tuổi, và trị vì năm mươi lăm năm ở Giê-ru-sa-lem.C !Vua Khít-ki-gia an nghỉ với tổ tiên và được chôn cất gần con đường đi lên phần mộ con cái vua Đa-vít. Khi vua chết, toàn thể Giu-đa và dân cư Giê-ru-sa-lem đã đến viếng vua. Con vua là Mơ-na-se lên ngôi kế vị.zBm Còn các việc khác của vua Khít-ki-gia cũng như các việc đạo đức của vua, tất cả đều được viết trong sách Thị Kiến của ngôn sứ I-sai-a, con ông A-mốc, trong sách Các Vua Giu-đa và Ít-ra-en.fAE Vì vậy, khi các sứ giả được hàng thủ lãnh Ba-by-lon sai đến gặp vua, để điều tra về dấu lạ xảy ra trong xứ, Thiên Chúa đã bỏ rơi vua, để thử xem lòng dạ vua thế nào.\@1 Chính vua Khít-ki-gia đã ngăn đầu nguồn nước suối Ghi-khôn, rồi dẫn nước chảy xuôi xuống phía tây Thành vua Đa-vít. Vua Khít-ki-gia thành công trong mọi điều toan tính.? Vua truyền xây nhiều thành và nuôi rất nhiều đàn vật lớn nhỏ, vì Thiên Chúa ban cho vua rất nhiều của cải.>>u cũng như các kho để chứa lúa miến, rượu mới, dầu tươi ; vua lại cho làm chuồng để nhốt súc vật và lập cánh đồng cỏ để nuôi chiên bò.Y=+ Vua Khít-ki-gia có rất nhiều của cải và được đầy vinh quang. Vua cho xây nhiều kho để chứa vàng, bạc, đá quý, dầu thơm, khiên mộc và tất cả những đồ quý giá,b<= Bấy giờ vua Khít-ki-gia và dân cư ở Giê-ru-sa-lem hạ mình xuống, sửa tính kiêu ngạo, nên cơn thịnh nộ của ĐỨC CHÚA không giáng xuống nữa, bao lâu vua Khít-ki-gia còn sống.P; Nhưng vua Khít-ki-gia không đền đáp ân huệ ĐỨC CHÚA đã ban ; vì vua sinh lòng kiêu ngạo, nên cơn thịnh nộ giáng trên vua, trên Giu-đa và dân cư ở Giê-ru-sa-lem.3:_ Trong những ngày ấy, vua Khít-ki-gia mắc một chứng bệnh nguy hiểm. Vua cầu cùng ĐỨC CHÚA ; Người nhậm lời và ban cho vua một dấu lạ.T9! Nhiều người mang lễ phẩm đến Giê-ru-sa-lem dâng kính ĐỨC CHÚA và mang tặng vật dâng Khít-ki-gia, vua Giu-đa. Từ đó về sau, nhà vua được mọi nước kính trọng.S8 Như thế ĐỨC CHÚA đã cứu vua Khít-ki-gia và dân cư ở Giê-ru-sa-lem khỏi tay Xan-khê-ríp, vua Át-sua, và khỏi tay mọi thù địch, lại cho họ được yên ổn tư bề.h7I Bấy giờ ĐỨC CHÚA sai một thiên sứ đến tiêu diệt tất cả dũng sĩ tinh nhuệ, các vị chỉ huy và các tướng lãnh trong doanh trại của vua Át-sua. Vua phải xấu hổ rút về xứ sở mình. Khi vua vào đền thờ thần của mình, mấy người con vua đã dùng gươm hạ sát vua ngay tại chỗ.6 Vì những lời phạm thượng ấy, vua Khít-ki-gia và ngôn sứ I-sai-a, con ông A-mốc, cầu nguyện và kêu lên trời..5U Chúng nói về Thiên Chúa của Giê-ru-sa-lem y hệt như nói về các thần của các dân thiên hạ, coi đó như sản phẩm do tay người phàm.(4I Rồi chúng dùng tiếng Giu-đa la lớn cho dân Giê-ru-sa-lem đang ở trên tường thành phải sợ hãi, kinh hoàng, để chiếm lấy thành.N3 Vua ấy cũng viết thư thoá mạ ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa Ít-ra-en và nói phạm đến Người rằng : Cũng như các thần của các nước thiên hạ đã không giải phóng dân mình khỏi tay ta, thì Thiên Chúa của Khít-ki-gia cũng không giải phóng dân mình khỏi tay ta được ?2+ Thuộc hạ của Xan-khê-ríp còn nói phạm đến ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa và nói phạm đến Khít-ki-gia, tôi tớ Người.1 Vậy bây giờ các ngươi đừng để Khít-ki-gia lừa dối và phỉnh gạt như thế. Đừng tin vào ông ta, vì nếu không có thần của bất cứ nước nào hay vương quốc nào có thể giải phóng chúng khỏi tay ta và tay cha ông ta, thì ngay cả Thiên Chúa các ngươi cũng không giải phóng các ngươi khỏi tay ta được !0{ Trong tất cả thần minh của các nước mà cha ông ta đã cho biệt hiến, đã có thần nào giải phóng được dân mình khỏi tay ta. Và Thiên Chúa các ngươi có thể giải phóng các ngươi khỏi tay ta chăng ?L/ Há các ngươi chẳng biết ta và cha ta đã làm gì cho toàn dân thiên hạ ? Có phải thần minh của các nước thiên hạ đã giải phóng xứ sở chúng khỏi tay ta ?G. Lại chẳng phải Khít-ki-gia đã dẹp các tế đàn ở nơi cao và các tế đàn khác của Người đó sao ? Ông ta đã nói với người Giu-đa và người Giê-ru-sa-lem rằng : các ngươi chỉ sụp xuống lạy một tế đàn mà thôi và chỉ dâng hương trên tế đàn đó ?s-_ Chẳng phải Khít-ki-gia đã phỉnh gạt các ngươi, để cho các ngươi chết đói chết khát khi nói rằng : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng ta sẽ giải thoát chúng ta khỏi tay vua Át-sua đó sao ?,3 Xan-khê-ríp, vua Át-sua, nói thế này : các ngươi tin tưởng vào cái gì mà cứ ở mãi trong Giê-ru-sa-lem bị vây hãm vậy ?o+W Sau đó, Xan-khê-ríp, vua Át-sua, ở lại La-khít cùng với tất cả binh lực. Vua sai thuộc hạ đến Giê-ru-sa-lem gặp Khít-ki-gia, vua Giu-đa, cùng toàn dân Giu-đa ở Giê-ru-sa-lem và nói rằng : * Ông ta chỉ có sức mạnh phàm nhân, còn chúng ta có ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa của chúng ta, Đấng phù hộ và chiến đấu bên cạnh chúng ta. Dân chúng được khích lệ vì những lời lẽ của Khít-ki-gia, vua Giu-đa.)} Mạnh bạo lên ! Can đảm lên ! Đừng sợ hãi, đừng kinh khiếp trước mặt vua Át-sua và trước tất cả đám đông đi với vua ấy, bởi vì Đấng ở với chúng ta mạnh hơn những người ở với vua ấy.((I Vua đặt các tướng lãnh cai quản dân chúng ; rồi triệu tập họ lại ở quảng trường của cổng thành và khích lệ họ rằng :t'a Vua phấn khởi, xây lại tất cả tường thành đổ nát, dựng những tháp canh và một bức tường khác bên ngoài. Vua còn củng cố Mi-lô, Thành vua Đa-vít và làm rất nhiều lao cũng như thuẫn.`&9 Đông đảo dân chúng tụ tập lại, ngăn tất cả các suối và khe nước chảy qua vùng đất ấy. Họ nói : Các vua Át-sua đến đây làm sao còn kiếm được nhiều nước nữa ?%7 nên bàn mưu với các thủ lãnh và dũng sĩ của mình ngăn chặn các mạch suối ở bên ngoài thành. Và họ đã ủng hộ vua.\$1 Vua Khít-ki-gia thấy Xan-khê-ríp đến với ý đồ đánh Giê-ru-sa-lem,o# Y Sau khi nghe biết các sự việc và lòng trung thành của vua Khít-ki-gia, thì Xan-khê-ríp, vua Át-sua đến. Vua đến Giu-đa, đóng trại trước các thành kiên cố và ra lệnh phá các tường thành.}"sTrong mọi việc vua đã khởi sự, từ việc phục vụ Nhà Thiên Chúa đến việc tuân giữ Lề Luật và mệnh lệnh, vua đều nhằm tìm kiếm Thiên Chúa của vua với cả tâm hồn, nên vua đã thành công.E!Vua Khít-ki-gia đã làm như thế trong toàn cõi Giu-đa. Vua đã làm điều thiện hảo, ngay thẳng và chính trực trước mặt ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa của vua.l QCòn các tư tế, con cái ông A-ha-ron sống ở các miền đồng cỏ thuộc các thành của họ, thì trong mỗi thành, đều có những người đã được chỉ định đích danh để phân phát các phần cho mọi người phái nam thuộc hàng tư tế và cho mọi người đã đăng ký vào số các thầy Lê-vi.DNgười ta còn đăng ký cho mọi trẻ thơ, cho vợ và con trai con gái của họ, tóm lại là toàn thể đại hội, bởi vì họ đã chân thành tự thánh hiến.'GCác tư tế đăng ký theo gia tộc của mình, còn các thầy Lê-vi, từ hai mươi tuổi trở lên đăng ký theo nhóm và chức vụ riêng.`9miễn là thuộc phái nam từ ba tuổi trở lên đã đăng ký, và cho bất cứ ai đến Nhà ĐỨC CHÚA mỗi ngày tuỳ theo nhu cầu, để phụng sự theo chức năng hợp với nhóm mình.Dưới quyền ông, có các ông Ê-đen, Min-gia-min, Giê-su-a, Sơ-ma-gia-hu, A-mác-gia-hu và Sơ-khan-gia-hu. Trong các thành của các tư tế, các ông đó ân cần phân phát cho anh em họ theo các nhóm, lớn cũng như bé,q[Ông Cô-rê con ông Gim-na, thầy Lê-vi giữ cửa phía đông được cử trông coi các lễ vật tự nguyện dâng Thiên Chúa cùng phân phát các phần trích dâng cho ĐỨC CHÚA và các đồ Cực Thánh.L Các ông Giơ-khi-ên, A-dát-gia-hu, Na-khắt, A-xa-hên, Giơ-ri-mốt, Giô-da-vát, Ê-li-ên, Gít-mác-gia-hu, Ma-khát và Bơ-na-gia-hu làm giám thị dưới quyền ông Cô-nan-gia-hu và em ông là Sim-y, theo lệnh của vua Khít-ki-gia và ông A-dác-gia-hu, người quản đốc Nhà Thiên Chúa._7 và đã chân thành mang đến phần trích dâng, thuế thập phân và các đồ thánh. Người trông coi các thứ đó là ông Cô-nan-gia-hu, một thầy Lê-vi, em ông là Sim-y làm phụ tá.{o Vua Khít-ki-gia truyền sửa sang lại các phòng trong Nhà ĐỨC CHÚA. Người ta đã sửa sang lạiZ- Vị tư tế thủ lãnh là ông A-dác-gia-hu, thuộc dòng họ Xa-đốc trình vua như sau : Từ khi người ta nộp phần trích dâng cho Nhà ĐỨC CHÚA, chúng tôi được ăn thoả thuê mà vẫn còn dư rất nhiều và còn lại cả núi đây, bởi vì ĐỨC CHÚA đã ban phúc lành cho dân Người.zm Vua Khít-ki-gia đã hỏi han các tư tế và các thầy Lê-vi về các thứ chất thành đống ấy.;oKhi vua Khít-ki-gia cùng các thủ lãnh đến và thấy sự việc như thế, các ngài liền chúc tụng ĐỨC CHÚA và cám ơn dân của Người là Ít-ra-en.mSCông việc này khởi sự vào tháng thứ ba và đến tháng thứ bảy mới kết thúc.8iNgay cả con cái Ít-ra-en và Giu-đa đang cư ngụ trong các thành xứ Giu-đa cũng mang nộp thuế thập phân về bò, chiên dê, thuế thập phân về các đồ thánh đã được thánh hiến để dâng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của họ. Họ xếp thành từng đống.5Sau khi lời đó được phổ biến, con cái Ít-ra-en mang nộp nhiều của đầu mùa, gồm lúa mì, rượu mới, dầu tươi, mật và mọi thứ hoa lợi ruộng đồng ; họ cũng mang nộp thuế thập phân về mọi thứ thật là rộng rãi.X)Rồi vua truyền cho dân, cho những người cư ngụ ở Giê-ru-sa-lem, nộp phần dành cho các tư tế và các thầy Lê-vi để các vị này yên tâm thi hành Lề Luật ĐỨC CHÚA.!Vua dành một phần tài sản của mình để làm lễ toàn thiêu : lễ toàn thiêu ban sáng và ban chiều, lễ toàn thiêu các ngày sa-bát, các ngày đầu tháng và các ngày lễ, như đã được ghi trong Lề Luật của ĐỨC CHÚA.GVua Khít-ki-gia tái lập các nhóm tư tế và các thầy Lê-vi, ai vào nhóm nấy, mỗi người theo phân vụ của mình, tư tế cũng như thầy Lê-vi, để dâng lễ toàn thiêu, lễ kỳ an, và để phụng sự, tạ ơn cùng tán tụng tại các cửa doanh trại của ĐỨC CHÚA.> wKhi tất cả công việc ấy đã hoàn tất, toàn dân Ít-ra-en đang ở đó đi tới các thành xứ Giu-đa, đập vỡ các trụ đá, bằm nát các cột thờ, triệt hạ các nơi cao và các bàn thờ trong toàn cõi Giu-đa và Ben-gia-min, cũng như tại Ép-ra-im và Mơ-na-se, cho đến khi phá huỷ hoàn toàn. Sau đó, toàn thể con cái Ít-ra-en, ai về nhà nấy trong thành của mình.j MCác tư tế Lê-vi đứng lên chúc lành cho dân, tiếng họ kêu cầu được Thiên Chúa chấp nhận và lời cầu nguyện của họ thấu đến tận nơi thánh của Người, đến tận trời cao.F Ở Giê-ru-sa-lem, người ta hân hoan vui sướng, bởi vì từ thời vua Sa-lô-môn, con vua Đa-vít, vua Ít-ra-en, chưa hề xảy ra như thế bao giờ ở Giê-ru-sa-lem.i KToàn thể đại hội Giu-đa : các tư tế, các thầy Lê-vi và toàn thể đại hội từ Ít-ra-en, những người ngoại kiều từ Ít-ra-en và dân cư Giu-đa kéo đến, tất cả đều hân hoan. Vua Giu-đa là Khít-ki-gia đã dành cho đại hội một ngàn con bò mộng và bảy ngàn chiên dê ; các thủ lãnh dành cho đại hội một ngàn con bò mộng và mười ngàn chiên dê. Một số đông tư tế đã tự thánh hiến. 1Rồi toàn thể đại hội quyết định mừng thêm bảy ngày nữa và họ đã mừng lễ suốt bảy ngày trong niềm hân hoan.  Vua Khít-ki-gia đã khuyến khích tất cả các thầy Lê-vi đang hứng khởi phục vụ ĐỨC CHÚA ; họ đã long trọng ăn mừng suốt bảy ngày, dâng lễ tế kỳ an và tạ ơn ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của tổ tiên họ.#?Con cái Ít-ra-en bấy giờ đang ở Giê-ru-sa-lem đã cử hành lễ Bánh Không Men bảy ngày liền trong niềm hân hoan vui sướng, còn các thầy Lê-vi và các tư tế ngày ngày hết lòng tán tụng ĐỨC CHÚA bằng những nhạc cụ xứng hợp.Y+ĐỨC CHÚA đã nhậm lời vua Khít-ki-gia và cho dân được an toàn.Ccho những người quyết tâm tìm kiếm Thiên Chúa là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của cha ông họ, dù họ không được thanh tẩy cho xứng với sự việc thánh !]3vì đa số dân, đặc biệt nhiều người thuộc các chi tộc Ép-ra-im, Mơ-na-se, Ít-xa-kha và Dơ-vu-lun không được thanh tẩy mà vẫn ăn lễ Vượt Qua, không đúng như điều đã viết. Vì thế vua Khít-ki-gia cầu nguyện cho họ rằng : Lạy ĐỨC CHÚA là Đấng tốt lành, xin xoá tộiU#Bởi có nhiều người trong đại hội chưa được thanh tẩy, nên các thầy Lê-vi phải sát tế các súc vật mừng lễ Vượt Qua thay cho họ, để hiến dâng ĐỨC CHÚA ;ykRồi họ đứng ở chỗ của mình, đúng với quy tắc theo luật Mô-sê, người của Thiên Chúa, đã ấn định. Các thầy Lê-vi trao máu súc vật cho các tư tế, và các vị này đem rảy lên bàn thờ.}sHọ sát tế súc vật để mừng lễ Vượt Qua vào ngày mười bốn tháng hai. Các tư tế và các thầy Lê-vi lấy làm hổ thẹn nên đã tự thánh hiến và đem các lễ vật toàn thiêu vào Nhà ĐỨC CHÚA.B}Họ thẳng tay dẹp bỏ các bàn thờ đã được dựng lên ở Giê-ru-sa-lem, và dẹp bỏ tất cả bàn thờ dâng hương, rồi vứt xuống thung lũng Kít-rôn.;o Vào tháng hai, một số đông dân chúng đã tề tựu về Giê-ru-sa-lem để cử hành lễ Bánh Không Men : thật là một đại hội quá ư đông đảo !7~g Cả ở Giu-đa, Thiên Chúa cũng ra tay làm cho họ đồng tâm nhất trí thực hiện lệnh của vua và các thủ lãnh, đúng như lời của ĐỨC CHÚA.}# Tuy vậy, cũng có một số người thuộc các chi tộc A-se, Mơ-na-se và Dơ-vu-lun chịu hạ mình và đến Giê-ru-sa-lem.K| Những người đưa thư rảo khắp thành này tới thành kia trong đất Ép-ra-im và Mơ-na-se, cho đến tận Dơ-vu-lun. Nhưng người ta nhạo cười và chế giễu họ.{- Thật vậy, nếu anh em trở lại với ĐỨC CHÚA, thì các anh em của anh em và con cháu của anh em sẽ gặp được lòng thương xót trước mặt quân chiến thắng và sẽ được trơ về đất này : vì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, là Đấng từ bi nhân hậu, Người sẽ không ngoảnh mặt làm ngơ, nếu anh em trở lại với người.+zOGiờ đây, đừng cứng cổ như cha ông của anh em, nhưng hãy suy phục ĐỨC CHÚA, và tới Thánh Điện mà Người đã thánh hiến đến muôn đời ; hãy phụng sự ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, để Người nguôi cơn thịnh nộ với anh em.mySĐừng ăn ở như cha ông và các anh em của anh em ; họ đã lỗi phạm đến ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của tổ tiên họ, nên Người đã để cho họ phải điêu linh, như chính anh em đang thấy.FxBấy giờ, những người đưa thư đi khắp Ít-ra-en và Giu-đa, mang theo thư của vua và của các thủ lãnh. Theo lệnh vua, họ nói : Hỡi con cái Ít-ra-en, hãy trở lại với ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của tổ phụ Áp-ra-ham, tổ phụ I-xa-ác, và tổ phụ Ít-ra-en, để Người trở lại với số còn sót trong anh em, là những người vừa thoát khỏi bàn tay của các vua Át-sua.2w]Vậy người ta đã quyết định thông báo cho toàn thể Ít-ra-en, từ Bơ-e Se-va đến Đan, về Giê-ru-sa-lem mừng lễ Vượt Qua kính ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, bởi vì trước đây, chẳng mấy người thực hiện đúng như điều đã chép.DvVua và đại hội thấy việc đó là chính đáng.Ruvì họ không thể cử hành lễ ấy vào đúng thời gian quy định, bởi không đủ số các tư tế đã tự thanh tẩy, còn dân thì không kịp tề tựu về Giê-ru-sa-lem.t%Vua, các thủ lãnh và toàn thể đại hội ở Giê-ru-sa-lem đã quyết định cử hành lễ Vượt Qua ấy vào tháng hai, s Vua Khít-ki-gia sai sứ giả đi khắp Ít-ra-en và Giu-đa, lại cũng viết cả văn thư mời Ép-ra-im và Mơ-na-se, đến Nhà ĐỨC CHÚA ở Giê-ru-sa-lem để cử hành lễ Vượt Qua kính ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en. r9$Vua Khít-ki-gia và toàn dân hoan hỷ về những điều Thiên Chúa đã thực hiện cho dân, bởi vì công việc tiến hành mau lẹ.|qq#Lại cũng có nhiều lễ toàn thiêu khác nữa, không kể mỡ của các lễ vật kỳ an và những lễ rưới đi kèm với lễ toàn thiêu. Như thế, việc phụng tự đã được tái lập trong nhà ĐỨC CHÚA.p "Chỉ có điều là số các tư tế quá ít, không đủ để lột da tất cả những con vật dâng làm lễ toàn thiêu. Anh em của họ là các thầy Lê-vi đã phải giúp họ cho đến khi công việc hoàn tất và cho đến khi các tư tế đã tự thánh hiến ; quả vậy các thầy Lê-vi thành tâm tự thánh hiến hơn các tư tế.Xo)!Lễ vật thánh gồm có sáu trăm con bò mộng và ba ngàn chiên dê.On Số lễ vật toàn thiêu đại hội mang đến là bảy mươi con bò mộng, một trăm con cừu, hai trăm con chiên. Tất cả đều là lễ toàn thiêu dâng kính ĐỨC CHÚA.\m1Vua Khít-ki-gia cất tiếng nói : Bây giờ các người đã được tấn phong để phục vụ ĐỨC CHÚA, các người hãy tiến lại đem lễ tế, lễ vật tạ ơn vào Nhà ĐỨC CHÚA. Đại hội đem lễ tế và lễ vật tạ ơn, còn tất cả những người hảo tâm thì đem lễ toàn thiêu.l{Rồi vua Khít-ki-gia và các thủ lãnh ra lệnh cho các thầy Lê-vi tán tụng ĐỨC CHÚA bằng những lời lẽ mà vua Đa-vít và thầy thị kiến A-xáp, đã soạn ra ; họ hân hoan tán tụng và cúi mình bái lạy.pkYLễ toàn thiêu chấm dứt, vua và tất cả những người hiện diện sụp xuống lạy.-jSToàn thể đại hội sụp xuống lạy, tiếng hát nổi lên, tiếng kèn vang dội, tất cả kéo dài cho đến khi lễ toàn thiêu chấm dứt.ithì vua Khít-ki-gia ra lệnh dâng lễ toàn thiêu trên bàn thờ ; lúc bắt đầu lễ toàn thiêu cũng là lúc trổi lên tiếng ca mừng ĐỨC CHÚA xen lẫn tiếng kèn cùng với các nhạc cụ của Đa-vít, vua Ít-ra-en.yhkKhi các thầy Lê-vi mang theo nhạc cụ của vua Đa-vít và các tư tế mang theo kèn, đã an vị,Xg)Vua đã cắt đặt các thầy Lê-vi trong Nhà của ĐỨC CHÚA mang theo thanh la, đàn hạc như lệnh truyền của vua Đa-vít, của ông Gát, thầy chiêm của vua Đa-vít, và của ngôn sứ Na-than, bởi vì lệnh truyền ấy xuất phát từ ĐỨC CHÚA, qua trung gian các ngôn sứ của Người.f}Các tư tế đã sát tế chúng và đổ máu lên bàn thờ, dâng lễ tạ tội, để xin ơn xá tội cho toàn thể Ít-ra-en, bởi lẽ vua ra lệnh phải dâng lễ toàn thiêu và lễ tạ tội là vì toàn thể Ít-ra-en. ~~ } |{=yxxewutsrrKpzoo nUm*kjii-hMgxfhdccaaa``Y^]]&\ZYYoXXiWVUU6TSRQQPEO:N/M[LLKJ%IdHG~FEDClB^AG@5?>Z={<<4;:9888L8 777666v68555T544v493333Q322f2111X1000,///1...G--k,~, +++>***m*)));)(}(5''*&@%$$##""%! 7}{e W+ ? K6= Chúng tôi xin trình để đức vua tường : nếu thành ấy được tái thiết, và tường thành được dựng lại, thì điều đó sẽ làm cho đức vua chẳng còn phần đất nào nữa trong Vùng bên kia sông Êu-phơ-rát.mSđể người ta tra cứu sách Sử Biên Niên của tổ tiên đức vua. Trong sách Sử Biên Niên đó, đức vua sẽ tìm ra và nhận thấy rằng thành ấy là một thành phản loạn, làm thiệt hại cho nhà vua và các tỉnh ; ở đó, từ thời xa xưa chúng đã làm loạn. Vì thế thành ấy đã bị tàn phá.]3Vậy, vì được hưởng lộc của triều đình, chúng tôi thấy không được phép ngồi nhìn đức vua bị nhục mạ ; cho nên chúng tôi đệ lên đức vua bản tường trình này,! Vậy xin trình để đức vua tường : nếu thành ấy được tái thiết, tường thành được dựng lại, thì chúng sẽ không nộp cống vật, thuế má, thuế thông quá ; và như vậy, cuối cùng nhà vua sẽ phải thiệt thòi. xin trình để đức vua tường : từ nơi đức vua, người Do-thái đã lên chỗ chúng tôi tại Giê-ru-sa-lem, và đang tái thiết cái thành phản loạn và xấu xa ấy ; chúng dựng lại tường thành và đặt lại nền móng.D (Đây là bản sao bức thư họ gửi :) Tâu vua Ác-tắc-sát-ta, bầy tôi của đức vua, những người ở Vùng bên kia sông Êu-phơ-rát xin thưa : Và bây giờ,nU và các dân tộc khác mà vua Át-náp-pa vĩ đại và lừng danh đã bắt đi đày và cho định cư tại các thành của Sa-ma-ri và các miền khác thuộc Vùng bên kia sông Êu-phơ-rát, đồng tấu :Z- Rơ-khum, thủ hiến, Sim-sai, thư ký, và các bạn đồng liêu khác, các thẩm phán và khâm sai, những người Tác-pơ-lai, E-réc, Ba-by-lon và Su-san, nghĩa là những người Ê-lam,(IRơ-khum, thủ hiến, và Sim-sai, thư ký, gửi lên vua Ác-tắc-sát-ta một bức thư tố cáo Giê-ru-sa-lem, với những lời lẽ như sau :!Vào thời vua Ác-tắc-sát-ta, Bít-lam, Mít-rơ-đát, Táp-ên, và các bạn đồng liêu khác đã viết cho vua Ác-tắc-sát-ta, vua Ba-tư. Bản văn ấy được viết bằng tiếng A-ram và được phiên dịch. Nguyên văn tiếng A-ram :!*Dưới triều vua Xéc-xét, vào thời đầu triều đó, chúng viết một bản cáo tội dân cư Giu-đa và Giê-ru-sa-lem.<qChúng mua chuộc các cố vấn, để làm hỏng ý định của dân Giu-đa trong suốt thời vua Ky-rô, vua Ba-tư, mãi cho đến triều vua Đa-ri-ô, vua Ba-tư.Khi đó, dân trong xứ bắt đầu làm cho dân Giu-đa bủn rủn tay chân và sợ hãi, để họ không xây cất nữa.#Ông Dơ-rúp-ba-ven, ông Giê-su-a và những người khác, là những người đứng đầu các gia tộc Ít-ra-en, bảo họ : Việc xây Nhà cho Thiên Chúa chúng tôi không phải là việc chung của các ông và chúng tôi, vì chỉ có chúng tôi sẽ xây cho ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, theo lệnh vua Ky-rô, vua Ba-tư, đã ban cho chúng tôi.%thì những kẻ thù của Giu-đa và Ben-gia-min đến gặp ông Dơ-rúp-ba-ven, và những người đứng đầu các gia tộc, mà nói : Chúng tôi muốn được cùng xây với các ông, bởi cũng như các ông, chúng tôi tìm kiếm Thiên Chúa của các ông, và dâng lễ tế kính Người, từ ngày Ê-xa-khát-đôn, vua Át-sua, đem chúng tôi lên đây. *Khi nghe tin là các người lưu đày trở về đang xây một Đền Thờ kính ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en,/ W Không ai có thể phân biệt được tiếng reo hò vui sướng với tiếng khóc của dân, vì dân lớn tiếng reo hò và tiếng họ vọng đi xa.W ' Nhiều tư tế và thầy Lê-vi, nhiều người đứng đầu gia tộc nay lớn tuổi, là những người đã thấy Nhà Thiên Chúa trước kia, khóc to tiếng khi thấy người ta đặt nền móng Nhà mới này trước mắt họ ; nhưng cũng có nhiều người khác cất tiếng reo hò vui sướng.* M Họ luân phiên xướng đáp mà ca tụng và cảm tạ ĐỨC CHÚA: Vì Chúa nhân từ, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương đối với Ít-ra-en ! Toàn dân lớn tiếng reo hò ca tụng ĐỨC CHÚA, vì bấy giờ Nhà ĐỨC CHÚA đã có nền móng.8 i Khi thợ xây nhà đặt nền móng Đền Thờ của ĐỨC CHÚA, thì các tư tế, y phục chỉnh tề, tay cầm kèn, và các thầy Lê-vi, con cái ông A-xáp, tay cầm chũm choẹ, đứng ở đó mà ca tụng ĐỨC CHÚA, theo như vua Đa-vít, vua Ít-ra-en, đã quy định.  Ông Giê-su-a với con cái và anh em ông, ông Cát-mi-ên và con cái, con cái ông Hô-đáp-gia, con cái ông Khê-na-đát, con cái và anh em của họ, các thầy Lê-vi, cùng nhau điều khiển thợ làm việc tại Nhà Thiên Chúa.b=Vào năm thứ hai, sau khi họ về đến Nhà Thiên Chúa ở Giê-ru-sa-lem, trong tháng thứ hai, ông Dơ-rúp-ba-ven, con ông San-ti-ên, và ông Giê-su-a, con ông Giô-xa-đắc, cùng với các anh em còn lại, các tư tế, các thầy Lê-vi và tất cả những người lưu đày trở về Giê-ru-sa-lem, khởi công và giao phó cho các thầy Lê-vi từ hai mươi tuổi trở lên điều khiển công việc xây Nhà ĐỨC CHÚA.~uHọ cấp bạc cho thợ đá, thợ mộc, cấp thức ăn thức uống và dầu cho người Xi-đôn và Tia, để họ chở gỗ bá hương từ Li-băng, qua đường biển, về Gia-phô, theo phép Ky-rô, vua Ba-tư, đã ban.1[Từ mồng một tháng bảy, họ bắt đầu dâng lễ toàn thiêu kính ĐỨC CHÚA, mặc dầu chưa đặt nền móng cho Đền Thờ của ĐỨC CHÚA.~uSau đó, họ dâng lễ toàn thiêu thường tiến, lễ toàn thiêu vào các ngày sóc và mọi đại lễ kính ĐỨC CHÚA, và lễ toàn thiêu của tất cả những người dâng cúng ĐỨC CHÚA lễ vật tự nguyện./Như lời đã chép, họ cử hành lễ Lều, dâng lễ toàn thiêu ngày này qua ngày khác theo số đã quy định cho mỗi ngày.7gHọ dựng lại bàn thờ vào đúng vị trí, vì họ sợ các dân trong xứ. Trên đó, họ dâng lên ĐỨC CHÚA lễ toàn thiêu ban sáng và ban chiều.\1Ông Giê-su-a con ông Giô-xa-đắc, cùng với các tư tế, anh em của ông, và ông Dơ-rúp-ba-ven, con ông San-ti-ên, cùng với anh em của ông đứng ra xây bàn thờ Thiên Chúa Ít-ra-en, để dâng trên đó các lễ toàn thiêu, như đã chép trong Luật của ông Mô-sê, người của Thiên Chúa.% E*Đến tháng thứ bảy, lúc con cái Ít-ra-en đang ở trong thành của họ, thì dân họp nhau tại Giê-ru-sa-lem, muôn người như một..UFCác tư tế, các thầy Lê-vi và một phần dân chúng ở tại Giê-ru-sa-lem ; còn các ca viên, những người giữ cửa, những người phục vụ Đền Thờ thì ở trong các thành của họ ; mọi người Ít-ra-en khác cũng ở trong các thành của họ.CETheo khả năng, họ đã dâng vào quỹ dùng cho công trình đó sáu mươi mốt ngàn quan tiền, hai ngàn năm trăm ký bạc và một trăm bộ phẩm phục tư tế.a~;DKhi về đến Nhà ĐỨC CHÚA ở Giê-ru-sa-lem, một số người đứng đầu các gia tộc dâng cúng những lễ vật tự nguyện cho Nhà Thiên Chúa, để tái thiết Nhà đó ở chỗ cũ.d}ACbốn trăm ba mươi lăm con lạc đà và sáu ngàn bảy trăm hai mươi con lừa.X|)BHọ có bảy trăm ba mươi sáu con ngựa, hai trăm mười lăm con la,{-Akhông kể tôi trai tớ gái của họ lên tới bảy ngàn ba trăm ba mươi bảy người. Họ cũng có hai trăm nam nữ ca viên.^z5@Toàn thể cộng đồng là bốn mươi hai ngàn ba trăm sáu mươi người,y-?Quan tổng đốc cấm họ không được ăn của thánh, cho đến khi có một tư tế đứng lên xem thẻ xăm U-rim và Tum-mim.8xi>Những người này đã tìm kiếm tên của họ trong cuốn gia phả, nhưng không thấy, nên đã bị loại ra khỏi hàng tư tế, vì bị coi là ô uế.ywk=Trong số con cái các tư tế, có : con cái ông Khô-va-gia, con cái ông Hắc-cốt, con cái ông Bác-di-lai là người đã lấy một trong các con gái ông Bác-di-lai, người Ga-la-át, nên đã mang tên ông ấy.gvGfw,con cái Kê-rốt, con cái Xi-a, con cái Pa-đôn,re]+Những người phục vụ Đền Thờ : con cái Xi-kha, con cái Kha-xu-pha, con cái Táp-ba-ốt,idK*Con cái những người giữ cửa : con cái ông Sa-lum, con cái ông A-te, con cái ông Tan-môn, con cái ông Ắc-cúp, con cái ông Kha-ti-ta, con cái ông Sô-vai : tất cả là một trăm ba mươi chín.Mc)Các ca viên : con cái ông A-xáp : một trăm hai mươi tám.b (Các thầy Lê-vi : con cái các ông Giê-su-a và Cát-mi-ên, tức là con cái ông Hô-đáp-gia : bảy mươi bốn.Ia 'con cái ông Kha-rim : một ngàn không trăm mười bảy.N`&con cái ông Pát-khua : một ngàn hai trăm bốn mươi bảy ;J_ %con cái ông Im-me : một ngàn không trăm năm mươi hai ;p^Y$Các tư tế : con cái ông Giơ-đa-gia thuộc nhà ông Giê-su-a : chín trăm bảy mươi ba ;@]{#con cái ông Xơ-na-a : ba ngàn sáu trăm ba mươi.B\"con cái ông Giê-ri-khô : ba trăm bốn mươi lăm ;Y[+!con cái các ông Lốt, Kha-đích và Ô-nô : bảy trăm hai mươi lăm ;6Zg con cái ông Kha-rim : ba trăm hai mươi ;PYcon cái ông Ê-lam khác : một ngàn hai trăm năm mươi bốn ;AX}con cái ông Mác-bít : một trăm năm mươi sáu ;2W_con cái ông Nơ-vô : năm mươi hai ;HV người Bết Ên và người Ai : hai trăm hai mươi ba ;;Uqngười Mích-mát : một trăm hai mươi hai ;MTcon cái ông Ra-ma và ông Ghe-va : sáu trăm hai mươi mốt ;oSWcon cái ông Kia-giát A-rim : ông Cơ-phi-ra và ông Bơ-ê-rốt : bảy trăm bốn mươi ba ;6Rgcon cái ông Át-ma-vét: bốn mươi hai ;=Qungười A-na-thốt : một trăm hai mươi tám ;2P_người Nơ-tô-pha : năm mươi sáu ;con cái ông Sơ-phát-gia : ba trăm bảy mươi hai ;L=con cái ông Pác-ốt : hai ngàn một trăm bảy mươi hai ;g<GHọ về cùng với các ông Dơ-rúp-ba-ven, Giê-su-a, Nơ-khe-mi-a, Xơ-ra-gia, Rơ-ê-la-gia, Moóc-đo-khai, Bin-san, Mít-pa, Bích-vai, Rơ-khum, Ba-a-na. Đây là số những người thuộc dân Ít-ra-en :; Đây là những người trong miền đã từ chốn lưu đày hồi hương. Họ là những người mà Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon đã bắt đi đày sang Ba-by-lon. Họ trở về Giê-ru-sa-lem và Giu-đa, ai về thành nấy.m: U Tổng số các đồ vật bằng vàng và bằng bạc là năm ngàn bốn trăm. Ông Sết-bát-xa mang theo tất cả các đồ vật đó, khi ông đưa những người lưu đày từ Ba-by-lon lên Giê-ru-sa-lem.l9 S ba mươi tô vàng, bốn trăm mười tô bạc loại thường, một ngàn đồ vật khác.t8 c Đây là số các đồ vật : ba mươi chén vàng, một ngàn chén bạc, hai mươi chín con dao,L7 Ky-rô, vua Ba-tư, đã nhờ viên thủ quỹ Mít-rơ-đát đem những đồ vật ấy ra ngoài. Viên thủ quỹ kiểm kê và giao cho ông Sết-bát-xa là thủ lãnh xứ Giu-đa.[6 1Vua Ky-rô cho người đem ra ngoài những đồ vật thuộc Nhà ĐỨC CHÚA, mà vua Na-bu-cô-đô-nô-xo đã cho người đem ra khỏi Giê-ru-sa-lem và đặt trong thần miếu của nhà vua.@5 {Mọi người hàng xóm láng giềng đều mạnh tay giúp họ : bạc, vàng, của cải, thú vật, những đồ vật có giá, không kể mọi lễ vật tự nguyện.4 !Những người đứng đầu các gia tộc của Giu-đa và Ben-gia-min, các tư tế và các thầy Lê-vi, tất cả những người được Thiên Chúa tác động trên tâm trí, trỗi dậy để đi lên xây Nhà ĐỨC CHÚA ở Giê-ru-sa-lem.3 Và mọi người còn lại ở bất cứ nơi nào họ đang trú ngụ, phải được dân địa phương cấp cho bạc vàng, của cải và thú vật, cũng như lễ vật tự nguyện, để dâng cúng cho Nhà Thiên Chúa ở Giê-ru-sa-lem2 !Vậy ai trong các ngươi thuộc dân Người, thì xin Thiên Chúa của họ ở với họ, và họ hãy lên Giê-ru-sa-lem tại Giu-đa và xây Nhà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en. Chính Người là Thiên Chúa ngự tại Giê-ru-sa-lem. 1 Ky-rô, vua Ba-tư, phán thế này : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa trên trời, đã ban cho ta mọi vương quốc dưới đất. Chính Người đã trao cho ta trách nhiệm tái thiết cho Người một ngôi Nhà ở Giê-ru-sa-lem tại Giu-đa.40 e*Năm thứ nhất thời vua Ky-rô trị vì nước Ba-tư, để lời ĐỨC CHÚA phán qua miệng ngôn sứ Giê-rê-mi-a được hoàn toàn ứng nghiệm, ĐỨC CHÚA tác động trên tâm trí Ky-rô, vua Ba-tư. Vua thông báo cho toàn vương quốc và ra sắc chỉ như sau :/3$Ky-rô, vua Ba-tư, phán thế này : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa trên trời, đã ban cho ta mọi vương quốc dưới đất. Chính Người trao cho ta trách nhiệm tái thiết cho Người một ngôi Nhà ở Giê-ru-sa-lem tại Giu-đa. Vậy ai trong các ngươi thuộc dân của Người, thì xin ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của họ ở với họ, và họ hãy tiến lên... !5.c$Năm thứ nhất thời vua Ky-rô trị vì nước Ba-tư, để lời ĐỨC CHÚA phán qua miệng ngôn sứ Giê-rê-mi-a được hoàn toàn ứng nghiệm, ĐỨC CHÚA tác động trên tâm trí Ky-rô, vua Ba-tư. Vua thông báo cho toàn vương quốc và ra sắc chỉ như sau : - $Thế là ứng nghiệm lời ĐỨC CHÚA phán, qua miệng ngôn sứ Giê-rê-mi-a rằng : cho đến khi đất được hưởng bù những năm sa-bát và suốt thời gian nó bị tàn phá, nó sẽ nghỉ, cho hết bảy mươi năm tròn.T,!$Những ai còn sót lại không bị gươm đâm, thì vua bắt đi đày ở Ba-by-lon ; họ trở thành nô lệ của vua và con cháu vua, cho đến thời vương quốc Ba-tư ngự trị.=+s$Quân Can-đê đốt Nhà Thiên Chúa, triệt hạ tường thành Giê-ru-sa-lem, phóng hoả đốt các lâu đài trong thành và phá huỷ mọi đồ đạc quý giá.Y*+$Mọi đồ vật trong Nhà Thiên Chúa, dù to hay nhỏ, các kho tàng của Nhà ĐỨC CHÚA, các kho tàng của nhà vua và của các tướng lãnh, vua Can-đê đều cho đưa về Ba-by-lon.F)$ĐỨC CHÚA để cho vua Can-đê tiến lên đánh họ ; vua này dùng gươm giết các thanh niên ngay trong Thánh Điện của họ, chẳng chút xót thương bất kể thanh niên thiếu nữ, kẻ đầu xanh cũng như người tóc bạc. ĐỨC CHÚA trao tất cả họ vào tay vua Can-đê. ($Nhưng họ nhạo cười các sứ giả của Thiên Chúa, khinh thường lời Người và chế giễu các ngôn sứ của Người, khiến ĐỨC CHÚA bừng bừng nổi giận mà trừng phạt dân Người đến vô phương cứu chữa.P'$ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của tổ tiên họ vẫn không ngừng sai sứ giả của Người đến cảnh cáo họ, vì Người hằng thương xót dân và thánh điện của Người.&$Tất cả các thủ lãnh của các tư tế và dân chúng mỗi ngày một thêm bất trung bất nghĩa, học theo mọi thói ghê tởm của chư dân và làm cho Nhà ĐỨC CHÚA đã được thánh hiến ở Giê-ru-sa-lem ra ô uế.%$ Mặc dù vua Na-bu-cô-đô-nô-xo bắt vua phải thề nhân danh Thiên Chúa, nhưng vua vẫn nổi lên chống lại, và còn cứng đầu cứng cổ, lòng chai dạ đá, không chịu trở về cùng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa Ít-ra-en.S$$ Vua đã làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của vua, và không chịu hạ mình xuống trước mặt ngôn sứ Giê-rê-mi-a là người đã nói nhân danh ĐỨC CHÚA.#}$ Xít-ki-gia-hu lên ngôi vua khi được hai mươi mốt tuổi, và trị vì mười một năm ở Giê-ru-sa-lem. "9$ Vào dịp đầu năm mới, vua Na-bu-cô-đô-nô-xo sai người đến điệu vua Giơ-hô-gia-khin về Ba-by-lon cùng với các đồ vật quý giá của Nhà ĐỨC CHÚA, rồi đặt chú của vua này là Xít-ki-gia-hu lên làm vua Giu-đa và Giê-ru-sa-lem.;!o$ Giơ-hô-gia-khin lên ngôi vua khi được mười tám tuổi, và trị vì ba tháng mười ngày ở Giê-ru-sa-lem. Vua đã làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA. $Các truyện khác của vua Giơ-hô-gia-kim và những điều ghê tởm vua làm, cùng các điều xảy đến cho vua, tất cả đều được ghi chép trong sách Các Vua Ít-ra-en và Giu-đa. Giơ-hô-gia-khin, con vua, lên ngôi kế vị.1$Vua Na-bu-cô-đô-nô-xo cho đem một số đồ dùng trong Nhà ĐỨC CHÚA về Ba-by-lon và để ở điện thờ của vua tại đó.-$nên bị Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon tiến đánh, bị xích bằng sợi dây đồng chấp đôi và bị điệu về Ba-by-lon.T!$Giơ-hô-gia-kim lên ngôi vua khi được hai mươi lăm tuổi, và trị vì mười một năm ở Giê-ru-sa-lem ; vua đã làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa của vua,kO$Vua Ai-cập đặt En-gia-kim là anh vua Giơ-hô-a-khát lên làm vua Giu-đa và Giê-ru-sa-lem, rồi cho đổi tên là Giơ-hô-gia-kim ; còn em vua này là Giô-a-khát thì vua Nơ-khô bắt đưa sang Ai-cập.J $Vua Ai-cập truất phế vua Giơ-hô-a-khát và không cho cai trị ở Giê-ru-sa-lem nữa, lại bắt dân trong xứ phải triều cống ba ngàn ký bạc và ba mươi ký vàng.xi$Giơ-hô-a-khát lên ngôi vua khi được hai mươi ba tuổi, và trị vì ba tháng ở Giê-ru-sa-lem. $Dân trong xứ chọn Giơ-hô-a-khát, con vua Giô-si-gia-hu và tôn lên làm vua kế vị vua cha tại Giê-ru-sa-lem.~u#Các truyện ấy, từ đầu đến cuối, đều được ghi chép trong sách Các Vua Ít-ra-en và Giu-đa.K#Các truyện còn lại của vua Giô-si-gia-hu và những việc tốt lành vua đã làm đều đúng với những điều đã được ghi chép trong sách Luật của ĐỨC CHÚA.E#Ông Giê-rê-mi-a làm một bài điếu ca khóc vua Giô-si-gia-hu. Cho đến ngày nay, tất cả nam nữ ca viên đều nói đến vua Giô-si-gia-hu trong các bài điếu ca của họ ; điều này trở thành tục lệ ở Ít-ra-en. Các bài này đã được ghi chép trong sách điếu ca.-#Thuộc hạ đưa vua ra khỏi xe trận, chuyển sang xe thứ hai và trở về Giê-ru-sa-lem. Tại đây vua tắt thở và được chôn cất trong phần mộ của tổ tiên. Cả xứ Giu-đa và thành Giê-ru-sa-lem đều để tang vua Giô-si-gia-hu.#và bị lính dùng tên bắn trúng. Vua liền nói với thuộc hạ : Đưa ta đi, ta bị trọng thương rồi !kO#Nhưng vua Giô-si-gia-hu không chịu rút lui, vẫn cứ giao chiến với vua Nơ-khô, lại không chịu nghe lời vua Nơ-khô nói nhân danh Thiên Chúa. Vua ra nghênh chiến tại cánh đồng Mơ-ghít-đô7g#Vua này sai sứ giả đến gặp vua Giô-si-gia-hu và nói : Này vua Giu-đa, giữa tôi và ngài có chuyện gì thế ? Hôm nay tôi đến đây không phải để chống lại ngài, nhưng để chống lại một dòng họ thù nghịch, và Thiên Chúa truyền cho tôi phải làm gấp. Thôi, đừng cưỡng lại Thiên Chúa, Đấng đang ở với tôi, kẻo nhà vua bị Người tiêu diệt.#Sau tất cả những việc vua Giô-si-gia-hu đã làm để trùng tu Nhà ĐỨC CHÚA rồi, thì Nơ-khô, vua Ai-cập, dẫn quân đi giao chiến ở Các-cơ-mít, bên bờ sông Êu-phơ-rát. Vua Giô-si-gia-hu ra đón vua Nơ-khô.hI#Lễ Vượt Qua này được cử hành vào năm thứ mười tám triều Giô-si-gia-hu.#Chưa bao giờ có một lễ Vượt Qua nào được cử hành như thế trong Ít-ra-en, từ thời ngôn sứ Sa-mu-en, và cũng chẳng có một vua nào trong Ít-ra-en đã cử hành lễ Vượt Qua như vua Giô-si-gia-hu đã cử hành, có đông đủ tư tế, các thầy Lê-vi, toàn thể Giu-đa và Ít-ra-en, cũng như các dân cư ở Giê-ru-sa-lem tham dự. #Bấy giờ, con cái Ít-ra-en có mặt đã cử hành lễ Vượt Qua cũng như lễ Bánh Không Men trong bảy ngày. }#Thế là trong ngày hôm ấy, tất cả việc phụng thờ ĐỨC CHÚA đã được tổ chức để cử hành lễ Vượt Qua và dâng lễ toàn thiêu trên bàn thờ ĐỨC CHÚA đúng như lệnh vua Giô-si-gia-hu đã truyền.q [#Các ca viên, con cái ông A-xáp, đứng ở chỗ của mình theo lệnh truyền của vua Đa-vít, của các ông A-xáp, Hê-man, Giơ-đu-thun, thầy chiêm của vua ; còn những người canh đứng ở các cửa. Không ai xao lãng công việc của mình, vì anh em của họ là các thầy Lê-vi chuẩn bị cho họ đầy đủ. #Sau đó, họ mới dọn cho mình và cho các tư tế, vì các tư tế, con cái ông A-ha-ron, phải dâng lễ toàn thiêu và mỡ mãi cho đến đêm ; vì thế các thầy Lê-vi dọn cho mình và cho các tư tế, con cái ông A-ha-ron.Q # Họ nướng chiên Vượt Qua theo luật định ; còn các của thánh hiến khác thì nấu trong nồi, vạc, chảo, rồi họ mau mắn phân phát cho toàn thể con cái trong dân.\ 1# Khi chia phần cho con cái trong dân tuỳ theo mỗi gia tộc, họ để riêng phần làm lễ toàn thiêu dâng cho ĐỨC CHÚA, như ghi chép trong sách ông Mô-sê. Đối với bò cũng thế.;o# Rồi họ sát tế chiên Vượt Qua ; các tư tế nhận lấy máu từ tay các thầy Lê-vi mà rảy ; còn các thầy Lê-vi thì lột da các con vật sát tế./W# Công việc sắp xếp xong, các tư tế đứng vào vị trí của mình, còn các thầy Lê-vi đứng theo nhóm riêng, đứng như lệnh vua truyền.# Các thủ lãnh của các thầy Lê-vi là các ông Cô-nan-gia-hu, Sơ-ma-gia-hu, Nơ-than-ên cùng anh em, Kha-sáp-gia-hu, Giơ-y-ên, Giô-da-vát trích tặng các thầy Lê-vi năm ngàn con chiên và năm trăm con bò để mừng lễ Vượt Qua.q[#Các thủ lãnh của vua cũng trích phần riêng tặng làm lễ vật tự nguyện cho dân, cho các tư tế và các thầy Lê-vi. Các ông Khin-ki-gia-hu, Dơ-khác-gia-hu và Giơ-khi-ên, những người cai quản Nhà Thiên Chúa, tặng cho các tư tế hai ngàn sáu trăm con chiên và ba trăm con bò để mừng lễ Vượt Qua.'G#Vua Giô-si-gia-hu tặng cho con cái trong dân các thú vật nhỏ, chiên và dê, để cho mọi người có mặt mừng lễ Vượt Qua, tổng số là ba mươi ngàn con ; và bò khoảng ba ngàn con. Tất cả súc vật ấy đều lấy trong tài sản của vua.4a#Hãy sát tế chiên Vượt Qua, hãy thánh hiến và chuẩn bị cho anh em các ông cử hành lễ Vượt Qua, như ĐỨC CHÚA đã truyền qua ông Mô-sê.,Q#Trong Nơi Thánh, các ông hãy đứng vào chỗ dành cho gia đình các thầy Lê-vi để phục vụ gia tộc anh em các ông là con cái trong dân.9k#Các ông hãy sẵn sàng, theo gia tộc và nhóm mình đúng như sắc chỉ của vua Đa-vít, vua Ít-ra-en, và sắc lệnh của vua Sa-lô-môn, con vua Đa-vít.M#Vua nói với các thầy Lê-vi, là những người huấn luyện toàn thể Ít-ra-en và là những người được thánh hiến cho ĐỨC CHÚA : Từ khi Hòm Bia được đặt trong Nhà do vua Sa-lô-môn, con vua Đa-vít, vua Ít-ra-en, xây cất, các ông không còn phải kề vai khiêng nữa. Bây giờ các ông hãy lo phụng thờ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ông, và phục vụ Ít-ra-en, dân Người.#Vua cắt đặt các tư tế vào những chức vụ tương xứng và khuyến khích họ yên tâm phục vụ Nhà ĐỨC CHÚA.2~ _#Vua Giô-si-gia-hu cử hành lễ Vượt Qua kính ĐỨC CHÚA ở Giê-ru-sa-lem. Chiên Vượt Qua được sát tế vào ngày mười bốn tháng thứ nhất.]}3"!Vua Giô-si-gia-hu loại bỏ tất cả những điều ghê tởm ra khỏi đất đai thuộc con cái Ít-ra-en và bắt buộc tất cả những ai đang ở Ít-ra-en phải phụng thờ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của họ. Trong suốt đời vua, họ đã không rời bỏ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của tổ tiên họ.k|O" Vua truyền cho tất cả những người đang có mặt ở Giê-ru-sa-lem và Ben-gia-min phải tuân hành ; dân cư ở Giê-ru-sa-lem giữ đúng Giao Ước của Thiên Chúa, Thiên Chúa của tổ tiên họ.%{C"Đứng trên bệ cao vua lập giao ước trước nhan ĐỨC CHÚA, cam kết đi theo ĐỨC CHÚA và hết lòng hết dạ tuân giữ các mệnh lệnh, chỉ thị và quy tắc của Người, để thi hành các khoản Giao Ước được ghi chép trong sách đó.Qz"Rồi cùng với mọi người Giu-đa và dân cư ở Giê-ru-sa-lem, cũng như các tư tế, các thầy Lê-vi và toàn dân từ người lớn nhất đến người nhỏ nhất. Vua lên nhà ĐỨC CHÚA, đọc cho họ nghe tất cả các lời trong sách Giao Ước đã tìm thấy trong Nhà ĐỨC CHÚA.dyA"Vua sai người tập hợp tất cả kỳ mục của Giu-đa và Giê-ru-sa-lem lại.#x?"Này Ta sẽ cho ngươi sum họp với tổ tiên ngươi, ngươi sẽ được bình yên sum họp nơi phần mộ ngươi. Mắt ngươi sẽ không thấy gì về tất cả tai hoạ Ta sắp giáng xuống nơi này. Họ đã trình lại cho vua câu trả lời ấy.Fw"vì ngươi đã mềm lòng và hạ mình trước nhan Thiên Chúa, khi nghe những lời Ta đã nói chống lại nơi đó và dân cư ở đó, vì ngươi đã hạ mình trước nhan Ta, đã xé áo mình ra và khóc lóc trước nhan Ta, thì Ta, Ta cũng đã nghe, sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.Qv"Các ông hãy nói thế này với vua Giu-đa đã sai các ông đi thỉnh ý ĐỨC CHÚA : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán thế này : Những lời mà ngươi đã nghe...su_"Vì chúng đã bỏ Ta và đã đốt hương kính các thần khác để trêu giận Ta bằng mọi việc tay chúng làm ; cơn thịnh nộ của Ta sẽ trút xuống nơi này và cơn thịnh nộ đó sẽ khôn nguôi.}ts"ĐỨC CHÚA phán thế này : Ta sắp giáng hoạ xuống nơi đó, xuống dân cư ở nơi đó, giáng tất cả những lời nguyền rủa đã được ghi chép trong sách mà người ta đã đọc trước mặt vua Giu-đa.s1"Rồi bà bảo họ : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán thế này : Hãy nói với người đã cử ngươi đến gặp ta :Rr"Ông Khin-ki-gia-hu và những người vua đã chỉ định, đi gặp nữ ngôn sứ Khun-đa, vợ người phụ trách phòng lễ phục là ông Sa-lum, con ông Toóc-hát, cháu ông Khát-ra ; bà ở tại khu vực phụ thuộc thành Giê-ru-sa-lem. Họ đã thưa chuyện với bà như lệnh vua truyền. ~}||]{zyyxw vu`tjsrqqbp*o nll9kzj ihgg+edd8ba`_^]\\[oZhYY XVUU?TTT\SRQQP}ONMML"KCJNICHGFEDCB@@?Q==2<;;`::[99L88(776J543200.-++W*))(t'&P%$z$,""F tlT7! F  1UC+em(S Nhưng dân thì đông, lại đang mùa mưa, nên không thể đứng ngoài trời. Và việc này không phải là chuyện ngày một ngày hai, vì trong vụ này rất đông người chúng tôi đã phạm tội.m'S Toàn thể đại hội lớn tiếng đáp : Vâng ! Chúng tôi phải làm như ông đã nói.b&= Nhưng bây giờ anh em hãy suy tôn ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của cha ông anh em, và hãy thi hành ý muốn của Người : hãy dứt mọi liên hệ với dân trong xứ và các người vợ ngoại.B%} Bấy giờ tư tế Ét-ra đứng dậy và nói với họ : Anh em đã phản bội khi cưới vợ người ngoại, và như thế làm tăng thêm tội lỗi của Ít-ra-en.$! Mọi người Giu-đa và Ben-gia-min đều tập họp ở Giê-ru-sa-lem vào ngày thứ ba, đó là ngày hai mươi tháng chín. Toàn dân ngồi ở quảng trường Nhà Thiên Chúa, run sợ vì sự việc đã xảy ra và vì trời mưa tầm tã.# Nội trong ba ngày, ai không đến, thì chiếu theo quyết định của các thủ lãnh và kỳ mục, tất cả tài sản sẽ bị biệt hiến và bản thân sẽ bị trục xuất khỏi cộng đồng những người lưu đày trở về.") Người ta ra thông cáo này tại Giê-ru-sa-lem ở Giu-đa : mọi người lưu đày trở về phải tập họp ở Giê-ru-sa-lem.zuVì có bàn tay nhân lành của Thiên Chúa che chở chúng tôi, họ đem đến cho chúng tôi một người khôn ngoan, thuộc dòng dõi ông Mác-li, con ông Lê-vi, con ông Ít-ra-en, đó là ông Sê-rếp-gia, cùng với các con và anh em của ông, tất cả mười tám người,yTôi đã cho họ những chỉ thị liên quan đến ông Ít-đô là người làm đầu ở Kha-xíp-gia, và nhờ họ chuyển đến ông Ít-đô và các anh em ông, những người phục vụ Đền Thờ tại Kha-xíp-gia, những lời miệng tôi muốn nói với các ông ấy, để xin đem đến cho chúng tôi những người giúp việc Nhà Thiên Chúa.:xmBấy giờ tôi phái những người này đi : các ông : Ê-li-e-de, A-ri-ên, Sơ-ma-gia, En-na-than, Gia-ríp, En-na-than, Na-than, Dơ-khác-gia, và Mơ-su-lam, là những người thủ lãnh, cùng với các ông Giô-gia-ríp và En-na-than, là những người giải thích Lề Luật.uwcTôi đã tập họp họ lại bên sông chảy về A-ha-va, và chúng tôi đóng trại ở đó ba ngày. Tôi để ý thì thấy có dân và các tư tế, nhưng ở đó tôi không tìm được một thầy Lê-vi nào.uvcdòng dõi Bích-vai : có U-thai và Dáp-bút, và cùng với họ có bảy mươi đàn ông con trai.Fu dòng dõi A-đô-ni-cam : những người cuối cùng ; đây là tên của họ : Ê-li-phe-lét, Giơ-y-ên và Sơ-ma-gia, và cùng với họ có sáu mươi đàn ông con trai ; t  dòng dõi Át-gát : có Giô-kha-nan, con của Ha-ca-tan, và cùng với ông có một trăm mười đàn ông con trai ;s dòng dõi Bê-vai : có Dơ-khác-gia, con của Bê-vai, và cùng với ông có hai mươi tám đàn ông con trai ;r dòng dõi Ba-ni : có Sơ-lô-mít, con của Giô-xíp-gia, và cùng với ông có một trăm sáu mươi đàn ông con trai ;q dòng dõi Giô-áp : có Ô-vát-gia, con của Giơ-khi-ên, và cùng với ông có hai trăm mười tám đàn ông con trai ;pdòng dõi Sơ-phát-gia : có Dơ-vát-gia, con của Mi-kha-ên, và cùng với ông có tám mươi đàn ông con trai ;oydòng dõi Ê-lam : có Giơ-sa-gia, con của A-than-gia, và cùng với ông có bảy mươi đàn ông con trai ;|nqdòng dõi A-đin : có E-vét, con của Giô-na-than, và cùng với ông có năm mươi đàn ông con trai ;m}dòng dõi Dát-tu : có Sơ-khan-gia, con của Gia-kha-di-ên, và cùng với ông có ba trăm đàn ông con trai ;ldòng dõi Pa-khát Mô-áp : có En-giơ-hô-ê-nai, con của Dơ-rác-gia, và cùng với ông có hai trăm đàn ông con trai ;4kacon của Sơ-khan-gia ; dòng dõi Pác-ốt : có Dơ-khác-gia, và cùng với ông có một trăm năm mươi đàn ông con trai được ghi vào sổ gia phả ;j}Dòng dõi Pin-khát : có Ghéc-sôm ; dòng dõi I-tha-ma : có Đa-ni-en ; dòng dõi ông Đa-vít : có Khát-tút,Ai }Đây là những người làm đầu các gia tộc với gia phả của họ, những người đã rời Ba-by-lon mà đi lên với tôi, dưới triều vua Ác-tắc-sát-ta :Vh%và đã làm cho đức vua, các cố vấn và mọi quan chức quyền thế nhất của đức vua tỏ lòng thương yêu tôi. Còn tôi thì lên tinh thần, vì bàn tay ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của tôi, che chở tôi. Tôi tập họp một số thủ lãnh Ít-ra-en lại, để họ cùng đi lên với tôi.:gmChúc tụng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của tổ tiên chúng ta, Đấng đã ban cho đức vua lòng ước muốn tôn trọng Nhà của ĐỨC CHÚA ở Giê-ru-sa-lem,MfAi không giữ Lề Luật của Thiên Chúa của ông và luật của vua, thì phải trừng trị thích đáng : như xử tử, hoặc trục xuất, hoặc phạt tiền, hay bỏ tù.e5Phần ông, ông Ét-ra, với sự khôn ngoan của Thiên Chúa của ông, sự khôn ngoan mà ông nắm trong tay, ông hãy đặt các thẩm phán, các quan toà để xử kiện cho toàn dân Vùng bên kia sông Êu-phơ-rát, cho tất cả những người biết Lề Luật của Thiên Chúa của ông. Còn kẻ không biết Lề Luật đó, các ông sẽ giúp cho họ biết.GdTa cũng còn cho các ngươi biết là không được phép thu cống vật, thuế má, thuế thông quá của bất cứ tư tế hay thầy Lê-vi, ca viên hay người giữ cửa và những người phục vụ Đền Thờ, nói tóm lại, của bất cứ người nào phục vụ Nhà Thiên Chúa.&cETất cả những gì là lệnh của Thiên Chúa, Chúa các tầng trời, phải được nghiêm chỉnh thi hành cho Nhà Thiên Chúa, Chúa các tầng trời, để cơn thịnh nộ của Người khỏi giáng xuống vương quốc của vua và của các hoàng tử.8biCác ngươi có thể cấp cho tới ba ngàn ký bạc, một ngàn giạ lúa miến, hai trăm thùng rượu, hai trăm thùng dầu, còn muối thì không có hạn.5acChính ta, vua Ác-tắc-sát-ta, ra lệnh cho mọi thủ quỹ Vùng bên kia sông Êu-phơ-rát : tất cả những gì tư tế Ét-ra, kinh sư chuyên về Lề Luật của Thiên Chúa, Chúa các tầng trời, sẽ xin các ngươi, thì các ngươi phải thực hiện cho chu đáo.J` Còn những đồ vật cần thiết khác cho Nhà Thiên Chúa của ông, đồ vật ông có nhiệm vụ phải cung cấp, thì ông sẽ lĩnh ở kho tàng của vua mà cung cấp.W_'Còn những đồ vật đã được trao cho ông để dùng vào việc thờ phượng trong Nhà Thiên Chúa của ông, thì ông hãy đặt trước nhan Thiên Chúa ngự tại Giê-ru-sa-lem.*^MVới số vàng bạc còn dư, các ông sẽ làm những gì ông và anh em ông cho là tốt, và làm theo ý muốn của Thiên Chúa các ông thờ.]Vì thế, ông hãy cẩn thận dùng tiền bạc đó mà mua bò, chiên, cừu, cũng như các lễ phẩm và rượu tế ; ông sẽ tiến dâng các lễ vật đó trên bàn thờ của Nhà Thiên Chúa của các ông ở Giê-ru-sa-lem.q\[cũng như mang tất cả vàng bạc ông sẽ tìm ra trong khắp tỉnh Ba-by-lon, cùng với những lễ vật mà dân và các tư tế sẽ tự nguyện dâng cúng cho Nhà Thiên Chúa của họ tại Giê-ru-sa-lem.[[/ông cũng được cử đi để mang vàng bạc, mà vua và các vị cố vấn của vua đã tự nguyện dâng cúng Thiên Chúa của Ít-ra-en ngự tại cung điện Người ở Giê-ru-sa-lem,\Z1bởi vì ông được vua và bảy vị cố vấn của vua cử đi để thị sát Giu-đa và Giê-ru-sa-lem, chiếu theo Lề Luật của Thiên Chúa của ông, Lề Luật mà ông có trong tay ;iYK ta ra lệnh cho bất cứ ai thuộc dân Ít-ra-en, cho các tư tế và các thầy Lê-vi sống trong vương quốc của ta muốn tình nguyện đi Giê-ru-sa-lem, thì đều được phép đi cùng với ông,>Xu Ác-tắc-sát-ta, vua các vua, gửi cho tư tế Ét-ra, kinh sư chuyên về Lề Luật của Thiên Chúa, Chúa các tầng trời. Chúc ông vạn an ! Vậy giờ đây,tWa Đây là bản sao sắc chỉ của vua Ác-tắc-sát-ta đã trao cho ông Ét-ra, tư tế kinh sư, kinh sư chuyên về các lời diễn tả mệnh lệnh và các thánh chỉ của ĐỨC CHÚA liên quan đến Ít-ra-en.PV Quả thật, ông Ét-ra đã chú tâm tìm hiểu kỹ càng Lề Luật của ĐỨC CHÚA, thực hành Luật đó và dạy cho dân Ít-ra-en biết những thánh chỉ và quyết định.U Quả thế, ông đã ấn định ngày rời Ba-by-lon để đi lên đó vào mồng một tháng thứ nhất, và tới Giê-ru-sa-lem vào ngày mồng một tháng thứ năm : có bàn tay nhân lành Thiên Chúa của ông che chở ông._T7Ông tới Giê-ru-sa-lem vào tháng thứ năm, năm thứ bảy của triều vua.`S9Con cái Ít-ra-en, các tư tế, các thầy Lê-vi, các ca viên, những người giữ cửa, những người phục vụ Đền Thờ, lên Giê-ru-sa-lem vào năm thứ bảy đời vua Ác-tắc-sát-ta. R9chính ông Ét-ra này đã từ Ba-by-lon lên. Ông là một kinh sư thông Luật Mô-sê, mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en đã ban. Vì bàn tay ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ông, che chở ông, nên tất cả những gì ông xin vua đều ban cho.jQMcon của A-vi-su-a, con của Pin-khát, con của E-la-da, con của thượng tế A-ha-ron ;FPcon của Dơ-rác-gia, con của Út-di, con của Búc-ki,NOcon của A-mác-gia, con của A-dác-gia, con của Mơ-ra-giốt,FNcon của Sa-lum, con của Xa-đốc, con của A-khi-túp,0M [*Sau những biến cố đó, dưới triều Ác-tắc-sát-ta, vua Ba-tư, có ông Ét-ra, con cháu của Xơ-ra-gia, con của A-dác-gia, con của Khin-ki-gia,LHọ hân hoan cử hành lễ Bánh Không Men trong bảy ngày, vì ĐỨC CHÚA làm cho họ được hân hoan khi làm cho lòng vua Át-sua nghiêng về phía họ, để họ vững tay xây Nhà Thiên Chúa, Thiên Chúa của Ít-ra-en.KCon cái Ít-ra-en đi đày trở về đã ăn mừng lễ Vượt Qua, cùng với những người đã dứt bỏ những điều ô uế của các dân trong xứ, để hợp với họ tìm kiếm ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en.JCác thầy Lê-vi, trăm người như một, đã thanh tẩy mình : tất cả đều thanh sạch, nên họ đã sát tế chiên Vượt Qua cho những người đi đày trở về, cho anh em của họ là các tư tế, và cho chính họ.tIaNhững người đi đày trở về cử hành lễ Vượt Qua ngày mười bốn tháng thứ nhất.bH=Họ thiết lập hàng tư tế theo các phẩm trật của họ, và các thầy Lê-vi theo các cấp bậc của họ, để phục vụ Thiên Chúa tại Giê-ru-sa-lem, như đã chép trong sách Mô-sê.GĐể khánh thành Nhà Thiên Chúa, họ đã dâng một trăm con bò, hai trăm con cừu đực, bốn trăm con chiên, và bắt mười hai con dê đực, theo số các chi tộc Ít-ra-en, làm lễ tạ tội cho toàn thể Ít-ra-en.&FECon cái Ít-ra-en, các tư tế, các thầy Lê-vi và những người lưu đày trở về, hân hoan cử hành lễ khánh thành Nhà Thiên Chúa.kEONhà đó được xây xong ngày mồng ba tháng A-đa, năm thứ sáu triều vua Đa-ri-ô.dDAHàng kỳ mục Do-thái tiếp tục xây cất và thành công trong việc đó, theo lời sấm của ngôn sứ Khác-gai và của ông Da-ca-ri-a con ông Ít-đô. Họ hoàn thành công việc xây cất đúng theo lệnh của Thiên Chúa Ít-ra-en và lệnh của vua Ky-rô, vua Đa-ri-ô, và vua Ác-tắc-sát-ta vua Ba-tư.BC} Bấy giờ, ông Tát-nai, trưởng Vùng bên kia sông Êu-phơ-rát, ông Sơ-tha Bốt-nai và các đồng liêu thi hành chu đáo các chỉ thị vua Đa-ri-ô gửi đến.9Bk Chớ gì Thiên Chúa, Đấng đã đặt Danh Người ngự tại đó, lật đổ bất cứ vua hay dân nào dám vi phạm sắc chỉ này mà tra tay phá huỷ Nhà Thiên Chúa ở Giê-ru-sa-lem. Chính ta, Đa-ri-ô, đã ban lệnh này. Sắc chỉ phải được thi hành chu đáo !kAO Ta còn ra lệnh : Bất kỳ ai vi phạm sắc chỉ này, thì phải dỡ xà gỗ nhà nó, làm cột đóng xuyên qua người nó mà dựng lên ; và vì lý do ấy, hãy biến nhà nó thành đống phân dơ.6@e để họ dâng lên Thiên Chúa, Chúa các tầng trời, các hy lễ làm đẹp lòng Người, và cầu cho nhà vua và các hoàng tử được trường thọ.)?K Theo lời chỉ dẫn của các tư tế Giê-ru-sa-lem, những gì cần cho lễ toàn thiêu kính Thiên Chúa, Chúa các tầng trời : bò tơ, chiên cừu, lúa miến, muối, rượu và dầu, ngày ngày sẽ được cung cấp cho họ, không được chểnh mảng,l>QĐây là lệnh ta ban cho các ngươi về cách đối xử với hàng kỳ mục Do-thái trong việc tái thiết Nhà Thiên Chúa : phải lấy tiền bạc của nhà vua trích từ thuế thu được ở Vùng bên kia sông Êu-phơ-rát, mà cung cấp đầy đủ các chi phí cho những người đó, không được gián đoạn.==sHãy để cho tổng trấn của người Do-thái và các kỳ mục Do-thái lo việc xây cất Nhà Thiên Chúa, họ phải tái thiết Nhà Thiên Chúa ở chỗ cũ.V<%Vậy bây giờ, Tát-nai, trưởng Vùng bên kia sông Êu-phơ-rát, Sơ-tha Bốt-nai và các đồng liêu, các khâm sai Vùng bên kia sông Êu-phơ-rát, các ngươi hãy rời xa nơi đó.T;!Hơn nữa, những đồ vàng đồ bạc thuộc Nhà Thiên Chúa, mà vua Na-bu-cô-đô-nô-xo đã lấy ra khỏi đền thờ Giê-ru-sa-lem và đưa về Ba-by-lon, sẽ được trả lại, để các đồ vật ấy trở về chỗ cũ trong đền thờ Giê-ru-sa-lem và được đặt trong Nhà Thiên Chúa.:Sẽ có ba lớp đá đẽo và một lớp gỗ. Nhà vua sẽ lấy quỹ của triều đình đài thọ các chi phí.=9sNăm thứ nhất đời vua Ky-rô, vua Ky-rô ra lệnh : Về vấn đề Nhà Thiên Chúa ở Giê-ru-sa-lem. Nhà sẽ được tái thiết làm nơi dâng các hy lễ, và nền móng cũ sẽ được duy trì. Chiều cao của Nhà sẽ là ba mươi thước, chiều rộng ba mươi thước.8)Người ta đã tìm thấy ở Ác-mơ-tha, thành trì nằm trong tỉnh Mê-đi, một cuộn da trên đó có viết : Bản ghi nhớ.w7 iBấy giờ, vua Đa-ri-ô ra lệnh cho tìm kiếm trong kho tàng, nơi trữ các văn thư ở Ba-by-lon.i6KVậy bây giờ, nếu đức vua đồng ý, xin đức vua cho người tìm kiếm trong kho tàng của đức vua, ở bên đó, tại Ba-by-lon, để xem vua Ky-rô có thật sự ban lệnh tái thiết Nhà Thiên Chúa ở Giê-ru-sa-lem hay không ? Xin đức vua gửi cho chúng tôi quyết định của ngài về vấn đề này.;5oBấy giờ, ông Sết-bát-xa đến đặt nền Nhà Thiên Chúa ở Giê-ru-sa-lem. Từ đó đến nay, Nhà ấy vẫn được tái thiết, nhưng chưa hoàn thành.B4}Vua nói với ông : Ông hãy lấy những đồ vật ấy, mang đi và đặt lại ở đền thờ Giê-ru-sa-lem. Nhà Thiên Chúa phải được tái thiết ở chỗ cũ.}3sVà hơn nữa, vua Ky-rô lấy ra khỏi đền thờ Ba-by-lon những đồ vàng đồ bạc thuộc Nhà Thiên Chúa, mà vua Na-bu-cô-đô-nô-xo đã lấy ra khỏi đền thờ Giê-ru-sa-lem và đưa về đền thờ Ba-by-lon. Rồi vua Ky-rô trao những đồ vật ấy cho một người tên là Sết-bát-xa mà vua đã đặt làm tổng trấn.2  Tuy thế, năm thứ nhất đời vua Ky-rô, vua Ba-by-lon, vua Ky-rô ra lệnh tái thiết Nhà này của Thiên Chúa.1- Nhưng vì cha ông chúng tôi làm cho Thiên Chúa, Chúa các tầng trời, phải nổi cơn thịnh nộ, nên Người đã trao họ vào tay vua Na-bu-cô-đô-nô-xo, người Can-đê, vua Ba-by-lon. Vua đã phá huỷ Nhà này và đày dân sang Ba-by-lon.40a Đây là câu họ trả lời chúng tôi : Chúng tôi là những tôi trung của Thiên Chúa, Chúa trời đất. Chúng tôi tái thiết ngôi Nhà đã được xây dựng xưa kia, cách đây lâu lắm rồi, một đại vương của Ít-ra-en đã xây lên và đã hoàn thành./{ Chúng tôi cũng hỏi tên của họ để đức vua tường, và đã ghi tên những người làm đầu họ.8.i Bấy giờ chúng tôi đã hỏi các kỳ mục đó, chúng tôi đã nói với họ thế này : Ai cho phép các ông tái thiết Nhà này, tu bổ nhà gỗ này ?9-kXin trình để đức vua tường : chúng tôi đã đi tới tỉnh Giu-đa, tới Nhà của Thiên Chúa cao cả. Nhà đó được xây bằng đá đẽo, có xà gỗ gác vào tường. Công trình ấy được thực hiện cách chu đáo và tiến triển tốt đẹp nhờ tay họ.,Họ đã đệ lên vua một bản tường trình viết như sau : Tâu vua Đa-ri-ô, kính chúc đức vua vạn an !r+]Đây là bản sao bức thư của ông Tát-nai, trưởng Vùng bên kia sông Êu-phơ-rát, ông Sơ-tha Bốt-nai và các bạn đồng liêu, các khâm sai Vùng bên kia sông Êu-phơ-rát, đã đệ lên vua Đa-ri-ô..*UNhưng Thiên Chúa của người Do-thái để mắt nhìn đến các kỳ mục của họ, nên người ta đã không đình chỉ công việc của họ, cho đến khi một bản báo cáo được đệ lên vua Đa-ri-ô, và sau đó có sắc chỉ phúc đáp về vụ này.x)iBấy giờ những người ấy còn hỏi họ : Tên của những người xây ngôi nhà này là gì ? (Vào chính thời ấy, ông Tát-nai, trưởng Vùng bên kia sông Êu-phơ-rát, ông Sơ-tha Bốt-nai và các đồng liêu đến gặp họ và nói với họ như sau : Ai cho phép các ông tái thiết Nhà này, tu bổ ngôi nhà gỗ này ?r']Bấy giờ, ông Dơ-rúp-ba-ven, con ông San-ti-ên, và ông Giê-su-a, con ông Giô-xa-đắc, đứng ra khởi sự xây Nhà Thiên Chúa ở Giê-ru-sa-lem, và có các ngôn sứ của Thiên Chúa trợ giúp các ông.Y& -Ngôn sứ Khác-gai và ngôn sứ Da-ca-ri-a, con ông Ít-đô, phát ngôn về người Do-thái ở Giu-đa và ở Giê-ru-sa-lem, nhân danh Thiên Chúa của Ít-ra-en, là Đấng ngự trên họ.1%[Khi đó, công việc xây Nhà Thiên Chúa ở Giê-ru-sa-lem phải ngưng lại và ngưng lại mãi cho đến năm thứ hai triều vua Đa-ri-ô, vua Ba-tư.6$eNhư thế, sau khi bản sao sắc chỉ của vua Ác-tắc-sát-ta được đọc trước mặt quan thủ hiến Rơ-khum, viên thư ký Sim-sai và các đồng liêu, thì những người này vội vàng đi Giê-ru-sa-lem gặp người Do-thái, và dùng vũ lực mà ngăn cản họ.{#oCác ngươi hãy coi chừng chớ trễ nải công việc này, kẻo gây nhiều thiệt hại cho nhà vua. " Vì thế, các ngươi hãy ra lệnh cấm chúng không được tái thiết thành ấy, cho đến khi có lệnh ta ban.F!Ở Giê-ru-sa-lem đã có những vua hùng mạnh làm bá chủ khắp Vùng bên kia sông Êu-phơ-rát. Người ta đã nộp cho họ cống vật, thuế má, thuế thông quá.o WTheo lệnh ta, người ta đã tra cứu và tìm ra rằng từ thời xa xưa, thành ấy đã từng nổi dậy chống các vua, và những cuộc phản loạn, những cuộc nổi dậy đã từng diễn ra ở đó.gGbức thư mà các ngươi đệ lên ta, đã được dịch và đọc trước mặt ta.kOVua gửi thư trả lời : Gửi lời vấn an quan thủ hiến Rơ-khum, thư ký Sim-sai và các đồng liêu cư ngụ ở Sa-ma-ri và ở các nơi khác trong Vùng bên kia sông Êu-phơ-rát ! Vậy bây giờ, ~o}|X{zz2yypxxXww/vv&uuItt@tss=srrrurIrqqq pponmMlBjiigg/edd c%baa`^^ ]Y]\[PZZ.Y[XVUTpSRRzQxPOOMM}LL9KJIHwGFFEWDCCBB5A;@@A??#>8=&<;u::99A876544H322100s0/..[,,u+i*)(['Z&l$#"q! +[/&1 )b g }-Qcx%&J]Zwngười Kia-giát Giơ-a-rim, người Cơ-phi-ra và người Bơ-ê-rốt : bảy trăm bốn mươi ba người ;AY}người Bết Át-ma-vét : bốn mươi hai người ;GXngười A-na-thốt : một trăm hai mươi tám người ;]W3người Bê-lem và người Nơ-tô-pha : một trăm tám mươi tám người ;@V{con cháu ông Ghíp-ôn : chín mươi lăm người ;FUcon cháu ông Kha-ríp : một trăm mười hai người ;GTcon cháu ông Bê-xai : ba trăm hai mươi bốn người ;FScon cháu ông Kha-sum : ba trăm hai mươi tám người ;cR?con cháu ông A-te, tức là con cháu ông Khít-ki-gia : chín mươi tám người ;HQ con cháu ông A-đin : sáu trăm năm mươi lăm người ;KPcon cháu ông Bích-vai : hai ngàn sáu mươi bảy người ;POcon cháu ông A-đô-ni-cam : sáu trăm sáu mươi bảy người ;PNcon cháu ông Át-gát : hai ngàn ba trăm hai mươi hai người ;HM con cháu ông Bê-vai : sáu trăm hai mươi tám người ;JL con cháu ông Bin-nui : sáu trăm bốn mươi tám người ;GKcon cháu ông Dắc-cai : bảy trăm sáu mươi người ;JJ  con cháu ông Dát-tu : tám trăm bốn mươi lăm người ;TI! con cháu ông Ê-lam : một ngàn hai trăm năm mươi bốn người ;H con cháu ông Pa-khát Mô-áp, tức là con cháu ông Giê-su-a và ông Giô-áp : hai ngàn tám trăm mười tám người ;GG con cháu ông A-rác : sáu trăm năm mươi hai người ;MF con cháu ông Sơ-phát-gia : ba trăm bảy mươi hai người ;VE%Con cháu ông Pác-ốt : hai ngàn một trăm bảy mươi hai người ;xDiHọ về cùng với các ông : Dơ-rúp-ba-ven, Giê-su-a, Nơ-khe-mi-a, A-dác-gia, Ra-am-gia, Na-kha-ma-ni, Moóc-đo-khai, Bin-san, Mít-pe-rét, Bích-vai, Nơ-khum, Ba-a-na. Đây là số những người thuộc dân Ít-ra-en :qC[Đây là những người trong miền đã từ chốn lưu đày hồi hương. Họ là những người bị vua Ba-by-lon là Na-bu-cô-đô-nô-xo đày ải. Họ trở về Giê-ru-sa-lem và Giu-đa, ai về thành nấy.)BKThiên Chúa của tôi đã thúc đẩy tôi tập họp các trưởng tộc, quan chức và dân chúng lại để kiểm tra dân số theo gia phả. Tôi đã tìm thấy cuốn gia phả ghi tên những người đầu tiên hồi hương ; tôi thấy ghi ở đó như sau :pAYThành thì bốn bề rộng lớn, nhưng cư dân lại ít và nhà cửa chưa xây dựng lại.:@mTôi nói với họ : Sẽ không được mở cửa thành Giê-ru-sa-lem trước khi trời nắng ; phải đóng cửa cài then khi những người canh còn đứng đó. Phải cắt phiên gác cho cư dân Giê-ru-sa-lem, người thì ở trạm canh, người thì ở trước nhà mình.q?[Tôi ra lệnh đặt ông Kha-na-ni là anh em của tôi, và ông Kha-nan-gia, trưởng đồn, lên cai trị Giê-ru-sa-lem, vì ông này là người đáng tin cậy và kính sợ Thiên Chúa hơn nhiều người khác.D> Khi tường thành đã xây xong và tôi đã dựng cánh cửa rồi, thì những người canh cửa cũng như các ca viên và các thầy Lê-vi công khai nhận nhiệm vụ.)=KHọ khen ngợi hắn trước mặt tôi và kể lại lời của tôi cho hắn. Còn chính Tô-vi-gia thì đã gửi thư để làm tôi khiếp sợ.j<Mvì nhiều người ở Giu-đa đã thề kết nghĩa với hắn, bởi hắn là con rể ông Sơ-khan-gia, con ông A-rác, và Giơ-hô-kha-nan, con hắn, đã cưới con gái ông Mơ-su-lam, con ông Be-réc-gia.;5Cũng trong những ngày ấy, các trưởng tộc Giu-đa gửi nhiều thư cho Tô-vi-gia và thư từ của Tô-vi-gia cũng đến tay họ,!:;Khi mọi thù địch của chúng tôi nghe tin và tất cả các dân tộc ở chung quanh chúng tôi đâm ra sợ hãi, thì họ cảm thấy mình rất thua kém ; họ nhìn nhận rằng công việc ấy đã hoàn thành được là nhờ Thiên Chúa chúng ta.b9=Tường thành xây xong ngày hai mươi lăm tháng E-lun, sau năm mươi hai ngày._87Lạy Thiên Chúa của con, xin nhớ đến những hành vi của Tô-vi-gia và Xan-ba-lát, xin cũng nhớ đến nữ ngôn sứ Nô-át-gia và các ngôn sứ khác đã muốn làm cho con khiếp sợ.47a Hắn bị mua chuộc để làm cho tôi khiếp sợ mà hành động như thế và mắc tội ; họ sẽ làm cho tôi mang tiếng xấu để lăng nhục tôi.<6q Tôi nhận thấy là không phải Thiên Chúa đã sai hắn đến. Hắn có nói lời nào tiên báo về tôi, là do Tô-vi-gia và Xan-ba-lát đã mua chuộc hắn.)5K Nhưng tôi nói : Một người như tôi lại chạy trốn sao ? Và có ai như tôi lại vào Cung Thánh để thoát chết ? Tôi không vào đâu.V4% Tôi tới nhà Sơ-ma-gia, con ông Đơ-la-gia, cháu ông Mơ-hê-táp-ên, vì hắn bị ngăn trở không đến tôi được. Hắn nói : Ta hãy gặp nhau nơi Nhà Thiên Chúa, ở bên trong Cung Thánh, ta hãy đóng cửa Cung Thánh lại, vì họ sẽ đến giết ông, họ sẽ đến giết ông ban đêm.3+ Quả thế, tất cả bọn chúng muốn làm cho chúng tôi khiếp sợ, họ bảo nhau : Chúng sẽ bủn rủn tay chân không làm việc nữa, và công việc sẽ không hoàn tất. Giờ đây, lạy Chúa, xin cho tay chân con được vững mạnh !{2oTôi sai người đi nói với y : Không hề có chuyện như ông nói ; chính ông đặt điều thôi !g1GÔng cũng đặt những ngôn sứ để công bố ở Giê-ru-sa-lem rằng ông là vua Giu-đa. Những tin đồn đó sắp đến tai vua. Vậy bây giờ mời ông đến để chúng ta cùng nhau bàn bạc.0-Trong thư có viết : Theo lời ông Gát-mu nói, người ta nghe đồn trong các dân tộc rằng ông và người Do-thái âm mưu nổi loạn ; vì thế, ông mới xây tường thành, và theo các tin đồn đó, ông sẽ lên làm vua cai trị họ./3Lần thứ năm, Xan-ba-lát lại gửi đến tôi cũng lời mời đó trong một phong thư không niêm do một tráng đinh cầm tới..Cũng một lời mời như trên kia, họ nhắn gửi tôi đến bốn lần và tôi cũng trả lời như vừa nói.L-Tôi cho sứ giả đến gặp họ và nói : Tôi đang lo một việc quan trọng, nên không thể xuống được. Làm sao ngưng việc và bỏ dở để xuống với các ông ?H, thì Xan-ba-lát và Ghe-sem cử người đến nói với tôi : Mời ông đến, chúng ta sẽ gặp nhau ở Cơ-phi-rim, trong thung lũng Ô-nô. Nhưng bọn họ mưu hại tôi.+ )*Khi Xan-ba-lát, Tô-vi-gia, Ghe-sem người Ả-rập và những địch thù khác của chúng tôi nghe tin là tôi đã xây xong tường thành và không còn lỗ hổng ở đó nữa –tuy lúc ấy tôi chưa đặt cánh cửa ở các cửa thành–,*/Lạy Thiên Chúa của con, xin nhớ đến con mà giáng phúc cho con, xin nhớ đến tất cả những gì con đã làm cho dân này.=)sMỗi ngày mổ một con bò, sáu con cừu ngon nhất, rồi gà vịt, tôi đài thọ hết ; và cứ mười ngày lại đem rượu đến, ê hề. Mặc dù thế, tôi không đòi hỏi bổng lộc dành cho một tổng đốc, vì việc lao dịch đã đè nặng trên dân này rồi.)(KCó tới một trăm năm mươi người Do-thái, quan chức ăn uống tại nhà tôi, không kể những người từ các nước chung quanh đến.N'Tôi cũng lo công việc tu bổ tường thành này, nhưng chúng tôi đã không tậu ruộng đất. Tất cả tráng đinh của tôi đều tập trung ở đó để làm việc này.0&YXưa kia, các tổng đốc tiền nhiệm của tôi đã hà hiếp dân, bắt dân nộp bánh và rượu, mỗi ngày tốn kém bốn mươi đồng bạc. Ngay cả các tráng đinh của họ cũng áp bức dân. Nhưng tôi, tôi đã không làm thế vì kính sợ Thiên Chúa.D%Hơn nữa, từ ngày tôi được lệnh làm tổng đốc xứ Giu-đa –tức là từ năm hai mươi cho đến năm ba mươi hai đời vua Ác-tắc-sát-ta–, trong vòng mười hai năm, chẳng bao giờ tôi và anh em tôi đã nhận lương bổng mà một tổng đốc có quyền hưởng.{$o Rồi tôi giũ vạt áo mà tuyên bố : Thiên Chúa cũng sẽ giũ như thế này bất cứ người nào không giữ lời thề đó, làm cho nhà cửa, của cải nó ra tan hoang. Nó sẽ bị giũ sạch như thế này và ra xác xơ. Toàn thể đại hội thưa : A-men !, rồi ca ngợi ĐỨC CHÚA. Và dân đã làm theo lời thề hứa.j#M Những người kia đáp : Chúng tôi sẽ trả lại và không đòi gì hết. Chúng tôi sẽ làm theo như ông vừa nói. Tôi cho gọi các tư tế lại và bắt họ thề phải làm như lời họ nói.}"s Ngay hôm nay, các ông hãy trả lại cho họ ruộng đất, vườn nho, vườn ô-liu, nhà cửa của họ ; còn tiền, lúa gạo, rượu mới và dầu tươi mà các ông đã cho họ vay, thì hãy tha số lời cho họ.3!_ Chính tôi, các anh em tôi và tráng đinh của tôi, cũng đã cho đồng bào Do-thái vay tiền và lúa gạo. Vậy, chúng ta hãy xoá món nợ ấy đi.r ] Tôi nói tiếp : Các ông làm như thế không được đâu ! Nào các ông không phải sống trong niềm kính sợ Thiên Chúa chúng ta, để khỏi bị dân ngoại là kẻ thù của chúng ta lăng nhục sao ?]3Tôi bảo họ : Chúng tôi đã tuỳ khả năng mà chuộc lại các đồng bào Do-thái chúng ta trước đây đã bị bán cho dân ngoại. Thế mà chính các ông lại định bán đồng bào mình cho người ta để người ta bán lại cho chúng tôi. Họ làm thinh, không đáp lại được lời nào. Sau khi suy tính trong lòng, tôi quở trách các trưởng tộc và quan chức. Tôi bảo họ : Người nào trong các ông cũng bắt đồng bào mình trả lãi quá nặng. Rồi tôi triệu tập đại hội nhằm chống lại họ.Y+Tôi rất tức giận khi nghe họ kêu ca và thốt ra những lời ấy.Chúng tôi cùng ruột thịt với anh em đồng bào chúng tôi, con cái chúng tôi chẳng khác gì con cái họ, thế mà chúng tôi phải bắt con trai con gái chúng tôi làm nô lệ ! Con gái chúng tôi có đứa phải chịu cảnh tỳ thiếp. Chúng tôi đành bó tay, vì ruộng đất, vườn nho của chúng tôi đã vào tay người khác.!Người khác lại nói : Chúng tôi phải cầm vườn nho, ruộng đất của chúng tôi để vay tiền, nộp thuế cho vua.Người khác nói : Chúng tôi phải cầm ruộng đất, vườn nho, nhà cửa để có lúa gạo trong thời đói kém.wCó người nói : Chúng tôi phải cho con trai con gái chúng tôi đi ở đợ để có lúa ăn mà sống.i M*Dân chúng và vợ con họ kêu ca dữ dội về các người Do-thái đồng bào họ.;q*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***hILúc đó, tôi cũng bảo dân : Mỗi người hãy qua đêm tại Giê-ru-sa-lem với tráng đinh của mình ; ban đêm những người này sẽ giúp chúng ta canh gác, và ban ngày họ sẽ lo làm việc.fEChúng tôi làm việc –một nửa cầm giáo– từ tảng sáng đến chập tối./WVậy, khi nghe tiếng kèn thổi ở đâu, thì xin anh em tụ họp lại ở đó với chúng tôi. Thiên Chúa chúng ta sẽ chiến đấu cho chúng ta.ve Tôi nói với các trưởng tộc, quan chức và những người dân khác : Công việc thì nhiều và trải dài trên một diện tích lớn, do đó chúng ta phải tản mác dọc theo tường thành, cách xa nhau. Còn những người xây cất thì mỗi người gươm giắt lưng, tay xây cất. Người thổi kèn đứng gần bên tôi. đang xây tường thành. Phu khuân vác cũng được vũ trang : một tay làm việc, một tay cầm khí giới.^5 Từ ngày ấy, một nửa tráng đinh của tôi lo làm việc ; còn nửa kia thì cầm giáo, khiên mộc, cung nỏ và mang áo giáp ; các thủ lãnh làm hậu thuẫn cho toàn thể nhà Giu-đaM Khi kẻ thù nghe tin chúng tôi đã biết chuyện và Thiên Chúa đã phá vỡ ý đồ của chúng, thì tất cả chúng tôi trở lại tường thành, người nào việc nấy.+OSau khi đã thị sát, tôi đứng lên tuyên bố với các trưởng tộc, quan chức và những người dân khác rằng : Đừng sợ chúng ! Hãy tưởng nhớ đến Chúa Tể khả tôn khả uý, và hãy chiến đấu cho anh em, cho vợ con và nhà cửa mình !K Vậy, ở phía dưới chỗ sau tường thành, nơi những khoảng đất trống, tôi bố trí dân theo từng thị tộc, trang bị cho họ gươm đao, giáo mác và cung nỏ.< qLúc đó có những người Do-thái sống gần bọn chúng đến báo cho chúng tôi cả chục lần rằng : Từ mọi nơi chúng ở, chúng lên đánh ta đấy.9 kĐối thủ của chúng tôi nói : Chúng sẽ không hay không thấy gì cho tới khi ta đến giữa chúng. Ta sẽ giết chúng, bắt chúng phải ngưng việc.  Dân Giu-đa nói : Sức khuân vác đã giảm, đá vụn lại nhiều. Ta không xây lại tường thành nổi đâu !o WChúng tôi cầu xin Thiên Chúa chúng tôi và đặt chốt canh để phòng ngự ngày đêm.ucCả bọn liên minh với nhau để tiến đánh Giê-ru-sa-lem, nhằm gây rối loạn trong thành. #Khi Xan-ba-lát, Tô-vi-gia và các người Ả-rập, Am-mon, Át-đốt nghe tin là công việc sửa chữa tường thành Giê-ru-sa-lem tiến triển khả quan –vì các lỗ hổng bắt đầu được trám lại– chúng nổi giận đùng đùng.# Còn các thợ kim hoàn và các nhà buôn thì lo việc tu bổ giữa phòng trên lầu phía Góc tường thành và cửa Chiên.Kế đến, Man-ki-gia, thuộc giới thợ kim hoàn, lo việc tu bổ cho đến nhà của những người phục vụ Đền Thờ và của giới buôn bán, đối diện với cửa Canh và cho đến phòng trên lầu phía Góc tường thành.gGKế đến, Kha-nan-gia, con của Se-lem-gia, và Kha-nun, con thứ sáu của Xa-láp, lo việc tu bổ phần thứ hai ; kế đến, Mơ-su-lam, con của Be-réc-gia, lo việc tu bổ phía trước phòng ông.=sKế đến, Xa-đốc, con của Im-me, lo việc tu bổ ở trước nhà ông ; kế đến, Sơ-ma-gia, con của Sơ-khan-gia, người canh cửa đông, lo việc tu bổ.Z-Từ bên trên cửa Ngựa, mỗi tư tế lo tu bổ ở trước nhà mình./Kế đến, dân thành Tơ-cô-a lo việc tu bổ phần thứ hai, từ phía trước Tháp lớn nhô ra cho đến tường của Ô-phen.X)cho đến trước cửa Nước ở phía đông và trước Tháp nhô ra.veKế đến, Pa-lan, con của U-dai, lo việc tu bổ phía trước Góc tường thành và tháp thượng nhô ra ngoài đền vua, gần bên sân khám đường. Kế đến, Pơ-đa-gia, con của Pác-ốt, lo việc tu bổ~Kế đến, Bin-nui, con của Khê-na-đát, lo việc tu bổ phần thứ hai, từ nhà A-dác-gia cho đến Góc tường thành.E}Kế đến, Ben-gia-min và Kha-súp lo việc tu bổ ở trước nhà họ ; kế đến, A-dác-gia, con của Ma-a-xê-gia, cháu A-nan-gia, lo việc tu bổ bên cạnh nhà ông._|7Kế đến, các tư tế, những người ở vùng lân cận, lo việc tu bổ.7{gKế đến, Mơ-rê-mốt, con của U-ri-gia, cháu Hắc-cốt, lo việc tu bổ phần thứ hai, từ cửa nhà En-gia-síp cho đến phần cuối nhà En-gia-síp."z=Kế đến, Ba-rúc, con của Dáp-bai, lo việc tu bổ phần thứ hai từ Góc tường thành cho đến cửa nhà thượng tế En-gia-síp.;yoBên cạnh, có Ê-de, con của Giê-su-a, người phụ trách Mít-pa, lo việc tu bổ phần thứ hai đối diện với dốc kho vũ khí, nơi Góc tường thành.xKế đến, các anh em của họ : Bau-vai, con của Khê-na-đát, người phụ trách nửa khu Cơ-i-la, lo việc tu bổ.\w1Kế đến là các thầy Lê-vi, gồm có Rơ-khum, con của Ba-ni, lo việc tu bổ ; bên cạnh, có Kha-sáp-gia, người phụ trách nửa khu Cơ-i-la, lo việc tu bổ cho khu ông phụ trách.kvOKế đến, Nơ-khe-mi-a, con của Át-búc, người phụ trách nửa khu Bết Xua, lo việc tu bổ cho đến phía trước lăng của hoàng tộc Đa-vít, cho đến hồ nhân tạo và trại ngự lâm quân.PuSa-lum, con của Côn Khô-de, người phụ trách khu Mít-pa, lo việc tu bổ cửa Suối : chính ông xây cửa này, lợp mái, dựng cánh cửa, đặt then cài và thanh ngang. Ông còn xây tường thành quanh hồ Si-lô-ác, gần ngự uyển, cho đến các bậc thang từ Thành Đa-vít xuống.GtMan-ki-gia, con của Rê-kháp, người phụ trách khu Bết Ha Ke-rem, lo việc tu bổ cửa Rác : chính ông xây cửa này, dựng cánh cửa, đặt then cài và thanh ngang.}ss Kha-nun và những người ở Da-nô-ác lo việc tu bổ cửa Thung Lũng : chính họ xây cửa này, dựng cánh cửa, đặt then cài và thanh ngang ; họ xây tường thành được năm trăm thước cho đến cửa Rác.r5 Bên cạnh, có Sa-lum, con của Ha Lô-khết, người phụ trách nửa khu Giê-ru-sa-lem, cùng với các con gái ông, lo việc tu bổ. q Man-ki-gia, con của Kha-rim, và Kha-súp, con của Pa-khát Mô-áp, lo việc tu bổ phần thứ hai cho đến tháp Lò.1p[ Bên cạnh, có Giơ-đa-gia, con của Kha-ru-máp, lo việc tu bổ trước nhà ông. Bên cạnh, có Khát-tút, con của Kha-sáp-nơ-gia, lo việc tu bổ.zom Bên cạnh, có Rơ-pha-gia, con của Khua, người phụ trách nửa khu Giê-ru-sa-lem, lo việc tu bổ.nBên cạnh, có Út-di-ên, con của Khác-ha-gia, thuộc giới thợ kim hoàn, lo việc tu bổ ; bên cạnh, Kha-nan-gia thuộc giới thợ chế nước hoa, lo việc tu bổ ; họ trùng tu tường thành Giê-ru-sa-lem cho đến tường Rộng.kmOBên cạnh, có Mơ-lát-gia người Ghíp-ôn và Gia-đôn người Mê-rô-nốt, cũng như người Ghíp-ôn và người Mít-pa thuộc thẩm quyền trưởng Vùng bên kia sông Êu-phơ-rát, lo việc tu bổ.Bl}Giô-gia-đa, con của Pa-xê-ác, và Mơ-su-lam, con của Bơ-xốt-gia, lo việc tu bổ cửa Giơ-sa-na ; họ làm khung, dựng cánh cửa, đặt then cài và thanh ngang.0kYBên cạnh, có những người Tơ-cô-a lo việc tu bổ, nhưng các người tai mắt trong dân Tơ-cô-a không chịu khom lưng làm việc theo ý chủ.~juBên cạnh, có Mơ-rê-mốt, con của U-ri-gia, cháu Hắc-cốt, lo việc tu bổ ; bên cạnh, cũng có Mơ-su-lam, con của Be-réc-gia, cháu Mơ-sê-dáp-ên ; bên cạnh, còn có Xa-đốc, con của Ba-a-na, lo việc tu bổ.vieCon cái Ha Xơ-na-a xây cửa Cá : họ làm khung, dựng cánh cửa, đặt then cài và thanh ngang. h Bên cạnh, có những người Giê-ri-khô cũng xây cất ; bên cạnh, có Dắc-cua, con của Im-ri, cũng xây cất.kg QThượng tế En-gia-síp và các tư tế anh em của ông đứng ra xây cất cửa Chiên : họ làm khung, dựng cánh cửa ; và họ tiếp tục như thế cho đến tháp Trăm, rồi đến tháp Kha-nan-ên.Yf+Tôi trả lời họ : Chính Thiên Chúa các tầng trời sẽ giúp chúng tôi thành công : và chúng tôi, tôi tớ của Người, chúng tôi sẽ đứng ra lo việc xây cất. Còn các ông, các ông chẳng được chia phần, chẳng có quyền lợi, chẳng được ai nhớ đến ở Giê-ru-sa-lem đâu.e#Nghe tin này, Xan-ba-lát, người Khô-rôn, Tô-vi-gia, người nô bộc gốc Am-mon, và Ghe-sem, người Ả-rập, nhạo cười và khinh dể chúng tôi. Họ nói : Các người làm gì thế ? Các người nổi loạn chống lại nhà vua sao ?0dYTôi cho họ biết bàn tay của Thiên Chúa tôi, bàn tay nhân lành, đã che chở tôi ; tôi cũng cho họ biết những lời vua đã nói với tôi. Họ liền nói : Đứng lên ! Chúng ta cùng xây ! Và họ đã hăng hái bắt tay vào công việc tốt đẹp này.=csBấy giờ tôi mới nói với họ : Các ông thấy chúng ta đã lâm vào tình cảnh khốn cùng : Giê-ru-sa-lem đã ra hoang tàn, cửa thành bị đốt cháy. Nào, chúng ta cùng xây tường thành Giê-ru-sa-lem ! Chúng ta sẽ không còn làm bia cho người ta thoá mạ nữa.ObCác quan chức không biết tôi đã đi đâu, đã làm gì, vì tôi vẫn chưa cho các người Do-thái, tư tế, trưởng tộc, quan chức và các nhân viên khác hay biết gì.aBan đêm, dọc theo suối Kít-rôn đi lên, tôi vẫn quan sát tường thành, rồi quay lại, qua cửa Thung Lũng mà về.` Tôi đi về phía cửa Suối và hồ Vua, nhưng không có chỗ nào cho con vật tôi đang cưỡi đi qua được.C_ Ban đêm, qua cửa Thung Lũng, tôi đi ra theo hướng xuống suối Rồng và cửa Rác ; tôi quan sát tường thành Giê-ru-sa-lem : tường bị phá, cửa bị thiêu.~^u Rồi đang đêm, tôi trỗi dậy với một vài người, nhưng không cho ai biết những gì Thiên Chúa đã thúc đẩy tôi làm cho Giê-ru-sa-lem. Tôi không có con vật thồ nào khác ngoài con vật tôi đang cưỡi.=]u Đến Giê-ru-sa-lem, tôi ở lại đó ba ngày./\W Nghe tin đó, Xan-ba-lát, người Khô-rôn, và Tô-vi-gia, người nô bộc gốc Am-mon rất bực mình, vì có người đến lo cho con cái Ít-ra-en.<[q Tôi đến gặp các trưởng Vùng bên kia sông Êu-phơ-rát và trao chiếu thư của vua cho các ông. Vua cũng sai các sĩ quan và kỵ binh cùng đi với tôi.?ZwCũng xin một chiếu thư cho ông A-xáp, quản đốc ngự lâm, để ông cấp gỗ cho thần làm khung cửa đồn luỹ ở sát Đền Thờ, làm tường thành và làm nhà cho thần đến ở. Vua ban cho tôi như thế, vì bàn tay nhân lành của Thiên Chúa tôi che chở tôi.oYWTôi thưa với vua : Nếu đẹp lòng đức vua, thì xin hạ lệnh cấp chiếu thư cho thần đem tới các trưởng Vùng bên kia sông Êu-phơ-rát, để họ cho phép thần đi qua đó đến tận Giu-đa.HX Lúc ấy có hoàng hậu ngồi bên vua ; vua hỏi tôi : Khanh đi bao lâu ? Bao giờ mới trở lại ? Vua bằng lòng cử tôi đi và tôi xin hẹn với vua một kỳ hạn.mWSrồi thưa với vua : Nếu đẹp lòng đức vua và nếu bề tôi của ngài là người vừa ý ngài, thì xin cử thần đi Giu-đa, đến thành có phần mộ của tổ tiên thần để xây dựng lại.cV?Vua bảo tôi : Vậy khanh muốn gì ? Tôi cầu xin Thiên Chúa các tầng trời,bU=bèn tâu vua : Đức vua vạn vạn tuế ! Sắc mặt của thần không buồn sao được, khi mà thành đô, nơi tổ tiên của thần an nghỉ, đã ra hoang tàn, và cửa thành bị thiêu huỷ.7TgVua nói với tôi : Sao mặt khanh buồn rầu thế ? Khanh có đau ốm gì đâu ! Hẳn trong lòng phải có chuyện chi buồn lắm ! Tôi vô cùng sợ hãi,FS *Vào tháng Ni-xan, năm thứ hai mươi đời vua Ác-tắc-sát-ta, vì nhiệm vụ chước tửu, tôi lấy rượu hầu vua. Chưa bao giờ tôi buồn rầu trước mặt vua.R 1 Ôi lạy Chúa, xin lắng tai nghe lời cầu nguyện của tôi tớ Ngài đây và lời cầu nguyện của các tôi tớ Ngài là những kẻ tìm được hạnh phúc trong niềm kính sợ Danh Ngài. Xin cho tôi tớ của Ngài đây hôm nay được thành công và đắc sủng trước mặt con người này ! Bấy giờ, tôi đang làm quan chước tửu của nhà vua.zQ o Họ là các tôi tớ của Ngài, là dân mà Ngài đã giơ cánh tay mạnh mẽ uy quyền chuộc lấy.QP  nhưng nếu các ngươi trở về với Ta, nếu các ngươi tuân giữ các mệnh lệnh của Ta và đem ra thực hành, cho dù trong các ngươi có những người bị biệt xứ đến tận chân trời đi nữa, thì từ đó Ta sẽ tập họp lại mà đưa về nơi Ta đã chọn cho Danh Ta ngự.AO }Xin nhớ lại lời Ngài đã truyền cho ông Mô-sê, tôi trung của Ngài, rằng : Các ngươi mà bất trung, thì Ta sẽ phân tán các ngươi giữa các dân tộc ;JN Chúng con đã tệ bạc với Ngài, chúng con đã không tuân giữ các mệnh lệnh, thánh chỉ và quyết định mà Ngài đã truyền cho ông Mô-sê, tôi trung của Ngài.*M OXin lắng tai nghe và ghé mắt nhìn mà nhậm lời cầu nguyện của con là tôi tớ Ngài giờ đây dâng lên trước Tôn Nhan, lời cầu nguyện mà ngày đêm con dâng lên Ngài cho các tôi tớ Ngài là con cái Ít-ra-en. Con thú nhận tội lỗi của con cái Ít-ra-en, vì chúng con đã phạm tội làm mất lòng Chúa. Con và tổ tiên con, chúng con đã phạm tội.L  Tôi nói : Ôi lạy ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa các tầng trời, Thiên Chúa cao cả và đáng sợ ! Ngài là Đấng giữ Giao Ước và tỏ lòng nhân nghĩa với những ai yêu mến Ngài và tuân giữ các mệnh lệnh của Ngài.IK  Nghe các lời ấy xong, tôi ngồi xuống mà khóc, buồn bã suốt mấy ngày liền như người chịu tang, ăn chay cầu nguyện trước nhan Thiên Chúa các tầng trời.dJ CHọ nói với tôi : Ở miền đó, những người sống sót sau thời gian tù đày đang thật là khốn khổ nhục nhằn. Tường thành Giê-ru-sa-lem bị phá đổ, cửa thành bị đốt cháy.I !thì một người anh em của tôi là Kha-na-ni từ miền Giu-đa cùng đến với một vài người. Tôi hỏi thăm về những người Do-thái thoát nạn, những người sống sót sau thời gian tù đày, và hỏi thăm về Giê-ru-sa-lem.H *Đây là truyện ông Nơ-khe-mi-a, con ông Kha-khan-gia. Tháng Kít-lêu, năm thứ hai mươi, khi tôi đang ở thành Su-san,pGY ,Tất cả những người này đã lấy vợ người ngoại ; họ đã rẫy vợ và từ con.F} +trong số con cái ông Nơ-vô, có Giơ-y-ên, Mát-tít-gia, Da-vát, Dơ-vi-na, Giát-đai, Giô-en và Bơ-na-gia.)EM *Sa-lum, A-mác-gia, Giô-xếp ;1D] )A-dác-ên, Se-lem-gia-hu, Sơ-mác-gia,@C{ (trong số con cái ông Dắc-cai, có Sa-sai, Sa-rai,)BM 'Se-lem-gia, Na-than, A-đa-gia ;5Ae &trong số con cái ông Bin-nui, có Sim-y,0@[ %Mát-tan-gia, Mát-tơ-nai, Gia-a-xai ;-?U $Van-gia, Mơ-rê-mốt, En-gia-síp,*>O #Bơ-na-gia, Bết-gia, Cơ-lu-hi,G= "trong số con cái ông Ba-ni, có Ma-a-đai, Am-ram, U-ên,< !trong số con cái ông Kha-sum, có Mát-tơ-nai, Mát-tát-ta, Da-vát, Ê-li-phe-lét, Giơ-rê-mai, Mơ-na-se, Sim-y ;-;U Ben-gia-min, Ma-lúc, Sơ-mác-gia ;l:Q trong số con cái ông Kha-rim, có Ê-li-e-de, Gít-si-gia, Man-ki-gia, Sơ-ma-gia, Si-mê-ôn,9% trong số con cái ông Pa-khát Mô-áp, có Át-na, Cơ-lan, Bơ-na-gia, Ma-a-xê-gia, Mát-tan-gia, Bơ-xan-ên, Bin-nui và Mơ-na-se ;r8] trong số con cái ông Ba-ni, có Mơ-su-lam, Ma-lúc, A-đa-gia, Gia-súp, Sơ-an và Giơ-ra-mốt ;e7C trong số con cái ông Bê-vai, có Giơ-hô-kha-nan, Kha-nan-gia, Dáp-bai và Át-lai ;6y trong số con cái ông Dát-tu, có En-giô-ê-nai, En-gia-síp, Mát-tan-gia, Giơ-rê-mốt, Da-vát và A-di-da ;5{ trong số con cái ông Ê-lam, có Mát-tan-gia, Dơ-khác-gia, Giơ-khi-ên, Áp-đi, Giơ-rê-mốt và Ê-li-gia ;(4I Giữa những người Ít-ra-en : trong số con cái ông Pác-ốt, có Ram-gia, Gít-di-gia, Man-ki-gia, Mi-gia-min, E-la-da, Man-ki-gia và Bơ-na-gia ;z3m Trong số các ca viên, có En-gia-síp. Trong số những người giữ cửa, có Sa-lum, Te-lem và U-ri. 2 Trong số các thầy Lê-vi, có Giô-da-vát, Sim-y, Kê-la-gia tức là Cơ-li-ta, Pơ-thác-gia, Giơ-hu-đa và Ê-li-e-de.1 trong số con cái ông Pát-khua, có En-giô-ê-nai, Ma-a-xê-gia, Gít-ma-ên, Nơ-than-ên, Giô-da-vát và En-a-xa.r0] trong số con cái ông Kha-rim, có Ma-a-xê-gia, Ê-li-gia, Sơ-ma-gia, Giơ-khi-ên và Út-di-gia ;J/ trong số con cái ông Im-me, có Kha-na-ni và Dơ-vát-gia ;h.I Họ cam đoan sẽ rẫy vợ và dâng một con cừu đực để làm lễ đền tội ; - Người ta tìm thấy trong hàng tư tế những người sau đây đã lấy vợ người ngoại : trong số con cái ông Giê-su-a, con của Giô-xa-đắc, và trong số anh em của ông, có Ma-a-xê-gia, Ê-li-e-de, Gia-ríp và Gơ-đan-gia.&,E Tới ngày mồng một tháng thứ nhất, họ mới giải quyết xong vấn đề của tất cả những người đã lấy vợ người ngoại.B+} Nhưng các người lưu đày trở về cứ làm như đã đề nghị. Tư tế Ét-ra chọn những người làm đầu các gia tộc, tuỳ theo số các gia tộc, tất cả đều được chỉ định đích danh. Ngày mồng một tháng mười họ ngồi lại để cứu xét vấn đề.M* Chỉ có ông Giô-na-than, con ông A-xa-hên, và ông Giác-dơ-gia, con ông Tích-va, chống lại giải pháp đó, và được ông Mơ-su-lam cùng thầy Lê-vi Sáp-thai ủng hộ. ) Vậy xin hàng thủ lãnh chúng tôi ở lại thay cho đại hội ; trong các thành của chúng tôi, tất cả những ai đã cưới vợ người ngoại thì sẽ đến vào thời đã quy định, cùng với các kỳ mục và thẩm phán của mỗi thành, cho đến khi Thiên Chúa rút lại cơn thịnh nộ Người giáng xuống chúng tôi vì vụ này. ` ~~n~+}}o} ||Y{{{&zyybyxx_xwwNvvv>uudu tsrr`qkppoonmmlkl-kEj_iKggDfkeddba``F_^]\[ZZ7YcX^WpUTS`R QQP.OGNMLLKJI?HSGFFEAD9BhAF?>e<< ;p99876 544G43333^3122i2 11110000v0K0////b/1/ .-l++X*G)('&U%8#\ 7'%~l 1%)'q  Y  _ 0 = l < Z/MK:IO Sam-mu-a, gia tộc Bin-ga ; Giơ-hô-na-than, gia tộc Sơ-ma-gia ;fE Dích-ri, gia tộc A-vi-gia ; ..., gia tộc Min-gia-min ; Pin-tai, gia tộc Mô-át-gia ;P Dơ-khác-gia, gia tộc Ít-đô ; Mơ-su-lam, gia tộc Ghin-thôn ;I Át-na, gia tộc Kha-rim ; Khen-cai, gia tộc Mơ-ra-giốt ;O Giô-na-than, gia tộc Ma-lúc ; Giô-xếp, gia tộc Sơ-van-gia ;Q Mơ-su-lam, gia tộc Ét-ra ; Giơ-hô-kha-nan, gia tộc A-mác-gia ;9k Vào thời thượng tế Giô-gia-kim, các tư tế đứng đầu các gia tộc là các ông : Mơ-ra-gia, gia tộc Xơ-ra-gia ; Kha-nan-gia, gia tộc Giếc-mơ-gia ;H Giô-gia-đa sinh Giô-na-than, Giô-na-than sinh Giát-đu-a.dA Giê-su-a sinh Giô-gia-kim, Giô-gia-kim sinh En-gia-síp, En-gia-síp sinh Giô-gia-đa, đang khi ông Bác-búc-gia, ông Un-ni và anh em đồng tộc đứng đối diện với họ tuỳ theo chức vụ.D Các thầy Lê-vi là Giê-su-a, Bin-nui, Cát-mi-ên, Sê-rếp-gia, Giơ-hu-đa, Mát-tan-gia ; ông này cùng với anh em đồng tộc mình đảm trách các bài hát tạ ơn,'G Xa-lu, A-móc, Khin-ki-gia, Giơ-đa-gia. Những người này là thủ lãnh các tư tế và anh em đồng tộc của họ vào thời ông Giê-su-a.4 c Sơ-ma-gia và Giô-gia-ríp, Giơ-đa-gia,( K Mi-gia-min, Ma-át-gia, Bin-ga,( K Ít-đô, Ghin-thôi, A-vi-gia,/ Y Sơ-khan-gia, Rơ-khum, Mơ-rê-mốt,) M A-mác-gia, Ma-lúc, Khát-tút,C  Đây là những tư tế và những thầy Lê-vi đã hồi hương cùng với Dơ-rúp-ba-ven, con của San-ti-ên, và cùng với Giê-su-a : Xơ-ra-gia, Giếc-mơ-gia, Ét-ra,a; $Trong số các thầy Lê-vi, có những người đã từ Giu-đa sang Ben-gia-min.+Q #Lốt, Ô-nô và Ghê Kha-ra-sim.-U "Kha-đích, Xơ-vô-im, Nơ-va-lát,%E !Kha-xo, Ra-ma, Ghít-ta-gim,+Q ở A-na-thốt, Nốp, A-nan-gia,xi Con cháu ông Ben-gia-min cư ngụ ở Ghe-va, Mích-mát, Ai-gia, Bết Ên và các thành phụ thuộc ;oW Da-nô-ác, A-đu-lam và các thôn ấp phụ thuộc hai nơi này, La-khít và đồng ruộng chung quanh, A-dê-ca và các vùng phụ thuộc. Vậy họ đã định cư từ Bơ-e Se-va cho đến thung lũng Hin-nôm.,S Ên Rim-môn, Xo-rơ-a, Giác-mút,?y Xích-lắc, Mơ-khô-na và các vùng phụ thuộc,@~{ Kha-xa Su-an, Bơ-e Se-va và các vùng phụ thuộc,.}W Giê-su-a, Mô-la-đa, Bết Pe-lét,A|} tại các thôn ấp, trên đồng ruộng của họ.7{g Người thừa lệnh nhà vua lo mọi việc cho dân là Pơ-thác-gia con của Mơ-sê-dáp-ên, thuộc hàng con cháu của De-rác, ông này là con ông Giu-đa. z Quả thế, nhà vua đã ra một chỉ thị liên can đến các ca viên và quy định công việc mỗi ngày cho họ.Ey Đứng đầu các thầy Lê-vi ở Giê-ru-sa-lem là Út-di (Út-di là con của Ba-ni, Ba-ni con của Kha-sáp-gia, Kha-sáp-gia con của Mát-tan-gia, Mát-tan-gia con của Mi-kha). Út-di thuộc hàng con cháu A-xáp, những người này là ca viên có trách nhiệm phục vụ Nhà Thiên Chúa.x{ Những người phục vụ Đền Thờ cư ngụ tại Ô-phen ; các ông Xi-kha và Ghít-pa điều khiển họ.2w] Những người Ít-ra-en, các tư tế và các thầy Lê-vi còn lại thì ở trong các thành khác của Giu-đa, mỗi người tại phần đất cha ông,v5 Những người giữ cửa : Ắc-cúp, Tan-môn và anh em đồng tộc của các ông canh gác cửa : một trăm bảy mươi hai người.]u3 Tổng số các thầy Lê-vi trong Thành Thánh là hai trăm tám mươi bốn.bt= Mát-tan-gia (Mát-tan-gia là con của Mi-kha, Mi-kha con của Dáp-đi, Dáp-đi con của A-xáp, ông này là ca trưởng xướng những bài ca tạ ơn khi cầu nguyện) ; Bác-búc-gia, người đứng thứ nhì trong anh em ; Áp-đa (Áp-đa là con của Sam-mu-a, Sam-mu-a con của Ga-lan, Ga-lan con của Giơ-đu-thun).s Sáp-thai và Giô-da-vát là những người thuộc hàng thủ lãnh các thầy Lê-vi và lo ngoại vụ cho Nhà Thiên Chúa ;Lr Trong số các thầy Lê-vi, có các thầy : Sơ-ma-gia (Sơ-ma-gia là con của Kha-súp, Kha-súp con của Át-ri-cam, Át-ri-cam con của Kha-sáp-gia, Kha-sáp-gia con của Bun-ni) ;q! và các anh em của ông là một trăm hai mươi tám dũng sĩ. Người chỉ huy họ là Dáp-đi-ên, con của Ha-gơ-đô-lim.0pY và các anh em đồng tộc của ông là những người đứng đầu gia tộc : hai trăm bốn mươi hai người ; lại còn có A-mác-xai (A-mác-xai là con của A-dác-ên, A-dác-ên là con của Ác-dai, Ác-dai con của Mơ-si-lê-mốt, Mơ-si-lê-mốt con của Im-me)loQ và các anh em đồng tộc của họ, những người lo việc Nhà Thiên Chúa : tám trăm hai mươi hai người ; rồi còn có A-đa-gia (A-đa-gia là con của Giơ-rô-kham, Giơ-rô-kham con của Pơ-lan-gia, Pơ-lan-gia con của Am-xi, Am-xi con của Dơ-khác-gia, Dơ-khác-gia con của Pát-khua, Pát-khua con của Man-ki-gia)Un# Xơ-ra-gia con của Khin-ki-gia (Khin-ki-gia con của Mơ-su-lam, Mơ-su-lam con của Xa-đốc, Xa-đốc con của Mơ-ra-giốt, Mơ-ra-giốt con của A-khi-túp quản đốc Nhà Thiên Chúa),_m7 Trong hàng tư tế, có các ông : Giơ-đa-gia con của Giô-gia-ríp, Gia-khin,"l= Người chỉ huy các dũng sĩ này là Giô-en, con của Dích-ri, và người chỉ huy phó của thành là Giơ-hu-đa, con của Ha Xơ-nu-a.ikK và các anh em đồng tộc của Gáp-bai, Xa-lai là chín trăm hai mươi tám dũng sĩ.!j; Đây là con cháu ông Ben-gia-min : Xa-lu (Xa-lu là con của Mơ-su-lam, Mơ-su-lam con của Giô-ết, Giô-ết con của Pơ-đa-gia, Pơ-đa-gia con của Cô-la-gia, Cô-la-gia con của Ma-a-xê-gia, Ma-a-xê-gia con của I-thi-ên, I-thi-ên con của Giơ-sa-gia),iw Tổng số con cháu ông Pe-rét lập cư tại Giê-ru-sa-lem lên đến bốn trăm sáu mươi tám dũng sĩ.~hu và Ma-a-xê-gia (Ma-a-xê-gia là con của Ba-rúc, Ba-rúc con của Côn Khô-de, Côn Khô-de con của Kha-da-gia, Kha-da-gia con của A-đa-gia, A-đa-gia con của Giô-gia-ríp, Giô-gia-ríp con của Dơ-khác-gia, người Si-lô).g Con cháu ông Giu-đa và con cháu ông Ben-gia-min, lập cư tại Giê-ru-sa-lem : Trong số con cháu ông Giu-đa, có các ông : A-tha-gia (A-tha-gia là con của Út-di-gia, Út-di-gia con của Dơ-khác-gia, Dơ-khác-gia con của A-mác-gia, A-mác-gia con của Sơ-phát-gia, Sơ-phát-gia con của Ma-ha-lan-ên, ông này thuộc hàng con cháu ông Pe-rét) ;fy Dưới đây là các thủ lãnh miền đã lập cư tại Giê-ru-sa-lem. Còn tại các thành khác của Giu-đa thì những người Ít-ra-en, các tư tế, các thầy Lê-vi, những người phục vụ Đền Thờ, và con cháu các nô lệ của vua Sa-lô-môn, mỗi người đều lập cư tại phần đất của mình, trong thành của mình.qe[ Dân chúng chúc phúc cho tất cả những ai tình nguyện đến lập cư tại Giê-ru-sa-lem.d  Các vị lãnh đạo dân lập cư tại Giê-ru-sa-lem. Còn các người khác trong dân thì bắt thăm : cứ mười người thì một người đến lập cư tại thành thánh Giê-ru-sa-lem, chín người kia sẽ ở trong các thành khác.c- 'Một tư tế trong số con cái ông A-ha-ron sẽ đi với các thầy Lê-vi khi các thầy thu thuế thập phân ; các thầy sẽ trích một phần mười thuế thập phân bỏ vào các phòng nhà kho để dâng cho Nhà Thiên Chúa chúng tôi, vì con cái Ít-ra-en và con cái các thầy Lê-vi sẽ đem của trích dâng lấy từ lúa mì, rượu và dầu tới các phòng đó ; tại đây cũng có các vật dụng của Đền Thờ, có các tư tế đang phục vụ, những người giữ cửa và các ca viên. Như vậy chúng tôi sẽ không xao nhãng công việc của Nhà Thiên Chúa chúng tôi.Xb) &Phần tốt nhất trong số bột xay, trong những của trích dâng, hoa trái đầu mùa mọi thứ cây, rượu mới và dầu tươi, chúng tôi sẽ đem dâng các tư tế tại các phòng trong Nhà Thiên Chúa chúng tôi. Chúng tôi sẽ đóng một phần mười lợi tức đất đai của chúng tôi cho các thầy Lê-vi ; chính các thầy sẽ thu thuế thập phân này trong mọi thành chúng tôi có đất canh tác.a+ %cũng như các con trai đầu lòng của chúng tôi và của thú vật, như đã chép trong Lề Luật. Các con đầu lòng của bò ngựa, chiên dê đem tới Nhà Thiên Chúa cũng dành cho các tư tế đang phục vụ Nhà Thiên Chúa chúng tôi.?`w $Chúng tôi buộc mình hàng năm phải đem dâng vào Nhà ĐỨC CHÚA những thổ sản đầu mùa của chúng tôi và tất cả hoa trái đầu mùa mọi thứ cây,c_? #Chúng tôi, hàng tư tế, hàng Lê-vi và dân chúng, chúng tôi đã bắt thăm về việc dâng củi : các chi tộc sẽ luân phiên đem củi đến Nhà Thiên Chúa vào những thời gian nhất định trong năm, để đốt trên bàn thờ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng tôi, như đã chép trong Lề Luật.@^y "lo bánh tiến, hiến lễ thường tiến, lễ toàn thiêu thường tiến, những hy lễ ngày sa-bát, ngày sóc, các lễ trọng, lo các của thánh và các hy lễ tạ tội nhằm xin ơn xá tội cho Ít-ra-en, lo mọi công việc liên quan đến Nhà của Thiên Chúa chúng tôi.]y !Chúng tôi tự buộc mình phải nộp một chỉ bạc mỗi năm để lo việc Nhà Thiên Chúa chúng tôi, \ Nếu các dân trong xứ đem hàng hoá và các thứ thực phẩm đi bán vào ngày sa-bát, thì chúng tôi sẽ không mua gì cả trong ngày sa-bát và các ngày thánh. Năm thứ bảy, chúng tôi nghỉ canh tác và xoá mọi thứ nợ. [ Chúng tôi sẽ không gả con gái cho các dân trong xứ và sẽ không cho con trai chúng tôi lấy con gái của họ.Zy thì liên kết với những người tai mắt trong anh em đồng bào của họ, lấy lời thề độc và đoan hứa mà cam kết sống theo Lề Luật Thiên Chúa đã ban nhờ ông Mô-sê, tôi trung của Người. Họ cũng cam kết tuân giữ và thi hành mọi mệnh lệnh, quyết định và thánh chỉ của ĐỨC CHÚA, Chúa chúng ta :uYc Những người khác trong dân, các tư tế, các thầy Lê-vi, những người giữ cửa, các ca viên, những người phục vụ Đền Thờ và tất cả những ai đã tách khỏi các dân tứ xứ để gắn bó với Lề Luật của Thiên Chúa, vợ và con trai con gái của họ, tất cả các trẻ em đã tới tuổi khôn,#XA Ma-lúc, Kha-rim, Ba-a-na.#WA A-khi-gia, Kha-nan, A-nan,.VW Rơ-khum, Kha-sáp-gia, Ma-a-xê-gia,,US Ha Lô-khết, Pin-kha, Sô-vếch,(TK Hô-sê, Kha-nan-gia, Kha-súp,)SM Pơ-lát-gia, Kha-nan, A-na-gia,2R_ Mơ-sê-dáp-ên, Xa-đốc, Giát-đu-a,+QQ Mác-pi-át, Mơ-su-lam, Khê-dia,(PK Kha-ríp, A-na-thốt, Nê-vai,'OI Hô-đi-gia, Kha-sum, Bê-xai,%NE A-te, Khít-ki-gia, Át-dua,*MO A-đô-ni-gia, Bích-vai, A-đin,#LA Bun-ni, Át-gát, Bê-vai,cK? những người lãnh đạo dân : Pác-ốt, Pa-khát Mô-áp, Ê-lam, Dát-tu, Ba-ni,(JK Hô-đi-gia, Ba-ni, Bơ-ni-nu ;/IY Dắc-cua, Sê-rếp-gia, Sơ-van-gia,*HO Mi-kha, Rơ-khốp, Kha-sáp-gia,[G/ và anh em của họ : Sơ-van-gia, Hô-đi-gia, Cơ-li-ta, Pơ-la-gia, Kha-nan,~Fu các thầy Lê-vi : Giê-su-a, con ông A-dan-gia, Bin-nui thuộc nhóm con cháu ông Khê-na-đát, Cát-mi-ên,DE Ma-át-gia, Bin-gai, Sơ-ma-gia : đó là các tư tế ;*DO Mơ-su-lam, A-vi-gia, Mi-gia-min,(CK Đa-ni-en, Ghin-thôn, Ba-rúc,-BU Kha-rim, Mơ-rê-mốt, Ô-vát-gia,*AO Khát-tút, Sơ-van-gia, Ma-lúc,+@Q Pát-khua, A-mác-gia, Man-ki-gia,0?[ Xơ-ra-gia, A-dác-gia, Giếc-mơ-gia,>) Trong những văn bản đóng dấu, có ghi tên các ông : Nơ-khe-mi-a, quan tổng đốc, –con ông Kha-khan-gia– và Xít-ki-gia.g= I *Vì tất cả những điều đó, chúng tôi thoả thuận cam kết và ghi thành văn bản. Trong văn bản đóng dấu, có ghi tên các vị lãnh đạo, các thầy Lê-vi, các tư tế của chúng tôi.;<q %*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***p;Y $Nay, Chúa thấy đó : chúng con là nô lệ, trong miền đất Chúa ban cho tổ tiên chúng con để các ngài hưởng hoa màu của cải ; Chúa thấy đó : chúng con là nô lệ ngay tại miền đất này !: #Khi vua chúa còn cai trị lãnh thổ, giữa bao nhiêu của cải Chúa ban, trong miền đất phì nhiêu bát ngát Chúa trải rộng ra trước mặt họ, họ đã không phụng sự Ngài, không từ bỏ các việc làm xấu xa.x9i "Hơn nữa, vua chúa và quan quyền, tư tế và tổ tiên chúng con đã không tuân giữ Lề Luật Chúa, không quan tâm đến những mệnh lệnh của Ngài cũng như các chỉ thị Ngài dùng để răn dạy họ.<8q !Chúa thật là công bằng trong mọi việc xảy đến cho chúng con, vì Ngài đã xử sự theo lẽ thật, còn chúng con, chúng con lại đã làm điều dữ.(7I Vậy giờ đây, lạy Thiên Chúa chúng con thờ, Thiên Chúa cao cả, uy hùng và đáng sợ, Đấng giữ giao ước và tỏ lòng nhân nghĩa, xin Ngài đừng coi nhẹ mọi nỗi gian truân giáng xuống trên chúng con, trên vua chúa, quan quyền, trên tư tế, ngôn sứ cùng bao tổ phụ và toàn thể dân Ngài, từ thời các vua chúa Át-sua cho đến ngày nay nữa.6# Tuy nhiên, do lượng hải hà, Chúa đã không diệt trừ, cũng chẳng bỏ rơi họ, vì Ngài là Đấng nhân hậu từ bi.c5? Đã nhiều năm Chúa kiên nhẫn với họ, dùng thần khí và ngôn sứ của Ngài mà đưa lời cảnh cáo. Nhưng họ chẳng màng lắng tai nghe, nên Ngài trao nộp họ vào tay dân tứ xứ.q4[ Chúa đã cảnh cáo cho họ trở về với Lề Luật của Chúa, nhưng họ đã tỏ ra lì lợm, chẳng chịu vâng theo mệnh lệnh Ngài ; họ vi phạm các quyết định Ngài ban để con người tuân theo mà được sống ; họ vùng vằng, chẳng ghé vai mang ách, cứng đầu cứng cổ, không chịu để tai nghe.3w Nhưng vừa mới được thư thái bình an, thì trước Thánh Nhan, họ đã làm điều dữ. Thế nên Chúa lại phó mặc họ vào tay địch thù, và chúng chà đạp họ. Họ lại kêu lên Ngài, và Ngài, tự cõi trời cao thẳm, đã đoái nghe lời họ kêu xin, và biết bao phen đã mở lượng hải hà thương giải cứu.Z2- Vì thế, Ngài đã trao nộp họ cho địch thủ mặc tình áp bức, và khi gặp gian nan khốn quẫn, họ đã kêu lên Ngài. Và Ngài, tự cõi trời cao thẳm, đã đoái nghe lời họ kêu xin, và mở lượng hải hà ban cho họ những vị cứu tinh giải thoát họ khỏi tay người áp bức.15 Nhưng họ đã nổi lên chống lại Chúa, vất bỏ sau lưng luật pháp Ngài, đã từng giết hại nhiều ngôn sứ, những vị thay mặt Ngài mà dạy dỗ bảo ban, mời gọi họ ăn năn trở lại. Và họ đã xúc phạm nặng đến Ngài.M0 Họ chiếm các thành trì kiên cố và đất đai mầu mỡ phì nhiêu, rồi họ còn chiếm đoạt những ngôi nhà của cải đầy dư, những hồ chứa nước đã đào sẵn, những gốc nho, những vườn ô-liu và bao nhiêu là cây trái. Họ được ăn uống thoả thuê, và trở nên to béo đẫy đà, vui hưởng một cuộc sống dồi dào sung túc, nhờ lòng nhân hậu lớn lao của Ngài./ Và con cháu họ đã vào chiếm lấy đất đai. Trước mặt họ, Chúa đã hạ nhục người Ca-na-an là dân cư trong xứ Ngài đã trao nộp cư dân vào tay họ, vua chúa là thứ dân, để họ muốn làm gì mặc ý.C. Chúa đã làm cho con cháu họ đông như sao trên trời, rồi Ngài lại dẫn đưa vào miền đất Ngài đã truyền cho bậc tổ tiên phải vào mà chiếm giữ.M- Chúa đã ban cho họ các nước các dân, đã phân chia cho họ làm vùng biên giới. Họ đã chiếm đất của Xi-khôn, vua Khét-bôn, và đất của Ốc, vua Ba-san nữa.(,I Bốn mươi năm trường trong sa mạc, có Ngài nuôi dưỡng, nào họ thiếu thốn chi ! Áo họ mặc không sờn, chân họ đi không sưng.J+ Chúa đã ban thần khí tốt lành cho họ nên khôn ngoan sáng suốt. Ngài cũng chẳng từ chối không cho họ man-na. Khi cơn khát giày vò, Ngài lại ban nước uống.h*I thì Ngài vẫn mở lượng hải hà, không để họ bơ vơ trong sa mạc. Cột mây không rời họ ban ngày nhưng đi đầu dẫn lối. Cột lửa chẳng xa họ ban đêm nhưng soi đường cho họ.S) Ngay cả khi họ đúc một con bê tự nhủ rằng : Thần của ngươi đó, thần đã đưa ngươi lên từ miền đất Ai-cập, và cả khi họ xúc phạm nặng nề đến Chúa,w(g Họ giả điếc làm ngơ, cũng chẳng thèm ghi nhớ những kỳ công Chúa làm. Họ cứng đầu cứng cổ muốn phản loạn cùng Ngài, nuôi trong lòng ý định trở lại kiếp làm tôi. Nhưng Chúa là Thiên Chúa luôn sẵn sàng thứ tha, Ngài từ bi nhân hậu, chậm giận, giàu tình thương, đã không bỏ rơi họ.'} Nhưng tổ tiên chúng con đã tỏ ra ngoan cố, đã cứng đầu cứng cổ không vâng lệnh Chúa truyền.[&/ Họ đói, từ trời Chúa ban xuống bánh ăn. Họ khát, từ đá tảng Chúa ban cho nước uống. Ngài đã truyền cho họ chiếm đất đai mà Ngài đã giơ tay thề sẽ ban cho họ.Y%+ Chúa dạy cho họ biết ngày sa-bát là ngày thánh dành riêng cho Ngài. Ngài dùng ông Mô-sê là tôi trung của Ngài mà truyền cho họ giữ mệnh lệnh, thánh chỉ và Lề Luật.Q$ Chúa đã ngự xuống núi Xi-nai, từ trời cao Ngài đã phán dạy ban cho họ quyết định công minh, ban luật lệ vững bền cùng thánh chỉ và lệnh truyền trọn hảo.#/ Chúa dùng một cột mây hướng dẫn họ ban ngày, và dùng một cột lửa dẫn dắt họ ban đêm, để soi đường cho họ.c"? Chúa cho biển rẽ ra trước mặt họ, họ đi qua lòng biển vẫn ráo chân. Còn những kẻ đuổi theo, Ngài xô xuống vực thẳm như quăng một hòn đá, xuống dòng nước cuốn trôi.!7 Chúa đã giáng xuống điềm thiêng dấu lạ phạt Pha-ra-ô cùng với bầy tôi và toàn dân trong xứ, vì Ngài biết chúng căm thù ghen ghét cha ông chúng con, và Ngài đã làm cho Thánh Danh lừng lẫy như mọi người còn thấy ngày nay.6 e Chúa đã nhìn thấy cảnh khốn cùng của tổ tiên chúng con bên Ai-cập. Ngài đã nghe thấu tiếng kêu than của cha ông chúng con bên Biển Sậy.Q Thấy lòng ông trung tín trước Thánh Nhan, Chúa đã cùng ông lập giao ước, ban cho ông và dòng dõi xứ người Ca-na-an, người Khết, người E-mô-ri, người Pơ-rít-di, người Giơ-vút, người Ghia-ga-si. Lời đã hứa, Ngài giữ vẹn toàn, bởi vì Ngài vẫn luôn công chính.;o Lạy ĐỨC CHÚA, chính Ngài là Thiên Chúa, Đấng chọn ông Áp-ram, đem ông ra khỏi Ua, là xứ người Can-đê, và cho ông tên mới, đó là Áp-ra-ham.)K Chính Ngài là ĐỨC CHÚA, là ĐỨC CHÚA duy nhất. Chính Ngài đã tạo dựng các tầng trời, các tầng trời cao ngất, cùng toàn thể thiên binh ; chính Ngài đã tạo dựng trái đất với muôn vật khắp nơi, biển khơi cùng muôn loài trong đó. Chính Ngài ban sự sống cho muôn vật muôn loài ; và đạo binh thiên quốc phủ phục trước Thánh Nhan. 9 Còn các thầy Lê-vi là Giê-su-a, Cát-mi-ên, Ba-ni, Kha-sáp-nơ-gia, Sê-rếp-gia, Hô-đi-gia, Sơ-van-gia, Pơ-thác-gia thì nói : Mời anh em đứng lên chúc tụng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em. Lạy Chúa, từ muôn thuở cho đến muôn đời, xin chúc tụng danh Ngài vinh hiển, danh vượt trên mọi tiếng ca khen, danh vượt quá muôn lời chúc tụng.jM Đứng trên đài dành cho các thầy Lê-vi, có các ông Giê-su-a, Bin-nui, Cát-mi-ên, Sơ-van-gia, Bun-ni, Sê-rếp-gia, Ba-ni, Cơ-na-ni. Các ông lớn tiếng kêu lên ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của mình.{ Đứng tại chỗ, họ đọc Sách Luật của ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của họ, trong một phần tư ngày ; còn một phần tư kia, họ thú nhận tội lỗi và phủ phục trước nhan ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của họ.P Những người thuộc nòi giống Ít-ra-en tách mình khỏi những người thuộc chủng tộc khác, rồi họ đứng lên thú nhận tội lỗi mình và lỗi lầm của cha ông.   *Ngày hai mươi bốn tháng ấy, con cháu Ít-ra-en họp nhau lại ăn chay, mình mang bao bị, đầu rắc bụi đất.s_Từ ngày đầu cho đến ngày cuối, hôm nào ông Ét-ra cũng đọc Sách Luật của Thiên Chúa. Cuộc lễ diễn ra suốt bảy ngày, và ngày thứ tám là buổi bế mạc trọng thể, như đã quy định.Toàn thể cộng đồng những người từ nơi tù đày trở về, đều dựng lều và ở lều. Từ thời ông Giê-su-a, con ông Nun, cho đến hôm đó, con cái Ít-ra-en chưa bao giờ làm như thế. Đó là một niềm vui rất lớn.a;Vậy dân ra đi, đem cành lá về dựng lều trên sân thượng, dưới sân nhà, tại khuôn viên Đền Thờ Thiên Chúa, tại quảng trường cửa Nước và quảng trường cửa Ép-ra-im.}sHọ công bố và loan truyền trong khắp các thành của họ và ở Giê-ru-sa-lem rằng : Anh em hãy lên núi lấy cành ô-liu, ô-liu dại, cành sim, chà là và cây rậm lá, đem về dựng lều như lời đã chép.J Họ gặp thấy trong Lề Luật mà ĐỨC CHÚA đã truyền qua trung gian ông Mô-sê có chép rằng : Con cháu Ít-ra-en sẽ ở lều suốt kỳ đại lễ tháng thứ bảy.9k Ngày mồng hai, các gia trưởng trong toàn dân, các tư tế và các thầy Lê-vi họp nhau lại bên kinh sư Ét-ra để tra cứu các lời trong Lề Luật.5c Bấy giờ toàn dân đi ăn uống, rồi gửi các phần ăn, và liên hoan tưng bừng, vì họ đã hiểu rõ lời lẽ mà người ta vừa cho họ biết.-S Còn các thầy Lê-vi thì trấn an mọi người như sau : Anh em đừng khóc nữa, vì hôm nay là ngày thánh ! Anh em chớ phiền muộn làm gì !H  Ông Ét-ra còn nói với dân chúng rằng : Anh em hãy về ăn thịt béo, uống rượu ngon và gửi phần cho những người không sẵn của ăn, vì hôm nay là ngày thánh hiến cho Chúa chúng ta. Anh em đừng buồn bã, vì niềm vui của ĐỨC CHÚA là thành trì bảo vệ anh em.'G Bấy giờ ông Nơ-khe-mi-a, tổng đốc, ông Ét-ra, tư tế kiêm kinh sư, cùng các thầy Lê-vi là những người đã giảng giải Luật Chúa cho dân chúng, nói với họ rằng : Hôm nay là ngày thánh hiến cho ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa của anh em, anh em đừng sầu thương khóc lóc. Sở dĩ ông nói thế là vì toàn dân đều khóc khi nghe lời sách Luật.9 kÔng Ét-ra và các thầy Lê-vi đọc rõ ràng và giải thích Sách Luật của Thiên Chúa, nhờ thế mà toàn dân hiểu được những gì các ông đọc. Các thầy Lê-vi là Giê-su-a, Ba-ni, Sê-rếp-gia, Gia-min, Ắc-cúp, Sáp-thai, Hô-đi-gia, Ma-a-xê-gia, Cơ-li-ta, A-dác-gia, Giô-da-vát, Kha-nan, Pơ-la-gia, giải thích Lề Luật cho dân, trong khi dân vẫn đứng tại chỗ.U #Bấy giờ ông Ét-ra chúc tụng ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa vĩ đại, và toàn dân giơ tay lên đáp rằng : A-men ! A-men ! Rồi họ sấp mặt sát đất mà thờ lạy ĐỨC CHÚA." =Ông Ét-ra mở sách ra trước mặt toàn dân, vì ông đứng cao hơn mọi người. Khi ông mở sách ra thì mọi người đứng dậy.] 3Kinh sư Ét-ra đứng trên bục gỗ đã đóng sẵn để dùng vào việc này. Bên cạnh ông, phía tay mặt, có các ông : Mát-tít-gia, Se-ma, A-na-gia, U-ri-gia, Khin-ki-gia và Ma-a-xê-gia ; phía tay trái, có các ông : Pơ-đa-gia, Mi-sa-ên, Man-ki-gia, Kha-sum, Khát-bát-đa-na, Dơ-khác-gia và Mơ-su-lam.Ông đứng ở quảng trường phía trước cửa Nước, đọc Sách Luật trước mặt đàn ông, đàn bà và tất cả các trẻ em đã tới tuổi khôn. Ông đọc từ sáng sớm tới trưa, và toàn dân lắng tai nghe sách Luật.b=Hôm ấy là ngày mồng một tháng thứ bảy, ông Ét-ra cũng là tư tế đem Sách Luật ra trước mặt cộng đồng gồm đàn ông, đàn bà và tất cả các trẻ em đã tới tuổi khôn.d C*Bấy giờ, muôn người như một, tụ họp ở quảng trường trước cửa Nước. Họ xin ông Ét-ra là kinh sư đem sách Luật Mô-sê ra. Đó là Luật ĐỨC CHÚA đã truyền cho Ít-ra-en.;qH*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***(IGCòn những người khác trong dân thì đóng góp hai mươi ngàn quan tiền, một ngàn ký bạc và sáu mươi bảy bộ phẩm phục tư tế.#FMột số gia trưởng khác cũng đóng góp hai mươi ngàn quan tiền và một ngàn một trăm ký bạc vào quỹ xây dựng.NEMột số gia trưởng đóng góp vào công cuộc này. Vị tổng đốc dâng vào quỹ một ngàn quan tiền, năm mươi bình rảy, năm trăm ba mươi bộ phẩm phục tư tế.}sDNgoài ra, họ còn có bốn trăm ba mươi lăm con lạc đà và sáu ngàn bảy trăm hai mươi con lừa.,QCkhông kể tôi trai tớ gái của họ lên tới bảy ngàn ba trăm ba mươi bảy người. Họ cũng có hai trăm bốn mươi lăm nam nữ ca viên.^5BToàn thể cộng đồng là bốn mươi hai ngàn ba trăm sáu mươi người,~+AQuan tổng đốc cấm họ không được ăn của thánh cho đến khi có một tư tế đứng lên xem thẻ xăm U-rim và Tum-mim.7}g@Những người này đã tìm kiếm tên của họ trong cuốn gia phả, nhưng không thấy, nên đã bị loại ra khỏi hàng tư tế vì bị coi là ô uế.q|[?Và trong hàng tư tế, có con cháu ông Khô-va-gia, con cháu ông Hắc-cốt, con cháu ông Bác-di-lai là người đã lấy một trong các con gái ông Bác-di-lai, người Ga-la-át, nên đã mang tên ông ấy.{>con cháu ông Đơ-la-gia, con cháu ông Tô-vi-gia, con cháu ông Nơ-cô-đa : sáu trăm bốn mươi hai người.ozW=Và đây là những người trở về từ Ten Me-lác, Ten Khác-sa, Cơ-rúp, Át-đôn và Im-me. Họ không thể dựa vào gia tộc và dòng giống của họ để cho biết có thuộc về Ít-ra-en hay không :%yCuw8con cháu ông Nơ-xi-ác, con cháu ông Kha-ti-pha.Tt!7con cháu ông Bát-cốt, con cháu ông Xít-ra, con cháu ông Te-mác,Xs)6con cháu ông Bát-lít, con cháu ông Mơ-khi-đa, con cháu ông Khác-sa,[r/5con cháu ông Bác-búc, con cháu ông Kha-cúp-pha, con cháu ông Khác-khua,]q34con cháu ông Bê-xai, con cháu người Mơ-u-nim, con cháu ông Nơ-phít-xim,Tp!3con cháu ông Gát-dam, con cháu ông Út-da, con cháu ông Pa-xê-ác,Wo'2con cháu ông Rơ-a-gia, con cháu ông Rơ-xin, con cháu ông Nơ-cô-đa,Tn!1con cháu ông Kha-nan, con cháu ông Ghít-đên, con cháu ông Ga-kha,Um#0con cháu ông Lơ-va-na, con cháu ông Kha-ga-va, con cháu ông San-mai,Ql/con cháu ông Kê-rốt, con cháu ông Xi-a, con cháu ông Pa-đôn,k.Những người phục vụ Đền Thờ : con cháu ông Xi-kha, con cháu ông Kha-xu-pha, con cháu ông Táp-ba-ốt,\j1-Các người giữ cửa : con cháu ông Sa-lum, con cháu ông A-te, con cháu ông Tan-môn, con cháu ông Ắc-cúp, con cháu ông Kha-ti-ta, con cháu ông Sô-vai : một trăm ba mươi tám người.Yi+,Các ca viên : con cháu ông A-xáp : một trăm bốn mươi tám người. h+Các thầy Lê-vi : con cháu ông Giê-su-a, tức là ông Cát-mi-ên, con cháu ông Hốt-va : bảy mươi bốn người.Fg*con cháu ông Kha-rim : một ngàn mười bảy người.Xf))con cháu ông Pát-khua : một ngàn hai trăm bốn mươi bảy người ;Ge(con cháu ông Im-me : một ngàn năm mươi hai người ;zdm'Các tư tế : con cháu ông Giơ-đa-gia thuộc nhà ông Giê-su-a : chín trăm bảy mươi ba người ;Lc&con cháu ông Xơ-na-a : ba ngàn chín trăm ba mươi người.ibK%con cháu ông Lốt, ông Kha-đích và ông Ô-nô : bảy trăm hai mươi mốt người ;Ma$con cháu ông Giê-ri-khô : ba trăm bốn mươi lăm người ;@`{#con cháu ông Kha-rim : ba trăm hai mươi người ;Z_-"con cháu ông Ê-lam khác : một ngàn hai trăm năm mươi bốn người ;<^s!người Nơ-vô khác : năm mươi hai người ;S] người Bết Ên và người Ai : một trăm hai mươi ba người ;E\người Mích-mát : một trăm hai mươi hai người ;U[#người Ra-ma và người Ghe-va : sáu trăm hai mươi mốt người ; xMl~$}M|{Vz_y;xxwvvDv utswrzqpp]onmkk%jwi#hDg;ff4dcbbVa`__^]\[ZZ3XWW)V&UTSRQYPOO NcMjBBCA-@O?w== } uL9MhITheo lệnh vua, phu trạm tức tốc lên đường. Sắc chỉ được công bố tại thành Su-san. Trong khi vua cùng quan Ha-man ngồi chè chén say sưa, thì cả thành Su-san đều xôn xao náo động.V%*Sắc chỉ này đã được công bố và có hiệu lực luật pháp cho mọi miền. Bản sao cũng đã được phổ biến, để vào ngày ấn định, mọi dân sẵn sàng tuân theo.jM rồi được trao cho các phu trạm mang đến tất cả các miền dưới quyền vua. Mục đích là thủ tiêu, giết chết, tru diệt mọi người Do-thái từ trẻ đến già, cả thiếu nhi lẫn phụ nữ, nội trong một ngày, ngày mười ba tháng thứ mười hai, tức là tháng A-đa. Ngoài ra, sắc lệnh còn cho phép cướp của nữa. Sau đây là bản sao sắc lệnh trên : Đại vương A-suê-rô viết như sau cho các tổng đốc của một trăm hai mươi bảy miền từ Ấn-độ đến Ê-thi-óp, và cho các quan chức dưới quyền : Cai quản muôn dân nước, làm bá chủ toàn cõi địa cầu, ta không muốn say men quyền bính mà sinh thói kiêu căng, nhưng muốn luôn lãnh đạo sao cho khoan dung hiền hoà, không ngừng bảo đảm cho toàn dân một cuộc sống yên ổn, giúp cho vương quốc được thái bình thịnh vượng, ai nấy dễ dàng đi lại cho đến tận biên thuỳ, để phục hồi cảnh an hoà mọi người hằng mong ước. Để tìm cách thực hiện dự kiến trên, ta đã bàn hỏi các vị cố vấn. Trong số đó, quan Ha-man giữa chúng ta là một nhân vật khôn ngoan xuất chúng, đã tỏ ra luônthành tâm thiện chí và hết dạ tín trung, nên trong vương quốc, đã lên tới địa vị thứ nhì. Ông đã cho ta thấy rằng có một dân đầy ác ý, sống trà trộn với trăm họ trên toàn cõi địa cầu, theo những luật lệ đối nghịch hẳn với các nước khác, chẳng hề đếm xỉa đến sắc dụ của các vua, khiến cho vương quốc không thể đạt tới sự thống nhất, vương quốc mà ta vẫn điều khiển một cách hoàn hảo, không ai chê trách được. Vậy, ta khẳng định rằng đây là lũ dân lập dị, luôn chống đối mọi người, có nếp sống khác biệt vì tuân hành thứ luật pháp xa lạ, phạm những tội ác tày trời chống lại quyền lợi của ta, với ý đồ gây bất ổn cho vương quốc. Do đó, ta truyền rằng : ngày mười bốn tháng thứ mười hai, tức là tháng A-đa năm nay, phải tận diệt tất cả những kẻ được đề cập trong văn thư của quan Ha-man, người đã được ta bổ nhiệm làm phụ chính lo việc triều đình cho ta. Phải lấy gươm của địch thù chúng mà tận diệt chúng cùng với vợ con, không nương tay, không thương xót. Như thế, nội trong một ngày, những kẻ xưa nay vốn đầy ác ý đều bị tống xuống âm phủ, để từ đây, việc triều chính được mãi mãi ổn định và êm xuôi.}s Ngày mười ba tháng thứ nhất, các ký lục của vua được triệu đến. Trên sắc lệnh có ghi tất cả những gì ông Ha-man đã chỉ thị để gửi đến các thủ hiến của nhà vua, các tổng đốc coi mỗi miền và các quan chức coi từng sắc dân, miền nào theo chữ viết của miền ấy, dân nào theo tiếng nói của dân ấy. Sắc lệnh được soạn thảo nhân danh vua A-suê-rô và niêm phong bằng bửu ấn nhà vua, 9 Rồi vua nói với ông Ha-man : Ta tặng khanh số bạc đó, trao cho khanh cả dân tộc đó nữa. Khanh muốn làm gì chúng thì làm." = Bấy giờ, vua tháo bửu ấn ở tay ra trao cho cừu địch của người Do-thái là ông Ha-man, con ông Hăm-mơ-đa-tha, người A-gác.L  Nếu đẹp lòng đức vua, thì xin đức vua cho viết sắc lệnh tru diệt chúng. Thần xin cân ba trăm ngàn ký bạc trao cho công chức đem vào kho bạc của đức vua.) KÔng Ha-man thưa với vua A-suê-rô : Trong khắp các miền thuộc vương quốc của đức vua, có một dân sống tản mác, rải rác đó đây giữa các dân. Luật lệ của chúng không giống như luật lệ của bất cứ dân nào khác. Luật lệ của đức vua, chúng chẳng tuân chẳng giữ. Quyền lợi của đức vua không cho phép để chúng yên như vậy.1 [Tháng thứ nhất, tức tháng Ni-xan, vào năm thứ mười hai triều đại vua A-suê-rô, người ta gieo Pua (nghĩa là bắt thăm) trước mặt ông Ha-man để biết ngày biết tháng. Thăm rơi trúng ngày mười bốn tháng thứ mười hai, tức là tháng A-đa.s_Nhưng đối với ông Ha-man, vì đã biết ông Moóc-đo-khai thuộc dân tộc nào, nên nếu chỉ giết một mình ông ta thôi thì tầm thường quá. Vì vậy, ông Ha-man tìm cách tiêu diệt cả dân tộc của ông Moóc-đo-khai. Đó là hết mọi người Do-thái đang sống trong toàn vương quốc của vua A-suê-rô.yKhi thấy ông Moóc-đo-khai chẳng cúi chào, cũng không bái lạy mình, ông Ha-man hết sức phẫn nộ.Ngày nào họ cũng lặp đi lặp lại như thế, nhưng ông vẫn không chịu nghe ; Ông cho họ thấy ông là người Do-thái. Họ mới trình sự việc cho ông Ha-man để xem ông Moóc-đo-khai còn giữ thái độ đó nữa không.nUQuần thần trong triều nói với ông Moóc-đo-khai : Tại sao ông lại lỗi lệnh vua ?=sQuần thần nhất nhất đều cúi chào bái lạy ông Ha-man vì vua đã truyền như thế. Nhưng ông Moóc-đo-khai đã chẳng cúi chào, cũng không bái lạy.U %Sau biến cố đó, vua A-suê-rô thăng chức cho ông Ha-man, con ông Hăm-mơ-đa-tha, người A-gác. Vua cất nhắc ông lên, đặt ông đứng đầu mọi khanh tướng hầu cận vua.9kSự việc được điều tra và xác nhận, hai viên thái giám kia liền bị treo cổ. Vụ này được ghi chép vào sách Sử biên niên trước mặt vua.+OBiết chuyện đó, ông Moóc-đo-khai liền báo cho hoàng hậu Ét-te ; hoàng hậu tâu lại vua những điều ông Moóc-đo-khai đã tiết lộ.yBấy giờ, ông Moóc-đo-khai ngồi ở cung môn. Có hai viên thái giám của vua là Bi-gơ-than và Te-rét đang giữ phận sự gác cửa hoàng cung, đã nổi giận vì bất mãn, nên tìm cách tra tay hại vua A-suê-rô.s_hoàng hậu Ét-te vẫn không cho biết bà thuộc dòng giống nào, dân tộc nào, theo lời ông Moóc-đo-khai đã dặn. Bà vẫn thi hành chỉ thị của ông như hồi còn được ông nuôi nấng dạy dỗ.r~]Khi các trinh nữ được tập hợp lần thứ hai, lúc ông Moóc-đo-khai ngồi ở cung môn,t}aVua mở tiệc linh đình đãi các khanh tướng quần thần, gọi là tiệc mừng hoàng hậu Ét-te. Vua cho tất cả các miền nghỉ lễ một ngày và rộng tay ban phát tặng vật xứng bậc đế vương.[|/Vua yêu quý cô hơn mọi phụ nữ khác. Cô được vua mến thương và ưu ái hơn mọi trinh nữ. Vì thế, vua đội triều thiên cho cô và tôn làm hoàng hậu thay thế bà Vát-ti.){KCô được đem vào hoàng cung hầu vua A-suê-rô. Bấy giờ là tháng thứ mười, tức là tháng Tê-vết, năm thứ bảy triều đại vua.z{Nay đến lượt Ét-te vào hầu vua. Cô là con gái ông A-vi-kha-gin, chú ông Moóc-đo-khai ; ông này là người đã nhận cô làm con. Cô chẳng xin gì, ngoại trừ những món viên thái giám của vua đã dặn. Viên thái giám này tên là Hê-ghe, có nhiệm vụ trông nom phụ nữ. Ai nhìn thấy cô cũng đem lòng thương mến.OyThiếu nữ đó vào hoàng cung lúc ban chiều, và sáng hôm sau, trở về một hậu cung khác dưới quyền viên thái giám Sa-át-gát, người được vua trao nhiệm vụ trông nom các cung phi. Cô không còn được vào hầu vua nữa, trừ khi vua đem lòng sủng ái và gọi đích danh.x Thiếu nữ nào rời hậu cung để vào hoàng cung thì được lãnh tất cả những gì cô xin và được mang theo.gwG Một thiếu nữ được vào hầu vua A-suê-rô sau thời gian mười hai tháng thi hành đúng quy chế dành cho các phụ nữ. Thời gian trau dồi sắc đẹp diễn tiến như sau cho đến lúc hoàn thành : sáu tháng dùng dầu thơm mộc dược, sáu tháng thoa kem và dùng các mỹ phẩm khác của phụ nữ.v7 Mỗi ngày, ông Moóc-đo-khai lui tới sân hậu cung để biết tin về sức khoẻ của cô Ét-te và về những gì xảy ra cho cô.u% Cô Ét-te không tiết lộ gì về dân tộc, nguồn gốc của mình, vì ông Moóc-đo-khai cấm cô không được tiết lộ.Lt Thiếu nữ được ông ưa thích và được lòng ông. Ông vội cung cấp các mỹ phẩm và phần lương thực cần thiết cho cô. Ông còn cho bảy cung nữ tuyển chọn trong hoàng cung để phục vụ cô, rồi chuyển cô và các cung nữ đó về phòng tốt nhất trong hậu cung..sUKhi lệnh vua và chỉ dụ được công bố, một số đông thiếu nữ được tập hợp về thành Su-san, đặt dưới quyền ông Hê-ghe. Cô Ét-te cũng được đưa về hoàng cung, ở dưới quyền ông Hê-ghe, người có nhiệm vụ trông nom phụ nữ.rÔng nuôi nấng dạy dỗ Ha-đát-xa, tức là Ét-te, con gái của người chú ông, vì cô ta mồ côi cả cha lẫn mẹ. Thiếu nữ dung mạo xinh đẹp và dễ coi. Sau khi cha mẹ cô qua đời. Ông Moóc-đo-khai đã nhận cô làm con.[q/Từ Giê-ru-sa-lem, ông đã bị đi đày trong số những người bị đi đày cùng với vua Giu-đa là Giơ-khon-gia, những người mà vua Ba-by-lon là Na-bu-cô-đô-nô-xo đã phát lưu.Bp}Trong thành Su-san, có một người Do-thái tên là Moóc-đo-khai, con ông Gia-ia (ông Gia-ia là con ông Sim-y, ông Sim-y là con ông Kít), thuộc chi tộc Ben-gia-min.0oYThiếu nữ nào được vua ưa thích, sẽ làm hoàng hậu thay thế bà Vát-ti. Lời đề nghị đó vừa ý vua, và vua đã cho thi hành như vậy.}nsXin đức vua bổ nhiệm các tổng đốc trong mọi miền thuộc vương quốc để tập hợp về thành Su-san tất cả các thiếu nữ còn trinh và có nhan sắc, rồi đem vào hậu cung, đặt dưới quyền viên thái giám của vua là Hê-ghe, người có nhiệm vụ trông nom phụ nữ. Phải cung cấp cho họ các mỹ phẩm.m{Các quan hầu cận vua mới nói : Phải kiếm cho đức vua những thiếu nữ còn trinh và có nhan sắc.Xl +Sau những biến cố đó, khi cơn giận đã dịu xuống, vua A-suê-rô lại nhớ đến bà Vát-ti, nhớ đến những gì bà đã làm và những quyết định của vua đối với bà.ak =Vua cho gửi thư đến mọi miền, miền nào theo chữ viết của miền ấy, dân nào theo tiếng nói của dân ấy, để mọi người đàn ông làm chủ nhà mình và nói tiếng dân mình.|j sLời đề nghị đó vừa ý vua và các quan chức. Vua làm theo lời đề nghị của ông Mơ-mu-khan.di CChỉ dụ của đức vua sẽ được công bố trong toàn vương quốc, dù rất bao la ; khi đó, toàn thể nữ giới, từ sang đến hèn, đều tỏ lòng kính trọng đức lang quân của họ.h Vậy nếu đẹp lòng đức vua, thì xin đức vua ban sắc chỉ, ghi vào số các luật lệ dân Ba-tư và Mê-đi ; sắc chỉ này không thể huỷ bỏ được và nội dung như sau : từ nay, bà Vát-ti không còn được vào chầu vua A-suê-rô nữa. Xin đức vua ban chức hoàng hậu của bà cho một người khác xứng đáng hơn.vg gNgay ngày hôm nay, khi nghe chuyện hoàng hậu, các mệnh phụ người Ba-tư và Mê-đi cũng sẽ ăn nói như thế với quần thần của đức vua. Bấy giờ sẽ sinh ra biết bao là khinh bỉ và tức giận !%f EQuả thế, chuyện hoàng hậu sẽ lan ra đến toàn thể nữ giới, làm cho họ nhìn đức lang quân của họ với cặp mắt khinh bỉ ; họ sẽ nói : vua A-suê-rô đã cho mời hoàng hậu Vát-ti vào trước long nhan, thế mà bà đã chẳng vào.e 1Ông Mơ-mu-khan nói trước mặt vua và các quan chức : Hoàng hậu Vát-ti đã đắc tội không chỉ với đức vua, mà còn với tất cả các quan trong hàng quần thần và toàn thể dân chúng ở trong mọi miền thuộc quyền đức vua.+d QVua nói : Theo luật, phải xử thế nào với hoàng hậu Vát-ti, vì bà đã không tuân hành lệnh vua chuyển đạt qua các viên thái giám ?Bc Nhóm nhân vật thân cận nhà vua gồm các ông : Các-sơ-na, Sê-tha, Át-ma-tha, Tác-sít, Me-rét, Mác-xơ-na và Mơ-mu-khan là bảy quan chức cao cấp người Ba-tư và Mê-đi, những nhân vật thường được triều yết vua và chiếm địa vị cao nhất trong vương quốc.lb S Bấy giờ, vua ngỏ lời với các nhà hiền triết am tường luật pháp. Quả thật, vua thường trình bày các sự việc liên quan đến mình cho những người am tường luật pháp và công lý.Pa  Nhưng hoàng hậu Vát-ti từ chối không chịu đến theo lệnh vua chuyển đạt qua các viên thái giám. Vua rất tức giận ; cơn thịnh nộ của vua bừng bừng bốc lên.V` ' phải mời hoàng hậu Vát-ti đội triều thiên hoàng hậu vào chầu vua, để dân chúng và các khanh tướng chiêm ngưỡng sắc đẹp của bà, vì bà là người có nhan sắc.k_ Q Ngày thứ bảy, trong lúc rượu làm lòng vua vui sướng, vua truyền cho bảy viên thái giám phục vụ vua là các ông : Mơ-hu-man, Bít-dơ-tha, Khác-vô-na, Bi-gơ-tha, A-vác-tha, Dê-tha và Các-cát,t^ c Hoàng hậu Vát-ti cũng cho dọn tiệc đãi các mệnh phụ trong hoàng cung của vua A-suê-rô.] 1nhưng lại ra lệnh không được ép ai, vì vua truyền cho các quản gia hoàng cung phải làm theo sở thích của mỗi người..\ WNgười ta dùng các bình vàng đủ kiểu mời thực khách uống. Nhà vua cho tiếp rượu dồi dào xứng với cung cách của bậc đế vương,8[ kTại đây, có căng những bức màn bằng sợi gai trắng tinh và đỏ tía. Người ta dùng dải bằng sợi gai mịn và hồng điều móc những bức màn đó vào các vòng bạc và treo lên các cột trụ bằng đá bạch ngọc. Trong sân ngự uyển, có kê những ghế dài bằng vàng, bằng bạc trên nền lát đá vân ban, đá cẩm thạch, khảm xà cừ và đá ngọc đen.TZ #Mãn thời gian ấy, vua lại cho dọn một bữa tiệc bảy ngày trong sân ngự uyển thuộc hoàng cung để thết đãi dân chúng từ lớn đến nhỏ đang ở trong thành Su-san.ZY /Vua muốn phơi bày cho họ thấy cảnh giàu sang tráng lệ của vương quốc cũng như uy thế rực rỡ huy hoàng của nhà vua trong vòng nhiều ngày, tức một trăm tám mươi ngày.X Năm thứ ba của triều đại, vua cho dọn tiệc thết đãi tất cả các khanh tướng và quần thần. Các tướng lãnh trong đạo binh Ba-tư và Mê-đi, các nhà quý tộc và các tổng đốc đều tề tựu lại trước mặt vua.WW )Thời ấy, vua A-suê-rô đã ngồi vững trên ngai tại thành Su-san.IV Năm thứ hai triều đại A-suê-rô, ngày mồng một tháng Ni-xan, ông Moóc-đo-khai, con ông Gia-ia (ông Gia-ia là con ông Sim-y, ông Sim-y con ông Kít), thuộc chi tộc Ben-gia-min, đã có một giấc chiêm bao. Ông là một người Do-thái cư ngụ tại thành Su-san, một nhân vật có thế giá, giữ một chức vụ trong hoàng cung. Ông thuộc số những người đi đày, bị vua Ba-by-lon là Na-bu-cô-đô-nô-xo bắt rời khỏi Giê-ru-sa-lem và phát lưu cùng với vua Giu-đa là Giơ-khon-gia. Đây là giấc chiêm bao : bỗng nhiên, nổi lên những tiếng la lối om sòm, sấm sét rền vang, đất rung ! Và này hai con rồng lớn tiến ra, cả hai đều sẵn sàng giao chiến. Chúng hét lên một tiếng lớn. Khi tiếng chúng vang ra, mọi dân nước chuẩn bị chiến tranh chống lại dân công chính. Và này một ngày tối tăm u ám, trên mặt đất chỉ thấy toàn những gian truân, ngặt nghèo, sầu khổ và rối loạn lớn lao. Tất cả dân công chính đều bấn loạn vì kinh khiếp trước những tai hoạ sắp xảy đến cho họ. Thấy mình sắp bị tiêu diệt, họ kêu lên cùng Thiên Chúa. Từ tiếng kêu cứu đó, người ta thấy như từ dòng suối nhỏ phát ra một con sông lớn, nước đầy tràn. Mặt trời mọc lên, toả lan ánh sáng. Kẻ thấp hèn được cất nhắc lên và nuốt sống người cao sang quyền thế. Sau khi chiêm bao thấy những gì Thiên Chúa có ý thực hiện, ông Moóc-đo-khai tỉnh dậy ; ông giữ lại điều đó trong lòng và mãi đến tối, dùng đủ cách để tìm hiểu ý nghĩa. Rồi ông Moóc-đo-khai nghỉ ngơi tại hoàng cung với hai viên thái giám của vua là Bi-gơ-than và Te-rét, những người canh gác hoàng cung. Sau khi nghe biết âm mưu và tìm hiểu cặn kẽ mối bận tâm của họ, lại được tin họ đang chuẩn bị tra tay hại vua A-suê-rô, ông liền báo cho vua biết các sự việc đó. Vua cho người điều tra về hai viên thái giám. Họ đã thú tội và bị hành quyết. Vua cho ghi chép các sự việc đó vào sách Sử biên niên ; ông Moóc-đo-khai cũng ghi chép các sự việc đó. Rồi vua truyền cho ông Moóc-đo-khai phải nhận một chức vụ trong hoàng cung và ban quà tặng thưởng cho ông, vì các sự việc đó. Nhưng Ha-man, con ông Hăm-mơ-đa-tha, người Bu-ghê, là nhân vật cao sang quyền thế trong triều đình ; ông tìm cách hại ông Moóc-đo-khai và dân của ông, vì vụ hai viên thái giám của vua.uUc Tôi còn đặt ra các luật lệ về việc dâng củi vào những thời kỳ nhất định cũng như về việc dâng hoa trái đầu mùa. Lạy Thiên Chúa của con, xin nhớ đến con để con được phúc lành.#T? Tôi thanh tẩy họ cho khỏi mọi yếu tố ngoại bang và đặt các luật lệ quy định công việc cho mỗi tư tế và thầy Lê-vi.TS! Lạy Thiên Chúa của con, xin đừng quên họ là những kẻ đã xúc phạm nặng nề đến chức tư tế và lời giao ước ràng buộc hàng tư tế cũng như các thầy Lê-vi.@Ry Một người con của ông Giô-gia-đa, con của thượng tế En-gia-síp, bây giờ là con rể Xan-ba-lát, người Khô-rôn. Tôi đã đuổi hắn khuất mắt tôi./QW Liệu có còn phải nghe nói các ông cũng làm điều dữ lớn lao này là đã phản bội Thiên Chúa chúng ta mà cưới vợ ngoại bang chăng ?[P/ Không phải vì thế mà Sa-lô-môn, vua Ít-ra-en, đã phạm tội sao ? Trong các dân nước, chẳng có vua nào được như ông, lại được Thiên Chúa của mình yêu mến và cho làm vua cai trị toàn thể Ít-ra-en. Thế mà ông đã để cho các bà vợ ngoại bang đưa đến chỗ phạm tội !@Oy Tôi quở trách, nguyền rủa họ ; tôi đánh đập một số người trong nhóm họ, giật tóc họ, bắt phải thề nguyền nhân danh Thiên Chúa : Các ông không được gả con gái cho con trai chúng, hoặc cưới con gái chúng cho con trai các ông và cho chính các ông.N một nửa số con cái họ chỉ nói tiếng Át-đốt hay tiếng dân này dân nọ, nhưng không biết nói tiếng Do-thái.M Cũng vào thời ấy, tôi thấy có những người Do-thái đã cưới vợ người Át-đốt, Am-mon, Mô-áp ;L Tôi bảo các thầy Lê-vi phải tự thanh tẩy và đến canh cửa thành để thánh hoá ngày sa-bát. Lạy Thiên Chúa của con, lại cũng vì những điều đó, xin nhớ đến con, xin mở lượng hải hà thương xót con !Kw Tôi lên tiếng quở trách họ rằng : Sao các người lại ngủ đêm ở trước tường thành ? Nếu các ngươi còn tái phạm, ta sẽ thẳng tay với các ngươi ! Từ đó, họ không đến vào ngày sa-bát nữa.J{ Một hai lần, các con buôn và những người bán đủ thứ hàng hoá ngủ đêm ở ngoài Giê-ru-sa-lem.BI} Khi bóng chiều ngả xuống trên các cửa thành Giê-ru-sa-lem trước ngày sa-bát, tôi ra lệnh phải đóng cánh cửa thành lại và chỉ được mở ra sau ngày sa-bát. Tôi đặt một số tráng đinh ở các cửa để ngăn không cho mang đồ nặng vào trong ngày sa-bát.;Ho Tổ tiên các ông đã chẳng làm như vậy sao ? Bấy giờ Thiên Chúa chúng ta đã giáng xuống chúng ta và thành này tất cả tai hoạ đó. Và các ông, các ông lại làm tăng thêm cơn thịnh nộ của Người đối với Ít-ra-en bằng cách vi phạm ngày sa-bát.#G? Tôi đã lên tiếng khiển trách các thân hào Giu-đa rằng : Sao các ông lại làm điều xấu xa là vi phạm ngày sa-bát như thế ?3F_ Ngay chính ở Giê-ru-sa-lem, có những người Tia cư trú tại đó thường đem cá và mọi thứ hàng hoá bán cho con cái Giu-đa trong ngày sa-bát._E7 Thời ấy, tại Giu-đa tôi thấy có những người đạp nho trong bồn ngày sa-bát ; lại có những người đem các bó lúa cùng với rượu, nho, vả, và mọi thứ đồ nặng chất lên lưng lừa, rồi đưa về Giê-ru-sa-lem trong ngày sa-bát. Tôi đã cảnh cáo họ ngày họ bán thực phẩm.cD? Lạy Thiên Chúa của con, vì những điều đó xin Ngài nhớ đến con, xin đừng xoá bỏ các việc nghĩa con đã làm cho Nhà Thiên Chúa của con, cũng như công việc trông coi Nhà Ngài.Cw Tôi truyền cho tư tế Se-lem-gia, cho kinh sư Xa-đốc và thầy Pơ-đa-gia thuộc giới các thầy Lê-vi, trông coi các kho. Ngoài ra, để giúp họ một tay, còn có ông Kha-nan, con ông Dắc-cua, cháu ông Mát-tan-gia, vì họ là những người đáng tin cậy. Nhiệm vụ của họ là phân phát cho anh em đồng tộc của mình.mBS Toàn thể Giu-đa đã nộp vào kho thuế thập phân lấy từ lúa mì, rượu và dầu.fAE Tôi đã quở trách các quan chức với lời lẽ như sau : Tại sao lại bỏ bê Nhà Thiên Chúa ? Tôi triệu tập các thầy Lê-vi và các ca viên, rồi trao cho họ các chức vụ trước kia.o@W *Tôi cũng được biết là các thầy Lê-vi không nhận được phần dành riêng cho mình, và các thầy này cũng như các ca viên phụ trách công việc Nhà Thiên Chúa đã bỏ đi, ai về nhà nấy.'?G Tôi bảo người ta thanh tẩy các phòng, rồi cho đem về lại đó các vật dụng của Nhà Thiên Chúa, các lễ vật và trầm hương.l>Q Tôi rất bực mình và đã liệng tất cả đồ đạc của Tô-vi-gia ra khỏi phòng.`=9 trở về Giê-ru-sa-lem. Bấy giờ, tôi nhận thấy hành động xấu xa của ông En-gia-síp có lợi cho Tô-vi-gia là đã dọn cho ông này một phòng ở tiền đình của Nhà Thiên Chúa.o<W Khi xảy ra những sự việc đó, tôi không có mặt ở Giê-ru-sa-lem, vì năm ba mươi hai triều vua Ba-by-lon là Ác-tắc-sát-ta, tôi đến yết kiến vua. Sau một thời gian, tôi được vua cho phép;! nên tư tế đã dọn cho ông này một phòng rộng lớn. Ở đó trước kia có chứa các lễ vật, trầm hương và các vật dụng, thuế thập phân lấy từ lúa mì, rượu và dầu ; thuế này đã được quy định cho các thầy Lê-vi, các ca viên và những người giữ cửa ; tại đây cũng chứa của trích dâng dành cho các tư tế.: Trước đó, tư tế En-gia-síp được đặt lên trông coi các phòng trong Nhà Thiên Chúa. Vì có họ với Tô-vi-gia,o9W Sau khi nghe sách Luật, họ loại mọi thành phần ô hợp ngoại bang ra khỏi Ít-ra-en.8 vì chúng đã không đem bánh và nước ra nghênh đón con cái Ít-ra-en, và vì chúng đã thuê Bi-lơ-am chống lại họ và nguyền rủa họ. Nhưng Thiên Chúa chúng ta đã đổi lời nguyền rủa thành lời chúc phúc.[7 1 Thời ấy, người ta đọc sách Mô-sê cho dân nghe. Trong sách ấy, có chép rằng người Am-mon và người Mô-áp sẽ không bao giờ được nhập vào cộng đồng của Thiên Chúa,P6 /Vào thời ông Dơ-rúp-ba-ven và ông Nơ-khe-mi-a, toàn dân Ít-ra-en ngày ngày vẫn dâng các phần dành cho các ca viên và những người giữ cửa. Họ dâng cho các thầy Lê-vi những phần của thánh ; còn các thầy Lê-vi thì dâng những phần của thánh cho con cháu ông A-ha-ron.*5M .Thật thế, thuở xưa vào thời vua Đa-vít, lúc ông A-xáp đứng đầu các ca viên, đã có những bài ca ngợi khen cảm tạ Thiên Chúa.T4! -Các nhân vật này cũng như các ca viên và những người giữ cửa đều lo việc thờ phượng Thiên Chúa và việc thanh tẩy theo lệnh vua Đa-vít và con vua là Sa-lô-môn.03Y ,Thời ấy, có những người được đặt lên trông coi các phòng dùng để chứa những của trích dâng, của đầu mùa và thuế thập phân, cũng như để thu gom những phần dành cho các tư tế và các thầy Lê-vi lấy từ đồng ruộng của các thành theo Luật quy định. Quả thật, Giu-đa lấy làm vui vì các tư tế và các thầy Lê-vi đang tại chức.<2q +Ngày hôm ấy, người ta dâng những lễ vật quý giá và vui mừng hoan hỷ, vì Thiên Chúa đã cho họ được hưởng niềm vui, một niềm vui lớn lao. Cả phụ nữ lẫn thiếu nhi cũng đều vui mừng hoan hỷ. Và niềm vui của Giê-ru-sa-lem đã lan rộng ra xa.61e *Ma-a-xê-gia, Sơ-ma-gia, E-la-da, Út-di, Giơ-hô-kha-nan, Man-ki-gia, Ê-lam và Ê-de. Các ca viên hát vang lên dưới quyền điều khiển của Gít-rác-gia..0U )và các tư tế là các ông : En-gia-kim, Ma-a-xê-gia, Min-gia-min, Mi-kha-gia, En-giô-ê-nai, Dơ-khác-gia, Kha-nan-gia (các vị này có mang theo kèn),/ (Sau đó, cả hai đoàn kiệu dừng lại ở Nhà Thiên Chúa. Cùng đi với tôi, có một nửa hàng quan chứcD. 'rồi phía trên cửa Ép-ra-im, cửa Giơ-sa-na và cửa Cá ; phía trên tháp Kha-nan-ên và tháp Trăm, cho đến cửa Chiên. Mọi người dừng lại ở cửa Lao Xá.G- &Đoàn thứ hai đi về phía tay trái : tôi theo sau cùng với một nửa hàng thủ lãnh của dân, dọc bờ tường thành, phía trên tháp Lò cho đến Tường Rộng,y,k %Đến cửa Suối họ tiến thẳng về phía trước, leo lên các bậc thang của Thành vua Đa-vít, rồi tiếp tục đi lên bờ tường thành, phía trên đền vua Đa-vít, cho đến cửa Nước ở phía đông.+ $và các anh em đồng tộc của ông là Sơ-ma-gia, A-dác-ên, Mi-la-lai, Gi-la-lai, Ma-ai, Nơ-than-ên, Giơ-hu-đa, Kha-na-ni, có mang theo những nhạc cụ của vua Đa-vít, người của Thiên Chúa. Kinh sư Ét-ra đi dẫn đầu.A*{ #là những người thuộc hàng tư tế và có mang theo kèn ; rồi lại có ông Dơ-khác-gia (Dơ-khác-gia là con của Giô-na-than, Giô-na-than con của Sơ-ma-gia, Sơ-ma-gia con của Mát-tan-gia, Mát-tan-gia con của Mi-kha-gia, Mi-kha-gia con của Dắc-cua, Dắc-cua con của A-xáp)@){ "Giơ-hu-đa, Ben-gia-min, Sơ-ma-gia và Giếc-mơ-gia8(k !Cùng các ông A-dác-gia, Ét-ra, Mơ-su-lam,]'3 Đi sau đoàn này, có ông Hô-sa-gia và một nửa hàng thủ lãnh Giu-đa.Z&- Bấy giờ tôi đưa các thủ lãnh Giu-đa lên tường thành và chia hai đoàn rước lớn. Đoàn thứ nhất đi về phía tay mặt bên trên tường thành, hướng về phía cửa Rác.%w Các tư tế và các thầy Lê-vi đã tự thanh tẩy, rồi thanh tẩy dân, cửa thành và tường thành.$7 từ Bết Ha Ghin-gan, từ đồng ruộng ở Ghe-va và Át-ma-vét, vì các ca viên đã lập ra các thôn làng chung quanh Giê-ru-sa-lem.# Con cháu các ca viên tụ họp nhau lại từ vùng chung quanh Giê-ru-sa-lem, từ các thôn làng của người Nơ-tô-pha, "9 Dịp khánh thành tường thành Giê-ru-sa-lem, người ta tìm các thầy Lê-vi từ khắp nơi họ ở, đưa về Giê-ru-sa-lem để mừng lễ khánh thành trong niềm hân hoan, giữa tiếng hát ngợi khen hoà với não bạt và cung đàn nhịp sáo.s!_ Những người này sống dưới thời Giô-gia-kim, con của Giê-su-a, ông này là con của Giô-xa-đắc, và dưới thời ông Nơ-khe-mi-a, tổng đốc, cũng như dưới thời ông Ét-ra, tư tế và kinh sư.4 a Mát-tan-gia, Bác-búc-gia, Ô-vát-gia, Mơ-su-lam ; còn các thầy Tan-môn và Ắc-cúp là những người giữ cửa, thì canh các nhà kho gần các cửa.;o Thủ lãnh các thầy Lê-vi là các ông : Kha-sáp-gia, Sê-rếp-gia, Giê-su-a, Bin-nui, Cát-mi-ên, và các anh em đồng tộc của họ là những người đứng đối diện với họ để ngợi khen và cảm tạ Thiên Chúa, theo lệnh vua Đa-vít, người của Thiên Chúa,S Sau đây là các con cháu ông Lê-vi : Những người đứng đầu các gia tộc đều được ghi tên vào sách Sử biên niên cho đến thời ông Giô-kha-nan, con ông En-gia-síp.lQ Vào thời các ông En-gia-síp, Giô-gia-đa, Giô-kha-nan và Giát-đu-a, những người đứng đầu các gia tộc và các tư tế đều được ghi tên cho đến triều đại vua Đa-ri-ô, người Ba-tư.U# Kha-sáp-gia, gia tộc Khin-ki-gia ; Nơ-than-ên, gia tộc Giơ-đa-gia.=u Ca-lai, gia tộc Xa-lai ; Ê-ve, gia tộc A-móc ;Q Mát-tơ-nai, gia tộcGiô-gia-ríp ; Út-di, gia tộc Giơ-đa-gia ; K~}g|{{z[b[ZXXVVnTTSRQPOO+N LK^JIIHH"=Z<_;:: 87]6J54333732110 ..\-,m+*)(K'&,%$n#X"S x ` O = G,sbWK 1Một ngày kia, con cái Thiên Chúa đến trình diện ĐỨC CHÚA ; Xa-tan cũng đến trong đám họ, để trình diện ĐỨC CHÚA. 'Trong tất cả những chuyện ấy, ông Gióp không hề phạm tội cũng không buông lời trách móc phạm đến Thiên Chúa.O và nói : Thân trần truồng sinh từ lòng mẹ, tôi sẽ trở về đó cũng trần truồng. ĐỨC CHÚA đã ban cho, ĐỨC CHÚA lại lấy đi : xin chúc tụng danh ĐỨC CHÚA !u eBấy giờ ông Gióp trỗi dậy, xé áo mình ra, cạo đầu, sấp mình xuống đất, sụp lạy] 5thì một trận cuồng phong từ bên kia sa mạc thổi thốc vào bốn góc nhà ; nhà sập xuống đè trên đám trẻ ; họ chết hết, chỉ có mình tôi thoát nạn về báo cho ông hay.. WNgười ấy còn đang nói, thì một người khác về thưa : Con trai con gái ông đang ăn tiệc uống rượu trong nhà người anh cả của họ,  Người này còn đang nói thì một người khác về thưa : Người Can-đê chia thành ba toán ập vào cướp lấy lạc đà ; còn các đầy tớ, chúng dùng gươm giết chết, chỉ có mình tôi thoát nạn về báo cho ông hay.   Người ấy còn đang nói thì một người khác về thưa : Lửa của Thiên Chúa từ trời giáng xuống đã đốt cháy chiên dê và đầy tớ ; lửa đã thiêu rụi hết, chỉ có mình tôi thoát nạn về báo cho ông hay.(  Kdân Sơ-va đã xông vào cướp lấy ; còn các đầy tớ, chúng dùng gươm giết chết, chỉ có mình tôi thoát nạn về báo cho ông hay.  thì một người đưa tin đến nói với ông Gióp : Trong lúc bò của ông cày ruộng và lừa cái ăn cỏ bên cạnh,   Vậy một ngày kia, các con trai con gái ông đang ăn tiệc uống rượu ở nhà người anh cả của họ,r _ ĐỨC CHÚA phán với Xa-tan : Được, mọi tài sản của nó thuộc quyền ngươi, duy chỉ có con người của nó là ngươi không được đưa tay đụng tới. Rồi Xa-tan rút lui khỏi nhan ĐỨC CHÚA.   Ngài cứ thử giơ tay đánh vào mọi tài sản của nó xem, chắc chắn là nó nguyền rủa Ngài thẳng mặt !} u Chẳng phải chính Ngài đã bao bọc, chở che nó tư bề, nó cũng như nhà cửa và tài sản của nó sao ? Ngài đã ban phúc lành cho công việc do tay nó làm, và các đàn súc vật của nó lan tràn khắp xứ. { Nhưng Xa-tan thưa lại với ĐỨC CHÚA : Có phải Gióp kính sợ Thiên Chúa mà không cầu lợi chăng ?  ĐỨC CHÚA phán với Xa-tan : Ngươi có để ý đến Gióp, tôi tớ của Ta không ? Thật chẳng có ai trên cõi đất này giống như nó : một con người vẹn toàn và ngay thẳng, kính sợ Thiên Chúa và lánh xa điều ác !- UBấy giờ ĐỨC CHÚA phán với Xa-tan : Ngươi từ đâu tới ? Xa-tan thưa với ĐỨC CHÚA : Rảo quanh cõi đất và lang thang khắp đó đây. Vậy một ngày kia, các con cái Thiên Chúa đến trình diện ĐỨC CHÚA ; Xa-tan cũng đến trong đám họ.e EMỗi khi hết vòng tiệc tùng, ông Gióp cho gọi họ đến để thanh tẩy họ ; rồi ông dậy thật sớm, dâng lễ toàn thiêu cho mỗi người trong họ, vì ông tự nhủ : Biết đâu các con trai ta đã chẳng phạm tội và nguyền rủa Thiên Chúa trong lòng ! Lần nào ông Gióp cũng làm như thế. 3Các con trai ông có thói quen luân phiên tới nhà nhau tiệc tùng và cho người đi mời ba cô em gái đến ăn uống với họ.{ qÔng có một đàn súc vật gồm bảy ngàn chiên dê, ba ngàn lạc đà, năm trăm đôi bò, năm trăm lừa cái và một số rất đông tôi tớ. Ông là người giàu có nhất trong số các con cái Phương Đông.M~ Ông sinh được bảy người con trai và ba người con gái.+} S*Xưa ở đất Út có một người tên là Gióp. Ông là một con người vẹn toàn và ngay thẳng, kính sợ Thiên Chúa và lánh xa điều ác.T|! Quả thật ông Moóc-đo-khai người Do-thái, quan đệ nhị của vua A-suê-rô, là nhân vật có uy thế lớn đối với người Do-thái, và được đông đảo đồng bào của ông quý mến. Ông không ngừng mưu cầu lợi ích cho dân ông và hằng chăm lo cho cả nòi giống được hưởng thái bình. Ông Moóc-đo-khai nói : Các điều xảy ra trên đây đều do bàn tay Thiên Chúa. Thật thế, khi tôi nhớ lại những gì đã thấy trong giấc chiêm bao về các sự việc này, thì quả không có gì đã bị bỏ sót : một con suối nhỏ đã thành sông ; rồi có ánh sáng, có mặt trời, có nước dồi dào. Ét-te là con sông ấy ; vua đã cưới nàng và phong làm hoàng hậu. Còn hai con rồng là tôi và Ha-man. Các dân tộc là những dân đã cấu kết với nhau nhằm huỷ diệt tên của người Do-thái ; còn dân của tôi là Ít-ra-en, những người đã kêu cầu Thiên Chúa và đã được cứu thoát. Đức Chúa đã cứu dân Người, Đức Chúa đã giải thoát chúng tôi khỏi tất cả những tai hoạ ấy. Thiên Chúa đã làm những điềm thiêng dấu lạ lớn lao chưa từng xảy ra nơi các dân tộc. Vì thế, Người đã làm ra hai số phận : một dành cho dân Thiên Chúa, và một dành cho mọi dân tộc. Hai số phận ấy đã được thể hiện cho mọi dân tộc vào đúng giờ, đúng buổi, đúng ngày Thiên Chúa đã ấn định. Và Thiên Chúa đã nhớ đến dân Người, đã trả lại quyền lợi chính đáng cho dân Người chọn làm cơ nghiệp. Đối với họ, qua mọi thế hệ và cho đến muôn đời, những ngày ấy trong tháng A-đa, tức là ngày mười bốn và ngày mười lăm, sẽ là những ngày hội đầy hân hoan vui sướng trước nhan Thiên Chúa, trong dân của Người là Ít-ra-en..{U Mọi sự việc diễn tả uy quyền của vua, mọi chiến công của vua, bài tường thuật về chức vị cao cả mà vua đã tặng phong cho ông Moóc-đo-khai, tất cả đã chẳng được ghi chép trong sách Sử Biên Niên các vua Mê-đi và Ba-tư đó sao ?iz M Vua A-suê-rô bắt cư dân ở đất liền cũng như ở hải đảo phải nộp thuế. y Như thế, lệnh của bà Ét-te đã phê chuẩn các điều liên hệ đến lễ Pu-rim và đã được ghi vào sách.Rx Mục đích của văn thư ấy là để thiết lập những ngày lễ Pu-rim vào đúng thời gian như ông Moóc-đo-khai người Do-thái và hoàng hậu Ét-te đã ấn định cho họ và theo đúng cách thức các vị ấy đã quy định cho họ và dòng dõi họ về việc ăn chay và kêu cầu.xwi Ông Moóc-đo-khai đã gửi các văn thư ấy đến tất cả mọi người Do-thái ở một trăm hai mươi bảy tỉnh trong vương quốc của vua A-suê-rô kèm theo những lời lẽ chân thành cầu chúc bình an.ivK Hoàng hậu Ét-te, ái nữ của ông A-vi-kha-gin và của ông Moóc-đo-khai người Do-thái, lấy tất cả uy tín của mình mà viết văn thư phê chuẩn văn thư thứ hai trên đây về lễ Pu-rim.u Đời đời, phải kỷ niệm và mừng những ngày đó trong mỗi gia đình, mỗi miền và mỗi thành. Người Do-thái không được bãi bỏ những ngày Pu-rim ấy, cũng không được để cho dòng dõi họ quên những ngày ấy.Ut# nên người Do-thái đã quy định và công nhận việc sau đây làm tập tục không thể huỷ bỏ được đối với họ cũng như dòng dõi họ và tất cả những ai liên kết với họ : hằng năm, họ phải mừng hai ngày đó theo như đã ghi chép và vào thời gian đã ấn định.s{ Vì vậy, người ta gọi những ngày này Pu-rim, do tiếng Pua. Cũng vì mọi lời viết trong lá thư trên, vì những gì liên quan đến sự việc họ đã chứng kiến, và vì những chuyện đã xảy đến cho họ,r Nhưng khi bà Ét-te đến trước mặt vua, thì vua ban sắc chỉ truyền rằng : âm mưu độc ác Ha-man đã nghĩ ra để chống người Do-thái phải quay lại giáng xuống đầu y ; y cùng với các con phải bị treo cổ lên giá.q# Quả thế, cừu địch của mọi người Do-thái là Ha-man, con ông Hăm-mơ-đa-tha người A-gác, đã âm mưu chống lại người Do-thái nhằm tận diệt họ ; y đã gieo Pua (nghĩa là bắt thăm) để loại trừ và tận diệt họ.!p; Những điều người Do-thái bắt đầu giữ và những gì ông Moóc-đo-khai đã viết cho họ, thì họ công nhận làm tập tục.&oE thành những ngày người Do-thái được sống yên ổn, không phải sợ hãi thù địch. Ông cũng truyền phải mừng tháng A-đa : tháng đó, phiền muộn biến thành hân hoan, ngày tang tóc trở nên ngày đại lễ. Họ phải biến những ngày ấy thành những ngày tiệc tùng vui vẻ, một cơ hội gửi phần ăn cho nhau và quà tặng cho người nghèo.rn] Ông truyền cho họ hằng năm phải biến ngày mười bốn và ngày mười lăm tháng A-đaLm Ông Moóc-đo-khai ghi chép các sự việc đó và gửi thư cho mọi người Do-thái trong khắp các miền thuộc quyền vua A-suê-rô, kẻ ở gần cũng như người ở xa.3Câu chuyện còn dang dở thì các thái giám của vua đến. Họ vội vàng triệu Ha-man tới dự yến tiệc bà Ét-te đã dọn..=U Ha-man thuật lại cho vợ là De-rết và cho mọi bạn hữu nghe tất cả những gì đã xảy ra. Các bạn hữu khôn ngoan đó và De-rết vợ y mới nói : Nếu Moóc-đo-khai thuộc dòng giống Do-thái thì trước mặt hắn, ngài chỉ mới bắt đầu tuột dốc đó thôi. Ngài sẽ không thắng được hắn đâu. Trước mặt hắn, ngài sẽ tuột dốc thê thảm. <  Ông Moóc-đo-khai trở về cung môn ; còn Ha-man thì tức tốc chạy về nhà, lòng buồn bã, đầu trùm khăn.;# Ha-man lấy long bào mặc cho ông Moóc-đo-khai, đem ngựa ra cho ông cỡi, rồi vừa dẫn đi trong quảng trường của thành phố, vừa hô to trước mặt ông : Đây là cách đức vua đãi ngộ người đức vua muốn tuyên dương.d:A Vua liền nói : Khanh mau lấy long bào và ngựa như vừa nói, và làm như vậy cho ông Moóc-đo-khai, người Do-thái. Tất cả các điều khanh vừa nói, đừng bỏ sót một chi tiết nào.*9M nay xin đem trao cho một trong các vị cao cấp nhất của đức vua, để vị này mặc long bào ấy cho người đức vua muốn tuyên dương, rồi đặt người đó lên cỡi con ngựa ấy mà đem đi dạo trong quảng trường của thành phố. Vị này sẽ đi trước người đó và hô to : Đây là cách đức vua đãi ngộ người đức vua muốn tuyên dương.g8Gthì ngày lễ gia miện, đức vua đã mặc long bào nào, đã cỡi con ngựa nào,K7Nên Ha-man mới tâu vua : Đức vua muốn tuyên dương ai,X6)Ha-man vào. Vua hỏi : Nhà vua muốn tuyên dương một người thì nên làm gì cho người đó ? Ha-man tự nhủ : Ngoài ta ra, nào đức vua còn muốn tuyên dương ai được nữa ?r5]Gia nhân liền thưa : Có quan Ha-man đang đứng ngoài sân. Vua nói : Cho phép quan ấy vào.@4yVua nói : Ai ở ngoài sân đó ? Lúc ấy, Ha-man vừa đến sân ngoài của hoàng cung để xin vua cho treo cổ ông Moóc-đo-khai lên giá đã dọn sẵn cho ông.K3Bấy giờ vua nói : Đã làm gì để tuyên dương và đề cao Moóc-đo-khai vì công trạng đó chưa ? Gia nhân tâu lại : Thưa đức vua, chưa làm gì cho ông ấy cả.=2sTrong sách có chép rằng : ông Moóc-đo-khai tố cáo hai viên thái giám gác cửa hoàng cung là Bi-gơ-than và Te-rét đã tìm cách tra tay hại vua A-suê-rô. 1 ;Chính đêm ấy, vua mất ngủ. Vua mới truyền đem tập Kỷ Yếu, sách Sử biên niên của hoàng triều ra đọc trước mặt vua.a0;De-rết, vợ y, và tất cả các bạn hữu của y đều nói : Ngài cứ cho dựng một cái giá cao hai mươi lăm thước, rồi sáng mai xin đức vua cho treo cổ tên Moóc-đo-khai lên. Sau đó, ngài sẽ vui vẻ theo đức vua vào dự tiệc. Ha-man ưng thuận đề nghị đó và cho dựng giá treo cổ./1 Nhưng tất cả những điều đó chưa làm tôi thoả mãn, bao lâu tôi còn thấy tên Do-thái Moóc-đo-khai ngồi tại cung môn.Q. Y nói : Hơn nữa, ngoài tôi ra, hoàng hậu Ét-te đã chẳng mời ai khác cùng đức vua đến dự yến tiệc của bà. Ngày mai, bà lại mời tôi với đức vua lần nữa.l-Q Y kể cho họ nghe nào là y giàu có vinh hiển, nào là con cái đông đúc, nào là bao nhiêu việc vua đã làm để đề cao y và cất nhắc y lên trên hàng khanh tướng quần thần của nhà vua.n,U Ha-man dằn lòng trở về nhà, sai người đi mời bạn hữu và vợ là De-rết đến.]+3 Hôm ấy, Ha-man vui vẻ ra về, lòng phơi phới hân hoan. Nhưng khi thấy ông Moóc-đo-khai ở cung môn không buồn đứng dậy cũng chẳng thèm nhúc nhích, y hết sức căm giận ông.V*%Nếu thiếp được đức vua thương đến, nếu đức vua vui lòng ban điều thiếp muốn xin và thực hiện điều thiếp thỉnh cầu, thì ngày mai xin đức vua cùng quan Ha-man lại tới dự yến tiệc thiếp sẽ dọn hầu các ngài. Rồi thiếp sẽ tuân theo lời đức vua phán dạy.Y)+Bà Ét-te đáp : Điều thiếp thỉnh cầu, điều thiếp muốn xin...)(KGiữa tiệc rượu, vua lại nói với bà Ét-te : Khanh thỉnh cầu gì, ta sẽ ban cho. Khanh muốn xin gì, dù nửa nước cũng sẽ được.''GVua liền nói : Hãy mau mau triệu Ha-man đến để làm như Ét-te vừa nói. Vua đã cùng quan Ha-man đến dự yến tiệc bà Ét-te dọn.)&KBà Ét-te đáp : Nếu đẹp lòng đức vua, thì hôm nay, xin đức vua cùng quan Ha-man đến dự yến tiệc thiếp đã dọn hầu đức vua.%Vua nói với bà : Hoàng hậu Ét-te, chuyện gì thế ? Khanh muốn xin gì ? Dù nửa nước ta cũng sẽ ban !&$EVua đưa phủ việt vàng lên đặt vào cổ bà, rồi ôm hôn bà và nói : Hãy nói cho ta hay ! Bà nói với vua : Tâu chúa thượng, thiếp nhìn thấy ngài giống như thiên sứ của Thiên Chúa. Tâm hồn thiếp bị rúng động vì khiếp sợ vẻ oai nghi của ngài. Quả thế, tâu chúa thượng, ngài thật kỳ diệu và long nhan ngài thật hấp dẫn ! Đang nói thế bà lại khuỵu xuống. Vua bị rúng động, còn các cận thần thì tìm cách làm cho bà tỉnh lại.=# u*Ngày thứ ba, cầu nguyện xong, hoàng hậu Ét-te bỏ áo cầu nguyện, mặc phẩm phục huy hoàng. Đẹp lộng lẫy, bà cầu khẩn Thiên Chúa là Đấng thấu suốt và cứu độ mọi người. Rồi bà đem theohai cung nữ : bà tựa vào một cô, trông thật thướt tha duyên dáng ; còn cô kia theo sau, nâng đuôi áo cho bà. Bà hết sức xinh đẹp, đôi má tươi hồng, vẻ mặt hớn hở, dễ thương, nhưng lòng đau như thắt vì khiếp sợ. Qua các cửa, bà đến trước mặt vua. Vua ngự trên ngai báu, mang trọn bộ long bào dùng trong những buổi triều yết, mình đầy vàng bạc châu báu, dáng vẻ rất đáng sợ. Vua ngẩng mặt lên nhìn, đôi mắt rực sáng, giận dữ đến cực độ. Hoàng hậu khuỵu xuống, tái mặt đi vì yếu sức ; bà dựa đầu vào cô cung nữ đi trước. Thiên Chúa làm cho vua đổi lòng, khiến vua ra dịu hiền. Từ trên ngai vàng, vua lo âu lao mình xuống, đưa cánh tay đỡ lấy bà cho đến khi bà tỉnh lại. Rồi vua lấy lời trấn an khích lệ bà : Sao thế, Ét-te ? Ta là anh của em mà ! Yên tâm đi ! Em không phải chết đâu ! Lệnh của ta chỉ áp dụng cho thường dân thôi. Lại đây em !]"3Ông Moóc-đo-khai rút lui và làm theo mọi điều hoàng hậu Ét-te dặn.X!)Xin cha cứ đi tập hợp tất cả những người Do-thái ở Su-san lại. Xin bà con ăn chay cầu nguyện cho con. Suốt ba ngày đêm, đừng ăn uống gì cả. Con và các cung nữ cũng sẽ làm như thế. Sau đó, dầu pháp luật không cho phép, con cũng vào chầu vua. Có chết con cũng đành.E Bà Ét-te nhờ người trả lời ông Moóc-đo-khai :Z-Vì đến lúc này mà con vẫn cứ ngậm miệng làm thinh, thì người Do-thái sẽ nhận được sự trợ giúp và giải cứu từ một nơi khác ; còn chính con và nhà cha con lại bị tru diệt. Biết đâu không phải vì thời buổi như thế này mà con đã lên tới địa vị hoàng hậu ?"= Ông nhờ người trả lời : Đừng tưởng rằng trong cả dân Do-thái, chỉ có mình con ở tại hoàng cung là được thoát nạn.[/ *Người ta cho ông Moóc-đo-khai biết những điều bà Ét-te đã nói.?w Bề tôi của vua và dân các miền thuộc quyền vua, ai cũng biết rõ : bất cứ người nào, nam cũng như nữ, không được triệu vời mà dám vào chầu vua ở phía trong sân rồng, thì đều chịu một luật duy nhất là phải chết, trừ phi vua giơ phủ việt vàng ra, người ấy mới được sống. Mà con đây đã ba mươi ngày rồi không được triệu vào chầu vua.hI Bà ngỏ lời với ông Ha-thác, truyền cho ông ra gặp ông Moóc-đo-khai và nói :[/ Ông Ha-thác trở vào, chuyển những lời này đến hoàng hậu Ét-te.PÔng Moóc-đo-khai trao cho ông bản sao sắc chỉ đã công bố ở Su-san nhằm huỷ diệt họ, mục đích là cho bà Ét-te xem bản sao đó và biết các sự việc. Ông Moóc-đo-khai cũng nhắn bà phải vào chầu vua để xin vua tỏ lòng nhân hậu và khẩn nài vua thương xót dân tộc bà. Ông nhắn rằng : Con hãy nhớ lại thuở hàn vi của con, những ngày con đã được chính tay cha nuôi dưỡng. Người chiếm địa vị thứ nhì trong vương quốc là Ha-man đã đề nghị vua chống lại chúng ta, nhằm dẫn chúng ta đến chỗ chết. Con hãy cầu khẩn Chúa và xin vua thương tình tha chết cho chúng ta.]3Ông Moóc-đo-khai cho ông biết tất cả những sự việc đã xảy ra và biết chuyện ông Ha-man đã hứa sẽ cân một số bạc bỏ vào kho của vua nhằm tru diệt người Do-thái.kOÔng Ha-thác ra gặp ông Moóc-đo-khai tại quảng trường đối diện với cung môn.}Bà mới cho gọi ông Ha-thác là một trong những viên thái giám nhà vua đặt làm người phục vụ bà. Bà truyền cho ông đi gặp ông Moóc-đo-khai để biết sự việc đã xảy ra và lý do của sự việc đó.RCác cung nữ và thái giám báo tin cho hoàng hậu Ét-te. Bà hết sức bàng hoàng. Bà gửi áo ra cho ông Moóc-đo-khai mặc và xin ông cởi bỏ bao bị. Ông không chịu nghe.8iTrong mỗi miền, bất cứ nơi đâu mệnh lệnh và chỉ dụ của vua được chuyển tới, người ta cũng đều chứng kiến một cảnh thê lương buồn thảm : dân Do-thái ăn chay, khóc lóc, than van. Nhiều người nằm trên tro trên đất, mình mặc bao bị.oWÔng đến tận trước cung môn là nơi không ai được phép vào mà lại mặc bao bị.g IKhi biết tất cả những sự kiện trên, ông Moóc-đo-khai xé áo mình ra, mặc lấy bao bị và rắc tro lên người. Ông ra giữa thành, lớn tiếng thốt lên những lời đắng cay chua xót. N}||`{{zz xwvv:uuutTss.rr.qqpp:ooqo'nwmm~mll4kkSjj.iiahhjggRff2eedd8ccDbbqaa3`__{^^o]]n\\[[ ZZYY1XXWW:VV6UU&TT6SSLRR\QQ=QPONNMMMLKKyKJgIIIH}HGGFF EE!DCCC;BBA]@@s??:>>6=='<<1;;7::O99l887666$55433y3211100 //#..9--R,,o,9++5**:))j)(()''7&&/%%H$$g##D""H! 5lQq\?$Tr!I$}g>H O 5 ? TWo@xy Nhưng anh cứ hỏi súc vật, chúng sẽ chỉ giáo cho anh, cứ hỏi chim trời, chúng sẽ cho anh biết.D Nhưng quân cướp lại sống bình an trong lều, những kẻ chọc giận Thiên Chúa được mọi bề yên ổn, và kẻ bắt Thiên Chúa phục vụ mình cũng thế !2] Người đã bất hạnh lại còn bị khinh chê ! Kẻ đã trượt chân còn bị xô thêm nữa. Những kẻ gặp may lành thường xử sự như thế.jM Thế mà bạn hữu đã nhạo cười tôi là người đã từng khẩn cầu Thiên Chúa và được Người đáp lại. Than ôi, người công chính vẹn toàn lại trở nên trò cười cho thiên hạ ! Tôi đây, tôi cũng nghĩ được như các anh, với các anh, tôi đâu thua kém gì, ai chẳng biết như vậy ?mS Các anh thật chỉ là con người ! Nhưng cùng với các anh, sự khôn ngoan sẽ chết.3 c *Bấy giờ ông Gióp lên tiếng nói :! Còn quân gian ác có mỏi mắt tìm cũng chẳng thấy nơi nương ẩn, hy vọng của chúng là trút hơi thở cuối cùng.n~U Anh sẽ nghỉ yên, không bị ai quấy phá, có nhiều người sẽ tìm đến cầu thân.}7 Anh sẽ được vững dạ an lòng vì có niềm hy vọng : dù đã phải thẹn thùng xấu hổ, anh sẽ được nghỉ ngơi yên hàn.| Đời anh sẽ huy hoàng hơn mặt trời chính ngọ, và tháng ngày tăm tối sẽ trở thành như những buổi bình minh.x{i Vì bấy giờ anh sẽ quên tại hoạ, dù anh nhớ tới, nó cũng như dòng nước đã chảy qua.zw thì bấy giờ, anh sẽ ngẩng mặt lên, không tỳ ố, anh sẽ được vững vàng, không sợ hãi chi.oyW nếu anh ném xa điều gian ác trong tay, và không để cho bất công cư ngụ trong lều,vxe Phần anh, nếu anh giữ lòng mình cho kiên vững, nếu anh dang tay hướng thẳng về Người,ywk Vì thế, kẻ ngu si sẽ thành người am hiểu, và lừa hoang được huấn luyện thành người.wvg Quả thật, Người biết rõ quân vô loại, tội ác, Người thấy ngay mà không cần chú ý.u Nếu Người đi qua để cầm tù, và triệu tập đại hội để xử án, thì ai ngăn cản được Người ?Ft trải dài hơn cõi đất, rộng hơn cả biển sâu ?!s; Sự tuyệt hảo của Người cao hơn các tầng trời, liệu anh làm gì được, sâu thẳm hơn âm phủ, hỏi anh biết được gì,r1 Liệu anh có dò nổi mầu nhiệm cao sâu của Thiên Chúa, liệu anh có nhận thức Đấng Toàn Năng tuyệt hảo dường nào ?uqc Phải chi Người cho anh được biết bao nhiêu bí ẩn của lẽ khôn ngoan vượt quá tầm hiểu biết của người phàm. Bấy giờ anh mới rõ : lầm lỗi của anh, Thiên Chúa đã bỏ quên một phần.`p9 Nhưng phải chi Thiên Chúa lên tiếng để trực tiếp ngỏ lời với anh.o Anh dám khẳng định : Điều tôi nói quả là đúng đắn. Có Thiên Chúa làm chứng : tôi là người thanh sạch.'nG Phải chăng những lời lẽ ba hoa của anh khiến người ta câm miệng ? Anh buông lời chế nhạo, mà chẳng ai làm anh nhục nhã sao ?{mo Kẻ nhiều lời, phải chăng không ai đối đáp nổi ? Khéo ăn khéo nói là chính trực hay sao ?Il Bấy giờ ông Xô-pha, người Na-a-mát lên tiếng nói :dkA nơi tăm tối, mịt mù, hỗn độn, nơi ánh sáng và bóng tối cũng như nhau.wjg trước khi con ra đi, không hẹn ngày trở lại, đi về nơi tăm tối, dưới bóng tử thần,iw Ngày đời con, nào có được bao nhiêu ! Xin Ngài nương tay, để con được đôi phần thanh thoả,dhA Con sẽ được coi như không có, được đưa thẳng từ dạ mẹ xuống mồ.#g? Vậy thì tại sao Ngài lại kéo con ra khỏi lòng mẹ ? Phải chi lúc đó con tắt thở cho rồi, chẳng còn ai nhìn thấy con nữa !^f5 Nhằm cáo tội con, Ngài đưa hết lý này đến lý khác ; nhằm chống lại con, Ngài không ngớt khơi dậy cơn phẫn nộ ; nhằm bao vây con, Ngài đưa thêm nhiều đoàn quân mới.e Nếu con ngẩng đầu, thì khác nào sư tử, Ngài liền săn đuổi con, Ngài hạ nhục con để bày tỏ uy quyền.-dS Nếu con có tội, thì khốn cho con ! Mà nếu có công chính, con cũng chẳng dám ngẩng đầu : Tủi hổ đầy tràn, lỗi lầm chồng chất.dcA Nếu con phạm tội, Ngài để ý lưu tâm, chẳng bỏ qua lỗi lầm con phạm.nbU Nhưng có điều này Ngài luôn giữ kín, con biết rõ đó chính là ý nghĩ của Ngài.naU Ngài đã ban cho con tình thương và sự sống, quan tâm đến từng hơi thở của con.j`M Ngài đắp lên con bằng da bằng thịt, rồi lấy gân lấy cốt mà dệt mà thêu.p_Y Há chẳng phải Ngài đã tạo nên con như sữa lỏng, rồi làm con đặc lại như bơ ?x^i Xin Ngài nhớ cho : Ngài đã tạo ra con bằng đất sét, rồi lại đưa con trở về cát bụi.d]A Chính tay Ngài đã tạo tác nên con, chẳng lẽ Ngài đổi ý mà huỷ diệt ?p\Y mặc dầu Ngài biết : con không tội lỗi gì, và không ai thoát khỏi tay Ngài được.Z[- Nhưng chính Ngài tìm bắt lỗi con, và điều tra tội con đã phạm,/ZW Phải chăng cuộc đời của Ngài cũng ngắn ngủi như đời người phải chết, và năm tháng của Ngài cũng chóng qua như cuộc nhân sinh ?eYC Phải chăng mắt Ngài chỉ là mắt thịt, và Ngài nhìn theo kiểu phàm nhân ?X/ Phải chăng Ngài thích thú khi đàn áp, khi coi rẻ công trình tay Ngài sáng tạo, và ủng hộ mưu đồ của bọn ác nhân ?{Wo Tôi sẽ thưa với Thiên Chúa : Xin đừng kết án con, xin cho con biết tại sao Ngài tố cáo con.V 9 Hồn tôi chẳng còn ham sống, tôi muốn để mặc cho tiếng thở than tuôn trào, và muốn thốt ra lời khi tâm hồn cay đắng.oUW #Bấy giờ tôi sẽ nói mà không còn sợ Người, vì tôi thấy tôi đâu có như vậy !uTc "Phải chi Người đẩy xa tôi ngọn roi của Người, và đừng làm tôi kinh hoàng sợ hãi !eSC !Giữa chúng tôi chẳng ai làm trọng tài để đặt tay lên cả hai chúng tôi.R7 Vì Người không phải là người phàm như tôi, để tôi tranh cãi với Người, để cùng với Người ra trước toà xét xử.uQc bấy giờ, Ngài sẽ nhận chìm con xuống bùn, khiến áo xống con cũng coi con là ghê tởm.gPG Nếu con có tắm bằng nước tuyết, có lấy thuốc tẩy mà rửa tay cho sạch,\O1 Vậy nếu con đã làm điều dữ, thì nhọc nhằn vô ích mà làm chi ?yNk thì con lại khiếp sợ mọi nỗi đớn đau ; con biết rằng : Ngài chẳng kể con là vô tội.lMQ Nếu con nói : con sẽ quên đi lời than thở, đổi nét mặt mà hớn hở vui tươi,lLQ Nó lướt đi như những chiếc thuyền nan, như phượng hoàng bổ xuống bắt mồi.kKO Ngày đời tôi trôi nhanh hơn kẻ chạy đua, nó qua mau, mà không thấy hạnh phúc.J) Miền đất có bị trao vào tay kẻ dữ, thì Người cũng che mặt các quan toà, nếu không phải là Người thì ai đây ?+IO Nếu thình lình xảy ra tai ương gây chết chóc, thì Người vẫn thản nhiên nhạo cười trước cảnh khốn cùng của người vô tội.H% Tất cả đều như nhau ; vì thế tôi mới bảo : đứa gian ác cũng như kẻ vẹn toàn, chính Người tiêu diệt hết !_G7 Tôi vẹn toàn ư ? Chính tôi cũng không hay, tôi chẳng màng sống nữa !F Cho dù tôi có lý, miệng tôi cũng kết án tôi ; cho dù tôi có vẹn toàn, nó vẫn chứng minh là tôi bất chính. E Cậy vào sức ư ? Chính Người lại là Đấng hùng mạnh ! Cậy vào toà xét xử ? Nhưng ai cắt cử Người ?cD? Người chẳng để tôi kịp thở, mà lại dìm tôi trong bao nỗi đắng cay.xCi Người vùi dập tôi trong cơn dông bão, lại vô cớ bắt tôi chịu thêm nhiều thương tích.nBU Tôi có kêu cầu và Người đáp lại, tôi cũng chẳng tin là Người nghe tiếng tôi.sA_ Cho dù tôi có lý, tôi cũng không tranh cãi, nhưng sẽ xin Đấng xét xử tôi thương xót.^@5 Chẳng lẽ tôi lại tranh cãi, hay tìm lý để chống đối Người sao ?#?? Thiên Chúa không rút lại cơn thịnh nộ của Người, các đồng minh của thuỷ thần Ra-háp phải nằm rạp dưới chân Người.m>S Này Người bắt đi, ai giành lại được ? Ai dám hỏi Người : Ngài làm gì thế ?=w Này, Người có đi qua tôi, tôi cũng chẳng thấy, Người có lướt tới, tôi cũng chẳng nhận ra.v<e Người làm nên những điều vĩ đại khôn dò và những điều kỳ diệu không đếm xuể.\;1 Người làm ra Hùng tinh, Lạp Hộ, chòm Sao Mão và tinh tú Phương Nam.f:E Duy mình Người trải rộng các tầng trời, đạp lên trên ba đào biển cả.b9= Người ra lệnh là mặt trời không mọc, Người niêm ấn lên các vì sao.h8I Người làm rung chuyển móng nền cõi đất và cột trụ của nó phải lung lay.v7e Người chuyển núi dời non mà chúng không hay, Người lật nhào chúng trong cơn thịnh nộ,6w Có ai lòng trí khôn ngoan, sức lực dũng mãnh, đương đầu với Người mà vẫn còn nguyên vẹn ?p5Y Nếu ai thích tranh luận với Người, thì ngàn lần Người cũng không đáp lại một. 4 Quả thật, tôi biết rõ thế này : Trước nhan Thiên Chúa, phàm nhân cho mình là công chính thế nào được ?33 c *Bấy giờ ông Gióp lên tiếng nói :t2aKẻ thù ghét anh phải thẹn thùng xấu hổ, nơi ở của phường gian ác cũng chẳng còn.i1KNgười sẽ lại cho miệng anh rộn rã tiếng cười, và môi anh vang khúc hoan ca.u0cNày, Thiên Chúa chẳng loại bỏ con người toàn vẹn, chẳng tiếp tay cho phường gian ác.l/QĐường nó đi, sung sướng như vậy đó ! Từ bụi đất một mầm khác mọc lên..'Nhưng nếu người ta bứng nó đi khỏi chỗ nó ở, thì nơi nó ở cũng chối bỏ nó : Có bao giờ tôi thấy anh đâu !L-Rễ nó chằng chịt quanh đá tảng, ăn sâu vào khe đá.},sDưới ánh mặt trời, nó tràn trề nhựa sống, và đâm chồi nẩy lộc toả khắp thửa vườn.c+?Nó dựa vào nhà, nhưng nhà không vững, nó bám vào nhà, nhưng nhà lung lay.y*kNơi tin tưởng của nó như sợi chỉ treo mành, chỗ an toàn của nó khác chi tấm màng nhện.) Đó là số phận của mọi kẻ lãng quên Thiên Chúa, niềm hy vọng của phường gian ác cũng tiêu tan như vậy.f(E Khi hãy còn non được cắt đem về, nó đã ra khô héo trước mọi thứ cỏ.r'] Ở bên ngoài đầm, đay mọc được chăng ? Chỗ không có nước, sậy nào vươn nổi ?& Nhưng các ngài sẽ dạy cho anh biết, sẽ nói cho anh hay, các ngài đã diễn tả kinh nghiệm qua câu châm ngôn này :% Là đám hậu sinh, chúng ta chẳng biết gì, cuộc đời chúng ta trên dương thế chẳng khác gì bóng câu.^$5Anh cứ hỏi thế hệ đã qua, kinh nghiệm cha ông, hãy gẫm suy cho kỹ.l#QTình trạng xưa của anh sẽ chẳng là gì cả so với tương lai rực rỡ huy hoàng.<"qnếu anh trong sạch và ngay thẳng, ngay từ bây giờ, Người sẽ chở che anh, Người sẽ hoàn trả lại cho anh địa vị của một người công chính.c!?Nếu anh hăm hở kiếm tìm Thiên Chúa, nếu anh cầu khẩn Đấng Toàn Năng, #Con cái anh mà đắc tội với Người, Người bắt chúng phải gánh những hậu quả do tội ác chính mình đã phạm.zmPhải chăng Thiên Chúa bẻ quặt công minh ? Phải chăng Đấng Toàn Năng uốn cong chính trực ?kOĐến bao giờ anh còn phát ngôn kiểu đó, còn ăn nói ào ào tựa cơn gió mạnh ?I Bấy giờ ông Bin-đát, người Su-ác, lên tiếng nói :hIChẳng lẽ Ngài không xoá được tội ác của con, không bỏ qua được lỗi lầm con phạm ? Vì chỉ ít nữa thôi, con sẽ ngủ vùi trong cát bụi. Ngài có tìm cũng chẳng thấy con đâu.@yCon phạm tội có hề chi đến Ngài, lạy Đấng dò xét phàm nhân ? Sao Ngài cứ đặt con làm bia để bắn ? Phải chăng con đã nên gánh nặng cho Ngài ?mSĐến bao giờ Ngài mới ngoảnh mặt đi để con yên thân nuốt trôi nước miếng ?kOđể sáng nào Ngài cũng phải thăm viếng, để mỗi lúc Ngài lại phải xét soi ?\1Con người là gì để Ngài phải coi trọng, để Ngài phải lưu tâm,yCon chẳng thiết tha gì, con đâu có sống mãi, xin cứ để mặc con, vì đời con chỉ là hơi thở.oWChẳng thà bị treo cổ, chẳng thà phải chết hơn là sống lây lất, da bọc xương.s_thì khi ấy, Ngài sẽ làm con kinh hoàng vì giấc mộng, làm con hoảng sợ vì thị kiến.{o Nếu con nói : Giường con nằm sẽ an ủi con, nơi con ngủ sẽ làm dịu đi tiếng con than thở,yk Con đâu có phải là biển cả hay thuỷ quái dị hình, khiến Ngài phải cho người canh gác ? Chính vì thế, con sẽ không ngậm miệng, con sẽ nói ra khi tâm thần sầu não, sẽ than thở lúc con tim cay đắng.]3 Nó chẳng trở về mái nhà xưa, nơi nó đã ở hết nhận ra nó rồi.pY Ví tựa mây tan, ví tựa mây bay, ai xuống âm phủ rồi, chẳng còn lên được nữa !)Những đôi mắt từng nhìn thấy con chẳng nhận ra con nữa, nhưng nếu Ngài đưa mắt nhìn con, thì con sẽ chẳng còn.Lạy ĐỨC CHÚA, xin Ngài nhớ cho, cuộc đời con chỉ là hơi thở, mắt con sẽ chẳng thấy hạnh phúc bao giờ.m SNgày đời tôi thấm thoát hơn cả thoi đưa, và chấm dứt, không một tia hy vọng.a ;Thịt tôi chai ra, giòi bọ lúc nhúc, da tôi nứt nẻ, máu mủ đầm đìa.Q Vừa nằm xuống, tôi đã nhủ thầm : Khi nào trời sáng ? Mới thức dậy, tôi liền tự hỏi : Bao giờ chiều buông ? Mãi tới lúc hoàng hôn, tôi chìm trong mê sảng. cũng thế, gia tài của tôi là những tháng vô vọng, số phận của tôi là những đêm đau khổ ê chề.\ 1Tựa người nô lệ mong bóng mát, như kẻ làm thuê đợi tiền công,2 _Cuộc sống con người nơi dương thế chẳng phải là thời khổ dịch sao ? Và chuỗi ngày lao lung vất vả đâu khác gì đời kẻ làm thuê ? Phải chăng tôi nói lời gian dối khi mở miệng ? Chẳng lẽ chưa bao giờ tôi nếm mùi cay đắng gian truân ?!Hãy trở lại, mong sao chẳng có gì dối gian. Một lần nữa, xin mau trở lại, tôi vẫn là một người công chính.J Xin các anh nhìn tôi xem nào, chẳng lẽ tôi nói dối ?pYNgay trẻ mồ côi, các anh cũng rút thăm chia chác, còn bạn bè, các anh cũng bán luôn.#?Phải chăng lời nói là điều các anh muốn bắt bẻ ? Nhưng lời nói của người tuyệt vọng, cứ để mặc cho gió cuốn đi !|qLời ngay lẽ thẳng dễ thuyết phục biết bao, nhưng lời lẽ các anh thì bắt bẻ được gì ?veXin vui lòng chỉ giáo, rồi tôi sẽ lặng thinh, tôi sai ở chỗ nào, xin chỉ cho tôi thấy.lQhay giải thoát tôi khỏi tay địch thù, cứu giúp tôi khỏi tay phường hung bạo ?Phải chăng tôi đã từng năn nỉ các anh : Xin ban cho tôi một ân huệ, là lấy một phần tài sản để giúp tôiy~kĐối với tôi trong lúc này, các anh là thế đó, gặp lúc nguy nan, các anh liền hốt hoảng.~}uNhưng họ phải bẽ bàng vì đã quá tin tưởng chờ mong, khi đến nơi, họ thẹn thùng xấu hổ.i|KĐoàn lữ hành Tê-ma chăm chăm tìm nước, đoàn người Sơ-va dạt dào hy vọng.r{]Đoàn lữ hành thay đổi hướng đi, họ phiêu bạt giữa chốn hoang vu rồi mất dạng.zrồi cạn khô vào mùa nắng hạ. Dưới ánh nắng mặt trời, nước bốc hơi, không để lại dấu vết.yykBăng đóng thành tảng, tuyết chất thành đống ; nước đục ngầu khi băng giải tuyết tan,wxgAnh em tôi đã phản bội tôi, họ như dòng thác lũ, như lòng suối khi nước đã chảy qua.fwEAi từ chối chẳng xót thương bè bạn, cũng không kính sợ Đấng Toàn Năng.v1 Chẳng lẽ hư không lại là nguồn trợ lực giúp tôi chờ đợi, hay khôn ngoan tài giỏi đã bỏ tôi mà trốn mất rồi ?ouW Sức của tôi, đâu phải là sức đá ? Thịt của tôi, đâu cứng chắc như đồng ?}ts Sức tôi được ngần nào mà tôi dám cậy trông ? Kết cuộc tôi ra sao để cho tôi kiên nhẫn ?3s_ Ít ra tôi còn có được niềm an ủi này, còn có được niềm vui trong nỗi đau khôn xiết : Lời của Đấng Thánh, tôi không hề quên lãng.frE Ước gì Thiên Chúa nghiền tôi tan nát, Người cứ vung tay chặt nhỏ tôi ra.q Ai làm cho điều tôi mong ước được thành tựu ? Điều tôi hy vọng, ước gì Thiên Chúa khấng ban cho !Wp'Những thứ kia làm tôi ngán ngẩm, tôi chẳng buồn đụng đến.oyHỏi có ai ăn nhạt mà không cần muối ? Liệu nước rau sam có được chút hương vị nào chăng ?lnQCó con lừa nào kêu bên đám cỏ non, có con bò nào rống giữa cỏ xanh mơn mởn ?lmQVì những tên nhọn của Đấng Toàn Năng đã cắm ngập thân tôi, khiến tâm thần tôi ngấm toàn chất độc. Những nỗi kinh hoàng của Thiên Chúa hàng hàng lớp lớp ập xuống trên tôi.l/Nhưng nỗi đau, nỗi sầu của tôi lại nặng hơn cát biển ; chính vì thế mà tôi phải nghẹn ngào, nói năng lúng túng.|kqÔi, phải chi ai cân được nỗi sầu của tôi, và đặt lên bàn cân nỗi đau tôi phải chịu !:j q*Bấy giờ ông Gióp lên tiếng trả lời :i/Đó là điều chúng tôi đã tìm tòi kỹ lưỡng, sự thật là như thế : xin anh nghe và rút tỉa điều lợi ích cho mình.}hsAnh xuống mồ khi tuổi già mà còn tráng kiện như lúa chín ngày mùa được đem đến sân phơi.ogWAnh sẽ thấy con đàn cháu đống, hậu duệ anh đông đúc như cỏ mọc ngoài đồng.{foAnh sẽ hưởng bình an tại nơi anh cư ngụ, kiểm điểm đàn vật, chẳng thấy thiếu con nào.peYBởi vì anh giao ước cả với đá ngoài đồng, và thú rừng sẽ cùng anh chung sống.tdaTai ương đói kém chỉ khiến anh bật cười, thú vật rừng hoang chẳng làm anh sợ hãi.ncUAnh sẽ được chở che khi bị lăng nhục, tai hoạ có đến, anh cũng chẳng sợ chi.|bqNgười cứu anh khỏi chết trong thời đói kém, khỏi lưỡi gươm sát hại trong buổi binh đao. aSáu lần Người giải thoát anh khỏi cơn khốn quẫn, đến lần thứ bảy, tai hoạ không sao hại được anh.|`qNgười gây thương tích, cũng chính Người băng bó, đánh bầm dập xong, lại ra tay chữa lành.}_sPhúc thay người được Thiên Chúa sửa trị ! Chớ coi thường giáo huấn của Đấng Toàn Năng.^yBấy giờ kẻ nghèo khó lại bừng lên niềm hy vọng, và phường tội lỗi chẳng còn dám hé môi.b]=Người cứu kẻ yếu hèn khỏi lưỡi gươm, khỏi tay người quyền thế.}\sGiữa ban ngày, chúng rơi vào bóng tối, ngay chính ngọ, chúng mò mẫm như lần bước trong đêm.[ Người bắt kẻ khôn ngoan bằng chính những xảo kế của chúng, và đi trước mưu toan của phường quỷ quyệt.yZk Mưu đồ của hạng tinh khôn, Người phá vỡ, khiến tay chúng chẳng làm nên công trạng gì.rY] Kẻ mọn hèn, Người cất nhắc lên, kẻ phiền muộn, Người đặt ở nơi cao an toàn.hXI Người khiến mưa rơi trên mặt đất và đổ tràn nước xuống nương đồng.Wy Người làm ra những điều vĩ đại khôn dò khôn thấu, và những điều kỳ diệu vô vàn vô kể.uVcPhần tôi, tôi sẽ thỉnh cầu Thiên Chúa, sẽ trình bày với Thiên Chúa vụ án của tôi.xUiQuả thật, con người sinh ra để mà chịu khổ, cũng như những tia chớp loé lửa trên cao.TQuả thật, nỗi bất hạnh chẳng phải từ lòng đất chui lên, và khổ đau cũng chẳng mọc lên từ mặt đất.AS{Cái gì nó gặt được, chớ gì người đói ăn mất, người ta cứ lấy, bất kể hàng rào gai, và tài sản chúng, chớ gì những kẻ khác nuốt trửng.R Chớ gì con cái nó không còn chỗ tựa nương, bị chà đạp nơi cổng thành, không được ai giải thoát.zQmChính tôi, tôi đã thấy người điên mọc rễ, và lập tức tôi đã nguyền rủa nơi nó ở.PyQuả thật, nỗi sầu khổ làm người điên phải chết và giận hờn làm kẻ dại phải tiêu vong.zO oAnh cứ gọi xem ! Liệu có ai trả lời anh chăng ? Trong số các thánh, anh hướng về vị nào ? NDây căng lều của chúng đã chẳng bị cắt đứt rồi sao ? Chúng chết mà chẳng hiểu tại sao mình chết.wMgMột sớm một chiều chúng bị nghiền nát, rồi biến dạng, chẳng còn ai để ý lưu tâm.L1Còn nói chi kẻ cư ngụ trong ngôi nhà đất sét, đặt nền móng trên cát, trên bụi, bị chà đạp chẳng khác côn trùng.K-Anh hãy xem : ngay các tôi tớ của Người, Người còn không tin tưởng, Người bắt lỗi cả các thiên sứ của Người.J!Chẳng lẽ người phàm công chính hơn Thiên Chúa ? Chẳng lẽ con người lại thanh sạch hơn Đấng dựng nên mình ?"I=Kìa có ai đứng đó, sừng sững trước mặt tôi, hình dáng trông không rõ. Một thoáng thinh lặng... rồi tôi nghe tiếng nói :JH Một làn gió lướt qua mặt tôi làm tôi nổi gai ốc.G}thì một nỗi kinh hoàng run sợ xâm chiếm con người tôi, khiến xương cốt tôi rụng rời kinh hãi. F Sau những thị kiến ban đêm, giữa những cơn ác mộng, khi một giấc ngủ mê ập xuống trên người phàm,bE= Có một lời chợt đến với tôi và tai tôi nghe được tiếng thì thầm.ZD- Sư tử tiêu vong vì không còn mồi, tất cả bầy con phải tan tác.Cy Tiếng sư tử gầm, tiếng hùm thiêng rống, Người làm cho im bặt. Người bẻ gãy nanh sư tử con.{Bo Chúng bị tiêu vong do hơi thở của Thiên Chúa, chúng phải tận diệt vì nộ khí của Người.A'Điều tôi thấy rành rành là những người vun trồng tội ác và gieo tai rắc hoạ cuối cùng chỉ gặt lấy hoạ tai.@Xin anh nhớ kỹ : Có ai vô tội mà phải tiêu vong ? Có nơi nào người công chính lại bị huỷ diệt ??Chẳng lẽ lòng kính sợ của anh không làm anh tin tưởng, và cuộc sống vẹn toàn chẳng giúp anh hy vọng hay sao ?>}Giờ đây, đến lượt anh, anh lại ra yếu nhược, đến phiên anh bị đánh, anh sợ hãi bàng hoàng.=Người lảo đảo mà đứng vững được là nhờ lời anh. Cũng nhờ anh mà đầu gối lung lay thành cứng cáp.o<WNày anh đã khuyên nhủ bao người, đã làm cho những đôi tay rã rời nên mạnh mẽ.;{Nếu chúng tôi ngỏ lời, liệu anh chịu nổi không ? Nhưng nào ai có thể cứ làm thinh chẳng nói !N: *Bấy giờ, ông Ê-li-phát, người Tê-man, lên tiếng nói :y9kTôi chẳng được thư thái yên hàn, tôi hết được nghỉ ngơi, vì trăm điều phiền muộn."8=Những gì làm tôi kinh hoàng sợ hãi nay đã xảy đến rồi. Những gì khiến tôi rụng rời khiếp sợ nay ập xuống trên tôi.|7qQuả thật, bánh tôi ăn chỉ là tiếng nức nở, tiếng tôi gào thét tựa nước lũ ngập tràn. 6Sao lại ban ánh sáng và sự sống cho kẻ chẳng biết mình đi đâu, cho kẻ bị Thiên Chúa giam hãm tư bề ?O5Họ phấn khởi mừng vui, hân hoan vì tìm thấy phần mộ.n4UHọ là những người mong chết mà không được, tìm cái chết hơn cả tìm kho báu.u3cSao Người lại ban ánh sáng cho kẻ khốn cùng, ban sự sống cho ai nuốt cay ngậm đắng ?^25Lớn bé đều như nhau, nô lệ được tự do, hết phải làm tôi chủ.k1OKẻ tù đày được bình an thư thái, chẳng còn nghe giám thị quát mắng rầy la.0Tại đó, kẻ hung tàn không còn quấy phá nữa, cũng tại đó người kiệt sức lại được nghỉ ngơi.,/QChẳng vậy thì giờ đây tôi đã không hiện hữu, khác nào thai nhi chết yểu bị đem chôn, hay trẻ sơ sinh không nhìn thấy ánh sáng.G.hay những bậc thủ lãnh vàng bạc chất đầy nhà.\-1cùng các bậc vương hầu khanh tướng đã xây lăng xây mộ cho mình,g,G Chẳng vậy thì giờ đây tôi đã nằm xuống yên hàn, đã an giấc nghỉ ngơi]+3 Sao lại có hai đầu gối đỡ lấy tôi, có đôi vú cho tôi bú mớm ?r*] Sao tôi không chết đi lúc vừa mới chào đời, không tắt thở ngay khi lọt lòng mẹ ?})s Vì đêm ấy đã không đóng kín lòng dạ cưu mang tôi khiến mắt tôi khỏi nhìn thấy đau khổ.(/ Phải chi tinh tú ban mai thành tăm tối mịt mờ, và ban mai uổng công chờ ánh sáng, không hề thấy bình minh xuất hiện. ' Phải chi những kẻ đã nguyền rủa ngày đã sẵn sàng đánh thức con giao long cũng nguyền rủa đêm ấy.p&YNày, phải chi đêm ấy là đêm cô đơn buồn thảm, đêm chẳng hề có tiếng reo vui.%Phải chi đêm ấy bị tối tăm xâm nhập, không được kể vào niên lịch, không được tính trong số các tháng. $Phải chi trên ngày ấy tối tăm mờ mịt bao trùm, mây đen đến che phủ và sương mù bỗng dưng ập xuống.G#Phải chi ngày ấy là đêm tối, phải chi từ nơi cao thẳm Thiên Chúa đừng để ý tới ngày ấy làm gì. Phải chi trên ngày ấy ánh sáng đừng chiếu rọi."'*Phải chi đừng xuất hiện ngày tôi đã chào đời, cũng như đêm đã báo : Đứa con trong bụng mẹ là một nam nhi !'!IÔng Gióp lên tiếng nói :S  !Sau cùng, ông Gióp mở miệng nguyền rủa ngày ông chào đời.;o Rồi họ ngồi xuống đất, bên cạnh ông, suốt bảy ngày đêm, chẳng nói với ông một lời, vì họ thấy rằng nỗi đau khổ của ông quá lớn.- Từ xa, họ ngước mắt nhìn, nhưng chẳng nhận ra ông. Họ bật khóc ; mỗi người xé áo mình ra và rắc tro lên đầu.7g *Ba người bạn của ông Gióp nghe biết tất cả những tai hoạ xảy ra cho ông, liền kéo đến, mỗi người từ xứ sở của mình, Ê-li-phát người Tê-man, Bin-đát người Su-ác, Xô-pha người Na-a-mát. Họ bàn nhau đến để chia buồn và an ủi ông.5c Nhưng ông Gióp đáp lại : Cả bà cũng nói như một mụ điên. Chúng ta đón nhận điều lành từ Thiên Chúa, còn điều dữ, lại không biết đón nhận sao ? Trong tất cả những chuyện ấy, ông Gióp không để cho môi miệng thốt ra lời tội lỗi.:m Bấy giờ, vợ ông bảo : Ông còn kiên vững trong đường lối vẹn toàn của ông nữa hay thôi ? Hãy nguyền rủa Thiên Chúa và chết đi cho rồi !FÔng ngồi giữa đống tro, lấy mảnh sành mà gãi.>uRồi Xa-tan rút lui khỏi nhan ĐỨC CHÚA. Vậy Xa-tan hành hạ ông Gióp, khiến ông mắc phải chứng ung nhọt ác tính từ bàn chân cho tới đỉnh đầu. ĐỨC CHÚA phán với Xa-tan : Được, nó thuộc quyền ngươi, nhưng ngươi phải tôn trọng mạng sống nó. Ngài cứ thử giơ tay đánh vào xương vào thịt nó xem, chắc chắn là nó sẽ nguyền rủa Ngài thẳng mặt !4aVà Xa-tan thưa lại với ĐỨC CHÚA : Da đổi da ! Tất cả những gì người ta có, người ta đều sẵn sàng cho đi để cứu mạng sống mình."=ĐỨC CHÚA phán với Xa-tan : Ngươi có để ý đến Gióp, tôi tớ của Ta không ? Thật chẳng có ai trên cõi đất này giống như nó : một con người vẹn toàn và ngay thẳng, kính sợ Thiên Chúa và lánh xa điều ác ! Nó vẫn kiên vững trong đường lối vẹn toàn của nó, dù ngươi đã vô cớ xúi giục Ta chống lại, để tiêu diệt nó..UBấy giờ, ĐỨC CHÚA phán với Xa-tan : Ngươi từ đâu tới ? Xa-tan thưa với ĐỨC CHÚA: Rảo quanh cõi đất và lang thang khắp đó đây. ~~}}||5{{/zzWyybxxowwwvv@uunu trtsdrrmqqTqpbooyonnmmNll]kk;jjaiii)hhgRff/ee[ed&cnbbaa`__W^^F]]f\\z[[iZZjYYXXXWxVVPUUUTT"SSRxQQQ'PPROO&NN$MMLLuKKRJIIdHGG;FFNEEDDCC9BB7AA"@@3?~?>Z==r=<;;}:::99 88J77Z66,55F44433H22Y11\00[//a...'--:,,+t**p))_((O''c&&& %%$$ ##%"""!y! 5gNXV^(7l::L~ 0 _ ? I-q `9 Người ta sẽ đưa nó ra nghĩa địa, để nó thức mà canh mồ của nó.)KVậy thì ai sẽ nói thẳng vào mặt nó về cách nó đã sống xưa nay, và hết mọi điều nó đã làm, ai là người sẽ trả cho nó ?wgVào ngày tai ương, kẻ ác được miễn trừ, nó thoát khỏi hiểm nguy trong ngày phẫn nộ.q[Chẳng lẽ các anh không hỏi khách qua đường, cũng không hiểu lời họ giải thích ? ~ Quả thật, các anh hỏi : Cung điện bậc quyền thế ở đâu ? Đâu là nơi cư ngụ của phường gian ác ?r}]Ồ ! Tôi quá biết tâm tưởng của các anh, các anh có ẩn ý gì về tôi, tôi cũng rõ.p|YKết cuộc cả hai cùng nghỉ yên trong cát bụi, mặc cho giòi bọ rúc rỉa thân mình.x{iCó người phải ra đi giữa lúc tâm hồn cay đắng, hạnh phúc chưa bao giờ được hưởng.Uz#thân hình phương phi béo tốt, tâm hồn vui sướng thảnh thơi.ay;Có kẻ phải lìa đời lúc còn sung sức, khi đang sống thư thái an nhàn,x'Chẳng lẽ người ta lại dạy cho Thiên Chúa thế nào là hiểu biết ? Chính Người là Đấng xét xử chốn cao vời !~wuQuả thật, đối với nó, gia đình nó có nghĩa gì đâu, khi tháng năm đời nó phải kết liễu.v/Ước chi nó phải nhìn tận mắt cảnh sụp đổ của mình, và phải uống cho cạn chén lôi đình của Đấng Toàn Năng !u5Người ta vẫn bảo : Thiên Chúa dành cho con cái nó tai ương nó phải chịu. Ước gì Người cứ phạt nó đi cho nó biết !ptYCó bao giờ chúng như cọng rơm bị gió cuốn, như vỏ trấu bị cơn lốc cướp đi ?GsĐã mấy lần đèn của ác nhân vụt tắt, và tai ương ập xuống trên mình ? Đã mấy lần Thiên Chúa nổi giận chia cho chúng phần chúng đáng phải chịu ?traHạnh phúc chẳng ở trong tay chúng hay sao ? Ước gì tôi lánh xa ý đồ phường gian ác !}qsĐấng Toàn Năng là gì để chúng tôi phụng sự, cầu khẩn Người, chúng tôi được lợi chi ?p1Thế nhưng chúng đã từng nói với Thiên Chúa : Xin Ngài xa chúng tôi, chúng tôi chẳng muốn biết đường lối của Ngài.hoI Cuộc đời chúng đầy tràn hạnh phúc, chúng đi về âm phủ thư thái an nhàn.cn? Chúng hát ca theo nhịp trống, cung đàn, chúng vui đùa theo tiếng sáo vi vu.dmA Con cái chúng chạy nhảy như chiên cừu, đám trẻ thơ tung tăng đùa giỡn.klO Bò mộng của chúng truyền giống không hư, bò cái của chúng sinh con không sẩy.vke Nhà cửa chúng yên ổn, không phải sợ hãi chi, ngọn roi Thiên Chúa không hề đụng tới.jTrước mặt chúng, dòng dõi chúng đứng vững như bàn thạch, chúng thấy con thấy cháu ngay trước mặt mình.liQ*Tại sao kẻ gian ác vẫn sống nhởn nhơ, càng về già lại càng thêm của cải ?ehCChính tôi khi nghĩ đến, tôi đã phải bàng hoàng, phải rùng mình sởn ốc.bg=Cứ nhìn tôi đi, các anh sẽ phải sững sờ, mau đưa tay ra mà che miệng.yfkCó phải vì con người mà tôi than vãn ? Nếu thế, tôi không mất bình tĩnh làm sao được ?oeWXin chịu khó nghe, rồi tôi sẽ nói, tôi nói xong, các anh sẽ mặc sức nhạo cười.Ud#Xin hãy lắng nghe lời tôi nói, và như thế đã là an ủi tôi.2c aBấy giờ ông Gióp lên tiếng nói :pbYĐó là phần Thiên Chúa dành cho đứa ác nhân, là số phận Thiên Chúa định cho nó.sa_Tài sản trong nhà nó tiêu tan và trôi đi hết cả ngày Thiên Chúa nổi trận lôi đình.P`Trời phơi bày tội ác nó phạm, đất nổi lên chống nó.\_1Mọi tai hoạ khủng khiếp nhất đe doạ những kho tàng nó thu tích được. Một ngọn lửa không ai thắp lên sẽ đốt nó, thiêu rụi hết những gì còn sót trong lều nó ở.&^EMột mũi tên cắm phập vào lưng, mũi nhọn xuyên qua gan mà vẫn chói sáng, nhưng cùng lúc, bao nỗi kinh hoàng đã đến tấn công.i]KNó có thoát được vũ khí bằng sắt, thì sẽ bị nỏ bằng đồng nhắm bắn.!\;Thiên Chúa sẵn sàng làm cho nó đầy bụng, khi giáng xuống nó cơn thịnh nộ của Người, và cho tên bắn xuống nó như mưa.|[qNó đang thật sung túc thì gặp phải khốn quẫn, mọi khốn khổ bần cùng ập xuống trên nó.qZ[Chẳng ai thoát khỏi mà không bị nó cấu xé, nên nó không thể thịnh đạt lâu dài.zYmvì khát vọng của nó chẳng bao giờ thoả mãn, nên kho tàng của nó không cứu nó nổi đâu.XVì nó đã hành hạ, đã bỏ rơi những người cùng khốn, đã chiếm đoạt nhà cửa thay vì xây dựng,PWKết quả bao công lao khó nhọc của nó, nó phải hoàn trả lại mà không được hưởng dùng ; những gì nó có nhờ trao đổi, nó cũng chẳng được một chút nào.vVeDầu chảy thành suối, mật và sữa chua đầy thung lũng, nó sẽ chẳng còn thấy bao giờ.OUNó đã bú nọc độc, thì lưỡi rắn sẽ giết nó chết.nTUCủa cải nó đã ngốn, ắt nó phải mửa ra, Thiên Chúa sẽ tống ra khỏi lòng nó.}Ssthì sớm muộn gì trong bụng nó thức ăn sẽ biến chất và trở thành nọc độc giết người.bR= và vì tiếc của, nó không dám bỏ đi, nên đã giữ lại trong cổ họng,gQG Nếu trong miệng nó, gian ác đã nên như kẹo ngọt cho nó ngậm dưới lưỡi,dPA Xương cốt nó xưa đầy tràn nhựa sống, nay phải nằm yên trên cát bụi.vOe Con cái nó phải đền cho những kẻ bần cùng, phải tự tay trả lại của nó đã chiếm.|Nq Mắt đã từng thấy nó, nay chẳng còn thấy nữa, nó cũng không nhìn thấy nơi nó đã ở xưa.M}Tựa giấc mơ, nó bay đi mà không tìm lại được, nó biến mất, khác nào một thị kiến ban đêm.yLkthì tựa bóng ma, nó sẽ tan biến đi mãi mãi, ai đã nhìn thấy nó sẽ hỏi : Nó đâu rồi !bK=Giả như nó vươn mình lên tới trời, và đầu có chạm đến tầng mây, Jniềm vui của ác nhân thật là ngắn ngủi, đứa vô đạo có hân hoan sung sướng, chỉ trong chốc lát thôi ?I Chẳng lẽ anh không biết : thời nào cũng vậy thôi kể từ khi con người được đặt trên trái đất : H Người ta vừa cho tôi một bài học, lại vừa nhục mạ tôi, chính tâm trí tôi thúc đẩy tôi trả lời.GwNày đây những suy nghĩ của tôi thúc đẩy tôi trả lời, tâm hồn tôi thật bồn chồn lo lắng.IF Bấy giờ, ông Xô-pha người Na-a-mát lên tiếng nói :REBấy giờ các anh hãy sợ lưỡi gươm kề cổ mình, vì cơn giận của các anh đáng tội chết. Như thế các anh sẽ biết rằng : thế nào cũng có một cuộc xét xử.kDOThật vậy, các anh nói : Làm sao săn đuổi nó, để có lý mà cáo tội nó đây ?%CCChính tôi sẽ được ngắm nhìn Người, Đấng mắt tôi nhìn thấy không phải người xa lạ. Lòng tôi những tha thiết mong chờ.|BqSau khi da tôi đây bị tiêu huỷ, thì với tấm thân này, tôi sẽ được ngắm nhìn Thiên Chúa.AyTôi biết rằng Đấng bênh vực tôi vẫn sống, và sau cùng, Người sẽ đứng lên trên cõi đất.h@Icó người đục bằng sắt, trám bằng chì, tạc vào đá cho đến muôn đời !z?mÔi, những lời tôi nói đây, phải chi có người chép lại, phải chi có người ghi vào sách,r>]Tại sao các anh bắt chước Thiên Chúa mà đi săn đuổi tôi, và vẫn không thoả mãn ?=Xin thương tôi, xin thương xót tôi, hỡi các anh là những người bè bạn, vì chính tay Thiên Chúa đã đánh tôi !m<STôi đâu còn là chi, tôi cũng chẳng có gì, ngoài thân thể chỉ là da bọc xương.;wMọi người thân thiết nhìn tôi mà ghê tởm, đến kẻ mến thương tôi cũng trở mặt với tôi.t:aThậm chí tôi bị bọn nhãi ranh chế giễu, tôi vừa đứng dậy là chúng đã chọc tôi.u9cHơi thở tôi khiến vợ tôi ghê tởm, mùi hôi thối xông ra làm cho anh em tôi gớm ghiếc.g8GGọi tớ trai, chúng chẳng buồn thưa, nhưng tôi lại phải ngỏ lời năn nỉ.s7_Các tớ gái tôi coi tôi như một người xa lạ, chúng nhìn tôi như một kẻ ngoại bang.s6_Thân bằng quyến thuộc đều dứt nghĩa đoạn tình, khách trọ nhà cũng lãng quên tôi.t5a *Anh em tôi, Người đẩy họ xa tôi, Người quen biết coi tôi như người dưng nước lã.4# Quân sĩ của Người ùn ùn kéo tới, chúng mở đường nhằm tấn công tôi, rồi đóng trại chung quanh lều tôi ở.u3c Chống lại tôi, Người bừng bừng giận dữ, Người coi tôi như thù địch của Người.2# Người tận diệt tôi để tôi mất dạng ; như người ta nhổ cây tận gốc, Người làm tiêu tan hy vọng của tôi.g1G Danh dự của tôi, Người tước mất, triều thiên tôi đội, Người lấy đi.0%Người chặn đường cản lối, khiến tôi không tài nào vượt nổi ; Người trải bóng tối trên mọi nẻo tôi đi./1Nếu tôi kêu lên : Tàn bạo quá !, chẳng có ai đáp lời, và nếu tôi có van nài đi nữa, cũng chẳng ai phân xử cho tôi.z.mthì các anh hãy biết rằng người chèn ép và bủa lưới bắt tôi, chính là Thiên Chúa vậy.%-CNhưng nếu quả các anh muốn lên mày lên mặt với tôi, và muốn chứng minh rằng : nỗi sỉ nhục tôi đang chịu là đích đáng,d,AGiả như tôi có thật sự sai lầm, thì chỉ một mình tôi phải liên luỵ.+}Các anh nhục mạ tôi đến cả chục lần rồi, ăn nói cộc cằn với tôi mà không biết xấu hổ !c*?Đến bao giờ các anh còn hành hạ tôi, còn dùng lời lẽ mà đay nghiến ?3) cBấy giờ, ông Gióp lên tiếng nói :(-Quả thật, chỗ cư ngụ của kẻ bất công là như thế, nơi sinh sống của người không biết Thiên Chúa là như vậy !y'kKhi thấy nó đến ngày tận số, người Phương Tây kinh hoàng, người Phương Đông sợ hãi.{&oTrong dân mình, nó sẽ chẳng có con có cháu, tại nhà nó ở, sẽ chẳng còn sống sót một ai.%Nó bị tống khỏi chỗ đầy ánh sáng đến chốn tối tăm, bị đuổi khỏi nơi có người cư ngụ.w$gChẳng ai trong xứ còn nhớ đến nó nữa, tên nó cũng không được nhắc đến trong miền.H# Phía dưới, rễ héo khô, phía trên, cành bị đốn.."UNgười ta sẽ cư ngụ trong lều nó đã ở nhưng nay chẳng còn thuộc về nó, và sẽ rắc lưu huỳnh tại nơi nó thường chăn súc vật.!Nó đã bị lôi ra khỏi lều, và hết còn được sống yên ổn, lại bị dẫn đến gặp Vua Tàn Ác.e C Bệnh tật làm hao mòn da thịt nó, tử thần lấy đi nhiều phần thân thể.a; Đói khát trở nên bạn đồng hành, tai ương không ngớt nằm bên cạnh.mS Nó hoảng sợ vì bao nỗi kinh hoàng ập xuống từ khắp nơi, theo sát gót chân nó.`9 Dây bắt nó giấu ngầm dưới đất, bẫy gài nó nằm ở trên đường.eC Cạm bẫy sập xuống trúng gót chân nó, và dò lưới siết chặt thân mình.\1Bởi vì chân nó sa vào lưới, nó bước đi trên lưới đã giăng ra.Bước đi của nó xưa kia vững chắc, giờ đây lảo đảo, mưu đồ của nó làm cho nó ngả nghiêng.\1Trong lều nó ở, ánh sáng thành bóng tối, đèn đóm cũng tắt luôn.|qPhải, ánh sáng của ác nhân rồi sẽ tắt, đuốc phừng phừng của nó cũng không chiếu toả.+OChính anh đã tự giày vò trong khi giận dữ, chẳng lẽ vì anh mà cả trái đất lại bị bỏ hoang và núi đá chuyển mình dời chỗ ?iKTại sao các anh coi chúng tôi như súc vật, như những đứa thô lỗ tục tằn ?yĐến bao giờ các anh còn nói những lời độc địa ? Cứ suy nghĩ, rồi chúng tôi sẽ nói cho hay.I Bấy giờ ông Bin-đát, người Su-ác, lên tiếng nói :Bấy giờ hạnh phúc và hy vọng có đi vào âm phủ hay chăng, khi ta cùng nhau yên nghỉ trong bụi đất ?kOthì hy vọng của tôi ở chỗ nào, hạnh phúc của tôi, ai là người nhìn thấy ?nếu tôi nhìn nấm mồ mà nói : Đây là cha tôi ! và nhìn giòi bọ : Đây là mẹ, đây là chị tôi !,fE Nếu tôi hy vọng âm phủ sẽ là nhà, và tôi sẽ kê giường trong bóng tối,s_ Thiên hạ muốn biến đêm thành ngày, tưởng chừng bóng tối sẽ qua đi và trời sáng. Ngày đời tôi qua nhanh, toan tính của tôi thành mây khói, cùng với những ước mơ tôi hằng ấp ủ.{ o Các anh cứ trở lại, cứ đến đây, nhưng trong các anh, tôi chẳng thấy ai là khôn ngoan cả. ! Nhưng người công chính luôn giữ vững đường lối của mình, kẻ tay sạch lòng thanh sẽ được thêm sức mạnh. w*Thấy cảnh này, người ngay thẳng cũng phải bàng hoàng, người vô tội phẫn nộ với ác nhân.Z -Mắt tôi hoen mờ vì đau khổ, toàn thân tôi chỉ còn là cái bóng.m STôi cũng nên trò cười cho thiên hạ, ai đưa mắt nhìn cũng phải ngoảnh mặt đi.ucTựa như ai đó mời bạn đến chia phần, trong khi chính con mình lại mỏi mắt chờ mong.1[Quả thật, Ngài làm cho lòng chúng ra mù tối, chẳng còn nhận ra điều hay lẽ phải. Vì vậy, Ngài không chịu để cho chúng đắc thắng.lQXin Ngài đứng ra bảo đảm cho con, vì ngoài Ngài ra, ai nào dám đưa tay cam kết ?1[Chung quanh tôi lại chẳng phải là một đám người ưa cười đùa chế nhạo đó sao ? Suốt canh khuya, mắt tôi đắm chìm trong cay đắng !l SHơi thở tôi đã cạn, ngày đời tôi đã hết, một nấm mồ đang đợi chờ tôi.}sVì năm tháng đời tôi đã được đếm hết, con đường tôi đang đi không dẫn tôi trở lại.Phải chi nhân vật kia có thể làm trọng tài giữa con người và Thiên Chúa, như giữa hai con người với nhau.wBạn bè của tôi chế nhạo tôi, nhưng tôi hướng nhìn lên Thiên Chúa, mắt đầm đìa giọt lệ. Ngay giờ đây trên trời, tôi đã có một nhân chứng, nơi chốn cao xanh, tôi đã có một người bảo lãnh.pYĐất ơi, đừng vùi lấp máu ta đi, ước gì tiếng tôi kêu còn vọng ngân mãi mãi !z~mThế nhưng bàn tay tôi chẳng vương bạo lực, và lời cầu nguyện của tôi thật tinh tuyền.e}CKhóc lóc nhiều, mặt tôi đỏ ửng, phiền muộn quá, cặp mắt thâm quầng.n|Utôi khoác lên da khô của mình tấm áo vải thô, lại vùi trán tôi trong bụi đất.{wRồi Người chọc thủng tôi lỗ chỗ ; tựa trang chiến sĩ, Người nhảy vào đánh tôi tơi bời,$zA tên nhọn của Người vây bủa lấy tôi, đâm thẳng vào lưng, không mảy may thương hại, khiến cho mật tôi đổ tràn ra đất.y Tôi đang sống yên ổn thì Người đánh tôi, nắm lấy gáy tôi mà bẻ gãy, rồi dựng tôi lên làm bia mà bắn :hxI Thiên Chúa đã trao tôi cho bọn điên khùng, quẳng tôi vào tay phường gian ác.ww Chúng há mồm há miệng doạ dẫm tôi, lại hè nhau chế giễu, cùng nhau tụ họp chống lại tôi.8vi Tôi bị cơn giận của Người cấu xé và săn đuổi, Người nghiến răng nghiến lợi doạ dẫm tôi. Kẻ thù tôi đưa mắt nhìn tôi chòng chọc.Pu*Ngài đã để cho dạ con phải nhăn nheo xấu xí, đó là một bằng cớ tố cáo con ; và vẻ xanh xao gầy còm của thân thể cũng là một bằng cớ nữa tố cáo con.t#Nhưng giờ đây Thiên Chúa làm cho tôi kiệt quệ. Phải, Ngài đã gieo kinh hoàng trên mọi người thân cận của con.s Nếu tôi có nói, nỗi khổ của tôi vẫn khôn nguôi, tôi mà nín thinh, nỗi khổ của tôi liệu có dứt ?-rSTôi cũng sẽ dùng ba tấc lưỡi để làm cho các anh nên vững vàng, sẽ không tiếc mấp máy đôi môi mà làm cho các anh thêm mạnh mẽ.-qSGiả như các anh ở vào địa vị tôi, tôi cũng sẽ nói như các anh, cũng sẽ có những lời đối đáp, sẽ lắc đầu mai mỉa các anh.p#Những lời lẽ viển vông như thế liệu đã chấm dứt chưa ? Hoặc : Điều gì bắt anh phải trả lời thêm nữa ?oNhững điều như thế, tôi nghe đã bao lần. Các anh muốn ủi an nhưng tất cả chỉ gây thêm đau khổ.3n cBấy giờ, ông Gióp lên tiếng nói :omW#Đứa cưu mang gian ác, ắt sẽ sinh tai hoạ, bụng chúng chứa sẵn những điều gian.~lu"Quả thật, phường gian ác sẽ không có con nối dõi, lều đứa ăn hối lộ sẽ bị lửa thiêu.k}!Khác nào cây nho, nó làm rụng quả khi chưa chín, như cây ô-liu, nó để mất đi hoa trái của mình.kjO Chưa tới thời tới lúc, cành lá của nó đã úa tàn, chẳng còn xanh tươi nữa.iPhải chi nó đừng tin vào sự dối trá, nhưng nó đã làm, vì dối trá chính là những gì nó thu hoạch được.#h?Nó sẽ không thoát khỏi bóng tối, chồi non của nó, một ngọn lửa sẽ làm héo khô, tàn lụi, hoa của nó, gió sẽ cuốn đi.g{Nhưng nó sao giàu nổi, tài sản nó sẽ chẳng bền lâu, của cải nó không che kín được xứ sở.fNó ở trong các thành đã bị tàn phá, trong những ngôi nhà chẳng ai cư ngụ, sắp trở nên hoang tàn.Je Bởi vì nó mặt mày núng nính và thân hình phì nộn.Ud#lấy thuẫn dày che thân, nó cắm cổ cắm đầu xông vào Chúa.xciCũng chỉ vì nó đã dám dang tay chống lại Thiên Chúa, cả gan chống lại Đấng Toàn Năng,{boKhốn khổ ngặt nghèo làm nó thêm kinh hãi, đổ dồn trên nó như ông vua sẵn sàng lâm trận.a#Nó rảo khắp đó đây tìm bánh, nhưng sẽ đi đâu ? Nó biết rằng cái nắm chắc trong tay là chuỗi ngày đen tối.`Nó không tin rằng mình sẽ thoát khỏi cảnh tối tăm, mà thấy mình bị bỏ mặc cho gươm đâm chém._Bên tai nó, tiếng kêu hãi hùng luôn văng vẳng, đang sống an lành, thì quân cướp bỗng đâu ào tới.^Cả cuộc đời đứa gian ác là một chuỗi lo âu, năm tháng dành cho kẻ hung tàn đã được đếm hết.$]AChỉ các vị này mới được Thiên Chúa ban cho miền đất ta đang sống, bấy giờ nơi đó chẳng có ngoại kiều nào lẫn lộn.\những điều các bậc hiền nhân đã cho hay mà chẳng hề giấu giếm, đó cũng là điều cha ông xưa truyền lại.a[;Nghe tôi đi, tôi xin chỉ cho anh, tôi xin kể lại những điều đã thấy,Z}huống chi con người ghê tởm và hư đốn, con người chuyên làm điều gian ác như uống nước lã ?Y5Ngay các thánh của Người, Thiên Chúa còn không tin tưởng, ngay các tầng trời, cũng chẳng thanh sạch trước mắt Người,#X?Phàm nhân là gì để tự cho mình là thanh sạch, và đứa con do người phụ nữ sinh ra là gì, để tự cho mình là công chính ?`W9 khi anh quay ra giận dữ và thốt lên những lời chống lại Thiên Chúa ?aV; Sao anh đành để cho đam mê chế ngự, để cho mắt anh cũng đồng tình, U9 Phải chăng anh cho là quá ít những an ủi Thiên Chúa dành cho anh, cũng như những lời lẽ nhẹ nhàng chúng tôi nói với anh ?nTU Trong chúng tôi, có cả người già nua tóc bạc, tuổi đời vượt cả tuổi cha anh.lSQ Có gì anh biết mà chúng tôi không biết, có gì anh hiểu mà chúng tôi chẳng hay ?~RuCó phải anh đã hiện diện trong triều thần Thiên Chúa, và đã chiếm đoạt được khôn ngoan ?{QoCó phải anh là người đầu tiên đã sinh ra, đã chào đời trước khi đồi núi xuất hiện ?PyChính miệng anh, chứ không phải tôi đã kết án anh, chính môi anh quả quyết rằng anh mắc tội. O Quả thật, tội của anh khiến anh nói năng như vậy đó, anh chọn kiểu ăn nói của phường xảo quyệt.yNkAnh huỷ bỏ luôn lòng kính sợ Thiên Chúa, coi thường cả việc suy gẫm trước nhan Người.mMShoặc dùng những lời vô tích sự, dùng những lời vô ích mà biện hộ cho mình ?LChẳng lẽ người khôn ngoan muốn trả lời, lại dùng những lý lẽ vu vơ, và ngốn gió đông cho đầy bụng,KK Bấy giờ, ông Ê-li-phát người Tê-man lên tiếng nói :zJmĐau đớn trong thân xác, duy một mình nó chịu, tang tóc trong tâm hồn, chỉ một mình nó hay.ICon cái nó có được vẻ vang rạng rỡ, nó cũng chẳng hay ; chúng có bị khinh khi miệt thị, nó nào có biết !$HANgài quật cho nó ngã không dậy được, và nó phải ra đi, Ngài làm cho mặt mày nó ra xấu xa ghê tởm, rồi Ngài đuổi nó đi.%GCchẳng khác chi nước chảy đá mòn, và mưa rào cuốn trôi cát bụi, cũng vậy, hy vọng của người phàm, Ngài làm tiêu tan hết.kFOThan ôi ! Chẳng khác chi núi sập xuống vỡ tan, đá tảng bị dời qua chỗ khác,nEULúc ấy, tội ác con, Ngài sẽ niêm trong bọc, lỗi lầm con, Ngài sẽ phủ lấp đi.DBây giờ Ngài đếm từng bước con đi, nhưng lúc ấy, Ngài sẽ không còn quan tâm đến tội con nữa.C%Bấy giờ Ngài gọi, con sẽ xin thưa. Bởi vì Ngài những khát khao mòn mỏi nhìn thấy công trình do tay Ngài làm nên.AB{–vì đã chết rồi, làm sao con người sống lại được ?– Trong suốt cả thời gian khổ dịch con vẫn cứ đợi chờ, cho tới khi Ngài nâng con dậy.4Aa *Ôi, giả như Ngài giấu con trong âm phủ, cất con ở đó cho đến lúc cơn giận Ngài nguôi, cho con một thời hạn, rồi lại nhớ đến con ?\@1 cũng thế, con người nằm xuống ngủ yên rồi là không thức dậy nữa. Bao lâu các tầng trời còn tồn tại, nó vẫn không thức giấc, không tỉnh dậy, không hết ngủ say.R? Nước biển có thể biến mất, sông ngòi có thể cạn khô,b>= Còn con người chết là nằm bất động, sẽ ở đâu khi tắt thở rồi ?l=Q chỉ cần một ít nước là đã vội đâm chồi, nhánh vươn dài như một cây non.c<?dầu cho dưới đất rễ cây có già và gốc cây nằm chết trong cát bụi,9;kQuả vậy, đến như cây cối mà vẫn còn có niềm hy vọng, bị chặt rồi, còn có thể mọc lại xanh tươi, và không ngớt đâm chồi nảy lộc,8:iXin Ngài đừng để ý đến con người nữa, cho nó được an nhàn thư thái, và phấn khởi mừng vui như người làm mướn xong được một ngày.>9uVì tuổi con người đã được Ngài ấn định, sống được bao năm tháng là tuỳ thuộc ở Ngài. Ngài định giới hạn rồi, sao có thể vượt qua !V8%Ai tìm thanh sạch được từ ô uế ? Dứt khoát chẳng một ai !_77thế mà Ngài lại để mắt nhìn xem, còn bắt ra đối chất với Ngài.k6OTựa đoá hoa mới nở đã tàn, con người qua mau, khác nào bóng câu qua cửa sổ,e5 E*Con người do phụ nữ sinh ra, tuổi đời ngắn ngủi, mà âu lo chồng chất.X4) Con người mục nát như gỗ mọt, như tấm áo đã bị mối xông.|3q đã tra chân con vào cùm, theo dõi mọi đường nẻo con đi, và dò xét mọi dấu chân con bước.2 Quả thật, nhằm chống lại con, Ngài đã viết những lời cay đắng, đã kể ra các tội con phạm lúc xuân xanh,1 Có phải điều Ngài muốn là làm run rẩy chiếc lá gió thổi bay, hay đuổi theo một cọng rơm khô héo ?Q0 Sao Ngài lại ẩn mặt, và xem con như thù địch của Ngài ?/+ Con đã phạm bao nhiêu tội lỗi ? Bao nhiêu lần con đã phản nghịch, đã đắc tội với Ngài, xin cho con được biết.d.A Bấy giờ Ngài gọi, con sẽ xin thưa, hoặc con có hỏi, Ngài sẽ trả lời.g-G Xin đừng để tay Ngài đè nặng lên con, và đừng làm con kinh hoàng sợ hãi.|,q Chỉ xin Chúa miễn cho con hai điều này thôi, và con sẽ không trốn để khỏi giáp mặt Ngài :m+S Vậy nếu có ai cãi và thắng được tôi, tôi sẽ làm thinh ngay và chết tức thì.h*I Này đây tôi sắp sửa trình bày vụ việc, tôi biết rõ rằng tôi công chính.^)5 Xin các anh để tâm nghe lời tôi nói, lắng tai nghe lời tôi giãi bày.( Đó chính là điều sẽ cứu tôi, vì trước nhan Người, ác nhân sẽ không dám xuất đầu lộ diện.!'; Người có thể giết tôi, tôi chẳng còn gì để hy vọng, nhưng trước nhan Người, cách sống của tôi, tôi phải biện hộ.J& Vì thế tôi sẽ liều mạng đến một mất một còn.X%) Im đi, để mặc tôi ! Chính tôi sẽ nói, rồi muốn ra sao thì ra.:$m Lời các anh khuyên bảo chỉ là những câu châm ngôn tầm thường như tro bụi, lập luận của các anh là thứ lập luận mềm nhũn như đất sét. # Phải chăng uy phong Người chẳng làm cho các anh khiếp sợ, nỗi kinh hoàng Người chẳng ập xuống các anh ?d"A Hẳn Người sẽ phiền trách các anh, nếu các anh đã bí mật theo phe phái.!/ Người dò xét các anh, phải chăng đó là điều tốt ? Phải chăng các anh phỉnh gạt Người như phỉnh gạt phàm nhân ?l Q Có phải các anh đứng về phe Người ? Có phải các anh biện hộ cho Thiên Chúa ? Có phải nhân danh Thiên Chúa mà các anh nói lời dối trá ? Có phải vì Người, mà các anh bày chuyện điêu ngoa ?b= Xin các anh nghe lời tôi biện hộ ; xin để ý lời miệng tôi phân trần.fE Phải chi các anh biết nín lặng ! Như thế các anh mới là người khôn ngoan.fE Còn các anh, hạng láo khoét bày trò, tất cả các anh chỉ là bọn lang băm !{ Phần tôi, tôi sẽ thưa với chính Đấng Toàn Năng, tôi muốn biện hộ cho mình trước Thiên Chúa.W' Điều các anh biết, tôi đây cũng biết, tôi chẳng thua kém gì.i M *Những chuyện này chính mắt tôi đã thấy, chính tai tôi đã nghe và đã hiểu.a; Chúng mò mẫm trong tăm tối mịt mù, lảo đảo như người thấm men say.}s Người làm cho thủ lãnh của dân ra ngu muội, bắt phải lang thang trong sa mạc không lối thoát.~u Người làm cho các dân lớn mạnh rồi tiêu diệt, để cho bành trướng rồi bắt phải lưu vong.oW Người vạch trần những tối tăm bí ẩn, phơi bày bóng tối tử thần ra ánh sáng.s_ Người đổ nhuốc nhơ xuống hàng quyền quý, và nới lỏng dây lưng cho quân bạo tàn.|q Người làm cho nhà hùng biện mất cả tài ăn nói, cho bậc lão thành chẳng còn óc biện phân.lQ Người bắt các tư tế phải đi chân đất Người lật đổ những kẻ quyền uy.fE Người gỡ bỏ cân đai của vua chúa và bắt họ phải dùng khố thắt lưng.jM Người bắt các mưu sĩ phải đi chân đất, làm cho các thẩm phán ra điên rồ.# Nơi Người có cả dũng lực lẫn tài trí, kẻ lầm lạc cũng như người gây ra lầm lạc đều ở trong tay Người.s_ Người giữ nước lại, trời liền hạn hán, Người thả nước ra, đất bị tan hoang.q [ Người phá huỷ, chẳng ai xây lại được, Người giam cầm, không ai cứu thoát nổi. ! Nhưng nơi Thiên Chúa có cả khôn ngoan lẫn sức mạnh, mưu lược cũng như tài thông hiểu đều thuộc về Người.a ; Người tóc bạc được trí khôn ngoan, bậc tuổi cao có tài thông hiểu.| q Lẽ nào tai không phân biệt được lời nói, và cổ họng không thưởng thức được món ăn ?} s Chính Người nắm trong tay hồn của mọi sinh vật cũng như hơi thở của tất cả người phàm.{ Vì trong giống vật, có con nào lại không biết rằng tay ĐỨC CHÚA đã làm nên những điều đó !^5 Thú rừng sẽ chỉ giáo cho anh hay, cá biển sẽ giải thích cho anh rõ. ~W~~i}}P||||{{%zzLyyCxx`wwwvtvuutt ssRrrGqqUpppoo nnmmllkkjjiihggg+feeeddccFbaa%`__Z^^4]w]\n[[>j>==!<<$;;s::W:9988>77}766f6(555n50444v48333622?100t///1..x---,+++*f)))!((F''p&&&%%)$$J###-"""!!; T{Jb.3=G9`abaK>HW%h s  #  x +g"`zL_~lQ!Sự kinh hoàng của tôi không làm ông sợ hãi và tay tôi không đè nặng trên ông.oW!Này, đối với Thiên Chúa, tôi đây cũng như ông, tôi được nắn ra từ đất sét.jM!Nếu có thể, ông trả lời tôi xem, cứ phi bác tôi và giữ vững lập trường.} s!Sinh khí của Thiên Chúa đã làm ra tôi, hơi thở của Đấng Toàn Năng đã cho tôi được sống.{ o!Lòng dạ ngay thẳng của tôi trào ra lời uyên bác, môi miệng tôi nói lên chân lý tinh tuyền.H  !Giờ đây tôi mở miệng, lưỡi tôi thốt nên lời.b  ?!*Này ông Gióp, xin nghe tôi ngỏ lời, xin lắng nghe mọi lời lẽ của tôi.} s Tôi đâu biết tâng bốc ; chẳng vậy, Đấng đã làm ra tôi sẽ cất tôi đi trong khoảnh khắc.c? Tôi sẽ không về phe ai cả, cũng chẳng tâng chẳng bốc một người nào.]3 Tôi muốn nói cho lòng vơi nhẹ, nên mở miệng cất tiếng trả lời._7 Phải, lòng dạ tôi như rượu ứ đầy, làm nứt vỡ các bầu da mới.fE Quả thật, tôi đầy ứ lời lẽ, thần khí ở trong tôi thúc giục tôi nói.uc Đến lượt tôi, tôi sẽ trả lời, phần tôi, tôi sẽ bày tỏ sự hiểu biết của tôi.a; Tôi chờ đợi vì họ không nói, họ ngưng lại và không trả lời nữa.R Họ sững sờ, không trả lời nữa, họ không có đủ lời.lQ Tôi sẽ không chuẩn bị lời lẽ, không theo kiểu các ông mà trả lời ông Gióp.$A Vậy các ông đừng nói : Chúng tôi đã tìm được khôn ngoan, chính Thiên Chúa dạy dỗ chúng tôi chứ không phải người phàm !!; Tôi đã chú ý theo dõi các ông, nhưng chẳng ai bắt bẻ được ông Gióp, không người nào đối đáp nổi lời lẽ của ông.~) Này tôi đã chờ đợi lời lẽ của các ông, đã mở tai nghe các ông lý luận ; đang lúc các ông tìm tòi chữ nghĩa.m}S Vì thế tôi nói : Xin hãy nghe tôi, tôi đây sẽ bày tỏ sự hiểu biết của mình.|/ Không phải tuổi tác làm cho người ta được khôn ngoan, và chưa chắc người già cả đã phân biệt được phải trái.{} Nhưng thật ra sinh khí trong con người, tức hơi thở của Đấng Toàn Năng, mới làm cho hiểu biết.sz_ Tôi tự nhủ : Kẻ già mới có quyền ăn nói, người cao tuổi mới dạy lẽ khôn ngoan.Qy Ông Ê-li-hu, con ông Ba-rác-ên, người Bút, lên tiếng nói :{xo Nhưng khi thấy ba người không còn thốt ra câu trả lời nào nữa, thì ông Ê-li-hu nổi giận.twa Đang khi họ tranh luận với ông Gióp, thì ông Ê-li-hu chờ, vì họ nhiều tuổi hơn ông.9vk Ông Ê-li-hu cũng nổi giận với ba người bạn vì họ đã không tìm được câu trả lời nào đáp lại ông Gióp, mà còn lên án Thiên Chúa nữa.=us Nhưng ông Ê-li-hu, con ông Ba-rác-ên, người Bút, thuộc thị tộc Ram đã nổi giận với ông Gióp, vì ông này dám cho mình công chính hơn Thiên Chúa.nt W *Ba người này thôi không trả lời ông Gióp, vì họ nghĩ ông là người công chính.nsU(thì thay vì lúa mì, gai góc sẽ mọc lên, thay vì lúa mạch, cỏ dại sẽ nảy mầm.}rs'giả như tôi đã ăn quịt hoa màu ruộng đất, lại làm cho chủ đất trút hơi thở cuối cùng,rq]&Giả như đất của tôi kêu lên đòi báo oán, và những luống đất cùng nhau khóc oà,~pu%Tôi sẽ báo cho Người những bước chân của tôi và tiến lại gần Người như một thủ lãnh.Bo$tôi sẽ mang trên vai, và đội như vương miện.Dn#Ôi, phải chi có người nghe tiếng tôi ! Đây là lời cuối cùng tôi nói, xin Đấng Toàn Năng trả lời cho tôi. Còn bản cáo trạng kẻ thù tôi đã viết,m"Phải chăng vì sợ dư luận quần chúng sợ bị các gia tộc khinh chê, mà tôi lặng thinh không dám ra khỏi cửa ?}ls!Phải chăng tôi như hạng người che đậy tội ác của mình và giấu giếm tội mình trong dạ ?okW Người xa lạ không phải nghỉ đêm ở ngoài, tôi đã mở cửa đón mời lữ khách. jPhải chăng những người trong lều tôi đã chẳng nói : Ai là người không được cho ăn thịt thoả thuê ?iKhông, tôi không để cho lưỡi tôi phạm tội, không lấy lời nguyền rủa mà phó mặc hồn nó cho tử thần.jhMPhải chăng tôi mừng vui khi kẻ thù lâm nạn, và hoan hỷ khi nó gặp tai ương ?g)Nếu thế thì đó cũng là tội ác đáng trừng phạt, vì tôi đã dám chối bỏ Thiên Chúa, Đấng ngự chốn trời cao.`f9mà lặng lẽ để cho lòng bị lôi cuốn và đưa tay lên miệng mà hôn ?jeMPhải chăng tôi thấy ánh mặt trời rực rỡ và vầng trăng lộng lẫy huy hoàngidKPhải chăng tôi mừng vui vì có nhiều của cải, vì tài sản do tay tôi làm ra ?~cuPhải chăng tôi lấy vàng làm bảo đảm và nói với vàng ròng : Ngươi là chốn an toàn của ta ! b Bởi vì tai hoạ của Thiên Chúa làm tôi kinh hãi, tôi không thể đứng vững trước oai phong của Người.sa_Nếu thế thì đầu tôi phải lìa khỏi cổ và cánh tay tôi phải đứt khỏi khuỷu tay.}`sPhải chăng tôi đã giơ tay đánh trẻ mồ côi, vì biết mình được nâng đỡ nơi cổng thành ?k_Omà họ lại không chúc lành cho tôi, vì nhờ lông chiên của tôi mà được ấm ?^Phải chăng tôi đã thấy một kẻ khốn cùng không áo mặc, thấy một người nghèo không mền đắp,]+Từ thuở thanh xuân, tôi đã nuôi nó như một dưỡng phụ và đã hướng dẫn nó ngay từ lúc tôi lọt lòng mẫu thân.[\/Phải chăng tôi ăn bánh một mình, không chia phần cho kẻ mồ côi ?[Phải chăng tôi từ chối ước vọng của người nghèo, làm cho mắt goá phụ mỏi mòn vì trông ngóng ?&ZEĐấng đã tạo ra tôi trong dạ mẹ không phải là Đấng tạo ra nó hay sao ? Cũng một Thiên Chúa đã tạo ra chúng tôi hết thảy.vYethì tôi sẽ làm gì khi Thiên Chúa trỗi dậy, khi Người tra hỏi, tôi đáp lại thế nào ?lXQ Giả như tôi chà đạp quyền lợi của tôi trai tớ gái đang tranh tụng với tôi,^W5 Đó là ngọn lửa đốt tan âm phủ, thiêu rụi cả mùa màng của tôi.RV Đó quả là một tội tày trời, tội ác đáng trừng phạt.xUi thì vợ tôi phải kéo cối xay cho người khác và thân xác nàng bị người ta chiếm đoạt.aT; Nếu tôi để lòng mê theo phụ nữ hay rình rập ngoài cửa nhà tha nhân,rS]thì cái tôi gieo, người khác sẽ hưởng và các mầm non tôi trồng đều bị nhổ đi.iRKNếu chân tôi đi trệch đường, lòng chiều theo con mắt, và tay dính vết nhơ,xQithì Thiên Chúa cứ cân tôi trên bàn cân chính xác và Người sẽ nhận thấy tôi toàn vẹn.gPGGiả như tôi đồng hành cùng gian dối và chân tôi dồn bước với điêu ngoazOmĐường tôi đi, lẽ nào Người chẳng thấy, chân tôi bước, Người không đếm được sao ?kNOHá chẳng phải tai hoạ cho đứa bất công và bất hạnh cho kẻ làm điều dữ ?M+Từ cõi trời cao, Thiên Chúa gửi gì xuống làm sở hữu, từ chốn cửu trùng, Đấng Toàn Năng ban gì làm gia nghiệp ?nL W*Tôi đã kết ước với đôi mắt của tôi là không nhìn ngắm một thiếu nữ nào.XK)Đàn tôi văng vẳng khúc nhạc sầu, sáo tôi dìu dặt cung ai oán.NJDa tôi đã sạm đen, xương cốt bị thiêu trong cơn sốt.ZI-Tôi trở thành anh em với chó rừng, nên bạn hữu với đà điểu.HwTôi bước đi trong tăm tối không ánh mặt trời, giữa lòng đại hội, tôi đứng lên cầu cứu.iGKRuột gan tôi sôi sục không ngừng, những ngày khốn quẫn ập xuống trên tôi.lFQTôi mong hạnh phúc, nhưng lại gặp bất hạnh, chờ ánh sáng, lại gặp tối tăm.yEkNào tôi đã chẳng khóc người lầm than vất vả, chẳng động lòng thương kẻ túng nghèo ?nDUDù vậy, nào tôi đã chẳng giơ tay trợ giúp kẻ khốn cùng kêu cứu lúc lâm nguy ?|CqQuả thật, con biết Ngài bắt con quay về cõi chết, về nhà hội ngộ của tất cả nhân sinh.lBQNgài nâng con lên, cho cỡi mây đạp gió, làm con tan chảy trong dông tố bão bùng.dAANgài đối xử với con tàn nhẫn, giương cánh tay mạnh mẽ đánh phạt con.r@]Con kêu lên Ngài, nhưng Ngài không đáp, con trình diện Ngài, nhưng Ngài chẳng lưu tâm.c??Người quăng tôi vào đống bùn nhơ, khiến tôi trở nên như tro như bụi.[>/Người nắm lấy áo tôi thật chặt, siết vào tôi như cổ áo dài.v=eBan đêm, xương cốt tôi đau như bị chọc thủng, các vết thương nhức nhối khôn nguôi.k<O*Và giờ đây mạng sống tôi tàn lụi, những ngày khốn khổ vây bọc lấy tôi.';GKinh hoàng lại ập xuống trên tôi, niềm hy vọng của tôi tiêu tan như gió thoảng, ơn cứu thoát của tôi biến mất tựa mây bay.l:QHọ ùa vào như đi qua một lỗ hổng lớn, băng mình qua đống đổ nát hoang tàn.y9k Họ phá huỷ con đường tôi đi để tiêu diệt tôi, tiến đánh tôi không cần ai giúp đỡ. 8 Bên phải tôi, một đám người nổi dậy, họ làm tôi trượt chân, còn mở đường cho bất hạnh ập tới. 7 Bởi vì Thiên Chúa nới lỏng dây cung của tôi, Người làm tôi bị nhục, nên họ cũng chẳng coi tôi ra gì.a6; Họ gớm ghiếc và lánh xa tôi, nhổ vào mặt tôi không chút ngần ngại.d5A Giờ đây tôi thành cớ cho họ chê cười, nên đề tài cho họ đàm tiếu. 4Con cái kẻ ngu si đần độn cũng như con cái kẻ vô danh tiểu tốt bị đánh bật khỏi quê hương xứ sở.\31Họ rống lên trong những bụi rậm, chen chúc nhau giữa các đám gai.W2'Họ phải sống ở bên bờ khe, trong các hầm đất và hốc đá.b1=Họ bị đuổi ra khỏi cộng đoàn, và bị đối xử như quân trộm cắp.U0#Họ hái rau lê trong bụi rậm, đào rễ kim tước làm bánh ăn./}Kiệt lực vì túng thiếu và đói lả : họ phải gặm đất khô trong miền đất hoang tàn đổ nát.y.kCánh tay mạnh mẽ của họ làm gì được cho tôi, sinh lực của họ đã tan biến mất rồi.'- IGiờ đây, tôi bị những người ít tuổi hơn nhạo cười, cha ông họ từng bị tôi khinh dể và xếp vào hạng chó canh bầy vật. ,9Tôi vẽ đường chỉ lối và hướng dẫn họ, sống với họ như vua ở giữa ba quân, như người ủi an những kẻ ưu sầu.+Họ chẳng dám tin, dù tôi có mỉm cười với họ, nét mặt tôi thay đổi thế nào, họ chẳng bỏ qua.j*MHọ chờ đợi tôi như chờ đợi mưa rào, mở miệng ra như để đón mưa xuân.d)ATôi nói xong, không một ai cãi lại, lời tôi nói như giọt mưa thánh thót.Z(-Họ nghe tôi nói và chờ đợi, chăm chú theo dõi ý kiến của tôi.;'q*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***;&q*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***;%q*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***;$q*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***;#q*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***;"q*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***;!q*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***; q *** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***;q *** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***;q *** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***`9 các vị lãnh đạo đều lặng lẽ làm thinh, lưỡi dính chặt với hàm.D các thủ lãnh ngừng nói, và lấy tay che miệng ;jMvừa thấy tôi, các thanh niên lẩn trốn, các vị cao niên nhổm dậy đứng lên,\1Khi tôi đi ra Cổng ở gần thành và đặt ghế ngồi tại công viên,_7khi tôi rửa chân trong sữa chua, khi đá tiết ra dầu cho tôi như suối.gGkhi Đấng Toàn Năng còn ở với tôi và bên cạnh, các con trai tôi quây quần,c?như những ngày mùa thu thịnh vượng, khi Thiên Chúa bảo vệ lều tôi ở,khi trên đầu tôi, đèn Người chiếu sáng, khi trong bóng đêm, tôi bước đi theo ánh sáng của Người,Ai sẽ làm cho tôi được như những tháng năm thuở trước, như những ngày Thiên Chúa giữ gìn tôi,5 g*Ông Gióp tiếp tục ngâm nga như sau :'Rồi Người nói với con người : Này, kính sợ Chúa Thượng, đó là khôn ngoan, tránh xa điều ác, đó là trí hiểu.~ubấy giờ Người nhìn thấy và định giá khôn ngoan, Người thông hiểu và lại còn thấu suốt.Mkhi Người ra luật cho mưa, vạch đường cho sấm chớp,^5Khi Người ban sức mạnh cho gió và định mức cho nước thuỷ triều,zmQuả thật, Người nhìn thấy tận cùng cõi đất, Người xem thấy mọi sự dưới vòm trời.}sĐường nẻo của khôn ngoan một mình Thiên Chúa tỏ, chính Người biết nơi ở của khôn ngoan.z mÂm ty và tử thần lên tiếng bảo : Tiếng tăm của khôn ngoan tai chúng tôi đã được biết.u cKhôn ngoan khuất dạng trước mắt người trần, ẩn mình đi, chim trời không nhìn thấy.Q Khôn ngoan từ đâu đến, trí hiểu phát xuất từ nơi nao ? Người ta không sánh khôn ngoan với hoàng ngọc xứ Cút, cũng không đánh giá ngang hàng với vàng ròng.y kSo với khôn ngoan, san hô đá quý đều vô nghĩa, được khôn ngoan còn hơn được ngọc trai.ykVàng hay thuỷ tinh không thể sánh tày, bình vàng quý cũng không đổi lấy được khôn ngoan.nUVàng Ô-phia, mã não quý và lam ngọc người ta không dùng để định giá khôn ngoan.taNgười ta không thể lấy vàng ròng thay thế, cũng không đem tiền rừng bạc bể mà mua.}Vực thẳm nói : Tôi không chứa khôn ngoan ! Đại dương bảo : Khôn ngoan không ở nơi tôi bao giờ !} Người phàm không lượng giá được khôn ngoan, vì khôn ngoan không ở trong đất dành cho kẻ sống.M Nhưng khôn ngoan từ đâu ra, và trí hiểu ở chốn nào ?nU Người ta đắp đập chặn các dòng sông, và đưa ra ánh sáng những điều bí ẩn.c? và xẻ những đường hầm trong núi đá, mắt nhìn xem mọi thứ báu vật.]3 Người ta tra tay đào đá lửa, làm đảo lộn núi non tận móng nền,gGLoài mãnh thú chưa từng đặt chân đến, và sư tử con chưa qua đó bao giờ.g~GMãnh cầm không biết đường tới đó và mắt kền kền cũng chẳng nhận ra.X})Tại đây đá có nhiều lam ngọc và trong bụi đất có cả vàng.o|WĐất trước kia sản xuất ra bánh ăn, thì nay đáy ngửa nghiêng như bị lửa đốt."{=Những kẻ xa lạ đào đường hầm tại những nơi không người qua lại ; chúng bị treo lơ lửng, đu đưa xa cõi người phàm.uzcNgười ta xua bóng tối, đào bới cho đến cùng, để lấy đá từ nơi tối tăm mù mịt.FySắt lấy ra từ đất, đá nung chảy thành đồng.Rx *Quả thật, có nơi để lấy bạc, có chỗ để luyện vàng.jwMNhìn thấy nó, thiên hạ vỗ tay nhạo cười, và huýt sáo tại khắp nơi nó ở.vNgười ta quấy nhiễu nó, chẳng chút xót thương, khiến nó phải chạy trốn trước bàn tay hung bạo.au;Ngọn gió đông thổi nó bay mất dạng, bứng nó khỏi nơi ở của mình.\t1Ban ngày kinh hoàng sợ hãi bao vây nó, ban đêm cơn lốc cuốn nó đi. s Lúc đi ngủ, nó là người giàu, nhưng đó là lần cuối, vì khi bừng mắt dậy, chỉ thấy mình tay không.Yr+Nó xây nhà như nhện giăng tơ, nó dựng lều như người canh gác. qthì cứ việc chất đi, nhưng người công chính sẽ hưởng dùng, còn bạc, người vô tội sẽ chiếm hữu.kpONó có gom bạc nhiều như cát bụi, có chất áo quần thành đống như đất sét,qo[Những kẻ sống sót sẽ bị Tử thần vùi dập mà không được các bà vợ khóc than.tnaCon cái nó có nhiều thì cũng chết vì gươm, cháu chắt nó không được ăn thoả thích.m# Đây là phần sở hữu Thiên Chúa dành cho quân gian ác, và đây là gia nghiệp Đấng Toàn Năng để cho lũ bạo tàn.elC Tất cả các anh đã thấy đó, sao lại còn nói điều vô nghĩa viển vông ?k} Tôi sẽ dạy cho các anh hiểu quyền năng Thiên Chúa, sẽ không giấu ý định của Đấng Toàn Năng.ujc Nó có nhận Đấng Toàn Năng làm nguồn hoan lạc, có kêu cầu Thiên Chúa mọi lúc không ?eiC Thiên Chúa có nghe tiếng nó kêu than, khi cơn khốn cùng ập xuống trên nó ?hhIKẻ gian ác hy vọng gì khi cầu nguyện, khi nâng tâm hồn lên cùng Thiên Chúa ?g3Ước chi kẻ thù tôi phải gánh chịu số phận tên gian ác, và đối phương tôi phải gánh chịu số phận kẻ bất công.&fETôi vững bước theo đường công chính, không rời bỏ, lòng tôi không xấu hổ thẹn thùng về bất cứ ngày nào trong đời tôi.-eSChẳng đời nào tôi công nhận các anh có lý ! Cho đến khi trút hơi thở cuối cùng, không bao giờ tôi từ bỏ sự vẹn toàn của tôi.idKmôi tôi sẽ không nói điều xảo trá, và lưỡi tôi không thốt lời dối gian.tcatôi xin thề : bao lâu tôi còn chút hơi thở, bao lâu sinh khí Thiên Chúa còn ở trong tôi,9bkNhân danh Thiên Chúa, Đấng không nhận tôi là người công chính, và nhân danh Đấng Toàn Năng, Đấng làm cho hồn tôi phải cay đắng ngậm ngùi,4a eÔng Gióp tiếp tục ngâm nga như sau :G`Đó là những việc chỉ nhìn được từ bên ngoài mà chúng ta thấy phản ánh lại cách yếu ớt, còn sức mạnh hùng vĩ của Người, nào có ai hiểu nổi ?l_Q Người thở hơi làm trong sáng bầu trời, và đưa tay xả thây con rắn chui nhủi.n^U Người dùng sức mạnh chặt biển khơi, lấy trí tuệ phanh thây thuỷ thần Ra-háp.`]9 Các cột trời nghiêng ngả lung lay, chúng sững sờ khi Người hăm doạ.}\s Trên mặt nước Người đã vạch một vòng tròn ngay tại lằn ranh giữa ánh sáng và bóng tối.F[ Người che mặt trăng rằm, trải mây lên bao phủ.`Z9Người bao bọc nước trong đám mây, nhưng mây không rã tan trong nước,fYENgười trải Phương Bắc trên hư không và treo cõi đất trên khoảng trống.\X1Âm phủ phơi trần trước mặt Người, âm ty không có màn che đậy.kWOÂm hồn run rẩy trong lòng đất, nước và dân cư dưới nước thảy khiếp kinh.UV#Nhưng anh nói những lời ấy cho ai và ai linh hứng cho anh nói ?iUKAnh bày kế cho kẻ thiếu khôn ngoan và không tiếc lời dạy khôn cho thiên hạ.hTIQuả là anh bênh vực kẻ không sức lực và cứu giúp người không mạnh mẽ.(S M*Ông Gióp lên tiếng đáp :xRithì phương chi người phàm chẳng qua là giòi bọ và con người, cũng chỉ thuộc loại sâu.xQiNày, trước mắt Thiên Chúa, ngay cả ánh trăng cũng lu mờ và tinh tú cũng không thanh sạch,9PkTrước nhan Thiên Chúa phàm nhân cho mình là công chính thế nào được, và đứa con do người phụ nữ sinh ra làm sao dám coi mình là thanh sạch ?bO=Cơ binh Người, ai đếm được hết, ánh sáng Người, nào ai tránh nổi ?N1Thiên Chúa nắm quyền thống trị, Người đáng kinh đáng sợ dường nào. Người thiết lập hoà bình trên cõi trời cao.IM *Bấy giờ, ông Bin-đát người Su-ác lên tiếng nói :xLiNếu không phải như vậy, ai có thể nói ngược lại tôi, và cho lời tôi là vô giá trị ?:KmNó được đề cao trong một thời gian ngắn, rồi biệt tăm không còn nữa ; nó tàn tạ như ngọn rau bị ngắt đi, và héo khô như đầu gié lúa.qJ[Người để cho nó sống yên hàn, nhưng mắt Người luôn dõi theo đường nẻo nó đi.INhưng Đấng dùng sức mạnh lật đổ kẻ quyền hành nay đứng lên, không cho nó tin tưởng vào cuộc đời nữa.pHYNó xử tệ với người son sẻ không con cái, và không tử tế với người goá bụa.9GkNgười mẹ xưa kia cho nó bú, nay đã quên nó rồi, tên tuổi nó, người ta cũng không còn nhớ nữa. Sự bất công bị bẻ gãy như một cái cây.F}Hạn hán và nóng nực hút nước của tảng băng thế nào, thì âm phủ cũng hút tội nhân như vậy.E1Trên mặt nước, nó trôi bềnh bồng, trong xứ, đất đai của nó bị nguyền rủa, không một ai quay lại phía vườn nho.DQuả thật, đối với chúng, bình minh là bóng tử thần, vì chúng đã quá quen với bóng tử thần khủng khiếp.$CATrong bóng tối, kẻ trộm đục các ngôi nhà mà ban ngày nó đã đánh dấu, không một ai trong chúng nhận ra ánh sáng mặt trời. B Mắt kẻ ngoại tình chờ chực đêm tối, nó tự nhủ : Chẳng ai nhìn thấy ta !, và nó lấy khăn che mặt.4Aa*Trời chưa rạng, kẻ sát nhân đã thức giấc, nó giết hại người túng thiếu và kẻ nghèo hèn ; ban đêm nó như kẻ trộm đi lảng vảng.*@M Chúng về hùa với bọn phản lại ánh sáng, đường quang minh chính đại, chúng chẳng nhận ra, cũng không bước theo nẻo chính lộ.7?g Trong thành phố, người hấp hối than van, người bị trọng thương thều thào kêu cứu, nhưng Thiên Chúa chẳng đoái nhận lời họ khẩn cầu.b>= Họ ép dầu giữa hai thớt đá, đạp nho trong bồn mà cổ vẫn khát khô.p=Y Họ bước đi mình trần, không áo mặc, đói như cào mà vẫn phải vác lúa trên vai.<w Phường gian ác lôi trẻ mồ côi ra khỏi bầu sữa mẹ, bắt người nghèo nộp con làm của cầm.q;[Mưa bão miền núi làm họ ướt đẫm, họ phải bám vào đá, vì không chỗ trú thân.j:MHọ ngủ đêm, mình trần không áo mặc, trời lạnh giá mà chẳng có chăn mền.m9SGiữa đêm khuya, họ gặt lúa ngoài đồng, và mót nho trong vườn của tên gian ác.(8INhững người này như lừa hoang trong sa mạc, họ đi kiếm công ăn việc làm, tìm thức ăn trong sa mạc, và tìm bánh cho lũ con thơ. 7 Chúng gạt người túng thiếu ra khỏi đường đi, khiến kẻ nghèo hèn trong xứ phải cùng nhau lẩn trốn.c6?Lừa của cô nhi, chúng đem đi mất, bò của goá phụ, giữ làm đồ cầm.b5=Phường gian ác đẩy lui lằn ranh, cướp bóc người chăn lẫn đàn vật.+4 Q*Tại sao Đấng Toàn Năng không định trước thời gian trừng phạt, và những kẻ biết Người lại không thấy ngày Người xét xử ?u3cNhưng dù ngay giữa đêm trường bị tối tăm che mặt, tôi vẫn không nín lặng làm thinh.g2GThiên Chúa làm cho tôi nhát đảm, Đấng Toàn Năng khiến tôi phải kinh hoàng.}1sVì thế, đứng trước nhan Người, tôi đâm sợ hãi, chỉ nghĩ đến Người là đã khiếp kinh.x0iQuả thật, Người thực hiện phán quyết về tôi, cũng như bao quyết định khác như vậy./} Người quyết định rồi, ai làm Người đổi ý, điều lòng Người muốn, ắt Người sẽ thi hành.w.g Lệnh môi Người truyền, tôi chẳng lìa xa, lời miệng Người phán, lòng tôi luôn ấp ủ.-{ Chân tôi bước theo vết chân Người, tôi đã giữ đúng đường của Người, không trệch hướng.,# Quả thật, con đường tôi đi, Người đã biết, Người có đem tôi thử trong lò, tôi sẽ nên như vàng tinh luyện.p+Y Tôi lên Bắc để tìm Người, cũng không thấy, có xuống Nam, Người vẫn biệt tăm.p*YNày có sang đông, tôi sẽ chẳng thấy Người, đi sang Đoài, cũng không gặp được. )Bấy giờ sẽ có kẻ lòng ngay tranh luận với Người, và muôn đời tôi sẽ thoát khỏi tay Người xét xử.}(sVới tôi, Người có phải đem hết sức ra tranh luận ? Không, Người chỉ cần lưu tâm để ý.t'aTôi sẽ biết những điều Người trả lời tôi, và hiểu được những gì Người nói.q&[Tôi sẽ tỏ bày vụ việc trước nhan Người, miệng tôi chất chứa lời biện bạch.%{Ai sẽ cho tôi biết tôi phải tới đâu để tìm Người, và làm sao đến được nơi Người ngự ?$/Mãi tới hôm nay, lời than trách của tôi vẫn còn cay đắng ; giữa lúc tôi than khóc, bàn tay Người đè nặng trên tôi.3# c*Bấy giờ ông Gióp lên tiếng nói :w"gNgười giải thoát kẻ vô tội, anh sẽ được giải thoát nhờ bàn tay trong sạch của anh.m!SVì Người triệt hạ kẻ ăn nói kiêu căng và cứu vớt ai khiêm nhường cúi mặt. wMọi điều anh dự định sẽ thành công, nẻo đường anh đi, ánh sáng sẽ bừng lên chiếu rọi.{oKhi anh cầu xin Người, Người sẽ nhậm lời anh, còn anh chỉ phải lo giữ trọn lời nguyền.  Bấy giờ anh sẽ lấy Đấng Toàn Năng làm nguồn hoan lạc, và sẽ ngẩng mặt lên hướng về Thiên Chúa.a;thì chính Đấng Toàn Năng sẽ là vàng, chính Người sẽ là bạc cho anh.gGnếu anh quẳng vàng xuống đất, liệng vàng Ô-phia giữa đá cuội lòng sông,~uNếu anh trở lại cùng Đấng Toàn Năng và hạ mình xuống, nếu anh đuổi tội ác ra khỏi lều,ucHãy đón nhận giáo huấn miệng Người phán ra, và đặt lời Người dạy trong tâm hồn.ykHãy sống thân tình với Thiên Chúa và xây dựng bình an, anh sẽ tìm lại được hạnh phúc.wgKẻ thù chúng ta hẳn đã bị tiêu diệt và những gì chúng để lại đều bị lửa thiêu.b=Nhìn thấy chúng, người công chính vui mừng, người vô tội nhạo báng :  Nhưng nhà chúng, chính Người lại chất đầy của cải. Ước gì tôi lánh xa ý đồ của phường gian ác.yChúng thưa với Thiên Chúa : Hãy tránh xa chúng tôi, Đấng Toàn Năng làm chi được chúng tôi nào ?mSChúng bị quét sạch, dù chưa đến thời. Một con sông nhận chìm nền của chúng.gGAnh có theo đường xưa lối cũ, đường lối hạng người tội lỗi đã đi ?gGMây là tấm màn che khiến Người không nhìn thấy, Người đi trên vòm trời.ve Anh từng bảo : Thiên Chúa biết gì đâu ? Qua tầng mây đen tối, làm sao Người xét xử ?# Nào chẳng phải Thiên Chúa ngự trên chốn cửu trùng, hãy nhìn các vì sao xa thăm thẳm : chúng cao vời biết mấy !mS Ánh sáng ra tối tăm, anh đâu còn nhìn thấy, một khối nước phủ ngập thân anh.r] Vì thế, cạm bẫy bủa vây anh tứ phía làm cho anh bất chợt phải sợ hãi kinh hoàng.a ; Các quả phụ, anh đuổi về tay trắng, các cô nhi, anh bắt phải bó tay.n UAnh trao đất đai cho kẻ có quyền hành, và cho người thần thế được định cư.l QKẻ mệt nhoài, anh chẳng cho nước uống, người đói lả, anh từ chối bánh ăn.t aAnh đòi anh em nộp của cầm mà chẳng có lý do, lại còn lột cả áo che thân của họ.q [Há chẳng phải vì anh đã làm vô số điều gian ác và đã phạm muôn vàn lầm lỗi ?]3Chẳng lẽ vì anh đạo đức mà Người sửa trị và đưa anh ra toà ?Đấng Toàn Năng được lợi gì khi anh sống công chính, Người được ích chi khi anh sống vẹn toàn ? Người phàm có thể hữu ích cho Thiên Chúa không ? Có chăng người hiểu biết chỉ hữu ích cho chính mình.> y*Ông Ê-li-phát người Tê-man lên tiếng nói :)K"Vậy thì có nghĩa gì những lời ủi an vô tích sự các anh dành cho tôi ? Những câu giải đáp của các anh, chỉ là trò giả dối !%C!Những hòn đất dưới khe đối với nó thật là êm dịu, theo sau nó là cả một đoàn người, đi trước nó, đông vô số kể. )~~c}}T||%{{Mzz`zyyFxxwvv*uuLtttss~srr/qqppDoonlmmm'll=kkCjiiuihh"gg1ffe.ddCcbbLaaY```__M^^Z]]d\\>[[OZZYnXXXAWW,VV;UUTT+SSRR,QPPP OOLNNOMMTLLnLKKJJFIIbHHHGpFF`EEE;DDhCCLBBFAA6@??A>>=D< w)Nó coi sắt như rơm, coi đồng như gỗ mục, )Có đâm trúng nó, lưỡi gươm cũng không xuyên thủng được, mũi giáo, mũi lao hay mũi tên cũng thế.W')Nó đứng lên, người hùng cũng run sợ, sóng cồn phải rút lui.P)Tim nó cứng như đá, chắc như phần dưới thớt cối xay.^5)Thịt yếm nó dính lại với nhau, nên rắn chắc, không sao lay chuyển.]3)Sức mạnh nó tụ lại nơi cổ, kinh hoàng đi trước nó mở đường.a;) Hơi thở của nó đốt than đỏ rực, lửa hồng từ miệng nó bốc lên.`9) Từ lỗ mũi, khói bốc lên ngùn ngụt, như chảo sôi sùng sục trên lò.S) Miệng nó phóng ra những ngọn đuốc, phun muôn ngàn tia lửa.dA) Nó hắt hơi khiến toả ra ánh sáng, mắt nó tựa ánh bình minh rạng ngời.V%) Chúng dính chặt vào nhau, thành một khối không thể tách rời.P)Chúng xếp khít vào nhau, khiến gió không sao lọt qua nổi.i~K)Lưng của nó tựa lớp lớp khiên che, dính chặt vào nhau như được đóng ấn.W}')Hàm của nó, ai đã mở ra ? Chung quanh răng nó, toàn là kinh hãi.h|I)Vạt áo trước của nó, ai dám vén lên, áo giáp kép của nó, ai đã chui vào ?{)Các phần chi thể của nó, Ta không nói đến làm sao được ! Sức mạnh vô song của nó, Ta sẽ kể ra.hzI)Ai đến gần nó mà yên lành được ? Dưới gầm trời này, không có một ai !lyQ)chẳng ai gan đến độ khiêu khích nó, đối diện với nó, chẳng ai đứng vững.ix M)Này, hy vọng thắng nó chỉ là ảo mộng, chỉ thấy nó thôi là đã rụng rời,bw=(Ai có thể chộp được mắt nó và lấy giáo xiên thủng mũi nó được ? v (Này, sông có tràn bờ, nó cũng không nao núng, sông Gio-đan có dâng lên tới mõm, nó vẫn cứ thản nhiên.^u5(Nó được sen lấy bóng chở che, và liễu ven suối rủ ngành bao bọc.Nt(Nó nằm dưới đám sen, trong lùm sậy, dưới đầm lầy.Ys+(vì núi non cung cấp cho nó cỏ ăn và mọi dã thú nô đùa ở đó.r-(Nó quả là tác phẩm tuyệt vời trong các công trình Thiên Chúa dựng nên ; nhưng Đấng Sáng Tạo lại trao gươm cho nó,Gq(xương cốt tựa ống đồng, tứ chi như thanh sắt.Vp%(đuôi vươn dài tựa cây bá hương, gân đùi quấn chằng chịt,Fo(Hãy nhìn nó đi : lưng mạnh mẽ, bụng rắn chắc,sn_(Kìa xem con thú Bơ-hê-mốt, Ta dựng nên nó như đã dựng nên ngươi, nó ăn cỏ như bò.rm](Bấy giờ chính Ta sẽ ca tụng ngươi, vì tay phải ngươi sẽ giúp ngươi chiến thắng.Ul#( Hãy đem cả bọn vùi dưới cát, giam hết cả lũ trong nhà tù.rk]( Hãy giương cặp mắt hạ nhục phường kiêu hãnh, và đập tan tại chỗ bọn ác nhân.`j9( Hãy trút cơn thịnh nộ lôi đình, trừng đôi mắt hạ đứa kiêu căng.qi[( Hãy lấy quyền uy cao cả làm đồ trang sức, lấy oai phong lẫm liệt làm áo che thân.tha( Tay ngươi có mạnh như tay Thiên Chúa, tiếng ngươi có vang như tiếng sấm của Người ?wgg(Phán quyết của Ta, phải chăng ngươi cố tình phá bỏ, lên án Ta để biện minh cho mình ?pfY(Hãy thắt chặt đai lưng như dũng sĩ, Ta sẽ tra hỏi ngươi, và ngươi hãy trả lời.`e9(Bấy giờ, giữa cơn bão táp, ĐỨC CHÚA lên tiếng trả lời ông Gióp :d{(Đã nói một lần rồi, con không lặp lại nữa, có nói lần thứ hai, cũng chẳng thêm được gì !c(Vâng, con đây tầm thường bé nhỏ, biết nói chi để trả lời Ngài ? Con sẽ đưa tay lên che miệng..bW(Ông Gióp thưa lại ĐỨC CHÚA :a5(Hỏi rằng kẻ tranh luận với Đấng Toàn Năng, có gì để chỉ trích, và kẻ kêu trách Thiên Chúa, có gì để trả lời ?I` (*Bấy giờ, ĐỨC CHÚA lên tiếng trả lời ông Gióp :c_?'Bầy con của nó uống máu đến say sưa ; xác chết ở đâu là nó ở đó.I^ 'Từ chỏm núi cao, nó rình mồi, đôi mắt nhìn ra xa.Z]-'Nó chọn hang hốc làm nơi ẩn mình và nghỉ đêm trong khe núi đá.l\Q'Có phải vì ngươi ra lệnh mà chim bằng bay lên tìm nơi cao chót vót mà làm tổ ?x[i'Có phải nhờ trí tuệ của ngươi mà bồ câu bay được, sải cánh hướng về phương nam ?BZ}'Mỗi lần kèn thúc, nó kêu : A ha ! Từ đàng xa, nó đã đánh hơi được mùi chinh chiến, nghe được tiếng tướng lãnh quát vang và tiếng hò xung trận.zYm'Giận điên lên, nó nuốt chửng không gian, nghe tiếng kèn thúc quân, nó không cầm mình nổi.LX'Trên đầu nó, tên bay vùn vụt, giáo và lao sáng quắc.Wy'Nó coi thường sợ hãi, bất chấp cả khiếp kinh, trước mũi gươm, nhất định không lùi bước.Vy'Nó lấy chân bới đất, tự hào vì sức mạnh, nhắm phía trước lao mình, chẳng màng chi vũ khí.oUW'làm cho nó nhảy được như châu chấu ? Tiếng nó hí vang, gây kinh hoàng táng đởm.iTK'Có phải ngươi làm cho ngựa được mạnh sức choàng lên cổ nó một cái bờmfSE'Nhưng đến hồi cất cánh tung bay, nó coi thường ngựa phi và người cưỡi.lRQ'Vì Thiên Chúa không chịu ban cho nó khôn ngoan, và không chia cho nó phần trí tuệ.Q'Nó xử tệ với con, như chúng không phải là con của mình ; có vất vả luống công, nó cũng không tiếc nuối.hPI'mà quên rằng có thể có bàn chân giẫm nát, hay một con thú rừng giày đạp.WO''Khi nó bỏ trứng lại trên đất, phó mặc cho cát bụi nóng ran,oNW' Cánh đà điểu vỗ nhanh, nhưng không sao sánh nổi với cánh loài chim hạc, chim ưng.lMQ' Ngươi có nghĩ rằng nó sẽ trở lại và đem lúa về sân phơi của ngươi không ?pLY' Liệu ngươi có tin nó vì sức nó mạnh, để giao cho nó những công việc nặng nề ?#K?' Liệu ngươi có buộc được dây vào cổ nó mà bắt nó đi cày, và liệu nó có chịu đi theo ngươi cày bừa dưới thung lũng ?qJ[' Liệu trâu rừng có muốn phục vụ ngươi, có chịu qua đêm bên máng cỏ ngươi làm ?^I5'Nó rảo khắp núi đồi, nơi nó đang sinh sống để tìm kiếm cỏ non.oHW'Nó chế nhạo nơi phố phường huyên náo, chẳng nghe lời quát tháo của người cai.tGa'Chính Ta ban cho nó sa mạc khô cằn làm nhà ở, đồng chua nước mặn làm chỗ dung thân.XF)'Ai đã trả tự do cho ngựa vằn, ai đã cởi dây cột lừa hoang ?qE['Bầy con mạnh mẽ, lớn lên giữa đồng hoang, rồi bỏ bầy, không trở về với mẹ.QD'Chúng ngồi xổm, sinh một bầy con, trút bỏ cơn đau đớn.gCG'Ngươi có biết chúng mang thai mấy tháng, và biết được mùa chúng sinh nở ?^B 7'Ngươi có biết mùa sơn dương sinh nở, có nhìn thấy nai mẹ đẻ con ?A&)Ai cung cấp thức ăn cho loài quạ, khi đám quạ con kêu lên Thiên Chúa và lang thang đây đó vì thiếu của ăn ?Z@-&(khi chúng thu mình lại trong hang hay nằm mai phục trong rừng vắng ?z?m&'Liệu ngươi có săn được mồi cho sư tử cái, có làm dịu được cơn đói của sư tử con,a>;&&khiến cho bụi đất quyện thành bùn và các tảng đất cùng dính lại ?j=M&%Ai đủ khôn ngoan để đếm mây trời, ai nghiêng cho vò nước trời đổ xuống,P<&$Ai làm cho cò lửa khôn ngoan, ai ban trí tuệ cho gà trống ?i;K&#Liệu ngươi ra lệnh, chớp có phóng đi, và nói với ngươi : Chúng em có mặt !:y&"Liệu tiếng ngươi có vọng thấu tầng mây, khiến trên ngươi cả khối nước trời đổ xuống ?9&!Liệu ngươi có biết được quy luật của trời, có ấn định được ảnh hưởng của trời đối với đất ?8/& Liệu ngươi có làm được cho chòm sao Tất mọc đúng thời đúng buổi, có dẫn được Hùng Tinh cùng bầy con của nó ?j7M&Liệu ngươi có cột được chòm Sao Mão, có mở được dây Lạp Hộ hay chăng ?d6A&khi nước đông lại như đá tảng và mặt vực thẳm trở nên rắn chắc ?e5C&Băng đá phát sinh từ bụng dạ nào ? Sương muối trên trời, ai đã sinh ra,_47&Thử hỏi mưa có cha không, những giọt sương mai, ai đã sinh ra chúng ?g3G&làm ướt đẫm nơi khô cháy tiêu điều, khiến cỏ xanh mọc lên tươi tốt ?n2U&khiến mưa rơi xuống miền đất không người, xuống sa mạc không một ai ẩn náu,R1&Ai đã xẻ mương cho nước lũ, vạch đường cho sấm chớp,e0C&Ánh sáng toả ra theo hướng nào, trên mặt đất, gió đông thổi về đâu ?t/a&Những thứ đó, Ta để dành cho thời khốn quẫn, cho những ngày loạn lạc chiến tranh.b.=&Có bao giờ ngươi vào kho chứa tuyết, hay đã thấy kho mưa đá ở đâu ?- &Điều này, hẳn ngươi biết rõ, vì khi ấy, ngươi đã chào đời, và đời ngươi đã qua bao năm tháng !`,9&để ngươi đưa nó đến miền nó ở, và nhận ra đường về nhà nó ?j+M&Con đường nào dẫn đến nơi ở của ánh sáng, đâu là nơi bóng tối cư ngụ, *&Có khi nào ngươi hiểu mặt đất rộng chừng nào ? Nếu ngươi biết hết mọi điều đó thì cứ nói đi !t)a&Có ai từng mở cho ngươi lối vào âm phủ và ngươi thấy được cửa dẫn tới âm ty ?k(O&Có bao giờ ngươi đã đến tận nguồn biển cả và lang thang ở đáy vực sâu ?o'W&Nhưng ác nhân thấy mình mất đi ánh sáng, cánh tay từng tung hoành, nay bị bẻ gãy./&W&Bấy giờ, đất thay màu đổi sắc tựa màu đất sét dùng làm ấn niêm phong, và muôn loài xuất hiện tựa tấm áo lộng lẫy huy hoàng.j%M& để hừng đông nắm chắc mười phương đất, giũ cho sạch hết bọn gian tà ?$& Trong cả đời ngươi, đã có lần nào ngươi từng ra lệnh cho buổi sáng, chỉ định vị trí cho hừng đông,$#A& rồi Ta phán : Ngươi chỉ tới đây thôi, chứ không được tiến xa hơn nữa, đây là nơi các đợt sóng cao phải vỡ tan tành !r"]& Đường ranh giới của nó, chính Ta vạch sẵn, lại đặt vào nơi cửa đóng then cài ;W!'& khi Ta giăng mây làm áo nó mặc, phủ sương mù làm tã che thân ?d A&Cửa đại dương, ai ra tay khép lại khi nước tuôn trào từ đáy vực sâu, &khi các vì sao ban sáng đang hoà tấu nhịp nhàng và hết mọi con cái Thiên Chúa cùng rập tiếng tung hô ?a;&Đế của nó, lấy chi làm điểm tựa, đá góc của nó, ai đã đặt cho,b=&Ai đã định kích thước cho đất, ai đã chăng dây đo, ngươi biết mà !s_&Ngươi ở đâu khi Ta đặt nền móng cho đất ? Nếu ngươi thông hiểu thì cứ nói đi !pY&Như dũng sĩ, hãy thắt chặt đai lưng, Ta sẽ tra hỏi ngươi và ngươi hãy trả lời.&Ai là kẻ dám dùng những lời thiếu khôn ngoan hiểu biết, để làm cho kế hoạch của Ta ra tối tăm khó hiểu ?i M&*Bấy giờ, giữa cơn bão táp, ĐỨC CHÚA lên tiếng trả lời ông Gióp như sau :%Vì thế, mọi phàm nhân đều kính sợ Người. Nhưng Người không để ý đến những kẻ tưởng mình khôn ngoan.V%%Người là Đấng Toàn Năng, ta chẳng sao vươn tới, Người cao cả, vì Người hùng mạnh và công minh. Người quyền năng, vì Người chính trực, nhưng chẳng áp bức ai.{o%và từ phương bắc, xuất hiện một vừng sáng huy hoàng. Thiên Chúa đầy oai phong lẫm liệt.!;%Giờ đây, không ai nhìn thấy ánh sáng nữa vì đã bị mây che khuất, nhưng chỉ cần một cơn gió thoảng là mây bị xua tan,%Lời tôi nói, liệu có ai thuật lại cho Người ? Có ai lên tiếng nói, liệu Người có được thông báo chăng ?B}%Xin chỉ cho chúng tôi thấy rõ điều chúng tôi sẽ thưa lại với Người. Thà rằng chúng tôi đừng tranh luận nữa vì chúng tôi tối tăm mê muội quá.%%thì liệu ông có làm được như Người là cán cho mây dẹp lại như tấm gương bằng kim loại cứng được không ?mS%Này, khi xứ sở im lìm dưới ngọn gió nam, khiến áo quần của ông nên quá nóng,1%Và liệu ông có biết làm sao mây lơ lửng được giữa trời, há đó chẳng phải là kỳ công của bậc thầy uyên bác ?xi%Liệu ông có biết Thiên Chúa xếp đặt như thế nào, Người khiến mây toả sáng làm sao ?%Này ông Gióp, xin hãy lắng tai nghe, bao kỳ công của Thiên Chúa, ông hãy đứng lên và ngắm xem cho kỹ.[ /% Người sai mây đi, có khi để trừng phạt, có khi nhằm giáng phúc.: m% Mây lang thang, xoay đủ mọi chiều, theo đúng chương trình Người hoạch định, để trên toàn cõi đất chúng thực thi mọi lệnh Người truyền.f E% Người dùng hơi nước tạo thành mây, và từ mây, Người làm cho chớp loé.g G% Thiên Chúa thở hơi, làm nên băng giá, khiến cho mặt nước đông đặc lại.f E% Từ phương nam, gió lốc ào ào thổi và từ phương bắc gió lạnh tràn về.A}%Muông thú trở về hang, và nghỉ yên tại đó.uc%Người trói tay hết mọi người phàm để ai nấy nhận ra công trình Người thực hiện.xi%Người ra lệnh cho tuyết : Sa xuống đất đi ! Rồi bảo với mưa rào : Rơi cho nặng hạt !%Thiên Chúa cho nổi sấm mà loan báo những kỳ công, Người thực hiện những việc lớn lao ta không hiểu thấu.'G%Phía sau Người, một tiếng gầm vang dội, Người nổi sấm, dõng dạc oai hùng. Tiếng Người phán ra, chúng không chần chừ nữa.xi%Khắp chín tầng trời, Người khiến sấm ầm vang và cho chớp loé cả mười phương đất.fE%Hãy lắng nghe tiếng Người gầm thét và tiếng Người mở miệng thì thầm.` ;%Chính vì thế mà tim tôi run lẩy bẩy, như thể muốn nhảy tung ra ngoài.$!Sấm sét rền vang loan báo Người hiện diện, bão bùng dông tố cho biết Người nổi trận lôi đình.X)$ Người giấu tia chớp trong tay, chỉ cho nó mục tiêu phải đánh.s~_$Quả thật, Người dùng nước mà nuôi dưỡng chư dân cho họ có lương thực dồi dào.\}1$Hãy xem : Người giãi sáng chung quanh và bao trùm nền móng biển cả.|$Nhưng nào ai hiểu được đường mây giăng mắc, hiểu được tiếng sấm phát ra từ lều trướng của Người ?N{$Các tầng mây đổ mưa xuống, trên phàm nhân hết thảy.izK$Các giọt nước mưa, Người gom góp lại, rồi đem nghiền nát thành sương mù.tya$Hãy xem : Thiên Chúa cao vời, làm sao ta hiểu thấu, ai đếm nổi năm tháng của Người ?lxQ$Việc Người làm, phàm nhân chiêm ngắm, hết mọi người đều nhìn thấy từ xa.~wu$Việc Người làm, phàm nhân không ngớt lời ca tụng, thì ông hãy nhớ mà chúc tụng tán dương.wvg$Đường lối của Người, ai bắt bẻ nổi ? Ai nói được rằng : Ngài xử sự bất công !vue$*Hãy xem : Thiên Chúa cao cả khi bày tỏ quyền năng, tôn sư nào sánh được với Người ?ty$Hãy coi chừng, đừng trở lại làm điều bất công, chính vì điều đó mà ông phải khốn quẫn.`s9$Cũng đừng ức hiếp người xa lạ để cất nhắc họ hàng thân thích.[r/$Kẻ giàu người nghèo, kẻ mạnh người yếu, ông hãy xử như nhau.~qu$Hãy coi chừng, đừng để cho mình bị giàu sang mê hoặc hay bị lung lạc vì quà cáp bạc tiền.gpG$Ông sẽ đứng ra xét xử bọn ác nhân, chúng sẽ bị trừng trị đích đáng.3o_$Cũng thế, Người sẽ kéo ông khỏi cảnh khốn cùng, cho ông được an nhàn, hết bị tù túng. Bàn ăn của ông sẽ đầy cao lương mỹ vị.znm$Nhưng Thiên Chúa dùng cái nghèo để giải thoát người nghèo, dùng khổ đau mà mở mắt họ.omW$đời họ sẽ lụi tàn giữa tuổi thanh xuân, mạng họ tiêu vong vì bọn trai điếm.tla$ Những kẻ gian ác lòng đầy giận dữ, có bị xiềng xích, cũng chẳng kêu cầu Người,tka$ Nếu không nghe lời, họ sẽ sa xuống hố, vì không hiểu biết, họ sẽ phải tiêu vong.j/$ Nếu họ lắng nghe và tuân giữ, ngày đời của họ sẽ dư đầy hạnh phúc, tháng năm của họ sẽ chan chứa niềm vui.tia$ Người mở tai cho họ nghe lời cảnh cáo, truyền cho họ phải từ bỏ tội ác đã làm.vhe$ Bấy giờ, Người tỏ cho họ biết việc họ làm, và tội ác họ phạm do lòng kiêu căng.dgA$nên đã bị xiềng xích gông cùm, bị trói buộc trong lầm than khốn quẫn.5fc$để mắt trông nom người chính trực. Người đặt các vua lên ngai vàng, cho họ được cầm quyền mãi mãi. Nhưng rồi họ tự cao tự đại,qe[$Người không để cho kẻ gian tà được sống, Người xử công minh với ai nghèo hèn,zdm$Này, Thiên Chúa toàn năng chẳng khinh thường ai cả, Người toàn năng, trí tuệ khôn lường.c+$Quả thật, lời lẽ của tôi không mảy may gian dối ; người đang ở bên ông là một người hiểu nhiều biết rộng.ubc$Tôi sẽ dùng hiểu biết thời xa xưa truyền lại để biện minh cho Đấng dựng nên tôi.|aq$Kiên nhẫn thêm chút nữa, tôi sẽ chỉ cho ông, vì tôi chưa cạn lời biện hộ cho Thiên Chúa."` A$Ông Ê-li-hu lại nói :_#Tôi nghĩ rằng : ông Gióp mở miệng nói chuyện không đâu, vì thiếu hiểu biết mà dài dòng văn tự.*^M#hay khi ông nói : Người không vì giận mà trừng phạt, âu cũng là vì Người chẳng quan tâm đến tội phản trắc của loài người.B]}#Người lại càng không trả lời ông khi ông nói : ông không thấy Người, và sau khi trình bày với Người vụ kiện của ông, ông vẫn luôn chờ đợi ;j\M# Thật là công dã tràng : Thiên Chúa chẳng hề nghe, Đấng Toàn Năng không thấy.[y# Bấy giờ nghe kêu cứu, Người cũng không đáp lại, vì kẻ gian ác vẫn còn ngạo mạn kiêu căng.hZI# Người là Đấng cho chúng ta hiểu biết hơn dã thú, khôn ngoan hơn chim trời ?0YY# Nhưng chẳng ai buồn hỏi : Thiên Chúa ở đâu rồi, Người là Đấng đã tạo thành tôi, đã làm vọng lên bao ca khúc giữa đêm trường,oXW# Bị ức hiếp dã man, người ta rên rỉ và van xin khi bị kẻ cường quyền đàn áp.sW_#Tội ác của ông chỉ hại cho loài người, lòng đạo của ông chỉ lợi cho phàm nhân.}Vs#Nếu ông công chính, ông đem lại chi cho Người, liệu Người sẽ nhận được gì từ tay ông ?U#Giả như ông phạm tội, ông làm chi được Người, ông gia tăng tội ác, có hại được Người không ?eTC#Hãy nhìn lên bầu trời mà ngắm xem : các tầng mây cao hơn ông biết mấy !YS+#Chính tôi sẽ trả lời cho ông và cho các bạn ông cùng một lúc.jRM#hay khi nói : Nếu tôi không phạm tội, có hệ chi đến Ngài hay ích gì cho tôi ?iQK#Ông tưởng mình chính trực hay sao khi nói rằng : Tôi công chính hơn Thiên Chúa/P [#Ông Ê-li-hu lại lên tiếng nói :!O;"%đã phạm bao tội lỗi, ông lại còn bất trung, nhìn chúng ta, ông vỗ tay cười nhạo và gia tăng lời chống báng Thiên Chúa.Nw"$Mong sao ông Gióp cứ phải chịu thử thách đến cùng, vì ông đã trả lời như phường gian ác :nMU"#Ông Gióp này ham nói mà chẳng hiểu gì, lời lẽ của ông chẳng khôn ngoan gì cả. L ""Những người biết điều hay lẽ phải cũng như các bậc khôn ngoan đang nghe tôi, tất cả đều sẽ nói :sK_"!Vậy theo ông nghĩ, liệu Người có trừng phạt hay không ? Tôi biết ông chẳng thiết tha gì, nhưng chính ông phải chọn, chứ không phải tôi ; vì thế, ông biết được điều gì, xin cứ nói.oJW" Xin chỉ cho con điều con không thấy, nếu con đã bất công, con sẽ không tái phạm.I{"Nhưng nếu có người thưa với Thiên Chúa : Con xin nhận tội, điều gian ác, con sẽ không dám làm.cH?"không để cho kẻ gian ác cầm quyền, chẳng để cho ai đưa dân vào bẫy.hGI"Nhưng nếu Người cứ thản nhiên không đáp lại, ai lên án được Người, nếu Người ẩn mặt đi, nào có ai nhìn thấy ? Tuy nhiên, Người vẫn chăm sóc mỗi dân tộc, mỗi cá nhân,F5"khiến cho tiếng kêu của những kẻ hèn yếu, của những kẻ khốn cùng đã vọng lên tới Chúa, và Người đã lắng nghe.rE]"Chỉ vì chúng đã chẳng đi theo Người, không chủ tâm theo đường Người vạch sẵn,gDG"Như phường tội lỗi, chúng bị Người bạt tai giữa thanh thiên bạch nhật.C"Chính vì Người biết việc chúng làm, chỉ nội một đêm, chúng bị Người lật đổ và giẫm nát.uBc"Người lật đổ kẻ quyền thế mà không cần điều tra và đặt kẻ khác lên thay thế.dAA"Vì Thiên Chúa không hề ấn định nơi phàm nhân phải đến để hầu toà.q@["Bóng tối có dày đặc đến đâu cũng không thể làm nơi ẩn núp cho phường gian ác.a?;"Thiên Chúa để mắt trông mọi đường đi nước bước của con người.2>]"Nửa đêm, họ lăn ra chết bất thình lình, dân chúng nổi dậy và họ phải tiêu vong, chẳng cần ai ra tay mà bạo chúa vẫn bị loại bỏ.0=Y"Người không về phe với hàng thủ lãnh, không trọng người giàu, khinh kẻ nghèo, vì tất cả đều là công trình do tay Người tạo tác.j<M"Chính Người gọi vua chúa là quân vô lại, kêu vương hầu là phường gian ác ! ; "Người ghét lẽ công bằng, làm sao cai trị nổi ? Ông có dám lên án Đấng Công Chính, Đấng Toàn Năng ?w:g"Nếu ông là người hiểu biết, xin hãy nghe điều này, xin lắng tai nghe lời tôi nói đây.m9S"thì mọi sinh vật sẽ tắt thở cùng một lúc và phàm nhân sẽ trở về cát bụi.X8)"Nếu Người muốn rút sinh khí lại và quy tụ hơi thở về mình,n7U" Ai trao cõi đất cho Người gìn giữ, ai đặt Người trông coi toàn cõi địa cầu ?v6e" Quả thật, Thiên Chúa không làm điều dữ, Đấng Toàn Năng không bẻ quặt lẽ công minh.5" Thật vậy, Người trả cho phàm nhân xứng với việc họ làm, và xử với mỗi người tuỳ theo cách họ sống.O4" Vì thế, hỡi những người biết phân biệt phải trái, xin nghe tôi : không đời nào Thiên Chúa làm sự dữ, Đấng Toàn Năng chẳng làm chuyện bất công bao giờ !m3S" Ông ấy nói : Người ta chẳng được lợi gì khi sống thân tình với Thiên Chúa !e2C"đồng hành với bọn làm điều bất công và cùng đi với phường gian ác ?`19"Ai là người can đảm như ông Gióp uống lời chế nhạo như nước lã,0"tôi ăn ở chính trực mà lại bị coi là dối trá, tôi bị bắn trọng thương mặc dù không phạm tội./"Quả thật, ông Gióp nói : Tôi là người công chính, thế mà Thiên Chúa lại gạt bỏ sự chính trực của tôi ;o.W"thì chúng ta hãy phân biệt điều nào là phải và điều nào là tốt giữa chúng ta.]-3"vì như tai thẩm định lời lẽ, và như lưỡi thưởng thức món ăn,z,m"Hỡi các nhà khôn ngoan, xin nghe lời tôi nói, hỡi các bậc thông thái, xin vui lòng lắng tai :)+ O"Ông Ê-li-hu lên tiếng nói :d*A!!nếu không, xin ông nghe tôi nói, lẳng lặng mà nghe tôi dạy lẽ khôn ngoan.z)m! Nếu ông có lời nào, xin đối đáp lại tôi, ông cứ nói vì tôi thích nghe ông biện bạch ;[(/!Này ông Gióp, xin lắng tai nghe, im lặng đi để tôi lên tiếng nói.]'3!để lôi kéo họ lên khỏi hố, cho nhìn thấy ánh sáng cõi nhân sinh.f&E!Đó là tất cả mọi việc Thiên Chúa làm cho người ta hai lần rồi ba lần,r%]!Người đã tha cho tôi khỏi sa xuống hố và cho được sống để nhìn thấy ánh quang.9$k!Họ cất tiếng ca giữa người phàm và nói : Tôi đã phạm tội và lỗi đức công minh, nhưng Người lại không xử với tôi như tôi đáng tội.*#M!Họ khẩn cầu Thiên Chúa và Người thương cảm, cho họ mừng vui chiêm ngưỡng nhan Người, cho thiên hạ thấy rằng họ công chính.j"M!Da thịt họ tươi tắn như thời trai trẻ, họ mạnh mẽ như lúc còn thanh niên.!!Người ấy xót thương họ và van xin : Xin Ngài tha cho nó khỏi xuống mồ, tôi đã tìm ra giá chuộc.9 k!Nếu bấy giờ bên họ có một sứ giả, một người bảo trợ được chọn trong muôn người, để bảo cho con người biết bổn phận của họ.]3!Sinh mạng họ gần kề miệng hố, tuy còn sống mà như đã tiêu vong.W'!Thân hình họ trông thật là thiểu não, chỉ còn da bọc xương.]3!Họ sống mà không còn thiết ăn, cao lương mỹ vị cũng chẳng màng.yk!Người dùng cơn đau trên giường mà giáo dục họ, làm cho xương cốt run rẩy không ngừng.nU!giữ linh hồn khỏi sa vào vực thẳm, cứu sinh mạng khỏi rơi xuống đường hầm.c?!để kéo họ xa những việc đã làm giúp họ tránh được thói kiêu căng,oW!Bấy giờ Người mở tai cho phàm nhân, làm cho họ sợ hãi vì những lời cảnh cáo,3_!Đang đêm, trong giấc mộng, xảy ra một thị kiến, khi một giấc ngủ mê ập xuống trên người phàm, lúc họ thiếp đi trên giường ngủ.uc!Thiên Chúa nói một lần, rồi nói thêm lần nữa, nhưng người ta chẳng để ý lưu tâm.{! Tại sao ông lại tranh tụng với Người ? Vì Người đâu phải trả lẽ về các việc Người làm.! Vậy, tôi xin trả lời : trong vấn đề này, ông không có lý, bởi vì Thiên Chúa cao cả hơn phàm nhân.]3! Người lấy xiềng cùm chân tôi lại và canh chừng mọi nẻo tôi đi.c?! Nhưng Thiên Chúa đã tìm cớ hại tôi, coi tôi như thù địch của Người.r]! Tôi trong sạch, không phạm tội bất trung, tôi tinh tuyền, chẳng hề vương tội lỗi._7!Ông đã nói rõ vào tai tôi, tôi vẫn còn nghe văng vẳng lời ông nói : ~%}<|i{z;yy}xxwwvuuutztsUrrr qppToofo%n mmOllZkk}kjihhdggxgfee@ddhcc1bbGa`` _1]]Y\\i[[[4ZZ,YXXbWW\VVUU&TT4SqSRR=QQEQP*OO.NN5MM?LLKKiKJJCIIQHH]GGqFFQEE&DD@CC0BAAB@@]??.>>;==/<Còn thần ngoại xứ này, những thần linh xưa con sùng mộ,f=ECon thưa cùng CHÚA : Ngài là Chúa con thờ, ngoài Chúa ra, đâu là hạnh phúc ?q< ]Se sẽ. Của vua Đa-vít.Lạy Chúa Trời, xin giữ gìn con, vì bên Ngài, con đang ẩn náu.5;ccho vay không đặt lãi, chẳng nhận quà hối lộ mà hại đến người ngay. Phàm ai làm những điều này không hề nao núng chuyển lay bao giờ.:}Coi khinh phường gian ác, trọng ai kính CHÚA TRỜI, lỡ thề mà bị thiệt, thì cũng chẳng rút lời,g9Gmiệng lưỡi chẳng vu oan, không làm hại người nào, chẳng làm ai nhục nhã.d8ALà kẻ sống vẹn toàn, luôn làm điều ngay thẳng, bụng nghĩ sao nói vậy, 7 Thánh vịnh. Của vua Đa-vít.Lạy CHÚA, ai được vào ngụ trong nhà Chúa, được ở trên núi thánh của Ngài ??6wTừ Xi-on, ai sẽ đem ơn cứu độ cho Ít-ra-en ? Khi CHÚA đổi vận mệnh dân Người, nhà Gia-cóp vui mừng biết mấy, dân Ít-ra-en hớn hở dường bao !k5OCác ngươi chế giễu dự tính của người nghèo, nhưng CHÚA là nơi họ ẩn náu.c4?Này chúng phải kinh hoàng sợ hãi, vì Thiên Chúa bênh dòng dõi chính nhân.3%Mọi kẻ làm điều ác, kẻ sống trên xương máu đồng bào ta, kẻ không cầu khẩn CHÚA, há chẳng hiểu biết gì ?42aNgười người đã lìa xa chính lộ, chỉ biết theo nhau làm chuyện suy đồi, chẳng có một ai làm điều thiện, dẫu một người cũng không.1yTừ trời cao, CHÚA nhìn xuống loài người, xem ai là kẻ có lương tri, biết kiếm tìm Thiên Chúa.T0 #(Tv 53) Phần ca trưởng. Của vua Đa-vít.Kẻ ngu si tự nhủ : Làm chi có Chúa Trời ! Chúng đã ra hư đốn, làm những điều ghê tởm, chẳng có một ai làm điều thiện.9/k Phần con đây, con tin cậy vào tình thương CHÚA, được Ngài cứu độ, lòng con sẽ vui mừng. Con sẽ hát bài ca dâng CHÚA, vì phúc lộc Ngài ban.. để kẻ thù con không thể nói : Ta đã thắng nó rồi, và đối thủ không được mừng vui vì thấy con gục ngã.6-e Lạy CHÚA là Thiên Chúa của con, xin đoái nhìn và thương đáp lại, toả ánh sáng cho đôi mắt rạng ngời, để con khỏi ngủ giấc ngàn thu ; , Tới bao giờ hồn con vẫn còn lo lắng và lòng con ủ rũ đêm ngày ? Tới bao giờ kẻ thù con thắng mãi ?m+S Lạy CHÚA, Ngài quên con mãi tới bao giờ ? Tới bao giờ còn ngoảnh mặt làm ngơ ??* { Phần ca trưởng. Thánh vịnh. Của vua Đa-vít.:)m Vâng lạy CHÚA, Ngài bảo vệ chúng con, giữ cho khỏi bọn này mãi mãi. Phường gian ác nhởn nhơ khắp chốn, chuyện đê hèn đầy dẫy nhân gian.n(U Lời CHÚA phán là lời chân thật, như bạc nấu trong lò, đã bảy lần tinh luyện.A'{ CHÚA phán rằng : Trước cảnh người nghèo bị áp bức, kẻ khốn cùng rên siết thở than, giờ đây Ta đứng dậy, ban ơn giải thoát cho kẻ mong chờ.u&c Bọn chúng nói : Sức mạnh ta là ba tấc lưỡi, với môi mép này, ai làm chủ được ta ?O% Ước gì CHÚA xẻo môi phỉnh phờ, và cắt lưỡi ba hoa !h$I Người với người chỉ nói lời gian dối, môi phỉnh phờ, lòng một dạ hai.# Xin cứu nguy, lạy CHÚA, vì chẳng còn thấy ai đạo hạnh, giữa loài người, không một kẻ tín trung.Z" / Phần ca trưởng. Hoạ đàn bát huyền. Thánh vịnh. Của vua Đa-vít.!7 Quả thật CHÚA là Đấng công chính, ưa thích điều chính trực ; những kẻ sống ngay lành được chiêm ngưỡng Thánh Nhan.  Chúa đổ mưa tai hoạ xuống đầu ác nhân ; lửa đỏ, diêm sinh và gió nóng là phần riêng của chúng trên đời.Z- CHÚA dò xét người lành kẻ dữ, ghét những ai ưa thích bạo tàn.# Nhưng ĐỨC CHÚA ngự trong thánh điện, ngai ĐỨC CHÚA đặt trên cõi trời ; Chúa đưa mắt nhìn, dò xét phàm nhân.nU Khi nền móng cương thường đổ nát người công chính còn làm được chuyện gì ?wg Kìa quân gian ác đã giương nỏ lắp tên, núp trong bóng tối nhằm bắn người ngay thẳng. 7 Phần ca trưởng. Của vua Đa-vít.Tôi ẩn mình bên CHÚA, tại sao các người lại bảo tôi : Trốn về núi đi, này chim sẻ ! để bênh kẻ mồ côi và người bị áp bức, khiến cho kẻ mang thân cát bụi, chẳng còn khủng bố ai.{ Lạy CHÚA, Ngài nghe thấy ước vọng của kẻ nghèo hèn ; Ngài cho họ an lòng và lắng tai nghe họ,^5 CHÚA là Vua muôn thuở muôn đời, miền đất Chúa sạch bóng chư dân.s_ Xin đập tan thế lực người gian ác, xin trị tội nó, để không ai còn thấy nó nữa.H Nhưng Chúa nhìn nỗi khổ cực đau thương, Chúa để ý, tự tay lo liệu. Người yếu thế giao phó đời mình cho Chúa, kẻ mồ côi được chính Chúa phù trì.jM Sao kẻ ác dám khinh thường Thiên Chúa, dám nhủ thầm : Chúa chẳng phạt đâu !a; Lạy CHÚA, xin đứng dậy ra tay, xin đừng quên những người nghèo khổ.iK Nó nhủ thầm : Thiên Chúa đã quên, Người che mặt, chẳng bao giờ thấy nữa.fE Nó rạp xuống, nép mình, vồ lấy người yếu thế, nanh vuốt ghì cho chặt.!; Chẳng khác nào sư tử phục sẵn ở trong hang, nó phục nơi ẩn khuất rình bắt người nghèo khổ, lừa vào lưới nó giăng.dA Nó phục cạnh xóm làng giết trộm người vô tội, mắt rình ai yếu thế.{ Miệng độc dữ điêu ngoa, những buông lời nguyền rủa, lưỡi nói toàn chuyện gian ác bất công.kO lại còn tự nhủ : Ta không hề nao núng, chẳng đời nào phải hoạn nạn đâu ! 9 Nó làm gì cũng vẫn thành công, đối với nó, phán quyết Ngài thật quá xa vời. Mọi thù địch, nó khinh thường tất cả,  Kẻ ác dám ngông nghênh bảo rằng : Chúa chẳng phạt, vì có Chúa đâu ! Tư tưởng nó chung quy là vậy.r ] Kẻ ác khoe khoang tham vọng của mình, bóc lột người ta, xúc phạm khinh thường CHÚA.m S Kẻ ác kiêu căng đuổi bắt người nghèo khổ : họ mắc phải mưu nó đã bày ra.c  A Lạy CHÚA, sao Chúa nỡ đứng xa, ngày khốn quẫn, sao Ngài đành ẩn mặt ?  Lạy CHÚA, xin đứng lên, đừng để cho phàm nhân thắng thế. Xin Chúa đòi chư dân ra trước mặt Ngài mà xét xử. Lạy CHÚA, xin làm cho chúng phải kinh hoàng, chư dân phải nhận biết : mình chỉ là phàm nhân.xi Nhưng người túng thiếu không mãi bị bỏ quên, kẻ nghèo khổ chẳng tuyệt vọng bao giờ.q[ Phường ác nhân phải đi vào âm phủ : đám dân ngoại này đã từng quên Thiên Chúa.) CHÚA cho thiên hạ được biết Người khi ban hành phán quyết : ác nhân phải mắc vào cạm bẫy do chính chúng bày ra.b= Kìa chư dân sa vào hố chúng đào, chân mắc lưới chính mình giăng sẵn.~u để con dâng muôn lời ca tụng Chúa tại cửa thành Xi-on, và hoan hỷ vì được Ngài cứu thoát./ Xin rủ lòng thương con, lạy CHÚA, đấy Ngài xem : địch thù làm cho con khổ nhục. Xin kéo con lên khỏi ngục tử thần, Nợ máu Chúa không tha, nhưng hãy còn nhớ mãi, tiếng những người nghèo khổ, Chúa chẳng quên bao giờ. Đàn ca lên mừng CHÚA, Đấng ngự giữa Xi-on, tường thuật cho muôn nước những kỳ công của Người. Người nhận biết Thánh Danh, sẽ một niềm tin cậy, vì lạy CHÚA, Chúa chẳng bỏ rơi những ai kiếm tìm Ngài.t~a CHÚA là thành che chở người bị áp bức, là thành che chở trong những lúc ngặt nghèo.r}] Người xét xử thế giới theo lẽ công minh, cai trị muôn dân theo đường chính trực.[|/ Về phần Chúa, CHÚA ngự trị ngàn đời, Người lập toà xét xử.{ Kẻ thù bị tiêu diệt, vạn kiếp điêu linh ; thành quách chúng, Ngài phá cho bình địa, chẳng ai còn nhớ đến.qz[ Ngài hăm doạ chư dân, tiêu diệt lũ gian tà, tên tuổi chúng, cũng xoá đi vĩnh viễn.{yo Chúa là vị thẩm phán chí công, Ngài ngự toà xét xử, bênh vực và bảo vệ quyền lợi con.Wx' Ngài xuất hiện, địch thù con tháo lui, chúng té nhào mà chết.hwI Mừng Ngài, con hân hoan nhảy múa, đàn hát kính danh Ngài, lạy Đấng Tối Cao.^v5 Lạy CHÚA, con hết lòng cảm tạ, kể ra đây muôn việc lạ Chúa làm.\u 3 Phần ca trưởng. Theo điệu : Muth labben. Thánh vịnh. Của vua Đa-vít. Lạy Thiên Chúa là đèn trời soi xét, khi con kêu, nguyện Chúa đáp lời. Lúc ngặt nghèo, Chúa đã mở lối thoát cho con, xin thương xót nghe lời con cầu khẩn.Q= Phần ca trưởng. Có hoạ đàn. Thánh vịnh. Của vua Đa-vít.}<sLạy CHÚA, xin trỗi dậy, cứu lấy con, lạy Thiên Chúa con thờ. Mọi kẻ thù con, Ngài đánh vỡ mặt, bọn gian ác, Ngài đập gẫy răng. CHÚA chính là nguồn ơn cứu độ, xin ban phúc lộc cho dân Ngài.a;;Tôi chẳng còn phải sợ lũ người đông vô số đang vây bọc quanh tôi.d:ATôi nằm xuống và tôi thiếp ngủ, rồi thức dậy, vì CHÚA đỡ nâng tôi.s9_Tôi vừa cất tiếng kêu lên cùng CHÚA, Chúa liền đáp lại từ núi thánh của Người.81Nhưng lạy CHÚA, chính Ngài là khiên che thuẫn đỡ, là vinh dự của con, là Đấng cho con được ngẩng đầu bất khuất.R7Quá nhiều kẻ đang nói về con : Chúa Trời đâu cứu hắn !o6WLạy CHÚA, thù địch con đông vô kể, người nổi dậy chống con thật quá nhiều !\5 3Thánh vịnh. Của vua Đa-vít, khi vua chạy trốn con mình là Áp-sa-lôm.4{ hãy khiếp run phủ phục dưới chân Người ! Kẻo Chúa nổi lôi đình là các ngươi mạt lộ, lửa giận của Người giây lát sẽ bừng lên ! Còn những ai ẩn náu bên Người, thật hạnh phúc dường bao !>3w Đem lòng kính sợ mà phụng thờ ĐỨC CHÚA,t2a Vậy giờ đây, hỡi các vua chúa, hãy biết điều, thủ lãnh trần gian, nào tỉnh ngộ !t1a Con sẽ dùng trượng sắt đập chúng tan tành, nghiền nát chúng như đồ sành đồ gốm.0Con cứ xin, rồi Cha ban tặng muôn dân nước làm sản nghiệp riêng, toàn cõi đất làm phần lãnh địa.-/STân vương lên tiếng : Tôi xin đọc sắc phong của CHÚA, Người phán bảo tôi rằng : Con là con của Cha, ngày hôm nay Cha đã sinh ra con.z.mrằng : Chính Ta đã đặt vị quân vương Ta tuyển chọn, lên trị vì Xi-on, núi thánh của Ta.t-aRồi nổi trận lôi đình, Người quát nạt, trút cơn thịnh nộ, khiến chúng kinh hoàng,`,9Chúa ngự trời cao thấy thế bật cười, Người chế nhạo bọn chúng.k+OChúng bảo nhau : Xiềng xích họ, nào ta bẻ gãy, gông cùm họ, ta hãy quẳng đi !;*oVua chúa trần gian cùng nổi dậy, vương hầu khanh tướng rập mưu đồ chống lại ĐỨC CHÚA, chống lại Đấng Người đã xức dầu phong vương.c) ASao chư dân lại ồn ào náo động ? Sao vạn quốc dám bày kế viển vông ?(  Vì CHÚA hằng che chở nẻo đường người công chính, còn đường lối ác nhân đưa tới chỗ diệt vong. '  Nên ngày xử án, bọn ác nhân làm sao đứng vững, quân tội lỗi đâu được hợp đoàn với chính nhân !X& +Ác nhân đâu được vậy : chúng khác nào vỏ trấu gió thổi bay.>% wNgười ấy tựa cây trồng bên dòng nước, cứ đúng mùa là hoa quả trổ sinh, cành lá chẳng khi nào tàn tạ. Người như thế làm chi cũng sẽ thành.]$ 5nhưng vui thú với lề luật CHÚA, nhẩm đi nhẩm lại suốt đêm ngày.4# ePhúc thay người chẳng nghe theo lời bọn ác nhân, chẳng bước vào đường quân tội lỗi, không nhập bọn với phường ngạo mạn kiêu căng,K"*Ông Gióp đã qua đời và tuổi thọ của ông rất cao.!#*Sau đó, ông Gióp còn sống thêm một trăm bốn mươi năm nữa, ông được thấy con cái cháu chắt đến bốn đời.J  *Trong khắp xứ, người ta không sao tìm được những thiếu nữ xinh đẹp như con gái ông Gióp. Cha của các cô đã chia gia tài cho các cô như cho các anh em trai.}s*Ông đặt tên cho cô thứ nhất là Bồ Câu, cô thứ hai là Hoa Quế và cô thứ ba là Phấn Thơm.;q* Ông sinh được bảy con trai và ba con gái.`9* ĐỨC CHÚA giáng phúc cho những năm cuối đời của ông Gióp nhiều hơn trước kia. Ông có mười bốn ngàn con chiên, sáu ngàn lạc đà, một ngàn đôi bò và một ngàn lừa cái.F* Tất cả anh em, chị em ông, tất cả bạn bè cũ lại tìm đến ông ; họ đã cùng ăn bánh trong nhà của ông. Họ chia buồn và an ủi ông về tất cả tai hoạ ĐỨC CHÚA đã giáng xuống trên ông. Mỗi người tặng ông một đồng bạc và một chiếc nhẫn vàng.O* Vậy ĐỨC CHÚA đã khôi phục tài sản cho ông Gióp, khi ông chuyển cầu cho các bạn của mình. ĐỨC CHÚA đã tăng gấp đôi những gì ông Gióp đã có trước kia.eC* Vậy ông Ê-li-phát người Tê-man, ông Bin-đát người Su-ác và ông Xô-pha người Na-a-mát, đã đi làm những điều ĐỨC CHÚA phán với họ. ĐỨC CHÚA đã đoái nhìn đến ông Gióp.W'*Vậy, bây giờ các ngươi hãy bắt bảy con bò và bảy con cừu, rồi đi gặp Gióp, tôi tớ của Ta. Các ngươi hãy dâng lễ toàn thiêu để cầu cho các ngươi và Gióp, tôi tớ của Ta, sẽ chuyển cầu cho các ngươi. Ta sẽ đoái nhìn nó và sẽ không xử với các ngươi xứng với sự ngu xuẩn của các ngươi, vì các ngươi đã không nói đúng đắn về Ta như Gióp, tôi tớ của Ta.  }}x}||`{{6zyyPxx(ww,uuKtt>ss>ryqpp'oo]nnwnmll}kkJjjgii'h{hggdgffAeee(ddzd$cubbibaaI``_^^4]y\\F[[ZYY%XXWdVVUU2TT?SS9RR)QQ^PPONN4MMLLL8KK{K JJ IIHHHmGGxG FFEENDDD#CC;BBsAA5@??>^=y=<;;T::(9998N77 65Z5 4332w21o100=0 /...3--J,,X++#**)(('x'6&& %%$$.#~#"e! >B0bKO` rPFr%^v t & t   V } 5^6`?zbu="Họ kêu xin, và CHÚA đã nhậm lời, giải thoát khỏi mọi cơn nguy khốn._t7"CHÚA đối đầu với quân gian ác, xoá nhoà tên tuổi chúng trên đời,`s9"nhưng để mắt nhìn người chính trực và lắng tai nghe tiếng họ kêu.Qr"hãy làm lành lánh dữ, tìm kiếm bình an, ăn ở thuận hoà.Uq#"Phải giữ mồm giữ miệng, đừng nói lời gian ác điêu ngoa ;rp]" Ai là người thiết tha được sống, ước ao hưởng chuỗi ngày hạnh phúc chứa chan ?bo=" Các con ơi, hãy đến mà nghe, ta sẽ dạy cho biết đường kính sợ CHÚA.nnU" Kẻ giàu sang phải bần cùng đói khổ, còn ai tìm kiếm CHÚA chẳng thiếu của gì.pmY" Kính sợ CHÚA đi, đoàn dân thánh hỡi, vì ai kính sợ Người chẳng thiếu thốn chi.mlS" Hãy nghiệm xem CHÚA tốt lành biết mấy : hạnh phúc thay kẻ ẩn náu bên Người !okW"Sứ thần của CHÚA đóng trại chung quanh để giải thoát những ai kính sợ Người.jjM"Kẻ nghèo này kêu lên và CHÚA đã nhậm lời, cứu cho khỏi mọi cơn nguy khốn.ci?"Ai nhìn lên CHÚA sẽ vui tươi hớn hở, không bao giờ bẽ mặt hổ ngươi.rh]"Tôi đã tìm kiếm CHÚA, và Người đáp lại, giải thoát cho khỏi mọi nỗi kinh hoàng._g7"Hãy cùng tôi ngợi khen ĐỨC CHÚA, ta đồng thanh tán tụng danh Người.cf?"Linh hồn tôi hãnh diện vì CHÚA xin các bạn nghèo nghe tôi nói mà vui lên.keO"Tôi sẽ không ngừng chúc tụng CHÚA, câu hát mừng Người chẳng ngớt trên môi.qd ]"Của vua Đa-vít. Khi ông giả điên trước mặt vua A-vi-me-léc, ông bị đuổi và ra đi.sc_!Xin đổ tình thương xuống chúng con, lạy CHÚA, như chúng con hằng trông cậy nơi Ngài.`b9!Vâng, có Người, chúng tôi mừng rỡ, vì hằng tin tưởng ở Thánh Danh._a7!Tâm hồn chúng tôi đợi trông CHÚA, bởi Người luôn che chở phù trì.[`/!hầu cứu họ khỏi tay thần chết và nuôi sống trong buổi cơ hàn.s__!CHÚA để mắt trông nom người kính sợ Chúa, kẻ trông cậy vào lòng Chúa yêu thương,w^g!Hão huyền thay, mong thắng nhờ chiến mã, nó mạnh đến đâu cũng không cứu nổi người.k]O!Vua thắng trận đâu phải bởi hùng binh, tráng sĩ thoát nguy đâu nhờ dũng lực.e\C!Lòng mỗi người, chính Chúa dựng nên, việc họ làm, Chúa thông suốt cả.G[!Từ thiên cung Chúa ngự, Chúa dõi theo người thế.KZ! Từ trời cao nhìn xuống, CHÚA thấy hết mọi người.Y! Hạnh phúc thay quốc gia được CHÚA làm Chúa Tể, hạnh phúc thay dân nào Người chọn làm gia nghiệp.vXe! Chương trình CHÚA ngàn năm bền vững, ý định của lòng Người vạn kiếp trường tồn.cW?! CHÚA đảo lộn chương trình muôn nước, Người phá tan ý định chư dân.Vw! Vì Người đã phán, và muôn loài xuất hiện, Người ra lệnh truyền, tất cả được dựng nên.aU;!Cả địa cầu phải kính sợ CHÚA, mọi thế nhân hãy khiếp oai Người.`T9!Chúa dồn đại dương về một chỗ, Người đem biển cả trữ vào kho.rS]!Một lời CHÚA phán làm ra chín tầng trời, một hơi Chúa thở tạo thành muôn tinh tú.jRM!Chúa yêu thích điều công minh chính trực, tình thương CHÚA chan hoà mặt đất.hQI!Vì lời CHÚA phán quả là ngay thẳng, mọi việc Chúa làm đều đáng cậy tin.`P9!Nào dâng Chúa một khúc tân ca, rập tiếng hoan hô, nhã nhạc vang lừng.nOU!Tạ ơn CHÚA, gieo vạn tiếng đàn cầm, kính mừng Người, gảy muôn cung đàn sắt.kN Q!Người công chính, hãy reo hò mừng CHÚA, kẻ ngay lành, nào cất tiếng ngợi khen.M) Hỡi những người công chính, hãy vui lên trong CHÚA, hãy nhảy mừng. Mọi tâm hồn ngay thẳng, nào cất tiếng hò reo.xLi Bao đau khổ sẵn chờ kẻ dữ, còn ai tin cậy CHÚA, luôn được Người ấp ủ thương yêu.#K? Đừng bắt chước lừa ngựa, giống vô tri, phải chế ngự bằng dây cương hàm thiếc, nếu không, nó chẳng chịu đến gần.J' Chúa rằng : Này đây Ta răn dạy, chỉ cho con biết đường lối phải theo, để mắt nhìn con, Ta ban lời khuyên nhủ.>Iu Chính Chúa là nơi con ẩn náu, giữ gìn con khỏi bước ngặt nghèo. Khắp bốn bề, Chúa làm trổi vang lên những khúc ca mừng con được giải thoát.9Hk Vì thế, ai là người hiếu trung với Chúa sẽ kêu cầu Ngài lúc gặp cảnh gian truân ; cho dầu nước lũ có ngập tràn cũng không dâng tới họ.PG Bởi thế, con đã xưng tội ra với Ngài, chẳng giấu Ngài lầm lỗi của con. Con tự nhủ : Nào ta đi thú tội với Chúa, và chính Ngài đã tha thứ tội vạ cho con.}Fs Vì ngày đêm con bị tay Ngài đè nặng, nên sức lực hao mòn, như bị nắng mùa hè thiêu đốt.lEQ Bao lâu con lặng thinh không thú lỗi, thì gân cốt rã rời, cả ngày con gào thét.gDG Hạnh phúc thay, người CHÚA không hạch tội, và lòng trí chẳng chút gian tà.C  Của vua Đa-vít. Thi khúc.Hạnh phúc thay, kẻ lỗi lầm mà được tha thứ, người có tội mà được khoan dung.BHết mọi người hiếu trung với Chúa, hãy yêu mến CHÚA đi ! CHÚA giữ gìn những ai thành tín nhưng thẳng tay trừng trị người ăn ở kiêu căng. Hỡi mọi người cậy trông vào CHÚA, mạnh bạo lên, can đảm lên nào !0AYVậy mà con đã nói vì hốt hoảng : Con bị đuổi đi khuất mắt Chúa rồi ! Thế nhưng Ngài đã nghe tiếng nài van trong ngày con kêu cứu.s@_Chúc tụng CHÚA đã tỏ tình thương kỳ diệu đối với con trong thành trì vững chắc. ?9Bên Thánh Nhan, Ngài giấu họ kỹ càng khỏi người đời mưu hại. Ngài che chở họ trong lều thánh, xa tầm lưỡi thị phi.4>aLạy Chúa, cao cả thay tấm lòng nhân hậu, Chúa dành cho kẻ kính sợ Ngài, và thi thố trước mặt phàm nhân cho ai tìm đến Ngài nương náu."==Cho phường điêu ngoa phải câm họng ; chúng kiêu ngạo khinh đời, buông những lời hỗn xược chống lại người công chính.0<YLạy CHÚA, xin đừng để con phải nhục nhã, vì đã kêu cầu Ngài, Nhưng ước gì ác nhân phải nhục nhã mà ngậm miệng sa xuống âm ty.w;gXin toả ánh tôn nhan rạng ngời trên tôi tớ Ngài đây, và lấy tình thương mà cứu độ.:wSố phận con ở trong tay ngài. Xin giải thoát con khỏi tay địch thủ, khỏi người bách hại con.9wNhưng con đây vẫn tin tưởng nơi Ngài, lạy CHÚA, dám thưa rằng : Ngài là Thượng Đế của con.>8uCon nghe thấy những lời độc địa của bao người, nhìn chung quanh : toàn những điều khủng khiếp. Chúng toa rập chống con, và mưu toan lấy mạng.r7] Bị lãng quên, như kẻ chết không người tưởng nhớ, con hoá thành đồ hư vất bỏ.66e Con đã nên trò cười cho thù địch và cho cả hàng xóm láng giềng. Bạn bè thân thích đều kinh hãi, thấy con ngoài đường, ai cũng tránh xa.05Y Đời tiêu hao trong nỗi u buồn và tháng năm tàn lụi giữa tiếng thở than. Con kiệt lực vì gặp bước khốn cùng, gân cốt con rời rã.(4I Xin xót thương, lạy CHÚA, bởi vì con lâm cảnh ngặt nghèo, quá sầu đau, mắt đà mòn mỏi, hồn ảo não và thân hình tiều tuỵ.j3M chẳng trao nộp thân này vào tay thù địch, nhưng cho con rộng bước thênh thang.,2QĐược Ngài thương, con vui mừng hớn hở, vì Ngài đã đoái nhìn phận con cùng khốn. Con lâm cảnh ngặt nghèo, Ngài lo lắng chăm nom,p1YNgài ghét bọn thờ thần hư ảo, phần con đây, lạy CHÚA, chỉ tin tưởng nơi Ngài.v0eTrong tay Ngài, con xin phó thác hồn con, Ngài đã cứu chuộc con, lạy CHÚA TRỜI thành tín.e/CLưới kẻ thù giăng, xin gỡ con ra khỏi, vì nơi con trú ẩn, chính là Ngài..Núi đá và thành luỹ bảo vệ con, chính là Chúa. Vì danh dự Ngài, xin dẫn đường chỉ lối cho con. - ghé tai nghe và mau mau cứu chữa. Xin Ngài nên như núi đá cho con trú ẩn, như thành trì để cứu độ con.,-Con ẩn náu bên Ngài, lạy CHÚA, xin đừng để con phải tủi nhục bao giờ. Bởi vì Ngài công chính, xin giải thoát con,?+ {Phần ca trưởng. Thánh vịnh. Của vua Đa-vít.* Khúc ai ca, Chúa đổi thành vũ điệu, cởi áo sô, mặc cho con lễ phục huy hoàng. Vì thế, tâm hồn con ca ngợi Chúa, và không hề nín lặng. Lạy CHÚA là Thiên Chúa con thờ, xin tạ ơn Ngài mãi mãi ngàn thu.e)C Lạy CHÚA, xin lắng nghe và xót thương con, lạy CHÚA, xin phù trì nâng đỡ.E( Chúa được lợi gì khi con phải chết, được ích chi nếu con phải xuống mồ ? Nắm tro tàn làm sao ca tụng Chúa và tuyên dương lòng thành tín của Ngài.['/ Lạy CHÚA, con đã kêu lên Ngài, năn nỉ với Ngài là Chúa của con.%&CLạy CHÚA, vì yêu thương, Ngài đã đặt con trên núi an toàn. Nhưng khi Ngài vừa ẩn mặt đi, con liền thấy bàng hoàng sợ hãi.h%IThuở được yên vui, có lần tôi tự nhủ : mình sẽ chẳng bao giờ nao núng !I$ Người nổi giận, giận trong giây lát, nhưng yêu thương, thương suốt cả đời. Lệ có rơi khi màn đêm buông xuống, hừng đông về đã vọng tiếng hò reo.e#CHỡi những kẻ tín trung, hãy đàn ca mừng CHÚA, cảm tạ thánh danh Người.{"oLạy CHÚA, từ âm phủ Ngài đã kéo con lên, tưởng đã xuống mồ mà Ngài thương cứu sống.q![Lạy CHÚA là Thiên Chúa con thờ, con kêu lên cùng Chúa, và Ngài đã cho con bình phục.  Lạy CHÚA, con xin tán dương Ngài, vì đã thương cứu vớt, không để quân thù đắc chí nhạo cười con.Y -Thánh vịnh. Thánh ca vào dịp lễ khánh thành Nhà. Của vua Đa-vít.iK Xin CHÚA ban quyền lực cho dân CHÚA, tuôn đổ phúc lành cho dân hưởng bình an.]3 CHÚA ngự trị trên cơn hồng thuỷ, CHÚA là Vua ngự trị muôn đời.,Q Tiếng CHÚA lay động cả rặng sồi, tuốt trụi lá cây cao rừng rậm. Còn trong thánh điện Người, tất cả cùng hô : Vinh danh Chúa !W'tiếng CHÚA lay động vùng sa mạc, lay động vùng sa mạc Ca-đê.1]Tiếng CHÚA phóng ra ngàn tia lửa,veNgười làm cho dãy Li-băng thành như bê nhảy nhót, đỉnh Xia-giôn khác nào nghé tung tăng.dATiếng CHÚA đánh gãy ngàn hương bá, CHÚA đánh gãy ngàn hương bá Li-băng.OTiếng CHÚA thật hùng mạnh ! Tiếng CHÚA thật uy nghiêm !#Tiếng CHÚA rền vang trên sóng nước, Thiên Chúa hiển vinh cho sấm nổ ầm ầm, CHÚA ngự trên nước lũ mênh mông.lQHãy dâng CHÚA vinh quang xứng danh Người, và thờ lạy CHÚA uy nghiêm thánh thiện. Thánh vịnh. Của vua Đa-vít.Hãy dâng CHÚA, hỡi chư thần chư thánh, dâng CHÚA quyền lực và vinh quang. Lạy Chúa, xin cứu độ dân Ngài, trên gia nghiệp này, giáng muôn phúc cả, dẫn dắt nâng niu đến muôn đời.wCHÚA là sức mạnh cho dân Chúa, là thành trì cứu độ cho đấng Người đã xức dầu tấn phong.r]CHÚA là sức mạnh, là khiên mộc chở che tôi, lòng tôi đặt tin tưởng nơi Người. Tôi đã được Người thương trợ giúp, nên lòng tôi vui mừng hoan hỷ, cất cao tiếng hát tạ ơn Người.LChúc tụng CHÚA vì Người nghe tiếng tôi khẩn nguyện,8iVì chúng chẳng quan tâm đến việc chúng làm, và những công trình tay CHÚA thực hiện. Ước chi Người quật ngã chúng và không đỡ chúng lên.q[Xin đối xử với chúng xứng với việc chúng làm, xứng với những hành vi xấu xa của chúng. Xin đối xử với chúng xứng với những gì tay chúng làm ra, trả cho chúng như chúng đáng tội.9 kXin Chúa đừng bắt con phải chết cùng quân tội lỗi, với bọn ác nhân. Miệng thì những nói bình an, mà lòng thâm độc chỉ toan hại người. }Khi con hướng về nơi cực thánh giơ đôi tay cầu cứu van nài, xin Ngài nghe tiếng con khẩn nguyện.g  ICủa vua Đa-vít.Lạy CHÚA là núi đá cho con trú ẩn, con kêu lên Ngài, xin đừng nỡ giả điếc làm ngơ. Vì nếu Ngài cứ im hơi lặng tiếng, thì con sẽ giống như kẻ đã xuống mồ.o WHãy cậy trông vào CHÚA, mạnh bạo lên, can đảm lên nào ! Hãy cậy trông vào CHÚA.z m Tôi vững vàng tin tưởng sẽ được thấy ân lộc CHÚA ban trong cõi đất dành cho kẻ sống.# Xin đừng phó mặc con cho kẻ thù hung hãn, vì lũ chứng gian đứng dậy tố con, giương bộ mặt hằm hằm sát khí. Xin dạy con đường nẻo Ngài, lạy CHÚA, dẫn con đi trên lối phẳng phiu, vì có những người đang rình rập.[/ Dầu cha mẹ có bỏ con đi nữa, thì hãy còn có CHÚA đón nhận con.hI xin Ngài đừng ẩn mặt. Tôi tớ Ngài đây, xin đừng giận mà ruồng rẫy, chính Ngài là Đấng phù trợ con. Xin chớ bỏ rơi, xin đừng xua đuổi, lạy Thiên Chúa, Đấng cứu độ con.ykNghĩ về Ngài, lòng con tự nhủ : hãy tìm kiếm Thánh Nhan. Lạy CHÚA, con tìm thánh nhan Ngài,\1Lạy CHÚA, cúi xin Ngài nghe tiếng con kêu, xin thương tình đáp lại.a;Nên giờ đây tôi ngẩng đầu đắc ý, nhìn quân thù vây bủa chung quanh. Tôi sẽ dâng lễ tế trong thánh điện, lễ tạ ơn, nhã nhạc vang lừng, tôi sẽ đàn ca mừng kính CHÚA./WNgày tôi gặp tai ương hoạn nạn, Người che chở tôi trong lều thánh, đem giấu tôi thật kín trong nhà, đặt an toàn trên tảng đá cao._7Một điều tôi kiếm tôi xin, là luôn được ở trong đền CHÚA tôi mọi ngày trong suốt cuộc đời, để chiêm ngưỡng CHÚA tuyệt vời cao sang, ngắm xem thánh điện huy hoàng.Dù cả một đạo quân vây đánh, lòng tôi chẳng sợ gì. Dù có phải lâm vào chiến trận, tôi vẫn cứ cậy tin.&~EKhi ác nhân xông vào, định nuốt sống thân tôi, ai ngờ chính đối phương, chính những thù địch ấy, lại lảo đảo té nhào.B} Của vua Đa-vít.CHÚA là nguồn ánh sáng và ơn cứu độ của tôi, tôi còn sợ người nào ? CHÚA là thành luỹ bảo vệ đời tôi, tôi khiếp gì ai nữa ?u|c trên mặt đất bằng, chân con đứng vững, giữa lòng đại hội, con xin chúc tụng Ngài.i{K Phần con đây, con sống vẹn toàn, xin giải thoát và xót thương con, lạy Chúa,Yz+ Tay chúng gây tội ác tày trời, riêng tay mặt đầy quà hối lộ.uyc Xin đừng bắt con đồng số kiếp với tội nhân, chung vận mệnh với phường khát máu.mxSLạy CHÚA, con mến yêu ngôi nhà Chúa ngự, mến yêu nơi rạng ngời vinh quang Chúa._w7để hát bài cảm tạ tri ân và tường thuật mọi kỳ công của Ngài.dvALạy CHÚA, con rửa tay nói lên lòng vô tội và đi vòng quanh bàn thờ Chúa,_u7hằng gớm ghét bè lũ vô lương, không ngồi chung với phường gian ác.bt=Con không ngồi chung với quân xảo trá, chẳng giao du cùng bọn giả hình,isKVâng, con hằng nghĩ tới tình thương của Chúa và sống theo chân lý của Ngài.^r5Lạy CHÚA, xin dò xét và thử thách con, tâm can này, xin đem thử lửa. q Của vua Đa-vít.Lạy CHÚA, xin Ngài xử cho con, vì con sống vẹn toàn. Con tin tưởng vào CHÚA, không do dự.hpILạy Thiên Chúa, xin Ngài cứu Ít-ra-en thoát mọi nỗi truân chuyên ngặt nghèo.noUƯớc gì lòng trong sạch và ngay thẳng che chở giữ gìn con, vì con trông cậy Chúa.nyXin bảo toàn sinh mạng và giải thoát con, đừng để con tủi nhục, bởi vì con ẩn náu bên Ngài.tmaXin Chúa thấy cho : thù địch con đông vô kể, chúng ghét thân này, ghét cay ghét đắng.al;Xin Chúa thấy cho cảnh lầm than khổ cực và tha thứ hết mọi tội con.pkYLòng đau như thắt, xin làm cho thanh thoả, và giải thoát con khỏi bước ngặt nghèo.bj=Lạy Chúa, xin đoái nhìn và xót thương con, vì thân này bơ vơ khổ cực.qi[Mắt tôi nhìn CHÚA không biết mỏi vì chính Người sẽ gỡ chân tôi khỏi dò lưới.rh]CHÚA xử thân tình với những ai kính sợ Chúa và cho họ biết giao ước của Người.ogW Họ sẽ được an vui hạnh phúc một đời, và con cháu thừa hưởng đất tổ tiên.Wf' Phàm ai kính sợ CHÚA, Người chỉ cho thấy đường phải chọn.`e9 Lạy CHÚA, tội con thật nặng nề, vì danh Ngài, xin lượng thứ cho con.d/ Tất cả đường lối CHÚA đều là yêu thương và thành tín đối với những kẻ nào giữ giao ước và lề luật Chúa.rc] dẫn kẻ nghèo hèn đi theo đường công chính, dạy cho biết đường lối của Người.RbCHÚA là Đấng nhân từ chính trực, chỉ lối cho tội nhân,aTuổi xuân trót dại bao lầm lỗi, xin Ngài đừng nhớ đến, nhưng xin lấy tình thương mà nhớ đến con cùng.`{Lạy CHÚA, xin nhớ lại nghĩa nặng với ân sâu Ngài đã từng biểu lộ từ muôn thuở muôn đời.S_Xin dẫn con đi theo đường chân lý của Ngài và bảo ban dạy dỗ, vì chính Ngài là Thiên Chúa cứu độ con. Sớm hôm con những cậy trông Ngài, bởi vì Ngài nhân ái.s^_Lạy CHÚA, đường nẻo Ngài, xin dạy cho con biết, lối đi của Ngài, xin chỉ bảo con.)]KChẳng ai trông cậy Chúa, mà lại phải nhục nhằn tủi hổ, chỉ người nào tự dưng phản phúc mới nhục nhằn tủi hổ mà thôi.'\GLạy Thiên Chúa của con, con tin tưởng nơi Ngài, xin Ngài đừng để con tủi nhục, đừng để quân thù đắc chí nhạo cười con.O[ Của vua Đa-vít.Lạy CHÚA, con nâng tâm hồn lên cùng CHÚA.vZe Đức Vua vinh hiển đó là ai ? Là Chúa Tể càn khôn : chính Người là Đức Vua vinh hiển. Y  Hỡi cửa đền, hãy cất cao lên, cao lên nữa, hỡi cửa đền cổ kính, để Đức Vua vinh hiển ngự vào.XwĐức Vua vinh hiển đó là ai ? Là ĐỨC CHÚA mạnh mẽ oai hùng ĐỨC CHÚA oai hùng khi xuất trận. W Hỡi cửa đền, hãy cất cao lên, cao lên nữa, hỡi cửa đền cổ kính, để Đức Vua vinh hiển ngự vào.uVcĐây chính là dòng dõi những kẻ kiếm tìm Người, tìm thánh nhan Thiên Chúa nhà Gia-cóp.}UsNgười ấy sẽ được CHÚA ban phúc lành, được Thiên Chúa cứu độ thưởng công xứng đáng.pTYĐó là kẻ tay sạch lòng thanh, chẳng mê theo ngẫu tượng, không thề gian thề dối.\S1Ai được lên núi CHÚA ? Ai được ở trong đền thánh của Người ?tRaNền trái đất, Người dựng trên biển cả, đặt vững vàng trên làn nước mênh mông.Q /Thánh vịnh. Của vua Đa-vít.CHÚA làm chủ trái đất cùng muôn vật muôn loài, làm chủ hoàn cầu với toàn thể dân cư.:PmLòng nhân hậu và tình thương CHÚA ấp ủ tôi suốt cả cuộc đời, và tôi được ở đền Người những ngày tháng, những năm dài triền miên.'OGChúa dọn sẵn cho con bữa tiệc ngay trước mặt quân thù. Đầu con, Chúa xức đượm dầu thơm, ly rượu con đầy tràn chan chứa.N+Lạy Chúa, dầu qua lũng âm u con sợ gì nguy khốn, vì có Chúa ở cùng. Côn trượng Ngài bảo vệ, con vững dạ an tâm.vMevà bổ sức cho tôi. Người dẫn tôi trên đường ngay nẻo chính vì danh dự của Người.}LsTrong đồng cỏ xanh tươi, Người cho tôi nằm nghỉ. Người đưa tôi tới dòng nước trong lànhrK _Thánh vịnh. Của vua Đa-vít.CHÚA là mục tử chăn dắt tôi, tôi chẳng thiếu thốn gì.hJIcon cháu tôi sẽ phụng sự Người. Thiên hạ sẽ nói về Đức Chúa cho thế hệ tương lai, truyền tụng cho hậu sinh đức công chính của Người, rằng : Đức Chúa đã làm như vậy !aI;Mọi kẻ ngủ yên trong lòng đất sẽ đều bái lạy một mình Người, phàm những ai trở về cát bụi sẽ cùng phủ phục trước Thánh Nhan. Phần tôi, nguyện sẽ sống cho Chúa,XH)Bởi vì CHÚA nắm quyền vương đế, Người thống trị chư dân.G#Toàn thế giới, muôn người nhớ lại và trở về cùng CHÚA. Mọi dân tộc dưới trần phủ phục trước Tôn Nhan.F%Kẻ nghèo hèn được ăn uống thoả thuê, người tìm CHÚA sẽ dâng lời ca tụng. Cầu chúc họ vui sống ngàn đời.7EgChịu ơn Người, tôi dâng lời ca tụng, ngày đại hội toàn dân. Điều khấn nguyền, tôi xin giữ trọn trước mặt những ai kính sợ Người.DDBởi vì Chúa đã chẳng coi thường, chẳng khinh miệt kẻ nghèo hèn khốn khổ, cũng không đành ngoảnh mặt làm ngơ, nhưng đã thương nghe lời cầu cứu.XC)Hỡi những ai kính sợ ĐỨC CHÚA, hãy ca tụng Người đi ! Hỡi toàn thể giống nòi Gia-cóp, nào hãy tôn vinh Người ! Dòng dõi Ít-ra-en tất cả, nào một dạ khiếp oai !)BKCon nguyện sẽ loan truyền danh Chúa cho anh em tất cả được hay, và trong đại hội dân Ngài, con xin dâng tiến một bài tán dương._A7khỏi nanh sư tử hãi hùng, phận hèn khốn khổ thoát sừng trâu điên._@7Xin cứu mạng khỏi sa lưỡi kiếm, gỡ thân con thoát miệng chó rừng,]?3Chúa là sức mạnh con nương, cứu mau, lạy CHÚA, xin đừng đứng xa.Z>-Áo mặc ngoài chúng đem chia chác, còn áo trong cũng bắt thăm luôn.`=9xương con đếm được vắn dài ; chúng đưa cặp mắt cứ hoài ngó xem.<quanh con bầy chó đã bao chặt rồi. Bọn ác đó trong ngoài vây bủa, chúng đâm con thủng cả chân tay,;wNghe cổ họng khô ran như ngói, lưỡi với hàm dính lại cùng nhau, chốn tử vong Chúa đặt vào ;+:OTưởng mình như tan dần ra nước, toàn thân con xương cốt rã rời, con tim đau đớn bồi hồi, mềm như sáp chảy tơi bời ruột gan.S9Há mồm đe doạ gớm thay, khác nào sư tử xé thây vang gầm.P8 Quanh con cả đàn bò bao kín, thú Ba-san ùa đến bủa vây :X7) Xa con Ngài đứng sao đành, nguy hiểm bên mình không kẻ giúp cho.\61 Chào đời con được dâng cho Chúa, được Ngài là Chúa tự sơ sinh.Q5 Đưa con ra khỏi thai bào, vòng tay mẹ ẵm Chúa trao an toàn.c4? Nó cậy CHÚA, mặc Người cứu nó ! Người có thương, giải gỡ đi nào ![3/thấy con ai cũng chê cười, lắc đầu bĩu mỏ buông lời mỉa mai :`29Thân sâu bọ chứ người đâu phải, con bị đời mắng chửi dể duôi,_17van nài liền được cứu nguy, đã không thất vọng mỗi khi cậy Ngài.\01Xưa tổ phụ vẫn hoài cậy Chúa, họ cậy trông, Ngài đã độ trì,U/#Thế nhưng Chúa ngự nơi đền, vinh quang của Ít-ra-en là Ngài.].3Ngày kêu Chúa, không lời đáp ứng, đêm van Ngài mà cũng chẳng yên.(-ILạy Chúa con thờ, muôn lạy Chúa, Ngài nỡ lòng ruồng bỏ con sao ? Dù con thảm thiết kêu gào, nhưng ơn cứu độ nơi nao xa vời !f, GPhần ca trưởng. Theo điệu : Con nai hừng đông. Thánh vịnh. Của vua Đa-vít.S+ Ngài khiến chúng phải quay lưng chạy, cung nỏ ngài chĩa thẳng vào chúng. Lạy CHÚA, xin đứng lên mạnh mẽ oai hùng, chúng con sẽ đàn ca chúc tụng quyền năng Chúa.m*S Cho dù chúng có chủ tâm hại ngài có bày mưu tính kế cũng chẳng làm được chi.p)Y Ngài làm cho con cháu chúng biến khỏi mặt đất và miêu duệ chúng khỏi dương gian./(W Khi xuất hiện, ngài khiến chúng cháy như lò lửa. CHÚA sẽ tiêu diệt chúng khi nổi trận lôi đình, lửa hồng sẽ đốt chúng tiêu tan.}'s Tâu đức vua, bàn tay ngài sẽ nắm gọn địch thù, tay hùng mạnh chụp đầu quân chống đối.z&mQuả thế, vua tin tưởng vào Chúa Tối Cao, và nhờ CHÚA yêu thương, vua không hề lay chuyển. % Ngài đặt vua làm nguồn hạnh phúc đến muôn đời và cho vua được hớn hở vui mừng trước Nhan Thánh.x$iVì Ngài chiến thắng, nên nhà vua rực rỡ vinh quang, Ngài cho vua được oai phong lẫm liệt.r#]Vua xin được sống, Ngài cho được sống, năm tháng dài lâu, tuổi thọ miên trường.a";Chúa đã ân cần ban muôn phúc lộc, vương miện vàng, Ngài đội cho vua.!wLòng vua ước nguyện sao, Chúa đã ban như vậy, miệng vua khấn xin gì, Ngài cũng không từ chối. Lạy CHÚA, Ngài tỏ uy lực khiến nhà vua sung sướng, Ngài đã chiến thắng, vua hoan hỷ dường nào !? {Phần ca trưởng. Thánh vịnh. Của vua Đa-vít.N Bọn chúng đều quỵ xuống té nhào, còn chúng tôi vươn mình đứng vững. Lạy CHÚA, xin giúp vua toàn thắng ; ngày chúng con cầu khẩn, nguyện xin Chúa đáp lời.  Kẻ cậy chiến xa, người nhờ chiến mã, phần chúng tôi, chỉ kêu cầu danh CHÚA là Thiên Chúa chúng tôi.nUGiờ đây tôi biết rằng : CHÚA đã ban chiến thắng cho đấng Chúa xức dầu tấn phong. Từ thánh cung cao thẳm, Chúa đã đáp lời người, mà ra tay thực hiện những chiến thắng oai hùng.A{Ước gì chúng tôi được hoan hô ngài chiến thắng, được phất cờ mừng danh Thiên Chúa chúng ta ! Ước gì CHÚA thoả mãn mọi điều ngài khấn xin !wgXin Chúa ban như lòng ngài ước nguyện, và cho mọi điều ngài toan tính được thành công.}Mong Chúa hằng nhớ đến mọi lễ phẩm ngài dâng, và hoan hỷ chấp nhận lễ toàn thiêu của ngài.nUTừ thánh điện, cầu Chúa thương cứu trợ, từ Xi-on, nguyện Chúa đỡ nâng ngài.)Ngày đức vua gặp bước gian truân, xin CHÚA đáp lời ngài. Nguyện danh Chúa Trời nhà Gia-cóp khấng phù hộ chở che.? {Phần ca trưởng. Thánh vịnh. Của vua Đa-vít./Xin cũng giữ cho tôi tớ Ngài khỏi kiêu ngạo, đừng để tính xấu này thống trị con. Như thế con sẽ nên vẹn toàn không còn vương trọng tội. Lạy CHÚA là núi đá cho con trú ẩn, là Đấng cứu chuộc con, cúi xin Ngài vui nhận bấy nhiêu lời miệng lưỡi thân thưa, và bao tiếng lòng con thầm thĩ mong được thấu đến Ngài.wg Nhưng nào ai thấy rõ các lầm lỗi của mình ? Xin Ngài tha các tội con phạm mà chẳng hay.w Nên tôi tớ Ngài đây xin ra công học hỏi ; ai giữ những điều này sẽ được nhiều lợi ích.w thật quý báu hơn vàng, hơn vàng y muôn lượng, ngọt ngào hơn mật ong, hơn mật ong nguyên chất."= Lòng kính sợ CHÚA luôn trong trắng, tồn tại đến muôn đời. Quyết định CHÚA phù hợp chân lý, hết thảy đều công minh,3 Huấn lệnh CHÚA hoàn toàn ngay thẳng, làm hoan hỷ cõi lòng. Mệnh lệnh CHÚA xiết bao minh bạch, cho đôi mắt rạng ngời.+Luật pháp CHÚA quả là hoàn thiện, bổ sức cho tâm hồn. Thánh ý CHÚA thật là vững chắc, cho người dại nên khôn.$ATừ chân trời này, thái dương xuất hiện, rồi chuyển vần mãi đến chân trời kia, chẳng có chi tránh khỏi ánh dương nồng. wthái dương xuất hiện như tân lang rời khỏi loan phòng, và vui sướng lên đường như tráng sĩ.$ Amà tiếng vang đã dội khắp hoàn cầu và thông điệp loan đi tới chân trời góc biển. Chúa căng lều cho thái dương tại đó,H  Chẳng một lời một lẽ, chẳng nghe thấy âm thanh,W 'Ngày qua mách bảo cho ngày tới, đêm này kể lại với đêm kia.p YTrời xanh tường thuật vinh quang Thiên Chúa, không trung loan báo việc tay Người làm.? {Phần ca trưởng. Thánh vịnh. Của vua Đa-vít.K2Vì thế giữa muôn dân, con cất lời cảm tạ, dâng điệu hát cung đàn ca mừng danh thánh CHÚA. Chúa ban nhiều chiến thắng lớn lao cho Đức Vua chính Người đã lập. Chúa hằng ưu ái Đấng Người đã xức dầu tấn phong, là Đa-vít cùng dòng dõi đến muôn đời.1Lạy Chúa, Ngài giải thoát con khỏi thù địch cho thắng cả đối phương, cứu khỏi người tàn bạo.jM0là Thượng Đế giúp tôi rửa sạch hận thù, bắt chư dân quy phục quyền tôi. #~}}q}5||{{zz-yxxtx!wUvv@uttssws$rr:qpp7oMnnimmm*ll kUjjmiiwhh"ggAffjee+dd3ccSbbb%aaU``k`_i_^^]]\\U[[jZZZEYXXX&WWBVV0UUtUTbSSSCRRRQQ*PPOO>NNOMM}MLnLKRJJ=IHH%GGQFFEDoD%CCBVA@???!>y=w<<;::988D77?66D55>44P33V22:11#0/..%-o,, *))0('&&%%$##&""\!!n! ;j1`cA2N6O6_"  V { l#*oH^a50Quay cuồng như những chiếc tàu trên biển cả bị bão đánh tan tành.e`C0Chúng run khiếp, chạy đi chẳng nổi, quằn quại như phụ nữ sắp sinh con.m_S0Nhưng mới thấy thành đã sững sờ kinh ngạc, quá hãi hùng, bỏ chạy thoát thân.M^0Kìa vua chúa toa rập với nhau, cùng tiến quân một lúc.d]A0Giữa các lâu đài của Xi-on, Thiên Chúa tỏ ra chính Người là thành luỹ.7\g0Núi thánh Người thật nguy nga hùng vĩ, là niềm vui cho toàn thể địa cầu. Núi Xi-on, bồng lai cực bắc, là kinh thành của Đức Đại Vương.[0Cao cả thay ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa chúng ta, Đấng thật xứng muôn lời ca tụng trong thành đô của Người !@Z }0Thánh ca. Thánh vịnh. Của con cái ông Cô-rắc.Y7/ Thiên Chúa là Vua thống trị chư dân, Thiên Chúa ngự trên toà uy linh cao cả. Kìa vương hầu các dân tề tựu cùng dân Thiên Chúa, Chúa của Áp-ra-ham. Mọi thủ lãnh trần gian thuộc quyền Thiên Chúa, Đấng siêu việt ngàn trùng.hXI/Thiên Chúa là Vua toàn cõi địa cầu, hãy dâng Người khúc đàn ca tuyệt mỹ.mWS/Hãy đàn ca, đàn ca lên mừng Thiên Chúa, đàn ca lên nào, đàn ca nữa kính Vua ta !kVO/Thiên Chúa ngự lên, rộn rã tiếng hò reo, CHÚA ngự lên, vang dội tiếng tù và.U3/Người chọn lựa cho chúng tôi phần cơ nghiệp, cơ nghiệp làm cho kẻ Người thương là Gia-cóp được nở mặt nở mày.kTO/Chính Người bắt muôn dân muôn nước phải phục quyền và quỵ luỵ chúng tôi.tSa/Vì ĐỨC CHÚA là Đấng Tối Cao, Đấng khả uý, là Vua Cả thống trị khắp địa cầu.aR;/Vỗ tay đi nào, muôn dân hỡi ! Mừng Thiên Chúa, hãy cất tiếng hò reo !KQ /Phần ca trưởng. Của con cái ông Cô-rắc. Thánh vịnh.hPI. Dừng tay lại : Hãy biết Ta đây là Thiên Chúa ! Ta thống trị muôn dân, thống trị địa cầu. Chính Chúa Tể càn khôn ở cùng ta luôn mãi, Thiên Chúa nhà Gia-cóp là thành bảo vệ ta.dOA. cung tên bẻ gẫy, gươm giáo đập tan, còn khiên thuẫn thì quăng vào lửa.N7. Đến mà xem công trình của CHÚA, Đấng gieo kinh hãi trên mặt địa cầu. Người chấm dứt chiến tranh trên toàn cõi thế,tMa.Chính Chúa Tể càn khôn ở cùng ta luôn mãi, Thiên Chúa nhà Gia-cóp là thành bảo vệ ta.uLc.Muôn dân náo động, muôn nước chuyển lay, tiếng Người vang lên là trái đất rã rời.K.Thiên Chúa ngự giữa thành, thành không lay chuyển ; ngay từ rạng đông, Thiên Chúa thương trợ giúp.J.Một dòng sông chảy ra bao nhánh đem niềm vui cho thành của Chúa Trời : đây chính là đền thánh Đấng Tối Cao.uIc.dầu cho sóng biển ầm ầm sôi sục, núi đồi có lảo đảo khi thuỷ triều dâng, ta cũng chẳng sợ gì. (Chính Chúa Tể càn khôn ở cùng ta luôn mãi, Thiên Chúa nhà Gia-cóp là thành bảo vệ ta.)bH=.Nên dầu cho địa cầu chuyển động, núi đồi có sập xuống biển sâu,G.Thiên Chúa là nơi ta ẩn náu, là sức mạnh của ta. Người luôn luôn sẵn sàng giúp đỡ khi ta phải ngặt nghèo.iF M.Phần ca trưởng. Của con cái ông Cô-rắc. Theo điệu : Các thiếu nữ. Thánh ca.E'-Con cái ngài sẽ nối dòng tiên đế, ngài phong làm vương bá khắp trần gian. Danh thơm ngài, thần xin truyền tụng thế hệ này tới thế hệ kia. Vì thế, dân dân sẽ nức lòng ca ngợi, tiếng ngợi ca bất tận muôn đời.eDC-Lòng hoan hỷ, đoàn người tiến bước, vẻ tưng bừng, vào tận hoàng cung.rC]-phục sức huy hoàng, được dẫn tới Quân Vương, cùng các trinh nữ theo sau hầu cận.]B3-Đẹp lộng lẫy, này đây công chúa, mặc xiêm y dệt gấm thêu vàng,YA+- Thiếu nữ thành Tia mang lễ tới, phú hào trong xứ đến cầu ân.x@i- Sắc nước hương trời, Quân Vương sủng ái, hãy vào phục lạy : Người là Chúa của bà.?- Tôn nương hỡi, xin hãy nghe nào, đưa mắt nhìn và hãy lắng tai, quên dân tộc, quên đi nhà thân phụ. >- Hàng cung nữ, có những vì công chúa, bên hữu ngài, hoàng hậu sánh vai, trang điểm vàng Ô-phia lộng lẫy.q=[- Quế trầm mộc dược, hương toả long bào, nhã nhạc điện ngà khiến ngài vui thoả.\<1-ngài ưa điều chính trực, ghét điều gian ác. Chính vì vậy, Thiên Chúa là Thiên Chúa của ngài đã tôn phong ngài vượt trổi các đồng liêu mà xức cho dầu thơm hoan lạc.;-Ngôi báu Thiên Chúa tặng ban cho ngài sẽ trường tồn vạn kỷ, vương trượng ngài, vương trượng công minh ;}:s-tên nhọn vừa buông, dân gục ngã dưới chân ngài, địch thủ vương triều bị bắn trúng tim.9!-lẫm liệt oai hùng, hãy phóng ngựa tiến lên bênh sự thật, lòng nhân và công lý. Tay hữu ngài rắc gieo kinh hãi,<8s-Bảo kiếm hãy đeo lưng, này kiện tướng,!7;-Giữa thế nhân, ngài vô song tuyệt mỹ, nét duyên tươi thắm nở môi ngài, nên ngài được Thiên Chúa ban phúc lành mãi mãi.6-Lòng trào dâng những lời cẩm tú, miệng ngâm thơ mừng chúc thánh quân, lưỡi tôi ví tựa tay người phóng bút.u5 e-Phần ca trưởng. Theo điệu : Những bông huệ. Của con cái ông Cô-rắc. Thi khúc. Tình ca.?4w,Mạng chúng con chôn vùi trong cát bụi, tấm thân này nằm bẹp dưới bùn đen. Dám xin Ngài đứng lên phù giúp, lấy tình thương cứu chuộc dân Ngài.\31,Sao Ngài còn ẩn mặt, quên rằng chúng con bị khổ cực đoạ đày ?2,Lạy Chúa, xin tỉnh giấc ! Ngài cứ ngủ được sao ? Xin trỗi dậy đi nào, đừng đuổi xua mãi mãi !q1[,Âu cũng vì Ngài, mà mỗi ngày chúng con bị giết, bị coi như bầy cừu để sát sinh.m0S,há Thiên Chúa lại chằng tường chẳng rõ ? Ngài biết thừa mọi bí ẩn tâm can !^/5,Còn ví thử chúng con đã quên danh Chúa, mà giơ tay vái lạy tà thần,b.=,mà Chúa lại đẩy vào hang sói, khiến bóng tử thần phủ lấp chúng con.c-?,hoặc đã dám manh tâm bỏ Chúa, nẻo đường Ngài, chân chẳng bước theo,,,Cơ sự đã xảy ra như vậy, chúng con nào đã quên lãng Chúa cho cam, hay đã thất trung cùng giao ước của Ngài,j+M,Nghe thoá mạ, nghe lộng ngôn kêu réo, thấy địch thù, thấy oán hận hờn căm.i*K,Điều sỉ nhục cứ ngày ngày ám ảnh, quá hổ ngươi, đâu còn mặt mũi nào !q)[,Ngài làm cho chúng con nên trò cười cho dân ngoại, chúng lắc đầu, tỏ vẻ khinh khi.Z(-,Ngài để cho láng giềng thoá mạ, kẻ chung quanh phỉ báng chê bai.^'5, Ấy dân Ngài, Ngài đem bán rẻ, giá cả thế này, lợi lộc gì đâu !e&C, Ngài thí chúng con tựa bầy chiên thịt, bắt tản lạc đi giữa ngoại bang.g%G, làm chúng con thua giặc chạy dài, kẻ ghét chúng con cứ mặc tình cướp phá.w$g, Thế mà Ngài bỏ rơi, hạ nhục chúng con, với quân đội nhà, Ngài chẳng còn xuất trận,q#[, Nhờ Thiên Chúa, chúng con hằng nở mày nở mặt, mãi ngàn thu, xin tán tụng danh Ngài.f"E,Nhưng chính Ngài cứu khỏi địch thù làm kẻ ghét chúng con phải nhục nhã.^!5,Con chẳng có cậy tài cung nỏ, cứu được mình, đâu bởi gươm đao.y k,Ngài trợ lực, chúng con quật ngã quân thù, nhờ danh Ngài, chúng con chà đạp đối phương.nU,Chính Ngài là Vua, là Thiên Chúa của con, đã cho nhà Gia-cóp toàn công thắng trận.|q,Vì đâu có phải nhờ gươm giáo mà họ chiếm đất đai, đâu phải cánh tay họ đem được thắng lợi về. Nhưng chính là nhờ tay hữu Chúa, tay mạnh mẽ và ánh tôn nhan Ngài, vì Ngài yêu thích họ.I ,rằng tự tay Ngài trục xuất chư dân, còn họ, Ngài đem trồng vào đất chúng ; Ngài làm tiêu hao nhiều nước nhiều miền và cho họ được thêm lớn mạnh.@y,Lạy Thiên Chúa, tai chúng con đã từng được nghe truyện cha ông vẫn thường kể lại về công trình Chúa đã làm nên thời các cụ thuở xa xưa ấy,G ,Phần ca trưởng. Của con cái ông Cô-rắc. Thi khúc.X)+Hồn tôi hỡi, cớ sao phiền muộn, xót xa phận mình mãi làm chi ? Hãy cậy trông Thiên Chúa, tôi còn tán tụng Người, Người là Đấng cứu độ, là Thiên Chúa của tôi.?w+Con sẽ bước tới bàn thờ Thiên Chúa, tới gặp Thiên Chúa, nguồn vui của lòng con. Con gảy đàn dâng câu cảm tạ, lạy Chúa là Thiên Chúa con thờ.7+Xin Ngài thương sai phái ánh sáng và chân lý của Ngài, để soi đường dẫn lối con đi về núi thánh, lên đền Ngài ngự.,Q+Chính Ngài là Thiên Chúa bảo vệ con, sao Ngài đành xua đuổi ? Sao con phải lang thang tiều tuỵ, bị quân thù áp bức mãi không thôi ?" ?+Lạy Chúa Trời, xin xử cho con, biện hộ cho con chống lại phường bất nghĩa, xin cứu con thoát khỏi người xảo trá gian tà.{* Xương cốt con gãy rời từng khúc, bởi đối phương lăng nhục thân này, khi thiên hạ thường ngày cứ hỏi : Này Thiên Chúa ngươi đâu ? Hồn tôi hỡi, cớ sao phiền muộn, xót xa phận mình mãi làm chi ? Hãy cậy trông Thiên Chúa, tôi còn tán tụng Người, Người là Đấng cứu độ, là Thiên Chúa của tôi.@y* Con thưa cùng Thiên Chúa, là núi đá bảo vệ đời con : Chúa quên con sao đành ? Sao con phải lang thang tiều tuỵ, bị quân thù áp bức mãi không thôi ?1* Ban ngày CHÚA gửi tình thương xuống, con ngâm nga bài thánh nhạc thâu đêm thành kinh nguyện dâng Chúa Trời nguồn sống.2]*Kìa vực thẳm kêu gào vực thẳm, khi tiếng thác của Ngài tuôn đổ ầm vang. Sóng cồn theo nước cuốn, Ngài để cho tràn ngập thân này.A{*Lạy Chúa, con chìm sâu trong phiền muộn, nên chi từ giải đất Gio-đan, cũng như rặng Khéc-môn cao ngất, và núi nhỏ Mi-xa, con tưởng nhớ đến Ngài.X)*Hồn tôi hỡi, cớ sao phiền muộn, xót xa phận mình mãi làm chi ? Hãy cậy trông Thiên Chúa, tôi còn tán tụng Người, Người là Đấng cứu độ, là Thiên Chúa của tôi.W'*Tôi thả hồn miên man tưởng nhớ thuở tiến về lều thánh cao sang đến tận nhà Thiên Chúa, cùng muôn tiếng reo mừng tán tạ, giữa sóng người trẩy hội tưng bừng.w*Châu lệ là cơm bánh đêm ngày, khi thiên hạ thường ngày cứ hỏi : Này Thiên Chúa ngươi đâu ? *Linh hồn con khao khát Chúa Trời, là Chúa Trời hằng sống. Bao giờ con được đến vào bệ kiến Tôn Nhan ? *Như nai rừng mong mỏi tìm về suối nước trong, hồn con cũng trông mong được gần Ngài, lạy Chúa.G  *Phần ca trưởng. Thi khúc. Của con cái ông Cô-rắc.N ) Chúa nâng đỡ con vì con vô tội, và đặt con ở mãi trước nhan Ngài. Chúc tụng ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa Ít-ra-en, từ muôn thuở cho đến muôn đời. A-men. A-men.q [) Con sẽ nhận biết rằng Chúa thương con thật, nếu kẻ thù không đắc thắng hò reo.}) Nhưng phần Ngài, lạy CHÚA, xin thương xót và nâng con trỗi dậy, để con trả chúng mối hận này.) Cả người bạn thân con hằng tin cậy, đã cùng con chia cơm sẻ bánh, mà nay cũng giơ gót đạp con !dA) Chứng nan y thâm nhập nó rồi, đã liệt giường là không dậy nổi đâu !oW)Mọi kẻ ghét con đều bàn tán thì thào, tưởng tượng con mắc bệnh gì ghê gớm :)Kẻ đến thăm, miệng nói lời giả dối, nhưng chủ ý thâu tin độc địa, vừa ra khỏi nhà, đã vội rêu rao.nU)Lũ địch thù buông câu nguyền rủa bao giờ nó mới chết, cho tên tuổi xoá nhoà ?)Con đã thưa cùng Chúa : Lạy CHÚA, xin thương xót và chữa lành con, quả thật con đắc tội với Ngài.pY)Người chăm nom khi liệt giường liệt chiếu, lúc bệnh hoạn, Người chữa cho lành.)CHÚA bảo vệ và giữ gìn mạng sống, lại ban cho hạnh phúc trên đời, không trao họ cho địch thù hung hãn.|q)Phúc thay kẻ lưu tâm đến người nghèo khổ : trong ngày hoạn nạn, sẽ được CHÚA cứu nguy.?~ {)Phần ca trưởng. Thánh vịnh. Của vua Đa-vít.}w(Ước chi mọi kẻ tìm kiếm Chúa, đều mừng vui hoan hỷ trong Ngài ! Và những ai cảm mến ơn Ngài tế độ luôn nói rằng : ĐỨC CHÚA vĩ đại thay ! Thân phận con khốn khổ nghèo hèn, nhưng Chúa hằng nghĩ tới. Ngài là Đấng phù trợ, là Đấng giải thoát con, lạy Thiên Chúa con thờ, xin đừng trì hoãn !Z|-(Những đứa cười ha hả nhạo con phải thẹn thùng chết điếng !<{q(Ước gì những kẻ tìm cướp mạng sống con, đều phải nhơ nhuốc thẹn thùng ! Ước gì bọn đắc chí vì con mắc hoạ phải tháo lui nhục nhã !\z1(Lạy CHÚA, xin thương tình cứu con, muôn lạy CHÚA, xin mau phù trợ !Gy( Tai hoạ bủa vây con hằng hà sa số, tội ác con đổ xuống trên mình, làm tối tăm mặt mũi, thật nhiều hơn cả tóc trên đầu, khiến rụng rời tâm trí.$xA( Phần Ngài, muôn lạy CHÚA, xin chớ ngừng âu yếm cảm thương con. Lòng thành tín và yêu thương của Ngài sẽ giữ gìn con mãi.~wu( Đức công chính của Ngài, con chẳng giữ riêng lòng mình biết ; nhưng con đã nói lên đức trung tín và ơn cứu độ của Ngài, chẳng giấu giếm chi cùng đại hội rằng Ngài thành tín và yêu thương.$vA( Đức công chính của Ngài, con loan truyền giữa lòng đại hội ; lạy CHÚA, Ngài từng biết : con đâu có ngậm miệng làm thinh.wug( rằng : con thích làm theo thánh ý, và ấp ủ luật Chúa trong lòng, lạy Thiên Chúa của con.Wt'(con liền thưa : Này con xin đến ! Trong sách có lời chép về cons(Chúa chẳng thích gì tế phẩm và lễ vật, nhưng đã mở tai con ; lễ toàn thiêu và lễ xá tội, Chúa không đòi,1r[(Lạy CHÚA là Thiên Chúa con thờ, những kỳ công Ngài đã thực hiện và những điều Ngài dự định cho chúng con : thật là nhiều vô kể ! Không một ai sánh được như Ngài. Dầu con muốn loan đi kể lại, nhưng quá nhiều, đếm nổi làm sao !q(Phúc thay người đặt tin tưởng nơi CHÚA, chẳng vào hùa với bọn kiêu căng và những kẻ theo đường gian ác.'pG(Chúa cho miệng tôi hát bài ca mới, bài ca tụng Thiên Chúa chúng ta. Thấy thế, nhiều người sẽ kính sợ và tin tưởng vào CHÚA.-oS(Người kéo tôi ra khỏi hố diệt vong, khỏi vũng lầy nhơ nhớp, đặt chân tôi đứng trên tảng đá, làm cho tôi bước đi vững vàng.pnY(Tôi đã hết lòng trông đợi CHÚA, Người nghiêng mình xuống và nghe tiếng tôi kêu.Gm ((Tv 70)Phần ca trưởng. Của vua Đa-vít. Thánh vịnh.klO' Lạy CHÚA, xin nghe lời con nguyện cầu, tiếng con kêu cứu, xin Ngài lắng tai nghe. Con khóc lóc, xin đừng làm ngơ giả điếc, vì con là thân khách trọ nhà Ngài, phận lữ hành như hết thảy cha ông. Xin ngoảnh mặt đi cho lòng con thanh thoả, trước lúc thân này phải ra đi và không còn nữa.)kK' Chúa trị tội nhằm sửa dạy con người, điều họ tha thiết, Ngài làm tiêu tan như mối đục, thật con người chỉ như hơi thở.bj=' Xin Ngài thôi đừng đánh con nữa, tay Ngài giáng xuống, thân này nát tan.^i5' Con câm miệng chẳng nói chẳng rằng, vì chính Chúa đã làm như vậy.ch?' Xin giải thoát khỏi vòng tội lỗi, đừng để kẻ ngu đần thoá mạ con.kgO'Giờ đây con biết đợi trông gì, lạy Chúa, hy vọng của con đặt ở nơi Ngài. f9'thấp thoáng trên đường tựa bóng câu. Công vất vả ngược xuôi : làn gió thoảng, ki cóp mà chẳng hay ai sẽ hưởng dùng.3e_'Ấy tuổi đời con, Chúa đo cho một vài gang tấc, kiếp sống này, Chúa kể bằng không. Đứng ở đời, thật con người chỉ như hơi thở,9dk'Lạy CHÚA, xin dạy cho con biết : đời sống con chung cuộc thế nào, ngày tháng con đếm được mấy mươi, để hiểu rằng kiếp phù du là thế.c'Nghe trong mình nung nấu tự tâm can, càng nghĩ ngợi, lửa càng bừng cháy, miệng lưỡi tôi phải thốt nên lời :|bq'Tôi câm lặng làm thinh chẳng hé môi, mà không ích lợi gì, nên cơn đau lại càng nhức nhối.;ao'Tôi đã nói : Mình phải giữ gìn trong nếp sống, để khi ăn nói khỏi lỗi lầm ; tôi quyết sẽ ngậm tăm, bao lâu người gian ác còn đối mặt.Z` /'Phần ca trưởng. Của ông Giơ-đu-thun. Thánh vịnh. Của vua Đa-vít._5&Muôn lạy CHÚA, xin đừng bỏ mặc, đừng nỡ xa con, lạy Thiên Chúa con thờ. Lạy Chúa cứu độ con, xin Ngài mau phù trợ.j^M&Con làm ơn thì chúng trả oán, con theo đuổi điều lành, chúng lại tố cáo con.f]E&Kẻ vô cớ thù con đều mạnh thế, người vô lý ghét con thật quá nhiều !f\E&Tội đã phạm, con xin xưng thú, lỗi lầm vương phải, con áy náy băn khoăn._[7&Thật thì con đã gần quỵ ngã, nỗi khổ đau hằng canh cánh bên lòng. Z &Con nói : Ước gì bọn chúng đừng đắc chí nhạo cười con, cũng đừng lên mặt khi chân con lảo đảo.{Yo&Lạy CHÚA, nơi Ngài con trông cậy ; lạy Chúa là Thiên Chúa của con, chính Chúa sẽ đáp lời.`X9&cầm bằng kẻ không nghe chi hết, chẳng một lời đối đáp ngoài môi.hWI&Phần con, như kẻ điếc chẳng nghe gì, tựa người câm, không hề mở miệng,V1& Kẻ tìm giết con bủa giăng cạm bẫy, đứa mưu hại con buông lời độc địa, suốt ngày chúng nghĩ kế phỉnh gạt con.vUe& Con bị tai ương, người thân kẻ nghĩa chẳng tới gần, bà con ruột thịt cũng đứng xa.[T/& Tim hồi hộp, sức con đã kiệt, mắt cũng chẳng còn sáng như xưa.S& Lạy Chúa, ước vọng của con, Chúa đều thấu tỏ, tiếng con than thở, làm sao Chúa chẳng tường !dRA& Bị suy nhược, nát tan, kiệt sức, tim thét gào thì miệng phải rống lên.QQ&Ngang lưng đầy lửa bỏng, da thịt con không chỗ nào lành.aP;&thân lom khom, rã rời, kiệt sức, suốt cả ngày con thiểu não lang thang.SO&Vết thương con nặng mùi, rữa nát bởi vì con điên cuồng ;bN=&Tội chồng chất ngập đầu ngập cổ như gánh nặng vượt quá sức con.M/&Chính vì Chúa giận, mà da thịt con không chỗ nào lành ; vì tội lỗi của con, mà xương con chẳng nơi đâu nguyên vẹn.pLY&Trên mình con, những mũi tên Ngài cắm ngập, bàn tay Ngài giáng nặng xuống thân con.vKe&Lạy CHÚA, xin đừng trách mắng con khi thịnh nộ, đừng sửa trị con lúc nổi lôi đình.@J }&Thánh vịnh. Của vua Đa-vít. Để tưởng nhớ.I'%(CHÚA phù trợ và Người giải thoát, giải thoát khỏi ác nhân và thương cứu độ, bởi vì họ ẩn náu bên Người.tHa%'Còn chính nhân được CHÚA thương cứu độ và bảo vệ chở che trong buổi ngặt nghèo._G7%&Quân tội lỗi đều bị diệt trừ, nòi ác nhân rồi cũng phải tru di.Fw%%Hãy xem kẻ thiện toàn, cứ nhìn người chính trực, ai hiếu hoà sẽ được con dòng cháu giống.aE;%$Nay trở lại, nó không còn nữa, tìm kiếm hoài mà chẳng thấy tăm hơi.eDC%#Tôi đã thấy ác nhân ngạo ngược, nó vươn mình tựa hương bá xanh tươi.QC%"Hãy trông chờ CHÚA, giữ vững đường lối Người, rồi Người sẽ cất nhắc bạn lên và ban đất hứa làm gia nghiệp bạn sẽ nhìn thấy ác nhân bị diệt trừ.{Bo%!Nhưng CHÚA không để họ lọt vào tay ác nhân, không để bị kết án khi phải ra trước toà.EA% Kẻ gian ác rình mò, mưu giết người công chính.e@C%Luật Thiên Chúa, họ ghi tạc vào lòng, bước chân đi không hề lảo đảo.r?]%Miệng người công chính niệm lẽ khôn ngoan, và lưỡi họ nói lên điều chính trực.{>o%Còn người công chính được đất hứa làm gia nghiệp, và định cư tại đó mãi muôn đời.j=M%Bởi vì CHÚA yêu thích điều chính trực, chẳng bỏ rơi những bậc hiếu trung.V<%%Hãy làm lành lánh dữ, bạn sẽ được một nơi ở muôn đời.l;Q%Ngày ngày họ thông cảm và cho mượn cho vay, dòng giống mai sau hưởng phúc lành.:+%Từ nhỏ dại tới nay tôi già cả, chưa thấy người công chính bị bỏ rơi, hoặc dòng giống phải ăn mày thiên hạ.[9/%Dầu họ có vấp cũng không ngã gục, bởi vì đã có CHÚA cầm tay.i8K%CHÚA giúp con người bước đi vững chãi, ưa chuộng đường lối họ dõi theo.7w%Người Chúa chúc lành được đất hứa làm gia nghiệp, kẻ Chúa nguyền rủa sẽ bị diệt trừ.`69%Kẻ gian ác vay mà không trả, người công chính thông cảm và cho không.5+%Còn quân gian ác sẽ phải tiêu vong ; những kẻ thù của CHÚA sẽ tan đi như cỏ nội hoa đồng, tan đi thành mây khói.b4=%Buổi gian nan họ không hề hổ thẹn, ngày đói kém lại được no đầy.q3[%CHÚA chăm sóc cuộc đời người thiện hảo, gia nghiệp họ tồn tại đến muôn năm.s2_%Vì cánh tay bọn ác nhân sẽ bị bẻ gẫy, còn người công chính được CHÚA độ trì.u1c%Ít tiền ít của mà là người công chính hơn nhiều vàng nhiều bạc mà là kẻ ác nhân.U0#%nhưng gươm chúng lại đâm vào tim chúng, và nỏ gẫy tan tành.{/o%Phường ác nhân tuốt gươm giương nỏ nhằm hạ kẻ nghèo hèn, và giết người chính trực ;Q.% Nhưng Chúa cười nhạo nó, vì thấy nó đã đến ngày tàn.Y-+% Kẻ gian ác mưu hại người công chính, và hậm hực nghiến răng.s,_% Còn kẻ nghèo hèn được đất hứa làm gia nghiệp và vui hưởng cảnh an lạc chan hoà.g+G% Ít lâu nữa ác nhân sẽ chẳng còn, đến chỗ xưa cũng không tìm thấy hắn.*% vì bọn gian ác sẽ bị diệt trừ, còn người trông đợi CHÚA, sẽ được đất hứa làm gia nghiệp.l)Q%Dừng cơn phẫn nộ và chớ mãi nổi xung, đừng nổi giận kẻo sinh ra tội lỗi,+(O%Hãy lặng thinh trước mặt CHÚA và đợi trông Người. Bạn chẳng nên nổi giận với kẻ được thành công hay với người xáo trá. '%Chính nghĩa bạn, Chúa sẽ làm rực rỡ tựa bình minh, công lý bạn, Người sẽ cho huy hoàng như chính ngọ.f&E%Hãy ký thác đường đời cho CHÚA, tin tưởng vào Người, Người sẽ ra tay.k%O%Hãy lấy CHÚA làm niềm vui của bạn, Người sẽ cho được phỉ chí toại lòng.$}%Cứ tin tưởng vào CHÚA và làm điều thiện, thì sẽ được ở trong đất nước và sống yên hàn.X#)%vì chúng tựa cỏ hoang mau úa và giống như thanh thảo chóng tàn.t" c%Của vua Đa-vít.Bạn đừng nổi giận vì quân gian ác, chớ phân bì với kẻ bất lương,Z!-$ Đừng để quân ngạo mạn giày xéo thân này và phường độc dữ đánh đuổi con đi. Kìa bọn làm điều ác đã nhào xuống cả, ngã quỵ rồi, không trỗi dậy nổi đâu.| q$ Xin hằng thương những kẻ biết Ngài, và hằng xử công minh với những ai có lòng ngay thẳng.ta$ Ngài quả là nguồn sống, nhờ ánh sáng của Ngài, chúng con được nhìn thấy ánh sáng.nU$ Họ được no say yến tiệc nhà Ngài, nơi suối hoan lạc, Ngài cho uống thoả thuê.ta$Lạy Thiên Chúa, tình thương Ngài quý trọng biết bao ! Phàm nhân tìm bóng Ngài trú ẩn.3_$Công lý của Ngài như đỉnh núi Thái Sơn, quyết định của Ngài tựa vực sâu thăm thẳm. Lạy CHÚA, Ngài tế độ con người và súc vật.pY$Lạy CHÚA, tình thương Ngài cao ngất trời xanh, lòng thành tín vượt ngàn mây biếc.'G$Nằm trên giường, hắn bày ra chước độc mưu thâm, hắn đứng lì trên nẻo đường bất hảo, không còn chê ghét việc gian tà.lQ$Lời nói toàn xảo quyệt dối gian, hết lẽ khôn ngoan, hết điều lương thiện !U#$Hắn tự cao tự đại, nên chẳng thấy tội mình mà chê ghét.uc$Tội ác thì thào trong thâm tâm kẻ dữ ; hắn không thấy cần phải kính sợ Chúa Trời.O $Phần ca trưởng. Của tôi tớ ĐỨC CHÚA. Của vua Đa-vít.#Miệng lưỡi con sẽ nhẩm đi nhắc lại : Ngài là Đấng công chính và suốt ngày, con sẽ ca ngợi tán dương.fE#Còn những người nào muốn thấy con được minh oan, chớ gì họ reo mừng hoan hỷ, và luôn luôn nói rằng : ĐỨC CHÚA vĩ đại thay ! Người những muốn kẻ tôi trung được an lành.;o#Những kẻ đắc chí vì con mắc hoạ, cho chúng đều xấu hổ nhục nhằn ! Những kẻ lên mặt với con, cho chúng phải ê chề nhuốc nha xấu hổ !!;#Xin đừng để chúng nghĩ thầm trong bụng : A ha ! Ta đã toại nguyện rồi ! Xin đừng cho chúng nói : Ta nuốt trửng nó rồi !/#Lạy CHÚA là Thiên Chúa con thờ, xin xử cho con theo lẽ công bằng của Chúa, đừng để chúng đắc chí nhạo cười con.wg#Xin thức dậy, đứng lên xét xử, và biện hộ cho con, lạy Thiên Chúa, lạy Chúa con thờ.mS#Lạy CHÚA, Ngài thấy rồi, xin đừng nín lặng, lạy Chúa, xin đừng nỡ đứng xa.P#Chúng to mồm chế giễu con : A ha ! Mắt ta đã thấy rồi !m S#Vì chúng chẳng nói đến hoà bình, lại vu cáo những kẻ hiền lành trong xứ sở. )#Xin đừng để bọn thù con vô lý được đắc chí nhạo cười, và những kẻ vô cớ ghét con nháy nhau mà chế giễu.x i#Giữa lòng đại hội, con sẽ tạ ơn Chúa, trước mặt quần chúng, con sẽ tán dương Ngài.+ O#Lạy Chúa, sao Chúa đành nhìn như vậy mãi ? Xin cứu mạng con khỏi thú dữ đang gầm gừ, cứu mạng duy nhất này khỏi bầy sư tử. #và cấu xé không ngừng. Chúng khiêu khích tôi và nặng lời chế nhạo, lại hằm hè nghiến lợi nghiến răng.  #Thế mà khi tôi vừa vấp ngã, chúng vui mừng tụ hội với nhau. Người lạ mặt cũng xúm vào đập đánh#như cầu cho bạn hữu anh em. Tôi lang thang như người khóc mẹ, tôi tủi buồn cúi mặt xuống mà đi.H # Nhưng phần tôi, những ngày chúng đau yếu, tôi đã từng khoác áo nhặm vào thân, lại ăn chay để hãm mình phạt xác, lòng tôi ấp ủ câu kinh lời nguyện,P# Chúng lấy oán đền ơn, này thân tôi trơ trọi một mình.nU# Bọn chứng nhân giả dối đứng lên, hạch hỏi tôi những điều tôi chẳng biết.fE# Tự thâm tâm, tôi sẽ nói lên rằng : Ai ví được như Ngài, lạy CHÚA ? Ngài cứu kẻ nghèo hèn khỏi tay người mạnh thế, và cứu kẻ túng thiếu nghèo hèn khỏi tay quân bóc lột.[/# Hồn tôi sẽ vui mừng trong CHÚA, hoan hỷ vì Người cứu thoát tôi.#Chớ gì tai hoạ bất ngờ ập trên chúng, lưới chúng giăng, cho chúng mắc vào, cho chúng gặp phải tai hoạ đó !X)#Vì vô cớ chúng đã giăng lưới, vô cớ chúng đào hố hại con.{o#Chớ gì đường chúng đi nên tối tăm trơn trượt, khi chúng bị thiên thần CHÚA rượt theo !n~U#Chớ gì chúng nên như trấu gió thổi bay, khi chúng bị thiên thần CHÚA xua đuổi !}##Chớ gì những ai tìm hại mạng sống con phải xấu hổ thẹn thùng, kẻ tính kế hại con phải tháo lui nhục nhã ! | #vung gươm giáo chống lại những người bắt bớ con, xin nói với con rằng : Ta là Đấng cứu độ ngươi.9{m#Cầm mộc khiên, xin đứng dậy phù trì,tz c#Của vua Đa-vít.Lạy CHÚA, kẻ tố con, xin Ngài tố lại, kẻ đánh con, xin Ngài đánh nó.Jy "Quân gian ác chết vì tội ác, kẻ ghét người lành chuốc án phạt vào thân. CHÚA cứu mạng các người tôi tớ, ai ẩn thân bên Chúa không bị phạt bao giờ.jxM"Xương cốt họ đều được CHÚA giữ gìn, dầu một khúc cũng không giập gãy.mwS"Người công chính gặp nhiều nỗi gian truân, nhưng CHÚA giúp họ luôn thoát khỏi.jvM"CHÚA gần gũi những tấm lòng tan vỡ, cứu những tâm thần thất vọng ê chề. W$~~}}|{{Uzzz,yyqyxx8wvvQuttt#ssKrAqq@ppoo'nnmmBlldlkkj^ii}ihggRffvfee=ddcc;bbaa`` __^^$\i\+[[wZZzZ YYHWVVUTT8R}R*QQ4PP7ONN8MMVLL3KKlKJJYIIGHH;GGFFaEEDD+BBAA@@??>>===<;::)998`77366;544o33r222/11K00|/f..H--~,,++!**1)(( '0&&p$$x##"";!!O u cz[F- m&_Q j I {  2 +M[(W?DwA Dân cư trên khắp cùng trái đất thấy kỳ công của Ngài, phải khiếp oai. Ngài làm vang tiếng reo cười, cửa đông sáng sớm, cửa đoài chiều hôm. C9ABiển cả gầm vang, sóng cồn gào thét, người muôn nước náo động xôn xao : Ngài khiến tất cả phải im hơi lặng tiếng.gBGANgài dùng sức mạnh đặt núi non vững chãi, lấy uy dũng mà thắt ngang lưng.eACANgài công minh đáp lại lời chúng con bằng những việc lạ lùng kinh hãi, lạy Chúa Trời, Đấng cứu độ chúng con, Ngài là niềm hy vọng của toàn cõi đất và hải đảo xa vời.J@ APhúc thay kẻ được Ngài tuyển chọn và cho ở tại khuôn viên đền Ngài. Ân huệ nhà Chúa, chúng con tận hưởng, lộc thánh đền Ngài, lại được đầy no.y?kAthân mang đầy tội lỗi ; bao tội ác đè bẹp chúng con, nhưng phần Chúa, Chúa tha thứ cả._>7AChúa là Đấng nghe lời cầu khẩn, mọi phàm nhân sẽ đến với Ngài, =ALạy Thiên Chúa, ca tụng Ngài ở Xi-on, thật là chính đáng, điều khấn hứa cùng Ngài, phải lo giữ trọn.K< APhần ca trưởng. Thánh vịnh. Của vua Đa-vít. Thánh ca.,;Q@ Hết thảy mọi người đều kính sợ, họ sẽ loan truyền hành động của Thiên Chúa và hiểu ngay những việc Người làm. Người công chính sẽ vui mừng trong CHÚA và ẩn náu bên Người. Mọi tấm lòng chính trực đều lấy thế làm vinh.]:3@ Tấc lưỡi mình hại mình là thế ! Thiên hạ xem, ai cũng lắc đầu.j9M@Nhưng Thiên Chúa lại bắn tên vào chúng, thình lình chúng đã bị trúng thương.8%@Bày kế lập mưu làm điều ác, chúng hoàn thành kế hoạch đã mưu toan. Thâm hiểm biết bao lòng dạ người đời !7 @Chúng quyết tâm làm điều độc dữ, bàn luận xem gài bẫy thế nào, rồi nhỏ to : Ai mà thấy được ?S6@bắn trộm người vô tội, bắn thình lình mà chẳng sợ chi.d5A@Chúng mài lưỡi như mài gươm sắc, lời thâm độc tựa tên lắp vào cung,X4)@Này kẻ ác mưu đồ, chúng ồn ào tác hại, xin giấu kỹ con đi.p3Y@Lạy Chúa Trời, xin nghe tiếng thở than, gìn giữ mạng con khỏi quân thù khủng bố,?2 {@Phần ca trưởng. Thánh vịnh. Của vua Đa-vít.[1/? bị gươm giáo phanh thây, làm mồi cho muông sói. Đức Vua sẽ vui mừng trong Thiên Chúa. Ai lấy danh Chúa mà thề sẽ được hiên ngang ; còn người nói dối phải câm miệng.s0_? Còn những kẻ tìm hại mạng sống con, ước gì chúng phải xuống vực sâu lòng đất,n/U? Trót cả tâm tình, con cùng Ngài gắn bó, giơ tay quyền lực, Ngài che chở phù trì.d.A?Quả thật Ngài đã thương trợ giúp, nương bóng Ngài, con hớn hở reo vui.c-??Con tưởng nhớ Chúa trên giường ngủ, suốt năm canh thầm thĩ với Ngài.e,C?Lòng thoả thuê như khách vừa dự tiệc, môi miệng con rộn rã khúc hoan ca.j+M?Suốt cả đời con, nguyện dâng lời chúc tụng, và giơ tay cầu khẩn danh Ngài.i*K?Bởi ân tình Ngài quý hơn mạng sống, miệng lưỡi này xin ca ngợi tán dương.y)k?Nên con đến ngắm nhìn Ngài trong nơi thánh điện, để thấy uy lực và vinh quang của Ngài.t(a?Lạy Thiên Chúa, Ngài là Chúa con thờ, ngay từ rạng đông con tìm kiếm Chúa. Linh hồn con đã khát khao Ngài, tấm thân này mòn mỏi đợi trông, như mảnh đất hoang khô cằn, không giọt nước.P' ?Thánh vịnh. Của vua Đa-vít. Khi ông ở trong sa mạc Giu-đa.^&5> Lạy Thiên Chúa, một lần Ngài phán dạy, con nghe được hai điều, rằng : Ngài nắm quyền uy và giàu lòng nhân hậu ; rằng : Ngài theo tội phúc mà thưởng phạt mỗi người.;%o> Đừng tin tưởng ở trò áp bức nữa, chớ hoài công cậy ngón bóc lột người ! Tiền tài dẫu sinh sôi nảy nở, lòng chẳng nên gắn bó làm chi."$=> Kẻ thường dân âu chỉ là hơi thở, người quyền quý đều ví tựa ảo huyền, đứng cả lên cân cũng chẳng tày mây khói.#1> Hỡi dân ta, hãy tin tưởng vào Người luôn mãi, trước mặt Người, hãy thổ lộ tâm can : Thiên Chúa là nơi ta ẩn náu."->Nhờ Thiên Chúa, tôi được cứu độ và vinh quang, Người là núi đá vững vàng, ở bên Thiên Chúa tôi hằng ẩn thân.!w>duy Người là núi đá, là ơn cứu độ của tôi, là thành luỹ chở che : tôi chẳng hề nao núng. >Chỉ trong Thiên Chúa mà thôi, này hồn tôi hãy nghỉ ngơi yên hàn. Vì hy vọng của tôi bởi Người mà đến,C>Con người ấy, chúng chỉ mưu hạ bệ, chúng thoả lòng vì đã nói dối nói gian. Miệng thì chúc phúc cầu an, mà lòng nguyền rủa chứa chan những lời.<q>Tới bao giờ các ngươi còn xúm lại để xông vào quật ngã một người ? Hắn đã như bức tường xiêu đổ, như hàng rào đến lúc ngả nghiêng.w>duy Người là núi đá, là ơn cứu độ của tôi, là thành luỹ chở che : tôi chẳng hề nao núng.>Chỉ trong Thiên Chúa mà thôi, hồn tôi mới được nghỉ ngơi yên hàn. Ơn cứu độ tôi bởi Người mà đến,O >Phần ca trưởng. Giơ-đu-thun. Thánh vịnh. Của vua Đa-vít.I =hiển trị muôn đời trước Nhan Thánh, được ân tình tín nghĩa chở che. Bấy giờ con mãi đàn ca mừng Danh Thánh, ngày lại ngày, xin giữ trọn lời nguyền._7=Lạy Thiên Chúa, xin gia tăng tuổi thọ cho đức vua sống mãi ngàn năm,+O=Vâng chính Ngài, lạy Thiên Chúa, đã nghe lời khấn nguyện của con, lại cho con thừa hưởng cơ nghiệp dành cho ai kính sợ danh Ngài.jM=Ước gì con được ở mãi trong lều thánh, được chở che dưới cánh tay Ngài.hI=Vì Chúa là nơi con vào trú ẩn, luỹ sắt thành đồng chống lại địch quân.$A=Từ cùng cõi địa cầu, con kêu lên Chúa, tâm thần đang mòn mỏi rã rời. Trên tảng đá kia cao vòi vọi, xin Ngài dẫn con lên.gG=Lạy Chúa Trời, xin nghe tiếng kêu van, và lưu ý đến lời con thỉnh nguyện.E =Phần ca trưởng. Theo huyền cầm. Của vua Đa-vít.^5< Há chẳng phải chính Ngài, Đấng đã từng ruồng bỏ chúng con, chẳng còn dẫn ba quân xuất trận ? Xin Ngài thương cứu viện cho chúng con thoát khỏi quân thù, chứ người phàm giúp đỡ chỉ bằng không. Có Thiên Chúa, ta sẽ trổ tài oanh liệt, chính Người chà đạp kẻ thù ta.q[< Lạy Thiên Chúa, ai sẽ đưa con vào thành kiên cố, ai sẽ dắt con đến tận Ê-đôm ?  < Mô-áp là chậu Ta tắm rửa, Ê-đôm là chỗ Ta liệng giày, đánh bại Phi-li-tinh, Ta reo mừng thắng trận.< Ga-la-át về Ta, Mơ-na-se cũng về Ta, Ta lấy Ép-ra-im làm mũ chiến đội đầu, lấy Giu-đa làm cây gậy chỉ huy.%<Trong thánh điện, Chúa Trời tuyên phán : Khấp khởi mừng, Ta chia cắt Si-khem, Ta đo đạc cả đồng bằng Xúc-cốt. y<Xin ra tay cứu độ, và đáp lời chúng con, để những kẻ Ngài yêu thương được ơn giải thoát.e C<Ngài phất cờ hiệu cho kẻ kính sợ Ngài, để họ thoát mũi tên xạ thủ.b =<Dân Ngài, Ngài bắt nếm chua cay, ép chúng con cạn chén nồng choáng váng.l Q<Chúa đã làm cho đất chuyển rung và nứt nẻ, xin hàn gắn lại cho khỏi lung lay.- S<Lạy Thiên Chúa, Ngài đã ruồng bỏ chúng con và làm cho tan nát ; Ngài đã từng nổi cơn thịnh nộ, nhưng xin trở lại với chúng con !4a<Khi ông đánh dân A-ram Na-ha-ra-gim và A-ram Xô-va, và khi ông Giô-áp trở lại đánh thắng Ê-đôm trong thung lũng Muối : mười hai ngàn người.r _cu9Tự trời xanh, mong Người đưa tay giải thoát, hạ nhục kẻ thù tấn công tôi. Xin Chúa Trời gửi xuống tình thương và lòng thành tín của Người.Sb9Tôi kêu cầu Chúa Tối Cao, Chúa ban ơn phúc dồi dào cho tôi.Ra9Xin thương xót con cùng, lạy Thiên Chúa, xin Ngài thương xót con, này con đến ẩn náu bên Ngài ; dưới bóng Ngài, này con ẩn náu, tới khi nào hết tai hoạ khổ đau.` y9Phần ca trưởng. Xin đừng phá đổ. Của vua Đa-vít. Se sẽ. Khi ông chạy vào hang, trốn vua Sa-un. _98 Lạy Thiên Chúa, lời khấn hứa cùng Ngài, con xin giữ, lễ tạ ơn, nguyện sẽ dâng Ngài, vì Ngài cứu mạng con khỏi chết, lại ngăn ngừa kẻo phải hụt chân, để con bước đi trước mặt Ngài trong ánh sáng dành cho kẻ sống.t^a8 Tôi tin tưởng vào Thiên Chúa và không còn sợ hãi ; phàm nhân làm gì nổi được tôi ?h]I8 Tôi tin tưởng vào Thiên Chúa và ca tụng lời Người ; tôi ca tụng lời CHÚA.u\c8 Địch thù phải tháo lui vào ngày tôi cầu cứu. Tôi biết rằng : Thiên Chúa ở bên tôi.3[_8 Bước đường con lận đận, chính Ngài đã đếm rồi. Xin lấy vò mà đựng nước mắt con. Nào Ngài đã chẳng ghi tất cả vào sổ sách ?Z8Vì tội ác chúng làm, xin loại trừ chúng. Lạy Thiên Chúa, trong cơn lôi đình, xin quật ngã chư dân.aY;8Chúng tụ tập, rình mò, theo dõi con từng bước để tìm hại mạng con.pXY8Lạy Chúa, suốt ngày chúng phá rối việc con làm và chỉ nghĩ đến chuyện hại con.5Wc8Tôi tin tưởng vào Thiên Chúa và ca tụng lời Người. Tôi tin tưởng vào Thiên Chúa và không còn sợ hãi. Phàm nhân làm gì nổi được tôi ?@V{8trong ngày con sợ hãi, con tin tưởng vào Ngài.vUe8Địch thù con giày xéo suốt ngày, bè lũ tấn công nhiều vô kể. Ôi lạy Đấng Tối Cao,T 8Xin thương xót con cùng, lạy Thiên Chúa, vì người ta giày xéo thân con, và suốt ngày tấn công chèn ép.#S A8Phần ca trưởng. Theo cung áp bức của các vương công xa lạ. Của vua Đa-vít. Se sẽ. Khi quân Phi-li-tinh tra tay hại ông ở Gát.jRM7Hãy trút nhẹ gánh lo vào tay CHÚA, Người sẽ đỡ đần cho, chẳng để chính nhân phải nghiêng ngửa bao giờ. Lạy Thiên Chúa, chính Ngài sẽ đẩy chúng vào hố diệt vong. Phường khát máu và chuyên lường gạt chẳng có sống được nửa đời đâu ! Phần con đây con tin tưởng nơi Ngài.Q7miệng nói năng ngọt xớt, lòng chỉ muốn chiến tranh, lời trơn tru hơn mỡ, mà bén nhọn như gươm.`P97tên phản phúc ra tay hại người thân nghĩa, lại lỗi ước quên thề ;EO7Thiên Chúa là Đấng hiển trị tự muôn đời, sẽ nghe tiếng tôi và hạ nhục chúng, vì chúng không cải quá tự tân, cũng chẳng hề kính sợ Chúa Trời,Nw7Người sẽ cứu tôi cho tính mạng an toàn khỏi bọn người xông đánh, vì nhiều kẻ chống tôi.ZM-7Sớm trưa chiều, tôi than sầu rên rỉ, Người sẽ nghe tiếng tôi.VL%7Phần tôi, tôi kêu khấn Chúa Trời, CHÚA sẽ thương cứu độ.,KQ7Ước chi tử thần chụp ngay xuống chúng, và chúng bị chôn sống dưới âm ty, vì tội ác ở trong nhà chúng, ở ngay trong lòng chúng !qJ[7đã cùng tôi chia ngọt sẻ bùi, trong đền Thiên Chúa, giữa hội vui cùng sánh bước.sI_7Nhưng đây lại là bạn, người đồng vai đồng vế, chỗ thân tình tâm phúc với tôi,H7 Giả như tên địch thù phỉ báng, thì tôi cũng cam lòng, hay kẻ ghét ghen lên mày lên mặt, tôi có thể lánh đi. G7 Khắp nội thành, toàn bất công bạo tàn xảo kế, nơi phố phường, chẳng hề vắng chước độc mưu thâm.~Fu7 vì trong thành, con chỉ thấy bạo hành và tranh tụng rảo quanh trên tường luỹ suốt ngày đêm.`E97 Lạy Chúa, xin Ngài gây xáo trộn và làm cho ngôn ngữ chúng bất đồng,XD)7 Tôi sẽ vội tìm nơi ẩn trú, tránh khỏi cơn dông tố bão bùng.RC7Tôi sẽ lánh đi mãi tận chốn xa vời, vào ở trong sa mạc.kBO7Con tự nhủ : Phải chi được đôi cánh bồ câu để bay bổng tìm nơi an nghỉ !VA%7Bao run sợ nhập cả vào người, cơn kinh hãi tư bề phủ lấp.g@G7Nghe trong mình tim đau thắt lại, bóng tử thần khủng khiếp chụp xuống con.5?c7lòng xao xuyến bởi địch thù thét gào, bởi ác nhân hà hiếp. Trên thân này, chúng gieo tai giáng hoạ, nộ khí hằm hằm, xông đến hại con.h>I7xin để ý đến con và thương đáp lại. Con kêu than, thốt ra lời lảm nhảm,t=a7Lạy Chúa Trời, xin lắng nghe lời con cầu nguyện, con khẩn nài, xin đừng nỡ làm ngơ,P< 7Phần ca trưởng. Theo huyền cầm. Thi khúc. Của vua Đa-vít.I; 6Ước chi điều ác quật lại kẻ rình hại con, vì Ngài thành tín, xin tiêu diệt chúng. Con tự nguyện dâng Ngài lễ tế, lạy CHÚA, con xưng tụng danh Ngài, thật danh Ngài thiện hảo, vì Chúa giải thoát con khỏi mọi gian nguy, và con đã dám nghênh bọn địch thù.\:16Nhưng này có Thiên Chúa phù trì, thân con đây, Chúa hằng nâng đỡ.9#6Phường kiêu ngạo nổi lên chống đối, bọn hung tàn tìm hại mạng sống con, chúng không kể gì đến Thiên Chúa.a8;6Lạy Thiên Chúa, xin nghe con nguyện cầu, lắng tai nghe lời con thưa gửi.l7Q6Lạy Thiên Chúa, xin dùng uy danh mà cứu độ, lấy quyền năng Ngài mà xử cho con.66Nhân vụ dân Díp đến gặp vua Sa-un và thưa : Này, Đa-vít lại không ẩn núp nơi chúng tôi đó sao ?P5 6Phần ca trưởng. Theo huyền cầm. Thi khúc. Của vua Đa-vít.74g5Này chúng phải kinh hoàng sợ hãi, khi chẳng có chi phải kinh hoàng, vì Thiên Chúa làm tan xương nát thịt những kẻ nào vây hãm dân Ta. Chúng sẽ phải thẹn thùng, vì Thiên Chúa đã ruồng bỏ chúng. Từ Xi-on, ai sẽ đem lại ơn cứu độ cho Ít-ra-en ? Khi Chúa đổi vận mệnh dân Người, nhà Gia-cóp vui mừng biết mấy, dân Ít-ra-en hớn hở dường bao !375Những kẻ làm điều ác, kẻ sống trên xương máu đồng bào ta, kẻ không cầu khẩn Thiên Chúa, há chẳng hiểu biết gì ?42a5Người người đã lìa xa chính lộ, chỉ biết theo nhau làm chuyện suy đồi, chẳng có một ai làm điều thiện, dẫu một người cũng không.15Từ trời cao Thiên Chúa nhìn xuống loài người, xem ai là kẻ có lương tri, biết kiếm tìm Thiên Chúa.p0Y5Chúng đã ra hư đốn, làm những điều ghê tởm, chẳng có một ai làm điều thiện. / 5(Tv 14) Phần ca trưởng. Cho cơn bệnh. Thi khúc. Của vua Đa-vít.Kẻ ngu si tự nhủ : Làm chi có Chúa Trời !'.G4 nhạo cười rằng : nó đích thị là người chẳng lấy Chúa làm nơi ẩn náu, nhưng chỉ tin cậy vào đống tiền đống của và khoe khoang mưu độc của mình. Còn phần tôi, khác gì cây ô-liu xanh rờn trong nhà Thiên Chúa, tôi tin cậy vào tình thương Thiên Chúa mãi mãi đến muôn đời. Lạy Chúa, con nguyện tạ ơn Ngài luôn mãi, vì Ngài đã ra tay. Trước mặt những người hiếu trung với Chúa, con trông đợi danh Ngài, vì danh Ngài thiện hảo.4-c4Nhìn thấy vậy, chính nhân sợ hãi,,34Nên Chúa Trời sẽ tiêu diệt ngươi vĩnh viễn, lượm ngươi đi, đem vất khỏi lều, và bứng gốc khỏi nơi dương thế.W+'4Ngươi thích nói toàn lời độc ác, ôi miệng lưỡi điêu ngoa !d*A4Ngươi ưa điều dữ hơn điều lành. chuộng điều gian dối hơn sự thật.)4Suốt ngày ngươi tính kế hại người ! Này hỡi tên chuyên nghề lừa đảo, lưỡi ngươi khác nào dao sắc bén.4(c4Hỡi kẻ gian hùng, khoe chi tội ác ?z'm4Khi Đô-ếch, người Ê-đôm, đến báo cho vua Sa-un rằng : Đa-vít đến gặp ông A-khi-me-léc !;& s4Phần ca trưởng. Thi khúc. Của vua Đa-vít.7%g3Lạy Thiên Chúa, tế phẩm dâng Ngài là tâm thần tan nát, một tấm lòng tan nát giày vò, Ngài sẽ chẳng khinh chê. Xin rộng lòng tuôn đổ hồng phúc xuống Xi-on, thành luỹ Giê-ru-sa-lem, xin Ngài xây dựng lại. Bấy giờ Ngài vui nhận tế phẩm luật truyền, lễ vật toàn thiêu, lễ vật hiến tế. Bấy giờ thiên hạ giết bò tơ dâng trên bàn thờ Chúa.${3Chúa chẳng ưa thích gì tế phẩm, con có thượng tiến lễ toàn thiêu, Ngài cũng không chấp nhận.\#13Lạy Chúa Trời, xin mở miệng con, cho con cất tiếng ngợi khen Ngài."}3Lạy Thiên Chúa con thờ là Thiên Chúa cứu độ, xin tha chết cho con, con sẽ tung hô Ngài công chính.x!i3đường lối Ngài, con sẽ dạy cho người tội lỗi, ai lạc bước sẽ trở lại cùng Ngài. {3Xin ban lại cho con niềm vui vì được Ngài cứu độ, và lấy tinh thần quảng đại đỡ nâng con ;3 Xin đừng nỡ đuổi con không cho gần Nhan Thánh, đừng cất khỏi lòng con thần khí thánh của Ngài.3 Lạy Chúa Trời, xin tạo cho con một tấm lòng trong trắng, đổi mới tinh thần cho con nên chung thuỷ.a;3 Xin ngoảnh mặt đừng nhìn bao tội lỗi và xoá bỏ hết mọi lỗi lầm.3 Xin cho con được nghe tiếng reo mừng hoan hỷ, để xương cốt bị Ngài nghiền nát được nhảy múa tưng bừng.!;3 Xin dùng cành hương thảo rảy nước thanh tẩy con, con sẽ được tinh tuyền ; xin rửa con cho sạch, con sẽ trắng hơn tuyết.fE3Nhưng Ngài yêu thích tâm hồn chân thật, dạy con thấu triệt lẽ khôn ngoan.wg3Ngài thấy cho : lúc chào đời con đã vương lầm lỗi, đã mang tội khi mẹ mới hoài thai.<q3Con đắc tội với Chúa, với một mình Chúa, dám làm điều dữ trái mắt Ngài. Như vậy, Ngài thật công bằng khi tuyên án, liêm chính khi xét xử.\13Vâng, con biết tội mình đã phạm, lỗi lầm cứ ám ảnh ngày đêm.X)3Xin rửa con sạch hết lỗi lầm tội lỗi con, xin Ngài thanh tẩy.y3Lạy Thiên Chúa, xin lấy lòng nhân hậu xót thương con, mở lượng hải hà xoá tội con đã phạm.W'3Ngôn sứ Na-than đến gặp vua vì vua đã đến với bà Bát Se-va.? {3Phần ca trưởng. Thánh vịnh. Của vua Đa-vít.%2Kẻ dâng lời tạ ơn làm hy lễ sẽ làm hiển danh Ta. Ai sống đời hoàn hảo, Ta cho hưởng ơn cứu độ Chúa Trời.$A2Hỡi những người lãng quên Thượng Đế, gắng mà hiểu cho tường, kẻo rồi Ta xé nát, chẳng còn ai cứu thoát được đâu !>u2Ngươi làm thế, chẳng lẽ Ta thinh lặng, ngươi tưởng rằng Ta cũng giống ngươi sao ? Này đây Ta khiển trách, những tội kia, Ta vạch rõ ngươi xem.]32hễ ngồi lê là bới xấu anh em và bêu diếu cả người ruột thịt.^52Miệng tha hồ nói năng ác độc, ba tấc lưỡi đặt điều xảo trá ;m S2Gặp tên trộm đạo, ngươi hùa theo nó, với bọn gian dâm, cũng lại thông đồng.n U2Nhưng chính ngươi lại ghét điều sửa dạy, lời Ta truyền, đem vất bỏ sau lưng.0 Y2Với kẻ gian ác, Thiên Chúa phán bảo rằng : Thánh chỉ của Ta, sao ngươi thường nhắc nhở, mở miệng ra là chữ thánh ước trên môi ?s _2Hãy kêu cầu Ta trong ngày cùng khốn, Ta sẽ giải thoát, và ngươi sẽ làm hiển danh Ta. 2Hãy tiến dâng Thiên Chúa lời tạ ơn làm hy lễ, giữ trọn điều khấn nguyền cùng Đấng Tối Cao.R2 Thịt bò há là thức Ta ăn ? Máu chiên há là đồ Ta uống ?r]2 Ta mà đói, Ta đâu cần nói ngươi hay, vì trái đất với mọi loài, chính Ta làm chủ.fE2 Mọi thứ chim trời, Ta đều biết rõ, động vật nơi hoang dã thuộc về Ta.^52 Vì thú rừng là của Ta hết thảy, cả ngàn muôn loài vật núi đồi.^52 Bò của ngươi, Ta nào có thiết ; chiên của ngươi, chẳng lẽ Ta ham ! 2Ta chẳng trách cứ ngươi về hy lễ ; lễ toàn thiêu của ngươi hằng nghi ngút trước mặt Ta đêm ngày.2Dân Ta hỡi, nghe đây Ta phán dạy, này Ít-ra-en, Ta dẫn chứng tố ngươi. Ta là Thượng Đế, là Chúa ngươi thờ,iK2Các tầng trời tuyên bố Chúa công minh, vì chính Người sẽ đứng ra xét xử.2Rằng : Hãy triệu tập cho Ta những người trung hiếu, những người đã giao ước với Ta bằng hy lễ.oW2Chúa hạ lệnh đòi trời cao đất thấp phải ra phiên toà nghe Chúa xử dân Người.-~S2Thiên Chúa ta ngự đến, Người không nín lặng. Hàng tiền đạo : kìa lửa hồng thiêu đốt, quân tả hữu : đây bạo vũ cuồng phong.L}2Tại Xi-on, cảnh sắc tuyệt vời, Thiên Chúa hiển minh,.| W2Thánh vịnh của ông A-xáp.ĐỨC CHÚA, Thượng Đế chí tôn, nay Người lên tiếng, từ khắp cõi đông tây, Người triệu tập hoàn cầu.{1Nhưng rồi nó cùng tổ tiên về chung kiếp, chẳng bao giờ còn được thấy ánh dương ! Dù sống trong danh vọng, con người cũng không hiểu biết gì ; thật nó chẳng khác chi con vật một ngày kia phải chết.izK1Lúc sinh thời, nó tự hào tự đắc : Mình làm nên, thiên hạ tán dương mình !iyK1vì khi chết, nó đâu mang được cả, kiếp vinh hoa chẳng theo xuống mộ phần.bx=1Đừng sợ chi khi có kẻ phát tài, hoặc cửa nhà tăng thêm vẻ phong lưu,dwA1Nhưng Chúa Trời sẽ chuộc mạng tôi, gỡ tôi ra khỏi quyền lực âm phủ.]v31Như đoàn vật nhốt trong âm phủ, chính tử thần canh giữ chăn nuôi, chúng nhào thẳng xuống nơi huyệt mả, sẽ tiêu tan cả đến hình hài, chốn âm phủ thành nơi cư ngụ.~uu1Phường tự mãn tự kiêu, số phận là thế đó, bọn ỷ tài khéo nói, hậu vận chính là đây.t71 Dù sống trong danh vọng, con người cũng không thể trường tồn ; thật nó chẳng khác chi con vật một ngày kia phải chết. s91 Tuy họ lấy tên mình mà đặt cho miền này xứ nọ, nhưng ba tấc đất mới thật là nhà, nơi họ ở muôn đời muôn kiếp.r11 Kìa thiên hạ thấy người khôn cũng chết, kẻ ngu đần dại dột cũng tiêu vong, bỏ lại tài sản mình cho người khác.`q91 Nào phàm nhân sống mãi được sao mà chẳng phải đến ngày tận số ?cp?1 Mạng người dù giá cao mấy nữa, thì rồi ra cũng chấm dứt đời đời.moS1Nhưng nào có ai tự chuộc nổi mình và trả được giá thục hồi cho Thiên Chúa ?Sn1Chúng cậy vào của cải, lại vênh vang bởi lắm bạc tiền.bm=1Ngày vận hạn cớ chi phải sợ, lúc bọn gian manh theo sát bủa vây tôi ?dlA1tai lắng nghe nhịp câu ngạn ngữ, mượn phím đàn giải nghĩa nhiệm mầu.\k11Miệng tôi nói lời hay lẽ phải, lòng gẫm suy câu khéo điều khôn,`j91cả thường dân lẫn người quyền quý, hạng phú gia với kẻ cơ bần.]i31Hãy nghe đây, ngàn muôn dân hỡi, lắng tai nào, hết thảy thế nhân,Kh 1Phần ca trưởng. Của con cái ông Cô-rắc. Thánh vịnh.g0hãy để tâm quan sát tường thành, các lâu đài, ngắm xem cho tỏ. Rồi kể lại cho thế hệ tương lai rằng : chính Người là Thiên Chúa, đời đời là Thiên Chúa chúng ta, Người lãnh đạo chúng ta đến muôn thuở.gfG0 Hãy đi vòng Xi-on, dọc theo tường luỹ, đếm tháp canh, xem được bao nhiêu ;e)0 khiến núi Xi-on tưng bừng hoan hỷ ; thành thị miền Giu-đa hớn hở nhảy mừng vì những điều Ngài đã phán quyết. d0 Danh thánh Chúa gần xa truyền tụng, tiếng ngợi khen Ngài khắp cõi lừng vang. Tay hữu Chúa thi hành công lý,sc_0 Lạy Thiên Chúa, giữa nơi đền thánh, chúng con hồi tưởng lại tình Chúa yêu thương.Xb)0 Chuyện xưa tai nghe, giờ đây mắt thấy, trong thành trì Chúa Tể càn khôn, trong thành trì Thiên Chúa, Chúa ta thờ ; Người củng cố thành đô đến muôn đời muôn thuở. >H~~}}C||F{{;zzyy4xxaww7vvmuuu"tt2ssjrr|qqpLoo~nnTm}llHkjjniichhbggffmee8dd$ccDbb;aa>``U_j^^^\\-[[ZYYcXcWWuVV~VUTTZSS-RRMQPP4OO4NN_MM5LL?KKgJJJHHyHGeGEE#DDCBBHAAoA@@?>>y==[<;;::-9v88877/66355P44Q33222U11o0/..~.@--7,,h,++***U)))+((Z''i&&&%t%$$N###"!!R %F'tjk-f5p_ 9 r "  Ho6MHUP>7MĐường của Chúa băng qua biển rộng, lối của Ngài rẽ nước mênh mông, mà chẳng ai nhận thấy vết chân Ngài. Chúa dùng bàn tay của Mô-sê và A-ha-ron mà lãnh đạo dân riêng của Chúa, như dẫn dắt đoàn chiên.6MTiếng sấm của Chúa ầm ầm vang dội, ánh chớp chói loà soi sáng thế gian, khắp địa cầu lung lay rung chuyển.l5QMMây tầng đổ mưa, mây tầng vang tiếng, ngang dọc khắp trời, tên lửa Ngài bay.4#MNước đã thấy Ngài, lạy Thiên Chúa, thấy Ngài, nước rùng mình khiếp sợ, cả vực sâu cũng run rẩy kinh hoàng.W3'MTay Chúa đã cứu chuộc dân Ngài là giống nòi Gia-cóp và Giu-se.2MChính Ngài là vị Thần thực hiện những kỳ công, biểu dương sức mạnh giữa muôn vàn dân nước.z1mMLạy Thiên Chúa, đường lối Ngài quả là thánh thiện, có thần nào cao cả như Thiên Chúa ?p0YM Mọi hành động của Ngài, con nhẩm đi nhắc lại, sự nghiệp Ngài, con sẽ gẫm suy.s/_M Lạy CHÚA, con tưởng nhớ bao việc Ngài làm, tưởng nhớ những kỳ công thuở trước.j.MM Tôi tự bảo : điều làm tôi đau đớn là Đấng Tối Cao chẳng còn ra tay nữa.`-9M Hay Thiên Chúa đã quên thương xót, vì giận hờn mà khép kín từ tâm ?f,EM Tình yêu Chúa phải chăng nay cạn hẳn và thánh ngôn chấm dứt đời đời ?s+_MPhải chăng Chúa ruồng bỏ đến muôn đời, chẳng bao giờ còn rủ lòng thương đoái ?`*9Msuốt canh khuya, trong dạ nhủ thầm, và suy gẫm, trí lòng con tự hỏi :W)'MHồi tưởng lại bao ngày xa cũ, tâm hồn ấp ủ những năm xưa,t(aMLạy Chúa, Ngài không để con khép mi chợp mắt, lòng xao xuyến, con chẳng nói nên lời.f'EMTưởng nhớ Chúa, tôi thở vắn than dài, suy gẫm hoài nên khí lực tiêu hao.&1MNgày khốn quẫn, tôi tìm kiếm Chúa, tay vươn lên không biết mỏi lúc đêm trường, hồn tôi nào có thiết lời an ủi !b%=MTôi cất lời kêu lên cùng Chúa, lời tôi kêu Chúa, xin Người lắng nghe.P$ MPhần ca trưởng... Giơ-đu-thun. Của ông A-xáp. Thánh vịnh.#'L Hãy khấn nguyền và giữ y lời hứa với CHÚA là Thiên Chúa các ngươi. Kẻ hầu cận Đấng khả tôn khả uý hãy đem lễ vật tiến dâng Người. Người đập tan khí thế bao thủ lãnh, gây kinh hoàng cho vua chúa trần gian.z"mL Cả cơn giận phàm nhân cũng thành lời ca tụng, kẻ thoát lôi đình sẽ mở hội mừng Ngài.d!AL khi Chúa Trời đứng lên xét xử, cứu mọi kẻ nghèo hèn chốn dương gian.] 3L Tự chốn trời cao, Ngài tuyên án : trái đất này kinh hãi lặng yên,LQuả thật Ngài đáng sợ ! Trong lúc Ngài nổi trận lôi đình, nào ai đứng vững trước Thánh Nhan ?]3LLạy Chúa nhà Gia-cóp, Chúa thị uy là ngựa xe đứng liền tại chỗ.eCLđoạt của lớp anh hùng mê mệt ngủ say và đoàn dũng sĩ cánh tay rời rã.mSLLạy Chúa, Ngài quả là lẫm liệt oai hùng, vì chiến lợi phẩm thu về từng núi,dALChính tại đó, Người bẻ gãy cung tên, khiên mộc gươm đao, mọi vũ khí.MLChúa đã cắm lều ở Sa-lem, núi Xi-on là nơi Chúa ngự.]3LMiền Giu-đa nức tiếng Chúa Trời, tại Ít-ra-en, danh Người cao cả.^ 7LPhần ca trưởng. Theo huyền cầm. Thánh vịnh. Của ông A-xáp. Thánh ca.A{K Phần tôi đây, sẽ hoan hỷ muôn đời và đàn ca kính Chúa nhà Gia-cóp. Tôi sẽ đập tan uy quyền kẻ dữ, còn uy thế người lành sẽ được nâng cao.@yK Vì này tay CHÚA cầm chén rượu, chén rượu đầy mùi vị đắng cay, rót cho bọn gian ác trên đời, tất cả đều phải uống, uống không chừa cặn.jMKChỉ Thiên Chúa mới là thẩm phán, Chúa hạ bệ người này, cất nhắc kẻ kia.eCKVì chẳng có chi tự đông đoài hay sa mạc làm cho ai được cất nhắc lên.\1KNày chớ dương oai ngạo với Trời, ăn nói ngang tàng khinh cả Chúa.mSKTa bảo lũ kiêu căng : Đừng kiêu ngạo ! Bảo phường tội lỗi : Chớ dương oai !{oKMặt đất cùng toàn thể dân cư, dù rung chuyển, chính Ta đã làm cho cột trụ nó vững rồi.MKChúa phán : Vào thời Ta ấn định, Ta sẽ xử công minh.%KLạy Thiên Chúa, chúng con xin tạ ơn Ngài, tạ ơn Ngài và cầu khẩn Thánh Danh, kỳ công Ngài, chúng con xin kể lại.b ?KPhần ca trưởng. Xin đừng phá đổ. Thánh vịnh. Của ông A-xáp. Thánh ca.l QJXin đừng quên tiếng kẻ thù Chúa hò la, tiếng quân địch thét gào vang lên mãi. 'JLạy Thiên Chúa, xin đứng lên biện hộ cho Ngài ; xin Chúa nhớ lại rằng : quân điên dại ngày ngày phỉ báng Chúa. %JXin chớ để người bị áp bức phải ra về tủi hổ, nhưng xin cho kẻ nghèo người khổ được ca ngợi Thánh Danh. JGiao ước thuở xưa, xin nhìn lại, bởi vì khắp hang cùng ngõ hẻm, chỉ thấy sào huyệt quân bạo tàn.  JThân phận bồ câu, xin đừng trao cho thú dữ, đừng mãi mãi quên đi mạng sống dân nghèo khổ của Ngài.taJLạy CHÚA, xin nhớ cho : thù địch phỉ báng Ngài, lũ dân điên rồ nhục mạ Thánh Danh.ykJchính Ngài vạch biên cương cho cõi đất, thời hạ tiết đông, cũng chính Ngài thiết lập.wgJNgày là của Chúa, đêm cũng là của Chúa ; chính Ngài sắp đặt tinh tú cùng thái dương ;Jchính Ngài đã khơi nguồn cho suối tuôn thác đổ, chính Ngài làm cạn khô sông đang chảy dạt dào.mSJchính Ngài đã nghiền nát bảy đầu con giao long, vứt nó làm mồi cho thuỷ quái ;yJ chính Ngài đã ra oai xẻ đôi lòng biển, trên làn nước biếc, Ngài đập vỡ sọ thuồng luồng ;J Thế mà lạy Thiên Chúa, Vua chúng con từ muôn thuở, Đấng từng chiến thắng trên toàn cõi địa cầu,a;J Cánh tay Ngài, cánh tay dũng mãnh, sao Ngài rút lại, chẳng can thiệp gì ?  J Lạy Thiên Chúa, tới bao giờ đối phương còn phỉ báng ? Địch quân cứ nhục mạ danh Ngài mãi mãi sao ?}J Dấu lạ xưa, chúng con đâu thấy nữa, ngôn sứ cũng chẳng còn. Mãi đến khi nao, ai nào có biết ?t~aJrồi tự nhủ : Mình phá hết đi ! Trong cả xứ, chúng thiêu huỷ mọi nơi thờ phượng.|}qJThánh điện Ngài, chúng châm lửa đốt, đền thờ Thánh Danh, chúng xúc phạm, chúng san bằng ;;|qJvồ búa vung lên, đập tan nát cửa đền.?{yJChúng như những kẻ múa rìu trong rừng rậm,z+JChính chỗ xưa từng làm nơi hội họp, nay đối phương ầm ĩ thét gào ; chúng trương cờ làm hiệu kỳ chiến thắng.|yqJXin đặt bước vào chốn điêu tàn vạn cổ. Trong thánh điện, quân thù đã phá đổ tan hoang.*xMJXin nhớ đến đoàn dân Ngài quy tụ thuở ban đầu, chi tộc Ngài chuộc lấy làm sản nghiệp riêng, và núi Xi-on, nơi Ngài ngự trị. w ;JThi khúc. Của ông A-xáp.Lạy Chúa Trời, sao cứ mãi bỏ rơi, sao bừng bừng nổi giận với đoàn chiên Ngài hằng chăn dắt ?:vmICòn hạnh phúc của con là ở kề bên Chúa, chốn ẩn thân đặt ở Chúa Trời. Mọi việc Ngài làm, con xin kể lại nơi cửa vào thành thánh Xi-on.bu=IKìa ai xa Chúa, sẽ mai một hết, những kẻ phụ Ngài, Ngài diệt cả đi.utcIDẫu cho hồn xác suy tàn, thì nơi ẩn náu, kỷ phần lòng con, muôn đời là Chúa cao tôn.Zs-ICon còn ai chốn trời xanh ? bên Ngài thế sự thật tình chẳng ham.]r3Idắt dìu khuyên nhủ bao lời, một mai đưa tới rạng ngời quang vinh.]q3IThật con ở với Chúa luôn, tay con Ngài nắm chẳng buông chẳng rời,ap;Icon quả đã ngu si chẳng hiểu, trước mặt Ngài, như thú vật nào hơn !_o7IKhi lòng con ngậm hờn cay đắng và nỗi đớn đau thấu tận ruột gan,nILạy Chúa, khi tỉnh giấc, Ngài xua đuổi hình ảnh chúng đi, như giấc mộng phai mờ lúc người ta thức dậy.mITrong nháy mắt, hỡi ôi, chúng đã sụp đổ rồi, nỗi kinh hoàng ập xuống, cuốn mất cả tăm hơi !flEIQuả Ngài đặt chúng vào nơi trơn trượt, đẩy cho rơi vào cảnh điêu tàn.nkUIcho tới ngày được vào trong thánh điện, con mới am tường hậu vận chúng ra sao.njUINên con mới gẫm suy để hiểu chuyện này, nhưng đối với con thật là vất vả ;}isIGiả như con tự nhủ : mình nói năng như chúng, thì con đã thất trung với giống dòng con Chúa.\h1ISuốt ngày con bị đòn bị đánh, mỗi sớm mai hình phạt sẵn chờ.ogWI Lạy Chúa, như thế là con đã uổng công giữ lòng trong trắng, giữ tay thanh sạch !]f3I Ác nhân như vậy đó, chúng vẫn cứ an nhàn, thu tích thêm của cải.deAI Chúng bảo : Chúa Trời đâu có biết, Đấng Tối Cao nào hiểu chuyện chi !`d9I Nên dân ta hướng về chúng cả, lời chúng thốt ra, hăm hở nuốt vào._c7I miệng chẳng từ xúc phạm trời cao, lưỡi tự do tung hoành cõi đất.pbYIChúng chế giễu, buông lời thâm độc, lại kiêu căng bàn chuyện ức hiếp người ;ba=IXác đầy mỡ tiết ra toàn gian ác, và tâm địa chan chứa những mưu mô.s`_IVì vậy, chúng lấy vẻ kiêu căng làm vòng đeo cổ, lấy thói bạo tàn làm áo che thân.`_9Ikhông hề vất vả như ai khác, chẳng bị tai ương giống người đời.i^KIQuả là chúng không nếm mùi tân khổ, chúng có thân hình mạnh mẽ phương phi,`]9Ibởi ganh tị những người lên mặt và thấy ác nhân thịnh đạt hoài.i\KIThế mà tôi đã gần như hụt bước, một chút nữa là tôi phải trượt chân,[ -IThánh vịnh. Của ông A-xáp.Thiên Chúa nhân hậu biết dường nào với nhà Ít-ra-en, với những kẻ có lòng trong sạch !;ZqH*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***{YoHChúc tụng ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa Ít-ra-en, chỉ có Ngài làm nên những công trình kỳ diệu.zXmHDanh thơm Người sẽ trường tồn vạn kỷ, nức tiếng gần xa dưới ánh mặt trời. Ước gì mọi sắc tộc trần gian, nhờ Người được chúc lành, và muôn dân thiên hạ ngợi khen Người có phúc.7WgHMong cho xứ sở đầy dư gạo thóc, đỉnh non cao sóng lúa rì rào, trổ bông vàng đẹp tựa núi Li-băng, thâu lượm được nhiều như cỏ dại.6VeHTân Vương vạn vạn tuế ! Thiên hạ sẽ đem vàng Ả-rập tiến dâng lên, và cầu xin cho Người luôn mãi, ngày lại ngày chúc phúc cho Người.oUWHgiải thoát cho khỏi áp bức bạo tàn, từng giọt máu họ, Người đều coi là quý.qT[H chạnh lòng thương ai bé nhỏ khó nghèo. Mạng sống dân nghèo, Người ra tay tế độ,hSIH Người giải thoát bần dân kêu khổ và kẻ khốn cùng không chỗ tựa nương,oRWH Mọi quân vương phủ phục trước bệ rồng, muôn dân nước thảy đều phụng sự.0QYH Từ Tác-sít và hải đảo xa xăm, hàng vương giả sẽ về triều cống. Cả những vua Ả-rập, Xơ-va, cũng đều tới tiến dâng lễ vật.hPIH Dân vùng sa mạc khúm núm quy hàng, tất cả đối phương nhục nhằn cắn cỏ.sO_HNgười làm bá chủ từ biển này qua biển nọ, từ Sông Cả đến tận cùng cõi đất.NHTriều đại Người, đua nở hoa công lý và thái bình thịnh trị tới ngày nao tuế nguyệt chẳng còn.gMGHMong Người xuống tựa mưa sa nội cỏ, ơn vũ lộ thấm nhuần cả đất đai.vLeHNguyện chúc Người tuổi thọ sánh vầng ô, như bóng nguyệt đến muôn đời muôn kiếp !KHNgười sẽ bảo toàn quyền lợi dân cùng khổ, ra tay cứu độ kẻ khó nghèo, đập tan lũ cường hào ác bá.gJGHNúi đem lại cảnh hoà bình trăm họ, đồi rước về nền công lý vạn dân.qI[Hđể Tân Vương xét xử dân Ngài theo công lý, và bênh vực quyền lợi kẻ nghèo hèn.H HCủa vua Sa-lô-môn.Tâu Thượng Đế, xin ban quyền bính Ngài cho vị Tân Vương, trao công lý Ngài vào tay Thái Tử,(GIGVà suốt ngày con nhẩm đi nhắc lại : quả thật Ngài công chính ! Vì những kẻ tìm cách gây hoạ cho con sẽ xấu hổ thẹn thùng.FGMiệng con sẽ reo hò theo nhịp đàn mừng Chúa. Hồn con nữa, hồn con Ngài cứu chuộc, cũng vui sướng hò reo.3E_GLạy Thiên Chúa, con dạo khúc hạc cầm tạ ơn Ngài thành tín. Gảy cung tỳ bà, con ngâm vịnh kính dâng Ngài, lạy Đức Thánh của Ít-ra-en.UD#GPhần vinh hoa, Ngài sẽ ban nhiều, và trở lại vỗ về an ủi.CGNgài đã bắt con nếm mùi tân khổ, chính Ngài sẽ cho con được hoàn sinh và kéo ra khỏi vực sâu lòng đất."B=GLạy Thiên Chúa, đức chính trực của Ngài cao vời vợi, Ngài đã làm những việc lớn lao, lạy Thiên Chúa, nào ai sánh tày !pAYGCả lúc con già nua, da mồi tóc bạc, lạy Thiên Chúa, xin đừng bỏ rơi con, để con tường thuật quyền năng của Chúa cho thế hệ này được rõ, và dũng lực của Ngài cho thế hệ mai sau.%@CGTừ độ thanh xuân, lạy Thiên Chúa, con đã được Ngài thương dạy dỗ. Tới giờ này, con vẫn truyền rao vĩ nghiệp của Ngài.|?qGCon thuật lại bao chiến công của CHÚA, nhắc nhở rằng : chỉ mình Ngài chính trực công minh.>/GMiệng con công bố Ngài chính trực, suốt ngày tường thuật ơn cứu độ Ngài ban, ơn của Ngài, nhiều khôn xiết kể !a=;GPhần con đây, vẫn một bề trông cậy, và gia tăng lời tán tụng Ngài.><uG Ước chi những người muốn hại mạng sống con đều phải chết nhục nhã ê chề ; kẻ tìm cách gây hoạ cho con phải muôn vàn nhuốc nhơ xấu hổ.f;EG Lạy Thiên Chúa, xin đừng nỡ xa con, lạy Thiên Chúa, xin Ngài mau trợ giúp !:G bảo nhau rằng : Thiên Chúa bỏ hắn rồi, cứ truy nã, bắt hắn đi, chẳng có ai cứu hắn đâu mà !p9YG Vì thù địch nặng lời chống đối, quân rình hại mạng con đã nhất trí bày mưu,j8MG Xin đừng sa thải con lúc tuổi đà xế bóng, chớ bỏ rơi khi sức lực suy tàn.a7;GMiệng chứa chan lời tán tụng Chúa, suốt ngày con chẳng ngớt tôn vinh.r6]GCon đã gây thắc mắc cho bao người, nhưng Chúa là nơi vững chắc cho con vào trú ẩn.5GTừ thuở sơ sinh, con nương tựa vào Ngài, Ngài đã kéo con ra khỏi lòng mẹ, con ca tụng Ngài chẳng khi ngơi.!4;GVì lạy Chúa, chính Ngài là Đấng con trông đợi, lạy ĐỨC CHÚA, chính Ngài là Đấng con tin tưởng ngay từ độ thanh xuân. 3GLạy Thiên Chúa, xin giải thoát con khỏi bàn tay kẻ dữ, khỏi móng vuốt phường nham hiểm và bọn dã man.25GXin Ngài nên như núi đá cho con trú ẩn, như thành trì để cứu độ con, núi đá và thành trì bảo vệ con, chính là Ngài.p1YGVì Ngài công chính, xin cứu vớt và giải thoát con, ghé tai nghe và thương cứu độ.d0 CGCon ẩn náu bên Ngài, lạy CHÚA, xin đừng để con phải tủi nhục bao giờ./yFƯớc chi mọi kẻ tìm kiếm Chúa đều mừng vui hoan hỷ trong Ngài ! Và những ai cảm mến ơn Ngài tế độ luôn nói rằng : Thiên Chúa vĩ đại thay ! Thân phận con khốn khổ nghèo hèn, xin mau đến cùng con, lạy Thiên Chúa ! Ngài là Đấng phù trợ, là Đấng giải thoát con, muôn lạy CHÚA, xin đừng trì hoãn.T.!FNhững đứa cười ha hả nhạo con phải quay gót thẹn thùng !2-]FƯớc gì những kẻ tìm hại mạng sống con phải nhơ nhuốc thẹn thùng ! Ước gì bọn đắc chí vì con mắc hoạ phải tháo lui nhục nhã ![,/FLạy Chúa Trời, xin đến cứu con, muôn lạy CHÚA, xin mau phù trợ !T+ #F(Tv 40,14-18)Phần ca trưởng. Của vua Đa-vít. Để tưởng nhớ.D*E$Vì Chúa Trời sẽ giải cứu Xi-on, các thành thị miền Giu-đa, Người cũng tái thiết, cho dân đến định cư lập nghiệp. Miền đất ấy sẽ trở nên gia tài của giống nòi các tôi tớ Chúa, thành quê hương xứ sở của những người mến chuộng Thánh Danh.o)WE#Ca tụng Chúa đi, hỡi trời cao đất thấp, hỡi biển sâu cùng hải vật muôn vàn !a(;E"Vì CHÚA nhậm lời kẻ nghèo khó, chẳng coi khinh thân hữu bị giam cầm.v'eE!Những ai nghèo hèn, xem đấy mà vui lên, người tìm Thiên Chúa, hãy nức lòng phấn khởi.e&CE Làm như vậy sẽ đẹp lòng CHÚA hơn dâng tiến bò bê đủ móng đủ sừng.m%SETôi sẽ hát bài ca chúc mừng Danh Thánh, sẽ dâng lời cảm tạ tán dương Người.l$QEPhần con đây, thật khốn cùng đau khổ, lạy Chúa Trời, xin cứu vớt đỡ nâng.#EƯớc gì chúng bị xoá tên trong sổ trường sinh, chẳng được ghi vào số những người công chính. "EXin đổ lên đầu chúng hết tội này đến tội kia và chẳng hề kể chúng là công chính trước mặt Ngài.!%EVì kẻ bị Ngài đánh, chúng ngược đãi chẳng tha ; kẻ bị Ngài đả thương, chúng lại còn gây thêm thương tích.e CEƯớc gì nơi chúng ở phải tan hoang, lều trại chúng không còn ai trú ngụ.jMEXin Ngài đổ cơn thịnh nộ lên người chúng và cho lửa giận ập xuống đầu.jMEƯớc gì mắt chúng mù đi không thấy nữa, và lưng sụm xuống đến mãn đời.EƯớc gì bàn tiệc chúng dọn ra nên cạm bẫy cho chúng sa vào, và trở thành dò lưới ngay với cả bạn thân.iKEThay vì đồ ăn, chúng trao mật đắng, con khát nước, lại cho uống giấm chua.ELời thoá mạ làm tim này tan vỡ, con héo hắt rã rời. Nỗi sầu riêng, mong người chia sớt, luống công chờ, không được một ai ; đợi người an ủi đôi lời, trông mãi trông hoài mà chẳng thấy đâu !"=EChúa biết rõ con bị người chửi mắng, lại mang vào thân tủi hổ với nhục nhằn ; những kẻ thù con, Ngài nhìn thấy cả.q[EMong Chúa tiến lại gần và thương cứu mạng, ban ơn giải thoát, vì có kẻ ghét con.iKEXin đừng lánh mặt tôi tớ Chúa đây, này con gặp nguy khốn, xin mau trả lời. ELạy CHÚA, xin lấy lòng nhân hậu mà đáp lại lời con ; xin mở lượng hải hà mà đoái thương nhìn đến.+EXin đừng để sóng cồn cuốn con đi, đừng để cho vực thẳm nuốt con vào, và miệng hố sâu ngậm lại, chôn sống.}EXin Ngài kéo con lên cho khỏi lún xuống chỗ sình lầy, cho con thoát tay thù, thoát dòng nước thẳm.MELạy CHÚA, phần con xin dâng Ngài lời nguyện, lạy Chúa Trời, đây giờ phút thi ân. Xin đáp lại, vì ơn cả nghĩa dày, vì Chúa vẫn trung thành ban ơn cứu độ.hIE Bọn ngồi lê đôi mách cứ gièm pha, quân rượu chè cũng đặt vè châm chọc._7E khoác vào mình tấm áo vải thô, thì lại nên trò cười cho thiên hạ.fEE Con nhịn ăn đến tiều tuỵ thân hình, thì thành cớ cho người chế giễu ;  E Vì nhiệt tâm lo việc nhà Chúa, mà con phải thiệt thân. Lời kẻ thoá mạ Ngài, này chính con hứng chịu.ucE Anh em nhà kể con như người dưng nước lã, hàng máu mủ xem con bằng khách lạ mà thôi.s_EÂu cũng vì Ngài, mà con bị người đời thoá mạ, chịu nhuốc nhơ phủ lấp mặt mày.| qELạy Chúa là Chúa Tể càn khôn, xin cho những người trông đợi Chúa đừng vì con mà phải thẹn thùng. Lạy Chúa Trời nhà Ít-ra-en, xin đừng để những ai tìm kiếm Ngài lại vì con mà mang tủi hổ.n UELạy Chúa Trời, Ngài biết con điên dại, lỗi lầm con, làm sao giấu được Ngài !4 aEKẻ vô cớ ghét con nhiều hơn tóc trên đầu, bọn thù con vô lý lại mạnh thế hơn con. Chẳng lấy chi của người, thế mà con phải trả ! yEKêu hoài nên kiệt sức, họng con đã ráo khô ; đôi mắt đã mỏi mòn bởi trông chờ Thiên Chúa.< qECon bị lún sâu xuống chỗ sình lầy, chẳng biết đứng vào đâu cho vững, thân chìm ngập trong dòng nước thẳm, sóng dạt dào đã cuốn trôi đi.Z-ELạy Chúa Trời, xin cứu vớt con, vì nước đã dâng lên tới cổ.U %EPhần ca trưởng. Theo điệu : Những bông huệ. Của vua Đa-vít.wD#Hãy nhìn nhận sức uy hùng của Thiên Chúa, ánh quang huy của Người chiếu toả trên Ít-ra-en, sức uy hùng xuất hiện trên mây thẳm. Từ thánh điện, Thiên Chúa tỏ ra Người là Đấng khả tôn khả uý. Chính Người là Thiên Chúa Ít-ra-en, Đấng ban tặng cho dân dũng lực uy quyền. Xin chúc tụng Thiên Chúa.{D"Đấng ngự chốn cửu trùng, chốn cửu trùng thái cổ. Này Người lên tiếng, tiếng thật uy hùng.gGD!Hỡi vương quốc trần gian, nào hát khen Thượng Đế, hãy đàn ca mừng Chúa,pYD Hàng vương giả sẽ từ Ai-cập đến, còn xứ Cút sẽ dang tay cầu khẩn Chúa Trời.gGDxin Ngài hăm doạ Con Thú bãi lau hăm doạ đàn bò mộng, với lũ bò con là dân của chúng, chúng phải đem bạc nén đến quỳ dâng ; còn những dân hiếu chiến, xin Ngài đập tan tành._7Dtừ thánh điện Ngài ở Giê-ru-sa-lem, là nơi vua chúa về triều cống,DLạy Thiên Chúa, xin biểu dương quyền lực của Ngài, việc đã làm cho chúng con, xin Ngài củng cố,DKìa Ben-gia-min phận út dẫn đầu, chức sắc Giu-đa với đoàn quân rộn rã, chức sắc Dơ-vu-lun và Náp-ta-li.h~IDHãy họp nhau mà chúc tụng Thiên Chúa, chúc tụng CHÚA, hỡi dòng dõi Ít-ra-en.f}EDCa đoàn mở lối, ban nhạc theo sau, giữa là thanh nữ khua trống nhịp nhàng.|1DLạy Thiên Chúa con thờ, là Vua của con, thiên hạ đã nhìn thấy đám rước Ngài, đám rước Ngài vào trong thánh điện.m{SDđể cho ngươi dầm chân trong máu, bầy chó của ngươi đưa lưỡi liếm thây thù.mzSDChúa đã phán : Từ Ba-san Ta dẫn đưa về, dẫn đưa về từ đáy biển thẳm sâu, y DCòn những quân thù địch, Thiên Chúa đập bể đầu ; bọn theo đường gian ác, Người đánh cho vỡ sọ.x}DThiên Chúa chúng ta là Thiên Chúa cứu độ, lối thoát khỏi tử thần thuộc quyền của ĐỨC CHÚA.jwMDNgày lại ngày, xin chúc tụng Chúa, Thiên Chúa cứu độ ta, Người đỡ nâng ta.DvDNgài đã lên cao, dẫn theo một đám tù, nhận đám người này làm lễ vật triều cống ; cả những quân phản nghịch cũng phải ở bên cạnh CHÚA TRỜI.fuEDXa mã Thiên Chúa, ngàn muôn ức triệu, tự Xi-nai, Chúa tiến vào đền thánh.>B===8<^uU Tôi lắng nghe điều Thiên Chúa phán, điều CHÚA phán là lời chúc bình an cho dân Người, cho kẻ trung hiếu và những ai hướng lòng trí về Người.y]kULạy CHÚA, xin tỏ cho chúng con thấy tình thương của Chúa, và ban ơn cứu độ cho chúng con. \UNào chẳng phải chính Ngài sẽ lại làm cho chúng con được sống để dân riêng được hoan hỷ trong Ngài ?j[MUPhải chăng Ngài giận mãi không thôi, đời lại đời cứ nuôi cơn thịnh nộ ?xZiULạy Chúa Trời, Đấng cứu độ chúng con, xin dẫn chúng con về, đừng hận chúng con nữa.FYUNgài dẹp trận lôi đình và nguôi cơn thịnh nộ.[X/UTội vạ dân Ngài, Ngài tha thứ, mọi lỗi lầm, cũng phủ lấp đi.uWcULạy CHÚA, Ngài đã tỏ lòng thương thánh địa, tù nhân nhà Gia-cóp, Ngài dẫn đưa về.KV UPhần ca trưởng. Của con cái ông Cô-rắc. Thánh vịnh.UT Thiên Chúa là vầng thái dương, là thuẫn đỡ, CHÚA tặng ban ân huệ với vinh quang. Ai sống đời trọn hảo, Người chẳng nỡ từ chối ơn lành. Lạy Chúa Tể càn khôn, phúc thay người tin tưởng vào Chúa !+TOT Một ngày tại khuôn viên thánh điện quý hơn cả ngàn ngày. Thà con ở cổng đền Thiên Chúa vẫn còn hơn sống trong trại ác nhân !}SsT Lạy Chúa là khiên mộc chở che, xin thương xem nhìn đến gương mặt đấng Ngài đã xức dầu.RT Lạy CHÚA là Chúa Tể càn khôn, xin đoái nghe lời con cầu nguyện. Xin lắng tai, lạy Chúa nhà Gia-cóp.sQ_TCàng tiến lên, họ càng mạnh bước đến chiêm ngưỡng Chúa Trời ngự trên núi Xi-on.PTLúc trẩy qua thung lũng Khô Cằn, họ biến nó thành nguồn suối nước, mưa đầu mùa đổ phúc lộc chứa chan.jOMTPhúc thay kẻ lấy Ngài làm sức mạnh, ấp ủ trong lòng giấc mộng hành hương.cN?TPhúc thay người ở trong thánh điện họ luôn luôn được hát mừng Ngài.HM TLạy Chúa Tể càn khôn là Đức Vua, là Thiên Chúa con thờ, ngay chim sẻ còn tìm được mái ấm, cánh nhạn kia cũng làm tổ đặt con bên bàn thờ của Chúa !VL%TMảnh hồn này khát khao mòn mỏi mong tới được khuôn viên đền vàng. Cả tấm thân con cùng là tấc dạ những hướng lên Chúa Trời hằng sống mà hớn hở reo mừng.OKTLạy Chúa Tể càn khôn, cung điện Ngài xiết bao khả ái.hJ KTPhần ca trưởng. Có hoạ đàn thành Gát. Của con cái ông Cô-rắc. Thánh vịnh.]I3SXin cho chúng phải muôn đời nhuốc nhơ hoảng sợ, phải xấu hổ diệt vong, để chúng nhận biết rằng chỉ có Ngài mang danh ĐỨC CHÚA, Đấng Tối Cao trên khắp địa cầu.fHESXin cho chúng phải bẽ mặt ê chề, để chúng tìm kiếm danh Ngài, lạy CHÚA.wGgSxin Ngài cho nổi cơn dông tố đuổi chúng đi, cho bừng lên trận bão làm chúng hoảng sợ.IF SGiống như lửa thiêu rừng, tựa hoả hào đốt núi,zEmSLạy Thiên Chúa con thờ, xin làm cho chúng như chiếc lá quay cuồng, như cọng rơm trước gió.SDS những tên này đã nói : Ta hãy chiếm lãnh địa Thiên Chúa !9CkS Xin làm cho vua quan của chúng phải đồng số phận cùng Ô-rếp và Dơ-ếp, cho thủ lãnh của chúng cùng chung vận mệnh với De-vác và Xan-mun-na ;[B/S hai tên này đã bị tiêu diệt tại Ên Đo và thành phân bón ruộng. A S Xin Ngài xử với chúng như đã xử với dân Ma-đi-an, với hai tên Xi-xơ-ra và Gia-vin tại khe suối Ki-sôn ;W@'S Cả Át-sua cũng vào hùa với chúng và tiếp tay cho dòng dõi Lót.a?;SNào là dân Gơ-van, Am-mon, A-ma-lếch và Phi-li-tinh cùng dân thành Tia nữa.K>SNào là dân Ê-đôm cùng với Ít-ma-ên, Mô-áp và Ha-ga.U=#SChúng đồng lòng bày mưu lập kế, liên minh chống lại Ngài :*<MSChúng rằng : Nào ta hãy diệt bọn đó đi, để chúng không còn là một dân tộc nữa và chẳng ai còn nhắc đến tên tuổi Ít-ra-en.g;GSChúng lập kế chống lại dân Ngài, bày mưu chống những kẻ Ngài bảo trợ.`:9SKìa kẻ thù Chúa ồn ào náo động, bọn ghét Ngài đang ngóc đầu lên.n9USLạy Thiên Chúa, xin đừng làm thinh, xin đừng nín lặng ngồi yên, lạy Thiên Chúa.48 eSThánh vịnh. Thánh ca. Của ông A-xáp.{7oRTâu Thượng Đế, xin Ngài đứng dậy mà xét xử địa cầu, vì chính Ngài làm chủ muôn dân.6}Rthế nhưng rồi phải chết không khác kẻ phàm nhân, và có ngày sụp đổ như mọi bậc quan quyền.t5aRTa đã phán : Hết thảy các ngươi đây đều là bậc thần thánh, là con Đấng Tối Cao,'4GRVậy mà chúng chẳng hay chẳng hiểu, cứ bước đi, giữa tăm tối mịt mù, khiến nền tảng địa cầu phải lung lay nghiêng ngả.a3;Rgiải phóng ai hèn mọn, ai nghèo túng, cứu khỏi nanh vuốt bọn ác nhân.~2uRHãy bênh quyền lợi kẻ mồ côi, người hèn mọn ; minh oan cho người khốn khổ, kẻ bần cùng,k1ORTới bao giờ các ngươi còn xử án bất công, hay còn thiên vị phường gian ác ?0 'RThánh vịnh. Của ông A-xáp.Thượng Đế chủ toạ triều đình thiên quốc, Người xử án giữa chư thánh chư thần :J/ QKẻ thù CHÚA sẽ cầu thân nịnh bợ, ấy là số phận chúng muôn đời ; còn dân Ta, Ta sẽ nuôi bằng lúa mì tinh hảo, mật ong rừng, Ta cho hưởng thoả thuê.. Qthì hết những địch thù của chúng, những kẻ hà hiếp chúng xưa nay, Ta tức khắc trở tay quật ngã ;T-!QÔi dân Ta mà đã nghe lời, Ít-ra-en chịu theo đường Ta chỉ,\,1Q Ta đành mặc họ lòng chai dạ đá, muốn đi đâu thì cứ việc đi !R+Q Nhưng dân Ta đã chẳng nghe lời, Ít-ra-en nào đâu có chịu.*!Q Chính Ta là THƯỢNG ĐẾ Chúa ngươi, đã đưa ngươi lên tự miền Ai-cập, há miệng ngươi ra, Ta sẽ cho đầy ứ.^)5Q thì đừng đem thần lạ về nhà, thần ngoại bang, chớ hề cúng bái.`(9Q Dân Ta hỡi, nghe Ta cảnh cáo, Ít-ra-en này, phải chi ngươi chịu nghe Ta,8'iQLúc ngặt nghèo, ngươi đã kêu lên, Ta liền giải thoát. Giữa mây mù sấm chớp, Ta đã đáp lời, bên mạch nước Mơ-ri-va, Ta thử lòng ngươi.o&WQrằng : Gánh nặng vai dân, Ta đã cất cho, tay họ thôi cầm chiếc ki người nô lệ.}%sQChỉ thị này, nhà Giu-se đã nhận khi bỏ miền Ai-cập ra đi. Một giọng nói tôi nghe khác lạ,`$9QĐó là luật Ít-ra-en phải cứ, Thiên Chúa nhà Gia-cóp đã phán truyền.X#)QRúc lên đi, hãy rúc tù và, mồng một ngày rằm cho ta mừng lễ.i"KQĐàn hát lên nào, hoà nhịp trống cơm, bổng trầm gieo tiếng cầm tiếng sắt.{!oQReo lên mừng Thiên Chúa, Đấng trợ lực chúng ta ! Hò vang dậy đi nào kính Chúa nhà Gia-cóp !M  QPhần ca trưởng. Có hoạ đàn thành Gát. Của ông A-xáp.#?PChúng con nguyền chẳng xa Chúa nữa đâu, cúi xin Ngài ban cho được sống, để chúng con xưng tụng danh Ngài. Lạy CHÚA là Chúa Tể càn khôn, xin phục hồi chúng con, xin toả ánh tôn nhan rạng ngời để chúng con được ơn cứu độ.taPXin giơ tay bênh vực Đấng đang ngồi bên hữu là con người được Chúa ban sức mạnh.pYPNhững người đã hoả thiêu chặt phá, Ngài nghiêm sắc mặt là chúng phải tiêu tan.gGPbảo vệ cây tay hữu Chúa đã trồng, và chồi non được Ngài ban sức mạnh. PLạy Chúa Tể càn khôn, xin trở lại, tự cõi trời, xin ngó xuống mà xem, xin Ngài thăm nom vườn nho cũ,?yPHeo rừng vào phá phách, dã thú gặm tan hoang.iKP Tường rào nó, vậy sao Ngài phá đổ ? Khách qua đường mặc sức hái mà ăn !hIP nhánh vươn dài tới phía đại dương, chồi mọc xa đến tận miền Sông Cả.W'P Bóng um tùm phủ xanh đầu núi, cành sum sê rợp bá hương thần,dAP Chúa khẩn hoang bốn bề quang đãng, cho bén rễ sâu và lan rộng khắp nơi.a;P Gốc nho này, Chúa bứng từ Ai-cập, đuổi chư dân, lấy chỗ mà trồng,#PLạy Chúa Tể càn khôn, xin phục hồi chúng con, xin toả ánh tôn nhan rạng ngời để chúng con được ơn cứu độ.PNgài đã khiến chúng con thành cớ cho lân bang cãi cọ tranh giành, cho thù địch nhạo cười chế giễu.iKPCơm Ngài cho ăn chỉ là châu luỵ, nước Ngài cho uống là suối lệ chứa chan. PLạy CHÚA là Chúa Tể càn khôn, đến khi nao Chúa còn nóng giận, chẳng màng chi lời dân Chúa nguyện cầu ? PLạy Thiên Chúa, xin phục hồi chúng con, xin toả ánh tôn nhan rạng ngời để chúng con được ơn cứu độ.B}Pxin giãi sáng hiển linh cho dòng dõi Ép-ra-im, Ben-gia-min và Mơ-na-se được thấy. Xin khơi dậy uy dũng của Ngài, đến cùng chúng con và thương cứu độ.=sPLạy Mục Tử nhà Ít-ra-en, Ngài là Đấng chăn giữ nhà Giu-se như chăn giữ chiên cừu, xin hãy lắng tai nghe ! Ngài là Đấng ngự trên các Kê-ru-bim,j  OPPhần ca trưởng. Theo điệu : Bông huệ chứng ước. Của ông A-xáp. Thánh vịnh.7 gO Phần chúng con là dân của Ngài, đoàn chiên Ngài chăn dắt, chúng con sẽ tạ ơn Ngài mãi mãi và dâng lời ca tụng đến muôn thuở muôn đời. O Lạy Chúa, kẻ láng giềng chúng con đã lăng nhục Chúa, xin trả báo cho bản thân chúng gấp bảy lần. 'O Ước gì tiếng tù nhân rên siết vọng lên thấu tai Ngài. Xin giơ tay hùng mạnh cứu sống những người mang án tử.v eO Sao Ngài để cho dân ngoại nói : Thiên Chúa chúng ở đâu ? Ước gì chúng con thấy nhãn tiền : Ngài làm cho chư dân nhận biết rằng chúng phải đền nợ máu tôi tớ Ngài, máu chúng đã đổ ra.NO Lạy Chúa Trời, Đấng cứu độ chúng con, xin Ngài thương phù trợ, để danh Ngài rạng rỡ. Xin giải thoát chúng con, và thứ tha tội lỗi, vì danh dự của Ngài.+OOTội tiền nhân, xin Chúa đừng nhớ mãi mà trừng phạt chúng con. Xin rủ lòng thương mau đến giúp, vì chúng con đã khổ quá nhiều.QOvì chúng đã tiêu diệt nhà Gia-cóp, tàn phá cả đất đai.'GOXin giáng trận lôi đình xuống đầu các dân ngoại đã không nhận biết Ngài, và trên các vương quốc chẳng kêu cầu Thánh Danh,-OĐến bao giờ, lạy CHÚA, Ngài còn nổi giận, Ngài nổi giận mãi sao ? Đến bao giờ lòng ghen còn cháy bừng như lửa ?c?OChúng con bị láng giềng thoá mạ người chung quanh phỉ báng nhạo cười.~uOQuanh khắp cả Giê-ru-sa-lem chúng đổ máu dân Ngài như nước chảy, người chết chẳng ai chôn.1[Otử thi những người tôi tớ Chúa, chúng đem liệng cho chim trời ăn ; xác những kẻ hiếu trung với Ngài, lại quẳng làm mồi cho dã thú.Q OThánh vịnh. Của ông A-xáp.Lạy Thiên Chúa, dân ngoại đã xâm lăng lãnh địa Ngài ; chúng làm ô uế cả nơi thánh điện, phá huỷ Giê-ru-sa-lem thành đống tro tàn ;fENHÔng chăn dắt họ với một lòng liêm chính, tay dẫn đưa khéo léo tài tình.d~ANGđể chăn dắt dân Người là Gia-cóp, và Ít-ra-en sản nghiệp của Người.}#NFChúa chọn Đa-vít, người tôi trung, cất nhắc ông, thuở còn là mục tử, cho vời đến, lúc đang giữ bầy chiên, | NEChúa xây thánh điện Người như trời xanh cao thẳm, và cũng như trái đất Người đặt vững muôn đời.[{/NDnhưng tuyển chọn chi tộc Giu-đa và núi Xi-on, nơi Người ưa thích.]z3NCChúa loại bỏ nhà Giu-se, chi tộc Ép-ra-im, Người không tuyển chọn,uycNBbỗng tỉnh giấc, đánh cho quân thù quay lưng chạy, phải thảm thê nhục nhã muôn đời._x7NABấy giờ Chúa như người đang ngủ, như tướng hùng đã thấm men say,sw_N@Hàng tư tế bị gươm đao sát hại, goá phụ thương chồng mà chẳng được khóc than !wvgN?Lửa chiến chinh huỷ diệt đời trai tráng, thiếu nữ chẳng còn được nghe điệu vu quy !{uoN>Quá bất bình với dân được chọn làm gia sản Người phó mặc họ cho lưỡi gươm hung tàn.~tuN=Hòm Bia thánh tượng trưng uy quyền vinh quang Chúa, Người cũng để tay thù chiếm đoạt mang đi.Xs)NANNhư vậy, chúng sẽ đặt niềm tin vào Thiên Chúa, không lãng quên những việc Chúa làm và tuân giữ lệnh Người truyền dạy :}=sNhầu thế hệ tương lai kẻ hậu sinh cũng biết, rồi mai ngày đến lượt kể cho con cháu mình.8<iNNgười đã ban huấn lệnh cho nhà Gia-cóp, đặt ra lề luật cho Ít-ra-en, dạy tổ tiên chúng tôi truyền lại cho con cháu các cụ được tường,E;Nchúng tôi chẳng giấu gì con cháu cả, sẽ tường thuật cho thế hệ mai sau : sự nghiệp lẫy lừng, quyền uy của CHÚA, với những kỳ công Chúa đã làm.W:'NĐiều chúng tôi đã từng nghe biết do cha ông kể lại cho mình,q9[NMở miệng ra, tôi sẽ nói đôi lời huấn dụ, công bố điều huyền bí thuở xa xưa.8 NThi khúc. Của ông A-xáp.Dân tôi hỡi, này nghe tôi dạy bảo, lắng tai đón nhận lời lẽ miệng tôi. +~~}}F||!{{1zyyxUwwRvvvuu4t[sswrrqqqJpzpoyon}nmmllPkkk$jj%ii@i hhgg9ffheeedwdcc9bAaa`y__H^^j^]].\\^[[OZZUYYWXXwWWWVV1UUgTT@SSlSRxRQ>R==<<2;p::(988&77U655e44,33%21180w//... --a-,,4++e**w)))(((='']&&x&%d%$##D""q!!!' (vEGofAEX'c8\7| . 6 C K 3\~_ +g4GiChúa cho nạn đói hoành hành khắp xứ, làm cạn nguồn lương thực nuôi dân.s3_iĐừng đụng tới những kẻ Ta xức dầu tấn phong, chớ làm hại các ngôn sứ của Ta.t2aiNhưng Chúa vẫn không để cho ai ức hiếp họ ; vì thương họ, Người la rầy vua chúa :g1Gi lang thang hết xứ này qua xứ khác, phiêu bạt từ nước nọ đến nước kia.p0Yi Thuở ấy họ chỉ là một số nhỏ, một nhóm kiều dân nơi đất khách quê người,U/#i rằng : Ta sẽ cho ngươi đất Ca-na-an làm kỷ phần gia nghiệp.c.?i và đặt thành quy luật cho Gia-cóp, thành giao ước muôn đời cho Ít-ra-en,^-5i Đó là điều đã giao ước cùng Áp-ra-ham, đã đoan thệ cùng I-xa-ác,v,eiGiao ước lập ra, muôn đời Người nhớ mãi, nhớ lời đã cam kết đến ngàn thế hệ ! + iChính ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa chúng ta, những điều Người quyết định là luật chung cho cả địa cầu.t*aihỡi anh em, dòng dõi Áp-ra-ham tôi tớ Chúa, con cháu Gia-cóp được Người tuyển chọn !)iHãy nhớ lại những kỳ công Người thực hiện, những dấu lạ và những quyết định Người phán ra,g(GiHãy tìm CHÚA và sức mạnh của Người, chẳng khi ngừng tìm kiếm Thánh Nhan.h'IiHãy tự hào vì danh thánh Chúa, tâm hồn những ai tìm kiếm CHÚA, nào hoan hỷ.^&5iHát lên đi, đàn ca mừng Chúa, và suy gẫm mọi kỳ công của Người.s% aiHãy tạ ơn CHÚA, cầu khẩn danh Người, vĩ nghiệp của Người, loan báo giữa muôn dân.$5h#Ước gì tội nhân phải biệt tích cõi đời, bọn bất lương sạch bóng chẳng còn ai. Chúc tụng CHÚA đi, hồn tôi hỡi !s#_h"Nguyện tiếng lòng tôi làm cho Người vui thoả, đối với tôi, niềm vui là chính CHÚA.{"oh!Suốt cuộc đời, tôi sẽ ca mừng CHÚA, sống ngày nào, xin đàn hát kính Thiên Chúa của tôi.w!gh Chúa nhìn đất thấp, đất sợ run lẩy bẩy, Người chạm núi cao, núi toả khói mịt mù.o WhVinh hiển CHÚA, nguyện muôn năm tồn tại, công trình CHÚA làm Chúa được hân hoan.~uhSinh khí của Ngài, Ngài gửi tới, là chúng được dựng nên, và Ngài đổi mới mặt đất này.hChúa ẩn mặt đi, chúng rụng rời kinh hãi ; lấy sinh khí lại, là chúng tắt thở ngay, mà trở về cát bụi.c?hNgài ban xuống, chúng lượm về, Ngài mở tay, chúng thoả thuê ơn phước.]3hHết mọi loài ngửa trông lên Chúa đợi chờ Ngài đến bữa cho ăn.|qhnơi tàu bè cỡi sóng và thuỷ quái tung tăng, là vật Chúa tạo thành để làm trò tiêu khiển.lQhNày đại dương bát ngát mênh mông, nơi muôn vàn sinh vật to lẫn nhỏ vẫy vùng,7ghCông trình Ngài, lạy CHÚA, quả thiên hình vạn trạng ! Chúa hoàn thành tất cả thật khôn ngoan, những loài Chúa dựng nên lan tràn mặt đất.c?hĐến lượt con người ra đi làm lụng, những mải mê tới lúc chiều tà.]3hÁnh dương lên, chúng bảo nhau về, tìm hang hốc, chui vào nằm nghỉ.\1hTiếng sư tử gầm lên vang dội, chúng săn mồi, gào xin Chúa cho ăn.eChĐêm trở lại khi Chúa buông màn tối, chốn rừng sâu, muông thú tung hoành.q[hChúa đặt vầng trăng để đo thời tiết, dạy mặt trời biết lặn đúng thời gian.iKhNúi chon von, loài sơn dương tìm đến, hốc đá sâu, giống ngân thử ẩn mình.U#hBầy chim tước rủ nhau làm ổ, hạc bay về xây tổ ngọn cao.dAhHương bá Li-băng, những cây CHÚA đã trồng, được tràn trề nhựa sống./hchế rượu ngon cho phấn khởi lòng người, xức dầu thơm cho gương mặt sáng tươi, nhờ cơm bánh mà no lòng chắc dạ.6ehNgài khiến mọc cỏ xanh nuôi sống đàn gia súc, làm tốt tươi thảo mộc cho người thế hưởng dùng. Từ ruộng đất, họ kiếm ra cơm bánh,hIh Từ cao thẳm, Chúa đổ mưa xuống núi, đất chứa chan phước lộc của Ngài.\ 1h Bên dòng suối, chim trời làm tổ, dưới lá cành cất giọng líu lo.g Gh đem nước uống cho loài dã thú, bầy ngựa hoang đang khát được thoả thuê.e Ch Chúa khơi nguồn : suối tuôn thác đổ, giữa núi đồi, lượn khúc quanh co,  h Ngài vạch đường ranh giới ngăn cản chúng vượt qua, không còn cho trở lại dâng lên ngập địa cầu.^ 5hbăng qua núi qua đồi, chảy xuôi ra đồng nội về nơi Chúa đặt cho. hNghe tiếng Ngài doạ nạt, chúng đồng loạt chạy dài ; sấm Ngài mới rền vang, chúng kinh hoàng trốn thoát,hIhÁo vực thẳm choàng lên trái đất, khối nước nguồn tụ lại đỉnh non cao.eChChúa lập địa cầu trên nền vững, khôn chuyển lay muôn thuở muôn đời !c?hSứ giả Ngài : làm gió bốn phương, nô bộc Chúa : lửa hồng muôn ngọn.hđiện cao vời, dựng trên khối nước cõi thanh không. Chúa ngự giá xe mây, Ngài lướt bay cánh gió.wghcẩm bào Ngài khoác : muôn vạn ánh hào quang. Tầng trời thẳm, Chúa căng như màn trướng,) MhChúc tụng CHÚA đi, hồn tôi hỡi ! Lạy CHÚA là Thiên Chúa con thờ, Chúa muôn trùng cao cả ! Áo Ngài mặc : toàn oai phong lẫm liệt,%CgChúc tụng CHÚA đi, muôn vật Chúa tạo thành, thuộc quyền Người thống trị khắp nơi nơi. Chúc tụng CHÚA đi, hồn tôi hỡi !hIgChúc tụng CHÚA đi, toàn thể thiên binh, hằng hầu cận và tuân hành thánh ý.-gChúc tụng CHÚA đi, hỡi muôn vì thiên sứ, bậc anh hùng dũng mãnh thực hiện lời Người, luôn sẵn sàng phụng lệnh.f~EgCHÚA đặt ngai báu trên trời cao thẳm, quyền đế vương bá chủ muôn loài.l}Qgcả những ai giữ giao ước của Người và nhớ tuân hành mệnh lệnh Người ban.|-gNhưng ân tình CHÚA thiên thu vạn đại, dành cho kẻ nào hết dạ kính tôn. Người xử công minh cả với đời con cháu,]{3gmột cơn gió thoảng là xong, chốn xưa mình ở cũng không biết mình.`z9gKiếp phù sinh, tháng ngày vắn vỏi, tươi thắm như cỏ nội hoa đồng,sy_gNgười quá biết ta được nhồi nắn bằng gì, hẳn Người nhớ : ta chỉ là cát bụi.pxYg Như người cha chạnh lòng thương con cái, CHÚA cũng chạnh lòng thương kẻ kính tôn.lwQg Như đông đoài cách xa nhau ngàn dặm, tội ta đã phạm, Chúa cũng ném thật xa ta.sv_g Như trời xanh trổi cao hơn mặt đất, tình Chúa thương kẻ thờ Người cũng trổi cao.euCg Người không cứ tội ta mà xét xử, không trả báo ta xứng với lỗi lầm.Gtg chẳng trách cứ luôn luôn, không oán hờn mãi mãi.as;gCHÚA là Đấng từ bi nhân hậu, Người chậm giận và giàu tình thương,r'gmặc khải cho Mô-sê biết đường lối của Người, cho con cái nhà Ít-ra-en thấy những kỳ công Người thực hiện.Uq#gCHÚA phân xử công minh, bênh quyền lợi những ai bị áp bức,vpegban cho đời ngươi chứa chan hạnh phúc, khiến tuổi xuân ngươi mạnh mẽ tựa chim bằng.voegCứu ngươi khỏi chôn vùi đáy huyệt, bao bọc ngươi bằng ân nghĩa với lượng hải hà,inKgCHÚA tha cho ngươi muôn ngàn tội lỗi, thương chữa lành các bệnh tật ngươi.dmAgChúc tụng CHÚA đi, hồn tôi hỡi, chớ khá quên mọi ân huệ của Người.wl igCủa vua Đa-vít.Chúc tụng CHÚA đi, hồn tôi hỡi, toàn thân tôi, hãy chúc tụng Thánh Danh !@kyfnhưng chính Ngài tiền hậu y nguyên ; tháng năm Ngài vẫn triền miên. Con cháu bề tôi sẽ an cư lạc nghiệp, và dòng giống tồn tại trước nhan Ngài.jwfChúng tiêu tan, Chúa còn hoài, chúng như áo cũ thảy rồi mòn hao. Ngài thay chúng khác nào thay áo,]i3fXưa Chúa đã đặt nền trái đất, chính tay Ngài tạo tác vòm trời.h7fCon nói : lạy Thiên Chúa của con, Ngài là Đấng vạn đại trường tồn, xin đừng cất mạng con giữa cuộc đời dang dở.ngUfChúa làm tôi kiệt lực giữa đường đời, tuổi thọ tôi, Người rút ngắn lại.Tf!fkhi mọi nước mọi dân tập trung về để thờ phượng CHÚA. e fRồi ra, ở Xi-on, người người sẽ rao truyền danh thánh CHÚA, tại Giê-ru-sa-lem, ai nấy ngợi khen Người,ldQfđể nghe kẻ tù đày rên siết thở than và phóng thích những người mang án tử.ncUfVì CHÚA đưa mắt từ toà cao thánh điện, từ trời xanh đã nhìn xuống cõi trần,ubcfĐiều này phải ghi lại cho đời sau được biết, dân hậu sinh phải ca tụng CHÚATRỜI.paYfNgười đoái nghe dân bị bóc lột kêu cầu, chẳng khinh thường lời họ nguyện xin.[`/fVì CHÚA sẽ xây dựng lại Xi-on, sẽ xuất hiện quang vinh rực rỡ.u_cfBấy giờ chư dân sẽ sợ uy danh CHÚA, mọi đế vương hoàn cầu uý kính Ngài vinh hiển.v^efBề tôi Ngài lưu luyến đá tường thành sụp đổ, lòng những xót xa nhìn đống tro tàn.s]_fChính Ngài sẽ đứng dậy và thương xót Xi-on, vì nay đã đến thời thi ân giáng phúc.u\cf Nhưng lạy CHÚA, muôn đời Ngài ngự trị, trải bao thế hệ, thiên hạ nhắc đến Ngài.d[Af Ngày tháng đời con : chiều tà bóng ngả, tấm thân này : cỏ úa vàng khô.eZCf Vì Chúa nổi trận lôi đình, ra oai nộ khí, nhấc con lên, rồi quẳng ra xa.aY;f Ăn tro trấu đã thành cơm bữa, nước mắt hoà nước uống thường khi.jXMf Quân thù địch cả ngày phỉ báng, giận điên lên, chúng nguyền rủa thân này.YW+fSuốt năm canh trằn trọc, phận như chim lạc đàn đậu mái hiên.^V5fCon chẳng khác bồ nông miền sa mạc, tựa như cú vọ chốn hoang tàn.[U/fVì con những kêu gào rên rẩm mà thân thể chỉ còn da bọc xương._T7fTim héo hắt tựa hồ cỏ giập, nên chẳng còn tưởng đến miếng ăn.aS;fVì đời con : tháng ngày tan thành khói, xương tuỷ nóng ran như hoả lò.R#fBuổi con gặp gian truân, xin Ngài đừng ẩn mặt, trong ngày con cầu cứu, xin Ngài lắng tai nghe và mau mau đáp lời.kQOfLạy CHÚA, xin nghe lời con cầu khẩn, tiếng con kêu, mong được thấu tới Ngài.P fLời cầu của kẻ gặp khốn khó. Trong cơn cùng khốn, người này dâng lời than vãn trước ĐỨC CHÚA.=OseMỗi buổi mai con lại diệt trừ cho hết phường ác nhân trong xứ sở, hầu quét sạch khỏi thành đô CHÚA bọn làm điều ác, chẳng sót một tên.N3eNhà con ở không hề chứa chấp kẻ quen trò bịp bợm thói lưu manh. Hạng nói dối chuyên nghề, con đuổi cho khuất mắt.#M?eCon để mắt kiếm người hiền trong xứ, cho họ được ở gần. Ai sống đời hoàn hảo, sẽ là người được phục vụ con.!L;eAi nói chùng nói lén, là con sẽ diệt trừ. Con mắt khinh người, lòng dạ kiêu căng : những bọn đó, không khi nào con chịu.hKIeTâm địa gian manh con hằng xa lánh, chẳng muốn biết gì đến chuyện xấu xa.J)eViệc xấu xa đê tiện, con chẳng để mắt trông. Con ghét kẻ làm điều tà vạy, không để cho dính dáng đến mình.-ISeCon nguyện chủ tâm theo đường hoàn hảo, bao giờ Ngài mới đến cùng con ? Con sẽ sống theo lòng thuần khiết ở trong cửa trong nhà.H eCủa vua Đa-vít. Thánh vịnh.Lạy CHÚA, con xin ca ngợi tình thương và công lý : con đàn hát kính Ngài.GdBởi vì CHÚA nhân hậu, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương, qua bao thế hệ, vẫn một niềm thành tín.&FEdHãy vào cửa thánh điện cất tiếng tạ ơn, tới khuôn viên đền vàng dâng lời ca ngợi, tạ ơn Chúa và chúc tụng danh Người..EUdHãy nhìn nhận CHÚA là Thượng Đế, chính Người dựng nên ta, ta thuộc về Người, ta là dân Người, là đoàn chiên Người dẫn dắt.pDYdphụng thờ CHÚA với niềm hoan hỷ, vào trước thánh nhan Người giữa tiếng hò reo.[C 1dThánh vịnh. Để tạ ơn.Hãy tung hô CHÚA, hỡi toàn thể địa cầu,6Bec Hãy suy tôn ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa chúng ta, hướng về núi thánh mà phủ phục, vì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa ta thờ, quả thật là Đấng Thánh.BA}cLạy CHÚA là Thiên Chúa chúng con, Chúa đã thương đáp lại, Chúa là Thiên Chúa khoan dung khi xử với các ngài, nhưng trừng phạt khi các ngài lầm lỗi.@wcTừ cột mây, Chúa phán dạy các ngài, các ngài đã tuân hành thánh ý, và chiếu chỉ Người ban.:?mcMô-sê cùng A-ha-ron trong hàng tư tế Chúa, cũng như Sa-mu-en trong số người cầu khẩn Thánh Danh ! Các ngài cầu khẩn CHÚA, Chúa thương đáp lại.>cHãy suy tôn ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa chúng ta, phủ phục trước bệ rồng, bởi Người là Đấng Thánh.>=ucNgài là vua uy dũng yêu chuộng công bằng, chính Ngài ấn định đường ngay lẽ phải ; trong nhà Gia-cóp, Ngài thực hiện điều chính trực công minh.z<mcChư dân hãy xưng tụng danh Ngài, danh vĩ đại khả tôn khả uý, danh thánh thiện dường bao !e;CcỞ Xi-on, CHÚA quả là vĩ đại, Người trổi vượt trên tất cả mọi dân.: cCHÚA là Vua hiển trị : chư dân phải rụng rời ; Người ngự trên các Kê-ru-bim : địa cầu phải chuyển rung.$9Ab Vì Người ngự đến xét xử trần gian, Người xét xử địa cầu theo đường công chính, xét xử muôn dân theo lẽ công bằng.f8EbSông lạch ơi, vỗ tay đi nào, đồi núi hỡi, reo mừng trước tôn nhan CHÚA.o7WbGầm vang lên, hỡi biển cả cùng muôn hải vật, địa cầu với toàn thể dân cư ![6/bKèn thổi vang xen tiếng tù và, tung hô mừng CHÚA, vị Quân Vương !p5YbĐàn lên mừng CHÚA khúc hạc cầm dìu dặt, nương khúc hạc cầm réo rắt giọng ca.^45bTung hô CHÚA, hỡi toàn thể địa cầu, mừng vui lên, reo hò đàn hát.,3QbNgười đã nhớ lại ân tình và tín nghĩa dành cho nhà Ít-ra-en. Toàn cõi đất này đã xem thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng ta.2 bCHÚA đã biểu dương ơn Người cứu độ, mặc khải đức công chính của Người trước mặt chư dân ;T1 #bThánh vịnh.Hát lên mừng CHÚA một bài ca mới, vì Người đã thực hiện bao kỳ công. Người chiến thắng nhờ bàn tay hùng mạnh, nhờ cánh tay chí thánh của Người.0}a Trước nhan thánh CHÚA, người công chính hãy vui mừng tưởng nhớ Thánh Danh mà dâng lời cảm tạ.r/]a Ánh sáng bừng lên chiếu rọi người công chính, niềm vui làm rạng rỡ kẻ lòng ngay. .9a Kẻ yêu CHÚA, hãy ghét điều gian ác, Người giữ gìn tính mạng kẻ hiếu trung, giải thoát họ khỏi tay phường độc dữ.-a Chính bởi vì Ngài, muôn lạy CHÚA, là Đấng Cao Cả trên khắp địa cầu, Ngài trổi vượt chư thần hết thảy.(,IaĐược biết thế, Xi-on tưng bừng hoan hỷ ; thành thị miền Giu-đa hớn hở nhảy mừng vì những phán quyết của Ngài, lạy CHÚA.+aNhục nhã thay ai thờ ngẫu tượng, huênh hoang vì những vật hư vô này. Chư thần chư thánh, phục bái Chúa đi !{*oaTrời xanh tuyên bố Người là Đấng chính trực, hết mọi dân được thấy vinh quang Người._)7anúi tan chảy như sáp, khi diện kiến Thánh Nhan vị Chúa Tể hoàn cầu.d(AaÁnh chớp của Người soi sáng thế gian, địa cầu trông thấy mà run sợ ;_'7aNgọn lửa hồng mở lối tiên phong, đốt tiêu tan địch thù tứ phía.]&3aMây u ám bao phủ quanh Người, bệ ngai rồng là công minh chính trực.z% oaCHÚA là Vua hiển trị, hỡi địa cầu, hãy nhảy mừng lên, vui đi nào, ngàn muôn hải đảo !l$Q` hãy reo mừng trước tôn nhan CHÚA, vì Người ngự đến, Người ngự đến xét xử trần gian. Người xét xử địa cầu theo đường công chính, xét xử muôn dân theo chân lý của Người.X#)` ruộng đồng cùng hoa trái, nào hoan hỷ. Hỡi cây cối rừng xanh,`"9` Trời vui lên, đất hãy nhảy mừng, biển gầm vang cùng muôn hải vật,D!` Hãy nói với chư dân : CHÚA là Vua hiển trị, Chúa thiết lập địa cầu, địa cầu chẳng chuyển lay, Người xét xử muôn nước theo đường ngay thẳng.x i` và thờ lạy CHÚA uy nghiêm thánh thiện, toàn thể địa cầu, hãy run sợ trước Thánh Nhan.ta`hãy dâng CHÚA vinh quang xứng danh Người. Hãy bưng lễ vật, bước vào tiền đình Chúa,c?`Hãy dâng CHÚA, hỡi các dân các nước, dâng CHÚA quyền lực và vinh quang,oW`Trước thiên nhan, toàn uy phong rực rỡ, trong thánh điện, đầy dũng lực huy hoàng.r]`vì chư thần các nước thảy đều hư ảo, còn ĐỨC CHÚA, Người sáng tạo trời cao.eC`CHÚA thật cao cả, xứng muôn lời ca tụng, khả tôn khả uý hơn chư thần,~u`kể cho muôn dân biết Người thật là vinh hiển, cho mọi nước hay những kỳ công của Người.ve`Hát lên mừng CHÚA, chúc tụng Thánh Danh ! Ngày qua ngày, hãy loan báo ơn Người cứu độ,| s`(1 Sb 16,23-33)Hát lên mừng CHÚA một bài ca mới, hát lên mừng CHÚA, hỡi toàn thể địa cầu !%C_ chúng nào biết đến đường lối của Ta, nên Ta mới thịnh nộ thề rằng : Chúng sẽ không được vào chốn yên nghỉ của Ta.{_ Suốt bốn mươi năm, dòng giống này làm Ta chán ngán, Ta đã nói : Đây là dân tâm hồn lầm lạc,}_ nơi tổ phụ các ngươi đã từng thách thức và dám thử thách Ta, dù đã thấy những việc Ta làm.~u_[Người phán] : Các ngươi chớ cứng lòng như tại Mơ-ri-va, như ngày ở Ma-xa trong sa mạc,E_Bởi chính Người là Thiên Chúa ta thờ, còn ta là dân Người lãnh đạo, là đoàn chiên tay Người dẫn dắt. Ngày hôm nay, ước gì anh em nghe tiếng Chúa !pY_Hãy vào đây ta cúi mình phủ phục, quỳ trước tôn nhan CHÚA là Đấng dựng nên ta._Đại dương Chúa đã tạo thành là của Chúa, lục địa do tay Người nhào nắn cũng thuộc về Người.fE_nắm trong tay bao vực sâu lòng đất, giữ chủ quyền muôn ngọn núi vút cao.fE_Bởi ĐỨC CHÚA là Chúa Trời cao cả, là Đại Vương trổi vượt chư thần,hI_vào trước Thánh Nhan dâng lời cảm tạ, cùng tung hô theo điệu hát cung đàn.b  ?_Hãy đến đây ta reo hò mừng CHÚA, tung hô Người là Núi Đá độ trì ta,> u^Tội của chúng, Người đổ trên đầu chúng, Người tiêu diệt chúng vì điều dữ chúng làm, ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa của ta, sẽ tiêu diệt chúng.e C^Nhưng CHÚA là thành luỹ chở che, Chúa tôi thờ là núi đá cho tôi trú ẩn._ 7^Chúng tìm hại mạng sống người lành, lên án tử cho người vô tội. {^Lẽ nào Chúa liên minh với bọn thẩm phán ác ôn, bọn gieo tai rắc hoạ chẳng kể gì luật pháp ?`9^lúc ưu tư đầy ắp cõi lòng, ơn Ngài an ủi khiến hồn con vui sướng.nU^Lạy CHÚA, khi con nói : Này chân con lảo đảo, tình thương Ngài đã đỡ nâng con ;nU^CHÚA mà đã chẳng thương phù trợ, thì hồn tôi đã vào chốn thinh lặng ngàn thu.yk^Ai đứng dậy giúp tôi chống bọn làm điều ác ? Ai sát cánh cùng tôi cự lại lũ gian tà ?kO^công lý rồi ra sẽ trở lại pháp đình, mọi tâm hồn chính trực sẽ tuân theo.oW^Vì CHÚA không ruồng rẫy dân Người, chẳng bỏ rơi dân Người chọn làm gia sản ;wg^ Ngài cho họ được bình an trong ngày hoạn nạn, trong khi huyệt mả sẵn chờ kẻ ác nhân.y^ Lạy CHÚA, hạnh phúc thay kẻ được Ngài giáo huấn, được Ngài lấy luật mà dạy dỗ bảo ban.lQ^ Tư tưởng phàm nhân, CHÚA đều biết cả : thật chỉ như cơn gió thoảng ngoài !^ Đấng sửa trị muôn dân lẽ nào không trừng phạt ? Đấng dạy dỗ con người mà chẳng biết gì sao ? ~^ Đấng từng gắn đôi tai há lại không nghe được ? Đấng nặn thành cặp mắt chẳng lẽ không thấy gì ?}}s^Hãy lưu tâm, này quân đần độn nhất trên đời ! Bao giờ mới nên khôn, hỡi đồ ngu xuẩn ?f|E^Chúng bảo rằng : CHÚA đâu có thấy, Thiên Chúa nhà Gia-cóp chẳng lưu tâm !d{A^Chúng giết người quả phụ, giết khách ngoại kiều, tàn sát cả cô nhi !izK^Chúng chà đạp dân riêng Ngài, lạy CHÚA, hà hiếp dân Ngài chọn làm gia sản.kyO^Quân làm điều ác những ba hoa buông lời hỗn xược, những vênh váo ngang tàng._x7^Đến bao giờ, lạy CHÚA, đến bao giờ bọn ác nhân cứ mãi hỷ hoan ?qw[^Đấng xét xử địa cầu, xin đứng dậy, trả cho lũ kiêu căng xứng việc chúng làm.gv I^Lạy CHÚA là Chúa Trời trả báo, lạy Chúa Trời trả báo, xin Ngài quang lâm !u!]Lạy CHÚA, thánh chỉ Ngài thật là bền vững, nơi đền vàng rực lên toàn thánh thiện triền miên qua mọi thời.t#]Nhưng hơn hẳn tiếng nước ngàn trùng, hơn hẳn sóng oai hùng ngoài biển cả, CHÚA oai hùng ngự trị chốn cao xanh.s7]Sóng nước đã gầm lên, lạy CHÚA, sóng nước đã gầm lên tiếng thét gào. Sóng nước đã gầm lên, long trời lở đất.cr?]Ngai vàng Chúa kiên cố tự ngàn xưa : Ngài hiện hữu tự muôn ngàn đời.;q q]CHÚA là Vua hiển trị, CHÚA mặc oai phong tựa cẩm bào, Người lấy dũng lực làm cân đai. Chúa thiết lập địa cầu, địa cầu không lay chuyển.tpa\già cỗi rồi, vẫn sinh hoa kết quả, tràn đầy nhựa sống, cành lá xanh rờn, để loan truyền rằng : CHÚA thực là ngay thẳng, là núi đá cho tôi ẩn náu, nơi Người chẳng có chút bất công.co?\được trồng nơi nhà CHÚA, mơn mởn giữa khuôn viên đền thánh Chúa ta ;qn[\ Người công chính vươn lên tựa cây dừa tươi tốt, lớn mạnh như hương bá Li-băngam;\ Mắt con nghênh những kẻ địch thù, tai nghe biết lũ hại con mạt vận. l\ Ngài cho con ngẩng đầu hãnh diện, tựa như trâu ngạo nghễ giương sừng, thân con, Ngài xức dầu thơm mát. k \ Kìa những kẻ thù Ngài, lạy CHÚA, kìa những kẻ thù Ngài tiêu vong, bọn gian ác đều rã tan hết thảy.8jk\ Còn CHÚA, Ngài cao cả đến muôn đời.i!\Bọn bất nhân dầu sởn sơ như cỏ, phường gian ác có đua nở khoe tươi, cũng là để bị diệt trừ vĩnh viễn._h7\Người khờ dại nào đâu có biết, kẻ ngu si chẳng hiểu điều này :lgQ\Lạy CHÚA, công trình Ngài xiết bao vĩ đại, tư tưởng Ngài thâm thuý lắm thay !wfg\Lạy CHÚA, sự nghiệp Ngài khiến con mừng rỡ, thấy việc tay Ngài làm, con phải reo lên :_e7\hoà điệu sắt cầm gieo trầm bổng, nhè nhẹ vấn vương khúc tỳ bà.d}\được tuyên xưng tình thương của Ngài từ buổi sớm, và lòng thành tín của Ngài suốt canh khuya,kcO\Thú vị thay được tạ ơn CHÚA, được mừng hát danh Ngài, lạy Đấng Tối Cao,4b e\Thánh vịnh. Thánh ca. Cho ngày sa-bát.Wa'[cho sống lâu, tuổi thọ dư đầy và hưởng ơn cứu độ Ta ban.`[Khi kêu đến Ta, Ta liền đáp lại lúc ngặt nghèo có Ta ở kề bên. Ta giải cứu và ban nhiều vinh dự,_[Chúa phán : Kẻ gắn bó cùng Ta sẽ được ơn giải thoát, người nhận biết danh Ta sẽ được sức phù trì.j^M[ Bạn có thể giẫm lên hùm thiêng rắn độc, đạp nát đầu sư tử khủng long.Z]-[ và thiên sứ sẽ tay đỡ tay nâng cho bạn khỏi vấp chân vào đá.g\G[ bởi chưng Người truyền cho thiên sứ giữ gìn bạn trên khắp nẻo đường,b[=[ Bạn sẽ không gặp điều ác hại, và tai ương không bén mảng tới nhà,bZ=[ Vì bạn có CHÚA làm nơi trú ẩn, có Đấng Tối Cao làm chỗ nương thân.]Y3[Mở mắt coi, bạn liền thấy rõ thế nào là số phận bọn ác nhân.X/[Dù tả hữu có ngàn người quỵ ngã, dù hai bên có chết cả vạn người, riêng phần bạn, tuyệt nhiên không hề hấn.eWC[cả dịch khí hoành hành trong đêm tối, cả ôn thần sát hại lúc ban trưa.^V5[Bạn không sợ cảnh hãi hùng đêm vắng hay mũi tên bay giữa ban ngày,U[Chúa phù trì che chở, dưới cánh Người, bạn có chỗ ẩn thân : lòng Chúa tín trung là khiên che thuẫn đỡ.gTG[Chính Chúa gìn giữ bạn khỏi lưới kẻ thù giăng, khỏi tai ương tàn khốc.S![hãy thưa với CHÚA rằng : Lạy Thiên Chúa, Ngài là nơi con náu ẩn, là đồn luỹ chở che, con tin tưởng vào Ngài.fR G[Hỡi ai nương tựa Đấng Tối Cao và núp bóng Đấng quyền năng tuyệt đối,LQZXin cho chúng con được vui hưởng lòng nhân hậu của Chúa là Thiên Chúa chúng con. Việc tay chúng con làm, xin Ngài củng cố, xin củng cố việc tay chúng con làm.!P;ZƯớc gì chúng con là tôi tớ Chúa được thấy công trình Ngài thực hiện, và con cháu chúng con được thấy vinh hiển Ngài.OwZXin ban tặng chúng con niềm hoan hỷ, bù lại những tháng năm Ngài đã bắt nếm nhục nuốt sầu.xNiZTừ buổi mai, xin cho đoàn con được no say tình Chúa, để ngày ngày được hớn hở vui ca.MZ Lạy CHÚA, xin trở lại ! Ngài đợi đến bao giờ ? Xin chạnh lòng thương xót những tôi tớ Ngài đây.kLOZ Xin dạy chúng con đếm tháng ngày mình sống, ngõ hầu tâm trí được khôn ngoan.sK_Z Cơn giận Ngài, ai lường được sức mạnh, trận lôi đình, ai hiểu thấu căn nguyên ?UJ#Z Tính tuổi thọ, trong ngoài bảy chục, mạnh giỏi chăng là được tám mươi, mà phần lớn chỉ là gian lao khốn khổ, cuộc đời thấm thoát, chúng con đã khuất rồi.oIWZ Chúa nổi xung, đời chúng con tàn tạ, kiếp sống thoảng qua : một tiếng thở dài.oHWZTội chúng con, Chúa bày ra trước mặt Ngài, lỗi thầm kín, Thánh Nhan đều soi tỏ.tGaZNgài thịnh nộ, chúng con phải mạng vong, nổi trận lôi đình : thấy mà khủng khiếp !ZF-Znở hoa vươn mạnh sớm ngày, chiều về ủ rũ tàn phai chẳng còn.cE?ZNgài cuốn đi, chúng chỉ là giấc mộng, như cỏ đồng trổi mọc ban mai,wDgZNgàn năm Chúa kể là gì, tựa hôm qua đã qua đi mất rồi, khác nào một trống canh thôi !CZChúa bắt phàm nhân trở về cát bụi, Ngài phán bảo : Hỡi người trần thế, trở về cát bụi đi !@ByZNgay cả khi đồi núi chưa được dựng nên, địa cầu và vũ trụ chưa được tạo thành, Ngài vẫn là Thiên Chúa, từ muôn thuở cho đến muôn đời.!A =ZLời cầu nguyện. Của ông Mô-sê, người của Thiên Chúa.Lạy Chúa, trải qua bao thế hệ, Ngài vẫn là nơi chúng con trú ẩn.F@Y4Vâng, lạy CHÚA, kẻ thù Ngài thoá mạ, theo sát gót mà buông lời thoá mạ đấng Ngài đã xức dầu tấn phong. Chúc tụng CHÚA đến muôn đời. A-men. A-men.%?CY3Lạy Chúa, xin nhớ rằng : các tôi tớ Ngài bị thoá mạ, những lời phỉ báng của chư dân, con đây vẫn chất chứa trong lòng.~>uY2Đâu cả rồi, lạy Chúa, nghĩa cũ với tình xưa Ngài hứa cùng Đa-vít nhân danh chữ tín thành ?l=QY1Sống làm người, ai không phải chết ? Ai cứu nổi mình thoát quyền lực âm ty ?<Y0Xin nhớ rằng : đời con là một kiếp phù du, loài người Chúa dựng nên thật mỏng manh quá đỗi !;-Y/Đến bao giờ, lạy CHÚA, Ngài còn lánh mặt ? Ngài lánh mặt mãi sao ? Đến bao giờ cơn giận còn cháy bừng như lửa ?g:GY.Chúa rút ngắn tuổi xuân Người lại, trút nỗi nhục nhằn xuống toàn thân.i9KY-Chúa chấm dứt thời vàng son của Người, và lật đổ ngai rồng xuống đất.{8oY,Mũi kiếm của Người, Chúa bắt quay ngược lại, chẳng độ trì Người trong buổi giao tranh.x7iY+Chúa nâng cao quyền thế bọn áp bức Người và cho mọi kẻ thù được hớn hở mừng vui.o6WY*Người bị khách qua đường mạnh ai nấy cướp, bị hàng xóm láng giềng thoá mạ.v5eY)Mọi tường luỹ của Người, Chúa đều phá đổ, thành trì kiên cố cũng đập tan hoang. gH~~_}}~}||+{{gzzzLyyyxxWwwavvv:uugttt3ss@rrEq_pp1oo-nnsn mm6llkl kk5jjj"i@hhqh ggGffeee!ddkdcc bbaaj``x__^^]] \\[[QZZPYYrY XX"WW$VV]VU}UT{TSSRRDQQ_PPOOoNNN2MMbLLKKaJJJTIIsHHtGGqFFBEEADCC@BBzBAAB@@h@??(>>M==^<<;G::V99L8887736I55]443r211m00o///"..*--,,!+w**k*)m((y(%'',&&%%i%$$h###-""]!!!  j7_z)aQRo `>dn9Dx 1 s  D M 5l @S5gcJ?wHạnh phúc thay kẻ tuân hành ý Chúa, hết lòng hết dạ kiếm tìm Người.eI EwHạnh phúc thay ai sống đời hoàn thiện, biết noi theo luật pháp CHÚA TRỜI.iHKvHãy tạ ơn CHÚA vì Chúa nhân từ, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương..GUvLạy Chúa, chính Ngài là Thiên Chúa của con, xin dâng Ngài muôn câu cảm tạ ; lạy Thiên Chúa con thờ, xin dâng Ngài vạn tiếng tôn vinh.F)vĐỨC CHÚA là Thượng Đế, Người giãi sáng trên ta. Tay cầm lá, hãy sắp thành đám rước đến bên cạnh bàn thờ.E-vNguyện xin Chúa tuôn đổ phúc lành cho người tiến vào đây nhân danh CHÚA. Từ nhà CHÚA, chúng tôi chúc lành cho anh em.]D3vLạy CHÚA, xin ban ơn cứu độ, lạy CHÚA, xin thương giúp thành công.PCvĐây là ngày CHÚA đã làm ra, nào ta hãy vui mừng hoan hỷ.fBEvĐó chính là công trình của CHÚA, công trình kỳ diệu trước mắt chúng ta.]A3vTảng đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên đá tảng góc tường.`@9vLạy Chúa, con xin tạ ơn Ngài vì đã đáp lời con và thương cứu độ.n?UvĐây là cửa dẫn vào nơi CHÚA ngự, chỉ những người công chính mới được qua.U>#vXin mở cửa công chính cho tôi để tôi vào tạ ơn ĐỨC CHÚA.h=IvSửa phạt tôi, vâng CHÚA sửa phạt tôi, nhưng không nỡ để tôi phải chết.n<UvTôi không phải chết, nhưng tôi sẽ sống, để loan báo những công việc CHÚA làm.w;gvTay hữu CHÚA đã ra oai thần lực, tay hữu CHÚA giơ cao, tay hữu CHÚA đã ra oai thần lực.X:)vKìa nghe tiếng reo mừng chiến thắng trong doanh trại chính nhân :d9AvCHÚA là sức mạnh tôi, là Đấng tôi ca ngợi, chính Người cứu độ tôi.X8)v Chúng xô đẩy tôi, xô cho ngã, nhưng CHÚA đã phù trợ thân này.7)v Chúng bủa vây tôi như thể bầy ong, chúng như lửa bụi gai cháy bừng bừng, nhờ danh CHÚA, tôi đã trừ diệt chúng.k6Ov Chúng bủa vây tôi, trùng điệp tư bề, nhờ danh CHÚA, tôi đã trừ diệt chúng.`59v Chư dân xúm lại bủa vây tôi, nhờ danh CHÚA, tôi đã trừ diệt chúng.[4/v Cậy vào thần thế vua quan, chẳng bằng ẩn náu ở bên CHÚA TRỜI.\31vẨn thân bên cạnh CHÚA TRỜI, thì hơn tin cậy ở người trần gian.\21vCó CHÚA ở cùng tôi mà bênh đỡ, tôi dám nghênh lũ địch thù tôi.i1KvCó CHÚA ở cùng tôi, tôi chẳng sợ gì, hỏi người đời làm chi tôi được ?j0MvGiữa cảnh gian truân, tôi đã kêu cầu CHÚA, CHÚA đáp lời và giải thoát tôi.k/OvAi kính sợ CHÚA hãy nói lên rằng : muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.e.CvNhà A-ha-ron hãy nói lên rằng : muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.a-;vÍt-ra-en hãy nói lên rằng : muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.h, KvHãy tạ ơn CHÚA vì Chúa nhân từ, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.+uVì tình Chúa thương ta thật là mãnh liệt, lòng thành tín của Người bền vững muôn năm. Ha-lê-lui-a.`* ;uMuôn nước hỡi, nào ca ngợi CHÚA, ngàn dân ơi, hãy chúc tụng Người !e)Cttại khuôn viên đền CHÚA, giữa lòng ngươi, hỡi Giê-ru-sa-lem ! Ha-lê-lui-a.g(GtLời khấn nguyền với CHÚA, tôi xin giữ trọn, trước toàn thể dân Người,U'#tCon sẽ dâng lễ tế tạ ơn, và kêu cầu thánh danh ĐỨC CHÚA.&-tVâng lạy CHÚA, thân này là tôi tớ, tôi tớ Ngài, con của nữ tỳ Ngài, xiềng xích trói buộc con, Ngài đã tháo cởi.m%StĐối với CHÚA thật là đắt giá cái chết của những ai trung hiếu với Người.g$GtLời khấn nguyền với CHÚA, tôi xin giữ trọn, trước toàn thể dân Người.^#5t Tôi xin nâng chén mừng ơn cứu độ và kêu cầu thánh danh ĐỨC CHÚA.d"At Biết lấy chi đền đáp CHÚA bây giờ vì mọi ơn lành Người đã ban cho ?W!'t Đã thốt ra trong cơn hốt hoảng : Mọi người đều giả dối !M t Tôi đã tin cả khi mình đã nói : Ôi nhục nhã ê chề !`9t Tôi sẽ bước đi trước mặt Người trong cõi đất dành cho kẻ sống. tChúa cứu gỡ mạng tôi khỏi chết, giữ mắt này chẳng còn đẫm lệ, ngăn ngừa tôi khỏi phải hụt chân.fEtHồn tôi hỡi, thôi bình tĩnh lại, vì trên ngươi, CHÚA đã xuống ơn lành ;_7thằng gìn giữ những ai bé mọn, tôi yếu đuối, Người đã cứu tôi.fEtCHÚA là Đấng nhân từ chính trực, Thiên Chúa chúng ta một dạ xót thương,wgtGặp gian truân sầu khổ, tôi đã kêu cầu danh CHÚA : Ôi lạy CHÚA, xin cứu gỡ mạng con !jMtDây tử thần đã bủa vây tôi chằng chịt, lưới âm ty chụp xuống trên mình.9mtNgười lại lắng tai ngày tôi kêu cứu.S !tLòng tôi yêu mến Chúa, vì CHÚA đã nghe tiếng tôi khẩn nài,snhưng là chính chúng ta, những người còn đang sống, chúng ta chúc tụng CHÚA từ nay đến muôn đời.sKhông phải người đã chết, hay mọi kẻ bước vào cõi thinh lặng ngàn thu sẽ ca tụng ĐỨC CHÚA ;\1sTrời là trời của CHÚA, còn đất thì Chúa cho con cái loài người.fEsNguyện xin CHÚA, Đấng dựng nên đất trời, xuống muôn phúc lành cho anh em.NsNguyện xin CHÚA rộng rãi thi ân cho anh em và cho con cháu.a;s sẽ ban phúc cho người kính sợ CHÚA, cho người lớn cũng như kẻ nhỏ.~us CHÚA nhớ đến ta và sẽ ban phúc cả : sẽ ban phúc cho nhà Ít-ra-en, sẽ ban phúc cho nhà A-ha-ron,lQs Ai kính sợ CHÚA, hãy tin cậy CHÚA, chính Chúa độ trì, làm thuẫn đỡ khiên che.fEs Nhà A-ha-ron, hãy tin cậy CHÚA, chính Chúa độ trì, làm thuẫn đỡ khiên che.g Gs Nhà Ít-ra-en, hãy tin cậy CHÚA, chính Chúa độ trì, làm thuẫn đỡ khiên che.a ;sƯớc gì kẻ làm ra hoặc tin ở tượng thần cũng giống như chúng vậy.  sCó hai tay, không sờ không mó có hai chân, không bước không đi, từ cổ họng, không thốt ra một tiếng.5 escó mũi có tai, không ngửi không nghe.9 msCó mắt có miệng, không nhìn không nói,a;sTượng thần chúng chỉ là vàng bạc, chỉ do tay người thế tạo thành.W'sThiên Chúa chúng ta ở trên trời, muốn làm gì là Chúa làm nên.DsSao chư dân lại nói : Thiên Chúa chúng ở đâu ?# AsXin đừng làm rạng rỡ chúng con, vâng lạy CHÚA, xin đừng, nhưng xin cho danh Ngài rạng rỡ, bởi vì Ngài thành tín yêu thương.dArNgười biến đá tảng thành hồ ao, và sỏi đá nên mạch nước dồi dào.~urTrước thánh nhan Chúa, hỡi địa cầu, hãy rung chuyển, trước thánh nhan Chúa Trời nhà Gia-cóp,~urKìa núi đồi, sao nhảy nhót ví tựa bầy chiên ? Này gò nổng, sao tung tăng như thể đàn cừu ?iKrBiển kia ơi, việc gì mà trốn chạy ? Gio-đan hỡi, cớ chi chảy ngược dòng ?jMrVí tựa bầy chiên, núi đồi nhảy nhót, như thể đàn cừu, gò nổng tung tăng.fErVừa thấy thế, biển liền trốn chạy, sông Gio-đan cũng chảy ngược dòng.a~;rthì Giu-đa trở thành nơi Chúa ngự, Ít-ra-en nên lãnh địa của Người.i} MrHa-lê-lui-a. Thuở Ít-ra-en ra khỏi Ai-cập, thuở nhà Gia-cóp rời bỏ ngoại bang,Z|-q Người làm cho đàn bà son sẻ thành mẹ đông con, vui cửa vui nhà.Y{+qđặt ngồi chung với hàng quyền quý, hàng quyền quý dân Người.zwqKẻ mọn hèn, Chúa kéo ra khỏi nơi cát bụi, ai nghèo túng, Người cất nhắc từ đống phân tro,Ay}qcúi xuống để nhìn xem bầu trời trái đất ?QxqAi sánh tày THƯỢNG ĐẾ Chúa ta, Đấng ngự chốn cao vời,fwEqCHÚA siêu việt trên hết mọi dân, vinh quang Người vượt xa trời cao thẳm.RvqCa ngợi danh thánh CHÚA, từ rạng đông tới lúc chiều tà !Yu+qChúc tụng danh thánh CHÚA, tự giờ đây cho đến mãi muôn đời !pt [qHa-lê-lui-a. Hỡi tôi tớ CHÚA, hãy dâng lời ca ngợi, nào ca ngợi danh thánh CHÚA đi !s/p Thấy cảnh này ác nhân tức giận, nghiến răng nghiến lợi và mòn mỏi héo hon,ước vọng của ác nhân sẽ chẳng còn.r#p Kẻ túng nghèo, họ rộng tay làm phúc, đức công chính của họ tồn tại muôn đời,uy thế họ vươn cao rực rỡ.]q3pluôn vững lòng không sợ hãi chivà rốt cuộc coi khinh lũ địch thù.QppHọ không lo phải nghe tin dữ,hằng an tâm và tin cậy CHÚA,loQpHọ sẽ không bao giờ lay chuyển,thiên hạ muôn đời còn tưởng nhớ chính nhân.n{pPhúc thay người biết cảm thương và cho vay mượn,biết theo lẽ phải mà thu xếp công việc mình.mpGiữa tối tăm bừng lên một ánh sáng chiếu rọi kẻ ngay lành : đó là người từ bi nhân hậu và công chính.glGpGia đình họ phú quý giàu sang,đức công chính của họ tồn tại muôn đời.kpTrên mặt đất, con cháu của họ sẽ hùng cường,dòng dõi kẻ ngay lành được Chúa thương giáng phúc.~j wpHa-lê-lui-a. Hạnh phúc thay, người kính sợ CHÚA,những ưa cùng thích mệnh lệnh Chúa truyền ban.&iEo Kính sợ CHÚA là đầu mối khôn ngoan. Sáng suốt thay kẻ thực hành như vậy.Mãi đến thiên thu còn vang tiếng ngợi khen Người.h!o Người đem lại cho dân ơn giải thoát, thiết lập giao ước đến muôn đời.Tôn danh Người thánh thiêng khả uý.]g3obền vững đến muôn đời muôn thuở,căn cứ vào sự thật lẽ ngay.foNhững công trình tay Chúa thực hiện quả là chân thật và công minh. Huấn lệnh Người ban đều chắc chắn,|eqoSức mạnh việc Người làm, Người cho dân thấy rõ,khi tặng ban cho họ gia sản của chư dân.|dqoAi kính sợ Người, Người ban phát của ăn ;giao ước đã lập ra, muôn đời Người nhớ mãi.vceoChúa đã truyền tưởng niệm những kỳ công của Người.CHÚA là Đấng từ bi nhân hậu.obWoSự nghiệp Chúa oai phong hiển hách,đức công chính của Người tồn tại thiên thu.\a1oViệc CHÚA làm quả thật lớn lao,người mộ mến ra công tìm hiểu.y` moHa-lê-lui-a. Tôi xin hết lòng cảm tạ CHÚA,trong cộng đoàn chính nhân, giữa lòng đại hội.w_gnDọc đường, Chúa Thượng tôi uống nơi mạch suối, nên sẽ ngẩng đầu thật hiên ngang.^ynsẽ xét xử muôn dân, chất thây ma thành đống, đập tan bao thủ lãnh trên miền đất mênh mông.p]YnTâu Chúa Thượng, Đức Chúa ở bên hữu Ngài sẽ đập tan vương bá ngày phẫn nộ,)\KnĐỨC CHÚA đã một lần thề ước, Người sẽ chẳng rút lời, rằng : Muôn thuở, Con là Thượng Tế theo phẩm trật Men-ki-xê-đê.a[;nĐức Chúa phán bảo rằng : Ngày đăng quang con nắm quyền thủ lãnh, vẻ huy hoàng rực rỡ tựa thần linh. Ngay trước lúc hừng đông xuất hiện, tự lòng Cha, Cha đã sinh ra Con. ZnTừ Xi-on, ĐỨC CHÚA sẽ mở rộng quyền vương đế của Ngài : Giữa lòng địch quân, xin Ngài làm bá chủ.cY AnCủa vua Đa-vít. Thánh vịnh.Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA ngỏ cùng Chúa Thượng tôi : Bên hữu Cha đây, Con lên ngự trị, để rồi bao địch thù, Cha sẽ đặt làm bệ dưới chân con.pXYmvì Chúa đứng bên, bênh vực kẻ nghèo hèn, để cứu độ khỏi tay người kết án.bW=mTôi sẽ hết lời cảm tạ CHÚA, tán dương Người giữa lòng đại hội,VmƯớc gì những kẻ tố cáo con bị phủ đầy nhục nhã, bị xấu hổ trùm lên như chiếc áo choàng.fUEmChúng cứ nguyền rủa đi, nhưng phần Ngài, xin Ngài giáng phúc. Chúng cứ việc nổi dậy chống con, chúng sẽ phải nhục nhằn xấu hổ. Nhưng tôi tớ Ngài đây sẽ được vui mừng.gTGmđể chúng biết rằng chính Ngài, lạy CHÚA, chính tay Ngài đã làm như vậy !vSemLạy CHÚA là Thiên Chúa của con, xin thương phù hộ, xin lấy lòng nhân hậu cứu độ con,gRGmCon bị người đời mắng chửi dể duôi, trông thấy con là chúng lắc đầu.bQ=mGối rã rời, vì nhịn ăn nhịn uống, thân xác con gầy còm yếu nhược.dPAmCon ra đi, như chiều tà bóng ngả, bị cuốn lôi đi như gió cuốn cào cào.XO)mbởi vì con khốn khổ nghèo hèn, nghe trong mình con tim rướm máu.+NOmCòn Ngài, lạy CHÚA là Thiên Chúa con thờ, vì danh dự của Ngài, xin bênh đỡ, vì lòng Ngài yêu thương nhân hậu, xin giải thoát con,mMSmNhững kẻ vu cáo tôi, những kẻ nói xấu tôi : ước gì CHÚA trả công như vậy !~LumƯớc chi lời nguyền rủa như áo choàng quấn chặt lấy nó, như đai lưng thắt mãi không rời !7KgmNó đã lấy lời nguyền rủa làm như áo mặc, thì cho lời nguyền rủa thấm vào thân nó : như nước thấm ruột gan, như dầu vào xương tuỷ.*JMmNó đã thích nguyền rủa, thì cho lời nguyền rủa đổ lên đầu nó ; nó chẳng ưa chúc lành, thì cho lời chúc lành bỏ nó mà đi !*IMmBởi nó đã chẳng màng điều nhân việc nghĩa, đã ngược đãi kẻ khó người nghèo và giết hại cả người đã héo hắt tâm can.uHcmCác tội ấy cứ sờ sờ trước mặt CHÚA, xin Chúa xoá nhoà tên tuổi chúng trên đời !tGamƯớc gì CHÚA nhớ lại tội cha ông nó, lỗi của mẹ nó không hề được xoá bỏ đi !_F7m dòng dõi nó bị tru di tam tộc, sau một đời, tên tuổi bị xoá nhoà !vEem Ước chi chẳng còn ai tình nghĩa gì với nó, chẳng người nào thương lũ con nó mồ côi,sD_m chủ nợ đến vét sạch bạc tiền và người lạ đoạt hết của mồ hôi nước mắt.oCWm Ước gì con cái nó phải lang thang ăn mày, bị đuổi ra khỏi nhà, nhà đã tan hoang,UB#m con cái nó trở thành mồ côi, còn vợ nó ra người goá bụa !`A9mƯớc gì ngày đời nó bị rút ngắn đi, chức vụ nó vào tay kẻ khác,t@amƯớc gì nó phải mang án khi ra khỏi cửa công, và lời xin ân xá thành lời buộc tội.s?_mXin cho kẻ dữ nổi lên chống nó, bên phải nó, đặt một người cáo tội đứng kèm.[>/mNó lấy oán đền ơn, lấy hận thù đáp lại lòng con thương mến.a=;mCon thương nó, nhưng nó lại vu oan, phần con, con chỉ biết cầu nguyện.L<mbuông lời hằn học bủa vây con, tấn công con vô cớ.t;amBởi vì kẻ gian ngoa độc dữ mở miệng nhằm hại con, nói với con toàn lời dối trá, : mPhần ca trưởng. Của vua Đa-vít. Thánh vịnh.Lạy Thiên Chúa là Đấng con ca ngợi, xin Chúa đừng lặng thinh.e9Cl Xin Ngài thương cứu viện, cho chúng con thoát khỏi quân thù, chứ người phàm giúp đỡ chỉ bằng không. Có Thiên Chúa, ta sẽ trổ tài oanh liệt, chính Người chà đạp kẻ thù ta.8l Há chẳng phải chính Ngài, Đấng đã từng ruồng bỏ chúng con, chẳng còn dẫn ba quân xuất trận ?q7[l Lạy Thiên Chúa, ai sẽ đưa con vào thành kiên cố, ai sẽ dắt con đến tận Ê-đôm ? 6 l Mô-áp là chậu Ta tắm rửa, Ê-đôm là chỗ Ta liệng giày, đánh bại Phi-li-tinh, Ta reo mừng thắng trận.5l Ga-la-át về Ta, Mơ-na-se cũng về Ta, Ta lấy Ép-ra-im làm mũ chiến đội đầu, lấy Giu-đa làm cây gậy chỉ huy.4%lTrong thánh điện, Chúa Trời tuyên phán : Khấp khởi mừng, Ta chia cắt Si-khem, Ta đo đạc cả đồng bằng Xúc-cốt.3ylXin ra tay cứu độ, và đáp lời chúng con, để những kẻ Ngài yêu thương được ơn giải thoát.|2qlLạy Thiên Chúa, xin biểu thị uy phong khắp cõi trời và chiếu toả vinh quang đầy mặt đất.m1SlVì tình thương của Ngài cao ngất trời xanh, lòng thành tín vượt ngàn mây thẳm. 0lLạy THIÊN CHÚA, trước mặt chư dân, con dâng lời cảm tạ, giữa lòng muôn nước, con đàn hát xướng ca.c/?lThức dậy đi, hỡi đàn sắt đàn cầm, tôi còn đánh thức cả bình minh.x.ilCon vững dạ an lòng, lạy Thiên Chúa, này con xin đàn hát xướng ca với tất cả tâm hồn.5- glThánh ca. Thánh vịnh. Của vua Đa-vít.k,Ok+Ai kẻ hiền nhân, hãy để tâm suy nghĩ, thì sẽ am tường lòng CHÚA thương yêu.d+Ak*Người chính trực thấy thế mà mừng rỡ, bọn gian tà chẳng dám hé môi.*)k)Nhưng Chúa lại cất nhắc kẻ nghèo hèn thoát cảnh lầm than, ban cho cả giống dòng như chiên cừu sinh năm đẻ bảy. ) k(Chúa đổ nhuốc nhơ xuống hàng quyền thế, bắt phiêu bạt giữa chốn hoang vu, không đường ra lối vào.h(Ik'Nhưng rồi họ phải tiêu hao lụn bại, điêu đứng vì tai hoạ với khổ đau.i'Kk&Chúa chúc lành, họ sinh sôi nảy nở, bầy gia súc, Người không để giảm đi.e&Ck%Gieo lúa ngoài ruộng, trồng nho trong vườn, họ thu hoạch hoa màu lợi tức.e%Ck$Kẻ nghèo đói, Người cho đến ở, họ lập nên thành thị để định cư.g$Gk#Người lại biến sa mạc thành hồ ao và hoang địa khô khan nên nguồn suối.^#5k"đất mầu mỡ hoá đồng chua nước mặn, vì dân cư độc ác gian tà.o"Wk!Chúa khiến sông ngòi cạn đi thành sa mạc, đổi suối nguồn ra hoang địa khô khan,x!ik Ước chi họ tán dương Người nơi nhóm họp toàn dân và ca tụng giữa hội đồng bô lão. +kƯớc chi họ dâng lời cảm tạ vì tình thương của Chúa, và vì những kỳ công Chúa đã thực hiện cho người trần.jMkhọ vui sướng, vì trời yên bể lặng và Chúa dẫn đưa về bờ bến mong chờ.hIkĐổi phong ba thành gió thoảng nhẹ nhàng, sóng đang gầm, bỗng đâu im tiếng,{kKhi gặp bước ngặt nghèo, họ kêu lên cùng CHÚA, Người đưa tay kéo họ ra khỏi cảnh gian truân.]3kbị quay cuồng, lảo đảo như say, khéo cùng khôn đã chìm đâu mất.lQkHọ nhô lên tận trời, nhào xuống vực sâu, lúc nguy hiểm, hồn xiêu phách lạc,hIkChúa truyền lệnh khiến bùng lên bão táp, lớp sóng xô cuồn cuộn dập dồn.takmắt đã tường việc CHÚA làm nên và kỳ công Người thực hiện giữa dòng nước lũ.lQkHọ vượt biển ngược xuôi nghề thương mãi, giữa trùng dương lèo lái con tàu,takƯớc chi họ dâng lễ tế tạ ơn Chúa, cất tiếng hò reo, tường thuật việc Chúa làm.+kƯớc chi họ dâng lời cảm tạ vì tình thương của Chúa, và vì những kỳ công Chúa đã thực hiện cho người trần.b=kSai lời Người đến, chữa cho lành mạnh, cứu họ khỏi sa vào hố sâu.{kKhi gặp bước ngặt nghèo, họ kêu lên cùng CHÚA, Người ra tay cứu họ thoát ngàn nỗi gian truân.X)kmọi thức ăn, họ đều chê chán, và tiến gần tới cửa âm ty.fEkHọ hoá điên trong cuộc đời lầm lỗi, gánh tội tình đè nặng tấm thân,[/kCửa đồng kia, Chúa đã phá tung, then sắt nọ, tay Người bẻ gãy.+kƯớc chi họ dâng lời cảm tạ vì tình thương của Chúa, và vì những kỳ công Chúa đã thực hiện cho người trần.^5kđưa ra khỏi cảnh tối tăm mù mịt và đập tan xiềng xích gông cùm.}k Khi gặp bước ngặt nghèo, họ kêu lên cùng CHÚA, Người ra tay cứu họ thoát ngàn nỗi gian truân :a ;k Người bắt họ nếm mùi gian khổ, phải lao đao mà không kẻ đỡ nâng.c ?k vì họ chống cưỡng lời Thiên Chúa, dám khinh nhờn lệnh Đấng Tối Cao,l Qk Họ phải sống trong cảnh tối tăm mù mịt, kiếp lầm than xiềng xích gông cùm ;l Qk Họng ráo khô, Chúa cho uống phỉ tình, bụng đói lả, Người cho ăn thoả thích. +kƯớc chi họ dâng lời cảm tạ vì tình thương của Chúa, và vì những kỳ công Chúa đã thực hiện cho người trần.a;kdắt họ đi thẳng đường ngay lối về chốn thành thị để định cư.`9khọ kêu lên cùng CHÚA, Người đưa tay kéo họ ra khỏi cảnh gian truân,b=kvừa đói vừa khát, mạng sống đã hầu tàn. Khi gặp bước ngặt nghèo, kHọ lạc bước trong vùng sa mạc, nơi cằn cỗi, không thấy đường về chốn thành thị để định cư,eCktriệu tập về từ bao viễn xứ, khắp miền nam bắc, khắp ngả đông tây.kHọ sẽ cùng nói lên như vậy, những người được CHÚA thương giải thoát ; giải thoát cho khỏi tay địch thù,v gkHa-lê-lui-a. Hãy tạ ơn CHÚA vì Chúa nhân từ, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.#j0Chúc tụng ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa Ít-ra-en từ muôn thuở cho đến muôn đời. Toàn dân hãy hô lớn : A-men ! A-men !`9j/Lạy CHÚA là Thiên Chúa chúng con, xin Ngài thương cứu độ, quy tụ chúng con về từ giữa muôn dân nước, để chúng con cảm tạ Thánh Danh và được hiên ngang tán dương Ngài.W'j.và khiến những ai bắt họ đi đày, cũng động lòng trắc ẩn.~yj-Chúa nhớ lại giao ước của Người mà giúp họ, mở lượng hải hà, Người chạnh lòng thương,^}5j,Chúa thấy họ truân chuyên ngàn nỗi, nghe thấy lời cầu cứu van xin. |j+Đã bao lần Chúa thương giải cứu, nhưng họ vẫn cố tình phản nghịch, đắm chìm trong tội ác của mình.\{1j*và địch quân áp bức, dưới bàn tay chúng, họ khom lưng cúi đầu.Qzj)phó mặc họ vào tay đám chư dân. Kẻ thù thống trị họ,iyKj(Trên dân riêng, CHÚA đổ cơn thịnh nộ, Người tởm kinh gia nghiệp của mình,~xuj'Họ đã thành dơ bẩn vì những hành vi đó, phản bội tình yêu Chúa bằng những việc họ làm."w=j&Họ đổ máu vô tội, máu con trai con gái của mình, dâng tiến thần Ca-na-an làm tế phẩm, và vì máu này, đất đã ra ô uế.Svj%Họ giết con mình cả trai lẫn gái, mà hiến quỷ tế thần.bu=j$Họ lấy tượng thần chúng mà thờ : đó chính là cạm bẫy họ sa chân.^t5j#họ sống chung lộn giữa chư dân, học đòi những hành vi của chúng.Rsj"Họ đã không diệt trừ những dân mà CHÚA đã chỉ định,\r1j!bởi họ làm ông trí lòng bực bội, mở miệng ra ông đã lỡ lời.zqmj Bên dòng nước Mơ-ri-va, họ trêu giận Người, khiến Mô-sê vì họ mà chuốc hoạ vào thân,p jThế nên từ đời nọ đến đời kia, đến thiên thu vạn đại, việc ông làm được coi là công chính.NojPin-khát liền đứng ra phân xử, tai hoạ bỗng dứt ngay.jnMjtrêu giận Chúa bằng hành vi ngỗ nghịch, khiến tai ương ập xuống trên đầu.]m3jHọ suy phục thần Ba-an Pơ-o, và ăn của lễ cúng dâng người chết,cl?jbắt giống nòi tản mác giữa chư dân, phân tán họ đi nhiều miền khác.ak;jNgười giơ tay trên họ mà thề sẽ làm họ gục ngã trong miền sa mạc,Tj!jtrong lều trại, lẩm bẩm kêu ca, chẳng thèm nghe tiếng CHÚA.uicjHọ khinh thường miền đất xanh tươi mầu mỡ, chẳng tin tưởng chi vào lời Chúa phán,^h5jChúa tính chuyện sẽ tiêu diệt họ, nếu người Chúa chọn là Mô-sê chẳng đem thân cản lối, ở ngay trước mặt Người, hầu ngăn cơn thịnh nộ, kẻo Chúa diệt trừ dân.cg?jviệc diệu kỳ trong cõi đất Kham, việc khiếp kinh giữa lòng Biển Đỏ.hfIjHọ quên Thiên Chúa là Vị Cứu Tinh từng làm việc lớn lao bên miền Ai-cập,?eyjHọ đổi Chúa vinh quang lấy hình bò ăn cỏ.bd=jTại Khô-rếp, họ đúc một con bê, rồi phủ phục tôn thờ tượng đó.pcYjLửa hồng bừng lên đốt cháy trọn bầy, ngọn hoả hào thiêu rụi phường gian ác.[b/jĐất bỗng rẽ ra nuốt sống Đa-than, chôn vùi bọn A-vi-ram cả lũ.jaMjTrong doanh trại, họ ganh với Mô-sê và A-ha-ron, người được CHÚA thánh hiến.[`/jChúa liền ban điều họ đã xin, cho dư đầy đến độ chán ngấy.k_OjTrong sa mạc, lòng buông theo dục vọng, chốn hoang vu, họ thách thức Chúa Trời.f^Ej Nhưng rồi họ chóng quên công việc của Chúa, chẳng đợi lệnh Người ban.c]?j Bấy giờ họ mới tin lời Người phán, và hát lên bài tán tụng Người.M\j Nước dìm quân đối nghịch, không một kẻ thoát thân.g[Gj Chúa cứu họ khỏi tay người ghen ghét, giải thoát họ khỏi tay địch thù :Zj Người ngăm đe Biển Đỏ, Biển liền cạn khô, đưa họ đi qua lòng vực thẳm, khác nào đi giữa chốn hoang vu.kYOjNhưng vì Thánh Danh, Người thương cứu họ, để biểu dương uy vũ của Người.6XejXưa bên Ai-cập, tổ tiên chúng con đã không hiểu những kỳ công của Chúa, đã chẳng nhớ ân huệ vô vàn, và phản loạn ở nơi Biển Đỏ.qW[jCùng các bậc tổ tiên, chúng con đã phạm tội, đã ở bất công, làm điều gian ác.bV=jXin cho con được thấy tỏ tường phần phúc lộc dành cho những người được Chúa chọn, để chúng con được vui niềm vui dân Chúa và cùng hiên ngang với gia nghiệp của Ngài. U jLạy CHÚA, xin Ngài nhớ đến con bởi lòng thương dân Ngài, xin ngự đến viếng thăm mà ban ơn cứu độ.jTMjHạnh phúc thay người giữ đức công minh và hằng thực thi điều chính trực !wSgjAi sẽ tường thuật những chiến công của CHÚA, sẽ công bố mọi câu tán tụng Người ?vR gjHa-lê-lui-a. Hãy tạ ơn CHÚA vì Chúa nhân từ, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.SQi-ngõ hầu họ vâng theo thánh chỉ, và tuân giữ luật Người.iPKi,Đất ngoại bang, Người trao tặng họ, cho thừa hưởng công khó của chư dân,oOWi+Chúa đưa Dân Người, những kẻ Người đã chọn, vui vẻ ra đi giữa tiếng reo hò.mNSi*Ấy là vì Chúa nhớ lại lời thiêng đã hứa cùng Áp-ra-ham, tôi tớ của Người.`M9i)Người xẻ đá, nước liền vọt ra chảy thành sông giữa vùng sa mạc.`L9i(Họ đòi ăn, Người cho chim cút đến, và cho họ no nê bánh bởi trời.^K5i'Chúa giăng mây làm màn che phủ họ và cho lửa hồng soi sáng ban đêm.`J9i&Thấy họ ra đi, dân Ai-cập vui mừng, vì họ đã làm cho chúng kinh hãi. Ii%Còn dân riêng của Người, Người đưa ra, mang theo bạc với vàng ; bằng ấy chi tộc mà không ai lảo đảo.bH=i$Người giết mọi con đầu lòng bản xứ, là tinh hoa của cả giống nòi.ZG-i#chúng ăn sạch cỏ cây trong nước, ăn hại hoa màu khắp mọi nơi.bF=i"Chúa lại phán, bỗng đâu xuất hiện vô vàn vô số châu chấu cào cào ;fEEi!Người tàn phá đồi nho nương vả, quật đổ cây cối trong khắp cả vùng.dDAi Thay mưa mùa, Chúa đổ toàn mưa đá, phóng lửa hồng thiêu huỷ đất đai.`C9iChúa vừa phán, ruồi muỗi từng đàn ào tới khắp nơi trên lãnh thổ.RBiKhắp vùng, ếch nhái bỗng tràn lan, nhảy cả vào cung cấm.XA)iChúa làm cho nước biến thành máu đỏ, giết sạch loài tôm cá.h@IiChúa bủa màn đen, khắp nơi đen tối, mà chúng vẫn cưỡng lại lời Người.[?/iđến loan báo những điềm thiêng dấu lạ trong toàn cõi đất Kham.c>?iChúa phái tôi tớ Người là Mô-sê, phái A-ha-ron, kẻ Người tuyển chọn,= iNgười khiến chúng thay lòng đổi dạ, mà đâm ra thù ghét, dùng mưu mô chống lại các tôi tớ Người.e<CiChúa cho Dân Người tăng thêm gấp bội, cho họ mạnh hơn cả đối phương.\;1iBấy giờ Ít-ra-en trẩy sang Ai-cập, và Gia-cóp kiều ngụ đất Kham.u:ciVua cho ông toàn quyền chỉ đạo hàng khanh tướng, dạy lẽ khôn ngoan cho bậc lão thành.f9Eirồi đặt ông làm tể tướng triều đình, làm chủ mọi tài sản hoàng gia.v8eiNhà vua, vị thủ lãnh các dân thời đó, truyền tháo cởi gông xiềng và phóng thích ông,m7Sicho đến ngày ứng nghiệm điều ông tiên đoán và ông được lời CHÚA giải oan.Q6iChân ông phải mang xiềng khổ sở, cổ đeo gông nặng nề,a5;iChúa đã phái một người đi trước họ là Giu-se, kẻ bị bán làm tôi. A~~~+}}]|||0{{izzz1yykyxx3wwQvvzuuu:ttUssxs rr7qq4ppHoofnnn!mmlmll+kk^kjj#iifi hhZgggffNeeseddcccbbbaa$``Q___^^B]]j\\\[[)ZZJYYYXX"WWXVVV%UUDTTsSSS RR_RQQ+PPQOOvONN MM3LLgLKK>JJsII|IHH>H==l<<<(;;K:::99188[77n66g55544T33>22b21100=//R..A--^-,, +** )) ((M'''#&&,%%$$ #m"".!!U jeQghRW7x3R`vofcs k 0 r |UnEk.c}Muốn làm gì là CHÚA làm nên, chốn trời cao cùng nơi đất thấp, lòng biển cả và đáy vực sâu.fbCTôi quá rõ : CHÚA thật là cao cả, Chúa chúng ta vượt trên hết chư thần.[a-Vì CHÚA đã chọn nhà Gia-cóp, dành Ít-ra-en làm sản nghiệp riêng.s`]Ca tụng CHÚA đi, vì CHÚA nhân hậu, đàn hát mừng danh thánh, vì danh thánh ngọt ngào.m_Qđang ứng trực trong cung điện Người, tại khuôn viên đền Thiên Chúa chúng ta !g^ GHa-lê-lui-a. Nào ca tụng danh thánh CHÚA đi, ca tụng Người, hỡi tôi tớ CHÚAv]cCúi xin Đấng tạo thành trời đất xuống cho bạn muôn vàn phúc cả từ núi thánh Xi-on.^\3Hãy giơ tay hướng về cung thánh mà dâng lên lời chúc tụng Người.[ 5Ca khúc lên Đền.Hỡi tất cả những người tôi tớ CHÚA ứng trực suốt đêm trong thánh điện, nào chúc tụng CHÚA đi !)ZInhư sương từ đỉnh Khéc-môn toả trên đồi núi Xi-on lan tràn, nơi đây ân huệ CHÚA ban, chính là sự sống chứa chan muôn đời.\Y/như dầu quý đổ trên đầu xuống râu xuống cổ áo chầu A-ha-ron,X Ca khúc lên Đền. Của vua Đa-vít.Ngọt ngào tốt đẹp lắm thay, anh em được sống vui vầy bên nhau,mWQKẻ thù vua, Ta phủ đầy nhục nhã, còn trên đầu vua, rực rỡ ánh triều thiên.3V]Nơi đây, Ta sẽ cho Đa-vít một dòng dõi hùng cường, sẽ thắp cho người Ta đã xức dầu phong vương một ngọn đèn luôn luôn cháy sáng.rU[Ta sẽ cho hàng tư tế mặc lấy ơn cứu độ và kẻ hiếu trung sẽ vui sướng reo hò.TTa sẽ đổ xuống muôn hồng ân, cho Xi-on được lương thực dồi dào, và ban cho kẻ nghèo được no nê cơm bánh.}SqNgười phán : Đây là chốn Ta nghỉ ngơi đến muôn đời, Ta sẽ ngự nơi này, vì Ta ưa thích.fRC Vì ĐỨC CHÚA đã chọn Xi-on, đã thích lấy chốn này làm nơi Người ngự.:Qk Con cái ngươi mà giữ giao ước của Ta và mệnh lệnh Ta truyền cho chúng, thì con cái chúng đến muôn đời cũng sẽ được lên kế vị ngươi !8Pg ĐỨC CHÚA đã thề cùng vua Đa-vít và sẽ không thất tín bao giờ, thề rằng : Chính con ruột của ngươi, Ta sẽ đặt lên thừa kế ngai vàng.|Oo Vì vua Đa-vít, trung thần của Chúa, xin đừng xua đuổi đấng Chúa đã xức dầu phong vương. N Ước chi hàng tư tế của Ngài mặc lấy sự công chính, kẻ hiếu trung với Ngài được cất tiếng hò reo.tM_Lạy CHÚA, xin đứng dậy, để cùng với hòm bia oai linh Chúa ngự về chốn nghỉ ngơi.SLNào ta tiến vào nơi Chúa ngự, phủ phục trước bệ rồng.K#Này đây khi ở Ép-ra-tha, chúng tôi đã nghe nói đến hòm bia, chúng tôi tìm thấy hòm bia đó tại cánh đồng Gia-a.yJikhi chưa tìm được một nơi cho CHÚA ngự, một ngôi đền cho Đấng Toàn Năng của Gia-cóp.2I]chẳng bao giờ chợp mắt khép mi,OHTôi quyết chẳng về nhà, chẳng lên giường nằm nghỉ,G}chính người đã đoan thệ cùng ĐỨC CHÚA, đã khấn hứa cùng Đấng Toàn Năng của Gia-cóp rằng :F wCa khúc lên Đền.Lạy CHÚA, xin Ngài nhớ đến vua Đa-vít và mọi công lao vất vả của người :YE)Cậy vào CHÚA, Ít-ra-en ơi, từ nay đến mãi muôn đời muôn năm.'DEhồn con, con vẫn trước sau giữ cho thinh lặng, giữ sao thanh bình. Như trẻ thơ nép mình lòng mẹ, trong con, hồn lặng lẽ an vui.fC ECa khúc lên Đền. Của vua Đa-vít.Lòng con chẳng dám tự cao, mắt con chẳng dám tự hào, CHÚA ơi ! Đường cao vọng, chẳng đời nào bước, việc diệu kỳ vượt sức, chẳng cầu ;bB;Chính Người sẽ cứu chuộc Ít-ra-en cho thoát khỏi tội khiên muôn vàn. A trông cậy CHÚA đi, Ít-ra-en hỡi, bởi CHÚA luôn từ ái một niềm, ơn cứu chuộc nơi Người chan chứa.@uHồn tôi trông chờ Chúa, hơn lính canh mong đợi hừng đông. Hơn lính canh mong đợi hừng đông,\?/Mong đợi CHÚA, tôi hết lòng mong đợi, cậy trông ở lời Người.^>3Nhưng Chúa vẫn rộng lòng tha thứ để chúng con biết kính sợ Ngài.g=EÔi lạy CHÚA, nếu như Ngài chấp tội, nào có ai đứng vững được chăng ?<muôn lạy Chúa, xin Ngài nghe tiếng con. Dám xin Ngài lắng tai để ý nghe lời con tha thiết nguyện cầu.S; Ca khúc lên Đền.Từ vực thẳm, con kêu lên Ngài, lạy CHÚA,:!Khách qua đường không ai chào hỏi chúng : CHÚA ban phúc lành cho anh em. Chúng tôi chúc lành cho anh em nhân danh CHÚA.h9GTay thợ gặt không lượm chi thứ đó, cả người bó lúa cũng chẳng ôm về.Q8và nên như cỏ mọc mái nhà chưa ai nhổ mà đã héo khô !X7'Ước chi những kẻ thù Xi-on đều nhục nhã tháo lui hết thảy,W6%Nhưng mà CHÚA công minh đã chặt đứt chão thừng quân gian ác.h5GTrên lưng này, chúng cày ngang cày dọc, đào xới lên những luống thật dài.t4_Từ lúc tôi còn trẻ, chúng hà hiếp tôi nhiều, nhưng đã không hề thắng được tôi.3 yCa khúc lên Đền.Từ lúc tôi còn trẻ, chúng hà hiếp tôi nhiều, Ít-ra-en hãy nói lên điều đó.h2Gđược sống lâu bên đàn con cháu. Nguyện chúc Ít-ra-en vui hưởng thái bình.'1EXin CHÚA từ Xi-on xuống cho bạn muôn vàn ơn phúc. Ước chi trong suốt cả cuộc đời bạn được thấy Giê-ru-sa-lem phồn thịnh,P0Đó chính là phúc lộc CHÚA dành cho kẻ kính sợ Người.(/GHiền thê bạn trong cửa trong nhà khác nào cây nho đầy hoa trái ; và bầy con tựa những cây ô-liu mơn mởn, xúm xít tại bàn ăn.j.KCông khó tay bạn làm, bạn được an hưởng, bạn quả là lắm phúc nhiều may.z- mCa khúc lên Đền.Hạnh phúc thay bạn nào kính sợ CHÚA, ăn ở theo đường lối của Người.0,YHạnh phúc thay người nào đeo ống đầy loại tên như thế ! Họ sẽ không nhục nhã khi phải đến cửa công tranh tụng với địch thù.]+3Bầy con sinh hạ thời son trẻ tựa nắm tên người dũng sĩ cầm tay.g*GNày con cái là hồng ân của CHÚA, con mình sinh hạ là phần thưởng Chúa ban.6)eBạn có thức khuya hay dậy sớm, khó nhọc làm ăn cũng hoài công. Còn kẻ được Chúa thương dầu có ngủ, Người vẫn ban cho đủ tiêu dùng.]( 5Ca khúc lên Đền. Của vua Sa-lô-môn.Ví như CHÚA chẳng xây nhà, thợ nề vất vả cũng là uổng công. Thành kia mà CHÚA không phòng giữ, uổng công người trấn thủ canh đêm. '~Họ ra đi, đi mà nức nở, mang hạt giống vãi gieo ; lúc trở về, về reo hớn hở, vai nặng gánh lúa vàng.X&)~Ai nghẹn ngào ra đi gieo giống, mùa gặt mai sau khấp khởi mừng.q%[~Lạy CHÚA, xin dẫn tù nhân chúng con về, như mưa dẫn nước về suối cạn miền Nam.b$=~Việc CHÚA làm cho ta, ôi vĩ đại ! Ta thấy mình chan chứa một niềm vui.E#~Vang vang ngoài miệng câu cười nói, rộn rã trên môi khúc nhạc mừng. Bấy giờ trong dân ngoại, người ta bàn tán : Việc CHÚA làm cho họ, vĩ đại thay !s" a~Ca khúc lên Đền.Khi CHÚA dẫn tù nhân Xi-on trở về, ta tưởng mình như giữa giấc mơ.!)}Nhưng kẻ ngả theo đường tà vạy, xin CHÚA đuổi đi cùng bọn làm điều ác. Nguyện chúc Ít-ra-en được thái bình.u c}Lạy CHÚA, xin đối xử nhân hậu với người nhân hậu và những ai lòng dạ thẳng ngay.-}Chúa sẽ không cho vương trượng ác nhân đè nặng trên phần đất người lành, kẻo người lành tra tay làm điều ác.s_}Như núi đồi bao bọc thành Giê-ru-sa-lem, CHÚA bao bọc dân Người bây giờ và mãi mãi. !}Ca khúc lên Đền.Ai tin tưởng vào CHÚA, khác nào núi Xi-on chẳng bao giờ lay chuyển, muôn thuở vẫn trường tồn.iK|Ta được phù hộ là nhờ danh thánh CHÚA, Đấng đã dựng nên cả đất trời.|Hồn ta tựa cánh chim thoát lưới người đánh bẫy ; lưới giăng đã đứt rồi, thế là ta thoát nạn.gG|Xin chúc tụng ĐỨC CHÚA đã không bỏ mặc ta làm mồi ngon cho nanh vuốt họ.T!|hẳn là nước cuồn cuộn đã dâng lên ngập cổ ngập đầu.fE|hẳn là nước đã cuốn ta đi, dòng thác lũ dâng lên ngập đầu ngập cổ ;_7|hẳn là họ đã nuốt sống ta rồi, lúc đùng đùng giận ta như vậy ;X)|Nếu mà CHÚA chẳng đỡ bênh ta, khi thiên hạ nhằm ta xông tới,{ q|Ca khúc lên Đền. Của vua Đa-vít.Nếu mà CHÚA chẳng đỡ bênh ta, nhà Ít-ra-en hãy nói rằng :!{hồn thật quá ê chề vì hứng chịu lời nhạo báng của phường tự mãn, giọng khinh người của bọn kiêu căng.r]{Rủ lòng thương, lạy CHÚA, xin rủ lòng thương, bởi chúng con bị khinh miệt ê chề ;{Quả thật như mắt của gia nhân hướng nhìn tay ông chủ, như mắt của nữ tỳ hướng nhìn tay bà chủ, mắt chúng ta cũng hướng nhìn lên CHÚA là Thiên Chúa chúng ta, tới khi Người xót thương chút phận.m U{Ca khúc lên Đền.Con ngước mắt hướng nhìn lên Chúa, Đấng đang ngự trên trời.  z Nghĩ tới đền thánh CHÚA, Thiên Chúa chúng ta thờ, tôi ước mong thành được hạnh phúc, hỡi thành đô.b=zNghĩ tới anh em cùng là bạn hữu, tôi nói rằng : Chúc thành đô an lạc.[/ztường trong luỹ ngoài hằng yên ổn, lâu đài dinh thự mãi an ninh. yzHãy nguyện chúc Giê-ru-sa-lem được thái bình, rằng : Chúc thân hữu của thành luôn thịnh đạt,\ 1zCũng nơi đó, đặt ngai xét xử, ngai vàng của vương triều Đa-vít./ WzTừng chi tộc, chi tộc của CHÚA, trẩy hội lên đền ở nơi đây, để danh CHÚA, họ cùng xưng tụng, như lệnh đã truyền cho Ít-ra-en.[ /zGiê-ru-sa-lem khác nào đô thị được xây nên một khối vẹn toàn.2 _zcửa nội thành, ta đã dừng chân.2 _zCa khúc lên Đền. Của vua Đa-vít.Vui dường nào khi thiên hạ bảo tôi : Ta cùng trẩy lên đền thánh CHÚA ! Và giờ đây, Giê-ru-sa-lem hỡi,gGyCHÚA giữ gìn bạn lúc ra vào lui tới, từ giờ đây cho đến mãi muôn đời.hIyCHÚA giữ gìn bạn khỏi mọi điều bất hạnh, giữ gìn cho sinh mệnh an toàn.lQyNgày sáu khắc, vầng ô không tác hoạ, đêm năm canh, vành nguyệt chẳng hại chi.yChính CHÚA là Đấng canh giữ bạn, chính CHÚA là Đấng vẫn chở che, Người luôn luôn ở gần kề.W'yĐấng gìn giữ Ít-ra-en, lẽ nào chợp mắt ngủ quên cho đành !ucyXin Đấng gìn giữ bạn đừng để bạn lỡ chân trật bước, xin Người chớ ngủ quên.a;yƠn phù hộ tôi đến từ ĐỨC CHÚA là Đấng dựng nên cả đất trời.s ayCa khúc lên Đền.Tôi ngước mắt nhìn lên rặng núi, ơn phù hộ tôi đến tự nơi nao ?1xsống cùng những kẻ ghét hoà bình. Tôi vốn chuộng hoà bình. Nhưng hễ tôi nói tới, thì phe họ lại muốn chiến tranh.0~[xTấm thân này trải bao năm tháng~}uxThật bất hạnh cho tôi phải trú ngụ trong miền rợ Me-séc, phải sống cùng dân du mục Kê-đa.t|axGiáng toàn mũi tên nhọn của người chiến binh, thêm những hòn than đước đỏ hồng !s{_xLưỡi phỉnh phờ kia hỡi ! Chúa sẽ giáng gì xuống ngươi đây, và còn thêm chi nữa ?ozWxLạy CHÚA, xin Ngài cứu mạng con khỏi môi miệng điêu ngoa, tấc lưỡi phỉnh phờ.ny WxCa khúc lên Đền.Lúc ngặt nghèo, tôi kêu lên cùng CHÚA, Chúa đã thương đáp lời.xwCon phiêu bạt tựa hồ chiên lạc lối, xin kiếm tìm tôi tớ Ngài đây, vì con chẳng quên mệnh lệnh của Ngài.ywiwƯớc gì con sống để dâng Ngài lời ca tụng, cầu mong quyết định của Ngài phù hộ con.nvSwLạy CHÚA, con khát mong ơn Ngài cứu độ, luật Ngài làm con vui sướng thoả thuê.\u/wCầu mong Ngài ra tay phù trợ, vì con đã chọn theo huấn lệnh Ngài.tt_wLời hứa của Ngài, miệng con xin mừng hát, mệnh lệnh của Ngài thảy đều công minh.as9wMôi này nguyện trào dâng câu tán tụng, vì Ngài dạy thánh chỉ cho con.zrkwƯớc chi lời cầu khẩn của con vọng tới Ngài, xin giải thoát cho, như lời Ngài đã hứa.oqUwTiếng con kêu, nguyện thấu tới Ngài, lạy CHÚA, theo lời Ngài, xin mở trí cho con.cp=wĐường con Chúa rõ mười mươi, huấn lệnh, thánh ý, con thời vâng theo.^o3wThánh ý Chúa, trọn bề tuân giữ, hồn mến yêu hâm mộ chẳng rời.knMwLạy CHÚA, con đợi trông ơn Ngài cứu độ, mệnh lệnh Ngài, con vẫn thực thi.lmOwKẻ yêu luật Chúa hưởng an bình thư thái, chẳng còn lo gặp chướng ngại nào.mlQwCon ca tụng Chúa mỗi ngày bảy lượt, vì những quyết định công minh của Ngài.ak9wĐiều giả dối, con chê con ghét, luật pháp Ngài, những mến cùng yêu.mjQwCon mừng vui vì lời hứa của Ngài, như kẻ thâu được nhiều chiến lợi phẩm._i5wQuan quyền bách hại con vô cớ, nhưng lòng này sợ lời Chúa mà thôi.whewCăn nguyên lời Ngài là chân lý, mọi quyết định công minh của Ngài tồn tại muôn năm.gwChúa thấy cho : lòng con mộ mến huấn lệnh Ngài, lạy CHÚA, vì Ngài nhân hậu, xin cho con được sống.jfKwCon nhìn quân phản phúc mà ghê tởm, lời hứa của Ngài, chúng chẳng quan tâm.re[wNhững kẻ bắt bớ hành hạ con thật là nhiều, nhưng thánh ý Ngài, con chẳng lìa xa.dwLạy CHÚA, lòng thương xót của Ngài thật bao la, theo quyết định của Ngài, xin cho con được sống.`c7wƠn cứu độ ở xa kẻ dữ, bởi chúng không tìm kiếm thánh chỉ Ngài.lbOwXin biện hộ và cứu chuộc con, theo lời hứa của Ngài, xin cho con được sống.oaUwCon khổ cực, xin Chúa đoái nhìn và giải thoát, vì con chẳng quên luật pháp Ngài.d`?wVề thánh ý, từ lâu con đã hiểu : Ngài đã thiết lập đến muôn đời.b_;wNhưng lạy CHÚA, Chúa ở gần bên con, mệnh lệnh Chúa đều là chân lý.\^/wBọn bất lương sống xa luật Ngài đã đến gần con mà bách hại. ] wXin nghe tiếng con, lạy CHÚA, bởi vì Ngài nhân hậu, theo quyết định của Ngài, xin cho con được sống.e\AwCanh khuya chưa tàn, này mắt con đã mở, để suy niệm lời hứa của Ngài.i[IwHừng đông chưa xuất hiện, con đã kêu xin, con hằng cậy trông ở lời Chúa.^Z3wCon kêu lên Chúa, xin Ngài cứu chữa, để con tuân giữ thánh ý Ngài.kYMwCon kêu van hết lòng, lạy CHÚA, xin đáp lại, thánh chỉ Ngài, con sẽ vâng theo.jXKwThánh ý Ngài mãi mãi công minh, xin cho hiểu ngọn nguồn, để con được sống.pWWwKhốn khổ ngặt nghèo tuy ập xuống thân con, mệnh lệnh Ngài vẫn làm con vui thoả.lVOwCông lý của Chúa : công lý trường tồn, luật Chúa truyền ban quả là chân lý.gUEwDầu hèn mọn và bị người khinh dể, huấn lệnh Ngài, con cũng chẳng quên.yTiwLời hứa của Ngài được hoàn toàn chứng nghiệm, nên tôi tớ Ngài yêu chuộng thiết tha._S5wLửa nhiệt tình làm con héo hắt, bởi kẻ thù con đã quên lời Ngài.\R/wNgài đem thánh ý ban hành, thảy đều một mực chí thành chí công.eQAwLạy CHÚA, Ngài quả là chính trực, quyết định của Ngài thật công minh.fPCwMắt này suối lệ tuôn rơi, bởi chưng luật Chúa người đời chẳng tuân.qOYwXin toả ánh tôn nhan rạng ngời trên tôi tớ Chúa, thánh chỉ Ngài, xin dạy bề tôi.`N7wcứu con khỏi ác nhân hà hiếp, con sẽ tuân theo huấn lệnh của Ngài.yMiwTheo lời hứa của Ngài, xin cho con vững bước, chớ để sự gian tà chế ngự được con ;xLgwXin đoái nhìn con và động lòng trắc ẩn, như đã quyết định cho người mến Thánh Danh.YK)wCon há miệng và con hớp lấy, vì khát khao mệnh lệnh của Ngài.lJOwGiải thích lời Ngài là đem lại ánh sáng cho kẻ đơn sơ thông hiểu am tường.NIwThánh ý Chúa kỳ diệu lắm thay, nên hồn con tuân giữ.vHcwVì thế, theo mọi huấn lệnh Ngài, con thẳng bước, lòng ghét mọi đường nẻo gian tà.\G1wVì thế, mệnh lệnh Ngài, con yêu quý, quý hơn vàng, hơn cả vàng y.`F9w~Đã đến thời CHÚA ra tay hành động, vì người ta vi phạm luật Ngài.fEEw}Con là tôi tớ Ngài, xin ban trí thông minh, để con được am tường thánh ý.pDYw|Với tôi tớ này, xin lấy tình thương mà đối xử, thánh chỉ Ngài, xin dạy cho con.dCAw{Con mỏi mắt trông ơn Ngài cứu độ, trông lời hứa công chính của Ngài.|BqwzHạnh phúc tôi tớ Ngài đây, xin bảo đảm, để phường kiêu ngạo đừng ức hiếp thân này.tAawyCon đã làm điều chính trực công minh, xin đừng bỏ mặc con cho bọn người ức hiếp.p@YwxKinh hãi Chúa, con rùng mình sởn ốc, quyết định Ngài làm cho con những sợ cùng lo.l?QwwMọi ác nhân trên đời, Chúa coi như rỉ sắt, nên con đã mến yêu thánh ý Ngài.i>KwvNhững ai xa lìa thánh chỉ, Chúa đều khinh, vì mánh lới họ là trò gạt gẫm.l=QwuXin phù trợ để con được cứu, và con sẽ luôn luôn nhìn ngắm thánh chỉ Ngài.h<IwtTheo lời Chúa hứa, xin cho con được sống, đừng để con thất vọng ê chề.p;YwsĐi cho rảnh mắt ta, hỡi phường tác hại, để ta còn tuân giữ mệnh lệnh Chúa ta.b:=wrChúa là nơi con ẩn náu, là thuẫn đỡ, con vẫn trông cậy ở lời Ngài.Y9+wqKẻ hai lòng, con chê con ghét, nhưng luật Ngài, con chuộng con yêu.Y8+wpCon hướng lòng quyết thực thi thánh chỉ, mãi mãi cho đến cùng.b7=woThánh ý Ngài là gia nghiệp con mãi mãi, vì đó là hoan lạc của lòng con.h6IwnNhằm hại con, bọn ác nhân gài bẫy, nhưng con chẳng lạc xa huấn lệnh Ngài.e5CwmMạng sống này luôn lâm vòng nguy hiểm, song luật Ngài, con vẫn không quên.}4swlLạy CHÚA, xin khứng nhận lời tán tạ con dâng và dạy con biết những quyết định của Ngài.o3WwkLạy CHÚA, thân con bị muôn phần khổ nhục, theo lời Ngài, xin cho con được sống.\21wjCon đã thề và con xin cam kết giữ quyết định công minh của Ngài.c1?wiLời Chúa là ngọn đèn soi cho con bước, là ánh sáng chỉ đường con đi.x0iwhCon thành người sáng suốt nhờ huấn lệnh Ngài ban, nên con ghét mọi đường nẻo gian tà.\/1wgCon cảm thấy lời Ngài đã hứa ngọt ngào hơn mật ong trong miệng.d.AwfCon chẳng lìa xa điều Ngài quyết định, bởi chính Ngài chỉ giáo cho con.j-MweMọi nẻo đường tà, chân con chẳng bước, cốt làm sao giữ được lời Ngài.`,9wdam hiểu hơn các bậc lão thành, bởi huấn lệnh Ngài, con đã tuân theo.d+AwcCon được thông suốt hơn cả thầy dạy, vì con thường gẫm suy thánh ý ;x*iwbMệnh lệnh Chúa làm con khôn hơn địch thủ, vì con hằng ấp ủ mệnh lệnh đó trong lòng.r)]waLuật pháp Ngài, lạy Chúa, con yêu chuộng dường bao, suốt ngày cứ suy đi gẫm lại !t(aw`Mọi sự toàn hảo, con thấy đều hữu hạn, nhưng mệnh lệnh Ngài trải rộng vô biên.X')w_Bọn gian ác rình hãm hại con, thánh ý Ngài, con chú tâm suy gẫm.c&?w^Con thuộc về Chúa, xin Ngài cứu độ, bởi con tìm kiếm huấn lệnh Ngài.r%]w]Con nguyện chẳng hề quên huấn lệnh Ngài, vì nhờ đó, Ngài đã cho con được sống.g$Gw\Nếu luật Ngài chẳng làm con vui thoả, gặp cơn khổ nhục, con đã tiêu vong.w#gw[Theo quyết định Chúa, mọi loài tồn tại mãi đến nay, vì muôn sự đều phục vụ Chúa.w"gwZLòng thành tín Chúa trải bao thế hệ, Ngài củng cố địa cầu, địa cầu tồn tại mãi.a!;wYMuôn lạy CHÚA, lời Ngài bền vững đến ngàn đời, trên cõi trời cao.n UwXXin lấy lòng nhân hậu mà cho con được sống, thánh ý của Ngài, con sẽ tuân theo.ucwWMột chút nữa là chúng diệt con trên đất này, nhưng con chẳng bỏ huấn lệnh Ngài ban.wgwVMệnh lệnh Chúa thảy đều chân thật, con bị ngược đãi vô cớ, xin cứu giúp con cùng ![/wUPhường kiêu ngạo đào hố để hại con, chẳng kể gì luật Chúa.tawTTôi tớ Ngài đây còn sống được bao lăm ? Kẻ ngược đãi con, khi nào Ngài mới xử ?W'wSDù có như bầu da gác bếp, con cũng chẳng quên thánh chỉ Ngài.r]wRMòn đôi mắt bởi mong điều Chúa hứa, con tự nhủ : đến bao giờ Ngài mới ủi an ?b=wQHồn tiêu hao đợi trông Ngài cứu độ, con vẫn trông cậy ở lời Ngài.a;wPXin cho con hết lòng tuân theo thánh chỉ, để con khỏi nhục nhã ê chề._7wOKẻ kính sợ Ngài, kẻ am tường thánh ý, mong sao họ quay về với con.nUwNNhục cho bọn kiêu kỳ hành hạ con vô cớ, phần con vẫn gẫm suy huấn lệnh Ngài.r]wMXin chạnh lòng thương cho con được sống, vì luật Ngài làm con vui sướng thoả thuê.hIwLXin Chúa lấy tình thương mà an ủi, theo lời đã hứa với tôi tớ Ngài đây.wKLạy CHÚA, con biết : quyết định của Ngài thật công minh, Ngài làm con khổ nhục cũng là đúng lý._7wJKẻ kính sợ Ngài thấy con mà hoan hỷ, vì con trông cậy ở lời Ngài.r]wITay Chúa đã nắn con nên hình nên dạng, xin mở trí cho con học biết mệnh lệnh Ngài.SwHCon coi trọng luật Chúa truyền ban hơn vàng muôn bạc triệu.c?wGĐau khổ quả là điều hữu ích, để giúp con học biết thánh chỉ Ngài.iKwFNhư đầy ứ mỡ, lòng chúng ra ngu muội, phần con vẫn vui thú với luật Ngài. wENhằm hại con, bọn kiêu căng đặt điều bôi nhọ, nhưng huấn lệnh Ngài ban, con vâng giữ hết lòng.\ 1wDChúa nhân hậu, hay làm ơn làm phúc, thánh chỉ Ngài, xin dạy cho con.l QwCCon lầm lạc khi chưa bị khổ, nhưng giờ đây chú tâm đến lời hứa của Ngài.i KwBXin dạy con hiểu cho tường, xét cho đúng, vì con vẫn tin vào mệnh lệnh Ngài.\ 1wALạy CHÚA, Chúa hậu đãi tôi tớ Ngài đây, như lời Ngài đã phán.mSw@Lạy CHÚA, trái đất tràn đầy tình thương Chúa, thánh chỉ Ngài, xin dạy cho con.nUw?Con làm bạn với mọi người kính sợ Chúa và những ai tuân giữ huấn lệnh Ngài.iKw>Nửa đêm con thức dậy tạ ơn Chúa, vì quyết định của Ngài thật công minh.]3w=Con bị lưới ác nhân vây bủa, nhưng luật Ngài, con vẫn không quên.Nw>:==`<Hỡi toàn thể chúng sinh, ca tụng CHÚA đi nào ! Ha-lê-lui-a !j=KCa tụng Chúa đi, với chũm choẹ vang rền, ca tụng Người cùng thanh la inh ỏi.n<SCa tụng Chúa, bằng vũ điệu trống đưa, ca tụng Người, theo cung đàn nhịp sáo.r;[Ca tụng Chúa đi, rập theo tiếng tù và, ca tụng Người, hoạ tiếng cầm tiếng sắt.`:7Ca tụng Chúa vì công trình hùng vĩ, ca tụng Người lẫm liệt uy phong.v9 eHa-lê-lui-a ! Ca tụng Chúa đi, trong đền thánh Chúa, ca tụng Người chốn cao thẳm uy linh.8% để thi hành án phạt Chúa đã viết từ xưa. Đó là niềm vinh dự cho mọi kẻ trung hiếu với Người. Ha-lê-lui-a !F7để xiềng chân vua chúa và xích cổ vương hầu,F6Để trả thù muôn nước và trừng trị chư dân,j5Kmiệng vang lời tán dương Thiên Chúa, thanh gươm hai lưỡi, cầm chắc trong tay.f4CKẻ hiếu trung hãy vui mừng rạng rỡ, nào phủ phục mà cất tiếng reo hò,u3aBởi vì CHÚA mến chuộng dân Người, ban cho kẻ nghèo hèn được vẻ vang chiến thắng.e2AMừng Thánh Danh, nào dâng điệu vũ, nhịp trống hoạ đàn theo khúc hoan ca.)1IHỡi Ít-ra-en, nào hoan hỷ, vì có Chúa là Đấng tạo thành ngươi. Con cái Xi-on, hãy nhảy mừng, vì được Chúa làm Vua hiển trị. 0 Ha-lê-lui-a ! Hát lên mừng CHÚA một bài ca mới, ngợi khen Người trong cộng đoàn những kẻ hiếu trung !P/Thế lực dân Người, Người đã nâng cao. Đó là bài ca tụng của những ai hiếu trung với Chúa, của con cháu nhà Ít-ra-en, dân gần gũi với Người. Ha-lê-lui-a ! . Nào ca tụng thánh danh Đức Chúa, vì thánh danh Người cao cả vô song, và oai phong vượt quá đất trời._-5 ai là nam thanh, ai là nữ tú, khắp mặt bô lão, khắp mặt nhi đồng !k,M Bậc vua chúa cũng như hàng lê thứ, khanh tướng công hầu, thủ lãnh trần gian,d+? thú vật rừng hoang cùng là gia súc, loài bò sát và mọi giống chim trời.h*G Núi với đồi trùng trùng điệp điệp, cây ăn trái và đủ loại bá hương,r)[lửa hồng mưa đá, tuyết trắng mây mù, ngọn cuồng phong, cấp thừa hành lời Chúa.w(eCa tụng CHÚA đi, từ mười phương đất, này thuỷ quái dị hình, này tất cả vực sâu, ' Người định nơi cho tất cả đến muôn đời muôn thuở, ban truyền lề luật, luật đó chẳng hề qua.t&_Nào ca tụng thánh danh ĐỨC CHÚA, vì Người ra lệnh, là hết thảy được tạo thành ;j%KCa tụng Chúa đi, hỡi cửu trùng cao vút, cả khối nước phía trên bầu trời.m$QCa tụng Chúa đi, này vầng ô bóng nguyệt, ca tụng Người, muôn tinh tú rạng soi.r#[Ca tụng Chúa đi, mọi sứ thần của Chúa, ca tụng Người, hỡi toàn thể thiên binh !w" gHa-lê-lui-a ! Ca tụng CHÚA đi, tự cõi trời thăm thẳm, ca tụng Người, trên chốn cao xanh. !Chúa không đối xử với dân nào như vậy, không cho họ biết những điều luật của Người. Ha-lê-lui-a !h GChúa bày tỏ lời Người cho nhà Gia-cóp, chiếu chỉ luật điều cho Ít-ra-en.nSChúa phán một lời là băng giải tuyết tan, thổi gió lên nước liền tuôn chảy.nSLàm mưa đá, Chúa tung từng miếng nhỏ, chịu nổi làm sao giá lạnh của Người !fCTuyết tựa lông chiên, Chúa trải dài, sương giá như tro, Người rải rắc.iINgười tống đạt lệnh truyền xuống đất, lời phán ra, hoả tốc chạy đi.pWCõi biên cương, Người thiết lập hoà bình, và cho ngươi no đầy lúa mì tinh hảo.vc Then cửa nhà ngươi, Chúa làm cho thêm chắc, con cái trong thành, Người giáng phúc thi ân.oU Giê-ru-sa-lem hỡi, nào tôn vinh CHÚA ! Này Xi-on, hãy ca ngợi Thiên Chúa của ngươi !oU nhưng ưa chuộng những ai kính sợ CHÚA, và trông cậy ở tình thương của Người.a9 Vó ngựa phi, Chúa không ưa chuộng, chẳng thích gì chân kẻ chạy nhanh,zk Chúa cho loài gia súc có đầy đủ thức ăn, bầy quạ non kêu đói cũng luôn được no mồi.uChúa kéo mây bao phủ che kín cả bầu trời, Người chuẩn bị cho mưa rơi xuống trên mặt đất. Chúa khiến mọc cỏ xanh trên những miền đồi núi, và các loài thảo mộc cho người thế hưởng dùng.fCHãy dâng CHÚA bài ca cảm tạ, gảy khúc hạc cầm mừng Thiên Chúa chúng ta.hGKẻ thấp hèn, CHÚA nâng đỡ dậy, bọn gian ác, Người hạ xuống đất đen._5Chúa chúng ta thật là cao cả, uy lực vô biên, trí tuệ khôn lường !_5Người ấn định con số các vì sao, và đặt tên cho từng ngôi một.fCNgười chữa trị bao cõi lòng tan vỡ, những vết thương, băng bó cho lành.hGCHÚA là Đấng xây dựng lại Giê-ru-sa-lem, quy tụ dân Ít-ra-en tản lạc về.2 ]Ha-lê-lui-a ! Hãy ca ngợi CHÚA đi ! Đàn hát mừng Thiên Chúa chúng ta, thú vị dường nào ! Được tán tụng Người, thoả tình biết mấy !} q CHÚA nắm giữ vương quyền muôn muôn thuở, Xi-on hỡi, Chúa Trời ngươi hiển trị ngàn đời.  CHÚA phù trợ những khách ngoại kiều, Người nâng đỡ cô nhi quả phụ, nhưng phá vỡ mưu đồ bọn ác nhân. 'CHÚA mở mắt cho kẻ mù loà. CHÚA cho kẻ bị dìm xuống đứng thẳng lên, CHÚA yêu chuộng những người công chính. xử công minh cho người bị áp bức, ban lương thực cho kẻ đói ăn. CHÚA giải phóng những ai tù tội,* KNgười là Đấng tạo thành trời đất với biển khơi cùng muôn loài trong đó. Người là Đấng giữ lòng trung tín mãi muôn đời,}qPhúc thay người được Chúa Trời nhà Gia-cóp phù hộ và cậy trông CHÚA, Thiên Chúa họ thờ.fCHọ tắt hơi là trở về cát bụi, dự định bao điều : ngày ấy tiêu tan.eAĐừng tin tưởng nơi hàng quyền thế, nơi người phàm chẳng cứu nổi ai.s]Suốt cuộc đời, tôi xin hát mừng CHÚA, sống bao lâu, nguyện đàn ca kính Chúa Trời.? yHa-lê-lui-a ! Ca tụng CHÚA đi, hồn tôi hỡi !+Môi miệng tôi, hãy dâng lời ca ngợi CHÚA, chúng sinh hết thảy, nào chúc tụng Thánh Danh đến muôn thuở muôn đời !lOCHÚA gìn giữ mọi kẻ mến yêu Người, nhưng lại diệt trừ hết bọn ác nhân.yiKẻ kính sợ Người, Người cho toại nguyện, nghe tiếng họ kêu than, và ban ơn giải cứu,s]CHÚA gần gũi tất cả những ai cầu khẩn Chúa, mọi kẻ thành tâm cầu khẩn Người.uaCHÚA công minh trong mọi đường lối Chúa, đầy yêu thương trong mọi việc Người làm.U~!Khi Ngài rộng mở tay ban, là bao sinh vật muôn vàn thoả thuê.l}OLạy Chúa, muôn loài ngước mắt trông lên Chúa, và chính Ngài đúng bữa cho ăn.k|MAi quỵ ngã, CHÚA đều nâng dậy, kẻ bị đè nén, Người cho đứng thẳng lên.W{% Triều đại Ngài : thiên niên vĩnh cửu, vương quyền Ngài vạn đại trường tồn. Chúa thành tín trong mọi lời Chúa phán, đầy yêu thương trong mọi việc Người làm.z để nhân loại được tường những chiến công của Chúa, và được biết triều đại Ngài rực rỡ vinh quang.myQ nói lên rằng : triều đại Ngài vinh hiển, xưng tụng Ngài là Đấng quyền năng,xw Lạy CHÚA, muôn loài Chúa dựng nên phải dâng lời tán tạ, kẻ hiếu trung phải chúc tụng Ngài,xwg CHÚA nhân ái đối với mọi người, tỏ lòng nhân hậu với muôn loài Chúa đã dựng nên.bv;CHÚA là Đấng từ bi nhân hậu, Người chậm giận và giàu tình thương.Wu%Nhắc nhở luôn : Ngài nhân ái vô cùng, hoan hô Ngài công chính.ntSbảo cho nhau : sức mạnh Ngài đáng sợ, loan truyền rằng : Ngài cao cả lắm thay !osUtuyên bố Ngài oai phong vinh hiển, kể lại rằng : Ngài thực hiện những kỳ công, r Đời nọ tới đời kia, thiên hạ đề cao sự nghiệp Chúa và truyền tụng những chiến công của Ngài,iqICHÚA thật cao cả, xứng muôn lời ca tụng. Người cao cả khôn dò khôn thấu.mpQNgày lại ngày, con xin chúc tụng Chúa và ca ngợi Thánh Danh muôn thuở muôn đời.1o [Ngợi khen. Của vua Đa-vít.Lạy Thiên Chúa con thờ là Vua của con, con nguyện tán dương Chúa và chúc tụng Thánh Danh muôn thuở muôn đời.nHạnh phúc thay dân nào được may mắn như vậy ! Hạnh phúc thay dân nào được CHÚA TRỜI làm Chúa !*mKMong sao giống bò bê mập tròn béo tốt, không chết chóc lạc đàn ; và mong sao đầu đường cuối phố không vẳng tiếng khóc than.l Mong sao kho lẫm ta đầy ứ đủ mọi thứ hoa màu. Số chiên cừu tăng lên ngàn vạn tràn ngập khắp đồng quê.2k[ Mong đàn con trai ta mạnh như cây vừa lớn đang tuổi xuân mơn mởn ; mong bầy con gái ta đẹp như hình mỹ nữ khắc trên cột đền đài.*jK Xin cứu độ và giải thoát con khỏi thế lực nước ngoài ; miệng chúng nói toàn lời xảo trá, giơ tay thề : chỉ biết thề gian.i{ Chính Ngài cho các vua thắng trận, cứu mạng Đa-vít, kẻ trung thần, khỏi lưỡi gươm ác nghiệt.ohU Lạy Chúa Trời, xin dâng Chúa một bài ca mới, thập huyền cầm, con gảy đôi cung.ag9Miệng chúng nói toàn điều xảo trá, giơ tay thề chỉ biết thề gian ! f Từ cao thẳm xin đưa tay giải thoát, cứu con lên khỏi đáy nước mênh mông, khỏi thế lực nước ngoài.neSxin tung chớp loà khiến địch quân tán loạn, phóng tên bay làm chúng phải rã tan.fdCLạy CHÚA, xin nghiêng trời ngự xuống, chạm núi cao cho toả khói mịt mù ;]c1Ấy con người khác chi hơi thở, vùn vụt tuổi đời tựa bóng câu. b Lạy CHÚA, con người có là chi, mà Chúa cần biết đến ? Phàm nhân đáng là gì, mà Chúa phải lưu tâm ?Wa%Chúa là đồng minh, là đồn luỹ che chở, là thành trì bảo vệ, là Đấng giải thoát tôi. Chúa là khiên mộc cho tôi ẩn núp, Người bắt chư dân quy phục quyền tôi.6` eCủa vua Đa-vít.Chúc tụng CHÚA là núi đá cho tôi nương ẩn, là Đấng dạy tôi nên người thiện chiến, luyện thành tay võ nghệ cao cường.-_Q Vì Ngài vẫn một lòng thương mến, xin tiêu diệt những kẻ thù con. Xin làm cho thù địch con chết hết, vì con là tôi tớ của Ngài.^) Lạy CHÚA, vì danh dự của Ngài, xin cho con được sống. Bởi vì Ngài công chính, xin cứu con khỏi bước ngặt nghèo.@]w Điều đẹp ý Ngài, xin dạy con thực hiện, bởi Ngài là Thiên Chúa của con. Xin thần khí tốt lành của Chúa dẫn con đi trên miền đất phẳng phiu.[\- Xin cứu con thoát khỏi địch thù, lạy CHÚA, bên Ngài con trú ẩn.Z[+Ngay từ buổi sớm mai, xin cho con nghiệm thấy tình thương của Chúa, vì con vẫn tin cậy nơi Ngài. Xin chỉ dạy đường lối phải theo, vì con nâng tâm hồn lên cùng Chúa.Z'Xin mau đáp lời con, lạy CHÚA, hơi thở con nay đã hầu tàn. Xin đừng ẩn mặt đi, kẻo con hoá ra người thiên cổ.XY'Hai tay cầu Chúa giơ lên, hồn con khát Chúa như miền đất khô.XyNhớ ngày xưa tháng cũ, con hoài niệm mọi công trình của Chúa và gẫm suy việc tay Chúa làm nên.VW#Hơi thở con chỉ còn thoi thóp, nghe con tim giá lạnh trong mình.V%Kẻ thù bách hại con, chà đạp con dưới đất, đẩy vào chốn tối tăm, như những người đã chết từ bao thuở.}Uqxin chớ đòi tôi tớ ra xét xử, vì trước thánh nhan Ngài chẳng có người nào là công chính.K Lạy CHÚA, xin đừng để ác nhân toại ý, đừng để nó thực hiện mưu đồ.=uLạy CHÚA là Chúa Tể, là sức mạnh cứu con, là mũ chiến đội đầu trong ngày con xuất trận. <Con thưa cùng ĐỨC CHÚA : Chính Ngài là Thiên Chúa của con, lạy CHÚA, xin lắng tai nghe tiếng con cầu khẩn.;}Quân kiêu hãnh ngấm ngầm đánh bẫy, chúng bủa lưới đặt dò, bên vệ đường gài bẫy hại con.:#Lạy CHÚA, xin bảo vệ con khỏi tay người tội lỗi, giữ gìn con khỏi kẻ bạo tàn đang tìm kế làm con ngã quỵ.e9AChúng mài lưỡi nhọn như lưỡi rắn, chứa đầy mồm nọc độc hổ mang.b8;Lòng chúng bày chước độc mưu thâm, cả ngày chỉ biết gây xung đột.f7CLạy CHÚA, xin cứu con khỏi người gian ác, giữ gìn con khỏi kẻ bạo tàn.@6 {Phần ca trưởng. Thánh vịnh. Của vua Đa-vít.l5OXin Ngài xem con có lạc vào đường gian ác thì dẫn con theo chính lộ ngàn đời.z4kLạy Chúa, xin dò xét để biết rõ lòng con, xin thử con cho biết những điều con cảm nghĩ.h3GCon ghét chúng, ghét cay ghét đắng, chúng trở thành thù địch của chính con.2yLạy CHÚA, kẻ ghét Ngài, làm sao con không ghét ? Làm sao con không tởm kẻ đứng lên chống Ngài ?p1WChúng nói về Ngài với chủ tâm phỉnh gạt, nổi dậy chống Ngài nhưng uổng công.|0oLạy Chúa, ước chi Ngài tiêu diệt kẻ gian tà, ước gì bọn khát máu đi cho khuất mắt con !d/?Đếm sao nổi, vì nhiều hơn cát ; dù có đếm xong, con vẫn ở với Ngài.w.eLạy Chúa, con thấy tư tưởng Ngài khó hiểu biết bao, tính chung lại, ôi nhiều vô kể !O-Con mới là bào thai, mắt Ngài đã thấy ; mọi ngày đời được dành sẵn cho con đều thấy ghi trong sổ sách Ngài, trước khi ngày đầu của đời con khởi sự.",;Xương cốt con, Ngài không lạ lẫm gì, khi con được thành hình trong nơi bí ẩn, được thêu dệt trong lòng đất thẳm sâu.+%Tạ ơn Chúa đã dựng nên con cách lạ lùng, công trình Ngài xiết bao kỳ diệu ! Hồn con đây biết rõ mười mươi.n*S Tạng phủ con, chính Ngài đã cấu tạo, dệt tấm hình hài trong dạ mẫu thân con.!)9 Nhưng đối với Ngài, tối tăm chẳng có chi mù mịt, và đêm đen sáng tỏ như ban ngày, bóng tối và ánh sáng cũng như nhau.p(W Con tự nhủ : Ước gì bóng tối bao phủ tôi và ánh sáng quanh tôi thành đêm tối !Z'+ tại đó cũng tay Ngài đưa dẫn, cánh tay hùng mạnh giữ lấy con.&u Dù chắp cánh bay từ phía hừng đông xuất hiện, đến ở nơi chân trời góc biển phương tây,g%ECon có lên trời, Chúa đang ngự đó, nằm dưới âm ty, vẫn gặp thấy Ngài.j$KĐi mãi đâu cho thoát thần trí Ngài, lẩn nơi nào cho khuất được Thánh Nhan ?c#=Kỳ diệu thay, tri thức siêu phàm, quá cao vời, con chẳng sao vươn tới !d"?Ngài bao bọc con cả sau lẫn trước, bàn tay của Ngài, Ngài đặt lên con.g!EMiệng lưỡi con chưa thốt nên lời, thì lạy CHÚA, Ngài đã am tường hết.u ađi lại hay nghỉ ngơi, Chúa đều xem xét, mọi nẻo đường con đi, Ngài quen thuộc cả.gEbiết cả khi con đứng con ngồi. Con nghĩ tưởng gì, Ngài thấu suốt từ xa,v ePhần ca trưởng. Của vua Đa-vít. Thánh vịnh.Lạy CHÚA, Ngài dò xét con và Ngài biết rõ,FViệc CHÚA làm cho con, Ngài sẽ hoàn tất ; lạy CHÚA, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương. Công trình do tay Ngài thực hiện, xin đừng bỏ dở dang.OCho dù con gặp bước ngặt nghèo, Chúa vẫn bảo toàn mạng sống con. Địch thù đang hằm hằm giận dữ, Ngài ra tay chặn đứng, lấy tay uy quyền giải thoát con.CHÚA tuy thật cao cả, nhưng vẫn nhìn đến kẻ thấp hèn ; đứa ngạo mạn ngông nghênh, từ xa Ngài đã biết.a9Họ sẽ ca ngợi đường lối CHÚA : Vinh quang CHÚA vĩ đại dường bao !{mLạy CHÚA, mọi đế vương dưới trần đều cảm tạ khi nghe những lời miệng Ngài phán ra.mQNgày con kêu cứu, Chúa đã thương đáp lại, đã gia tăng nghị lực cho tâm hồn.^3hướng về đền thánh, con phủ phục tôn thờ. Xin cảm tạ danh Chúa, vì Ngài vẫn thành tín yêu thương, đã đề cao danh thánh và lời hứa của Ngài trên tất cả mọi sự.& ECủa vua Đa-vít.Lạy Chúa, con hết lòng cảm tạ, Ngài đã nghe lời miệng con xin. Giữa chư vị thiên thần, xin đàn ca kính Chúa,Y) Phúc thay người bắt những con thơ của mi mà đem đập vào đá.Gái Ba-by-lon hỡi, đồ trời tru đất diệt ! Phúc thay người xử lại với mi, như mi đã xử với ta !3]Lạy CHÚA, xin nhớ lại ngày Giê-ru-sa-lem thất thủ, để trừng phạt con cái Ê-đôm. Ngày ấy chúng reo hò : Phá nó đi, phá cho bình địa.&CLưỡi xướng ca sẽ dính với hàm, nếu ta không hoài niệm, không còn lấy Giê-ru-sa-lem làm niềm vui tuyệt đỉnh của tâm hồn.hGGiê-ru-sa-lem hỡi, lòng này nếu quên ngươi, thì tay gảy đàn thành tê bại !`7Bài ca kính CHÚA TRỜI, làm sao ta hát nổi nơi đất khách quê người ?)IBọn lính canh đòi ta hát xướng, lũ cướp này mời gượng vui lên : Hát đi, hát thử đi xem Xi-on nhạc thánh điệu quen một bài !Htrên những cành dương liễu, ta tạm gác cây đàn.R  Bờ sông Ba-by-lon, ta ra ngồi nức nở mà tưởng nhớ Xi-on ;i IHãy tạ ơn Thiên Chúa cửu trùng, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.x gNgười ban lương thực cho tất cả chúng sinh, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.h Ggỡ ta thoát khỏi tay thù địch, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương,x gChúa đã nhớ đến ta giữa cảnh nhục nhằn, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương,pWgia sản cho tôi tớ Người là Ít-ra-en, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.r[Người chiếm đất họ, ban làm gia sản, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương,b;và vua Ốc miền Ba-san nữa, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương,hGvua Xi-khôn của dân tộc E-mô-ri, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương,qYtiêu diệt những quân vương hiển hách, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương,kMsát hại bao lãnh chúa hùng cường, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương,nSChúa dẫn đưa dân Người qua sa mạc, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương,r[xô xuống biển Pha-ra-ô cùng binh tướng, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.hGđưa Ít-ra-en lối giữa băng qua, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương,s] Nước Biển Đỏ, Chúa phân làm hai khối, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương,e~A dẫn Ít-ra-en ra khỏi xứ này, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.g}E dang cánh tay uy quyền mạnh mẽ, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương,t|_ Người sát hại các con đầu lòng Ai-cập, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương,l{O đặt trăng sao hướng dẫn ban đêm, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.mzQcho thái dương điều khiển ban ngày, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương,oyUNgười làm ra những đèn trời to lớn muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương,tx_trải mặt đất này trên làn nước bao la, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương,rw[tầng trời cao, Chúa tạo dựng tài tình, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương,|voChỉ có Người làm nên những kỳ công vĩ đại, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương,`u7Hãy tạ ơn Chúa các chúa, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.bt;Hãy tạ ơn Thần các thần, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.is KHãy tạ ơn CHÚA vì Chúa nhân từ, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.grETừ Xi-on, xin chúc tụng CHÚA, Đấng ngự tại thành Giê-ru-sa-lem. Ha-lê-lui-a.^q3Nhà Lê-vi, nào chúc tụng CHÚA, ai kính sợ CHÚA, chúc tụng CHÚA đi ![p-Nhà Ít-ra-en, nào chúc tụng CHÚA, nhà A-ha-ron, chúc tụng CHÚA đi !do?Ước gì kẻ làm ra hoặc tin ở tượng thần, cũng giống như chúng vậy !dn?có hai tai, mà chẳng thể nghe chi, không chút hơi thở nơi mồm nơi miệng.:mmCó mắt có miệng, không nhìn không nói,flCTượng thần chư dân chỉ là vàng bạc, chỉ do tay người thế tạo thành :Yk)CHÚA sẽ xét xử cho thần dân sẽ rủ lòng thương hàng tôi tớ.j Thánh danh Ngài, lạy CHÚA, sẽ trường tồn vạn kỷ, trải qua muôn thế hệ, thiên hạ nhắc nhở Ngài.bi; Chúa lấy đất họ, ban làm gia sản, gia sản cho dân Người là Ít-ra-en. h Cả Xi-khôn, vua dân tộc E-mô-ri, lẫn vua Ốc cầm quyền Ba-san nữa, cùng mọi vương quốc miền Ca-na-an.hgG Người đập tan tành nhiều dân nước, tiêu diệt bao lãnh chúa hùng cường :f+ Ngay tại đất ngươi, Ai-cập hỡi, Người giáng xuống những điềm thiêng dấu lạ, phạt Pha-ra-ô cùng với bầy tôi.heGChúa sát hại các con đầu lòng Ai-cập, của loài vật cũng như loài người.-dQTừ cùng tận địa cầu xa tắp, Chúa đẩy lên từng lớp mây trời, làm cho chớp giật mưa rơi, mở kho thả gió khắp nơi tung hoành. ~~~0}}v}|}|{{,zz-yyJxxx=ww$vvVuuSttOss:rrXqqhppkoosonn mmEllCkkZjjj*iiVhhhggdff[eeJddXccWbban``__^^/]]8\\.[[`ZZZYY8XXhWWWVV(UUdTTT#SSRR QQ;PP,OO8NbMMjLLKKjJJ}II~IHH#GG@FFFEE)DDkDCCBcAA@@??y?>>;==M<<`;;b::9988T87766P555*4403332111!00//4..C--",,f++/**b))(((''\&&|&%q$$$ #""v!!I y &] r.*73/{ o { q s #-87\{ Người công chính được thừa hưởng cây sự sống, kẻ khôn ngoan chinh phục được lòng người.[! Ai gây bất thuận trong nhà sẽ chẳng có chi làm di sản, kẻ ngu si đần độn phải làm đầy tớ cho người khôn. Z Ai cậy trông vào của cải, người ấy sẽ quỵ ngã, còn chính nhân sẽ vươn lên như cành lá xanh tươi. Y Người tìm kiếm điều thiện thì gặp được ân phúc, kẻ chạy theo điều ác, điều ác đến bên mình.nXU Dân chúng nguyền rủa kẻ đầu cơ lúa gạo, nhưng chúc phúc cho người đem bán ra.Ww Người rộng lượng được phương phi béo tốt, chính kẻ cho uống lại được uống thoả thuê.nVU Người hào phóng lại được thêm giàu có, kẻ hà tiện lại lâm cảnh túng nghèo.U Khát vọng của chính nhân ắt sẽ được thành tựu, hy vọng của kẻ ác đáng chịu thịnh nộ thôi.hTI Phụ nữ đẹp người mà không đẹp nết khác chi khuyên vàng đem xỏ mũi heo.Sy Hẳn ác nhân không thoát khỏi hình phạt, nhưng giống nòi người công chính sẽ được cứu nguy.cR? ĐỨC CHÚA ghê tởm tâm địa quanh co, nhưng lối ưa thích sống vẹn toàn.Q Người thực thi công chính được đi vào cõi sống, kẻ theo đuổi gian tà phải đến chốn tử vong.P} Kẻ làm điều ác lãnh đồng lương hư ảo, người gieo công chính được phần thưởng vững bền.iOK Người nhân hậu làm ích cho bản thân, kẻ tàn nhẫn lại làm hại chính mình.]N3 Đàn bà có duyên được tiếng tăm, đàn ông gan dạ được giàu có.M{ Ai bảo lãnh người lạ sẽ chuốc hoạ vào thân, kẻ ghét chuyện giao kèo được bình yên vô sự.qL[ Thiếu lãnh đạo, dân tộc bị sụp đổ, nhiều cố vấn, đất nước được an ninh.K Đứa ngồi lê đôi mách sẽ tiết lộ điều bí mật, còn người tín cẩn giữ kín chuyện riêng tư.Jw Kẻ thiếu lương tri mới khinh khi người khác, người giàu hiểu biết thì ngậm miệng làm thinh.I} Người ngay chúc phúc, cả thành được thịnh vượng, ác nhân mở miệng, cả thành phải tiêu vong.fHE Chính nhân thịnh đạt, cả thành mừng rỡ, kẻ ác tiêu vong, ai cũng reo hò.G Quân vô đạo dùng miệng lưỡi làm hại tha nhân, bậc chính nhân nhờ tri thức mà được cứu thoát.rF] Người công chính được thoát cảnh hiểm nghèo, đứa gian tà lại rơi vào thế chỗ.E Khi ác nhân nằm xuống, mối hy vọng của nó tiêu tan, và niềm cậy trông vào của cải cũng tan thành mây khói.D{ Đức công chính của người ngay thẳng sẽ cứu họ, còn kẻ lừa đảo lại mắc bẫy vì tham lam.,CQ Đức công chính của người sống vẹn toàn sẽ giúp họ thẳng đường tiến bước, còn ác nhân lại sa vào chính mưu độc của nó.yBk Trong ngày thịnh nộ, của cải ích lợi chi, chỉ đức công chính mới cứu khỏi tử thần.A3 Đức liêm khiết của người chính trực sẽ dẫn lối họ đi, còn mưu mô của kẻ lọc lừa khiến chúng bị tiêu diệt.^@5 Kiêu hãnh đi liền với ô nhục, khôn ngoan ở với kẻ khiêm nhường.Z? / ĐỨC CHÚA ghê tởm bàn cân gian, nhưng ưa thích quả cân chính xác.!>; Nhưng nào ai biết được bóng âm hồn lảng vảng nơi đây, và thực khách mụ mời lại phải ở trong chốn âm ty sâu thẳm.C= Nước uống lén mới ngọt, bánh ăn vụng mới ngon. Người giữ lời nghiêm huấn thì đi trong sinh lộ, kẻ khinh lời sửa dạy ắt sẽ bị lạc đường.M< Hỡi người ngây thơ, hãy lại đây ! Với người ngu si, mụ bảo : Lương bổng của người ngay dẫn đến sự sống, huê lợi của kẻ ác đưa đến tội khiên.U;# để mời mọc kẻ qua người lại, mời những ai đi đường :C: Mụ ngồi bên cửa nhà, trên ngai, hay tại những nơi cao trong thành phố, Người khôn giữ kỹ điều mình biết, kẻ ngu mở miệng là tai hoạ đến gần.D9 Mụ Khờ Dại là một mụ đàn bà ầm ĩ, đần độn, chẳng hiểu biết chi. Khôn ngoan ở trên môi người sáng suốt, roi vọt đập xuống lưng kẻ ngu si.o8W Nếu con khôn thì chính con được hưởng, còn con ngoan cố thì gánh chịu một mình.47a Vì nhờ ta, con sẽ được sống lâu, và tăng thêm tuổi thọ. Miệng người ngay là suối nguồn sự sống, miệng kẻ ác ẩn giấu bạo hành.g6G Kính sợ ĐỨC CHÚA là bước đầu của khôn ngoan ; biết Đấng Chí Thánh mới là hiểu biết thật. Kẻ nháy mắt sẽ gây ra đau khổ, người thẳng thắn rầy la sẽ đem lại an hoà.v5e Hãy giáo huấn người khôn, họ sẽ khôn hơn nữa. Hãy dạy bảo người công chính, họ sẽ hiểu biết thêm. Ai sống liêm chính sẽ được an toàn, kẻ đi đường quanh co ắt sẽ bị phát hiện.4 Đừng khiển trách đứa ngoan cố kẻo nó thù ghét con. Hãy khiển trách người khôn ngoan, con sẽ được họ thương mến. Người có trí khôn ngoan đón nhận các lệnh truyền, kẻ môi miệng dại khờ sẽ bị tiêu vong.|3q Ai sửa dạy đứa ngoan cố là chuốc lấy khinh dể vào thân. Ai khiển trách tên gian ác sẽ bị nó chửi rủa. Người ngay chính được tưởng nhớ và ngợi khen, còn tên tuổi kẻ gian tà sẽ mai một.2 Đừng ngây thơ khờ dại nữa, và các con sẽ được sống ; hãy bước đi trên con đường hiểu biết.1 Hãy đến mà ăn bánh của ta và uống rượu do ta pha chế ! Mùa hè thu hoạch là khôn, mùa gặt ngủ vùi là nhục.S0 Hỡi người ngây thơ, hãy lại đây ! Với người ngu si, Đức Khôn Ngoan bảo : Kẻ biếng nhác phải chịu cảnh nghèo hèn, người siêng năng được giàu sang phú quý.w/g và sai các nữ tỳ ra đi. Đức Khôn Ngoan còn lên các nơi cao trong thành phố và kêu gọi :.! hạ thú vật, pha chế rượu, dọn bàn ăn Của phi nghĩa nào lợi ích chi, sống công chính mới cứu ta khỏi chết.>- w *Đức Khôn Ngoan đã xây cất nhà mình, dựng lên bảy cây cột, *Châm ngôn của vua Sa-lô-môn.Con khôn làm cha vui sướng, con dại làm mẹ buồn phiền.i,K$Còn ai phạm đến ta là làm hại chính mình, mọi kẻ ghét ta là yêu cái chết.c+?#Vì gặp được ta là gặp sự sống, và hưởng ân lộc ĐỨC CHÚA ban cho.*"Phúc thay người lắng nghe ta dạy, ngày ngày canh thức trước cửa nhà ta, túc trực ở ngay lối ra vào.\)1!Muốn nên khôn, phải nghe lời nghiêm huấn, đừng bao giờ gạt bỏ.u(c Giờ đây, hỡi các con, hãy nghe ta. Phúc thay người bước theo đường lối ta chỉ bảo.S'vui chơi trên mặt đất, ta đùa vui với con cái loài người. &9Ta hiện diện bên Người như tay thợ cả. Ngày ngày ta là niềm vui của Người, trước mặt Người, ta không ngớt vui chơi,%khi Người định ranh giới cho biển, để nước khỏi tràn bờ, khi Người đặt nền móng cho đất.w$gkhi Người làm cho mây tụ lại ở trên cao và cho các mạch nước vọt lên từ vực thẳm, #Đã có ta hiện diện khi Người thiết lập cõi trời, khi Người vạch một vòng tròn trên mặt vực thẳm,"khi ĐỨC CHÚA chưa làm ra mặt đất với khoảng không, và những hạt bụi đầu tiên tạo nên vũ trụ.{!oTrước khi núi non được đặt nền vững chắc, trước khi có gò nổng, ta đã được sinh ra,o WKhi chưa có các vực thẳm, khi chưa có mạch nước tràn đầy, ta đã được sinh ra.nUTa đã được tấn phong từ đời đời, từ nguyên thuỷ, trước khi có mặt đất.7* ĐỨC CHÚA đã dựng nên ta như tác phẩm đầu tay của Người, trước mọi công trình của Người từ thời xa xưa nhất.c?để làm giàu cho những kẻ yêu ta, khiến kho tàng của họ thêm phong phú.]3Ta bước đi trên lối công bằng, đi giữa nẻo công minh chính trực,{oTrái trăng ta cho hưởng quý hơn cả vàng ròng, hoa lợi ta tặng ban tốt hơn bạc nguyên chất.b=Bên cạnh ta là giàu sang, danh giá, là phú quý bền lâu và thịnh vượng.X)Kẻ yêu ta sẽ được ta yêu lại, người tìm ta ắt sẽ gặp ta.|qCũng nhờ ta, hàng lãnh đạo biết cách điều khiển, giới cầm quyền biết xét xử công minh.Chính nhờ ta, mà vua chúa biết cầm quyền trị nước, các thủ lãnh có những phán quyết công bằng.X)Ta nắm mưu lược và thành công, ta có hiểu biết và sức mạnh.Y+ (Kính sợ ĐỨC CHÚA là gớm ghét điều dữ). Thói kiêu căng ngạo mạn, và lối sống bất lương cũng như những lời gian manh, tráo trở, đó là những điều ta chê ghét.fE Ta là Khôn Ngoan, ta làm bạn cùng mưu trí, ta biết đường suy tính đắn đo._7 Khôn ngoan đáng quý hơn cả trân châu, không báu vật nào so sánh nổi. Hãy đón nhận lời nghiêm huấn của ta quý hơn cả bạc, hãy đón nhận tri thức quý hơn vàng ròng.*M Đối với ai am hiểu, mọi lời của ta đều đứng đắn ; đối với người có được tri thức, mọi lời của ta đều ngay thẳng.hIMọi lời ta nói ra đều ngay chính, không có chi sai lạc, chẳng có gì quanh co.LMiệng ta nói sự thật, môi ta ghê tởm chuyện gian tà.wgNghe đây, ta sẽ công bố những lời cao quý, môi ta sẽ thốt lên những điều ngay thẳng.! ;Hỡi những kẻ ngây thơ, hãy học cho biết điều khôn khéo ; hỡi những người ngu xuẩn, hãy học cho biết lẽ phải chăng. yPhàm nhân hỡi, ta mời gọi các ngươi đó, ta ngỏ lời với các ngươi, hỡi con cái loài người.h Ibên cổng dẫn vào thành, nơi lối đi tới cửa thành, Đức Khôn Ngoan kêu to :i KTrên đỉnh cao bên đường phố, tại các giao lộ, Đức Khôn Ngoan đứng đó ;y  m*Hỏi rằng Đức Khôn Ngoan đã không mời gọi, và Hiểu Biết đã chẳng lên tiếng đó sao ?lQNhà cô ở là đường dẫn tới âm ty, xuống ngục sâu thăm thẳm của tử thần.Vì cô ta đã làm nhiều người ngã gục, ngay cả những người rắn rỏi nhất cũng đều bị cô ta sát hại.]3Đừng để lòng con ngả theo nàng, chớ lạc vào những lối nàng đi.kOVậy giờ đây, các con ơi, hãy lắng nghe thầy, và lưu tâm đến lời thầy nói.3cho đến khi một mũi tên đâm thủng ruột gan ; hoặc như chim vội bay vào lưới, đâu biết mình sẽ mất mạng như chơi.{thế là chàng ta đi theo tức khắc, như con bò đi vào lò sát sinh, như con nai sa vào tròng vào bẫy,mSẢ hết lời cám dỗ làm chàng ta xiêu lòng, dùng lời đường mật mà quyến rũ ;T!mang theo mình túi bạc ; đến ngày rằm anh ấy mới trở về.J Vì chồng em vắng nhà, anh ấy đã lên đường đi xa, Hãy đến anh ơi ! Ta hãy say ngất men tình cho đến sáng, cùng nhau ta tận hưởng khoái lạc của yêu đương.d~AChỗ em nằm, em rảy dầu thơm chế từ mộc dược, lô hội và nhục quế.e}CGiường em, em đã trải nệm êm, trải hàng thêu nhiều màu và vải Ai-cập.\|1vì thế em ra đây để đón anh, em tìm kiếm anh hoài và em đã gặp.Y{+Em đã khấn dâng hy lễ tạ ơn, hôm nay em chu toàn lời khấn ấy,\z1 Cô ả ôm ghì lấy chàng ta mà hôn, giơ bộ mặt trơ trẽn, ả nói :jyM Lúc ở công trường, khi ngoài đường phố, góc nào cũng thấy cô ta rình chờ.lxQ Đó là một con người ồn ào, thích bay nhảy, chứ không chịu chôn chân ở nhà.rw] Kìa người phụ nữ ấy ra đón chàng, ăn mặc như gái điếm, lòng ẩn chứa mưu gian.Lv khi hoàng hôn, lúc chiều tà, hoặc giữa đêm tăm tối.$uAChàng ta đang đi giữa phố hẹp, gần góc đường có nhà người phụ nữ kia ; chàng bước trên đường dẫn đến nhà cô ấy,t)thầy đã trông thấy một chàng giữa đám người ngây thơ ; trong đám thanh niên, thầy đã nhận ra một anh ngu ngốc.Vs%Khi thầy ngồi trong nhà, bên cửa sổ, nhìn qua lưới mắt cáo,#r?Nhờ thế, con sẽ được bảo vệ khỏi người phụ nữ đã có chồng, khỏi người đàn bà trắc nết nói lời đường mật.\q1Hãy gọi khôn ngoan là bà chị, xem hiểu biết như thể người thân.bp=Lời giáo huấn của thầy, hãy đeo vào ngón tay, ghi khắc trong tâm khảm.oHãy tuân giữ huấn lệnh của thầy, để cho con được sống, hãy giữ lời thầy dạy như con ngươi mắt con.fn GHỡi con, lời thầy, con hãy giữ, huấn lệnh của thầy, hãy ấp ủ trong tim.tma#Mọi đền bù, anh ta sẽ không thèm nhận, có đưa bao quà cáp, cũng một mực chối từ.ql["Vì người chồng sẽ nổi cơn ghen, lúc trả thù, anh ta sẽ không mảy may thương xót.nkU!Nó phải ăn đòn và mang tiếng xấu, nỗi ô nhục của nó, không làm sao gột rửa.xji Đàn ông ngoại tình thì mất hết lý trí, người phạm tội ấy tự huỷ hoại đời mình.oiWTuy nhiên nếu bị bắt, nó phải đền gấp bảy, phải giao mọi của cải trong nhà.Th!Chẳng ai khinh đứa đi ăn trộm chỉ vì đói mà muốn có ăn.ogWNgười giao du với vợ bạn mình cũng thế, gần gũi nàng ắt bị trừng phạt thôi.EfCó ai đi trên than hồng mà không bị bỏng chân ?He Có ai giấu lửa trong người mà không bị cháy áo ?d%Vì gái điếm chỉ đòi một ổ bánh thôi, còn người phụ nữ đã có chồng làm hỏng cả một cuộc đời cao quý.pcYĐừng để sắc đẹp nó quyến rũ lòng con, đừng để ánh mắt nó làm con mê mẩn.&bEnhờ đó con sẽ được giữ gìn khỏi tay người đàn bà trắc nết, khỏi lời đường mật của người phụ nữ đã có chồng.a%Vì huấn lệnh là ngọn đèn, lời dạy dỗ là ánh sáng, và lời quở trách bảo ban là đường dẫn tới sự sống,&`ENhững lời đó sẽ hướng dẫn con lúc con tới lui, sẽ giữ gìn con khi con nằm xuống, sẽ cùng con chuyện trò khi con thức dậy.}_sNhững lời truyền dạy đó, con hãy khắc trong tim, con hãy đeo vào cổ, để ghi nhớ đêm ngày.o^WHỡi con, lệnh cha con truyền, hãy lo tuân giữ, lời mẹ con dạy, chớ bỏ ngoài tai.e]Ckẻ làm chứng gian thốt ra lời dối trá, người gieo xung khắc giữa anh em.c\?lòng mưu tính những chuyện xấu xa, chân mau mắn chạy đi làm điều dữ,S[mắt kiêu kỳ, lưỡi điêu ngoa, tay đổ máu người vô tội,iZKCó sáu điều làm ĐỨC CHÚA gớm ghét, có bảy điều khiến Người ghê tởm :YwThế nên tai hoạ sẽ giáng xuống nó thình lình, bất ngờ nó bị suy sụp, vô phương cứu chữa.tXaNó toan tính trong lòng mọi chước độc mưu thâm, lúc nào cũng gieo bất hoà, xung khắc.BW nó nháy mắt, khều chân, dùng ngón tay ra hiệu.eVC Đây tên gian ác, đây đứa xấu xa, nó tới lui, miệng buông lời dối trá,U là cái nghèo sẽ đến như tên du thủ du thực, cảnh bần cùng sẽ đột nhập như người có vũ trang.TT! Ngủ một chút, chợp mắt một chút, khoanh tay nằm một chút,zSm Hỡi người biếng nhác, ngươi còn nằm đó tới bao giờ ? Chừng nào ngươi mới ngủ dậy ?yRkNhưng mùa khô đến, chúng biết tích trữ thức ăn, tới mùa gặt, chúng thu gom lương thực.\Q1Nó chẳng có thủ trưởng, chẳng có giám sát, chẳng có lãnh đạo.{PoHỡi người biếng nhác, hãy đến xem loài kiến sống thế nào và nhờ đó mà trở nên khôn.|OqHãy tìm cách thoát thân như linh dương thoát bẫy, như chim thoát khỏi tay người tìm bắt chim.HN Đừng chớp mắt khép mi, chớ nghỉ ngơi yên giấc.M1thì con ơi, khi đã trót rơi vào tay người bạn, muốn thoát thân, con phải làm điều này là hãy đi lạy lục van xin nó.Lwnếu con bị trói buộc vì những điều con đã hứa hay vướng mắc vì những lời con đã nói ra,K *Hỡi con, nếu con đã bảo lãnh cho một người bạn của mình, hay đã bắt tay giao kèo với một người xa lạ,tJaNó sẽ chết vì thiếu lời nghiêm huấn, vì ngu si quá đỗi, nó sẽ phải lạc đường.lIQÁc nhân vướng mắc trong tội ác của mình, nó sa vào bẫy tội lỗi nó giăng ra.HwVì ĐỨC CHÚA thấy rõ đường nẻo của mỗi người, hết mọi lối đi, Người đều biết cả.qG[Hỡi con, sao con lại mê say người đàn bà xa lạ, ôm ấp người phụ nữ không quen ?QFNàng là nai vàng đáng yêu, là sơn dương kiều diễm. Ước chi tấm thân nàng luôn làm con vui sướng thoả thuê, và tình yêu của nàng mãi làm con say sưa ngây ngất.EƯớc gì nguồn nước của con được Chúa chúc lành. Hãy hưởng thú vui bên người vợ thời son trẻ.eDCCon cứ giữ lấy làm của riêng mình, đừng để cho người khác dùng chung.C#Các suối nước của con, đừng để chảy ra ngoài, các dòng nước của con, đừng để chảy ở nơi đường phố.qB[*Con hãy uống từ bồn nước của con, từ giếng của con, hãy uống nước tuôn trào.cA?Tôi suýt chịu bao nỗi khốn cùng ở ngay giữa cộng đoàn và hội nghị !g@G Tôi chẳng vâng theo các bậc thầy. Không để tai nghe những người dạy dỗ.? và phải kêu lên rằng : Than ôi, tôi đã ghét bỏ lời nghiêm huấn, và lời sửa dạy, lòng tôi đã coi khinh !b>= để cuối cùng, khi thân tàn ma dại, con đành phải trách phận than thân,=% kẻo tài sản của con, người ngoài tha hồ hưởng, và mồ hôi nước mắt của con lại giúp cho thiên hạ làm giàu,}<s kẻo danh dự con bị trao vào tay người khác, và năm tháng đời con bị nộp cho đứa bạo tàn,d;ATrên đường đời, con hãy xa lánh nó, lối vào nhà nó, con chớ lại gần,m:SVậy giờ đây, hỡi các con, hãy nghe thầy, đừng bỏ đi khi thầy lên tiếng nói.d9AĐường dẫn vào sự sống, nó không theo, nó lạc lối, mà không hay biết.[8/Đôi chân nó đi vào cõi chết, nó thẳng đường bước tới âm ty.a7;Nhưng cuối cùng, nó vẫn đắng như khổ ngải, bén như gươm hai lưỡi.|6qQuả thật, môi người đàn bà trắc nết tiết ra mật ngọt, miệng của nó trơn tru hơn dầu.Z5-để con cân nhắc thận trọng và nói năng như người hiểu biết.4 Này con, khôn ngoan của thầy, con hãy chú tâm học hỏi, hiểu biết của thầy, con hãy lắng tai nghe,k3OĐừng quanh bên phải, chớ quẹo bên trái, cố giữ chân con khỏi điều xấu xa.h2IĐường con đi, hãy san cho phẳng, ước chi mọi nẻo con bước được an toàn.o1WĐôi mắt con, hãy nhìn ngay phía trước, ánh mắt con, hướng thẳng trước mặt con.Y0+Miệng lọc lừa, con đẩy cho xa, môi thâm độc, con xua cho khuất.\/1Hãy gìn giữ tim con cho thật kỹ, vì từ đó mà sự sống phát sinh.t.aVì lời thầy là sức sống cho ai tìm thấy làm cho toàn thân được mạnh khoẻ an lành.l-Qđừng để mắt rời xa lời thầy, nhưng hãy luôn gìn giữ ở tận đáy lòng con.m,SNày con, lời thầy nói, con chú tâm để ý, lời thầy dạy, con hãy lắng tai nghe :k+OCòn đường ác nhân khác nào ngõ tối, chúng không biết mình sẽ vấp vào đâu.p*YĐường người công chính tựa ánh bình minh, rực rỡ thêm cho đến hồi chính ngọ.V)%Vì gian ác là bánh chúng ăn và bạo hành là rượu chúng uống.(5Vì khi chưa làm được điều dữ, ác nhân không tài nào chợp mắt, khi chưa làm cho ai vấp ngã, chúng không thể ngủ yên.c'?Hãy tránh xa, đừng ngang qua lối ấy, quay lưng lại, tìm lối khác mà đi._&7Nẻo ác nhân, con chớ đi vào, đường kẻ xấu, con đừng bước tới.% Hãy bám chắc vào lời nghiêm huấn, con chớ có lìa xa, nhưng gắng mà tuân giữ, vì đó là sự sống của con.d$A Khi con đi, bước chân sẽ thênh thang, con có chạy cũng không hề vấp ngã.i#K Thầy dạy cho con biết lối khôn ngoan, dẫn con đi trên đường ngay nẻo chính." Này con, hãy lắng nghe và đón nhận lời thầy dạy bảo, để năm tháng đời con được thêm nhiều.w!g Khôn ngoan sẽ đội lên đầu con vòng hoa lộng lẫy, sẽ tặng cho con ngọc miện huy hoàng.6 eHãy kính trọng khôn ngoan, con sẽ được khôn ngoan tán dương ca tụng ; nếu con cùng khôn ngoan gắn bó, khôn ngoan sẽ đem vinh dự lại cho con.&EĐây là bước đầu của khôn ngoan : con hãy mua lấy khôn ngoan ; và dùng tất cả những gì con sở hữu mà sắm lấy hiểu biết.#?Con chớ bao giờ lìa bỏ khôn ngoan, thì khôn ngoan sẽ giữ gìn con mãi. Hãy yêu mến khôn ngoan, khôn ngoan sẽ chở che bảo vệ.#Hiểu biết và khôn ngoan, con hãy mua hãy sắm. Đừng bao giờ quên lãng và cũng chớ lìa xa lời miệng cha dạy dỗ."=phụ thân vẫn thường dạy thầy rằng : Hãy để tâm nắm chắc lời cha, tuân giữ lệnh cha truyền, và con sẽ được sống.{Thuở xưa, khi thầy còn nhỏ dại trước mặt phụ thân và được mẫu thân yêu dấu như con một,wgThật vậy, thầy ban cho các con lời khuyên quý báu ; đừng sao nhãng giáo huấn của thầy.z oHỡi các con, hãy lắng nghe lời nghiêm huấn của bậc cha anh, và chú ý để hiểu cho tường.pY#Người khôn ngoan được hưởng phần vinh dự, kẻ khờ dại phải nhục nhã ê chề._7"Chúa chế giễu đứa hay nhạo báng, nhưng thi ân cho kẻ khiêm nhường.)K!ĐỨC CHÚA giáng lời chúc dữ xuống nhà kẻ gian ác, nhưng tuôn đổ phúc lành trên nơi ở của những người chính trực công minh.' Vì đối với ĐỨC CHÚA, kẻ gian tà là đồ ghê tởm ; còn những ai chính trực, thì Người nhận làm bạn tâm giao.iKChớ phân bì với ai tàn bạo, đừng chọn bất cứ con đường nào nó đã đi.Y+Đừng cãi cọ với ai vô cớ, khi họ chẳng làm gì để hại con.X)Đừng mưu hại tha nhân, hại người đang cùng con sống yên ổn.pYKhi có thể cho ngay, thì con đừng có nói : Đi đi, mai trở lại, rồi tôi sẽ cho anh.dAKhi có thể, con đừng từ chối làm điều lành cho ai đáng được hưởng.Y+Vì ĐỨC CHÚA sẽ ở bên con, giữ chân con khỏi sa vào cạm bẫy.hIĐừng sợ chi khi kinh hãi bất thần ập xuống, hay kẻ ác xông vào tấn công.d AKhi ngả lưng, con không khiếp sợ. Nằm xuống rồi là an giấc thảnh thơi.d ARồi bước đường con đi sẽ an toàn, và chân con sẽ chẳng bao giờ vấp.Z -đó sẽ là sức sống cho tâm hồn, là đồ trang sức đeo nơi cổ.f ENày con, đừng xao lãng, nhưng hãy cố gắng sống khôn ngoan và thận trọng :d ANhờ tri thức của Người, vực sâu được khai mở và mây trời đổ mưa.}sĐỨC CHÚA dùng khôn ngoan đặt nền cho trái đất, dùng hiểu biết thiết lập các tầng trời./Khôn ngoan chính là cây sự sống đối với người nào nắm được khôn ngoan. Giữ được khôn ngoan quả là hạnh phúc.^5Đường khôn ngoan là đường thú vị, nẻo khôn ngoan là nẻo bình an.Y+Bên hữu khôn ngoan là trường thọ, bên tả là danh giá giàu sang.c?Khôn ngoan quý hơn cả trân châu, không bảo vật nào của con so sánh nổi.Vì được khôn ngoan thì hơn được bạc, được hưởng lợi ích của khôn ngoan thì hơn được vàng.kO Hạnh phúc thay người được trí khôn ngoan, cũng như kẻ được tài phán đoán.mS Vì ĐỨC CHÚA khiển trách kẻ Người thương, như người cha xử với con yêu quý.|q Này con, chớ khinh thường khi ĐỨC CHÚA sửa dạy con, đừng chán ngán khi Người khiển trách.uc Nhờ thế, kho chứa của con sẽ đầy ắp lúa thơm và bồn ép sẽ tràn trề rượu mới.~ Của cải làm ra, con hãy dùng mà tôn vinh ĐỨC CHÚA, và hãy dâng lên Người phần hoa lợi đầu mùa của con.h}INhư thế, da thịt con sẽ được chữa lành, xương cốt con sẽ nên cứng cáp.g|GĐừng tự coi mình là khôn ngoan, hãy kính sợ ĐỨC CHÚA và tránh xa sự dữ.{}Hãy nhận biết Người trong mọi đường đi nước bước, Người sẽ san bằng đường nẻo con đi.pzY*Hãy hết lòng tin tưởng vào ĐỨC CHÚA, chớ hề cậy dựa vào hiểu biết của con.lyQNhư vậy, con sẽ được cả Thiên Chúa lẫn phàm nhân yêu thương và quý chuộng."x=Ước chi ân tình và tín nghĩa chẳng hề lìa xa con, nhưng nên như vòng con đeo vào cổ, và được con ghi khắc tận đáy lòng.lwQVì nhờ đó, con sẽ được sống lâu trăm tuổi, và đầy tràn phúc lộc bình an.xv kNày con, đừng quên lãng giáo huấn của thầy, huấn lệnh của thầy, lòng con lo giữ trọn.uCòn ác nhân sẽ phải xa lìa quê cha đất tổ, phường bất trung sẽ bị trục xuất khỏi quê hương.t{Vì người ngay thẳng sẽ được an cư trong đất nước, người hoàn thiện sẽ lưu lại nơi đây.{soNhư thế con sẽ bước đi trên đường người lương thiện, và dõi theo lối của chính nhân.lrQKẻ theo nó rồi, không hề trở lại, chẳng ai tìm được đường về cõi sống.\q1Nhà nó ở nghiêng về cõi chết, lối nó đi, dẫn tới các âm hồn.pyNgười bạn đường thời son trẻ, ả đã bỏ rơi, giao ước của Thiên Chúa, ả hằng quên lãng.oNhờ thế, con sẽ thoát khỏi người đàn bà trắc nết, khỏi người phụ nữ không quen cứ nói ngon nói ngọt.LnĐường chúng đầy uẩn khúc, lối chúng thật quanh co.cm?chúng hả hê khi phạm điều ác, thích thú khi làm điều tồi tệ xấu xa.Ul# khỏi những kẻ bỏ đường ngay chính, đi vào nẻo tối tăm ;zkm để giải thoát con khỏi lối sống xấu xa, cứu con khỏi người nói những lời xằng bậy,cj? óc thận trọng sẽ giữ gìn con, trí hiểu biết sẽ như người bảo vệ,_i7 Vì khôn ngoan sẽ vào tận lòng con, và tri thức khiến hồn con vui thú,h+ Bấy giờ con sẽ hiểu thế nào là công bằng, thế nào là chính trực công minh : đó là đường đưa tới hạnh phúc.bg=giữ gìn đường nẻo người chính trực, bảo vệ lối đi kẻ tín trung.sf_Ai ngay chính được Người trợ lực, Người thành khiên thuẫn cho kẻ sống thanh liêm,se_Vì chính ĐỨC CHÚA ban tặng khôn ngoan ; tri thức và hiểu biết là nhờ Người mà có.d%thì lúc đó con sẽ hiểu thế nào là kính sợ ĐỨC CHÚA, và sẽ khám phá ra hiểu biết Thiên Chúa có nghĩa là gì.\c1nếu con tìm khôn ngoan như tìm bạc, và lùng kiếm như thể kho tàng,Sbphải, nếu con cầu xin trí thông minh, van nài ơn hiểu biết,aa;nếu con lắng tai nghe lẽ khôn ngoan, và hướng lòng theo sự hiểu biết,n` W*Này con, nếu lời thầy, con luôn nhận lấy, và huấn lệnh thầy, con hằng ấp ủ,Y_ -!Ai nghe ta sẽ sống an toàn, được yên ổn, chẳng sợ chi tai hoạ.^ } Ngây thơ mà bướng bỉnh, ắt sẽ phải thiệt thân ; ngu đần mà vô tâm, tránh sao khỏi tự diệt.{] qnên chúng phải gánh hậu quả việc chúng làm, chuốc vào thân hết mọi điều chúng toan tính. xz~~%}};||Y{{^zz[yyYxxSwwgvvuuutt.ss5rrNqq\ppZoo]nn{nmm2llCkkTjj|iivi hgg{gffaeeueddccbb2aaa``g___ ^^]]9\\N[[aZZtZYY#XuXhWWVV+UUaTTT*SSPRREQQ\PPPOO!NNGMMMLL5KK>JJWIIxHHHGGFF$EE-DD>==?<wNgười giận dữ hung hăng sẽ phải nộp phạt, nếu cứu nó, bạn chỉ làm tăng sự ác mà thôi.s=_Hãy sửa phạt con cái bao lâu còn hy vọng, nhưng đừng nóng nảy khiến nó phải chết.}<sThương xót kẻ khó nghèo là cho ĐỨC CHÚA vay mượn, Người sẽ đáp trả xứng việc đã làm.;Tuân giữ lệnh truyền là giữ được mạng sống, khinh thường đường lối Chúa ắt phải mạng vong.i:KThói lười biếng làm con người ngủ mê, kẻ biếng nhác sẽ phải nhịn đói.u9cCửa nhà, tài sản là gia nghiệp của cha ông, còn người vợ khôn ngoan là do ĐỨC CHÚA.S8 Con ngu là mối hoạ cho cha, vợ lắm điều như mái nhà dột.o7W Cơn giận của vua như tiếng gầm sư tử, ân lộc vua ban tựa mưa móc trên cỏ xanh.|6q Hiểu biết làm con người chậm giận, bỏ qua lời xúc phạm khiến con người được tôn vinh. 5  Người ngu không hợp với nếp sống phong lưu, người nô lệ càng không thể điều khiển hàng thủ lãnh.{4o Kẻ làm chứng gian không thoát khỏi hình phạt, người nói năng dối trá sẽ phải mạng vong.y3kAi có óc hiểu biết thì yêu bản thân mình, ai giữ được sáng suốt thì tìm ra hạnh phúc. 2 Kẻ nghèo túng bị mọi anh em khinh rẻ, bạn hữu lại càng lánh xa ! Mong được đôi lời, cũng chẳng có._17Lắm kẻ tâng bốc người hào phóng, ai cũng làm bạn với kẻ cho quà.0Kẻ làm chứng gian không thoát khỏi hình phạt, người nói năng dối trá sẽ chẳng được yên hàn.h/INgười lắm của được thêm nhiều bạn, còn kẻ nghèo bị bạn hữu lánh xa.[./Kẻ ngu dại làm hại đời mình, nhưng lòng nó lại căm ĐỨC CHÚA.l-QNhiệt tình mà thiếu suy xét nào có ích chi, bước vội vàng ắt có khi lầm lỡ.X, +Thà nghèo túng mà sống vẹn toàn, còn hơn điêu ngoa mà ngu ngốc.e+CCó thứ bạn bè gây ra tai hoạ, có người thân hữu gắn bó hơn cả anh em.[*/Người nghèo khẩn khoản nài xin, người giàu trả lời hống hách.o)WTìm được vợ hiền là tìm thấy hạnh phúc, và nhận được ơn ĐỨC CHÚA ban cho.h(ISống hay chết đều do cái lưỡi, ai yêu chuộng nó, sẽ lãnh nhận hậu quả.'yCon người phải chịu hậu quả lời mình nói và được hưởng những gì môi miệng họ thốt ra.&5Một người anh em bị xúc phạm thì còn hơn một thành trì vững chắc. Các cuộc cãi vã tựa như then cài cửa luỹ đồn.%yQuẻ gieo chấm dứt các vụ tương tranh và phân định quyền lợi giữa những người quyền thế.{$oKẻ nói trước cứ biện hộ cho mình là đúng, nhưng đối phương đến, sẽ lột mặt nạ y.v#eAi có quà biếu sẽ rộng đường lui tới, sẽ gặp được người chức trọng quyền cao.o"WTrí người minh mẫn tiếp thu hiểu biết, tri thức là điều tai kẻ khôn kiếm tìm.w!gNgười đau yếu được tinh thần nâng đỡ, nhưng tinh thần suy sụp thì lấy ai vực lên ?S  Kẻ chưa nghe đã vội cãi, sẽ chịu tiếng nhục nhã, ngu si.[/ Lòng tự cao dẫn đến suy sụp, đức khiêm tốn đem lại vinh quang.pY Người giàu coi của cải là thành trì kiên cố, họ cho đó là tường cao luỹ dầy.jM Danh ĐỨC CHÚA là tháp canh kiên vững, chính nhân chạy đến là được an toàn.^5 Người biếng nhác việc bổn phận mình là anh em với quân phá hoại.[/Lời kẻ mách lẻo như của ngon vật lạ trôi xuống tận ruột gan.\1Miệng kẻ ngu làm cho nó tàn tạ, môi của nó là cạm bẫy cho mình.[/Môi người ngu gây ra tranh cãi, miệng của nó khiến nó chịu đòn.q[Bênh vực kẻ gian ác, đè nén người vô tội, xét xử như thế chẳng tốt đẹp gì.{Lời miệng con người là nước sâu thăm thẳm, là dòng suối tràn trề, là nguồn mạch khôn ngoan.a;Đâu có kẻ ác, đấy có khinh khi, đâu có nhục nhã, đấy có lăng mạ.eCNgười ngu không ưa chuyện hiểu biết, nhưng thích phô bày cảm nghĩ riêng.` ;Kẻ ích kỷ chạy theo dục vọng, và nổi giận trước mọi lời khuyên./WNếu biết giữ thinh lặng, kẻ ngu cũng được kể là người khôn ngoan ; nếu biết ngậm môi, kẻ đó được coi là người thông hiểu.{oNgười nói năng dè dặt là người hiểu biết, kẻ giữ được điềm tĩnh là kẻ khôn ngoan.xiPhạt vạ chính nhân thì không phải lẽ, đánh người khả kính là ngược với công bằng.MCon ngu khiến cha buồn giận, con dại làm mẹ đắng cay.}Người hiểu biết chỉ nhắm đến khôn ngoan, còn người ngu để mắt khắp cùng trời cuối đất.mSÁc nhân nhận quà được giấu trong ngực áo, khiến cán cân công lý bị bẻ cong.r ]Tâm trí hân hoan làm thân xác lành mạnh, tinh thần suy sụp khiến xương cốt rã rời.p YSinh ra đứa ngu là chuốc lấy phiền muộn, làm cha kẻ dại nào vui sướng gì đâu !y kTâm địa quanh co sao gặp được hạnh phúc, miệng lưỡi dối trá ắt phải chịu tai ương.^ 5Ưa cãi nhau là ưa phạm tội, tự cao tự đại là chuốc lấy suy vong.U #Đứa ngu mới ký giao kèo, mới đứng ra bảo lãnh cho bè bạn.dABè bạn thương nhau mọi thời mọi lúc, vào ngày hoạn nạn chỉ có anh em.Để sắm được khôn ngoan, tiền bạc trong tay đứa ngu ích lợi gì, bởi vì nó quá ư đần độn ?pYBênh vực đứa ác, kết tội chính nhân, hai việc này đều làm ĐỨC CHÚA ghê tởm.yBắt đầu cãi cọ là như để cho nước vỡ bờ, hãy tránh xa trước khi cuộc tranh cãi bùng nổ.[/ Bất hạnh sẽ không chịu rời bỏ, nhà kẻ nào lấy oán đền ơn.W' Gặp gấu mẹ mất con còn hơn gặp người ngu lên cơn rồ dại.y Ác nhân chỉ mưu tìm nổi loạn, nhưng một sứ giả dữ dằn sẽ được sai đến trừng trị nó.Z- Trăm roi đánh người dại không bằng một lời mắng người khôn.pY Ai muốn có bạn bè thì quên đi lầm lỗi, nhắc hoài chuyện cũ làm cho bạn xa mình.ucQuà hối lộ là bùa mê dưới mắt người đem biếu, người đó làm gì cũng thành công.|~qLời tao nhã đâu có hợp với kẻ ngu dốt, lời dối gian càng không hợp với người thanh cao.s}_Triều thiên của người già là đàn con cháu, vinh dự của con cái là chính người cha.8|iChế giễu kẻ lâm cảnh túng nghèo là sỉ nhục Đấng tạo thành nên họ. Vui mừng khi người gặp tai ương thì sẽ không thoát khỏi án phạt.{Phường gian ác để tâm đến những lời bất chính, quân lừa đảo lắng tai nghe những chuyện hại người.^z5Lò thử vàng, nồi thử bạc, còn ĐỨC CHÚA thử lòng dạ con người.~yuĐầy tớ tài giỏi thì hơn cả đứa con hư đốn, lại được chia gia sản với anh em trong nhà.qx ]Thà ăn mẩu bánh khô mà được êm ấm còn hơn đầy yến tiệc mà nhà cửa bất hoà.w !Người ta gieo quẻ trong vạt áo, nhưng mọi quyết định của phàm nhân đều bắt nguồn từ ĐỨC CHÚA.tva Người chậm giận thì hơn trang hào kiệt, người tự chủ hơn kẻ chiếm được thành.luQMái đầu bạc là triều thiên vinh hiển được tặng ban cho kẻ sống công chính.Ut#Nháy mắt mím môi, nghĩ ra điều dối trá là làm sự ác rồi.cs?Người thô bạo phỉnh phờ bằng hữu, dẫn họ vào đường nẻo xấu xa.erCKẻ dối gian gây bất hoà tranh chấp, tên mách lẻo chuyên chia rẽ bạn bè.dqAQuân vô lại đào hố gây tai ương, đôi môi nó như lửa hồng cháy bỏng.lpQMiệng muốn ăn khiến con người vất vả, vì bụng đói nên đầu gối phải bò.bo=Có con đường xem ra ngay thẳng, nhưng rốt cuộc lại đưa đến tử vong.qn[Lời tử tế là tảng mật ong làm cổ họng ngọt ngào, khiến xương cốt lành mạnh.gmGTrí khôn ngoan làm miệng nên khéo léo và thêm sức thuyết phục cho đôi môi.jlMKẻ có lương tri là có nguồn sự sống, sự dại khờ là hình phạt kẻ ngu si.kNgười có trí khôn ngoan được coi là sáng suốt, lời ngọt ngào làm cho sức thuyết phục gia tăng.j7Kẻ chú tâm vào lời Chúa dạy sẽ gặp chuyện tốt lành, người đặt niềm tin vào ĐỨC CHÚA thật hạnh phúc dường bao.qi[Thà sống tự hạ với kẻ khiêm nhu hơn chia chiến lợi phẩm với phường kiêu hãnh.Th!Kiêu căng đưa đến sụp đổ, ngạo mạn dẫn đến té nhào.g Nẻo đường người chính trực tránh xa điều ác ; ai để mắt nhìn lối mình đi thì sinh mạng an toàn.jfMĐược khôn ngoan tốt hơn được vàng, được hiểu biết quý hơn được bạc.oeWLong nhan rạng rỡ là bầy tôi được sống, ơn vua ban xuống như mây đổ mưa xuân.{doCơn giận của vua báo tin thần chết đến, biết làm vua nguôi giận ấy mới là người khôn.jcM Lời lẽ chân thành khiến vua quý chuộng, vua yêu thương kẻ ăn nói thẳng ngay.rb] Làm điều dữ là chuyện vua ghê tởm, vì nhờ sống công chính mà ngai báu vững bền.a} Cán cân và bàn cân chính xác là của ĐỨC CHÚA, mọi quả cân trong túi là sản phẩm của Người.\`1 Lời vua là lời sấm, mở miệng ra phân xử, vua sẽ chẳng sai lầm.o_W Tâm trí con người nghĩ ra đường lối, còn ĐỨC CHÚA hướng dẫn từng bước đi.f^EThà ít của cải mà sống công chính hơn nhiều huê lợi mà thiếu công minh.]}Khi ĐỨC CHÚA hài lòng về lối sống của ai Người khiến cả quân thù cũng làm hoà với kẻ ấy.\Nhờ nhân nghĩa tín thành mà tội được xoá bỏ, nhờ kính sợ ĐỨC CHÚA mà tránh được sự dữ.k[OĐứa kiêu căng làm ĐỨC CHÚA ghê tởm, hẳn nó không thoát khỏi án phạt đâu.ZMọi việc ĐỨC CHÚA làm đều có cùng đích riêng, người ác được dựng nên là cho ngày tai hoạ.kYOHãy ký thác việc bạn làm cho ĐỨC CHÚA, dự tính của bạn ắt sẽ thành công.vXeCon người cho lối sống của mình là trong sáng, nhưng ĐỨC CHÚA thấu suốt mọi tâm can.iW MSuy nghĩ lo toan là việc của con người, còn nói câu trả lời là do ĐỨC CHÚA.yVk!Lòng kính sợ ĐỨC CHÚA là trường dạy khôn ngoan, khiêm nhu là đường dẫn đến vinh dự.tUa Bỏ lời nghiêm huấn là coi rẻ chính mình, nghe lời sửa dạy là sắm lấy hiểu biết.}TsKẻ lắng nghe lời sửa dạy, lời ban sự sống, sẽ được cư ngụ với những bậc khôn ngoan.wSgCái nhìn ngời sáng làm tâm hồn vui sướng, tin tức may lành khiến xương cốt vững vàng.`R9ĐỨC CHÚA ở xa phường gian ác, nhưng nghe lời nguyện của chính nhân.lQQNgười công chính nghĩ suy rồi mới đáp, miệng kẻ ác tuôn trào chuyện xấu xa.sP_Kẻ hám lợi làm tan hoang nhà cửa, người khinh chê quà hối lộ sẽ được sống lâu.pOYĐỨC CHÚA ghê tởm những mưu đồ xấu xa, còn lời lẽ nhân hậu thì thuần khiết.NwNhà đứa kiêu căng, ĐỨC CHÚA giật cho sập, đất kẻ goá bụa, Người giữ vững đường ranh.nMUNgười khôn theo con đường đưa lên sự sống, tránh con đường dẫn xuống âm ty.qL[Biết đối đáp khiến con người vui thú, nói đúng lúc, thật tốt đẹp dường bao !eKCThiếu bàn bạc, chương trình đổ vỡ, nhiều cố vấn, ắt sẽ thành công.mJSKẻ ngu si lấy điều dại làm vui, người hiểu biết cứ thẳng đường mà tiến.MICon khôn làm hài lòng cha, đứa dại không nể mặt mẹ.sH_Đường kẻ lười bị rào gai cản trở, lối người ngay được bồi đắp thênh thang._G7Kẻ nóng tính gây ra cãi vã, người chậm giận làm dịu cuộc đôi co.xFiThà bữa rau bữa cháo mà yêu thương nhau còn hơn mâm cao cỗ đầy mà bất hoà bất thuận.qE[Ít của ít tiền mà biết kính sợ ĐỨC CHÚA hơn có cả kho tàng mà cứ phải âu lo.jDMKẻ cùng khốn thấy ngày nào cũng xấu, đời người vui là yến tiệc kéo dài.oCWTrí người minh mẫn kiếm tìm tri thức, miệng kẻ ngu si ham thích chuyện điên rồ.eBC Lòng mừng vui làm hân hoan nét mặt, lòng sầu muộn khiến tâm trí rã rời.pAY Kẻ nhạo báng không thích bị khiển trách, cũng chẳng chịu đến với người khôn.q@[ Âm phủ, âm ty còn phơi bày trước nhan ĐỨC CHÚA, huống chi là lòng dạ con người !? Kẻ rời xa đường ngay chính sẽ bị nghiêm trị, ai khinh thường lời sửa dạy sẽ phải mạng vong.~>u ĐỨC CHÚA ghê tởm lối sống của ác nhân, nhưng mến thương người theo đuổi sự công chính.j=MĐỨC CHÚA ghê tởm hy lễ của đứa ác, nhưng ưa thích lời cầu của kẻ ngay.h<IMôi người khôn truyền bá kiến thức, lòng kẻ dại chẳng được thế đâu.n;UNhà người ngay dư đầy của cải, nhưng huê lợi của kẻ ác gây bối rối âu lo.^:5Kẻ ngu khinh lời cha nghiêm huấn, ai giữ lời sửa dạy sẽ nên khôn._97Lời xoa dịu tựa cây ban sự sống, lời nham hiểm làm tan nát tâm can.b8=Mắt ĐỨC CHÚA ở mọi nơi mọi chỗ hằng dõi theo kẻ dữ người lành.`79Lưỡi người khôn tiết ra tri thức, miệng kẻ dại tuôn chuyện ngu si.u6 eCâu đáp dịu dàng khiến cơn giận tiêu tan, lời nói khiêu khích làm nổi cơn thịnh nộ.f5E#Bầy tôi mưu trí được hưởng ơn vua, bầy tôi bất tài làm vua thịnh nộ.n4U"Đức công chính đem cường thịnh cho nước, còn tội lỗi gây nhục nhằn cho dân.c3?!Ác nhân té nhào vì điều ác nó gây ra, chính nhân vững dạ vì đã sống vẹn toàn. Khôn ngoan ngự trị trong lòng người hiểu biết, nhưng chẳng ai thấy nó trong dạ đứa ngu si. 2  )1KÁp bức người yếu thế là sỉ nhục Đấng tạo thành nên họ, thương xót kẻ khó nghèo là tôn kính Đấng dựng nên người đó.|0qTâm hồn bình an là nguồn sống cho thể xác, nhưng lòng ghen ghét tựa chứng bệnh mục xương.h/INgười chậm giận thì đầy sáng suốt, kẻ nóng tính để lộ cái dại khờ.a.;Đông dân, nhà vua được mạnh thế, thiếu dân, lãnh tụ sẽ đổ nhào.l-QKính sợ ĐỨC CHÚA là nguồn sự sống, giúp ta tránh được cạm bẫy tử thần.y,kKính sợ ĐỨC CHÚA sẽ được an toàn kiên vững, Người là nơi ẩn náu cho con cái Người.}+sChứng nhân ngay thật cứu được bao mạng người, chứng nhân dối trá chỉ làm trò bịp bợm.h*IPhú quý là triều thiên của người khôn, còn kẻ ngu thì dại vẫn hoàn dại.M)Chịu cực là có ăn, nói suông thì chỉ tổ đói nghèo.(#Kẻ mưu toan điều ác lại chẳng lầm lạc sao ? Người toan làm điều thiện sẽ gặp được nhân nghĩa tín thành.`'9Khinh rẻ tha nhân thì mắc tội, nhưng xót thương kẻ nghèo là có phúc.g&GKẻ nghèo khó, láng giềng cũng ghét bỏ, người giàu sang có vô số bạn bè.%Kẻ xấu phải cúi mình trước mặt người lành, kẻ ác chầu chực nơi cửa nhà người công chính.w$gKỷ phần của kẻ ngây thơ là dại dột, tri thức là triều thiên trên đầu người khôn.p#YNgười nóng tính làm những điều dại dột, đứa mưu mô bị kẻ ghét người khinh.y"kNgười khôn sợ điều dữ và tìm cách tránh xa, kẻ dại thì hung hăng và tự tin quá đáng.g!GKẻ khờ khạo ai nói gì cũng tin, người khôn ngoan thì đắn đo từng bước. }Kẻ bất trung lãnh hậu quả do cách mình sống, người tử tế hưởng hoa trái của việc mình làm.oW Cả khi cười, lòng vẫn vương sầu muộn, sau niềm vui lại đến nỗi buồn phiền.b= Có con đường xem ra ngay thẳng, nhưng rốt cuộc lại đưa đến tử vong.gG Nhà của ác nhân sẽ bị tàn phá, lều của người ngay ngày càng phát đạt.}s Nỗi đắng cay chỉ riêng lòng mình biết, niềm hân hoan đâu chia sẻ được với người ngoài.dA Kẻ ngu nhạo báng hy lễ đền tội, và ơn Chúa ở với những người ngay.Cái khôn của kẻ sáng suốt là biết rõ đường mình đi, cái dại của kẻ ngu si là đi lường gạt.ucBạn hãy tránh xa đứa ngu si dại dột, vì biết rằng hắn chẳng có lời lẽ khôn ngoan.r]Đứa nhạo báng tìm khôn ngoan chẳng thấy, người hiểu biết gặp tri thức dễ dàng.ykChứng nhân ngay thật thì không hề gian dối, chứng nhân xảo trá toàn nói chuyện dối gian.`9Không có bò, máng ăn trống rỗng, nhờ sức trâu, nguồn lợi dồi dào.c?Miệng kẻ dại có mầm kiêu ngạo, môi người khôn bảo vệ người khôn.yNgười sống đời ngay thẳng thì kính sợ ĐỨC CHÚA, kẻ lạc xa chính lộ lại khinh dể Người.c APhụ nữ khôn ngoan xây dựng cửa nhà, phụ nữ dại dột tự tay phá đổ.E Chính nhân được ăn no, kẻ ác phải đói bụng.fE Kẻ ghét con mới không dùng roi vọt, người thương con sẽ lo sửa phạt con.}s Đất người nghèo vỡ hoang thì dồi dào lương thực, nhưng nhiều kẻ mất mạng vì bất công.  Người đức độ để gia sản tới đời con đời cháu, của cải đứa tội lỗi lại dành cho chính nhân.zm Điều bất hạnh bám sát người tội lỗi, chuyện may lành là phần thưởng của chính nhân.h I Đi với người khôn, ắt sẽ nên khôn, chơi cùng kẻ dại, sẽ mang lấy hoạ.t a Ước mơ thành tựu khiến tâm hồn vui thú, từ bỏ gian tà là điều đứa ngu ghê tởm.  Coi khinh lời nghiêm huấn ắt phải nghèo phải nhục, tuân giữ lời sửa dạy hẳn sẽ được hiển vinh.r ] Sứ giả gian manh chỉ gây nên tai hoạ, sứ giả trung tín là phương thuốc chữa lành.^ 5 Người khôn ý thức việc mình làm, kẻ ngu để lộ điều dại dột.oW Biết xử sự thì người đời mộ mến, theo đường bất tín sẽ chẳng tới đâu.xi Giáo huấn của hiền nhân là suối nguồn sự sống giúp chúng ta tránh cạm bẫy tử thần.oW Coi khinh lời dạy sẽ bị tiêu vong, tôn trọng lệnh truyền sẽ được ân thưởng.xi Giấc mộng chưa thành làm trái tim khắc khoải, ước mơ toại nguyện là cây ban sự sống.W' Của cải mau tăng sẽ mau giảm, ai từ từ thu góp sẽ giàu lên.pY Tự mãn tự kiêu chỉ gây ra cãi cọ, nghe lời khuyên nhủ thì sẽ được khôn ngoan.ve Ánh sáng người chính trực đem lại niềm vui, ngọn đèn của ác nhân sẽ bị dập tắt.fE Của cải có sức chuộc mạng người, còn kẻ nghèo chẳng nghe ai trách móc.ta Người chẳng có chi thì khoe mình giàu có, kẻ nhiều của cải lại làm bộ túng nghèo.{ Đức công chính giữ gìn người sống thanh liêm, còn tội lỗi đưa ác nhân đến chỗ tiêu diệt.s~_ Người chính trực ghét lời dối trá lọc lừa, kẻ gian ác làm điều xấu xa ô nhục.} Kẻ lười biếng thèm muốn mà chẳng được gì, người chuyên cần muốn chi cũng được thoả mãn.v|e Giữ mồm giữ miệng là bảo toàn mạng sống, khua môi múa mép ắt sẽ phải thiệt thân.{ Người nói điều lành thì được hưởng điều lành, còn quân phản trắc chỉ thích gây bạo động.dz C Con khôn giữ lời cha nghiêm huấn, kẻ nhạo báng chẳng nghe lời sửa dạy.^y5 Đường công minh đưa tới sự sống, lối gian tà dẫn đến tử vong.xy Kẻ lười biếng có thịt săn cũng không chịu nấu, nhưng siêng năng là vốn quý của con người.twa Người công chính dẫn lối cho bạn bè, nhưng đường ác nhân đi khiến chúng bị lạc.}vs Mối lo lắng trong lòng khiến con người suy sụp, nhưng những lời tử tế làm cho họ hân hoan.ouW Người cần mẫn sẽ nắm quyền thống trị, kẻ biếng lười thì bị bắt làm phu.ntU Người khôn khéo chẳng khoe điều mình biết, kẻ dại khờ để lộ chuyện ngu si.|sq Đôi môi gian tà bị ĐỨC CHÚA ghê tởm, kẻ thực thi chân lý thì được Người mến thương.hrI Người công chính không khi nào gặp nạn, còn ác nhân, tai hoạ cứ dập dồn.q Lòng kẻ mưu điều ác chất đầy chuyện lừa đảo, người cổ võ hoà bình được chan chứa niềm vui.\p1 Lời ngay thật lưu tồn mãi mãi, lưỡi dối gian chỉ có một thời.wog Lời nói bừa bãi khác nào mũi gươm đâm, miệng lưỡi khôn ngoan lại chữa trị cho lành.wng Ai trình bày sự thật thì nói lên công lý, kẻ làm chứng gian toàn bịa chuyện lọc lừa.mmS Kẻ ngu si không kìm được giận dữ, người khôn khéo biết nén nhục nuốt sầu.wlg Kẻ ngu cứ tưởng mình đi đường ngay chính, ai nghe lời khuyên nhủ mới là người khôn.k Người ăn nói tử tế sẽ được bao điều tốt đẹp, mỗi người sẽ lãnh hậu quả việc mình làm.j} Vì tội lỗi của đôi môi mà ác nhân sa bẫy, còn người công chính được thoát cảnh khốn cùng.wig Lưới dò của kẻ xấu lôi cuốn ác nhân, cội rễ của người công chính thì bền vững.h{ Người canh tác đất đai được no đầy cơm bánh, kẻ chạy theo chuyện phù phiếm là đứa ngu si.ygk Người công chính chăm lo cho sự sống đàn vật, còn ác nhân thì thâm độc tận đáy lòng.ufc Thà làm dân thường mà có một đầy tớ còn hơn ra bộ ông lớn mà chẳng đủ cơm ăn.~eu Người biết điều phải trái sẽ được khen ngợi, kẻ phán đoán lệch lạc sẽ bị khinh chê.wdg Ác nhân đã bị lật nhào là không còn nữa, còn nhà người công chính vẫn đứng nguyên.cc? Lời kẻ ác giương bẫy giết người, miệng chính nhân thì lo cứu sống.mbS Người ngay chính chỉ nghĩ chuyện công minh, kẻ gian tà luôn bày mưu lường gạt.uac Có vợ đảm đang như được mang ngọc miện, có vợ hư hỏng như bị bệnh mục xương.{`o Kẻ làm ác đâu đứng vững được hoài, nền móng của chính nhân chẳng bao giờ lay chuyển.g_G ĐỨC CHÚA quý chuộng người lương thiện, nhưng Người kết án kẻ mưu mô.g^ I Yêu lời nghiêm huấn là yêu tri thức, ghét lời sửa dạy là dại dột ngu si.]{ Người công chính còn lãnh thưởng phạt nơi trần thế, huống chi là kẻ tội lỗi, đứa ác tâm.  Z9~~G}}J||a{{w{ zz?yygxxxwwJvvmuubttxsss rrBqq^ppxoo{onn+mmlkk_jjrjiihh gg_fffedd}dcc bb.aaa!``7__Y^^Z]]r] \\D[[ZZ?YY{YXYWWW(VVNUUmUTT?SRRNQQPPOO@NNRMMTLLaLKKJpJIqI HHGGFF>?==p= <cKẻ bỏ lề luật thì ca ngợi ác nhân, người giữ lề luật thì chống lại bọn chúng.l=QÁc nhân bóc lột người thiếu thốn, khác nào cơn mưa lũ gây nên cảnh đói ăn..<UKhi đất nước loạn lạc thì lắm kẻ xưng hùng xưng bá, còn đất nước được ổn định là nhờ một người hiểu biết khôn ngoan.r; _Ác nhân trốn chạy dù không ai đuổi bắt, còn chính nhân đứng vững tựa sư tử con.g:Gvà sẽ có đủ sữa dê để nuôi bản thân con, nuôi cả nhà và các tỳ nữ.b9=thì chiên sẽ cho con có áo che thân, dê sẽ giúp con có tiền tậu ruộng,t8aKhi cỏ khô đã cắt và cỏ non lại mọc, khi cỏ xanh trên đồi núi cũng được gom vềl7Qvì của cải không bền lâu muôn thuở và danh vọng chẳng lưu truyền muôn kiếp.b6=Hãy biết rõ tình trạng bầy gia súc và lưu tâm đến đàn vật của con,w5gGiã đứa ngu trong cối như lấy chày giã gạo, con cũng chẳng lột được cái ngu của nó.^45Lò thử vàng, nồi thử bạc, tiếng khen cho thấy giá trị con người.g3GÂm ty, âm phủ không bao giờ đầy, cặp mắt con người chẳng bao giờ thoả.Q2Nước phản chiếu khuôn mặt, tâm tư phản ánh con người.h1IGiữ cây vả thì được ăn trái vả, bảo vệ thầy ắt sẽ được kính yêu.O0Sắt bén nhờ sắt, con người nên sắc bén nhờ bạn bè.`/9Giữ được đàn bà như giữ được gió, hay nắm được dầu trong tay.<.sĐàn bà lắm điều như nhà dột ngày mưa.v-eLớn tiếng chúc lành cho bạn hữu ngay từ sáng sớm thì chẳng khác nào nguyền rủa họ.S, Người nào dám bảo lãnh cho kẻ không quen, phải giữ lấy áo của người đó ; người nào muốn bảo đảm cho phụ nữ xa lạ, phải đòi người đó vật thế chân.l+Q Gặp nguy hiểm, người khôn ẩn mình, đứa khờ dại lao tới và bị thiệt thân.|*q Này con, hãy khôn ngoan cho thầy được thoả dạ và có thể đối đáp với ai sỉ nhục thầy.;)o Bạn của con hay bạn của cha con, đừng nỡ bỏ rơi họ. Gặp ngày khốn quẫn, đừng đến nhà anh em con, vì anh em xa không bằng láng giềng gần.( Dầu và hương thơm làm phấn khởi lòng người, tình bạn ngọt ngào giúp tinh thần thêm vững mạnh.,'SNgười xa quê như chim xa tổ.d&ANgười no, tảng mật cũng coi thường, kẻ đói thấy đắng cay cũng ngọt.{%oBạn bè làm thương tổn, bạn bè vẫn chân thành, kẻ thù có ôm hôn, kẻ thù cũng giả dối.T$!Thà chỉ trích công khai còn hơn yêu thương mà không bày tỏ.#!Đứa nóng giận thì độc ác, kẻ thịnh nộ thì bạo tàn, nhưng trước người nổi cơn ghen, ai nào đứng vững ?X")Đá nặng, cát cũng nặng, đứa ngu nổi giận còn nặng nề hơn.j!MHãy để kẻ xa người lạ ngợi khen con, đừng có hé môi khen ngợi chính mình.{  qChớ huênh hoang tự đắc về ngày mai, vì hôm nay sẽ xảy ra chuyện gì, con đâu biết được.jMLưỡi dối gian ghét người nó làm hại, miệng ngọt xớt gây đổ vỡ nát tan.X)Kẻ đào hố bị sa xuống hố, người lăn đá lại bị đá đè.nUNó mưu mô che đậy lòng ghen ghét, nhưng ác tâm của nó bị đại hội vạch trần.lQNó dùng lời quyến rũ, con đừng có tin, vì lòng nó chứa đầy chuyện ghê tởm.nUKẻ ghét ghen, môi miệng khéo vờ vĩnh, nhưng thâm tâm vẫn đặt chuyện lọc lừa.pYLời lẽ mặn nồng mà lòng dạ xấu xa chẳng khác nào bạc cặn dát trên đồ gốm.]3Lời đứa mách lẻo như của ngon vật lạ trôi xuống tận ruột gan.lQThan nuôi bếp hồng, củi nuôi lửa đỏ, kẻ hay gây gổ khiến cãi cọ bùng lên.X)Củi tàn thì lửa tắt, hết kẻ mách lẻo thì cũng bớt đôi co.I Kẻ lừa đảo bạn bè, rồi bảo : Đùa đấy thôi !`9thì cũng như người giả vờ điên phóng lửa, bắn tên gây chết chóc.PXen vô chuyện của người khác nào kéo tai chó chạy rông._7Kẻ lười biếng tự hào mình khôn hơn bảy người có tài đối đáp.hIKẻ lười biếng thò tay vào đĩa, nhưng chẳng buồn đưa thức ăn lên miệng.MCánh cửa xoay trên trục, đứa lười lăn trên giường.hI Tên lười nói : Ngoài đường có sư tử, nơi quảng trường có chúa sơn lâm.mS Nếu con gặp một kẻ tự cho mình là khôn, thì thà hy vọng vào đứa ngu còn hơn.Z- Con chó quay lại chỗ nó mửa, đứa ngu lặp lại chuyện ngu đần.  Ai mướn kẻ ngu hay người say thì cũng ví tựa kẻ bắn cung gây thương tích cho mọi người qua lại.m S Đứa dốt mở miệng nói khôn nói ngoan chẳng khác gì kẻ say vung cành gai mà múa.` 9Bày tỏ lòng kính trọng đứa ngu chẳng khác chi cột sỏi vào ná bắn.g GĐứa dốt mở miệng nói khôn nói ngoan thì cũng như anh què đi khập khiễng. Nhờ đứa ngu chuyển giùm sứ điệp chẳng khác chi tự chặt chân mình và gánh lấy biết bao tai hoạ.eCHãy đáp lại đứa ngu theo cái ngu của nó, kẻo nó cứ tưởng là nó khôn.q[Đừng đáp lại đứa ngu theo cái ngu của nó, kẻo chính con cũng lại giống nó thôi.fERoi dành cho ngựa, hàm thiếc cho lừa, đòn vọt dành cho lưng đứa ngu xuẩn.q[Như chim sẻ bay, như chim én lượn, lời nguyền rủa vô cớ cũng chẳng đi tới đâu.} uTuyết đâu rơi mùa hè, trời đâu mưa mùa gặt, quyền cao chức trọng đâu hợp với kẻ ngu si.hINgười không biết tự chủ ví như thành bỏ ngỏ, không tường luỹ chở che.iKMật ong, ăn quá nhiều không tốt, những lời ca ngợi, con chớ mải kiếm tìm.eCNước bị đục, suối bị dơ, chính nhân bị kẻ gian ác làm nghiêng ngửa.W'Tin vui từ phương xa đến tựa nước mát khi cổ họng ráo khô._7Thà ở một góc trên mái nhà, còn hơn chung sống với một bà hay gây.c~?Như gió bấc khiến trời đổ mưa, lời nói lén làm người ta nổi giận.e}CNhư vậy là chất than hồng lên đầu nó, và ĐỨC CHÚA sẽ thưởng cho con.b|=Kẻ thù con có đói, hãy cho nó bánh ăn, nó có khát, hãy cho nước uống.{{Ca hát khi người khác khổ đau thì như lột áo lúc trời lạnh hay đổ thêm giấm vào nước chanh.z}Trong ngày khốn quẫn, lòng tin tưởng vào đứa bất trung sẽ như răng lung lay, như chân lảo đảo.cy?Kẻ làm chứng gian hại bạn bè chẳng khác nào chuỳ, gươm và tên nhọn.hxIĐừng năng lui tới với bạn bè, kẻo nó chán ngấy con mà đem lòng ghét bỏ.gwGKiếm được mật, con chỉ ăn vừa đủ, ăn quá nhiều, ắt sẽ mửa ra thôi.jvMCứ kiên nhẫn, thủ lãnh sẽ xiêu lòng, lời mềm mỏng làm nát tan xương cốt.uKẻ to miệng hứa tặng quà mà không giữ lời hứa chẳng khác nào có mây, có gió mà chẳng có mưa.t! Sứ giả trung tín với kẻ sai mình đi thì đáng quý như tuyết mát ngày mùa : người đó làm vững lòng ông chủ.s} Đối với kẻ biết nghe, lời trách cứ của người khôn tựa nhẫn vàng hay kiềng vàng hảo hạng.frE Lời nói ra đúng lúc đúng thời khác chi táo vàng trên đĩa bạc chạm trổ.}qs kẻo có ai nghe được, họ sẽ phỉ báng con, và con không rút lại được những lời nói xấu.qp[ Cứ tranh cãi với đối phương, nhưng đừng tiết lộ chuyện riêng của người khác,o+con đừng vội đem ra trước toà, vì nếu đối phương làm cho con phải xấu hổ, thì rốt cuộc con sẽ ăn nói ra sao ?7ngThà được người ta bảo : Xin mời ông lên trên ! còn hơn bị hạ xuống trước mặt người quyền cao chức trọng. Điều mắt con nhìn thấy,nmUTrước long nhan, đừng lên mặt kiêu kỳ, chớ đứng vào chỗ của hàng vị vọng.klOLoại người gian ác khỏi long nhan, ngai vàng sẽ kiên vững trên nền công chính.Yk+Lọc hết cặn bẩn ra khỏi bạc, thợ bạc sẽ có một cái bình.djANhư trời cao đất dày, tâm trí bậc đế vương thật vô phương dò thấu.iwThiên Chúa vinh quang khi giấu kín việc Người làm, đức vua vinh quang khi thấu hiểu việc nước.h !Đây cũng là những châm ngôn của vua Sa-lô-môn được quần thần của Khít-ki-gia, vua nước Giu-đa, ghi chép lại.g"là cái nghèo sẽ đến với bạn như tên du thủ du thực, cảnh bần cùng sẽ đột nhập như người có vũ trang.Tf!!Ngủ một chút, chợp mắt một chút, khoanh tay nằm một chút,be= Tôi đã nhìn và để tâm suy nghĩ, tôi đã thấy và rút ra bài học này :dVà này : chỗ nào cũng um tùm gai góc, khắp mặt đất phủ đầy cỏ dại, tường đá bị sụp đổ hoang tàn.gcGTôi đi ngang cánh đồng của người biếng nhác, qua vườn nho của kẻ ngu si. b9Con đừng nói : Hắn đối xử với tôi ra sao, tôi xử lại với hắn như vậy. Tôi trả báo từng người theo việc họ làm.sa_Đừng vô cớ làm chứng hại bạn bè, cũng đừng nói ngọt nói ngon mà lừa đảo họ.`Hãy ổn định mọi chuyện bên ngoài và thu xếp công việc đồng áng, rồi sau đó mới lo dựng nhà.H_ Ai trả lời thẳng thắn mới là người bạn thật.n^UCòn ai răn đe nó, ắt sẽ được mừng vui và phúc lành sẽ đến trên người đó.}]sAi bảo kẻ gian ác rằng : Anh vô tội ! thì sẽ bị các dân nguyền rủa, các nước cười chê.s\_Những câu sau đây cũng là của bậc khôn ngoan :Xét xử thiên vị là điều không tốt.[}Vì tai hoạ sẽ giáng xuống bất ngờ, cả hai sẽ tiêu diệt chúng ra sao, nào có ai lường được ?qZ[Hỡi con, hãy kính sợ ĐỨC CHÚA và nhà vua, đừng giao du với những quân nổi loạn.uYcVì bọn bất lương chẳng có tương lai, và ngọn đèn của phường gian ác sẽ tàn lụi.dXAĐừng ganh ghét với bọn bất lương, chớ ghen tương cùng phường gian ác.gWGkẻo ĐỨC CHÚA trông thấy mà gai mắt và không nổi giận với nó nữa đâu.xViKhi quân thù gục ngã, con đừng lấy làm vui, lúc nó bị lảo đảo, lòng con chớ reo mừng, UVì chính nhân có ngã bảy lần cũng đứng lên được, còn kẻ ác cứ lảo đảo hoài trong cảnh tai ương.pTYNày kẻ gian, chớ rình rập nhà người công chính, cũng đừng phá phách nơi họ ở.6SeCon nên nhớ : đức khôn ngoan đối với con cũng vậy. Nếu con gặp được, hẳn sẽ có tương lai, và niềm hy vọng của con sẽ không tan vỡ.qR[ Hỡi con, cứ ăn đi, mật ong ngon lắm, mật ong nguyên chất ngọt ngào trong miệng con.qQ[ Giả như con bảo : Tôi đâu biết chuyện ấy, thì Đấng đo lòng người lại không hiểu hết sao ? Đấng canh giữ lòng con thấu suốt cả, Người sẽ thưởng phạt ai nấy theo việc họ làm.P{ Hãy giải thoát những người bị đem đi giết, cứu những ai lảo đảo bước đến pháp trường.eOC Ngày khốn quẫn mà để mất tinh thần, sức lực con ắt sẽ bị suy giảm.eNC Kẻ ngu si chỉ mưu toan tội lỗi, quân chế nhạo bị kẻ ghét người khinh.XM)Kẻ mưu tính những chuyện gian tà sẽ bị gọi là vua bịp bợm.sL_Đối với kẻ ngu, đức khôn ngoan cao vời vợi, nơi cổng thành, nó chẳng dám hé môi.fKEKhi giao chiến, cần lời chỉ đạo, muốn thắng trận, cần nhiều cố vấn.iJKNgười khôn ngoan được nên mạnh mẽ, kẻ hiểu biết làm sức mạnh gia tăng.iIKNhờ hiểu biết, phòng ốc mới đầy dư mọi của cải sang trọng và quý giá.dHACó khôn ngoan mới dựng được nhà, có sáng suốt mới biết xây cho vững.fGEvì lòng chúng chỉ nghĩ đến bạo hành và môi chúng toàn nói lời độc ác.[F 1Chớ phân bì với quân tội lỗi, cũng đừng ham bè bạn với chúng,=Es#Bị người đánh, tôi chẳng biết đau, bị người đập, tôi đâu cảm thấy. Đến bao giờ mới tỉnh rượu đây để tôi lại kiếm thêm ly nữa ?\D1"Con như người bồng bềnh giữa biển khơi, lắc lư trên cột buồm.gCG!Mắt con sẽ thấy những điều kỳ dị, lòng con tuôn ra bao chuyện nhảm nhí.UB# Nhưng rốt cuộc, rượu như rắn cắn, như nọc độc hổ mang.kAONhìn rượu làm chi : rượu màu đỏ hồng, óng ánh trong ly, rồi trôi xuống cổ.i@KĐó là kẻ nấn ná mãi bên ly rượu, là người đã nếm đủ thứ rượu ngon.1?[Ai kêu : Than ôi ! ? Ai kêu : Khổ quá ! ? Ai cứ gây gổ ? Ai phải thở than ? Ai chịu những vết thương vô lý ? Ai có đôi mắt đỏ ngầu ?o>WNó khác nào kẻ cướp rình chờ hòng tăng số những kẻ bất trung trong nhân loại.X=)Vì gái điếm là hố sâu và phụ nữ ngoại tình là giếng hẹp.g<GHỡi con, hãy hết lòng tin tưởng vào thầy và hãy để mắt noi gương thầy.c;?Ước gì cha mẹ con được hỷ hoan và người sinh ra con được mừng rỡ.o:WThân phụ người công chính sẽ mừng vui, đấng sinh thành người khôn sẽ hoan hỷ.q9[Chân lý và khôn ngoan, nghiêm huấn và hiểu biết, con hãy mua lấy chứ đừng bán đi.t8aHãy lắng nghe cha con, đấng sinh thành ra con, đừng khinh dể mẹ con khi người già yếu.7}Bởi vì kẻ say sưa ăn nhậu ắt sẽ phải túng nghèo ; kẻ mơ màng buồn ngủ sẽ khố rách áo ôm.l6QĐừng nhập bọn với quân chè chén say sưa, với những kẻ chỉ mê ăn mê nhậu.j5MHỡi con, hãy nghe thầy và con sẽ nên khôn, hãy hướng lòng con theo chính đạo.s4_vì chắc chắn con có một tương lai và niềm hy vọng của con sẽ không thành mây khói.o3WĐừng để lòng con phân bì với quân tội lỗi, nhưng hãy luôn kính sợ ĐỨC CHÚA,n2UMôi miệng con nói những lời chính trực thì tâm hồn thầy sẽ mừng rỡ hân hoan.Y1+Hỡi con, tâm trí con khôn ngoan thì lòng dạ thầy cũng vui sướng.:0oLấy roi đánh nó là cứu nó khỏi âm ty.p/Y Đừng ngại gì khi phải phạt trẻ con, nếu con đánh nó bằng roi, nó đâu có chết.g.G Con hãy để tâm đón lấy lời huấn dụ, và lắng tai nghe điều hiểu biết.- vì Đấng cứu chuộc chúng là Đấng hùng mạnh, chính Người sẽ biện hộ cho chúng chống lại con.u,c Con chớ chuyển dời đường ranh cũ, cũng đừng xâm phạm cánh đồng của trẻ mồ côi,k+O con đừng nói vào tai đứa dốt, vì nó sẽ khinh dể lời lẽ khôn ngoan của con.q*[Mẩu bánh vừa nuốt vào, con đã phải thổ ra. Mất công toi bao nhiêu lời tốt đẹp,)-Vì lòng hắn nghĩ sao, con người hắn như vậy. Hắn mời con : Ăn uống đi nào ! Nhưng đâu phải hắn có lòng với con.m(SChớ ăn bánh của quân xấu bụng, đừng thèm thuồng cao lương mỹ vị của hắn.'mắt con vừa thấy, nó đã chẳng còn, vì nó mọc cánh bay đi mất, tựa đại bàng bay tới trời cao.]&3Chớ nhọc công thu tích của cải, và cũng đừng bận tâm đến nó ;o%WĐừng thèm thuồng cao lương mỹ vị của hắn, vì đó là thứ đồ ăn phỉnh gạt.=$uNếu con vốn tham ăn, hãy đặt dao kề cổ.e# EKhi con ngồi ăn với kẻ có chức quyền, hãy để ý kỹ người đối diện.#"?Con có thấy người giỏi giang khéo léo ? Người ấy sẽ được vào phục vụ các vua, chứ không phục vụ hạng tầm thường.b!=Đường ranh cha ông đã ấn định từ trước, con đừng có chuyển dời.k Ovì nếu con không có gì để trả, giường con đang nằm, người ta cũng lấy đi.zmĐừng thuộc hạng người bắt tay giao kèo, hay hạng người bảo lãnh cho kẻ khác vay mượn,jMkẻo con lại học đòi lối sống của chúng, khiến thân con mắc phải bẫy dò.fEĐừng bè bạn với người hay nóng giận, chớ giao du với kẻ dễ nổi xung,wvì ĐỨC CHÚA sẽ biện hộ cho họ, và những ai tước đoạt họ, Người sẽ tước mạng sống. Đừng bóc lột người nghèo, vì họ đã nghèo sẵn ; cũng đừng chà đạp người yếu thế nơi cửa công,5Mục đích là để giúp con am tường những lời chân thật và trình bày lại cho người đã sai con sao cho thật trung thành.Há thầy đã chẳng viết cho con ba mươi huấn dụ gồm những lời khuyên răn và hiểu biết đó sao ?r]Hôm nay thầy muốn dạy con, cả con nữa, để con một niềm tin tưởng vào ĐỨC CHÚA.#Vì khi con giữ những lời ấy trong tâm khảm và sẵn sàng nói hết ra ngoài miệng thì thật là vui thú dường bao !r]Con hãy lắng tai nghe lời bậc khôn ngoan, và chú tâm vào những hiểu biết của thầy.q[Bóc lột người nghèo là làm giàu cho họ, tặng cho kẻ giàu là khiến mình nghèo đi.a;Tâm trí trẻ con vốn dại khờ, lấy roi sửa phạt là giúp nó nên khôn.~uMiệng người phụ nữ trắc nết ví tựa hố sâu, kẻ bị ĐỨC CHÚA ruồng bỏ sẽ sa vào đó.wg Đứa lười nói : Có con sư tử ở ngoài kia ; nếu tôi ra đường, chắc sẽ bị ăn thịt.oW ĐỨC CHÚA để mắt trông nom người hiểu biết, và phi bác lời lẽ kẻ bất trung.oW Ai chuộng lòng thanh khiết và ăn nói dễ thương sẽ được vua nhận làm bạn hữu.wg Đuổi quân nhạo báng đi là hết chuyện đôi co, cũng chẳng còn tranh chấp với lăng mạ.eC Người tử tế sẽ được chúc phúc, vì đã đem cơm bánh cho người nghèo.\ 1Kẻ gieo tai ác sẽ gặt tai ương, nó đã tàn phá, ắt sẽ tàn lụi.c ?Người giàu thì thống trị kẻ nghèo, người đi vay làm tôi cho chủ nợ.y kHãy dạy đứa trẻ đi con đường nó phải đi, để đến tuổi già, nó vẫn không lìa bỏ.e CĐường kẻ quanh co thì có gai, có bẫy, ai biết giữ mình ắt sẽ tránh xa. Giàu sang, vinh dự và sự sống là phần thưởng ĐỨC CHÚA dành cho kẻ khiêm nhu và kính sợ Người.lQGặp nguy hiểm, người khôn ẩn mình, đứa khờ dại lao tới và bị thiệt thân.veKẻ giàu người nghèo gặp nhau ở điểm này : cả hai đều được ĐỨC CHÚA tạo dựng. Lắm của cải đâu quý bằng danh thơm tiếng tốt, vàng với bạc nào trọng bằng được mến được thương.taChiến mã được chuẩn bị cho ngày giao tranh, nhưng thắng bại thuộc quyền ĐỨC CHÚA.iKKhôn ngoan, hiểu biết, nhủ khuyên, tất cả chẳng là gì sánh với ĐỨC CHÚA.lQKẻ gian ác mang bộ mặt trơ trẽn, còn người ngay cứ vững bước trên đường.hIKẻ làm chứng gian sẽ phải tiêu vong, còn người biết nghe có thể nói hoài.a;Hy lễ của ác nhân là điều ghê tởm, nhất là khi dâng với ý gian tà.jMSuốt ngày nó những ham cùng muốn, còn chính nhân cho hết, chẳng giữ lại gì.[/Vì ham muốn, đứa lười mất mạng, bởi nó không chịu ra tay làm.{~oĐứa kiêu căng xấc xược được gọi là quân nhạo báng, nó cư xử ngạo ngược kiêu căng.V}%Kẻ giữ mồm giữ miệng, thì giữ mình khỏi những hiểm nguy.z|mNgười khôn tấn công thành của quân thiện chiến, và lật nhào đồn luỹ chúng cậy trông.g{GNgười theo đuổi công chính và nhân nghĩa, sẽ được sống lâu và vinh dự.]z3Nhà người khôn có kho báu và dầu, còn người ngu có gì nuốt hết.hyIThà sống nơi đìu hiu cô quạnh, còn hơn bên người vợ hay gây gổ nổi xung.yxkKẻ ác thành giá chuộc cho người công chính, tên phản bội bị phạt thay cho kẻ ngay lành.iwKKẻ ham vui sẽ bần cùng đói khổ, người mê rượu chè sẽ chẳng giàu đâu !dvAKẻ lạc xa con đường hiểu biết, sẽ phải sống chung với đám âm hồn.}usThực thi công lý là niềm vui cho người công chính, nhưng là nỗi kinh hoàng cho kẻ bất lương.st_Tặng phẩm kín đáo làm tiêu tan cơn giận, quà giấu trong áo làm dịu trận lôi đình.s{ Kẻ bịt tai trước tiếng kêu của người cô thế, đến lúc nó kêu, sẽ chẳng được đáp lời.cr? Đấng Công Chính xem xét nhà của ác nhân, bắt ác nhân lâm vòng tai hoạ.q Phạt đứa ưa chế giễu, kẻ khờ dại nên khôn, dạy bảo người khôn, người khôn càng hiểu biết.`p9 Lòng ác nhân ước ao sự dữ, ngay bạn bè, nó chẳng để mắt thương._o7 Thà ở một góc trên mái nhà, còn hơn chung sống với một bà hay gây. 8~~}f||{zz*yymxxx#wwZvvvuuJttqsswrrjqqqpp7oomonn.mm7llll kk1jjhiiihhMgffeezedd cnbbal``Y_Z^^C]\O[[%ZYYXXDWuV{UTSRRrQPONNDM6LKJIHHGAFFHEE*DD CBBBBA @?>>S==*))J(('&&B%%$##"!<(&sE|94Ys H m R i | AOKDKẻ tuân hành mệnh lệnh sẽ không gặp phải việc chẳng lành, và lòng người khôn ngoan biết được thời được buổi, biết được Thiên Chúa sẽ xét xử.nCUQuả vậy, lời của vua là lời tuyệt đối ; ai dám hỏi vua : Ngài làm gì vậy ? ? B9Chớ vội vàng rời khỏi long nhan, đừng dây mình vào chuyện vua cho là xấu, vì vua sẽ hành động theo sở thích của mình.vAePhần tôi, tôi nói : Lệnh đức vua truyền, hãy lo tuân giữ vì lời thề của Thiên Chúa.H@ Có ai được như người khôn ngoan, có ai biết giải nghĩa sự đời ? Sự khôn ngoan làm cho gương mặt con người ngời sáng, và nét cứng cỏi nên dịu dàng.P?Còn đây là điều duy nhất tôi đã tìm thấy : con người do Thiên Chúa làm nên, vốn đơn sơ ngay thẳng, nhưng chính họ lại đi tìm đủ chuyện rắc rối quanh co.L>Đàn ông cho xứng đàn ông, ngàn người còn gặp được một, đàn bà cho ra đàn bà, muôn người chẳng thấy có ai : đó là điều tôi vẫn tìm mà không thấy. =Ông Cô-he-lét nói : Nhờ xem xét từng chuyện một để tìm ra lý lẽ, tôi đã thấy được điều trên đây.,<Q*Tôi thấy rằng đàn bà còn cay đắng hơn cả cái chết khi nó trở thành cạm bẫy, khi lòng dạ nó là lưới dò, và cánh tay nó là dây trói. Người đẹp lòng Thiên Chúa mới hòng thoát khỏi tay nó, còn kẻ tội lỗi ắt bị nó tóm bắt.m;STôi chăm chú hết lòng, cố nhận thức, khảo sát, kiếm tìm lẽ khôn ngoan cũng như cách thẩm định chính xác, và tôi nhận biết rằng gian ác là ngu dại, là ngốc nghếch, là điên rồ.e:CNhững gì đang hiện hữu thì xa vời và sâu thăm thẳm, ai nào hiểu thấu !M9Tôi đã lấy khôn ngoan của tôi mà thử nghiệm tất cả những điều ấy. Tôi đã nói : Tôi muốn nên khôn ngoan !, nhưng chuyện đó đối với tôi thật xa vời.f8Evì lòng bạn biết rõ : đã bao phen chính bạn cũng nguyền rủa người khác.7wĐừng quan tâm đến tất cả mọi điều thiên hạ nói, kẻo phải nghe tôi tớ nguyền rủa bạn,|6qTrên mặt đất, chẳng có người công chính nào làm điều thiện và không bao giờ phạm tội.e5CSự khôn ngoan làm cho người khôn mạnh hơn cả mười thủ lãnh trong thành.4-Tốt hơn, hãy cứ nắm điều này và đừng buông điều kia, bởi vì người kính sợ Thiên Chúa sẽ làm được cả hai.x3iĐừng quá ác độc, cũng chớ dại khờ ! Tại sao bạn lại phải chết trước thời hạn ?{2oĐừng sống quá công chính, cũng chớ quá khôn ngoan. Tại sao bạn lại huỷ diệt chính mình ?c1?Trong cuộc đời phù du của tôi, tôi đã thấy hết cả : có người công chính bị tiêu vong dầu đã sống công chính, có kẻ gian ác lại được sống lâu dầu đã làm điều ác.}0sNgày gặp may mắn, hãy cứ vui hưởng. Ngày bị rủi ro, hãy gẫm mà xem : Ngày nào cũng do Thiên Chúa làm nên, vì thế con người không thể khám phá những gì sẽ xảy ra sau khi mình nhắm mắt xuôi tay.n/U Hãy ngắm xem việc Thiên Chúa làm : Người đã bẻ cong, nào ai uốn thẳng được ?G. Quả thật, núp bóng khôn ngoan khác nào núp bóng tiền bạc : nhưng khôn ngoan hiểu biết thì có lợi hơn, vì sự khôn ngoan làm cho người khôn được sống.w-g Sự khôn ngoan đáng quý như một gia nghiệp, và hữu ích cho những ai thấy ánh mặt trời.,} Đừng nói : Làm sao thời xưa lại hơn thời nay được ?, bởi vì hỏi như thế đâu phải là khôn.p+Y Chớ vội để cho lòng mình nổi giận, vì chỉ người ngu mới nuôi giận trong lòng.{*oLàm xong một việc thì tốt hơn mới bắt đầu, nhẫn nại thì tốt hơn huênh hoang tự đắc.f)EBị áp bức, người khôn hoá dại, của biếu xén làm hư hỏng lòng người. ( vì tiếng cười của kẻ dại khác nào cành gai nó lách tách dưới nồi, điều ấy cũng chỉ là phù vân.S'Nghe người khôn trách móc thì tốt hơn nghe kẻ dại ca khen ;X&)Dạ người khôn ở nơi tang tóc, lòng kẻ dại ở chốn vui chơi.{%oPhiền muộn thì tốt hơn vui cười, vì bộ mặt rầu rĩ giúp lòng người được cải thiện.#$?Đi đám tang thì tốt hơn đi đám tiệc, vì đó là điểm kết thúc của mọi người, người còn sống phải để tâm suy nghĩ.Y# -Tiếng tốt danh thơm thì hơn dầu quý, và ngày chết hơn ngày sinh.>"u Và nào ai biết được điều gì tốt nhất cho con người trong cuộc sống, trong chuỗi ngày của kiếp phù du, trong cuộc đời qua mau như chiếc bóng ? Nào có ai cho con người biết điều gì sẽ xảy ra dưới ánh mặt trời sau khi mình nhắm mắt xuôi tay ?s!_ Quả thật, càng lắm lời, càng nhiều chuyện hão. Hỏi con người có được lợi chi ?G  Cái gì đang hiện hữu thì từ lâu đã được gọi đích danh. Con người là gì thì đã quá rõ ; và họ không thể tranh cãi với ai đó mạnh thế hơn mình.{ Bắt được mồi hơn chạy theo bóng. Nhưng đó cũng chỉ là phù vân, chỉ là công dã tràng xe cát.Người khôn được lợi gì hơn kẻ dại ? Người nghèo mà biết xử thế, có được lợi gì không ?1[Mọi nỗi khó nhọc của con người đều nhằm nuôi cái miệng. Nhưng sự thèm muốn của họ có bao giờ được hoàn toàn thoả mãn đâu !jMGiả như người ấy có sống được hai ngàn năm đi nữa, mà vẫn không cảm thấy hạnh phúc, thì sống để làm gì ? Chẳng phải hết mọi người đều cùng đi về một chỗ đó sao ?.UNgay ánh mặt trời, nó không hề thấy, cũng chẳng hề biết. Nhưng chính nó mới là người được an nghỉ, chứ đâu phải người kia.Quả thật, thai nhi chết yểu đến không kèn, đi không trống, tên tuổi bị chôn vùi trong tối tăm.Giả như có người con đàn cháu đống, sống lâu trăm tuổi, nhưng người ấy lại sống không mảy may hạnh phúc, chết chẳng có mồ chôn, thì tôi buộc phải nói : người ấy kém may mắn hơn cả thai nhi chết yểu._7Có kẻ được Thiên Chúa ban của cải, tài sản và vinh dự. Người ấy muốn gì được nấy, chẳng thiếu thốn chi. Nhưng Thiên Chúa không cho người ấy hưởng những thứ đó, mà lại cho một người khác hưởng. Đó cũng là một chuyện phù vân, một sự dữ làm tôi đau đớn. Dưới ánh mặt trời, tôi đã nhìn thấy một sự dữ, đó là một sự dữ lớn đối với con người.;q*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***FHơn nữa, bất cứ ai được Thiên Chúa ban của cải, tài sản cũng như quyền sử dụng, mà lãnh nhận tất cả làm của riêng mình, và vui hưởng những thành quả do công lao khó nhọc mình làm ra, thì người đó đã nhận một món quà Thiên Chúa ban tặng rồi.FChính tôi đã thấy rằng : điều tốt lành và thích hợp cho con người là ăn uống và hưởng những thành quả do công lao khó nhọc mình làm ra dưới ánh mặt trời trong suốt cuộc sống Thiên Chúa ban cho mình. Quả thế, đó là phần con người được hưởng.  Đời người trôi qua trong tối tăm tang tóc, trong buồn phiền sầu não, trong khổ đau, trong chán chường.A{Đó cũng là một sự dữ làm tôi đau đớn. Đến làm sao, ra đi làm vậy. Thật là : Dã tràng xe cát biển đông, nhọc nhằn mà chẳng nên công cán gì.,QLọt lòng mẹ, trần truồng làm sao, thì cũng sẽ ra đi như vậy. Chịu đựng bao gian lao vất vả, để rồi chẳng mang theo được gì.~u Của cải mất sạch khi thất bại trong công việc làm ăn, đến lúc sinh con, chỉ còn tay trắng.- Dưới ánh mặt trời, tôi đã thấy một sự dữ làm tôi đau đớn, đó là người giữ của lại chuốc hoạ vào thân. Làm việc vất vả thì ngủ ngon : ăn ít hay nhiều thì cũng vậy ; lắm bạc nhiều tiền đâu được ngủ yên ! + Của càng nhiều, người ăn càng lắm. Người có của được lợi lộc gì, ngoài thú vui được nhìn thấy của cải ?; o Người thích tiền bạc có bao nhiêu cũng không lấy làm đủ ; kẻ bo bo giữ của chẳng thu được lợi lộc gì. Điều ấy cũng chỉ là phù vân ! Hoa màu do đất đai đem lại là của hết mọi người, ngay cả ông vua cũng sống nhờ đồng ruộng. 3Nếu trong một miền nào, bạn thấy người nghèo bị áp bức, luật pháp và công lý bị chà đạp, thì chớ ngạc nhiên, bởi vì một người làm lớn còn có người lớn hơn canh chừng, và cả hai lại có người lớn hơn nữa. Quả thật, mơ mộng lắm thì nói nhiều, và nói toàn chuyện phù phiếm. Vậy, hãy kính sợ Thiên Chúa.Chớ để cho miệng lưỡi bạn làm bạn mắc tội, đừng nói trước mặt vị sứ giả : Đó là tội phạm vì nhẹ dạ thôi ! Tại sao Thiên Chúa lại phẫn nộ vì lời bạn nói mà phá huỷ công việc do tay bạn làm ra ?MKhông khấn hứa thì tốt hơn khấn hứa mà chẳng giữ.2]Đã khấn hứa với Thiên Chúa, đừng lần lữa thi hành ; vì Người chẳng thích gì kẻ ngu dại. Điều gì đã khấn hứa thì hãy thi hành.jMQuả thật, lao nhọc quá ắt phải chiêm bao, nói năng nhiều hẳn sinh khờ dại.` ;Đừng mở miệng hấp tấp, và trước nhan Thiên Chúa, đừng vội thốt ra những lời lòng bạn ấp ủ, vì Thiên Chúa ngự trên trời, còn bạn ở dưới đất. Vậy hãy ít lời.X)Đoàn dân gồm tất cả những người được chàng trai cai trị, con số họ đông không kể xiết. Tuy vậy, các thế hệ tiếp theo sẽ chẳng thấy phấn khởi gì vì người đó. Điều ấy cũng chỉ là phù vân, chỉ là công dã tràng xe cát. Hãy cẩn thận khi bạn đưa chân tiến về nhà Thiên Chúa. Đến mà nghe hơn là dâng hy lễ theo kiểu của đứa ngu chỉ biết làm điều xấu.?wTôi đã thấy hết thảy những ai bước đi dưới ánh mặt trời đều theo nhân vật thứ hai là chàng trai ấy, người sẽ đứng lên thay thế vua kia.mặc dầu chàng trai đó có ra khỏi nhà tù để cai trị, hoặc đã sinh ra bần cùng trong vương quốc.w Người trẻ nghèo mà khôn thì hơn ông vua già mà dại vì không còn biết đón nhận lời khuyên ; Một mình dễ bị tấn công, có hai người, ắt sẽ đương đầu nổi ; dây chập ba đâu dễ gì đứt ?e~C Cũng vậy, hai người nằm chung thì ấm ; một mình làm sao mà ấm được ?#,}Q Người này ngã đã có người kia nâng dậy. Nhưng khi chỉ có một mình mà bị ngã thì thật là khốn, vì chẳng có ai nâng dậy cả !k|O Hai người thì hơn một, vì hai người làm việc cực khổ sẽ thu nhập khá hơn.{có kẻ sống đơn chiếc, không ai ở với mình, không con cái, không anh em, thế mà cứ không ngừng chịu đựng mọi gian lao ; mắt nhìn của cải, lòng không ngớt thèm muốn : Vì ai mà tôi phải làm việc cực khổ và sống không thoải mái ? Điều ấy cũng chỉ là phù vân, chỉ là công việc nhọc nhằn vô bổ.Xz)Tôi lại thấy một sự phù vân khác nữa dưới ánh mặt trời :yykLàm một tay mà được nhàn hạ hơn vất vả làm cả hai tay công việc của dã tràng xe cát.1x]Kẻ ngu si thì tay quai miệng trễ.ywkTôi nhận thấy rằng trong công việc, con người chấp nhận mọi gian khổ và vận dụng hết tài năng chỉ vì muốn ganh đua với nhau. Nhưng việc đó cũng chỉ là phù vân, là công dã tràng xe cát !0vYNhưng còn có phúc hơn cả hai hạng người ấy, đó là kẻ hiện chưa chào đời, kẻ không nhìn thấy việc xấu xa dưới ánh mặt trời.,uQĐối với tôi những người đã chết, những người xưa đã chết có phúc hơn những người còn sống, những người còn đang sống.t Tôi lại nhìn thấy mọi chuyện áp bức diễn ra dưới ánh mặt trời : kìa những người bị áp bức đang khóc than mà không người an ủi. Họ không được một lời an ủi khi những người áp bức họ ra tay hành hạ.s-Từ đó, tôi nhận thấy : đối với con người, không có gì tốt hơn là hưởng những thú vui do công việc chính mình làm ra, vì đó là phần nó đáng được. Vậy ai sẽ chỉ cho nó biết cái gì sẽ xảy ra sau khi nó chết ? r Ai biết được là sinh khí của con người thì đi lên cao, còn sinh khí của thú vật thì đi xuống đất ?qMọi sự đều đi về một nơi, mọi sự đều đến từ bụi đất, mọi sự đều trở về bụi đất.pQuả thế, con người và thú vật đều cùng chung một số phận : bên này chết, bên kia cũng chết ; đôi bên đều có sinh khí như nhau. Con người chẳng có gì hơn thú vật, bởi vì mọi sự chỉ là phù vân. o9*Về con cái loài người, tôi tự nhủ : Thiên Chúa muốn thử thách họ và cho họ thấy chính họ chỉ là thú vật mà thôi.2n]Và tôi tự nhủ : người công chính cũng như kẻ gian ác đều sẽ bị Thiên Chúa xét xử. Vì mọi sự, mọi việc, đều có thời, có lúc.mTôi lại còn thấy dưới ánh mặt trời : có sự gian ác tại chốn pháp đình, có sự gian ác tại nơi xét xử.lĐiều gì đang có, xưa kia đã có, điều gì sẽ có, xưa đã có rồi. Thiên Chúa kiếm tìm điều không còn nữa.ikKTôi nhận ra rằng mọi sự Thiên Chúa làm sẽ tồn tại mãi mãi.Không có gì để thêm, chẳng có gì để bớt. Thiên Chúa đã hành động như thế để phàm nhân biết kính sợ Người.3j_ Ngay cả chuyện ăn uống và hưởng những thành quả do công lao khó nhọc mình làm ra, thì đó đã là một món quà Thiên Chúa ban tặng rồi. i Tôi nhận ra rằng đối với con người, không có hạnh phúc nào hơn là hưởng thú vui và sống thoải mái.h3 Thiên Chúa đã làm mọi sự hợp thời đúng lúc. Thiên Chúa cũng ban cho con người biết nhận thức về vũ trụ, tuy thế, con người cũng không thể nào hiểu hết được ý nghĩa công trình Thiên Chúa thực hiện trong lịch sử.igK Tôi nhìn thấy công việc mà Thiên Chúa giao cho con người phải gắng sức làm.?fy Làm lụng vất vả thì được lợi lộc gì ? e một thời để yêu thương, một thời để thù ghét ; một thời để gây chiến, một thời để làm hoà.dmột thời để xé rách, một thời để vá khâu ; một thời để làm thinh, một thời để lên tiếng ; c một thời để kiếm tìm, một thời để đánh mất ; một thời để giữ lại, một thời để vất đi ; b một thời để quăng đá, một thời để lượm đá ; một thời để ôm hôn, một thời để tránh hôn ;amột thời để khóc lóc, một thời để vui cười ; một thời để than van, một thời để múa nhảy ; `một thời để giết chết, một thời để chữa lành ; một thời để phá đổ, một thời để xây dựng ; _một thời để chào đời, một thời để lìa thế ; một thời để trồng cây, một thời để nhổ cây ;e^ E*Ở dưới bầu trời này, mọi sự đều có lúc, mọi việc đều có thời :>]uAi đẹp lòng Thiên Chúa, thì Người ban cho trí khôn ngoan, sự hiểu biết và niềm vui ; ai có tội, thì Người bắt phải vất vả gom góp và tích trữ, để trao lại cho kẻ đẹp lòng Người. Điều ấy cũng chỉ là phù vân, chỉ là công dã tràng xe cát.u\cvì có ai ăn uống, có ai cảm thấy vui mừng phấn khởi mà không nhờ Thiên Chúa ban cho ?j[MĐối với con người, không có gì tốt hơn là ăn uống và hưởng những thành quả do công lao khó nhọc mình làm ra ! Nhưng chính tôi đã thấy là điều đó cũng do Thiên Chúa mà đến,xZiPhải, đối với con người ấy, trọn cuộc đời chỉ là đau khổ, bao công khó chỉ đem lại ưu phiền ! Ngay cả ban đêm, nó cũng không được yên lòng yên trí. Điều ấy cũng chỉ là phù vân !YChuyện gì xảy ra cho con người sau bao mối bận tâm và bao gian lao vất vả nó phải chịu dưới ánh mặt trời ?*XMQuả thế, có người đã đem hết khôn ngoan và hiểu biết mà làm việc vất vả mới thành công, rồi lại phải trao sự nghiệp của mình cho một người đã không vất vả gì hết. Điều ấy cũng chỉ là phù vân và lại là đại hoạ.W{Bấy giờ tôi đâm ra thất vọng về bao gian lao vất vả tôi đã phải chịu dưới ánh mặt trời. V Nào ai biết được người ấy khôn hay dại ? Nhưng người ấy lại là kẻ có thẩm quyền trên những gì tôi đã phải vất vả và khôn khéo mới làm ra dưới ánh mặt trời. Chuyện đó cũng chỉ là phù vân !#U?*Tôi đã chán ghét mọi gian lao vất vả tôi phải chịu dưới ánh mặt trời, những gì tôi để lại cho người đến sau tôi.^T5Tôi đâm ra chán ghét cuộc đời, vì đối với tôi, dưới ánh mặt trời, mọi việc làm ra đều xấu cả : quả thế, tất cả chỉ là phù vân, chỉ là công dã tràng xe cát.S1Đời đời nhớ người dại, mãi mãi nhớ người khôn : làm gì có chuyện đó ! Tại vì có việc gì xảy ra, việc đó cũng rơi vào quên lãng ngay trong những ngày kế tiếp. Tất cả đều chết, người khôn cũng như kẻ dại.XR)Và tôi tự nhủ : Số phận của kẻ dại làm sao, thì số phận của tôi cũng như thế. Vậy tôi khôn cho lắm để làm gì ? Tôi lại tự nhủ : đó cũng chỉ là phù vân. Q9Người khôn biết mở mắt nhìn, kẻ dại bước đi trong tăm tối. Còn tôi, tôi biết : cả hai sẽ cùng chung một số phận._P7 Tôi đã thấy cái khôn lợi hơn cái dại, ánh sáng lợi hơn bóng tối.;Oo Rồi tôi đưa mắt nhìn và để tâm suy về cái khôn, cái điên và cái dại. Người nối ngôi vua sẽ làm gì ? Điều mà thiên hạ đã làm trước.N Bấy giờ nhìn vào hết mọi việc do chính tôi làm, và bao gian lao vất vả tôi phải chịu, tôi nhận thấy : tất cả chỉ là phù vân, chỉ là công dã tràng xe cát ; dưới bầu trời, có lợi lộc gì đâu !$MA Tất cả mọi điều mắt tôi đòi hỏi, tôi chẳng khước từ. Những niềm vui lòng tôi mơ ước, tôi không hề ngăn cản. Trong mọi gian lao tôi phải chịu, lòng tôi đã tìm được niềm vui, và đó chính là phần tôi được hưởng./LW Tôi đã trổi vượt và giàu có hơn hết mọi người đã sống trước tôi ở Giê-ru-sa-lem. Tuy vậy, tôi vẫn giữ được sự khôn ngoan.uKcTôi cũng đã tích trữ bạc, vàng và vật quý do vua chúa để lại và từ các tỉnh đem về. Tôi đem đào kép về ca hát, mời mỹ nữ cung phi đến, hưởng mọi thú vui của con cái loài người.JJ mua tôi trai tớ gái, mua cả đám gia nhân. Tôi có cả một đàn súc vật : bò bê, chiên cừu, nhiều hơn hết mọi người đã sống trước tôi ở Giê-ru-sa-lem.FIRồi tôi xây bể lấy nước tưới cả rừng cây,nHUTôi đã làm cả hoa viên lẫn công viên, trong đó tôi trồng mọi thứ cây ăn trái.GTôi đã thực hiện những công trình lớn. Tôi đã xây nhà xây cửa cho mình, lại còn trồng vườn nho.JF Tôi rắp tâm thử để cho thân xác bê tha rượu chè, nhưng vẫn điều khiển tâm hồn theo lẽ khôn ngoan ; tôi còn lao mình vào cuộc sống điên dại, cho đến khi thấy được điều con cái loài người nên làm dưới bầu trời, trong những ngày sống ở trần gian.FETôi nói : Cười là điên rồ. Vui là vô tích sự.-D UTôi tự nhủ : Cứ đến đây, ta sẽ cho ngươi thử hưởng thú vui và nếm mùi hạnh phúc. Thế nhưng cả cái đó cũng chỉ là phù vân.tC cCàng nhiều khôn ngoan, càng nhiều phiền muộn, càng thêm hiểu biết, càng thêm khổ đau.GB  tôi đã chú tâm phân biệt đâu là khôn ngoan, tri thức, đâu là điên rồ, khờ dại. Ngay cả việc này nữa, tôi nhận thấy đó cũng chỉ là công dã tràng.#A ATôi tự nhủ : Này tôi đã gom góp, đã thu thập được nhiều điều khôn ngoan hơn tất cả những vị đã cai trị Giê-ru-sa-lem trước tôi. Trí tôi đã học hỏi được nhiều điều khôn ngoan, tích luỹ được bao nhiêu kiến thức ;`@ ;Cái gì đã cong, uốn làm sao nổi, cái gì đã thiếu, đếm thế nào ra ?.? WSau khi nhìn thấy mọi công việc thực hiện dưới ánh mặt trời, tôi nhận ra : tất cả chỉ là phù vân, chỉ là công dã tràng xe cát.z> o Tôi đã chú tâm tìm hiểu và dùng trí khôn ngoan mà khảo sát tất cả những gì xảy ra dưới bầu trời : đó là công việc nhọc nhằn Thiên Chúa bắt con cái loài người phải để tâm thực hiện.Y= - Tôi là Cô-he-lét, tôi đã làm vua cai trị Ít-ra-en ở Giê-ru-sa-lem.1< ] Chẳng ai còn nhớ đến người xưa, và đối với những người đến sau thì cũng thế ; các thế hệ mai sau sẽ chẳng còn nhớ đến họ.); M Nếu có điều gì đáng cho người ta nói : Coi đây, cái mới đây này !, thì điều ấy đã có trước chúng ta từ bao thế hệ rồi.:  Điều đã có, rồi ra sẽ có, chuyện đã làm, rồi lại sẽ làm ra : dưới ánh mặt trời, nào có chi mới lạ ?99 mChuyện gì cũng nhàm chán, chẳng thể nói gì hơn. Mắt có nhìn bao nhiêu cũng chẳng thấy gì lạ, tai có nghe đến mấy cũng chẳng thấy gì mới.8 +Mọi khúc sông đều xuôi ra biển, nhưng biển cũng chẳng đầy. Sông chảy tới đâu thì từ đó sông lại tiếp tục.7 )Gió thổi xuống phía nam, rồi xoay về phía bắc : gió xoay lui xoay tới rồi gió đi ; gió trở qua trở lại lòng vòng.h6 KMặt trời mọc rồi lặn ; mặt trời vội vã ngả xuống nơi nó đã mọc lên.c5 AThế hệ này đi, thế hệ kia đến, nhưng trái đất mãi mãi trường tồn.4 {Lợi lộc gì đâu khi con người phải chịu đựng bao gian lao vất vả dưới ánh nắng mặt trời ?3 }*Ông Cô-he-lét nói : Phù vân, quả là phù vân. Phù vân, quả là phù vân. Tất cả chỉ là phù vân.i2 OĐây là lời ông Cô-he-lét, làm vua ngự tại Giê-ru-sa-lem. Ông là con vua Đa-vít.71gHãy để cho nàng hưởng những thành quả tay nàng làm ra. Ước chi nơi cổng thành nàng luôn được tán dương ca tụng do những việc nàng làm.0-Duyên dáng là giả trá, sắc đẹp là phù vân. Người phụ nữ kính sợ ĐỨC CHÚA mới đáng cho người đời ca tụng.P/Có nhiều cô đảm đang, nhưng em còn trổi trang gấp bội.i.Kcon nàng đứng lên ca tụng nàng có phúc, chồng nàng cũng tấm tắc ngợi khen :}-sNàng để mắt trông nom mọi việc trong nhà, bánh nàng ăn là do mồ hôi nước mắt nàng làm ra,c,?Nàng khôn ngoan trong lời ăn tiếng nói và dịu hiền khi dạy dỗ bảo ban.n+UTrang phục của nàng là quyền uy danh giá, nàng mỉm cười khi nghĩ đến tương lai.L*Nàng dệt vải đem bán, cung cấp dây lưng cho nhà buôn.u)cChồng nàng được tiếng thơm nơi cổng thành khi ngồi chung với hàng kỳ mục trong dân.Y(+Nàng tự tay làm lấy chăn mền, nàng mặc toàn vải gai, vải tía.y'kNàng không sợ người nhà bị lạnh vì tuyết sương, bởi cả nhà đều được mặc hai áo.]&3Nàng rộng tay giúp người nghèo khổ và đưa tay cứu kẻ khốn cùng.Y%+Nàng tra tay vào guồng kéo sợi, và cầm chắc suốt chỉ trong tay.j$MNàng thấy công việc sinh nhiều lợi nhuận, đèn trong nhà thắp sáng thâu đêm.U##Nàng thắt lưng cho chặt, luyện cánh tay cho mạnh mẽ dẻo dai."+Nàng để mắt đến một thửa ruộng và tậu lấy ; nàng dùng huê lợi đôi tay mình làm ra mà canh tác một vườn nho.z!mNàng thức dậy khi trời còn tối, cung cấp phần ăn cho cả nhà, và sai bảo con ăn đứa ở.h IGiống như những thương thuyền, nàng đem lương thực về từ tận phương xa.Q Nàng tìm kiếm len và vải gai, rồi vui vẻ ra tay làm việc._7 Suốt đời, nàng đem lại hạnh phúc chứ không gây tai hoạ cho chồng.c? Chồng nàng hết dạ tin tưởng nàng, chàng sẽ chẳng thiếu chi lợi lộc.dA *Tìm đâu ra một người vợ đảm đang ? Nàng quý giá vượt xa châu ngọc.oW Hãy mở miệng xét xử thật công minh, biện hộ cho những kẻ nghèo nàn khốn khổ.mSCon hãy mở miệng nói thay cho người câm, và biện hộ cho mọi người bất hạnh.s_để họ uống mà quên đi cảnh nghèo, khỏi nhớ đến nỗi khổ đau phiền muộn nữa.lQHãy đem chất men cho kẻ đang hấp hối, và đem rượu cho người chịu đắng cay,~ukẻo uống vào rồi thì quên cả luật pháp, và coi thường quyền lợi của mọi kẻ khốn cùng.Hỡi Lơ-mu-ên, đã làm vua thì đừng nên uống rượu, làm người lãnh đạo thì đừng thích chất men,}Đừng hiến sinh lực của con cho phụ nữ, đừng trao cuộc đời cho những ả làm hư hỏng các vua.oWHỡi con trai ta, đứa con lòng dạ ta đã cưu mang, đứa con ta đã cầu khẩn được.Z /Lời của Lơ-mu-ên, vua Ma-xa, những lời thái hậu đã dạy người.wg!Vì đánh sữa sẽ được bơ, bóp mũi sẽ bật máu, và chọc giận sẽ sinh chuyện đôi co.gG Nếu con đã dại dột tự đề cao, khi nghĩ lại, con hãy đặt tay lên miệng.\1gà trống nghênh ngang hay dê đực, và ông vua điều khiển quân binh.taSư tử, dũng mãnh hơn mọi loài thú và không chịu lùi bước trước bất cứ loài nào,\1Ba loài có bước đi lẫm liệt, và bốn loài có dáng dấp oai phong :i KThằn lằn, ta bắt được bằng tay, nhưng nó sống cả nơi đền đài vua chúa.W 'Châu chấu nào có vua đâu, thế mà vẫn di chuyển theo hàng ngũ.j MLoài ngân thử là đám dân nhược tiểu, nhưng lại biết làm nhà nơi hốc đá.l QLoài kiến là đám dân yếu ớt, nhưng mới mùa hè đã biết chuẩn bị thức ăn.X )Trên mặt đất có bốn loài bé nhỏ, nhưng rất mực khôn ngoan :zmngười đàn bà dễ ghét kiếm được tấm chồng, đứa nữ tỳ hưởng sản nghiệp bà chủ.NĐầy tớ lên ngôi vua, kẻ ngu được dư thừa cơm bánh,gGCó ba điều khiến đất chuyển rung, và bốn chuyện nó không sao chịu nổi :-Đường của người phụ nữ ngoại tình cũng vậy : cô ả ăn xong, chùi miệng và nói : Em có làm điều gì xấu đâu !]3đó là đường diều hâu bay lượn trên trời, đường rắn bò trên đá, đường thuyền bè đi lại giữa biển khơi, và đường của chàng thanh niên tìm đến cô thiếu nữ.mSCó ba điều quá kỳ diệu đối với tôi, và bốn chuyện tôi không sao hiểu nổi,5cKẻ nào giương mắt chế giễu cha, và coi thường chuyện vâng lời mẹ, sẽ bị quạ ở lũng sâu móc mắt, và bị loài diều hâu rỉa thịt. Đó là : cõi âm ty, lòng dạ son sẻ, đất chẳng bao giờ no nước, và lửa không bao giờ nói : Đủ rồi !4aĐỉa có hai đứa con gái là : Cho nữa đi ! Cho nữa đi ! Có ba điều không bao giờ thoả mãn, và bốn chuyện không bao giờ nói : Đủ rồi !3_Có hạng người răng như kiếm, hàm như dao, ăn sống nuốt tươi kẻ nghèo hèn khốn khổ, gạt họ ra khỏi đất nước, khỏi loài người.]~3 Có hạng người giương cặp mắt kiêu kỳ, đưa cái nhìn ngạo mạn.o}W Có hạng người cứ cho mình là trong sạch dù chưa được gột rửa khỏi vết nhơ.Q| Có hạng người nguyền rủa cha và không cầu phúc cho mẹ. M~}|{{;zJyxxvuts,qpownmmTlkdjiQhVgffeBddccbaaV``2__Y^^<]]A\\[YZdZYdXQWW3VV$U>>==k<<<;;3:K99'877H65554T332k1109/.--,++|*)((-'&&e%%I$a#b"d! t:]f%=2_J8 FO$  v 7 2 q%ZT_;u q*Phải chi anh là anh ruột của em, đã được mẹ em nâng niu bú mớm, thì khi mình gặp nhau ngoài đường, em có thể hôn anh, chẳng sợ ai khinh dể..tU Sáng tinh mơ, mình sẽ đến vườn nho xem nhánh nho đã đâm chồi, nụ nho đã hé mở, và hoa lựu đã nở rồi hay chưa. Bấy giờ em sẽ tặng chàng muôn ngàn âu yếm, muôn ngàn yêu thương. Ngải yêu đã toả hương ngào ngạt ; và trước cửa nhà mình, bao quả thơm trái tốt từ đầu đến cuối mùa, em dành hết cho anh, hỡi người em yêu dấu !s Này người yêu của em, chúng mình ra cánh đồng, anh nhé, rồi ghé thôn làng, đêm nay mình nghỉ lại.grG Tôi thuộc trọn về người tôi yêu, cho lòng chàng cháy rực lửa thèm muốn.;qq *và miệng em phảng phất men rượu nồng.Bp} thân chà là, mình sẽ trèo lên, trái thơm ngon, mình sẽ tận hưởng. Ước chi bộ ngực em là chùm nho chín mọng, hơi thở em thoang thoảng mùi táo thơm,SoDáng em, thân chà là, bộ ngực em, chùm quả. Anh nhủ thầm :pnYEm xinh đẹp biết bao, kiều diễm biết chừng nào, tình yêu ơi, em làm anh say đắm !m-Trên thân mình, đầu em đỉnh núi Các-men, tóc em một giải lụa hồng, bềnh bồng sóng nước, xiềng xích quân vương.ClCổ em giống như ngọn tháp ngà. Đôi mắt như mặt hồ Khét-bôn bên cạnh cổng thành Bát Ráp-bim. Mũi em tựa Li-băng ngọn tháp nhìn về hướng Đa-mát.Tk!Bộ ngực khác nào cặp nai tơ, cặp nai sinh đôi của nai mẹ.j Rốn em tựa chung rượu tròn chẳng bao giờ cạn. Bụng em như lúa mì vun lên đầy ắp, hoa huệ bao quanh.Môi thắm chỉ hồng, miệng duyên dáng, má đỏ hây hây màu thạch lựu thấp thoáng sau tấm mạng the.)=KRăng nàng trắng tựa đàn vật sắp xén lông, đàn vật vừa lên từ suối tắm, hai hàng sao đều đặn, không chiếc nào lẻ đôi !Y< -Nàng đẹp quá, bạn tình ơi, đẹp quá ! Sau tấm mạng the, đôi mắt nàng, cặp bồ câu xinh đẹp. Tóc nàng gợn sóng như đàn sơn dương tự trên ngàn Ga-la-át tủa xuống.Q; Thiếu nữ Xi-on hỡi, hãy ra chiêm ngưỡng vua Sa-lô-môn : người đội triều thiên hoàng thái hậu đã đội cho người ngày hôn lễ, ngày vui nhất của lòng người.h:I cột kiệu bằng bạc, lưng kiệu bằng vàng, mặt kiệu bọc vải điều quý giá, phía trong kiệu dệt gấm thêu hoa do đôi tay ân cần trìu mến của những nàng thiếu nữ Giê-ru-sa-lem.^95 Vua Sa-lô-môn đã truyền lấy gỗ Li-băng đóng cho vua một cỗ kiệu :$8ATất cả đều thạo phép binh đao, đều rành nghề chinh chiến. Ai ai cũng gươm giáo bên mình, phòng khi gặp hãi hùng đêm tối.7Kìa loan giá vua Sa-lô-môn, vây quanh hộ tống là sáu mươi dũng sĩ tuyển trong hàng dũng sĩ Ít-ra-en.36_*Kìa ai đang tiến lên từ sa mạc, tựa hồ những cột mây, thơm ngát mùi nhũ hương mộc dược, ngạt ngào hương phấn xứ lạ phương xa ?c5?Này các thiếu nữ Giê-ru-sa-lem, tôi van nài các bạn : vì đàn linh dương với bầy nai ngoài đồng, xin đừng lay vội, đừng đánh thức tình yêu, cho đến khi tình yêu ưng thuận.j4MVừa rời họ mà đi, tôi đã gặp người lòng tôi yêu dấu. Tôi vội níu lấy chàng và chẳng chịu buông ra cho đến khi đưa vào nhà thân mẫu, tới khuê phòng người đã cưu mang tôi.3%Đang tuần tiễu trong thành, bọn lính gác gặp tôi. Tôi hỏi họ : Các anh có thấy chăng người lòng tôi yêu dấu ?F2Vậy tôi sẽ đứng lên, đi rảo quanh khắp thành, nơi đầu đường cuối phố, để tìm người yêu dấu của lòng tôi. Tôi đi tìm chàng mà đâu có gặp !1 *Suốt đêm, trên giường ngủ, tôi tìm người lòng tôi yêu dấu. Tôi đi tìm chàng mà đâu có gặp !Z0-Trước khi ngày tàn và khí trời mát dịu, và trước khi bóng chiều buông xuống, hãy quay về, hỡi người yêu của em, hãy làm linh dương, làm nai nhỏ trên dãy núi Be-the ! /9Người tôi yêu thuộc trọn về tôi và tôi trọn vẹn thuộc về chàng. Giữa những khóm huệ thơm, chàng cho chiên gặm cỏ.u.cHãy bắt giúp chúng tôi lũ chồn, lũ chồn con phá phách vườn nho, ngay giữa mùa hoa nở.F-Bồ câu của anh ơi, em ẩn trong hốc đá, trong vách núi cheo leo. Nào, cho anh thấy mặt, nào, cho anh nghe tiếng, vì tiếng em ngọt ngào và mặt em duyên dáng..,U Vả kia đã kết trái non, vườn nho hoa nở hương thơm ngạt ngào. Dậy đi em, bạn tình của anh, người đẹp của anh, hãy ra đây nào ! + Sơn hà nở rộ hoa tươi và mùa ca hát vang trời về đây. Tiếng chim gáy văng vẳng trên khắp đồng quê ta.X*) Tiết đông giá lạnh đã qua, mùa mưa đã dứt, đã xa lắm rồi. ) Người yêu của tôi lên tiếng bảo : Dậy đi em, bạn tình của anh, người đẹp của anh, hãy ra đây nào !=(s Người yêu của tôi chẳng khác gì linh dương, tựa hồ chú nai nhỏ. Kìa chàng đang đứng sau bức tường nhà, nhìn qua cửa sổ, rình qua chấn song. ' *Tiếng người tôi yêu văng vẳng đâu đây, kìa chàng đang tới, nhảy nhót trên đồi, tung tăng trên núi.g&G– Này các thiếu nữ Giê-ru-sa-lem, tôi van nài các bạn : vì đàn linh dương với bầy nai ngoài đồng, xin đừng lay vội, đừng đánh thức tình yêu, cho đến khi tình yêu ưng thuận.`%9Chàng đưa tay trái cho tôi gối đầu, đưa tay phải ghì chặt lấy tôi.$#Xin cho tôi bánh nho để tôi tìm lại sức, cho tôi táo để tôi được bồi dưỡng, bởi vì tôi đã ốm tương tư.#Chàng đã đưa tôi vào phòng tiệc, cho tôi uống rượu nồng, đã thắng tôi nhờ sức mạnh tình yêu.c"?– Người tôi yêu giữa đoàn trai tráng như cây táo giữa muôn cây rừng. Được ngồi dưới bóng chàng, tôi thoả lòng mơ ước, và hoa trái của chàng ngọt lịm trong miệng tôi.e!C– Bạn tình tôi giữa đoàn thiếu nữ có khác gì cánh huệ giữa bụi gai.u  e– Em là đoá thuỷ tiên của Sa-rôn đồng bằng, là bông huệ thắm hồng trong thung lũng.f G– Rầm nhà chúng ta là gỗ bá hương, và ván ghép tường là trắc bá diệp.y m– Người yêu hỡi, anh đẹp, anh tuấn tú làm sao ! Giường chúng ta là cánh đồng xanh ngát.k Q– Nàng đẹp quá, bạn tình ơi, đẹp quá ! Đôi mắt nàng là một cặp bồ câu.Q Người tôi yêu là khóm móng rồng trong vườn nho Ên Ghe-đi.R  Người tôi yêu là chùm mộc dược nằm gọn trên ngực tôi.n W – Lúc quân vương ngự giữa nội cung, dầu cam tùng của tôi toả hương thơm ngát._ 9 Khuyên vàng điểm hạt bạc long lanh, các anh đây sẽ làm sẵn cho nàng.Z / Giữa đôi khuyên, má nàng xinh đẹp quá, cổ nàng đeo chuỗi ngọc.t c Hỡi bạn tình của lòng anh, anh ví nàng như con tuấn mã ngậm dây cương xa giá Pha-ra-ô.F Này hỡi trang tuyệt thế giai nhân, nếu quả nàng không biết, thì hãy ra đi theo vết chân đàn cừu, mà dẫn dê con của nàng đi ăn quanh các lều mục tử.{ qHỡi người yêu, người lòng em yêu dấu, hãy nói em nghe anh chăn cừu ở đâu, đàn cừu ấy nghỉ nơi nao vào ban trưa giờ ngọ, để em đây khỏi lang thang thất thểu bên đàn vật của các bạn anh.  Xin đừng để ý đến da tôi rám nắng : mặt trời đã làm cháy da tôi. Đám con trai của mẹ tôi hằn học với tôi : họ cắt đặt tôi canh giữ các vườn nho, nhưng vườn nho của tôi, tôi lại không canh giữ ! *Này các thiếu nữ Giê-ru-sa-lem, da tôi đen, nhưng nhan sắc mặn mà như lều Kê-đa, tựa trướng Xan-ma. #Hãy kéo em theo anh, đôi ta cùng mau bước ! Quân vương đã vời thiếp vào cung nội, ngài sẽ là nguồn hoan lạc vui sướng của chúng em. Ân ái của ngài, chúng em quý hơn rượu. Thương yêu ngài phải lẽ biết bao nhiêu ! Mùi hương anh thơm ngát, tên anh là dầu thơm man mác toả lan, thảo nào các thiếu nữ mê say mộ mến ! Ước gì chàng hôn ta những nụ hôn chính môi miệng chàng ! Ân ái của anh còn ngọt ngào hơn rượu.0 _Bài ca tuyệt diệu của Sa-lô-môn.  vì Thiên Chúa sẽ đưa ra xét xử tất cả mọi hành vi, kể cả những điều tiềm ẩn, tốt cũng như xấu.\ 1 Lời kết luận cho tất cả mọi điều bạn đã nghe ở trên đây là : hãy kính sợ Thiên Chúa và tuân giữ các mệnh lệnh Người truyền, đó là tất cả đạo làm người,1 [ Ngoài ra, hỡi bạn là người con của tôi, bạn hãy coi chừng : làm nhiều sách vở có bao giờ đủ, học hỏi cho lắm chỉ thêm mệt xác.K  Thánh hiền có những lời lẽ khác nào mũi nhọn, tác giả những tập ngạn ngữ ví như những cột mốc. Cả hai đều là hồng ân của vị mục tử duy nhất.  Ông Cô-he-lét đã sưu tầm để tìm ra những lời hay ý đẹp, rồi trung thực viết ra những điều chân thật.P  Ông Cô-he-lét không những là một bậc thánh hiền, nhưng còn là một vị tôn sư dạy cho dân hiểu biết. Ông đã cân nhắc, suy tư và sáng tác ra nhiều châm ngôn.hI Ông Cô-he-lét nói : Phù vân, quả là phù vân, mọi sự đều là phù vân cả !#? Đừng chờ đến khi bụi đất lại trở về với đất, khi phàm nhân trả lại cho Thiên Chúa hơi thở Người đã ban cho mình.,Q Đừng chờ đến khi chỉ bạc đứt, bình vàng vỡ, vò nước bể ngay tại hồ chứa nước, ròng rọc gãy, vụt rơi xuống giếng sâu.{ Ngày ấy, đường hơi dốc cũng làm người ta sợ, chân bước đi mà lòng thật kinh hoàng. Ngày ấy, hoa hạnh đào nở ra trắng xoá, loài châu chấu trở nên chậm chạp nặng nề, trái bạch hoa hết còn hương vị. Bởi vì con người tiến đến nơi ở ngàn thu, bên đường đầy những người khóc than ai oán.\1 Ngày ấy, cánh cửa ngó ra đường sẽ đóng lại, tiếng cối xay bột từ từ nhỏ đi, người ta trỗi dậy khi vừa nghe tiếng chim hót và mọi cô ca sĩ sẽ phải lặng thinh.q[ Ngày ấy, người giữ nhà sẽ run lẩy bẩy, chàng trai vạm vỡ phải khòm lưng, các cô xay bột không còn xay tiếp vì không đủ người xay, các bà nhìn qua cửa sổ : chỉ nhìn thấy lờ mờ.0Y Đừng chờ đến khi mặt trời với ánh sáng, mặt trăng cùng tinh tú đều trở thành tối tăm, và mây đen tụ lại khi cơn mưa đã dứt.< s *Giữa tuổi thanh xuân, bạn hãy tưởng nhớ Đấng đã dựng nên mình. Đừng chờ đến ngày tai ương ập tới, đừng chờ cho năm tháng qua đi, những năm tháng mà rồi bạn sẽ phải nói : Tôi chẳng có được một niềm vui nào trong thời gian đó cả !- Hãy đẩy lui sầu não khỏi tâm hồn, khử trừ đớn đau khỏi thân xác, vì tuổi trẻ đầu xanh đều là phù vân cả.lQ Này bạn thanh niên, cứ vui hưởng tuổi xuân của bạn, và làm cho tâm hồn được hạnh phúc trong những ngày còn trẻ : cứ chiều theo ước muốn của lòng mình và những gì mắt mình ưa thích. Nhưng bạn phải biết rằng : về tất cả những điều đó, Thiên Chúa sẽ gọi bạn ra xét xử.W~' Người nào được sống lâu năm, tận hưởng đi cho sướng ; nhưng phải nhớ rằng những chuỗi ngày đen tối sẽ dài lâu, và những gì sẽ đến đều là phù vân cả.g}G *Êm dịu thay ánh sáng, hạnh phúc thay cặp mắt được thấy ánh mặt trời !`|9 Sáng ra cứ đi gieo hạt giống, chiều đến cũng đừng nghỉ tay, vì bạn đâu biết được trong hai lần đó sẽ thành công lần nào, biết đâu hai lần đều tốt như nhau cả !c{? Gió thổi theo hướng nào, thai nhi hình thành trong dạ mẹ làm sao, bạn đâu có biết ! Cũng vậy, bạn không sao biết được công trình của Thiên Chúa, Đấng tạo dựng muôn loài.nzU Người mải ngắm gió chẳng bao giờ gieo, người cứ nhìn mây chẳng bao giờ gặt.y) Mây ứ nước thì mưa rơi xuống đất ; cây ngả hướng bắc hay hướng nam, ngả bên nào rồi thì nằm luôn bên đó.x/ Phần của bạn, có bảy có tám người cũng cứ chia, vì bạn đâu biết được tai hoạ nào sẽ xảy ra trên mặt đất.zw o Cơm bánh của bạn, hãy đem thả trên mặt nước, về lâu về dài, bạn sẽ tìm lại được.v Dù chỉ là trong tư tưởng, bạn cũng đừng nguyền rủa nhà vua ; dù là trong phòng ngủ, cũng chớ nguyền rủa người giàu có, vì chim trời có thể đưa tiếng đi thật xa, và loài có cánh sẽ đem lời thuật lại.u/ Muốn mua vui thì cứ tiệc tùng, rượu sẽ làm cho đời thêm vui tươi phấn khởi, và tiền bạc đáp ứng mọi nhu cầu.\t1 Lười lĩnh biếng nhác thì cột xiêu, bàn tay uể oải thì nhà dột.psY Phúc cho ngươi, hỡi đất nước có vua cai trị là con nhà quyền quý, có người lãnh đạo là những kẻ ăn uống có giờ có giấc, cốt sao cho khoẻ mạnh, chứ không nhằm chè chén say sưa.1r[ Khốn cho ngươi, hỡi đất nước có vua cai trị là một thằng nhãi con, có người lãnh đạo là những đứa mới sáng ra đã lo chè chén.sq_ Người ngu làm việc đầu tắt mặt tối, đi lên thành phố, cũng chẳng biết đường.6pe nó toàn nói chuyện huyên thuyên. Con người đâu biết được điều gì sẽ xảy đến, và ai tỏ cho nó hay sẽ có chuyện gì sau khi nó chết ?o nó mở đầu câu chuyện với những lời ngu xuẩn, và kết thúc bằng những lời gian ác ngông cuồng ;lnQ Miệng người khôn thốt ra lời đáng mến ; môi kẻ dại làm nó phải diệt vong,vme Làm thầy dụ rắn mà không đủ cao tay, để cho rắn cắn, thì nào được lợi lộc gì !l5 Lưỡi dao đã cùn mà không biết mài cho bén, thì phải dùng sức gấp đôi ; nhưng khôn ngoan hiểu biết thì thật có lợi.lkQ người lấy đá có ngày bị thương tích, kẻ đốn cây chắc sẽ gặp hiểm nguy.ejC Người đào hố có thể rơi xuống hố, kẻ phá tường e bị rắn cắn cho,i Tôi thấy hạng đầy tớ chễm chệ trên lưng ngựa, trong khi bậc quan quyền phải đi bộ như hạng đầy tớ. h Đó là : đứa ngu si được nâng lên địa vị rất cao sang, còn người phú quý lại ở vị trí thấp hèn.g Tôi cũng thấy một mối hoạ dưới ánh mặt trời, một sai lầm mà người lãnh đạo không nhận ra.$fA Nếu người trên có đùng đùng nổi giận, bạn cũng chớ bỏ đi, vì thái độ bình tĩnh giúp tránh được biết bao lỗi lầm.e Cả ngoài đường, đứa ngu cũng vẫn khờ khạo, nó đi bảo với mọi người chính mình là thằng ngu.idK Lòng người khôn hướng theo lẽ phải, tâm người dại ngả về đường trái.c  Một con ruồi chết làm thối cả bình dầu thơm ; một chút ngu si gây phương hại cho cả khôn ngoan và danh giá.zbm trí khôn ngoan mạnh hơn vũ khí, nhưng một kẻ vụng dại làm hỏng biết bao việc tốt lành.*aM Lời lẽ ôn hoà của bậc khôn ngoan được lắng nghe trong yên lặng, mạnh hơn cả tiếng quát tháo của kẻ chỉ huy bọn ngu xuẩn ;?`w Vì vậy tôi nói :Trí khôn ngoan hơn cả sức mạnh, nhưng cái khôn của người nghèo lại bị khinh dể, lời người ấy nói, chẳng ai chịu lắng nghe.k_O Cũng trong thành đó, có một người nghèo mà khôn ngoan. Chính ông là người đã cứu được thành nhờ sự khôn ngoan của mình ; nhưng rồi không ai còn nhớ đến người nghèo đó nữa..^U Có một thành phố nhỏ và ít dân cư. Một ông vua hùng mạnh tiến đến bao vây thành và xây dựng những công sự lớn để tấn công.(]I Tôi còn thấy xảy ra dưới ánh mặt trời một chuyện liên quan đến sự khôn ngoan, và chuyện này rất quan trọng đối với tôi.v\e Quả vậy, con người đâu biết ngày giờ của mình. Khác nào cá chẳng may mắc lưới, tựa như chim sa bẫy, con cái loài người cũng mắc hoạ như thế khi tai hoạ thình lình ập xuống trên họ.,[Q Tôi lại thấy dưới ánh mặt trời không phải cứ nhanh chân là chạy giỏi, cứ mạnh là thắng, hễ khôn ngoan là có ăn, hễ thông thái là giàu có, hễ hiểu biết là được ân huệ : vì điều may điều rủi đến với hết mọi người.]Z3 Những gì trong tầm tay, bạn hãy ra sức làm, vì trong cõi âm ty, nơi bạn đang đi tới, không còn hoạt động, không còn dự tính, chẳng còn hiểu biết, chẳng còn khôn ngoan. Y Cùng với người vợ yêu thương, bạn hãy hưởng trọn cuộc đời, hết mọi ngày trong kiếp sống phù du đã được ban cho bạn dưới ánh mặt trời, vì đó là phần bạn đáng được hưởng trong cuộc đời, giữa bao nhiêu công việc khó nhọc bạn làm dưới ánh mặt trời, trong những ngày của kiếp sống phù du.\X1 Lúc nào cũng hãy ăn mặc cho sang, mái tóc luôn xức dầu thơm phức.|Wq Vậy cứ ăn cho vui vẻ, uống cho thoả thích, vì Thiên Chúa đã vui nhận những việc bạn làm.VV% Bao yêu thương, oán hờn, ganh tị của họ đã tiêu tan cả rồi, và muôn đời họ sẽ không được dự phần vào bất cứ chuyện gì xảy ra dưới ánh mặt trời nữa.CU Người sống ít ra cũng biết mình sẽ chết, còn người chết chẳng biết gì cả ; họ đâu còn được hưởng điều gì, vì đã bị rơi vào quên lãng.T3 Thế nhưng chỉ những ai còn sống trong cõi dương gian mới có hy vọng mà thôi, vì con chó sống thì hơn con sư tử chết. S Tai hoạ thảm hại nhất trong tất cả những gì xảy ra dưới ánh mặt trời là hết mọi người đều chịu chung một số phận như nhau. Cũng vì thế mà lòng dạ con cái loài người đầy những điều gian ác, tâm địa luôn ấp ủ chuyện điên rồ bao lâu còn sống trên trần gian, để rốt cuộc rơi vào cõi chết.~Ru Mọi người đều như nhau, cùng chung một số phận : người công chính cũng như đứa gian tà, người tốt cũng như kẻ xấu, người thanh sạch cũng như kẻ ô uế, người dâng của lễ cũng như kẻ không dâng, người tốt lành cũng như kẻ tội lỗi, người thề hứa cũng như kẻ sợ không dám thề hứa.\Q 3 Thật vậy, tất cả những điều ấy, tôi đã để ý lưu tâm, và nghiệm thấy rằng người công chính, người khôn ngoan cùng với những công việc họ làm đều ở trong tay Thiên Chúa. Được yêu thương hay bị ghét bỏ, con người đâu có biết ! Mọi sự đều có thể xảy ra.iPKtôi nhận ra tất cả là việc Thiên Chúa làm. Quả thật, con người không thể khám phá những gì được thực hiện dưới ánh mặt trời : cho dù có ra công tìm kiếm cũng không khám phá nổi ; cho dù người khôn ngoan có nói là đã biết được, thì người ấy cũng không thể khám phá ra.@OySau khi đã chú tâm tìm hiểu lẽ khôn ngoan, và quan sát công việc mà con người thực hiện cả ngày lẫn đêm không chợp mắt ở trên mặt đất này,UN#Tôi bèn ca ngợi sự vui vẻ sung sướng : dưới ánh mặt trời, chẳng có gì tốt cho con người hơn là ăn, là uống và vui vẻ thoải mái. Đó là những thú vui gắn liền với công lao khó nhọc trong chuỗi ngày Thiên Chúa ban cho con người được sống dưới ánh mặt trời.YM+Còn một chuyện phù vân trên mặt đất này nữa, là người công chính thì gặp phải những chuyện như thể họ đã làm điều gian ác, trong khi người gian ác lại gặp được những chuyện như thể họ đã làm điều ngay chính. Và tôi nói : đó cũng là một chuyện phù vân.ML Còn người gian ác, hạnh phúc làm sao được, ngày đời của nó trôi qua như chiếc bóng, chẳng có thể dài lâu, vì nó đâu có kính sợ trước nhan Thiên Chúa !lKQ Có người tội lỗi làm cả trăm điều ác mà vẫn được sống lâu. Tuy nhiên, tôi biết rằng phàm ai kính sợ Thiên Chúa thì được hạnh phúc, chính vì họ biết sợ trước Thánh Nhan.?Jw *Vì án phạt đối với hành động của kẻ xấu không được nhanh chóng thi hành, nên lòng dạ con cái loài người đầy dẫy những toan tính xấu xa.kIO Thế rồi tôi đã thấy ác nhân được mồ yên mả đẹp, và từ nơi thánh đi ra, chẳng ai trong thành còn nhớ chúng đã hành động như thế nào nữa : đó cũng là một chuyện phù vân.eHC Tất cả những điều trên đây, tôi đã thấy nhờ để tâm theo dõi mọi việc xảy ra dưới ánh mặt trời, vào lúc con người thống trị con người, và gây cho nhau bao thảm hoạ.qG[Chẳng ai làm chủ được sinh khí của mình để mà cầm giữ lại ; và chẳng ai làm chủ được ngày chết ! Chẳng ai được miễn cuộc chiến đấu này, và tội ác không cứu nổi ác nhân.zFmlà không sao biết được điều gì sẽ xảy ra, và điều sẽ xảy ra, nào có ai báo trước ?.EUVì bất cứ chuyện gì, cũng đều có thời có buổi, và đều bị Thiên Chúa xét xử. Nhưng có một nỗi khổ đè nặng trên con người H~~3}H|4{^zzyxxwvvuPtss(rQq`ppolnnll>kxjj0iQhh;gWfedd c bfaa``_^]b\[ZZ5YYXYWVVEUUU\TTbSRQQPPhOOrNMLL@KjJJZI`IGGIFFEE`EDDDYCpCBA@?>==P<;;3:987655z433`221900 / ..--Z,+v*!)n(('l&p%% $e#""J! T @R<P3x*$b*5d  e  Q pR%r.u+c"Hãy giữ lời chứng cho kỹ, hãy niêm phong lời giáo huấn ở giữa các môn đệ của Ta.n*U"Nhiều người sẽ vì đó mà sẩy chân, té ngã, nát tan, sẽ mắc bẫy và bị bắt.p)Y"Người sẽ là một thánh điện, và một hòn đá làm cho vấp, một tảng đá làm cho sẩy chân đối với hai nhà Ít-ra-en, một dò lưới và một cạm bẫy đối với người dân Giê-ru-sa-lem.X()" Chính ĐỨC CHÚA các đạo binh là Đấng các ngươi phải nhìn nhận là thánh. Chính Người là Đấng các ngươi phải sợ, chính Người là Đấng các ngươi phải kinh hãi..'U" Các ngươi đừng gọi là âm mưu tất cả những gì dân này gọi là âm mưu ; điều chúng sợ, các ngươi đừng sợ, và đừng kinh hãi..&U" *Thật vậy ĐỨC CHÚA đã phán với tôi thế này, khi tay Người nắm lấy tôi, khi Người dạy tôi đừng đi theo đường lối dân này :,%Q" Hãy bày mưu lập kế, mưu kế đó sẽ bị phá vỡ, hãy ra lệnh, lệnh đó sẽ không được thi hành, vì Thiên Chúa ở cùng chúng tôi.$" Liên kết lại, hỡi các dân, các ngươi sẽ bị đập tan ! Hãy lắng tai, hỡi các miền đất xa xăm ! Hãy nai nịt sẵn sàng, các ngươi sẽ bị đập tan ! Hãy nai nịt sẵn sàng, các ngươi sẽ bị đập tan !:#m"Nó sẽ ùa vào Giu-đa, sẽ phủ, sẽ ngập, sẽ dâng lên tới cổ. Cánh nó dang ra sẽ bao trùm khắp chiều rộng của đất ngươi, hỡi Em-ma-nu-en !"+"cho nên, này, để hại chúng, Chúa Thượng sẽ làm cho dâng lên, dòng nước lũ Sông Cả chảy cuồn cuộn – vua Át-sua và tất cả vinh quang của vua ấy. Ở đâu, nó cũng sẽ dâng lên khỏi lòng sông, chỗ nào cũng tràn bờ.!'"Bởi vì dân này khinh dể nước mương Si-lô-ác chảy lững lờ, và rụng rời vì sợ Rơ-xin và con của Rơ-man-gia-hu,A }"ĐỨC CHÚA lại phán với tôi lần nữa rằng :I "vì trước khi đứa trẻ biết gọi cha, gọi mẹ, thì người ta sẽ đem tài sản của Đa-mát và chiến lợi phẩm lấy ở Sa-ma-ri đến trước mặt vua Át-sua."="Tôi đã gần gũi nữ ngôn sứ. Bà thụ thai và sinh một con trai. ĐỨC CHÚA bảo tôi : Hãy gọi tên nó là Ma-he Sa-lan Khát Bát,-"Tôi đã lấy những nhân chứng đáng tin làm chứng cho tôi : tư tế U-ri-gia, ông Dơ-khác-gia-hu, con ông Giơ-ve-réc-gia-hu. 3"*ĐỨC CHÚA phán với tôi : Hãy lấy một tấm bảng lớn và viết trên đó bằng kiểu chữ thường : Ma-he Sa-lan Khát Bát.]3"Tất cả mọi núi đồi mà người ta vẫn thường cuốc xới, bạn sẽ không đến đó nữa, vì sợ gai góc và bụi rậm : đó sẽ là nơi thả bò và nơi chiên cừu giẫm nát.xi"Vào đó, người ta sẽ phải mang cung và tên, vì toàn xứ sẽ chỉ có gai góc và bụi rậm.}s"Đến ngày đó, mọi nơi có ngàn gốc nho đáng giá ngàn bạc, sẽ chỉ có gai góc và bụi rậm./"vì chúng cho quá nhiều sữa, nên người ta sẽ ăn sữa chua ; vì mọi kẻ còn lại trong xứ sẽ ăn sữa chua và mật ong.b="Đến ngày đó, mỗi người sẽ nuôi một con bò cái tơ và hai con chiên ;/W"Ngày đó, Chúa Thượng sẽ dùng dao cạo thuê bên kia Sông Cả –vua nước Át-sua- mà cạo đầu và lông chân ; cả râu, Người cũng xén."Chúng sẽ đến và tất cả sẽ đậu trong các thung lũng sâu, các kẽ đá trong mọi bụi gai và mọi đồng cỏ. "Đến ngày đó, ĐỨC CHÚA sẽ huýt ruồi ở tận cùng các kinh rạch Ai-cập, và huýt ong ở đất Át-sua.@y"ĐỨC CHÚA sẽ đem lại cho ngài, cho dân ngài, cho thân phụ ngài những ngày như chưa từng có, kể từ khi Ép-ra-im tách khỏi Giu-đa (vua nước Át-sua).5"Vì trước khi con trẻ biết bỏ cái xấu mà chọn cái tốt, thì đất đai của hai vua mà ngài khiếp sợ đã bị bỏ hoang.q["Con trẻ sẽ ăn sữa chua và mật ong cho tới khi biết bỏ cái xấu mà chọn cái tốt.>u"Vì vậy, chính Chúa Thượng sẽ ban cho các ngươi một dấu : Này đây người thiếu nữ sẽ mang thai, sẽ sinh hạ con trai, và đặt tên là Em-ma-nu-en.=s" Ông I-sai-a bèn nói : Nghe đây, hỡi nhà Đa-vít ! Các ngươi làm phiền thiên hạ chưa đủ sao, mà còn muốn làm phiền cả Thiên Chúa của tôi nữa ?eC" Vua A-khát trả lời : Tôi sẽ không xin, tôi không dám thử thách ĐỨC CHÚA. )" Ngươi cứ xin ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa của ngươi ban cho ngươi một dấu dưới đáy âm phủ hoặc trên chốn cao xanh.J  " *Một lần nữa ĐỨC CHÚA phán với vua A-khát rằng :6 e" Đầu của Ép-ra-im là Sa-ma-ri, đầu của Sa-ma-ri là con của Rơ-man-gia-hu. Nếu các ngươi không vững tin, thì các ngươi sẽ không đứng vững.# ?"vì đầu của A-ram là Đa-mát, đầu của Đa-mát là Rơ-xin. Sáu mươi lăm năm nữa Ép-ra-im sẽ tan tành, không còn là một dân.q ["ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này :Chuyện đó sẽ không xảy ra, sẽ không có,ta"Ta hãy lên đánh Giu-đa, làm cho nó khiếp sợ ta, và đặt con ông Táp-ên làm vua ở đó.pY"Vì A-ram cùng với Ép-ra-im và người con Rơ-man-gia-hu đã mưu tính hại ngài và nói :"Ngươi hãy nói với nhà vua : Ngài hãy coi chừng, cứ bình tĩnh, đừng sợ, chớ sờn lòng trước hai cái đầu que củi chỉ còn khói đó, trước cơn giận sôi sục của Rơ-xin, vua A-ram, và của người con Rơ-man-gia-hu.iK"ĐỨC CHÚA phán với ông I-sai-a : Ngươi hãy cùng với Sơ-a Gia-súp, con ngươi, ra đón vua A-khát ở cuối kênh dẫn nước của hồ trên, phía đường dẫn tới cánh đồng Thợ Nện Dạ.J "Người ta báo tin cho nhà Đa-vít rằng : A-ram đã đóng quân ở Ép-ra-im. Bấy giờ lòng vua cũng như lòng dân đều rung động như cây rừng rung rinh trước gió.v g"*Thời vua A-khát, con vua Giô-tham, cháu vua Út-di-gia-hu, trị vì Giu-đa, thì vua A-ram là Rơ-xin, và vua Ít-ra-en là Pe-các, con ông Rơ-man-gia-hu, lên đánh Giê-ru-sa-lem, nhưng không thể tấn công được." Và nếu ở đó còn sót lại một phần mười, thì đến lượt phần đó cũng sẽ bị lửa thiêu, như một cây vân hương, một cây sồi bị đốn, chỉ còn sót lại cái gốc thôi. Gốc ấy là một mầm giống thánh.iK" ĐỨC CHÚA sẽ đuổi người ta đi xa, và trong xứ sẽ có nhiều chỗ bỏ hoang.s_" Tôi thưa : Cho đến bao giờ, lạy Chúa Thượng ? Chúa phán : Cho đến khi nào các thành bị tàn phá không còn dân cư, nhà cửa không còn người ở, đất đai bị tàn phá trở nên chốn hoang vu.L" Hãy làm cho lòng dân này ra đần độn, cho tai nó điếc, cho mắt nó mù ; kẻo mắt nó thấy, tai nó nghe và lòng nó hiểu, mà nó trở lại và được chữa lành.~-" Chúa phán : Hãy đi nói với dân này rằng : Cứ nghe cho rõ, nhưng đừng hiểu, cứ nhìn thật kỹ, nhưng đừng nhận ra.!};"Bấy giờ tôi nghe tiếng Chúa Thượng phán : Ta sẽ sai ai đây ? Ai sẽ đi cho chúng ta ? Tôi thưa : Dạ, con đây, xin sai con đi.,|Q"Người đưa hòn than ấy chạm vào miệng tôi và nói : Đây, cái này đã chạm đến môi ngươi, ngươi đã được tha lỗi và xá tội.{'"Một trong các Xê-ra-phim bay về phía tôi, tay cầm một hòn than hồng người đã dùng cặp mà gắp từ trên bàn thờ.z}"Bấy giờ tôi thốt lên : Khốn thân tôi, tôi chết mất ! Vì tôi là một người môi miệng ô uế, tôi ở giữa một dân môi miệng ô uế, thế mà mắt tôi đã thấy Đức Vua là ĐỨC CHÚA các đạo binh !tya"Tiếng tung hô đó làm cho các trụ cửa rung chuyển ; khắp Đền Thờ khói toả mịt mù.6xe"Các vị ấy đối đáp tung hô : Thánh ! Thánh ! Chí Thánh ! ĐỨC CHÚA các đạo binh là Đấng Thánh ! Cả mặt đất rạng ngời vinh quang Chúa !3w_"Phía bên trên Người, có các Xê-ra-phim đứng chầu. Mỗi vị có sáu cánh : hai cánh để che mặt, hai cánh để che chân và hai cánh để bay.v !"*Năm vua Út-di-gia-hu băng hà, tôi thấy Chúa Thượng ngự trên ngai rất cao ; tà áo của Người bao phủ Đền Thờ.wug"Nhưng trong ngày đó, sẽ có tiếng gầm lên chống lại chúng, như tiếng gầm của biển. Người ta sẽ nhìn mặt đất, thì này : bóng tối và ngặt nghèo, và ánh sáng bị mây mù làm cho tối tăm.!t;"Tiếng chúng rống như sư tử cái, chúng rống lên như sư tử con, chúng gầm lên, bắt mồi, tha đi mà không có ai giật lại.s5"Tên của chúng mài nhọn, cung của chúng đều giương, vó ngựa chúng khác nào đá lửa, bánh xe chúng dường như gió lốc.4ra"Trong hàng ngũ nó, không ai mệt lả, không kẻ lao đao, không ai chợp mắt, không kẻ ngủ mê, không ai cởi thắt lưng, không ai đứt quai dép..qU"Người sẽ phất cờ hiệu cho một dân tộc từ phương xa, huýt nó từ tận cùng cõi đất và kìa, nó đang đến vội vàng, nhanh nhẹn.Pp"Vì thế, ĐỨC CHÚA đã nổi cơn thịnh nộ với dân Người, Người đã giơ tay phạt chúng, Người đánh chúng, khiến núi non chấn động, và thây chúng như rác rưởi giữa phố phường. Dầu thế, Người vẫn chưa nguôi cơn thịnh nộ, và tay Người vẫn còn giơ lên.8oi"Vì thế, như lưỡi lửa thiêu rơm, và cỏ khô tiêu tan trong ngọn lửa, rễ chúng sẽ ra như mục nát, và nụ hoa của chúng sẽ bay lên như bụi, vì chúng đã khinh thường luật của ĐỨC CHÚA các đạo binh, và coi nhẹ lời của Đức Thánh Ít-ra-en."n="những kẻ vì nhận quà hối lộ mà tuyên bố kẻ có tội là công chính, và phủ nhận sự công chính của người công chính.pmY"khốn thay những anh hùng tửu lượng, những tay vô địch nghề pha chế rượu nồng,\l1"Khốn thay những kẻ coi mình là khôn ngoan, và cho mình là thông minh,Yk+"Khốn thay những kẻ bảo cái tốt là xấu, cái xấu là tốt, những kẻ biến tối thành sáng, sáng thành tối, biến cay đắng thành ngọt ngào, ngọt ngào thành cay đắng.|jq"Chúng nói : Ước chi Người vội vàng, mau mắn thực hiện công việc của Người, để chúng tôi trông thấy. Ước chi kế hoạch của Đức Thánh Ít-ra-en được đem ra thi hành, cho chúng tôi hay biết.{io"Khốn thay những kẻ lấy dây gian tà kéo lầm lỗi, và dùng thừng kéo xe mà lôi theo tội ác.(hI"Chiên con sẽ gặm cỏ ở đó, như trong đồng cỏ của chúng, ngoại kiều sẽ kiếm ăn trong chốn hoang tàn xưa đầy súc vật béo.Zg-"ĐỨC CHÚA các đạo binh sẽ được suy tôn, khi Người phán quyết, và Thiên Chúa chí thánh sẽ biểu dương sự thánh thiện của Người, khi Người bày tỏ đức công minh.f"Phàm nhân đã bị hạ, con người đã bị đè sát đất, bọn kiêu căng đã phải cúi mặt chẳng dám nhìn lên..eU"Bởi thế, âm ty mở họng lớn, há mồm to quá chừng, hàng quý tộc và quần chúng của thành xuống đó cùng với tiếng reo vui ồn ào. d" Bởi thế, dân Ta bị lưu đày vì thiếu hiểu biết ; hàng quyền quý chết đói, quần chúng phải khát khô.kcO" Giữa tiếng đàn sắt, đàn cầm, tiếng trống con và tiếng sáo, chúng chè chén say sưa ; còn hành động của ĐỨC CHÚA, chúng không ngó ngàng, việc tay Người làm, chúng chẳng nhìn xem.b!" Khốn thay những người dậy sớm để chạy theo ma men, những kẻ kề cà mãi tới khuya, cho rượu nung đốt chúng.oaW" Mười sào nho chỉ cho một thùng rượu, một tạ hạt giống chỉ cho một giạ lúa.)`K" Tai tôi nghe tiếng ĐỨC CHÚA các đạo binh thề rằng : nhà cửa có nhiều cũng sẽ tan hoang, có lớn và đẹp cũng không người ở.c_?"*Khốn thay những kẻ tậu hết nhà nọ đến nhà kia nối thêm ruộng này đến ruộng khác, tới mức không còn chỗ trống nào và chỉ còn một mình các người ở lại trong xứ ![^/"Vườn nho của ĐỨC CHÚA các đạo binh, chính là nhà Ít-ra-en đó ; cây nho Chúa mến yêu quý chuộng, ấy chính là người xứ Giu-đa. Người những mong họ sống công bằng, mà chỉ thấy toàn là đổ máu ; đợi chờ họ làm điều chính trực, mà chỉ nghe vẳng tiếng khóc than.B]}"Tôi sẽ biến thửa vườn thành mảnh đất hoang vu, không tỉa cành nhổ cỏ, gai góc mọc um tùm ; sẽ truyền lệnh cho mây đừng đổ mưa tưới xuống.j\M"Vậy bây giờ tôi cho các người biết tôi đối xử thế nào với vườn nho của tôi : hàng giậu thì chặt phá cho vườn bị tan hoang, bờ tường thì đập đổ cho vườn bị giày xéo.[#"Có gì làm hơn được cho vườn nho của tôi, mà tôi đã chẳng làm ? Tôi những mong trái tốt, sao nó sinh nho dại ?Z"Vậy bây giờ, dân Giê-ru-sa-lem và người Giu-đa hỡi, xin phân xử đôi đàng giữa tôi với vườn nho.YY+"Anh ra tay cuốc đất nhặt đá, giống nho quý đem trồng, giữa vườn anh xây một vọng gác, rồi khoét bồn đạp nho. Anh những mong nó sinh trái tốt, nó lại sinh nho dại./X Y"*Tôi xin hát tặng bạn thân tôi, bài ca của bạn tôi về vườn nho của mình. Bạn thân tôi có một vườn nho trên sườn đồi mầu mỡ.rW]"là mái lều làm bóng râm ban ngày cho khỏi nóng, làm nơi nương ẩn khi bão táp mưa sa.V+"thì trên khắp núi Xi-on, và trên những người hội họp ở đó, ĐỨC CHÚA sẽ tạo ra một đám mây ban ngày, một đám khói và một ngọn lửa rực sáng ban đêm. Thật vậy, trên tất cả, vinh quang của Chúa sẽ là tán che,sU_"Khi Chúa Thượng đã dùng thần khí thông minh và thần khí có sức thiêu huỷ mà tẩy sạch các thiếu nữ Xi-on khỏi những gì ô uế, và gột rửa Giê-ru-sa-lem khỏi máu đã đổ ra trong thành,NT"Những người sống sót ở Xi-on và những kẻ còn sót lại ở Giê-ru-sa-lem sẽ được gọi là thánh. Tất cả được ghi tên vào sổ để sống tại Giê-ru-sa-lem.dSA"*Ngày đó, chồi non ĐỨC CHÚA cho mọc lên sẽ là vinh quang và danh dự, và hoa màu từ ruộng đất trổ sinh sẽ là niềm hãnh diện và tự hào cho những người Ít-ra-en thoát nạn.|R s"Ngày đó, bảy bà sẽ níu lấy một ông mà nói : Bánh ăn áo mặc, chúng em sẽ liệu lấy ; chỉ xin được mang tên chàng, xin chàng cất đi cho nỗi khổ nhục của chúng em. \st1 Chồi non của ĐỨC CHÚAjQM"Các cửa thành than vãn, để tang, nó sẽ ngồi dưới đất trơ trọi một mình.ePC"Nam nhi của ngươi sẽ ngã gục vì gươm, anh hùng của ngươi sẽ tử trận.dOA"Thay vì hương thơm sẽ là mùi thối, thay vì thắt lưng là sợi dây thừng, thay vì bím tóc là đầu cạo trọc, thay vì áo đẹp là khố vải thô, thay vì nhan sắc là vết sắt nung.KN"gương soi, áo vải mịn, dải cột tóc, khăn trùm dài.AM}"áo ngày lễ, áo khoác, áo choàng, túi cầm tay,L7"nhẫn, khuyên mũi,MK"khăn chít, xà tích, thắt lưng, hộp phấn son, bùa phép,*JO"vòng cổ, xuyến, khăn trùm,|Iq"Ngày đó, Chúa Thượng sẽ lấy đi đồ trang sức : kiềng, hình mặt trời, hình trăng khuyết,H}"nên Chúa Thượng sẽ làm cho con gái Xi-on ghẻ chốc đầy đầu, và ĐỨC CHÚA sẽ lột trần chúng./GW"*ĐỨC CHÚA phán : Vì các con gái Xi-on kiêu kỳ, chúng vừa đi vừa vênh mặt, liếc mắt, chúng bước đi nhún nhẩy, khua kiềng đeo chân,1F["Cớ sao các ngươi lại chà đạp dân Ta, làm tan nát mặt mày những kẻ nghèo khó ? Sấm ngôn của Chúa Thượng, ĐỨC CHÚA các đạo binh !~Eu"ĐỨC CHÚA đưa ra toà xét xử hàng kỳ mục và những kẻ lãnh đạo dân Người : Chính các ngươi đã ăn hại vườn nho. Của cải người nghèo các ngươi đã bóc lột còn đang ở trong nhà các ngươi.ZD-" ĐỨC CHÚA đứng lên cáo tội, Người đứng đó xét xử chư dân.uCc" Kẻ ức hiếp dân Ta là một đứa trẻ con, những kẻ cai trị nó lại là đàn bà. Ôi dân Ta, những kẻ dẫn dắt ngươi làm ngươi lạc hướng, đường lối ngươi đi, chúng làm cho rối loạn !|Bq" Khốn thay kẻ gian ác, thật khốn thay, vì hậu quả việc tay nó làm, nó sẽ phải chuốc lấy. A" Hãy nói : người công chính thật có phúc, vì kết quả việc họ làm, họ sẽ được dùng được hưởng.Q@" *Vẻ mặt của chúng là bằng chứng cáo tội chúng ; chúng khoe tội mình như Xơ-đôm, chứ không giấu giếm. Thật khốn cho chúng, vì chúng tự chuốc hoạ vào thân.8?i"Giê-ru-sa-lem sẩy chân, Giu-đa té nhào, vì chúng đã nói và hành động chống lại ĐỨC CHÚA, phản loạn trước tôn nhan vinh hiển của Người.Y>+"Ngày đó, người kia sẽ lên tiếng nói : Tôi không muốn làm thầy thuốc đâu, và trong nhà tôi chẳng có bánh, cũng chẳng có áo choàng, xin đừng đặt tôi làm đầu dân.C="Người ta sẽ níu lấy người anh em trong nhà cha mình mà nói : Anh còn áo choàng, hãy làm đầu chúng tôi, và đống hoang tàn này sẽ ở dưới quyền anh.J< "Dân chúng sẽ ức hiếp lẫn nhau, người thân cận ức hiếp người thân cận ; nhãi con hỗn láo với ông già, đứa vô loại hỗn láo với người quyền quý.{;o"Ta sẽ đặt bọn nhãi con làm người chỉ huy chúng, và lũ trẻ ranh làm người cai trị chúng.s:_"sĩ quan và thân hào, cố vấn với phù thuỷ cao tay và những kẻ thạo nghề bùa ngải._97"người hùng và chiến sĩ, quan toà và ngôn sứ, thầy bói và kỳ mục,68 g"Này đây Chúa là ĐỨC CHÚA các đạo binh, cất khỏi Giê-ru-sa-lem và Giu-đa mọi chỗ nương chỗ tựa :chỗ tựa chỗ nương là bánh và nước,p7Y"Hãy tránh xa người đời, họ chỉ có hơi thở trong lỗ mũi, có gì đáng giá đâu !Q6"Họ sẽ chui vào hang đá, vào kẽ núi, để tránh nỗi kinh hoàng ĐỨC CHÚA gây ra, tránh oai phong lẫm liệt của Người, khi Người đứng lên làm cho đất hãi hùng..5U"Ngày đó, con người sẽ ném cho chuột chù, cho dơi những tà thần bằng bạc, tà thần bằng vàng của họ mà họ đã làm ra để thờ.Z4-"Người ta sẽ chui vào hốc đá, vào khe đất, để tránh nỗi kinh hoàng ĐỨC CHÚA gây ra, tránh oai phong lẫm liệt của Người, khi Người đứng lên làm cho đất hãi hùng.83k"Các tà thần sẽ đồng loạt biến đi.92k"Người phàm tự kiêu sẽ bị khuất phục, và con người ngạo nghễ rồi sẽ bị hạ xuống ; ngày đó, chỉ một mình ĐỨC CHÚA được suy tôn.F1"mọi tàu bè Tác-sít và mọi du thuyền lộng lẫy.J0 "mọi cây tháp cao vời, và mọi tường luỹ kiên cố,M/"mọi quả núi ngạo nghễ, và mọi ngọn đồi vươn cao,k.O" trị mọi cây hương bá Li-băng ngạo nghễ vươn cao, và mọi cây sồi xứ Ba-san,Y-+" Vì ĐỨC CHÚA các đạo binh đã dành sẵn một ngày để trị tất cả những gì kiêu căng ngạo nghễ, trị tất cả những gì tự cao tự đại : chúng sẽ bị hạ xuống,B,}" Người phàm tự kiêu sẽ cúi mặt nhìn xuống, con người ngạo nghễ rồi sẽ bị khuất phục ; trong ngày đó, chỉ một mình ĐỨC CHÚA được suy tôn.&+E" Hãy chui vào hốc đá, ẩn mình trong bụi đất, để tránh nỗi kinh hoàng ĐỨC CHÚA gây ra, tránh oai phong lẫm liệt của Người.z*m" Thế là phàm nhân đã bị hạ, con người đã bị đè sát đất, xin Chúa cũng đừng dung tha..)U"Đất nước họ đầy những tà thần. Họ phủ phục trước những thứ bàn tay họ tạo tác, trước những vật ngón tay họ làm thành.("Đất nước họ đầy bạc đầy vàng, kho tàng thì vô hạn ; đất nước họ đầy ngựa, chiến xa thì vô số._'7"*Vâng, Chúa đã bỏ rơi dân Ngài là nhà Gia-cóp, vì họ chứa đầy thầy bói Phương Đông và thầy chiêm như những người Phi-li-tinh ; họ thoả hiệp với người ngoại quốc.m&S"Hãy đến đây, nhà Gia-cóp hỡi, ta cùng đi, nhờ ánh sáng ĐỨC CHÚA soi đường !>%u"Người sẽ đứng làm trọng tài giữa các quốc gia và phân xử cho muôn dân tộc. Họ sẽ đúc gươm đao thành cuốc thành cày, rèn giáo mác nên liềm nên hái. Dân này nước nọ sẽ không còn vung kiếm đánh nhau, và thiên hạ thôi học nghề chinh chiến.c$?"nước nước dập dìu kéo nhau đi. Rằng : Đến đây, ta cùng lên núi ĐỨC CHÚA, lên Nhà Thiên Chúa của Gia-cóp, để Người dạy ta biết lối của Người, và để ta bước theo đường Người chỉ vẽ. Vì từ Xi-on, thánh luật ban xuống, từ Giê-ru-sa-lem, lời ĐỨC CHÚA phán truyền.>#u"Trong tương lai, núi Nhà ĐỨC CHÚA đứng kiên cường vượt đỉnh các non cao, vươn mình trên hết mọi ngọn đồi. Dân dân lũ lượt đưa nhau tới,u" e"*Đây là điều mà ông I-sai-a, con ông A-mốc, đã được thấy về Giu-đa và Giê-ru-sa-lem.&! G"Người mạnh thế sẽ trở nên cái bùi nhùi, và việc nó làm sẽ thành một tia lửa, khiến cả hai cùng cháy mà không ai dập đi.j  O"vì các ngươi sẽ như cây vân hương lá héo tàn tựa khu vườn không còn nước.2 _"*Các ngươi sẽ phải xấu hổ vì những cây vân hương mà các ngươi ưa thích, sẽ phải nhục nhã vì những khu vườn các ngươi đã chọn,  "Quân phản loạn và phường tội lỗi sẽ cùng bị đập tan, những kẻ bỏ ĐỨC CHÚA đều phải tiêu vong.  ;"Xi-on sẽ được giải thoát nhờ lẽ chính trực, và dân thành hối cải trở về sẽ được giải thoát nhờ đức công minh.{ q"Ta sẽ cho các thủ lãnh của ngươi nên giống như hồi trước, và các cố vấn của ngươi tựa thuở ban đầu. Sau đó, ngươi sẽ được gọi là Thành phố của đức công minh, là Đô thị trung tín.? y"Ta sẽ trở tay chống lại ngươi. Gỉ sét của ngươi, Ta sẽ tẩy sạch, như người ta lấy muối luyện kim. Mọi cặn bã của ngươi, Ta sẽ loại bỏ.o Y"Vì thế, đây là sấm ngôn của Chúa Thượng, ĐỨC CHÚA các đạo binh, Đấng vạn năng của Ít-ra-en : Nào ! Ta sẽ phạt quân đối nghịch Ta, cho hả dạ, sẽ báo oán những kẻ thù của Ta.( K"Các thủ lãnh của ngươi là những kẻ phản nghịch, đồng loã cùng trộm cướp. Tất cả bọn chúng đều thích ăn hối lộ, và chạy theo quà cáp. Chúng không phân xử công minh cho cô nhi, cũng chẳng quan tâm đến quyền lợi quả phụ.c A"Bạc của ngươi đã biến thành gỉ sét, rượu ngon thì bị pha nước vào._ 9"*Đô thị vốn trung tín xưa kia sao nay lại trở thành con điếm ? Đô thị xưa kia vốn chính trực, vốn là nơi ngự trị của đức công minh, sao nay lại đầy lũ giết người ? 3"Còn nếu các ngươi từ chối mà phản nghịch, các ngươi sẽ phải ăn gươm ăn giáo. Miệng ĐỨC CHÚA đã phán như vậy.q ]"Nếu các ngươi chịu nghe lời Ta, các ngươi sẽ được hưởng dùng hoa mầu trong xứ.Z /"ĐỨC CHÚA phán : Hãy đến đây, ta cùng nhau tranh luận ! Tội các ngươi, dầu có đỏ như son, cũng ra trắng như tuyết ; có thẫm tựa vải điều, cũng hoá trắng như bông.# A"Hãy tập làm điều thiện, tìm kiếm lẽ công bằng, sửa phạt người áp bức, xử công minh cho cô nhi, biện hộ cho quả phụ. 1"Hãy rửa cho sạch, tẩy cho hết, và vứt bỏ tội ác của các ngươi cho khỏi chướng mắt Ta. Đừng làm điều ác nữa.A }"Khi các ngươi dang tay cầu nguyện, Ta bịt mắt không nhìn ; các ngươi có đọc kinh cho nhiều, Ta cũng chẳng thèm nghe. Vì tay các ngươi đầy những máu.4 c"Ta chán ghét những ngày đầu tháng, những đại lễ của các ngươi. Những thứ đó đã trở thành gánh nặng cho Ta, Ta không chịu nổi nữa. )" Thôi, đừng đem những lễ vật vô ích đến nữa. Ta ghê tởm khói hương ; Ta không chịu nổi ngày đầu tháng, ngày sa-bát, ngày đại hội, không chịu nổi những người cứ phạm tội ác rồi lại cứ lễ lạt linh đình.u e" Khi các ngươi đến trình diện Ta, ai khiến các ngươi phải giẫm lên khuôn viên của Ta ?[  1" *ĐỨC CHÚA phán : Ngần ấy hy lễ của các ngươi, đối với Ta, nào nghĩa lý gì ? Lễ toàn thiêu chiên cừu, mỡ bê mập, Ta đã ngấy. Máu bò, máu chiên dê, Ta chẳng thèm !&  G" Hỡi những kẻ làm đầu Xơ-đôm, hãy nghe lời ĐỨC CHÚA phán. Hỡi dân Gô-mô-ra, hãy lắng tai nghe Thiên Chúa chúng ta dạy bảo..  W" Nếu ĐỨC CHÚA các đạo binh chẳng để lại cho chúng ta một ít người sống sót, thì chúng ta đã ra như Xơ-đôm, đã giống Gô-mô-ra.  "Chỉ còn sót lại cô gái Xi-on, như túp lều trong vườn nho, như cái chòi trong vườn dưa, như thành bị vây hãm.l  S"Xứ sở các ngươi hoang tàn, thành thị các ngươi bị lửa thiêu. Đất đai các ngươi, kẻ ngoại bang thôn tính ngay trước mặt, khiến trở nên hoang tàn như bị quân ngoại bang giày xéo.R "Từ bàn chân cho đến đỉnh đầu, chẳng còn nơi lành lặn : vết bầm, vết đánh, vết thương còn mới, chưa có ai lau chùi, chưa có ai băng bó, chưa có ai thoa dầu.( K"Biết đánh các ngươi vào chỗ nào nữa, hỡi những kẻ cứ khăng khăng phản loạn ! Đầu chỗ nào cũng đau, tim tan nát cả rồi !W )"Khốn thay dân tộc phạm tội, dân chồng chất lỗi lầm, giống nòi gian ác, lũ con hư hỏng ! Chúng đã bỏ ĐỨC CHÚA, đã khinh Đức Thánh của Ít-ra-en, mà quay lưng đi. /"Con bò còn biết chủ, con lừa còn biết cái máng cỏ nhà chủ nó. Nhưng Ít-ra-en thì không biết, dân Ta chẳng hiểu gì.; q"Trời hãy nghe đây, đất lắng tai nào, vì ĐỨC CHÚA phán : Ta đã nuôi nấng đàn con, cho chúng nên khôn lớn, nhưng chúng đã phản nghịch cùng Ta.L "*Thị kiến ông I-sai-a, con ông A-mốc, đã được thấy, liên quan đến Giu-đa và Giê-ru-sa-lem, thời các vua Út-di-gia-hu, Giô-tham, A-khát, Khít-ki-gia cai trị Giu-đa.+– Chạy trốn mau, người yêu hỡi, hãy làm linh dương, làm nai nhỏ của em tung tăng trên núi đồi cỏ thơm bát ngát.w Em mơn mởn giữa vườn hoa, bạn bè mong đợi thiết tha giọng vàng ; cho anh nghe với, hỡi nàng !8i Tâu vua Sa-lô-môn, một ngàn se-ken là của đức vua –và hai trăm là của những người canh giữ hoa mầu–, còn vườn nho của tôi là của tôi.J  Vua Sa-lô-môn có một vườn nho tại Ba-an Ha-môn. Vua đã giao vườn đó cho người ta canh giữ ; mỗi người phải thu huê lợi vào cho vua : một ngàn se-ken bạc.~ – Em đây là bức tường thành, và ngực em như những tháp canh ; nên chi em là nguồn bình an cho chàng./}W – Nếu em là bức tường thành, ta sẽ xây lên đó một vọng lâu bằng bạc ; nếu em là cổng thành, ta sẽ lắp then cài gỗ bá hương. |*Em gái ta còn bé, ngực em chưa nở. Ta sẽ làm gì cho em ngày người ta nói đến chuyện duyên tình của em ?Q{Nước lũ không dập tắt nổi tình yêu, sóng cồn chẳng tài nào vùi lấp. Ai đem hết gia tài sự nghiệp mà đổi lấy tình yêu, ắt sẽ bị người đời khinh dể.z*Xin đặt em như chiếc ấn trên trái tim anh, như chiếc ấn trên cánh tay anh. Phải, tình yêu mãnh liệt như tử thần, cơn đam mê dữ dội như âm phủ. Lửa tình là ngọn lửa bừng cháy, một ngọn lửa thần thiêng.fyEKìa ai đang tiến lên từ sa mạc, nép mình vào người yêu ? Anh đã đánh thức nàng dưới gốc cây táo. Chính nơi đây, thân mẫu sinh ra nàng, chính nơi đây, nàng đã lọt lòng mẹ.,xQNày các thiếu nữ Giê-ru-sa-lem, tôi van nài các bạn : xin đừng lay vội, đừng đánh thức tình yêu, cho đến khi tình yêu ưng thuận.`w9Chàng đưa tay trái cho tôi gối đầu, đưa tay phải ghì chặt lấy tôi.3v_Em sẽ đưa anh vào nhà mẹ em, và anh sẽ chỉ dạy cho em ; em sẽ mời anh uống rượu thơm hảo hạng, uống nước thạch lựu vườn nhà em. ~}||3{zyy5xwuuttsss#rrqqonn:mmgll k%jNihhggVffdcba``_l^]]g\\ [ ZvYXX|WW{W/VUUjTTS`RhQQ@PP6OgNMLKJIHHG?FFEoDDCC AAH@@X?>>=$<;;8::398877A6543211{00W/.v-,,+E**))('&& %$>#""/!!C NWdSaH  w 1  w BHV " Nguy khốn thay, tiếng gầm thét của đám dân đông đảo : chúng gầm vang như biển cả thét gào ! Chư dân náo động ; chúng ồn ào như biển khơi dậy sóng.vUe" Ngày ngươi trồng, ngươi trông thấy chúng lớn ; ngay buổi sáng, hạt giống ngươi gieo đã trổ bông. Nhưng trong ngày thu hoạch, chẳng gặt hái được gì, và tai hoạ thật vô phương cứu chữa.lTQ" Vì ngươi đã quên Thiên Chúa cứu độ ngươi ; núi đá ngươi trú ẩn, ngươi không còn nhớ nữa. Vì vậy ngươi trồng những vườn cây vui thú, ngươi ươm những mầm giống ngoại bang.VS%" Ngày ấy, các thành thị Ít-ra-en trú ẩn sẽ bị bỏ hoang. như đã từng là nơi rừng hoang đồng vắng trước mặt con cái Ít-ra-en. Đó sẽ là cảnh hoang tàn đổ nát.+RO"Họ sẽ không còn ngước trông lên những bàn thờ tay họ làm ra, không nhìn về những cột thờ và hương án ngón tay họ làm thành. Q"Ngày ấy, con người sẽ ngước trông lên Đấng làm ra họ, và đưa mắt nhìn về Đức Thánh của Ít-ra-en.P}"thì chỉ thấy mấy bông còn sót lại ; hoặc như khi người ta hái ô-liu, thì chỉ còn vài ba trái chín trên ngọn và bốn năm trái nơi đầu cành. Đó là sấm ngôn của ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en. O9"Ví như khi người ta gặt lúa ngày mùa và đưa tay cắt những bông lúa, như khi người ta mót lúa ở thung lũng người Ra-pha,wNg"*Trong ngày đó, vinh quang của Gia-cóp sẽ suy giảm, thân xác béo mập của nó sẽ gầy đi.mMS"Ép-ra-im không còn tuyến phòng thủ, Đa-mát mất vương quyền, số người của A-ram còn sót lại cũng sẽ giống như vinh quang của con cái Ít-ra-en. Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA các đạo binh.L"Các thành miền A-rô-e bị bỏ hoang dành cho các đàn vật ; chúng đến nằm nghỉ mà không sợ hãi chi.K %"Lời sấm hạch tội Đa-mát. Này đây Đa-mát bị gạch sổ, không còn phải là thành, mà chỉ là hoang tàn đổ nát.J/"Và giờ đây ĐỨC CHÚA lại phán : Theo cách tính của người làm thuê thì còn đúng ba năm nữa, vinh quang của Mô-áp sẽ tàn tạ ; dù có đông vô số, dân nó cũng sẽ chỉ còn một số ít, rất ít, hầu như không đáng kể.BI" Đó là lời ĐỨC CHÚA phán từ xưa về Mô-áp."H=" Bấy giờ dù Mô-áp có ra mặt, có vất vả lên tận nơi cao, có vào Thánh Điện để nguyện cầu, cũng chỉ luống công thôi.xGi" Bởi thế, lòng ta như cây đàn rung lên vì Mô-áp ; và vì Kia Khe-rét, ruột gan ta bồi hồi.sF_" Niềm hân hoan vui sướng đã bị cất đi khỏi vườn cây ; trong vườn nho không còn tiếng reo mừng chẳng nghe tiếng hò la ; không còn ai đạp nho trong các bồn ; câu hò tiếng hát cũng im bặt.E}" Vì thế, cùng với tiếng dân Gia-de nức nở, ta khóc thương cây nho Xíp-ma. Vì ngươi, nước mắt ta chan hoà, hỡi Khét-bôn và En-a-lê, vào thời ngươi hái nho và gặt lúa, tiếng hát câu hò đâu còn nữa !:Dm"vì những vườn nho Khét-bôn, cũng như cây nho Xíp-ma đã héo tàn. Những chùm nho quý của nó đã làm cho những người thống trị các dân phải ngã gục. Cây nho ấy từng vươn tới Gia-de, lan mãi vào sa mạc ; nhánh của nó toả ra vượt qua biển cả.BC}"Vì thế, Mô-áp rên siết về chính thân phận mình, toàn dân cùng rên siết, ai nấy đều phủ phục khóc than, tiếc những cái bánh nho ở Kia Kha-re-xét,`B9"Chúng ta đã biết tính kiêu căng của Mô-áp, một dân rất kiêu căng. Thói ngạo mạn, tính kiêu căng, vẻ điên khùng cùng những lời ngu ngốc của nó, chúng ta đều biết cả. A"thì ngai báu sẽ được vững bền nhờ lòng nhân nghĩa. Trong lều vua Đa-vít, một vị thẩm phán sẽ ngự trên ngai nhờ đức tín thành. Vị ấy lo tìm kiếm điều chính trực, và mau mắn thực hiện lẽ công minh.@"Xin cho những người Mô-áp bị xua đuổi được trú ngụ bên quý quốc, xin nên chỗ cho họ ẩn thân tránh người tàn phá, vì khi kẻ áp bức lìa đời, lúc cơn tàn phá chấm dứt và kẻ giày xéo xứ sở biến đi,h?I"Chúng kêu cầu : Xin cho ý kiến, xin lấy quyết định : giữa ban trưa, xin toả bóng như màn đêm bao phủ, xin che giấu những kẻ lưu đày, và đừng tố giác những người chạy trốn.u>c"Bấy giờ, tại khúc cạn Ác-nôn, thiếu nữ Mô-áp sẽ chạy trốn như đàn chim vỡ tổ.= "Hãy gửi con chiên của người cầm đầu xứ sở từ Xe-la qua sa mạc đến núi của thiếu nữ Xi-on.w<g" Thật vậy, dòng nước Đi-môn đầy những máu ! Ta sẽ giáng thêm cho Đi-môn những tai hoạ khác nữa là cho sư tử đuổi theo những người Mô-áp thoát nạn và những kẻ còn sót lại trên đất.2;]"Thật vậy, tiếng kêu la vọng khắp lãnh thổ Mô-áp, tiếng rên siết vang đến tận Éc-la-gim, tiếng rên siết thấu đến tận Bơ-e Ê-lim.}:s"Vì thế, những gì đã kiếm được hay để dành, họ đều phải chuyển qua bên kia Thác Liễu.9"Thật vậy, dòng nước Nim-rim thành nơi hoang tàn ; thật vậy, cỏ úa khô, cây chết héo, màu xanh cũng chẳng còn.38_"Lòng tôi kêu gào bênh vực Mô-áp ; những người dân tị nạn đã đến tận Xô-a và Éc-lát Sơ-li-si-gia. Thật vậy, tại dốc Lu-khít, họ vừa trèo vừa khóc ; quả thế, trên đường Khô-rô-na-gim, họ thốt lên những tiếng kêu than thảm bại.57c"Khét-bôn và En-a-lê kêu la, tiếng chúng thấu đến tận Gia-hát. Vì thế, lòng dạ Mô-áp run rẩy, hồn Mô-áp cũng run rẩy cho số phận mình.86i"Ngoài phố phường, người ta mặc áo vải thô ; trên mái nhà và tại các quảng trường, mọi người đều rên siết và khóc lóc thảm thương.05Y"Dân Đi-vôn lên những nơi cao mà khóc lóc ; Mô-áp rên siết tại Nơ-vô và Mê-đơ-va. Người nào cũng để đầu trọc và râu cạo nhẵn.X4 +"Lời sấm hạch tội Mô-áp. Phải, giữa đêm khuya, thành A của Mô-áp bị tàn phá và phải tiêu vong. Phải, giữa đêm khuya, thành Kia Mô-áp bị tàn phá và phải tiêu vong.=3s" Trả lời sao đây cho sứ giả của dân ấy ? Hãy trả lời rằng : ĐỨC CHÚA đã củng cố Xi-on, và kẻ nghèo khó trong dân Người vào đó náu ẩn.n2U"Hãy rên siết, hỡi cổng ; hãy kêu lên, hỡi thành ! Toàn cõi Phi-li-tinh, hãy rụng rời hốt hoảng ! Vì từ phương bắc khói đen kéo đến, và chẳng tên địch nào rời bỏ hàng ngũ mình.r1]"Những kẻ hèn mọn nhất sẽ được nuôi dưỡng và những kẻ nghèo khó sẽ được nghỉ ngơi an toàn. Còn cội rễ ngươi, Ta sẽ làm cho chết đói, và giết hại phần sống sót của ngươi.p0Y"Hỡi toàn cõi Phi-li-tinh, chớ vội vui mừng, vì cây gậy đánh ngươi đã bị bẻ gãy ; bởi chưng từ dòng dõi rắn sẽ vọt ra một con rắn hổ mang, và con của nó sẽ là một con rồng bay.@/{"Năm vua A-khát băng hà, có lời sấm sau đây :#.?"Vì khi ĐỨC CHÚA các đạo binh đã quyết định, ai có thể cản ngăn, cánh tay Người đã giơ ra, ai có thể làm cho rút lại ?-w"Đó là quyết định ban hành cho toàn cõi đất ; đó là cánh tay giơ ra trừng trị hết mọi dân.^,5"Ta sẽ đập tan Át-sua trên đất của Ta, và trên các núi đồi của Ta, Ta sẽ chà đạp nó ; Ta sẽ gỡ ách của nó khỏi cổ dân Ta và cất gánh nặng của nó khỏi vai chúng.$+A"ĐỨC CHÚA các đạo binh đã thề rằng : Quả thật, Ta định làm sao, sẽ nên như thế ; Ta quyết thế nào, sẽ thành như vậy.M*"Ta sẽ biến đất ấy thành hang ổ của loài nhím, thành ao tù, và sẽ dùng cây chổi huỷ diệt mà quét sạch đất ấy. Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA các đạo binh.u)c"Ta sẽ đứng lên chống lại chúng, sấm ngôn của ĐỨC CHÚA các đạo binh ; Ta sẽ loại trừ khỏi Ba-by-lon tên tuổi và những người sống sót, con cái và cháu chắt, sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.?(w"Vì tội lỗi cha ông, hãy chuẩn bị tàn sát con cái chúng, kẻo chúng đứng lên chiếm hữu đất đai và xây dựng phố phường trên khắp mặt đất.b'="Ngươi sẽ chẳng được sum họp với chúng nơi phần mộ, vì ngươi đã tàn phá xứ sở và giết hại dân ngươi. Dòng dõi phường gian ác muôn đời sẽ chẳng còn ai nhắc nhở.s&_"Còn ngươi, ngươi đã bị liệng ra khỏi mồ, như một mầm non ghê tởm, nằm trong đám người chết vì gươm đâm, trên những phiến đá dưới vực thẳm, tựa thây ma bị người ta giày xéo.h%I"Mọi vua chúa các dân tộc đều an nghỉ trong vinh quang, ai có mồ người nấy.$"từng biến thế giới nên như sa mạc, làm cho các thành thị tan hoang, không mở cửa ngục cho kẻ bị giam cầm ?\#1"Những kẻ thấy ngươi đều quan sát kỹ ; họ nhìn thẳng vào ngươi : Phải chăng đây là con người đã từng làm chuyển rung cõi đất, từng làm cho các nước đảo điên,^"5"Nhưng ngươi lại phải nhào xuống âm phủ, xuống tận đáy vực sâu.N!"Ta sẽ vượt ngàn mây thẳm, sẽ nên như Đấng Tối Cao.U #" Chính ngươi đã tự nhủ : Ta sẽ lên trời : ta sẽ dựng ngai vàng của ta trên cả các vì sao của Thiên Chúa ; ta sẽ ngự trên núi Hội Ngộ, chốn bồng lai cực bắc.S" Hỡi tinh tú rạng ngời, con của bình minh, chẳng lẽ ngươi đã từ trời sa xuống rồi sao ? Này, kẻ chế ngự các dân tộc, ngươi đã bị hạ xuống đất rồi ư ?0Y" Vẻ oai hùng của ngươi đã nhào xuống âm phủ cùng với tiếng hạc cầm của ngươi : nệm của ngươi là giòi, mền của ngươi là bọ.E" Tất cả những người ấy đều lên tiếng nói với ngươi : Như chúng tôi, cả ngài nữa, ngài cũng yếu nhược, ngài cũng nên giống như chúng tôi rồi !+" Vì ngươi, âm phủ dưới vực sâu cũng rung động để ra đón ngươi vào : vì ngươi, nó đánh thức những người đã chết, tất cả những kẻ quyền uy trên đời, và bắt mọi vua các dân nước đứng dậy khỏi ngai vàng.>u"Cả những cây trắc, những cây bá hương núi Li-băng cũng hoan hỷ vì ngươi : Từ khi ngươi nằm xuống, thợ xẻ cây không còn lên đốn chúng tôi !Y+"Toàn cõi đất nghỉ ngơi yên hàn, người người reo vui hớn hở.B}"kẻ nổi lôi đình đánh đập các dân, đánh đập không ngừng, kẻ nổi cơn thịnh nộ thống trị các nước, rượt đuổi hoài không chút xót thương.zm"ĐỨC CHÚA đã bẻ gãy ngọn roi của phường gian ác và cây gậy của những kẻ thống trị,E"lúc đó ngươi sẽ cất lên lời ví von châm chọc vua Ba-by-lon như sau :Chẳng lẽ kẻ hà hiếp đã tàn đời, trò khủng bố của y đã chấm dứt rồi sao ?K"*Tới ngày ĐỨC CHÚA cho ngươi được an cư lạc nghiệp, hết phải khổ đau, thoát cảnh ba đào và không còn phải gánh chịu cảnh lao động nặng nhọc nữa,D"Các dân sẽ đón nhận và dẫn đưa họ về quê cha đất tổ. Trên đất của ĐỨC CHÚA, nhà Ít-ra-en sẽ làm chủ các dân ấy và bắt chúng làm tôi trai tớ gái. Họ sẽ bắt những người đã bắt họ, sẽ thống trị những kẻ đã hà hiếp họ trước kia.z o"Thật vậy, ĐỨC CHÚA sẽ chạnh thương Gia-cóp và sẽ lại chọn Ít-ra-en, Người sẽ cho họ định cư trên đất của họ. Người ngoại bang sẽ gắn bó với họ và sẽ kết nghĩa với nhà Gia-cóp.@y" linh cẩu gọi nhau trong các cung điện, chó rừng trong các lâu đài giải trí của thành. Thời của nó đã gần đến, ngày của nó sẽ chẳng kéo dài.1" Tại đó, dã thú đến nằm nghỉ, cú vọ ở đầy nhà, đà điểu tới trú ngụ, và bầy dê ma quái nhảy nhót tung tăng,q[" Thành ấy sẽ mãi mãi không có người ở, từ đời này qua đời khác sẽ chẳng ai cư ngụ. Tại đó, người Ả-rập sẽ không cắm lều, người chăn chiên sẽ không cho súc vật nằm nghỉ.,Q" Ba-by-lon, hòn ngọc các vương quốc, niềm tự hào kiêu hãnh của người Can-đê, sẽ bị Thiên Chúa phá đổ như Xơ-đôm và Gô-mô-ra.=s" Quân ấy sẽ dùng cung nỏ nghiền nát các thiếu niên, không thương xót con cái của lòng dạ người ta, không nhìn những đứa trẻ mà thương hại." Này Ta cho quân Mê-đi nổi lên đánh chúng. Bạc, quân ấy chẳng coi ra gì, vàng, cũng chẳng ham thích.{ o" Con thơ của chúng sẽ bị nghiền nát ngay trước mắt, nhà bị cướp phá, vợ bị hãm hiếp. {" Mọi kẻ người ta tìm thấy sẽ bị đâm, mọi người bị bắt đều ngã gục dưới lưỡi gươm.3 _" Bấy giờ, như sơn dương bị săn đuổi, như đàn chiên không người quy tụ, ai nấy sẽ quay về dân mình, ai nấy sẽ trốn về đất mình.@ y" Vì thế, Ta sẽ làm cho trời chấn động, đất chuyển rung dời chỗ trong cơn giận của ĐỨC CHÚA các đạo binh, vào ngày Người nổi cơn lôi đình.k O" Ta sẽ làm cho phàm nhân hiếm hơn vàng ròng, cho con người hiếm hơn vàng Ô-phia.nU" Ta sẽ phạt thế giới vì sự gian tà, phạt kẻ dữ vì tội lỗi của chúng. Ta sẽ chấm dứt sự kiêu căng của phường ngạo mạn, vẻ tự đắc của quân cường bạo, Ta sẽ hạ xuống.;o" Quả vậy, tinh tú bầu trời và các chòm sao sẽ không chiếu sáng nữa, mặt trời vừa mọc lên đã tối sầm, mặt trăng sẽ không còn toả sáng.^5" Kìa, ngày của ĐỨC CHÚA đến, ngày khắc nghiệt, ngày của phẫn nộ và lôi đình, ngày làm cho đất tan hoang và tiêu diệt phường tội lỗi, không còn một tên nào ở đó.+" Chúng kinh hoàng, lên cơn đau, quằn quại, đau thắt như sản phụ. Chúng sửng sốt nhìn nhau, mặt đỏ bừng như lửa.Z-" Vì thế ai nấy đều rụng rời tay chân, đều sờn lòng nản chí. " Hãy rên siết, vì ngày của ĐỨC CHÚA đã gần kề ; ngày đó đến như cuộc tàn phá của Đấng Toàn Năng..U" Từ miền đất xa xăm, từ chân trời, ĐỨC CHÚA và những công cụ thực hiện cơn lôi đình của Người, đến phá tan toàn cõi đất. " Trên núi non có tiếng ồn ào nhộn nhịp như tiếng một đoàn dân đông đảo. Có tiếng náo động xôn xao của các vương quốc, của các dân tộc họp lại cùng nhau : ĐỨC CHÚA các đạo binh duyệt binh ra trận.U#" Chính Ta đã truyền cho đạo binh thánh của Ta, Ta cũng đã triệu tập các dũng sĩ, những kẻ chiến thắng kiêu hùng của Ta, để chúng cho thấy cơn thịnh nộ của Ta.$A" Trên một ngọn núi trọc, hãy phất hiệu kỳ, hãy lên tiếng nói với chúng, hãy vẫy tay gọi chúng đến cửa nhà quyền thế.Z~ /" *Lời sấm về Ba-by-lon. Điều ông I-sai-a, con ông A-mốc, đã thấy.}w" Dân Xi-on, hãy reo hò mừng rỡ, vì giữa ngươi, Đức Thánh của Ít-ra-en quả thật là vĩ đại !|/" Đàn ca lên mừng ĐỨC CHÚA, vì Người đã thực hiện bao kỳ công ; điều đó, phải cho toàn cõi đất được tường.W{'" Các bạn sẽ nói lên trong ngày đó : Hãy tạ ơn ĐỨC CHÚA, cầu khẩn danh Người, vĩ nghiệp của Người, loan báo giữa muôn dân, và nhắc nhở : danh Người siêu việt.Pz" Các bạn sẽ vui mừng múc nước tận nguồn ơn cứu độ.Ry" Đây chính là Thiên Chúa cứu độ tôi, tôi tin tưởng và không còn sợ hãi, bởi vì ĐỨC CHÚA là sức mạnh tôi, là Đấng tôi ca ngợi, chính Người cứu độ tôi.Wx )" Ngày đó, bạn sẽ nói : Lạy ĐỨC CHÚA, con dâng lời cảm tạ : Ngài đã từng thịnh nộ với con, nhưng giờ đây cơn giận đã nguôi rồi, và Ngài lại ban niềm an ủi.Lw" Và sẽ có một con lộ cho phần sống sót của dân Người, phần sống sót ở Át-sua, như xưa đã có một con lộ cho Ít-ra-en, ngày họ từ đất Ai-cập đi lên.v" ĐỨC CHÚA sẽ làm cho vịnh của biển Ai-cập ra khô cạn. Người vung tay trên sông Cả ; và do hơi thở nóng hừng hực của Người, Người chẻ nó ra làm bảy nhánh, khiến thiên hạ có thể đi dép băng qua.ouW" Nhưng họ sẽ bổ xuống vai người Phi-li-tinh ở phía tây, và cùng nhau cướp phá những người ở Phương Đông. Ê-đôm và Mô-áp sẽ ở dưới bàn tay họ, con cái Am-mon sẽ phục tùng họ.jtM" Lòng ghen tị của Ép-ra-im sẽ không còn, và những kẻ thù nghịch của Giu-đa sẽ bị tiêu diệt. Ép-ra-im sẽ không còn ghen tị Giu-đa, và Giu-đa sẽ không còn thù nghịch với Ép-ra-im.Us#" Người sẽ phất cờ hiệu cho các dân tộc, và từ bốn phương thiên hạ, sẽ quy tụ những người Ít-ra-en biệt xứ, sẽ tập họp những người Giu-đa bị phân tán.r" Đến ngày đó, Chúa Thượng sẽ lại giơ tay ra một lần nữa, để chuộc lấy phần sống sót của dân Người, phần sống sót ở Át-sua và Ai-cập, ở Pát-rốt và Cút, ở Ê-lam và Sin-a, ở Kha-mát và các hải đảo.Aq{" *Đến ngày đó, cội rễ Gie-sê sẽ đứng lên làm cờ hiệu cho các dân. Các dân tộc sẽ tìm kiếm Người, và nơi Người ngự sẽ rực rỡ vinh quang.Jp " Sẽ không còn ai tác hại và tàn phá trên khắp núi thánh của Ta, vì sự hiểu biết ĐỨC CHÚA sẽ tràn ngập đất này, cũng như nước lấp đầy lòng biển.o" Bé thơ còn đang bú giỡn chơi bên hang rắn lục, trẻ thơ vừa cai sữa thọc tay vào ổ rắn hổ mang.|nq" Bò cái kết thân cùng gấu cái, con của chúng nằm chung một chỗ, sư tử cũng ăn rơm như bò.2m]" Bấy giờ sói sẽ ở với chiên con, beo nằm bên dê nhỏ. Bò tơ và sư tử non được nuôi chung với nhau, một cậu bé sẽ chăn dắt chúng.mlS" Đai thắt ngang lưng là đức công chính, giải buộc bên sườn là đức tín thành.sk_" nhưng xét xử công minh cho người thấp cổ bé miệng, và phán quyết vô tư bênh kẻ nghèo trong xứ sở. Lời Người nói là cây roi đánh vào xứ sở, hơi miệng thở ra giết chết kẻ gian tà.9jk" Lòng kính sợ ĐỨC CHÚA làm cho Người hứng thú, Người sẽ không xét xử theo dáng vẻ bên ngoài, cũng không phán quyết theo lời kẻ khác nói,Hi " Thần khí ĐỨC CHÚA sẽ ngự trên vị này : thần khí khôn ngoan và minh mẫn, thần khí mưu lược và dũng mãnh, thần khí hiểu biết và kính sợ ĐỨC CHÚA.{h q" *Từ gốc tổ Gie-sê, sẽ đâm ra một nhánh nhỏ, từ cội rễ ấy, sẽ mọc lên một mầm non.g " "Các bụi rậm trong rừng sẽ bị chặt bằng đồ sắt, và núi Li-băng gục ngã bởi một Đấng oai hùng.!f;" !Này đây Chúa Thượng là ĐỨC CHÚA các đạo binh dùng uy vũ chặt lá cành : ngọn cao sẽ bị đốn, đỉnh kiêu kỳ bị hạ. e" Hôm nay, nó còn dừng lại ở Nốp, nó sẽ vẫy tay đe doạ núi của thiếu nữ Xi-on, đồi của Giê-ru-sa-lem.Hd " Mát-mê-na đi trốn, dân cư Ghê-vim tìm nơi trú ẩn.ncU" Bát Ga-lim, hãy cất tiếng kêu la ! Lai-sa, hãy lắng nghe ! A-na-thốt, hãy trả lời ! b " Chúng đi qua ải : Tại Ghe-va, chúng ta sẽ nghỉ đêm. Ra-ma run sợ, Ghíp-a, thành của vua Sa-un, chạy trốn.Ya+" Nó đến đánh Ai-giát, đi qua Mích-rôn, gửi hành lý ở Mích-mát.7`g" Đến ngày đó, gánh nặng của nó sẽ rời khỏi vai ngươi, ách của nó sẽ rời khỏi cổ ngươi. Cái ách sẽ bị bẻ gãy vì cảnh phì nhiêu.\_1" ĐỨC CHÚA các đạo binh sẽ quất roi, Người đánh nó như đã đánh Ma-đi-an tại tảng đá Ô-rếp ; Người sẽ vung gậy trên biển cả như đã giơ lên ở Ai-cập ngày xưa.^" vì chỉ còn chút ít, chút ít nữa thôi, Ta sẽ hết giận ngươi, nhưng cơn thịnh nộ của Ta sẽ tiêu diệt nó.{]o" Vì vậy, ĐỨC CHÚA các đạo binh là Chúa Thượng phán thế này : Hỡi dân Ta đang sống ở Xi-on, đừng sợ Át-sua, kẻ đánh ngươi bằng roi và giơ gậy đập ngươi như người Ai-cập thuở trước ;\" Quả thế, quyết định tận diệt này, Chúa Thượng là ĐỨC CHÚA các đạo binh sẽ thi hành trên toàn cõi đất.>[u" Hỡi Ít-ra-en, cho dù dân ngươi có nhiều như cát biển, thì chỉ phần sống sót sẽ trở về : đã có quyết định huỷ diệt, công lý sẽ tràn lan.qZ[" Phần sống sót sẽ trở về –phần sống sót của Gia-cóp- với Thần Linh dũng mãnh. Y" *Đến ngày đó, những người Ít-ra-en sống sót và những kẻ trong nhà Gia-cóp thoát nạn, sẽ không còn dựa vào người đánh nó nữa, nhưng sẽ dựa vào ĐỨC CHÚA, Đức Thánh của Ít-ra-en, với lòng thành tín.|Xq" Cây sót lại trong rừng của nó sẽ chẳng còn bao nhiêu, một đứa trẻ cũng kiểm kê được. W9" Vinh quang của rừng cây và vườn quả của nó, Người sẽ tận diệt từ ngọn tới gốc, nó sẽ như một con bệnh hao mòn.EV" Ánh sáng của Ít-ra-en sẽ thành lửa và Đức Thánh của nó sẽ thành ngọn lửa, sẽ đốt và thiêu rụi bụi rậm và gai góc của nó trong cùng một ngày.U}" Bởi thế, ĐỨC CHÚA các đạo binh là Chúa Thượng sẽ làm cho những kẻ lực lưỡng của nó gầy đi ; từ dưới cảnh vinh hoa phú quý của nó, một ngọn lửa sẽ bốc lên như ngọn lửa một đám cháy.uTc" Cái rìu lại lên mặt với kẻ cầm rìu mà chặt hay cái cưa tự đại với người kéo cưa sao ? Như thể ngọn roi kéo được kẻ giơ nó lên, cây gậy nhấc được kẻ không phải là gỗ vậy !\S1" Tay ta đã chộp lấy của cải chư dân như chộp một tổ chim ; như người ta lượm trứng rơi, ta đây đã lượm cả mặt đất mà chẳng ai vẫy cánh, há mỏ, kêu chim chíp./RW" Vì nó đã nói : Nhờ sức mạnh tay ta, ta đã hành động, và nhờ sự khôn ngoan của ta nữa, vì ta thông minh. Ta đã xoá bỏ ranh giới các dân tộc và chiếm đoạt những kho tàng của chúng. Như một đấng anh hùng, ta đã khuất phục dân cư.Q" Nhưng đến khi Chúa Thượng đã hoàn thành mọi việc Người làm trên núi Xi-on và tại Giê-ru-sa-lem, Người phán : Ta sẽ trừng phạt hậu quả lòng tự đại của vua Át-sua và con mắt kiêu căng ngạo nghễ của nó.#P?" như ta đã xử với Sa-ma-ri và các tà thần của nó, há ta lại chẳng xử như vậy với Giê-ru-sa-lem và các thần của nó sao ?%OC" Như tay ta đã nắm gọn những vương quốc của tà thần, –tượng thần của chúng còn nhiều hơn ở Giê-ru-sa-lem và Sa-ma-ri–,jNM" Can-nô đã chẳng ra như Các-cơ-mít, Kha-mát như Ác-pát, Sa-ma-ri như Đa-mát sao ?UM#" Quả vậy, nó nói : Tướng lãnh của ta chẳng toàn là vua sao ?*LM" Nhưng nó lại chẳng hiểu như thế, và lòng chẳng nghĩ như vậy. Vì nó chỉ để tâm diệt trừ và loại bỏ thật nhiều dân tộc.rK]" Ta sai nó đến với một dân tộc vô luân, Ta truyền cho nó đến với một dân chọc giận Ta, để tha hồ cướp bóc, tha hồ tước đoạt, để giày đạp dân ấy như bùn đất ngoài đường.J" *Khốn thay Át-sua, ngọn roi Ta dùng trong cơn thịnh nộ, trận lôi đình của Ta là cây gậy trong tay nó.RI" Chỉ còn có việc khom lưng giữa đám tù và ngã gục giữa những người bị giết. Dầu thế, Người vẫn chưa nguôi cơn thịnh nộ, và tay Người vẫn còn giơ lên.bH=" Các người sẽ làm chi khi đến ngày trừng phạt, khi bão tố từ xa ập tới ? Các người sẽ chạy đến với ai mà xin giúp đỡ ? Các người sẽ để vinh hoa phú quý nơi đâu ?TG!" để cản người yếu hèn hưởng công lý, tước đoạt quyền lợi người nghèo khó trong dân tôi, để biến bà goá thành mồi ngon cho chúng, và bóc lột kẻ mồ côi.~F w" Khốn thay những kẻ đặt ra các luật lệ bất công, những kẻ viết nên các chỉ thị áp bức,;Eq" *** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***D" Người ta xẻo bên phải mà vẫn còn đói, ngoạm bên trái mà vẫn chưa no, mỗi người ăn thịt cánh tay mình.'CG" Bởi ĐỨC CHÚA các đạo binh nổi giận, mà đất nước cháy bừng và dân nên như mồi cho lửa, anh em chẳng còn xót thương nhau.,BQ" Vì sự gian ác cháy như lửa, nó thiêu huỷ bụi rậm và gai góc, đốt cháy các bụi cây trong rừng, làm cho khói cuồn cuộn bốc lên.rA]" Vì thế, Chúa Thượng chẳng tìm được niềm vui nơi bọn trai tráng, chẳng xót thương kẻ mồ côi goá bụa của dân, bởi vì bọn chúng tất cả đều vô luân và gian ác, miệng lưỡi chúng đều nói lời ngu xuẩn. Dầu thế, Người vẫn chưa nguôi cơn thịnh nộ, và tay Người vẫn còn giơ lên.@" Những kẻ lãnh đạo dân này đã làm cho nó lạc hướng, và những kẻ được lãnh đạo đã phải diệt vong.i?K" Kỳ mục và thân hào là cái đầu, ngôn sứ dạy điều dối trá là cái đuôi.>" ĐỨC CHÚA đã chặt đầu chặt đuôi Ít-ra-en, chặt cả cây chà là lẫn cây sậy, trong cùng một ngày.=" Thế mà dân vẫn không quay về với Đấng đánh phạt chúng, và chẳng tìm kiếm Chúa các đạo binh,Q<" phía đông thì có A-ram, phía tây thì có Phi-li-tinh, chúng tha hồ thôn tính Ít-ra-en. Dầu thế, Người vẫn chưa nguôi cơn thịnh nộ, và tay Người vẫn còn giơ lên.v;e" ĐỨC CHÚA khiến đối phương là Rơ-xin chống lại dân và kích động kẻ thù của họ :}:s" Gạch đổ xuống, ta sẽ dùng đá tảng xây lại, sung bị chặt, ta sẽ lấy bá hương thế vào.9" Toàn dân, tức là Ép-ra-im và người ở Sa-ma-ri, sẽ biết lời ấy, lòng đầy kiêu căng ngạo mạn, họ nói :e8C" *Chúa Thượng đã gửi một lời đến Gia-cóp, lời ấy rơi xuống Ít-ra-en. 7 " Người sẽ mở rộng quyền bính, và lập nền hoà bình vô tận cho ngai vàng và vương quốc của vua Đa-vít. Người sẽ làm cho vương quốc được kiên cố vững bền trên nền tảng chính trực công minh, từ nay cho đến mãi muôn đời. Vì yêu thương nồng nhiệt, ĐỨC CHÚA các đạo binh sẽ thực hiện điều đó.$6A" Vì một trẻ thơ đã chào đời để cứu ta, một người con đã được ban tặng cho ta. Người gánh vác quyền bính trên vai, danh hiệu của Người là Cố Vấn kỳ diệu, Thần Linh dũng mãnh, người Cha muôn thuở, Thủ Lãnh hoà bình.5 " Vì mọi giày lính nện xuống rần rần và mọi áo choàng đẫm máu sẽ bị đem thiêu, làm mồi cho lửa.?4w" Vì cái ách đè lên cổ dân, cây gậy đập xuống vai họ, và ngọn roi của kẻ hà hiếp, Ngài đều bẻ gãy như trong ngày chiến thắng quân Ma-đi-an.j3M" Chúa đã ban chứa chan niềm hoan hỷ, đã tăng thêm nỗi vui mừng. Họ mừng vui trước nhan Ngài như thiên hạ mừng vui trong mùa gặt, như người ta hỷ hoan khi chia nhau chiến lợi phẩm.@2 {" *Dân đang lần bước giữa tối tăm đã thấy một ánh sáng huy hoàng ; đám người sống trong vùng bóng tối, nay được ánh sáng bừng lên chiếu rọi.1{"rồi nhìn xuống đất, và kìa : ngặt nghèo và tối tăm, bóng đêm đè nặng, và tứ phía mịt mù.20]"Họ lang thang trong xứ, khổ cực và đói, khi đói, họ sẽ nổi giận, sẽ nguyền rủa vua và Thiên Chúa của mình. Họ sẽ ngước lên cao,*/M"thì anh em cứ trở về với lời giáo huấn, với lời chứng ! Nếu họ không nói theo như lời này, thì sẽ chẳng thấy rạng đông..{"*Và nếu người ta nói với anh em : Hãy thỉnh ý các đồng bóng và thầy bói là những kẻ thì thào và lẩm nhẩm ; dân lại chẳng phải thỉnh ý thần của mình, thỉnh ý kẻ chết cho người sống sao ?,`-9"Này tôi và những đứa con mà ĐỨC CHÚA đã ban cho tôi, trong Ít-ra-en, chúng tôi là những dấu chỉ điềm báo, do ĐỨC CHÚA các đạo binh, Đấng ngự trên núi Xi-on gửi đến.x,i"Tôi mong đợi ĐỨC CHÚA, Đấng ẩn mặt không nhìn nhà Gia-cóp, tôi trông cậy vào Người. B~@}|"{Bz_yxwxvutt.ssTrrqqGpEo\nmm&lkjj(hgfeeqddcb$aI`__^],\[[4ZYYX WUVVU\TTySSQRkQPOO*NNMM'L*KJIIJHHFFwFEDuCC3BRAf@@'?:>>=<<;q:988716s544322$1o004//0...--;,++g*))((1'&%$$G"!!2 ^S&<CbHa V I4ABz o"*Vô phúc cho vương miện kiêu hùng của bọn Ép-ra-im say sưa, cho bông hoa héo tàn, là đồ trang điểm xa hoa của nó trên đỉnh cao chế ngự cả thung lũng phì nhiêu, cho những kẻ bị ma men quật ngã.nU" Đến ngày ấy, tù và sẽ rúc lớn, những kẻ đang mỏi mòn tại đất Át-sua và những kẻ đã bị xua đuổi sang Ai-cập sẽ đến và thờ lạy ĐỨC CHÚA trên núi thánh tại Giê-ru-sa-lem.L~" Rồi ngày kia ĐỨC CHÚA sẽ đập lúa từ sông Cả cho tới suối Ai-cập. Và anh em, hỡi con cái Ít-ra-en, từng người một, anh em sẽ được Chúa mót nhặt về.^}5" Cành héo khô thì bị bẻ gãy, và các bà đến châm lửa đốt đi. Vì bọn dân này không chịu hiểu, nên Đấng tác thành chẳng thương xót, Đấng nặn ra chúng chẳng dung tha.I| " Vì thành trì kiên cố nay điêu tàn vắng vẻ, làng xóm tan hoang tựa sa mạc tiêu điều, chỉ còn bò bê đến gặm cỏ, đến nằm đó mà nhá những cành cây. {" Chính nhờ vậy mà tội tình Gia-cóp được tẩy xoá, và việc xoá bỏ tội lỗi đưa đến hậu quả này : họ đập những viên đá bàn thờ tan tành như đá vôi tán vụn ; cột thờ với bàn thiên cũng chẳng còn.Lz"Người đã thi hành công lý khi trục xuất bọn chúng, xua đuổi chúng đi. Người đã thổi làn hơi mãnh liệt của Người, đánh bật chúng trong ngày gió đông.+yO"Phải chăng Người đã đánh nó, như đánh những ai đã đánh nó ? Phải chăng Người đã giết nó, như giết những ai đã giết nó ? x "Trong tương lai, Gia-cóp sẽ bén rễ, Ít-ra-en sẽ trổ nụ đơm bông, và mặt đất sẽ đầy tràn hoa trái.zwm"Kẻ nào bám lấy Ta để được che chở, thì hãy làm lành với Ta ; với Ta, nó hãy làm lành.v"Ta không giận nữa đâu : có gai góc hay bụi rậm, là Ta mở cuộc chiến, Ta sẽ đốt hết một trật.&uE"Chính Ta, ĐỨC CHÚA, Ta là người canh giữ vườn nho, vẫn đều đặn tưới nước ; Ta canh giữ ngày đêm, không cho ai phá hoại.Mt"Ngày ấy, các ngươi hãy ca ngợi vườn nho tuyệt diệu.s "Ngày ấy, ĐỨC CHÚA sẽ dùng thanh gươm vừa cứng, vừa dài, vừa mạnh mà trừng trị con giao long, con rắn chui nhủi, con giao long, con rắn ngoằn ngoèo, và Người sẽ giết chết con thuồng luồng ngoài biển.br="Vì kìa, ĐỨC CHÚA ra khỏi nơi Người ngự, để trừng trị tội ác của dân cư trên mặt đất. Đất sẽ để lộ máu ra và không còn che giấu thây những người bị sát hại.q"Hỡi dân Ta, hãy đi vào phòng, đóng cửa lại, hãy ẩn mình trong giây lát, cho tới lúc trận lôi đình qua đi.p+"Các vong nhân của Ngài sẽ sống lại, xác họ sẽ đứng lên. Này những kẻ nằm trong bụi đất, hãy trỗi dậy, hãy reo mừng ! Vì lạy Chúa, sương Ngài ban là sương ánh sáng, và đất sẽ cho các âm hồn được hồi sinh.Do"Chúng con đã mang thai, đã quằn quại, nhưng chỉ sinh ra gió : chúng con chẳng giải thoát được thế gian, cũng chẳng sinh sản thêm dân cư cho mặt đất.;no"Như người đàn bà mang thai, lúc gần sinh nở, phải quằn quại, kêu la vì đau đớn, thì lạy ĐỨC CHÚA, chúng con cũng như vậy trước nhan Ngài.m!"Lạy ĐỨC CHÚA, gặp cảnh gian truân, thiên hạ đã kiếm tìm Ngài. Họ thầm thĩ với Ngài khi Ngài sửa trị họ.]l3"Lạy ĐỨC CHÚA, Ngài đã làm cho dân này thêm lớn mạnh, đã làm cho dân này thêm lớn mạnh ; Ngài đã biểu dương vinh quang của Ngài, và mở rộng mọi biên cương xứ sở.Zk-"Những kẻ chết đâu còn sống lại, những âm hồn có trỗi dậy đâu ! Bởi thế, Chúa đã trừng phạt, đã tiêu diệt chúng, khiến chẳng còn ai nhớ đến chúng bao giờ.\j1" Lạy ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa chúng con, những người đã thống trị chúng con, là những ông chủ khác chứ không phải Ngài, nhưng chúng con chỉ xưng tụng danh Ngài mà thôi.'iG" Lạy ĐỨC CHÚA, Ngài cho chúng con được an cư lạc nghiệp, vì hết mọi việc chúng con làm đều do Ngài thực hiện cho chúng con.hw" Lạy ĐỨC CHÚA, tay Ngài giơ lên, chúng chẳng thấy, nhưng sẽ thấy Ngài yêu thương nồng nhiệt dân này, khiến chúng phải thẹn thùng xấu hổ ; lửa dành cho thù địch của Ngài sẽ thiêu đốt chúng.dgA" Kẻ ác dù có được dung tha cũng không học biết đường công chính ; trong xứ người lương thiện, nó vẫn làm những chuyện gian tà, chẳng thấy được oai phong của ĐỨC CHÚA.pfY" Suốt đêm trường, hồn con khao khát Chúa, trong thâm tâm, những kiếm tìm khắc khoải. Khi Chúa thực thi quyết định của mình khắp năm châu, người bốn bể học biết đường công chính.Ce"Vâng, lạy ĐỨC CHÚA, trên con đường thánh ý vạch ra, chúng con chờ đợi Chúa. Hồn chúng con khát vọng Thánh Danh và ước mong tưởng nhớ đến Ngài.rd]"*Đường kẻ lành đi là đường ngay thẳng, lối kẻ hiền theo là lối Chúa san bằng.tca"Nó sẽ bị chà đạp dưới chân, dưới chân người cùng khổ, dưới gót kẻ yếu hèn.0bY"vì Người đã lật nhào dân sống ở núi cao, thành trì kiên cố, Người đã triệt hạ, triệt hạ cho bình địa chỉ còn là bụi đất.vae"Đến muôn đời, hãy tin vào ĐỨC CHÚA : chính ĐỨC CHÚA là Núi Đá bền vững ngàn năm,l`Q"Lạy Chúa, Ngài quyết giữ cho dân được an cư lạc nghiệp, vì họ tin vào Ngài.n_U"Mở cửa ra cho dân tộc công chính bước vào, một dân tộc trọn niềm trung nghĩa.6^ g"Ngày ấy, trong xứ Giu-đa, người ta sẽ hát bài ca này : Chúng ta có thành trì vững chắc : Chúa đã đặt tường trong luỹ ngoài để chở che.]" Tường thành cao vững của ngươi Người đã phá nhào, đã triệt hạ, phá cho bình địa, chỉ còn là bụi đất.=\s" Nó sẽ dang tay ra ở giữa hố, như người ta dang tay để bơi ; nhưng Đức Chúa sẽ triệt hạ tính kiêu căng của nó, mặc dù tay nó cố vẫy vùng.,[Q" Bàn tay ĐỨC CHÚA sẽ đặt trên núi này mà nghỉ. Còn Mô-áp sẽ bị giày đạp ngay tại chỗ, như rơm bị nghiền nát trong hố phân.2Z]" Ngày ấy, người ta sẽ nói : Đây là Thiên Chúa chúng ta, chúng ta từng trông đợi Người, và đã được Người thương cứu độ. Chính Người là ĐỨC CHÚA chúng ta từng đợi trông. Nào ta cùng hoan hỷ vui mừng bởi được Người cứu độ.Y%"Người sẽ vĩnh viễn tiêu diệt tử thần. ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng sẽ lau khô dòng lệ trên khuôn mặt mọi người, và trên toàn cõi đất, Người sẽ xoá sạch nỗi ô nhục của dân Người. ĐỨC CHÚA phán như vậy.~Xu"Trên núi này, Người sẽ xé bỏ chiếc khăn che phủ mọi dân, và tấm màn trùm lên muôn nước.EW"Ngày ấy, trên núi này, ĐỨC CHÚA các đạo binh sẽ đãi muôn dân một bữa tiệc : tiệc thịt béo, tiệc rượu ngon, thịt béo ngậy, rượu ngon tinh chế.tVa"Như nắng thiêu trên đất khô cằn, Ngài chế ngự tiếng ồn ào náo động của lũ ngoại bang. Như bóng mây ngăn sức nắng thiêu, Ngài dập tắt những lời ca tiếng hát của quân bạo cường.MU"Quả thật, Ngài là chốn dung thân cho người hèn yếu, là nơi nương náu cho kẻ khó nghèo khi gặp bước gian truân. Ngài là nơi trú ẩn trong cơn bão táp, là bóng mát giữa buổi nắng thiêu, vì sát khí của quân cường bạo chẳng khác nào mưa bão đập vào tường.T"Vì thế, một dân hùng mạnh sẽ tôn vinh Ngài, và thành trì của những dân hung hãn sẽ kính sợ Ngài.]S3"Ngài đã làm cho đô thị hoá ra đống đá, cho thành trì kiên cố nên chốn hoang tàn. Thành trì của bọn ngoại bang không còn là đô thị nữa, và chẳng ai xây lại bao giờ.\R 3"Lạy ĐỨC CHÚA, Ngài là Thiên Chúa của con, con suy tôn Ngài, con xưng tụng danh Ngài, vì Ngài thực hiện những kỳ công, những chương trình tự ngàn xưa thật là bền vững.fQE"Vầng ô thẹn mặt, bóng nguyệt hổ mày, vì ĐỨC CHÚA các đạo binh hiển trị trên núi Xi-on và tại Giê-ru-sa-lem ; và vinh quang Chúa tỏ rạng trước mặt các kỳ mục của Người.,PQ"Chúng sẽ bị gom lại và nhốt dưới hầm sâu. Chúng sẽ bị giam trong ngục. Và sau một thời gian lâu dài, chúng sẽ bị trừng trị.O1"Ngày ấy, trên trời, ĐỨC CHÚA sẽ trừng trị đạo binh thiên quốc, dưới đất, Người trừng trị vua chúa trần gian.6Ne"Khác chi người say rượu, đất lảo đảo ngả nghiêng, lung lay tựa túp lều. Tội của nó đè nặng trên nó, nó ngã quỵ không sao dậy nổi.kMO"Đất vỡ ra từng miếng, đất nổ tung từng mảnh, đất chuyển động rung rinh.lLQ"Kẻ chạy trốn khi nghe tiếng kinh hoàng sẽ sa xuống hố ; kẻ dưới hố có ngoi lên được cũng mắc vào dò lưới ; các cống nước trên trời đã mở toang, nền trái đất rung chuyển.vKe"Nào kinh hoàng, nào hố sâu, nào dò lưới đang chờ đợi ngươi, hỡi cư dân trái đất !J"Chúng tôi đã nghe lời ca hát vang lên từ cùng cõi địa cầu : Người công chính vinh hạnh dường bao !-IS"Vậy, người Phương Đông hỡi, nào tôn vinh ĐỨC CHÚA, dân hải đảo ơi, hãy tôn vinh danh Người, Người là Thiên Chúa của Ít-ra-en.H"Những người sống sót này sẽ cất tiếng vui mừng tôn vinh ĐỨC CHÚA. Từ phương tây, họ sung sướng reo hò.G" Bấy giờ trong xứ và khắp chư dân, tình cảnh sẽ giống như khi hái ô-liu, như khi mót nho lúc mùa đã hết.\F1" Thành phố chỉ còn là đổ nát, cửa thành bị phá banh từng mảnh.E" Đường phố vang tiếng gào đòi rượu. Mọi cuộc vui đã tàn, niềm hoan lạc trong xứ đã biến tan.uDc" Thành phố hỗn loạn đã tan hoang, nhà nào cũng cửa đóng then cài, không sao vào được.eCC" Chẳng còn ai vừa uống rượu vừa ca, men nồng nên đắng cay cho kẻ uống.B%"Đã ngưng rồi tiếng trống vui xưa, đã im bặt tiếng cười đùa phè phỡn, đã dứt hẳn những cung đàn hoan lạc.eAC"Rượu mới đượm màu tang, cây nho héo tàn, kẻ vui chơi giờ đây rên rỉ.M@"Vì thế, lời nguyền rủa làm cõi đất tiêu tan, cư dân phải đền tội. Cũng vì thế, cư dân trên cõi đất bị thiêu huỷ, chỉ còn một ít người sống sót.0?Y"Đất đã ra ô uế dưới bàn chân cư dân, vì chúng đã bỏ qua các điều luật, vi phạm các thánh chỉ, và phá vỡ giao ước muôn đời.n>U"Cõi đất hoang tàn tang tóc, địa cầu héo hắt điêu linh, đất trời đều ủ rũ.=y"Cõi đất sẽ bị phá tan hoang, bị cướp bóc hết sạch, vì ĐỨC CHÚA đã phán truyền như thế.h<I"Bấy giờ tư tế sẽ chung số phận với dân thường, ông chủ với tớ trai, bà chủ với tớ gái, kẻ bán với người mua, kẻ cho mượn với người đi mượn, chủ nợ với con nợ.; 9"*Này đây ĐỨC CHÚA sắp phá tan cõi đất, khiến nó phải hoang tàn. Người sẽ đảo lộn mặt đất, sẽ phân tán cư dân.m:S"Nhưng tiền lời và tiền đi khách, nó sẽ hiến dâng ĐỨC CHÚA thay vì gom góp để dành. Tiền lời kiếm được sẽ dành cho những ai ở trước nhan ĐỨC CHÚA, để họ ăn no mặc đẹp.P9"Sau bảy mươi năm, ĐỨC CHÚA sẽ viếng thăm Tia. Nó sẽ trở lại nghề đi khách kiếm tiền, làm điếm với mọi vương quốc trên thế giới, trên mặt đất này.98k"Hỡi người kỹ nữ bị lãng quên, hãy ôm đàn rảo quanh thành phố gảy cho thật hay, hát cho thật nhiều, để thiên hạ lại nhớ đến ngươi._77"Bấy giờ, Tia sẽ bị rơi vào quên lãng suốt bảy mươi năm trời – bằng một đời vua. Sau bảy mươi năm ấy, số phận của Tia sẽ đúng với lời ca của người kỹ nữ :6y"Khóc rú lên đi, hỡi những con tàu xứ Tác-sít, vì chỗ các ngươi ẩn núp đã bị tàn phá rồi. 5 " Kìa xứ Can-đê : đâu còn dân nữa. Át-sua đã dành xứ đó cho dã thú sa mạc mất rồi. Xưa kia họ đã từng dựng nhiều tháp canh, tàn phá bao lâu đài dinh thự, nhưng nay đất nước họ đã ra chốn hoang tàn.{4o" Người phán : Đừng mãi vui chơi nữa, hỡi con gái Xi-đôn, người trinh nữ từng bị hãm hiếp bạo tàn. Hãy trỗi dậy, qua Kít-tim đi ! Nhưng ngay tại đó nữa, ngươi chớ hòng sẽ được yên thân.D3" ĐỨC CHÚA đã giơ tay trên biển làm cho các vương quốc phải chuyển lay. Chống lại Ca-na-an, Người truyền lệnh phải triệt phá các pháo đài của nó.2" Con gái Tác-sít hỡi, hãy canh tác đất đai của mình như canh tác lưu vực sông Nin : bến cảng đâu còn nữa.71g" ĐỨC CHÚA các đạo binh đã quyết định điều ấy để làm nhục mọi đứa cao sang ngạo mạn và hạ bệ mọi kẻ hiển danh trên mặt đất.x0i"Ai đã quyết định điều ấy chống lại Tia ? Xưa nó đã từng phân phát vương miện, các thương gia của nó từng là những ông hoàng, và con buôn của nó là những kẻ hiển danh trên mặt đất.D/"Phải chăng thành đó chính là nơi các ngươi đã vui cười ầm ĩ, là thành đã có từ thuở xa xưa, đã từng đi chiếm ngụ tận những miền viễn xứ ?S."Đến Tác-sít khóc rú lên nào, hỡi cư dân miền duyên hải.X-)"Tin vừa đến Ai-cập, người người run rẩy khi nghe nói về Tia.h,I"Hãy hổ thẹn, hỡi Xi-đôn, thành trì trên bờ biển, vì biển lên tiếng nói : Tôi chẳng quặn đau cũng không sinh nở. Tôi đã chẳng nuôi nấng thanh niên, không dưỡng dục thanh nữ."+="trên mặt nước mênh mông. Hạt gieo ở Si-kho, lúa gặt vùng sông Nin là nguồn lợi của nó. Nó là nơi buôn bán của chư dân.*"Nín lặng đi, hỡi cư dân miền duyên hải, hỡi thương gia thành Xi-đôn, những kẻ ngươi sai đi đã vượt biểng) I"*Lời sấm về Tia. Khóc rú lên đi, hỡi những con tàu xứ Tác-sít : thành đã bị tàn phá, chẳng còn nhà cửa, đã hết lối vào ! Từ đất Kít-tim, người ta đã báo tin này cho họ.\(1"Lời sấm của ĐỨC CHÚA các đạo binh : ngày ấy đinh đóng cột sẽ oằn, sẽ gãy, sẽ rơi xuống ; bấy giờ, khối nặng treo ở đó sẽ tan tành. ĐỨC CHÚA phán như vậy.>'u"Tất cả niềm vinh dự của gia đình, dòng dõi, cháu chắt nó, tất cả các bình lớn nhỏ, từ chén cốc đến chum vò đủ loại, đều treo vào đó.{&o"Ta sẽ làm cho nó vững chắc như đinh đóng cột, nó sẽ nên như ngai vinh hiển cho nhà cha nó.%3"Chìa khoá nhà Đa-vít, Ta sẽ đặt trên vai nó. Nó mở ra thì không ai đóng được, nó đóng lại thì không ai mở được.}$s"Áo thụng của ngươi, Ta sẽ lấy mặc cho nó, cân đai của ngươi, Ta sẽ đem thắt cho nó, quyền bính của ngươi, Ta sẽ trao vào tay nó, nó sẽ là cha đối với cư dân Giê-ru-sa-lem và với nhà Giu-đa.Z#-"Ngày ấy, Ta sẽ gọi tôi tớ Ta là En-gia-kim, con của Khin-ki-gia-hu.u"c"Đức Chúa phán : Ta sẽ tống ngươi khỏi chức vụ, Ta sẽ đuổi ngươi khỏi địa vị. !9"sắp cuốn, sắp cuộn tròn ông lại, như một quả bóng lăn vào vùng đất mênh mông. Ông sẽ chết tại đó, và chiến xa từng làm cho ông vẻ vang rạng rỡ cũng sẽ nằm tại đó. Ông ơi, ông là mối nhục cho nhà của chủ ông.v e"Người hùng ơi, này đây ĐỨC CHÚA sắp thẳng tay quăng ông đi, sắp túm chặt lấy ông,6e"Ông có gì ở đây, bà con ông là ai ở đây, mà đào mộ cho ông ở nơi này, đào mộ cho ông ở nơi cao, khoét nhà mồ cho ông trong vách đá ?)"ĐỨC CHÚA các đạo binh là Chúa Thượng phán : Hãy đi gặp viên quan ấy là Sép-na, tể tướng triều đình, và nói :kO"ĐỨC CHÚA các đạo binh đã cho tôi nghe lời mặc khải này : Tội này sẽ chẳng bao giờ được tha cho đến khi các ngươi chết, ĐỨC CHÚA các đạo binh là Chúa Thượng phán như vậy.(I" Thế mà chỉ thấy hoan hỷ vui mừng : mổ bò, giết chiên, ăn thịt, uống rượu : Ăn đi, uống đi, vì ngày mai chúng ta sẽ chết !!;" Ngày ấy, ĐỨC CHÚA các đạo binh là Chúa Thượng đã kêu gọi các ngươi than van khóc lóc, cạo đầu và quấn áo vải thô.xi" Các ngươi xây bể để chứa nước hồ cũ giữa hai lớp tường thành. Nhưng Đấng tác tạo cả thành đô, các ngươi lại không nhìn, Đấng từ lâu làm nên mọi sự, các ngươi lại chẳng thấy.y" Các ngươi đếm từng ngôi nhà ở Giê-ru-sa-lem, rồi phá đi một số để củng cố tường thành.jM" và thấy thành Đa-vít có nhiều lỗ hổng. Các ngươi trữ nước ở hồ dưới.hI"*Xứ Giu-đa bỏ ngỏ. Ngày ấy các ngươi đã nhìn vào binh khí trong Cung Rừng,7"Và bấy giờ, chiến xa chen chúc trong những thung lũng đẹp nhất của ngươi, còn kỵ binh thì túc trực trước cổng thành.lQ"Ê-lam khoác bao tên, dàn hàng chiến xa, binh mã, còn Kia thì khiên thuẫn sẵn sàng."Quả thế, đó là ngày ĐỨC CHÚA các đạo binh là Chúa Thượng khiến cho thung lũng Thị Kiến đâm rối loạn, người người hốt hoảng giày xéo lên nhau. Tường thành sụp đổ, tiếng kêu cứu vang lên đỉnh núi.b="Vì vậy tôi đã nói : Hãy ngoảnh mặt đi, đừng nhìn tôi nữa, để cho tôi khóc nỗi đắng cay. Đừng cố tìm cách ủi an tôi trước cảnh điêu tàn con gái dân tôi phải chịu.R"Các thủ lãnh của ngươi đều vứt bỏ cung tên mà tháo chạy và bị bắt hết làm tù binh. Người của ngươi bị phát hiện thì đều bị bắt, dù đã trốn đi xa.a;"hỡi thành phố đầy tiếng ồn ào huyên náo, hỡi đô thị vui cười ầm ĩ ? Trong các ngươi, những người đã bị đâm đâu phải bị gươm đâm, đâu có chết vì giao chiến ?p ["*Lời sấm về thung lũng Thị Kiến : Chuyện gì mà leo hết cả lên sân thượng vậy,/W"Sẽ còn rất ít kẻ sót lại trong số những dũng sĩ bắn cung tên của con cái Kê-đa. ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa Ít-ra-en, đã phán như vậy.4c"Chúa Thượng phán với tôi như sau :& E"bởi vì chúng chạy trốn để thoát khỏi lưỡi gươm, lưỡi gươm tuốt trần, thoát cung tên giương sẵn, và cuộc chiến cam go.- S"Hãy đi gặp người đang khát và mang nước cho nó, hỡi dân cư xứ Tê-ma, hãy vượt lên trước người chạy trốn và mang bánh cho nó, " Lời sấm về Ả-rập. Các ngươi hãy nghỉ đêm trong rừng Ả-rập, hỡi đoàn lữ hành xứ Đơ-đan !8 i" Người canh gác trả lời : Sáng đến rồi và cả đêm cũng đến ! Còn muốn hỏi gì, cứ việc hỏi. Nhưng hãy trở lại đây, hãy đến đây !0 Y" Lời sấm về Đu-ma. Từ Xê-ia, người ta gọi tôi : Này người canh gác, đêm đến đâu rồi ? Này người canh gác, đêm đến đâu rồi ?uc" Hỡi dân tôi là những kẻ bị chà đạp như lúa bị người ta đập trên sân, tôi xin báo lại cho các người điều tôi đã được nghe nói, do ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa của Ít-ra-en.s_" Và kìa, con thấy một người đang tới trên cỗ xe song mã. Người này lên tiếng : Ba-by-lon đã sụp đổ, sụp đổ rồi ! Tất cả các tượng thần của nó đều rơi xuống đất vỡ tan tành."Người lính canh hô lớn : Lạy Chúa Thượng, suốt ngày con đứng ở chòi canh, đêm đêm con trực nơi vọng gác.1"Khi thấy một cỗ xe song mã, một người cỡi lừa hay cỡi lạc đà, thì nó phải quan sát cho kỹ, quan sát cho thật kỹ. "Quả thật, Chúa Thượng phán với tôi thế này : Hãy đi đặt người đứng canh, thấy gì thì nó phải báo.?w"Người ta dọn bữa tiệc, trải khăn trải thảm, rồi bắt đầu ăn uống. Hỡi các tướng lãnh, hãy đứng lên ! Hãy thoa dầu vào khiên, vào thuẫn !3"Lòng tôi dao động, nỗi kinh hãi khiến tôi bàng hoàng. Cảnh chiều tà xưa tôi ưa thích nay trở thành mối lo sợ cho tôi.kO"Vì thế, tâm can tôi lo lắng bồi hồi, tôi phải đớn đau quằn quại như người phụ nữ lúc sinh con, tôi rụng rời không còn nghe được nữa, tôi kinh hãi chẳng còn thấy được gì.{o"–ghê sợ biết bao, thị kiến tôi đang gặp– : đó là tên phản bội đang phản bội, là tay tàn phá đang tàn phá. Ê-lam, tiến lên, Mê-đi, siết chặt vòng vây ! Ta sẽ làm im bặt mọi tiếng khóc." ?"Lời sấm về sa mạc vùng biển. Như cuồng phong thổi qua Ne-ghép, một người xông đến từ sa mạc, từ giải đất kinh hoàng~}"Ngày ấy, dân cư miền duyên hải này sẽ nói : Đâu rồi niềm hy vọng của chúng ta, nơi chúng ta đến ẩn náu để được giúp đỡ hầu thoát khỏi tay vua Át-sua ? Phần chúng ta, trốn ở đâu bây giờ ?{}o"Những ai xem Cút như mối hy vọng và Ai-cập như niềm tự hào sẽ phải sợ hãi và xấu hổ.V|%"thì cũng vậy, vua Át-sua sẽ dẫn người Ai-cập đi tù và người Cút đi đày, trẻ cũng như già, mình trần, chân không, mông hở. Thật là nhục nhã cho người Ai-cập.^{5"ĐỨC CHÚA lại phán : Cũng như tôi tớ Ta là I-sai-a suốt ba năm trường đã ở trần và đi chân không để nên dấu chỉ điềm báo cho người Ai-cập và người Cút thế nào,z "thì chính lúc ấy, ĐỨC CHÚA phán qua trung gian của ông I-sai-a, con ông A-mốc, rằng : Hãy bỏ miếng vải thô ngang thắt lưng ngươi đi, và cởi dép khỏi chân. Theo lời dạy, ông đã ở trần và đi chân không.y "*Vào năm vua Át-sua là Xác-gôn biệt phái tướng tổng tư lệnh đến giao chiến và hạ thành Át-đốt,Nx"mà ĐỨC CHÚA các đạo binh sẽ ban cho khi Người phán : Ta giáng phúc cho Ai-cập, dân của Ta, cho Át-sua, công trình tay Ta làm ra, và cho Ít-ra-en, cơ nghiệp của Ta.w "Ngày ấy, Ít-ra-en sẽ cùng với Ai-cập và Át-sua làm thành bộ ba. Đó là phúc lành ngay giữa cõi đất,Iv "Ngày ấy, sẽ có một con đường đi từ Ai-cập đến Át-sua ; Át-sua sẽ sang Ai-cập và Ai-cập sang Át-sua. Ai-cập sẽ cùng với Át-sua phụng thờ Đức Chúa.Vu%"Nếu ĐỨC CHÚA có đánh phạt Ai-cập, thì Người đánh rồi lại chữa lành, và họ sẽ trở về cùng ĐỨC CHÚA ; Người sẽ nhậm lời họ cầu xin và chữa họ lành.4ta"ĐỨC CHÚA sẽ làm cho người Ai-cập được nhận biết Người, và ngày ấy người Ai-cập sẽ nhận biết ĐỨC CHÚA. Họ sẽ dâng hy lễ và lễ phẩm mà phụng thờ Người ; họ sẽ khấn hứa với ĐỨC CHÚA và giữ trọn những lời khấn ấy.Cs"Đối với ĐỨC CHÚA các đạo binh, tại đất Ai-cập, bàn thờ và trụ đá đó sẽ là dấu hiệu và bằng chứng nói lên rằng : mỗi khi gặp kẻ áp bức mà họ kêu lên ĐỨC CHÚA, thì Người sẽ phái một Đấng cứu tinh đến bảo vệ và giải thoát họ.r7"Ngày ấy, sẽ có một bàn thờ kính ĐỨC CHÚA ngay giữa đất Ai-cập, và một trụ đá kính ĐỨC CHÚA ở gần biên giới.Uq#"Ngày ấy, trong xứ Ai-cập sẽ có năm thành nói tiếng Ca-na-an và thề ước với ĐỨC CHÚA các đạo binh ; một trong năm thành ấy sẽ được gọi là Thành Mặt Trời.[p/"Đất Giu-đa sẽ trở thành nỗi kinh hoàng cho Ai-cập. Mỗi lần nghe nhắc tới Giu-đa là nó run sợ, vì kế hoạch mà ĐỨC CHÚA các đạo binh đã quyết định để hại nó.o/"Ngày ấy, Ai-cập sẽ giống như đàn bà run rẩy sợ hãi, khi thấy tay ĐỨC CHÚA các đạo binh vung lên, giơ ra đánh nó.vne"Chẳng còn ai làm gì nữa bên Ai-cập, đầu cũng như đuôi, cây chà là cũng như cây sậy.pmY"ĐỨC CHÚA đã đổ tràn xuống giữa chúng một thần khí hoang mang, khiến chúng làm cho Ai-cập ngả nghiêng trong mọi công trình của nó, giống như chàng say rượu ngả nghiêng đang nôn mửa.Bl}" Các thủ lãnh Xô-an đã ra ngớ ngẩn, các thủ lãnh Nốp đã sai lầm ; những người đứng đầu các chi tộc của chúng đã làm cho Ai-cập ngả nghiêng.dkA" Bậc hiền nhân của ngươi nay đâu rồi ? Ước chi chúng cứ thông báo cho ngươi và ước chi mọi người được biết điều ĐỨC CHÚA các đạo binh đã quyết định về Ai-cập !}js" Các thủ lãnh Xô-an ngu si đần độn, những mưu sĩ khôn ngoan nhất của Pha-ra-ô bày mưu kế điên rồ. Sao các ngươi lại nói với Pha-ra-ô : Tôi là con của bậc hiền nhân, thuộc dòng dõi tiên đế ?^i5" Dân thợ dệt trong xứ lả đi, mọi kẻ làm thuê tâm hồn sầu thảm.ihK" Người dệt vải gai thất vọng, thợ chải len, thợ dệt vải xanh xao võ vàng.g"Ngư phủ khóc than, mọi kẻ thả câu ở sông Nin rên rỉ, những người quăng chài trên mặt nước đều ủ rũ.#f?"Cỏ xanh dọc đôi bờ, ở cửa sông Nin, tất cả những gì mọc bên bờ sông đều khô cháy, bị cuốn lôi đi, không còn nữa.e"kênh rạch xông mùi hôi thối. Nước sông Ai-cập xuống thấp, lòng sông cạn khô, cây sậy, cây lau rũ xuống.Bd"Biển sẽ không còn nước, sông cũng cạn khô ;2c]"Ta sẽ nộp Ai-cập vào tay các bạo chúa ; chúng sẽ bị một vua độc ác cai trị. Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA các đạo binh là Chúa Thượng.dbA"Ai-cập sẽ mất hết nhuệ khí trong lòng. Ta sẽ làm rối loạn mưu đồ của nó. Chúng sẽ thỉnh ý các tà thần, những tay phù thuỷ, những kẻ lên đồng và những tên bói toán.4aa"Ta sẽ kích động người Ai-cập chống lại nhau ; người người gây chiến : anh với em, bạn với bạn, thành với thành, nước với nước.l` S"Lời sấm hạch tội Ai-cập. Này, ĐỨC CHÚA ngự trên đám mây bay, Người đến Ai-cập. Các tà thần Ai-cập rúng động trước nhan Người, và tự đáy lòng Ai-cập rụng rời kinh khiếp.p_Y"Bấy giờ, lễ phẩm kính dâng ĐỨC CHÚA các đạo binh sẽ do một dân có thân hình to lớn và nước da bóng nhẫy, một dân xa gần ai cũng sợ, một dân hùng cường nắm quyền bá chủ, một miền đất sông ngòi chảy dọc ngang, đem đến nơi danh ĐỨC CHÚA các đạo binh ngự, tức là núi Xi-on.,^Q"Tất cả đều bỏ mặc cho mãnh cầm trên núi và thú vật ngoài đồng ; mùa hè mãnh cầm đến ở, mùa đông mọi thú vật đến trú.<]q"Vì trước kỳ thu hoạch, khi hết mùa hoa nở và khi hoa thành chùm nho chín, bấy giờ người ta lấy dao quắm chặt cành, rồi loại nhánh, tỉa cây.^\5"Vì ĐỨC CHÚA phán cùng tôi : Từ nơi Ta đang ngự, Ta sẽ ở yên và quan sát, như ánh nắng chói chang lúc mặt trời chính ngọ, như màn sương lan toả trong ánh nắng ngày mùa.[[/"Hỡi tất cả dân cư trên thế giới, hỡi những ai cư ngụ trên địa cầu, hãy đưa mắt nhìn, khi thấy cờ hiệu phất trên núi ; hãy lắng tai nghe, khi vẳng tiếng tù và./ZW"ngươi phái các sứ giả vượt biển khơi trong những chiếc thuyền nan bồng bềnh trên mặt nước. Hãy lên đường, hỡi những sứ giả nhanh nhẹn, tới một dân tộc có thân hình to lớn và nước da bóng nhẫy, đến với một dân xa gần ai cũng sợ, đến một dân tộc hùng cường nắm quyền bá chủ, một miền đất sông ngòi chảy dọc ngang.fY G"*Khốn thay xứ sở của loài côn trùng vo ve ở mãi bên kia sông ngòi xứ Cút,QX"Lúc chiều tà, thật là kinh khủng ; trước rạng đông, chẳng còn lại chút gì. Đó là phần của những kẻ cướp phá, là số mạng dành cho kẻ bóc lột chúng ta.eWC" Chúng náo động như sóng nước ồn ào. ĐỨC CHÚA doạ, chúng liền xa chạy cao bay ; chúng bị rượt đuổi như vỏ trấu trên núi gặp cơn gió, như cơn lốc trong trận cuồng phong. ~}} |~{i{zzyxww3v%u"thsrr"poo}nnmmlhkk,jj%ihMgxfeSdcbb>aI`_8^]B\[[ZY+X8WVzUU+TT RRQQPOdNNM_L_KJ IH)G>FHEDCCHBA@?>==Y<;:9z8K655v432231x00a/.--4,++6**3)N(c''W&&&%$@##="!!G 7A08<2WH Z 7 >Gy8QI$ "# Ở đó sẽ không có sư tử, thú dữ ăn thịt cũng chẳng vãng lai, không thấy bóng dáng một con nào, những ai được Chúa cứu chuộc sẽ bước đi trên đó.b#="#Ở đó sẽ có một đường đi mang tên là thánh lộ. Kẻ ô uế sẽ chẳng được qua. Đó sẽ là con đường cho họ đi, những kẻ điên dại sẽ không được lang thang trên đó."/"#Miền nóng bỏng biến thành ao hồ, đất khô cằn có mạch nước trào ra. Trong hang chó rừng ở sậy, cói sẽ mọc lên.D!"#Bấy giờ kẻ què sẽ nhảy nhót như nai, miệng lưỡi người câm sẽ reo hò. Vì có nước vọt lên trong sa mạc, khe suối tuôn ra giữa vùng đất hoang vu.U #"#Bấy giờ mắt người mù mở ra, tai người điếc nghe được.uc"#Hãy nói với những kẻ nhát gan : Can đảm lên, đừng sợ ! Thiên Chúa của anh em đây rồi ; sắp tới ngày báo phục, ngày Thiên Chúa thưởng công, phạt tội. Chính Người sẽ đến cứu anh em.y"#Hãy làm cho những bàn tay rã rời nên mạnh mẽ, cho những đầu gối bủn rủn được vững vàng.O"#hãy tưng bừng nở hoa như khóm huệ, và hân hoan múa nhảy reo hò. Sa mạc được tặng ban ánh huy hoàng của núi Li-băng, vẻ rực rỡ của núi Các-men và đồng bằng Sa-rôn. Thiên hạ sẽ nhìn thấy ánh huy hoàng của ĐỨC CHÚA, và vẻ rực rỡ của Thiên Chúa chúng ta.v g"#*Vui lên nào, hỡi sa mạc và đồng khô cỏ cháy, vùng đất hoang, hãy mừng rỡ trổ bông,r]""Chính Người đã bốc thăm, và tay Người đã dùng dây đo mà chia phần cho chúng. Đến muôn đời, chúng sẽ được thừa hưởng phần này, chúng sẽ ở lại đây hết đời này qua đời nọ.ta""Hãy tìm trong sách của ĐỨC CHÚA và đọc : sẽ không thiếu một con nào trong chúng, con nào cũng có bạn có đôi. Bởi vì chính miệng Chúa đã phán truyền, chính thần khí Người quy tụ lại.2]""Đó còn là nơi rắn làm ổ đẻ trứng, ấp cho nở và ủ ấm đàn con. Cũng tại đó, lũ diều hâu tụ tập, con nào cũng có bạn có đôi.1""Mèo rừng gặp chó rừng, loài dê ma quái hú gọi nhau. Đó cũng là nơi dung thân cho quỷ Li-lít, là chốn hắn nghỉ ngơi.F"" Trong các lâu đài của nó, gai góc mọc um tùm, các đồn luỹ kiên cố đầy những tầm ma và cỏ dại. Nó sẽ là hang ổ sói rừng, là sân chim đà điểu.#"" Giới quý tộc của nó không còn, ở đó người ta chẳng tôn vương nữa, mọi thủ lãnh đều sẽ kể bằng không.eC"" Đó sẽ là lãnh địa của nhím và kền kền, là nơi ở cho loài cú, loài quạ. ĐỨC CHÚA sẽ giăng dây đo biến nó thành hỗn mang, Người sẽ thả hòn chì cho nó nên trống rỗng.6e"" ngày đêm bốc lửa không ngừng, đời đời nghi ngút khói ; thế hệ này qua thế hệ kia, vẫn một cảnh hoang tàn, không bóng người lai vãng.ve"" Và suối nước biến thành nhựa chai, cát bụi hoá lưu huỳnh, đất đai thành nhựa cháy,wg""Quả thế, đó là ngày ĐỨC CHÚA báo phục, là năm Người trả oán mà biện hộ cho Xi-on.5c""Cùng với chúng, nào trâu, nào bê, nào bò tót đều bị hạ. Đất đai của chúng máu tràn lênh láng, cát bụi của chúng mỡ dính bầy nhầy.  ""Gươm của ĐỨC CHÚA, máu nhuộm đỏ, mỡ dính bầy nhầy, máu chiên máu dê, mỡ của trái cật loài cừu. Vì một hy lễ đã được dâng kính ĐỨC CHÚA tại Bót-ra, chính là cuộc tàn sát lớn trong xứ Ê-đôm.y""Vì trên trời gươm Ta say máu : sắp giáng xuống Ê-đôm, xuống một dân Ta đã tuyên án tru diệt.H ""Toàn thể đạo binh trên trời tan rã. Các tầng trời cuộn lại như cuốn sách. Cả đạo binh của chúng lụi tàn như lá nho rơi rụng, tựa lá vả lìa cành. ""Những kẻ bị đâm chết sẽ bị quẳng đi xa. Tử thi xông mùi hôi thối, núi non máu chảy dầm dề.4 a""Này, ĐỨC CHÚA nổi giận với chư dân hết thảy, Người thịnh nộ với toàn thể đạo binh của chúng, cho chúng bị tru diệt và tiêu vong.S  !""*Chư dân hỡi, hãy lại mà nghe, các sắc tộc, nào cùng lưu ý. Hãy nghe đây, hỡi trái đất và mọi loài trên đó, hỡi địa cầu cùng muôn vật từ đất nảy sinh :u c"!Không ai cư ngụ tại Giê-ru-sa-lem sẽ nói : Tôi ốm đau. Dân ở đó sẽ được tha tội.w g"!Các dây của bạn đã chùng rồi, không sao giữ được cho cột đứng, không giương được cờ hiệu nữa. Bấy giờ người ta sẽ chia nhau vô vàn chiến lợi phẩm ; kẻ què cũng tha hồ hôi của.J "!Phải, ĐỨC CHÚA là vị thẩm phán của chúng ta, ĐỨC CHÚA là nhà lập pháp của chúng ta, ĐỨC CHÚA là vua của chúng ta, chính Người sẽ cứu độ chúng ta.s_"!Vì tại đó, ĐỨC CHÚA sẽ cho chúng ta thấy Người là Đấng oai hùng. Người sẽ như một miền có sông ngòi rộng lớn, nhưng không có thuyền bè tới lui, và tàu to đẹp cũng không qua lại.,Q"!Hãy nhìn ngắm thành Xi-on, nơi chúng ta cử hành các đại lễ, mắt bạn sẽ thấy Giê-ru-sa-lem, một nơi ở thảnh thơi, một cái lều sẽ không bị tháo gỡ ; cọc lều sẽ không bao giờ bị nhổ đi, không một giây lều nào sẽ bị đứt.+"!Bạn sẽ không còn thấy giống dân kênh kiệu, một dân có ngôn ngữ xa lạ, khó nghe, giọng nói líu lo, không ai hiểu.4a"!Lòng bạn sẽ hồi tưởng lại nỗi kinh hoàng : Đâu rồi viên ký lục ? Đâu rồi người thu thuế ? Đâu rồi người thanh tra các tháp canh ?"!*Mắt bạn sẽ chiêm ngưỡng một đức vua trong vẻ đẹp của người, sẽ thấy một miền đất trải rộng.?w"!Người như thế sẽ được ở non cao, có đồn trên núi đá làm nơi trú ẩn. Bánh ăn sẽ được luôn cung cấp, nước uống chẳng lo thiếu bao giờ.mS"!Kẻ theo đường chính trực, hằng ăn nói thẳng ngay, của chiếm đoạt không màng, tay xua quà hối lộ. Lời độc địa, bưng tai chẳng muốn nghe, việc xấu xa, bịt mắt chẳng thèm nhìn.s_"!Tại Xi-on, quân tội lỗi khiếp sợ rụng rời, bọn bất lương kinh hoàng run rẩy. Chúng rằng : Ai trong chúng ta ở gần được lửa thiêu ? Ai trong chúng ta ở gần được hoả hào muôn kiếp ?uc"! Người ở xa, hãy nghe biết việc Ta làm, kẻ ở gần, khá nhận rằng sức Ta hùng mạnh.d~A"! Các dân sẽ bị cháy thành vôi, chúng như gai bị chặt và thiêu trong lửa. } "! Các ngươi đã cưu mang cỏ khô, ắt sẽ sinh rơm rạ. Hơi thở của Ta sẽ như lửa thiêu rụi các ngươi.}|s"! ĐỨC CHÚA phán : Giờ đây Ta trỗi dậy, giờ đây Ta đứng thẳng, giờ đây Ta vươn mình lên.R{"! Cõi đất sẽ nhuốm màu tang tóc điêu linh, núi Li-băng héo tàn nhục nhã, đồng bằng Sa-rôn nên hoang địa khô cằn, còn miền Ba-san và núi Các-men hoá ra trơ trụi.3z_"!Các con lộ hoang vắng, đường sá chẳng bóng người qua. Người ta đã phá vỡ giao ước, khinh dể các chứng nhân, chẳng coi ai ra gì nữa.|yq"!Này đây dân thành A-ri-ên kêu la ngoài đường phố, các sứ giả hoà bình than khóc đắng cay.Vx%"!Người sẽ làm cho thời ngươi được ổn định. Sự khôn ngoan và hiểu biết đem lại ơn cứu độ dồi dào, sự kính sợ ĐỨC CHÚA, đó chính là kho tàng Người ban.w%"!ĐỨC CHÚA được suy tôn, vì Người ngự trên chốn cao vời. Người làm cho Xi-on được đầy chính trực công minh. v"!Người ta thu chiến lợi phẩm về, như cào cào thu lượm người ta xông vào lấy, như châu chấu xông vào.ouW"!Nghe tiếng sấm vang rền, các dân chạy trốn, Ngài đứng lên, các nước tán loạn.Zt-"!Lạy ĐỨC CHÚA, xin thương xót chúng con, chúng con trông cậy vào Ngài. Mỗi buổi sáng, xin Ngài nên cánh tay nâng đỡ chúng con ; xin cứu độ chúng con trong lúc ngặt nghèo.ss a"!Khốn cho ngươi là kẻ tàn phá mà không bị tàn phá, kẻ phản bội mà không bị phản bội ! Khi ngươi tàn phá xong, ngươi sẽ bị tàn phá, khi ngươi phản bội rồi, ngươi sẽ bị phản bội.lrQ" Anh em có phúc vì sẽ được gieo khắp những nơi có nước, và thả rong bò lừa.Xq)" Nhưng rừng sẽ bị đốn tận gốc, và thành sẽ bị triệt hạ.ppY" Dân Ta sẽ ở trong cảnh thái bình, trong nơi ở an toàn, trong chốn nghỉ thảnh thơi.o-" Sự nghiệp của đức công minh sẽ là hoà bình. Thành quả của đức công minh sẽ là sự yên hàn và an ninh vĩnh cửu.inK" Lẽ chính trực sẽ ở trong sa mạc, và đức công minh trong vườn cây ăn trái.fmE" Cho đến ngày, từ trên cao thần khí sẽ được đổ xuống trên chúng ta. Bấy giờ sa mạc sẽ trở nên vườn cây ăn trái, và vườn cây ăn trái sẽ được coi như một cánh rừng.`l9" Quả thật lâu đài bị bỏ hoang, thành thị đông dân nên hiu quạnh, Ô-phen với vọng lâu thành trơ trụi muôn đời cho lừa hoang tha hồ đùa giỡn, cho súc vật gặm cỏ no nê.k" cho đất màu của dân Ta đã mọc đầy bụi rậm và gai góc, cho mọi nhà đang truy hoan trong thành phố vui nhộn.ijK" Hãy đấm ngực khóc than cho những cánh đồng tươi mát, cho vườn nho sai quả,i3" Run rẩy đi, bọn đàn bà ngạo mạn, sợ quýnh lên, lũ con gái khinh đời ! Hãy bỏ áo, cởi trần, quấn bao bị vào lưng.Ch" Chỉ còn một năm mấy ngày nữa, hỡi đám phụ nữ khinh đời, các ngươi sẽ run rẩy, bởi vì mùa nho sắp lụi tàn, không còn thu hoạch chi nữa hết !g" Bọn đàn bà ngạo mạn, hãy trỗi dậy mà nghe tiếng Ta ! Lũ con gái khinh đời, hãy lắng tai nghe lời Ta nói !f#" Còn người cao thượng thì suy tính những điều cao thượng và vì những điều cao thượng mà đứng ra lên tiếng.meS" Người quỷ quyệt dùng trò quỷ quyệt xấu xa, nó bày ra mưu thâm chước độc, dùng những lời giả dối hại kẻ nghèo hèn, hại người cùng khổ ngay khi họ đòi quyền lợi của mình.d1" Quả thế, kẻ ngu xuẩn nói điều ngu xuẩn, và lòng dạ mưu đồ chuyện xấu xa : nó làm chuyện vô luân, nói điều sai lạc phạm đến ĐỨC CHÚA ; người đói thì nó để bụng không, còn kẻ khát thì chẳng cho nước uống.|cq" Kẻ ngu xuẩn sẽ không được gọi là cao quý, người quỷ quyệt không được coi là kẻ cả.b" lòng những người nhẹ dạ sẽ gẫm suy để am tường, lưỡi những kẻ ngọng sẽ nói năng hoạt bát.a" Bấy giờ mắt những người thấy sẽ không còn bị mờ, tai những người nghe sẽ trở nên chăm chú ;6`e" Mỗi vị sẽ như một nơi tránh gió, một chốn trú mưa, như suối nước ở chỗ khô cằn, như tảng đá to rợp bóng trên đất bị hạn hán._ " *Này đây, một vua sẽ trị vì theo lẽ công minh, các thủ lãnh sẽ cầm quyền theo đường chính trực.n^U" Đá tảng của nó sẽ bỏ đi vì sợ hãi, khi thấy cờ hiệu, các tướng lãnh của nó sẽ kinh hoàng. Đó là sấm ngôn của ĐỨC CHÚA, Đấng có lửa tại Xi-on, và có lò tại Giê-ru-sa-lem.!];"Át-sua sẽ ngã gục dưới một lưỡi gươm không phải của con người. Nó sẽ bị tiêu diệt do một lưỡi gươm không phải của người phàm. Nó sẽ phải trốn chạy trước lưỡi gươm, trai tráng của nó sẽ phải làm lao dịch.\-"Phải, trong ngày đó, mỗi người sẽ vứt bỏ các tượng thần bằng bạc bằng vàng do tay tội lỗi của anh em làm ra.h[I"Hỡi con cái Ít-ra-en, hãy trở lại với Đấng anh em đã phản bội nặng nề.9Zk"Như cánh chim bay đi lượn lại, ĐỨC CHÚA các đạo binh sẽ bảo vệ Giê-ru-sa-lem, Người sẽ bảo vệ và giải thoát, sẽ dung tha và cứu độ.&YE"ĐỨC CHÚA phán với tôi thế này : Khi sư tử hoặc sư tử con gầm gừ để giữ mồi của nó, dù cả đám mục đồng được gọi đến tấn công, nó cũng không run sợ vì tiếng hét tiếng hò, chẳng kinh hoàng vì tiếng ồn ào náo động. Cũng vậy, ĐỨC CHÚA các đạo binh sẽ ngự xuống chiến đấu trên núi Xi-on, trên đồi của thành.*XM"Ai-cập là phàm nhân, chứ đâu phải là thần ! Chiến mã của chúng là súc vật, chứ đâu phải thần khí ! Khi ĐỨC CHÚA vung tay, kẻ tiếp viện sẽ lảo đảo, người được tiếp viện cũng té nhào, chúng sẽ cùng tiêu vong hết thảy.W"Nhưng chính Người cũng lại khôn ngoan, Người có thể giáng hoạ, không rút lại lời đã phán ra ; Người sẽ đứng lên chống cự phường gian ác, chống cự những kẻ làm điều dữ được mời đến tiếp viện.V "*Khốn thay những kẻ xuống Ai-cập cầu viện, những kẻ cậy dựa vào chiến mã, tin tưởng vì có lắm chiến xa, vì kỵ binh hùng mạnh, mà không chịu ngước nhìn Đức Thánh của Ít-ra-en, không kiếm tìm ĐỨC CHÚA.U"!Từ lâu rồi, lò thiêu Tô-phét đã được chuẩn bị –ngay cho cả vua–, lò đã sẵn sàng, vừa sâu vừa rộng, củi lửa thật nhiều. Hơi thở của ĐỨC CHÚA như dòng thác diêm sinh, sẽ khiến lò bốc cháy.%TC" Mỗi lần ĐỨC CHÚA vung gậy lên trừng phạt, đều có tiếng đàn tiếng trống hoạ theo ; Người sẽ ra tay giao chiến với nó.|Sq"Vì khi nghe tiếng ĐỨC CHÚA, Át-sua sẽ run sợ hãi hùng, Người sẽ dùng trượng mà đánh nó.dRA"ĐỨC CHÚA sẽ cho nghe tiếng oai nghiêm của Người, và cho thấy cánh tay Người đè nặng trong cơn thịnh nộ, trong ngọn lửa thiêu, trong sấm chớp bão bùng, trong mưa rào mưa đá.TQ!"Các ngươi sẽ ca hát như trong đêm cử hành đại lễ, lòng chan chứa niềm vui như người bước đi theo nhịp sáo, tiến về núi ĐỨC CHÚA, về núi đá của Ít-ra-en.tPa"Hơi thở của Người mạnh như thác, như nước dâng tới cổ. Người sẽ lấy sàng mà sàng chư dân cho chúng bị tiêu diệt, sẽ đặt hàm thiết vào hàm các nước cho chúng phải lạc đường.lOQ"Này ĐỨC CHÚA từ xa đang thân hành ngự đến, cơn giận của Người cháy bừng như lửa, nộ khí của Người đè nặng sinh linh. Môi Người trào phẫn nộ, lưỡi Người như lửa thiêu.N"Vào ngày ĐỨC CHÚA băng bó vết thương cho dân Người, và chữa lành những chỗ nó bị đánh, ánh sáng mặt trăng sẽ nên như ánh sáng mặt trời, và ánh sáng mặt trời sẽ tăng gấp bảy – ánh sáng của bảy ngày.'MG"Trong ngày đại tàn sát, khi các ngọn tháp đổ nhào, trên mọi núi và mọi đồi cao, sẽ có những khe suối và dòng nước chảy.L"Bò lừa cày ruộng sẽ được ăn cỏ khô trộn muối, cỏ người ta đã lấy xẻng và chĩa mà rải ra.yKk"Chúa sẽ làm mưa trên hạt giống ngươi gieo trồng, cho lương thực, sản phẩm của đất đai, thật dồi dào béo bổ. Ngày đó, súc vật ngươi chăn nuôi sẽ ăn trên những đồng cỏ xanh bát ngát.6Je"Những tượng chạm dát bạc, tượng đúc bọc vàng của ngươi, ngươi sẽ coi là ô uế, sẽ vất chúng đi như đồ dơ bẩn và nói : Cút đi !7Ig"Khi ngươi lưỡng lự không biết quẹo phải hay trái, tai ngươi sẽ được nghe một tiếng nói từ phía sau : Đây là đường, cứ đi theo đó !qH["Chúa Thượng sẽ ban cho ngươi bánh ăn trong lúc ngặt nghèo và nước uống trong cơn khốn quẫn. Đấng dạy dỗ ngươi sẽ không còn lánh mặt, và mắt ngươi sẽ thấy Đấng dạy dỗ ngươi.fGE"Phải, hỡi dân Xi-on đang ở Giê-ru-sa-lem, ngươi sẽ không còn phải khóc nữa. Khi ngươi kêu cứu, Người sẽ thi ân giáng phúc cho ngươi ; nghe tiếng ngươi kêu là Người đáp lại.fFE"*Vì vậy ĐỨC CHÚA đợi chờ để thi ân cho anh em, Người sẽ đứng lên để tỏ lòng thương xót, vì ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa công minh, hạnh phúc thay mọi kẻ đợi chờ Người !tEa"Chỉ một người ngăm đe, cả ngàn người run sợ ; chỉ dăm người đe doạ, các ngươi chạy trốn hết, cho đến lúc các ngươi chỉ còn như cây cột trên đỉnh núi, như cờ hiệu trên đồi.qD["Các ngươi đã nói : Không, chúng tôi sẽ cỡi ngựa chạy trốn ! – Được ! Các ngươi sẽ chạy trốn. Chúng tôi sẽ phóng nhanh ! – Được ! Quân đuổi bắt các ngươi cũng sẽ phóng nhanh.WC'"Vì Chúa Thượng là ĐỨC CHÚA, là Đức Thánh của Ít-ra-en, phán thế này : Giả như các ngươi trở lại và ở yên, hẳn các ngươi đã được cứu thoát ; giả như các ngươi bình tĩnh và tin tưởng, ắt các ngươi đã nên hùng mạnh ; thế nhưng các ngươi đã không muốn !{Bo"Nó sẽ đổ vỡ như cái lu của thợ gốm bị vỡ, bị đập nát không chút xót thương, đến nỗi trong đống vụn, không tìm được một mảnh sành để lấy lửa trong bếp hoặc múc nước ngoài ao.1A[" nên đối với các ngươi, tội ấy sẽ như một vết nứt lộ ra trên một tường thành cao : thình lình, trong nháy mắt, tường sụp đổ.H@ " Vì vậy, Đức Thánh của Ít-ra-en phán thế này : Bởi các ngươi khinh thường lời Ta đã nói mà tin tưởng vào trò áp bức gian giảo, và cậy dựa vào đó,~?u" Hãy bỏ lối rời đường, đừng nói đến Đức Thánh của Ít-ra-en trước mặt chúng tôi nữa.K>" Chúng bảo các thầy chiêm : Đừng chiêm ngưỡng nữa, bảo các thầy thị kiến : Đừng nói cho chúng tôi những điều chân thật thấy trong thị kiến ; hãy nói cho chúng tôi những chuyện bùi tai, hãy kể cho chúng tôi những điều huyền hoặc thấy trong thị kiến.=)" Vì chúng là một dân phản nghịch, là những đứa con gian dối, những đứa con không muốn nghe luật của ĐỨC CHÚA.?<w"Bây giờ trước mặt chúng, ngươi hãy viết điều ấy trên một tấm bảng, và ghi vào hồ sơ, để lưu lại mai sau làm bằng chứng đến muôn đời.;)"Sự tiếp viện của Ai-cập chỉ là hư ảo và rỗng tuếch, vì thế Ta đã gọi Ai-cập là con thuỷ quái Ra-háp sa cơ.V:%"Lời sấm về các thú vật miền Ne-ghép. Trong miền đất hiểm nghèo và khốn quẫn, miền đất của sư tử đực và sư tử cái, của rắn độc và rồng bay, chúng mang của cải trên lưng lừa, và trên bướu lạc đà, chúng chở kho báu để hiến cho một dân vô tích sự :29]"tất cả sẽ thất vọng ê chề vì một dân vô tích sự, chẳng giúp đỡ, chẳng làm ích gì cho ai, chỉ đem lại thẹn thùng với ô nhục.c8?"Dù thủ lãnh của nó đã ở Xô-an, và sứ giả của nó đã tới Kha-nết,;7o"Nhưng sự che chở của Pha-ra-ô sẽ khiến các ngươi phải thẹn thùng, và việc ẩn núp dưới bóng Ai-cập sẽ làm cho các ngươi phải nhuốc hổ. 6 "Chúng đâu thỉnh ý Ta khi lên đường đi xuống Ai-cập tìm sự che chở của Pha-ra-ô, và núp bóng Ai-cập.5 -"*Khốn thay những đứa con phản nghịch – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA ! Chúng thực hiện kế hoạch, nhưng không phải của Ta, chúng ký kết thoả hiệp, nhưng không theo thần khí của Ta, cứ chồng chất tội này lên tội khác.4/"Những người tâm trí lầm lạc sẽ có được sự hiểu biết, và những kẻ ương ngạnh sẽ chấp nhận lời răn dạy.n3U"vì khi Gia-cóp nhìn thấy nơi nó những công trình tay Ta đã làm, nó sẽ tuyên xưng danh Ta là thánh, sẽ tuyên xưng Đấng Thánh của Gia-cóp là thánh, và sẽ kính uý Thiên Chúa của Ít-ra-en.f2E"Vì thế, ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa nhà Gia-cóp, Đấng đã cứu chuộc Áp-ra-ham, phán thế này : Từ nay Gia-cóp sẽ không còn phải xấu hổ, từ nay nó sẽ không còn bẽ mặt thẹn thùng,1w"đó là những kẻ dùng lời nói làm cho người ta bị kết tội, và cho người xử án tại cửa công phải mắc bẫy ; chúng dùng những lời lẽ vô căn cứ mà làm cho người công chính bị gạt ra ngoài.50c"Thật vậy, loài bạo chúa đã không còn nữa, quân ngạo mạn sẽ phải tiêu vong, và mọi kẻ rắp tâm làm điều ác ắt sẽ bị diệt trừ :9/k"Nhờ ĐỨC CHÚA, những kẻ hèn mọn sẽ ngày thêm phấn khởi, và vì Đức Thánh của Ít-ra-en, những người nghèo túng sẽ nhảy múa tưng bừng.+.O"Ngày ấy, kẻ điếc sẽ được nghe những lời trong sách, mắt người mù sẽ thoát cảnh mù mịt tối tăm và sẽ được nhìn thấy.L-"Chỉ còn chút nữa, chút ít nữa thôi, núi Li-băng sẽ lại thành vườn cây ăn trái, và vườn cây ăn trái sẽ sum sê như một cánh rừng, chẳng phải thế sao ? ,9"Chuyện các ngươi làm thật là quái gở : Thợ gốm lại ngang hàng với đất sét sao ? Há sản phẩm lại nói về người sản xuất : Hắn đâu làm ra tôi ? Há bình gốm lại nói về người thợ gốm : Hắn chẳng biết điều gì ?`+9"Khốn thay kẻ nào đào sâu giấu kỹ, không để cho ĐỨC CHÚA thấy ý định của mình. Khốn thay ai hành động trong bóng tối và tự nhủ : Ai thấy được, ai biết được ta ?'*G"Vì thế, Ta sẽ tiếp tục làm cho dân này phải sững sờ kinh ngạc vì bao nhiêu dấu lạ điềm thiêng. Bấy giờ sự khôn ngoan của kẻ khôn ngoan sẽ chuốc lấy thất bại, và trí thông minh của người thông minh sẽ tan thành mây khói.p)Y" *Chúa Thượng phán : Dân này chỉ đến gần Ta bằng miệng, tôn vinh Ta bằng môi, còn lòng chúng thì xa Ta lắm ; chúng chỉ kính sợ Ta theo lệnh của người phàm, nhưng đó chỉ là sáo ngữ.(" Lại đưa sách cho kẻ không biết đọc và nói : Đọc đi ! Hắn liền bảo : Tôi nào đâu biết chữ !u'c" Đối với các ngươi, thị kiến toàn là những lời ghi trong sách niêm phong. Người ta trao sách cho kẻ biết đọc mà bảo : Đọc đi ! Nhưng hắn nói : Đọc sao được, sách đã niêm phong rồi !V&%" Vì trên các ngươi, ĐỨC CHÚA đã đổ xuống một làn khí hôn mê. Là ngôn sứ, các ngươi đã bị Người bịt mắt, là thầy chiêm, các ngươi đã bị Chúa trùm đầu.1%[" Đã ngớ ngẩn thì cho ngẩn ngơ luôn, đã muốn đui thì cho mù tịt ! Hãy say đi, mà không vì rượu, cứ lảo đảo, mà chẳng tại ma men !C$"Như người đói mơ thấy mình đang ăn, khi tỉnh dậy thấy dạ dày trống rỗng ; hoặc như một người khát nằm mơ thấy mình đang uống, khi tỉnh dậy thấy mình mệt lử, họng khát khô ; đoàn lũ các dân tộc đang tiến đánh núi Xi-on cũng sẽ y như vậy.X#)"Bấy giờ, đoàn lũ các dân tộc đang tiến đánh A-ri-ên, mọi kẻ đang tiến đánh, công hãm và siết chặt thành sẽ tan biến như chiêm bao, như giấc mộng đêm trường.P""ĐỨC CHÚA các đạo binh sẽ đến viếng thăm ngươi giữa tiếng sấm rền vang, tiếng đất chuyển động, tiếng nổ rầm trời, trong gió gào, bão táp, lửa thiêu..!U"Bọn ngoại bang từng lũ sẽ như những hạt bụi li ti, quân cường bạo từng đoàn sẽ bay đi như trấu. Trong khoảnh khắc, thình lình, 9"Ngươi sẽ bị hạ xuống ; từ lòng đất, ngươi sẽ cất tiếng lên ; từ cát bụi, lời ngươi sẽ thều thào yếu ớt ; từ lòng đất, tiếng ngươi sẽ vọng lên tựa như tiếng vong hồn : lời ngươi sẽ thì thào từ cát bụi.|q"Ta sẽ bao vây ngươi tứ phía, sẽ đắp luỹ chung quanh ngươi, sẽ dựng công sự đánh ngươi.}"Ta sẽ siết chặt A-ri-ên, nó sẽ phải than thân trách phận. Đối với Ta, nó sẽ đúng là A-ri-ên.! ="Khốn cho ngươi, A-ri-ên, A-ri-ên, thành đã từng bị vua Đa-vít vây hãm ! Năm này qua năm khác, cứ tổ chức chu kỳ lễ lạt."Những điều này cũng là do ĐỨC CHÚA các đạo binh. Kế hoạch sao nhiệm mầu, sự khôn ngoan thật là cao cả !'"Xay lúa thì không xay hoài cho nát bấy ; cho bánh xe cán lúa là để trấu bong ra, chứ không phải là để nghiền nát.)K"Không ai chà tảo vĩ bằng trục lăn, cũng chẳng dùng bánh xe cán thì là, nhưng lấy gậy đập tảo vĩ, lấy đòn xóc đập thì là.]3"Anh đã quen với lề lối ấy, chính Thiên Chúa của anh dạy bảo anh.[/"Một khi đã san bằng thửa đất, lại không gieo tảo vĩ, không rắc thì là hay sao ? Rồi trồng miến trồng kê, trồng lúa mạch một phần, và lúa mì nâu ở ven bờ ruộng."Phải chăng người cày ruộng ngày nào cũng cày để mà gieo, cứ cuốc sâu bừa kỹ ruộng của mình ?X)"Hãy lắng tai nghe tiếng của tôi, hãy để tâm nghe lời tôi nói.)"Vậy giờ đây, các ngươi đừng nhạo báng nữa, kẻo dây thừng trói các ngươi sẽ siết chặt thêm, vì tôi đã được nghe : ĐỨC CHÚA các đạo binh là Chúa Thượng đã quyết thi hành án tận diệt trên khắp mọi miền.'G"Chắc chắn, như trên núi Pơ-ra-xim, ĐỨC CHÚA sẽ trỗi dậy, như tại thung lũng Ghíp-ôn, Người sẽ giận run lên để thi hành công việc của Người, công việc kỳ diệu, để thực hiện công trình của Người, công trình tuyệt tác.~u"Vì giường sẽ quá ngắn, không thể nào duỗi thẳng, chăn sẽ quá hẹp, nằm co cũng không kín.`9"Mỗi khi nó tràn tới, các ngươi sẽ bị cuốn đi. Quả thế, sáng sáng nó sẽ tràn qua, bất luận đêm ngày ; nghe tin và hiểu được rồi, thì chỉ còn biết run lên cầm cập.Z-"Giao ước các ngươi ký với tử thần sẽ bị huỷ, hợp đồng các ngươi lập cùng âm phủ sẽ chẳng bền. Khi tai ương khốc liệt tràn qua, các ngươi sẽ bị chà đạp.5c"Dây đo của Ta là công minh, mực thước của Ta là chính trực. Nhưng mưa đá sẽ phá tan hầm dối trá, nước lũ sẽ cuốn trôi nơi trú ẩn.~u"*Bởi thế, ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa phán như sau : Này đây Ta sẽ đặt ở Xi-on một phiến đá, phiến đá hoa cương, phiến đá góc vô giá làm nền móng vững bền, ai tin tưởng sẽ không hề nao núng.  "Quả thật, các ngươi nói : Ta đã kết ước với tử thần, thoả hiệp cùng âm phủ. Tai ương khốc liệt có tràn qua, ta cũng không hề hấn, vì hầm trú của ta là dối trá, nơi ẩn núp của ta là xảo quyệt.% C"Bởi thế, hãy nghe lời của ĐỨC CHÚA, hỡi những kẻ kiêu căng ngạo ngược, những kẻ đang cai trị dân này ở Giê-ru-sa-lem.  " Cho nên có lời ĐỨC CHÚA phán bảo chúng : Xáp la-xáp, xáp la-xáp, cáp la-cáp, cáp la-cáp, dơ-e sam, dơ-e sam, khiến chúng vừa đưa chân đã ngã ngửa : chúng sẽ bị tan nát, sẽ sa vào bẫy, và sẽ bị bắt giam.5 c" Người bảo chúng : Đây là chốn nghỉ ngơi ! Hãy để cho người kiệt sức được nghỉ ! Đây là nơi yên tĩnh. Nhưng chúng chẳng thèm nghe.n U" Phải, Người sẽ dùng môi miệng cà lăm và tiếng nói xa lạ mà nói với dân này.e C" Thôi thì : Xáp la-xáp, xáp la-xáp, cáp la-cáp, cáp la-cáp, dơ-e sam, dơ-e sam ! " Liệu nó dạy được ai, giải thích được cho ai am hiểu ? Có chăng là cho trẻ thơ cai sữa vừa thôi bú !U#"Quả thật, chúng nôn mửa đầy bàn, không còn chỗ nào sạch."Cả bọn này nữa cũng chếnh choáng vì rượu, lảo đảo vì men : tư tế và ngôn sứ đều chếnh choáng vì men, chúng đã say mèm, chúng đã vì men mà lảo đảo, chếnh choáng trong thị kiến, loạng quạng khi xét xử.  "nên thần khí công minh cho kẻ ngồi xét xử, nên sức hùng cho người đẩy lui chiến tranh xa cổng thành.(I"Trong ngày ấy, ĐỨC CHÚA các đạo binh sẽ nên vương miện trang điểm và vòng hoa diễm lệ cho số còn sót lại của dân Người,{o"và vòng hoa héo tàn là đồ trang điểm xa hoa của nó trên đỉnh cao chế ngự cả thung lũng phì nhiêu ; nó sẽ như trái vả chín sớm, trước mùa hè : ai thấy và hái được là nuốt ngay tức khắc.^5"Người sẽ chà đạp vương miện kiêu hùng của bọn Ép-ra-im say sưa,`9"Này một kẻ dũng mãnh và quyền thế được Chúa dùng như mưa đá, như cuồng phong khốc hại, như mưa trút nước, như lũ lụt tràn lan, Người thẳng tay giáng trên mặt đất. ~~H}|V{zyxhwvvtsnrr*q

==<;;,:99d8776F5y54?33221U0/x..(-B,++/*3))S(x'&u%$$;#""R!W l7auI4 0  i 4@26QkOO"*Ngươi đã thấy nhiều mà vẫn chẳng lưu tâm, đã mở tai mà vẫn không nghe gì.`N9"*Ai mù, nếu không phải là tôi tớ Ta ? Ai điếc như người được Ta sai đi làm sứ giả ? Ai mù như người được Ta quý chuộng ? Ai điếc như người tôi tớ của ĐỨC CHÚA ?IM "*Người điếc, hãy nghe ! Kẻ mù, hãy nhìn cho thấy !*LM"*Ai tin vào ngẫu tượng, ai thưa cùng tượng đúc : Các ngài là thần của chúng tôi, những người ấy sẽ tháo lui ê chề nhục nhã.HK "*Ta dẫn người mù tối qua những lối chưa tường, trên nẻo đường mới lạ, sẽ dìu họ bước đi. Ta biến đổi bóng tối thành ánh sáng soi họ, và uốn khúc gập ghềnh thành quan lộ thẳng băng. Những điều ấy, Ta sẽ thực hiện, không bỏ sót điều nào.Cu"*Ta là ĐỨC CHÚA, đó là danh Ta. Vinh quang của Ta, Ta không nhường cho ai khác ; lời tán tụng dành cho Ta, Ta không để các tượng thần tước đoạt.-BS"*để mở mắt cho những ai mù loà, đưa ra khỏi tù những người bị giam giữ, dẫn ra khỏi ngục những kẻ ngồi trong chốn tối tăm.A"*Người phán thế này : Ta là ĐỨC CHÚA, Ta đã gọi ngươi, vì muốn làm sáng tỏ đức công chính của Ta. Ta đã nắm tay ngươi, đã gìn giữ ngươi và đặt làm giao ước với dân, làm ánh sáng chiếu soi muôn nước,@w"*Đây là lời Thiên Chúa, lời ĐỨC CHÚA, Đấng sáng tạo và căng vòm trời, Đấng trải rộng mặt đất với hoa màu tràn lan, Đấng ban hơi thở cho dân trên mặt đất, ban sinh khí cho toàn thể cư dân.@?y"*Người không yếu hèn, không chịu phục, cho đến khi thiết lập công lý trên địa cầu. Dân các hải đảo xa xăm đều mong được người chỉ bảo.*>M"*Cây lau bị giập, người không đành bẻ gẫy, tim đèn leo lét, cũng chẳng nỡ tắt đi. Người sẽ trung thành làm sáng tỏ công lý.o=W"*Người sẽ không kêu to, không nói lớn, không để ai nghe tiếng giữa phố phường.\< 3"**Đây là người tôi trung Ta nâng đỡ, là người Ta tuyển chọn và hết lòng quý mến, Ta cho thần khí Ta ngự trên người ; người sẽ làm sáng tỏ công lý trước muôn dân.&;E")Thế đó : tất cả bọn chúng là hư vô, công việc chúng làm là hư ảo, tượng thần vàng bạc của chúng là hơi gió hư không !:3")Ta đã nhìn xem : chẳng có một ai ! Trong bọn chúng, không một người cố vấn để cho Ta hỏi ý, để đáp lại lời Ta ! 9")Đây rồi, người đầu tiên lên tiếng với Xi-on, và Ta sẽ gửi đến cho Giê-ru-sa-lem kẻ loan báo tin mừng.81")Ai đã loan tin từ thuở ban đầu cho chúng tôi được biết ? Ai đã loan tin từ thuở xa xưa để chúng tôi nói : Đúng vậy ? nhưng không, chẳng ai cho biết, chẳng ai nói cho ai nghe, chẳng ai được nghe các ngươi nói một lời !7'")Ta đã cho Ky-rô xuất hiện từ phương bắc và nó đã tới ; từ phía mặt trời mọc, Ta đã gọi nó đích danh ; nó giẫm đạp lên hàng quyền quý như người ta giẫm đạp bùn lầy, như thợ gốm lấy chân nhào đất sét.(6I")Quả thật các ngươi toàn là hư vô, việc làm của các ngươi chẳng là gì hết. Ai chọn các ngươi mà thờ, thật đáng kinh tởm.e5C")Nói lên đi những gì sẽ xảy đến sau này, cho chúng tôi nhận ra quý vị là thần, là chúa ! Bất kể quý vị làm điều lành hay điều dữ, chúng tôi cũng sẽ táng đởm kinh hồn.(4I")Chúng cứ đưa ra, và báo cho chúng tôi rõ những gì sẽ xảy đến ! Đã có những điềm nào báo trước, cứ nói đi, rồi chúng tôi sẽ quan tâm, và biết rõ hậu vận thế nào ; hay là cứ kể cho chúng tôi nghe những gì sẽ xảy đến.3!")*ĐỨC CHÚA phán : Hãy trình bày vụ kiện của các ngươi ! Đức Vua nhà Gia-cóp truyền : Hãy đưa ra luận chứng !g2G")để cùng một lúc, thiên hạ đều nhìn ra và nhận biết, nghiền ngẫm và hiểu rằng : điều ấy, bàn tay ĐỨC CHÚA đã làm nên, điều ấy, Đức Thánh của Ít-ra-en đã tạo thành.Q1")Và trong vùng hoang địa, Ta sẽ trồng bá hương, keo, sim với ô-liu ; trên những dải đất hoang, Ta sẽ cho mọc lên một trật nào trắc bá, nào du, nào hoàng dương,H0 ")Ta sẽ khai mở sông ngòi trên các đồi trọc, và khe suối dưới các lũng sâu. Ta sẽ biến hoang địa thành hồ ao, biến đất khô nên mạch nước dồi dào.I/ ")Những ai nghèo hèn, khốn khổ, tìm nước không ra, lưỡi khô vì khát, Ta, ĐỨC CHÚA, Ta sẽ đáp lời, Ta, Thiên Chúa của Ít-ra-en, Ta sẽ không bỏ rơi chúng.Y.+")Ngươi sẽ rê chúng, gió sẽ cuốn đi và bão táp sẽ phân tán chúng. Còn ngươi, vì ĐỨC CHÚA, sẽ mừng vui hoan hỷ, vì Đức Thánh của Ít-ra-en, sẽ hãnh diện, tự hào.T-!")Này đây Ta sẽ biến ngươi thành một cái bừa vừa sắc vừa mới và đầy mũi nhọn. Ngươi sẽ dày đạp và nghiền nát núi non, sẽ làm cho các đồi nên như trấu.^,5")Đừng sợ, hỡi Gia-cóp, loài sâu bọ, hỡi Ít-ra-en, kẻ mọn hèn. Chính Ta phù trợ ngươi –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA–, Đấng cứu chuộc ngươi là Đức Thánh của Ít-ra-en.$+A") Vì Ta, ĐỨC CHÚA, là Thiên Chúa của ngươi, Đấng cầm lấy tay phải ngươi và phán bảo : Đừng sợ, chính Ta phù trợ ngươi.%*C") Thù địch ngươi, ngươi sẽ tìm mà không thấy. Những kẻ giao chiến với ngươi sẽ kể như không có, như hết sạch cả rồi.=)s") Quả vậy, hết thảy những ai giận ghét ngươi sẽ thẹn thùng xấu hổ, và mọi kẻ gây hấn với ngươi đều kể như không có và bị tiêu diệt.Q(") Đừng sợ hãi : có Ta ở với ngươi. Đừng nhớn nhác : Ta là Thiên Chúa của ngươi. Ta cho ngươi vững mạnh, Ta lại còn trợ giúp với tay hữu toàn thắng của Ta.v'e") Ta đã nắm chặt lấy ngươi, đưa ngươi về từ tận cùng cõi đất, kêu gọi ngươi từ những miền xa thẳm. Ta đã nói với ngươi : Ngươi là tôi tớ Ta, Ta đã chọn ngươi, Ta đâu ruồng bỏ.&#")*Nhưng phần ngươi, hỡi Ít-ra-en, tôi tớ của Ta, hỡi Gia-cóp, kẻ Ta tuyển chọn, dòng dõi Áp-ra-ham, bạn của Ta,_%7")Thợ điêu khắc động viên thợ bạc, kẻ dùng búa để mài khích lệ người đập đe, khen mối hàn là tốt, rồi lấy đinh đóng chặt tượng thần cho khỏi chuyển khỏi lay.g$G")Người nào cũng giúp đỡ đồng bạn và nói với anh em mình : Can đảm lên ! # ")Các đảo nhìn thấy và hoảng sợ, chân trời góc biển cũng chuyển rung, dõi theo sự việc và tiến tới.$"A")Điều đó, ai đã thực hiện, ai đã làm nên ? – Chính là Đấng từ nguyên thuỷ đã an bài cho các thời đại nối tiếp nhau. Chính là Ta. Ta là ĐỨC CHÚA, Ta là khởi nguyên, và giữa những người của thời sau hết, Ta vẫn là Ta.~!u")Ông đuổi bắt thù địch, ông tiến bước an toàn. Trên đường đi, chân ông không chấm đất.N ")Từ phương đông, ai đã cho xuất hiện người hùng đi mở đường cho nền công chính ? Ai trao vào tay ông các dân các nước, bắt mọi vua chúa phải phục quyền ? Đao kiếm của ông làm chúng hoá ra như tro bụi, cung nỏ của ông khiến chúng tán loạn tựa cọng rơm.+ Q")*Hỡi các đảo, hãy lắng nghe tôi, mong các dân được thêm sức mạnh tiến lại gần và lên tiếng nói ! Ta hãy cùng nhau ra toà nào !V%"(Nhưng những người cậy trông ĐỨC CHÚA thì được thêm sức mạnh. Như thể chim bằng, họ tung cánh. Họ chạy hoài mà không mỏi mệt, và đi mãi mà chẳng chùn chân.fE"(Thanh niên thì mệt mỏi, nhọc nhằn, trai tráng cũng ngả nghiêng, lảo đảo.r]"(Người ban sức mạnh cho ai mệt mỏi, kẻ kiệt lực, Người làm cho nên cường tráng.wg"(Ngươi chẳng biết, chẳng nghe thấy sao ? ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa vĩnh cửu, là Đấng sáng tạo toàn cõi đất. Người không mệt mỏi, chẳng nhọc nhằn, trí thông minh của Người khôn dò thấu.D"(Hỡi Gia-cóp, sao ngươi nói, hỡi Ít-ra-en, sao ngươi bảo : Đường tôi đi, ĐỨC CHÚA không nhìn thấy, quyền lợi của tôi, Thiên Chúa chẳng đoái hoài ?mS"(Hãy đưa mắt lên cao mà nhìn : Ai đã sáng tạo những vật đó ? Đấng tung ra toàn bộ đạo binh các tinh tú, Người gọi đích danh từng ngôi một, khiến không thiếu vắng một ngôi nào.T!"(Các ngươi so sánh Ta với ai, để Ta phải ngang hàng với nó ?a;"(Chúng vừa được trồng, chúng mới được gieo, thân chưa kịp đâm rễ xuống đất, thì Người đã thổi hơi, và chúng liền khô héo, rồi cơn lốc cuốn chúng đi như rơm rạ.w"(Vương hầu khanh tướng, Người cho hoá ra không, thẩm phán trần gian, Người biến thành hư ảo.H "(Đấng ngự trên vòm che trái đất nhìn xuống cư dân như châu chấu cào cào. Cả bầu trời, Người dăng như bức trướng, và căng ra như căng lều để ở."(Chẳng lẽ các ngươi lại không biết ? Chẳng lẽ các ngươi chưa được nghe ? Chẳng lẽ chưa ai báo cho các ngươi tự ban đầu ? Chẳng lẽ các ngươi lại không hiểu trái đất được xây nền đặt móng làm sao ?E"(Người ít của muốn dâng lễ vật sẽ chọn khúc gỗ không mục nát, rồi tìm đến tay thợ lành nghề đặt làm một tượng thần không lay không chuyển.=s"(Đặt tượng thần ư ? Tượng thần chỉ do tay thợ đúc làm ra, thợ kim hoàn thếp vàng một lớp, rồi đúc dây chuyền bạc mà tô điểm thêm lên.{o"(Các ngươi đem Thiên Chúa sánh với ai ? Đặt hình ảnh nào bên cạnh Người cho tương xứng ?xi"(Mọi nước chỉ là không không trước mặt Người, Người coi chúng là hư vô trống rỗng.w"(Cây rừng Li-băng không đủ đốt của lễ, thú rừng Li-băng chẳng đủ làm lễ vật toàn thiêu.%C"(Này các quốc gia như thể giọt nước bám miệng thùng, khác nào hạt cát dính bàn cân, kìa muôn hải đảo nặng tày chút bụi.O "(Người đã thỉnh ý ai để giúp Người thông hiểu, bảo cho Người biết lối công minh, dạy cho Người mở mang kiến thức, chỉ cho Người con đường trí tuệ ?b ="( Thần khí ĐỨC CHÚA, ai đo cho nổi ? Ai làm quân sư chỉ vẽ cho Người ?H  "( *Ai dùng lòng bàn tay đong nước biển, lấy gang tay đo chín tầng trời, dùng cái thưng mà lường xem bụi đất, lấy cân bàn cân móc mà cân thử núi đồi ?R "( Như mục tử, Chúa chăn giữ đoàn chiên của Chúa, tập trung cả đoàn dưới cánh tay. Lũ chiên con, Người ấp ủ vào lòng, bầy chiên mẹ, cũng tận tình dẫn dắt.@ y"( Kìa ĐỨC CHÚA quang lâm hùng dũng, tay nắm trọn chủ quyền. Bên cạnh Người, này công lao lập được, trước mặt Người, đây sự nghiệp làm nên.#"( Hỡi kẻ loan tin mừng cho Xi-on, hãy trèo lên núi cao. Hỡi kẻ loan tin mừng cho Giê-ru-sa-lem, hãy cất tiếng lên cho thật mạnh. Cất tiếng lên, đừng sợ, hãy bảo các thành miền Giu-đa rằng : Kìa Thiên Chúa các ngươi !dA"(cỏ héo, hoa tàn, nhưng lời của Thiên Chúa chúng ta đời đời bền vững.^5"(Cỏ héo, hoa tàn khi thần khí ĐỨC CHÚA thổi qua. Phải, dân là cỏ ::m"(Có tiếng nói : Hãy hô lên ! Tôi thưa : Phải hô lên điều gì ? – Người phàm nào cũng đều là cỏ, mọi vẻ đẹp của nó như hoa đồng nội."="(Bấy giờ vinh quang ĐỨC CHÚA sẽ tỏ hiện, và mọi người phàm sẽ cùng được thấy rằng miệng ĐỨC CHÚA đã tuyên phán.G"(Mọi thung lũng sẽ được lấp đầy, mọi núi đồi sẽ phải bạt xuống, nơi lồi lõm sẽ hoá thành đồng bằng, chốn gồ ghề nên vùng đất phẳng phiu.6e"(Có tiếng hô : Trong sa mạc, hãy mở một con đường cho ĐỨC CHÚA, giữa đồng hoang, hãy vạch một con lộ thẳng băng cho Thiên Chúa chúng ta.wg"(Hãy ngọt ngào khuyên bảo Giê-ru-sa-lem, và hô lên cho Thành : thời phục dịch của Thành đã mãn, tội của Thành đã đền xong, vì Thành đã bị tay ĐỨC CHÚA giáng phạt gấp hai lần tội phạm.E "(*Thiên Chúa anh em phán : Hãy an ủi, an ủi dân Ta :E"'Vua Khít-ki-gia nói với ông I-sai-a : Lời ĐỨC CHÚA ông vừa truyền lại quả là tốt. Vua tự nhủ : Miễn sao có hoà bình và yên ổn bao lâu ta còn sống !(~I"'Một số con cái ngươi, xuất thân từ ngươi, do chính ngươi sinh ra, sẽ bị bắt đi làm thái giám trong hoàng cung của vua Ba-by-lon.o}W"'Này, sẽ đến những ngày mọi sự trong cung điện ngươi, tất cả những gì xưa nay tổ tiên ngươi đã tích trữ, đều bị đem đi Ba-by-lon, không còn lại một thứ gì – ĐỨC CHÚA phán.y|k"'Bấy giờ ông I-sai-a nói với vua Khít-ki-gia : Xin vua nghe lời ĐỨC CHÚA các đạo binh phán :Y{+"'Ông hỏi : Họ thấy gì trong cung điện của ngài ? Vua đáp : Trong cung điện của tôi có gì, họ thấy hết cả. Không có gì trong các kho dự trữ mà tôi không cho họ xem.hzI"'Ngôn sứ I-sai-a vào gặp vua Khít-ki-gia và nói : Những người ấy đã nói gì với vua, và họ từ đâu tới ? Vua Khít-ki-gia đáp : Họ từ một xứ xa xôi, mãi tận Ba-by-lon đến đây.=ys"'Vua Khít-ki-gia vui mừng tiếp đón họ và cho xem kho tàng của vua : vàng bạc, hương liệu, dầu quý, kho vũ khí và tất cả những gì có trong các nơi dự trữ của vua ; không có gì trong cung điện và trong toàn lãnh thổ mà vua Khít-ki-gia không cho họ xem.Dx "'*Khi ấy vua Ba-by-lon là Mơ-rô-đác Ba-la-đan, con ông Ba-la-đan, sai người đem thư và quà tặng cho vua Khít-ki-gia, vì nghe tin vua bị bệnh và đã bình phục.hwI"&Vua Khít-ki-gia nói : Cứ dấu nào mà biết tôi sẽ lên được nhà ĐỨC CHÚA ?ivK"&Ông I-sai-a nói : Lấy một cái bánh vả cà vào chỗ ung nhọt thì vua sẽ sống.;uq"&*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***;tq"&*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***;sq"&*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***;rq"&*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***;qq"&*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***;pq"&*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***;oq"&*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***;nq"& *** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***;mq"& *** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***;lq"& *** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***;kq"& *** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***;jq"& *** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***;iq"&*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***;hq"&*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***sg_"&Ta sẽ giải thoát ngươi cùng với thành này khỏi tay vua Át-sua, sẽ che chở thành này.f!"&Hãy đi nói với Khít-ki-gia : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Đa-vít tổ tiên ngươi, phán thế này : Ta đã nghe lời ngươi cầu nguyện, Ta đã thấy nước mắt của ngươi. Này, Ta sẽ cho ngươi sống thêm mười lăm năm nữa.Ne"&Bấy giờ có lời ĐỨC CHÚA phán với ông I-sai-a rằng :Ud#"&Ôi lạy ĐỨC CHÚA, xin Ngài nhớ cho, con đã trung tín và thành tâm bước đi trước nhan Ngài, đã thi hành điều đẹp mắt Ngài. Rồi vua Khít-ki-gia khóc, khóc thật to.dcA"&Vua Khít-ki-gia quay mặt vào tường và cầu nguyện với ĐỨC CHÚA như sau :~b w"&*Trong những ngày ấy, vua Khít-ki-gia lâm bệnh nguy tử. Ngôn sứ I-sai-a con ông A-mốc đến gặp vua và nói : ĐỨC CHÚA phán thế này : Hãy lo thu xếp việc nhà, vì ngươi chết chứ không sống nổi đâu. a "%&Nhưng rồi khi ông đang sụp lạy thần Nít-rốc của ông trong đền thờ thì các hoàng tử Át-ram-me-léc và Xa-re-xe dùng gươm đâm ông chết rồi trốn sang xứ A-ra-rát. Con vua là Ê-xa-khát-đôn lên ngôi kế vị.u`c"%%Vua Át-sua là Xan-khê-ríp nhổ trại và lên đường. Ông rút về Ni-ni-vê và ở lại đó.U_#"%$Thiên sứ của ĐỨC CHÚA ra đánh chết một trăm tám mươi lăm ngàn người trong trại quân Át-sua. Ban sáng, khi người ta thức dậy, thì kìa, toàn là thây ma xác chết.l^Q"%#Vì Ta và vì Đa-vít, tôi tớ của Ta, chính Ta sẽ che chở, và sẽ cứu thành này.]7"%"Nó sẽ phải quay về theo chính con đường nó đã đến, chứ thành này thì nó không vào được, sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.h\I"%!Về vua Át-sua, ĐỨC CHÚA phán như sau : Nó sẽ không vào được thành này, không bắn được mũi tên nào tới đó, không núp sau thuẫn mà xông lên, cũng chẳng đắp ụ để công phá.r[]"% Vì từ Giê-ru-sa-lem, sẽ nảy sinh số còn sót lại, và từ núi Xi-on, sẽ xuất hiện những người thoát chết. Vì yêu thương cuồng nhiệt, ĐỨC CHÚA các đạo binh sẽ thực hiện điều đó.%ZC"%Trong nhà Giu-đa, những gì đã thoát chết, những gì còn sót lại sẽ cứ tiếp tục đâm rễ sâu, và trên cao trổ sinh hoa trái.6Ye"%Đây sẽ là dấu hiệu cho ngươi : Năm nay ăn lúa chét, năm tới có lúa trời ; đến năm thứ ba, hãy gieo, hãy gặt, hãy trồng nho mà ăn trái.X"%Bởi vì ngươi nổi giận với Ta và những lời ngạo mạn đã thấu tận tai Ta, nên Ta sẽ xỏ vòng vào mũi, tra hàm thiếc vào môi ngươi. Trên chính con đường ngươi đã tới, Ta sẽ bắt ngươi phải lui về.#W?"%Khi ngươi ngồi, ngươi đứng, lúc ngươi ra, ngươi vào, Ta đều biết rõ cả ; ngay lúc ngươi nổi giận với Ta, Ta cũng biết.aV;"%Cư dân của chúng đành bó tay, và thẹn thùng khiếp đảm khác nào cỏ đồng nội, tựa đám cỏ xanh tươi, đám cỏ mọc mái nhà, hoặc như cây lúa héo chưa kịp vươn lên cao.$UA"%Phải chăng ngươi không hề nghe biết Ta đã làm những điều ấy từ lâu ? Những điều Ta dự tính từ những ngày xa xưa, giờ đây Ta thực hiện : là phá tan những thành trì kiên cố, khiến chúng trở nên đống đá vụn hoang tàn. T9"%Chính ta đã đào giếng, đã uống nước của ngoại bang ; ta đã làm cạn khô mọi sông ngòi Ai-cập dưới đôi bàn chân ta.sS_"%Ngươi đã dùng bầy tôi mà phỉ báng Chúa Thượng, và ngươi đã nói rằng : Với vô vàn chiến xa, ta trèo lên đỉnh núi, lên những ngọn cao chót vót của Li-băng. Ta đốn những cây bá hương cao vút, những ngọn tùng bách đẹp tuyệt. Ta đạt tới đỉnh cao ngút trời, tới rừng cây thăm thẳm.!R;"%Ngươi đã thoá mạ, lăng nhục ai, đã lớn tiếng, vênh mặt khinh khi ai, nếu không phải là chính Đấng Thánh của Ít-ra-en ?*QM"%Đây lời ĐỨC CHÚA kết tội nó :Trinh nữ, cô gái Xi-on, khinh dể nhạo báng ngươi ; sau lưng ngươi, cô gái Giê-ru-sa-lem lắc đầu._P7"%*Ông I-sai-a con ông A-mốc sai người đến tâu vua Khít-ki-gia rằng : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa Ít-ra-en phán thế này về lời ngươi cầu xin Ta liên quan đến Xan-khê-ríp, vua Át-sua.O"%Nhưng giờ đây, lạy ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng con, xin cứu chúng con khỏi tay vua ấy, để mọi vương quốc trần gian nhận biết rằng chính Ngài, và chỉ một mình Ngài, mới là Thiên Chúa, lạy ĐỨC CHÚA.[N/"%quăng các tượng thần của họ vào lửa vì chúng không phải là thần, mà chỉ là tác phẩm bằng gỗ đá do tay người phàm làm ra, cho nên các vua ấy đã phá huỷ được.zMm"%Quả thật, lạy ĐỨC CHÚA, các vua Át-sua đã tàn phá tất cả các dân và xứ sở của họ,ML"%Lạy ĐỨC CHÚA, xin lắng tai nghe, lạy ĐỨC CHÚA, xin đưa mắt nhìn. Xin nghe rõ mọi lời Xan-khê-ríp là kẻ đã sai người đến thoá mạ Thiên Chúa hằng sống.K}"%Lạy ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, Đấng ngự trên các Kê-ru-bim, chính Ngài, và chỉ mình Ngài, mới là Thiên Chúa thống trị mọi vương quốc trần gian. Chính Ngài đã làm nên trời đất.EJ"%Vua Khít-ki-gia cầu nguyện với ĐỨC CHÚA rằng : I9"%Vua Khít-ki-gia cầm lấy thư từ tay các sứ giả trao cho mà đọc, rồi lên nhà ĐỨC CHÚA, mở thư ra trước nhan ĐỨC CHÚA.tHa"% Các vua của Kha-mát, của Ác-pát, của La-ia, Xơ-phác-va-gim, Hê-na và I-va đâu cả rồi ?XG)"% Thế các thần của chư dân mà cha ông ta đã tiêu diệt, tức là các dân Gô-dan, Kha-ran, Re-xép, và con cái ông E-đen ở Tơ-la-xa, có giải thoát được các dân ấy không ?6Fe"% Này, ông thừa biết các vua Át-sua đã xử thế nào với tất cả các nước : các vị ấy đã tru hiến chúng ; còn ông, ông thoát sao được !gEG"% Các ngươi sẽ nói với Khít-ki-gia vua Giu-đa thế này : Đừng để Thiên Chúa của ông là Đấng ông tin tưởng, lừa dối ông rằng : Giê-ru-sa-lem sẽ không bị nộp vào tay vua Át-sua.Dw"% vì vua nhận được tin nói về vua Cút là Tia-ha-ca : Vua ấy đã ra quân để giao chiến với ngài. C9"%Viên chánh chước tửu trở về gặp lúc vua Át-sua đang giao chiến với Líp-na. Quả thật, ông nghe biết vua đã rời La-khítLB"%Này Ta sẽ đặt nơi nó một thần khí, khiến nó vừa nghe một tin đồn, liền rút lui về nước. Ta sẽ làm cho nó bị gươm đâm gục ngã ngay tại xứ sở nó.A"%ông I-sai-a bảo họ : Các vị sẽ thưa với chúa thượng của các vị như sau : ĐỨC CHÚA phán thế này : Đừng sợ những lời ngươi đã nghe, những lời mà các tên hầu của vua Át-sua đã xúc phạm đến Ta.Q@"%Khi các thuộc hạ của vua Khít-ki-gia đến gặp ông I-sai-a,?"%Ước chi ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ông, nghe thấy lời lẽ của viên chánh chước tửu là người đã được vua Át-sua, chúa thượng hắn, sai đến thoá mạ Thiên Chúa hằng sống ; ước gì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ông, trừng phạt vì những lời Người đã nghe thấy. Xin ông dâng lời cầu nguyện cho số sót còn lại.V>%"%Họ thưa : Vua Khít-ki-gia phán thế này : Hôm nay là một ngày khốn quẫn, ngày trừng phạt, ngày ô nhục, vì đã đến lúc con lọt lòng, mà mẹ lại không có sức sinh ![=/"%Vua sai ông En-gia-kim, đại nội thị thần, ông Sép-na ký lục, và các kỳ mục trong hàng tư tế, tất cả đều khoác áo vải thô, đến gặp ngôn sứ I-sai-a, con ông A-mốc.m< U"%Nghe thế, vua Khít-ki-gia liền xé áo mình ra, khoác áo vải thô, vào nhà ĐỨC CHÚA.5;c"$Ông En-gia-kim, đại nội thị thần, con ông Khin-ki-gia-hu, vào yết kiến vua Khít-ki-gia cùng với ông Sép-na, ký lục, và ông Giô-ác, quản lý văn khố, con ông A-xáp. Họ xé áo mình ra, kể lại cho vua nghe những lời viên chánh chước tửu đã nói.u:c"$Họ làm thinh, không đáp một lời, vì vua đã ra lệnh : Các ngươi đừng đáp lại hắn.P9"$Trong tất cả các thần của các xứ, hỏi đã có thần nào cứu được xứ của họ thoát khỏi tay ta chưa ? Vậy ĐỨC CHÚA cứu nổi Giê-ru-sa-lem khỏi tay ta sao ?,8Q"$Các thần của Kha-mát và Ác-pát ở đâu ? Các thần của Xơ-phác-va-gim ở đâu ? Họ có giải thoát được Sa-ma-ri khỏi tay ta chăng ?z7m"$Đừng để Khít-ki-gia phỉnh gạt các ngươi rằng : ĐỨC CHÚA sẽ giải thoát chúng ta. Hỏi rằng trong các thần của chư dân, đã có vị nào thật sự giải thoát xứ mình khỏi tay vua Át-sua chưa ?)6K"$cho tới khi ta đến đem các ngươi tới một xứ giống như xứ các ngươi, một xứ có lúa mì và rượu, xứ có bánh và vườn nho.5 "$Đừng nghe lời Khít-ki-gia, vì vua Át-sua phán thế này : Hãy làm hoà với ta và ra đây, ai nấy trong các ngươi vẫn được ăn hoa trái trong vườn nho, vườn vả của mình, vẫn được uống nước bể nhà mình,i4K"$Cũng đừng để Khít-ki-gia dụ dỗ các ngươi tin tưởng vào ĐỨC CHÚA khi ông ta nói : Chắc chắn ĐỨC CHÚA sẽ giải thoát chúng ta, và thành này sẽ không bị nộp vào tay vua Át-sua.37"$Đức vua phán thế này : Đừng để Khít-ki-gia lừa dối các ngươi. Vì ông ta không thể nào giải thoát các ngươi được.2/"$ Bấy giờ viên chánh chước tửu đứng thẳng và hô lớn bằng tiếng Giu-đa rằng : Hãy nghe lời đại đế, vua Át-sua :g1G"$ Viên chánh chước tửu nói : Chẳng lẽ chúa thượng tôi sai tôi đến nói những lời như thế với chúa thượng của ông hay với ông sao ? Chẳng phải là để nói với những người đang ngồi trên tường thành kia đang phải ăn phân và uống nước tiểu của mình cùng với các ông sao ?#0?"$ Ông En-gia-kim, ông Sép-na và ông Giô-ác nói với viên chánh chước tửu : Xin ngài dùng tiếng A-ram mà nói, vì các tôi tớ ngài đây hiểu được. Ngài đừng nói tiếng Giu-đa với chúng tôi kẻo dân ở trên tường thành nghe được.V/%"$ Bây giờ có phải ngoài ý muốn của ĐỨC CHÚA mà ta đã tiến đánh để tàn phá xứ này không ? Chính ĐỨC CHÚA đã phán với ta : Hãy tiến đánh và tàn phá xứ này.Z.-"$ Liệu ông có thể đẩy lui được một người thuộc hạng dở nhất trong nhóm bộ hạ của chúa thượng tôi không ? Thế mà ông lại cậy vào Ai-cập để có xe có ngựa !'-G"$Bây giờ, ông hãy đánh cuộc với vua Át-sua chúa thượng tôi : tôi sẽ cho ông hai ngàn con ngựa nếu ông tìm được người cỡi._,7"$Có thể ông sẽ nói với tôi : Chúng tôi tin tưởng vào ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng tôi. Thế chẳng phải Khít-ki-gia đã dẹp bỏ các nơi cao và các bàn thờ của Người đó sao ? Ông ta đã chẳng nói với Giu-đa và Giê-ru-sa-lem rằng : Các ngươi sẽ sụp lạy trước bàn thờ này.a+;"$Hoá ra ông tin tưởng vào cây gậy sậy dập nát là Ai-cập, nó sẽ đâm thủng bàn tay kẻ vịn vào nó ! Pha-ra-ô vua Ai-cập là vậy đó đối với mọi kẻ tin tưởng vào ông ta.W*'"$Ông tưởng rằng trong cuộc chiến, lời nói suông ngoài miệng thay thế được cho mưu kế và sức mạnh sao ? Giờ đây ông tin tưởng vào ai mà dám nổi loạn chống ta ?C)"$Viên chánh chước tửu bảo họ : Hãy nói với vua Khít-ki-gia : đại đế là vua Át-sua phán thế này : Dựa vào niềm tin nào mà ông tin tưởng như thế ??(w"$Ra tiếp họ có ông En-gia-kim con ông Khin-ki-gia-hu, đại nội thị thần, cùng với viên ký lục Sép-na và viên quản lý văn khố Giô-ác, con ông A-xáp.)'K"$Từ La-khít, vua Át-sua sai quan chánh chước tửu cùng với một đạo binh hùng hậu đến gặp vua Khít-ki-gia ở Giê-ru-sa-lem. Viên chánh chước tửu đứng gần kênh dẫn nước vào hồ trên phía đường dẫn tới cánh đồng Thợ Nện Dạ..& W"$*Năm thứ mười bốn triều vua Khít-ki-gia, vua Át-sua là Xan-khê-ríp tiến lên đánh mọi thành kiên cố của Giu-đa và đã chiếm được.%y"# Những người được ĐỨC CHÚA giải thoát sẽ trở về, tiến đến Xi-on giữa tiếng hò reo, mặt rạng rỡ niềm vui vĩnh cửu. Họ sẽ được hớn hở tươi cười, đau khổ và khóc than sẽ biến mất. _q~^}|{zfyqxwvv#uzusrrEq?poxnnHmilkjjj hgg$fyee>I=<;:88 7(6f544;3q2D10//`.-,,S+K*A))7('&&%#"! o:_?c.  ^eT% s_T | 3^a_}`s"1 để nói với người tù : Hãy đi ra, với những kẻ ngồi trong bóng tối : Hãy ra ngoài. Như bầy chiên, chúng sẽ được nuôi ăn trên các nẻo đường, sẽ gặp được đồng cỏ trên mọi đồi hoang.5_c"1ĐỨC CHÚA phán thế này : Ta đã nhậm lời ngươi vào thời Ta thi ân, phù trợ ngươi trong ngày Ta cứu độ. Ta đã gìn giữ ngươi, đặt ngươi làm giao ước giữa Ta với dân, để phục hồi xứ sở, để chia lại những gia sản đã bị tàn phá,>^u"1*Với người bị thiên hạ khinh chê, bị dân mình kinh tởm, với người làm tôi mọi cho bạo chúa, ĐỨC CHÚA là Đấng Cứu Chuộc và là Đức Thánh của Ít-ra-en, Người phán thế này : Vua chúa sẽ thấy và đứng lên, chư hầu sẽ thấy và bái lạy vì uy quyền của ĐỨC CHÚA là Đấng trung thành, là Đức Thánh của Ít-ra-en, Đấng đã tuyển chọn ngươi.V]%"1Người phán : Nếu ngươi chỉ là tôi trung của Ta để tái lập các chi tộc Gia-cóp, để dẫn đưa các người Ít-ra-en sống sót trở về, thì vẫn còn quá ít. Vì vậy, này Ta đặt ngươi làm ánh sáng muôn dân, để ngươi đem ơn cứu độ của Ta đến tận cùng cõi đất.u\c"1Giờ đây ĐỨC CHÚA lại lên tiếng. Người là Đấng nhào nặn ra tôi từ khi tôi còn trong lòng mẹ để tôi trở thành người tôi trung, đem nhà Gia-cóp về cho Người và quy tụ dân Ít-ra-en chung quanh Người. Thế nên tôi được ĐỨC CHÚA trân trọng, và Thiên Chúa tôi thờ là sức mạnh của tôi.Y[+"1Phần tôi, tôi đã nói : Tôi vất vả luống công, phí sức mà chẳng được gì. Nhưng sự thật, đã có ĐỨC CHÚA minh xét cho tôi, Người dành sẵn cho tôi phần thưởng.Z"1Người đã phán cùng tôi : Hỡi Ít-ra-en, ngươi là tôi trung của Ta. Ta sẽ dùng ngươi để biểu lộ vinh quang.^Y5"1Người đã làm cho miệng lưỡi tôi nên như gươm sắc bén, giấu tôi dưới bàn tay của Người. Người đã biến tôi thành mũi tên nhọn, cất tôi trong ống tên của Người.nX W"1*Hỡi các đảo, hãy nghe tôi đây, hỡi các dân tộc miền xa xăm, hãy chú ý : ĐỨC CHÚA đã gọi tôi từ khi tôi còn trong lòng mẹ, lúc tôi chưa chào đời, Người đã nhắc đến tên tôi._W7"0ĐỨC CHÚA phán : phường độc ác gian tà không được hưởng bình an.OV"0Họ đã không phải khát trong hoang địa, nơi Người dẫn họ đi : từ tảng đá, Người khiến nước chảy ra cho họ dùng, Người chẻ đá, và nước đã trào ra.rU]"0Hãy ra khỏi Ba-by-lon, trốn khỏi dân Can-đê ! Hãy cất tiếng reo hò, loan tin ấy cho mọi người nghe, đồn ra đến tận cùng cõi đất ! Hãy nói : ĐỨC CHÚA đã chuộc Gia-cóp tôi tớ Người.VT%"0Dòng dõi ngươi sẽ đông như cát, con cái ngươi sinh ra sẽ hằng hà sa số ; tên tuổi ngươi sẽ chẳng bao giờ bị huỷ diệt, chẳng bao giờ bị xoá bỏ khỏi mắt Ta.JS "0Giả như ngươi lưu ý đến mệnh lệnh của Ta, thì sự bình an của ngươi sẽ chan chứa như dòng sông, sự công chính của ngươi sẽ dạt dào như sóng biển.R"0ĐỨC CHÚA, Đấng cứu chuộc ngươi, Đức Thánh của Ít-ra-en, phán thế này : Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi, Đấng dạy ngươi những điều bổ ích, Đấng hướng dẫn ngươi trên đường ngươi đi.Q"0Hãy đến bên tôi mà nghe điều này : Tự thuở đầu, tôi đâu có ẩn mình khi lên tiếng, từ lúc sự việc xảy ra, tôi đã có mặt. Và giờ đây, ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng sai tôi cùng với thần khí của Người.P!"0Ta đây, chính Ta đã tuyên phán, cho vời kẻ ấy và đưa nó đến đây, cho nó thành công trên đường sự nghiệp.O!"0Tất cả các ngươi hãy tập họp và lắng nghe ! Có tà thần nào đã báo trước những điều ấy ? Kẻ được ĐỨC CHÚA mến thương sẽ thực hiện điều đẹp lòng Người, là chinh phạt Ba-by-lon và giống nòi Can-đê.N%"0 Chính tay Ta đã thiết lập địa cầu, tay hữu Ta đã trải rộng trời cao. Ta gọi chúng, chúng cùng nhau trình diện.M"0 Hãy nghe Ta, hỡi Gia-cóp, hỡi Ít-ra-en, kẻ Ta đã gọi ! Ta vẫn là Ta, Ta là khởi nguyên, Ta cũng là cùng tận.9Lk"0 Vì Ta, chính vì Ta mà Ta đã ra tay hành động –thật vậy, Ta để cho danh Ta bị lăng nhục sao ?–, vinh quang của Ta, Ta không nhường cho ai khác.#K?"0 Này Ta đã tinh luyện ngươi, không phải như người ta luyện bạc, nhưng trong lò khổ nhục khốn cùng, Ta đã thử lòng ngươi.&JE"0 Trước đây, vì danh Ta, Ta đã nén cơn giận, vì danh dự Ta, Ta đã dằn lòng chịu đựng ngươi cho ngươi khỏi bị Ta tiêu diệt.tIa"0Đúng vậy, ngươi đâu đã nghe, đúng vậy, ngươi đâu đã hiểu, đúng vậy, trước đây ngươi đâu đã mở tai nghe ! Vì Ta biết ngươi là tên phản bội đáng gọi là phản phúc tự bẩm sinh.=Hs"0Mãi bây giờ, những điều đó mới được tạo nên, chứ trước ngày đó, ngươi chưa hề nghe biết bao giờ, kẻo ngươi nói : tôi biết tất cả !{Go"0Các ngươi đã nghe, đã thấy tất cả, chẳng lẽ đến lượt mình, các ngươi không báo lại sao ? Ngay từ bây giờ, Ta cho ngươi biết những điều mới, những điều còn giữ kín mà ngươi chưa rõ. F "0nên Ta đã báo cho ngươi từ lâu, và nói cho ngươi nghe, trước khi sự việc xảy đến, kẻo ngươi nói : ngẫu tượng của tôi đã làm những điều ấy, tượng chạm tượng đúc của tôi đã ra lệnh như vậy.zEm"0Ta biết ngươi vốn là kẻ cứng đầu, cổ ngươi là thanh sắt, trán ngươi làm bằng đồng,2D]"0Những chuyện cũ, Ta đã báo từ xưa, đã cho phát xuất từ miệng Ta, và đã cho nghe biết ; thình lình Ta đã ra tay, và chúng đã ập tới.4Ca"0Quả thế, chúng tự xưng là dân thành thánh và đặt niềm tin vào Thiên Chúa của Ít-ra-en, Đấng mang danh hiệu là ĐỨC CHÚA các đạo binh.B 7"0*Hãy nghe đây, hỡi nhà Gia-cóp, hỡi những người mệnh danh là Ít-ra-en, xuất thân từ nguồn gốc Giu-đa, vẫn thề nguyền nhân danh ĐỨC CHÚA và cầu khẩn Thiên Chúa của Ít-ra-en, dầu không có lòng thành thật và ngay thẳng !A/"/Đối với ngươi, chúng là thế đó, những kẻ đã làm ngươi hao sức tốn công, những kẻ nuốt tiền của ngươi từ khi ngươi còn niên thiếu ; chúng sẽ lang thang mỗi người một ngả, chẳng có ai cứu được ngươi đâu.V@%"/Này chúng sẽ như cọng rơm bị lửa đốt cháy, không sao cứu mạng khỏi hoả hào. Đó không phải là than hồng để sưởi ấm, cũng chẳng là ánh lửa để ngồi bên.0?Y"/ Ngươi đã kiệt quệ vì trăm mưu nghìn kế. Đâu cả rồi, mấy ông xem số tử vi, mấy thầy chiêm tinh, mấy kẻ cứ đến kỳ tân nguyệt lại báo cho ngươi rõ những gì sẽ xảy đến ? Tất cả hãy đứng lên nào, hãy cứu chữa ngươi đi !O>"/ Có giỏi thì đứng vững đi, cứ tiếp tục những phù phép và những trò ma thuật vô số kể mà ngươi đã tốn công luyện tập từ thời niên thiếu : biết đâu ngươi lại không thể giúp ích cho chính mình, biết đâu ngươi lại chẳng làm cho người ta khiếp sợ ?#=?"/ Điều dữ sẽ ập xuống trên ngươi mà ngươi không làm sao đề phòng ; hoạn nạn sẽ giáng xuống trên ngươi mà ngươi không tài nào ngăn cản ; tai ương sẽ thình lình ập xuống trên ngươi mà ngươi đã không hề lường trước.p<Y"/ Ngươi cậy vào lòng độc dữ của ngươi mà nói : Chẳng ai thấy ta đâu. Chính cái khôn cái giỏi của ngươi đã mê hoặc ngươi rồi, và ngươi lại tự nhủ : Chỉ có ta, đâu còn ai khác.;5"/ Thình lình cả hai tai hoạ đó trong một ngày sẽ ập xuống trên ngươi : vừa mất con lại vừa goá bụa. Chưa hết tai hoạ này đã đến tai hoạ khác, chúng ập xuống trên ngươi, dù ngươi cao tay phù chú và lắm trò ma thuật.:"/Hỡi kẻ ham lạc thú, ngươi ngồi trên ngai, bình chân như vại và tự nhủ : Chỉ có ta, đâu còn ai khác ! Ta sẽ chẳng bao giờ mang thân goá bụa, không bao giờ là người mẹ mất con. Giờ đây, hãy nghe điều này :19["/Ngươi đã nói : Mãi mãi ta sẽ là nữ hoàng. Những điều ấy, có bao giờ ngươi để lòng nghiền ngẫm, suy nghĩ xem kết cục sẽ ra sao ! 8 "/Ta đã nổi cơn thịnh nộ với dân Ta, đã hạ nhục cơ nghiệp của Ta, trao nó vào tay ngươi. Nhưng ngươi chẳng hề đem lòng thương xót chúng ; cả trên người già nua, ngươi đã đặt một cái ách thật nặng.+7O"/Hỡi con gái Can-đê, hãy ngồi lặng lẽ, lùi vào bóng tối, vì thiên hạ sẽ không bao giờ gọi ngươi là nữ hoàng muôn nước nữa.%6C"/Đấng cứu chuộc chúng ta, Đấng mang danh hiệu là ĐỨC CHÚA các đạo binh, là Đức Thánh của Ít-ra-en, Người phán thế này :5"/để chỗ kín ngươi bị lột trần, cho nỗi nhục ngươi bị lộ ra ! Ta sẽ phục thù, không ai ngăn cản được.o4W"/Hãy lấy cối xay bột, phơi trần bím tóc, vén vạt áo dài, phơi đùi lội qua sông,3 "/*Hỡi trinh nữ, con gái Ba-by-lon, xuống đi, ngồi trên cát bụi ; hỡi con gái Can-đê, ngồi phệt xuống đất, không ngai không bệ, vì người ta sẽ không bao giờ gọi ngươi là cô gái yêu kiều đài các nữa.2". Ngày Ta thể hiện đức công chính của Ta đã đến gần, chẳng còn xa nữa đâu ; ơn cứu độ của Ta, Ta sẽ không trì hoãn. Ta sẽ ban ơn cứu độ tại Xi-on, và sẽ cho Ít-ra-en được vinh quang rạng rỡ.Q1". Hãy nghe Ta, hỡi kẻ cứng lòng, kẻ xa đường công chính !{0o". Từ phương đông, Ta đã gọi một con chim săn mồi, từ miền đất xa xăm, Ta đã cho vời người thực thi kế hoạch của Ta. Quả thật, Ta đã nói thì sẽ thi hành, đã nghĩ tới thì sẽ thực hiện.[//". Những chuyện xảy ra sau, Ta báo trước từ đầu, những gì chưa thể hiện, Ta đã báo từ lâu. Ta phán : Điều Ta dự tính sẽ thành tựu, Ta sẽ thi hành điều Ta ưa thích.S.". Hãy nhớ lại những chuyện thuở ban đầu, những chuyện thời xa xưa, nhớ rằng Ta là Thần, không có thần nào khác, Ta là Thiên Chúa, và chẳng có thần nào như Ta. -".Những chuyện này, các ngươi hãy nhớ mà sống cho ra người ! Hỡi quân phản trắc, hãy ghi lòng tạc dạ !,".Chính chúng nâng tượng thần lên vai, mang nó đi, đặt nó vào vị trí của nó. Tượng đứng yên, không rời chỗ. Thế nhưng giả như có ai kêu, nó chẳng đáp lời, cũng chẳng cứu ai khỏi cơn khốn quẫn.#+?".Có kẻ mở hầu bao đổ vàng, móc cán cân cân bạc, mướn thợ bạc làm ra một ông thần, rồi sụp lạy, rồi bái thờ nữa.*1".Các ngươi so sánh Ta với ai, đặt Ta đồng hạng với ai nào ? Đối chiếu Ta với ai, để cả hai bên cùng tương xứng ?()I".Cho đến khi các ngươi già nua tuổi tác, trước sau gì Ta vẫn là Ta ; cho đến khi các ngươi da mồi tóc bạc, Ta vẫn còn gánh vác các ngươi. Như xưa nay Ta vẫn từng đối xử : Ta sẽ nâng niu, gánh vác các ngươi, và ban ơn cứu thoát.E(".Hãy nghe Ta, hỡi nhà Gia-cóp, và tất cả số sót của nhà Ít-ra-en ! Ta đã nâng các ngươi từ trong lòng mẹ, đã hứng các ngươi từ lúc chưa chào đời.&'E".Tượng thần đã sụp, đã quỵ cả đám, không tài nào cứu những con vật tải chúng đi, và chính chúng cũng phải đi lưu đày.& ".*Thần Ben đã quỵ, thần Nơ-vô sụp đổ, tượng của chúng bị tải đi trên lưng thú vật, trên lưng gia súc. Những gì xưa kia các ngươi nâng lên vai mà kiệu, giờ đây thành gánh nặng trên những con vật mệt nhoài.e%C"-Còn tất cả giống nòi Ít-ra-en sẽ nhờ ĐỨC CHÚA mà vẻ vang toàn thắng.=$s"-Chỉ mình ĐỨC CHÚA mới cứu độ và làm cho mạnh sức. Hết thảy những ai giận ghét Người sẽ phải đến với Người và thẹn thùng xấu hổ._#7"-Ta lấy chính danh Ta mà thề, lời chân thật này thốt ra khỏi miệng Ta, Ta quyết chẳng bao giờ rút lại : Trước mặt Ta, mọi người sẽ quỳ gối, và mở miệng thề rằng :/"W"-Nào muôn dân khắp cõi địa cầu, hãy hướng về Ta, thì các ngươi sẽ được cứu độ, vì Ta là Thiên Chúa, chẳng còn chúa nào khác.L!"-Hãy phát biểu và đưa ra lý lẽ, bàn luận với nhau xem : Điều ấy, ai đã nói cho nghe từ thuở trước, ai đã tiên báo tự ngàn xưa ? Há chẳng phải Ta, chẳng phải ĐỨC CHÚA ? Ngoài Ta ra, không có thần nào nữa, chẳng có thần công minh cứu độ, ngoại trừ Ta. {"-Hỡi những người sống sót giữa chư dân, tập trung mà kéo đến, cùng nhau lại gần đây. Những người kiệu tượng gỗ, khấn vái thứ thần chẳng cứu được ai, bọn đó thật không hiểu biết gì !{"-Khi Ta phán, Ta đâu có ẩn mình ở nơi nào trong vùng đất tối tăm. Ta không bảo giống nòi Gia-cóp : Hãy tìm Ta trong cảnh hoang vu. Chính Ta là ĐỨC CHÚA phán dạy lẽ công minh, loan báo điều chính trực.iK"-Đây là lời của ĐỨC CHÚA, Đấng tạo dựng trời cao –chính Người là Thiên Chúa nặn quả đất thành hình, củng cố cho bền vững ; Người dựng nên quả đất mà không để hoang vu, nặn ra nó cho muôn loài cư ngụ–, Người phán thế này : Ta là ĐỨC CHÚA, chẳng còn chúa nào khác.9k"-Còn Ít-ra-en sẽ được ĐỨC CHÚA cứu, được cứu độ muôn đời, và cho đến vạn kiếp ngàn thu, anh em sẽ không phải thẹn thùng nhục nhã.~u"-Những kẻ nào làm ra ngẫu tượng phải nhục nhã thẹn thùng cả đám, phải nhục nhã tháo lui.xi"-Lạy Thiên Chúa của Ít-ra-en, lạy Đấng Cứu Độ, Ngài quả thật là Thiên Chúa ẩn mình.=s"-*ĐỨC CHÚA phán thế này : Tài sản của Ai-cập, lợi tức của Cút, cùng với những người Xơ-va cao lớn đều sẽ về tay ngươi, ngươi sẽ được sở hữu. Chúng sẽ theo sau ngươi, mang gông xiềng lũ lượt về với ngươi, chúng sẽ bái lạy ngươi và khẩn khoản : Thiên Chúa chỉ ở với ngài, không còn Thiên Chúa nào khác, chẳng có thần minh nào nữa.L"- Ta là Đấng Công Chính, Ta đã cho người này xuất hiện, Ta sẽ uốn cho thẳng mọi đường nẻo nó đi. Thành trì của Ta, nó sẽ xây dựng lại, dân Ta bị lưu đày, nó sẽ phóng thích mà không đòi quà cáp hay tiền chuộc – ĐỨC CHÚA các đạo binh phán như thế.4a"- Chính Ta đã làm ra trái đất và trên trái đất, đã dựng nên con người ; chính tay Ta đã dăng vòm trời và nạm lên đó ức triệu vì sao.}"- ĐỨC CHÚA là Đức Thánh của Ít-ra-en là Đấng nắn ra nó, Người phán thế này : Ngươi dám chất vấn Ta về những gì xảy đến cho con cái Ta, ngươi dám truyền cho Ta phải làm gì cho tác phẩm của Ta !&E"- Khốn thay kẻ nói với một người cha : Ông sinh ra giống gì thế ? hoặc nói với một người đàn bà : Bà đẻ ra cái gì vậy ?"- *Khốn thay kẻ chỉ là mảnh sành giữa đồ sành đồ gốm mà lại muốn tranh cãi với Đấng nặn ra mình ! Đất sét mà dám nói với thợ nhào nặn mình : Ông làm cái gì vậy ? Tác phẩm của ông làm không khéo tay !xi"-*Trời cao hỡi, nào hãy gieo sương, mây hãy đổ mưa, mưa đức công chính ; đất mở ra đi cho nẩy mầm ơn cứu độ, đồng thời chính trực sẽ vươn lên. Ta là ĐỨC CHÚA, Ta đã làm điều ấy.%"-Ta tạo ra ánh sáng và dựng nên tối tăm, làm ra bình an và dựng nên tai hoạ. Ta là ĐỨC CHÚA, Ta làm nên tất cả.$A"-để từ đông sang tây, thiên hạ biết rằng chẳng có thần nào khác, ngoại trừ Ta. Ta là ĐỨC CHÚA, không còn chúa nào khác.;o"-Ta là ĐỨC CHÚA, không còn chúa nào khác ; chẳng có ai là Thiên Chúa, ngoại trừ Ta. Dù ngươi không biết Ta, Ta đã trang bị cho ngươi đầy đủ,V%"-Vì lợi ích của tôi tớ Ta là Gia-cóp, và của người Ta đã chọn là Ít-ra-en, Ta đã gọi ngươi đích danh, đã ban cho ngươi một tước hiệu, dù ngươi không biết Ta.X)"-Ta sẽ ban tặng ngươi những kho tàng bí ẩn, những bảo vật giấu kín, để ngươi biết rằng Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, Đấng đã gọi ngươi đích danh.3_"-Đức Chúa phán thế này : Chính Ta sẽ đi trước mặt ngươi, nơi gồ ghề, Ta sẽ san phẳng, cửa đồng, Ta đập phá, then sắt, Ta bẻ tung.2  _"-*ĐỨC CHÚA phán với kẻ Người đã xức dầu, với vua Ky-rô – Ta đã cầm lấy tay phải nó, để bắt các dân tộc suy phục nó, Ta tước khí giới của các vua, mở toang các cửa thành trước mặt nó, khiến các cổng không còn đóng kín nữa.u c",Về Ky-rô Ta nói : Đó là mục tử của Ta ; nó sẽ làm cho mọi điều Ta muốn được thành tựu khi Ta nói về Giê-ru-sa-lem : Cho nó được tái thiết ! và với đền thờ : Hãy được dựng lên !j M",Ta nói với biển khơi : Hãy khô cạn ; sông ngòi của ngươi, Ta làm cho khô ráo.+ O",Ta làm cho ứng nghiệm lời của tôi tớ Ta, cho dự định của các sứ giả Ta được thành tựu. Ta nói về Giê-ru-sa-lem : Cho nó có dân cư !, và về thành thị Giu-đa : Cho nó được tái thiết !, những nơi điêu tàn, Ta sẽ xây dựng lại._ 7",Ta làm rối loạn những điềm báo của bọn thầy chiêm, Ta khiến bọn thầy bói nói điên nói dại. Ta hạ uy tín kẻ khôn ngoan, biến những kẻ hiểu biết này thành ngu xuẩn.5c",ĐỨC CHÚA, Đấng cứu chuộc ngươi, Đấng đã nắn ra ngươi từ khi ngươi còn trong lòng mẹ, Người phán thế này : Chính Ta là ĐỨC CHÚA đã dựng nên vạn vật, một tay Ta đã căng vòm trời, đã trải rộng trái đất, chẳng cần ai giúp đỡ.1[",Hò reo lên, hỡi các tầng trời, ĐỨC CHÚA đã ra tay. Tung hô đi nào, hỡi vực sâu lòng đất ; vang tiếng hò reo, hỡi núi đồi, hỡi rừng sâu với mọi thứ thảo mộc ! Vì ĐỨC CHÚA đã chuộc Gia-cóp, đã tỏ vinh quang Người tại Ít-ra-en.=s",Ta sẽ làm cho tội của ngươi tan ra như làn khói, lỗi của ngươi biến mất tựa áng mây. Hãy trở lại cùng Ta, vì Ta là Đấng cứu chuộc ngươi.fE",Hỡi Gia-cóp, hỡi Ít-ra-en, hãy nhớ rằng ngươi là tôi tớ của Ta, Ta đã nắn ra ngươi để ngươi nên tôi tớ của Ta ; và ngươi, hỡi Ít-ra-en, ngươi sẽ không làm Ta thất vọng.O",Nó bầu bạn với bụi, với tro, lòng mê muội đã làm nó lạc hướng. Nó không cứu nổi mình mà cũng không biết nói : Không phải là đồ giả trong tay tôi sao ?H ",Không ai nghĩ lại trong lòng, không ai có chút hiểu biết, chút trí khôn để nói rằng : Mình đã cho một nửa vào lửa, làm than hồng để nướng bánh, quay thịt mà ăn ; phần còn lại, mình đã làm ra thứ đồ ghê tởm, rồi lại đi thờ khúc gỗ như thế sao !uc",Chúng đâu biết, đâu hiểu gì, vì mắt chúng không thấy, lòng chúng không hiểu được.*M",Phần còn dư thì lấy mà làm ra tượng ra thần, rồi thờ rồi lạy, rồi cầu khẩn rằng : Xin cứu tôi, vì ngài là chúa của tôi !yk",Người ta lấy một phần đem chụm lửa, đặt lên đó miếng thịt sắp ăn, nướng cho chín mà ăn cho no ; rồi dùng để sưởi, vừa sưởi vừa nói : A ấm quá ! Lại được xem ánh lửa bập bùng.H ",Người ta lấy gỗ làm củi : phần để sưởi, phần để nhóm lửa nướng bánh, rồi phần nữa để tạc tượng thần mà lạy, làm một ông thần mà thờ,R~",Anh đốn bá hương, chọn cây dẻ cây sồi mà anh đã để cho lớn cho chắc giữa bao nhiêu cây cối trong rừng. Anh đã trồng một cây thông, mưa làm cho nó lớn lên.o}W", Anh thợ chạm lấy dây chăng, lấy phấn vẽ hình trên gỗ, lấy đục mà chạm trổ theo đường nét com-pa. Anh làm cho nó ra hình người, có vẻ đẹp của con người, để nó ngự trong nhà.L|", Trên than hồng, anh thợ rèn làm một cái rìu, lấy búa đập thành hình, dùng cả sức mạnh cánh tay mà làm việc. Anh đói đến kiệt sức, khát đến mệt lả.{", Đúng vậy, tất cả những ai sùng bái tượng thần đều phải xấu hổ, và những kẻ tạo ra chúng cũng chỉ là phàm nhân. Họ cứ tụ tập lại hết đi, bước cả ra xem nào ! Họ sẽ khiếp run và xấu hổ cả đám.lzQ", Ai lại nắn ra một ông thần, đúc ra một pho tượng để chẳng được gì cả !y1", *Thợ nắn ra tượng thần, tất cả bọn họ chẳng là gì hết. Các kiệt tác của họ đều vô dụng. Chúng là nhân chứng của họ, nhưng là những nhân chứng chẳng thấy, chẳng hiểu gì, nên chỉ làm xấu mặt họ mà thôi.$xA",Đừng run, đừng sợ. Ta đã chẳng cho ngươi nghe từ thuở nào, đã chẳng báo cho ngươi biết đó sao ? Chính các ngươi là nhân chứng của Ta. Hỏi có thần nào khác, hỏi có núi đá nào khác, ngoại trừ Ta ? Ta biết chắc là không.sw_",Ai được như Ta, người ấy cứ lên tiếng, cứ kể ra và trình bày cho Ta xem những gì đã xảy ra từ thời cổ đại, khi Ta tạo dựng loài người. Và những gì sẽ xảy đến, cứ kể ra đi.dvA",ĐỨC CHÚA là Vua, là Đấng cứu chuộc Ít-ra-en, và là ĐỨC CHÚA các đạo binh, Người phán thế này : Ta là khởi nguyên, Ta là cùng tận ; chẳng có thần nào hết, ngoại trừ Ta.bu=",Người này sẽ nói : tôi thuộc về ĐỨC CHÚA, người kia sẽ lấy tên Gia-cóp đặt cho mình, kẻ nọ lại viết lên tay : thuộc về ĐỨC CHÚA và lấy tên Ít-ra-en đặt cho mình.]t3",Chúng sẽ mọc lên giữa đồng cỏ, như dương liễu bên dòng nước.as;",Vì Ta sắp đổ mưa xuống những vùng hạn hán và cho suối chảy trên mảnh đất khô cằn ; trên dòng dõi ngươi, Ta sẽ đổ thần khí, trên con cháu ngươi, Ta ban muôn phúc lành. r",ĐỨC CHÚA, Đấng tạo thành ngươi, Đấng nắn ra ngươi từ khi ngươi còn trong lòng mẹ, Đấng phù trợ ngươi, Người phán thế này : Đừng sợ, hỡi Gia-cóp, tôi tớ của Ta, hỡi Giơ-su-run, kẻ Ta tuyển chọn !|q s",Nhưng giờ đây, hãy lắng nghe, hỡi Gia-cóp, tôi tớ của Ta, hỡi Ít-ra-en, kẻ Ta tuyển chọn !(pI"+Vì vậy, Ta đã phế bỏ các vị chức trách đền thờ, đã lên án tru diệt Gia-cóp và bỏ mặc Ít-ra-en cho người đời thoá mạ. o"+Tổ phụ đầu tiên của ngươi đã phạm tội, và những người lãnh đạo ngươi đã phản nghịch cùng Ta.&nE"+Nhắc lại cho Ta điều ngươi phiền trách, rồi chúng ta sẽ cùng nhau xét xử ; có gì, ngươi cứ kể ra đi mà bào chữa cho mình.3m_"+Nhưng chính Ta đây, vì danh dự của Ta, Ta sẽ xoá bỏ các tội phản nghịch của ngươi, và không còn nhớ đến lỗi lầm của ngươi nữa. l"+Ngươi đã không bỏ tiền mua hương liệu dâng Ta, cũng không dâng mỡ béo cho Ta được thoả dạ no lòng. Ngươi lại còn làm cho Ta cực khổ vì lầm lỗi của ngươi, làm cho Ta chán chường vì tội ác ngươi phạm.k'"+Ngươi đã không đem chiên đến làm lễ toàn thiêu dâng Ta, làm hy lễ cho Ta được vinh hiển. Ta đâu có làm ngươi khổ cực vì phải dâng lễ phẩm cho Ta, cũng chẳng làm cho ngươi chán chường vì chuyện hương với khói.jy"+*Vậy mà, hỡi Gia-cóp, ngươi đã chẳng kêu cầu Ta ; phải, hỡi Ít-ra-en, ngươi đã chán Ta rồi.Yi+"+Ta đã gầy dựng cho Ta dân này, chúng sẽ lên tiếng ngợi khen Ta.mhS"+Loài dã thú, chó rừng và đà điểu, đều sẽ tôn vinh Ta ; vì Ta cho nước chảy ngay giữa sa mạc, khơi những dòng sông tại vùng đất khô cằn, cho dân Ta tuyển chọn được giải khát.kgO"+Này Ta sắp làm một việc mới, việc đó manh nha rồi, các ngươi không nhận thấy hay sao ? Phải, Ta sẽ mở một con đường giữa sa mạc, khơi những dòng sông tại vùng đất khô cằn.f%"+Người phán như sau : Các ngươi đừng nhớ lại những chuyện ngày xưa, chớ quan tâm về những việc thuở trước.Ze-"+Đấng đã cho xuất trận nào chiến xa chiến mã, nào tướng mạnh binh hùng : – tất cả đã nằm xuống, và không còn trỗi dậy, đã bị dập đi, tắt ngấm như tim đèn.d%"+Đây là lời ĐỨC CHÚA, Đấng đã vạch một con đường giữa đại dương, một lối đi giữa sóng nước oai hùng,c"+Chính Ta là ĐỨC CHÚA, Đức Thánh các ngươi thờ, Đấng tạo thành Ít-ra-en, Đấng làm vua cai trị các ngươi.=bs"+Đây là lời ĐỨC CHÚA, Đấng cứu chuộc các ngươi, Đức Thánh của Ít-ra-en, Người phán thế này : Vì các ngươi, Ta đã sai người đến Ba-by-lon ; mọi thanh cửa thành, Ta quăng xuống đất, làm cho tiếng reo hò của dân Can-đê trở thành lời ai oán.ay"+ tự muôn đời, Ta vẫn là Ta : không ai cứu thoát khỏi tay Ta, Ta đã làm, ai dám làm ngược lại ?`{"+ Chính Ta đã báo cho biết, đã cứu độ và nói cho nghe, chứ giữa các ngươi, chẳng có thần lạ nào. Vậy chính các ngươi là nhân chứng của Ta –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA–, và chính Ta là Thiên Chúa,`_9"+ Chính Ta, chính Ta đây là ĐỨC CHÚA, ngoài Ta ra, chẳng có ai cứu độ.-^S"+ *Chính các ngươi là nhân chứng của Ta –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA–, là bề tôi Ta đã tuyển chọn, để các ngươi nhận biết và tin Ta, và hiểu rõ Ta vẫn là Ta : trước Ta, chẳng có thần nào khác được hình thành, và sau Ta cũng vậy.>]u"+ Chư dân hãy cùng nhau tập họp, liệt quốc nào tề tựu bên nhau ! Ai trong chúng đã cho hay những điều đó, đã cho chúng ta nghe những chuyện ngày xưa ? Cứ đưa ra nhân chứng và bào chữa cho mình, để mọi người được nghe và nói rằng : Đúng thế !X\)"+Hãy để cho dân này ra đi, dân có mắt mà mù, có tai mà điếc !$[A"+Đó là tất cả những người mang danh Ta, đã được Ta tạo dựng, nắn thành hình và làm nên, cho danh Ta rạng ngời vinh hiển.MZ"+Ta sẽ nói với phương bắc : Đưa cho Ta ! Và nói với phương nam : Đừng giữ lại ! Hãy đưa con trai Ta về từ viễn xứ, và con gái Ta từ góc biển chân trời.0YY"+Đừng sợ, có Ta ở với ngươi ! Từ phương đông, Ta sẽ đưa con cái ngươi về, và từ phương tây, Ta sẽ cho con cháu ngươi đoàn tụ.PX"+Vì trước mắt Ta, ngươi thật quý giá, vốn được Ta trân trọng và mến thương, nên Ta đã thí bao người đổi lấy ngươi, nộp bao dân nước thế mạng ngươi.mWS"+Vì chính Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa ngươi thờ, là Đức Thánh của Ít-ra-en, Đấng cứu độ ngươi. Ta đã thí Ai-cập làm giá chuộc ngươi về, nộp Cút và Xơ-va để đổi lấy ngươi.pVY"+Ngươi có băng qua nước, Ta sẽ ở cùng ngươi, ngươi có vượt qua sông, cũng không bị nước cuốn ; ngươi có đi trong lửa, cũng chẳng hề hấn gì, ngọn lửa không thiêu rụi ngươi đâu./U Y"+Nhưng bây giờ, đây là lời ĐỨC CHÚA phán, lời của Đấng tạo thành ngươi, hỡi Gia-cóp, lời của Đấng nắn ra ngươi, hỡi Ít-ra-en : Đừng sợ, vì Ta đã chuộc ngươi về, đã gọi ngươi bằng chính tên ngươi : ngươi là của riêng Ta !T"*Chính vì thế, Người trút cơn thịnh nộ xuống dân Người, cho lan tràn cảnh chiến tranh khốc liệt. Khắp xung quanh, lửa bừng bừng cháy, mà dân chẳng hiểu gì, lửa thiêu huỷ nó, mà nó chẳng quan tâm.CS"*Ai đã để cho Gia-cóp chịu cảnh bóc lột, đã trao Ít-ra-en vào tay bọn cướp ? Há chẳng phải là ĐỨC CHÚA hay sao ? Quả thật, chúng ta đã đắc tội với Người : đường lối Người, không ai chịu bước theo, luật pháp Người, chẳng ai buồn tuân giữ.pRY"*Ai trong các ngươi để tai nghe điều đó ? Trong tương lai, ai gắng hiểu cho tường ?Q"*Thế nhưng dân này lại bị cướp phá bóc lột, mọi người bị nhốt dưới hố sâu, tất cả bị giam trong ngục tối. Họ bị cướp mà không người cứu nguy, bị bóc lột mà không ai lên tiếng đòi : Trả lại ! P "*Vì đức công chính của Người, ĐỨC CHÚA đã vui thích khi làm cho luật pháp Người nên vẻ vang cao cả. ~~/}V||{zyxwvutasrqTonemllOkjji_hRfedc|ba`U_i^]W\p[ZZYXWVVUlTSSSRPOO5N{MLKJJMIHHGFEEDCxBA|@z?>==)<:9`8H76543352@1Y0Q/..r-,+*})(''N&(%$#"!! ,Yxe { il C A x m<ap;":Chúng nói : Chúng tôi ăn chay, sao Ngài không thấy, chúng tôi hãm mình, sao Ngài chẳng hay ? Này, ngày ăn chay, các ngươi vẫn lo kiếm lợi, vẫn áp bức mọi kẻ làm công cho mình.Fo":Ngày lại ngày chúng kiếm tìm Ta, chúng ao ước biết đường lối của Ta, như thể một dân tộc vẫn thực hành sự công chính và không bỏ luật pháp của Thiên Chúa mình. Chúng xin Ta ban những điều luật công minh, chúng ước ao được đến gần Thiên Chúa.Sn !":*Cứ lấy hết gân cổ mà kêu lên, đừng kìm hãm, kêu lớn tiếng lên như tù và, báo cho dân Ta hay tội ác của chúng, cho nhà Gia-cóp biết những lỗi lầm đã phạm.jmM"9Thiên Chúa của tôi phán : Phường độc ác gian tà không được hưởng bình an.l"9Nhưng phường gian ác như biển động không thể lặng yên, sóng nước cuộn lên những bùn và cặn.k#"9Ta sẽ làm cho môi miệng chúng hoan ca : Bình an ! Bình an cho khắp xa gần ! ĐỨC CHÚA phán : Ta sẽ chữa lành cho nó.Bj}"9Những nẻo đường nó đi, Ta đều thấy cả, nhưng Ta sẽ chữa nó cho lành, sẽ dẫn nó đi và cho nó đầy tràn an ủi ; còn những kẻ khóc thương nó,1i["9Vì tội nó ham lợi mà Ta giận dữ, Ta đã đánh nó, đã ẩn mặt trong cơn giận dữ, nhưng nó vẫn ngỗ nghịch, theo con đường nó muốn./hW"9Vì Ta chẳng trách cứ luôn luôn, không giận hờn mãi mãi, kẻo hơi thở mọi sinh linh chính Ta làm ra, trước mặt Ta, sẽ phải lụi tàn.hgI"9Bởi vì Đấng muôn trùng cao cả, Đấng ngự chốn vĩnh hằng, Đấng mang danh chí thánh, Người phán như sau : Ta ngự chốn cao vời và thánh thiện, nhưng vẫn ở với tâm hồn khiêm cung tan nát, để ban sức sống cho tâm hồn những kẻ khiêm cung, và ban sinh lực cho những cõi lòng tan nát.f+"9Có lời rằng : Hãy mở đường khai lối, và san cho bằng phẳng, dẹp bỏ mọi chướng ngại trên đường nẻo dân Ta.3e_"9 Khi ngươi kêu cứu, thì những gì ngươi đã tập hợp cứ việc giải thoát ngươi ! Một cơn gió cuốn, một làn hơi thổi sẽ đem chúng đi hết. Còn ai nương ẩn nơi Ta, sẽ được đất làm gia nghiệp, và được núi thánh của Ta làm sở hữu. d"9 Ta đây sắp công bố sự công chính của ngươi và các việc ngươi làm. Những việc ấy ích gì cho ngươi ?}cs"9 Ngươi còn lo còn sợ gì ai nữa, ngươi quả là dối trá. Trí ngươi đâu còn nhớ đến Ta, lòng ngươi đâu còn chỗ cho Ta ! Có phải vì từ lâu Ta làm thinh không nói mà ngươi không kính sợ Ta chăng ?.bU"9 Ngươi rong ruổi khắp nơi đến mệt mỏi mà không bảo là mình đã uổng công. Ngươi thấy mình sung sức, nên không ngừng không nghỉ.Ea"9 Ngươi mang theo dầu, đi đến với Me-léc, ngươi phung phí thuốc thơm, phái các sứ giả của ngươi đến tận phương xa và đưa chúng xuống tận âm phủ.`5"9Sau cánh cửa, sau khung cửa, ngươi đã đặt kỷ vật ngươi thờ. Quả vậy, ngươi lìa bỏ Ta, ngươi tự lột trần, leo lên giường, chơi bời thoả thích, vừa giao du với tượng thần ngươi ưa chuộng, vừa nhìn ngắm bia thờ._"9Trên núi cao sừng sững, ngươi đã kê giường nằm ; ngươi lại còn lên đó đem lễ tế tiến dâng.x^i"9Gia tài của ngươi là đá cuội khe suối, đá cuội đó chính là phần sản nghiệp của ngươi. Ngươi còn làm lễ tưới và tiến dâng lễ phẩm cho chúng. Có phải vì thế mà Ta nguôi giận chăng ?]5"9Các ngươi đú đởn bên gốc vân hương, dưới mọi lùm cây xanh, sát tế trẻ con gần khe suối, trong những hốc đá sâu.R\"9Này các ngươi nhạo cười ai vậy ? Các ngươi mở miệng, le lưỡi chống lại ai ? Há các ngươi không phải là con của tội ác, là nòi giống của gian dối hay sao ?["9Phần các ngươi, hỡi những kẻ chuyên nghề bói toán, hỡi giống nòi dâm đãng ngoại tình, hãy đến cả đây ! Z "9họ bước vào cõi phúc bình an. Kẻ dõi theo đường ngay nẻo chính sẽ nghỉ ngơi trên giường của mình.XY +"9Người công chính tiêu vong, thế mà chẳng ai lưu tâm đến ; người hiếu nghĩa bị cất đi mà chẳng ai hay rằng : chính vì sự gian ác mà người công chính bị cất đi :X3"8 Lại đây ! Ta sẽ đi tìm rượu ngon, sẽ tha hồ uống rượu mạnh, ngày mai cũng lại như hôm nay, và còn nhiều hơn nữa. W "8 Chúng còn là lũ chó đói, ăn chẳng biết no. Thế mà chúng lại là mục tử, thứ mục tử chẳng biết phân biệt gì. Cả bọn –chẳng trừ ai– mạnh ai theo đường nấy, chỉ mưu tìm lợi lộc cho riêng mình.IV "8 Những người canh gác Ít-ra-en đui mù hết, chẳng hiểu biết gì ; cả bọn chúng là lũ chó câm, không biết sủa, chỉ mơ mộng, nằm dài và thích ngủ thôi.jUM"8 Mọi thú vật ngoài đồng, hãy đến mà ăn ; tất cả thú trên rừng cũng vậy.jTM"8Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa, Đấng tập hợp những người Ít-ra-en tản lạc về : Ngoài những người đã được tập hợp, Ta sẽ còn tập hợp thêm nữa về với Ít-ra-en.S/"8đều được Ta dẫn lên núi thánh và cho hoan hỷ nơi nhà cầu nguyện của Ta. Trên bàn thờ của Ta, Ta sẽ ưng nhận những lễ toàn thiêu và hy lễ chúng dâng, vì nhà của Ta sẽ được gọi là nhà cầu nguyện của muôn dân.R"8Người ngoại bang nào gắn bó cùng ĐỨC CHÚA để phụng sự Người và yêu mến Thánh Danh, cùng trở nên tôi tớ của Người, hết những ai giữ ngày sa-bát mà không vi phạm, cùng những ai tuân thủ giao ước của Ta,Qw"8thì trong nhà và trong tường luỹ của Ta, Ta sẽ cho chúng được lưu danh và có đài kỷ niệm ; như thế còn quý hơn con trai con gái. Ta sẽ cho tên tuổi chúng trường tồn, không bao giờ bị ai xoá bỏ.WP'"8Quả vậy, ĐỨC CHÚA phán như sau : Nếu những người bị hoạn mà vẫn giữ các ngày sa-bát Ta truyền, và lựa chọn điều Ta ưa thích, cùng tuân thủ giao ước của Ta,UO#"8Người ngoại bang gắn bó cùng ĐỨC CHÚA chớ nói rằng : Hẳn ĐỨC CHÚA đã tách tôi ra khỏi dân Người. Người bị hoạn chớ nói : Chính tôi đây là một cây khô.@Ny"8Phúc thay người làm như thế, phúc thay phàm nhân nắm giữ điều này, người giữ ngày sa-bát mà không vi phạm, chẳng hề đưa tay làm điều gian ác.\M 3"8*ĐỨC CHÚA phán như sau : Hãy tuân giữ điều chính trực, thực hành điều công minh, vì ơn cứu độ của Ta đã gần tới, và đức công chính của Ta sắp được biểu lộ.NL"7 Cây bách vươn cao thay bụi rậm, cây sim lớn mạnh thế tầm ma, để ĐỨC CHÚA được lừng danh nức tiếng, được ghi nhớ ngàn năm và truyền tụng muôn đời.]K3"7 Phải, các ngươi sẽ ra đi mừng rỡ hân hoan, rồi lũ lượt kéo về bình an vô sự. Trước mặt các ngươi, đồi núi sẽ cất giọng reo hò, cây cỏ ngoài đồng sẽ vỗ tay.^J5"7 thì lời Ta cũng vậy, một khi xuất phát từ miệng Ta, sẽ không trở về với Ta nếu chưa đạt kết quả, chưa thực hiện ý muốn của Ta, chưa chu toàn sứ mạng Ta giao phó.}Is"7 Cũng như mưa với tuyết sa xuống từ trời không trở về trời nếu chưa thấm xuống đất, chưa làm cho đất phì nhiêu và đâm chồi nẩy lộc, cho kẻ gieo có hạt giống, cho người đói có bánh ăn,IH "7 Trời cao hơn đất chừng nào thì đường lối của Ta cũng cao hơn đường lối các ngươi, và tư tưởng của Ta cũng cao hơn tư tưởng các ngươi chừng ấy.PG"7Thật vậy, tư tưởng của Ta không phải là tư tưởng của các ngươi, và đường lối các ngươi không phải là đường lối của Ta – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.F/"7Kẻ gian ác, hãy bỏ đường lối mình đang theo, người bất lương, hãy bỏ tư tưởng mình đang có mà trở về với ĐỨC CHÚA – và Người sẽ xót thương –, về với Thiên Chúa chúng ta, vì Người sẽ rộng lòng tha thứ.nEU"7Hãy tìm ĐỨC CHÚA khi Người còn cho gặp, kêu cầu Người lúc Người ở kề bên.!D;"7Này, ngươi sẽ chiêu tập một dân tộc ngươi không quen biết ; một dân tộc không quen biết ngươi sẽ chạy đến với ngươi, vì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi, vì Đức Thánh của Ít-ra-en đã làm cho ngươi được vinh hiển.rC]"7Này, Ta đã đặt Đa-vít làm nhân chứng cho các dân, làm thủ lãnh chỉ huy các nước.OB"7Hãy lắng tai và đến với Ta, hãy nghe thì các ngươi sẽ được sống. Ta sẽ lập với các ngươi một giao ước vĩnh cửu, để trọn bề nhân nghĩa với Đa-vít.A"7Sao lại phí tiền bạc vào của không nuôi sống, tốn công lao vất vả vào thứ chẳng làm cho chắc dạ no lòng ? Hãy chăm chú nghe Ta, thì các ngươi sẽ được ăn ngon, được thưởng thức cao lương mỹ vị.T@ #"7*Đến cả đi, hỡi những người đang khát, nước đã sẵn đây ! Dầu không có tiền bạc, cứ đến mua mà dùng ; đến mua rượu mua sữa, không phải trả đồng nào.h?I"6Mọi khí cụ được chế ra nhằm chống lại ngươi đều chẳng lợi hại gì ; bất cứ ai uốn lưỡi tố cáo ngươi, ngươi sẽ đem ra kết tội. Đó là phần sản nghiệp của những tôi trung ĐỨC CHÚA, đó là sự công chính Ta dành sẵn cho những người này – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.h>I"6Này chính Ta đã dựng nên thợ rèn biết đốt than thổi lửa và tạo ra dụng cụ cho công việc phải làm ; cũng chính Ta dựng nên bọn người phá hoại để gây thiệt hại mất mát.&=E"6Vậy, nếu có âm mưu nào, Ta sẽ không dự phần vào đó ; có ai mưu tính chuyện hại ngươi, trước mặt ngươi, nó sẽ té nhào.k<O"6Nền tảng vững bền của ngươi sẽ là đức công chính ; ngươi sẽ thoát khỏi áp bức, không còn phải sợ chi, sẽ thoát khỏi kinh hoàng, vì kinh hoàng sẽ không đến gần ngươi nữa.j;M"6 Con cái ngươi, ĐỨC CHÚA đều dạy dỗ, chúng sẽ được vui hưởng thái bình. :9"6 lỗ châu mai tường thành, Ta xây bằng hồng ngọc, các cửa thành ngươi, bằng pha lê, tường trong luỹ ngoài, toàn đá quý.G9"6 Hỡi thành đô khốn đốn, ba chìm bảy nổi, không người ủi an ! Này, đá của ngươi, Ta lấy phẩm màu tô điểm, nền móng ngươi, Ta đặt trên lam ngọc,8"6 Núi có dời có đổi, đồi có chuyển có lay, tình nghĩa của Ta đối với ngươi vẫn không thay đổi, giao ước hoà bình của Ta cũng chẳng chuyển lay, ĐỨC CHÚA là Đấng thương xót ngươi phán như vậy.b7="6 Ta cũng sẽ làm như thời Nô-ê : lúc đó, Ta đã thề rằng hồng thuỷ sẽ không tràn ngập mặt đất nữa, cũng vậy, nay Ta thề sẽ không còn nổi giận và hăm doạ ngươi đâu.p6Y"6Lúc lửa giận bừng bừng, Ta đã một thời ngoảnh mặt chẳng nhìn ngươi, nhưng vì tình nghĩa ngàn đời, Ta lại chạnh lòng thương xót, ĐỨC CHÚA, Đấng cứu chuộc ngươi, phán như vậy.5'"6Trong một thời gian ngắn, Ta đã ruồng bỏ ngươi, nhưng vì lòng thương xót vô bờ, Ta sẽ đón ngươi về tái hợp.f4E"6Phải, ĐỨC CHÚA đã gọi ngươi về, như người đàn bà bị ruồng bỏ, tâm thần sầu muộn. Người vợ cưới lúc thanh xuân, ai mà rẫy cho đành ?, Thiên Chúa ngươi phán như vậy.-3S"6Quả thế, Đấng cùng ngươi sánh duyên cầm sắt chính là Đấng đã tác thành ngươi, tôn danh Người là ĐỨC CHÚA các đạo binh ; Đấng chuộc ngươi về, chính là Đức Thánh của Ít-ra-en, tước hiệu Người là Thiên Chúa toàn cõi đất.2"6Đừng sợ chi : ngươi sẽ không phải xấu hổ, chớ e thẹn : ngươi sẽ không phải nhục nhằn. Thật vậy, ngươi sẽ quên hết nỗi hổ thẹn tuổi thanh xuân và không còn nhớ bao nhục nhằn thời goá bụa.1+"6vì ngươi sẽ tràn ra hai bên tả hữu, dòng dõi ngươi sẽ thừa kế các dân tộc và đến ở trong các thành bỏ hoang.-0S"6Hãy nới rộng lều ngươi đang ở, căng các tấm bạt ra, đừng hẹp lòng hẹp dạ. Nối dây thừng dài thêm, đóng cọc lều cho chắc,/ !"6*Reo mừng lên, hỡi người phụ nữ son sẻ, không sinh con ; hãy bật tiếng reo hò mừng vui, hỡi ai chưa một lần chuyển dạ, vì con của phụ nữ bị bỏ rơi thì đông hơn con của phụ nữ có chồng – ĐỨC CHÚA phán..w"5 Vì thế, Ta sẽ ban cho người muôn người làm gia sản, và cùng với những bậc anh hùng hào kiệt, người sẽ được chia chiến lợi phẩm, bởi vì người đã hiến thân chịu chết, đã bị liệt vào hàng tội nhân ; nhưng thật ra, người đã mang lấy tội muôn người và can thiệp cho những kẻ tội lỗi.--"5 Nhờ nỗi thống khổ của mình, người sẽ nhìn thấy ánh sáng và được mãn nguyện. Vì đã nếm mùi đau khổ, người công chính, tôi trung của Ta, sẽ làm cho muôn người nên công chính và sẽ gánh lấy tội lỗi của họ.!,;"5 ĐỨC CHÚA đã muốn người phải bị nghiền nát vì đau khổ. Nếu người hiến thân làm lễ vật đền tội, người sẽ được thấy kẻ nối dõi, sẽ được trường tồn, và nhờ người, ý muốn của ĐỨC CHÚA sẽ thành tựu.?+w"5 Người đã bị chôn cất giữa bọn ác ôn, bị mai táng với người giàu có, dù đã chẳng làm chi tàn bạo và miệng không hề nói chuyện điêu ngoa.o*W"5Người đã bị ức hiếp, buộc tội, rồi bị thủ tiêu. Dòng dõi của người, ai nào nghĩ tới ? Người đã bị khai trừ khỏi cõi nhân sinh, vì tội lỗi của dân, người bị đánh phạt.N)"5Bị ngược đãi, người cam chịu nhục, chẳng mở miệng kêu ca ; như chiên bị đem đi làm thịt, như cừu câm nín khi bị xén lông, người chẳng hề mở miệng.A({"5Tất cả chúng ta lạc lõng như chiên cừu, lang thang mỗi người một ngả. Nhưng ĐỨC CHÚA đã đổ trên đầu người tội lỗi của tất cả chúng ta.}'s"5Chính người đã bị đâm vì chúng ta phạm tội, bị nghiền nát vì chúng ta lỗi lầm ; người đã chịu sửa trị để chúng ta được bình an, đã phải mang thương tích cho chúng ta được chữa lành.&"5Sự thật, chính người đã mang lấy những bệnh tật của chúng ta, đã gánh chịu những đau khổ của chúng ta, còn chúng ta, chúng ta lại tưởng người bị phạt, bị Thiên Chúa giáng hoạ, phải nhục nhã ê chề.d%A"5Người bị đời khinh khi ruồng rẫy, phải đau khổ triền miên và nếm mùi bệnh tật. Người như kẻ ai thấy cũng che mặt không nhìn, bị chúng ta khinh khi, không đếm xỉa tới.$"5Người tôi trung đã lớn lên tựa chồi cây trước Nhan Thánh, như khúc rễ trên đất khô cằn. Người chẳng còn dáng vẻ, chẳng còn oai phong đáng chúng ta ngắm nhìn, dung mạo chẳng còn gì khiến chúng ta ưa thích.# y"5Điều chúng ta đã nghe, ai mà tin được ? Cánh tay uy quyền của ĐỨC CHÚA đã được tỏ cho ai ?O""4cũng vậy, người sẽ làm cho muôn dân phải sững sờ, vua chúa phải câm miệng, vì được thấy điều chưa ai kể lại, được hiểu điều chưa nghe nói bao giờ.!!;"4Cũng như bao kẻ đã sửng sốt khi thấy tôi trung của Ta mặt mày tan nát chẳng ra người, không còn dáng vẻ người ta nữa, "4 *Này đây, người tôi trung của Ta sẽ thành đạt, sẽ vươn cao, nổi bật, và được suy tôn đến tột cùng.q["4 Các ngươi sẽ được ra, nhưng không vội vã, sẽ không phải đi như là trốn chạy, vì Đấng tiền phong của các ngươi sẽ là ĐỨC CHÚA, và Đấng hậu vệ sẽ là Thiên Chúa của Ít-ra-en.?w"4 Lui ra, lui ra, ra khỏi nơi đây, đừng đụng tới những gì ô uế ! Ra khỏi Ba-by-lon mà thanh tẩy đi, hỡi những ai mang đồ thờ phượng ĐỨC CHÚA !=s"4 Trước mặt muôn dân, ĐỨC CHÚA đã vung cánh tay thần thánh của Người : ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng ta, người bốn bể rồi ra nhìn thấy..U"4 Hỡi Giê-ru-sa-lem điêu tàn hoang phế, hãy đồng thanh bật tiếng reo mừng, vì ĐỨC CHÚA an ủi dân Người, và cứu chuộc Giê-ru-sa-lem.,Q"4Kìa nghe chăng quân canh gác của ngươi cùng cất tiếng reo hò vang dậy ; họ sẽ được tận mắt thấy ĐỨC CHÚA đang trở về Xi-on.nU"4*Đẹp thay trên đồi núi bước chân người loan báo tin mừng, công bố bình an, người loan tin hạnh phúc, công bố ơn cứu độ và nói với Xi-on rằng : Thiên Chúa ngươi là Vua hiển trị.!"4Vì vậy, trong ngày ấy, dân Ta sẽ nhận biết danh Ta, nhận biết rằng : chính Ta là Đấng đã phán : Này Ta đây !B}"4Bây giờ Ta ở đây để được gì ? – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Vì dân Ta đã bị đem đi mà không được một đồng, còn bọn người thống trị chúng thì reo cười hể hả, –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA–, và suốt ngày danh Ta không ngớt bị cười chê !%C"4Quả thật, ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này : Lúc đầu, dân Ta xuống Ai-cập cư trú, rồi bị Át-sua đàn áp bất công.5c"4Quả thật, ĐỨC CHÚA phán như sau : các ngươi đã bị bán đi mà không được một đồng, thì sẽ được chuộc về cũng không mất một xu.!;"4Hỡi Giê-ru-sa-lem bị tù đày, hãy giũ bụi, đứng lên ! Nào thiếu nữ Xi-on bị tù đày, hãy mở tung xích xiềng buộc cổ ! !"4Hỡi Xi-on, thức dậy, thức dậy đi, hãy biểu dương sức mạnh ! Hỡi thành thánh Giê-ru-sa-lem, hãy mặc lễ phục huy hoàng ! Vì từ nay, kẻ không cắt bì cũng như người ô uế sẽ không còn bước vào thành thánh nữa."="3Chén lôi đình đó, Ta sẽ đặt vào tay những kẻ đã hành hạ ngươi, những kẻ đã nói với ngươi : Nằm xuống cho chúng tao bước qua ! – và ngươi quả đã phải đưa lưng làm nền đất, làm đường đi cho kẻ qua người lại.4a"3Đây là lời Chúa Thượng của ngươi, lời ĐỨC CHÚA và Thiên Chúa của ngươi, Đấng biện hộ cho dân Người, Người phán như sau : Này Ta cất khỏi tay ngươi chén nồng choáng váng ; chén lôi đình của Ta, ngươi sẽ không còn phải uống nữa.ve"3Vậy hãy nghe đây, hỡi người khốn khổ, hỡi kẻ say li bì mà không phải là say rượu.dA"3Con cái ngươi bất tỉnh hôn mê, nằm đầu đường xó chợ như sơn dương mắc bẫy ; chúng ngất ngư vì cơn lôi đình của ĐỨC CHÚA, vì lời đe doạ của Thiên Chúa ngươi thờ.1["3Ngươi đã lâm cảnh hoạ vô đơn chí, nhưng nào có ai đã cảm thương ? Tan hoang và điêu tàn, đói khổ và gươm giáo : nào có ai an ủi ?*M"3Trong số con cái nó đã sinh ra, chẳng đứa nào dắt nó ; trong số con cái nó đã sinh thành dưỡng dục, không đứa nào cầm tay nó.M "3Thức dậy, thức dậy đi, đứng lên nào, Giê-ru-sa-lem hỡi ! Từ tay ĐỨC CHÚA, ngươi đã nhận, đã uống chén lôi đình, ngươi đã cạn chén nồng choáng váng.V %"3Ta đã đặt lời Ta vào miệng ngươi, đã cho ngươi núp bóng bàn tay Ta khi dựng nên bầu trời và đắp nền trái đất, và nói với Xi-on : Ngươi là dân Ta tuyển chọn.2 ]"3Chính Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa ngươi, Đấng khuấy động biển khơi cho sóng gào gió thét, Đấng mệnh danh là ĐỨC CHÚA các đạo binh. "3Tù nhân sẽ sớm được tháo gỡ xích xiềng, sẽ không phải chết dưới đáy huyệt, cũng không thiếu bánh ăn.g G"3 Chẳng lẽ ngươi lại quên ĐỨC CHÚA, Đấng đã dựng nên ngươi, Đấng căng bầu trời và đắp nền trái đất, để suốt ngày ngươi không ngừng run sợ trước những kẻ áp bức đang hằm hằm giận dữ, mưu tính huỷ diệt ngươi ? Nhưng đâu rồi, cơn giận của những kẻ áp bức ?S"3 Chính Ta, chính Ta đây là Đấng an ủi các ngươi, làm sao ngươi lại sợ những người mang thân phận phải chết, sợ con cái A-đam mỏng manh như cỏ nội hoa đồng ?"3 Vâng, những người được ĐỨC CHÚA giải thoát sẽ trở về, họ sẽ tiến đến Xi-on giữa tiếng hò reo, mặt rạng rỡ niềm vui vĩnh cửu. Họ sẽ được hớn hở tươi cười, đau khổ và khóc than sẽ biến mất.b="3 Chẳng phải chính Ngài đã làm khô biển cả, tát cạn nước đại dương, vạch dưới lòng biển sâu một con đường cho đoàn người được chuộc về có lối băng qua đó sao ?*M"3 *Xin thức dậy, xin Ngài thức dậy đi, lạy ĐỨC CHÚA, xin vung mạnh cánh tay của Ngài ! Xin thức dậy như những thời trước, như những ngày xưa. Chẳng phải chính Ngài đã phanh thây thuỷ thần Ra-háp, đã xé xác thuồng luồng đó sao ?^5"3Vì chúng sẽ như chiếc áo bị mối ăn, như tấm vải len bị rận cắn ; còn đức công chính của Ta sẽ trường tồn mãi mãi và ơn cứu độ của Ta sẽ vạn đại thiên thu.gG"3Hãy nghe Ta, hỡi những ai biết sống đời công chính, hỡi dân hằng tâm niệm luật pháp của Ta, đừng sợ chi miệng đời nhạo báng, chớ vì lời sỉ nhục của ai mà khiếp đảm.X)"3Hãy ngước mắt lên trời, rồi cúi nhìn xuống đất : Này, trời sẽ tan ra như làn khói, đất sẽ rách tươm như manh áo cũ, và dân cư trên đó sẽ chết như ruồi ; nhưng ơn cứu độ của Ta sẽ trường tồn vạn kỷ và đức công chính của Ta sẽ không suy suyển bao giờ.lQ"3Đức công chính của Ta đã gần kề, ơn cứu độ của Ta sắp xuất hiện, cánh tay Ta sẽ lãnh đạo muôn dân muôn nước, muôn đảo đặt hy vọng nơi Ta và mong chờ Ta ra tay hành động.T!"3Hỡi dân Ta, hãy chăm chú nghe Ta ! Hỡi nước Ta, hãy lắng tai nghe Ta ! Vì luật pháp sẽ do Ta ban truyền, và quyết định của Ta, Ta sẽ công bố là ánh sáng muôn dân.1["3Đúng vậy, ĐỨC CHÚA an ủi Xi-on, an ủi những nơi hoang tàn của nó, làm cho hoang địa nên như vườn Ê-đen, cho nơi khô cằn nên như thượng uyển của ĐỨC CHÚA. Tại Xi-on sẽ vang tiếng reo mừng hoan hỷ, vang lời cảm tạ và khúc vịnh ca.t~a"3Hãy ngước mắt nhìn tổ phụ Áp-ra-ham và Xa-ra, người đã sinh ra các ngươi ; vì khi được Ta gọi, Áp-ra-ham chỉ có một mình, nhưng Ta đã ban phúc lành cho nó, và cho nó trở nên đông đảo..} W"3Hỡi ai theo đuổi sự công chính, hỡi kẻ đi tìm ĐỨC CHÚA, hãy nghe Ta ! Hãy đưa mắt nhìn lên tảng đá : từ tảng đá này, các ngươi đã được đẽo ra ; hãy đưa mắt nhìn vào hầm đá : từ hầm đá này, các ngươi đã được lấy ra.o|W"2 Phần tất cả các ngươi, những ai đã phóng hoả, dùng mũi tên lửa làm vũ khí, hãy đâm đầu vào đống lửa chính các ngươi đã đốt lên, vào làn tên các ngươi đã châm lửa. Những gì các ngươi đang phải chịu đều là do chính tay Ta : các ngươi sẽ nằm xuống trong đớn đau cùng cực.{ "2 Ai trong các ngươi kính sợ ĐỨC CHÚA, nghe theo tiếng tôi tớ của Người, ai đi trong bóng tối, không một tia sáng nào chiếu rọi, hãy tin tưởng vào danh ĐỨC CHÚA và tìm nương tựa nơi Thiên Chúa mình thờ.2z]"2 Này, có ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phù trợ tôi, ai còn dám kết tội ? Này, tất cả chúng sẽ mục đi như chiếc áo, và sẽ bị mối ăn.By}"2Đấng tuyên bố rằng tôi công chính, Người ở kề bên. Ai tranh tụng với tôi ? Cùng nhau ta hầu toà ! Ai muốn kiện cáo tôi ? Cứ thử đến đây coi !Ex"2Có ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phù trợ tôi, vì thế, tôi đã không hổ thẹn, vì thế, tôi trơ mặt ra như đá. Tôi biết mình sẽ không phải thẹn thùng.#w?"2Tôi đã đưa lưng cho người ta đánh đòn, giơ má cho người ta giật râu. Tôi đã không che mặt khi bị mắng nhiếc phỉ nhổ.~vu"2ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng đã mở tai tôi, còn tôi, tôi không cưỡng lại, cũng chẳng tháo lui.$uA"2*ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng đã cho tôi nói năng như một người môn đệ, để tôi biết lựa lời nâng đỡ ai rã rời kiệt sức. Sáng sáng Người đánh thức, Người đánh thức tôi để tôi lắng tai nghe như một người môn đệ.gtG"2Ta khoác lên bầu trời một màu đen ảm đạm và phủ lên đó tấm vải thô.jsM"2Tại sao khi Ta đến, không có một người nào, khi Ta kêu, chẳng có ai đáp lại ? Chẳng lẽ tay Ta quá ngắn, không chuộc nổi ? Hoặc Ta không đủ sức để cứu thoát chăng ? Xem đây : Ta chỉ đe một tiếng là biển cạn khô, sông ngòi thành hoang địa, cá mắc cạn nặng mùi và chết khát.{r q"2ĐỨC CHÚA phán thế này : Đâu là tờ ly hôn mà Ta đã viết để rẫy mẹ các ngươi, hoặc trong số chủ nợ của Ta, Ta đã bán đứt các ngươi cho ai nào ? Này đây : chính vì lầm lỗi của các ngươi mà các ngươi đã bị đem đi bán, chính bởi tội lỗi của các ngươi mà mẹ các ngươi đã bị rẫy.Oq"1Những kẻ áp bức ngươi, Ta sẽ bắt chúng ăn thịt chính mình, uống máu chính mình như uống rượu mới cất. Như vậy mọi phàm nhân sẽ biết rằng : Chính Ta, ĐỨC CHÚA, là Đấng cứu độ ngươi, Đấng cứu chuộc ngươi về chính là Đấng Toàn Năng của Gia-cóp.(pI"1Thế mà, ĐỨC CHÚA phán như sau : Tù nhân của người hùng sẽ được trả về, chiến lợi phẩm của kiêu binh sẽ được gỡ lại. Đứa gây chiến với ngươi, chính Ta sẽ gây chiến với nó, con cái ngươi, chính Ta sẽ cứu mạng cho.o"1Chiến lợi phẩm của người hùng, đâu dễ gì lấy lại ? Tù nhân của kiêu binh, làm sao mà cứu gỡ ?Mn"1Bậc vua chúa sẽ làm dưỡng phụ cho ngươi, hàng công nương sẽ làm nhũ mẫu. Trước mặt ngươi, chúng sẽ sấp mình xuống đất mà bái lạy, sẽ liếm bụi dưới gót chân ngươi. Ngươi sẽ rõ Ta là ĐỨC CHÚA, và ai trông cậy Ta sẽ không phải hổ thẹn bao giờ.zmm"1ĐỨC CHÚA, Chúa Thượng tôi, phán thế này : Này Ta giơ tay về phía chư dân, phất cờ ra hiệu cho muôn nước : con trai ngươi sẽ được ẵm trên tay đưa về, con gái ngươi thì được vác trên vai.Fl"1Và ngươi sẽ nói thầm : Ai đã sinh cho tôi những đứa con này đây ? Tôi vốn là kẻ đã mất con, là người son sẻ, thân phận lưu đày, số kiếp lẻ loi : những đứa con này, ai đã dưỡng dục chúng ? Tôi đã bị bỏ lại một mình, vậy chúng từ đâu ra ?$kA"1Những đứa con ngươi tưởng đã mất sẽ ghé tai nói nhỏ với ngươi : Con ở đây chật quá, nhường chỗ cho con ở với đi !|jq"1Vì những chốn điêu tàn, những nơi hoang phế, những vùng bị phá bình địa của ngươi từ đây sẽ quá chật hẹp cho cư dân ở đó, trong khi những bọn từng nuốt sống ngươi đã cao bay xa chạy.>iu"1Hãy rảo mắt chung quanh mà nhìn : Kìa, hết thảy chúng tụ tập, kéo nhau đến với ngươi ! Ta lấy mạng sống Ta mà thề, sấm ngôn của ĐỨC CHÚA : Chúng sẽ như món đồ quý giá cho ngươi dùng trang điểm, sẽ như đai lưng cho ngươi thắt tựa cô dâu.h#"1Những người tái thiết ngươi thì vội vàng chạy tới, còn kẻ huỷ diệt tàn phá ngươi thì đành phải tháo lui.}gs"1Hãy xem, Ta đã ghi khắc ngươi trong lòng bàn tay Ta, thành luỹ ngươi, Ta luôn thấy trước mặt.af;"1Có phụ nữ nào quên được đứa con thơ của mình, hay chẳng thương đứa con mình đã mang nặng đẻ đau ? Cho dù nó có quên đi nữa, thì Ta, Ta cũng chẳng quên ngươi bao giờ.geG"1Xi-on từng nói : ĐỨC CHÚA đã bỏ tôi, Chúa Thượng tôi đã quên tôi rồi !Td!"1 Trời hãy hò reo, đất hãy nhảy múa, núi non hãy bật tiếng hò reo, vì ĐỨC CHÚA ủi an dân Người đã chọn và chạnh lòng thương những kẻ nghèo khổ của Người.rc]"1 Kìa chúng đang từ xa đến, người từ phía bắc, phía tây, kẻ từ miền đất Xi-nim.vbe"1 Mọi núi non của Ta, Ta sẽ biến thành đường sá, những con lộ của Ta, Ta sẽ đắp cao.\a1"1 Chúng sẽ không phải đói phải khát, không bị khí nóng và mặt trời hành hạ, vì Đấng thương xót chúng sẽ hướng dẫn và đưa chúng đến những suối nước tuôn trào. ~}|{zyywvuCt'srqpp>oPnmlkjiih0gkfedccaa `?_^^][[}Z*YX4WVUTSRQPONMLKJII!HGF DCBA@@>=<<:998 7>6 54T332c00>/.4-,,++)('&%%.$|#"{!o s pqx[`9*\ y S03z7"BTừ trong thành có tiếng ồn ào phát ra có tiếng từ đền thờ, tiếng của ĐỨC CHÚA, Đấng trả báo cho kẻ thù Người.ay;"BHãy nghe lời ĐỨC CHÚA, hỡi những ai nghe lời Người mà run sợ. Anh em các ngươi là những kẻ ghét bỏ và trục xuất các ngươi vì danh Ta. Chúng nói : Xin ĐỨC CHÚA tỏ vinh quang của Người để chúng ta thấy các ngươi hoan hỷ. Nhưng chính bọn chúng sẽ phải xấu hổ bẽ bàng.x%"BCòn Ta, Ta chọn tai ương cho chúng, cho xảy ra điều khiến chúng kinh hoàng. Bởi vì Ta kêu mà không ai đáp lại, Ta phán mà chúng chẳng buồn nghe. Chúng đã làm điều dữ trái mắt Ta, đã chọn những điều Ta không thích.wwg"BKẻ sát tế bò cũng là kẻ sát nhân, người hiến tế chiên cũng là người giết chó, kẻ dâng lễ phẩm lại là kẻ dâng máu heo, người dâng hương kính Đức Chúa lại là người thờ ngẫu tượng. Như thế, chúng đã chọn lấy đường lối cho mình, lòng chúng chỉ ưa thích những điều ghê tởm.v5"BTất cả những vật ấy, chính tay Ta đã làm. Tất cả những vật ấy đều là của Ta – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Kẻ được Ta đoái nhìn : đó là người nghèo khổ, người có tâm hồn tan nát, người nghe lời Ta mà run sợ.Au }"BĐỨC CHÚA phán thế này : Trời là ngai của Ta, và đất là bệ dưới chân Ta. Các ngươi sẽ xây cho Ta nhà nào, và nơi nào sẽ là chốn Ta nghỉ ngơi ?t}"ASói với chiên con sẽ cùng nhau ăn cỏ, sư tử cũng ăn rơm như bò, còn rắn sẽ lấy bụi đất làm lương thực. Sẽ không còn ai tác hại và tàn phá trên khắp núi thánh của Ta. ĐỨC CHÚA phán như vậy.wsg"ATrước khi chúng kêu Ta, chính Ta đã đáp lời, chúng hãy còn đang nói thì Ta đã nghe rồi.irK"AChúng sẽ không luống công vất vả, không sinh con cho con chết bất ưng, vì chúng sẽ là dòng dõi những người được ĐỨC CHÚA ban phúc lành, bản thân chúng cũng như cả nòi giống.q"ANgười ta sẽ không xây nhà cho kẻ khác ở, không trồng nho cho kẻ khác ăn ; vì cây được bao nhiêu tuổi, dân Ta cũng sẽ thọ bấy nhiêu ; và những kẻ Ta chọn sẽ được hưởng kết quả do tay chúng làm._p7"ANgười ta sẽ xây nhà và được ở, sẽ trồng nho và được ăn trái._o7"ANơi đây, sẽ không còn trẻ sơ sinh chết yểu và người già tuổi thọ không tròn ; vì trăm tuổi mà chết là chết trẻ, và chưa tròn trăm tuổi mà chết là bị nguyền rủa.n+"AVì Giê-ru-sa-lem, Ta sẽ hoan hỷ, vì dân Ta, Ta sẽ nhảy mừng. Nơi đây, sẽ không còn nghe thấy tiếng than khóc kêu la.^m5"ANhưng thiên hạ sẽ vui mừng và luôn mãi hỷ hoan vì những gì chính Ta sáng tạo. Phải, này đây Ta sẽ tạo Giê-ru-sa-lem nên nguồn hoan hỷ và dân ở đó thành nỗi vui mừng.l#"A*Này đây Ta sáng tạo trời mới đất mới, không còn ai nhớ đến thuở ban đầu và nhắc lại trong tâm trí nữa./kW"ATrong xứ, ai cầu phúc cho mình sẽ nhân danh Thiên Chúa chân thật mà cầu phúc ; trong xứ, ai thề sẽ nhân danh Thiên Chúa chân thật mà thề. Vì những nỗi gian truân thời trước sẽ chìm vào quên lãng và không còn xuất hiện trước mắt Ta. j "ACác ngươi sẽ lưu lại tên mình, và những kẻ Ta chọn sẽ dùng nó làm lời nguyền rủa : Xin ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng vật chết ngươi đi ! Còn các tôi tớ của Ta, chúng sẽ được gọi bằng một tên khác.Yi+"ANày đây các tôi tớ của Ta sẽ reo vui, lòng chứa chan hoan lạc, còn các ngươi, các ngươi sẽ kêu la, lòng tràn ngập ưu phiền, các ngươi sẽ kêu gào, tâm thần tan nát. h "A *Vì thế, Chúa Thượng là ĐỨC CHÚA phán như sau : Này đây các tôi tớ của Ta sẽ được ăn, còn các ngươi, các ngươi sẽ phải đói ; này đây các tôi tớ của Ta sẽ được uống, còn các ngươi, các ngươi sẽ phải khát ; này đây các tôi tớ của Ta sẽ vui mừng, còn các ngươi, các ngươi sẽ phải xấu hổ.dgA"A Ta sẽ để cho các ngươi bị gươm đâm, tất cả các ngươi sẽ phải quỵ ngã và bị sát hại, bởi vì Ta đã kêu gọi mà các ngươi không đáp lời, Ta đã phán dạy mà các ngươi chẳng buồn nghe. Các ngươi cứ làm điều dữ trái mắt Ta, điều Ta không thích, các ngươi lại chọn.>fu"A Còn các ngươi, những kẻ đã bỏ ĐỨC CHÚA, đã quên núi thánh của Ta, đã bày bàn tiệc kính thần Gát và đổ rượu đầy chén dâng thần Mơ-ni, e "A Ngày nào dân Ta tìm kiếm Ta, Sa-rôn sẽ thành đồng cỏ cho chiên ăn, thung lũng A-kho nên chỗ cho bò nằm.vde"A Từ Gia-cóp, Ta sẽ cho phát xuất một dòng dõi, và từ Giu-đa, một người sở hữu các núi của Ta ; những kẻ được Ta tuyển chọn sẽ sở hữu chúng, ở đó, các tôi tớ của Ta sẽ cư ngụ.c)"AĐỨC CHÚA phán thế này : Như khi thấy một chùm nho chưa hoàn toàn khô héo, người ta nói : đừng phá huỷ, vì trong đó còn có phúc lành ; cũng vậy, Ta sẽ hành động vì các tôi tớ của Ta để không huỷ diệt tất cả.tba"AĐỨC CHÚA phán : Tội của các ngươi cũng như tội của cha ông, là đã dâng hương trên các núi và xúc phạm đến Ta trên các đồi. Ta sẽ báo oán thật đích đáng những việc làm thuở xưa."a="ANày đây, sự việc đã được ghi trước nhan Ta : Ta sẽ không nín lặng mà sẽ báo oán, sẽ báo oán thế nào cho đích đáng.?`w"AChúng nói : Hãy xa ra, đừng tiến lại gần, vì ta quá thánh đối với ngươi. Những điều đó khiến cơn giận Ta bừng lên như lửa cháy suốt ngày._"AChúng sống trong mồ mả, qua đêm nơi hang hốc, ăn thịt heo và bát đĩa của chúng đầy những món ăn ô uế.^#"Amột dân không ngừng chọc giận thẳng vào mặt Ta. Chúng tế lễ trong các khu vườn, dâng hương trên đống gạch.]"ASuốt ngày Ta đưa tay kêu gọi một dân ngỗ nghịch, bọn người theo ý riêng mà đi trong đường tà,[\ 1"ANhững kẻ không hỏi Ta thì Ta đã cho gặp ; những kẻ không tìm Ta, Ta đã xuất hiện cho chúng thấy. Với một dân chẳng kêu cầu danh Ta, Ta đã phán : Ta đây, Ta đây này !;[q"@ *** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***MZ"@ Ngôi nhà thánh và vinh hiển của chúng con, là nơi cha ông chúng con ca tụng Ngài, đã làm mồi cho lửa, và tất cả những gì chúng con quý nhất đã bị tàn phá. Y"@ Các thành thánh của Ngài đã trở nên sa mạc, Xi-on đã trở nên sa mạc, Giê-ru-sa-lem thành chốn hoang tàn.5Xc"@Lạy ĐỨC CHÚA, xin đừng quá phẫn nộ, đừng nhớ mãi tội ác chúng con. Cúi xin Ngài nhìn đến : chúng con tất cả đều là dân của Ngài.3W_"@Thế nhưng, lạy ĐỨC CHÚA, Ngài là Cha chúng con ; chúng con là đất sét, còn thợ gốm là Ngài, chính tay Ngài đã làm ra tất cả chúng con.dVA"@Không có ai cầu khẩn danh Chúa, cũng chẳng ai tỉnh dậy mà níu lấy Ngài, vì Ngài đã ngoảnh mặt không nhìn đến, và để cho tội ác chúng con phạm mặc sức hành hạ chúng con.U"@Tất cả chúng con đã trở nên như người nhiễm uế, mọi việc lành của chúng con khác nào chiếc áo dơ. Tất cả chúng con héo tàn như lá úa, và tội ác chúng con đã phạm, tựa cơn gió, cuốn chúng con đi.(TI"@Ngài đón gặp kẻ sống đời công chính mà lấy làm vui và nhớ đến Ngài khi theo đường lối Ngài chỉ dạy. Kìa, Ngài phẫn nộ vì tội lỗi chúng con, nhưng khi mải đi theo các đường lối của Ngài, chúng con sẽ được cứu thoát.OS"@Người ta chưa nghe nói đến bao giờ, tai chưa hề nghe, mắt chưa hề thấy có vị thần nào, ngoài Chúa ra, đã hành động như thế đối với ai tin cậy nơi mình.-RS"@khi thấy Ngài làm những điều kinh hồn táng đởm mà chúng con không ngờ : Ngài ngự xuống : và núi non rung chuyển trước Thánh Nhan !HQ "@như lửa đốt củi khô, như lửa làm cho nước sôi sùng sục ! Ngài sẽ khiến cho thù địch Ngài nhận biết Thánh Danh, chư dân sẽ run rẩy trước nhan Ngài,iPK"?Từ lâu rồi, chúng con là những kẻ không còn được Ngài cai trị, không còn được cầu khẩn danh Ngài. Phải chi Ngài xé trời mà ngự xuống, cho núi non rung chuyển trước Thánh Nhan"O="?Trong một thời gian ngắn, dân thánh được thừa hưởng gia tài, nhưng thánh điện Ngài đã bị thù địch chúng con giày xéo.>Nu"?Lạy ĐỨC CHÚA, tại sao Ngài lại để chúng con lạc xa đường lối Ngài ? Tại sao Ngài làm cho lòng chúng con ra chai đá, chẳng còn biết kính sợ Ngài ? Vì tình thương đối với tôi tớ là các chi tộc thuộc gia nghiệp của Ngài, xin Ngài mau trở lại.M/"?Quả chính Ngài là Cha chúng con ! Chúng con không được ông Áp-ra-ham biết đến, không được ông Ít-ra-en nhìn nhận, còn Ngài, lạy ĐỨC CHÚA, Ngài mới là Cha, là Đấng cứu chuộc chúng con : đó là danh Ngài từ muôn thuở. L9"?Xin đưa mắt nhìn xem, từ trời cao thẳm, từ thánh cung vinh hiển của Ngài. Nào đâu tình thương nồng nhiệt và hùng khí dũng mãnh, nào đâu những rạo rực của lòng Ngài ? Chẳng lẽ Ngài không còn động lòng thương con nữa ?`K9"?Thần khí ĐỨC CHÚA đã đưa họ về chốn nghỉ ngơi, như bò bê đi xuống thung lũng. Ngài đã dẫn dắt đoàn dân Ngài như thế đó, để danh Ngài được vinh hiển lẫy lừng.J"? Đấng cho họ đi qua giữa lòng vực thẳm như ngựa đi trong sa mạc hoang vu ? Họ đã không vấp ngã."I="? Đấng cho cánh tay vinh hiển của Người đi bên hữu ông Mô-sê, Đấng rẽ nước ra trước mặt họ, để lưu danh muôn đời,H"? Bấy giờ, dân Người nhớ lại thời quá khứ, thời ông Mô-sê. Đâu rồi Đấng đã đưa vị mục tử đàn chiên của Người lên từ biển ? Đâu rồi Đấng đã đặt nơi ông thần khí thánh của Người,MG"? Nhưng chính họ đã nổi loạn, đã làm phiền thần khí thánh của Người, nên đối với họ, Người trở nên kẻ thù, và đích thân giao chiến chống lại họ.3F_"? trong mọi cơn quẫn bách. Không phải là một sứ giả hay một thiên thần đã cứu thoát họ, nhưng là chính tôn nhan Người. Vì yêu mến và thương cảm, chính Người đã chuộc họ về, đã vực họ dậy và mang họ đi suốt thời gian quá khứ.4Ea"?Người đã phán : Thật, chúng là dân của Ta, là những đứa con không biết lừa dối ! Và đối với họ, Người đã là một vị cứu tinh,gDG"?*Tôi xin nhắc lại ân nghĩa ĐỨC CHÚA, dâng lời ca tụng ĐỨC CHÚA, vì tất cả những gì ĐỨC CHÚA đã thực hiện cho chúng tôi vì lòng nhân hậu lớn lao của Người đối với nhà Ít-ra-en, vì những gì Người đã thực hiện, bởi lòng Người đầy thương xót và lắm nghĩa giàu ân.+CO"?Ta đã giẫm nát các dân trong lúc thịnh nộ, Ta đã đập tan chúng giữa cơn lôi đình. Ta đã làm cho máu chúng chảy tràn mặt đất.HB "?Ta nhìn xem : không một người trợ giúp ! Ta kinh ngạc : chẳng người nào đỡ nâng ! Khi ấy cánh tay Ta đã cứu Ta, và cơn lôi đình của Ta đã phù trợ Ta.pAY"?Vì một ngày báo phục, lòng Ta đã quyết, và năm cứu chuộc của Ta đã đến rồi.W@'"?– Duy mình Ta, Ta đạp nơi bồn ép, và trong các dân chẳng một người nào ở với Ta. Ta đã đạp nát chúng trong lúc thịnh nộ, đã giày xéo chúng trong cơn lôi đình ; nước ép từ nơi chúng bắn vọt lên trang phục của Ta, và toàn bộ y phục của Ta, Ta đã làm nhơ bẩn.l?Q"?– Tại sao y phục Ngài lại đỏ ? Trang phục Ngài như áo người đạp bồn nho ?> -"?*Kìa ai từ Ê-đôm đến, từ Bót-ra về, mặc trang phục đỏ thắm ? Kìa ai mang y phục rực rỡ, đang bước tới đầy lẫm liệt oai phong ? – Chính là Ta, Đấng phán dạy theo lẽ công minh, Đấng mạnh thế ban ơn cứu độ.J= "> Chúng sẽ được gọi là dân thánh, là những người được ĐỨC CHÚA cứu chuộc. Còn ngươi sẽ được gọi là Cô gái đắt chồng, là Thành không bị bỏ.<"> Đây là lời ĐỨC CHÚA loan truyền cho khắp cùng cõi đất : Hãy nói với thiếu nữ Xi-on : Kìa ơn cứu độ ngươi đang tới. Kìa phần thưởng của Người theo sát một bên, và thành tích đi ngay trước mặt.S;"> Hãy bước qua, hãy bước qua các cửa thành, hãy mở con đường cho dân, hãy dọn đường, hãy dọn đường, hãy nhặt cho hết đá. Hãy phất cờ ra hiệu cho các dân.C:"> Nhưng những người gặt lúa mì sẽ được ăn và sẽ ca tụng ĐỨC CHÚA, những kẻ hái nho sẽ được uống rượu tại tiền đình thánh điện của Ta.R9">ĐỨC CHÚA đã giơ cánh tay hữu và giơ cánh tay mạnh mẽ của Người mà thề : Ta sẽ không đem lúa mì của ngươi làm lương thực cho kẻ thù ngươi nữa, ngoại kiều cũng sẽ không được uống rượu mới của ngươi, thứ rượu ngươi đã vất vả mới làm ra được.)8K">Cũng đừng để ĐỨC CHÚA nghỉ ngơi bao lâu Người chưa tái lập, chưa đặt Giê-ru-sa-lem làm lời khen ngợi trên khắp địa cầu.w7g">Giê-ru-sa-lem hỡi, trên tường thành ngươi, Ta đã đặt lính gác, suốt ngày đêm, chúng sẽ chẳng bao giờ nín lặng. Hỡi những người có phận sự nhắc nhở ĐỨC CHÚA, anh em đừng nghỉ ngơi.W6'">Như tài trai sánh duyên cùng thục nữ, Đấng tác tạo ngươi sẽ cưới ngươi về. Như cô dâu là niềm vui cho chú rể, ngươi cũng là niềm vui cho Thiên Chúa ngươi thờ.y5k">Chẳng ai còn réo tên ngươi : Đồ bị ruồng bỏ ! Xứ sở ngươi hết bị tiếng là Phận bạc duyên đơn. Nhưng ngươi được gọi : Ái khanh lòng Ta hỡi ! Xứ sở ngươi nức tiếng là Duyên thắm chỉ hồng. Vì ngươi sẽ được ĐỨC CHÚA đem lòng sủng ái, và Chúa lập hôn ước cùng xứ sở ngươi.$4A">Ngươi sẽ là ngọc miện huy hoàng trong lòng bàn tay ĐỨC CHÚA, sẽ là mũ triều thiên vương giả Thiên Chúa ngươi cầm ở tay.3">Rồi muôn dân sẽ được chiêm ngưỡng đức công chính của ngươi, mọi đế vương sẽ được ngắm nhìn vinh quang ngươi tỏ rạng. Người ta sẽ gọi ngươi bằng tên mới, chính là tên miệng ĐỨC CHÚA đặt cho.{2 q">*Vì lòng mến Xi-on, tôi sẽ không nín lặng, vì lòng mến Giê-ru-sa-lem, tôi nghỉ yên sao đành, tới ngày đức công chính xuất hiện tựa hừng đông, ơn cứu độ của thành rực lên như ngọn đuốc.n1U"= Như đất đai làm đâm chồi nẩy lộc, như vườn tược cho nở hạt sinh mầm, ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng cũng sẽ làm trổ hoa công chính, làm trổi vang lời ca ngợi trước mặt muôn dân./0W"= Tôi mừng rỡ muôn phần nhờ ĐỨC CHÚA, nhờ Thiên Chúa tôi thờ, tôi hớn hở biết bao ! Vì Người mặc cho tôi hồng ân cứu độ, choàng cho tôi đức chính trực công minh, như chú rể chỉnh tề khăn áo, tựa cô dâu lộng lẫy điểm trang./"= Dòng dõi các ngươi sẽ nức tiếng giữa chư dân, và giống nòi các ngươi sẽ lừng danh giữa muôn nước. Tất cả những ai thấy các ngươi sẽ biết rằng các ngươi là một dòng dõi được ĐỨC CHÚA ban phúc lành.r.]"=Vì Ta, ĐỨC CHÚA, Ta chuộng lẽ công minh, ghét chuyện cướp bóc gian tà, nên Ta sẽ theo lòng thành tín mà ban phần thưởng cho các ngươi, và sẽ lập với các ngươi một giao ước vĩnh cửu.~-u"=Anh em đã lãnh gấp đôi phần tủi nhục, đã chuốc vào thân sự nhục nhằn phỉ báng ; bù vào đó, anh em sẽ được lãnh gấp đôi phần gia nghiệp trên đất chúng, và sẽ được niềm vui vĩnh cửu.,#"=Còn anh em, anh em sẽ được gọi là tư tế của ĐỨC CHÚA, người ta sẽ gọi anh em là người phụng sự Thiên Chúa chúng ta. Của cải chư dân, anh em sẽ được dùng, phú quý vinh hoa của chúng, anh em sẽ được hưởng.)+K"=Người ngoại bang sẽ đứng sẵn để chăn chiên cừu cho anh em, con cái khách ngoại kiều sẽ cày ruộng và làm vườn nho cho anh em.K*"=Họ sẽ tái thiết những tàn tích cổ xưa, sẽ dựng lại những hoang tàn thuở trước, tu bổ những thành bị bỏ hoang, những chốn hoang tàn từ bao thế hệ.C)"=tặng cho những kẻ khóc than ở Xi-on tấm khăn đại lễ thay tro bụi, dầu thơm hoan lạc thay tang chế, áo ngày hội thay tâm thần sầu não. Người ta sẽ gọi họ là cây thánh rừng thiêng, là vườn cây ĐỨC CHÚA trồng để làm cho Người được vinh hiển.*(M"=công bố một năm hồng ân của ĐỨC CHÚA, một ngày báo phục của Thiên Chúa chúng ta ; Người sai tôi đi an ủi mọi kẻ khóc than,7' i"=*Thần khí của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng ngự trên tôi, vì ĐỨC CHÚA đã xức dầu tấn phong tôi, sai đi báo tin mừng cho kẻ nghèo hèn, băng bó những tấm lòng tan nát, công bố lệnh ân xá cho kẻ bị giam cầm, ngày phóng thích cho những tù nhân,9&k"<Người nhỏ nhất sẽ có ngàn con cháu, kẻ hèn nhất thành một dân hùng cường. Ta, ĐỨC CHÚA, khi đến thời, Ta sẽ mau thực hiện điều đó.%)"<Dân của ngươi gồm toàn những người công chính, chúng sẽ được đất nước làm sở hữu đến muôn đời. Chúng sẽ là mầm non trong vườn cây của Ta, là công trình do tay Ta thực hiện để làm cho Ta được hiển vinh.h$I"<Mặt trời của ngươi sẽ không bao giờ lặn, mặt trăng của ngươi cũng chẳng hề tàn, vì ĐỨC CHÚA sẽ là ánh sáng muôn đời cho ngươi và những ngày tang tóc của ngươi sẽ mãn. #"<Ánh sáng ban ngày của ngươi không còn là mặt trời nữa, và ban đêm, ngươi chẳng cần đến ánh trăng soi : ĐỨC CHÚA sẽ là ánh sáng vĩnh cửu chiếu soi ngươi, ánh quang huy của ngươi là Thiên Chúa ngươi thờ.k"O"<Người ta không còn nghe nói đến bạo lực trong xứ sở, đến tai ương đổ vỡ trong lãnh thổ ngươi. Ngươi sẽ gọi thành luỹ ngươi là Ơn Cứu Độ và cửa thành là Lời Ngợi Khen.|!q"<Thay vì đồng, Ta sẽ đem vàng lại, thay vì sắt, Ta sẽ đem bạc tới, thay vì gỗ là đồng, thay vì đá là sắt. Để giám sát ngươi, Ta sẽ đặt Bình An, để cai trị ngươi, Ta sẽ đặt Công Chính. 5"<Ngươi sẽ thưởng thức nguồn phú túc của chư dân, hưởng dùng sự giàu sang của vua chúa. Ngươi sẽ biết rằng : Ta là ĐỨC CHÚA, là Đấng cứu độ ngươi, và Đấng cứu chuộc ngươi chính là Đấng Toàn Năng của Gia-cóp.I "<Thay vì ngươi bị bỏ rơi, chê ghét, không bóng người lai vãng, Ta sẽ làm cho ngươi thành niềm hãnh diện đến muôn đời, thành nguồn vui qua muôn thế hệ."<Con cái những kẻ hà hiếp ngươi phải khúm núm đến với ngươi, dưới chân ngươi, mọi kẻ đã lăng nhục ngươi sẽ phủ phục. Chúng sẽ gọi ngươi là Thành Đô của ĐỨC CHÚA, là Xi-on của Đức Thánh Ít-ra-en.{o"< Vinh quang của rừng núi Li-băng sẽ đến với ngươi, cả trắc bá, du thụ, hoàng dương cùng một lúc, để làm cho thánh điện Ta được vinh hiển, vì Ta sẽ làm cho nơi Ta đặt chân được vẻ vang. "< Vì dân nào nước nào không thần phục ngươi sẽ phải tiêu vong, các dân ấy sẽ bị huỷ diệt hoàn toàn.`9"< Các cửa thành ngươi sẽ luôn luôn mở rộng, ngày đêm không đóng lại bao giờ, để người ta đem nộp cho ngươi của cải muôn dân, để vua chúa của chúng đến trình diện. "< Con cái khách ngoại kiều sẽ tái thiết thành luỹ của ngươi, việc tế tự của ngươi, vua chúa của chúng sẽ góp phần. Phải, trong lúc giận dữ, Ta đã đánh phạt, nhưng vì ân tình, Ta lại xót thương ngươi.N"< Phải, các hải đảo đợi chờ Ta : Có đoàn tàu Tác-sít dẫn đầu, chở con cái ngươi từ phương xa tới, mang theo vàng và bạc, để tôn vinh danh ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi, để tôn vinh Đức Thánh của Ít-ra-en, vì Người đã làm cho ngươi được vinh hiển.H "<Kìa ai đó, như áng mây trôi, như chim câu về tổ ?F"<Mọi chiên dê của Kê-đa sẽ được tập trung lại nơi ngươi, cừu tơ của Nơ-va-giốt sẽ được ngươi dùng vào việc tế tự : chúng sẽ được dâng tiến trên bàn thờ để làm của lễ đẹp lòng Ta. Ta sẽ làm cho nhà vinh hiển của Ta càng thêm vinh hiển.gG"<Lạc đà từng đàn che rợp đất, lạc đà Ma-đi-an và Ê-pha : tất cả những người từ Sơ-va kéo đến, đều mang theo vàng với trầm hương, và loan truyền lời ca tụng ĐỨC CHÚA.gG"<Trước cảnh đó, mặt mày ngươi rạng rỡ, lòng ngươi rạo rực, vui như mở cờ, vì nguồn giàu sang sẽ đổ về từ biển cả, của cải muôn dân nước sẽ tràn đến với ngươi.>u"<Đưa mắt nhìn tứ phía mà xem, tất cả đều tập hợp, kéo đến với ngươi : con trai ngươi từ phương xa tới, con gái ngươi được ẵm bên hông. "<Chư dân sẽ đi về phía ánh sáng của ngươi, vua chúa hướng về ánh bình minh của ngươi mà tiến bước.G"<Kìa bóng tối bao trùm mặt đất, và mây mù phủ lấp chư dân ; còn trên ngươi ĐỨC CHÚA như bình minh chiếu toả, vinh quang Người xuất hiện trên ngươi.! ="<*Đứng lên, bừng sáng lên ! Vì ánh sáng của ngươi đến rồi. Vinh quang của ĐỨC CHÚA như bình minh chiếu toả trên ngươi.dA";Phần Ta, đây là giao ước của Ta với chúng –ĐỨC CHÚA phán– : thần khí của Ta ở trên ngươi và các lời Ta đặt nơi miệng ngươi sẽ không rời khỏi miệng ngươi, khỏi miệng con cái ngươi, và khỏi miệng cháu chắt ngươi –ĐỨC CHÚA phán–, từ nay cho đến mãi muôn đời.>u";Nhưng đối với Xi-on và những ai thuộc nhà Gia-cóp đã từ bỏ tội lỗi, Người sẽ đến như Đấng Cứu Chuộc. Đó là sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. ";Từ phương tây, người ta sẽ kính sợ danh ĐỨC CHÚA, và từ phương đông, người ta sẽ kính sợ vinh quang Người, vì Người sẽ đến như dòng sông chảy xiết, và Thần Khí của ĐỨC CHÚA đẩy nó mạnh thêm.A {";Người đáp trả xứng với việc làm : Người thịnh nộ với ai chống đối, Người trả báo những kẻ thù địch ; Người trả báo các đảo xa xăm.P ";Người lấy đức công chính làm áo giáp hộ thân, lấy ơn giải cứu làm mũ chiến đội đầu, Người dùng báo oán làm áo mặc, và lấy ghen tương làm áo choàng.] 3";Người đã thấy chẳng có ai phản ứng, Người ngạc nhiên vì không ai can thiệp. Bởi thế, cánh tay của Người đã giải cứu và đức công chính của Người đã phù trợ.@ y";*Lòng thành tín đã không còn nữa, kẻ xa điều gian ác bị cướp bóc liền tay. ĐỨC CHÚA thấy rồi và gai cả mắt, vì chẳng có chi là chính trực.N ";Đức chính trực đã bị bỏ rơi, lẽ công minh sao xa vời quá ! Vì nơi quảng trường, lòng thành tín phải đành nghiêng ngả, sự liêm chính không thể chen chân.iK"; Chúng con đã phạm tội, đã lìa bỏ ĐỨC CHÚA, đã lìa xa Thiên Chúa chúng con, còn nói lời thâm độc và nổi loạn với Chúa, ngấm ngầm mưu tính và lẩm nhẩm thốt lời điêu ngoa.pY"; Vì lạy Chúa, trước Thánh Nhan, tội chúng con thật nhiều vô kể, lỗi chúng con lại tố cáo chúng con. Quả thế, tội chúng con sờ sờ trước mặt, lỗi chúng con, chúng con biết cả rồi :K"; Tất cả chúng ta gầm gừ như gấu, chỉ biết rầm rì chẳng khác bồ câu. Mong được xét xử, mà đâu có thấy, mong được cứu thoát, nhưng sao quá xa vời !T!"; Tựa như người mù men theo tường, chúng ta mò mẫm, mò mẫm như người không có mắt. Chúng ta lảo đảo cả trưa lẫn chiều, đang sung sức mà như người đã chết.xi"; Vì thế, đức chính trực vẫn còn xa chúng ta, lẽ công chính không gần chúng ta được ! Chúng ta mong ánh sáng, thì này đây bóng tối, mong xán lạn huy hoàng, lại bước đi trong mù mịt tối tăm.pY";Chúng không biết đường dẫn tới bình an, đường lối chúng chẳng có gì chính trực, chúng làm cho đường mình đi nên quanh co khúc khuỷu, ai đi theo đường đó, không hề được bình an.J ";Chúng nhanh chân chạy theo sự dữ và mau lẹ đổ máu người vô tội : chúng suy nghĩ toàn những chuyện độc ác gian tà, chúng đi đâu cũng bạo hành tàn phá.iK";Sợi chúng dệt ra, không thể may thành áo, sản phẩm chúng làm, không thể dùng che thân, vì sản phẩm chúng làm là sản phẩm của gian ác, và bàn tay chúng đầy những việc bạo tàn.)K";Chúng ấp trứng rắn, chúng dệt màng nhện : ai ăn trứng của chúng sẽ phải chết liền, giả như trứng vỡ, sẽ nở ra rắn con !jM";Chẳng ai theo lẽ công minh mà kiện cáo, không ai xét xử theo đường chân thật. Người ta tin tưởng điều hư không và nói lời gian xảo, cưu mang chuyện xấu xa, đẻ ra điều gian ác.T~!";Quả thật, bàn tay các ngươi vấy máu, ngón tay các ngươi đầy tội ác tày trời, môi miệng các ngươi nói lời giả dối, lưỡi các ngươi thốt ra điều bất công.b}=";mà chính lỗi lầm của các ngươi đã phân cách các ngươi với Thiên Chúa các ngươi ; chính tội lỗi các ngươi đã khiến Người ẩn mặt để khỏi nhìn, khỏi nghe các ngươi.| ";Này, không phải ĐỨC CHÚA ngắn tay không thể cứu, cũng chẳng phải Người nặng tai không nghe được,{'":thì bấy giờ, ngươi sẽ được ĐỨC CHÚA làm niềm vui, Ta sẽ cho ngươi phóng ngựa trên các vùng đất cao trong xứ, sẽ cho ngươi hưởng gia nghiệp của Gia-cóp, tổ tiên ngươi. Chính miệng ĐỨC CHÚA đã phán như vậy.Sz": Nếu ngươi giữ chân không vi phạm ngày sa-bát, và không tìm lợi lộc trong ngày thánh của Ta, nếu ngươi gọi ngày sa-bát là niềm vui và ngày thánh của ĐỨC CHÚA là vinh hiển, nếu ngươi tôn trọng ngày đó mà tránh đi đường, tránh kiếm lợi, tránh nói huyên thuyên,+yO": Nhờ ngươi, người ta sẽ tái thiết những tàn tích cổ xưa, ngươi sẽ dựng lại những nền móng của các thế hệ trước, người ta sẽ gọi ngươi là người sửa lại những lỗ hổng, là kẻ tu bổ phố phường cho người ta cư ngụ.4xa": ĐỨC CHÚA sẽ không ngừng dẫn dắt ngươi, giữa đồng khô cỏ cháy, Người sẽ cho ngươi được no lòng ; xương cốt ngươi, Người sẽ làm cho cứng cáp. Ngươi sẽ như thửa vườn được tưới đẫm như mạch suối không cạn nước bao giờ.fwE": nếu ngươi nhường miếng ăn cho kẻ đói, làm thoả lòng người bị hạ nhục, thì ánh sáng ngươi sẽ chiếu toả trong bóng tối, và tối tăm của ngươi chẳng khác nào chính ngọ.xvi": Bấy giờ, ngươi kêu lên, ĐỨC CHÚA sẽ nhậm lời, ngươi cầu cứu, Người liền đáp lại : Có Ta đây ! Nếu ngươi loại khỏi nơi ngươi ở gông cùm, cử chỉ đe doạ và lời nói hại người,iuK":Bấy giờ ánh sáng ngươi sẽ bừng lên như rạng đông, vết thương ngươi sẽ mau lành. Đức công chính ngươi sẽ mở đường phía trước, vinh quang ĐỨC CHÚA bao bọc phía sau ngươi.tta":Chẳng phải là chia cơm cho người đói, rước vào nhà những người nghèo không nơi trú ngụ ; thấy ai mình trần thì cho áo che thân, không ngoảnh mặt làm ngơ trước người anh em cốt nhục ?Us#":Cách ăn chay mà Ta ưa thích chẳng phải là thế này sao : mở xiềng xích bạo tàn, tháo gông cùm trói buộc, trả tự do cho người bị áp bức, đập tan mọi gông cùm ?>=?2)1a09/l.-,+*)((A&%%F$>#"!! TSMz boJ' { ` V 5 :wI9=`9,Hãy loan báo điều này trong nhà Gia-cóp, hãy đưa tin tại Giu-đa rằng :,Và khi chúng hỏi : Tại sao ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng ta, lại làm cho chúng ta tất cả những điều đó ?, ngươi sẽ nói với chúng : Là vì các ngươi đã lìa bỏ Ta và làm tôi các thần ngoại ngay tại đất nước các ngươi, cho nên các ngươi cũng sẽ phải làm tôi ngoại bang trên phần đất không thuộc về các ngươi.r],Cả trong những ngày ấy –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA–, Ta sẽ không tận diệt ngươi." =,Nó sẽ ngốn ngấu của ngươi : mùa màng và lương thực, con trai và con gái, ngốn ngấu chiên và bò, vườn nho và nương vả. Nó sẽ dùng gươm mà triệt hạ các thành trì kiên cố của ngươi, các thành trì ngươi từng tin tưởng.o W,Ống tên của nó như nấm mồ mở rộng ; tất cả đều là những dũng sĩ anh hùng.) K,Này, hỡi nhà Ít-ra-en, Ta sẽ đưa một dân từ xa tới cho nó đánh phá ngươi – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Đó là một dân kiên cường, một dân kỳ cựu, một dân dùng ngôn ngữ ngươi chẳng biết ; nó nói gì ngươi cũng chẳng nghe ra. %,Thế nên, ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa các đạo binh, phán như sau : Các ngươi đã nói những lời đó, thì này, Ta sẽ làm cho các lời của Ta thành lửa nơi miệng ngươi, và sẽ biến dân này thành củi cho lửa ấy thiêu đốt.# ?, Bọn ngôn sứ chỉ là cơn gió thoảng, chẳng có lời mặc khải nào đâu ! Chúng đã nói làm sao, xin xảy ra cho chúng như vậy.:m, Chúng chối bỏ ĐỨC CHÚA, dám nói rằng : Chẳng có Chúa đâu ! Chúng tôi chẳng mắc tai hoạ nào, đói kém, gươm đao, chúng tôi không hề gặp !, Nhà Ít-ra-en cũng như nhà Giu-đa, đối với Ta, đều là quân phản bội, – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.-S, Leo lên tường của nó mà phá đổ, nhưng đừng phá hoàn toàn. Bẻ những nhánh nho đi, vì những thứ đó không thuộc về ĐỨC CHÚA !+, Những chuyện như thế Ta lại không trừng phạt, một dân như vậy Ta không trả thù sao – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA ?w,Chúng là những con ngựa động cỡn và bất kham, đứa nào cũng hú hí với vợ người hàng xóm.,Vì sao Ta phải tha cho ngươi chứ ? Con cái ngươi đã từ bỏ Ta mà thề bồi nhân danh cái chẳng phải là thần. Ta cho chúng được ăn no mặc ấm, thì chúng lại đi ngoại tình, đổ xô đến nhà bọn điếm.%,Vì thế họ sẽ bị sư tử trong rừng xông ra tấn công, bị chó sói hoang địa cắn chết. Loài beo loài báo rình rập các thành, ai ra khỏi sẽ bị xé xác. Vì tội ác của họ thì muôn vàn, hành vi phản bội thì vô kể.!,Tôi sẽ đến với hàng kẻ cả và nói chuyện với họ, hẳn là họ am tường đường lối của ĐỨC CHÚA và luật pháp của Thiên Chúa họ thờ. Thế nhưng chính họ đã cùng nhau bẻ gãy ách, đập tan cả xích xiềng.s_,Phần tôi, tôi nói : Chúng thật là những tên hèn hạ. Hành động của chúng ngu xuẩn biết bao. Vì chúng chẳng am tường đường lối của ĐỨC CHÚA, và luật pháp của Thiên Chúa chúng thờ. 9,Lạy ĐỨC CHÚA, Ngài chẳng để mắt tìm chân lý sao ? Ngài đánh phạt chúng, chúng không thèm rên rỉ. Ngài tiêu diệt chúng, chúng từ khước lời sửa dạy của Ngài. Mặt chúng chai hơn đá, chúng từ chối không chịu trở về.r~],Cả khi chúng kêu lên : Có ĐỨC CHÚA hằng sống, thì cũng chỉ là thề dối thề gian.} 7,*Hãy rảo quanh đường phố Giê-ru-sa-lem mà xem cho biết. Trên các quảng trường thành phố ấy, hãy tìm xem có gặp được một người, một người biết thi hành luật pháp, biết sống cho chân thật, Ta sẽ dung tha cho cả thành. |9,Phải, tiếng tôi nghe tựa tiếng người phụ nữ lâm bồn, tiếng rên la của người mẹ trẻ sinh con, tiếng thiếu nữ Xi-on thở hổn hển và dang tay kêu khóc : Khốn thân tôi, tôi chết dần chết mòn trước những kẻ sát nhân !V{%,Còn ngươi, ngươi sẽ làm gì, hỡi đứa bị diệt vong ? Dù ngươi mặc áo điều sặc sỡ hay trang sức bằng vàng, dù ngươi có vẽ mắt cho to, thì đỏm dáng như vậy cũng chẳng ích lợi gì. Những kẻ từng yêu ngươi say đắm sẽ miệt thị ngươi, đòi lấy mạng ngươi.Lz,Nghe tiếng kỵ mã và lính bắn cung, cả thành đều chạy trốn : kẻ chui vào bụi rậm, người trèo lên mỏm đá ; cả thành bị bỏ hoang, không còn ai ở nữa.By},Vì thế, đất sẽ chịu tang, trên cao, trời sẽ tối sầm. Vì một khi tuyên bố rồi, Ta quyết tâm thực hiện, Ta sẽ không hối tiếc, không thay đổi.xxi,Vì ĐỨC CHÚA phán như sau : Cả xứ sẽ bị tàn phá, nhưng Ta sẽ không phá huỷ hoàn toàn.]u,Chúng ta đành chịu nằm vùi trong nỗi ô nhục của mình thôi, chịu cho nỗi thẹn thùng phủ lấp ! Vì, cũng như tổ tiên chúng ta, chúng ta đã xúc phạm đến ĐỨC CHÚA từ thời niên thiếu cho tới ngày nay ; chúng ta đã chẳng nghe theo tiếng ĐỨC CHÚA,@\y,Công lao của tổ tiên chúng con, Thần Ô Nhục đã ngốn hết, ngay từ thời niên thiếu của chúng con, ngốn cả chiên bò, cả con trai con gái các ngài._[7,Thật ra, các đồi cao chỉ là trò dối trá, cảnh ồn ào huyên náo trên núi non cũng vậy. Thật ra, chỉ nơi ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng con, Ít-ra-en mới có ơn cứu độ.kZO,– Trở về đi, hỡi lũ con phản bội, Ta sẽ chữa lành tội phản bội của các ngươi ! – Này chúng con đây, chúng con đến với Ngài, vì Ngài là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng con.WY',Người ta nghe tiếng kêu trên các đồi trọc : tiếng con cái Ít-ra-en khóc lóc van nài, vì chúng đã đi trệch đường lối, đã bỏ quên ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của mình.HX ,Thế nhưng, người đàn bà thất trung với bạn mình làm sao, thì, hỡi nhà Ít-ra-en, các ngươi cũng thất trung với Ta như vậy, – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.#W?,Ta đã nói : Có cách nào để Ta đặt ngươi trong hàng con cái ? Ta sẽ ban cho ngươi một miền đất hoan lạc làm phần gia nghiệp cao quý nhất giữa chư dân. Ta đã nói : ngươi sẽ gọi Ta : Cha ơi ! Và ngươi sẽ không lìa xa Ta nữa.CV,Những ngày ấy, nhà Giu-đa sẽ đến với nhà Ít-ra-en, rồi chúng sẽ cùng nhau từ đất Bắc tiến về đất Ta đã ban cho tổ tiên chúng làm gia nghiệp.U,Thời ấy, Giê-ru-sa-lem sẽ được gọi là Ngai toà của ĐỨC CHÚA, và mọi dân tộc sẽ nhân danh ĐỨC CHÚA quy tụ tại Giê-ru-sa-lem ; chúng sẽ không còn sống buông thả theo lòng dạ xấu xa ngoan cố của mình nữa.%TC,Khi các ngươi tăng số và phát triển trong xứ, thì lúc ấy –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– người ta sẽ không còn nói đến Hòm Bia của ĐỨC CHÚA nữa, không còn lưu tâm, không nhớ tới, chẳng nuối tiếc, cũng chẳng làm lại nữa.S,Ta sẽ cho các ngươi những mục tử đẹp lòng Ta ; chúng sẽ khôn ngoan sáng suốt chăn dắt các ngươi.oRW,Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA : Trở về đi, hỡi lũ con phản bội, vì Ta vẫn là chủ các ngươi. Ta sẽ lấy của các ngươi mỗi thành một người, mỗi thị tộc hai người, và đưa về Xi-on.LQ, Có điều là tội ngươi, ngươi phải biết : ngươi đã xúc phạm đến ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi, khi lang bạt khắp các nẻo đường tìm kiếm ngoại kiều dưới mọi lùm cây rậm ; còn tiếng Ta gọi, các ngươi chẳng thèm nghe, – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.@Py, Hãy đi, hô lên cho miền Bắc nghe những lời này :Trở về đi, hỡi Ít-ra-en phản bội – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA ! Ta sẽ không nghiêm nét mặt với các ngươi nữa, vì Ta giàu lòng xót thương –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– và Ta không giận dữ mãi đâu.O, Rồi ĐỨC CHÚA phán với tôi : Ít-ra-en phản bội, nhưng vẫn còn công chính so với Giu-đa bất tín bất trung.5Nc, Đến thế rồi mà Giu-đa, con em bất tín bất trung của nó, vẫn cứ giả dối, chưa hết lòng trở về với Ta, – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. M, Nó đàng điếm trơ trẽn như vậy, nên đã làm cho xứ sở ra ô uế ; nó đã ngoại tình với loài gỗ đá.L+,Nó đã thấy : cũng vì tất cả những vụ ngoại tình mà Ta đã trao giấy ly hôn cho con chị là Ít-ra-en phản bội và đuổi đi. Thế mà con em bất tín bất trung của nó là Giu-đa cũng chẳng sợ, cứ tiếp tục đàng điếm.RK,Ta tự bảo : Làm tất cả những chuyện đó rồi, nó sẽ trở về với Ta ; nhưng nó đâu trở về. Và con em bất tín bất trung của nó là Giu-đa đã thấy như vậy.iJK,*ĐỨC CHÚA phán với tôi dưới thời vua Giô-si-gia-hu : Điều Ít-ra-en phản bội đã làm, ngươi có thấy không ? Nó đi khắp các núi cao, đến dưới mọi lùm cây rậm mà đàng điếm.=Is,Lẽ nào Người giận đến muôn đời, lẽ nào Người chấp nê mãi mãi ? Nói vậy rồi, ngươi tiếp tục làm điều gian ác, vì ngươi vốn lì lợm.'HG,Từ bây giờ, ngươi lại không xưng hô với Ta thế này sao : Ngài là thân phụ của con, là lang quân của con thuở thanh xuân ấy ?5Gc,Cho nên đến mùa, không có mưa, cuối mùa, mưa cũng chẳng thấy. Và ngươi cứ mặt dạn mày dày như con đĩ, mà chẳng biết xấu hổ là gì.HF ,Ngước mắt lên các đồi trọc mà xem có nơi nào ngươi đã chẳng trao thân cho người khác ! Ngươi ngồi đợi chúng bên vệ đường như tên Ả-rập ngồi rình trong sa mạc. Ngươi đã làm cho xứ sở ra ô uế vì những chuyện điếm đàng và gian ác của ngươi.E ,*Nếu một người đuổi vợ và bà này bỏ đi, làm vợ một người khác, thử hỏi : người chồng cũ có trở lại với bà ta nữa không ? Vậy, phải chăng đất kia đã chẳng hoàn toàn ra ô uế ? Và ngươi, ngươi đã đàng điếm với bao nhiêu tình nhân, lại còn mong trở về với Ta nữa ! – Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.4Da,%Từ nơi đây, ngươi sẽ ôm đầu ra đi. ĐỨC CHÚA đã loại trừ những kẻ ngươi nương tựa ; đi với chúng, ngươi sẽ chẳng thành công !C,$Sao ngươi thay lòng đổi dạ quá dễ dàng như thế ? Như đã xấu hổ vì Át-sua, ngươi sẽ xấu hổ vì Ai-cập :VB%,#mà ngươi vẫn bô bô : Tôi hoàn toàn vô tội. Bằng chứng là Người không trút cơn giận trên tôi. Này Ta kết án ngươi bởi vì ngươi dám nói : Tôi hoàn toàn vô tội.7Ag,"Ngay trên tà áo ngươi, cũng thấy máu người nghèo vô tội, dù ngươi chẳng bắt gặp họ khoét vách đục tường. Với những chuyện như thế+@O,!Thật, ngươi đã khéo vạch đường mở lối để tìm kiếm yêu đương. Cho nên cả những chuyện gian tà, ngươi cũng từng quen thói.B?}, Hỏi có trinh nữ nào quên được đồ trang sức, hay có cô dâu nào bỏ được chiếc thắt lưng ? Thế mà dân Ta lại quên Ta đó, quên Ta tự thuở nào.0>Y,Và các ngươi, thế hệ hôm nay, hãy ngẫm xem lời ĐỨC CHÚA phán dạy : Đối với Ít-ra-en, phải chăng Ta đã là sa mạc hay đất đai cằn cỗi tối tăm ? Thế mà sao dân Ta lại nói : Chúng tôi muốn tự do chứ không còn đến với Ngài nữa ?^=5,Ta đã đánh phạt con cái các ngươi, nhưng đâu có ích gì : chúng chẳng tiếp thu lời sửa dạy. Gươm của các ngươi đã làm thịt các ngôn sứ khác nào sư tử phá tan hoang. <,Sao các ngươi dám tranh tụng với Ta ? Các ngươi đều phản bội Ta hết thảy – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.;,Đâu cả rồi, các thần của ngươi, các thần ngươi đã làm ra ấy ? Chúng trỗi dậy đi nào nếu chúng cứu được ngươi lúc ngươi gặp tai hoạ. Vì, Giu-đa hỡi, ngươi có bao nhiêu thành thì cũng có bấy nhiêu thần.#:?,vì đã nói cùng khúc gỗ : Ngài là cha của con, đã thưa với cục đá : Ngài là mẹ sinh ra con. Quả thế, thay vì quay mặt, chúng quay lưng lại với Ta. Nhưng lúc gặp tai hoạ, chúng lại nói : Xin Ngài trỗi dậy cứu thoát chúng con !e9C,Kẻ trộm xấu hổ khi bị bắt thế nào, con cái nhà Ít-ra-en cũng thẹn thùng như vậy. Tất cả bọn chúng cùng vua chúa và thủ lãnh, tư tế và ngôn sứ đều xấu hổ thẹn thùng,8-,Coi chừng chân mất dép, họng bỏng khô ! Nhưng ngươi nói : Vô phương ! Tôi trót yêu ngoại kiều, tôi sẽ đi theo họ.7#,con lừa cái hoang quen thói trong sa mạc nổi cơn thèm khát lên, thở hổn hà hổn hển. Chứng động cỡn của nó, ai mà ghìm được ? Muốn tìm kiếm nó, đâu khó nhọc gì, cứ đến tháng của nó là gặp được nó thôi.6',Làm sao ngươi nói được : Tôi đâu bị nhơ uế ? Tôi đâu chạy theo thần Ba-an ? Cứ nhìn đường ngươi đi trong thung lũng rồi sẽ biết ngươi đã làm gì. Con lạc đà cái non dại chạy lăng xăng khắp mọi nẻo đường,g5G,Ngươi có dùng thuốc mà thanh tẩy ngươi, có cho nhiều xà bông mấy đi nữa thì trước nhan Ta, vết tội của ngươi vẫn sờ sờ ra đó – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng.'4G,Còn Ta, Ta đã trồng ngươi như cây nho hảo hạng, cây nho thuần chủng. Sao ngươi lại thoái hoá thành những cành nho tạp chủng ?43a,Phải, từ lâu rồi, ách đè lên ngươi, ngươi bẻ gãy, xiềng xích trói buộc ngươi, ngươi giật phăng ; ngươi còn dám nói : Chẳng làm tôi ai cả ! Thế rồi, trên khắp các đồi cao, dưới mọi lùm cây rậm, ngươi uốn mình như một con điếm.2w,Sự gian ác của ngươi phải sửa trị ngươi, hành vi phản bội của ngươi sẽ trừng phạt ngươi. Ngươi phải biết, ngươi phải thấy rằng : lìa bỏ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi, không còn kính sợ Người, thì thật là xấu xa và cay đắng – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA các đạo binh là Chúa Thượng.21],Và bây giờ, ngươi đi Ai-cập uống nước sông Si-kho, thì nào được ích chi ? Ngươi đi Át-sua uống nước Sông Cả, thì nào có lợi gì ?>0u,Chẳng phải chính ngươi đã gây nên điều ấy, vì đã bỏ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi, khi Người dẫn ngươi trên đường ngươi đi đó sao ?U/#,Cả con cháu Nốp và Tác-pan-khết cũng cạo trọc đầu ngươi.@.y,Những con sư tử đã gầm gừ đe doạ nó, chúng rống lên, biến xứ sở nó thành chốn hoang vu, thiêu huỷ đô thị nó, không còn người cư trú nữa.}-s,Ít-ra-en có phải là nô lệ hay gia nhân không, thế mà sao nó lại bị người ta cưỡng đoạt ?',G, vì dân Ta đã phạm hai tội : chúng đã bỏ Ta là mạch nước trường sinh để làm những hồ nứt rạn, không giữ được nước.+, Này trời, hãy kinh khiếp về chuyện đó, hãy run sợ cho hồn xiêu phách lạc, –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA–,_*7, Có dân nào lại đánh đổi thần minh của mình – mà những thứ đó lại chẳng phải là thần minh ? Thế mà dân Ta đã đánh đổi vinh quang của nó đi lấy cái vô tích sự !%)C, Các ngươi cứ qua đảo dân Kít-tim mà xem, cứ sai người đi Kê-đa để tìm hiểu kỹ và xem có đời thuở nào như thế chăng ?( , Bởi vậy, Ta sẽ còn tố cáo các ngươi, –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA–, tố cáo con cái các ngươi nữa.',Hàng tư tế cũng chẳng thèm hỏi : ĐỨC CHÚA ở đâu ? Các chuyên viên Lề Luật chẳng biết đến Ta, các mục tử thì chống lại Ta, còn ngôn sứ lại nhờ Ba-an mà tuyên sấm, chúng đi theo những thần vô tích sự. &,Ta đã đưa các ngươi vào miền đất xanh tươi để các ngươi được ăn hoa trái thổ sản của nó. Nhưng một khi vào rồi, các ngươi đã làm nhơ nhớp đất của Ta, và biến gia sản của Ta thành đồ ghê tởm.q%[,Chúng cũng chẳng thèm hỏi : ĐỨC CHÚA ở đâu ? Đấng đã đưa chúng ta từ đất Ai-cập đi lên, Đấng dẫn bước chúng ta trong sa mạc, trong miền đất cằn cỗi, trong nơi cát lún, trong miền đất khô cháy và tối tăm, miền đất không người lai vãng, chẳng ai cư ngụ, Người ở đâu rồi ?T$!,ĐỨC CHÚA phán như sau : Cha ông các ngươi đã thấy Ta bất công ở chỗ nào mà chúng lại rời bỏ Ta để bước theo thần hư ảo, và chính chúng trở thành hư ảo ?a#;,Hỡi nhà Gia-cóp và mọi dòng tộc nhà Ít-ra-en, hãy nghe lời ĐỨC CHÚA.",Bấy giờ Ít-ra-en là của thánh thuộc về ĐỨC CHÚA, là phần hoa lợi đầu mùa của Người ; tất cả những ai ăn lạm vào đó đều phạm lỗi, chúng phải mang tai mắc hoạ, – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.1![,Hãy đi mà thét vào tai Giê-ru-sa-lem như sau : ĐỨC CHÚA phán thế này : Ta nhớ lại lòng trung nghĩa của ngươi lúc ngươi còn trẻ, tình yêu của ngươi khi ngươi mới thành hôn, lúc ngươi theo Ta trong sa mạc, trên vùng đất chẳng ai gieo trồng.2  a,*Có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi :5 e,Chúng sẽ giao chiến với ngươi, nhưng sẽ không làm gì được, vì –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– có Ta ở với ngươi để giải thoát ngươi.d C,Này, hôm nay, chính Ta làm cho ngươi nên thành trì kiên cố, nên cột sắt tường đồng chống lại cả xứ : từ các vua Giu-đa đến các thủ lãnh, các tư tế và toàn dân trong xứ. +,Còn ngươi, ngươi hãy thắt lưng. Hãy trỗi dậy ! Hãy nói với chúng tất cả những gì Ta sẽ truyền cho ngươi. Trước mặt chúng, ngươi đừng run sợ ; nếu không, trước mặt chúng, chính Ta sẽ làm cho ngươi run sợ luôn.h K,Ta sẽ tuyên án phạt cư dân xứ này, lên án mọi hành vi gian ác của chúng, vì chúng đã bỏ Ta, đã đốt hương kính các thần khác và đã sụp lạy những sản phẩm tay chúng làm ra.g I,vì đây Ta kêu gọi tất cả các dòng tộc thuộc các vương quốc phía bắc, – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Chúng sẽ đến, và mỗi dân sẽ đặt ngai của mình tại lối vào các cổng Giê-ru-sa-lem ; tứ phía tường thành sẽ bị chúng phá đổ, tất cả các thành khác của Giu-đa cũng vậy.t c,Và ĐỨC CHÚA phán với tôi : Từ phía bắc tai hoạ sẽ ập xuống mọi cư dân xứ này ;? y, Lại có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng : Ngươi thấy gì ? Tôi thưa : Tôi thấy một cái nồi sôi sùng sục, mặt nồi từ phía bắc nghiêng xuống.y m, ĐỨC CHÚA liền phán với tôi : Ngươi thấy đúng, vì Ta đang canh thức để thi hành lời Ta. %, Có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng : Giê-rê-mi-a, ngươi thấy gì ? Tôi thưa : Tôi thấy một nhánh cây canh thức. 5, Coi, hôm nay Ta đặt ngươi đứng đầu các dân các nước, để nhổ, để lật, để huỷ, để phá, để xây, để trồng.x k, Rồi ĐỨC CHÚA giơ tay chạm vào miệng tôi và phán : Đây Ta đặt lời Ta vào miệng ngươi.w i,Đừng sợ chúng, vì Ta ở với ngươi để giải thoát ngươi, – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA., S,ĐỨC CHÚA phán với tôi : Đừng nói ngươi còn trẻ ! Ta sai ngươi đi đâu, ngươi cứ đi ; Ta truyền cho ngươi nói gì, ngươi cứ nói. ,Nhưng tôi thưa : Ôi ! Lạy ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng, con đây còn quá trẻ, con không biết ăn nói !M ,Trước khi cho ngươi thành hình trong dạ mẹ, Ta đã biết ngươi ; trước khi ngươi lọt lòng mẹ, Ta đã thánh hoá ngươi, Ta đặt ngươi làm ngôn sứ cho chư dân.9 o,*Có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :! =,qua triều vua Giơ-hô-gia-kim là con vua Giô-si-gia-hu và là vua Giu-đa, cho đến cuối năm thứ mười một triều vua Xít-ki-gia-hu ; vua này cũng là con vua Giô-si-gia-hu và là vua Giu-đa, tới khi Giê-ru-sa-lem bị phát lưu vào tháng thứ năm.( K,Những lời này, ĐỨC CHÚA đã phán với ông từ năm thứ mười ba triều vua Giô-si-gia-hu ; vua này là con vua A-môn và là vua Giu-đa,  #,Đây là những lời của ông Giê-rê-mi-a, con ông Khin-ki-gia-hu, thuộc hàng tư tế ở A-na-thốt trong đất Ben-gia-min.  "BVà khi ra về, mọi người sẽ thấy xác những kẻ phản loạn chống lại Ta, vì giòi bọ rúc rỉa chúng sẽ không chết, lửa thiêu đốt chúng sẽ không tàn lụi. Chúng sẽ là đồ ghê tởm cho mọi người phàm.S "BVà từ mồng một tháng nọ đến mồng một tháng kia, từ ngày sa-bát này đến ngày sa-bát khác, mọi người phàm sẽ đến phủ phục trước nhan Ta, ĐỨC CHÚA phán.[ /"BVì trời mới đất mới do chính Ta làm ra tồn tại trước mặt Ta thế nào –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA–, thì dòng dõi và tên tuổi các ngươi cũng sẽ tồn tại như vậy.  "BVà cả trong bọn họ, Ta sẽ chọn lấy một số làm tư tế, làm thầy Lê-vi – ĐỨC CHÚA phán như vậy.  "BĐỨC CHÚA phán : giống như con cái Ít-ra-en mang lễ phẩm trên chén dĩa thanh sạch đến Nhà ĐỨC CHÚA, người ta cũng sẽ đưa tất cả những anh em các ngươi thuộc mọi dân tộc về làm lễ phẩm tiến dâng ĐỨC CHÚA –đưa bằng ngựa, xe, võng cáng, lừa và lạc đà– về trên núi thánh của Ta là Giê-ru-sa-lem."BTa sẽ đặt giữa họ một dấu hiệu và sai những kẻ sống sót của họ đến các dân tộc : Tác-sít, Pút, Lút, là những dân thạo nghề cung nỏ, đến dân Tu-van, Gia-van, đến những hải đảo xa xăm chưa hề được nghe nói đến Ta và chưa hề thấy vinh quang của Ta. Họ sẽ loan báo vinh quang của Ta giữa các dân tộc.H "B*Còn Ta, Ta biết rõ việc làm và ý định của chúng, Ta sẽ đến tập họp mọi dân tộc và mọi ngôn ngữ ; họ sẽ đến và được thấy vinh quang của Ta.!"BNhững kẻ tự thánh hiến và tự thanh tẩy để vào các khu vườn sau một người đứng ở giữa, những kẻ ăn thịt heo, thịt các thú vật kinh tởm và thịt chuột, đều sẽ chết cả lũ – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA..U"BVì ĐỨC CHÚA sẽ dùng lửa và lưỡi kiếm mà xét xử mọi người phàm ; nhiều người phải mạng vong vì lưỡi gươm của ĐỨC CHÚA.Q"BVì này đây ĐỨC CHÚA ngự đến trong lửa, xa giá của Người như thể cuồng phong, để trút cơn giận trong trận lôi đình, và lời đe doạ trong ngọn lửa thiêu. "BNhìn thấy thế, lòng các bạn sẽ đầy hoan lạc, thân mình được tươi tốt như cỏ đồng xanh. ĐỨC CHÚA sẽ biểu dương quyền lực của Người cho các tôi tớ biết, và nổi cơn thịnh nộ với các kẻ thù.-"B Như mẹ hiền an ủi con thơ, Ta sẽ an ủi các ngươi như vậy ; tại Giê-ru-sa-lem, các ngươi sẽ được an ủi vỗ về.?w"B Vì ĐỨC CHÚA phán như sau : Này Ta tuôn đổ xuống Thành Đô ơn thái bình tựa dòng sông cả, và Ta khiến của cải chư dân chảy về tràn lan như thác vỡ bờ. Các ngươi sẽ được nuôi bằng sữa mẹ, được bồng ẵm bên hông, nâng niu trên đầu gối.*M"B để được Thành Đô cho hưởng trọn nguồn an ủi, được thoả thích nếm mùi sung mãn vinh quang, như trẻ thơ bú no bầu sữa mẹ.}~s"B Hãy vui mừng với Giê-ru-sa-lem, hãy vì Thành Đô mà hoan hỷ, hỡi tất cả những người yêu mến Thành Đô ! Hãy cùng Giê-ru-sa-lem khấp khởi mừng, hỡi tất cả những người đã than khóc Thành Đô,Y}+"B ĐỨC CHÚA phán : Phải chăng Ta mở dạ mẹ mà không để cho đứa con chào đời ? Hay Ta cho đứa con chào đời mà lại ngăn dạ mẹ ? Thiên Chúa của ngươi phán như thế.|w"BAi đã nghe một chuyện như thế ? Ai đã thấy một điều như vậy ? Có nước nào sinh ra nội một ngày ? Có dân nào chào đời trong một lúc ? Thế mà Xi-on vừa mới chuyển dạ đã sinh được đàn con.s{_"BTrước thời chuyển dạ, nó đã sinh con, trước cơn đau, nó đã cho con trai chào đời. ~}|{{GzyyxwvvyuutsrrAqZpVonNmm!kjeiiMhTgJfXeddcbba``o`$_?^u]]\I[[_ZYYX:W+V UtTT SZRQmPONNMGLKJJ"I%HHG>FEDCvBAA ?>> =S u, Có tiếng đồn : nó tới nơi rồi ! Tiếng chấn động lớn từ phương bắc, đã biến các thành Giu-đa ra quạnh hiu, nên sào huyệt cho loài lang sói.:m, – Là vì các mục tử đều ngu xuẩn, chúng chẳng kiếm tìm ĐỨC CHÚA, nên chúng chẳng thành công, cả đàn chiên của chúng đều bị phân tán.@y, Nhưng lều của tôi đã bị phá tung, các dây thừng đều bị đứt hết, con cái tôi bỏ đi không còn nữa ; chẳng còn ai dựng lều căng bạt cho tôi.mS, – Khốn thân tôi vì vết thương đang phải chịu ! Vết trọng thương hết đường cứu chữa, và tôi nói : đau khổ của mình chỉ có bấy nhiêu ư ? Thế thì mình sẽ chịu đựng nổi !>u, Vì ĐỨC CHÚA phán như sau : Lần này, Ta đây sẽ quẳng đi xa các cư dân trong xứ, và sẽ dồn chúng vào bước đường cùng cho chúng phải gặp Ta !lQ, Khăn gói của ngươi ở dưới đất, lượm lên đi, hỡi thành đang bị vây hãm ![/, Phần dành cho Gia-cóp thì không như thế, vì tất cả đã được Người nắn ra, và Ít-ra-en là chi tộc Người chọn làm gia nghiệp, danh Người là ĐỨC CHÚA các đạo binh.ve, Chúng chỉ là hư ảo, là sản phẩm nực cười ; khi bị trừng phạt, chúng sẽ tiêu vong.M, Mọi người đều ngu xuẩn, không hiểu biết chi, thợ bạc nào cũng xấu hổ vì tượng thần của nó : tượng nó đúc ra là vật hão huyền, không có hơi thở !oW, Người lên tiếng, là nước trên trời cuồn cuộn ; Người đẩy lên từng lớp mây trời, từ cùng tận địa cầu xa tắp, làm cho chớp giật mưa rơi, mở kho thả gió khắp nơi tung hoành.:m, Đấng dùng sức mạnh làm ra trái đất, lấy lẽ khôn ngoan thiết lập địa cầu, cũng là Đấng dùng sự thông suốt trải rộng các tầng trời."=, (Các ngươi sẽ nói với chúng như sau : Các thần không làm ra trời đất, sẽ phải biến khỏi mặt đất, khỏi gầm trời. )X), Còn ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa thật, là Thiên Chúa hằng sống, là Vua muôn đời. Người phẫn nộ, địa cầu run rẩy, chư dân không chịu nổi cơn thịnh nộ của Người.#?, là bạc lá từ Tác-sít đưa vào, là vàng từ U-phát mang đến, là sản phẩm của nghệ nhân, là đồ vật do tay thợ bạc sản xuất ; chúng có được mặc vải tía vải điều, thì tất cả vẫn là sản phẩm do người thợ làm ra., Chư dân đần độn và ngu si cả lũ, giáo huấn của các thần hư ảo chẳng qua chỉ là gỗ mà thôi,nU, Ngài, ai mà không kính sợ, lạy Vua muôn vàn dân nước ? Ngài phải là như vậy ! Vì trong mọi kẻ khôn ngoan của chư dân, và trong mọi vương quốc của họ, không ai sánh được như Ngài.), Không một ai sánh được như Ngài, lạy ĐỨC CHÚA, Ngài cao cả, danh Ngài thật cao cả nơi những kỳ công của Ngài.gG, Chúng như thể bù nhìn trong ruộng dưa, không biết nói ; người ta phải mang chúng đi, vì chúng không bước được ! Đừng sợ chúng, vì chúng không làm hại, cũng chẳng sinh ích gì.{o, lấy bạc vàng trang trí cho xinh, rồi dùng đinh và búa đóng cho vững, để nó khỏi xê dịch.( I, Các nghi thức của chư dân thật là hư ảo ; vì đó chỉ là một khúc gỗ chặt trên rừng về, sản phẩm do tay người thợ chạmD , ĐỨC CHÚA phán thế này : Đừng học đòi con đường của chư dân, đừng run sợ trước những điềm trời, dù chư dân run sợ trước những điềm đó.V  ', Hỡi nhà Ít-ra-en, hãy nghe lời ĐỨC CHÚA phán với các ngươi !; q, *** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE *** , Này, sẽ đến những ngày –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– Ta sẽ hạch tội mọi kẻ cắt bì mà kể như không :, Ai tự hào thì hãy tự hào về điều này, là hiểu biết Ta. vì Ta là ĐỨC CHÚA, Đấng thực thi nhân nghĩa, công bằng và chính trực trên mặt đất. Phải, Ta ưa thích những điều này. – Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.O, *ĐỨC CHÚA phán thế này : Kẻ khôn ngoan, đừng tự hào mình khôn ngoan ; kẻ hùng mạnh, đừng tự hào mình hùng mạnh ; kẻ giàu có, đừng tự hào mình giàu có.eC, Nói lên đi ! Đây là sấm ngôn của ĐỨC CHÚA : Tử thi đàn ông nằm sóng sượt như phân rải rác trên cánh đồng, như gié lúa sau lưng thợ gặt, chẳng ai thèm thu lượm làm chi !G, Tử thần đã luồn qua cửa sổ, xâm nhập các lâu đài của chúng tôi. Nó đã chém chết lũ trẻ thơ ngoài phố, và đám thanh niên trên các quảng trường.9k, Các bà ơi, hãy nghe lời ĐỨC CHÚA, mở tai ra đón nhận lời Người ; hãy dạy các con gái mình bài ca than vãn, và dạy lẫn nhau khúc ai ca này ::m, Vì nghe có tiếng than vãn từ Xi-on : Sao chúng tôi bị tàn phá, bị nhục nhằn quá đỗi, phải bỏ xứ ra đi : cửa nhà chúng tôi bị triệt hạ ?  , để họ mau cất giọng than khóc chúng tôi, cho mắt chúng tôi trào ra lệ, cho mi chúng tôi tuôn ra nước !P, ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này : Hãy suy nghĩ cho kỹ và gọi tới đây các phụ nữ chuyên khóc mướn ! Hãy sai người đi tìm các phụ nữ thành thạo tới,<q, Ta sẽ phân tán chúng giữa chư dân mà chúng cũng như cha ông chúng không quen biết ; Ta lại còn cho gươm đuổi theo cho đến khi Ta tận diệt chúng.H , Bởi thế ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa của Ít-ra-en phán như sau : Này đây Ta sẽ bắt dân này phải ngậm đắng nuốt cay và phải uống nước độc.~!, nhưng đã đi theo tính lì lợm ngoan cố của lòng mình, và các thần Ba-an mà cha ông chúng đã dạy cho chúng biết.L}, ĐỨC CHÚA phán : vì chúng đã bỏ Lề Luật của Ta, Lề Luật Ta đã đặt ra trước mặt chúng ; chúng không nghe tiếng Ta, cũng chẳng bước theo Lề Luật đó ;b|=, *Ai là người khôn ngoan hiểu được điều này ? Miệng ĐỨC CHÚA phán với ai để nó tiết lộ ? Vì đâu xứ sở tiêu ma, bị thiêu huỷ, nên như sa mạc, không người lai vãng ?3{_, Ta sẽ biến Giê-ru-sa-lem thành đống hoang tàn, thành sào huyệt cho loài lang sói, làm cho thành thị Giu-đa ra quạnh hiu, không một ai cư trú.Bz}, Thương núi đồi, tôi nức nở khóc than, tiếc đồng cỏ sa mạc, tôi ngậm ngùi ai oán, vì chúng bị thiêu huỷ, không bóng người qua lại, chẳng còn nghe thấy tiếng súc vật ngoài đồng. Từ chim trời cho đến thú vật, tất cả đều trốn chạy, bỏ đi.2y], Những chuyện như thế, há Ta chẳng trừng phạt sao, – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA ? Với một dân như vậy, lẽ nào Ta lại không trả thù ?Dx, Lưỡi chúng là mũi tên giết người, miệng nói ra toàn điêu ngoa lừa đảo ; bên ngoài thì chúc bạn bè bình an, nhưng bên trong lại đặt dò giăng bẫy.0wY, Bởi vậy, ĐỨC CHÚA các đạo binh phán như sau : Này Ta sẽ tôi luyện và thử thách chúng, trước cô gái dân Ta, Ta làm gì được nữa ?"v=, Nhà của ngươi nằm ở giữa điêu ngoa lừa đảo, vì lừa đảo, chúng không thèm nhận biết Ta – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.+uO, Người nào cũng lừa dối bạn mình, chẳng ai nói sự thật. Chúng luyện lưỡi nói lời dối gian, chúng mê mệt làm điều lắt léo.=ts, Ai nấy hãy đề phòng bạn hữu, đừng tin tưởng bất cứ anh em nào. Vì anh em nào cũng chỉ biết lật lọng, bạn hữu nào cũng rắc gieo vu khống.s, Chúng uốn lưỡi như thể giương cung ; sự giả dối chứ không phải sự thật đã khống chế xứ này. Vì chúng đi từ gian ác này đến gian ác nọ ; còn Ta, chúng không thèm biết đến, – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.Xr +, Ai sẽ cho tôi một trạm dừng chân trong sa mạc hoang vắng, để tôi rời bỏ dân tôi, và đi xa khỏi họ ; vì tất cả họ là quân ngoại tình, một lũ người phản bội.kqO,Phải chăng không còn dầu thơm ở Ga-la-át, hay chẳng còn lương y nữa ? Mà tại sao việc chữa trị cô gái dân tôi, chẳng tiến triển chút nào ? Ai biến đầu tôi thành nguồn nước, và đôi mắt tôi thành suối lệ, để tôi than khóc đêm ngày những người của cô gái dân tôi bị giết.)pK,Vì vết thương của cô gái dân tôi, mà lòng tôi tan nát, khiến tôi phải đau thương sầu muộn, nỗi kinh hoàng bám chặt lấy tôi.ro],Mùa gặt đã hết rồi, mùa hè cũng đã qua, thế mà chúng tôi vẫn chưa được cứu !Fn,Này tiếng kêu cứu của cô gái dân tôi từ miền đất xa xăm vọng về. Phải chăng ĐỨC CHÚA không còn ở Xi-on, Vua của nó không ngự ở đây nữa ? (Tại sao chúng lại khiêu khích Ta, bằng các tượng thần của chúng, là những đồ hư ảo của ngoại bang ?)fmE,Thật vô phương cứu chữa, nỗi khổ xâm chiếm tôi, làm tim tôi suy nhược.Sl,Vì vậy Ta sẽ cho loài rắn, loài rắn độc, đến làm hại các ngươi, mà không phù phép nào ngăn nổi ; chúng sẽ cắn chết các ngươi – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.k,Từ Đan người ta nghe rõ tiếng vó ngựa vang trời. Khi nghe tiếng ngựa hí, cả mặt đất run rẩy kinh hoàng."j=,Người ta đợi hoà bình, nhưng chẳng được may lành chi hết ! Mong đến thời bình phục, mà chỉ thấy rùng rợn khiếp kinh.,iQ,Sao chúng ta ngồi yên ? Tập trung lại đi nào ! Ta hãy vào các thành kiên cố mà chịu cảnh tiêu vong, vì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng ta, đã tiêu diệt chúng ta ; Người cho chúng ta uống nước độc, bởi chúng ta đã xúc phạm đến Người.whg, Ta quyết sẽ thu về –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA–, không để trái nào trên cây nho, không để trái nào trên cây vả, cả lá cây cũng phải héo tàn, vì Ta sẽ trao chúng cho những kẻ qua đường.bg=, Việc chúng làm thật kinh tởm biết bao, lẽ ra chúng phải biết xấu hổ, nhưng nào chúng có xấu hổ gì đâu, cũng chẳng còn biết ngượng mặt nữa chứ. Cho nên chúng sẽ gục ngã giữa bao kẻ ngã gục. Khi đến thời Ta trị tội chúng, chúng sẽ té nhào, ĐỨC CHÚA phán như vậy. f, Chúng bô bô : Bình an vô sự để xoa dịu thương tích của con gái dân Ta, trong khi chẳng có bình an chi cả. e , Vì vậy, thê thiếp chúng, Ta sẽ trao cho kẻ khác, đồng ruộng chúng, cho kẻ kế thừa. Vì người lớn cũng như kẻ nhỏ, tất cả đều gian tham bớt xén. Ngôn sứ cũng như tư tế, tất cả là một lũ gian phi.2d], Những hạng khôn ngoan ấy sẽ thẹn thùng, run sợ, và sa vào cạm bẫy. Này, lời ĐỨC CHÚA thì chúng khinh miệt, chúng khôn ngoan nỗi gì ?Wc',Sao các ngươi nói được : Ta khôn ngoan : ta có Lề Luật của ĐỨC CHÚA ! Thật ra, ý nghĩa Lề Luật đó, ngọn bút gian giảo của đám ký lục đã xuyên tạc mất rồi.b,Đến như giống cò bay lượn trên không còn biết được mùa di chuyển của nó ; chim cu, chim én và chim hạc còn biết theo thời tiết mà về ; nhưng dân Ta thì chẳng hay chẳng hiểu pháp luật ĐỨC CHÚA đã truyền ban. a ,Ta đã để ý nghe : Không phải như chúng nói. Chẳng ai hối hận về sự gian ác của mình ; ai cũng nói : Nào tôi có làm chi ! Như con ngựa xông vào trận chiến, tất cả đều trở lại con đường tội ác xưa.6`e,Thế thì tại sao dân này cứ phản bội ? Giê-ru-sa-lem phản bội mãi sao ? Chúng cố tình theo con đường lừa đảo, dứt khoát không trở về.5_c,Ngươi sẽ nói với chúng : ĐỨC CHÚA phán thế này : Phải chăng người ta ngã xuống, rồi không trỗi dậy, bỏ đi rồi không trở lại sao ?p^Y,Bấy giờ, đối với tất cả những ai sống sót trong cái dòng tộc xấu xa này ở khắp nơi mà Ta sẽ xua chúng tới, thì chết vẫn còn hơn sống – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA các đạo binh._]7,Người ta sẽ phơi bày ra dưới mặt trời, mặt trăng và tất cả các tinh tú trên trời mà chúng đã yêu mến và phục dịch, chúng đã đi theo, thỉnh cầu và sụp lạy. Các xương đó không được thu gom, cũng chẳng được chôn cất, nhưng sẽ trở thành phân bón trên mặt đất.|\ s,*Thời bấy giờ –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA–, người ta sẽ lôi ra khỏi mồ xương của các vua Giu-đa, xương các thủ lãnh, xương hàng tư tế, xương các ngôn sứ và xương của cư dân Giê-ru-sa-lem.p[Y,"Ta sẽ làm cho các thành thị Giu-đa và các phố phường Giê-ru-sa-lem im bặt tiếng hò reo tưng bừng rộn rã, tiếng hát của cô dâu chú rể, vì cả xứ sẽ trở nên chốn hoang tàn đổ nát.jZM,!tử thi của dân này sẽ thành mồi cho muông chim cầm thú mà không ai xua đuổi.Y, Cho nên sẽ đến những ngày –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– người ta không còn gọi là Tô-phét hay thung lũng Ben Hin-nôm nữa, nhưng là thung lũng Giết Chóc. Người ta sẽ chôn cất ở Tô-phét vì thiếu chỗ ;XX),Rồi chúng xây các nơi cao ở Tô-phét trong thung lũng Ben Hin-nôm để hoả thiêu con trai con gái chúng. Đó là điều Ta đã không truyền dạy, cũng chẳng bao giờ nghĩ tới.xWi,Thật, con cái Giu-đa đã làm sự dữ chướng mắt Ta – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Chúng đã làm ô uế Đền Thờ là nơi danh Ta được kêu khấn, vì đã đặt vào đó những tượng thần Ghê Tởm.PV,Bộ tóc dài của ngươi, hãy cắt bỏ. Trên đồi trọc, hãy cất lên ca khúc thở than. Vì ĐỨC CHÚA đã khinh chê ruồng rẫy thế hệ đã từng chọc giận Người.jUM,Bấy giờ ngươi sẽ nói : Đây là dân tộc không biết nghe tiếng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của mình, không chấp nhận lời sửa dạy : sự chân thật đã tiêu tan và biến khỏi miệng nó.0TY,Vậy, ngươi sẽ nói với chúng tất cả những điều ấy, nhưng chúng chẳng nghe đâu ; ngươi sẽ gọi chúng, chúng chẳng trả lời đâu.'SG,nhưng chúng đã không nghe, cũng chẳng để tai, lại ra cứng đầu cứng cổ. Chúng hành động còn xấu hơn cả cha ông chúng nữa.HR ,Từ ngày cha ông chúng ra khỏi đất Ai-cập tới nay, ngày này qua ngày khác, Ta không ngừng sai tất cả các tôi tớ của Ta là các ngôn sứ đến với chúng ;.QU,Nhưng chúng chẳng nghe, chẳng để tai, cứ theo những suy tính của mình, theo tâm địa ngoan cố xấu xa ; chúng đã lùi chứ không tiến.P,Nhưng điều Ta truyền cho chúng là : Hãy nghe tiếng Ta thì Ta sẽ là Thiên Chúa các ngươi, và các ngươi sẽ là dân của Ta. Hãy bước theo mọi đường lối Ta truyền dạy, để các ngươi được hạnh phúc.GO,Vì khi đưa cha ông các ngươi ra khỏi đất Ai-cập, Ta đã chẳng nói gì với chúng, chẳng truyền dạy chúng điều chi về lễ toàn thiêu và lễ hy sinh cả.LN,*ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán thế này : Cứ hiến tế lễ toàn thiêu thêm vào với lễ hy sinh của các ngươi, rồi cứ ăn thịt tế !;Mo,Cho nên ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán như sau : Này cơn giận của Ta, nộ khí của Ta sẽ đổ tràn xuống nơi đây, xuống người và súc vật, xuống cây cối ngoài đồng và hoa màu ruộng đất. Cơn thịnh nộ của Ta sẽ bừng lên và không tắt nữa.(LI,Có phải chúng xúc phạm đến Ta –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– hay là xúc phạm đến chính mình, làm cho mặt mình phải xấu hổ ?.KU,Con lượm củi, bố nhúm lửa, mẹ nhào bột làm bánh dâng Thiên Nữ Hoàng ; rồi chúng tưới rượu tế thần ngoại để trêu ngươi Ta. J,Những gì chúng làm tại các thành Giu-đa và nơi các phố phường Giê-ru-sa-lem, ngươi lại không thấy sao ?RI,Còn ngươi, ngươi đừng chuyển cầu cho dân này, đừng cất tiếng than vãn và dâng lời nguyện xin cho chúng, cũng đừng nài nỉ Ta, vì Ta sẽ chẳng nghe ngươi đâu.H,Ta sẽ xua đuổi các ngươi khỏi mặt Ta như đã xua đuổi tất cả anh em các ngươi, toàn thể dòng dõi Ép-ra-im.G/,nên giờ đây, Ta sẽ đối xử với Đền Thờ này, nơi danh Ta được kêu khấn, nơi các ngươi tin tưởng, nơi mà Ta đã ban cho các ngươi cũng như cho tổ tiên các ngươi, Ta sẽ đối xử với nó như đã đối xử với Si-lô. F , Bởi vì các ngươi đã làm tất cả những việc ấy –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA–, và bởi vì Ta đã không ngừng nói với các ngươi mà các ngươi chẳng thèm nghe, Ta gọi các ngươi, các ngươi chẳng trả lời,]E3, Vậy các ngươi hãy đi đến Si-lô, nơi đã một thời thuộc về Ta, nơi Ta đã lưu ngụ thuở ban đầu. Hãy xem : vì tội ác của dân Ta là Ít-ra-en, Ta đã làm gì cho nơi ấy.3D_, Phải chăng các ngươi coi nhà này, coi nơi danh Ta được kêu khấn là hang trộm cướp sao ? Ta, Ta thấy rõ hết – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.cC?, rồi lại vào nhà này, nơi danh Ta được kêu khấn, đến trước mặt Ta mà nói : Chúng ta được an toàn !, sau đó cứ tiếp tục làm những điều ghê tởm ấy. Thế nghĩa là gì ?B5, Trộm cắp, giết người, ngoại tình, thề gian, đốt hương tế thần Ba-an và đi theo các thần lạ các ngươi không biết,UA#,Nhưng các ngươi lại ỷ vào những lời dối trá vô giá trị. @,thì Ta sẽ cho các ngươi lưu lại nơi này, trong phần đất Ta đã ban cho cha ông các ngươi đến muôn đời.J? ,không ức hiếp ngoại kiều hay cô nhi quả phụ, nếu các ngươi không đổ máu người vô tội nơi đây, không đi theo các thần ngoại mà chuốc hoạ vào thân,->S,Nếu các ngươi thật sự cải thiện lối sống và hành động của các ngươi, nếu các ngươi thật sự đối xử công bằng với nhau,&=E,Đừng ỷ vào lời giả dối sau đây : Đền Thờ của ĐỨC CHÚA ! Đền Thờ của ĐỨC CHÚA ! Đã có Đền Thờ của ĐỨC CHÚA!E<,ĐỨC CHÚA các đạo binh là Thiên Chúa của Ít-ra-en phán : Hãy cải thiện lối sống và hành động của các ngươi, Ta sẽ cho các ngươi lưu lại nơi này.`;9,Ngươi hãy đứng ở cửa Đền Thờ ĐỨC CHÚA và tuyên bố những lời sau đây : Tất cả những người Giu-đa qua cửa này vào thờ phượng ĐỨC CHÚA, hãy nghe lời ĐỨC CHÚA.G: ,*Đây là lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a :u9c,Thế nên phải gọi họ là bạc phế thải. Vì quả thật, ĐỨC CHÚA đã phế thải họ.83,Ống bễ thổi phì phò, chì chảy tan trong lửa. Nhưng tôi luyện đến đâu cũng vô ích : Gỉ sét vẫn chẳng chịu bung ra.7y,Tất cả đều phản bội, đi đâu vu khống đó, trơ như sắt, như đồng, toàn một lũ phá hoại.{6o,Ta đã đặt ngươi làm người kiểm tra dân Ta, để ngươi biết và kiểm tra tính hạnh chúng.t5a,Thiếu nữ dân tôi ơi, quấn vải thô vào mình và lăn trên tro bụi. Hãy khóc than như mất đứa con một, than khóc thế nào cho thật đắng cay, vì kẻ tàn sát chúng ta sẽ thình lình ập xuống.}4s,Đừng ra đồng ruộng, đừng đi ngoài đường, vì gươm đao thù địch gieo kinh hoàng tứ phía.3),Hay tin đó, tay chân bủn rủn, nỗi kinh hoàng siết cứng chúng tôi, khiến chúng tôi run khiếp như sản phụ lâm bồn.2!,Chúng nắm chắc cung nỏ, gươm đao. Man rợ hung tàn, không mảy may thương xót, chúng ồn ào như biển gào sóng vỗ. Trên lưng ngựa, muôn người như một, chúng sẵn sàng lâm trận tấn công ngươi, thiếu nữ Xi-on hỡi !1#,ĐỨC CHÚA phán thế này : Đây, một dân từ phương bắc đến, một dân lớn xuất hiện từ tận cùng trái đất.m0S,Cho nên ĐỨC CHÚA phán như sau : Đây, Ta sẽ đặt chướng ngại trước dân này làm cho chúng vấp ngã. Cùng một lượt, cả cha lẫn con, láng giềng và bạn hữu, tất cả đều diệt vong./,Ta cần chi nhũ hương từ Sơ-va đưa tới, cần chi cây sậy thơm từ đất xa đem về ? Lễ toàn thiêu của các ngươi chẳng làm đẹp lòng Ta chút nào. Lễ hy sinh của các ngươi không làm cho lòng Ta vui thoả.t.a,Đất hãy nghe đây : Chính Ta sẽ mang tai hoạ đến cho dân này : đó là hoa quả của những điều chúng suy tính, vì chúng đã không chú ý đến lời Ta, và lề luật của Ta, chúng đã khinh dể. - ,Cho nên, hỡi chư dân, hãy nghe cho tỏ, nào công hội, hãy biết cho tường chuyện gì sẽ xảy ra cho chúng.,,Ta còn đặt người canh cho chúng : Hãy chú ý nghe tiếng tù và ! Nhưng chúng nói : Chẳng chú ý đâu !P+,ĐỨC CHÚA phán thế này : Hãy dừng lại trên các nẻo đường mà coi, hãy tìm hiểu những đường xưa lối cũ cho biết đâu là đường ngay nẻo chính, rồi cứ đó mà đi : tâm hồn các ngươi sẽ bình an thư thái. Thế nhưng chúng lại nói : Chúng tôi chẳng thèm đi !b*=,Việc chúng làm thật kinh tởm biết bao, lẽ ra chúng phải biết xấu hổ, nhưng nào chúng có xấu hổ gì đâu, cũng chẳng còn biết ngượng mặt nữa chứ. Cho nên chúng sẽ gục ngã giữa bao kẻ ngã gục. Khi đến thời Ta trị tội chúng, chúng sẽ té nhào, ĐỨC CHÚA phán như vậy.),Chúng bô bô : Bình an vô sự, để xoa dịu thương tích của dân Ta, trong khi chẳng có bình an chi cả.(7, Vì người lớn cũng như trẻ nhỏ, tất cả đều gian tham bớt xén. Ngôn sứ cũng như tư tế, tất cả là một lũ gian phi.0'Y, Nhà cửa, ruộng đồng và thê thiếp của họ sẽ qua tay kẻ khác, vì Ta sẽ thẳng tay với cư dân xứ này – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA !N&, Con người tôi tràn ngập cơn phẫn nộ của ĐỨC CHÚA đối với dân ; tôi không kìm hãm nổi : Xin cứ trút xuống lũ trẻ thơ ngoài phố, xuống đám thanh niên đang tụ tập. Cả đàn ông lẫn đàn bà, kẻ già nua, người cao niên tuổi tác, đừng để ai thoát khỏi.%w, Tôi sẽ nói với người nào, sẽ phân trần cùng ai để bắt họ phải nghe ? Này, tai họ không cắt bì, nên họ không thể chú ý. Này, họ coi lời ĐỨC CHÚA như một trò cười không hứng thú gì cả.b$=, ĐỨC CHÚA các đạo binh phán : Như người mót cây nho, hãy mót cho thật kỹ phần còn sót lại của Ít-ra-en ; như một kẻ hái nho, hãy đưa tay ra nữa mà soát kỹ các ngành nho !5#c,Hỡi Giê-ru-sa-lem, hãy nghe lời răn dạy. Nếu không, Ta sẽ lìa bỏ ngươi, sẽ biến ngươi thành nơi hoang vắng, thành đất không người ở.d"A,Như nước tràn miệng giếng thế nào, gian ác của nó cũng tràn ra như vậy. Khắp nơi trong thành đều nghe chuyện bạo hành, cướp bóc, mở mắt ra là thấy thương tích, khổ đau.=<;::U9z8~7i654033>2~1L0x/.-c,X+++I*):('^&&'%!#"! {TY'x)U f G  Ll:&gDG,Tôi xuống nhà thợ gốm, và này anh ta đang sử dụng chiếc bàn xoay hai bánh.mCS,Ngươi hãy trỗi dậy và xuống nhà thợ gốm, ở đó Ta sẽ cho ngươi nghe lời Ta.HB ,*Có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a rằng :(AI,Còn nếu các ngươi không nghe Ta mà thánh hiến ngày sa-bát, lại gồng gánh đi qua các cửa thành Giê-ru-sa-lem trong ngày sa-bát, thì Ta sẽ phóng hoả đốt các cửa thành, lửa sẽ thiêu rụi các lâu đài ở Giê-ru-sa-lem và không tàn lụi.%@C,Từ các thành Giu-đa và các vùng phụ cận Giê-ru-sa-lem, từ đất Ben-gia-min, từ Sơ-phê-la, từ cao nguyên, từ Ne-ghép, người ta sẽ đến, mang theo lễ toàn thiêu, hy lễ, lễ phẩm, hương thơm, và dâng lễ tạ ơn trong Nhà ĐỨC CHÚA.-?S,thì qua các cửa thành này, các vua nối quyền Đa-vít cùng với các thủ lãnh sẽ ngồi xe cỡi ngựa mà đi qua, không những chỉ có các vua và các thủ lãnh, mà cả người Giu-đa và dân cư Giê-ru-sa-lem nữa. Thành này sẽ tồn tại mãi mãi.>-,Nếu các ngươi thật sự nghe theo lời Ta –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– là không gồng gánh qua các cửa thành này trong ngày sa-bát, đồng thời nếu các ngươi thánh hiến ngày sa-bát là không làm công việc nào trong ngày đó,<=q,Cha ông các ngươi đã chẳng đoái hoài, không chịu lắng tai nghe. Chúng cứng đầu cứng cổ, không chịu nghe theo, không chấp nhận lời sửa dạy.0<Y,Ngày sa-bát, đừng gồng gánh ra khỏi nhà, đừng làm công việc nào : hãy thánh hiến ngày sa-bát như Ta đã truyền cho cha ông các ngươi.&;E,ĐỨC CHÚA phán như sau : Hãy hết sức cẩn thận : đừng gồng đừng gánh mà đi qua các cửa thành Giê-ru-sa-lem trong ngày sa-bát.N:,Ngươi sẽ nói với chúng : Hãy nghe lời ĐỨC CHÚA, hỡi tất cả những ai đi qua các cổng này : các vua Giu-đa, toàn dân Giu-đa cũng như mọi dân cư Giê-ru-sa-lem.C9,*ĐỨC CHÚA phán với tôi thế này : Ngươi hãy đi túc trực ở Cổng Lớn, nơi các vua Giu-đa vẫn ra vào ; rồi sau đó, tại các cổng thành Giê-ru-sa-lem.8-,Xin cho những kẻ bách hại con phải thẹn thùng xấu hổ, chứ không phải là con. Xin cho chúng phải thất kinh khiếp đảm, chứ không phải là con. Xin cho ngày tai hoạ mau đến với chúng. Xin đập chúng, đập tan nát tả tơi.|7q,Chính Ngài là chốn con nương ẩn trong những ngày tai biến : xin đừng nên cớ cho con sợ hãi.6},Phần con, con đâu hối thúc Chúa gieo tai giáng hoạ. Ngày bất hạnh, con cũng chẳng cầu mong. Môi miệng con có thốt ra lời nào thì chính Ngài đã am tường hết : tất cả đều phơi bày trước Thánh Nhan.d5A,Kìa chúng nói với con : Lời ĐỨC CHÚA đâu rồi ? Cứ thực hiện đi xem !64e,Lạy ĐỨC CHÚA, xin chữa lành con, để con được chữa lành, xin cứu thoát con, để con được cứu thoát, vì vinh dự của con chính là Ngài !3!, Lạy ĐỨC CHÚA, niềm hy vọng của Ít-ra-en là Ngài, hết những ai lìa bỏ Ngài sẽ phải xấu hổ, những kẻ quay lưng lại với Ngài sẽ bị bứng khỏi đất, vì họ đã lìa bỏ ĐỨC CHÚA là mạch nước trường sinh.p2Y, Ngay từ thuở ban đầu, nơi Thánh Điện chúng con toạ lạc là ngai vinh hiển cao sang.V1%, Con chim quốc ấp trứng nó không đẻ, kẻ làm giàu bất chính nào có khác chi : nửa cuộc đời, nó phải bỏ giàu sang, và rốt cuộc, cũng chỉ là một đứa ngu đần.*0M, Ta là ĐỨC CHÚA, Ta dò xét lòng người, thử thách mọi tâm can. Ta sẽ thưởng phạt ai nấy tuỳ theo cách nó sống và việc nó làm.^/5, Không gì nham hiểm và bất trị như lòng người, ai dò thấu được ?.,Người ấy như cây trồng bên dòng nước, đâm rễ sâu vào mạch suối trong, mùa nóng có đến cũng chẳng sợ gì, lá trên cành vẫn cứ xanh tươi, gặp năm hạn hán cũng chẳng ngại, và không ngừng trổ sinh hoa trái.m-S,Phúc thay kẻ đặt niềm tin vào ĐỨC CHÚA, và có ĐỨC CHÚA làm chỗ nương thân., ,Người đó sẽ như bụi cây trong hoang địa chẳng được thấy hạnh phúc bao giờ, hạnh phúc có đến cũng chẳng nhìn ra, nhưng sẽ ở mãi nơi đồng khô cỏ cháy, trong vùng đất mặn không một bóng người.8+i,ĐỨC CHÚA phán như sau : Đáng nguyền rủa thay kẻ tin ở người đời, lấy sức phàm nhân làm nơi nương tựa, và lòng dạ xa rời ĐỨC CHÚA !*,Ngươi sẽ để mất gia nghiệp Ta đã dành cho ngươi. Ta sẽ bắt ngươi làm tôi kẻ thù trong xứ sở mà ngươi không biết, vì cơn giận của Ta đã bừng lên như lửa, sẵn sàng thiêu rụi đến muôn đời.T)!,trên miền núi, và ở ngoài đồng. Tài sản và mọi kho tàng của ngươi, Ta sẽ để cho thiên hạ cướp phá vì tội ngươi đã lập những nơi cao trong toàn lãnh thổ.(),cho con cái chúng nhớ lại các bàn thờ và cột thờ chúng dựng lên dưới mọi lùm cây xanh, tại các ngọn đồi cao,'' I,Tội lỗi của Giu-đa phải được ghi bằng bút sắt và khắc bằng mũi kim cương vào tâm hồn và vào các góc bàn thờ của chúng,M&,Vì thế, này đây Ta sắp sửa cho chúng biết, lần này Ta sẽ cho chúng biết được bàn tay oai hùng và dũng lực của Ta, và chúng sẽ biết danh Ta là ĐỨC CHÚA.y%k,Người phàm có thể tạo thần minh cho mình chăng ? Nhưng các thần đó đâu phải là thần !T$!,Lạy ĐỨC CHÚA là sức mạnh, là thành luỹ của con, là nơi con ẩn náu trong ngày khốn quẫn, từ khắp cùng cõi đất, các dân tộc sẽ đến với Ngài. Chúng sẽ nói : Cha ông chúng tôi đã chỉ được thừa hưởng sự dối trá, cùng những điều hão huyền vô tích sự.%#C,Ta sẽ phạt chúng gấp đôi các tội ác và lỗi lầm chúng phạm, vì chúng đã làm ô uế miền đất của Ta bằng những đồ gớm ghiếc là các ngẫu tượng vô hồn ; chúng lại chất đầy những đồ ghê tởm lên cơ nghiệp của Ta.0"Y,Vì mắt Ta luôn canh chừng mọi nẻo đường chúng đi ; chúng không che giấu được mắt Ta và tội ác của chúng không lọt khỏi mắt Ta.j!M,Này đây Ta sẽ sai nhiều ngư phủ –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– đến đánh bắt chúng. Sau đó, Ta sẽ sai nhiều thợ săn đến săn bắt chúng từ trên mọi núi đồi và những kẽ đá.; o,nhưng sẽ nói có ĐỨC CHÚA hằng sống, Đấng đã đưa con cái Ít-ra-en lên khỏi đất phương bắc và khỏi mọi miền đất Người đã xua họ đến. Quả thật, Ta sẽ cho chúng trở về đất chúng sở hữu, đất mà xưa kia Ta đã ban cho cha ông chúng.\1,Vì thế, sẽ đến ngày –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– người ta không còn nói như sau nữa : Có ĐỨC CHÚA hằng sống, Đấng đã đưa con cái Ít-ra-en lên khỏi đất Ai-cập,7, Ta sẽ đuổi các ngươi ra khỏi xứ này và đưa đến một nơi xa lạ mà chính các ngươi cũng như cha ông các ngươi không biết ; ở đó đêm ngày các ngươi sẽ phụng thờ các thần khác, vì Ta không còn thương các ngươi nữa.G, Phần các ngươi, các ngươi còn hành động xấu xa hơn cha ông các ngươi : người nào cũng cố chấp theo lòng dạ xấu xa của mình, không chịu nghe lời Ta.C, Bấy giờ ngươi sẽ bảo chúng : Chính vì cha ông các ngươi đã chối bỏ Ta, –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA–, chúng đã đi theo các thần khác, đã phụng thờ và sụp lạy các thần ấy ; còn Ta, chúng lại chối bỏ, và Lề Luật của Ta, chúng không tuân giữ.H , *Khi ngươi loan báo tất cả những lời ấy cho dân này, chúng sẽ nói với ngươi : Tại sao ĐỨC CHÚA lại giáng một tai hoạ lớn lao như thế để trừng phạt chúng tôi ? Chúng tôi đã có lỗi gì, đã phạm tội nào chống lại ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng tôi ?{, Vì ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán như sau : Ngay trước mắt các ngươi và trong đời các ngươi, Ta sẽ làm cho nơi này im bặt tiếng reo mừng hỷ hoan và tiếng hát của cô dâu chú rể.a;,Ngươi cũng không được vào nhà đang có tiệc để cùng ngồi ăn uống.M,Không ai bẻ bánh cho những người thọ tang để an ủi chúng đang buồn vì người chết ; cũng không ai rót rượu an ủi chúng vì cha hay mẹ chúng đã chết rồi.1[,Lớn bé, già trẻ trong xứ sẽ phải chết, không người chôn cất, chẳng ai khóc thương, không ai rạch mình và cạo trọc đầu để tang.!;,Vì ĐỨC CHÚA phán thế này : Ngươi đừng vào nhà hiếu dự tiệc tang, đừng rên rỉ khóc thương chúng, bởi vì Ta không còn cho chúng được hưởng bình an, tín thành và lòng thương xót của Ta nữa, – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.H ,Chúng sẽ chết vì các chứng bệnh nan y, không được ai khóc thương, không được ai chôn cất. Người ta sẽ dùng chúng làm phân trên mặt đất ; chúng sẽ bị tiêu diệt vì gươm, vì đói. Xác của chúng sẽ làm mồi cho chim trên trời và thú vật dưới đất.=s,Vì ĐỨC CHÚA phán như sau về con trai, con gái được sinh ra ở nơi đây, về các bà mẹ sinh ra chúng, về các người cha sinh ra chúng trong xứ này :W',Ngươi đừng cưới vợ ; đừng có con trai, con gái ở nơi này !9 o,*Có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :s_,Ta sẽ giải thoát ngươi khỏi tay kẻ dữ, sẽ cứu chuộc ngươi khỏi bàn tay hung tàn.,Ta sẽ làm cho ngươi nên thành đồng kiên cố đối với dân này. Chúng có chống lại ngươi cũng chẳng làm chi được, vì Ta ở với ngươi để cứu sống và giải thoát ngươi, – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.gG,Vì thế, ĐỨC CHÚA phán như sau : Nếu Ta đưa ngươi về mà ngươi chịu trở về, thì ngươi sẽ được đứng trước nhan Ta. Nếu ngươi nói điều cao quý thay vì điều hèn hạ, thì ngươi sẽ nên như miệng Ta. Chúng sẽ trở lại với ngươi, chứ không phải ngươi trở lại với chúng.^5,Tại sao con cứ phải đau khổ hoài, mang vết trọng thương hết đường cứu chữa ? Phải chăng đối với con, Ngài chỉ là ngọn suối trong ảo mộng, là dòng nước mơ hồ ?A {,Con không ngồi chung vui với phường giễu cợt, tay Ngài đè nặng khiến con phải ngồi riêng một mình. Quả thật, Ngài đã làm cho con đầy bực tức.O ,Gặp được lời Chúa, con đã nuốt vào, lời Ngài làm cho con hoan hỷ, làm vui thoả lòng con, vì con được mang danh Ngài, lạy ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa các đạo binh.- S,Lạy ĐỨC CHÚA, chính Ngài biết rõ ! Xin nhớ đến con và thăm viếng con cùng, xin báo oán những kẻ bách hại con. Xin đừng nén cơn giận kẻo con bị chúng bắt đem đi. Ngài biết đó : con phải chuốc lấy nhục vào thân, âu cũng vì Ngài.; o,Ta sẽ bắt ngươi làm tôi kẻ thù trong xứ sở mà ngươi không biết, vì cơn giận của Ta đã bừng lên như lửa, sẵn sàng thiêu rụi các ngươi.+ O, Tài sản và các kho tàng của ngươi, Ta sẽ để cho bị cướp phá mà không đền bù vì mọi tội ngươi đã phạm trên toàn xứ sở.>w, Sắt phương bắc và đồng, có ai bẻ nổi ?c?, Quả vậy, lạy ĐỨC CHÚA, con đã chẳng đem thiện chí phục vụ Ngài hay sao ? Nào con đã chẳng cầu khẩn với Ngài cho thù địch khi nó gặp hoạn nạn, lúc nó phải gian truân ?wg, *Con vô phúc quá, mẹ ơi, mẹ sinh con ra làm gì, để cho người ta chống đối, cho cả nước gây gổ với con ? Con chẳng cho ai vay, cũng không mượn của người, thế mà vẫn cứ bị nguyền rủa.P, Người mẹ từng sinh năm đẻ bảy nay ủ rũ, rồi trút hơi thở lìa đời. Giữa ban ngày mà mặt trời của bà đã lặn, bà thẹn thùng xấu hổ. Còn sống sót đứa con nào, Ta để cho lưỡi gươm sát hại trước mặt quân thù của chúng, – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.,Người goá bụa, Ta đã tăng thêm số nhiều hơn cát đại dương. Ngay giữa trưa, Ta để cho quân giặc xông vào các bà mẹ của những chiến binh trẻ. Thình lình Ta đã giáng xuống trên chúng rối loạn và kinh hoàng.wg,Khắp xứ sở, nơi các cổng thành, Ta đã lấy sàng mà sàng chúng. Ta đã cướp đi con cái của dân Ta, và làm cho chúng bị tiêu diệt, vì chúng theo đường nẻo gian tà, không chịu quay trở lại.V%,Chính ngươi đã chối bỏ quay lưng lại với Ta –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– nên Ta dang tay đánh phạt, nhằm huỷ diệt ngươi. Thương xót nhiều rồi, nay Ta đã chán !#,Ai còn thương xót ngươi, hỡi Giê-ru-sa-lem ? Ai còn thương cảm cho ngươi ? Ai còn quay gót lại để vấn an ngươi ??w,Ta sẽ khiến chúng nên mối kinh hoàng cho mọi vương quốc trên cõi đất, vì những điều Mơ-na-se, con Khít-ki-gia, vua Giu-đa, đã làm ở Giê-ru-sa-lem.eC,Ta sẽ giáng bốn thứ tai hoạ xuống trên chúng –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– : gươm để tàn sát, chó để phanh thây, chim trên trời và thú vật dưới đất để tiêu diệt chúng.2~],Chúng có hỏi ngươi : Chúng tôi sẽ đi đâu ? Ngươi sẽ nói với chúng : ĐỨC CHÚA phán thế này :Kẻ nào phải chết thì chết, kẻ nào bị gươm đâm thì bị gươm đâm, kẻ nào phải đói lả thì đói lả, kẻ nào phải đi đày thì đi đày.[} 1,ĐỨC CHÚA phán với tôi : Cho dù Mô-sê và Sa-mu-en có đứng trước nhan Ta, Ta cũng chẳng còn để lòng thương dân này nữa. Hãy xua chúng cho khuất nhan Ta ; chúng cứ đi đi !9|k,Trong số chư thần của các dân tộc, có thần nào làm được mưa chăng ? Có phải trời đổ được mưa rào, hay chính Ngài, lạy ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng con ? Chúng con trông cậy nơi Ngài, vì chính Ngài đã làm ra tất cả những điều đó !M{,Vì Danh Thánh, xin Chúa đừng chê bỏ chúng con, đừng rẻ rúng toà vinh hiển của Ngài. Dám xin Ngài nhớ lại, đừng huỷ bỏ giao ước giữa Ngài với chúng con.z%,Lạy CHÚA, chúng con nhận rằng mình gian ác và cha ông sai lỗi đã nhiều. Quả chúng con đều đắc tội với Chúa !jyM,Lạy Chúa, phải chăng Ngài đã quyết từ bỏ Giu-đa ? Phải chăng Xi-on khiến lòng Ngài ghê tởm ? Vậy cớ sao Ngài đánh phạt chúng con đến vô phương chữa chạy ? Chúng con đợi hoà bình nhưng chẳng được may lành chi hết ! Mong đến thời bình phục, mà chỉ thấy rùng rợn khiếp kinh ![x/,Tôi bước ra đồng nội : này kẻ chết vì gươm, quay trở lại đô thành : nọ bao người đói lả. Cả ngôn sứ cùng là tư tế lang thang khắp xứ mà không hiểu biết gì.Fw,Mắt tôi hãy tuôn trào suối lệ cả ngày đêm không ngớt, vì trinh nữ cô gái dân tôi đã bị đánh nhừ đòn, vết trọng thương hết đường cứu chữa.Fv,Còn lũ dân đã nghe chúng tuyên sấm, sẽ gặp phải gươm đao và đói khát, sẽ bị quẳng xác ra ngoài đường phố Giê-ru-sa-lem, mà chẳng được ai chôn cất : chúng và vợ con chúng, trai cũng như gái. Ta sẽ đổ xuống đầu chúng các tai hoạ chúng đã gây ra.5uc,Vì thế ĐỨC CHÚA phán thế này : Các ngôn sứ ấy tuyên sấm nhân danh Ta, nhưng Ta đâu có sai chúng. Chúng dám nói xứ này không gặp cảnh gươm đao, không lâm cơn túng đói ; thế mà chính các ngôn sứ ấy vì gươm, vì đói sẽ phải diệt vong !itK,Nhưng ĐỨC CHÚA phán với tôi : Các ngôn sứ ấy đã nhân danh Ta mà tuyên sấm điều gian dối. Ta đã không sai chúng, không truyền lệnh cho chúng, cũng chẳng hề phán với chúng. Thị kiến gian dối, bói toán hão huyền, lòng dạ man trá : đó là những điều chúng tuyên sấm cho các ngươi.#s?, Và tôi thưa : Ôi, lạy ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng, này các ngôn sứ nói với họ : các ngươi sẽ không phải thấy cảnh gươm đao, không phải lâm cơn túng đói, vì Ta sẽ ban cho các ngươi một nền hoà bình vững chắc ở nơi này.~ru, Chúng có ăn chay, cầu khẩn, Ta cũng chẳng thèm nghe tiếng ; có dâng lễ toàn thiêu và lễ phẩm, Ta cũng chẳng tỏ lòng xót thương, vì Ta sắp dùng gươm đao, đói khát và ôn dịch mà tiêu diệt chúng.qq[, ĐỨC CHÚA phán với tôi : Ngươi đừng cầu nguyện cho dân này được may lành nữa !*pM, ĐỨC CHÚA phán với dân này như sau : Chúng thích đi lang thang, không chịu kìm chân lại. ĐỨC CHÚA đã không còn tỏ lòng thương chúng nữa. Bây giờ Người nhớ đến các lỗi lầm của chúng và trừng phạt chúng vì các tội đã phạm.{oo, Tại sao Ngài lại như một con người hốt hoảng như chiến sĩ không khả năng cứu thoát ? Nhưng, lạy ĐỨC CHÚA, Ngài ngự giữa chúng con ; chúng con được mang danh Ngài, xin đừng bỏ rơi chúng con.`n9,Lạy ĐỨC CHÚA, Ngài là niềm hy vọng của Ít-ra-en, là Đấng cứu thoát trong cơn khốn quẫn. Sao Ngài xử sự như ngoại kiều trong xứ, như lữ khách cắm lều nghỉ qua đêm ?am;,Lạy ĐỨC CHÚA, nếu tội ác chúng con đã phạm lại tố cáo chúng con, thì vì thánh danh, xin ra tay hành động. Đã bao lần chúng con làm phản, biết bao phen đắc tội với Ngài.zlm,Lừa hoang trên đồi trọc đứng thở hồng hộc như chó sói mặt lờ đờ vì thiếu cỏ ăn.]k3,Trong cánh đồng, nai mẹ đẻ con rồi cũng bỏ, vì không còn cỏ ăn.rj],Đất nứt nẻ vì không có mưa trong xứ, các nông dân hổ thẹn, lấy khăn trùm đầu.Wi',Các ông chủ sai bề tôi đi kiếm nước, chúng đến các bể nước mà tìm không ra. Chúng trở về, bình không vò rỗng. Chúng thẹn thùng nhục nhã, lấy khăn trùm đầu.:hm,Miền Giu-đa lâm cảnh sầu tang, các thành thị rã rời kiệt quệ, chúng buồn tủi, mặt cúi gầm xuống đất. Giê-ru-sa-lem vẳng tiếng khóc than.Wg ),*Đây là lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a về hạn hán :=fs, Thói ngoại tình, tiếng hí khoái lạc, trò dâm ô đĩ thoã của ngươi trên những đồi cao, giữa cánh đồng, Ta đã nhìn thấy hết : toàn những điều ghê tởm ! Khốn cho ngươi, hỡi Giê-ru-sa-lem ! Ngươi còn không chịu thanh tẩy cho đến bao giờ nữa ?oeW, nên chính Ta sẽ vén áo ngươi lên tận mặt cho thiên hạ thấy ngươi trần truồng.=ds, Đó là số ngươi bắt trúng, là phần Ta dành cho ngươi. Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Bởi vì ngươi lãng quên Ta mà đi tin tưởng vào thần giả dối,ecC, Ta sẽ phân tán chúng như những cọng rơm bị gió sa mạc cuốn bay lả tả.pbY, Chẳng lẽ người Cút lại đổi được màu da, và con báo lại đổi được những đốm đen trên mình ? Các ngươi là những kẻ quen làm điều ác lại có thể làm điều thiện được sao ?Xa), Nếu trong thâm tâm ngươi tự bảo : Tại sao điều ấy lại xảy đến cho tôi ? Thưa vì những tội lỗi tày trời của các ngươi mà các ngươi đã bị vén áo làm nhục.r`], Ngươi nói sao, khi những kẻ từng được ngươi dạy dỗ nay được đặt lên thống trị ngươi ? Chẳng lẽ ngươi không gặp phải những cơn đau quằn quại như người phụ nữ lúc sinh con ?o_W, Hỡi Giê-ru-sa-lem, ngước mắt lên mà nhìn những người từ phương bắc đến. Đâu cả rồi, đàn chiên được trao phó cho ngươi ? Đâu cả rồi, bầy chiên dê từng làm ngươi rạng rỡ ?"^=, Ở Ne-ghép, các thành bị phong toả, không một ai có thể giải vây. Toàn thể Giu-đa phải đi lưu đày, đi lưu đày tất cả.']G, Ngươi hãy nói với vua và thái hậu : Xuống chỗ thấp mà ngồi đi, vì vương miện huy hoàng đâu còn trên đầu các người nữa.m\S, Nếu các người không nghe theo điều đó, tôi chỉ còn âm thầm than khóc thói kiêu căng của các người. Nước mắt tôi đầm đìa lã chã, vì đàn chiên của ĐỨC CHÚA bị dẫn đi đày.-[S, Hãy tôn vinh ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa các người, trước khi màn đêm buông xuống, trước khi các người vấp chân vào núi chìm giữa bóng đen. Các người mong đợi ánh sáng, nhưng Người biến nó thành bóng tối âm u, thành mây mù dầy đặc.sZ_, Các người hãy nghe và hãy lắng tai, đừng tự cao tự đại, vì chính ĐỨC CHÚA phán.vYe, Ta sẽ làm cho chúng đập nhau tơi bời, thậm chí cha con cũng đánh nhau, sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Ta sẽ không thương xót, không nể nang, không đoái hoài đến chúng nữa. Ta sẽ tiêu diệt chúng.X, Ngươi sẽ nói với chúng : ĐỨC CHÚA phán như sau : Đây, Ta sẽ làm cho toàn thể dân cư xứ này say tuý luý, từ các vua đang ngự trên ngai Đa-vít, các tư tế, các ngôn sứ cho đến tất cả dân cư ở Giê-ru-sa-lem.#W?, *Ngươi sẽ nói với chúng lời này : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán như sau : Vò nào cũng phải chứa đầy rượu. Nếu chúng nói với ngươi : Chẳng lẽ chúng tôi lại không biết rõ vò nào cũng phải chứa đầy rượu hay sao ?JV , Vì, cũng như chiếc đai lưng người ta thắt ở lưng, Ta cũng thắt chặt cả nhà Ít-ra-en và nhà Giu-đa vào Ta như vậy, để chúng trở thành dân của Ta, dân đem lại cho Ta tiếng tăm, danh dự và vinh quang. Nhưng chúng đã chẳng chịu nghe. Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.^U5, Dân xấu xa này không chịu nghe lời Ta, cứ ngoan cố cứng lòng, chạy theo các thần khác mà làm tôi và sụp lạy chúng ; nó sẽ nên như chiếc đai lưng hoàn toàn vô dụng kia.T7, ĐỨC CHÚA phán thế này : Ta sẽ huỷ diệt thói kiêu hãnh của Giu-đa và thói kiêu hãnh lớn lao của Giê-ru-sa-lem như vậy.FS, Bấy giờ có lời ĐỨC CHÚA phán cùng tôi rằng :AR{, Vậy tôi đi Êu-phơ-rát, tìm và đem chiếc đai lưng từ nơi tôi đã giấu về ; nhưng này, chiếc đai lưng đã hư, không dùng vào việc gì được nữa./QW, Sau nhiều ngày, ĐỨC CHÚA lại phán với tôi : Đứng dậy đi Êu-phơ-rát, lấy chiếc đai lưng Ta đã truyền cho ngươi giấu ở đó về.fPE, Tôi đi giấu đai lưng ấy ở Êu-phơ-rát, như ĐỨC CHÚA đã truyền cho tôi.0OY, Ngươi hãy cầm lấy chiếc đai ngươi đã mua và đang thắt ở lưng. Hãy đứng dậy, đi đến Êu-phơ-rát và đem giấu trong một kẽ đá.JN , Có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi lần thứ hai rằng :\M1, Tôi đã mua chiếc đai lưng như ĐỨC CHÚA truyền và thắt vào lưng.'L I, ĐỨC CHÚA phán với tôi thế này : Ngươi hãy đi mua một chiếc đai lưng bằng vải gai và thắt vào lưng. Nhưng đừng ngâm nước.K+, Nhưng nếu chúng không nghe, thì Ta sẽ bứng dân tộc ấy ; Ta sẽ bứng đi và tiêu diệt nó. Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.}Js, Nếu chúng chuyên cần học hỏi đường lối của dân Ta, lấy danh Ta mà thề có ĐỨC CHÚA hằng sống, theo cách chúng đã dạy dân Ta lấy danh Ba-an mà thề, thì chúng sẽ được nhập cư giữa dân Ta.:Im, Nhưng sau khi đã bứng rồi, Ta sẽ lại đem lòng chạnh thương chúng và cho chúng trở về, ai nấy về phần gia nghiệp, về phần đất của mình.DH, ĐỨC CHÚA phán như sau : Tất cả những kẻ láng giềng xấu xa của Ta, những kẻ làm hại cơ nghiệp mà Ta đã ban cho dân Ta là Ít-ra-en làm sở hữu. Này Ta sắp bứng chúng ra khỏi đất đai của chúng, cả nhà Giu-đa, Ta cũng sẽ bứng ra khỏi xứ sở chúng.[G/, Chúng gieo lúa mì, nhưng lại gặt gai góc, rã rời mệt mỏi mà chẳng lợi lộc chi. Hãy xấu hổ về những gì các ngươi gặt hái vì lửa giận của ĐỨC CHÚA bừng bừng.XF), Trên khắp các đồi hoang trong sa mạc, quân phá hoại kéo đến, vì ĐỨC CHÚA cầm gươm tiễu trừ từ đầu xứ đến cuối xứ ; không một xác phàm nào được bình an.:Em, chúng biến thành nơi cằn cỗi hoang vu. Trước mặt Ta, thửa đất ấy trông tang thương cằn cỗi. Cả xứ ra cằn cỗi vì không người để tâm.ED, Vườn nho của Ta, nhiều kẻ chăn chiên đến phá hoại, thửa đất của Ta, chúng giày xéo. Thửa đất yêu quý của Ta, chúng biến thành sa mạc cằn cỗi,VC%, Cơ nghiệp của Ta có phải là một con chim sặc sỡ cho mãnh cầm vây quanh ? Hỡi tất cả thú vật ngoài đồng, hãy đến, tập trung lại, đến mà ăn thịt con chim đó. B, Cơ nghiệp của Ta đã xử với Ta như một con sư tử trong rừng ; nó rống lên chống Ta, vì vậy Ta ghét nó.A%, Nhà của Ta, Ta đã bỏ rơi, cơ nghiệp của Ta, Ta cũng vứt bỏ ; kẻ lòng Ta yêu mến, Ta đã trao vào tay thù địch.s@_, Phải, ngay cả anh em ngươi và nhà cha ngươi, chính chúng cũng phản bội ngươi ; sau lưng ngươi, chính chúng nặng lời chỉ trích ngươi : đừng tin chúng khi chúng nói ngon nói ngọt với ngươi.t?a, Ngươi chạy với người đi bộ mà còn nhọc mệt, thì chạy đua với ngựa làm sao ? Nếu ngươi chỉ thấy an tâm trong một xứ thái bình, thì trong bụi rậm sông Gio-đan, an tâm làm sao được ? > , Cho đến bao giờ xứ sở còn tang tóc, và cỏ rả ngoài đồng còn héo khô ? Vì tội ác của dân cư trong xứ mà thú vật và chim muông đều biến sạch. Chúng nói : Người không thấy các đường nẻo của tôi.~=u, Lạy ĐỨC CHÚA, Ngài biết con và Ngài thấy rõ, Ngài dò xét lòng con, lòng con ở bên Ngài. Xin tách biệt quân gian ác, như tách chiên để đưa tới lò sát sinh. Xin dành riêng chúng ra chờ ngày tàn sát.2<], Ngài trồng chúng, chúng liền bén rễ, chúng phát triển rồi sinh hoa trái. Môi miệng chúng tuy kêu cầu Ngài, nhưng lòng dạ thì lại ở xa.; ), *Lạy ĐỨC CHÚA, Ngài quả là chính trực, con đâu dám tranh luận với Ngài, nhưng chỉ xin thưa về một vài phán quyết : Tại sao kẻ gian ác thịnh đạt trên đường đời, tại sao mọi quân phản bội cứ bình an vô sự ?:7, Và chúng sẽ không còn sót lại một mạng nào, vì Ta sắp giáng tai hoạ xuống dân A-na-thốt, vào năm Ta trừng phạt chúng.=9s, Bởi vậy, ĐỨC CHÚA các đạo binh phán như sau : Này Ta sẽ trừng phạt chúng, thanh niên sẽ chết vì gươm, con trai con gái chúng sẽ chết vì đói. 8, Vì thế, ĐỨC CHÚA phán như sau để chống lại dân A-na-thốt, những kẻ muốn hại mạng sống ngươi và nói : Ngươi không được tuyên sấm nhân danh ĐỨC CHÚA nữa, bằng không ngươi sẽ chết vì tay chúng ta !r7], Nhưng, lạy ĐỨC CHÚA các đạo binh, Ngài công minh khi xét xử, Ngài thấu suốt tâm can từng gang tấc, con thấy Ngài trị tội chúng thật là đích đáng, vì con đã giãi bày cơ sự cùng Ngài.96k, Phần con, con khác nào con chiên hiền lành bị đem đi làm thịt, con đâu biết chúng đang mưu tính hại con. Chúng bảo nhau : Cây đương sức, nào ta chặt nó đi, loại nó ra khỏi đất dành cho kẻ sống, để không còn ai nhớ đến tên tuổi nó nữa !{5o, ĐỨC CHÚA đã báo cho tôi và tôi đã biết. Bấy giờ Người cho tôi thấy âm mưu của chúng.l4Q, Chính ĐỨC CHÚA các đạo binh, Đấng trồng ngươi, đã tuyên phán giáng hoạ phạt ngươi, vì sự dữ nhà Ít-ra-en và nhà Giu-đa đã làm để chọc giận Ta khi dâng hương kính thần Ba-an.o3W, ĐỨC CHÚA đã gọi tên ngươi : là cây ô-liu xanh rờn, có trái trông đẹp mắt. Khi có tiếng rung chuyển ầm ầm, Người liền châm lửa đốt, cành lá của ngươi bị thiêu rụi hoàn toàn.2#, Người Ta yêu quý, kẻ từng ấp ủ những mưu đồ đen tối, còn đến làm gì trong Nhà Ta nữa ? Liệu những lời khấn nguyền và thịt dâng tế có giúp ngươi thoát khỏi tai ương khiến ngươi được vui mừng hoan hỷ ?U1#, Còn ngươi, ngươi đừng cầu nguyện cho dân này, cũng đừng lên tiếng kêu van và khấn xin cho chúng, vì khi chúng lâm nạn mà kêu cầu đến Ta, Ta cũng chẳng thèm nghe.0, Vì Giu-đa hỡi, ngươi có bao nhiêu thành là có bấy nhiêu thần ; ở Giê-ru-sa-lem có bao nhiêu phố thì các ngươi cũng dựng lên bấy nhiêu bàn thờ kính sự ô nhục, những bàn thờ dâng hương kính thần Ba-an. P9~}}A||{cyy"xUwvuuss,rqp*nmmEljiiggf-ed_cba``8_^][ZYYWVUoTSSkRQQBPONN%LL>KIHGFFE|DCBB&@??>=22T10/.-,++t*^* )(h&%$#"" /f74J 8  AhjiPR!,ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán như sau : Như những trái vả tốt kia, đoàn người Giu-đa lưu đày biệt xứ đã bị Ta đưa ra khỏi nơi này đến xứ người Can-đê, Ta cũng sẽ đoái nhìn và giáng phúc cho như vậy.FQ,Bấy giờ có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :P,Bấy giờ ĐỨC CHÚA phán với tôi : Này Giê-rê-mi-a, ngươi thấy cái gì ? Tôi đáp : Thưa những trái vả : những trái vả tốt thì rất tốt, còn những trái vả xấu thì rất xấu, xấu đến nỗi không ăn được !O5,Hai thúng vả ấy, một thúng rất tốt, tựa như vả đầu mùa ; còn một thúng rất xấu, xấu đến nỗi không ăn được.wN i,*ĐỨC CHÚA đã cho tôi thấy hai thúng vả đặt ở trước thánh điện của ĐỨC CHÚA. Việc này xảy ra sau khi Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, đã phát lưu khỏi Giê-ru-sa-lem : Giơ-khon-gia-hu vua Giu-đa, con vua Giơ-hô-gia-kim, các thủ lãnh Giu-đa, thợ rèn và thợ làm khoá ; vua ấy điệu họ về Ba-by-lon.~Mu,(Ta sẽ để cho các ngươi phải sỉ nhục muôn đời, phải bẽ bàng mãi mãi không thể nào quên.+LO,'thì này Ta sẽ bốc các ngươi lên và quẳng các ngươi cũng như thành Ta đã ban cho các ngươi và cha ông các ngươi cho khuất mặt Ta.$KA,&Nhưng nếu các ngươi nói : Gánh nặng của ĐỨC CHÚA !, thì ĐỨC CHÚA phán như sau : Vì các ngươi nói : Gánh nặng của ĐỨC CHÚA ! dù Ta đã sai người đến bảo các ngươi rằng : Các ngươi đừng nói : Gánh nặng của ĐỨC CHÚA ! J ,%Ngươi sẽ nói với ngôn sứ ấy như sau : ĐỨC CHÚA trả lời sao ? hoặc ĐỨC CHÚA phán dạy điều chi ?+IO,$Còn Gánh nặng của ĐỨC CHÚA, các ngươi không được nói đến nữa, vì lời của ai sẽ là gánh nặng cho người ấy, bởi vì các người đã làm biến nghĩa lời của Thiên Chúa hằng sống, ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa chúng ta !}Hs,#Các ngươi hãy bảo nhau thế này : ĐỨC CHÚA trả lời sao ? và ĐỨC CHÚA phán dạy điều chi ?G),"Và ngôn sứ hay tư tế hoặc kẻ nào trong dân nói : Gánh nặng của ĐỨC CHÚA ! thì Ta sẽ trừng phạt nó và nhà nó.F%,!Và khi dân này hay một ngôn sứ hoặc một tư tế hỏi ngươi : Cái gì là gánh nặng của ĐỨC CHÚA ?, ngươi sẽ trả lời chúng : Chính các ngươi là gánh nặng, và Ta sẽ quẳng các người đi, sấm ngôn của ĐỨC CHÚA !bE=, Này Ta chống lại những kẻ dựa vào những giấc chiêm bao dối trá mà tuyên sấm – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Chúng kể lại những giấc chiêm bao và làm cho dân Ta lầm lạc vì những điều dối trá cùng những chuyện khoác lác ba hoa của chúng. Chính Ta, Ta đã không phái chúng đi, cũng chẳng truyền lệnh cho chúng ; đối với dân này, chúng thật vô tích sự. Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.D,Này Ta chống lại các ngôn sứ dùng ba tấc lưỡi của mình mà tuyên sấm – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.C-,Vì thế, này Ta chống lại các ngôn sứ ăn cắp lời của Ta phán với kẻ này người kia – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.B,Lời của Ta lại chẳng giống như lửa, chẳng giống như búa đập tan tảng đá sao ? Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.kAO,Ngôn sứ có chiêm bao thì cứ thuật lại giấc chiêm bao, còn người đón nhận lời Ta, thì hãy trung thành nói lại lời Ta !Rơm với lúa có gì chung nhau không ? Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.-@S,Chúng kể cho nhau nghe những giấc chiêm bao có ý làm cho dân Ta quên bẵng danh Ta, giống như cha ông chúng đã quên danh Ta mà nhớ Ba-an !-?S,Cho tới bao giờ trong hàng ngôn sứ còn có những kẻ tuyên sấm dối trá, những kẻ tuyên sấm điều giả dối do lòng nghĩ tưởng ra.>},Ta đã nghe các ngôn sứ nhân danh Ta mà tuyên sấm dối trá rằng : Tôi chiêm bao ! Tôi đã chiêm bao !J= ,Có ai ẩn mình trong nơi bí mật mà Ta lại không thấy. Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Ta lại không làm cho trời đất đầy tràn hay sao ? Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.<,Phải chăng Ta chỉ là Thiên Chúa khi ở gần, chứ không phải Thiên Chúa khi ở xa ? Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.b;=,Cuộc họp bàn của Ta, giả như chúng có mặt, thì chúng đã công bố lời Ta muốn nói cho dân, chúng đã giúp dân bỏ đường tà mà trở lại và bỏ các hành vi gian ác đã làm.:/,Ta đã không phái các ngôn sứ ấy đi, thế mà chúng lại chạy ! Ta đâu có bảo chúng, thế mà chúng lại nói tiên tri !^95,Cơn lôi đình của ĐỨC CHÚA sẽ không nguôi cho đến khi Người thực hiện và hoàn tất mọi điều lòng Người đã quyết định. Điều ấy, các ngươi sẽ hiểu rõ sau này.+8O,Này trận cuồng phong của ĐỨC CHÚA, cơn thịnh nộ của Người bừng lên, cơn dông tố quay cuồng, nó ập xuống đầu quân gian ác.75,Nhưng ai đã được họp bàn với ĐỨC CHÚA, để chứng kiến và nghe lời Người ? Ai đã chú ý và nghe theo lời Người ?T6!,Chúng dám nói với những kẻ khinh miệt Ta : ĐỨC CHÚA phán : anh em sẽ được bình an ! Và với những kẻ lòng chai dạ đá : Tai hoạ chẳng bao giờ ập xuống anh em !5,ĐỨC CHÚA các đạo binh phán như sau : đừng nghe lời các ngôn sứ tuyên sấm, chúng phỉnh phờ các ngươi ; điều chúng nói chỉ là thị kiến do tưởng tượng, chứ không phải do miệng ĐỨC CHÚA phán ra.#4?,Vì vậy, để lên án các ngôn sứ ấy, ĐỨC CHÚA các đạo binh phán như sau : Này Ta sắp bắt chúng ngậm ngải và uống nước ngâm thuốc độc, bởi vì chính từ các ngôn sứ ở Giê-ru-sa-lem mà sự vô đạo đã lan tràn khắp xứ.}3s,Còn nơi các ngôn sứ ở Giê-ru-sa-lem, Ta đã thấy điều ghê tởm : chúng phạm tội ngoại tình và sống trong dối trá ; chúng tiếp tay cho bọn gian tà, đến nỗi chẳng ai từ bỏ điều gian ác mà trở lại. Đối với Ta, tất cả bọn chúng khác nào Xơ-đôm, và dân cư trong thành cũng giống như Gô-mô-ra./2W, Nơi các ngôn sứ ở Sa-ma-ri, Ta đã thấy chuyện điên rồ : Chúng đã tuyên sấm nhân danh Ba-an và làm cho Ít-ra-en, dân Ta, bị lầm lạc.1, Vì thế, đường chúng đi trở nên trơn trượt ; chúng bị đẩy vào nơi tăm tối mịt mù và té nhào trong đó. Vì Ta sẽ khiến tai hoạ ập xuống trên chúng, vào năm chúng bị trừng phạt. Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.<0q, Quả thế, cả ngôn sứ lẫn tư tế đều là quân vô đạo ; ngay trong Nhà của Ta, Ta cũng thấy điều gian ác của chúng. Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.%/C, Xứ sở đầy dẫy quân ngoại tình ; quả thế, vì một lời nguyền rủa mà xứ sở phải tang tóc, mà các bãi chăn súc vật trong hoang địa phải héo khô. Chúng chỉ mau chân chạy theo chuyện gian tà và mạnh tay làm điều bất chính.T.!, *Về các ngôn sứ : Tâm can tôi tan nát, xương cốt tôi rã rời. Tôi nên như người say, nên như người bứ rượu, cũng chỉ vì ĐỨC CHÚA, vì thánh ngôn của Người.- ,nhưng sẽ nói : Nhân danh ĐỨC CHÚA hằng sống, Đấng đã đưa dòng dõi nhà Ít-ra-en lên khỏi đất phương bắc và khỏi mọi miền đất Người đã xua họ đến, để họ được cư ngụ trên đất của họ !r,],Vì thế, này đây sẽ tới những ngày –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– người ta không còn nói như sau nữa : Nhân danh ĐỨC CHÚA hằng sống, Đấng đưa con cái Ít-ra-en lên khỏi đất Ai-cập !,J+ ,Thời bấy giờ, Giu-đa sẽ được cứu thoát, Ít-ra-en được sống yên hàn. Danh hiệu người ta tặng vua ấy sẽ là : ĐỨC CHÚA, sự công chính của chúng ta.%*C,Này, sẽ tới những ngày –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– Ta sẽ làm nảy sinh cho nhà Đa-vít một chồi non chính trực. Vị vua lên ngôi trị vì sẽ là người khôn ngoan tài giỏi trong xứ sở, vua sẽ thi hành điều chính trực công minh._)7,Ta sẽ cho xuất hiện các mục tử để lãnh đạo chúng ; họ sẽ chăn dắt chúng. Chúng sẽ không còn phải hãi hùng, kinh khiếp và bị bỏ rơi nữa. Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.](3,Chính Ta sẽ quy tụ đoàn chiên Ta còn sót lại từ khắp mọi miền Ta đã xua chúng đến. Ta sẽ đưa chúng về đồng cỏ của chúng ; chúng sẽ sinh sôi nảy nở thật nhiều.-'S,Vì thế, ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán như sau để lên án các mục tử, những người chăn dắt dân Ta : chính các ngươi đã làm cho đoàn chiên của Ta phải tan tác ; các ngươi đã xua đuổi và chẳng lưu tâm gì đến chúng. Này Ta sẽ để ý đến các hành vi gian ác của các ngươi mà trừng phạt các ngươi – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.& #,*Khốn thay những mục tử làm cho đoàn chiên Ta chăn dắt phải thất lạc và tan tác –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA–%,ĐỨC CHÚA phán thế này : Hãy viết về con người ấy : Đứa tuyệt tự ! Đồ vứt đi ! Vì trong dòng dõi nó, sẽ chẳng có ai thành đạt, lên ngự trên ngai Đa-vít và nắm quyền thống trị ở Giu-đa nữa.O$,Quê hương ơi ! Đất nước ơi ! Hãy nghe lời ĐỨC CHÚA.#,Khon-gia-hu, con người ấy, phải chăng là cái bình đất bể nát tồi tàn, một dụng cụ chẳng ai ngó ngàng chi cả ? Tại sao nó và cả dòng dõi bị quẳng đi, bị ném vào một miền đất chúng không hề biết đến ?"y,Còn miền đất chúng những khát khao mong mỏi trở về, chẳng bao giờ chúng được trở về đó.o!W,Ngươi và người mẹ đã sinh ra ngươi, Ta sẽ quẳng vào một miền đất xa lạ không phải là nơi chôn nhau cắt rốn của các ngươi, nhưng là nơi các ngươi sẽ phải nhắm mắt lìa đời.x i,Thật vậy, Ta sẽ nộp ngươi vào tay những kẻ tìm hại mạng sống ngươi, vào tay những kẻ làm ngươi phải kinh hãi khi giáp mặt, vào tay Na-bu-cô-đô-nô-xo vua Ba-by-lon, và vào tay người Can-đê.J ,Ta lấy mạng sống Ta mà thề –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– dù Khon-gia-hu vua Giu-đa, con của Giơ-hô-gia-kim, là chiếc ấn Ta đeo ở tay hữu, Ta cũng sẽ rút ra. ,*Chính ngươi là kẻ đang cư ngụ trên núi Li-băng, tổ ấm của ngươi ở giữa các cây hương bá. Nhưng than ôi ! Khi cơn đau ập xuống thình lình, ngươi sẽ phải rên siết quằn quại như sản phụ lâm bồn !kO,Mọi kẻ chăn dắt ngươi sẽ bị gió cuốn sạch, những kẻ yêu mến ngươi sẽ phải đi đày. Thật vậy, bấy giờ ngươi sẽ phải hổ ngươi bẽ mặt vì mọi thói gian ác của ngươi.\1,Ta đã phán với ngươi lúc ngươi được yên ổn, nhưng ngươi đã nói : Tôi chẳng thèm nghe ! Từ lúc còn trẻ, ngươi vẫn sống như thế, ngươi đâu có chịu nghe tiếng Ta.8i,Hãy lên núi Li-băng mà kêu gào ; hãy cất tiếng trên dãy Ba-san ; hãy kêu gào từ dãy núi A-va-rim, vì mọi kẻ yêu mến ngươi đã bị đè bẹp./,Nó sẽ được chôn cất như một con lừa : người ta sẽ lôi, sẽ quẳng nó tận bên ngoài các cổng thành Giê-ru-sa-lem.E,Vì thế, ĐỨC CHÚA phán thế này về vua Giu-đa là Giơ-hô-gia-kim, con vua Giô-si-gia-hu : Người ta sẽ chẳng khóc thương nó : Ôi, người anh em của tôi ơi ! Ôi, người chị em của tôi ơi ! Người ta sẽ chẳng khóc thương nó : Ôi, chúa thượng ! Ôi, đức vua !3,Còn ngươi, mắt ngươi đâu nhìn gì, lòng ngươi đâu muốn gì nếu không phải là tư lợi, nếu không phải là máu người vô tội ngươi có thể đổ ra, nếu không phải là điều áp bức bạo tàn ngươi sẵn sàng thực hiện ?W',Ông đã phân xử công minh cho kẻ nghèo hèn túng thiếu, cũng vì vậy mà mọi sự nên xuôi xắn cho ông. Xử sự như vậy là biết Ta rồi đó ! Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.'G,Phải chăng ngươi tỏ mình làm vua cai trị khi ưa thích xài gỗ bá hương ? Cha ngươi lại chẳng ăn chẳng uống hay sao ? Nhưng ông đã thực thi lẽ công bằng, đã làm điều chính trực ; chính vì vậy mà mọi sự nên xuôi xắn cho ông.D,Nó nói : Ta sẽ xây cho mình một toà nhà đồ sộ có gác rộng lầu cao. Nó trổ nhiều cửa sổ, bọc tường bằng gỗ bá hương, rồi sơn son thếp vàng.-S, Khốn thay kẻ xây nhà xây cửa mà không đếm xỉa đến lẽ công bằng. Khốn thay kẻ xây lầu son gác tía mà chẳng màng chi đến điều chính trực. Khốn thay kẻ bắt anh em mình làm lụng vất vả mà không tính công sá, không trả thù lao.ta, vì nó sẽ chết tại nơi nó phải lưu đày, và không bao giờ nhìn thấy chốn này nữa.lQ, Quả thật, về vua Sa-lum, người lên ngôi cai trị nước Giu-đa, kế vị cha mình là Giô-si-gia-hu, ĐỨC CHÚA phán thế này : Kẻ đã ra đi khỏi chốn này thì sẽ chẳng bao giờ trở lại,fE, Đừng khóc thương người chết, rên rỉ thương khóc nó làm gì ! Có khóc, hãy khóc người phải ra đi, bởi vì nó chẳng còn trở lại, chẳng còn nhìn thấy nơi chôn nhau cắt rốn.5c, Người ta sẽ đáp lại : Cũng chỉ vì họ đã bỏ Giao Ước của ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của họ, mà sụp lạy và phụng thờ các thần khác.%C,Nhiều sắc dân sẽ đi ngang qua thành này ; chúng sẽ nói với nhau : Vì sao ĐỨC CHÚA lại xử với thành vĩ đại này như thế ?{o,Nhằm chống lại ngươi, chính Ta sẽ sai phái những người đến huỷ diệt ngươi, ai nấy được trang bị sẵn sàng. Những cây bá hương hảo hạng của ngươi, chúng sẽ chặt đi và quăng vào lửa.y k,Thật vậy, ĐỨC CHÚA phán như sau về nhà của vua Giu-đa :Cho dầu đối với Ta, ngươi là Ga-la-át, là đỉnh núi Li-băng, nhưng Ta quyết biến ngươi nên sa mạc, nên thành thị không người cư trú.2 ],Nhưng nếu các ngươi không nghe những lời này –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– Ta lấy chính danh Ta mà thề : Nhà này sẽ nên chốn hoang tàn. ,Vì nếu các ngươi ra sức thực thi lời này, thì bấy giờ, các vua ngự trên ngai vàng nối nghiệp Đa-vít sẽ ngồi xe, cỡi ngựa đi qua các cửa đền này, không những chỉ có vua và bề tôi mà cả dân nữa.E ,ĐỨC CHÚA phán như sau : Hãy thực thi lẽ công minh và điều chính trực ; hãy giải thoát người bị bóc lột khỏi tay kẻ áp bức ; đừng ngược đãi ngoại kiều, trẻ mồ côi và người goá bụa ; đừng cưỡng bức và đổ máu người vô tội ở nơi đây.L ,Ngươi sẽ nói : Hãy nghe lời ĐỨC CHÚA, hỡi vua Giu-đa đang ngự trên ngai vàng Đa-vít, vua cũng như các bề tôi và dân của vua đang ra vào các cổng thành này. ,*ĐỨC CHÚA phán như sau : Ngươi hãy xuống đền vua Giu-đa và tại đó, ngươi sẽ công bố lời này :~u,Ta sẽ sửa phạt các ngươi tuỳ theo kết quả công việc các ngươi làm, – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Ta sẽ đốt lửa trong rừng thuộc hoàng cung và lửa sẽ thiêu rụi tất cả những gì bao quanh nó.ta, Này Ta chống lại ngươi, hỡi cô gái ở thung lũng, hỡi núi đá miền đồng bằng – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Chính các ngươi bảo : Ai dám xuống tấn công ta ? Ai vào được nơi ta trú ẩn ?#?, hỡi nhà Đa-vít ! ĐỨC CHÚA phán như sau :Sáng sáng, hãy phân xử công minh, giải thoát người bị bóc lột khỏi tay kẻ áp bức ; chẳng vậy, lửa giận Ta sẽ bừng bừng không ai tắt nổi, vì những hành vi gian ác của các ngươi.N, Ngỏ lời với hoàng gia Giu-đa : Hãy nghe lời ĐỨC CHÚA,G, Vì Ta sẽ quay mặt lại phạt thành này, giáng hoạ chứ không giáng phúc, sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Nó sẽ bị trao vào tay vua Ba-by-lon và bị vua phóng hoả.yk, Ai ở lại trong thành, sẽ phải chết vì gươm đao, đói kém và ôn dịch ; còn ai chạy ra ngoài đầu hàng quân Can-đê đang vây chặt các ngươi, thì ít ra cũng sống và bảo toàn được tính mạng.`9,Còn đối với dân này, ngươi sẽ nói : ĐỨC CHÚA phán như sau : Đây Ta đưa ra cho các ngươi chọn : hoặc con đường đưa tới sự sống, hoặc con đường đưa tới sự chết.yk,Sau đó –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– Xít-ki-gia-hu, vua Giu-đa, các bề tôi của nó cùng với dân còn sống sót trong thành này đã thoát khỏi ôn dịch, gươm đao, đói kém, Ta sẽ trao tất cả vào tay Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, vào tay các thù địch của chúng và những kẻ tìm hại mạng chúng ; người ta sẽ dùng gươm đánh phạt chúng, không thương xót, không nể nang, không đoái hoài đến chúng nữa.%,Ta sẽ đánh phạt dân cư trong thành này, cả người lẫn súc vật ; chúng sẽ phải chết vì trận dịch kinh khủng.~/,Ta sẽ dang cánh tay mạnh mẽ uy quyền, đích thân chống lại các ngươi, trong lúc cơn giận của Ta lên tới cực điểm.B}},ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán như sau : Này từ bên ngoài tường luỹ, Ta sắp thu hồi binh khí các người cầm ở tay để giao chiến với vua Ba-by-lon và những người Can-đê hiện bao vây các ngươi, và Ta sẽ gom tất cả lại đưa vào giữa thành này.d|A,Ông Giê-rê-mi-a bảo họ : Các ông về thưa với vua Xít-ki-gia-hu thế này :'{G,Xin ông thỉnh ý ĐỨC CHÚA giúp chúng tôi, vì vua Ba-by-lon là Na-bu-cô-đô-nô-xo đến đánh chúng tôi ; may ra ĐỨC CHÚA sẽ lại thực hiện mọi kỳ công như Người đã làm để giúp chúng ta, khiến vua ấy phải bỏ chúng ta mà rút lui.Uz %,Đây là lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a, khi vua Xít-ki-gia-hu phái ông Pát-khua con ông Man-ki-gia và tư tế Xơ-phan-gia con ông Ma-a-xê-gia đến nói với ông rằng :*yM,Tôi đã lọt lòng mẹ để làm chi ? Phải chăng chỉ để thấy toàn gian khổ, buồn sầu, và thấy cuộc đời qua đi trong tủi hổ ?x%,Tại sao tôi đã không chết ngay trong lòng mẹ để mẹ tôi nên nấm mồ chôn tôi, và lòng bà cưu mang tôi mãi mãi ?Rw,Chớ gì kẻ đó giống như các thành bị ĐỨC CHÚA phá đổ, không chút xót thương. Chớ gì sáng sớm nó nghe tiếng kêu cứu, và giữa trưa nghe tiếng hò xung trận.2v],Thật đáng nguyền rủa kẻ làm cho cha tôi hớn hở mừng vui khi báo tin cho người : Một người con, một bé trai đã được sinh ra cho ông.u,Thật đáng nguyền rủa ngày tôi được sinh ra. Ngày mẹ tôi sinh ra tôi không đáng được chúc lành.t#, Hãy ca tụng ĐỨC CHÚA, hãy ngợi khen ĐỨC CHÚA, vì Người đã giải thoát kẻ cơ bần khỏi tay phường hung bạo.\s1, Lạy ĐỨC CHÚA các đạo binh, Đấng dò xét người công chính, Đấng thấu suốt tâm can, con sẽ thấy Ngài trị tội chúng đích đáng, vì con đã giãi bày cơ sự cùng Ngài.9rk, Nhưng ĐỨC CHÚA hằng ở bên con như một trang chiến sĩ oai hùng. Vì thế những kẻ từng hại con sẽ thất điên bát đảo, sẽ không thắng nổi con. Chúng sẽ phải thất bại, và nhục nhã ê chề : đó là một nỗi nhục muôn đời không thể quên.6qe, Con nghe biết bao người vu cáo : Kìa, lão Tứ phía kinh hoàng !, hãy tố cáo, hãy tố cáo nó đi ! Tất cả những bạn bè thân thích đều rình xem con vấp ngã. Họ nói : Biết đâu nó chẳng mắc lừa, rồi chúng ta sẽ thắng và trả thù được nó !%pC, Có lần con tự nhủ : Tôi sẽ không nghĩ đến Người, cũng chẳng nhân danh Người mà nói nữa. Nhưng lời Ngài cứ như ngọn lửa bừng cháy trong tim, âm ỉ trong xương cốt. Con nén chịu đến phải hao mòn, nhưng làm sao nén được !;oo,Mỗi lần nói năng là con phải la lớn, phải kêu lên : Bạo tàn ! Phá huỷ ! Vì lời ĐỨC CHÚA mà con đây bị sỉ nhục và chế giễu suốt ngày.inK,*Lạy ĐỨC CHÚA, Ngài đã quyến rũ con, và con đã để cho Ngài quyến rũ. Ngài mạnh hơn con, và Ngài đã thắng. Suốt ngày con đã nên trò cười cho thiên hạ, để họ nhạo báng con.9mk,Còn ông, hỡi Pát-khua, chính ông và tất cả những người ở trong nhà ông sẽ phải đi lưu đày. Ông sẽ đi Ba-by-lon, sẽ chết tại đó và sẽ phải chôn tại đó ; ông cũng như tất cả bạn bè, tức là những người đã nghe ông tuyên sấm láo !#l,Tất cả của cải thành này cùng với mọi công lao vất vả và mọi đồ quý giá, cũng như tất cả kho tàng của các vua Giu-đa, Ta sẽ nộp vào tay quân thù chúng ; bọn này sẽ cướp phá, tịch thu đem về Ba-by-lon./kW,Quả thật, ĐỨC CHÚA phán như sau : Này Ta sẽ biến ngươi thành nỗi kinh hoàng cho chính ngươi và tất cả bạn bè của ngươi. Chúng sẽ ngã gục dưới lưỡi gươm quân thù, chính mắt ngươi sẽ chứng kiến điều đó. Ta sẽ trao nộp toàn thể Giu-đa vào tay vua Ba-by-lon ; nó sẽ bắt chúng đi lưu đày ở Ba-by-lon ; sẽ dùng gươm tàn sát chúng.Lj,Hôm sau, ông Pát-khua tháo cùm cho ông Giê-rê-mi-a ; ông Giê-rê-mi-a nói với ông ấy : ĐỨC CHÚA không còn gọi ông là Pát-khua nữa, nhưng là Kinh hoàng tứ phía.i1,Ông Pát-khua cho đánh đòn ngôn sứ Giê-rê-mi-a và cho cùm ông tại cửa Ben-gia-min, tức là Cửa Trên trong Nhà ĐỨC CHÚA.h ,Tư tế Pát-khua con ông Im-me, tổng quản đốc Nhà ĐỨC CHÚA, đã nghe ông Giê-rê-mi-a tuyên sấm các lời ấy.g,ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán như sau : Này Ta sắp giáng xuống thành này và mọi thành phụ thuộc tất cả tai hoạ Ta đã tuyên phạt, vì chúng cứng đầu cứng cổ không chịu nghe lời Ta.Df,*Từ Tô-phét là nơi ĐỨC CHÚA đã sai ông đi tuyên sấm, ông Giê-rê-mi-a trở về, đến đứng ở tiền đình Nhà ĐỨC CHÚA và nói với toàn dân rằng :e, Nhà cửa ở Giê-ru-sa-lem và cung điện các vua Giu-đa – những nhà nào chúng dâng hương trên mái để kính đạo binh trên trời và tưới rượu dâng các thần khác – tất cả sẽ nên ô uế như ở Tô-phét.0dY, Ta sẽ xử với nơi này và với dân cư ở đó cũng như vậy –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– nghĩa là làm cho thành này giống như Tô-phét._c7, rồi nói với chúng : ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này : Cũng vậy, Ta sẽ đập tan dân này và thành này như người ta đập vỡ cái vò của thợ gốm, mà không thể hàn gắn lại được nữa. Người ta sẽ biến Tô-phét thành nghĩa địa, vì không còn chỗ nào khác để chôn.fbE, Ngươi sẽ đập vỡ cái bình trước mặt những người cùng đi với ngươi,ca?, Ta sẽ khiến chúng ăn thịt con trai, con gái mình : khi bị vây hãm, bị quân thù cùng những kẻ tìm hại mạng sống siết chặt trong cảnh ngặt nghèo, chúng sẽ ăn thịt lẫn nhau.<`q,Ta sẽ khiến cho thành này nên đồ kinh tởm, nên đề tài trào phúng ; ai đi qua cũng lắc đầu kinh ngạc, cười chê về mọi thương tích của nó.6_e,Tại nơi này, Ta sẽ đập tan ý định của Giu-đa và Giê-ru-sa-lem. Ta sẽ làm cho chúng ngã gục vì gươm trước mặt quân thù, do tay những kẻ tìm hại mạng sống chúng. Ta sẽ để cho xác của chúng làm mồi cho chim trời và thú vật dưới đất.H^ ,Vì thế, sẽ đến ngày –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– người ta không còn gọi nơi này là Tô-phét, là thung lũng Ben Hin-nôm nữa, nhưng là thung lũng Tàn Sát.W]',Chúng đã xây những nơi cao kính Ba-an để hoả thiêu con cái chúng làm lễ toàn thiêu dâng Ba-an ; đó là điều Ta đã không truyền, không phán dạy cũng không nghĩ đến.Q\,bởi vì chúng đã lìa bỏ Ta, đã biến nơi này thành nơi xa lạ. Tại chính nơi này, chúng còn dâng hương kính các thần khác, những thần chính chúng, cũng như cha ông chúng và các vua Giu-đa đã không hề biết đến ; chúng đã làm cho nơi này ngập máu người vô tội.0[Y,Ngươi sẽ nói : Hỡi các vua Giu-đa, hỡi dân cư Giê-ru-sa-lem, hãy nghe lời ĐỨC CHÚA. ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán như sau : Này Ta sắp giáng tai hoạ xuống nơi đây, khiến cho bất cứ ai nghe nói cũng phải ù cả hai tai :Z3,hãy đi ra phía thung lũng Ben Hin-nôm, lối vào cửa Gốm, tại đó ngươi sẽ công bố những điều Ta sẽ phán với ngươi.1Y ],ĐỨC CHÚA phán thế này : Hãy đi mua một cái bình sành của thợ gốm. Cùng với một số kỳ mục trong dân và một số trong hàng tư tế,X ,Lạy ĐỨC CHÚA, mọi âm mưu chúng bày ra để hại con chính Ngài biết rõ. Lỗi lầm chúng, xin Ngài đừng bỏ qua, tội lỗi chúng sờ sờ trước Thánh Nhan, xin Ngài đừng xoá sạch. Trước Thánh Nhan, xin cho chúng phải thất điên bát đảo, và đến lúc Ngài nổi trận lôi đình, xin cứ thẳng tay trừng trị chúng.YW+,Ước chi nhà chúng ở vẳng tiếng khóc tiếng than, khi bất chợt Ngài cho bọn cướp xông vào chúng, vì chúng đã đào hố để bắt con và giăng bẫy cho chân con vấp ngã.vVe,Vì vậy, xin để cho con cái chúng đói lả, cho chúng ngã gục vì gươm đao. Ước chi đàn bà đã mất con lại goá chồng, đàn ông chết vì ôn dịch, còn thanh niên chết vì gươm đao chinh chiến.$UA,Nào có ai lấy oán đền ơn ? Thế mà chúng lại đào hố nhằm làm con mất mạng. Xin Ngài nhớ cho : con đã từng đứng ra trước nhan Ngài để nói tốt nói hay cho chúng, để ngăn cơn thịnh nộ của Ngài khỏi giáng lên đầu chúng.dTA,Lạy ĐỨC CHÚA, xin để ý đến con và nghe những kẻ tố cáo con nói đó.jSM,Chúng nói : Hãy đến đây ta cùng nhau bàn mưu tính kế hại Giê-rê-mi-a. Vì thiếu tư tế, lề luật không chết, thiếu hiền nhân, không thiếu ý kiến, thiếu ngôn sứ, không thiếu lời dạy bảo. Đến đây, ta hãy dùng lời nó mà hại nó, và phải hết sức để ý đến mọi lời nó nói.ZR-,Khác nào trận gió đông, Ta sẽ làm cho chúng phân tán trước mặt quân thù. Ngày chúng gặp tai ương hoạn nạn Ta sẽ chỉ cho chúng thấy lưng Ta, chứ không cho thấy mặt.#Q?,Chúng đã biến xứ sở thành những nơi hoang tàn đổ nát cho thiên hạ mãi mãi cười chê, ai đi qua cũng lắc đầu kinh ngạc.P!,Thế mà Ta, dân Ta lại quên lãng, chúng đốt hương dâng kính tà thần nên chúng phải lao đao lận đận trên nẻo đường chúng đi, những nẻo đường thuở trước, để đi vào những lối quanh co chưa khai phá bao giờ.-OS,Có bao giờ tuyết núi Li-băng lại ngừng rơi trên sườn đá dốc ? Có bao giờ dòng nước mát rượi chảy từ núi đá lại cạn khô ?HN , Vì thế, ĐỨC CHÚA phán thế này : Hãy hỏi các dân tộc cho biết : Ai đã nghe câu chuyện như thế này chưa ? Trinh nữ Ít-ra-en đã làm điều rất kinh tởm.,MQ, Nhưng chúng sẽ nói : Vô ích ! Chúng tôi sẽ theo ý định của chúng tôi, và mỗi người cứ cố chấp theo lòng dạ xấu xa của mình. L, Và bây giờ, ngươi hãy nói với người Giu-đa và dân cư Giê-ru-sa-lem rằng : ĐỨC CHÚA phán như sau : Này chính Ta đang tạo ra tai hoạ nhằm trừng phạt các ngươi, đang tính kế chống các ngươi. Vậy hãy mau trở lại, ai nấy phải từ bỏ con đường gian ác ; hãy làm cho cách sống và công việc của mình tốt hơn.*KM, nhưng nếu dân tộc ấy làm điều dữ trái mắt Ta, không chịu nghe theo tiếng Ta, Ta sẽ hối tiếc về phúc lành Ta định ban cho nó.lJQ, Có khi Ta bày tỏ ý định sẽ xây, sẽ trồng một dân tộc hay một vương quốc,:Im,nhưng nếu dân tộc ấy trở lại, bỏ sự dữ đã khiến Ta quyết định trừng phạt nó, thì Ta sẽ hối tiếc về tai hoạ Ta định giáng cho nó.xHi,Có khi Ta bày tỏ ý định sẽ nhổ, sẽ lật, sẽ diệt một dân tộc hay một vương quốc,-GS,Hỡi nhà Ít-ra-en, đối với các ngươi, Ta lại không thể làm được như người thợ gốm này hay sao ? Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Này hỡi nhà Ít-ra-en, đất sét ở trong tay người thợ gốm thế nào, các ngươi ở trong tay Ta cũng như vậy.FF,Bấy giờ có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :BE},Nhưng chiếc bình anh đang nắn bị hỏng, như có lúc xảy ra khi thợ gốm nặn đất sét. Anh làm lại một chiếc khác đúng như anh thấy cần phải làm. ~Y~e|{zyy9xw5uut@srqjpoon3m*llkjiii"hhA=:S,sau khi vua Giơ-khon-gia, thái hậu, các thái giám, thủ lãnh Giu-đa và Giê-ru-sa-lem, các thợ rèn và thợ làm khoá rời khỏi Giê-ru-sa-lem.1= ],*Đây là những lời lẽ trong bức thư ngôn sứ Giê-rê-mi-a gửi từ Giê-ru-sa-lem cho các kỳ mục còn sót lại trong đám người lưu đày, cho các tư tế, các ngôn sứ và toàn dân đã bị Na-bu-cô-đô-nô-xo đưa từ Giê-ru-sa-lem đày sang Ba-by-lon,I< ,Ngôn sứ Kha-nan-gia đã chết vào tháng bảy năm ấy.Q;,Bởi thế, ĐỨC CHÚA phán như sau : Này, Ta sẽ bứng ngươi ra khỏi mặt đất : Ngay năm nay, ngươi sẽ phải chết vì ngươi đã hô hào nổi loạn chống ĐỨC CHÚA.\:1,Khi ấy, ngôn sứ Giê-rê-mi-a nói với ngôn sứ Kha-nan-gia : Ông Kha-nan-gia, hãy nghe đây, ĐỨC CHÚA chẳng hề sai ông, thế mà ông lại làm cho dân này tin vào điều dối trá.b9=,Quả thật, ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán như sau : Ta sẽ quàng một cái ách bằng sắt vào cổ tất cả các dân tộc này, khiến chúng phải làm tôi Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, và chúng sẽ làm tôi nó. Ngay cả những giống vật ngoài đồng, Ta cũng trao cho nó.<8q, Hãy đi nói với Kha-nan-gia : ĐỨC CHÚA phán như sau : Ngươi đã bẻ gãy những cái gông bằng gỗ, thì hãy làm những cái gông bằng sắt thế vào !A7{, Nhưng, sau khi ngôn sứ Kha-nan-gia bẻ gãy cái gông mà ông đã tháo ra khỏi cổ ngôn sứ Giê-rê-mi-a, có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a rằng :<6q, Rồi ông Kha-nan-gia nói trước mặt toàn dân rằng : ĐỨC CHÚA phán như sau : Cũng giống như thế, hai năm nữa, Ta sẽ bẻ gãy cái ách của Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, không còn để nó đè trên cổ mọi dân tộc. Sau đó ngôn sứ Giê-rê-mi-a bỏ đi.t5a, Bấy giờ ngôn sứ Kha-nan-gia tháo cái gông ra khỏi cổ ngôn sứ Giê-rê-mi-a và bẻ gãy.I4 , còn ngôn sứ nào tuyên sấm có bình an, thì chỉ khi nào lời ngôn sứ ấy ứng nghiệm, ông mới được nhìn nhận là ngôn sứ ĐỨC CHÚA sai đến thật sự !F3,Các ngôn sứ có trước tôi và ông từ ngàn xưa đã tuyên sấm về nhiều xứ sở và vương quốc hùng mạnh, là sẽ có chiến tranh, tai ương và ôn dịch ;g2G,Nhưng xin ông lưu ý đến lời tôi sắp nói cho ông và cho toàn dân nghe đây :.1U,Ngôn sứ Giê-rê-mi-a nói : A-men ! Ước gì ĐỨC CHÚA làm như thế ! Ước gì Người thực hiện các điều ông vừa tuyên sấm, và đưa các đồ dùng trong Nhà ĐỨC CHÚA cũng như tất cả những người lưu đày từ Ba-by-lon trở lại nơi này.$0A,Bấy giờ ngôn sứ Giê-rê-mi-a trả lời ngôn sứ Kha-nan-gia trước mặt các tư tế và toàn dân đang đứng trong Nhà ĐỨC CHÚA. /,Cả Giơ-khon-gia, con của Giơ-hô-gia-kim, vua Giu-đa và tất cả những người Giu-đa bị lưu đày sang Ba-by-lon, chính Ta sẽ dẫn chúng về nơi đây, –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA–, vì Ta bẻ gãy ách của vua Ba-by-lon !D.,Còn hai năm nữa, Ta sẽ đem về nơi này mọi đồ dùng trong Nhà ĐỨC CHÚA, mà Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, đã lấy ra khỏi nơi này đưa sang Ba-by-lon.}-s,ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán như sau : Ta sẽ bẻ gãy ách của vua Ba-by-lon. , ,*Cũng năm ấy, vào đầu triều Xít-ki-gia-hu, vua Giu-đa, hồi tháng năm, năm thứ tư, ngôn sứ Kha-nan-gia, con ông Át-dua, người Ghíp-ôn, nói với tôi trong Nhà ĐỨC CHÚA, trước mặt các tư tế và toàn dân rằng :m+S,Những thứ ấy sẽ bị đem sang Ba-by-lon và sẽ lưu lại đó cho tới ngày Ta để ý đến – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Bấy giờ Ta sẽ đưa những thứ ấy lên và đem về lại chốn này.D*,Vì ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán như sau về các đồ dùng còn sót lại trong Nhà ĐỨC CHÚA, trong đền vua Giu-đa và ở Giê-ru-sa-lem :s)_,những thứ không bị Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, lấy đi, khi nó bắt Giơ-khon-gia, con của Giơ-hô-gia-kim, vua Giu-đa, phải lưu đày sang Ba-by-lon, cũng như các thân hào Giu-đa và Giê-ru-sa-lem.>(u,Quả thật, ĐỨC CHÚA các đạo binh phán như sau về các trụ đồng, các bể nước, các giàn lăn và các đồ dùng khác còn sót lại trong thành này,('I,Còn nếu chúng là ngôn sứ, nếu có lời ĐỨC CHÚA ở với chúng, thì chúng chỉ việc xin ĐỨC CHÚA các đạo binh giữ các đồ dùng còn sót lại trong Nhà ĐỨC CHÚA, trong đền vua Giu-đa và ở Giê-ru-sa-lem khỏi bị đưa sang Ba-by-lon !$&A,Chớ nghe theo chúng. Cứ làm tôi vua Ba-by-lon và các ngươi sẽ được sống. Tại sao thành này lại hoá ra một đống hoang tàn ?% ,Còn về các tư tế và toàn dân này, Ta phán như sau : ĐỨC CHÚA phán : Chớ nghe lời các ngôn sứ của các ngươi tuyên sấm cho các ngươi rằng : Này, các đồ dùng của Nhà ĐỨC CHÚA đang sắp được đưa từ Ba-by-lon về ngay lập tức, không trì hoãn ! Thật ra, chúng chỉ tuyên sấm điều dối trá cho các ngươi. $,Quả vậy, Ta chẳng sai chúng –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA–, chúng chỉ nhân danh Ta mà tuyên sấm điều dối trá, khiến Ta phải xua đuổi và tiêu diệt các ngươi cũng như các ngôn sứ đã tuyên sấm cho các ngươi.j#M,Các ngươi chớ nghe lời các ngôn sứ, những kẻ nói với các ngươi rằng : Anh em sẽ không phải làm tôi vua Ba-by-lon đâu ! Thật ra, chúng chỉ tuyên sấm điều dối trá cho các ngươi.B"}, Sao ngươi và dân ngươi lại muốn chết vì gươm đao, đói kém và ôn dịch, như lời ĐỨC CHÚA đã phán với dân tộc không chịu làm tôi vua Ba-by-lon ?s!_, Còn về Xít-ki-gia-hu, vua Giu-đa, Ta cũng phán với nó những điều tương tự : Các ngươi hãy đưa cổ nhận ách của vua Ba-by-lon mà làm tôi nó cũng như dân nó, và các ngươi sẽ được sống.} s, Nhưng dân tộc nào đưa cổ nhận ách của vua Ba-by-lon mà làm tôi nó, Ta sẽ cho dân tộc ấy ở lại trên đất nước mình –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA–, dân ấy sẽ trồng trọt và cư ngụ trên đó.M, Thật ra, chúng chỉ tuyên sấm điều dối trá để làm cho các ngươi phải xa rời đất nước của các ngươi, khiến Ta phải xua đuổi và tiêu diệt các ngươi.}, Phần các ngươi, đừng nghe lời các ngôn sứ, các tay bói toán, giải mộng, chiêm tinh, phù thuỷ của các ngươi ; chính chúng đã nói với các ngươi rằng : Anh em sẽ không phải làm tôi vua Ba-by-lon đâu !1,Vậy, dân tộc nào hoặc vương quốc nào không làm tôi nó, tức là Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, và không chịu quàng ách của vua Ba-by-lon vào cổ mình, thì Ta sẽ dùng gươm đao, đói kém và ôn dịch mà viếng thăm dân tộc ấy –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– cho đến khi Ta dùng tay nó mà làm cho dân tộc ấy biến mất hoàn toàn.b=,Mọi dân tộc sẽ phải làm tôi nó cũng như con cháu nó, cho tới khi đến thời của xứ sở nó, đến lượt nó phải làm tôi các dân tộc mạnh mẽ và các vua chúa hùng cường.X),Vậy giờ đây, chính Ta trao tất cả các xứ này vào tay Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, là tôi tớ của Ta ; ngay cả giống vật ngoài đồng, Ta cũng trao cho nó sử dụng.O,Chính Ta đã làm nên cõi đất, con người và súc vật trên mặt đất, nhờ sức mạnh lớn lao và cánh tay uy quyền của Ta ; Ta ban cõi đất này cho ai vừa mắt Ta._7,Ngươi hãy truyền lệnh cho chúng phải thưa với chủ mình rằng : ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán thế này : Các ông hãy thưa với chủ của các ông như sau :kO,Sau đó, ngươi hãy gửi một sứ điệp cho vua Ê-đôm, vua Mô-áp, vua dân Am-mon, vua Tia, vua Xi-đôn, qua trung gian các sứ giả chúng gửi đến Giê-ru-sa-lem để gặp Xít-ki-gia-hu, vua Giu-đa.y,ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng : Ngươi hãy bện dây thừng và làm một cái gông rồi đeo vào cổ. ),Vào đầu triều Xít-ki-gia-hu, con vua Giô-si-gia-hu, làm vua Giu-đa, có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a như sau :,Còn ông Giê-rê-mi-a thì được ông A-khi-cam con ông Sa-phan ra tay che chở cho khỏi rơi vào tay dân mà bị giết.1[,Chúng đưa ông U-ri-gia-hu từ Ai-cập về và đem nộp cho vua Giơ-hô-gia-kim. Vua đã dùng gươm giết chết ông và ném xác vào mồ tập thể. ,Nhưng vua Giơ-hô-gia-kim đã phái En-na-than con ông Ác-bo và một số người cùng với ông ấy đi sang Ai-cập. ,Bấy giờ vua Giơ-hô-gia-kim, cùng với tất cả các dũng sĩ của vua và tất cả các thủ lãnh nghe những lời ông nói, đã tìm cách giết ông. Nghe tin ấy, ông U-ri-gia-hu sợ hãi, chạy trốn và sang tới Ai-cập.&E,Cũng có một người nữa đã tuyên sấm nhân danh ĐỨC CHÚA, đó là ông U-ri-gia-hu, con ông Sơ-ma-gia-hu, người Kia-giát Giơ-a-rim ; ông đã tuyên sấm để lên án thành này và xứ này, với những lời lẽ tương tự như ông Giê-rê-mi-a.2],Có phải vì thế mà vua Giu-đa là Khít-ki-gia và toàn thể Giu-đa đã xử tử ông ấy ? Há chẳng phải vua đã kính sợ ĐỨC CHÚA và làm cho nét mặt Đức Chúa dịu lại, khiến ĐỨC CHÚA hối tiếc về tai hoạ Người đã quyết định để lên án họ hay sao ? Còn chúng ta, chính chúng ta lại muốn chuốc lấy cho mình một tai hoạ lớn lao như thế !N,Ông Mi-kha, người Mô-re-sét, đã tuyên sấm vào thời vua Giu-đa là Khít-ki-gia ; ông ấy đã nói với toàn dân Giu-đa rằng : ĐỨC CHÚA các đạo binh phán như sau : Xi-on sẽ thành ruộng cày, Giê-ru-sa-lem sẽ nên chốn tan hoang, và núi Đền Thờ hoá ra nơi cao rậm rạp !,Bấy giờ có mấy người thuộc hàng kỳ mục trong xứ đứng lên nói với đại hội toàn dân rằng :g G,Bấy giờ, các thủ lãnh và toàn dân nói với các tư tế và ngôn sứ : Con người này không đáng lãnh án tử, vì ông ta đã nói với chúng ta nhân danh ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng ta.t a,Có điều xin các người biết rõ cho rằng : Nếu các người giết tôi, thì chính các người sẽ phải chuốc lấy máu vô tội cho mình, cho thành này và dân cư trong thành. Vì quả thật là ĐỨC CHÚA đã sai tôi đến với các người để công bố cho các người nghe tất cả những điều trên đây.$ A,Còn tôi, này tôi ở trong tay các người, các người cứ xử với tôi thế nào như các người coi là tốt đẹp và chính đáng.+ O, Vậy giờ đây, các người hãy cải thiện đường lối và hành vi của các người và hãy nghe tiếng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các người ; bấy giờ ĐỨC CHÚA sẽ hối tiếc về tai hoạ Người đã quyết định để lên án các người.u c, Nhưng ông Giê-rê-mi-a đã trả lời tất cả các thủ lãnh và toàn dân như sau : Chính ĐỨC CHÚA đã sai tôi tuyên sấm mọi lời liên quan đến Nhà này cũng như thành này mà các người đã nghe.oW, Bấy giờ, các tư tế và ngôn sứ nói với các thủ lãnh và toàn dân rằng : Con người này đáng lãnh án tử, vì ông ta đã tuyên sấm chống lại thành này, như chính tai các ông đã nghe !G, Nghe biết những chuyện ấy, các thủ lãnh Giu-đa đã rời đền vua mà lên Nhà ĐỨC CHÚA; họ đã ngồi xét xử ở lối vào Nhà ĐỨC CHÚA, tại Cửa Mới.y, Tại sao ông lại dám nhân danh ĐỨC CHÚA mà tuyên sấm rằng : Nhà này sẽ nên như Si-lô, còn thành này sẽ ra điêu tàn, không ai cư ngụ ? Toàn dân đã tụ tập quanh ông Giê-rê-mi-a, trong nhà ĐỨC CHÚA.r],Sau khi ông Giê-rê-mi-a đã nói mọi điều ĐỨC CHÚA truyền cho ông phải công bố cho toàn dân, thì các tư tế, các ngôn sứ và toàn dân túm lấy ông mà bảo : Thế nào ông cũng phải chết !,Các tư tế, các ngôn sứ và toàn dân đã nghe ông Giê-rê-mi-a công bố những lời trên đây trong nhà ĐỨC CHÚA.1,Ta sẽ xử với Nhà này như với Si-lô ; còn thành này, Ta sẽ cho mọi dân tộc trên cõi đất dùng làm lời nguyền rủa.W',nếu các ngươi không chịu nghe lời các ngôn sứ, tôi tớ của Ta, những người chính Ta không ngừng sai đến với các ngươi, –nhưng các ngươi đã chẳng chịu nghe–,6e,Ngươi hãy bảo chúng : ĐỨC CHÚA phán như sau : Nếu các ngươi không chịu nghe Ta mà sống theo Lề Luật Ta đã đưa ra trước mặt các ngươi,zm,May ra chúng sẽ nghe và mỗi người sẽ bỏ con đường xấu xa của mình mà trở lại, bấy giờ Ta sẽ hối tiếc về tai hoạ chính Ta đang định giáng trên chúng vì những hành vi gian ác của chúng.=s,ĐỨC CHÚA phán như sau : Ngươi hãy đứng ở tiền đình Nhà ĐỨC CHÚA và công bố để lên án mọi người thuộc các thành Giu-đa đang đến thờ lạy trong Nhà ĐỨC CHÚA. Ngươi hãy công bố cho chúng mọi lời Ta truyền cho ngươi, đừng bớt lời nào.~ ,*Vào đầu triều Giơ-hô-gia-kim, con vua Giô-si-gia-hu, làm vua Giu-đa, có lời sau đây từ ĐỨC CHÚA gửi đến :*}M,&Con sư tử đã ra khỏi lùm cây ; xứ sở của chúng đã nên chốn hoang tàn, vì cơn lôi đình tàn khốc, vì cơn lôi đình thịnh nộ.z|m,%Những bãi cỏ yên hàn đã thành nơi lặng lẽ, vì ĐỨC CHÚA nổi cơn lôi đình thịnh nộ !A{{,$Người ta nghe tiếng kêu than của các mục tử, tiếng rên siết của những kẻ thống lãnh đoàn chiên, vì ĐỨC CHÚA đã phá tan đồng cỏ của chúng.pzY,#Mục tử chẳng còn nơi náu ẩn, kẻ thống lãnh đoàn chiên hết đường thoát thân.y!,"Hỡi các mục tử, hãy rên siết, hãy kêu gào. Hỡi những người thống lãnh đoàn chiên, hãy lăn lộn trên đất, vì đã đến ngày các ngươi bị hạ sát và tán loạn, các ngươi sẽ rơi xuống như chiếc bình quý giá.x,!Ngày ấy, những xác chết do ĐỨC CHÚA đánh phạt sẽ ngổn ngang khắp mặt đất. Chúng chẳng được khóc thương, chẳng được thu lượm, chẳng được chôn cất. Chúng hoá thành phân bón trên mặt đất.dwA, ĐỨC CHÚA các đạo binh phán như sau : Này tai hoạ lan tràn từ dân tộc này đến dân tộc khác ; và một trận cuồng phong dữ dội nổi lên từ những miền xa xăm của cõi đất.v{,Tận cùng cõi đất còn vang tiếng ồn ào, vì ĐỨC CHÚA đứng ra tố cáo muôn dân, chính Người ngự toà xét xử mọi xác phàm, phường gian ác, Người để mặc cho gươm chém. Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA..uU,Còn ngươi, ngươi hãy tuyên sấm cho chúng biết tất cả những lời trên đây ; ngươi hãy bảo chúng :Từ trên cao ĐỨC CHÚA rống lên, từ thánh điện của Người, Người lên tiếng, Người rống lên vang dội để kết án lãnh địa của Người, Người cất tiếng reo hò của những người đạp nho để trừng phạt toàn dân cư trên cõi đất.4ta,Vì này, cả chính thành kêu cầu Danh Ta, Ta còn gieo tai giáng hoạ, thì huống hồ các ngươi ? Không ! Các ngươi không được yên đâu, vì chính Ta cho phóng gươm để trừng phạt mọi dân cư trên cõi đất. Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA các đạo binh.Ws',Nếu chúng từ chối không nhận lấy chén từ tay ngươi mà uống, thì ngươi sẽ bảo chúng : ĐỨC CHÚA các đạo binh phán như sau : Thế nào các ngươi cũng phải uống !r!,Ngươi sẽ nói với chúng : ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán như sau : Hãy uống cho say ! Hãy mửa ra và ngã vật xuống, không còn trỗi dậy nổi trước lưỡi gươm mà chính Ta phóng vào giữa các ngươi.Kq,Tất cả các vua phương bắc, gần cũng như xa, kẻ trước người sau và mọi vương quốc trên cõi đất, trên mặt đất này. Còn vua Sê-sác sẽ uống sau cùng.bp=,là tất cả các vua Dim-ri, tất cả các vua Ê-lam, tất cả các vua Mê-đi.|oq,là tất cả các vua Ả-rập, tất cả các vua của đám đông hỗn tạp định cư trong sa mạc ;bn=,là Đơ-đan, Tê-ma, Bút, tất cả những dân cạo tóc hai bên thái dương ;~mu,là tất cả các vua Tia, tất cả các vua Xi-đôn và tất cả các vua ở hải đảo bên kia biển ;4lc,là Ê-đôm, Mô-áp và con cái Am-mon ;Ik ,đó là tất cả đám đông hỗn tạp ; tất cả các vua xứ Út ; tất cả các vua xứ Phi-li-tinh : Át-cơ-lôn, Ga-da, Éc-rôn và phần dân Át-đốt còn sót lại ;kjO,đó là Pha-ra-ô vua Ai-cập, các bề tôi, các thủ lãnh và toàn dân của vua ấy ;si_,Đó là Giê-ru-sa-lem và các thành miền Giu-đa, các vua chúa và các thủ lãnh của thành, để biến chúng nên chốn hoang tàn, nên đồ kinh tởm, nên đề tài trào phúng và đầu đề châm chọc ; h ,Tôi đã cầm lấy chén từ tay ĐỨC CHÚA và tôi đã bắt mọi dân mà ĐỨC CHÚA sai tôi đến phải uống.g,Chúng sẽ uống vào, sẽ lảo đảo và hoá ra điên dại vì lưỡi gươm mà chính Ta sẽ gửi cho chúng.f,Thật vậy, ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán với tôi như sau : Ngươi hãy cầm lấy từ tay Ta chén rượu tức là cơn lôi đình, và ngươi hãy bắt mọi dân tộc mà Ta sai ngươi đến phải uống chén ấy.be=,Vì cả chúng nữa, chúng cũng sẽ bị các dân tộc hùng cường và các vua chúa quyền uy bắt làm tôi, và Ta sẽ trả cho chúng tuỳ theo những hành vi và những việc tay chúng làm.d), Mọi lời Ta đã phán về xứ ấy, mọi điều đã được viết trong sách này, Ta sẽ thực hiện để trừng phạt nó.c, Nhưng khi mãn bảy mươi năm, Ta sẽ viếng thăm để trừng phạt vua Ba-by-lon và dân ấy –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– vì tội lỗi của chúng, cũng như trừng phạt xứ Can-đê và biến nó thành chốn điêu tàn vạn cổ.b%, Tất cả xứ này sẽ nên chốn điêu tàn đổ nát và các dân ấy sẽ phải làm tôi vua Ba-by-lon trong bảy mươi năm.(aI, Ta sẽ làm cho nơi chúng ở im bặt tiếng reo mừng hỷ hoan và tiếng hát của cô dâu chú rể, cũng như tiếng cối xay và ánh đèn.)`K, thì này Ta cho vời tất cả các thị tộc phương bắc cùng với Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, tôi tớ của Ta – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Ta sẽ đưa tất cả đến đánh xứ này và dân cư của nó cùng mọi dân tộc xung quanh ; Ta sẽ loại trừ chúng, sẽ biến chúng nên đồ kinh tởm, nên đề tài trào phúng, nên chốn điêu tàn vạn cổ.w_g,Vì thế, ĐỨC CHÚA các đạo binh phán : Vì các ngươi đã không thèm nghe các lời của Ta,=^s,Nhưng các ngươi đã chẳng chịu nghe Ta –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– cứ chọc giận Ta bằng những việc tay các ngươi làm mà chuốc lấy tai hoạ.g]G,Đừng chạy theo các thần khác mà thờ phượng và sụp lạy chúng, cũng đừng chọc giận Ta bằng những việc tay các ngươi làm, rồi Ta sẽ thôi không giáng hoạ cho các ngươi nữa.B\},Người phán rằng : Hãy trở về đi, mỗi người hãy bỏ con đường xấu xa, bỏ những hành vi gian ác của mình, rồi các ngươi sẽ được cư ngụ trên miền đất mà ĐỨC CHÚA đã ban cho các ngươi và cha ông các ngươi từ muôn thuở cho đến muôn đời.X[),Hơn nữa, ĐỨC CHÚA lại đã không ngừng phái đến với anh em tất cả các tôi tớ của Người là các ngôn sứ, nhưng anh em đã chẳng thèm nghe, cũng chẳng thèm lưu ý."Z=,Kể từ năm thứ mười ba triều Giô-si-gia-hu, con vua A-môn, làm vua Giu-đa cho đến hôm nay, tính ra đã được hai mươi ba năm, lời ĐỨC CHÚA phán với tôi và tôi đã không ngừng công bố cho anh em, nhưng anh em đã chẳng thèm nghe ! Y9,Lời đó, ngôn sứ Giê-rê-mi-a đã công bố cho toàn dân Giu-đa và cho mọi người cư ngụ ở Giê-ru-sa-lem, lời đó như sau :X y,*Có lời phán với ông Giê-rê-mi-a liên quan đến toàn dân Giu-đa, vào năm thứ tư triều Giơ-hô-gia-kim, con vua Giô-si-gia-hu, làm vua Giu-đa –cũng là năm thứ nhất triều Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon–.gWG, Để trừng phạt chúng, Ta sẽ bắt chúng phải chịu cảnh gươm đao, đói kém và ôn dịch, cho tới khi chúng biến sạch khỏi miền đất Ta đã ban cho chúng cũng như cho cha ông chúng.}Vs, Ta sẽ khiến chúng trở nên mối kinh hoàng và tai hoạ cho mọi vương quốc trên cõi đất, nên trò ô nhục, lời đàm tiếu, đầu đề châm chọc và lời nguyền rủa cho mọi nơi Ta đã xua chúng đến.U,Nhưng cũng như những trái vả xấu, xấu đến nỗi không thể ăn được –quả thật, ĐỨC CHÚA phán như sau– Ta cũng sẽ xử như thế với Xít-ki-gia-hu vua Giu-đa, với các thủ lãnh của vua ấy và với phần còn lại ở Giê-ru-sa-lem, những người còn sống sót trong xứ này và những người cư ngụ trong đất Ai-cập.oTW,Ta sẽ ban cho chúng một tâm hồn để nhận biết rằng chính Ta là ĐỨC CHÚA. Chúng sẽ là dân của Ta, còn Ta, Ta sẽ là Thiên Chúa của chúng ; bởi vì chúng sẽ hết lòng trở về với Ta."S=,Ta sẽ ghé mắt nhìn để ban phúc và sẽ đưa chúng trở về đất này ; Ta sẽ xây chứ không phá, sẽ trồng chứ không nhổ. ~`|{{(zy7xwvutshr]qqFpcoonXm[ll kjhggYf0eXdcbba `=_^A]q\1[|[ZYXXXWgVWU%SRRPP2ONMML2KJJIHHGFEED[CCB=<;::J9876544;32x100O/.-- ,T**%)p((&%%$"!rdkeUYX  ( e aXU.uU,"Các thủ lãnh Giu-đa, các thủ lãnh Giê-ru-sa-lem, các hoạn quan, các tư tế và toàn dân trong xứ, những kẻ băng qua giữa hai phần đó,~tu,"Những kẻ đã vi phạm giao ước của Ta, đã không giữ những điều khoản cam kết trước mặt Ta, những kẻ đó, Ta sẽ biến thành một con bò tơ cho người ta xẻ làm đôi và băng qua giữa hai phần.&sE,"Vì thế, ĐỨC CHÚA phán thế này : Các ngươi đã không nghe Ta, không ai chịu phóng thích anh em mình, không ai chịu phóng thích đồng bào mình, thì này, sấm ngôn của ĐỨC CHÚA, Ta sẽ để mặc các ngươi cho gươm đao, ôn dịch và đói khát tự do hoành hành ; Ta sẽ biến các ngươi thành nỗi kinh hoàng cho mọi vương quốc trên cõi đất.r,"Nhưng rồi các ngươi đã tráo trở và xúc phạm đến danh Ta, vì mỗi người trong các ngươi đã bắt lại những nô lệ nam nữ các ngươi đã phóng thích, để bắt chúng trở về làm tôi các ngươi, cả nam lẫn nữ.tqa,"Ngày nay các ngươi đã trở lại và làm điều ngay chính trước mặt Ta là phóng thích đồng bào mình ; các ngươi đã lập giao ước trước mặt Ta trong Đền Thờ, nơi danh Ta được kêu khấn.Jp ,"Đến năm thứ bảy, mỗi người trong các ngươi sẽ trả tự do cho người anh em Híp-ri đã bán mình cho ngươi ; nó sẽ làm nô lệ ngươi trong sáu năm, rồi ngươi phải phóng thích nó khỏi nhà ngươi. Nhưng cha ông các ngươi đã không nghe Ta ; chúng chẳng để tai.3o_," ĐỨC CHÚA phán thế này : Khi Ta đưa cha ông các ngươi ra khỏi đất Ai-cập, khỏi nhà nô lệ, Ta đã lập với họ một giao ước như sau :Hn ," Có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a rằng :#m?," Tuy nhiên sau đó, họ đã đổi ý và bắt lại các nô lệ nam nữ đã được họ phóng thích : họ lại bắt chúng làm nô lệ.l%," Tất cả các thủ lãnh và toàn dân tham dự giao ước, mỗi người đều đồng ý trả tự do cho nô lệ, nam cũng như nữ thuộc quyền mình, nên nơi họ không còn nô lệ nữa ; họ đã tán thành và cho chúng được tự do.Vk%," mỗi người phải trả tự do cho các nô lệ người Híp-ri thuộc quyền mình, dù là nam hay nữ, nghĩa là không ai giữ một người anh em Giu-đa nào của mình làm nô lệ.Kj,"Có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a, sau khi vua Xít-ki-gia-hu lập giao ước với toàn dân tại Giê-ru-sa-lem để công bố một cuộc giải phóng, đó là :i{,"Lực lượng của vua Ba-by-lon đã tấn công Giê-ru-sa-lem và tất cả các thành còn lại của Giu-đa, đó là La-khít và A-dê-ca ; vì trong số các thành Giu-đa, các thành còn lại này là những thành kiên cố.{ho,"Ngôn sứ Giê-rê-mi-a nói với Xít-ki-gia-hu, vua Giu-đa, tất cả các lời đó tại Giê-ru-sa-lem.Tg!,"nhưng sẽ được chết yên hàn. Và cũng như người ta đã đốt hương tưởng niệm tổ tiên ngươi là các vua tiền nhiệm thuở xưa, người ta cũng sẽ đốt hương tưởng niệm và than khóc ngươi : Ôi, Chúa Thượng ! Vì chính Ta phán như vậy – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.#f?,"Nhưng, hỡi Xít-ki-gia-hu, vua Giu-đa, hãy nghe lời ĐỨC CHÚA ! ĐỨC CHÚA phán về vua thế này : ngươi sẽ không chết vì gươm,weg,"Còn ngươi, ngươi sẽ không thoát khỏi tay nó, nhưng chắc chắn sẽ bị bắt nộp vào tay nó. Ngươi sẽ phải gặp vua Ba-by-lon, mắt nhìn mắt, miệng đối miệng ; và ngươi sẽ phải đi Ba-by-lon. d,"ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán thế này : Ngươi hãy đi nói với Xít-ki-gia-hu, vua Giu-đa rằng : ĐỨC CHÚA phán như sau : Này đây Ta sẽ trao thành này vào tay vua Ba-by-lon và nó sẽ phóng hoả đốt thành.Rc ,"*Có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a vào thời Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, với toàn thể lực lượng của ông, cùng mọi vương quốc trên trái đất dưới quyền thống trị của ông, và tất cả các dân tộc đến tấn công Giê-ru-sa-lem và các thành của nó.b,!thì Ta sẽ vứt bỏ dòng dõi Gia-cóp và Đa-vít, tôi tớ Ta, không còn lấy từ dòng dõi ấy những kẻ cai trị con cháu Áp-ra-ham, I-xa-ác và Gia-cóp nữa ! Quả thật, Ta sẽ đổi vận mệnh chúng và sẽ xót thương chúng.a,!ĐỨC CHÚA phán thế này : Nếu Ta không dựng nên ngày và đêm, nếu Ta không đặt ra quy luật cho trời và đất,t`a,!Ngươi chẳng thấy sao ? Dân này từng nói : hai thị tộc ĐỨC CHÚA đã chọn, Người đã bỏ rồi ! Bởi thế, chúng khinh dể dân Ta, coi như không phải là một dân tộc trước mặt chúng nữa.H_ ,!Có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a rằng :n^U,!Cũng như không thể đếm được đạo binh trên trời và chẳng sao kể hết cát dưới biển, Ta sẽ làm cho dòng dõi Đa-vít, tôi tớ Ta và các thầy Lê-vi phục vụ Ta, tăng nhiều như thế.r]],!thì giao ước của Ta với Đa-vít, tôi tớ Ta, cũng sẽ bị phá vỡ, tức là nó sẽ không có con cháu trị vì trên ngôi báu của nó và chẳng còn các thầy Lê-vi, các tư tế phục vụ Ta nữa.S\,!ĐỨC CHÚA phán thế này : Nếu các ngươi phá vỡ được giao ước của Ta với ngày, và giao ước của Ta với đêm, đến nỗi không có ngày và đêm đắp đổi nhau,N[,!Lại có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a rằng :FZ,!Các tư tế Lê-vi cũng không bao giờ thiếu người phục vụ trước nhan Ta để dâng lễ toàn thiêu, đốt hương làm lễ vật, và cử hành hy lễ mọi ngày.Y,!Vì ĐỨC CHÚA phán thế này : Đa-vít sẽ không bao giờ thiếu người ngự trên ngai báu nhà Ít-ra-en.[X/,!Trong những ngày ấy, Giu-đa sẽ được cứu thoát, Giê-ru-sa-lem sẽ an cư lạc nghiệp. Đây là tên người ta sẽ đặt cho thành : ĐỨC CHÚA là-sự-công-chính-của-chúng-ta !ZW-,!Trong những ngày ấy, vào thời đó, Ta sẽ cho mọc lên một mầm non, một Đấng Công Chính để nối nghiệp Đa-vít ; Người sẽ trị nước theo lẽ công bằng chính trực.,VQ,!Này, sẽ đến những ngày –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– Ta sẽ thực hiện điều tốt lành Ta đã phán về nhà Ít-ra-en và về Giu-đa.BU},! Tại các thành miền núi, các thành vùng Sơ-phê-la, và các thành vùng Ne-ghép, trong đất Ben-gia-min, vùng phụ cận Giê-ru-sa-lem và tại các thành Giu-đa, chiên cừu vẫn còn được lùa qua, dưới bàn tay của người kiểm số chiên – ĐỨC CHÚA phán như vậy.T,! ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này : Tại nơi đây, nơi hoang tàn không có người cũng không có vật, và trong tất cả các thành của nó, sẽ vẫn còn có những đồng cỏ cho các mục đồng thả chiên nằm nghỉ. S9,! tiếng reo mừng hỷ hoan, tiếng hát của cô dâu chú rể, tiếng của những kẻ mang lễ vật tạ ơn lên Nhà ĐỨC CHÚA mà nói : Hãy tạ ơn ĐỨC CHÚA các đạo binh, vì Đức Chúa nhân lành, vì muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương ! Vì Ta sẽ đổi vận mệnh xứ này và làm cho nó lại được như thuở ban đầu, ĐỨC CHÚA phán.cR?,! ĐỨC CHÚA phán thế này : Tại nơi đây, nơi mà các ngươi gọi là một đống hoang tàn, không có người cũng không có vật, tại các thành Giu-đa, các phố phường bị tàn phá của Giê-ru-sa-lem, nơi không có người, không có dân cư, không có súc vật, tại nơi này vẫn còn nghe thấyQ',! Đối với Ta, Giê-ru-sa-lem sẽ là một danh hiệu để hân hoan, là một lời ca ngợi, một vẻ huy hoàng trước toàn thể chư dân trên mặt đất, vì chư dân sẽ nghe biết mọi điều tốt lành Ta sẽ làm cho chúng. Họ sẽ sợ hãi và run rẩy vì tất cả mọi điều tốt lành, tất cả sự bình an Ta sẽ thực hiện cho thành ấy.vPe,!Ta sẽ thanh tẩy chúng cho sạch mọi điều gian ác chúng đã phạm, khiến chúng đắc tội với Ta. Ta sẽ thứ tha mọi điều gian ác chúng đã phạm khiến chúng đắc tội với Ta và phản lại Ta.rO],!Ta sẽ đổi vận mệnh của Giu-đa và Ít-ra-en, sẽ xây dựng chúng như thuở ban đầu.=Ns,!Nhưng, Ta sẽ mang lại cho nó một phương thuốc điều trị, sẽ chữa lành, sẽ tỏ cho chúng thấy một cảnh thái bình và một nền an ninh lâu dài.DM,!về những người kéo đến chống quân Can-đê nhưng lại làm cho thành đầy tử thi, đầy xác những kẻ Ta đã đánh chết trong cơn bực tức và giận dữ ; vì tất cả những điều gian ác của chúng mà Ta đã ngoảnh mặt đi, không nhìn đến thành này nữa.CL,!Vì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán như sau về nhà cửa trong thành này và cung điện các vua Giu-đa, những nhà sắp bị tàn phá vì ụ và gươm,K1,!Hãy kêu cầu Ta, Ta sẽ trả lời ngươi và sẽ tỏ cho ngươi biết những điều lớn lao và bí ẩn mà ngươi không biết.0JY,!ĐỨC CHÚA, Đấng đã làm ra trái đất, đã nắn ra và làm cho nó được vững bền –danh Người là ĐỨC CHÚA– Người phán thế này :I !,!Khi ông Giê-rê-mi-a vẫn còn bị nhốt trong sân vệ binh, lại có lời ĐỨC CHÚA phán với ông lần thứ hai rằng :H, ,Người ta sẽ dùng bạc tậu ruộng, viết văn tự, niêm phong và kêu người tới làm chứng trong đất Ben-gia-min, các vùng phụ cận Giê-ru-sa-lem, tại các thành Giu-đa, các thành miền núi, cũng như các thành vùng Sơ-phê-la, và các thành vùng Ne-ghép. Quả thật, Ta sẽ đổi vận mệnh của chúng – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.2G], +Người ta sẽ tậu ruộng trong xứ này, nơi ngươi nói là hoang vu chẳng có người cũng không có vật, và đã bị nộp vào tay quân Can-đê.lFQ, *Vì ĐỨC CHÚA phán như sau : Ta đã kéo xuống trên dân này tất cả mọi tai hoạ lớn lao như thế, thì chính Ta cũng sẽ đem lại cho chúng tất cả mọi ơn lành mà Ta đã hứa với chúng.E , )Ta lấy làm vui mà thi ân cho chúng, và đem hết sức hết lòng mà trồng chúng vững chắc trên đất này.Dw, (Ta sẽ lập với chúng một giao ước muôn đời : Ta sẽ không bỏ chúng nữa, sẽ tiếp tục theo dõi và không ngừng thi ân cho chúng, cũng như ban cho chúng lòng kính sợ Ta để chúng không xa rời Ta nữa.=Cs, 'Ta sẽ ban cho chúng một trái tim và một con đường hành động, để chúng kính sợ Ta mãi mãi, nhờ đó chúng và con cháu sau này được hạnh phúc.]B3, &Bấy giờ chúng sẽ là dân Ta, và Ta, Ta sẽ là Thiên Chúa của chúng.`A9, %Này Ta sẽ quy tụ chúng từ khắp mọi miền đất mà vì bực tức, giận dữ và quá phẫn nộ Ta đã xua chúng tới. Ta sẽ đưa chúng về lại nơi này và cho chúng được an cư.^@5, $Bởi thế, giờ đây ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán thế này về thành (mà theo lời các ngươi) đã bị nộp vào tay vua Ba-by-lon vì giặc giã, đói khát và ôn dịch :#??, #Chúng đã xây các nơi cao kính thần Ba-an trong thung lũng Ben Hin-nôm, để làm lễ thiêu con trai, con gái mình mà tế thần Mô-léc ; điều kinh tởm đã khiến Giu-đa phạm tội : điều đó Ta đã chẳng truyền, cũng không hề nghĩ tới.>%, "Chúng đã đặt các tượng thần Ghê Tởm của chúng trong nhà đã được xây cất kính danh Ta để làm cho ra ô uế.3=_, !Chúng đã quay lưng lại với Ta, chứ không quay mặt ; Ta đã không ngừng dạy bảo chúng, nhưng chúng chẳng thèm nghe mà đón nhận bài học.l<Q, vì tất cả sự dữ con cái Ít-ra-en và con cái Giu-đa, tức là chính chúng, các vua của chúng, các thủ lãnh, hàng tư tế, người Giu-đa và dân cư Giê-ru-sa-lem đã làm để chọc giận Ta.>;u, Phải, từ khi được xây dựng cho tới ngày nay, thành này vẫn làm cho Ta phải bực tức và giận dữ, đến nỗi Ta phải gạt nó đi cho khuất mắt, : , Vì từ hồi còn niên thiếu, con cái Ít-ra-en và con cái Giu-đa chỉ làm những điều xấu xa trước mắt Ta (quả thật, con cái Ít-ra-en cứ chọc giận Ta vì những việc tay chúng làm – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA).)9K, Quân Can-đê, những kẻ tấn công thành, sẽ tiến vào và phóng hoả đốt thành, thiêu huỷ nhà cửa, vì trên sân thượng các nhà ấy, người ta đã đốt hương kính thần Ba-an và tưới rượu kính các thần ngoại bang mà chọc giận Ta.=8s, Vì thế ĐỨC CHÚA phán như sau : Này đây Ta sẽ trao thành này vào tay quân Can-đê và vào tay Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, và nó sẽ chiếm thành.77, Này chính Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của mọi phàm nhân, đối với Ta, hỏi có điều gì là không thể làm được chăng ?B6, Có lời ĐỨC CHÚA phán với Giê-rê-mi-a rằng :n5U, Chính Ngài, lạy ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng con, Ngài đã phán với con : Ngươi hãy dùng bạc tậu thửa ruộng và kêu người đến làm chứng. Nhưng thành vẫn bị nộp vào tay quân Can-đê !/4W, Kìa, ngay sát thành, người ta đã đắp ụ để tấn công và chiếm thành ; thành sẽ bị nộp vào tay quân Can-đê là những kẻ nhờ gươm giáo, đói khát và ôn dịch mà tấn công thành. Điều Ngài phán, nay đã xảy ra mà Ngài chỉ nhìn thôi.03Y, Họ đã tiến vào và chiếm hữu đất ấy, nhưng lại không nghe theo tiếng Ngài, chẳng bước theo Lề Luật của Ngài ; tất cả những điều Ngài truyền cho họ, họ đã không thi hành, nên Ngài đã khiến những tai hoạ này xảy đến cho họ.2, Rồi Ngài đã ban cho họ đất này, như Ngài đã thề hứa với tổ tiên họ, miền đất tràn trề sữa và mật.N1, Ngài đã dùng dấu lạ điềm thiêng, đã giương bàn tay mạnh mẽ và cánh tay uy quyền, gây kinh hồn táng đởm mà đưa dân Ngài là Ít-ra-en ra khỏi đất Ai-cập.0, Ngài là Đấng đã thực hiện những dấu lạ điềm thiêng bên đất Ai-cập và cho tới ngày nay, Ngài vẫn làm như thế tại Ít-ra-en cũng như giữa thiên hạ ; Ngài đã làm cho danh Ngài rạng rỡ như hiện nay./, Ý định Ngài cao cả, quyền năng Ngài mạnh mẽ để thực hiện những kỳ công. Ngài là Đấng để mắt theo dõi mọi đường lối của con cái loài người, để ban cho ai nấy tuỳ theo cách nó sống và việc nó làm.?.w, Ngài tỏ lòng thương xót mọi người, nhưng phạt tội cha ông nơi đàn con cháu. Thiên Chúa vĩ đại và uy hùng, danh Ngài là ĐỨC CHÚA các đạo binh.X-), Lạy ĐỨC CHÚA, Chúa Thượng của con, này Ngài đã tạo thành trời đất bằng sức mạnh vĩ đại và cánh tay uy quyền của Ngài. Không có gì mà Ngài không làm được !,, Sau khi trao văn tự sở hữu đó cho Ba-rúc con ông Nê-ri-gia, tôi dâng lên ĐỨC CHÚA lời cầu nguyện sau đây :)+K, Vì ĐỨC CHÚA các đạo binh là Thiên Chúa phán thế này : Người ta sẽ còn tậu nhà cửa, ruộng nương, vườn tược trong xứ này.&*E, ĐỨC CHÚA các đạo binh là Thiên Chúa của Ít-ra-en phán thế này : Hãy lấy hai bản văn tự sở hữu đó, một bản đã niêm phong và một bản để ngỏ, rồi cất trong một chiếc bình sành, để giữ những thứ đó về lâu về dài.:)o, Trước mặt họ, tôi ra lệnh cho Ba-rúc :*(M, Đoạn tôi trao văn tự sở hữu cho ông Ba-rúc con ông Nê-ri-gia, cháu ông Mác-xê-gia, trước mặt Kha-nam-ên con cậu tôi, trước mặt các chứng nhân đã ký vào văn tự sở hữu, và trước mặt mọi người Giu-đa đang ở trong sân vệ binh.'3, Tôi nhận văn tự sở hữu, bản đã niêm phong với các ước khoản và các điều quy định, cùng một bản sao để ngỏ.&, Tôi đã ghi vào văn tự và niêm phong lại, rồi nhờ người làm chứng và lấy cân cân số bạc đó.%, Tôi đã mua thửa ruộng của Kha-nam-ên con cậu tôi, ở A-na-thốt, và tôi đã cân cho nó mười bảy thỏi bạc.1$[, Như lời ĐỨC CHÚA phán, Kha-nam-ên con cậu tôi đến gặp tôi trong sân vệ binh và nói : Xin anh mua thửa ruộng của em ở A-na-thốt trong đất Ben-gia-min, vì anh có quyền hưởng và quyền mua, mua đi anh ! Tôi biết đó là lời ĐỨC CHÚA truyền.(#I, Này Kha-nam-ên, con ông Sa-lum, cậu ngươi, đến nói với ngươi : Anh hãy mua thửa ruộng của tôi ở A-na-thốt, vì anh có quyền mua.T"!, Ông Giê-rê-mi-a nói : Có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :^!5, Sau đó Xít-ki-gia-hu sẽ bị bắt sang Ba-by-lon và ở lại đó cho tới khi Ta thăm viếng – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Vì thế, các ngươi có chống cự quân Can-đê cũng vô ích.] 3, Xít-ki-gia-hu sẽ nói chuyện trực tiếp, mặt đối mặt với vua ấy.b=, Xít-ki-gia-hu, vua Giu-đa, đã nhốt ông ở đó, vua nói : Tại sao ông lại tuyên sấm : ĐỨC CHÚA phán thế này : Ta sẽ trao thành này vào tay vua Ba-by-lon và vua ấy sẽ chiếm thành.1[, Bấy giờ lực lượng của vua Ba-by-lon vây hãm Giê-ru-sa-lem, và ngôn sứ Giê-rê-mi-a bị nhốt trong sân vệ binh tại cung điện vua Giu-đa ;A }, *Có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a vào năm thứ mười triều Xít-ki-gia-hu làm vua Giu-đa, cũng là năm thứ mười tám triều Na-bu-cô-đô-nô-xo.3_,(Tất cả thung lũng chôn tử thi và đổ tro thiêu xác, tất cả vùng đất cho đến suối Kít-rôn, mãi tới góc Cửa Ngựa ở phía đông, đều là của thánh thuộc về ĐỨC CHÚA. Đến muôn đời thành sẽ không bị nhổ đi và không bị phá đổ.a;,'Dây đo vẫn giăng thẳng cho tới đồi Ga-rếp, rồi quẹo về phía Gô-a.=s,&Này sẽ tới những ngày –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– thành đô sẽ được xây dựng lại để kính ĐỨC CHÚA, từ tháp Kha-nan-ên đến Cổng Góc.+,%ĐỨC CHÚA phán thế này : Nếu ai đo được các tầng trời ở trên cao và dò thấu nền tảng trái đất ở phía dưới, thì Ta sẽ từ bỏ tất cả dòng dõi Ít-ra-en vì mọi việc chúng đã làm – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.8i,$Các quy luật ấy có suy suyển trước mặt Ta –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– thì Ít-ra-en mới hết là một dân tộc trường tồn trước mặt Ta.oW,#ĐỨC CHÚA phán thế này : Đấng cho mặt trời soi sáng ban ngày, đặt trăng sao soi sáng ban đêm, Đấng khuấy động biển khơi cho ba đào gầm thét, danh Người là ĐỨC CHÚA các đạo binh :]3,"Chúng sẽ không còn phải dạy bảo nhau, kẻ này nói với người kia : Hãy học cho biết ĐỨC CHÚA, vì hết thảy chúng, từ người nhỏ đến người lớn, sẽ biết Ta – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Ta sẽ tha thứ tội ác cho chúng và không còn nhớ đến lỗi lầm của chúng nữa.-S,!Nhưng đây là giao ước Ta sẽ lập với nhà Ít-ra-en sau những ngày đó – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Ta sẽ ghi vào lòng dạ chúng, sẽ khắc vào tâm khảm chúng Lề Luật của Ta. Ta sẽ là Thiên Chúa của chúng, còn chúng sẽ là dân của Ta. , không giống như giao ước Ta đã lập với cha ông chúng, ngày Ta cầm tay dẫn họ ra khỏi đất Ai-cập ; chính chúng đã huỷ bỏ giao ước của Ta, mặc dầu Ta là Chúa Tể của chúng – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA./,*Này sẽ đến những ngày –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– Ta sẽ lập với nhà Ít-ra-en và nhà Giu-đa một giao ước mới,ta,Nhưng mỗi người sẽ chết vì tội mình. Kẻ nào ăn nho xanh, kẻ ấy sẽ bị ghê răng.xi,Vào những ngày ấy, người ta sẽ không còn nói : Cha ông ăn nho xanh, con cháu bị ghê răng.`9,Như Ta đã canh chừng chúng để nhổ, để lật, để phá, để tiêu diệt, để giáng hoạ, thì Ta cũng sẽ canh chừng chúng để xây và để trồng – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.3_,Này sẽ đến những ngày –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– Ta sẽ dùng người và súc vật làm hạt giống mà gieo giống nhà Ít-ra-en và Giu-đa.dA,Đến đây, tôi tỉnh dậy, và cảm thấy giấc mơ của tôi thật êm đềm.x i,Thật thế, kẻ mệt lả, Ta sẽ cho uống thoả thuê, người yếu nhược, Ta sẽ cho no đủ.0 Y,Tại đó, Giu-đa và tất cả các thành của nó sẽ cùng nhau chung sống ; nông dân và những người du mục chăn giữ đàn chiên cũng vậy.; o,ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en phán thế này : Người ta sẽ còn nói lời sau đây trong đất Giu-đa và các thành của nó, khi Ta đổi vận mệnh của chúng :Xin ĐỨC CHÚA giáng phúc cho ngươi, hỡi Núi Thánh, nơi Đấng Công Chính ngự trị.K ,Cho tới bao giờ, ngươi còn lang thang đây đó, hỡi cô gái phản bội ? Vì ĐỨC CHÚA tạo ra điều mới lạ trên mặt đất : đó là đàn bà bao quanh đàn ông.H  ,Hãy cắm mốc, dựng cột chỉ đường, và để ý tới con đường ngươi đã qua. Trở về đi thôi, trinh nữ Ít-ra-en hỡi, trở về các thành cũ của ngươi.*M,– Ép-ra-im có phải là đứa con Ta yêu dấu, một đứa con Ta rất mực mến yêu ? Vì mỗi lần nhắc tới nó, Ta lại thấy nhớ thương, nên lòng Ta bồi hồi thổn thức, Ta thương nó, thương nó thật nhiều, – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.J ,Vì sau khi phạm tội, con hối tiếc ăn năn. Sau khi đã hồi tâm, con đấm ngực tự giác. Con xấu hổ thẹn thùng, vì mang nỗi nhục nhằn của tuổi thanh xuân.~u,Ta đã nghe rõ tiếng rên rỉ của Ép-ra-im : Ngài đã sửa trị con và con đã được sửa trị, như con bê chưa vực. Xin đưa con trở về, và con sẽ trở về, vì Ngài là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của con !3,Như thế, tương lai ngươi sẽ tràn trề hy vọng : –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– con cái ngươi sẽ trở về bờ cõi mình.,ĐỨC CHÚA phán thế này : Thôi đừng than khóc nữa, hãy lau khô dòng lệ trên đôi mắt, vì công lao của ngươi sẽ được đền bù : –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– chúng sẽ rời bỏ đất quân thù trở về.,ĐỨC CHÚA phán thế này : Người ta nghe có tiếng khóc ở Ra-ma, tiếng khóc than ai oán : Đó là tiếng bà Ra-khen khóc thương con cái mình, bà không muốn được an ủi về những người con ấy, vì nay chúng chẳng còn.},Thức ăn ngon, Ta đãi hàng tư tế, và dân Ta hưởng ân lộc dư đầy, – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.S, Thiếu nữ bấy giờ vui nhảy múa, trẻ già cùng mở hội tưng bừng. Tang tóc họ, Ta biến thành hoan hỷ, và sau cảnh sầu thương, sẽ cho họ được an ủi vui mừng.$A, Họ sẽ reo mừng đi tới đỉnh Xi-on, lũ lượt kéo nhau về hưởng ân lộc ĐỨC CHÚA. Nào lúa thơm rượu mới dầu tươi, nào bò bê cùng với chiên cừu. Lòng thoả thuê như vườn cây tưới nước, họ chẳng còn mỏi mệt héo hon.ta, Vì ĐỨC CHÚA đã cứu chuộc nhà Gia-cóp, giải thoát họ khỏi tay kẻ mạnh hơn nhiều.n~U, Muôn dân hỡi, lắng nghe lời ĐỨC CHÚA và loan đi các đảo xa vời, rằng Đấng đã phân tán Ít-ra-en, cũng chính Người sẽ thâu tập lại, canh giữ họ như mục tử canh giữ đàn chiên.;}o, Chúng trở về, nước mắt tuôn rơi, Ta sẽ an ủi và dẫn đưa chúng, dẫn đưa tới dòng nước, qua con đường thẳng băng, trên đó chúng không còn vấp ngã. Vì đối với Ít-ra-en, Ta là một người Cha, còn đối với Ta, Ép-ra-im chính là con trưởng.|,Này Ta sẽ đưa chúng từ đất Bắc trở về, quy tụ chúng lại từ tận cùng cõi đất. Trong chúng, có kẻ đui, người què, kẻ mang thai, người ở cữ : tất cả cùng nhau trở về, cả một đại hội đông đảo.q{[,Vì ĐỨC CHÚA phán thế này : Reo vui lên mừng Gia-cóp, hãy hoan hô dân đứng đầu chư dân ! Nào loan tin, ca ngợi và công bố : ĐỨC CHÚA đã cứu dân Người, số còn sót lại của Ít-ra-en !1z[,Vì có ngày trên núi Ép-ra-im, người canh gác sẽ hô lớn : Đứng lên nào, chúng ta lên Xi-on, đến cùng ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa chúng ta !y,Ngươi sẽ trồng nho lại trên núi đồi Sa-ma-ri ; những kẻ trồng cây sẽ trồng cây, và được hưởng hoa lợi.xxi,Ta sẽ lại xây ngươi lên, và ngươi sẽ được xây lại, hỡi trinh nữ Ít-ra-en. Ngươi sẽ lại nên xinh đẹp ; với những chiếc trống cơm, ngươi sẽ xuất hiện giữa đám nhảy múa tưng bừng.%wC,Từ xa ĐỨC CHÚA đã hiện ra với tôi : Ta đã yêu ngươi bằng mối tình muôn thuở, nên Ta vẫn dành cho ngươi lòng xót thương.4va,ĐỨC CHÚA phán thế này : Đám dân thoát cảnh gươm đao đã được ân nghĩa trong sa mạc, đó là Ít-ra-en trên đường về chốn nghỉ ngơi.#u A,Thời bấy giờ –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– Ta sẽ là Thiên Chúa của tất cả các thị tộc Ít-ra-en, và chúng sẽ là dân Ta.^t5,Cơn lôi đình của ĐỨC CHÚA sẽ không nguôi, cho đến khi Người thực hiện và hoàn tất mọi điều lòng Người đã quyết định. Điều ấy các ngươi sẽ hiểu rõ sau này.*sM,Này trận cuồng phong của ĐỨC CHÚA, cơn thịnh nộ của Người bùng lên, cơn dông tố quay cuồng, nó ập xuống đầu quân gian ác.drA,Các ngươi sẽ là dân Ta chọn, và Ta, Ta sẽ là Thiên Chúa của các ngươi.q,Thủ lãnh của nó sẽ từ nó xuất thân, và người thống trị nó sẽ từ giữa nó mà ra. Ta sẽ cho nó tới gần, và nó sẽ đến với Ta –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– vì ai là kẻ cả gan dám đến gần Ta ?&pE,Con cái nó sẽ lại được như xưa, và cộng đoàn của nó sẽ đứng vững trước nhan Ta. Ta sẽ sửa phạt mọi kẻ áp bức nó.poY,Từ các nơi ấy, sẽ vọng ra lời cảm tạ và tiếng reo mừng. Ta sẽ làm cho chúng tăng số, chúng không còn bị sút giảm. Ta sẽ làm cho chúng được vẻ vang, chúng không còn bị hạ nhục. n,ĐỨC CHÚA phán như sau : Này Ta sẽ đổi số phận của lều trại Gia-cóp, và nhà cửa nó, Ta sẽ chạnh lòng xót thương. Thành sẽ được dựng lại trên nơi phế tích, dinh thự sẽ toạ lạc trên chính chỗ xưa.xmi,Phải, Ta sẽ phục thuốc cho ngươi, các thương tích của ngươi, Ta sẽ chữa lành –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– vì người ta gọi ngươi là Thành bị ruồng rẫy, Xi-on đó, kẻ chẳng được ai lo.{lo,Tất cả những kẻ tiêu diệt ngươi sẽ bị tiêu diệt, mọi kẻ thù ngươi sẽ phải đi đày. Mọi kẻ bóc lột ngươi sẽ bị bóc lột, và mọi kẻ cướp phá ngươi, Ta sẽ để cho bị cướp phá.k1,Ngươi kêu la vì thương tích của ngươi làm gì ? Nỗi thống khổ của ngươi thật hết đường cứu chữa ! Ấy chỉ vì sự gian ác của ngươi quá nhiều, và tội lỗi của ngươi quá nặng, mà Ta đã xử với ngươi như thế.Pj,Mọi nhân tình của ngươi đều quên ngươi hết, chúng không kiếm tìm ngươi nữa, vì ngươi đã bị Ta đánh trọng thương, như bị kẻ thù đánh ; Ta đánh ngươi để nghiêm khắc sửa trị, chỉ vì sự gian ác của ngươi quá nhiều, và tội lỗi của ngươi quá nặng.i', Không ai biện hộ cho vụ kiện của ngươi ; ung nhọt thì còn có thuốc chữa, chứ ngươi thì vô phương điều trị.#h?, Phải, ĐỨC CHÚA phán thế này : Vết thương của ngươi hết đường cứu chữa, vết đòn của ngươi không thể lành được.)gK, Vì Ta ở với ngươi để cứu ngươi –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– Ta sẽ phá tan mọi dân tộc, nơi Ta đã phân tán các ngươi đến. Còn ngươi, Ta sẽ không phá tan ; Ta sửa trị theo lẽ công minh, không để ngươi thoát khỏi hình phạt.]f3, Vậy hỡi tôi tớ Ta là Gia-cóp, đừng sợ, – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA ! Ít-ra-en ơi, đừng khiếp kinh, vì, này Ta sẽ cứu và đưa ngươi ra khỏi những miền xa xăm, đưa dòng dõi ngươi khỏi đất lưu đày. Gia-cóp sẽ trở về và được yên ổn, không còn bị ai đe doạ nữa.-eS, nhưng Ít-ra-en và Giu-đa sẽ phục vụ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng, và phục vụ Đa-vít mà Ta sẽ đặt lên làm vua cai trị chúng.)idK,(Trong ngày ấy –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA các đạo binh– Ta sẽ bẻ gãy ách đè trên cổ ngươi, sẽ tháo xiềng xích trói buộc ngươi. Ngoại bang sẽ không bắt ngươi làm tôi nữa ; `5~(}|{{zymxwwlv~vuUtYtrqoomlEkvjihgg6edcbaa__]]F\l[[ZiYXXYWhVV=U8TySRvQyPdNNMuLlKKJI|IHQG&FF DD$CpBA@@N?M>?=W<[;:t9877V6L5w4}3211/.-|,++;)((`'2&}%$$ #"q! IyOEe'=]8tz h  t}B` 9,)Vậy, vào tháng bảy, Gít-ma-ên con Nơ-than-gia, cháu Ê-li-sa-ma, thuộc hoàng tộc, một trong những quan lớn của nhà vua cùng với mười người đến gặp ông Gơ-đan-gia ở Mít-pa. Đang lúc họ ăn uống với nhau ở đó, tại Mít-pa,9~k,(Ông Gơ-đan-gia con ông A-khi-cam nói với ông Giô-kha-nan con ông Ca-rê-ác : Đừng làm thế, bởi vì điều ông nói về Gít-ma-ên, không đúng đâu ! },(Ông Giô-kha-nan con ông Ca-rê-ác bí mật nói với ông Gơ-đan-gia tại Mít-pa, rằng : Xin ông cho tôi đi giết Gít-ma-ên con ông Nơ-than-gia. Không ai biết đâu. Tại sao nó lại hại mạng sống ông ? Tại sao những người Giu-đa tụ tập bên ông lại phải tứ tán ? Tại sao những người Giu-đa còn sót lại bị tiêu diệt ?i|K,(và nói với ông : Ông có biết rằng Ba-a-lít, vua dân Am-mon, đã sai Gít-ma-ên con ông Nơ-than-gia đến hại mạng sống ông không ? Nhưng ông Gơ-đan-gia con ông A-khi-cam không tin lời họ.6{e,( Ông Giô-kha-nan con ông Ca-rê-ác và tất cả các tướng lãnh chỉ huy các đạo quân đóng ở cánh đồng đến gặp ông Gơ-đan-gia, tại Mít-pa,rz],( Tất cả những người Giu-đa đã từ những nơi phân tán trở về ; họ đến xứ Giu-đa sinh sống bên cạnh ông Gơ-đan-gia, tại Mít-pa. Họ đã thu tích được rất nhiều rượu và trái cây.tya,( Tất cả những người Giu-đa đang ở Mô-áp giữa con cái Am-mon, ở Ê-đôm, cũng như những người đang ở tất cả các xứ đều nghe tin là vua Ba-by-lon đã chừa lại một số dân còn sót ở Giu-đa, và cũng nghe tin là vua Ba-by-lon đã đặt ông Gơ-đan-gia con ông A-khi-cam, con ông Sa-phan cai quản họ.'xG,( Còn tôi, này tôi ở lại Mít-pa để phục vụ người Can-đê khi họ đến ở giữa chúng ta. Phần các ông, hãy thu tích rượu nho, trái cây và dầu, rồi chứa trong các vò. Các ông hãy ở lại trong các thành các ông đã chiếm được.wy,( Ông Gơ-đan-gia con ông A-khi-cam, con ông Sa-phan đã thề với họ và binh lính của họ rằng : Đừng sợ làm tôi người Can-đê, cứ ở lại trong xứ và làm tôi vua Ba-by-lon, các ông sẽ được thoải mái.Ev,(Những người đến gặp ông Gơ-đan-gia tại Mít-pa, là các ông Gít-ma-ên con ông Nơ-than-gia-hu, Giô-kha-nan và Giô-na-than là các con ông Ca-rê-ác, Xơ-ra-gia con ông Tan-khu-mét và các con ông Ê-phai người Nơ-tô-pha, Gi-dan-gia-hu người Ma-a-kha, và binh lính của họ./uW,(*Tất cả các tướng lãnh chỉ huy các đạo quân đóng ở cánh đồng, cũng như binh lính của họ, đều nghe tin là vua Ba-by-lon đã đặt ông Gơ-đan-gia con ông A-khi-cam cai quản trong xứ, và cũng nghe tin là vua đã đặt ông coi sóc đàn ông, đàn bà, trẻ con và những người cùng đinh trong xứ, là những người không phải đi lưu đày ở Ba-by-lon.It ,(Ông Giê-rê-mi-a đến ở với ông Gơ-đan-gia con ông A-khi-cam, tại Mít-pa. Ông ở lại với ông ấy, giữa các đồng bào, những người còn sót lại trong xứ.]s3,(Ông chưa kịp rời khỏi nơi đó, thì quan chỉ huy thị vệ đã nói tiếp : Ông hãy quay về với ông Gơ-đan-gia con ông A-khi-cam, con ông Sa-phan ; ông ấy đã được vua Ba-by-lon đặt lên cai quản các thành Giu-đa. Ông cứ ở với ông ấy, giữa các đồng bào, hoặc đi đến nơi nào ông cho là thích hợp. Quan chỉ huy thị vệ cung cấp lương thực và quà tặng cho ông, rồi để ông đi.)rK,(Và giờ đây, ngày hôm nay tôi tháo xiềng xích khỏi tay ông. Nếu ông vui lòng cùng đi với tôi đến Ba-by-lon, xin ông cứ đi, và tôi sẽ canh chừng cho ông ; còn nếu ông không thích cùng đi với tôi đến Ba-by-lon, thì thôi ! Ông coi : tất cả xứ sở đang ở trước mắt ông. Nơi nào ông thích và cho là hợp để đến đó, mời ông cứ đi.uqc,(và Người đã cho tai hoạ xảy đến. ĐỨC CHÚA thực hiện như lời Người đã phán. Các ông đã đắc tội với ĐỨC CHÚA và không chịu nghe tiếng Người, nên tai hoạ xảy đến cho các ông.?pw,(Quan chỉ huy thị vệ vời ông Giê-rê-mi-a đến và nói với ông : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ông, đã quyết định giáng tai hoạ này xuống nơi đây,do C,(Có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a, sau khi quan chỉ huy thị vệ Nơ-vu-dác-a-đan cho thả ông ra khỏi Ra-ma. Tại đây, quan đã gặp ông đang lúc ông bị xiềng ở giữa những người Giê-ru-sa-lem và Giu-đa. Những người đó bị bắt đi lưu đày ; họ sắp phải đem sang Ba-by-lon.vne,'Quả thật, chắc chắn Ta sẽ cứu ngươi khỏi phải ngã gục vì gươm đao, ngươi sẽ được sống và bảo toàn được tính mạng, bởi vì ngươi đã tin cậy vào Ta – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.E,%Các ngôn sứ đã tuyên sấm cho các người rằng vua Ba-by-lon sẽ không đến tấn công các người và xứ này, họ đâu cả rồi ?N=,%Ông Giê-rê-mi-a nói với vua Xít-ki-gia-hu : Tôi có lỗi gì phạm đến ngài, đến các tôi tớ của ngài cũng như dân này, mà các người lại tống tôi vào ngục ? <9,%Sau đấy, vua Xít-ki-gia-hu sai người đến đưa ông ra. Vua bí mật thỉnh vấn ông trong cung. Vua hỏi : Có lời nào của ĐỨC CHÚA phán không ? Ông Giê-rê-mi-a trả lời : Có, rồi nói tiếp : Vua sẽ bị trao nộp vào tay vua Ba-by-lon.{;o,%Thế là, ông Giê-rê-mi-a bị giam trong nhà ngục có mái vòm ; ông đã ở lại đó nhiều ngày./:W,%Các thủ lãnh giận dữ với ông. Họ đánh ông rồi giam ông tại nhà thư ký Giơ-hô-na-than, bởi vì họ đã biến nhà ấy thành nhà tù.J9 ,%Ông Giê-rê-mi-a nói : Láo ! Tôi đâu có chạy sang với người Can-đê ! Nhưng Giếc-i-gia không muốn nghe, liền bắt lấy ông rồi điệu đến cho các thủ lãnh.8,% Lúc đến cổng thành Ben-gia-min, ông gặp một trưởng đồn canh tên là Giếc-i-gia con ông Se-lem-gia, con ông Kha-nan-gia. Ông Giếc-i-gia liền bắt lấy ngôn sứ Giê-rê-mi-a và nói rằng : Ông chạy sang với người Can-đê !7%,% thì ông Giê-rê-mi-a ra khỏi Giê-ru-sa-lem đến đất Ben-gia-min, để lo việc chia của cải trong đám bà con họ hàng.|6q,% Khi đạo quân Can-đê rút khỏi Giê-ru-sa-lem vì bị đạo quân Ai-cập của Pha-ra-ô tiến đánh,&5E,% Giả như các ngươi có đánh bại toàn thể đạo quân Can-đê đến giao chiến với các ngươi, và chỉ còn sót lại một số quân bị thương, thì chúng cũng sẽ trỗi dậy, ai nấy từ lều của mình, và sẽ phóng hoả đốt thành này.04Y,% ĐỨC CHÚA phán thế này : Các ngươi đừng tự lừa dối mình rằng : Quân Can-đê đã xa hẳn chúng ta. Nhưng thật ra chúng không đi đâu.r3],%Quân Can-đê sẽ quay lại đánh thành này. Chúng sẽ chiếm thành rồi phóng hoả đốt.?2w,%ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán thế này : Các ngươi sẽ nói như sau với vua Giu-đa, người đã sai các ngươi đến thỉnh vấn Ta. Này đạo quân của Pha-ra-ô lên đường xuất chinh để trợ giúp các ngươi, sẽ phải rút về đất Ai-cập của chúng.Z1-,%Bấy giờ có lời ĐỨC CHÚA phán với ngôn sứ Giê-rê-mi-a rằng :G0,%Nhưng, đạo quân của Pha-ra-ô đã từ Ai-cập lên đường xuất chinh. Quân Can-đê đang vây hãm Giê-ru-sa-lem nghe tin ấy, đã phải rút lui khỏi Giê-ru-sa-lem.~/u,%Bấy giờ, ông Giê-rê-mi-a tự do đi lại giữa dân, người ta vẫn chưa tống giam ông vào ngục..,%Vua Xít-ki-gia-hu sai ông Giơ-hu-can con ông Se-lem-gia, và tư tế Xơ-phan-gia-hu con ông Ma-a-xê-gia đến gặp ngôn sứ Giê-rê-mi-a mà nói rằng : Xin ông khẩn cầu ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng ta, thay cho chúng tôi !-5,%Nhưng, cả vua lẫn bề tôi và toàn dân trong xứ, chẳng ai chịu nghe lời ĐỨC CHÚA phán qua trung gian ngôn sứ Giê-rê-mi-a.R, ,%Xít-ki-gia-hu con vua Giô-si-gia-hu, lên ngôi cai trị thay vua Khon-gia-hu con vua Giơ-hô-gia-kim. Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, đặt Xít-ki-gia-hu lên ngôi cai trị xứ Giu-đa.p+Y,$ Ông Giê-rê-mi-a lấy một cuộn khác và trao cho thư ký Ba-rúc, con ông Nê-ri-gia. Theo lời ông Giê-rê-mi-a đọc, ông Ba-rúc đã viết vào đó tất cả những lời đã được ghi trong sách mà Giơ-hô-gia-kim, vua Giu-đa, đã đốt trong lò sưởi ; hơn nữa, ông còn thêm vào đó nhiều điều tương tự.*,$Ta sẽ trừng phạt nó, dòng dõi và cả tôi tớ nó, vì các tội chúng đã phạm. Ta sẽ giáng xuống trên chúng, cũng như dân cư Giê-ru-sa-lem và người Giu-đa, mọi tai hoạ Ta đã nói cho chúng mà chúng chẳng thèm nghe.x)i,$Vì thế, ĐỨC CHÚA phán về Giơ-hô-gia-kim, vua Giu-đa, như sau : Nó sẽ chẳng có người nào nối ngôi trên ngai vàng Đa-vít nữa, thây nó sẽ bị vất ra phơi nắng ban ngày, và ướp lạnh ban đêm.@(y,$Còn về Giơ-hô-gia-kim, vua Giu-đa, ngươi sẽ nói : ĐỨC CHÚA phán thế này : Ngươi đã đốt cuộn sách ấy, lại còn dám nói rằng : Tại sao ông viết trong sách ấy : Chắc chắn vua Ba-ben sẽ đến tàn phá xứ này, và tiêu diệt cả người lẫn súc vật ?9'k,$Ngươi lại lấy một cuộn khác và viết vào đó tất cả những lời đã được viết trong cuộn trước mà Giơ-hô-gia-kim, vua Giu-đa, đã đốt.:&m,$Sau khi vua đốt cuộn sách ghi những lời miệng ông Giê-rê-mi-a đã đọc cho ông Ba-rúc viết, có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a rằng :%y,$Vua truyền lệnh cho hoàng tử Giơ-rác-mơ-ên, cho ông Xơ-ra-gia-hu con ông Át-ri-ên, và cho ông Se-lem-gia-hu con ông Áp-đi-ên đi bắt ông Ba-rúc và ngôn sứ Giê-rê-mi-a ; nhưng ĐỨC CHÚA đã che giấu hai ông.)$K,$Mặc dù các ông En-na-than, Đơ-la-gia-hu và Gơ-mác-gia-hu đã khẩn khoản xin vua đừng đốt cuộn sách ấy, nhưng vua chẳng thèm nghe.y#k,$Nghe những lời ấy, vua và tất cả các thuộc hạ chẳng kinh hãi, cũng không xé áo mình ra.l"Q,$Mỗi khi ông Giơ-hu-đi đọc được ba hay bốn cột, thì vua lấy con dao gọt bút của thư ký xén đi và bỏ vào lửa trong lò sưởi, cho đến khi cả cuộn sách bị thiêu rụi trong lò ấy.!w,$Khi ấy, vua ngự tại cung mùa đông, trời vào tháng chín, trước mặt vua có lò sưởi đang cháy.R ,$Vua sai ông Giơ-hu-đi đi lấy cuộn sách ; ông này lấy cuộn sách ở phòng thư ký Ê-li-sa-ma, rồi đọc cho vua và tất cả các thủ lãnh đang đứng hầu vua cùng nghe.1[,$Họ để lại cuộn sách trong phòng thư ký Ê-li-sa-ma, rồi đến gặp vua tại triều đình, và tường thuật cho vua nghe tất cả sự việc.)K,$Các thủ lãnh nói với ông Ba-rúc : Ông và ông Giê-rê-mi-a, các ông hãy trốn đi ! Mong rằng không ai biết được các ông ở đâu !3_,$Ông Ba-rúc nói với họ : Chính miệng ông Giê-rê-mi-a đã đọc cho tôi tất cả những lời ấy ; còn tôi, tôi đã lấy mực viết vào sách.),$Họ bảo ông : Xin kể rõ cho chúng tôi : làm thế nào ông viết được tất cả những lời ông Giê-rê-mi-a đã đọc.U#,$Sau khi đã nghe tất cả những lời ấy, họ đều kinh hãi nhìn nhau và nói với ông Ba-rúc : Chúng tôi phải tường thuật tỉ mỉ cho nhà vua tất cả những điều này.|q,$Họ bảo ông : Xin mời ông ngồi và đọc cho chúng tôi nghe. Ông Ba-rúc liền đọc cho họ nghe.O,$Toàn thể các thủ lãnh sai ông Giơ-hu-đi con ông Nơ-than-gia-hu, con ông Se-lem-gia-hu, con ông Cu-si, đi gặp ông Ba-rúc và nói rằng : Cuộn sách ông vừa đọc cho dân nghe, hãy cầm lấy và mang tới đây. Ông Ba-rúc con ông Nê-ri-gia cầm lấy cuộn sách và mang đến cho họ.,$ Ông Mi-kha-gia-hu tường thuật cho họ mọi điều ông đã được nghe khi ông Ba-rúc đọc sách cho dân.`9,$ ông liền xuống đền vua, vào phòng viên thư ký ; tại đó tất cả các thủ lãnh đang hội họp, gồm thư ký Ê-li-sa-ma, ông Đơ-la-gia-hu con ông Sơ-ma-gia-hu, ông En-na-than con ông Ác-bo, ông Gơ-mác-gia-hu con ông Sa-phan, ông Xít-ki-gia-hu con ông Kha-nan-gia-hu, cùng tất cả các thủ lãnh. ,$ Ông Mi-kha-giơ-hu con ông Gơ-mác-gia-hu, con ông Sa-phan, đã nghe mọi lời ĐỨC CHÚA phán được ghi trong sách ;1,$ Ông Ba-rúc đọc sách ghi những lời của ông Giê-rê-mi-a tại Nhà ĐỨC CHÚA, bên phòng ông Gơ-mác-gia-hu con ông thư ký Sa-phan, tại Tiền đình thượng, ngay ở lối vào Cửa Mới Nhà ĐỨC CHÚA ; ông đã đọc cho toàn dân nghe.1[,$ Vào tháng chín năm thứ năm triều Giơ-hô-gia-kim, con vua Giô-si-gia-hu, làm vua Giu-đa, người ta công bố một thời kỳ chay tịnh trước nhan ĐỨC CHÚA cho toàn dân ở Giê-ru-sa-lem, và cho tất cả dân chúng từ các thành Giu-đa đến Giê-ru-sa-lem.R,$Ông Ba-rúc, con ông Nê-ri-gia, đã làm đúng theo mọi điều ngôn sứ Giê-rê-mi-a truyền, là đọc những lời ĐỨC CHÚA phán được ghi trong sách, tại Nhà ĐỨC CHÚA.'G,$May ra họ sẽ dâng lên trước nhan ĐỨC CHÚA những lời van xin mà trở lại ; ai nấy sẽ từ bỏ con đường xấu xa của mình, bởi vì cơn thịnh nộ và trận lôi đình của ĐỨC CHÚA đe doạ trừng phạt dân này, thật là kinh khủng.=s,$Còn ông, ông hãy đi vào Nhà ĐỨC CHÚA trong ngày ăn chay và đọc cho dân nghe những lời của ĐỨC CHÚA trong cuộn sách tôi đã đọc cho ông viết ; ông lại đọc cho tất cả những người Giu-đa từ các thành khác đến, để họ cũng được nghe nữa.),$Bấy giờ, ông Giê-rê-mi-a truyền lệnh cho ông Ba-rúc rằng : Tôi bị ngăn trở, không thể vào Nhà ĐỨC CHÚA được.\1,$Ông Giê-rê-mi-a gọi ông Ba-rúc, con ông Nê-ri-gia lại ; và theo lời ông đọc, ông Ba-rúc đã viết lại tất cả những lời ĐỨC CHÚA đã phán với ông vào một cuộn sách.,$May ra khi nghe biết tất cả những tai hoạ Ta định giáng xuống trên chúng, nhà Giu-đa sẽ trở lại, ai nấy sẽ từ bỏ con đường xấu xa của mình, và Ta sẽ tha thứ các lỗi lầm cũng như tội ác chúng đã phạm.  ,$Ngươi hãy lấy một cuộn sách, rồi viết vào đó mọi lời Ta đã phán với ngươi liên quan đến Ít-ra-en, Giu-đa và tất cả các nước, từ ngày Ta phán bảo ngươi dưới triều Giô-si-gia-hu cho đến ngày nay.  1,$*Năm thứ tư triều Giơ-hô-gia-kim, con vua Giô-si-gia-hu, làm vua Giu-đa, có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a rằng :J  ,#nên ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán thế này : Giô-na-đáp, con của Rê-kháp, sẽ không bao giờ thiếu người đứng trực trước nhan Ta.l Q,#Còn với nhà Rê-kháp, ông Giê-rê-mi-a nói : ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán thế này : Vì các ngươi đã vâng nghe mệnh lệnh của tổ phụ các ngươi là Giơ-hô-na-đáp truyền, các ngươi đã tuân cứ mọi mệnh lệnh của ông ấy và thi hành mọi điều ông đã truyền,I  ,#Vì thế ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa các đạo binh, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán như sau : Này Ta sẽ giáng xuống Giu-đa và dân cư Giê-ru-sa-lem tất cả những tai hoạ Ta đã đe phạt chúng : bởi vì Ta phán với chúng, mà chúng không nghe, Ta gọi mà chúng không trả lời.,Q,#Phải, con cháu Giơ-hô-na-đáp, con của Rê-kháp, đã tuân hành mệnh lệnh tổ phụ chúng truyền ; còn dân này chẳng chịu nghe lời Ta.jM,#Ta đã không ngừng sai đến với các ngươi tôi tớ của Ta là các ngôn sứ, để nói với các ngươi : Mỗi người trong các ngươi hãy trở về và từ bỏ con đường xấu xa mà cải thiện các hành vi của mình. Đừng đi theo các thần khác mà làm tôi chúng, thì các ngươi sẽ cư ngụ trên đất Ta đã ban cho các ngươi và cha ông các ngươi. Nhưng các ngươi đã không để tai, không thèm nghe Ta.M,#Lời của Giơ-hô-na-đáp, con Rê-kháp, truyền cho con cháu không uống rượu đã được tuân hành. Chúng đã không uống rượu cho tới ngày nay, vì chúng nghe theo lệnh của tổ phụ chúng. Còn Ta, Ta đã không ngừng phán với các ngươi, nhưng các ngươi chẳng thèm nghe.,# ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán thế này : Hãy đi nói với người Giu-đa và dân cư Giê-ru-sa-lem : Các ngươi không đón nhận bài học là vâng nghe lời Ta sao ? Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.T!,# Bấy giờ có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a rằng :wg,# Nhưng khi Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, tấn công xứ này, chúng tôi tự bảo : nào chúng ta hãy vào Giê-ru-sa-lem tránh mặt quân Can-đê và lực lượng A-ram. Thế là chúng tôi đã ở Giê-ru-sa-lem..U,# Chúng tôi hiện ở dưới lều trại, là vì chúng tôi vâng nghe và thi hành mọi điều tổ phụ chúng tôi là ông Giô-na-đáp đã truyền.r],# không được xây nhà để ở, không có vườn nho, ruộng đất, và hạt giống chi cả.iK,#Chúng tôi đã nghe theo lời tổ phụ chúng tôi, là ông Giơ-hô-na-đáp, con ông Rê-kháp truyền : chúng tôi, vợ và con trai con gái chúng tôi, suốt đời không bao giờ được uống rượu,,#cũng đừng xây nhà, gieo giống, trồng nho, đừng có những thứ đó, vì các con sẽ suốt đời ở dưới lều trại, để như thế các con sẽ sống lâu ngày trên mặt đất, nơi các con ở như khách kiều cư.q~[,#Nhưng họ nói : Chúng tôi không uống rượu, vì tổ phụ chúng tôi là ông Giô-na-đáp, con ông Rê-kháp, đã ra lệnh cho chúng tôi rằng : các con và dòng dõi các con đừng bao giờ uống rượu,},#Tôi đặt trước mặt con cháu nhà Rê-kháp những bình đầy rượu với những chiếc ly, rồi bảo họ : Xin mời !| ,#vào Nhà ĐỨC CHÚA, lên phòng các con ông Kha-nan, con ông Gích-đan-gia-hu, người của Thiên Chúa. Phòng ấy ở sát bên phòng các thủ lãnh, phía trên phòng ông Ma-a-xê-gia-hu, con ông Sa-lum, và là người giữ cửa.9{k,#Vậy tôi đưa Gia-a-dan-gia, con ông Giếc-mơ-gia-hu, cháu ông Kha-vát-xin-gia, cùng với anh em và tất cả con cháu anh, tức là toàn thể nhà Rê-kháp,2z],#Hãy đi gặp và nói chuyện với nhà Rê-kháp, rồi đưa chúng vào Nhà ĐỨC CHÚA, lên một trong các phòng tại đó và cho chúng uống rượu.y ,#Có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a thời vua Giu-đa là Giơ-hô-gia-kim, con Giô-si-gia-hu, rằng :x,"Này Ta sẽ ra lệnh –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– và sẽ đưa chúng trở lại để tấn công thành này. Chúng sẽ chiếm cứ và phóng hoả đốt thành. Các thành thị Giu-đa, Ta sẽ làm cho ra hoang vu, không người cư ngụ.w ,"Còn Xít-ki-gia-hu, vua Giu-đa, và các thủ lãnh của nó, Ta sẽ nộp vào tay quân thù của chúng, vào tay những kẻ đòi mạng chúng và vào tay lực lượng của vua Ba-by-lon, là những kẻ vừa bỏ các ngươi mà đi.Fv,"Ta sẽ nộp chúng vào tay quân thù của chúng, vào tay những kẻ đòi mạng chúng. Xác chúng sẽ là thức ăn cho loài chim trên trời và thú vật dưới đất. ~~}||{Fzxw2vquuttsrqpon@mlkhjOiihMgkfqeecba`m^]\O[pZYXWVUTT3SRQPOO5NRM9LLKJIHGgEDDBIA@N? ><;::876[532q1l/.-v,^,+1*K)('l' &T%q$$8#S"Q! Cc]a$}{P=r = w [ K c?,0Sao các ngươi dám nói : Chúng ta là chiến sĩ, là dũng sĩ nơi sa trường ?<q,0 Mô-áp sẽ phải xấu hổ vì thần Cơ-mốt cũng như nhà Ít-ra-en đã phải xấu hổ vì thần Bết Ên, một vị thần được nhà Ít-ra-en tin tưởng.X),0 Vì thế, sẽ đến ngày –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– Ta sai đến với nó những người chuyên chắt lọc. Họ sẽ lọc, sẽ đổ hết ra khỏi bình, rồi đập tan cả vò.,0 Từ thuở thanh xuân, Mô-áp sống yên hàn, nó nghỉ yên như rượu trên lớp cặn, không bị rót từ bình này sang bình khác : nó không phải đi đày. Cho nên, vị của nó còn nguyên, mùi của nó không thay đổi.,0 (Khốn cho ai lơ là với công việc của ĐỨC CHÚA ! Khốn cho kẻ nào không chịu để cho gươm mình vấy máu !)!,0 Hãy chắp cánh cho Mô-áp vì nó muốn bay ra. Các thành của nó sẽ nên mối kinh tởm, ở đó chẳng còn ai cư ngụ.J ,0Kẻ tàn phá sẽ vào hết mọi thành, và không thành nào thoát khỏi. Thung lũng sẽ tiêu tan, đồng bằng cũng bị phá huỷ, như lời ĐỨC CHÚA phán trước kia.s_,0Vì ngươi đặt tin tưởng vào các việc làm và kho báu của ngươi, nên cả ngươi nữa, ngươi cũng sẽ bị chiếm đóng. Thần Cơ-mốt sẽ đi đày, cùng với hàng tư tế và thủ lãnh của nó.`9,0Trốn đi, liệu mà thoát thân ! Hãy bắt chước lừa hoang trong sa mạc !~5,0Phải, tại đèo Lu-khít, thiên hạ vừa leo vừa nức nở ; nơi dốc Khô-rô-na-gim, quân địch nghe tiếng kêu la bại trận :N},0Mô-áp bị phá huỷ, trẻ em khắp vùng lên tiếng kêu la.S|,0Từ Khô-rô-na-gim dội về tiếng la ó : Tàn phá, đại hoạ !{',0Niềm kiêu hãnh của Mô-áp, nay còn đâu ! Ở Khét-bôn, người ta mưu toan gây tai hoạ cho nó : Nào ta hãy loại nó ra khỏi các dân nước ! Cả Mát-mên nữa, ngươi cũng sẽ bị tiêu vong, bị lưỡi gươm đuổi theo sát gót.z -,0Về Mô-áp. ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán thế này :Khốn cho Nơ-vô, vì nó đã bị phá tan ! Kia-gia-tha-gim phải hổ ngươi, vì đã bị chiếm đóng, thành kiên cố phải mất mặt, vì đã bị phá huỷ.#y?,/Ngươi nghỉ sao được, khi ĐỨC CHÚA còn ra lệnh truyền ? Át-cơ-lôn và vùng duyên hải, đó là nơi Người đã định cho nó.x+,/Ôi, gươm của ĐỨC CHÚA, ngươi không được nghỉ ngơi mãi đến bao giờ ? Hãy lại rút vào bao, ở yên, ngưng lại ![w/,/Ga-da đã cạo đầu xuống tóc, Át-cơ-lôn cũng bị tiêu tan. Này ngươi, hỡi phần dân còn lại đang sống trong thung lũng của chúng, cho đến bao giờ ngươi sẽ rạch mình ?v{,/Bởi vì Ngày ấy đến tiêu diệt mọi người Phi-li-tinh, khiến cả Tia lẫn Xi-đôn không còn sót lại ai để tiếp cứu. Phải, ĐỨC CHÚA tiêu diệt người Phi-li-tinh, là cư dân đảo Cáp-to còn sót lại.,uQ,/Tiếng vó ngựa lộp cộp, tiếng chiến xa vang rền, tiếng bánh xe ầm ĩ, khiến người cha, hai tay bủn rủn, chẳng còn màng đến con.>tu,/ĐỨC CHÚA phán thế này : Này đây nước dâng lên từ phương bắc, biến thành thác lũ chảy lan tràn, tràn ngập khắp xứ sở và mọi vật trong đó, tràn ngập cả thành thị lẫn cư dân. Thiên hạ kêu la inh ỏi, mọi cư dân trong xứ đều khóc rú lên.s ,/Có lời ĐỨC CHÚA phán với ngôn sứ Giê-rê-mi-a về người Phi-li-tinh trước khi Pha-ra-ô đánh Ga-da.r+,.Còn ngươi, hỡi Gia-cóp, tôi tớ của Ta, đừng sợ hãi, –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– vì Ta ở với ngươi. Ta sẽ lên án tiêu diệt mọi dân nước là những nơi Ta đã xua ngươi tới ở ; nhưng Ta sẽ không lên án tiêu diệt ngươi. Tuy nhiên, Ta sẽ sửa trị ngươi theo lẽ công bằng, không để cho ngươi thoát khỏi hình phạt.pqY,.Còn ngươi, hỡi Gia-cóp, tôi tớ của Ta, đừng sợ hãi, hỡi Ít-ra-en, chớ khiếp kinh, vì này đây Ta sẽ cứu ngươi khỏi các miền xa xôi hẻo lánh, sẽ cứu dòng dõi ngươi khỏi đất lưu đày. Gia-cóp sẽ trở về lại, sẽ được hưởng bình an và sống an toàn, không bị ai làm cho sợ hãi.&pE,.Ta sẽ nộp chúng vào tay những kẻ tìm hại mạng sống chúng, vào tay Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, vào tay đám bầy tôi của vua ấy. Nhưng sau đó, xứ Ai-cập lại có dân đến ở như những ngày xa xưa – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.}os,.ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa của Ít-ra-en, đã phán : Này Ta sắp trừng trị thần A-môn thành Nô, Pha-ra-ô và Ai-cập, các thần và các vua Ai-cập, Pha-ra-ô và những kẻ đặt tin tưởng vào nó.n{,.Toàn thể dân cư Ai-cập phải xấu hổ nhục nhằn, nó bị nộp vào tay một dân tộc phương bắc.Km,.Chúng chặt phá khu rừng của nó –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– dù khu rừng đó không ai vào được. Chúng đông hơn châu chấu cào cào, chẳng có ai đếm nổi.-lS,.Tiếng nó tựa như tiếng rít của con rắn bò đi, khi quân địch đem binh hùng kéo đến ; chúng mang rìu xông đánh như những tiều phu.&kE,.Ở giữa nó, bọn lính đánh thuê giống như đàn bò tơ được nuôi cho béo mập, cả chúng nữa cũng quay lưng, cùng nhau chạy trốn, không chống cự lại. Quả thật, ngày nguy nan của chúng, thời chúng bị trừng phạt đến nơi rồi !pjY,.Ai-cập là con bò tơ xinh đẹp, bị ruồi trâu từ phương bắc đến đậu trên mình.7ig,.Hỡi toàn thể dân cư Ai-cập, hãy lo khăn gói mà đi đày, vì Nốp sẽ nên mối kinh hoàng sợ hãi, sẽ trở thành hoang phế, vắng bóng cư dân.h,.Đây là lời sấm của Đức Vua, danh Người là ĐỨC CHÚA các đạo binh : Ta lấy mạng sống Ta mà thề ! Như núi Ta-bo nằm giữa các ngọn núi, như núi Các-men nhô ra vùng biển, quân xâm lăng cũng sẽ đến như vậy !ggG,.Họ đặt tên cho Pha-ra-ô, vua Ai-cập, là Náo động ồn ào, bỏ lỡ dịp may.wfg,.Đức Chúa làm cho nhiều người lảo đảo, kẻ này ngã xuống đè lên kẻ kia. Họ nói : Hãy trỗi dậy, nào ta quay về với dân ta và trở về sinh quán, để thoát khỏi lưỡi gươm giết người.e,.Tại sao bò tót lại bị lật nhào ? Tại sao nó không chống cự nổi ? Vì ĐỨC CHÚA đã xô đẩy nó.cd?,.Hãy loan báo ở Ai-cập, hãy công bố tại Mích-đôn, hãy công bố ở Nốp và Tác-pan-khết rằng : Hãy nhập ngũ, hãy chuẩn bị sẵn sàng vì gươm đang chém giết chung quanh ngươi.c,. Đây là lời ĐỨC CHÚA phán với ngôn sứ Giê-rê-mi-a, khi Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, đánh nước Ai-cập.[b/,. Các nước đã nghe biết nỗi ô nhục của ngươi ; tiếng ngươi kêu la vang rền trái đất ; vì người hùng lảo đảo vấp phải người hùng, cả hai cùng té nhào một lúc.8ai,. Hãy lên Ga-la-át lấy dầu thoa, hỡi trinh nữ con gái Ai-cập ! Ngươi có lấy thuốc nhiều cũng vô ích, vết thương của ngươi sẽ chẳng lành !L`,. Ngày ấy là ngày của Chúa Thượng, ĐỨC CHÚA các đạo binh, ngày báo oán trị tội các đối phương của Người. Gươm sẽ ăn no thoả, kiếm uống máu say sưa, vì đó là hy lễ dâng Chúa Thượng, ĐỨC CHÚA các đạo binh, tại đất Bắc, trên bờ sông Êu-phơ-rát.}_s,. Này chiến mã, tiến lên nào, chiến xa ơi, hãy cuồng nộ lăn bánh ; hãy đem quân xuất trận, hỡi tướng dũng binh hùng, nào người Cút, người Pút mang khiên mộc, người Lút cầm cung và giương nỏ.`^9,.Đó là Ai-cập tiến lên tựa sông Nin, như những dòng sông nước cuồn cuộn chảy. Ai-cập nói : Ta sẽ tiến lên bao trùm mặt đất, phá huỷ thành thị, tiêu diệt các cư dân.m]S,.Kẻ nào đó tiến lên tựa sông Nin, như những dòng sông nước cuồn cuộn chảy ?C\,.Người nhanh chân chẳng sao chạy trốn. Cả người hùng cũng không thể thoát thân. Tại phương bắc, trên bờ sông Êu-phơ-rát, chúng lảo đảo té nhào.^[5,.Mà sao tôi lại thấy chúng sợ hãi rút lui ? Dũng sĩ của chúng bị đánh tơi bời, trốn chạy tứ tán, không dám quay nhìn lại. Tứ phía kinh hoàng, sấm ngôn của ĐỨC CHÚA !1Z[,.Kỵ binh hỡi, nào thắng ngựa, lên yên, nhập hàng ngũ, đội mũ chiến lên đầu ; lau chùi giáo mác cho sạch bóng, rồi mặc áo giáp vào.^Y5,.Hãy chuẩn bị mang khiên thuẫn, mang lá chắn mà xông ra chiến địa !.XU,.Về Ai-cập. Chống lại đạo binh của Pha-ra-ô Nơ-khô, vua Ai-cập, đóng tại bờ sông Êu-phơ-rát ở Các-cơ-mít. Pha-ra-ô Nơ-khô đã bị Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, đánh bại vào năm thứ tư đời Giơ-hô-gia-kim, con Giô-si-gia, vua Giu-đa.eW E,.*Có lời ĐỨC CHÚA phán với ngôn sứ Giê-rê-mi-a để lên án các dân tộc.>Vu,-Còn ngươi, ngươi cứ đòi những điều to tát ; thôi, đừng đòi nữa, vì này Ta sắp giáng tai hoạ xuống trên mọi xác phàm, – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Về phần ngươi, bất cứ nơi nào ngươi đến, ít ra Ta cũng cho ngươi được an toàn tính mạng.#aU;,-Anh hãy thưa với Người như sau : ĐỨC CHÚA phán : Này, cái gì Ta đã xây, chính Ta sẽ phá, và cái gì Ta đã trồng, chính Ta sẽ nhổ, và điều đó áp dụng cho toàn cõi đất !KT,-Anh đã nói : Khốn thân tôi, vì ĐỨC CHÚA đã chất thêm buồn sầu lên nỗi đau khổ của tôi. Tôi kiệt lực vì than vãn, tôi chẳng tìm được sự an nghỉ !YS+,-ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán về anh thế này, hỡi Ba-rúc.R !,-Có lời ngôn sứ Giê-rê-mi-a nói với ông Ba-rúc, con ông Nê-ri-gia, khi ông này viết vào một cuốn sách, những lời trên, do ngôn sứ Giê-rê-mi-a đọc cho, năm thứ tư triều Giô-gia-kim, con vua Giô-si-gia-hu, làm vua Giu-đa.WQ',,ĐỨC CHÚA phán như sau : Này, Ta sắp trao Pha-ra-ô Khóp-ra, vua Ai-cập, vào tay kẻ thù của nó, vào tay những kẻ tìm hại mạng sống nó, cũng như Ta đã trao Xít-ki-gia-hu, vua Giu-đa, vào tay Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, là kẻ thù của nó và là kẻ tìm hại mạng sống nó.#P5,,Đây sẽ là dấu hiệu cho các ngươi –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– khi Ta đích thân viếng thăm các ngươi ở nơi này, để các ngươi biết rằng các lời Ta lên án các ngươi sẽ được thực hiện, là giáng hoạ cho các ngươi.rO],,Nhưng chỉ có mấy người, một số rất ít, thoát khỏi gươm đao, sẽ rời bỏ đất Ai-cập mà trở về đất Giu-đa. Bấy giờ, tất cả những người Giu-đa còn sót lại, những người đã sang đất Ai-cập và trú ngụ tại đó, sẽ nhận biết : lời của Ta hay lời của chúng sẽ ứng nghiệm.Ny,,Này Ta sẽ canh chừng để giáng hoạ chứ không giáng phúc cho chúng ; tất cả mọi người Giu-đa đang ở đất Ai-cập sẽ phải chết vì gươm đao và đói kém cho đến khi chúng bị tiêu diệt hoàn toàn.yMk,,Nhưng hãy nghe lời ĐỨC CHÚA, hỡi toàn thể Giu-đa đang cư ngụ ở đất Ai-cập : Này Ta lấy chính Danh vĩ đại của Ta mà thề, ĐỨC CHÚA phán. Danh Ta sẽ không còn được bất cứ người Giu-đa nào kêu cầu nữa ; trên toàn cõi Ai-cập, sẽ không còn ai nói Có Chúa Thượng là ĐỨC CHÚA hằng sống.'LG,,ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán thế này : Các ngươi cùng với vợ các ngươi, miệng đã nói, tay đã làm. Các ngươi đã nói : Chúng tôi cứ thực hiện những lời chúng tôi đã khấn hứa là dâng hương cho Thiên Nữ Hoàng và làm các lễ tưới kính thần ấy. Hãy cứ đi mà chu toàn những lời các người đã khấn hứa.;Ko,,Rồi ông Giê-rê-mi-a nói với toàn dân, nhất là với tất cả các phụ nữ : Hãy nghe lời ĐỨC CHÚA, hỡi toàn thể Giu-đa đang ở đất Ai-cập :1J[,,Chính vì các người đã dâng hương, đã đắc tội với ĐỨC CHÚA, đã không vâng nghe tiếng ĐỨC CHÚA, lại không sống theo Lề Luật, các thánh chỉ và các mệnh lệnh của Người ; bởi vậy các người gặp phải tai hoạ như thấy ngày nay./IW,,ĐỨC CHÚA không còn chịu được nữa các hành vi gian ác của các người, các điều ghê tởm các người đã làm : vì thế xứ sở các người sẽ nên đồ ghê tởm, nên lời chúc dữ, nên chốn hoang tàn không ai cư ngụ, như thấy hiện nay.8Hi,,Phải chăng hương mà các người, cha ông các người, các vua và thủ lãnh của các người, cũng như dân trong xứ đã dâng trong các thành Giu-đa và trên các đường phố Giê-ru-sa-lem, ĐỨC CHÚA lại không nhớ và không lưu tâm đến tất cả hay sao ? G,,Nhưng ông Giê-rê-mi-a nói với toàn dân, với đàn ông, đàn bà, những người đã trả lời ông ; ông nói :7Fg,,Các phụ nữ lại nói thêm : Khi chúng tôi dâng hương kính Thiên Nữ Hoàng và làm các lễ tưới kính thần ấy, phải chăng chồng chúng tôi không biết là chúng tôi làm những chiếc bánh tượng trưng thần ấy và làm các lễ tưới kính thần ấy ?[E/,,Từ khi thôi không dâng hương kính Thiên Nữ Hoàng và không làm các lễ tưới kính thần ấy nữa, chúng tôi thiếu thốn đủ thứ và bị tận diệt vì gươm đao đói kém !cD?,,Chúng tôi cứ làm mọi điều miệng chúng tôi đã nói ra, là dâng hương kính Thiên Nữ Hoàng và làm các lễ tưới kính thần ấy, như chúng tôi, cha ông chúng tôi, các vua của chúng tôi, các thủ lãnh của chúng tôi đã làm trong các thành Giu-đa và trên các đường phố Giê-ru-sa-lem : bấy giờ chúng tôi sẽ có dư đầy bánh ăn, sẽ được hạnh phúc và chẳng còn gặp phải tai hoạ nào.qC[,,Điều ông vừa nói với chúng tôi nhân danh ĐỨC CHÚA, chúng tôi cũng chẳng có nghe !=Bs,,Bấy giờ, tất cả những người biết là vợ mình đã dâng hương cho các thần khác và tất cả các phụ nữ hiện diện –đông như một đại hội– cũng như toàn dân đang cư ngụ trên đất Ai-cập, ở Pát-rốt, đã đáp lại ông Giê-rê-mi-a rằng :[A/,,Trong số những người Giu-đa còn sót lại đã đến đất Ai-cập và trú ngụ tại đó, sẽ chẳng có ai thoát thân hoặc sống sót mà trở về đất Giu-đa, nơi chúng rất ao ước được trở về cư ngụ. Thật vậy, chúng sẽ chẳng được trở về, trừ vài người thoát thân.@%,, Ta sẽ trừng phạt dân cư ở đất Ai-cập, như đã trừng phạt Giê-ru-sa-lem, bằng gươm đao, đói kém và ôn dịch.F?,, Ta sẽ đem đi những người Giu-đa còn sót lại, những kẻ đã lên đường sang Ai-cập và trú ngụ tại đó ; tất cả sẽ bị tận diệt trên đất Ai-cập, và sẽ ngã gục vì gươm đao, sẽ bị tận diệt vì đói kém ; từ bé chí lớn, tất cả sẽ phải chết vì gươm đao, đói kém, sẽ nên lời nguyền rủa, nên đồ kinh tởm, nên lời chúc dữ và trò ô nhục.?>w,, Vì thế ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán như sau : Này Ta sắp quay mặt mà giáng hoạ trên các ngươi, và tiêu diệt toàn thể Giu-đa.j=M,, Cho đến ngày nay, chúng không chút hối hận, không sợ hãi, cũng chẳng sống theo Lề Luật và các thánh chỉ mà Ta đã đưa ra trước mặt các ngươi, và trước mặt cha ông các ngươi.</,, Chẳng lẽ các ngươi đã quên mất những điều gian ác của cha ông các ngươi, những điều gian ác của các vua Giu-đa, những điều gian ác của vợ các vua ấy, những điều gian ác của các ngươi, những điều gian ác của vợ các ngươi mà tất cả chúng đã làm trong đất Giu-đa và trên các đường phố Giê-ru-sa-lem rồi sao ?C;,,Các ngươi chọc giận Ta bằng những việc tay các ngươi làm, là dâng hương cho các thần khác trên đất Ai-cập, nơi các ngươi đến trú ngụ, khiến các ngươi phải bị tận diệt và trở nên lời chúc dữ, nên trò ô nhục cho mọi dân tộc trên cõi đất.=:s,,Giờ đây, ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán thế này : Tại sao các ngươi lại gây cho mình một tai hoạ lớn lao như thế, là diệt hết đàn ông, đàn bà, trẻ con và hài nhi khỏi Giu-đa, không để sót lại một người nào ?[9/,,Vì thế, Ta đã nổi cơn lôi đình thịnh nộ đốt cháy các thành Giu-đa và các đường phố Giê-ru-sa-lem ; những nơi ấy đã nên chốn hoang tàn đổ nát như thấy ngày nay.<8q,,Nhưng chúng chẳng thèm nghe, chẳng thèm lắng tai và từ bỏ điều gian ác của mình mà trở lại, là thôi không dâng hương cho các thần khác nữa.57c,,Ta đã không ngừng sai đến với các ngươi tất cả các tôi tớ Ta là các ngôn sứ để nói rằng : Chớ làm điều ghê tởm mà Ta ghét ấy !h6I,,Chính vì những điều gian ác chúng đã làm để chọc giận Ta, là đi dâng hương và phụng thờ các thần khác mà chính chúng cũng như các ngươi và cha ông các ngươi đã không biết.5!,,ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán thế này : Các ngươi đã chứng kiến mọi tai hoạ Ta giáng xuống Giê-ru-sa-lem và tất cả các thành Giu-đa : Này, các thành ấy hiện vẫn còn hoang tàn, không ai cư ngụ.^4 7,,Có lời phán với ông Giê-rê-mi-a về tất cả những người Giu-đa đang cư ngụ trên đất Ai-cập, đang cư ngụ ở Mích-đôn, ở Tác-pan-khết, ở Nốp và trên đất Pát-rốt. 3 ,+ Nó sẽ đập nát các trụ đá của Bết Se-mét trong xứ Ai-cập và thiêu huỷ các đền thờ thần Ai-cập. 2,+ Nó sẽ châm lửa đốt các đền thờ thần Ai-cập ; nó sẽ thiêu huỷ và đưa chúng đi đày, nó sẽ quấn lấy đất Ai-cập giống như người mục tử lấy áo mà quấn vào mình, rồi nó sẽ ra khỏi đó bình an.=1s,+ Nó sẽ đến đánh phá đất Ai-cập :Kẻ nào phải chết thì chết ! Kẻ nào phải đi đày thì đi đày ! Kẻ nào bị gươm đâm thì bị gươm đâm !c0?,+ Rồi ngươi hãy nói với chúng : ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán như sau : Này, Ta sẽ cho vời Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, tôi tớ của Ta đến ; Ta sẽ đặt ngai vàng của nó bên trên những tảng đá Ta đã vùi đi, và nó sẽ giương lều trên những tảng đá ấy.D/,+ Ngươi hãy bê những tảng đá lớn và trước mắt những người Giu-đa, ngươi hãy vùi xuống nền đất pha vữa ở cửa đền Pha-ra-ô tại Tác-pan-khết.h.I,+Bấy giờ có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a ở Tác-pan-khết rằng :- ,+Vậy họ đã sang đến Ai-cập bởi vì họ không vâng nghe tiếng ĐỨC CHÚA. Họ đến tận Tác-pan-khết. ,,+đó là đàn ông, đàn bà, con trẻ, các con gái của vua và mọi người mà Nơ-vu-dác-a-đan đã giao phó cho ông Gơ-đan-gia con ông A-khi-cam cháu ông Sa-phan, kể cả ngôn sứ Giê-rê-mi-a lẫn ông Ba-rúc con ông Nê-ri-gia.|+q,+Ông Giô-kha-nan con ông Ca-rê-ác và toàn thể các vị chỉ huy quân đội đã đem tất cả những người Giu-đa còn sót lại, những người đã trở về đất Giu-đa từ khắp mọi dân họ bị xua đến,Q*,+Thế là ông Giô-kha-nan con ông Ca-rê-ác và toàn thể các vị chỉ huy quân đội cũng như toàn dân đã không chịu vâng nghe tiếng ĐỨC CHÚA bảo ở lại xứ Giu-đa.S),+Nhưng chính Ba-rúc, con ông Nê-ri-gia, đã xúi ông chống lại chúng tôi để nộp chúng tôi vào tay quân Can-đê cho chúng tôi bị giết và bị bắt đi đày sang Ba-by-lon.J( ,+thì ông A-dác-gia con ông Hô-sa-gia, ông Giô-kha-nan con ông Ca-rê-ác và tất cả những con người ngạo mạn ấy liền nói với ông Giê-rê-mi-a : Ông chỉ nói toàn điều dối trá : ĐỨC CHÚA đâu có sai ông đến nói với chúng tôi : Đừng đến Ai-cập mà trú ngụ !u' e,+Sau khi ông Giê-rê-mi-a nói với toàn dân tất cả những lời mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của họ, đã tuyên phán, tất cả những lời mà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của họ, sai ông đến nói với họ,!&;,*Vậy, xin anh em biết rõ cho là : anh em sẽ phải chết vì gươm đao, đói kém và ôn dịch tại nơi anh em thích đến trú ngụ.Z%-,*Ngay hôm nay, tôi thông báo cho anh em, nhưng anh em đã chẳng vâng nghe tiếng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, chẳng theo những điều Người đã sai tôi đến nói với anh em.`$9,*Anh em đã lầm lạc, khi cử tôi đến với ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, và bảo : Xin ông cầu cùng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng tôi, giúp chúng tôi. Và ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng tôi, phán thế nào, ông cứ thông báo lại cho chúng tôi như vậy ; chúng tôi xin thi hành.[#/,*Hỡi những người Giu-đa còn sót lại, ĐỨC CHÚA đã phán về anh em như sau : Các ngươi đừng đến Ai-cập. Xin anh em biết rõ cho rằng hôm nay tôi đã thông báo cho anh em :T"!,*Quả thật, ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán thế này : Cũng như Ta đã nổi cơn lôi đình thịnh nộ với dân cư Giê-ru-sa-lem thế nào, thì Ta cũng nổi cơn thịnh nộ với các ngươi như thế, nếu các ngươi sang Ai-cập. Các ngươi sẽ trở nên lời nguyền rủa, nên đồ kinh tởm, nên lời chúc dữ, nên trò ô nhục, và sẽ không còn nhìn thấy chốn này nữa.H! ,*Tất cả những người cứ nhất định lên đường đi tới Ai-cập và trú ngụ tại đó, sẽ phải chết vì gươm đao, đói kém và ôn dịch : sẽ chẳng có người nào trong bọn chúng còn sống sót hoặc thoát khỏi nạn đói mà chính Ta cho ập xuống trên chúng ! ,*thì lưỡi gươm các ngươi vẫn sợ sẽ đón chờ các ngươi ở đó, trên đất Ai-cập, và nạn đói các ngươi vẫn ái ngại sẽ theo sát các ngươi ở đó, bên Ai-cập : chính tại đó, các ngươi sẽ phải chết ! ,*thì, hãy nghe lời ĐỨC CHÚA, hỡi những người Giu-đa còn sót lại : ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán thế này : Nếu các ngươi cứ nhất định lên đường đi tới Ai-cập và trú ngụ tại đó,2],*nếu các ngươi bảo : Không ! Chính Ai-cập mới là nơi chúng tôi đến, ở đó chúng tôi sẽ chẳng còn thấy chiến tranh, không còn phải nghe tiếng kèn thúc quân nữa, chẳng còn lo thiếu thốn bánh ăn : chính đó mới là nơi chúng tôi cư ngụ,&E,* Còn nếu các ngươi bảo : Chúng tôi sẽ không ở lại xứ này, không chịu vâng nghe tiếng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi,-S,* Ta sẽ cho các ngươi gặp được lòng thương xót và khiến nó thương xót các ngươi và cho các ngươi trở về đất nước các ngươi.uc,* Đừng sợ vua Ba-by-lon như các ngươi đang sợ ; đừng sợ nó –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– bởi vì chính Ta ở với các ngươi để cứu độ các ngươi, để giải thoát các ngươi khỏi tay nó.]3,* Nếu các ngươi nhất định ở lại xứ này, thì Ta sẽ xây các ngươi chứ không phá, sẽ trồng chứ không nhổ, bởi vì Ta hối tiếc về tai hoạ Ta đã giáng cho các ngươi.M,* Ông bảo họ : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa Ít-ra-en là Đấng anh em đã cử tôi đến để dâng lời cầu khẩn của anh em lên trước nhan Người ; Người phán như sau :R,*Bấy giờ, ông cho gọi ông Giô-kha-nan con ông Ca-rê-ác và toàn thể các vị chỉ huy quân đội đang ở với ông cũng như toàn dân từ người nhỏ đến người lớn.U#,*Hết mười ngày, có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a.!,*Dầu thích hay không, chúng tôi cũng sẽ vâng nghe tiếng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng tôi, là Đấng chúng tôi cử ông đến. Như vậy chúng tôi sẽ được hạnh phúc vì đã vâng nghe tiếng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng tôi./,*Họ lại thưa với ông Giê-rê-mi-a : Có ĐỨC CHÚA chân thật và trung tín làm chứng cho chúng tôi, nếu chúng tôi không thi hành đúng như mọi điều ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ông, gửi đến cho ông để ông nói cho chúng tôi.#?,*Ngôn sứ Giê-rê-mi-a trả lời họ : Tôi đã nghe thấy rồi. Này tôi sẽ cầu cùng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, như lời anh em xin, và mọi điều ĐỨC CHÚA đáp lại, tôi sẽ cho anh em biết, không giữ lại một điều nào cả ! ,*Ước gì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ông, chỉ cho chúng tôi con đường phải đi và những việc phải làm ! ,*thưa với ngôn sứ Giê-rê-mi-a : Ước chi lời thỉnh cầu của chúng tôi được ông chấp nhận ! Xin ông cầu cùng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ông, cho chúng tôi và cho tất cả những người còn lại đây, bởi vì chúng tôi chỉ còn lại một số rất ít, chứ không còn nhiều nữa, như chính mắt ông đang chứng kiến.X +,*Vậy toàn thể các vị chỉ huy quân đội, cũng như ông Giô-kha-nan con ông Ca-rê-ác và ông Giơ-dan-gia con ông Hô-sa-gia cùng toàn dân từ người nhỏ đến người lớn tới[/,)tránh quân Can-đê. Họ sợ những người này, vì Gít-ma-ên con Nơ-than-gia đã giết ông Gơ-đan-gia con ông A-khi-cam, người đã được vua Ba-by-lon đặt lên trông coi cả xứ.s_,)Họ lên đường và dừng lại ở Ghê-rút Kim-ham gần Bê-lem, rồi đi đến Ai-cập đểZ-,)Bấy giờ, ông Giô-kha-nan con ông Ca-rê-ác cùng với toàn thể các vị chỉ huy quân đội đang ở với ông, đem tất cả những người còn lại trong dân đã bị Gít-ma-ên con Nơ-than-gia bắt đi khỏi Mít-pa làm tù binh, sau khi ông ta đã giết ông Gơ-đan-gia con ông A-khi-cam. Họ là đám đàn ông chiến binh, đàn bà, con trẻ cũng như các quan thái giám đã được đưa từ Ghíp-ôn về. ,)Còn Gít-ma-ên con Nơ-than-gia cùng với tám người đã thoát khỏi tay ông Giô-kha-nan thì sang chỗ dân Am-mon.$ A,)Toàn dân đã bị Gít-ma-ên bắt đi khỏi Mít-pa làm tù binh, liền quay ngược lại, đi về phía ông Giô-kha-nan con ông Ca-rê-ác.. U,) Khi thấy ông Giô-kha-nan con ông Ca-rê-ác và toàn thể các vị chỉ huy quân đội đang ở với ông, toàn dân ở bên Gít-ma-ên mừng rỡ. 1,) ông đem tất cả quân của mình đi giao chiến với Gít-ma-ên con Nơ-than-gia. Họ gặp Gít-ma-ên tại Hồ lớn ở Ghíp-ôn.< q,) Khi Giô-kha-nan con ông Ca-rê-ác và toàn thể các vị chỉ huy quân đội đang ở với ông, nghe biết mọi tai hoạ Gít-ma-ên con Nơ-than-gia đã gây ra,*M,) Rồi Gít-ma-ên đã bắt tất cả số người còn lại trong dân ở Mít-pa làm tù binh : các con gái của vua và tất cả dân còn lại ở Mít-pa, thuộc quyền ông Gơ-đan-gia con ông A-khi-cam, người được quan chỉ huy thị vệ Nơ-vu-dác-a-đan, đặt lên trông coi ; Gít-ma-ên con Nơ-than-gia đã bắt họ làm tù binh và lên đường sang chỗ dân Am-mon. 9,) Còn cái hầm nước, nơi Gít-ma-ên đã quăng xác những người bị ông sát hại, chính là hầm nước lớn vua A-xa đã làm để chống lại Ba-sa, vua Ít-ra-en ; Gít-ma-ên con Nơ-than-gia đã ném xác các nạn nhân xuống đầy hầm đó.;o,)Nhưng trong số những người ấy, có mười người nói với Gít-ma-ên : Đừng giết chúng tôi, vì chúng tôi có những kho dự trữ lúa mì, lúa mạch, dầu và mật giấu trong cánh đồng. Thế là ông ấy thôi không giết họ cùng với các anh em của họ.<q,)Nhưng khi họ vào đến giữa thành, thì Gít-ma-ên con Nơ-than-gia cùng những người đi theo, đã giết cả bọn, rồi quăng xác vào giữa hầm nước.E,)Gít-ma-ên con Nơ-than-gia từ Mít-pa ra đón họ, vừa đi vừa khóc. Gặp họ rồi, ông ta nói với họ : Các ông hãy vào gặp ông Gơ-đan-gia con ông A-khi-cam.mS,)thì có đoàn người từ Si-khem, Si-lô và Sa-ma-ri đến, gồm tám mươi người, râu cạo nhẵn, quần áo xé rách, mình đầy vết rạch, tay mang lễ phẩm và hương thơm đến nhà ĐỨC CHÚA.Q,)Ngày thứ hai sau khi ông Gơ-đan-gia bị giết mà chưa ai hay,G,)Còn mọi người Giu-đa đang ở với ông Gơ-đan-gia, tại Mít-pa và những người Can-đê, những chiến binh, bấy giờ đang ở đó, Gít-ma-ên cũng giết luôn.',)thì Gít-ma-ên con ông Nơ-than-gia cùng với mười người đi theo đứng lên rút gươm hạ sát ông Gơ-đan-gia con ông A-khi-cam cháu ông Sa-phan. Họ đã giết chết ông, người đã được vua Ba-by-lon đặt lên trông coi cả xứ. %~}||{l{zzz%yxww?vduu$tNsXrRqppo6nYmm3ll)k)jiXhgedcbbSal`_^^^]9\%[JZYXX(VUITTS^RRWQQPNNM:L KFJJIGGFF DCBB1AP@?>U=<;; :E9 8 766;54332B1O0/.-D,+*)((B'&%%$#"c! >V*0p,0;|=]K  +=FF?YJ! ,3$Vì thế, ĐỨC CHÚA phán như sau : Này Ta sẽ bênh vực, đòi báo thù cho ngươi, Ta sẽ làm cho biển của nó ra khô cạn, và suối nước của nó phải cạn khô.a ;,3#Cô thiếu nữ Xi-on sẽ nói : Chớ gì bạo lực và thương tích tôi phải chịu sẽ đổ xuống Ba-by-lon ! Và Giê-ru-sa-lem sẽ nói : Chớ gì máu tôi đổ trên đầu dân cư Can-đê !},3"Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, đã xâu xé, đã loại trừ tôi,gạt tôi ra như chiếc bình rỗng ; tựa con rồng, nó đã nuốt trửng tôi, các miếng ngon của tôi, nó nhét đầy bụng, rồi xua đuổi tôi đi.T!,3!Quả vậy, ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en phán như sau : Cô gái Ba-by-lon như sân phơi, vào thời đạp lúa ; chẳng còn bao lâu, mùa gặt sẽ đến với cô.  ,3 Các ngả đường đã bị chiếm cứ, các pháo đài đều bị phóng hoả, các chiến binh sợ hãi kinh hoàng.,3Phu trạm đón phu trạm, sứ giả đón sứ giả, dồn dập báo cho vua Ba-by-lon : thành của nó thất thủ hoàn toàn.r],3Các dũng sĩ Ba-by-lon đã ngừng chiến đấu, chúng ở lại trong các pháo đài. Lòng dũng cảm của chúng đã cạn, chúng nên như đàn bà ! Nhà cửa nó bị thiêu rụi, các then cửa gãy tan tành.E,3Cõi đất run rẩy hãi hùng, bởi vì kế hoạch của ĐỨC CHÚA về Ba-by-lon sắp hoàn thành : là làm cho đất Ba-by-lon nên hoang vu, không có người cư ngụ.3_,3Để đánh nó, hãy thánh hiến chư dân : các vua Mê-đi, các tổng đốc, các khâm sai, cũng như tất cả xứ sở thuộc quyền nó thống trị.gG,3Hãy phất cờ làm hiệu trong xứ, hãy thổi kèn giữa chư dân ! Hãy thánh hiến chư dân để đánh nó, để đánh nó, hãy triệu tập các vương quốc : A-ra-rát, Min-ni và Át-cơ-nát, hãy đặt một viên giám sát để đánh nó. Hãy tập trung ngựa lại như tập trung đàn châu chấu hung hăng.@y,3Người ta không còn lấy được từ nơi ngươi viên đá góc, viên đá nền ; vì ngươi sẽ thành chốn điêu tàn vạn cổ – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.,3Này, Núi Tàn Phá, Ta chống lại ngươi, tàn phá toàn cõi đất – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA, Ta sẽ dang tay đánh phạt ngươi, cho ngươi lăn xuống từ đỉnh cao núi đá. Ta sẽ biến ngươi thành ngọn núi bị thiêu rụi.M,3Nhưng, ngay trước mắt các ngươi, Ta sẽ giáng trả cho Ba-by-lon và cho tất cả dân cư Can-đê mọi tai hoạ chúng đã gây ra ở Xi-on – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.>u,3Ta dùng ngươi để đập người chăn và đàn vật, Ta dùng ngươi để đập người cày và vật kéo, Ta dùng ngươi để đập tổng đốc và khâm sai.)K,3Ta dùng ngươi để đập đàn ông, đàn bà, Ta dùng ngươi để đập cụ già, con trẻ, Ta dùng ngươi để đập thanh niên, trinh nữ.{o,3Ta dùng ngươi để đập ngựa và người cỡi, Ta dùng ngươi để đập xe và người đánh xe.,3Ngươi như cái búa, như binh khí của Ta. Ta dùng ngươi để đập các dân, Ta dùng ngươi để huỷ các nước,[/,3Phần dành cho Gia-cóp thì không như thế, vì tất cả đã được Người nắn ra, và Ít-ra-en là chi tộc Người chọn làm gia nghiệp, danh Người là ĐỨC CHÚA các đạo binh.ve,3Chúng chỉ là hư ảo, là sản phẩm nực cười ; khi bị trừng phạt, chúng sẽ tiêu vong.L,3Mọi người đều ngu xuẩn, không hiểu biết chi, thợ bạc nào cũng xấu hổ vì tượng thần của nó, tượng nó đúc ra là vật hão huyền, không có hơi thở !o W,3Người lên tiếng, là nước trên trời cuồn cuộn ; Người đẩy lên từng lớp mây trời, từ cùng tận địa cầu xa tắp, làm cho chớp giật mưa rơi, mở kho thả gió khắp nơi tung hoành.: m,3Đấng dùng sức mạnh làm ra trái đất, lấy lẽ khôn ngoan thiết lập địa cầu, cũng là Đấng dùng sự thông suốt trải rộng các tầng trời.p Y,3ĐỨC CHÚA các đạo binh đã lấy chính mạng sống Người mà thề : Ta sẽ cho một đoàn người đông như châu chấu, tràn ngập và chống lại ngươi ; chúng cất tiếng hò reo chiến thắng !< q,3 Phần ngươi, ngươi ở gần dòng nước lớn, ngươi có lắm kho tàng, giờ cùng tận của ngươi đã tới, giờ chấm dứt các lợi lộc của ngươi.6 e,3 Hãy phất cờ làm hiệu tấn công các tường luỹ Ba-by-lon, hãy tăng cường phòng thủ, dựng lên các vọng canh, bố trí quân mai phục ! Bởi vì không những ĐỨC CHÚA đã quyết định, mà còn thực hiện điều Người đã phán về dân cư Ba-by-lon.@{,3 Hãy chuốt nhọn tên, rồi nhét cho đầy ống.;o,3 ĐỨC CHÚA đã cho bừng lên sự công chính của chúng ta : Đến đây, nào chúng ta kể cho Xi-on biết công trình của ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng ta.uc,3 – Chúng tôi muốn chữa trị cho Ba-by-lon, thế mà nó vẫn chẳng lành. Mặc kệ nó ! Mỗi người hãy quay về xứ sở. – Quả vậy, án phạt dành cho nó chạm tới trời, lên đến tận mây xanh.#?,3Bỗng chốc Ba-by-lon sụp đổ tan tành : hãy khóc rú lên thương hại nó ! Lấy dầu mà thoa cho nó bớt đau, may ra nó sẽ lành !<q,3Ba-by-lon là chén vàng trong tay ĐỨC CHÚA, nó làm cho toàn cõi đất phải say sưa, các dân tộc đã uống rượu của nó, vì thế mà hoá ra rồ dại.yk,3Hãy trốn khỏi Ba-by-lon, ai nấy liệu mà thoát thân, kẻo các ngươi phải tiêu vong vì tội ác của nó. Vì đối với ĐỨC CHÚA, đây là thời báo oán, thời giáng cho nó phần phạt nó đáng chịu.pY,3Quả thật, Ít-ra-en và Giu-đa không goá bụa, vì không còn Thiên Chúa, không còn ĐỨC CHÚA các đạo binh, dù xứ sở của chúng tràn đầy tội lỗi xúc phạm đến Đấng Thánh của Ít-ra-en.wg,3Ước gì đất Can-đê tràn ngập tử thi, người bị đâm nằm la liệt trên đường phố !\1,3Đừng chừa lại một xạ thủ giương cung nào, cũng đừng để ai tự hào vì áo giáp của nó. Đừng thương xót các thanh niên Ba-ben, quân đội của nó, hãy diệt cho hết !T!,3Ta sẽ sai những người ngoại bang đến Ba-by-lon, để sàng sẩy và quét sạch xứ sở nó ; bởi vì, vào ngày tai hoạ, chúng sẽ nổi lên chống lại nó từ bốn phía.~ ',3ĐỨC CHÚA phán thế này : Ta sẽ cho nổi lên một thần khí sát hại, để chống lại Ba-by-lon và dân cư Lếp Ca-mai.y}k,2.Tin Ba-by-lon bị chiếm giữ làm cõi đất chuyển rung ; tiếng kêu la vang dội giữa chư dân !f|E,2-Vì thế, hãy nghe đây kế hoạch ĐỨC CHÚA đã mưu tính để lên án Ba-by-lon, cũng như những toan tính Người đã dự định để lên án xứ sở người Can-đê : Quả thật, cả chiên dê nhỏ nhất cũng sẽ bị lôi đi ! Quả thật, đồng cỏ của chúng cũng vì chúng mà phải kinh ngạc !~{u,2,Này, tựa con sư tử lên khỏi bụi rậm ở sông Gio-đan, tiến về đồng cỏ luôn xanh tốt, thì trong phút giây, Ta sẽ bắt chúng phải mau ra khỏi đó, và đặt ở đó người được Ta tuyển chọn. Vì nào có ai giống như Ta ? Ai có thể bắt Ta hầu toà ? Có mục tử nào đứng vững được trước nhan Ta ?z3,2+Hay tin đó, vua Ba-by-lon tay chân bủn rủn, nỗi kinh hoàng siết cứng ông ta khiến ông ta run khiếp như sản phụ lâm bồn.y',2*Chúng nắm chắc cung nỏ, gươm đao. Man rợ hung tàn không mảy may thương xót, chúng ồn ào như biển gào sóng vỗ. Trên lưng ngựa, muôn người như một, chúng sẵn sàng lâm trận tấn công ngươi, thiếu nữ Ba-by-lon hỡi !x%,2)Này đây, một dân đến từ phương bắc, một dân lớn và rất nhiều vua chúa xuất hiện từ tận cùng trái đất.dwA,2(Giống như khi Thiên Chúa tàn phá Xơ-đôm, Gô-mô-ra và các vùng lân cận – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Sẽ không còn ai cư ngụ ở đó, sẽ chẳng còn người nào tới đó trú ngụ.mvS,2'Vì thế, thú rừng sẽ chung sống với chó hoang, đà điểu sẽ sống ở đó. Mãi mãi nó sẽ chẳng còn được ai cư ngụ, nó sẽ không còn được ai đến ở từ đời này tới đời kia.Du,2&Gươm đe doạ các nguồn nước của nó, nguồn nước bị cạn khô ! Vì đó là xứ sở của tượng thần, chúng lảm nhảm vì những Kinh Hoàng của chúng.Yt+,2%Gươm đe doạ ngựa xe của nó và đe doạ tất cả đám đông ô hợp ở giữa nó, chúng nên như đàn bà ! Gươm đe doạ các kho tàng của nó, các kho ấy bị cướp sạch !!s;,2$Gươm đe doạ những kẻ khoác lác ba hoa, chúng hoá ra điên dại ! Gươm đe doạ các anh hùng của nó, chúng đâm ra hãi hùng !3r_,2#Gươm đe doạ người Can-đê, –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– và đe doạ dân cư Ba-by-lon, đe doạ các thủ lãnh, các bậc khôn ngoan của nó !qy,2"Nhưng Đấng cứu chuộc chúng thật hùng mạnh, danh Người là ĐỨC CHÚA các đạo binh ; Người đích thân đứng ra bênh vực chúng, để cho đất nước được yên hàn, và khiến dân cư Ba-by-lon run rẩy.Yp+,2!ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này : con cái Ít-ra-en cùng với con cái Giu-đa bị áp bức ; mọi kẻ bắt chúng làm tôi muốn giữ chúng lại, không chịu thả chúng về.No,2 Bấy giờ tên Ngạo Mạn sẽ lảo đảo té nhào, chẳng còn ai vực nó đứng lên. Ta sẽ châm lửa đốt các thành của nó, lửa sẽ thiêu rụi các vùng phụ cận.Kn,2Này Ta chống lại ngươi, hỡi tên Ngạo Mạn –sấm ngôn của Chúa Thượng là ĐỨC CHÚA các đạo binh–, vì đã tới ngày, tới thời ngươi bị trừng phạt.?mw,2Vì thế, các thanh niên sẽ ngã gục trên các quảng trường và tất cả các chiến binh sẽ phải tiêu vong trong ngày đó – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. l,2Hãy tập trung các tay xạ thủ, tất cả những người bắn cung, để tiến đánh Ba-by-lon. Hãy vây hãm nó tư bề, đừng để cho kẻ nào chạy thoát. Hãy đáp trả nó xứng với việc nó làm ; tất cả những gì nó đã làm, hãy làm lại cho nó, bởi vì nó đã ngạo mạn với ĐỨC CHÚA, với Đấng Thánh của Ít-ra-en. k ,2Hãy nghe đây ! Kìa những kẻ thoát thân và những người chạy trốn khỏi đất Ba-by-lon, đã về báo cho Xi-on biết, cuộc báo oán của ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng ta, Người báo oán cho Đền Thờ của Người !1j[,2Hãy giết sạch bò mộng của nó, cho tất cả phải xuống lò sát sinh. Khốn cho chúng, vì đã tới ngày, tới thời chúng bị trừng phạt.2i],2Nào từ khắp nơi hãy đến đó, mở các vựa của nó ra, chất nó cho thành đống, rồi tận diệt nó, đừng để cho sót lại một tí gì.nhU,2ĐỨC CHÚA đã mở kho của Người, và đưa ra những vũ khí để trút cơn giận dữ. Đó chính là việc Chúa Thượng, ĐỨC CHÚA các đạo binh, sẽ thực hiện trong xứ sở người Can-đê !Lg,2Hỡi Ba-by-lon, Ta đã giăng bẫy bắt ngươi, ngươi mắc phải mà đâu có biết ! Ngươi đã bị bắt và bị giữ lại, vì ngươi đã khiêu chiến với ĐỨC CHÚA.f7,2Tại sao cái búa đe doạ toàn cõi đất, lại bị bẻ gãy tan tành ? Tại sao giữa chư dân, Ba-by-lon lại nên đồ kinh tởm ?Me,2Tiếng giao tranh vang ầm trong xứ ! Thật là đại hoạ !d,2Nào lên đất Mơ-ra-tha-gim, hãy tiến lên đánh nó và dân cư Pơ-cốt : tàn sát, tiêu diệt chúng cho đến người cuối cùng – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Hãy thi hành đúng mọi điều Ta đã truyền cho ngươi.$cA,2Trong những ngày ấy và vào lúc ấy –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– người ta sẽ tìm lỗi lầm của Ít-ra-en mà chẳng thấy, sẽ tìm tội lỗi của Giu-đa mà đâu có gặp, bởi vì Ta đã thứ tha cho những người Ta còn để sót lại.7bg,2Ta sẽ dẫn Ít-ra-en về đồng cỏ của nó, để nó được ăn cỏ ở Các-men và Ba-san, trên núi Ép-ra-im và Ga-la-át, nó sẽ được thoả thuê.Ha ,2Vì thế, ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán như sau : Này Ta sắp trừng phạt vua Ba-by-lon và xứ sở của nó như Ta đã trừng phạt vua Át-sua.X`),2Ít-ra-en là con chiên lạc đàn, bị những con sư tử đuổi bắt.{_o,2Hãy loại khỏi Ba-by-lon người gieo giống và kẻ cầm liềm vào thời gặt hái. Để thoát khỏi lưỡi gươm giết người, ai nấy hãy trở về với dân mình, ai nấy hãy trốn về quê hương xứ sở. ^9,2Từ bốn phía, hãy reo hò xung phong. Nó giơ tay hàng, các cột trụ của nó sụp đổ, các tường luỹ của nó bị phá tan. Vì đó là việc báo oán của ĐỨC CHÚA ! Các ngươi hãy báo oán nó ! Hãy làm cho nó những gì nó đã làm !@]y,2Hãy dàn hàng vây đánh Ba-by-lon tứ phía, hỡi tất cả các xạ thủ bắn cung, hãy bắn vào nó, đừng tiếc tên, vì nó đã đắc tội với ĐỨC CHÚA.^\5,2 Vì ĐỨC CHÚA nổi giận mà nó không còn được ai đến ở, tất cả nên như chốn hoang tàn ; ai qua lại Ba-by-lon cũng phải kinh ngạc, và cười chê mọi thương tích của nó.Z[-,2 Mẹ của các ngươi rất đỗi nhục nhằn, người sinh hạ các ngươi phải tủi hổ. Này, nó sẽ đứng hạng chót giữa chư dân, thành sa mạc, nên chốn cằn cỗi, hoang vu.qZ[,2 Thật vậy, các ngươi hãy vui mừng hoan hỷ, hỡi những người cướp phá phần gia sản của Ta ! Thật vậy, các ngươi hãy tung tăng như cừu non trong đồng cỏ, hãy hí vang như ngựa giống !Y,2 Người Can-đê thành miếng mồi ngon những người cướp phá nó được no thoả – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.AX{,2 Vì này, để chống lại Ba-by-lon, Ta sắp cho nổi lên từ đất phương bắc, một đoàn gồm các dân tộc hùng cường ; chúng dàn hàng tiến công, từ phía đó, nó sẽ thất thủ. Những mũi tên của chúng như người lính thiện xạ chẳng về không bao giờ.xWi,2Hãy trốn khỏi Ba-by-lon, ra khỏi đất người Can-đê ; và nên như những con dê đầu đàn.4Va,2Mọi kẻ bắt gặp chúng đều xâu xé, đối phương của chúng nói rằng : Ta đâu có lỗi chi, ấy chỉ vì chúng đắc tội với ĐỨC CHÚA, xúc phạm tới nơi đức công chính ngự trị, và phản lại niềm hy vọng của cha ông là chính ĐỨC CHÚA.\U1,2Dân Ta là chiên cừu đi lạc, mục tử của chúng đã đánh lừa, họ đưa chiên đi lòng vòng trên núi ; chiên hết lên núi lại xuống đồi, quên đi mất cả ràn của chúng..TU,2Chúng hỏi đường đi tới Xi-on, mặt hướng nhìn về đó : Nào ta gắn bó cùng ĐỨC CHÚA, bằng giao ước muôn đời, không thể quên !oSW,2Trong những ngày ấy và vào lúc ấy –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA–, con cái Ít-ra-en sẽ đến cùng với con cái Giu-đa ; chúng vừa đi vừa khóc và tìm kiếm ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng.Ry,2Vì từ phương bắc, một dân nổi lên đánh nó ; dân ấy sẽ làm cho xứ sở của nó ra hoang tàn, không còn ai cư ngụ ở đó, từ loài người cho đến loài vật đều phải lẩn trốn, đều phải ra đi.>Qu,2Hãy loan báo giữa chư dân và công bố, nào phất cờ hiệu và công bố. Đừng giấu giếm, nói lên đi : Ba-by-lon đã thất thủ, Ben phải nhục nhã, Mơ-rô-đác tan tành. (Các tượng thần của nó phải nhục nhã, các đồ gớm ghiếc của nó bị tan tành.) P ,2*Đây là lời ĐỨC CHÚA phán liên quan tới Ba-by-lon, đất người Can-đê, qua trung gian ngôn sứ Giê-rê-mi-a.fOE,1'Nhưng sau đó, Ta sẽ đổi vận mệnh của Ê-lam – sấm ngôn củaĐỨC CHÚA.N%,1&Rồi Ta sẽ đặt ngai vàng của Ta ở Ê-lam, Ta sẽ diệt tận gốc vua và các thủ lãnh – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.dMA,1%Ta sẽ bắt dân Ê-lam phải run sợ trước mặt những kẻ thù, và trước mặt những kẻ tìm hại mạng sống chúng. Ta sẽ khiến tai ương, cơn lôi đình thịnh nộ của Ta ập xuống trên chúng – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Ta lại còn cho gươm đuổi theo cho đến khi Ta tận diệt chúng.qL[,1$Ta sẽ cho ập vào Ê-lam bốn luồng gió từ bốn phương trời. Ta sắp phân tán chúng theo mọi chiều gió ấy ; sẽ không còn một dân tộc nào, mà người Ê-lam bị xua đuổi lại không đến. K,1#ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này : Này Ta sắp bẻ gãy cây cung của Ê-lam, nguồn dũng lực của chúng.J1,1"Đây là lời ĐỨC CHÚA gửi cho ngôn sứ Giê-rê-mi-a liên quan đến Ê-lam, vào đầu triều đại Xít-ki-gia-hu, vua Giu-đa :@Iy,1!Kha-xo sẽ trở thành sào huyệt cho loài lang sói, sẽ ra hoang vu đến muôn đời, không còn ai cư ngụ ở đó, chẳng còn người nào đến đó trú ngụ.*HM,1 Lạc đà của chúng sẽ thành mục tiêu cướp phá, súc vật từng đàn nên miếng mồi ngon ! Ta sẽ phân tán theo mọi chiều gió những kẻ cạo tóc hai bên thái dương, Ta sẽ giáng hoạ cho chúng từ mọi phía, – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.IG ,1Nào đứng dậy, tiến lên đánh dân tộc hiền hoà đang sống trong yên ổn –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA–, dân không cửa, không then, sống ở nơi riêng biệt.hFI,1Hỡi dân cư Kha-xo, trốn đi, lẩn cho mau, đào hố sâu mà ở, –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– bởi vì Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, đã hoạch định một kế hoạch chống các ngươi :E-,1Chớ gì lều và chiên dê của chúng bị người ta lấy đi, cả vải vóc và mọi đồ đạc của chúng cũng vậy ; phải chi người ta bắt lạc đà của chúng đi, và lớn tiếng hô chống lại chúng rằng : Kinh hoàng tứ phía !jDM,1Về Kê-đa và về các vương quốc Kha-xo đã bị Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, đánh bại, ĐỨC CHÚA phán thế này :Nào đứng dậy ! Tiến lên Kê-đa, hãy huỷ diệt con cái dân Ke-đem.{Co,1Ta sẽ châm lửa đốt tường luỹ Đa-mát, lửa sẽ thiêu rụi các cung điện của Ben Ha-đát.PB,1Vì thế các thanh niên sẽ ngã gục trên các quảng trường, và tất cả các chiến binh sẽ phải tiêu vong trong ngày đó – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA các đạo binh.xAi,1Tại sao thành phố danh tiếng ấy, một đô thị làm cho Ta hoan hỷ lại không bị bỏ rơi ?@,1Đa-mát suy nhược quay lưng trốn chạy, nỗi kinh hoàng xâm chiếm nó, như người phụ nữ sắp sinh con.%?C,1Về Đa-mát. Kha-mát và Ác-pát thẹn thùng, vì phải nghe một hung tín. Chúng phải xao xuyến như biển động, không thể yên hàn.H> ,1Này tựa chim phượng hoàng cất mình lên, bay lượn và xoè cánh che Bót-ra, lòng dũng sĩ Ê-đôm trong ngày ấy cũng sẽ như dạ đàn bà đau quặn lúc sinh con.p=Y,1Tin chúng sụp đổ làm cõi đất chuyển rung, tiếng kêu la vang dội đến Biển Sậy.X<),1Vì thế, hãy nghe đây kế hoạch ĐỨC CHÚA đã mưu tính để lên án Ê-đôm, cũng như những toan tính Người đã dự định để lên án dân cư Tê-man. Quả thật, cả chiên dê nhỏ nhất cũng sẽ bị lôi đi ! Quả thật, đồng cỏ của chúng cũng vì chúng mà phải kinh ngạc.};s,1Này tựa con sư tử lên khỏi bụi rậm ở sông Gio-đan, tiến về đồng cỏ luôn xanh tốt, thì trong phút giây, Ta sẽ bắt chúng phải mau ra khỏi đó, và đặt ở đó người được Ta tuyển chọn. Vì nào có ai giống như Ta ? Ai có thể bắt Ta hầu toà ? Có mục tử nào đứng vững được trước nhan Ta ?K:,1Giống như cảnh tàn phá ở Xơ-đôm, Gô-mô-ra và các vùng lân cận, ĐỨC CHÚA phán, sẽ không còn ai cư ngụ ở đó, chẳng còn người nào đến đó trú ngụ.91,1Ê-đôm sẽ nên đồ kinh tởm ; bất cứ ai qua lại gần đó cũng phải kinh ngạc và chê cười mọi thương tích của nó.?8w,1Thói tự cao tự đại, lòng kiêu căng của ngươi đã lừa dối ngươi ; ngươi ở trong các hốc đá, ngươi chiếm giữ các đỉnh đồi ! Khi ngươi làm tổ trên cao tựa chim phượng hoàng, thì từ đó, Ta lại hất ngươi xuống – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.i7K,1Vì này, Ta làm cho ngươi ra bé nhỏ giữa chư dân, bị người người khinh dể.V6%,1Tôi đã nghe một lời khuyên từ nơi ĐỨC CHÚA, và một sứ giả đã được sai đến với chư dân : Tập trung lại ! Hãy xông vào đánh nó ! Nào đứng lên giao chiến !5,1 Vì, Ta lấy chính danh Ta mà thề –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– : Bót-ra sẽ nên đồ kinh tởm, nên trò ô nhục, nên chốn điêu tàn, và nên lời chúc dữ ; tất cả các thành của nó sẽ nên chốn điêu tàn vạn cổ. 49,1 Quả vậy, ĐỨC CHÚA phán thế này : Ai không chấp nhận án phạt là uống chén ấy, sẽ cứ phải uống ; phần ngươi, chẳng lẽ ngươi lại thoát khỏi hình phạt ? Ngươi không thoát khỏi hình phạt đâu, ngươi sẽ phải uống ! 3,1 Để những trẻ mồ côi lại cho Ta, Ta sẽ nuôi dưỡng chúng ; còn những ai goá bụa, cứ tin tưởng vào Ta ! 2 ,1 Quả thật, chính Ta sẽ lột trần Ê-xau, để lộ những nơi nó ẩn núp, như thế, nó sẽ không ẩn mình được nữa. Dòng dõi nó đã bị tiêu diệt rồi, anh em láng giềng nó cũng vậy, chẳng còn ai nữa hết.11[,1 Nếu thợ hái nho đến vườn nho của ngươi, chúng sẽ không để sót trái nào ; nếu ban đêm kẻ trộm đến, chúng sẽ tha hồ phá hoại.30_,1Chạy trốn đi, quay mặt đi, đào hố sâu mà ở, hỡi cư dân thành Đơ-đan, vì Ta giáng hoạ xuống Ê-xau ; đây là thời Ta trừng phạt nó.b/=,1Về Ê-đôm. ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này : Ở Tê-man, phải chăng không còn khôn ngoan nữa, bậc thông thái đã hết mưu trí sao ? Chẳng lẽ họ đã mất khôn ngoan rồi ?p.Y,1Nhưng sau đó, Ta sẽ đổi vận mệnh của con cái Am-mon – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.%-C,1Này đây, từ tứ phía, Ta cho kinh hoàng ập xuống trên ngươi – sấm ngôn của Chúa Thượng, ĐỨC CHÚA các đạo binh. Các ngươi sẽ bị xua đuổi đi, mỗi người một ngả, và sẽ chẳng còn ai quy tụ những người đã chạy trốn.p,Y,1Làm sao ngươi có thể tự hào về các thung lũng, về thung lũng phì nhiêu của ngươi, hỡi cô gái phản bội ? Ngươi tin tưởng vào các kho báu của mình nên mới nói : Ai sẽ đến đánh ta ?+,1Khóc rú lên đi, hỡi Khét-bôn, vì thành Ai đã bị tàn phá. Gào lên đi, quấn vải thô vào người, hỡi dân thành Ráp-ba, khóc lên đi và rảo quanh tường luỹ, vì cùng với tư tế, quan quyền, Min-côm sẽ bị đày ải.~*u,1Vì thế, này sẽ đến ngày –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– Ta cho vang lên tiếng hò reo xung trận tại Ráp-ba của con cái Am-mon. Ráp-ba sẽ trở nên một phế tích hoang tàn, các thành phụ thuộc sẽ bị lửa thiêu. Rồi Ít-ra-en sẽ nhận lại gia nghiệp của những kẻ được quyền thừa kế. ĐỨC CHÚA phán.:) o,1Về con cái Am-mon. ĐỨC CHÚA phán thế này : Phải chăng Ít-ra-en không còn con cái nữa, hay nó đã hết người nối nghiệp rồi ? Vậy tại sao thần Min-côm lại thừa kế đất của Gát và dân của thần đó lại đến cư ngụ trong các thành của Gát ?(,0/Nhưng sau đó, Ta sẽ đổi vận mệnh Mô-áp – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Lời tuyên án Mô-áp chấm dứt ở đây.1'[,0.Khốn cho ngươi, Mô-áp hỡi, dân Cơ-mốt mạt vận rồi ! Vì con trai ngươi bị người ta đày ải và con gái ngươi cũng bị bắt đi đày.&%,0-Những người chạy trốn, sức lực suy tàn, dừng chân lại dưới bóng Khét-bôn, nhưng từ Khét-bôn phụt ra ngọn lửa, và từ giữa Xi-khôn, bốc lên đám cháy thiêu huỷ màng tang Mô-áp, cũng như sọ của đám hỗn quân.{%o,0,Kẻ thoát nỗi kinh hoàng sẽ sa xuống hố sâu, kẻ ngoi lên khỏi hố lại mắc phải lưới dò, vì Ta sẽ giáng các tai hoạ này trên Mô-áp vào năm chúng bị trừng phạt – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.$,0+Này kinh hoàng, hố sâu, dò lưới đang sẵn chờ đợi ngươi, hỡi cư dân Mô-áp – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.r#],0*Mô-áp bị huỷ diệt, chẳng còn là một dân, vì đã cả gan lên mặt với ĐỨC CHÚA.!";,0)Thành thị bị chiếm giữ, pháo đài bị đánh bay. (Ngày ấy, lòng dũng sĩ Mô-áp sẽ như dạ đàn bà đau quặn lúc sinh con.)|!q,0(Vì ĐỨC CHÚA phán như sau : (Này, tựa như chim đại bàng, nó bay lượn, cánh xoè trên Mô-áp.)X ),0'Làm sao nó đã bị phá huỷ ? Khóc rú lên đi ! Làm sao Mô-áp đã quay lưng bỏ chạy cách nhục nhã ? Mô-áp đã trở nên trò cười và mối kinh hoàng cho mọi xứ lân bang.Z-,0&Trên mọi sân thượng và công trường ở Mô-áp, đâu đâu cũng thấy cảnh tang tóc, vì Ta đã đập tan Mô-áp như chiếc bình không ai ưa nữa – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.'G,0%Phải, đầu nào cũng bị cạo trọc, chòm râu nào cũng bị xén, đôi tay nào cũng mang vết rạch, và lưng nào cũng quấn vải thô.mS,0$Bởi thế, vì Mô-áp tâm hồn tôi rung động như tiếng sáo ; vì người Kia Khe-rét tâm hồn tôi cũng rung động như tiếng sáo. Thế là chúng dày công ki cóp mà chẳng được hưởng dùng !-,0#Ta sẽ làm cho ở Mô-áp –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– không còn ai lên nơi cao đốt hương kính các thần của nó nữa.{,0"Tiếng kêu la của Khét-bôn vang đến En-a-lê, đến tận Gia-hát. Người ta lên tiếng kêu từ Xô-a đến Khô-rô-na-gim và Éc-lát Sơ-li-si-gia, vì ngay cả các dòng suối Nim-rim cũng trở thành nơi hoang vắng.q[,0!Niềm vui sướng hân hoan đã biến khỏi vườn cây, khỏi xứ Mô-áp. Ta đã làm cho bồn nho cạn rượu ; người đạp nho không còn đạp nho nữa, và tiếng reo hò chẳng còn là tiếng hò reo !Q,0 Hỡi nho Xíp-ma, ta khóc ngươi hơn là khóc Gia-de. Các nhánh của ngươi vượt qua biển cả, vươn tới tận Gia-de. kẻ tàn phá xông vào làm hại mùa hái nho hái trái.),0Bởi thế, vì Mô-áp tôi khóc rú lên, vì toàn thể Mô-áp tôi thảm thiết kêu la, tôi rên siết cho người Kia Khe-rét.5,0Ta biết –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– tính nóng nảy, những lời khoác lác ba hoa, cũng như các hành vi bất chính của nó.V%,0Chúng ta đã từng được nghe về thói kiêu căng của Mô-áp, một xứ rất mực kiêu kỳ, về thói tự mãn và tính ngông nghênh ngạo mạn cũng như lòng tự cao của nó.6e,0Hỡi cư dân Mô-áp, hãy rời bỏ thị thành mà sống chui rúc trong hốc đá. Hãy giống như chim câu làm tổ nơi sườn núi, bên bờ vực thẳm.mS,0Khi trước, Ít-ra-en đã chẳng nên trò cười cho ngươi sao ? Phải chăng người ta đã không gặp nó giữa quân trộm cướp, để mỗi lần nói đến nó, là ngươi phải lắc đầu đó sao ?@y,0Hãy cho Mô-áp uống say tuý luý, vì nó đã lên mày lên mặt với ĐỨC CHÚA. Ước gì nó ngã lăn xuống, ói mửa ra, để nó lại nên một trò cười !pY,0Sừng của Mô-áp bị bẻ gãy, tay của nó bị nát tan ! – Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.V%,0xuống Cơ-ri-giốt, Bót-ra và mọi thành thị xa gần xứ Mô-áp.>w,0xuống Kia-gia-tha-gim, Bết Ga-mun, Bết Mơ-ôn,;q,0xuống Đi-vôn, Nơ-vô, Bết Đíp-la-tha-gim,hI,0Án phạt đã giáng xuống vùng đồng bằng, xuống Khô-lôn, Gia-hát, Mê-pha-át,+ O,0– Mô-áp phải hổ ngươi, vì bị phá huỷ. Nào khóc rú lên, kêu cứu đi ! Hãy công bố tại Ác-nôn rằng : Mô-áp đã bị tàn phá !B },0Đứng bên đường mà coi cho kỹ, hỡi dân cư A-rô-e : với chàng thanh niên chạy trốn và cô thiếu nữ thoát nạn, hãy hỏi rằng việc gì đã xảy ra ?g G,0Hỡi dân cư ngụ ở Đi-vôn, hãy rời chỗ danh dự xuống nơi khô cằn thiếu nước mà ngồi, vì kẻ tàn phá Mô-áp đã tiến lên đánh ngươi và huỷ diệt các thành trì của ngươi.a ;,0Hãy chia buồn với nó, hỡi mọi lân quốc láng giềng, hỡi mọi người biết danh tiếng nó. Hãy nói : Sao cây trượng quyền uy, cây gậy huy hoàng như thế mà lại bị bẻ gãy ?l Q,0Cảnh nguy nan của Mô-áp sắp xảy đến, tai hoạ của nó phút giây đã gần kề.V%,0Mô-áp đã bị phá tan. Người ta tấn công các thành của nó, các tinh binh trẻ phải vào lò sát sinh – sấm ngôn của Đức Vua, ĐỨC CHÚA các đạo binh là danh Người. K~~"}}|{zzZyVxswvvu4tXss rSqnp1ommltk]jj i*hgffKedcc*bga`__[^I]\\P[ZOYXMWWUUJTTS~R~QIPP-ONMLrKJIHGFEDCBA@?>=<;:9876543210y/.-,+*)(d'c&5%$9""z" !!U |=._?[s5m#d1N8lO + ! m  1 n %vBV36 *Chết vì gươm đâm còn may mắn hơn chết vì đói lả, bởi vì người chết đói chẳng được ăn hoa quả ruộng đồng.U)6Nay mặt chúng đen như mồ hóng, ngoài đường phố không thể nhận ra, chỉ còn da bọc xương, khô đét như khúc gỗ.Ru6Những người từng thưởng thức cao lương mỹ vị nay gục chết ngoài đường, những kẻ được dưỡng nuôi trong nhung lụa nay phải bốc phân dơ.Q6Bé thơ măng sữa, vì quá khát, nên lưỡi dính với hàm ; còn đám trẻ nhỏ đòi ăn bánh, nhưng nào có ai cho !2P]6Ngay cả lũ chó rừng cũng biết chìa vú cho con bú, thế mà con gái dân tôi lại dữ dằn hung bạo như đà điểu chốn hoang địa khô cằn.$OA6Những người con ưu tú của Xi-on quý giá tựa vàng ròng, sao lại bị coi thường như bình đất do tay người thợ gốm làm ra ?*N O6*Làm sao vàng lại phai nhạt được ? Vàng tinh khiết nhất cũng biến chất rồi ! Đá thánh nằm vung vãi mọi đầu đường góc phố.zMm6BTrong cơn thịnh nộ, xin xua đuổi và tiêu diệt chúng, cho chúng khuất dạng khỏi gầm trời.eLC6AXin cho lòng chúng ra cứng cỏi, giáng trên chúng lời nguyền rủa của Ngài.^K56@Lạy ĐỨC CHÚA, xin Ngài đáp trả tuỳ theo những việc tay chúng làm.hJI6?Xin Ngài thấy cho : chúng ngồi hay đứng, con cũng thành vè cho chúng nghêu ngao.SI6>với những lời thì thầm bàn tán suốt ngày chống lại con.xHi6=Lạy ĐỨC CHÚA, Ngài đã nghe những lời lăng nhục, và mọi điều chúng mưu tính hại con,_G76A63Mắt tôi làm cho tôi nhức nhối, vì cảm thương mọi thiếu nữ Thành Đô.i=K62cho đến khi, từ trời cao thẳm, ĐỨC CHÚA nhìn xem và trông thấy tỏ tường.Z<-61Mắt tôi thành suối không ngừng chảy, cứ chảy mãi không ngừng,N;60Mắt tôi trào suốt lệ thương con gái dân tôi tàn phế.g:G6/Số phận của chúng tôi là vực thẳm và kinh hoàng, là đổ nát và tan hoang.]936.Hết mọi kẻ thù của chúng tôi đều há miệng hằm hè khiêu khích.b8=6-Ngài biến chúng con thành rác rưởi, thành đồ phế thải giữa chư dân.l7Q6,Ngài ẩn mình thật kín giữa ngàn mây thẳm, khiến lời kinh không sao vọng tới.y6k6+Ngài ẩn mình trong cơn thịnh nộ, đuổi bắt và tiêu diệt chúng con chẳng chút khoan hồng.^556*Chúng con đắc tội, chúng con phản phúc, Ngài thì Ngài chẳng dung tha.]436)Hãy giơ tay và hướng lòng lên Đức Chúa, là Đấng ngự trên trời.h3I6(Mọi nẻo đường của ta, ta hãy xem đi xét lại, và trở về cùng ĐỨC CHÚA.s2_6'Sao con người cứ than thân trách phận mà không sống cho ra người, tránh xa tội lỗi ?k1O6&Chẳng lẽ mọi điều lành điều dữ không xuất hiện do miệng Đấng Tối Cao ?r0]6%Ai chỉ nói một lời là có mọi sự ? Chẳng phải Đức Chúa đã phán truyền hay sao ? /6$gây thiệt hại cho người khi kiện tụng : tất cả những điều này, lẽ nào Đức Chúa lại không thấy ?k.O6#tráo trở để không tôn trọng quyền lợi kẻ khác trước mặt Đấng Tối Cao ;K-6"Chà đạp dưới chân hết mọi tù nhân trong xứ sở ;Z,-6!có hạ nhục và làm khổ người ta, Người cũng chẳng vui vẻ gì.]+36 có làm khổ, Người cũng xót thương, vì Người vốn từ bi cao cả ;F*6Vì quả thật, Đức Chúa chẳng bỏ rơi mãi mãi :^)56nó cứ đưa má cho kẻ tát, chuốc lấy cho mình đầy nỗi nhuốc nhơ.b(=6cứ đặt miệng nó trong bụi đất –may ra còn chút hy vọng nào chăng–]'36Khi chính Chúa bắt nó phải mang, nó hãy cứ ngồi im lặng một mình,]&36Cũng là một điều hay cho người nào phải mang ách từ khi còn trẻ.x%i6Biết thinh lặng đợi chờ, đợi chờ ơn cứu độ của ĐỨC CHÚA, đó là một điều hay.f$E6ĐỨC CHÚA xử tốt với ai tin cậy Người, với ai hết lòng tìm kiếm Chúa.z#m6Tôi tự nhủ : ĐỨC CHÚA là phần sản nghiệp của tôi, vì thế nơi Người, tôi trông cậy.n"U6Sáng nào Người cũng ban ân huệ mới. Lòng trung tín của Người cao cả biết bao !n!U6Lượng từ bi ĐỨC CHÚA đâu đã cạn, lòng thương xót của Người mãi không vơi.c ?6Đây là điều con suy đi gẫm lại, nhờ thế mà con vững dạ cậy trông :\16Nỗi niềm riêng canh cánh bên lòng, khiến hồn con tiêu hao mòn mỏi.xi6Xin nhớ đến nỗi khốn cùng của con, và cuộc đời con vất vưởng nuốt cay ngậm đắng.ta6Tôi tự nhủ : cuộc sống của mình nay chấm dứt, hy vọng nơi ĐỨC CHÚA cũng tiêu tan.a;6Hồn tôi hết được bình an thư thái, tôi đã quên mùi hạnh phúc rồi.iK6Răng tôi, Người bắt nhai đá sỏi, xác tôi, Người vùi dập dưới đống tro.^56Người ép tôi nuốt cay ngậm đắng, rượu bồ hòn bắt uống cho say.^56Tôi nên trò cười cho thiên hạ, nên vè vãn suốt ngày họ nghêu ngao.F6 Người rút tên trong ống bắn vào tạng phủ tôi._76 Người giương nỏ nhắm tôi, tôi trở thành mục tiêu cho Người bắn.nU6 Người để tôi lạc lối nhằm xé xác phanh thây, bỏ mặc tôi cô đơn tiều tuỵ.]36 Người là con báo rình rập tôi, là sư tử chờ mồi trong bóng tối.mS6 Người lấy đá hộc chận đường tôi, xoá lối đi khiến tôi phải lạc hướng.iK6Tôi kêu la cầu cứu, Người cũng bịt miệng tôi, không để tôi khẩn nguyện.  6Người xây tường vây kín lấy tôi, tôi không sao trốn thoát. Xiềng xích tôi, Người làm cho thêm nặng.jM6Người nhốt tôi trong ngục tù tăm tối, như những kẻ đã chết tự ngàn xưa.gG6Người đắp ụ nhằm tấn công tôi, vùi dập tôi trong cay đắng nhục nhằn.lQ6Da thịt tôi, Người khiến phải hao mòn, xương cốt tôi, Người làm cho rời rã.B6Suốt ngày Người ra tay hành hạ tôi đủ cách.k O6Người dẫn tôi, bắt tôi lần bước, trong tối tăm, không ánh sáng soi đường.f  G6*Tôi là người đã sống cảnh lầm than dưới làn roi giận dữ của Người.P 6Bao nỗi kinh hoàng từ bốn phương kéo tới như người ta trẩy hội : Ngài đã gọi chúng đến bủa vây tôi. Ngày ĐỨC CHÚA nổi trận lôi đình, không ai thoát nạn, không người sống sót. Những đứa con tôi bế bồng nuôi dưỡng, nay địch quân giết chết cả rồi.` 96Ngoài phố, em bé với cụ già nằm la liệt, thanh niên và thiếu nữ ngã gục dưới lưỡi gươm. Ngày phẫn nộ, Ngài thẳng tay tàn sát, Ngài tiêu diệt, chẳng chút xót thương. 6Lạy ĐỨC CHÚA, xin nhìn xem cho kỹ, Ngài đối xử thế này với ai đây ? Làm sao người mẹ đành ăn thịt những đứa con mình bồng bế trên tay ? Làm sao tư tế và ngôn sứ lại bị giết ngay trong thánh điện Ngài ?)K6Đứng dậy đi, la lên trong đêm tối, khi năm canh chỉ mới bắt đầu ! Trước nhan Chúa, hãy trút niềm tâm sự, giơ tay hướng về Người mà cầu cho sinh mạng của đoàn con đang lịm dần vì đói đầu đường, góc phố, khắp nơi nơi.|q6Tự đáy lòng, hãy kêu lên Chúa, hỡi tường thành của thiếu nữ Xi-on ! Cứ để mặc suối lệ ngươi tuôn chảy, ngày đêm chẳng khi ngừng. Chớ khi nào ngơi nghỉ, cũng đừng để dòng lệ khô đi.A{6ĐỨC CHÚA thi hành điều Người đã quyết, thực hiện lời Người đã phán xưa, lời Người truyền dạy từ bao thuở, nên đã diệt trừ, chẳng chút xót thương. Người làm cho kẻ thù ngươi hả hê sung sướng, tăng sức mạnh cho kẻ chống đối ngươi.Y+6Mọi kẻ thù há miệng hăm ngươi, huýt sáo, nghiến răng, bọn chúng nói : Phen này ta nuốt sống ăn tươi. Ngày ta chờ đợi nay đã đến, ngày đó, ta đã thấy đây rồi.6Thiếu nữ Giê-ru-sa-lem ơi, kẻ qua người lại nhạo báng ngươi, vỗ tay, huýt sáo, lắc đầu cười : Phải chăng đây Đô Thị từng được gọi là tuyệt thế giai nhân, là niềm vui cho toàn cõi địa cầu ?4a6Ngôn sứ của ngươi tỏ cho ngươi thấy toàn điều hư ảo, toàn chuyện khói mây, còn lỗi lầm ngươi, chúng không vạch rõ để đảo ngược vận số của ngươi. Điều chúng thấy là điều huyền hoặc, chỉ đưa ngươi vào ảo tưởng mà thôi. 6 Hỡi thiếu nữ Giê-ru-sa-lem, ví ngươi cùng ai, sánh ngươi với ai ? Này trinh nữ, cô gái Xi-on, ai cứu được ngươi, ai ủi an ngươi ? Tai hoạ ngươi mắc phải lớn quá rồi, lớn tựa trùng dương, ai chữa nổi ?I 6 Lũ trẻ thơ hoài công hỏi mẹ : Bánh con đâu ?, rồi ngã gục trên quảng trường thành phố, tựa như người bị đâm : chúng trút linh hồn ngay trên tay mẹ.mS6 Suối lệ tuôn trào đến mòn đôi mắt, ruột gan tôi đòi đoạn, tâm can tôi rối bời ; vì con gái dân tôi rã rời tan nát, còn lũ sơ sinh và bầy trẻ dại gục ngã khắp quảng trường.Y+6 Hàng kỳ mục của thiếu nữ Xi-on ngồi thinh lặng ngay trên thềm đất, đầu rắc đầy tro bụi, mình mặc áo vải thô. Các cô trinh nữ Giê-ru-sa-lem gục đầu sát đất.~36 Cổng thành bị sụt sâu dưới đất, Người phá tung, bẻ gãy then cài. Vua cùng thủ lãnh đi biệt xứ, giữa chư dân sống kiếp đoạ đày. Pháp luật đâu còn nữa ; ngôn sứ chẳng được thấy thị kiến do ĐỨC CHÚA ban cho. }6ĐỨC CHÚA đã tính chuyện tàn phá tường luỹ của thiếu nữ Xi-on. Người đã giăng dây đo, quyết thẳng tay tiêu diệt tới cùng. Tường trong luỹ ngoài, Người gieo tang tóc : tất cả cùng ảm đạm thê lương.|{6*Chúa chán ghét bàn thờ, thánh điện của Người, Người cũng ghê tởm. Tường luỹ các dinh thự của Người, Người trao nộp vào tay địch thủ. Chúng hò la trong Nhà ĐỨC CHÚA, như trong buổi hội hè.{ 6Người đốt phá cả lều lẫn vườn, triệt hạ nơi họp nhau mừng lễ ; lễ hội và sa-bát tại Xi-on, ĐỨC CHÚA để rơi vào quên lãng ; nổi giận bừng bừng, Người loại bỏ nhà vua cũng như thầy tư tế.`z96Chúa nên như địch thủ, huỷ diệt Ít-ra-en, huỷ diệt mọi lâu đài dinh thự, triệt hạ các luỹ đồn của nó ; nơi thiếu nữ Giu-đa, Người gia tăng tiếng than van kêu khóc.kyO6Người giương cung khác nào địch thủ, vung tay hữu như thể đối phương, bao trang tuấn tú, Người giết sạch, trút cơn thịnh nộ như trút lửa xuống lều trại của thiếu nữ Xi-on.kxO6Bừng bừng lửa giận, Người bẻ gãy sừng, đập tan sức mạnh Ít-ra-en, rút tay hữu cho quân thù xông tới ; Người đốt lên trong Gia-cóp như ngọn hoả hào thiêu rụi khắp chung quanh.w)6Mọi nơi cư ngụ của Gia-cóp, Đức Chúa huỷ diệt chẳng chút xót thương ; nổi trận lôi đình, Người triệt hạ đồn luỹ của thiếu nữ Giu-đa ; Người xô xuống đất và làm nhục vương quốc và thủ lãnh của nàng.v 6*Vì đâu Đức Chúa nổi lôi đình khiến thiếu nữ Xi-on tối mày tối mặt ? Vẻ huy hoàng của Ít-ra-en, từ trời cao Người quăng xuống đất, chẳng nhớ đến bệ Người kê chân trong ngày Người nổi cơn thịnh nộ.{u q6Xin cho tội ác chúng đã phạm phơi bày tất cả trước thánh nhan Ngài. Xin Ngài xử với chúng như đã xử với con, vì tất cả tội con đã phạm. Con than thở đã quá nhiều rồi, và tim con héo hắt.{t q6Xin Ngài lắng nghe con rên rỉ : có ai thèm an ủi con đâu ! Mọi kẻ thù con vui mừng hớn hở khi biết chính Ngài gây khổ cực cho con. Ngày Ngài hứa, xin cho mau đến để chúng cùng số phận với con.s +6Lạy ĐỨC CHÚA, xin hãy nhìn xem : giữa cảnh khốn cùng, ruột gan con đòi đoạn, trái tim con thổn thức bồi hồi. Con quả đã cứng đầu cứng cổ. Ngoài đường phố gươm đao thao túng, ở trong nhà thần chết hoành hành.Mr 6Tôi ngỏ lời kêu gọi tình nhân, nhưng chúng là những tên lừa đảo. Tư tế và kỳ mục của tôi tắt thở trong thành nội khi đi tìm miếng bánh để cầm hơi.q  6* Đấng chính trực công minh là ĐỨC CHÚA, còn tôi, tôi chống lại lời Người. Nghe đi nào, mọi dân, mọi nước, và thấy cho nỗi khổ cực của tôi. Con cái tôi, thanh niên, thiếu nữ, bị bắt đi lưu đày._p 96Xi-on chìa đôi tay kêu cứu, mà không người an ủi. ĐỨC CHÚA ra lệnh cho thù địch : hãy tấn công Gia-cóp tư bề. Ngay cả với địch quân, Giê-ru-sa-lem cũng trở thành ô uế.o 6Thế nên tôi khóc ròng khóc rã, cặp mắt tôi, suối lệ tuôn trào. Bởi Đấng ủi an tôi, Đấng ban lại cho tôi sức sống, Người đã lìa xa tôi. Con cái tôi phải mồ côi cô độc bởi chưng thù địch quá hung tàn.1n ]6Mọi người hùng đang ở với tôi, Chúa đều khinh chê và loại bỏ. Nhằm chống lại tôi, nhằm diệt quân tinh nhuệ của tôi, Người triệu tập hết vào công hội. Chúa chà đạp, giày xéo nàng trinh nữ, con gái Giu-đa, như đạp nho trong bồn.m 6Người theo dõi lỗi lầm tôi đã phạm, siết chặt lỗi lầm đó trong tay, rồi đặt lên cổ tôi như cái ách, khiến tôi phải kiệt quệ, hao mòn. Người đã trao tôi vào tay chúng, làm cho tôi không thể ngóc đầu lên.xl k6 Từ trời cao, Người phóng lửa xuống cho xâm nhập tận cốt tuỷ tôi. Dưới chân tôi, Người giăng lưới sẵn, cho tôi phải té nhào. Người bỏ tôi hiu quạnh, suốt cả ngày bệnh hoạn ốm đau.[k 16 Này tất cả những ai qua lại, hãy nhìn kỹ mà xem : Có nỗi khổ nào so sánh được với nỗi khổ ĐỨC CHÚA giáng trên tôi, khi Người nổi trận lôi đình mà trừng phạt.3j a6 Toàn dân rên rỉ đi tìm bánh, đổi kho tàng lấy một chút cầm hơi. Lạy ĐỨC CHÚA, xin Ngài nhìn rõ xem con đây tủi hổ biết chừng nào !zi o6 Quân áp bức đưa tay vét sạch các kho báu của nàng. Phải, chính mắt nàng thấy đám dân ngoại kéo nhau vào đền thánh. Chúng là những kẻ Ngài cấm ngặt không được vào nơi công hội của Ngài.h '6 Trên áo nàng, vết nhơ còn rành rành ra đó, mà nàng đâu nghĩ tới hậu vận đang chờ. Nàng sa cơ quá mức, không một kẻ ủi an. Lạy ĐỨC CHÚA, xin nhìn nỗi nhục nhằn con phải chịu, vì kẻ thù đắc thắng dương oai.}g u6Giê-ru-sa-lem phạm quá nhiều tội lỗi, nên đã ra ô uế. Mọi kẻ xưa kia từng kính nể, nay khinh mạn cười chê, vì thấy nàng loã thể. Ngay chính nàng cũng phải rên siết, cũng phải ngoảnh mặt đi.f 6Giê-ru-sa-lem nhớ lại những ngày gian khổ và kiếp sống lang thang khi dân ngã gục, không người tiếp cứu, dưới bàn tay tàn bạo của quân thù. Quân áp bức thấy nàng sụp đổ, thì cười nhạo khinh chê.ke Q6Thiếu nữ Xi-on quả hết thời, vẻ rực rỡ huy hoàng không còn nữa. Thủ lãnh của nàng khác chi nai đói không tìm ra đồng cỏ. Họ kiệt sức bước đi trước những người xua đuổi.Yd -6Quân áp bức nắm đầu cưỡi cổ, kẻ tử thù hớn hở sướng vui, vì ĐỨC CHÚA làm cho nàng cực khổ bởi tội nàng nhiều quá ; lũ con nàng bị quân áp bức đày đi xa.mc U6*Đường phố Xi-on đượm màu tang tóc, chẳng còn ai trẩy lễ lên đền. Cổng thành vắng lặng không một bóng. Tư tế thở than, nữ trinh sầu thảm, cả thành chìm ngập giữa đắng cay !b )6Bị lưu đày, Giu-đa cực khổ, phải làm tôi nhuốc hổ vô cùng. Này đây giữa dân ngoại nàng đang sống, nàng chẳng hề được vui thú nghỉ ngơi. Mọi kẻ rượt theo nàng đã bắt được nàng trong đường cùng ngõ hẻm.a 6Tỉ ti nàng khóc suốt đêm dài, suối lệ đắng cay tràn đôi má ; chẳng thấy kẻ nào đến ủi an trong số những người yêu thuở trước. Bạn hữu thân tình nay bội ước, thành ra cả một lũ địch thù.` }6*Làm sao Đô Thị dân đông đúc lại ngồi trơ, tủi nhục một mình ! Xưa lệnh bà giữa muôn dân nước, nay khác chi quả phụ tội tình. Bà nữ chúa đứng đầu các tỉnh đã trở thành một kẻ khổ sai. _,4"Vua được vua Ba-by-lon cấp dưỡng liên tục, ngày nào cũng thế, trong suốt đời vua, cho đến khi vua chết.u^c,4!Vua Ba-by-lon cho vua thay áo tù, và suốt đời, ngày ngày luôn được đồng bàn với mình.]5,4 Vua Ba-by-lon tiếp chuyện vua một cách thân thiện và ban cho vua một ngai cao hơn ngai các vua khác đang có mặt tại Ba-by-lon.0\Y,4Nhưng, năm thứ ba mươi bảy kể từ khi vua Giu-đa là Giơ-hô-gia-khin bị lưu đày, tức là năm vua Ba-by-lon là E-vin Mơ-rô-đác lên ngôi, thì ngày hai mươi lăm tháng mười hai, vua này ân xá cho Giơ-hô-gia-khin, vua Giu-đa, và đưa ra khỏi nhà tù.{[o,4Vào năm thứ hai mươi ba triều Na-bu-cô-đô-nô-xo, quan chỉ huy thị vệ Nơ-vu-dác-a-đan bắt bảy trăm bốn mươi lăm người Giu-đa đi lưu đày. Tổng số người phải lưu đày là bốn ngàn sáu trăm. Z,4Vào năm thứ mười tám triều Na-bu-cô-đô-nô-xo : có tám trăm ba mươi hai người Giê-ru-sa-lem bị lưu đày."Y=,4Đây là số dân bị vua Na-bu-cô-đô-nô-xo bắt đi đày. Vào năm thứ bảy : có ba ngàn hai mươi ba người Giu-đa bị lưu đày.X,4Vua Ba-by-lon cho người đánh đập và giết chết họ ở Ríp-la, trong xứ Kha-mát. Và Giu-đa bị đày biệt xứ.Ww,4Quan chỉ huy thị vệ Nơ-vu-dác-a-đan bắt những người ấy và điệu tới vua Ba-by-lon ở Ríp-la.EV,4Còn trong thành, ông bắt giữ một thái giám chỉ huy các binh lính, bảy cận thần của vua người ta tìm thấy trong thành, viên ký lục của tướng lãnh quân đội lo việc tuyển quân trong xứ và sáu mươi người dân trong xứ người ta tìm thấy ở trong thành.U%,4Quan chỉ huy thị vệ bắt giữ tư tế thủ lãnh Xơ-ra-gia, tư tế bậc hai Xơ-phan-gia và ba tư tế canh ngưỡng cửa.T%,4Có chín mươi sáu trái thạch lựu treo lơ lửng. Tổng số trái thạch lựu là một trăm, treo chung quanh mạng lưới.6Se,4Cột ấy được đặt trên trụ bằng đồng, chiều cao của mỗi trụ là hai thước rưỡi. Có một màng lưới và những trái thạch lựu bọc chung quanh trên đầu trụ ; tất cả đều bằng đồng. Cột thứ hai cũng vậy, và các trái thạch lựu...BR},4Còn các cột, mỗi cột cao chín thước ; bên trên đầu trụ cột, lấy dây mà đo chu vi thì được sáu thước, dày bốn đốt ngón tay ; rỗng bên trong.6Qe,4Còn hai cái cột của bể nước duy nhất và mười hai con bò bằng đồng kê bể nước, ở dưới cái giàn, mà vua Sa-lô-môn đã làm cho Nhà ĐỨC CHÚA, thì người ta không thể xác định được số lượng đồng của tất cả những đồ vật đó.AP{,4Quan chỉ huy thị vệ cũng lấy chén, khay đựng tro, các bình rẩy, nồi, chân đèn, bình hương và chén, các đồ này được làm bằng vàng, bằng bạc.O,4Rồi chúng lấy nồi, xẻng, dao, các bình rẩy, các bình hương và mọi đồ bằng đồng dùng vào việc tế tự.AN{,4Quân Can-đê đập tan các cột đồng của Nhà ĐỨC CHÚA, các giàn và bể nước bằng đồng trong Nhà ĐỨC CHÚA, rồi mang tất cả đồng về Ba-by-lon.M),4Nhưng quan chỉ huy thị vệ Nơ-vu-dác-a-đan cho chừa lại một phần dân cùng đinh trong xứ để trồng nho và canh tác. L,4Quan chỉ huy thị vệ Nơ-vu-dác-a-đan bắt một phần dân cùng đinh, những người dân còn sót lại trong thành, những người đã đào ngũ theo vua Ba-by-lon và những người thợ thủ công còn sót lại, phải đi đày.K!,4Toàn thể đạo quân Can-đê, dưới quyền quan chỉ huy thị vệ, phá huỷ mọi tường thành chung quanh Giê-ru-sa-lem.$JA,4 Ông đốt Nhà ĐỨC CHÚA, đền vua và mọi nhà cửa ở Giê-ru-sa-lem ; ông còn phóng hoả đốt mọi dinh thự các nhà quyền quý.dIA,4 Ngày mồng mười tháng năm –đó là năm thứ mười chín triều Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon– quan chỉ huy thị vệ Nơ-vu-dác-a-đan, cận thần của vua Ba-by-lon, vào Giê-ru-sa-lem.\H1,4 Rồi ông đâm mù mắt vua Xít-ki-gia-hu, lấy hai dây xích đồng xiềng vua lại ; vua Ba-by-lon cho điệu Xít-ki-gia-hu về Ba-by-lon và giam ông trong nhà tù cho đến ngày ông chết.>Gu,4 Vua Ba-by-lon cắt cổ những người con của vua Xít-ki-gia-hu trước mắt vua cha. Cả những thủ lãnh của Giu-đa, vua Ba-by-lon cũng cắt cổ tại Ríp-la.F5,4 Chúng bắt được vua và đem lên Ríp-la, thuộc xứ Kha-mát gặp vua Ba-by-lon. Vua Ba-by-lon tuyên án kết tội vua Xít-ki-gia-hu.IE ,4Đạo quân Can-đê rượt theo và đuổi kịp vua Xít-ki-gia-hu trong vùng thảo nguyên Giê-ri-khô. Toàn thể đạo quân của vua Xít-ki-gia-hu bỏ vua chạy tán loạn./DW,4Thành bị chọc thủng một lỗ. Đang đêm, tất cả các binh lính trốn ra khỏi thành, theo con đường cửa giữa hai bức tường, gần vườn của vua –bấy giờ quân Can-đê đang bao vây thành–, rồi họ đi theo con đường hướng tới A-ra-va.xCi,4Ngày mồng chín tháng tư, nạn đói hoành hành trong thành và không có bánh cho dân trong xứ.[B/,4Thành bị vây hãm cho đến năm thứ mười một triều Xít-ki-gia-hu. A ,4Ngày mồng mười tháng mười, năm thứ chín triều Xít-ki-gia-hu, Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, cùng toàn thể đạo quân tiến đánh Giê-ru-sa-lem. Chúng đóng trại và đắp chiến luỹ chung quanh để đánh thành. @ ,4Chính vì ĐỨC CHÚA nổi cơn thịnh nộ mà sự việc đã xảy ra như thế tại Giê-ru-sa-lem và Giu-đa, cho đến khi Người xua đuổi họ đi khuất nhan Người. Vua Xít-ki-gia-hu đã nổi loạn chống lại vua Ba-by-lon._?7,4Vua đã làm điều dữ trái mắt ĐỨC CHÚA, hệt như vua Giơ-hô-gia-kim.\> 3,4Xít-ki-gia-hu lên ngôi vua khi được hai mươi mốt tuổi, và trị vì mười một năm ở Giê-ru-sa-lem. Mẹ của vua là Kha-mi-tan, con gái ông Giếc-mơ-gia-hu ; bà là người Líp-na.K=,3@Ông sẽ nói : Ba-by-lon phải chìm ngập như thế và không ngoi lên khỏi tai hoạ mà chính Ta sẽ giáng phạt nó. Các lời của ông Giê-rê-mi-a chấm dứt ở đây.~<u,3?Sau khi công bố sách này, ông sẽ buộc nó vào một hòn đá và ném xuống lòng sông Êu-phơ-rát.;,3>Ông sẽ nói : Lạy ĐỨC CHÚA, chính Ngài đã phán về nơi này rằng, nó sẽ phải tiêu diệt đến nỗi không còn gì tồn tại ở đó, từ loài người cho đến loài vật ; quả thật, nó sẽ trở nên hoang tàn mãi mãi. :,3=Ông Giê-rê-mi-a đã nói với ông Xơ-ra-gia : Khi đến Ba-by-lon, ông liệu mà công bố tất cả các điều ấy.J9 ,3w=<< ;]:!9v876655e43221 10l/~.--4,Y**))<'&s%%"$("! & B%^U\| H @ {^l3t:zmJNhững ai đi trốn sẽ thoát nạn ; chúng sẽ lên núi như chim bồ câu trong thung lũng. Tất cả mọi người đều sẽ chết vì tội lỗi của mình.Jy JBên ngoài thì gươm đao, bên trong thì ôn dịch, đói kém. Ai ở ngoài đồng sẽ chết vì gươm đao, ai ở trong thành sẽ bị đói kém và ôn dịch nuốt chửng.-xSJNgười ta thổi kèn và chuẩn bị sẵn sàng, nhưng không có ai đi chiến đấu, bởi vì cơn thịnh nộ của Ta đang đe doạ mọi người.w/J Quả thật, người bán sẽ không chuộc lại được món hàng đã bán, cho dù còn sống sót, vì thị kiến đang đe doạ tất cả mọi người sẽ thành sự thật. Ai cũng sống theo tội lỗi của mình, nên sẽ không đứng vững./vWJ Giờ đã điểm, ngày đã tới : người mua đừng hí hửng, kẻ bán chớ buồn rầu, vì cơn thịnh nộ giáng xuống tất cả mọi người._u7J Bạo lực trỗi dậy trở thành côn trượng của độc ác. Không còn sống sót một mạng nào. Không còn tiếng gầm tiếng thét. Chúng chẳng còn được nghỉ ngơi yên hàn nữa.|tqJ Này ngày ấy đang đến, số của ngươi tới rồi. Ngạo ngược trổ hoa, kiêu căng đâm chồi.msSJ Ta sẽ không để mắt đoái hoài và cũng chẳng xót thương ngươi, bởi vì Ta sẽ lấy cách xử sự của ngươi mà trả lại cho ngươi, và ở giữa ngươi, các đồ ghê tởm của ngươi sẽ mặc sức hoành hành. Bấy giờ, các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA, là Đấng trừng phạt.r)JNgay bây giờ, Ta đổ cơn thịnh nộ của Ta xuống trên ngươi, trút hết cơn lôi đình của Ta trừng phạt ngươi. Ta sẽ xét xử ngươi tuỳ theo việc ngươi làm. Mọi thứ ghê tởm của ngươi, Ta sẽ trút xuống trên ngươi.@qyJHỡi dân cư trong xứ, ngươi đã tới số rồi. Giờ đã điểm. Ngày đã gần. Nhưng lại là nỗi kinh hoàng chứ không phải là tiếng reo vui trên núi.pJGiờ tận số đã điểm. Giờ tận số đã điểm rồi. Giờ tận số đã đến với ngươi ; kìa nó đang đến.noUJĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán như sau : Này đây tai hoạ khủng khiếp đang đến.Bn}JTa sẽ không để mắt đoái hoài và cũng chẳng xót thương ngươi, bởi vì Ta sẽ lấy cách xử sự của ngươi mà trả lại cho ngươi, và ở giữa ngươi, các đồ ghê tởm sẽ mặc sức hoành hành. Bấy giờ các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA. mJBây giờ, giờ tận số của ngươi cũng đã điểm. Ta sẽ trút cơn thịnh nộ của Ta xuống trên ngươi, Ta sẽ xét xử ngươi tuỳ theo việc ngươi làm. Mọi thứ ghê tởm của ngươi, Ta sẽ trút xuống trên ngươi.Vl%JCòn ngươi, hỡi con người, hãy nói : ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này với đất Ít-ra-en : Giờ tận số đã điểm, giờ tận số trên khắp bốn phương đất.8k mJCó lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :zjmJTa sẽ giương cánh tay chống lại chúng và biến xứ sở chúng từ sa mạc cho đến Ríp-la, khắp mọi nơi chúng ở, thành nơi hoang tàn đổ nát. Bấy giờ chúng sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA. i9J Khi những kẻ thương vong của chúng nằm la liệt giữa các ngẫu tượng, chung quanh các bàn thờ, trên mọi ngọn đồi cao, trên mọi đỉnh núi, dưới mọi lùm cây xanh, dưới mọi cây vân hương um tùm, nơi chúng dâng hương thơm để làm vui lòng mọi ngẫu tượng của chúng, bấy giờ các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA.thaJ Ai ở xa sẽ chết vì ôn dịch, ai ở gần sẽ ngã gục vì gươm đao, người sống sót và người bị bao vây sẽ chết vì đói kém. Ta sẽ trút hết cơn lôi đình của Ta để trừng phạt chúng.gJ ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này : Ngươi hãy đập tay, giậm chân và nói than ôi với tất cả đồ ghê tởm xấu xa của nhà Ít-ra-en : dân này sẽ phải ngã gục vì gươm đao, đói kém và ôn dịch.Bf}J Bấy giờ, chúng sẽ nhận biết rằng chính Ta là ĐỨC CHÚA. Khi Ta nói sẽ giáng tai hoạ này lên đầu chúng thì không phải là chuyện viển vông đâu !meSJ Bấy giờ, giữa các dân tộc, nơi chúng bị lưu đày, những kẻ thoát nạn của các ngươi sẽ nhớ đến Ta. Ta sẽ đập nát con tim ngoại tình của chúng, con tim đã lìa bỏ Ta ; Ta cũng đập nát những con mắt ngoại tình của chúng, những con mắt đã theo các ngẫu tượng. Chúng sẽ kinh tởm chính bản thân mình, vì những điều gian ác chúng đã làm để kính mọi thứ đồ ghê tởm của chúng.LdJNhưng khi các ngươi phải phân tán tại các nước, Ta sẽ chừa lại cho các ngươi một số sót. Số này thoát khỏi nạn gươm đao sẽ sống giữa các dân tộc.'cGJGiữa các ngươi, những người bị thương vong sẽ nằm la liệt. Bấy giờ các ngươi sẽ nhận biết rằng chính Ta là ĐỨC CHÚA.)bKJTrong mọi nơi các ngươi ở, các thành trì sẽ nên hoang tàn đổ nát, những nơi cao sẽ bị triệt hạ, để bàn thờ của các ngươi phải hoang tàn đổ nát và bị triệt hạ, các ngẫu tượng của các ngươi sẽ bị đập nát và tiêu huỷ, bàn thờ dâng hương của các ngươi bị đập tan tành và công trình của các ngươi sẽ bị xoá bỏ.+aOJTa sẽ chất thây con cái Ít-ra-en trước các ngẫu tượng chúng thờ và sẽ rải xương các ngươi chung quanh bàn thờ của các ngươi.R`JBàn thờ của các ngươi sẽ bị tàn phá ; hương án của các ngươi sẽ bị đập nát ; thương vong của các ngươi sẽ ngã gục trước ngẫu tượng của các ngươi.?_wJNgươi sẽ nói : Hỡi núi đồi Ít-ra-en, hãy nghe lời ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng. ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán như sau với núi đồi, hố sâu và thung lũng : Này Ta sẽ cho gươm đao đến trừng phạt các ngươi ; Ta sẽ triệt hạ nơi cao của các ngươi.t^aJHỡi con người, hãy quay mặt về núi đồi Ít-ra-en và tuyên sấm để hạch tội chúng.8] mJCó lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :\%Jcho nạn đói và thú dữ hoành hành giữa các ngươi, khiến các ngươi phải mất con ; các ngươi sẽ phải chết vì ôn dịch, vì máu đổ, Ta sẽ cho gươm đao đến trừng phạt các ngươi. Chính Ta, ĐỨC CHÚA, Ta đã phán.#[#JKhi Ta phóng vào các ngươi những mũi tên ác độc là nạn đói kém có sức tiêu diệt –bởi vì Ta sẽ phóng tên tiêu diệt các ngươi– Ta sẽ còn gia tăng đói kém để phạt các ngươi, sẽ làm cạn nguồn lương thực,+ZOJĐối với chư dân ở chung quanh, ngươi sẽ nên trò sỉ vả và lăng nhục, nên bài học và điều kinh tởm, khi Ta thi hành án phạt ngươi, trong lúc Ta thịnh nộ nổi cơn lôi đình và giận dữ khiển trách. Chính Ta, ĐỨC CHÚA, Ta đã phán.Y)JTa sẽ làm cho ngươi ra hoang tàn, nên đồ bị sỉ nhục giữa chư dân ở chung quanh, trước mặt mọi người qua lại.XJ Ta sẽ trút cơn thịnh nộ cho hả giận để trừng phạt chúng, Ta sẽ trả thù ; lúc ấy chúng sẽ nhận biết rằng Ta là ĐỨC CHÚA ; Ta phán trong lúc Ta nổi cơn ghen và trút cơn lôi đình xuống để trừng phạt chúng.{WoJ Một phần ba số dân của ngươi sẽ chết vì ôn dịch và bị tiêu diệt vì đói kém xảy ra nơi ngươi ; còn một phần ba nữa, Ta sẽ tung cho gió cuốn đi khắp tứ phương và tuốt gươm đuổi theo.HV J Bởi vậy, Ta lấy mạng sống Ta mà thề –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng– vì ngươi đã làm ô uế thánh điện của Ta bằng mọi đồ gớm ghiếc và mọi thứ ghê tởm, nên chính Ta sẽ khai trừ chẳng chút xót thương, không còn để mắt đoái hoài.uUcJ Vì thế, ở giữa ngươi, cha sẽ ăn thịt con và con sẽ ăn thịt cha. Ta sẽ thi hành án phạt ngươi và tất cả số người còn sót lại của ngươi, Ta sẽ tung cho gió cuốn đi khắp tứ phương.T%J Vì mọi điều ghê tởm của ngươi, Ta sẽ làm cho ngươi điều Ta chưa hề làm và chẳng bao giờ làm như thế nữa.1S[JVì thế, ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán như sau : Này Ta sắp giáng phạt ngươi, chính Ta sẽ thi hành án phạt ngươi trước mặt chư dân.rR]JBởi vậy, ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này : vì các ngươi làm loạn hơn cả chư dân ở chung quanh, các lệnh truyền của Ta, các ngươi đã không tuân cứ, và các phán quyết của Ta, các ngươi đã không thi hành ; các ngươi cũng chẳng thi hành theo như tập tục của chư dân ở chung quanh.MQJNhưng nó đã nổi loạn chống lại các phán quyết của Ta, làm điều gian ác còn hơn cả chư dân, chống lại các lệnh truyền của Ta hơn cả các nước láng giềng ; quả thật, chúng đã khước từ các phán quyết của Ta và không tuân cứ các lệnh truyền của Ta.P5JĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này : Đó là Giê-ru-sa-lem. Ta đã đặt nó ở giữa chư dân và các nước láng giềng.8OiJVà trong số ít này, ngươi lại lấy mà ném vào lửa mà đốt ; từ đó sẽ phát ra một ngọn lửa. Rồi ngươi nói với toàn thể nhà Ít-ra-en.]N3JNhưng trong số đó, ngươi sẽ giữ lại một ít mà bỏ vào vạt áo.WM'JNgươi sẽ đốt một phần ba trong ngọn lửa nhóm lên ở giữa thành, khi mãn hạn số ngày thành bị vây hãm. Một phần ba nữa, ngươi sẽ dùng gươm mà vằm ra ở chung quanh thành ; còn một phần ba cuối cùng, ngươi sẽ vãi tung trước gió, và Ta sẽ tuốt gươm đuổi theo.VL 'JPhần ngươi, hỡi con người, hãy lấy một thanh gươm sắc và dùng làm dao cạo, rồi lướt trên đầu và râu ngươi. Ngươi hãy lấy cân chia râu tóc ra làm nhiều phần.KJkhiến chúng vì thiếu bánh, thiếu nước mà đâm ra kinh hoàng, rồi chết dần chết mòn vì tội lỗi của chúng.JJNgười lại phán với tôi : Hỡi con người, này Ta sắp làm cạn nguồn lương thực ở Giê-ru-sa-lem, chúng sẽ phải ăn bánh trong lo âu theo mức định sẵn ; chúng sẽ phải uống nước trong sợ hãi theo số hạn chếI+JVà Người phán với tôi : Này Ta cho phép ngươi lấy phân bò thay phân người và ngươi sẽ nướng bánh trên phân đó.iHKJTôi thưa : Ôi lạy ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng, này con chưa hề bị ô uế. Từ bé đến giờ, con chưa ăn vật chết hay bị xé xác, cũng chưa có miếng thịt ôi nào lọt vào miệng con.GJ ĐỨC CHÚA phán : Con cái Ít-ra-en sẽ ăn bánh ô uế giống như vậy, giữa đám chư dân Ta sẽ xua chúng đến.# F J EJ Nước ngươi uống cũng phải đúng số lượng –mỗi ngày một lít–, ngươi sẽ uống như thế trong một thời gian. Ngươi sẽ ăn bánh giống như bánh tráng lúa mạch, nướng trên phân người trước mắt chúng.D)J Lương thực ngươi dùng phải cân theo số lượng –mỗi ngày hai lạng–, ngươi sẽ ăn như thế trong một thời gian.>CuJ Phần ngươi, ngươi hãy lấy lúa mì, lúa mạch, đậu tằm, đậu nâu, kê và lúa miến, rồi bỏ tất cả vào một cái vò mà làm bánh. Ngươi nằm nghiêng một bên bao nhiêu ngày –ba trăm chín mươi ngày–, thì trong bấy nhiêu ngày ngươi sẽ ăn bánh ấy.IB JNày Ta sẽ lấy dây thừng trói ngươi lại, khiến ngươi không trở mình bên này bên kia được, cho đến khi ngươi giữ đủ số ngày ngươi nằm bất động.A#JRồi ngươi hướng mặt và đưa cánh tay trần về phía Giê-ru-sa-lem đang bị vây hãm mà tuyên sấm để lên án nó.K@JSau khi giữ đủ số ngày ấy, ngươi lại nằm nghiêng bên phải mà gánh lấy tội lỗi nhà Giu-đa trong bốn mươi ngày. Ta tính cho ngươi mỗi ngày là một năm.(?IJCòn Ta, Ta sẽ tính cho ngươi số năm tội lỗi của chúng theo số ngày : ba trăm chín mươi ngày ngươi phải gánh tội nhà Ít-ra-en.G>JPhần ngươi, hãy nằm nghiêng bên trái và mang lấy tội lỗi nhà Ít-ra-en. Ngươi nằm như vậy bao nhiêu ngày thì ngươi cũng gánh tội chúng bấy nhiêu ngày. =JSau đó, hãy lấy một cái chảo sắt và đặt làm tường sắt ngăn cách ngươi và thành. Rồi ngươi hướng mặt về phía thành : thành sẽ bị bao vây và ngươi sẽ vây hãm thành. Đó là dấu chỉ cho nhà Ít-ra-en.2<]JNgươi sẽ vẽ cuộc vây hãm thành ấy. Ngươi sẽ xây chiến luỹ, đắp ụ, đóng trại và đặt chiến cụ chung quanh để tấn công thành.&; GJCòn ngươi, hỡi con người, hãy lấy một viên gạch rồi đặt trước mặt ngươi và khắc lên đó một thành, thành Giê-ru-sa-lem.7:gJNhưng khi nào Ta phán với ngươi, Ta sẽ mở miệng cho ngươi và ngươi sẽ nói với chúng : ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này : Kẻ nào muốn nghe thì cứ việc nghe ; kẻ nào không muốn nghe thì cứ việc không nghe, vì chúng là nòi phản loạn.>9uJTa sẽ làm cho lưỡi ngươi dính với hàm và ngươi sẽ bị câm, để ngươi không còn là người khiển trách chúng nữa, vì chúng là nòi phản loạn.58cJPhần ngươi, hỡi con người, này có kẻ sẽ đặt dây thừng lên mình ngươi, rồi trói lại, để ngươi không xuất hiện trước mặt chúng.67eJLúc ấy, thần khí nhập vào tôi, cho chân tôi đứng vững và phán với tôi. Người phán với tôi : Ngươi hãy đi và giam mình trong nhà ngươi.]63JThế là tôi trỗi dậy và đi ra thung lũng. Và kìa, vinh quang ĐỨC CHÚA đang ở đó giống như vinh quang tôi đã nhìn thấy bên bờ sông Cơ-va. Tôi liền sấp mặt xuống đất.05YJ*Tại Ten A-víp, tay ĐỨC CHÚA đặt trên tôi. Người phán với tôi : Ngươi hãy trỗi dậy, ra thung lũng và ở đó Ta sẽ phán với ngươi.43JNgược lại, nếu ngươi đã báo cho kẻ công chính để nó không phạm tội và chính nó không phạm tội, thì chắc chắn nó sẽ được sống, vì nó đã được báo cho biết ; còn ngươi, ngươi sẽ cứu được mạng sống mình.!3;JNếu như kẻ công chính từ bỏ lẽ công chính của mình mà làm điều bất chính, thì Ta sẽ đặt chướng ngại trước mắt nó ; nó sẽ phải chết, bởi vì ngươi đã không báo cho nó. Nó sẽ phải chết vì tội lỗi của nó và người ta sẽ không còn nhớ đến việc công chính nó đã làm ; nhưng Ta sẽ đòi ngươi đền nợ máu nó.2JNgược lại, nếu ngươi đã báo cho kẻ gian ác, mà nó không từ bỏ hành vi gian ác và lối sống xấu xa của nó, thì nó sẽ phải chết vì tội của nó ; còn ngươi, ngươi sẽ cứu được mạng sống mình.x1iJNếu Ta phán với kẻ gian ác rằng : Chắc chắn ngươi sẽ phải chết, và nếu ngươi không báo cho kẻ gian ác đó biết, không nói để cảnh cáo nó từ bỏ lối sống xấu xa, cho nó được sống, thì chính kẻ gian ác ấy sẽ phải chết vì tội lỗi của nó, nhưng Ta sẽ đòi ngươi đền nợ máu nó.80iJHỡi con người, Ta đã đặt ngươi làm người canh gác cho nhà Ít-ra-en. Ngươi sẽ nghe lời từ miệng Ta phán ra, rồi thay Ta báo cho chúng biết.T/!J*Vậy hết bảy ngày, có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :_.7JTôi đã đến Ten A-víp gặp những người lưu đày đang định cư bên bờ sông Cơ-va. Đây là nơi họ sinh sống. Tôi lưu lại đó bảy ngày, ở giữa họ, rất đỗi sững sờ..-UJMột thần khí nâng tôi lên và nắm lấy tôi ; tôi ra đi, lòng tràn ngập cay đắng và phẫn nộ. Bàn tay ĐỨC CHÚA nắm chặt lấy tôi.,'J Tôi lại nghe thấy tiếng cánh các sinh vật va chạm vào nhau, tiếng các bánh xe khua động cùng tiếng hò la vang dội.5+cJ Một thần khí nâng tôi lên và tôi nghe thấy đằng sau có tiếng hò la vang dội : Chúc tụng ĐỨC CHÚA vinh hiển trong Nơi Thánh của Người !p*YJ Rồi ngươi hãy đi đến với những kẻ lưu đày, đến với con cái dân ngươi và nói với chúng. Ngươi sẽ nói với chúng : ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này, dù chúng nghe hay không.)3J Người lại phán với tôi : Hỡi con người, tất cả những lời Ta phán với ngươi, hãy ghi lòng tạc dạ và nghe cho tỏ.N(J Ta sẽ làm cho trán ngươi cứng như kim cương, cứng hơn đá. Ngươi đừng sợ chúng, có phải giáp mặt chúng cũng đừng khiếp, bởi vì chúng là nòi phản loạn. ' JNày Ta sẽ làm cho mặt ngươi chai cứng giống như mặt chúng, làm cho trán ngươi chai cứng như trán chúng.E&JNhưng nhà Ít-ra-en không muốn nghe lời ngươi, bởi vì chúng không muốn nghe lời Ta : quả thật cả nhà Ít-ra-en đều mặt dày mày dạn, lòng chai dạ đá.u%cJKhông phải đến với nhiều dân có ngôn ngữ tối tăm, miệng lưỡi khó nói khiến ngươi không hiểu được lời chúng, – giả như Ta sai ngươi đến với chúng, thì chúng đã nghe lời ngươi !&$EJBởi vì ngươi không được sai đến với một dân có ngôn ngữ tối tăm và miệng lưỡi khó nói, mà là đến với nhà Ít-ra-en.#)JBấy giờ Người phán với tôi : Hỡi con người, hãy đi đến với nhà Ít-ra-en và nói với chúng những lời của Ta.b"=JNgười lại phán với tôi : Hỡi con người, hãy ăn cho no bụng và nuốt cho đầy dạ cuộn sách Ta ban cho ngươi đây. Tôi đã ăn cuộn sách, và nó ngọt như mật trong miệng tôi.L!JTôi mở miệng ra, và Người cho tôi ăn cuộn sách ấy.  1J*ĐỨC CHÚA phán với tôi : Hỡi con người, thấy gì, cứ việc ăn ! Hãy ăn cuộn sách này rồi đi nói với nhà Ít-ra-en.MJ rồi mở ra trước mặt tôi ; sách được viết cả mặt trong lẫn mặt ngoài, trong đó có viết những khúc ai ca, những lời than vãn và những câu nguyền rủa.#jMJ Tôi nhìn, thì kìa có bàn tay đưa về phía tôi, bàn tay đó cầm một cuộn sáchFJCòn ngươi, hỡi con người, hãy nghe điều Ta sắp nói với ngươi, đừng phản loạn như nòi phản loạn ấy ! Mở miệng ra mà ăn cái Ta sắp ban cho ngươi.yJNgươi cứ nói với chúng những lời của Ta, dù chúng nghe hay không, vì chúng là quân phản loạn.[/JPhần ngươi, hỡi con người, đừng sợ chúng, cũng đừng sợ những lời chúng nói, dù ngươi có bị chống đối, có gặp chông gai tư bề, hay ngồi trên bò cạp. Những lời chúng nói, ngươi đừng sợ ; có phải giáp mặt chúng, cũng đừng khiếp, vì chúng là nòi phản loạn./WJCòn chúng, vốn là nòi phản loạn, chúng có thể nghe hoặc không nghe, nhưng chúng phải biết rằng có một ngôn sứ đang ở giữa chúng.(IJNhững đứa con mặt dày mày dạn, lòng chai dạ đá, chính Ta sai ngươi đến với chúng : ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này.JNgười phán với tôi : Hỡi con người, chính Ta sai ngươi đến với con cái Ít-ra-en, đến với dân phản nghịch đang nổi loạn chống lại Ta ; chúng cũng như cha ông đã nổi lên chống lại Ta mãi cho đến ngày nay.8iJMột thần khí đã nhập vào tôi đúng như lời Người phán với tôi và làm cho chân tôi đứng vững ; tôi đã nghe tiếng Người phán với tôi.r _JTiếng đó bảo tôi : Hỡi con người, hãy đứng cho vững, Ta sắp nói với ngươi đây.1 ]JNhư hình cầu vồng xuất hiện trên mây một ngày mưa thế nào, thì ánh sáng chiếu toả chung quanh cũng như vậy. Đó là một cái gì trông tựa vinh quang của ĐỨC CHÚA. Vừa thấy thế, tôi liền sấp mặt xuống, và tôi nghe có tiếng đang nói.< sJVà tôi thấy có cái gì giống như kim loại lấp lánh, giống như một đám lửa bao quanh, từ khoảng coi như ngang lưng trở lên, còn từ khoảng coi như ngang lưng trở xuống, tôi thấy có cái gì giống như một đám lửa và ánh sáng chiếu toả chung quanh.{ qJTừ trên cái vòm, ngay trên đầu chúng, có cái gì giống như đá lam ngọc, tựa như cái ngai, và trên cái gì tựa như cái ngai đó, có cái trông như hình dáng một người ở trên ngai đó, ở trên cao.S !JCó tiếng vọng xuống từ trên cái vòm, ngay trên đầu chúng.z oJKhi chúng đi, tôi nghe tiếng cánh vẫy giống như tiếng nước chảy mạnh ; như tiếng của Đấng Toàn Năng, tiếng ấy ồn ào như tiếng trong một doanh trại. Khi chúng dừng lại, thì cánh rủ xuống. 'JDưới cái vòm ấy, cánh chúng giương thẳng ra, cánh nọ chạm cánh kia ; mỗi sinh vật có hai cánh che phủ thân mình. yJTrên đầu mỗi sinh vật, có một cái vòm trông lấp lánh như pha lê che trên đầu ngay trên chúng.  ;JKhi các sinh vật tiến đi, các bánh xe cũng tiến theo ; các sinh vật dừng lại, các bánh xe cũng dừng lại ; các sinh vật cất mình lên khỏi mặt đất, các bánh xe cũng cất lên theo, vì thần khí của sinh vật ở trong các bánh xe.(  KJThần khí đẩy đi đâu, các sinh vật đi tới đó và các bánh xe cũng cất lên theo, vì thần khí của sinh vật ở trong các bánh xe.0  [JKhi các sinh vật đi, các bánh xe bên cạnh chúng cũng đi ; và khi các sinh vật cất mình lên khỏi mặt đất, thì các bánh xe cũng lên theo.  yJCác vành bánh xe rất lớn. Tôi nhìn, thì này cả bốn vành bánh xe đầy những mắt ở chung quanh.h  KJLúc di chuyển, bốn bánh xe đi về bốn phía ; lúc đi, chúng không quay vào nhau.I   JHình thù và cấu trúc của các bánh xe lấp lánh như mã não. Đó là hình thù của chúng. Còn cấu trúc của chúng giống như một bánh xe ở giữa một bánh xe.  JTôi nhìn các sinh vật, thì này bên cạnh mỗi sinh vật có bốn bộ mặt có một bánh xe ở dưới đất.> yJCác sinh vật đi đi lại lại nhanh như chớp.j OJ Ở giữa các sinh vật ấy, có cái gì giống như than hồng rực lửa, giống như ngọn đuốc, đang di chuyển giữa các sinh vật. Lửa phát ra ánh sáng và từ lửa phóng ra những tia chớp. 7J Chúng cứ thẳng phía trước mặt mà đi, thần khí đẩy phía nào, chúng đi phía đó ; lúc đi chúng không quay mặt vào nhau.+ QJ Đó là mặt của chúng. Còn cánh của chúng thì giương lên cao. Mỗi sinh vật có hai cánh giáp vào nhau và hai cánh khác phủ thân mình.` ;J Còn bộ mặt của chúng, thì chúng đều có mặt người, cả bốn đều có mặt sư tử bên phải, cả bốn đều có mặt bò rừng bên trái, cả bốn đều có mặt phượng hoàng. J Cánh của chúng giáp vào nhau. Lúc đi, chúng không quay mặt vào nhau, nhưng cứ thẳng phía trước mặt mà tiến. 7JBên dưới cánh, có những bàn tay giống tay người quay về bốn phía ; mặt và cánh của bốn sinh vật cũng đều như thế.{ qJCòn chân của chúng thì thẳng ; bàn chân tựa bàn chân con bê, lấp lánh như đồng sáng loáng.9 oJMỗi sinh vật có bốn mặt và bốn cánh.~ JỞ chính giữa, có cái gì tựa như bốn sinh vật. Đây là dáng vẻ của chúng : chúng trông giống như người ta.}} uJ*Tôi nhìn, thì kìa một cơn gió bão từ phương bắc thổi đến ; có đám mây lớn, có lửa loé ra và ánh sáng chiếu toả chung quanh ; ở chính giữa như có một kim loại lấp lánh, ở chính giữa lửa.-| UJcó lời ĐỨC CHÚA phán với tư tế Ê-dê-ki-en, con ông Bu-di, trong xứ Can-đê, bên bờ sông Cơ-va. Ở đó, tay ĐỨC CHÚA đặt trên ông.r{ _JNgày mồng năm trong tháng –vào năm thứ năm kể từ khi vua Giô-gia-khin bị đi đày–,Xz -J*Ngày mồng năm tháng tư năm thứ ba mươi, lúc tôi đang ở giữa những người lưu đày, bên bờ sông Cơ-va, thì trời mở ra và tôi nhìn thấy thị kiến Thiên Chúa cho xem.iyK6Hay Ngài đã thật sự ruồng rẫy chúng con, đã giận chúng con hết mức rồi ?2x]6Xin đưa chúng con về với Ngài, lạy ĐỨC CHÚA, để chúng con trở về. Xin đổi mới cuộc đời chúng con cho được như thời xa xưa ấy.owW6Sao Ngài đành quên chúng con mãi mãi, đành bỏ mặc chúng con suốt chuỗi ngày dài ?xvi6Còn Ngài, lạy ĐỨC CHÚA, Ngài muôn đời tồn tại, vương quyền Ngài bền vững thiên thu.nuU6Âu cũng vì núi Xi-on vắng lặng điêu tàn, trở thành nơi cho sói rừng lảng vảng.ct?6Hỏi vì đâu mà lòng chúng con sầu muộn, vì đâu mắt chúng con mù tối ?{so6Triều thiên đội đầu nay đã rớt, khốn thân chúng con : chúng con đã lỗi phạm đến Ngài.krO6Tim chúng con hết rạo rực niềm vui, tang tóc sầu thương thay thế cho vũ điệu.`q96Cổng thành vắng bóng hàng kỳ mục, thanh niên hết đàn ca xướng hát.wpg6 Đám thanh niên phải khiêng cối đá, còn thiếu niên lảo đảo dưới khối gỗ nặng nề.so_6 Chúng tra tay treo cổ các thủ lãnh chúng con, hàng kỳ mục, chúng chẳng thèm kiêng nể.nnU6 Tại Xi-on, chúng hãm hiếp đàn bà, trong các thành Giu-đa, chúng làm nhục trinh nữ.Tm!6 Da thịt nóng ran như lò lửa, bụng dạ cồn cào vì cơn đói.elC6 Chúng con đánh liều vào hoang địa, bất chấp lưỡi gươm, kiếm bánh về.ck?6Đám tôi đòi thống trị chúng con, chẳng ai cứu chúng con khỏi tay chúng.wjg6Cha ông chúng con phạm tội, nhưng đã khuất, chúng con nay gánh chịu vạ các ngài gây nên.Zi-6Chúng con ngửa tay xin Ai-cập, chờ Át-sua cho miếng bánh độ thân.|hq6Chúng con bị săn đuổi, cổ đeo gông nặng nề, xác thân rời rã mà chẳng được nghỉ ngơi.kgO6Đến như nước uống còn phải trả tiền, củi để đun cũng phải mua mới có.=fu6Chúng con mồ côi cha mẹ chúng con goá bụa.vee6Sản nghiệp chúng con đã về tay ngoại kiều, nhà cửa chúng con lại thuộc về kẻ khác.'d I6*Lạy ĐỨC CHÚA, xin Ngài nhớ cho : chúng con khổ cực biết chừng nào. Xin đưa mắt nhìn xem nỗi nhục nhằn chúng con phải chịu.c56Hỡi thiếu nữ Xi-on, tội vạ ngươi đã được tẩy xoá, ngươi chẳng còn phải đi lưu đày nữa. Còn ngươi, hỡi thiếu nữ Ê-đôm, sự gian ác của ngươi, Người sẽ trừng trị, tội lỗi của ngươi, Người sẽ lột trần.kbO6Hãy vui lên, hãy nhảy mừng, hỡi thiếu nữ Ê-đôm đang cư ngụ trong miền đất Út : chén lôi đình rồi cũng đến lượt ngươi phải uống, say ngất say ngư, ngươi sẽ tự lột trần.^a56Đấng được ĐỨC CHÚA xức dầu, và từng là lẽ sống của chúng tôi, đấng ngày xưa chúng tôi đã nói giữa chư dân, ta núp bóng người, thì nay sa hố quân thù đào sẵn.T`!6Những người săn đuổi chúng tôi lanh lẹ quá, hơn cả đại bàng giữa trời xanh. Chúng rượt đuổi chúng tôi trên đồi núi, nơi hoang địa gài bẫy bắt chúng tôi.E_6Bước chân chúng tôi, quân thù dò xét, không cho bén mảng tới quảng trường. Tận số rồi, đời chúng tôi đã hết, quả chúng tôi đã đến ngày tàn !=^s6Phần chúng tôi vẫn mỏi mắt mong chờ, chờ mong cứu giúp cũng luống công. Từ vọng canh, chúng tôi ngóng đợi, đợi một dân chẳng cứu nổi ai./]W6Thánh nhan ĐỨC CHÚA phân tán chúng, chẳng nhìn đến chúng nữa. Tư tế không dám ngẩng mặt lên, kỳ mục chẳng được ai đoái đến.q\[6Người ta kêu : Đồ dơ bẩn đó ! Tránh đi thôi ! Tránh đi ! Tránh đi ! Đừng đụng tới chúng ! Chúng có trốn, có trôi dạt đến đâu, dân ngoại cũng sẽ nói : Chúng không ở đây được.[/6Họ như người mù lang thang ngoài đường phố, mình mẩy đầy máu me ; ngay cả áo xống họ, chẳng ai dám đụng tới !&ZE6 Âu cũng chỉ vì ngôn sứ tội lỗi, vì tư tế đồi bại quá đi thôi : ngay ở giữa thành, họ ra tay đổ máu người công chính.2Y]6 Vua chúa trần gian cùng dân cư thế giới không làm sao tin nổi rằng kẻ thù cùng với quân áp bức lại qua được cửa thành Giê-ru-sa-lem."X=6 ĐỨC CHÚA đã đùng đùng nổi giận trút hết cơn thịnh nộ xuống Xi-on, khiến bùng lên ngọn lửa thiêu huỷ cả móng nền./WW6 Những bà mẹ vốn dịu hiền âu yếm lại đang tay nấu thịt con mình, biến chúng thành của ăn ngày con gái dân tôi lâm cơn cùng khốn. '}||0{{z*yywvut)srq>pp7onmll3kjigh gSfpe8dAcJba"`a_"]]N\\ZZ;YoXWVVNUUTSjSRKQPOONHMMLdKJaIIHzGFFHEDDCAA@?J>"=<J Các ngươi đã tăng số thương vong trong thành này và các ngươi chất đầy thương vong ngoài đường phố.=J Thần khí ĐỨC CHÚA ập xuống trên tôi ; Người phán với tôi : Ngươi hãy nói : ĐỨC CHÚA phán thế này : Hỡi nhà Ít-ra-en, các ngươi đã nói như thế, và những gì nảy sinh từ thần khí các ngươi, Ta biết hết.b<=J Vì thế, hỡi con người, hãy tuyên sấm hạch tội chúng, hãy tuyên sấm.h;IJ Chúng nói : Chưa xây nhà ngay được đâu, vì thành là nồi, chúng ta là thịt.:3J Đức Chúa phán với tôi : Hỡi con người, đây là những người bày ra chước độc và toan tính mưu thâm trong thành này.\9 3J Thần khí nâng tôi lên và đưa tôi đến cổng đông Nhà ĐỨC CHÚA, cổng này quay về hướng đông. Và kìa, ở lối vào cổng có hai mươi lăm người. Ở giữa họ, tôi nhìn thấy ông Gia-a-dan-gia con ông Át-dua và ông Pơ-lát-gia-hu con ông Bơ-na-gia-hu, là những thủ lãnh của dân./8WJ Còn bộ mặt của các vị ấy thì đó là những bộ mặt tôi đã thấy bên sông Cơ-va. Mỗi Kê-ru-bim cứ thẳng trước mặt mình mà đi.7J Mỗi Kê-ru-bim có bốn mặt và bốn cánh : có cái gì giống như bàn tay con người ở dưới cánh các vị ấy.6)J Đó là sinh vật tôi đã thấy ở bên dưới Thiên Chúa Ít-ra-en, tại sông Cơ-va, và tôi nhận ra đó là các Kê-ru-bim.;5oJ Các Kê-ru-bim dang cánh và cất mình lên khỏi mặt đất trước mắt tôi khi đi ra ; các bánh xe cũng chuyển theo cùng một lúc. Các Kê-ru-bim dừng lại ở lối vào cửa đông Nhà ĐỨC CHÚA, và vinh quang của Thiên Chúa Ít-ra-en ngự bên trên các vị ấy.m4SJ Vinh quang ĐỨC CHÚA bay lên khỏi thềm Đền Thờ và dừng lại trên các Kê-ru-bim.X3)J Khi các Kê-ru-bim dừng lại, các bánh xe cũng dừng lại, khi các Kê-ru-bim cất mình lên, các bánh xe cũng cất lên theo, bởi vì thần khí của sinh vật ở trong các bánh xe.2 J Khi các Kê-ru-bim di chuyển, các bánh xe ở bên cạnh các thần ấy cũng chuyển theo. Khi các Kê-ru-bim dang cánh để cất mình lên khỏi mặt đất, các bánh xe không quay nữa, nhưng vẫn ở bên cạnh các Kê-ru-bim.d1AJ Các Kê-ru-bim cất mình lên : đó là sinh vật tôi đã thấy bên sông Cơ-va.M0J Mỗi sinh vật có bốn mặt : mặt thứ nhất là mặt Kê-ru-bim, mặt thứ hai là mặt người, mặt thứ ba là mặt sư tử và mặt thứ bốn là mặt phượng hoàng.I/ J Tai tôi nghe người ta gọi các bánh xe ấy là gan gan.'.GJ Toàn thân, lưng, tay và cánh của các Kê-ru-bim cũng như các bánh xe đầy những mắt ở chung quanh, cả bốn bánh xe đều như thế.l-QJ Lúc di chuyển, bốn bánh đi về bốn phía ; lúc đi chúng không quay vào nhau, bởi vì đầu Kê-ru-bim hướng về phía nào, thì bánh xe cũng đi theo phía ấy ; lúc đi chúng không quay vào nhau.~,uJ Còn hình dáng của bánh xe, bốn bánh trông đều giống nhau, như thể bánh nọ ở giữa bánh kia.@+yJ Tôi nhìn, thì kìa có bốn bánh xe ở bên cạnh các Kê-ru-bim, mỗi bánh xe ở bên cạnh một Kê-ru-bim, các bánh xe ấy trông lấp lánh như ngọc mã não.*J Lúc ấy, ở phía các Kê-ru-bim, bên dưới cánh, người ta nhìn thấy có một cái gì giống như bàn tay con người.q)[J Từ giữa các Kê-ru-bim, một Kê-ru-bim đưa tay ra về phía lửa ở khoảng giữa các Kê-ru-bim, rồi cầm lấy lửa và đặt vào tay người mặc áo vải gai. Người này nhận lấy lửa và ra đi.a(;J Khi Đức Chúa truyền lệnh cho người mặc áo vải gai : Ngươi hãy lấy lửa từ giữa các bánh xe, từ giữa các Kê-ru-bim, thì người ấy đã đi vào và đứng bên cạnh bánh xe.('IJ Tiếng cánh của các Kê-ru-bim nghe vang đến tận tiền đình phía bên ngoài, như tiếng của Đấng Toàn Năng lúc Người tuyên phán.G&J Bấy giờ vinh quang ĐỨC CHÚA bay bổng lên khỏi Kê-ru-bim đến thềm Đền Thờ. Đền Thờ đầy mây phủ và tiền đình tràn ngập ánh vinh quang ĐỨC CHÚA.%J Khi người ấy đi vào, các Kê-ru-bim đứng bên phải Đền Thờ và mây che phủ đầy tiền đình phía bên trong.-$SJ Và Đức Chúa phán với người mặc áo vải gai rằng : Ngươi hãy vào giữa các bánh xe, phía bên dưới các Kê-ru-bim, hãy lấy tay vốc đầy than rực lửa ở giữa các Kê-ru-bim, rồi vãi tung xuống thành. Người ấy đi vào trước mắt tôi.'# IJ Tôi nhìn, thì kìa trên cái vòm, ngay trên đầu các Kê-ru-bim, có cái gì như đá lam ngọc, trông tựa cái ngai ở trên các Kê-ru-bim."/J Và kìa, người mặc áo vải gai, đeo tráp ở ngang lưng, thuật lại rằng : Con đã thi hành như lệnh Ngài truyền cho con.!!;J Như thế, Ta sẽ không để mắt đoái hoài và cũng chẳng xót thương. Ta sẽ căn cứ vào lối sống của chúng mà hạch tội.) KJ Người phán với tôi : Tội lỗi của nhà Ít-ra-en và nhà Giu-đa đã chồng chất nặng nề ; xứ sở đầy những máu, thành tràn ngập chuyện đồi bại, vì chúng nói : ĐỨC CHÚA đã bỏ đất này rồi, ĐỨC CHÚA chẳng nhìn thấy đâu !:mJ Vậy, đang khi họ chém giết, tôi ở lại một mình ; tôi sấp mặt xuống và kêu xin rằng : Ôi, lạy ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng, khi Ngài trút cơn lôi đình xuống Giê-ru-sa-lem, Ngài tính tiêu diệt tất cả những người còn sót lại của Ít-ra-en sao ?<qJ Người phán với họ : Hãy làm cho Đền Thờ ra ô uế ; tại các tiền đình, hãy chất đầy xác chết, mau đi ! Họ ra đi và chém giết trong thành.eCJ Người già, thanh niên, thiếu nữ, cũng như đàn bà con trẻ, các ngươi hãy giết cho sạch ; nhưng tất cả những ai mang dấu trên mình, các ngươi chớ đụng đến. Các ngươi sẽ bắt đầu từ Nơi Thánh của Ta. Và họ đã bắt đầu từ đàn ông, từ người già ở trước Đền Thờ.9kJ Tôi lại nghe ĐỨC CHÚA phán với năm người kia : Hãy đi theo người ấy vào thành mà chém giết. Đừng nhìn mà thương hại, đừng xót thương.r]J và phán với người ấy : Hãy rảo khắp thành, khắp Giê-ru-sa-lem. Hãy ghi dấu chữ thập trên trán những người đang rên siết khóc than về mọi điều ghê tởm đang xảy ra trong khắp thành.r]J Vinh quang của Thiên Chúa Ít-ra-en bay lên khỏi Kê-ru-bim, nơi vinh quang Thiên Chúa ngự, mà tiến về phía thềm Đền Thờ. ĐỨC CHÚA gọi người mặc áo vải gai, đeo tráp ký lục ở ngang lưng3_J Và kìa từ phía Cửa Trên hướng về phương bắc, có sáu người đến, mỗi người cầm trong tay dụng cụ huỷ diệt. Ở giữa họ, có một người mặc áo vải gai đeo tráp ký lục ở ngang lưng. Họ đến đứng bên cạnh bàn thờ bằng đồng.^ 7J Bấy giờ, Đức Chúa kêu lớn tiếng vào tai tôi : Hỡi các ngươi là những kẻ có nhiệm vụ trừng phạt thành, hãy đến gần, mỗi người cầm trong tay dụng cụ tiêu diệt !H JPhần Ta, Ta sẽ ra tay trong cơn phẫn nộ, sẽ không để mắt đoái hoài, cũng chẳng xót thương. Chúng có kêu lớn tiếng vào tai Ta, Ta cũng chẳng nghe chúng !B}JNgười phán với tôi : Hỡi con người, ngươi có thấy không ? Đối với nhà Giu-đa, làm những điều ghê tởm như chúng làm ở đây là chưa đủ hay sao mà còn gieo rắc bạo lực khắp nơi trong xứ sở nhằm chọc giận Ta ? Này chúng đưa cành cây lên mũi !iKJNgười lại dẫn tôi đến tiền đình phía bên trong Nhà ĐỨC CHÚA. Và này, nơi lối vào Đền Thờ ĐỨC CHÚA, giữa tiền đường và bàn thờ, có khoảng hai mươi lăm người, lưng quay về Đền Thờ ĐỨC CHÚA, mặt hướng về phía đông. Chúng nhằm hướng đông mà sụp lạy mặt trời..UJNgười phán với tôi : Hỡi con người, ngươi có thấy không ? Ngươi sẽ còn thấy những đồ ghê tởm khủng khiếp hơn thế này nữa.&EJRồi Người dẫn tôi đến lối vào cổng Nhà ĐỨC CHÚA, ở phía bắc. Tại đó có những phụ nữ đang ngồi khóc thần Tam-mút.wJ Người phán với tôi : Ngươi sẽ còn thấy chúng làm những đồ ghê tởm khủng khiếp hơn nữa.2]J Người phán với tôi : Hỡi con người, ngươi có thấy các kỳ mục nhà Ít-ra-en, mỗi người nơi căn phòng thờ kính ảnh tượng của mình, đang làm gì không ? Chúng nói : ĐỨC CHÚA chẳng nhìn thấy ta đâu ! ĐỨC CHÚA đã bỏ đất này rồi !J Đứng trước các hình ấy có bảy mươi người trong số các kỳ mục nhà Ít-ra-en, –ông Gia-a-dan-gia-hu, con ông Sa-phan, cũng ở trong nhóm đó–, mỗi người tay cầm bình hương, hương thơm bay lên ngào ngạt.CJ Tôi vào và thấy đủ mọi thứ hình rắn rết, thú vật ô uế và tất cả các ngẫu tượng của nhà Ít-ra-en khắc ở trên tường, khắp cả bốn phía.r]J Người phán với tôi : Hãy vào mà xem những điều xấu xa ghê tởm chúng làm ở đây. JNgười phán với tôi : Hỡi con người, hãy khoét tường ra ! Tôi liền khoét tường, và kìa có một cái cửa.o WJNgười dẫn tôi đến cửa tiền đình. Tôi nhìn : kìa có một lỗ hổng ở tường.G JNgười phán với tôi : Hỡi con người, ngươi có thấy chúng làm gì không ? Ngươi có thấy chăng các đồ rất ghê tởm nhà Ít-ra-en làm ở đây, khiến Ta rời bỏ Thánh Điện của Ta ? Nhưng ngươi sẽ còn nhìn thấy những đồ ghê tởm khủng khiếp khác nữa ! JNgười phán với tôi : Hỡi con người, hãy ngước mắt nhìn về phương bắc. Và tôi đã ngước mắt nhìn về phương bắc : Kìa, tại phía bắc cổng, có một bàn thờ, ngẫu tượng ghen tương ấy ở ngay lối vào. JVà kìa, ở đó vinh quang Thiên Chúa Ít-ra-en xuất hiện như thị kiến tôi đã nhìn thấy ở thung lũng :$AJDáng vẻ con người ấy đưa ra một hình thù như bàn tay và nắm lấy chòm tóc trên đầu tôi. Một thần khí nâng tôi lên lơ lửng giữa đất và trời. Trong thị kiến thần linh, thần khí đưa tôi về Giê-ru-sa-lem, tới lối vào cổng bên trong, cổng quay về hướng bắc ; tại đây có dựng ngẫu tượng ghen tương gây ra sự ghen tương.JTôi nhìn, thì kìa : có cái gì trông như hình dáng một người. Từ khoảng coi như ngang lưng trở xuống, đó là lửa ; còn từ khoảng coi như ngang lưng trở lên, đó là cái trông như hào quang, tựa kim loại lấp lánh.U %J*Ngày mồng năm tháng sáu năm thứ sáu, khi tôi đang ngồi trong nhà và có những kỳ mục Giu-đa ngồi trước mặt tôi, thì tay ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng đặt trên tôi.:mJNhà vua sẽ phải thọ tang, hoàng tử đắm chìm trong ngao ngán, dân trong xứ tay run lẩy bẩy. Ta sẽ xử với chúng tuỳ theo lối sống của chúng ; Ta sẽ xét xử chúng tuỳ theo cách chúng xét xử. Bấy giờ, chúng sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA.KJHết tai hoạ này đến tai hoạ kia, hết tin dữ này đến tin dữ khác. Ngôn sứ không có thị kiến ; tư tế không biết Lề Luật, kỳ mục chẳng còn ý kiến.U#JLo âu ập đến. Chúng tìm kiếm hoà bình, nhưng chẳng được.c?JTa sẽ đưa những dân độc ác nhất đến cướp đoạt nhà cửa của chúng ; Ta sẽ bẻ gãy tính kiêu hùng của những kẻ mạnh, và các nơi thờ tự của chúng sẽ bị xúc phạm.zmJHãy làm một cái xiềng, vì xứ sở đầy những vụ đổ máu, và thành phố đầy bạo lực./JTa sẽ ngoảnh mặt không nhìn chúng nữa. Thiên hạ sẽ xúc phạm kho tàng của Ta, bọn cướp sẽ vào xúc phạm nơi ấy.Jsẽ trao cho ngoại kiều làm chiến lợi phẩm, để cho kẻ gian ác trong xứ cướp đoạt và xúc phạm.~ JCậy vào các đồ trang sức lộng lẫy của mình, chúng kiêu căng tự phụ và làm ra các hình ảnh ghê tởm, các ngẫu tượng gớm ghiếc. Vì thế, đối với chúng, Ta sẽ biến những thứ đó thành đồ ô uế,;}oJBạc chúng sẽ quẳng ra đường phố ; vàng sẽ biến thành đồ uế tạp. Trong ngày ĐỨC CHÚA nổi cơn thịnh nộ, bạc vàng của chúng sẽ không cứu nổi chúng. Chẳng có gì làm cho chúng no lòng thoả dạ, vì vàng bạc là cớ làm cho chúng phạm tội.#|?JMình chúng khoác vải thô, kinh hãi phủ lấp chúng ; mặt nào mặt nấy cũng thẹn thùng ; đầu nào đầu nấy đều cạo nhẵn.M{JMọi cánh tay sẽ rã rời, mọi đầu gối run lẩy bẩy. X~N}|Z{TzyxwvuuYttsirqppooxn}mllkii6hh9gfedd'c`baa`__*^^]3\[nZZYSXWVVtU'SeRQiPOODMMUL1KNJiI}HHFEDDCBA@@?c>\=<<];; ::877J55433 2}1_0J/e.-,+**((''5&y&%7$#""N! [  ?D(7F7s2-2$ % F ioXj-MJNgươi sẽ nói với chúng : ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán như sau : Vào ngày Ta tuyển chọn Ít-ra-en, Ta đã giơ tay lên thề với dòng dõi nhà Gia-cóp, và Ta đã tỏ cho chúng biết tại đất Ai-cập ; Ta đã giơ tay lên thề với chúng rằng : Chính Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi.#,?JHỡi con người, ngươi có xét xử chúng, có xét xử chúng không ? Hãy cho chúng biết các điều ghê tởm cha ông chúng đã làm.i+KJHỡi con người, hãy nói với các kỳ mục Ít-ra-en ; ngươi sẽ nói với chúng : ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán như sau : Có phải các ngươi đến để thỉnh ý Ta chăng ? Ta lấy mạng sống Ta mà thề, Ta sẽ không để cho các ngươi thỉnh ý Ta – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng.9*mJCó lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :8) kJ*Ngày mồng mười tháng thứ năm năm thứ bảy, một số người trong hàng kỳ mục Ít-ra-en đến thỉnh ý ĐỨC CHÚA. Họ ngồi trước mặt tôi.>(uJTự cành, lửa phát ra thiêu rụi cành và quả. Không còn cành vững chắc để dùng làm vương trượng. Đó là lời than vãn đã trở thành khúc ai ca.c'?J Giờ đây nó bị trồng trong sa mạc cằn cỗi nơi đất khô thiếu nước.u&cJ Nhưng trong cơn thịnh nộ, nó đã bị nhổ lên, và bị quăng xuống đất ; một cơn gió đông thổi làm quả nó héo khô, lìa cây rơi rụng xuống ; cành chắc đã héo khô và bị lửa thiêu rụi.W%'J Nó trổ ra những cành vững chắc thành những cây vương trượng ; thân của nó vươn cao lên tới tầng mây thẳm. Người ta nhìn thấy nó vì thân nó cao, cành lá um tùm. $J Mẹ ngươi giống cây nho được trồng bên dòng nước quả trĩu nặng, lá sum sê, nhờ mạch nước dồi dào.X#)J Chúng bắt nó đeo gông, lấy móc xiềng nó lại, điệu đến vua Ba-by-lon và tống giam vào ngục, để tiếng nó, người ta không còn nghe thấy nữa trên núi đồi Ít-ra-en.."UJTừ khắp các tỉnh ở chung quanh các dân tộc nổi lên chống lại nó ; chúng bủa lưới bao vây, nó sa vào bẫy của chúng và bị bắt.(!IJNó triệt hạ các lâu đài của chư dân và tàn phá các thành trì của chúng ; xứ sở và dân cư kinh hoàng vì tiếng gầm của nó.{ oJCon này đi giữa bầy sư tử đực, thành một sư tử non biết xé mồi và ăn thịt thiên hạ./WJThấy hy vọng của mình tiêu tan, niềm cậy trông của mình tan vỡ, sư tử mẹ lại huấn luyện một con nhỏ khác thành một sư tử non.=sJCác dân tộc đã nghe nói về con sư tử đó ; nó sa vào bẫy của chúng và bị bắt. Người ta lấy móc xích nó lại đem đi, đưa về đất Ai-cập.JTrong đàn con ấy, nó huấn luyện một con thành một sư tử con, biết xé mồi và ăn thịt thiên hạ.&EJ*Ngươi sẽ nói :Mẹ của ngươi là ai ? Nó như sư tử cái cạnh bầy sư tử đực, giữa đám sư tử con nuôi nấng đàn con nhỏ._ 9JPhần ngươi, hãy cất lên khúc ai ca khóc thương các ông hoàng Ít-ra-en.:mJ Quả thật, Ta không vui thích gì về cái chết của kẻ phải chết – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng. Vậy hãy trở lại và hãy sống.kOJHãy quẳng khỏi các ngươi mọi tội phản nghịch các ngươi đã phạm. Hãy tạo cho mình một trái tim mới và một thần khí mới. Hỡi nhà Ít-ra-en, tại sao các ngươi lại muốn chết ?GJVì thế, hỡi nhà Ít-ra-en, Ta sẽ xét xử các ngươi : ai nấy theo đường lối của mình – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng. Hãy trở lại, hãy từ bỏ mọi tội phản nghịch của các ngươi, chẳng còn chướng ngại nào làm các ngươi phạm tội nữa.yJVậy mà nhà Ít-ra-en lại dám nói : Đường lối của Chúa Thượng không ngay thẳng. Hỡi nhà Ít-ra-en, có phải đường lối của Ta không ngay thẳng hay đường lối của các ngươi lại không ngay thẳng ? JNó đã thấy và từ bỏ mọi tội phản nghịch nó phạm, thì chắc chắn nó sẽ sống, nó không phải chết.*MJCòn nếu kẻ gian ác từ bỏ điều dữ nó đã làm, mà thi hành điều chính trực công minh, thì nó sẽ cứu được mạng sống mình.?wJKhi người công chính từ bỏ lẽ công chính của mình và làm điều bất chính mà chết, thì chính vì điều bất chính nó đã làm mà nó phải chết.  JCác ngươi lại nói : Đường lối của Chúa Thượng không ngay thẳng. Vậy hỡi nhà Ít-ra-en, hãy nghe đây : Phải chăng đường lối của Ta không ngay thẳng hay đường lối của các ngươi mới không ngay thẳng ?hIJNhưng nếu người công chính từ bỏ lẽ công chính của mình mà theo đòi kẻ gian ác làm mọi điều ghê tởm : nó làm thế mà được sống sao ? Tất cả những việc công chính nó đã làm sẽ không còn được nhắc đến ; vì tội bất trung và tội lỗi nó đã phạm, nó sẽ phải chết.`9JChẳng lẽ Ta lại vui thích vì kẻ gian ác phải chết –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng– Ta lại không muốn cho nó từ bỏ đường lối của nó mà được sống sao ?-JMọi tội phản nghịch nó phạm, người ta sẽ không còn nhớ đến ; nó sẽ được sống vì đã thi hành lẽ công minh.lQJNhưng nếu kẻ gian ác từ bỏ mọi tội lỗi mình đã phạm mà tuân giữ mọi quy tắc của Ta, cùng thi hành điều chính trực công minh, thì chắc chắn nó sẽ sống, nó không phải chết.'JAi phạm tội, kẻ ấy phải chết ; con không mang lấy tội của cha ; cha cũng không mang lấy tội của con. Sự công chính của người công chính ở với người công chính. Còn điều dữ của kẻ gian ác ở với kẻ gian ác.v eJNhưng các ngươi nói : Tại sao con không mang lấy tội của cha ? Đứa con một khi đã thi hành điều chính trực công minh, đã tuân giữ cùng thi hành mọi quy tắc của Ta, chắc chắn nó sẽ sống.E Jcòn cha nó, vì đã bóc lột người khác, lại cướp giật của người anh em và làm điều không tốt trong dân, nên sẽ phải chết vì tội lỗi của mình.{ oJnó không nhúng tay vào việc bất công, không ăn lời lấy lãi, tuân giữ các quyết định của Ta và sống theo những quy tắc của Ta, nó sẽ không chết vì tội của cha nó, chắc chắn nó sẽ sống ; 9Jkhông bóc lột ai, không cầm giữ của cầm đồ, không cướp của ai, cho kẻ đói bánh ăn, lấy áo che thân kẻ mình trần ;( IJkhông dự tiệc trên núi, không ngước mắt nhìn các ngẫu tượng của nhà Ít-ra-en, không làm cho vợ người đồng loại ra ô uế,#?JVà này có người sinh một đứa con. Đứa con ấy thấy tất cả tội lỗi của cha mình ; nó đã thấy và không làm như thế :hIJ cho vay ăn lời và lấy lãi nặng, thì hỏi đứa con ấy có được sống không. Không ! Kẻ nào làm tất cả những điều ấy chắc chắn sẽ phải chết, máu nó sẽ đổ trên mình nó..UJ ngược đãi kẻ bần cùng nghèo khó, cướp của kẻ khác, không trả của cầm, ngước mắt nhìn các ngẫu tượng, làm điều ghê tởm,&EJ mà chính nó không phạm bất cứ tội nào trong những tội đó như : dự tiệc trên núi, làm cho vợ người đồng loại ra ô uế,r]J Nhưng nếu nó sinh ra một đứa con hung dữ, khát máu, phạm một trong những tội trên,/J sống theo những quy tắc của Ta và tuân giữ các quyết định của Ta mà thể hiện lòng trung tín của mình, người ấy mới là người công chính. Chắc chắn nó sẽ được sống – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng.$AJkhông cho vay ăn lời, không lấy lãi quá nặng, không nhúng tay vào chuyện bất công, xét xử công minh giữa người với người,%CJkhông bóc lột ai, trả của cầm cho người cầm của, không cướp của ai, cho kẻ đói bánh ăn, lấy áo che thân kẻ mình trần,`9Jkhông dự tiệc trên núi, không ngước mắt nhìn các ngẫu tượng của nhà Ít-ra-en, không làm cho vợ người đồng loại ra ô uế, không gần gũi phụ nữ đang thời kỳ ô uế,Y+JNgười nào ăn ở công chính, thi hành điều công minh chính trực,7~gJNày, mạng sống nào cũng thuộc về Ta ; mạng sống của cha cũng như mạng sống của con đều thuộc về Ta. Ai phạm tội, kẻ ấy phải chết.E}JTa lấy mạng sống Ta mà thề –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng–, các ngươi sẽ không còn truyền cho nhau câu ngạn ngữ đó trong Ít-ra-en nữa.|3JSao các ngươi cứ truyền cho nhau câu ngạn ngữ này trong khắp đất Ít-ra-en : Đời cha ăn nho xanh, đời con phải ê răng.9{ oJ*Có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :/zWJTất cả cây cối ngoài đồng ruộng sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA. Ta hạ thấp cây cao và nâng cao cây thấp, Ta làm cho cây xanh tươi phải khô héo và cây khô héo được xanh tươi. Chính Ta là ĐỨC CHÚA, Ta đã phán là Ta thực hiện._y7JTa sẽ trồng nó trên núi cao của Ít-ra-en. Nó sẽ trổ cành và kết trái thành một cây hương bá huy hoàng. Muông chim đến nương mình bên nó, và ẩn thân dưới bóng lá cành.`x9JĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán như sau :Từ ngọn cây, từ ngọn hương bá cao chót vót, Ta sẽ lấy, sẽ ngắt một chồi non ; chính Ta sẽ trồng nó trên đỉnh núi cao vòi vọi.w}JTất cả quân tinh nhuệ trong hàng ngũ của nó sẽ ngã gục vì gươm ; còn những kẻ sót lại sẽ bị gió cuốn đi khắp tứ phương. Bấy giờ các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA, Ta đã phán.evCJTa sẽ bủa lưới chụp trên nó và nó sẽ mắc vào lưới săn của Ta ; Ta sẽ cho dẫn đưa nó đến Ba-by-lon. Ở đó Ta sẽ xét xử nó vì tội bất trung nó đã phạm chống lại Ta.wugJVì thế, ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán như sau : Ta lấy mạng sống Ta mà thề, lời thề của Ta nó đã bội tín, giao ước của Ta nó đã huỷ bỏ, Ta sẽ cho giáng tất cả xuống trên đầu nó.t)JNó đã bội thề mà huỷ bỏ giao ước. Nó đã nhúng tay vào làm tất cả những điều ấy, nó sẽ không thoát mạng.`s9JPha-ra-ô sẽ không mang đạo quân hùng hậu và lực lượng đông đảo tới yểm trợ nó trong cuộc giao tranh, lúc quân thù đắp ụ, xây chiến luỹ để tàn sát vô số sinh linh.rJTa lấy mạng sống Ta mà thề –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng–, nó sẽ phải chết ngay tại Ba-by-lon, tại chính nơi vua ấy đã phong vương cho nó và nó đã bội thề cùng huỷ bỏ giao ước với vua ấy.q+JNhưng vua Giê-ru-sa-lem đã nổi loạn chống lại vua Ba-by-lon, sai sứ giả đến Ai-cập xin cấp ngựa và nhiều binh lính. Kẻ hành động như thế, có thành công chăng ? Nó đã huỷ bỏ giao ước, liệu nó có thoát nạn không ? pJkhiến vương quốc càng suy yếu không thể nổi lên mà phải giữ giao ước với vua để được tồn tại.%oCJ Vua ấy đã chọn một người thuộc hoàng tộc, lập giao ước và bắt thề trước mặt mình ; vua cũng bắt quan quyền trong xứ,n3J Ngươi hãy nói với nòi phản loạn : Các ngươi lại không biết điều ấy có nghĩa gì sao ? Ngươi hãy nói : Này vua Ba-by-lon đã đến Giê-ru-sa-lem, bắt vua cũng như các thủ lãnh và điệu về cung điện của mình tại Ba-by-lon.2m_J Có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi :Xl)J Này một khi được trồng, cây nho ấy có phát triển được chăng ? Khi gió đông thổi tới, nó chẳng héo rụi sao ? Nó sẽ ra khô héo trong mảnh đất nó đã đâm chồi.Yk+J Ngươi hãy nói : ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này : Cây nho ấy có phát triển được chăng ? Hoặc chim phượng hoàng lại không nhổ rễ và lấy hết các quả nó đi khiến mầm khô chồi héo ? Để bứng rễ nó lên không cần tay lực lưỡng, cũng chẳng cần đông dân. j9JTrong cánh đồng màu mỡ, bên dòng nước mênh mông, cây nho ấy được trồng để mọc cành đơm trái thành cây nho mỹ lệ.|iqJLại có con phượng hoàng to lớn khác, với đôi cánh rộng, với bộ lông dày, khiến cây nho quay rễ và vươn nhánh về phía chim phượng hoàng để được tưới đẫm nước hơn tại nơi ươm trồng.hJGiống cây ấy mọc lên thành cây nho, cành lá sum sê, thân cây nhỏ bé. Nhánh cây hướng về chim phượng hoàng, dưới thân cây rễ đâm ngang dọc. Giống cây ấy trở thành cây nho, chồi mọc sum sê, cành ra tua tủa.g+JNó lấy giống cây của xứ ấy rồi đem đặt vào nơi ươm trồng bên dòng nước mênh mông, chẳng khác gì cây liễu.gfGJNó ngắt búp ngọn cây đưa về đất thương nghiệp đặt vào thành con buôn.deAJ*Ngươi sẽ nói : ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này :Con phượng hoàng to lớn có cánh rộng, lông dài, mình đầy lông sặc sỡ ; nó đến núi Li-băng bẻ ngọn cây hương bá.cd?JHỡi con người, hãy đặt câu đố, hãy lên tiếng huấn dụ nhà Ít-ra-en.8c mJCó lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :"b=J?để ngươi nhớ lại mà lấy làm xấu hổ và, trong lúc phải tủi nhục, ngươi sẽ không còn mở miệng nói gì được nữa, khi Ta tha thứ cho ngươi tất cả những việc ngươi đã làm – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng.a'J>Còn chính Ta, Ta sẽ thiết lập giao ước giữa Ta với ngươi. Bấy giờ ngươi sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA,`}J=Ngươi sẽ nhớ lại các lối sống của ngươi mà xấu hổ khi ngươi đón các chị và các em ngươi ; Ta sẽ cho chúng làm con gái ngươi, nhưng chúng không được dự phần vào giao ước giữa Ta với ngươi./_WJ!JNày Ta giương cánh tay đánh phạt ngươi ; Ta cắt phần lương thực của ngươi và trao ngươi cho kẻ thù thoả lòng ham muốn, đó là con gái Phi-li-tinh, ngay cả chúng cũng phải bẽ bàng về nếp sống ô trọc của ngươi.J= JNgươi đã hoang dâm với con cái Ai-cập, những kẻ láng giềng của ngươi có thân hình vạm vỡ ; như thế là ngươi gia tăng tội hoang dâm để chọc giận Ta.S<JỞ mọi đầu đường, ngươi xây gò và làm cho nhan sắc của ngươi ra ghê tởm ; ngươi đã hiến thân cho mọi khách qua đường và gia tăng tội hoang dâm của ngươi.L;Jngươi lại còn xây gò đắp mô ở khắp phố phường. :JSau khi đã làm tất cả những việc xấu xa đó –thật khốn, khốn cho ngươi, sấm ngôn của ĐỨC CHÚA–, 9JTrong tất cả các điều ghê tởm cũng như việc hoang dâm của ngươi, ngươi đã không nhớ đến những ngày ngươi còn thơ ấu, lúc ngươi còn trần truồng, không mảnh vải che thân, khi ngươi giãy giụa trong máu.G8JNgươi đã giết và thiêu con cái Ta để tế chúng.77JNgươi đem các con trai con gái ngươi đã sinh cho Ta mà tế lễ làm của ăn cho chúng. Ngươi hoang dâm như thế chưa đủ sao ?6JBánh Ta đã ban cho ngươi, tinh bột lúa miến, mật ong và dầu Ta đã dùng để nuôi ngươi, thế mà ngươi lại lấy dâng trước mặt chúng làm hương thơm để làm vui lòng chúng – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.5'JNgươi đã lấy áo sặc sỡ của ngươi mà mặc cho chúng, lại lấy dầu và hương của Ta mà dâng trước mặt chúng.B4}JNgươi đã lấy các đồ trang sức lộng lẫy bằng vàng bằng bạc Ta đã tặng ngươi mà làm các tượng ảnh đàn ông và ngươi đàng điếm với chúng.3+JNgươi đã lấy áo của ngươi mà trang hoàng cho tế đàn nên rực rỡ và ngươi đàng điếm ở trên các tế đàn ấy.>2uJThế mà ngươi đã cậy có nhan sắc, ỷ vào danh tiếng của ngươi để đàng điếm và hoang dâm với mọi khách qua đường : ngươi thuộc về chúng.t1aJGiữa muôn dân nước, ngươi được nổi tiếng vì nhan sắc của ngươi ; nhan sắc đó tuyệt vời nhờ ánh huy hoàng của Ta chiếu toả trên ngươi, – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng.05J Đồ trang sức của ngươi đều là vàng bạc, y phục của ngươi là vải gai mịn, tơ lụa và gấm vóc. Ngươi được nuôi bằng tinh bột lúa miến, mật ong và dầu. Ngươi đã nên xinh đẹp tuyệt trần và xứng ngôi hoàng hậu./J Ta đã lấy khuyên xỏ vào mũi ngươi, đeo hoa tai cho ngươi và lấy triều thiên rực rỡ đội lên đầu ngươi.r.]J Ta đã lấy đồ trang sức tô điểm cho ngươi : đeo xuyến vào tay, đeo kiềng vào cổ.-}J Ta đã cho ngươi mặc đồ gấm vóc, đi giày da mềm, thắt khăn vải gai mịn và khoác toàn tơ lụa.g,GJ Ta đã lấy nước tắm rửa, gột sạch máu me, rồi xức dầu thơm cho ngươi._+7JTa đi ngang qua chỗ ngươi và thấy ngươi. Này ngươi đã đến tuổi, tuổi yêu đương. Ta đã lấy vạt áo của Ta phủ lên để che thân thể loã lồ của ngươi. Ta đã thề nguyền và lập giao ước với ngươi –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng– và ngươi thuộc về Ta.z*mJTa làm cho ngươi nảy nở như hoa ngoài đồng. Ngươi đã nảy nở, lớn lên và thành cô thiếu nữ với bộ ngực nở nang, mái tóc mượt mà, nhưng ngươi vẫn trần truồng, không mảnh vải che thân.,)QJTa đi ngang qua chỗ ngươi và thấy ngươi giãy giụa trong máu. Thấy ngươi mình đầy máu me, Ta đã phán với ngươi : Cứ việc sống !w(gJKhông người nào ái ngại đưa mắt nhìn ngươi mà làm cho ngươi chỉ một trong những điều ấy vì xót thương ngươi. Ngày mới sinh ra, ngươi bị quẳng ra giữa đồng vì ai cũng ghê tởm ngươi.G'JLúc chào đời, ngày mới sinh ra, ngươi không được ai cắt rốn cũng không ai lấy nước tắm rửa cho sạch, chẳng được ai xát muối và lấy tã bọc cho.v&eJNgươi sẽ nói : ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này với Giê-ru-sa-lem : Gốc gác ngươi, dòng họ ngươi phát xuất từ đất Ca-na-an ; cha ngươi là người E-mô-ri, mẹ ngươi là người Khết._%7JHỡi con người, hãy cho Giê-ru-sa-lem biết các điều ghê tởm của nó.9$ oJ*Có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :&#EJTa sẽ biến xứ này thành chốn hoang tàn đổ nát bởi vì chúng đã thất tín với Ta, sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng.e"CJTa sẽ quay mặt lại phạt chúng, chúng đã thoát khỏi lửa, nhưng sẽ bị lửa thiêu rụi. Bấy giờ các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA khi Ta quay mặt lại phạt chúng.e!CJVì thế, ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán như sau : Cũng như gỗ cây nho trong đám cây trên rừng đã bị Ta quăng làm mồi cho lửa, thì dân cư Giê-ru-sa-lem cũng bị Ta thiêu như thế.M JKhi còn nguyên vẹn, nó đã không dùng được vào công trình gì, phương chi bây giờ nó đã bị lửa thiêu rụi, hỏi nó còn dùng được vào công trình gì nữa ?*MJNày nó bị quăng làm mồi cho lửa, lửa đã liếm hai đầu của nó ; khúc giữa đã cháy, liệu còn dùng được vào việc gì chăng ?JNgười ta có dùng gỗ của nó vào công trình gì không, hay lấy nó làm cọc để treo bất cứ vật gì ?0YJHỡi con người, gỗ cây nho là gì mà lại tốt hơn mọi thứ gỗ ; cành của nó là chi mà lại tốt hơn cành những cây khác trên rừng ?2 aJ*Có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi :9kJChúng sẽ an ủi các ngươi, vì các ngươi chứng kiến cách sống cũng như hành vi của chúng. Bấy giờ các ngươi sẽ nhận biết rằng : tất cả những gì Ta đã làm ở Giê-ru-sa-lem không phải là vô cớ – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng.%CJthì trong thành vẫn còn một số thoát nạn. Những người này đưa được con trai con gái mình đi ra ; chúng đi đến với các ngươi. Các ngươi sẽ thấy cách sống cũng như hành vi của chúng. Lúc ấy các ngươi sẽ tự an ủi mình về tai hoạ Ta đã giáng xuống Giê-ru-sa-lem, về tất cả những gì Ta đã giáng xuống để trừng phạt nó.JQuả thật, ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này : Dù Ta có cho bốn án phạt khủng khiếp là gươm đao, đói kém, thú dữ và ôn dịch đến trừng phạt Giê-ru-sa-lem, khiến người và vật phải tiêu vong,(IJdù có Nô-ê, Đa-ni-en và Gióp ở trong xứ, Ta lấy mạng sống Ta mà thề –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng–, chúng cũng chẳng cứu nổi con trai con gái mình, chỉ mình chúng được cứu thoát vì đã sống công minh chính trực.!;JHay là nếu Ta cho ôn dịch đến giết hại xứ ấy hoặc dìm nó trong máu cho hả giận, khiến người và vật phải tiêu vong,{JGiả như có ba người ấy ở trong xứ, Ta lấy mạng sống Ta mà thề –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng–, chúng cũng chẳng cứu nổi con trai con gái mình, chỉ mình chúng được cứu thoát thôi.@yJHoặc là nếu Ta đem gươm đến phạt xứ ấy và phán : Gươm đao phải rảo qua khắp xứ và Ta sẽ diệt trừ cả người lẫn súc vật khỏi xứ này.*MJGiả như có ba người ấy ở trong xứ, Ta lấy mạng sống Ta mà thề –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng– chúng cũng chẳng cứu nổi con trai con gái mình, chỉ mình chúng được cứu thoát và xứ ấy sẽ trở nên chốn hoang tàn.;oJHoặc nếu Ta để cho thú dữ rảo khắp nơi, khiến xứ ấy phải mất con và trở nên chốn hoang tàn, không một người qua lại, vì nạn thú dữ.mSJvà nếu trong xứ ấy có ba người này là Nô-ê, Đa-ni-ên và Gióp, thì những người ấy sẽ được thoát mạng nhờ sự công chính của mình – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng. ~~||{]{zNywwv5uatssr+poo+nRmlkjsihg fQe]dccc bai`^]F\x[w[8ZZ;XXWnW1V}UTTSrRQQPPO NMLLRKKJII HGEED2CvC9BA??I>>^==M<;::/988i8,7[6543332 00..-4,1++*))q('&&H%T$##""! M?,d ZN9L< A } + R yJJVì thế, ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này : Khốn cho thành vấy máu là cái nồi han rỉ ; vết han rỉ không sao chùi sạch. Hãy lấy từng miếng một ra khỏi nồi, không cần phải bốc thăm chọn lựa.I/JHãy bắt con nào mập trong bầy chiên dê, rồi bên dưới chất củi, nấu thịt cho thật chín, hầm kỹ xương trong nồi.H-Jrồi bỏ thịt vào đó bỏ những miếng ngon lành : thịt đùi, thịt vai ; nhét cho đầy nồi những khúc xương bổ béo.IG JHãy dùng dụ ngôn mà nói với nòi phản loạn. Ngươi sẽ nói với chúng : ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này :Bắc nồi, bắc nồi lên, đổ nước vào,F)JHỡi con người, hãy ghi cho kỹ ngày hôm nay, chính ngày hôm nay ; vua Ba-by-lon tấn công Giê-ru-sa-lem vào chính ngày này.oE YJNgày mồng mười tháng mười năm thứ chín, có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :DJ1Người ta sẽ giáng trả trên các ngươi sự ô nhục của các ngươi ; các ngươi sẽ phải gánh lấy các tội thờ ngẫu tượng của mình. Bấy giờ các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA, là Chúa Thượng.8CiJ0Ta sẽ chấm dứt cảnh ô nhục trong xứ. Tất cả phụ nữ sẽ được sửa dạy và không còn hành động theo vết ô nhục của các ngươi nữa.5BcJ/Đại hội sẽ ném đá trị tội chúng và dùng gươm vằm nát chúng. Người ta sẽ tàn sát con trai con gái chúng và phóng hoả đốt nhà chúng.MAJ.Quả thật, ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này : Hãy triệu tập đại hội để trừng phạt chúng ; hãy để mặc cho chúng phải kinh hãi và bị cướp bóc.T@!J-Nhưng những người công chính sẽ xét xử chúng theo phán quyết về những kẻ ngoại tình và những kẻ gây đổ máu, vì chúng ngoại tình và tay chúng vấy đầy máu.#??J,Người ta đến với nó như đến với một con điếm. Chúng đã đến với O-ho-la và O-ho-li-va là những thứ đàn bà hư hỏng.%>CJ+Bấy giờ tôi nói về người phụ nữ đã rạc đi vì ngoại tình : bây giờ chính nó vẫn còn miệt mài trong các cuộc truy hoan.=J*Người ta nghe thấy tiếng một đám đông ồn ào vô tư lự. Thêm vào đó, còn có nhiều người từ khắp nơi trong sa mạc đến vây quanh ; chúng đeo kiềng vào tay, đội triều thiên rực rỡ lên đầu các phụ nữ.,<QJ)Rồi ngươi ngồi trên một cái giường lộng lẫy, phía trước có kê sẵn một cái bàn, trên đó ngươi bày ra hương và dầu của Ta.v;eJ(Hơn nữa, chúng đã cử người đi tìm những kẻ từ xa ; một sứ giả đã được sai đến với những kẻ đó. Này chúng đến. Vì chúng mà ngươi tắm rửa, vẽ mắt và đeo các đồ trang sức. :J'Khi đã tàn sát con cái mình để kính các ngẫu tượng của chúng, chúng còn dám vào thánh điện của Ta trong ngày đó, khiến cho thánh điện của Ta bị xúc phạm. Chúng đã làm như thế đó ở giữa Nhà của Ta.95J&Chúng còn xử với Ta như thế này nữa là làm ô uế thánh điện của Ta trong ngày đó và vi phạm các ngày sa-bát của Ta.8J%Quả thật, chúng đã ngoại tình, tay chúng vấy đầy máu. Chúng đã ngoại tình với các ngẫu tượng của chúng ; và ngay cả con cái chúng đã sinh ra cho Ta, chúng cũng thiêu làm mồi cho các ngẫu tượng đó.?7wJ$ĐỨC CHÚA phán với tôi : Hỡi con người, ngươi có muốn xét xử O-ho-la và O-ho-li-va không ? Hãy nói cho chúng biết những điều ghê tởm của chúng.l6QJ#Vì thế, ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này : Vì ngươi đã lãng quên và vứt bỏ Ta ra đằng sau lưng, nên đến lượt ngươi, hãy mang lấy ô nhục và tính đàng điếm của ngươi.5J"Ngươi sẽ uống, sẽ dốc cạn chén ấy rồi gặm những mảnh sành, rạch nát cả đôi vú của ngươi.4#J!Ngươi sẽ đầy ứ say sưa và phiền muộn. Đó là chén đựng hoang tàn và đổ nát, chén của Sa-ma-ri, chị ngươi.~3uJ ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này :Ngươi sẽ uống chén của chị ngươi ; chén ấy vừa sâu lại vừa rộng. Ngươi nên trò cười, thành đề tài nhạo báng, vì chén ấy chứa được quá nhiều.t2aJNgươi đi theo đường lối của chị ngươi. Ta cũng sẽ trao chén của nó vào tay ngươi.51cJđã gây nên cho ngươi các điều ấy, bởi ngươi đàng điếm chạy theo các dân tộc, nên ngươi đã ra ô uế vì các ngẫu tượng của chúng.M0JChúng sẽ hành hạ ngươi vì thù ghét ; chúng sẽ chiếm lấy tất cả lợi tức của ngươi. Chúng sẽ bỏ ngươi trần truồng không mảnh vải che thân, phơi bày sự trần truồng và thói đàng điếm của ngươi ra. Chính tội ác tày trời, thói đàng điếm của ngươiA/{JQuả thật, ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán như sau : Này Ta trao nộp ngươi vào tay những kẻ ngươi ghét, vào tay những kẻ ngươi không còn lưu luyến.c.?JTa sẽ cho chấm dứt tội ác tày trời và thói đàng điếm của ngươi từ đất Ai-cập ; ngươi sẽ không ngước mắt nhìn lên chúng và sẽ không còn nhớ đến quân Ai-cập nữa.X-)JChúng sẽ lột quần áo và đoạt các đồ trang sức của ngươi.!,;JTa sẽ nổi ghen đánh phạt ngươi ; chúng sẽ nổi giận trừng phạt ngươi. Chúng xẻo mũi, cắt tai ngươi ; con cháu ngươi sẽ phải ngã gục vì gươm. Chúng sẽ bắt con trai con gái ngươi ; con cháu ngươi sẽ bị lửa nuốt chửng.\+1JChúng sẽ từ phương bắc đến đánh ngươi đem theo chiến mã, chiến xa cùng với các dân liên minh với nhau ; chúng cho đặt thuẫn, khiên, mũ chiến chung quanh ngươi để đánh ngươi ; Ta sẽ trao quyền xét xử cho chúng và chúng sẽ xét xử ngươi tuỳ theo phán quyết của chúng.<*qJCon cái Ba-by-lon và tất cả người Can-đê, Pơ-cốt, Sô-a, Cô-a, tất cả con cái Át-sua cùng với chúng, tất cả những thanh niên trẻ trung hấp dẫn, các quan thái thú, các khâm sai, tất cả các sĩ quan và binh lính, tất cả đều là kỵ binh cỡi ngựa.)JVì thế, hỡi O-ho-li-va, ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán như sau : Này Ta xúi các tình nhân của ngươi chống lại ngươi ; chúng không còn lưu luyến ngươi nữa ; Ta sẽ dẫn chúng tới đánh ngươi từ khắp tứ phía.(JNgươi tìm kiếm tội ác tày trời thời thơ ấu khi người Ai-cập bóp vú, nắn ngực còn con gái của ngươi.w'gJNó đã si mê hạng trác táng. Mình chúng như mình lừa, chúng cuồng loạn như giống ngựa.&+JNhưng nó đã gia tăng các việc đàng điếm của nó để nhớ lại thời thơ ấu nó đã đàng điếm bên đất Ai-cập.<%qJNó ngang nhiên để lộ thói đàng điếm và phơi bày sự trần truồng của nó ra ; bấy giờ Ta không lưu luyến nó như đã thôi lưu luyến chị nó.q$[JBấy giờ, con cái Ba-by-lon đến tình tự với nó ; chúng đã làm cho nó ra ô uế vì thói đàng điếm của chúng. Nhưng khi nó đã ra ô uế vì chúng rồi, nó không còn quyến luyến chúng nữa.k#OJVừa nhìn thấy thế, nó đã si mê nên sai sứ giả đến gặp chúng tại Can-đê.="sJđai thắt ngang lưng, khăn quấn lên đầu buông thõng xuống ; tất cả trông như những kỵ sĩ có dáng dấp con cái Ba-by-lon, nguyên quán tại Can-đê.*!MJNó còn thêm vào chuyện đàng điếm của mình : nó nhìn những hình đàn ông khắc trên tường, ảnh quân Can-đê vẽ bằng sơn đỏ,i KJ Và Ta thấy nó đã ra ô uế. Cả hai chị em đều cùng một lối sống như nhau.LJ Nó si mê con cái Át-sua, các quan thái thú, các tổng trấn, các binh sĩ mặc nhung phục đắt tiền, những kỵ binh cỡi ngựa ; tất cả đều trẻ trung hấp dẫn.J O-ho-li-va, em nó, thấy thế, nhưng còn hư hỏng, phóng đãng hơn nó, và còn đàng điếm tội lỗi hơn chị nó.oWJ Chúng đã lột nó trần truồng, bắt các con trai con gái của nó. Chúng đã dùng gươm giết chết nó. Nó đã thành người nổi danh trong giới phụ nữ và người ta đã thi hành án phạt nó.}J Vì thế Ta đã trao nó vào tay các tình nhân của nó, vào tay con cái Át-sua, những kẻ nó đã si mê.+JNhưng nó không bỏ được thói đàng điếm của mình từ Ai-cập, bởi vì chúng đã tư thông với nó ngay từ thời thơ ấu của nó ; chúng đã nắn ngực còn trinh của nó và đã đổ tính dâm dục của chúng lên người nó.s_JNó đã bằng lòng đàng điếm với chúng. Tất cả bọn chúng đều là anh tài của con cái Át-sua. Nó đã ra ô uế vì tất cả những kẻ đã cùng nó thông dâm, vì các ngẫu tượng của chúng.Jmặc áo đỏ tía, với các quan thái thú và khâm sai trẻ trung hấp dẫn, với những kỵ binh cỡi ngựa.J*O-ho-la đã làm điếm thay vì ở với Ta. Nó si mê các tình nhân của nó : với Át-sua là những binh sĩfEJTên của chúng : chị là O-ho-la, em là O-ho-li-va. Chúng đã thuộc về Ta và sinh được một bầy con trai con gái. Đây là tên của chúng : O-ho-la là Sa-ma-ri và O-ho-li-va là Giê-ru-sa-lem..UJChúng đã đàng điếm ở Ai-cập ; ngay từ thời thơ ấu, chúng đã đàng điếm. Ở đó, chúng đã bị bóp vú, bị nắn ngực còn trinh.W'JHỡi con người, xưa có hai người đàn bà là con cùng một mẹ.8 mJCó lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :~uJTa sẽ trút cơn thịnh nộ của Ta để trừng phạt và tiêu diệt chúng trong cơn lửa giận của Ta. Ta sẽ theo cách cư xử của chúng mà xử lại với chúng – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng.V%JTa đã tìm kiếm trong bọn chúng một người xây tường và đứng trước nhan Ta, nơi lỗ hổng, để bảo vệ xứ sở, nhằm ngăn cản Ta phá thành, nhưng Ta không tìm ra.W'JDân trong xứ đã bóc lột người khác, cướp giật của người ta, ngược đãi kẻ bần cùng nghèo đói, bóc lột ngoại kiều, không đếm xỉa gì đến lẽ chính trực.%JCác ngôn sứ trong xứ này tô vôi trát phấn lên chúng, cho thấy những thị kiến hão huyền và nói các lời sấm dối trá. Chúng dám nói : ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này, nhưng thật ra ĐỨC CHÚA đã không phán.JCác thủ lãnh trong xứ này tựa bầy sói xé mồi ; chúng gây ra đổ máu, giết người để trục lợi.s_JCác tư tế đã vi phạm lề luật của Ta, xúc phạm đến các nơi thánh của Ta, không phân biệt thánh thiêng với phàm tục và không dạy người ta nhận ra sự khác biệt giữa ô uế với thanh sạch. Chúng đã nhắm mắt lại để khỏi thấy các ngày sa-bát của Ta. Ta đã bị xúc phạm giữa chúng. JCác ngôn sứ trong xứ này âm mưu phản loạn. Tựa như con sư tử rống lên xé mồi, chúng đã nuốt trửng sinh mạng, cướp đoạt kho tàng, chiếm hữu đồ quý báu và tăng thêm số các goá phụ trong thành. JHỡi con người, hãy nói với nó : Ngươi là đất không được hưởng mưa thuận gió hoà trong ngày thịnh nộ.9 mJCó lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng : JNhư bạc chảy ra trong lò thế nào, các ngươi cũng sẽ chảy tan ra ở giữa thành như vậy ; bấy giờ các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA, Ta đã trút cơn thịnh nộ của Ta xuống phạt các ngươi. #JTa sẽ quy tụ các ngươi, rồi thổi lửa phẫn nộ của Ta vào đó. Các ngươi sẽ phải chảy tan ra ở giữa thành.%JNhư người ta gom đồng, sắt, chì, thiếc vào giữa lò, rồi thổi lửa cho chảy tan ra thế nào, thì Ta cũng sẽ nổi cơn lôi đình thịnh nộ, gom các ngươi lại, rồi làm cho các ngươi chảy tan ra ở giữa thành như thế.1[JVì thế ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán như sau : Vì tất cả các ngươi chỉ là rỉ sắt, nên Ta sẽ gom các ngươi vào giữa Giê-ru-sa-lem.LJHỡi con người, đối với Ta, nhà Ít-ra-en đã trở thành rỉ sắt ; tất cả bọn chúng là đồng, thiếc, sắt, chì ở giữa lò ; chúng là rỉ sắt ở trong lò.9mJCó lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :JNgươi sẽ bị hạ nhục trước mắt chư dân. Bấy giờ ngươi sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA.  JTa sẽ phân tán ngươi vào giữa các dân tộc, tung ngươi ra các nước và tẩy ngươi cho sạch mọi ô uế.)KJTinh thần ngươi có vững, tay ngươi có chắc vào ngày Ta xét xử ngươi không ? Chính Ta là ĐỨC CHÚA, Ta đã phán là Ta thực hiện.zmJ Nhưng này, Ta đập tay khi thấy ngươi ham lợi, khi thấy ngươi gây đổ máu giữa nơi ngươi.1[J Ở giữa ngươi, người ta nhận quà hối lộ nhằm gây đổ máu ; ngươi cho vay để ăn lời, để lấy lãi quá nặng, bóc lột người đồng chủng nhằm trục lợi ; còn Ta thì ngươi lại lãng quên – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng.dAJ Ở giữa ngươi, kẻ thì làm điều ghê tởm với vợ người đồng loại ; kẻ thì làm chuyện ô uế tày trời với con dâu ; kẻ thì hiếp cả em gái, tức là con gái của cha mình.}~sJ Ở giữa ngươi, người cha bị lột trần truồng, phụ nữ đang thời kỳ ô uế bị hãm hiếp.%}CJ Nơi ngươi có những người vu khống nhằm gây đổ máu. Ở giữa ngươi, người ta dự tiệc trên núi và gây tội ác tày trời.c|?JNgươi đã khinh thường các đồ thánh và vi phạm các ngày sa-bát của Ta.~{uJỞ giữa ngươi, cha mẹ bị khinh dể, ngoại kiều bị áp bức, mẹ goá con côi bị ngược đãi.ezCJNày, các ông hoàng của Ít-ra-en ở nơi ngươi, ai nấy tha hồ gây đổ máu.)yKJNhững kẻ ở gần cũng như những kẻ ở xa đều chế nhạo ngươi vì ngươi đã bị ô danh và nơi ngươi có quá nhiều hỗn loạn.xJVì ngươi đã gây đổ máu, nên ngươi thật đắc tội ; vì các ngẫu tượng ngươi đã làm, nên ngươi ra ô uế. Ngươi đã làm cho những ngày của đời ngươi đến gần và đi tới những năm cuối cùng của đời ngươi. Vì thế, Ta đã làm cho ngươi thành đồ sỉ nhục giữa chư dân, thành trò chế nhạo cho muôn nước.vweJNgươi sẽ nói : ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này : Hỡi cái thành đã làm cho khắp nơi trong thành vấy máu khiến ngày của mình xảy đến, đã làm các ngẫu tượng khiến mình ra ô uế.+vOJHỡi con người, ngươi có xét xử, có xét xử cái thành vấy máu đó không ? Hãy cho nó biết tất cả những việc ghê tởm của nó.9u oJ*Có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :7tgJ Đổ nát, đổ nát, đổ nát, Ta sẽ làm như vậy ; điều ấy chưa bao giờ xảy ra cho đến khi xuất hiện người được Ta trao quyền xét xử.Is JĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán : mũ tế sẽ bị lột, vương miện sẽ bị tước. Mọi sự đều thay đổi : cái thấp được nâng cao, cái cao bị hạ thấp.%rCJCòn ngươi, hỡi ông hoàng tội lỗi và gian ác của Ít-ra-en, ngày đời của ngươi sẽ đến, khi tội lỗi tới mức cuối cùng.aq;JBởi thế, ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này : Vì các ngươi nhớ lại các tội đã phạm, khi tội phản nghịch của các ngươi bị lột trần, để các ngươi nhìn rõ tội lỗi mình trong mọi hành động, và vì người ta nhớ đến tội các ngươi, nên các ngươi sẽ bị bắt.pJTrước mắt dân chúng Giê-ru-sa-lem, đó chỉ là quẻ bói vô hiệu. Người ta đã long trọng thề là sẽ bảo vệ chúng. Nhưng quẻ bói ấy làm cho chúng nhớ lại các tội đã phạm khiến chúng sẽ bị bắt.ooWJTrong tay phải vua là quẻ bói về Giê-ru-sa-lem, bảo phải đặt chiến cụ, ra lệnh tàn sát, cất tiếng hò la xung trận, đặt chiến cụ trước các cổng thành, đắp ụ và xây chiến luỹ.5ncJVì vua Ba-by-lon dừng lại ở ngã ba, tại nơi phát xuất hai con đường để bói quẻ. Vua lắc tên, thỉnh ý các tượng thần, quan sát lá gan.4maJNgươi sẽ vạch một con đường để cho lưỡi gươm đến đánh Ráp-ba của con cái Am-mon và đánh xứ Giu-đa có pháo đài tại Giê-ru-sa-lem.lJPhần ngươi, hỡi con người, hãy vạch hai con đường cho gươm của vua Ba-by-lon đến. Hai con đường ấy đều phát xuất từ cùng một xứ. Tại mỗi đầu đường, ngươi hãy đặt bảng chỉ lối vào thành.9kmJCó lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :jJCả Ta nữa, Ta cũng sẽ vỗ tay, sẽ trút cơn lôi đình thịnh nộ. Ta là ĐỨC CHÚA, chính Ta đã phán.fiEJHãy chém bên phải, diệt bên trái, tại khắp nơi ngươi phải đương đầu.hJđể cho hồn xiêu phách lạc, để tăng thêm số người gục ngã. Nơi các cổng thành của chúng, Ta để cho lưỡi gươm sát hại. Lưỡi gươm được đúc để phóng ra tia chớp, được liếc để sát hại.wggJPhần ngươi, hỡi con người, hãy tuyên sấm, hãy vỗ tay. Gươm sẽ tàn sát gấp hai, ba lần ; đó là lưỡi gươm gây chết chóc, lưỡi gươm to lớn giết hại bao người, đe doạ khắp chung quanh,Hf J.......... sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng.e{JHỡi con người, hãy kêu gào, hãy rú lên, vì lưỡi gươm ấy được dành cho dân Ta, cho tất cả các ông hoàng Ít-ra-en ; cùng với dân Ta, chúng đã bị trao cho gươm giáo. Vì thế, người hãy đấm ngực.(dIJNgười ta trao lưỡi gươm ấy để liếc, để cầm trong tay. Đó là lưỡi gươm đã mài, đã liếc, để trao vào tay kẻ sát hại.KcJmài để sát hại, liếc để phóng ra những tia chớp.0bYJHỡi con người, hãy tuyên sấm và ngươi sẽ nói : Chúa Thượng phán thế này : Hãy nói :Gươm đây, gươm đây, gươm đã mài, đã liếc,9amJ Có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :m`SJ Khi chúng nói với ngươi : Sao ông rên rỉ ? Ngươi sẽ nói : Vì chuyện sắp xảy ra khiến cho mọi tâm hồn sẽ tan nát, mọi bàn tay rã rời, mọi tinh thần suy sụp, mọi đầu gối run lẩy bẩy. Này chuyện đó sắp xảy ra và đang thành sự thật, – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng.&_EJ Còn ngươi, hỡi con người, tâm hồn tan nát, ngươi hãy rên rỉ, lòng tràn ngập đắng cay, ngươi hãy rên rỉ trước mắt chúng."^=J Bấy giờ, mọi xác phàm sẽ nhận biết rằng chính Ta, ĐỨC CHÚA, Ta đã rút gươm khỏi bao và nó sẽ không chui vào bao nữa.J] J Bởi vì Ta tiêu diệt người công chính lẫn kẻ gian tà cho khuất dạng, nên gươm của Ta sẽ rút ra khỏi bao để trừng phạt mọi xác phàm, từ nam chí bắc.e\CJNgươi sẽ nói với đất Ít-ra-en : ĐỨC CHÚA phán như sau : Này Ta trừng phạt ngươi. Ta sẽ rút gươm ra khỏi bao và sẽ tiêu diệt người công chính lẫn kẻ gian tà cho biệt tăm./[WJHỡi con người, hãy quay mặt về phía Giê-ru-sa-lem, hãy nói tiên tri hạch tội các thánh điện, hãy tuyên sấm hạch tội đất Ít-ra-en.9ZmJCó lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :,YQJVà tôi thưa : Ôi, lạy ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng, chúng nói về con : Ông ấy không phải là người làm ra các câu châm ngôn đó sao ?X}JMọi xác phàm sẽ thấy rằng, chính Ta, ĐỨC CHÚA, Ta đã nhóm ngọn lửa ấy và nó sẽ không tắt.WJNgươi sẽ nói với rừng Ne-ghép : Hãy nghe lời ĐỨC CHÚA, ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán như sau : Này Ta sắp nhóm lên một ngọn lửa ở nơi ngươi ; lửa ấy sẽ thiêu rụi tất cả cây xanh tươi cũng như cây khô héo nơi ngươi. Ngọn lửa cháy rực sẽ không tắt ; mọi khuôn mặt đều bị cháy sém, từ nam chí bắc. JTuy nhiên Ta rút tay lại và hành động vì danh Ta, để danh Ta không bị xúc phạm trước mắt các dân tộc ; trước mắt các dân ấy, Ta đã dẫn chúng ra đi.=)JNhưng con cái chúng đã nổi loạn chống lại Ta, không tuân theo các quy tắc, không giữ và đem ra thực hành các phán quyết của Ta là những điều con người phải thi hành mới được sống ; chúng còn vi phạm các ngày sa-bát của Ta. Vì thế Ta tính trút cơn thịnh nộ, nổi trận lôi đình xuống trừng phạt chúng trong sa mạc.d<AJHãy thánh hiến các ngày sa-bát của Ta ; những ngày ấy phải là dấu hiệu giữa Ta với các ngươi cho thiên hạ nhận biết rằng chính Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi.0;YJChính Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi ; các ngươi hãy tuân theo các quy tắc, hãy tuân giữ và thi hành các phán quyết của Ta.: JTa đã nói với con cái chúng trong sa mạc : các ngươi đừng tuân theo quy tắc của cha ông các ngươi, cũng đừng tuân giữ các phán quyết của chúng và đừng để mình ra ô uế vì các ngẫu tượng của chúng.9JNhưng Ta đã ghé mắt nhìn đến chúng, không nỡ tàn sát cũng không muốn tận diệt chúng trong sa mạc.O8Jvì chúng đã khinh thường các phán quyết, lại không tuân theo các quy tắc và vi phạm các ngày sa-bát của Ta, vì lòng chúng chạy theo các ngẫu tượng của chúng.T7!JTa cũng còn giơ tay lên thề với chúng trong sa mạc là không cho chúng vào đất Ta đã ban : một vùng đất tràn trề sữa và mật, nơi huy hoàng nhất trong các xứ sở,;6oJTuy nhiên, Ta đã hành động vì danh Ta, để danh Ta không bị xúc phạm trước mắt các dân tộc ; trước mắt các dân ấy, Ta đã dẫn chúng ra đi./5WJ Nhưng nhà Ít-ra-en đã nổi loạn chống lại Ta trong sa mạc. Chúng đã không tuân theo các quy tắc, đã khinh thường các phán quyết của Ta là những điều con người phải thi hành mới được sống. Chúng lại còn vi phạm các ngày sa-bát của Ta nữa. Bấy giờ Ta tính trút cơn thịnh nộ của Ta xuống phạt chúng trong sa mạc để tiêu diệt chúng.G4J Ta cũng ban cho chúng các ngày sa-bát của Ta làm dấu chỉ giữa Ta với chúng, khiến thiên hạ nhận biết rằng chính Ta là ĐỨC CHÚA, Đấng thánh hoá chúng./3WJ Ta đã ban cho chúng các quy tắc và tỏ cho chúng biết các phán quyết của Ta là những điều con người phải thi hành mới được sống.W2'J Vậy Ta đã đưa chúng ra khỏi đất Ai-cập và đưa vào sa mạc.1-J Tuy nhiên, Ta đã hành động vì danh Ta, để danh Ta không bị xúc phạm trước mắt các dân tộc, nơi chúng đang chung sống ; trước mắt các dân tộc ấy, Ta đã tỏ cho chúng biết là sẽ dẫn đưa chúng ra khỏi đất Ai-cập.0JNhưng chúng đã nổi loạn chống lại Ta và chẳng thèm nghe Ta : chẳng ai chịu quăng các thần ghê tởm mà lòng vẫn khăng khít, cũng không chịu bỏ các ngẫu tượng của Ai-cập. Bấy giờ, Ta tính trút cơn thịnh nộ của Ta xuống phạt chúng, trút hết cơn lôi đình của Ta đánh phạt chúng giữa đất Ai-cập.v/eJTa đã phán với chúng : Ai nấy hãy quăng các thần ghê tởm mà lòng vẫn khăng khít ; đừng để mình ra ô uế vì các ngẫu tượng của Ai-cập. Chính Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các ngươi.|.qJNgày ấy, Ta đã giơ tay lên thề với chúng là sẽ dẫn đưa chúng ra khỏi đất Ai-cập, đến đất Ta đã tìm ra cho chúng, một vùng đất tràn trề sữa và mật, nơi huy hoàng nhất trong các xứ sở. a~~/}||p{Tzyxxw[vvutstrqq6p9oon5mFlmkjiihKggedcbb(aa`1_^^]\F[ZYXXWV TSSR#POOSNMM\LL:KfJJ7IaH GUFFEoDCBBiBA}@@,?^>><=<< ;w::V9j887c7'55A44.322#1!0l0//7--,_+2*-('''G%$$"!! TD| MKOs@y[ B - @P{loJNgày mồng bảy tháng thứ nhất năm thứ mười một, có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :xkiJTa sẽ thi hành án phạt dành cho Ai-cập và thiên hạ sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA.jJTại Tác-pan-khết, bóng tối bao phủ giữa ban ngày, khi Ta bẻ gãy cái ách của Ai-cập tại đó, và khi sự kiêu hùng của nó phải tiêu tan. Một đám mây sẽ bao phủ nó và các con gái của nó phải đi đày.miSJThanh niên Ôn và Pi Ve-xét sẽ phải ngã gục vì gươm, còn phụ nữ phải đi đày.$hAJTa sẽ châm lửa đốt Ai-cập ; Xin sẽ quằn quại trong đau đớn ; Nô sẽ bị chọc thủng và Nốp bị tấn công giữa ban ngày.g!JTa sẽ trút cơn thịnh nộ của Ta xuống Xin, đồn luỹ kiên cố của Ai-cập. Ta sẽ huỷ diệt đám đông quân Nô.pfYJTa sẽ tàn phá Pát-rốt, sẽ châm lửa đốt Xô-an, sẽ thi hành án phạt dành cho Nô.eJ ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này : Ta sẽ huỷ diệt các ngẫu tượng, sẽ loại trừ khỏi Nốp các tà thần. Đất Ai-cập sẽ không còn ông hoàng nữa. Ta sẽ làm cho Ai-cập đắm chìm trong sợ hãi.Zd-J Ta sẽ làm cho dòng sông Nin khô cạn, sẽ bán xứ này cho phường gian ác. Ta sẽ dùng tay ngoại bang tàn phá xứ sở cùng mọi sự trong đó. Chính Ta, ĐỨC CHÚA, Ta đã phán.\c1J Nó cùng với dân nó, dân hung dữ nhất trong các dân tộc, sẽ được dẫn tới để tiêu diệt xứ này. Chúng sẽ tuốt gươm đánh Ai-cập, làm cho xứ ngập đầy xác chết..bUJ ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này : Ta sẽ dùng bàn tay của Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, mà tiêu diệt đám đông quân Ai-cập.haIJ Ngày ấy, các sứ giả sẽ theo lệnh Ta xuống tàu ra đi, khiến cho xứ Cút đang yên hàn phải lo lắng, và sợ hãi sẽ ập xuống vào ngày của Ai-cập – vì đây ngày ấy đang đến !.`UJBấy giờ chúng sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA, khi Ta châm lửa đốt Ai-cập và khi mọi nguồn tiếp viện của nó bị tiêu huỷ."_=JChúng sẽ ra hoang tàn giữa các miền đổ nát, và thành thị của nó sẽ trở nên chốn hoang tàn giữa các thành bị tàn phá.!^;JĐỨC CHÚA phán thế này : Các nơi nương tựa của Ai-cập sẽ sụp đổ ; sự kiêu hùng của nó sẽ bị lật nhào : từ Mích-đôn đến Xơ-vê-nê, người ta sẽ phải gục ngã vì gươm – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng.]JCút, Pút và Lút cùng tất cả đám dân Cút ô hợp cũng như con cái của đất giao ước sẽ gục ngã vì gươm.R\JNạn gươm đao sẽ xảy đến cho Ai-cập, lo âu tràn vào Cút : đám tử vong nằm la liệt ở Ai-cập, khi của cải nó bị lấy mang đi, nền móng của nó bị phá huỷ. [JVì ngày ấy gần kề. Ngày của ĐỨC CHÚA đã gần kề ; đó sẽ là ngày u ám, là thời của các dân tộc.,ZQJHỡi con người, hãy tuyên sấm ; ngươi hãy nói : ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này : Các ngươi hãy rên siết : Ôi ! Ngày ấy !8Y mJCó lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :]X3JNgày ấy, Ta sẽ cho nhà Ít-ra-en hùng cường ; còn phần ngươi, Ta sẽ cho ngươi được mở miệng nói năng giữa chúng. Bấy giờ, chúng sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA.BW}JBù lại công khó nó đã bỏ ra để đánh Ai-cập, Ta sẽ trao cho nó đất ấy, vì nó đã hành động cho Ta – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng..VUJVì thế, ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán như sau : Này, Ta sẽ trao đất Ai-cập cho Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, nó sẽ lấy của cải mang đi, sẽ đoạt chiến lợi phẩm và cướp sạch xứ ấy ; đó sẽ là lợi lộc trả cho quân của nó.TU!JHỡi con người, Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, đã bắt quân mình phải vất vả khổ cực để tấn công thành Tia : đầu ai cũng tróc, vai ai cũng trầy. Nhưng nó chẳng được lợi lộc gì từ phía Tia, cả quân đội của nó cũng vậy, dù đã ra công vất vả đánh thành.TwJNgày mồng một tháng thứ nhất, năm thứ hai mươi bảy, có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :wSgJĐối với nhà Ít-ra-en, nó sẽ không còn là nơi đáng tin cậy nữa, vì nó nhắc cho Ít-ra-en nhớ đến tội mình là đã quay đầu về với nó. Bấy giờ thiên hạ sẽ nhận biết Ta là ĐỨC CHÚA.}RsJAi-cập sẽ là một vương quốc nhỏ bé nhất trong các vương quốc và sẽ không còn trổi vượt hơn các dân tộc. Ta sẽ làm cho dân số nó sút giảm khiến nó không còn thống trị các dân tộc nữa.NQJTa sẽ đổi số phận dân Ai-cập và sẽ đưa chúng về đất Pát-rốt, về nơi chôn nhau cắt rốn của chúng. Tại đó, chúng sẽ thành một vương quốc bé nhỏ.?PwJ Vì ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này : mãn hạn bốn mươi năm, Ta sẽ tập hợp những người Ai-cập từ các dân, nơi chúng đã bị phân tán.*OMJ Ta sẽ biến đất Ai-cập nên chốn hoang tàn giữa các miền đổ nát ; trong bốn mươi năm, thành thị của nó sẽ trở nên chốn hoang tàn giữa các thành bị tàn phá. Ta sẽ phân tán người Ai-cập vào các dân và tung chúng đi các nước.)NKJ Không còn người nào, cũng chẳng còn vật nào đặt chân qua đó nữa ; tại đây, sẽ không có người cư ngụ trong bốn mươi năm.[M/J thì này, Ta chống lại ngươi và dòng sông Nin của ngươi. Ta sẽ biến đất Ai-cập nên chốn hoang tàn đổ nát, từ Mích-đôn tới Xơ-vê-nê, đến tận biên giới xứ Cút.VL%J Đất Ai-cập sẽ nên chốn hoang tàn đổ nát ; bấy giờ thiên hạ sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA. Vì ngươi dám nói : Sông Nin là của ta ; chính ta đã làm ra nó,CKJVì thế, ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này : Đây Ta cho gươm đao đến trừng phạt ngươi, và Ta sẽ diệt trừ khỏi ngươi cả người lẫn vật.KJJKhi chúng nắm lấy ngươi, ngươi nát tan trong bàn tay chúng, và ngươi làm chúng rách cả vai. Khi chúng tựa vào ngươi, ngươi gãy nát ngươi làm chúng sụm lưng. I9JBấy giờ, mọi dân cư Ai-cập sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA. Vì đối với nhà Ít-ra-en, ngươi chỉ là cây gậy lau.H3JTa sẽ ném ngươi vào sa mạc cùng với hết mọi cá mú sông Nin. Ngươi sẽ gục ngã trên cánh đồng, không được gom lại, không được chôn cất. Ta sẽ biến ngươi thành mồi cho cầm thú dưới đất, cho muông chim trên trời.uGcJTa sẽ tra hàm thiếc vào hàm ngươi, sẽ làm cho cá mú sông Nin bám chặt vào vảy ngươi.4FaJHãy nói, hãy bảo : ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này :Này Ta chống lại ngươi, hỡi Pha-ra-ô, vua Ai-cập, con cá sấu vĩ đại đang nằm giữa các dòng sông Nin của mình. Ngươi dám bảo : Sông Nin là của ta, chính ta đã làm ra con sông ấy. EJHỡi con người, hãy quay mặt về phía Pha-ra-ô, vua Ai-cập, mà tuyên sấm hạch tội nó và toàn cõi Ai-cập.nD WJNgày mười hai tháng mười năm thứ mười, có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :3C_JỞ đó, chúng sẽ an cư lạc nghiệp, sẽ xây nhà và trồng nho ; chúng sẽ an cư lạc nghiệp khi Ta thi hành án xử đối với những kẻ lân bang đã từng khinh dể chúng. Bấy giờ chúng sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng.MBJChúa Thượng là ĐỨC CHÚA phán thế này : Khi Ta tập hợp nhà Ít-ra-en từ giữa chư dân là nơi chúng bị phân tán ; nơi chúng, Ta sẽ biểu dương sự thánh thiện của Ta trước mắt các dân ấy. Chúng sẽ định cư trên phần đất mà Ta ban cho tôi tớ Ta là Gia-cóp.AA{JNhà Ít-ra-en sẽ không còn bị gai đâm dằm xước bởi các dân lân bang vẫn từng khinh khi chúng. Bấy giờ chúng sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA.@{JTa sẽ cho ôn dịch giáng xuống trên nó, cho máu me ngập khắp phố phường, đám tử vong nằm la liệt giữa nó, vì gươm đao đe doạ nó tư bề. Bấy giờ, thiên hạ sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA.\?1JNgươi hãy nói : Chúa Thượng là ĐỨC CHÚA phán thế này :Này Ta chống lại ngươi, hỡi Xi-đôn, Ta sắp được vẻ vang ở giữa ngươi. Bấy giờ, thiên hạ sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA, khi Ta thi hành án xử đối với nó và biểu dương nơi nó sự thánh thiện của Ta.d>AJHỡi con người, hãy quay mặt về phía Xi-đôn mà tuyên sấm hạch tội nó.2=_JCó lời ĐỨC CHÚA phán với tôi :v<eJBất kỳ ai giữa muôn dân muôn nước xưa kia từng biết ngươi, đều lấy làm kinh ngạc về chuyện đã xảy ra cho ngươi ; ngươi đã hoá ra đồ ghê tởm, mãi mãi ngươi sẽ không còn tồn tại.H; JVì ngươi chồng chất tội, vì ngươi buôn bán bất lương, nên các thánh điện của ngươi đã ra ô uế. Bởi thế, từ nơi ngươi, Ta cho phát ra một ngọn lửa thiêu rụi ngươi ; Ta biến ngươi thành tro bụi trên mặt đất trước mắt mọi kẻ đang nhìn ngươi.:yJNgươi đem lòng tự cao vì vẻ đẹp của mình, ngươi đã để cho vẻ huy hoàng rực rỡ làm hư hỏng sự khôn ngoan của ngươi. Ta quẳng ngươi xuống đất, Ta biến ngươi thành trò giễu cợt cho các vua.(9IJVì làm ăn buôn bán thịnh đạt nên ngươi chất đầy mình bạo lực và tội lỗi. Bởi thế, Ta làm cho ngươi ra phàm tục, không cho ở trên núi của Thiên Chúa. Hỡi Kê-ru-bim chở che, Ta tiêu diệt ngươi khỏi chốn than hồng rực lửa.*8MJĐường lối của ngươi chẳng có gì đáng trách từ ngày ngươi được sáng tạo cho tới khi tìm thấy sự bất công ở nơi ngươi.73JTa đặt ngươi làm Kê-ru-bim chở che ; ngươi ở trên núi thánh của Thiên Chúa, đi đi lại lại giữa than hồng rực lửa.6}J Ngươi cư ngụ tại Ê-đen, thửa vườn của Thiên Chúa áo của ngươi đính toàn đá quý : xích não, hoàng ngọc, kim cương, kim lục thạch, mã não có vân, vân thạch lam ngọc, hồng ngọc, bích ngọc ; còn trống cơm và sáo của ngươi thì được dát vàng. Tất cả đều sẵn sàng, ngày ngươi được sáng tạo.s5_J Hỡi con người, hãy cất lên khúc ai ca thương khóc vua Tia. Ngươi hãy nói : Chúa Thượng là ĐỨC CHÚA phán thế này :Ngươi là mẫu người tuyệt hảo đầy khôn ngoan và xinh đẹp tuyệt vời.94mJ Có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :03YJ Ngươi sẽ chết như những kẻ không cắt bì, bởi tay quân ngoại bang, vì Ta đây, Ta đã phán, sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng.}2sJ Trước mặt những kẻ sắp giết ngươi đó, liệu ngươi còn nói được : Ta là thần nữa chăng, đang khi ở trong tay những kẻ sắp đâm ngươi, ngươi chỉ là người chứ không phải là thần thánh ?j1MJChúng sẽ xô ngươi xuống hố, và ngươi sẽ chết thê thảm giữa trùng dương. 0Jnên, này Ta sẽ đưa những người ngoại bang hung dữ nhất trong các dân tộc đến đánh phá ngươi. Chúng sẽ tuốt gươm đối lại sự khôn ngoan tuyệt vời của ngươi, làm cho vẻ huy hoàng của ngươi ra ô trọc./JBởi vậy, Chúa Thượng là ĐỨC CHÚA phán thế này : Vì ngươi dám cho mình ngang hàng với thần thánh,.-JVì ngươi rất khôn ngoan và có tài buôn bán, nên của cải ngươi đã tăng lên và ngươi sinh lòng tự cao vì lắm của.p-YJNhờ khôn ngoan hiểu biết, ngươi đã làm ra của cải và thu tích vàng bạc trong kho.d,AJNày, ngươi khôn ngoan hơn Đa-ni-ên ! Không bí mật nào giấu được ngươi.y+kJHỡi con người, hãy nói với thủ lãnh của Tia : Chúa Thượng là ĐỨC CHÚA phán thế này :Vì ngươi đem lòng tự cao tự đại nên ngươi đã nói : Ta là thần, ta ngự trên ngai các thần, giữa trùng dương. Ngươi chỉ là người, chứ không phải là thần mà lại dám cho mình ngang hàng với thần thánh.8* mJCó lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :+)OJ$Khách hàng các nước cười nhạo ngươi vì ngươi đã hoá ra đồ kinh tởm ; ngươi sẽ chẳng còn tồn tại đến mãi mãi muôn đời.((IJ#Mọi dân cư trên các hải đảo đều kinh ngạc về chuyện của ngươi. Vua chúa của họ rụng rời kinh hãi và thất vọng ra mặt.%'CJ"Giờ đây, ngươi bị sóng đánh tan tành, chìm sâu trong biển cả ; hàng hoá cùng với mọi hành khách đã chìm xuống theo ngươi.g&GJ!Trước kia, khi ngươi dùng đường biển đưa hàng đi khắp chốn, bao dân nước đã được mãn nguyện ; vì lắm của lại nhiều hàng, ngươi đã làm giàu cho vua chúa trên mặt đất.%3J Họ cất lên một khúc ai ca, khóc thương ngươi, não nùng ai oán : Nào ai giống như Tia, lặng lẽ chìm sâu trong biển cả.{$oJvì ngươi, họ cạo đầu, và mặc áo vải thô ; họ khóc thương ngươi, lòng đầy cay đắng.#JHọ sẽ kể lể về chuyện của ngươi mà kêu gào xót xa và rắc bụi lên đầu, rồi lăn mình trên đống tro ;"1JBấy giờ, mọi kẻ cầm mái chèo đều xuống khỏi tàu ; các thuỷ thủ, mọi người đi biển, tất cả đều lên đất.l!QJNghe tiếng các thuỷ thủ của ngươi kêu la, dân chúng trên bờ đều rúng động. +JTài sản, hàng hoá cùng thực phẩm, thuỷ thủ, các tay chèo, thợ trét lỗ rò, khách buôn và mọi chiến binh phục vụ ngươi, cũng như mọi hành khách trên tàu, tất cả đều chìm xuống biển sâu, vào ngày ngươi sụp đổ. JCác tay chèo của ngươi đưa ngươi ra biển cả. Cơn gió đông làm ngươi vỡ tan tành giữa trùng dương.JTàu bè Tác-sít chuyển chở hàng hoá cho ngươi. Giữa trùng dương, ngươi đã được chất đầy và chở nặng.I Jhọ buôn bán với ngươi, đem đến các chợ của ngươi nào y phục lộng lẫy, áo choàng vải điều vải tía, nào hàng dệt nhiều màu, dây thừng bện chắc.ucJKha-ran, Căn-nê và E-đen ; các khách buôn Sơ-va, Át-sua và Kin-mát giao thương với ngươi ;SJKhách buôn Sơ-va và Ra-ơ-ma cũng giao thương với ngươi ; họ trao cho ngươi mọi thứ hương thơm hảo hạng, mọi thứ đá quý cùng với vàng để đổi lấy hàng hoá.JẢ-rập và các ông hoàng Kê-đa cũng giao thương với ngươi ; họ đem chiên, cừu, dê đến buôn bán với ngươi.QJĐơ-đan đem thảm làm yên ngựa đến buôn bán với ngươi.JTừ U-dan, Đan và Gia-van đem sắt đã luyện, quế bì, quế thanh để đổi lấy hàng hoá của ngươi..UJĐa-mát giao thương với ngươi vì ngươi có nhiều sản phẩm và đủ loại hàng hoá : nó cung cấp cho ngươi rượu Khen-bôn và len Xa-kha.`9JCả Giu-đa và đất Ít-ra-en cũng là những khách hàng của ngươi, họ trả cho ngươi lúa mì Min-nít, sáp với mật ong, dầu và nhựa thơm để đổi lấy thực phẩm của ngươi.a;JA-ram cũng giao thương với ngươi, vì ngươi có nhiều sản phẩm ; họ trả cho ngươi hồng ngọc, vải điều, nhiễu điều, hàng mịn, san hô, ngọc tía, để đổi lấy hàng hoá.#?JCon cái Đơ-đan cũng buôn bán với ngươi ; nhiều hải đảo là khách hàng của ngươi ; chúng nộp cho ngươi ngà voi và gỗ mun.JTừ Bết Tô-gác-ma, người ta trao ngựa tải, ngựa chiến và lừa cho ngươi để đổi lấy hàng hoá.0YJ Gia-van, Tu-van và Me-séc cũng giao thương với ngươi. Chúng đem nô lệ và các vật dụng bằng đồng cho ngươi để đổi lấy thực phẩm.0YJ Tác-sít giao thương với ngươi vì ngươi có đủ mọi thứ hàng hoá. Chúng đưa bạc, sắt, kẽm, chì cho ngươi, để đổi lấy hàng hoá.RJ Con cái Ác-vát cùng với quân đội của chúng đóng trên các tường luỹ của ngươi, khắp chung quanh ; còn quân Gam-mát thì ở trên các ngọn tháp của ngươi. Chúng treo thuẫn trên các tường luỹ của ngươi, khắp chung quanh, làm cho vẻ đẹp của ngươi thêm lộng lẫy.QJ Người Ba-tư, người Lút và Pút làm chiến binh phục vụ trong quân đội của ngươi. Họ treo khiên mộc và mũ chiến ở nơi ngươi, làm cho ngươi được vinh hiển.}sJ còn những người trét các lỗ rò là các kỳ mục Gơ-van, là những bậc khôn ngoan từng trải.) KJHỡi Tia, những tay chèo thuyền cho ngươi là các dân Xi-đôn và Ác-vát ; các thuỷ thủ của ngươi là những tay khéo léo lanh lợi ;O JBuồm của ngươi làm bằng vải gai sặc sỡ đưa từ Ai-cập về, trông giống như cờ hiệu ; bạt che ngươi bằng vải tía vải điều của các hải đảo Ê-li-sa. Jdùng gỗ sồi Ba-san làm mái chèo. Họ lấy gỗ bá hương từ các đảo Kít-tim khảm ngà voi làm mái che ngươi.  JHọ lấy gỗ trắc Xơ-nia đóng cho ngươi toàn bộ mạn sườn ; lấy gỗ bá hương Li-băng làm cột buồm, 3JLãnh thổ của ngươi trải rộng khắp trùng dương. Nhờ những tay thợ lành nghề, sắc đẹp của ngươi thêm lộng lẫy.wgJHãy nói với thành Tia nằm nơi cửa biển, nơi các dân giao thương với nhiều hải đảo : Chúa Thượng là ĐỨC CHÚA phán thế này :Hỡi Tia, chính ngươi đã từng nói : Ta xinh đẹp tuyệt trần !U#JPhần ngươi, hỡi con người, hãy cất bài ai ca khóc thành Tia.9 oJ*Có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :r]JTa sẽ biến ngươi thành đồ kinh tởm ; ngươi sẽ không còn tồn tại. Người ta sẽ tìm kiếm ngươi, nhưng chẳng bao giờ còn thấy ngươi nữa, – sấm ngôn của Chúa Thượng là ĐỨC CHÚA.'JTa hạ ngươi xuống với những người đã xuống vực sâu, về với dân đã thành người thiên cổ. Ta sẽ cho ngươi định cư trong miền đất thẳm sâu giống như chốn điêu tàn vạn cổ, với những người đã xuống vực sâu, để ngươi không còn được Ta cho về cư ngụ và hưởng ánh huy hoàng rực rỡ trong cõi nhân sinh.veJVì Chúa Thượng là ĐỨC CHÚA phán như sau : Khi Ta biến ngươi nên thành phố hoang tàn, giống như các thành không có người ở, khi Ta cho vực thẳm và ba đào biển cả nổi lên phủ lấp ngươi,JGiờ đây, các hải đảo khiếp kinh vào ngày ngươi sụp đổ ; các hải đảo hoảng hốt vì thấy ngươi suy tàn.DJChúng sẽ cất lên khúc ai ca khóc thương ngươi và nói với ngươi rằng :Sao ngươi bị huỷ diệt, biến mất khỏi biển khơi, hỡi thành đô danh tiếng, thành đô hùng cường trên biển cả, cả thành lẫn dân cư đã từng gieo kinh hãi cho mọi dân trong miền. JBấy giờ, mọi thủ lãnh hải đảo sẽ xuống khỏi ngai, vứt áo choàng, bỏ y phục sặc sỡ và mặc lấy hãi hùng ; chúng sẽ ngồi bệt xuống đất, kinh hãi liên hồi và sửng sốt về số phận của ngươi.JChúa Thượng là ĐỨC CHÚA phán thế này với Tia : Nghe tiếng ngươi sụp đổ, cùng với tiếng rên la của đám thương vong và cảnh tàn sát rợn rùng xảy ra ở giữa ngươi, chẳng lẽ các hải đảo không run sợ ?y~kJTa sẽ biến ngươi thành núi đá trọc ; ngươi sẽ thành chỗ phơi lưới, ngươi chẳng còn được tái thiết nữa, vì chính Ta, ĐỨC CHÚA, Ta đã phán, – sấm ngôn của Chúa Thượng là ĐỨC CHÚA.}J Ta sẽ làm cho im bặt tiếng ca vang của ngươi, tiếng đàn của ngươi cũng không còn nghe thấy nữa.)|KJ Của cải ngươi sẽ bị cưỡng đoạt, hàng hoá của ngươi, thiên hạ lấy đem đi ; tường luỹ của ngươi sẽ bị phá huỷ, nhà cửa sang trọng của ngươi, người ta phá tan hoang, đá, gỗ, bụi của ngươi đều bị quăng xuống biển.A{{J Nó cho vó ngựa giẫm nát mọi đường phố của ngươi, dân của ngươi, nó dùng gươm sát hại ; các bia đá oai hùng của ngươi, nó quăng xuống đất.z7J Ngựa của nó hàng hàng lớp lớp tung bụi che phủ ngươi ; nghe tiếng vó câu, tiếng xe và xe trận, các tường luỹ của ngươi rung chuyển khi nó tràn vào các cửa thành ngươi, giống như người ta vào thành đã bị chọc thủng.yJ Nhắm vào các tường luỹ của ngươi, nó sẽ đặt máy phá và dùng máy móc triệt hạ các tháp canh.5xcJCác con gái của ngươi đang ở ngoài đồng, nó sẽ dùng gươm tàn sát. Nó sẽ đắp chiến luỹ, đắp ụ, và dựng thuẫn chống lại ngươi.w%JQuả vậy, Chúa Thượng là ĐỨC CHÚA phán thế này : Đây, từ phương bắc, Ta sắp dẫn đến Tia Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, vua các vua, cùng với ngựa, chiến xa và kỵ mã, một đoàn lũ và một đám dân đông đảo.v-JCác con gái của nó đang ở ngoài đồng sẽ bị gươm tàn sát ; bấy giờ, chúng sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA.Hu JNó sẽ thành chỗ phơi lưới, giữa biển khơi, bởi vì chính Ta đã phán, – sấm ngôn của Chúa Thượng là ĐỨC CHÚA. Nó sẽ là mồi ngon cho các dân tộc.%tCJChúng sẽ triệt hạ tường luỹ thành Tia, sẽ phá huỷ các tháp ; còn Ta sẽ quét bụi khỏi thành và biến nó ra núi đá trọc.NsJnên Chúa Thượng là ĐỨC CHÚA phán thế này : Ta sẽ trừng phạt ngươi, hỡi Tia, sẽ làm cho nhiều dân tộc nổi lên chống lại ngươi như biển khơi dậy sóng.3r_JHỡi con người, vì Tia đã nói chống lại Giê-ru-sa-lem : A ha ! Cửa của các dân đã tan nát ; đến lượt ta phú túc, còn nó phải tan hoang,hq KJNăm thứ mười một, ngày đầu tháng, có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :PpJTa sẽ giáng xuống trên chúng những hình phạt hết sức nặng nề để báo oán ; bấy giờ, khi Ta thi hành sự báo oán, chúng sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA.koOJnên Chúa Thượng là ĐỨC CHÚA phán thế này : Ta sẽ dang tay trừng phạt dân Phi-li-tinh ; Ta sẽ loại trừ những người Cơ-rê-thi và tiêu diệt số dân cư miền duyên hải còn sót lại.^n5JChúa Thượng là ĐỨC CHÚA phán thế này : Vì dân Phi-li-tinh đã hành động do lòng thù oán và vì chúng đã báo oán do mối thù thiên thu, lòng đầy khinh bỉ, nhằm tận diệt,m7JTa quyết định dùng tay dân Ta là Ít-ra-en để báo oán Ê-đôm ; dân ấy sẽ xử với Ê-đôm theo cơn lôi đình thịnh nộ của Ta ; bấy giờ chúng sẽ nhận biết sự báo oán của Ta, – sấm ngôn của Chúa Thượng là ĐỨC CHÚA.l1J nên Chúa Thượng là ĐỨC CHÚA phán như sau : Ta sẽ dang tay trừng phạt Ê-đôm, sẽ diệt trừ người cũng như súc vật khỏi xứ, sẽ làm cho Ê-đôm ra hoang tàn ; từ Tê-man tới Đơ-đan, người ta sẽ phải ngã gục vì gươm.;koJ Chúa Thượng là ĐỨC CHÚA phán thế này : Vì cách xử sự của Ê-đôm khi báo oán nhà Giu-đa, và vì những sai lỗi nặng nề khi báo oán nhà ấy,rj]J Ta sẽ thi hành án phạt Mô-áp ; bấy giờ chúng sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA.CiJ Ta sẽ trao các thành ấy cùng với con cái Am-mon cho con cái Phương Đông làm sở hữu, khiến chẳng còn ai trong các dân tộc nhớ đến con cái Am-mon nữa.ehCJ nên Ta sẽ làm cho mọi thành trên các triền đồi Mô-áp hoàn toàn biến dạng ; Bết Ha Giơ-si-mốt, Ba-an Mơ-ôn và Kia-gia-tha-gim không còn là những thành huy hoàng của xứ sở nữa. gJChúa Thượng là ĐỨC CHÚA phán thế này : Vì Mô-áp và Xê-ia đã nói : Nhà Giu-đa nào có khác gì chư dân,f+Jnên Ta sẽ dang tay trừng phạt ngươi, sẽ để cho các dân tộc cướp phá, sẽ loại bỏ ngươi khỏi chư dân, sẽ xoá tên ngươi khỏi các nước và huỷ diệt ngươi ; bấy giờ, ngươi sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA.=esJQuả vậy, Chúa Thượng là ĐỨC CHÚA phán thế này : Vì ngươi đã đập tay, giậm chân, đã vui mừng, lòng đầy khinh bỉ đối với đất Ít-ra-en,Td!JTa sẽ biến Ráp-ba thành đồng cỏ nuôi lạc đà và xứ sở của con cái Am-mon thành chuồng giữ chiên dê ; bấy giờ các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA.jcMJnên Ta sẽ trao ngươi cho con cái Phương Đông làm sở hữu ; chúng sẽ lập trại và dựng nhà của chúng ở giữa ngươi. Chính chúng sẽ hưởng dùng hoa trái, sẽ uống sữa của ngươi.PbJNgươi hãy bảo con cái Am-mon : Hãy nghe lời của Chúa Thượng là ĐỨC CHÚA. Chúa Thượng là ĐỨC CHÚA phán thế này : Vì ngươi đã nói A ha ! về thánh điện của Ta, khi nó bị xúc phạm, về đất Ít-ra-en khi nó bị tàn phá, và về nhà Giu-đa khi chúng phải đi đày,naUJHỡi con người, hãy quay mặt về phía con cái Am-mon mà tuyên sấm hạch tội chúng.9` oJ*Có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :x_iJNgày ấy ngươi sẽ mở miệng ra nói với người thoát nạn ; ngươi sẽ nói được và không còn câm nữa. Ngươi sẽ là điềm báo cho chúng. Bấy giờ, chúng sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA.V^%JNgày ấy sẽ có một người thoát nạn đến báo tin cho ngươi.]JCòn ngươi, hỡi con người, vào ngày Ta cất đi sức mạnh của chúng, cũng như niềm hân hoan vì đồ trang sức, niềm vui của đôi mắt chúng, niềm hạnh phúc của tâm hồn chúng, con trai con gái của chúng.W\'JÊ-dê-ki-en sẽ nên điềm báo cho các ngươi. Các ngươi sẽ làm y như nó đã làm. Khi sự việc xảy ra, các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA, là Chúa Thượng. [JĐầu đội khăn, chân đi dép ; các ngươi sẽ không được thương tiếc người chết, không được khóc lóc. Các ngươi sẽ chết dần chết mòn vì lỗi lầm của các ngươi ; các ngươi sẽ nhìn nhau mà rên siết.ZJCác ngươi cứ làm như tôi đã làm. Các ngươi đừng che râu ria, đừng ăn bánh người ta đưa đến.|YqJHãy nói với nhà Ít-ra-en : ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán như sau : Này Ta sẽ làm cho Nơi Thánh của Ta ra ô uế ; nơi thánh đó là sức mạnh làm cho các ngươi hãnh diện, là niềm vui của đôi mắt các ngươi, là nơi các ngươi hằng quan tâm. Con trai con gái các ngươi đã bỏ lại sẽ ngã gục vì gươm.QXJTôi nói với họ : Có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :sW_JDân chúng bảo tôi : Ông không cắt nghĩa cho chúng tôi hiểu những gì ông đã làm sao ?!V;JTôi nói với dân chúng ban sáng, thì đến chiều vợ tôi chết. Sáng hôm sau, tôi làm như lệnh ĐỨC CHÚA đã truyền cho tôi.CUJHãy rên rỉ âm thầm, đừng làm đám tang cho người chết ; hãy đội khăn, đi dép ; không được che râu ria ; không được ăn bánh người ta đưa đến.vTeJHỡi con người, này Ta sẽ bất thần cất khỏi ngươi niềm vui của mắt ngươi. Nhưng ngươi không được thương tiếc người chết, không được khóc lóc, không được để nước mắt trào ra.:SoJ*Có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :MRJChính Ta là ĐỨC CHÚA. Ta đã phán thì điều ấy phải xảy ra ; Ta sẽ hành động chẳng chút nương tay, không chút xót thương và chẳng chạnh lòng. Ta sẽ xét xử ngươi tuỳ theo lối sống và các công việc của ngươi, – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng.Q'J Vì tội ô uế của ngươi tày trời ; Ta muốn thanh tẩy ngươi, nhưng ngươi lại không để cho thanh tẩy sạch mọi ô uế. Ngươi sẽ không được thanh tẩy cho đến khi Ta trút hết cơn thịnh nộ xuống trừng phạt ngươi.PJ Nhưng vất vả bao nhiêu cũng vô ích ! Khối han rỉ vẫn không bong ra khỏi nồi, dù đã bị lửa thiêu.O)J Rồi đặt nồi không trên than củi cho nồi nóng lên, cho đồng đỏ rực, cho nhơ bẩn tiêu tan và han rỉ biến sạch.NJ Hãy chất đầy củi rồi nhóm lửa lên, nấu thịt cho thật nhừ, chế thêm đồ gia vị, cho xương cốt cháy tan.M3J Vì thế, ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán như sau : Khốn cho thành vấy máu, chính Ta sẽ dựng lên một lò lửa thật lớn. LJĐể sục sôi giận dữ và ra tay báo thù, Ta đã cho máu nó đổ trên tảng đá trọc, không có gì che phủ.K-JVì máu đổ ra vẫn còn ở giữa thành. Nó đổ máu trên tảng đá trọc, mà không đổ trên đất cho cát bụi lấp đi. .(~}|x{;zzy`xww.vgutsrrNppfnm*kjhhcgf7enddLcbb``8_(^_]\[[?ZYYX&WVU;S|RQePOMMKKJJIjHG}FEkDYC,A?>d=<<;g::a98776Z5S432=10q/v.--,L+*3)(('e'%%#"!!7KcxK:tPES : J 0 >.yxkJ$Này, ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán như sau : Ta thề như thế trong cơn thịnh nộ của Ta, Ta sẽ hỏi tội các nước chung quanh và toàn thể Ê-đôm vì chúng đã chiếm đất của Ta làm phần sở hữu của mình. Chúng hân hoan, lòng đầy khinh bỉ vì các đồng cỏ trong xứ thành nơi cho chúng cướp phá.>wuJ$Này hỡi núi non Ít-ra-en, hãy nghe lời ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng. ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này với núi non, nương đồi và khe suối, với các nơi đổ nát và các thành thị hoang phế bị cướp phá và nên trò cười cho các nước chung quanh.Jv J$ngươi hãy tuyên sấm ; hãy nói : ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này : Vì người ta đã làm cho ngươi ra hoang tàn và tấn công các ngươi từ tứ phía, đến nỗi các ngươi đã thành sở hữu của các nước, và nên đề tài cho các dân bàn tán và chế nhạo.Tu!J$ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán như sau : Bởi vì kẻ thù đã nói chống lại các ngươi : A ha ! Những chốn cao vời thuở xưa, nay đã nên phần sở hữu của chúng ta,t 3J$Phần ngươi, hỡi con người, hãy tuyên sấm về núi non Ít-ra-en ; hãy nói : Hỡi núi non Ít-ra-en, này nghe lời ĐỨC CHÚA.DsJ#Cũng như ngươi đã hân hoan khi thấy phần sản nghiệp nhà Ít-ra-en ra hoang tàn thế nào, thì Ta cũng sẽ xử với ngươi như vậy. Hỡi núi Xê-ia, ngươi sẽ ra hoang tàn, và toàn thể Ê-đôm cũng vậy. Bấy giờ, thiên hạ sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA.rJ#ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán như sau : Toàn cõi đất này hân hoan vì Ta làm cho ngươi ra hoang tàn."q=J# Các ngươi ăn nói thật xấc láo đối với Ta. Các ngươi đã nói nhiều lời hỗn xược chống lại Ta. Ta đã nghe thấy cả !p#J# Bấy giờ, ngươi sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA ; Ta đã nghe thấy hết mọi lời thoá mạ ngươi đã thốt ra để hạch tội núi non Ít-ra-en, khi nói rằng : Núi non đó đã ra hoang tàn, chúng bị trao cho ta cắn xé !3o_J# nên Ta lấy mạng sống Ta mà thề –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng– Ta sẽ xử sự theo cơn giận và lòng ghen ghét của ngươi như ngươi đã xử sự khi ngươi ghét chúng. Qua chúng, Ta sẽ cho ngươi biết Ta là ai, khi Ta xét xử ngươi.3n_J# Vì ngươi đã nói : Hai dân tộc đó, hai miền đất đó thuộc về ta, chúng ta hãy chiếm làm sở hữu, đang khi ĐỨC CHÚA vẫn ngự ở đó,Jm J# Ta sẽ biến ngươi thành chốn điêu tàn vạn cổ, các thành thị của ngươi không người cư ngụ. Bấy giờ, các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA.9lkJ#Ta sẽ cho núi non của nó đầy những xác chết ; trên nương đồi, thung lũng, khe suối của nó sẽ có những người ngã gục vì bị gươm đâm.kJ#Ta sẽ biến núi Xê-ia thành chốn hoang tàn đổ nát, Ta sẽ khiến cho nơi đó không còn ai qua lại nữa.0jYJ#Vì thế, Ta lấy mạng sống Ta mà thề –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng– Ta sẽ làm cho ngươi vấy máu và máu sẽ đuổi theo ngươi. Ta lấy mạng sống Ta mà thề, ngươi đã không ngần ngại đổ máu thì máu sẽ theo đuổi ngươi.8iiJ#Vì ngươi mang mối thù truyền kiếp và trao con cái Ít-ra-en cho gươm đao tàn sát, vào ngày chúng lâm nạn, vào lúc tội ác tới mức cuối cùng. h9J#Ta sẽ làm cho các thành thị của ngươi ra điêu linh. Ngươi sẽ ra hoang tàn và ngươi sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA.qg[J#Ngươi hãy bảo nó : ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán như sau : Này Ta trừng phạt ngươi, hỡi núi Xê-ia. Ta dang tay ra để trừng phạt ngươi. Ta sẽ biến ngươi thành chốn hoang tàn đổ nát ;lfQJ#Hỡi con người, hãy quay mặt về phía núi Xê-ia và hãy tuyên sấm hạch tội nó.9e oJ#*Có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :rd]J"Phần các ngươi, hỡi các chiên của Ta, các ngươi là đàn chiên trong đồng cỏ của Ta. Các ngươi là phàm nhân, còn Ta là Thiên Chúa các ngươi, – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng.kcOJ"Bấy giờ, chúng sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng. Ta ở với chúng, còn chúng, nhà Ít-ra-en, chúng là dân của Ta, – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng.Ab{J"Ta sẽ thiết lập cho chúng một khu vườn danh tiếng ; chúng sẽ không còn phải chết vì nạn đói kém trong xứ, cũng không còn bị chư dân lăng nhục.8aiJ"Chúng không còn bị chư dân cướp phá cũng không còn bị thú vật trong xứ cắn xé. Chúng sẽ được an cư lạc nghiệp, không bị ai quấy phá.O`J"Cây cối trên đồng sẽ trổ sinh hoa trái, đất đai sản sinh hoa lợi. Chúng sẽ sống an toàn trên đất của chúng. Bấy giờ, chúng sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA khi Ta bẻ gãy ách sắt đè lên chúng và khi Ta cứu thoát chúng khỏi tay những kẻ hà hiếp chúng.#_?J"Ta sẽ đặt chúng ở các vùng chung quanh ngọn đồi của Ta ; Ta sẽ cho mưa xuống đúng mùa, đó là những trận mưa phúc lành.@^yJ"Ta sẽ thiết lập với chúng một giao ước bình an, Ta sẽ đuổi thú dữ ra khỏi xứ. Chúng sẽ cư ngụ trong sa mạc an toàn, sẽ nằm ngủ trong rừng.;]oJ"Chính Ta, ĐỨC CHÚA, Ta sẽ là Thiên Chúa của chúng, và Đa-vít, tôi tớ của Ta, sẽ là ông hoàng ở giữa chúng. Chính Ta, ĐỨC CHÚA, Ta đã phán.f\EJ"Ta sẽ cho xuất hiện một mục tử để chăn dắt chúng ; nó sẽ chăn dắt chúng, đó là Đa-vít, tôi tớ của Ta : chính nó sẽ chăn dắt chúng ; chính nó sẽ là mục tử của chúng. [J"nên Ta sẽ cứu thoát chiên của Ta để chúng không còn bị cướp phá, Ta sẽ xét xử giữa chiên với chiên.9ZkJ"Vì các ngươi thúc vào sườn, vào vai và lấy sừng mà húc vào mọi con chiên đau yếu đến độ các ngươi làm cho chúng phải tản mác ra ngoài,YJ"Bởi vậy, ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán với chúng như sau : Này Ta sẽ xét xử giữa chiên béo với chiên gầy.-XSJ"Vì thế, đàn chiên của Ta phải gặm phần cỏ chân các ngươi đã giày đạp, phải uống phần nước chân các ngươi đã quậy đục.5WcJ"Được chăn trong đồng cỏ tốt tươi đối với các ngươi phải chăng còn quá ít, mà các ngươi lại lấy chân giày đạp phần đồng cỏ còn lại của các ngươi, được uống nước trong mà các ngươi lại lấy chân quậy đục phần còn lại ?(VIJ"Phần các ngươi, hỡi chiên của Ta, ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán. Này Ta sẽ xét xử giữa chiên với chiên, giữa cừu với dê.2U]J"Con nào bị mất, Ta sẽ đi tìm ; con nào đi lạc, Ta sẽ đưa về ; con nào bị thương, Ta sẽ băng bó ; con nào bệnh tật, Ta sẽ làm cho mạnh ; con nào béo mập, con nào khoẻ mạnh, Ta sẽ canh chừng. Ta sẽ theo lẽ chính trực mà chăn dắt chúng.T!J"Chính Ta sẽ chăn dắt chiên của Ta, chính Ta sẽ cho chúng nằm nghỉ – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng.SJ"Ta sẽ chăn dắt chúng trong đồng cỏ tốt tươi và chuồng của chúng sẽ ở trên các núi cao Ít-ra-en. Tại đó chúng sẽ nằm nghỉ trong chuồng êm ái, sẽ đi ăn trong đồng cỏ mầu mỡ trên núi non Ít-ra-en. RJ" Ta sẽ đem chúng ra khỏi các dân, tập hợp chúng lại từ các nước và đưa chúng vào đất của chúng. Ta sẽ chăn dắt chúng trên các núi Ít-ra-en, trong các thung lũng và tại mọi nơi trong xứ có thể ở được.1Q[J" Như mục tử kiểm điểm đàn vật của mình vào ngày người ấy ở giữa đàn chiên bị tản mác thế nào, thì Ta cũng sẽ kiểm điểm chiên của Ta như vậy. Ta sẽ kéo chúng ra khỏi mọi nơi chúng đã bị tản mác, vào ngày mây đen mù mịt.P1J" Quả thật, ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này : Đây, chính Ta sẽ chăm sóc chiên của Ta và thân hành kiểm điểm.oOWJ" ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này : Đây Ta chống lại các mục tử. Ta sẽ đòi lại chiên của Ta ; Ta sẽ không để chúng chăn dắt chiên, và các mục tử sẽ không còn lo cho mình. Ta sẽ giải thoát các chiên của Ta khỏi miệng chúng, để chiên của Ta không còn làm mồi cho chúng nữa.DNJ" nên hỡi các mục tử, hãy nghe lời ĐỨC CHÚA :0MYJ"Ta lấy mạng sống Ta mà thề –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng–, bởi chiên của Ta bị cướp phá và biến thành mồi cho mọi dã thú vì thiếu mục tử, bởi các mục tử chỉ biết lo cho mình mà không chăn dắt đàn chiên của Ta,IL J"Vì thế, hỡi các mục tử, hãy nghe lời ĐỨC CHÚA.GKJ"Chiên của Ta tản mác trên các ngọn núi, trên mọi đỉnh đồi. Chiên của Ta tản mác trên khắp mặt đất, thế mà chẳng ai chăm sóc, chẳng ai kiếm tìm.|JqJ"Chiên của Ta tán loạn vì thiếu mục tử và biến thành mồi cho mọi dã thú, chúng tán loạn.hIIJ"Chiên đau yếu, các ngươi không làm cho mạnh ; chiên bệnh tật, các ngươi không chữa cho lành ; chiên bị thương, các ngươi không băng bó ; chiên đi lạc, các ngươi không đưa về ; chiên bị mất, các ngươi không chịu đi tìm. Các ngươi thống trị chúng một cách tàn bạo và hà khắc.'HGJ"Sữa các ngươi uống, len các ngươi mặc, chiên béo tốt các ngươi làm thịt ; nhưng các ngươi lại không lo chăn dắt đàn chiên.kGOJ"Hỡi con người, hãy tuyên sấm hạch tội các mục tử chăn dắt Ít-ra-en, hãy tuyên sấm. Hãy nói với chúng, với các mục tử đó : ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này : Khốn cho các mục tử Ít-ra-en, những kẻ chỉ biết lo cho mình ! Nào mục tử không phải chăn dắt đàn chiên sao ?9F oJ"*Có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :EJ!!Khi nào điều ấy xảy ra –và này nó đang xảy ra–, chúng sẽ nhận biết là có một ngôn sứ ở giữa chúng.bD=J! Đối với chúng, ngươi như là một bài ca êm ái với giọng hát ngọt ngào và nhạc đệm du dương. Chúng nghe các lời ngươi nói, nhưng không ai trong bọn chúng đem ra thực hành.vCeJ!Chúng đến với ngươi đông như trẩy hội. Dân Ta ngồi trước mặt ngươi ; chúng nghe các lời ngươi nói nhưng lại không đem ra thực hành, bởi vì miệng chúng phỉnh phờ, lòng chúng hám lợi.BJ!Phần ngươi, hỡi con người, con cái dân ngươi bàn tán về ngươi dọc theo các bức tường và trước các cửa nhà. Chúng bảo nhau, người nọ nói với người kia : Nào chúng ta đến nghe xem ĐỨC CHÚA phán thế nào !1A[J!Người ta sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA, khi Ta biến đất ấy thành chốn hoang tàn đổ nát vì mọi điều ghê tởm chúng đã làm.D@J!Ta sẽ biến đất ấy thành chốn hoang tàn đổ nát, sức kiêu hùng của nó sẽ tàn lụi. Núi non Ít-ra-en sẽ ra hoang tàn, không một bóng người qua lại. ? J!Ngươi hãy bảo chúng như sau : ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán rằng : Ta lấy mạng sống Ta mà thề, những người đang ở chốn hoang tàn ấy sẽ ngã gục vì gươm ; những người đang ở ngoài đồng, Ta sẽ đem làm mồi cho thú dữ ; những người đang ở trong các hốc đá và hang động sẽ phải chết vì ôn dịch.9>kJ!Các ngươi cậy vào gươm đao, làm điều ghê tởm, ai nấy làm cho vợ người đồng loại ra ô uế, thế mà lại đòi quyền sở hữu đất này !=}J!Vì thế, ngươi hãy bảo chúng : ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này : Các ngươi ăn cả phần máu, ngước mắt nhìn các ngẫu tượng, phạm tội đổ máu, thế mà lại đòi quyền sở hữu đất này !.<UJ!Hỡi con người, những kẻ đang cư ngụ ở chốn hoang tàn ấy, trên đất Ít-ra-en, dám nói rằng : Tổ phụ Áp-ra-ham chỉ có một mình mà cũng được sở hữu đất này ; còn chúng ta đông như thế chắc phải được đất này làm sở hữu.9;mJ!Có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :t:aJ!Vào buổi chiều trước hôm người ấy đến, tay ĐỨC CHÚA đặt trên tôi. Và lúc người ấy đến vào buổi sáng, Người đã mở miệng cho tôi ; miệng tôi đã mở ra, tôi không còn câm nữa.I9 J!Ngày mồng năm tháng mười, năm thứ mười hai kể từ khi chúng tôi bị lưu đày, có một người thoát khỏi Giê-ru-sa-lem đến báo cho tôi : Thành mất rồi !K8J!Thế mà các ngươi lại bảo : Đường lối của Chúa Thượng không ngay thẳng ! Hỡi nhà Ít-ra-en, Ta sẽ xét xử các ngươi, ai nấy theo đường lối của mình.7}J!Còn khi kẻ gian ác từ bỏ sự gian ác mà thi hành điều công minh chính trực, nó sẽ được sống.{6oJ!Khi người công chính từ bỏ đường công chính mà làm điều bất chính, nó sẽ phải chết."5=J!Con cái dân ngươi nói : Đường lối của Chúa Thượng không ngay thẳng ! Chính đường lối các ngươi mới không ngay thẳng !41J!Mọi tội lỗi nó đã phạm, người ta sẽ không còn nhớ đến nữa : nó đã thi hành lẽ công minh, nó sẽ được sống.h3IJ!nếu nó trả lại của cầm, đền của lấy cắp, sống theo những lề luật đưa tới sự sống và không làm điều bất công thì chắc chắn nó sẽ được sống và không phải chết.C2J!Hoặc giả Ta nói với kẻ gian ác : Chắc chắn ngươi phải chết, nhưng nếu nó từ bỏ tội lỗi mà trở lại và thực hành điều công minh chính trực,d1AJ! Giả như Ta nói với người công chính rằng chắc chắn nó sẽ sống, nhưng nếu nó lại ỷ vào sự công chính của mình mà làm điều bất công, thì chẳng việc công chính nào của nó còn được nhớ đến nữa ; nhưng chính vì mọi điều bất công nó đã làm nên nó sẽ phải chết.90kJ! Phần ngươi, hỡi con người, hãy nói với con cái dân ngươi : Sự công chính của người công chính sẽ không cứu được nó vào ngày nó phản nghịch ; và sự gian ác của người gian ác sẽ không làm cho nó nghiêng ngửa vào ngày nó từ bỏ sự gian ác mà trở lại. Người công chính không thể sống nhờ sự công chính của mình vào ngày nó phạm tội./1J! Ngươi hãy nói với chúng : Ta lấy mạng sống Ta mà thề –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng– Ta chẳng vui gì khi kẻ gian ác phải chết, nhưng vui khi nó thay đổi đường lối để được sống. Hãy trở lại, hãy từ bỏ đường lối xấu xa của các ngươi mà trở lại. Sao các ngươi lại muốn chết, hỡi nhà Ít-ra-en ?(.IJ! Phần ngươi, hỡi con người, hãy nói với nhà Ít-ra-en : Các ngươi nói rằng : Các tội phản nghịch và tội lỗi chúng tôi đã phạm đè nặng trên chúng tôi ; chính vì vậy mà chúng tôi phải chết. Chúng tôi còn sống làm sao được ? -J! Ngược lại, nếu ngươi đã báo cho kẻ gian ác phải từ bỏ con đường của nó mà trở lại, nhưng nó không trở lại, thì nó sẽ phải chết vì tội của nó ; còn ngươi, ngươi sẽ cứu được mạng sống mình.@,yJ!Nếu Ta phán với kẻ gian ác rằng : Hỡi tên gian ác, chắc chắn ngươi phải chết, mà ngươi không chịu nói để cảnh cáo nó từ bỏ con đường xấu xa, thì chính kẻ gian ác ấy sẽ phải chết vì tội của nó, nhưng Ta sẽ đòi ngươi đền nợ máu nó.H+ J!Phần ngươi, hỡi con người, Ta đã đặt ngươi làm người canh gác cho nhà Ít-ra-en. Ngươi sẽ nghe lời từ miệng Ta phán ra, rồi thay Ta báo cho chúng biết.+*OJ!Nhưng nếu người canh gác thấy gươm đến mà không thổi kèn, khiến dân không được báo, và gươm đến làm cho người nào phải thiệt mạng, thì kẻ ấy chết vì tội của mình, nhưng máu người ấy, Ta sẽ đòi người canh phải trả.8)iJ!Nó đã nghe thấy tiếng kèn mà không kể chi, máu nó sẽ đổ xuống trên mình nó. Còn người lo cảnh giác nó sẽ cứu được mạng sống mình.%(CJ!Nếu ai nghe tiếng kèn báo mà không kể chi và để gươm đến làm cho mình phải chết, thì máu nó sẽ đổ trên chính đầu nó.w'gJ!Hễ thấy gươm đến trừng phạt xứ mình, thì người ấy thổi kèn và báo cho dân biết.~&uJ!Hỡi con người, ngươi hãy nói với con cái dân ngươi ; ngươi hãy bảo : Khi Ta cho gươm đến trừng phạt xứ nào, thì dân xứ ấy sẽ chọn một người trong số họ và đặt làm kẻ canh gác cho mình.9% oJ!*Có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :0$YJ Thật vậy, Ta đã để Pha-ra-ô gieo kinh hoàng trên cõi nhân sinh, nhưng nó sẽ phải nằm giữa những kẻ không cắt bì, giữa những kẻ bị gươm đâm, –Pha-ra-ô và toàn thể đoàn người của nó–, sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng.t#aJ Pha-ra-ô sẽ nhìn thấy chúng và lấy làm an ủi vì tất cả đoàn người đông đảo đã bị đâm chết do Pha-ra-ô và toàn thể quân đội của nó, – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng.."UJ Đó là tất cả các tướng lãnh Phương Bắc và mọi người Xi-đôn đã đi xuống cùng với đám thương vong. Dù đã làm cho thiên hạ phải kinh khiếp vì sức mạnh của mình, chúng vẫn phải xấu hổ, vẫn là những kẻ không cắt bì và phải nằm chung với những kẻ bị gươm đâm. Chúng mang lấy ô nhục cùng với những kẻ đã sa xuống hố. !J Đó là Ê-đôm, vua chúa và tất cả các ông hoàng của nó, tuy dũng cảm nhưng vẫn bị đặt vào số những kẻ bị gươm đâm. Chúng sẽ nằm chung với những kẻ không cắt bì và với những kẻ đã sa xuống hố. 5J Phần ngươi, ngươi sẽ bị đập tan giữa những kẻ không cắt bì, và sẽ phải nằm chung với những kẻ bị gươm đâm.#?J Chúng không được nằm chung với những dũng sĩ xưa kia đã ngã xuống, những người đi xuống âm phủ mang theo binh khí : gươm gối đầu, thuẫn để trên xương cốt, vì nỗi kinh hoàng các dũng sĩ đó đã gây ra trên cõi nhân sinh.jMJ Đó là Me-séc, Tu-van cùng với toàn dân của nó tụ tập chung quanh mồ nó ; tất cả đều là những kẻ không cắt bì, những kẻ bị gươm đâm vì đã gieo kinh hoàng trên cõi nhân sinh.:mJ Người ta đã kê giường cho nó ngủ giữa các tử thi, giữa tất cả đoàn người của nó tụ tập chung quanh mồ nó. Tất cả bọn chúng đều là những kẻ không cắt bì, những kẻ bị gươm đâm vì đã gieo kinh hoàng trên cõi nhân sinh. Chúng mang lấy ô nhục cùng với những người đã sa xuống hố. Người ta đã đặt chúng nằm giữa các tử thi đó.jMJ Đó là Ê-lam cùng với đoàn người của nó tụ tập chung quanh mồ nó ; tất cả đều gục ngã vì gươm ; chúng là những kẻ không cắt bì, những kẻ đã gieo kinh hoàng trên cõi nhân sinh, đã đi xuống miền đất thẳm sâu. Chúng mang lấy ô nhục cùng với những người đã sa xuống hố.gGJ Người ta đã đặt mồ của nó ở đáy vực sâu và đoàn người của nó ở chung quanh mồ, tất cả đều gục ngã vì gươm, chúng là những kẻ đã gieo kinh hoàng trên cõi nhân sinh. J Đó là Át-sua cùng với đoàn người của nó tụ tập chung quanh mồ nó ; tất cả đều gục ngã vì gươm.c?J Giữa nơi âm phủ, các thủ lãnh của các dũng sĩ và các thuộc hạ sẽ bảo nó : Những kẻ không cắt bì, những kẻ bị gươm đâm đã xuống đây rồi, chúng đang nằm ở đó !J giữa những kẻ đã gục ngã vì gươm. Gươm được trao rồi, hãy lôi Ai-cập đi cùng với toàn dân của nó.xiJ Phải chăng ngươi đẹp đẽ hơn ai ? Hãy xuống mà nằm chung với những kẻ không cắt bì,3J Hỡi con người, hãy than khóc cho số phận của toàn dân Ai-cập và hãy xô nó cùng với con gái các dân tộc xuống vực thẳm. Dù có oai hùng, chúng cũng bị đẩy vào miền đất thẳm sâu cùng với những kẻ đã sa xuống hố.ykJ Ngày mười lăm tháng thứ nhất năm thứ mười hai, có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :pYJ Đó là khúc ai ca người ta sẽ cất lên ; con gái các dân tộc sẽ cất lên, chúng sẽ cất lên bài ca đó khóc thương Ai-cập và toàn dân của nó, sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng.a;J Khi Ta biến đất Ai-cập nên hoang tàn và làm cho xứ sở ra trống rỗng, không còn gì nữa, khi Ta đánh mọi dân cư ở đó, bấy giờ chúng sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA.CJ Bấy giờ, Ta sẽ làm cho các dòng nước của chúng khô cạn và khiến các dòng sông của chúng chảy như dầu, sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng.DJ Ta sẽ diệt trừ tất cả súc vật của nó, đưa đi khỏi các nguồn nước dồi dào. Chân người không còn khuấy nước nữa và móng súc vật cũng vậy. J Ta sẽ quật ngã đoàn dân đông đảo của ngươi nhờ gươm của các dũng sĩ là những kẻ hung dữ nhất trong các dân tộc. Chúng sẽ triệt hạ thói kiêu căng của Ai-cập và toàn dân của nó sẽ bị tiêu diệt.veJ Vì ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán như sau : Gươm của vua Ba-by-lon sắp ập xuống ngươi.LJ Ta sẽ làm cho nhiều dân phải sững sờ trước tình cảnh của ngươi ; vua chúa của chúng phải rụng rời kinh hãi về chuyện của ngươi, khi Ta vung gươm trước mặt chúng. Chúng run khiếp liên hồi, ai nấy đều lo sợ cho mạng sống mình vào ngày ngươi sụp đổ.0 YJ Ta sẽ khiến cho lòng nhiều dân phải buồn sầu, khi Ta để cho ngươi phải tan nát giữa chư dân, tại các miền đất ngươi không biết.I  J Vì ngươi, mọi tinh tú trên trời, Ta sẽ làm cho ra tăm tối, và cho bóng tối lan tràn trên khắp xứ sở ngươi, – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng.A {J Khi ngươi lịm tắt, Ta sẽ che phủ bầu trời và làm cho các vì sao ra tăm tối. Ta sẽ kéo mây che phủ mặt trời, mặt trăng sẽ không còn chiếu sáng. 3J Máu của ngươi chảy ra trên núi đồi Ta đem tưới trên mặt đất. Và xác chết của ngươi, Ta sẽ chất đầy khe suối.| qJ Ta sẽ để thịt ngươi ở trên núi, và thây rữa nát của ngươi, Ta sẽ lấp đầy thung lũng.DJ Ta sẽ bỏ mặc ngươi trên đất, sẽ quăng ngươi lên mặt cánh đồng cho mọi thứ chim trời đến ở, và mọi dã thú sẽ nhờ ngươi mà được no lòng.EJ ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán như sau : Ta bủa lưới bắt ngươi, đang khi nhiều dân nước họp đại hội ; chúng sẽ khiến ngươi rơi vào bẫy của Ta.]3J Hỡi con người, hãy cất lên khúc ai ca khóc thương Pha-ra-ô, vua Ai-cập ; ngươi hãy nói :Hỡi sư tử của các dân, ngươi bị diệt rồi ! Ngươi có khác gì con cá sấu trên biển cả, ngươi làm vọt lên những dòng sông và dùng chân quậy nước, làm cho các dòng sông đục ngầu.x kJ Ngày mồng một tháng mười hai, năm thứ mười hai, có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :RJCây nào trong số các cây ở Ê-đen vinh hiển và vĩ đại sánh được như ngươi ? Thế mà ngươi đã bị đưa xuống miền đất thẳm sâu, cùng với các cây cối Ê-đen ! Giữa những kẻ không được cắt bì, ngươi phải nằm phơi thây giữa những kẻ bị gươm đâm. Đó là số phận dành cho Pha-ra-ô và tất cả đoàn dân của nó, sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng.T!JCả chúng cũng đi xuống âm phủ cùng với nó, đến với những kẻ bị gươm đâm, cũng như những người trước kia đã trợ giúp và núp bóng nó giữa các dân tộc.%JTa đã làm cho các dân tộc rúng động, khi nghe tin nó bị sụp đổ, vì Ta đã xô nó xuống âm phủ, bên cạnh những người đã sa xuống hố. Bấy giờ, trong miền đất thẳm sâu, mọi cây cối ở Ê-đen, những cây đẹp nhất, tốt nhất của Li-băng, mọi thứ cây được tưới đẫm nước, tất cả đều lấy làm vui thích.ykJĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này : Vào ngày nó xuống âm phủ, Ta đã bắt mọi loài phải để tang ; vì nó, Ta đã che kín vực thẳm, đã khiến cho các con sông ngừng chảy và các dòng nước lũ ngưng lại. Vì nó, Ta đã làm cho Li-băng ra ảm đạm và mọi cây cối trong cánh đồng phải tàn úa.9kJNhư thế, mọi thứ cây mọc bên dòng nước không còn tự cao vì có thân to lớn, không còn vươn ngọn lên trên các tầng mây ; mọi thứ cây được tưới đẫm nước không còn tự cao vì thân hình cao lớn, bởi vì tất cả đều bị phó mặc cho sự chết, cho miền đất thẳm sâu, giữa con cái loài người, bên cạnh những người đã sa xuống hố sâu.J Trên đống đổ nát của nó, mọi thứ chim trời đến ở ; nơi lá cành của nó, mọi dã thú đến nương mình.M~J Những kẻ ngoại bang, những kẻ hung dữ nhất trong các dân tộc, sẽ đốn ngã và bỏ mặc nó. Cành của nó ngổn ngang khắp núi đồi và thung lũng ; lá nó bị giập nát phủ đầy mọi khe rãnh trong xứ ; mọi dân trong xứ đi khỏi bóng mát của nó và bỏ mặc nó.}J nên Ta sẽ trao nó vào tay kẻ thống lãnh các dân, để xử với nó theo sự gian ác của nó. Ta sẽ loại trừ nó.W|'J Vì thế, ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này : Nó tự cao tự đại vì có thân to lớn, ngọn vươn lên trên các tầng mây, nó cậy mình cao rồi sinh lòng kiêu ngạo,<{qJ Ta đã làm cho nó nên xinh đẹp, cành lá um tùm, đến nỗi mọi thứ cây ở Ê-đen, tức là trong vườn của Thiên Chúa đều phải ghen tị với nó.Az{JCác cây hương bá trong vườn của Thiên Chúa không sao bằng nó, so với cành nó, các cây trắc bá cũng chẳng sánh bằng. Các cây tiêu huyền không có lá cành giống như nó. Trong vườn của Thiên Chúa, chẳng thứ cây nào sánh được với vẻ đẹp của nó.y+JĐó là một cây xinh đẹp tuyệt vời, thân to lớn, cành lá vươn rộng và đâm rễ xuống tận nguồn nước dồi dào.Bx}JTrên cành cây, mọi giống chim trời đến làm tổ, dưới bóng lá cành, mọi dã thú nẩy nở sinh sôi, và dưới bóng nó, vô số dân tộc đến cư ngụ.w7JVì thế, nhờ có nhiều nước thân nó cao lớn hơn mọi cây cối trong cánh đồng, chồi lộc ra nhiều, cành lá vươn rộng.nvUJNước đã nuôi cho nó lớn, vực thẳm làm cho nó cao, khi cho những dòng sông mình chảy chung quanh chỗ nó được trồng ; khi đưa những khe suối len lỏi vào mọi cây cối trong cánh đồng.u%JVới cây trắc bá, cây hương nam núi Li-băng, cành to, lá rườm rà, thân cao lớn ngọn vút lên giữa các tầng mây ?.tUJHỡi con người, hãy nói với Pha-ra-ô, vua Ai-cập, và với đám dân đông đảo của nó :Ngươi so sánh sự vĩ đại của ngươi với ai ?xs kJ*Ngày mồng một tháng thứ ba, năm thứ mười một, có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :'rGJTa sẽ phân tán người Ai-cập vào các dân và tung chúng đi các nước. Bấy giờ, thiên hạ sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA.8qiJTa sẽ làm cho các cánh tay của vua Ba-by-lon nên mạnh mẽ, còn các cánh tay của Pha-ra-ô sẽ phải buông xuống. Bấy giờ, thiên hạ sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA, khi Ta trao gươm của Ta vào tay vua Ba-by-lon. Nó sẽ quay gươm chống lại Ai-cập.$pAJTa sẽ làm cho các cánh tay của vua Ba-by-lon nên mạnh mẽ, và Ta sẽ trao gươm của Ta vào tay nó. Ta sẽ bẻ gãy các cánh tay của Pha-ra-ô và trước mặt kẻ thù của nó, nó sẽ thốt ra những tiếng rên la như người bị tử thương._o7JTa sẽ phân tán người Ai-cập vào các dân và tung chúng đi các nước.n7JVì thế, ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này : Đây, Ta chống lại Pha-ra-ô, vua Ai-cập ; Ta sẽ bẻ gãy các cánh tay của nó, cánh tay còn khoẻ cũng như cánh tay đã gãy và Ta sẽ khiến cho gươm nó đang cầm rơi khỏi tay nó.SmJHỡi con người, Ta đã bẻ gãy cánh tay của Pha-ra-ô, vua Ai-cập ; và này, chẳng có ai băng bó, tìm phương trị liệu và cuốn băng cho nó để nó có sức cầm gươm. ~}}|{zyxxvvutt"sEoDBBAJ@9>=x5J& Ngươi sẽ tiến lên, sẽ tràn vào như vũ bão ; ngươi sẽ như đám mây che phủ đất ấy, chính ngươi và toàn thể quân lực của ngươi cùng nhiều dân nước đi với ngươi.=1J&Sau nhiều ngày, ngươi sẽ nhận được lệnh. Sau nhiều năm, ngươi sẽ tiến đến xứ có những dân cư đã thoát nạn sau cảnh gươm đao và đã từ nhiều nước được quy tụ về núi đồi Ít-ra-en, nơi trước kia vẫn là chốn điêu tàn. Từ khi được đưa ra khỏi các nước đó, hết thảy chúng đều sống trong cảnh yên hàn.d<AJ&Hãy sẵn sàng, ngươi cùng với tất cả đoàn quân của ngươi và những người được quy tụ chung quanh ngươi ; hãy ở trong tư thế sẵn sàng, hãy chuẩn bị để phục vụ chúng.J; J&Gô-me và tất cả các đoàn quân của nó, Bết Tô-gác-ma ở mạn cực bắc và tất cả các đoàn quân của nó : một đoàn gồm nhiều dân cùng đi với ngươi.k:OJ&Ba-tư, Cút và Pút cùng đi với chúng, ai nấy đều mang khiên và đội mũ chiến.}9sJ&Ta sẽ bắt ngươi quay trở lại ; Ta sẽ tra hàm thiếc vào hàm ngươi và sẽ cho ngươi xuất trận cùng với toàn thể quân đội của ngươi, ngựa tải và ngựa chiến, tất cả đều được trang bị đầy đủ thành một đoàn quân đông đảo, tất cả đều mang khiên thuẫn và sử dụng gươm thành thạo.+8OJ&Ngươi hãy nói : ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán như sau : Này, Ta hạch tội ngươi, hỡi Gốc, thủ lãnh tối cao của Me-séc và Tu-van.77gJ&Hỡi con người, hãy quay mặt về phía Gốc, phía đất của Ma-gốc là thủ lãnh tối cao của Me-séc và Tu-van, và hãy tuyên sấm hạch tội nó.96 oJ&*Có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :E5J%Bấy giờ, các dân tộc sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA, Đấng thánh hoá Ít-ra-en, khi Ta đặt thánh điện của Ta ở giữa chúng cho đến muôn đời.y4kJ%Nhà của Ta sẽ ở giữa chúng ; Ta sẽ là Thiên Chúa của chúng và chúng sẽ là dân của Ta.3J%Ta sẽ lập với chúng một giao ước bình an ; đó sẽ là giao ước vĩnh cửu đối với chúng, Ta sẽ định cư chúng, cho chúng sinh sôi nảy nở ra nhiều và đặt thánh điện của Ta ở giữa chúng cho đến muôn đời.72gJ%Chúng sẽ định cư trên đất Ta đã ban cho tôi tớ Ta là Gia-cóp, phần đất mà tổ tiên các ngươi đã cư ngụ. Chính chúng và con cháu chúng sẽ định cư mãi mãi trên đó. Đa-vít, tôi tớ Ta, sẽ là ông hoàng lãnh đạo chúng cho đến muôn đời.1{J%Đa-vít, tôi tớ Ta, sẽ làm vua cai trị chúng ; sẽ chỉ có một mục tử duy nhất cho chúng hết thảy. Chúng sẽ sống theo các phán quyết của Ta, sẽ tuân giữ các thánh chỉ của Ta và đem ra thực hành.O0J%Chúng sẽ không còn ra ô uế vì những ngẫu tượng, những đồ gớm ghiếc và mọi tội ác của chúng nữa. Ta sẽ cứu chúng thoát khỏi mọi nơi chúng đã ở và đã phạm tội ; Ta sẽ thanh tẩy chúng. Chúng sẽ là dân của Ta ; còn Ta, Ta sẽ là Thiên Chúa của chúng.w/gJ%Ta sẽ làm cho chúng thành một dân tộc duy nhất trong xứ, trên các núi Ít-ra-en ; tất cả chúng chỉ có một vua duy nhất ; chúng sẽ không còn là hai dân tộc, không còn chia thành hai vương quốc. .J%và bảo chúng : ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán như sau : Này chính Ta sẽ lấy con cái Ít-ra-en từ giữa các dân tộc chúng đã đi tới. Ta sẽ quy tụ chúng lại từ bốn phương và đưa chúng về đất của chúng.j-MJ%Ngươi hãy cầm lên cho chúng thấy những miếng gỗ mà ngươi đã viết lên đó,{J%ngươi hãy bảo chúng : ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán như sau : Này chính Ta sẽ lấy miếng gỗ của Giu-se –đang ở trong tay Ép-ra-im– và các chi tộc Ít-ra-en liên minh với nó, sẽ đặt dựa vào miếng gỗ của Giu-đa ; Ta sẽ làm cho chúng thành một miếng gỗ duy nhất và chúng sẽ chỉ là một trong tay Ta. + J%Khi con cái của dân ngươi hỏi ngươi rằng : Ông không cho chúng tôi biết ông muốn ám chỉ cái gì sao ?,*J%Đoạn ngươi ráp hai miếng lại với nhau cho thành một miếng duy nhất ; chúng chỉ còn là một trong tay ngươi.=)sJ%Phần ngươi, hỡi con người, hãy lấy một miếng gỗ và viết lên đó : Giu-đa và con cái Ít-ra-en liên minh với nó. Rồi ngươi lại lấy một miếng gỗ khác và viết lên đó : Giu-se –cây gỗ của Ép-ra-im– và toàn thể nhà Ít-ra-en liên minh với nó.:(oJ%*Có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :C'J%Ta sẽ đặt thần khí của Ta vào trong các ngươi và các ngươi sẽ được hồi sinh. Ta sẽ cho các ngươi định cư trên đất của các ngươi. Bấy giờ, các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA, Ta đã phán là Ta làm. Đó là sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.%&CJ% Các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA, khi Ta mở huyệt cho các ngươi và đưa các ngươi lên khỏi huyệt, hỡi dân Ta.%-J% Chính vì thế, ngươi hãy tuyên sấm, hãy nói với chúng : ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán như sau : Hỡi dân Ta, này chính Ta mở huyệt cho các ngươi, Ta sẽ đưa các ngươi lên khỏi huyệt và đem các ngươi về đất Ít-ra-en. $ J% Bấy giờ, Người phán với tôi : Hỡi con người, các xương đó chính là toàn thể nhà Ít-ra-en. Này chúng vẫn nói : Xương cốt chúng tôi đã khô, hy vọng của chúng tôi đã tiêu tan, chúng tôi đã rồi đời !n#UJ% Tôi tuyên sấm như Người đã truyền cho tôi. Thần khí liền nhập vào những người đã chết ; chúng được hồi sinh và đứng thẳng lên : Đó là cả một đạo quân lớn, đông vô kể.]"3J% Người lại bảo tôi : Ngươi hãy tuyên sấm gọi thần khí ; tuyên sấm đi, hỡi con người ! Ngươi hãy nói với thần khí : ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này : Từ bốn phương trời, hỡi thần khí, hãy đến thổi vào những người đã chết này cho chúng được hồi sinh.(!IJ%Tôi nhìn thì thấy trên chúng đã có gân ; thịt đã mọc lên và da đã trải ra ở bên trên, nhưng thần khí chưa có ở nơi chúng.E J%Tôi đã tuyên sấm như tôi được lệnh. Vậy có tiếng động khi tôi đang tuyên sấm ; có sự rung chuyển và các xương xích lại gần, ăn khớp với nhau.+OJ%Ta sẽ đặt gân trên các ngươi, sẽ khiến thịt mọc trên các ngươi, sẽ trải da bọc lấy các ngươi. Ta sẽ đặt thần khí vào trong các ngươi và các ngươi sẽ được sống. Bấy giờ, các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA.4aJ%ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này với các xương ấy : Đây Ta sắp cho thần khí nhập vào các ngươi và các ngươi sẽ được sống.5cJ%Bấy giờ, Người bảo tôi : Ngươi hãy tuyên sấm trên các xương ấy ; ngươi hãy bảo chúng : Các xương khô kia ơi, hãy nghe lời ĐỨC CHÚA.J J%Người bảo tôi : Hỡi con người, liệu các xương này có hồi sinh được không ? Tôi thưa : Lạy ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng, chính Ngài mới biết điều đó.J%Người đưa tôi đi ngang, đi dọc giữa chúng. Những xương ấy nằm la liệt trên mặt thung lũng và đã khô đét." ?J%*Tay ĐỨC CHÚA đặt trên tôi. ĐỨC CHÚA dùng thần khí đem tôi ra, đặt tôi giữa thung lũng ; thung lũng ấy đầy xương cốt.1J$&Như bầy chiên người ta đưa vào thánh điện, như bầy chiên ở Giê-ru-sa-lem vào các dịp lễ, các thành thị đổ nát cũng sẽ đầy ắp những đoàn người như vậy. Bấy giờ người ta sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA.B}J$%ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán như sau : Ta sẽ cho nhà Ít-ra-en ơn này nữa là được tìm kiếm Ta ; Ta sẽ cho chúng thành một đoàn người đông đảo.)J$$Bấy giờ chư dân còn sống sót ở chung quanh các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA, Đấng tái thiết những gì đã bị tàn phá và dựng lại những gì đã bị phá đổ. Chính Ta, ĐỨC CHÚA, Ta đã phán là Ta làm.kOJ$#Người ta sẽ nói : Đất này mới đây bị tan hoang, nay đã nên như thửa vườn Ê-đen ; các thành thị đổ nát, hoang tàn, bị phá huỷ, nay trở nên những pháo đài có người cư ngụ.J$"Xứ sở hoang tàn sẽ được cày cấy, sau khi đã là chốn hoang tàn trước mắt mọi người qua lại.kOJ$!ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này : Vào ngày Ta thanh tẩy các ngươi sạch mọi tội lỗi, Ta sẽ cho các thành thị có người cư ngụ và các chốn điêu tàn sẽ được tái thiết.J$ Không phải vì các ngươi mà Ta hành động –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng– hãy biết rõ như thế. Các ngươi phải lấy làm thẹn thùng xấu hổ về lối sống của các ngươi, hỡi nhà Ít-ra-en.veJ$Bấy giờ, các ngươi sẽ nhớ lại lối sống xấu xa và hành vi bất hảo của các ngươi. Các ngươi sẽ kinh tởm chính bản thân mình, vì các tội lỗi và những điều ghê tởm của các ngươi.6eJ$Ta sẽ cho trái cây và hoa màu đồng ruộng tăng thêm nhiều, để các ngươi không còn bị ô nhục trước mặt chư dân về nạn đói kém nữa.;oJ$Ta sẽ cứu các ngươi khỏi mọi ô uế. Ta sẽ gọi lúa mì tới và cho nó tăng thêm nhiều. Ta sẽ không để các ngươi phải chịu cảnh đói kém.0YJ$Các ngươi sẽ cư ngụ trong đất Ta đã ban cho tổ tiên các ngươi. Các ngươi sẽ là dân của Ta. Còn Ta, Ta sẽ là Thiên Chúa các ngươi.B}J$Chính thần trí của Ta, Ta sẽ đặt vào lòng các ngươi, Ta sẽ làm cho các ngươi đi theo thánh chỉ, tuân giữ các phán quyết của Ta và đem ra thi hành.~ uJ$Ta sẽ ban tặng các ngươi một quả tim mới, sẽ đặt thần khí mới vào lòng các ngươi. Ta sẽ bỏ đi quả tim bằng đá khỏi thân mình các ngươi và sẽ ban tặng các ngươi một quả tim bằng thịt.8 iJ$Rồi Ta sẽ rảy nước thanh sạch trên các ngươi và các ngươi sẽ được thanh sạch, các ngươi sẽ được sạch mọi ô uế và mọi tà thần.B }J$Bấy giờ, Ta sẽ đem các ngươi ra khỏi các dân tộc, sẽ quy tụ các ngươi lại từ khắp các nước, và sẽ dẫn các ngươi về đất của các ngươi.  J$Ta sẽ biểu dương danh thánh thiện vĩ đại của Ta đã bị xúc phạm giữa chư dân, danh mà các ngươi đã xúc phạm ở giữa chúng. Bấy giờ chư dân sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng– khi Ta biểu dương sự thánh thiện của Ta nơi các ngươi ngay trước mắt chúng., QJ$*Vì thế, ngươi hãy nói với nhà Ít-ra-en : ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này : Hỡi nhà Ít-ra-en, không phải vì các ngươi mà Ta hành động, mà vì danh thánh của Ta đã bị các ngươi xúc phạm giữa các dân các ngươi đã đi đến.~uJ$Nhưng Ta ái ngại cho thánh danh Ta đã bị nhà Ít-ra-en xúc phạm giữa các dân mà chúng đi đến.a;J$Chúng đã làm cho danh Ta bị xúc phạm giữa các dân mà chúng đi đến, khiến người ta nói về chúng rằng : Đó là dân của ĐỨC CHÚA, chúng đã phải ra khỏi xứ của Người. 9J$Ta đã tung chúng đi các dân và gieo chúng vào các nước. Ta đã căn cứ vào lối sống và các hành vi của chúng mà xét xử.A{J$Ta đã trút xuống trên chúng cơn thịnh nộ của Ta vì máu chúng đã đổ ra trên đất ấy và làm cho đất ấy ra ô uế vì các việc ô uế của chúng.%CJ$Hỡi con người, con cái nhà Ít-ra-en đang cư ngụ trên đất của chúng, đã làm cho đất ấy ra ô uế vì lối sống và các hành vi của chúng ; lối sống của chúng trước mặt Ta cũng ô uế như người đàn bà trong thời kinh nguyệt.9mJ$Có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :!;J$Ta sẽ không còn để cho ngươi phải nghe lời thoá mạ của các dân, phải hứng lấy những lời sỉ nhục của các nước ; ngươi sẽ không còn làm cho dân tộc ngươi lảo đảo nữa, – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng.5cJ$này, ngươi sẽ không còn nuốt trửng người, không còn làm cho dân tộc ngươi lảo đảo nữa, – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng.=sJ$ ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này : Vì người ta đã nói về ngươi : Ngươi là kẻ nuốt trửng người và làm dân tộc ngươi thiếu con cái,iKJ$ Ta sẽ cho có người, tức là Ít-ra-en dân Ta, đạp chân trên đất của ngươi ; ngươi sẽ là sở hữu, sẽ nên phần sản nghiệp của nó và sẽ không còn để nó phải thiếu con cái.E~J$ Ta sẽ tăng số người và súc vật cho các ngươi. Chúng sẽ nên đông đúc và sinh sôi nẩy nở. Ta sẽ cho các ngươi được cư ngụ như ngày trước, sẽ ban cho các ngươi nhiều ân huệ hơn thuở xưa. Bấy giờ các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA.4}aJ$ Ta sẽ tăng số dân cho các ngươi, hỡi toàn thể Ít-ra-en. Các thành thị sẽ có người cư ngụ và các nơi điêu tàn sẽ được tái thiết.|J$ Này Ta đến với các ngươi, Ta quay mặt lại với các ngươi ; các ngươi sẽ được trồng cấy và gieo hạt.{3J$Này các ngươi, hỡi núi non Ít-ra-en, các ngươi sẽ trổ cành, đơm trái cho dân Ta là Ít-ra-en, bởi vì nó sắp trở lại.ozWJ$nên ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này : Ta đưa tay Ta lên – Ta lấy mạng sống Ta mà thề – chư dân ở chung quanh các ngươi, chính chúng phải chuốc lấy các lời thoá mạ cho mình.KyJ$Vì thế, ngươi hãy tuyên sấm về đất Ít-ra-en ; hãy nói với núi non, nương đồi, thung lũng và khe suối : ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán như sau : Này Ta phán trong lúc nổi cơn lôi đình thịnh nộ : Vì các ngươi đã phải chuốc lấy lời thoá mạ của chư dân, ~~J}|{{hzz yx{wwv~uttsLrqq pEonnmSll]kjj> <-J* Ở đầu bức tường của sân, về phía nam, đối diện với sân và đối diện với toà nhà, cũng có những căn phòng.=yJ* Bên dưới các phòng này, có một lối vào từ hướng đông, dành cho người từ sân ngoài đi vô.*<MJ*Chiều dài các phòng của sân ngoài là hai mươi lăm thước, trong khi các phòng ở phía trước cung thánh dài những năm mươi thước.;+J*Tường bên ngoài, song song với các phòng, quay về phía sân ngoài, đối diện với các phòng, dài hai mươi lăm thước.::mJ*Thật vậy, các phòng ấy chiếm ba tầng và không có cột như cột của sân, vì thế hẹp hơn các phòng dưới và phòng giữa, tính từ đất lên. 9 J*Các phòng bên trên thì hẹp hơn các phòng dưới và phòng giữa của toà nhà, vì bị hành lang choán chỗ.#8?J*Trước các phòng, có một lối đi rộng năm thước về phía trong, và dài năm mươi thước ; các cửa đều quay về phía bắc.71J*Đối diện với các cửa sân trong và đối diện với nền đá sân ngoài, có những hành lang chạy dài trên cả ba tầng.t6aJ*Phía mặt tiền, nhà dài năm mươi thước, về phía bắc, và rộng hai mươi lăm thước.B5 J*Người ấy đưa tôi ra phía sân ngoài, về phía bắc, và dẫn tôi tới căn phòng đối diện với sân, tức là đối diện với toà nhà, về hướng bắc.B4}J)Có các cửa sổ chấn song và các hình cây chà là ở hai bên các tường chống đỡ tiền đình, trên các nhà phụ của Đền Thờ và trên các mái hiên.3J)Người ta đã chạm trổ lên trên đó, trên các cửa cung thánh, các hình Kê-ru-bim và hình cây chà là, như đã chạm trổ trên các tường vậy. Có một mái hiên bằng gỗ trước tiền đình, phía bên ngoài.^25J)một cửa kép. Đó là những cửa có cánh xoay : mỗi cửa có hai cánh.J1 J)Cung thánh có một cửa kép và Nơi Cực Thánh cũng có}0sJ)một bàn thờ bằng gỗ, cao một thước rưỡi, dài một thước và rộng một thước. Bàn thờ có các góc, bệ và các cạnh bằng gỗ. Người ấy bảo tôi : Đây là cái bàn ở trước nhan ĐỨC CHÚA.:/oJ)Các cánh cửa cung thánh đều vuông vức..3J)Các Kê-ru-bim và các hình cây chà là được chạm trổ trên tường cung thánh, từ đất lên đến tận bên trên cửa vào.(-IJ)mặt người quay về cây chà là phía bên này và mặt sư tử quay về cây chà là phía bên kia, trên cả Đền Thờ, khắp chung quanh.$,AJ)đều có chạm trổ những hình Kê-ru-bim và hình cây chà là, một cây chà là ở giữa hai Kê-ru-bim ; mỗi Kê-ru-bim có hai mặt :"+=J)Từ cửa vào cho đến tận bên trong cũng như bên ngoài Đền Thờ, trên mọi bức tường khắp chung quanh, cả trong lẫn ngoài,u*cJ)các thềm, các cửa sổ chấn song, các hành lang ở ba mặt đối diện với thềm đều được ghép gỗ khắp chung quanh, từ đất lên tới cửa sổ, và các cửa sổ đều được đóng chấn song.)!J)Người ấy đo chiều dài của toà nhà, dọc theo sân phía sau, cùng với hành lang, cả hai bên là năm mươi thước.q([J)Chiều rộng của mặt tiền Đền Thờ cộng với sân phía đông là năm mươi thước.'/J) Người ấy đo Đền Thờ : đền dài năm mươi thước. Sân cộng với toà nhà và các bức tường dài năm mươi thước.+&OJ) Toà nhà bọc sân phía đông rộng ba mươi lăm thước, tường nhà khắp chung quanh dày hai thước rưỡi và dài bốn mươi lăm thước.L%J) Để vào các nhà phụ ở giữa khoảng trống, thì có một cửa ở phía bắc và một cửa ở phía nam. Bức tường bao quanh khoảng trống rộng hai thước rưỡi.o$WJ) và các phòng, có một khoảng trống rộng mười thước, khắp chung quanh Đền Thờ.#wJ) Bức tường bên ngoài của các nhà phụ dày hai thước rưỡi. Giữa các nhà phụ của Đền Thờ("IJ)Và tôi thấy khắp chung quanh Đền Thờ có một dải đất cao đúng một trượng tức là ba thước, đó là nền của các nhà phụ.!yJ)Các nhà phụ càng lên cao càng rộng, vì tường càng lên cao càng hẹp, khắp chung quanh Đền Thờ. J)Các nhà phụ chồng lên nhau thành ba tầng, mỗi tầng có ba mươi nhà phụ. Các nhà phụ ăn sâu vào tường ngoài khắp chung quanh, làm thành những chỗ thụt vào, nhưng không đụng vào tường trong của Đền Thờ.+OJ)Rồi người ấy đo tường Đền Thờ : tường dày ba thước ; chiều rộng của nhà phụ ở khắp chung quanh Đền Thờ là hai thước.CJ)Người ấy đo Nơi Cực Thánh : nơi này dài mười thước và rộng mười thước, giáp với cung thánh. Rồi người ấy bảo tôi : Đây là Nơi Cực Thánh.mSJ)Người ấy đi sâu vào bên trong và đo trụ của cửa vào : trụ rộng một thước ; rồi lại đo cửa vào : cửa rộng ba thước, và các tường chống đỡ cửa vào rộng ba thước rưỡi.X)J)Cửa vào rộng năm thước và các tường chống đỡ cửa vào, mỗi bên hai thước rưỡi. Người ấy đo cung thánh : cung thánh dài hai mươi thước và rộng mười thước.l SJ)Người ấy dẫn tôi về phía cung thánh và đo các trụ : mỗi bên rộng ba thước./WJ(1Tiền đình dài mười thước và rộng sáu thước. Đi lên đó phải qua mười bậc. Bên cạnh các trụ có cột, mỗi bên trụ một cột.Z-J(0Người ấy dẫn tôi đến tiền đình của Đền Thờ và đo các trụ của tiền đình : mỗi bên hai thước rưỡi ; còn chiều rộng của cổng, mỗi bên một thước rưỡi.3J(/Người ấy đo sân : sân dài năm mươi thước, rộng năm mươi thước, hình vuông. Còn bàn thờ thì ở trước Đền Thờ.xiJ(.Còn phòng quay về phía bắc thì dành cho các tư tế chuyên lo phục vụ bàn thờ. Họ là con cái ông Xa-đốc thuộc dòng họ ông Lê-vi, những kẻ được đến gần ĐỨC CHÚA để phục vụ Người.{J(-Người ấy bảo tôi : Phòng quay về phía nam này dành cho các tư tế chuyên lo phục vụ Đền Thờ.H J(,Rồi người ấy dẫn tôi vào cổng trong, nơi có hai phòng, một ở bên cạnh cổng bắc và quay về phía nam, một ở bên cạnh cổng nam và quay về phía bắc.%CJ(+Có hai cái rãnh rộng một tấc, được đào chung quanh, ở bên trong. Trên các bàn này, người ta đặt thịt để dâng lễ tiến.!J(*Ngoài ra, còn có bốn cái bàn để dâng lễ toàn thiêu, bằng đá đẽo, dài bảy tấc rưỡi, rộng bảy tấc rưỡi và cao nửa thước, trên đó người ta đặt những dụng cụ dùng để sát tế lễ toàn thiêu và hy lễ.ucJ()Mỗi bên cổng có bốn cái bàn, như vậy là cả thảy có tám cái bàn dùng để sát tế.#?J((Còn phía bên ngoài ở lối lên cổng, về phía bắc, có hai cái bàn, và phía bên kia, về phía tiền đình, có hai cái bàn nữa..UJ('Còn trong tiền đình cổng, mỗi bên có hai cái bàn để sát tế lễ vật toàn thiêu, lễ vật tạ tội và lễ vật đền tội trên đó.J(&Có một căn phòng ăn thông với các trụ, các cổng. Tại đây, người ta rửa các lễ vật toàn thiêu.)J(%Tiền đình của cổng quay ra sân ngoài. Mỗi bên trụ đều có các hình cây chà là và cầu thang của nó có tám bậc. 1J($Các phòng thị vệ, các trụ và tiền đình của cổng có cùng một kích thước như những cái trước. Cổng cũng như tiền đình đều có cửa sổ khắp chung quanh ; cổng dài hai mươi lăm thước, rộng mười hai thước rưỡi. !J(#Rồi người ấy dẫn tôi về phía cổng bắc và đo cổng ấy ; cổng có cùng một kích thước như các cổng khác. J("Tiền đình của nó quay ra sân ngoài. Mỗi bên trụ đều có hình cây chà là và cầu thang của nó có tám bậc. 1J(!các phòng thị vệ, các trụ và tiền đình của cổng có cùng một kích thước như những cái trước. Cổng cũng như tiền đình đều có cửa sổ khắp chung quanh ; cổng dài hai mươi lăm thước, rộng mười hai thước rưỡi. ^}|{{Iz,xwvuu txssXrq3ponn'mmlk-jihgg!feddBccMa`__G^^4]]$\[FZYHX-WVUTSRQQPMLL6KKJJI7H`GG FiEDDzCBA@o??#>W==9<;e::99 8766 5443F210/,.-,b+*:))(H's'&%$$`#y"! <Aoe~q}BB 2 {AHSv^t>aT và kẻ nào không sấp mình thờ lạy sẽ bị ném vào đống lửa đang cháy phừng phực.s=_T Chính đức vua đã truyền rằng khi nghe tiếng tù và, tiếng sáo, tiếng đàn giây, đàn sắt, đàn cầm, tiếng kèn và đủ thứ nhạc cụ, mọi người phải sấp mình thờ lạy pho tượng vàng,H< T Họ tâu vua Na-bu-cô-đô-nô-xo : Đức vua vạn tuế !X;)T*Bấy giờ có những người Can-đê đến tố cáo người Do-thái.Q:TBởi vậy, khi các dân tộc vừa nghe tiếng tù và, tiếng sáo, tiếng đàn giây, đàn sắt, đàn cầm, tiếng kèn và đủ thứ nhạc cụ, thì mọi người thuộc mọi dân tộc, giống nòi và ngôn ngữ đều sấp mình thờ lạy pho tượng vàng vua Na-bu-cô-đô-nô-xo đã dựng.9}TKẻ nào không sấp mình thờ lạy thì tức khắc sẽ bị ném vào đống lửa đang cháy phừng phực.p8YTKhi nghe tiếng tù và, tiếng sáo, tiếng đàn giây, đàn sắt, đàn cầm, tiếng kèn và đủ thứ nhạc cụ, các ngươi phải sấp mình thờ lạy pho tượng vàng vua Na-bu-cô-đô-nô-xo đã dựng.7TNgười đọc lệnh hô to : Lệnh cho các ngươi, hỡi mọi người thuộc mọi dân tộc, giống nòi và ngôn ngữ :_67TBấy giờ các thống đốc, thủ lãnh, tổng trấn, các cố vấn, các quan coi ngân khố, các luật sĩ, thẩm phán và tất cả các quan chức hàng tỉnh tập họp để khánh thành pho tượng vua Na-bu-cô-đô-nô-xo đã dựng, và họ đứng trước pho tượng vua Na-bu-cô-đô-nô-xo đã dựng.55cTRồi vua Na-bu-cô-đô-nô-xo sai người triệu tập các thống đốc, thủ lãnh, tổng trấn, các cố vấn, các quan coi ngân khố, các luật sĩ, thẩm phán và tất cả các quan chức hàng tỉnh đến khánh thành pho tượng vua Na-bu-cô-đô-nô-xo đã dựng.24 _TVua Na-bu-cô-đô-nô-xo làm một pho tượng bằng vàng cao sáu mươi thước, ngang sáu thước, dựng trong cánh đồng Đu-ra thuộc tỉnh Ba-by-lon.73gT1Ông Đa-ni-en xin nhà vua đặt các ông Sát-rác, Mê-sác và A-vết Nơ-gô lên trông coi tỉnh Ba-by-lon. Còn ông Đa-ni-en thì túc trực trong đền vua.m2ST0Vua liền đặt ông Đa-ni-en lên chức cao và ban cho ông nhiều món quà lớn. Vua đặt ông làm người cai quản toàn tỉnh Ba-by-lon và làm người đứng đầu các nhà thông thái của Ba-by-lon.~1uT/Đáp lời ông Đa-ni-en vua nói : Thiên Chúa của ngươi quả là Thần các thần, là Chúa Tể các vua, và là Đấng mặc khải những điều bí ẩn ; nhờ thế ngươi mới có thể tỏ lộ điều bí ẩn này.#0?T.Bấy giờ vua Na-bu-cô-đô-nô-xo sấp mình phủ phục trước mặt ông Đa-ni-en rồi truyền dâng lễ phẩm và hương thơm cho ông.n/UT-cũng như ngài đã thấy tảng đá bị tách khỏi núi dù không có bàn tay nào đụng tới, tảng đá ấy đập tan cả sắt, đồng, đất sét, bạc và vàng. Thiên Chúa cao cả đã cho đức vua biết chuyện gì sẽ xảy ra sau này. Giấc chiêm bao đúng là như thế và ý nghĩa chắc chắn là như vậy.?.wT,Trong thời đại các vua này, Đức Chúa Trời sẽ lập một vương quốc không bao giờ bị tiêu diệt, vương quốc ấy không bị giao cho một dân khác, nhưng nó sẽ đập tan và tiêu diệt tất cả mọi vương quốc này, đến muôn đời nó sẽ đứng vững ;{-oT+Việc ngài thấy sắt pha với đất sét nghĩa là các vương quốc sẽ làm cho các chủng tộc pha lẫn với nhau, nhưng không gắn bó với nhau được, cũng như sắt không hoà lẫn được với đất sét.|,qT*Các ngón chân phần bằng sắt, phần bằng đất sét là một vương quốc nửa mạnh nửa yếu.+{T)Bàn chân và các ngón chân mà ngài thấy nửa bằng đất sét, nửa bằng sắt là một vương quốc sẽ bị phân chia, nhưng sẽ có một phần sức mạnh của sắt, vì ngài thấy sắt pha lẫn với đất sét.[*/T(Còn vương quốc thứ tư vững như sắt. Cũng như sắt nghiền nát và đập tan tất cả vương quốc đó –khác nào sắt phá vỡ– cũng sẽ nghiền nát và phá vỡ tất cả.R)T'Sau triều đại ngài, sẽ xuất hiện một vương quốc khác kém hơn ngài. Rồi một vương quốc thứ ba nữa, vương quốc bằng đồng, sẽ thống trị cả mặt đất.}(sT&Con cái loài người, thú vật ngoài đồng, chim chóc trên trời, dù chúng ở đâu thì Đức Chúa Trời cũng giao vào tay ngài và đặt ngài làm chủ tể mọi loài. Cái đầu bằng vàng chính là ngài vậy.'T%Tâu bệ hạ, ngài là vua các vua, Đức Chúa Trời đã ban cho ngài vương quốc, quyền hành, thế lực và vinh quang.`&9T$Đó là giấc chiêm bao, còn ý nghĩa của nó thì xin tâu trước bệ hạ.:%mT#Bấy giờ tất cả cùng vỡ tan : cả sắt, sành, đồng, bạc lẫn vàng, giống như rơm rác trên sân phơi lúa mùa hè bị gió cuốn đi không để lại dấu vết gì. Còn tảng đá làm vỡ pho tượng thì trở thành một hòn núi lớn choán hết mặt đất.d$AT"Ngài đang mải nhìn thì bỗng có một tảng đá tách ra, dù không có bàn tay nào đụng tới, nó đập vào pho tượng trúng hai chân nửa sắt nửa sành, khiến hai bàn chân vỡ tan ra.O#T!hai bắp chân bằng sắt, hai bàn chân nửa sắt nửa sành." T Đầu pho tượng ấy bằng vàng ròng, ngực và hai cánh tay bằng bạc, bụng và hai bắp đùi bằng đồng,g!GTTâu bệ hạ, ngài đã có một giấc chiêm bao. Giấc chiêm bao ấy như thế này : một pho tượng, một pho tượng lớn, sáng chói, đứng sừng sững trước mặt ngài, coi thật dễ sợ.  TCòn thần đây, dù chẳng thông thái hơn ai, nhưng điều bí nhiệm này đã được mặc khải cho thần, để thần trình bày cho đức vua lời giải nghĩa, ngõ hầu đức vua biết những ý nghĩ trong lòng đức vua.b=TTâu đức vua, khi nằm trên giường, ngài đã để trí suy nghĩ về những gì sẽ xảy ra sau này ; và Đấng mặc khải các điều bí nhiệm đã cho ngài biết điều gì sẽ xảy ra.7TNhưng có Đức Chúa Trời là Đấng mặc khải những điều bí nhiệm, chính Người cho đức vua Na-bu-cô-đô-nô-xo biết điều gì sẽ xảy ra sau này. Đang khi nằm trên giường, ngài đã chiêm bao và thấy trong đầu như thế này :a;T*Ông Đa-ni-en trả lời : Điều bí nhiệm mà đức vua hỏi thì các nhà thông thái, các pháp sư, các thầy phù thuỷ và các thầy bói không thể nào trình bày cho đức vua được.MTĐáp lời ông Đa-ni-en, cũng gọi là Bên-tơ-sát-xa, nhà vua nói : Liệu ngươi có thể cho ta biết giấc chiêm bao ta đã thấy và ý nghĩa giấc chiêm bao ấy không ?veTBấy giờ quan A-ri-ốc vội vã đưa ông Đa-ni-en vào chầu vua và tâu vua thế này : Trong số con cái Giu-đa bị lưu đày, thần đã tìm thấy một người để trình bày cho bệ hạ lời giải mộng.ucTThế rồi ông Đa-ni-en vào gặp quan A-ri-ốc là người đã nhận lệnh vua để tiêu diệt các nhà thông thái của Ba-by-lon. Ông Đa-ni-en đến và nói với ông ta thế này : Đừng tiêu diệt các nhà thông thái của Ba-by-lon. Hãy đưa tôi vào bệ kiến nhà vua và tôi sẽ trình bày cho vua lời giải thích.3TLạy Ngài là Chúa của tổ tiên chúng con, con cảm tạ và ngợi khen Ngài, vì Ngài đã cho con sự khôn ngoan và sức mạnh. Và giờ đây, Ngài đã cho con biết điều chúng con xin Ngài : vì Ngài đã cho con biết chuyện của nhà vua.1TNgười mặc khải điều thẳm sâu và bí ẩn : Người biết những gì ở trong cõi tối tăm, và ánh sáng ở với Người.b=TNgười là Đấng làm cho tứ thời bát tiết chuyển vần, Người phế lập các vua, Người ban sự khôn ngoan cho các nhà thông thái, ban tri thức cho người hiểu rộng biết nhiều.Tbằng những lời sau đây : Chúc tụng danh Chúa muôn muôn đời, vì Người là Đấng khôn ngoan và quyền năng.-STBấy giờ ông Đa-ni-en được mặc khải điều bí nhiệm ấy trong giấc chiêm bao ban đêm. Ông Đa-ni-en liền chúc tụng Đức Chúa TrờiZ-Tvà bảo họ kêu xin Đức Chúa Trời rủ lòng thương cho biết điều bí nhiệm này, để Đa-ni-en và các bạn khỏi bị tiêu diệt cùng với các nhà thông thái của Ba-by-lon.ykTRồi ông Đa-ni-en về nhà kể cho các bạn là Kha-na-ni-a, Mi-sa-ên và A-da-ri-a biết sự việc,nUTÔng Đa-ni-en liền vào xin vua cho triển hạn để ông tìm ra lời giải thích cho vua.PTÔng Đa-ni-en thưa với viên sĩ quan của nhà vua là A-ri-ốc rằng : Tại sao vua lại ra lệnh vội vã thế ? Bấy giờ quan A-ri-ốc nói cho ông Đa-ni-en biết sự việc.FTBấy giờ ông Đa-ni-en đem lời khôn khéo nói với quan A-ri-ốc là người chỉ huy đám thị vệ đang trên đường đi giết các nhà thông thái của Ba-by-lon.+T Thế là lệnh được ban ra truyền giết các nhà thông thái. Và người ta tìm Đa-ni-en với các bạn để đem đi giết.T Nghe thế, nhà vua nổi cơn lôi đình và truyền tiêu diệt tất cả các người thông thái ở Ba-by-lon.O T Chuyện vua hỏi đó là chuyện khó khăn và không ai có thể trình bày trước mặt vua ngoài các bậc thần linh, mà các bậc ấy thì không ở chung với người phàm.O T Những nhà chiêm tinh đáp lời vua và tâu rằng : Không có người nào trên mặt đất này có thể tỏ bày chuyện của nhà vua, bởi vì không có vị vua nào, dù cao cả quyền uy mấy đi nữa, lại đem một chuyện như thế ra hỏi nhà phù thuỷ, pháp sư và nhà chiêm tinh. T nếu các ngươi không cho ta biết được giấc chiêm bao thì tất cả các ngươi sẽ chịu chung một án lệnh, nên các ngươi đã đem lời dối trá quanh co mà tâu trước mặt ta cho qua thời giờ. Vậy các ngươi hãy nói cho ta nghe giấc chiêm bao và như thế ta sẽ biết các ngươi có thể giải nghĩa cho ta được. !TNhà vua đáp lại rằng : Ta biết chắc chắn các ngươi đang tìm cách kéo dài thời gian vì biết lệnh ta đã ra là$ ATHọ lại đáp rằng : Xin đức vua kể giấc chiêm bao cho các tôi tớ nghe, rồi chúng thần sẽ trình bày ý nghĩa giấc chiêm bao.Y+TCòn nếu các ngươi cho ta biết ta đã thấy gì trong giấc chiêm bao và giải nghĩa được cho ta, thì các ngươi sẽ được ta ban quà, ban tặng vật và chức trọng quyền cao. Vậy các ngươi hãy nói cho ta biết ta đã thấy gì trong giấc chiêm bao và ý nghĩa của nó là thế nào.CTNhà vua trả lời họ rằng : Các ngươi phải hiểu rõ lệnh ta. Nếu các ngươi không nói được cho ta biết ta đã thấy gì trong giấc chiêm bao và không giải nghĩa được cho ta, thì các ngươi sẽ bị xử lăng trì và nhà các ngươi sẽ trở thành đống bùn.QTVà những nhà chiêm tinh ấy tâu vua bằng tiếng A-ram : Thánh thượng vạn tuế. Xin thánh thượng kể cho các tôi tớ ngài giấc chiêm bao và bầy tôi sẽ giải nghĩa.+TVua nói với họ : Ta đã thấy chiêm bao, và tâm hồn ta bối rối vì muốn biết mình đã thấy gì trong giấc chiêm bao.ETVua cho vời tất cả những thầy phù thuỷ, pháp sư, đồng bóng và chiêm tinh đến nói cho vua biết vua đã thấy gì trong giấc chiêm bao. Họ vào chầu vua. 1T*Năm thứ hai triều vua Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua đã thấy chiêm bao khiến vua bối rối trong tâm hồn, không sao ngủ được.R TĐa-ni-en ở lại đó cho đến năm thứ nhất triều vua Ky-rô. }Tvà khi vua hỏi các cậu về bất cứ điều gì cần đến sự khôn ngoan và tài trí, thì đều thấy các cậu trổi vượt gấp mười lần hơn tất cả các thầy phù thuỷ và pháp sư trong toàn vương quốc.Z /TNhà vua nói chuyện với chúng, và trong số các trẻ ấy không có đứa nào được như Đa-ni-en, Kha-na-ni-a, Mi-sa-ên và A-da-ri-a. Thế là bốn cậu này được đứng chầu vua,7 iTKhi đến thời hạn phải đưa bọn trẻ ra như vua đã truyền, thì quan đứng đầu các thái giám đem chúng ra trước mặt vua Na-bu-cô-đô-nô-xo.d~ CTBốn cậu bé này đều được Chúa ban ơn hiểu rộng biết nhiều về tất cả chữ nghĩa và lẽ khôn ngoan. Riêng Đa-ni-en còn được hiểu biết mọi thị kiến và điềm báo mộng.u} eTThế là quan giám thị cất phần thức ăn rượu uống của các cậu đi và cứ cho ăn rau.*| OTHết mười ngày, quan thấy các cậu sắc mặt hồng hào, da thịt đầy đặn hơn tất cả những đứa đã dùng thức ăn của nhà vua.T{ #TQuan chấp nhận lời các cậu ấy xin và thử trong mười ngày.Mz T rồi quan nhìn sắc mặt chúng tôi và sắc mặt những đứa dùng thức ăn của nhà vua. Lúc đó quan thấy thế nào thì cứ xử với các tôi tớ của quan như vậy.y yT Xin quan cứ thử các tôi tớ của quan đây trong mười ngày : cứ cho chúng tôi ăn rau uống nước,&x GT Đa-ni-en thưa với người được quan đứng đầu các thái giám chỉ định để trông coi Đa-ni-en, Kha-na-ni-a, Mi-sa-ên và A-da-ri-a :$w CT Nhưng quan này nói với Đa-ni-en rằng : Ta sợ đức vua ; vua đã chỉ định đồ ăn thức uống cho các ngươi. Vua mà thấy mặt mũi các ngươi gầy ốm hơn các bạn cùng tuổi thì chính các ngươi sẽ khiến ta mang tội trước mặt vua.jv OT Chúa đã khiến cho Đa-ni-en được cảm tình của quan đứng đầu các thái giám.+u QT*Phần Đa-ni-en, vì quyết tâm không để mình bị ô uế do thức ăn rượu uống của nhà vua, nên đã xin quan cho mình khỏi bị ô uế.Gt  TQuan đứng đầu các thái giám đổi tên cho chúng : Đa-ni-en thành Bên-tơ-sát-xa, Kha-na-ni-a thành Sát-rác, Mi-sa-ên thành Mê-sác và A-da-ri-a thành A-vết Nơ-gô.us eTTrong số các trẻ ấy có Đa-ni-en, Kha-na-ni-a, Mi-sa-ên và A-da-ri-a là những người Giu-đa.Nr TNhà vua dành cho chúng khẩu phần hằng ngày trong thức ăn rượu uống của nhà vua. Chúng phải được nuôi dạy ba năm, và sau thời hạn đó, phải ra mắt nhà vua.mq UTNhững đứa trẻ này phải là những đứa không khuyết tật, diện mạo khôi ngô, đã được học mọi lẽ khôn ngoan, hiểu rộng biết nhiều, trí khôn sắc sảo, có khả năng đứng chầu trong điện vua. Ông Át-pơ-nát còn phải dạy cho chúng biết chữ viết và tiếng nói của người Can-đê.Tp #TNhà vua truyền cho quan đứng đầu các thái giám là Át-pơ-nát chọn trong số con cái Ít-ra-en một vài đứa trẻ thuộc dòng dõi hoàng gia và hàng quý tộc mà dẫn về.o +TChúa trao vua xứ Giu-đa là Giơ-hô-gia-kim cùng với tất cả đồ dùng của Nhà Chúa vào tay vua Na-bu-cô-đô-nô-xo. Ông này mang những thứ ấy về đền thờ các thần của ông ta ở xứ Sin-a và bỏ vào nhà kho của các thần.n 9TNăm thứ ba, đời vua Giơ-hô-gia-kim cai trị xứ Giu-đa, vua xứ Ba-by-lon là Na-bu-cô-đô-nô-xo đến bao vây thành Giê-ru-sa-lem.|mqJ0#Chu vi là chín ngàn thước. Và từ nay trở đi, tên của thành sẽ là : ĐỨC-CHÚA-ngự-ở-đó.-lSJ0"Phía tây, hai ngàn hai trăm năm mươi thước và ba cổng : một cổng mang tên Gát ; một cổng mang tên A-se ; một cổng mang tên Náp-ta-li.8kiJ0!Phía nam, hai ngàn hai trăm năm mươi thước và ba cổng : một cổng mang tên Si-mê-ôn ; một cổng mang tên Ít-xa-kha ; một cổng mang tên Dơ-vu-lun.2j]J0 Phía đông, hai ngàn hai trăm năm mươi thước và ba cổng : một cổng mang tên Giu-se ; một cổng mang tên Ben-gia-min ; một cổng mang tên Đan.DiJ0Các cổng thành sẽ mang tên các chi tộc Ít-ra-en. Ba cổng ở phía bắc : một cổng mang tên Rưu-vên ; một cổng mang tên Giu-đa ; một cổng mang tên Lê-vi.sh_J0Còn đây là các lối ra của thành. Cạnh phía bắc : hai ngàn hai trăm năm mươi thước.RgJ0Đó là xứ các ngươi sẽ bắt thăm để chia làm phần gia nghiệp cho các chi tộc Ít-ra-en ; đó sẽ là phần của chúng – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng.KfJ0Còn biên giới phía nam của Gát, về mạn nam : biên giới này sẽ chạy từ Ta-ma cho tới dòng nước Mơ-ri-va ở Ca-đê, dọc theo con sông, đến tận Biển Lớn.e}J0Phần của Gát : dọc theo biên giới của Dơ-vu-lun, từ ranh giới phía đông sang ranh giới phía tây.d J0Phần của Dơ-vu-lun : dọc theo biên giới của Ít-xa-kha, từ ranh giới phía đông sang ranh giới phía tây.c J0Phần của Ít-xa-kha : dọc theo biên giới của Si-mê-ôn, từ ranh giới phía đông sang ranh giới phía tây. b J0Phần của Si-mê-ôn : dọc theo biên giới của Ben-gia-min, từ ranh giới phía đông sang ranh giới phía tây.aJ0Đây là các chi tộc còn lại : phần của Ben-gia-min : từ ranh giới phía đông sang ranh giới phía tây.x`iJ0Như thế, phần của ông hoàng sẽ nằm ở giữa lãnh thổ Giu-đa và lãnh thổ Ben-gia-min. Còn phần sở hữu của các thầy Lê-vi và phần sở hữu của thành thì nằm giữa hai phần của ông hoàng.L_J0Phần còn lại thuộc về ông hoàng thì ở hai bên phần trích dâng thánh và phần sở hữu của thành : từ cạnh phía đông của phần trích dâng –dài mười hai ngàn năm trăm thước– cho đến ranh giới phía đông ; từ cạnh phía tây của phần trích dâng –dài mười hai ngàn năm trăm thước– cho đến ranh giới phía tây. Đó là phần của ông hoàng tương ứng với những phần khác. Phần trích dâng thánh và thánh điện của Đền Thờ sẽ nằm ở giữa phần đất ấy. ^J0Toàn bộ phần đất ấy là mười hai ngàn năm trăm thước trên mười hai ngàn năm trăm thước : đó là phần đất vuông ; các ngươi sẽ trích ra một phần làm phần trích dâng thánh và phần sở hữu của thành.z]mJ0Những người lao động trong thành, thuộc mọi chi tộc Ít-ra-en, sẽ canh tác phần đất này. \9J0Phần còn lại có chiều dài chạy dọc theo phần trích dâng thánh : năm ngàn thước về phía đông và năm ngàn thước về phía tây ; lợi tức của phần đất này sẽ dùng làm lương thực nuôi những người lao động trong thành.z[mJ0Đồng cỏ dành cho thành : phía bắc : một trăm hai mươi lăm thước ; phía nam : một trăm hai mươi lăm thước ; phía đông : một trăm hai mươi lăm thước ; phía tây : một trăm hai mươi lăm thước.ZJ0Đây là kích thước của thành : phía bắc : hai ngàn hai trăm năm mươi thước ; phía nam : hai ngàn hai trăm năm mươi thước ; phía đông : hai ngàn hai trăm năm mươi thước ; phía tây : hai ngàn hai trăm năm mươi thước.fYEJ0Phần còn lại rộng hai ngàn năm trăm thước, dài mười hai ngàn năm trăm thước, đó là đất phàm tục, dùng để làm thành, làm nhà ở và làm đồng cỏ. Thành sẽ nằm ở giữa.@XyJ0Không được đem đất ấy bán hay đổi chác, không được chuyển nhượng phần đất tuyệt hảo của xứ, vì đó là của thánh dâng kính ĐỨC CHÚA.WJ0 Còn thuộc về các thầy Lê-vi một phần tương ứng với lãnh thổ của các tư tế, dài mười hai ngàn năm trăm thước, rộng năm ngàn thước. Tất cả dài mười hai ngàn năm trăm thước, rộng mười ngàn thước. VJ0 Sẽ thuộc về chúng một phần lấy từ phần trích dâng rất thánh trong xứ, gần lãnh thổ các thầy Lê-vi.U%J0 Đó là phần dành cho các tư tế đã được thánh hiến, thuộc dòng dõi Xa-đốc, những người đảm trách việc phục vụ Ta ; chúng đã không lầm lạc vào lúc con cái Ít-ra-en lầm lạc cũng như các thầy Lê-vi lầm lạc.STJ0 Đây sẽ là phần trích dâng làm đất thánh dành cho các tư tế : phía bắc dài mười hai ngàn năm trăm thước ; phía tây rộng năm ngàn thước ; phía đông rộng năm ngàn thước ; phía nam dài mười hai ngàn năm trăm thước. Thánh điện của ĐỨC CHÚA sẽ nằm ở giữa.!S;J0 Các ngươi sẽ trích ra một phần để dâng kính ĐỨC CHÚA : dài mười hai ngàn năm trăm thước và rộng mười ngàn thước.PRJ0Dọc theo biên giới của Giu-đa, từ ranh giới phía đông sang ranh giới phía tây, các ngươi sẽ trích ra một phần rộng mười hai ngàn năm trăm thước và dài bằng phần của mỗi chi tộc, từ ranh giới phía đông sang ranh giới phía tây. Thánh điện sẽ nằm ở giữa.QJ0Phần của Giu-đa : dọc theo biên giới của Rưu-vên, từ ranh giới phía đông sang ranh giới phía tây.PyJ0Phần của Rưu-vên : dọc theo biên giới Ép-ra-im, từ ranh giới phía đông sang ranh giới phía tây.OJ0Phần của Ép-ra-im : dọc theo biên giới của Mơ-na-se, từ ranh giới phía đông sang ranh giới phía tây.NJ0Phần của Mơ-na-se : dọc theo biên giới của Náp-ta-li, từ ranh giới phía đông sang ranh giới phía tây.M}J0Phần của Náp-ta-li : dọc theo biên giới của A-se, từ ranh giới phía đông sang ranh giới phía tây.|LqJ0Phần của A-se : dọc theo biên giới của Đan, từ ranh giới phía đông sang ranh giới phía tây.K !J0Đây là danh sách các chi tộc. Phần của Đan : ở cực bắc, về phía Khét-lôn, phía Cửa ải Kha-mát và Kha-xa Ê-nan, lãnh thổ của Đa-mát, ở phía bắc, dọc theo Kha-mát, từ ranh giới phía đông sang ranh giới phía tây.NJJ/Người ngoại kiều cư ngụ trong chi tộc nào, thì các ngươi phải cho nó phần gia nghiệp của nó trong chi tộc ấy, – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng.I%J/Các ngươi hãy bắt thăm để chia nhau đất này làm phần gia nghiệp cho các ngươi, cũng như cho các ngoại kiều đang cư ngụ giữa các ngươi và đã sinh con cái ở giữa các ngươi. Các ngươi phải coi chúng như người bản xứ. Chúng cũng sẽ bắt thăm như các ngươi để được phần gia nghiệp ở giữa các chi tộc Ít-ra-en.TH!J/Các ngươi hãy chia nhau xứ này, theo số các chi tộc Ít-ra-en.G)J/Còn phía tây : Biển Lớn được dùng làm ranh giới cho tới trước mặt Cửa Ải Kha-mát : đó là ranh giới phía tây. F9J/Phía nam : từ Ta-ma cho tới dòng nước Mơ-ri-va ở Ca-đê, dọc theo con sông đến tận Biển Lớn : đó là ranh giới phía nam.eECJ/Phía đông : từ giữa Khau-ran và Đa-mát, sông Gio-đan được dùng làm ranh giới giữa Ga-la-át và xứ Ít-ra-en, cho đến tận Biển Đông, về phía Ta-ma : đó là ranh giới phía đông.-DSJ/ranh giới sẽ chạy dài từ Biển cho tới Kha-xa Ê-nan, phía bắc là lãnh thổ của Đa-mát và của Kha-mát : đó là ranh giới phía bắc.C+J/Bê-rô-tha, Xíp-ra-gim nằm giữa lãnh thổ Đa-mát và lãnh thổ Kha-mát, Kha-xa Ha Ti-khôn nằm về phía ranh giới Khau-ran ;B%J/Đây là ranh giới của xứ này. Phía bắc : từ Biển Lớn, theo hướng Khét-lôn, cho đến Cửa ải Kha-mát, Xơ-đát,rA]J/Ai trong các ngươi cũng đều được chia xứ sở làm phần gia nghiệp, vì Ta đã giơ tay thề là ban đất ấy cho tổ tiên các ngươi. Đất này phải rơi vào tay các ngươi làm phần gia nghiệp.a@;J/ ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán như sau : Đây là ranh giới để các ngươi theo đó mà chia nhau xứ sở làm phần gia nghiệp cho mười hai chi tộc Ít-ra-en ; Giu-se được hai phần.&?EJ/ Trên hai bờ sông sẽ mọc lên mọi giống cây ăn trái, lá không bao giờ tàn, trái không bao giờ hết : mỗi tháng các cây đó sẽ sinh trái mới nhờ có nước chảy ra từ thánh điện. Trái dùng làm lương thực còn lá để làm thuốc.e>CJ/ Nhưng đầm lầy của nó sẽ không hoá ra lành mà chỉ dùng để lấy muối.V=%J/ Sẽ có nhiều ngư phủ sinh sống ở trên bờ. Từ Ên Ghe-đi cho tới Ên Éc-la-gim sẽ toàn là bãi phơi lưới. Cá ở đây cũng nhiều và đủ loại như cá ở Biển Lớn.{<oJ/ Sông chảy đến đâu thì mọi sinh vật lúc nhúc ở đó sẽ được sống. Sẽ có rất nhiều cá, vì nước này chảy tới đâu, thì nó chữa lành ; sông này chảy đến đâu, thì ở đó có sự sống.5;cJ/Người ấy bảo tôi : Nước này chảy về miền đất phía đông, xuống vùng A-ra-va, rồi đổ ra biển Chết và làm cho nước biển hoá lành.a:;J/Khi tôi trở lại, thì này : có rất nhiều cây cối ở hai bên bờ sông. 9J/Người ấy bảo tôi : Ngươi có thấy không, hỡi con người ? Rồi người ấy dẫn tôi trở lại bờ sông.W8'J/Người ấy còn đo năm trăm thước nữa : đó là một con sông, tôi không thể đi qua được vì nước đã dâng cao, khiến không thể đi qua mà chỉ bơi mới được thôi.t7aJ/Người ấy đo năm trăm thước nữa rồi dẫn tôi đi qua nước : nước ngập đến đầu gối. Người ấy lại đo năm trăm thước nữa rồi dẫn tôi đi qua nước : nước ngập đến ngang lưng."6=J/Người ấy đi ra phía đông, tay cầm dây đo, đo năm trăm thước rồi dẫn tôi đi qua nước : nước ngập đến mắt cá chân.\51J/Người ấy đưa tôi ra theo lối cổng bắc và dẫn tôi đi vòng quanh theo lối bên ngoài, đến cổng ngoài quay mặt về phía đông, và này : nước từ phía bên phải chảy ra.?4 yJ/*Người ấy dẫn tôi trở lại phía cửa Đền Thờ, và này : có nước vọt ra từ dưới ngưỡng cửa Đền Thờ và chảy về phía đông, vì mặt tiền Đền Thờ quay về phía đông. Nước từ phía dưới bên phải Đền Thờ chảy xuống phía nam bàn thờ. 3J.Người ấy bảo tôi : Đây là nhà bếp, nơi những người phục vụ Đền Thờ luộc các lễ vật của dân. 2 J.Có một bức tường bao quanh cả bốn sân và có những cái lò được xây ở khắp chung quanh chân tường.#1?J.ở bốn góc, có những cái sân nhỏ dài hai mươi thước rộng mười lăm thước. Cả bốn sân đều có cùng một kích thước.,0QJ.Rồi người ấy dẫn tôi ra sân ngoài và đưa tôi tới gần chỗ bốn góc sân ấy. Này : ở mỗi góc sân đều có một cái sân nhỏ ;m/SJ.Người ấy bảo tôi : Đây là nơi các tư tế luộc lễ vật đền tội và lễ vật tạ tội, nơi họ nấu lễ phẩm, để khỏi phải đem ra sân ngoài kẻo chuyển sự thánh thiêng cho dân.P.J.Người ấy đưa tôi vào, qua lối bên cổng, gần các phòng thánh quay về phía bắc, dành cho các tư tế. Và này, tại đây có một nơi, ở tận cùng, về phía tây.>-uJ.Ông hoàng sẽ không được lấy gì trong phần gia nghiệp của dân, không được tước đoạt phần sở hữu của họ. Nó phải lấy phần sở hữu của mình mà cho con cái, ngõ hầu không người nào trong dân Ta buộc phải lìa bỏ phần sở hữu của mình.L,J.Nhưng nếu nó lấy một phần trong gia nghiệp của mình mà cho một trong các tôi tớ, thì phần ấy sẽ thuộc về người tôi tớ cho tới năm ân xá ; sau đó, phần ấy lại thuộc về ông hoàng. Chỉ con cái nó mới được quyền sở hữu vĩnh viễn phần gia nghiệp.+)J.ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này : Nếu ông hoàng lấy một phần trong gia nghiệp của mình mà tặng cho một trong các con, thì phần ấy sẽ thuộc về người con ; đó sẽ là phần chúng được sở hữu do thừa tự.*}J.Mỗi buổi sáng, người ta sẽ dâng chiên, lễ phẩm và dầu làm lễ toàn thiêu cho đến muôn đời.t)aJ.Mỗi buổi sáng ngươi cũng sẽ dâng lễ phẩm là một phần ba thùng bột và hai lít rưỡi dầu để nhào bột làm lễ phẩm dâng kính ĐỨC CHÚA. Đó là quy tắc vĩnh viễn, cho đến muôn đời.4(aJ. Mỗi ngày, ngươi sẽ dâng một con chiên một tuổi và toàn vẹn để làm lễ toàn thiêu kính ĐỨC CHÚA, ngươi sẽ dâng vào mỗi buổi sáng.|'qJ. Khi ông hoàng dâng kính ĐỨC CHÚA lễ toàn thiêu tự nguyện hoặc lễ kỳ an tự nguyện, thì người ta sẽ mở cổng quay về phía đông cho nó, và nó sẽ dâng lễ toàn thiêu và lễ kỳ an của nó giống như nó đã dâng vào ngày sa-bát, đoạn nó đi ra và người ta sẽ đóng cổng lại sau khi nó đã đi ra.x&iJ. Trong các ngày lễ và đại lễ, lễ phẩm sẽ là : cứ mỗi con bò, dâng hai thùng lúa và cứ mỗi con cừu, dâng hai thùng ; còn đối với chiên, thì tuỳ sức ; dầu thì cứ hai thùng dâng bảy lít. ~}|{zyyxwwv\uuts=<;:98I75&44^33:2111/0//-,,/*))t(B'%$#"! KW#B8+J  ] a gg rJgEGTCòn mười cái sừng kia là mười ông vua từ vương quốc ấy trỗi dậy. Rồi một ông vua khác sẽ trỗi dậy sau mười ông kia. Vua này sẽ khác hẳn các vua trước và sẽ hạ ba vua.DT*Vị đứng túc trực ấy lại nói với tôi thế này : Con thú thứ tư là vương quốc thứ tư sẽ xuất hiện trên mặt đất, khác hẳn với mọi vương quốc. Nó sẽ ăn hết toàn cõi đất, sẽ dẫm nát và nghiền tan.WC'Tcho tới khi Đấng Lão Thành đến và có cuộc xét xử nhằm bênh vực chư thánh của Đấng Tối Cao, cho tới khi thời đến, thời mà chư thánh nắm được vương quyền.{BoTTôi đang nhìn, thì cái sừng này đã giao chiến với chư thánh và đã thắng được các ngài,>AuTTôi cũng muốn biết chắc về mười cái sừng trên đầu nó và về cái sừng khác đã mọc lên, và ba cái đã rụng đi trước mặt cái sừng ấy ; cái sừng này là cái sừng có mắt, và mồm nói những lời quái gở ; nó có vẻ lớn hơn các sừng khác.#@?TBấy giờ tôi muốn biết chắc chắn về con thú thứ tư là con thú khác hẳn với tất cả các con khác, nó rất đáng sợ, có răng bằng sắt và vuốt bằng đồng. Nó ăn, nó nghiền, rồi lấy chân chà đạp những gì còn sót lại.?TRồi chư thánh của Đấng Tối Cao sẽ lãnh nhận vương quyền và nắm giữ vương quyền ấy mãi mãi muôn đời.Z>-TBốn con thú to lớn ấy tức là bốn ông vua, từ đất trỗi dậy.{=oTTôi đến gần một trong những vị đứng túc trực và xin vị ấy cho biết sự thực chắc chắn về tất cả những điều ấy. Người đã nói với tôi và giải thích cho tôi ý nghĩa các sự việc :<TTôi là Đa-ni-en, tâm trí tôi hoang mang vì những điều ấy, và những thị kiến trong đầu làm tôi xao xuyến.b;=TĐấng Lão Thành trao cho Người quyền thống trị, vinh quang và vương vị ; muôn người thuộc mọi dân tộc, quốc gia và ngôn ngữ đều phải phụng sự Người. Quyền thống trị của Người là quyền vĩnh cửu, không bao giờ mai một ; vương quốc của Người sẽ chẳng hề suy vong.w:gT Trong những thị kiến ban đêm, tôi mải nhìn thì kìa : có ai như một Con Người đang ngự giá mây trời mà đến. Người tiến lại gần bên Đấng Lão Thành và được dẫn đưa tới trình diện. 99T Những con thú còn lại bị tước mất quyền thống trị, nhưng đời chúng được kéo dài thêm một thời và một kỳ hạn.]83T Bấy giờ tôi mải nhìn vì có tiếng ồn ào của cái sừng thốt ra những lời quái gở ; tôi vẫn mải nhìn khi con thú bị giết, thây nó bị huỷ diệt và làm mồi cho lửa.U7#T Từ trước nhan Người, một sông lửa cuồn cuộn chảy ra. Ngàn ngàn hầu hạ Người, vạn vạn túc trực trước Thánh Nhan. Toà bắt đầu xử, sổ sách được mở ra.+6OT *Tôi đang nhìn thì thấy đặt những chiếc ngai và một Đấng Lão Thành an toạ. Áo Người trắng như tuyết, tóc trên đầu Người tựa lông chiên tinh tuyền. Ngai của Người toàn là ngọn lửa, bánh xe của ngai cũng rừng rực lửa hồng.W5'TTôi đang chăm chú nhìn các sừng, thì kìa : giữa các sừng này, một sừng khác, nhỏ hơn, mọc lên ; và ba cái trong các sừng trước bị nhổ đi trước mặt cái nhỏ. Và kìa : có những con mắt như mắt người trên sừng ấy, và có một cái mồm nói những điều quái gở.f4ETRồi vẫn trong thị kiến ban đêm, tôi đang nhìn thì kìa : con thú thứ tư đáng kinh đáng sợ và mạnh mẽ vô song ; răng của nó bằng sắt và rất to. Nó ăn, nó nghiền, rồi lấy chân chà đạp những gì còn sót lại. Nó khác hẳn tất cả các con thú trước. Nó có những mười sừng.Q3TSau đó, tôi đang nhìn, thì kìa : một con thú khác giống như con beo ; hai bên mình nó, có bốn cánh như cánh chim. Nó có bốn đầu, và được trao quyền thống trị.21TVà này một con thú khác, con thứ hai, giống như con gấu. Nó được đặt trong tư thế chỉ đứng một bên, mõm ngậm ba khúc xương sườn giữa hai hàm răng. Người ta bảo nó như thế này : Đứng lên, ăn thịt cho nhiều đi !.1UTCon thứ nhất giống như sư tử, lại mang cánh đại bàng. Tôi nhìn theo cho đến khi đôi cánh của nó bị giựt mất ; nó được nhấc lên khỏi mặt đất và đặt đứng trên hai chân như một người ; nó được ban cho một quả tim người.H0 Tbốn con thú lớn từ biển lên, mỗi con mỗi khác :3/_Ttheo như chính lời ông kể lại : Ban đêm, trong một thị kiến, tôi đang mải nhìn thì kìa : gió bốn phương trời khuấy động biển cả ;. #TNăm thứ nhất đời Bên-sát-xa làm vua xứ Ba-by-lon, trong một giấc chiêm bao, khi đang nằm trên giường, ông Đa-ni-en thấy trong trí thị kiến sau đây. Ông đã viết lại giấc chiêm bao đó. Câu chuyện bắt đầu như sau,D-TNgười giải thoát, giữ gìn, Người làm những dấu lạ điềm thiêng trên trời cùng dưới đất. Người đã giải cứu Đa-ni-en khỏi móng vuốt sư tử.n,UTĐây là lệnh ta truyền : trên toàn lãnh thổ vương quốc ta, mọi người phải run rẩy kính sợ trước mặt vị Thần của Đa-ni-en :bởi vì Người là vị Thần hằng sống và tồn tại muôn đời ; vương quốc của Người sẽ chẳng hề suy vong, quyền thống trị của Người vô cùng vô tận.B+}TBấy giờ vua Đa-ri-ô viết cho tất cả những người thuộc các dân tộc, quốc gia và ngôn ngữ trên khắp cõi đất : Chúc các ngươi vạn sự bình an !>*uTVua liền truyền điệu những người kia đến, họ là những kẻ đã vu khống cho ông Đa-ni-en ; rồi vua ra lệnh quăng họ cùng với vợ con vào hầm sư tử. Những người này chưa đụng tới nền hầm, thì sư tử đã vồ lấy chúng mà nghiền nát xương.\)1TLúc ấy, vua rất vui mừng, truyền kéo ông Đa-ni-en lên khỏi hầm. Và ông được kéo lên, không một vết thương trên mình, bởi vì ông đã tin cậy vào Thiên Chúa của ông./(WTThiên Chúa của thần đã sai thiên sứ đến khoá hàm sư tử khiến chúng không hại được thần, bởi vì trước mặt Người, thần đã được nhìn nhận là vô tội, và, tâu đức vua, ngay trước nhan ngài, thần cũng chẳng làm điều gì ác.X')TBấy giờ ông Đa-ni-en đáp lại : Hoàng thượng, vạn vạn tuế !4&aTVừa tới gần, vua cất giọng đau đớn gọi vọng xuống ông Đa-ni-en. Vua lên tiếng nói với ông rằng : Hỡi Đa-ni-en, người tôi tớ của Thần hằng sống, vị Thần mà ngươi bền lòng phụng sự, có cứu được ngươi thoát hàm sư tử không ?[%/TSáng sớm tinh sương, vua đã trỗi dậy, vội vã đi ra hầm sư tử.$3TRồi vua về cung, suốt đêm không ăn không uống, cũng chẳng cho các cung phi vào hầu. Vua không tài nào chợp mắt được.p#YTNgười ta đem một phiến đá tới đặt trên miệng hầm. Vua lấy ấn của mình và ấn của các đại thần niêm phiến đá lại để không còn thay đổi gì được nữa về vụ ông Đa-ni-en.w"gTBấy giờ vua đành hạ lệnh, và người ta đưa ông Đa-ni-en đi quăng vào hầm sư tử. Vua lên tiếng nói với ông Đa-ni-en : Vị thần mà ngươi bền lòng phụng sự, chính vị ấy sẽ cứu ngươi !!)TBấy giờ những người kia lại kéo nhau đến gặp vua và tâu rằng : Tâu đức vua, xin đức vua biết cho rằng theo luật của dân Mê-đi và dân Ba-tư, thì mọi giới lệnh và sắc chỉ nhà vua đã ban đều bất di bất dịch.3 _TNghe lời ấy, vua rất đau lòng và để tâm tìm cách cứu ông Đa-ni-en. Vua cố sức giải cứu ông Đa-ni-en mãi cho đến lúc mặt trời lặn.TBấy giờ họ thưa với vua rằng : Tâu đức vua, trong đám dân Giu-đa lưu đày, có tên Đa-ni-en không đếm xỉa gì tới đức vua cũng như tới giới lệnh đức vua đã châu phê. Ngày nào y cũng cầu nguyện đến ba lần.H T Rồi họ tới yết kiến vua và nhắc đến lệnh cấm của vua : Đức vua đã chẳng châu phê lệnh cấm đó sao ? Theo lệnh cấm này, trong ba mươi ngày sắp tới, bất cứ ai cầu xin thần nào hay người nào ngoài đức vua thì sẽ bị quăng vào hầm sư tử. Vua đáp lại rằng : Đúng vậy, chiếu theo luật không thể huỷ bỏ của dân Mê-đi và Ba-tư thì đúng như vậy.%CT Bấy giờ những người ấy đổ xô lại và bắt gặp ông Đa-ni-en đang cầu nguyện và thống thiết nài van Thiên Chúa của ông.-ST Khi biết là văn kiện đã được châu phê, ông Đa-ni-en về nhà. Cửa sổ phòng trên nhà ông quay về hướng Giê-ru-sa-lem. Mỗi ngày ba lần, ông quỳ gối, cầu nguyện và ngợi khen Thiên Chúa của ông, y như ông đã làm từ trước đến nay.NT Do đó, vua Đa-ri-ô đã châu phê văn kiện và lệnh cấm.dAT Bấy giờ, tâu đức vua, xin ngài hạ lệnh cấm và châu phê văn kiện, để chiếu theo luật không thể huỷ bỏ của dân Mê-đi và Ba-tư, lệnh cấm này trở nên bất di bất dịch.{oTTất cả các vị tể tướng của vương quốc, các thủ lãnh, thống đốc, cận thần và tổng trấn đều nhất trí thảo ra sắc chỉ và xin đức vua phê chuẩn lệnh cấm sau đây : Trong ba mươi ngày sắp tới, bất cứ ai cầu xin thần nào hay người nào ngoài đức vua thì sẽ bị quăng vào hầm sư tử.'TBấy giờ các tể tướng và thống đốc ấy kéo nhau đến gặp vua và tâu rằng : Đức vua Đa-ri-ô, vạn vạn tuế !T!TVì thế, những người ấy mới nói với nhau : Chúng ta sẽ chẳng tìm được một cớ nào để bắt lỗi tên Đa-ni-en này đâu, trừ phi tìm lý do tôn giáo để hại y.jMTDo đó, các tể tướng và thống đốc cố tìm cách bắt lỗi ông Đa-ni-en về việc triều chính. Nhưng họ đã không thể tìm được một cớ hay một thiếu sót nào để bắt lỗi, vì ông Đa-ni-en vốn là người trung tín ; họ đã không tìm được điều gì sơ suất hay thiếu sót nơi ông.CTÔng Đa-ni-en này vượt hẳn các tể tướng và thống đốc, nhờ có một thần khí siêu phàm, nên vua có ý định đặt ông đứng đầu cả vương quốc.+OTdưới quyền ba tể tướng trong đó có ông Đa-ni-en. Họ phải phúc trình mọi việc cho ba vị này, để nhà vua khỏi bị thiệt hại.7TVua Đa-ri-ô quyết định đặt trên vương quốc của ông một trăm hai mươi thống đốc, để họ cai trị toàn vương quốc` ;TSau đó, ông Đa-ri-ô, người Mê-đi, lên ngôi vua năm sáu mươi hai tuổi.;qT*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***NTBấy giờ vua Bên-sát-xa truyền mặc cẩm bào đỏ thẫm cho ông Đa-ni-en, đeo vòng vàng vào cổ ông và tuyên bố rằng, trong vương quốc, ông là nhân vật thứ ba.TPƠ-RẾT –có nghĩa là phân chia– : vương quốc của ngài đã bị phân chia và trao cho các dân Mê-đi và Ba-tư.s_TTƠ-KÊN –có nghĩa là cân– : ngài đã bị đặt trên bàn cân và thấy là không đủ ;( ITvà đây là lời giải thích : MƠ-NÊ –có nghĩa là đếm– : Thiên Chúa đã đếm và chấm dứt những ngày của triều đại ngài ;b =TĐây là những chữ đã được viết ra : MƠ-NÊ, MƠ-NÊ, TƠ-KÊN, PÁC-XIN ;^ 5TVì thế, Thiên Chúa đã cho phần bàn tay ấy đến viết hàng chữ kia.a ;TTrái lại ngài đã tự cao tự đại, đã chống lại Chúa Tể trời cao : ly chén trong Đền Thờ của Chúa, người ta đã mang đến trước mặt ngài ; ngài đã dùng các ly chén ấy mà uống cùng với các đại thần, cung phi và cung nữ. Ngài đã ngợi khen các thần bằng bạc, vàng, đồng, sắt, gỗ và đá là những vật không thấy, không nghe, không biết. Còn Thiên Chúa là Đấng nắm trong tay sinh khí của ngài và điều khiển mọi đường đi nước bước của ngài, ngài lại chẳng tôn vinh !8 iTCòn ngài, tâu đức vua Bên-sát-xa, ngài là con của phụ vương, dầu đã biết tất cả những điều trên, ngài vẫn không chịu hạ mình xuống.$ATNgười đã bị đuổi, không được chung sống với người ta, bị mất trí, trở nên giống thú vật, phải chung sống với lừa hoang và ăn cỏ như bò, mình mẩy ướt đẫm sương trời, cho tới khi người nhận ra Thiên Chúa, Đấng Tối Cao, là Đấng cai trị vương quốc loài người, và Thiên Chúa ban quyền cai trị này cho ai là tuỳ ý.'TNhưng khi trở nên tự cao tự đại và sinh lòng kiêu căng quá mức, người đã bị truất ngôi và mất hết vinh dự.A{TChính vì chức cao quyền trọng Thiên Chúa ban cho phụ vương mà mọi dân tộc, quốc gia và ngôn ngữ đều run rẩy kính sợ trước mặt phụ vương. Người bắt ai phải chết hay cho ai được sống là tuỳ ý, người nâng ai lên hay hạ ai xuống cũng tuỳ ý.0YTThiên Chúa là Đấng Tối Cao, đã ban cho Na-bu-cô-đô-nô-xo, phụ vương ngài, vương quốc với chức cao quyền trọng, vinh dự và oai phong.TBấy giờ ông Đa-ni-en lên tiếng nói trước mặt vua : Tâu đức vua, lộc vua ban, xin giữ lại cho ngài ; quà vua tặng, xin dành cho người khác. Nhưng hàng chữ kia, thần xin đọc và giải thích hầu đức vua.H TCòn về ngươi, ta nghe nói rằng ngươi có tài giải thích và tháo gỡ khó khăn. Vậy, nếu ngươi đọc và giải thích được hàng chữ đó cho ta, thì ngươi sẽ được mặc cẩm bào đỏ thẫm, đeo vòng vàng vào cổ, và sẽ là nhân vật thứ ba trong vương quốc.@yTNgười ta đã dẫn các nhà thông thái và pháp sư đến để đọc và giải thích hàng chữ kia cho ta ; nhưng họ đều không giải thích được ý nghĩa.6eTTa đã nghe đồn rằng thần khí của các bậc thần minh ở nơi ngươi, nên ngươi mới có sự sáng suốt, thông hiểu và khôn ngoan xuất chúng.wgT Bấy giờ ông Đa-ni-en được dẫn vào chầu vua. Vua ngỏ lời với ông rằng : Ngươi có phải là Đa-ni-en, một người trong nhóm Giu-đa đi lưu đày mà phụ vương ta đã đưa từ Giu-đa về không ?fET Bởi vì nơi ông ấy, tức là ông Đa-ni-en mà phụ vương đã đặt tên là Bên-tơ-sát-xa, người ta gặp thấy thần khí siêu phàm, tri thức, hiểu biết, tài giải mộng, tài cắt nghĩa điều bí nhiệm, tài tháo gỡ khó khăn, nên xin cho gọi ông ấy đến ; ông ấy sẽ giải thích được.Z~-T Trong vương quốc của ngài, có một nhân vật mang nơi mình thần khí của các bậc thần thánh. Dưới thời phụ vương của ngài, người ta gặp thấy nơi nhân vật ấy sự sáng suốt, thông hiểu và khôn ngoan sánh được với sự khôn ngoan của các thần. Phụ vương của ngài là Na-bu-cô-đô-nô-xo đã đặt ông ấy đứng đầu các thầy phù thuỷ, pháp sư, chiêm tinh và thầy bói.}#T Nghe tiếng nói của vua và các đại thần, hoàng thái hậu đi vào phòng tiệc. Bà lên tiếng nói : Thánh thượng vạn tuế ! Xin thánh thượng đừng để cho tâm trí ra bàng hoàng, đừng để dung nhan ngài phải biến sắc !|yT Bấy giờ vua Bên-sát-xa hết sức bàng hoàng, mặt vua biến sắc. Các đại thần cũng hốt hoảng.4{aTLúc đó, tất cả các nhà thông thái của vua tiến vào, nhưng họ chẳng đọc được hàng chữ ấy, cũng không giải thích nổi cho vua hiểu.zTVua lên tiếng ra lệnh cho triệu các pháp sư, các nhà chiêm tinh và thầy bói. Rồi vua ngỏ lời với các nhà thông thái Ba-by-lon rằng : Phàm ai đọc nổi hàng chữ ấy và giải thích được cho ta nghe, ta sẽ cho mặc cẩm bào đỏ thẫm, đeo vòng vàng vào cổ ; người ấy sẽ là nhân vật thứ ba trong vương quốc.vyeTBấy giờ mặt vua biến sắc, tâm trí bàng hoàng, ruột gan đòi đoạn, gối run cầm cập.ExTNgay lúc ấy, những ngón tay người xuất hiện, viết lên vách tường quét vôi của hoàng cung ở phía sau trụ đèn. Vua nhìn thấy phần bàn tay đang viết.sw_THọ vừa uống rượu vừa ca ngợi các thần bằng vàng, bạc, đồng, sắt, gỗ và đá.SvTBấy giờ người ta mang ly chén bằng vàng đã lấy từ cung thánh Đền Thờ Thiên Chúa ở Giê-ru-sa-lem ; vua và các đại thần, cung phi và cung nữ đều dùng mà uống.1u[TKhi đã thấm hơi men, vua truyền mang ly mang chén bằng vàng bằng bạc mà vua cha là Na-bu-cô-đô-nô-xo đã lấy ở đền thờ Giê-ru-sa-lem. Vua Bên-sát-xa định dùng những ly chén này để uống rượu cùng với các đại thần, cung phi và cung nữ.t T*Vua Bên-sát-xa mở tiệc lớn khoản đãi một ngàn đại thần. Trước mặt những người này, vua uống rượu.;sqT"*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***xriT!Cùng lúc ấy, ta tỉnh trí lại. Ta tìm lại được vinh quang huy hoàng thuở trước, nhờ đó, vương quốc của ta cũng sẽ vẻ vang rạng rỡ. Các cố vấn và đại thần đến thăm viếng ta. Ta phục hồi được quyền bính trên vương quốc, nhờ vậy, uy thế vốn lớn lao của ta càng gia tăng gấp bội.,qQT Trước nhan Người, dân cư trên mặt đất đều bị kể như không. Theo ý muốn của Người, Người điều khiển cả đạo binh trên trời, lẫn cư dân dưới đất. Chẳng có ai cản được tay Người, và dám hỏi rằng : Ngài làm gì thế ?4paTKhi mãn hạn, ta là Na-bu-cô-đô-nô-xo, ta ngước mắt lên trời ; cùng lúc, ta tỉnh trí lại và chúc tụng Đấng Tối Cao. Ta ca ngợi, tôn vinh Đấng Hằng Sống :Người nắm quyền thống trị muôn đời, vương quốc của Người tồn tại thiên thu.goGTNgay lúc đó, những lời trên đây liên quan đến vua Na-bu-cô-đô-nô-xo đã nên ứng nghiệm. Ông bị đuổi, không được chung sống với người ta, phải ăn cỏ như bò, mình mẩy ướt đẫm sương trời, và rồi tóc tai dài dần ra như lông đại bàng, móng tay móng chân như thể móng chim.nTngươi sẽ bị đuổi, không được chung sống với người ta, nhưng phải sống chung với thú vật ngoài đồng, phải ăn cỏ như bò. Ngươi phải chịu như thế suốt bảy thời ròng rã, cho tới lúc ngươi chịu nhận ra rằng Đấng Tối Cao cai trị vương quốc loài người, và Người trao cho kẻ nào Người muốn.=msTVua còn đang nói thì có tiếng từ trời vọng xuống : Nghe đây, hỡi vua Na-bu-cô-đô-nô-xo : Vương quyền ngươi nắm giữ đã vuột khỏi tay ngươi,Xl)Tnhà vua lên tiếng nói : Đây chẳng phải là Ba-by-lon vĩ đại, thành ta đã dùng quyền lực lớn lao mà xây dựng làm hoàng cung, để ta được vinh quang rạng rỡ đó sao ?lkQTMười hai tháng trôi qua, nhân lúc đi dạo trên sân thượng hoàng cung ở Ba-by-lon,ojWTTất cả những điều trên đây đã xảy ra cho vua Na-bu-cô-đô-nô-xo đúng như vậy.i/TVì thế, tâu đức vua, xin vui lòng nghe theo lời thần đề nghị mà đái tội lập công, bằng cách làm việc nghĩa, là tỏ lòng từ bi đối với người nghèo, may ra thời thịnh vượng của ngài sẽ được kéo dài thêm chăng.Bh}TCòn lệnh phải để gốc rễ lại có nghĩa như sau : Vương quốc của ngài sẽ vẫn là của ngài, sau khi ngài chịu công nhận quyền cai trị của Trời.pgYTNgài sẽ bị đuổi, không được chung sống với người ta, nhưng phải sống chung với thú vật ngoài đồng, phải ăn cỏ như bò, và dầm sương suốt bảy năm ròng rã, cho tới lúc ngài chịu nhận ra rằng Đấng Tối Cao cai trị vương quốc loài người, và Người trao cho kẻ nào Người muốn.fTTâu đức vua, đây là lời giải mộng và cũng là lệnh Đấng Tối Cao ban xuống cho ngài, chúa công của thần. e9TSau đó ngài đã thấy một vị Canh thức, cũng là một vị thánh từ trời xuống, nói rằng : Đốn cây xuống, huỷ nó đi, nhưng gốc rễ nó thì để lại dưới đất, lấy đai sắt đai đồng mà xiềng giữa cỏ xanh đồng nội ; nó phải chịu dầm sương và ăn cỏ chung với thú vật ngoài đồng. Nó phải chịu như vậy bảy thời.bd=Ttâu đức vua, cây ấy chính là ngài. Ngài đã lớn lên và vững mạnh : sự cao cả của ngài chạm tới trời và quyền thống trị của ngài trải rộng đến tận cùng cõi đất.cTlá đẹp, trái nhiều, cung cấp thức ăn cho mọi loài, thú đồng núp dưới bóng, và chim trời đậu trên cành,b TCây ngài đã thấy lớn lên và vững mạnh, ngọn chạm tới trời, và cả mặt đất đều thấy được,8aiTBấy giờ ông Đa-ni-en, cũng gọi là Bên-tơ-sát-xa, lặng người đi một lúc, tâm trí ông bàng hoàng. Nhà vua lên tiếng nói : Hỡi Bên-tơ-sát-xa, đừng để giấc chiêm bao và lời giải mộng làm ngươi bàng hoàng. Bên-tơ-sát-xa đáp : Tâu chúa thượng, mong cho giấc chiêm bao ấy là của những kẻ ghét ngài, và lời giải mộng dành cho kẻ thù của ngài.I` TTa, Na-bu-cô-đô-nô-xo, ta đã thấy giấc chiêm bao ấy. Còn ngươi, hỡi Bên-tơ-sát-xa, hãy công bố lời giải mộng, vì tất cả các nhà thông thái trong nước không giải được cho ta. Nhưng ngươi giải được, vì thần khí của các bậc thần linh ở nơi ngươi !__7TÁn phạt này là do lệnh của các vị Canh thức, quyết định này là do lời của các bậc thánh nhân, cốt cho mọi sinh linh biết rằng : Đấng Tối Cao cai trị vương quốc loài người và trao vương quốc ấy cho kẻ nào Người muốn. Người đặt kẻ hèn mọn nhất lên cầm đầu.^)T Hãy lấy đi quả tim con người của nó, và thay vào đó một quả tim thú vật, cứ để nó như vậy suốt bảy thời.`]9T Nhưng gốc rễ nó, hãy để lại dưới đất, lấy đai sắt, đai đồng mà xiềng giữa cỏ xanh đồng nội. Nó phải chịu dầm sương và ăn cỏ chung với thú vật ngoài đồng.]\3T Vị ấy kêu lớn tiếng và nói thế này : Đốn cây xuống, chặt cành đi, giũ cho trụi lá, quăng trái nó đi ; thú vật hãy rời xa bóng nó, và chim trời hãy lìa bỏ cành nó.[)T Nằm trên giường, ta đang nhìn xem thị kiến trong đầu, bỗng có một vị Canh thức, một vị thánh từ trời xuống.mZST Lá đẹp, trái nhiều, nó cung cấp thức ăn cho mọi loài. Thú vật ngoài đồng tìm bóng mát dưới gốc, chim trời trú ngụ trên cành. Mọi loài có xương thịt đều lấy nó làm thức ăn. Y TCây ấy lớn lên và vững mạnh, ngọn cây chạm tới trời, và ở tận cùng mặt đất cũng thấy được.)XKTNằm trên giường, ta đã thấy trong đầu ta như thế này : Ta đang nhìn, bỗng thấy một cây ở giữa mặt đất, một cây cao lắm.GWTHỡi Bên-tơ-sát-xa là người đứng đầu các thầy phù thuỷ, ta biết rằng có thần khí của các bậc thần thánh ở nơi ngươi, và không có điều bí ẩn nào làm cho ngươi phải lúng túng. Đây là những điều ta đã thấy trong chiêm bao. Hãy giải nghĩa cho ta.wVgTSau hết có Đa-ni-en vào chầu, người này mang tên vị thần của ta là Bên-tơ-sát-xa, và cũng là người có thần khí của Thiên Chúa ở nơi mình. Ta đã kể cho người ấy giấc chiêm bao của ta :UTBấy giờ tất cả các thầy phù thuỷ, pháp sư, những nhà chiêm tinh và các thầy bói vào chầu. Ta đã kể cho họ nghe giấc chiêm bao của ta, nhưng họ không thể cho ta biết được ý nghĩa của giấc chiêm bao ấy.:TmTVà ta đã truyền lệnh phải đưa tất cả các nhà thông thái của Ba-by-lon đến trước mặt ta, để họ cho ta biết ý nghĩa của giấc chiêm bao.9SkTthì ta đã có một giấc chiêm bao khiến ta phải kinh hoàng ; những nỗi lo âu trên giường nằm và những thị kiến trong đầu làm ta khiếp sợ.R yTTa là Na-bu-cô-đô-nô-xo, đang lúc hưởng bình an dưới mái nhà, và thịnh vượng trong cung điện,eQCTRồi vua thăng chức cho Sát-rác, Mê-sác và A-vết Nơ-gô trong tỉnh Ba-by-lon.|PqTVậy ta truyền rằng bất cứ người nào thuộc bất cứ dân tộc, giống nòi, ngôn ngữ nào dám nói điều gì sai quấy, phạm đến Thiên Chúa của Sát-rác, Mê-sác và A-vết Nơ-gô, sẽ bị xử lăng trì, và nhà chúng sẽ trở thành đống bùn, bởi vì không có thần nào khác có thể cứu được như thế.O7TVua Na-bu-cô-đô-nô-xo cất tiếng nói : Chúc tụng Thiên Chúa của Sát-rác, Mê-sác và A-vết Nơ-gô, Người đã sai thiên sứ đến giải thoát các tôi tớ của Người là những kẻ đã tin tưởng vào Người. Họ đã cưỡng lại lời vua, hy sinh tính mạng để khỏi phụng sự và thờ lạy một thần nào khác ngoài Thiên Chúa của họ.HN TCác thống đốc, thủ lãnh, tổng trấn và các cận thần của nhà vua xúm lại xem những người này, thấy lửa không làm gì được thân thể họ, sợi tóc trên đầu họ cũng không bị cháy sém, áo xống không hư hại, thậm chí mùi lửa cũng không bám vào họ.@MyTBấy giờ vua Na-bu-cô-đô-nô-xo tới gần cửa lò đang cháy phừng phực, vua lên tiếng nói : Hỡi Sát-rác, Mê-sác và A-vết Nơ-gô là tôi tớ của Thiên Chúa Tối Cao, hãy bước ra và tới đây. Sát-rác, Mê-sác và A-vết Nơ-gô liền bước ra khỏi lò lửa.OLTVua cất tiếng nói : Nhưng ta thấy có bốn người đang tự do đi lại trong lò lửa mà không hề hấn gì, và dáng vẻ người thứ tư giống như con của thần minh.zKmTVua Na-bu-cô-đô-nô-xo ngạc nhiên đứng bật dậy và cất tiếng nói với các quan cố vấn : Chẳng phải chúng ta đã quăng ba người bị trói vào lửa sao ? Họ đáp rằng : Tâu đức vua, đúng thế !J%TCòn ba người ấy là Sát-rác, Mê-sác và A-vết Nơ-gô rơi xuống lò lửa đang cháy phừng phực, mình vẫn bị trói.-ISTLệnh vua thúc bách, lửa bốc quá cao nên ngọn lửa giết chết chính những người đem Sát-rác, Mê-sác và A-vết Nơ-gô lên miệng lò.=HsTBấy giờ những người này bị trói lại, vẫn mặc nguyên cả áo ngoài, áo trong, mũ nón, giày dép và bị quăng vào lò lửa đang cháy phừng phực.NGTRồi vua ra lệnh cho những người lực lưỡng nhất trong quân đội của vua trói Sát-rác, Mê-sác và A-vết Nơ-gô và quăng họ vào lò lửa đang cháy phừng phực.]F3TBấy giờ vua Na-bu-cô-đô-nô-xo đổi sắc mặt, nổi cơn lôi đình với Sát-rác, Mê-sác và A-vết Nơ-gô. Vua lên tiếng truyền đốt lò lửa mạnh hơn mọi khi gấp bảy lần.ZE-TCòn nếu Người không cứu, thì xin đức vua biết cho rằng chúng tôi cũng không phụng sự các thần của ngài, và cũng không thờ lạy pho tượng vàng ngài đã dựng đâu !BD}TNếu Thiên Chúa chúng tôi thờ có sức cứu chúng tôi thì tâu đức vua, Người sẽ cứu chúng tôi khỏi lò lửa đang cháy phừng phực và khỏi tay ngài.C7TSát-rác, Mê-sác và A-vết Nơ-gô trả lời vua Na-bu-cô-đô-nô-xo rằng : Chúng tôi không cần trả lời ngài về chuyện này.YXWVU9SRQPPROlNLK?IHHEGG(FEDDCC$A@?>>o=,<<:988e8&76#5E3211M0/!.t-,+*)((.'&Z%$#"n! QM 4g`(9RHi :  2(z`yrnU y^Nhưng nhà Giu-đa thì Ta sẽ chạnh thương và sẽ cứu chúng nhờ ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng ; Ta sẽ không dùng cung nỏ, gươm đao và chinh chiến mà cứu chúng, cũng chẳng dùng chiến mã và kỵ binh.T ^Bà lại có thai và sinh một người con gái. ĐỨC CHÚA phán với ông : Hãy đặt tên nó là Lô Ru-kha-ma ( Không-được-thương ) vì Ta không còn chạnh thương nhà Ít-ra-en, không xử khoan hồng với chúng nữa.eS E^Trong ngày đó, Ta sẽ bẻ gãy cung nỏ của Ít-ra-en trong thung lũng Gít-rơ-en.qR ]^ĐỨC CHÚA phán với ông : Hãy đặt tên cho nó là Gít-rơ-en, vì chẳng bao lâu nữa Ta sẽ đến trừng phạt nhà Giê-hu vì tội đổ máu tại Gít-rơ-en, và Ta sẽ dẹp bỏ vương quốc Ít-ra-en.Q ^Ông đã đi cưới bà Gô-me, con gái ông Đíp-la-gim. Bà đã có thai và sinh cho ông một người con trai.$P C^*Khởi đầu, lời ĐỨC CHÚA thể hiện trong cuộc đời ông Hô-sê. ĐỨC CHÚA phán với ông Hô-sê : Hãy đi cưới một người đàn bà làm điếm để sinh những đứa con đàng điếm, vì cả xứ đều bỏ ĐỨC CHÚA mà đi làm điếm.lO U^Lời ĐỨC CHÚA phán với ông Hô-sê, con ông Bơ-ê-ri, dưới thời các vua Út-di-gia, Giô-tham, A-khát và Khít-ki-gia trị vì Giu-đa, và dưới thời vua Gia-róp-am con vua Giô-át trị vì Ít-ra-en.)NKT Phần ngươi, hãy đi cho tới cùng. Ngươi sẽ được an nghỉ, rồi sẽ đứng lên lãnh phần dành cho ngươi khi thời gian chấm dứt.aM;T Phúc thay ai kiên tâm chờ đợi suốt một ngàn ba trăm ba mươi lăm ngày. L9T Từ thời lễ thường tiến bị bãi và đồ ghê tởm khốc hại được đặt lên, sẽ có một ngàn hai trăm chín mươi ngày.IK T Nhiều kẻ sẽ được thanh luyện, tẩy trắng và thử bằng lửa. Ác nhân tiếp tục làm điều ác và không ai trong họ sẽ hiểu, còn hiền sĩ thì sẽ hiểu.JT Người đáp : Không sao, Đa-ni-en, những lời ấy được giữ kín và niêm phong cho đến thời cùng tận.IwT Tôi nghe mà không hiểu. Tôi liền nói : Thưa ngài, cuối cùng những điều ấy sẽ như thế nào ?nHUT Tôi nghe tiếng nói của người mặc áo vải gai đứng trên mặt sông. Người ấy giơ tay phải, tay trái lên trời mà thề nhân danh Đấng Hằng Sống : Cho đến một thời, hai thời và nửa thời. Khi nào sức mạnh của dân thánh hết bị bẻ gãy, thì tất cả các điều ấy cũng sẽ hoàn tất.3G_T Một trong hai người nói với người kia mặc áo vải gai đứng trên mặt sông : Cho đến bao giờ những điều kỳ lạ ấy mới chấm dứt ?F1T Tôi là Đa-ni-en, tôi nhìn xem, thì này : hai người khác đứng hai bên bờ sông, một người bên này, một người bên kia.MET Phần ngươi, Đa-ni-en, hãy giấu những lời này, hãy niêm cuốn sách lại cho đến thời cùng tận. Bấy giờ nhiều người sẽ đọc, và được hiểu biết thêm.7DgT Các hiền sĩ sẽ chói lọi như bầu trời rực rỡ, những ai làm cho người người nên công chính, sẽ chiếu sáng muôn đời như những vì sao.ZC-T Trong số những kẻ an nghỉ trong bụi đất, nhiều người sẽ trỗi dậy : người thì để hưởng phúc trường sinh, kẻ thì để chịu ô nhục và bị ghê tởm muôn đời.|B sT * Thời đó, Mi-ca-en sẽ đứng lên. Người là vị chỉ huy tối cao, là đấng vẫn thường che chở dân ngươi. Đó sẽ là thời ngặt nghèo chưa từng thấy, từ khi có các dân cho đến bấy giờ. Thời đó, dân ngươi sẽ thoát nạn, nghĩa là tất cả những ai được ghi tên trong cuốn sách của Thiên Chúa.MAT -Y sẽ dựng lều tại bản doanh trong một vùng nằm giữa biển và núi thánh của Xứ Huy Hoàng. Nhưng ngày tận số của y đã tới rồi mà chẳng có ai cứu giúp.2@]T ,Nhưng các tin đồn từ phương đông và phương bắc sẽ làm y khiếp sợ. Y giận dữ lên đường để tàn sát, huỷ diệt nhiều sinh mạng.? T +Y sẽ chiếm lấy các kho vàng bạc và mọi đồ có giá của Ai-cập. Dân Li-by-a và dân Cút sẽ đi theo y.V>%T *Y sẽ tra tay hại các nước, ngay Ai-cập cũng không thoát khỏi.j=MT )Y sẽ đến Xứ Huy Hoàng, và nhiều người sẽ ngã gục. Nhưng sẽ có những người thoát khỏi tay y, đó là người Ê-đôm, người Mô-áp và các phần tử ưu tú trong số con cái Am-mon.3<_T (Đến thời cùng tận, vua Phương Nam sẽ chiến đấu chống lại tên bỉ ổi ấy. Vua Phương Bắc sẽ xông vào y như vũ bão cùng với chiến xa, kỵ binh và đông đảo tàu bè. Nhưng y sẽ kéo quân đến các nước, tràn ngập tất cả như thác lũ.;}T 'Y sẽ củng cố các thành trì nhờ sự trợ giúp của thần xa lạ. Ai nhìn nhận thần đó thì y cho hưởng vinh hoa phú quý. Y đặt họ cai trị nhiều người và phân chia đất đai cho họ để thưởng công.H: T &Thay vào đó, y tôn kính thần của các thành trì kiên cố ; thần mà tổ tiên y không biết đến, thì y lại dùng vàng bạc, đá quý và báu vật mà tôn kính.T9!T %Y sẽ không coi trọng các thần của tổ tiên, cũng như thần mà nữ giới sùng mộ, cũng không coi trọng bất cứ thần nào khác, vì y tôn mình lên trên hết tất cả.;8oT $Vua này sẽ mặc sức hoành hành, sẽ tự cao tự đại, tôn mình lên trên hết các thần. Y sẽ nói những điều kỳ quặc chống lại Thiên Chúa của chư thần. Y sẽ thành công cho đến khi thời thịnh nộ chấm dứt, vì điều đã quyết ắt sẽ thành.7wT #Trong hàng những người hiểu biết, một số sẽ ngã gục để có những người được thử bằng lửa, được thanh luyện và tẩy trắng, cho đến thời cùng tận, vì còn phải chờ lúc đã ấn định.6%T "Khi họ ngã gục, những kẻ đến trợ giúp họ thì ít, còn những kẻ liên kết với họ vì xảo quyệt thì nhiều.N5T !Những kẻ hiểu biết trong dân sẽ dạy dỗ nhiều người ; nhưng họ sẽ ngã gục vì gươm đâm lửa đốt, sẽ bị đày ải, bị cướp bóc trong một thời gian.U4#T Những kẻ lơ là với Giao Ước thì bị y dùng xảo kế mà làm cho ra ô uế. Còn những con dân nhận biết Thiên Chúa của mình thì sẽ vững mạnh và ra tay hành động.k3OT Các lực lượng do y gửi đi sẽ xuất hiện và xúc phạm đến thánh điện vốn là thành trì kiên cố. Ở đó chúng sẽ bãi bỏ lễ tế thường tiến và đặt đồ ghê tởm khốc hại.|2qT Tàu bè từ Kít-tim sẽ đến tấn công y. Y sẽ hoảng sợ, quay trở về và giận dữ chống lại Giao Ước thánh. Y sẽ tung hoành và một lần nữa lại thông đồng với những kẻ bỏ Giao Ước thánh.|1qT Đến thời đến buổi, y sẽ trở lại Phương Nam. Nhưng thời cuối sẽ không như thời đầu.00YT Vua Phương Bắc sẽ trở về xứ, mang theo một tài sản lớn, nhưng lòng y thì chống lại Giao Ước thánh. Y tung hoành, rồi trở về xứ.w/gT Cả hai vua đều tính chuyện gian ác trong lòng, nên tuy đồng bàn, họ cứ nói những lời dối trá với nhau. Nhưng chuyện đó sẽ không thành, vì còn phải chờ thời cùng tận vào lúc ấn định...UT Những kẻ hưởng lộc của ông lại hại ông. Đạo quân của ông sẽ bị đè bẹp. Những kẻ bị thương vong nằm la liệt ngổn ngang."-=T Y dốc toàn tâm toàn lực, đem một đạo quân lớn chống lại vua Phương Nam. Vua này cũng sẽ dẫn một đạo quân lớn, hết sức hùng hậu, sẵn sàng lâm chiến, nhưng không đương đầu nổi, vì người ta mưu tính chống lại ông.X,)T Y sẽ bất ngờ đi đến những vùng phì nhiêu trong tỉnh và làm những gì mà cha ông và tổ tiên chẳng hề làm. Chiến lợi phẩm, của đã chiếm đoạt và tài sản, y sẽ đem phân phát cho các thuộc hạ ; y mưu tính đánh các thành trì, nhưng chỉ được một thời gian thôi.+!T Nhờ những cuộc liên minh với y, y sẽ dùng mưu mà hành động, và ngày càng mạnh thêm dù chỉ có ít thuộc hạ.J* T Quân xâm lăng như nước lũ tràn vào lại bị cuốn trôi đi trước mặt y và bị tan rã ; ngay cả người đứng đầu Giao Ước cũng chịu chung một số phận.;)oT Kẻ đứng lên thay ông là một tên bỉ ổi. Người ta sẽ không trao vương quyền cho y, nhưng y sẽ đến bất ngờ và dùng xảo kế đoạt ngai vua.(T Sẽ có người đứng lên thay ông. Người ấy sẽ phái kẻ thu thuế đến nơi vinh quang của vương quốc. Nhưng một vài ngày sau, người ấy sẽ bị bẻ gãy, không phải vì giận dữ cũng không phải vì chiến trận.:'mT Ông sẽ quay mặt hướng về các thành trì kiên cố của xứ ông, nhưng ông sẽ lảo đảo, rồi té nhào, người ta không còn gặp thấy ông nữa.e&CT Ông sẽ quay mặt hướng về miền duyên hải và sẽ chiếm được nhiều vùng. Nhưng một tướng lãnh sẽ chấm dứt hành động xấc xược của ông mà không để cho ông trả đũa.%#T Ông có ý định dùng vũ lực chiếm toàn vương quốc ấy, nên mới ký hoà ước với vua Phương Nam và gả công chúa cho vua này nhằm huỷ diệt vương quốc ấy. Nhưng chuyện đó sẽ không thành, sẽ không xảy ra cho ông.K$T Vua Phương Bắc đến đánh sẽ mặc sức tung hoành ; không có ai đương đầu nổi với ông. Ông sẽ dừng lại ở Xứ Huy Hoàng và nắm quyền sinh sát trong tay.#T Vua Phương Bắc sẽ đến ; ông sẽ xây tường đắp luỹ và chiếm được một thành kiên cố. Các lực lượng Phương Nam sẽ không đương đầu nổi, đoàn quân tinh nhuệ cũng chẳng có sức đương đầu.Y"+T Vào thời ấy, nhiều người đứng lên chống lại vua Phương Nam. Những kẻ bạo động trong dân ngươi sẽ nổi lên để làm ứng nghiệm thị kiến, nhưng sẽ thất bại.H! T Vua Phương Bắc lại chiêu mộ một đoàn quân đông đúc hơn trước. Sau đó vài năm, ông đến, kéo theo một đạo binh lớn cùng với thật nhiều quân trang.( IT và bị tiêu diệt. Vua Phương Nam sẽ sinh lòng kiêu ngạo. Ông hạ được hàng ngàn hàng vạn địch quân, nhưng không chiến thắng.a;T Bấy giờ vua Phương Nam phẫn nộ, xông ra giao chiến với vua Phương Bắc. Vua Phương Bắc chiêu mộ một đoàn quân đông đúc. Nhưng đám đông này lại rơi vào tay vua Phương NamA{T Các con ông sẽ chuẩn bị lâm chiến : họ chiêu mộ nhiều đoàn quân đông đúc. Một trong những người con đó sẽ kéo quân tràn xuống như nước lũ, dìm ngập hết, rồi quay trở lại. Và họ sẽ tấn công vào tận thành trì kiên cố của vua Phương Nam.b=T Vua này sẽ đến vương quốc của vua Phương Nam, rồi trở về xứ mình.pYT Ngay cả các thần của họ, nó cũng bắt làm tù binh đem về Ai-cập cùng với các tượng đúc và những đồ vàng, bạc quý giá. Nó sẽ đứng xa vua Phương Bắc, án binh bất động vài năm.^5T một mầm non cùng gốc với nàng sẽ mọc lên thay thế vua cha. Nó sẽ tiến đánh đạo binh, vào thành trì kiên cố của vua Phương Bắc. Nó sẽ tấn công họ và chiến thắng.5cT Ít năm sau, họ kết ước với nhau. Và để thi hành hiệp ước, công chúa Phương Nam được gả cho vua Phương Bắc. Nhưng công chúa sẽ không giữ vững được quyền lực, và cả dòng dõi nàng cũng sẽ không đứng vững. Chính nàng sẽ bị trao nộp cùng với những người đã đưa nàng tới, cả vua cha và chồng nàng nữa. Khi đến thời đến buổi,Y+T Vua Phương Nam sẽ nên hùng mạnh. Nhưng một trong số các tướng lãnh của ông sẽ hùng mạnh hơn ông và thống trị một vương quốc rộng lớn hơn vương quốc của ông.oWT Nhưng ông vừa đứng lên thì vương quốc của ông đã bị tan vỡ và phân chia theo hướng gió bốn phương trời, song không phải cho dòng dõi ông, và cũng không rộng lớn như khi ông cai trị, vì vương quốc của ông sẽ bị nhổ tận rễ mà trao cho những người khác không thuộc dòng dõi ông.  T Một vị vua hùng mạnh sẽ đứng lên thống trị một vương quốc rộng lớn, và sẽ mặc sức tung hoành.;qT Này ta sắp báo cho ngươi biết sự thật. T Phần ta, năm thứ nhất đời vua Đa-ri-ô, người Mê-đi, ta đứng để trợ lực và bảo vệ người.lQT Nhưng ta sắp báo cho ngươi biết điều đã ghi chép trong sách sự thật. Không một ai hiệp lực với ta chống lại các vị đó, ngoại trừ thiên sứ Mi-ca-en, tướng lãnh của các ngươi.xiT Bấy giờ người nói : Ngươi có biết tại sao ta đến cùng ngươi không ? Bây giờ ta phải quay lại nghênh chiến với thiên sứ lãnh đạo Ba-tư. Ta vừa đi ra thì thiên sứ lãnh đạo Gia-van đến.3_T Người nói : Hỡi người được quý mến, đừng sợ. Cứ an tâm. Can đảm lên ! Can đảm nữa lên ! Trong khi người nói với tôi như thế, tôi lấy lại được can đảm và đáp lại rằng : Xin ngài cứ nói, vì ngài đã làm cho tôi nên can đảm.T Bấy giờ đấng giống như con người lại đụng đến tôi một lần nữa và làm cho tôi nên can đảm.  T Tôi tớ của ngài đây sẽ ăn nói làm sao với ngài, khi mà từ nay tôi chẳng còn hơi còn sức nào nữa ?>uT Và này có cái gì đó giống như một người trong con cái loài người chạm vào môi tôi. Tôi liền mở miệng và nói được. Tôi thưa với vị đứng trước mặt tôi : Thưa ngài, thị kiến đã làm cho tôi phải quằn quại đớn đau khiến tôi kiệt sức.hIT Nghe những lời người nói đó, tôi cúi mặt xuống đất, không nói nên lời./ WT và ta đến cho ngươi hiểu rõ sự việc sẽ xảy ra nơi dân ngươi vào thời sau hết, bởi vì đây còn là một thị kiến về thời đó. T Thiên sứ lãnh đạo vương quốc Ba-tư đứng chống lại ta hai mươi mốt ngày. Và này Mi-ca-en, một trong các thiên sứ lãnh đạo cao cấp, đã đến trợ lực ta. Ta để người ở đó, bên cạnh các vua Ba-tư,2 ]T Người còn bảo tôi : Đa-ni-en, đừng sợ, bởi vì ngay từ hôm đầu, khi ngươi đem hết lòng tìm hiểu và ăn chay hãm mình trước nhan Thiên Chúa của ngươi, thì Thiên Chúa đã nghe những lời ngươi nói, và chính vì những lời ấy mà ta đến.N T Người nói với tôi : Hỡi Đa-ni-en là người được quý mến, hãy hiểu rõ các lời ta sắp nói với ngươi. Hãy đứng yên tại chỗ ngươi đang đứng, vì giờ đây ta được sai đến với ngươi. Trong lúc người nói với tôi điều ấy, thì tôi đứng run cầm cập.x iT Này đây một bàn tay đụng đến tôi, nâng tôi dậy đang khi đầu gối và tay tôi run rẩy.ykT Tôi nghe tiếng người vang dội. Vừa nghe thấy, tôi liền ngất xỉu, chúi mặt xuống đất.ET Chỉ còn lại có một mình tôi, và tôi đã thấy thị kiến lớn ấy. Tôi không còn sức nữa. Thể lực tôi giảm sút thảm hại. Tôi đã kiệt sức rồi.MT Tôi là Đa-ni-en, người duy nhất đã thấy thị kiến, còn những người ở bên tôi thì không. Dầu vậy, họ vẫn khiếp đảm kinh hồn chạy trốn tìm chỗ ẩn.mST thân mình giống kim lục thạch, dung mạo ví như ánh chớp, đôi mắt tựa ngọn đuốc hồng, cánh tay và đôi chân trông như đồng đánh bóng, tiếng người vang dội như tiếng đám đông.ykT tôi ngước mắt nhìn lên, thì này :Một người mặc áo vải gai, lưng thắt đai vàng U-phát,c?T Ngày hai mươi bốn tháng giêng, đang ở ven sông Cả, tức là sông Tích-ra,1[T tôi không ăn đồ cao lương mỹ vị ; thịt và rượu, tôi không hề nếm chút nào ; tôi cũng chẳng xức dầu thơm trong suốt ba tuần đó.|qT Trong những ngày ấy, tôi là Đa-ni-en, đã ăn chay đền tội suốt ba tuần như thể chịu tang :* OT *Năm thứ ba đời vua Ky-rô nước Ba-tư, có lời mặc khải cho ông Đa-ni-en cũng gọi là Bên-tơ-sát-xa : đó là lời chân thật loan báo một cuộc chiến lớn. Ông đã hiểu lời ấy ; ông đã được ơn am hiểu như vậy là nhờ thị kiến.FT Nội một tuần, nó sẽ củng cố minh ước với số người đông đảo. Trong nửa tuần, nó bắt phải ngưng hy lễ và hiến lễ, nó đặt bên cánh Đền Thờ đồ ghê tởm khốc hại cho đến khi lệnh tiêu huỷ đã được quyết định giáng xuống kẻ tàn phá.p~YT Sau sáu mươi hai tuần, một vị được xức dầu sẽ bị thủ tiêu ; vị ấy sẽ không có... Thành đô và thánh điện sẽ bị dân của một thủ lãnh đến phá tan. Nhưng thủ lãnh này sẽ bị cuốn đi mất. Cho đến cùng, sẽ diễn ra chiến tranh và những cảnh tàn phá đã được quyết định.e}CT Vậy ngươi hãy biết và hiểu : từ khi lời được ban ra nhằm xây dựng lại Giê-ru-sa-lem cho tới khi vị thủ lãnh được xức dầu xuất hiện, thì có bảy tuần. Trong sáu mươi hai tuần, phố xá và thành luỹ sẽ được tái thiết, nhưng được tái thiết trong thời buổi cùng quẫn.I| T Bảy mươi tuần đã được ấn định cho dân và thành thánh của ngươi, để chấm dứt gian tà, xoá sạch tội ác, đền xong lỗi lầm, để đem lại sự công chính vĩnh cửu, để thị kiến và lời ngôn sứ được ứng nghiệm, và để xức dầu Nơi Cực Thánh.a{;T Khi ngươi vừa bắt đầu khẩn nguyện, thì lời đã ban ra và ta đến đây để loan báo, vì ngươi là người được quý mến. Hãy thấu triệt lời ấy, hãy am hiểu thị kiến :zyT Ngài đến ngỏ lời với tôi và nói : Này Đa-ni-en, nay ta đi ra để giúp ngươi được am tường.Jy T Tôi còn đang dâng lời cầu nguyện, thì Gáp-ri-en, nhân vật tôi đã thấy trong thị kiến ban đầu, bay sà xuống sát bên tôi vào lúc dâng hiến lễ ban chiều.x#T *Bấy giờ tôi đang nói, đang cầu nguyện và thú nhận tội lỗi của tôi cũng như tội lỗi của Ít-ra-en, dân tôi, đang giãi bày trước nhan ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa của tôi, lời khẩn nguyện cho núi thánh của Người.wT Lạy Chúa, xin khấng nghe ! Lạy Chúa, xin tha thứ ! Lạy Chúa, xin đoái thương ! Vì danh Ngài, xin ra tay và đừng trì hoãn, lạy Thiên Chúa của con, bởi vì thành và dân của Ngài đã được thánh hiến cho Ngài.hvIT Lạy Thiên Chúa của con, xin lắng tai nghe, xin ghé mắt nhìn cảnh hoang tàn của chúng con và thành đô đã được thánh hiến cho Ngài. Chúng con không dựa vào những hành động chính trực của chúng con, nhưng dựa vào lượng hải hà của Ngài mà dâng lời khẩn nguyện lên trước Tôn Nhan.]u3T Giờ đây, lạy Thiên Chúa chúng con, xin nghe lời tôi tớ Ngài khẩn nguyện nài van. Lạy Chúa, vì danh Ngài, xin toả ánh Tôn Nhan trên thánh điện của Ngài đang phải tan hoang.t5T Lạy Chúa, chiếu theo mọi hành động chính trực của Ngài, xin nguôi cơn giận, xin ngừng cơn thịnh nộ đối với Giê-ru-sa-lem là thành đô, là núi thánh của Ngài, bởi vì tội của chúng con và lỗi của cha ông chúng con đã khiến Giê-ru-sa-lem và dân Ngài trở thành mối sỉ nhục đối với hết mọi kẻ sống chung quanh chúng con.sT Giờ đây, lạy Chúa là Thiên Chúa chúng con, Đấng đã dùng cánh tay mạnh mẽ đem dân Ngài ra khỏi xứ Ai-cập và đã làm cho danh Ngài lừng lẫy như ngày nay, chúng con đã phạm tội, chúng con đã làm điều gian ác.rT ĐỨC CHÚA đã tỉnh thức trông chừng, đã giáng tai hoạ xuống trên chúng con, vì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng con, là Đấng công minh chính trực trong mọi việc Ngài làm, và chúng con đã không nghe tiếng Ngài.[q/T Tất cả những tai hoạ này đã giáng xuống chúng con đúng như đã chép trong Luật Mô-sê. Thế mà chúng con vẫn không chịu lìa bỏ lỗi lầm để trở lại và chú tâm suy niệm về lòng thành tín của ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa chúng con, hầu làm cho nét mặt của Ngài dịu lại.hpIT Ngài thực hiện những lời Ngài đã răn đe chúng con và những thủ lãnh cai trị chúng con, khi giáng xuống chúng con tại Giê-ru-sa-lem một đại hoạ chưa hề xảy ra dưới gầm trời.0oYT Toàn thể Ít-ra-en đã vi phạm Lề Luật của Ngài và đã rời xa không chịu nghe tiếng Ngài. Bấy giờ lời nguyền rủa và lời thề ghi trong luật Mô-sê, tôi trung của Thiên Chúa, đã trút xuống chúng con vì chúng con đã đắc tội với Ngài.SnT Chúng con đã không nghe tiếng của ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa chúng con, để sống theo các luật lệ Ngài đã ban cho chúng con nhờ các tôi tớ Ngài là các vị ngôn sứ.mT Chúa Thượng là Thiên Chúa chúng con có lòng xót thương và hay tha thứ, vì chúng con đã phản nghịch cùng Ngài.7lgT Lạy Đức Chúa, chúng con đáng phải hổ mặt hổ mày, cũng như vua chúa quan quyền và tổ tiên chúng con, vì chúng con đã đắc tội với Ngài.kT Lạy Chúa Thượng, Chúa là Đấng Công Chính ; còn chúng con thì đáng phải hổ mặt hổ mày như ngày hôm nay – chúng con là những người Giu-đa, cư dân thành Giê-ru-sa-lem và toàn thể Ít-ra-en, những người ở gần cũng như ở xa, trong mọi xứ Ngài đã đuổi đến vì tội bất trung đã phạm chống lại Ngài.RjT Chúng con đã không nghe lời các tôi tớ Chúa là các ngôn sứ. Các ngài đã nhân danh Chúa mà nói với vua chúa quan quyền, với cha ông chúng con và toàn dân trong xứ.0iYT chúng con đã phạm tội, đã lỗi lầm, đã làm điều gian ác, chúng con đã phản nghịch và lìa xa các mệnh lệnh, phán quyết của Ngài.Ah{T Tôi đã cầu xin ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa của tôi, đã thú nhận và thưa Người rằng : Ôi, lạy Chúa Thượng, Thiên Chúa cao cả và đáng sợ, Đấng giữ giao ước và tỏ lòng nhân nghĩa với những kẻ yêu mến Ngài và tuân giữ các mệnh lệnh của Ngài,.gUT Tôi ăn chay, mặc áo vải thô và rắc tro lên đầu rồi ngẩng mặt lên Chúa Thượng là Thiên Chúa, để dâng lời khẩn nguyện nài van.DfT năm thứ nhất triều vua này, tôi, Đa-ni-en, tôi đọc Sách Thánh để tìm hiểu ý nghĩa con số những năm phải trôi qua trước khi mãn thời kỳ Giê-ru-sa-lem phải chịu cảnh điêu tàn, tức là bảy mươi năm, theo lời ĐỨC CHÚA phán với ngôn sứ Giê-rê-mi-a.e }T *Năm thứ nhất đời vua Đa-ri-ô, con ông A-suê-rô, thuộc dòng giống Mê-đi, cai trị nước Can-đê,LdTPhần tôi, Đa-ni-en, tôi đuối sức và ốm đau nhiều ngày. Sau đó, tôi đứng dậy lo việc cho vua. Tôi bỡ ngỡ kinh hoàng vì thị kiến ấy và vẫn không hiểu.Ic TThị kiến về buổi chiều và buổi sáng đã nói đến ở trên, quả đúng là sự thật. Phần ngươi, hãy giữ kín thị kiến, vì còn phải đợi nhiều ngày.UuT Do tội ác mà đạo binh bị trao nộp cùng với của lễ thường tiến ; cái sừng ấy đã quăng sự thật xuống đất. Nó đã làm và đã thành công.=TsT Nó còn vươn lên tận vị Thống Lãnh đạo binh, và của lễ thường tiến dâng lên Người bị tước đoạt, thánh điện của Người bị phá đổ.CST Nó vươn cao tới tận các đạo binh trên trời, làm cho một phần đạo binh đó và một phần các tinh tú phải nhào xuống đất, rồi nó đạp chân lên.'RGT Từ một trong các sừng ấy, một cái sừng rất nhỏ nhú ra, rồi lớn nhanh về phía nam, về phía đông và về phía xứ Huy Hoàng.hQITCon dê đực trở nên cực kỳ lớn mạnh. Nhưng khi nó đang sung sức, thì cái sừng lớn lại bị gãy. Thay vào đó liền có bốn sừng khác mọc lên, theo hướng gió bốn phương trời.+POTTôi thấy nó đến sát bên con cừu. Nó hầm hầm nổi giận húc một cái làm con cừu gãy luôn hai sừng. Con cừu không đủ sức chống cự. Con dê quật con cừu xuống đất, rồi lấy chân đạp lên. Không ai cứu nổi con cừu khỏi tay nó.%OCTNó đến tận chỗ con cừu đực có hai sừng ; con cừu này, tôi đã thấy đứng trước cổng. Con dê hùng hổ xông vào con cừu.iNKTTôi đang mải nhìn, thì này một con dê đực từ phía mặt trời lặn đi đến ; nó rảo khắp mặt đất mà chân không hề chạm đất. Con dê giương một cái sừng lớn giữa hai mắt.M TTôi thấy con cừu đực lấy sừng húc về phía tây, phía bắc và phía nam. Không loài thú nào chống lại nó được, và không ai cứu được chúng khỏi tay nó ; nó tung hoành thoả thích và ngày càng lớn mạnh.^L5TTôi ngước mắt lên nhìn thì này : một con cừu đực đứng trước cổng. Nó có hai sừng, hai sừng đều cao, nhưng sừng nọ cao hơn sừng kia ; sừng cao hơn lại mọc lên sau.hKITTôi nhìn vào cảnh thị kiến ấy, và đang nhìn thì bỗng thấy mình ở Su-san, một thành trong tỉnh Ê-lam. Tôi vẫn nhìn vào cảnh thị kiến ấy và thấy mình đang ở gần cổng U-lai.J T*Năm thứ ba triều vua Bên-sát-xa, tôi là Đa-ni-en đã được một thị kiến sau một thị kiến khác trước đây.BI}TĐến đây câu chuyện kết thúc. Các tư tưởng của tôi, Đa-ni-en, làm tôi rất xao xuyến ; mặt tôi biến sắc. Nhưng tôi giữ những sự ấy trong lòng.QHTCòn vương quốc với quyền thống trị cũng như địa vị cao cả của các vương quốc khắp thiên hạ sẽ được trao cho dân thánh của Đấng Tối Cao. Vương quyền của dân ấy là vương quyền vĩnh cửu, và mọi quyền thống trị sẽ phụng sự và vâng phục dân ấy.$GATRồi sẽ có cuộc xét xử và người ta sẽ tước quyền thống trị của vua nhằm vĩnh viễn huỷ bỏ và tiêu diệt quyền ấy.F}TVua này sẽ thốt ra những lời phạm đến Đấng Tối Cao và ngược đãi chư thánh của Người. Vua định thay đổi lịch và Lề Luật. Chư thánh sẽ bị nộp vào tay vua một thời, hai thời và nửa thời. g~r}}|{zyywwuu6tsrr1qQpp'nn'mkjfii h:g(f.eddKcbsaa``W`_>^8]\L[k[ZZ+XXWW(VpUUTaSSRRPPOnNMLKK?JJ2II)HHGFOEDDSC{BBUA@@X?>==Z<];;:99#8h776r5543211&0/,.-,m+*))"(''>& %$Y#:"Z! m"[LuM]  w GWc4v|e^ Chính Ta đã biết ngươi khi ngươi còn ở trong sa mạc, trong vùng đất cằn cỗi khô khan.]{3^ Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi từ khi ngươi còn ở đất Ai-cập. Ngoài Ta ra, ngươi không được biết thần nào khác, chẳng có vị cứu tinh nào khác ngoại trừ Ta.;zo^ Bởi vậy, chúng chỉ như đám mây buổi sáng, như sương mai chóng tan, như vỏ trấu bị cuốn khỏi sân lúa, như làn khói toả từ ống thông hơi.y ^ Giờ đây chúng phạm thêm tội lỗi : đúc cho mình những tượng bằng kim loại, lấy bạc làm ra những tượng thần như trí mình sáng chế. Tất cả những thứ đó đều là sản phẩm do tay thợ làm ra. Rồi chúng ngỏ lời với những thần đó, còn dâng hy lễ nữa. Chúng là người mà lại hôn kính những con bê./x Y^ Xưa kia hễ Ép-ra-im lên tiếng là nó gây kinh hoàng, nó có một địa vị cao trong Ít-ra-en, nhưng vì mắc tội thờ Ba-an nên nó đã chết.{wo^ Nhưng nhờ một ngôn sứ, ĐỨC CHÚA đã đưa Ít-ra-en từ Ai-cập lên ; cũng nhờ một ngôn sứ, mà Ít-ra-en được canh giữ. Ép-ra-im đã xúc phạm đến Người và làm cho Người phải xót xa cay đắng. Nó đã đổ máu thì phải chịu tội. Những nhục mạ nó đã gây nên, Chúa sẽ bắt nó phải đền bù.;vo^ Gia-cóp đã trốn chạy sang cánh đồng A-ram, Ít-ra-en đã phục dịch vì một người phụ nữ, vì một người đàn bà mà ông đã phải giữ chiên.kuO^ Ga-la-át chỉ có gian tà. Quả thật chúng chỉ là quân giả dối : tại Ghin-gan chúng sát tế bò bê, bàn thờ của chúng chẳng khác gì những đống đá trên các luống đất ngoài đồng.t^ Ta sẽ phán với các ngôn sứ, Ta sẽ tăng thị kiến thêm nhiều, và nhờ các ngôn sứ để nói những dụ ngôn.?sw^ Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi ngay từ khi ngươi còn bên Ai-cập. Ta sẽ vẫn cho các ngươi cư ngụ trong lều, như trong những ngày hội ngộ.Qr^ Ép-ra-im từng nói : Ta đã nên giàu có với đủ cơ ngơi rồi ; nhưng tất cả những của nó làm ra, nó chẳng còn giữ lại được gì, vì sự gian ác nó đã phạm.bq=^ Ca-na-an nắm trong tay những chiếc cân bịp bợm : nó ưa thích đánh lừa.>pu^ Còn ngươi, nhờ Thiên Chúa của ngươi, ngươi sẽ trở về. Ngươi hãy giữ đức tín thành, công chính và luôn trông cậy vào Thiên Chúa của ngươi.ao;^ ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa các đạo binh : danh hiệu Người là ĐỨC CHÚA.Nn^ Nó cự lại thiên sứ và đã lấn át người, nhưng nó lại khóc và xin người thương xót. Ở Bết Ên nó gặp người, và ở đó, chính người đã nói với nó :my^ Còn là thai nhi, nó đã chiếm chỗ của anh mình ; trong thời sung sức, nó dám cự lại Thiên Chúa.&lE^ ĐỨC CHÚA hạch tội Giu-đa, Người sẽ trừng trị Gia-cóp theo lối sống của nó, sẽ cứ các việc nó làm mà trả công cho nó.Lk^ Ép-ra-im bầu bạn với không khí, ngày nào cũng chạy theo gió đông ; nó cứ gia tăng giả dối, bạo tàn, nó lập giao ước với Át-sua, và chở dầu cho Ai-cập.9j m^ *Ép-ra-im lấy giả dối, và nhà Ít-ra-en dùng lừa đảo mà bao bọc Ta. Giu-đa vẫn đi với Thiên Chúa, vẫn trung thành với Đấng Thánh của mình.;iq^ *** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***>hu^ Chúng sẽ bước theo ĐỨC CHÚA. Người sẽ rống lên như sư tử. Quả thật, Người sẽ rống lên, và từ phía tây, con cái sẽ vui mừng chạy tới.g^ Ta sẽ không hành động theo cơn nóng giận, sẽ không tiêu diệt Ép-ra-im nữa, vì Ta là Thiên Chúa, chứ không phải người phàm. Ở giữa ngươi, Ta là Đấng Thánh, và Ta sẽ không đến trong cơn thịnh nộ.f^ Hỡi Ép-ra-im, Ta từ chối ngươi sao nổi ! Hỡi Ít-ra-en, Ta trao nộp ngươi sao đành ! Làm sao Ta xử với ngươi như với Át-ma, để ngươi nên giống như Xơ-vô-gim được ? Trái tim Ta thổn thức, ruột gan Ta bồi hồi.e^ Dân Ta cứ miệt mài buông theo bội tín, chúng được kêu mời hãy vươn lên, mà chẳng một ai ngóc đầu dậy !d3^ Gươm đao sẽ hoành hành trong các thành của nó, sẽ làm cỏ và ngốn sạch con cái nó, vì chúng có những ý đồ xấu xa.c{^ Nó sẽ không trở về Ai-cập nữa, nhưng Át-sua sẽ lại làm vua nó, vì nó không chịu về với Ta.Rb^ Ta lấy dây nhân nghĩa, lấy mối ân tình mà lôi kéo chúng. Ta xử với chúng như người nựng trẻ thơ, nâng lên áp vào má ; Ta cúi xuống gần nó mà đút cho nó ăn.|aq^ Ta đã tập đi cho Ép-ra-im, đã đỡ cánh tay nó, nhưng chúng không hiểu là Ta chữa lành chúng. ` ^ Nhưng Ta càng gọi chúng, chúng càng bỏ đi ; chúng dâng hy lễ cho các Ba-an, đốt hương kính ngẫu tượng.i_ M^ *Khi Ít-ra-en còn là đứa trẻ, Ta đã yêu nó, từ Ai-cập Ta đã gọi con Ta về.=^s^ Bết Ên đã gây ra cho các ngươi như thế đó vì tội ác nặng nề của các ngươi ; ngay từ rạng đông chắc chắn vua Ít-ra-en sẽ bị rồi đời !y]k^ thì náo loạn sẽ nổi lên trong dân ngươi. Tất cả các pháo đài của ngươi đều bị phá huỷ, như San-man phá huỷ Bết Ác-vên, trong ngày có giao tranh, khi cả mẹ lẫn con đều bị đập tan xác.\#^ Các ngươi đã gieo tội ác, gặt sự bất công, ăn hoa quả dối trá. Vì ngươi cậy có chiến xa và nhiều dũng sĩ,_[7^ Hãy gieo công chính, rồi sẽ gặt được tình thương. Hãy khai khẩn đất hoang ; đây là thời kiếm tìm ĐỨC CHÚA cho đến khi Người đến làm mưa công chính trên các ngươi.XZ)^ Ép-ra-im là con bê thuần thục, ưa đạp lúa, và Ta, Ta sẽ luồn cái ách vào cổ xinh đẹp của nó ! Ta sẽ đặt ách cho Ép-ra-im, Giu-đa sẽ kéo cày, Gia-cóp sẽ kéo bừa.$YA^ Ta sẽ đến và sửa trị chúng. Các dân sẽ tập hợp chống lại chúng, khi chúng bị sửa trị về hai tội ác chúng đã phạm.\X1^ *Hỡi Ít-ra-en, từ những ngày ở Ghíp-a, ngươi đã phạm tội. Ngày nay vẫn chứng nào tật ấy, như thể tại Ghíp-a xưa chiến tranh đã không đụng tới những kẻ gian ác.W)^ Các nơi cao của A-ven sẽ bị phá huỷ, đó là tội của Ít-ra-en. Gai góc sẽ leo lên các bàn thờ của nó. Bấy giờ chúng sẽ nói với núi đồi : Phủ lấp chúng tôi đi ! và với gò nổng : Hãy đổ xuống trên chúng tôi !oVW^ Thế là Sa-ma-ri tiêu tùng. Vua của nó tựa hồ mảnh ván trôi dạt trên mặt nước.FU^ Nó cũng bị đưa sang Át-sua làm lễ vật triều cống cho vua cả. Ép-ra-im sẽ chuốc lấy nhuốc nhơ, Ít-ra-en phải hổ thẹn về những điều mình suy tính.T5^ Đứng trước con bò của Bết A-ven, dân cư Sa-ma-ri run sợ. Quả thật, dân của nó để tang nó, bọn tư tế bất hợp pháp cũng vậy. Chúng cứ vui mừng vì vinh quang của nó đi, bởi giờ đây vinh quang ấy đã bị đẩy xa rồi.1S[^ Chúng ăn nói ba hoa, thề gian thề dối, thoả hiệp với mọi người, biến luật pháp nên như cây độc hại tươi tốt trên nương đồng.4Ra^ Bây giờ chúng lại nói : Chúng tôi không có vua. Vì ĐỨC CHÚA, chúng còn không kính sợ, thì nếu có vua, liệu ông làm gì được cho chúng ?[Q/^ Chúng là thứ người lòng một dạ hai, rồi đây chúng sẽ phải đền tội ; bàn thờ của chúng, chính Người sẽ đập tan, cột thờ của chúng, Người cũng sẽ phá đổ.P /^ Ít-ra-en vốn là một cây nho sum sê, trái trăng thật dồi dào phong phú. Nhưng trái trăng càng nhiều, chúng càng dựng thêm các bàn thờ ngẫu tượng ; đất nước càng giàu sang, chúng càng làm thêm những cột thần lộng lẫy.'OG^ Thiên Chúa của tôi sẽ xua đuổi chúng, vì chúng không chịu nghe lời Người ; giữa chư dân, chúng sẽ phải lang thang phiêu bạt.Ny^ Ép-ra-im đã bị đánh nhừ đòn, gốc rễ của chúng bị héo khô, chúng không mang lại hoa trái gì được. Và giả như chúng có sinh sản, Ta cũng sẽ giết chết những đứa con yêu quý chúng đã cưu mang./MW^ Mọi tội ác của chúng lộ hết ở Ghin-gan. Tại nơi này Ta chê ghét chúng. Những hành vi gian ác của chúng khiến Ta xua đuổi chúng khỏi nhà Ta. Ta không còn yêu thương chúng nữa. Hết thảy các thủ lãnh của chúng đều là quân phản bội.L1^ Lạy ĐỨC CHÚA, xin Ngài làm cho chúng... Ngài sẽ làm gì cho chúng đây ? Xin cho chúng không còn sinh nở, hết cho bú mớm.K5^ Xưa Ta thấy Ép-ra-im như thành Tia toạ lạc trong đồng cỏ, nhưng nay Ép-ra-im sắp phải nộp con mình cho phường khát máu.J/^ Giả như chúng có nuôi con cho khôn lớn, Ta cũng không để cho thành người. Thật khốn nạn cho chúng khi bị Ta từ bỏ.qI[^ Vinh quang của Ép-ra-im như cánh chim vụt bay : không còn thai nghén, chẳng còn sinh nở.JH ^ Ta đã gặp được Ít-ra-en, khác nào chùm nho trong sa mạc, Ta đã xem cha ông các ngươi như trái đầu mùa trên cây vả mới bói. Nhưng phần chúng, khi đến Ba-an Pơ-o, chúng lại gắn bó với các thần ô nhục, và trở thành ghê tởm như những thần chúng yêu mến.#G?^ Chúng chìm sâu trong vũng lầy hư hỏng như hồi ở Ghíp-a. Người không quen điều gian ác chúng làm, nhưng sẽ trị tội chúng.ZF-^ Ngôn sứ là người canh gác Ép-ra-im, vẫn ở cùng Thiên Chúa, thế mà thiên hạ lại giăng bẫy trên khắp mọi nẻo đường ông đi, khủng bố ông ngay trong nhà Thiên Chúa.BE}^ Đã đến rồi những ngày trừng phạt, đã đến rồi những ngày báo oán : Ít-ra-en sẽ thấy điều này ! – Ngôn sứ điên rồi ! Người được linh hứng nói sảng ! Ngươi nói vậy, vì tội ác của ngươi tày trời, ngươi lại còn bày đủ trò khủng bố.D)^ Vì này chúng sẽ phải ra đi sau khi đất nước bị tàn phá. Chúng sẽ bị Ai-cập tập trung, và sẽ bị Mốp chôn vùi. Cỏ dại mọc um tùm trên đồ bạc chúng coi là quý giá, gai góc nằm ngổn ngang ngay trong lều chúng ở.WC'^ Các ngươi sẽ làm gì trong ngày hội, ngày lễ của ĐỨC CHÚA ?TB!^ Chúng sẽ không được rót rượu tế dâng ĐỨC CHÚA, các hy lễ của chúng cũng chẳng đẹp lòng Người. Bánh chúng ăn khác nào bánh tại nhà có tang, ai ăn vào cũng trở thành ô uế, vì bánh của chúng chỉ để chúng nuôi thân, chứ không được đưa vào nhà ĐỨC CHÚA.A1^ Không được ở trên đất của ĐỨC CHÚA, Ép-ra-im sẽ phải trở về Ai-cập, và phải dùng thức ăn ô uế tại Át-sua.@^ Lúa trong sân, nho trong bồn, chúng sẽ không được hưởng, càng mong rượu mới, chúng càng thất vọng ê chề.P? ^ Hỡi Ít-ra-en, chớ vui cười, đừng hớn hở như phường dân ngoại. Ngươi đã bỏ Thiên Chúa ngươi mà làm điếm và mong được trả công trên mọi sân đập lúa.o>W^Ít-ra-en đã quên Đấng tác tạo ra nó, và lo xây đền đài ; còn Giu-đa thì xây thêm những thành kiên cố. Nhưng Ta sẽ phóng lửa xuống các thành này, và lửa sẽ ngốn hết các dinh thự.,=Q^ Hy lễ dâng Ta thì chúng cứ dâng, chúng cứ ăn thịt đã sát tế, nhưng ĐỨC CHÚA sẽ chẳng đoái hoài. Giờ đây Người sẽ nhớ lại sự gian ác của chúng, chúng đã phạm tội thì chúng sẽ phải đền : chúng sẽ phải trở về Ai-cập.a<;^ Luật lệ của Ta, Ta có viết cho nó cả ngàn, thì nó cũng coi là xa lạ.y;k^ *Khi Ép-ra-im đua nhau dựng bàn thờ, thì các bàn thờ ấy chỉ làm cho chúng phạm tội thêm.V:%^ Dù chúng có đem quà tặng chư dân, thì giờ đây Ta cũng gom chúng lại, và chẳng bao lâu nữa, chúng sẽ phải khốn khổ lao đao dưới gánh nặng của vua các thủ lãnh.9/^ Chính chúng đã lên với Át-sua. Con lừa hoang còn thích sống độc lập, nhưng Ép-ra-im lại tặng quà để có tình nhân.8^Ít-ra-en đã bị nuốt chửng. Giờ đây chúng ở lẫn với chư dân, như một vật chẳng ai ưa thích.I7 ^Chúng gieo gió thì phải gặt bão. Chúng là cây lúa không làm đòng, là hạt lúa lép không có bột, nhưng giả như có bột, thì ngoại bang cũng sẽ nuốt hết.66e^Vì con bê đó là do Ít-ra-en làm ra, do một nghệ nhân sản xuất, nó đâu phải là thần ! Chắc chắn con bê của Sa-ma-ri sẽ như thể mùn cưa.+5O^Hỡi Sa-ma-ri, hãy gạt bỏ con bê của ngươi –chúng làm Ta nổi giận. Chúng không chịu để cho Ta thanh tẩy mãi cho tới bao giờ ?–14[^Chúng phong vương người mà Ta không chọn, tôn làm lãnh tụ kẻ Ta không biết, dùng bạc vàng làm ra ngẫu tượng, để rồi bị đập tan.t3a^Thế nhưng, điều tốt lành, Ít-ra-en đã gạt bỏ, nên nó sẽ bị quân thù đuổi bắt.2^Chúng lớn tiếng kêu lên Ta : Lạy Thiên Chúa chúng con, chúng con là Ít-ra-en, chúng con nhận biết Ngài.L1 ^*Thổi kèn báo động đi ! Như phượng hoàng, tai hoạ chụp xuống nhà ĐỨC CHÚA, vì chúng không tuân giữ giao ước của Ta, và vi phạm lề luật Ta truyền dạy.x0i^Chúng quay về với cái hư không. Chúng chẳng khác nào cánh cung sai chạy. Thủ lãnh chúng ngã gục dưới lưỡi gươm, vì thốt ra những lời giận dữ ; trong đất Ai-cập, chúng sẽ nên trò cười./}^Ta vừa uốn nắn, vừa làm cho cánh tay chúng nên mạnh mẽ, nhưng chúng lại mưu đồ chống lại Ta.M.^Chúng kêu lên Ta mà chẳng thật lòng, chỉ than vãn trên giường nằm của chúng. Chúng tự rạch mình, mong có được lúa mì, rượu mới, chúng đã phản bội Ta.Z--^ Khốn cho chúng vì chúng đã lìa bỏ Ta. Chúng sẽ bị tiêu diệt, vì đã dám xúc phạm đến Ta. Ta, Ta muốn giải cứu chúng, còn chúng lại nói lời gian dối phạm đến Ta.A,{^ Chúng lên đường là Ta bủa lưới bắt chúng. Ta sẽ làm cho chúng sa lưới tựa chim trời. Khi hay tin chúng cùng nhau hội họp, Ta liền sửa trị chúng.|+q^ Ép-ra-im vô tâm vô trí tựa bồ câu khờ dại. Chúng cầu cứu Ai-cập, chạy đến với Át-sua.a*;^ Ít-ra-en kiêu ngạo, tội nó tố cáo nó. Chúng đâu chịu trở về với ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa của chúng. Sự thể đã rành rành như vậy mà chúng cũng chẳng kiếm tìm Người.)^ Ngoại bang ngốn hết sức lực của nó mà nó cũng chẳng hay. Ngay cả khi tóc nó bạc màu, nó nào đâu có biết.j(M^Ép-ra-im chung đụng với chư dân, Ép-ra-im như chiếc bánh nướng cháy một bên.3'_^cả đám phừng phực như hoả lò đốt tiêu tan các quan toà của chúng ; hết thảy các vua đều gục ngã mà không ai trong chúng kêu cầu Ta.S&^Khi chúng bày những âm mưu xảo quyệt, lòng chúng chẳng khác chi hoả lò : suốt đêm cơn giận của chúng ngủ yên, nhưng bừng lên như ngọn hoả hào khi trời sáng ;%1^Trong ngày mừng đức vua, các thủ lãnh choáng váng vì hơi rượu ; bọn chè chén say sưa cũng được rộng tay đón tiếp.T$!^tất cả bọn chúng là một đám ngoại tình, chẳng khác chi hoả lò phừng phực cháy khi người nướng bánh đã ngưng thổi lửa để nhồi bột cho đến lúc dậy men.~#u^Để mua vui cho vua, chúng làm điều gian ác, để vừa lòng thủ lãnh, chúng bày chuyện dối gian,E"^Chúng đâu có tự nhủ : Ta nhớ hết mọi việc gian ác chúng làm. Giờ đây hành động của chúng trói chặt lấy chúng, tất cả rành rành trước mặt Ta.y! m^Khi Ta muốn chữa Ít-ra-en cho lành, thì tội lỗi của Ép-ra-im và các sự gian ác của Sa-ma-ri lại bị phát giác, bởi vì chúng làm chuyện gian tà : kẻ trộm lẻn vào trong, bọn cướp phá bên ngoài.} s^ Cả ngươi nữa, hỡi Giu-đa, Ta ấn định cho ngươi một mùa gặt, khi Ta đổi số phận dân Ta. ^ Tại nhà Ít-ra-en, Ta đã thấy một điều ghê tởm, ở đó, Ép-ra-im đã làm điếm, Ít-ra-en đã ra dơ bẩn.&E^ Trên đường về Si-khem, một đoàn tư tế gây chết chóc, khác nào bọn cướp đang rình rập. Việc chúng làm quả thật xấu xa.Z-^Ga-la-át là thành của những kẻ bất lương, thành đầy vết máu.pY^*Nhưng ngay tại A-đam, chúng đã vi phạm giao ước, tại đó, chúng đã phản bội Ta.!^Vì Ta muốn tình yêu chứ không cần hy lễ, thích được các ngươi nhận biết hơn là được của lễ toàn thiêu.$A^Vì vậy, Ta dùng ngôn sứ mà đánh phạt chúng, lấy lời miệng Ta mà diệt trừ. Phán quyết của Ta sẽ bừng lên như ánh sáng.H ^Ta phải làm gì cho ngươi đây, Ép-ra-im hỡi ? Ta phải làm gì cho ngươi, hỡi Giu-đa ? Tình yêu của các ngươi khác nào mây buổi sáng, mau tan tựa sương mai.%^Chúng ta phải biết ĐỨC CHÚA, phải ra sức nhận biết Người ; như hừng đông mỗi ngày xuất hiện, chắc chắn thế nào Người cũng đến. Người sẽ đến với chúng ta như mưa rào, như mưa xuân tưới gội đất đai.:m^Sau hai ngày, Người sẽ hoàn lại cho chúng ta sự sống ; ngày thứ ba, sẽ cho chúng ta trỗi dậy, và chúng ta sẽ được sống trước nhan Người.Z /^* Nào chúng ta hãy trở về cùng ĐỨC CHÚA. Người đã xé nát thân chúng ta, nhưng rồi lại chữa lành. Người đã đánh đập chúng ta, nhưng rồi lại băng bó vết thương.'G^Ta sẽ ra đi, về nơi Ta ngự, cho đến khi chúng đền tội xong và tìm kiếm nhan Ta ; chúng sẽ mau mắn tìm Ta trong cơn khốn quẫn.:m^Vì với Ép-ra-im, Ta sẽ như sư tử, Ta cũng sẽ như sư tử với nhà Giu-đa : Ta sẽ vồ lấy, Ta sẽ ra đi, mang mồi theo, không để ai cướp mất.2]^ Khi Ép-ra-im thấy mình mắc bệnh và Giu-đa thấy vết thương của mình, thì Ép-ra-im đã đến với Át-sua, và đã sai sứ đến hầu vua cả. Nhưng ông ấy sẽ chẳng chữa được các ngươi, cũng chẳng làm cho vết thương các ngươi được lành.~u^ Phần Ta, Ta sẽ như mối mọt gặm nhấm Ép-ra-im, sẽ như bệnh mục xương xâm nhập nhà Giu-đa.^ Ép-ra-im bị áp bức chà đạp do án lệnh của Thiên Chúa, vì nó đã vui thích đi theo điều dơ bẩn.&E^ Các thủ lãnh Giu-đa khác nào những kẻ lấn đường ranh giới, nên cơn thịnh nộ của Ta, Ta sẽ trút lên chúng như trút nước.%^ Trong ngày bị đánh bị phạt, Ép-ra-im sẽ nên hoang tàn : Đây là tin chắc chắn Ta loan báo cho các chi tộc Ít-ra-en.8i^*Tại Ghíp-a, hãy rúc tù và, hãy thổi kèn ở Ra-ma, tại Bết A-ven, hãy lên tiếng báo động. Hỡi Ben-gia-min,quân thù đến sau ngươi rồi đó !6 e^Chúng phản bội ĐỨC CHÚA, vì đã sinh những đứa con hoang ; giờ đây ngày sóc sẽ là ngày chúng bị huỷ diệt cùng với sản nghiệp chúng. ^Chúng mang chiên mang bò đến tìm ĐỨC CHÚA, nhưng chúng sẽ không gặp được Người, vì Người đã tránh mặt.3 _^Ít-ra-en kiêu ngạo, tội của nó sẽ tố cáo nó. Ít-ra-en và Ép-ra-im chao đảo vì tội ác của mình. Cùng với chúng, Giu-đa cũng chao đảo.+ O^Các việc chúng làm không cho chúng trở lại với Thiên Chúa của chúng. Đã quen thói điếm đàng, chúng chẳng biết ĐỨC CHÚA là ai.' G^Ép-ra-im, Ta biết nó, và Ít-ra-en đâu khuất mắt Ta ! Chính vì ngươi, hỡi Ép-ra-im, ngươi đã làm điếm, mà Ít-ra-en ra nhơ bẩn.ve^Tại Sít-tim, chúng đã đào sâu thêm cái hố. Còn Ta, Ta sẽ trừng phạt chúng hết thảy.( K^*Hỡi các tư tế, hãy nghe điều này, hỡi nhà Ít-ra-en, hãy chú ý, hỡi triều đình, hãy lắng tai ! Các ngươi có bổn phận bảo vệ luật pháp, thế mà tại Mít-pa, các ngươi lại thành cái bẫy, thành chiếc lưới giăng trên núi Ta-bo.eC^Chúng sẽ bị cuốn đi trong cánh gió, sẽ hổ thẹn vì hiến lễ của mình.}s^Chè chén say sưa rồi, chúng tha hồ đàng điếm ; chúng ham thích Ô nhục mà bỏ Đấng Tối Cao.R^Ép-ra-im kết thân với ngẫu tượng, thì cứ để mặc nó !\1^Quả thật, Ít-ra-en cứng đầu như một con bò cái bất trị, chẳng lẽ bây giờ ĐỨC CHÚA lại để cho chúng tha hồ ăn cỏ khác nào con chiên trong đồng rộng thênh thang ?J ^Hỡi Ít-ra-en, nếu ngươi làm điếm, thì đừng để cho Giu-đa mắc tội ! Đừng tới Ghin-gan, đừng lên Bết A-ven, đừng thề nhân danh ĐỨC CHÚA hằng sống.)^Con gái các ngươi làm điếm, con dâu các ngươi ngoại tình, Ta sẽ không trừng phạt, vì chính các tư tế cũng giao du với kỹ nữ và cùng tế lễ với điếm thần. Đám dân đen chẳng thông, chẳng hiểu sẽ bị diệt vong.{^ Chúng sát tế, chúng dâng hương trên các đỉnh núi, trên các ngọn đồi, dưới bóng mát cây sồi, cây hương, cây sến. Thảo nào con gái các ngươi chẳng làm điếm, con dâu các ngươi chẳng ngoại tình.T!^ Chúng thỉnh ý khúc gỗ của mình, và xin cây gậy của mình mặc khải cho ; vì thói đĩ điếm làm cho chúng lầm lạc, chúng bỏ Thiên Chúa của mình mà đi làm điếm.<~s^ Đĩ điếm, rượu chè làm dân Ta mất trí.}^ Chúng ăn mà chẳng no, làm điếm mà chẳng sinh sôi nẩy nở, vì chúng đã bỏ không thờ ĐỨC CHÚA."|=^ Nên tư tế phải chung số phận của dân : Ta sẽ cứ lối sống của nó mà trừng phạt nó, sẽ trả cho nó theo việc nó làm.b{=^Chúng có ăn, nhờ dân Ta phạm tội, chúng thích thú, khi dân Ta lỗi lầm.z}^Tất cả đám đông chúng nó đều xúc phạm đến Ta. Vinh quang của chúng, chúng đổi lấy ô nhục./yW^Vì thiếu hiểu biết mà dân Ta bị tiêu vong. Bởi chính ngươi đã gạt bỏ sự hiểu biết, nên Ta sẽ gạt bỏ ngươi, không cho làm tư tế của Ta nữa ; ngươi đã quên luật của Thiên Chúa ngươi thờ, thì Ta, Ta cũng sẽ quên con cái ngươi.x7^Giữa ban ngày, chính ngươi sẽ vấp ngã, ban đêm, cả ngôn sứ cũng vấp ngã như ngươi. Ta sẽ bắt mẹ ngươi phải chết. w^Thế mà chẳng có ai kiện tụng, chẳng có ai trách mắng ! Nhưng hỡi tư tế, chính Ta sẽ đưa ngươi ra toà..vU^Chính vì thế mà xứ sở tang thương, dân cư tàn tạ, ngay thú vật ngoài đồng, cũng như chim trời cá biển, tất cả đều chết hết.u+^Chỉ có bội thề, dối trá, sát nhân và trộm cướp, áp bức với ngoại tình, các cuộc đổ máu cứ nối tiếp nhau.ut e^*Hỡi con cái Ít-ra-en, hãy nghe lời ĐỨC CHÚA, vì ĐỨC CHÚA sẽ kiện dân cư xứ này : Quả thật trong xứ này, chẳng có tín thành, chẳng có ân nghĩa, cũng chẳng có sự hiểu biết Thiên Chúa. s^Sau đó, con cái Ít-ra-en sẽ trở lại tìm kiếm ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng, và tìm Đa-vít, vua của chúng. Ngày lại ngày chúng sẽ đem lòng kính sợ mà hướng về ĐỨC CHÚA và chờ mong ân huệ của Người.Kr^Vì quả thật, trong một thời gian dài, con cái Ít-ra-en sẽ không có vua, không thủ lãnh, không hy lễ cũng chẳng có trụ thần, chẳng có ê-phốt và tơ-ra-phim.^q5^Tôi bảo nàng : Trong một thời gian dài, mình cứ ở yên cho tôi, không được đi khách, không được theo người đàn ông nào cả ; phần tôi, tôi cũng xử với mình như thế.upc^Thế là tôi đã bỏ ra mười lăm đồng bạc, ba mươi thùng lúa mạch, để mua nàng về. o ;^ĐỨC CHÚA phán với tôi : Một lần nữa, ngươi cứ đi yêu người đàn bà đang có tình nhân và đang ngoại tình, cũng như ĐỨC CHÚA yêu thương con cái Ít-ra-en, trong khi chúng lại quay lưng đi theo các thần khác và thích bánh nho. n9^Vào ngày đó, Ta sẽ đáp lại, –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– Ta sẽ đáp lại trời, và trời sẽ đáp lại đất. Đất sẽ đáp lại lúa mì, rượu mới và dầu tươi, và những thứ đó sẽ đáp lại Gít-rơ-en. Ta sẽ gieo trồng nó làm của riêng Ta trong xứ sở, sẽ chạnh thương con bé Lô Ru-kha-ma ( Không-được-thương ), sẽ nói với thằng Lô Am-mi ( Không-phải-dân-Ta ) : Ngươi là Am-mi ( Dân-Ta ). Còn nó sẽ thưa : Thiên Chúa của con !sm_^Ta sẽ lập hôn ước với ngươi trong tín thành, và ngươi sẽ được biết ĐỨC CHÚA.4la^Ta sẽ lập với ngươi một hôn ước vĩnh cửu, Ta sẽ lập hôn ước với ngươi trong công minh và chính trực, trong ân tình và xót thương ;Bk}^Trong ngày đó, vì dân Ta, Ta sẽ thiết lập một giao ước với thú vật đồng hoang, với chim chóc trên trời, với loài bò sát dưới đất : Ta sẽ bẻ gãy cung nỏ gươm đao, chấm dứt chiến tranh trên toàn xứ sở, và Ta sẽ cho chúng được sống yên hàn.j^Ta sẽ không cho nó mở miệng gọi tên thần Ba-an, chẳng còn ai nhớ đến các thần này mà gọi tên chúng nữa.i^Vào ngày đó –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– ngươi sẽ gọi Ta : Mình ơi, chứ không còn gọi Ông chủ ơi nữa.[h/^Từ nơi đó, Ta sẽ trả lại vườn nho của nó, biến thung lũng A-kho thành cửa khẩu hy vọng. Ở đó, nó sẽ đáp lại như buổi thanh xuân, như ngày nó đi lên từ Ai-cập.tga^Bởi thế, này Ta sẽ quyến rũ nó, đưa nó vào sa mạc, để cùng nó thổ lộ tâm tình.f^Ta sẽ trừng phạt nó vì những ngày của Ba-an, những ngày nó đốt hương thờ kính chúng, những ngày nó đeo nhẫn, đeo kiềng chạy theo đám tình nhân của nó, còn Ta thì nó nỡ bỏ quên – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.oeW^Ta sẽ phá tan vườn nho nương vả, những thứ làm cho nó khoe khoang : Công tôi đi khách đó : các tình nhân đã trả cho tôi ! Ta sẽ biến chúng thành bụi rậm, mặc cho dã thú gặm tan hoang.~du^ Ta sẽ chấm dứt mọi thú vui, mọi ngày sóc, ngày hưu, ngày lễ, và mọi cuộc hội hè của nó.+cO^ Giờ đây, trước mặt các tình nhân của nó, Ta sẽ phơi bày ra cái đáng hổ thẹn của nó, và không ai giựt được nó khỏi tay Ta.b-^ Bởi thế, vào mùa gặt, Ta sẽ đòi lại lúa mì của Ta. Vào thời cất rượu, Ta sẽ lấy lại rượu mới của Ta. Len và vải của Ta, Ta sẽ đòi lại hết : nó sẽ chẳng còn gì để che tấm thân trần truồng của nó nữa.laQ^ Nó đâu biết rằng chính Ta đã ban cho nó lúa mì, rượu mới với dầu tươi, cũng chính Ta đã tặng cho nó bạc vàng nhiều vô kể, vậy mà chúng lại đem chế tạo đồ dâng kính Ba-an ! ` ^ Nó sẽ chạy theo các tình nhân của nó mà không gặp, sẽ tìm kiếm chúng mà chẳng thấy. Bấy giờ nó mới nói : Tôi phải trở về với người chồng đầu tiên của tôi, vì hồi ấy tôi sướng hơn bây giờ._/^Bởi thế, này Ta sẽ lấy gai góc chặn đường nó lại, sẽ dựng một bức tường để nó không thấy được lối đi.^}^Mẹ chúng quả thật đã làm điếm, kẻ mang thai chúng đã thất tiết rồi, vì nó đã nói : Tôi đi theo các tình nhân của tôi, chính họ cho tôi bánh và nước, cho len, cho vải, cho dầu ăn, cho thức uống.k]O^Con cái nó, Ta sẽ không thương, vì chúng là những đứa con sinh ra do đĩ điếm.b\=^Nếu không, Ta sẽ lột trần nó ra, và để nó như ngày mới lọt lòng mẹ. Ta sẽ biến nó thành sa mạc hoang vu, cho nó trở nên đất khô khan cằn cỗi, và làm cho nó chết khát.[^*Hãy đưa mẹ các ngươi ra toà, đưa nó ra toà đi ! Vì nó không phải là vợ của Ta, và Ta không phải là chồng của nó. Những vật đĩ thoã trên mặt nó, và những dấu ngoại tình trên ngực, nó đều phải vứt bỏ.Z^Hãy gọi anh em các ngươi là : Am-mi ( Dân-Ta ) và gọi chị em các ngươi là : Ru-kha-ma ( Được-thương ).HY ^Con cái Giu-đa và con cái Ít-ra-en sẽ cùng nhau đoàn kết lại, và sẽ vươn lên, tràn ra ngoài xứ sở ; vì ngày đó tại Gít-rơ-en sẽ thật là trọng đại.pX [^Con cái Ít-ra-en sẽ nhiều như cát biển, đong không xuể, đếm không hết.Tại chính nơi chúng đã được gọi : Không-phải-dân-Ta, chúng sẽ được gọi : Con cái của Thiên Chúa hằng sống.:W q^ *** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***WV )^Bà cai sữa cho Lô Ru-kha-ma, rồi lại có thai và sinh một con trai. 7~}}|={{UzyydxwvuuPtt;sYrxr*q?poo nMm{ll2kvjihgffNee&dpcba``?_o_^P]]\y[^ZYXX[W]UUNT&RR?QPLOO N*MMLL"KxJ%H FEE;DCBBA@|@ >>=<+**A)&(]'&S%%$5#-"1!c |7f s1Tzh!j {   6 6r4_Km UrKhốn cho những kẻ sống yên ổn tại Xi-on, và sống an nhiên tự tại trên núi Sa-ma-ri, họ là những nhà lãnh đạo của dân đứng đầu các dân khiến nhà Ít-ra-en phải đến cầu cạnh.%rCòn Ta, Ta sẽ đày các ngươi đi xa hơn Đa-mát – ĐỨC CHÚA phán như vậy, danh Người là Thiên Chúa các đạo binh.@yrCác ngươi sẽ kiệu Xích-cút, vua của các ngươi, và Ki-giun, ngôi sao của thần minh các ngươi, là những ngẫu tượng các ngươi đã làm ra để thờ.rHỡi nhà Ít-ra-en, bốn mươi năm trường trong sa mạc, các ngươi có dâng lên Ta hy lễ hay lễ phẩm nào không ?{orTa chỉ muốn cho lẽ phải như nước tuôn trào, cho công lý như dòng suối không bao giờ cạn.ucrHãy dẹp bỏ tiếng hát om sòm của ngươi Ta không muốn nghe tiếng đàn của ngươi nữa.NrCác ngươi có dâng lên Ta của lễ toàn thiêu... những lễ vật của các ngươi, Ta không vui nhận, chiên bò béo tốt các ngươi đem hiến tế, Ta chẳng đoái hoài.rLễ lạt của các ngươi, Ta chán ghét khinh thường ; hội hè của các ngươi, Ta chẳng hề thích thú.  rNgày của ĐỨC CHÚA chẳng phải là tối tăm thay vì ánh sáng đó sao ? Ngày âm u, không một tia sáng nào !*MrCũng giống như người chạy trốn sư tử lại gặp phải gấu ; người ấy về đến nhà, chống tay lên tường lại bị rắn cắn !?wrKhốn cho những kẻ khát mong ngày của ĐỨC CHÚA. Ngày của ĐỨC CHÚA sẽ là gì cho các ngươi ? Ngày đó sẽ là tối tăm, chứ không phải ánh sáng.rtừ mọi vườn nho, sẽ vẳng lên tiếng than khóc khi Ta đi qua giữa ngươi, ĐỨC CHÚA phán như vậy.s_rVì thế, ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa các đạo binh và là Chúa Thượng, phán thế này : Từ mọi quảng trường, sẽ vẳng lên những tiếng khóc than, trên mọi phố phường, người ta kêu trời kêu đất ; người ta mời nông dân đến bày tỏ lòng thương tiếc, mời người khóc mướn đến khóc than ;_7rHãy ghét điều dữ và chuộng điều lành, nơi cửa công, hãy thiết lập công lý ; biết đâu, ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa các đạo binh, sẽ rủ lòng thương số còn sót của Giu-se.b =r*Hãy tìm điều lành chứ đừng tìm điều dữ, rồi các ngươi sẽ được sống, và như vậy ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa các đạo binh sẽ ở cùng các ngươi, như lời các ngươi nói.v er Bởi thế, thời buổi này, ai cẩn trọng thì làm thinh, vì đây là một thời khốn quẫn.j Mr Bởi Ta biết : tội ác các ngươi nhiều vô kể, tội lỗi các ngươi nặng tày trời : nào áp bức người công chính, lại đòi quà hối lộ, nào ức hiếp kẻ nghèo hèn tại cửa công.I  r Vậy, bởi các ngươi chà đạp kẻ yếu hèn và đánh thuế lúa mì của họ, nên những ngôi nhà bằng đá đẽo các ngươi đã xây, các ngươi sẽ không được ở ; những gốc nho ngon ngọt các ngươi đã trồng, các ngươi sẽ không được uống rượu của chúng.e Cr Chúng ghét người sửa trị nơi cửa công và thù oán kẻ ăn ngay nói thật.jMr Người làm cho kẻ mạnh thế phải tiêu vong và khiến thành trì bị tiêu diệt.T!rĐấng dựng nên Nam Tào Bắc Đẩu, Đấng đổi tối ra sáng, biến ngày thành đêm, Đấng gọi nước biển lên rồi tưới xuống mặt đất, danh Người là ĐỨC CHÚA.verKhốn cho những ai biến lẽ phải thành ngải đắng và vứt bỏ công lý xuống đất đen.PrHãy tìm ĐỨC CHÚA thì các ngươi sẽ được sống ! Nếu không, Người sẽ như lửa ập xuống và thiêu rụi nhà Giu-se, mà không một ai ở Bết Ên dập tắt nổi.>urNhưng đừng tìm đến Bết Ên, đừng đi vào Ghin-gan, chớ qua Bơ-e Se-va ! Vì Ghin-gan sẽ bị đày biệt xứ, và Bết Ên sẽ thành chốn không người.{rQuả thế, ĐỨC CHÚA phán thế này với nhà Ít-ra-en : Hãy tìm Ta thì các ngươi sẽ được sống !rQuả thế, về số phận nhà Ít-ra-en, ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này : Thành nào đem một ngàn quân xuất trận, sẽ chỉ còn lại một trăm ; thành nào đem một trăm quân xuất trận, sẽ chỉ còn lại mười.rTrinh nữ Ít-ra-en gục ngã rồi, không sao trỗi dậy nổi. Nàng nằm xoài dưới đất, chẳng được ai nâng lên !` ;rHỡi nhà Ít-ra-en, hãy nghe lời này, lời ta than vãn khóc thương ngươi :=sr Này đây, Đấng tạo ra núi non, dựng nên gió bão, Đấng tỏ cho con người biết ý định của mình, Đấng làm ra bình minh và bóng tối, Đấng ngự giá trên những đỉnh cao của địa cầu, danh hiệu của Người là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa các đạo binh.X~)r Vậy, hỡi Ít-ra-en, Ta sẽ xử với ngươi như thế này, và bởi vì Ta sẽ xử với ngươi như vậy nên, hỡi Ít-ra-en, ngươi hãy chuẩn bị đi gặp Thiên Chúa của ngươi.=}sr Ta đã làm cho các ngươi phải sụp đổ như chính Thiên Chúa đã làm sụp đổ thành Xơ-đôm và Gô-mô-ra ; các ngươi khác nào thanh củi được rút khỏi đống lửa cháy ; thế mà các ngươi vẫn không chịu trở về với Ta – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.|r Ta đã giáng xuống trên các ngươi một tai ương cùng loại với tai ương bên Ai-cập ; Ta dùng gươm giết chết trai tráng của các ngươi và cướp lấy chiến mã ; Ta cho mùi hôi thối bốc lên mũi các ngươi từ doanh trại các ngươi đang ở ; thế mà các ngươi vẫn không chịu trở về với Ta – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.W{'r Ta đã đánh phạt các ngươi khiến đồng lúa các ngươi bị úa vàng và sâu đục ; bao vườn cây, vườn nho của các ngươi, những cây ô-liu và cây vả, đều bị châu chấu cào cào ăn sạch ; thế mà các ngươi vẫn không chịu trở về với Ta – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.Lzrdân hai ba thành lảo đảo đến một thành tìm nước uống mà không đã khát ; thế mà các ngươi vẫn không chịu trở về với Ta – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.@yyrBa tháng trước mùa gặt, chính Ta đã ngăn mưa lại không cho đổ xuống trên các ngươi ; Ta cho mưa xuống trên thành này, nhưng không cho mưa xuống trên thành khác ; cánh đồng này được mưa tưới đượm, còn cánh đồng kia phải khô cháy vì thiếu mưa ;xrPhần Ta, Ta đã làm cho các ngươi phải đói nhăn răng ở hết mọi thành phố, thiếu bánh ăn ở mọi nơi các ngươi cư ngụ ; thế mà các ngươi vẫn không chịu trở về với Ta – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.|wqrCứ đốt bánh không men làm lễ tạ ơn, và những lễ phẩm tự nguyện các ngươi dâng, hãy rêu rao cho người ta biết, bởi các ngươi thích làm như vậy – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng.Vv%r*Hỡi con cái Ít-ra-en, cứ đến Bết Ên mà phản bội, đến Ghin-gan mà phản bội nữa đi ! Sáng sáng hãy tiến dâng hy lễ và cứ ba ngày lại dâng cúng lễ thập phân.Iu rQua những lỗ hổng của tường thành bị phá, các ngươi sẽ phải chui ra, mạnh ai nấy chạy, và sẽ bị dồn về phía Hác-môn – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.wtgrVới danh nghĩa là Đấng Thánh, ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng đã thề rằng : Đây sắp đến những ngày người ta kéo các ngươi đi bằng lao móc và lấy lưỡi câu lôi những kẻ theo sau các ngươi.s r*Hãy nghe lời này, hỡi các mụ bò cái xứ Ba-san trên vùng núi Sa-ma-ri ! Các ngươi ngược đãi kẻ yếu hèn, chà đạp người nghèo đói, và bảo các ông chồng của mình : Đem rượu lại đây cho ta uống !Hr rBiệt thự mùa đông, biệt thự mùa hè, Ta sẽ triệt phá ; điện ngọc đền ngà sẽ sụp đổ, lâu đài dinh thự cũng tan hoang – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.0qYrVào ngày Ta trị tội Ít-ra-en Ta sẽ triệt hạ các bàn thờ của Bết Ên : các sừng của bàn thờ sẽ bị bẻ gãy và quăng xuống đất.p'r Hãy nghe đây và đứng ra tố cáo nhà Gia-cóp – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng, Thiên Chúa các đạo binh.-oSr ĐỨC CHÚA phán thế này : Như người chăn chiên giựt ra khỏi miệng sư tử hai cái cẳng hay một mảnh tai của con chiên, con cái Ít-ra-en sống tại Sa-ma-ri, ở đầu giường hay trên trường kỷ lộng lẫy, cũng sẽ được giựt ra như vậy.Snr Vì thế, ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này : Quân thù sẽ bao vây lãnh thổ, sẽ triệt hạ sức mạnh của ngươi, và đền đài của ngươi sẽ bị cướp phá.Dmr Những kẻ chất đống trong lâu đài của mình của cải do áp bức và cưỡng đoạt, chúng nào biết sống ngay thẳng là gì – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.l%r Trên các lâu đài tại Át-đốt, hãy lên tiếng, và trên các lâu đài tại đất Ai-cập, hãy nói rằng : Các ngươi hãy tụ tập trên đồi núi xứ Sa-ma-ri và nhìn xem bao cảnh hỗn loạn, cùng những cảnh bạo tàn ở đó.krSư tử đã gầm lên : ai mà không sợ hãi ? ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng đã phán, ai chẳng nói tiên tri ?6jerVì ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng không làm điều gì mà không bày tỏ kế hoạch của Người cho các ngôn sứ, tôi tớ của Người được biết.1i[rGiả như tù và rúc lên trong thành, lẽ nào dân lại không sợ hãi ? Giả như tai hoạ xảy ra trong thành, lẽ nào lại không do ĐỨC CHÚA ?3h_rDưới đất, chim sẻ có sa vào bẫy chăng, nếu không có mồi nhử ? Bẫy có bật lên khỏi mặt đất chăng, nếu nó không bắt được gì ?1g[rTrong rừng, sư tử có gầm lên chăng, nếu nó không có mồi ? Từ trong hang, sư tử tơ có rống lên không, nếu nó không vồ được mồi ?mfSr*Hai người có đồng hành được chăng, nếu đã không hẹn với nhau từ trước ?7egrGiữa mọi thị tộc trên mặt đất, Ta đã chỉ biết các ngươi thôi. Vì thế, Ta sẽ hạch hỏi các ngươi về mọi tội các ngươi đã phạm.^d 7rHỡi con cái Ít-ra-en, hãy nghe lời này, lời ĐỨC CHÚA phán để tố cáo các ngươi, tố cáo toàn thể thị tộc đã được Ta đưa lên khỏi đất Ai-cập. Lời ấy nói rằng : c rngười can đảm nhất trong đám dũng sĩ sẽ phải mình trần mà chạy trốn, – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.b-rngười cầm cung nào đứng vững nổi, kẻ nhanh chân chẳng thoát được đâu, người cỡi ngựa cũng không thoát chết,4aarTrong ngày ấy, kẻ lanh lẹ hết đường trốn chạy, người mạnh mẽ vô phương thi thố sức lực mình, trang dũng sĩ cũng không thoát chết,v`er Vậy này đây, ta sắp cán lên các ngươi như chiếc xe chất đầy lúa cán lên mặt đất._#r Thế mà các ngươi đã bắt các na-dia uống rượu và ra lệnh cho các ngôn sứ : Các ông không được nói tiên tri !r^]r Xưa Ta đã từng cho xuất hiện những ngôn sứ từ hàng con cái các ngươi, những na-dia từ lớp người trai tráng. Chẳng phải như vậy sao, hỡi con cái Ít-ra-en ? – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.J] r Chính Ta đã đem các ngươi lên khỏi đất Ai-cập, dẫn các ngươi đi trong sa mạc bốn mươi năm trường để các ngươi chiếm hữu đất của người E-mô-ri. \ r Còn Ta, trước kia Ta đã từng diệt trừ người E-mô-ri khỏi mắt họ. Bọn người này cao lớn như cây hương nam và hùng mạnh như cây sồi. Ta đã diệt hoa trái bên trên và gốc rễ bên dưới của bọn chúng.R[rVì y phục người ta cầm cố, chúng nằm lên trên, ngay bên mọi bàn thờ, và rượu của người bị nộp phạt, chúng đem uống tại đền thờ Thiên Chúa của chúng.]Z3rVì chúng đạp đầu kẻ yếu thế xuống bùn đen và xô người khiêm hạ ra khỏi đường lộ. Vì cả con lẫn cha đi lại với cùng một ả, mà làm ô nhục danh thánh của Ta.uYcr*ĐỨC CHÚA phán thế này : Vì tội của Ít-ra-en đã lên tới cực độ, Ta sẽ không rút lại bản án. Vì chúng bán người công chính để lấy tiền, bán kẻ nghèo khổ với giá một đôi giày.iXKrnên Ta sẽ phóng hoả vào Giu-đa và lửa sẽ thiêu rụi đền đài Giê-ru-sa-lem.`W9rĐỨC CHÚA phán thế này : Vì tội của Giu-đa đã lên tới cực độ, Ta sẽ không rút lại bản án. Vì chúng đã khinh thường luật pháp của ĐỨC CHÚA và không tuân giữ các thánh chỉ của Người. Vì những thần dối trá xưa cha ông chúng chạy theo đã làm cho chúng ra lầm lạc,V%rTa sẽ bứng vị thẩm phán đi khỏi nó và Ta sẽ giết sạch các quan cùng với vị này – ĐỨC CHÚA phán như vậy.PUrnên Ta sẽ phóng hoả vào Mô-áp, và lửa sẽ thiêu rụi đền đài Cơ-ri-giốt ; Mô-áp sẽ tiêu vong trong cảnh hỗn loạn, giữa tiếng gào thét, giữa tiếng tù và.;T qrĐỨC CHÚA phán thế này : Vì tội của Mô-áp đã lên tới cực độ, Ta sẽ không rút lại bản án. Vì nó đã đốt hài cốt vua Ê-đôm thành than,xS krVua của chúng sẽ phải đi đày, cả vua lẫn quan cùng một lúc – ĐỨC CHÚA phán như vậy.bR ?rTa sẽ phun lửa lên tường thành Ráp-ba, và lửa sẽ thiêu rụi các đền đài ở đó, giữa tiếng thét gào của một ngày xung trận, giữa cơn cuồng phong của một ngày dông tố.[Q 1r ĐỨC CHÚA phán thế này : Vì tội của Am-mon đã lên tới cực độ, Ta sẽ không rút lại bản án. Vì chúng đã mổ bụng đàn bà có thai ở Ga-la-át để mở rộng bờ cõi,bP ?r nên Ta sẽ phóng hoả vào Tê-man, và lửa sẽ thiêu rụi đền đài Bót-ra.O /r ĐỨC CHÚA phán thế này : Vì tội của Ê-đôm đã lên tới cực độ, Ta sẽ không rút lại bản án. Vì nó đã cầm gươm truy kích anh em, bóp nghẹt lòng thương xót ; vì nó còn nuôi hoài cơn giận, và giữ mãi mối hận thù,oN Yr nên Ta sẽ phóng hoả lên tường thành Tia, và lửa sẽ thiêu rụi đền đài ở đó.M r ĐỨC CHÚA phán thế này : Vì tội của Tia đã lên tới cực độ, Ta sẽ không rút lại bản án. Vì chúng đã nộp cho Ê-đôm cả đoàn người đi đày, và không nhớ đến lời giao kết với các nước anh em,~L wrTa sẽ bứng nhà lãnh đạo khỏi Át-đốt, và người cầm phủ việt khỏi Át-cơ-lôn ; Ta sẽ trở tay đánh Éc-rôn, và tàn quân Phi-li-tinh sẽ bị tiêu diệt – ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán như vậy.lK SrTa sẽ phóng hoả lên tường thành Ga-da, và lửa sẽ thiêu rụi đền đài ở đó.TJ #rĐỨC CHÚA phán thế này : Vì tội của Ga-da đã lên tới cực độ, Ta sẽ không rút lại bản án. Vì chúng đã đưa cả đoàn người đi đày để nộp vào tay Ê-đôm,qI ]rTa sẽ bẻ gãy then cửa thành Đa-mát, Ta sẽ bứng nhà lãnh đạo khỏi Bích-át A-ven và người cầm phủ việt khỏi Bết E-đen. Dân A-ram sẽ bị đày đến xứ Kia – ĐỨC CHÚA phán như vậy.oH YrTa sẽ phóng hoả vào nhà Kha-da-ên và lửa sẽ thiêu rụi đền đài của Ben Ha-đát.:G orĐỨC CHÚA phán thế này : Vì tội của Đa-mát đã lên tới cực độ, Ta sẽ không rút lại bản án. Vì chúng đã dùng bừa sắt cày nát Ga-la-át,JF rÔng nói : Từ Xi-on, ĐỨC CHÚA gầm lên, và từ Giê-ru-sa-lem, Người lên tiếng ; đồng cỏ của mục tử nhuốm màu tang tóc, đỉnh núi Các-men nay đã héo tàn.;E sr*Lời của A-mốt. Ông là một trong những người chăn cừu tại Tơ-cô-a, ông đã thấy thị kiến liên quan đến Ít-ra-en, dưới thời Út-di-gia làm vua nước Giu-đa, và Gia-róp-am –con vua Giô-át– làm vua nước Ít-ra-en, hai năm trước trận động đất.D'h* Này đây, trong những ngày ấy, cũng vào thời ấy, khi Ta phục hồi Giu-đa và Giê-ru-sa-lem, Ta sẽ tập hợp mọi nước mọi dân, đưa xuống cánh đồng Giô-sa-phát. Ở đó, Ta sẽ tranh tụng với chúng về vấn đề Ít-ra-en là dân Ta và sản nghiệp của Ta : chúng đã phân tán dân Ta giữa các dân các nước, đã chia cắt đất đai của Ta. Chúng đã đem dân Ta ra bắt thăm, đổi bé trai lấy kỹ nữ, bán bé gái mua rượu mà uống.NChBấy giờ, hết những ai kêu cầu danh ĐỨC CHÚA sẽ được ơn cứu độ, vì trên núi Xi-on và tại Giê-ru-sa-lem sẽ có những người được thoát nạn như lời ĐỨC CHÚA đã phán. Và sẽ có những người được ĐỨC CHÚA kêu gọi trong số những kẻ còn sống sót.%BChMặt trời sẽ trở nên tối tăm, mặt trăng hoá thành máu, trước khi Ngày của ĐỨC CHÚA xuất hiện, Ngày vĩ đại, kinh hoàng.AhỞ dưới đất cũng như trên trời, Ta sẽ cho xuất hiện nhiều điềm lạ là máu, lửa và cột khói.`@9hTrong những ngày đó, Ta cũng sẽ đổ thần khí Ta trên tôi nam tớ nữ.V? 'h* Sau đó, Ta sẽ đổ thần khí Ta trên hết thảy người phàm. Con trai con gái các ngươi sẽ trở thành ngôn sứ, người già được báo mộng, thanh niên thấy thị kiến.;>qh*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***q=[hCác ngươi sẽ được ăn no nê thoả thích, và sẽ ca tụng danh ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa các ngươi, Đấng đã làm cho các ngươi bao việc lạ lùng, và dân Ta sẽ chẳng bao giờ xấu hổ nữa.P<hTa sẽ bù lại cho các ngươi những năm mất mùa vì sạt sành và hoàng trùng, cào cào và châu chấu : đó là đạo binh lớn chính Ta sai đến đánh phạt các ngươi.S;hLúa mì đầy ắp sân, rượu mới, dầu tươi tràn bể chứa.0:YhHỡi con cái Xi-on, hãy vui mừng hoan hỷ vì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, chính Người đã ban cho anh em mưa đầu mùa bởi vì Người thành tín. Người cũng cho mưa rào đổ xuống trên anh em, mưa đầu mùa và mưa cuối mùa như thuở trước.99khHỡi thú vật ngoài đồng, chớ sợ, vì đồng cỏ trong hoang địa lại xanh tươi, cây cối đơm hoa kết trái, cây vả, cây nho cho quả dồi dào.z8mhHỡi đất đai, đừng sợ, hãy hoan hỷ vui mừng, vì ĐỨC CHÚA đã làm những việc lớn lao.d7AhĐịch thù từ phương bắc, Ta sẽ đẩy chúng xa các ngươi, đuổi chúng vào miền đất khô cằn hoang vắng : tiền quân chúng sẽ bị xô xuống Biển Đông, còn hậu quân thì sa vào Biển Tây. Mùi hôi thối xông lên, mùi tanh hôi nồng nặc. (Quả thật, chúng đã từng làm mưa làm gió).#6?hĐỨC CHÚA đã trả lời cho dân, Người phán : Này đây Ta gửi đến các ngươi lúa mì, rượu mới và dầu tươi, để các ngươi được no nê thoả thích. Ta sẽ không còn để các ngươi phải nhục nhã ê chề giữa các dân ngoại.5hĐỨC CHÚA đã nồng nhiệt yêu thương đất của Người, đã tỏ lòng khoan dung đối với dân Người.4whGiữa tiền đình và tế đàn, các tư tế phụng sự ĐỨC CHÚA hãy than khóc và nói rằng : Lạy ĐỨC CHÚA, xin rủ lòng thương xót dân Ngài ! Xin đừng để gia nghiệp của Ngài phải nhục nhã và nên trò cười cho dân ngoại ! Chẳng lẽ các dân lại được cớ mà nói : Thiên Chúa của chúng ở đâu rồi ?y3khhãy tụ tập chúng dân, mời dự đại hội thánh, triệu tập các cụ già, tụ họp đám thiếu nhi cũng như trẻ thơ còn đang bú. Tân lang hãy ra khỏi loan phòng, tân nương hãy rời bỏ phòng khuê !q2[hHãy rúc tù và tại Xi-on, ra lệnh giữ chay thánh, công bố mở cuộc họp long trọng ;N1hBiết đâu Người chẳng nghĩ lại và hối tiếc mà để lại phúc lành, hầu anh em có lễ phẩm và lễ tưới rượu dâng lên ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa của anh em.t0ah Đừng xé áo, nhưng hãy xé lòng. Hãy trở về cùng ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa của anh em, bởi vì Người từ bi và nhân hậu, chậm giận và giàu tình thương, Người hối tiếc vì đã giáng hoạ.=/sh *Đây là sấm ngôn của ĐỨC CHÚA : Nhưng ngay cả lúc này, các ngươi hãy hết lòng trở về với Ta, hãy ăn chay, khóc lóc, và thống thiết than van..%h Tiếng ĐỨC CHÚA đã vang lên trước đạo binh của Người, vì binh đội của Người rất đông đảo, kẻ thi hành lời Người thật hùng mạnh, và Ngày của ĐỨC CHÚA thật lớn lao và rất đáng sợ ! Nào ai chịu nổi ?-7h Trước mặt chúng, đất run rẩy, trời chuyển rung. Mặt trời mặt trăng tối sầm lại, tinh tú không còn chiếu sáng nữa.,h Chúng đổ xô vào thành, chạy trên tường luỹ ; chúng leo lên nhà, vào qua cửa sổ, chẳng khác chi kẻ trộm.+-hChúng chẳng xô đẩy nhau, nhưng tiến thẳng, ai theo đường nấy. Chúng lao qua làn tên mũi đạn, không hề chùn bước.I* hChúng chạy xông tới như một đoàn dũng sĩ ; chúng leo tường như những chiến binh. Chúng tiến thẳng, ai nấy theo lối mình, không lấn đường người khác.M)hTrông thấy chúng, chư dân run rẩy, mặt mày thất sắc.K(hChúng nhảy trên các ngọn núi đồi rầm rập như tiếng chiến xa, ào ào như ngọn lửa đốt rạ ; chúng như một đoàn dân hùng hậu đang dàn hàng lâm chiến.w'ghVẻ bề ngoài, chúng hệt như đàn ngựa, chạy xông tới như thể đoàn chiến mã đang phi.$&AhĐi trước dân này là khối lửa thiêu, theo sau chúng là hoả hào bốc cháy. Trước khi dân ấy đến, xứ sở ví tựa vườn Ê-đen ; sau khi dân ấy qua, chỉ còn bãi sa mạc hoang tàn. Chẳng có chi thoát khỏi sức phá hoại của chúng.%hNgày tối tăm u ám, Ngày mây mù tối đen. Một dân đông đúc và hùng mạnh đang tràn ngập núi đồi như thể ánh bình minh. Một dân như vậy xưa nay chưa hề có, và muôn năm muôn đời cũng sẽ chẳng bao giờ có nữa.@$ {hHãy rúc tù và tại Xi-on, hãy kêu la trên núi thánh của Ta ! Run lên đi, mọi cư dân trong xứ, vì Ngày của ĐỨC CHÚA đến rồi, Ngày ấy đã kề bên.+# QhNgay cả loài dã thú cũng khát mong hướng về Ngài, vì suối nước đã cạn khô và lửa hồng đã thiêu hết bãi cỏ trong hoang địa.1" ]hLạy ĐỨC CHÚA, con kêu lên Ngài, vì lửa hồng đã thiêu hết bãi cỏ trong hoang địa, và ngọn lửa đã đốt sạch cây cối ngoài đồng. ! hĐàn vật rên siết thảm thương, bò bê tán loạn, vì không còn cỏ ăn. Cả đàn cừu cũng bị chung tai hoạ.  hHạt gieo vãi đã chết khô dưới những tảng đất ; kho lẫm tan hoang, vựa lúa sụp đổ, bởi lúa mì đã cạn.( KhLương thực đã chẳng bị cất xa tầm mắt chúng ta, niềm vui mừng hoan lạc đã chẳng bị cất khỏi nhà Thiên Chúa rồi đó sao ? 5hÔi, ngày đáng sợ thay ! Ngày của ĐỨC CHÚA quả đã gần kề ! Ngày sẽ đến tựa cơn tàn phá do lệnh Đấng Toàn Năng.g IhHãy ra lệnh giữ chay thánh, công bố mở cuộc họp long trọng, triệu tập các cụ già và toàn thể cư dân trong xứ tại Nhà ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa các ngươi. Hãy kêu lên ĐỨC CHÚA.] 5h Hỡi các tư tế, hãy mặc áo vải thô mà than van kêu khóc ! Rú lên đi, hỡi những người phục vụ bàn thờ ! Hãy đến, mặc áo vải thô mà thức suốt đêm, hỡi những người phục vụ Thiên Chúa, vì lễ hiến dâng và lễ tưới rượu đã bị cấm cử hành nơi Nhà Thiên Chúa.F h Nho cằn cỗi, vả héo tàn, cả lựu, cả chà là lẫn táo, mọi cây cối ngoài đồng đã chết khô. Thế là đã cạn hết niềm vui của con cái loài người.; qh Hỡi nhà nông, hãy thẹn thùng xấu hổ, kẻ trồng nho, hãy rú lên nào, tiếc cho lúa miến, lúa mạch, vì đồng ruộng chẳng còn gì để gặt hái.7 ih Đồng ruộng bị tàn phá, đất đai cũng u sầu như thể chịu tang, vì lúa mì bị tàn phá, rượu mới đã cạn khô, dầu tươi chẳng còn nữa.B h Nơi Nhà ĐỨC CHÚA, lễ hiến dâng và lễ tưới rượu chẳng được cử hành nữa. Hàng tư tế, bề tôi của ĐỨC CHÚA, đang u sầu như thể chịu tang.~ whRên siết đi nào, tựa trinh nữ mặc áo vải thô khóc thương chồng sắp cưới thuở thanh xuân !M hVườn nho của Ta, chúng biến nên chốn hoang tàn, cây vả của Ta, chúng làm thành đống củi vụn. Chúng tước sạch vỏ, hạ đổ thân cây, bóc cành trắng hếu.9 mhQuả thật, một dân nước uy hùng đông đảo đã xông lên đánh phá đất của Ta. Răng chúng là răng chúa sơn lâm, nanh chúng là nanh sư tử cái.P hHỡi những kẻ say sưa, hãy tỉnh dậy và than khóc. Hết mọi tay bợm rượu, rú lên đi vì chẳng còn nước nho nữa : nước nho kề miệng đã bị giựt mất rồi !. WhThứ gì châu chấu bỏ lại thì hoàng trùng ăn. Thứ gì hoàng trùng bỏ lại thì cào cào ăn. Thứ gì cào cào bỏ lại thì sạt sành ăn.' IhHãy kể lại cho con cái các ngươi những điều này, rồi con cái các ngươi kể cho con cái chúng, con cái chúng kể cho thế hệ sau.f GhHỡi các kỳ mục, hãy nghe những điều này, tất cả cư dân trong xứ, hãy lắng nghe ! Đã bao giờ xảy ra như thế trong thời của các ngươi hay trong thời tổ tiên các ngươi chưa ?J hLời ĐỨC CHÚA ngỏ với ông Giô-en, con ông Pơ-thu-ên.\1^ Ép-ra-im còn liên hệ gì với các ngẫu tượng ? Còn Ta, Ta đã nhậm lời và đoái nhìn đến nó. Ta như một cây trắc bá xanh tươi, chính nhờ Ta mà ngươi trổ sinh hoa trái.]3^Chúng sẽ trở về cư ngụ dưới bóng Ta, sẽ làm cho lúa miến hồi sinh nơi đồng ruộng, tựa vườn nho, chúng sẽ sinh sôi nẩy nở, danh tiếng lẫy lừng như rượu Li-băng. y^Họ sẽ đâm chồi nẩy lộc, sum sê tựa ô-liu tươi tốt, toả hương thơm ngát như rừng Li-băng. ^Với Ít-ra-en Ta sẽ như làn sương mai làm nó vươn lên như bông huệ, cho bén rễ sâu như cây ngàn Li-băng. 7^Ta sẽ chữa chúng khỏi tội bất trung, sẽ yêu thương chúng hết tình, vì cơn giận của Ta sẽ không còn đeo đuổi chúng. ^Chúng con sẽ không cầu cứu với Át-sua, sẽ không cậy nhờ vào chiến mã, cũng chẳng gọi là thần những sản phẩm tay chúng con làm ra, vì chỉ ở nơi Ngài kẻ mồ côi mới tìm được lòng thương cảm.h I^Hãy trở về với ĐỨC CHÚA, mang theo lời cầu nguyện. Hãy thưa với Người : Xin thứ tha mọi gian ác, xin vui nhận lời ngợi khen chúng con dâng lên Ngài làm lễ vật thay thế bò tơ.5^*Hỡi Ít-ra-en, hãy trở về với ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa của ngươi. Chính vì tội ác của ngươi mà ngươi đã vấp ngã.S !^Sa-ma-ri sẽ phải đền tội vì đã phản bội Thiên Chúa của mình. Chúng sẽ gục ngã vì gươm đao, con thơ của chúng sẽ bị tan xác, phụ nữ mang thai bị mổ bụng.;q^ *** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE *** ^ Ta lại giải thoát nó khỏi quyền lực âm phủ sao, lại chuộc nó khỏi thần chết ư ? Tử khí ngươi đâu rồi, hỡi Thần Chết ? Nọc độc của ngươi đâu, hỡi Âm ty ? Ta nhắm mắt không còn thương xót nữa.3^ Nó sẽ đau quằn quại như sản phụ lâm bồn ; nó là đứa con ngu dốt : vì đã đến giờ mà không chịu rời lòng mẹ !uc^ Sự gian ác của Ép-ra-im được cuốn lại để dành, tội lỗi của nó được giữ kỹ.kO^ Ta cho ngươi một ông vua trong cơn thịnh nộ, rồi lấy đi giữa trận lôi đình.X)^ Vua ngươi là người phải cứu ngươi dù ngươi ở thành thị nào đi nữa, giờ đây vua ngươi ở đâu rồi ? Các thẩm phán của ngươi, những kẻ xưa ngươi tìm đến ngỏ lời : Tôi muốn có vua, muốn có thủ lãnh, xin ban cho tôi đi ! Giờ đây các thẩm phán đó đâu rồi ?X)^ Ta sắp tiêu diệt ngươi, hỡi Ít-ra-en. Ai sẽ đến cứu ngươi ?N^ Như gấu mất con, Ta chồm lên chúng, Ta xé chúng cho nát tan lồng ngực ; Ta ăn thịt chúng tại chỗ như sư tử cái, chúng sẽ bị mãnh thú ngoài đồng phanh thây.j~M^ Nên đối với chúng, Ta khác nào sư tử, tựa con báo, Ta rình rập bên đường.D}^ Vừa khi ra đồng cỏ, chúng liền được ăn uống thoả thuê. Nhưng khi thoả thuê rồi, chúng đâm ra tự cao tự đại. Chính vì thế mà chúng đã quên Ta. ~~'}}|{zz4xxwvuu t6srr0qqp%oen4mmlVkujihhgf3edccBbNav_^^]\[UZYXWVUTSRR Q9P2O:NWMMUL%=|=u Thiên Chúa hỏi ông Giô-na : Ngươi nổi giận vì cây thầu dầu, như thế có lý không ? Ông trả lời : Con có lý để nổi giận đến chết được !yKhi mặt trời mọc, Thiên Chúa cho có một cơn gió đông nóng bỏng, và mặt trời giội nắng xuống đầu ông Giô-na ; ông ngất xỉu và xin cho mình được chết, ông nói : Thà tôi chết còn hơn là sống. Nhưng hôm sau, khi hừng đông ló rạng, Thiên Chúa khiến một con sâu cắn cây thầu dầu và cây bị héo.lQĐỨC CHÚA là Thiên Chúa khiến một cây thầu dầu mọc lên ở phía trên ông Giô-na để có bóng mát che đầu ông, hầu làm ông hết buồn bực. Ông Giô-na vui, vui lắm vì cây thầu dầu.MÔng Giô-na ra ngoài thành và ngồi ở phía đông thành. Ở đó, ông làm một cái lều, rồi ngồi bên dưới, trong bóng mát, để xem cái gì sẽ xảy ra trong thành.T~!ĐỨC CHÚA hỏi ông : Ngươi nổi giận như thế có lý không ?|}qGiờ đây, lạy ĐỨC CHÚA, xin Ngài lấy mạng sống con đi, vì thà con chết còn hơn là sống !{|oÔng cầu nguyện với ĐỨC CHÚA và nói : Ôi, lạy ĐỨC CHÚA, đó chẳng phải là điều con đã nói khi còn ở quê nhà sao ? Chính vì thế mà con đã vội vàng trốn đi Tác-sít. Thật vậy, con biết rằng Ngài là Thiên Chúa từ bi nhân hậu, chậm giận và giàu tình thương, và hối tiếc vì đã giáng hoạ.G{ *Ông Giô-na bực mình, bực lắm, và ông nổi giận.fzE Thiên Chúa thấy việc họ làm, thấy họ bỏ đường gian ác mà trở lại, Người hối tiếc về tai hoạ Người đã tuyên bố sẽ giáng trên họ, Người đã không giáng xuống nữa.%yC Biết đâu Thiên Chúa chẳng nghĩ lại, chẳng bỏ ý định giáng phạt, và nguôi cơn thịnh nộ, khiến chúng ta khỏi phải chết.PxNgười và súc vật phải khoác áo vải thô và hết sức kêu cầu Thiên Chúa. Mỗi người phải trở lại, bỏ đường gian ác và những hành vi bạo lực của mình.ywkVua cho rao tại Ni-ni-vê : Do sắc chỉ của đức vua và các quan đại thần, người và súc vật, bò bê và chiên dê không được nếm bất cứ cái gì, không được ăn cỏ, không được uống nước.vTin báo đến cho vua Ni-ni-vê ; vua rời khỏi ngai, cởi áo choàng, khoác áo vải thô, và ngồi trên tro.uDân Ni-ni-vê tin vào Thiên Chúa, họ công bố lệnh ăn chay và mặc áo vải thô, từ người lớn đến trẻ nhỏ.t-Ông Giô-na bắt đầu vào thành, đi một ngày đường và công bố : Còn bốn mươi ngày nữa, Ni-ni-vê sẽ bị phá đổ.?swÔng Giô-na đứng dậy và đi Ni-ni-vê, như lời ĐỨC CHÚA phán. Ni-ni-vê là một thành phố cực kỳ rộng lớn, đi ngang qua phải mất ba ngày đường.r%Hãy đứng dậy, đi đến Ni-ni-vê, thành phố lớn, và hô cho dân thành biết lời tuyên cáo Ta sẽ truyền cho ngươi.Qq Có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giô-na lần thứ hai rằng :@py Phần con, giữa tiếng hát tạ ơn, con sẽ tiến dâng Ngài hy lễ ; con xin giữ trọn điều đã khấn nguyền. ĐỨC CHÚA mới là Đấng ban ơn cứu độ.]o3 Bọn thờ thần hư ảo, chớ gì chúng bỏ điều chúng vẫn tôn sùng.$nAKhi mạng sống con hầu tàn, con đã nhớ đến ĐỨC CHÚA và lời cầu nguyện của con đã tới Ngài, tới đền thánh của Ngài.`m9Con đã xuống tận nền móng núi non, cửa lòng đất đã cài then nhốt con mãi mãi. Nhưng Ngài đã đưa sự sống của con lên khỏi huyệt, lạy ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa của con.}lsNước bủa vây con đến cổ, vực thẳm vây bọc con, trên đầu con, rong rêu quấn chằng chịt. kCon đã nói : Con bị đuổi đi khuất mắt Chúa rồi ! Nhưng con vẫn hướng nhìn về thánh điện của Chúa.6jeNgài đã ném con vào vực sâu, giữa lòng biển, làn nước mênh mông vây bọc con, sóng cồn theo nước cuốn, Ngài để cho tràn ngập thân này.Ai{Ông nói :Từ cảnh ngặt nghèo, tôi kêu lên ĐỨC CHÚA, Người đã thương đáp lời. Lạy Chúa, từ lòng âm phủ, con cầu cứu, Ngài đã nghe tiếng con.ihKTừ trong bụng cá, ông Giô-na cầu nguyện cùng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ông.{g qĐỨC CHÚA khiến một con cá lớn nuốt ông Giô-na. Ông Giô-na ở trong bụng cá ba ngày ba đêm.:f q*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***Ze /Rồi họ đem ông Giô-na ném xuống biển. Biển dừng cơn giận dữ.%d EHọ kêu cầu ĐỨC CHÚA và thưa : Ôi, lạy ĐỨC CHÚA, ước gì chúng con không phải chết vì mạng sống người này, và xin đừng đổ máu vô tội trên đầu chúng con ; vì lạy ĐỨC CHÚA, chính Ngài đã hành động tuỳ theo sở thích.c % Những người ấy cố chèo vào đất liền, nhưng không thể được vì biển mỗi lúc một động thêm, uy hiếp họ.Kb  Ông bảo họ : Hãy đem tôi ném xuống biển thì biển sẽ lặng đi, không còn đe doạ các ông nữa ; vì tôi biết là tại tôi mà các ông gặp cơn bão lớn này.Ea  Họ hỏi ông : Chúng tôi phải xử với ông thế nào để cho biển lặng đi, không còn đe doạ chúng tôi nữa ? Quả thật, biển càng lúc càng động mạnh.W` ) Những người ấy sợ, sợ lắm ; họ nói với ông : Ông đã làm gì thế ? Thật vậy, do ông kể lại mà họ được biết là ông đang trốn đi để tránh nhan ĐỨC CHÚA.:_ o Ông nói với họ : Tôi là người Híp-ri, Đấng tôi kính sợ là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa các tầng trời, Đấng đã làm ra biển khơi và đất liền.d^ CHọ bảo ông : Vì ông là người đã đem tai hoạ này đến cho chúng ta, thì xin ông cho chúng tôi biết : Ông làm nghề gì ? Ông từ đâu đến, quê ở nước nào, và thuộc dân nào ?-] URồi họ bảo nhau : Nào, chúng ta hãy bắt thăm cho biết tại ai mà chúng ta gặp tai hoạ này. Họ gieo quẻ và quẻ rơi trúng ông Giô-na.b\ ?Viên thuyền trưởng lại gần và nói với ông : Sao lại ngủ thế này ? Dậy ! Kêu cầu thần của ông đi ! May ra vị thần ấy sẽ nghĩ đến chúng ta và chúng ta khỏi mất mạng.g[ IThuỷ thủ sợ hãi ; họ kêu cứu, mỗi người kêu lên thần của mình và ném hàng hoá trên tàu xuống biển cho nhẹ bớt. Còn ông Giô-na thì đã xuống hầm tàu, nằm đó và ngủ say.,Z SNhưng ĐỨC CHÚA tung ra một cơn gió to trên biển và liền có một trận bão lớn ngoài khơi, khiến tàu tưởng chừng như sắp vỡ tan.Y #Ông Giô-na đứng dậy nhưng là để trốn đi Tác-sít, tránh nhan ĐỨC CHÚA. Ông xuống Gia-phô và tìm được một chiếc tàu sắp đi Tác-sít. Ông trả tiền, xuống tàu để cùng đi Tác-sít với họ, tránh nhan ĐỨC CHÚA."X ?Hãy đứng dậy, đi đến Ni-ni-vê, thành phố lớn, và hô cho dân thành biết rằng sự gian ác của chúng đã lên thấu tới Ta.WW +*Có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giô-na, con ông A-mít-tai, rằng :^V5r Ta sẽ trồng chúng lại trên đất xưa chúng ở, và chúng sẽ không còn bị bứng đi khỏi thửa đất Ta đã ban cho chúng – ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa của ngươi phán như vậy.sU_r Ta sẽ đổi vận mệnh của Ít-ra-en dân Ta : chúng sẽ tái thiết những thành phố điêu tàn và định cư ở đó ; chúng sẽ uống rượu vườn nho mình trồng, ăn thổ sản vườn mình canh tác.T}r Này đây sắp đến những ngày –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– thợ cày nối gót thợ gặt, kẻ đạp nho tiếp bước người gieo giống ; núi đồi sẽ ứa ra nước cốt nho, và mọi gò nổng sẽ tuôn chảy.NSr để chúng được chiếm hữu số sót của Ê-đôm và của tất cả các dân tộc đã được mang danh Ta – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA, Đấng thực hiện điều ấy.\R1r *Trong ngày ấy, Ta sẽ dựng lại lều xiêu vẹo của Đa-vít, bít kín các lỗ hổng của tường thành, tái thiết những gì đã tan hoang, xây dựng nó như những ngày xưa cũ ;MQr Mọi kẻ tội lỗi trong dân Ta, những người cứ nói : Tai hoạ sẽ chẳng đến gần, nó sẽ không ập xuống chúng ta đâu !, chúng sẽ chết vì gươm hết thảy.XP)r Quả vậy, này đây Ta đã quyết : giữa tất cả các dân ngoại, Ta sẽ sàng sảy nhà Ít-ra-en như người ta dùng nia mà sàng sảy, và không hạt sạn nào rơi xuống đất.}Osr *Đây, ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng để mắt nhìn vương quốc tội lỗi này : Ta sẽ quét sạch nó khỏi mặt đất, thế nhưng –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– Ta sẽ không tiêu diệt nhà Gia-cóp hoàn toàn.8Nir Hỡi con cái Ít-ra-en, đối với Ta –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA–, chẳng phải các ngươi giống con cái Cút sao ? Chẳng phải Ta đã đưa Ít-ra-en lên khỏi đất Ai-cập, cũng như đưa người Phi-li-tinh khỏi Cáp-to và người A-ram khỏi xứ Kia đó sao ?\M1r Điện cao vời, Người dựng chốn trời xanh, vòm của nó, đặt vững vàng trên mặt đất. Người gọi nước biển lên, rồi đổ trên mặt đất, danh Người là ĐỨC CHÚA.L'r ĐỨC CHÚA các đạo binh là Chúa Thượng, Người chạm đến địa cầu là địa cầu rung chuyển, và toàn thể dân cư lâm cảnh tang tóc ; cả mặt đất dâng lên như thể sông Nin, rồi xẹp xuống tựa Con Sông bên Ai-cập.bK=r Chúng có bị thù địch giải đi đày tận đâu, tại đó, Ta cũng truyền cho gươm đao giết chúng. Ta sẽ đưa mắt nhìn chúng để giáng hoạ chứ không phải để ban phúc thi ân.`J9r Chúng có núp trên đỉnh Các-men, tại đó, Ta cũng lùng bắt chúng cho kỳ được ; chúng có xuống đáy biển hòng lẩn tránh mắt Ta, tại đó, Ta cũng truyền cho rắn cắn chúng.,IQr Chúng có chui xuống tận âm ty, tay Ta cũng kéo chúng lên khỏi đó. Chúng có bay lên đến tận trời, từ đó, Ta cũng lôi chúng xuống.iH Mr Tôi thấy Chúa Thượng đứng bên cạnh bàn thờ. Người phán : Đập vào đầu trụ cho khung cửa lung lay ! Phá khung cửa cho vỡ tan trên đầu cả bọn ! Những đứa còn sót lại, Ta sẽ giết bằng gươm. Trong bọn chúng, không một tên trốn nổi, trong bọn chúng, không một đứa thoát thân.GwrNhững ai lấy ngẫu thần của Sa-ma-ri mà thề và tung hô : Hỡi Đan, vạn tuế thần của ngươi !, hoặc nói : Vạn tuế đường về Bơ-e Se-va !, những kẻ đó sẽ té nhào, không đứng dậy được nữa.IF r Ngày ấy, nam thanh nữ tú sẽ vì khát mà ngất xỉu.HE r Chúng sẽ thất thểu từ biển này qua biển nọ, từ phương bắc đến phương đông, chúng sẽ lang thang để kiếm tìm lời ĐỨC CHÚA mà không gặp được. Dr Đây sắp đến những ngày –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng– Ta sẽ gieo nạn đói trên xứ này, không phải đói bánh ăn, cũng không phải khát nước uống, mà là đói khát được nghe lời ĐỨC CHÚA.Cwr Ta sẽ biến lễ lạt của các ngươi thành tang tóc, mọi bài hát của các ngươi thành những khúc ai ca ; Ta sẽ bắt mọi người phải quấn vải thô và mọi mái đầu đều phải cạo trọc. Ta sẽ làm cho đất này chịu tang như người ta chịu tang đứa con một và kết cục của nó như một ngày cay đắng.SBr Trong ngày ấy, –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng–, Ta sẽ truyền cho mặt trời lặn giữa trưa, và khiến cho mặt đất tối sầm giữa lúc ngày đang sáng.oAWrHá chẳng phải vì vậy mà mặt đất rung chuyển và toàn thể dân cư lâm cảnh tang tóc đó sao ? Cả mặt đất dâng lên như thể sông Nin, nó phình lên xẹp xuống tựa Con Sông bên Ai-cập."@=rĐỨC CHÚA đã lấy thánh danh là niềm hãnh diện của Gia-cóp mà thề : Ta sẽ chẳng bao giờ quên một hành vi nào của chúng.?3rTa sẽ lấy tiền bạc mua đứa cơ bần, đem đôi dép đổi lấy tên cùng khổ ; cả lúa nát gạo mục, ta cũng đem ra bán.'>GrCác ngươi thầm nghĩ : Bao giờ ngày mồng một qua đi, cho ta còn bán lúa ; bao giờ mới hết ngày sa-bát, để ta bày thóc ra ? Ta sẽ làm cho cái đấu nhỏ lại, cho quả cân nặng thêm ; Ta sẽ làm lệch cán cân để đánh lừa thiên hạ.x=irHãy nghe đây, hỡi những ai đàn áp người cùng khổ và tiêu diệt kẻ nghèo hèn trong xứ.g<GrTrong ngày đó, –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng–, trong thánh điện sẽ vang lên những khúc ca ai oán, xác chết nằm la liệt khắp nơi, rồi bị quẳng đi trong thinh lặng.o;WrNgười hỏi : Ngươi thấy gì, A-mốt ? Tôi đáp : Thưa, một giỏ trái cây mùa hạ. ĐỨC CHÚA phán với tôi : Ít-ra-en dân Ta đã đến ngày cùng tận, Ta sẽ không còn tha thứ cho chúng nữa.w: ir*ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng đã cho tôi thấy như sau : Này đây một giỏ trái cây mùa hạ.a9;rVì vậy, ĐỨC CHÚA phán thế này : Vợ ngươi sẽ đi làm điếm trong thành phố, con trai con gái ngươi sẽ ngã gục dưới lưỡi gươm, lãnh thổ ngươi sẽ bị phân chia từng mảnh, còn ngươi, ngươi sẽ chết trên một miền đất ô uế, và Ít-ra-en sẽ bị đày xa quê cha đất tổ.J8 rVậy giờ đây, hãy nghe lời ĐỨC CHÚA phán : Ngươi nói : Ông không được tuyên sấm chống lại Ít-ra-en, cũng không được phát ngôn chống lại nhà I-xa-ác.-7SrChính ĐỨC CHÚA đã bắt lấy tôi khi tôi đi theo sau đàn vật, và ĐỨC CHÚA đã truyền cho tôi : Hãy đi tuyên sấm cho Ít-ra-en dân Ta.\61rÔng A-mốt trả lời ông A-mát-gia : Tôi không phải là ngôn sứ, cũng chẳng phải là người thuộc nhóm ngôn sứ. Tôi chỉ là người chăn nuôi súc vật và chăm sóc cây sung.,5Qr Nhưng ở Bết Ên này, đừng có hòng nói tiên tri nữa, vì đây là thánh điện của quân vương, đây là đền thờ của vương triều.)4Kr Bấy giờ A-mát-gia nói với ông A-mốt : Này thầy chiêm ơi, mau chạy về đất Giu-đa, về đó mà kiếm ăn, về đó mà tuyên sấm !{3or Vì A-mốt nói như thế này : Gia-róp-am sẽ chết vì gươm, và Ít-ra-en sẽ bị đày biệt xứ.,2Qr *Bấy giờ ông A-mát-gia, tư tế đền thờ Bết Ên, sai người đến gặp Gia-róp-am, vua Ít-ra-en, và thưa : A-mốt âm mưu chống đức vua ngay trên lãnh thổ Ít-ra-en, và đất nước này không còn chịu nổi bất cứ lời nào của ông ta nữa.;1or Các nơi cao của I-xa-ác sẽ điêu tàn, các đền thờ của Ít-ra-en sẽ đổ nát. Còn Ta, Ta sẽ đứng dậy dùng gươm mà chống lại nhà Gia-róp-am.s0_rVà ĐỨC CHÚA hỏi tôi : Ngươi thấy gì, A-mốt ? Tôi đáp : Thưa, dây dọi. Chúa Thượng tôi phán : Đây Ta sẽ căng dây dọi ở giữa Ít-ra-en dân Ta, và Ta sẽ không còn tha thứ cho chúng nữa./)rNgười đã cho tôi thấy như sau : Này đây Chúa Thượng tôi đang đứng trên một bức tường, tay cầm một dây dọi.r.]rĐỨC CHÚA hối hận về việc này, Người phán : Cũng sẽ không xảy ra như vậy đâu.-!rTôi thưa : Lạy ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng, xin dừng tay cho ! Gia-cóp làm sao đứng vững được ? Nó nhỏ bé quá !x,irĐỨC CHÚA là Chúa Thượng đã cho tôi thấy như sau : Này đây ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng đang gọi lửa xuống để trừng phạt. Lửa làm cạn khô vực thẳm mênh mông và thiêu huỷ cả đất đai.l+QrĐỨC CHÚA hối hận về việc này, Người phán : Sẽ không xảy ra như vậy đâu.N*rKhi châu chấu đã ăn sạch cây cỏ ngoài đồng, tôi thưa : Lạy ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng, xin thứ tha cho ! Gia-cóp làm sao đứng vững được ? Nó nhỏ bé quá !A) }r*ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng đã cho tôi thấy như sau : Này Người đang làm ra châu chấu giữa lúc cỏ bắt đầu mọc lại, sau mùa cắt cỏ nộp cho vua.(yrNhưng này Ta đây, hỡi nhà Ít-ra-en –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa các đạo binh–, Ta cho một dân nổi lên đánh các ngươi. Nó sẽ xâm lấn các ngươi từ Cửa Ải Kha-mát cho đến suối A-ra-va.B'}r Các ngươi vui mừng vì chiếm được Lô Đơ-va, Các ngươi nói : Há chẳng phải nhờ sức mạnh của mình mà chúng ta đã lấy được Các-na-gim đó sao ?g&Gr Ngựa có phi được trên đá lởm chởm không ? Người ta đem trâu bò đi cày ngoài biển sao ? Thế mà các ngươi đã biến lẽ phải thành thuốc độc, đổi công lý nên ngải đắng !l%Qr Vì này đây ĐỨC CHÚA ra lệnh đánh cho nhà lớn tan hoang, cho nhà nhỏ nứt rạn.8$ir Một người bà con khiêng thi thể ra khỏi nhà mà hoả thiêu. Người ấy nói với người ở tuốt trong nhà : Còn ai ở đó với anh không ? Người kia trả lời : Chẳng còn ai cả. Rồi người bà con lại nói : Im đi ! Không được kêu tên ĐỨC CHÚA !n#Ur Nếu trong một ngôi nhà, chỉ còn lại mười người thôi, họ sẽ đều chết cả.<"qrĐỨC CHÚA là Chúa Thượng đã lấy mạng sống Người mà thề rằng –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa các đạo binh– : Ta ghê tởm tính kiêu căng của Gia-cóp, Ta chán ghét các đền đài của nó, vậy Ta sẽ đem nộp thành và mọi sự trong thành.!'rVì thế, giờ đây chúng sẽ bị lưu đày, dẫn đầu những kẻ bị lưu đày. Thế là tan tác bè lũ quân phè phỡn ! %rChúng uống rượu cả bầu, xức dầu thơm hảo hạng, nhưng chẳng biết đau lòng trước cảnh nhà Giu-se sụp đổ !a;rChúng đàn hát nghêu ngao ; như Đa-vít, chúng dùng nhạc cụ mà sáng tác.7rChúng nằm dài trên giường ngà, ngả ngớn trên trường kỷ, mà ăn những chiên non nhất bầy, những bê béo nhất chuồng.rCác ngươi tưởng đẩy lui được ngày khốn quẫn, nhưng thật ra lại làm cho chế độ bạo tàn đến sớm hơn !<qrAnh em hãy qua Can-nê mà xem, rồi từ đó đi đến thành phố Kha-mát vĩ đại, đoạn xuống Gát của người Phi-li-tinh : thử hỏi những nơi đó có phồn thịnh hơn các vương quốc này không ? Lãnh thổ chúng có rộng lớn hơn lãnh thổ của anh em không ? Q~}}{{%zy(x:w4v5uu tssQrrqq ponmlkjjIii4hgfedcba``;_^]\\[?ZYY8XWVUU8TSRRQ[P}OON}MM8L+KKrJ7IHGGRFF-EE DCCKAG@@5?_>=<<;z:99K877/6V554+3922D1X0/..q--,]+*e)9((;''&D%$#""!I JA`H3SMo4i}e(8 k B 1WaV] ' Trong ngày ấy –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– từ phía cửa Cá vọng lên tiếng than van, từ thành mới vang ra tiếng rên siết, từ các ngọn đồi văng vẳng tiếng kêu la.l\ S Trong ngày đó, Ta sẽ trừng phạt tất cả những kẻ nghênh ngang bước lên ngưỡng cửa và những kẻ chất đầy cung điện chúa mình những của chiếm được nhờ bạo tàn và gian dối.[ 7Trong ngày dâng hy lễ của ĐỨC CHÚA, Ta sẽ trừng phạt các thủ lãnh, các hoàng tử và những kẻ mặc y phục ngoại bang.qZ ]Hãy lặng thinh trước nhan ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng, vì ngày của ĐỨC CHÚA đã đến gần ! Quả thật, ĐỨC CHÚA đã chuẩn bị một hy lễ, Người đã tách riêng ra các khách được mời. Y Ta sẽ tận diệt những kẻ lìa xa ĐỨC CHÚA, những kẻ chẳng kiếm tìm, cũng không thỉnh vấn ĐỨC CHÚA.[X 1Ta sẽ tận diệt những kẻ leo lên mái nhà mà sụp lạy các thiên binh, những kẻ thờ lạy ĐỨC CHÚA, và nhân danh Đức Chúa mà thề, rồi lại thề nhân danh thần Min-côm.[W 1Ta sẽ dang tay đánh phạt Giu-đa và toàn thể dân cư Giê-ru-sa-lem. Ta sẽ tận diệt khỏi nơi này số còn sót lại của Ba-an, và xoá bỏ tên của hàng tư tế bất hợp pháp.V #Ta sẽ quét sạch loài người cũng như loài vật, Ta sẽ quét sạch chim trời lẫn cá biển. Ta sẽ khiến cho kẻ gian ác phải lảo đảo té nhào và sẽ tận diệt loài người khỏi mặt đất – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.mU UPhải, Ta sẽ quét sạch tất cả khỏi mặt đất này – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. T Dưới thời Giô-si-gia-hu con vua A-môn làm vua Giu-đa, có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Xô-phô-ni-a, con ông Cu-si ; ông Cu-si là con ông Gơ-đan-gia ; ông Gơ-đan-gia là con ông A-mác-gia ; ông A-mác-gia là con ông Khít-ki-gia.(SIĐỨC CHÚA là Chúa Thượng, làm cho tôi mạnh sức, cho đôi chân này lanh lẹ tựa chân nai, và dẫn tôi đi trên đỉnh núi cao vời.xRiNhưng phần tôi, tôi nhảy mừng vì ĐỨC CHÚA, hỷ hoan vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi.Q)Thật thế, cây vả không còn đâm bông nữa, cả vườn nho không được trái nào. Quả ô-liu, đợi hoài không thấy, ruộng đồng chẳng đem lại gì ăn. Bầy chiên dê biến mất khỏi ràn, ngó vào chuồng, bò bê hết sạch.,PQChuyện vừa lọt tai, ruột đã rối bời, mới nghe điều đó, môi miệng con run rẩy, bệnh mục xương đã nhập vào mình, chân lảo đảo không còn vững bước. Con bình tĩnh đợi ngày khốn quẫn chụp xuống đầu dân xông đánh chúng con.{OoNgài mở lối cho chiến mã của Ngài vào biển cả, giữa ba đào cuồn cuộn nước mênh mông.kNONgài phóng tên bắn vỡ đầu thủ lãnh của chúng, đang khi chúng reo hò, kéo đến như vũ bão để đánh đuổi tôi đi như thể sắp ăn tươi nuốt sống kẻ khốn cùng trong nơi trú ẩn.=Ms Ngài xuất chinh cứu độ dân Ngài, cứu độ đấng Ngài đã xức dầu tấn phong. Ngài đánh quỵ thủ lãnh nòi gian ác, lật nền nhà cho đá trơ ra.wLg Trong cơn lôi đình, Ngài rảo cùng cõi đất ; trong cơn thịnh nộ, Ngài chà đạp chư dân.K+ Mặt trời và mặt trăng đứng nguyên tại chỗ, trước mũi tên lấp loáng, trước ngọn giáo chớp loè Ngài phóng đi.J Thấy Ngài, núi rùng mình khiếp sợ, mây tầng đổ mưa, vực thẳm vang tiếng gào, và giơ tay lên cao.cI? Ngài tuốt trần cung nỏ, lắp tên vào dây cung, xẻ đất thành sông ngòi. HPhải chăng Ngài nổi giận với các sông, lạy ĐỨC CHÚA, phải chăng Ngài thịnh nộ trừng phạt các sông và nổi cơn lôi đình trừng phạt biển, khi Ngài thắng yên cương cho ngựa, và ngự trên xa mã của Ngài ?sG_Con đã thấy lều trại của Cu-san lâm hoạ, các nhà bạt của xứ Ma-đi-an chuyển rung.~FuNgười dừng bước, cõi đất liền lảo đảo, Người đưa mắt, các dân phải té nhào ; núi non vạn đại cũng rã tan, gò nổng thiên thu đều tan chảy : đó là những con đường xưa kia Ngài vẫn đi.\E1Ôn dịch đi mở lối cho Người ; sốt rét theo Người sát gót chân.DChúa rực rỡ khác nào ánh sáng, mở đôi tay toả chiếu hào quang, nơi đó ẩn tàng quyền năng Chúa.FCNày Thiên Chúa tự miền Tê-man ngự giá, tự núi Pa-ran, kìa Đức Thánh quang lâm. Bóng uy phong rợp chín tầng trời, câu chúc tụng vang mười phương đất.6BeLạy ĐỨC CHÚA, con đã nghe truyền tụng về Ngài, công trình Ngài, lạy ĐỨC CHÚA, lòng con kính sợ ! Qua mọi thời, xin cho tái diễn công trình ấy. Qua mọi thời, xin làm cho thiên hạ được tường ! Trong cơn thịnh nộ, xin Ngài nhớ xót thương.PA *Lời cầu nguyện của ngôn sứ Kha-ba-cúc, theo điệu Ai ca.@Còn ĐỨC CHÚA, Người ngự trong thánh điện, toàn thể cõi đất, hãy thinh lặng trước nhan Người !?{Khốn thay kẻ nói với khúc gỗ : Trỗi dậy đi ! và nói với hòn đá câm lặng : Thức dậy nào ! Nó có thể dạy được chi ? Này, nó tuy được mạ vàng mạ bạc, nhưng không một chút sinh khí nơi mình.[>/Tượng tạc có ích lợi gì đâu mà phải tốn công tạc ra nó ? Tượng đúc và những trò gạt gẫm ích lợi gì mà người thợ phải tin để làm ra những tượng câm nín ?=Quả thật, bạo lực ở Li-băng sẽ bao phủ lấy thân ngươi. Thấy súc vật bị giết, ngươi sợ hãi bàng hoàng, vì ngươi đã làm đổ máu người đồng loại, đã tàn phá thành thị đất đai và dân cư trong thành.<Ngươi đã thấm nhục nhã, chứ không phải vinh quang. Đến lượt ngươi, ngươi phải uống và để lộ của quý ra. ĐỨC CHÚA sẽ lại giáng xuống ngươi chén thịnh nộ, nỗi ô nhục sẽ thay thế vinh quang của ngươi. ;Khốn thay kẻ chuốc rượu cho anh em mình, kẻ pha chất độc làm cho nó say sưa, để thấy nó trần truồng. :Quả thật, sự hiểu biết ĐỨC CHÚAquang vinh sẽ tràn ngập cõi đất cũng như nước lấp đầy lòng biển.99k Các dân vất vả để làm mồi cho lửa thiêu, các nước kiệt quệ mà chẳng được ích gì, đó chẳng phải là do ĐỨC CHÚA các đạo binh sao ?Z8- Khốn thay kẻ lấy xương máu xây thành, lấy bất công dựng phố.e7C vì đá chân tường cũng phải kêu lên và đòn tay gỗ sẽ trả lời cho nó.6/ Như thế là ngươi đã quyết định điều ô nhục cho nhà mình, ngươi tiêu huỷ nhiều dân nên thành người đắc tội,53 Khốn thay kẻ gian tham bớt xén, chiếm của bất công cho nhà mình, để làm tổ cho mình trên cao hầu thoát khỏi tai hoạ.z4mBởi vì chính ngươi đã cướp bóc bao dân tộc, nên những dân còn lại sẽ cướp bóc ngươi, vì ngươi đã đổ máu người đồng loại, đã tàn phá thành thị đất đai và mọi dân cư trong thành.Q3Nào các kẻ cho ngươi vay mượn lại chẳng bất thình lình đứng lên, các kẻ hối lộ ngươi lại không tỉnh ngộ ? Bấy giờ ngươi sẽ là món mồi ngon cho chúng.2*Nhưng tất cả các dân đó lại chẳng ví von châm chọc, chẳng đặt vè chế nhạo nó sao ? Chúng nói :,1QQuả thật, thứ rượu ấy đưa tới phản bội, kẻ ngạo mạn ấy chẳng đạt thành công. Nó toác họng ra như âm phủ, nó như thần chết chẳng bao giờ thoả thuê. Nó quy tụ mọi dân đến bên cạnh, tập hợp mọi nước tới quanh mình.'0GNày đây, ai không có tâm hồn ngay thẳng sẽ ngã gục, còn người công chính thì sẽ được sống, nhờ lòng thành tín của mình./%Đó là một thị kiến sẽ xảy ra vào thời ấn định. Nó đang tiến nhanh tới chỗ hoàn thành, chứ không làm cho ai thất vọng. Nếu nó chậm tới, thì cứ đợi chờ, vì thế nào nó cũng đến, chứ không trì hoãn đâu..1ĐỨC CHÚA trả lời và nói với tôi : Hãy viết lại thị kiến và khắc vào tấm bia cho ai nấy đọc được xuôi chảy.<- s*Tôi sẽ ra đứng ở chòi canh, đứng gác trên tường luỹ canh chừng xem Người nói với tôi điều gì và đáp lại nỗi bất bình của tôi ra sao !{, qCó phải vì thế nó tuốt gươm không ngừng tàn sát các dân tộc chẳng một chút xót thương.2+ _Nó dâng lễ tế cho lưới, nó đốt hương kính chài. Chính nhờ những thứ ấy nó được những phần ăn béo bở và lương thực dồi dào. * Nó thả câu bắt hết, tung lưới chụp lấy tất cả, nó quăng chài gom lại. Vì thế, nó hân hoan vui mừng.j) ONgài xử với con người như với cá biển, như côn trùng không người trông coi.'( I Mắt của Ngài thật quá tinh tuyền không thể chịu được điều gian ác, Ngài không thể nhìn xem cảnh khốn cùng, tại sao Ngài cứ đứng nhìn quân phản bội, sao Ngài lặng thinh khi kẻ gian ác nuốt chửng người chính trực hơn mình ?^' 7 Từ muôn thuở, Ngài chẳng là ĐỨC CHÚA, là Thiên Chúa con thờ, là Đức Thánh của con, là Đấng Bất Tử sao ? Lạy ĐỨC CHÚA, chính vì để xét xử mà Ngài đã đặt dân ấy lên. Lạy Đức Chúa là đá tảng, chính vì để thi hành án phạt mà Ngài đã cho nó được mạnh sức.&  Bấy giờ tựa như cơn gió, nó ùa đến và bay đi. Tội của nó là coi sức mạnh của mình như thần như thánh.4% c Đám dân ấy chế nhạo các vua, biến các thủ lãnh nên trò cười. Nó coi thường mọi thành trì kiên cố và đắp ụ đánh chiếm các thành.$  Chúng kéo đến cùng nhau cướp phá, mặt hầm hầm như thể gió đông, gom tù binh tựa hồ đống cát.M# Ngựa chiến của nó chạy nhanh hơn loài báo, chúng nhanh nhẹn hơn sói ban chiều ; kỵ mã của nó từ xa phóng tới, bay nhanh như phượng hoàng lao xuống bắt mồi.n" WNó thật là đáng kinh đáng sợ nó dùng sức mạnh mà áp đặt công lý và oai phong.G!  Này Ta khiến cho dân Can-đê nổi lên, một dân hung hăng tàn bạo ; nó rảo khắp miền đất rộng mênh mông để chiếm đoạt nhà cửa không phải của mình.\  3Hãy đưa mắt nhìn xem các dân tộc, hãy kinh ngạc sững sờ, vì chính vào thời các ngươi, Ta sắp làm một việc, một việc mà các ngươi sẽ chẳng tin, nếu có ai kể lại.C Vì thế, Luật không được tuân giữ, công lý chẳng còn thấy xuất hiện, vì kẻ gian ác bủa vây người công chính nên chỉ còn thứ công lý vạy vọ.g ISao Ngài bắt con phải chứng kiến tội ác hoài, còn Ngài cứ đứng nhìn cảnh khổ đau ? Trước mắt con, toàn là cảnh phá phách, bạo tàn, chỗ nào cũng thấy tranh chấp và cãi cọ. /Cho đến bao giờ, lạy ĐỨC CHÚA, con kêu cứu mà Ngài chẳng đoái nghe, con la lên : Bạo tàn ! mà Ngài không cứu vớt ?R !*Lời sấm ngôn sứ Kha-ba-cúc đã nhận được qua thị kiến.mSVết đòn của ngươi không thuốc chữa lành, vết trọng thương hết đường cứu chữa. Được tin ngươi mắc hoạ, mọi người đều vỗ tay. Quả thật, có ai không bị ngươi làm khổ ?U#Hỡi vua Át-sua, các mục tử của ngươi đều thiếp đi, các anh hùng của ngươi ngủ hết rồi, dân của ngươi tản lạc trên núi non mà chẳng ai tập trung chúng lại.U#Quân thị vệ của ngươi nhiều như châu chấu, thủ lãnh của ngươi nhiều như côn trùng, đang đóng trại trên thành luỹ trong ngày giá lạnh. Khi mặt trời rực sáng,s_Cứ tăng thêm số thương gia nhiều hơn các vì sao trên trời. cào cào cất cánh bay đi.T!Ngươi sẽ bị lửa thiêu đốt tại đây, ngươi sẽ bị gươm tiêu diệt, và như cào cào, nó sẽ ăn ngươi. Ngươi cứ tăng số như cào cào, tăng số như châu chấu ! 9Hãy trữ nước phòng lúc bị vây hãm, hãy củng cố thành trì, nhào xuống bùn, đạp đất sét, nắm lấy khuôn đúc gạch !7g Kìa dân quân của ngươi : một lũ đàn bà trong xứ sở, cửa ải ngươi đã rộng mở đón quân thù, lửa đốt các thanh ngang cửa của ngươi.6e Mọi thành trì của ngươi là những cây vả đầy những trái đầu mùa. Khi bị rung, trái cây rụng xuống rơi ngay vào miệng cho người ta ăn.)K Đến lượt ngươi, ngươi sẽ phải say mèm, ngã quỵ, đến lượt ngươi, ngươi sẽ phải tìm chốn ẩn thân để xa lánh quân thù.jM Thế mà nó vẫn bị đày ải, bị đưa đi cầm tù ; các con thơ của nó bị vật chết nơi góc phố đầu đường. Hàng quý tộc bị đem bốc thăm, bậc quyền cao phải mang xiềng xích.  Sức mạnh của nó là Cút và Ai-cập, một sức mạnh vô biên. Ngươi có Pút và Li-by-a là nguồn tiếp viện.#Ngươi có hơn gì Nô A-môn, một thành bên sông Nin, chung quanh đầy nước, có nước làm tường, có biển làm luỹ.SBấy giờ, hễ ai nhìn thấy ngươi cũng đều phải tránh xa và nói : Ni-ni-vê đã bị phá tan hoang ! Ai còn cảm thương nó ? Ta tìm đâu cho ngươi những người an ủi ?'Ta sẽ ném lên ngươi những đồ gớm ghiếc, làm cho ngươi bị khinh dể, khiến ngươi thành trò cười cho thiên hạ. yNày, chính Ta đánh phạt ngươi – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA các đạo binh. Ta sẽ vén áo ngươi lên tới mặt, sẽ cho các dân tộc thấy ngươi loã lồ, cho các vương quốc thấy nỗi ô nhục của ngươi.M Chính vì bao thói đàng điếm của con điếm : duyên dáng xinh đẹp, có phù phép cao, nó dùng thói đàng điếm mà bán các dân tộc, dùng phù phép mà bán chư dân.Q Kỵ binh xông ra đánh, gươm vung loang loáng, kiếm bay lập loè, thương vong nhiều vô kể, nạn nhân chất thành đống, tử thi nằm la liệt, người ta đạp lên trên.z mKìa tiếng roi vun vút, tiếng bánh xe ầm ầm, vó ngựa phi dồn dập, xe trận nhảy chồm lên.  Khốn cho thành vấy máu, toàn mưu chuyện lừa đảo, đầy những của cướp giật, chẳng bao giờ thiếu mồi !w Sư tử xé mồi cho sư tử con, và vồ mồi cho sư tử cái ; nó chất mồi đầy hang, và ổ nó đầy những con vật bị cắn xé. Đây, chính Ta đánh phạt ngươi – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA các đạo binh. Ta sẽ đốt xe trận của ngươi thành mây khói, gươm sẽ xâu xé các sư tử con của ngươi. Ta sẽ tiêu diệt khỏi xứ sở những con mồi ngươi đã vồ bắt ; chẳng ai thèm nghe tiếng các sứ giả của ngươi.' Hang sư tử ở đâu, ổ sư tử con ở chỗ nào ? Đâu rồi nơi sư tử dẫn con mình đến mà không phải lo ngại gì ?5 Tất cả đều bị huỷ diệt, tàn phá, tan hoang, ai nấy lòng nát tan, gối rụng rời, toàn thân run rẩy, mặt mũi tái xanh.|q Hãy cướp bạc, cướp vàng. Đó là một kho tàng vô tận, một đống của gồm toàn đồ quý. Ni-ni-vê giống như hồ nước bị rò. Dừng lại ! Dừng lại ngay ! Nhưng chẳng ai thèm quay mặt lại.#Tượng thần sắc đẹp bị lột đem đi. Những kẻ phục dịch nó nức nở như chim câu, chúng đấm ngực âu sầu.X)Các cửa ngăn sông đều bị mở tung khiến cung điện sụp đổ.DVua Ni-ni-vê triệu tập các chiến binh can trường, nhưng trên đường chúng bước đi lảo đảo, vội vã chạy về phía tường luỹ, tìm chỗ núp an toàn.!Xe trận vùn vụt qua đường phố, xông vào các quảng trường trông như đuốc sáng rực, phóng đi nhanh như chớp.lQCác dũng sĩ của nó mang khiên đỏ như đồng, các chiến binh của nó mặc áo vải hồng điều. Xe trận rực sáng như thép nung trong lửa khi xếp hàng lâm trận. Rừng gươm giáo vung lên.*~MPhải, ĐỨC CHÚA khiến cho Gia-cóp và Ít-ra-en lấy lại sức kiêu hùng. Bọn cướp đã tàn phá, lại còn phá huỷ cả các nhành nho.'}GMột tên phá hoại đến đánh ngươi. Hãy bảo vệ pháo đài, và canh phòng quan lộ. Hãy nai nịt gọn gàng và củng cố toàn quân.6| gKìa, trên các đồi núi xuất hiện người đi loan báo Tin Mừng, và công bố bình an. Này hỡi Giu-đa, hãy mừng lễ, hãy giữ trọn các lời khấn hứa, vì kẻ thừa hành của Xa-tan không còn qua lại nơi ngươi nữa ; nó đã bị tiêu diệt hoàn toàn.:{ q*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***wz i Giờ đây, Ta sẽ bẻ gãy ách của nó trên ngươi và đập tan xiềng xích trói buộc ngươi.y   ĐỨC CHÚA phán thế này : Dù chúng có được trang bị đầy đủ và đông đảo đến mấy đi nữa, chúng cũng sẽ bị quật ngã và tiêu vong. Ta đã hạ nhục ngươi, nhưng Ta sẽ không còn hạ nhục ngươi nữa.%x E Chính từ nơi ngươi sẽ xuất hiện một kẻ mưu toan làm điều dữ chống lại ĐỨC CHÚA, một kẻ thi hành ý định của Xa-tan.w ' Dù có chằng chịt như bụi gai, và ngất ngư như những kẻ say khướt, chúng cũng bị thiêu rụi như đống rơm khô.v 1 Các ngươi mưu đồ gì chống lại ĐỨC CHÚA ? Chính Người sẽ ra tay tiêu diệt ; cơn khốn quẫn sẽ không xảy ra nữa.+u Qngay cả khi nước lũ tràn ngập. Người tiêu diệt kẻ nào đứng lên chống lại Người ; Người đẩy quân thù địch vào bóng tối.+t QĐỨC CHÚA thật tốt lành, chính Người là thành luỹ chở che trong những ngày khốn quẫn. Người biết những ai ẩn náu bên Người,Ys -Người thịnh nộ, nào ai đứng nổi ? Người nổi lôi đình, ai đứng vững được chăng ? Cơn giận Người trút xuống như lửa, trước nhan Người đá tảng cũng vỡ tan.2r _Trước nhan Người, núi chuyển rung và đồi tan chảy ; trước nhan Người, mặt đất chấn động, cùng với hoàn cầu và toàn thể dân cư.Gq  Người ngăm đe biển cả khiến nó phải cạn ; Người làm cho mọi sông ngòi phải ráo khô. Ba-san và Các-men phải kiệt sức, đồng cỏ Li-băng bị héo tàn.rp _ĐỨC CHÚA chậm giận, sức mạnh của Người thật phi thường. ĐỨC CHÚA không để kẻ dữ thoát khỏi hình phạt, Người bước đi trong cuồng phong bão táp ; mây là bụi dưới chân Người.|o sĐỨC CHÚA là Thiên Chúa ghen tương và báo oán, ĐỨC CHÚA là Đấng báo oán : Người nổi cơn lôi đình, ĐỨC CHÚA báo oán những kẻ thù địch, những kẻ thù của Người, Người tỏ lòng oán hận.^n 9*Lời sấm về Ni-ni-vê. Sách thị kiến của ông Na-khum, người En-cốt.#m?Ngài sẽ bày tỏ lòng thành tín cho Gia-cóp, và tình thương cho Áp-ra-ham, như đã thề với tổ phụ chúng con từ thuở trước.2l]Người sẽ lại thương xót chúng ta, tội lỗi chúng ta, Người chà đạp dưới chân. Mọi lỗi lầm chúng ta, Người ném xuống đáy biển.vkeThần minh nào sánh được như Ngài, Đấng chịu đựng lỗi lầm, Đấng bỏ qua tội ác cho phần còn sót lại của cơ nghiệp Ngài ? Người không giữ mãi cơn giận, nhưng chuộng lòng nhân nghĩa,}jsChúng sẽ phải liếm bụi như rắn, như loài bò sát trên mặt đất. Từ trong đồn luỹ, chúng sẽ run rẩy kéo nhau ra mà đến với ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa chúng ta. Chúng sẽ kinh hãi khiếp sợ Ngài.i7Chư dân sẽ nhìn và phải nhuốc nhơ xấu hổ dù chúng rất hùng cường. Chúng sẽ lấy tay bịt miệng, tai chúng sẽ ù đi.jhMNhư thời Ngài ra khỏi đất Ai-cập, xin Ngài cho chúng con thấy những kỳ công.g/[Lạy Đức Chúa,] xin Ngài dùng gậy chăn dắt dân là đàn chiên, là cơ nghiệp của Ngài, đang biệt cư trong rừng giữa vườn cây ăn trái. Xin đưa họ tới đồng cỏ miền Ba-san và Ga-la-át như những ngày thuở xa xưa.ufc Đất sẽ trở nên khô cằn vì dân cư của nó : đó là hậu quả do các việc chúng làm.Ue# Ngày ấy, người ta sẽ tuôn đến với ngươi, từ Át-sua đến các thành Ai-cập, từ Ai-cập đến sông Cả, từ biển này qua biển nọ, từ núi này đến tận núi kia.}ds Đó là ngày tái thiết tường thành của ngươi, ngày ấy, biên giới của ngươi sẽ mở rộng.c Nhìn thấy thế, kẻ thù tôi phải nhuốc nhơ xấu hổ. Nó nói với tôi : ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi ở đâu ? Tôi sẽ đưa mắt nhìn nó cách khinh bỉ, khi nó bị chà đạp dưới chân như bùn đất ngoài đường. b Vì tôi đắc tội với ĐỨC CHÚA, tôi sẽ phải gánh chịu cơn giận của Người, tới khi Người biện hộ và bảo vệ tôi. Người sẽ dẫn tôi ra ánh sáng, và tôi sẽ được thấy đức công chính của Người.Aa{Hỡi kẻ thù của tôi, đừng đắc chí nhạo cười ! Nếu có ngã, tôi sẽ đứng dậy ; nếu tôi ở trong bóng tối, ĐỨC CHÚA sẽ là ánh sáng cho tôi..`U*Phần tôi, tôi ngóng đợi ĐỨC CHÚA, tôi cậy trông Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi ; Thiên Chúa của tôi sẽ nghe tiếng tôi kêu cầu.0_YQuả thật, con trai khinh thường cha, con gái đứng lên chống lại mẹ, nàng dâu chống mẹ chồng, người trong nhà lại hoá ra thù địch. ^9Các ngươi đừng tin tưởng bạn bè, đừng trông cậy vào người thân cận, với kẻ chung chăn gối, coi chừng chớ hé môi.']Gtrong bọn chúng, người tốt hơn cả cũng như cây ngấy, người lương thiện nhất chẳng khác gì bụi gai. Đây là ngày những người canh gác đã báo cho ngươi : ngươi sẽ bị hình phạt giáng xuống, bấy giờ sẽ là thời hỗn loạn.a\;Bàn tay chúng thạo làm điều ác : thủ lãnh chuyên phiền hà, thẩm phán quen đòi quà hối lộ, bậc trưởng thượng buông lời độc ác luân thường đạo lý bị ngửa nghiêng ;`[9Kẻ hiếu trung đã biệt dạng khỏi xứ ; không còn người lương thiện chốn dương gian. Tất cả đều đợi dịp gây đổ máu, người này đặt lưới dò hãm hại người kia.qZ ]Khốn thân tôi ! Vì tôi giống như người hái quả trong mùa hè, như người đi mót nho trong mùa thu hoạch : không tìm được chùm nho nào để ăn, chẳng gặp quả đầu mùa tôi hằng ưa thích.NYNgười ta theo các thói tục của Om-ri và mọi hành vi của nhà A-kháp. Các ngươi đã chạy theo các lời khuyên của chúng, khiến Ta để cho ngươi ra đổ nát hoang tàn, và dân ngươi thành trò cười cho thiên hạ ; các ngươi sẽ phải chuốc lấy nỗi nhục của dân Ta.IX Phần ngươi, ngươi sẽ gieo mà không được gặt ; chính ngươi sẽ đạp trái ô-liu, nhưng không được xức dầu ; ngươi ép nho mà không được uống rượu.qW[Phần ngươi, ngươi sẽ ăn mà không được no thoả, nạn đói kém sẽ hành hạ ngươi. Ngươi cất giấu, nhưng không thể đem đi an toàn, những gì ngươi đem đi an toàn, Ta sẽ nộp cho gươm.V% Bây giờ, đến lượt Ta, Ta bắt đầu trừng phạt ngươi, vì tội ngươi, Ta sẽ làm cho ngươi ra hoang tàn đổ nát.U Hạng giàu có trong thành thì hung hãn, còn dân thành lại quen ăn gian nói dối, miệng hay nói lời lẽ gian tà.~Tu Ta coi là liêm chính thế nào được những bàn cân gian trá, những túi đựng các quả cân gian ?S/ Hỡi nòi gian ác, làm sao Ta chịu nổi những của cải chiếm được bằng dối gian, ê-pha thiếu hụt, xấu xa ghê tởm ?/RW Đây là tiếng ĐỨC CHÚA kêu gọi thành, – kính sợ danh Ngài là điều thật khôn ngoan. Hãy nghe, hỡi chi tộc và đại hội của thành.Q3[Ngôn sứ đáp :] Hỡi người, bạn đã được nói cho hay điều nào là tốt, điều nào ĐỨC CHÚA đòi hỏi bạn : đó chính là thực thi công bằng, quý yêu nhân nghĩa và khiêm nhường bước đi với Thiên Chúa của bạn.qP[Phải chăng ĐỨC CHÚA ưa thích từng ngàn dê đực, và hằng vạn suối dầu ? Phải chăng tôi sẽ dâng con trai đầu lòng để chuộc lỗi cho tôi, dâng con ruột để đền tội cho chính mình ?~Ou[Dân tự hỏi mình rằng :] Tôi sẽ mang gì vào chầu ĐỨC CHÚA và cúi mình trước Thiên Chúa tối cao ? Phải chăng tôi sẽ mang những lễ toàn thiêu, những con bê một tuổi vào chầu Đức Chúa ?~NuDân Ta hỡi, hãy nhớ lại những gì Ba-lác, vua Mô-áp, đã dự định và những gì Bi-lơ-am, con Bơ-o, đã trả lời cho nó ?...từ Sít-tim cho đến Ghin-gan, để ngươi nhận biết hồng ân của ĐỨC CHÚA.IM Phải chăng vì Ta đã đưa ngươi lên từ đất Ai-cập, đã giải thoát ngươi khỏi cảnh tôi đòi, đã sai Mô-sê, A-ha-ron và Mi-ri-am đến hướng dẫn ngươi ?}LsDân Ta hỡi, Ta đã làm gì ngươi ? Ta đã làm chi khiến ngươi phiền lòng ? Hãy trả lời cho Ta.]K3Hãy nghe vụ kiện của ĐỨC CHÚA, hỡi các núi, hỡi nền tảng vững bền của cõi đất, nghe đây ! Vì ĐỨC CHÚA đang kiện cáo dân Người, Người tranh luận với Ít-ra-en.,J S*Các ngươi hãy nghe điều ĐỨC CHÚA phán : Đứng lên ! Hãy mở một vụ kiện trước các núi, các đồi phải nghe tiếng của ngươi !;Iq*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***qH[ Ta sẽ nhổ các cột thờ của ngươi ra khỏi xứ và triệt hạ các thành của ngươi.(GI Ta sẽ dẹp hết các ngẫu tượng, các trụ thờ của ngươi ra khỏi xứ. Ngươi sẽ không còn sụp lạy những gì tay ngươi làm ra.F  Ta sẽ dẹp hết mọi trò pháp thuật khỏi tay ngươi và ở nơi ngươi sẽ không còn các thầy chiêm tinh.zEm Ta sẽ phá huỷ các thành trong xứ và sẽ triệt hạ tất cả các thành kiên cố của ngươi.8Di Trong ngày ấy, sấm ngôn của ĐỨC CHÚA, điều này sẽ xảy ra : Ta sẽ cho ngựa của ngươi biến khỏi xứ, sẽ huỷ diệt xe trận của ngươi.kCOXin Ngài giơ tay đánh phạt quân thù và mọi thù địch của Ngài phải tiêu vong.zBmBấy giờ giữa muôn nước muôn dân, số còn sót lại của nhà Gia-cóp sẽ như sư tử giữa thú rừng, như sư tử con giữa chiên dê. Đi tới đâu, nó cũng giày đạp, cấu xé, mà không ai cứu nổi.A{Bấy giờ giữa chư dân, số còn sót lại của nhà Gia-cóp sẽ như sương ĐỨC CHÚA gửi đến, như sương móc trên đám cỏ xanh. Nó không cậy trông ở người thế, chẳng mong chi nơi con cái loài người.i@KHọ sẽ dùng gươm mà cai trị đất Át-sua, lấy giáo mà cai trị xứ Nim-rốt. Nhưng Người sẽ giải thoát chúng ta khỏi Át-sua khi nó xâm nhập xứ sở, và giày xéo lãnh thổ chúng ta.T?!Chính Người sẽ đem lại hoà bình. Khi Át-sua xâm nhập xứ sở và giày đạp đất nước chúng ta, chúng ta sẽ đặt bảy mục tử và tám thủ lãnh chống lại chúng.>7Người sẽ dựa vào quyền lực ĐỨC CHÚA, vào uy danh ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của Người mà đứng lên chăn dắt họ. Họ sẽ được an cư lạc nghiệp, vì bấy giờ quyền lực Người sẽ trải rộng ra đến tận cùng cõi đất.U=#Vì thế, Đức Chúa sẽ bỏ mặc Ít-ra-en cho đến thời người sản phụ sinh con. Bấy giờ những anh em sống sót của người con đó sẽ trở về với con cái Ít-ra-en.< -*Phần ngươi, hỡi Bê-lem Ép-ra-tha, ngươi nhỏ bé nhất trong các thị tộc Giu-đa, từ nơi ngươi, Ta sẽ cho xuất hiện một vị có sứ mạng thống lãnh Ít-ra-en. Nguồn gốc của Người có từ thời trước, từ thuở xa xưa.[;/ Hỡi con gái Xi-on, hãy đứng lên đạp lúa, vì Ta sẽ làm cho sừng ngươi cứng như sắt, và cho móng ngươi vững như đồng. Ngươi sẽ giẫm nát nhiều dân. Ngươi hãy biệt hiến kính ĐỨC CHÚA những của chúng cướp được và dâng tiến Chúa Thượng mọi giàu sang của chúng.O: Nhưng chúng nào có biết chương trình của ĐỨC CHÚA, cũng chẳng hiểu chi ý định của Người. Quả vậy, Người đã tập trung chúng lại như lúa trên sân phơi.*9M Bây giờ đông đảo các dân hợp nhau lại đánh ngươi, chúng nói : Phải làm cho Xi-on ra ô uế, ta sẽ thích chí đưa mắt nhìn Xi-on. VK~)}R|W{{z/xxowNvuWt=<;;u:98776543 210L/.--,E+*[*)((s&&_%%-$J#""g!X SL4UTW=nN :  0~* !GVl{Q Ngươi hãy nói với nó rằng : ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này. Đây, một người mệnh danh là chồi non ; từ nơi nó ở, nó sẽ đâm chồi. Nó sẽ xây Thánh Điện của ĐỨC CHÚA.z! Ngươi hãy lấy vàng bạc làm một vương miện, rồi đội lên đầu Giê-su-a, con của thượng tế Giơ-hô-xa-đắc.yw Hãy nhận quà tặng của những người lưu đày, của nhà Khen-đai, nhà Tô-vi-gia và nhà Giơ-đa-gia. Ngay ngày hôm nay, chính ngươi sẽ đi tới nhà Giô-si-gia, con của Xơ-phan-gia, vừa từ Ba-by-lon trở về.9xm Có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng :,wQNgười gọi tôi và bảo : Hãy nhìn những con đang tiến về đất bắc ! Chúng sẽ làm cho Thần Khí Ta được nghỉ ngơi ở đất ấy.2v]Chúng tiến đi hùng mạnh và mong mỏi rảo khắp cõi đất. Bấy giờ Người phán : Hãy rảo khắp cõi đất. Và chúng rảo khắp cõi đất.~uuXe thắng ngựa ô tiến về đất bắc, ngựa bạch tiến theo sau ; ngựa đốm tiến về đất nam.t'Thần sứ lên tiếng trả lời : Đó là bốn luồng gió trời tiến đi sau khi đã trình diện Chúa Tể toàn cõi đất.swTôi cất tiếng thưa với vị thần sứ đã nói với tôi : Thưa ngài, những cái đó là gì vậy ?Prxe thứ ba ngựa bạch và xe thứ tư ngựa đốm hùng mạnh.FqXe thứ nhất thắng ngựa hung, xe thứ hai ngựa ô,Cp Tôi lại ngước mắt nhìn và thấy một thị kiến : Đây, có bốn chiến xa từ giữa hai quả núi tiến ra ; những quả núi ấy là những quả núi đồng.o/ Người đáp : Đem sang đất Sin-a để xây cho nó một ngôi đền, và khi xây xong sẽ đặt nó ở đó, trên một cái bệ.pnY Bấy giờ tôi hỏi vị thần sứ đã nói với tôi : Họ đem cái thùng đi đâu vậy ?Ym+ Tôi ngước mắt lên và thấy một thị kiến. Này, có hai phụ nữ tiến ra, cánh họ tung bay trong gió ; họ có cánh như cánh hạc. Họ nhấc bổng cái thùng lên không trung. l Người bảo : Tội ác đó. Rồi thần sứ lại ấn mụ ta vào cái thùng và lấy tảng chì đậy lên trên.tkaVà này : cái nắp chì được nhấc lên ; có một mụ đàn bà đang ngồi trong cái thùng.-jSTôi hỏi : Thưa ngài, cái gì vậy ? Người đáp : Cái thùng hiện ra đó. Người nói tiếp : Đó là tội lỗi của dân cư toàn xứ này.iyThần sứ đã nói với tôi tiến ra bảo tôi : Hãy ngước mắt lên mà xem cái gì đang hiện ra kia.(hITa đã phán ra lời nguyền rủa đó –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA các đạo binh– để lời đó đi vào nhà kẻ trộm cắp và vào nhà đứa nhân danh Ta mà thề gian. Lời đó sẽ ở lại giữa nhà chúng mà huỷ diệt cả gỗ đá nhà chúng. g9Bấy giờ người bảo tôi : Đây là lời nguyền rủa tuyên ra cho khắp mặt đất. Quả vậy, theo lời đó, bất cứ ai trộm cắp sẽ bị đuổi ra khỏi đây, và cũng theo lời đó, bất cứ ai thề gian sẽ bị đuổi ra khỏi đây.DfVị thần sứ đã nói với tôi lại bảo : Ngươi thấy gì ? Tôi thưa : Tôi thấy một cuốn sách đang bay ; cuốn sách dài mười thước, rộng năm thước.pe [Tôi lại ngước mắt nhìn và thấy một thị kiến. Đây, có một cuốn sách đang bay.}dsVị ấy bảo : Đó là hai người được xức dầu đứng phục vụ bên Chúa Tể toàn cõi đất.c- Vị ấy trả lời tôi rằng : Chẳng lẽ ngươi không biết những thứ ấy nghĩa là gì sao ? Tôi thưa : Không, thưa ngài.Jb  Một lần nữa tôi lại lên tiếng hỏi vị ấy : Thưa ngài, hai cành ô-liu ở bên hai ống thông dầu bằng vàng, tuôn xuống dầu vàng óng ánh có nghĩa là gì ?a' Bấy giờ tôi lên tiếng hỏi vị ấy : Thưa ngài, hai cây ô-liu ở bên phải bên trái trụ đèn ấy có nghĩa là gì ?;`q *** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***;_q *** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***;^q*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***;]q*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***;\q*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***2[]Thần sứ đã nói với tôi lên tiếng trả lời : Chẳng lẽ ngươi không biết những thứ ấy nghĩa là gì sao ? Tôi thưa : Không, thưa ngài.ZTôi cất tiếng thưa với vị thần sứ đã nói với tôi : Thưa ngài, những cái đó có nghĩa là gì ?rY]Bên cạnh trụ đèn, có hai cây ô-liu, một ở bên phải phao dầu và một ở bên trái.XyVị ấy nói với tôi : Ngươi thấy gì ? Tôi thưa : Tôi thấy một trụ đèn toàn bằng vàng, trên đầu có một phao dầu. Trụ ấy có bảy ngọn đèn và trên các ngọn đèn ở đầu trụ có bảy tim đèn.W }*Vị thần sứ đã nói với tôi trở lại và đánh thức tôi như đánh thức một người đang ngủ.V Ngày ấy –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA các đạo binh– các ngươi sẽ mời mọc nhau dưới bóng cây nho, cây vả.lUQ Vì này là phiến đá Ta đã đặt trước mặt Giê-su-a ; trên phiến đá độc nhất này, có bảy con mắt ; này, chính Ta sẽ khắc chữ lên đó, – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA các đạo binh.TwVậy nghe đây, hỡi thượng tế Giê-su-a, ngươi cũng như các đồng nghiệp của ngươi đang ở trước mặt Ta –chúng là một điềm báo– : Vì này, Ta đang cho tôi tớ mệnh danh là chồi non xuất hiện.PSĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này : Nếu ngươi sống theo đường lối Ta dạy và tuân giữ mệnh lệnh Ta truyền, thì chính ngươi sẽ xét xử Nhà của Ta, chính ngươi sẽ canh giữ Tiền Đình của Ta và Ta sẽ cho ngươi gia nhập hàng ngũ những kẻ đang đứng đây.eRCRồi thần sứ của ĐỨC CHÚA long trọng tuyên bố với ông Giê-su-a rằng :*QMNgười ta đã đội lên đầu ông mũ tế thanh sạch và mặc cho ông áo xống thanh sạch, trong khi đó thần sứ của ĐỨC CHÚA đứng5PcVị này lên tiếng nói với những người đang đứng trước mặt mình rằng : Hãy cởi áo dơ bẩn của ông ấy ra, và mặc cho ông lễ phục huy hoàng. Hãy đội lên đầu ông ấy mũ tế thanh sạch. và nói với ông : Này, ta đã gỡ tội cho ngươi.eOCBấy giờ, ông Giê-su-a, áo xống dơ bẩn, đứng trước mặt vị thần sứ. N9Thần sứ của ĐỨC CHÚA nói với Xa-tan : Ước gì ĐỨC CHÚA trừng phạt ngươi, hỡi Xa-tan ; ước gì ĐỨC CHÚA, Đấng đã tuyển chọn Giê-ru-sa-lem, trừng phạt ngươi, hỡi Xa-tan ; ước gì ĐỨC CHÚA, Đấng đã tuyển chọn Giê-ru-sa-lem, trừng phạt ngươi. Người này lại chẳng phải là thanh củi đã được kéo ra khỏi lửa sao ?:M o*Người lại cho tôi thấy thượng tế Giê-su-a đang đứng trước mặt thần sứ của ĐỨC CHÚA ; còn Xa-tan đứng bên phải ông để tố cáo ông.Ly Quả thế, này Ta giơ tay chống lại chúng, để chúng trở thành chiến lợi phẩm cho những kẻ đã phải làm tôi chúng. Bấy giờ các người sẽ nhận biết rằng ĐỨC CHÚA các đạo binh đã sai tôi đi. K  Bởi vì, – sau khi tôi được vinh quang Chúa sai đến với các dân tộc đã cướp phá các người, thì – ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này : Kẻ nào động đến các ngươi là động đến con ngươi mắt Ta.vJe Này hỡi Xi-on, hãy lo cứu lấy mạng, hỡi ngươi là kẻ đang cư ngụ tại đất Ba-by-lon.II  Này ! Này ! Hãy trốn khỏi đất phương bắc, –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– vì Ta đã phân tán các ngươi đi bốn phương trời, – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.H% Phần Ta, sấm ngôn của ĐỨC CHÚA, Ta sẽ là tường luỹ bằng lửa bao quanh nó, và Ta sẽ là vinh quang ở giữa nó.^G5Vị trước bảo vị sau : Hãy chạy đi nói với người thanh niên kia rằng : Giê-ru-sa-lem phải là một thành rộng mở, sẽ có vô số người và súc vật đến cư ngụ ở đó. FVà đây, vị thần sứ từng nói với tôi tiến ra và một thần sứ khác tiến lại đón vị thần sứ ấy.E1Tôi hỏi người ấy : Ông đi đâu ? Người ấy trả lời : Đi đo Giê-ru-sa-lem xem thành ấy rộng bao nhiêu, dài bao nhiêu.}DsRồi tôi lại ngước mắt nhìn và thấy một thị kiến. Đây, có một người, tay cầm dây đo.CTôi mới hỏi : Lạy Đức Chúa, họ đến để làm gì vậy ? Và Người đáp lại rằng : Những cái sừng đã làm cho Giu-đa phải tan tác, đến độ không ai cất đầu lên nổi, còn những người này đến để gây hãi hùng và triệt hạ các sừng của chư dân đang giương lên húc vào xứ Giu-đa, khiến nó phải tan tác.MBRồi ĐỨC CHÚA lại cho tôi thấy bốn người thợ rèn.qA[Tôi hỏi vị thần sứ đang nói với tôi : Thưa ngài, những cái sừng này là gì vậy ? Người trả lời tôi : Đó là những cái sừng đã làm cho Giu-đa, Ít-ra-en và Giê-ru-sa-lem phải tan tác._@ 9Tôi ngước mắt nhìn và thấy một thị kiến. Đây, có bốn cái sừng.:? q*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***> 9Vì thế, ĐỨC CHÚA phán thế này : Ta sẽ trở về Giê-ru-sa-lem mà thương xót nó. Đền Thờ của Ta sẽ được xây dựng lại ở đó –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA các đạo binh– và dây đo sẽ lại được giăng trên Giê-ru-sa-lem.A= }Ta đã bừng bừng nổi giận với các dân tộc tự mãn, vì Ta, Ta chỉ nổi giận trong giây lát ; thế mà các dân tộc ấy lại ùa vào để gây tai hoạ.N< Bấy giờ, vị thần sứ đang nói với tôi bảo tôi : Hãy công bố : ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này : Vì yêu Giê-ru-sa-lem và Xi-on, Ta phát ghen lên dữ dội.;  ĐỨC CHÚA dùng những lời lẽ nhân từ, những lời lẽ đầy an ủi đáp lại vị thần sứ đang nói với tôi.:  Bấy giờ thần sứ của ĐỨC CHÚA lên tiếng nói : Lạy ĐỨC CHÚA các đạo binh, Ngài không thương Giê-ru-sa-lem và các thành Giu-đa cho đến mãi bao giờ ? Ngài thịnh nộ với chúng nay đã bảy mươi năm !v9 g Bấy giờ, những người ấy lên tiếng trả lời vị thần sứ của ĐỨC CHÚA đang đứng giữa các cây sim : Chúng tôi đã đi ngang dọc toàn cõi đất, và thấy khắp nơi đều an cư lạc nghiệp.8 + Người đang đứng giữa các cây sim lên tiếng nói : Đó là những người ĐỨC CHÚA phái đi ngang dọc toàn cõi đất.07 [ Tôi mới hỏi : Thưa ngài, những cái đó là gì vậy ? Thần sứ đang nói với tôi trả lời : Ta sẽ cho ngươi thấy những cái đó là gì.6 Đang đêm, tôi đã thấy một thị kiến. Đây, một người đang cỡi con ngựa màu hung, và đứng ở giữa những cây sim mọc trong vực thẳm. Đằng sau người ấy, có những con ngựa màu hung, màu hồng và màu trắng.p5 [Ngày hai mươi bốn tháng mười một, tức là tháng Sơ-vát, năm thứ hai triều Đa-ri-ô, có lời ĐỨC CHÚA phán với ngôn sứ Da-ca-ri-a, con ông Be-réc-gia –ông này là con ông Ít-đô– rằng :4 1Thế nhưng các lời và các thánh chỉ Ta đã truyền cho các tôi tớ của Ta là các ngôn sứ, lại chẳng theo sát cha ông các ngươi hay sao ? Bấy giờ họ đã trở lại và nói : ĐỨC CHÚA các đạo binh đã quyết định xử với chúng tôi căn cứ vào lối sống và hành vi của chúng tôi thế nào, thì Người đã hành động như vậy.k3 QCha ông các ngươi bây giờ đang ở đâu ? Liệu các ngôn sứ có sống mãi không ?i2 MĐừng như cha ông các ngươi, những người đã được các ngôn sứ thời xưa cảnh cáo : ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này : Hãy từ bỏ lối sống xấu xa và những hành vi gian ác của các ngươi mà trở lại. Nhưng chúng chẳng nghe, chẳng lưu ý đến Ta –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA–.v1 gNgươi hãy bảo chúng : ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này : Hãy trở lại với Ta –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA các đạo binh– và Ta sẽ trở lại với các ngươi, ĐỨC CHÚA các đạo binh phán.M0 ĐỨC CHÚA bừng bừng nổi giận với cha ông các ngươi.4/ e*Tháng tám năm thứ hai triều Đa-ri-ô, có lời ĐỨC CHÚA phán với ngôn sứ Da-ca-ri-a, con ông Be-réc-gia –ông này là con ông Ít-đô– rằng :=.sNgày ấy, –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA các đạo binh– hỡi Dơ-rúp-ba-ven con San-ti-ên, Ta sẽ chọn ngươi làm tôi tớ của Ta –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA–, Ta sẽ đặt ngươi làm ấn tín, vì Ta đã chọn ngươi – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA các đạo binh.-Ta sẽ lật đổ ngai vàng các vua chúa và sẽ tiêu diệt sức mạnh các vương quốc trên trần gian. Ta sẽ lật đổ xe trận cùng người lái xe, kỵ binh cùng chiến mã sẽ ngã quỵ, người này gục trên gươm người kia. , Ngươi hãy nói với tổng đốc xứ Giu-đa là Dơ-rúp-ba-ven rằng : Chính Ta sẽ làm rung chuyển trời đất.y+k*Ngày hai mươi bốn tháng ấy, có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Khác-gai lần thứ hai rằng :)*KKho lẫm không còn hạt giống, cây nho, cây vả, cây lựu, cây ô-liu không sinh hoa trái phải không ? Kể từ nay, Ta sẽ ban phúc lành.a);Các ngươi hãy để tâm suy cho kỹ, kể từ nay trở đi, từ ngày hai mươi bốn tháng chín, từ ngày đặt nền móng Đền Thờ của ĐỨC CHÚA. Các ngươi hãy để tâm suy cho kỹ.)(KTrong tất cả công việc do tay các ngươi làm, Ta đã để cho lúa mì ra úa vàng, bị sâu đục và mưa đá đổ xuống, để trừng phạt các ngươi, nhưng không một người nào trong các ngươi trở lại với Ta – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.'tình trạng các ngươi thế nào ? Người ta đến một đống thóc ước lượng chừng hai mươi ê-pha mà thật ra chỉ có mười ; người ta đến bồn rượu nho để múc năm mươi ê-pha, mà chỉ được hai mươi.;&oVà giờ đây, các ngươi hãy để tâm suy cho kỹ, kể từ nay trở đi. Từ khi chưa đặt viên đá này trên viên đá kia, trong Đền Thờ ĐỨC CHÚA, %Ông Khác-gai lên tiếng nói : Trước nhan Ta, dân này cũng thế, nước này cũng vậy –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– và tất cả các việc tay chúng làm cũng vậy : những gì chúng tiến dâng ở đây đều nhiễm uế.$ Ông Khác-gai nói : Nếu một người bị nhiễm uế vì đụng phải người chết, rồi đụng vào tất cả những thứ đó, thì các thứ đó có bị nhiễm uế không ? Các tư tế trả lời rằng : Nó sẽ bị nhiễm uế.$#A Giả như có một người lấy vạt áo mình đựng thịt thánh, rồi vạt áo ấy đụng vào bánh, cháo, rượu, dầu hoặc bất cứ đồ ăn nào, thì tất cả những thứ đó có thành của thánh không ? Các tư tế trả lời rằng : Không.w"g ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này : Ngươi hãy thử hỏi các tư tế về khoản luật :!- *Ngày hai mươi bốn tháng chín năm thứ hai triều Đa-ri-ô, có lời ĐỨC CHÚA phán qua trung gian ngôn sứ Khác-gai rằng :^ 5 Vinh quang của Đền Thờ lúc này sẽ rạng ngời hơn khi trước, ĐỨC CHÚA các đạo binh phán ; tại nơi này Ta sẽ ban tặng bình an – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA các đạo binh.eCBạc là của Ta, vàng là của Ta – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA các đạo binh.jMTa sẽ làm cho tất cả các dân tộc phải chấn động và các kho tàng của các dân tộc sẽ đổ về, rồi Ta sẽ làm cho Đền Thờ này rực rỡ vinh quang. ĐỨC CHÚA các đạo binh phán.CQuả thật, ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này : Chỉ còn một thời gian ngắn nữa thôi, Ta sẽ làm rung chuyển trời đất, biển khơi và đất liền.)KChiếu theo lời Ta kết ước với các ngươi lúc các ngươi ra khỏi Ai-cập, thần khí Ta ở giữa các ngươi ; các ngươi đừng sợ.b=Vậy bây giờ, hỡi Dơ-rúp-ba-ven, hãy mạnh bạo lên ! Này thượng tế Giê-su-a, con ông Giơ-hô-xa-đắc, mạnh bạo lên nào ! Toàn dân trong xứ hãy mạnh bạo lên ! Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Hãy bắt tay vào việc, vì chính Ta ở với các ngươi. Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA các đạo binh.+O*Ai trong các ngươi trong số người còn sót lại đã từng được chứng kiến cảnh rực rỡ vinh quang của Đền Thờ ban sơ ? Và bây giờ các ngươi thấy Đền Thờ như thế nào ? Trước mắt các ngươi, nó chẳng còn là gì nữa đó sao ?kONgươi hãy nói với tổng đốc xứ Giu-đa là Dơ-rúp-ba-ven, con ông San-ti-ên, nói với thượng tế Giê-su-a, con ông Giơ-hô-xa-đắc và nói với những người còn sót lại trong dân rằng :w iTháng bảy ngày hai mươi mốt, có lời ĐỨC CHÚA phán qua trung gian ngôn sứ Khác-gai rằng :- WNgày hai mươi bốn tháng sáu...t cĐỨC CHÚA tác động thần trí tổng đốc xứ Giu-đa là Dơ-rúp-ba-ven con ông San-ti-ên, và thần trí thượng tế Giê-su-a, con ông Giơ-hô-xa-đắc, cũng như thần trí tất cả những người còn sót lại trong dân. Họ đã đến và làm việc trong Đền Thờ ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa của họ.S ! Ông Khác-gai, sứ giả của ĐỨC CHÚA, đã nói với dân lời nhắn gửi ĐỨC CHÚA đã uỷ cho ông như sau : Chính Ta, Ta ở với các ngươi – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.  Bấy giờ, ông Dơ-rúp-ba-ven con ông San-ti-ên, thượng tế Giê-su-a con ông Giơ-hô-xa-đắc và tất cả những người còn sót lại trong dân đã vâng nghe tiếng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của họ, và nghe lời ngôn sứ Khác-gai theo lệnh ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của họ, đã truyền cho ông. Dân tỏ ra kính sợ ĐỨC CHÚA.a = Ta đã khiến cho đất đai, núi non, lúa mì, rượu mới, dầu tươi và tất cả hoa màu ruộng đất cũng như người, đàn vật và mọi công trình vất vả phải héo khô cằn cỗi.v g Bởi thế, trời đã không nhỏ sương xuống cho các ngươi và đất cũng không sinh hoa màu.w i Các ngươi mong đợi nhiều, nhưng mùa màng chẳng được bao nhiêu. Các ngươi có đem được những thứ đó về nhà, Ta cũng sẽ thổi bay đi hết. Vì sao vậy ? Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA các đạo binh – vì Nhà của Ta vẫn còn tan hoang, trong khi đó các ngươi ai nấy bận rộn lo cho nhà riêng của mình. Hãy lên núi, đưa gỗ về tái thiết Đền Thờ cho Ta. Ta sẽ vui thích và tỏ vinh quang Ta ở đó, ĐỨC CHÚA phán.   ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này : Các ngươi hãy để tâm suy cho kỹ về lối sống của các ngươi.i MCác ngươi gieo vãi nhiều, nhưng thu hoạch chẳng bao nhiêu. Các ngươi ăn mà không đủ no, uống không đủ say, mặc không đủ ấm. Đồng lương của người làm thuê lọt qua túi thủng.  3Vậy giờ đây, ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này : Các ngươi hãy để tâm suy cho kỹ về lối sống của các ngươi.(  KBây giờ có phải là lúc để các ngươi ở trong các nhà có ghép gỗ đóng trần, còn Đền Thờ thì lại hoang tàn đổ nát không ?[  1Nhưng có lời ĐỨC CHÚA phán, qua trung gian ngôn sứ Khác-gai, rằng :  7ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này : Dân đó dám nói : Bây giờ chưa phải là lúc tái thiết Đền Thờ kính ĐỨC CHÚA.%  GNgày mồng một tháng sáu năm thứ hai triều vua Đa-ri-ô, có lời ĐỨC CHÚA phán, qua trung gian ngôn sứ Khác-gai, với tổng đốc xứ Giu-đa là Dơ-rúp-ba-ven, con ông San-ti-ên, và với thượng tế Giê-su-a con ông Giơ-hô-xa-đắc, như sau :V%Thời ấy, Ta sẽ dẫn các ngươi về ; đó sẽ là thời Ta tập hợp các ngươi lại. Quả thật, Ta sẽ cho các ngươi được danh tiếng và ngợi khen giữa tất cả các dân trên cõi đất, ngày Ta đổi vận mệnh cho các ngươi, ngay trước mắt các ngươi. ĐỨC CHÚA đã phán.#?Này Ta sắp hành động để trừng phạt mọi kẻ hành hạ ngươi ; –thời ấy– Ta sẽ cứu thoát chiên bị què, sẽ tập hợp chiên đi lạc. Ta sẽ cho chúng được danh tiếng và ngợi khen tại khắp nơi chúng đã nếm mùi ô nhục.%Enhư trong ngày lễ hội.%CĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ngươi đang ngự giữa ngươi, Người là Vị cứu tinh, là Đấng anh hùng. Vì ngươi, Chúa sẽ vui mừng hoan hỷ, sẽ lấy tình thương của Người mà đổi mới ngươi. Vì ngươi, Chúa sẽ nhảy múa tưng bừngucNgày ấy, người ta sẽ bảo Giê-ru-sa-lem : Này Xi-on, đừng sợ, chớ kinh hãi rụng rời. Án lệnh phạt ngươi, ĐỨC CHÚA đã rút lại, thù địch của ngươi, Người đã đẩy lùi xa. Đức Vua của Ít-ra-en đang ngự giữa ngươi, chính là ĐỨC CHÚA. Sẽ chẳng còn tai ương nào khiến ngươi phải sợ.$AReo vui lên, hỡi thiếu nữ Xi-on, hò vang dậy đi nào, nhà Ít-ra-en hỡi ! Hỡi thiếu nữ Giê-ru-sa-lem, hãy nức lòng phấn khởi.!; Số dân Ít-ra-en còn sót lại sẽ không làm chuyện tàn ác bất công, cũng không ăn gian nói dối và miệng lưỡi chúng sẽ không còn phỉnh gạt. Nhưng chúng sẽ được chăn dắt và nghỉ ngơi mà không còn bị ai làm cho khiếp sợ.  Ta sẽ cho sót lại giữa ngươi một dân nghèo hèn và bé nhỏ ; chúng sẽ tìm nương ẩn nơi danh ĐỨC CHÚA. 9 *Ngày ấy, ngươi sẽ không còn phải hổ thẹn vì mọi hành vi ngang trái chống lại Ta. Bấy giờ, Ta sẽ đuổi cho khuất mắt ngươi những kẻ kiêu căng đắc thắng, và ngươi sẽ không còn nghênh ngang trên Núi Thánh của Ta nữa.~1 Từ bên kia sông ngòi xứ Cút, những kẻ tôn thờ Ta, những kẻ đã bị Ta phân tán, sẽ mang lễ vật đến kính dâng Ta.3}_ Bấy giờ, Ta sẽ làm cho môi miệng chư dân nên tinh sạch để tất cả đều kêu cầu danh ĐỨC CHÚA và kề vai sát cánh phụng sự Người.~|uVì thế, các ngươi hãy đợi Ta –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA– đợi ngày Ta đứng lên làm nhân chứng cáo tội, vì Ta đã quyết định tập hợp chư dân, quy tụ các vương quốc để trút hết xuống đầu chúng cơn thịnh nộ của Ta ; toàn cõi đất sẽ bị thiêu rụi khi cơn ghen của Ta bừng lên như lửa. { Ta tự nhủ : Ít ra Giê-ru-sa-lem sẽ kính sợ Ta, sẽ tiếp thu lời Ta sửa dạy, và nó sẽ không bị phá huỷ mỗi lần Ta đến viếng thăm. Nhưng dân thành lại càng ra hư hỏng vì mọi việc ngang trái chúng làm.-zSTa đã quét sạch các dân tộc, khiến các tháp canh ở góc tường thành ra hoang tàn đổ nát, làm cho phố phường của chúng tan hoang, chẳng còn ai lui tới, các thành của chúng bị phá huỷ : không một bóng người qua, chẳng còn ai cư ngụ.y7Nhưng ĐỨC CHÚA vẫn hiện diện trong thành, Người là Đấng công chính, chẳng làm điều dối gian ; sáng sáng Người ban hành phán quyết, tựa bình minh chẳng bao giờ sai hẹn. Thế mà kẻ bất chính lại không biết thẹn thùng.9xkCác ngôn sứ của nó là hạng người khoác lác ba hoa, là những quân phản bội ; các tư tế của nó làm ô uế đền thờ và vi phạm Lề Luật.wTrong thành, các thủ lãnh như sư tử rống, các thẩm phán như sói ăn đêm sáng ngày ra chẳng còn gì để gặm.%vCkhông nghe tiếng kêu mời, chẳng tiếp thu lời sửa dạy, không cậy trông vào ĐỨC CHÚA, chẳng đến gần Thiên Chúa của mình.Su !Khốn cho thành phản loạn và ô uế, khốn cho thành tàn bạo,GtĐó sẽ là số phận của thành phố xưa kia nhộn nhịp, thành đã sống trong cảnh yên hàn, đã nhủ thầm : Chẳng thành nào sánh được với ta. Cớ sao thành ấy lại trở nên hoang tàn, nên hang động cho loài dã thú ? Bất cứ ai qua lại cũng huýt sáo vẫy tay.-sSĐó sẽ là nơi cho đàn vật nằm nghỉ, là chỗ qua đêm cho sinh vật mọi loài : bồ nông cũng như nhím ngủ trên đầu cột, bên cửa sổ vang lên tiếng cú, trên ngưỡng cửa vang tiếng quạ kêu ; vì nhà bằng gỗ bá hương nay bị tàn phá.6re Đức Chúa sẽ dang tay đánh phạt Phương Bắc và tiêu diệt Át-sua ; Người biến Ni-ni-vê thành chốn hoang tàn, thành nơi khô cằn như sa mạc.dqA Cả các ngươi nữa, hỡi dân Cút, các ngươi sẽ là mồi cho gươm của Ta.ipK Đối với chúng, ĐỨC CHÚA thật đáng kinh đáng sợ, Người tiêu diệt tất cả các thần trên cõi đất. Các dân tộc trên mọi hải đảo ngay tại nơi mình ở sẽ sụp lạy Người.>ou Đó là giá chúng phải trả cho sự kiêu ngạo của mình. Quả thật, chúng đã nhạo báng và đắc chí nhạo cười dân của ĐỨC CHÚA các đạo binh.enC Vì thế, Ta lấy mạng sống Ta mà thề –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA các đạo binh, Thiên Chúa của Ít-ra-en– Mô-áp sẽ trở nên như Xơ-đôm và con cái Am-mon sẽ nên như Gô-mô-ra. Đó là một mảnh đất hoang cỏ mọc, một hầm muối, một hoang địa cho đến muôn đời. Số dân còn sót lại của Ta sẽ cướp phá chúng, số còn sống sót của dân Ta sẽ chiếm đất đai chúng làm gia nghiệp.;moTa đã nghe lời nhạo báng của dân Mô-áp và những lời nhục mạ của con cái Am-mon, chúng nhạo báng dân Ta, và đắc chí vì lãnh thổ của mình.'lGMiền này sẽ thuộc về số còn sót lại của nhà Giu-đa ; chúng sẽ dẫn chiên dê tới đó. Chiều đến, chúng sẽ nằm nghỉ tại nhà Át-cơ-lôn, vì ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng, sẽ viếng thăm và thay đổi vận mệnh của chúng. k Miền ven biển sẽ thành đồng cỏ, thành cánh đồng cho người chăn chiên, thành bãi quây cho chiên cừu.j%Khốn cho ngươi, hỡi dân cư miền ven biển, khốn cho ngươi, hỡi dân tộc Cơ-rê-thi : ngươi sẽ bị lời ĐỨC CHÚA hạch tội : Hỡi Ca-na-an, đất của dân Phi-li-tinh, Ta sẽ tận diệt ngươi, khiến chẳng còn ai cư ngụ.8iiQuả thật, Ga-da sẽ bị bỏ rơi, Át-cơ-lôn sẽ thành chốn hoang tàn, Át-đốt sẽ bị trục xuất vào giữa trưa, và Éc-rôn sẽ bị bứng rễ.5hcHỡi tất cả những ai nghèo hèn trong xứ sở, những kẻ thi hành mệnh lệnh của ĐỨC CHÚA, anh em hãy tìm kiếm Người ; hãy tìm sự công chính, hãy tìm đức khiêm nhường thì may ra anh em sẽ được che chở trong ngày thịnh nộ của ĐỨC CHÚA.g1trước khi các ngươi bị phân tán như vỏ trấu bị gió thổi bay trong một ngày, trước khi ĐỨC CHÚA bừng bừng nổi giận đến trừng phạt các ngươi, trước khi ĐỨC CHÚA nổi trận lôi đình đến trừng phạt các ngươi.Wf )Này hỡi đám dân vô liêm sỉ, hãy tập họp, tập họp lại đi,`e ;Dù bạc hay vàng cũng không cứu nổi chúng : trong ngày ĐỨC CHÚA nổi lôi đình, lúc cơn ghen của Người bừng lên như lửa ; bấy giờ toàn cõi đất sẽ bị thiêu rụi. Quả thật, Người sắp thi hành án diệt vong để trừng phạt dân cư toàn cõi đất, điều ấy thật kinh hoàng.Td #Dân cư sẽ bị Ta vây hãm, chúng sẽ bước đi như những kẻ mù vì đã đắc tội với ĐỨC CHÚA. Máu chúng sẽ đổ ra chan hoà, và thịt chúng rữa ra như rác rưởi.c 'ngày vang tiếng tù và với tiếng hét xung phong tấn công vào các thành kiên cố và các tháp cao ở góc tường thành./b YNgày đó là ngày thịnh nộ, ngày khốn quẫn và gian truân, ngày huỷ diệt và tàn phá, ngày tối tăm và mịt mù, ngày âm u và ảm đạm,va g*Đã gần rồi, ngày của ĐỨC CHÚA, ngày vĩ đại, đã gần rồi, ngày ấy đến thật mau. Trong ngày của ĐỨC CHÚA sẽ vọng lên những tiếng kêu thê thảm, ngay bậc anh hùng cũng phải kêu cứuR`  Bấy giờ, tài sản chúng sẽ bị cướp phá, nhà cửa chúng sẽ bị tan hoang ; chúng xây nhà, nhưng không được ở ; chúng trồng nho, nhưng chẳng được uống rượu._ 5 Trong thời ấy, Ta sẽ cầm đèn mà lục soát Giê-ru-sa-lem, Ta sẽ trừng phạt bọn đàn ông, những kẻ cứ điềm nhiên như rượu trên lớp cặn. Chúng tự nhủ trong lòng : ĐỨC CHÚA không ban phúc, Người cũng chẳng giáng hoạ.0^ [ Hỡi dân cư Khu Phố Dưới, hãy rên siết, vì đám dân buôn bán đã bị huỷ diệt, hết những ai lắm bạc nhiều tiền đã bị tiêu vong. ~~||.{zz9yIxwwCvuuMssrqqEp]oommKlnk;jijhgzfoeedYd bbNas`_e^]]U\[[BZ Y4WVUUT$S6R9Q?PuONgM.LDKm==%`Kr/ q N UeLMa  =Và giờ đây, hỡi các tư tế, đây là lệnh truyền dành cho các ngươi :B  Thật đáng bị nguyền rủa kẻ xảo quyệt, kẻ có con vật đực trong đàn mà lại khấn dâng con vật mang tì tích làm lễ tế Chúa Thượng. Quả thật, chính Ta là Đức Vua cao cả, –ĐỨC CHÚA các đạo binh phán–, và danh Ta được kính sợ giữa chư dân.[  1 Các ngươi nói : Thật là phiền ! Và các ngươi coi thường Ta, – ĐỨC CHÚA các đạo binh phán. Các ngươi mang tới của ăn cướp, con vật què hay bệnh tật. Các ngươi đem dâng lễ vật ấy, liệu Ta có ưng nhận lễ vật từ tay các ngươi tiến dâng chăng ? – ĐỨC CHÚA phán.  / Thế mà các ngươi lại làm ô uế Danh Ta, khi nói : Bàn của Chúa Thượng ô uế và thức ăn của Người đáng ghê tởm. # Quả thật, từ đông sang tây, Danh Ta thật cao cả giữa chư dân ; và ở khắp nơi, người ta dâng lễ hy sinh và lễ vật tinh tuyền kính Danh Ta, bởi vì Danh Ta thật cao cả giữa chư dân, – ĐỨC CHÚA các đạo binh phán.* O Ai trong các ngươi sẽ đóng cửa lại, để các ngươi khỏi uổng công đốt lửa trên bàn thờ của Ta ? Ta chẳng hài lòng chút nào về các ngươi, –ĐỨC CHÚA các đạo binh phán–, và Ta chẳng ưng nhận lễ phẩm từ tay các ngươi dâng.  Vậy giờ đây, các ngươi hãy làm cho nét mặt Thiên Chúa dịu lại để Người đoái thương chúng ta – chính tay các ngươi làm như thế –liệu Người có sẵn sàng đón nhận không ?– ĐỨC CHÚA các đạo binh phán.' IKhi các ngươi tiến dâng một con vật mù để làm lễ tế, đó chẳng phải là xấu sao ? Và khi các ngươi dâng một con vật què hay bệnh tật, đó chẳng phải là xấu sao ? Hãy dâng con vật ấy cho tổng đốc của ngươi, liệu nó có bằng lòng với ngươi chăng ? Hay nó có sẵn sàng đón nhận ngươi không ? – ĐỨC CHÚA các đạo binh phán.t cKhi các ngươi tiến dâng thức ăn ô uế trên bàn thờ của Ta –các ngươi lại nói : Chúng con đã làm cho Ngài ra ô uế ở chỗ nào ? – Khi các ngươi nói : Chính bàn của ĐỨC CHÚA đáng tởm. *Con phải kính trọng cha ; tôi tớ kính trọng chủ. Vậy nếu Ta là cha, thì đâu là lòng kính trọng Ta ? Và nếu Ta là chủ, thì đâu là niềm kính sợ Ta ? ĐỨC CHÚA các đạo binh phán với các ngươi là những tư tế khinh thường danh Ta. –Nhưng các ngươi nói : Chúng con khinh thường danh Ngài ở chỗ nào ? – 'Mắt các ngươi sẽ thấy điều đó và các ngươi sẽ nói : ĐỨC CHÚA vĩ đại, ở cả bên ngoài lãnh thổ Ít-ra-en.  Nếu Ê-đôm nói : Chúng ta đã bị phá huỷ, nhưng chúng ta sẽ tái thiết từ những đống hoang tàn đổ nát. ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này : phần chúng, chúng cứ tái thiết ; phần Ta, Ta sẽ phá đổ. Người ta sẽ gọi chúng là lãnh thổ của gian ác và dân bị ĐỨC CHÚA giáng cơn thịnh nộ đến muôn đời.* OCòn Ê-xau, Ta đã ghét nó. Ta đã biến núi non của nó thành chốn bỏ hoang, và gia nghiệp của nó thành nơi cư ngụ cho loài lang sói. +Ta đã yêu thương các ngươi, ĐỨC CHÚA phán. – Thế mà các ngươi nói : Ngài yêu thương chúng con ở chỗ nào ? – Ê-xau chẳng phải là anh của Gia-cóp sao ? – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Vậy mà Ta lại yêu thương Gia-cóp.\~ 5Lời sấm. Lời ĐỨC CHÚA phán với Ít-ra-en qua trung gian ông Ma-la-khi.>}uMọi nồi niêu ở Giê-ru-sa-lem và ở Giu-đa sẽ được thánh hiến cho ĐỨC CHÚA các đạo binh. Tất cả những người dâng hy lễ sẽ đến lấy những nồi niêu đó mà nấu nướng. Ngày ấy, sẽ không còn lái buôn trong Nhà ĐỨC CHÚA các đạo binh nữa.T|!Ngày ấy trên lục lạc ngựa sẽ có ghi : Thánh hiến cho ĐỨC CHÚA và các nồi niêu trong Nhà ĐỨC CHÚA sẽ được xem như những chiếc bình rảy ở trước bàn thờ.~{uĐó sẽ là án phạt dành cho Ai-cập và án phạt dành cho mọi dân tộc không lên mừng lễ Lều.DzNếu thị tộc Ai-cập không lên và không đến thì nó sẽ phải chuốc lấy tai ương mà ĐỨC CHÚA đã giáng xuống các dân tộc không lên mừng lễ Lều.EyThị tộc nào trong các thị tộc trên cõi đất không lên Giê-ru-sa-lem thờ lạy Đức Vua, tức là ĐỨC CHÚA các đạo binh, thì sẽ không có mưa cho chúng.Yx+Sau đó, mọi người còn sót lại từ mọi dân tộc đã tiến đánh Giê-ru-sa-lem, hằng năm sẽ lên thờ lạy Đức Vua, tức là ĐỨC CHÚA các đạo binh, và mừng lễ Lều.w!Ngựa, la, lạc đà, lừa và mọi súc vật trong các trại cũng sẽ gặp phải một tai ương giống như tai ương kia.4vaCả Giu-đa cũng sẽ đến Giê-ru-sa-lem để chiến đấu, và sẽ thu lấy tài sản của mọi dân tộc chung quanh : vàng, bạc và vô số y phục.3u_ Ngày ấy ĐỨC CHÚA sẽ gây ra giữa chúng một nỗi hoảng sợ lớn lao ; người này sẽ túm lấy tay người kia và giơ tay đe doạ lẫn nhau.5tc Và đây sẽ là tai ương ĐỨC CHÚA giáng xuống mọi dân nước đã dấy binh chống lại Giê-ru-sa-lem. Người sẽ làm cho thịt chúng rữa ra ngay khi chúng còn đang đứng vững ; mắt chúng sẽ rữa trong hốc mắt và lưỡi chúng sẽ rữa trong miệng. s  Người ta sẽ cư ngụ tại đó, sẽ không còn án tru hiến nữa và Giê-ru-sa-lem sẽ được sống yên hàn.Rr Tất cả xứ sẽ nên như đồng bằng, từ Ghe-va tới Rim-môn, phía nam Giê-ru-sa-lem. Giê-ru-sa-lem sẽ được nhắc lên cao và ở nguyên tại chỗ, từ cổng Ben-gia-min cho đến tận cổng Xưa, đến tận cổng Góc, và từ tháp Kha-nan-ên cho đến tận bồn ép nho của nhà vua./qW Bấy giờ, ĐỨC CHÚA sẽ là vua cai trị toàn cõi đất ; ngày ấy, ĐỨC CHÚA sẽ là Đức Chúa duy nhất và Danh Người là Danh duy nhất.RpNgày ấy, nước mạch sẽ chảy ra từ Giê-ru-sa-lem ; một nửa chảy ra Biển Đông, một nửa chảy ra Biển Tây : sẽ xảy ra như vậy trong cả mùa đông lẫn mùa hè.3o_Sẽ chỉ còn là một ngày độc nhất –duy một ĐỨC CHÚA biết– không còn phân biệt ngày với đêm, ngay lúc hoàng hôn vẫn có ánh sáng.an;Ngày ấy, sẽ chẳng có ánh sáng, nhưng chỉ có lạnh lẽo và giá buốt.tmaCác ngươi sẽ chạy trốn qua thung lũng giữa các núi của Ta, vì thung lũng giữa các núi chạy dài tới A-xan. Các ngươi sẽ trốn thoát như đã trốn thoát cơn động đất thời Út-di-gia làm vua nước Giu-đa. Rồi ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của tôi, sẽ đến, cùng với toàn thể các thánh của Người.4laNgày ấy, Người sẽ dừng chân trên núi Ô-liu, đối diện với Giê-ru-sa-lem về phía đông. Núi Ô-liu sẽ chẻ ra ở giữa, từ đông sang tây, làm thành một thung lũng rộng lớn ; một nửa quả núi sẽ lui về phía bắc và một nửa về phía nam.#k?Bấy giờ, ĐỨC CHÚA sẽ tiến ra và chiến đấu đánh lại các dân tộc ấy như ngày Người chiến đấu trong thời giao tranh.'jGTa sẽ tập hợp mọi dân tộc về Giê-ru-sa-lem để giao chiến, thành sẽ thất thủ, nhà cửa bị cướp phá, phụ nữ bị hãm hiếp ; một nửa dân thành sẽ phải đi lưu đày, nhưng số dân sót lại sẽ không bị đuổi ra khỏi thành.i -*Này đây, hỡi Giê-ru-sa-lem, sẽ đến ngày của ĐỨC CHÚA, khi người ta đem chia của cải của ngươi ở giữa ngươi.Ih  Ta sẽ đưa một phần ba này qua lửa, sẽ luyện chúng như người ta luyện bạc, và thử chúng như thử vàng. Chính chúng sẽ kêu cầu danh Ta, và Ta, Ta sẽ đáp lời chúng ; Ta sẽ nói : Chúng là dân của Ta, chúng thưa lại : ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa của chúng tôi.5gc Bấy giờ, trên toàn xứ, –sấm ngôn của ĐỨC CHÚA–, hai phần ba sẽ bị huỷ diệt, bị tiêu vong, còn một phần ba sẽ được để lại.f *Này gươm, hãy đứng dậy mà đánh mục tử của Ta, đánh đồng bào của Ta. Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA các đạo binh. Hãy đánh mục tử, thì đàn chiên sẽ tan tác. Cả những con bé nhỏ, Ta cũng trở tay đánh phạt.Be} Nếu người ta hỏi nó : Tại sao anh có những vết thương trên ngực ? Nó sẽ trả lời : Đó là vì tôi bị đánh trong nhà những người thân của tôi.Bd} nhưng sẽ nói : Tôi không phải là ngôn sứ, mà chỉ là một người cày ruộng. Quả thật, ngay từ hồi còn niên thiếu, tôi đã có tài sản đất đai. Ta sẽ đưa chúng về từ đất Ai-cập, sẽ tập trung chúng lại từ Át-sua ; Ta sẽ dẫn chúng vào đất Ga-la-át và Li-băng, thế mà vẫn chưa đủ chỗ cho chúng.9=k Ta đã tung chúng vào các nước, nhưng từ những miền xa xăm, chúng sẽ nhớ đến Ta. Tại đó, chúng sẽ dưỡng dục con cái, rồi sẽ trở về.< Ta sẽ huýt sáo để tập trung chúng lại, vì Ta đã cứu chuộc chúng. Chúng sẽ nên đông đúc như xưa.F; Ép-ra-im sẽ nên như dũng sĩ, lòng chúng hớn hở như ngây ngất men say ; nhìn thấy thế, con cái chúng cũng hớn hở, lòng chúng sẽ vui mừng vì ĐỨC CHÚA.5:c Ta sẽ làm cho nhà Giu-đa nên hùng mạnh, và sẽ cứu thoát nhà Giu-se. Ta sẽ đưa chúng trở về vì Ta đã chạnh lòng thương xót, như thể chưa bao giờ chúng bị Ta ruồng bỏ, vì chính Ta là ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của chúng, chính Ta sẽ đáp lời.9 chúng sẽ nên như những anh hùng, khi giao chiến chúng sẽ chà đạp địch quân như bùn đất ngoài đường. Chúng sẽ giao tranh, vì ĐỨC CHÚA ở với chúng, còn đám người cỡi ngựa sẽ phải thẹn thùng.e8C Từ nhà Giu-đa, sẽ xuất hiện viên đá góc ; từ đó, sẽ xuất hiện cái cọc lều ; từ đó, sẽ xuất hiện cây cung trận ; cũng từ đó, sẽ xuất hiện mọi thủ lãnh. Tất cả47a Ta sẽ bừng bừng nổi giận đánh phạt các mục tử, và sẽ hạch tội các con dê. Khi ĐỨC CHÚA các đạo binh viếng thăm đàn chiên của Người là nhà Giu-đa, thì bấy giờ, Người sẽ làm cho chúng nên như con ngựa chiến oai phong của Người.C6 Quả thật, các tượng thần chỉ nói điều gian trá, lũ thầy bói chỉ thị kiến điều gian ; chúng công bố những giấc chiêm bao nhảm nhí, nói những lời an ủi vu vơ. Chính vì thế, họ phải ra đi, thảm não ê chề, như đàn chiên không người chăn dắt.A5 } Hãy cầu xin ĐỨC CHÚA ban mưa vào lúc cuối mùa. Chính ĐỨC CHÚA làm cho chớp giật, Người sẽ ban cho họ mưa rào, cho ai nấy có cỏ trong đồng nội.E4 Quả thật, họ hạnh phúc biết bao, họ xinh đẹp dường nào ! Lúa mì làm cho thanh niên được nẩy nở và rượu mới làm cho thiếu nữ được vui tươi.u3c Trong ngày đó, ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa sẽ cứu thoát dân Người, như mục tử cứu thoát đàn chiên. Họ sẽ chiếu sáng trên đất của Người như những viên ngọc lấp lánh trên vương miện.x2i ĐỨC CHÚA các đạo binh sẽ che chở họ, khiến họ nghiền nát và chà đạp những viên đá phóng, họ sẽ uống máu như uống rượu và đầy ứ như những chiếc bình rảy, như các góc bàn thờ.i1K ĐỨC CHÚA sẽ xuất hiện trên dân Người, mũi tên của Người sẽ phóng đi như tia chớp. ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng sẽ thổi tù và, Người sẽ tiến bước trong gió bão phương nam.f0E Vì Ta đã trương Giu-đa làm cung nỏ, lấy Ép-ra-im làm tên bắn ; hỡi Xi-on, Ta sẽ kích động con cái ngươi chống lại con cái Gia-van ; Ta sẽ biến ngươi thành lưỡi gươm tráng sĩ.J/  Hãy trở về pháo đài kiên cố, hỡi những kẻ bị giam cầm mà vẫn tràn trề hy vọng. Chính ngày hôm nay, Ta tuyên bố : Ta sẽ hoàn lại cho ngươi gấp đôi.?.w Về phần ngươi, vì Ta đã thiết lập giao ước với ngươi trong máu, nên những con dân của ngươi đang bị giam cầm, Ta sẽ đưa lên khỏi hố cạn.?-w Người sẽ quét sạch chiến xa khỏi Ép-ra-im và chiến mã khỏi Giê-ru-sa-lem ; cung nỏ chiến tranh sẽ bị Người bẻ gãy, và Người sẽ công bố hoà bình cho muôn dân. Người thống trị từ biển này qua biển nọ, từ sông Cả đến tận cùng cõi đất.I,  *Nào thiếu nữ Xi-on, hãy vui mừng hoan hỷ ! Hỡi thiếu nữ Giê-ru-sa-lem, hãy vui sướng reo hò ! Vì kìa Đức Vua của ngươi đang đến với ngươi : Người là Đấng Chính Trực, Đấng Toàn Thắng, khiêm tốn ngồi trên lưng lừa, một con lừa con vẫn còn theo mẹ.R+ Cạnh nhà của Ta, Ta sẽ đóng trại canh gác, đề phòng người qua kẻ lại ; kẻ áp bức sẽ không còn sang đánh chúng nữa, vì bây giờ chính Ta để mắt trông coi.2*] sẽ làm cho miệng nó sạch máu và lấy khỏi răng nó những thức ăn ghê tởm. Nó cũng sẽ thành số còn sót lại thuộc về Thiên Chúa chúng ta, sẽ được kể như một thị tộc của Giu-đa, và Éc-rôn sẽ được đối xử như người Giơ-vút.z)m Át-đốt thành nơi ở cho đám con lai. Ta sẽ tiêu diệt thói kiêu hãnh của người Phi-li-tinh,m(S Nhìn thấy thế, Át-cơ-lôn sợ hãi ; và Ga-da quằn quại đớn đau. Cả Éc-rôn cũng vậy, vì điều nó chờ mong đã tan thành mây khói. Ga-da chẳng còn vua, Át-cơ-lôn không người cư ngụ,'5 Nhưng này, Chúa sẽ chiếm đoạt hết. Người đập tan tường luỹ mà xô xuống biển, còn chính thành thì bị lửa thiêu. & Tia đã xây cất pháo đài, thu tích bạc nhiều như bụi cát, gom góp vàng nhiều như bùn đất bên đường.%1 Lời ấy cũng loan truyền tới Kha-mát, giáp ranh với Ít-ra-en, tới cả Tia và Xi-đôn là những thành khôn ngoan có tiếng.Z$ / *Lời sấm. Lời ĐỨC CHÚA loan truyền tới đất Khát-rác, và chọn Đa-mát làm chốn nghỉ ngơi, vì dòng dõi A-ram cũng như mọi chi tộc Ít-ra-en đều thuộc về ĐỨC CHÚA.H# ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này : Trong những ngày ấy, mười người đàn ông thuộc mọi ngôn ngữ trong các dân tộc sẽ níu lấy áo của một người Giu-đa mà nói : Chúng tôi muốn đi với anh em, vì chúng tôi đã nghe biết rằng Thiên Chúa ở với anh em.<"qCác dân đông đảo và các nước hùng cường sẽ đến tìm kiếm ĐỨC CHÚA các đạo binh ở Giê-ru-sa-lem và làm cho nét mặt ĐỨC CHÚA dịu lại.V!%Dân thành này sẽ đến thành khác mà nói rằng : Nào ta cùng đi làm cho nét mặt ĐỨC CHÚA dịu lại và tìm kiếm ĐỨC CHÚA các đạo binh ; cả tôi nữa, tôi cũng đi ! ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này : Các nước và dân cư trong các thành phố lớn vẫn còn tuôn đến.'GĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này : Chay tháng tư, chay tháng năm, chay tháng bảy và chay tháng mười sẽ thành niềm phấn khởi, mối hân hoan và những ngày lễ hội cho nhà Giu-đa. Nhưng trên hết, hãy yêu chuộng chân lý và bình an.KCó lời ĐỨC CHÚA các đạo binh phán với tôi rằng :(IChớ để lòng mưu điều ác hại nhau ; đừng ưa chuộng thề gian, vì Ta ghét tất cả những điều đó. Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.PĐây là những điều các ngươi phải thi hành : Hãy nói thật với nhau ; nơi cổng thành của các ngươi, hãy theo lẽ thật, lẽ công minh và sự ôn hoà mà xét xử.thì trong những ngày này Ta sẽ nghĩ lại mà giáng phúc cho Giê-ru-sa-lem và cho nhà Giu-đa như thế. Đừng sợ !Quả thật, ĐỨC CHÚA các đạo binh phán như sau : Ta đã quyết định giáng hoạ cho các ngươi thế nào, khi cha ông các ngươi làm cho Ta nổi giận –ĐỨC CHÚA các đạo binh phán– và Ta đã không hối tiếc, Hỡi nhà Giu-đa và nhà Ít-ra-en, các ngươi đã thành lời nguyền rủa giữa chư dân thế nào, thì Ta sẽ cứu thoát các ngươi và làm cho các ngươi thành lời chúc phúc như vậy. Đừng sợ, cứ mạnh bạo lên._7 Đây là hạt giống bình an : cây nho sẽ cho quả, đất sẽ sinh hoa lợi và trời sẽ đổ sương. Ta sẽ cho số dân còn sót lại tất cả những thứ ấy làm phần sản nghiệp.&E Nhưng bây giờ đối với số dân còn sót lại, Ta không xử như những ngày trước nữa, sấm ngôn của ĐỨC CHÚA các đạo binh.!; Vì trước những ngày ấy, người ta thì không có lương mà súc vật cũng chẳng có gì ; người người qua lại chẳng được bình an, vì vướng kẻ thù ; Ta đã làm cho mọi người xung khắc nhau, người này chống lại người kia..U ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này : Hỡi các ngươi là những kẻ trong những ngày này đang nghe lời các ngôn sứ nói vào lúc đặt móng Đền Thờ của ĐỨC CHÚA các đạo binh để tái thiết Thánh Điện, các ngươi hãy mạnh bạo lên !X)*Ta sẽ dẫn chúng về, cho cư ngụ ở giữa Giê-ru-sa-lem. Chúng sẽ là dân của Ta ; còn Ta, Ta sẽ là Thiên Chúa của chúng, sẽ cai trị chúng theo lẽ công minh chính trực.-SĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này : Ta sẽ đưa dân Ta ra khỏi miền đất phía mặt trời mọc và miền đất phía mặt trời lặn./ĐỨC CHÚA các đạo binh phán như sau : Nếu đó là điều không thể được đối với số dân còn sót lại –trong những ngày ấy– thì cũng là điều không thể được với Ta chăng ? Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA các đạo binh.nUTại các quảng trường trong thành phố, đông đảo thiếu nhi nam nữ tới vui đùa.I ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này : Trên những quảng trường Giê-ru-sa-lem các cụ ông cụ bà ra ngồi nghỉ. Ai nấy tay chống gậy vì tuổi thọ đã cao.c?ĐỨC CHÚA phán thế này : Ta đã trở lại Xi-on, Ta sẽ ngự lại ở Giê-ru-sa-lem. Giê-ru-sa-lem sẽ được gọi là Thành-trung-tín và núi của ĐỨC CHÚA các đạo binh là Núi Thánh.  ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này. Vì Xi-on, Ta phát ghen dữ dội, Ta nổi giận đến tột cùng vì nó.A  *Có lời ĐỨC CHÚA các đạo binh phán như sau :t aTa đã cuốn phăng chúng đi đến mọi dân tộc chúng không biết ; đằng sau chúng là một xứ sở hoang tàn, không người qua lại. Chúng đã biến một xứ xanh tươi màu mỡ nên chốn hoang tàn !F  Chuyện còn xảy ra là : Ta đã kêu gọi, mà chúng không nghe thế nào, thì khi chúng kêu cầu, Ta cũng chẳng thèm nghe như thế. ĐỨC CHÚA các đạo binh phán.k O lòng chúng, chúng để cho chai cứng như kim cương để khỏi vâng giữ Lề Luật và lời dạy bảo mà ĐỨC CHÚA các đạo binh đã gửi đến nhờ thần khí của Người, qua trung gian các ngôn sứ thời xưa. Và chuyện xảy ra là ĐỨC CHÚA các đạo binh đã giáng xuống cơn thịnh nộ lớn lao.# ? Thế nhưng chúng chẳng thèm lưu ý ; chúng đã quay lưng phản nghịch ; chúng đã làm cho tai chúng ra nặng để khỏi phải nghe ;!; Đừng áp bức người goá bụa và trẻ mồ côi, người ngoại kiều và kẻ nghèo hèn, chớ để lòng mưu điều ác hại nhau.#? ĐỨC CHÚA các đạo binh phán thế này : Hãy xét xử thật công minh, hãy lấy lòng nhân ái và thương xót mà xử sự với nhau.KLại có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Da-ca-ri-a rằng :)Đó chẳng phải là những lời ĐỨC CHÚA kêu gọi qua trung gian các ngôn sứ thời xưa, khi Giê-ru-sa-lem còn được an cư lạc nghiệp, với các thành thị bao quanh, cũng như khi Ne-ghép và Sơ-phê-la còn có dân cư ngụ hay sao ?#Và khi các ngươi ăn, khi các ngươi uống, nào chẳng phải vì chính mình mà các ngươi ăn, các ngươi uống hay sao ?kOHãy nói với toàn dân trong xứ và các tư tế rằng : Các ngươi ăn chay và than khóc vào tháng năm và tháng bảy, từ bảy mươi năm nay, có phải vì Ta, vì chính Ta mà các ngươi ăn chay ?X)*Bấy giờ có lời ĐỨC CHÚA các đạo binh phán với tôi rằng :ucHọ đến hỏi các tư tế đang phục vụ trong Nhà ĐỨC CHÚA các đạo binh và hỏi các ngôn sứ rằng : Tôi có được than khóc và ăn chay vào tháng năm như tôi đã làm từ nhiều năm nay không ?-Ông Bết Ên đã phái ông Xa-re-xe, ông Re-ghem Me-léc và các người của mình đến làm cho nét mặt ĐỨC CHÚA dịu lại. Năm thứ tư triều Đa-ri-ô, ngày mồng bốn tháng chín, tháng Kít-lêu, có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Da-ca-ri-a.S~Bấy giờ, những người ở xa sẽ đến xây Thánh Điện của ĐỨC CHÚA. Và các người sẽ nhận biết rằng ĐỨC CHÚA các đạo binh đã sai tôi đến với các người. Sẽ xảy ra như thế nếu các người thật sự vâng nghe tiếng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của các người.#H} Còn vương miện thì sẽ được dùng làm kỷ vật để tưởng nhớ Khê-lem, Tô-vi-gia, Giơ-đa-gia và Khen con của Xơ-phan-gia, trong Thánh Điện của ĐỨC CHÚA.| Chính nó sẽ xây Thánh Điện của ĐỨC CHÚA. Chính nó sẽ mặc lấy oai phong. Nó sẽ ngự trị trên ngai và nắm quyền thống trị. Sẽ có một tư tế ngồi trên một ngai khác. Cả hai sẽ tỏ ra rất tâm đầu ý hợp. ~}||4{Wzyxwvutsr?qOonwmlkjihgg-eedrcbba `#\\/[[CZZuZYY\XXX.WW[WVV6UTSRlQQ@PP#ONNMMLKK+JDII?HjGFF.EyD/CC)BBA@???B>b==@<;;::88977635S44n43d22C1-0//].w.-,,,+"*))(''W&{%w$$D$##U#"""!!R i Aq>lh*kt-.  > x n^v@eĐừng bắt chước họ, vì Cha anh em đã biết rõ anh em cần gì, trước khi anh em cầu xin.?Khi cầu nguyện, anh em đừng lải nhải như dân ngoại ; họ nghĩ rằng : cứ nói nhiều là được nhận lời.w>gCòn anh, khi cầu nguyện, hãy vào phòng, đóng cửa lại, và cầu nguyện cùng Cha của anh, Đấng hiện diện nơi kín đáo. Và Cha của anh, Đấng thấu suốt những gì kín đáo, sẽ trả lại cho anh. =9* Và khi cầu nguyện, anh em đừng làm như bọn đạo đức giả : chúng thích đứng cầu nguyện trong các hội đường, hoặc ngoài các ngã ba ngã tư, cho người ta thấy. Thầy bảo thật anh em : chúng đã được phần thưởng rồi.<!để việc anh bố thí được kín đáo. Và Cha của anh, Đấng thấu suốt những gì kín đáo, sẽ trả lại cho anh.W;'Còn anh, khi bố thí, đừng cho tay trái biết việc tay phải làm,:Vậy khi bố thí, đừng có khua chiêng đánh trống, như bọn đạo đức giả thường biểu diễn trong hội đường và ngoài phố xá, cốt để người ta khen. Thầy bảo thật anh em, chúng đã được phần thưởng rồi.b9 ?* Khi làm việc lành phúc đức, anh em phải coi chừng, chớ có phô trương cho thiên hạ thấy. Bằng không, anh em sẽ chẳng được Cha của anh em, Đấng ngự trên trời, ban thưởng.g8G0Vậy anh em hãy nên hoàn thiện, như Cha anh em trên trời là Đấng hoàn thiện.+7O/Nếu anh em chỉ chào hỏi anh em mình thôi, thì anh em có làm gì lạ thường đâu ? Ngay cả người ngoại cũng chẳng làm như thế sao ?-6S.Vì nếu anh em yêu thương kẻ yêu thương mình, thì anh em nào có công chi ? Ngay cả những người thu thuế cũng chẳng làm như thế sao ?$5A-Như vậy, anh em mới được trở nên con cái của Cha anh em, Đấng ngự trên trời, vì Người cho mặt trời của Người mọc lên soi sáng kẻ xấu cũng như người tốt, và cho mưa xuống trên người công chính cũng như kẻ bất chính.{4o,Còn Thầy, Thầy bảo anh em : hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi anh em.e3C+* Anh em đã nghe Luật dạy rằng : Hãy yêu đồng loại và hãy ghét kẻ thù.Y2+*Ai xin, thì hãy cho ; ai muốn vay mượn, thì đừng ngoảnh mặt đi.d1A)Nếu có người bắt anh đi một dặm, thì hãy đi với người ấy hai dặm.t0a(Nếu ai muốn kiện anh để lấy áo trong của anh, thì hãy để cho nó lấy cả áo ngoài.-/S'Còn Thầy, Thầy bảo anh em : đừng chống cự người ác, trái lại, nếu bị ai vả má bên phải, thì hãy giơ cả má bên trái ra nữa.Z.-&* Anh em đã nghe Luật dạy rằng : Mắt đền mắt, răng đền răng.z-m%Nhưng hễ có thì phải nói có, không thì phải nói không. Thêm thắt điều gì là do ác quỷ.},s$Đừng chỉ lên đầu mà thề, vì anh không thể làm cho một sợi tóc hoá trắng hay đen được.,+Q#Đừng chỉ đất mà thề, vì đất là bệ dưới chân Người. Đừng chỉ Giê-ru-sa-lem mà thề, vì đó là thành của Đức Vua cao cả.*"Còn Thầy, Thầy bảo cho anh em biết : đừng thề chi cả. Đừng chỉ trời mà thề, vì trời là ngai Thiên Chúa.)!* Anh em còn nghe Luật dạy người xưa rằng : Chớ bội thề, nhưng hãy trọn lời thề với Đức Chúa.( Còn Thầy, Thầy bảo cho anh em biết : ngoại trừ trường hợp hôn nhân bất hợp pháp, ai rẫy vợ là đẩy vợ đến chỗ ngoại tình ; và ai cưới người đàn bà bị rẫy, thì cũng phạm tội ngoại tình.`'9* Luật còn dạy rằng : Ai rẫy vợ, thì phải cho vợ chứng thư ly dị.:&mNếu tay phải của anh làm cớ cho anh sa ngã, thì hãy chặt mà ném đi ; vì thà mất một phần thân thể, còn hơn là toàn thân phải sa hoả ngục.?%wNếu mắt phải của anh làm cớ cho anh sa ngã, thì hãy móc mà ném đi ; vì thà mất một phần thân thể, còn hơn là toàn thân bị ném vào hoả ngục.%$CCòn Thầy, Thầy bảo cho anh em biết : ai nhìn người phụ nữ mà thèm muốn, thì trong lòng đã ngoại tình với người ấy rồi.G#* Anh em đã nghe Luật dạy rằng : Chớ ngoại tình."yThầy bảo thật cho anh biết : anh sẽ không ra khỏi đó, trước khi trả hết đồng xu cuối cùng.!wAnh hãy mau mau dàn xếp với đối phương, khi còn đang trên đường đi với người ấy tới cửa công, kẻo người ấy nộp anh cho quan toà, quan toà lại giao anh cho thuộc hạ, và anh sẽ bị tống ngục.# ?thì hãy để của lễ lại đó trước bàn thờ, đi làm hoà với người anh em ấy đã, rồi trở lại dâng lễ vật của mình.)Vậy, nếu khi anh sắp dâng lễ vật trước bàn thờ, mà sực nhớ có người anh em đang có chuyện bất bình với anh,<qCòn Thầy, Thầy bảo cho anh em biết : Ai giận anh em mình, thì đáng bị đưa ra toà. Ai mắng anh em mình là đồ ngốc, thì đáng bị đưa ra trước Thượng Hội Đồng. Còn ai chửi anh em mình là quân phản đạo, thì đáng bị lửa hoả ngục thiêu đốt. * Anh em đã nghe Luật dạy người xưa rằng : Chớ giết người ; ai giết người, thì đáng bị đưa ra toà.6eVậy, Thầy bảo cho anh em biết, nếu anh em không ăn ở công chính hơn các kinh sư và người Pha-ri-sêu, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời..UVậy ai bãi bỏ dù chỉ là một trong những điều răn nhỏ nhất ấy, và dạy người ta làm như thế, thì sẽ bị gọi là kẻ nhỏ nhất trong Nước Trời. Còn ai tuân hành và dạy làm như thế, thì sẽ được gọi là lớn trong Nước Trời.KVì, Thầy bảo thật anh em, trước khi trời đất qua đi, thì một chấm một phết trong Lề Luật cũng sẽ không qua đi, cho đến khi mọi sự được hoàn thành.>u* Anh em đừng tưởng Thầy đến để bãi bỏ Luật Mô-sê hoặc lời các ngôn sứ. Thầy đến không phải là để bãi bỏ, nhưng là để kiện toàn.\1Cũng vậy, ánh sáng của anh em phải chiếu giãi trước mặt thiên hạ, để họ thấy những công việc tốt đẹp anh em làm, mà tôn vinh Cha của anh em, Đấng ngự trên trời."=Cũng chẳng có ai thắp đèn rồi lại để dưới cái thùng, nhưng đặt trên đế, và đèn soi chiếu cho mọi người trong nhà.zmChính anh em là ánh sáng cho trần gian. Một thành xây trên núi không tài nào che giấu được.a; * Chính anh em là muối cho đời. Nhưng muối mà nhạt đi, thì lấy gì muối nó cho mặn lại ? Nó đã thành vô dụng, thì chỉ còn việc quăng ra ngoài cho người ta chà đạp thôi.uc Anh em hãy vui mừng hớn hở, vì phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao.}s Phúc thay anh em khi vì Thầy mà bị người ta sỉ vả, bách hại và vu khống đủ điều xấu xa.dA Phúc thay ai bị bách hại vì sống công chính, vì Nước Trời là của họ.b= Phúc thay ai xây dựng hoà bình, vì họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa.fEPhúc thay ai có tâm hồn trong sạch, vì họ sẽ được nhìn thấy Thiên Chúa.b=Phúc thay ai xót thương người, vì họ sẽ được Thiên Chúa xót thương.taPhúc thay ai khát khao nên người công chính, vì họ sẽ được Thiên Chúa cho thoả lòng.Q Phúc thay ai sầu khổ, vì họ sẽ được Thiên Chúa ủi an.[ /Phúc thay ai hiền lành, vì họ sẽ được Đất Hứalàm gia nghiệp.V %Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó, vì Nước Trời là của họ.2 _Người mở miệng dạy họ rằng :t  c*Thấy đám đông, Đức Giê-su lên núi. Người ngồi xuống, các môn đệ đến gần bên.6eTừ miền Ga-li-lê, vùng Thập Tỉnh, thành Giê-ru-sa-lem, miền Giu-đê và vùng bên kia sông Gio-đan, dân chúng lũ lượt kéo đến đi theo Người.wDanh tiếng Người đồn ra khắp xứ Xy-ri. Thiên hạ đem đến cho Người mọi kẻ ốm đau, mắc đủ thứ bệnh hoạn tật nguyền : những kẻ bị quỷ ám, kinh phong, bại liệt ; và Người đã chữa họ.W'Thế rồi Đức Giê-su đi khắp miền Ga-li-lê, giảng dạy trong các hội đường, rao giảng Tin Mừng Nước Trời, và chữa hết mọi kẻ bệnh hoạn tật nguyền trong dân.QLập tức, các ông bỏ thuyền, bỏ cha lại mà theo Người.Đi một quãng nữa, Người thấy hai anh em khác con ông Dê-bê-đê, là ông Gia-cô-bê và người em là ông Gio-an. Hai ông này đang cùng với cha là ông Dê-bê-đê vá lưới ở trong thuyền. Người gọi các ông.H Lập tức hai ông bỏ chài lưới mà đi theo Người.Người bảo các ông : Các anh hãy theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh thành những kẻ lưới người như lưới cá.q[Người đang đi dọc theo biển hồ Ga-li-lê, thì thấy hai anh em kia, là ông Si-môn, cũng gọi là Phê-rô, và người anh là ông An-rê, đang quăng chài xuống biển, vì các ông làm nghề đánh cá.*Từ lúc đó, Đức Giê-su bắt đầu rao giảng và nói rằng : Anh em hãy sám hối, vì Nước Trời đã đến gần.Z-Đoàn dân đang ngồi trong cảnh tối tăm đã thấy một ánh sáng huy hoàng, những kẻ đang ngồi trong vùng bóng tối của tử thần nay được ánh sáng bừng lên chiếu rọi.2~]Này đất Dơ-vu-lun, và đất Náp-ta-li, hỡi con đường ven biển, và vùng tả ngạn sông Gio-đan, hỡi Ga-li-lê, miền đất của dân ngoại !=}uđể ứng nghiệm lời ngôn sứ I-sai-a nói :|1 Rồi Người bỏ Na-da-rét, đến ở Ca-phác-na-um, một thành ven biển hồ Ga-li-lê, thuộc địa hạt Dơ-vu-lun và Náp-ta-li,g{G Khi Đức Giê-su nghe tin ông Gio-an đã bị nộp, Người lánh qua miền Ga-li-lê.nzU Thế rồi quỷ bỏ Người mà đi, và có các sứ thần tiến đến hầu hạ Người.ay; Đức Giê-su liền nói : Xa-tan kia, xéo đi ! Vì đã có lời chép rằng : Ngươi phải bái lạy Đức Chúa là Thiên Chúa của ngươi, và phải thờ phượng một mình Người mà thôi.vxe và bảo rằng : Tôi sẽ cho ông tất cả những thứ đó, nếu ông sấp mình bái lạy tôi.9wkQuỷ lại đem Người lên một ngọn núi rất cao, và chỉ cho Người thấy tất cả các nước thế gian, và vinh hoa lợi lộc của các nước ấy,vĐức Giê-su đáp : Nhưng cũng đã có lời chép rằng : Ngươi chớ thử thách Đức Chúa là Thiên Chúa của ngươi.urồi nói với Người : Nếu ông là Con Thiên Chúa, thì gieo mình xuống đi ! Vì đã có lời chép rằng : Thiên Chúa sẽ truyền cho thiên sứ lo cho bạn, và thiên sứ sẽ tay đỡ tay nâng, cho bạn khỏi vấp chân vào đá.jtMSau đó, quỷ đem Người đến thành thánh, và đặt Người trên nóc đền thờ,.sUNhưng Người đáp : Đã có lời chép rằng : Người ta sống không chỉ nhờ cơm bánh, nhưng còn nhờ mọi lời miệng Thiên Chúa phán ra.r3Khi ấy tên cám dỗ đến gần Người và nói : Nếu ông là Con Thiên Chúa, thì truyền cho những hòn đá này hoá bánh đi !dqANgười ăn chay ròng rã bốn mươi đêm ngày, và sau đó, Người thấy đói.pp [*Bấy giờ Đức Giê-su được Thần Khí dẫn vào hoang địa, để chịu quỷ cám dỗ.moSVà có tiếng từ trời phán : Đây là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về Người.[n/Khi Đức Giê-su chịu phép rửa xong, vừa ở dưới nước lên, thì các tầng trời mở ra. Người thấy Thần Khí Thiên Chúa đáp xuống như chim bồ câu và ngự trên Người.LmNhưng Đức Giê-su trả lời : Bây giờ cứ thế đã. Vì chúng ta nên làm như vậy để giữ trọn đức công chính. Bấy giờ ông Gio-an mới chiều theo ý Người.l1Nhưng ông một mực can Người và nói : Chính tôi mới cần được Ngài làm phép rửa, thế mà Ngài lại đến với tôi !k Bấy giờ, Đức Giê-su từ miền Ga-li-lê đến sông Gio-đan, gặp ông Gio-an để xin ông làm phép rửa cho mình.8ji Tay Người cầm nia, Người sẽ rê sạch lúa trong sân : thóc mẩy thì thu vào kho lẫm, còn thóc lép thì bỏ vào lửa không hề tắt mà đốt đi.i- Tôi, tôi làm phép rửa cho các anh trong nước để giục lòng các anh sám hối. Còn Đấng đến sau tôi thì quyền thế hơn tôi, tôi không đáng xách dép cho Người. Người sẽ làm phép rửa cho các anh trong Thánh Thần và lửa. h Cái rìu đã đặt sát gốc cây : bất cứ cây nào không sinh quả tốt đều bị chặt đi và quăng vào lửa.ag; Đừng tưởng có thể bảo mình rằng : Chúng ta đã có tổ phụ Áp-ra-ham. Vì, tôi nói cho các anh hay, Thiên Chúa có thể làm cho những hòn đá này trở nên con cháu ông Áp-ra-ham.KfCác anh hãy sinh hoa quả để chứng tỏ lòng sám hối. e Thấy nhiều người thuộc phái Pha-ri-sêu và phái Xa-đốc đến chịu phép rửa, ông nói với họ rằng : Nòi rắn độc kia, ai đã chỉ cho các anh cách trốn cơn thịnh nộ của Thiên Chúa sắp giáng xuống vậy ?SdHọ thú tội, và ông làm phép rửa cho họ trong sông Gio-đan.cBấy giờ, người ta từ Giê-ru-sa-lem và khắp miền Giu-đê, cùng khắp vùng ven sông Gio-đan, kéo đến với ông.bÔng Gio-an mặc áo lông lạc đà, thắt lưng bằng dây da, lấy châu chấu và mật ong rừng làm thức ăn.[a/Ông chính là người đã được ngôn sứ I-sai-a nói tới : Có tiếng người hô trong hoang địa : Hãy dọn sẵn con đường cho Đức Chúa, sửa lối cho thẳng để Người đi.G`Anh em hãy sám hối, vì Nước Trời đã đến gần.l_ S*Hồi ấy, ông Gio-an Tẩy Giả đến rao giảng trong hoang địa miền Giu-đê rằng :F^và đến ở tại một thành kia gọi là Na-da-rét, để ứng nghiệm lời đã phán qua miệng các ngôn sứ rằng : Người sẽ được gọi là người Na-da-rét.[]/Nhưng vì nghe biết Ác-khê-lao đã kế vị vua cha là Hê-rô-đê, cai trị miền Giu-đê, nên ông sợ không dám về đó. Rồi sau khi được báo mộng, ông lui về miền Ga-li-lê,[\/*Ông liền trỗi dậy đưa Hài Nhi và mẹ Người về đất Ít-ra-en.([Ibáo mộng cho ông rằng : Này ông, dậy đem Hài Nhi và mẹ Người về đất Ít-ra-en, vì những kẻ tìm giết Hài Nhi đã chết rồi.qZ[*Sau khi vua Hê-rô-đê băng hà, sứ thần Chúa lại hiện ra với ông Giu-se bên Ai-cập,;YoỞ Ra-ma, vẳng nghe tiếng khóc than rền rĩ : tiếng bà Ra-khen khóc thương con mình và không chịu để cho người ta an ủi, vì chúng không còn nữa.BXThế là ứng nghiệm lời ngôn sứ Giê-rê-mi-a :EWBấy giờ vua Hê-rô-đê thấy mình bị các nhà chiêm tinh đánh lừa, thì đùng đùng nổi giận, nên sai người đi giết tất cả các con trẻ ở Bê-lem và toàn vùng lân cận, từ hai tuổi trở xuống, tính theo ngày tháng ông đã hỏi cặn kẽ các nhà chiêm tinh.0VYÔng ở đó cho đến khi vua Hê-rô-đê băng hà, để ứng nghiệm lời Chúa phán xưa qua miệng ngôn sứ : Ta đã gọi con Ta ra khỏi Ai-cập.rU]Ông Giu-se liền trỗi dậy, và đang đêm, đưa Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Ai-cập.*TM *Khi các nhà chiêm tinh đã ra về, thì sứ thần Chúa hiện ra báo mộng cho ông Giu-se rằng : Này ông, dậy đem Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Ai-cập, và cứ ở đó cho đến khi tôi báo lại, vì vua Hê-rô-đê sắp tìm giết Hài Nhi đấy !S Sau đó, họ được báo mộng là đừng trở lại gặp vua Hê-rô-đê nữa, nên đã đi lối khác mà về xứ mình.PR Họ vào nhà, thấy Hài Nhi với thân mẫu là bà Ma-ri-a, liền sấp mình thờ lạy Người. Rồi họ mở bảo tráp, lấy vàng, nhũ hương và mộc dược mà dâng tiến.=Qu Trông thấy ngôi sao, họ mừng rỡ vô cùng.?Pw Nghe nhà vua nói thế, họ ra đi. Bấy giờ ngôi sao họ đã thấy ở Phương Đông, lại dẫn đường cho họ đến tận nơi Hài Nhi ở, mới dừng lại.bO=Rồi vua phái các vị ấy đi Bê-lem và dặn rằng : Xin quý ngài đi dò hỏi tường tận về Hài Nhi, và khi đã tìm thấy, xin báo lại cho tôi, để tôi cũng đến bái lạy Người.N!Bấy giờ vua Hê-rô-đê bí mật vời các nhà chiêm tinh đến, hỏi cặn kẽ về ngày giờ ngôi sao đã xuất hiện.NMPhần ngươi, hỡi Bê-lem, miền đất Giu-đa, ngươi đâu phải là thành nhỏ nhất của Giu-đa, vì ngươi là nơi vị lãnh tụ chăn dắt Ít-ra-en dân Ta sẽ ra đời.kLOHọ trả lời : Tại Bê-lem, miền Giu-đê, vì trong sách ngôn sứ, có chép rằng :%KCNhà vua liền triệu tập tất cả các thượng tế và kinh sư trong dân lại, rồi hỏi cho biết Đấng Ki-tô phải sinh ra ở đâu.eJCNghe tin ấy, vua Hê-rô-đê bối rối, và cả thành Giê-ru-sa-lem cũng xôn xao.MIvà hỏi : Đức Vua dân Do-thái mới sinh, hiện ở đâu ? Chúng tôi đã thấy vì sao của Người xuất hiện bên Phương Đông, nên chúng tôi đến bái lạy Người.0H [*Khi Đức Giê-su ra đời tại Bê-lem, miền Giu-đê, thời vua Hê-rô-đê trị vì, có mấy nhà chiêm tinh từ Phương Đông đến Giê-ru-sa-lem,G yÔng không ăn ở với bà, cho đến khi bà sinh một con trai, và ông đặt tên cho con trẻ là Giê-su.cF AKhi tỉnh giấc, ông Giu-se làm như sứ thần Chúa dạy và đón vợ về nhà.1E ]Này đây, Trinh Nữ sẽ thụ thai và sinh hạ một con trai, người ta sẽ gọi tên con trẻ là Em-ma-nu-en, nghĩa là Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta.D {Tất cả sự việc này đã xảy ra, là để ứng nghiệm lời xưa kia Chúa phán qua miệng ngôn sứ :"C ?Bà sẽ sinh con trai và ông phải đặt tên cho con trẻ là Giê-su, vì chính Người sẽ cứu dân Người khỏi tội lỗi của họ.B Ông đang toan tính như vậy, thì kìa sứ thần Chúa hiện đến báo mộng cho ông rằng : Này ông Giu-se, con cháu Đa-vít, đừng ngại đón bà Ma-ri-a vợ ông về, vì người con bà cưu mang là do quyền năng Chúa Thánh Thần.A Ông Giu-se, chồng bà, là người công chính và không muốn tố giác bà, nên mới định tâm bỏ bà cách kín đáo.g@ I*Sau đây là gốc tích Đức Giê-su Ki-tô : bà Ma-ri-a, mẹ Người, đã thành hôn với ông Giu-se. Nhưng trước khi hai ông bà về chung sống, bà đã có thai do quyền năng Chúa Thánh Thần.,? SNhư thế, tính chung lại thì : từ tổ phụ Áp-ra-ham đến vua Đa-vít, là mười bốn đời ; từ vua Đa-vít đến thời lưu đày ở Ba-by-lon, là mười bốn đời ; và từ thời lưu đày ở Ba-by-lon đến Đức Ki-tô, cũng là mười bốn đời.u> eGia-cóp sinh Giu-se, chồng của bà Ma-ri-a, bà là mẹ Đức Giê-su cũng gọi là Đấng Ki-tô.U= %Ê-li-hút sinh E-la-da ; E-la-da sinh Mát-than ; Mát-than sinh Gia-cóp ;O< A-do sinh Xa-đốc ; Xa-đốc sinh A-khim ; A-khim sinh Ê-li-hút ;\; 3 Dơ-rúp-ba-ven sinh A-vi-hút ; A-vi-hút sinh En-gia-kim ; En-gia-kim sinh A-do ;o: Y Sau thời lưu đày ở Ba-by-lon, Giơ-khon-gia sinh San-ti-ên ; San-ti-ên sinh Dơ-rúp-ba-ven ;q9 ] Giô-si-gia sinh Giơ-khon-gia và các anh em vua này ; kế đó là thời lưu đày ở Ba-by-lon.X8 + Khít-ki-gia sinh Mơ-na-se ; Mơ-na-se sinh A-môn ; A-môn sinh Giô-si-gia ;Y7 - Út-di-gia sinh Giô-tham ; Giô-tham sinh A-khát ; A-khát sinh Khít-ki-gia ;[6 1A-xa sinh Giô-sa-phát ; Giô-sa-phát sinh Giô-ram ; Giô-ram sinh Út-di-gia ;Z5 /Sa-lô-môn sinh Rơ-kháp-am ; Rơ-kháp-am sinh A-vi-gia ; A-vi-gia sinh A-xa ;X4 +Gie-sê sinh Đa-vít. Vua Đa-vít lấy vợ ông U-ri-gia sinh Sa-lô-môn ;j3 OXan-môn lấy Ra-kháp sinh Bô-át ; Bô-át lấy Rút sinh Ô-vết ; Ô-vết sinh Gie-sê ;\2 3A-ram sinh Am-mi-na-đáp ; Am-mi-na-đáp sinh Nác-son ; Nác-son sinh Xan-môn ;q1 ]Giu-đa ăn ở với Ta-ma sinh Pe-rét và De-rác ; Pe-rét sinh Khét-rôn ; Khét-rôn sinh A-ram ;s0 aÔng Áp-ra-ham sinh I-xa-ác ; I-xa-ác sinh Gia-cóp ; Gia-cóp sinh Giu-đa và các anh em ông này ;m/ W*Đây là gia phả Đức Giê-su Ki-tô, con cháu vua Đa-vít, con cháu tổ phụ Áp-ra-ham :~.uBấy giờ, các ngươi sẽ lại phân biệt được người công chính với kẻ gian ác, kẻ phụng thờ Thiên Chúa với kẻ không phụng thờ Người. Vì này Ngày ấy đến, đốt cháy như hoả lò. Mọi kẻ kiêu ngạo và mọi kẻ làm điều gian ác sẽ như rơm rạ. Ngày ấy đến sẽ thiêu rụi chúng –ĐỨC CHÚA các đạo binh phán– không còn chừa lại cho chúng một rễ hay cành nào. Nhưng đối với các ngươi là những kẻ kính sợ Danh Ta, mặt trời công chính sẽ mọc lên, mang theo các tia sáng chữa lành bệnh. Các ngươi sẽ đi ra và nhảy chồm lên như bê xổng chuồng. Các ngươi sẽ chà đạp những kẻ gian ác, vì chúng sẽ như bụi đất dưới bàn chân các ngươi vào ngày Ta hành động, – ĐỨC CHÚA các đạo binh phán.c-?Vào ngày Ta hành động, chúng sẽ thuộc về Ta như sở hữu riêng, – ĐỨC CHÚA các đạo binh phán, Ta sẽ xót thương chúng như người cha xót thương đứa con phụng dưỡng mình.,Bấy giờ những người kính sợ ĐỨC CHÚA sẽ nói với nhau : ĐỨC CHÚA đã để ý và Người đã nghe : một cuốn sổ được viết trước nhan Người, ghi tên những kẻ kính sợ ĐỨC CHÚA và tôn kính Danh Người.I+ Giờ đây chúng tôi cho những kẻ kiêu ngạo là có phúc ; phải, những kẻ làm điều ác được thịnh đạt, họ thử thách Thiên Chúa mà chẳng hề hấn gì.K*Các ngươi nói : Phụng thờ Thiên Chúa thật là viển vông, tuân giữ các lệnh truyền của ĐỨC CHÚA và bước đi ủ rũ trước nhan Người, nào ích lợi chi ?0)Y Các ngươi ăn nói cứng cỏi chống lại Ta –ĐỨC CHÚA phán– thế mà các ngươi lại bảo : Chúng tôi có nói gì chống lại Ngài đâu ?(- Mọi dân tộc sẽ khen các ngươi có phúc, vì các ngươi sẽ là mảnh đất xinh đẹp, – ĐỨC CHÚA các đạo binh phán.\'1 Vì các ngươi, Ta đã ngăn cản không cho cào cào phá hoại hoa màu ruộng đất của các ngươi, không để cho nho ngoài đồng không sinh trái, – ĐỨC CHÚA các đạo binh phán.6&e Các ngươi hãy đem tất cả thuế thập phân vào nhà kho, để có lương thực trong Nhà Ta. Hãy làm thế thử xem Ta có mở cổng trời cho các ngươi, hoặc có tuôn đổ phúc lành dư dật xuống trên các ngươi không ? – ĐỨC CHÚA các đạo binh phán.%{ Chính các ngươi đang mắc tai hoạ, thế mà các ngươi lại lường gạt Ta, các ngươi và toàn dân.$wNgười phàm có được phép lường gạt Thiên Chúa không ? Vậy mà các ngươi đã lường gạt Ta. – Các ngươi nói : Chúng tôi lường gạt Ngài ở chỗ nào ? – Về thuế thập phân và phần trích dâng.+#OTừ thời cha ông các ngươi, các ngươi đã trệch xa và không tuân hành các chỉ thị của Ta. Hãy trở lại với Ta và Ta sẽ quay lại với các ngươi. – ĐỨC CHÚA các đạo binh phán. Các ngươi nói : Chúng tôi sẽ trở lại thế nào ? –"'Quả thật, chính Ta là ĐỨC CHÚA, Ta không hề thay đổi ; còn các ngươi là con cái Gia-cóp, các ngươi vẫn là thế.q![Ta sẽ tới gần các ngươi mà xét xử ; Ta sẽ mau mắn làm chứng chống lại các tên phù thuỷ, các kẻ ngoại tình, bọn thề gian cũng như quân bóc lột người làm công và cô nhi quả phụ ; chống lại kẻ áp bức ngoại kiều cùng những kẻ chẳng kính sợ Ta, – ĐỨC CHÚA các đạo binh phán. 5Lễ vật của Giu-đa và của Giê-ru-sa-lem sẽ làm đẹp lòng ĐỨC CHÚA như những ngày xa xưa, như những năm thuở trước.Người sẽ ngồi để luyện kim tẩy bạc ; Người sẽ thanh tẩy con cái Lê-vi và tinh luyện chúng như vàng, như bạc. Bấy giờ, đối với ĐỨC CHÚA, chúng sẽ là những kẻ đến dâng lễ vật, theo lẽ công chính.CAi chịu nổi ngày Người đến? Ai đứng được khi Người xuất hiện ? Quả thật, Người như lửa của thợ luyện kim, như thuốc tẩy của thợ giặt.9 m*Này Ta sai sứ giả của Ta đến dọn đường trước mặt Ta. Và bỗng nhiên Chúa Thượng mà các ngươi tìm kiếm, đi vào Thánh Điện của Người. Kìa, vị sứ giả của giao ước mà các ngươi đợi trông đang đến, – ĐỨC CHÚA các đạo binh phán.#Các ngươi đã làm mệt ĐỨC CHÚA vì những lời nói của các ngươi. Các ngươi nói : Chúng tôi làm mệt Người ở chỗ nào ? Chính khi các ngươi nói : Ai làm điều dữ cũng đều tốt trước mặt ĐỨC CHÚA. Chính Người lấy làm vui thích ở giữa chúng. Các ngươi lại còn nói : Thiên Chúa, Đấng xét xử, Người ở đâu ?kOQuả thật, Ta ghét việc rẫy vợ, –ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa Ít-ra-en phán–, và kẻ lấy thói bạo tàn làm áo che thân, – ĐỨC CHÚA các đạo binh phán. Hãy coi chừng và chớ phản bội.?wNgười đã chẳng làm nên một hữu thể duy nhất có xác thịt và thần khí đó sao ? Vậy hữu thể duy nhất này tìm cái gì ? Một dòng dõi của Thiên Chúa. Các ngươi hãy coi chừng và chớ phản bội người đàn bà ngươi đã cưới trong tuổi thanh xuân.)KCác ngươi nói : Tại sao vậy ? Bởi vì ĐỨC CHÚA là chứng nhân giữa ngươi và người đàn bà ngươi đã cưới trong tuổi thanh xuân. Chính ngươi đã phản bội nó, mặc dầu nó là bạn đường và là người vợ kết ước với ngươi.!; Còn đây là điều thứ hai các ngươi phải làm là đổ đầy nước mắt lên bàn thờ ĐỨC CHÚA, vừa khóc lóc vừa rên siết, vì Người không còn đoái nhìn lễ vật, cũng không đoái nhận của lễ tay các ngươi hiến dâng nữa.Y+ Kẻ nào làm như thế, xin ĐỨC CHÚA bứng nó khỏi lều Gia-cóp, cả người làm chứng, người bảo trợ cũng như người tiến dâng lễ vật kính ĐỨC CHÚA các đạo binh. Giu-đa đã bội phản ; ở Ít-ra-en và ở Giu-đa, người ta đã làm điều ghê tởm : quả thật, Giu-đa đã xúc phạm Thánh Điện của ĐỨC CHÚA mà Người hằng yêu mến, và nó đã cưới con gái của thần ngoại bang.nU Tất cả chúng ta chẳng có cùng một cha sao ? Chẳng phải cùng một Thiên Chúa đã dựng nên chúng ta sao ? Thế mà sao chúng ta lại bội phản nhau mà vi phạm giao ước của cha ông chúng ta ?J  Còn Ta, Ta sẽ làm cho các ngươi đáng khinh và ra hèn mạt trước mặt toàn dân, vì các ngươi không tuân giữ đường lối Ta, và hay nể vì khi áp dụng Luật.q[Nhưng các ngươi, các ngươi đã đi trệch đường và làm cho nhiều người lảo đảo trên đường Luật dạy. Các ngươi đã huỷ hoại giao ước với Lê-vi, – ĐỨC CHÚA các đạo binh phán.OThật vậy, môi của tư tế chất chứa sự hiểu biết và người ta tìm điều Luật dạy nơi miệng nó ; quả thế, nó là thần sứ của ĐỨC CHÚA các đạo binh.X)Miệng nó nói lời lẽ chân thật và môi nó không nói lời gian ác ! Nó đi với Ta trên nẻo đường bình an và ngay thẳng ; nó đã làm cho nhiều người cải tà quy chính.FGiao ước của Ta với nó là sự sống và sự bình an : Ta đã ban những thứ ấy cũng như sự kính sợ cho nó. Nó sẽ kính sợ Ta và kinh hãi trước Danh Ta.J Bấy giờ các ngươi sẽ nhận biết rằng Ta gửi lệnh truyền này cho các ngươi, để giao ước của Ta với Lê-vi tồn tại, – ĐỨC CHÚA các đạo binh phán.]3Này Ta hăm doạ dòng dõi các ngươi, Ta sẽ ném phân lên mặt các ngươi –phân trong các ngày mừng lễ của các ngươi– ; người ta sẽ mang các ngươi đi cùng với phân ấy.K Nếu các ngươi không nghe và không lưu tâm tôn vinh Danh Ta, –ĐỨC CHÚA các đạo binh phán–, Ta sẽ khiến các ngươi mắc tai hoạ, Ta sẽ biến phúc lành của các ngươi thành tai hoạ. Phải, Ta biến phúc lành ấy thành tai hoạ, vì các ngươi chẳng lưu tâm gì cả. ]~~~4}}D|{{kzyyQyxwvuutss&raqqQpponn_mmlWkkqkjihhXgg4ff5eemedcbcaaI``4__-^^]\\[[GZYXWW\VVUTT%SSLRRAQQQPOOMN\MMXLKKbJJvIyI"HHG.FFaEwDCCrBA@@J?W>d==Y<<%;;B::988877C66)5]44C332"1v10F//..e--,,+o**F))(F''&%%h$##H"w!!\! Ea%+< w(C!xz % U <4<1<s Quả thế, Con Người làm chủ ngày sa-bát.-S Nếu các ông hiểu được ý nghĩa của câu này : Ta muốn lòng nhân chứ đâu cần lễ tế, ắt các ông đã chẳng lên án kẻ vô tội.U # Tôi nói cho các ông hay : ở đây còn lớn hơn Đền Thờ nữa.) K Hay các ông chưa đọc trong sách Luật rằng ngày sa-bát, các tư tế trong Đền Thờ vi phạm luật sa-bát mà không mắc tội đó sao ?7 g Ông vào nhà Thiên Chúa, và đã cùng thuộc hạ ăn bánh tiến. Thứ bánh này, họ không được phép ăn, chỉ có tư tế mới được ăn mà thôi.   Người đáp : Các ông chưa đọc trong Sách sao ? Ông Đa-vít đã làm gì, khi ông và thuộc hạ đói bụng ?% C Người Pha-ri-sêu thấy vậy, mới nói với Đức Giê-su : Ông coi, các môn đệ ông làm điều không được phép làm ngày sa-bát ! 7 *Hôm ấy, vào ngày sa-bát, Đức Giê-su đi băng qua một cánh đồng lúa ; các môn đệ thấy đói và bắt đầu bứt lúa ăn.<s Vì ách tôi êm ái, và gánh tôi nhẹ nhàng.?w Anh em hãy mang lấy ách của tôi, và hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường. Tâm hồn anh em sẽ được nghỉ ngơi bồi dưỡng.  Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng.`9 Cha tôi đã giao phó mọi sự cho tôi. Và không ai biết rõ người Con, trừ Chúa Cha ; cũng như không ai biết rõ Chúa Cha, trừ người Con và kẻ mà người Con muốn mặc khải cho.>w Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha.! *Vào lúc ấy, Đức Giê-su cất tiếng nói : Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn. Vì thế, Ta nói cho các ngươi hay : đến ngày phán xét, đất Xơ-đôm còn được xử khoan hồng hơn các ngươi.6e Còn ngươi nữa, hỡi Ca-phác-na-um, ngươi tưởng sẽ được nâng lên đến tận trời ư ? Ngươi sẽ phải nhào xuống tận âm phủ ! Vì nếu các phép lạ đã làm nơi ngươi mà được làm tại Xơ-đôm, thì thành ấy đã tồn tại cho đến ngày nay.5 Vì thế, Ta nói cho các ngươi hay : đến ngày phán xét, thành Tia và thành Xi-đôn còn được xử khoan hồng hơn các ngươi. ~ Khốn cho ngươi, hỡi Kho-ra-din ! Khốn cho ngươi, hỡi Bết-xai-đa ! Vì nếu các phép lạ đã làm nơi các ngươi mà được làm tại Tia và Xi-đôn, thì họ đã mặc áo vải thô, rắc tro lên đầu tỏ lòng sám hối.}1 *Bấy giờ Người bắt đầu quở trách các thành đã chứng kiến phần lớn các phép lạ Người làm mà không sám hối :y|k Con Người đến, cũng ăn cũng uống như ai, thì thiên hạ lại bảo : Đây là tay ăn nhậu, bạn bè với quân thu thuế và phường tội lỗi. Nhưng Đức Khôn Ngoan được chứng minh bằng hành động.v{e Thật vậy, ông Gio-an đến, không ăn không uống, thì thiên hạ bảo : Ông ta bị quỷ ám.+zO và nói : Tụi tôi thổi sáo cho các anh, mà các anh không nhảy múa ; tụi tôi hát bài đưa đám, mà các anh không đấm ngực khóc than.{yo Tôi phải ví thế hệ này với ai ? Họ giống như lũ trẻ ngồi ngoài chợ gọi lũ trẻ khác,x7 Ai có tai thì nghe.nwU Và nếu anh em chịu tin lời tôi, thì ông Gio-an chính là Ê-li-a, người phải đến.ovW Cho đến ông Gio-an, tất cả các ngôn sứ cũng như Lề Luật đều đã nói tiên tri.%uC Từ thời ông Gio-an Tẩy Giả cho đến bây giờ, Nước Trời phải đương đầu với sức mạnh, ai mạnh sức thì chiếm được.dtA Tôi nói thật với anh em : trong số phàm nhân đã lọt lòng mẹ, chưa từng có ai cao trọng hơn ông Gio-an Tẩy Giả. Tuy nhiên, kẻ nhỏ nhất trong Nước Trời còn cao trọng hơn ông.7sg Chính ông là người Kinh Thánh đã nói tới khi chép rằng : Này Ta sai sứ giả của Ta đi trước mặt Con, người sẽ dọn đường cho Con đến.#r? Thế thì anh em ra xem gì ? Một vị ngôn sứ chăng ? Đúng thế đó ; mà tôi nói cho anh em biết, đây còn hơn cả ngôn sứ nữa..qU Thế thì anh em ra xem gì ? Một người mặc gấm vóc lụa là chăng ? Kìa những kẻ mặc gấm vóc lụa là thì ở trong cung điện nhà vua.Bp} Họ đi rồi, Đức Giê-su bắt đầu nói với đám đông về ông Gio-an rằng : Anh em ra xem gì trong hoang địa ? Một cây sậy phất phơ trước gió chăng ?Ao} và phúc thay người nào không vấp ngã vì tôi.:nm Người mù xem thấy, kẻ què được đi, người phong được sạch, kẻ điếc được nghe, người chết sống lại, kẻ nghèo được nghe Tin Mừng,mw Đức Giê-su trả lời : Các anh cứ về thuật lại cho ông Gio-an những điều mắt thấy tai nghe :}ls Thưa Thầy, Thầy có thật là Đấng phải đến không, hay là chúng tôi còn phải đợi ai khác ?k% *Ông Gio-an lúc ấy đang ngồi tù, nghe biết những việc Đức Ki-tô làm, liền sai môn đệ đến hỏi Người rằng :j 7 Ra chỉ thị cho mười hai môn đệ xong, Đức Giê-su rời chỗ đó, đi dạy dỗ và rao giảng trong các thành thị trong miền.qi[ *Và ai cho một trong những kẻ bé nhỏ này uống, dù chỉ một chén nước lã thôi, vì kẻ ấy là môn đệ của Thầy, thì Thầy bảo thật anh em, người đó sẽ không mất phần thưởng đâu.6he )Ai đón tiếp một ngôn sứ, vì người ấy là ngôn sứ, thì sẽ được lãnh phần thưởng dành cho bậc ngôn sứ ; ai đón tiếp một người công chính, vì người ấy là người công chính, thì sẽ được lãnh phần thưởng dành cho bậc công chính.~gu (Ai đón tiếp anh em là đón tiếp Thầy, và ai đón tiếp Thầy là đón tiếp Đấng đã sai Thầy.f! 'Ai giữ lấy mạng sống mình, thì sẽ mất ; còn ai liều mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm thấy được.\e1 &Ai không vác thập giá mình mà theo Thầy, thì không xứng với Thầy.d# %Ai yêu cha yêu mẹ hơn Thầy, thì không xứng với Thầy. Ai yêu con trai con gái hơn Thầy, thì không xứng với Thầy.8ck $Kẻ thù của mình chính là người nhà.b! #Quả vậy, Thầy đến để gây chia rẽ giữa con trai với cha, giữa con gái với mẹ, giữa con dâu với mẹ chồng.#a? "* Anh em đừng tưởng Thầy đến đem bình an cho trái đất ; Thầy đến không phải để đem bình an, nhưng để đem gươm giáo.`5 !Còn ai chối Thầy trước mặt thiên hạ, thì Thầy cũng sẽ chối người ấy trước mặt Cha Thầy, Đấng ngự trên trời.9_k * Phàm ai tuyên bố nhận Thầy trước mặt thiên hạ, thì Thầy cũng sẽ tuyên bố nhận người ấy trước mặt Cha Thầy, Đấng ngự trên trời.U^# Vậy anh em đừng sợ, anh em còn quý giá hơn muôn vàn chim sẻ.w]g Thì đối với anh em cũng vậy, ngay đến tóc trên đầu anh em, Người cũng đếm cả rồi.\/ Hai con chim sẻ chỉ bán được một hào phải không ? Thế mà, không một con nào rơi xuống đất ngoài ý của Cha anh em.L[ * Anh em đừng sợ những kẻ giết thân xác mà không giết được linh hồn. Đúng hơn, anh em hãy sợ Đấng có thể tiêu diệt cả hồn lẫn xác trong hoả ngục.(ZI Điều Thầy nói với anh em lúc đêm hôm, thì hãy nói ra giữa ban ngày ; và điều anh em nghe rỉ tai, thì hãy lên mái nhà rao giảng.7Yg Vậy anh em đừng sợ người ta. Thật ra, không có gì che giấu mà sẽ không được tỏ lộ, không có gì bí mật, mà người ta sẽ không biết.2X] Trò được như thầy, tớ được như chủ, đã là khá lắm rồi. Chủ nhà mà người ta còn gọi là Bê-en-dê-bun, huống chi là người nhà.9Wm Trò không hơn thầy, tớ không hơn chủ.UV# * Khi người ta bách hại anh em trong thành này, thì hãy trốn sang thành khác. Thầy bảo thật anh em : anh em chưa đi hết các thành của Ít-ra-en, thì Con Người đã đến.U% Vì danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù ghét. Nhưng kẻ nào bền chí đến cùng, kẻ ấy sẽ được cứu thoát.2T] Anh sẽ nộp em, em sẽ nộp anh cho người ta giết ; cha sẽ nộp con, con cái sẽ đứng lên chống lại cha mẹ và làm cho cha mẹ phải chết.qS[ thật vậy, không phải chính anh em nói, mà là Thần Khí của Cha anh em nói trong anh em.5Rc *Khi người ta nộp anh em, thì anh em đừng lo phải nói làm sao hay phải nói gì, vì trong giờ đó, Thiên Chúa sẽ cho anh em biết phải nói gì :Q3 Và anh em sẽ bị điệu ra trước mặt vua chúa quan quyền vì Thầy để làm chứng cho họ và các dân ngoại được biết.P7 Hãy coi chừng người đời. Họ sẽ nộp anh em cho các hội đồng, và sẽ đánh đập anh em trong các hội đường của họ.O Này, Thầy sai anh em đi như chiên đi vào giữa bầy sói. Vậy anh em phải khôn như rắn và đơn sơ như bồ câu.N Thầy bảo thật anh em, trong Ngày phán xét, đất Xơ-đôm và Gô-mô-ra còn được xử khoan hồng hơn thành đó.M Nếu người ta không đón tiếp và nghe lời anh em, thì khi ra khỏi nhà hay thành ấy, anh em hãy giũ bụi chân lại.@Ly Nếu nhà ấy xứng đáng, thì bình an của anh em sẽ đến với họ ; còn nếu nhà ấy không xứng đáng, thì bình an của anh em sẽ trở về với anh em.IK  Vào nhà nào, anh em hãy chào chúc bình an cho nhà ấy.0JY Khi anh em vào bất cứ thành nào hay làng nào, thì hãy dò hỏi xem ở đó ai là người xứng đáng, và hãy ở lại đó cho đến lúc ra đi.I Đi đường, đừng mang bao bị, đừng mặc hai áo, đừng đi dép hay cầm gậy. Vì thợ thì đáng được nuôi ăn.a %Bấy giờ, Người nói với môn đệ rằng : Lúa chín đầy đồng, mà thợ gặt lại ít.=3 $*Đức Giê-su thấy đám đông thì chạnh lòng thương, vì họ lầm than vất vưởng, như bầy chiên không người chăn dắt.G< #Đức Giê-su đi khắp các thành thị, làng mạc, giảng dạy trong các hội đường, rao giảng Tin Mừng Nước Trời và chữa hết các bệnh hoạn tật nguyền.h;I "Nhưng người Pha-ri-sêu lại bảo : Ông ấy dựa thế quỷ vương mà trừ quỷ.):K !Khi quỷ bị trục xuất rồi, thì người câm nói được. Dân chúng kinh ngạc, nói rằng : Ở Ít-ra-en, chưa hề thấy thế bao giờ !o9W Họ vừa đi ra thì người ta đem đến cho Đức Giê-su một người câm bị quỷ ám.\81 Nhưng vừa ra khỏi đó, họ đã nói về Người trong khắp cả vùng.o7W Mắt họ liền mở ra. Người nghiêm giọng bảo họ : Coi chừng, đừng cho ai biết !p6Y Bấy giờ Người sờ vào mắt họ và nói : Các anh tin thế nào thì được như vậy.`59 Khi Đức Giê-su về tới nhà, thì hai người mù ấy tiến lại gần. Người nói với họ : Các anh có tin là tôi làm được điều ấy không ? Họ đáp : Thưa Ngài, chúng tôi tin.&4E *Đang khi Đức Giê-su ra khỏi nơi đó, thì có hai người mù đi theo kêu lên rằng : Lạy Con vua Đa-vít, xin thương xót chúng tôi !23_ Và tin ấy đồn ra khắp cả vùng.{2o Khi đám đông bị đuổi ra rồi, thì Người đi vào, cầm lấy tay con bé, nó liền trỗi dậy.b1= Lui ra ! Con bé có chết đâu, nó ngủ đấy ! Nhưng họ chế nhạo Người.y0k Đức Giê-su đến nhà viên thủ lãnh ; thấy phường kèn và đám đông xôn xao, Người nói :4/a Đức Giê-su quay lại thấy bà thì nói : Này con, cứ yên tâm, lòng tin của con đã cứu chữa con. Và ngay từ giờ ấy, bà được cứu chữa.w.g vì bà nghĩ bụng : Tôi chỉ cần sờ được vào áo của Người thôi là sẽ được cứu !-- *Bỗng một người đàn bà bị băng huyết đã mười hai năm tiến đến phía sau Người và sờ vào tua áo của Người,h,I Đức Giê-su đứng dậy đi theo ông ấy, và các môn đệ cũng đi với Người.n+U Người còn đang nói với họ như thế, thì bỗng một vị thủ lãnh đến gần bái lạy Người và nói : Con gái tôi vừa mới chết. Nhưng xin Ngài đến đặt tay lên cháu, là nó sẽ sống.n*U Người ta cũng không đổ rượu mới vào bầu da cũ, vì như vậy, bầu sẽ bị nứt : rượu chảy ra và bầu cũng hư. Nhưng rượu mới thì đổ vào bầu mới : thế là giữ được cả hai.) Chẳng ai lấy vải mới mà vá áo cũ, vì miếng vá mới sẽ co lại, khiến áo rách lại càng rách thêm.i(K Đức Giê-su trả lời : Chẳng lẽ khách dự tiệc cưới lại có thể than khóc, khi chàng rể còn ở với họ ? Nhưng khi tới ngày chàng rể bị đem đi rồi, bấy giờ họ mới ăn chay.G' Bấy giờ, các môn đệ ông Gio-an tiến lại hỏi Đức Giê-su rằng : Tại sao chúng tôi và các người Pha-ri-sêu ăn chay, mà môn đệ ông lại không ăn chay ?]&3 Hãy về học cho biết ý nghĩa của câu này : Ta muốn lòng nhân chứ đâu cần lễ tế. Vì tôi không đến để kêu gọi người công chính, mà để kêu gọi người tội lỗi.% Nghe thấy thế, Đức Giê-su nói : Người khoẻ mạnh không cần thầy thuốc, người đau ốm mới cần.A${ Thấy vậy, những người Pha-ri-sêu nói với các môn đệ Người rằng : Sao Thầy các anh lại ăn uống với bọn thu thuế, và quân tội lỗi như vậy ?/#W Khi Đức Giê-su đang dùng bữa tại nhà ông ấy, có nhiều người thu thuế và tội lỗi kéo đến, cùng ăn với Người và các môn đệ.e"C *Bỏ nơi ấy, Đức Giê-su đi ngang qua trạm thu thuế, thì thấy một người tên là Mát-thêu đang ngồi tại trạm. Người bảo ông : Anh hãy theo tôi ! Ông đứng dậy đi theo Người.! Thấy vậy, dân chúng sợ hãi và tôn vinh Thiên Chúa đã ban cho loài người được quyền năng như thế.= u *Người bại liệt đứng dậy, đi về nhà.P Vậy, để các ông biết : ở dưới đất này, Con Người có quyền tha tội – bấy giờ Đức Giê-su bảo người bại liệt : Đứng dậy, vác giường đi về nhà ! Trong hai điều : một là bảo : Con đã được tha tội rồi, hai là bảo : Đứng dậy mà đi, điều nào dễ hơn ? Nhưng Đức Giê-su biết ý nghĩ của họ, liền nói : Sao các ông lại nghĩ xấu trong bụng như vậy ?S Có mấy kinh sư nghĩ bụng rằng : Ông này nói phạm thượng.xi Người ta liền khiêng đến cho Người một kẻ bại liệt nằm trên giường. Thấy họ có lòng tin như vậy, Đức Giê-su bảo người bại liệt : Này con, cứ yên tâm, con đã được tha tội rồi !X + Đức Giê-su xuống thuyền, băng qua hồ, trở về thành của mình. "Bấy giờ, cả thành ra đón Đức Giê-su, và khi gặp Người, họ xin Người rời khỏi vùng đất của họ.%!Các người chăn heo chạy trốn vào thành, kể lại mọi sự, và những gì đã xảy ra cho những người bị quỷ ám.M Người bảo : Đi đi ! Chúng liền ra khỏi hai người đó và nhập vào bầy heo. Thế là tất cả bầy heo từ trên sườn núi lao xuống biển và chết đuối hết.Bọn quỷ nài xin Người rằng : Nếu ông đuổi chúng tôi, thì xin sai chúng tôi nhập vào bầy heo kia.NKhi ấy, ở đàng xa, có một bầy heo rất đông đang ăn.-SChúng la lên rằng : Hỡi Con Thiên Chúa, chuyện chúng tôi can gì đến ông ? Chưa tới lúc mà ông đã đến đây làm khổ chúng tôi sao ?lQKhi Đức Giê-su sang bờ bên kia, và đến miền Ga-đa-ra, thì có hai người bị quỷ ám từ trong đám mồ mả ra đón Người ; chúng rất dữ tợn, đến nỗi không ai dám qua lại lối ấy.Người ta ngạc nhiên và nói : Ông này là người thế nào mà cả đến gió và biển cũng tuân lệnh ?1[Đức Giê-su nói : Sao nhát thế, hỡi những người kém lòng tin ! Rồi Người trỗi dậy, ngăm đe gió và biển : biển liền lặng như tờ.~uCác ông lại gần đánh thức Người và nói : Thưa Ngài, xin cứu chúng con, chúng con chết mất !lQBỗng nhiên biển động mạnh khiến sóng ập vào thuyền, nhưng Người vẫn ngủ.MĐức Giê-su xuống thuyền, các môn đệ đi theo Người.m SĐức Giê-su bảo : Anh hãy đi theo tôi, cứ để kẻ chết chôn kẻ chết của họ.~ uMột môn đệ khác thưa với Người : Thưa Ngài, xin cho phép con về chôn cất cha con trước đã. Đức Giê-su trả lời : Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu.w gMột kinh sư tiến đến thưa Người rằng : Thưa Thầy, Thầy đi đâu, tôi cũng xin đi theo.Z -Thấy xung quanh có đám đông, Đức Giê-su ra lệnh sang bờ bên kia.1để ứng nghiệm lời ngôn sứ I-sai-a : Người đã mang lấy các tật nguyền của ta và gánh lấy các bệnh hoạn của ta.PChiều đến, người ta đem nhiều kẻ bị quỷ ám tới gặp Đức Giê-su. Người nói một lời là trừ được các thần dữ và Người chữa lành mọi kẻ ốm đau,iKNgười đụng vào tay bà, cơn sốt dứt ngay và bà trỗi dậy phục vụ Người.ucĐức Giê-su đến nhà ông Phê-rô, thấy bà mẹ vợ ông đang nằm liệt và lên cơn sốt.V% Rồi Đức Giê-su nói với viên đại đội trưởng rằng : Ông cứ về đi ! Ông tin thế nào thì được như vậy ! Và ngay giờ đó, người đầy tớ được khỏi bệnh./ Nhưng con cái Nước Trời thì sẽ bị quăng ra chỗ tối tăm bên ngoài, ở đó người ta sẽ phải khóc lóc nghiến răng.B} Tôi nói cho các ông hay : Từ phương đông phương tây, nhiều người sẽ đến dự tiệc cùng các tổ phụ Áp-ra-ham, I-xa-ác và Gia-cóp trong Nước Trời.N Nghe vậy, Đức Giê-su ngạc nhiên và nói với những kẻ theo Người rằng : Tôi bảo thật các ông : tôi không thấy một người Ít-ra-en nào có lòng tin như thế. Vì tôi đây, tuy dưới quyền kẻ khác, tôi cũng có lính tráng dưới quyền tôi. Tôi bảo người này : Đi !, là nó đi, bảo người kia : Đến !, là nó đến, và bảo người nô lệ của tôi : Làm cái này !, là nó làm.#Thưa Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh.c~?Người nói : Chính tôi sẽ đến chữa nó. Viên đại đội trưởng đáp :k}OThưa Ngài, tên đầy tớ của tôi bị tê bại nằm liệt ở nhà, đau đớn lắm.|Khi Đức Giê-su vào thành Ca-phác-na-um, có một viên đại đội trưởng đến gặp Người và nài xin :\{1Rồi Đức Giê-su bảo anh : Coi chừng, đừng nói với ai cả, nhưng hãy đi trình diện tư tế và dâng của lễ, như ông Mô-sê đã truyền, để làm chứng cho người ta biết.zNgười giơ tay đụng vào anh và bảo : Tôi muốn, anh sạch đi. Lập tức, anh được sạch bệnh phong.3y_Bỗng có một người mắc bệnh phong tiến lại, bái lạy Người và nói : Thưa Ngài, nếu Ngài muốn, Ngài có thể làm cho tôi được sạch.`x ;*Khi Đức Giê-su ở trên núi xuống, đám đông lũ lượt đi theo Người.wwgvì Người giảng dạy như một Đấng có thẩm quyền, chứ không như các kinh sư của họ.vKhi Đức Giê-su giảng dạy những điều ấy xong, dân chúng sửng sốt về lời giảng dạy của Người,su_Gặp mưa sa, nước cuốn hay bão táp ập vào, nhà ấy sẽ sụp đổ, sụp đổ tan tành.t+Còn ai nghe những lời Thầy nói đây, mà chẳng đem ra thực hành, thì ví được như người ngu dại xây nhà trên cát.sDù mưa sa, nước cuốn, hay bão táp ập vào, nhà ấy cũng không sụp đổ, vì đã xây trên nền đá. rVậy ai nghe những lời Thầy nói đây mà đem ra thực hành, thì ví được như người khôn xây nhà trên đá.&qEVà bấy giờ Thầy sẽ tuyên bố với họ : Ta không hề biết các ngươi ; xéo đi cho khuất mắt Ta, hỡi bọn làm điều gian ác ! pTrong ngày ấy, nhiều người sẽ thưa với Thầy rằng : Lạy Chúa, lạy Chúa, nào chúng tôi đã chẳng từng nhân danh Chúa mà nói tiên tri, nhân danh Chúa mà trừ quỷ, nhân danh Chúa mà làm nhiều phép lạ đó sao ?zom* Không phải bất cứ ai thưa với Thầy : Lạy Chúa ! Lạy Chúa ! là được vào Nước Trời cả đâu ! Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự trên trời, mới được vào mà thôi.LnVậy, cứ xem họ sinh hoa quả nào, thì biết họ là ai.Xm)Cây nào không sinh quả tốt, thì bị chặt đi và quăng vào lửa.hlICây tốt không thể sinh quả xấu, cũng như cây xấu không thể sinh quả tốt.Wk'Nên hễ cây tốt thì sinh quả tốt, cây xấu thì sinh quả xấu.j7Cứ xem họ sinh hoa quả nào, thì biết họ là ai. Ở bụi gai, làm gì có nho mà hái ? Trên cây găng, làm gì có vả mà bẻ ?i7* Anh em hãy coi chừng các ngôn sứ giả, họ đội lốt chiên mà đến với anh em ; nhưng bên trong, họ là sói dữ tham mồi.|hqCòn cửa hẹp và đường chật thì đưa đến sự sống, nhưng ít người tìm được lối ấy.g5 * Hãy qua cửa hẹp mà vào, vì cửa rộng và đường thênh thang thì đưa đến diệt vong, mà nhiều người lại đi qua đó.Af{ Vậy tất cả những gì anh em muốn người ta làm cho mình, thì chính anh em cũng hãy làm cho người ta, vì Luật Mô-sê và lời các ngôn sứ là thế đó.ey Vậy nếu anh em vốn là những kẻ xấu mà còn biết cho con cái mình những của tốt lành, phương chi Cha anh em, Đấng ngự trên trời, lại không ban những của tốt lành cho những kẻ kêu xin Người sao ?>dw Hoặc nó xin con cá, mà lại cho nó con rắn ?ecC Có người nào trong anh em, khi con mình xin cái bánh, mà lại cho nó hòn đá ?mbSVì hễ ai xin thì nhận được, ai tìm thì sẽ thấy, ai gõ cửa thì sẽ mở ra cho.qa[* Anh em cứ xin thì sẽ được, cứ tìm thì sẽ thấy, cứ gõ cửa thì sẽ mở ra cho.(`I* Của thánh, đừng quăng cho chó ; ngọc trai, chớ liệng cho heo, kẻo chúng giày đạp dưới chân, rồi còn quay lại cắn xé anh em.._UHỡi kẻ đạo đức giả ! Lấy cái xà ra khỏi mắt anh trước đã, rồi anh sẽ thấy rõ, để lấy cái rác ra khỏi mắt người anh em.#^?Sao anh lại nói với người anh em : Hãy để tôi lấy cái rác ra khỏi mắt bạn, trong khi có cả một cái xà trong con mắt anh ?]#Sao anh thấy cái rác trong con mắt của người anh em, mà cái xà trong con mắt của mình thì lại không để ý tới ?G\vì anh em xét đoán thế nào, thì anh em cũng sẽ bị Thiên Chúa xét đoán như vậy ; và anh em đong đấu nào, thì Thiên Chúa cũng sẽ đong đấu ấy cho anh em.R[ * Anh em đừng xét đoán, để khỏi bị Thiên Chúa xét đoán, Z "Vậy, anh em đừng lo lắng về ngày mai : ngày mai, cứ để ngày mai lo. Ngày nào có cái khổ của ngày ấy."Y=!Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho.X- Tất cả những thứ đó, dân ngoại vẫn tìm kiếm. Cha anh em trên trời thừa biết anh em cần tất cả những thứ đó.mWSVì thế, anh em đừng lo lắng tự hỏi : ta sẽ ăn gì, uống gì, hay mặc gì đây ?@VyVậy nếu hoa cỏ ngoài đồng, nay còn, mai đã quẳng vào lò, mà Thiên Chúa còn mặc đẹp cho như thế, thì huống hồ là anh em, ôi những kẻ kém tin !!U;thế mà, Thầy bảo cho anh em biết : ngay cả vua Sa-lô-môn, dù vinh hoa tột bậc, cũng không mặc đẹp bằng một bông hoa ấy.FTCòn về áo mặc cũng thế, lo lắng làm gì ? Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng mọc lên thế nào mà rút ra bài học : chúng không làm lụng, không kéo sợi ;zSmHỏi có ai trong anh em, nhờ lo lắng, mà kéo dài đời mình thêm được dù chỉ một gang tay ?ERHãy xem chim trời : chúng không gieo, không gặt, không thu tích vào kho ; thế mà Cha anh em trên trời vẫn nuôi chúng. Anh em lại chẳng quý giá hơn chúng sao ?Q}Vì vậy Thầy bảo cho anh em biết : đừng lo cho mạng sống : lấy gì mà ăn ; cũng đừng lo cho thân thể : lấy gì mà mặc. Mạng sống chẳng trọng hơn của ăn, và thân thể chẳng trọng hơn áo mặc sao ?P* Không ai có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của được.!O;Còn nếu mắt anh xấu, thì toàn thân anh sẽ tối. Vậy nếu ánh sáng nơi anh lại thành bóng tối, thì tối biết chừng nào !pNY* Đèn của thân thể là con mắt. Vậy nếu mắt anh sáng, thì toàn thân anh sẽ sáng.EMVì kho tàng của anh ở đâu, thì lòng anh ở đó.!L;Nhưng hãy tích trữ cho mình những kho tàng trên trời, nơi mối mọt không làm hư nát, và kẻ trộm không khoét vách lấy đi.K-* Anh em đừng tích trữ cho mình những kho tàng dưới đất, nơi mối mọt làm hư nát, và kẻ trộm khoét vách lấy đi.PJđể không ai thấy là anh ăn chay ngoại trừ Cha của anh, Đấng hiện diện nơi kín đáo. Và Cha của anh, Đấng thấu suốt những gì kín đáo, sẽ trả lại cho anh.WI'Còn anh, khi ăn chay, nên rửa mặt cho sạch, chải đầu cho thơm,~Hu* Rồi khi ăn chay, anh em chớ làm bộ rầu rĩ như bọn đạo đức giả : chúng làm cho ra vẻ thiểu não, để thiên hạ thấy là chúng ăn chay. Thầy bảo thật anh em, chúng đã được phần thưởng rồi.wGgNhưng nếu anh em không tha thứ cho người ta, thì Cha anh em cũng sẽ không tha lỗi cho anh em.}FsThật vậy, nếu anh em tha lỗi cho người ta, thì Cha anh em trên trời cũng sẽ tha thứ cho anh em.kEO xin đừng để chúng con sa chước cám dỗ, nhưng cứu chúng con cho khỏi sự dữ.rD] xin tha tội cho chúng con như chúng con cũng tha cho những người có lỗi với chúng con ;GC Xin Cha cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày ;dBA triều đại Cha mau đến, ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời.A5 * Vậy, anh em hãy cầu nguyện như thế này : Lạy Cha chúng con là Đấng ngự trên trời, xin làm cho danh thánh Cha vinh hiển, ~~@}}||+{{zzyjy"xkwwVvvuktt srr qppcoo6nmmljjZihh gpgffeeddNcc_cbUb3aa(`__(^L]\\[[DZYYXTWWuVV0UTTS4RhQPP%OOWNN8MiLLwKKJJIHHcGGFEE DsCCQBB8AAC@@??/>>Y==y<;;::5988a77g66c55~54m33B22u1100j//b..*-v,,?++Q**@)|((W'''&n%%&$##'""A!!E Ro9e>scMv Pa  6 F 8aGtaaBấy giờ Đức Giê-su lại gần, chạm vào các ông và bảo : Trỗi dậy đi, đừng sợ !S`Nghe vậy, các môn đệ kinh hoàng, ngã sấp mặt xuống đất.t_aÔng còn đang nói, chợt có đám mây sáng ngời bao phủ các ông, và có tiếng từ đám mây phán rằng : Đây là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về Người. Các ngươi hãy vâng nghe lời Người !~^uBấy giờ ông Phê-rô thưa với Đức Giê-su rằng : Lạy Ngài, chúng con ở đây, thật là hay ! Nếu Ngài muốn, con xin dựng tại đây ba cái lều, một cho Ngài, một cho ông Mô-sê, và một cho ông Ê-li-a.j]MVà bỗng các ông thấy ông Mô-sê và ông Ê-li-a hiện ra đàm đạo với Người.>\uRồi Người biến đổi hình dạng trước mặt các ông. Dung nhan Người chói lọi như mặt trời, và y phục Người trở nên trắng tinh như ánh sáng.Q[ *Sáu ngày sau, Đức Giê-su đem các ông Phê-rô, Gia-cô-bê và Gio-an là em ông Gia-cô-bê đi theo mình. Người đưa các ông đi riêng ra một chỗ, tới một ngọn núi cao.;ZoThầy bảo thật anh em : trong số người có mặt ở đây, có những kẻ sẽ không phải nếm sự chết trước khi thấy Con Người đến hiển trị.RYVì Con Người sẽ ngự đến trong vinh quang của Cha Người, cùng với các thiên thần của Người, và bấy giờ, Người sẽ thưởng phạt ai nấy xứng việc họ làm.?XwVì nếu người ta được cả thế giới mà phải thiệt mất mạng sống, thì nào có lợi gì ? Hoặc người ta sẽ lấy gì mà đổi mạng sống mình ?.WUQuả vậy, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất ; còn ai liều mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm được mạng sống ấy.VRồi Đức Giê-su nói với các môn đệ : Ai muốn theo Thầy, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo.kUONhưng Đức Giê-su quay lại bảo ông Phê-rô : Xa-tan, lui lại đằng sau Thầy ! Anh cản lối Thầy, vì tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài người.&TE*Ông Phê-rô liền kéo riêng Người ra và bắt đầu trách Người : Xin Thiên Chúa thương đừng để Thầy gặp phải chuyện ấy !!S;Từ lúc đó, Đức Giê-su Ki-tô bắt đầu tỏ cho các môn đệ biết : Người phải đi Giê-ru-sa-lem, phải chịu nhiều đau khổ do các kỳ mục, các thượng tế và kinh sư gây ra, rồi bị giết chết, và ngày thứ ba sẽ sống lại.uRcRồi Người cấm ngặt các môn đệ không được nói cho ai biết Người là Đấng Ki-tô.|QqThầy sẽ trao cho anh chìa khoá Nước Trời : dưới đất, anh cầm buộc điều gì, trên trời cũng sẽ cầm buộc như vậy ; dưới đất, anh tháo cởi điều gì, trên trời cũng sẽ tháo cởi như vậy.[P/Còn Thầy, Thầy bảo cho anh biết : anh là Phê-rô, nghĩa là Tảng Đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi.jOMĐức Giê-su nói với ông : Này anh Si-môn con ông Giô-na, anh thật là người có phúc, vì không phải phàm nhân mặc khải cho anh điều ấy, nhưng là Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời.bN=Ông Si-môn Phê-rô thưa : Thầy là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống.PMĐức Giê-su lại hỏi : Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai ?=LsCác ông thưa : Kẻ thì nói là ông Gio-an Tẩy Giả, kẻ thì bảo là ông Ê-li-a, có người lại cho là ông Giê-rê-mi-a hay một trong các vị ngôn sứ.%KC *Khi Đức Giê-su đến vùng kế cận thành Xê-da-rê Phi-líp-phê, Người hỏi các môn đệ rằng : Người ta nói Con Người là ai ? J9 Bấy giờ các ông mới hiểu là Người không bảo phải coi chừng men bánh, mà phải coi chừng giáo lý Pha-ri-sêu và Xa-đốc."I= Tại sao anh em không hiểu rằng Thầy chẳng có ý nói về bánh, khi Thầy nói : Anh em phải coi chừng men Pha-ri-sêu và Xa-đốc ?H Rồi chuyện bảy chiếc bánh nuôi bốn ngàn người nữa ? Và anh em còn thu lại được bao nhiêu thúng ?(GI Anh em chưa hiểu ư ? Anh em không nhớ chuyện năm chiếc bánh nuôi năm ngàn người sao ? Và anh em còn thu lại được bao nhiêu giỏ ?FNhưng, biết thế, Đức Giê-su nói : Sao anh em lại nghĩ đến chuyện không có bánh, người đâu mà kém tin vậy ?RECác môn đệ nghĩ thầm rằng : Tại chúng ta không đem bánh.xDiĐức Giê-su bảo các ông : Anh em phải cẩn thận, phải coi chừng men Pha-ri-sêu và Xa-đốc.DC*Khi sang bờ bên kia, các môn đệ quên đem bánh.CBThế hệ gian ác và ngoại tình này đòi dấu lạ. Nhưng chúng sẽ không được thấy dấu lạ nào, ngoài dấu lạ ông Giô-na. Rồi Người bỏ họ mà đi.FArồi sớm mai, các ông nói : Ráng trắng thì mưa. Cảnh sắc bầu trời thì các ông biết cắt nghĩa, còn thời điềm thì các ông lại không cắt nghĩa nổi.T@!Người đáp : Chiều đến, các ông nói : Ráng vàng thì nắng,J? *Bấy giờ, có những người thuộc phái Pha-ri-sêu và phái Xa-đốc lại gần Đức Giê-su, và để thử Người, thì xin Người cho thấy một dấu lạ từ trời.a>;'Sau khi giải tán đám đông, Đức Giê-su lên thuyền, sang miền Ma-ga-đan.k=O&Số người ăn có tới bốn ngàn người đàn ông, không kể đàn bà và trẻ con.<%Ai nấy đều ăn và được no nê. Những mẩu bánh còn thừa, người ta thu lại được bảy thúng đầy.%;C$Rồi Người cầm lấy bảy chiếc bánh và mấy con cá, dâng lời tạ ơn, bẻ ra, trao cho môn đệ, và môn đệ trao cho đám đông.P:#Bấy giờ, Người truyền cho đám đông ngồi xuống đất. 9 "Đức Giê-su hỏi : Anh em có mấy chiếc bánh ? Các ông đáp : Thưa có bảy chiếc bánh và một ít cá nhỏ. 8 !Các môn đệ thưa : Trong nơi hoang vắng này, chúng con lấy đâu ra đủ bánh cho đám đông như vậy ăn no ?27] Đức Giê-su gọi các môn đệ lại mà nói : Thầy chạnh lòng thương đám đông, vì họ ở luôn với Thầy đã ba ngày rồi và họ không có gì ăn. Thầy không muốn giải tán họ, để họ nhịn đói mà về, sợ rằng họ bị xỉu dọc đường._67khiến đám đông phải kinh ngạc vì thấy kẻ câm nói được, người tàn tật được lành, người què đi được, người mù xem thấy. Và họ tôn vinh Thiên Chúa của Ít-ra-en. 5Có những đám người đông đảo kéo đến cùng Người, đem theo những kẻ què quặt, đui mù, tàn tật, câm điếc và nhiều bệnh nhân khác nữa. Họ đặt những kẻ ấy dưới chân Người và Người chữa lành,4w*Đức Giê-su xuống khỏi miền ấy, đến ven biển hồ Ga-li-lê. Người lên núi và ngồi ở đó.13[Bấy giờ Đức Giê-su đáp : Này bà, lòng tin của bà mạnh thật. Bà muốn sao thì sẽ được vậy. Từ giờ đó, con gái bà được khỏi.2Bà ấy nói : Thưa Ngài, đúng thế, nhưng mà lũ chó con cũng được ăn những mảnh vụn trên bàn chủ rơi xuống.`19Người đáp : Không nên lấy bánh dành cho con cái mà ném cho lũ chó con.d0ABà ấy đến bái lạy mà thưa Người rằng : Lạy Ngài, xin cứu giúp tôi !z/mNgười đáp : Thầy chỉ được sai đến với những con chiên lạc của nhà Ít-ra-en mà thôi.J. Nhưng Người không đáp lại một lời. Các môn đệ lại gần xin với Người rằng : Xin Thầy bảo bà ấy về đi, vì bà ấy cứ theo sau chúng ta mà kêu mãi !]-3thì này có một người đàn bà Ca-na-an, ở miền ấy đi ra, kêu lên rằng : Lạy Ngài là Con vua Đa-vít, xin rủ lòng thương tôi ! Đứa con gái tôi bị quỷ ám khổ sở lắm !J, Ra khỏi đó, Đức Giê-su lui về miền Tia và Xi-đôn,+!Đó mới là những cái làm cho con người ra ô uế ; còn ăn mà không rửa tay thì không làm cho con người ra ô uế.**MVì tự lòng phát xuất những ý định gian tà, những tội giết người, ngoại tình, tà dâm, trộm cắp, làm chứng gian và vu khống.)#Còn những cái gì từ miệng xuất ra, là phát xuất tự lòng, chính những cái ấy mới làm cho con người ra ô uế.}(sAnh em không hiểu rằng bất cứ cái gì vào miệng thì xuống bụng, rồi bị thải ra ngoài sao ?d'AĐức Giê-su đáp : Cả anh em nữa, bây giờ mà anh em vẫn còn ngu tối sao ?b&=Ông Phê-rô thưa với Người : Xin Thầy giải thích dụ ngôn cho chúng con.%Cứ để mặc họ. Họ là những người mù dắt người mù. Mù mà lại dắt mù, cả hai sẽ lăn cù xuống hố. $ Đức Giê-su đáp : Cây nào mà Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời, đã không trồng, thì sẽ bị nhổ đi.?#w Bấy giờ các môn đệ đến gần Đức Giê-su mà thưa rằng : Thầy có biết không ? Những người Pha-ri-sêu đã vấp phạm khi nghe Thầy nói lời ấy.!"; Không phải cái vào miệng làm cho con người ra ô uế, nhưng cái từ miệng xuất ra, cái đó mới làm cho con người ra ô uế.g!G *Sau đó, Đức Giê-su gọi đám đông lại mà bảo : Hãy nghe và hiểu cho rõ :  Chúng có thờ phượng Ta thì cũng vô ích, vì giáo lý chúng giảng dạy chỉ là giới luật phàm nhân.a;Dân này tôn kính Ta bằng môi bằng miệng, còn lòng chúng thì lại xa Ta.}Những kẻ đạo đức giả kia, ngôn sứ I-sai-a thật đã nói tiên tri rất đúng về các ông rằng :+Othì người ấy không phải thờ cha kính mẹ nữa. Như thế, các ông dựa vào truyền thống của các ông mà huỷ bỏ lời Thiên Chúa./WCòn các ông, các ông lại bảo : Ai nói với cha với mẹ rằng : những gì con có để giúp cha mẹ, đều là lễ phẩm dâng cho Chúa rồi,Quả thế, Thiên Chúa dạy : Ngươi hãy thờ cha kính mẹ ; kẻ nào nguyền rủa cha mẹ, thì phải bị xử tử. 9Người trả lời : Còn các ông, tại sao các ông dựa vào truyền thống của các ông mà vi phạm điều răn của Thiên Chúa ?veSao môn đệ ông vi phạm truyền thống của tiền nhân, không chịu rửa tay khi dùng bữa ?  *Bấy giờ có mấy người Pha-ri-sêu và mấy kinh sư từ Giê-ru-sa-lem đến gặp Đức Giê-su và nói rằng :  $Họ nài xin Người cho họ chỉ sờ vào tua áo của Người thôi, và ai đã sờ vào thì đều được khỏi.'G#Dân địa phương nhận ra Đức Giê-su, liền tung tin ra khắp vùng, và người ta đem tất cả những kẻ đau ốm đến với Người.V%"Khi qua biển rồi, thầy trò lên đất liền, vào Ghen-nê-xa-rét.r]!Những kẻ ở trong thuyền bái lạy Người và nói : Quả thật Ngài là Con Thiên Chúa !D Khi thầy trò đã lên thuyền, thì gió lặng ngay.yĐức Giê-su liền đưa tay nắm lấy ông và nói : Người đâu mà kém tin vậy ! Sao lại hoài nghi ?Nhưng thấy gió thổi thì ông đâm sợ, và khi bắt đầu chìm, ông la lên : Thưa Ngài, xin cứu con với !-Đức Giê-su bảo ông : Cứ đến ! Ông Phê-rô từ thuyền bước xuống, đi trên mặt nước, và đến với Đức Giê-su.#?Ông Phê-rô liền thưa với Người : Thưa Ngài, nếu quả là Ngài, thì xin truyền cho con đi trên mặt nước mà đến với Ngài.eCĐức Giê-su liền bảo các ông : Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ !z mThấy Người đi trên mặt biển, các ông hoảng hốt bảo nhau : Ma đấy !, và sợ hãi la lên.c ?Vào khoảng canh tư, Người đi trên mặt biển mà đến với các môn đệ.v eCòn chiếc thuyền thì đã ra xa bờ đến cả mấy cây số, bị sóng đánh vì ngược gió. Giải tán họ xong, Người lên núi một mình mà cầu nguyện. Tối đến Người vẫn ở đó một mình. *Đức Giê-su liền bắt các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia trước, trong lúc Người giải tán dân chúng.a;Số người ăn có tới năm ngàn đàn ông, không kể đàn bà và trẻ con. Ai nấy đều ăn và được no nê. Những mẩu bánh còn thừa, người ta thu lại được mười hai giỏ đầy.Rồi sau đó, Người truyền cho dân chúng ngồi xuống cỏ. Người cầm lấy năm cái bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng, và bẻ ra, trao cho môn đệ. Và môn đệ trao cho dân chúng.7iNgười bảo : Đem lại đây cho Thầy !iKCác ông đáp : Ở đây, chúng con chỉ có vỏn vẹn năm cái bánh và hai con cá !jMĐức Giê-su bảo : Họ không cần phải đi đâu cả, chính anh em hãy cho họ ăn.Z-Chiều đến, các môn đệ lại gần thưa với Người : Nơi đây hoang vắng, và đã muộn rồi, vậy xin Thầy cho dân chúng về, để họ vào các làng mạc mua lấy thức ăn.*MRa khỏi thuyền, Đức Giê-su trông thấy một đoàn người đông đảo thì chạnh lòng thương, và chữa lành các bệnh nhân của họ.V% *Nghe tin ấy, Đức Giê-su lánh khỏi nơi đó, đi thuyền đến một chỗ hoang vắng riêng biệt. Nghe biết vậy, đông đảo dân chúng từ các thành đi bộ mà theo Người.kO Môn đệ ông đến lấy thi hài ông đem đi mai táng, rồi đi báo cho Đức Giê-su.m~S Người ta đặt đầu ông trên mâm, mang về trao cho cô, và cô ta đem đến cho mẹ.@}{ Vua sai người vào ngục chặt đầu ông Gio-an. | Nhà vua lấy làm buồn, nhưng vì đã trót thề, lại thề trước khách dự tiệc, nên truyền lệnh ban cho cô.{'Nghe lời mẹ xui bảo, cô thưa rằng : Xin ngài ban cho con, ngay tại chỗ, cái đầu ông Gio-an Tẩy Giả đặt trên mâm.Hz Bởi đó, vua thề là hễ cô xin gì, vua cũng ban cho.:ymVậy, nhân ngày sinh nhật của vua Hê-rô-đê, con gái bà Hê-rô-đi-a đã biểu diễn một điệu vũ trước mặt quan khách, làm cho nhà vua vui thích.ixKVua muốn giết ông Gio-an, nhưng lại sợ dân chúng, vì họ coi ông là ngôn sứ.Vw%Ông Gio-an có nói với vua : Ngài không được phép lấy bà ấy.v%Số là vua Hê-rô-đê đã bắt trói ông Gio-an và tống ngục vì bà Hê-rô-đi-a, vợ ông Phi-líp-phê, anh của nhà vua.} Có những hạt rơi trên nơi sỏi đá, chỗ đất không có nhiều ; nó mọc ngay, vì đất không sâu ;x=i Trong khi người ấy gieo, thì có những hạt rơi xuống vệ đường, chim chóc đến ăn mất.H<  Người dùng dụ ngôn mà nói với họ nhiều điều.#;? Dân chúng tụ họp bên Người rất đông, nên Người phải xuống thuyền mà ngồi, còn tất cả dân chúng thì đứng trên bờ.V: ' *Hôm ấy, Đức Giê-su từ trong nhà đi ra ngồi ở ven Biển Hồ. 9  2Vì phàm ai thi hành ý muốn của Cha tôi, Đấng ngự trên trời, người ấy là anh chị em tôi, là mẹ tôi.n8U 1Rồi Người giơ tay chỉ các môn đệ và nói : Đây là mẹ tôi, đây là anh em tôi.S7 0Người bảo kẻ ấy rằng : Ai là mẹ tôi ? Ai là anh em tôi ?6! /Có kẻ thưa Người rằng : Thưa Thầy, có mẹ và anh em Thầy đang đứng ngoài kia, tìm cách nói chuyện với Thầy.53 .*Người còn đang nói với đám đông, thì có mẹ và anh em của Người đứng bên ngoài, tìm cách nói chuyện với Người.i4K -Nó liền đi kéo thêm bảy thần khác dữ hơn nó, và chúng vào ở đó. Rốt cuộc, tình trạng của người ấy lại còn tệ hơn trước. Thế hệ gian ác này rồi cũng sẽ bị như vậy.<3q ,Bấy giờ nó nói : Ta sẽ trở về nhà ta, nơi ta đã bỏ ra đi. Khi đến nơi, nó thấy nhà để trống, lại được quét tước, trang hoàng hẳn hoi.2' +Khi thần ô uế xuất khỏi một người, thì nó đi rảo qua những nơi khô cháy, tìm chốn nghỉ ngơi mà tìm không ra.13 *Trong cuộc phán xét, nữ hoàng Phương Nam sẽ đứng lên cùng với thế hệ này, và bà sẽ kết án họ, vì xưa bà đã từ tận cùng trái đất đến nghe lời khôn ngoan của vua Sa-lô-môn ; mà đây thì còn hơn vua Sa-lô-môn nữa.s0_ )Trong cuộc phán xét, dân thành Ni-ni-vê sẽ trỗi dậy cùng với thế hệ này và sẽ kết án họ, vì xưa dân ấy đã sám hối khi nghe ông Giô-na rao giảng ; mà đây thì còn hơn ông Giô-na nữa.5/c (Quả thật, ông Giô-na đã ở trong bụng kình ngư ba ngày ba đêm thế nào, thì Con Người cũng sẽ ở trong lòng đất ba ngày ba đêm như vậy.1.[ 'Người đáp : Thế hệ gian ác và ngoại tình này đòi dấu lạ. Nhưng chúng sẽ không được dấu lạ nào, ngoài dấu lạ ngôn sứ Giô-na.1-[ &*Bấy giờ có mấy kinh sư và mấy người Pha-ri-sêu nói với Đức Giê-su rằng : Thưa Thầy, chúng tôi muốn thấy Thầy làm một dấu lạ., %Vì nhờ lời nói của anh mà anh sẽ được trắng án ; và cũng tại lời nói của anh mà anh sẽ bị kết án.+# $Tôi nói cho các người hay : đến Ngày phán xét, người ta sẽ phải trả lời về mọi điều vô ích mình đã nói.* #Người tốt thì rút cái tốt từ kho tàng tốt của mình ; kẻ xấu thì rút cái xấu từ kho tàng xấu của mình.)! "Loài rắn độc kia, xấu như các người, thì làm sao nói điều tốt được ? Vì lòng có đầy, miệng mới nói ra.v(e !Cây mà tốt thì quả cũng tốt ; cây mà sâu thì quả cũng sâu, vì xem quả thì biết cây.)'K Ai nói phạm đến Con Người thì được tha ; nhưng ai nói phạm đến Thánh Thần sẽ chẳng được tha, cả đời này lẫn đời sau.X&) Vì thế, tôi nói cho các ông hay : mọi tội, kể cả tội nói phạm thượng, cũng sẽ được tha cho loài người, chứ tội nói phạm đến Thần Khí sẽ chẳng được tha.o%W Ai không đi với tôi, là chống lại tôi ; và ai không cùng tôi thu góp, là phân tán.9$k Làm sao người ta có thể vào nhà một kẻ mạnh và cướp của được, nếu không trói kẻ mạnh ấy trước đã, rồi mới cướp sạch nhà nó ?#3 Còn nếu tôi dựa vào Thần Khí của Thiên Chúa mà trừ quỷ, thì quả là triều đại Thiên Chúa đã đến giữa các ông.("I Nếu tôi dựa thế Bê-en-dê-bun mà trừ quỷ, thì đệ tử các ông dựa thế ai mà trừ ? Bởi vậy, chính họ sẽ xét xử các ông.h!I Nếu Xa-tan trừ Xa-tan, thì Xa-tan tự chia rẽ : nước nó tồn tại sao được ?M  Biết ý nghĩ của họ, Đức Giê-su nói : Bất cứ nước nào tự chia rẽ, thì sẽ điêu tàn. Bất cứ thành nào hay nhà nào tự chia rẽ, thì sẽ không tồn tại.+ Nghe vậy, những người Pha-ri-sêu nói rằng : Ông này trừ được quỷ chỉ là nhờ dựa thế quỷ vương Bê-en-dê-bun.s_ Tất cả dân chúng đều sửng sốt và nói : Ông này chẳng phải là Con vua Đa-vít sao ?2] *Bấy giờ họ đem đến cho Đức Giê-su một người bị quỷ ám vừa mù lại vừa câm. Người chữa anh ta, khiến anh nói và thấy được.D và muôn dân đặt niềm hy vọng nơi danh Người.+O Cây lau bị giập, Người không đành bẻ gãy, tim đèn leo lét, chẳng nỡ tắt đi, cho đến khi Người đưa công lý đến toàn thắng,}s Người sẽ không cãi vã, không kêu to, chẳng ai nghe thấy Người lên tiếng giữa phố phường.b= Đây là người Tôi Trung Ta đã tuyển chọn, đây là người Ta yêu dấu : Ta hài lòng về Người. Ta cho Thần Khí Ta ngự trên Người. Người sẽ loan báo công lý trước muôn dân.R Như thế là để ứng nghiệm lời ngôn sứ I-sai-a đã nói :O Người còn cấm họ không được tiết lộ Người là ai. Biết vậy, Đức Giê-su lánh khỏi nơi đó. Dân chúng theo Người đông đảo và Người chữa lành hết.^5 Ra khỏi đó, nhóm Pha-ri-sêu bàn bạc để tìm cách giết Đức Giê-su.'G Rồi Đức Giê-su bảo người bại tay : Anh giơ tay ra ! Người ấy giơ ra và tay liền trở lại bình thường lành mạnh như tay kia.wg Mà người thì quý hơn chiên biết mấy ! Vì thế, ngày sa-bát được phép làm điều lành.3 Người đáp : Ai trong các ông có một con chiên độc nhất bị sa hố ngày sa-bát, lại không nắm lấy nó và kéo lên sao ?J  Tại đây, có người bị bại một tay. Người ta hỏi Đức Giê-su rằng : Có được phép chữa bệnh ngày sa-bát không ? Họ hỏi thế là để tố cáo Người.K Đức Giê-su bỏ đó mà đi vào hội đường của họ. ~~@}}||"{TzyyYxw}wvvuuBtgsrrqqpp3ocnmlkkjjihggf#eVddcbbiaaG``_g_^`]]!\[[8ZZYtXXWVV8UTSS R_RQ\POO9NMMZLL/KJJ$IH4GG FFEvDD)CBB.AgA+@5?h>>=)<;;E:998766c65O433L2211^00/..--K,z++*))h(''@&%%w$0#"! Ns`pX^X?!B8' E o `We( #Đức Giê-su trả lời họ : Các ông lầm, vì không biết Kinh Thánh, cũng chẳng biết quyền năng Thiên Chúa."Vậy, trong ngày sống lại, bà ấy sẽ là vợ ai trong số bảy người, vì tất cả đều đã lấy bà?9!mSau hết, người đàn bà ấy cũng chết.r ]Người thứ hai, rồi người thứ ba, cho đến hết bảy người, người nào cũng vậy./WMà, trong chúng tôi, nhà kia có bảy anh em trai. Người anh cả lấy vợ, rồi chết, và vì không có con nối dòng, nên để vợ lại cho em.QThưa Thầy, ông Mô-sê có nói : Nếu ai chết mà không có con, thì anh hay em của người ấy phải cưới lấy người vợ goá, để sinh con nối dòng cho anh hay em mình.-SHôm đó, có những người thuộc nhóm Xa-đốc, đến gặp Đức Giê-su. Nhóm này chủ trương không có sự sống lại. Họ hỏi Người :ONghe vậy, họ ngạc nhiên và để Người lại đó mà đi.!;Họ đáp : Của Xê-da. Bấy giờ, Người bảo họ : Thế thì của Xê-da, trả về Xê-da ; của Thiên Chúa, trả về Thiên Chúa.ONgười hỏi họ : Hình và danh hiệu này là của ai đây ?fECho tôi xem đồng tiền nộp thuế ! Họ liền đưa cho Người một quan tiền.'Nhưng Đức Giê-su biết họ có ác ý, nên Người nói : Tại sao các người lại thử tôi, hỡi những kẻ giả hình !iKVậy xin Thầy cho biết ý kiến : có được phép nộp thuế cho Xê-da hay không ?r]Họ sai các môn đệ của họ cùng đi với những người phe Hê-rô-đê, đến nói với Đức Giê-su rằng : Thưa Thầy, chúng tôi biết Thầy là người chân thật và cứ sự thật mà dạy đường lối của Thiên Chúa. Thầy cũng chẳng vị nể ai, vì Thầy không cứ bề ngoài mà đánh giá người ta.Bấy giờ những người Pha-ri-sêu đi bàn bạc với nhau, tìm cách làm cho Đức Giê-su phải lỡ lời mà mắc bẫy.W'*Vì kẻ được gọi thì nhiều, mà người được chọn thì ít.D Nhà vua liền bảo những người phục dịch : Trói chân tay nó lại, quăng nó ra chỗ tối tăm bên ngoài, ở đó người ta sẽ phải khóc lóc nghiến răng !-S mới hỏi người ấy : Này bạn, làm sao bạn vào đây mà lại không có y phục lễ cưới ? Người ấy câm miệng không nói được gì. Bấy giờ nhà vua tiến vào quan sát khách dự tiệc, thấy ở đó có một người không mặc y phục lễ cưới,1[ Đầy tớ liền đi ra các nẻo đường, gặp ai, bất luận xấu tốt, cũng tập hợp cả lại, nên phòng tiệc cưới đã đầy thực khách.iK Vậy các ngươi đi ra các ngả đường, gặp ai cũng mời hết vào tiệc cưới.!Rồi nhà vua bảo đầy tớ : Tiệc cưới đã sẵn sàng rồi, mà những kẻ đã được mời lại không xứng đáng. Nhà vua liền nổi cơn thịnh nộ, sai quân đi tru diệt bọn sát nhân ấy và thiêu huỷ thành phố của chúng.k Ocòn những kẻ khác lại bắt các đầy tớ của vua mà sỉ nhục và giết chết. Nhưng quan khách không thèm đếm xỉa tới, lại bỏ đi : kẻ thì đi thăm trại, người thì đi buôn, #Nhà vua lại sai những đầy tớ khác đi, và dặn họ : Hãy thưa với quan khách đã được mời rằng : Này cỗ bàn, ta đã dọn xong, bò tơ và thú béo đã hạ rồi, mọi sự đã sẵn. Mời quý vị đến dự tiệc cưới ! 1Nhà vua sai đầy tớ đi thỉnh các quan khách đã được mời trước, xin họ đến dự tiệc, nhưng họ không chịu đến.eCNước Trời cũng giống như chuyện một vua kia mở tiệc cưới cho con mình.L *Đức Giê-su lại dùng dụ ngôn mà nói với họ rằng :{o.Họ tìm cách bắt Người, nhưng lại sợ dân chúng, vì dân chúng cho Người là một ngôn sứ.{-Nghe những dụ ngôn Người kể, các thượng tế và người Pha-ri-sêu hiểu là Người nói về họ.,Ai ngã xuống đá này, kẻ ấy sẽ tan xương ; đá này rơi trúng ai, sẽ làm người ấy nát thịt].J +Bởi đó, tôi nói cho các ông hay : Nước Thiên Chúa, Thiên Chúa sẽ lấy đi không cho các ông nữa, mà ban cho một dân biết làm cho Nước ấy sinh hoa lợi. [5*Đức Giê-su bảo họ : Kinh Thánh có câu : Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên đá tảng góc tường. Đó chính là công trình của Chúa, công trình kỳ diệu trước mắt chúng ta. Các ông chưa bao giờ đọc câu này sao ?:m)Họ đáp : Ác giả ác báo, ông sẽ tru diệt bọn chúng, và cho các tá điền khác canh tác vườn nho, để cứ đúng mùa, họ nộp hoa lợi cho ông.iK(Vậy xin hỏi : Khi ông chủ vườn nho đến, ông sẽ làm gì bọn tá điền kia ?`9'Thế là chúng bắt lấy cậu, quăng ra bên ngoài vườn nho, và giết đi.0~Y&Nhưng bọn tá điền vừa thấy người con, thì bảo nhau : Đứa thừa tự đây rồi ! Nào ta giết quách nó đi, và đoạt lấy gia tài nó !t}a%Sau cùng, ông sai chính con trai mình đến gặp chúng, vì nghĩ rằng : Chúng sẽ nể con ta. | $Ông lại sai một số đầy tớ khác đông hơn trước : nhưng bọn tá điền cũng xử với họ y như vậy.{#Bọn tá điền bắt các đầy tớ ông : chúng đánh người này, giết người kia, ném đá người nọ.mzS"Gần đến mùa hái nho, ông sai đầy tớ đến gặp các tá điền để thu hoa lợi.y!*Các ông hãy nghe một dụ ngôn khác : Có gia chủ kia trồng được một vườn nho ; chung quanh vườn, ông rào giậu ; trong vườn, ông khoét bồn đạp nho, và xây một tháp canh. Ông cho tá điền canh tác, rồi trẩy đi xa.+xO Vì ông Gio-an đã đến chỉ đường công chính cho các ông, mà các ông không tin ông ấy ; còn những người thu thuế và những cô gái điếm lại tin. Phần các ông, khi đã thấy vậy rồi, các ông vẫn không chịu hối hận mà tin ông ấy.'wGTrong hai người con đó, ai đã thi hành ý muốn của người cha ? Họ trả lời : Người thứ nhất. Đức Giê-su nói với họ : Tôi bảo thật các ông : những người thu thuế và những cô gái điếm vào Nước Thiên Chúa trước các ông.vÔng đến gặp người thứ hai, và cũng bảo như vậy. Nó đáp : Thưa ngài, con đây ! nhưng rồi lại không đi.au;Nó đáp : Con không muốn đâu ! Nhưng sau đó, nó hối hận, nên lại đi.)tK*Các ông nghĩ sao : Một người kia có hai con trai. Ông ta đến nói với người thứ nhất : Này con, hôm nay con hãy đi làm vườn nho.Vs%Họ mới trả lời Đức Giê-su : Chúng tôi không biết. Người cũng nói với họ : Tôi cũng vậy, tôi không nói cho các ông là tôi lấy quyền nào mà làm các điều ấy.r Còn nếu mình nói : Do người ta, thì mình sợ dân chúng, vì ai nấy đều cho ông Gio-an là một ngôn sứ.kqOVậy, phép rửa của ông Gio-an do đâu mà có ? Do Trời hay do người ta ? Họ mới nghĩ thầm : Nếu mình nói : Do Trời, thì ông ấy sẽ vặn lại : Thế sao các ông lại không tin ông ấy ?rp]Đức Giê-su đáp : Còn tôi, tôi chỉ xin hỏi các ông một điều thôi ; nếu các ông trả lời được cho tôi, thì tôi cũng sẽ nói cho các ông biết tôi lấy quyền nào mà làm các điều ấy.wog*Đức Giê-su vào Đền Thờ, và trong khi Người giảng dạy, các thượng tế và kỳ mục trong dân đến gần Người và hỏi : Ông lấy quyền nào mà làm các điều ấy ? Ai đã cho ông quyền ấy ?nnUTất cả những gì anh em lấy lòng tin mà xin khi cầu nguyện, thì anh em sẽ được.Bm}Đức Giê-su trả lời : Thầy bảo thật anh em, nếu anh em tin và không chút nghi nan, thì chẳng những anh em làm được điều Thầy vừa làm cho cây vả, mà hơn nữa, anh em có bảo núi này : Dời chỗ đi, nhào xuống biển !, thì sự việc sẽ xảy ra như thế.zlmThấy vậy, các môn đệ ngạc nhiên nói : Sao cây vả lại chết khô ngay lập tức như thế ?wkgTrông thấy cây vả ở bên đường, Người lại gần nhưng không tìm được gì cả, chỉ thấy lá thôi. Nên Người nói : Từ nay, không bao giờ mày có trái nữa ! Cây vả chết khô ngay lập tức.Kj*Sáng sớm, khi trở vào thành, Người cảm thấy đói.eiCRồi Người bỏ họ mà ra khỏi thành, đến Bê-ta-ni-a và qua đêm tại đó.phYvà nói với Người rằng : Ông có nghe chúng nói gì không ? Đức Giê-su đáp : Có ; nhưng còn lời này, các ông chưa bao giờ đọc sao : Ngài cho miệng con thơ trẻ nhỏ cất tiếng ngợi khen ?EgNhưng các thượng tế và kinh sư thấy những việc lạ lùng Người đã làm và thấy lũ trẻ reo hò trong Đền Thờ : Hoan hô Con vua Đa-vít !, thì tức tốifwCó những kẻ mù loà, què quặt đến với Người trong Đền Thờ, và Người đã chữa họ lành.Ee Rồi Người bảo họ : Đã có lời chép rằng : Nhà Ta sẽ được gọi là nhà cầu nguyện, thế mà các ngươi lại biến thành sào huyệt của bọn cướp.Sd *Đức Giê-su vào Đền Thờ, đuổi tất cả những người đang mua bán trong Đền Thờ, lật bàn của những người đổi bạc và xô ghế của những kẻ bán bồ câu.cc? Dân chúng trả lời : Ngôn sứ Giê-su, người Na-da-rét, xứ Ga-li-lê đấy.b{ Khi Đức Giê-su vào Giê-ru-sa-lem, cả thành náo động, và thiên hạ hỏi nhau : Ông này là ai vậy ?La Dân chúng, người đi trước, kẻ theo sau, reo hò vang dậy : Hoan hô Con vua Đa-vít ! Chúc tụng Đấng ngự đến nhân danh Đức Chúa ! Hoan hô trên các tầng trời.-`SMột đám người rất đông cũng lấy áo choàng trải xuống mặt đường, một số khác lại chặt nhành chặt lá mà rải lên lối đi. _ Các ông dắt lừa mẹ và lừa con về, trải áo choàng của mình trên lưng chúng, và Đức Giê-su cỡi lên.R^Các môn đệ ra đi và làm theo lời Đức Giê-su đã truyền.E]Hãy bảo thiếu nữ Xi-on : Kìa Đức Vua của ngươi đang đến với ngươi hiền hậu ngồi trên lưng lừa, lưng lừa con, là con của một con vật chở đồ.V\%Sự việc đó xảy ra như thế để ứng nghiệm lời ngôn sứ :[wNếu có ai nói gì với các anh, thì trả lời là Chúa cần đến chúng, Người sẽ gửi lại ngay.PZbảo : Các anh đi vào làng trước mặt kia, và sẽ thấy ngay một con lừa mẹ đang cột sẵn đó, có con lừa con bên cạnh. Các anh cởi dây ra và dắt về cho Thầy.Y %*Khi thầy trò đến gần thành Giê-ru-sa-lem và tới làng Bết-pha-ghê, phía núi Ô-liu, Đức Giê-su sai hai môn đệ vàX"Đức Giê-su chạnh lòng thương, sờ vào mắt họ ; tức khắc, họ nhìn thấy được và đi theo Người.PW!Họ thưa : Lạy Ngài, xin cho mắt chúng tôi được mở ra !pVY Đức Giê-su dừng lại, gọi họ đến và nói : Các anh muốn tôi làm gì cho các anh ?+UOĐám đông quát nạt, bảo họ im đi, nhưng họ càng kêu lớn hơn nữa : Lạy Ngài, lạy Con vua Đa-vít, xin rủ lòng thương chúng tôi !UT#Và kìa có hai người mù ngồi ở vệ đường, vừa nghe Đức Giê-su đi ngang qua đó, liền kêu lên rằng : Lạy Ngài, lạy Con vua Đa-vít, xin rủ lòng thương chúng tôi !uScKhi Đức Giê-su và môn đệ ra khỏi thành Giê-ri-khô, dân chúng lũ lượt đi theo Người.[Vì kẻ được gọi thì nhiều, mà người được chọn thì ít.]5EcChẳng lẽ tôi lại không có quyền tuỳ ý định đoạt về những gì là của tôi sao ? Hay vì thấy tôi tốt bụng, mà bạn đâm ra ghen tức ?D!Cầm lấy phần của bạn mà đi đi. Còn tôi, tôi muốn cho người vào làm sau chót này cũng được bằng bạn đó.HC  Ông chủ trả lời cho một người trong bọn họ : Này bạn, tôi đâu có xử bất công với bạn. Bạn đã chẳng thoả thuận với tôi là một quan tiền sao ?qB[ Mấy người sau chót này chỉ làm có một giờ, thế mà ông lại coi họ ngang hàng với chúng tôi là những người đã phải làm việc nặng nhọc cả ngày, lại còn bị nắng nôi thiêu đốt.8Ak Họ vừa lãnh vừa cằn nhằn gia chủ :B@} Khi đến lượt những người vào làm trước nhất, họ tưởng sẽ được lãnh nhiều hơn, thế nhưng cũng chỉ lãnh được mỗi người một quan tiền. ? Vậy những người mới vào làm lúc giờ mười một tiến lại, và lãnh được mỗi người một quan tiền.e>CChiều đến, ông chủ vườn nho bảo người quản lý : Anh gọi thợ lại mà trả công cho họ, bắt đầu từ những người vào làm sau chót tới những người vào làm trước nhất.|=qHọ đáp : Vì không ai mướn chúng tôi. Ông bảo họ : Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho !E<Khoảng giờ mười một, ông trở ra và thấy còn có những người khác đứng đó, ông nói với họ : Sao các anh đứng đây suốt ngày không làm gì hết ?;wHọ liền đi. Khoảng giờ thứ sáu, rồi giờ thứ chín, ông lại trở ra và cũng làm y như vậy.:Ông cũng bảo họ : Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho, tôi sẽ trả cho các anh hợp lẽ công bằng.9{Khoảng giờ thứ ba, ông lại trở ra, thấy có những người khác ở không, đang đứng ngoài chợ.8ySau khi đã thoả thuận với thợ là mỗi ngày một quan tiền, ông sai họ vào vườn nho làm việc.7 )* Nước Trời giống như chuyện gia chủ kia, vừa tảng sáng đã ra mướn thợ vào làm việc trong vườn nho của mình.6Nhiều kẻ đứng đầu sẽ phải xuống hàng chót, và nhiều kẻ đứng chót sẽ được lên hàng đầu.M5Và phàm ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái hay ruộng đất, vì danh Thầy, thì sẽ được gấp bội và còn được sự sống vĩnh cửu làm gia nghiệp.4+Đức Giê-su đáp : Thầy bảo thật anh em : anh em là những người đã theo Thầy, thì đến thời tái sinh, khi Con Người ngự toà vinh hiển, anh em cũng sẽ được ngự trên mười hai toà mà xét xử mười hai chi tộc Ít-ra-en.63eBấy giờ ông Phê-rô lên tiếng thưa Người : Thầy coi, phần chúng con, chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy. Vậy chúng con sẽ được gì ?R2Đức Giê-su nhìn thẳng vào các ông và nói : Đối với loài người thì điều đó không thể được, nhưng đối với Thiên Chúa, thì mọi sự đều có thể được.u1cNghe nói vậy, các môn đệ vô cùng sửng sốt và nói : Thế thì ai có thể được cứu ?0 Thầy còn nói cho anh em biết : con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa./+Bấy giờ Đức Giê-su nói với các môn đệ của Người : Thầy bảo thật anh em, người giàu có khó vào Nước Trời.j.MNghe lời đó, người thanh niên buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải.X-)Đức Giê-su đáp : Nếu anh muốn nên hoàn thiện, thì hãy đi bán tài sản của anh và đem cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi.,Người thanh niên ấy nói : Tất cả những điều đó, tôi đã tuân giữ, tôi còn thiếu điều gì nữa không ?m+SNgươi phải thờ cha kính mẹ, và Ngươi phải yêu đồng loại như yêu chính mình.k*ONgười ấy hỏi : Điều răn nào ? Đức Giê-su đáp : Ngươi không được giết người. Ngươi không được ngoại tình. Ngươi không được trộm cắp. Ngươi không được làm chứng gian.=)sĐức Giê-su đáp : Sao anh hỏi tôi về điều tốt ? Chỉ có một Đấng tốt lành mà thôi. Nếu anh muốn vào cõi sống, thì hãy giữ các điều răn.3(_*Bấy giờ có một người đến thưa Đức Giê-su rằng : Thưa Thầy, tôi phải làm điều gì tốt để được hưởng sự sống đời đời ?G'Người đặt tay trên chúng, rồi đi khỏi nơi đó.(&INhưng Đức Giê-su nói : Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Trời là của những ai giống như chúng.)%K Bấy giờ người ta dẫn trẻ em đến với Đức Giê-su, để Người đặt tay trên chúng và cầu nguyện. Các môn đệ la rầy chúng.3$_ Quả vậy, có những người không kết hôn vì từ khi lọt lòng mẹ, họ đã không có khả năng ; có những người không thể kết hôn vì bị người ta hoạn ; lại có những người tự ý không kết hôn vì Nước Trời. Ai hiểu được thì hiểu..#U Nhưng Người nói với các ông : Không phải ai cũng hiểu được câu nói ấy, nhưng chỉ những ai được Thiên Chúa cho hiểu mới hiểu." Các môn đệ thưa Người : Nếu làm chồng mà phải như thế đối với vợ, thì thà đừng lấy vợ còn hơn.+!O Tôi nói cho các ông biết : Ngoại trừ trường hợp hôn nhân bất hợp pháp, ai rẫy vợ mà cưới vợ khác là phạm tội ngoại tình.+ ONgười bảo họ : Vì các ông lòng chai dạ đá, nên ông Mô-sê đã cho phép các ông rẫy vợ, chứ thuở ban đầu, không có thế đâu.wgHọ thưa với Người : Thế sao ông Mô-sê lại truyền dạy cấp giấy ly dị mà rẫy vợ ?5cNhư vậy, họ không còn là hai, nhưng chỉ là một xương một thịt. Vậy, sự gì Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phân ly."=và Người đã phán : Vì thế, người ta sẽ lìa cha mẹ mà gắn bó với vợ mình, và cả hai sẽ thành một xương một thịt.5Người đáp : Các ông không đọc thấy điều này sao : Thuở ban đầu, Đấng Tạo Hoá đã làm ra con người có nam có nữ,<qCó mấy người Pha-ri-sêu đến gần Đức Giê-su để thử Người. Họ nói : Thưa Thầy, có được phép rẫy vợ mình vì bất cứ lý do nào không ?\1Dân chúng lũ lượt đi theo Người, và Người đã chữa họ ở đó.% E*Khi Đức Giê-su giảng dạy những điều ấy xong, Người rời khỏi miền Ga-li-lê và đi đến miền Giu-đê, bên kia sông Gio-đan.8i#Ấy vậy, Cha của Thầy ở trên trời cũng sẽ đối xử với anh em như thế, nếu mỗi người trong anh em không hết lòng tha thứ cho anh em mình.~u"Rồi tôn chủ nổi cơn thịnh nộ, trao y cho lính hành hạ, cho đến ngày y trả hết nợ cho ông.  !thì đến lượt ngươi, ngươi không phải thương xót đồng bạn, như chính ta đã thương xót ngươi sao ?,Q Bấy giờ, tôn chủ cho đòi y đến và bảo : Tên đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết số nợ ấy cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta,5Thấy sự việc xảy ra như vậy, các đồng bạn của y buồn lắm, mới đi trình bày với tôn chủ đầu đuôi câu chuyện.`9Nhưng y không chịu, cứ tống anh ta vào ngục cho đến khi trả xong nợ.'Bấy giờ, người đồng bạn sấp mình xuống năn nỉ : Thưa anh, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả anh.H Nhưng vừa ra đến ngoài, tên đầy tớ ấy gặp một người đồng bạn, mắc nợ y một trăm quan tiền. Y liền túm lấy, bóp cổ mà bảo : Trả nợ cho tao !s_Tôn chủ của tên đầy tớ ấy liền chạnh lòng thương, cho y về và tha luôn món nợ./Bấy giờ, tên đầy tớ ấy sấp mình xuống bái lạy : Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả hết.~uY không có gì để trả, nên tôn chủ ra lệnh bán y cùng tất cả vợ con, tài sản mà trả nợ.} sKhi nhà vua vừa bắt đầu, thì người ta dẫn đến một kẻ mắc nợ vua mười ngàn yến vàng. %* Vì thế, Nước Trời cũng giống như chuyện một ông vua kia muốn đòi các đầy tớ của mình thanh toán sổ sách.x iĐức Giê-su đáp : Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy.Y +*Bấy giờ, ông Phê-rô đến gần Đức Giê-su mà hỏi rằng : Thưa Thầy, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con, thì con phải tha đến mấy lần ? Có phải bảy lần không ?s _Vì ở đâu có hai ba người họp lại nhân danh Thầy, thì có Thầy ở đấy, giữa họ.H Thầy còn bảo thật anh em : nếu ở dưới đất, hai người trong anh em hợp lời cầu xin bất cứ điều gì, thì Cha Thầy, Đấng ngự trên trời, sẽ ban cho.oWThầy bảo thật anh em : dưới đất, anh em cầm buộc những điều gì, trên trời cũng cầm buộc như vậy ; dưới đất, anh em tháo cởi những điều gì, trên trời cũng tháo cởi như vậy.DNếu nó không nghe họ, thì hãy đi thưa Hội Thánh. Nếu Hội Thánh mà nó cũng chẳng nghe, thì hãy kể nó như một người ngoại hay một người thu thuế.B}Còn nếu nó không chịu nghe, thì hãy đem theo một hay hai người nữa, để mọi công việc được giải quyết, căn cứ vào lời hai hoặc ba chứng nhân.W'* Nếu người anh em của anh trót phạm tội, thì anh hãy đi sửa lỗi nó, một mình anh với nó mà thôi. Nếu nó chịu nghe anh, thì anh đã chinh phục được người anh em.Cũng vậy, Cha của anh em, Đấng ngự trên trời, không muốn cho một ai trong những kẻ bé mọn này phải hư mất.0Y Và nếu may mà tìm được, thì Thầy bảo thật anh em, người ấy vui mừng vì con chiên đó, hơn là vì chín mươi chín con không bị lạc.6e * Anh em nghĩ sao ? Ai có một trăm con chiên mà có một con đi lạc, lại không để chín mươi chín con kia trên núi mà đi tìm con chiên lạc sao ?K Vì Con Người đến để cứu cái gì đã hư mất].   Anh em hãy coi chừng, chớ khinh một ai trong những kẻ bé mọn này ; quả thật, Thầy nói cho anh em biết : các thiên thần của họ ở trên trời không ngừng chiêm ngưỡng nhan Cha Thầy, Đấng ngự trên trời. [L~ Nếu mắt anh làm cớ cho anh sa ngã, thì hãy móc mà ném đi ; thà chột mắt mà được vào cõi sống, còn hơn là có đủ hai mắt mà bị ném vào lửa hoả ngục.k}ONếu tay hoặc chân anh làm cớ cho anh sa ngã, thì hãy chặt mà ném đi ; thà cụt tay cụt chân mà được vào cõi sống, còn hơn là có đủ hai tay hai chân mà bị ném vào lửa đời đời.4|aKhốn cho thế gian, vì làm cớ cho người ta sa ngã. Tất nhiên phải có những cớ gây sa ngã, nhưng khốn cho kẻ làm cớ cho người ta sa ngã.K{Nhưng ai làm cớ cho một trong những kẻ bé mọn đang tin Thầy đây phải sa ngã, thì thà treo cối đá lớn vào cổ nó mà xô cho chìm xuống đáy biển còn hơn.kzOCòn ai tiếp đón một em nhỏ như em này vì danh Thầy, là tiếp đón chính Thầy.xyiVậy ai tự hạ, coi mình như em nhỏ này, người ấy sẽ là người lớn nhất Nước Trời.x3và bảo : Thầy bảo thật anh em : nếu anh em không trở lại mà nên như trẻ nhỏ, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời.Yw+Đức Giê-su liền gọi một em nhỏ đến, đặt vào giữa các ôngv *Lúc ấy, các môn đệ lại gần hỏi Đức Giê-su rằng : Thưa Thầy, ai là người lớn nhất trong Nước Trời ?2u]Nhưng để khỏi làm gai mắt họ, anh ra biển thả câu ; con cá nào câu được trước hết, thì bắt lấy, mở miệng nó ra : anh sẽ thấy một đồng tiền bốn quan ; anh lấy đồng tiền ấy, nộp thuế cho họ, phần của Thầy và phần của anh.ztmÔng Phê-rô đáp : Thưa, người ngoài. Đức Giê-su liền bảo : Vậy thì con cái được miễn.Vs%Ông đáp : Có chứ ! Ông về tới nhà, Đức Giê-su hỏi đón ông : Anh Si-môn, anh nghĩ sao ? Vua chúa trần gian bắt ai đóng sưu nộp thuế ? Con cái mình hay người ngoài ?*rM*Khi thầy trò tới Ca-phác-na-um, thì những người thu thuế cho đền thờ đến hỏi ông Phê-rô : Thầy các ông không nộp thuế sao ?qyhọ sẽ giết chết Người, và ngày thứ ba Người sẽ trỗi dậy. Các môn đệ buồn phiền lắm.p+*Khi thầy trò tụ họp ở miền Ga-li-lê, Đức Giê-su nói với các ông : Con Người sắp bị nộp vào tay người đời,eoCGiống quỷ này không chịu ra, nếu người ta không ăn chay cầu nguyện].5ncNgười nói với các ông : Tại anh em kém tin ! Thầy bảo thật anh em : nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải thôi, thì dù anh em có bảo núi này : Rời khỏi đây, qua bên kia ! nó cũng sẽ qua, và sẽ chẳng có gì mà anh em không làm được. [m3Bấy giờ các môn đệ đến gần hỏi riêng Đức Giê-su rằng : Tại sao chúng con đây lại không trừ nổi tên quỷ ấy ?{loĐức Giê-su quát mắng tên quỷ, quỷ liền xuất, và đứa bé được khỏi ngay từ giờ đó.kĐức Giê-su đáp : Ôi thế hệ cứng lòng không chịu tin và gian tà ! Tôi còn phải ở với các người cho đến bao giờ, còn phải chịu đựng các người cho đến bao giờ nữa ? Đem cháu lại đây cho tôi.pjYTôi đã đem cháu đến cho các môn đệ Ngài chữa, nhưng các ông không chữa được.Ii và nói : Thưa Ngài, xin thương xót con trai tôi, vì cháu bị kinh phong và bệnh tình nặng lắm : nhiều lần ngã vào lửa, và cũng nhiều lần ngã xuống nước.hw*Khi thầy trò đến với đám đông, thì có một người tới quỳ xuống trước mặt Đức Giê-su_g7 Bấy giờ các môn đệ hiểu Người có ý nói về ông Gio-an Tẩy Giả.Yf+ Nhưng Thầy nói cho anh em biết : ông Ê-li-a đã đến rồi mà họ không nhận ra, lại còn xử với ông theo ý họ muốn. Con Người cũng sẽ phải đau khổ vì họ như thế.Ve% Người đáp : Ông Ê-li-a phải đến để chỉnh đốn mọi sự.udc Các môn đệ hỏi Người rằng : Vậy sao các kinh sư lại nói Ê-li-a phải đến trước ?Mc Đang khi thầy trò từ trên núi xuống, Đức Giê-su truyền cho các ông rằng : Đừng nói cho ai hay thị kiến ấy, cho đến khi Con Người từ cõi chết trỗi dậy.qb[Các ông ngước mắt lên, không thấy ai nữa, chỉ còn một mình Đức Giê-su mà thôi. c~}}}%||K{{PzzPyyuxx0wwvvAuut^sssrr0qq9ponmNlXkkjjii(gg?fSeddcMbbaa_^^L]/\\[WZcYHXX>WVVYUU'TTZSS9RR9QQ{QPONNyMsM>LKKJIHH@GG+FFEDD=CC-BB A{@@P??w>>==g=<VuCũng trong bữa ăn, Đức Giê-su cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, rồi bẻ ra, trao cho môn đệ và nói : Anh em cầm lấy mà ăn, đây là mình Thầy.U}Giu-đa, kẻ nộp Người cũng hỏi : Ráp-bi, chẳng lẽ con sao ? Người trả lời : Chính anh nói đó !(TIĐã hẳn Con Người ra đi theo như lời đã chép về Người, nhưng khốn cho kẻ nào nộp Con Người : thà nó đừng sinh ra thì hơn !kSONgười đáp : Kẻ giơ tay chấm chung một đĩa với Thầy, đó là kẻ nộp Thầy.uRcCác môn đệ buồn rầu quá sức, lần lượt hỏi Người : Thưa Ngài, chẳng lẽ con sao ?uQcĐang bữa ăn, Người nói : Thầy bảo thật anh em, một người trong anh em sẽ nộp Thầy.WP'Chiều đến, Đức Giê-su vào bàn tiệc với mười hai môn đệ.aO;Các môn đệ làm y như Đức Giê-su đã truyền, và dọn tiệc Vượt Qua.NNgười bảo : Các anh đi vào thành, đến nhà một người kia và nói với ông ấy : Thầy nhắn : thời của Thầy đã gần tới, Thầy sẽ đến nhà ông để ăn mừng lễ Vượt Qua với các môn đệ của Thầy.:MmNgày thứ nhất trong tuần bánh không men, các môn đệ đến thưa với Đức Giê-su : Thầy muốn chúng con dọn cho Thầy ăn lễ Vượt Qua ở đâu ?ZL-Từ lúc đó, hắn cố tìm dịp thuận tiện để nộp Đức Giê-su.K/mà nói : Tôi nộp ông ấy cho quý vị, thì quý vị muốn cho tôi bao nhiêu. Họ quyết định cho hắn ba mươi đồng bạc.|JqBấy giờ, một người trong Nhóm Mười Hai tên là Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, đi gặp các thượng tếJI  Thầy bảo thật anh em : Tin Mừng này được loan báo bất cứ nơi nào trong khắp thiên hạ, thì người ta cũng sẽ kể lại việc cô vừa làm mà nhớ tới cô.aH; Cô ấy đổ dầu thơm trên mình Thầy là hướng về ngày mai táng Thầy. G  Người nghèo thì lúc nào anh em cũng có với anh em; còn Thầy, thì không phải lúc nào anh em cũng có đâu !:Fm Biết thế, Đức Giê-su bảo các ông : Sao lại muốn gây chuyện với người phụ nữ này ? Quả thật, cô ấy vừa làm cho Thầy một việc nghĩa.TE! Dầu đó có thể bán được nhiều tiền mà cho người nghèo.gDGThấy vậy, các môn đệ lấy làm bực tức nói : Sao lại phí của như thế ?cC?thì có một người phụ nữ đến gần Người, mang theo một bình bạch ngọc, đựng một thứ dầu thơm đắt giá. Cô đổ dầu thơm trên đầu Người, lúc Người đang dùng bữa.qB[Đức Giê-su đang ở làng Bê-ta-ni-a tại nhà ông Si-môn, người từng mắc bệnh phong,oAWNhưng họ lại nói : Không nên làm vào chính ngày lễ, kẻo gây náo động trong dân.X@)và cùng nhau quyết định dùng mưu bắt Đức Giê-su và giết đi.?Lúc ấy, các thượng tế và kỳ mục trong dân nhóm họp tại dinh của vị thượng tế tên là Cai-pha,>'Anh em biết còn hai ngày nữa là đến lễ Vượt Qua, và Con Người sắp bị nộp để chịu đóng đinh vào thập giá.= Khi Đức Giê-su giảng dạy tất cả những điều ấy xong, Người bảo các môn đệ của Người rằng :<+.Thế là họ ra đi để chịu cực hình muôn kiếp, còn những người công chính ra đi để hưởng sự sống muôn đời.|;q-Bấy giờ Người sẽ đáp lại họ rằng : Ta bảo thật các ngươi : mỗi lần các ngươi không làm như thế cho một trong những người bé nhỏ nhất đây, là các ngươi đã không làm cho chính Ta vậy.{:o,Bấy giờ những người ấy cũng sẽ thưa rằng : Lạy Chúa, có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đói, khát, hoặc là khách lạ, hoặc trần truồng, đau yếu hay ngồi tù, mà không phục vụ Chúa đâu ?G9+Ta là khách lạ, các ngươi đã không tiếp rước ; Ta trần truồng, các ngươi đã không cho mặc ; Ta đau yếu và ngồi tù, các ngươi đã chẳng thăm viếng.o8W*Vì xưa Ta đói, các ngươi đã không cho ăn ; Ta khát, các ngươi đã không cho uống ;r7])Rồi Đức Vua sẽ phán cùng những người ở bên trái rằng : Quân bị nguyền rủa kia, đi đi cho khuất mắt Ta mà vào lửa đời đời, nơi dành sẵn cho tên Ác Quỷ và các sứ thần của nó.f6E(Đức Vua sẽ đáp lại rằng : Ta bảo thật các ngươi : mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy.o5W'Có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đau yếu hoặc ngồi tù, mà đến hỏi han đâu ?u4c&có bao giờ đã thấy Chúa là khách lạ mà tiếp rước ; hoặc trần truồng mà cho mặc ?)3K%Bấy giờ những người công chính sẽ thưa rằng : Lạy Chúa, có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đói mà cho ăn, khát mà cho uống ;2-$Ta trần truồng, các ngươi đã cho mặc ; Ta đau yếu, các ngươi đã thăm viếng ; Ta ngồi tù, các ngươi đến hỏi han.1)#Vì xưa Ta đói, các ngươi đã cho ăn ; Ta khát, các ngươi đã cho uống ; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước ;u0c"Bấy giờ Đức Vua sẽ phán cùng những người ở bên phải rằng : Nào những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy đến thừa hưởng Vương Quốc dọn sẵn cho các ngươi ngay từ thuở tạo thiên lập địa.Y/+!Người sẽ cho chiên đứng bên phải Người, còn dê ở bên trái.1.[ Các dân thiên hạ sẽ được tập hợp trước mặt Người, và Người sẽ tách biệt họ với nhau, như mục tử tách biệt chiên với dê.6-e* Khi Con Người đến trong vinh quang của Người, có tất cả các thiên sứ theo hầu, bấy giờ Người sẽ ngự lên ngai vinh hiển của Người.,Còn tên đầy tớ vô dụng kia, hãy quăng nó ra chỗ tối tăm bên ngoài : ở đó, sẽ phải khóc lóc nghiến răng.+/Vì phàm ai đã có, thì được cho thêm và sẽ có dư thừa ; còn ai không có, thì ngay cái đang có, cũng sẽ bị lấy đi.q*[Vậy các ngươi hãy lấy yến bạc khỏi tay nó mà đưa cho người đã có mười yến.)-thì đáng lý anh phải gửi số bạc của tôi vào ngân hàng, để khi tôi đến, tôi thu được cả vốn lẫn lời chứ !(Ông chủ đáp : Hỡi đầy tớ tồi tệ và biếng nhác ! Anh đã biết tôi gặt chỗ không gieo, thu nơi không vãi, ' Vì thế, tôi đâm sợ, mới đem chôn giấu yến bạc của ông dưới đất. Của ông đây, ông cầm lấy !>&uRồi người đã lãnh một yến cũng tiến lại gần và nói : Thưa ông chủ, tôi biết ông là người hà khắc, gặt chỗ không gieo, thu nơi không vãi.s%_Ông chủ nói với người ấy : Khá lắm ! hỡi đầy tớ tài giỏi và trung thành ! Được giao ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho anh. Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ anh !5$cNgười đã lãnh hai yến cũng tiến lại gần và nói : Thưa ông chủ, ông đã giao cho tôi hai yến, tôi đã gây lời được hai yến khác đây.s#_Ông chủ nói với người ấy : Khá lắm ! hỡi đầy tớ tài giỏi và trung thành ! Được giao ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho anh. Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ anh !K"Người đã lãnh năm yến tiến lại gần, đưa năm yến khác, và nói : Thưa ông chủ, ông đã giao cho tôi năm yến, tôi đã gây lời được năm yến khác đây.!Sau một thời gian lâu dài, ông chủ đến tính sổ với các đầy tớ và thanh toán sổ sách với họ.g GCòn người đã lãnh một yến thì đi đào lỗ chôn giấu số bạc của chủ.Y+Cũng vậy, người đã lãnh hai yến gây lời được hai yến khác.}người đã lãnh năm yến lấy số tiền ấy đi làm ăn buôn bán, và gây lời được năm yến khác./WÔng cho người này năm yến, người kia hai yến, người khác nữa một yến, tuỳ khả năng riêng mỗi người. Rồi ông ra đi. Lập tức, * Quả thế, cũng như có người kia sắp đi xa, liền gọi đầy tớ đến mà giao phó của cải mình cho họ.Y+ Vậy anh em hãy canh thức, vì anh em không biết ngày nào, giờ nào.gG Nhưng Người đáp : Tôi bảo thật các cô, tôi không biết các cô là ai cả !|q Sau cùng, mấy trinh nữ kia cũng đến gọi : Thưa Ngài, thưa Ngài ! mở cửa cho chúng tôi với !9k Đang lúc các cô đi mua, thì chú rể tới, và những cô đã sẵn sàng được đi theo chú rể vào dự tiệc cưới. Rồi người ta đóng cửa lại. Các cô khôn đáp : Sợ không đủ cho chúng em và cho các chị đâu, các chị ra hàng mà mua lấy thì hơn.Các cô dại nói với các cô khôn rằng : Xin các chị cho chúng em chút dầu, vì đèn của chúng em tắt mất rồi !b=Bấy giờ tất cả các trinh nữ ấy đều thức dậy, và sửa soạn đèn.PNửa đêm, có tiếng la lên : Chú rể kia rồi, ra đón đi !SVì chú rể đến chậm, nên các cô thiếp đi, rồi ngủ cả.RCòn những cô khôn thì vừa mang đèn vừa mang chai dầu theo.LQuả vậy, các cô dại mang đèn mà không mang dầu theo.MTrong mười cô đó, thì có năm cô dại và năm cô khôn.t c* Bấy giờ, Nước Trời sẽ giống như chuyện mười trinh nữ cầm đèn ra đón chú rể.53và ông sẽ loại hắn ra, bắt chung số phận với những tên giả hình : ở đó, người ta sẽ phải khóc lóc nghiến răng.v e2chủ của tên đầy tớ ấy sẽ đến vào ngày hắn không chờ, vào giờ hắn không biết,w g1thế rồi hắn bắt đầu đánh đập các đồng bạn, và chè chén với những bọn say sưa,c ?0Nhưng nếu tên đầy tớ xấu xa ấy nghĩ bụng : Còn lâu chủ ta mới về,n U/Thầy bảo thật anh em, ông sẽ đặt anh ta lên coi sóc tất cả tài sản của mình.^ 5.Phúc cho đầy tớ ấy nếu chủ về mà thấy anh ta đang làm như vậy.D-Vậy thì ai là người đầy tớ trung tín và khôn ngoan mà ông chủ đã đặt lên coi sóc gia nhân, để cấp phát lương thực cho họ đúng giờ đúng lúc ?  ,Cho nên anh em cũng vậy, anh em hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến.3_+Anh em hãy biết điều này : nếu chủ nhà biết vào canh nào kẻ trộm sẽ đến, hẳn ông đã thức, không để nó khoét vách nhà mình đâu.gG*Vậy anh em hãy canh thức, vì anh em không biết ngày nào Chúa của anh em đến.}s)hai người đàn bà đang kéo cối xay, thì một người được đem đi, một người bị bỏ lại.  (Bấy giờ, hai người đàn ông đang làm ruộng, thì một người được đem đi, một người bị bỏ lại ;!;'Họ không hay biết gì, cho đến khi nạn hồng thuỷ ập tới cuốn đi hết thảy. Ngày Con Người quang lâm cũng sẽ như vậy.&E&Vì trong những ngày trước nạn hồng thuỷ, thiên hạ vẫn ăn uống, cưới vợ lấy chồng, mãi cho đến ngày ông Nô-ê vào tàu.oW%Quả thế, thời ông Nô-ê thế nào, thì ngày Con Người quang lâm cũng sẽ như vậy.C$Còn về ngày và giờ đó thì không ai biết được, ngay cả các thiên sứ trên trời hay cả người Con cũng không ; chỉ một mình Chúa Cha biết mà thôi.^~5#Trời đất sẽ qua đi, nhưng những lời Thầy nói sẽ chẳng qua đâu.v}e"Thầy bảo thật anh em : thế hệ này sẽ chẳng qua đi, trước khi mọi điều ấy xảy ra.|%!Cũng vậy, khi thấy tất cả những điều đó, anh em hãy biết là Con Người đã đến gần, ở ngay ngoài cửa rồi.+{O Anh em cứ lấy thí dụ cây vả mà học hỏi. Khi cành nó xanh tươi và đâm chồi nảy lộc, thì anh em biết là mùa hè đã đến gần.QzNgười sẽ sai các thiên sứ của Người thổi loa vang dậy, tập hợp những kẻ được Người tuyển chọn từ bốn phương, từ chân trời này đến chân trời kia.tyaBấy giờ, dấu hiệu của Con Người sẽ xuất hiện trên trời ; bấy giờ mọi chi tộc trên mặt đất sẽ đấm ngực và sẽ thấy Con Người rất uy nghi vinh hiển ngự giá mây trời mà đến.Zx-Ngay sau những ngày gian nan ấy, thì mặt trời sẽ ra tối tăm, mặt trăng không còn chiếu sáng, các ngôi sao từ trời sa xuống và các quyền lực trên trời bị lay chuyển.8wkXác chết nằm đâu, diều hâu tụ đó.+vOVì, như chớp loé ra từ phương đông và chiếu sáng đến phương tây thế nào, thì cuộc quang lâm của Con Người cũng sẽ như vậy./uWVậy, nếu người ta bảo anh em : Này, Người ở trong hoang địa, anh em chớ ra đó ; Kìa, Người ở trong phòng kín, anh em cũng đừng tin.1t]Thầy báo trước cho anh em đấy !s{Thật vậy, sẽ có những Ki-tô giả và ngôn sứ giả xuất hiện, đưa ra những dấu lạ lớn lao và những điềm thiêng, đến nỗi chúng lừa gạt cả những người đã được tuyển chọn, nếu có thể.{roBấy giờ, nếu có ai bảo anh em : Này, Đấng Ki-tô ở đây hoặc ở đó, thì anh em đừng tin.MqNếu những ngày ấy không được rút ngắn lại, thì không ai được cứu thoát ; nhưng, vì những người được tuyển chọn, các ngày ấy sẽ được rút ngắn.PpVì khi ấy sẽ có cơn gian nan khốn khổ đến mức từ thuở khai thiên lập địa cho đến bây giờ chưa khi nào xảy ra, và sẽ không bao giờ xảy ra như vậy nữa.co?Anh em hãy cầu xin cho khỏi phải chạy trốn vào mùa đông hay ngày sa-bát.qn[Khốn cho những người mang thai và những người đang cho con bú trong những ngày đó !]m3ai ở ngoài đồng, đừng trở lại phía sau lấy áo choàng của mình.Yl+ai ở trên sân thượng thì đừng xuống lấy đồ đạc trong nhà,Ik thì bấy giờ ai ở miền Giu-đê, hãy trốn lên núi,.jUVậy, khi anh em thấy đặt trong nơi thánh Đồ Ghê Tởm Khốc Hại mà ngôn sứ Đa-ni-en đã nói đến –người đọc hãy lo mà hiểu !–?iwTin Mừng này về Vương Quốc sẽ được loan báo trên khắp thế giới, để làm chứng cho mọi dân tộc được biết. Và bấy giờ sẽ là tận cùng.Yh+ Nhưng kẻ nào bền chí đến cùng, kẻ ấy sẽ được cứu thoát.ag; Vì tội ác gia tăng, nên lòng yêu mến của nhiều người sẽ nguội đi.dfA Sẽ có nhiều ngôn sứ giả xuất hiện và lừa gạt được nhiều người.leQ Bấy giờ sẽ có nhiều người vấp ngã. Người ta sẽ nộp nhau và thù ghét nhau.=ds Bấy giờ, người ta sẽ nộp anh em, khiến anh em phải khốn quẫn, và người ta sẽ giết anh em ; anh em sẽ bị mọi dân tộc thù ghét vì danh Thầy.cc?Nhưng tất cả những sự việc ấy chỉ là khởi đầu các cơn đau đớn..A% * Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pha-ri-sêu giả hình ! Các người khoá cửa Nước Trời không cho thiên hạ vào ! Các người đã không vào, mà những kẻ muốn vào, các người cũng không để họ vào. [k@O Ai tôn mình lên, sẽ bị hạ xuống ; còn ai hạ mình xuống, sẽ được tôn lên._?7 Trong anh em, người làm lớn hơn cả, phải làm người phục vụ anh em.> Anh em cũng đừng để ai gọi mình là người lãnh đạo, vì anh em chỉ có một vị lãnh đạo, là Đức Ki-tô.= Anh em cũng đừng gọi ai dưới đất này là cha của anh em, vì anh em chỉ có một Cha là Cha trên trời.3<_Phần anh em, thì đừng để ai gọi mình là ráp-bi, nghĩa là thầy, vì anh em chỉ có một Thầy ; còn tất cả anh em đều là anh em với nhau.x;iưa được người ta chào hỏi ở những nơi công cộng và được thiên hạ gọi là ráp-bi.k:OHọ ưa ngồi cỗ nhất trong đám tiệc, chiếm hàng ghế đầu trong hội đường,95Họ làm mọi việc cốt để cho thiên hạ thấy. Quả vậy, họ đeo những hộp kinh thật lớn, mang những tua áo thật dài. 8Họ bó những gánh nặng mà chất lên vai người ta, nhưng chính họ thì lại không buồn động ngón tay vào.*7MVậy, tất cả những gì họ nói, anh em hãy làm, hãy giữ, còn những việc họ làm, thì đừng có làm theo, vì họ nói mà không làm.i6K* Các kinh sư và các người Pha-ri-sêu ngồi trên toà ông Mô-sê mà giảng dạy.b5 ?*Bấy giờ, Đức Giê-su nói với dân chúng và các môn đệ Người rằng :4.Không ai đáp lại Người được một tiếng. Và từ ngày ấy, chẳng ai còn dám chất vấn Người nữa. 3-Vậy nếu vua Đa-vít gọi Đấng Ki-tô là Chúa Thượng, thì làm sao Đấng Ki-tô lại là con vua ấy được ?'2G,Đức Chúa phán cùng Chúa Thượng tôi : bên hữu Cha đây, Con lên ngự trị, để rồi bao địch thù, Cha sẽ đặt dưới chân Con ?1!+Người hỏi : Vậy tại sao vua Đa-vít, được Thần Khí soi sáng, lại gọi Người là Chúa Thượng, khi nói rằng :}0s*rằng : Các ông nghĩ sao về Đấng Ki-tô ? Người là con của ai ? Họ thưa : Con của vua Đa-vít.V/%)Những người Pha-ri-sêu đang tụ tập thì Đức Giê-su hỏi họn.U(Tất cả Luật Mô-sê và các sách ngôn sứ đều tuỳ thuộc vào hai điều răn ấy. - 'Còn điều răn thứ hai, cũng giống điều răn ấy, là : ngươi phải yêu người thân cận như chính mình.R,&Đó là điều răn quan trọng nhất và điều răn thứ nhất. +9%Đức Giê-su đáp : Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi.g*G$Thưa Thầy, trong sách Luật Mô-sê, điều răn nào là điều răn trọng nhất ?k)O#Rồi một người thông luật trong nhóm hỏi Đức Giê-su để thử Người rằng : ("Khi nghe tin Đức Giê-su đã làm cho nhóm Xa-đốc phải câm miệng, thì những người Pha-ri-sêu họp nhau lại.?'y!Dân chúng kinh ngạc khi nghe lời Người dạy.V&% Người phán : Ta là Thiên Chúa của Áp-ra-ham, Thiên Chúa của I-xa-ác và Thiên Chúa của Gia-cóp. Người không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng là của kẻ sống. % Còn về vấn đề kẻ chết sống lại, thì các ông không đọc lời Thiên Chúa đã phán cùng các ông sao ?$)Quả thế, trong ngày sống lại, người ta chẳng lấy vợ lấy chồng, nhưng sẽ giống như các thiên thần trên trời. ~=}} |n{{Jzyxwwwvuuktt>szrr"qqpTooVnnmll^kk#jj ii0hQggf~ee/dcc)bqaa``*_^^^]]p\\j\[=ZZYgXXWW]VV.UUPTTfSuRR+Q~PP~OOfNNCMLL KsJJ~J*I}HGG@FEE6DDCyBBPAAi@@ ??3>==<;;j::79988]776r6'5s44-3{32811m0l//J..(--c,,%++**J)),(('&l&%u$##e#"n! OmbH%MuiDW - 7 ' 1SMx,OG!Nhưng Người đáp lại : Ai là mẹ tôi ? Ai là anh em tôi ??Fw Lúc ấy, đám đông đang ngồi chung quanh Người. Có kẻ nói với Người rằng : Thưa Thầy, có mẹ và anh em chị em Thầy ở ngoài kia đang tìm Thầy !\E1*Mẹ và anh em Đức Giê-su đến, đứng ở ngoài, cho gọi Người ra.HD Đó là vì họ đã nói ông ấy bị thần ô uế ám.CwNhưng ai nói phạm đến Thánh Thần, thì chẳng đời nào được tha, mà còn mắc tội muôn đời.NBTôi bảo thật anh em : mọi tội của con cái loài người, kể cả tội nói phạm thượng, và nói phạm thượng nhiều đến mấy đi nữa, thì cũng còn được tha.5AcKhông ai vào nhà một người mạnh mà có thể cướp của được, nếu không trói người mạnh ấy trước đã, rồi mới cướp sạch nhà nó.|@qVậy Xa-tan mà chống Xa-tan, Xa-tan mà tự chia rẽ, thì không thể tồn tại, nhưng đã tận số.A?}nhà nào tự chia rẽ, nhà ấy không thể vững.H> Nước nào tự chia rẽ, nước ấy không thể bền ;{=oNgười liền gọi họ đến, dùng dụ ngôn mà nói với họ : Xa-tan làm sao trừ Xa-tan được ?6<eCòn các kinh sư từ Giê-ru-sa-lem xuống thì lại nói rằng Người bị quỷ vương Bê-en-dê-bun ám và Người dựa thế quỷ vương mà trừ quỷ.|;qThân nhân của Người hay tin ấy, liền đi bắt Người, vì họ nói rằng Người đã mất trí.:*Người trở về nhà và đám đông lại kéo đến, thành thử Người và các môn đệ không sao ăn uống được.D9và Giu-đa Ít-ca-ri-ốt là chính kẻ nộp Người.+8Orồi đến các ông An-rê, Phi-líp-phê, Ba-tô-lô-mê-ô, Mát-thêu, Tô-ma, Gia-cô-bê con ông An-phê, Ta-đê-ô, Si-môn thuộc nhóm Quá Khích,=7srồi có ông Gia-cô-bê con ông Dê-bê-đê, và ông Gio-an em ông Gia-cô-bê –Người đặt tên cho hai ông là Bô-a-nê-ghê, nghĩa là con của thiên lôi–,Y6+Người lập Nhóm Mười Hai và đặt tên cho ông Si-môn là Phê-rô,#5Avới quyền trừ quỷ.4yNgười lập Nhóm Mười Hai, để các ông ở với Người và để Người sai các ông đi rao giảng,3 *Rồi Người lên núi và gọi đến với Người những kẻ Người muốn. Và các ông đến với Người.Z2- Nhưng Người cấm ngặt chúng không được tiết lộ Người là ai.1 Còn các thần ô uế, hễ thấy Đức Giê-su, thì sấp mình dưới chân Người và kêu lên : Ông là Con Thiên Chúa !0 Quả thế, Người đã chữa lành nhiều bệnh nhân, khiến ai ai có bệnh cũng đổ xô đến để sờ vào Người./ Người đã bảo các môn đệ dành sẵn cho Người một chiếc thuyền nhỏ, để khỏi bị đám đông chen lấn.h.Itừ Giê-ru-sa-lem, từ xứ I-đu-mê, từ vùng bên kia sông Gio-đan và vùng phụ cận hai thành Tia và Xi-đôn, người ta lũ lượt đến với Người, vì nghe biết những gì Người đã làm.=-sĐức Giê-su cùng với các môn đệ của Người lánh về phía Biển Hồ. Từ miền Ga-li-lê, người ta lũ lượt đi theo Người. Và từ miền Giu-đê,,}Ra khỏi đó, nhóm Pha-ri-sêu lập tức bàn tính với phe Hê-rô-đê, để tìm cách giết Đức Giê-su.W+'Đức Giê-su giận dữ rảo mắt nhìn họ, buồn khổ vì lòng họ chai đá. Người bảo anh bại tay : Anh giơ tay ra ! Người ấy giơ ra, và tay liền trở lại bình thường.,*QRồi Người nói với họ : Ngày sa-bát, được phép làm điều lành hay điều dữ, cứu mạng người hay giết đi ? Nhưng họ làm thinh.W)'Đức Giê-su bảo người bại tay : Anh trỗi dậy, ra giữa đây !p(YHọ rình xem Đức Giê-su có chữa người ấy ngày sa-bát không, để tố cáo Người.`' ;*Đức Giê-su lại vào hội đường. Ở đó có một người bị bại tay.G&Bởi đó, Con Người làm chủ luôn cả ngày sa-bát.% Người nói tiếp : Ngày sa-bát được tạo nên cho con người, chứ không phải con người cho ngày sa-bát.T$!Dưới thời thượng tế A-bi-a-tha, ông vào nhà Thiên Chúa, ăn bánh tiến, rồi còn cho cả thuộc hạ ăn nữa. Thứ bánh này không ai được phép ăn ngoại trừ tư tế.+#ONgười đáp : Các ông chưa bao giờ đọc trong Sách sao ? Ông Đa-vít đã làm gì, khi ông và thuộc hạ bị thiếu thốn và đói bụng ?"#Người Pha-ri-sêu liền nói với Đức Giê-su : Ông coi, ngày sa-bát mà họ làm gì kia ? Điều ấy đâu được phép !!*Vào ngày sa-bát, Đức Giê-su đi băng qua một cánh đồng lúa. Dọc đường, các môn đệ bắt đầu bứt lúa.S Cũng không ai đổ rượu mới vào bầu da cũ, vì như vậy, rượu sẽ làm nứt bầu, thế là rượu cũng mất mà bầu cũng hư. Nhưng rượu mới, bầu cũng phải mới !)KChẳng ai lấy vải mới mà vá áo cũ, vì như vậy, miếng vá mới đã vá vào sẽ kéo vải cũ, khiến chỗ rách lại càng rách thêm.s_Nhưng khi tới ngày chàng rể bị đem đi rồi, bấy giờ họ mới ăn chay trong ngày đó.]3Đức Giê-su trả lời : Chẳng lẽ khách dự tiệc cưới lại có thể ăn chay, khi chàng rể còn ở với họ ? Bao lâu chàng rể còn ở với họ, họ không thể ăn chay được.*Bấy giờ các môn đệ ông Gio-an và các người Pha-ri-sêu đang ăn chay ; có người đến hỏi Đức Giê-su : Tại sao các môn đệ ông Gio-an và các môn đệ người Pha-ri-sêu ăn chay, mà môn đệ ông lại không ăn chay ?wgNghe thấy thế, Đức Giê-su nói với họ : Người khoẻ mạnh không cần thầy thuốc, người đau ốm mới cần. Tôi không đến để kêu gọi người công chính, mà để kêu gọi người tội lỗi.|qNhững kinh sư thuộc nhóm Pha-ri-sêu thấy Người ăn uống với những kẻ tội lỗi và người thu thuế, thì nói với các môn đệ Người : Sao ! Ông ấy ăn uống với bọn thu thuế và quân tội lỗi !QNgười đến dùng bữa tại nhà ông. Nhiều người thu thuế và người tội lỗi cùng ăn với Đức Giê-su và các môn đệ : con số họ đông và họ đi theo Người.DĐi ngang qua trạm thu thuế, Người thấy ông Lê-vi là con ông An-phê, đang ngồi ở đó. Người bảo ông : Anh hãy theo tôi ! Ông đứng dậy đi theo Người. *Đức Giê-su lại đi ra bờ biển hồ. Toàn thể dân chúng đến với Người, và Người dạy dỗ họ.lQ Người bại liệt đứng dậy, và lập tức vác chõng đi ra trước mặt mọi người, khiến ai nấy đều sửng sốt và tôn vinh Thiên Chúa. Họ bảo nhau : Chúng ta chưa thấy vậy bao giờ !c? Ta truyền cho con : Hãy đứng dậy, vác lấy chõng của con mà đi về nhà !) Vậy, để các ông biết : ở dưới đất này, Con Người có quyền tha tội, –Đức Giê-su bảo người bại liệt–,E Trong hai điều : một là bảo người bại liệt : Con đã được tha tội rồi, hai là bảo : Đứng dậy, vác lấy chõng của con mà đi, điều nào dễ hơn ?3_Tâm trí Đức Giê-su thấu biết ngay họ đang thầm nghĩ như thế, Người mới bảo họ : Sao trong bụng các ông lại nghĩ những điều ấy ?Sao ông này lại dám nói như vậy ? Ông ta nói phạm thượng ! Ai có quyền tha tội, ngoài một mình Thiên Chúa ?^5Nhưng có mấy kinh sư đang ngồi đó, họ nghĩ thầm trong bụng rằng :  Thấy họ có lòng tin như vậy, Đức Giê-su bảo người bại liệt : Này con, con đã được tha tội rồi.Nhưng vì dân chúng quá đông, nên họ không sao khiêng đến gần Người được. Họ mới dỡ mái nhà, ngay trên chỗ Người ngồi, làm thành một lỗ hổng, rồi thả người bại liệt nằm trên chõng xuống.u cBấy giờ người ta đem đến cho Đức Giê-su một kẻ bại liệt, có bốn người khiêng.  dân chúng tụ tập lại, đông đến nỗi trong nhà ngoài sân chứa không hết. Người giảng lời cho họ.f  G*Vài ngày sau, Đức Giê-su trở lại thành Ca-phác-na-um. Hay tin Người ở nhà,+  Q-Nhưng vừa ra khỏi đó, anh đã bắt đầu rao truyền và tung tin ấy khắp nơi, đến nỗi Người không thể công khai vào thành nào được, mà phải ở lại những nơi hoang vắng ngoài thành. Và dân chúng từ khắp nơi kéo đến với Người.x  k,và bảo anh : Coi chừng, đừng nói gì với ai cả, nhưng hãy đi trình diện tư tế, và vì anh đã được lành sạch, thì hãy dâng những gì ông Mô-sê đã truyền, để làm chứng cho người ta biết.= w+Nhưng Người nghiêm giọng đuổi anh đi ngay,N *Lập tức, bệnh phong biến khỏi anh, và anh được sạch.l S)Người chạnh lòng thương giơ tay đụng vào anh và bảo : Tôi muốn, anh sạch đi !) M(*Có người mắc bệnh phong đến gặp Người, anh ta quỳ xuống van xin rằng : Nếu Ngài muốn, Ngài có thể làm cho tôi được sạch.x k'Rồi Người đi khắp miền Ga-li-lê, rao giảng trong các hội đường của họ, và trừ quỷ.C &Người bảo các ông : Chúng ta hãy đi nơi khác, đến các làng xã chung quanh, để Thầy còn rao giảng ở đó nữa, vì Thầy ra đi cốt để làm việc đó.X +%Khi gặp Người, các ông thưa : Mọi người đang tìm Thầy đấy !7 k$Ông Si-môn và các bạn kéo nhau đi tìm. #*Sáng sớm, lúc trời còn tối mịt, Người đã dậy, đi ra một nơi hoang vắng và cầu nguyện ở đó./ Y"Đức Giê-su chữa nhiều kẻ ốm đau mắc đủ thứ bệnh tật, và trừ nhiều quỷ, nhưng không cho quỷ nói, vì chúng biết Người là ai..~ Y!Cả thành xúm lại trước cửa.}  Chiều đến, khi mặt trời đã lặn, người ta đem mọi kẻ ốm đau và những ai bị quỷ ám đến cho Người.z| oNgười lại gần, cầm lấy tay bà mà đỡ dậy ; cơn sốt dứt ngay và bà phục vụ các ngài.{ 9Lúc đó, bà mẹ vợ ông Si-môn đang lên cơn sốt, nằm trên giường. Lập tức họ nói cho Người biết tình trạng của bà.*z O*Vừa ra khỏi hội đường Ca-phác-na-um, Đức Giê-su đi đến nhà hai ông Si-môn và An-rê. Có ông Gia-cô-bê và ông Gio-an cùng đi theo.oy YLập tức danh tiếng Người đồn ra mọi nơi, khắp cả vùng lân cận miền Ga-li-lê.|x sMọi người đều kinh ngạc đến nỗi họ bàn tán với nhau : Thế nghĩa là gì ? Giáo lý thì mới mẻ, người dạy lại có uy quyền. Ông ấy ra lệnh cho cả các thần ô uế và chúng phải tuân lệnh !ew EThần ô uế lay mạnh người ấy, thét lên một tiếng, và xuất khỏi anh ta.^v 7Nhưng Đức Giê-su quát mắng nó : Câm đi, hãy xuất khỏi người này !Ku rằng : Ông Giê-su Na-da-rét, chuyện chúng tôi can gì đến ông mà ông đến tiêu diệt chúng tôi ? Tôi biết ông là ai rồi : ông là Đấng Thánh của Thiên Chúa !ot Y*Lập tức, trong hội đường của họ, có một người bị thần ô uế nhập, la lên-s UThiên hạ sửng sốt về lời giảng dạy của Người, vì Người giảng dạy như một Đấng có thẩm quyền, chứ không như các kinh sư. r *Đức Giê-su và các môn đệ đi vào thành Ca-phác-na-um. Ngay ngày sa-bát, Người vào hội đường giảng dạy./q YNgười liền gọi các ông. Và các ông bỏ cha mình là ông Dê-bê-đê ở lại trên thuyền với những người làm công, mà đi theo Người./p YĐi xa hơn một chút, Người thấy ông Gia-cô-bê, con ông Dê-bê-đê, và người em là ông Gio-an. Hai ông này đang vá lưới ở trong thuyền.Go  Lập tức hai ông bỏ chài lưới mà đi theo Người. n Người bảo họ : Các anh hãy theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh thành những kẻ lưới người như lưới cá.@m {Người đang đi dọc theo biển hồ Ga-li-lê, thì thấy ông Si-môn với người anh là ông An-rê, đang quăng lưới xuống biển, vì họ làm nghề đánh cá.l Người nói : Thời kỳ đã mãn, và Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần. Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng.{k q*Sau khi ông Gio-an bị nộp, Đức Giê-su đến miền Ga-li-lê rao giảng Tin Mừng của Thiên Chúa.!j = Người ở trong hoang địa bốn mươi ngày, chịu Xa-tan cám dỗ, sống giữa loài dã thú, và có các thiên sứ hầu hạ Người.=i w Thần Khí liền đẩy Người vào hoang địa.ph [ Lại có tiếng từ trời phán rằng : Con là Con yêu dấu của Cha, Cha hài lòng về Con.g 1 Vừa lên khỏi nước, Người liền thấy các tầng trời xé ra, và thấy Thần Khí như chim bồ câu ngự xuống trên mình.f  Hồi ấy, Đức Giê-su từ Na-da-rét miền Ga-li-lê đến, và được ông Gio-an làm phép rửa dưới sông Gio-đan.e Tôi thì tôi làm phép rửa cho anh em trong nước, còn Người, Người sẽ làm phép rửa cho anh em trong Thánh Thần.d 1Ông rao giảng rằng : Có Đấng quyền thế hơn tôi đang đến sau tôi, tôi không đáng cúi xuống cởi quai dép cho Người.tc cÔng Gio-an mặc áo lông lạc đà, thắt lưng bằng dây da, ăn châu chấu và mật ong rừng./b YMọi người từ khắp miền Giu-đê và thành Giê-ru-sa-lem kéo đến với ông. Họ thú tội, và ông làm phép rửa cho họ trong sông Gio-đan.Ia  Đúng theo lời đó, ông Gio-an Tẩy Giả đã xuất hiện trong hoang địa, rao giảng kêu gọi người ta chịu phép rửa tỏ lòng sám hối để được ơn tha tội.` %Có tiếng người hô trong hoang địa : Hãy dọn sẵn con đường của Đức Chúa, sửa lối cho thẳng để Người đi._ -Trong sách ngôn sứ I-sai-a có chép rằng : Này Ta sai sứ giả của Ta đi trước mặt Con, người sẽ dọn đường cho Con.K^ *Khởi đầu Tin Mừng Đức Giê-su Ki-tô, Con Thiên Chúa :]1dạy bảo họ tuân giữ mọi điều Thầy đã truyền cho anh em. Và đây, Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế.#\?Vậy anh em hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ, làm phép rửa cho họ nhân danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần,[}Đức Giê-su đến gần, nói với các ông : Thầy đã được trao toàn quyền trên trời dưới đất.\Z1Khi thấy Người, các ông bái lạy, nhưng có mấy ông lại hoài nghi.Y*Mười một môn đệ đi tới miền Ga-li-lê, đến ngọn núi Đức Giê-su đã truyền cho các ông đến.X-Lính đã nhận tiền và làm theo lời họ dạy. Câu chuyện này được phổ biến giữa người Do-thái cho đến ngày nay.W!Nếu sự việc này đến tai quan tổng trấn, chính chúng tôi sẽ dàn xếp với quan và lo cho các anh được vô sự.V3 và bảo : Các anh hãy nói như thế này : Ban đêm đang lúc chúng tôi ngủ, các môn đệ của hắn đã đến lấy trộm xác.~Uu Các thượng tế liền họp với các kỳ mục ; sau khi bàn bạc, họ cho lính một số tiền lớn,T5 Các bà đang đi, thì có mấy người trong đội lính canh mồ vào thành báo cho các thượng tế biết mọi việc đã xảy ra.=Ss Bấy giờ, Đức Giê-su nói với các bà : Chị em đừng sợ ! Về báo cho anh em của Thầy để họ đến Ga-li-lê. Họ sẽ được thấy Thầy ở đó. R9 Bỗng Đức Giê-su đón gặp các bà và nói : Chào chị em ! Các bà tiến lại gần Người, ôm lấy chân, và bái lạy Người.Q/Các bà vội vã rời khỏi mộ, tuy sợ hãi nhưng cũng rất đỗi vui mừng, chạy về báo tin cho môn đệ Đức Giê-su hay.Pyrồi mau về nói với môn đệ Người như thế này : Người đã trỗi dậy từ cõi chết, và Người đi Ga-li-lê trước các ông. Ở đó, các ông sẽ được thấy Người. Đấy, tôi xin nói cho các bà hay.ONgười không có ở đây, vì Người đã trỗi dậy như Người đã nói. Các bà đến mà xem chỗ Người đã nằm,(NIThiên thần lên tiếng bảo các phụ nữ : Này các bà, các bà đừng sợ ! Tôi biết các bà tìm Đức Giê-su, Đấng bị đóng đinh.PMThấy người, lính canh khiếp sợ, run rẩy chết ngất đi.TL!diện mạo người như ánh chớp, và y phục trắng như tuyết.K)Thình lình, đất rung chuyển dữ dội : thiên thần Chúa từ trời xuống, đến lăn tảng đá ra, rồi ngồi lên trên ;(J K*Sau ngày sa-bát, khi ngày thứ nhất trong tuần vừa ló rạng, bà Ma-ri-a Mác-đa-la và một bà khác cũng tên là Ma-ri-a, đi viếng mộ.cI?BThế là họ ra đi canh giữ mồ, niêm phong tảng đá và cắt lính canh mồ. H AÔng Phi-la-tô bảo họ : Thì có sẵn lính đó, các người hãy đi mà canh giữ theo cách các người biết !)GK@Vậy xin quan lớn truyền canh mộ kỹ càng cho đến ngày thứ ba, kẻo môn đệ hắn đến lấy trộm xác rồi phao trong dân là hắn đã từ cõi chết trỗi dậy. Và như thế, chuyện bịp cuối cùng này sẽ còn tệ hại hơn chuyện trước.F ?và nói : Thưa ngài, chúng tôi nhớ tên bịp bợm ấy khi còn sống có nói : Sau ba ngày, Ta sẽ trỗi dậy.E>Hôm sau, tức là khi ngày áp lễ đã qua, các thượng tế và những người Pha-ri-sêu kéo nhau đến ông Phi-la-tô,wDg=Còn bà Ma-ri-a Mác-đa-la và một bà khác cũng tên là Ma-ri-a ở lại đó, quay mặt vào mồ.C)K7Ở đó, cũng có nhiều người phụ nữ đứng nhìn từ đàng xa. Các bà này đã theo Đức Giê-su từ Ga-li-lê để giúp đỡ Người.l=Q6Thấy động đất và các sự việc xảy ra, viên đại đội trưởng và những người cùng ông canh giữ Đức Giê-su đều rất đỗi sợ hãi và nói : Quả thật ông này là Con Thiên Chúa.z<m5Sau khi Chúa trỗi dậy, các ngài ra khỏi mồ, vào thành thánh, và hiện ra với nhiều người.h;I4Mồ mả bật tung, và xác của nhiều vị thánh đã an nghỉ được trỗi dậy.:3*Ngay lúc đó, bức màn trướng trong Đền Thờ xé ra làm hai từ trên xuống dưới. Đất rung đá vỡ.P92Đức Giê-su lại kêu một tiếng lớn, rồi trút linh hồn.v8e1Còn những người khác lại bảo : Khoan đã, để xem ông Ê-li-a có đến cứu hắn không !07Y0Lập tức, một người trong bọn chạy đi lấy miếng bọt biển, thấm đầy giấm, buộc vào đầu cây sậy và đưa lên cho Người uống.a6;/Nghe vậy, một vài người đứng đó liền nói: Hắn ta gọi ông Ê-li-a !A5{.Vào giờ thứ chín, Đức Giê-su kêu lớn tiếng : Ê-li, Ê-li, lê-ma xa-bác-tha-ni, nghĩa là Lạy Thiên Chúa, lạy Thiên Chúa của con, sao Ngài bỏ rơi con ?h4I-Từ giờ thứ sáu, bóng tối bao phủ cả mặt đất, mãi đến giờ thứ chín.o3W,Cả những tên cướp cùng bị đóng đinh với Người cũng sỉ vả Người như thế./2W+Hắn cậy vào Thiên Chúa, thì bây giờ Người cứu hắn đi, nếu quả thật Người thương hắn ! Vì hắn đã nói : Ta là Con Thiên Chúa !<1q*Hắn cứu được thiên hạ, mà chẳng cứu nổi mình. Hắn là vua Ít-ra-en ! Hắn cứ xuống khỏi thập giá ngay bây giờ đi, chúng ta tin hắn liền !]03)Các thượng tế, kinh sư và kỳ mục cũng chế giễu Người mà nói :S/(vừa nói : Mi là kẻ phá được Đền Thờ, và nội trong ba ngày xây lại được, hãy cứu lấy mình đi ! Nếu mi là Con Thiên Chúa, thì xuống khỏi thập giá xem nào !Q.'Kẻ qua người lại đều nhục mạ Người, vừa lắc đầuv-e&Cùng bị đóng đinh với Người, có hai tên cướp, một tên bên phải, một tên bên trái.,%Phía trên đầu Người, chúng đặt bản án xử tội viết rằng : Người này là Giê-su, vua dân Do-thái.:+o$Rồi chúng ngồi đó mà canh giữ Người.m*S#Đóng đinh Người vào thập giá xong, chúng đem áo Người ra bắt thăm mà chia nhau.){"chúng cho Người uống rượu pha mật đắng, nhưng Người chỉ nếm một chút mà không chịu uống.I( !Khi đến nơi gọi là Gôn-gô-tha, nghĩa là Đồi Sọ, '  Đang đi ra, thì chúng gặp một người Ky-rê-nê, tên là Si-môn ; chúng bắt ông vác thập giá của Người.$&AChế giễu chán, chúng lột áo choàng ra, và cho Người mặc áo lại như trước, rồi điệu Người đi đóng đinh vào thập giá.g%GRồi chúng khạc nhổ vào Người và lấy cây sậy mà đập vào đầu Người.o$Wrồi kết một vòng gai làm vương miện đặt lên đầu Người, và trao vào tay mặt Người một cây sậy. Chúng quỳ gối trước mặt Người mà nhạo rằng : Vạn tuế Đức Vua dân Do-thái !Z#-Chúng lột áo Người ra, khoác cho Người một tấm áo choàng đỏ,"*Bấy giờ lính của tổng trấn đem Đức Giê-su vào trong dinh, và tập trung cả cơ đội quanh Người.3!_Bấy giờ, tổng trấn phóng thích tên Ba-ra-ba cho họ, còn Đức Giê-su, thì ông truyền đánh đòn, rồi trao cho họ đóng đinh vào thập giá.o WToàn dân đáp lại : Máu hắn cứ đổ xuống đầu chúng tôi và con cháu chúng tôi !}s*Tổng trấn Phi-la-tô thấy đã chẳng được ích gì mà còn thêm náo động, nên lấy nước rửa tay trước mặt đám đông mà nói : Ta vô can trong vụ đổ máu người này. Mặc các người liệu lấy ! Tổng trấn lại nói : Thế ông ấy đã làm điều gì gian ác ? Họ càng la to : Đóng đinh nó vào thập giá !=sTổng trấn Phi-la-tô nói tiếp : Thế còn ông Giê-su, cũng gọi là Ki-tô, ta sẽ làm gì đây ? Mọi người đồng thanh : Đóng đinh nó vào thập giá ! Tổng trấn hỏi họ : Trong hai người này, các người muốn ta tha ai cho các người ? Họ thưa : Ba-ra-ba !~uNhưng các thượng tế và kỳ mục lại xúi đám đông đòi tha tên Ba-ra-ba mà giết Đức Giê-su.ykLúc tổng trấn đang ngồi xử án, thì bà vợ sai người đến nói với ông : Ông đừng nhúng tay vào vụ xử người công chính này, vì hôm nay, tôi chiêm bao thấy mình phải khổ nhiều vì ông ấy.OBởi ông thừa biết chỉ vì ghen tị mà họ nộp Người.Z-*Vậy khi đám đông đã tụ họp lại, thì tổng trấn Phi-la-tô nói với họ : Các người muốn ta phóng thích ai cho các người đây ? Ba-ra-ba hay Giê-su, cũng gọi là Ki-tô ?OMà khi ấy có một người tù khét tiếng, tên là Ba-ra-ba.Vào mỗi dịp lễ lớn, tổng trấn có lệ phóng thích cho dân chúng một người tù, tuỳ ý họ muốn.}Nhưng Đức Giê-su không trả lời ông về một điều nào, khiến tổng trấn rất đỗi ngạc nhiên.   Bấy giờ ông Phi-la-tô hỏi Người : Ông không nghe bao nhiêu điều họ làm chứng chống lại ông đó sao ?ve Nhưng khi các thượng tế và kỳ mục tố Người, thì Người không trả lời một tiếng.<q Đức Giê-su bị điệu ra trước mặt tổng trấn ; tổng trấn hỏi Người : Ông là vua dân Do-thái sao ? Đức Giê-su trả lời : Chính ngài nói đó.  Và họ lấy số bạc đó mà mua Thửa Ruộng Ông Thợ Gốm, theo những điều Đức Chúa đã truyền cho tôi.P Thế là ứng nghiệm lời ngôn sứ Giê-rê-mi-a : Họ đã lượm lấy ba mươi đồng bạc, tức là cái giá mà một số con cái Ít-ra-en đã đặt khi đánh giá Người.X)Vì vậy mà thửa ruộng ấy gọi là Ruộng Máu cho đến ngày nay.-Sau khi bàn định với nhau, họ dùng tiền đó tậu Thửa Ruộng Ông Thợ Gốm để làm nơi chôn cất khách ngoại kiều. Các thượng tế lượm lấy số bạc ấy mà nói : Không được phép bỏ vào quỹ Đền Thờ, vì đây là giá máu.K Giu-đa ném số bạc vào Đền Thờ và ra đi thắt cổ.* Mmà nói : Tôi đã phạm tội nộp người vô tội, khiến Người phải chết oan. Nhưng họ đáp : Can gì đến chúng tôi. Mặc kệ anh !A {*Bấy giờ, Giu-đa, kẻ đã nộp Người, thấy Người bị kết án thì hối hận. Hắn đem ba mươi đồng bạc trả lại cho các thượng tế và kỳ mụcd ASau đó, họ cho trói Người lại và giải đi nộp cho tổng trấn Phi-la-tô. 1*Trời vừa sáng, tất cả các thượng tế và kỳ mục trong dân cùng nhau bàn kế hại Đức Giê-su, để xử tử Người.*MKÔng Phê-rô sực nhớ lời Đức Giê-su đã nói : Gà chưa kịp gáy thì anh đã chối Thầy ba lần. Ông ra ngoài, khóc lóc thảm thiết.$AJBấy giờ ông Phê-rô liền thề độc mà quả quyết rằng : Tôi thề là không biết người ấy. Ngay lúc đó, có tiếng gà gáy.?wIMột lát sau, những người đứng đó xích lại gần ông Phê-rô mà nói : Đúng là bác cũng thuộc bọn họ. Cứ nghe giọng nói của bác là biết ngay.Y+HNhưng ông Phê-rô lại thề mà chối : Tôi không biết người ấy.KGÔng đi ra đến cổng, thì một người tớ gái khác thấy ông, liền nói với những người ở đó : Bác này cũng đã ở với ông Giê-su người Na-da-rét đấy.gGFÔng liền chối trước mặt mọi người mà nói : Tôi không biết cô nói gì !U#E*Lúc đó ông Phê-rô đang ngồi ngoài sân. Một người đầy tớ gái đến bên ông và nói : Cả bác nữa, bác cũng đã ở với ông Giê-su, người Ga-li-lê đó chứ gì ?jMDvà nói : Ông Ki-tô ơi, hãy nói tiên tri cho chúng tôi nghe đi : ai đánh ông đó ?eCCRồi họ khạc nhổ vào mặt và đấm đánh Người. Có kẻ lại tát NgườiI~ Bquý vị nghĩ sao ? Họ liền đáp : Hắn đáng chết !X})ABấy giờ vị thượng tế liền xé áo mình ra và nói : Hắn nói phạm thượng ! Chúng ta cần gì nhân chứng nữa ? Đấy, quý vị vừa nghe hắn nói phạm đến Thiên Chúa,b|=@Đức Giê-su trả lời : Chính ngài vừa nói. Hơn nữa, tôi nói cho các ông hay : từ nay, các ông sẽ thấy Con Người ngự bên hữu Đấng Toàn Năng và ngự giá mây trời mà đến.{{o?Nhưng Đức Giê-su vẫn làm thinh. Vị thượng tế nói với Người : Nhân danh Thiên Chúa hằng sống, tôi truyền cho ông phải nói cho chúng tôi biết : ông có phải là Đấng Ki-tô Con Thiên Chúa không ?-zS>Bấy giờ vị thượng tế đứng lên hỏi Đức Giê-su : Ông không nói lại được một lời sao ? Mấy người này tố cáo ông gì đó ? y=khai rằng : Tên này đã nói : tôi có thể phá Đền Thờ Thiên Chúa, và nội trong ba ngày, sẽ xây cất lại. x>F==L<<3;:::(9>88-7p66]5444I43D22w11"0_//h..y-,,+**)U(P''P&&%>$$#""|"! OKKd">-Ddr~u$_ T @9r{(L"*Rồi Đức Giê-su gọi đám đông cùng với các môn đệ lại. Người nói với họ rằng : Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo.{!Nhưng khi Đức Giê-su quay lại, nhìn thấy các môn đệ, Người trách ông Phê-rô : Xa-tan ! lui lại đằng sau Thầy ! Vì tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài người.   Người nói rõ điều đó, không úp mở. Ông Phê-rô liền kéo riêng Người ra và bắt đầu trách Người.iKRồi Người bắt đầu dạy cho các ông biết : Con Người phải chịu đau khổ nhiều, bị các kỳ mục, thượng tế cùng kinh sư loại bỏ, bị giết chết và sau ba ngày sẽ sống lại.c?Đức Giê-su liền cấm ngặt các ông không được nói với ai về Người. Người lại hỏi các ông : Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai ? Ông Phê-rô trả lời : Thầy là Đấng Ki-tô.%CCác ông đáp : Họ bảo Thầy là ông Gio-an Tẩy Giả, có kẻ thì bảo là ông Ê-li-a, kẻ khác lại cho là một ngôn sứ nào đó.H *Đức Giê-su và các môn đệ của Người đi tới các làng xã vùng Xê-da-rê Phi-líp-phê. Dọc đường, Người hỏi các môn đệ : Người ta nói Thầy là ai ?LNgười cho anh về nhà và dặn : Anh đừng có vào làng.{Rồi Người lại đặt tay trên mắt anh, anh trông rõ và khỏi hẳn ; anh thấy tỏ tường mọi sự.}sAnh ngước mắt lên và thưa : Tôi thấy người ta, trông họ như cây cối, họ đi đi lại lại.+ONgười cầm lấy tay anh mù, đưa ra khỏi làng, rồi nhổ nước miếng vào mắt anh, đặt tay trên anh và hỏi : Anh có thấy gì không ?3*Đức Giê-su và các môn đệ đến Bết-xai-đa. Người ta dẫn một người mù đến và nài xin Đức Giê-su sờ vào anh ta.<sNgười bảo các ông : Anh em chưa hiểu ư ?;oVà khi Thầy bẻ bảy chiếc bánh cho bốn ngàn người ăn, anh em đã thu lại được bao nhiêu giỏ đầy mẩu bánh ? Các ông nói : Thưa được bảy.= skhi Thầy bẻ năm chiếc bánh cho năm ngàn người ăn, anh em đã thu lại được bao nhiêu thúng đầy mẩu bánh ? Các ông đáp : Thưa được mười hai.d AAnh em có mắt mà không thấy, có tai mà không nghe ư ? Anh em không nhớ sao :A {Biết thế, Người nói với các ông : Sao anh em lại bàn tán về chuyện anh em không có bánh ? Anh em chưa hiểu chưa thấu sao ? Lòng anh em ngu muội thế !V %Và các ông bàn tán với nhau về chuyện các ông không có bánh. wNgười răn bảo các ông : Anh em phải coi chừng, phải đề phòng men Pha-ri-sêu và men Hê-rô-đê !kO*Các môn đệ quên đem bánh theo ; trên thuyền, các ông chỉ có một chiếc bánh.R Rồi bỏ họ đó, Người lại xuống thuyền qua bờ bên kia.O Người thở dài não nuột và nói : Sao thế hệ này lại xin một dấu lạ ? Tôi bảo thật cho các ông biết : thế hệ này sẽ không được một dấu lạ nào cả.*M *Những người Pha-ri-sêu kéo ra và bắt đầu tranh luận với Đức Giê-su, họ đòi Người một dấu lạ từ trời để thử Người.nU Lập tức, Đức Giê-su xuống thuyền với các môn đệ và đến miền Đan-ma-nu-tha.X) Mà đám đông có khoảng bốn ngàn người. Người giải tán họ.}sĐám đông đã ăn và được no nê. Người ta nhặt lấy những mẩu bánh còn thừa : bảy giỏ !Các ông cũng có mấy con cá nhỏ. Người đọc lời chúc tụng, rồi bảo các ông dọn luôn cá nữa.oWNgười truyền cho họ ngồi xuống đất. Rồi Người cầm lấy bảy chiếc bánh, dâng lời tạ ơn, và bẻ ra, trao cho các môn đệ để các ông dọn ra. Và các ông đã dọn ra cho đám đông.pYNgười hỏi các ông : Anh em có mấy chiếc bánh ? Các ông đáp : Thưa có bảy chiếc.z~mCác môn đệ thưa Người : Ở đây, trong nơi hoang vắng này, lấy đâu ra bánh cho họ ăn no ?0}YNếu Thầy giải tán, để họ nhịn đói mà về nhà, thì họ sẽ bị xỉu dọc đường. Trong số đó, lại có những người ở xa đến.|}Thầy chạnh lòng thương đám đông, vì họ ở luôn với Thầy đã ba ngày rồi mà không có gì ăn !{ 9*Trong những ngày ấy, lại có một đám rất đông, và họ không có gì ăn, nên Đức Giê-su gọi các môn đệ lại mà nói :-zS%Họ hết sức kinh ngạc, và nói : Ông ấy làm việc gì cũng tốt đẹp cả : ông làm cho kẻ điếc nghe được, và kẻ câm nói được.%yC$Đức Giê-su truyền bảo họ không được kể chuyện đó với ai cả. Nhưng Người càng truyền bảo họ, họ lại càng đồn ra.oxW#Lập tức tai anh ta mở ra, lưỡi như hết bị buộc lại. Anh ta nói được rõ ràng.{wo"Rồi Người ngước mắt lên trời, rên một tiếng và nói : Ép-pha-tha, nghĩa là : hãy mở ra !v%!Người kéo riêng anh ta ra khỏi đám đông, đặt ngón tay vào lỗ tai anh, và nhổ nước miếng mà bôi vào lưỡi anh. u  Người ta đem một người vừa điếc vừa ngọng đến với Đức Giê-su, và xin Người đặt tay trên anh.tw*Đức Giê-su lại bỏ vùng Tia, đi qua ngả Xi-đôn, đến biển hồ Ga-li-lê vào miền Thập Tỉnh.`s9Về đến nhà, bà thấy đứa trẻ nằm trên giường và quỷ đã xuất.|rqNgười nói với bà : Vì bà nói thế, nên bà cứ về đi, quỷ đã xuất khỏi con gái bà rồi.q/Bà ấy đáp : Thưa Ngài, đúng thế, nhưng chó con ở dưới gầm bàn lại được ăn những mảnh vụn của đám trẻ con.p3Người nói với bà : Phải để cho con cái ăn no trước đã, vì không được lấy bánh dành cho con cái mà ném cho chó con.xoiBà là người Hy-lạp, gốc Phê-ni-xi thuộc xứ Xy-ri. Bà xin Người trừ quỷ cho con gái bà.+nOThật vậy, một người đàn bà có đứa con gái nhỏ bị quỷ ám, vừa nghe nói đến Người, liền vào sấp mình dưới chân Người.6me*Đức Giê-su đứng dậy, rời nơi đó, đến địa hạt Tia. Người vào một nhà nọ mà không muốn cho ai biết, nhưng không thể giấu được.{loTất cả những điều xấu xa đó, đều từ bên trong xuất ra, và làm cho con người ra ô uế.}ksngoại tình, tham lam, độc ác, xảo trá, trác táng, ganh tị, phỉ báng, kiêu ngạo, ngông cuồng.jVì từ bên trong, từ lòng người, phát xuất những ý định xấu : tà dâm, trộm cắp, giết người,wigNgười nói : Cái gì từ trong con người xuất ra, cái đó mới làm cho con người ra ô uế.6hebởi vì nó không đi vào lòng, nhưng vào bụng người ta, rồi bị thải ra ngoài ? Như vậy là Người tuyên bố mọi thức ăn đều thanh sạch.qg[Người nói với các ông : Cả anh em nữa, anh em cũng ngu tối như thế sao ? Anh em không hiểu sao ? Bất cứ cái gì từ bên ngoài vào trong con người, thì không thể làm cho con người ra ô uế,xfiKhi Đức Giê-su đã rời đám đông mà vào nhà, các môn đệ hỏi Người về dụ ngôn ấy.$eCAi có tai nghe thì nghe !]d3Không có cái gì từ bên ngoài vào trong con người lại có thể làm cho con người ra ô uế được ; nhưng chính cái từ con người xuất ra, là cái làm cho con người ra ô uế. c*Sau đó, Đức Giê-su lại gọi đám đông tới mà bảo : Xin mọi người nghe tôi nói đây, và hiểu cho rõ :Cb Thế là các ông lấy truyền thống các ông đã truyền lại cho nhau mà huỷ bỏ lời Thiên Chúa. Các ông còn làm nhiều điều khác giống như vậy nữa ![a/ và các ông không để cho người ấy làm gì để giúp cha mẹ nữa.P` Còn các ông, các ông lại bảo : Người nào nói với cha với mẹ rằng : những gì con có để giúp cha mẹ đều là co-ban nghĩa là lễ phẩm đã dâng cho Chúa rồi,_1 Quả thế, ông Mô-sê đã dạy rằng : Ngươi hãy thờ cha kính mẹ và kẻ nào nguyền rủa cha mẹ, thì phải bị xử tử!^' Người còn nói : Các ông thật khéo coi thường điều răn của Thiên Chúa để nắm giữ truyền thống của các ông.s]_Các ông gạt bỏ điều răn của Thiên Chúa, mà duy trì truyền thống của người phàm.\Chúng có thờ phượng Ta thì cũng vô ích, vì giáo lý chúng giảng dạy chỉ là giới luật phàm nhân.[yNgười trả lời họ : Ngôn sứ I-sai-a thật đã nói tiên tri rất đúng về các ông là những kẻ đạo đức giả, khi viết rằng :Dân này tôn kính Ta bằng môi bằng miệng, còn lòng chúng thì lại xa Ta.BZ}Vậy, người Pha-ri-sêu và kinh sư hỏi Đức Giê-su : Sao các môn đệ của ông không theo truyền thống của tiền nhân, cứ để tay ô uế mà dùng bữa ?GYthức gì mua ngoài chợ về, cũng phải rảy nước đã rồi mới ăn ; họ còn giữ nhiều tập tục khác nữa như rửa chén bát, bình lọ và các đồ đồng.@XyThật vậy, người Pha-ri-sêu cũng như mọi người Do-thái đều nắm giữ truyền thống của tiền nhân : họ không ăn gì, khi chưa rửa tay cẩn thận ;nWUHọ thấy vài môn đệ của Người dùng bữa mà tay còn ô uế, nghĩa là chưa rửa.V -*Có những người Pha-ri-sêu và một số kinh sư tụ họp quanh Đức Giê-su. Họ là những người từ Giê-ru-sa-lem đến.:Um8Người đi tới đâu, vào làng mạc, thành thị hay thôn xóm nào, người ta cũng đặt kẻ ốm đau ở ngoài đường ngoài chợ, và xin Người cho họ ít là được chạm đến tua áo choàng của Người ; và bất cứ ai chạm đến, thì đều được khỏi.yTk7Họ rảo khắp vùng ấy và nghe tin Người ở đâu, thì bắt đầu cáng bệnh nhân đến đó.fSE6Thầy trò vừa ra khỏi thuyền, thì lập tức người ta nhận ra Đức Giê-su.Ry5Khi qua biển rồi, Đức Giê-su và các môn đệ ghé vào đất liền tại Ghen-nê-xa-rét và lên bờ.{Qo4vì các ông đã không hiểu ý nghĩa phép lạ bánh hoá nhiều : lòng trí các ông còn ngu muội !tPa3Người lên thuyền với các ông, và gió lặng. Các ông cảm thấy bàng hoàng sửng sốt,>Ou2Quả thế, tất cả các ông đều nhìn thấy Người và đều hoảng hốt. Lập tức, Người bảo các ông : Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ !kNO1Nhưng khi các ông thấy Người đi trên mặt biển, lại tưởng là ma, thì la lên.aM;0Người thấy các ông phải vất vả chèo chống vì gió ngược, nên vào khoảng canh tư đêm ấy, Người đi trên mặt biển mà đến với các ông và Người định vượt các ông.zLm/Chiều đến, chiếc thuyền đang ở giữa biển hồ, chỉ còn một mình Người ở trên đất.KK.Sau khi từ biệt các ông, Người lên núi cầu nguyện.7Jg-*Lập tức, Đức Giê-su bắt các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia về phía thành Bết-xai-đa trước, trong lúc Người giải tán đám đông.EI,Số người ăn bánh là năm ngàn người đàn ông.qH[+Người ta thu lại những mẩu bánh được mười hai thúng đầy, cùng với cá còn dư.1G]*Ai nấy đều ăn và được no nê.Fw)Người cầm lấy năm chiếc bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng, rồi bẻ bánh ra, trao cho môn đệ để các ông dọn ra cho dân chúng. Người cũng chia hai con cá cho mọi người.bE=(Họ ngồi xuống thành từng đám, chỗ thì một trăm, chỗ thì năm mươi.kDO'Người ra lệnh cho các ông bảo mọi người ngồi thành từng nhóm trên cỏ xanh.C7&Người bảo các ông : Anh em có mấy chiếc bánh ? Đi coi xem ! Khi biết rồi, các ông thưa : Có năm chiếc bánh và hai con cá.8Bi%Người đáp : Thì chính anh em hãy cho họ ăn đi ! Các ông nói với Người : Chúng con phải đi mua tới hai trăm quan tiền bánh mà cho họ ăn sao ?rA]$Xin Thầy cho dân chúng về, để họ vào thôn xóm và làng mạc chung quanh mà mua gì ăn.@%#*Vì bấy giờ đã khá muộn, các môn đệ đến gần Người và thưa : Ở đây hoang vắng và bây giờ đã khá muộn.e?C"Ra khỏi thuyền, Đức Giê-su thấy một đám người rất đông thì chạnh lòng thương, vì họ như bầy chiên không người chăn dắt. Và Người bắt đầu dạy dỗ họ nhiều điều./>W!Thấy các ngài ra đi, nhiều người hiểu ý, nên từ khắp các thành, họ cùng nhau theo đường bộ chạy đến nơi, trước cả các ngài.Z=- Vậy, thầy trò xuống thuyền đi lánh riêng ra một nơi hoang vắng.t<aNgười bảo các ông : Chính anh em hãy lánh riêng ra đến một nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút. Quả thế, kẻ lui người tới quá đông, nên các ông cũng chẳng có thì giờ ăn uống nữa./;W*Các Tông Đồ tụ họp chung quanh Đức Giê-su, và kể lại cho Người biết mọi việc các ông đã làm, và mọi điều các ông đã dạy.a:;Nghe tin ấy, môn đệ đến lấy thi hài ông và đặt trong một ngôi mộ.`99bưng đầu ông trên một cái mâm trao cho cô gái, và cô gái trao cho mẹ.8Lập tức, vua sai thị vệ đi và truyền mang đầu ông Gio-an tới. Thị vệ ra đi, chặt đầu ông ở trong ngục,7Nhà vua buồn lắm, nhưng vì đã trót thề, lại thề trước khách dự tiệc, nên không muốn thất hứa với cô.*6MLập tức cô vội trở vào đến bên nhà vua và xin rằng : Con muốn ngài ban ngay cho con cái đầu ông Gio-an Tẩy Giả, đặt trên mâm.j5MCô gái đi ra hỏi mẹ : Con nên xin gì đây ? Mẹ cô nói : Đầu Gio-an Tẩy Giả.l4QVua lại còn thề : Con xin gì, ta cũng cho, dù một nửa nước của ta cũng được.Q3Con gái bà Hê-rô-đi-a vào biểu diễn một điệu vũ, làm cho nhà vua và khách dự tiệc vui thích. Nhà vua nói với cô gái : Con muốn gì thì cứ xin, ta sẽ ban cho con.:2mMột ngày thuận lợi đến : nhân dịp mừng sinh nhật của mình, vua Hê-rô-đê mở tiệc thết đãi bá quan văn võ và các thân hào miền Ga-li-lê.X1)Thật vậy, vua Hê-rô-đê biết ông Gio-an là người công chính thánh thiện, nên sợ ông, và còn che chở ông. Nghe ông nói, nhà vua rất phân vân, nhưng lại cứ thích nghe.a0;Bà Hê-rô-đi-a căm thù ông Gio-an và muốn giết ông, nhưng không được.`/9mà ông Gio-an lại bảo : Ngài không được phép lấy vợ của anh ngài !F.Số là vua Hê-rô-đê đã sai người đi bắt ông Gio-an và xiềng ông trong ngục. Lý do là vì vua đã lấy bà Hê-rô-đi-a, vợ của người anh là Phi-líp-phê,{-oVua Hê-rô-đê nghe thế, liền nói : Ông Gio-an, ta đã cho chém đầu, chính ông đã trỗi dậy ! ,Kẻ khác nói : Đó là ông Ê-li-a. Kẻ khác nữa lại nói : Đó là một ngôn sứ như một trong các ngôn sứ.X+)*Vua Hê-rô-đê nghe biết về Đức Giê-su, vì Người đã nổi danh. Có kẻ nói : Đó là ông Gio-an Tẩy Giả từ cõi chết trỗi dậy, nên mới có quyền năng làm phép lạ.{*o Các ông trừ được nhiều quỷ, xức dầu cho nhiều người đau ốm và chữa họ khỏi bệnh.P) Các ông đi rao giảng, kêu gọi người ta ăn năn sám hối. (9 Còn nơi nào người ta không đón tiếp và nghe lời anh em, thì khi ra khỏi đó, hãy giũ bụi chân để tỏ ý phản đối họ. ' Người bảo các ông : Bất cứ ở đâu, khi anh em đã vào nhà nào, thì cứ ở lại đó cho đến lúc ra đi.A&} được đi dép, nhưng không được mặc hai áo.@%yNgười chỉ thị cho các ông không được mang gì đi đường, chỉ trừ cây gậy ; không được mang lương thực, bao bị, tiền đồng để giắt lưng ;$#*Người gọi Nhóm Mười Hai lại và bắt đầu sai đi từng hai người một. Người ban cho các ông quyền trừ quỷ.6#gNgười lấy làm lạ vì họ không tin."5Người đã không thể làm được phép lạ nào tại đó ; Người chỉ đặt tay trên một vài bệnh nhân và chữa lành họ.G!Đức Giê-su bảo họ : Ngôn sứ có bị rẻ rúng, thì cũng chỉ là ở chính quê hương mình, hay giữa đám bà con thân thuộc, và trong gia đình mình mà thôi. wÔng ta không phải là bác thợ, con bà Ma-ri-a, và anh em của các ông Gia-cô-bê, Giô-xết, Giu-đa và Si-môn sao ? Chị em của ông không phải là bà con lối xóm với chúng ta sao ? Và họ vấp ngã vì Người.GĐến ngày sa-bát, Người bắt đầu giảng dạy trong hội đường. Nhiều người nghe rất đỗi ngạc nhiên. Họ nói : Bởi đâu ông ta được như thế ? Ông ta được khôn ngoan như vậy, nghĩa là làm sao ? Ông ta làm được những phép lạ như thế, nghĩa là gì ?p [*Đức Giê-su ra khỏi đó và đến nơi quê quán của Người, có các môn đệ đi theo.~u+Đức Giê-su nghiêm cấm họ không được để một ai biết việc ấy, và bảo họ cho con bé ăn.-*Lập tức con bé đứng dậy và đi lại được, vì nó đã mười hai tuổi. Và lập tức, người ta kinh ngạc sững sờ.)Người cầm lấy tay nó và nói : Ta-li-tha kum, nghĩa là : Này bé, Thầy truyền cho con : trỗi dậy đi !9k(Họ chế nhạo Người. Nhưng Người bắt họ ra ngoài hết, rồi dẫn cha mẹ đứa trẻ và những kẻ cùng đi với Người, vào nơi nó đang nằm.)'Người bước vào nhà và bảo họ : Sao lại náo động và khóc lóc như vậy ? Đứa bé có chết đâu, nó ngủ đấy !w&Các ngài đến nhà ông trưởng hội đường. Đức Giê-su thấy người ta khóc lóc, kêu la ầm ĩ.~u%Rồi Người không cho ai đi theo mình, trừ ông Phê-rô, ông Gia-cô-bê và em ông này là ông Gio-an.#$Nhưng Đức Giê-su nghe được câu nói đó, liền bảo ông trưởng hội đường : Ông đừng sợ, chỉ cần tin thôi.6e#*Đức Giê-su còn đang nói, thì có mấy người từ nhà ông trưởng hội đường đến bảo : Con gái ông chết rồi, làm phiền Thầy chi nữa ? "Người nói với bà ta : Này con, lòng tin của con đã cứu chữa con. Con hãy về bình an và khỏi hẳn bệnh.5c!*Bà này sợ phát run lên, vì biết cái gì đã xảy đến cho mình. Bà đến phủ phục trước mặt Người, và nói hết sự thật với Người.[/ Đức Giê-su ngó quanh để nhìn người phụ nữ đã làm điều đó. Các môn đệ thưa : Thầy coi, đám đông chen lấn Thầy như thế mà Thầy còn hỏi : Ai đã sờ vào tôi ?7gNgay lúc đó, Đức Giê-su thấy có một năng lực tự nơi mình phát ra, Người liền quay lại giữa đám đông mà hỏi : Ai đã sờ vào áo tôi ?gGTức khắc, máu cầm lại, và bà cảm thấy trong mình đã được khỏi bệnh.gGVì bà tự nhủ : Tôi mà sờ được vào áo Người thôi, là sẽ được cứu. Được nghe đồn về Đức Giê-su, bà lách qua đám đông, tiến đến phía sau Người, và sờ vào áo của Người.. Ubao phen khổ sở vì chạy thầy chạy thuốc đã nhiều đến tán gia bại sản, mà vẫn tiền mất tật mang, lại còn thêm nặng là khác.E Có một bà kia bị băng huyết đã mười hai năm,g GNgười liền ra đi với ông. Một đám rất đông đi theo và chen lấn Người.* Mvà khẩn khoản nài xin : Con bé nhà tôi gần chết rồi. Xin Ngài đến đặt tay lên cháu, để nó được cứu thoát và được sống.)Có một ông trưởng hội đường tên là Gia-ia đi tới. Vừa thấy Đức Giê-su, ông ta sụp xuống dưới chân Người,5c*Đức Giê-su xuống thuyền, lại trở sang bờ bên kia. Một đám rất đông tụ lại quanh Người. Lúc đó, Người đang ở trên bờ Biển Hồ.&EAnh ta ra đi và bắt đầu rao truyền trong miền Thập Tỉnh tất cả những gì Đức Giê-su đã làm cho anh. Ai nấy đều kinh ngạc.[/Nhưng Người không cho phép, Người bảo : Anh cứ về nhà với thân nhân, và thuật lại cho họ biết mọi điều Chúa đã làm cho anh, và Người đã thương anh như thế nào.}sKhi Người xuống thuyền, thì kẻ trước kia đã bị quỷ ám nài xin cho được ở với Người._7Bấy giờ họ lên tiếng nài xin Người rời khỏi vùng đất của họ./Những người chứng kiến đã kể lại cho họ nghe việc đã xảy ra thế nào cho người bị quỷ ám và chuyện bầy heo.X)Họ đến cùng Đức Giê-su và thấy kẻ bị quỷ ám ngồi đó, ăn mặc hẳn hoi và trí khôn tỉnh táo – chính người này đã bị đạo binh quỷ nhập vào. Họ phát sợ.{Các kẻ chăn heo bỏ chạy, loan tin trong thành và thôn xóm. Thiên hạ đến xem việc gì đã xảy ra.Q Người cho phép. Chúng xuất khỏi người đó và nhập vào bầy heo. Cả bầy heo –chừng hai ngàn con– từ trên sườn núi lao xuống biển và chết ngộp dưới đó.u~c Đám thần ô uế nài xin Người rằng : Xin sai chúng tôi đến nhập vào những con heo kia.P} Ở đó có một bầy heo rất đông đang ăn bên sườn núi.[|/ Nó khẩn khoản nài xin Người đừng đuổi chúng ra khỏi vùng ấy.z{m Người hỏi nó : Tên ngươi là gì ? Nó thưa : Tên tôi là đạo binh, vì chúng tôi đông lắm.izKThật vậy, Đức Giê-su đã bảo nó : Thần ô uế kia, xuất khỏi người này !>yuvà kêu lớn tiếng rằng : Lạy ông Giê-su, Con Thiên Chúa Tối Cao, chuyện tôi can gì đến ông ? Nhân danh Thiên Chúa, tôi van ông đừng hành hạ tôi !Xx)Thấy Đức Giê-su tự đàng xa, anh ta chạy đến bái lạy NgườiwSuốt đêm ngày, anh ta cứ ở trong đám mồ mả và trên núi đồi, tru tréo và lấy đá đập vào mình.Hv Thật vậy, nhiều lần anh bị gông cùm và bị xiềng xích, nhưng anh đã bẻ gãy xiềng xích, và đập tan gông cùm. Và không ai có thể kiềm chế anh được.u1Anh này thường sống trong đám mồ mả và không ai có thể trói anh ta lại được, dầu phải dùng đến cả xiềng xích.t Người vừa ra khỏi thuyền, thì từ đám mồ mả, có một kẻ bị thần ô uế ám liền ra đón Người.vs g*Đức Giê-su và các môn đệ sang tới bờ bên kia Biển Hồ, vùng đất của dân Ghê-ra-sa.r)Các ông hoảng sợ và nói với nhau : Vậy người này là ai, mà cả đến gió và biển cũng tuân lệnh ?lqQ(Rồi Người bảo các ông : Sao nhát thế ? Làm sao mà anh em vẫn chưa có lòng tin ?p'Người thức dậy, ngăm đe gió, và truyền cho biển : Im đi ! Câm đi ! Gió liền tắt, và biển lặng như tờ.noU&Trong khi đó, Đức Giê-su đang ở đàng lái, dựa đầu vào chiếc gối mà ngủ. Các môn đệ đánh thức Người dậy và nói : Thầy ơi, chúng ta chết đến nơi rồi, Thầy chẳng lo gì sao ?tna%Và một trận cuồng phong nổi lên, sóng ập vào thuyền, đến nỗi thuyền đầy nước."m=$Bỏ đám đông ở lại, các ông chở Người đi, vì Người đang ở sẵn trên thuyền ; có những thuyền khác cùng theo Người.xli#*Hôm ấy, khi chiều đến, Đức Giê-su nói với các môn đệ : Chúng ta sang bờ bên kia đi !%kC"Người không bao giờ rao giảng cho họ mà không dùng dụ ngôn. Nhưng khi chỉ có thầy trò với nhau, thì Người giải nghĩa hết.~ju!Người dùng nhiều dụ ngôn tương tự mà rao giảng lời cho họ, tuỳ theo mức họ có thể nghe.%iC Nhưng khi gieo rồi, thì nó mọc lên lớn hơn mọi thứ rau cỏ, cành lá xum xuê, đến nỗi chim trời có thể làm tổ dưới bóng.h Nước Thiên Chúa giống như hạt cải, lúc gieo xuống đất, nó là loại hạt nhỏ nhất trên mặt đất.g*Rồi Người lại nói : Chúng ta ví Nước Thiên Chúa với cái gì đây ? Lấy dụ ngôn nào mà hình dung được ?Zf-Lúa vừa chín, người ấy đem liềm hái ra gặt, vì đã đến mùa.$eAĐất tự động sinh ra hoa màu : trước hết cây lúa mọc lên, rồi trổ đòng đòng, và sau cùng thành bông lúa nặng trĩu hạt.(dIĐêm hay ngày, người ấy có ngủ hay thức, thì hạt giống vẫn nẩy mầm và mọc lên, bằng cách nào, thì người ấy không biết. c *Người nói : Chuyện Nước Thiên Chúa thì cũng tựa như chuyện một người vãi hạt giống xuống đất.~buVì ai đã có, thì được cho thêm ; còn ai không có, thì ngay cái đang có cũng sẽ bị lấy mất.GaNgười nói với các ông : Hãy để ý tới điều anh em nghe. Anh em đong đấu nào, thì Thiên Chúa cũng sẽ đong đấu ấy cho anh em, và còn cho anh em hơn nữa.$`CAi có tai nghe thì nghe !"_=Vì chẳng có gì che giấu mà không phải là để được tỏ bày, chẳng có gì bí ẩn mà không phải là để đưa ra ánh sáng.>^u*Người nói với các ông : Chẳng lẽ mang đèn tới để đặt dưới cái thùng hay dưới gầm giường ? Nào chẳng phải là để đặt trên đế sao ?x]iCòn những người khác nữa là những người được gieo vào đất tốt : đó là những người nghe lời và đón nhận, rồi sinh hoa kết quả, kẻ thì ba mươi, kẻ thì sáu mươi, kẻ thì một trăm.E\nhưng những nỗi lo lắng sự đời, bả vinh hoa phú quý cùng những đam mê khác xâm chiếm lòng họ, bóp nghẹt lời khiến lời không sinh hoa kết quả gì.s[_Những kẻ khác là những kẻ được gieo vào bụi gai : đó là những kẻ đã nghe lời,.ZUnhưng họ không đâm rễ mà là những kẻ nông nổi nhất thời ; sau đó, khi gặp gian nan hay bị ngược đãi vì lời, họ vấp ngã ngay.}YsCòn những kẻ được gieo trên sỏi đá là những kẻ khi nghe lời thì liền vui vẻ đón nhận,$XANhững kẻ ở bên vệ đường, nơi lời đã gieo xuống, là những kẻ vừa nghe thì Xa-tan liền đến cất lời đã gieo nơi họ.>Ww*Người gieo giống đây là người gieo lời.V *Người còn nói với các ông : Anh em không hiểu dụ ngôn này, thì làm sao hiểu được tất cả các dụ ngôn ?U1 để họ có trố mắt nhìn cũng chẳng thấy, có lắng tai nghe cũng không hiểu, kẻo họ trở lại và được ơn tha thứ.dTA Người nói với các ông : Phần anh em, mầu nhiệm Nước Thiên Chúa đã được ban cho anh em ; còn với những người kia là những kẻ ở ngoài, thì cái gì cũng phải dùng dụ ngôn,S# *Khi còn một mình Đức Giê-su, những người thân cận cùng với Nhóm Mười Hai mới hỏi Người về các dụ ngôn.:Ro Rồi Người nói : Ai có tai nghe thì nghe !MQCó những hạt lại rơi nhằm đất tốt, nó mọc và lớn lên, sinh hoa kết quả : hạt thì được ba mươi, hạt thì được sáu mươi, hạt thì được một trăm.pPYCó hạt rơi vào bụi gai, gai mọc lên làm nó chết nghẹt và không sinh hoa kết quả.dOAnhưng khi nắng lên, nó liền bị cháy, và vì thiếu rễ nên bị chết khô.uNcCó hạt rơi trên sỏi đá, chỗ không có nhiều đất ; nó mọc ngay, vì đất không sâu ;]M3Trong khi gieo, có hạt rơi xuống vệ đường, chim chóc đến ăn mất.OLCác người nghe đây ! Người gieo giống đi ra gieo giống.xKiNgười dùng dụ ngôn mà dạy họ nhiều điều. Trong lúc giảng dạy, Người nói với họ :J *Đức Giê-su lại bắt đầu giảng dạy ở ven Biển Hồ. Một đám người rất đông tụ họp chung quanh Người, nên Người phải xuống thuyền mà ngồi dưới biển, còn toàn thể đám đông thì ở trên bờ.kIO#Ai thi hành ý muốn của Thiên Chúa, người ấy là anh em chị em tôi, là mẹ tôi.H{"Rồi Người rảo mắt nhìn những kẻ ngồi chung quanh và nói : Đây là mẹ tôi, đây là anh em tôi. ;~~i}Q|J{+zz)y>==5 Trong ngày sống lại, khi họ sống lại, bà ấy sẽ là vợ của ai trong số họ ? Vì bảy người đó đã lấy bà làm vợ.={ Cả bảy người đều không để lại một đứa con nối dòng. Sau cùng, người đàn bà cũng chết.< Người thứ hai lấy bà đó, rồi cũng chết mà không để lại một đứa con nối dòng. Người thứ ba cũng vậy.; Vậy có bảy anh em trai. Người thứ nhất lấy vợ, nhưng chết đi mà không để lại một đứa con nối dòng.|:q Thưa Thầy, ông Mô-sê có viết cho chúng ta rằng : Nếu anh hay em của người nào chết đi, để lại vợ mà không để lại con, thì người ấy phải lấy nàng, để sinh con nối dòng cho anh hay em mình."9= *Có những người thuộc nhóm Xa-đốc đến gặp Đức Giê-su. Nhóm này chủ trương không có sự sống lại. Họ hỏi Người :&8E Đức Giê-su bảo họ : Của Xê-da, trả về Xê-da ; của Thiên Chúa, trả về Thiên Chúa. Và họ hết sức ngạc nhiên về Người.7 Họ liền đưa cho Người. Người hỏi : Hình và danh hiệu này là của ai đây ? Họ đáp : Của Xê-da. 69 Nhưng Đức Giê-su biết họ giả hình, nên Người nói : Tại sao các người lại thử tôi ? Đem một đồng bạc cho tôi xem !5  Những người này đến và nói : Thưa Thầy, chúng tôi biết Thầy là người chân thật. Thầy chẳng vị nể ai, vì Thầy không cứ bề ngoài mà đánh giá người ta, nhưng theo sự thật mà dạy đường lối của Thiên Chúa. Vậy có được phép nộp thuế cho Xê-da hay không ? Chúng tôi phải nộp hay không phải nộp ?#4? *Họ cử mấy người Pha-ri-sêu và mấy người thuộc phe Hê-rô-đê đến cùng Người để Người phải lỡ lời mà mắc bẫy.Z3- Họ tìm cách bắt Đức Giê-su, nhưng lại sợ dân chúng ; quả vậy, họ thừa hiểu Người đã nhắm vào họ mà kể dụ ngôn ấy. Thế là họ để Người lại đó mà đi.g2G Đó chính là công trình của Chúa, công trình kỳ diệu trước mắt chúng ta !1 Các ông chưa đọc câu Kinh Thánh này sao ? Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên đá tảng góc tường.0 Vậy ông chủ vườn nho sẽ làm gì ? Ông sẽ đến tiêu diệt các tá điền, rồi giao vườn nho cho người khác.\/1 Thế là họ bắt cậu, giết chết rồi quăng ra bên ngoài vườn nho.. Nhưng bọn tá điền ấy bảo nhau : Đứa thừa tự đây rồi ! Nào ta giết quách nó đi, và gia tài sẽ về tay ta.6-e Ông chỉ còn một người nữa là người con yêu dấu : người này là người cuối cùng ông sai đến gặp họ ; ông nói : Chúng sẽ nể con ta.',G Ông sai một người khác nữa, họ cũng giết luôn. Rồi ông lại sai nhiều người khác : kẻ thì họ đánh, người thì họ giết.s+_ Ông lại sai một đầy tớ khác đến với họ. Họ đánh vào đầu anh ta và hạ nhục.\*1 Nhưng họ bắt người đầy tớ, đánh đập và đuổi về tay không.) Đến mùa, ông sai một đầy tớ đến gặp các tá điền để thu hoa lợi vườn nho mà họ phải nộp.(  *Đức Giê-su bắt đầu dùng dụ ngôn mà nói với họ rằng : Có người kia trồng được một vườn nho ; ông rào giậu chung quanh, đào bồn đạp nho và xây một tháp canh. Ông cho tá điền canh tác, rồi trẩy đi xa.^'5 !Họ mới trả lời Đức Giê-su : Chúng tôi không biết. Đức Giê-su liền bảo họ : Tôi cũng vậy, tôi cũng không nói cho các ông là tôi lấy quyền nào mà làm các điều ấy.& Nhưng chẳng lẽ mình nói : Do người ta ? Họ sợ dân chúng, vì ai nấy đều cho ông Gio-an thật là một ngôn sứ.% Họ bàn với nhau : Nếu mình nói : Do Trời, thì ông ấy sẽ vặn lại : Thế sao các ông lại không tin ông ấy ?v$e Vậy, phép rửa của ông Gio-an là do Trời hay do người ta ? Các ông trả lời cho tôi đi !M# Đức Giê-su đáp : Tôi chỉ xin hỏi các ông một điều thôi. Các ông trả lời đi, rồi tôi sẽ nói cho các ông biết tôi lấy quyền nào mà làm các điều ấy.s"_ Ông lấy quyền nào mà làm các điều ấy, hay ai đã cho ông quyền làm các điều ấy ?C! *Đức Giê-su và các môn đệ lại vào Giê-ru-sa-lem. Người đang đi trong Đền Thờ, thì các thượng tế, kinh sư và kỳ mục đến cùng Người và hỏi :  Nhưng nếu anh em không tha thứ, thì Cha của anh em là Đấng ngự trên trời, cũng sẽ không tha lỗi cho anh em].R Khi anh em đứng cầu nguyện, nếu anh em có chuyện bất bình với ai, thì hãy tha thứ cho họ, để Cha của anh em là Đấng ngự trên trời, cũng tha lỗi cho anh em. [#? Vì thế, Thầy nói với anh em : tất cả những gì anh em cầu xin, anh em cứ tin là mình đã được rồi, thì sẽ được như ý.eC Thầy bảo thật anh em : nếu có ai nói với núi này : Dời chỗ đi, nhào xuống biển !, mà trong lòng chẳng nghi nan, nhưng tin rằng điều mình nói sẽ xảy ra, thì sẽ được như ý.R Đức Giê-su nói với các ông : Anh em hãy tin vào Thiên Chúa.   Ông Phê-rô sực nhớ lại, liền thưa Đức Giê-su : Kìa Thầy xem : cây vả Thầy rủa đã chết khô rồi !c? *Sáng sớm, khi đi ngang cây vả, các ngài thấy nó đã chết khô tận rễ.N Chiều đến, Đức Giê-su và các môn đệ ra khỏi thành._7 Các thượng tế và kinh sư nghe thấy vậy, thì tìm cách giết Đức Giê-su. Quả thế, họ sợ Người, vì cả đám đông đều rất ngạc nhiên về lời giảng dạy của Người.y Người giảng dạy và nói với họ : Nào đã chẳng có lời chép rằng : Nhà Ta sẽ được gọi là nhà cầu nguyện của mọi dân tộc sao ? Thế mà các người đã biến thành sào huyệt của bọn cướp !T! Người không cho ai được mang đồ vật gì đi qua Đền Thờ.}s *Thầy trò đến Giê-ru-sa-lem. Đức Giê-su vào Đền Thờ, Người bắt đầu đuổi những kẻ đang mua bán trong Đền Thờ, lật bàn của những người đổi bạc và xô ghế của những kẻ bán bồ câu.7 Người lên tiếng bảo cây vả : Muôn đời sẽ chẳng còn ai ăn trái của mày nữa ! Các môn đệ đã nghe Người nói thế.ve Trông thấy ở đàng xa có một cây vả tốt lá, Người đến xem có tìm được trái nào không. Nhưng khi lại gần, Người không tìm được gì cả, chỉ thấy lá thôi, vì không phải là mùa vả.fE *Hôm sau, khi thầy trò rời khỏi Bê-ta-ni-a, thì Đức Giê-su cảm thấy đói.H  Đức Giê-su vào Giê-ru-sa-lem và đi vào Đền Thờ. Người rảo mắt nhìn xem mọi sự, và vì giờ đã muộn, Người đi ra Bê-ta-ni-a cùng với Nhóm Mười Hai.   Chúc tụng triều đại đang tới, triều đại vua Đa-vít, tổ phụ chúng ta. Hoan hô trên các tầng trời !  Người đi trước, kẻ theo sau, reo hò vang dậy : Hoan hô ! Chúc tụng Đấng ngự đến nhân danh Đức Chúa !1 Nhiều người cũng lấy áo choàng trải xuống mặt đường, một số khác lại chặt nhành chặt lá ngoài đồng mà rải.  Hai ông đem con lừa về cho Đức Giê-su, lấy áo choàng của mình trải lên lưng nó, và Đức Giê-su cỡi lên.^ 5 Hai ông trả lời như Đức Giê-su đã dặn. Và họ để mặc các ông.i K Mấy người đứng đó nói với các ông : Các anh cởi con lừa ra làm gì vậy ?  Các ông ra đi và thấy một con lừa con cột ngoài cửa ngõ, ngay mặt đường. Các ông liền cởi dây lừa ra. ) Nếu có ai bảo : Tại sao các anh làm như vậy ?, thì cứ nói là Chúa cần đến nó và Người sẽ gửi lại đây ngay.T! và bảo : Các anh đi vào làng trước mặt kia. Tới nơi, sẽ thấy ngay một con lừa con chưa ai cỡi bao giờ, đang cột sẵn đó. Các anh cởi dây ra và đem nó về đây.6 g *Khi Đức Giê-su và các môn đệ đến gần thành Giê-ru-sa-lem, gần làng Bết-pha-ghê và Bê-ta-ni-a, bên triền núi Ô-liu, Người sai hai môn đệ/W 4Người nói : Anh hãy đi, lòng tin của anh đã cứu anh ! Tức khắc, anh ta nhìn thấy được và đi theo Người trên con đường Người đi.w 3Người hỏi : Anh muốn tôi làm gì cho anh ? Anh mù đáp : Thưa Thầy, xin cho tôi nhìn thấy được.gG 2Anh mù liền vất áo choàng lại, đứng phắt dậy mà đến gần Đức Giê-su.-S 1Đức Giê-su đứng lại và nói : Gọi anh ta lại đây ! Người ta gọi anh mù và bảo : Cứ yên tâm, đứng dậy, Người gọi anh đấy !/ 0Nhiều người quát nạt bảo anh ta im đi, nhưng anh ta càng kêu lớn tiếng : Lạy Con vua Đa-vít, xin rủ lòng thương tôi !)K /Vừa nghe nói đó là Đức Giê-su Na-da-rét, anh ta bắt đầu kêu lên rằng : Lạy ông Giê-su, Con vua Đa-vít, xin rủ lòng thương tôi !.U .*Đức Giê-su và các môn đệ đến thành Giê-ri-khô. Khi Đức Giê-su cùng với các môn đệ và một đám người khá đông ra khỏi thành Giê-ri-khô, thì có một người mù đang ngồi ăn xin bên vệ đường, tên anh ta là Ba-ti-mê, con ông Ti-mê.0Y -Vì Con Người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng là để phục vụ, và hiến mạng sống làm giá chuộc muôn người.S~ ,ai muốn làm đầu anh em thì phải làm đầy tớ mọi người.} +Nhưng giữa anh em thì không được như vậy : ai muốn làm lớn giữa anh em thì phải làm người phục vụ anh em ;k|O *Đức Giê-su gọi các ông lại và nói : Anh em biết : những người được coi là thủ lãnh các dân thì dùng uy mà thống trị dân, những người làm lớn thì lấy quyền mà cai quản dân.i{K )Nghe vậy, mười môn đệ kia đâm ra tức tối với ông Gia-cô-bê và ông Gio-an.-zS (Còn việc ngồi bên hữu hay bên tả Thầy, thì Thầy không có quyền cho, nhưng Thiên Chúa đã chuẩn bị cho ai thì kẻ ấy mới được.3y_ 'Các ông đáp : Thưa được. Đức Giê-su bảo : Chén Thầy sắp uống, anh em cũng sẽ uống ; phép rửa Thầy sắp chịu, anh em cũng sẽ chịu. *Đức Giê-su và các môn đệ ra khỏi đó, đi băng qua miền Ga-li-lê. Nhưng Đức Giê-su không muốn cho ai biết,c=? Người đáp : Giống quỷ ấy, chỉ có cầu nguyện mới trừ được thôi.<# Khi Người vào nhà, các môn đệ mới hỏi riêng Người : Tại sao chúng con đây lại không trừ nổi tên quỷ ấy ?[;/ Nhưng Đức Giê-su cầm lấy tay nó, đỡ nó dậy, và nó đứng lên.:# Quỷ thét lên, lay nó thật mạnh, rồi ra khỏi. Đứa bé ra như chết, khiến cho nhiều người nói : Nó chết rồi !L9 Khi thấy đám đông tuôn đến, Đức Giê-su quát mắng tên quỷ : Thần câm điếc kia, Ta truyền cho ngươi : ra khỏi đứa bé và không được nhập vào nó nữa !v8e Lập tức, cha đứa bé kêu lên : Tôi tin ! Nhưng xin Thầy giúp lòng tin yếu kém của tôi !7 Đức Giê-su nói với ông ta : Sao lại nói : nếu Thầy có thể ? Mọi sự đều có thể đối với người tin.J6  Nhiều khi quỷ xô nó vào lửa hoặc đẩy xuống nước cho nó chết. Nhưng nếu Thầy có thể làm được gì, thì xin chạnh lòng thương mà cứu giúp chúng tôi.w5g Người hỏi cha nó : Cháu bị như thế từ bao lâu rồi ? Ông ấy đáp : Thưa từ thuở bé.(4I Người ta đem nó lại cho Người. Vừa thấy Người, quỷ liền lay nó thật mạnh, nó ngã xuống đất, lăn lộn, sùi cả bọt mép.j3M Người đáp : Ôi thế hệ cứng lòng, không chịu tin ! Tôi phải ở cùng các người cho đến bao giờ, còn phải chịu đựng các người cho đến bao giờ nữa ? Đem nó lại đây cho tôi.2} Bất cứ ở đâu, hễ quỷ nhập vào là vật cháu xuống. Cháu sùi bọt mép, nghiến răng, cứng đờ người ra. Tôi đã nói với các môn đệ Thầy để họ trừ tên quỷ đó, nhưng các ông không làm nổi.1! Một người trong đám đông trả lời : Thưa Thầy, tôi đã đem con trai tôi lại cùng Thầy ; cháu bị quỷ câm ám.U0# Người hỏi các môn đệ : Anh em tranh luận gì với họ thế ?s/_ Thấy Đức Giê-su, lập tức tất cả đám đông kinh ngạc. Họ chạy lại chào Người.R. *Khi Đức Giê-su và ba môn đệ trở lại với các môn đệ khác, thì thấy một đám người rất đông đang vây quanh các ông, và các kinh sư tranh luận với các ông.%-C Nhưng Thầy nói cho anh em biết : ông Ê-li-a đã đến, và họ đã xử với ông theo ý họ muốn, như Sách Thánh đã chép về ông.K, Người đáp : Đúng thế, ông Ê-li-a đến trước để chỉnh đốn mọi sự. Vậy sao có lời chép rằng Con Người phải chịu nhiều đau khổ và bị khinh chê ?t+a *Các ông hỏi Đức Giê-su : Tại sao các kinh sư lại nói ông Ê-li-a phải đến trước ?z*m Các ông tuân lệnh đó, nhưng vẫn bàn hỏi nhau xem câu từ cõi chết sống lại nghĩa là gì.E) Ở trên núi xuống, Đức Giê-su truyền cho các ông không được kể lại cho ai nghe những điều vừa thấy, trước khi Con Người từ cõi chết sống lại.y(k Các ông chợt nhìn quanh, thì không thấy ai nữa, chỉ còn Đức Giê-su với các ông mà thôi.''G Bỗng có một đám mây bao phủ các ông. Và từ đám mây, có tiếng phán rằng : Đây là Con Ta yêu dấu, hãy vâng nghe lời Người.S& Thật ra, ông không biết phải nói gì, vì các ông kinh hoàng.h%I Bấy giờ, ông Phê-rô thưa với Đức Giê-su rằng : Thưa Thầy, chúng con ở đây, thật là hay ! Chúng con xin dựng ba cái lều, một cho Thầy, một cho ông Mô-sê, và một cho ông Ê-li-a.o$W Và ba môn đệ thấy ông Ê-li-a cùng ông Mô-sê hiện ra đàm đạo với Đức Giê-su. #  Y phục Người trở nên rực rỡ, trắng tinh, không có thợ nào ở trần gian giặt trắng được như vậy."- Sáu ngày sau, Đức Giê-su đem các ông Phê-rô, Gia-cô-bê và Gio-an đi theo mình. Người đưa các ông đi riêng ra một chỗ, chỉ mình các ông thôi, tới một ngọn núi cao. Rồi Người biến đổi hình dạng trước mắt các ông.!  *Đức Giê-su còn nói với họ : Tôi bảo thật các người : trong số những người có mặt ở đây, có những kẻ sẽ không phải nếm sự chết, trước khi thấy Triều Đại Thiên Chúa đến, đầy uy lực. &Giữa thế hệ ngoại tình và tội lỗi này, ai hổ thẹn vì tôi và những lời tôi dạy, thì Con Người cũng sẽ hổ thẹn vì kẻ ấy, khi Người ngự đến cùng với các thánh thiên thần, trong vinh quang của Cha Người.T!%Quả thật, người ta lấy gì mà đổi lại mạng sống mình ?ve$Vì được cả thế giới mà phải thiệt mất mạng sống, thì người ta nào có lợi gì ?@y#Quả vậy, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất ; còn ai liều mất mạng sống mình vì tôi và vì Tin Mừng, thì sẽ cứu được mạng sống ấy. ~~}k||'{Izzzyxww^vtvu|utsrr`qqppRomnnOmmlkOjjEihhPgffuedd*cobbaag``,_m^^v]][\\O[[ZQYXXiWWViUU}TSSRQQhQ8PP ODNNcNMLL0KKbJJ$I\HGGhFEEDDCBBA-@A??|>>x>=^<[}Bên cạnh Người, chúng còn đóng đinh hai tên cướp, một đứa bên phải, một đứa bên trái. [NZBản án xử tội Người viết rằng : Vua người Do-thái.>YwLúc chúng đóng đinh Người là giờ thứ ba.X Chúng đóng đinh Người vào thập giá, rồi đem áo Người ra bắt thăm mà chia nhau, xem ai được cái gì.\W1Chúng trao rượu pha mộc dược cho Người, nhưng Người không uống._V7Chúng đưa Người lên một nơi gọi là Gôn-gô-tha, nghĩa là Đồi Sọ.jUM*Lúc ấy, có một người từ miền quê lên, đi ngang qua đó, tên là Si-môn, gốc Ky-rê-nê. Ông là thân phụ hai ông A-lê-xan-đê và Ru-phô. Chúng bắt ông vác thập giá đỡ Đức Giê-su.3T_Chế giễu chán, chúng lột áo điều ra, và cho Người mặc áo lại như trước. Sau đó, chúng dẫn Người đi để đóng đinh vào thập giá.vSeChúng lấy cây sậy đập lên đầu Người, khạc nhổ vào Người, và quỳ gối bái lạy.SRRồi chúng bái chào Người : Vạn tuế đức vua dân Do-thái !Q Chúng khoác cho Người một tấm áo điều, và kết một vòng gai làm vương miện đặt lên đầu Người. PLính điệu Đức Giê-su vào bên trong công trường, tức là dinh tổng trấn, và tập trung cả cơ đội lại.?OwVì muốn chiều lòng đám đông, ông Phi-la-tô phóng thích tên Ba-ra-ba, truyền đánh đòn Đức Giê-su, rồi trao Người cho họ đóng đinh vào thập giá.NÔng Phi-la-tô lại hỏi : Nhưng ông ấy đã làm điều gì gian ác ? Họ càng la to : Đóng đinh nó vào thập giá !;Mq Họ la lên : Đóng đinh nó vào thập giá !L} Ông Phi-la-tô lại hỏi : Vậy ta phải xử thế nào với người mà các ông gọi là vua dân Do-thái ?|Kq Nhưng các thượng tế sách động đám đông đòi ông Phi-la-tô phóng thích tên Ba-ra-ba thì hơn.^J5 Bởi ông thừa biết chỉ vì ghen tị mà các thượng tế nộp Người. I Đáp lời họ yêu cầu, ông Phi-la-tô hỏi : Các ông có muốn ta phóng thích vua dân Do-thái cho các ông không ?_H7Đám đông kéo nhau lên yêu cầu tổng trấn ban ân xá như thường lệ.G3Khi ấy có một người tên là Ba-ra-ba, đang bị giam với những tên phiến loạn đã giết người trong một vụ nổi dậy.tFa*Vào mỗi dịp lễ lớn, ông thường phóng thích cho dân một người tù, tuỳ ý họ xin.kEONhưng Đức Giê-su không trả lời gì nữa, khiến ông Phi-la-tô phải ngạc nhiên.Dnên ông Phi-la-tô lại hỏi Người : Ông không trả lời gì sao ? Nghe kìa, họ tố cáo ông biết bao nhiêu tội !>CwCác thượng tế tố cáo Người nhiều tội,BwÔng Phi-la-tô hỏi Người : Ông là vua dân Do-thái sao ? Người trả lời : Đúng như ngài nói đó.gA IVừa tảng sáng, các thượng tế đã họp bàn với các kỳ mục và kinh sư, tức là toàn thể Thượng Hội Đồng. Sau đó, họ trói Đức Giê-su lại và giải đi nộp cho ông Phi-la-tô.h@IHNgay lúc đó, gà gáy lần thứ hai. Ông Phê-rô sực nhớ điều Đức Giê-su đã nói với mình : Gà chưa kịp gáy hai lần, thì anh đã chối Thầy đến ba lần. Thế là ông oà lên khóc. ?9GNhưng ông Phê-rô liền thốt lên những lời độc địa và thề rằng : Tôi thề là không có biết người các ông nói đó !@>yFNhưng ông Phê-rô lại chối. Một lát sau, những người đứng đó lại nói với ông : Đúng là bác thuộc bọn chúng, vì bác cũng là người Ga-li-lê !=!ENgười tớ gái thấy ông, lại bắt đầu nói với những người đứng đó : Bác này cũng thuộc bọn chúng đấy.&<EDÔng liền chối : Tôi chẳng biết, chẳng hiểu cô muốn nói gì ! Rồi ông bỏ đi ra phía tiền sảnh. Bấy giờ có tiếng gà gáy.8;iCthấy ông ngồi sưởi, cô ta nhìn ông chòng chọc mà nói : Cả bác nữa, bác cũng đã ở với cái ông người Na-da-rét, ông Giê-su đó chứ gì !n:UB*Ông Phê-rô đang ở dưới sân, có một người tớ gái của thượng tế đi tới ;X9)AThế là một số bắt đầu khạc nhổ vào Người, bịt mặt Người lại, vừa đánh đấm Người vừa nói : Hãy nói tiên tri đi ! Và đám thuộc hạ tát Người túi bụi.8@Quý vị vừa nghe hắn nói phạm đến Thiên Chúa, quý vị nghĩ sao ? Tất cả đều kết án Người đáng chết.j7M?Vị thượng tế liền xé áo mình ra và nói : Chúng ta cần gì nhân chứng nữa ?16[>Đức Giê-su trả lời : Phải, chính thế. Rồi các ông sẽ thấy Con Người ngự bên hữu Đấng Toàn Năng và ngự giá mây trời mà đến.K5=Nhưng Đức Giê-su vẫn làm thinh, không đáp một tiếng. Vị thượng tế lại hỏi Người : Ông có phải là Đấng Ki-tô, Con của Đấng Đáng Chúc Tụng không ?C4<*Bấy giờ vị thượng tế đứng lên giữa hội đồng hỏi Đức Giê-su : Ông không nói lại được một lời sao ? Mấy người này tố cáo ông gì đó ?_37;Nhưng ngay về điểm này, chứng của họ cũng không ăn khớp với nhau.V2%:Chúng tôi có nghe ông ấy nói : Tôi sẽ phá Đền Thờ này do tay người phàm xây dựng, và nội ba ngày, tôi sẽ xây một Đền Thờ khác, không phải do tay người phàm !?1y9Có vài kẻ đứng lên cáo gian Người rằng :08vì tuy có nhiều kẻ đưa chứng gian tố cáo Người, nhưng các chứng ấy lại không ăn khớp với nhau.7/g7Bấy giờ các thượng tế và toàn thể Thượng Hội Đồng tìm lời chứng buộc tội Đức Giê-su để lên án tử hình, nhưng họ tìm không ra,.'6Ông Phê-rô theo Người xa xa, vào tận bên trong dinh thượng tế, và ngồi sưởi bên đống lửa với đám thuộc hạ.- 5*Họ điệu Đức Giê-su đến vị thượng tế. Các thượng tế, kỳ mục và kinh sư tề tựu đông đủ.J, 4Anh liền trút tấm vải lại, bỏ chạy trần truồng. +3Trong khi đó có một cậu thanh niên đi theo Người, mình khoác vỏn vẹn một tấm vải gai. Họ túm lấy anh.L*2Bấy giờ các môn đệ bỏ Người mà chạy trốn hết.A){1Ngày ngày, tôi vẫn ở giữa các ông, vẫn giảng dạy ở Đền Thờ, mà các ông không bắt. Nhưng thế này là để lời Sách Thánh được ứng nghiệm.(0Đức Giê-su nói với họ : Tôi là một tên cướp sao mà các ông đem gươm giáo gậy gộc đến bắt ?'7/Nhưng một trong những kẻ đang có mặt tại đó tuốt gươm ra, chém phải tên đầy tớ của thượng tế, làm nó đứt tai.,&S.Họ liền tra tay bắt Người.j%M-Vừa tới, Giu-đa tiến lại gần Người và nói : Thưa Thầy !, rồi hôn Người.;$o,Kẻ nộp Đức Giê-su đã cho họ một ám hiệu, hắn dặn rằng : Tôi hôn ai thì chính là người đó. Các anh bắt lấy và điệu đi cho cẩn thận.#+*Ngay lúc đó, khi Người còn đang nói, thì Giu-đa, một người trong Nhóm Mười Hai, xuất hiện. Cùng đi với hắn, có một đám đông mang gươm giáo gậy gộc. Họ được các thượng tế, kinh sư và kỳ mục sai đến.J" *Đứng dậy, ta đi nào ! Kìa kẻ nộp Thầy đã tới !U!#)Lần thứ ba, Người trở lại và bảo các ông : Lúc này mà còn ngủ, còn nghỉ sao ? Thôi, đủ rồi. Giờ đã điểm. Này Con Người bị nộp vào tay phường tội lỗi.$ A(Rồi Người trở lại, thấy các môn đệ vẫn ngủ, vì mắt họ nặng trĩu. Các ông chẳng biết trả lời làm sao với Người.J 'Người lại đi cầu nguyện, kêu xin như lần trước.+&Anh em hãy canh thức và cầu nguyện kẻo sa chước cám dỗ. Vì tinh thần thì hăng hái, nhưng thể xác lại yếu đuối.-S%Rồi Người trở lại, thấy các môn đệ đang ngủ, liền nói với ông Phê-rô : Si-môn, anh ngủ à ? Anh không thức nổi một giờ sao ?.U$Người nói : Áp-ba, Cha ơi, Cha làm được mọi sự, xin cất chén này xa con. Nhưng xin đừng làm điều con muốn, mà làm điều Cha muốn.%#Người đi xa hơn một chút, sấp mình xuống đất mà cầu xin cho mình khỏi phải qua giờ ấy, nếu có thể được.}"Người nói với các ông : Tâm hồn Thầy buồn đến chết được. Anh em ở lại đây mà canh thức. !Rồi Người đem các ông Phê-rô, Gia-cô-bê và Gio-an đi theo. Người bắt đầu cảm thấy hãi hùng xao xuyến.J  *Sau đó, Đức Giê-su và các môn đệ đến một thửa đất gọi là Ghết-sê-ma-ni. Người nói với các ông : Anh em ngồi lại đây, trong khi Thầy cầu nguyện.=sNhưng ông Phê-rô lại nói quả quyết hơn : Dầu có phải chết với Thầy, con cũng không chối Thầy. Tất cả các môn đệ cũng đều nói như vậy.8iĐức Giê-su nói với ông : Thầy bảo thật anh : hôm nay, nội đêm nay, gà chưa kịp gáy hai lần, thì chính anh, anh đã chối Thầy đến ba lần.{oÔng Phê-rô liền thưa : Dầu tất cả có vấp ngã đi nữa, thì con cũng nhất định là không.T!Nhưng sau khi trỗi dậy, Thầy sẽ đến Ga-li-lê trước anh em./WĐức Giê-su nói với các ông : Tất cả anh em sẽ vấp ngã, vì Kinh Thánh đã chép : Ta sẽ đánh người chăn chiên, và chiên sẽ tan tác.U#Hát thánh vịnh xong, Đức Giê-su và các môn đệ ra núi Ô-liu.=sThầy bảo thật anh em : chẳng bao giờ Thầy còn uống sản phẩm của cây nho nữa, cho đến ngày Thầy uống thứ rượu mới trong Nước Thiên Chúa.jMNgười bảo các ông : Đây là máu Thầy, máu Giao Ước, đổ ra vì muôn người.Và Người cầm chén rượu, dâng lời tạ ơn, rồi trao cho các ông, và tất cả đều uống chén này.:mCũng đang bữa ăn, Đức Giê-su cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, rồi bẻ ra, trao cho các ông và nói : Anh em hãy cầm lấy, đây là mình Thầy./ WĐã hẳn, Con Người ra đi theo như lời đã chép về Người. Nhưng khốn cho kẻ nào nộp Con Người : thà kẻ đó đừng sinh ra thì hơn ! }Người đáp : Chính là một trong Nhóm Mười Hai đây, mà là người chấm chung một đĩa với Thầy.j MCác môn đệ đâm ra buồn rầu, và lần lượt hỏi Người : Chẳng lẽ con sao ?. UĐang khi dùng bữa, Người nói : Thầy bảo thật anh em, có người trong anh em sẽ nộp Thầy, mà lại là người đang cùng ăn với Thầy.K Chiều đến, Đức Giê-su và Nhóm Mười Hai cùng tới.Hai môn đệ ra đi. Vào đến thành, các ông thấy mọi sự y như Người đã nói. Và các ông dọn tiệc Vượt Qua.6eVà ông ấy sẽ chỉ cho các anh một phòng rộng rãi trên lầu, đã được chuẩn bị sẵn sàng : và ở đó, các anh hãy dọn tiệc cho chúng ta.'GNgười đó vào nhà nào, các anh hãy thưa với chủ nhà : Thầy nhắn : Thầy sẽ ăn lễ Vượt Qua với các môn đệ ở phòng nào ?5c Người sai hai môn đệ đi, và dặn họ : Các anh đi vào thành, và sẽ có một người mang vò nước đón gặp các anh. Cứ đi theo người đó.`9 *Ngày thứ nhất trong tuần Bánh Không Men, là ngày sát tế chiên Vượt Qua, các môn đệ thưa với Đức Giê-su : Thầy muốn chúng con đi dọn cho Thầy ăn lễ Vượt Qua ở đâu ?{o Nghe hắn nói, họ rất mừng và hứa cho tiền. Giu-đa liền tìm cách nộp Người sao cho tiện. Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, một người trong Nhóm Mười Hai, đi gặp các thượng tế để nộp Người cho họ.L Tôi bảo thật các ông : Hễ Tin Mừng được loan báo đến đâu trong khắp thiên hạ, thì nơi đó việc cô vừa làm cũng sẽ được kể lại để nhớ tới cô.  Điều gì làm được thì cô đã làm : cô đã lấy dầu thơm ướp xác tôi, để chuẩn bị ngày mai táng.ENgười nghèo thì lúc nào các ông chẳng có bên cạnh mình, các ông muốn làm phúc cho họ bao giờ mà chẳng được ! Còn tôi, các ông chẳng có mãi đâu !~)Nhưng Đức Giê-su bảo họ : Cứ để cho cô làm. Sao lại muốn gây chuyện ? Cô ấy vừa làm cho tôi một việc nghĩa.}Dầu đó có thể đem bán lấy trên ba trăm quan tiền mà bố thí cho người nghèo. Rồi họ gắt gỏng với cô.r|]Có vài người lấy làm bực tức, nói với nhau : Phí dầu thơm như thế để làm gì ?d{A*Lúc đó, Đức Giê-su đang ở làng Bê-ta-ni-a, tại nhà ông Si-môn, người từng mắc bệnh phong. Giữa lúc Người dùng bữa, có một người phụ nữ đến, mang theo một bình bạch ngọc đựng dầu thơm cam tùng nguyên chất thứ đắt tiền. Cô đập ra, đổ dầu thơm trên đầu Người.^z5vì họ nói : Đừng làm vào chính ngày lễ, kẻo dân chúng náo động.+y Q*Hai ngày trước lễ Vượt Qua và lễ Bánh Không Men, các thượng tế và kinh sư bàn mưu tính kế bắt Đức Giê-su để giết Người ;xy %Điều Thầy nói với anh em đây, Thầy cũng nói với hết thảy mọi người là : phải canh thức !rw] $Anh em phải canh thức, kẻo lỡ ra ông chủ đến bất thần, bắt gặp anh em đang ngủ.#v? #Vậy anh em phải canh thức, vì anh em không biết khi nào chủ nhà đến : Lúc chập tối hay nửa đêm, lúc gà gáy hay tảng sáng.`u9 "Cũng như người kia trẩy phương xa, để nhà lại, trao quyền cho các đầy tớ của mình, chỉ định cho mỗi người một việc, và ra lệnh cho người giữ cửa phải canh thức.rt] !* Anh em phải coi chừng, phải tỉnh thức, vì anh em không biết khi nào thời ấy đến.7sg * Còn về ngày hay giờ đó thì không ai biết được, ngay cả các thiên sứ trên trời hay người Con cũng không, chỉ có Chúa Cha biết mà thôi.^r5 Trời đất sẽ qua đi, nhưng những lời Thầy nói sẽ chẳng qua đâu.vqe Thầy bảo thật anh em : thế hệ này sẽ chẳng qua đi, trước khi mọi điều ấy xảy ra.p! Cũng vậy, khi thấy những điều đó xảy ra, anh em hãy biết là Con Người đã đến gần, ở ngay ngoài cửa rồi.-oS * Anh em cứ lấy thí dụ cây vả mà học hỏi. Khi cành nó xanh tươi và đâm chồi nảy lộc, thì anh em biết là mùa hè đã đến gần.[n/ Lúc đó, Người sẽ sai các thiên sứ đi, và Người sẽ tập họp những kẻ được Người tuyển chọn từ bốn phương về, từ đầu mặt đất cho đến cuối chân trời.m{ Bấy giờ thiên hạ sẽ thấy Con Người đầy quyền năng và vinh quang ngự trong đám mây mà đến.glG các ngôi sao từ trời sa xuống, và các quyền lực trên trời bị lay chuyển.k * Nhưng trong những ngày đó, sau cơn gian nan ấy, thì mặt trời sẽ ra tối tăm, mặt trăng không còn chiếu sáng,]j3 Phần anh em, hãy coi chừng : Thầy đã báo trước tất cả cho anh em !eiC Thật vậy, sẽ có những Ki-tô giả và ngôn sứ giả xuất hiện, làm những dấu lạ và những việc phi thường, để lừa gạt những người đã được tuyển chọn, nếu có thể. h Bấy giờ, nếu có ai bảo anh em : Này, Đấng Ki-tô ở đây ! Kìa, Đấng Ki-tô ở đó !, anh em đừng có tin.Sg Nếu Chúa không rút ngắn những ngày ấy lại, thì không ai được cứu thoát ; nhưng vì những kẻ Người đã tuyển chọn, Người đã rút ngắn những ngày ấy lại.ofW Vì những ngày đó sẽ là những ngày gian nan đến mức từ lúc khởi đầu, khi Thiên Chúa tạo thành vạn vật cho đến bây giờ, chưa khi nào xảy ra và sẽ không còn xảy ra như vậy nữa.Se Anh em hãy cầu xin cho điều ấy đừng xảy ra vào mùa đông.rd] Khốn thay những người mang thai và những người đang cho con bú trong những ngày đó !Sc ai ở ngoài đồng, đừng trở lại lấy áo choàng của mình.fbE ai ở trên sân thượng thì đừng xuống và đừng vào lấy gì ra khỏi nhà ;Ya+ Khi anh em thấy Đồ-Ghê-Tởm-Khốc-Hại đứng ở nơi nó không được phép đứng –người đọc hãy lo mà hiểu !–, thì bấy giờ ai ở miền Giu-đê, hãy trốn lên núi ;`% Vì danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù ghét. Nhưng kẻ nào bền chí đến cùng, kẻ ấy sẽ được cứu thoát.$_A Anh em sẽ nộp nhau cho người ta giết ; cha sẽ nộp con, con cái sẽ đứng lên chống lại cha mẹ và làm cho cha mẹ phải chết.^ Khi người ta điệu anh em đi nộp, thì anh em đừng lo trước phải nói gì, nhưng trong giờ đó, Thiên Chúa cho anh em biết điều gì, thì hãy nói điều ấy : thật vậy, không phải chính anh em nói, mà là Thánh Thần nói.]]3 Nhưng trước tiên, Tin Mừng phải được rao giảng cho mọi dân tộc.\' Phần anh em, anh em hãy coi chừng ! Người ta sẽ nộp anh em cho các hội đồng và các hội đường ; anh em sẽ bị đánh đòn ; anh em sẽ phải ra trước mặt vua chúa quan quyền vì Thầy, để làm chứng cho họ được biết. 3~}}} ||@{{Vzztzyy>Q===<<3;;1::49988*77*655T44B3Z3281Z00y//t..d-- ++**a)(y''&^%x%&$n$3##B"" !* U SC1|PB<B7Jj m 5 C AE]~%Không ai đổ rượu mới vào bầu da cũ, vì như vậy, rượu mới sẽ làm nứt bầu, sẽ chảy ra và bầu cũng hư.c}?$Đức Giê-su còn kể cho họ nghe dụ ngôn này : Chẳng ai xé áo mới lấy vải vá áo cũ, vì như vậy, không những họ xé áo mới, mà miếng vải áo mới cũng không ăn với áo cũ.U|##Sẽ có ngày chàng rể bị đem đi ; ngày đó, họ mới ăn chay.{5"Đức Giê-su trả lời : Chẳng lẽ các ông lại có thể bắt khách dự tiệc cưới ăn chay, khi chàng rể còn ở với họ ?4za!Họ nói với Người : Môn đệ ông Gio-an năng ăn chay cầu nguyện, môn đệ người Pha-ri-sêu cũng thế, còn môn đệ ông thì ăn với uống !y Tôi không đến để kêu gọi người công chính, mà để kêu gọi người tội lỗi sám hối ăn năn.xĐức Giê-su đáp lại họ rằng : Người khoẻ mạnh không cần thầy thuốc, người đau ốm mới cần.cw?Những người Pha-ri-sêu và những kinh sư thuộc nhóm của họ mới lẩm bẩm trách các môn đệ Đức Giê-su rằng : Sao các ông lại ăn uống với bọn thu thuế và quân tội lỗi ?$vAÔng Lê-vi làm tiệc lớn đãi Người tại nhà ông. Có đông đảo người thu thuế và những người khác cùng ăn với các ngài.?uyÔng bỏ tất cả, đứng dậy đi theo Người.7tg*Sau đó, Đức Giê-su đi ra và trông thấy một người thu thuế, tên là Lê-vi, đang ngồi ở trạm thu thuế. Người bảo ông : Anh hãy theo tôi !!s;Mọi người đều sửng sốt và tôn vinh Thiên Chúa. Họ kinh hãi bảo nhau : Hôm nay, chúng ta đã thấy những chuyện lạ kỳ !)rKNgay lúc ấy, người bại liệt trỗi dậy trước mặt họ, vác cái anh đã dùng để nằm, vừa đi về nhà vừa tôn vinh Thiên Chúa.wqgVậy, để các ông biết : ở dưới đất này, Con Người có quyền tha tội –Đức Giê-su bảo người bại liệt– : tôi truyền cho anh : Hãy đứng dậy, vác lấy giường của anh mà đi về nhà !pTrong hai điều : một là bảo : Anh đã được tha tội rồi, hai là bảo : Đứng dậy mà đi, điều nào dễ hơn ?,oQNhưng Đức Giê-su thấu biết họ đang suy nghĩ như thế, nên Người lên tiếng bảo họ rằng : Các ông đang nghĩ gì trong bụng vậy ?Bn}Các kinh sư và các người Pha-ri-sêu bắt đầu suy nghĩ : Ông này là ai mà nói phạm thượng như thế ? Ai có quyền tha tội, ngoài một mình Thiên Chúa ?mmSThấy họ có lòng tin như vậy, Người bảo : Này anh, anh đã được tha tội rồi.xliNhưng vì có đám đông, họ không tìm được lối đem người ấy vào, nên họ mới lên mái nhà, dỡ ngói ra, thả người ấy cùng với cái giường xuống ngay chính giữa, trước mặt Đức Giê-su.(kIBỗng có mấy người khiêng đến một bệnh nhân bị bại liệt nằm trên giường, họ tìm cách đem vào đặt trước mặt Người..jU*Một hôm, khi Đức Giê-su giảng dạy, có mấy người Pha-ri-sêu và luật sĩ ngồi đó ; họ từ khắp các làng mạc miền Ga-li-lê, Giu-đê và từ Giê-ru-sa-lem mà đến. Quyền năng Chúa ở với Người, khiến Người chữa lành các bệnh tật.Hi Nhưng Người lui vào nơi hoang vắng mà cầu nguyện.h1*Tiếng đồn về Người ngày càng lan rộng ; đám đông lũ lượt tuôn đến để nghe Người và để được chữa bệnh.gRồi Người truyền anh ta không được nói với ai, và Người bảo : Hãy đi trình diện tư tế, và vì anh đã được sạch, thì hãy dâng của lễ như ông Mô-sê đã truyền, để làm chứng cho người ta biết.f Người giơ tay đụng vào anh ta và bảo : Tôi muốn, anh sạch đi. Lập tức, bệnh phong biến khỏi anh.e *Khi ấy, Đức Giê-su đang ở trong một thành kia ; có một người đầy bệnh phong vừa thấy Người, liền sấp mặt xuống, xin Người rằng : Thưa Ngài, nếu Ngài muốn, Ngài có thể làm cho tôi được sạch.ad; Thế là họ đưa thuyền vào bờ, rồi bỏ hết mọi sự mà theo Người.c{ Cả hai người con ông Dê-bê-đê, là Gia-cô-bê và Gio-an, bạn chài với ông Si-môn, cũng kinh ngạc như vậy. Bấy giờ Đức Giê-su bảo ông Si-môn : Đừng sợ, từ nay anh sẽ là người thu phục người ta.b/ Quả vậy, thấy mẻ cá vừa bắt được, ông Si-môn và tất cả những người có mặt ở đó với ông đều kinh ngạc. a9Thấy vậy, ông Si-môn Phê-rô sấp mặt dưới chân Đức Giê-su và nói : Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi !D`Họ làm hiệu cho các bạn chài trên chiếc thuyền kia đến giúp. Những người này tới, và họ đã đổ lên được hai thuyền đầy cá, đến gần chìm.v_eHọ đã làm như vậy, và bắt được rất nhiều cá, đến nỗi hầu như rách cả lưới.-^SÔng Si-môn đáp : Thưa Thầy, chúng tôi đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì cả. Nhưng vâng lời Thầy, tôi sẽ thả lưới.n]UGiảng xong, Người bảo ông Si-môn : Chèo ra chỗ nước sâu mà thả lưới bắt cá.s\_Đức Giê-su xuống một chiếc thuyền, thuyền đó của ông Si-môn, và Người xin ông chèo thuyền ra xa bờ một chút. Rồi Người ngồi xuống, và từ trên thuyền Người giảng dạy đám đông.[5Người thấy hai chiếc thuyền đậu dọc bờ hồ, còn những người đánh cá thì đã ra khỏi thuyền và đang giặt lưới.#Z A*Một hôm, Đức Giê-su đang đứng ở bờ hồ Ghen-nê-xa-rét, dân chúng chen lấn nhau đến gần Người để nghe lời Thiên Chúa.NY,Và Người rao giảng trong các hội đường miền Giu-đê.;Xo+Nhưng Người nói với họ : Tôi còn phải loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa cho các thành khác nữa, vì tôi được sai đi cốt để làm việc đó.GW**Sáng ngày, Người đi ra một nơi hoang vắng. Đám đông tìm Người, đến tận nơi Người đã đến, và muốn giữ Người lại, kẻo Người bỏ họ mà đi.JV )Quỷ cũng xuất khỏi nhiều người, và la lên rằng : Ông là Con Thiên Chúa ! Người quát mắng, không cho phép chúng nói, vì chúng biết Người là Đấng Ki-tô.MU(Lúc mặt trời lặn, tất cả những ai có người đau yếu mắc đủ thứ bệnh hoạn, đều đưa tới Người. Người đặt tay trên từng bệnh nhân và chữa họ.T5'Đức Giê-su cúi xuống gần bà, ra lệnh cho cơn sốt, và cơn sốt biến mất : tức khắc bà trỗi dậy phục vụ các ngài./SW&Đức Giê-su rời khỏi hội đường, đi vào nhà ông Si-môn. Lúc ấy, bà mẹ vợ ông Si-môn đang bị sốt nặng. Họ xin Người chữa bà.JR %Và tiếng đồn về Người lan ra khắp nơi trong vùng.PQ$Mọi người rất đỗi kinh ngạc và nói với nhau : Lời ấy là thế nào ? Ông ấy lấy uy quyền và thế lực mà ra lệnh cho các thần ô uế, và chúng phải xuất !\P1#Nhưng Đức Giê-su quát mắng nó : Câm đi, hãy xuất khỏi người này ! Quỷ vật người ấy ngã xuống giữa hội đường, rồi xuất khỏi anh ta, nhưng không làm hại gì anh.DO"Ông Giê-su Na-da-rét, chuyện chúng tôi can gì đến ông, mà ông đến tiêu diệt chúng tôi ? Tôi biết ông là ai rồi : ông là Đấng Thánh của Thiên Chúa !jNM!*Trong hội đường, có một người bị quỷ thần ô uế nhập, la to lên rằng :gMG Họ sửng sốt về cách Người giảng dạy, vì lời của Người có uy quyền.L{*Người xuống Ca-phác-na-um, một thành miền Ga-li-lê, và ngày sa-bát, Người giảng dạy dân chúng.7KiNhưng Người băng qua giữa họ mà đi.3J_Họ đứng dậy, lôi Người ra khỏi thành –thành này được xây trên núi. Họ kéo Người lên tận đỉnh núi, để xô Người xuống vực.NINghe vậy, mọi người trong hội đường đầy phẫn nộ.aH;Cũng vậy, vào thời ngôn sứ Ê-li-sa, thiếu gì người mắc bệnh phong ở trong nước Ít-ra-en, nhưng không người nào được sạch, mà chỉ có ông Na-a-man, người xứ Xy-ri thôi.!G;thế mà ông không được sai đến giúp một bà nào cả, nhưng chỉ được sai đến giúp bà goá thành Xa-rép-ta miền Xi-đôn._F7Thật vậy, tôi nói cho các ông hay : vào thời ông Ê-li-a, khi trời hạn hán suốt ba năm sáu tháng, cả nước phải đói kém dữ dội, thiếu gì bà goá ở trong nước Ít-ra-en ; ENgười nói tiếp : Tôi bảo thật các ông : không một ngôn sứ nào được chấp nhận tại quê hương mình.D1Người nói với họ : Hẳn là các ông muốn nói với tôi câu tục ngữ : Thầy lang ơi, hãy chữa lấy mình ! Tất cả những gì chúng tôi nghe nói ông đã làm tại Ca-phác-na-um, ông cũng hãy làm tại đây, tại quê ông xem nào !BC}Mọi người đều tán thành và thán phục những lời hay ý đẹp thốt ra từ miệng Người. Họ bảo nhau : Ông này không phải là con ông Giu-se đó sao ?vBeNgười bắt đầu nói với họ : Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe.4AaĐức Giê-su cuộn sách lại, trả cho người giúp việc hội đường, rồi ngồi xuống. Ai nấy trong hội đường đều chăm chú nhìn Người.6@gcông bố một năm hồng ân của Chúa.M?Thần Khí Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn. Người đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha, cho người mù biết họ được sáng mắt, trả lại tự do cho người bị áp bức,p>YHọ trao cho Người cuốn sách ngôn sứ I-sai-a. Người mở ra, gặp đoạn chép rằng :K=*Rồi Đức Giê-su đến Na-da-rét, là nơi Người sinh trưởng. Người vào hội đường như Người vẫn quen làm trong ngày sa-bát, và đứng lên đọc Sách Thánh.c<?Người giảng dạy trong các hội đường, và được mọi người tôn vinh.$;A*Được quyền năng Thần Khí thúc đẩy, Đức Giê-su trở về miền Ga-li-lê, và tiếng tăm Người đồn ra khắp vùng lân cận.j:M Sau khi đã xoay hết cách để cám dỗ Người, quỷ bỏ đi, chờ đợi thời cơ.9 Bấy giờ Đức Giê-su đáp lại : Đã có lời rằng : Ngươi chớ thử thách Đức Chúa là Thiên Chúa của ngươi.q8[ Lại còn chép rằng : Thiên sứ sẽ tay đỡ tay nâng, cho bạn khỏi vấp chân vào đá.h7I Vì đã có lời chép rằng : Thiên Chúa sẽ truyền cho thiên sứ gìn giữ bạn.Y6+ Quỷ lại đem Đức Giê-su đến Giê-ru-sa-lem và đặt Người trên nóc Đền Thờ, rồi nói với Người : Nếu ông là Con Thiên Chúa, thì đứng đây mà gieo mình xuống đi !F5Đức Giê-su đáp lại : Đã có lời chép rằng : Ngươi phải bái lạy Đức Chúa là Thiên Chúa của ngươi, và phải thờ phượng một mình Người mà thôi.S4Vậy nếu ông bái lạy tôi, thì tất cả sẽ thuộc về ông.c3?Rồi nó nói với Người : Tôi sẽ cho ông toàn quyền cai trị cùng với vinh hoa lợi lộc của các nước này, vì quyền hành ấy đã được trao cho tôi, và tôi muốn cho ai tuỳ ý. 2Sau đó, quỷ đem Đức Giê-su lên cao, và trong giây lát, chỉ cho Người thấy tất cả các nước thiên hạ.}1sNhưng Đức Giê-su đáp lại : Đã có lời chép rằng : Người ta sống không chỉ nhờ cơm bánh.0yKhi ấy quỷ nói với Người : Nếu ông là Con Thiên Chúa thì truyền cho hòn đá này hoá bánh đi !q/[Suốt bốn mươi ngày, Người được Thánh Thần dẫn đi trong hoang địa và chịu quỷ cám dỗ. Trong những ngày ấy, Người không ăn gì cả, và khi hết thời gian đó, thì Người thấy đói.W. )*Đức Giê-su được đầy Thánh Thần, từ sông Gio-đan trở về.c-?&Kê-nan con E-nốt, E-nốt con Sết, Sết con A-đam và A-đam là con Thiên Chúa.,!%La-méc con Mơ-thu-se-lác. Mơ-thu-se-lác con Kha-nốc, Kha-nốc con Gie-rét, Gie-rét con Ma-ha-lan-ên, Ma-ha-lan-ên con Kê-nan.x+i$Se-lác con Kê-nan, Kê-nan con Ác-pắc-sát, Ác-pắc-sát con Sêm, Sêm con Nô-ê, Nô-ê con La-méc.k*O#Na-kho con Xơ-rúc, Xơ-rúc con Rơ-u, Rơ-u con Pe-léc, Pe-léc con Ê-ve. Ê-ve con Se-lác.{)o"Giu-đa con Gia-cóp, Gia-cóp con I-xa-ác, I-xa-ác con Áp-ra-ham. Áp-ra-ham con Te-rác, Te-rác con Na-kho.(/!Nác-sôn con Am-mi-na-đáp, Am-mi-na-đáp con Át-min, Át-min con Ác-ni, Ác-ni con Khét-rôn, Khét-rôn con Pe-rét, Pe-rét con Giu-đa.y'k Đa-vít con Gie-sê. Gie-sê con Ô-vết, Ô-vết con Bô-át, Bô-át con Xan-môn, Xan-môn con Nác-sôn.|&qEn-gia-kim con Ma-li-a, Ma-li-a con Mi-na, Mi-na con Mát-tát-ta, Mát-tát-ta con Na-than, Na-than con Đa-vít.%}Lê-vi con Si-mê-ôn, Si-mê-ôn con Giu-đa, Giu-đa con Giô-xếp, Giô-xếp con Giô-nam, Giô-nam con En-gia-kim,w$gE con Giê-su, Giê-su con Ê-li-e-de, Ê-li-e-de con Giô-rim, Giô-rim con Mát-tát, Mát-tát con Lê-vi.q#[Nê-ri con Man-ki, Man-ki con Át-đi, Át-đi con Cô-xam, Cô-xam con En-mơ-đam, En-mơ-đam con E."Giô-đa con Giô-kha-nan, Giô-kha-nan con Rê-sa, Rê-sa con Dơ-rúp-ba-ven, Dơ-rúp-ba-ven con San-ti-ên. San-ti-ên con Nê-ri,!Nác-gai con Ma-khát, Ma-khát con Mát-tít-gia, Mát-tít-gia con Sim-y, Sim-y con Giô-xếch, Giô-xếch con Giô-đa. Giô-xếp con Mát-tít-gia, Mát-tít-gia con A-mốt, A-mốt con Na-khum, Na-khum con Khét-li, Khét-li con Nác-gai.ucÊ-li con Mát-tát, Mát-tát con Lê-vi, Lê-vi con Man-ki, Man-ki con Gian-nai, Gian-nai con Giô-xếp."=*Khi Đức Giê-su khởi sự rao giảng, Người trạc ba mươi tuổi. Thiên hạ vẫn coi Người là con ông Giu-se. Giu-se là con Ê-li,Gvà Thánh Thần ngự xuống trên Người dưới hình dáng chim bồ câu. Lại có tiếng từ trời phán rằng : Con là Con của Cha ; ngày hôm nay, Cha đã sinh ra Con.'*Khi toàn dân đã chịu phép rửa, Đức Giê-su cũng chịu phép rửa, và đang khi Người cầu nguyện, thì trời mở ra,Z-Ngoài ra, tiểu vương còn phạm thêm tội này là bỏ tù ông Gio-an.KCòn tiểu vương Hê-rô-đê thì bị ông Gio-an khiển trách vì đã lấy bà Hê-rô-đi-a là vợ của người anh, và vì tất cả các tội ác tiểu vương đã phạm.kONgoài ra, ông còn khuyên dân nhiều điều khác nữa, mà loan báo Tin Mừng cho họ.)KTay Người cầm nia rê sạch lúa trong sân : thóc mẩy thì thu vào kho lẫm, còn thóc lép thì bỏ vào lửa không hề tắt mà đốt đi.!;Ông Gio-an trả lời mọi người rằng : Tôi, tôi làm phép rửa cho anh em trong nước, nhưng có Đấng mạnh thế hơn tôi đang đến, tôi không đáng cởi quai dép cho Người. Người sẽ làm phép rửa cho anh em trong Thánh Thần và lửa.!;*Hồi đó, dân đang trông ngóng, và trong thâm tâm, ai nấy đều tự hỏi : biết đâu ông Gio-an lại chẳng là Đấng Mê-si-a !U#Binh lính cũng hỏi ông : Còn anh em chúng tôi thì phải làm gì ? Ông bảo họ : Chớ hà hiếp ai, cũng đừng tống tiền người ta, hãy an phận với số lương của mình.^5 Ông bảo họ : Đừng đòi hỏi gì quá mức đã ấn định cho các anh.  Cũng có những người thu thuế đến chịu phép rửa. Họ hỏi ông : Thưa thầy, chúng tôi phải làm gì ?|q Ông trả lời : Ai có hai áo, thì chia cho người không có ; ai có gì ăn, thì cũng làm như vậy.N Đám đông hỏi ông rằng : Chúng tôi phải làm gì đây ?  Cái rìu đã đặt sát gốc cây : bất cứ cây nào không sinh quả tốt đều bị chặt đi và quăng vào lửa.5Các anh hãy sinh những hoa quả xứng với lòng sám hối. Và đừng vội nghĩ bụng rằng : Chúng ta đã có tổ phụ Áp-ra-ham ; vì, tôi nói cho các anh hay, Thiên Chúa có thể làm cho những hòn đá này trở nên con cháu ông Áp-ra-ham.iKĐám đông lũ lượt kéo đến xin ông Gio-an làm phép rửa ; ông nói với họ : Nòi rắn độc kia, ai đã chỉ cho các anh cách trốn cơn thịnh nộ của Thiên Chúa sắp giáng xuống vậy ?Z -Rồi hết mọi người phàm sẽ thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa.6 eMọi thung lũng, phải lấp cho đầy, mọi núi đồi, phải bạt cho thấp, khúc quanh co, phải uốn cho ngay, đường lồi lõm, phải san cho phẳng.Q như có lời chép trong sách ngôn sứ I-sai-a rằng : Có tiếng người hô trong hoang địa : hãy dọn sẵn con đường cho Đức Chúa, sửa lối cho thẳng để Người đi.& E*Ông liền đi khắp vùng ven sông Gio-đan, rao giảng, kêu gọi người ta chịu phép rửa tỏ lòng sám hối để được ơn tha tội, Kha-nan và Cai-pha làm thượng tế, có lời Thiên Chúa phán cùng con ông Da-ca-ri-a là ông Gio-an trong hoang địa.G *Năm thứ mười lăm dưới triều hoàng đế Ti-bê-ri-ô, thời Phong-xi-ô Phi-la-tô làm tổng trấn miền Giu-đê, Hê-rô-đê làm tiểu vương miền Ga-li-lê, người em là Phi-líp-phê làm tiểu vương miền I-tu-rê và Tra-khô-nít, Ly-xa-ni-a làm tiểu vương miền A-bi-lên, 4Còn Đức Giê-su ngày càng thêm khôn ngoan, thêm cao lớn và thêm ân nghĩa đối với Thiên Chúa và người ta.Q3*Sau đó, Người đi xuống cùng với cha mẹ, trở về Na-da-rét và hằng vâng phục các ngài. Riêng mẹ Người thì hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy trong lòng.A}2Nhưng ông bà không hiểu lời Người vừa nói.1Người đáp : Sao cha mẹ lại tìm con ? Cha mẹ không biết là con có bổn phận ở nhà của Cha con sao ?a;0Khi thấy con, hai ông bà sửng sốt, và mẹ Người nói với Người : Con ơi, sao con lại xử với cha mẹ như vậy ? Con thấy không, cha con và mẹ đây đã phải cực lòng tìm con !r]/Ai nghe cậu nói cũng ngạc nhiên về trí thông minh và những lời đối đáp của cậu.7.Sau ba ngày, hai ông bà mới tìm thấy con trong Đền Thờ, đang ngồi giữa các thầy dạy, vừa nghe họ, vừa đặt câu hỏi.T!-Không thấy con đâu, hai ông bà trở lại Giê-ru-sa-lem mà tìm.4a,Ông bà cứ tưởng là cậu về chung với đoàn lữ hành, nên sau một ngày đường, mới đi tìm kiếm giữa đám bà con và người quen thuộc. ~ +Xong kỳ lễ, hai ông bà trở về, còn cậu bé Giê-su thì ở lại Giê-ru-sa-lem, mà cha mẹ chẳng hay biết.} *Khi Người được mười hai tuổi, cả gia đình cùng lên đền, như người ta thường làm trong ngày lễ.k|O)*Hằng năm, cha mẹ Đức Giê-su trẩy hội đền Giê-ru-sa-lem mừng lễ Vượt Qua. {(Còn Hài Nhi ngày càng lớn lên, thêm vững mạnh, đầy khôn ngoan, và hằng được ân nghĩa cùng Thiên Chúa.z-'Khi hai ông bà đã làm xong mọi việc như Luật Chúa truyền, thì trở về nơi cư ngụ là thành Na-da-rét, miền Ga-li-lê.Cy&Cũng vào lúc ấy, bà tiến lại gần bên, cảm tạ Thiên Chúa, và nói về Hài Nhi cho hết những ai đang mong chờ ngày Thiên Chúa cứu chuộc Giê-ru-sa-lem./xW%rồi ở goá, đến nay đã tám mươi tư tuổi. Bà không rời bỏ Đền Thờ, những ăn chay cầu nguyện, sớm hôm thờ phượng Thiên Chúa.Tw!$Lại cũng có một nữ ngôn sứ tên là An-na, con ông Pơ-nu-ên, thuộc chi tộc A-se. Bà đã nhiều tuổi lắm. Từ khi xuất giá, bà đã sống với chồng được bảy năm, v9#và như vậy, những ý nghĩ từ thâm tâm nhiều người sẽ lộ ra. Còn chính bà, một lưỡi gươm sẽ đâm thâu tâm hồn bà. u9"Ông Si-mê-ôn chúc phúc cho hai ông bà, và nói với bà Ma-ri-a, mẹ của Hài Nhi : Thiên Chúa đã đặt cháu bé này làm duyên cớ cho nhiều người Ít-ra-en ngã xuống hay đứng lên. Cháu còn là dấu hiệu cho người đời chống báng ;itK!Cha và mẹ Hài Nhi ngạc nhiên vì những lời ông Si-mê-ôn vừa nói về Người.hsI Đó là ánh sáng soi đường cho dân ngoại, là vinh quang của Ít-ra-en Dân Ngài.0r[Chúa đã dành sẵn cho muôn dân :=quVì chính mắt con được thấy ơn cứu độxpiMuôn lạy Chúa, giờ đây theo lời Ngài đã hứa, xin để tôi tớ này được an bình ra đi.Yo+thì ông ẵm lấy Hài Nhi trên tay, và chúc tụng Thiên Chúa rằng :DnĐược Thần Khí thúc đẩy, ông lên Đền Thờ. Vào lúc cha mẹ Hài Nhi Giê-su đem con tới để chu toàn tập tục Luật đã truyền liên quan đến Người,'mGÔng đã được Thánh Thần linh báo cho biết là ông sẽ không thấy cái chết trước khi được thấy Đấng Ki-tô của Đức Chúa.dlAHồi ấy ở Giê-ru-sa-lem, có một người tên là Si-mê-ôn. Ông là người công chính và sùng đạo, ông những mong chờ niềm an ủi của Ít-ra-en, và Thánh Thần hằng ngự trên ông.kwvà cũng để dâng của lễ theo Luật Chúa truyền, là một đôi chim gáy hay một cặp bồ câu non. j như đã chép trong Luật Chúa rằng : Mọi con trai đầu lòng phải được gọi là của thánh, dành cho Chúa,/iW*Khi đã đến ngày lễ thanh tẩy của các ngài theo luật Mô-sê, bà Ma-ri-a và ông Giu-se đem con lên Giê-ru-sa-lem, để tiến dâng cho Chúa, h Khi Hài Nhi được đủ tám ngày, nghĩa là đến lúc phải làm lễ cắt bì, người ta đặt tên cho Hài Nhi là Giê-su ; đó là tên mà sứ thần đã đặt cho Người trước khi Người được thụ thai trong lòng mẹ.LgRồi các người chăn chiên ra về, vừa đi vừa tôn vinh ca tụng Thiên Chúa, vì mọi điều họ đã được mắt thấy tai nghe, đúng như đã được nói với họ.mfSCòn bà Ma-ri-a thì hằng ghi nhớ mọi kỷ niệm ấy, và suy đi nghĩ lại trong lòng.Te!*Nghe các người chăn chiên thuật chuyện, ai cũng ngạc nhiên.hdIThấy thế, họ liền kể lại điều đã được nói với họ về Hài Nhi này.cHọ liền hối hả ra đi. Đến nơi, họ gặp bà Ma-ri-a, ông Giu-se, cùng với Hài Nhi đặt nằm trong máng cỏ.bb=Khi các thiên sứ từ biệt mấy người chăn chiên để về trời, những người này bảo nhau : Nào chúng ta sang Bê-lem, để xem sự việc đã xảy ra, như Chúa đã tỏ cho ta biết.haIVinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho loài người Chúa thương.s`_ Bỗng có muôn vàn thiên binh hợp với sứ thần cất tiếng ngợi khen Thiên Chúa rằng : _  Anh em cứ dấu này mà nhận ra Người : anh em sẽ gặp thấy một trẻ sơ sinh bọc tã, nằm trong máng cỏ. ^  Hôm nay, một Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho anh em trong thành vua Đa-vít, Người là Đấng Ki-tô Đức Chúa.]7 Nhưng sứ thần bảo họ : Anh em đừng sợ. Này tôi báo cho anh em một tin mừng trọng đại, cũng là tin mừng cho toàn dân :\ Bỗng sứ thần Chúa đứng bên họ, và vinh quang của Chúa chiếu toả chung quanh, khiến họ kinh khiếp hãi hùng.}[s*Trong vùng ấy, có những người chăn chiên sống ngoài đồng và thức đêm canh giữ đàn vật.!Z;Bà sinh con trai đầu lòng, lấy tã bọc con, rồi đặt nằm trong máng cỏ, vì hai ông bà không tìm được chỗ trong nhà trọ.dYAKhi hai người đang ở đó, thì bà Ma-ri-a đã tới ngày mãn nguyệt khai hoa.~XuÔng lên đó khai tên cùng với người đã thành hôn với ông là bà Ma-ri-a, lúc ấy đang có thai.>WuBởi thế, ông Giu-se từ thành Na-da-rét, miền Ga-li-lê lên thành vua Đa-vít tức là Bê-lem, miền Giu-đê, vì ông thuộc gia đình dòng tộc vua Đa-vít.IV Ai nấy đều phải về nguyên quán mà khai tên tuổi.U}Đây là cuộc kiểm tra đầu tiên, được thực hiện thời ông Qui-ri-ni-ô làm tổng trấn xứ Xy-ri.~T w*Thời ấy, hoàng đế Au-gút-tô ra chiếu chỉ, truyền kiểm tra dân số trong khắp cả thiên hạ.S !PCậu bé càng lớn lên thì tinh thần càng vững mạnh. Cậu sống trong hoang địa cho đến ngày ra mắt dân Ít-ra-en.R }Osoi sáng những ai ngồi nơi tăm tối và trong bóng tử thần, dẫn ta bước vào đường nẻo bình an.lQ SNThiên Chúa ta đầy lòng trắc ẩn, cho Vầng Đông tự chốn cao vời viếng thăm ta,kP QMbảo cho dân Chúa biết : Người sẽ cứu độ là tha cho họ hết mọi tội khiên.O !LHài Nhi hỡi, con sẽ mang tước hiệu là ngôn sứ của Đấng Tối Cao : con sẽ đi trước Chúa,mở lối cho Người,~N wKđể ta sống thánh thiện công chính trước nhan Người, mà phụng thờ Người suốt cả đời ta.*M QJvà cho ta chẳng còn sợ hãi,kL QIChúa đã thề với tổ phụ Áp-ra-ham rằng sẽ giải phóng ta khỏi tay địch thù,`K ;Hsẽ trọn bề nhân nghĩa với tổ tiên và nhớ lại lời xưa giao ước ;\J 3Gsẽ cứu ta thoát khỏi địch thù, thoát tay mọi kẻ hằng ghen ghét ;gI IFnhư Người đã dùng miệng các vị thánh ngôn sứ mà phán hứa tự ngàn xưa :}H uETừ dòng dõi trung thần Đa-vít, Người đã cho xuất hiện Vị Cứu Tinh quyền thế để giúp ta,lG SDChúc tụng Đức Chúalà Thiên Chúa Ít-ra-en đã viếng thăm cứu chuộc dân Người.F CBấy giờ, người cha của em, tức là ông Da-ca-ri-a, được đầy Thánh Thần, liền nói tiên tri rằng :"E ?BAi nghe cũng để tâm suy nghĩ và tự hỏi : Đứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào đây ? Và quả thật, có bàn tay Chúa phù hộ em.{D qALáng giềng ai nấy đều kinh sợ. Và các sự việc ấy được đồn ra khắp miền núi Giu-đê.oC Y@Ngay lúc ấy, miệng lưỡi ông lại mở ra, ông nói được, và chúc tụng Thiên Chúa.jB O?Ông xin một tấm bảng nhỏ và viết : Tên cháu là Gio-an. Ai nấy đều bỡ ngỡ.cA A>Rồi họ làm hiệu hỏi người cha, xem ông muốn đặt tên cho em bé là gì.Z@ /=Họ bảo bà : Trong họ hàng của bà, chẳng ai có tên như vậy cả.Y? -  ;Khi con trẻ được tám ngày, họ đến làm phép cắt bì, và tính lấy tên cha là Da-ca-ri-a mà đặt cho em.w= i:Nghe biết Chúa đã quá thương bà như vậy, láng giềng và thân thích đều chia vui với bà.Y< -9*Tới ngày mãn nguyệt khai hoa, bà Ê-li-sa-bét sinh hạ một con trai.^; 78Bà Ma-ri-a ở lại với bà Ê-li-sa-bét độ ba tháng, rồi trở về nhà.&: G7như đã hứa cùng cha ông chúng ta, vì Người nhớ lại lòng thương xót dành cho tổ phụ Áp-ra-ham và cho con cháu đến muôn đời.<9 u6Chúa độ trì Ít-ra-en,tôi tớ của Người,k8 Q5Kẻ đói nghèo, Chúa ban của đầy dư, người giàu có, lại đuổi về tay trắng.a7 =4Chúa hạ bệ những ai quyền thế, Người nâng caomọi kẻ khiêm nhường.`6 ;3Chúa giơ tay biểu dương sức mạnh, dẹp tan phường lòng trí kiêu căng.a5 =2Đời nọ tới đời kia, Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người.y4 m1Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả, danh Người thật chí thánh chí tôn !3 0Phận nữ tỳ hèn mọn, Người đoái thương nhìn tới ; từ nay, hết mọi đời sẽ khen tôi diễm phúc.[2 1/thần trí tôi hớn hở vui mừng vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi.Q1 .Bấy giờ bà Ma-ri-a nói : Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa,s0 a-Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em.z/ o,Vì này đây, tai tôi vừa nghe tiếng em chào, thì đứa con trong bụng đã nhảy lên vui sướng.X. ++Bởi đâu tôi được Thân Mẫu Chúa tôi đến với tôi thế này ?,- S*liền kêu lớn tiếng và nói rằng : Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ, và người con em đang cưu mang cũng được chúc phúc., ))Bà Ê-li-sa-bét vừa nghe tiếng bà Ma-ri-a chào, thì đứa con trong bụng nhảy lên, và bà được đầy tràn Thánh Thần,I+  (Bà vào nhà ông Da-ca-ri-a và chào hỏi bà Ê-li-sa-bét.|* s'*Hồi ấy, bà Ma-ri-a vội vã lên đường, đến miền núi, vào một thành thuộc chi tộc Giu-đa. ?~~%}~||{{q==i<<1;;.:r9887G6655|44H32110E/..;--&,+** )('&d%%$$=#""O!!2 qDy 6 2W_JGDD|K a A j  BBu"dc : Hai vị hiện ra, rạng ngời vinh hiển, và nói về cuộc xuất hành Người sắp hoàn thành tại Giê-ru-sa-lem.l9Q Và kìa, có hai nhân vật đàm đạo với Người, đó là ông Mô-sê và ông Ê-li-a. 8 Đang lúc Người cầu nguyện, dung mạo Người bỗng đổi khác, y phục Người trở nên trắng tinh chói loà.73 *Khoảng tám ngày sau khi nói những lời ấy, Đức Giê-su lên núi cầu nguyện đem theo các ông Phê-rô, Gio-an và Gia-cô-bê.%6C Thầy bảo thật anh em : trong số người có mặt ở đây, có những kẻ sẽ không phải chết, trước khi thấy Nước Thiên Chúa.\51 Ai xấu hổ vì tôi và những lời của tôi, thì Con Người cũng sẽ xấu hổ vì kẻ ấy, khi Người ngự đến trong vinh quang của mình, của Chúa Cha và các thánh thiên thần. 4 Vì người nào được cả thế giới mà phải đánh mất chính mình hay là thiệt thân, thì nào có lợi gì ?-3S Quả vậy, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất ; còn ai liều mất mạng sống mình vì tôi, thì sẽ cứu được mạng sống ấy.21 Rồi Đức Giê-su nói với mọi người : Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo.H1  Người còn nói : Con Người phải chịu đau khổ nhiều, bị các kỳ mục, thượng tế cùng kinh sư loại bỏ, bị giết chết, và ngày thứ ba sẽ trỗi dậy.i0K *Nhưng Người nghiêm giọng truyền các ông không được nói điều ấy với ai./ Người lại hỏi : Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai ? Ông Phê-rô thưa : Thầy là Đấng Ki-tô của Thiên Chúa.K. Các ông thưa : Họ bảo Thầy là ông Gio-an Tẩy Giả, nhưng có kẻ thì bảo là ông Ê-li-a, kẻ khác lại cho là một trong các ngôn sứ thời xưa đã sống lại.6-e *Hôm ấy, Đức Giê-su cầu nguyện một mình. Các môn đệ cũng ở đó với Người, và Người hỏi các ông rằng : Dân chúng nói Thầy là ai ?,) Mọi người đều ăn, và ai nấy được no nê. Những miếng vụn còn thừa, người ta thu lại được mười hai thúng.R+ Bấy giờ Đức Giê-su cầm lấy năm cái bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho môn đệ để các ông dọn ra cho đám đông.U*# Các môn đệ làm y như vậy, và bảo mọi người ngồi xuống.B)} Quả thật có tới chừng năm ngàn đàn ông. Đức Giê-su nói với các môn đệ : Anh em hãy bảo họ ngồi thành từng nhóm khoảng năm mươi người một.e(C Đức Giê-su bảo : Chính anh em hãy cho họ ăn. Các ông đáp : Chúng con chỉ có vỏn vẹn năm cái bánh và hai con cá, trừ phi chính chúng con phải đi mua thức ăn cho cả đám dân này.,'Q *Ngày đã bắt đầu tàn. Nhóm Mười Hai đến bên Đức Giê-su thưa Người rằng : Xin Thầy cho đám đông về, để họ vào các làng mạc nông trại quanh đây, tìm chỗ trọ và kiếm thức ăn, vì nơi chúng ta đang ở đây là nơi hoang vắng.C& Đám đông dân chúng biết thế, liền đi theo Người. Người tiếp đón họ, nói với họ về Nước Thiên Chúa và chữa lành những ai cần được chữa.G% Các Tông Đồ trở về thuật lại cho Đức Giê-su những việc các ông đã làm. Người đem các ông đi riêng với mình, lui về thành kia gọi là Bết-xai-đa.T$! Còn vua Hê-rô-đê thì nói : Ông Gio-an, chính ta đã chém đầu rồi ! Vậy thì ông này là ai mà ta nghe đồn những chuyện như thế ? Rồi vua tìm cách gặp Đức Giê-su.# Kẻ khác nói : Ông Ê-li-a xuất hiện đấy ! Kẻ khác nữa lại nói : Đó là một ngôn sứ thời xưa sống lại.@"y Tiểu vương Hê-rô-đê nghe biết tất cả những gì đã xảy ra, thì phân vân lắm. Thật vậy, có kẻ nói : Đó là ông Gio-an từ cõi chết trỗi dậy.j!M Các ông ra đi, rảo qua các làng mạc loan báo Tin Mừng và chữa bệnh khắp nơi.  Hễ người ta không đón tiếp anh em, thì khi ra khỏi thành, anh em hãy giũ bụi chân để tỏ ý phản đối họ.c? Khi anh em vào bất cứ nhà nào, thì ở lại đó và cũng từ đó mà ra đi.' Người nói : Anh em đừng mang gì đi đường, đừng mang gậy, bao bị, lương thực, tiền bạc, cũng đừng có hai áo.dA Người sai các ông đi rao giảng Nước Thiên Chúa và chữa lành bệnh nhân.( K Đức Giê-su tập họp Nhóm Mười Hai lại, ban cho các ông năng lực và quyền phép để trừ mọi thứ quỷ và chữa các bệnh tật.w8Cha mẹ nó kinh ngạc. Nhưng Người ra lệnh cho họ không được nói với ai về việc đã xảy ra.q[7Hồn đứa bé trở lại, và nó đứng dậy ngay. Đức Giê-su bảo người ta cho nó ăn.`96Nhưng Người cầm lấy tay nó, lên tiếng gọi : Này bé, trỗi dậy đi !@{5Họ chế nhạo Người, vì biết nó đã chết.!4Mọi người đều đấm ngực khóc thương nó. Đức Giê-su nói : Đừng khóc ! Con bé có chết đâu, nó ngủ đấy !#3Khi đến nhà, Người không cho ai vào với mình, trừ ông Phê-rô, ông Gio-an, ông Gia-cô-bê và cha mẹ của đứa bé.12Nghe vậy, Đức Giê-su bảo ông trưởng hội đường : Ông đừng sợ, chỉ cần tin thôi, là con gái ông sẽ được cứu.8i1Đức Giê-su còn đang nói, thì có người từ nhà ông trưởng hội đường đến bảo ông : Con gái ông chết rồi, đừng làm phiền Thầy nữa !uc0Đức Giê-su nói với bà : Này con, lòng tin của con đã cứu chữa con. Con hãy đi bình an.(I/Người đàn bà thấy mình không giữ kín được nữa, thì run rẩy đến phủ phục trước mặt Người, và loan báo trước mặt toàn dân lý do tại sao bà đã đụng vào Đức Giê-su, và bà đã được khỏi bệnh tức khắc như thế nào..Nhưng Đức Giê-su nói : Có người đã đụng vào Thầy, vì Thầy biết có một năng lực tự nơi Thầy phát ra.@y-Đức Giê-su hỏi : Ai là người đã sờ vào tôi ? Mọi người đều chối, nên ông Phê-rô nói : Thưa Thầy, đám đông xô đẩy, chen lấn Thầy đấy !wg,Bà tiến đến phía sau Người và sờ vào tua áo của Người. Tức khắc, máu ngừng chảy.jM+Có một bà kia bị băng huyết đã mười hai năm, không ai có thể chữa được.F *vì ông có một đứa con gái duy nhất độ mười hai tuổi, mà nó lại sắp chết. Trong khi Người đi, đám đông dân chúng chen lấn làm Người nghẹt thở.6 e)Bỗng có một người tên là Gia-ia đi tới ; ông là trưởng hội đường. Ông sụp xuống dưới chân Đức Giê-su, nài xin Người vào nhà ông,n U(Khi Đức Giê-su trở về thì đám đông tiếp đón, vì ai ai cũng đợi chờ Người.< q'Anh cứ về nhà và kể lại mọi điều Thiên Chúa đã làm cho anh. Anh ta ra đi, rao truyền cho cả thành biết mọi điều Đức Giê-su đã làm cho anh.v e&Kẻ đã được trừ quỷ xin được ở với Người. Nhưng Người bảo anh ta về và nói :5%Bấy giờ đông đảo dân chúng vùng Ghê-ra-sa xin Người rời họ, vì họ sợ quá. Thế nên Người xuống thuyền trở về.{$Những người chứng kiến đã kể lại cho họ nghe người bị quỷ ám được cứu chữa thế nào.nU#Thiên hạ ra xem sự việc đã xảy ra. Họ đến cùng Đức Giê-su và thấy kẻ đã được trừ quỷ đang ngồi dưới chân Đức Giê-su, ăn mặc hẳn hoi và trí khôn tỉnh táo. Họ phát sợ.q["Thấy sự việc xảy ra, các người chăn heo bỏ chạy, loan tin trong thành và thôn xóm.)!Lũ quỷ xuất khỏi người đó, nhập vào bầy heo. Cả bầy heo từ trên sườn núi lao xuống hồ và chết ngộp hết.(I Ở đó có một bầy heo khá đông đang ăn trên núi. Lũ quỷ nài xin Người cho phép chúng nhập vào bầy heo kia, và Người cho phép.\1Lũ quỷ nài xin Người đừng truyền cho chúng rút xuống vực thẳm.ykĐức Giê-su hỏi anh : Tên anh là gì ? Anh thưa : Đạo Binh, vì rất nhiều quỷ nhập vào anh.9kẤy là vì Đức Giê-su đã truyền cho thần ô uế xuất khỏi người ấy. Thật vậy, đã nhiều lần quỷ bắt lấy anh ta, người ta dùng xiềng xích gông cùm mà trói và giữ anh ; nhưng anh bứt tung dây trói và bị quỷ đưa vào những nơi hoang vắng.mSThấy Đức Giê-su, anh la lên, sấp mình dưới chân Người, và lớn tiếng nói rằng : Lạy ông Giê-su, Con Thiên Chúa Tối Cao, chuyện tôi can gì đến ông ? Tôi xin ông đừng hành hạ tôi !y~kNgười vừa ra khỏi thuyền và đặt chân lên đất, thì có một người dân trong thành bị quỷ ám ra đón Người. Từ lâu, anh ta không mặc quần áo, không ở trong nhà, nhưng ở trong đám mồ mả.v}eThầy trò ghé thuyền vào vùng đất của người Ghê-ra-sa, đối diện với miền Ga-li-lê._|7Người bảo các ông : Đức tin anh em ở đâu ? Các ông hoảng sợ, kinh ngạc và nói với nhau : Vậy người này là ai mà ra lệnh cho cả sóng gió, và sóng gió phải tuân lệnh ?Z{-Các môn đệ lại gần đánh thức Người dậy và nói : Thầy ơi, Thầy ! Chúng ta chết mất ! Người thức dậy, ngăm đe sóng gió, sóng gió liền ngừng và biển lặng ngay.,zQĐang khi các ngài đi thuyền, thì Đức Giê-su thiếp ngủ. Một trận cuồng phong ập xuống hồ ; các ngài bị ngập nước và lâm nguy.!y;Một ngày nọ, Đức Giê-su xuống thuyền với các môn đệ. Người nói : Chúng ta sang bên kia hồ đi ! Rồi thầy trò ra khơi.xNgười đáp lại : Mẹ tôi và anh em tôi, chính là những ai nghe lời Thiên Chúa và đem ra thực hành.w Người ta báo cho Người biết : Thưa Thầy, có mẹ và anh em Thầy đang đứng ngoài kia, muốn gặp Thầy.v*Mẹ và anh em Đức Giê-su đến gặp Người, mà không làm sao lại gần được, vì dân chúng quá đông.?uwVậy hãy để ý tới cách thức anh em nghe. Vì ai đã có, thì được cho thêm ; còn ai không có, thì ngay cái họ tưởng là có, cũng sẽ bị lấy mất.5tcVì chẳng có gì bí ẩn mà lại không trở nên hiển hiện, chẳng có gì che giấu mà người ta lại không biết và không bị đưa ra ánh sáng.8siChẳng có ai đốt đèn, rồi lấy hũ che đi hoặc đặt dưới gầm giường, nhưng đặt trên đế, để những ai đi vào thì nhìn thấy ánh sáng.>ruHạt rơi vào đất tốt : đó là những kẻ nghe Lời với tấm lòng cao thượng và quảng đại, rồi nắm giữ và nhờ kiên trì mà sinh hoa kết quả.|qqHạt rơi vào bụi gai : đó là những kẻ nghe, nhưng dọc đường bị những nỗi lo lắng và vinh hoa phú quý cùng những khoái lạc cuộc đời làm cho chết ngộp và không đạt tới mức trưởng thành.Jp  Còn những kẻ ở trên đá là những kẻ khi nghe thì vui vẻ tiếp nhận Lời, nhưng họ không có rễ. Họ tin nhất thời, và khi gặp thử thách, họ bỏ cuộc..oU Những kẻ ở bên vệ đường là những kẻ đã nghe nhưng rồi quỷ đến cất Lời ra khỏi lòng họ, kẻo họ tin mà được cứu độ.Pn Đây là ý nghĩa dụ ngôn : Hạt giống là lời Thiên Chúa.[m/ Người đáp : Anh em thì được ơn hiểu biết các mầu nhiệm Nước Thiên Chúa ; còn với kẻ khác thì phải dùng dụ ngôn để chúng nhìn mà không nhìn, nghe mà không hiểu.Ll *Các môn đệ hỏi Người dụ ngôn ấy có ý nghĩa gì..kUCó hạt lại rơi nhằm đất tốt, và khi mọc lên, nó sinh hoa kết quả gấp trăm. Nói xong, Người hô lên rằng : Ai có tai nghe thì nghe.^j5Có hạt rơi vào giữa bụi gai, gai cùng mọc lên, làm nó chết nghẹt.bi=Hạt khác rơi trên đá, và khi mọc lên, lại héo đi vì thiếu ẩm ướt.ChNgười gieo giống đi ra gieo hạt giống của mình. Trong khi người ấy gieo, thì có hạt rơi xuống vệ đường, người ta giẫm lên và chim trời ăn mất.4gaNgười ta tụ họp đông đảo. Từ khắp các thành thị, người ta kéo đến cùng Đức Giê-su. Bấy giờ Người dùng dụ ngôn mà nói rằng :Vf%bà Gio-an-na, vợ ông Khu-da quản lý của vua Hê-rô-đê, bà Su-san-na và nhiều bà khác nữa. Các bà này đã lấy của cải mình mà giúp đỡ Đức Giê-su và các môn đệ.Je và mấy người phụ nữ đã được Người trừ quỷ và chữa bệnh. Đó là bà Ma-ri-a gọi là Ma-ri-a Mác-đa-la, người đã được giải thoát khỏi bảy quỷ,7d i*Sau đó, Đức Giê-su rảo qua các thành phố, làng mạc, rao giảng và loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa. Cùng đi với Người, có Nhóm Mười Haic{2Nhưng Đức Giê-su nói với người phụ nữ : Lòng tin của chị đã cứu chị. Chị hãy đi bình an.ybk1Bấy giờ những người đồng bàn liền nghĩ bụng : Ông này là ai mà lại tha được tội ?jaM0Rồi Đức Giê-su nói với người phụ nữ : Tội của chị đã được tha rồi.E`/Vì thế, tôi nói cho ông hay : tội của chị rất nhiều, nhưng đã được tha, bằng cớ là chị đã yêu mến nhiều. Còn ai được tha ít thì yêu mến ít._.Dầu ô-liu, ông cũng không đổ lên đầu tôi, còn chị ấy thì lấy dầu thơm mà đổ lên chân tôi.|^q-Ông đã chẳng hôn tôi một cái, còn chị ấy từ lúc vào đây, đã không ngừng hôn chân tôi.5]c,Rồi quay lại phía người phụ nữ, Người nói với ông Si-môn : Ông thấy người phụ nữ này chứ ? Tôi vào nhà ông : nước lã, ông cũng không đổ lên chân tôi, còn chị ấy đã lấy nước mắt tưới ướt chân tôi, rồi lấy tóc mình mà lau.\+Ông Si-môn đáp : Tôi thiết tưởng là người đã được tha nhiều hơn. Đức Giê-su bảo : Ông xét đúng lắm.[5*Vì họ không có gì để trả, nên chủ nợ đã thương tình tha cho cả hai. Vậy trong hai người đó, ai mến chủ nợ hơn ?Z)Đức Giê-su nói : Một chủ nợ kia có hai con nợ : một người nợ năm trăm quan tiền, một người năm chục.Y3(Đức Giê-su lên tiếng bảo ông : Này ông Si-môn, tôi có điều muốn nói với ông ! Ông ấy thưa : Dạ, xin Thầy cứ nói. X 'Thấy vậy, ông Pha-ri-sêu đã mời Người liền nghĩ bụng rằng : Nếu quả thật ông này là ngôn sứ, thì hẳn phải biết người đàn bà đang đụng vào mình là ai, là thứ người nào : một người tội lỗi !ZW-&Chị đứng đằng sau, sát chân Người mà khóc, lấy nước mắt mà tưới ướt chân Người. Chị lấy tóc mình mà lau, rồi hôn chân Người và lấy dầu thơm mà đổ lên.VV%%Bỗng một phụ nữ vốn là người tội lỗi trong thành, biết được Người đang dùng bữa tại nhà ông Pha-ri-sêu, liền đem theo một bình bạch ngọc đựng dầu thơm.'UG$*Có người thuộc nhóm Pha-ri-sêu mời Đức Giê-su dùng bữa với mình. Đức Giê-su đến nhà người Pha-ri-sêu ấy và vào bàn ăn.\T1#Nhưng Đức Khôn Ngoan đã được tất cả con cái mình biện minh cho.1S["Con Người đến, cũng ăn cũng uống như ai, thì các ông lại bảo : Đây là tay ăn nhậu, bạn bè với quân thu thuế và phường tội lỗi.R!Thật vậy, ông Gio-an Tẩy Giả đến, không ăn bánh, không uống rượu, thì các ông bảo : Ông ta bị quỷ ám.XQ) Họ giống như lũ trẻ ngồi ngoài chợ gọi nhau mà nói : Tụi tôi thổi sáo cho các anh, mà các anh không nhảy múa ; tụi tôi hát bài đưa đám, mà các anh không khóc than.UP#Vậy tôi phải ví người thế hệ này với ai ? Họ giống ai ?-OSCòn những người Pha-ri-sêu và các nhà thông luật thì khước từ ý định của Thiên Chúa về họ, và không chịu phép rửa của ông.1N[Nghe ông giảng, toàn dân, kể cả những người thu thuế, đều nhìn nhận Thiên Chúa là Đấng Công Chính và đã chịu phép rửa của ông.VM%Tôi nói cho anh em biết : trong số phàm nhân đã lọt lòng mẹ, không có ai cao trọng hơn ông Gio-an ; tuy nhiên kẻ nhỏ nhất trong Nước Thiên Chúa còn cao trọng hơn ông.AL{Chính ông là người Thiên Chúa đã nói tới trong Kinh Thánh rằng : Này Ta sai sứ giả của Ta đi trước mặt Con, người sẽ dọn đường cho Con đến !&KEThế thì anh em đi xem gì ? Một vị ngôn sứ chăng ? Đúng thế đó ; mà tôi nói cho anh em biết : đây còn hơn cả ngôn sứ nữa !LJHẳn là không ! Thế thì anh em đi xem gì ? Một người mặc gấm vóc lụa là chăng ? Nhưng kẻ áo quần lộng lẫy, đời sống xa hoa thì ở trong cung trong điện.nIU*Khi những người ông Gio-an sai đến đã ra về, Đức Giê-su bắt đầu nói với đám đông về ông Gio-an rằng : Anh em đi xem gì trong hoang địa ? Một cây sậy phất phơ trước gió chăng ?AH}và phúc thay người nào không vấp ngã vì tôi.HG Người trả lời hai người ấy rằng : Các anh cứ về thuật lại cho ông Gio-an những điều mắt thấy tai nghe : người mù được thấy, kẻ què được đi, người phong được sạch, kẻ điếc được nghe, người chết trỗi dậy, kẻ nghèo được nghe tin mừng,0FYChính giờ ấy, Đức Giê-su chữa nhiều người khỏi bệnh hoạn tật nguyền, khỏi quỷ ám, và ban ơn cho nhiều người mù được thấy.gEGKhi đến gặp Đức Giê-su, hai người ấy nói : Ông Gio-an Tẩy Giả sai chúng tôi đến hỏi Thầy : Thầy có thật là Đấng phải đến không, hay là chúng tôi còn phải đợi ai khác ?D!sai họ đến hỏi Chúa rằng : Thầy có thật là Đấng phải đến không, hay là chúng tôi còn phải đợi ai khác ?!C;*Môn đệ của ông Gio-an báo cho ông biết tất cả những việc ấy ; ông Gio-an liền gọi hai người trong nhóm môn đệ lại,qB[Lời này về Đức Giê-su được loan truyền khắp cả miền Giu-đê và vùng lân cận.FAMọi người đều kinh sợ và tôn vinh Thiên Chúa rằng : Một vị ngôn sứ vĩ đại đã xuất hiện giữa chúng ta, và Thiên Chúa đã viếng thăm dân Người.l@QNgười chết liền ngồi lên và bắt đầu nói. Đức Giê-su trao anh ta cho bà mẹ.4?aRồi Người lại gần, sờ vào quan tài. Các người khiêng dừng lại. Đức Giê-su nói : Này người thanh niên, tôi bảo anh : hãy trỗi dậy !^>5 Trông thấy bà, Chúa chạnh lòng thương và nói : Bà đừng khóc nữa !|=q Đức Giê-su đến gần cửa thành đang lúc người ta khiêng một người chết đi chôn, người này là con trai duy nhất, và mẹ anh ta lại là một bà goá. Có một đám đông trong thành cùng đi với bà.<# *Sau đó, Đức Giê-su đi đến thành kia gọi là Na-in, có các môn đệ và một đám rất đông cùng đi với Người.n;U Về đến nhà, những người đã được sai đi thấy người nô lệ đã khỏi hẳn.: Nghe vậy, Đức Giê-su thán phục ông ta, Người quay lại nói với đám đông đang theo Người rằng : Tôi nói cho các ông hay : ngay cả trong dân Ít-ra-en, tôi cũng chưa thấy một người nào có lòng tin mạnh như thế.9)Vì chính tôi đây, tuy dưới quyền kẻ khác, tôi cũng có lính tráng dưới quyền tôi. Tôi bảo người này : Đi ! là nó đi ; bảo người kia : Đến ! là nó đến ; và bảo người nô lệ của tôi : Làm cái này ! là nó làm.08YCũng vì thế, tôi không nghĩ mình xứng đáng đến gặp Ngài. Nhưng xin Ngài cứ nói một lời, thì đầy tớ của tôi được khỏi bệnh.7Đức Giê-su liền đi với họ. Khi Người còn cách nhà viên sĩ quan không bao xa, thì ông này cho bạn hữu ra nói với Người : Thưa Ngài, không dám phiền Ngài quá như vậy, vì tôi không đáng rước Ngài vào nhà tôi.l6QVì ông quý mến dân ta. Vả lại chính ông đã xây cất hội đường cho chúng ta.5Họ đến gặp Đức Giê-su và khẩn khoản nài xin Người rằng : Thưa Ngài, ông ấy đáng được Ngài làm ơn cho.#4?Khi nghe đồn về Đức Giê-su, ông cho mấy kỳ mục của người Do-thái đi xin Người đến cứu sống người nô lệ của ông. 3 Một viên đại đội trưởng kia có người nô lệ bệnh nặng gần chết. Ông ta yêu quý người ấy lắm.u2 e*Sau khi đã nói hết những lời ấy cho dân chúng nghe, Đức Giê-su vào thành Ca-phác-na-um.M11Còn ai nghe mà không thực hành, thì ví được như người xây nhà ngay mặt đất, không nền móng. Nước sông ùa vào, nhà sụp đổ ngay và bị phá huỷ tan tành.0 0Người ấy ví được như một người khi xây nhà, đã cuốc, đã đào sâu và đặt nền móng trên đá. Nước lụt dâng lên, dòng sông có ùa vào nhà, thì cũng không lay chuyển nổi, vì nhà đã xây vững chắc.,/Q/Ai đến với Thầy, và nghe những lời Thầy dạy mà đem ra thực hành, thì Thầy sẽ chỉ cho anh em biết người ấy ví được như ai.t.a.Tại sao anh em gọi Thầy : Lạy Chúa ! Lạy Chúa !, mà anh em không làm điều Thầy dạy ?A-{-Người tốt thì lấy ra cái tốt từ kho tàng tốt của lòng mình ; kẻ xấu thì lấy ra cái xấu từ kho tàng xấu. Vì lòng có đầy, miệng mới nói ra.,,Thật vậy, xem quả thì biết cây. Ở bụi gai, làm sao bẻ được vả, trong bụi rậm, làm gì hái được nho !~+u+* Không có cây nào tốt mà lại sinh quả sâu, cũng chẳng có cây nào sâu mà lại sinh quả tốt.x*i*Sao anh lại có thể nói với người anh em : Này anh, hãy để tôi lấy cái rác trong con mắt anh ra, trong khi chính mình lại không thấy cái xà trong con mắt của mình ? Hỡi kẻ đạo đức giả ! Lấy cái xà ra khỏi mắt ngươi trước đã, rồi sẽ thấy rõ, để lấy cái rác trong con mắt người anh em !)1)Sao anh thấy cái rác trong con mắt của người anh em, mà cái xà trong con mắt của chính mình thì lại không để ý tới ?c(?(Học trò không hơn thầy, có học hết chữ cũng chỉ bằng thầy mà thôi.'1'Đức Giê-su còn kể cho môn đệ dụ ngôn này : Mù mà lại dắt mù được sao ? Lẽ nào cả hai lại không sa xuống hố ?+&O&Anh em hãy cho, thì sẽ được Thiên Chúa cho lại. Người sẽ đong cho anh em đấu đủ lượng đã dằn, đã lắc và đầy tràn, mà đổ vào vạt áo anh em. Vì anh em đong bằng đấu nào, thì Thiên Chúa sẽ đong lại cho anh em bằng đấu ấy.d%A%Anh em đừng xét đoán, thì anh em sẽ không bị Thiên Chúa xét đoán. Anh em đừng lên án, thì sẽ không bị Thiên Chúa lên án. Anh em hãy tha thứ, thì sẽ được Thiên Chúa thứ tha.S$$Anh em hãy có lòng nhân từ, như Cha anh em là Đấng nhân từ.:#m#*Trái lại, anh em hãy yêu kẻ thù, hãy làm ơn và cho vay mà chẳng hề hy vọng được đền trả. Như vậy, phần thưởng dành cho anh em sẽ lớn lao, và anh em sẽ là con Đấng Tối Cao, vì Người vẫn nhân hậu với cả phường vô ân và quân độc ác.R""Nếu anh em cho vay mà hy vọng đòi lại được, thì còn gì là ân với nghĩa ? Cả người tội lỗi cũng cho kẻ tội lỗi vay mượn để được trả lại sòng phẳng.!/!Và nếu anh em làm ơn cho kẻ làm ơn cho mình, thì còn gì là ân với nghĩa ? Ngay cả người tội lỗi cũng làm như thế./ W *Nếu anh em yêu thương kẻ yêu thương mình, thì có gì là ân với nghĩa ? Ngay cả người tội lỗi cũng yêu thương kẻ yêu thương họ.hIAnh em muốn người ta làm gì cho mình, thì cũng hãy làm cho người ta như vậy.W'Ai xin, thì hãy cho, ai lấy cái gì của anh, thì đừng đòi lại./Ai vả anh má bên này, thì hãy giơ cả má bên kia nữa. Ai đoạt áo ngoài của anh, thì cũng đừng cản nó lấy áo trong.hIhãy chúc lành cho kẻ nguyền rủa anh em và cầu nguyện cho kẻ vu khống anh em. * Thầy nói với anh em là những người đang nghe Thầy đây : hãy yêu kẻ thù và làm ơn cho kẻ ghét anh em,#?Khốn cho các ngươi khi được mọi người ca tụng, vì các ngôn sứ giả cũng đã từng được cha ông họ đối xử như thế.Khốn cho các ngươi, hỡi những kẻ bây giờ đang được no nê, vì các ngươi sẽ phải đói. Khốn cho các ngươi, hỡi những kẻ bây giờ đang được vui cười, vì các ngươi sẽ phải sầu khổ khóc than.Nhưng khốn cho các ngươi là những kẻ giàu có, vì các ngươi đã được phần an ủi của mình rồi.eCNgày đó, anh em hãy vui mừng nhảy múa, vì này đây phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao. Bởi lẽ các ngôn sứ cũng đã từng bị cha ông họ đối xử như thế.Phúc cho anh em khi vì Con Người mà bị người ta oán ghét, khai trừ, sỉ vả và bị xoá tên như đồ xấu xa.eCPhúc cho anh em là những kẻ bây giờ đang phải đói, vì Thiên Chúa sẽ cho anh em được no lòng. Phúc cho anh em là những kẻ bây giờ đang phải khóc, vì anh em sẽ được vui cười.'GĐức Giê-su ngước mắt lên nhìn các môn đệ và nói : Phúc cho anh em là những kẻ nghèo khó, vì Nước Thiên Chúa là của anh em.-Tất cả đám đông tìm cách sờ vào Người, vì có một năng lực tự nơi Người phát ra, chữa lành hết mọi người.,Qđến để nghe Người giảng và để được chữa lành bệnh tật. Những kẻ bị các thần ô uế quấy nhiễu cũng được chữa lành."=*Đức Giê-su đi xuống cùng với các ông, Người dừng lại ở một chỗ đất bằng. Tại đó, đông đảo môn đệ của Người, và đoàn lũ dân chúng từ khắp miền Giu-đê, Giê-ru-sa-lem cũng như từ miền duyên hải Tia và Xi-đônq[Giu-đa con ông Gia-cô-bê, và Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, người đã trở thành kẻ phản bội.`9Mát-thêu, Tô-ma, Gia-cô-bê con ông An-phê, Si-môn biệt danh là Quá Khích,9kĐó là ông Si-môn mà Người gọi là Phê-rô, rồi đến ông An-rê, anh của ông ; sau đó là các ông Gia-cô-bê, Gio-an, Phi-líp-phê, Ba-tô-lô-mê-ô,u c Đến sáng, Người kêu các môn đệ lại, chọn lấy mười hai ông và gọi là Tông Đồ. ) *Trong những ngày ấy, Đức Giê-su đi ra núi cầu nguyện, và Người đã thức suốt đêm cầu nguyện cùng Thiên Chúa.m S Nhưng họ thì giận điên lên, và bàn nhau xem có làm gì được Đức Giê-su không.1 [ Người rảo mắt nhìn họ tất cả, rồi bảo người bại tay : Anh giơ tay ra ! Anh ấy làm như vậy và tay anh liền trở lại bình thường.1 [ Đức Giê-su nói với họ : Tôi xin hỏi các ông : ngày sa-bát, được phép làm điều lành hay điều dữ, cứu mạng người hay huỷ diệt ?A{Nhưng Người biết họ đang suy nghĩ như thế, nên bảo người bại tay : Anh trỗi dậy, ra đứng giữa đây ! Người ấy liền trỗi dậy và đứng đó.3_Các kinh sư và những người Pha-ri-sêu rình xem Đức Giê-su có chữa người ấy trong ngày sa-bát không, để tìm được cớ tố cáo Người.+Một ngày sa-bát khác, Đức Giê-su cũng vào hội đường và giảng dạy. Ở đó có một người bị khô bại tay phải.FRồi Người nói : Con Người làm chủ ngày sa-bát.3Ông vào nhà Thiên Chúa lấy bánh tiến mà ăn và cho thuộc hạ ăn. Thứ bánh này, chỉ có tư tế mới được ăn mà thôi."=Đức Giê-su trả lời : Các ông chưa đọc chuyện này trong Sách sao ? Ông Đa-vít đã làm gì khi ông và thuộc hạ đói bụng ?}Nhưng có mấy người Pha-ri-sêu nói : Tại sao các ông làm điều không được phép làm ngày sa-bát ? *Vào một ngày sa-bát, Đức Giê-su đi băng qua một cánh đồng lúa ; các môn đệ bứt lúa, vò trong tay mà ăn.xi'Cũng không ai uống rượu cũ mà còn thèm rượu mới. Vì người ta nói : Rượu cũ ngon hơn.A}&Nhưng rượu mới thì phải đổ vào bầu mới. ;~}i|{{LzyyCxaww6vuuPtsrr$qqpoozoFnn2m~llLkjj=iiei hJgzff]eddvcZbb.a``j__]\\ [ZCYYXWVV==$<&;k:39;8}77w66?544s3211S0//.E-{,,+%*l*((z'&&%x$##p"!!y `~~<n%~nW>B ! H * _t/kt- Thầy sẽ chỉ cho anh em biết phải sợ ai : hãy sợ Đấng đã giết rồi, lại có quyền ném vào hoả ngục. Thật vậy, Thầy nói cho anh em biết : anh em hãy sợ Đấng ấy.5=c Thầy nói cho anh em là bạn hữu của Thầy được biết : Anh em đừng sợ những kẻ giết thân xác, mà sau đó không làm gì hơn được nữa.H<  Vì thế, tất cả những gì anh em nói lúc đêm hôm, sẽ được nghe giữa ban ngày ; và điều anh em rỉ tai trong buồng kín, sẽ được công bố trên mái nhà.~;u Không có gì che giấu mà sẽ không bị lộ ra, không có gì bí mật mà người ta sẽ không biết.:  *Trong lúc ấy, đám đông tụ họp hàng vạn người, đến nỗi giẫm lên nhau. Bấy giờ Đức Giê-su bắt đầu nói, trước hết là với các môn đệ : Anh em phải coi chừng men Pha-ri-sêu, tức là thói đạo đức giả.W9' 6gài bẫy để xem có bắt được Người nói điều gì sai chăng.48a 5Khi Đức Giê-su ra khỏi đó, các kinh sư và các người Pha-ri-sêu bắt đầu căm giận Người ra mặt, và vặn hỏi Người về nhiều chuyện,l7Q 4Khốn cho các người, hỡi những nhà thông luật ! Các người đã cất giấu chìa khoá của sự hiểu biết : các người đã không vào, mà những kẻ muốn vào, các người lại ngăn cản.S6 3từ máu ông A-ben đến máu ông Da-ca-ri-a, người đã bị giết giữa bàn thờ và Thánh Điện. Phải, tôi nói cho các người biết : thế hệ này sẽ bị đòi nợ máu.5  2Như vậy, thế hệ này sẽ bị đòi nợ máu tất cả các ngôn sứ đã đổ ra từ tạo thiên lập địa,E4 1* Vì thế mà Đức Khôn Ngoan của Thiên Chúa đã phán : Ta sẽ sai Ngôn Sứ và Tông Đồ đến với chúng : chúng sẽ giết người này, lùng bắt người kia.=3s 0Như vậy, các người vừa chứng thực vừa tán thành việc làm của cha ông các người, vì họ đã giết các vị ấy, còn các người thì xây lăng.2! /Khốn cho các người ! Các người xây lăng cho các ngôn sứ, nhưng cha ông các người đã giết chết các vị ấy ! 1 .Đức Giê-su nói : Khốn cho cả các người nữa, hỡi các nhà thông luật ! Các người chất trên vai kẻ khác những gánh nặng không thể gánh nổi, còn chính các người, thì dù một ngón tay cũng không động vào.03 -Một người trong số các nhà thông luật lên tiếng nói : Thưa Thầy, Thầy nói như vậy là nhục mạ cả chúng tôi nữa !/ ,Khốn cho các người ! Các người như mồ mả không có gì làm dấu, người ta giẫm lên mà không hay.D. +Khốn cho các người, hỡi các người Pha-ri-sêu ! Các người thích ngồi ghế đầu trong hội đường, thích được người ta chào hỏi ở nơi công cộng.8-i *Khốn cho các người, hỡi các người Pha-ri-sêu ! Các người nộp thuế thập phân về bạc hà, vân hương, và đủ thứ rau cỏ, mà xao lãng lẽ công bằng và lòng yêu mến Thiên Chúa. Các điều này phải làm, mà các điều kia cũng không được bỏ. , )Tốt hơn, hãy bố thí những gì ở bên trong, thì bấy giờ mọi sự sẽ trở nên trong sạch cho các người.i+K (Đồ ngốc ! Đấng làm ra cái bên ngoài lại đã không làm ra cái bên trong sao ?l*Q 'Nhưng Chúa nói với ông ấy rằng : Thật, nhóm Pha-ri-sêu các người, bên ngoài chén đĩa, thì các người rửa sạch, nhưng bên trong các người thì đầy những chuyện cướp bóc, gian tà.j)M &Thấy vậy, ông Pha-ri-sêu lấy làm lạ vì Người không rửa tay trước bữa ăn.() %*Đức Giê-su đang nói, thì có một ông Pha-ri-sêu mời Người đến nhà dùng bữa. Tới nơi, Người liền vào bàn ăn.'% $Nếu toàn thân anh sáng, không có phần nào tối tăm, thì nó sẽ sáng hoàn toàn, như khi đèn toả sáng chiếu soi anh.T&! #Vậy hãy coi chừng kẻo ánh sáng nơi anh lại thành bóng tối.)%K "Đèn của thân thể là con mắt của anh. Khi mắt anh sáng, thì toàn thân anh cũng sáng. Nhưng khi mắt anh xấu, thì thân anh cũng tối.9$k !Chẳng có ai đốt đèn lên rồi đặt vào chỗ khuất hoặc dưới cái thùng, nhưng đặt trên đế, để những ai đi vào thì nhìn thấy ánh sáng.s#_ Trong cuộc Phán Xét, dân thành Ni-ni-vê sẽ trỗi dậy cùng với thế hệ này và sẽ kết án họ, vì xưa dân ấy đã sám hối khi nghe ông Giô-na rao giảng ; mà đây thì còn hơn ông Giô-na nữa.3"_ Trong cuộc Phán Xét, nữ hoàng Phương Nam sẽ đứng lên cùng với những người của thế hệ này và bà sẽ kết án họ, vì xưa bà đã từ tận cùng trái đất đến nghe lời khôn ngoan của vua Sa-lô-môn ; mà đây thì còn hơn vua Sa-lô-môn nữa.6!e Quả thật, ông Giô-na đã là một dấu lạ cho dân thành Ni-ni-vê thế nào, thì Con Người cũng sẽ là một dấu lạ cho thế hệ này như vậy.y k *Khi dân chúng tụ họp đông đảo, Đức Giê-su bắt đầu nói : Thế hệ này là một thế hệ gian ác ; chúng xin dấu lạ. Nhưng chúng sẽ không được thấy dấu lạ nào, ngoài dấu lạ ông Giô-na.  Nhưng Người đáp lại : Đúng hơn phải nói rằng : Phúc thay kẻ lắng nghe và tuân giữ lời Thiên Chúa.P *Khi Đức Giê-su đang giảng dạy, thì giữa đám đông có một người phụ nữ lên tiếng thưa với Người : Phúc thay người mẹ đã cưu mang và cho Thầy bú mớm !-S Nó liền đi kéo thêm bảy thần khác dữ hơn nó, và chúng vào ở đó. Rốt cuộc tình trạng của người ấy lại còn tệ hơn trước.Y+ Khi đến nơi, nó thấy nhà được quét tước, dọn dẹp hẳn hoi._7 * Khi thần ô uế xuất khỏi một người, thì nó đi rảo qua những nơi khô cháy, tìm chốn nghỉ ngơi. Mà vì tìm không ra, nó nói : Ta sẽ trở về nhà ta, nơi ta đã bỏ ra đi.nU * Ai không đi với tôi là chống lại tôi, và ai không cùng tôi thu góp là phân tán.hI Nhưng nếu có người mạnh thế hơn đột nhập và thắng được người ấy, thì sẽ tước lấy vũ khí mà người ấy vẫn tin tưởng và sẽ đem phân phát những gì đã lấy được.) Khi một người mạnh được vũ trang đầy đủ canh giữ lâu đài của mình, thì của cải người ấy được an toàn. Còn nếu tôi dùng ngón tay Thiên Chúa mà trừ quỷ, thì quả là Triều Đại Thiên Chúa đã đến giữa các ông.&E Nếu tôi dựa thế Bê-en-dê-bun mà trừ quỷ, thì con cái các ông dựa thế ai mà trừ ? Bởi vậy, chính họ sẽ xét xử các ông.A{ Nếu Xa-tan cũng tự chia rẽ chống lại chính mình, thì nước nó tồn tại sao được ?... bởi lẽ các ông nói tôi dựa thế Bê-en-dê-bun mà trừ quỷ.- Nhưng Người biết tư tưởng của họ, nên nói : Nước nào tự chia rẽ thì sẽ điêu tàn, nhà nọ đổ xuống nhà kia.hI Kẻ khác lại muốn thử Người, nên đã đòi Người một dấu lạ từ trời. Nhưng trong số đó có mấy người lại bảo : Ông ấy dựa thế quỷ vương Bê-en-dê-bun mà trừ quỷ.6e *Bấy giờ Đức Giê-su trừ một tên quỷ, và nó là quỷ câm. Khi quỷ xuất rồi, thì người câm nói được. Đám đông lấy làm ngạc nhiên.[/ Vậy nếu anh em vốn là những kẻ xấu mà còn biết cho con cái mình của tốt của lành, phương chi Cha trên trời lại không ban Thánh Thần cho những kẻ kêu xin Người sao ?9m Hoặc nó xin trứng lại cho nó bò cạp ?xi Ai trong anh em là một người cha, mà khi con xin cá, thì thay vì cá lại lấy rắn mà cho nó ?e C Vì hễ ai xin thì nhận được, ai tìm thì thấy, ai gõ cửa thì sẽ mở cho.  Thế nên Thầy bảo anh em : anh em cứ xin thì sẽ được, cứ tìm thì sẽ thấy, cứ gõ cửa thì sẽ mở cho.b = Thầy nói cho anh em biết : dẫu người kia không dậy để cho người này vì tình bạn, thì cũng sẽ dậy để cho người này tất cả những gì anh ta cần, vì anh ta cứ lì ra đó.` 9 mà người kia từ trong nhà lại đáp : Xin anh đừng quấy rầy tôi : cửa đã đóng rồi, các cháu lại ngủ cùng giường với tôi, tôi không thể dậy lấy bánh cho anh được. ?t a vì tôi có anh bạn lỡ đường ghé lại nhà, và tôi không có gì dọn cho anh ta ăn cả ;;o *Người còn nói với các ông : Ai trong anh em có một người bạn, và nửa đêm đến nhà người bạn ấy mà nói : Bạn ơi, cho tôi vay ba cái bánh,0Y xin tha tội cho chúng con, vì chính chúng con cũng tha cho mọi người mắc lỗi với chúng con, và xin đừng để chúng con sa chước cám dỗ.K xin Cha cho chúng con ngày nào có lương thực ngày ấy ;7 Người bảo các ông : Khi cầu nguyện, anh em hãy nói : Lạy Cha, xin làm cho danh thánh Cha vinh hiển, Triều Đại Cha mau đến, # *Có một lần Đức Giê-su cầu nguyện ở nơi kia. Người cầu nguyện xong, thì có một người trong nhóm môn đệ nói với Người : Thưa Thầy, xin dạy chúng con cầu nguyện, cũng như ông Gio-an đã dạy môn đệ của ông. *Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi. Ma-ri-a đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị lấy đi.c? )Chúa đáp : Mác-ta ! Mác-ta ơi ! Chị băn khoăn lo lắng nhiều chuyện quá !b= (Còn cô Mác-ta thì tất bật lo việc phục vụ. Cô tiến lại mà nói : Thưa Thầy, em con để mình con phục vụ, mà Thầy không để ý tới sao ? Xin Thầy bảo nó giúp con một tay !yk 'Cô có người em gái tên là Ma-ri-a. Cô này cứ ngồi bên chân Chúa mà nghe lời Người dạy.' &*Trong khi thầy trò đi đường, Đức Giê-su vào làng kia. Có một người phụ nữ tên là Mác-ta đón Người vào nhà.L~ %Người thông luật trả lời : Chính là kẻ đã thực thi lòng thương xót đối với người ấy. Đức Giê-su bảo ông ta : Ông hãy đi, và cũng hãy làm như vậy.}' $Vậy theo ông nghĩ, trong ba người đó, ai đã tỏ ra là người thân cận với người đã bị rơi vào tay kẻ cướp ?S| #Hôm sau, ông lấy ra hai quan tiền, trao cho chủ quán và nói : Nhờ bác săn sóc cho người này, có tốn kém thêm bao nhiêu, thì khi trở về, chính tôi sẽ hoàn lại bác.Y{+ "Ông ta lại gần, lấy dầu lấy rượu đổ lên vết thương cho người ấy và băng bó lại, rồi đặt người ấy trên lưng lừa của mình, đưa về quán trọ mà săn sóc.z !Nhưng một người Sa-ma-ri kia đi đường, tới ngang chỗ người ấy, cũng thấy, và chạnh lòng thương.wyg Rồi cũng thế, một thầy Lê-vi đi tới chỗ ấy, cũng thấy, cũng tránh qua bên kia mà đi.x! Tình cờ, có thầy tư tế cũng đi xuống trên con đường ấy. Trông thấy người này, ông tránh qua bên kia mà đi. w  Đức Giê-su đáp : Một người kia từ Giê-ru-sa-lem xuống Giê-ri-khô, dọc đường bị rơi vào tay kẻ cướp. Chúng lột sạch người ấy, đánh nhừ tử, rồi bỏ đi, để mặc người ấy nửa sống nửa chết. v9 Nhưng ông ấy muốn chứng tỏ là mình có lý, nên mới thưa cùng Đức Giê-su rằng : Nhưng ai là người thân cận của tôi ?vue Đức Giê-su bảo ông ta : Ông trả lời đúng lắm. Cứ làm như vậy là sẽ được sống.ftE Ông ấy thưa : Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết sức lực, và hết trí khôn ngươi, và yêu mến người thân cận như chính mình.Rs Người đáp : Trong Luật đã viết gì ? Ông đọc thế nào ?Rr *Và này có người thông luật kia đứng lên hỏi Đức Giê-su để thử Người rằng : Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp ?mqS Quả vậy, Thầy bảo cho anh em biết : nhiều ngôn sứ và nhiều vua chúa đã muốn thấy điều anh em đang thấy, mà không được thấy, muốn nghe điều anh em đang nghe, mà không được nghe.p Rồi Đức Giê-su quay lại với các môn đệ và bảo riêng : Phúc thay mắt nào được thấy điều anh em thấy !foE Cha tôi đã giao phó mọi sự cho tôi. Và không ai biết người Con là ai, trừ Chúa Cha, cũng như không ai biết Chúa Cha là ai, trừ người Con, và kẻ mà người Con muốn mặc khải cho.ny Ngay giờ ấy, được Thánh Thần tác động, Đức Giê-su hớn hở vui mừng và nói : Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu kín không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha.m/ Tuy nhiên, anh em chớ mừng vì quỷ thần phải khuất phục anh em, nhưng hãy mừng vì tên anh em đã được ghi trên trời.4la Đây, Thầy đã ban cho anh em quyền năng để đạp lên rắn rết, bọ cạp và mọi thế lực Kẻ Thù, mà chẳng có gì làm hại được anh em.rk] Đức Giê-su bảo các ông : Thầy đã thấy Xa-tan như một tia chớp từ trời sa xuống.j1 *Nhóm Bảy Mươi Hai trở về, hớn hở nói : Thưa Thầy, nghe đến danh Thầy, cả ma quỷ cũng phải khuất phục chúng con.(iI Ai nghe anh em là nghe Thầy ; và ai khước từ anh em là khước từ Thầy ; mà ai khước từ Thầy là khước từ Đấng đã sai Thầy.2h] Còn ngươi nữa, hỡi Ca-phác-na-um, ngươi tưởng sẽ được nâng lên đến tận trời ư ? Không, ngươi sẽ phải nhào xuống tận âm phủ !qg[ Vì thế, trong cuộc Phán Xét, Tia và Xi-đôn sẽ được xử khoan hồng hơn các ngươi.f' Khốn cho ngươi, hỡi Kho-ra-din ! Khốn cho ngươi, hỡi Bết-xai-đa ! Vì nếu các phép lạ đã làm nơi các ngươi mà được làm tại Tia và Xi-đôn, thì từ lâu họ đã mặc áo vải thô, ngồi trên tro tỏ lòng sám hối rồi.{eo Thầy nói cho anh em hay : trong ngày ấy, thành Xơ-đôm còn được xử khoan hồng hơn thành đó.\d1 Ngay cả bụi trong thành các ông dính chân chúng tôi, chúng tôi cũng xin giũ trả lại các ông. Tuy nhiên các ông phải biết điều này : Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần.c} Nhưng vào bất cứ thành nào mà người ta không tiếp đón, thì anh em ra các quảng trường mà nói :b Hãy chữa những người đau yếu trong thành, và nói với họ : Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần các ông.a *Vào bất cứ thành nào mà được người ta tiếp đón, thì cứ ăn những gì người ta dọn cho anh em.K` Hãy ở lại nhà ấy, và người ta cho ăn uống thức gì, thì anh em dùng thức đó, vì làm thợ thì đáng được trả công. Đừng đi hết nhà nọ đến nhà kia.:_m Nếu ở đó, có ai đáng hưởng bình an, thì bình an của anh em sẽ ở lại với người ấy ; bằng không thì bình an đó sẽ trở lại với anh em.X^) Vào bất cứ nhà nào, trước tiên hãy nói : Bình an cho nhà này !l]Q Đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép. Cũng đừng chào hỏi ai dọc đường.d\A Anh em hãy ra đi. Này Thầy sai anh em đi như chiên con đi vào giữa bầy sói.[5 Người bảo các ông : Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít. Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về.OZ  *Sau đó, Chúa chỉ định bảy mươi hai người khác, và sai các ông cứ từng hai người một đi trước, vào tất cả các thành, các nơi mà chính Người sẽ đến.Y >Đức Giê-su bảo : Ai đã tra tay cầm cày mà còn ngoái lại đằng sau, thì không thích hợp với Nước Thiên Chúa.X# =Một người khác nữa lại nói : Thưa Thầy, tôi xin theo Thầy, nhưng xin cho phép tôi từ biệt gia đình trước đã.W <Đức Giê-su bảo : Cứ để kẻ chết chôn kẻ chết của họ. Còn anh, anh hãy đi loan báo Triều Đại Thiên Chúa./VW ;Đức Giê-su nói với một người khác : Anh hãy theo tôi ! Người ấy thưa : Thưa Thầy, xin cho phép tôi về chôn cất cha tôi trước đã.~Uu :Người trả lời : Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu. T 9*Đang khi Thầy trò đi đường thì có kẻ thưa Người rằng : Thưa Thầy, Thầy đi đâu, tôi cũng xin đi theo.0S[ 8Rồi Thầy trò đi sang làng khác.AR} 7Nhưng Đức Giê-su quay lại quở mắng các ông.PQ 6Thấy thế, hai môn đệ Người là ông Gia-cô-bê và ông Gio-an nói rằng : Thưa Thầy, Thầy có muốn chúng con khiến lửa từ trời xuống thiêu huỷ chúng nó không ?nPU 5Nhưng dân làng không đón tiếp Người, vì Người đang đi về hướng Giê-ru-sa-lem.O) 4Người sai mấy sứ giả đi trước. Họ lên đường và vào một làng người Sa-ma-ri để chuẩn bị cho Người đến.}Ns 3*Khi đã tới ngày Đức Giê-su được rước lên trời, Người nhất quyết đi lên Giê-ru-sa-lem.M 2Đức Giê-su bảo ông : Đừng ngăn cản người ta. Quả thật, ai không chống lại chúng ta là ủng hộ chúng ta !\L1 1Ông Gio-an lên tiếng nói : Thưa Thầy, chúng con thấy có người nhân danh Thầy mà trừ quỷ. Chúng con đã cố ngăn cản, vì người ấy không cùng với chúng con đi theo Thầy.(KI 0và nói với các ông : Ai tiếp đón em nhỏ này vì danh Thầy, là tiếp đón chính Thầy ; và ai tiếp đón Thầy, là tiếp đón Đấng đã sai Thầy. Thật vậy, ai là người nhỏ nhất trong tất cả anh em, thì kẻ ấy là người lớn nhất.J /Đức Giê-su biết điều các ông đang tự hỏi trong lòng, liền đem một em nhỏ đặt bên cạnh mìnhkIO .*Một câu hỏi chợt đến với các ông : trong các ông, ai là người lớn nhất ?eHC -Nhưng các ông không hiểu lời đó, vì đối với các ông, lời đó còn bí ẩn, đến nỗi các ông không nhận ra ý nghĩa. Nhưng các ông sợ không dám hỏi lại Người về lời ấy.G  ,Phần anh em, hãy lắng tai nghe cho kỹ những lời sau đây : Con Người sắp bị nộp vào tay người đời._F7 +Mọi người đều kinh ngạc trước quyền năng cao cả của Thiên Chúa.CE *Đứa trẻ đang tiến lại, thì quỷ vật nó xuống và lay nó thật mạnh. Đức Giê-su quát mắng tên quỷ ô uế, chữa đứa trẻ, và trao lại cho cha nó.]D3 )Đức Giê-su đáp : Ôi thế hệ cứng lòng không chịu tin và gian tà ! Tôi phải ở cùng các người và chịu đựng các người cho đến bao giờ nữa ? Ông đem cháu lại đây !lCQ (Tôi có xin các môn đệ Thầy trừ tên quỷ đó, nhưng các ông trừ không được.OB 'Thế mà quỷ nhập vào cháu, khiến cháu bỗng dưng la lên, vật mình vật mẩy, sùi cả bọt mép, và khó lắm nó mới chịu rời cháu, bỏ cháu lại đó mệt nhừ.@Ay &Bỗng có một người đàn ông từ trong đám đông kêu lên rằng : Thưa Thầy, tôi xin Thầy đoái nhìn đứa con trai tôi, vì tôi chỉ có một mình cháu.@ %Hôm sau, khi Đức Giê-su và ba môn đệ ở trên núi xuống, có đám đông dân chúng tới đón Người.v?e $Tiếng phán vừa dứt, thì chỉ còn thấy một mình Đức Giê-su. Còn các môn đệ thì nín thinh, và trong những ngày ấy, các ông không kể lại cho ai biết gì cả về những điều mình đã thấy.># #Và từ đám mây có tiếng phán rằng : Đây là Con Ta, người đã được Ta tuyển chọn, hãy vâng nghe lời Người !=# "Ông còn đang nói, thì bỗng có một đám mây bao phủ các ông. Khi thấy mình vào trong đám mây, các ông hoảng sợ.3<_ !Đang lúc hai vị này từ biệt Đức Giê-su, ông Phê-rô thưa với Người rằng : Thưa Thầy, chúng con ở đây, thật là hay ! Chúng con xin dựng ba cái lều, một cho Thầy, một cho ông Mô-sê, và một cho ông Ê-li-a. Ông không biết mình đang nói gì.@;y Còn ông Phê-rô và đồng bạn thì ngủ mê mệt, nhưng khi tỉnh hẳn, các ông nhìn thấy vinh quang của Đức Giê-su, và hai nhân vật đứng bên Người. X~u}}|]{{c{zMyyFxw]vuu9tnts~rrhqpoon-mm9lkk ihhPggHff.eeidcbbda:``_x_^]]Z\[[fZZOYY(XWWTVUUpTT`SS?RRZQ|Q1PlOsNMMQLLNKJJvJISHHLGvFFEE+DD7CC3BHAA@d?>==Y<<;3:Z9}887a6L5433o22=11 0\/.-y,,+x**7)((''6&%%D$$?#R""?!!P WSoZ7W= l#NRe( < W B 7 a1N1;+Người đáp : Thầy bảo thật anh em : chẳng hề có ai bỏ nhà, bỏ vợ, anh em, cha mẹ hay con cái vì Nước Thiên Chúa,:yÔng Phê-rô thưa : Thầy coi, phần chúng con, chúng con đã bỏ những gì là của mình mà theo Thầy.9Người đáp : Những gì không thể được đối với loài người, thì đều có thể được đối với Thiên Chúa.k8ONhững người nghe Đức Giê-su nói liền hỏi : Thế thì ai có thể được cứu ?p7YQuả vậy, con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa.}6sĐức Giê-su nhìn ông ta và nói : Những người có của thì khó vào Nước Thiên Chúa biết bao !@5{Nghe vậy, ông ta buồn lắm, vì ông rất giàu.4{Nghe vậy, Đức Giê-su bảo ông : Ông chỉ còn thiếu có một điều, là hãy bán tất cả những gì ông có mà phân phát cho người nghèo, và ông sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi.a3;Ông ta nói : Tất cả những việc đó, tôi đã tuân giữ từ thuở nhỏ.#2?Hẳn ông biết các điều răn : Chớ ngoại tình, chớ giết người, chớ trộm cắp, chớ làm chứng gian, hãy thờ cha kính mẹ.1}Đức Giê-su đáp : Sao ông nói tôi nhân lành ? Chẳng có ai nhân lành cả, trừ một mình Thiên Chúa."0=Có một thủ lãnh hỏi Đức Giê-su : Thưa Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp ?/!Thầy bảo thật anh em : Ai không đón nhận Nước Thiên Chúa với tâm hồn một trẻ em, thì sẽ chẳng được vào.E.Nhưng Đức Giê-su gọi chúng lại mà nói : Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Thiên Chúa là của những ai giống như chúng.#-?Người ta còn đem cả trẻ thơ đến với Đức Giê-su, để Người đặt tay trên chúng. Thấy vậy, các môn đệ la rầy chúng.,Tôi nói cho các ông biết : người này, khi trở xuống mà về nhà, thì đã được nên công chính rồi ; còn người kia thì không. Vì phàm ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống ; còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên.`+9 Còn người thu thuế thì đứng đằng xa, thậm chí chẳng dám ngước mắt lên trời, nhưng vừa đấm ngực vừa thưa rằng : Lạy Thiên Chúa, xin thương xót con là kẻ tội lỗi.m*S Con ăn chay mỗi tuần hai lần, con dâng cho Chúa một phần mười thu nhập của con.a); Người Pha-ri-sêu đứng thẳng, nguyện thầm rằng : Lạy Thiên Chúa, xin tạ ơn Chúa, vì con không như bao kẻ khác : trộm cắp, bất chính, ngoại tình, hoặc như tên thu thuế kia.( Có hai người lên đền thờ cầu nguyện. Một người thuộc nhóm Pha-ri-sêu, còn người kia làm nghề thu thuế.'' *Đức Giê-su còn kể dụ ngôn sau đây với một số người tự hào cho mình là công chính mà khinh chê người khác :C&Thầy nói cho anh em biết, Người sẽ mau chóng minh xét cho họ. Nhưng khi Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng ?T%!Vậy chẳng lẽ Thiên Chúa lại không minh xét cho những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người sao ? Lẽ nào Người bắt họ chờ đợi mãi ?P$Rồi Chúa nói : Anh em nghe quan toà bất chính ấy nói đó !#!nhưng mụ goá này quấy rầy mãi, thì ta xét xử cho rồi, kẻo mụ ấy cứ đến hoài, làm ta nhức đầu nhức óc.8"iMột thời gian khá lâu, ông không chịu. Nhưng cuối cùng, ông ta nghĩ bụng : Dầu rằng ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì,&!ETrong thành đó, cũng có một bà goá. Bà này đã nhiều lần đến thưa với ông : Đối phương tôi hại tôi, xin ngài minh xét cho. Người nói : Trong thành kia, có một ông quan toà. Ông ta chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì. '*Đức Giê-su kể cho các môn đệ dụ ngôn sau đây, để dạy các ông phải cầu nguyện luôn, không được nản chí.&E%Các môn đệ lên tiếng hỏi Đức Giê-su : Thưa Thầy, ở đâu vậy ? Người nói với các ông : Xác nằm đâu, diều hâu tụ đó.  $Hai người đàn ông đang ở ngoài đồng, thì một người sẽ được đem đi, còn người kia bị bỏ lại. #Hai người đàn bà đang cùng nhau xay bột, thì một người sẽ được đem đi, còn người kia bị bỏ lại.4a"Thầy nói cho anh em biết : đêm ấy, hai người đang nằm chung một giường, thì một người sẽ được đem đi, còn người kia bị bỏ lại.1!Ai tìm cách giữ mạng sống mình, thì sẽ mất ; còn ai liều mất mạng sống mình, thì sẽ bảo tồn được mạng sống.,S Hãy nhớ chuyện vợ ông Lót.2]Ngày ấy, ai ở trên sân thượng mà đồ đạc ở dưới nhà, thì đừng xuống lấy. Cũng vậy, ai ở ngoài đồng thì đừng quay trở lại._7Sự việc cũng sẽ xảy ra như thế, ngày Con Người được mặc khải.1Nhưng ngày ông Lót ra khỏi Xơ-đôm, thì Thiên Chúa khiến mưa lửa và diêm sinh từ trời đổ xuống tiêu diệt tất cả.Sự việc cũng xảy ra giống như vậy trong thời ông Lót : thiên hạ ăn uống, mua bán, trồng trọt, xây cất.'GThiên hạ ăn uống, cưới vợ lấy chồng, mãi cho đến ngày ông Nô-ê vào tàu, và nạn hồng thuỷ ập tới, tiêu diệt tất cả.+OVà cũng như thời ông Nô-ê, sự việc đã xảy ra cách nào, thì trong những ngày của Con Người, sự việc cũng sẽ xảy ra như vậy.oWNhưng trước đó, Người phải chịu đau khổ nhiều và bị thế hệ này loại bỏ.7gVì ánh chớp chói loà chiếu sáng từ phương trời này đến phương trời kia thế nào, thì Con Người cũng sẽ như vậy trong ngày của Người. Người ta sẽ bảo anh em : Người ở kia kìa ! hay Người ở đây này ! Anh em đừng đi, đừng chạy theo.GRồi Đức Giê-su nói với các môn đệ : Sẽ đến thời anh em mong ước được thấy một trong những ngày của Con Người thôi, mà cũng không được thấy.Và người ta sẽ không nói : Ở đây này ! hay Ở kia kìa !, vì này Triều Đại Thiên Chúa đang ở giữa các ông.T !*Người Pha-ri-sêu hỏi Đức Giê-su bao giờ Triều Đại Thiên Chúa đến. Người trả lời : Triều Đại Thiên Chúa không đến như một điều có thể quan sát được.p YRồi Người nói với anh ta : Đứng dậy về đi ! Lòng tin của anh đã cứu chữa anh.o WSao không thấy họ trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này ? Đức Giê-su mới nói : Không phải cả mười người đều được sạch sao ? Thế thì chín người kia đâu ?k OAnh ta sấp mình dưới chân Đức Giê-su mà tạ ơn. Anh ta lại là người Sa-ma-ri.Một người trong bọn, thấy mình được khỏi, liền quay trở lại và lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa. Thấy vậy, Đức Giê-su bảo họ : Hãy đi trình diện với các tư tế. Đang khi đi thì họ được sạch.^5 và kêu lớn tiếng : Lạy Thầy Giê-su, xin rủ lòng thương chúng tôi !  Lúc Người vào một làng kia, thì có mười người mắc bệnh phong đón gặp Người. Họ dừng lại đằng xa}s *Trên đường lên Giê-ru-sa-lem, Đức Giê-su đi qua biên giới giữa hai miền Sa-ma-ri và Ga-li-lê.hI Đối với anh em cũng vậy : khi đã làm tất cả những gì theo lệnh phải làm, thì hãy nói : chúng tôi là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi.kO Chẳng lẽ ông chủ lại biết ơn đầy tớ vì nó đã làm theo lệnh truyền sao ?chứ không bảo : Hãy dọn cơm cho ta ăn, thắt lưng hầu bàn cho ta ăn uống xong đã, rồi anh hãy ăn uống sau ! ?7Ai trong anh em có người đầy tớ đi cày hay đi chăn chiên, mà khi nó ở ngoài đồng về, lại bảo nó : Mau vào ăn cơm đi,V%Chúa đáp : Nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải, thì dù anh em có bảo cây dâu này : Hãy bật rễ lên, xuống dưới biển kia mà mọc, nó cũng sẽ vâng lời anh em.o~WCác Tông Đồ thưa với Chúa Giê-su rằng : Thưa Thầy, xin thêm lòng tin cho chúng con.,}QDù nó xúc phạm đến anh một ngày đến bảy lần, rồi bảy lần trở lại nói với anh : Tôi hối hận, thì anh cũng phải tha cho nó.#|AAnh em hãy đề phòng !4{aThà buộc cối đá lớn vào cổ nó và xô xuống biển, còn lợi cho nó hơn là để nó làm cớ cho một trong những kẻ bé nhỏ này vấp ngã.@z {Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : Không thể không có những cớ làm cho người ta vấp ngã ; nhưng khốn cho kẻ làm cớ cho người ta vấp ngã !&yEÔng Áp-ra-ham đáp : Mô-sê và các Ngôn Sứ mà họ còn chẳng chịu nghe, thì người chết có sống lại, họ cũng chẳng chịu tin.>xuÔng nhà giàu nói : Thưa tổ phụ Áp-ra-ham, họ không chịu nghe đâu, nhưng nếu có người từ cõi chết đến với họ, thì họ sẽ ăn năn sám hối.zwmÔng Áp-ra-ham đáp : Chúng đã có Mô-sê và các Ngôn Sứ, thì chúng cứ nghe lời các vị đó.v'vì con hiện còn năm người anh em nữa. Xin sai anh đến cảnh cáo họ, kẻo họ lại cũng sa vào chốn cực hình này !wugÔng nhà giàu nói : Lạy tổ phụ, vậy thì con xin tổ phụ sai anh La-da-rô đến nhà cha con,etCHơn nữa, giữa chúng ta đây và các con đã có một vực thẳm lớn, đến nỗi bên này muốn qua bên các con cũng không được, mà bên đó có qua bên chúng ta đây cũng không được.%sCÔng Áp-ra-ham đáp : Con ơi, hãy nhớ lại : suốt đời con, con đã nhận phần phước của con rồi ; còn La-da-rô suốt một đời chịu toàn những bất hạnh. Bây giờ, La-da-rô được an ủi nơi đây, còn con thì phải chịu khốn khổ.urcBấy giờ ông ta kêu lên : Lạy tổ phụ Áp-ra-ham, xin thương xót con, và sai anh La-da-rô nhúng đầu ngón tay vào nước, nhỏ trên lưỡi con cho mát ; vì ở đây con bị lửa thiêu đốt khổ lắm !:qmDưới âm phủ, đang khi chịu cực hình, ông ta ngước mắt lên, thấy tổ phụ Áp-ra-ham ở tận đàng xa, và thấy anh La-da-rô trong lòng tổ phụ.(pIThế rồi người nghèo này chết, và được thiên thần đem vào lòng ông Áp-ra-ham. Ông nhà giàu cũng chết, và người ta đem chôn.&oEthèm được những thứ trên bàn ăn của ông ấy rớt xuống mà ăn cho no. Lại thêm mấy con chó cứ đến liếm ghẻ chốc anh ta.nLại có một người nghèo khó tên là La-da-rô, mụn nhọt đầy mình, nằm trước cổng ông nhà giàu,rm]* Có một ông nhà giàu kia, mặc toàn lụa là gấm vóc, ngày ngày yến tiệc linh đình.7lgBất cứ ai rẫy vợ mà cưới vợ khác là phạm tội ngoại tình ; và ai cưới người đàn bà bị chồng rẫy, thì cũng phạm tội ngoại tình.dkATrời đất qua đi còn dễ hơn là một cái phết của Lề Luật rụng mất.Oj* Cho đến thời ông Gio-an, thì có Lề Luật và các ngôn sứ ; còn từ thời đó, thì Tin Mừng Nước Thiên Chúa được loan báo, và ai cũng dùng sức mạnh mà vào.i1Người bảo họ : Các ông là những kẻ làm ra bộ công chính trước mặt người đời, nhưng Thiên Chúa thấu biết lòng các ông, bởi vì điều cao trọng đối với người đời lại là điều ghê tởm trước mặt Thiên Chúa.|hqNgười Pha-ri-sêu vốn ham hố tiền bạc, nên nghe các điều ấy, thì cười nhạo Đức Giê-su.g * Không gia nhân nào có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa, vừa làm tôi Tiền Của được.)fK Và nếu anh em không trung tín trong việc sử dụng của cải của người khác, thì ai sẽ ban cho anh em của cải dành riêng cho anh em ?0eY Vậy nếu anh em không trung tín trong việc sử dụng Tiền Của bất chính, thì ai sẽ tín nhiệm mà giao phó của cải chân thật cho anh em ?4da Ai trung tín trong việc rất nhỏ, thì cũng trung tín trong việc lớn ; ai bất lương trong việc rất nhỏ, thì cũng bất lương trong việc lớn.Xc) Phần Thầy, Thầy bảo cho anh em biết : hãy dùng Tiền Của bất chính mà tạo lấy bạn bè, phòng khi hết tiền hết bạc, họ sẽ đón rước anh em vào nơi ở vĩnh cửu.Tb!Và ông chủ khen tên quản gia bất lương đó đã hành động khôn khéo. Quả thế, con cái đời này khôn khéo hơn con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng loại.^a5Rồi anh ta hỏi người khác : Còn bác, bác nợ bao nhiêu vậy ? Người ấy đáp : Một ngàn giạ lúa. Anh ta bảo : Bác cầm lấy biên lai của bác đây, viết lại tám trăm thôi.*`MNgười ấy đáp : Một trăm thùng dầu ô-liu. Anh ta bảo : Bác cầm lấy biên lai của bác đây, ngồi xuống mau, viết năm chục thôi._Anh ta liền cho gọi từng con nợ của chủ đến, và hỏi người thứ nhất : Bác nợ chủ tôi bao nhiêu vậy ? ^Mình biết phải làm gì rồi, để sau khi mất chức quản gia, sẽ có người đón rước mình về nhà họ !K]Người quản gia liền nghĩ bụng : Mình sẽ làm gì đây ? Vì ông chủ đã cất chức quản gia của mình rồi. Cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi.S\Ông mới gọi anh ta đến mà bảo : Tôi nghe người ta nói gì về anh đó ? Công việc quản lý của anh, anh tính sổ đi, vì từ nay anh không được làm quản gia nữa !N[ *Đức Giê-su còn nói với các môn đệ rằng : Một nhà phú hộ kia có một người quản gia. Người ta tố cáo với ông là anh này đã phung phí của cải nhà ông.Z' Nhưng chúng ta phải ăn mừng, phải vui vẻ, vì em con đây đã chết mà nay lại sống, đã mất mà nay lại tìm thấy.YNhưng người cha nói với anh ta : Con à, lúc nào con cũng ở với cha, tất cả những gì của cha đều là của con.+XOCòn thằng con của cha đó, sau khi đã nuốt hết của cải của cha với bọn điếm, nay trở về, thì cha lại giết bê béo ăn mừng !fWECậu trả lời cha : Cha coi, đã bao nhiêu năm trời con hầu hạ cha, và chẳng khi nào trái lệnh, thế mà chưa bao giờ cha cho lấy được một con dê con để con ăn mừng với bạn bè.kVONgười anh cả liền nổi giận và không chịu vào nhà. Nhưng cha cậu ra năn nỉ.UNgười ấy trả lời : Em cậu đã về, và cha cậu đã làm thịt con bê béo, vì gặp lại cậu ấy mạnh khoẻ.TT!liền gọi một người đầy tớ ra mà hỏi xem có chuyện gì.S'Lúc ấy người con cả của ông đang ở ngoài đồng. Khi anh ta về gần đến nhà, nghe thấy tiếng đàn ca nhảy múa,RVì con ta đây đã chết mà nay sống lại, đã mất mà nay lại tìm thấy. Và họ bắt đầu ăn mừng.eQCrồi đi bắt con bê đã vỗ béo làm thịt để chúng ta mở tiệc ăn mừng !1P[Nhưng người cha liền bảo các đầy tớ rằng : Mau đem áo đẹp nhất ra đây mặc cho cậu, xỏ nhẫn vào ngón tay, xỏ dép vào chân cậu,O5Bấy giờ người con nói rằng : Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con cha nữa...QNThế rồi anh ta đứng lên đi về cùng cha. Anh ta còn ở đằng xa, thì người cha đã trông thấy. Ông chạnh lòng thương, chạy ra ôm cổ anh ta và hôn lấy hôn để.pMYchẳng còn đáng gọi là con cha nữa. Xin coi con như một người làm công cho cha vậy.LThôi, ta đứng lên, đi về cùng cha và thưa với người : Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha,/KWBấy giờ anh ta hồi tâm và tự nhủ : Biết bao nhiêu người làm công cho cha ta được cơm dư gạo thừa, mà ta ở đây lại chết đói !kJOAnh ta ao ước lấy đậu muồng heo ăn mà nhét cho đầy bụng, nhưng chẳng ai cho.xIinên phải đi ở đợ cho một người dân trong vùng ; người này sai anh ta ra đồng chăn heo.,HQKhi anh ta đã ăn tiêu hết sạch, thì lại xảy ra trong vùng ấy một nạn đói khủng khiếp. Và anh ta bắt đầu lâm cảnh túng thiếu,&GE Ít ngày sau, người con thứ thu góp tất cả rồi trẩy đi phương xa. Ở đó anh ta sống phóng đãng, phung phí tài sản của mình.(FI Người con thứ nói với cha rằng : Thưa cha, xin cho con phần tài sản con được hưởng. Và người cha đã chia của cải cho hai con.RE *Rồi Đức Giê-su nói tiếp : Một người kia có hai con trai.%DC Cũng thế, tôi nói cho các ông hay : giữa triều thần Thiên Chúa, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối.0CY Tìm được rồi, bà ấy mời bạn bè, hàng xóm lại, và nói : Xin chung vui với tôi, vì tôi đã tìm được đồng quan tôi đã đánh mất.>BuHoặc người phụ nữ nào có mười đồng quan, mà chẳng may đánh mất một đồng, lại không thắp đèn, rồi quét nhà, moi móc tìm cho kỳ được ?tAaVậy, tôi nói cho các ông hay : trên trời cũng thế, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối, hơn là vì chín mươi chín người công chính không cần phải sám hối ăn năn.@@yVề đến nhà, người ấy mời bạn bè, hàng xóm lại, và nói : Xin chung vui với tôi, vì tôi đã tìm được con chiên của tôi, con chiên bị mất đó.G?Tìm được rồi, người ấy mừng rỡ vác lên vai.Y>+Người nào trong các ông có một trăm con chiên mà bị mất một con, lại không để chín mươi chín con kia ngoài đồng hoang, để đi tìm cho kỳ được con chiên bị mất ?>=w*Đức Giê-su mới kể cho họ dụ ngôn này :<5Những người Pha-ri-sêu và các kinh sư bèn xầm xì với nhau : Ông này đón tiếp phường tội lỗi và ăn uống với chúng.; Các người thu thuế và các người tội lỗi đều lui tới với Đức Giê-su để nghe Người giảng.:##Dùng nó để bón ruộng hay trộn phân đều không thích hợp, nên người ta quăng nó ra ngoài. Ai có tai nghe thì nghe.9{"Muối quả là một cái gì tốt. Nhưng chính muối mà nhạt đi, thì lấy gì ướp nó cho mặn lại ?8!Cũng vậy, ai trong anh em không từ bỏ hết những gì mình có, thì không thể làm môn đệ tôi được.|7q Nếu không đủ sức, thì khi đối phương còn ở xa, ắt nhà vua đã phải sai sứ đi cầu hoà.6Hoặc có vua nào đi giao chiến với một vua khác, mà trước tiên lại không ngồi xuống bàn tính xem mình có thể đem một vạn quân ra, đương đầu với đối phương dẫn hai vạn quân tiến đánh mình chăng ?T5!Anh ta đã khởi công xây, mà chẳng có sức làm cho xong việc.43Kẻo lỡ ra, đặt móng rồi mà không có khả năng làm xong, thì mọi người thấy vậy sẽ lên tiếng chê cười mà bảo :;3oQuả thế, ai trong anh em muốn xây một cây tháp, mà trước tiên lại không ngồi xuống tính toán phí tổn, xem mình có đủ để hoàn thành không ?n2UAi không vác thập giá mình mà đi theo tôi, thì không thể làm môn đệ tôi được./1WAi đến với tôi mà không dứt bỏ cha mẹ, vợ con, anh em, chị em, và cả mạng sống mình nữa, thì không thể làm môn đệ tôi được.o0W*Có rất đông người cùng đi đường với Đức Giê-su. Người quay lại bảo họ : / Tôi nói cho các anh biết : Những khách đã được mời trước kia, không ai sẽ được dự tiệc của tôi..Ông chủ bảo người đầy tớ : Ra các đường làng, đường xóm, ép người ta vào đầy nhà cho ta.b-=Đầy tớ nói : Thưa ông, lệnh ông đã được thi hành mà vẫn còn chỗ.*,MĐầy tớ ấy trở về, kể lại sự việc cho chủ. Bấy giờ chủ nhà nổi cơn thịnh nộ bảo người đầy tớ rằng : Mau ra các nơi công cộng và đường phố trong thành, đưa các người nghèo khó, tàn tật, đui mù, què quặt vào đây.[+/Người khác nói : Tôi mới cưới vợ, nên không thể đến được.l*QNgười khác nói : Tôi mới tậu năm cặp bò, tôi đi thử đây ; cho tôi xin kiếu.:)mBấy giờ mọi người nhất loạt bắt đầu xin kiếu. Người thứ nhất nói : Tôi mới mua một thửa đất, cần phải đi thăm ; cho tôi xin kiếu.(Đến giờ tiệc, ông sai đầy tớ đi thưa với quan khách rằng : Mời quý vị đến, cỗ bàn đã sẵn.`'9Người đáp : Một người kia làm tiệc lớn và đã mời nhiều người.&)*Nghe vậy, một trong những kẻ đồng bàn nói với Đức Giê-su : Phúc thay ai được dự tiệc trong Nước Thiên Chúa !#%?Họ không có gì đáp lễ, và như thế, ông mới thật có phúc : vì ông sẽ được đáp lễ trong ngày các kẻ lành sống lại.y$k Trái lại, khi ông đãi tiệc, hãy mời những người nghèo khó, tàn tật, què quặt, đui mù.%#C *Rồi Đức Giê-su nói với kẻ đã mời Người rằng : Khi nào ông đãi khách ăn trưa hay ăn tối, thì đừng mời bạn bè, anh em, hay bà con, hoặc láng giềng giàu có, kẻo họ cũng mời lại ông, và như thế ông được đáp lễ rồi.s"_ Vì phàm ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống ; còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên.!y Trái lại, khi anh được mời, thì hãy vào ngồi chỗ cuối, để cho người đã mời anh phải đến nói : Xin mời ông bạn lên trên cho. Thế là anh sẽ được vinh dự trước mặt mọi người đồng bàn.\ 1 và rồi người đã mời cả anh lẫn nhân vật kia phải đến nói với anh rằng : Xin ông nhường chỗ cho vị này. Bấy giờ anh sẽ phải xấu hổ mà xuống ngồi chỗ cuối.#?Khi anh được mời đi ăn cưới, thì đừng ngồi vào cỗ nhất, kẻo lỡ có nhân vật nào quan trọng hơn anh cũng được mời,w*Người nhận thấy khách dự tiệc cứ chọn cỗ nhất mà ngồi, nên nói với họ dụ ngôn này :>wVà họ không thể đáp lại những lời đó.1[Rồi Người nói với họ : Ai trong các ông có đứa con trai hoặc có con bò sa xuống giếng, lại không kéo nó lên ngay, dù là ngày sa-bát ?`9Nhưng họ làm thinh. Người đỡ lấy bệnh nhân, chữa khỏi và cho về.!;Người lên tiếng nói với các nhà thông luật và những người Pha-ri-sêu : Có được phép chữa bệnh ngày sa-bát hay không ?^5Và kìa trước mặt Đức Giê-su, có một người mắc bệnh phù thũng. 'Một ngày sa-bát kia, Đức Giê-su đến nhà một ông thủ lãnh nhóm Pha-ri-sêu để dùng bữa : họ cố dò xét Người.y #Thì này, nhà các ngươi sẽ bị bỏ mặc cho các ngươi. Mà Ta nói cho các ngươi hay : các ngươi sẽ không còn thấy Ta nữa cho đến thời các ngươi nói : Chúc tụng Đấng ngự đến nhân danh Đức Chúa !) "* Giê-ru-sa-lem, Giê-ru-sa-lem ! Ngươi giết các ngôn sứ và ném đá những kẻ được sai đến cùng ngươi ! Đã bao lần Ta muốn tập họp con cái ngươi lại, như gà mẹ tập họp gà con dưới cánh, mà các ngươi không chịu.+O !Tuy nhiên, hôm nay, ngày mai và ngày mốt, tôi phải tiếp tục đi, vì một ngôn sứ mà chết ngoài thành Giê-ru-sa-lem thì không được.@y Người bảo họ : Các ông hãy đi nói với con cáo ấy thế này : Hôm nay và ngày mai tôi trừ quỷ và chữa lành bệnh tật, ngày thứ ba tôi hoàn tất.2] Cũng vào giờ ấy, có mấy người Pha-ri-sêu đến thưa Đức Giê-su rằng : Xin ông đi ra khỏi đây, vì vua Hê-rô-đê đang muốn giết ông ! Và kìa có những kẻ đứng chót sẽ lên hàng đầu, và có những kẻ đứng đầu sẽ xuống hàng chót.dA Thiên hạ sẽ từ đông tây nam bắc đến dự tiệc trong Nước Thiên Chúa.fE Bấy giờ anh em sẽ khóc lóc nghiến răng, khi thấy các ông Áp-ra-ham, I-xa-ác và Gia-cóp cùng tất cả các ngôn sứ được ở trong Nước Thiên Chúa, còn mình lại bị đuổi ra ngoài./W Nhưng ông sẽ đáp lại : Ta không biết các anh từ đâu đến. Cút đi cho khuất mắt ta, hỡi tất cả những quân làm điều bất chính !C Bấy giờ anh em mới nói : Chúng tôi đã từng được ăn uống trước mặt ngài, và ngài cũng đã từng giảng dạy trên các đường phố của chúng tôi. 3 Một khi chủ nhà đã đứng dậy và khoá cửa lại, mà anh em còn đứng ở ngoài, bắt đầu gõ cửa và nói : Thưa ngài, xin mở cho chúng tôi vào !, thì ông sẽ bảo anh em : Các anh đấy ư ? Ta không biết các anh từ đâu đến !- S Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào, vì tôi nói cho anh em biết : có nhiều người sẽ tìm cách vào mà không thể được.  Có kẻ hỏi Người : Thưa Ngài, những người được cứu thoát thì ít, có phải không ? Người bảo họ : { *Trên đường lên Giê-ru-sa-lem, Đức Giê-su đi ngang qua các thành thị và làng mạc mà giảng dạy.  Nước Thiên Chúa giống như chuyện nắm men bà kia lấy vùi vào ba thúng bột, cho đến khi tất cả bột dậy men.U# Người lại nói : Tôi phải ví Nước Thiên Chúa với cái gì ?F Nước Thiên Chúa giống như chuyện một hạt cải người nọ lấy gieo trong vườn mình. Nó lớn lên và trở thành cây, chim trời làm tổ trên cành được.|q *Vậy Người nói : Nước Thiên Chúa giống cái gì đây ? Tôi phải ví Nước ấy với cái gì ?S Nghe Người nói thế, tất cả những kẻ chống đối Người lấy làm xấu hổ, còn toàn thể đám đông thì vui mừng vì mọi việc hiển hách Người đã thực hiện.G Còn bà này, là con cháu ông Áp-ra-ham, bị Xa-tan trói buộc đã mười tám năm nay, thì chẳng lẽ lại không được cởi xiềng xích đó trong ngày sa-bát sao ?9k Chúa đáp : Những kẻ đạo đức giả kia ! Thế ngày sa-bát, ai trong các người lại không cởi dây, dắt bò lừa rời máng cỏ đi uống nước ?&E Ông trưởng hội đường tức tối vì Đức Giê-su đã chữa bệnh vào ngày sa-bát. Ông lên tiếng nói với đám đông rằng : Đã có sáu ngày để làm việc, thì đến mà xin chữa bệnh những ngày đó, đừng có đến vào ngày sa-bát !yk Rồi Người đặt tay trên bà, tức khắc bà đứng thẳng lên được và tôn vinh Thiên Chúa. Trông thấy bà, Đức Giê-su gọi lại và bảo : Này bà, bà đã được giải thoát khỏi tật nguyền !6e Ở đó, có một phụ nữ bị quỷ làm cho tàn tật đã mười tám năm. Lưng bà còng hẳn xuống và bà không thể nào đứng thẳng lên được.W~' *Ngày sa-bát kia, Đức Giê-su giảng dạy trong một hội đường.U}# May ra sang năm nó có trái, nếu không thì ông sẽ chặt nó đi.|1 Nhưng người làm vườn đáp : Thưa ông, xin cứ để nó lại năm nay nữa. Tôi sẽ vun xới chung quanh, và bón phân cho nó.8{i nên bảo người làm vườn : Anh coi, đã ba năm nay tôi ra cây vả này tìm trái, mà không thấy. Vậy anh chặt nó đi, để làm gì cho hại đất ?%zC Rồi Đức Giê-su kể dụ ngôn này : Người kia có một cây vả trồng trong vườn nho mình. Bác ta ra cây tìm trái mà không thấy,,yQ Tôi nói cho các ông biết : không phải thế đâu ; nhưng nếu các ông không chịu sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết y như vậy.^x5 Cũng như mười tám người kia bị tháp Si-lô-ác đổ xuống đè chết, các ông tưởng họ là những người mắc tội nặng hơn tất cả mọi người ở thành Giê-ru-sa-lem sao ?#w? Tôi nói cho các ông biết : không phải thế đâu ; nhưng nếu các ông không sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết như vậy. ~~8}}(||[|{zzuzyxxx wpvv0uu_twsssrsqq%proondmmm lkk)jjIihhgg$ffHeetddpcbbTaa~``#_4^^]c]\G[[ZZ*YYNXWVV}VU]TT%SRR-QSPnO|O$NN:MMLKRJJJIIMHHMGFgEE8DD{CC{BBA@@8??O>9=<%6*Osaal (z= x O  Bg,cix] 5*Toàn thể cử toạ đứng lên, điệu Đức Giê-su đến ông Phi-la-tô.wgGHọ liền nói : Chúng ta cần gì lời chứng nữa ? Chính chúng ta vừa nghe miệng hắn nói ! FMọi người liền nói : Vậy ông là Con Thiên Chúa sao ? Người đáp : Đúng như các ông nói, chính tôi đây.W'ENhưng từ nay, Con Người sẽ ngự bên hữu Thiên Chúa toàn năng.=uDtôi có hỏi, các ông cũng chẳng trả lời.+OCvà hỏi : Ông có phải là Đấng Mê-si-a thì nói cho chúng tôi biết ! Người đáp : Tôi có nói với các ông, các ông cũng chẳng tin ;!;BKhi trời sáng, đoàn kỳ mục trong dân, các thượng tế và kinh sư nhóm họp. Họ điệu Người ra trước Thượng Hội ĐồngPAChúng còn thốt ra nhiều lời khác xúc phạm đến Người.lQ@Chúng bịt mắt Người lại, rồi hỏi rằng : Nói tiên tri xem : ai đánh ông đó ?U #?Những kẻ canh giữ Đức Giê-su nhạo báng đánh đập Người.7 i>Và ông ra ngoài, khóc lóc thảm thiết. /=Chúa quay lại nhìn ông, ông sực nhớ lời Chúa đã bảo ông : Hôm nay, gà chưa kịp gáy, thì anh đã chối Thầy ba lần. ^uBởi vì, Thầy nói cho anh em hay, Thầy sẽ không bao giờ ăn lễ Vượt Qua này nữa, cho đến khi lễ này được nên trọn vẹn trong Nước Thiên Chúa.]%Người nói với các ông : Thầy những khát khao mong mỏi ăn lễ Vượt Qua này với anh em trước khi chịu khổ hình.X\)*Khi giờ đã đến, Đức Giê-su vào bàn cùng với các Tông Đồ.p[Y Các ông ra đi, thấy mọi sự y như Người đã nói, và các ông dọn tiệc Vượt Qua.Z Và ông ấy sẽ chỉ cho các anh một căn phòng rộng rãi trên lầu, đã được trang bị : các anh hãy dọn ở đó.'YG thì các anh vào thưa với chủ nhà : Thầy nhắn ông : Căn phòng dành cho tôi ăn lễ Vượt Qua với các môn đệ của tôi ở đâu ?&XE Người bảo họ : Này, khi vào thành, các anh sẽ gặp một người mang vò nước. Cứ đi theo người đó, người đó vào nhà nào,EW Hai ông hỏi : Thầy muốn chúng con dọn ở đâu ?V Đức Giê-su sai ông Phê-rô với ông Gio-an đi và dặn : Các anh hãy đi dọn cho chúng ta ăn lễ Vượt Qua.^U5*Đã đến ngày lễ Bánh Không Men, ngày phải sát tế chiên Vượt Qua.uTcHắn ưng thuận và tìm dịp tiện để nộp Đức Giê-su cho họ, lúc không có đám đông.@S{Họ rất mừng và đồng ý sẽ cho hắn tiền.R}Hắn đi nói chuyện với các thượng tế và lãnh binh Đền Thờ về cách thức nộp Người cho họ.rQ]Xa-tan đã nhập vào Giu-đa, cũng gọi là Ít-ca-ri-ốt, một người trong Nhóm Mười Hai.ePCCác thượng tế và kinh sư tìm cách thủ tiêu Đức Giê-su, vì họ sợ dân.TO #Lễ Bánh Không Men, cũng gọi là lễ Vượt Qua, đã đến gần.mNS&Sáng sớm, toàn dân đến với Người trong Đền Thờ để nghe Người giảng dạy.M/%Ban ngày, Đức Giê-su giảng dạy trong Đền Thờ ; nhưng đến tối, Người đi ra và qua đêm tại núi gọi là núi Ô-liu.4La$Vậy anh em hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn, hầu đủ sức thoát khỏi mọi điều sắp xảy đến và đứng vững trước mặt Con Người.TK!#vì Ngày ấy sẽ ập xuống trên mọi dân cư khắp mặt đất.[J/"* Vậy anh em phải đề phòng, chớ để lòng mình ra nặng nề vì chè chén say sưa, lo lắng sự đời, kẻo Ngày ấy như một chiếc lưới bất thần chụp xuống đầu anh em,^I5!Trời đất sẽ qua đi, nhưng những lời Thầy nói sẽ chẳng qua đâu.vHe Thầy bảo thật anh em : thế hệ này sẽ chẳng qua đi, trước khi mọi điều ấy xảy ra. GAnh em cũng vậy, khi thấy những điều đó xảy ra, thì hãy biết là Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần.eFCKhi cây đâm chồi, anh em nhìn thì đủ biết là mùa hè đã đến gần rồi. EĐức Giê-su kể cho các môn đệ nghe một dụ ngôn : Anh em hãy xem cây vả cũng như tất cả những cây khác.D/Khi những biến cố ấy bắt đầu xảy ra, anh em hãy đứng thẳng và ngẩng đầu lên, vì anh em sắp được cứu chuộc.C{Bấy giờ thiên hạ sẽ thấy Con Người đầy quyền năng và vinh quang ngự trong đám mây mà đến.,BQNgười ta sợ đến hồn xiêu phách lạc, chờ những gì sắp giáng xuống địa cầu, vì các quyền lực trên trời sẽ bị lay chuyển.8AiSẽ có những điềm lạ trên mặt trời, mặt trăng và các vì sao. Dưới đất, muôn dân sẽ lo lắng hoang mang trước cảnh biển gào sóng thét.N@Họ sẽ ngã gục dưới lưỡi gươm, sẽ bị đày đi khắp các dân các nước, và Giê-ru-sa-lem sẽ bị dân ngoại giày xéo, cho đến khi mãn thời của dân ngoại.r?]Khốn thay những người mang thai và những người đang cho con bú trong những ngày đó !>-Thật vậy, đó sẽ là những ngày báo oán, ngày mà tất cả những gì đã chép trong Kinh Thánh sẽ được ứng nghiệm.!=;Bấy giờ, ai ở miền Giu-đê, hãy trốn lên núi ; ai ở trong thành, hãy bỏ đi nơi khác ; ai ở vùng quê, thì chớ vào thành.+<OKhi anh em thấy thành Giê-ru-sa-lem bị các đạo binh vây hãm, bấy giờ anh em hãy biết rằng đã gần đến ngày khốc hại của thành.J; Có kiên trì, anh em mới giữ được mạng sống mình.X:)Nhưng dù một sợi tóc trên đầu anh em cũng không bị mất đâu.F9Vì danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù ghét.8Anh em sẽ bị chính cha mẹ, anh chị em, bà con và bạn hữu bắt nộp. Họ sẽ giết một số người trong anh em./7WVì chính Thầy sẽ cho anh em ăn nói thật khôn ngoan, khiến tất cả địch thủ của anh em không tài nào chống chọi hay cãi lại được.y6kVậy anh em hãy ghi lòng tạc dạ điều này, là anh em đừng lo nghĩ phải bào chữa cách nào.G5 Đó sẽ là cơ hội để anh em làm chứng cho Thầy.4{ Nhưng trước khi tất cả các sự ấy xảy ra, thì người ta sẽ tra tay bắt và ngược đãi anh em, nộp anh em cho các hội đường và bỏ tù, điệu anh em đến trước mặt vua chúa quan quyền vì danh Thầy.Q3 Sẽ có những trận động đất lớn, và nhiều nơi sẽ có ôn dịch và đói kém ; sẽ có những hiện tượng kinh khủng và điềm lạ lớn lao từ trời xuất hiện.v2e Rồi Người nói tiếp : Dân này sẽ nổi dậy chống dân kia, nước này chống nước nọ.41a Khi anh em nghe có chiến tranh, loạn lạc, thì đừng sợ hãi. Vì những việc đó phải xảy ra trước, nhưng chưa phải là chung cục ngay đâu.h0IĐức Giê-su đáp : Anh em hãy coi chừng kẻo bị lừa gạt, vì sẽ có nhiều người mạo danh Thầy đến nói rằng : Chính ta đây, và : Thời kỳ đã đến gần ; anh em chớ có theo họ./7Họ hỏi Người : Thưa Thầy, vậy bao giờ các sự việc đó sẽ xảy ra, và khi sắp xảy ra, thì có điềm gì báo trước ?.Những gì anh em đang chiêm ngưỡng đó sẽ có ngày bị tàn phá hết, không còn tảng đá nào trên tảng đá nào.'-G*Nhân có mấy người nói về Đền Thờ được trang hoàng bằng những viên đá đẹp và những đồ dâng cúng, Đức Giê-su bảo :,Quả vậy, tất cả những người kia đều rút từ tiền dư bạc thừa của họ, mà bỏ vào dâng cúng ; còn bà này, thì rút từ cái túng thiếu của mình, mà bỏ vào đó tất cả những gì bà có để nuôi sống mình.x+iNgười liền nói : Thầy bảo thật anh em : bà goá nghèo này đã bỏ vào nhiều hơn ai hết.i*KNgười cũng thấy một bà goá túng thiếu kia bỏ vào đó hai đồng tiền kẽm. ) Ngước mắt lên nhìn, Đức Giê-su thấy những người giàu đang bỏ tiền dâng cúng của họ vào thùng tiền.6(e/Họ nuốt hết tài sản của các bà goá, lại còn làm bộ đọc kinh cầu nguyện lâu giờ. Những người ấy sẽ bị kết án nghiêm khắc hơn. ' .Anh em phải coi chừng những ông kinh sư ưa dạo quanh, xúng xính trong bộ áo thụng, thích được chào hỏi ở những nơi công cộng, ưa chiếm ghế danh dự trong hội đường, thích ngồi cỗ nhất trong đám tiệc.L&-*Toàn dân đang nghe, thì Người nói với các môn đệ :%,Như vậy, vua Đa-vít gọi Đấng Ki-tô là Chúa Thượng ; thế thì làm sao Đấng Ki-tô lại là con vua ấy được ?T$!+Để rồi bao địch thù, Cha sẽ đặt làm bệ dưới chân Con.##?*Vì chính vua Đa-vít đã nói trong sách Thánh vịnh : Đức Chúa phán cùng Chúa Thượng tôi : Bên hữu Cha đây, Con lên ngự trị,g"G)Nhưng Người hỏi họ : Sao người ta lại nói Đấng Ki-tô là Con vua Đa-vít ?N!(Thế là, họ không dám chất vấn Người điều gì nữa.x i'Bấy giờ có mấy người thuộc nhóm kinh sư lên tiếng nói : Thưa Thầy, Thầy nói hay lắm..U&Mà Người không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng là Thiên Chúa của kẻ sống, vì đối với Người, tất cả đều đang sống..U%Còn về vấn đề kẻ chết trỗi dậy, thì chính ông Mô-sê cũng đã cho thấy trong đoạn văn nói về bụi gai, khi ông gọi Đức Chúa là Thiên Chúa của tổ phụ Áp-ra-ham, Thiên Chúa của tổ phụ I-xa-ác, và Thiên Chúa của tổ phụ Gia-cóp..U$Quả thật, họ không thể chết nữa, vì được ngang hàng với các thiên thần. Họ là con cái Thiên Chúa, vì là con cái sự sống lại.&E#chứ những ai được xét là đáng hưởng phúc đời sau và sống lại từ cõi chết, thì không cưới vợ cũng chẳng lấy chồng.Q"Đức Giê-su đáp : Con cái đời này cưới vợ lấy chồng,!Vậy trong ngày sống lại, người đàn bà ấy sẽ là vợ ai, vì cả bảy đều đã lấy nàng làm vợ ?<s Cuối cùng, người đàn bà ấy cũng chết.3rồi người thứ ba đã lấy người vợ goá ấy. Cứ như vậy, bảy anh em đều chết đi mà không để lại đứa con nào.3Người thứ hai,taVậy nhà kia có bảy anh em trai. Người anh cả lấy vợ, nhưng chưa có con thì đã chết.)KMấy người ấy hỏi Đức Giê-su : Thưa Thầy, ông Mô-sê có viết cho chúng ta điều luật này : Nếu anh hay em của người nào chết đi, đã có vợ mà không có con, thì người ấy phải lấy nàng, để sinh con nối dòng cho anh hay em mình.  *Có mấy người thuộc nhóm Xa-đốc đến gặp Đức Giê-su. Nhóm này chủ trương không có sự sống lại.)KHọ không tài nào bắt quả tang Người lỡ lời trước mặt dân ; nghe câu trả lời của Người, họ ngạc nhiên và làm thinh luôn.ykNgười bảo họ : Thế thì của Xê-da, trả về Xê-da ; của Thiên Chúa, trả về Thiên Chúa.}Cho tôi coi một quan tiền ! Quan tiền này mang hình và danh hiệu của ai đây ? Họ đáp : Của Xê-da._7Nhưng Đức Giê-su thấu suốt lòng xảo trá của họ, nên Người nói :T!Vậy, chúng tôi có được phép nộp thuế cho Xê-da hay không ?mSNhững người này hỏi Đức Giê-su rằng : Thưa Thầy, chúng tôi biết Thầy nói và dạy một cách thẳng thắn, không thiên vị ai, nhưng theo sự thật mà dạy đường lối của Thiên Chúa.` 9Họ rình rập và sai một số người giả bộ công chính đến dò la, mong bắt quả tang Đức Giê-su lỡ lời, để nộp Người cho nhà chức trách có thẩm quyền là tổng trấn.U #Ngay giờ đó, các kinh sư và thượng tế tìm cách tra tay bắt Đức Giê-su, nhưng lại sợ dân. Quả vậy, họ thừa hiểu Người đã nhắm vào họ mà kể dụ ngôn ấy. Phàm ai ngã xuống đá này, kẻ ấy sẽ tan xương ; đá này rơi trúng ai, sẽ làm người ấy nát thịt.C Nhưng Đức Giê-su đưa mắt nhìn họ và nói : Vậy câu Kinh Thánh này có nghĩa gì :Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ, lại trở nên đá tảng góc tường ? 9Ông sẽ đến tru diệt các tá điền ấy, rồi giao vườn nho cho người khác. Nghe vậy, họ nói : Mong đừng có chuyện ấy !  Thế là chúng quăng cậu ra bên ngoài vườn nho, rồi giết đi. Vậy ông chủ vườn nho sẽ làm gì chúng ?%CNhưng vừa thấy cậu, bọn tá điền liền bàn nhau : Đứa thừa tự đây rồi ! Ta giết quách nó đi, rồi gia tài sẽ về tay ta.5 Ông chủ vườn nho mới nói : Ta phải làm gì đây ? Ta sẽ phái người con yêu dấu của ta, biết đâu chúng sẽ nể con ta.yk Ông còn sai thêm một người thứ ba, nhưng họ cũng đánh trọng thương, rồi quăng ra ngoài.~u Ông lại sai một đầy tớ khác, nhưng họ cũng đánh anh ta, hạ nhục, rồi đuổi về tay không.Q Đến mùa, ông sai một đầy tớ đến gặp các tá điền để chúng nộp hoa lợi vườn nho cho anh đem về. Nhưng bọn tá điền đánh anh ta rồi đuổi về tay không.T! Rồi Đức Giê-su bắt đầu kể cho dân nghe dụ ngôn này : Có người kia trồng được một vườn nho và cho tá điền canh tác, rồi trẩy đi xa một thời gian khá lâu./Đức Giê-su liền bảo họ : Tôi cũng vậy, tôi cũng không nói cho các ông là tôi lấy quyền nào mà làm các điều ấy.@{Họ mới trả lời là họ không biết do đâu.Còn nếu mình nói : Do người ta, thì toàn dân sẽ ném đá mình, vì họ xác tín rằng ông Gio-an là một ngôn sứ.~5Họ liền bàn tính với nhau : Nếu mình nói : Do Trời, thì ông ấy sẽ vặn lại : Thế sao các ông lại không tin ông ấy ?J} phép rửa của ông Gio-an là do Trời hay do người ta ?q|[Đức Giê-su đáp : Tôi cũng vậy, tôi hỏi các ông một điều, xin nói cho tôi biết :2{]và nói với Người rằng : Xin ông cho chúng tôi biết : ông lấy quyền nào mà làm các điều ấy ? Hay ai là người đã cho ông quyền ấy ?9z mMột hôm, đang khi Đức Giê-su giảng dạy cho dân trong Đền Thờ và loan báo Tin Mừng, thì các thượng tế và kinh sư cùng các kỳ mục kéo đếnZy-0Nhưng họ không biết phải làm sao, vì toàn dân say mê nghe Người.,xQ/Hằng ngày, Người giảng dạy trong Đền Thờ. Các thượng tế và kinh sư tìm cách giết Người, cả các thân hào trong dân cũng vậy.0wY.và nói với họ : Đã có lời chép rằng : Nhà Ta sẽ là nhà cầu nguyện, thế mà các ngươi đã biến thành sào huyệt của bọn cướp !gvG-Đức Giê-su vào Đền Thờ, Người bắt đầu đuổi những kẻ đang buôn bánjuM,Chúng sẽ đè bẹp ngươi và con cái đang ở giữa ngươi, và sẽ không để hòn đá nào trên hòn đá nào, vì ngươi đã không nhận biết thời giờ ngươi được Thiên Chúa viếng thăm.tw+Thật vậy, sẽ tới những ngày quân thù đắp luỹ chung quanh, bao vây và công hãm ngươi tư bề.Ss*mà nói : Phải chi ngày hôm nay ngươi cũng nhận ra những gì đem lại bình an cho ngươi ! Nhưng hiện giờ, điều ấy còn bị che khuất, mắt ngươi không thấy được.ar;)Khi đến gần Giê-ru-sa-lem và trông thấy thành, Đức Giê-su khóc thươngmqS(Người đáp : Tôi bảo các ông : họ mà làm thinh, thì sỏi đá cũng sẽ kêu lên !p7'Trong đám đông, có vài người thuộc nhóm Pha-ri-sêu nói với Đức Giê-su : Thưa Thầy, Thầy trách môn đệ Thầy đi chứ ! o9&Họ hô lên : Chúc tụng Đức Vua, Đấng ngự đến nhân danh Chúa ! Bình an trên cõi trời cao, vinh quang trên các tầng trời !Nn%Khi Người đến gần chỗ dốc xuống núi Ô-liu, tất cả đoàn môn đệ vui mừng bắt đầu lớn tiếng ca tụng Thiên Chúa, vì các phép lạ họ đã được thấy.gmG$Người đi tới đâu, dân chúng cũng lấy áo choàng trải xuống mặt đường.l!#Các ông dắt lừa về cho Đức Giê-su, rồi lấy áo choàng của mình phủ trên lưng lừa, và giúp Người cỡi lên.7ki"Hai ông đáp : Chúa có việc cần dùng.j!!Các ông đang cởi dây lừa, thì những người chủ nói với các ông : Tại sao các anh lại cởi lừa người ta ra ?Wi' Hai người được sai liền ra đi và thấy y như Người đã nói.}hsNếu có ai hỏi : Tại sao các anh cởi lừa người ta ra, thì cứ nói : Chúa có việc cần dùng !:gmCác anh đi vào làng trước mặt kia. Khi vào sẽ thấy một con lừa con chưa ai cỡi bao giờ, đang cột sẵn đó. Các anh cởi dây ra và dắt nó đi.f'Khi đến gần làng Bết-pha-ghê và làng Bê-ta-ni-a, bên triền núi gọi là núi Ô-liu, Người sai hai môn đệ và bảo :^e5Nói những lời ấy xong, Đức Giê-su đi đầu, tiến lên Giê-ru-sa-lem.:dmCòn bọn thù địch của tôi kia, những người không muốn tôi làm vua cai trị chúng, thì hãy dẫn chúng lại đây và giết chết trước mặt tôi.$cATôi nói cho các anh hay : phàm ai đã có, thì sẽ được cho thêm ; còn ai không có, thì ngay cái nó đang có cũng sẽ bị lấy đi.NbHọ thưa ông : Thưa ngài, anh ấy có mười nén rồi ! – a Rồi ông bảo những người đứng đó : Lấy lại nén bạc nó giữ mà đưa cho người đã có mười nén.`7Thế sao anh không gửi bạc của tôi vào ngân hàng ? Có vậy, khi tôi đến, tôi mới rút ra được cả vốn lẫn lời chứ !B_}Ông nói : Hỡi đầy tớ tồi tệ ! Tôi cứ lời miệng anh mà xử anh. Anh đã biết tôi là người khắc nghiệt, đòi cái không gửi, gặt cái không gieo.s^_Tôi sợ ngài, vì ngài là người khắc nghiệt, đòi cái không gửi, gặt cái không gieo.~]uRồi người thứ ba đến trình : Thưa ngài, nén bạc của ngài đây, tôi đã bọc khăn giữ kỹ.[\/Ông cũng bảo người ấy : Anh cũng vậy, anh hãy cai trị năm thành.t[aNgười thứ hai đến trình : Thưa ngài, nén bạc của ngài đã làm lợi được năm nén.6ZeÔng bảo người ấy : Khá lắm, hỡi đầy tớ tài giỏi ! Vì anh đã trung thành trong việc rất nhỏ, thì hãy cầm quyền cai trị mười thành.zYmNgười thứ nhất đến trình : Thưa ngài, nén bạc của ngài đã sinh lợi được mười nén.PXSau khi lãnh nhận vương quyền, ông trở về. Bấy giờ ông truyền gọi những đầy tớ ông đã giao bạc cho, để xem mỗi người làm ăn sinh lợi được bao nhiêu..WUNhưng đồng bào ông ghét ông, nên họ cử một phái đoàn đến sau ông để nói rằng : Chúng tôi không muốn ông này làm vua chúng tôi.a Quả vậy, Người sẽ bị nộp cho dân ngoại, sẽ bị nhạo báng, nhục mạ, khạc nhổ.\=1Đức Giê-su kéo riêng Nhóm Mười Hai ra và nói với các ông : Này chúng ta lên Giê-ru-sa-lem, và tất cả những gì các ngôn sứ đã viết về Con Người sẽ được hoàn tất.k<Omà lại không được gấp bội ở đời này và sự sống vĩnh cửu ở đời sau. ~~}}P||{%zzgyxxwvvv!uu*tt]srrqqpoonjmmll"k"jj`ii.hhgffheeiddcGbaa\``R_^^i^+]]U\\ [n[ZYYcXxWWiVVUUT+SvRRQuPP"ONNiMM*LLKoJJPIII*HHKGGwG4F/EE;DDOCCBB1AA]A@g@??G>>j==y=<;:: 9887e66/5y44x33*22Q110r/..p.--O,++U*))c(('&%%m$##]# ""! gO%|0%:S\* z % mY,kAi cưới cô dâu, người ấy là chú rể. Còn người bạn của chú rể đứng đó nghe chàng, thì vui mừng hớn hở vì được nghe tiếng nói của chàng. Đó là niềm vui của thầy, niềm vui ấy bây giờ đã trọn vẹn.*jMChính anh em làm chứng cho thầy là thầy đã nói : Tôi đây không phải là Đấng Ki-tô, mà là kẻ được sai đi trước mặt Người.fiEÔng Gio-an trả lời : Chẳng ai có thể nhận được gì mà không do Trời ban. h Họ đến gặp ông Gio-an và nói : Thưa thầy, người trước đây đã ở với thầy bên kia sông Gio-đan và được thầy làm chứng cho, bây giờ ông ấy cũng đang làm phép rửa, và thiên hạ đều đến với ông.g/Bấy giờ, có một cuộc tranh luận xảy ra giữa các môn đệ của ông Gio-an và một người Do-thái về việc thanh tẩy.7fiLúc ấy, ông Gio-an chưa bị tống giam.3e_Còn ông Gio-an, ông cũng đang làm phép rửa tại Ê-nôn, gần Sa-lim, vì ở đấy có nhiều nước, và người ta thường đến chịu phép rửa.d#*Sau đó, Đức Giê-su và các môn đệ đi tới miền Giu-đê. Người ở lại nơi ấy với các ông và làm phép rửa.;coNhưng kẻ sống theo sự thật, thì đến cùng ánh sáng, để thiên hạ thấy rõ : các việc của người ấy đã được thực hiện trong Thiên Chúa.b/Quả thật, ai làm điều ác, thì ghét ánh sáng và không đến cùng ánh sáng, để các việc họ làm khỏi bị chê trách./aWVà đây là bản án : ánh sáng đã đến thế gian, nhưng người ta đã chuộng bóng tối hơn ánh sáng, vì các việc họ làm đều xấu xa.3`_Ai tin vào Con của Người, thì không bị lên án ; nhưng kẻ không tin, thì bị lên án rồi, vì đã không tin vào danh của Con Một Thiên Chúa.G_Quả vậy, Thiên Chúa sai Con của Người đến thế gian, không phải để lên án thế gian, nhưng là để thế gian, nhờ Con của Người, mà được cứu độ.,^QThiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời.G]để ai tin vào Người thì được sống muôn đời.\ Như ông Mô-sê đã giương cao con rắn trong sa mạc, Con Người cũng sẽ phải được giương cao như vậy,^[5 Không ai đã lên trời, ngoại trừ Con Người, Đấng từ trời xuống.]Z3 Nếu tôi nói với các ông về những chuyện dưới đất mà các ông còn không tin, thì giả như tôi nói với các ông về những chuyện trên trời, làm sao các ông tin được ?gYG *Thật, tôi bảo thật ông : chúng tôi nói những điều chúng tôi biết, chúng tôi làm chứng về những điều chúng tôi đã thấy, nhưng các ông không nhận lời chứng của chúng tôi.|Xq Đức Giê-su đáp : Ông là bậc thầy trong dân Ít-ra-en, mà lại không biết những chuyện ấy !lWQ Ông Ni-cô-đê-mô hỏi Người : Làm sao những chuyện ấy có thể xảy ra được ?=VsGió muốn thổi đâu thì thổi ; ông nghe tiếng gió, nhưng không biết gió từ đâu đến và thổi đi đâu. Ai bởi Thần Khí mà sinh ra thì cũng vậy.UÔng đừng ngạc nhiên vì tôi đã nói : các ông cần phải được sinh ra một lần nữa bởi ơn trên.jTMCái bởi xác thịt sinh ra là xác thịt ; cái bởi Thần Khí sinh ra là thần khí.$SAĐức Giê-su đáp : Thật, tôi bảo thật ông : không ai có thể vào Nước Thiên Chúa, nếu không sinh ra bởi nước và Thần Khí.KRÔng Ni-cô-đê-mô thưa : Một người đã già rồi, làm sao có thể sinh ra được ? Chẳng lẽ người đó có thể trở vào lòng mẹ lần thứ hai để sinh ra sao ?9QkĐức Giê-su trả lời : Thật, tôi bảo thật ông : không ai có thể thấy Nước Thiên Chúa, nếu không được sinh ra một lần nữa bởi ơn trên.-PSÔng đến gặp Đức Giê-su ban đêm. Ông nói với Người : Thưa Thầy, chúng tôi biết : Thầy là một vị tôn sư được Thiên Chúa sai đến. Quả vậy, chẳng ai làm được những dấu lạ Thầy làm, nếu Thiên Chúa không ở cùng người ấy.zO o*Trong nhóm Pha-ri-sêu, có một người tên là Ni-cô-đê-mô, một thủ lãnh của người Do-thái.Nvà không cần ai làm chứng về con người. Quả thật, chính Người biết có gì trong lòng con người.^M5Nhưng chính Đức Giê-su không tin họ, vì Người biết họ hết thảy,4LaTrong lúc Đức Giê-su ở Giê-ru-sa-lem vào dịp lễ Vượt Qua, có nhiều kẻ tin vào danh Người bởi đã chứng kiến các dấu lạ Người làm.7KgVậy, khi Người từ cõi chết trỗi dậy, các môn đệ nhớ lại Người đã nói điều đó, họ tin vào Kinh Thánh và lời Đức Giê-su đã nói.cJ?Nhưng Đền Thờ Đức Giê-su muốn nói ở đây là chính thân thể Người.'IGNgười Do-thái nói : Đền Thờ này phải mất bốn mươi sáu năm mới xây xong, thế mà nội trong ba ngày ông xây lại được sao ?HwĐức Giê-su đáp : Các ông cứ phá huỷ Đền Thờ này đi ; nội ba ngày, tôi sẽ xây dựng lại.G)Người Do-thái hỏi Đức Giê-su : Ông lấy dấu lạ nào chứng tỏ cho chúng tôi thấy là ông có quyền làm như thế ?*FMCác môn đệ của Người nhớ lại lời đã chép trong Kinh Thánh : Vì nhiệt tâm lo việc nhà Chúa, mà tôi đây sẽ phải thiệt thân.$EANgười nói với những kẻ bán bồ câu : Đem tất cả những thứ này ra khỏi đây, đừng biến nhà Cha tôi thành nơi buôn bán.hDINgười liền lấy dây làm roi mà xua đuổi tất cả chiên cũng như bò, ra khỏi Đền Thờ ; còn tiền của những người đổi bạc, Người đổ tung ra, và lật nhào bàn ghế của họ. CNgười thấy trong Đền Thờ có những kẻ bán chiên, bò, bồ câu, và những người đang ngồi đổi tiền.lBQ *Gần đến lễ Vượt Qua của người Do-thái, Đức Giê-su lên thành Giê-ru-sa-lem.A *Sau đó, Người cùng với thân mẫu, anh em và các môn đệ xuống Ca-phác-na-um và ở lại đó ít ngày.-@S Đức Giê-su đã làm dấu lạ đầu tiên này tại Ca-na miền Ga-li-lê và bày tỏ vinh quang của Người. Các môn đệ đã tin vào Người.@?y và nói : Ai ai cũng thết rượu ngon trước, và khi khách đã ngà ngà mới đãi rượu xoàng hơn. Còn anh, anh lại giữ rượu ngon mãi cho đến bây giờ.K> Khi người quản tiệc nếm thử nước đã hoá thành rượu (mà không biết rượu từ đâu ra, còn gia nhân đã múc nước thì biết), ông mới gọi tân lang lại=wRồi Người nói với họ : Bây giờ các anh múc và đem cho ông quản tiệc. Họ liền đem cho ông.x<iĐức Giê-su bảo họ : Các anh đổ đầy nước vào chum đi ! Và họ đổ đầy tới miệng.J; Ở đó có đặt sáu chum đá dùng vào việc thanh tẩy theo thói tục người Do-thái, mỗi chum chứa được khoảng tám mươi hoặc một trăm hai mươi lít nước.i:KThân mẫu Người nói với gia nhân : Người bảo gì, các anh cứ việc làm theo.v9eĐức Giê-su đáp : Thưa bà, chuyện đó can gì đến bà và tôi ? Giờ của tôi chưa đến.p8YKhi thấy thiếu rượu, thân mẫu Đức Giê-su nói với Người : Họ hết rượu rồi.L7Đức Giê-su và các môn đệ cũng được mời tham dự.6 y*Ngày thứ ba, có tiệc cưới tại Ca-na miền Ga-li-lê. Trong tiệc cưới có thân mẫu Đức Giê-su.C5 3Người lại nói : Thật, tôi bảo thật các anh, các anh sẽ thấy trời rộng mở, và các thiên thần của Thiên Chúa lên lên xuống xuống trên Con Người.@4 {2Đức Giê-su đáp : Vì tôi nói với anh là tôi đã thấy anh ở dưới cây vả, nên anh tin ! Anh sẽ còn được thấy những điều lớn lao hơn thế nữa.u3 e1Ông Na-tha-na-en nói : Thưa Thầy, chính Thầy là Con Thiên Chúa, chính Thầy là vua Ít-ra-en !S2 !0Ông Na-tha-na-en hỏi Người : Làm sao Ngài lại biết tôi ? Đức Giê-su trả lời : Trước khi Phi-líp-phê gọi anh, lúc anh đang ở dưới cây vả, tôi đã thấy anh rồi.@1 {/Đức Giê-su thấy ông Na-tha-na-en tiến về phía mình, liền nói về ông rằng : Đây đích thực là một người Ít-ra-en, lòng dạ không có gì gian dối.0 '.Ông Na-tha-na-en liền bảo : Từ Na-da-rét, làm sao có cái gì hay được ? Ông Phi-líp-phê trả lời : Cứ đến mà xem !U/ %-Ông Phi-líp-phê gặp ông Na-tha-na-en và nói : Đấng mà sách Luật Mô-sê và các ngôn sứ nói tới, chúng tôi đã gặp : đó là ông Giê-su, con ông Giu-se, người Na-da-rét.g. I,Ông Phi-líp-phê là người Bết-xai-đa, cùng quê với các ông An-rê và Phê-rô.- +Hôm sau, Đức Giê-su quyết định đi tới miền Ga-li-lê. Người gặp ông Phi-líp-phê và nói : Anh hãy theo tôi.H,  *Rồi ông dẫn em mình đến gặp Đức Giê-su. Đức Giê-su nhìn ông Si-môn và nói : Anh là Si-môn, con ông Gio-an, anh sẽ được gọi là Kê-pha (tức là Phê-rô). + )Trước hết, ông gặp em mình là ông Si-môn và nói : Chúng tôi đã gặp Đấng Mê-si-a (nghĩa là Đấng Ki-tô).* (Ông An-rê, anh ông Si-môn Phê-rô, là một trong hai người đã nghe ông Gio-an nói và đi theo Đức Giê-su.2) _'Người bảo họ : Đến mà xem. Họ đã đến xem chỗ Người ở, và ở lại với Người ngày hôm ấy. Lúc đó vào khoảng giờ thứ mười.4( c&Đức Giê-su quay lại, thấy các ông đi theo mình, thì hỏi : Các anh tìm gì thế ? Họ đáp : Thưa Ráp-bi (nghĩa là thưa Thầy), Thầy ở đâu ?G'  %Hai môn đệ nghe ông nói, liền đi theo Đức Giê-su.e& E$Thấy Đức Giê-su đi ngang qua, ông lên tiếng nói : Đây là Chiên Thiên Chúa.i% M#*Hôm sau, ông Gio-an lại đang đứng với hai người trong nhóm môn đệ của ông.k$ Q"Tôi đã thấy, nên xin chứng thật rằng Người là Đấng Thiên Chúa tuyển chọn.# }!Tôi đã không biết Người. Nhưng chính Đấng sai tôi đi làm phép rửa trong nước đã bảo tôi : Ngươi thấy Thần Khí xuống và ngự trên ai, thì người đó chính là Đấng làm phép rửa trong Thánh Thần."   Ông Gio-an còn làm chứng : Tôi đã thấy Thần Khí tựa chim bồ câu từ trời xuống và ngự trên Người.! Tôi đã không biết Người, nhưng để Người được tỏ ra cho dân Ít-ra-en, tôi đến làm phép rửa trong nước.  /Chính Người là Đấng tôi đã nói tới khi bảo rằng : Có người đến sau tôi, nhưng trổi hơn tôi, vì có trước tôi.% EHôm sau, ông Gio-an thấy Đức Giê-su tiến về phía mình, liền nói : Đây là Chiên Thiên Chúa, đây Đấng xoá bỏ tội trần gian.v gCác việc đó đã xảy ra tại Bê-ta-ni-a, bên kia sông Gio-đan, nơi ông Gio-an làm phép rửa.[ 1Người sẽ đến sau tôi và tôi không đáng cởi quai dép cho Người. 1Ông Gio-an trả lời : Tôi đây làm phép rửa trong nước. Nhưng có một vị đang ở giữa các ông mà các ông không biết.) MHọ hỏi ông : Vậy tại sao ông làm phép rửa, nếu ông không phải là Đấng Ki-tô, cũng không phải là ông Ê-li-a hay vị ngôn sứ ?U %Trong nhóm được cử đi, có mấy người thuộc phái Pha-ri-sêu.# AÔng nói : Tôi là tiếng người hô trong hoang địa : Hãy sửa đường cho thẳng để Đức Chúa đi, như ngôn sứ I-sai-a đã nói.1 ]Họ liền nói với ông : Thế ông là ai, để chúng tôi còn trả lời cho những người đã cử chúng tôi đến ? Ông nói gì về chính ông ?C Họ lại hỏi ông : Vậy thì thế nào ? Ông có phải là ông Ê-li-a không ? Ông nói : Không phải. – Ông có phải là vị ngôn sứ chăng ? Ông đáp : Không.j OÔng tuyên bố thẳng thắn, ông tuyên bố rằng : Tôi không phải là Đấng Ki-tô.5 e*Và đây là lời chứng của ông Gio-an, khi người Do-thái từ Giê-ru-sa-lem cử một số tư tế và mấy thầy Lê-vi đến hỏi ông : Ông là ai ?I  Thiên Chúa, chưa bao giờ có ai thấy cả ; nhưng Con Một vốn là Thiên Chúa và là Đấng hằng ở nơi cung lòng Chúa Cha, chính Người đã tỏ cho chúng ta biết. 5Quả thế, Lề Luật đã được Thiên Chúa ban qua ông Mô-sê, còn ân sủng và sự thật, thì nhờ Đức Giê-su Ki-tô mà có.w iTừ nguồn sung mãn của Người, tất cả chúng ta đã lãnh nhận hết ơn này đến ơn khác.4 cÔng Gio-an làm chứng về Người, ông tuyên bố : Đây là Đấng mà tôi đã nói : Người đến sau tôi, nhưng trổi hơn tôi, vì có trước tôi.w iNgôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta. Chúng tôi đã được nhìn thấy vinh quang của Người, vinh quang mà Chúa Cha ban cho Người, là Con Một đầy tràn ân sủng và sự thật.B  Họ được sinh ra, không phải do khí huyết, cũng chẳng do ước muốn của nhục thể, hoặc do ước muốn của người đàn ông, nhưng do bởi Thiên Chúa.  Còn những ai đón nhận, tức là những ai tin vào danh Người, thì Người cho họ quyền trở nên con Thiên Chúa.[  1 Người đã đến nhà mình, nhưng người nhà chẳng chịu đón nhận.  { Người ở giữa thế gian, và thế gian đã nhờ Người mà có, nhưng lại không nhận biết Người.h  K Ngôi Lời là ánh sáng thật, ánh sáng đến thế gian và chiếu soi mọi người.b  ?Ông không phải là ánh sáng, nhưng ông đến để làm chứng về ánh sáng.s  aÔng đến để làm chứng, và làm chứng về ánh sáng, để mọi người nhờ ông mà tin.N Có một người được Thiên Chúa sai đến, tên là Gio-an.j OÁnh sáng chiếu soi trong bóng tối, và bóng tối đã không diệt được ánh sáng.\ 3ở nơi Người là sự sống, và sự sống là ánh sáng cho nhân loại.& GNhờ Ngôi Lời, vạn vật được tạo thành, và không có Người, thì chẳng có gì được tạo thành. Điều đã được tạo thànhG  Lúc khởi đầu, Người vẫn hướng về Thiên Chúa. *Lúc khởi đầu đã có Ngôi Lời. Ngôi Lời vẫn hướng về Thiên Chúa, và Ngôi Lời là Thiên Chúa.J 5và hằng ở trong Đền Thờ mà chúc tụng Thiên Chúa.nU4Bấy giờ các ông bái lạy Người, rồi trở lại Giê-ru-sa-lem, lòng đầy hoan hỷ,hI3Và đang khi chúc lành, thì Người rời khỏi các ông và được đem lên trời.oW2Sau đó, Người dẫn các ông tới gần Bê-ta-ni-a, rồi giơ tay chúc lành cho các ông.H~ 1Phần Thầy, Thầy sẽ gửi cho anh em điều Cha Thầy đã hứa. Còn anh em, hãy ở lại trong thành, cho đến khi nhận được quyền năng từ trời cao ban xuống.D}0Chính anh em là chứng nhân về những điều này.|7/phải nhân danh Người mà rao giảng cho muôn dân, bắt đầu từ Giê-ru-sa-lem, kêu gọi họ sám hối để được ơn tha tội."{=.và Người nói : Có lời Kinh Thánh chép rằng : Đấng Ki-tô phải chịu khổ hình, rồi ngày thứ ba, từ cõi chết sống lại ;Iz -Bấy giờ Người mở trí cho các ông hiểu Kinh Thánhyy,*Rồi Người bảo : Khi còn ở với anh em, Thầy đã từng nói với anh em rằng tất cả những gì sách Luật Mô-sê, các sách Ngôn Sứ và các Thánh Vịnh đã chép về Thầy đều phải được ứng nghiệm.?xy+Người cầm lấy và ăn trước mặt các ông.?wy*Các ông đưa cho Người một khúc cá nướng. v)Các ông còn chưa tin vì mừng quá, và còn đang ngỡ ngàng, thì Người hỏi : Ở đây anh em có gì ăn không ?Bu(Nói xong, Người đưa tay chân ra cho các ông xem.t!'Nhìn chân tay Thầy coi, chính Thầy đây mà ! Cứ rờ xem, ma đâu có xương có thịt như anh em thấy Thầy có đây ?^s5&Nhưng Người nói : Sao lại hoảng hốt ? Sao lòng anh em còn ngờ vực ?Ar}%Các ông kinh hồn bạt vía, tưởng là thấy ma.{qo$*Các ông còn đang nói, thì chính Đức Giê-su đứng giữa các ông và bảo : Bình an cho anh em !p5#Còn hai ông thì thuật lại những gì đã xảy ra dọc đường và việc mình đã nhận ra Chúa thế nào khi Người bẻ bánh.xoi"Những người này bảo hai ông : Chúa trỗi dậy thật rồi, và đã hiện ra với ông Si-môn.n-!Ngay lúc ấy, họ đứng dậy, quay trở lại Giê-ru-sa-lem, gặp Nhóm Mười Một và các bạn hữu đang tụ họp tại đó./mW Họ mới bảo nhau : Dọc đường, khi Người nói chuyện và giải thích Kinh Thánh cho chúng ta, lòng chúng ta đã chẳng bừng cháy lên sao ?dlAMắt họ liền mở ra và họ nhận ra Người, nhưng Người lại biến mất.wkgKhi đồng bàn với họ, Người cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, và bẻ ra trao cho họ.?jwHọ nài ép Người rằng : Mời ông ở lại với chúng tôi, vì trời đã xế chiều, và ngày sắp tàn. Bấy giờ Người mới vào và ở lại với họ.kiOKhi gần tới làng họ muốn đến, Đức Giê-su làm như còn phải đi xa hơn nữa.8hiRồi bắt đầu từ ông Mô-sê và tất cả các ngôn sứ, Người giải thích cho hai ông những gì liên quan đến Người trong tất cả Sách Thánh.g Nào Đấng Ki-tô lại chẳng phải chịu khổ hình như thế, rồi mới vào trong vinh quang của Người sao ?+fOBấy giờ Đức Giê-su nói với hai ông rằng : Các anh chẳng hiểu gì cả ! Lòng trí các anh thật là chậm tin vào lời các ngôn sứ !e5Vài người trong nhóm chúng tôi đã ra mộ, và thấy sự việc y như các bà ấy nói ; còn chính Người thì họ không thấy. dkhông thấy xác Người đâu cả, về còn nói là đã thấy thiên thần hiện ra bảo rằng Người vẫn sống.c/Thật ra, cũng có mấy người đàn bà trong nhóm chúng tôi đã làm chúng tôi kinh ngạc. Các bà ấy ra mộ hồi sáng sớm,KbPhần chúng tôi, trước đây vẫn hy vọng rằng chính Người là Đấng sẽ cứu chuộc Ít-ra-en. Hơn nữa, những việc ấy xảy ra đến nay là ngày thứ ba rồi.0aYThế mà các thượng tế và thủ lãnh của chúng ta đã nộp Người để Người bị án tử hình, và đã đóng đinh Người vào thập giá.f`EĐức Giê-su hỏi : Chuyện gì vậy ? Họ thưa : Chuyện ông Giê-su Na-da-rét. Người là một ngôn sứ đầy uy thế trong việc làm cũng như lời nói trước mặt Thiên Chúa và toàn dân.`_9Một trong hai người tên là Cơ-lê-ô-pát trả lời : Chắc ông là người duy nhất trú ngụ tại Giê-ru-sa-lem mà không hay biết những chuyện đã xảy ra trong thành mấy bữa nay.^#Người hỏi họ : Các anh vừa đi vừa trao đổi với nhau về chuyện gì vậy ? Họ dừng lại, vẻ mặt buồn rầu.M]Nhưng mắt họ còn bị ngăn cản, không nhận ra Người.\wĐang lúc họ trò chuyện và bàn tán, thì chính Đức Giê-su tiến đến gần và cùng đi với họ.[[/Họ trò chuyện với nhau về tất cả những sự việc mới xảy ra.+ZO *Cũng ngày hôm ấy, có hai người trong nhóm môn đệ đi đến một làng kia tên là Em-mau, cách Giê-ru-sa-lem chừng mười một cây số.fYE Dầu vậy, ông Phê-rô cũng đứng lên chạy ra mộ. Nhưng khi cúi nhìn, ông thấy chỉ còn có những khăn liệm thôi. Ông trở về nhà, rất đỗi ngạc nhiên về sự việc đã xảy ra.IX  Nhưng các ông cho là chuyện vớ vẩn, nên chẳng tin.NW Mấy bà nói đây là bà Ma-ri-a Mác-đa-la, bà Gio-an-na, và bà Ma-ri-a, mẹ ông Gia-cô-bê. Các bà khác cùng đi với mấy bà này cũng nói với các Tông Đồ như vậy.V Khi từ mộ trở về, các bà kể cho Nhóm Mười Một và mọi người khác biết tất cả những sự việc ấy.TU!Bấy giờ các bà nhớ lại những điều Đức Giê-su đã nói.T'là Con Người phải bị nộp vào tay phường tội lỗi, và bị đóng đinh vào thập giá, rồi ngày thứ ba sống lại. S9Người không còn đây nữa, nhưng đã trỗi dậy rồi. Hãy nhớ lại điều Người đã nói với các bà hồi còn ở Ga-li-lê,!R;Đang lúc các bà sợ hãi, cúi gầm xuống đất, thì hai người kia nói : Sao các bà lại tìm Người Sống ở giữa kẻ chết ?vQeHọ còn đang phân vân, thì bỗng có hai người đàn ông y phục sáng chói, đứng bên họ.XP)Nhưng khi bước vào, họ không thấy thi hài Chúa Giê-su đâu cả.:OoHọ thấy tảng đá đã lăn ra khỏi mộ.N *Ngày thứ nhất trong tuần, vừa tảng sáng, các bà đi ra mộ, mang theo dầu thơm đã chuẩn bị sẵn. M 8Rồi các bà về nhà, chuẩn bị dầu và thuốc thơm. Nhưng ngày sa-bát, các bà nghỉ lễ như Luật truyền.ML7Cùng đi với ông Giô-xếp, có những người phụ nữ đã theo Đức Giê-su từ Ga-li-lê. Các bà để ý nhìn ngôi mộ và xem xác Người được đặt như thế nào.LK6Hôm ấy là áp lễ, và ngày sa-bát bắt đầu ló rạng.5Jc5Ông hạ xác Người xuống, lấy tấm vải gai mà liệm, rồi đặt Người vào ngôi mộ đục sẵn trong núi đá, nơi chưa chôn cất ai bao giờ.WI'4Ông đến gặp tổng trấn Phi-la-tô để xin thi hài Đức Giê-su.rH]3Ông đã không tán thành quyết định và hành động của Thượng Hội Đồng. Ông là người thành A-ri-ma-thê, một thành của người Do-thái, và cũng là người vẫn mong chờ Nước Thiên Chúa.G!2Khi ấy có một người tên là Giô-xếp, thành viên của Thượng Hội Đồng, một người lương thiện, công chính.KF1Đứng đàng xa, có tất cả những người quen biết Đức Giê-su cũng như những phụ nữ đã theo Người từ Ga-li-lê ; các bà đã chứng kiến những việc ấy.E0Toàn thể dân chúng đã kéo đến xem cảnh tượng ấy, khi thấy sự việc đã xảy ra, đều đấm ngực trở về.5Dc/Thấy sự việc xảy ra như thế, viên đại đội trưởng cất tiếng tôn vinh Thiên Chúa rằng : Người này đích thực là người công chính !C.Đức Giê-su kêu lớn tiếng : Lạy Cha, con xin phó thác hồn con trong tay Cha. Nói xong, Người tắt thở.qB[-Mặt trời ngưng chiếu sáng. Bức màn trướng trong Đền Thờ bị xé ngay chính giữa. A,Bấy giờ đã gần tới giờ thứ sáu, thế mà bóng tối bao phủ khắp mặt đất, mãi đến giờ thứ chín.@{+Và Người nói với anh ta : Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Đàng.?w*Rồi anh ta thưa với Đức Giê-su : Ông Giê-su ơi, khi ông vào Nước của ông, xin nhớ đến tôi !>)Chúng ta chịu như thế này là đích đáng, vì xứng với việc đã làm. Chứ ông này đâu có làm điều gì trái !=(Nhưng tên kia mắng nó : Mày đang chịu chung một hình phạt, vậy mà cả Thiên Chúa, mày cũng không biết sợ !K<'*Một trong hai tên gian phi bị treo trên thập giá cũng nhục mạ Người : Ông không phải là Đấng Ki-tô sao ? Hãy tự cứu mình đi, và cứu cả chúng tôi với !^;5&Phía trên đầu Người, có bản án viết : Đây là vua người Do-thái.R:%và nói : Nếu ông là vua dân Do-thái thì cứu lấy mình đi !h9I$Lính tráng cũng chế giễu Người. Chúng lại gần, đưa giấm cho Người uống{8o#Dân chúng đứng nhìn, còn các thủ lãnh thì buông lời cười nhạo : Hắn đã cứu người khác, thì cứu lấy mình đi, nếu thật hắn là Đấng Ki-tô của Thiên Chúa, là người được tuyển chọn !?7w"Bấy giờ Đức Giê-su cầu nguyện rằng : Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm. Rồi họ lấy áo của Người chia ra mà bắt thăm.06Y!Khi đến nơi gọi là Đồi Sọ, họ đóng đinh Người vào thập giá, cùng lúc với hai tên gian phi, một tên bên phải, một tên bên trái.Z5- Có hai tên gian phi cũng bị điệu đi hành quyết cùng với Người.m4SVì cây xanh tươi mà người ta còn đối xử như thế, thì cây khô héo sẽ ra sao ?37Bấy giờ người ta sẽ bắt đầu nói với núi non : Đổ xuống chúng tôi đi !, và với gò nổng : Phủ lấp chúng tôi đi !+2OVì này đây sẽ tới những ngày người ta phải nói : Phúc thay đàn bà hiếm hoi, người không sinh không đẻ, kẻ không cho bú mớm !B1}Đức Giê-su quay lại phía các bà mà nói : Hỡi chị em thành Giê-ru-sa-lem, đừng khóc thương tôi làm gì. Có khóc thì khóc cho phận mình và cho con cháu. 0*Dân chúng đi theo Người đông lắm, trong số đó có nhiều phụ nữ vừa đấm ngực vừa than khóc Người.A/{Khi điệu Đức Giê-su đi, họ bắt một người từ miền quê lên, tên là Si-môn, gốc Ky-rê-nê, đặt thập giá lên vai cho ông vác theo sau Đức Giê-su.D.Ông phóng thích người tù họ xin tha, tức là tên bị tống ngục vì tội bạo động và giết người. Còn Đức Giê-su thì ông trao nộp theo ý họ muốn.Q-Ông Phi-la-tô quyết định chấp thuận điều họ yêu cầu.,yNhưng họ cứ la to hơn, nhất định đòi phải đóng đinh Người. Và tiếng la càng thêm dữ dội.Y++Lần thứ ba, ông Phi-la-tô nói với họ : Nhưng ông ấy đã làm điều gì gian ác ? Ta xét thấy ông ấy không có tội gì đáng chết. Vậy ta sẽ cho đánh đòn rồi thả ra.d*ANhưng họ cứ một mực la lớn : Đóng đinh ! Đóng đinh nó vào thập giá !a);Ông Phi-la-tô muốn thả Đức Giê-su, nên lại lên tiếng một lần nữa.(Tên này đã bị tống ngục vì một vụ bạo động đã xảy ra trong thành, và vì tội giết người.k'O*Nhưng tất cả mọi người đều la ó : Giết nó đi, thả Ba-ra-ba cho chúng tôi !h&IVào mỗi dịp lễ lớn, ông Phi-la-tô phải phóng thích cho họ một người tù.7%iVậy ta sẽ cho đánh đòn rồi thả ra.B$}Cả vua Hê-rô-đê cũng vậy, bởi lẽ nhà vua đã cho giải ông ấy lại cho chúng ta. Và các người thấy đó, ông ấy chẳng can tội gì đáng chết cả.l#Qmà nói : Các người nộp người này cho ta, vì cho là tay kích động dân, nhưng ta đã hỏi cung ngay trước mặt các người, mà không thấy người này có tội gì, như các người tố cáo.j"M Bấy giờ ông Phi-la-tô triệu tập các thượng tế, thủ lãnh và dân chúng lại!5 Ngày hôm ấy, vua Hê-rô-đê và tổng trấn Phi-la-tô bắt đầu thân thiện với nhau, chứ trước kia hai bên vẫn hiềm thù.Q  Vua Hê-rô-đê cũng như thị vệ đều khinh dể Người ra mặt nên khoác cho Người một chiếc áo rực rỡ mà chế giễu, rồi cho giải Người lại cho ông Phi-la-tô.W' Các thượng tế và kinh sư đứng đó, tố cáo Người dữ dội._7 Nhà vua hỏi Người nhiều điều, nhưng Người không trả lời gì cả.pYVua Hê-rô-đê thấy Đức Giê-su thì mừng rỡ lắm, vì từ lâu vua muốn được gặp Người bởi đã từng nghe nói về Người. Vả lại, vua cũng mong được xem Người làm một hai phép lạ.:mVà khi biết Người thuộc thẩm quyền vua Hê-rô-đê, ông liền cho áp giải Người đến với nhà vua lúc ấy cũng đang có mặt tại Giê-ru-sa-lem.s_Nghe nói thế, ông Phi-la-tô liền hỏi xem đương sự có phải là người Ga-li-lê không.)KNhưng họ cứ khăng khăng nói : Hắn đã xúi dân nổi loạn, đi giảng dạy khắp vùng Giu-đê, bắt đầu từ Ga-li-lê cho đến đây.~uÔng Phi-la-tô nói với các thượng tế và đám đông : Ta xét thấy người này không có tội gì.zmÔng Phi-la-tô hỏi Người : Ông là Vua dân Do-thái sao ? Người trả lời : Chính ngài nói đó.}sHọ bắt đầu tố cáo Người rằng : Chúng tôi đã phát giác ra tên này sách động dân tộc chúng tôi, và ngăn cản dân chúng nộp thuế cho hoàng đế Xê-da, lại còn xưng mình là Mê-si-a, là Vua nữa. ~~;}}|{{Mzzqz8yxxPwwvuztt9sfrrOqq&poo>5===<<";;%:: 9Y887X66#55A5 4O33q2^110/.}--t,,O+f**))((`'&&9%j%$J#m""`"4!!z >Lek)5`#i%<=: I ( J / _ j92}">= Người Pha-ri-sêu nghe dân chúng bàn tán với nhau về Người như thế, nên họ và các thượng tế sai vệ binh đi bắt Người.0=YTrong dân chúng, có nhiều kẻ đã tin vào Người, họ nói : Khi Đấng Ki-tô đến, liệu Người có làm nhiều dấu lạ hơn ông này chăng ?<{Bấy giờ họ tìm cách bắt Người, nhưng chẳng có ai tra tay bắt, vì giờ của Người chưa đến.};sPhần tôi, tôi biết Người, bởi vì tôi từ nơi Người mà đến, và chính Người đã sai tôi.,:QLúc giảng dạy trong Đền Thờ, Đức Giê-su nói lớn tiếng rằng : Các ông biết tôi ư ? Các ông biết tôi xuất thân từ đâu ư ? Tôi đâu có tự mình mà đến. Đấng đã sai tôi là Đấng chân thật. Các ông, các ông không biết Người.19[Ông ấy, chúng ta biết ông xuất thân từ đâu rồi ; còn Đấng Ki-tô, khi Người đến thì chẳng ai biết Người xuất thân từ đâu cả.)8KKìa, ông ta ăn nói công khai mà họ chẳng bảo gì cả. Phải chăng các nhà hữu trách đã thật sự nhìn nhận ông là Đấng Ki-tô ? 7*Bấy giờ có những người ở Giê-ru-sa-lem nói : Ông này không phải là người họ đang tìm giết đó sao ?g6GCác ông đừng xét đoán theo bề ngoài nữa, nhưng hãy xét đoán cho công minh.p5YVậy nếu người ta làm phép cắt bì cả trong ngày sa-bát để khỏi lỗi Luật Mô-sê, thì sao các ông lại nổi giận với tôi, vì tôi đã chữa lành toàn thân một người trong ngày sa-bát ?p4YÔng Mô-sê đã truyền cho các ông làm phép cắt bì (thật ra, phép ấy đã có từ thời các tổ phụ, chứ không phải từ thời ông Mô-sê), và các ông làm phép cắt bì cả trong ngày sa-bát.w3gĐức Giê-su trả lời : Tôi chỉ làm có một việc, mà tất cả các ông đều ngạc nhiên.Y2+Dân chúng đáp : Ông bị quỷ ám rồi ! Có ai tìm giết ông đâu ?91k*Ông Mô-sê đã chẳng ban Lề Luật cho các ông sao ? Thế mà không một ai trong các ông tuân giữ Lề Luật ! Sao các ông lại tìm cách giết tôi ?Y0+Ai tự mình giảng dạy, thì tìm vinh quang cho chính mình. Còn ai tìm vinh quang cho Đấng đã sai mình, thì là người chân thật, và nơi người ấy không có gì là bất chính./#Ai muốn làm theo ý của Người, thì sẽ biết rằng đạo lý ấy là bởi Thiên Chúa hay do tôi tự mình giảng dạy..}Đức Giê-su trả lời : Đạo lý tôi dạy không phải là của tôi, nhưng là của Đấng đã sai tôi.-!Người Do-thái lấy làm ngạc nhiên. Họ nói : Ông này không học hành gì, mà sao lại thông thạo chữ nghĩa thế !T,!Vào giữa kỳ lễ, Đức Giê-su lên Đền Thờ và giảng dạy.Z+- Nhưng không ai dám công khai nói về Người, vì sợ người Do-thái. *9 Dân chúng bàn tán nhiều về Người. Kẻ thì bảo : Đó là một người tốt. Kẻ thì nói : Không, ông ta mê hoặc dân chúng.d)A Người Do-thái tìm kiếm Người trong dịp lễ và nói : Ông ấy đâu rồi ?( Tuy nhiên, khi anh em Người đã lên dự lễ, thì chính Người cũng lên, nhưng không công khai và hầu như bí mật.?'y Nói thế rồi, Người ở lại miền Ga-li-lê.&}Các anh cứ lên dự lễ đi ; còn tôi, tôi không lên dự lễ này, vì thời của tôi chưa chín muồi.%Thế gian không thể ghét các anh, nhưng tôi thì nó ghét, vì tôi làm chứng rằng các việc nó làm thì xấu xa.$Đức Giê-su nói với họ : Thời của tôi chưa đến, nhưng thời của các anh lúc nào cũng thuận tiện.@#{Thật thế, anh em Người không tin vào Người.("Ivì không ai muốn nổi danh mà lại hoạt động âm thầm cả. Nếu ông làm những việc ấy, thì hãy tỏ mình ra cho thiên hạ biết.:!manh em Đức Giê-su nói với Người : Ông bỏ đây mà sang miền Giu-đê đi, để cả môn đệ của ông cũng được nhìn thấy những việc ông làm,8 kLễ Lều của người Do-thái gần tới,A }*Sau đó, Đức Giê-su thường đi lại trong miền Ga-li-lê ; thật vậy, Người không muốn đi lại trong miền Giu-đê, vì người Do-thái tìm giết Người.%CGNgười muốn nói về Giu-đa, con ông Si-môn Ít-ca-ri-ốt ; thật thế, chính y, một môn đệ trong Nhóm Mười Hai, sẽ nộp Người.3FĐức Giê-su đáp : Chẳng phải Thầy đã chọn anh em là Nhóm Mười Hai sao ? Thế mà một người trong anh em lại là quỷ !~uEPhần chúng con, chúng con đã tin và nhận biết rằng chính Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa.6eDÔng Si-môn Phê-rô liền đáp : Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai ? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời.r]CVậy Đức Giê-su hỏi Nhóm Mười Hai : Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao ?[/BTừ lúc đó, nhiều môn đệ rút lui, không còn đi theo Người nữa.'ANgười nói tiếp : Vì thế, Thầy đã bảo anh em : không ai đến với Thầy được, nếu Chúa Cha không ban ơn ấy cho.6e@Nhưng trong anh em có những kẻ không tin. Quả thật, ngay từ đầu, Đức Giê-su đã biết những kẻ nào không tin, và kẻ nào sẽ nộp Người.)?Thần khí mới làm cho sống, chứ xác thịt chẳng có ích gì. Lời Thầy nói với anh em là thần khí và là sự sống.[/>Vậy nếu anh em thấy Con Người lên nơi đã ở trước kia thì sao ?^5=Nhưng Đức Giê-su tự mình biết được là các môn đệ đang xầm xì về vấn đề ấy, Người bảo các ông : Điều đó, anh em lấy làm chướng, không chấp nhận được ư ?ykeQuả thật, Chúa Cha không xét xử một ai, nhưng đã ban cho người Con mọi quyền xét xử,='Chúa Cha làm cho kẻ chết trỗi dậy và ban sự sống cho họ thế nào, thì người Con cũng ban sự sống cho ai tuỳ ý.i<KQuả thật, Chúa Cha yêu người Con và cho người Con thấy mọi điều mình làm, lại sẽ còn cho người Con thấy những việc lớn lao hơn nữa, khiến chính các ông cũng phải kinh ngạc.';G*Đức Giê-su lên tiếng nói với họ rằng : Thật, tôi bảo thật các ông : người Con không thể tự mình làm bất cứ điều gì, ngoại trừ điều Người thấy Chúa Cha làm ; vì điều gì Chúa Cha làm, thì người Con cũng làm như vậy.{:oBởi vậy, người Do-thái lại càng tìm cách giết Đức Giê-su, vì không những Người phá luật sa-bát, lại còn nói Thiên Chúa là Cha của mình, và như thế là tự coi mình ngang hàng với Thiên Chúa.v9eNhưng Đức Giê-su đáp lại : Cho đến nay, Cha tôi vẫn làm việc, thì tôi cũng làm việc.q8[Do đó, người Do-thái chống đối Đức Giê-su, vì Người hay chữa bệnh ngày sa-bát.n7UAnh ta đi nói với người Do-thái : Đức Giê-su là người đã chữa anh khỏi bệnh.A6{Sau đó, Đức Giê-su gặp người ấy trong Đền Thờ và nói : Này, anh đã được khỏi bệnh. Đừng phạm tội nữa, kẻo lại phải khốn hơn trước !5) Nhưng người đã được khỏi bệnh không biết là ai. Quả thế, Đức Giê-su đã lánh đi, vì có đám đông ở đấy.Q4 Họ hỏi anh : Ai là người đã bảo anh : Vác chõng mà đi ?|3q Nhưng anh đáp : Chính người chữa tôi khỏi bệnh đã nói với tôi : Anh hãy vác chõng mà đi !2 Người Do-thái mới nói với kẻ được khỏi bệnh : Hôm nay là ngày sa-bát, anh không được phép vác chõng !w1g Người ấy liền được khỏi bệnh, vác chõng và đi được. Hôm đó lại là ngày sa-bát.M0Đức Giê-su bảo : Anh hãy trỗi dậy, vác chõng mà đi !C/Bệnh nhân đáp : Thưa Ngài, khi nước khuấy lên, không có người đem tôi xuống hồ. Lúc tôi tới đó, thì đã có người khác xuống trước mất rồi !.7Đức Giê-su thấy anh ta nằm đấy và biết anh sống trong tình trạng đó đã lâu, thì nói : Anh có muốn khỏi bệnh không ?J- Ở đó, có một người đau ốm đã ba mươi tám năm.F,vì thỉnh thoảng có thiên thần Chúa xuống hồ khuấy nước lên ; khi nước khuấy lên, ai xuống trước, thì dù mắc bệnh gì đi nữa, cũng được khỏi).+wNhiều người đau ốm, đui mù, què quặt, bất toại nằm la liệt ở đó, (chờ cho nước động,*Tại Giê-ru-sa-lem, gần Cửa Chiên, có một hồ nước, tiếng Híp-ri gọi là Bết-da-tha. Hồ này có năm hành lang.a) =*Sau đó, nhân dịp lễ của người Do-thái, Đức Giê-su lên Giê-ru-sa-lem.|(q6Đó là dấu lạ thứ hai Đức Giê-su đã làm, khi Người từ miền Giu-đê đến miền Ga-li-lê.')5Người cha nhận ra là vào đúng giờ đó, Đức Giê-su đã nói với mình : Con ông sống, nên ông và cả nhà đều tin.&-4Ông hỏi họ con ông đã bắt đầu khá hơn vào giờ nào. Họ đáp : Hôm qua, vào lúc một giờ trưa thì cậu hết sốt.j%M3Ông còn đang đi xuống, thì gia nhân đã đón gặp và nói là con ông sống rồi.$2Đức Giê-su bảo : Ông cứ về đi, con ông sống. Ông tin vào lời Đức Giê-su nói với mình, và ra về.b#=1Viên sĩ quan nói : Thưa Ngài, xin Ngài xuống cho, kẻo cháu nó chết mất ! " 0Đức Giê-su nói với ông : Các ông mà không thấy dấu lạ điềm thiêng thì các ông sẽ chẳng tin đâu !!#/Khi nghe tin Đức Giê-su từ Giu-đê đến Ga-li-lê, ông tới gặp và xin Người xuống chữa con ông vì nó sắp chết.u c.*Vậy Đức Giê-su trở lại Ca-na miền Ga-li-lê, là nơi Người đã làm cho nước hoá thành rượu. Bấy giờ có một sĩ quan cận vệ của nhà vua có đứa con trai đang bị bệnh tại Ca-phác-na-um.ve-Khi Người đến Ga-li-lê, dân chúng trong miền đón tiếp Người, vì đã được chứng kiến tất cả những gì Người làm tại Giê-ru-sa-lem trong dịp lễ, bởi lẽ chính họ cũng đã đi dự lễ.pY,Chính Người đã quả quyết : ngôn sứ không được tôn trọng tại quê hương mình.E+Sau hai ngày, Đức Giê-su bỏ nơi đó đi Ga-li-lê.Y+*Họ bảo người phụ nữ : Không còn phải vì lời chị kể mà chúng tôi tin. Quả thật, chính chúng tôi đã nghe và biết rằng Người thật là Đấng cứu độ trần gian.Q)Số người tin vì lời Đức Giê-su nói còn đông hơn nữa. (Vậy, khi đến gặp Người, dân Sa-ma-ri xin Người ở lại với họ, và Người đã ở lại đó hai ngày.;o'Có nhiều người Sa-ma-ri trong thành đó đã tin vào Đức Giê-su, vì lời người phụ nữ làm chứng : ông ấy nói với tôi mọi việc tôi đã làm.`9&Thầy sai anh em đi gặt những gì chính anh em đã không phải vất vả làm ra. Người khác đã làm lụng vất vả ; còn anh em, anh em được vào hưởng kết quả công lao của họ.^5%Thật vậy, câu tục ngữ kẻ này gieo, người kia gặt quả là đúng !2]$Ai gặt thì lãnh tiền công và thu hoa lợi để được sống muôn đời, và như thế, cả người gieo lẫn kẻ gặt đều hớn hở vui mừng.S#Nào anh em chẳng nói : Còn bốn tháng nữa mới đến mùa gặt ? Nhưng này, Thầy bảo anh em : Ngước mắt lên mà xem, đồng lúa đã chín vàng đang chờ ngày gặt hái !/W"Đức Giê-su nói với các ông : Lương thực của Thầy là thi hành ý muốn của Đấng đã sai Thầy, và hoàn tất công trình của Người.iK!Các môn đệ mới hỏi nhau : Đã có ai mang thức ăn đến cho Thầy rồi chăng ?r] Người nói với các ông : Thầy phải dùng một thứ lương thực mà anh em không biết.nUTrong khi đó, các môn đệ thưa với Người rằng : Ráp-bi, xin mời Thầy dùng bữa.9mHọ ra khỏi thành và đến gặp Người.-Đến mà xem : có một người đã nói với tôi tất cả những gì tôi đã làm. Ông ấy không phải là Đấng Ki-tô sao ?_7Người phụ nữ để vò nước lại, vào thành và nói với người ta :m SVừa lúc đó, các môn đệ trở về. Các ông ngạc nhiên vì thấy Người nói chuyện với một phụ nữ. Tuy thế, không ai dám hỏi : Thầy cần gì vậy ? Hoặc Thầy nói gì với chị ấy ?d AĐức Giê-su nói : Đấng ấy chính là tôi, người đang nói với chị đây.2 ]Người phụ nữ thưa : Tôi biết Đấng Mê-si-a, gọi là Đức Ki-tô, sẽ đến. Khi Người đến, Người sẽ loan báo cho chúng tôi mọi sự. Thiên Chúa là thần khí, và những kẻ thờ phượng Người phải thờ phượng trong thần khí và sự thật.  Nhưng giờ đã đến –và chính là lúc này đây– giờ những người thờ phượng đích thực sẽ thờ phượng Chúa Cha trong thần khí và sự thật, vì Chúa Cha tìm kiếm những ai thờ phượng Người như thế.+OCác người thờ Đấng các người không biết ; còn chúng tôi thờ Đấng chúng tôi biết, vì ơn cứu độ phát xuất từ dân Do-thái.4aĐức Giê-su phán : Này chị, hãy tin tôi : đã đến giờ các người sẽ thờ phượng Chúa Cha, không phải trên núi này hay tại Giê-ru-sa-lem.9kCha ông chúng tôi đã thờ phượng Thiên Chúa trên núi này ; còn các ông lại bảo : Giê-ru-sa-lem mới chính là nơi phải thờ phượng Thiên Chúa.oWNgười phụ nữ nói với Người : Thưa ông, tôi thấy ông thật là một ngôn sứ...+vì chị đã năm đời chồng rồi, và người hiện đang sống với chị không phải là chồng chị. Chị đã nói đúng.Người phụ nữ đáp : Tôi không có chồng. Đức Giê-su bảo : Chị nói : Tôi không có chồng là phải,^5Người bảo chị ấy : Chị hãy gọi chồng chị, rồi trở lại đây.0YNgười phụ nữ nói với Đức Giê-su : Thưa ông, xin ông cho tôi thứ nước ấy, để tôi hết khát và khỏi phải đến đây lấy nước.NCòn ai uống nước tôi cho, sẽ không bao giờ khát nữa. Và nước tôi cho sẽ trở thành nơi người ấy một mạch nước vọt lên, đem lại sự sống đời đời.P Đức Giê-su trả lời : Ai uống nước này, sẽ lại khát.h~I Chẳng lẽ ông lớn hơn tổ phụ chúng tôi là Gia-cóp, người đã cho chúng tôi giếng này ? Chính Người đã uống nước giếng này, cả con cháu và đàn gia súc của Người cũng vậy.}  Chị ấy nói : Thưa ông, ông không có gầu, mà giếng lại sâu. Vậy ông lấy đâu ra nước hằng sống ?u|c Đức Giê-su trả lời : Nếu chị nhận ra ân huệ Thiên Chúa ban, và ai là người nói với chị : Cho tôi chút nước uống, thì hẳn chị đã xin, và người ấy đã ban cho chị nước hằng sống.r{] Người phụ nữ Sa-ma-ri liền nói : Ông là người Do-thái, mà lại xin tôi, một phụ nữ Sa-ma-ri, cho ông nước uống sao ? Quả thế, người Do-thái không được giao thiệp với người Sa-ma-ri.Tz!Lúc đó, các môn đệ của Người đã vào thành mua thức ăn.y-Có một người phụ nữ Sa-ma-ri đến lấy nước. Đức Giê-su nói với người ấy : Chị cho tôi xin chút nước uống !2x]Ở đấy, có giếng của ông Gia-cóp. Người đi đường mỏi mệt, nên ngồi ngay xuống bờ giếng. Lúc đó vào khoảng mười hai giờ trưa. wVậy, Người đến một thành xứ Sa-ma-ri, tên là Xy-kha, gần thửa đất ông Gia-cóp đã cho con là ông Giu-se.5veDo đó, Người phải băng qua Sa-ma-ri.]u3Biết thế, Đức Giê-su bỏ miền Giu-đê mà trở lại miền Ga-li-lê.wtg(Thật ra, không phải chính Đức Giê-su làm phép rửa, nhưng là các môn đệ của Người).}s u*Nhóm Pha-ri-sêu nghe tin Đức Giê-su thâu nạp và làm phép rửa cho nhiều môn đệ hơn ông Gio-an.jrM$Ai tin vào người Con thì được sự sống đời đời ; còn kẻ nào không chịu tin vào người Con thì không được sự sống, nhưng cơn thịnh nộ của Thiên Chúa đè nặng trên kẻ ấy.[q/#Chúa Cha yêu thương người Con và đã giao mọi sự trong tay Người.-pS"Quả vậy, Đấng được Thiên Chúa sai đi, thì nói những lời của Thiên Chúa, vì Thiên Chúa ban Thần Khí cho Người vô ngần vô hạn.ioK!Ai nhận lời chứng của Người, thì xác nhận Thiên Chúa là Đấng chân thật.n Người làm chứng về những gì Người đã thấy đã nghe, nhưng chẳng ai nhận lời chứng của Người.emCĐấng từ trên cao mà đến thì ở trên mọi người ; kẻ từ đất mà ra thì thuộc về đất và nói những chuyện dưới đất. Đấng từ trời mà đến thì ở trên mọi người ;KlNgười phải nổi bật lên, còn thầy phải lu mờ đi. h~~}d|{{zzycyxx ww#vv:uu tLtssJrrqvpp'oo nmllYkBjjii,hYgff2ejddcbaa``_^^q]]s\\9[jZYXX8VVrUU5TTSSRQZP|ONN~MM{ML|KJJJI1H{GG>FbFEE/D_C7BBAR@??>== <;; :p998876663554r322211 00 //.m--,,J++*))7((''9&R%%/$$.##r#'"u! :i,XAK?9 ;HDCq k   k7m$~#l;{@y 0Nếu chúng ta cứ để ông ấy tiếp tục, mọi người sẽ tin vào ông ấy, rồi người Rô-ma sẽ đến phá huỷ cả nơi thánh của ta lẫn dân tộc ta.;o /Vậy các thượng tế và các người Pha-ri-sêu triệu tập Thượng Hội Đồng và nói : Chúng ta phải làm gì đây ? Người này làm nhiều dấu lạ.w .Nhưng lại có những người đi gặp nhóm Pha-ri-sêu và kể cho họ những gì Đức Giê-su đã làm.)K -*Trong số những người Do-thái đến thăm cô Ma-ri-a và được chứng kiến việc Đức Giê-su làm, có nhiều kẻ đã tin vào Người.2 ] ,Người chết liền ra, chân tay còn quấn vải, và mặt còn phủ khăn. Đức Giê-su bảo : Cởi khăn và vải cho anh ấy, rồi để anh ấy đi.W ' +Nói xong, Người kêu lớn tiếng : Anh La-da-rô, hãy ra khỏi mồ !! ; *Phần con, con biết Cha hằng nhậm lời con, nhưng vì dân chúng đứng quanh đây, nên con đã nói để họ tin là Cha đã sai con. 5 )Rồi người ta đem phiến đá đi. Đức Giê-su ngước mắt lên và nói : Lạy Cha, con cảm tạ Cha, vì Cha đã nhậm lời con.! ; (Đức Giê-su bảo : Nào Thầy đã chẳng nói với chị rằng nếu chị tin, chị sẽ được thấy vinh quang của Thiên Chúa sao ?E 'Đức Giê-su nói : Đem phiến đá này đi. Cô Mác-ta là chị người chết liền nói : Thưa Thầy, nặng mùi rồi, vì em con ở trong mồ đã được bốn ngày.# &Đức Giê-su lại thổn thức trong lòng. Người đi tới mộ. Ngôi mộ đó là một cái hang có phiến đá đậy lại.# %Có vài người trong nhóm họ nói : Ông ta đã mở mắt cho người mù, lại không thể làm cho anh ấy khỏi chết ư ?a; $Người Do-thái mới nói : Kìa xem ! Ông ta thương anh La-da-rô biết mấy !%E #Đức Giê-su liền khóc. "Người hỏi : Các người để xác anh ấy ở đâu ? Họ trả lời : Thưa Thầy, mời Thầy đến mà xem. !Thấy cô khóc, và những người Do-thái đi với cô cũng khóc, Đức Giê-su thổn thức trong lòng và xao xuyến.?w Khi đến gần Đức Giê-su, cô Ma-ri-a vừa thấy Người, liền phủ phục dưới chân và nói : Thưa Thầy, nếu có Thầy ở đây, em con đã không chết.?w Những người Do-thái đang ở trong nhà với cô Ma-ri-a để chia buồn, thấy cô vội vã đứng dậy đi ra, liền đi theo, tưởng rằng cô ra mộ khóc em.oW Lúc đó, Người chưa vào làng, nhưng vẫn còn ở chỗ cô Mác-ta đã ra đón Người.U~# Nghe vậy, cô Ma-ri-a vội đứng lên và đến với Đức Giê-su.q}[ Nói xong, cô đi gọi em là Ma-ri-a, và nói nhỏ : Thầy đến rồi, Thầy gọi em đấy ! | Cô Mác-ta đáp : Thưa Thầy, có. Con vẫn tin Thầy là Đức Ki-tô, Con Thiên Chúa, Đấng phải đến thế gian.j{M Ai sống và tin vào Thầy, sẽ không bao giờ phải chết. Chị có tin thế không ?&zE Đức Giê-su liền phán : Chính Thầy là sự sống lại và là sự sống. Ai tin vào Thầy, thì dù đã chết, cũng sẽ được sống.vye Cô Mác-ta thưa : Con biết em con sẽ sống lại, khi kẻ chết sống lại trong ngày sau hết.;xq Đức Giê-su nói : Em chị sẽ sống lại !w} Nhưng bây giờ con biết : Bất cứ điều gì Thầy xin cùng Thiên Chúa, Người cũng sẽ ban cho Thầy.vve Cô Mác-ta nói với Đức Giê-su : Thưa Thầy, nếu có Thầy ở đây, em con đã không chết.uy Vừa được tin Đức Giê-su đến, cô Mác-ta liền ra đón Người. Còn cô Ma-ri-a thì ngồi ở nhà.{to Nhiều người Do-thái đến chia buồn với hai cô Mác-ta và Ma-ri-a, vì em các cô mới qua đời.Fs Bê-ta-ni-a cách Giê-ru-sa-lem không đầy ba cây số.prY Khi đến nơi, Đức Giê-su thấy anh La-da-rô đã chôn trong mồ được bốn ngày rồi.q5 Ông Tô-ma, gọi là Đi-đy-mô, nói với các bạn đồng môn : Cả chúng ta nữa, chúng ta cũng đi để cùng chết với Thầy ! p Thầy mừng cho anh em, vì Thầy đã không có mặt ở đó, để anh em tin. Thôi, nào chúng ta đến với anh ấy.Fo Bấy giờ Người mới nói rõ : La-da-rô đã chết.n{ Đức Giê-su nói về cái chết của anh La-da-rô, còn họ tưởng Người nói về giấc ngủ thường.~mu Các môn đệ nói với Người : Thưa Thầy, nếu anh ấy yên giấc được, anh ấy sẽ khoẻ lại.'lG Nói những lời này xong, Người bảo họ : La-da-rô, bạn của chúng ta, đang yên giấc ; tuy vậy, Thầy đi đánh thức anh ấy đây.Wk' Còn ai đi ban đêm, thì vấp ngã vì không có ánh sáng nơi mình !&jE Đức Giê-su trả lời : Ban ngày chẳng có mười hai giờ đó sao ? Ai đi ban ngày thì không vấp ngã, vì thấy ánh sáng mặt trời.i Các môn đệ nói : Thưa Thầy, mới đây người Do-thái tìm cách ném đá Thầy, mà Thầy lại còn đến đó sao ?rh] Rồi sau đó, Người nói với các môn đệ : Nào chúng ta cùng trở lại miền Giu-đê !g Tuy nhiên, sau khi được tin anh La-da-rô lâm bệnh, Người còn lưu lại thêm hai ngày tại nơi đang ở.ifK Đức Giê-su quý mến cô Mác-ta, cùng hai người em là cô Ma-ri-a và anh La-da-rô.Ve% Nghe vậy, Đức Giê-su bảo : Bệnh này không đến nỗi chết đâu, nhưng là dịp để bày tỏ vinh quang của Thiên Chúa : qua cơn bệnh này, Con Thiên Chúa được tôn vinh.d Hai cô cho người đến nói với Đức Giê-su : Thưa Thầy, người Thầy thương mến đang bị đau nặng.,cQ Cô Ma-ri-a là người sau này sẽ xức dầu thơm cho Chúa, và lấy tóc lau chân Người. Anh La-da-rô, người bị đau nặng, là em của cô. b  *Có một người bị đau nặng, tên là La-da-rô, quê ở Bê-ta-ni-a, làng của hai chị em cô Mác-ta và Ma-ri-a.Aa} *Ở đó, nhiều người đã tin vào Đức Giê-su.H`  )Nhiều người đến gặp Đức Giê-su. Họ bảo nhau : Ông Gio-an đã không làm một dấu lạ nào cả, nhưng mọi điều ông ấy nói về người này đều đúng._5 (Đức Giê-su lại ra đi, sang bên kia sông Gio-đan, đến chỗ trước kia ông Gio-an đã làm phép rửa, và Người ở lại đó.h^I 'Bấy giờ họ lại tìm cách bắt Người, nhưng Người đã thoát khỏi tay họ.{]o &Còn nếu tôi làm các việc đó, thì dù các ông không tin tôi, ít ra cũng hãy tin các việc đó. Như vậy, các ông sẽ biết và ngày càng biết thêm rằng : Chúa Cha ở trong tôi và tôi ở trong Chúa Cha.]\3 %Nếu tôi không làm các việc của Cha tôi, thì các ông đừng tin tôi.L[ $thì tôi là người Chúa Cha đã thánh hiến và sai đến thế gian, làm sao các ông lại bảo tôi : Ông nói phạm thượng ! vì tôi đã nói : Tôi là Con Thiên Chúa ?%ZC #Nếu Lề Luật gọi những kẻ được Thiên Chúa ngỏ lời là những bậc thần thánh, mà lời Kinh Thánh không thể bị huỷ bỏ,)YK "Đức Giê-su bảo họ : Trong Lề Luật các ông, đã chẳng có chép lời này sao : Ta đã phán : các ngươi là những bậc thần thánh ?^X5 !Người Do-thái đáp : Chúng tôi ném đá ông, không phải vì một việc tốt đẹp, nhưng vì một lời nói phạm thượng : ông là người phàm mà lại tự cho mình là Thiên Chúa.-WS Người bảo họ : Tôi đã cho các ông thấy nhiều việc tốt đẹp Chúa Cha đã giao cho tôi làm ; vì việc nào mà các ông ném đá tôi ?GV Người Do-thái lại lấy đá để ném Đức Giê-su.&UG Tôi và Chúa Cha là một. T Cha tôi, Đấng đã ban chúng cho tôi, thì lớn hơn tất cả, và không ai cướp được chúng khỏi tay Chúa Cha.S/ Tôi ban cho chúng sự sống đời đời ; không bao giờ chúng phải diệt vong và không ai cướp được chúng khỏi tay tôi.]R3 Chiên của tôi thì nghe tiếng tôi ; tôi biết chúng và chúng theo tôi.bQ= Nhưng các ông không tin, vì các ông không thuộc về đoàn chiên của tôi.8Pi Đức Giê-su đáp : Tôi đã nói với các ông rồi mà các ông không tin. Những việc tôi làm nhân danh Cha tôi, những việc đó làm chứng cho tôi.bO= Người Do-thái vây quanh Đức Giê-su và nói : Ông còn để lòng trí chúng tôi phải thắc mắc cho đến bao giờ ? Nếu ông là Đấng Ki-tô, thì xin nói công khai cho chúng tôi biết.^N5 Đức Giê-su đi đi lại lại trong Đền Thờ, tại hành lang Sa-lô-môn.|Mq Khi ấy, ở Giê-ru-sa-lem, người ta đang mừng lễ Cung Hiến Đền Thờ. Bấy giờ là mùa đông.L! Kẻ khác bảo : Người bị quỷ ám đâu có nói được như vậy ! Quỷ có thể mở mắt cho người mù được sao ?Kw Nhiều người trong nhóm họ nói : Ông ấy bị quỷ ám và điên khùng rồi ! Nghe ông ấy làm gì ?HJ  Người Do-thái lại chia rẽ nhau vì những lời đó.I Mạng sống của tôi, không ai lấy đi được, nhưng chính tôi tự ý hy sinh mạng sống mình. Tôi có quyền hy sinh và có quyền lấy lại mạng sống ấy. Đó là mệnh lệnh của Cha tôi mà tôi đã nhận được.oHW Sở dĩ Chúa Cha yêu mến tôi, là vì tôi hy sinh mạng sống mình để rồi lấy lại.GG Tôi còn có những chiên khác không thuộc ràn này. Tôi cũng phải đưa chúng về. Chúng sẽ nghe tiếng tôi. Và sẽ chỉ có một đoàn chiên và một mục tử.xFi như Chúa Cha biết tôi, và tôi biết Chúa Cha, và tôi hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên.sE_ Tôi chính là Mục Tử nhân lành. Tôi biết chiên của tôi, và chiên của tôi biết tôi,OD vì anh ta là kẻ làm thuê, và không thiết gì đến chiên.YC+ Người làm thuê, vì không phải là mục tử, và vì chiên không thuộc về anh, nên khi thấy sói đến, anh bỏ chiên mà chạy. Sói vồ lấy chiên và làm cho chiên tán loạn,wBg Tôi chính là Mục Tử nhân lành. Mục Tử nhân lành hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên."A= Kẻ trộm chỉ đến để ăn trộm, giết hại và phá huỷ. Phần tôi, tôi đến để cho chiên được sống và sống dồi dào.@ Tôi là cửa. Ai qua tôi mà vào thì sẽ được cứu. Người ấy sẽ ra vào và gặp được đồng cỏ.j?M Mọi kẻ đến trước tôi đều là trộm cướp ; nhưng chiên đã không nghe họ.u>c Vậy, Đức Giê-su lại nói : Thật, tôi bảo thật các ông : Tôi là cửa cho chiên ra vào.=y Đức Giê-su kể cho họ nghe dụ ngôn đó. Nhưng họ không hiểu những điều Người nói với họ.<} Chúng sẽ không theo người lạ, nhưng sẽ chạy trốn, vì chúng không nhận biết tiếng người lạ.;y Khi đã cho chiên ra hết, anh ta đi trước và chiên đi theo sau, vì chúng nhận biết tiếng của anh. :  Người giữ cửa mở cho anh ta vào, và chiên nghe tiếng của anh ; anh gọi tên từng con, rồi dẫn chúng ra.G9 Còn ai đi qua cửa mà vào, người ấy là mục tử.28 _ * Thật, tôi bảo thật các ông : Ai không đi qua cửa mà vào ràn chiên, nhưng trèo qua lối khác mà vào, người ấy là kẻ trộm, kẻ cướp.G7 )Đức Giê-su bảo họ : Nếu các ông đui mù, thì các ông đã chẳng có tội. Nhưng giờ đây các ông nói rằng : Chúng tôi thấy, nên tội các ông vẫn còn !67 (Những người Pha-ri-sêu đang ở đó với Đức Giê-su nghe vậy, liền lên tiếng : Thế ra cả chúng tôi cũng đui mù hay sao ?25] 'Đức Giê-su nói : Tôi đến thế gian này chính là để xét xử : cho người không xem thấy được thấy, và kẻ xem thấy lại nên đui mù !b4= &Anh nói : Thưa Ngài, tôi tin. Rồi anh sấp mình xuống trước mặt Người.l3Q %Đức Giê-su trả lời : Anh đã thấy Người. Chính Người đang nói với anh đây.G2 $Anh đáp : Thưa Ngài, Đấng ấy là ai để tôi tin ? 1 #Đức Giê-su nghe nói họ đã trục xuất anh. Khi gặp lại anh, Người hỏi : Anh có tin vào Con Người không ?0- "Họ đối lại : Mày sinh ra tội lỗi ngập đầu, thế mà mày lại muốn làm thầy chúng ta ư ? Rồi họ trục xuất anh.v/e !Nếu không phải là người bởi Thiên Chúa mà đến, thì ông ta đã chẳng làm được gì.e.C Xưa nay chưa hề nghe nói có ai đã mở mắt cho người mù từ lúc mới sinh.?-w Chúng ta biết : Thiên Chúa không nhậm lời những kẻ tội lỗi ; còn ai kính sợ Thiên Chúa và làm theo ý của Người, thì Người nhậm lời kẻ ấy.&,E Anh đáp : Kể cũng lạ thật ! Các ông không biết ông ấy bởi đâu mà đến, thế mà ông ấy lại là người đã mở mắt tôi !+% Chúng ta biết rằng Thiên Chúa đã nói với ông Mô-sê ; nhưng chúng ta không biết ông Giê-su ấy bởi đâu mà đến.*' Họ liền mắng nhiếc anh : Có mày mới là môn đệ của ông ấy ; còn chúng ta, chúng ta là môn đệ của ông Mô-sê.g)G Anh trả lời : Tôi đã nói với các ông rồi mà các ông vẫn không chịu nghe. Tại sao các ông còn muốn nghe lại chuyện đó nữa ? Hay các ông cũng muốn làm môn đệ ông ấy chăng ?v(e Họ mới nói với anh : Ông ấy đã làm gì cho anh ? Ông ấy đã mở mắt cho anh thế nào ?J'  Anh ta đáp : Ông ấy có phải là người tội lỗi hay không, tôi không biết. Tôi chỉ biết một điều : trước đây tôi bị mù mà nay tôi nhìn thấy được !B&} Một lần nữa, họ gọi người trước đây bị mù đến và bảo : Anh hãy tôn vinh Thiên Chúa. Chúng ta đây, chúng ta biết ông ấy là người tội lỗi.h%I Vì thế, cha mẹ anh mới nói : Nó đã khôn lớn rồi, xin các ông cứ hỏi nó.T$! Cha mẹ anh nói thế vì sợ người Do-thái. Thật vậy, người Do-thái đã đồng lòng trục xuất khỏi hội đường kẻ nào dám tuyên xưng Đức Giê-su là Đấng Ki-tô.u#c Còn bây giờ làm sao nó thấy được, chúng tôi không biết, hoặc có ai đã mở mắt cho nó, chúng tôi cũng chẳng hay. Xin các ông cứ hỏi nó ; nó đã khôn lớn rồi, nó có thể tự khai được.l"Q Cha mẹ anh đáp : Chúng tôi biết nó là con chúng tôi, nó bị mù từ khi mới sinh./!W Họ hỏi : Anh này có phải là con ông bà không ? Ông bà nói là anh bị mù từ khi mới sinh, vậy sao bây giờ anh lại nhìn thấy được ?  Người Do-thái không tin là trước đây anh bị mù mà nay nhìn thấy được, nên đã gọi cha mẹ anh ta đến.- Họ lại hỏi người mù : Còn anh, anh nghĩ gì về người đã mở mắt cho anh ? Anh đáp : Người là một vị ngôn sứ !#? Trong nhóm Pha-ri-sêu, người thì nói : Ông ta không thể là người của Thiên Chúa được, vì không giữ ngày sa-bát ; kẻ thì bảo : Một người tội lỗi sao có thể làm được những dấu lạ như vậy ? Thế là họ đâm ra chia rẽ.K Vậy, các người Pha-ri-sêu hỏi thêm một lần nữa làm sao anh nhìn thấy được. Anh trả lời : Ông ấy lấy bùn thoa vào mắt tôi, tôi rửa và tôi nhìn thấy.r] Nhưng ngày Đức Giê-su trộn chút bùn và làm cho mắt anh ta mở ra lại là ngày sa-bát.\1 Họ dẫn kẻ trước đây bị mù đến với những người Pha-ri-sêu.Y+ Họ lại hỏi anh : Ông ấy ở đâu ? Anh ta đáp : Tôi không biết.W' Anh ta trả lời : Người tên là Giê-su đã trộn một chút bùn, xức vào mắt tôi, rồi bảo : Anh hãy đến hồ Si-lô-ác mà rửa. Tôi đã đi, đã rửa và tôi nhìn thấy.fE Người ta liền hỏi anh : Vậy, làm sao mắt anh lại mở ra được như thế ?N Có người nói : Chính hắn đó ! Kẻ khác lại rằng : Không phải đâu ! Nhưng là một đứa nào giống hắn đó thôi ! Còn anh ta thì quả quyết : Chính tôi đây !1[ Các người láng giềng và những kẻ trước kia thường thấy anh ta ăn xin mới nói : Hắn không phải là người vẫn ngồi ăn xin đó sao ?P rồi bảo anh ta : Anh hãy đến hồ Si-lô-ác mà rửa (Si-lô-ác có nghĩa là : người được sai phái). Vậy anh ta đến rửa ở hồ, và khi về thì nhìn thấy được.w Nói xong, Đức Giê-su nhổ nước miếng xuống đất, trộn thành bùn và xức vào mắt người mù,P Bao lâu Thầy còn ở thế gian, Thầy là ánh sáng thế gian.$A Chúng ta phải thực hiện công trình của Đấng đã sai Thầy, khi trời còn sáng ; đêm đến, không ai có thể làm việc được.q[ Đức Giê-su trả lời : Không phải anh ta, cũng chẳng phải cha mẹ anh ta đã phạm tội. Nhưng sở dĩ như thế là để thiên hạ nhìn thấy công trình của Thiên Chúa được tỏ hiện nơi anh.' Các môn đệ hỏi Người : Thưa Thầy, ai đã phạm tội khiến người này sinh ra đã bị mù, anh ta hay cha mẹ anh ta ?_ 9 *Đi ngang qua, Đức Giê-su nhìn thấy một người mù từ thuở mới sinh.s_;Họ liền lượm đá để ném Người. Nhưng Đức Giê-su lánh đi và ra khỏi Đền Thờ. :Đức Giê-su đáp : Thật, tôi bảo thật các ông : trước khi có ông Áp-ra-ham, thì tôi, Tôi Hằng Hữu !k O9Người Do-thái nói : Ông chưa được năm mươi tuổi mà đã thấy ông Áp-ra-ham ! 38Ông Áp-ra-ham là cha các ông đã hớn hở vui mừng vì hy vọng được thấy ngày của tôi. Ông đã thấy và đã mừng rỡ.h I7Các ông không biết Người ; còn tôi, tôi biết Người. Nếu tôi nói là tôi không biết Người, thì tôi cũng là kẻ nói dối như các ông. Nhưng tôi biết Người và giữ lời Người.Y +6Đức Giê-su đáp : Nếu tôi tôn vinh chính mình, vinh quang của tôi chẳng là gì cả. Đấng tôn vinh tôi chính là Cha tôi, Đấng mà các ông gọi là Thiên Chúa của các ông.2]5Chẳng lẽ ông lại cao trọng hơn cha chúng tôi là ông Áp-ra-ham sao ? Người đã chết, các ngôn sứ cũng đã chết. Ông tự coi mình là ai ?4Người Do-thái liền nói : Bây giờ, chúng tôi biết chắc là ông bị quỷ ám. Ông Áp-ra-ham đã chết, các ngôn sứ cũng vậy ; thế mà ông lại nói : Ai tuân giữ lời tôi, thì sẽ không bao giờ phải chết.ta3Thật, tôi bảo thật các ông : ai tuân giữ lời tôi, thì sẽ không bao giờ phải chết.oW2Phần tôi, tôi không tìm vinh quang cho mình. Có Đấng tìm cho tôi và xét xử cho tôi.%1Đức Giê-su trả lời : Tôi không bị quỷ ám. Nhưng tôi tôn kính Cha tôi ; còn các ông, các ông lại làm nhục tôi.0Người Do-thái đáp : Chúng tôi bảo ông là người Sa-ma-ri và là người bị quỷ ám thì chẳng đúng lắm sao ?)K/Ai thuộc về Thiên Chúa, thì nghe lời Thiên Chúa nói ; còn các ông, các ông không chịu nghe, vì các ông không thuộc về Thiên Chúa.  .Ai trong các ông chứng minh được là tôi có tội ? Nếu tôi nói sự thật, sao các ông lại không tin tôi ?V%-Còn tôi, chính vì tôi nói sự thật, nên các ông không tin tôi.gG,Cha các ông là ma quỷ, và các ông muốn làm những gì cha các ông ham thích. Ngay từ đầu, nó đã là tên sát nhân. Nó đã không đứng về phía sự thật, vì sự thật không ở trong nó. Khi nó nói dối là nó nói theo bản tính của nó, bởi vì nó là kẻ nói dối, và là cha sự gian dối.x~i+Tại sao các ông không hiểu lối nói của tôi ? Là vì các ông không thể nghe lời tôi nói.}-*Đức Giê-su bảo họ : Giả như Thiên Chúa là Cha các ông, hẳn các ông phải yêu mến tôi, vì tôi phát xuất từ Thiên Chúa và bởi Thiên Chúa mà đến. Thật thế, tôi không tự mình mà đến, nhưng chính Người đã sai tôi.?|w)Còn các ông, các ông làm những việc cha các ông làm. Họ mới nói : Chúng tôi đâu phải là con hoang. Chúng tôi chỉ có một Cha : đó là Thiên Chúa !N{(Thế mà bây giờ các ông lại tìm giết tôi, là người đã nói cho các ông sự thật mà tôi đã nghe biết từ Thiên Chúa. Điều đó, ông Áp-ra-ham đã không làm.Jz 'Họ đáp : Cha chúng tôi là ông Áp-ra-ham. Đức Giê-su nói : Giả như các ông là con cái ông Áp-ra-ham, hẳn các ông phải làm những việc ông Áp-ra-ham đã làm.y#&Phần tôi, tôi nói những điều đã thấy nơi Cha tôi ; còn các ông, các ông làm những gì đã nghe cha các ông nói.x/%Tôi biết các ông là dòng dõi ông Áp-ra-ham, nhưng các ông tìm cách giết tôi, vì lời tôi không thấm vào lòng các ông.ww$Vậy, nếu người Con có giải phóng các ông, thì các ông mới thật sự là những người tự do.wvg#Mà kẻ nô lệ thì không được ở trong nhà luôn mãi, người con mới được ở luôn mãi.uw"Đức Giê-su trả lời : Thật, tôi bảo thật các ông : hễ ai phạm tội thì làm nô lệ cho tội.7tg!Họ đáp : Chúng tôi là dòng dõi ông Áp-ra-ham. Chúng tôi không hề làm nô lệ cho ai bao giờ. Làm sao ông lại nói : các ông sẽ được tự do ?Zs- các ông sẽ biết sự thật, và sự thật sẽ giải phóng các ông.7rg*Vậy, Đức Giê-su nói với những người Do-thái đã tin Người : Nếu các ông ở lại trong lời của tôi, thì các ông thật là môn đệ tôi ;QqKhi Đức Giê-su nói thế, thì có nhiều kẻ tin vào Người.p%Đấng đã sai tôi vẫn ở với tôi ; Người không để tôi cô độc, vì tôi hằng làm những điều đẹp ý Người. oNgười bảo họ : Khi các ông giương cao Con Người lên, bấy giờ các ông sẽ biết là Tôi Hằng Hữu, và biết tôi không tự mình làm bất cứ điều gì, nhưng Chúa Cha đã dạy tôi thế nào, thì tôi nói như vậy.OnHọ không hiểu là Đức Giê-su nói với họ về Chúa Cha.cm?Tôi còn có nhiều điều phải nói và xét đoán về các ông. Nhưng Đấng đã sai tôi là Đấng chân thật ; còn tôi, tôi nói lại cho thế gian những điều tôi đã nghe Người nói. l Họ liền hỏi Người : Ông là ai ? Đức Giê-su đáp : Hoàn toàn đúng như tôi vừa nói với các ông đó.PkTôi đã nói với các ông là các ông sẽ mang tội lỗi mình mà chết. Thật vậy, nếu các ông không tin là Tôi Hằng Hữu, các ông sẽ mang tội lỗi mình mà chết.CjNgười bảo họ : Các ông bởi hạ giới ; còn tôi, tôi bởi thượng giới. Các ông thuộc về thế gian này ; còn tôi, tôi không thuộc về thế gian này.iNgười Do-thái mới nói : Ông ấy sẽ tự tử hay sao mà lại nói : Nơi tôi đi, các ông không thể đến được ?>huĐức Giê-su lại nói với họ : Tôi ra đi, các ông sẽ tìm tôi, và các ông sẽ mang tội mình mà chết. Nơi tôi đi, các ông không thể đến được.Hg Người đã nói những lời ấy, khi giảng dạy trong Đền Thờ, tại nơi đặt thùng tiền dâng cúng. Không có ai bắt Người, vì giờ của Người chưa đến.NfHọ liền hỏi Người : Cha ông ở đâu ? Đức Giê-su đáp : Các ông không biết tôi, cũng chẳng biết Cha tôi. Nếu các ông biết tôi, thì hẳn cũng biết Cha tôi.re]Tôi làm chứng cho chính mình, và Chúa Cha là Đấng đã sai tôi cũng làm chứng cho tôi.rd]Trong Lề Luật của các ông, có chép rằng lời chứng của hai người là chứng thật.7cgMà nếu tôi có xét đoán, thì sự xét đoán của tôi vẫn đúng sự thật, vì không phải chỉ có mình tôi, nhưng có tôi và Đấng đã sai tôi.jbMCác ông xét đoán theo kiểu người phàm ; phần tôi, tôi không xét đoán ai cả.aNgười trả lời : Tôi có làm chứng cho chính mình đi nữa, thì lời chứng của tôi vẫn là chứng thật, bởi vì tôi biết tôi từ đâu tới và đi đâu. Còn các ông, các ông không biết tôi từ đâu tới và đi đâu.`  Người Pha-ri-sêu nói với Đức Giê-su : Ông làm chứng cho chính mình ; lời chứng của ông không thật !U_# *Đức Giê-su lại nói với người Do-thái : Tôi là ánh sáng thế gian. Ai theo tôi, sẽ không phải đi trong bóng tối, nhưng sẽ nhận được ánh sáng đem lại sự sống.T^! Người đàn bà đáp : Thưa ông, không có ai cả. Đức Giê-su nói : Tôi cũng vậy, tôi không lên án chị đâu ! Thôi chị cứ về đi, và từ nay đừng phạm tội nữa !m]S Người ngẩng lên và nói : Này chị, họ đâu cả rồi ? Không ai lên án chị sao ?U\# Nghe vậy, họ bỏ đi hết, kẻ trước người sau, bắt đầu từ những người lớn tuổi. Chỉ còn lại một mình Đức Giê-su, và người phụ nữ thì đứng ở giữa.?[yRồi Người lại cúi xuống viết trên đất.#Z?Vì họ cứ hỏi mãi, nên Người ngẩng lên và bảo họ : Ai trong các ông sạch tội, thì cứ việc lấy đá mà ném trước đi."Y=Họ nói thế nhằm thử Người, để có bằng cớ tố cáo Người. Nhưng Đức Giê-su cúi xuống lấy ngón tay viết trên đất. XTrong Sách Luật, ông Mô-sê truyền cho chúng tôi phải ném đá hạng đàn bà đó. Còn Thầy, Thầy nghĩ sao ?vWerồi nói với Người : Thưa Thầy, người đàn bà này bị bắt quả tang đang ngoại tình.EVLúc đó, các kinh sư và người Pha-ri-sêu dẫn đến trước mặt Đức Giê-su một phụ nữ bị bắt gặp đang ngoại tình. Họ để chị ta đứng ở giữa,UVừa tảng sáng, Người trở lại Đền Thờ. Toàn dân đến với Người. Người ngồi xuống giảng dạy họ.5T g*Còn Đức Giê-su thì đến núi Ô-liu.2S_5Sau đó, ai nấy trở về nhà mình.;Ro4Họ đáp : Cả ông nữa, ông cũng là người Ga-li-lê sao ? Ông cứ nghiên cứu, rồi sẽ thấy : không một ngôn sứ nào xuất thân từ Ga-li-lê cả. Q3Lề Luật của chúng ta có cho phép kết án ai, trước khi nghe người ấy và biết người ấy làm gì không ?P)2Trong nhóm Pha-ri-sêu, có một người tên là Ni-cô-đê-mô, trước đây đã đến gặp Đức Giê-su ; ông nói với họ :uOc1Còn bọn dân đen này, thứ người không biết Lề Luật, đúng là quân bị nguyền rủa !lNQ0Trong hàng thủ lãnh hay trong giới Pha-ri-sêu, đã có một ai tin vào tên ấy đâu ?yMk/Người Pha-ri-sêu liền nói với chúng : Cả các anh nữa, các anh cũng bị mê hoặc rồi sao ?fLE.Các vệ binh trả lời : Xưa nay chưa hề đã có ai nói năng như người ấy !+KO-Các vệ binh trở về với các thượng tế và người Pha-ri-sêu. Họ liền hỏi chúng : Tại sao các anh không điệu ông ấy về đây ?aJ;,Một số trong bọn họ muốn bắt Người, nhưng chẳng có ai tra tay bắt.@I{+Vậy, vì Người mà dân chúng đâm ra chia rẽ.H)*Nào Kinh Thánh đã chẳng nói : Đấng Ki-tô xuất thân từ dòng dõi vua Đa-vít và từ Bê-lem, làng của vua Đa-vít sao ?G)Kẻ khác rằng : Ông này là Đấng Ki-tô. Nhưng có kẻ lại nói : Đấng Ki-tô mà lại xuất thân từ Ga-li-lê sao ?xFi(Trong dân chúng, có những người nghe các lời ấy thì nói : Ông này thật là vị ngôn sứ.ZE-'Đức Giê-su muốn nói về Thần Khí mà những kẻ tin vào Người sẽ lãnh nhận. Thật thế, bấy giờ họ chưa nhận được Thần Khí, vì Đức Giê-su chưa được tôn vinh. D &_C7%*Hôm ấy là ngày bế mạc tuần lễ Lều, và là ngày long trọng nhất. Đức Giê-su đứng trong Đền Thờ và lớn tiếng nói rằng : Ai khát, hãy đến với tôi, ai tin vào tôi, hãy đến mà uống ! Như Kinh Thánh đã nói : Từ lòng Người, sẽ tuôn chảy những dòng nước hằng sống.B'$Ông ấy muốn nói gì khi bảo : Các ông sẽ tìm tôi mà không gặp, và nơi tôi ở, các ông không thể đến được. ?pAY#Người Do-thái liền nói với nhau : Ông ấy sắp đi đâu mà chúng ta không gặp được ? Phải chăng ông sắp đi gặp kiều bào sống giữa người Hy-lạp, để giảng dạy cho người Hy-lạp ?o@W"Các ông sẽ tìm tôi mà không gặp, và nơi tôi ở, các ông không thể đến được.?!Vậy, Đức Giê-su bảo họ : Tôi còn ở với các ông ít lâu nữa thôi, rồi tôi đi đến cùng Đấng đã sai tôi. d~~}i}|!{UzzyMxwwVvvuut ssPrrqq6po?nnmllllk0juihhYgg3ffedcbb]aaB`m_^^]]]0\Y[ZZ/YXWWaVV1UTTEShRR7QQ+PP*ONNMULL?KK*JIIrHH!GG"FqE!DyCBBaAA_@@&??L>>=<;:99b8887 655q4n322100 /"..-3,,+*))E(($'&%%v$$r#t"?!! >5vkOnd5c@ ; o A X!rHS Những kẻ Cha đã chọn từ giữa thế gian mà ban cho con, con đã cho họ biết danh Cha. Họ thuộc về Cha, Cha đã ban họ cho con, và họ đã tuân giữ lời Cha.*RMVậy, lạy Cha, giờ đây, xin Cha tôn vinh con bên Cha : xin ban cho con vinh quang mà con vẫn được hưởng bên Cha trước khi có thế gian.yQkPhần con, con đã tôn vinh Cha ở dưới đất, khi hoàn tất công trình Cha đã giao cho con làm.5PcMà sự sống đời đời đó là họ nhận biết Cha, Thiên Chúa duy nhất và chân thật, và nhận biết Đấng Cha đã sai đến, là Giê-su Ki-tô.7OgThật vậy, Cha đã ban cho Người quyền trên mọi phàm nhân là để Người ban sự sống đời đời cho tất cả những ai Cha đã ban cho Người./N Y*Nói thế xong, Đức Giê-su ngước mắt lên trời và cầu nguyện : Lạy Cha, giờ đã đến ! Xin Cha tôn vinh Con Cha để Con Cha tôn vinh Cha.YM+!Thầy nói với anh em những điều ấy, để trong Thầy anh em được bình an. Trong thế gian, anh em sẽ phải gian nan khốn khó. Nhưng can đảm lên ! Thầy đã thắng thế gian.iLK Này đến giờ –và giờ ấy đã đến rồi– anh em sẽ bị phân tán mỗi người một ngả và để Thầy cô độc một mình. Nhưng Thầy không cô độc đâu, vì Chúa Cha ở với Thầy.:KoĐức Giê-su đáp : Bây giờ anh em tin à ?BJ}Giờ đây, chúng con nhận ra là Thầy biết hết mọi sự, và Thầy không cần phải có ai hỏi Thầy. Vì thế, chúng con tin Thầy từ Thiên Chúa mà đến.}IsCác môn đệ Người thưa : Đấy, bây giờ Thầy nói rõ, chứ không còn dùng dụ ngôn nào nữa. HThầy từ Chúa Cha mà đến, và Thầy đã đến thế gian. Nay Thầy lại bỏ thế gian mà đến cùng Chúa Cha.GThật vậy, chính Chúa Cha yêu mến anh em, vì anh em đã yêu mến Thầy, và tin rằng Thầy từ Thiên Chúa mà đến.FNgày ấy, anh em sẽ nhân danh Thầy mà xin, và Thầy không nói với anh em là Thầy sẽ cầu xin Chúa Cha cho anh em.rE]Thầy đã dùng dụ ngôn mà nói những điều ấy với anh em. Sẽ đến giờ Thầy không còn dùng dụ ngôn mà nói với anh em nữa, nhưng Thầy sẽ nói rõ cho anh em về Chúa Cha, không còn úp mở.D3Cho đến nay, anh em đã chẳng xin gì nhân danh Thầy. Cứ xin đi, anh em sẽ được, để niềm vui của anh em nên trọn vẹn.GCNgày ấy, anh em không còn phải hỏi Thầy gì nữa. Thật, Thầy bảo thật anh em : anh em mà xin Chúa Cha điều gì, thì Người sẽ ban cho anh em nhân danh Thầy.=BsAnh em cũng vậy, bây giờ anh em lo buồn, nhưng Thầy sẽ gặp lại anh em, lòng anh em sẽ vui mừng ; và niềm vui của anh em, không ai lấy mất được.yAkKhi sinh con, người đàn bà lo buồn vì đến giờ của mình ; nhưng sinh con rồi, thì không còn nhớ đến cơn gian nan nữa, bởi được chan chứa niềm vui vì một con người đã sinh ra trong thế gian.J@ Thật, Thầy bảo thật anh em : anh em sẽ khóc lóc và than van, còn thế gian sẽ vui mừng. Anh em sẽ lo buồn, nhưng nỗi buồn của anh em sẽ trở thành niềm vui.?wĐức Giê-su biết là các ông muốn hỏi mình, nên bảo các ông : Anh em bàn luận với nhau về lời Thầy nói : Ít lâu nữa, anh em sẽ không trông thấy Thầy, rồi ít lâu nữa, anh em sẽ lại thấy Thầy.n>UVậy các ông nói : %Ít lâu nữa% nghĩa là gì ? Chúng ta không hiểu Người nói gì !=5Bấy giờ vài người trong nhóm môn đệ của Đức Giê-su hỏi nhau : Người muốn nói gì khi bảo chúng ta : Ít lâu nữa, anh em sẽ không trông thấy Thầy, rồi ít lâu nữa, anh em sẽ lại thấy Thầy và Thầy đến cùng Chúa Cha ?<y* Ít lâu nữa, anh em sẽ không còn trông thấy Thầy, rồi ít lâu nữa, anh em sẽ lại thấy Thầy.;7Mọi sự Chúa Cha có đều là của Thầy. Vì thế, Thầy đã nói : Người lấy những gì là của Thầy mà loan báo cho anh em.x:iNgười sẽ tôn vinh Thầy, vì Người sẽ lấy những gì là của Thầy mà loan báo cho anh em.(9I Khi nào Thần Khí sự thật đến, Người sẽ dẫn anh em tới sự thật toàn vẹn. Người sẽ không tự mình nói điều gì, nhưng tất cả những gì Người nghe, Người sẽ nói lại, và loan báo cho anh em biết những điều sẽ xảy đến.x8i Thầy còn nhiều điều phải nói với anh em. Nhưng bây giờ, anh em không có sức chịu nổi.\71 về việc xét xử : vì Thủ lãnh thế gian này đã bị xét xử rồi.r6] về sự công chính : vì Thầy đến cùng Chúa Cha, và anh em không còn thấy Thầy nữa ;?5y về tội lỗi : vì chúng không tin vào Thầy ;4#Khi Người đến, Người sẽ chứng minh rằng thế gian sai lầm về tội lỗi, về sự công chính và việc xét xử :3Song, Thầy nói thật với anh em : Thầy ra đi thì có lợi cho anh em. Thật vậy, nếu Thầy không ra đi, Đấng Bảo Trợ sẽ không đến với anh em ; nhưng nếu Thầy đi, Thầy sẽ sai Đấng ấy đến với anh em.b2=Nhưng vì Thầy nói ra các điều ấy, nên lòng anh em tràn ngập ưu phiền.w1gBây giờ Thầy đến cùng Đấng đã sai Thầy, và không ai trong anh em hỏi : Thầy đi đâu ?+0ONhưng Thầy đã nói với anh em những điều ấy, để khi đến giờ họ hành động, anh em nhớ lại là Thầy đã nói với anh em rồi.h/IHọ sẽ làm như thế, bởi vì họ không biết Chúa Cha cũng chẳng biết Thầy.$.AHọ sẽ khai trừ anh em khỏi hội đường. Hơn nữa, sẽ đến giờ kẻ nào giết anh em cũng tưởng mình phụng thờ Thiên Chúa.^- 7Thầy đã nói với anh em các điều ấy, để anh em khỏi bị vấp ngã.e,CCả anh em nữa, anh em cũng làm chứng, vì anh em ở với Thầy ngay từ đầu.Y++*Khi Đấng Bảo Trợ đến, Đấng mà Thầy sẽ sai đến với anh em từ nơi Chúa Cha, Người là Thần Khí sự thật phát xuất từ Chúa Cha, Người sẽ làm chứng về Thầy.t*aNhư thế là ứng nghiệm lời đã viết trong Sách Luật của họ : Chúng ghét con vô cớ.J) Giả như Thầy không làm giữa họ những việc không một ai khác đã làm, họ đã không có tội. Nhưng nay họ thấy rồi mà vẫn ghét cả Thầy lẫn Cha Thầy.6(gAi ghét Thầy, thì cũng ghét Cha Thầy.'5Giả như Thầy không đến và không nói với họ, họ đã chẳng có tội. Nhưng bây giờ, họ không thể chữa tội được.$&ANhưng họ sẽ làm tất cả những điều ấy chống lại anh em, vì anh em mang danh Thầy, bởi họ không biết Đấng đã sai Thầy.|%qHãy nhớ lời Thầy đã nói với anh em : tôi tớ không lớn hơn chủ nhà. Nếu họ đã bắt bớ Thầy, họ cũng sẽ bắt bớ anh em. Nếu họ đã tuân giữ lời Thầy, họ cũng sẽ tuân giữ lời anh em.y$kGiả như anh em thuộc về thế gian, thì thế gian đã yêu thích cái gì là của nó. Nhưng vì anh em không thuộc về thế gian và Thầy đã chọn, đã tách anh em khỏi thế gian, nên thế gian ghét anh em.c#?*Nếu thế gian ghét anh em, anh em hãy biết rằng nó đã ghét Thầy trước.K"Điều Thầy truyền dạy anh em là hãy yêu thương nhau.0!YKhông phải anh em đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn anh em, và cắt cử anh em để anh em ra đi, sinh được hoa trái, và hoa trái của anh em tồn tại, hầu tất cả những gì anh em xin cùng Chúa Cha nhân danh Thầy, thì Người ban cho anh em.y kThầy không còn gọi anh em là tôi tớ nữa, vì tôi tớ không biết việc chủ làm. Nhưng Thầy gọi anh em là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy nghe được nơi Cha Thầy, Thầy đã cho anh em biết.pYAnh em là bạn hữu của Thầy, nếu anh em thực hiện những điều Thầy truyền dạy.  Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình.uc Đây là điều răn của Thầy : anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em.*M Các điều ấy, Thầy đã nói với anh em để anh em được hưởng niềm vui của Thầy, và niềm vui của anh em được nên trọn vẹn.b= Nếu anh em giữ các điều răn của Thầy, anh em sẽ ở lại trong tình thương của Thầy, như Thầy đã giữ các điều răn của Cha Thầy và ở lại trong tình thương của Người.- Chúa Cha đã yêu mến Thầy thế nào, Thầy cũng yêu mến anh em như vậy. Anh em hãy ở lại trong tình thương của Thầy.{Điều làm Chúa Cha được tôn vinh là : Anh em sinh nhiều hoa trái và trở thành môn đệ của Thầy.%Nếu anh em ở lại trong Thầy và lời Thầy ở lại trong anh em, thì muốn gì, anh em cứ xin, anh em sẽ được như ý.(IAi không ở lại trong Thầy, thì bị quăng ra ngoài như cành nho và sẽ khô héo. Người ta nhặt lấy, quăng vào lửa cho nó cháy đi.X)Thầy là cây nho, anh em là cành. Ai ở lại trong Thầy và Thầy ở lại trong người ấy, thì người ấy sinh nhiều hoa trái, vì không có Thầy, anh em chẳng làm gì được.iKHãy ở lại trong Thầy như Thầy ở lại trong anh em. Cũng như cành nho không thể tự mình sinh hoa trái, nếu không gắn liền với cây nho, anh em cũng thế, nếu không ở lại trong Thầy.W'Anh em được thanh sạch rồi nhờ lời Thầy đã nói với anh em.CCành nào gắn liền với Thầy mà không sinh hoa trái, thì Người chặt đi ; còn cành nào sinh hoa trái, thì Người cắt tỉa cho nó sinh nhiều hoa trái hơn.O * Thầy là cây nho thật, và Cha Thầy là người trồng nho.NNhưng chuyện đó xảy ra là để cho thế gian biết rằng Thầy yêu mến Chúa Cha và làm đúng như Chúa Cha đã truyền cho Thầy. Nào đứng dậy ! Ta đi khỏi đây !"=Thầy sẽ không còn nói nhiều với anh em nữa, bởi vì Thủ lãnh thế gian đang đến. Đã hẳn, nó không làm gì được Thầy.q[Bây giờ, Thầy nói với anh em trước khi sự việc xảy ra, để khi xảy ra, anh em tin.dAAnh em đã nghe Thầy bảo : Thầy ra đi và đến cùng anh em. Nếu anh em yêu mến Thầy, thì hẳn anh em đã vui mừng vì Thầy đi về cùng Chúa Cha, bởi vì Chúa Cha cao trọng hơn Thầy.G Thầy để lại bình an cho anh em, Thầy ban cho anh em bình an của Thầy. Thầy ban cho anh em không theo kiểu thế gian. Anh em đừng xao xuyến cũng đừng sợ hãi.b =Nhưng Đấng Bảo Trợ là Thánh Thần Chúa Cha sẽ sai đến nhân danh Thầy, Đấng đó sẽ dạy anh em mọi điều và sẽ làm cho anh em nhớ lại mọi điều Thầy đã nói với anh em.\ 1Các điều đó, Thầy đã nói với anh em, đang khi còn ở với anh em.7 gAi không yêu mến Thầy, thì không giữ lời Thầy. Và lời anh em nghe đây không phải là của Thầy, nhưng là của Chúa Cha, Đấng đã sai Thầy.C Đức Giê-su đáp : Ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy. Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy. Cha Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại với người ấy.GÔng Giu-đa, không phải Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, nói với Đức Giê-su : Thưa Thầy, tại sao Thầy phải tỏ mình ra cho chúng con, mà không tỏ mình ra cho thế gian ?~uAi có và giữ các điều răn của Thầy, người ấy mới là kẻ yêu mến Thầy. Mà ai yêu mến Thầy, thì sẽ được Cha Thầy yêu mến. Thầy sẽ yêu mến người ấy, và sẽ tỏ mình ra cho người ấy.}Ngày đó, anh em sẽ biết rằng Thầy ở trong Cha Thầy, anh em ở trong Thầy, và Thầy ở trong anh em.8iChẳng bao lâu nữa, thế gian sẽ không còn thấy Thầy. Phần anh em, anh em sẽ được thấy Thầy, vì Thầy sống và anh em cũng sẽ được sống.PThầy sẽ không để anh em mồ côi. Thầy đến cùng anh em.ucĐó là Thần Khí sự thật, Đấng mà thế gian không thể đón nhận, vì thế gian không thấy và cũng chẳng biết Người. Còn anh em biết Người, vì Người luôn ở giữa anh em và ở trong anh em. Thầy sẽ xin Chúa Cha và Người sẽ ban cho anh em một Đấng Bảo Trợ khác đến ở với anh em luôn mãi.[/Nếu anh em yêu mến Thầy, anh em sẽ giữ các điều răn của Thầy.oWNếu anh em nhân danh Thầy mà xin Thầy điều gì, thì chính Thầy sẽ làm điều đó. Và bất cứ điều gì anh em nhân danh Thầy mà xin, thì Thầy sẽ làm, để Chúa Cha được tôn vinh nơi người Con.k~O Thật, Thầy bảo thật anh em, ai tin vào Thầy, thì người đó cũng sẽ làm được những việc Thầy làm. Người đó còn làm những việc lớn hơn nữa, bởi vì Thầy đến cùng Chúa Cha.}) Anh em hãy tin Thầy : Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy ; bằng không thì hãy tin vì công việc Thầy làm. |  Anh không tin rằng Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy sao ? Các lời Thầy nói với anh em, Thầy không tự mình nói ra. Nhưng Chúa Cha, Đấng luôn ở trong Thầy, chính Người làm những việc của mình.k{O Đức Giê-su trả lời : Thầy ở với anh em bấy lâu, thế mà anh Phi-líp-phê, anh chưa biết Thầy ư ? Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha. Sao anh lại nói : Xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha ?zÔng Phi-líp-phê nói : Thưa Thầy, xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha, như thế là chúng con mãn nguyện. yNếu anh em biết Thầy, anh em cũng biết Cha Thầy. Ngay từ bây giờ, anh em biết Người và đã thấy Người.(xIĐức Giê-su đáp : Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống. Không ai có thể đến với Chúa Cha mà không qua Thầy.wÔng Tô-ma nói với Đức Giê-su : Thưa Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu, làm sao biết được đường ?BvVà Thầy đi đâu, thì anh em biết đường rồi.u3Nếu Thầy đi dọn chỗ cho anh em, thì Thầy lại đến và đem anh em về với Thầy, để Thầy ở đâu, anh em cũng ở đó.tTrong nhà Cha Thầy, có nhiều chỗ ở ; nếu không, Thầy đã nói với anh em rồi, vì Thầy đi dọn chỗ cho anh em.Vs '*Anh em đừng xao xuyến ! Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy.#r? &Đức Giê-su đáp : Anh sẽ thí mạng vì Thầy ư ? Thật, Thầy bảo thật cho anh biết : gà chưa gáy, anh đã chối Thầy ba lần.q+ %Ông Phê-rô thưa : Thưa Thầy, sao con lại không thể đi theo Thầy ngay bây giờ được ? Con sẽ thí mạng con vì Thầy !fpE $Ông Si-môn Phê-rô nói với Đức Giê-su : Thưa Thầy, Thầy đi đâu vậy ? Đức Giê-su trả lời : Nơi Thầy đi, bây giờ anh không thể theo đến được ; nhưng sau này anh sẽ đi theo. o  #Mọi người sẽ nhận biết anh em là môn đệ của Thầy ở điểm này : là anh em có lòng yêu thương nhau.#n? "Thầy ban cho anh em một điều răn mới là anh em hãy yêu thương nhau ; anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em.Km !*Hỡi anh em là những người con bé nhỏ của Thầy, Thầy còn ở với anh em một ít lâu nữa thôi. Anh em sẽ tìm kiếm Thầy ; nhưng như Thầy đã nói với người Do-thái : Nơi tôi đi, các người không thể đến được, bây giờ, Thầy cũng nói với anh em như vậy.,lQ Nếu Thiên Chúa được tôn vinh nơi Người, thì Thiên Chúa cũng sẽ tôn vinh Người nơi chính mình, và Thiên Chúa sắp tôn vinh Người.k3 Khi Giu-đa đi rồi, Đức Giê-su nói : Giờ đây, Con Người được tôn vinh, và Thiên Chúa cũng được tôn vinh nơi Người.Yj+ Sau khi ăn miếng bánh, Giu-đa liền đi ra. Lúc đó, trời đã tối.Oi Vì Giu-đa giữ túi tiền, nên có vài người tưởng rằng Đức Giê-su nói với y : Hãy mua những món cần dùng trong dịp lễ, hoặc bảo y bố thí cho người nghèo.yhk Nhưng trong số các người đang dùng bữa, không ai hiểu tại sao Người nói với y như thế.gy Y vừa ăn xong miếng bánh, Xa-tan liền nhập vào y. Đức Giê-su bảo y : Anh làm gì thì làm mau đi !Af{ Đức Giê-su trả lời : Thầy chấm bánh đưa cho ai, thì chính là kẻ ấy. Rồi Người chấm một miếng bánh, trao cho Giu-đa, con ông Si-môn Ít-ca-ri-ốt.ieK Ông này liền nghiêng mình vào ngực Đức Giê-su và hỏi : Thưa Thầy, ai vậy ?ldQ Ông Si-môn Phê-rô làm hiệu cho ông ấy và bảo : Hỏi xem Thầy muốn nói về ai ? c9 Trong số các môn đệ, có một người được Đức Giê-su thương mến. Ông đang dùng bữa, đầu tựa vào lòng Đức Giê-su.Ub# Các môn đệ nhìn nhau, phân vân không biết Người nói về ai.8ai Nói xong, Đức Giê-su cảm thấy tâm thần xao xuyến. Người tuyên bố : Thật, Thầy bảo thật anh em : có một người trong anh em sẽ nộp Thầy.7`g Thật, Thầy bảo thật anh em : ai đón tiếp người Thầy sai đến là đón tiếp Thầy, và ai đón tiếp Thầy là đón tiếp Đấng đã sai Thầy.+_O Thầy nói với anh em điều đó ngay từ lúc này, trước khi sự việc xảy ra, để khi sự việc xảy ra, anh em tin là Thầy Hằng Hữu.t^a Thầy không nói về tất cả anh em đâu. Chính Thầy biết những người Thầy đã chọn, nhưng phải ứng nghiệm lời Kinh Thánh sau đây : Kẻ đã cùng con chia cơm sẻ bánh lại giơ gót đạp con.l]Q Anh em đã biết những điều đó, nếu anh em thực hành, thì thật phúc cho anh em !\ Thật, Thầy bảo thật anh em : tôi tớ không lớn hơn chủ nhà, kẻ được sai đi không lớn hơn người sai đi.h[I Thầy đã nêu gương cho anh em, để anh em cũng làm như Thầy đã làm cho anh em.Z Vậy, nếu Thầy là Chúa, là Thầy, mà còn rửa chân cho anh em, thì anh em cũng phải rửa chân cho nhau.Yw Anh em gọi Thầy là Thầy, là Chúa, điều đó phải lắm, vì quả thật, Thầy là Thầy, là Chúa.'XG Khi rửa chân cho các môn đệ xong, Đức Giê-su mặc áo vào, về chỗ và nói : Anh em có hiểu việc Thầy mới làm cho anh em không ?Wy Thật vậy, Người biết ai sẽ nộp Người, nên mới nói : Không phải tất cả anh em đều sạch.XV) Đức Giê-su bảo ông : Ai đã tắm rồi, thì không cần phải rửa nữa ; toàn thân người ấy đã sạch. Về phần anh em, anh em đã sạch, nhưng không phải tất cả đâu ! U Ông Si-môn Phê-rô liền thưa : Vậy, thưa Thầy, xin cứ rửa, không những chân, mà cả tay và đầu con nữa.ZT- Ông Phê-rô lại thưa : Thầy mà rửa chân cho con, không đời nào con chịu đâu ! Đức Giê-su đáp : Nếu Thầy không rửa cho anh, anh sẽ chẳng được chung phần với Thầy.xSi Đức Giê-su trả lời : Việc Thầy làm, bây giờ anh chưa hiểu, nhưng sau này anh sẽ hiểu.R- Vậy, Người đến chỗ ông Si-môn Phê-rô, ông liền thưa với Người : Thưa Thầy ! Thầy mà lại rửa chân cho con sao ? Q Rồi Đức Giê-su đổ nước vào chậu, bắt đầu rửa chân cho các môn đệ và lấy khăn thắt lưng mà lau.P nên trong một bữa ăn, Người đứng dậy, rời bàn ăn, cởi áo ngoài ra, và lấy khăn mà thắt lưng.1O[ Đức Giê-su biết rằng : Chúa Cha đã giao phó mọi sự trong tay Người, Người bởi Thiên Chúa mà đến, và sắp trở về cùng Thiên Chúa,sN_ *Ma quỷ đã gieo vào lòng Giu-đa, con ông Si-môn Ít-ca-ri-ốt, ý định nộp Đức Giê-su.M ! *Trước lễ Vượt Qua, Đức Giê-su biết giờ của Người đã đến, giờ phải bỏ thế gian mà về với Chúa Cha. Người vẫn yêu thương những kẻ thuộc về mình còn ở thế gian, và Người yêu thương họ đến cùng.0LY 2Và tôi biết : mệnh lệnh của Người là sự sống đời đời. Vậy, những gì tôi nói, thì tôi nói đúng như Chúa Cha đã nói với tôi.-KS 1Thật vậy, không phải tôi tự mình nói ra, nhưng là chính Chúa Cha, Đấng đã sai tôi, truyền lệnh cho tôi phải nói gì, tuyên bố gì.>Ju 0Ai từ chối tôi và không đón nhận lời tôi, thì có quan toà xét xử người ấy : chính lời tôi đã nói sẽ xét xử người ấy trong ngày sau hết.RI /Ai nghe những lời tôi nói mà không tuân giữ, thì không phải chính tôi xét xử người ấy, vì tôi đến không phải để xét xử thế gian, nhưng để cứu thế gian.|Hq .Tôi là ánh sáng đến thế gian, để bất cứ ai tin vào tôi, thì không ở lại trong bóng tối.9Gm -ai thấy tôi là thấy Đấng đã sai tôi.F) ,Đức Giê-su lớn tiếng nói rằng : Ai tin vào tôi, thì không phải là tin vào tôi, nhưng là tin vào Đấng đã sai tôi ;mES +Thật thế, họ chuộng vinh quang của người phàm hơn là vinh quang của Thiên Chúa.`D9 *Tuy nhiên, ngay cả trong giới lãnh đạo Do-thái cũng có nhiều người đã tin vào Đức Giê-su. Nhưng họ không dám xưng ra, vì sợ bị nhóm Pha-ri-sêu khai trừ khỏi hội đường.C  )Ngôn sứ I-sai-a nói những lời đó, vì đã thấy vinh quang của Đức Giê-su, và ông đã nói về Người.PB (Thiên Chúa đã làm cho mắt chúng ra đui mù và lòng chúng ra chai đá, kẻo mắt chúng thấy và lòng chúng hiểu được mà hoán cải, rồi Ta sẽ chữa chúng cho lành !OA 'Sở dĩ họ không thể tin là vì ngôn sứ I-sai-a còn nói :C@ &Như vậy là ứng nghiệm lời ngôn sứ I-sai-a : Lạy Đức Chúa, ai đã tin lời chúng tôi rao giảng ? Và quyền lực của Đức Chúa đã được tỏ cho ai ?x?i %*Người đã làm ngần ấy dấu lạ trước mặt họ, thế mà họ vẫn không tin vào Người.G> $Bao lâu các ông còn có ánh sáng, hãy tin vào ánh sáng, để trở nên con cái ánh sáng. Nói thế xong, Đức Giê-su rời nơi đó và lánh đi không cho họ thấy.=! #Đức Giê-su bảo họ : Ánh sáng còn ở giữa các ông ít lâu nữa thôi. Các ông hãy bước đi, bao lâu các ông còn có ánh sáng, kẻo bóng tối bắt chợt các ông. Ai bước đi trong bóng tối, thì không biết mình đi đâu.{<o "Vậy, dân chúng thưa Người : Chúng tôi đã học biết trong sách Luật rằng : Đấng Ki-tô phải trường tồn mãi mãi. Thế sao ông lại nói : Con Người phải được giương cao ? Con Người đó là ai ?[;/ !Đức Giê-su nói thế để ám chỉ Người sẽ phải chết cách nào.:w Phần tôi, một khi được giương cao lên khỏi mặt đất, tôi sẽ kéo mọi người lên với tôi.9 Giờ đây đang diễn ra cuộc phán xét thế gian này. Giờ đây thủ lãnh thế gian này sắp bị tống ra ngoài !p8Y Đức Giê-su đáp : Tiếng ấy đã vọng xuống không phải vì tôi, mà vì các người.-7S Dân chúng đứng ở đó nghe vậy liền nói : Đó là tiếng sấm ! Người khác lại bảo : Tiếng một thiên thần nói với ông ta đấy !6/ Lạy Cha, xin tôn vinh Danh Cha. Bấy giờ có tiếng từ trời vọng xuống : Ta đã tôn vinh Danh Ta, Ta sẽ còn tôn vinh nữa !45a * Bây giờ, tâm hồn Thầy xao xuyến ! Thầy biết nói gì đây ? Lạy Cha, xin cứu con khỏi giờ này, nhưng chính vì giờ này mà con đã đến.>4u Ai phục vụ Thầy, thì hãy theo Thầy ; và Thầy ở đâu, kẻ phục vụ Thầy cũng sẽ ở đó. Ai phục vụ Thầy, Cha Thầy sẽ quý trọng người ấy.63e Ai yêu quý mạng sống mình, thì sẽ mất ; còn ai coi thường mạng sống mình ở đời này, thì sẽ giữ lại được cho sự sống đời đời.Y2+ Thật, Thầy bảo thật anh em, nếu hạt lúa gieo vào lòng đất mà không chết đi, thì nó vẫn trơ trọi một mình ; còn nếu chết đi, nó mới sinh được nhiều hạt khác.Z1- Đức Giê-su trả lời : Đã đến giờ Con Người được tôn vinh !0 Ông Phi-líp-phê đi nói với ông An-rê. Ông An-rê cùng với ông Phi-líp-phê đến thưa với Đức Giê-su.&/E Họ đến gặp ông Phi-líp-phê, người Bết-xai-đa, miền Ga-li-lê, và xin rằng : Thưa ông, chúng tôi muốn được gặp ông Giê-su.u.c *Trong số những người lên Giê-ru-sa-lem thờ phượng Thiên Chúa, có mấy người Hy-lạp.,-Q Bấy giờ người Pha-ri-sêu bảo nhau : Các ông thấy chưa : các ông chẳng làm nên trò trống gì cả ! Kìa thiên hạ theo ông ấy hết !o,W Sở dĩ dân chúng đi đón Người, là vì họ nghe biết Người đã làm dấu lạ đó.Z+- Vậy, đám đông dân chúng làm chứng cho Đức Giê-su, họ là những người đã có mặt, khi Đức Giê-su gọi anh La-da-rô ra khỏi mồ và làm cho anh trỗi dậy từ cõi chết.* Lúc đầu, các môn đệ không hiểu những điều ấy. Nhưng sau khi Đức Giê-su được tôn vinh, các ông mới nhớ lại là Kinh Thánh đã chép những điều đó về Người, và dân chúng đã làm cho Người đúng y như vậy.|)q Hỡi thiếu nữ Xi-on, đừng sợ ! Này Đức Vua của ngươi ngự đến, ngồi trên lưng lừa con.^(5 Đức Giê-su gặp một con lừa nhỏ, liền cỡi lên như có lời chép :4'a họ cầm nhành lá thiên tuế ra đón Người và reo hò : Hoan hô ! Hoan hô ! Chúc tụng Đấng ngự đến nhân danh Chúa ! Chúc tụng vua Ít-ra-en !{&o Hôm sau, dân chúng lũ lượt tuôn đến mừng lễ. Thoạt nghe tin Đức Giê-su tới Giê-ru-sa-lem,a%; vì tại anh mà nhiều người Do-thái đã bỏ họ và tin vào Đức Giê-su.T$! Các thượng tế mới quyết định giết cả anh La-da-rô nữa,|#q Một đám đông người Do-thái biết Đức Giê-su đang ở đó. Họ tuôn đến, không phải chỉ vì Đức Giê-su, nhưng còn để nhìn thấy anh La-da-rô, kẻ đã được Người cho sống lại từ cõi chết."y Thật vậy, người nghèo thì bên cạnh anh em lúc nào cũng có ; còn Thầy, anh em không có mãi đâu.! Đức Giê-su nói : Hãy để cô ấy yên. Cô đã giữ dầu thơm này là có ý dành cho ngày mai táng Thầy.J   Y nói thế, không phải vì lo cho người nghèo, nhưng vì y là một tên ăn cắp : y giữ túi tiền và thường lấy cho mình những gì người ta bỏ vào quỹ chung.eC Sao lại không bán dầu thơm đó lấy ba trăm quan tiền mà cho người nghèo ?~u Một trong các môn đệ của Đức Giê-su là Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, kẻ sẽ nộp Người, liền nói :+O Cô Ma-ri-a lấy một cân dầu thơm cam tùng nguyên chất và quý giá xức chân Đức Giê-su, rồi lấy tóc mà lau. Cả nhà sực mùi thơm.@y Ở đó, người ta dọn bữa ăn tối thết đãi Đức Giê-su ; cô Mác-ta lo hầu bàn, còn anh La-da-rô là một trong những kẻ cùng dự tiệc với Người.3 a *Sáu ngày trước lễ Vượt Qua, Đức Giê-su đến làng Bê-ta-ni-a, nơi anh La-da-rô ở. Anh này đã được Người cho sống lại từ cõi chết./ 9Còn các thượng tế và người Pha-ri-sêu thì ra lệnh : ai biết được ông ấy ở đâu thì phải báo cho họ đến bắt.+O 8Họ tìm Đức Giê-su và đứng trong Đền Thờ bàn tán với nhau : Có thể ông ấy sẽ không lên dự lễ, các ông có nghĩ thế không ?G 7Khi ấy sắp đến lễ Vượt Qua của người Do-thái. Từ miền quê, nhiều người lên Giê-ru-sa-lem để cử hành các nghi thức thanh tẩy dọn mình mừng lễ.yk 6Vậy Đức Giê-su không đi lại công khai giữa người Do-thái nữa ; nhưng từ nơi ấy, Người đến một vùng gần hoang địa, tới một thành gọi là Ép-ra-im. Người ở lại đó với các môn đệ.F 5Từ ngày đó, họ quyết định giết Đức Giê-su. 4và không chỉ thay cho dân mà thôi, nhưng còn để quy tụ con cái Thiên Chúa đang tản mác khắp nơi về một mối.4a 3Điều đó, ông không tự mình nói ra, nhưng vì ông là thượng tế năm ấy, nên đã nói tiên tri là Đức Giê-su sắp phải chết thay cho dân,%C 2các ông cũng chẳng nghĩ đến điều lợi cho các ông là : thà một người chết thay cho dân còn hơn là toàn dân bị tiêu diệt.' 1Một người trong Thượng Hội Đồng tên là Cai-pha, làm thượng tế năm ấy, nói rằng : Các ông không hiểu gì cả, +~~%}||{zzyyHxxxwvvEuat=srqqxppBooEnn,mll(kjjnihh glfeecddcbaa``_^^X]]E\[rZNYqXXWW!VUUSSRR?QuPOONcMQLLlKKJIVI GFFEeDD6CrBAA!@@ ?T>>Q<<4;::c9888 77655n51433:211//F.M--D,,O+*)((f''6&b%$$#k"" ! g Se"hdS w [  @6^+ 5Vậy phải làm thế này : có những anh em đã cùng chúng tôi đi theo Chúa Giê-su suốt thời gian Người sống giữa chúng ta,M Thật thế, trong sách Thánh vịnh có chép rằng :Ước gì lều trại nó phải tan hoang, không còn ai trú ngụ. và ước gì người khác nhận lấy chức vụ của nó.: oĐiều đó, mọi người ở Giê-ru-sa-lem đều biết, khiến họ đặt tên cho thửa đất ấy là Ha-ken-đa-ma, theo tiếng của họ nghĩa là Đất Máu.1 ]Vậy, con người ấy đã dùng tiền công của tội ác mà tậu một thửa đất ; y đã ngã lộn đầu xuống, vỡ bụng, lòi cả ruột gan ra. }Y đã là một người trong số chúng tôi và được tham dự vào công việc phục vụ của chúng tôi.p [Thưa anh em, lời Kinh Thánh phải ứng nghiệm, lời mà Thánh Thần đã dùng miệng vua Đa-vít để nói trước về Giu-đa, kẻ đã trở thành tên dẫn đường cho những người bắt Đức Giê-su." ?*Trong những ngày ấy, ông Phê-rô đứng lên giữa các anh em –có khoảng một trăm hai mươi người đang họp mặt– Ông nói :W )Tất cả các ông đều đồng tâm nhất trí, chuyên cần cầu nguyện cùng với mấy người phụ nữ, với bà Ma-ri-a thân mẫu Đức Giê-su, và với anh em của Đức Giê-su.)~ M Trở về nhà, các ông lên lầu trên, là nơi các ông trú ngụ. Đó là các ông : Phê-rô, Gio-an, Gia-cô-bê, An-rê, Phi-líp-phê, Tô-ma, Ba-tô-lô-mê-ô, Mát-thêu, Gia-cô-bê con ông An-phê, Si-môn thuộc nhóm Quá Khích, và Giu-đa con ông Gia-cô-bê.>} w *Bấy giờ các ông từ núi gọi là núi Ô-liu trở về Giê-ru-sa-lem. Núi này ở gần Giê-ru-sa-lem, cách đoạn đường được phép đi trong ngày sa-bát.t| c và nói : Hỡi những người Ga-li-lê, sao còn đứng nhìn trời ? Đức Giê-su, Đấng vừa lìa bỏ các ông và được rước lên trời, cũng sẽ ngự đến y như các ông đã thấy Người lên trời.&{ G Và đang lúc các ông còn đăm đăm nhìn lên trời phía Người đi, thì bỗng có hai người đàn ông mặc áo trắng đứng bên cạnh/z Y Nói xong, Người được cất lên ngay trước mắt các ông, và có đám mây quyện lấy Người, khiến các ông không còn thấy Người nữa.y )nhưng anh em sẽ nhận được sức mạnh của Thánh Thần khi Người ngự xuống trên anh em. Bấy giờ anh em sẽ là chứng nhân của Thầy tại Giê-ru-sa-lem, trong khắp các miền Giu-đê, Sa-ma-ri và cho đến tận cùng trái đất.{x qNgười đáp : Anh em không cần biết thời giờ và kỳ hạn Chúa Cha đã toàn quyền sắp đặt,:w oBấy giờ những người đang tụ họp ở đó hỏi Người rằng : Thưa Thầy, có phải bây giờ là lúc Thầy khôi phục vương quốc Ít-ra-en không ?v -đó là : ông Gio-an thì làm phép rửa bằng nước, còn anh em thì trong ít ngày nữa sẽ chịu phép rửa trong Thánh Thần. u Một hôm, đang khi dùng bữa với các Tông Đồ, Đức Giê-su truyền cho các ông không được rời khỏi Giê-ru-sa-lem, nhưng phải ở lại mà chờ đợi điều Chúa Cha đã hứa, điều mà anh em đã nghe Thầy nói tới,t yNgười lại còn dùng nhiều cách để chứng tỏ cho các ông thấy là Người vẫn sống sau khi đã chịu khổ hình : trong bốn mươi ngày, Người đã hiện ra nói chuyện với các ông về Nước Thiên Chúa.5s echo tới ngày Người được rước lên trời. Trước ngày ấy, Người đã dạy bảo các Tông Đồ mà Người đã tuyển chọn nhờ Thánh Thần.?r {*Thưa ngài Thê-ô-phi-lô, trong quyển thứ nhất, tôi đã tường thuật tất cả những việc Đức Giê-su làm và những điều Người dạy, kể từ đầuMqCòn có nhiều điều khác Đức Giê-su đã làm. Nếu viết lại từng điều một, thì tôi thiết nghĩ : cả thế giới cũng không đủ chỗ chứa các sách viết ra.(pIChính môn đệ này làm chứng về những điều đó và đã viết ra. Chúng tôi biết rằng lời chứng của người ấy là xác thực.;ooDo đó, mới có tiếng đồn giữa anh em là môn đệ ấy sẽ không chết. Nhưng Đức Giê-su đã không nói với ông Phê-rô là : Anh ấy sẽ không chết, mà chỉ nói : Giả như Thầy muốn anh ấy còn ở lại cho tới khi Thầy đến, thì việc gì đến anh ?)nKĐức Giê-su đáp : Giả như Thầy muốn anh ấy còn ở lại cho tới khi Thầy đến, thì việc gì đến anh ? Phần anh, hãy theo Thầy.zmmVậy khi thấy người đó, ông Phê-rô nói với Đức Giê-su : Thưa Thầy, còn anh này thì sao ?l{Ông Phê-rô quay lại, thì thấy người môn đệ Đức Giê-su thương mến đi theo sau ; ông này là người đã nghiêng mình vào ngực Đức Giê-su trong bữa ăn tối và hỏi : Thưa Thầy, ai là kẻ nộp Thầy ?%kCNgười nói vậy, có ý ám chỉ ông sẽ phải chết cách nào để tôn vinh Thiên Chúa. Thế rồi, Người bảo ông : Hãy theo Thầy.jThật, Thầy bảo thật cho anh biết : lúc còn trẻ, anh tự mình thắt lưng lấy, và đi đâu tuỳ ý. Nhưng khi đã về già, anh sẽ phải dang tay ra cho người khác thắt lưng và dẫn anh đến nơi anh chẳng muốn.fiENgười hỏi lần thứ ba : Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có yêu mến Thầy không ? Ông Phê-rô buồn vì Người hỏi tới ba lần : Anh có yêu mến Thầy không ? Ông đáp : Thưa Thầy, Thầy biết rõ mọi sự ; Thầy biết con yêu mến Thầy. Đức Giê-su bảo : Hãy chăm sóc chiên của Thầy.[h/Người lại hỏi : Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có mến Thầy không ? Ông đáp : Thưa Thầy có, Thầy biết con yêu mến Thầy. Người nói : Hãy chăn dắt chiên của Thầy.:gm*Khi các môn đệ ăn xong, Đức Giê-su hỏi ông Si-môn Phê-rô : Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có mến Thầy hơn các anh em này không ? Ông đáp : Thưa Thầy có, Thầy biết con yêu mến Thầy. Đức Giê-su nói với ông : Hãy chăm sóc chiên con của Thầy.zfmĐó là lần thứ ba Đức Giê-su tỏ mình ra cho các môn đệ, sau khi trỗi dậy từ cõi chết.re] Đức Giê-su đến, cầm lấy bánh trao cho các ông ; rồi cá, Người cũng làm như vậy.d3 Đức Giê-su nói : Anh em đến mà ăn ! Không ai trong các môn đệ dám hỏi Ông là ai ?, vì các ông biết rằng đó là Chúa.Tc! Ông Si-môn Phê-rô lên thuyền, rồi kéo lưới vào bờ. Lưới đầy những cá lớn, đếm được một trăm năm mươi ba con. Cá nhiều như vậy mà lưới không bị rách.Zb- Đức Giê-su bảo các ông : Đem ít cá mới bắt được tới đây !aw Bước lên bờ, các ông nhìn thấy có sẵn than hồng với cá đặt ở trên, và có cả bánh nữa.0`YCác môn đệ khác chèo thuyền vào bờ kéo theo lưới đầy cá, vì các ông không xa bờ lắm, chỉ cách vào khoảng gần một trăm thước.i_KNgười môn đệ được Đức Giê-su thương mến nói với ông Phê-rô : Chúa đó ! Vừa nghe nói Chúa đó !, ông Si-môn Phê-rô vội khoác áo vào vì đang ở trần, rồi nhảy xuống biển.a^;Người bảo các ông : Cứ thả lưới xuống bên phải mạn thuyền đi, thì sẽ bắt được cá. Các ông thả lưới xuống, nhưng không sao kéo lên nổi, vì lưới đầy những cá.w]gNgười nói với các ông : Này các chú, không có gì ăn ư ? Các ông trả lời : Thưa không.\Khi trời đã sáng, Đức Giê-su đứng trên bãi biển, nhưng các môn đệ không nhận ra đó chính là Đức Giê-su.g[GÔng Si-môn Phê-rô nói với các ông : Tôi đi đánh cá đây. Các ông đáp : Chúng tôi cùng đi với anh. Rồi mọi người ra đi, lên thuyền, nhưng đêm ấy họ không bắt được gì cả.[Z/Ông Si-môn Phê-rô, ông Tô-ma gọi là Đi-đy-mô, ông Na-tha-na-en người Ca-na miền Ga-li-lê, các người con ông Dê-bê-đê và hai môn đệ khác nữa, tất cả đang ở với nhau.Y *Sau đó, Đức Giê-su lại tỏ mình ra cho các môn đệ ở biển hồ Ti-bê-ri-a. Người tỏ mình ra như thế này.OXCòn những điều đã được chép ở đây là để anh em tin rằng Đức Giê-su là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa, và để nhờ tin mà được sự sống nhờ danh Người.-WSĐức Giê-su đã làm nhiều dấu lạ khác nữa trước mặt các môn đệ ; nhưng những dấu lạ đó không được ghi chép trong sách này.zVmĐức Giê-su bảo : Vì đã thấy Thầy, nên anh tin. Phúc thay những người không thấy mà tin !\U1Ông Tô-ma thưa Người : Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con !IT Rồi Người bảo ông Tô-ma : Đặt ngón tay vào đây, và hãy nhìn xem tay Thầy. Đưa tay ra mà đặt vào cạnh sườn Thầy. Đừng cứng lòng nữa, nhưng hãy tin.rS]Tám ngày sau, các môn đệ Đức Giê-su lại có mặt trong nhà, có cả ông Tô-ma ở đó với các ông. Các cửa đều đóng kín. Đức Giê-su đến, đứng giữa các ông và nói : Bình an cho anh em.%RCCác môn đệ khác nói với ông : Chúng tôi đã được thấy Chúa ! Ông Tô-ma đáp : Nếu tôi không thấy dấu đinh ở tay Người, nếu tôi không xỏ ngón tay vào lỗ đinh và không đặt bàn tay vào cạnh sườn Người, tôi chẳng có tin.Q#Một người trong Nhóm Mười Hai, tên là Tô-ma, cũng gọi là Đi-đy-mô, không ở với các ông khi Đức Giê-su đến.PyAnh em tha tội cho ai, thì người ấy được tha ; anh em cầm giữ ai, thì người ấy bị cầm giữ.lOQNói xong, Người thổi hơi vào các ông và bảo : Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần.NNgười lại nói với các ông : Bình an cho anh em ! Như Chúa Cha đã sai Thầy, thì Thầy cũng sai anh em.}MsNói xong, Người cho các ông xem tay và cạnh sườn. Các môn đệ vui mừng vì được thấy Chúa.tLa*Vào chiều ngày ấy, ngày thứ nhất trong tuần, nơi các môn đệ ở, các cửa đều đóng kín, vì các ông sợ người Do-thái. Đức Giê-su đến, đứng giữa các ông và nói : Bình an cho anh em !K+Bà Ma-ri-a Mác-đa-la đi báo cho các môn đệ : Tôi đã thấy Chúa, và bà kể lại những điều Người đã nói với bà.*JMĐức Giê-su bảo : Thôi, đừng giữ Thầy lại, vì Thầy chưa lên cùng Chúa Cha. Nhưng hãy đi gặp anh em Thầy và bảo họ : Thầy lên cùng Cha của Thầy, cũng là Cha của anh em, lên cùng Thiên Chúa của Thầy, cũng là Thiên Chúa của anh em.I Đức Giê-su gọi bà : Ma-ri-a ! Bà quay lại và nói bằng tiếng Híp-ri : Ráp-bu-ni ! (nghĩa là Lạy Thầy ).H+Đức Giê-su nói với bà : Này bà, sao bà khóc ? Bà tìm ai ? Bà Ma-ri-a tưởng là người làm vườn, liền nói : Thưa ông, nếu ông đã đem Người đi, thì xin nói cho tôi biết ông để Người ở đâu, tôi sẽ đem Người về.xGiNói xong, bà quay lại và thấy Đức Giê-su đứng đó, nhưng bà không biết là Đức Giê-su./FW Thiên thần hỏi bà : Này bà, sao bà khóc ? Bà thưa : Người ta đã lấy mất Chúa tôi rồi, và tôi không biết họ để Người ở đâu !-ES thì thấy hai thiên thần mặc áo trắng ngồi ở nơi đã đặt thi hài của Đức Giê-su, một vị ở phía đầu, một vị ở phía chân. D *Bà Ma-ri-a Mác-đa-la đứng ở ngoài, gần bên mộ, mà khóc. Bà vừa khóc vừa cúi xuống nhìn vào trong mộ,9Cm Sau đó, các môn đệ lại trở về nhà. B Thật vậy, trước đó, hai ông chưa hiểu rằng : theo Kinh Thánh, Đức Giê-su phải trỗi dậy từ cõi chết.|AqBấy giờ người môn đệ kia, kẻ đã tới mộ trước, cũng đi vào. Ông đã thấy và đã tin.@#và khăn che đầu Đức Giê-su. Khăn này không để lẫn với các băng vải, nhưng cuốn lại, xếp riêng ra một nơi.?Ông Si-môn Phê-rô theo sau cũng đến nơi. Ông vào thẳng trong mộ, thấy những băng vải để ở đó,c>?Ông cúi xuống và nhìn thấy những băng vải còn ở đó, nhưng không vào.{=oCả hai người cùng chạy. Nhưng môn đệ kia chạy mau hơn ông Phê-rô và đã tới mộ trước.=<uÔng Phê-rô và môn đệ kia liền đi ra mộ.j;MBà liền chạy về gặp ông Si-môn Phê-rô và người môn đệ Đức Giê-su thương mến. Bà nói : Người ta đã đem Chúa đi khỏi mộ ; và chúng tôi chẳng biết họ để Người ở đâu.&: G*Sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần, lúc trời còn tối, bà Ma-ri-a Mác-đa-la đi đến mộ, thì thấy tảng đá đã lăn khỏi mộ.9%*Vì hôm ấy là ngày áp lễ của người Do-thái, mà ngôi mộ lại gần bên, nên các ông mai táng Đức Giê-su ở đó.8)Nơi Đức Giê-su bị đóng đinh có một thửa vườn, và trong vườn, có một ngôi mộ còn mới, chưa chôn cất ai.7+(Các ông lãnh thi hài Đức Giê-su, lấy băng vải tẩm thuốc thơm mà quấn, theo tục lệ chôn cất của người Do-thái.A6{'Ông Ni-cô-đê-mô cũng đến. Ông này trước kia đã tới gặp Đức Giê-su ban đêm. Ông mang theo chừng một trăm cân mộc dược trộn với trầm hương.R5&*Sau đó, ông Giô-xếp, người A-ri-ma-thê, xin ông Phi-la-tô cho phép hạ thi hài Đức Giê-su xuống. Ông Giô-xếp này là một môn đệ theo Đức Giê-su, nhưng cách kín đáo, vì sợ người Do-thái. Ông Phi-la-tô chấp thuận. Vậy, ông Giô-xếp đến hạ thi hài Người xuống.a4;%Lại có lời Kinh Thánh khác : Họ sẽ nhìn lên Đấng họ đã đâm thâu.3+$Các việc này đã xảy ra để ứng nghiệm lời Kinh Thánh : Không một khúc xương nào của Người sẽ bị đánh giập.G2#Người xem thấy việc này đã làm chứng, và lời chứng của người ấy xác thực ; và người ấy biết mình nói sự thật để cho cả anh em nữa cũng tin.1w"Nhưng một người lính lấy giáo đâm vào cạnh sườn Người. Tức thì, máu cùng nước chảy ra.z0m!Khi đến gần Đức Giê-su và thấy Người đã chết, họ không đánh giập ống chân Người./ Quân lính đến, đánh giập ống chân người thứ nhất và người thứ hai cùng bị đóng đinh với Đức Giê-su.-.S*Hôm đó là ngày áp lễ, người Do-thái không muốn để xác chết trên thập giá trong ngày sa-bát, mà ngày sa-bát đó lại là ngày lễ lớn. Vì thế họ xin ông Phi-la-tô cho đánh giập ống chân các người bị đóng đinh và lấy xác xuống.-Nhắp xong, Đức Giê-su nói : Thế là đã hoàn tất ! Rồi Người gục đầu xuống và trao Thần Khí.?,wỞ đó, có một bình đầy giấm. Người ta lấy miếng bọt biển có thấm đầy giấm, buộc vào một nhành hương thảo, rồi đưa lên miệng Người.+!*Sau đó, Đức Giê-su biết là mọi sự đã hoàn tất. Và để ứng nghiệm lời Kinh Thánh, Người nói : Tôi khát !*Rồi Người nói với môn đệ : Đây là mẹ của anh. Kể từ giờ đó, người môn đệ rước bà về nhà mình.,)QKhi thấy thân mẫu và môn đệ mình thương mến đứng bên cạnh, Đức Giê-su nói với thân mẫu rằng : Thưa Bà, đây là con của Bà.0(Y*Đứng gần thập giá Đức Giê-su, có thân mẫu Người, chị của thân mẫu, bà Ma-ri-a vợ ông Cơ-lô-pát, cùng với bà Ma-ri-a Mác-đa-la. 'Vậy họ nói với nhau : Đừng xé áo ra, cứ bắt thăm xem ai được. Thế là ứng nghiệm lời Kinh Thánh : Áo xống tôi, chúng đem chia chác, cả áo dài, cũng bắt thăm luôn. Đó là những điều lính tráng đã làm.)&KĐóng đinh Đức Giê-su vào thập giá xong, lính tráng lấy áo xống của Người chia làm bốn phần, mỗi người một phần ; họ lấy cả chiếc áo dài nữa. Nhưng chiếc áo dài này không có đường khâu, dệt liền từ trên xuống dưới.I% Ông Phi-la-tô trả lời : Ta viết sao, cứ để vậy !@$yCác thượng tế của người Do-thái nói với ông Phi-la-tô : Xin ngài đừng viết : Vua dân Do-thái, nhưng viết : Tên này đã nói : Ta là Vua dân Do-thái.s#_Trong dân Do-thái, có nhiều người đọc được bảng đó, vì nơi Đức Giê-su bị đóng đinh là một địa điểm ở gần thành. Tấm bảng này viết bằng các tiếng : Híp-ri, La-tinh và Hy-lạp."Ông Phi-la-tô cho viết một tấm bảng và treo trên thập giá ; bảng đó có ghi : Giê-su Na-da-rét, Vua dân Do-thái.>!utại đó, họ đóng đinh Người vào thập giá, đồng thời cũng đóng đinh hai người khác nữa, mỗi người một bên, còn Đức Giê-su thì ở giữa.| qChính Người vác lấy thập giá đi ra, đến nơi gọi là Cái Sọ, tiếng Híp-ri là Gôn-gô-tha ;a;Bấy giờ ông Phi-la-tô trao Đức Giê-su cho họ đóng đinh vào thập giá. Họ liền hô lớn : Đem đi ! Đem nó đi ! Đóng đinh nó vào thập giá ! Ông Phi-la-tô nói với họ : Chẳng lẽ ta lại đóng đinh vua các người sao ? Các thượng tế đáp : Chúng tôi không có vua nào cả, ngoài Xê-da.'GHôm ấy là ngày áp lễ Vượt Qua, vào khoảng mười hai giờ trưa. Ông Phi-la-tô nói với người Do-thái : Đây là vua các người !A{ Khi nghe thấy thế, ông Phi-la-tô truyền dẫn Đức Giê-su ra ngoài. Ông đặt Người ngồi trên toà, ở nơi gọi là Nền Đá, tiếng Híp-ri là Gáp-ba-tha.Y+ Từ đó, ông Phi-la-tô tìm cách tha Người. Nhưng dân Do-thái kêu lên rằng : Nếu ngài tha nó, ngài không phải là bạn của Xê-da. Ai xưng mình là vua, thì chống lại Xê-da.=s Đức Giê-su đáp lại : Ngài không có quyền gì đối với tôi, nếu Trời chẳng ban cho ngài. Vì thế, kẻ nộp tôi cho ngài thì mắc tội nặng hơn.E Ông Phi-la-tô mới nói với Người : Ông không trả lời tôi ư ? Ông không biết rằng tôi có quyền tha và cũng có quyền đóng đinh ông vào thập giá sao ?  Ông lại trở vào dinh và nói với Đức Giê-su : Ông từ đâu mà đến ? Nhưng Đức Giê-su không trả lời.@{Nghe lời đó, ông Phi-la-tô càng sợ hơn nữa.,QNgười Do-thái đáp lại : Chúng tôi có Lề Luật ; và chiếu theo Lề Luật, thì nó phải chết, vì nó đã xưng mình là Con Thiên Chúa.QKhi vừa thấy Đức Giê-su, các thượng tế cùng các thuộc hạ liền kêu lên rằng : Đóng đinh, đóng đinh nó vào thập giá ! Ông Phi-la-tô bảo họ : Các người cứ đem ông này đi mà đóng đinh vào thập giá, vì phần ta, ta không tìm thấy lý do để kết tội ông ấy.2]Vậy, Đức Giê-su bước ra ngoài, đầu đội vương miện bằng gai, mình khoác áo choàng đỏ. Ông Phi-la-tô nói với họ : Đây là người !`9Ông Phi-la-tô lại ra ngoài và nói với người Do-thái : Đây ta dẫn ông ấy ra ngoài cho các người, để các người biết là ta không tìm thấy lý do nào để kết tội ông ấy.gGHọ đến gần và nói : Kính chào vua dân Do-thái !, rồi vả vào mặt Người.Bọn lính kết một vòng gai làm vương miện, đặt lên đầu Người, và khoác cho Người một áo choàng đỏ.` ;Bấy giờ ông Phi-la-tô truyền đem Đức Giê-su đi và đánh đòn Người.uc(Họ lại la lên rằng : Đừng tha nó, nhưng xin tha Ba-ra-ba ! Mà Ba-ra-ba là một tên cướp.[/'Theo tục lệ của các người, vào dịp lễ Vượt Qua, ta thường tha một người nào đó cho các người. Vậy các người có muốn ta tha vua dân Do-thái cho các người không ?X )&Ông Phi-la-tô nói với Người : Sự thật là gì ? Nói thế rồi, ông lại ra gặp người Do-thái và bảo họ : Phần ta, ta không tìm thấy lý do nào để kết tội ông ấy. 7%Ông Phi-la-tô liền hỏi : Vậy ông là vua sao ? Đức Giê-su đáp : Chính ngài nói rằng tôi là vua. Tôi đã sinh ra và đã đến thế gian nhằm mục đích này : làm chứng cho sự thật. Ai đứng về phía sự thật thì nghe tiếng tôi.# ?$Đức Giê-su trả lời : Nước tôi không thuộc về thế gian này. Nếu Nước tôi thuộc về thế gian này, thuộc hạ của tôi đã chiến đấu không để tôi bị nộp cho người Do-thái. Nhưng thật ra Nước tôi không thuộc chốn này.& E#Ông Phi-la-tô trả lời : Tôi là người Do-thái sao ? Chính dân của ông và các thượng tế đã nộp ông cho tôi. Ông đã làm gì ?~ u"Đức Giê-su đáp : Ngài tự ý nói điều ấy, hay những người khác đã nói với ngài về tôi ? !Ông Phi-la-tô trở vào dinh, cho gọi Đức Giê-su và nói với Người : Ông có phải là vua dân Do-thái không ?xi Thế là ứng nghiệm lời Đức Giê-su đã nói, khi ám chỉ Người sẽ phải chết cách nào.EÔng Phi-la-tô bảo họ : Các người cứ đem ông ta đi mà xét xử theo luật của các người. Người Do-thái đáp : Chúng tôi không có quyền xử tử ai cả.r]Họ đáp : Nếu ông này không làm điều ác, thì chúng tôi đã chẳng đem nộp cho quan.{Vì thế, tổng trấn Phi-la-tô ra ngoài gặp họ và hỏi : Các người tố cáo ông này về tội gì ?iK*Vậy, người Do-thái điệu Đức Giê-su từ nhà ông Cai-pha đến dinh tổng trấn. Lúc đó trời vừa sáng. Nhưng họ không vào dinh kẻo bị nhiễm uế mà không ăn lễ Vượt Qua được.[/Một lần nữa ông Phê-rô lại chối, và ngay lúc ấy gà liền gáy.Y+Một trong các đầy tớ của vị thượng tế, có họ với người bị ông Phê-rô chém đứt tai, lên tiếng hỏi : Tôi đã chẳng thấy bác ở trong vườn với ông ấy sao ?V%Còn ông Si-môn Phê-rô thì vẫn đứng sưởi ở đó. Người ta nói với ông : Cả bác nữa, bác không thuộc nhóm môn đệ của ông ấy sao ? Ông liền chối : Đâu phải.dAÔng Kha-nan cho giải Người đến thượng tế Cai-pha, Người vẫn bị trói.~)Đức Giê-su đáp : Nếu tôi nói sai, anh chứng minh xem sai ở chỗ nào ; còn nếu tôi nói phải, sao anh lại đánh tôi ?9}kĐức Giê-su vừa dứt lời, thì một tên trong nhóm thuộc hạ đứng đó vả vào mặt Người mà nói : Anh trả lời vị thượng tế như thế ư ?|!Sao ông lại hỏi tôi ? Điều tôi đã nói, xin cứ hỏi những người đã nghe tôi. Chính họ biết tôi đã nói gì.{{oĐức Giê-su trả lời : Tôi đã nói công khai trước mặt thiên hạ ; tôi hằng giảng dạy trong hội đường và tại Đền Thờ, nơi mọi người Do-thái tụ họp. Tôi không hề nói điều gì lén lút.lzQVị thượng tế tra hỏi Đức Giê-su về các môn đệ và giáo huấn của Người.y+Vì trời lạnh, các đầy tớ và thuộc hạ đốt than và đứng sưởi ở đó ; ông Phê-rô cũng đứng sưởi với họ.6xeNgười tớ gái giữ cổng nói với ông Phê-rô : Cả bác nữa, bác không thuộc nhóm môn đệ của người ấy sao ? Ông liền đáp : Đâu phải.>wuCòn ông Phê-rô đứng ở phía ngoài, gần cổng. Người môn đệ kia quen biết vị thượng tế ra nói với chị giữ cổng, rồi dẫn ông Phê-rô vào.av;Ông Si-môn Phê-rô và một môn đệ khác đi theo Đức Giê-su. Người môn đệ này quen biết vị thượng tế, nên cùng với Đức Giê-su vào sân trong của tư dinh vị thượng tế.u}Chính ông này đã đề nghị với người Do-thái là nên để một người chết thay cho dân thì hơn.t! Trước tiên, họ điệu Đức Giê-su đến ông Kha-nan là nhạc phụ ông Cai-pha. Ông Cai-pha làm thượng tế năm đó.s# Bấy giờ toán quân và viên chỉ huy cùng đám thuộc hạ của người Do-thái bắt Đức Giê-su và trói Người lại.r- Đức Giê-su nói với ông Phê-rô : Hãy xỏ gươm vào bao. Chén mà Chúa Cha đã trao cho Thầy, lẽ nào Thầy chẳng uống ?Pq Ông Si-môn Phê-rô có sẵn một thanh gươm, bèn tuốt ra, nhằm người đầy tớ vị thượng tế, mà chém đứt tai phải của y. Người đầy tớ ấy tên là Man-khô. p Thế là ứng nghiệm lời Đức Giê-su đã nói : Những người Cha đã ban cho con, con không để mất một ai.%oCĐức Giê-su nói : Tôi đã bảo các anh là chính tôi đây. Vậy, nếu các anh tìm bắt tôi, thì hãy để cho những người này đi.knONgười lại hỏi một lần nữa : Các anh tìm ai ? Họ đáp : Tìm Giê-su Na-da-rét.dmAKhi Người vừa nói : Chính tôi đây, thì họ lùi lại và ngã xuống đất.lHọ đáp : Tìm Giê-su Na-da-rét. Người nói : Chính tôi đây. Giu-đa, kẻ nộp Người, cũng đứng chung với họ.xkiĐức Giê-su biết mọi việc sắp xảy đến cho mình, nên tiến ra và hỏi : Các anh tìm ai ?5jcVậy, Giu-đa tới đó, dẫn một toán quân cùng đám thuộc hạ của các thượng tế và nhóm Pha-ri-sêu ; họ mang theo đèn đuốc và khí giới.i{Giu-đa, kẻ nộp Người, cũng biết nơi này, vì Người thường tụ họp ở đó với các môn đệ.Oh Sau khi nói những lời đó, Đức Giê-su đi ra cùng với các môn đệ, sang bên kia suối Kít-rôn. Ở đó, có một thửa vườn, Người cùng với các môn đệ đi vào.-gSCon đã cho họ biết danh Cha, và sẽ còn cho họ biết nữa, để tình Cha đã yêu thương con, ở trong họ, và con cũng ở trong họ nữa.4faLạy Cha là Đấng công chính, thế gian đã không biết Cha, nhưng con, con đã biết Cha, và những người này đã biết là chính Cha đã sai con.e7Lạy Cha, con muốn rằng con ở đâu, thì những người Cha đã ban cho con cũng ở đó với con, để họ chiêm ngưỡng vinh quang của con, vinh quang mà Cha đã ban cho con, vì Cha đã yêu thương con trước khi thế gian được tạo thành._d7Con ở trong họ và Cha ở trong con, để họ được hoàn toàn nên một ; như vậy, thế gian sẽ nhận biết là chính Cha đã sai con và đã yêu thương họ như đã yêu thương con. c Phần con, con đã ban cho họ vinh quang mà Cha đã ban cho con, để họ được nên một như chúng ta là một :2b]để tất cả nên một, như Cha ở trong con và con ở trong Cha để họ cũng ở trong chúng ta. Như vậy, thế gian sẽ tin rằng Cha đã sai con.a}Con không chỉ cầu nguyện cho những người này, nhưng còn cho những ai nhờ lời họ mà tin vào con,w`gVì họ, con xin thánh hiến chính mình con, để nhờ sự thật, họ cũng được thánh hiến.]_3Như Cha đã sai con đến thế gian, thì con cũng sai họ đến thế gian.V^%Xin Cha lấy sự thật mà thánh hiến họ. Lời Cha là sự thật.b]=Họ không thuộc về thế gian cũng như con đây không thuộc về thế gian.l\QCon không xin Cha cất họ khỏi thế gian, nhưng xin Cha gìn giữ họ khỏi ác thần.9[kCon đã truyền lại cho họ lời của Cha, và thế gian đã ghét họ, vì họ không thuộc về thế gian, cũng như con đây không thuộc về thế gian.'ZG Bây giờ, con đến cùng Cha, và con nói những điều này lúc còn ở thế gian, để họ được hưởng trọn vẹn niềm vui của con.oYW Khi còn ở với họ, con đã gìn giữ họ trong danh Cha mà Cha đã ban cho con. Con đã canh giữ, và không một ai trong họ phải hư mất, trừ đứa con hư hỏng, để ứng nghiệm lời Kinh Thánh.X Con không còn ở trong thế gian nữa, nhưng họ, họ ở trong thế gian ; phần con, con đến cùng Cha. Lạy Cha chí thánh, xin gìn giữ các môn đệ trong danh Cha mà Cha đã ban cho con, để họ nên một như chúng ta.W- Tất cả những gì con có đều là của Cha, tất cả những gì Cha có đều là của con ; và con được tôn vinh nơi họ.V7 Con cầu nguyện cho họ. Con không cầu nguyện cho thế gian, nhưng cho những kẻ Cha đã ban cho con, bởi vì họ thuộc về Cha.IU vì con đã ban cho họ lời mà Cha đã ban cho con ; họ đã nhận những lời ấy, họ biết thật rằng con đã từ Cha mà đến, và họ đã tin là Cha đã sai con.eTCGiờ đây, họ biết rằng tất cả những gì Cha ban cho con đều do bởi Cha, ~~q}}T||z{{Vzz+yyxxwSvNuutjssrqqFpp=nmm'likkEjiihFgff9ee dgcbaa0`m`__)^t]]P\p\[[IZzYY0XX/W}V2UTSRR#QEPPO*NMMKKJcIIXHHHGGFuEDFCBAA@?>>R=x=;Hai ông nhìn thẳng vào anh, và ông Phê-rô nói : Anh nhìn chúng tôi đây !g=GVừa thấy ông Phê-rô và ông Gio-an sắp vào Đền Thờ, anh liền xin bố thí.[</Khi ấy, người ta khiêng đến một người què từ khi lọt lòng mẹ. Ngày ngày họ đặt anh ta bên cửa Đền Thờ gọi là Cửa Đẹp, để xin kẻ ra vào Đền Thờ bố thí.t; c*Một hôm, ông Phê-rô và ông Gio-an lên Đền Thờ, vào buổi cầu nguyện giờ thứ chín.':G/Họ ca tụng Thiên Chúa, và được toàn dân thương mến. Và Chúa cho cộng đoàn mỗi ngày có thêm những người được cứu độ.09Y.Họ đồng tâm nhất trí, ngày ngày chuyên cần đến Đền Thờ. Khi làm lễ bẻ bánh tại tư gia, họ dùng bữa với lòng đơn sơ vui vẻ.l8Q-Họ đem bán đất đai của cải, lấy tiền chia cho mỗi người tuỳ theo nhu cầu.d7A,Tất cả các tín hữu hợp nhất với nhau, và để mọi sự làm của chung.h6I+Mọi người đều kinh sợ, vì các Tông Đồ làm nhiều điềm thiêng dấu lạ.>5u**Các tín hữu chuyên cần nghe các Tông Đồ giảng dạy, luôn luôn hiệp thông với nhau, siêng năng tham dự lễ bẻ bánh, và cầu nguyện không ngừng.4))Vậy những ai đã đón nhận lời ông, đều chịu phép rửa. Và hôm ấy đã có thêm khoảng ba ngàn người theo đạo.E3(Ông Phê-rô còn dùng nhiều lời khác để long trọng làm chứng và khuyên nhủ họ. Ông nói : Anh em hãy tránh xa thế hệ gian tà này để được cứu độ.f2E'Thật vậy, đó là điều Thiên Chúa đã hứa cho anh em, cũng như cho con cháu anh em và tất cả những người ở xa, tất cả những người mà Chúa là Thiên Chúa chúng ta sẽ kêu gọi.`19&Ông Phê-rô đáp : Anh em hãy sám hối, và mỗi người hãy chịu phép rửa nhân danh Đức Giê-su Ki-tô, để được ơn tha tội ; và anh em sẽ nhận được ân huệ là Thánh Thần.05%Nghe thế, họ đau đớn trong lòng, và hỏi ông Phê-rô cùng các Tông Đồ khác : Thưa các anh, vậy chúng tôi phải làm gì ?R/$Vậy toàn thể nhà Ít-ra-en phải biết chắc điều này : Đức Giê-su mà anh em đã treo trên thập giá, Thiên Chúa đã đặt Người làm Đức Chúa và làm Đấng Ki-tô.T.!#để rồi bao địch thù, Cha sẽ đặt làm bệ dưới chân Con.1-["Thật vậy, vua Đa-vít đã chẳng lên trời, thế mà lại nói : Đức Chúa phán cùng Chúa Thượng tôi : Bên hữu Cha đây, Con lên ngự trị,B,}!Thiên Chúa Cha đã ra tay uy quyền nâng Người lên, trao cho Người Thánh Thần đã hứa, để Người đổ xuống : đó là điều anh em đang thấy đang nghe. + Chính Đức Giê-su đó, Thiên Chúa đã làm cho sống lại ; về điều này, tất cả chúng tôi xin làm chứng.Q*nên người đã thấy trước và loan báo sự phục sinh của Đức Ki-tô khi nói : Người đã không bị bỏ mặc trong cõi âm ty và thân xác Người không phải hư nát.-)SNhưng vì là ngôn sứ và biết rằng Thiên Chúa đã thề với người là sẽ đặt một người trong dòng dõi trên ngai vàng của người,`(9Thưa anh em, xin được phép mạnh dạn nói với anh em về tổ phụ Đa-vít rằng : người đã chết và được mai táng, và mộ của người còn ở giữa chúng ta cho đến ngày nay. 'Chúa sẽ dạy con biết đường về cõi sống, và cho con được vui sướng tràn trề khi ở trước Thánh Nhan. &Vì Chúa chẳng đành bỏ mặc linh hồn con trong cõi âm ty, cũng không để Vị Thánh của Ngài phải hư nát.%Bởi thế tâm hồn con mừng rỡ, và miệng lưỡi hân hoan, cả thân xác con cũng nghỉ ngơi trong niềm hy vọng.9$kQuả vậy, vua Đa-vít đã nói về Người rằng : Tôi luôn nhìn thấy Đức Chúa trước mặt tôi, vì Người ở bên hữu, để tôi chẳng nao lòng.R#Nhưng Thiên Chúa đã làm cho Người sống lại, giải thoát Người khỏi những đau khổ của cái chết. Vì lẽ cái chết không tài nào khống chế được Người mãi.O"Theo kế hoạch Thiên Chúa đã định và biết trước, Đức Giê-su ấy đã bị nộp, và anh em đã dùng bàn tay kẻ dữ đóng đinh Người vào thập giá mà giết đi.f!EThưa đồng bào Ít-ra-en, xin nghe những lời sau đây. Đức Giê-su Na-da-rét, là người đã được Thiên Chúa phái đến với anh em. Và để chứng thực sứ mạng của Người, Thiên Chúa đã cho Người làm những phép mầu, điềm thiêng và dấu lạ giữa anh em. Chính anh em biết điều đó.c ?Bấy giờ hết những ai kêu cầu danh Đức Chúa, sẽ được ơn cứu độ.3Mặt trời sẽ trở nên tối tăm, mặt trăng hoá thành máu, trước khi ngày của Đức Chúa đến, ngày vĩ đại, vinh quang.)KTa sẽ cho xuất hiện những điềm thiêng trên trời cao, và những dấu lạ dưới đất thấp, đó là máu, lửa và những cột khói.'Trong những ngày đó, Ta cũng sẽ đổ Thần Khí Ta cả trên tôi nam tớ nữ của Ta, và chúng sẽ trở thành ngôn sứ.Thiên Chúa phán : Trong những ngày cuối cùng, Ta sẽ đổ Thần Khí Ta trên hết thảy người phàm, con trai con gái các ngươi sẽ trở thành ngôn sứ, thanh niên sẽ thấy thị kiến, bô lão sẽ được báo mộng.PNhưng đó là điều đã được ngôn sứ Giô-en nói đến :veKhông, những người này không say rượu như anh em nghĩ, vì bây giờ mới là giờ thứ ba.#?*Bấy giờ, ông Phê-rô đứng chung với Nhóm Mười Một lớn tiếng nói với họ rằng : Thưa anh em miền Giu-đê và tất cả những người đang cư ngụ tại Giê-ru-sa-lem, xin biết cho điều này, và lắng nghe những lời tôi nói đây.U# Nhưng người khác lại chế nhạo : Mấy ông này say bứ rồi !_7 Ai nấy đều sửng sốt và phân vân, họ bảo nhau : Thế nghĩa là gì ?y nào là người Do-thái cũng như người đạo theo ; nào là người đảo Cơ-rê-ta hay người Ả-rập, vậy mà chúng ta đều nghe họ dùng tiếng nói của chúng ta mà loan báo những kỳ công của Thiên Chúa !+O có người là dân Phy-ghi-a, Pam-phy-li-a, Ai-cập, và những vùng Li-by-a giáp giới Ky-rê-nê ; nào là những người từ Rô-ma đến đây ;! Chúng ta đây, có người là dân Pác-thi-a, Mê-đi, Ê-lam, Mê-xô-pô-ta-mi-a, Giu-đê, Cáp-pa-đô-ki-a, Pon-tô, và A-xi-a,fEThế sao mỗi người chúng ta lại nghe họ nói tiếng mẹ đẻ của chúng ta ?Họ sửng sốt, thán phục và nói : Những người đang nói đó không phải là người Ga-li-lê cả ư ?'Nghe tiếng ấy, có nhiều người kéo đến. Họ kinh ngạc vì ai nấy đều nghe các ông nói tiếng bản xứ của mình.}sLúc đó, tại Giê-ru-sa-lem, có những người Do-thái sùng đạo, từ các dân thiên hạ trở về.%CVà ai nấy đều được tràn đầy ơn Thánh Thần, họ bắt đầu nói các thứ tiếng khác, tuỳ theo khả năng Thánh Thần ban cho.  Rồi họ thấy xuất hiện những hình lưỡi giống như lưỡi lửa tản ra đậu xuống từng người một. bỗng từ trời phát ra một tiếng động, như tiếng gió mạnh ùa vào đầy cả căn nhà, nơi họ đang tụ họp.\  3*Khi đến ngày lễ Ngũ Tuần, mọi người đang tề tựu ở một nơi,v  gHọ rút thăm, thăm trúng ông Mát-thi-a : ông được kể thêm vào số mười một Tông Đồ.q  ]để nhận chỗ trong sứ vụ Tông Đồ, chỗ Giu-đa đã bỏ để đi về nơi dành cho y.#  AHọ cầu nguyện rằng : Lạy Chúa, chính Chúa thấu suốt lòng mọi người ; giữa hai người này, xin chỉ cho thấy Chúa chọn ai Họ đề cử hai người : ông Giô-xếp, biệt danh là Ba-sa-ba, cũng gọi là Giút-tô, và ông Mát-thi-a. kể từ khi Người được ông Gio-an làm phép rửa cho đến ngày Người lìa bỏ chúng ta và được rước lên trời. Một trong những anh em đó phải cùng với chúng tôi làm chứng rằng Người đã phục sinh. F~~,}}&|{{{Zzyyydxxw_vuu0tt?srrTqpoon0m"lkyjihhgff>eddcbbWaa/``d__T^]]&\\-[ZZ$YY3XuXW.VMUU.TT?SSR\QQPOO?NMoLLKKSJII HGG+FsEDDaCBBaAAk@@@??'>_== (Ông Phê-rô cho mọi người ra ngoài, rồi quỳ xuống cầu nguyện. Sau đó, ông quay lại về phía thi hài và ra lệnh : Bà Ta-bi-tha, hãy đứng dậy ! Bà ấy mở mắt ra, và khi thấy ông Phê-rô, liền ngồi dậy. = 'Ông Phê-rô đứng dậy cùng đi với họ. Tới nơi, người ta đưa ông lên lầu trên. Các bà goá xúm lại quanh ông, vừa khóc vừa cho ông xem những áo dài và áo choàng bà Linh Dương đã may khi còn sống với họ.?<w &Vì Lốt gần Gia-phô, nên khi các môn đệ nghe biết ông Phê-rô ở đó, liền cử hai người đến mời : Xin ông đến với chúng tôi, đừng trì hoãn.;w %Trong những ngày ấy, bà mắc bệnh và qua đời. Người ta tắm xác cho bà và đặt ở lầu trên.D: $Ở Gia-phô, trong số các môn đệ có một bà tên là Ta-bi-tha, có nghĩa là Linh Dương. Bà này đầy công đức vì những việc lành và bố thí bà đã làm.9} #Tất cả những người cư ngụ ở Lốt và đồng bằng Sa-rôn thấy anh, và họ trở lại cùng Chúa.68e "Ông Phê-rô nói với anh ta : Anh Ê-nê, Đức Giê-su Ki-tô chữa anh khỏi. Anh hãy đứng dậy và tự dọn giường lấy. Lập tức anh đứng dậy.~7u !Nơi đây ông gặp thấy một người tên là Ê-nê liệt giường đã tám năm, vì anh bị tê bại.l6Q Bấy giờ ông Phê-rô rảo khắp nơi, xuống thăm cả dân thánh cư ngụ tại Lốt.x5i *Hồi ấy, trong khắp miền Giu-đê, Ga-li-lê và Sa-ma-ri, Hội Thánh được bình an, được xây dựng vững chắc và sống trong niềm kính sợ Chúa, và ngày một thêm đông, nhờ Thánh Thần nâng đỡ.v4e Các anh em biết thế, liền dẫn ông xuống Xê-da-rê và tiễn ông lên đường về Tác-xô.3 Ông thường đàm đạo và tranh luận với những người Do-thái theo văn hoá Hy-lạp. Nhưng họ tìm cách giết ông.21 Từ đó ông Sao-lô cùng với các Tông Đồ đi lại hoạt động tại Giê-ru-sa-lem. Ông mạnh dạn rao giảng nhân danh Chúa.[1/ Ông Ba-na-ba liền đứng ra bảo lãnh đưa ông Sao-lô đến gặp các Tông Đồ, và tường thuật cho các ông nghe chuyện ông ấy được thấy Chúa hiện ra trên đường và phán dạy làm sao, cũng như việc ông ấy đã mạnh dạn rao giảng nhân danh Đức Giê-su tại Đa-mát thế nào.;0o Khi tới Giê-ru-sa-lem, ông Sao-lô tìm cách nhập đoàn với các môn đệ. Nhưng mọi người vẫn còn sợ ông, vì họ không tin ông là một môn đệ.,/Q Nhưng ban đêm, các môn đệ ông đã đưa ông qua tường thành bằng cách đặt ông ngồi trong một cái thúng rồi dòng dây thả xuống.. nhưng ông biết được âm mưu của họ. Thậm chí người ta canh giữ các cửa thành ngày đêm, để giết ông.g-G Sau một thời gian khá lâu, người Do-thái cùng nhau bàn kế giết ông Sao-lô ;9,k Nhưng ông Sao-lô càng thêm vững mạnh, và ông làm cho người Do-thái ở Đa-mát phải bẽ mặt, khi minh chứng rằng Đức Giê-su là Đấng Mê-si-a.1+[ Mọi người nghe ông giảng đều kinh ngạc và nói : Ông này chẳng phải là người ở Giê-ru-sa-lem vẫn tiêu diệt những ai kêu cầu danh Giê-su sao ? Chẳng phải ông đã đến đây với mục đích bắt trói họ giải về cho các thượng tế sao ? *  rồi lập tức ông bắt đầu rao giảng Đức Giê-su trong các hội đường, rằng Người là Con Thiên Chúa.*)O *Rồi ông ăn và khoẻ lại.#(? Lập tức có những cái gì như vảy bong ra khỏi mắt ông Sao-lô, và ông lại thấy được. Ông đứng dậy và chịu phép rửa.R' Ông Kha-na-ni-a liền đi ; ông vào nhà, đặt tay trên ông Sao-lô và nói : Anh Sa-un, Chúa đã sai tôi đến đây, Người là Đức Giê-su, Đấng đã hiện ra với anh trên đường anh tới đây. Người sai tôi đến để anh lại thấy được và để anh được đầy Thánh Thần. & Thật vậy, chính Ta sẽ chỉ cho người ấy thấy tất cả những đau khổ người ấy phải chịu vì danh Ta.A%{ Nhưng Chúa phán với ông : Cứ đi, vì người ấy là lợi khí Ta chọn để mang danh Ta đến trước mặt các dân ngoại, các vua chúa và con cái Ít-ra-en. $  Còn ở đây, người ấy được các thượng tế cho quyền bắt trói tất cả những ai kêu cầu danh Chúa.I#  Ông Kha-na-ni-a thưa : Lạy Chúa, con đã nghe lắm kẻ nói về người ấy, về tất cả những điều ác người ấy đã làm cho dân thánh Chúa tại Giê-ru-sa-lem." và thấy một người tên là Kha-na-ni-a đi vào, đặt tay trên mình để làm cho mình lại thấy được.C! Chúa bảo ông : Đứng lên, đi tới phố gọi là Phố Thẳng, đến nhà Giu-đa tìm một người tên là Sao-lô quê ở Tác-xô : người ấy đang cầu nguyện9 k Bấy giờ ở Đa-mát có một môn đệ tên là Kha-na-ni-a. Trong một thị kiến, Chúa phán với ông : Kha-na-ni-a ! Ông thưa : Dạ, lạy Chúa, con đây.W' Suốt ba ngày, ông không nhìn thấy, cũng chẳng ăn, chẳng uống.- Ông Sao-lô từ dưới đất đứng dậy, mắt thì mở nhưng không thấy gì. Người ta phải cầm tay dắt ông vào Đa-mát. Những người cùng đi với ông dừng lại, sững sờ : họ nghe có tiếng nói, nhưng không trông thấy ai.w Nhưng ngươi hãy đứng dậy, vào thành, và người ta sẽ nói cho ngươi biết ngươi phải làm gì.oW Ông nói : Thưa Ngài, Ngài là ai ? Người đáp : Ta là Giê-su mà ngươi đang bắt bớ.yk Ông ngã xuống đất và nghe có tiếng nói với ông : Sa-un, Sa-un, tại sao ngươi bắt bớ Ta ?)K Vậy đang khi ông đi đường và đến gần Đa-mát, thì bỗng nhiên có một luồng ánh sáng từ trời chiếu xuống bao phủ lấy ông.P xin thư giới thiệu đến các hội đường ở Đa-mát, để nếu thấy những người theo Đạo, bất luận đàn ông hay đàn bà, thì bắt trói giải về Giê-ru-sa-lem.z o *Ông Sao-lô vẫn còn hằm hằm đe doạ giết các môn đệ Chúa, nên đã tới gặp thượng tế/W(Còn ông Phi-líp-phê thì người ta gặp thấy ở Át-đốt. Ông loan báo Tin Mừng cho mọi thành thị ông đi qua, cho tới khi đến Xê-da-rê.[/'Khi hai ông lên khỏi nước, Thần Khí Chúa đem ông Phi-líp-phê đi mất, và viên thái giám không còn thấy ông nữa. Nhưng ông tiếp tục cuộc hành trình, lòng đầy hoan hỷ.3_&Ông truyền dừng xe lại. Ông Phi-líp-phê và viên thái giám, cả hai cùng xuống chỗ có nước, và ông Phi-líp-phê làm phép rửa cho ông quan.7%Ông Phi-líp-phê đáp : Nếu ngài tin hết lòng, thì được. Viên thái giám thưa : Tôi tin Đức Giê-su Ki-tô là Con Thiên Chúa.,Q$Dọc đường, các ông tới một chỗ có nước, viên thái giám mới nói : Sẵn nước đây, có gì ngăn trở tôi chịu phép rửa không ?#Ông Phi-líp-phê lên tiếng, và khởi từ đoạn Kinh Thánh ấy mà loan báo Tin Mừng Đức Giê-su cho ông.)K"Viên thái giám ngỏ lời với ông Phi-líp-phê : Xin ông cho biết : vị ngôn sứ nói thế về ai ? Về chính mình hay về một ai khác ?W'!Bởi Người bị hạ xuống, nên bản án của Người đã được huỷ bỏ. Dòng dõi Người, ai sẽ kể lại, vì cuộc sống của Người trên trần gian đã bị chấm dứt.:m Đoạn Kinh Thánh ông đang đọc là đoạn này : Như chiên bị đem đi làm thịt, như cừu câm nín khi bị xén lông, Người chẳng mở miệng kêu ca.$ AÔng quan đáp : Mà làm sao tôi hiểu được, nếu không có người dẫn giải ? Rồi ông mời ông Phi-líp-phê lên ngồi với mình. 1Ông Phi-líp-phê chạy lại, nghe thấy ông kia đọc sách ngôn sứ I-sai-a, thì hỏi : Ngài có hiểu điều ngài đọc không ?Y +Thần Khí nói với ông Phi-líp-phê : Tiến lên, đuổi kịp xe đó.q [và bấy giờ đang trên đường về. Ngồi trên xe nhà, ông đọc sách ngôn sứ I-sai-a. Ông đứng lên đi. Khi ấy có một viên thái giám người Ê-thi-óp, làm quan lớn trong triều của bà Can-đa-kê, nữ hoàng nước Ê-thi-óp. Ông này làm tổng quản kho bạc của bà. Ông đã lên Giê-ru-sa-lem hành hương9k*Thiên sứ của Chúa nói với ông Phi-líp-phê : Đứng lên, đi về hướng nam, theo con đường từ Giê-ru-sa-lem xuống Ga-da ; con đường này vắng.'GSau khi đã long trọng làm chứng và nói lời Chúa, hai Tông Đồ trở về Giê-ru-sa-lem và loan Tin Mừng cho nhiều làng miền Sa-ma-ri.&EÔng Si-môn thưa : Xin hai ông cầu cùng Chúa cho tôi, để không điều nào trong những điều các ông đã nói giáng xuống trên tôi.mSThật vậy, tôi thấy anh đang ứ đầy mật đắng và đang bị tội ác trói buộc.$AVậy anh hãy sám hối về việc xấu ấy của anh, và cầu xin Chúa, may ra Người sẽ tha cho anh tội đã nghĩ như thế trong lòng.'GChẳng có phần chia cho anh, cũng chẳng có phần thừa kế trong việc này đâu, vì lòng anh không ngay thẳng trước mặt Thiên Chúa.1[Nhưng ông Phê-rô đáp : Tiền bạc của anh tiêu tan luôn với anh cho rồi, vì anh tưởng có thể lấy tiền mà mua ân huệ của Thiên Chúa !và nói : Xin cũng ban quyền ấy cho tôi nữa, để tôi đặt tay cho ai thì người ấy nhận được Thánh Thần.#Ông Si-môn thấy khi các Tông Đồ đặt tay, thì Thánh Thần được ban xuống, nên ông đem tiền đến biếu các ông]3Bấy giờ hai ông đặt tay trên họ, và họ nhận được Thánh Thần. ~ Vì Thánh Thần chưa ngự xuống một ai trong nhóm họ : họ mới chỉ chịu phép rửa nhân danh Chúa Giê-su.f}EKhi đến nơi, hai ông cầu nguyện cho họ, để họ nhận được Thánh Thần.0|Y*Các Tông Đồ ở Giê-ru-sa-lem nghe biết dân miền Sa-ma-ri đã đón nhận lời Thiên Chúa, thì cử ông Phê-rô và ông Gio-an đến với họ.\{1 Cả ông Si-môn nữa cũng đã tin theo, và sau khi chịu phép rửa, ông cứ theo sát ông Phi-líp-phê, và kinh ngạc vì được thấy các dấu lạ và các phép mầu vĩ đại xảy ra.Rz Nhưng khi họ tin lời ông Phi-líp-phê loan báo Tin Mừng về Nước Thiên Chúa và về danh Đức Giê-su Ki-tô, thì họ đã chịu phép rửa, có cả đàn ông lẫn đàn bà.lyQ Họ chú ý đến ông, vì từ khá lâu ông đã dùng phù phép làm cho họ kinh ngạc.9xk và mọi người từ nhỏ đến lớn đều chú ý đến ông. Họ nói : Ông này là Quyền năng của Thiên Chúa, Quyền năng được gọi là Vĩ đại.4wa Trong thành ấy, có một người tên là Si-môn, vốn dùng phù phép làm cho dân Sa-ma-ri kinh ngạc. Ông ta xưng mình là một nhân vật quan trọng,4vcTrong thành, người ta rất vui mừng.SuThật vậy, các thần ô uế vừa kêu lớn tiếng vừa xuất khỏi nhiều người trong số những kẻ bị chúng ám. Nhiều người tê bại và tàn tật được chữa lành.2t]Đám đông một lòng chú ý đến những điều ông Phi-líp-phê giảng, bởi được nghe đồn và được chứng kiến những dấu lạ ông làm.vseÔng Phi-líp-phê xuống một thành miền Sa-ma-ri và rao giảng Đức Ki-tô cho dân cư ở đó._r7*Vậy những người phải tản mác này đi khắp nơi loan báo lời Chúa.qCòn ông Sao-lô thì cứ phá hoại Hội Thánh : ông đến từng nhà, lôi cả đàn ông lẫn đàn bà đi tống ngục.npUCó mấy người sùng đạo chôn cất ông Tê-pha-nô và khóc thương ông thảm thiết.!o =*Phần ông Sao-lô, ông tán thành việc giết ông Tê-pha-nô. Hồi ấy, Hội Thánh tại Giê-ru-sa-lem trải qua một cơn bắt bớ dữ dội. Ngoài các Tông Đồ ra, mọi người đều phải tản mác về các vùng quê miền Giu-đê và Sa-ma-ri.ng Khi ông Gia-cóp nghe nói bên Ai-cập có lúa mì, liền sai cha ông chúng ta đi lần thứ nhất.5=c Rồi xảy ra nạn đói trong cả nước Ai-cập và tại Ca-na-an: đó là thời rất ngặt nghèo, và cha ông chúng ta không tìm đâu ra lương thực. 5~~}||F{nzyxxawwHvvuWtssKrrerqgpoonmXlkjqiiDhhgff5emd'ccYbbDa`|__+^^]N\~[[\ZQY-XWW>==$<<;u:}99M8877^66*544r22~1106/..-E,,+**)('&%%$d##$"T! ~e FrJvwJTPEB + 8 q  l 5:2mCô lẽo đẽo theo ông Phao-lô và chúng tôi mà kêu : Các ông này là tôi tớ Thiên Chúa Tối Cao ; họ loan báo cho các người con đường cứu độ.i1K*Một hôm, đang khi chúng tôi đi tới nơi cầu nguyện, một đầy tớ gái đón gặp chúng tôi ; cô ta bị quỷ thần ốp, và thuật bói toán của cô làm lợi nhiều cho các chủ của cô.^05Sau khi bà và cả nhà đã chịu phép rửa, bà mời chúng tôi : Các ông đã coi tôi là một tín hữu Chúa, thì xin các ông đến ở nhà tôi. Và bà ép chúng tôi phải nhận lời.o/WCó một bà tên là Ly-đi-a, quê ở Thy-a-ti-ra, chuyên buôn bán vải điều. Bà là người tôn thờ Thiên Chúa ; bà nghe, và Chúa mở lòng cho bà để bà chú ý đến những lời ông Phao-lô nói.x.i Ngày sa-bát, chúng tôi ra khỏi cổng thành, men theo bờ sông, đến một chỗ chúng tôi đoán chừng có nơi cầu nguyện. Chúng tôi ngồi xuống nói chuyện với những phụ nữ đang họp nhau tại đó.T-! Từ đó chúng tôi đi Phi-líp-phê là thị trấn quan trọng nhất trong hạt ấy của tỉnh Ma-kê-đô-ni-a, và là thuộc địa Rô-ma. Chúng tôi ở lại thành đó mấy ngày.},s Xuống tàu ở Trô-a, chúng tôi đi thẳng đến đảo Xa-mốt-ra-kê, rồi hôm sau đến Nê-a-pô-li.A+{ Sau khi ông thấy thị kiến đó, lập tức chúng tôi tìm cách đi Ma-kê-đô-ni-a, vì hiểu ra rằng Thiên Chúa kêu gọi chúng tôi loan báo Tin Mừng cho họ.:*m Ban đêm, ông Phao-lô thấy một thị kiến : một người miền Ma-kê-đô-ni-a đứng đó, mời ông rằng : Xin ông sang Ma-kê-đô-ni-a giúp chúng tôi !D)*Các ông bèn đi qua miền My-xi-a mà xuống Trô-a. ( Khi tới sát ranh giới My-xi-a, các ông thử vào miền Bi-thy-ni-a, nhưng Thần Khí Đức Giê-su không cho phép.'Các ông đi qua miền Phy-ghi-a và Ga-lát, vì Thánh Thần ngăn cản không cho các ông rao giảng lời Chúa ở A-xi-a.l&QVậy các Hội Thánh được vững mạnh trong đức tin và mỗi ngày thêm đông số.B%}Khi đi qua các thành, các ông truyền lại cho các anh em những chỉ thị đã được các Tông Đồ và kỳ mục ở Giê-ru-sa-lem ban bố, để họ tuân giữ.n$UÔng Phao-lô muốn ông ấy cùng lên đường với mình, nên đã đem ông đi làm phép cắt bì, vì nể các người Do-thái ở những nơi ấy ; thật vậy, ai cũng biết cha ông là người Hy-lạp.Y#+Ông được các anh em ở Lýt-ra và I-cô-ni-ô chứng nhận là tốt.5" e*Ông đến Đéc-bê, rồi đến Lýt-ra. Ở đó có một môn đệ tên là Ti-mô-thê, mẹ là người Do-thái đã tin Chúa, còn cha là người Hy-lạp.q![)Ông đi qua miền Xy-ri và miền Ki-li-ki-a, và làm cho các Hội Thánh được vững mạnh.  (Còn ông Phao-lô thì chọn ông Xi-la và lên đường, sau khi đã được các anh em giao phó cho ân sủng Chúa. 'Hai bên nổi nóng đến mức phải chia tay nhau. Ông Ba-na-ba đem ông Mác-cô theo, vượt biển đi đảo Sýp.?w&Nhưng ông Phao-lô thì nghĩ là một người đã từng bỏ hai ông từ khi ở miền Pam-phy-li-a và đã không cộng tác với hai ông, thì không nên đem theo.S%Ông Ba-na-ba muốn đem theo cả ông Gio-an cũng gọi là Mác-cô.*M$Ít ngày sau, ông Phao-lô nói với ông Ba-na-ba : Ta hãy trở lại thăm các anh em trong mỗi thành ta đã loan báo lời Chúa, xem họ ra sao./W#*Còn ông Phao-lô và ông Ba-na-ba thì ở lại An-ti-ô-khi-a. Cùng với nhiều người khác, hai ông giảng dạy và loan báo Tin Mừng lời Chúa.Z-"Nhưng ông Xi-la quyết định ở lại, chỉ một mình ông Giu-đa đi.!;!Hai ông ở lại một thời gian, rồi các anh em lại tiễn chân hai ông trở về bình an với những người đã phái hai ông đi.&E Ông Giu-đa và ông Xi-la, vì cũng là ngôn sứ, đã nói chuyện lâu với các anh em mà khuyên nhủ và làm cho họ được vững mạnh.GĐọc thư xong, họ vui mừng vì lời khích lệ đó.+Sau khi được mọi người tiễn chân, các đại biểu xuống An-ti-ô-khi-a, triệu tập cộng đoàn lại và trao bức thư.lQlà kiêng ăn đồ đã cúng cho ngẫu tượng, kiêng ăn tiết, ăn thịt loài vật không cắt tiết, và tránh gian dâm. Anh em cẩn thận tránh những điều đó là tốt rồi. Chúc anh em an mạnh.$AThánh Thần và chúng tôi đã quyết định không đặt lên vai anh em một gánh nặng nào khác ngoài những điều cần thiết này :yVậy chúng tôi cử ông Giu-đa và ông Xi-la đến trình bày trực tiếp những điều viết sau đây :lQnhững người đã cống hiến cuộc đời vì danh Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta.zmVì thế, chúng tôi đã đồng tâm nhất trí quyết định chọn một số đại biểu, và phái họ đến với anh em, cùng với những người anh em thân mến của chúng tôi là ông Ba-na-ba và ông Phao-lô,OChúng tôi nghe biết có một số người trong chúng tôi, không được chúng tôi uỷ nhiệm, mà lại đi nói những điều gây xáo trộn nơi anh em, làm anh em hoang mang.MCác ông trao cho phái đoàn bức thư sau : Anh em Tông Đồ và kỳ mục chúng tôi gửi lời chào anh em gốc dân ngoại tại An-ti-ô-khi-a, tại miền Xy-ri và Ki-li-ki-a.Q*Bấy giờ các Tông Đồ và các kỳ mục, cùng với toàn thể Hội Thánh, quyết định chọn mấy người trong các ông, để phái đi An-ti-ô-khi-a với ông Phao-lô và ông Ba-na-ba. Đó là ông Giu-đa, biệt danh là Ba-sa-ba, và ông Xi-la, những người có uy tín trong Hội Thánh.O Thật vậy, từ những thế hệ xa xưa, trong mỗi thành ông Mô-sê đều có những người rao giảng : họ đọc lời của ông trong các hội đường mỗi ngày sa-bát.N nhưng chỉ viết thư bảo họ kiêng những thức ăn ô uế vì đã cúng cho ngẫu tượng, tránh gian dâm, kiêng ăn thịt loài vật không cắt tiết và kiêng ăn tiết. )Vì vậy, phần tôi, tôi xét là không được gây phiền hà cho những người gốc dân ngoại trở lại với Thiên Chúa,O Người là Đấng cho biết những điều ấy tự ngàn xưa. !Như vậy các người còn lại và tất cả các dân ngoại được mang danh Ta sẽ tìm kiếm Chúa. Chúa phán như vậy,>uSau đó, Ta sẽ trở lại, và sẽ xây dựng lại lều Đa-vít đã sụp đổ ; đống hoang tàn đó, Ta sẽ xây dựng lại, và Ta sẽ dựng lại lều ấy.^5Những lời các ngôn sứ cũng phù hợp với điều ấy, như đã chép :2]Ông Si-môn đã thuật lại cho chúng ta rằng : ngay từ đầu, Thiên Chúa đã đoái thương chọn trong các dân ngoại một dân mang danh Người.mS *Khi hai ông dứt lời, ông Gia-cô-bê lên tiếng nói : Thưa anh em, xin nghe tôi đây :U# Bấy giờ toàn thể hội nghị im lặng. Họ nghe ông Ba-na-ba và ông Phao-lô thuật lại các dấu lạ điềm thiêng Thiên Chúa đã dùng hai ông mà làm giữa các dân ngoại. Vả lại, chính nhờ ân sủng Chúa Giê-su mà chúng ta tin mình được cứu độ, cùng một cách như họ.K Vậy bây giờ, sao anh em lại thử thách Thiên Chúa, mà quàng vào cổ các môn đệ một cái ách mà cả cha ông chúng ta lẫn chúng ta đã không có sức mang nổi ? Người không phân biệt chút nào giữa chúng ta với họ, vì đã dùng đức tin để thanh tẩy lòng họ.0YThiên Chúa là Đấng thấu suốt mọi tâm can đã chứng tỏ Người chấp nhận họ, khi ban Thánh Thần cho họ cũng như đã ban cho chúng ta.-Sau khi các ông đã tranh luận nhiều, ông Phê-rô đứng lên nói : Thưa anh em, anh em biết : ngay từ những ngày đầu, Thiên Chúa đã chọn tôi giữa anh em, để các dân ngoại được nghe lời Tin Mừng từ miệng tôi và tin theo.X~)Các Tông Đồ và các kỳ mục bèn họp nhau để xem xét vụ này.X})Có những người thuộc phái Pha-ri-sêu đã trở thành tín hữu, bấy giờ đứng ra nói rằng : Phải làm phép cắt bì cho người ngoại và truyền cho họ giữ luật Mô-sê.L|Tới Giê-ru-sa-lem, các ông được Hội Thánh, các Tông Đồ và kỳ mục tiếp đón, và các ông kể lại tất cả những gì Thiên Chúa đã cùng làm với các ông.{{oCác ông được Hội Thánh tiễn đưa. Khi đi qua miền Phê-ni-xi và miền Sa-ma-ri, các ông tường thuật việc các dân ngoại đã trở lại với Thiên Chúa, khiến tất cả các anh em rất đỗi vui mừng.7zgÔng Phao-lô và ông Ba-na-ba chống đối và tranh luận khá gay go với họ. Người ta bèn quyết định cử ông Phao-lô, ông Ba-na-ba và một vài người khác lên Giê-ru-sa-lem gặp các Tông Đồ và các kỳ mục, để bàn về vấn đề đang tranh luận này.Cy *Có những người từ miền Giu-đê đến dạy anh em rằng : Nếu anh em không chịu phép cắt bì theo tục lệ Mô-sê, thì anh em không thể được cứu độ.Ux#Rồi hai ông ở lại một thời gian khá lâu với các môn đệ.aw;Khi tới nơi, hai ông tập họp Hội Thánh và kể lại tất cả những gì Thiên Chúa đã cùng làm với hai ông, và việc Người đã mở cửa cho các dân ngoại đón nhận đức tin.NvTừ đó hai ông vượt biển về An-ti-ô-khi-a, là nơi trước đây các ông đã được giao phó cho ân sủng của Thiên Chúa để làm công việc vừa mới hoàn thành.Murao giảng lời Chúa tại Péc-ghê, rồi xuống Át-ta-li-a.MtHai ông đi qua miền Pi-xi-đi-a mà đến miền Pam-phy-li-a,Hs Trong mỗi Hội Thánh, hai ông chỉ định cho họ những kỳ mục, và sau khi ăn chay cầu nguyện, hai ông phó thác những người đó cho Chúa, Đấng họ đã tin.PrHai ông củng cố tinh thần các môn đệ, và khuyên nhủ họ giữ vững đức tin. Hai ông nói : Chúng ta phải chịu nhiều gian khổ mới được vào Nước Thiên Chúa.'qG*Sau khi đã loan Tin Mừng cho thành ấy và nhận khá nhiều người làm môn đệ, hai ông trở lại Lýt-ra, I-cô-ni-ô và An-ti-ô-khi-a.p5Nhưng khi các môn đệ xúm lại quanh ông, ông đứng dậy và vào thành. Hôm sau, ông trẩy đi Đéc-bê cùng với ông Ba-na-ba.doABấy giờ có những người Do-thái từ An-ti-ô-khi-a và I-cô-ni-ô đến, thuyết phục được đám đông. Họ ném đá ông Phao-lô rồi lôi ông ra ngoài thành, vì tưởng ông đã chết.nNói vậy mà hai ông vẫn còn phải vất vả mới can được đám đông không dâng lễ tế cho hai ông.RmTuy vậy Người không ngừng làm chứng cho mình, khi thi ân giáng phúc, ban mưa từ trời và mùa màng sung túc cho các bạn, và cho các bạn được no lòng, được an vui.olWTrong những thế hệ đã qua, Người để cho muôn dân đi theo đường lối của họ.|kqHỡi các bạn, các bạn làm gì thế này ? Chúng tôi đây cũng chỉ là người phàm, cùng thân phận với các bạn. Chúng tôi loan Tin Mừng cho các bạn, là hãy bỏ những cái hão huyền này đi, mà trở lại cùng Thiên Chúa hằng sống, Đấng đã tạo thành trời đất với biển khơi cùng muôn loài trong đó.jwNghe biết được, hai tông đồ Ba-na-ba và Phao-lô xé áo mình ra, xông vào đám đông mà kêu lên :2i] Thầy tư tế đền thờ thần Dớt ở ngoại thành đem bò và vòng hoa đến trước cổng thành, và cùng với đám đông, muốn dâng lễ tế.zhm Họ gọi ông Ba-na-ba là thần Dớt, ông Phao-lô là thần Héc-mê, vì ông là người phát ngôn.$gA Thấy việc ông Phao-lô làm, đám đông hô lên bằng tiếng Ly-cao-ni-a : Thần linh mặc lốt người phàm đã xuống với chúng ta !f thì lớn tiếng nói : Anh trỗi dậy đi, hai chân đứng thẳng ! Anh đứng phắt dậy và đi lại được.ew Anh nghe ông Phao-lô giảng. Ông nhìn thẳng vào anh và thấy anh có lòng tin để được cứu chữa,d1*Tại Lýt-ra, có một người bại hai chân ngồi đó ; anh ta bị què từ khi lọt lòng mẹ, chưa hề đi được bước nào.Ecvà tại đó các ông tiếp tục loan báo Tin Mừng.~buBiết thế, hai ông lánh sang các thành miền Ly-cao-ni-a là Lýt-ra, Đéc-bê và các vùng phụ cận ;a)Những người ngoại và những người Do-thái, cùng với các thủ lãnh của họ, mưu toan làm nhục và ném đá hai ông.`Quần chúng trong thành chia rẽ, kẻ thì đứng về phía người Do-thái, kẻ thì đứng về phía các Tông Đồ.s__Vậy hai ông ở lại một thời gian khá lâu, mạnh dạn vì dựa vào Chúa, là Đấng chứng nhận lời giảng về ân sủng của Người, khi cho tay các ông thực hiện những dấu lạ điềm thiêng.^'Nhưng những người Do-thái không tin theo thì xúi giục những người ngoại và làm cho họ có ác cảm với các anh em.8] k*Tại I-cô-ni-ô cũng xảy ra như vậy : hai ông vào hội đường người Do-thái và giảng dạy, khiến rất đông người Do-thái và Hy-lạp tin theo.R\ 4Còn các môn đệ được tràn đầy hoan lạc và Thánh Thần.X[) 3Hai ông liền giũ bụi chân phản đối họ và đi tới I-cô-ni-ô.Z 2Nhưng người Do-thái sách động nhóm phụ nữ thượng lưu đã theo đạo Do-thái, và những thân hào trong thành, xúi giục họ ngược đãi ông Phao-lô và ông Ba-na-ba, và trục xuất hai ông ra khỏi lãnh thổ của họ.2Y_ 1Lời Chúa lan tràn khắp miền ấy.@Xy 0Nghe thế, dân ngoại vui mừng tôn vinh lời Chúa, và tất cả những người đã được Thiên Chúa định cho hưởng sự sống đời đời, đều tin theo./WW /Vì Chúa truyền cho chúng tôi thế này : Ta sẽ đặt ngươi làm ánh sáng muôn dân, để ngươi đem ơn cứu độ đến tận cùng cõi đất.[V/ .Bấy giờ ông Phao-lô và ông Ba-na-ba mạnh dạn lên tiếng : Anh em phải là những người đầu tiên được nghe công bố lời Thiên Chúa, nhưng vì anh em khước từ lời ấy, và tự coi mình không xứng đáng hưởng sự sống đời đời, thì đây chúng tôi quay về phía dân ngoại.$UA -Thấy những đám đông như vậy, người Do-thái sinh lòng ghen tức, họ phản đối những lời ông Phao-lô nói và nhục mạ ông.WT' ,Ngày sa-bát sau, gần như cả thành tụ họp nghe lời Thiên Chúa.}Ss +Tan buổi họp, có nhiều người Do-thái và nhiều người đạo theo, tức là những người tôn thờ Thiên Chúa, đi theo hai ông. Hai ông nói chuyện với họ và khuyên nhủ họ gắn bó với ơn Thiên Chúa.R *Khi ông Phao-lô và ông Ba-na-ba đi ra, người ta mời hai ông lại nói về đề tài ấy ngày sa-bát sau.Q} )Hỡi những kẻ khinh mạn, hãy xem, hãy kinh ngạc sững sờ và biến mất đi ! Vì chính vào thời các ngươi, Ta sắp làm một việc, một việc mà các ngươi sẽ chẳng tin, nếu có ai kể lại cho các ngươi.ePC (Vậy hãy coi chừng kẻo lại xảy ra điều đã nói trong sách các Ngôn Sứ :PO 'thì nhờ Người, mọi kẻ tin đều được nên công chính.N &Vậy thưa anh em, xin biết cho điều này : chính nhờ Đấng ấy mà ơn tha tội được loan báo cho anh em ; và trong khi anh em không thể được giải thoát khỏi tội lỗi mà trở nên công chính nhờ tuân giữ Luật Mô-sê,ZM- %Còn Đấng mà Thiên Chúa đã cho trỗi dậy thì không phải hư nát.5 Sau khi truất phế vua Sa-un, Người đã cho ông Đa-vít xuất hiện làm vua cai trị họ. Người đã làm chứng về ông rằng : Ta đã tìm được Đa-vít, con của Gie-sê, một người đẹp lòng Ta và sẽ thi hành mọi ý muốn của Ta.= Rồi họ đòi có vua, Thiên Chúa ban cho họ ông Sa-un, con ông Kít thuộc chi tộc Ben-gia-min, trị vì bốn mươi năm.,<Q tất cả đã xảy ra trong khoảng bốn trăm năm mươi năm. Sau đó, Người ban cho họ các vị thủ lãnh cho đến thời ngôn sứ Sa-mu-en.; Rồi Người đã tiêu diệt bảy dân tộc ở đất Ca-na-an và ban đất của chúng cho họ làm gia sản :l:Q Và trong thời gian chừng bốn mươi năm, Người đã nuôi dưỡng họ trong sa mạc.}9s Thiên Chúa của dân Ít-ra-en đã chọn cha ông chúng ta, đã làm cho dân này thành một dân lớn trong thời họ cư ngụ ở đất Ai-cập, và đã giơ cánh tay mạnh mẽ của Người mà đem họ ra khỏi đó.48a Ông Phao-lô đứng dậy, giơ tay xin mọi người lưu ý, rồi nói : Thưa đồng bào Ít-ra-en và những người kính sợ Thiên Chúa, xin nghe đây :]73 Sau phần đọc Sách Luật và sách các Ngôn Sứ, các trưởng hội đường cho người đến nói với hai ông : Thưa anh em, nếu anh em muốn khuyên nhủ dân điều gì, xin cứ nói.67 Còn hai ông thì rời Péc-ghê tiếp tục đi An-ti-ô-khi-a miền Pi-xi-đi-a. Ngày sa-bát, hai ông vào hội đường ngồi tham dự.25] Từ Pa-phô, ông Phao-lô và các bạn đồng hành vượt biển đến Péc-ghê miền Pam-phy-li-a. Nhưng ông Gio-an bỏ các ông mà về Giê-ru-sa-lem.4 Bấy giờ, thấy việc xảy ra, thống đốc liền tin theo, vì ông rất đỗi ngạc nhiên về giáo huấn của Chúa.37 Giờ đây, này bàn tay Chúa giáng xuống trên ngươi : ngươi sẽ bị mù, không thấy ánh sáng mặt trời trong một thời gian. Lập tức, mù loà và tối tăm ập xuống trên người phù thuỷ, và ông ta phải lần mò tìm người dắt.2 và nói : Hỡi kẻ đầy mọi thứ mưu mô và mọi trò xảo trá, hỡi con cái ma quỷ và kẻ thù của tất cả những gì là công chính, ngươi không bỏ thói bẻ cong những đường lối ngay thẳng của Chúa sao ?1 Bấy giờ ông Sao-lô, cũng gọi là Phao-lô, được đầy Thánh Thần, nhìn thẳng vào người phù thuỷ,0 Nhưng người phù thuỷ ấy, tên Hy-lạp là Ê-ly-ma, chống lại hai ông và tìm cách ngăn cản thống đốc tin Chúa.K/ Ông ta ở với thống đốc Xéc-ghi-ô Phao-lô, một người thông minh. Thống đốc cho mời ông Ba-na-ba và ông Sao-lô đến và ước ao được nghe lời Thiên Chúa.C. Các ông đi xuyên qua đảo đến Pa-phô ; ở đây các ông gặp một người phù thuỷ, mạo xưng là ngôn sứ ; ông này là người Do-thái, tên là Ba-giê-su.- Đến Xa-la-min, hai ông loan báo lời Thiên Chúa trong các hội đường người Do-thái. Có ông Gio-an giúp hai ông.},s *Vậy, được Thánh Thần sai đi, hai ông xuống Xê-lêu-ki-a, rồi từ đó đáp tàu đi đảo Sýp.c+? Bấy giờ họ ăn chay cầu nguyện, rồi đặt tay trên hai ông và tiễn đi.e*C Một hôm, đang khi họ làm việc thờ phượng Chúa và ăn chay, thì Thánh Thần phán bảo : Hãy dành riêng Ba-na-ba và Sao-lô cho Ta, để lo công việc Ta đã kêu gọi hai người ấy làm. )  Trong Hội Thánh tại An-ti-ô-khi-a, có những ngôn sứ và thầy dạy, đó là các ông Ba-na-ba, Si-mê-ôn biệt hiệu là Đen, Lu-ki-ô người Ky-rê-nê, Ma-na-en, bạn thời thơ ấu của tiểu vương Hê-rô-đê, và Sao-lô.5(c Còn ông Ba-na-ba và ông Sao-lô, sau khi đã chu toàn công việc phục vụ tại Giê-ru-sa-lem thì trở về, đem theo ông Gio-an, cũng gọi là Mác-cô.P' *Trong khi ấy, lời Thiên Chúa vẫn lan tràn và phát triển.<&q Nhưng ngay lúc đó, thiên sứ của Chúa đánh phạt nhà vua, vì nhà vua đã không tôn vinh Thiên Chúa. Nhà vua bị giòi bọ rúc rỉa nên đã tắt thở.[%/ Dân hoan hô : Tiếng thần minh, chứ không phải tiếng người phàm !k$O Đến ngày hẹn, vua Hê-rô-đê mặc cẩm bào, ngồi trên ngai, ngỏ lời với họ.A#{ Nhà vua đang tức tối với dân thành Tia và Xi-đôn. Họ đồng tâm nhất trí đến yết kiến nhà vua. Sau khi đã mua chuộc được quan thị vệ của vua là Bơ-lát-tô, họ cầu hoà, vì lãnh thổ của họ phải nhờ lãnh thổ của nhà vua cung cấp lương thực.C" Vua Hê-rô-đê cho truy nã ông : bởi không tìm ra, nhà vua tra hỏi lính canh và ra lệnh điệu họ đi xử. Rồi nhà vua bỏ miền Giu-đê xuống ở Xê-da-rê.[!/ Sáng ra, bọn lính nhốn nháo không ít : ông Phê-rô đã ra sao rồi ?u c Ông giơ tay làm hiệu bảo họ im lặng, rồi kể cho họ nghe Chúa đã đưa ông ra khỏi tù thế nào. Ông nói: Xin báo tin này cho ông Gia-cô-bê và cho các anh em. Rồi ông ra đi, đến một nơi khác.r] Trong khi đó, ông Phê-rô tiếp tục đập cổng. Mở cổng ra, thấy ông, họ kinh ngạc./ Người ta bảo cô : Đồ khùng ! Nhưng cô ấy cứ quả quyết là đúng như vậy. Họ nói : Thiên sứ của ông ấy đấy !/ Nhận ra tiếng ông Phê-rô, cô mừng quýnh, không mở cổng, mà lại chạy vào báo tin ông Phê-rô đang đứng ngoài cổng.`9 Ông đập cổng thì có một người tớ gái tên là Rô-đê ra nghe ngóng.D Ý thức được như vậy, ông đi đến nhà bà Ma-ri-a, mẹ của ông Gio-an, cũng gọi là Mác-cô ; ở đó có khá đông người đang tụ họp và cầu nguyện.7 Lúc ấy ông Phê-rô mới hoàn hồn và nói : Bây giờ tôi biết thật sự là Chúa đã sai thiên sứ của Người đến, và Người đã cứu tôi thoát khỏi tay vua Hê-rô-đê, và khỏi mọi điều dân Do-thái mong muốn tôi phải chịu."= Qua vọng canh thứ nhất, rồi vọng canh thứ hai, thiên sứ và ông tới trước cửa sắt thông ra phố. Cửa tự động mở ra trước mặt hai người. Ra đến ngoài, đi hết một đường phố, thì bỗng nhiên thiên sứ bỏ ông mà đi.' Ông liền theo ra, mà không biết việc thiên sứ làm đó có thật hay không, cứ tưởng là mình thấy một thị kiến.2] Thiên sứ nói tiếp : Thắt lưng lại và xỏ dép vào ! Ông làm như vậy. Rồi thiên sứ lại bảo ông : Khoác áo choàng vào và đi theo tôi !   Bỗng thiên sứ của Chúa đứng bên cạnh ông, và ánh sáng chói rực cả phòng giam. Thiên sứ đập vào cạnh sườn ông Phê-rô, đánh thức ông và bảo : Đứng dậy mau đi ! Xiềng xích liền tuột khỏi tay ông.I  Trong đêm trước ngày bị vua Hê-rô-đê đem ra xử, ông Phê-rô ngủ giữa hai người lính, và bị khoá vào hai cái xiềng. Trước cửa ngục lại có lính canh.$A Đang khi ông Phê-rô bị giam giữ như thế, thì Hội Thánh không ngừng dâng lên Thiên Chúa lời cầu nguyện khẩn thiết cho ông.N Bắt được rồi, nhà vua truyền tống ngục và giao cho bốn tốp lính canh gác, mỗi tốp gồm bốn người, định sau lễ Vượt Qua sẽ điệu ông ra cho dân chúng.'G Thấy việc đó làm vừa lòng người Do-thái, nhà vua lại cho bắt cả ông Phê-rô nữa. Bấy giờ đang là tuần lễ Bánh Không Men.N Nhà vua đã cho chém đầu ông Gia-cô-bê là anh ông Gio-an.j O *Thời kỳ ấy, vua Hê-rô-đê ra tay ngược đãi một số người trong Hội Thánh.ta Và họ đã làm việc ấy : gửi đến cho hàng kỳ mục qua tay ông Ba-na-ba và ông Sao-lô. Các môn đệ mới quyết định là mỗi người tuỳ theo khả năng, sẽ gửi quà giúp đỡ anh em ở miền Giu-đê.  Một trong những người ấy tên là A-ga-bô đứng lên và được Thần Khí soi sáng, báo trước là sẽ có nạn đói lớn trong khắp cả thiên hạ ; đó là nạn đói xảy ra dưới thời hoàng đế Cơ-lau-đi-ô.g G *Trong những ngày ấy, có những ngôn sứ từ Giê-ru-sa-lem xuống An-ti-ô-khi-a.$ A Tìm được rồi, ông đưa ông Sao-lô đến An-ti-ô-khi-a. Hai ông cùng làm việc trong Hội Thánh ấy suốt một năm và giảng dạy cho rất nhiều người. Chính tại An-ti-ô-khi-a mà lần đầu tiên các môn đệ được gọi là Ki-tô hữu.= u Ông Ba-na-ba trẩy đi Tác-xô tìm ông Sao-lô. } Ông là người tốt, đầy ơn Thánh Thần và lòng tin. Và đã có thêm một đám rất đông theo Chúa.) Khi tới nơi và thấy ơn Thiên Chúa như vậy, ông Ba-na-ba mừng rỡ và khuyên nhủ ai nấy bền lòng gắn bó cùng Chúa.xi Tin ấy đến tai Hội Thánh tại Giê-ru-sa-lem, nên người ta cử ông Ba-na-ba đi An-ti-ô-khi-a.mS Vì có bàn tay Chúa ở với họ, nên một số đông đã tin và trở lại cùng Chúa.U# Nhưng trong nhóm, có mấy người gốc Sýp và Ky-rê-nê ; những người này, khi đến An-ti-ô-khi-a, đã giảng cho cả người Hy-lạp nữa, loan Tin Mừng Chúa Giê-su cho họ.y *Vậy những người phải tản mác vì cuộc bách hại xảy ra nhân vụ ông Tê-pha-nô, đi đến tận miền Phê-ni-xi, đảo Sýp và thành An-ti-ô-khi-a. Họ không rao giảng lời Chúa cho ai ngoài người Do-thái.8i Nghe thế, họ mới chịu im, và họ tôn vinh Thiên Chúa mà nói : Vậy ra Thiên Chúa cũng ban cho các dân ngoại ơn sám hối để được sự sống !S Vậy, nếu Thiên Chúa đã ban cho họ cùng một ân huệ như Người đã ban cho chúng ta, vì chúng ta tin vào Chúa Giê-su Ki-tô, thì tôi là ai mà dám ngăn cản Thiên Chúa ?&E Tôi sực nhớ lại lời Chúa nói rằng : Ông Gio-an thì làm phép rửa bằng nước, còn anh em thì sẽ được rửa trong Thánh Thần.) Tôi vừa mới bắt đầu nói, thì Thánh Thần đã ngự xuống trên họ, như đã ngự xuống trên chúng ta lúc ban đầu.ta Ông ấy sẽ nói với ông những lời nhờ đó ông và cả nhà ông sẽ được cứu độ.K~ Ông này thuật lại cho chúng tôi nghe việc ông đã thấy thiên sứ đứng trong nhà ông và bảo : Hãy sai người đi Gia-phô mời ông Si-môn, cũng gọi là Phê-rô.%}C Thần Khí bảo tôi đi với họ, đừng ngần ngại gì. Có sáu anh em đây cùng đi với tôi. Chúng tôi đã vào nhà ông Co-nê-li-ô.||q Ngay lúc đó, có ba người đến nhà chúng tôi ở : họ được sai từ Xê-da-rê đến gặp tôi. K ~A}}|{{zzydxxbwwywv=uu=ts?rr5qqpqonm]lqkk?jj0i=hgg f/edcjbb!a`_^]\\@[kZYXWWVVUZTTQSsRtQPPmOONNuM|LLXKJIIHH~GGFE5DKCC BCAA@@3??@>-==8HuGiờ đây tôi biết rằng : tất cả anh em, những người tôi đã đến thăm để rao giảng Nước Thiên Chúa, anh em sẽ không còn thấy mặt tôi nữa. G Nhưng mạng sống tôi, tôi coi thật chẳng đáng giá gì, miễn sao tôi chạy hết chặng đường, chu toàn chức vụ tôi đã nhận từ Chúa Giê-su, là long trọng làm chứng cho Tin Mừng về ân sủng của Thiên Chúa.'FGtrừ ra điều này, là tôi đến thành nào, thì Thánh Thần cũng khuyến cáo tôi rằng xiềng xích và gian truân đang chờ đợi tôi.EGiờ đây, bị Thần Khí trói buộc, tôi về Giê-ru-sa-lem, mà không biết những gì sẽ xảy ra cho tôi ở đó,$DATôi đã khuyến cáo cả người Do-thái lẫn người Hy-lạp phải trở về với Thiên Chúa, và tin vào Đức Giê-su, Chúa chúng ta.JC Anh em biết tôi đã không bỏ qua một điều gì có ích cho anh em ; trái lại tôi đã giảng cho anh em và dạy anh em ở nơi công cộng cũng như tại chốn tư gia.2B]Khi phục vụ Chúa, tôi đã hết lòng khiêm tốn, đã nhiều lần phải rơi lệ, đã gặp bao thử thách do những âm mưu của người Do-thái.7AgKhi họ đến gặp ông, ông nói với họ : Anh em biết, từ ngày đầu tiên đặt chân đến A-xi-a, tôi đã luôn luôn cư xử với anh em thế nào.g@G*Từ Mi-lê-tô, ông sai người đi mời các kỳ mục trong Hội Thánh Ê-phê-xô.a?;vì ông Phao-lô đã quyết định không ghé Ê-phê-xô, để khỏi mất thời giờ ở A-xi-a. Ông vội vã như thế để, nếu có thể, thì có mặt ở Giê-ru-sa-lem ngày lễ Ngũ Tuần.<>qTừ đó chúng tôi vượt biển và hôm sau tới ngang đảo Khi-ô. Hôm sau nữa, chúng tôi cặp bến ở đảo Xa-mốt, rồi ngày kế đó đến Mi-lê-tô,v=eKhi ông gặp lại chúng tôi ở Át-xô, chúng tôi đón ông xuống tàu rồi đi tới Mi-ty-len..<U Chúng tôi xuống tàu trước đi Át-xô, là nơi chúng tôi sẽ đón ông Phao-lô ; ông đã sắp đặt như thế, vì ông tính đi đường bộ.b;= Người ta đưa cậu bé đang sống về, và ai nấy được an ủi không ít.x:i Rồi ông lên, bẻ bánh và ăn. Ông còn nói chuyện khá lâu, mãi đến tảng sáng mới ra đi.x9i Ông Phao-lô xuống, cúi mình trên nó, ôm lấy và nói : Đừng xôn xao nữa, vì nó sống mà !w8g Một thiếu niên kia, tên là Êu-ty-khô, ngồi ở cửa sổ, đã thiếp đi và ngủ say trong khi ông Phao-lô vẫn cứ giảng. Vì ngủ say, nên nó ngã từ tầng thứ ba xuống. Vực lên, thì nó đã chết.N7Có khá nhiều đèn ở lầu trên, nơi chúng tôi họp nhau.h6I*Ngày thứ nhất trong tuần, chúng tôi họp nhau để bẻ bánh. Ông Phao-lô thảo luận với các anh em, và vì hôm sau ông ra đi, nên ông đã kéo dài cuộc nói chuyện đến mãi nửa đêm.@5yPhần chúng tôi, sau tuần lễ Bánh Không Men, chúng tôi xuống tàu rời Phi-líp-phê, và năm ngày sau gặp các ông ấy ở Trô-a và ở lại đó bảy ngày.Y4+Các ông này đã đi trước chúng tôi và đợi chúng tôi ở Trô-a. 3Cùng đi với ông, có ông Xô-pát-rô, con ông Py-rô, người Bê-roi-a, hai ông A-rít-ta-khô và Xê-cun-đô, người Thê-xa-lô-ni-ca, ông Gai-ô, người Đéc-bê, ông Ti-mô-thê, hai ông Ty-khi-cô và Trô-phi-mô, người A-xi-a.:2mvà ở lại đó ba tháng. Vì người Do-thái âm mưu hại ông, nên khi sắp xuống tàu sang miền Xy-ri, ông quyết định qua ngã Ma-kê-đô-ni-a mà về.f1EÔng đi qua miền đó, nói nhiều lời khuyên nhủ các anh em, rồi tới Hy-lạp30 a*Sau khi cuộc náo động chấm dứt, ông Phao-lô mời các môn đệ tới, khuyên nhủ họ, rồi chào từ biệt và lên đường đi Ma-kê-đô-ni-a.;/q(*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***.'Ngoài ra, nếu đồng bào còn điều gì khác muốn yêu cầu, thì đại hội hợp pháp sẽ giải quyết.K-&Vậy nếu ông Đê-mết-ri-ô và các thợ cùng đi với ông có điều gì kiện cáo ai, thì đã có các phiên toà, các thống đốc : họ cứ việc đưa nhau ra toà !$,A%Đồng bào đã đưa những người này tới đây : họ không phạm thánh cũng chẳng nói lộng ngôn chống nữ thần của chúng ta.+}$Điều đó hẳn không ai chối cãi được, vậy đồng bào hãy bình tĩnh và đừng làm gì hấp tấp.5*c#Sau cùng, viên thư ký thành phố trấn an đám đông, ông nói : Thưa đồng bào Ê-phê-xô, có ai trong loài người lại không biết rằng thành Ê-phê-xô được coi sóc đền thần Ác-tê-mi vĩ đại và giữ pho tượng của người từ trời rơi xuống ?X))"Nhưng khi nhận ra ông là người Do-thái, thì tất cả mọi người đồng thanh hò hét suốt gần hai tiếng đồng hồ : Vĩ đại thay, thần Ác-tê-mi của người Ê-phê-xô !r(]!Trong đám đông, có những người nói rõ sự thể cho ông A-lê-xan-đê biết, vì người Do-thái đã đưa ông ra. Ông A-lê-xan-đê giơ tay làm hiệu tỏ ý muốn thanh minh với đại hội toàn dân.)'K Dân chúng hò la, kẻ thế này, người thế nọ, đại hội trở nên hỗn loạn và phần đông không biết mình họp nhau để làm gì.%&CCó mấy vị chức sắc tỉnh A-xi-a, là bạn của ông Phao-lô, cũng sai người đến khuyên ông đừng liều mình đến hí trường.f%EÔng Phao-lô muốn ra trước đại hội toàn dân, nhưng các môn đệ không cho.W$'Cả thành đầy hỗn loạn, người ta ùn ùn kéo đến hí trường, lôi theo ông Gai-ô và ông A-rít-ta-khô là những người Ma-kê-đô-ni-a, bạn đồng hành của ông Phao-lô. # Nghe nói thế, họ đầy lòng căm phẫn và thét lên : Vĩ đại thay, thần Ác-tê-mi của người Ê-phê-xô !A"{Như vậy, có nguy cơ là không những ngành nghề của chúng ta bị chê bai, mà cả đền thờ đại nữ thần Ác-tê-mi cũng bị người ta coi chẳng ra gì, và rốt cuộc vị nữ thần mà toàn A-xi-a và cả thiên hạ tôn thờ cũng chẳng còn gì là vĩ đại nữa.K!Thế mà, như các bạn thấy và nghe biết : không những ở Ê-phê-xô này, mà gần như trong khắp cả A-xi-a, tên Phao-lô ấy đã thuyết phục và làm cho một đám đông đáng kể thay lòng đổi dạ, khi hắn nói rằng thần linh do tay người làm ra không phải là thần.@ yÔng ta tập hợp họ và những người làm nghề tương tự, và nói : Thưa các bạn, các bạn thừa biết là nhờ việc làm ăn này mà chúng ta phát tài.c?Số là có một người thợ bạc tên là Đê-mết-ri-ô, chuyên làm mô hình đền nữ thần Ác-tê-mi bằng bạc, và nhờ đó đem lại cho các người thợ một nguồn lợi không nhỏ.oWVào thời kỳ ấy, xảy ra một vụ rối loạn khá trầm trọng liên quan đến Đạo.(IÔng sai hai người trong các phụ tá của ông là Ti-mô-thê và Ê-rát-tô đi Ma-kê-đô-ni-a, còn ông thì ở lại A-xi-a một thời gian. *Sau khi những việc ấy xảy ra, ông Phao-lô được Thánh Thần thúc đẩy, quyết định đi ngang qua miền Ma-kê-đô-ni-a và miền A-khai-a mà về Giê-ru-sa-lem ; ông nói : Về đó rồi, tôi còn phải đi thăm Rô-ma nữa.eCNhư vậy, nhờ uy lực của Chúa, lời Chúa cứ lan tràn và thêm vững mạnh.EKhá đông người làm nghề phù thuỷ đem gom sách vở mà đốt trước mặt mọi người ; tổng cộng số sách ấy trị giá tới năm mươi ngàn đồng bạc.ykTrong số các tín hữu, có nhiều người đến thú nhận và kể ra những phù phép của mình.*MMọi người ở Ê-phê-xô, Do-thái cũng như Hy-lạp, đều biết chuyện ấy ; ai cũng sợ hãi, và thiên hạ tán dương danh Chúa Giê-su.I Rồi người bị tà thần ám xông vào họ, đè cả bọn xuống đánh túi bụi, khiến họ phải bỏ nhà ấy mà chạy trốn, trần truồng và đầy thương tích.{oNhưng tà thần đáp : Đức Giê-su, tao biết ; ông Phao-lô, tao cũng tường ; còn bay, bay là ai ?eCÔng Xi-kêu-a nọ, thượng tế Do-thái, có bảy con trai thường làm như vậy. Có mấy người Do-thái đi đây đi đó làm nghề trừ quỷ cũng thử lấy danh Chúa Giê-su mà chữa những người bị tà thần ám. Họ nói : Nhân danh Đức Giê-su mà ông Phao-lô rao giảng, ta truyền lệnh cho các ngươi !=s đến nỗi người ta lấy cả khăn cả áo đã chạm đến da thịt ông mà đặt trên người bệnh, và bệnh tật biến đi, tà thần cũng phải xuất.Z- *Thiên Chúa dùng tay ông Phao-lô mà làm những phép lạ phi thường, Cứ như thế trong vòng hai năm, khiến mọi người ở A-xi-a, Do-thái cũng như Hy-lạp, đều được nghe lời Chúa. Nhưng có một số người cứng lòng, không chịu tin, lại còn nói xấu Đạo trước mặt cộng đoàn, nên ông tuyệt giao với họ, tách các môn đệ ra ; ngày ngày ông thảo luận trong trường học của ông Ty-ran-nô.5cÔng Phao-lô vào hội đường, và trong vòng ba tháng, ông mạnh dạn rao giảng, thảo luận về Nước Thiên Chúa và cố gắng thuyết phục họ.5eCả nhóm có chừng mười hai người. Và khi ông Phao-lô đặt tay trên họ, thì Thánh Thần ngự xuống trên họ, họ nói tiếng lạ và nói tiên tri.L Nghe nói thế, họ chịu phép rửa nhân danh Chúa Giê-su.- SÔng Phao-lô nói : Ông Gio-an đã làm một phép rửa tỏ lòng sám hối, và ông bảo dân tin vào Đấng đến sau ông, tức là Đức Giê-su.w gÔng hỏi : Vậy anh em đã được chịu phép rửa nào ? Họ đáp : Phép rửa của ông Gio-an.B }và hỏi họ : Khi tin theo, anh em đã nhận được Thánh Thần chưa ? Họ trả lời : Ngay cả việc có Thánh Thần, chúng tôi cũng chưa hề được nghe nói. 9*Trong khi ông A-pô-lô ở Cô-rin-tô thì ông Phao-lô đi qua miền thượng du đến Ê-phê-xô. Ông Phao-lô gặp một số môn đệ)vì ông mạnh mẽ và công khai bẻ lại người Do-thái, dẫn Kinh Thánh mà minh chứng rằng Đức Giê-su là Đấng Ki-tô.eCÔng A-pô-lô muốn sang miền A-khai-a thì các anh em khuyến khích ông và viết thư xin các môn đệ tiếp đón ông. Khi đến nơi, nhờ ơn Chúa, ông đã giúp ích nhiều cho các tín hữu,^5Ông bắt đầu mạnh dạn rao giảng trong hội đường. Sau khi nghe ông nói, bà Pơ-rít-ki-la và ông A-qui-la mời ông về nhà trình bày Đạo của Thiên Chúa cho ông chính xác hơn.zmÔng đã được học Đạo Chúa ; với tâm hồn nồng nhiệt, ông thường lên tiếng giảng dạy chính xác những điều liên quan đến Đức Giê-su, tuy rằng ông chỉ biết có phép rửa của ông Gio-an.4a*Có một người Do-thái tên là A-pô-lô, quê ở A-lê-xan-ri-a, đã đến Ê-phê-xô ; ông là người có tài hùng biện và thông thạo Kinh Thánh.)KSau khi ở đó một thời gian, ông ra đi, lần lượt qua miền Ga-lát và Phy-ghi-a và làm cho tất cả các môn đệ được vững mạnh.mSĐến Xê-da-rê, ông lên Giê-ru-sa-lem chào thăm Hội Thánh, rồi xuống An-ti-ô-khi-a./WNhưng khi từ giã họ, ông nói : Để lần khác tôi sẽ trở lại với các ông, nếu Thiên Chúa muốn. Rồi ông xuống tàu rời Ê-phê-xô.?yHọ xin ông ở lại lâu hơn. Ông không chịu.~7Khi đến Ê-phê-xô, ông Phao-lô từ biệt hai người kia. Phần ông, ông vào hội đường và thảo luận với người Do-thái.~}u*Ông Phao-lô còn ở lại Cô-rin-tô khá lâu, rồi từ giã các anh em và vượt biển sang miền Xy-ri, cùng với bà Pơ-rít-ki-la và ông A-qui-la. Trước đó, tại Ken-khơ-rê, ông xuống tóc, vì có lời khấn.F|Mọi người liền túm lấy ông Xốt-thê-nê, trưởng hội đường, mà đánh túi bụi ngay trước toà án. Nhưng ông Ga-li-on chẳng bận tâm gì về việc này.4{cRồi ông đuổi họ ra khỏi toà án.gzGNhưng đây lại là những chuyện tranh luận về giáo thuyết, danh từ, luật lệ riêng của các ông, thì các ông hãy tự xét lấy. Phần tôi, tôi không muốn xét xử những điều ấy.tyaÔng Phao-lô toan mở miệng, thì ông Ga-li-on đã nói với người Do-thái : Hỡi người Do-thái, giả như có gì là trái Luật hay phạm pháp, thì lẽ đương nhiên là tôi sẽ chịu khó nghe các ông.gxG và nói : Tên này xúi giục người ta tôn thờ Thiên Chúa trái với Lề Luật.w3 Thời ông Ga-li-on làm thống đốc tỉnh A-khai-a, người Do-thái nhất tề nổi dậy chống ông Phao-lô ; họ đưa ông ra toà]v3 Ông Phao-lô ở lại đó một năm rưỡi, dạy cho họ lời Thiên Chúa.u vì Thầy ở với anh ; không ai tra tay hại anh được, vì Thầy có một dân đông đảo trong thành này.}ts Một đêm, Chúa bảo ông Phao-lô trong một thị kiến : Đừng sợ ! Cứ nói đi, đừng làm thinh,=ssÔng Cơ-rít-pô, trưởng hội đường, tin Chúa, cùng với cả nhà. Nhiều người Cô-rin-tô đã nghe ông Phao-lô giảng cũng tin theo và chịu phép rửa.?rwÔng rời bỏ chỗ ấy, đến nhà một người tên là Ti-xi-ô Giút-tô. Ông này là một người ngoại tôn thờ Thiên Chúa, nhà ở sát bên hội đường.zqmBởi họ chống đối và nói lộng ngôn, nên ông giũ áo mà bảo họ : Máu các người cứ đổ xuống trên đầu các người ! Phần tôi, tôi vô can ; từ nay trở đi, tôi sẽ đến với người ngoại.Yp+Khi ông Xi-la và ông Ti-mô-thê từ Ma-kê-đô-ni-a xuống, thì ông Phao-lô chỉ lo giảng, long trọng làm chứng cho người Do-thái biết rằng Đức Giê-su chính là Đấng Ki-tô. oMỗi ngày sa-bát, ông thảo luận tại hội đường, cố thuyết phục cả người Do-thái lẫn người Hy-lạp.sn_và vì cùng nghề, nên ông ở lại nhà họ và cùng làm việc : họ làm nghề dệt lều./mWTại đây, ông gặp một người Do-thái tên là A-qui-la, quê ở Pon-tô, vừa mới từ I-ta-li-a đến, cùng với vợ là Pơ-rít-ki-la, vì hoàng đế Cơ-lau-đi-ô đã ra lệnh cho mọi người Do-thái phải rời Rô-ma. Ông Phao-lô đến thăm hai ông bà,Al *Sau đó, ông Phao-lô rời A-thê-na đi Cô-rin-tô.bk="Nhưng có mấy người đã theo ông và tin Chúa, trong số đó có ông Đi-ô-ni-xi-ô, thành viên Hội đồng A-rê-ô-pa-gô và một phụ nữ tên là Đa-ma-ri cùng những người khác nữa.3ja!Thế là ông Phao-lô bỏ họ mà đi.'iG Vừa nghe nói đến người chết sống lại, kẻ thì nhạo cười, kẻ thì nói : Vấn đề ấy, để khi khác chúng tôi sẽ nghe ông.hvì Người đã ấn định một ngày để xét xử thiên hạ theo công lý, nhờ một người mà Người đã chỉ định. Để bảo đảm điều ấy với mọi người, Thiên Chúa đã làm cho vị này sống lại từ cõi chết.Ug#Vậy mà Thiên Chúa nhắm mắt bỏ qua những thời người ta không nhận biết Người. Bây giờ Người truyền cho người ta rằng mọi người ở mọi nơi phải sám hối,Zf-Vậy, vì là dòng giống Thiên Chúa, chúng ta không được nghĩ rằng thần linh giống như hình tượng do nghệ thuật và tài trí con người chạm trổ trên vàng, bạc hay đá.PeThật vậy, chính ở nơi Người mà chúng ta sống, cử động, và hiện hữu, như một số thi sĩ của quý vị đã nói : Chúng ta cũng thuộc dòng giống của Người.6deNhư vậy là để họ tìm kiếm Thiên Chúa ; may ra họ dò dẫm mà tìm thấy Người, tuy rằng thật sự Người không ở xa mỗi người chúng ta.yckTừ một người duy nhất, Thiên Chúa đã tạo thành toàn thể nhân loại, để họ ở trên khắp mặt đất ; Người đã vạch ra những thời kỳ nhất định và những ranh giới cho nơi ở của họ.GbNgười cũng không cần được bàn tay con người phục vụ, như thể Người thiếu thốn cái gì, vì Người ban cho mọi loài sự sống, hơi thở và mọi sự.:amThiên Chúa, Đấng tạo thành vũ trụ và muôn loài trong đó, Đấng làm Chúa Tể trời đất, không ngự trong những đền do tay con người làm nên.1`[Thật vậy, khi rảo qua thành phố và nhìn lên những nơi thờ phượng của quý vị, tôi đã thấy có cả một bàn thờ, trên đó khắc chữ : Kính thần vô danh. Vậy Đấng quý vị không biết mà vẫn tôn thờ, thì tôi xin rao giảng cho quý vị.I_ Đứng giữa Hội đồng A-rê-ô-pa-gô, ông Phao-lô nói : Thưa quý vị người A-thê-na, tôi thấy rằng, về mọi mặt, quý vị là người sùng đạo hơn ai hết.^!Thật thế, mọi người A-thê-na và kiều dân ở đó chỉ để thời giờ bàn tán hay nghe những chuyện mới nhất.]'Quả ông có đem đến cho chúng tôi một số điều lạ tai ; vậy chúng tôi muốn biết những điều đó nghĩa là gì.(\IHọ mời ông đi với họ đến Hội đồng A-rê-ô-pa-gô và nói : Chúng tôi có thể biết thứ đạo lý mới ông dạy là gì không ?U[#Có mấy triết gia thuộc phái Khoái Lạc và phái Khắc Kỷ cũng trao đổi với ông. Kẻ thì nói : Con vẹt đó muốn nói gì vậy ? Người khác lại bảo : Hình như ông ta rao giảng về những thần xa lạ, vì ông Phao-lô loan báo Tin Mừng về Đức Giê-su và về sự Phục Sinh.QZVậy ông thảo luận trong hội đường với những người Do-thái và những người tôn thờ Thiên Chúa, và ngoài quảng trường mỗi ngày với những người qua lại.Y*Trong khi ông Phao-lô đợi hai ông ở A-thê-na, ông nổi giận vì thấy thành phố nhan nhản những tượng thần.VX%Các người tháp tùng đưa ông Phao-lô đến A-thê-na rồi từ đó trở về, mang theo lệnh bảo ông Xi-la và ông Ti-mô-thê phải đến với ông Phao-lô càng sớm càng tốt.W+Bấy giờ các anh em lập tức tiễn ông Phao-lô ra tận bờ biển ; còn ông Xi-la và ông Ti-mô-thê thì vẫn ở lại đó.^V5 Nhưng khi người Do-thái ở Thê-xa-lô-ni-ca biết là ông Phao-lô cũng loan báo lời Thiên Chúa ở Bê-roi-a nữa, thì họ lại đến đấy sách động và gây xôn xao trong dân chúng.-US Vậy nhiều người trong nhóm họ tin theo ; về phía người Hy-lạp, cũng có nhiều phụ nữ thượng lưu và nhiều đàn ông cũng tin theo.nTU Những người Do-thái ở đây cởi mở hơn những người ở Thê-xa-lô-ni-ca : họ đón nhận lời Chúa với tất cả nhiệt tâm, ngày ngày tra cứu Sách Thánh để xem có đúng như vậy không.S) Ngay đêm ấy, các anh em tiễn ông Phao-lô và ông Xi-la đi Bê-roi-a. Đến nơi, các ông vào hội đường người Do-thái.nRU họ đòi ông Gia-xon và những người kia phải nộp tiền ký quỹ rồi mới thả ra.bQ=Nghe những lời ấy, đám đông và các nhà chức trách thành phố xôn xao,GPthế mà Gia-xon lại chứa chấp chúng ! Tất cả bọn này đi ngược lại các chiếu chỉ của hoàng đế Xê-da, vì chúng nói rằng có một vua khác là Giê-su.gOGKhông tìm thấy hai ông, họ bèn lôi ông Gia-xon và một số anh em ra trước nhà chức trách thành phố, mà kêu la rằng : Những tên gây rối trong cả thiên hạ, nay vác mặt đến đây,-NSNhưng người Do-thái sinh ghen tức, họ quy tụ một số du đãng đầu đường xó chợ, họp thành đám đông, gây náo động trong thành. Họ kéo đến nhà ông Gia-xon, tìm ông Phao-lô và ông Xi-la để đưa hai ông ra trước đại hội toàn dân.MyTrong nhóm đó, có mấy người đã chịu tin theo và nhập đoàn với ông Phao-lô và ông Xi-la ; một số rất đông những người Hy-lạp tôn thờ Thiên Chúa và không ít phụ nữ quý phái cũng làm như vậy.XL)giải thích và xác định rằng Đấng Ki-tô phải chịu khổ hình và sống lại từ cõi chết ; ông nói : Đấng Ki-tô ấy, chính là Đức Giê-su mà tôi rao giảng cho anh em.K/Theo thói quen, ông Phao-lô đến với họ, và trong ba ngày sa-bát liền, ông thảo luận với họ ; dựa vào Kinh Thánh, ôngJ +*Hai ông đi ngang qua Am-phi-pô-li và A-pô-lô-ni-a, đến Thê-xa-lô-ni-ca, là nơi có một hội đường của người Do-thái.I}(Ra khỏi ngục, hai ông đến nhà bà Ly-đi-a ; sau khi gặp các anh em và khuyên nhủ họ, hai ông ra đi.iHK'Họ bèn đến xin lỗi, rồi đưa hai ông ra và xin hai ông rời khỏi thành phố.G)&Các vệ binh trình lại những lời ấy cho các quan toà. Những ông này sợ hãi khi nghe biết hai ông là công dân Rô-ma.HF %Nhưng ông Phao-lô nói với họ : Chúng tôi là những công dân Rô-ma, không có án gì cả, mà họ đã đánh đòn chúng tôi trước công chúng, rồi tống ngục. Bây giờ họ lại lén lút tống chúng tôi ra ! Không được ! Họ phải đích thân đến đưa chúng tôi ra !,EQ$Viên cai ngục báo tin ấy cho ông Phao-lô : Các quan toà sai người đến bảo thả các ngài. Vậy bây giờ xin các ngài ra và đi bình an.|Dq#Sáng ngày ra, các quan toà sai vệ binh đến nói với viên cai ngục : Thả những người ấy ra !|Cq"Rồi ông ấy đưa hai ông lên nhà, dọn bàn ăn. Ông và cả nhà vui mừng vì đã tin Thiên Chúa.FB!Ngay lúc đó, giữa ban đêm, viên cai ngục đem hai ông đi, rửa các vết thương, và lập tức ông ấy được chịu phép rửa cùng với tất cả người nhà.mAS Hai ông liền giảng lời Chúa cho viên cai ngục cùng mọi người trong nhà ông ấy.j@MHai ông đáp : Hãy tin vào Chúa Giê-su, thì ông và cả nhà sẽ được cứu độ.w?grồi đưa hai ông ra ngoài và nói : Thưa các ngài, tôi phải làm gì để được cứu độ ?>{Viên cai ngục bảo lấy đèn, nhảy bổ vào, run rẩy sấp mình dưới chân ông Phao-lô và ông Xi-la,x=iNhưng ông Phao-lô lớn tiếng bảo : Ông chớ hại mình làm chi : chúng tôi còn cả đây mà !.<UViên cai ngục choàng dậy và thấy các cửa ngục mở toang, liền rút gươm định tự tử, vì tưởng rằng các người tù đã trốn đi.L;Bỗng nhiên có động đất mạnh, khiến nền móng nhà tù phải rung chuyển. Ngay lúc đó, tất cả các cửa mở toang và xiềng xích của mọi người bật tung ra.:)Vào quãng nửa đêm, ông Phao-lô và ông Xi-la hát thánh ca cầu nguyện với Thiên Chúa ; các người tù nghe hai ông hát.p9YĐược lệnh đó, người này tống hai ông vào phòng giam sâu nhất và cùm chân lại. 8 Khi đã đánh nhừ tử, họ tống hai ông vào ngục, và truyền cho viên cai ngục phải canh giữ cẩn thận.7Đám đông nổi lên chống hai ông. Các quan toà, sau khi đã cho lột áo hai ông, thì ra lệnh đánh đòn.6và họ truyền bá những tập tục mà người Rô-ma chúng ta không được phép chấp nhận và thi hành."5=Họ điệu hai ông đến các quan toà và nói : Những người này gây xáo trộn trong thành phố chúng ta ; họ là người Do-thái,D4Các chủ của cô thấy hy vọng kiếm lợi đã tiêu tan, liền túm lấy ông Phao-lô và ông Xi-la mà lôi đến quảng trường, đưa ra trước nhà chức trách.q3[Cô cứ làm thế trong nhiều ngày. Bực mình, ông Phao-lô quay lại bảo quỷ : Nhân danh Đức Giê-su Ki-tô, ta truyền cho ngươi phải xuất khỏi người này ! Ngay lúc ấy, quỷ thần liền xuất. ~}}{zypxw`vuu.tTsrrcrqPponnbmlkjiijhhMg\ffemdcc=bb a``V__h^]\\S[ZYnXXW+VUT~SS2R$QIPbOOeNMLL.K"JIHGGFFKEE!DCBBhAAA!@z?>|==K<<%;::b998<766#544,3w22 1:0x/..-@,,m++*Y)((%'6&Q% $f##$"!! !lD5!dt C - ] &i7Ông Phao-lô trả lời : Chút nữa hay nhiều nữa, thì tôi cũng xin Thiên Chúa cho, không những ngài, mà hết mọi người đang nghe tôi nói hôm nay, được trở nên giống như tôi, trừ ra những xiềng xích này !Vua Ác-ríp-pa nói với ông Phao-lô : Chút nữa là ông thuyết phục được tôi trở thành Ki-tô hữu rồi đấy !oWKính thưa đức vua Ác-ríp-pa, chắc là ngài tin các ngôn sứ ? Tôi biết là ngài tin.  Quả thế, đức vua biết rõ những điều ấy, và tôi mạnh dạn nói với người : tôi tin chắc rằng trong các điều ấy, không có gì mà người không biết, vì chuyện này đã không xảy ra ở một xó nào đó., QÔng Phao-lô đáp : Thưa ngài Phét-tô đáng kính, tôi không điên đâu, nhưng tôi nói lên những điều hợp với sự thật và lẽ phải.8 iÔng Phao-lô còn đang tự biện hộ như thế, thì ông Phét-tô lớn tiếng nói : Ông Phao-lô, ông điên mất rồi ! Ông hay chữ quá nên hoá điên !F đó là : Đấng Ki-tô sẽ chịu đau khổ và là người đầu tiên sống lại từ cõi chết, để loan báo ánh sáng cho dân Do-thái cũng như cho các dân ngoại. Được Thiên Chúa phù hộ, cho đến ngày hôm nay, tôi vẫn tiếp tục làm chứng trước mặt kẻ nhỏ cũng như kẻ lớn ; tôi không nói gì khác ngoài những điều các ngôn sứ và ông Mô-sê đã báo trước sẽ xảy ra, wChính vì thế, người Do-thái đã bắt tôi khi tôi đang ở trong Đền Thờ và tìm cách giết tôi.W'Trái lại, tôi đã rao giảng trước hết cho những người ở Đa-mát, rồi cho những người ở Giê-ru-sa-lem và trong khắp miền Giu-đê, sau đó cho các dân ngoại, kêu gọi họ sám hối và trở về cùng Thiên Chúa, đồng thời làm những việc chứng tỏ lòng ăn năn sám hối.s_Từ đó, kính thưa đức vua Ác-ríp-pa, tôi đã không cưỡng lại thị kiến bởi trời.Mđể mở mắt cho chúng, khiến chúng rời bóng tối mà trở về cùng ánh sáng, thoát khỏi quyền lực Xa-tan mà trở về cùng Thiên Chúa. Như vậy, nhờ tin vào Ta, chúng sẽ được ơn tha tội và được hưởng phần gia tài cùng với các người đã được thánh hiến.zmTa sẽ cứu ngươi thoát khỏi tay dân Do-thái và các dân ngoại : Ta sai ngươi đến với chúngNhưng ngươi hãy trỗi dậy, đứng thẳng lên. Ta hiện ra với ngươi là để chọn ngươi làm đầy tớ và làm chứng nhân về những điều ngươi đã thấy, cũng như những điều Ta sẽ hiện ra mà tỏ cho ngươi biết.mSTôi hỏi : Thưa Ngài, Ngài là ai ? Chúa đáp : Ta là Giê-su mà ngươi đang bắt bớ.fETất cả chúng tôi đều ngã nhào xuống đất, và tôi nghe có tiếng nói với tôi bằng tiếng Híp-ri : Sa-un, Sa-un, tại sao ngươi bắt bớ Ta ? Đá lại mũi nhọn thì khốn cho ngươi !eC Kính thưa đức vua, đang khi đi đường, vào lúc trưa, tôi đã thấy một luồng ánh sáng chói lọi hơn mặt trời, từ trời chiếu toả xuống chung quanh tôi và các bạn đồng hành.yk Thế là sau khi được các thượng tế trao quyền và uỷ nhiệm, tôi lên đường đi Đa-mát.lQ Nhiều lần tôi đã rảo khắp các hội đường, dùng cực hình cưỡng bức họ phải nói lộng ngôn. Tôi đã giận dữ quá mức đến nỗi sang cả các thành nước ngoài mà bắt bớ họ.j~M Đó là điều tôi đã làm tại Giê-ru-sa-lem. Được các thượng tế uỷ quyền, chính tôi đã bỏ tù nhiều người trong dân thánh ; và khi họ bị xử tử, tôi đã bỏ phiếu tán thành. }  Về phần tôi, trước kia tôi nghĩ rằng phải dùng mọi cách để chống lại danh Giê-su người Na-da-rét.|-Sao trong quý vị lại có người cho rằng việc Thiên Chúa làm cho kẻ chết sống lại là chuyện không thể tin được ?w{gMười hai chi tộc chúng tôi ngày đêm kiên trì thờ phượng Chúa, hy vọng thấy lời hứa ấy được thực hiện. Kính thưa đức vua, chính vì niềm hy vọng đó mà tôi bị người Do-thái tố cáo.zVà giờ đây tôi bị đưa ra toà chính là vì hy vọng điều Thiên Chúa đã hứa cho cha ông chúng tôi.GyTừ lâu họ đã biết, và nếu muốn, họ có thể làm chứng rằng tôi đã sống theo phái nghiêm nhặt nhất trong tôn giáo chúng tôi, tức là phái Pha-ri-sêu.8xiTôi đã sống như thế nào từ hồi niên thiếu, ngay từ đầu, giữa dân tộc tôi và tại Giê-ru-sa-lem, điều đó mọi người Do-thái đều rõ.6wenhất là vì ngài am hiểu tất cả những tục lệ và những chuyện tranh luận giữa người Do-thái. Bởi thế, xin ngài kiên nhẫn nghe tôi nói.CvKính thưa đức vua Ác-ríp-pa, tôi lấy làm sung sướng vì hôm nay sắp được tự biện hộ trước mặt ngài, về mọi điều người Do-thái tố cáo tôi, u *Vua Ác-ríp-pa nói với ông Phao-lô : Ông được phép tự bào chữa. Ông Phao-lô bèn giơ tay ra tự biện hộ :t'Vì thiết tưởng giải tù nhân lên, mà không nói rõ đương sự bị tố cáo về những tội gì, thì thật là vô lý.'sGVề vụ của đương sự, tôi không có gì chắc chắn để tâu lên chúa thượng. Vì thế tôi đã đưa đương sự ra trình diện quý vị, và nhất là ngài, kính thưa đức vua Ác-ríp-pa, để sau lần tra hỏi này, tôi sẽ có gì để tâu.MrPhần tôi, tôi không thấy đương sự đã làm gì đáng chết; nhưng vì chính đương sự đã kháng cáo lên thánh thượng, nên tôi đã quyết định giải về kinh.pqYÔng Phét-tô nói : Kính thưa đức vua Ác-ríp-pa và toàn thể quý vị có mặt ở đây với chúng tôi, quý vị thấy người này : toàn thể cộng đồng Do-thái đã đến gặp tôi, ở Giê-ru-sa-lem cũng như ở đây, về việc của đương sự. Họ la lên rằng đương sự không được phép sống nữa.#p?Vậy hôm sau vua Ác-ríp-pa và bà Béc-ni-kê tiến vào công đường cách rất long trọng, cùng với các sĩ quan chỉ huy cơ đội và các người có chức vị trong thành phố. Theo lệnh của ông Phét-tô, người ta điệu ông Phao-lô đến.0oYBấy giờ vua Ác-ríp-pa nói với ông Phét-tô : Tôi cũng muốn được nghe ông ta nói. Ông Phét-tô trả lời : Ngày mai ngài sẽ được nghe.5ncNhưng Phao-lô đã kháng cáo, xin dành vụ này cho Thánh Thượng xét xử, nên tôi đã ra lệnh giữ ông ta lại cho đến khi giải lên hoàng đế.EmPhần tôi, phân vân trước cuộc tranh luận về những chuyện ấy, tôi hỏi xem ông ta có muốn đi Giê-ru-sa-lem để được xử tại đó về vụ này không.hlIHọ chỉ tranh luận với ông ta về một số vấn đề liên quan đến tôn giáo riêng của họ, và liên quan đến một ông Giê-su nào đó đã chết, mà Phao-lô quả quyết là vẫn sống.zkmĐứng quanh đương sự, các nguyên cáo đã không đưa ra một tội trạng nào như tôi tưởng.j5Vậy họ cùng đến đây với tôi, và không chút trì hoãn, ngày hôm sau tôi ra ngồi toà và truyền điệu đương sự đến.Zi-Tôi đã trả lời họ rằng người Rô-ma không có lệ nộp bị cáo nào, trước khi đương sự ra đối chất với nguyên cáo, và được cơ hội biện hộ về lời tố cáo. hKhi tôi tới Giê-ru-sa-lem, các thượng tế và các kỳ mục Do-thái đến kiện và xin tôi kết án người ấy.NgVì hai người ở lại đó nhiều ngày, ông Phét-tô mới đem vụ ông Phao-lô ra trình bày với nhà vua. Ông nói : Ở đây có một người tù ông Phê-lích để lại.kfO Ít ngày sau, vua Ác-ríp-pa và bà Béc-ni-kê đến Xê-da-rê chào mừng ông Phét-tô.5ec Bấy giờ ông Phét-tô bàn với hội đồng tư vấn, rồi trả lời : Ông đã kháng cáo lên hoàng đế Xê-da, thì ông sẽ lên hoàng đế Xê-da.,dQ Nếu quả thật tôi có tội, nếu tôi đã làm điều gì đáng chết, thì tôi không xin tha chết. Nhưng nếu những điều tố cáo của các người này là vô căn cứ, thì không ai có quyền nộp tôi cho họ. Tôi kháng cáo lên hoàng đế Xê-da !`c9 Nhưng ông Phao-lô đáp : Tôi đang đứng trước toà án của hoàng đế Xê-da, tôi phải được xử tại đó. Tôi đã không làm gì hại người Do-thái, như chính ngài thừa biết.jbM Ông Phét-tô muốn được lòng người Do-thái nên đề nghị với ông Phao-lô : Ông có muốn lên Giê-ru-sa-lem để được xử tại đó trước mặt tôi về những lời tố cáo này không ?a-Ông Phao-lô tự biện hộ : Tôi không có tội gì đối với Lề Luật Do-thái, đối với Đền Thờ hay hoàng đế Xê-da.\`1Ông Phao-lô vừa tới, thì những người Do-thái từ Giê-ru-sa-lem xuống đã vây quanh ông : họ tố cáo ông nhiều tội, mà toàn là tội nặng, nhưng họ không thể minh chứng./_WSau khi ở lại Giê-ru-sa-lem không quá tám hay mười ngày, ông xuống Xê-da-rê. Hôm sau ông ra ngồi toà và truyền điệu ông Phao-lô đến.1^[Ông lại thêm : Những ai trong các ông có đủ tư cách, hãy cùng xuống đó với tôi, và nếu đương sự có gì sai trái thì cứ việc tố.]Nhưng ông Phét-tô đáp rằng ông Phao-lô đang bị giam giữ ở Xê-da-rê, còn chính ông cũng sắp sửa về đó ngay.A\{xin tổng trấn một ân huệ để hại ông Phao-lô, là đưa ông về Giê-ru-sa-lem, vì họ đang chuẩn bị một cuộc mai phục để giết ông dọc đường.f[ECác thượng tế và thân hào Do-thái đến kiện ông Phao-lô. Họ khẩn khoảneZ EBa ngày sau khi nhậm chức, tổng trấn Phét-tô từ Xê-da-rê lên Giê-ru-sa-lem.MYMãn hạn hai năm, ông Phê-lích được ông Po-ki-ô Phét-tô đến thay thế. Vì muốn được lòng người Do-thái, ông Phê-lích cứ để ông Phao-lô ở lại trong tù. X Một trật, ông cũng hy vọng ông Phao-lô đút lót ; vì thế ông năng cho vời ông Phao-lô đến nói chuyện.W{Nhưng khi ông Phao-lô biện luận về đức công chính, sự tiết độ và cuộc phán xét mai sau, thì ông Phê-lích phát sợ nên nói : Bây giờ ông có thể lui ra. Khi nào tiện dịp, tôi sẽ cho gọi ông đến.LVÍt ngày sau, ông Phê-lích cùng đến với vợ là bà Đơ-ru-xi-la, người Do-thái. Ông cho vời ông Phao-lô đến và nghe ông nói về lòng tin vào Đức Ki-tô Giê-su.=UsÔng truyền cho viên đại đội trưởng giam ông Phao-lô, nhưng cho ông hưởng chế độ dễ dãi và không ngăn cấm thân nhân nào đến giúp đỡ ông.KTÔng Phê-lích là người biết rất chính xác về Đạo, ông hoãn vụ án lại và nói : Khi nào viên chỉ huy Ly-xi-a xuống, tôi sẽ xét vụ kiện của các người.=SsPhải chăng là lời duy nhất tôi đã hô lên khi đứng giữa họ : chính vì sự phục sinh của kẻ chết mà hôm nay tôi bị các ông đưa ra xét xử ?&REHoặc những người đang có mặt đây cứ nói xem : khi tôi ra trước Thượng Hội Đồng, họ đã tìm thấy điều gì phạm pháp ?0QYCó mấy người Do-thái từ A-xi-a đến. Đáng lẽ họ phải ra trình diện với ngài mà tố cáo tôi, nếu như họ có điều gì chống tôi.5PcChính lúc đó họ bắt gặp tôi trong Đền Thờ, sau khi tôi làm nghi lễ tẩy uế, không có tụ tập đám đông, cũng không gây ồn ào chi cả.O#Sau nhiều năm, tôi về Giê-ru-sa-lem để đem tiền cứu trợ cho dân tộc tôi và để dâng lễ phẩm lên Thiên Chúa.N5Vì thế, cả tôi nữa, tôi cố gắng để trước mặt Thiên Chúa và người ta, lương tâm tôi không có gì đáng chê trách.M!Tôi đặt nơi Thiên Chúa niềm hy vọng này, như chính họ cũng hy vọng, là người lành và kẻ dữ sẽ sống lại.LwTuy nhiên, tôi xin công nhận với ngài điều này : tôi phụng thờ Thiên Chúa của cha ông chúng tôi theo Đạo mà họ gọi là bè phái ; tôi tin mọi điều chép trong sách Luật Mô-sê và sách các Ngôn Sứ.xKi Họ cũng không thể đưa ra cho ngài bằng chứng về những điều bây giờ họ tố cáo tôi.@Jy Trong Đền Thờ, trong các hội đường cũng như trong thành phố, người ta đã không bắt gặp được tôi thảo luận với ai hay sách động đám đông.}Is Chính ngài có thể biết rõ : tôi lên Giê-ru-sa-lem hành hương đến nay chưa quá mười hai ngày.[H/ Tổng trấn ra hiệu bảo ông Phao-lô nói, ông liền đáp : Tôi biết rằng đã từ nhiều năm, ngài cầm cân nảy mực cho dân tộc này, nên tôi sung sướng biện hộ cho mình.QG Người Do-thái tán đồng và quả quyết là đúng như vậy.bF=Tra hỏi y, ngài sẽ có thể biết rõ về mọi điều chúng tôi tố cáo y.EChúng tôi muốn xử y chiếu theo Luật của chúng tôi, nhưng viên chỉ huy Ly-xi-a đã can thiệp, dùng bạo lực mà giật y khỏi tay chúng tôi, và truyền cho những người tố cáo y phải đến trước toà ngài.YD+Y còn mưu toan xúc phạm đến Đền Thờ, và chúng tôi đã bắt y.DCSố là chúng tôi đã bắt gặp tên này, một thứ ôn dịch, chuyên gây bạo loạn giữa mọi người Do-thái trong thiên hạ, và là đầu sỏ phái Na-da-rét..BUNhưng để khỏi quấy rầy ngài thêm, chúng tôi sẽ trình bày vắn tắt vụ việc như sau, xin ngài nghe với tấm lòng khoan hậu sẵn có.zAmỞ đâu và lúc nào chúng tôi cũng đón nhận những ân huệ ấy với tất cả lòng biết ơn."@=Ông Phao-lô bị gọi ra toà, và ông Téc-tu-lô bắt đầu tố cáo như sau : Thưa ngài Phê-lích đáng kính, nhờ ngài chúng tôi được sống trong cảnh thái bình ; nhờ ngài ân cần săn sóc, dân tộc này được hưởng nhiều cải cách.R? Năm ngày sau, thượng tế Kha-na-ni-a xuống Xê-da-rê cùng với một số kỳ mục và một trạng sư tên là Téc-tu-lô. Họ đến kiện ông Phao-lô trước toà tổng trấn.">=#ông nói : Tôi sẽ xét vụ của anh, khi nào cả nguyên cáo nữa cũng đến. Rồi ông ra lệnh giam ông Phao-lô ở dinh Hê-rô-đê.x=i"Tổng trấn đọc thư và hỏi ông là người tỉnh nào. Biết ông là người miền Ki-li-ki-a,\<1!Đến Xê-da-rê, kỵ binh trình thư và giao ông Phao-lô cho tổng trấn.g;G Hôm sau, họ để kỵ binh tiếp tục đi với ông, còn họ thì trở về đồn.o:WTuân lệnh trên, binh lính đã nhận ông Phao-lô, và ban đêm đưa ông đi An-ti-pát-ri.b9=Được báo là người ta âm mưu hại đương sự, tôi đã cho giải đương sự lên ngài ngay lập tức, một trật bảo nguyên cáo muốn kiện đương sự thì cứ lên ngài mà kiện.;8oTôi thấy rằng đương sự bị tố cáo về những vấn đề liên quan đến Lề Luật của họ, nhưng không có tội gì đáng chết hay đáng bị tù.7-Vì muốn biết rõ họ tố cáo đương sự về tội gì, tôi đã đưa đương sự ra trước Thượng Hội Đồng của họ.@6yNgười này đã bị người Do-thái bắt và sắp bị họ giết, thì tôi đem lính đến giải thoát, vì được biết rằng đương sự là công dân Rô-ma.a5;Cơ-lau-đi-ô Ly-xi-a trân trọng chào ngài tổng trấn Phê-lích đáng kính.;4qÔng viết một bức thư nội dung như sau :3yCũng phải có sẵn ngựa cho ông Phao-lô, để đưa ông ấy an toàn đến với tổng trấn Phê-lích.^25Ông gọi hai viên đại đội trưởng đến và bảo : Các anh hãy chuẩn bị hai trăm bộ binh, bảy mươi kỵ binh và hai trăm khinh binh, để ngay giờ thứ ba đêm nay đi Xê-da-rê.1 Vị chỉ huy cho cậu bé về và căn dặn : Đừng nói với ai là em đã tiết lộ những chuyện đó cho ta.30_Vậy xin ông đừng tin họ, vì có trên bốn mươi người trong bọn họ đang phục sẵn để hại ông ấy ; họ đã thề độc là sẽ không ăn không uống, bao lâu chưa giết được ông ấy. Hiện giờ họ sẵn sàng, chỉ còn chờ ông chấp thuận.Y/+Cậu bé trả lời : Người Do-thái đã đồng ý với nhau là sẽ xin ông ngày mai cho điệu ông Phao-lô xuống Thượng Hội Đồng, lấy cớ là để tra hỏi cho cặn kẽ hơn.. Vị chỉ huy nắm tay cậu bé, đưa riêng ra một nơi mà hỏi : Em có điều gì phải báo cáo cho ta biết ?-Vậy viên đại đội trưởng đem cậu bé đi theo, dẫn đến gặp vị chỉ huy mà trình rằng : Tù nhân Phao-lô đã mời tôi đến và xin tôi dẫn cậu này đến gặp ông ; cậu ấy có điều phải nói với ông.:,mÔng Phao-lô mời viên đại đội trưởng đến và nói : Xin ông dẫn cháu này đến gặp vị chỉ huy, vì cháu có điều phải báo cáo cho ông ấy.+#Nhưng người con trai của bà chị ông Phao-lô nghe biết âm mưu đó, liền đến đồn và vào báo tin cho ông Phao-lô.*7Vậy bây giờ xin quý vị, cùng với Thượng Hội Đồng, đề nghị vị chỉ huy cho dẫn nó xuống với quý vị, lấy cớ là để điều tra về nó cho cặn kẽ hơn. Phần chúng tôi, chúng tôi sẵn sàng giết nó trước khi nó tới.5)cHọ đến gặp các thượng tế và kỳ mục mà nói : Chúng tôi đã thề độc là sẽ không ăn uống gì, bao lâu chưa giết được tên Phao-lô.Q( Có trên bốn mươi người đã cùng thề với nhau như vậy.#'? Sáng ngày ra, người Do-thái âm mưu với nhau. Họ thề độc là sẽ không ăn không uống, bao lâu chưa giết được ông Phao-lô.b&= Đêm ấy Chúa đến bên ông Phao-lô và nói : Hãy vững lòng ! Con đã long trọng làm chứng cho Thầy ở Giê-ru-sa-lem thế nào, thì con cũng phải làm chứng như vậy tại Rô-ma nữa.V%% Hai bên chống đối gay gắt đến nỗi vị chỉ huy sợ người ta xé xác ông Phao-lô, nên mới ra lệnh cho lính xuống lôi ông ra khỏi đám người đó mà đưa về đồn. $  Người ta la lối om sòm. Có mấy kinh sư thuộc phái Pha-ri-sêu đứng lên phản đối mạnh mẽ : Chúng tôi không thấy người này có gì là xấu. Biết đâu một vị thần hay một thiên sứ đã nói với ông ấy ?<#qThật vậy, người Xa-đốc chủ trương rằng chẳng có sự sống lại, chẳng có thiên sứ hay quỷ thần ; còn người Pha-ri-sêu thì lại tin là có."Ông vừa nói thế, thì người Pha-ri-sêu và người Xa-đốc chống đối nhau, khiến hội nghị chia rẽ.k!OÔng Phao-lô biết rằng một phần Thượng Hội Đồng thuộc phái Xa-đốc, còn phần kia thuộc phái Pha-ri-sêu, nên ông nói lớn tiếng giữa hội nghị : Thưa anh em, tôi là người Pha-ri-sêu, thuộc dòng dõi Pha-ri-sêu ; chính vì hy vọng rằng kẻ chết sẽ sống lại mà tôi bị đưa ra xét xử.A {Ông Phao-lô trả lời : Thưa anh em, tôi không biết đó là thượng tế ; quả có lời chép : Ngươi không được nguyền rủa người đầu mục trong dân.s_Những người phụ tá nói : Vị thượng tế của Thiên Chúa mà mi dám nguyền rủa sao ?fEBấy giờ ông Phao-lô nói với ông ấy : Bức tường tô vôi kia, Thiên Chúa sẽ đánh ông ! Ông ngồi xử tôi chiếu theo Lề Luật, mà ông lại ra lệnh đánh tôi trái với Lề Luật !veNhưng thượng tế Kha-na-ni-a truyền cho những người phụ tá đánh vào miệng ông Phao-lô.Y -*Ông Phao-lô nhìn thẳng vào Thượng Hội Đồng rồi nói : Thưa anh em, cho đến ngày hôm nay, tôi đã ăn ở trước mặt Thiên Chúa với một lương tâm hoàn toàn ngay thẳng.B}Hôm sau, vì muốn biết chắc chắn người Do-thái tố cáo ông Phao-lô về điều gì, vị chỉ huy tháo xiềng cho ông và ra lệnh cho các thượng tế và toàn thể Thượng Hội Đồng họp lại, rồi ông đưa ông Phao-lô từ đồn xuống, để ra trước mặt họ.FLập tức những người sắp tra tấn ông rút lui, còn vị chỉ huy thì phát sợ, vì biết rằng ông Phao-lô là công dân Rô-ma mà mình lại đã còng ông ấy.NVị chỉ huy nói tiếp : Tôi đây, tôi phải tốn bao nhiêu tiền của mới mua được quyền công dân ấy. Ông Phao-lô đáp : Còn tôi, sinh ra đã có quyền ấy rồi.'GVị chỉ huy liền đến gặp ông Phao-lô và hỏi : Ông nói cho tôi biết : ông là công dân Rô-ma sao ? Ông Phao-lô trả lời : Phải.&ENghe vậy, viên đại đội trưởng đi báo cáo cho vị chỉ huy rằng : Ông định làm gì bây giờ ? Đương sự là công dân Rô-ma !lQHọ vừa nọc ông Phao-lô ra để đánh đòn, thì ông nói với viên đại đội trưởng đứng gần đó : Một công dân Rô-ma chưa được xét xử, các ông có được phép đánh đòn không ?H Vị chỉ huy cơ đội ra lệnh đem ông Phao-lô vào đồn và truyền đánh đòn tra tấn, để biết lý do tại sao người ta hò hét phản đối ông ấy như vậy.<sHọ hò la, phất áo và tung bụi lên trời.)KĐám đông lắng nghe ông Phao-lô nói tới đó thì hét lên : Hãy bứng khỏi mặt đất loại người như thế ! Nó không đáng sống !nUChúa bảo tôi : Hãy đi, vì Thầy sẽ sai anh đến với các dân ngoại ở phương xa.3_Khi người ta đổ máu ông Tê-pha-nô, chứng nhân của Chúa, thì chính con cũng có mặt, con tán thành và giữ áo cho những kẻ giết ông ấy./Tôi thưa : Lạy Chúa, chính họ biết rõ con đây đã đến từng hội đường bắt giam và đánh đòn những kẻ tin Chúa.!;và thấy Chúa bảo tôi : Mau lên, hãy rời khỏi Giê-ru-sa-lem gấp, vì chúng sẽ không nhận lời anh làm chứng về Thầy đâu.s_Khi trở về Giê-ru-sa-lem, đang lúc tôi cầu nguyện trong Đền Thờ, thì tôi xuất thần6 eVậy bây giờ anh còn chần chừ gì nữa ? Anh hãy đứng lên, chịu phép rửa và thanh tẩy mình cho sạch tội lỗi, miệng kêu cầu danh Người. Quả vậy, anh sẽ làm chứng nhân cho Đấng ấy trước mặt mọi người về các điều anh đã thấy và đã nghe.Y +Ông nói : Thiên Chúa của cha ông chúng ta đã chọn anh để anh được biết ý muốn của Người, được thấy Đấng Công Chính và nghe tiếng từ miệng Đấng ấy phán ra.  Ông đến, đứng bên tôi và nói : Anh Sa-un, anh thấy lại đi ! Ngay lúc đó, tôi thấy lại được và nhìn ông.* M Ở đó, có ông Kha-na-ni-a, một người sùng đạo, sống theo Lề Luật và được mọi người Do-thái ở Đa-mát chứng nhận là tốt.&E Vì ánh sáng chói loà kia làm cho tôi không còn trông thấy nữa, nên tôi đã được các bạn đồng hành cầm tay dắt vào Đa-mát.lQ Tôi nói : Lạy Chúa, con phải làm gì ? Chúa bảo tôi : Hãy đứng dậy, đi vào Đa-mát, ở đó người ta sẽ nói cho anh biết tất cả những gì Thiên Chúa đã chỉ định cho anh phải làm. Những người cùng đi với tôi trông thấy có ánh sáng, nhưng không nghe thấy tiếng Đấng đang nói với tôi.Tôi đáp : Thưa Ngài, Ngài là ai ? Người nói với tôi : Ta là Giê-su Na-da-rét mà ngươi đang bắt bớ.ykTôi ngã xuống đất và nghe có tiếng nói với tôi : Sa-un, Sa-un, tại sao ngươi bắt bớ Ta ?DĐang khi tôi đi đường và đến gần Đa-mát, thì vào khoảng trưa, bỗng nhiên có một luồng ánh sáng chói lọi từ trời chiếu xuống bao phủ lấy tôi.,Qnhư cả vị thượng tế lẫn toàn thể hội đồng kỳ mục có thể làm chứng cho tôi. Tôi còn được các vị ấy cho thư giới thiệu với anh em ở Đa-mát, và tôi đi để bắt trói những người ở đó, giải về Giê-ru-sa-lem trừng trị. 9Tôi đã bắt bớ Đạo này, không ngần ngại giết kẻ theo Đạo, đã đóng xiềng và tống ngục cả đàn ông lẫn đàn bà,]3Tôi là người Do-thái, sinh ở Tác-xô miền Ki-li-ki-a, nhưng tôi đã được nuôi dưỡng tại thành này ; dưới chân ông Ga-ma-li-ên, tôi đã được giáo dục để giữ Luật cha ông một cách nghiêm ngặt. Tôi cũng đã nhiệt thành phục vụ Thiên Chúa như tất cả các ông hiện nay.veKhi nghe thấy ông nói với họ bằng tiếng Híp-ri, họ càng yên lặng hơn. Ông nói tiếp :~ * Thưa quý vị là những bậc cha anh, xin nghe những lời biện bạch tôi nói với quý vị bây giờ đây.M}(Được vị chỉ huy cho phép, ông Phao-lô đứng trên bậc thềm giơ tay làm hiệu cho dân. Mọi người im phăng phắc ; ông Phao-lô nói với họ bằng tiếng Híp-ri :X|)'Ông Phao-lô nói : Tôi đây là người Do-thái, quê ở Tác-xô miền Ki-li-ki-a, công dân một thành không phải là không có tiếng tăm. Xin ông cho phép tôi ngỏ lời với dân./{W&Vậy ra ông không phải là tên Ai-cập, trước đây ít lâu, đã xúi bốn ngàn tên khủng bố nổi loạn và dẫn chúng vào sa mạc hay sao ?Ez%Khi sắp bị đem vào đồn, ông Phao-lô nói với vị chỉ huy : Tôi có được phép nói với ông một lời chăng ? Ông này đáp : Ông biết tiếng Hy-lạp à ?Ey$Dân cứ theo sau cả đám mà hò la : Giết nó đi !fxE#Khi đến bậc thềm, binh sĩ phải khiêng ông đi, vì đám đông quá hung bạo.Tw!"Đám đông la hét, kẻ thế này, người thế nọ. Vì quá ồn ào, vị chỉ huy không thể biết được điều gì chắc chắn, nên mới ra lệnh đem ông Phao-lô về đồn.)vK!Bấy giờ vị chỉ huy lại gần, bắt ông và ra lệnh lấy hai cái xiềng còng ông lại, rồi hỏi cho biết ông là ai và đã làm gì.Uu# Lập tức, ông ta huy động một số binh sĩ và đại đội trưởng, và xông vào đám đông. Vừa thấy vị chỉ huy và binh sĩ, thì họ thôi không đánh ông Phao-lô nữa. tHọ còn đang tìm cách giết ông, thì có tin báo lên cho vị chỉ huy cơ đội : Cả Giê-ru-sa-lem náo động !>suCả thành phố sôi động và dân đổ xô đến. Họ túm lấy ông Phao-lô, lôi ra khỏi Đền Thờ ; lập tức người ta đóng các cửa Đền Thờ lại.Zr-Họ nói thế là vì trước đó họ đã thấy ông Trô-phi-mô, người Ê-phê-xô, cùng đi với ông Phao-lô trong thành, và họ nghĩ ông Phao-lô đã đưa ông ấy vào Đền Thờ.CqHọ tri hô : Hỡi đồng bào Ít-ra-en, giúp một tay nào ! Nó kia kìa, tên vẫn đi mọi nơi dạy cho mọi người những điều phản dân, phạm đến Lề Luật và Nơi Thánh này ! Nó còn đem cả mấy người Hy-lạp vào Đền Thờ mà làm cho Nơi Thánh này ra ô uế.Cp*Khi sắp hết thời gian bảy ngày, những người Do-thái từ A-xi-a đến thấy ông trong Đền Thờ thì sách động toàn thể đám đông và tra tay bắt ông.'oGBấy giờ ông Phao-lô đem bốn người kia theo, và ngày hôm sau ông cùng làm nghi lễ tẩy uế với họ. Rồi ông vào Đền Thờ và loan báo ngày kết thúc thời gian tẩy uế, là ngày phải dâng lễ vật cầu cho mỗi người trong nhóm họ. n9Còn về những người ngoại đã tin theo, thì chúng tôi đã viết thư thông báo những quyết định của chúng tôi, là họ phải kiêng : ăn đồ cúng cho ngẫu tượng, ăn tiết, ăn thịt loài vật không cắt tiết, và tránh gian dâm.Ym+anh hãy đem họ theo mà cùng làm nghi lễ tẩy uế với họ, và đài thọ chi phí cho họ để họ có thể xuống tóc. Như vậy ai nấy sẽ biết rằng những điều họ đã nghe nói về anh chỉ là chuyện không đâu ; trái lại, chính anh cũng ăn ở như người tuân giữ Lề Luật.lVậy xin anh làm như chúng tôi nói với anh đây : chúng tôi có bốn người đang phải giữ lời khấn ;ck?Vậy phải làm gì ? Thế nào người ta cũng sẽ nghe biết là anh đã tới.jThế mà họ đã nghe nói về anh rằng : anh dạy tất cả những người Do-thái sống giữa các dân ngoại phải bỏ ông Mô-sê, anh bảo họ đừng làm phép cắt bì cho con cái, và đừng giữ các tục lệ nữa.ai;Nghe nói thế, họ tôn vinh Thiên Chúa, rồi nói với ông Phao-lô : Thưa anh, anh thấy có hàng vạn người Do-thái đã tin theo, và tất cả đều nhiệt thành đối với Luật Mô-sê. U)~}|{{|{zZyrxx;wgvuu$tt4srrEqq0p,onn m^mlLkjjYiiSh{gg3fff)eqdccIbsaay`_^^]]\D[[GZZ/YoXWWsV'UTTFS_RQkQP-ONNMMLwKKNJIIHGFEEQDDBBGA@@? >r<<";;:u98776W55D4N3S221-0/..$-,,+**((:''C&&%t$$J#""&!. =(,Z R\!bZ~   6 a=U,FQ Ông nhận được phép cắt bì như dấu hiệu chứng thật rằng : nhờ tin mà ông được trở nên công chính, trước khi được cắt bì. Như vậy, ông là cha của mọi kẻ tin mà không được cắt bì, và vì tin nên được kể là công chính.2E] Ông được kể là người công chính khi nào ? Trước hay sau khi ông được cắt bì ? Không phải sau, mà là trước khi ông được cắt bì !D7 Lời ca tụng hạnh phúc này chỉ áp dụng cho những người được cắt bì, hay cho cả những người không được cắt bì nữa ? Quả vậy, như chúng ta vừa nói : Ông Áp-ra-ham đã tin, và vì thế được kể là người công chính.FCHạnh phúc thay người Chúa không kể là có tội !qB[Hạnh phúc thay kẻ lỗi lầm mà được tha thứ, người có tội mà được khoan dung !'AGĐó là điều vua Đa-vít nói khi ca tụng hạnh phúc của người được Thiên Chúa kể là công chính mà không xét đến việc làm :f@ETrái lại người nào không dựa vào việc làm nhưng tin vào Thiên Chúa, Đấng làm cho kẻ vô đạo nên công chính, thì lòng tin làm cho người ấy được Thiên Chúa kể là công chính.{?oNgười nào làm việc, thì lương trả cho người ấy không được kể là ân huệ, mà là nợ. >Thật vậy, Kinh Thánh nói gì ? Ông Áp-ra-ham đã tin Thiên Chúa, và vì thế được kể là người công chính.O=Giả như ông Áp-ra-ham được nên công chính vì những việc ông đã làm, thì ông có lý do để hãnh diện ; nhưng không phải là hãnh diện trước mặt Thiên Chúa.r< _*Vậy phải nói sao về ông Áp-ra-ham, tổ phụ dân tộc chúng tôi ? Ông đã được gì ?(;IVậy có phải là chúng ta dựa vào đức tin mà huỷ bỏ Lề Luật chăng ? Không phải thế ! Trái lại, chúng ta củng cố Lề Luật.P:vì chỉ có một Thiên Chúa, Đấng làm cho người được cắt bì nên công chính vì họ tin, và làm cho người không được cắt bì nên công chính cũng bởi họ tin.i9KHay là Thiên Chúa chỉ là Thiên Chúa của người Do-thái thôi ? Thiên Chúa không là Thiên Chúa của các dân ngoại nữa sao ? Có chứ ! Người cũng là Thiên Chúa của các dân ngoại nữa,8+Thật vậy, chúng tôi nghĩ rằng : người ta được nên công chính vì tin, chứ không phải vì làm những gì Luật dạy.A7{Vậy thì hãnh diện ở chỗ nào ? Chẳng còn gì để hãnh diện ! Dựa vào luật nào mà hãnh diện ? Vào việc làm chăng ? Không, nhưng dựa vào lòng tin./6WNhưng bây giờ, Người muốn cho thấy rằng Người vừa là Đấng Công Chính, vừa làm cho kẻ tin vào Đức Giê-su được nên công chính.35_Thiên Chúa đã đặt Người làm hy lễ xá tội nhờ máu của Người cho những ai có lòng tin. Như vậy, Thiên Chúa cho thấy Người là Đấng Công Chính. Trước kia, trong thời Thiên Chúa nhẫn nại, Người đã bỏ qua các tội lỗi người ta phạm.(4Inhưng họ được trở nên công chính do ân huệ Thiên Chúa ban không, nhờ công trình cứu chuộc thực hiện trong Đức Ki-tô Giê-su.h3IThật vậy, mọi người đã phạm tội và bị tước mất vinh quang Thiên Chúa,J2 Quả thế, người ta được Thiên Chúa làm cho nên công chính nhờ lòng tin vào Đức Giê-su Ki-tô. Tất cả những ai tin đều được như thế, bất luận là ai.A1{*Nhưng ngày nay, sự công chính của Thiên Chúa đã được thể hiện mà không cần đến Luật Mô-sê. Điều này, Sách Luật và các Ngôn Sứ làm chứng.V0%Bởi lẽ trước nhan Chúa, không người phàm nào được nhìn nhận là công chínhvì đã làm những gì Luật dạy. Luật chẳng qua chỉ làm cho người ta ý thức về tội./Chúng ta biết rằng : tất cả những gì sách Luật nói là nhằm những người sống dưới Luật đó. Như vậy ai ai cũng phải câm miệng và mọi người trên thế gian đều đắc tội trước toà Thiên Chúa.=.uchẳng thấy cần phải kính sợ Thiên Chúa.B-Chúng chẳng biết con đường đưa tới bình an,4,cđi tới đâu cũng gieo tai rắc hoạ.7+iChúng nhanh chân đi đổ máu người ta,N*miệng độc dữ điêu ngoa những buông lời nguyền rủa.)7 Cửa họng chúng như nấm mồ mở rộng, khéo đẩy đưa ba tấc lưỡi phỉnh phờ chúng chứa đầy mồm nọc độc hổ mang,5(c Người người đã lìa xa chính lộ, chỉ biết theo nhau làm chuyện suy đồi ; chẳng có một ai làm điều thiện, dẫu một người cũng không.J'  chẳng ai có lương tri, chẳng ai kiếm tìm Thiên Chúa.p&Y Như có lời chép rằng : Không ai là người công chính, dẫu một người cũng không ;x%i Vậy thì sao ? Người Do-thái chúng tôi có hơn gì người khác không ? Không hơn gì cả ! Quả thế, chúng ta đã chứng minh rằng mọi người, Do-thái cũng như Hy-lạp đều bị tội lỗi thống trị.X$)Thế thì Sao ta không cứ làm điều dữ đi, để nhờ đó mà được điều lành ? như có những kẻ vu cho chúng tôi nói câu đó. Họ có bị kết tội cũng là đích đáng.`#9Nhưng nếu sự giả dối của tôi làm cho thấy rõ hơn Thiên Chúa là Đấng chân thật, và như vậy càng tôn vinh Người, thì tại sao tôi lại còn bị kết án là kẻ tội lỗi ?" Không phải thế ! Vì giả như Thiên Chúa không công chính, thì làm sao Người phán xét thế gian được ? !Nhưng nếu sự bất chính của chúng tôi làm nổi bật sự công chính của Thiên Chúa, thì phải nói sao ? Phải chăng Thiên Chúa không công chính khi Người trút cơn thịnh nộ ? Ấy là tôi nói theo kiểu người phàm.w gKhông phải thế ! Thiên Chúa nhất định là Đấng chân thật, còn mọi người đều giả dối. Như có lời chép trong Kinh Thánh :Như vậy, Ngài thật công bằng khi tuyên án, liêm chính khi xét xử.KNhưng nếu có một số người Do-thái không trung tín thì sao ? Chẳng lẽ sự bất trung bất tín của họ lại làm cho lòng trung tín của Thiên Chúa ra vô hiệu ?Nhiều lắm chứ ! Về mọi mặt ! Trước hết, họ đã được Thiên Chúa giao phó lời Người cho họ._ 9*Vậy thì người Do-thái được gì hơn ? Phép cắt bì có ích lợi gì ?SNhưng người Do-thái chính hiệu là người Do-thái tận đáy lòng, phép cắt bì chính hiệu là phép cắt bì trong tâm hồn, theo tinh thần của Lề Luật chứ không phải theo chữ viết của Lề Luật. Người như thế được Thiên Chúa chứ không phải người phàm khen ngợi.lQThật vậy, người Do-thái chính hiệu không phải là căn cứ vào cái thấy được bên ngoài, phép cắt bì chính hiệu không phải là căn cứ vào cái thấy được bên ngoài, nơi thân xác.s_Người không được cắt bì trong thân xác mà vẫn chu toàn Lề Luật, người ấy sẽ lên án bạn, vì bạn có Lề Luật ghi chép hẳn hoi và bạn đã được cắt bì, mà vẫn vi phạm Lề Luật.QTrái lại, nếu người không được cắt bì mà giữ những điều Luật dạy, thì tuy họ không được cắt bì, Thiên Chúa chẳng coi họ như đã được cắt bì sao ?I Còn phép cắt bì, đã hẳn là có ích, nếu bạn thi hành Lề Luật. Nhưng nếu bạn vi phạm Lề Luật, thì bạn có được cắt bì cũng kể như không cắt bì.|qThật đúng như lời chép : Chính vì các người mà danh Thiên Chúa bị phỉ báng giữa chư dân.Bạn tự hào vì có Lề Luật, mà bạn lại vi phạm Lề Luật, và như vậy bạn làm nhục Thiên Chúa !/Bạn nói : chớ ngoại tình, mà bạn lại ngoại tình ! Bạn gớm ghét ngẫu tượng, mà bạn lại cướp bóc đền miếu !5Vậy, bạn biết dạy người khác, mà lại không dạy chính mình ! Bạn giảng : đừng trộm cắp, mà bạn lại trộm cắp !&Elà nhà giáo dục kẻ u mê, là thầy dạy người non dại, vì bạn tưởng mình có Lề Luật là có tất cả tri thức và chân lý :}sbạn xác tín rằng mình là người dẫn dắt kẻ mù loà, là ánh sáng cho kẻ ở trong bóng tối,eCbạn được biết ý Người, được Lề Luật dạy cho điều hay lẽ phải ;  Còn bạn, bạn mang tên là người Do-thái, lại ỷ rằng mình có Lề Luật, và tự hào vì có Thiên Chúa ;<qNgười ta sẽ thấy điều đó, trong ngày Thiên Chúa cho Đức Ki-tô Giê-su đến xét xử những gì bí ẩn nơi con người theo Tin Mừng tôi rao giảng.Họ cho thấy là điều gì Luật đòi hỏi, thì đã được ghi khắc trong lòng họ. Lương tâm họ cũng chứng thực điều đó, vì họ tự phán đoán trong lòng, khi thì cho mình là trái, khi thì cho mình là phải.i KDân ngoại là những người không có Luật Mô-sê ; nhưng mỗi khi họ theo lẽ tự nhiên mà làm những gì Luật dạy, thì họ là Luật cho chính mình, mặc dầu họ không có Luật Mô-sê." = Thật vậy, người ta được Thiên Chúa coi là công chính, không phải vì nghe biết Lề Luật, nhưng là vì tuân giữ Lề Luật.  Quả thế, những người không biết Luật Mô-sê mà phạm tội, thì sẽ bị diệt vong không chiếu theo Luật đó. Còn những người sống dưới Luật Mô-sê mà phạm tội, thì sẽ bị xét xử theo Luật đó.0 [ vì Thiên Chúa không thiên vị ai.0 Y Nhưng Người sẽ ban vinh quang, danh dự và bình an cho tất cả những ai làm điều thiện, trước là người Do-thái, sau là người Hy-lạp, Người sẽ bắt mọi kẻ làm điều ác phải gian nan khốn khổ, trước là người Do-thái, sau là người Hy-lạp.Gcòn những ai chống Thiên Chúa mà không vâng phục chân lý và chạy theo điều ác, thì Người sẽ nổi trận lôi đình, trút cơn thịnh nộ xuống đầu họ.7gnhững ai bền chí làm việc thiện mà tìm vinh quang, danh dự và phúc trường sinh bất tử, thì Thiên Chúa sẽ cho họ được sống đời đời ;eCNgày đó, Thiên Chúa sẽ thưởng phạt mỗi người tuỳ theo việc họ làm ;Thế nhưng bạn lòng chai dạ đá không chịu hối cải, và như vậy bạn càng làm cho cơn thịnh nộ của Thiên Chúa chồng chất trên đầu bạn, trong ngày Thiên Chúa nổi cơn thịnh nộ và biểu lộ phán quyết công minh.V%Hay là bạn coi thường lòng Chúa vô cùng nhân hậu, khoan dung, đại lượng, mà không nhận ra rằng : Thiên Chúa nhân hậu như thế là để thúc giục bạn hối cải sao ?H Còn bạn, hỡi người xét đoán những kẻ làm những điều đó trong khi chính mình cũng làm như vậy, bạn tưởng mình sẽ khỏi bị Thiên Chúa xét xử sao ?zmChúng ta biết rằng : Thiên Chúa cứ theo sự thật mà xét xử những ai làm những điều đó.v g*Hỡi người, dù bạn là ai đi nữa mà bạn xét đoán, thì bạn cũng không thể tự bào chữa được. Vì khi bạn xét đoán người khác, mà bạn cũng làm như họ, thì bạn tự kết án chính mình.q ] Họ thừa biết phán quyết của Thiên Chúa là : hễ ai làm những điều như vậy thì đáng chết. Thế mà không những họ cứ phạm những tội đó, lại còn tán thành những kẻ làm như vậy.p~ [không có lương tri, không giữ lời hứa, không chút tình cảm, không chút xót thương.} /vu oan giá hoạ. Họ thù ghét Thiên Chúa, ngạo ngược, kiêu căng, khoác lác, giỏi làm điều ác, không vâng lời cha mẹ,>| wlòng họ đầy bất chính, xấu xa, tham lam, độc ác đủ thứ ; nào là ganh tị, giết người, cãi cọ, mưu mô, thâm hiểm ; nào là nói hành nói xấu,%{ EVì họ đã không thèm nhận biết Thiên Chúa, nên Người đã để mặc họ theo trí óc lệch lạc mà làm những điều bất xứng, z  Đàn ông cũng vậy, không quan hệ với đàn bà theo lẽ tự nhiên, mà lại đem lòng thèm muốn lẫn nhau : đàn ông bậy bạ với đàn ông. Như vậy là chuốc vào thân hình phạt xứng với sự lầm lạc của mình.:y oBởi thế, Thiên Chúa đã để mặc họ buông theo dục tình đồi bại. Đàn bà không quan hệ theo lẽ tự nhiên, mà lại làm điều trái tự nhiên._x 9Thay vì Thiên Chúa thật, họ đã theo những thần giả ; họ đã tôn thờ những loài thụ tạo, thay vì chính Đấng Tạo Hoá. Chúc tụng Người đến muôn thuở muôn đời. A-men.w )Vì thế, Thiên Chúa đã để mặc họ buông theo dục vọng mà làm những điều ô uế, khiến thân thể họ ra hư hèn.?v yThay vì Thiên Chúa vinh quang bất tử, họ đã thờ hình tượng người phàm là loài phải chết, hay hình tượng các loài chim chóc, thú vật, rắn rết.Iu  Họ khoe mình khôn ngoan, nhưng đã trở nên điên rồ.Tt #vì tuy biết Thiên Chúa, họ đã không tôn vinh hay cảm tạ Người cho phải đạo. Trái lại, đầu óc họ suy luận viển vông và tâm trí ngu si của họ hoá ra mê muội.rs _Quả vậy, những gì người ta không thể nhìn thấy được nơi Thiên Chúa, tức là quyền năng vĩnh cửu và thần tính của Người, thì từ khi Thiên Chúa tạo thành vũ trụ, trí khôn con người có thể nhìn thấy được qua những công trình của Người. Do đó, họ không thể tự bào chữa được,)r MNhững gì người ta có thể biết về Thiên Chúa, thì thật là hiển nhiên trước mắt họ, vì chính Thiên Chúa đã cho họ thấy rõ.\q 3*Thật vậy, từ trời, Thiên Chúa mặc khải cơn thịnh nộ của Người chống lại mọi thứ vô luân và bất chính của những người lấy sự bất chính mà giam hãm chân lý.^p 7Vì trong Tin Mừng, sự công chính của Thiên Chúa được mặc khải, nhờ đức tin để đưa đến đức tin, như có lời chép : Người công chính nhờ đức tin sẽ được sống.^o 7*Vâng, tôi không hổ thẹn vì Tin Mừng. Quả thế, Tin Mừng là sức mạnh Thiên Chúa dùng để cứu độ bất cứ ai có lòng tin, trước là người Do-thái, sau là người Hy-lạp.|n sBởi vậy, tôi nóng lòng loan báo Tin Mừng cho cả anh em nữa, những người đang sống ở Rô-ma.m {Tôi mắc nợ người Hy-lạp cũng như người man di, người tbookhông thái cũng như người dốt nát.El  Thưa anh em, tôi không muốn để anh em chẳng hay biết là đã nhiều lần tôi có ý định đến thăm anh em, mong cũng thâu lượm được kết quả nào đó nơi anh em, như đã thâu lượm được nơi các dân ngoại khác, nhưng cho đến nay tôi cứ bị ngăn trở hoài.k  nghĩa là để chúng ta cùng khích lệ nhau, bởi vì cả anh em lẫn tôi, chúng ta đều chung một niềm tin.+j Q Thật vậy, tôi rất ước ao được gặp anh em, để chia sẻ với anh em phần nào ân huệ của Thánh Thần, nhờ đó anh em vững mạnh,i # mỗi khi cầu nguyện, tôi hằng xin Người cho tôi có ngày nào được dịp tốt đến thăm anh em, nếu Người muốn.Gh   Thiên Chúa là Đấng tôi hết lòng thờ phượng khi loan báo Tin Mừng về Con của Người, chính Người làm chứng cho tôi là tôi hằng nhắc nhở đến anh em :Hg  Trước hết, nhờ Đức Giê-su Ki-tô, tôi tạ ơn Thiên Chúa của tôi về tất cả anh em, vì trong khắp hoàn cầu, ai ai cũng đều nói đến lòng tin của anh em.wf iKính gửi tất cả anh em ở Rô-ma, những người được Thiên Chúa yêu thương, được kêu gọi làm dân thánh. Xin Thiên Chúa là Cha chúng ta, và xin Chúa Giê-su Ki-tô ban cho anh em ân sủng và bình an.e Trong số đó, có cả anh em, là những người đã được kêu gọi để thuộc về Đức Giê-su Ki-tô.Kd Nhờ Người, chúng tôi đã nhận được đặc ân và chức vụ Tông Đồ, làm cho hết thảy các dân ngoại vâng phục Tin Mừng hầu danh Người được rạng rỡ.-c UNhưng xét như Đấng đã từ cõi chết sống lại nhờ Thánh Thần, Người đã được đặt làm Con Thiên Chúa với tất cả quyền năng.Ab }Đó là Tin Mừng về Con của Người là Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta. Xét như một người phàm, Đức Giê-su Ki-tô xuất thân từ dòng dõi vua Đa-vít.wa iTin Mừng ấy, xưa Người đã dùng các ngôn sứ của Người mà hứa trước trong Kinh Thánh.)` O*Tôi là Phao-lô, tôi tớ của Đức Ki-tô Giê-su ; tôi được gọi làm Tông Đồ, và dành riêng để loan báo Tin Mừng của Thiên Chúa._Ông rao giảng Nước Thiên Chúa và dạy về Chúa Giê-su Ki-tô, một cách rất mạnh dạn, không gặp ngăn trở nào.^ Suốt hai năm tròn, ông Phao-lô ở tại nhà ông đã thuê, và tiếp đón tất cả những ai đến với ông.h]IÔng nói thế rồi thì người Do-thái đi ra, tranh luận với nhau rất sôi nổi.#\?Vậy xin anh em biết cho rằng : ơn cứu độ này của Thiên Chúa đã được gửi đến cho các dân ngoại ; họ thì họ sẽ nghe.W['vì lòng dân này đã ra chai đá : chúng đã bịt tai nhắm mắt, kẻo mắt chúng thấy, tai chúng nghe, và lòng hiểu được mà hoán cải, và rồi Ta sẽ chữa chúng cho lành.Z1rằng : Hãy đến gặp dân này và nói : Các ngươi có lắng tai nghe cũng không hiểu, có trố mắt nhìn cũng chẳng thấy ;SYKhi giải tán, họ vẫn không đồng ý với nhau ; ông Phao-lô chỉ nói thêm một lời : Thánh Thần đã nói rất đúng khi dùng ngôn sứ I-sai-a mà phán với cha ông anh embX=Nghe ông nói, người thì được thuyết phục, người thì không chịu tin.EWHọ hẹn ngày với ông, và hôm đó đến gặp ông tại nhà trọ đông hơn. Ông trình bày cho họ và long trọng làm chứng về Nước Thiên Chúa ; từ sáng đến chiều, ông dựa vào Luật Mô-sê và các ngôn sứ mà nói về Đức Giê-su, để cố thuyết phục họ.%VCChúng tôi muốn được nghe ông trình bày ý nghĩ của ông, vì chúng tôi biết là phái của ông đến đâu cũng gặp chống đối.bU=Họ nói với ông : Về phía chúng tôi, chúng tôi không nhận được thư nào từ Giu-đê nói về ông, cũng chẳng có ai trong các anh em đến đây báo cáo hoặc nói gì xấu về ông.4TaĐó là lý do khiến tôi xin được gặp và nói chuyện với anh em, bởi chính vì niềm hy vọng của Ít-ra-en mà tôi phải mang xiềng xích này.{*Bấy giờ binh sĩ nảy ra ý muốn giết các người tù, vì sợ có người bơi được mà trốn mất.M=)Nhưng họ đụng phải bãi cát ngầm, nên cho tàu mắc cạn ở đó. Mũi tàu đâm vào cát, không nhúc nhích được, còn đằng lái thì bị sóng mạnh đánh vỡ tan.K<(Họ mới gỡ các neo, bỏ lại dưới biển, đồng thời tháo những thừng cột bánh lái ra ; rồi căng buồm đằng mũi lên cho gió thổi, hướng thẳng vào bãi.3;_'Đến sáng, họ không nhận ra được đó là đất nào, nhưng thấy rõ một vùng có bãi cát, và tính chuyện cho tàu chạy vào, nếu có thể.R:&Sau khi ăn no, họ đổ lúa mì xuống biển cho tàu nhẹ bớt.Y9+%Chúng tôi ở trên tàu tất cả là hai trăm bảy mươi sáu người.S8$Mọi người lấy lại được can đảm và họ cũng ăn uống.7#Nói thế rồi, ông cầm lấy bánh, dâng lời tạ ơn Thiên Chúa trước mặt mọi người, bẻ ra và bắt đầu ăn.,6Q"Vậy tôi khuyên các bạn nên ăn uống, vì có thế các bạn mới được cứu. Không ai trong các bạn sẽ mất một sợi tóc trên đầu.S5!Trong khi đợi trời sáng, ông Phao-lô khuyên mọi người nên ăn uống ; ông nói : Cho đến hôm nay là mười bốn ngày, các bạn nhịn đói chờ đợi, không ăn gì cả.A4} Lính bèn cắt đứt dây xuồng, cho nó trôi đi.<3qÔng Phao-lô mới bảo viên đại đội trưởng và binh sĩ : Nếu những người này không ở lại trên tàu, thì các ông không thể được cứu đâu !2/Nhưng các thuỷ thủ tìm cách bỏ tàu mà trốn : họ hạ chiếc xuồng xuống biển, lấy cớ là để thả neo đằng mũi.17Sợ rằng tàu chúng tôi có thể đụng phải đá ngầm, họ thả bốn chiếc neo ở đằng lái và cầu mong cho trời mau sáng.*0MThả dây dò đáy biển, họ thấy sâu hai mươi sải ; cách một quãng, họ lại thả dây dò lần nữa, thì thấy còn mười lăm sải.@/yĐến đêm thứ mười bốn, chúng tôi đang trôi giạt trên biển Át-ri-a, thì vào quãng nửa đêm, các thuỷ thủ có cảm giác như đang tới gần đất.I. Nhưng chúng ta sẽ phải mắc cạn ở một hòn đảo.&-EVì thế, thưa các bạn, hãy can đảm lên ! Tôi tin tưởng nơi Thiên Chúa : sự việc sẽ xảy ra đúng như lời đã phán với tôi.V,%và bảo : Này ông Phao-lô, đừng sợ ! Ông phải ra trước toà hoàng đế Xê-da ; vì thương ông, Thiên Chúa cho tất cả những người cùng đi tàu với ông được sống.'+GThật vậy, đêm vừa rồi, một thiên sứ của Thiên Chúa là Chúa Tể của tôi và là Đấng tôi phụng thờ, đã hiện ra với tôi*'Nhưng giờ đây tôi khuyên các bạn cứ can đảm, vì không ai trong các bạn phải mất mạng đâu, chỉ mất tàu thôi.)wTừ lâu không ai ăn uống gì ; bấy giờ ông Phao-lô đứng giữa họ mà nói : Thưa các bạn, phải chi các bạn đã nghe tôi không rời đảo Cơ-rê-ta, thì đã tránh được những thiệt hại mất mát này.:(mĐã từ nhiều ngày, chẳng thấy mặt trời hay một vì sao nào xuất hiện, còn bão vẫn thổi mạnh, nên chúng tôi mất dần hy vọng được cứu.R'và hôm sau nữa họ tự tay quăng đồ trang bị của tàu đi.l&QChúng tôi vẫn bị bão dữ dội, nên hôm sau thuỷ thủ ném hàng hoá xuống biển,d%AKéo nó lên rồi, họ dùng các phương tiện cấp cứu, lấy thừng đánh đai con tàu. Rồi, vì sợ tàu bị mắc cạn trong vịnh Xiếc-ti, họ thả neo nổi và cứ để tàu trôi giạt.$Khi chạy vòng phía sau một đảo nhỏ tên là Cau-đa, chúng tôi vất vả lắm mới ghì chiếc xuồng lại được.w#gTàu bị cuốn đi, không thể chống chọi với gió, nên chúng tôi đành để cho trôi giạt.q"[Nhưng chẳng bao lâu một trận cuồng phong, gọi là gió đông bắc, từ đảo thổi ra.1![ Một cơn gió nam thổi nhẹ, khiến họ tưởng rằng có thể thực hiện được ý định, nên nhổ neo và cho tàu đi men theo đảo Cơ-rê-ta. - Vì cảng không thích hợp cho tàu ở lại qua mùa đông, nên đa số có ý kiến lại ra khơi, để nếu có thể thì cập bến và qua mùa đông ở Phê-ních, một cảng khác trên đảo Cơ-rê-ta quay về hướng tây nam và tây bắc.jM Nhưng viên đại đội trưởng tin tài công và chủ tàu hơn tin lời ông Phao-lô.O Thưa các bạn, tôi thấy rằng chuyến đi biển này sẽ gây nhiều thiệt hại và mất mát, chẳng những cho hàng hoá và con tàu, mà còn cho tính mạng chúng ta nữa.-S Chúng tôi đã mất khá nhiều thời gian, và việc đi biển từ nay thật nguy hiểm, vì ngày ăn chay đã qua rồi. Ông Phao-lô khuyên họ :yChúng tôi vất vả đi men theo mũi đó đến một nơi gọi là Bến Lành, gần đó có thành La-xai-a.c?Trong vòng nhiều ngày, tàu đi chậm, và vất vả lắm chúng tôi mới đến ngang Cơ-ni-đô. Vì không thuận gió, chúng tôi đi vòng theo đảo Cơ-rê-ta, hướng về phía mũi Xan-mô-nê./WỞ đấy, viên đại đội trưởng tìm được một chiếc tàu của thành A-lê-xan-ri-a sắp đi I-ta-li-a, nên ông cho chúng tôi sang tàu đó.jMRồi chúng tôi vượt qua biển Ki-li-ki-a và Pam-phy-li-a và tới My-ra miền Ly-ki-a.b=Từ đó, chúng tôi lại ra khơi và đi vòng theo đảo Sýp, vì gió ngược.0YHôm sau, chúng tôi cập bến Xi-đôn ; ông Giu-li-ô xử nhân đạo với ông Phao-lô, cho phép ông đi thăm bạn hữu và để họ săn sóc ông.Chúng tôi xuống một chiếc tàu của thành Át-ra-mýt-ti-on, sắp nhổ neo đi các cảng miền A-xi-a và chúng tôi ra khơi. Cùng đi với chúng tôi có anh A-rít-ta-khô, một người Ma-kê-đô-ni-a quê Thê-xa-lô-ni-ca.Z /*Khi có quyết định cho chúng tôi đáp tàu sang I-ta-li-a, người ta giao ông Phao-lô và mấy tù nhân khác cho một đại đội trưởng tên là Giu-li-ô, thuộc cơ đội Au-gút-ta.%C Vua Ác-ríp-pa nói với ông Phét-tô : Đáng lẽ người này có thể được thả ra, nếu đã chẳng kháng cáo lên hoàng đế Xê-da.nUKhi ra về, họ nói với nhau : Người này không làm chi đáng chết hay đáng bị tù.a;Bấy giờ nhà vua, ông tổng trấn, bà Béc-ni-kê và cử toạ đứng dậy. ~}}1|{zyx_ww vvNuttsrZqpp/onnlkjjailgfe%cbb=a"``_>^][[[Z,YXXEVVUjT:SSQQ5PrOoNMLKJHIOH8GFdEEYDDbC4BAAU@@??>y>=<;;A:9Q8o77675432110//-->,++(*)f(j'&&%A$H#."!!" X+"C){]7ZH? $ \ZBf} Về việc người ta được nên công chính nhờ Lề Luật, ông Mô-sê có viết : Ai thực hành những điều Lề Luật dạy, thì nhờ đó sẽ được sống.e Quả thế, cứu cánh của Lề Luật là Đức Ki-tô, khiến bất cứ ai tin đều được nên công chính. d  họ không nhận biết rằng chính Thiên Chúa làm cho người ta nên công chính, và họ tìm cách nên công chính tự sức mình. Như vậy là họ không tuân theo đường lối Thiên Chúa làm cho người ta nên công chính.,cQ Quả thế, tôi làm chứng cho họ là họ có lòng nhiệt thành đối với Thiên Chúa, nhưng lòng nhiệt thành đó không được sáng suốtqb ] *Thưa anh em, lòng tôi những ước mong và tôi cầu xin cho dân Do-thái được cứu độ.Fa !như có lời chép rằng : Này đây Ta đặt tại Xi-on một hòn đá làm cho vấp, một tảng đá làm cho ngã ; nhưng kẻ tin vào đó sẽ không phải thất vọng.+`O Tại sao thế ? Tại vì họ không tìm cách nên công chính nhờ đức tin, nhưng nhờ việc làm. Họ đã vấp phải hòn đá làm cho vấp,{_o Còn dân Ít-ra-en tìm một luật làm cho họ nên công chính thì lại không đạt tới Luật đó.R^ Vậy phải nói sao ? Phải nói rằng : các dân ngoại không tìm cách để được nên công chính, thì được nên công chính, mà được nên công chính là nhờ đức tin.p]Y Như ngôn sứ I-sai-a đã tiên báo : Nếu như Đức Chúa các đạo binh chẳng chừa lại cho chúng ta kẻ nối dõi, thì chúng ta đã trở nên như thành Xơ-đôm, và giống như thành Gô-mô-ra rồi.{\o Quả thế, Đức Chúa sẽ thực hiện lời Người cách trọn vẹn và mau chóng trên mặt đất.C[ Ngôn sứ I-sai-a đã lớn tiếng nói về dân Ít-ra-en rằng : Dù số con cái Ít-ra-en có nhiều như cát biển, thì chỉ phần còn sót lại mới được cứu.7Zg Và chính ở nơi đã nói về họ : Các ngươi không phải là dân của Ta, thì ở đó họ sẽ được gọi là con cái của Thiên Chúa hằng sống.^Y5 Đó chính là điều Thiên Chúa phán trong sách Hô-sê : Dân trước đây không phải dân của Ta, Ta sẽ gọi là Dân của Ta ; người chẳng được yêu, Ta sẽ gọi là Người Yêu.BX} Những kẻ ấy là chính chúng ta. Thiên Chúa đã kêu gọi chúng ta là những người không phải chỉ thuộc dân Do-thái, mà còn thuộc các dân ngoại nữa.wWg Thiên Chúa cũng muốn cho biết vinh quang của Người dồi dào biết mấy đối với những kẻ được Người thương xót, những kẻ mà Người đã chuẩn bị trước cho họ lãnh nhận vinh quang đó. V Thiên Chúa cũng vậy : dù muốn cho thấy cơn thịnh nộ và cho biết sức mạnh của Người, nhưng Người đã hết lòng kiên nhẫn chịu đựng những kẻ đáng hứng chịu cơn thịnh nộ và chờ sẵn ngày diệt vong.jUM Phải chăng thợ gốm không có quyền dùng đất sét theo ý mình : từ cùng một nắm đất mà nắn ra đồ vật khác nhau, cái thì dùng vào việc cao quý, cái thì dùng vào việc thấp hèn.4Ta Hỡi người, bạn là ai mà dám cãi lại Thiên Chúa ? Chẳng lẽ sản phẩm lại nói với người sản xuất : Sao ông làm ra tôi như thế này ?S Hẳn bạn sẽ nói với tôi : Vậy Thiên Chúa còn trách gì nữa ? Vì ai cưỡng lại được ý Người ?|Rq Vậy Thiên Chúa thương xót ai là tuỳ ý Người, và làm cho ai ra cứng cổ cũng tuỳ ý Người. Q Quả thế, trong Kinh Thánh, Thiên Chúa cũng nói với Pha-ra-ô : Ta đã cất nhắc ngươi lên, chính là để dùng ngươi làm cớ cho mọi người thấy sức mạnh của Ta, và để cho danh Ta lẫy lừng trên khắp hoàn cầu.P Vậy người ta được chọn không phải vì muốn hay chạy vạy, nhưng vì được Thiên Chúa thương xót. O9 Quả vậy, Thiên Chúa đã phán với ông Mô-sê : Ta muốn thương xót ai thì thương xót, muốn cảm thương ai thì cảm thương.cN? *Vậy phải nói sao ? Chẳng lẽ Thiên Chúa bất công ư ? Không phải thế !BM Như có lời chép : Ta yêu Gia-cóp mà ghét Ê-xau.L mà chọn không dựa vào việc người ta làm, nhưng dựa vào ý muốn của Thiên Chúa là Đấng kêu gọi.K} Nhưng khi các con bà chưa sinh ra, và do đó chưa làm gì tốt hay xấu, thì Thiên Chúa đã nói với bà : Thằng anh sẽ làm tôi thằng em. Như vậy là để giữ vững kế hoạch Thiên Chúa đã tự do chọn lựa,J Không phải chỉ có thế : bà Rê-bê-ca đã có thai với một người duy nhất là ông I-xa-ác, tổ tiên chúng ta.I Thật vậy, lời hứa là thế này : Sang năm, cũng vào thời kỳ này, Ta sẽ trở lại và Xa-ra sẽ có một con trai.GH nghĩa là không phải hễ là con đẻ của ông Áp-ra-ham, thì là con cái Thiên Chúa ; nhưng con cái sinh ra do lời Thiên Chúa hứa mới được kể là chính tông.5Gc cũng như không phải vì họ thuộc dòng dõi ông Áp-ra-ham mà họ đều là con cái ông. Nhưng chính dòng dõi I-xa-ác mới được mang tên ngươi,)FK Nói thế không có nghĩa là lời Thiên Chúa đã hoá ra vô hiệu. Vì không phải tất cả con cháu ông Áp-ra-ham đều là dân Ít-ra-en ;E# họ là con cháu các tổ phụ ; và sau hết, chính Đức Ki-tô, xét theo huyết thống, cũng cùng một nòi giống với họ. Người là Thiên Chúa, Đấng vượt trên mọi sự. Chúc tụng Người đến muôn thuở muôn đời. A-men.ZD- Họ là người Ít-ra-en, họ đã được Thiên Chúa nhận làm con, được Người cho thấy vinh quang, ban tặng các giao ước, lề luật, một nền phụng tự và các lời hứa ;1C[ Quả vậy, giả như vì anh em đồng bào của tôi theo huyết thống, mà tôi có bị nguyền rủa và xa lìa Đức Ki-tô, thì tôi cũng cam lòng.OB lòng tôi rất đỗi ưu phiền và đau khổ mãi không ngơi.?A y *Có Đức Ki-tô chứng giám, tôi xin nói sự thật, tôi không nói dối và lương tâm tôi, được Thánh Thần hướng dẫn, cũng làm chứng cho tôi rằng :b@='trời cao hay vực thẳm hay bất cứ một loài thụ tạo nào khác, không có gì tách được chúng ta ra khỏi tình yêu của Thiên Chúa thể hiện nơi Đức Ki-tô Giê-su, Chúa chúng ta.H? &Đúng thế, tôi tin chắc rằng : cho dầu là sự chết hay sự sống, thiên thần hay ma vương quỷ lực, hiện tại hay tương lai, hoặc bất cứ sức mạnh nào,p>Y%Nhưng trong mọi thử thách ấy, chúng ta toàn thắng nhờ Đấng đã yêu mến chúng ta.=$Như có lời chép : Chính vì Ngài mà mỗi ngày chúng con bị giết, bị coi như bầy cừu để sát sinh.3<_#Ai có thể tách chúng ta ra khỏi tình yêu của Đức Ki-tô ? Phải chăng là gian truân, khốn khổ, đói rách, hiểm nguy, bắt bớ, gươm giáo ?E;"Ai sẽ kết án họ ? Chẳng lẽ Đức Giê-su Ki-tô, Đấng đã chết, hơn nữa, đã sống lại, và đang ngự bên hữu Thiên Chúa mà chuyển cầu cho chúng ta ? : !Ai sẽ buộc tội những người Thiên Chúa đã chọn ? Chẳng lẽ Thiên Chúa, Đấng làm cho nên công chính ?n9U Đến như chính Con Một, Thiên Chúa cũng chẳng tiếc, nhưng đã trao nộp vì hết thảy chúng ta. Một khi đã ban Người Con đó, lẽ nào Thiên Chúa lại chẳng rộng ban tất cả cho chúng ta ?8Vậy còn phải nói gì thêm nữa ? Có Thiên Chúa bênh đỡ chúng ta, ai còn chống lại được chúng ta ?7#Những ai Thiên Chúa đã tiền định, thì Người cũng kêu gọi ; những ai Người đã kêu gọi, thì Người cũng làm cho nên công chính ; những ai Người đã làm cho nên công chính, thì Người cũng cho hưởng phúc vinh quang.t6aVì những ai Người đã biết từ trước, thì Người đã tiền định cho họ nên đồng hình đồng dạng với Con của Người, để Con của Người làm trưởng tử giữa một đàn em đông đúc.W5'*Chúng ta biết rằng : Thiên Chúa làm cho mọi sự đều sinh lợi ích cho những ai yêu mến Người, tức là cho những kẻ được Người kêu gọi theo như ý Người định.64eVà Thiên Chúa, Đấng thấu suốt tâm can, biết Thần Khí muốn nói gì, vì Thần Khí cầu thay nguyện giúp cho dân thánh theo đúng ý Thiên Chúa.3*Hơn nữa, lại có Thần Khí giúp đỡ chúng ta là những kẻ yếu hèn, vì chúng ta không biết cầu nguyện thế nào cho phải ; nhưng chính Thần Khí cầu thay nguyện giúp chúng ta, bằng những tiếng rên siết khôn tả.y2kNhưng nếu chúng ta trông mong điều mình chưa thấy, thì đó là chúng ta bền chí đợi chờ.w1gQuả thế, chúng ta đã được cứu độ, nhưng vẫn còn phải trông mong. Thấy được điều mình trông mong, thì không còn phải là trông mong nữa : vì ai lại trông mong điều mình đã thấy rồi ?05Không phải muôn loài mà thôi, cả chúng ta cũng rên siết trong lòng : chúng ta đã lãnh nhận Thần Khí như ân huệ mở đầu, nhưng còn trông đợi Thiên Chúa ban cho trọn quyền làm con, nghĩa là cứu chuộc thân xác chúng ta nữa./-Thật vậy, chúng ta biết rằng : cho đến bây giờ, muôn loài thụ tạo cùng rên siết và quằn quại như sắp sinh nở.A.{là có ngày cũng sẽ được giải thoát, không phải lệ thuộc vào cảnh hư nát, mà được cùng với con cái Thiên Chúa chung hưởng tự do và vinh quang.?-wQuả thế, muôn loài đã lâm vào cảnh hư ảo, không phải vì chúng muốn, nhưng là vì Thiên Chúa bắt chịu vậy ; tuy nhiên, vẫn còn niềm trông cậy,Muôn loài thụ tạo những ngong ngóng đợi chờ ngày Thiên Chúa mặc khải vinh quang của con cái Người.2+]*Thật vậy, tôi nghĩ rằng : những đau khổ chúng ta chịu bây giờ sánh sao được với vinh quang mà Thiên Chúa sẽ mặc khải nơi chúng ta.*#Vậy đã là con, thì cũng là thừa kế, mà được Thiên Chúa cho thừa kế, thì tức là đồng thừa kế với Đức Ki-tô ; vì một khi cùng chịu đau khổ với Người, chúng ta sẽ cùng được hưởng vinh quang với Người.q)[Chính Thần Khí chứng thực cho thần trí chúng ta rằng chúng ta là con cái Thiên Chúa.(yPhần anh em, anh em đã không lãnh nhận Thần Khí khiến anh em trở thành nô lệ và phải sợ sệt như xưa, nhưng là Thần Khí làm cho anh em nên nghĩa tử, nhờ đó chúng ta được kêu lên : Áp-ba ! Cha ơi !s'_Quả vậy, phàm ai được Thần Khí Thiên Chúa hướng dẫn, đều là con cái Thiên Chúa.f&E Vì nếu anh em sống theo tính xác thịt, anh em sẽ phải chết ; nhưng nếu nhờ Thần Khí, anh em diệt trừ những hành vi của con người ích kỷ nơi anh em, thì anh em sẽ được sống.%% Vậy thưa anh em, chúng ta mang nợ, không phải mang nợ đối với tính xác thịt, để phải sống theo tính xác thịt.b$= Lại nữa, nếu Thần Khí ngự trong anh em, Thần Khí của Đấng đã làm cho Đức Giê-su sống lại từ cõi chết, thì Đấng đã làm cho Đức Giê-su sống lại từ cõi chết, cũng sẽ dùng Thần Khí của Người đang ngự trong anh em, mà làm cho thân xác của anh em được sự sống mới.`#9 Nhưng nếu Đức Ki-tô ở trong anh em, thì dầu thân xác anh em có phải chết vì tội đã phạm, Thần Khí cũng ban cho anh em được sống, vì anh em đã được trở nên công chính.z"m Nhưng anh em không bị tính xác thịt chi phối, mà được Thần Khí chi phối, bởi vì Thần Khí của Thiên Chúa ngự trong anh em. Ai không có Thần Khí của Đức Ki-tô, thì không thuộc về Đức Ki-tô.b!=Những ai bị tính xác thịt chi phối thì không thể vừa lòng Thiên Chúa.\ 1Thật vậy, hướng đi của tính xác thịt là sự phản nghịch cùng Thiên Chúa, vì tính xác thịt không phục tùng luật của Thiên Chúa, mà cũng không thể phục tùng được.{Hướng đi của tính xác thịt là sự chết, còn hướng đi của Thần Khí là sự sống và bình an.L*Những ai sống theo tính xác thịt, thì hướng về những gì thuộc tính xác thịt ; còn những ai sống theo Thần Khí, thì hướng về những gì thuộc Thần Khí.]3Thiên Chúa làm như vậy, để sự công chính mà Luật đòi hỏi được hoàn toàn thực hiện nơi chúng ta, là những người không sống theo tính xác thịt, nhưng theo Thần Khí.FĐiều mà Lề Luật không thể làm được, vì bị tính xác thịt làm cho ra suy yếu, thì Thiên Chúa đã làm : khi sai chính Con mình đến mang thân xác giống như thân xác tội lỗi chúng ta để đền tội chúng ta, Thiên Chúa đã lên án tội trong thân xác Con mình. 9Thật vậy, luật của Thần Khí ban sự sống trong Đức Ki-tô Giê-su, đã giải thoát tôi khỏi luật của tội và sự chết.n W*Vậy giờ đây, những ai ở trong Đức Ki-tô Giê-su, thì không còn bị lên án nữa.iKTạ ơn Thiên Chúa, nhờ Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta ! Như vậy, nếu theo lý trí, thì tôi làm nô lệ luật của Thiên Chúa ; nhưng theo xác thịt, thì tôi làm nô lệ luật của tội.ykTôi thật là một người khốn nạn ! Ai sẽ giải thoát tôi khỏi thân xác phải chết này ?{onhưng trong các chi thể của tôi, tôi lại thấy một luật khác : luật này chiến đấu chống lại luật của lý trí và giam hãm tôi trong luật của tội là luật vẫn nằm sẵn trong các chi thể tôi.W'Theo con người nội tâm, tôi vui thích vì luật của Thiên Chúa ;Bởi đó tôi khám phá ra luật này : khi tôi muốn làm sự thiện thì lại thấy sự ác xuất hiện ngay.1Nếu tôi cứ làm điều tôi không muốn, thì không còn phải là chính tôi làm điều đó, nhưng là tội vẫn ở trong tôi.s_Sự thiện tôi muốn thì tôi không làm, nhưng sự ác tôi không muốn, tôi lại cứ làm.:mTôi biết rằng sự thiện không ở trong tôi, nghĩa là trong xác thịt tôi. Thật vậy, muốn sự thiện thì tôi có thể muốn, nhưng làm thì không.veVậy thật ra không còn phải là chính tôi làm điều đó, nhưng là tội vẫn ở trong tôi.!Nếu tôi cứ làm điều tôi không muốn, thì tức là tôi đồng ý với Lề Luật và nhận rằng Lề Luật là tốt.'GThật vậy, tôi làm gì tôi cũng chẳng hiểu : vì điều tôi muốn, thì tôi không làm, nhưng điều tôi ghét, thì tôi lại cứ làm.#*Vẫn biết rằng Lề Luật là bởi Thần Khí, nhưng tôi thì lại mang tính xác thịt, bị bán làm tôi cho tội lỗi.) K Vậy phải chăng điều tốt lại đã gây nên cái chết cho tôi ? Không phải thế ! Nhưng chính tội đã dùng điều tốt mà gây nên cái chết cho tôi : như vậy, tội để lộ chân tướng và cho thấy tất cả sức mạnh tội lỗi của nó.b = Như vậy, Lề Luật là thánh, và điều răn cũng là thánh, đúng và tốt.  Quả thế, tội đã thừa cơ, dùng điều răn để quyến rũ tôi và cũng dùng điều răn đó để giết tôi.   còn tôi thì chết. Thành thử điều răn lẽ ra phải đưa đến sự sống, lại dẫn tôi đến chỗ chết.y k Xưa kia, không có Luật thì tôi sống ; nhưng từ khi có điều răn thì tội bắt đầu sống,-STội đã thừa cơ, dùng điều răn mà làm nảy sinh trong tôi đủ thứ ham muốn. Thật vậy, không có Lề Luật thì tội đã chết rồi.3Vậy phải nói sao ? Lề Luật là tội chăng ? Không phải thế ! Nhưng tôi đã chẳng biết tội là gì nếu không có Lề Luật. Thật vậy, tôi đã chẳng biết ham muốn là gì, nếu Luật không dạy : Ngươi không được ham muốn.Nhưng nay, chúng ta không còn bị Lề Luật ràng buộc nữa, vì chúng ta đã chết đối với cái vẫn giam hãm chúng ta. Như vậy, chúng ta phục vụ Thiên Chúa theo tinh thần mới, chứ không theo bản văn cũ của Lề Luật.taVì trước đây, khi chúng ta còn bị tính xác thịt chi phối, thì các đam mê tội lỗi dùng Lề Luật mà hoạt động nơi các chi thể chúng ta, để chúng ta sinh hoa kết quả đưa tới cái chết.a;Đối với anh em cũng thế. Bởi được liên kết với thân thể Đức Ki-tô, anh em đã chết đối với Luật Mô-sê. Giờ đây, anh em thuộc về một người khác, tức là thuộc về Đấng đã được Thiên Chúa cho sống lại từ cõi chết, để chúng ta sinh hoa kết quả cho Thiên Chúa.%CVậy bao lâu chồng còn sống, mà vợ đi lấy người khác, thì sẽ bị gọi là kẻ ngoại tình. Nhưng nếu chồng chết, thì vợ được tự do không phải giữ luật đó nữa, và có đi lấy người khác, cũng không phải là ngoại tình.W'Tỉ dụ như người đàn bà có chồng, thì luật buộc theo chồng bao lâu chồng còn sống. Nhưng nếu chồng chết, thì vợ không còn bị luật ràng buộc với chồng nữa.^ 7*Thưa anh em, –tôi nói đây là nói với những người biết Luật– anh em không biết điều này sao : Luật chỉ có hiệu lực đối với người ta, bao lâu người ta còn sống ?SThật vậy, lương bổng mà tội lỗi trả cho người ta, là cái chết ; còn ân huệ Thiên Chúa ban không, là sự sống đời đời trong Đức Ki-tô Giê-su, Chúa chúng ta.~uNhưng giờ đây anh em đã được giải thoát khỏi ách tội lỗi mà trở thành nô lệ của Thiên Chúa ; anh em thu được kết quả là được trở nên thánh thiện, và rốt cuộc được sống đời đời.>~uBấy giờ anh em thu được kết quả nào, bởi làm những việc mà ngày nay anh em phải xấu hổ ? Vì rốt cuộc những việc ấy đưa đến chỗ chết.m}SKhi còn là nô lệ tội lỗi, anh em được tự do không phải làm điều công chính.h|IẤy là tôi nói theo kiểu người phàm, hợp với tầm hiểu biết yếu kém của anh em. Trước đây, anh em đã dùng chi thể của mình mà làm những điều ô uế và sự vô luân, để trở thành vô luân, thì nay anh em cũng hãy dùng chi thể làm nô lệ sự công chính để trở nên thánh thiện.q{[Anh em đã được giải thoát khỏi ách tội lỗi mà trở thành nô lệ sự công chính.-zSTạ ơn Thiên Chúa ! Trước kia anh em làm nô lệ tội lỗi, nhưng nay anh em đã hết lòng vâng theo quy luật đạo lý đã đào tạo anh em.+yOAnh em không biết sao ? Khi đem thân làm nô lệ để vâng phục ai, thì anh em là nô lệ của người mà anh em vâng phục : hoặc làm nô lệ tội lỗi, thì sẽ phải chết ; hoặc làm nô lệ phục vụ Thiên Chúa, thì sẽ được nên công chính..xUVậy thì sao ? Chúng ta cứ phạm tội ư, vì chúng ta không còn lệ thuộc vào Lề Luật, nhưng lệ thuộc vào ân sủng ? Không đời nào !(wITội lỗi sẽ không còn quyền chi đối với anh em nữa, vì anh em không còn lệ thuộc vào Lề Luật, nhưng lệ thuộc vào ân sủng.vve Anh em đừng dùng chi thể của anh em như khí cụ để làm điều bất chính, phục vụ cho tội lỗi nữa. Trái lại, anh em là những người sống đã từ cõi chết trở về, anh em hãy hiến toàn thân cho Thiên Chúa, và dùng chi thể của anh em như khí cụ để làm điều công chính, phục vụ Thiên Chúa.)uK Vậy tội lỗi đừng có thống trị thân xác phải chết của anh em nữa, khiến anh em phải nghe theo những dục vọng của thân xác.t5 Anh em cũng vậy, hãy coi mình như đã chết đối với tội lỗi, nhưng nay lại sống cho Thiên Chúa, trong Đức Ki-tô Giê-su.s Người đã chết, là chết đối với tội lỗi, và một lần là đủ. Nay Người sống, là sống cho Thiên Chúa.Vr% Thật vậy, chúng ta biết rằng : một khi Đức Ki-tô đã sống lại từ cõi chết, thì không bao giờ Người chết nữa, cái chết chẳng còn quyền chi đối với Người.q)Nếu chúng ta đã cùng chết với Đức Ki-tô, chúng ta cũng sẽ cùng sống với Người : đó là niềm tin của chúng ta.Tp!Quả thế, ai đã chết, thì thoát khỏi quyền của tội lỗi.oChúng ta biết rằng : con người cũ nơi chúng ta đã bị đóng đinh vào thập giá với Đức Ki-tô, như vậy, con người do tội lỗi thống trị đã bị huỷ diệt, để chúng ta không còn làm nô lệ cho tội lỗi nữa.lnQThật vậy, vì chúng ta đã nên một với Đức Ki-tô nhờ được chết như Người đã chết, thì chúng ta cũng sẽ nên một với Người, nhờ được sống lại như Người đã sống lại.8miVì được dìm vào trong cái chết của Người, chúng ta đã cùng được mai táng với Người. Bởi thế, cũng như Người đã được sống lại từ cõi chết nhờ quyền năng vinh hiển của Chúa Cha, thì chúng ta cũng được sống một đời sống mới.OlAnh em không biết rằng : khi chúng ta được dìm vào nước thanh tẩy, để thuộc về Đức Ki-tô Giê-su, là chúng ta được dìm vào trong cái chết của Người sao ?k#Không phải thế ! Chúng ta là những kẻ đã chết đối với tội lỗi, thì làm sao còn sống mãi trong tội được.rj _*Vậy phải nói sao ? Chúng ta cứ ở mãi trong tội lỗi, để ân sủng càng lan tràn ư ?i%Như vậy, nếu tội lỗi đã thống trị bằng cách làm cho người ta phải chết, thì ân sủng cũng thống trị bằng cách làm cho người ta nên công chính để được sống đời đời, nhờ Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta.'hGLề Luật đã xen vào, để cho sự sa ngã lan tràn ; nhưng ở đâu tội lỗi đã lan tràn, ở đó ân sủng càng chứa chan gấp bội. g Thật vậy, cũng như vì một người duy nhất đã không vâng lời Thiên Chúa, mà muôn người thành tội nhân, thì nhờ một người duy nhất đã vâng lời Thiên Chúa, muôn người cũng sẽ thành người công chính.)fKTóm lại, cũng như vì một người duy nhất đã sa ngã mà mọi người bị Thiên Chúa kết án, thì nhờ một người duy nhất đã thực hiện lẽ công chính, mọi người cũng được Thiên Chúa làm cho nên công chính, nghĩa là được sống.eNếu chỉ vì một người, một người duy nhất sa ngã, mà sự chết đã thống trị, thì điều Thiên Chúa làm qua một người duy nhất là Đức Giê-su Ki-tô, lại còn lớn lao hơn biết mấy. Quả vậy, những ai được Thiên Chúa ban ân sủng dồi dào và cho trở nên công chính, thì sẽ được sống và được thống trị.@dyƠn Thiên Chúa ban cũng khác với hậu quả do một người phạm tội đã gây ra. Quả thế, vì một người duy nhất phạm tội, con người đã bị xét xử để phải mang án, còn sau nhiều lần sa ngã, thì lại được Thiên Chúa ban ơn cho trở nên công chính.icKNhưng sự sa ngã của A-đam không thể nào sánh được với ân huệ của Thiên Chúa. Thật vậy, nếu vì một người duy nhất đã sa ngã, mà muôn người phải chết, thì ân sủng của Thiên Chúa ban nhờ một người duy nhất là Đức Giê-su Ki-tô, còn dồi dào hơn biết mấy cho muôn người.pbYThế mà, từ thời A-đam đến thời Mô-sê, sự chết đã thống trị cả những người đã không phạm tội bất tuân lệnh Thiên Chúa như A-đam đã phạm. A-đam là hình ảnh Đấng sẽ tới.a! Trước khi có Lề Luật, đã có tội lỗi ở trần gian. Nhưng nếu không có Luật, thì tội không bị kể là tội.h`I *Vì một người duy nhất, mà tội lỗi đã xâm nhập trần gian, và tội lỗi gây nên sự chết ; như thế, sự chết đã lan tràn tới mọi người, bởi vì mọi người đã phạm tội.N_ Nhưng không phải chỉ có thế, chúng ta còn có Thiên Chúa là niềm tự hào, nhờ Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, Đấng nay đã hoà giải chúng ta với Thiên Chúa.]^3 Thật vậy, nếu ngay khi chúng ta còn thù nghịch với Thiên Chúa, Thiên Chúa đã để cho Con của Người phải chết mà cho chúng ta được hoà giải với Người, phương chi bây giờ chúng ta đã được hoà giải rồi, hẳn chúng ta sẽ được cứu nhờ sự sống của Người Con ấy.H]  Phương chi bây giờ chúng ta đã được nên công chính nhờ máu Đức Ki-tô đổ ra, hẳn chúng ta sẽ được Người cứu khỏi cơn thịnh nộ của Thiên Chúa.4\aThế mà Đức Ki-tô đã chết vì chúng ta, ngay khi chúng ta còn là những người tội lỗi, đó là bằng chứng Thiên Chúa yêu thương chúng ta.[ Hầu như không ai chết vì người công chính, hoạ may có ai dám chết vì một người lương thiện chăng.6ZeQuả vậy, khi chúng ta không có sức làm được gì vì còn là hạng người vô đạo, thì theo đúng kỳ hạn, Đức Ki-tô đã chết vì chúng ta.NYTrông cậy như thế, chúng ta sẽ không phải thất vọng, vì Thiên Chúa đã đổ tình yêu của Người vào lòng chúng ta, nhờ Thánh Thần mà Người ban cho chúng ta.X)ai quen chịu đựng, thì được kể là người trung kiên ; ai được công nhận là trung kiên, thì có quyền trông cậy.$WANhưng không phải chỉ có thế ; chúng ta còn tự hào khi gặp gian truân, vì biết rằng : ai gặp gian truân thì quen chịu đựng ; VVì chúng ta tin, nên Đức Giê-su đã mở lối cho chúng ta vào hưởng ân sủng của Thiên Chúa, như chúng ta đang được hiện nay ; chúng ta lại còn tự hào về niềm hy vọng được hưởng vinh quang của Thiên Chúa.*U O*Vậy, một khi đã được nên công chính nhờ đức tin, chúng ta được bình an với Thiên Chúa, nhờ Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta.;ToĐức Giê-su chính là Đấng đã bị trao nộp vì tội lỗi chúng ta và đã được Thiên Chúa làm cho sống lại để chúng ta được nên công chính.FSmà còn nói về cả chúng ta nữa : chúng ta sẽ được kể là công chính, vì tin vào Đấng đã làm cho Đức Giê-su, Chúa chúng ta, sống lại từ cõi chết ;rR]Nhưng khi viết ông được kể là người công chính, thì không phải chỉ nói về ông,DQBởi thế, ông được kể là người công chính.Pvì ông hoàn toàn xác tín rằng : điều gì Thiên Chúa đã hứa thì Người cũng có đủ quyền năng thực hiện.9OkÔng đã chẳng mất niềm tin, chẳng chút nghi ngờ lời Thiên Chúa hứa ; trái lại, nhờ niềm tin, ông đã nên vững mạnh và tôn vinh Thiên Chúa,+NOÔng đã gần một trăm tuổi, nhưng ông vẫn vững tin không nao núng, khi nghĩ rằng thân xác ông cũng như dạ bà Xa-ra đều đã chết.qM[Mặc dầu không còn gì để trông cậy, ông vẫn trông cậy và vững tin, do đó ông đã trở thành tổ phụ nhiều dân tộc, như lời Thiên Chúa phán : Dòng dõi ngươi sẽ đông đảo như thế. Lnhư có lời chép : Ta đã đặt ngươi làm tổ phụ nhiều dân tộc. Ông là tổ phụ chúng ta trước mặt Thiên Chúa, Đấng ông tin tưởng, Đấng làm cho kẻ chết được sống và khiến những gì không có hoá có.}KsBởi vậy, vì tin mà người ta được thừa hưởng lời Thiên Chúa hứa ; như thế lời hứa là ân huệ Thiên Chúa ban không, và có giá trị cho toàn thể dòng dõi ông Áp-ra-ham, nghĩa là không phải chỉ cho những ai giữ Lề Luật, mà còn cho những ai có lòng tin như ông. Ông là tổ phụ chúng ta hết thảy,J#Quả thế, Luật gây nên cơn thịnh nộ của Thiên Chúa, còn ở đâu không có Lề Luật, thì cũng không có vi phạm.0IYNếu gia nghiệp được dành cho những kẻ lệ thuộc vào Lề Luật, thì đức tin trở nên vô nghĩa, và lời Thiên Chúa hứa bị huỷ bỏ.H Thật vậy, không phải chiếu theo Lề Luật, mà Thiên Chúa đã hứa cho ông Áp-ra-ham và dòng dõi ông được thế gian làm gia nghiệp ; nhưng ông được lời hứa đó, vì đã trở nên công chính nhờ lòng tin. G Ông cũng là cha của những người được cắt bì, nhưng không phải chỉ được cắt bì, mà còn dõi bước tổ phụ chúng ta là ông Áp-ra-ham, trên đường đức tin, đức tin ông đã có trước khi được cắt bì. 6~}}||%{>zz#yxxLwvvuuMthsfrqqWpoo#nrnm lkPjii(h[gg@ffdd cba%`__q^^]\\O[[JZ4Y*XWtVUUfTTSSORR5QQPPoOONUMMLsKuJIHHGzF>EDDCABBKAA:@j?>>5== =*Anh em hãy đón nhận người yếu đức tin và đừng tranh luận với họ. = Nhưng anh em hãy mặc lấy Chúa Giê-su Ki-tô, và đừng chiều theo tính xác thịt mà thoả mãn các dục vọng.B<} Chúng ta hãy ăn ở cho đứng đắn như người đang sống giữa ban ngày : không chè chén say sưa, không chơi bời dâm đãng, cũng không cãi cọ ghen tương.0;Y Đêm sắp tàn, ngày gần đến. Vậy chúng ta hãy loại bỏ những việc làm đen tối, và cầm lấy vũ khí của sự sáng để chiến đấu.|:q *Phải như thế, vì anh em biết chúng ta đang sống trong thời nào. Đã đến lúc anh em phải thức dậy, vì hiện nay ngày Thiên Chúa cứu độ chúng ta đã gần hơn trước kia, khi chúng ta mới tin đạo.|9q Đã yêu thương thì không làm hại người đồng loại ; yêu thương là chu toàn Lề Luật vậy.78g Thật thế, các điều răn như : Ngươi không được ngoại tình, không được giết người, không được trộm cắp, không được ham muốn, cũng như các điều răn khác, đều tóm lại trong lời này : Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình.7 Anh em đừng mắc nợ gì ai, ngoài món nợ tương thân tương ái ; vì ai yêu người, thì đã chu toàn Lề Luật.R6 Anh em nợ ai cái gì, thì hãy trả cho người ta cái đó : nộp sưu cho người đòi sưu, trả thuế cho người đòi thuế, sợ người phải sợ, kính người phải kính.55 Đó cũng là lý do khiến anh em nộp thuế : nhân viên thu thuế là những người phục vụ Thiên Chúa, khi chu toàn phận sự.{4o Vì lẽ đó, cần thiết phải phục tùng, không những vì sợ bị phạt, mà còn vì lương tâm.i3K vì chính quyền là người thừa hành của Thiên Chúa để giúp bạn làm điều thiện. Nhưng nếu bạn làm điều ác, thì hãy sợ, vì họ mang gươm không phải không có lý do. Thật vậy, họ là người thừa hành của Thiên Chúa để giáng cơn thịnh nộ của Người xuống kẻ làm điều ác.y2k Thật thế, làm điều thiện thì không phải sợ nhà chức trách, có làm điều ác mới phải sợ. Bạn muốn khỏi phải sợ chính quyền ư ? Hãy làm điều thiện, và bạn sẽ được họ khen ngợi,&1E Như vậy, ai chống đối quyền bính là chống lại trật tự Thiên Chúa đặt ra, và kẻ nào chống lại sẽ chuốc lấy án phạt.G0  *Mỗi người phải phục tùng chính quyền, vì không có quyền bính nào mà không bởi Thiên Chúa, và những quyền bính hiện hữu là do Thiên Chúa thiết lập.g/G Đừng để cho sự ác thắng được mình, nhưng hãy lấy thiện mà thắng ác.).K Trái lại, kẻ thù ngươi có đói, hãy cho nó ăn ; có khát, hãy cho nó uống ; làm như vậy, ngươi sẽ chất than hồng lên đầu nó.i-K Anh em thân mến, đừng tự mình báo oán, nhưng hãy để cho cơn thịnh nộ của Thiên Chúa làm việc đó, vì có lời chép : Đức Chúa phán : Chính Ta sẽ báo oán, chính Ta sẽ đáp trả.z,m Hãy làm tất cả những gì anh em có thể làm được, để sống hoà thuận với mọi người.g+G đừng lấy ác báo ác, hãy chú tâm vào những điều mọi người cho là tốt.%*C Hãy đồng tâm nhất trí với nhau, đừng tự cao tự đại, nhưng ham thích những gì hèn mọn. Anh em đừng cho mình là khôn ngoan,<)s vui với người vui, khóc với người khóc.m(S Hãy chúc lành cho những người bắt bớ anh em, chúc lành chứ đừng nguyền rủa :' Hãy chia sẻ với những người trong dân thánh đang lâm cảnh thiếu thốn, và ân cần tiếp đãi khách đến nhà.&w Hãy vui mừng vì có niềm hy vọng, cứ kiên nhẫn lúc gặp gian truân, và chuyên cần cầu nguyện.d%A nhiệt thành, không trễ nải ; lấy tinh thần sốt sắng mà phục vụ Chúa.^$5 thương mến nhau với tình huynh đệ, coi người khác trọng hơn mình ; #  *Lòng bác ái không được giả hình giả bộ. Anh em hãy gớm ghét điều dữ, tha thiết với điều lành ;:"m Ai khuyên răn, thì cứ khuyên răn. Ai phân phát, thì phải chân thành. Ai chủ toạ, thì phải có nhiệt tâm. Ai làm việc bác ái thì vui vẻ mà làm.c!? Được ơn phục vụ, thì phải phục vụ. Ai dạy bảo, thì cứ dạy bảo.H   Chúng ta có những đặc sủng khác nhau, tuỳ theo ân sủng Thiên Chúa ban cho mỗi người. Được ơn làm ngôn sứ, thì phải nói sao cho phù hợp với đức tin.U# thì chúng ta cũng vậy : tuy nhiều nhưng chỉ là một thân thể trong Đức Ki-tô, mỗi người liên đới với những người khác như những bộ phận của một thân thể.  *Cũng như trong một thân thể, chúng ta có nhiều bộ phận, mà các bộ phận không có cùng một chức năng,!; Dựa vào ân sủng Thiên Chúa đã ban cho tôi, tôi xin nói với từng người trong anh em : đừng đi quá mức khi đánh giá mình, nhưng hãy đánh giá mình cho đúng mức, mỗi người tuỳ theo lượng đức tin Thiên Chúa đã phân phát cho. Anh em đừng có rập theo đời này, nhưng hãy cải biến con người anh em bằng cách đổi mới tâm thần, hầu có thể nhận ra đâu là ý Thiên Chúa : cái gì là tốt, cái gì đẹp lòng Chúa, cái gì hoàn hảo.  *Thưa anh em, vì Thiên Chúa thương xót chúng ta, tôi khuyên nhủ anh em hãy hiến dâng thân mình làm của lễ sống động, thánh thiện và đẹp lòng Thiên Chúa. Đó là cách thức xứng hợp để anh em thờ phượng Người.,Q $Vì muôn vật đều do Người mà có, nhờ Người mà tồn tại và quy hướng về Người. Xin tôn vinh Thiên Chúa đến muôn đời ! A-men.P #Ai đã cho Người trước, để Người phải trả lại sau ?hI "Thật vậy, ai đã biết tư tưởng của Chúa ? Ai đã làm cố vấn cho Người ?R !Sự giàu có, khôn ngoan và thông suốt của Thiên Chúa sâu thẳm dường nào ! Quyết định của Người, ai dò cho thấu ! Đường lối của Người, ai theo dõi được ! Quả thế, Thiên Chúa đã giam hãm mọi người trong tội không vâng phục, để thương xót mọi người.*M họ cũng thế : nay họ không vâng phục Thiên Chúa, vì Người thương xót anh em, nhưng đó là để chính họ cũng được thương xót. 9 Thật vậy, trước kia anh em đã không vâng phục Thiên Chúa, nhưng nay anh em đã được thương xót, vì họ không vâng phục ;iK Quả thế, khi Thiên Chúa đã ban ơn và kêu gọi, thì Người không hề đổi ý._7 Đối chiếu với Tin Mừng thì họ là thù địch, điều đó có lợi cho anh em ; nhưng theo ơn tuyển chọn, họ là những người được yêu thương, và đó là nhờ các tổ phụ._7 Đó sẽ là giao ước của Ta với chúng, khi Ta xoá bỏ tội lỗi chúng.V% Như vậy, toàn thể Ít-ra-en sẽ được cứu độ, như có lời chép : Từ núi Xi-on, vị Cứu Tinh sẽ đến, Người sẽ loại bỏ những điều vô đạo khỏi nhà Gia-cóp.w *Thưa anh em, tôi không muốn anh em chẳng hay biết mầu nhiệm này, để anh em đừng tự cho mình là khôn, đó là : một phần dân Ít-ra-en đã ra cứng lòng, cho đến khi các dân ngoại gia nhập đông đủ.' Nếu bạn vốn là cành của cây ô-liu dại, mà còn được chặt đi và tháp vào cây ô-liu tốt, trái lẽ tự nhiên, thì phương chi họ vốn là những cành của cây ô-liu chính, họ lại càng có thể được tháp vào cây cũ.A { Còn người Do-thái, nếu họ từ bỏ thái độ ngoan cố chẳng chịu tin, thì họ sẽ được tháp vào, vì Thiên Chúa thừa sức tháp họ một lần nữa. ) Bạn hãy xem Thiên Chúa nhân từ và nghiêm khắc thế nào : Người nghiêm khắc với những kẻ sa ngã, nhưng nhân từ với bạn, cứ một mực cậy nhờ vào lòng nhân từ đó. Chẳng vậy, cả bạn nữa cũng sẽ bị chặt đi.  Thật vậy, nếu những cành tự nhiên, mà Thiên Chúa đã không tha, thì Người cũng sẽ chẳng tha bạn đâu.' G Đúng thế! Vì họ không tin mà đã bị chặt đi, còn bạn vì tin mà còn đó. Đừng có tự cao tự đại, nhưng phải sợ thì hơn.k O Có lẽ bạn sẽ nói : Một số cành đã bị chặt đi, để tôi được tháp vào.'G Vì thế, bạn đừng có lên mặt khinh dể các cành khác. Thì bạn cứ lên mặt đi ! Đâu phải bạn mang rễ, mà là rễ mang bạn !H  Một số cành cây ô-liu đã bị chặt đi, còn bạn là ô-liu dại đã được tháp vào đó, và cùng được hưởng sự sống dồi dào từ rễ cây ô-liu chính./ Nếu cái bánh đầu tiên mà thánh thì cả khối bột làm bánh cũng vậy ; nếu rễ cây mà thánh, thì cành cây cũng vậy.s_ Thật vậy, nếu vì họ bị gạt ra một bên mà thế giới được hoà giải với Thiên Chúa, thì việc họ được thâu nhận lại là gì, nếu không phải là từ cõi chết bước vào cõi sống ?  mong sao nhờ vậy mà tôi làm cho anh em đồng bào tôi phải ganh tị, và tôi cứu được một số anh em đó.0Y Tôi xin ngỏ lời với anh em là những người gốc dân ngoại. Với tư cách là Tông Đồ các dân ngoại, tôi coi trọng chức vụ của tôi, Nếu vì người Do-thái sa ngã mà thế giới được ơn phúc dồi dào, nếu vì họ suy vi mà các dân ngoại được ơn phúc dồi dào, thì khi họ trở về đông đủ, tình trạng còn tốt đẹp hơn biết mấy !s_ *Vậy tôi xin hỏi : Phải chăng Ít-ra-en đã vấp đến mức phải ngã quỵ ? Không phải thế ! Nhưng vì họ sa ngã mà Thiên Chúa cho các dân ngoại hưởng ơn cứu độ, khiến họ phải ganh tị.iK Ước gì mắt chúng mù đi không thấy nữa và lưng sụm xuống đến mãn đời.,Q Vua Đa-vít cũng nói : Ước gì bàn tiệc của chúng nên dò, nên bẫy cho chúng sa vào, và nên cớ vấp ngã, nên hình phạt đích đáng !-~S như có lời chép : Thiên Chúa đã cho họ một thần khí hôn mê, cho họ mắt để không thấy, tai để không nghe, mãi cho đến ngày nay.^}5 Vậy thì sao ? Điều mà Ít-ra-en tìm kiếm, thì họ đã không đạt được ; nhưng những kẻ được tuyển chọn đã đạt được. Còn những người khác thì đã ra cứng lòng,|- Nhưng nếu được chọn nhờ ân sủng, thì không phải là do việc làm, chẳng vậy ân sủng không còn là ân sủng nữa.{{ Ngày nay cũng vậy, còn sót lại một số người được tuyển chọn nhờ ân sủng của Thiên Chúa.z5 Thiên Chúa trả lời ông thế nào ? Ta chừa lại cho Ta bảy ngàn người, là những kẻ đã không quỳ gối thờ thần Ba-an.ay; Lạy Chúa, các ngôn sứ của Ngài, chúng đã giết chết ; bàn thờ của Ngài, chúng đã phá huỷ. Chỉ còn sót lại một mình con, thế mà chúng cũng đang tìm hại mạng sống con.}xs Thiên Chúa không ruồng bỏ dân Người, dân mà Người đã biết từ trước. Anh em chẳng biết truyện ông Ê-li-a trong Kinh Thánh sao ? Khi cầu nguyện với Thiên Chúa, ông đã tố cáo dân Ít-ra-en rằng :`w ; Vậy tôi xin hỏi : Phải chăng Thiên Chúa đã ruồng bỏ dân Người ? Không phải thế ! Chính tôi đây cũng là người Ít-ra-en, thuộc dòng dõi Áp-ra-ham, thuộc chi tộc Ben-gia-min.v Còn về dân Ít-ra-en, ông nói : Suốt ngày Ta dang tay kêu gọi một dân không vâng lời và ngỗ nghịch.$uA Ông I-sai-a còn dám nói :Những kẻ không tìm Ta, lại được gặp Ta ; những kẻ không hỏi Ta, Ta đã xuất hiện cho chúng thấy.qt[ Tôi xin hỏi thêm : Phải chăng dân Ít-ra-en đã không hiểu ? Trước hết, ông Mô-sê nói : Ta sẽ làm cho các ngươi ganh tị với một dân không đáng gọi là dân, tức giận một dân ngu đần.Qs Nhưng tôi xin hỏi : Phải chăng họ đã không được nghe giảng ? Có chứ !Tiếng các ngài đã dội khắp hoàn cầu, và thông điệp loan đi tới chân trời góc biển.vre Ấy vậy, có đức tin là nhờ nghe giảng, mà nghe giảng là nghe công bố lời Đức Ki-tô.5qc Nhưng không phải mọi người đều đã vâng theo Tin Mừng ; chính ngôn sứ I-sai-a đã nói : Lạy Đức Chúa, ai đã tin khi nghe chúng con giảng ?p5 Làm sao mà rao giảng, nếu không được sai đi ? Như có lời chép : Đẹp thay bước chân những sứ giả loan báo tin mừng !4oa Thế nhưng làm sao họ kêu cầu Đấng họ không tin ? Làm sao họ tin Đấng họ không được nghe ? Làm sao mà nghe, nếu không có ai rao giảng ?^n5 Vì : Tất cả những ai kêu cầu danh Đức Chúa sẽ được cứu thoát.bm= Như vậy, không có sự khác biệt giữa người Do-thái và người Hy-lạp, vì tất cả đều có cùng một Chúa, là Đấng quảng đại đối với tất cả những ai kêu cầu Người.[l/ Kinh Thánh nói : Mọi kẻ tin vào Người sẽ không phải thất vọng.k Quả thế, có tin thật trong lòng, mới được nên công chính ; có xưng ra ngoài miệng, mới được ơn cứu độ.Hj  Nếu miệng bạn tuyên xưng Đức Giê-su là Chúa, và lòng bạn tin rằng Thiên Chúa đã làm cho Người sống lại từ cõi chết, thì bạn sẽ được cứu độ.Ji  Vậy Kinh Thánh nói gì ? Thưa : Lời Thiên Chúa ở gần bạn, ngay trên miệng, ngay trong lòng. Lời đó chính là lời chúng tôi rao giảng để khơi dậy đức tin.{ho Cũng đừng hỏi : Ai sẽ xuống âm phủ ? ngụ ý là : để đưa Đức Ki-tô lên từ cõi chết.Eg Còn về việc người ta được nên công chính nhờ đức tin, thì có lời nói : Đừng tự hỏi : ai sẽ lên trời ? ngụ ý là : để đem Đức Ki-tô xuống. rR~4}||{{z|yxswvuuFt|srqppSonn[mllrkkihhg2faeBAAz@@?k>==C<;::98L77 6K5w44M322%100/.A-:,+**j)(('}'&&$$h##'""!t }Qh *my2}Q9  w  S ]h$r-AS Vì thế, nếu của ăn mà làm cớ cho anh em tôi sa ngã, thì tôi sẽ không bao giờ ăn thịt nữa, để khỏi làm cớ cho anh em tôi sa ngã. @  Như vậy, phạm đến anh em và làm thương tổn lương tâm yếu đuối của họ là phạm đến Đức Ki-tô !0?Y Thế là sự hiểu biết của bạn làm hư mất một người yếu đuối, một người anh em mà Đức Ki-tô đã chịu chết để cứu chuộc !p>Y Thật vậy, nếu có ai thấy bạn là người hiểu biết mà lại ngồi dự tiệc trong đền trong miếu, thì lương tâm của người yếu đuối ấy lại chẳng dựa vào đó mà ăn của cúng sao ?x=i Nhưng hãy coi chừng kẻo sự tự do của anh em nên dịp cho những người yếu đuối sa ngã.2<]Không phải của ăn làm cho chúng ta được gần Thiên Chúa. Không ăn những thứ đó, chúng ta chẳng thiệt ; mà có ăn, cũng chẳng lợi gì.9;kNhưng không phải mọi người đều hiểu biết như vậy đâu ! Có một số người từ trước đến nay đã quen thờ ngẫu tượng, nên khi ăn các thức ấy thì cứ tưởng làm như vậy là ăn của cúng ; và lương tâm yếu đuối của họ đã ra ô uế.?:wnhưng đối với chúng ta, chỉ có một Thiên Chúa là Cha, Đấng tạo thành vạn vật và là cùng đích của chúng ta ; và cũng chỉ có một Chúa là Đức Giê-su Ki-tô, nhờ Người mà vạn vật được tạo thành, và nhờ Người mà chúng ta được hiện hữu..9UThật thế, mặc dầu người ta cho là có những thần ở trên trời hay dưới đất –quả thật, thần cũng lắm mà chúa cũng nhiều–,=8sVậy, về việc ăn thịt cúng, chúng ta biết rằng ngẫu tượng chẳng là gì trên thế gian, và cũng chẳng có thần nào ngoài Thiên Chúa độc nhất.K7Ai yêu mến Thiên Chúa, thì được Người biết đến.y6kAi tưởng mình hiểu biết điều gì, thì chưa hẳn là đã hiểu biết như phải hiểu biết.75 i*Về vấn đề thịt cúng, đã rõ là tất cả chúng ta đều hiểu biết. Sự hiểu biết đó sinh lòng kiêu ngạo, còn lòng bác ái thì xây dựng.+4O(Nhưng theo ý kiến tôi, người ấy có phúc hơn nếu cứ ở vậy. Tôi thiết nghĩ : tôi cũng được Thần Khí của Thiên Chúa soi sáng.33_'Người vợ bị ràng buộc bao lâu chồng còn sống. Nếu chồng chết rồi, thì vợ được tự do, muốn lấy ai thì lấy, miễn là trong Chúa.21&Như thế, ai cưới người trinh nữ của mình, thì làm một việc tốt, nhưng ai không cưới, thì làm một việc tốt hơn.f1E%Còn ai đứng vững, lòng không nao núng, cũng chẳng miễn cưỡng, lại làm chủ được ý chí của mình, và quyết tâm tôn trọng người trinh nữ, thì người ấy làm một việc tốt.10[$*Nếu ai đang lúc quá dồi dào khí lực mà nghĩ rằng mình khó có thể tôn trọng vị hôn thê của mình, và cho rằng chuyện thường tình sẽ phải xảy ra, thì người ấy cứ làm như ý mình muốn, không mắc tội đâu : họ cứ việc lấy nhau./#Tôi nói thế là để mong tìm ích lợi cho anh chị em, tôi không có ý gài bẫy anh chị em đâu, nhưng chỉ muốn đề nghị với anh chị em một điều tốt, để anh chị em được gắn bó cùng Chúa mà không bị giằng co.'.G"thế là họ bị chia đôi. Cũng vậy, đàn bà không có chồng và người trinh nữ thì chuyên lo việc Chúa, để thuộc trọn về Người cả hồn lẫn xác. Còn người có chồng thì lo lắng việc đời : họ tìm cách làm đẹp lòng chồng.g-G!Còn người có vợ thì lo lắng việc đời : họ tìm cách làm đẹp lòng vợ,8,i Tôi muốn anh chị em không phải bận tâm lo lắng điều gì. Đàn ông không có vợ thì chuyên lo việc Chúa : họ tìm cách làm đẹp lòng Người.+ kẻ hưởng dùng của cải đời này, hãy làm như chẳng hưởng. Vì bộ mặt thế gian này đang biến đi.*ai khóc lóc, hãy làm như không khóc ; ai vui mừng, như chẳng mừng vui ; ai mua sắm, hãy làm như không có gì cả ;+)OThưa anh em, tôi xin nói với anh em điều này : thời gian chẳng còn bao lâu. Vậy từ nay những người có vợ hãy sống như không có ;8(iNhưng nếu bạn cưới vợ, thì cũng chẳng có tội gì. Và nếu người con gái lấy chồng, thì cũng chẳng có tội gì. Tuy nhiên, những người ấy sẽ tự chuốc lấy những nỗi gian truân khốn khổ. Mà tôi, tôi muốn cho anh em thoát khỏi điều đó.2']Bạn đã kết hôn với một người đàn bà ư ? Đừng tìm cách gỡ ra. Bạn chưa kết hôn với một người đàn bà ư ? Đừng lo kiếm vợ.8&iVậy tôi nghĩ rằng : vì những nỗi thống khổ hiện tại, ở vậy là điều tốt. Phải, tôi nghĩ rằng đối với người ta, như thế là tốt.[%/*Về vấn đề độc thân, tôi không có chỉ thị nào của Chúa, nhưng tôi chỉ khuyên nhủ anh em với tư cách là người –nhờ Chúa thương– đáng được anh em tín nhiệm. $Thưa anh em, khi được kêu gọi ở địa vị nào, mỗi người cứ ở địa vị đó trước mặt Thiên Chúa.~#uThiên Chúa đã trả giá đắt mà chuộc lấy anh em. Anh em đừng trở nên nô lệ cho người phàm.g"GThật thế, người đang làm nô lệ mà được Chúa kêu gọi, thì là người được Chúa giải phóng. Cũng vậy, người đang tự do mà được kêu gọi, thì là nô lệ của Đức Ki-tô.*!MBạn là nô lệ khi được kêu gọi ư ? Chớ bận tâm ! Ngay cả khi có thể được tự do, tốt hơn hãy lợi dụng thân phận nô lệ.` 9Ai đang ở địa vị nào khi được kêu gọi, thì cứ ở địa vị đó.-Cắt bì chẳng là gì, mà không cắt bì cũng chẳng là gì cả ; điều đáng kể là tuân giữ các điều răn Thiên Chúa.)KAi đã cắt bì khi được kêu gọi, thì đừng huỷ bỏ dấu vết cắt bì ! Ai chưa cắt bì khi được kêu gọi, thì đừng cắt bì !dA*Ngoài ra, như Chúa đã định cho mỗi người làm sao, như Thiên Chúa đã kêu gọi mỗi người thế nào, thì cứ sống như vậy : đó là điều tôi truyền dạy trong mỗi Hội Thánh.Chị là vợ, biết đâu chị chẳng cứu được chồng ? Hay anh là chồng, biết đâu anh chẳng cứu được vợ ?xiNếu người ngoại đạo muốn bỏ người kia, thì cứ bỏ ; trong trường hợp đó, chồng hay vợ có đạo không bị luật hôn nhân ràng buộc : Thiên Chúa đã kêu gọi anh em sống bình an với nhau !wgThật vậy, chồng ngoại đạo được thánh hoá nhờ vợ, và vợ ngoại đạo được thánh hoá nhờ người chồng có đạo. Chẳng vậy, con cái anh em sẽ là ô uế, trong khi thật ra chúng là thánh.) Người vợ nào có chồng ngoại đạo mà người này bằng lòng ở với người ấy, thì người ấy đừng bỏ chồng.r] Còn với những người khác, thì tôi nói –chính tôi chứ không phải Chúa– : nếu anh em nào có vợ ngoại đạo mà người này bằng lòng ở với người ấy, thì người ấy đừng rẫy vợ.+ mà nếu đã bỏ chồng, thì phải ở độc thân hoặc phải làm hoà với chồng ; và chồng cũng không được rẫy vợ. *Còn với những người đã kết hôn, tôi ra lệnh này, không phải tôi, mà là Chúa : vợ không được bỏ chồng,yk Nếu không tiết dục được, họ cứ kết hôn, vì thà kết hôn còn hơn là bị thiêu đốt. Với những người độc thân và quả phụ, tôi nói thế này : họ cứ ở vậy như tôi thì tốt cho họ./WTôi ước muốn mọi người đều như tôi ; nhưng mỗi người được Thiên Chúa ban cho đặc sủng riêng, kẻ thế này, người thế khác.lQĐiều tôi nói đó là một sự nhân nhượng chứ không phải là một mệnh lệnh.&EVợ chồng đừng từ chối nhau, trừ phi hai người đồng ý sống như vậy trong một thời gian, để chuyên lo cầu nguyện ; rồi hai người lại ăn ở với nhau, kẻo vì hai người không tiết dục nổi mà Xa-tan lợi dụng để cám dỗ.7Vợ không có quyền trên thân xác mình, nhưng là chồng ; cũng vậy, chồng không có quyền trên thân xác mình, nhưng là vợ.lQChồng hãy làm tròn bổn phận đối với vợ, và vợ đối với chồng cũng vậy.b=Nhưng để tránh hiểm hoạ dâm ô, thì mỗi người hãy có vợ có chồng.  *Bây giờ, tôi đề cập tới những điều anh em đã viết cho tôi : đàn ông không gần đàn bà là điều tốt. vì Thiên Chúa đã trả giá đắt mà chuộc lấy anh em. Vậy anh em hãy tôn vinh Thiên Chúa nơi thân xác anh em. Hay anh em lại chẳng biết rằng thân xác anh em là Đền Thờ của Thánh Thần sao ? Mà Thánh Thần đang ngự trong anh em là Thánh Thần chính Thiên Chúa đã ban cho anh em. Như thế, anh em đâu còn thuộc về mình nữa,3 _Anh em hãy tránh xa tội gian dâm. Mọi tội người ta phạm đều ở ngoài thân xác mình, còn kẻ gian dâm thì phạm đến chính thân xác mình.V %Ai đã kết hợp với Chúa, thì nên một tinh thần với Người.QAnh em chẳng biết rằng ăn ở với người kỹ nữ là nên một thân xác với người ấy sao ? Thật thế, có lời chép rằng cả hai sẽ thành một xương một thịt.veNào anh em chẳng biết rằng thân xác anh em là phần thân thể của Đức Ki-tô sao ? Tôi lại lấy phần thân thể của Đức Ki-tô mà làm phần thân thể của người kỹ nữ sao ? Không đời nào ! 9Thiên Chúa đã làm cho Chúa Ki-tô sống lại ; chính Người cũng sẽ dùng quyền năng của mình mà làm cho chúng ta sống lại.} Thức ăn dành cho bụng, và bụng dành cho thức ăn. Thiên Chúa sẽ huỷ diệt cả cái này lẫn cái kia. Nhưng thân xác con người không phải để gian dâm, mà để phụng sự Chúa, vì Chúa làm chủ thân xác.I  * Tôi được phép làm mọi sự ; nhưng không phải mọi sự đều có ích. Tôi được phép làm mọi sự ; nhưng tôi sẽ không để sự gì làm chủ được tôi.zm Trước kia, có vài người trong anh em đã là như thế. Nhưng anh em đã được tẩy rửa, được thánh hoá, được nên công chính nhờ danh Chúa Giê-su Ki-tô và nhờ Thần Khí của Thiên Chúa chúng ta !' những kẻ trộm cướp, tham lam, say sưa rượu chè, quen chửi bới, sẽ không được Nước Thiên Chúa làm cơ nghiệp.uc Nào anh em chẳng biết rằng những kẻ bất chính sẽ không được Nước Thiên Chúa làm cơ nghiệp sao ? Anh em đừng lầm. Những kẻ dâm đãng, thờ ngẫu tượng, ngoại tình, truỵ lạc, kê gian,}sNhưng chính anh em lại ăn ở bất công và bóc lột, và đã đối xử như thế với anh em mình !ODù sao, nguyên việc anh em kiện cáo nhau đã là một thất bại cho anh em rồi. Tại sao anh em chẳng thà chịu bất công ? Tại sao anh em chẳng thà chịu thiệt thòi ?~Đằng này, anh em đã kiện cáo nhau thì chớ, lại còn đem nhau ra trước toà những người không có đức tin !;}oTôi nói thế cho anh em phải xấu hổ. Chẳng lẽ trong anh em lại không có người nào khôn ngoan có thể xử các vụ tranh chấp giữa anh em mình ư ?|#Thế mà khi phải xét xử những việc đời này, anh em lại đặt những người mà Hội Thánh coi nhẹ làm quan toà ! {Nào anh em chẳng biết rằng chúng ta sẽ xét xử các thiên thần sao ? Phương chi là những việc đời này !OzNào anh em chẳng biết rằng dân thánh sẽ xét xử thế gian sao ? Mà nếu được quyền xét xử thế gian, anh em lại không xứng đáng xử những việc nhỏ mọn ư ?Py *Khi xảy ra tranh chấp với kẻ khác, có người trong anh em dám đi kiện cáo trước mặt người ngoại mà lại không đến trước mặt những người trong dân thánh !x Người ngoài, chính Thiên Chúa sẽ xét xử. Hãy khử trừ sự gian ác, không cho tồn tại giữa anh em.w5 Thật vậy, xét xử người ngoài đâu phải là chuyện của tôi. Còn người trong đạo, anh em không được xét xử hay sao ?Hv  Không, khi viết thế, tôi muốn nói với anh em là đừng đi lại với kẻ nào mang danh là người anh em mà cứ dâm đãng, tham lam, thờ ngẫu tượng, quen chửi bới, say sưa rượu chè hoặc trộm cắp ; anh em cũng phải tránh đừng ăn uống với con người như thế.fuE Tôi không có ý nói chung về mọi người dâm đãng ở thế gian này, hay về mọi kẻ tham lam trộm cắp, hoặc mọi kẻ thờ ngẫu tượng, vì nếu vậy, anh em phải ra khỏi thế gian !qt[ Trong thư đã gửi cho anh em, tôi có viết là đừng đi lại với những kẻ dâm đãng.As{Vì thế, chúng ta đừng lấy men cũ, là lòng gian tà và độc ác, nhưng hãy lấy bánh không men, là lòng tinh tuyền và chân thật, mà ăn mừng đại lễ.KrAnh em hãy loại bỏ men cũ để trở thành bột mới, vì anh em là bánh không men. Quả vậy, Đức Ki-tô đã chịu hiến tế làm chiên lễ Vượt Qua của chúng ta./qWLý do khiến anh em vênh vang chẳng đẹp đẽ gì ! Anh em không biết rằng chỉ một chút men cũng đủ làm cho cả khối bột dậy lên sao ?(pIchúng ta phải nộp con người đó cho Xa-tan, để phần xác nó bị huỷ diệt, còn phần hồn được cứu thoát trong Ngày của Chúa.?owTrong một buổi họp của anh em, ở đó có tôi hiện diện bằng tinh thần, nhân danh Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, và với quyền năng của Người,2n]Phần tôi, tuy vắng mặt về thân xác, nhưng về tinh thần vẫn có mặt, tôi đã lên án kẻ có hành vi đó như thể tôi có mặt tại chỗ.)mKThế mà anh em lại còn kiêu ngạo ! Lẽ ra anh em đã phải than khóc và loại trừ kẻ làm điều ấy ra khỏi cộng đoàn của anh em !Wl )*Đi đâu cũng chỉ nghe nói đến chuyện dâm ô xảy ra giữa anh em, mà là thứ dâm ô không thấy xảy ra ngay cả nơi dân ngoại : có kẻ ăn ở với vợ kế của cha mình !kyAnh em muốn gì ? Muốn tôi mang roi vọt hay là đức bác ái và lòng nhân hậu mà đến với anh em ?fjEThật vậy, Nước Thiên Chúa không cốt ở tài ăn nói, nhưng ở quyền năng.diANhưng nếu Chúa muốn, chẳng bao lâu nữa tôi sẽ đến với anh em, và tôi sẽ được biết, không phải tài ăn nói của những kẻ kiêu ngạo đó, mà là quyền năng của Thần Khí.mhSVì nghĩ rằng tôi sẽ không đến với anh em, có vài người đã sinh ra kiêu ngạo.ag;Vì lẽ đó, tôi đã phái người con yêu quý và trung tín của tôi trong Chúa, là anh Ti-mô-thê, đến với anh em. Anh ấy sẽ nhắc cho anh em những quy tắc hướng dẫn đời sống trong Đức Ki-tô mà tôi đã đề ra, những quy tắc mà tôi vẫn giảng dạy khắp nơi, trong mọi Hội Thánh.>fwVậy tôi khuyên anh em : hãy bắt chước tôi.^e5Thật thế, cho dầu anh em có ngàn vạn giám thị trong Đức Ki-tô, anh em cũng không có nhiều cha đâu, bởi vì trong Đức Ki-tô Giê-su, nhờ Tin Mừng, chính tôi đã sinh ra anh em.(dITôi viết những lời đó không phải để làm anh em xấu hổ, nhưng là để sửa dạy anh em như những người con yêu quý của tôi.9ck bị vu khống, chúng tôi đem lời an ủi. Cho đến bây giờ, chúng tôi đã nên như rác rưởi của thế gian, như phế vật đối với mọi người.b% chúng tôi phải vất vả tự tay làm lụng. Bị nguyền rủa, chúng tôi chúc lành ; bị bắt bớ, chúng tôi cam chịu ;a Cho đến giờ này, chúng tôi vẫn chịu đói khát, trần truồng, bị hành hạ và lang thang phiêu bạt ;g`G Chúng tôi điên dại vì Đức Ki-tô, còn anh em thì khôn ngoan trong Đức Ki-tô ; chúng tôi yếu đuối, còn anh em thì mạnh mẽ ; anh em được kính trọng, còn chúng tôi thì bị khinh khi.z_m Thật vậy, tôi thiết nghĩ : Thiên Chúa đã đặt chúng tôi làm Tông Đồ hạng chót như những kẻ bị án tử hình, bởi vì chúng tôi đã nên trò cười cho thế gian, cho thiên thần và loài người !E^*Anh em đã no nê rồi, đã giàu có rồi ! Không có chúng tôi, anh em đã làm vua rồi ! Phải chi anh em làm vua, để chúng tôi cũng được làm vua với anh em !R]Thật vậy, nào có ai coi bạn hơn kẻ khác đâu ? Bạn có gì mà bạn đã không nhận lãnh ? Nếu đã nhận lãnh, tại sao lại vênh vang như thể đã không nhận lãnh ?0\YThưa anh em, tôi đã áp dụng các điều đó cho tôi và anh A-pô-lô, vì lợi ích của anh em, để anh em theo gương chúng tôi mà học cho biết đừng có đi ra ngoài những gì đã viết, kẻo sinh ra kiêu ngạo, theo người này mà chống người khác.[[/Vậy xin anh em đừng vội xét xử điều gì trước kỳ hạn, trước ngày Chúa đến. Chính Người sẽ đưa ra ánh sáng những gì ẩn khuất trong bóng tối, và phơi bày những ý định trong thâm tâm con người. Bấy giờ, mỗi người sẽ được Thiên Chúa khen thưởng đích đáng.KZQuả thật, tôi không thấy lương tâm áy náy điều gì, nhưng đâu phải vì thế mà tôi đã được kể là người công chính. Đấng xét xử tôi chính là Chúa.$YAĐối với tôi, dù có bị anh em hay toà đời xét xử, tôi cũng chẳng coi là gì. Mà tôi, tôi cũng chẳng tự xét xử lấy mình.~XuMà người ta chỉ đòi hỏi ở người quản lý một điều, là phải chứng tỏ lòng trung thành.%W EVậy chớ gì thiên hạ coi chúng tôi như những đầy tớ của Đức Ki-tô, những người quản lý các mầu nhiệm của Thiên Chúa.cV?mà anh em thuộc về Đức Ki-tô, và Đức Ki-tô lại thuộc về Thiên Chúa.0UYdù là Phao-lô, hay A-pô-lô, hay Kê-pha, dù cả thế gian này, sự sống, sự chết, hiện tại hay tương lai, tất cả đều thuộc về anh em,lTQVậy đừng ai dựa vào phàm nhân mà tự hào. Vì tất cả đều thuộc về anh em ; S Lại có lời rằng : Tư tưởng kẻ khôn ngoan, Chúa đều biết cả : thật chỉ như cơn gió thoảng ngoài.FRVì sự khôn ngoan đời này là sự điên rồ trước mặt Thiên Chúa, như có lời chép rằng : Chúa bắt được kẻ khôn ngoan bằng chính mưu gian của chúng.CQ*Đừng ai tự lừa dối mình. Nếu trong anh em có ai tự cho mình là khôn ngoan theo thói đời, thì hãy trở nên như điên rồ, để được khôn ngoan thật.?PwVậy ai phá huỷ Đền Thờ Thiên Chúa, thì Thiên Chúa sẽ huỷ diệt kẻ ấy. Vì Đền Thờ Thiên Chúa là nơi thánh, và Đền Thờ ấy chính là anh em.O*Nào anh em chẳng biết rằng anh em là Đền Thờ của Thiên Chúa, và Thánh Thần Thiên Chúa ngự trong anh em sao ?=NsCòn công việc của ai bị thiêu huỷ, thì người ấy sẽ phải thiệt. Tuy nhiên, bản thân người ấy sẽ được cứu, nhưng như thể băng qua lửa.vMeCông việc xây dựng của ai tồn tại trên nền, thì người ấy sẽ được lĩnh thưởng.L- Nhưng công việc của mỗi người sẽ được phơi bày ra ánh sáng. Thật thế, Ngày của Chúa sẽ cho thấy công việc đó, vì Ngày ấy tỏ rạng trong lửa ; chính lửa này sẽ thử nghiệm giá trị công việc của mỗi người.jKM Người ta có thể dùng vàng, bạc, đá quý, gỗ, cỏ, rơm mà xây trên nền đó.Jw Vì không ai có thể đặt nền móng nào khác ngoài nền móng đã đặt sẵn là Đức Giê-su Ki-tô.jIM Theo ơn Thiên Chúa đã ban cho tôi, tôi đặt nền móng như một kiến trúc sư lành nghề, còn người khác thì xây trên nền móng đó. Nhưng ai nấy phải coi chừng về cách mình xây cất.!H; Thật vậy, chúng tôi là cộng sự viên của Thiên Chúa. Anh em là cánh đồng của Thiên Chúa, là ngôi nhà Thiên Chúa xây lên.}GsKẻ trồng người tưới đều như nhau, nhưng ai nấy sẽ được thù lao theo công khó của mình.FVì thế, kẻ trồng hay người tưới chẳng là gì cả, nhưng Thiên Chúa, Đấng làm cho lớn lên, mới đáng kể.]E3Tôi trồng, anh A-pô-lô tưới, nhưng Thiên Chúa mới làm cho lớn lên.,DQVậy A-pô-lô là gì ? Phao-lô là gì ? Đó là những tôi tớ đã giúp cho anh em có đức tin, mỗi người đã làm theo khả năng Chúa ban.9CkKhi người này nói : Tôi, tôi thuộc về ông Phao-lô, và người khác : Tôi, tôi thuộc về ông A-pô-lô, thì anh em chẳng là người phàm tục sao ?Bvì anh em còn là những con người sống theo tính xác thịt. Bao lâu giữa anh em có sự ghen tương và cãi cọ, thì anh em chẳng phải là những con người sống theo tính xác thịt và theo thói người phàm sao ?,AQTôi đã cho anh em uống sữa chứ không cho dùng thức ăn, vì anh em chưa chịu nổi. Nhưng bây giờ anh em cũng vẫn còn không chịu nổi,@ *Thưa anh em, về phần tôi, tôi đã không thể nói với anh em như với những con người sống theo Thần Khí, nhưng như với những con người sống theo tính xác thịt, như với những trẻ nhỏ trong Đức Ki-tô.0?YThật vậy, ai đã biết tư tưởng của Chúa, để chỉ vẽ cho Người ? Còn chúng tôi, chúng tôi biết được tư tưởng của Đức Ki-tô.>Nhưng con người sống theo Thần Khí thì xét đoán được mọi sự, mà chẳng có ai xét đoán được người đó.=yCon người sống theo tính tự nhiên thì không đón nhận những gì của Thần Khí Thiên Chúa, vì cho đó là sự điên rồ ; họ không thể biết được, bởi vì phải nhờ Thần Khí mới có thể xét đoán.S< Để nói về những điều đó, chúng tôi không dùng những lời lẽ đã học được nơi trí khôn ngoan của loài người, nhưng dùng những lời lẽ học được nơi Thần Khí ; chúng tôi dùng những lời lẽ Thần Khí linh hứng để diễn tả thực tại thuộc về Thần Khí.^;5 Phần chúng ta, chúng ta đã không lãnh nhận thần trí của thế gian, nhưng là Thần Khí phát xuất từ Thiên Chúa, để nhận biết những ân huệ Thiên Chúa đã ban cho chúng ta. :9 Vậy ai trong loài người biết được những gì nơi con người, nếu không phải là thần trí của con người trong con người ? Cũng thế, không ai biết được những gì nơi Thiên Chúa, nếu không phải là Thần Khí của Thiên Chúa.L9 Còn chúng ta, chúng ta đã được Thiên Chúa mặc khải cho, nhờ Thần Khí. Thật vậy, Thần Khí thấu suốt mọi sự, ngay cả những gì sâu thẳm nơi Thiên Chúa.^85 Nhưng, như đã chép : Điều mắt chẳng hề thấy, tai chẳng hề nghe, lòng người không hề nghĩ tới, đó lại là điều Thiên Chúa đã dọn sẵn cho những ai mến yêu Người.I7 Lẽ khôn ngoan ấy, không một ai trong các thủ lãnh thế gian này đã được biết, vì nếu biết, họ đã chẳng đóng đinh Đức Chúa hiển vinh vào thập giá.w6gTrái lại, chúng tôi giảng dạy lẽ khôn ngoan nhiệm mầu của Thiên Chúa đã được giữ bí mật, lẽ khôn ngoan mà Thiên Chúa đã tiền định từ trước muôn đời, cho chúng ta được vinh hiển.15[*Thế mà điều chúng tôi giảng dạy cho các tín hữu trưởng thành cũng là một lẽ khôn ngoan, nhưng không phải là lẽ khôn ngoan của thế gian, cũng không phải của các thủ lãnh thế gian này, là những kẻ sớm muộn gì cũng phải diệt vong.4Có vậy, đức tin của anh em mới không dựa vào lẽ khôn ngoan người phàm, nhưng dựa vào quyền năng Thiên Chúa.@3yTôi nói, tôi giảng mà chẳng có dùng lời lẽ khôn khéo hấp dẫn, nhưng chỉ dựa vào bằng chứng xác thực của Thần Khí và quyền năng Thiên Chúa.e2CVì thế, khi đến với anh em, tôi thấy mình yếu kém, sợ sệt và run rẩy.F1Vì hồi còn ở giữa anh em, tôi đã không muốn biết đến chuyện gì khác ngoài Đức Giê-su Ki-tô, mà là Đức Giê-su Ki-tô chịu đóng đinh vào thập giá.00 [*Thưa anh em, khi tôi đến với anh em, tôi đã không dùng lời lẽ hùng hồn hoặc triết lý cao siêu mà loan báo mầu nhiệm của Thiên Chúa.[/ 1hợp như lời đã chép rằng : Ai tự hào thì hãy tự hào trong Chúa.;. qPhần anh em, chính nhờ Thiên Chúa mà anh em được hiện hữu trong Đức Ki-tô Giê-su, Đấng đã trở nên sự khôn ngoan của chúng ta, sự khôn ngoan phát xuất từ Thiên Chúa, Đấng đã làm cho anh em trở nên công chính, đã thánh hoá và cứu chuộc anh em,U- %hầu không một phàm nhân nào dám tự phụ trước mặt Người., 9những gì thế gian cho là hèn mạt không đáng kể, là không có, thì Thiên Chúa đã chọn để huỷ diệt những gì hiện có,+ ySong những gì thế gian cho là điên dại, thì Thiên Chúa đã chọn để hạ nhục những kẻ khôn ngoan, và những gì thế gian cho là yếu kém, thì Thiên Chúa đã chọn để hạ nhục những kẻ hùng mạnh ;q* ]Thưa anh em, anh em thử nghĩ lại xem : khi anh em được Chúa kêu gọi, thì trong anh em đâu có mấy kẻ khôn ngoan trước mặt người đời, đâu có mấy người quyền thế, mấy người quý phái.<) sVì cái điên rồ của Thiên Chúa còn hơn cái khôn ngoan của loài người, và cái yếu đuối của Thiên Chúa còn hơn cái mạnh mẽ của loài người.E( Nhưng đối với những ai được Thiên Chúa kêu gọi, dù là Do-thái hay Hy-lạp, Đấng ấy chính là Đức Ki-tô, sức mạnh và sự khôn ngoan của Thiên Chúa.E' thì chúng tôi lại rao giảng một Đấng Ki-tô bị đóng đinh, điều mà người Do-thái coi là ô nhục không thể chấp nhận, và dân ngoại cho là điên rồ. &  Trong khi người Do-thái đòi hỏi những điềm thiêng dấu lạ, còn người Hy-lạp tìm kiếm lẽ khôn ngoan,% 'Thật vậy, thế gian đã không dùng sự khôn ngoan mà nhận biết Thiên Chúa ở những nơi Thiên Chúa biểu lộ sự khôn ngoan của Người. Cho nên Thiên Chúa đã muốn dùng lời rao giảng điên rồ để cứu những người tin.T$ #Người khôn ngoan đâu ? Người học thức đâu ? Người lý sự của thời này đâu ? Thiên Chúa lại đã không để cho sự khôn ngoan của thế gian ra điên rồ đó sao ?&# GVì có lời chép rằng : Ta sẽ huỷ diệt sự khôn ngoan của kẻ khôn ngoan, và sẽ vứt bỏ sự thông thái của người thông thái."  Thật thế, lời rao giảng về thập giá là một sự điên rồ đối với những kẻ đang trên đà hư mất, nhưng đối với chúng ta là những người được cứu độ, thì đó lại là sức mạnh của Thiên Chúa.w! i*Quả vậy, Đức Ki-tô đã chẳng sai tôi đi làm phép rửa, nhưng sai tôi đi rao giảng Tin Mừng, và rao giảng không phải bằng lời lẽ khôn khéo, để thập giá Đức Ki-tô khỏi trở nên vô hiệu.  /À, tôi còn làm phép rửa cho gia đình Tê-pha-na nữa. Ngoài ra, tôi không biết có làm phép rửa cho ai khác nữa hay chăng.c ANhư thế, không ai nói được rằng anh em đã chịu phép rửa nhân danh tôi.{ qTôi tạ ơn Thiên Chúa, vì tôi đã không làm phép rửa cho ai, trừ ông Cơ-rít-pô và ông Gai-ô.W ) Thế ra Đức Ki-tô đã bị chia năm xẻ bảy rồi ư ? Có phải Phao-lô đã chịu đóng đinh vào khổ giá vì anh em chăng ? Hay anh em đã chịu phép rửa nhân danh Phao-lô sao ?P  Tôi muốn nói là trong anh em có những luận điệu như : Tôi thuộc về ông Phao-lô, tôi thuộc về ông A-pô-lô, tôi thuộc về ông Kê-pha, tôi thuộc về Đức Ki-tô.~ w Thật vậy, thưa anh em, người nhà của bà Khơ-lô-e cho tôi hay tin có chuyện bè phái giữa anh em. - *Thưa anh em, nhân danh Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, tôi khuyên tất cả anh em hãy nhất trí với nhau trong lời ăn tiếng nói, và đừng để có sự chia rẽ giữa anh em, nhưng hãy sống hoà thuận, một lòng một ý với nhau.) M Thiên Chúa là Đấng trung thành, Người đã kêu gọi anh em đến hiệp thông với Con của Người là Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta. 0~?}}||{{9zyxwvv}uQt_srr*ponnfmhlkkLjpiihhcgffKeedScbb>a`__V_^`]]\K[[\ZZ'YjXWWoVUUUT3SRRQkPPsOONNDMMLJKJJ\IItHYGGFEDDD CC.BBCAA@?n?>><==2<;h:988;766:55I44W332;110/..~--,!+*F))Z((''I&&%$|##"" <g%k9B n @ 7H<Qs~ Tóm lại, dù tôi hay các vị khác rao giảng, thì chúng tôi đều rao giảng như thế, và anh em đã tin như vậy.} Nhưng tôi có là gì, cũng là nhờ ơn Thiên Chúa, và ơn Người ban cho tôi đã không vô hiệu ; trái lại, tôi đã làm việc nhiều hơn tất cả những vị khác, nhưng không phải tôi, mà là ơn Thiên Chúa cùng với tôi.D| Thật vậy, tôi là người hèn mọn nhất trong số các Tông Đồ, tôi không đáng được gọi là Tông Đồ, vì đã ngược đãi Hội Thánh của Thiên Chúa.w{gSau hết, Người cũng đã hiện ra với tôi, là kẻ chẳng khác nào một đứa trẻ sinh non.lzQTiếp đến, Người hiện ra với ông Gia-cô-bê, rồi với tất cả các Tông Đồ./yWSau đó, Người đã hiện ra với hơn năm trăm anh em một lượt, trong số ấy phần đông hiện nay còn sống, nhưng một số đã an nghỉ.Tx!Người đã hiện ra với ông Kê-pha, rồi với Nhóm Mười Hai.vwerồi Người đã được mai táng, và ngày thứ ba đã trỗi dậy, đúng như lời Kinh Thánh.GvTrước hết, tôi đã truyền lại cho anh em điều mà chính tôi đã lãnh nhận, đó là : Đức Ki-tô đã chết vì tội lỗi chúng ta, đúng như lời Kinh Thánh,$uANhờ Tin Mừng đó, anh em được cứu thoát, nếu anh em giữ đúng như tôi đã loan báo, bằng không thì anh em có tin cũng vô ích.t *Thưa anh em, tôi xin nhắc lại cho anh em Tin Mừng tôi đã loan báo và anh em đã lãnh nhận cùng đang nắm vững.Ns(Nhưng hãy làm mọi sự cách trang nghiêm và có trật tự.{ro'Cho nên, thưa anh em, anh em hãy khao khát ơn nói tiên tri và đừng ngăn cấm nói các tiếng lạ._q7&Ai không nhận biết điều ấy, thì cũng không được Chúa biết đến.5pc%Nếu ai tưởng mình là ngôn sứ hoặc được Thần Khí linh hứng, thì hãy nhìn nhận rằng các điều tôi viết đây là mệnh lệnh của Chúa.o$Lời Thiên Chúa có phát xuất từ anh em không ? Hay lời ấy chỉ đến với một mình anh em mà thôi ?5nc#Nếu họ muốn tìm hiểu điều gì, thì cứ về nhà hỏi chồng, bởi vì phụ nữ mà lên tiếng trong cộng đoàn thì không còn thể thống gì.9mk"phụ nữ phải làm thinh trong các buổi họp, vì họ không được phép lên tiếng ; trái lại, họ phải sống phục tùng như chính Lề Luật dạy.1l[!bởi vì Thiên Chúa không phải là Thiên Chúa gây hỗn loạn, nhưng là Thiên Chúa tạo bình an. Như thói quen trong mọi cộng đoàn dân thánh,Pk Ngôn sứ thì làm chủ những cảm hứng tiên tri của mình,|jqMọi người có thể lần lượt nói tiên tri, để ai nấy đều được học hỏi và khích lệ.eiCNếu có ai ngồi đó được ơn mặc khải, thì người đang nói phải im đi. h Về các ngôn sứ, chỉ nên có hai hoặc ba người lên tiếng thôi, còn những người khác thì phân định.*gMNếu không có người giải thích, thì phải giữ thinh lặng trong cộng đoàn, mỗi người chỉ nói với mình và với Thiên Chúa thôi.5fcNếu có nói tiếng lạ, thì chỉ hai hoặc tối đa ba người nói thôi, mỗi người cứ theo phiên mà nói, và phải có một người giải thích.GeVậy, thưa anh em, phải kết luận thế nào ? Khi anh em hội họp, người thì hát thánh ca, người thì giảng dạy, người thì nói lời mặc khải, người thì nói tiếng lạ, người thì giải nghĩa : tất cả những điều ấy đều phải nhằm xây dựng Hội Thánh.ddANhững điều bí ẩn trong lòng người đó sẽ bị lộ, và như thế, người đó sẽ sấp mình xuống mà thờ lạy Thiên Chúa, tuyên bố rằng : Hẳn thật, Thiên Chúa ở giữa anh em.\c1Còn nếu mọi người đều nói tiên tri, mà có người không tin hoặc người ngoài cuộc đi vào, người đó sẽ thấy mình bị mọi người khiển trách, mọi người xét xử.pbYVậy giả như cả cộng đoàn họp lại một nơi và mọi người đều nói các tiếng lạ, mà khi đó có người ngoài cuộc hay người không tin đi vào, thì họ chẳng bảo là anh em điên sao ?zamVì thế, các tiếng lạ được dùng làm dấu hiệu, không phải cho những người tin, mà cho những kẻ không tin ; còn lời ngôn sứ thì không phải là cho những kẻ không tin, mà cho những người tin.``9Trong Lề Luật có chép : Chúa phán rằng : Ta sẽ dùng những người nói tiếng khác lạ và môi miệng người ngoại quốc mà nói với dân này ; dù thế, chúng cũng chẳng nghe Ta.U_#Thưa anh em, về mặt phán đoán thì đừng sống như trẻ con ; về đàng dữ, sống như trẻ con thì được, nhưng về mặt phán đoán thì phải là người trưởng thành.5^cnhưng trong cộng đoàn, thà tôi nói năm ba tiếng có thể hiểu được để dạy dỗ kẻ khác, còn hơn là nói hàng vạn lời bằng tiếng lạ.f]ETôi cảm tạ Thiên Chúa vì tôi nói các tiếng lạ nhiều hơn tất cả anh em,s\_Đã hẳn, lời tạ ơn của bạn tốt đẹp thật, nhưng không xây dựng cho người khác.b[=Quả thế, nếu bạn chỉ chúc tụng với tấm lòng thôi, thì làm sao hạng người ngoài cuộc có thể thưa A-men lúc bạn dâng lời tạ ơn, vì người đó không biết bạn nói gì ?TZ!Vậy, phải làm sao ? Tôi sẽ cầu nguyện với tấm lòng, nhưng cũng cầu nguyện với trí khôn nữa. Tôi sẽ ca hát với tấm lòng, nhưng cũng ca hát với trí khôn nữa.Y1Thật vậy, nếu tôi cầu nguyện bằng tiếng lạ thì lòng tôi cầu nguyện, nhưng trí tôi chẳng thu được kết quả gì.[X/ Vì thế, kẻ nói tiếng lạ thì phải xin cho được ơn giải thích.4Wa Anh em cũng vậy : vì khao khát những ơn của Thần Khí, anh em hãy tìm kiếm để được dồi dào các ân huệ đó, nhằm xây dựng Hội Thánh.8Vi Vậy nếu tôi không biết giá trị của ngôn ngữ, thì tôi sẽ là kẻ man dã đối với người nói, và người nói là kẻ man dã đối với tôi.nUU Trong thiên hạ, có rất nhiều thứ ngôn ngữ, nhưng không có thứ nào là vô nghĩa.NT Anh em cũng thế : nếu miệng lưỡi anh em chẳng nói những lời có thể hiểu được, thì làm sao người ta biết điều anh em nói ? Anh em chỉ nói bông lông thôi !wSgThật vậy, giả như kèn chỉ phát ra một tiếng vu vơ, thì ai sẽ chuẩn bị chiến đấu ?5RcNhư thế, có khác chi những nhạc cụ không hồn, như sáo như đàn : nếu âm thanh không rõ, thì làm sao nhận ra được cung nhạc tiếng đàn ?AQ{Thưa anh em, giờ đây, giả như tôi đến cùng anh em mà chỉ nói các tiếng lạ, giả như lời nói của tôi không đem lại cho anh em một mặc khải, một sự hiểu biết, hay không phải là một lời tiên tri, một lời giáo huấn, thì nào có ích gì cho anh em ?PTôi muốn cho tất cả anh em nói các tiếng lạ, và nhất là tôi muốn cho anh em nói tiên tri. Người nói tiên tri thì cao trọng hơn người nói các tiếng lạ, trừ phi người này giải thích để xây dựng Hội Thánh.|OqKẻ nói tiếng lạ thì tự xây dựng chính mình ; người nói tiên tri thì xây dựng Hội Thánh.tNaCòn người nói tiên tri thì nói với người ta để xây dựng, để khích lệ và an ủi.aM;Thật vậy, kẻ nói tiếng lạ thì không nói với người ta, nhưng là nói với Thiên Chúa, bởi vì chẳng ai hiểu được : nhờ Thần Khí, kẻ ấy nói ra những điều nhiệm mầu. L *Anh em hãy cố đạt cho được đức mến, hãy khao khát những ơn của Thần Khí, nhất là ơn nói tiên tri.K Hiện nay đức tin, đức cậy, đức mến, cả ba đều tồn tại, nhưng cao trọng hơn cả là đức mến.sJ_ Bây giờ chúng ta thấy lờ mờ như trong một tấm gương, mai sau sẽ được mặt giáp mặt. Bây giờ tôi biết chỉ có ngần có hạn, mai sau tôi sẽ được biết hết, như Thiên Chúa biết tôi.kIO Cũng như khi tôi còn là trẻ con, tôi nói năng như trẻ con, hiểu biết như trẻ con, suy nghĩ như trẻ con ; nhưng khi tôi đã thành người lớn, thì tôi bỏ tất cả những gì là trẻ con.UH# Khi cái hoàn hảo tới, thì cái có ngần có hạn sẽ biến đi.\G1 Vì chưng sự hiểu biết thì có ngần, ơn nói tiên tri cũng có hạn.QF Đức mến không bao giờ mất được. Ơn nói tiên tri ư ? Cũng chỉ nhất thời. Nói các tiếng lạ chăng ? Có ngày sẽ hết. Ơn hiểu biết ư ? Rồi cũng chẳng còn.vEe Đức mến tha thứ tất cả, tin tưởng tất cả, hy vọng tất cả, chịu đựng tất cả.]D3 không mừng khi thấy sự gian ác, nhưng vui khi thấy điều chân thật.pCY không làm điều bất chính, không tìm tư lợi, không nóng giận, không nuôi hận thù,tBa Đức mến thì nhẫn nhục, hiền hậu, không ghen tương, không vênh vang, không tự đắc,KA Giả như tôi có đem hết gia tài cơ nghiệp mà bố thí, hay nộp cả thân xác tôi để chịu thiêu đốt, mà không có đức mến, thì cũng chẳng ích gì cho tôi.@ Giả như tôi được ơn nói tiên tri, và được biết hết mọi điều bí nhiệm, mọi lẽ cao siêu, hay có được tất cả đức tin đến chuyển núi dời non, mà không có đức mến, thì tôi cũng chẳng là gì.n? W *Giả như tôi có nói được các thứ tiếng của loài người và của các thiên thần đi nữa, mà không có đức mến, thì tôi cũng chẳng khác gì thanh la phèng phèng, chũm choẹ xoang xoảng.>>u Trong các ân huệ của Thiên Chúa, anh em cứ tha thiết tìm những ơn cao trọng nhất. Nhưng đây tôi xin chỉ cho anh em con đường trổi vượt hơn cả."== ai cũng được ơn chữa bệnh sao ? Chẳng lẽ ai cũng nói được các tiếng lạ, ai cũng giải thích được các tiếng lạ sao ?+<O Chẳng lẽ ai cũng là tông đồ ? Chẳng lẽ ai cũng là ngôn sứ, ai cũng là thầy dạy sao ? Chẳng lẽ ai cũng được ơn làm phép lạ,w;g Trong Hội Thánh, Thiên Chúa đã đặt một số người, thứ nhất là các Tông Đồ, thứ hai là các ngôn sứ, thứ ba là các thầy dạy, rồi đến những người được ơn làm phép lạ, được những đặc sủng để chữa bệnh, để giúp đỡ người khác, để quản trị, để nói các thứ tiếng lạ.g:G Vậy anh em, anh em là thân thể Đức Ki-tô, và mỗi người là một bộ phận.(9I Nếu một bộ phận nào đau, thì mọi bộ phận cùng đau. Nếu một bộ phận nào được vẻ vang, thì mọi bộ phận cũng vui chung.u8c Như thế, không có chia rẽ trong thân thể, trái lại các bộ phận đều lo lắng cho nhau.^75 Còn những bộ phận trang nhã thì không cần gì cả. Nhưng Thiên Chúa đã khéo xếp đặt các bộ phận trong thân thể, để bộ phận nào kém thì được tôn trọng nhiều hơn.E6 và những bộ phận ta coi là tầm thường nhất, thì ta lại tôn trọng hơn cả. Những bộ phận kém trang nhã, thì ta lại mặc cho chúng trang nhã hơn hết.k5O Hơn nữa, những bộ phận xem ra yếu đuối nhất thì lại là cần thiết nhất ;4/ Vậy mắt không có thể bảo tay : Tao không cần đến mày ; đầu cũng không thể bảo hai chân : Tao không cần chúng mày.N3 Như thế, bộ phận tuy nhiều mà thân thể chỉ có một.r2] Giả như tất cả chỉ là một thứ bộ phận, thì làm sao mà thành thân thể được ?w1g Nhưng Thiên Chúa đã đặt mỗi bộ phận vào một chỗ trong thân thể như ý Người muốn. 0 Giả như toàn thân chỉ là mắt, thì lấy gì mà nghe ? Giả như toàn thân chỉ là tai, thì lấy gì mà ngửi ?3/_ Giả như tai có nói : Tôi không phải là mắt, vậy tôi không thuộc về thân thể, thì cũng chẳng vì thế mà nó không thuộc về thân thể.2.] Giả như chân có nói : Tôi không phải là tay, nên tôi không thuộc về thân thể, thì cũng chẳng vì thế mà nó không thuộc về thân thể.m-S Thật vậy, thân thể gồm nhiều bộ phận, chứ không phải chỉ có một mà thôi.,3 Thật thế, tất cả chúng ta, dầu là Do-thái hay Hy-lạp, nô lệ hay tự do, chúng ta đều đã chịu phép rửa trong cùng một Thần Khí để trở nên một thân thể. Tất cả chúng ta đã được đầy tràn một Thần Khí duy nhất.h+I *Thật vậy, ví như thân thể người ta chỉ là một, nhưng lại có nhiều bộ phận, mà các bộ phận của thân thể tuy nhiều, nhưng vẫn là một thân thể, thì Đức Ki-tô cũng vậy.(*I Nhưng chính Thần Khí duy nhất ấy làm ra tất cả những điều đó và phân chia cho mỗi người mỗi cách, tuỳ theo ý của Người.)# Người thì được ơn làm phép lạ, người thì được ơn nói tiên tri ; kẻ thì được ơn phân định thần khí ; kẻ khác thì được ơn nói các thứ tiếng lạ ; kẻ khác nữa lại được ơn giải thích các tiếng lạ.+(O Kẻ thì được Thần Khí ban cho lòng tin ; kẻ thì cũng được chính Thần Khí duy nhất ấy ban cho những đặc sủng để chữa bệnh.)'K Người thì được Thần Khí ban cho ơn khôn ngoan để giảng dạy, người thì được Thần Khí ban cho ơn hiểu biết để trình bày.X&) Thần Khí tỏ mình ra nơi mỗi người một cách, là vì ích chung.%y Có nhiều hoạt động khác nhau, nhưng vẫn chỉ có một Thiên Chúa làm mọi sự trong mọi người.R$ Có nhiều việc phục vụ khác nhau, nhưng chỉ có một Chúa.S# Có nhiều đặc sủng khác nhau, nhưng chỉ có một Thần Khí. " Vì thế, tôi nói cho anh em biết : chẳng có ai ở trong Thần Khí Thiên Chúa mà lại nói : Giê-su là đồ khốn kiếp ! ; cũng không ai có thể nói rằng : Đức Giê-su là Chúa, nếu người ấy không ở trong Thần Khí.!# Anh em biết rằng khi còn là người ngoại, anh em bị lôi cuốn mãnh liệt vào việc thờ cúng các ngẫu tượng câm.r  _ *Thưa anh em, tôi không muốn để anh em chẳng hay biết gì về các ân huệ thiêng liêng..U "Ai đói, thì ăn ở nhà, kẻo anh em đến họp mà hoá ra để bị kết án. Về các vấn đề khác, tôi sẽ liệu khi nào đến thăm anh em.\1 !Cho nên, thưa anh em, khi họp nhau để dùng bữa, anh em hãy đợi nhau. Nhưng khi Chúa xét xử là Người sửa dạy chúng ta, để chúng ta khỏi bị kết án cùng với thế gian.Z- Giả như chúng ta tự xét mình, thì chúng ta đã không bị xét xử.}s Vì lẽ đó, trong anh em, có nhiều người ốm đau suy nhược, và cũng có lắm người đã chết.} Thật vậy, ai ăn và uống mà không phân biệt được Thân Thể Chúa, là ăn và uống án phạt mình.V% Ai nấy phải tự xét mình, rồi hãy ăn Bánh và uống Chén này.  Vì thế, bất cứ ai ăn Bánh hay uống Chén của Chúa cách bất xứng, thì cũng phạm đến Mình và Máu Chúa.# Thật vậy, cho tới ngày Chúa đến, mỗi lần ăn Bánh và uống Chén này, là anh em loan truyền Chúa đã chịu chết.b= Cũng thế, sau bữa ăn, Người cầm lấy chén rượu và nói : Chén này là Giao Ước Mới, lập bằng Máu Thầy ; mỗi khi uống, anh em hãy làm việc này, mà tưởng nhớ đến Thầy.*M dâng lời tạ ơn, rồi bẻ ra và nói : Đây là Mình Thầy, hiến dâng vì anh em ; anh em hãy làm việc này, mà tưởng nhớ đến Thầy.%C Thật vậy, điều tôi đã lãnh nhận từ nơi Chúa, tôi xin truyền lại cho anh em : trong đêm bị nộp, Chúa Giê-su cầm lấy bánh,% Anh em không có nhà để ăn uống sao ? Hay anh em khinh dể Hội Thánh của Thiên Chúa và làm nhục những người không có của ? Tôi phải nói gì với anh em ? Chẳng lẽ tôi khen anh em sao ? Về điểm này, tôi chẳng khen đâu ! Thật vậy, mỗi người lo ăn bữa riêng của mình trước, và như thế, kẻ thì đói, người lại say.Z- Khi anh em họp nhau, thì không phải là để ăn bữa tối của Chúa. Những sự chia rẽ giữa anh em, thế nào cũng có, nhưng nhờ vậy mới rõ ai là người đạo đức chắc chắn.3 Thật thế, trước tiên tôi nghe rằng khi họp cộng đoàn, anh em chia rẽ nhau, và tôi tin là điều ấy có phần nào đúng.3_ *Nhân lúc đưa ra các chỉ thị này, tôi chẳng khen anh em đâu, vì những buổi họp của anh em không đem lại lợi ích gì, mà chỉ gây hại.L  Ngoài ra, nếu có ai nghĩ mình phải cãi lý, thì đó không phải là thói quen của chúng tôi, cũng như không phải là thói quen trong các Hội Thánh của Thiên Chúa.) K còn người nữ mà để tóc dài thì lại là vinh dự cho họ đó sao ? Là vì Thiên Chúa ban cho người nữ mái tóc làm khăn che đầu.w g Chính thiên nhiên lại không dạy anh em rằng người nam mà để tóc dài là điều ô nhục,   Anh em hãy tự xét xem : người nữ không che đầu mà cầu nguyện với Thiên Chúa thì có xứng hợp không ?/ W Thật thế, như người nữ tự người nam mà có, thì người nam cũng bởi người nữ mà sinh ra, và mọi sự đều tự Thiên Chúa mà có.jM Tuy nhiên, trong Chúa, không nam thì chẳng có nữ, và không nữ thì chẳng có nam.zm Bởi thế, người nữ phải mang trên đầu một dấu hiệu phục tùng, vì có các thiên thần.zm Cũng chẳng phải người nam được dựng nên vì người nữ, nhưng người nữ vì người nam.ve Thật vậy, không phải người nam tự người nữ mà có, nhưng người nữ tự người nam.&E Người nam không được che đầu, bởi vì là hình ảnh và vinh quang của Thiên Chúa ; còn người nữ là vinh quang của người nam.K Người nữ mà để đầu trần, thì cứ cắt tóc đi ! Nhưng nếu cắt tóc hay trọc đầu là một điều xấu hổ đối với người nữ, thì hãy che đầu lại !A{ Phàm người nữ nào cầu nguyện hoặc nói tiên tri mà lại để đầu trần, thì làm nhục kẻ làm đầu mình, vì người ấy như thể trọc đầu vậy.} Phàm người nam nào cầu nguyện hoặc nói tiên tri mà che đầu, thì hạ nhục Đấng làm đầu mình.K Nhưng tôi muốn anh em biết rằng thủ lãnh của người nam là Đức Ki-tô, thủ lãnh của người nữ là người nam, và thủ lãnh của Đức Ki-tô là Thiên Chúa.# Tôi có lời khen anh em đã nhớ đến tôi trong mọi dịp và nắm giữ các truyền thống tôi đã để lại cho anh em.R~  *Anh em hãy bắt chước tôi, như tôi bắt chước Đức Ki-tô.S} !cũng như tôi đây, trong mọi hoàn cảnh, tôi cố gắng làm đẹp lòng mọi người, không tìm ích lợi cho riêng tôi, nhưng cho nhiều người, để họ được cứu độ.|7 Anh em đừng làm gương xấu cho bất cứ ai, dù là cho người Do-thái hay người ngoại, hoặc cho Hội Thánh của Thiên Chúa ;{w Vậy, dù ăn, dù uống, hay làm bất cứ việc gì, anh em hãy làm tất cả để tôn vinh Thiên Chúa.'zG Nếu tôi vừa tham dự, vừa tạ ơn Thiên Chúa, tại sao tôi lại bị khiển trách vì của ăn mà tôi tạ ơn Thiên Chúa đã ban cho ?Gy Tôi không có ý nói lương tâm của anh em, nhưng lương tâm của người khác, bởi vì chẳng lẽ quyền tự do của tôi lại bị lương tâm kẻ khác xét xử ?8xi Nhưng nếu có người bảo : Đây là của cúng, thì anh em đừng ăn, vì người ấy –kẻ đã báo trước cho anh em– và vì vấn đề lương tâm.Ew Nếu có người ngoại nào mời anh em và anh em muốn đi, thì cứ ăn tất cả những gì người ta dọn cho anh em, không cần phải đặt vấn đề lương tâm.gvG bởi vì trái đất và muôn vật muôn loài trên trái đất đều là của Chúa.uy Tất cả những gì bán ngoài chợ, anh em cứ việc ăn, không cần phải đặt vấn đề lương tâm,ftE Đừng ai tìm ích lợi cho riêng mình, nhưng hãy tìm ích lợi cho người khác.Bs} * Được phép làm mọi sự ; nhưng không phải mọi sự đều có ích. Được phép làm mọi sự ; nhưng không phải mọi sự đều có tính cách xây dựng.mrS Hay là ta muốn làm cho Chúa phải ghen tương ? Chẳng lẽ ta mạnh sức hơn Người ?Xq) Anh em không thể vừa uống chén của Chúa, vừa uống chén của ma quỷ được ; anh em không thể vừa ăn ở bàn tiệc của Chúa, vừa ăn ở bàn tiệc của ma quỷ được.p1 Tuy nhiên, đồ cúng là cúng cho ma quỷ, chứ không phải cho Thiên Chúa ; mà tôi không muốn anh em hiệp thông với ma quỷ.Qo Thế nghĩa là gì ? Thịt cúng là gì ? Ngẫu tượng là gì ?#n? Anh em hãy coi Ít-ra-en xét theo huyết thống. Những ai ăn tế phẩm, há chẳng phải là những kẻ được chia lộc bàn thờ sao ?3m_ Bởi vì chỉ có một tấm Bánh, và tất cả chúng ta chia sẻ cùng một Bánh ấy, nên tuy nhiều người, chúng ta cũng chỉ là một thân thể.nlU Khi ta nâng chén chúc tụng mà cảm tạ Thiên Chúa, há chẳng phải là dự phần vào Máu Đức Ki-tô ư ? Và khi ta cùng bẻ Bánh Thánh, đó chẳng phải là dự phần vào Thân Thể Người sao ?k Tôi nói với anh em như nói với những người khôn ngoan hiểu biết ; anh em hãy tự mình suy xét điều tôi nói.Uj# *Vì thế, anh em thân mến, hãy xa lánh việc thờ ngẫu tượng.Si Không một thử thách nào đã xảy ra cho anh em mà lại vượt quá sức loài người. Thiên Chúa là Đấng trung tín : Người sẽ không để anh em bị thử thách quá sức ; nhưng khi để anh em bị thử thách, Người sẽ cho kết thúc tốt đẹp, để anh em có sức chịu đựng.`h9 Bởi vậy, ai tưởng mình đang đứng vững, thì hãy coi chừng kẻo ngã.Dg Những sự việc này xảy ra cho họ để làm bài học, và đã được chép lại để răn dạy chúng ta, là những người đang sống trong thời sau hết này.f7 Anh em đừng lẩm bẩm kêu trách, như một số trong nhóm họ đã lẩm bẩm kêu trách : họ đã chết bởi tay Thần Tru Diệt.e Ta đừng thử thách Chúa, như một số trong nhóm họ đã thử thách Người và đã bị rắn cắn chết.d Ta đừng gian dâm, như một số trong nhóm họ đã gian dâm : nội một ngày, hai mươi ba ngàn người đã ngã gục.Tc! Anh em đừng trở thành những kẻ thờ ngẫu tượng, như một số trong nhóm họ, theo lời đã chép : Dân đã ngồi xuống để ăn uống, rồi lại đứng lên chơi đùa.#b? Những sự việc ấy xảy ra để làm bài học, răn dạy chúng ta đừng chiều theo những dục vọng xấu xa như cha ông chúng ta.}as Nhưng phần đông họ không đẹp lòng Thiên Chúa, bằng chứng là họ đã quỵ ngã trong sa mạc.I`  tất cả cùng uống một thức uống linh thiêng, vì họ cùng uống nước chảy ra từ tảng đá linh thiêng vẫn đi theo họ. Tảng đá ấy chính là Đức Ki-tô.<_s Tất cả cùng ăn một thức ăn linh thiêng,z^m Tất cả cùng được chịu phép rửa dưới đám mây và trong lòng biển, để theo ông Mô-sê.W] ) *Thưa anh em, tôi không muốn để anh em chẳng hay biết gì về việc này : là tất cả cha ông chúng ta đều được ở dưới cột mây, tất cả đều vượt qua Biển Đỏ.\ Tôi bắt thân thể phải chịu cực và phục tùng, kẻo sau khi rao giảng cho người khác, chính tôi lại bị loại.#[? Vậy tôi đây cũng chạy như thế, chứ không chạy mà không xác tín ; tôi đấm như thế, chứ không phải đấm vào không khí.WZ' Phàm là tay đua, thì phải kiêng kỵ đủ điều, song họ làm như vậy là để đoạt phần thưởng chóng hư ; trái lại chúng ta nhằm phần thưởng không bao giờ hư nát.yYk *Anh em chẳng biết sao : trong cuộc chạy đua trên thao trường, tất cả mọi người đều chạy, nhưng chỉ có một người đoạt giải. Anh em hãy chạy thế nào để chiếm cho được phần thưởng.X Vì Tin Mừng, tôi làm tất cả những điều đó, để cùng được thông chia phần phúc của Tin Mừng.^W5 Tôi đã trở nên yếu với những người yếu, để chinh phục những người yếu. Tôi đã trở nên tất cả cho mọi người, để bằng mọi cách cứu được một số người.V Đối với những kẻ sống ngoài Lề Luật, tôi đã trở nên người sống ngoài Lề Luật, dù tôi không sống ngoài luật Thiên Chúa, nhưng sống trong luật Đức Ki-tô, để chinh phục những người sống ngoài Lề Luật.;Uo Với người Do-thái, tôi đã trở nên Do-thái, để chinh phục người Do-thái. Với những ai sống theo Lề Luật, tôi đã trở nên người sống theo Lề Luật, dù không còn phải sống theo Lề Luật nữa, để chinh phục những người sống theo Lề Luật.@Ty Phải, tôi là một người tự do, không lệ thuộc vào ai, nhưng tôi đã trở thành nô lệ của mọi người, hầu chinh phục thêm được nhiều người.5Sc Vậy đâu là phần thưởng của tôi ? Đó là khi rao giảng Tin Mừng, tôi rao giảng không công, chẳng hưởng quyền lợi Tin Mừng dành cho tôi.1R[ Tôi mà tự ý làm việc ấy, thì mới đáng Thiên Chúa thưởng công ; còn nếu không tự ý, thì đó là một nhiệm vụ Thiên Chúa giao phó.mQS Thật vậy, đối với tôi, rao giảng Tin Mừng không phải là lý do để tự hào, mà đó là một sự cần thiết bắt buộc tôi phải làm. Khốn thân tôi nếu tôi không rao giảng Tin Mừng !'PG Nhưng phần tôi, tôi đã không dùng một quyền nào trong những quyền ấy. Tôi viết các điều này không phải để cũng được như vậy, vì đối với tôi thà chết còn hơn là.... Niềm tự hào đó, không ai có thể huỷ diệt được !kOO Cũng vậy, Chúa truyền cho những ai rao giảng Tin Mừng phải sống nhờ Tin Mừng.DN Anh em không biết rằng người lo các thánh vụ thì được hưởng lộc Đền Thờ, và kẻ phục vụ bàn thờ thì cũng được chia phần của bàn thờ sao ?#M? Nếu những người khác còn có quyền đòi hỏi anh em, thì huống hồ là chúng tôi ! Nhưng chúng tôi đã không dùng quyền đó. Trái lại, chúng tôi chịu đựng tất cả mọi sự để khỏi gây trở ngại cho Tin Mừng của Đức Ki-tô.3L_ Một khi chúng tôi đã gieo của thiêng liêng cho anh em, nếu chúng tôi gặt của vật chất nơi anh em, thì đâu có phải là chuyện quá đáng ?tKa Hay cũng vì chúng ta mà Người phán như vậy ? Phải, chính vì chúng ta mà có lời chép : Khi cày, thợ cày phải mong được chia phần ; và khi đạp lúa, kẻ đạp lúa phải mong được chia phần.&JE Thật vậy, trong luật Mô-sê có chép : Đừng bịt mõm con bò đang đạp lúa. Chẳng lẽ Thiên Chúa lại bận tâm đến con bò sao ?yIk Phải chăng tôi nói thế theo kiểu người phàm ? Há Lề Luật lại cũng chẳng nói thế sao ?XH) Có ai đi đánh giặc mà lại phải tự túc bao giờ ? Có ai trồng nho mà lại không được ăn trái ? Hay có ai chăn súc vật mà lại không được uống sữa của súc vật ?hGI Phải chăng chỉ có tôi và anh Ba-na-ba không có quyền được miễn lao động ?F/ không có quyền đem theo một người chị em tín hữu như các tông đồ khác, như các anh em của Chúa và như ông Kê-pha ?:Eo Phải chăng tôi không có quyền ăn uống,^D5 Đây là lời biện hộ của tôi chống lại những kẻ hạch sách tôi.lCQ Nếu đối với những người khác tôi không phải là tông đồ, thì ít ra đối với anh em tôi là tông đồ, vì ấn tín chứng thực chức vụ tông đồ của tôi trong Chúa chính là anh em.KB  *Tôi không tự do ư ? Tôi không phải là tông đồ ư ? Tôi đã không thấy Đức Giê-su, Chúa chúng ta sao ? Anh em không phải là công trình của tôi trong Chúa sao ? 5~~$||s{{\zzyxxw)vvJutss1rfqNpp+ooHnn'mllZkk2jii,hggGfeeccWb>aaH`__^;]]A\\C[[UZZ*YXXWVV}UU#TtSSSSSRQQ(P\OqNMLKJIHGbFEE DCCB.Au@@V?>>v=<;::998877(6{5t43y2h1h0//!.i-p,++**))!(,''P&%% ##"!8 .=|!{<FL @ w a %3cQR-Chúng tôi còn chứng tỏ điều đó bằng cách ăn ở trong sạch, khôn khéo, nhẫn nhục, nhân hậu, bằng một tinh thần thánh thiện, một tình thương không giả dối,,)đòn vọt, tù tội, loạn ly, nhọc nhằn, vất vả, mất ăn mất ngủ, chúng tôi đều rất mực kiên trì chịu đựng.!+;Trái lại, trong mọi sự, chúng tôi luôn chứng tỏ mình là những thừa tác viên của Thiên Chúa : gian nan, khốn quẫn, lo âu,=*s*Phần chúng tôi, chúng tôi chẳng làm gì gây cớ cho ai vấp phạm, để không người nào có thể đàm tiếu về công việc phục vụ của chúng tôi.g)GQuả thế, Chúa phán rằng : Ta đã nhậm lời ngươi vào thời Ta thi ân, phù trợ ngươi trong ngày Ta cứu độ. Vậy, đây là thời Thiên Chúa thi ân, đây là ngày Thiên Chúa cứu độ.9( mVì được cộng tác với Thiên Chúa, chúng tôi khuyên nhủ anh em : anh em đã lãnh nhận ân huệ của Thiên Chúa, thì đừng để trở nên vô hiệu.K'Đấng chẳng hề biết tội là gì, thì Thiên Chúa đã biến Người thành hiện thân của tội lỗi vì chúng ta, để làm cho chúng ta nên công chính trong Người.m&SVì thế, chúng tôi là sứ giả thay mặt Đức Ki-tô, như thể chính Thiên Chúa dùng chúng tôi mà khuyên dạy. Vậy, nhân danh Đức Ki-tô, chúng tôi nài xin anh em hãy làm hoà với Thiên Chúa._%7Thật vậy, trong Đức Ki-tô, Thiên Chúa đã cho thế gian được hoà giải với Người. Người không còn chấp tội nhân loại nữa, và giao cho chúng tôi công bố lời hoà giải.D$Mọi sự ấy đều do bởi Thiên Chúa là Đấng đã nhờ Đức Ki-tô mà cho chúng ta được hoà giải với Người, và trao cho chúng tôi chức vụ hoà giải. # Cho nên, phàm ai ở trong Đức Ki-tô đều là thụ tạo mới. Cái cũ đã qua, và cái mới đã có đây rồi."Vì thế, từ đây chúng tôi không còn biết một ai theo quan điểm loài người. Và cho dù chúng tôi đã được biết Đức Ki-tô theo quan điểm loài người, thì giờ đây chúng tôi không còn biết Người như vậy nữa.D!Đức Ki-tô đã chết thay cho mọi người, để những ai đang sống không còn sống cho chính mình nữa, mà sống cho Đấng đã chết và sống lại vì mình.7 gTình yêu Đức Ki-tô thôi thúc chúng tôi, vì chúng tôi nghĩ rằng : nếu một người đã chết thay cho mọi người, thì mọi người đều chết. Thật vậy, chúng tôi có điên, thì cũng là vì Thiên Chúa ; chúng tôi có khôn, thì cũng là vì anh em.H  Chúng tôi không nói hay cho mình để tự giới thiệu một lần nữa với anh em, nhưng cho anh em một cơ hội tự hào về chúng tôi, để anh em có thể trả lời cho những ai chỉ biết kiêu hãnh về những vẻ bề ngoài, chứ không phải về những gì trong tâm hồn.H  *Vậy, vì biết kính sợ Chúa, chúng tôi cố gắng thuyết phục người ta ; còn đối với Thiên Chúa, thì mọi sự nơi chúng tôi đều lộ trần trước mặt Người. Và tôi hy vọng rằng mọi sự nơi chúng tôi cũng lộ trần như vậy trước lương tâm của anh em.ta Vì tất cả chúng ta đều phải được đưa ra ánh sáng, trước toà Đức Ki-tô, để mỗi người lãnh nhận những gì tương xứng với các việc tốt hay xấu đã làm, khi còn ở trong thân xác.+ Nhưng, dù còn ở trong thân xác hoặc đã lìa bỏ thân xác, chúng tôi chỉ có một tham vọng là làm đẹp lòng Người.Vậy, chúng tôi luôn mạnh dạn, và điều chúng tôi thích hơn, đó là lìa bỏ thân xác để được ở bên Chúa.iKvì chúng ta tiến bước nhờ lòng tin chứ không phải nhờ được thấy Chúa... Vậy chúng tôi luôn mạnh dạn, và chúng tôi biết rằng : ở lại trong thân xác này là lưu lạc xa Chúa,1Đấng đã tạo thành chúng ta vì mục đích ấy chính là Thiên Chúa, Người đã ban Thần Khí cho chúng ta làm bảo chứng.|qThật thế, bao lâu còn ở trong chiếc lều này, chúng ta rên siết, khổ tâm vì không muốn cởi bỏ cái này, nhưng lại muốn trùm thêm lên mình cái kia, để cho cái phải chết tiêu tan trong sự sống.Pmiễn là chúng ta có mặc áo, chứ không phải trần trụi./Do đó, chúng ta rên siết là vì những ước mong được thấy ngôi nhà thiên quốc của chúng ta phủ lên chiếc lều kia,& GQuả thật, chúng ta biết rằng : nếu ngôi nhà của chúng ta ở dưới đất, là chiếc lều này, bị phá huỷ đi, thì chúng ta có một nơi ở do Thiên Chúa dựng lên, một ngôi nhà vĩnh cửu ở trên trời, không do tay người thế làm ra.Vì thế, chúng ta mới không chú tâm đến những sự vật hữu hình, nhưng đến những thực tại vô hình. Quả vậy, những sự vật hữu hình thì chỉ tạm thời, còn những thực tại vô hình mới tồn tại vĩnh viễn.$AThật vậy, một chút gian truân tạm thời trong hiện tại sẽ mang lại cho chúng ta cả một khối vinh quang vô tận, tuyệt vời.K*Cho nên chúng tôi không chán nản. Trái lại, dù con người bên ngoài của chúng tôi có tiêu tan đi, thì con người bên trong của chúng tôi ngày càng đổi mới.mSThật vậy, tất cả những điều ấy xảy ra là vì anh em. Như thế, ân sủng càng dồi dào, thì càng có đông người hơn dâng lên Thiên Chúa muôn ngàn lời cảm tạ, để tôn vinh Người.lQQuả thật, chúng tôi biết rằng Đấng đã làm cho Chúa Giê-su trỗi dậy cũng sẽ làm cho chúng tôi được trỗi dậy với Chúa Giê-su, và đặt chúng tôi bên hữu Người cùng với anh em.! ; Vì có được cùng một lòng tin, như đã chép : Tôi đã tin, nên tôi mới nói, thì chúng tôi cũng tin, nên chúng tôi mới nói.z m Như thế, sự chết hoạt động nơi chúng tôi, còn sự sống thì lại hoạt động nơi anh em.X ) Thật vậy, tuy sống, chúng tôi hằng bị cái chết đe doạ vì Đức Giê-su, để sự sống của Đức Giê-su cũng được biểu lộ nơi thân xác phải chết của chúng tôi.< q Chúng tôi luôn mang nơi thân mình cuộc thương khó của Đức Giê-su, để sự sống của Đức Giê-su cũng được biểu lộ nơi thân mình chúng tôi.p Y bị ngược đãi, nhưng không bị bỏ rơi ; bị quật ngã, nhưng không bị tiêu diệt.ykChúng tôi bị dồn ép tư bề, nhưng không bị đè bẹp ; hoang mang, nhưng không tuyệt vọng ;QNhưng kho tàng ấy, chúng tôi lại chứa đựng trong những bình sành, để chứng tỏ quyền năng phi thường phát xuất từ Thiên Chúa, chứ không phải từ chúng tôi./WQuả thật, xưa Thiên Chúa đã phán : Ánh sáng hãy bừng lên từ nơi tối tăm ! Người cũng làm cho ánh sáng chiếu soi lòng trí chúng tôi, để tỏ bày cho thiên hạ được biết vinh quang của Thiên Chúa rạng ngời trên gương mặt Đức Ki-tô.H Bởi chúng tôi không rao giảng chính mình, mà chỉ rao giảng Đức Ki-tô Giê-su là Chúa ; còn chúng tôi, chúng tôi chỉ là tôi tớ của anh em, vì Đức Giê-su.đối với những kẻ không tin. Họ không tin, vì tên ác thần của đời này đã làm cho tâm trí họ ra mù quáng, khiến họ không thấy bừng sáng lên Tin Mừng nói về vinh quang của Đức Ki-tô, là hình ảnh Thiên Chúa.Tin Mừng chúng tôi rao giảng có bị che khuất, thì chỉ bị che khuất đối với những người hư mất,`9Trái lại, chúng tôi khước từ những cách hành động ám muội, đáng xấu hổ, và không dùng mưu mô mà xử trí, cũng chẳng xuyên tạc lời Thiên Chúa ; nhưng chúng tôi giãi bày sự thật, và bằng cách đó, chúng tôi để cho lương tâm mọi người phê phán trước mặt Thiên Chúa. '*Bởi thế, vì Thiên Chúa đoái thương giao cho chúng tôi công việc phục vụ, nên chúng tôi không sờn lòng nản chí.9kTất cả chúng ta, mặt không màn che, chúng ta phản chiếu vinh quang của Chúa như một bức gương ; như vậy, chúng ta được biến đổi nên giống cũng một hình ảnh đó, ngày càng trở nên rực rỡ hơn, như do bởi tác động của Chúa là Thần Khí.fEChúa là Thần Khí, và ở đâu có Thần Khí của Chúa, thì ở đó có tự do.b~=Nhưng khi người ta quay lại với Chúa, thì tấm màn mới được cất đi.r}]Phải, cho đến nay, mỗi khi họ đọc sách ông Mô-sê, tấm màn vẫn che phủ lòng họ.p|YNhưng trí họ đã ra mê muội. Thật vậy, cho đến ngày nay, khi họ đọc Cựu Ước, tấm màn ấy vẫn còn, chưa được vén lên, vì chỉ trong Đức Ki-tô, tấm màn ấy mới được vứt bỏ.{ Chúng ta không làm như ông Mô-sê lấy màn che để dân Ít-ra-en khỏi thấy khi nào cái chóng qua kia chấm dứt.^z5 Vì có một niềm hy vọng như thế mà chúng ta thật vững dạ an lòng.y Thật vậy, nếu cái chóng qua mà còn được vinh quang, thì cái còn mãi lại chẳng vinh quang hơn sao ?bx= So với vinh quang tuyệt vời này, thì vinh quang xưa kia chẳng vinh quang gì.*wM Vì việc phục vụ án chết mà còn được vinh quang như thế, thì việc phục vụ đức công chính lại chẳng vinh quang hơn lắm sao ?Yv+thì việc phục vụ Thần Khí lại không được vinh quang hơn sao ?[u/Nếu việc phục vụ Lề Luật –thứ Lề Luật chỉ đưa đến sự chết và được khắc ghi từng chữ trên những bia đá– mà được vinh quang đến nỗi dân Ít-ra-en không thể nhìn mặt ông Mô-sê được, vì mặt ông chói lọi vinh quang –dù đó chỉ là vinh quang chóng qua–,ttaĐấng ban cho chúng tôi khả năng phục vụ Giao Ước Mới, không phải Giao Ước căn cứ trên chữ viết, nhưng dựa vào Thần Khí. Vì chữ viết thì giết chết, còn Thần Khí mới ban sự sống.3s_Không phải vì tự chúng tôi, chúng tôi có khả năng để nghĩ rằng mình làm được gì, nhưng khả năng của chúng tôi là do ơn Thiên Chúa,Zr-Nhờ Đức Ki-tô, chúng tôi dám tin tưởng vào Thiên Chúa như vậy.FqRõ ràng anh em là bức thư của Đức Ki-tô được giao cho chúng tôi viết, không phải viết bằng mực đen, nhưng bằng Thần Khí của Thiên Chúa hằng sống, không phải ghi trên những tấm bia bằng đá, nhưng trên những tấm bia bằng thịt, tức là lòng người.p+Thư giới thiệu chúng tôi là chính anh em. Thư ấy viết trong tâm hồn chúng tôi, mọi người đều biết và đã đọc.{o q*Phải chăng chúng tôi lại bắt đầu tự giới thiệu mình ? Hoặc chẳng lẽ, như vài người, chúng tôi lại cần có thư giới thiệu chúng tôi với anh em, hoặc thư của anh em giới thiệu chúng tôi ? nThật thế, chúng tôi không phải như nhiều người, những kẻ xuyên tạc Lời Chúa, mà với tư cách là những người trung thực, được Thiên Chúa sai đi, chúng tôi lên tiếng trước mặt Người, trong Đức Ki-tô.:mmĐối với những người bị hư mất, chúng tôi là mùi tử khí đưa đến tử vong ; nhưng đối với những người được cứu độ, chúng tôi lại là hương sự sống đưa đến sự sống. Nhưng ai là người có khả năng thực hiện những điều ấy ?7lgVì chúng tôi là hương thơm của Đức Ki-tô dâng kính Thiên Chúa, toả ra giữa những người được cứu độ cũng như những kẻ bị hư mất.k}*Tạ ơn Thiên Chúa, Đấng hằng cho chúng tôi tham dự cuộc khải hoàn trong Đức Ki-tô, tạ ơn Người là Đấng đã dùng chúng tôi mà làm cho sự nhận biết Đức Ki-tô, như hương thơm, lan toả khắp nơi.(jI nhưng tôi vẫn không yên lòng, vì không gặp Ti-tô, người anh em của tôi. Tôi từ giã những người ở đó để đi Ma-kê-đô-ni-a.|iq Khi tôi đến Trô-a rao giảng Tin Mừng Đức Ki-tô, dù cửa đã mở cho tôi để làm việc Chúa,fhE kẻo chúng ta bị Xa-tan phỉnh gạt, vì chúng ta không lạ gì ý đồ của nó.Tg! Anh em tha thứ cho ai, thì tôi cũng tha thứ cho người ấy. Và nếu tôi đã tha thứ –trong trường hợp phải tha thứ–, thì cũng là vì anh em, trước mặt Đức Ki-tô,f Thật thế, sở dĩ tôi đã viết thư cho anh em, là để thử anh em, xem anh em có vâng phục về mọi mặt chăng.peYCho nên, đối với người đó, tôi khuyên anh em hãy đặt tình bác ái lên trên hết.d%Vì vậy, tốt hơn, anh em phải tha thứ và an ủi, kẻo người đó bị chìm đắm trong nỗi ưu phiền quá mức chăng.OcCon người đó bị số đông phạt như thế là đủ rồi.8biNếu có ai đã gây ưu phiền, thì không phải là gây ưu phiền cho tôi, mà cho tất cả anh em, một phần nào đó – nói thế, kẻo sợ quá lời.sa_Thật thế, tôi đã vô cùng đau khổ, con tim se thắt, nước mắt chan hoà khi viết cho anh em : tôi viết không phải để gây ưu phiền, nhưng là để cho anh em biết tôi hết lòng yêu mến anh em.+`OTôi đã viết trong thư như vậy là để khi đến, tôi khỏi phải ưu phiền vì chính những người đáng lẽ phải làm cho tôi vui, bởi vì đối với tất cả anh em, tôi xác tín rằng niềm vui của tôi cũng là niềm vui của tất cả anh em.+_OThật thế, nếu chính tôi gây ưu phiền cho anh em, thì ai là người làm cho tôi vui được, nếu không phải là kẻ ưu phiền vì tôi ?a^ =Vậy, tôi đã quyết định không trở lại với anh em trong lúc ưu phiền.E] Không phải là chúng tôi khống chế đức tin của anh em ; trái lại, chúng tôi góp phần tạo niềm vui cho anh em, bởi vì đức tin của anh em đã vững rồi.,\ S*Phần tôi, có Thiên Chúa chứng giám, tôi xin lấy mạng sống mà thề rằng : chính vì nể anh em mà tôi đã không đến Cô-rin-tô nữa.[ Chính Người cũng đã đóng ấn tín trên chúng ta và đổ Thần Khí vào lòng chúng ta làm bảo chứng.Z Đấng củng cố chúng tôi cùng với anh em trong Đức Ki-tô và đã xức dầu cho chúng ta, Đấng ấy là Thiên Chúa.4Y cQuả thật, mọi lời hứa của Thiên Chúa đều là có nơi Người. Vì thế, cũng nhờ Người mà chúng ta hô lên A-men để tôn vinh Thiên Chúa.bX ?Vì Đức Ki-tô Giê-su, Con Thiên Chúa, Đấng mà chúng tôi, là Xin-va-nô, Ti-mô-thê và tôi, rao giảng cho anh em, đã không vừa là có vừa là không, nhưng nơi Người chỉ toàn là có.W -Xin Thiên Chúa trung thành chứng giám cho chúng tôi ! Lời chúng tôi nói với anh em chẳng phải vừa là có vừa là không.IV  Dự tính như thế, phải chăng tôi đã tỏ ra nhẹ dạ ? Hay điều tôi dự tính là dự tính theo kiểu người phàm, khiến tôi vừa nói có lại vừa nói không ?U /rồi từ nơi anh em, tôi đi Ma-kê-đô-ni-a ; sau đó lại từ Ma-kê-đô-ni-a về với anh em, để anh em đưa tôi đi Giu-đê. T Với lòng tin tưởng đó, tôi định đến với anh em trước để anh em được hưởng ân phúc lần thứ hai ;US %như anh em đã hiểu chúng tôi phần nào : chúng tôi là niềm vinh dự của anh em, cũng như anh em là niềm vinh dự của chúng tôi trong Ngày của Đức Giê-su, Chúa chúng ta.RR  Thật thế, chúng tôi không viết cho anh em điều gì khác ngoài những điều anh em có thể đọc và hiểu được. Và tôi hy vọng anh em sẽ hiểu đến nơi đến chốn,cQ A *Điều khiến chúng tôi tự hào là lương tâm chúng tôi làm chứng rằng : chúng tôi lấy sự thánh thiện và chân thành Thiên Chúa ban mà cư xử với người ta ở đời, đặc biệt là với anh em. Chúng tôi không cư xử theo lẽ khôn ngoan người đời, nhưng theo ân sủng của Thiên Chúa.*P O Còn anh em, hãy lấy lời cầu nguyện mà trợ giúp chúng tôi. Như vậy, Thiên Chúa sẽ ban ơn cho chúng tôi nhờ lời cầu thay nguyện giúp của nhiều người ; và do đó, nhiều người sẽ cảm tạ Thiên Chúa vì Người đã thương chúng tôi.CO  Chính Người đã cứu và sẽ còn cứu chúng tôi khỏi một cái chết như thế. Người là Đấng chúng tôi trông cậy, Người sẽ còn cứu chúng tôi nữa.HN   Nhưng chúng tôi đã mang án tử nơi chính bản thân rồi, để chúng tôi không tin tưởng vào chính mình, mà vào Thiên Chúa, Đấng làm cho kẻ chết trỗi dậy.&M GThật thế, thưa anh em, chúng tôi không muốn để anh em chẳng hay biết gì về nỗi gian truân chúng tôi đã gặp bên A-xi-a : chúng tôi đã phải chịu đựng quá mức, quá sức chúng tôi, đến nỗi chúng tôi không còn hy vọng sống nổi.BL Chúng tôi lấy làm an tâm về anh em, vì biết rằng anh em thông phần thống khổ với chúng tôi thế nào, thì cũng sẽ được thông phần an ủi như vậy.AK }Chúng tôi có phải chịu gian nan, thì đó là để anh em được an ủi và được cứu độ. Chúng tôi có được an ủi, thì cũng là để anh em được an ủi, khiến anh em có sức kiên trì chịu đựng cùng những nỗi thống khổ mà chính chúng tôi phải chịu.&J GVì cũng như chúng ta chia sẻ muôn vàn nỗi khổ đau của Đức Ki-tô, thì nhờ Người, chúng ta cũng được chứa chan niềm an ủi.fI GNgười luôn nâng đỡ ủi an chúng ta trong mọi cơn gian nan thử thách, để sau khi đã được Thiên Chúa nâng đỡ, chính chúng ta cũng biết an ủi những ai lâm cảnh gian nan khốn khó.GH  *Chúc tụng Thiên Chúa là Thân Phụ Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta. Người là Cha giàu lòng từ bi lân ái, và là Thiên Chúa hằng sẵn sàng nâng đỡ ủi an.pG [Xin Thiên Chúa là Cha chúng ta và xin Chúa Giê-su Ki-tô ban cho anh em ân sủng và bình an.F %Tôi là Phao-lô, bởi ý Thiên Chúa được làm Tông Đồ của Đức Ki-tô Giê-su, và Ti-mô-thê là người anh em, kính gửi Hội Thánh của Thiên Chúa ở Cô-rin-tô, cùng với mọi người trong dân thánh trong khắp miền A-khai-a.LETôi thương mến tất cả anh em trong Đức Ki-tô Giê-su.JD Cầu chúc anh em đầy tràn ân sủng của Chúa Giê-su !XC)Nếu ai không yêu mến Chúa thì là đồ khốn kiếp ! Ma-ra-na tha !AB}Chính tôi, Phao-lô, tự tay viết lời chào này.|AqTất cả các anh em ở đây gửi lời chào anh em. Anh em hãy hôn chào nhau một cách thánh thiện.*@MCác Hội Thánh A-xi-a gửi lời chào anh em. A-qui-la và Pơ-rít-ca cùng với Hội Thánh họp tại nhà họ gửi lời chào anh em trong Chúa.5?cThật vậy, họ đã làm cho tinh thần của tôi và của anh em được bình an thanh thản. Vậy anh em hãy biết quý trọng những người như thế.>/Tôi vui mừng vì có Tê-pha-na, Pho-tu-na-tô và A-khai-cô đến thăm, bởi vì họ thế cho anh em là những người vắng mặt.|=qAnh em hãy tuân phục những người như thế và những người cùng vất vả cộng tác với họ.]<3Thưa anh em, tôi có một lời khuyên nữa, anh em biết gia đình Tê-pha-na : họ là những người đầu tiên trở lại đạo tại xứ A-khai-a và đã dấn thân phục vụ dân thánh.-;UHãy làm mọi sự vì đức ái.: Hãy tỉnh thức, hãy đứng vững trong đức tin, hãy sống cho đáng bậc nam nhi và ăn ở kiên cường.d9A Còn về anh A-pô-lô, tôi đã tha thiết xin anh ấy đến thăm anh em cùng với các anh em khác. Nhưng lúc này anh ấy nhất định không chịu đi, anh ấy sẽ đi khi có dịp thuận tiện.#8? Vậy đừng có ai khinh anh ấy. Xin anh em đưa anh ấy trở về an toàn với tôi, vì tôi cùng các anh em ở đây đang chờ anh ấy.'7G Anh Ti-mô-thê có đến, thì anh em hãy lo cho anh ấy ở với anh em mà không phải e ngại gì, vì anh ấy cũng làm việc Chúa như tôi.{6o bởi vì ở đó cửa đã rộng mở cho tôi, để tôi hoạt động, nhưng đối thủ cũng nhiều.F5Tôi sẽ ở lại Ê-phê-xô cho đến lễ Ngũ Tuần,47Thật thế, tôi không muốn chỉ ghé qua thăm anh em mà thôi, nhưng còn hy vọng ở lại với anh em ít lâu, nếu Chúa cho phép. 3Có lẽ tôi sẽ ở lại và qua mùa đông với anh em nữa, để anh em đưa tôi đến những nơi tôi sẽ đến.i2KTôi sẽ đến thăm anh em, sau khi ghé Ma-kê-đô-ni-a, bởi vì tôi sẽ đi qua đó.P1Và nếu xét là tôi nên đi, thì họ sẽ cùng đi với tôi.!0;Khi tới, tôi sẽ cử những người được anh em chấp thuận đi Giê-ru-sa-lem, mang thư và quà anh em đã rộng rãi quyên tặng.B/}Ngày thứ nhất trong tuần, mỗi người trong anh em hãy để riêng ra những gì đã may mắn thu góp được, chứ đừng đợi khi tôi đến rồi mới quyên.;. q*Về việc quyên tiền giúp các người thuộc dân thánh, tôi đã truyền dạy cho các Hội Thánh ở Ga-lát như thế nào, thì anh em cũng làm như vậy.w-g:Bởi vậy, anh em thân mến, anh em hãy kiên tâm bền chí, và càng ngày càng tích cực tham gia vào công việc của Chúa, vì biết rằng : trong Chúa, sự khó nhọc của anh em sẽ không trở nên vô ích.,9Nhưng tạ ơn Thiên Chúa, vì Người đã cho chúng ta chiến thắng nhờ Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta.m+S8Tử thần có độc là vì tội lỗi, mà tội lỗi có mạnh cũng tại có Lề Luật.*y7Hỡi tử thần, đâu là chiến thắng của ngươi ? Hỡi tử thần, đâu là nọc độc của ngươi ?)!6Vậy khi cái thân phải hư nát này mặc lấy sự bất diệt, khi cái thân phải chết này mặc lấy sự bất tử, thì bấy giờ sẽ ứng nghiệm lời Kinh Thánh sau đây : Tử thần đã bị chôn vùi. Đây giờ chiến thắng !(75Quả vậy, cái thân phải hư nát này sẽ mặc lấy sự bất diệt ; và cái thân phải chết này sẽ mặc lấy sự bất tử.'y4trong một giây lát, trong một nháy mắt, khi tiếng kèn cuối cùng vang lên. Vì tiếng kèn sẽ vang lên, và những kẻ chết sẽ trỗi dậy mà không còn hư nát ; còn chúng ta, chúng ta sẽ được biến đổi.(&I3Đây tôi nói cho anh em biết mầu nhiệm này : không phải tất cả chúng ta sẽ chết, nhưng tất cả chúng ta sẽ được biến đổi_%72Thưa anh em, điều tôi muốn nói là xác thịt và khí huyết không thể thừa hưởng Nước Thiên Chúa được, cũng như cái hư nát không thể thừa hưởng sự bất diệt được.1$[1Vì thế, cũng như chúng ta đã mang hình ảnh người bởi đất mà ra, thì chúng ta cũng sẽ được mang hình ảnh Đấng từ trời mà đến./#W0Những kẻ thuộc về đất thì giống như kẻ bởi đất mà ra ; còn những kẻ thuộc về trời thì giống như Đấng từ trời mà đến."/Người thứ nhất bởi đất mà ra thì thuộc về đất ; còn người thứ hai thì từ trời mà đến.$!A.Loài xuất hiện trước không phải là loài có thần khí, nhưng là loài có sinh khí ; loài có thần khí chỉ xuất hiện sau đó.2 ]-Như có lời đã chép : con người đầu tiên là A-đam được dựng nên thành một sinh vật, còn A-đam cuối cùng là thần khí ban sự sống.8i,gieo xuống là thân thể có sinh khí, mà trỗi dậy là thân thể có thần khí. Nếu có thân thể có sinh khí, thì cũng có thân thể có thần khí. +gieo xuống thì hèn hạ, mà trỗi dậy thì vinh quang ; gieo xuống thì yếu đuối, mà trỗi dậy thì mạnh mẽ,xi*Việc kẻ chết sống lại cũng vậy : gieo xuống thì hư nát, mà trỗi dậy thì bất diệt ;'G)Ánh mặt trời thì khác, ánh mặt trăng thì khác, ánh tinh tú thì khác, bởi vì ánh sáng tinh tú này khác với ánh sáng tinh tú kia. (Lại có những vật thể thuộc thiên giới và những vật thể thuộc địa giới. Nhưng vẻ rạng rỡ của những vật thể thuộc thiên giới thì khác, vẻ rạng rỡ của những vật thể thuộc địa giới thì khác.6e'Không phải mọi thể xác đều giống nhau : của loài người thì khác, của loài vật thì khác, của loài chim thì khác, của loài cá thì khác.pY&Rồi Thiên Chúa cho nó một hình thể như ý Người muốn : giống nào hình thể nấy.(I%Cái ngươi gieo không phải là hình thể sẽ mọc lên, nhưng là một hạt trơ trụi, chẳng hạn như hạt lúa hay một thứ nào khác.^5$Đồ ngốc ! Ngươi gieo cái gì, cái ấy phải chết mới được sống.}s#*Nhưng có người sẽ nói : kẻ chết trỗi dậy thế nào ? Họ lấy thân thể nào mà trở về ?A{"Đừng say sưa nữa mới phải phép, và chớ phạm tội : một số người quả không biết gì về Thiên Chúa. Tôi nói như vậy để anh em phải xấu hổ.Y+!Anh em chớ có lầm : Chơi với kẻ xấu, người tốt cũng ra xấu. Nếu vì những lý do phàm trần mà tôi đã chiến đấu với thú dữ tại Ê-phê-xô, thì điều đó nào có ích gì cho tôi ? Nếu kẻ chết không trỗi dậy, thì chúng ta cứ ăn cứ uống đi, vì ngày mai chúng ta sẽ chết.FThưa anh em, mỗi ngày tôi phải đối diện với cái chết : tôi có hãnh diện về anh em trong Đức Ki-tô Giê-su, Chúa chúng ta, thì mới quả quyết như vậy.veVà chính chúng tôi, tại sao hằng giờ chúng tôi liều mình đương đầu với hiểm hoạ ?hIChẳng vậy, những người chịu phép rửa thế cho kẻ chết thì được gì ? Nếu tuyệt nhiên kẻ chết không trỗi dậy, thì tại sao người ta lại chịu phép rửa thế cho kẻ chết ?kOLúc muôn loài đã quy phục Đức Ki-tô, thì chính Người, vì là Con, cũng sẽ quy phục Đấng bắt muôn loài phải quy phục Người ; và như vậy, Thiên Chúa có toàn quyền trên muôn loài.=svì Thiên Chúa đã đặt muôn loài dưới chân Đức Ki-tô. Mà khi nói muôn loài, thì dĩ nhiên không kể Đấng đặt muôn loài dưới chân Đức Ki-tô.F Thù địch cuối cùng bị tiêu diệt là sự chết, Thật vậy, Đức Ki-tô phải nắm vương quyền cho đến khi Thiên Chúa đặt mọi thù địch dưới chân Người.S Sau đó mọi sự đều hoàn tất, khi Người đã tiêu diệt hết mọi quản thần, mọi quyền thần và mọi dũng thần, rồi trao vương quyền lại cho Thiên Chúa là Cha.: mNhưng mỗi người theo thứ tự của mình : mở đường là Đức Ki-tô, rồi khi Đức Ki-tô quang lâm thì đến lượt những kẻ thuộc về Người.? wQuả thế, như mọi người vì liên đới với A-đam mà phải chết, thì mọi người nhờ liên đới với Đức Ki-tô, cũng được Thiên Chúa cho sống.Vì nếu tại một người mà nhân loại phải chết, thì cũng nhờ một người mà kẻ chết được sống lại.*Nhưng không phải thế ! Đức Ki-tô đã trỗi dậy từ cõi chết, mở đường cho những ai đã an giấc ngàn thu.)KNếu chúng ta đặt hy vọng vào Đức Ki-tô chỉ vì đời này mà thôi, thì chúng ta là những kẻ đáng thương hơn hết mọi người.eCHơn nữa, cả những người đã an nghỉ trong Đức Ki-tô cũng bị tiêu vong.)KMà nếu Đức Ki-tô đã không trỗi dậy, thì lòng tin của anh em thật hão huyền, và anh em vẫn còn sống trong tội lỗi của anh em.gGVì nếu kẻ chết không trỗi dậy, thì Đức Ki-tô cũng đã không trỗi dậy.A{Thế ra chúng tôi là những chứng nhân giả của Thiên Chúa, bởi vì đã chống lại Thiên Chúa mà làm chứng rằng Người đã cho Đức Ki-tô trỗi dậy, trong khi thật sự Người đã không cho Đức Ki-tô trỗi dậy, nếu quả thật kẻ chết không trỗi dậy.+OMà nếu Đức Ki-tô đã không trỗi dậy, thì lời rao giảng của chúng tôi trống rỗng, và cả đức tin của anh em cũng trống rỗng.]3 Nếu kẻ chết không sống lại, thì Đức Ki-tô đã không trỗi dậy.F Nhưng nếu chúng tôi rao giảng rằng Đức Ki-tô đã từ cõi chết trỗi dậy, thì sao trong anh em có người lại nói : không có chuyện kẻ chết sống lại ? e~}||{{zyux)wpvuu>tsrrHq pnmlkj}i@hhRgffeeRdc`baX`L__ ^Y]*\\&[[!ZYXWVUUST2S^R\Q;PPONMLKJJIHGGFjEE'DC6BBJA@?>==<<8;:983766?54}33I22100/e... -),{++3*)H(('`&&r&%Y$#""D! {-3U%tjv r 2 ~?MrWRN & Như tôi đã nói, và nay tôi xin nói lại : nếu có ai loan báo cho anh em một Tin Mừng khác với Tin Mừng anh em đã lãnh nhận, thì xin Thiên Chúa loại trừ kẻ ấy đi !zM o&Nhưng nếu có ai, kể cả chúng tôi, hoặc một thiên thần nào từ trời xuống, loan báo cho anh em Tin Mừng khác với Tin Mừng chúng tôi đã loan báo cho anh em, thì xin Thiên Chúa loại trừ kẻ ấy đi !(L K&Không có Tin Mừng nào khác đâu, mà chỉ có một vài kẻ phá rối anh em, và muốn làm xáo trộn Tin Mừng của Đức Ki-tô đó thôi.HK  &*Tôi lấy làm ngạc nhiên, khi thấy anh em trở mặt mau lẹ như thế với Đấng đã kêu gọi anh em nhờ ân sủng của Đức Ki-tô, để theo một Tin Mừng khác.LJ &Xin tôn vinh Thiên Chúa đến muôn thuở muôn đời. A-men.FI &Để cứu chúng ta thoát khỏi cõi đời xấu xa hiện tại, Đức Giê-su Ki-tô đã tự hiến vì tội lỗi chúng ta, theo ý muốn của Thiên Chúa là Cha chúng ta.qH ]&Xin Thiên Chúa là Cha chúng ta, và xin Chúa Giê-su Ki-tô ban cho anh em ân sủng và bình an.bG ?&tôi và mọi anh em đang ở với tôi, kính gửi các Hội Thánh miền Ga-lát.mF W&*Tôi là Phao-lô, Tông Đồ không phải do loài người, cũng không phải nhờ một người nào, nhưng bởi Đức Giê-su Ki-tô và Thiên Chúa là Cha, Đấng đã cho Người từ cõi chết trỗi dậy,;Eq *** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***D} Anh em hãy hôn chào nhau cách thánh thiện. Mọi người thuộc dân thánh ở đây gửi lời chào anh em.C Ngoài ra, thưa anh em, anh em hãy vui mừng và gắng nên hoàn thiện. Hãy khuyến khích nhau, hãy đồng tâm nhất trí và ăn ở thuận hoà. Như vậy, Thiên Chúa là nguồn yêu thương và bình an, sẽ ở cùng anh em.gBG Vì vậy, khi vắng mặt, tôi viết các điều này, để lúc có mặt, tôi khỏi phải xử nghiêm khắc, theo quyền hành Chúa đã ban cho tôi để xây dựng, chứ không phải để phá đổ."A= Quả thế, chúng tôi vui mừng khi chúng tôi yếu mà anh em lại mạnh. Điều chúng tôi cầu xin là anh em được nên hoàn thiện. @ Vì chúng tôi không thể làm gì chống lại sự thật, nhưng chúng tôi chỉ có thể hoạt động cho sự thật.V?% Chúng tôi cầu xin Thiên Chúa cho anh em đừng làm điều gì trái, không phải để tỏ ra chúng tôi thắng, nhưng để anh em làm điều thiện, cho dù chúng tôi như bị thua.a>; Tôi hy vọng rằng anh em sẽ nhận thấy là chúng tôi đây không bị thua.=w Anh em hãy tự xét xem mình có còn sống trong đức tin hay không. Hãy tự kiểm điểm. Anh em chẳng nhận thấy là có Đức Giê-su Ki-tô ở trong anh em sao ? Trừ phi anh em đã thua trong cuộc kiểm điểm này.v<e Thật vậy, Người đã chịu đóng đinh vì mang thân phận yếu hèn, nhưng nay Người đang sống nhờ quyền năng của Thiên Chúa. Cả chúng tôi nữa, trong Đức Ki-tô, chúng tôi cũng mang thân phận yếu hèn, nhưng cùng với Người, chúng tôi sống nhờ quyền năng của Thiên Chúa để xử sự với anh em.M; bởi vì anh em muốn có một bằng chứng cho thấy Đức Ki-tô nói trong tôi. Người không nhu nhược đối với anh em đâu, nhưng Người đầy uy quyền giữa anh em. : Tôi đã nói với những kẻ trước đây đã phạm tội và mọi người khác, và hôm nay khi vắng mặt, tôi cũng xin nói lại như đã nói khi có mặt lần thứ hai, là : nếu đến lần nữa, tôi sẽ không nương tay,9  Đây sẽ là lần thứ ba tôi đến thăm anh em. Mọi công việc phải được giải quyết nhờ có ba mặt một lời.?8w Tôi sợ rằng lần sau đến thăm anh em, Thiên Chúa của tôi lại để tôi phải nhục vì anh em, và tôi phải than khóc nhiều người trước đây đã phạm tội, mà nay chẳng chịu ăn năn hối cải về những việc ô uế, gian dâm và phóng đãng họ đã làm.%7C Quả vậy, tôi sợ rằng khi đến, tôi không thấy anh em được như ý tôi, và anh em thấy tôi không được như ý anh em. Chớ gì giữa anh em đừng có chia rẽ, ghen tương, oán ghét, cạnh tranh, vu khống, nói hành, kiêu căng, hỗn loạn."6= Đã từ lâu, anh em tưởng rằng chúng tôi tự biện hộ trước mặt anh em. Thật ra tôi nói là nói trước mặt Thiên Chúa, trong Đức Ki-tô. Và thưa anh em thân mến, chúng tôi nói tất cả những điều ấy cốt để xây dựng anh em.o5W Tôi đã xin anh Ti-tô đi, và đã cử người anh em kia cùng đi với anh. Phải chăng anh Ti-tô đã bóc lột anh em ? Chúng tôi đã không sống theo cùng một tinh thần, cùng một đường lối sao ?}4s Phải chăng trong số những kẻ tôi sai đến, tôi đã dùng người nào đó để bóc lột anh em ?,3Q Thế cũng được ! Tôi đã không trở nên gánh nặng cho anh em ; nhưng vốn là người xảo quyệt, tôi đã dùng mưu mà lừa gạt anh em.r2] Phần tôi, tôi rất vui lòng tiêu phí tiền của, và tiêu phí cả sức lực lẫn con người của tôi vì linh hồn anh em. Phải chăng vì yêu mến anh em nhiều hơn mà tôi được yêu mến ít hơn ?t1a *Đây tôi sẵn sàng đến thăm anh em lần thứ ba. Tôi cũng sẽ không phiền luỵ anh em đâu, bởi vì điều tôi tìm kiếm không phải là của cải của anh em, mà là chính anh em. Thật vậy, không phải con cái có nhiệm vụ thu tích của cải cho cha mẹ, mà là cha mẹ phải thu tích của cải cho con cái.;0o Anh em có thua gì các Hội Thánh khác ? Có chăng, chỉ thua ở chỗ bản thân tôi đã không phiền luỵ anh em ! Xin anh em tha cho tôi sự bất công đó.Y/+ Anh em đã thấy thực hiện nơi anh em những dấu chỉ của sứ vụ Tông Đồ : nào là đức kiên nhẫn hoàn hảo, nào là những dấu lạ điềm thiêng, nào là các phép lạ.Y.+ Tôi điên rồi ! Chính anh em đã khiến tôi hoá ra như thế. Đáng lẽ anh em phải khen tôi, vì mặc dầu tôi chẳng là gì, tôi đâu có thua kém các Tông Đồ siêu đẳng kia.N- Vì vậy, tôi cảm thấy vui sướng khi mình yếu đuối, khi bị sỉ nhục, hoạn nạn, bắt bớ, ngặt nghèo vì Đức Ki-tô. Vì khi tôi yếu, chính là lúc tôi mạnh.D, Nhưng Người quả quyết với tôi : Ơn của Thầy đã đủ cho anh, vì sức mạnh của Thầy được biểu lộ trọn vẹn trong sự yếu đuối. Thế nên tôi rất vui mừng và tự hào vì những yếu đuối của tôi, để sức mạnh của Đức Ki-tô ở mãi trong tôi.J+  Đã ba lần tôi xin Chúa cho thoát khỏi nỗi khổ này.*3 Và để tôi khỏi tự cao tự đại vì những mặc khải phi thường tôi đã nhận được, thân xác tôi như đã bị một cái dằm đâm vào, một thủ hạ của Xa-tan được sai đến vả mặt tôi, để tôi khỏi tự cao tự đại.) Quả vậy, nếu muốn tự hào, thì tôi cũng không phải là người điên, vì tôi nói sự thật. Nhưng tôi không làm thế, kẻo người ta đánh giá tôi quá cao, so với điều họ thấy nơi tôi hoặc nghe tôi nói.(' Về một người như thế, tôi sẽ tự hào ; còn về bản thân tôi, tôi chỉ tự hào về những yếu đuối của tôi.|'q và người ấy đã được nghe những lời khôn tả mà loài người không được phép nói lại.9&k Tôi biết rằng người ấy đã được nhắc lên tận thiên đàng –trong thân xác hay ngoài thân xác, tôi không biết, chỉ có Thiên Chúa biết–,7%g Tôi biết có một người môn đệ Đức Ki-tô, trước đây mười bốn năm đã được nhắc lên tới tầng trời thứ ba – có ở trong thân xác hay không, tôi không biết, có ở ngoài thân xác hay không, tôi cũng không biết, chỉ có Thiên Chúa biết.$ ' *Phải tự hào ư ? Nào có ích gì ! Dù thế, tôi cũng xin nói về những thị kiến và mặc khải Chúa đã ban cho tôi.$#A !Nhưng người ta đã cho tôi vào một cái thúng, rồi thòng qua cửa sổ dọc theo tường thành. Thế là tôi thoát khỏi tay ông ta.l"Q Tại Đa-mát, tổng đốc của vua A-rê-ta đã cho lính canh gác thành để bắt tôi.! Thiên Chúa, Đấng đáng chúc tụng muôn đời, là Cha của Chúa Giê-su, biết rằng tôi không nói dối.a ; Nếu phải tự hào, thì tôi sẽ tự hào về những yếu đuối của tôi.5 Có ai yếu đuối mà tôi lại không cảm thấy mình yếu đuối ? Có ai vấp ngã mà tôi lại không cảm thấy lòng sôi lên ?# Không kể các điều khác, còn có nỗi ray rứt hằng ngày của tôi là mối bận tâm lo cho tất cả các Hội Thánh !&E Tôi còn phải vất vả mệt nhọc, thường phải thức đêm, bị đói khát, nhịn ăn nhịn uống và chịu rét mướt trần truồng.G Tôi còn hơn họ, vì phải thực hiện nhiều cuộc hành trình, gặp bao nguy hiểm trên sông, nguy hiểm do trộm cướp, nguy hiểm do đồng bào, nguy hiểm vì dân ngoại, nguy hiểm ở thành phố, trong sa mạc, ngoài biển khơi, nguy hiểm do những kẻ giả danh là anh em.- ba lần bị đánh đòn ; một lần bị ném đá ; ba lần bị đắm tàu ; một đêm một ngày lênh đênh giữa biển khơi !V% Năm lần tôi bị người Do-thái đánh bốn mươi roi bớt một ;iK Họ là người phục vụ Đức Ki-tô ư ? Tôi nói như người điên : tôi còn hơn họ nữa ! Hơn nhiều vì công khó, hơn nhiều vì ở tù, hơn gấp bội vì chịu đòn, bao lần suýt chết.)K Họ là người Híp-ri ư ? Tôi cũng vậy ! Họ là người Ít-ra-en ư ? Tôi cũng vậy ! Họ là dòng giống Áp-ra-ham ư ? Tôi cũng vậy ![/ Tôi nói thế, thật là nhục nhã, như thể chúng tôi đã tỏ ra nhu nhược... Nhưng bất cứ điều gì người ta dám làm, thì tôi cũng dám làm –tôi nói như người điên–. Phải rồi, anh em đành chịu người ta áp chế, cấu xé, tước đoạt, đối xử ngạo ngược và tát vào mặt !Y+ Vốn là người khôn, anh em lại sẵn lòng chịu đựng kẻ điên !eC Vì có lắm kẻ tự hào theo tính xác thịt, thì tôi đây, tôi cũng tự hào.0Y Điều tôi đang nói, tôi không nói theo tinh thần của Chúa, nhưng nói như một người điên, bởi tin chắc rằng mình có lý để tự hào.7g Tôi xin nói lại : đừng ai tưởng là tôi điên. Mà có ai tưởng như thế, thì cứ nhận tôi là điên, để tôi cũng được tự hào đôi chút.J  Vậy có gì là khác thường khi kẻ phục vụ nó đội lốt người phục vụ sự công chính. Chung cục, chúng sẽ lãnh nhận hậu quả công việc chúng đã làm.[/ Lạ gì đâu ! Vì chính Xa-tan cũng đội lốt thiên thần sáng láng !zm Vì những kẻ đó là tông đồ giả, là thợ gian xảo, đội lốt tông đồ của Đức Ki-tô.B} Điều tôi làm, tôi sẽ tiếp tục làm, để những kẻ muốn có cơ hội tự phụ là những người ngang hàng với chúng tôi, không còn cơ hội đó nữa.k O Tại sao thế ? Có phải vì tôi không yêu mến anh em chăng ? Có Thiên Chúa biết !@ y Nhân danh chân lý của Đức Ki-tô ở trong tôi, tôi xin nói với anh em rằng : chẳng ai cấm được tôi có niềm vinh dự đó trong các miền xứ A-khai-a.P  Hồi ở giữa anh em, những khi lâm cảnh túng thiếu, tôi đã chẳng phiền luỵ ai, bởi vì các anh em từ Ma-kê-đô-ni-a đến đã cung cấp đầy đủ những gì tôi cần. Trong mọi dịp, tôi đã tránh không trở nên gánh nặng cho anh em, và tôi cũng sẽ còn tránh như vậy.i K Tôi đã bóc lột các Hội Thánh khác, ăn lương của họ, để phục vụ anh em.$ A *Phải chăng tôi có lỗi, vì đã hạ mình xuống để tôn anh em lên, khi rao giảng không công cho anh em Tin Mừng của Thiên Chúa ?iK Giả như tôi có thua kém về khoa ăn nói, thì về sự hiểu biết, tôi chẳng thua kém đâu ! Trong mọi dịp và trước mặt mọi người, chúng tôi đã tỏ cho anh em thấy điều đó rồi.Y+ Tôi nghĩ rằng tôi chẳng có thua gì các Tông Đồ siêu đẳng kia.   Quả thật, nếu có ai đến rao giảng một Đức Giê-su khác với Đức Giê-su mà chúng tôi rao giảng, hay nếu anh em lãnh nhận một Thần Khí nào khác với Thần Khí anh em đã lãnh nhận, hoặc nếu anh em lãnh nhận một Tin Mừng nào khác với Tin Mừng anh em đã đón nhận, thì anh em sẵn lòng chịu đựng được ngay.r] Nhưng tôi sợ rằng như xưa con rắn đã dùng mưu chước mà lừa dối bà E-và thế nào, thì nay trí lòng anh em cũng dần dần đâm ra hư hỏng, mất sự đơn sơ đối với Đức Ki-tô như vậy.pY Thật thế, vì anh em, tôi ghen cái ghen của Thiên Chúa, bởi tôi đã đính hôn anh em với một người độc nhất là Đức Ki-tô, để tiến dâng anh em cho Người như một trinh nữ thanh khiết.  Phải chi anh em chịu đựng được một chút điên rồ của tôi ! Mà hẳn anh em chịu đựng được tôi. Người được chấp nhận không phải là kẻ tự cao tự đại, nhưng là người được Chúa đề cao.>w Nhưng ai tự hào thì hãy tự hào trong Chúa !! thì chúng tôi có thể đem Tin Mừng xa hơn nữa, mà không tự hào về những thành tựu thuộc phạm vi người khác.'G chứ không cướp công của người khác mà tự hào quá giới hạn. Nhưng chúng tôi hy vọng rằng : một khi đức tin của anh em lớn mạnh, công việc của chúng tôi ngày càng phát triển nơi anh em trong phạm vi đã quy định cho chúng tôi,`~9 Vì anh em ở trong phạm vi đó, nên chúng tôi không vượt quá giới hạn khi đến với anh em. Thật thế, chúng tôi đã đến với anh em trước, mang theo Tin Mừng của Đức Ki-tô,~}u Về phần chúng tôi, chúng tôi sẽ không tự hào quá giới hạn. Trái lại, niềm tự hào của chúng tôi giới hạn trong phạm vi Thiên Chúa đã quy định cho chúng tôi, khi đưa chúng tôi đến với anh em.v|e Thật ra, chúng tôi đâu dám cho mình ngang hàng hay so sánh mình với những kẻ tự cao tự đại kia. Nhưng khi họ lấy mình làm tiêu chuẩn để tự đánh giá và so sánh, thì họ không được khôn.{- Xin họ biết cho rằng : khi vắng mặt, chúng tôi viết thư làm sao, thì khi có mặt, chúng tôi cũng hành động như vậy.z Có kẻ nói rằng : Trong thư thì nghiêm khắc và hùng hổ ; nhưng khi có mặt thì nhu nhược, nói chẳng ra hồn.Ty! kẻo như muốn dùng thư từ mà làm cho anh em phải khiếp sợ.dxA Vì cho dầu tôi có tự hào quá đáng một đôi chút về quyền Chúa đã ban cho chúng tôi để xây dựng, chứ không phải để đánh đổ anh em, thì tôi cũng không lấy làm xấu hổ,w Anh em hãy nhìn nhận những gì sờ sờ trước mắt. Nếu có ai tự phụ mình thuộc về Đức Ki-tô, thì hãy nhận thức một lần nữa điều này : họ thuộc về Đức Ki-tô làm sao, thì chúng tôi cũng vậy.uvc Chúng tôi sẵn sàng sửa trị mọi kẻ bất tuân, một khi anh em đã hoàn toàn vâng phục.Eu và mọi thái độ kiêu căng chống lại sự hiểu biết Thiên Chúa. Chúng tôi bắt mọi tư tưởng phải đầu hàng để đi tới chỗ vâng phục Đức Ki-tô.t Thật vậy, khí giới chúng tôi dùng để chiến đấu không phải là thứ khí giới thuộc xác thịt, nhưng là những khí giới, nhờ Thiên Chúa, có sức đánh đổ các đồn luỹ. Chúng tôi đánh đổ các kiểu lý luậnvse Quả thế, chúng tôi đang sống trong xác phàm, nhưng không chiến đấu theo tính xác thịt.Xr) Tôi xin anh em chớ bắt buộc tôi, khi có mặt, phải mạnh dạn ra oai mà tính đến chuyện thẳng tay với những kẻ cho rằng chúng tôi chỉ biết sống theo tính xác thịt.Wq ) Chính tôi, Phao-lô, một kẻ trước mặt anh em thì khúm núm, mà vắng mặt thì lại ra oai, tôi xin dựa vào lòng nhân từ và khoan dung của Đức Ki-tô mà khuyên nhủ anh em.Op Xin cảm tạ Thiên Chúa vì phúc lộc khôn tả Người ban !*oM Còn họ, họ sẽ cầu nguyện cho anh em để tỏ lòng quý mến, bởi nhận thấy ân huệ tuyệt vời Thiên Chúa đổ xuống trên anh em.n Việc phục vụ này là một bằng cớ cho họ tôn vinh Thiên Chúa, vì thấy anh em vâng phục và tuyên xưng Tin Mừng của Đức Ki-tô, và vì thấy anh em có lòng quảng đại, sẵn sàng chia sẻ với họ và với mọi người.pmY Thật thế, việc phục vụ cho công ích này không những đáp ứng nhu cầu của của các người trong dân thánh, mà hơn thế nữa, còn là nguồn phát sinh bao lời cảm tạ dâng lên Thiên Chúa.Bl} Anh em sẽ được sung túc mọi bề để làm mọi việc thiện cách rộng rãi. Những việc chúng ta làm sẽ khiến người ta dâng lời cảm tạ Thiên Chúa.ukc Đấng cung cấp hạt giống cho kẻ gieo, và bánh làm của ăn nuôi dưỡng, tất sẽ cung cấp dư dật hạt giống cho anh em gieo, và sẽ làm cho đức công chính của anh em sinh hoa kết quả dồi dào.j' theo như lời đã chép : Kẻ túng nghèo, Người rộng tay làm phúc ; đức công chính của Người tồn tại muôn đời.ai; Vả lại, Thiên Chúa có đủ quyền tuôn đổ xuống trên anh em mọi thứ ân huệ, để anh em vừa được luôn đầy đủ mọi mặt, vừa được dư thừa mà làm mọi việc thiện,Lh Mỗi người hãy cho tuỳ theo quyết định của lòng mình, không buồn phiền, cũng không miễn cưỡng, vì ai vui vẻ dâng hiến, thì được Thiên Chúa yêu thương.ag; Tôi xin nói điều này : gieo ít thì gặt ít ; gieo nhiều thì gặt nhiều.f1 Vậy, tôi nghĩ cần phải xin mấy người anh em đến với anh em trước chúng tôi và chuẩn bị cho anh em quyên góp rộng rãi như đã hứa, để anh em sẵn sàng quyên góp với lòng quảng đại, chứ không phải theo tính hẹp hòi.}es Chẳng vậy, lúc anh em Ma-kê-đô-ni-a cùng đến với tôi mà thấy anh em không sẵn sàng, thì chúng tôi phải xấu hổ vì đã tin cậy như thế, nếu không muốn nói là cả anh em nữa cũng phải xấu hổ.Od Tôi cử mấy người anh em đi để niềm tự hào của chúng tôi về thiện chí của anh em khỏi trở thành hư ảo, và để anh em được sẵn sàng, như tôi đã nói.c1 vì tôi biết lòng hăng hái của anh em. Điều đó làm cho tôi tự hào vì anh em mà khoe với các anh em vùng Ma-kê-đô-ni-a rằng : Xứ A-khai-a đã sẵn sàng từ năm ngoái. Và nhiệt tình của anh em đã khích lệ rất nhiều người.|b s *Về việc phục vụ các người trong dân thánh, tôi có viết cho anh em thì kể cũng bằng thừa,FaVậy, trước mặt các Hội Thánh, anh em hãy tỏ cho những người đó thấy đức ái của anh em, và cho họ biết là chúng tôi có lý để tự hào về anh em.`!Về phần anh Ti-tô, anh vừa là bạn đường, vừa là người cộng tác với tôi trong việc phục vụ anh em. Còn về hai người anh em kia của chúng tôi, họ là sứ giả của các Hội Thánh và là vinh quang của Đức Ki-tô.9_kChúng tôi lại cử thêm một người anh em nữa của chúng tôi cùng đi với hai người nói trên. Chúng tôi thường hay có dịp thử lòng nhiệt thành của anh ấy bằng nhiều cách ; và nay anh còn nhiệt thành hơn nữa, vì đầy lòng tin tưởng vào anh em.^Vì chúng tôi quan tâm đến điều thiện, không những trước mặt Chúa, mà cả trước mặt người ta.]+Chúng tôi đề phòng như thế, để không ai chê trách được chúng tôi về món tiền lớn chúng tôi chịu trách nhiệm.\wKhông những thế, anh lại được các Hội Thánh chỉ định cùng đi với chúng tôi lo việc lạc quyên, một việc nghĩa chúng tôi đảm nhận, để tôn vinh Chúa và biểu lộ lòng hăng hái của chúng tôi. [Cùng với anh Ti-tô, chúng tôi cử một người anh em rao giảng Tin Mừng nổi tiếng trong khắp các Hội Thánh.oZWanh đã nhận lời yêu cầu của tôi và đã nhiệt thành tự nguyện tới thăm anh em.~YuCảm tạ Thiên Chúa đã đặt vào lòng anh Ti-tô một sự nhiệt thành như thế đối với anh em :~Xuhợp với lời đã chép : Kẻ được nhiều thì không dư, mà người được ít thì không thiếu.*WMTrong hoàn cảnh hiện tại, anh em có được dư giả, là để giúp đỡ những người đang lâm cảnh túng thiếu, để rồi khi được dư giả, họ cũng sẽ giúp đỡ anh em, lúc anh em lâm cảnh túng thiếu. Như thế, sẽ có sự đồng đều,+VO Vấn đề không phải là bắt anh em sống eo hẹp để cho người khác bớt nghèo khổ. Điều cần thiết là phải có sự đồng đều.U} Vì khi người ta hăng hái dâng cái mình có, thì Thiên Chúa chấp nhận ; còn nếu không có thì thôi.7Tg Vậy nay anh em hãy hoàn thành công cuộc đó, để như anh em đã hăng hái quyết định thế nào, thì cũng tuỳ khả năng mà hoàn thành như vậy.S Về điều này, tôi xin đưa ra một ý kiến. Ý kiến đó thích hợp với anh em, vì anh em là những người đầu tiên, chẳng những đã thực hiện công cuộc đó, mà còn đã quyết định làm ngay từ năm ngoái.'RG Quả thật, anh em biết Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, đã có lòng quảng đại như thế nào : Người vốn giàu sang phú quý, nhưng đã tự ý trở nên nghèo khó vì anh em, để lấy cái nghèo của mình mà làm cho anh em trở nên giàu có.WQ'Tôi nói thế không phải để ra lệnh cho anh em đâu. Nhưng tôi chỉ nêu lên lòng nhiệt thành của người khác để xem lòng yêu mến của anh em chân thành đến mức nào.VP%Cũng như anh em từng trổi vượt về mọi mặt : về đức tin, lời giảng, sự hiểu biết, lòng nhiệt thành trong mọi lãnh vực, và về lòng bác ái mà anh em đã học được nơi chúng tôi, thì anh em cũng phải trổi vượt về lòng quảng đại trong dịp lạc quyên này nữa.OVì vậy chúng tôi đã xin anh Ti-tô hoàn thành công việc lạc quyên đó nơi anh em, như anh ấy đã bắt đầu làm.'NGHọ đã vượt quá điều chúng tôi mong ước là tự hiến mình phụng sự Chúa trước, rồi phục vụ chúng tôi theo ý Thiên Chúa. Mhọ khẩn khoản nài xin chúng tôi cho họ được phúc tham dự vào việc phục vụ các người trong dân thánh.hLIHọ đã tự nguyện theo sức họ, và tôi xin làm chứng là quá sức họ nữa ;BK}Trải qua bao nỗi gian truân, họ vẫn được chan chứa niềm vui ; giữa cảnh khó nghèo cùng cực, họ lại trở nên những người giàu lòng quảng đại. J *Thưa anh em, chúng tôi xin báo cho anh em biết ân huệ Thiên Chúa đã ban cho các Hội Thánh ở Ma-kê-đô-ni-a.OITôi vui mừng vì trong mọi sự tôi có thể tin cậy anh em.H%Lòng anh ấy càng tha thiết quý mến anh em, khi nhớ lại anh em đã vâng lời, đã kính sợ và run rẩy đón tiếp anh.8GiNếu trước mặt anh ấy, tôi đã có đôi chút tự hào về anh em, thì tôi cũng không hổ thẹn. Trái lại, trong mọi sự, chúng tôi đã nói thật với anh em thế nào, thì thái độ tự hào của chúng tôi trước mặt anh Ti-tô cũng chân thật như vậy.F} Đó là điều an ủi chúng tôi. Ngoài niềm an ủi đó, chúng tôi còn được đầy tràn một niềm vui lớn hơn nữa, khi thấy anh Ti-tô vui mừng vì tất cả anh em đã làm cho tâm trí anh ấy được thư thái. E Vậy, nếu tôi đã viết thư cho anh em, thì không phải vì kẻ làm nhục hay người bị nhục, nhưng để cho thái độ nồng nhiệt của anh em đối với chúng tôi được tỏ hiện nơi anh em, trước mặt Thiên Chúa.BD} Hãy xem nỗi ưu phiền theo ý Thiên Chúa đã đem lại cho anh em những gì : bao nồng nhiệt, và hơn thế nữa, bao lời xin lỗi, bao ân hận, bao sợ hãi, bao ước mong, bao nhiệt tình, bao hình phạt ; bằng mọi cách, anh em đã chứng tỏ mình vô can trong vụ này.yCk Quả vậy, nỗi ưu phiền theo ý Thiên Chúa làm cho chúng ta hối cải để được cứu độ : đó là điều không bao giờ phải hối tiếc ; còn nỗi ưu phiền theo kiểu thế gian thì gây ra sự chết.&BE thì nay tôi lại vui mừng, không phải vì đã làm cho anh em phải ưu phiền, nhưng vì nỗi ưu phiền đó đã làm cho anh em hối cải. Thật thế, anh em đã phải ưu phiền theo ý Thiên Chúa, nên chúng tôi không làm thiệt hại gì cho anh em.A}Dù trong bức thư trước tôi có làm cho anh em phải ưu phiền, tôi cũng không hối tiếc. Mà giả như có hối tiếc –vì thấy rằng bức thư ấy đã làm cho anh em phải ưu phiền, tuy chỉ trong chốc lát–,8@iChúng tôi được an ủi không những vì anh Ti-tô đến, mà còn vì anh ấy đã được anh em an ủi. Anh ấy đã cho chúng tôi biết là anh em nóng lòng mong đợi, buồn phiền, nhưng vẫn đầy nhiệt tình đối với tôi, khiến tôi càng vui mừng hơn nữa.?Nhưng Thiên Chúa, Đấng an ủi những kẻ yếu hèn, đã an ủi chúng tôi bằng cách sai anh Ti-tô đến.n>UThật thế, khi đến Ma-kê-đô-ni-a, thân xác chúng tôi chẳng được nghỉ ngơi chút nào ; trái lại, ở đâu cũng gặp gian nan khốn khó : bên ngoài phải chiến đấu, bên trong phải lo sợ.B=}Tôi rất tin tưởng anh em, tôi rất hãnh diện về anh em. Tâm hồn tôi chứa chan niềm an ủi và tràn ngập nỗi vui mừng trong mọi cơn gian nan khốn khó..<UTôi nói thế không phải để lên án anh em, vì tôi đã từng nói : anh em hằng ở trong lòng chúng tôi, sống chết chúng ta đều có nhau.3;_*Anh em hãy dành cho chúng tôi một chỗ trong lòng anh em. Chúng tôi đã không làm hại ai, không làm cho ai phải sạt nghiệp, không bóc lột ai.n: WAnh em thân mến, vì nắm được những lời hứa ấy, nên chúng ta hãy tẩy rửa hồn xác cho sạch mọi vết nhơ, và đem lòng kính sợ Thiên Chúa mà lo đạt tới mức thánh thiện hoàn toàn.9}Ta sẽ là Cha các ngươi, và các ngươi sẽ là con trai, con gái của Ta. Chúa toàn năng phán như vậy.48aVì thế, hãy ra khỏi dân ấy, hãy rời xa chúng – Chúa phán như vậy. Đừng có đụng tới vật ô uế nào, và Ta sẽ đón nhận các ngươi.G7Làm sao đền thờ Thiên Chúa lại đi đôi với tà thần được ? Vì chính chúng ta là đền thờ của Thiên Chúa hằng sống, như lời Người phán : Ta sẽ đến cư ngụ và đi đi lại lại giữa họ. Ta sẽ là Thiên Chúa của họ, và họ sẽ là dân riêng của Ta.6+Làm sao Đức Ki-tô lại hoà hợp được với Bê-li-a ? Làm sao người tin lại chung phần được với người không tin ?m5S*Anh em đừng mang chung một ách với những kẻ không tin. Thật thế, làm sao sự công chính lại liên kết được với sự bất chính ? Làm sao ánh sáng lại dung hoà được với bóng tối ?4 Vậy anh em hãy đền đáp chúng tôi ; tôi nói với anh em như nói với con cái : anh em cũng hãy mở rộng tấm lòng.g3G Chúng tôi không hẹp hòi với anh em đâu, nhưng chính lòng dạ anh em hẹp hòi.2 Thưa anh em người Cô-rin-tô, chúng tôi đã chân thành ngỏ lời với anh em, chúng tôi đã mở rộng tấm lòng.1{ coi như phải ưu phiền, nhưng kỳ thực chúng tôi luôn vui vẻ ; coi như nghèo túng, nhưng kỳ thực chúng tôi làm cho bao người trở nên giàu có ; coi như không có gì, nhưng kỳ thực chúng tôi có tất cả. 0  bị coi là vô danh tiểu tốt, nhưng kỳ thực chúng tôi được mọi người biết đến ; bị coi là sắp chết, nhưng kỳ thực chúng tôi vẫn sống ; coi như bị trừng phạt, nhưng kỳ thực không bị giết chết ;0/Ykhi vinh cũng như khi nhục, lúc được tiếng tốt cũng như khi mang tiếng xấu. Bị coi là bịp bợm, nhưng kỳ thực chúng tôi chân thành ;.%bằng lời chân lý, bằng sức mạnh của Thiên Chúa. Chúng tôi lấy sự công chính làm vũ khí tấn công và tự vệ, ~~R}||{lzyySxx]xwvvv utzsGrqpeon&mmkk8ii1ggf{ee;dHcbaa]``__^]t\][ZYXXWUUSSURQIPPOO1NMMVLL$KJJ|II4HGGUFFBEDDCBB!Ad@@+?>>/==(<;::9s887k6685544322100/..C--K,M++\**M)((s''.&&d%$$ #\"")!T OzU1^NK! = H @T6IJ:|xoW0Người đã huỷ bỏ Luật cũ gồm các điều răn và giới luật. Như vậy, khi thiết lập hoà bình, Người đã tác tạo đôi bên thành một người mới duy nhất nơi chính bản thân Người.w0Thật vậy, chính Người là bình an của chúng ta : Người đã liên kết đôi bên, dân Do-thái và dân ngoại, thành một ; Người đã hy sinh thân mình để phá đổ bức tường ngăn cách là sự thù ghét ;9~k0 Trước kia anh em là những người ở xa, nhưng nay, trong Đức Ki-tô Giê-su, nhờ máu Đức Ki-tô đổ ra, anh em đã trở nên những người ở gần. }0 rằng thuở ấy anh em không có Đấng Ki-tô, không được hưởng quyền công dân Ít-ra-en, xa lạ với các giao ước dựa trên lời hứa của Thiên Chúa, không có niềm hy vọng, không có Thiên Chúa ở trần gian này.z|m0 *Vậy thưa anh em, trước kia anh em là dân ngoại trong thân xác, bị kẻ mệnh danh là giới cắt bì –nhưng cắt bì trong thân xác, do tay người phàm– gọi là giới không cắt bì, anh em hãy nhớ lạih{I0 Thật thế, chúng ta là tác phẩm của Thiên Chúa, chúng ta được dựng nên trong Đức Ki-tô Giê-su, để sống mà thực hiện công trình tốt đẹp Thiên Chúa đã chuẩn bị cho chúng ta._z70 cũng không phải bởi việc anh em làm, để không ai có thể hãnh diện.6ye0Quả vậy, chính do ân sủng và nhờ lòng tin mà anh em được cứu độ : đây không phải bởi sức anh em, mà là một ân huệ của Thiên Chúa ;gxG0Như thế, Người tỏ lòng nhân hậu của Người đối với chúng ta trong Đức Ki-tô Giê-su, để biểu lộ cho các thế hệ mai sau được thấy ân sủng dồi dào phong phú của Người.w0Người đã cho chúng ta được cùng sống lại và cùng ngự trị với Đức Ki-tô Giê-su trên cõi trời.;vo0nên dầu chúng ta đã chết vì sa ngã, Người cũng đã cho chúng ta được cùng sống với Đức Ki-tô. Chính do ân sủng mà anh em được cứu độ !]u30Nhưng Thiên Chúa giàu lòng thương xót và rất mực yêu mến chúng ta,Wt'0Tất cả chúng tôi xưa kia cũng thuộc hạng người đó, khi chúng tôi buông theo các đam mê của tính xác thịt, thi hành những ước muốn của tính xác thịt và của trí khôn. Bẩm sinh chúng tôi là những kẻ đáng chịu cơn thịnh nộ của Thiên Chúa, như những người khác.psY0Xưa kia anh em đã sống trong đó, theo trào lưu của thế gian này, theo tên thủ lãnh nắm giữ quyền lực trên không trung, tên ác thần hiện đang hoạt động trên những kẻ không vâng phục.Nr 0*Anh em đã chết vì những sa ngã và tội lỗi của anh em. q 0mà Hội Thánh là thân thể Đức Ki-tô, là sự viên mãn của Người, Đấng làm cho tất cả được viên mãn.p 0Thiên Chúa đã đặt tất cả dưới chân Đức Ki-tô và đặt Người làm đầu toàn thể Hội Thánh ;no W0Như vậy, Người đã tôn Đức Ki-tô lên trên mọi quyền lực thần thiêng, trên mọi tước vị có thể có được, không những trong thế giới hiện tại, mà cả trong thế giới tương lai.*n O0mà Người đã biểu dương nơi Đức Ki-tô, khi làm cho Đức Ki-tô trỗi dậy từ cõi chết, và đặt ngự bên hữu Người trên trời.0m [0đâu là quyền lực vô cùng lớn lao Người đã thi thố cho chúng ta là những tín hữu. Đó chính là sức mạnh toàn năng đầy hiệu lực,ql ]0Xin Người soi lòng mở trí cho anh em thấy rõ, đâu là niềm hy vọng anh em đã nhận được, nhờ ơn Người kêu gọi, đâu là gia nghiệp vinh quang phong phú anh em được chia sẻ cùng dân thánh,Ik  0Tôi cầu xin Chúa Cha vinh hiển là Thiên Chúa của Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, ban cho anh em thần khí khôn ngoan để mặc khải cho anh em nhận biết Người.j 0tôi không ngừng tạ ơn Thiên Chúa vì anh em, khi nhắc tới anh em trong những lời cầu nguyện của tôi.;i q0*Bởi vậy, cả tôi nữa, từ khi được nghe nói về lòng tin của anh em vào Chúa Giê-su, và về lòng mến của anh em đối với toàn thể dân thánh,;h q0Thánh Thần là bảo chứng phần gia nghiệp của chúng ta, chờ ngày dân riêng của Thiên Chúa được cứu chuộc, để ngợi khen vinh quang Thiên Chúa.xg k0 Trong Đức Ki-tô, cả anh em nữa anh em đã được nghe lời chân lý là Tin Mừng cứu độ anh em ; vẫn trong Đức Ki-tô, một khi đã tin, anh em được đóng ấn Thánh Thần, Đấng Thiên Chúa đã hứa.f 0 để chúng tôi là những người đầu tiên đặt hy vọng vào Đức Ki-tô, chúng tôi ngợi khen vinh quang Người.Ne 0 Thiên Chúa là Đấng làm nên mọi sự theo quyết định và ý muốn của Người, đã tiền định cho chúng tôi đây làm cơ nghiệp riêng theo kế hoạch của Người,7d i0 Đó là đưa thời gian tới hồi viên mãn là quy tụ muôn loài trong trời đất dưới quyền một thủ lãnh là Đức Ki-tô. Cũng trong Đức Ki-tô,)c M0 Người cho ta được biết thiên ý nhiệm mầu : thiên ý này là kế hoạch yêu thương Người đã định từ trước trong Đức Ki-tô.tb c0Ân sủng này, Thiên Chúa đã rộng ban cho ta cùng với tất cả sự khôn ngoan thông hiểu.6a g0Trong Thánh Tử, nhờ máu Thánh Tử đổ ra chúng ta được cứu chuộc, được thứ tha tội lỗi theo lượng ân sủng rất phong phú của Người.` 0để ta hằng ngợi khen ân sủng rạng ngời, ân sủng Người ban tặng cho ta trong Thánh Tử yêu dấu. _ 0Theo ý muốn và lòng nhân ái của Người, Người đã tiền định cho ta làm nghĩa tử nhờ Đức Giê-su Ki-tô,T^ #0Trong Đức Ki-tô, Người đã chọn ta trước cả khi tạo thành vũ trụ, để trước thánh nhan Người, ta trở nên tinh tuyền thánh thiện, nhờ tình thương của Người._] 90*Chúc tụng Thiên Chúa là Thân Phụ Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta. Trong Đức Ki-tô, từ cõi trời, Người đã thi ân giáng phúc cho ta hưởng muôn vàn ơn phúc của Thánh Thần.q\ ]0Xin Thiên Chúa là Cha chúng ta, và xin Chúa Giê-su Ki-tô ban cho anh em ân sủng và bình an.G[ 0Tôi là Phao-lô, bởi ý Thiên Chúa được làm Tông Đồ của Đức Ki-tô Giê-su, kính gửi dân thánh tại Ê-phê-xô, là những người tin vào Đức Ki-tô Giê-su.Z&Thưa anh em, nguyện xin Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, ban cho thần trí anh em được đầy tràn ân sủng. A-men.Y&Từ nay, xin đừng có ai gây phiền toái cho tôi nữa, vì tôi mang trên mình tôi những dấu tích của Đức Giê-su.+XO&Chúc tất cả những ai sống theo quy tắc ấy, và chúc Ít-ra-en của Thiên Chúa được hưởng bình an và lòng thương xót của Người. W &Quả thật, cắt bì hay không cắt bì chẳng là gì cả, điều quan trọng là trở nên một thụ tạo mới.Vy&Ước chi tôi chẳng hãnh diện về điều gì, ngoài thập giá Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta ! Nhờ thập giá Người, thế gian đã bị đóng đinh vào thập giá đối với tôi, và tôi đối với thế gian.PU& Thật vậy, chính những kẻ được cắt bì cũng không giữ Lề Luật, nhưng họ muốn anh em phải cắt bì để tìm được nơi thân xác anh em, một lý do hãnh diện.QT& Những ai muốn nở mày nở mặt vì những lý do thuần tuý con người, thì ép anh em phải chịu cắt bì, chỉ là để khỏi bị ngược đãi vì thập giá Đức Ki-tô.YS+& *Anh em thấy những chữ to này : chính tay tôi viết cho anh em đó !+RO& Vậy bao lâu còn thời giờ, chúng ta hãy làm điều thiện cho mọi người, nhất là cho những anh em trong cùng đại gia đình đức tin. Q & Khi làm điều thiện, chúng ta đừng nản chí, vì đến mùa chúng ta sẽ được gặt, nếu không sờn lòng.P&Ai theo tính xác thịt mà gieo điều xấu, thì sẽ gặt được hậu quả của tính xác thịt là sự hư nát. Còn ai theo Thần Khí mà gieo điều tốt, thì sẽ gặt được kết quả của Thần Khí là sự sống đời đời.-OS&Anh em đừng có lầm tưởng : Thiên Chúa không để cho người ta nhạo báng đâu ! Thật vậy, ai gieo giống nào thì sẽ gặt giống ấy.pNY&Người được học Lời Chúa, hãy chia sẻ mọi của cải với người dạy dỗ mình.RM&Quả thế, mỗi người phải mang gánh nặng của riêng mình.BL}&Mỗi người hãy xem xét việc làm của chính mình, và bấy giờ sẽ có lý do để hãnh diện vì chính mình, chứ không phải vì so sánh với người khác.zKm&Thật vậy, ai tưởng mình là gì mà kỳ thực không là gì hết, thì là lừa gạt chính mình.gJG&Anh em hãy mang gánh nặng cho nhau, như vậy là anh em chu toàn luật Đức Ki-tô.I &Thưa anh em, nếu có ai vướng mắc tội nào, thì anh em, những người được Thần Khí thúc đẩy, hãy lấy tinh thần hiền hoà mà sửa dạy người ấy ; phải tự đề phòng kẻo chính mình cũng bị cám dỗ.bH=&Chúng ta đừng có tìm hư danh, đừng khiêu khích nhau, đừng ganh tị nhau.iGK&Nếu chúng ta sống nhờ Thần Khí, thì cũng hãy nhờ Thần Khí mà tiến bước.F3&Những ai thuộc về Đức Ki-tô Giê-su thì đã đóng đinh tính xác thịt vào thập giá cùng với các dục vọng và đam mê.eEC&hiền hoà, tiết độ. Không có luật nào chống lại những điều như thế.D&Còn hoa quả của Thần Khí là : bác ái, hoan lạc, bình an, nhẫn nhục, nhân hậu, từ tâm, trung tín,yCk&ganh tị, say sưa, chè chén, và những điều khác giống như vậy. Tôi bảo trước cho mà biết, như tôi đã từng bảo : những kẻ làm các điều đó sẽ không được thừa hưởng Nước Thiên Chúa.zBm&thờ quấy, phù phép, hận thù, bất hoà, ghen tuông, nóng giận, tranh chấp, chia rẽ, bè phái,vAe&Những việc do tính xác thịt gây ra thì ai cũng rõ, đó là : dâm bôn, ô uế, phóng đãng,t@a&Nếu anh em để cho Thần Khí hướng dẫn, thì anh em không còn lệ thuộc Lề Luật nữa.?/&Vì tính xác thịt thì ước muốn những điều trái ngược với Thần Khí, còn Thần Khí lại ước muốn những điều trái ngược với tính xác thịt, đôi bên kình địch nhau, khiến anh em không làm được điều anh em muốn.">=&Tôi xin nói với anh em là hãy sống theo Thần Khí, và như vậy, anh em sẽ không còn thoả mãn đam mê của tính xác thịt nữa.n=U&Nhưng nếu anh em cắn xé nhau, anh em hãy coi chừng, anh em tiêu diệt lẫn nhau đấy !<5&Vì tất cả Lề Luật được nên trọn trong điều răn duy nhất này là : Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình.e;C& *Quả thế, thưa anh em, anh em đã được gọi để hưởng tự do. Có điều là đừng lợi dụng tự do để sống theo tính xác thịt, nhưng hãy lấy đức mến mà phục vụ lẫn nhau.a:;& Những kẻ làm cho anh em bị rối loạn, phải chi họ tự thiến cho xong !Q9& Về phần tôi, thưa anh em, giả như tôi còn rao giảng phép cắt bì, thì tại sao tôi lại vẫn bị ngược đãi ? Như thế, thập giá đâu còn là chướng ngại nữa !H8 & Đối với anh em, trong Chúa, tôi tin tưởng rằng, anh em sẽ không nghĩ khác. Còn kẻ phá rối anh em thì phải chuốc lấy án phạt, bất kể người ấy là ai.:7o& Một chút men làm cả khối bột dậy men.R6&Lời dụ dỗ ấy không phát xuất từ Đấng kêu gọi anh em.l5Q&Anh em đang chạy ngon trớn như thế mà ai đã ngăn cản anh em vâng phục chân lý ?&4E&Quả thật, trong Đức Ki-tô Giê-su, cắt bì hay không cắt bì đều không có giá trị, chỉ có đức tin hành động nhờ đức ái. 39&Còn chúng tôi thì nhờ Thần Khí và dựa vào đức tin mà vững lòng chờ đợi được nên công chính như chúng tôi hy vọng. 2 &Anh em mà tìm sự công chính trong Lề Luật, là anh em đoạn tuyệt với Đức Ki-tô và mất hết ân sủng."1=&Một lần nữa, tôi xin khẳng định với bất cứ ai chịu phép cắt bì là : người ấy buộc phải giữ trọn vẹn Lề Luật.07&Phải, tôi đây, Phao-lô, tôi nói cho anh em biết : anh em mà chịu phép cắt bì thì Đức Ki-tô sẽ không có ích gì cho anh em.8/ k&*Chính để chúng ta được tự do mà Đức Ki-tô đã giải thoát chúng ta. Vậy, anh em hãy đứng vững, đừng mang lấy ách nô lệ một lần nữa. . &Ấy vậy, thưa anh em, chúng ta không phải là con của một người nô lệ, nhưng là con của người tự do.e-C&Thế nhưng Kinh Thánh nói gì ? Kinh Thánh nói : Tống cổ người nô lệ và con của nó đi, vì con của nô lệ không đời nào được thừa kế gia tài cùng với con của người tự do.(,I&Nhưng cũng như thuở ấy đứa con sinh ra theo luật tự nhiên đã ngược đãi đứa con sinh ra theo thần khí, thì bây giờ cũng vậy.k+O&Thưa anh em, như I-xa-ác, anh em là những người con sinh ra do lời Thiên Chúa hứa.*1&Thật vậy, có lời chép :Reo mừng lên, hỡi người phụ nữ son sẻ, không sinh con ; hãy bật tiếng reo hò mừng vui, hỡi ai chưa một lần chuyển dạ, vì con của phụ nữ bị bỏ rơi thì đông hơn con của phụ nữ có chồng !V)%&Còn Giê-ru-sa-lem thượng giới thì tự do : đó là mẹ chúng ta.((I&Ha-ga chỉ núi Xi-nai trong miền Ả-rập, và tương đương với Giê-ru-sa-lem ngày nay, vì thành này cùng với các con đều là nô lệ.-'S&Chuyện đó ngụ ý thế này : hai người đàn bà là hai giao ước. Giao ước thứ nhất tại núi Xi-nai, thì sinh ra nô lệ : đó là Ha-ga.&3&Nhưng con của người mẹ nô lệ thì sinh ra theo luật tự nhiên ; còn con của người mẹ tự do thì sinh ra nhờ lời hứa.#%?&Thật vậy, có lời chép rằng : ông Áp-ra-ham có hai người con, mẹ của một người là nô lệ, mẹ của người kia là tự do.$&*Hãy nói cho tôi hay : anh em là những người muốn sống dưới Lề Luật, anh em không nghe Lề Luật nói gì sao ?#7&tôi ước ao được có mặt giữa anh em lúc này, để lựa lời nói sao cho thích hợp, vì tôi thấy khó xử với anh em quá !8"i&Hỡi anh em, những người con bé nhỏ của tôi, mà tôi phải quặn đau sinh ra một lần nữa cho đến khi Đức Ki-tô được thành hình nơi anh em,O!&Được người ta tỏ lòng nhiệt thành là điều tốt, miễn là vì mục đích tốt và trong mọi trường hợp, chứ không phải chỉ khi nào tôi có mặt giữa anh em.) K&Họ nhiệt thành với anh em không phải vì mục đích tốt, mà chỉ vì muốn ly gián anh em với tôi, để anh em nhiệt thành với họ.hI&Thành thử tôi đã trở nên kẻ thù của anh em vì nói sự thật cho anh em sao ?D&Vậy hạnh phúc của anh em lúc đó, bây giờ đâu rồi ? Thật thế, tôi xin làm chứng cho anh em rằng : nếu có thể, hẳn anh em đã móc mắt hiến cho tôi.eC&Mặc dù thân xác tôi là một dịp thử thách cho anh em, anh em đã không khinh, không tởm ; trái lại anh em đã tiếp đón tôi như một sứ giả của Thiên Chúa, như Đức Ki-tô Giê-su.|q& Anh em biết : nhân khi thân xác bị đau ốm, tôi đã loan báo Tin Mừng cho anh em lần đầu tiên.5c& *Thưa anh em, tôi van anh em, anh em hãy nên giống như tôi, vì tôi cũng đã nên giống như anh em. Anh em đã không làm tổn thương gì cho tôi cả.U#& Anh em làm tôi sợ rằng tôi đã vất vả uổng công vì anh em !Q& Anh em cẩn thận giữ ngày, giữ tháng, giữ mùa, giữ năm !{o& Nhưng nay anh em đã biết Thiên Chúa, hay đúng hơn được Thiên Chúa biết đến, làm sao anh em còn trở lại với những yếu tố bất lực và nghèo nàn ấy, còn muốn làm nô lệ chúng một lần nữa ?&Trước kia, khi chưa biết Thiên Chúa, anh em làm nô lệ những vật tự bản chất không phải là thần.'&Vậy anh em không còn phải là nô lệ nữa, nhưng là con, mà đã là con thì cũng là người thừa kế, nhờ Thiên Chúa.'G&Để chứng thực anh em là con cái, Thiên Chúa đã sai Thần Khí của Con mình đến ngự trong lòng anh em mà kêu lên : Áp-ba, Cha ơi !ta&để chuộc những ai sống dưới Lề Luật, hầu chúng ta nhận được ơn làm nghĩa tử.(I&Nhưng khi thời gian tới hồi viên mãn, Thiên Chúa đã sai Con mình tới, sinh làm con một người phụ nữ, và sống dưới Lề Luật,w&Chúng ta cũng vậy, khi còn là thiếu niên, chúng ta phải làm nô lệ những yếu tố của vũ trụ.  &Nó phải ở dưới quyền những người giám hộ và quản lý, cho đến khi mãn hạn người cha đã định. 9&*Tôi thiết nghĩ : bao lâu người thừa kế còn là thiếu niên thì không khác gì một nô lệ, mặc dù là chủ mọi tài sản.&Mà nếu anh em thuộc về Đức Ki-tô, thì anh em là dòng dõi ông Áp-ra-ham, những người thừa kế theo lời hứa.1[&Không còn chuyện phân biệt Do-thái hay Hy-lạp, nô lệ hay tự do, đàn ông hay đàn bà ; nhưng tất cả anh em chỉ là một trong Đức Ki-tô.  &Quả thế, bất cứ ai trong anh em được thanh tẩy để thuộc về Đức Ki-tô, đều mặc lấy Đức Ki-tô.y k&Thật vậy, nhờ đức tin, tất cả anh em đều là con cái Thiên Chúa trong Đức Giê-su Ki-tô.h I&Nhưng khi đức tin đến, thì chúng ta không còn ở dưới quyền giám hộ nữa.$ A&Như thế Lề Luật đã thành người quản giáo dẫn chúng ta tới Đức Ki-tô, để chúng ta được nên công chính nhờ đức tin. {&*Trước khi đức tin đến, chúng ta bị Lề Luật giam giữ, cho tới khi đức tin được mặc khải.A{&Nhưng Kinh Thánh đã giam hãm mọi sự trong vòng tội lỗi, để nhờ lòng tin vào Đức Giê-su Ki-tô, điều Thiên Chúa đã hứa được ban cho các kẻ tin.A{&Vậy thì Lề Luật đi ngược lại với những lời hứa của Thiên Chúa sao ? Không phải thế. Thật vậy, giả như có một luật nào đã được ban cho con người mà lại có khả năng làm cho sống, thì quả là người ta được nên công chính nhờ Lề Luật.mS&Nhưng không thể có trung gian khi chỉ có một bên, mà Thiên Chúa thì chỉ có một.;o&Vậy Lề Luật để làm gì ? Chính là để gây ra các sự vi phạm mà Lề Luật đã được đặt thêm, cho tới khi Đấng là dòng dõi Áp-ra-ham đến, Đấng được hưởng lời hứa. Lề Luật đã được ban bố nhờ các thiên thần, qua tay một trung gian.nU&Thật thế, nếu nhờ Lề Luật mà người ta được hưởng gia tài, thì không còn phải là nhờ lời hứa nữa. Thế nhưng Thiên Chúa đã dùng một lời hứa mà ban ân huệ cho ông Áp-ra-ham.&Tôi muốn nói là : một chúc thư xưa kia đã được Thiên Chúa lập đúng thể thức, thì Lề Luật, mãi bốn trăm ba mươi năm sau mới có, không phế bỏ chúc thư đó được, và như vậy làm cho lời hứa ra vô hiệu.{&Thế mà những lời hứa đã được ban cho ông Áp-ra-ham và dòng dõi ông, Kinh Thánh không nói : và cho những dòng dõi, như thể nói về nhiều, mà chỉ nói về một : và cho dòng dõi người là Đức Ki-tô.T!&*Thưa anh em, tôi nói theo kiểu người đời : một chúc thư đúng thể thức, dù chỉ là do một người phàm, thì cũng không ai được huỷ bỏ hay thêm thắt điều gì.uc&Như thế là để nhờ Đức Giê-su Ki-tô, các dân ngoại cũng được hưởng phúc lành dành cho ông Áp-ra-ham, và để nhờ đức tin, chúng ta nhận được ơn Thiên Chúa đã hứa tức là Thần Khí.~u& Đức Ki-tô đã chuộc chúng ta cho khỏi bị nguyền rủa vì Lề Luật, khi vì chúng ta chính Người trở nên đồ bị nguyền rủa, vì có lời chép : Đáng nguyền rủa thay mọi kẻ bị treo trên cây gỗ !~7& Thế mà Lề Luật không lệ thuộc đức tin, nhưng ai thực hành những điều Lề Luật dạy, thì nhờ đó sẽ được sống.J} & Vả lại, không ai được nên công chính trước mặt Thiên Chúa nhờ Lề Luật, đó là điều hiển nhiên, vì người công chính nhờ đức tin sẽ được sống.|& Thật thế, những ai dựa vào những việc Luật dạy phải làm thì đều chuốc lấy lời nguyền rủa, vì Kinh Thánh viết : Đáng nguyền rủa thay mọi kẻ không bền chí thi hành tất cả những gì chép trong sách Luật ! {& Như vậy, những kẻ dựa vào đức tin thì được chúc phúc làm một với ông Áp-ra-ham, người có đức tin.vze&Đàng khác, Kinh Thánh thấy trước rằng Thiên Chúa sẽ làm cho dân ngoại nên công chính nhờ đức tin, nên đã tiên báo cho ông Áp-ra-ham tin mừng này : Nhờ ngươi, muôn dân sẽ được chúc phúc.y{&Vậy anh em nên biết rằng : những ai dựa vào đức tin, những người ấy là con cái ông Áp-ra-ham.{xo&Cũng như ông Áp-ra-ham đã tin Thiên Chúa, và vì thế Thiên Chúa kể ông là người công chính.Uw#&Vậy Đấng đã rộng ban Thần Khí cho anh em và thực hiện những phép lạ giữa anh em, có phải vì anh em làm những gì Luật dạy, hay vì anh em đã tin nhờ được nghe ?yvk&Bấy nhiêu kinh nghiệm anh em đã trải qua, lại uổng công sao ? Mà quả thật là uổng công !u&Anh em ngu xuẩn như thế sao ? Anh em đã khởi sự nhờ Thần Khí, nay lại kết thúc nhờ xác thịt sao ?8ti&Tôi muốn anh em cho tôi biết điều này thôi : anh em đã nhận được Thần Khí vì đã làm những gì Luật dạy, hay vì đã tin nhờ được nghe ?^s 7&*Hỡi những người Ga-lát ngu xuẩn, ai đã mê hoặc anh em là những người đã được thấy hình ảnh Đức Giê-su Ki-tô chịu đóng đinh vào thập giá phơi bày ra trước mắt ?EEMDDCCBbAA|@@?>==;<<^;::9.8N776c5\444@3211 0O/..<-,,+*))''&&C%%.$"!!M b!f>~J?8$ Y M 2mD(D>: Thưa anh em, tôi không nghĩ mình đã chiếm được rồi. Tôi chỉ chú ý đến một điều, là quên đi chặng đường đã qua, để lao mình về phía trước.s=_: Nói thế, không phải là tôi đã đoạt giải, hay đã nên hoàn thiện đâu ; nhưng tôi đang cố gắng chạy tới, mong chiếm đoạt, bởi lẽ chính tôi đã được Đức Ki-tô Giê-su chiếm đoạt.W<': với hy vọng có ngày cũng được sống lại từ trong cõi chết.$;A: Vấn đề là được biết chính Đức Ki-tô, nhất là biết Người quyền năng thế nào nhờ đã phục sinh, cùng được thông phần những đau khổ của Người, nhờ nên đồng hình đồng dạng với Người trong cái chết của Người,1:[: và được kết hợp với Người. Được như vậy, không phải nhờ sự công chính của tôi, sự công chính do luật Mô-sê đem lại, nhưng nhờ sự công chính do lòng tin vào Đức Ki-tô, tức là sự công chính do Thiên Chúa ban, dựa trên lòng tin.9:Hơn nữa, tôi coi tất cả mọi sự là thiệt thòi, so với mối lợi tuyệt vời, là được biết Đức Ki-tô Giê-su, Chúa của tôi. Vì Người, tôi đành mất hết, và tôi coi tất cả như rác, để được Đức Ki-tôw8g:Nhưng, những gì xưa kia tôi cho là có lợi, thì nay, vì Đức Ki-tô, tôi cho là thiệt thòi.7!:nhiệt thành đến mức ngược đãi Hội Thánh ; còn sống công chính theo Lề Luật, thì chẳng ai trách được tôi.O6:tôi chịu cắt bì ngày thứ tám, thuộc dòng dõi Ít-ra-en, họ Ben-gia-min, là người Híp-ri, con của người Híp-ri ; giữ luật thì đúng như một người Pha-ri-sêu ;)5K:mặc dầu tôi đây, tôi có lý do để cậy vào xác thịt. Nếu ai khác có lý do để cậy vào xác thịt, thì tôi càng có lý do hơn :4:Vì chúng ta mới thật là những người được cắt bì, những người thờ phượng Thiên Chúa nhờ Thần Khí của Người, những người hiên ngang hãnh diện vì Đức Ki-tô Giê-su, chứ không cậy vào xác thịt, 3:Anh em hãy coi chừng quân chó má ! Hãy coi chừng bọn thợ xấu ! Hãy coi chừng những kẻ giả danh cắt bì !}2 u:*Vả lại, thưa anh em, anh em hãy vui mừng vì Chúa. Viết đi viết lại cho anh em cũng bấy nhiêu điều, đối với tôi không phải là một gánh nặng, còn đối với anh em thì đó lại là một bảo đảm..1U:chính vì làm việc cho Đức Ki-tô mà anh đã suýt chết, đã liều mạng sống để thay thế anh em, khi anh em không đến giúp tôi được.0y:Vì Chúa, anh em hãy hết sức vui mừng đón tiếp anh. Anh em hãy quý trọng những người như thế ;/:Do đó, tôi vội cho anh ấy trở về, để anh em được vui khi gặp lại anh, và chính tôi cũng bớt buồn phiền..y:Thật vậy, anh ấy ốm nặng gần chết ; nhưng Thiên Chúa đã thương xót anh, không những thương xót anh mà còn thương xót cả tôi nữa, để tôi khỏi buồn phiền vì hết chuyện này đến chuyện khác.u-c:Anh ấy rất mong mỏi gặp lại tất cả anh em, lo âu vì anh em đã biết tin anh lâm bệnh.,}:Tôi nghĩ cần phải trả anh Ê-páp-rô-đi-tô về cho anh em. Anh ấy đã từng là một người anh em, một cộng sự viên, một chiến hữu của tôi, người mà anh em đã gửi đến giúp tôi trong lúc túng cực.i+K:Vả lại, nhờ ơn Chúa, tôi tin tưởng sắp được đích thân đến thăm anh em.d*A:Vậy, tôi hy vọng sẽ cử anh ấy đi, ngay khi thấy rõ số phận tôi ra sao.3)_:Anh em biết : anh Ti-mô-thê đã chứng tỏ mình là người có giá trị, bởi vì anh ấy đã cùng với tôi phục vụ Tin Mừng, như con với cha.z(m:Thật vậy, ai nấy đều tìm lợi ích cho mình, chứ không tìm lợi ích cho Đức Ki-tô Giê-su.o'W:Chẳng có ai khác cùng chia sẻ một tâm tình với tôi và tận tâm lo lắng cho anh em.<&q:*Nhờ Chúa Giê-su, tôi hy vọng có thể sớm cử anh Ti-mô-thê đến với anh em, để chính tôi cũng được an tâm vì được biết tin tức về anh em.]%3:Anh em cũng vậy, anh em hãy vui lên và cùng chia sẻ niềm vui với tôi.J$ :Nhưng nếu tôi phải đổ máu ra hợp làm một với hy lễ mà anh em lấy đức tin dâng lên Chúa, thì tôi vui mừng và cùng chia sẻ niềm vui với tất cả anh em.U##:là làm sáng tỏ Lời ban sự sống, để tôi được hiên ngang hãnh diện trong ngày Đức Ki-tô quang lâm, vì tôi đã không chạy uổng công và đã không lao nhọc vô ích.8"i:Như thế, anh em sẽ trở nên trong sạch, không ai chê trách được điều gì, và sẽ trở nên những người con vẹn toàn của Thiên Chúa, giữa một thế hệ gian tà, sa đoạ. Giữa thế hệ đó, anh em phải chiếu sáng như những vì sao trên vòm trời,N!:Anh em hãy làm mọi việc mà đừng kêu ca hay phản kháng.  : Vì chính Thiên Chúa tác động đến ý chí cũng như hành động của anh em do lòng yêu thương của Người. : *Ấy vậy, anh em thân mến, anh em là những người luôn luôn vâng phục không những khi tôi có mặt, mà nhất là bây giờ, khi tôi vắng mặt, anh em hãy biết run sợ mà gắng sức lo sao cho mình được cứu độ.: và để tôn vinh Thiên Chúa Cha, mọi loài phải mở miệng tuyên xưng rằng : Đức Giê-su Ki-tô là Chúa.!: Như vậy, khi vừa nghe danh thánh Giê-su, cả trên trời dưới đất và trong nơi âm phủ, muôn vật phải bái quỳ ;  : Chính vì thế, Thiên Chúa đã siêu tôn Người và tặng ban danh hiệu trổi vượt trên muôn ngàn danh hiệu.{:Người lại còn hạ mình, vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên cây thập tự.#:nhưng đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang mặc lấy thân nô lệ, trở nên giống phàm nhân sống như người trần thế.%:Đức Giê-su Ki-tô vốn dĩ là Thiên Chúa mà không nghĩ phải nhất quyết duy trì địa vị ngang hàng với Thiên Chúa,iK:Giữa anh em với nhau, anh em hãy có những tâm tình như chính Đức Ki-tô Giê-su.r]:Mỗi người đừng tìm lợi ích cho riêng mình, nhưng hãy tìm lợi ích cho người khác.:Đừng làm chi vì ganh tị hay vì hư danh, nhưng hãy lấy lòng khiêm nhường mà coi người khác hơn mình.N:thì xin anh em hãy làm cho niềm vui của tôi được trọn vẹn, là hãy có cùng một cảm nghĩ, cùng một lòng mến, cùng một tâm hồn, cùng một ý hướng như nhau. -:*Nếu quả thật sự liên kết với Đức Ki-tô đem lại cho chúng ta một niềm an ủi, nếu tình bác ái khích lệ chúng ta, nếu chúng ta được hiệp thông trong Thần Khí, nếu chúng ta sống thân tình và biết cảm thương nhau,H  :Nhờ vậy, anh em được tham dự cùng một cuộc chiến mà anh em đã thấy tôi phải đương đầu trước kia, và nay anh em nghe biết là tôi vẫn còn tiếp tục. 7:Quả thế, nhờ Đức Ki-tô, anh em đã được phúc chẳng những là tin vào Người, mà còn được chịu đau khổ vì Người. :Về bất cứ điều gì, đừng sợ những kẻ chống đối anh em : đó là dấu chỉ cho thấy họ sẽ bị hư vong, còn đối với anh em, thì lại là dấu chỉ ơn cứu độ. Điều ấy là ân huệ Thiên Chúa ban.! =:*Chỉ có một điều là anh em phải ăn ở làm sao cho xứng với Tin Mừng của Đức Ki-tô. Như thế, dù tôi có đến thăm anh em hay vắng mặt đi nữa, tôi vẫn muốn được nghe người ta nói về anh em là anh em luôn đứng vững, cùng chung một tinh thần, một lòng một dạ cùng nhau chiến đấu vì đức tin mà Tin Mừng mang lại cho anh em.  :Như thế, trong Đức Ki-tô Giê-su, anh em càng có lý do để hãnh diện về tôi, khi tôi lại đến gặp anh em.B :Và tôi biết chắc rằng tôi sẽ ở lại và ở bên cạnh tất cả anh em để giúp anh em tấn tới và được hưởng niềm vui đức tin mang lại cho anh em.J  :nhưng ở lại đời này thì cần thiết hơn, vì anh em.$  C:Vì tôi bị giằng co giữa hai đàng : ao ước của tôi là ra đi để được ở với Đức Ki-tô, điều này tốt hơn bội phần :  !:Nếu sống ở đời này mà công việc của tôi được sinh hoa kết quả, thì tôi không biết phải chọn đàng nào.[  1:vì đối với tôi, sống là Đức Ki-tô, và chết là một mối lợi.3  a:Đó là điều tôi đợi chờ và hy vọng. Sẽ không có gì làm cho tôi phải hổ thẹn, trái lại tôi hoàn toàn vững tin. Bây giờ cũng như mọi lúc, Đức Ki-tô sẽ tỏ bày quyền uy cao cả của Người nơi thân xác tôi, dù tôi sống hay tôi chết :N :bởi vì tôi biết rằng điều ấy sẽ giúp cho tôi đạt được ơn cứu độ, nhờ lời cầu nguyện của anh em, và nhờ Thần Khí của Đức Giê-su Ki-tô phù trợ.: o:Nhưng không sao đâu ! Dù thế nào đi nữa với ý lành hay ý xấu, cuối cùng Đức Ki-tô được rao giảng là tôi mừng. Và tôi sẽ còn mừng nữa,S !:Còn những người kia thì loan báo Đức Ki-tô vì tính ưa tranh giành, họ không có lòng ngay, tưởng làm như thế là gây thêm khổ cho tôi, trong lúc tôi bị xiềng xích.  :Những người này làm vì bác ái, bởi họ biết rằng tôi được chỉ định để lo bênh vực Tin Mừng.6 g:Đã hẳn, có những kẻ rao giảng về Đức Ki-tô vì lòng ganh tị và tranh chấp, song những người khác lại làm công việc đó vì ý ngay lành.D :Vì thấy tôi bị xiềng xích, phần đông các anh em có lòng tin cậy vào Chúa đã tỏ ra bạo dạn hơn để rao giảng lời Thiên Chúa mà không chút sợ hãi." ?: đến nỗi tại dinh vua quan cũng như ở mọi nơi khác, người ta đều hiểu rõ là chính vì Đức Ki-tô mà tôi mang xiềng xích. #: *Thưa anh em, tôi muốn anh em biết là những gì xảy đến cho tôi thật ra đã giúp cho Tin Mừng được tiến triển,0 [: Như thế, anh em sẽ đem lại hoa trái dồi dào là sống một đời công chính nhờ Đức Giê-su Ki-tô, để tôn vinh và ngợi khen Thiên Chúa.@ {: để nhận ra cái gì là tốt hơn. Tôi cũng xin cho anh em được nên tinh tuyền và không làm gì đáng trách, trong khi chờ đợi ngày Đức Ki-tô quang lâm.5~ e: Điều tôi khẩn khoản nài xin, là cho lòng mến của anh em ngày thêm dồi dào, khiến anh em được ơn hiểu biết và tài trực giác siêu nhiên,} :Có Thiên Chúa làm chứng cho tôi : tôi hết lòng yêu quý anh em tất cả, với tình thương của Đức Ki-tô Giê-su.9| m:Tôi có những tâm tình như thế đối với tất cả anh em, đó là điều hợp lý, bởi vì tôi mang anh em trong lòng tôi. Khi tôi bị xiềng xích, cũng như lúc tôi bênh vực và củng cố Tin Mừng, anh em đều thông phần vào ân sủng tôi đã nhận được.o{ Y:Tôi tin chắc rằng : Đấng đã bắt đầu thực hiện nơi anh em một công việc tốt lành như thế, cũng sẽ đưa công việc đó tới chỗ hoàn thành cho đến ngày Đức Ki-tô Giê-su quang lâm.kz Q:vì từ buổi đầu cho đến nay, anh em đã góp phần vào việc rao giảng Tin Mừng.Ry :Tôi luôn vui sướng mỗi khi cầu nguyện cho anh em hết thảy,Rx :Tôi cảm tạ Thiên Chúa của tôi, mỗi lần nhớ đến anh em.lw S:Xin Thiên Chúa là Cha chúng ta và Chúa Giê-su Ki-tô ban cho anh em ân sủng và bình an.v :*Chúng tôi, Phao-lô và Ti-mô-thê, là những tôi tớ của Đức Ki-tô Giê-su, kính gửi mọi người trong dân thánh kết hợp với Đức Ki-tô Giê-su ở Phi-líp-phê, cùng kính gửi các vị giám quản và trợ tá.u-0Xin Thiên Chúa ban ân sủng cho tất cả những ai yêu mến Đức Giê-su Ki-tô Chúa chúng ta bằng một tình yêu bất diệt.t#0Nguyện xin Thiên Chúa là Cha, và nguyện xin Chúa Giê-su Ki-tô ban cho anh em ơn bình an và lòng mến cùng với lòng tin.-sS0Tôi phái anh đến với anh em vì mục đích ấy, để anh em được biết hiện tình của chúng tôi, và để anh khích lệ tâm hồn anh em.[r/0Anh Ty-khi-cô, người anh em yêu quý của tôi và là người trung thành phục vụ Chúa, sẽ cho anh em mọi tin tức, để cả anh em nữa cũng biết tôi ra sao, và tôi đang làm gì.]q30tôi là sứ giả của Tin Mừng này cả khi tôi đang bị xiềng xích. Anh em hãy cầu xin cho tôi để khi rao giảng Tin Mừng tôi nói năng mạnh dạn, như bổn phận tôi phải nói.@py0Anh em cũng hãy cầu xin cho tôi nữa, để khi tôi mở miệng nói, thì Thiên Chúa ban lời cho tôi, hầu tôi mạnh dạn loan báo mầu nhiệm của Tin Mừng ;uoc0Theo Thần Khí hướng dẫn, anh em hãy dùng mọi lời kinh và mọi tiếng van nài mà cầu nguyện luôn mãi. Để được như vậy, anh em hãy chuyên cần tỉnh thức và cầu xin cho toàn thể dân thánh. n 0Sau cùng, hãy đội mũ chiến là ơn cứu độ và cầm gươm của Thần Khí ban cho, tức là Lời Thiên Chúa.m0hãy luôn cầm khiên mộc là đức tin, nhờ đó anh em sẽ có thể dập tắt mọi tên lửa của ác thần.Ml0chân đi giày là lòng hăng say loan báo tin mừng bình an ;sk_0Vậy hãy đứng vững : lưng thắt đai là chân lý, mình mặc áo giáp là sự công chính,Uj#0 Bởi đó, anh em hãy nhận lấy toàn bộ binh giáp vũ khí của Thiên Chúa ; như thế, anh em có thể vận dụng toàn lực để đối phó và đứng vững trong ngày đen tối.uic0 Vì chúng ta chiến đấu không phải với phàm nhân, nhưng là với những quyền lực thần thiêng, với những bậc thống trị thế giới tối tăm này, với những thần linh quái ác chốn trời cao.h!0 Hãy mang toàn bộ binh giáp vũ khí của Thiên Chúa, để có thể đứng vững trước những mưu chước của ma quỷ.ngU0 *Sau cùng, anh em hãy tìm sức mạnh trong Chúa và trong uy lực toàn năng của Người.ffE0 Người làm chủ cũng hãy đối xử như thế với nô lệ. Đừng doạ nạt nữa : anh em biết rằng Chúa của họ cũng là Chúa của anh em, Người ngự trên trời và không thiên vị ai.zem0Anh em biết đấy : ai làm việc tốt, sẽ được Chúa trả công, bất luận nô lệ hay tự do.ddA0Hãy vui lòng phục vụ, như thể phục vụ Chúa, chứ không phải người ta.8ci0Đừng chỉ vâng lời trước mặt, như muốn làm đẹp lòng người ta, nhưng như nô lệ của Đức Ki-tô, đem cả tâm hồn thi hành ý Thiên Chúa.8bi0Kẻ làm nô lệ, hãy vâng lời những người chủ ở đời này với thái độ run rẩy và sợ sệt, với lòng đơn sơ, như vâng lời Đức Ki-tô.)aK0Những bậc làm cha mẹ, đừng làm cho con cái tức giận, nhưng hãy giáo dục chúng thay mặt Chúa bằng cách khuyên răn và sửa dạy.Y`+0để ngươi được hạnh phúc và hưởng thọ trên mặt đất này.b_=0Hãy tôn kính cha mẹ. Đó là điều răn thứ nhất có kèm theo lời hứa :t^ c0*Kẻ làm con, hãy vâng lời cha mẹ theo tinh thần của Chúa, vì đó là điều phải đạo.u]c0!Vậy mỗi người trong anh em hãy yêu vợ như chính mình, còn vợ thì hãy kính sợ chồng.g\G0 Mầu nhiệm này thật là cao cả. Tôi muốn nói về Đức Ki-tô và Hội Thánh.=[s0Sách Thánh có lời chép rằng : Chính vì thế, người đàn ông sẽ lìa cha mẹ mà gắn bó với vợ mình, và cả hai sẽ thành một xương một thịt.IZ 0vì chúng ta là bộ phận trong thân thể của Người.JY 0Quả vậy, có ai ghét thân xác mình bao giờ ; trái lại, người ta nuôi nấng và chăm sóc thân xác mình, cũng như Đức Ki-tô nuôi nấng và chăm sóc Hội Thánh,tXa0Cũng thế, chồng phải yêu vợ như yêu chính thân thể mình. Yêu vợ là yêu chính mình.TW!0để trước mặt Người, có một Hội Thánh xinh đẹp lộng lẫy, không tỳ ố, không vết nhăn hoặc bất cứ một khuyết điểm nào, nhưng thánh thiện và tinh tuyền.oVW0như vậy, Người thánh hoá và thanh tẩy Hội Thánh bằng nước và lời hằng sống,U0Người làm chồng, hãy yêu thương vợ, như chính Đức Ki-tô yêu thương Hội Thánh và hiến mình vì Hội Thánh ;T0Và như Hội Thánh tùng phục Đức Ki-tô thế nào, thì vợ cũng phải tùng phục chồng trong mọi sự như vậy.8Si0*vì chồng là đầu của vợ cũng như Đức Ki-tô là đầu của Hội Thánh, chính Người là Đấng cứu chuộc Hội Thánh, thân thể của Người.OR0Người làm vợ hãy tùng phục chồng như tùng phục Chúa,RQ0Vì lòng kính sợ Đức Ki-tô, anh em hãy tùng phục lẫn nhau.P0Trong mọi hoàn cảnh và mọi sự, hãy nhân danh Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, mà cảm tạ Thiên Chúa là Cha.2O]0Hãy cùng nhau đối đáp những bài thánh vịnh, thánh thi và thánh ca do Thần Khí linh hứng ; hãy đem cả tâm hồn mà ca hát chúc tụng Chúa.yNk0Chớ say sưa rượu chè, vì rượu chè đưa tới truỵ lạc, nhưng hãy thấm nhuần Thần Khí.cM?0Vì thế, anh em đừng hoá ra ngu xuẩn, nhưng hãy tìm hiểu đâu là ý Chúa.nLU0biết tận dụng thời buổi hiện tại, vì chúng ta đang sống những ngày đen tối. K90Anh em hãy cẩn thận xem xét cách ăn nết ở của mình, đừng sống như kẻ khờ dại, nhưng hãy sống như người khôn ngoan,}Js0mà bất cứ điều gì lộ ra, thì trở nên ánh sáng. Bởi vậy, có lời chép rằng :Tỉnh giấc đi, hỡi người còn đang ngủ ! Từ chốn tử vong, trỗi dậy đi nào ! Đức Ki-tô sẽ chiếu sáng ngươi !_I70 Nhưng tất cả những gì bị vạch trần, đều do ánh sáng làm lộ ra ;[H/0 Vì những việc chúng làm lén lút, thì nói đến đã là nhục rồi.G0 Đừng cộng tác vào những việc vô ích của con cái bóng tối, phải vạch trần những việc ấy ra mới đúng.8Fk0 Anh em hãy xem điều gì đẹp lòng Chúa.nEU0 mà ánh sáng đem lại tất cả những gì là lương thiện, công chính và chân thật.D)0Xưa anh em là bóng tối, nhưng bây giờ, trong Chúa, anh em lại là ánh sáng. Vậy anh em hãy ăn ở như con cái ánh sáng ;8Ck0Vậy anh em đừng thông đồng với họ.EB0Đừng để ai lấy lời hão huyền mà lừa dối anh em, chính vì những điều đó mà cơn thịnh nộ của Thiên Chúa giáng xuống những kẻ không vâng phục.{Ao0Anh em phải biết rõ điều này : không một kẻ gian dâm, ô uế hay tham lam nào –mà tham lam cũng là thờ ngẫu tượng– được thừa hưởng cơ nghiệp trong Nước của Đức Ki-tô và của Thiên Chúa.@70Đừng nói lời thô tục, nhảm nhí, cợt nhả : đó là những điều không nên ; trái lại, phải tạ ơn Thiên Chúa thì hơn.8?i0Chuyện gian dâm, mọi thứ ô uế hay tham lam, thì dù nói đến, anh em cũng phải tránh, như thế mới xứng đáng là những người trong dân thánh.b>=0và hãy sống trong tình bác ái, như Đức Ki-tô đã yêu thương chúng ta, và vì chúng ta, đã tự nộp mình làm hiến lễ, làm hy lễ dâng lên Thiên Chúa tựa hương thơm ngào ngạt.r= _0*Vậy, anh em hãy bắt chước Thiên Chúa, vì anh em là con cái được Người yêu thương,:<m0 Trái lại, phải đối xử tốt với nhau, phải có lòng thương xót và biết tha thứ cho nhau, như Thiên Chúa đã tha thứ cho anh em trong Đức Ki-tô.;!0Đừng bao giờ chua cay gắt gỏng, nóng nảy giận hờn, hay la lối thoá mạ, và hãy loại trừ mọi hành vi gian ác.!:;0Anh em chớ làm phiền lòng Thánh Thần của Thiên Chúa, vì chính Người là dấu ấn ghi trên anh em, để chờ ngày cứu chuộc.69e0Anh em đừng bao giờ thốt ra những lời độc địa, nhưng nếu cần, hãy nói những lời tốt đẹp, để xây dựng và làm ích cho người nghe.H8 0Ai quen trộm cắp, đừng trộm cắp nữa, trái lại, hãy chịu khó dùng đôi tay của mình mà làm ăn lương thiện để có gì chia sẻ với người túng thiếu.97m0Đừng để ma quỷ thừa cơ lợi dụng !s6_0Anh em nổi nóng ư ? Đừng phạm tội : chớ để mặt trời lặn mà cơn giận vẫn còn.@5y0Bởi thế, một khi đã cởi bỏ sự gian dối, mỗi người trong anh em hãy nói sự thật với người thân cận, vì chúng ta là phần thân thể của nhau.74g0và phải mặc lấy con người mới, là con người đã được sáng tạo theo hình ảnh Thiên Chúa để thật sự sống công chính và thánh thiện.H3 0anh em phải để Thần Khí đổi mới tâm trí anh em,!2;0Vì thế, anh em phải cởi bỏ con người cũ với nếp sống xưa, là con người phải hư nát vì bị những ham muốn lừa dối,51c0ấy là nếu anh em đã được nghe nói về Đức Giê-su và được dạy dỗ theo tinh thần của Người, đúng như sự thật ở nơi Đức Giê-su.]030Còn anh em, anh em đã chẳng học biết về Đức Ki-tô như vậy đâu ;/0Họ đã mất ý thức nên đã buông thả, sống phóng đãng đến mức làm mọi thứ ô uế cách vô độ..-0Tâm trí họ đã ra tối tăm, họ xa lạ với sự sống Thiên Chúa ban, vì lòng chai dạ đá khiến họ trở nên dốt nát.Y-+0*Vậy đây là điều tôi nói với anh em, và có Chúa chứng giám, tôi khuyên anh em : đừng ăn ở như dân ngoại nữa, vì họ sống theo những tư tưởng phù phiếm của họ.N,0Chính Người làm cho các bộ phận ăn khớp với nhau và toàn thân được kết cấu chặt chẽ, nhờ mọi thứ gân mạch nuôi dưỡng và mỗi chi thể hoạt động theo chức năng của mình. Như thế Người làm cho toàn thân lớn lên và được xây dựng trong tình bác ái.-+S0Nhưng, sống theo sự thật và trong tình bác ái, chúng ta sẽ lớn lên về mọi phương diện, vươn tới Đức Ki-tô vì Người là Đầu.*!0Như vậy, chúng ta sẽ không còn là những trẻ nhỏ, bị sóng đánh trôi giạt theo mọi chiều gió đạo lý, giữa trò bịp bợm của những kẻ giảo quyệt khéo dùng mưu ma chước quỷ để làm cho kẻ khác lầm đường.p)Y0 cho đến khi tất cả chúng ta đạt tới sự hợp nhất trong đức tin và trong sự nhận biết Con Thiên Chúa, tới tình trạng con người trưởng thành, tới tầm vóc viên mãn của Đức Ki-tô.(0 Nhờ đó, dân thánh được chuẩn bị để làm công việc phục vụ, là xây dựng thân thể Đức Ki-tô,P'0 Và chính Người đã ban ơn cho kẻ này làm Tông Đồ, người nọ làm ngôn sứ, kẻ khác làm người loan báo Tin Mừng, kẻ khác nữa làm người coi sóc và dạy dỗ. &0 Đấng đã xuống cũng chính là Đấng đã lên cao hơn mọi tầng trời để làm cho vũ trụ được viên mãn.%0 Người đã lên nghĩa là gì, nếu không phải là Người đã xuống tận các vùng sâu thẳm dưới mặt đất ?$%0Vì thế, có lời Kinh Thánh nói : Người đã lên cao, dẫn theo một đám tù ; Người đã ban ân huệ cho loài người.w#g0Nhưng mỗi người chúng ta đã nhận được ân sủng tuỳ theo mức độ Đức Ki-tô ban cho."0Chỉ có một Thiên Chúa, Cha của mọi người, Đấng ngự trên mọi người, qua mọi người và trong mọi người.E!0Chỉ có một Chúa, một niềm tin, một phép rửa. 0Chỉ có một thân thể, một Thần Khí, cũng như anh em đã được kêu gọi để chia sẻ cùng một niềm hy vọng.0Anh em hãy thiết tha duy trì sự hợp nhất mà Thần Khí đem lại, bằng cách ăn ở thuận hoà gắn bó với nhau.  0Anh em hãy ăn ở thật khiêm tốn, hiền từ và nhẫn nại ; hãy lấy tình bác ái mà chịu đựng lẫn nhau.( K0*Vậy, tôi là người đang bị tù vì Chúa, tôi khuyên nhủ anh em hãy sống cho xứng với ơn kêu gọi mà Thiên Chúa đã ban cho anh em.{o0xin tôn vinh Người trong Hội Thánh và nơi Đức Ki-tô Giê-su đến muôn thuở muôn đời. A-men./W0Xin tôn vinh Đấng có thể dùng quyền năng đang hoạt động nơi chúng ta, mà làm gấp ngàn lần điều chúng ta dám cầu xin hay nghĩ tới,O0và nhận biết tình thương của Đức Ki-tô, là tình thương vượt quá sự hiểu biết. Như vậy anh em sẽ được đầy tràn tất cả sự viên mãn của Thiên Chúa.zm0để cùng toàn thể dân thánh, anh em đủ sức thấu hiểu mọi kích thước dài rộng cao sâu,1[0Xin cho anh em, nhờ lòng tin, được Đức Ki-tô ngự trong tâm hồn ; xin cho anh em được bén rễ sâu và xây dựng vững chắc trên đức ái,|q0Tôi nguyện xin Chúa Cha, thể theo sự phong phú của Người là Đấng vinh hiển, ban cho anh em được củng cố mạnh mẽ nhờ Thần Khí của Người, để con người nội tâm nơi anh em được vững vàng.H 0là nguồn gốc mọi gia tộc trên trời dưới đất.F0*Vì lý do đó, tôi quỳ gối trước mặt Chúa Cha,70 Bởi vậy, tôi xin anh em đừng nản chí khi thấy tôi phải gian truân vì anh em : những gian truân ấy là vinh quang của anh em.0 Trong Đức Ki-tô và nhờ tin vào Người, chúng ta được mạnh dạn và tin tưởng đến gần Thiên Chúa.1[0 Thiên Chúa đã hành động như thế theo quyết định Người đã có từ muôn thuở và đã thực hiện nơi Đức Ki-tô Giê-su, Chúa chúng ta.%C0 để giờ đây, nhờ Hội Thánh, mọi quyền năng thượng giới được biết sự khôn ngoan thiên hình vạn trạng của Thiên Chúa.c?0 và soi sáng cho mọi người được thấy đâu là mầu nhiệm Thiên Chúa đã an bài. Mầu nhiệm này đã được giữ kín từ muôn thuở nơi Thiên Chúa là Đấng tạo thành vạn vật,c?0Tôi là kẻ rốt hết trong toàn thể dân thánh, thế mà Thiên Chúa đã ban cho tôi ân sủng này là loan báo cho các dân ngoại Tin Mừng về sự phong phú khôn lường của Đức Ki-tô,3_0Tôi đã trở nên người phục vụ Tin Mừng đó, nhờ ân sủng đặc biệt Thiên Chúa ban cho tôi, khi Người thi thố quyền năng của Người.{ o0Mầu nhiệm đó là : trong Đức Ki-tô Giê-su và nhờ Tin Mừng, các dân ngoại được cùng thừa kế gia nghiệp với người Do-thái, cùng làm thành một thân thể và cùng chia sẻ điều Thiên Chúa hứa.t a0Mầu nhiệm này, Thiên Chúa đã không cho những người thuộc các thế hệ trước được biết, nhưng nay Người đã dùng Thần Khí mà mặc khải cho các thánh Tông Đồ và ngôn sứ của Người.h I0Anh em đọc thì có thể thấy rõ tôi am hiểu mầu nhiệm Đức Ki-tô thế nào. 0Người đã mặc khải để tôi được biết mầu nhiệm Đức Ki-tô như tôi vừa trình bày vắn tắt trên đây. 0Hẳn anh em đã được nghe biết về kế hoạch ân sủng mà Thiên Chúa đã uỷ thác cho tôi, liên quan đến anh em. {0*Vì lý do đó, tôi, Phao-lô, người tù của Đức Ki-tô Giê-su vì anh em, những người dân ngoại...#?0Trong Người, cả anh em nữa, cũng được xây dựng cùng với những người khác thành ngôi nhà Thiên Chúa ngự, nhờ Thần Khí. 0Trong Người, toàn thể công trình xây dựng ăn khớp với nhau và vươn lên thành ngôi đền thánh trong Chúa.!;0bởi đã được xây dựng trên nền móng là các Tông Đồ và ngôn sứ, còn đá tảng góc tường là chính Đức Ki-tô Giê-su.N0Vậy anh em không còn phải là người xa lạ hay người tạm trú, nhưng là người đồng hương với các người thuộc dân thánh, và là người nhà của Thiên Chúa,%0Thật vậy, nhờ Người, cả đôi bên, chúng ta được liên kết trong một Thần Khí duy nhất mà đến cùng Chúa Cha.0Người đã đến loan Tin Mừng bình an : bình an cho anh em là những kẻ ở xa, và bình an cho những kẻ ở gần.J 0Nhờ thập giá, Người đã làm cho đôi bên được hoà giải với Thiên Chúa trong một thân thể duy nhất ; trên thập giá, Người đã tiêu diệt sự thù ghét. B~o~ }g|{{zDy[xwvwvuu ts7rZqq ppConnlkkjjGiiEhgg9fmeddtdcba|``8__\^0]\\W[[ZYXWV6UTwSRR'PPPOkNMLL{LKJHHG\FF2E#DC!BB(AP@??f>==A<<;:: 938K76544p433:2F110//j.a--{,,+P*x)[(i'&~&"%$$D#""6 g8~}^ZWQ)UO n x { _?X#d?N Đêm ngày chúng tôi tha thiết nài xin Chúa cho được thấy mặt anh em và bổ túc những gì còn thiếu trong đức tin của anh em.3c_N Chúng tôi biết nói gì để tạ ơn Thiên Chúa về anh em, vì tất cả niềm vui mà nhờ anh em, tôi có được trước nhan Thiên Chúa chúng ta ?lbQNPhải, chúng tôi sống được đến giờ này là nhờ anh em đứng vững trong Chúa.:amNNhư vậy, thưa anh em, vì anh em có lòng tin, nên khi nghĩ đến anh em, chúng tôi được an ủi giữa mọi thống khổ gian truân chúng tôi phải chịu.f`ENGiờ đây, sau khi thăm anh em, anh Ti-mô-thê đã trở lại với chúng tôi và đưa tin mừng cho chúng tôi về lòng tin và lòng mến của anh em ; anh ấy nói rằng anh em vẫn luôn luôn giữ kỷ niệm tốt về chúng tôi, và ao ước gặp lại chúng tôi, cũng như chúng tôi ao ước gặp lại anh em.w_gNChính vì vậy mà không chịu nổi nữa, tôi đã sai người đi hỏi cho biết lòng tin của anh em ra sao, sợ rằng tên cám dỗ đã cám dỗ anh em, và công lao khó nhọc của chúng tôi trở nên vô ích.4^aNThật thế, khi còn ở với anh em, chúng tôi đã nói trước cho anh em rằng chúng ta sẽ gặp gian truân, điều đó đã xảy ra như anh em biết. ] Nkhiến không ai bị nao núng vì các nỗi gian truân ấy. Hẳn anh em biết đó là số phận dành cho chúng ta.\!Nvà chúng tôi đã phái anh Ti-mô-thê, người anh em của chúng tôi và cộng sự viên của Thiên Chúa trong việc loan báo Tin Mừng Đức Ki-tô ; anh đến để làm cho anh em được vững mạnh, và khích lệ đức tin của anh em,q[ ]N*Vì vậy, không chịu nổi nữa, chúng tôi đã quyết định ở lại A-thê-na một mình,TZ!NPhải, chính anh em là vinh quang và là niềm vui của chúng tôi.rY]NQuả thế, ai là niềm hy vọng, là niềm vui của chúng tôi, ai là triều thiên làm cho chúng tôi hãnh diện trước nhan Đức Giê-su, Chúa chúng ta, khi Người quang lâm, nếu không phải là anh em ?)XKNBởi vậy chúng tôi đã muốn đến thăm anh em –chính tôi, Phao-lô, đã nhiều lần định đi– nhưng Xa-tan đã cản trở chúng tôi.qW[NPhần chúng tôi, thưa anh em, phải xa cách anh em một thời gian ngắn, xa mặt chứ không cách lòng, chúng tôi càng cố gắng hơn để lại thấy mặt anh em, vì chúng tôi rất ước ao điều đó.V)Nhọ ngăn cản khi chúng tôi rao giảng cho người ngoại để những người này được ơn cứu độ. Như vậy họ luôn luôn chất đầy thêm tội lỗi ; nhưng cuối cùng cơn thịnh nộ của Thiên Chúa đã giáng xuống trên họ.?UwNNhững người này đã giết Chúa Giê-su và các ngôn sứ, đã bắt bớ chúng tôi, họ không đẹp lòng Thiên Chúa và chống lại tất cả mọi người ;TT!NThật vậy, thưa anh em, anh em đã noi gương các Hội Thánh của Thiên Chúa ở miền Giu-đê là những Hội Thánh của Đức Ki-tô Giê-su, vì anh em cũng đã phải chịu những nỗi đau khổ do đồng bào của anh em gây ra, như các Hội Thánh đó đã phải chịu do người Do-thái.gSGN Bởi thế, về phần chúng tôi, chúng tôi không ngừng tạ ơn Thiên Chúa, vì khi chúng tôi nói cho anh em nghe lời Thiên Chúa, anh em đã đón nhận, không phải như lời người phàm, nhưng như lời Thiên Chúa, đúng theo bản tính của lời ấy. Lời đó tác động nơi anh em là những tín hữu.NRN chúng tôi đã khuyên nhủ, khích lệ, van nài anh em sống xứng đáng với Thiên Chúa, Đấng kêu gọi anh em vào Nước của Người và chia sẻ vinh quang với Người.jQMN Anh em biết : chúng tôi đã cư xử với mỗi người trong anh em như cha với con ;OPN Anh em làm chứng, và Thiên Chúa cũng chứng giám, rằng với anh em là những tín hữu, chúng tôi đã cư xử một cách thánh thiện, công minh, không chê trách được.#O?N Thưa anh em, hẳn anh em còn nhớ nỗi khó nhọc vất vả của chúng tôi : đêm ngày chúng tôi đã làm việc để khỏi thành gánh nặng cho một người nào trong anh em, suốt thời gian chúng tôi loan báo Tin Mừng của Thiên Chúa cho anh em.N{NChúng tôi đã quý mến anh em, đến nỗi sẵn sàng hiến cho anh em, không những Tin Mừng của Thiên Chúa, mà cả mạng sống của chúng tôi nữa, vì anh em đã trở nên những người thân yêu của chúng tôi.~MuNtrong khi chúng tôi có thể đòi anh em phải trọng đãi, với tư cách là Tông Đồ Đức Ki-tô.Trái lại, khi ở giữa anh em, chúng tôi đã cư xử thật dịu dàng, chẳng khác nào mẹ hiền ấp ủ con thơ. LNkhông bao giờ chúng tôi đã tìm cách để được một người phàm nào tôn vinh, dù là anh em hay người khác,CKNKhông bao giờ chúng tôi đã dùng lời xu nịnh, như anh em biết ; không bao giờ chúng tôi đã viện cớ để che đậy lòng tham, có Thiên Chúa chứng giám ;$JANnhưng vì Thiên Chúa đã thử luyện chúng tôi và giao phó Tin Mừng cho chúng tôi, thì chúng tôi cứ vậy mà rao giảng, không phải để làm vừa lòng người phàm, mà để làm đẹp lòng Thiên Chúa, Đấng thử luyện tâm hồn chúng tôi.}IsNLời giảng của chúng tôi không do sự sai lầm, không có dụng ý xấu, không nhằm lừa dối ai,H-NNhư anh em biết, chúng tôi đã đau khổ và bị làm nhục tại Phi-líp-phê ; nhưng vì tin tưởng vào Thiên Chúa chúng ta mà chúng tôi đã mạnh dạn rao giảng Tin Mừng của Thiên Chúa cho anh em, qua những cuộc chiến đấu gay go.G {N*Thật vậy, thưa anh em, chính anh em biết rằng việc anh em đón tiếp chúng tôi không phải vô ích._F 9N và chờ đợi Con của Người từ trời ngự đến, người Con mà Thiên Chúa đã cho trỗi dậy từ cõi chết, là Đức Giê-su, Đấng cứu chúng ta thoát cơn thịnh nộ đang đến. E N Khi nói về chúng tôi, người ta kể lại chúng tôi đã được anh em tiếp đón làm sao, và anh em đã từ bỏ ngẫu tượng mà quay về với Thiên Chúa thế nào, để phụng sự Thiên Chúa hằng sống, Thiên Chúa thật, D NQuả thế, từ nơi anh em, lời Chúa đã vang ra, không những ở Ma-kê-đô-ni-a và A-khai-a, mà đâu đâu người ta cũng nghe biết lòng tin anh em đặt vào Thiên Chúa, khiến chúng tôi không cần phải nói gì thêm nữa.sC aNbởi vậy anh em đã nên gương cho mọi tín hữu ở miền Ma-kê-đô-ni-a và miền A-khai-a.5B eNcòn anh em, anh em đã bắt chước chúng tôi và noi gương Chúa, khi đón nhận lời Chúa giữa bao nỗi gian truân với niềm vui do Thánh Thần ban :*A ONvì khi chúng tôi loan báo Tin Mừng cho anh em, thì không phải chỉ có lời chúng tôi nói, mà còn có quyền năng, có Thánh Thần, và một niềm xác tín sâu xa. Anh em biết, khi ở với anh em, chúng tôi đã sống thế nào để mưu ích cho anh em ; @ NThưa anh em là những người được Thiên Chúa thương mến, chúng tôi biết rằng Thiên Chúa đã chọn anh em,:? oNvà trước mặt Thiên Chúa là Cha chúng ta, chúng tôi không ngừng nhớ đến những việc anh em làm vì lòng tin, những nỗi khó nhọc anh em gánh vác vì lòng mến, và những gì anh em kiên nhẫn chịu đựng vì trông đợi Chúa chúng ta là Đức Giê-su Ki-tô.> NChúng tôi hằng tạ ơn Thiên Chúa về tất cả anh em. Chúng tôi nhắc đến anh em trong lời cầu nguyện,T= %N*Chúng tôi là Phao-lô, Xin-va-nô và Ti-mô-thê, kính gửi Hội Thánh Thê-xa-lô-ni-ca ở trong Thiên Chúa Cha, và trong Chúa Giê-su Ki-tô. Chúc anh em được ân sủng và bình an.%<CDLời chào này do chính tay tôi, Phao-lô, viết. Anh em đừng quên rằng tôi đang phải mang xiềng xích ! Chúc anh em được ân sủng.;DSau cùng, xin nhắn với anh Ác-khíp-pô : Hãy lưu tâm đến chức vụ Chúa đã giao cho anh, và lo chu toàn.A:{DSau khi anh em đọc thư này, xin liệu sao cho Hội Thánh Lao-đi-ki-a cũng được đọc nữa. Xin anh em cũng đọc thư của tôi gửi cho Hội Thánh Lao-đi-ki-a.9 DXin cho tôi gửi lời chào các anh em ở Lao-đi-ki-a, chị Nym-pha và Hội Thánh vẫn họp tại nhà chị ấy.X8)DAnh Lu-ca, thầy thuốc yêu quý, và anh Đê-ma gửi lời chào anh em.7D Tôi làm chứng cho anh rằng anh vất vả nhiều vì anh em, những người ở Lao-đi-ki-a và Hi-ê-ra-pô-li.]63D Anh Ê-páp-ra, người đồng hương với anh em và là tôi tớ của Đức Ki-tô Giê-su, gửi lời chào anh em ; anh không ngừng chiến đấu cho anh em bằng lời cầu nguyện, để một khi đã trưởng thành và hoàn toàn vâng theo thánh ý Thiên Chúa trong mọi sự, anh em được đứng vững.m5SD Anh Giê-su, gọi là Giút-tô, cũng gửi lời chào anh em. Trong số những người cắt bì, chỉ có ba anh ấy cùng làm việc với tôi cho Nước Thiên Chúa ; các anh đã là niềm an ủi của tôi.4)D Anh A-rít-ta-khô, bạn tù với tôi, gửi lời chào anh em. Anh Mác-cô, em họ ông Ba-na-ba, cũng gửi lời chào anh em ; anh em đã nhận được những chỉ thị về anh ấy ; nếu anh ấy đến với anh em, thì hãy tiếp đón anh ấy.S3D Cùng đi có anh Ô-nê-xi-mô, người anh em trung thành và yêu quý của tôi, người đồng hương với anh em. Cả hai sẽ cho anh em biết tất cả những gì xảy ra ở đây.-2SDTôi phái anh đến với anh em vì mục đích ấy, để anh em được biết hiện tình của chúng tôi, và để anh khích lệ tâm hồn anh em.\11DMọi tin tức về tôi, anh Ty-khi-cô sẽ cho anh em biết ; anh là người anh em yêu quý của tôi, người trung thành phục vụ, và người đồng sự với tôi trong công việc Chúa.0DLời nói của anh em phải luôn luôn mặn mà dễ thương, để anh em biết đối đáp sao cho phải với mỗi người.o/WDAnh em hãy ăn ở khôn ngoan với người ngoài ; hãy tận dụng thời buổi hiện tại.o.WDXin cho tôi biết công bố rõ ràng mầu nhiệm ấy, như bổn phận tôi phải loan báo.-DĐồng thời, cũng hãy cầu nguyện cho chúng tôi nữa, xin Thiên Chúa mở cửa cho chúng tôi rao giảng lời Người, để chúng tôi loan báo mầu nhiệm Đức Ki-tô ; chính vì mầu nhiệm này mà tôi bị giam giữ.h,ID*Anh em hãy siêng năng cầu nguyện ; hãy tỉnh thức mà cầu nguyện và tạ ơn..+ WDNgười làm chủ hãy đối xử công bằng và đồng đều với các nô lệ, vì biết rằng cả anh em nữa cũng có một Chủ ở trên trời.{*oDAi ăn ở bất công sẽ được trả theo điều bất công mình làm ; không có chuyện thiên vị.8)iDvì biết rằng anh em sẽ nhận được phần thưởng Chúa ban, là gia nghiệp dành cho dân Người. Đức Ki-tô là Chủ, anh em hãy phục vụ Người.}(sDBất cứ làm việc gì, hãy làm tận tâm như thể làm cho Chúa, chứ không phải cho người đờio'WDKẻ làm nô lệ hãy vâng lời những người chủ ở đời này trong mọi sự. Đừng chỉ vâng lời trước mặt, như muốn làm đẹp lòng người ta, nhưng với lòng đơn sơ, vì kính sợ Chúa.e&CDNhững bậc làm cha mẹ đừng làm cho con cái bực tức, kẻo chúng ngã lòng.l%QDKẻ làm con hãy vâng lời cha mẹ trong mọi sự, vì đó là điều đẹp lòng Chúa.Y$+DNgười làm chồng hãy yêu thương chứ đừng cay nghiệt với vợ.x#iD*Người làm vợ hãy phục tùng chồng, như thế mới xứng đáng là người thuộc về Chúa."DAnh em có làm gì, nói gì, thì hãy làm hãy nói nhân danh Chúa Giê-su và nhờ Người mà cảm tạ Thiên Chúa Cha.S!DƯớc chi lời Đức Ki-tô ngự giữa anh em thật dồi dào phong phú. Anh em hãy dạy dỗ khuyên bảo nhau với tất cả sự khôn ngoan. Để tỏ lòng biết ơn, anh em hãy đem cả tâm hồn mà hát dâng Thiên Chúa những bài thánh vịnh, thánh thi và thánh ca, do Thần Khí linh hứng.p YDƯớc gì ơn bình an của Đức Ki-tô điều khiển tâm hồn anh em, vì trong một thân thể duy nhất, anh em đã được kêu gọi đến hưởng ơn bình an đó. Bởi vậy, anh em hãy hết dạ tri ân.{oDTrên hết mọi đức tính, anh em phải có lòng bác ái : đó là mối dây liên kết tuyệt hảo.c?D Hãy chịu đựng và tha thứ cho nhau, nếu trong anh em người này có điều gì phải trách móc người kia. Chúa đã tha thứ cho anh em, thì anh em cũng vậy, anh em phải tha thứ cho nhau.SD Anh em là những người được Thiên Chúa tuyển lựa, hiến thánh và yêu thương. Vì thế, anh em hãy có lòng thương cảm, nhân hậu, khiêm nhu, hiền hoà và nhẫn nại.Y+D Vậy không còn phải phân biệt Hy-lạp hay Do-thái, cắt bì hay không cắt bì, man di, mọi rợ, nô lệ, tự do, nhưng chỉ có Đức Ki-tô là tất cả và ở trong mọi người.*MD và anh em đã mặc lấy con người mới, con người hằng được đổi mới theo hình ảnh Đấng Tạo Hoá, để được ơn thông hiểu.~uD *Anh em đừng nói dối nhau, vì anh em đã cởi bỏ con người cũ với những hành vi của nó rồi,/WDNhưng nay, cả anh em nữa, hãy từ bỏ tất cả những cái đó : nào là giận dữ, nóng nảy, độc ác, nào là thoá mạ, ăn nói thô tục.oWDChính anh em xưa kia cũng ăn ở như thế, khi anh em còn sống giữa những người ấy.  DChính vì những điều đó mà cơn thịnh nộ của Thiên Chúa giáng xuống trên những kẻ không vâng phục.b=DVậy anh em hãy giết chết những gì thuộc về hạ giới trong con người anh em : ấy là gian dâm, ô uế, đam mê, ước muốn xấu và tham lam ; mà tham lam cũng là thờ ngẫu tượng.+ODKhi Đức Ki-tô, nguồn sống của chúng ta xuất hiện, anh em sẽ được xuất hiện với Người, và cùng Người hưởng phúc vinh quang.DThật vậy, anh em đã chết, và sự sống mới của anh em hiện đang tiềm tàng với Đức Ki-tô nơi Thiên Chúa.DAnh em hãy hướng lòng trí về những gì thuộc thượng giới, chứ đừng chú tâm vào những gì thuộc hạ giới.: oD*Anh em đã được trỗi dậy cùng với Đức Ki-tô, nên hãy tìm kiếm những gì thuộc thượng giới, nơi Đức Ki-tô đang ngự bên hữu Thiên Chúa.SDNhững điều ấy có vẻ khôn ngoan : nào là sùng đạo tự ý, nào là khiêm nhường, nào là khổ hạnh, nhưng không có giá trị gì đối với tính xác thịt lăng loàn.)Dtoàn những cấm đoán về những cái dùng đến là hư. Đó chỉ là những giới luật và giáo huấn của người phàm.X)DĐừng ăn cái này, đừng nếm cái kia, đừng đụng vào cái nọ,oWDAnh em đã chết cùng Đức Ki-tô và được giải thoát khỏi các yếu tố của vũ trụ, tại sao lại rập theo những quy luật, như thể anh em còn sống lệ thuộc vào thế gian ? Chẳng hạn :  DHọ không gắn chặt với Đức Ki-tô là Đầu ; chính Người làm cho toàn thân được nuôi dưỡng, được kết cấu chặt chẽ nhờ mọi thứ gân mạch và dây chằng, và được lớn lên nhờ sức Thiên Chúa ban.  DĐừng ai viện cớ khiêm nhường và sùng kính các thiên thần mà làm cho anh em mất phần thưởng chiến thắng ; họ chìm đắm trong những thị kiến của mình, vênh váo vì những suy tưởng theo lối người phàm. DTất cả những cái đó chỉ là hình bóng những điều sắp tới, nhưng thực tại là thân thể Đức Ki-tô. !D*Vậy đừng ai xét đoán anh em về chuyện đồ ăn thức uống, hay về mục ngày lễ, ngày đầu tháng, ngày sa-bát.4 aDNgười đã truất phế các quyền lực thần thiêng, đã công khai bêu xấu chúng, đã điệu chúng đi trong đám rước khải hoàn của Người.[/DNgười đã xoá sổ nợ bất lợi cho chúng ta, sổ nợ mà các giới luật đã đưa ra chống lại chúng ta. Người đã huỷ bỏ nó đi, bằng cách đóng đinh nó vào thập giá. 9D Trước kia, anh em là những kẻ chết vì anh em đã sa ngã, và vì thân xác anh em không được cắt bì, nay Thiên Chúa đã cho anh em được cùng sống với Đức Ki-tô : Thiên Chúa đã ban ơn tha thứ mọi sa ngã lỗi lầm của chúng ta.taD Anh em đã cùng được mai táng với Đức Ki-tô khi chịu phép rửa, lại cùng được trỗi dậy với Người, vì tin vào quyền năng của Thiên Chúa, Đấng làm cho Người trỗi dậy từ cõi chết.hID *Trong Người, anh em đã được chịu phép cắt bì, không phải phép cắt bì do tay người phàm, nhưng là phép cắt bì của Đức Ki-tô, có sức lột bỏ con người tội lỗi của anh em.wgD và trong Người, anh em được sung mãn : Người vốn là đầu mọi quyền lực thần thiêng.taD Thật vậy, nơi Người, tất cả sự viên mãn của thần tính hiện diện cách cụ thể,zmDHãy coi chừng chớ để ai gài bẫy anh em bằng mồi triết lý và những tư tưởng giả dối rỗng tuếch theo truyền thống người phàm và theo những yếu tố của vũ trụ chứ không theo Đức Ki-tô.lQDAnh em hãy bén rễ sâu và xây dựng đời mình trên nền tảng là Đức Ki-tô Giê-su, hãy dựa vào đức tin mà anh em đã được thụ huấn, và để cho lòng chan chứa niềm tri ân cảm tạ.DVậy như anh em đã nhận Đức Ki-tô Giê-su làm Chúa, thì hãy tiếp tục sống kết hợp với Người.-SDTuy xa cách về thể xác, nhưng tôi vẫn ở với anh em về tinh thần, và vui mừng thấy anh em giữ hàng ngũ và vững tin vào Đức Ki-tô.i~KDTôi nói điều đó để đừng có ai dùng lời lẽ hấp dẫn mà mê hoặc anh em.c}?Dtrong Người có cất giấu mọi kho tàng của sự khôn ngoan và hiểu biết.1|[Dnhư vậy là để họ được phấn khởi trong tâm hồn, và nhờ được liên kết chặt chẽ với nhau trong tình thương, họ đạt tới sự thông hiểu phong phú và đầy đủ, khiến họ nhận biết mầu nhiệm của Thiên Chúa, tức là Đức Ki-tô,G{ D*Quả thế, tôi muốn anh em biết tôi phải chiến đấu gay go thế nào vì anh em, vì những người Lao-đi-ki-a, và vì bao người khác chưa thấy tôi tận mắt ;z +DChính vì mục đích ấy mà tôi phải vất vả chiến đấu, nhờ sức lực của Người hoạt động mạnh mẽ trong tôi.by ?DChính Người là Đấng chúng tôi rao giảng, khi khuyên bảo mỗi người và dạy dỗ mỗi người với tất cả sự khôn ngoan, để giúp mỗi người nên hoàn thiện trong Đức Ki-tô.x DNgười đã muốn cho họ được biết mầu nhiệm này phong phú và hiển hách biết bao giữa các dân ngoại : đó là chính Đức Ki-tô đang ở giữa anh em, Đấng ban cho chúng ta niềm hy vọng đạt tới vinh quang./w YDrao giảng mầu nhiệm đã được giữ kín từ bao thời đại và qua bao thế hệ, nhưng nay đã được tỏ ra cho dân thánh của Thiên Chúa.\v 3DTôi đã trở nên người phục vụ Hội Thánh, theo kế hoạch Thiên Chúa đã uỷ thác cho tôi, liên quan đến anh em : đó là tôi phải rao giảng lời của Người cho trọn vẹn,vu gDGiờ đây, tôi vui mừng được chịu đau khổ vì anh em. Những gian nan thử thách Đức Ki-tô còn phải chịu, tôi xin mang lấy vào thân cho đủ mức, vì lợi ích cho thân thể Người là Hội Thánh.ut eDAnh em chỉ cần giữ vững đức tin, cần được xây dựng vững chắc, kiên quyết và đừng vì nao núng mà lìa bỏ niềm hy vọng anh em đã nhận được khi nghe loan báo Tin Mừng. Tin Mừng này đã được rao giảng cho khắp thiên hạ, và tôi, Phao-lô, tôi đã được trở nên người phục vụ Tin Mừng.s %DNhưng nay nhờ Đức Giê-su là con người bằng xương bằng thịt đã chịu chết, Thiên Chúa cho anh em được hoà giải với Người, để anh em trở nên thánh thiện tinh tuyền và không có gì đáng trách trước mặt Người.0r [D*Cả anh em nữa, xưa kia anh em là những người xa lạ, là thù địch của Thiên Chúa vì những tư tưởng và hành động xấu xa của anh em.wq iDcũng như muốn nhờ Người mà làm cho muôn vật được hoà giải với mình. Nhờ máu Người đổ ra trên thập giá, Thiên Chúa đã đem lại bình an cho mọi loài dưới đất và muôn vật trên trời.jp ODVì Thiên Chúa đã muốn làm cho tất cả sự viên mãn hiện diện ở nơi Người,}o uDNgười cũng là đầu của thân thể, nghĩa là đầu của Hội Thánh ; Người là khởi nguyên, là trưởng tử trong số những người từ cõi chết sống lại, để trong mọi sự Người đứng hàng đầu.en EDNgười có trước muôn loài muôn vật, tất cả đều tồn tại trong Người.'m IDvì trong Người, muôn vật được tạo thành trên trời cùng dưới đất, hữu hình với vô hình. Dẫu là hàng dũng lực thần thiêng hay là bậc quyền năng thượng giới, tất cả đều do Thiên Chúa tạo dựng nhờ Người và cho Người.zl oD*Thánh Tử là hình ảnh Thiên Chúa vô hình, là trưởng tử sinh ra trước mọi loài thụ tạo,Zk /Dtrong Thánh Tử, ta được ơn cứu chuộc, được thứ tha tội lỗi.j D Người đã giải thoát chúng ta khỏi quyền lực tối tăm, và đưa vào vương quốc Thánh Tử chí ái ;6i gD Anh em hãy vui mừng cảm tạ Chúa Cha, đã làm cho anh em trở nên xứng đáng chung hưởng phần gia nghiệp của dân thánh trong cõi đầy ánh sáng.h D Nhờ sức mạnh vạn năng của Thiên Chúa vinh quang, anh em sẽ nên mạnh mẽ để kiên trì chịu đựng tất cả.lg SD Như vậy, anh em sẽ sống được như Chúa đòi hỏi, và làm đẹp lòng Người về mọi phương diện, sẽ sinh hoa trái là mọi thứ việc lành, và mỗi ngày một hiểu biết Thiên Chúa hơn. f D Vì thế, từ ngày chúng tôi nghe biết như vậy, chúng tôi cũng không ngừng cầu nguyện và kêu xin Thiên Chúa cho anh em được am tường thánh ý Người, với tất cả sự khôn ngoan và hiểu biết mà Thần Khí ban cho.]e 5DChính anh đã cho chúng tôi hay về lòng mến mà Thần Khí ban cho anh em.kd QDAnh em đã học hỏi điều này với anh Ê-páp-ra là người đồng sự yêu quý của chúng tôi và là người thay thế chúng tôi với tư cách là người phục vụ trung thành của Đức Ki-tô.c Dđến với anh em ; Tin Mừng này đang sinh hoa trái và lớn lên trên toàn thế giới như thế nào, thì nơi anh em cũng vậy, từ ngày anh em được nghe nói và nhận biết ân sủng của Thiên Chúa thật sự là gì.Gb  Dlòng tin và lòng mến đó phát xuất từ niềm trông cậy dành cho anh em trên trời, niềm trông cậy anh em đã được nghe loan báo khi lời chân lý là Tin Mừng;a qDThật vậy, chúng tôi đã được nghe nói về lòng tin của anh em vào Đức Ki-tô Giê-su, và về lòng mến của anh em đối với toàn thể dân thánh ;` DChúng tôi không ngừng tạ ơn Thiên Chúa, là Thân Phụ Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, khi cầu nguyện cho anh em.1_ ]Dkính gửi dân thánh tại Cô-lô-xê, là những anh em tín hữu trong Đức Ki-tô. Xin Thiên Chúa là Cha chúng ta ban cho anh em ân sủng và bình an.^ D*Tôi là Phao-lô, bởi ý Thiên Chúa được làm Tông Đồ của Đức Ki-tô Giê-su, và anh Ti-mô-thê là người anh em,h]I:Cầu chúc cho tâm hồn anh em được đầy tràn ân sủng của Chúa Giê-su Ki-tô.\3:Mọi người thuộc dân thánh, nhất là những người phục vụ trong cung điện hoàng đế Xê-da, cũng gửi lời chào anh em.&[E:Cho tôi gửi lời chào từng người một thuộc dân thánh trong Đức Ki-tô Giê-su. Các anh em đang ở với tôi gửi lời chào anh em.aZ;:Xin tôn vinh Thiên Chúa là Cha chúng ta, đến muôn thuở muôn đời ! A-men.+YO:Thiên Chúa của tôi sẽ thoả mãn mọi nhu cầu của anh em một cách tuyệt vời, theo sự giàu sang của Người trong Đức Ki-tô Giê-su.bX=:Tôi có đủ mọi thứ cần dùng, lại còn dư dật nữa là khác. Tôi rất đầy đủ, kể từ khi nhận được những gì anh em gửi đến tôi qua tay anh Ê-páp-rô-đi-tô. Quà anh em tặng cho tôi đó, chẳng khác nào hương thơm, lễ vật đẹp lòng Thiên Chúa và được Người chấp nhận.W{:Điều tôi tìm kiếm không phải là quà tặng, mà là những gì sinh hoa kết quả dồi dào cho anh em.V}:bởi vì ngay khi tôi còn ở Thê-xa-lô-ni-ca, đôi lần anh em đã gửi cho tôi những gì tôi cần dùng.!U;:Chính anh em, những người thành Phi-líp-phê, anh em biết là trong giai đoạn tôi bắt đầu rao giảng Tin Mừng, lúc rời khỏi Ma-kê-đô-ni-a, không một Hội Thánh nào đã đóng góp vào các khoản chi thu của tôi, chỉ có anh em thôi ;pTY:Tuy nhiên, anh em đã chia sẻ với tôi, khi tôi gặp cơn quẫn bách, như thế là phải.NS: Với Đấng ban sức mạnh cho tôi, tôi chịu được hết.7Rg: Tôi sống thiếu thốn cũng được, mà sống dư dật cũng được. Trong mọi hoàn cảnh, no hay đói, dư dật hay túng bấn, tôi đã tập quen cả.Q: Không phải vì thiếu thốn mà tôi nói thế, bởi lẽ tôi đã học sống tự lập trong bất cứ hoàn cảnh nào.XP): *Nhờ Chúa, tôi rất vui mừng vì cuối cùng thấy tình cảm của anh em đối với tôi lại thắm thiết. Tình cảm đó vẫn sống động, nhưng anh em chỉ thiếu dịp tỏ ra.DO: Những gì anh em đã học hỏi, đã lãnh nhận, đã nghe, đã thấy ở nơi tôi, thì hãy đem ra thực hành, và Thiên Chúa là nguồn bình an sẽ ở với anh em.N:Ngoài ra, thưa anh em, những gì là chân thật, cao quý, những gì là chính trực tinh tuyền, những gì là đáng mến và đem lại danh thơm tiếng tốt, những gì là đức hạnh, đáng khen, thì xin anh em hãy để ý.1M[:Và bình an của Thiên Chúa là bình an vượt lên trên mọi hiểu biết, sẽ giữ cho lòng trí anh em được kết hợp với Đức Ki-tô Giê-su.\L1:Anh em đừng lo lắng gì cả, nhưng trong mọi hoàn cảnh, anh em cứ đem lời cầu khẩn, van xin và tạ ơn, mà giãi bày trước mặt Thiên Chúa những điều anh em thỉnh nguyện.gKG:Sao cho mọi người thấy anh em sống hiền hoà rộng rãi, Chúa đã gần đến.dJA:*Anh em hãy vui luôn trong niềm vui của Chúa. Tôi nhắc lại : vui lên anh em !NI:Tôi xin cả anh Xi-di-gô nữa, người bạn chân thành đã đồng lao cộng khổ với tôi, xin anh giúp đỡ các chị ấy. Các chị đã giúp tôi chiến đấu cho Tin Mừng, cũng như anh Cơ-lê-men-tê và các cộng sự viên khác mà tên tuổi đã được ghi trong Sổ Trường Sinh. H:Tôi khuyên chị Ê-vô-đi-a và khuyên cả chị Xin-ti-khe nữa : xin hai chị sống hoà thuận với nhau trong Chúa.dG C:*Bởi vậy, hỡi anh em thân mến lòng tôi hằng tưởng nhớ, anh em là niềm vui, là vinh dự của tôi. Anh em rất thân mến, anh em hãy kết hợp với Chúa mà sống vững vàng như vậy.MF:Người có quyền năng khắc phục muôn loài, và sẽ dùng quyền năng ấy mà biến đổi thân xác yếu hèn của chúng ta nên giống thân xác vinh hiển của Người."E=:Còn chúng ta, quê hương chúng ta ở trên trời, và chúng ta nóng lòng mong đợi Đức Giê-su Ki-tô từ trời đến cứu chúng ta.cD?:chung cục là họ sẽ phải hư vong. Chúa họ thờ là cái bụng, và cái họ lấy làm vinh quang lại là cái đáng hổ thẹn. Họ là những người chỉ nghĩ đến những sự thế gian.=Cs:Vì, như tôi đã nói với anh em nhiều lần, và bây giờ tôi phải khóc mà nói lại, có nhiều người sống đối nghịch với thập giá Đức Ki-tô :B3:Thưa anh em, xin hãy cùng nhau bắt chước tôi, và chăm chú nhìn vào những ai sống theo gương chúng tôi để lại cho anh em.bA=:Song, dù đạt tới đâu đi nữa, chúng ta cũng cứ theo hướng ấy mà đi.N@:Vậy tất cả chúng ta là những người hoàn thiện, chúng ta hãy nghĩ như vậy ; và giả như có điểm nào anh em nghĩ khác, thì Thiên Chúa sẽ mặc khải cho anh em.9?k:Tôi chạy thẳng tới đích, để chiếm được phần thưởng từ trời cao Thiên Chúa dành cho kẻ được Người kêu gọi trong Đức Ki-tô Giê-su. [~|}V|-{{VzzSyfxxwovvuztsr}qqpZpoo1n,mmll?ktjjEii0hggfff)eeeteccc8bbb)aqa__ ^8]\[[XZnYCXTWVUTT|SSbRQQ8PP9ONIMLL KSJJIIH$GzFF/EDDLCC>BB AA@K?n>==<<;::"987706a5F4322110001/w.--&,0++8**f))"(''%&&%% $Z##\""H!!/ =Iar/Ay***!i W V 82;"bCòn những ai có chủ là người tín hữu, thì đừng lấy cớ họ là người anh em mà coi thường ; trái lại phải hầu hạ chủ tốt hơn nữa, bởi lẽ người được mình phục vụ là tín hữu và là anh em yêu quý.8! kbNhững ai đang ở dưới ách nô lệ, hãy coi chủ mình là đáng kính về mọi mặt, để danh Thiên Chúa và đạo lý khỏi bị người ta xúc phạm. bCũng thế, những việc tốt thì đã rành rành ; mà cả những việc không tốt cũng chẳng che giấu được.bCó những người thì tội đã rành rành, ngay trước khi xét xử ; người khác thì xét xử rồi mới thấy rõ. bTừ nay anh đừng chỉ uống nước lã, nhưng hãy dùng thêm chút rượu, vì anh đau dạ dày và ốm yếu luôn.  bAnh đừng vội đặt tay trên ai, đừng cộng tác vào tội lỗi của người khác. Hãy giữ mình trong sạch.`9bTrước mặt Thiên Chúa, trước mặt Đức Ki-tô Giê-su và các thiên thần được tuyển chọn, tôi tha thiết khuyên anh giữ các điều ấy cách vô tư, không làm gì vì thiên vị.wbNhững ai phạm tội, anh hãy khiển trách trước mặt mọi người, để những kẻ khác phải sợ.q[bLời tố cáo một kỳ mục, anh đừng chấp nhận, trừ phi có hai hoặc ba nhân chứng. bQuả vậy, Kinh Thánh có nói : Đừng bịt mõm con bò đang đạp lúa, và làm thợ thì đáng được trả công.Sb*Những kỳ mục thi hành chức vụ chủ toạ cách tốt đẹp, thì đáng được đãi ngộ gấp đôi, nhất là những người vất vả phục vụ lời Chúa và giảng dạy.wgbNếu nữ tín hữu nào có người trong họ hàng là bà goá, thì hãy giúp đỡ họ, đừng để cho Hội Thánh phải mang gánh nặng, và như thế Hội Thánh có thể giúp đỡ những bà goá đích thực.FbThật vậy, đã có kẻ lạc đường đi theo Xa-tan.3bVậy tôi muốn các bà goá trẻ hãy tái giá, sinh con cái, lo việc cửa nhà ; đừng để cho đối phương có dịp bới móc.[/b Đồng thời, vì ăn không ngồi rồi, họ học thói la cà hết nhà nọ đến nhà kia. Đâu phải chỉ ăn không ngồi rồi, họ còn nhiều chuyện, lăng xăng, nói năng bừa bãi.{ob và như vậy là mang lấy án phạt, bởi đã không giữ lời cam kết ban đầu với Đức Ki-tô.#b Còn các bà goá trẻ, anh đừng ghi vào sổ ; vì khi dục vọng làm cho họ xa lìa Đức Ki-tô, thì họ muốn tái giá,b được chứng nhận là đã làm việc thiện, nghĩa là đã nuôi nấng dạy dỗ con cái, đã tỏ ra hiếu khách, đã rửa chân cho các người trong dân thánh, giúp đỡ người gặp gian truân, siêng năng làm mọi việc lành."=b Muốn được ghi tên vào sổ các bà goá, phải có những điều kiện sau : ít nhất sáu mươi tuổi, chỉ có một đời chồng,6ebAi không chăm sóc người thân, nhất là người sống trong cùng một nhà, thì đã chối bỏ đức tin, và còn tệ hơn người không có đức tin.jMbAnh cũng phải truyền dạy những điều ấy, để không ai chê trách được họ.F bTrái lại, bà goá ham vui thì sống cũng như chết./ WbCòn các bà goá đích thực, sống một thân một mình, thì đã đặt hy vọng vào Thiên Chúa và ngày đêm kiên trì đọc kinh cầu nguyện.| qbNếu một bà goá có con có cháu, thì trước tiên con cháu phải học cho biết ăn ở hiếu thảo đối với gia đình mình, và đền ơn đáp nghĩa các bậc sinh thành. Đó là điều đẹp lòng Thiên Chúa.P b*Anh hãy kính trọng các bà goá, những bà goá đích thực.o Wbcác cụ bà như mẹ, các thiếu nữ như chị em, với tấm lòng hoàn toàn trong sạch. bĐừng nặng lời với cụ già, nhưng khi khuyên nhủ, hãy coi cụ như cha ; hãy coi các thanh niên như anh em,{obAnh hãy thận trọng trong cách ăn nết ở và trong lời giảng dạy. Hãy kiên trì trong việc đó. Vì làm như vậy, anh sẽ cứu được chính mình, lại còn cứu được những người nghe anh giảng dạy.!bAnh hãy tha thiết với những điều đó, chuyên chú vào đó, để mọi người nhận thấy những tiến bộ của anh.1[bĐừng thờ ơ với đặc sủng đang có nơi anh, đặc sủng Thiên Chúa đã ban cho anh nhờ lời ngôn sứ, khi hàng kỳ mục đặt tay trên anh.b Trong khi chờ tôi đến, hãy chuyên cần đọc Sách Thánh trong các buổi họp, chuyên cần khuyên nhủ và dạy dỗ.kOb Chớ gì đừng có ai coi thường anh vì anh còn trẻ. Trái lại, anh hãy nên gương mẫu cho các tín hữu về lời ăn tiếng nói, về cách cư xử, về đức ái, đức tin và lòng trong sạch.=ub *Anh hãy truyền, hãy dạy những điều đó.iKb Thật vậy, chính vì mục đích ấy mà chúng ta phải vất vả, phải chiến đấu, bởi đã đặt hy vọng vào Thiên Chúa hằng sống, Đấng cứu độ mọi người, nhất là các tín hữu.Qb Đó là lời đáng tin cậy và đáng mọi người đón nhận.iKbvì luyện tập thân thể thì lợi ích chẳng là bao, còn lòng đạo đức thì lợi ích mọi bề, bởi Chúa hứa ban sự sống hiện tại cũng như tương lai cho người có lòng đạo đức. ~bCòn những chuyện hoang đường nhảm nhí của bà già, thì hãy loại bỏ. Hãy luyện tập sống đạo đức ;|}qbNếu anh trình bày cho anh em những điều ấy, thì anh sẽ là một người phục vụ tốt của Đức Ki-tô Giê-su, một người thấm nhuần lời đức tin và giáo lý cao đẹp mà anh đã trung thành noi theo.Y|+bvì lời Thiên Chúa và lời cầu nguyện thánh hoá những thứ đó.5{cbThật vậy, tất cả những gì Thiên Chúa tạo dựng đều tốt, và không có gì phải loại bỏ, nếu biết dùng trong tâm tình tri ân cảm tạ,)zKbHọ cấm không được kết hôn và bắt phải kiêng một số thức ăn ; thật ra, những thức ăn này là những thứ Thiên Chúa đã tạo dựng để các tín hữu, những kẻ đã nhận biết chân lý, được dùng trong tâm tình tri ân cảm tạ.yykbđó là vì trò giả hình của những tên nói dối mà lương tâm như bị thích dấu sắt nung.Ex b*Thần khí phán rõ ràng : vào những thời cuối cùng, một số người sẽ bỏ đức tin mà theo những thần khí lừa dối và những giáo huấn của ma quỷ ;(wIbPhải công nhận rằng : mầu nhiệm của đạo thánh thật là cao cả, đó là :Đức Ki-tô xuất hiện trong thân phận người phàm, được Chúa Thánh Thần chứng thực là công chính ; Người được các thiên thần chiêm ngưỡng, và được loan truyền giữa muôn dân ; Người được cả hoàn cầu tin kính, được siêu thăng cõi trời vinh hiển.mvSbNhưng nếu tôi chậm trễ, thì thư này sẽ cho anh biết phải ăn ở thế nào trong nhà của Thiên Chúa, tức là Hội Thánh của Thiên Chúa hằng sống, cột trụ và điểm tựa của chân lý.Uu#b*Tôi viết cho anh thư này, dù vẫn hy vọng sớm đến với anh.;tob Những ai thi hành chức vụ trợ tá cách tốt đẹp, thì được một chỗ danh dự, và được mạnh dạn nhiều nhờ lòng tin vào Đức Ki-tô Giê-su.sb Các trợ tá phải là người chỉ có một đời vợ, biết điều khiển con cái và gia đình cho tốt.rb Các bà cũng vậy, phải là người đàng hoàng, không nói xấu, nhưng tiết độ, đáng tin cậy mọi bề.q!b Họ phải được thử thách trước đã, rồi mới được thi hành chức vụ trợ tá, nếu không bị ai khiếu nại.ap;b họ phải bảo toàn mầu nhiệm đức tin trong một lương tâm trong sạch.-oSbCác trợ tá cũng vậy, phải là người đàng hoàng, biết giữ lời hứa, không rượu chè say sưa, không tìm kiếm lợi lộc thấp hèn ;nbNgười ấy còn phải được người ngoài chứng nhận là tốt, kẻo bị sỉ nhục và sa vào cạm bẫy ma quỷ.vmebNgười ấy không được là tân tòng, kẻo lên mặt kiêu căng mà bị kết án như ma quỷ. l bvì ai không biết điều khiển gia đình mình, thì làm sao có thể lo cho Hội Thánh của Thiên Chúa được ?xkibbiết điều khiển tốt gia đình mình, biết dạy con cái phục tùng cách rất nghiêm chỉnh,j3bngười ấy không được nghiện rượu, không được hiếu chiến, nhưng phải hiền hoà, không hay gây sự, không ham tiền,FibVậy giám quản phải là người không ai chê trách được, chỉ có một đời vợ, tiết độ, chừng mực, nhã nhặn, hiếu khách, có khả năng giảng dạy ; h b*Đây là lời đáng tin cậy : ai mong được làm giám quản, người ấy ước muốn một nhiệm vụ cao đẹp.=gsbTuy nhiên, người đàn bà sẽ được cứu nhờ sinh con cái, nếu kiên trì giữ đức tin, đức mến và sự thánh thiện, với lòng đơn sơ giản dị.~fubCũng không phải A-đam đã bị dụ dỗ, nhưng là người đàn bà đã phạm tội, khi bị dụ dỗ.Neb vì A-đam được tạo dựng trước, rồi mới đến E-và.|dqb Tôi không cho phép đàn bà giảng dạy, hay thống trị đàn ông, trái lại họ phải thinh lặng,`c9b Khi nghe lời dạy dỗ, đàn bà phải thinh lặng và hết lòng phục tùng.bb nhưng là những việc lành ; như thế mới thích hợp với những người đàn bà xưng mình có lòng đạo đức.qa[b Cũng thế, tôi muốn người đàn bà phải ăn mặc đoan trang, đồ trang điểm phải kín đáo, giản dị : không phải là những kiểu tóc cầu kỳ, vàng bạc, ngọc trai hay quần áo đắt tiền,>`ubVậy tôi muốn rằng người đàn ông hãy cầu nguyện ở bất cứ nơi nào, tay giơ lên trời, tâm hồn thánh thiện, không giận hờn, không xung khắc.t_abVà để làm chứng về điều này, tôi được đặt làm người rao giảng và làm Tông Đồ –tôi nói thật chứ không nói dối– nghĩa là làm thầy dạy các dân ngoại về đức tin và chân lý.^bĐấng đã tự hiến làm giá chuộc mọi người. Điều này đã được chứng thực vào đúng thời đúng buổi.5]cbThật vậy, chỉ có một Thiên Chúa, chỉ có một Đấng trung gian giữa Thiên Chúa và loài người : đó là một con người, Đức Ki-tô Giê-su,]\3bĐấng muốn cho mọi người được cứu độ và nhận biết chân lý.^[5bĐó là điều tốt và đẹp lòng Thiên Chúa, Đấng cứu độ chúng ta,*ZMbcho vua chúa và tất cả những người cầm quyền, để chúng ta được an cư lạc nghiệp mà sống thật đạo đức và nghiêm chỉnh. Y b*Trước hết, tôi khuyên ai nấy dâng lời cầu xin, khẩn nguyện, nài van, tạ ơn cho tất cả mọi người,'X IbTrong số đó có Hy-mê-nê và A-lê-xan-đê ; tôi đã trao nộp họ cho Xa-tan để họ được dạy cho biết đừng nói lộng ngôn nữa./W Ybvới đức tin và lương tâm ngay thẳng. Một số người đã vứt bỏ lương tâm ngay thẳng đó, nên đức tin của họ đã bị chết chìm.vV gbAnh Ti-mô-thê, đó là chỉ thị tôi trao cho anh là người con của tôi, chiếu theo các lời ngôn sứ trước đây đã nói về anh, để anh dựa vào đó mà chiến đấu trong cuộc chiến cao đẹp này,5U ebKính dâng Vua muôn thuở là Thiên Chúa bất diệt, vô hình và duy nhất, kính dâng Người danh dự và vinh quang đến muôn thuở muôn đời. A-men.T 'bSở dĩ tôi được thương xót, là vì Đức Giê-su Ki-tô muốn tỏ bày tất cả lòng đại lượng của Người nơi tôi là kẻ đầu tiên, mà đặt tôi làm gương cho những ai sẽ tin vào Người, để được sống muôn đời.JS bĐây là lời đáng tin cậy và đáng mọi người đón nhận : Đức Ki-tô Giê-su đã đến thế gian, để cứu những người tội lỗi, mà kẻ đầu tiên là tôi.9R mbĐức Ki-tô Giê-su, Chúa chúng ta, đã ban cho tôi đầy tràn ân sủng, cùng với đức tin và đức mến của một kẻ được kết hợp với Người.bQ ?b Trước kia, tôi là kẻ nói lộng ngôn, bắt đạo và ngạo ngược, nhưng tôi đã được Người thương xót, vì tôi đã hành động một cách vô ý thức, trong lúc chưa có lòng tin.1P ]b Tôi tạ ơn Đức Ki-tô Giê-su, Chúa chúng ta, Đấng đã ban sức mạnh cho tôi, vì Người đã tín nhiệm mà gọi tôi đến phục vụ Người.O b Đó là giáo lý phù hợp với Tin Mừng đã được giao phó cho tôi, Tin Mừng về vinh quang của Thiên Chúa chí tôn.N b dâm dật, kê gian, buôn người, nói dối, bội thề, và những kẻ sống ngược với giáo lý lành mạnh.M b Thật vậy, Lề Luật có đó, không phải cho người công chính, mà là cho hạng người sống ngoài lề luật và bất phục tùng, vô luân và tội lỗi, phạm thánh phạm thượng, giết cha giết mẹ, sát nhân,gL IbChúng ta biết rằng Lề Luật là tốt, nếu người ta sử dụng cho đúng cách.K bHọ muốn làm thầy dạy luật, nhưng lại không hiểu cả điều mình nói lẫn điều mình xác quyết.jJ ObVì đi trệch đường lối ấy, một số người đã sa vào tật nói rỗng tuếch.1I ]bLời truyền dạy đó phải nhằm đưa tới đức mến phát xuất từ tâm hồn trong sạch, lương tâm ngay thẳng và đức tin không giả hình.zH obcũng đừng chú ý đến những chuyện hoang đường và những gia phả dài dòng ; những cái đó chỉ gây ra tranh luận, chứ không đóng góp vào kế hoạch của Thiên Chúa mà đức tin cho chúng ta biết.G 9b*Khi đi Ma-kê-đô-ni-a, tôi đã khuyên anh ở lại Ê-phê-xô để anh truyền cho một số người đừng dạy một giáo lý khác,XF +bgửi anh Ti-mô-thê, người con tôi đã sinh ra trong đức tin. Xin Thiên Chúa là Cha và xin Đức Ki-tô Giê-su, Chúa chúng ta, ban cho anh ân sủng, lòng thương xót và sự bình an.DE bTôi là Phao-lô, Tông Đồ của Đức Ki-tô Giê-su theo lệnh Thiên Chúa, Đấng cứu độ chúng ta, và theo lệnh Đức Ki-tô Giê-su, niềm hy vọng của chúng ta,jDMXChúc tất cả anh em được đầy ân sủng của Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta.C+XChính tôi, Phao-lô, tự tay viết lời chào này. Đó là chữ ký trong tất cả các thư của tôi. Tôi viết như thế đó.,BQXChúa là nguồn mạch bình an, xin Người ban cho anh em được bình an mọi lúc và về mọi phương diện. Xin Chúa ở cùng tất cả anh em.iAKXNhưng đừng coi họ như thù địch, trái lại hãy khuyên bảo như người anh em.2@]XNếu có ai không vâng theo lời chúng tôi nói trong thư này, anh em hãy ghi lấy tên và đừng giao du với người ấy, để họ biết xấu hổ.S?X Phần anh em, hãy làm việc thiện, đừng sờn lòng nản chí !)>KX Nhân danh Chúa Giê-su Ki-tô, chúng tôi truyền dạy và khuyên nhủ những người ấy hãy ở yên mà làm việc, để có của nuôi thân. =9X Thế mà chúng tôi nghe nói : trong anh em có một số người sống vô kỷ luật, chẳng làm việc gì, mà việc gì cũng xen vào. <X Thật vậy, khi còn ở với anh em, chúng tôi đã chỉ thị cho anh em : ai không chịu làm thì cũng đừng ăn !;X Không phải là vì chúng tôi không có quyền hưởng sự giúp đỡ, nhưng là để nêu gương cho anh em bắt chước./:WXChúng tôi đã chẳng ăn bám ai, trái lại đêm ngày đã làm lụng khó nhọc vất vả, để khỏi nên gánh nặng cho người nào trong anh em.%9CXChính anh em thừa biết là anh em phải bắt chước chúng tôi thế nào. Khi ở giữa anh em, chúng tôi đã không sống vô kỷ luật._87XThưa anh em, nhân danh Chúa Giê-su Ki-tô, chúng tôi truyền cho anh em phải xa lánh mọi người anh em sống vô kỷ luật, không theo truyền thống anh em đã nhận được từ nơi tôi.7XXin Chúa hướng dẫn tâm hồn anh em, để anh em biết yêu mến Thiên Chúa và biết chịu đựng như Đức Ki-tô.6wXTrong Chúa, chúng tôi tin tưởng vào anh em : anh em đang làm và sẽ làm những gì chúng tôi truyền.5XNhưng Chúa là Đấng trung tín : Người sẽ làm cho anh em được vững mạnh, và bảo vệ anh em khỏi ác thần.41XXin cũng cầu nguyện cho chúng tôi được thoát khỏi tay người độc ác xấu xa, bởi vì không phải ai cũng có đức tin.53 eXSau cùng, thưa anh em, xin anh em cầu nguyện cho chúng tôi, để lời Chúa được phổ biến mau chóng và được tôn vinh, như đã thấy nơi anh em. 2 Xxin các Ngài an ủi và cho tâm hồn anh em được vững mạnh, để làm và nói tất cả những gì tốt lành.y1kXXin chính Chúa chúng ta là Đức Giê-su Ki-tô, và xin Thiên Chúa là Cha chúng ta, Đấng yêu thương chúng ta và đã dùng ân sủng mà ban cho chúng ta niềm an ủi bất diệt và niềm cậy trông tốt đẹp,*0MXVậy, thưa anh em, anh em hãy đứng vững và nắm giữ các truyền thống chúng tôi đã dạy cho anh em, bằng lời nói hay bằng thư từ.E/XChính vì thế mà Người đã dùng Tin Mừng chúng tôi loan báo mà kêu gọi anh em, để anh em được hưởng vinh quang của Chúa chúng ta là Đức Giê-su Ki-tô.!.;X Hỡi anh em là những kẻ được Chúa yêu mến, chúng tôi phải luôn luôn tạ ơn Thiên Chúa về anh em, vì Thiên Chúa đã chọn anh em ngay từ lúc khởi đầu, để cứu độ anh em nhờ Thần Khí thánh hoá và nhờ lòng tin vào chân lý.-yX như vậy, tất cả những kẻ không tin sự thật, nhưng ưa thích sự gian ác, thì sẽ bị kết án.v,eX Vì thế Thiên Chúa gửi đến một sức mạnh mê hoặc làm cho chúng tin theo sự dối trá ;3+_X và đủ mọi mưu gian chước dối, nhằm hại những kẻ phải hư mất, vì đã không đón nhận lòng yêu mến chân lý để được cứu độ.*'X Còn việc tên gian ác xuất hiện là do tác động của Xa-tan, có kèm theo đủ thứ phép mầu, dấu lạ, điềm thiêng,Q)Xbấy giờ tên gian ác sẽ xuất hiện, kẻ mà Chúa Giê-su sẽ giết chết bằng hơi thở từ miệng Người, và sẽ tiêu diệt bằng ánh huy hoàng, khi Người quang lâm. (XThật vậy, mầu nhiệm của sự gian ác đang hoành hành. Chỉ đợi người cầm giữ nó bị gạt ra một bên,'XAnh em biết cái gì hiện đang cầm giữ nó, khiến nó sẽ chỉ xuất hiện được vào thời của nó.o&WXKhi tôi còn ở với anh em, tôi đã từng nói những điều ấy, anh em không nhớ sao ?X%)XTên đối thủ tôn mình lên trên tất cả những gì được gọi là thần và được sùng bái, thậm chí nó còn ngồi trong Đền Thờ Thiên Chúa và tự xưng là Thiên Chúa.N$XĐừng để ai lừa dối anh em bất cứ cách nào.Trước đó, phải có hiện tượng chối đạo, và người ta phải thấy xuất hiện người gian ác, đứa hư hỏng.# Xnếu có ai bảo rằng chúng tôi đã được thần khí mặc khải, hoặc đã nói, đã viết thư quả quyết rằng ngày của Chúa gần đến, thì anh em đừng vội để cho tinh thần dao động, cũng đừng hoảng sợ.#" AX*Thưa anh em, về ngày Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, quang lâm và tập hợp chúng ta về với Người, tôi xin anh em điều này :j! OX Như vậy, danh của Chúa chúng ta là Đức Giê-su, sẽ được tôn vinh nơi anh em, và anh em được tôn vinh nơi Người, chiếu theo ân sủng của Thiên Chúa chúng ta và của Chúa Giê-su Ki-tô.&  GX Vì thế, lúc nào chúng tôi cũng cầu nguyện cho anh em : xin Thiên Chúa chúng ta làm cho anh em được xứng đáng với ơn gọi, và xin Người dùng quyền năng mà hoàn thành mọi thiện chí của anh em và mọi công việc anh em làm vì lòng tin.e EX khi Người đến, trong ngày ấy, để được tôn vinh giữa các thần thánh của Người, và được ngưỡng mộ giữa mọi kẻ đã tin, mà anh em cũng đã tin lời chứng của chúng tôi. X Những kẻ ấy sẽ lãnh án diệt vong muôn đời, xa thánh nhan Chúa và quyền năng vinh hiển của Người,G  Xtrong ngọn lửa cháy bừng, để báo oán những kẻ không chịu nhận biết Thiên Chúa và những kẻ không vâng theo Tin Mừng của Chúa chúng ta là Đức Giê-su.d CXvà cho anh em, những kẻ gặp gian truân, được nghỉ ngơi với chúng tôi. Việc ấy sẽ xảy ra, khi Chúa Giê-su từ trời xuất hiện cùng với các thiên thần hùng mạnh của Người, 1X*Quả là điều công minh, nếu Thiên Chúa trả báo, nghĩa là bắt những kẻ gây gian truân cho anh em phải chịu gian truân,O XĐó là dấu cho thấy Thiên Chúa xét xử công minh : anh em sẽ được coi là xứng đáng tham dự Nước Thiên Chúa, chính vì Nước Thiên Chúa mà anh em chịu đau khổ.Q XBởi thế, chúng tôi hãnh diện về anh em trước mặt các Hội Thánh của Thiên Chúa, vì anh em kiên nhẫn và có lòng tin mỗi khi bị bắt bớ hay gặp cảnh gian truân.  ;XThưa anh em, chúng tôi phải luôn luôn tạ ơn Thiên Chúa về anh em : đó là điều phải lẽ, vì lòng tin của anh em đang phát triển mạnh, và nơi tất cả anh em, lòng yêu thương của mỗi người đối với người khác cũng gia tăng.f GXXin Thiên Chúa là Cha và xin Chúa Giê-su Ki-tô ban cho anh em ân sủng và bình an.3 cX*Chúng tôi là Phao-lô, Xin-va-nô và Ti-mô-thê, kính gửi Hội Thánh Thê-xa-lô-ni-ca ở trong Thiên Chúa là Cha chúng ta, và trong Chúa Giê-su Ki-tô._7NChúc anh em được đầy ân sủng của Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta.X)NNhân danh Chúa, tôi yêu cầu đọc thư này cho tất cả các anh em.LNTất cả anh em hãy hôn chào nhau một cách thánh thiện.NNThưa anh em, xin anh em cũng cầu nguyện cho chúng tôi nữa.hINĐấng kêu gọi anh em là Đấng trung thành : Người sẽ thực hiện điều đó.!;NNguyện chính Thiên Chúa là nguồn mạch bình an, thánh hoá toàn diện con người anh em, để thần trí, tâm hồn và thân xác anh em, được gìn giữ vẹn toàn, không gì đáng trách, trong ngày Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, quang lâm.T!Ncòn điều xấu dưới bất cứ hình thức nào thì lánh cho xa.FNHãy cân nhắc mọi sự : điều gì tốt thì giữ ;2 _NChớ khinh thường ơn nói tiên tri.1 ]N*Anh em đừng dập tắt Thần Khí. NHãy tạ ơn trong mọi hoàn cảnh. Anh em hãy làm như vậy, đó là điều Thiên Chúa muốn trong Đức Ki-tô Giê-su.+ QNvà cầu nguyện không ngừng.* ONAnh em hãy vui mừng luôn mãi 9NHãy coi chừng : đừng có ai lấy ác báo ác, nhưng hãy luôn luôn cố gắng làm điều thiện cho nhau cũng như cho mọi người.PNThưa anh em, chúng tôi khuyên nhủ anh em : hãy khuyên bảo người vô kỷ luật, khích lệ kẻ nhút nhát, nâng đỡ người yếu đuối, và kiên nhẫn với mọi người.%N Hãy lấy tình bác ái mà hết lòng tôn kính những người ấy, vì công việc họ làm. Hãy sống hoà thuận với nhau.-SN Thưa anh em, chúng tôi xin anh em hãy quý trọng những ai đang vất vả vì anh em, để lãnh đạo anh em nhân danh Chúa và khuyên bảo anh em._7N Vì thế, anh em hãy an ủi nhau và xây dựng cho nhau, như anh em vẫn làm.q[N Đấng đã chết vì chúng ta, để dầu thức hay ngủ, chúng ta cùng sống với Người.5cN Vì Thiên Chúa đã không định cho chúng ta phải chịu cơn thịnh nộ, nhưng được hưởng ơn cứu độ, nhờ Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta,FNNhưng chúng ta, chúng ta thuộc về ban ngày, nên hãy sống tiết độ, mặc áo giáp là đức tin và đức mến, đội mũ chiến là niềm hy vọng ơn cứu độ.PNAi ngủ, thì ngủ ban đêm ; ai say sưa, thì say sưa ban đêm.{oNVậy chúng ta đừng ngủ mê như những người khác, nhưng hãy tỉnh thức và sống tiết độ.~5NVì tất cả anh em là con cái ánh sáng, con cái của ban ngày. Chúng ta không thuộc về đêm, cũng không thuộc về bóng tối.s}_NThưa anh em, anh em không ở trong bóng tối, để ngày ấy như kẻ trộm bắt chợt anh em.|yNKhi người ta nói : Bình an biết bao, yên ổn biết bao !, thì lúc ấy tai hoạ sẽ thình lình ập xuống, tựa cơn đau chuyển bụng đến với người đàn bà có thai, và sẽ chẳng có ai trốn thoát được.g{GNVì chính anh em đã biết rõ : ngày của Chúa sẽ đến như kẻ trộm ban đêm.pz [N*Thưa anh em, về ngày giờ và thời kỳ Chúa đến, anh em không cần ai viết cho anh em.FyNVậy anh em hãy dùng những lời ấy mà an ủi nhau.xNrồi đến chúng ta, là những người đang sống, những người còn lại, chúng ta sẽ được đem đi trên đám mây cùng với họ, để nghênh đón Chúa trên không trung. Như thế, chúng ta sẽ được ở cùng Chúa mãi mãi.wNVì khi hiệu lệnh ban ra, khi tiếng tổng lãnh thiên thần và tiếng kèn của Thiên Chúa vang lên, thì chính Chúa sẽ từ trời ngự xuống, và những người đã chết trong Đức Ki-tô sẽ sống lại trước tiên ;vNDựa vào lời của Chúa, chúng tôi nói với anh em điều này, là chúng ta, những người đang sống, những người còn lại vào ngày Chúa quang lâm, chúng ta sẽ chẳng đi trước những người đã an giấc ngàn thu đâu.luQNVì nếu chúng ta tin rằng Đức Giê-su đã chết và đã sống lại, thì chúng ta cũng tin rằng những người đã an giấc trong Đức Giê-su, sẽ được Thiên Chúa đưa về cùng Đức Giê-su.st_N *Thưa anh em, về những ai đã an giấc ngàn thu, chúng tôi không muốn để anh em chẳng hay biết gì, hầu anh em khỏi buồn phiền như những người khác, là những người không có niềm hy vọng. s N Như vậy, lối sống của anh em sẽ được người ngoài cảm phục, và anh em sẽ không cần nhờ đến ai.r)N Hãy gắng giữ hoà khí, ai lo việc nấy và lao động bằng chính bàn tay của mình, như chính tôi đã truyền cho anh em.EqN và anh em cũng đang làm như vậy cho tất cả các anh em trong toàn miền Ma-kê-đô-ni-a. Nhưng thưa anh em, tôi khuyên nhủ anh em hãy tiến tới nhiều hơn nữa.p5N Còn về tình huynh đệ, anh em không cần ai viết cho anh em, vì chính anh em đã được Thiên Chúa dạy phải thương yêu nhau,Xo)NVậy ai khinh thường những lời dạy trên, thì không phải khinh thường một người phàm, nhưng khinh thường Thiên Chúa ; Đấng hằng ban cho anh em Thánh Thần của Người.sn_NThật vậy, Thiên Chúa đã không kêu gọi chúng ta sống ô uế, nhưng sống thánh thiện.hmINVề điểm này, đừng ai làm tổn thương hay lừa dối người anh em mình, vì Chúa là Đấng trừng phạt tất cả những cái đó, như chúng tôi đã từng báo trước và cảnh cáo anh em.|lqNchứ không buông theo đam mê dục vọng như dân ngoại, là những người không biết Thiên Chúa.kwNmỗi người hãy biết lấy cho mình một người vợ để sống cách thánh thiện và trong danh dự,\j1NÝ muốn của Thiên Chúa là anh em nên thánh, tức là xa lánh gian dâm,si_NHẳn anh em rõ chúng tôi đã lấy quyền Chúa Giê-su mà ra những chỉ thị nào cho anh em.$h CN*Vả lại, thưa anh em, anh em đã được chúng tôi dạy phải sống thế nào cho đẹp lòng Thiên Chúa, và anh em cũng đang sống như thế ; vậy nhân danh Chúa Giê-su, chúng tôi xin, chúng tôi khuyên nhủ anh em hãy tấn tới nhiều hơn nữa.!g;N Như thế, Chúa sẽ cho anh em được bền tâm vững chí, được trở nên thánh thiện, không có gì đáng chê trách, trước nhan Thiên Chúa là Cha chúng ta, trong ngày Đức Giê-su, Chúa chúng ta, quang lâm cùng với các thánh của Người.Zf-N Xin Chúa cho tình thương của anh em đối với nhau và đối với mọi người ngày càng thêm đậm đà thắm thiết, cũng như tình thương của chúng tôi đối với anh em vậy. e9N Xin chính Thiên Chúa là Cha chúng ta, và xin Chúa chúng ta là Đức Giê-su san phẳng con đường dẫn chúng tôi đến với anh em. ~K}}2||m{vzyxuw_vvuss`rrqponn^mlkjihhff)ee!dRcc@baa``d__r^]]\[[dZwYXXaWVUTSSRYQPPOObNNSMMFLnKKJ!IIHGFFiEDCCWBB.A@q@A?u>>==><<;0:998x8(746544382%100/4.--/,$+U**Y))?((:'&&g%%$U#m"h!! vx&lEsu4k'm*MF, s  5 P"BR%}'U ICòn khi đưa Trưởng Tử vào thế giới loài người, Thiên Chúa lại nói : Mọi thiên thần của Thiên Chúa, phải thờ lạy Người.cT AThật vậy, có bao giờ Thiên Chúa đã phán cùng vị thiên thần nào : Con là Con của Cha, ngày hôm nay Cha đã sinh ra Con hoặc là : Ta sẽ là Cha Người, và chính Người sẽ là Con Ta.#S ADanh hiệu Người được thừa hưởng, cao cả hơn danh hiệu các thiên thần bao nhiêu, thì Người lại trổi hơn họ bấy nhiêu.(R KNgười là phản ánh vẻ huy hoàng, là hình ảnh trung thực của bản thể Thiên Chúa. Người là Đấng dùng lời quyền năng của mình mà duy trì vạn vật. Sau khi đã tẩy trừ tội lỗi, Người lên ngự bên hữu Đấng Cao Cả trên trời.kQ Qnhưng vào thời sau hết này, Thiên Chúa đã phán dạy chúng ta qua Thánh Tử. Thiên Chúa đã nhờ Người mà dựng nên vũ trụ, đã đặt Người làm Đấng thừa hưởng muôn vật muôn loài.yP o*Thuở xưa, nhiều lần nhiều cách, Thiên Chúa đã phán dạy cha ông chúng ta qua các ngôn sứ ;_O 9Cầu chúc anh em được đầy tràn ân sủng của Chúa Giê-su Ki-tô. A-men.gN Icùng với các cộng sự viên của tôi là Mác-cô, A-rít-ta-khô, Đê-ma và Lu-ca.jM OAnh Ê-páp-ra, người bạn tù với tôi trong Đức Ki-tô Giê-su, gửi lời chào anh,,L SĐồng thời, xin anh dọn cho tôi một chỗ ở, bởi vì tôi hy vọng là nhờ lời anh em cầu nguyện, tôi sẽ được trở về với anh em.K 9Tôi viết thư này cho anh với niềm tin tưởng là anh sẽ nghe theo. Tôi biết rằng anh sẽ còn làm hơn những gì tôi xin nữa.)J MPhải, thưa anh, xin anh cho tôi được hưởng niềm vui đó trong Chúa. Anh hãy làm cho lòng trí tôi được phấn khởi trong Đức Ki-tô.:I oChính tôi, Phao-lô, tự tay viết điều này : tôi sẽ hoàn trả lại. Tôi khỏi cần nói với anh là anh còn mắc nợ tôi : món nợ đó là chính anh.tH cNếu nó đã làm thiệt hại anh hoặc mắc nợ anh điều gì, thì xin để tôi nhận cả...~G wVậy, nếu anh coi tôi là bạn đồng đạo, thì xin anh hãy đón nhận nó như đón nhận chính tôi.IF  không phải được lại một người nô lệ, nhưng thay vì một người nô lệ, thì được một người anh em rất thân mến ; đối với tôi đã vậy, phương chi đối với anh lại càng thân mến hơn biết mấy, cả về tình người cũng như về tình anh em trong Chúa.jE ONó đã xa anh một thời gian, có lẽ chính là để anh được lại nó vĩnh viễn,4D cNhưng tôi chẳng muốn làm gì mà không có sự chấp thuận của anh, kẻo việc nghĩa anh làm có vẻ miễn cưỡng, chứ không phải tự nguyện.!C = Phần tôi, tôi cũng muốn giữ nó ở lại với tôi, để nó thay anh mà phục vụ tôi trong khi tôi bị xiềng xích vì Tin Mừng.pB [ tôi xin gửi nó về cho anh ; xin anh hãy đón nhận nó như người ruột thịt của tôi.yA m kẻ xưa kia đối với anh là vô dụng, thì nay đã thành người hữu ích cho cả anh lẫn tôi,@  tôi van xin anh cho đứa con của tôi, đứa con tôi đã sinh ra trong cảnh xiềng xích, đó là Ô-nê-xi-mô,X? + Nhưng tôi thích kêu gọi lòng bác ái của anh hơn, để xin anh làm điều đó. Tôi, Phao-lô, một người đã già và hơn nữa, một người đang bị tù vì Đức Ki-tô Giê-su,> )Vì thế, mặc dầu nhờ kết hợp với Đức Ki-tô, tôi có đủ mạnh dạn để truyền cho anh làm điều anh phải làm.U= %Thật thế, tôi rất vui mừng và lấy làm an ủi, khi thấy đức bác ái của anh, bởi vì, thưa anh, anh đã làm cho lòng trí các người trong dân thánh được phấn khởi.H<  Chớ gì lòng tin mà anh chia sẻ với chúng tôi trở nên hữu hiệu, giúp anh hiểu biết tất cả những gì tốt chúng ta có thể làm để phục vụ Đức Ki-tô.5; ebởi được nghe nói về lòng mến và lòng tin của anh đối với Chúa Giê-su : lòng mến và lòng tin ấy có ích cho mọi người trong dân thánh.a: =Tôi luôn luôn tạ ơn Thiên Chúa, khi nhớ đến anh trong lời cầu nguyện, 9 Chúc anh chị em được đầy tràn ân sủng và bình an của Thiên Chúa, Cha chúng ta, và của Chúa Giê-su Ki-tô.8 #cùng chị Áp-phi-a và anh Ác-khíp-pô, chiến hữu của chúng tôi, đồng thời kính gửi Hội Thánh họp tại nhà anh.07 ]Phao-lô, kẻ bị tù vì Đức Ki-tô Giê-su, cùng với người anh em là Ti-mô-thê, gửi anh Phi-lê-môn, cộng sự viên thân mến của chúng tôi,D6vTất cả những anh em ở với tôi gửi lời thăm anh. Xin gửi lời thăm các bạn hữu cùng một đức tin như chúng ta. Chúc tất cả anh em được ân sủng.e5CvCác anh em của chúng ta cũng phải học cho biết trổi vượt về những việc tốt đẹp, để đáp ứng những nhu cầu cấp bách ; như vậy họ không phải là không sinh hoa kết quả.4v Anh hãy lo tiễn đưa luật gia Dê-na và anh A-pô-lô cho chu đáo, đừng để họ phải thiếu thốn gì.J3 v Khi nào tôi sai anh Ác-tê-ma hay anh Ty-khi-cô đến với anh, thì hãy liệu mau đến với tôi ở Ni-cô-pô-li, vì tôi đã quyết định ở lại đó suốt mùa đông.~2uv vì biết rằng một người như thế đã ra hư đốn, người ấy phạm tội và tự kết án mình.x1iv Người theo bè phái, thì sau khi cảnh cáo lần thứ nhất và lần thứ hai, anh hãy loại đi,M0v Còn những cuộc tranh luận điên rồ, những chuyện gia phả, những vụ cãi cọ, xung đột về Lề Luật, anh hãy tránh xa : những cái đó vô ích và rỗng tuếch."/=v*Đó là lời đáng tin cậy, và tôi muốn anh đặc biệt nhấn mạnh các điểm ấy, để những kẻ đã đặt niềm tin vào Thiên Chúa ra sức trổi vượt về những việc tốt đẹp. Đó là điều tốt đẹp và hữu ích cho người ta.5.cvNhư vậy, một khi nên công chính nhờ ân sủng của Đức Ki-tô, chúng ta được thừa hưởng sự sống đời đời, như chúng ta vẫn hy vọng.-/vThiên Chúa đã tuôn đổ đầy tràn ơn Thánh Thần xuống trên chúng ta, nhờ Đức Giê-su Ki-tô, Đấng cứu độ chúng ta.,vKhông phải vì tự sức mình chúng ta đã làm nên những việc công chính, nhưng vì Người thương xót, nên Người đã cứu chúng ta nhờ phép rửa ban ơn Thánh Thần, để chúng ta được tái sinh và đổi mới."+=vNhưng Thiên Chúa, Đấng cứu độ chúng ta, đã biểu lộ lòng nhân hậu và lòng yêu thương của Người đối với nhân loại.y*kvThật vậy, cả chúng ta nữa, xưa kia chúng ta cũng ngu xuẩn, không vâng lời, lầm lạc, làm nô lệ cho đủ thứ đam mê và khoái lạc, sống trong gian ác và ganh tị, đáng ghét và ghen ghét lẫn nhau.)vvà đừng chửi bới ai, đừng hiếu chiến, nhưng phải hiền hoà, luôn luôn tỏ lòng nhân từ với mọi người.3( av*Anh hãy nhắc nhở cho ai nấy phải phục tùng và tuân lệnh các nhà chức trách, các người cầm quyền, phải sẵn sàng làm mọi việc tốt,'7vĐó là những điều anh phải nói, phải khuyên, phải sửa dạy với tất cả uy quyền. Chớ gì đừng có ai coi thường anh.&yvVì chúng ta, Người đã tự hiến để cứu chuộc chúng ta cho thoát khỏi mọi điều bất chính, và để thanh luyện chúng ta, khiến chúng ta thành Dân riêng của Người, một dân hăng say làm việc thiện.c%?v Sở dĩ như vậy, là vì chúng ta trông chờ ngày hồng phúc vẫn hằng mong đợi, ngày Đức Ki-tô Giê-su là Thiên Chúa vĩ đại và là Đấng cứu độ chúng ta, xuất hiện vinh quang.B$}v Ân sủng đó dạy chúng ta phải từ bỏ lối sống vô luân và những đam mê trần tục, mà sống chừng mực, công chính và đạo đức ở thế gian này.#wv Quả thế, ân sủng của Thiên Chúa đã được biểu lộ, đem ơn cứu độ đến cho mọi người.C"v đừng ăn cắp, nhưng tỏ lòng trung tín hoàn toàn ; như vậy là họ làm cho đạo lý của Thiên Chúa, Đấng cứu độ chúng ta, được rạng rỡ mọi bề.y!kv Các nô lệ phải phục tùng chủ mình trong mọi sự, làm đẹp lòng chủ và đừng cãi lại,/ Wvlời lẽ phải lành mạnh, không ai bắt bẻ được, khiến đối phương phải bẽ mặt, vì không thể nói xấu chúng ta được điều gì.3vChính anh hãy làm gương về mặt đức hạnh. Khi anh giảng dạy thì đạo lý phải tinh tuyền, thái độ phải đàng hoàng,^5vAnh cũng hãy khuyên các thanh niên phải giữ chừng mực trong mọi sự.5vbiết sống chừng mực, trong sạch, chăm lo việc nhà, phục tùng chồng, để lời Thiên Chúa khỏi bị người ta xúc phạm.`9vNhư vậy, họ sẽ dạy cho người vợ trẻ biết yêu chồng, thương con,1[vCác cụ bà cũng vậy, phải ăn ở sao cho xứng là người thánh, không nói xấu, không rượu chè say sưa, nhưng biết dạy bảo điều lành.5vHãy khuyên các cụ ông phải tiết độ, đàng hoàng, chừng mực, vững mạnh trong đức tin, đức mến và đức nhẫn nại.U %v*Phần anh, hãy dạy những gì phù hợp với giáo lý lành mạnh.J vHọ tuyên bố là biết Thiên Chúa, nhưng trong hành động họ lại chối Người. Họ là đồ ghê tởm, không vâng lời, và không có khả năng làm việc gì tốt. vMọi sự đều trong sạch với những người trong sạch. Nhưng với những kẻ nhiễm uế và không có đức tin, thì không có gì là trong sạch cả ; trái lại, trí khôn và lương tâm của họ đã bị nhiễm uế.= uvkhông còn chú ý đến những chuyện hoang đường của người Do-thái và những điều răn dạy của những con người đã quay lưng lại với chân lý. v Lời chứng đó là thật. Vì lý do ấy, anh hãy nghiêm khắc sửa dạy họ, để họ có một đức tin lành mạnh,) Mv Một người trong số đó, một ngôn sứ của chính họ, đã nói : Người Cơ-rê-ta nói dối luôn, họ là thú dữ, ham ăn lại lười.U %v Cần phải khoá miệng họ lại. Hạng người đó làm đảo lộn nhiều gia đình từ trên xuống dưới ; vì lợi lộc thấp hèn, họ dạy những điều không được phép. +v Thật vậy, có nhiều kẻ bất phục tùng, nói năng rỗng tuếch, lường gạt, mà đa số là những kẻ được cắt bì.e Ev người ấy phải gắn bó với lời đáng tin cậy và đúng đạo lý, để vừa có khả năng dùng giáo lý lành mạnh mà khuyên nhủ, vừa có khả năng bẻ lại những kẻ chống đối.  vtrái lại, phải hiếu khách, yêu chuộng điều thiện, chừng mực, công chính, thánh thiện, biết tự chủ ; vThật vậy, giám quản, với tư cách là quản lý của Thiên Chúa, phải là người không chê trách được, không ngạo mạn, không nóng tính, không nghiện rượu, không hiếu chiến, không tìm kiếm lợi lộc thấp hèn ;D vKỳ mục phải là người không chê trách được, chỉ có một đời vợ, con cái cũng tin đạo và không mang tiếng là sống phóng đãng hay bất phục tùng.I   v*Tôi đã để anh ở lại đảo Cơ-rê-ta, chính là để anh hoàn thành công việc tổ chức, và đặt những kỳ mục trong mỗi thành, như tôi đã truyền cho anh.q  ]vTôi gửi lời thăm anh Ti-tô, người con tôi thật sự sinh ra trong cùng một đức tin chung. Xin Thiên Chúa là Cha và xin Đức Ki-tô Giê-su, Đấng cứu độ chúng ta, ban cho anh ân sủng và bình an.L  vVào đúng thời đúng buổi, Người đã biểu lộ lời Người trong lời rao giảng đã được giao phó cho tôi, theo lệnh của Thiên Chúa, Đấng cứu độ chúng ta.  -vvới niềm hy vọng được sự sống đời đời mà Thiên Chúa, Đấng không hề nói dối đã hứa từ thuở đời đời.o  [vTôi là Phao-lô, tôi tớ của Thiên Chúa và Tông Đồ của Đức Giê-su Ki-tô, có nhiệm vụ đưa những kẻ Thiên Chúa chọn đến đức tin và sự nhận biết chân lý phù hợp với đạo thánh,LlChúa ở cùng thần trí anh. Chúc anh em được ân sủng./lAnh hãy mau đến trước mùa đông. Các anh Êu-bu-lô, Pu-đê, Li-nô, chị Cơ-lau-đi-a và toàn thể anh em gửi lời thăm anh.lAnh Ê-rát-tô đã ở lại Cô-rin-tô. Còn anh Trô-phi-mô đang đau, tôi đã để anh ấy ở lại Mi-lê-tô.jMlXin gửi lời thăm chị Pơ-rít-ca và anh A-qui-la, và gia đình anh Ô-nê-xi-phô-rô.-lVà tôi đã thoát khỏi nanh vuốt sư tử. Chúa sẽ còn cho tôi thoát khỏi mọi hành vi hiểm độc, sẽ cứu và đưa tôi vào vương quốc của Người ở trên trời. Chúc tụng Người vinh hiển đến muôn thuở muôn đời. A-men.Y+lNhưng có Chúa đứng bên cạnh, Người đã ban sức mạnh cho tôi, để nhờ tôi mà việc rao giảng được hoàn thành, và tất cả các dân ngoại được nghe biết Tin Mừng.,QlKhi tôi đứng ra tự biện hộ lần thứ nhất, thì chẳng có ai bênh vực tôi. Mọi người đã bỏ mặc tôi. Xin Chúa đừng chấp họ.{olCả anh nữa, cũng hãy đề phòng anh ta, vì anh ta mạnh mẽ chống lại lời chúng ta rao giảng. lA-lê-xan-đê, người thợ rèn, đã gây cho tôi nhiều khốn khổ ; Chúa sẽ cứ việc anh ta làm mà trả báo.3_l Cái áo choàng tôi đã để lại nhà anh Các-pô ở Trô-a, thì khi đến, xin anh đem theo, cũng như các sách vở, nhất là những cuộn giấy da.;~ql Anh Ty-khi-cô thì tôi đã sai đi Ê-phê-xô.+}Ol Chỉ còn một mình anh Lu-ca ở với tôi. Anh hãy đem anh Mác-cô đi với anh, vì anh ấy rất hữu ích cho công việc phục vụ của tôi.G|l vì anh Đê-ma đã bỏ tôi, bởi yêu mến thế gian này ; anh ta đã đi Thê-xa-lô-ni-ca. Anh Cơ-rét-xen đã đi sang miền Ga-lát, anh Ti-tô đi sang miền Đan-ma-ti-a.,{Sl Anh hãy mau mau đến với tôi,2z]lGiờ đây tôi chỉ còn đợi vòng hoa dành cho người công chính ; Chúa là vị Thẩm Phán chí công sẽ trao phần thưởng đó cho tôi trong Ngày ấy, và không phải chỉ cho tôi, nhưng còn cho tất cả những ai hết tình mong đợi Người xuất hiện.y{lTôi đã đấu trong cuộc thi đấu cao đẹp, đã chạy hết chặng đường, đã giữ vững niềm tin.jxMlCòn tôi, tôi sắp phải đổ máu ra làm lễ tế, đã đến giờ tôi phải ra đi.6welPhần anh, hãy thận trọng trong mọi sự, hãy chịu đựng đau khổ, làm công việc của người loan báo Tin Mừng và chu toàn chức vụ của anh.rv]lHọ sẽ ngoảnh tai đi không nghe chân lý, nhưng hướng về những chuyện hoang đường.bu=lThật vậy, sẽ đến thời người ta không còn chịu nghe giáo lý lành mạnh, nhưng theo những dục vọng của mình mà kiếm hết thầy này đến thầy nọ, bởi ngứa tai muốn nghe.at;lhãy rao giảng Lời Chúa, hãy lên tiếng, lúc thuận tiện cũng như lúc không thuận tiện ; hãy biện bác, ngăm đe, khuyên nhủ, với tất cả lòng nhẫn nại và chủ tâm dạy dỗ.Js l*Trước mặt Thiên Chúa và Đức Ki-tô Giê-su, Đấng sẽ phán xét kẻ sống và kẻ chết, Đấng sẽ xuất hiện và nắm vương quyền, tôi tha thiết khuyên anh : r lNhờ vậy, người của Thiên Chúa nên thập toàn, và được trang bị đầy đủ để làm mọi việc lành.Jq lTất cả những gì viết trong Sách Thánh đều do Thiên Chúa linh hứng, và có ích cho việc giảng dạy, biện bác, sửa dạy, giáo dục để trở nên công chính.Bp}lVà từ thời thơ ấu, anh đã biết Sách Thánh, sách có thể dạy anh nên người khôn ngoan để được ơn cứu độ, nhờ lòng tin vào Đức Ki-tô Giê-su. olPhần anh, hãy giữ vững những gì anh đã học được và đã tin chắc. Anh biết anh đã học với những ai.nl Còn hạng người xấu xa và bịp bợm sẽ ngày càng xấu hơn, họ vừa lừa dối, vừa bị lừa dối.vmel Vả lại, những ai muốn sống đạo đức trong Đức Ki-tô Giê-su, đều sẽ bị bắt bớ.plYl anh đã biết những cơn bắt bớ, những sự đau khổ tôi đã gặp ở An-ti-ô-khi-a, I-cô-ni-ô, Lýt-ra, đã biết tôi chịu bắt bớ như thế nào. Nhưng Chúa đã giải thoát tôi khỏi tất cả.9kkl Phần anh, anh đã theo sát đạo lý, cách sống, dự định của tôi ; anh đã thấy lòng tin, sự nhẫn nại, lòng yêu mến, sự kiên trì của tôi ;j#l Nhưng họ sẽ không đi xa hơn được, vì như trường hợp hai tên kia, mọi người sẽ thấy rõ là họ điên khùng.SilCũng như Gian-nê và Giam-rê xưa chống lại ông Mô-sê, thì nay họ cũng chống lại chân lý ; họ là hạng người đầu óc lệch lạc, lòng tin không có gì vững chắc.Lhlhọc mãi mà chẳng bao giờ nhận biết được chân lý.8gilThuộc bọn đó là những kẻ lẻn vào nhà người ta chinh phục thứ đàn bà nhẹ dạ, đầy những tội lỗi và bị đủ thứ đam mê lôi cuốn,f5lhình thức của đạo thánh thì họ còn giữ, nhưng cái chính yếu thì đã chối bỏ. Anh hãy xa lánh cả những người ấy.heIlphản trắc, nông nổi, lên mặt kiêu căng, yêu khoái lạc hơn yêu Thiên Chúa ;ndUlvô tâm vô tình, tàn nhẫn, nói xấu, thiếu tiết độ, hung dữ, ghét điều thiện,:cmlQuả thế, người ta sẽ ra ích kỷ, ham tiền bạc, khoác lác, kiêu ngạo, nói lộng ngôn, không vâng lời cha mẹ, vô ân bạc nghĩa, phạm thượng,cb Al*Anh hãy biết điều này : vào những ngày sau hết sẽ có những lúc gay go.alvà họ sẽ tỉnh ngộ, thoát khỏi cạm bẫy ma quỷ đã dùng để bắt giữ họ và khiến họ làm theo ý nó ?G`lNgười ấy phải lấy lòng hiền hoà mà giáo dục những kẻ chống đối : biết đâu Thiên Chúa lại chẳng ban cho họ ơn sám hối để nhận biết chân lý,=_slThế mà người tôi tớ Chúa thì không được cãi cọ, nhưng phải dịu dàng với mọi người, có khả năng giảng dạy, biết chịu đựng gian khổ.^#lCòn những tranh luận điên rồ và ngu xuẩn, anh hãy gạt ra một bên, vì biết rằng những thứ ấy sinh ra cãi cọ.d]AlAnh hãy tránh xa các đam mê của tuổi trẻ, cố gắng trở nên người công chính, giàu lòng tin và lòng mến, ăn ở thuận hoà cùng những ai kêu cầu Chúa với tấm lòng trong sạch.y\klVậy ai thanh tẩy mình cho sạch những điều xấu nói trên, người đó sẽ là một đồ vật dùng vào việc cao quý, một đồ vật được thánh hiến, có ích cho chủ, sẵn sàng làm mọi việc lành.[wlTrong một ngôi nhà lớn, không phải chỉ có những đồ vật bằng vàng bằng bạc, nhưng cũng có những đồ vật bằng gỗ bằng sành ; thứ thì dùng vào việc cao quý, thứ thì dùng vào việc thấp hèn.|ZqlTuy nhiên, nền móng vững chắc Thiên Chúa đã đặt thì tồn tại ; trên đó có ghi tạc lời này : Chúa biết những kẻ thuộc về Người, và Phàm ai kêu cầu danh Chúa phải tránh xa điều bất chính.;YolHai người này đã đi trệch đường chân lý, khi nói rằng sự phục sinh đã xảy ra rồi và như vậy họ phá đổ đức tin của một số người.XlLời họ như một thứ ung nhọt cứ loét thêm ra. Trong số những người đó có Hy-mê-nê và Phi-lê-tô.+WOlCòn những chuyện nhảm nhí, trống rỗng, anh hãy tránh xa, vì những kẻ nói những chuyện ấy sẽ tiến sâu vào con đường vô luân.VV%lHãy cố gắng ra trước mặt Thiên Chúa như một người đã được thử luyện, một người thợ không có gì phải xấu hổ, một người thẳng thắn dạy lời chân lý.hUIl*Anh hãy nhắc nhở lại những điều đó, trước mặt Thiên Chúa, hãy tha thiết khuyên người ta đừng cãi chữ : chuyện không có ích lợi gì, chỉ làm cho người nghe phải diệt vong.Tl Nếu ta không trung tín, Người vẫn một lòng trung tín, vì Người không thể nào chối bỏ chính mình.S/l Nếu ta kiên tâm chịu đựng, ta sẽ cùng hiển trị với Người. Nếu ta chối bỏ Người, Người cũng sẽ chối bỏ ta.vRel Đây là lời đáng tin cậy :Nếu ta cùng chết với Người, ta sẽ cùng sống với Người.kQOl Bởi vậy, tôi cam chịu mọi sự, để mưu ích cho những người Thiên Chúa đã chọn, để họ cũng đạt tới ơn cứu độ trong Đức Ki-tô Giê-su, và được hưởng vinh quang muôn đời.)PKl Vì Tin Mừng ấy, tôi chịu khổ, tôi còn phải mang cả xiềng xích như một tên gian phi. Nhưng lời Thiên Chúa đâu bị xiềng xích !GOlAnh hãy nhớ đến Đức Giê-su Ki-tô, Đấng đã sống lại từ cõi chết, Đấng xuất thân từ dòng dõi Đa-vít, như tôi vẫn nói trong Tin Mừng tôi loan báo.eNClAnh hãy hiểu điều tôi nói, vì Chúa sẽ ban cho anh ơn thông hiểu mọi sự.MlCòn người nông dân làm việc vất vả, thì phải là người đầu tiên được hưởng phần hoa lợi.vLelNgười tham dự điền kinh cũng vậy, không đoạt giải nếu không thi đấu theo luật lệ.$KAlTrong nghề binh, không ai vướng mắc vào những việc thuộc đời sống dân sự ; có thế mới đẹp lòng người đã tuyển mộ.iJKlAnh hãy đồng lao cộng khổ như một người lính giỏi của Đức Ki-tô Giê-su.HI lNhững gì anh đã nghe tôi nói trước mặt nhiều nhân chứng, thì hãy trao lại cho những người tin cẩn, những người sẽ có khả năng dạy cho người khác.{H ql*Vậy hỡi anh, người con của tôi, anh hãy nên mạnh mẽ trong ân sủng của Đức Ki-tô Giê-su.2G _lXin Chúa ban cho anh tìm thấy nơi Chúa lòng thương xót, trong Ngày đó. Về công việc phục vụ của anh ấy ở Ê-phê-xô, thì anh đã quá rõ.WF )ltrái lại, vừa đến Rô-ma, anh vội vã đi tìm và đã thấy tôi.JE lXin Chúa tỏ lòng thương xót gia đình anh Ô-nê-xi-phô-rô, vì đã nhiều lần anh làm cho tôi lên tinh thần, và đã không hổ thẹn vì tôi phải mang xiềng xích ;D lAnh biết rằng mọi người ở A-xi-a đã bỏ tôi ; Phy-ghê-lô và Héc-mô-ghê-nê cũng ở trong số ấy.|C slGiáo lý tốt đẹp đã giao phó cho anh, anh hãy bảo toàn, nhờ có Thánh Thần ngự trong chúng ta.FB l Với đức tin và đức mến của một người được kết hợp với Đức Ki-tô Giê-su, anh hãy lấy làm mẫu mực những lời lành mạnh anh đã nghe tôi dạy.A 5l Chính vì lý do ấy mà tôi phải chịu những đau khổ này ; nhưng tôi không hổ thẹn, vì tôi biết tôi tin vào ai, và xác tín rằng : Người có đủ quyền năng bảo toàn giáo lý đã được giao phó cho tôi, mãi cho tới Ngày đó.t@ cl Thiên Chúa đã đặt tôi làm người rao giảng Tin Mừng đó, làm tông đồ và thầy dạy. ? l nhưng giờ đây mới được biểu lộ, vì Đấng cứu độ chúng ta là Đức Ki-tô Giê-su đã xuất hiện. Chính Đức Ki-tô đã tiêu diệt thần chết, và đã dùng Tin Mừng mà làm sáng tỏ phúc trường sinh bất tử.3> al Người đã cứu độ và kêu gọi chúng ta vào dân thánh của Người, không phải vì công kia việc nọ chúng ta đã làm, nhưng là do kế hoạch và ân sủng của Người. Ân sủng đó, Người đã ban cho chúng ta từ muôn thuở trong Đức Ki-tô Giê-su,= lVậy anh đừng hổ thẹn vì phải làm chứng cho Chúa chúng ta, cũng đừng hổ thẹn vì tôi, người tù của Chúa ; nhưng dựa vào sức mạnh của Thiên Chúa, anh hãy đồng lao cộng khổ với tôi để loan báo Tin Mừng.i< MlVì Thiên Chúa đã chẳng ban cho chúng ta một thần khí làm cho chúng ta trở nên nhút nhát, nhưng là một Thần Khí khiến chúng ta được đầy sức mạnh, tình thương, và biết tự chủ.%; El*Vì lý do đó, tôi nhắc anh phải khơi dậy đặc sủng của Thiên Chúa, đặc sủng anh đã nhận được khi tôi đặt tay trên anh.W: )lTôi hồi tưởng lại lòng tin không giả hình của anh, lòng tin đã có nơi cụ Lô-ít, bà ngoại anh, nơi bà Êu-ni-kê, mẹ anh, cũng như chính nơi anh, tôi xác tín như vậy.9 lNhớ đến những giọt nước mắt của anh, tôi ước ao gặp lại anh để được chan chứa niềm vui.8 lTôi tạ ơn Thiên Chúa, Đấng tôi phụng thờ với lương tâm trong sạch, theo gót tổ tiên ; tôi tạ ơn Người khi tôi không ngừng nhắc nhớ đến anh, trong các lời cầu nguyện của tôi, đêm cũng như ngày.I7  lgửi anh Ti-mô-thê, người con yêu dấu. Xin Thiên Chúa là Cha và xin Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, ban cho anh được ân sủng, lòng thương xót và sự bình an.A6 lTôi là Phao-lô, Tông Đồ của Đức Ki-tô Giê-su, do ý muốn của Thiên Chúa, chiếu theo lời Thiên Chúa hứa ban sự sống vốn có trong Đức Ki-tô Giê-su,5 bCó những kẻ, vì chủ trương cái tri thức đó, nên đã lạc mất đức tin. Chúc anh em được ân sủng.B4}bAnh Ti-mô-thê, hãy bảo toàn giáo lý đã được giao phó cho anh, tránh những chuyện nhảm nhí, trống rỗng, và những vấn đề của tri thức giả hiệu.3bNhư vậy họ tích trữ cho mình một vốn liếng vững chắc cho tương lai, để được sự sống thật.2bHọ phải làm việc thiện và trở nên giàu có về các việc tốt lành, phải ăn ở rộng rãi, sẵn sàng chia sẻ. 1bNhững người giàu ở trần gian này, anh hãy truyền cho họ đừng tự cao tự đại, cũng đừng đặt hy vọng vào của cải phù vân, nhưng vào Thiên Chúa, Đấng cung cấp dồi dào mọi sự cho chúng ta hưởng dùng.x0ibChỉ mình Người là Đấng trường sinh bất tử, ngự trong ánh sáng siêu phàm, Đấng không một người nào đã thấy hay có thể thấy. Kính dâng Người danh dự và uy quyền đến muôn đời. A-men./5bĐấng sẽ cho Đức Ki-tô tỏ hiện vào đúng thời đúng buổi,là Chúa Tể vạn phúc vô song, là Vua các vua, Chúa các chúa.2.]bhãy tuân giữ điều răn của Chúa mà sống cho tinh tuyền, không chi đáng trách, cho đến ngày Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, xuất hiện.-b Trước mặt Thiên Chúa là Đấng ban sức sống cho mọi loài, và trước mặt Đức Ki-tô Giê-su là Đấng đã làm chứng trước toà tổng trấn Phong-xi-ô Phi-la-tô bằng một lời tuyên xưng cao đẹp, tôi truyền cho anh :#,?b Anh hãy thi đấu trong cuộc thi đấu cao đẹp vì đức tin, giành cho được sự sống đời đời ; chính vì sự sống ấy, anh đã được Thiên Chúa kêu gọi, và anh đã nói lên lời tuyên xưng cao đẹp trước mặt nhiều nhân chứng.m+Sb Phần anh, hỡi người của Thiên Chúa, hãy tránh xa những điều đó ; hãy gắng trở nên người công chính, đạo đức, giàu lòng tin và lòng mến, hãy gắng sống nhẫn nại và hiền hoà.b*=b Thật thế, cội rễ sinh ra mọi điều ác là lòng ham muốn tiền bạc, vì buông theo lòng ham muốn đó, nhiều người đã lạc xa đức tin và chuốc lấy bao nỗi đớn đau xâu xé.r)]b Còn những kẻ muốn làm giàu, thì sa chước cám dỗ, sa vào cạm bẫy và nhiều ước muốn ngu xuẩn độc hại ; đó là những thứ làm cho con người chìm đắm trong cảnh huỷ diệt tiêu vong.M(bVậy nếu có cơm ăn áo mặc, ta hãy lấy thế làm đủ.p'YbQuả vậy, chúng ta đã không mang gì vào trần gian, thì cũng chẳng mang gì ra được.r&]bĐã hẳn, việc giữ đạo là nguồn lợi lớn đối với ai lấy cái mình có làm đủ.%5bđấu khẩu liên miên giữa những người đầu óc lệch lạc, mất cả chân lý và coi việc giữ đạo là một nguồn lợi.L$bthì người ấy lên mặt kiêu căng, không biết gì cả, nhưng mắc bệnh ham tranh luận và thích cãi chữ. Do đó sinh ra ganh tị, tranh chấp, lộng ngôn, nghĩ xấu,_#7bNếu có ai dạy một giáo lý khác, không theo sát các lời lành mạnh, tức là các lời của Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, và không theo sát giáo lý phù hợp với đạo thánh, l<~y}}|{zyyzxwvvuIts9qp8onnmlltkjjiiZhggufeveddcLbb'ad``_o^^ ]\[ZYYYXWhVVOUyTSSRAQIPOzNN$MLL9K+JIIsHGFFDD'CC(BA@??!>=3 V$lhtVn&|3a 1zK+lt+ Vậy, nếu các hình ảnh mô phỏng những thực tại trên trời còn cần phải được thanh tẩy như thế, thì chính những thực tại trên trời đó lại càng phải được thanh tẩy bằng những hy lễ cao trọng hơn biết mấy.s1 Chiếu theo Lề Luật, hầu hết mọi sự đều được thanh tẩy bằng máu. Không có máu đổ ra, thì không có ơn tha thứ.nrU Rồi, cũng theo cách thức đó, ông rảy máu vào lều thánh và mọi đồ phụng tự._q7 nói : Đây là máu giao ước, Thiên Chúa đã truyền cho anh em tuân giữ.Fp Quả thế, sau khi ông Mô-sê công bố cho toàn dân mọi điều răn như đã ghi chép trong Sách Luật, thì ông lấy máu các con bê, con dê hoà lẫn với nước, rồi dùng len đỏ thắm và cành hương thảo mà rảy trên chính cuốn Sách Luật cũng như trên toàn dân và_o7 Do đó, nếu không có máu, thì đã không khai mạc giao ước thứ nhất.Gn Thật vậy, chúc thư chỉ có giá trị khi người làm chúc thư đã chết, bởi vì chúc thư không bao giờ có hiệu lực bao lâu người làm chúc thư còn sống.omW Ở đâu có chúc thư, thì cần phải chứng minh rằng người làm chúc thư đã chết.?lw Bởi vậy, Người là trung gian của một Giao Ước Mới, lấy cái chết của mình mà chuộc tội lỗi người ta đã phạm trong thời giao ước cũ, và đem lại cho những ai được Thiên Chúa kêu gọi quyền lãnh nhận gia nghiệp vĩnh cửu Thiên Chúa đã hứa.k thì máu của Đức Ki-tô càng hiệu lực hơn biết mấy. Nhờ Thánh Thần hằng hữu thúc đẩy, Đức Ki-tô đã tự hiến tế như lễ vật vẹn toàn dâng lên Thiên Chúa. Máu của Người thanh tẩy lương tâm chúng ta khỏi những việc đưa tới sự chết, để chúng ta xứng đáng phụng thờ Thiên Chúa hằng sống.`j9 Vậy nếu máu các con dê, con bò, nếu nước tro của xác bò cái, đem rảy lên mình những kẻ nhiễm uế còn thánh hoá được họ, nghĩa là cho thân xác họ trở nên trong sạch,kiO Người đã vào cung thánh không phải với máu các con dê, con bò, nhưng với chính máu của mình, Người vào chỉ một lần thôi, và đã lãnh được ơn cứu chuộc vĩnh viễn cho chúng ta.8hi Nhưng Đức Ki-tô đã đến làm Thượng Tế đem phúc lộc của thế giới tương lai. Để vào cung thánh, Người đã đi qua một cái lều lớn hơn và hoàn hảo hơn, không do bàn tay con người làm nên, nghĩa là không thuộc về thế giới thụ tạo này.g Những cái đó chỉ liên quan đến của ăn thức uống cùng các loại nghi thức tẩy rửa, và là những quy luật chỉ có hiệu lực bên ngoài, buộc phải giữ cho đến thời Thiên Chúa chấn chỉnh mọi sự.nfU Điều ấy là hình ảnh ám chỉ thời hiện tại, cho thấy những lễ vật và hy lễ dâng tiến Thiên Chúa không thể làm cho lương tâm người cử hành việc phụng tự trở nên hoàn thiện.e% Như thế, Thánh Thần tỏ cho biết là lối vào Nơi Cực Thánh chưa được mở, bao lâu lều thứ nhất vẫn còn đó.Md Còn lều thứ hai, thì chỉ một mình vị thượng tế mới được vào mỗi năm một lần, đem theo máu để dâng làm của lễ đền tội cho chính mình và cho dân.c Mọi sự xếp đặt như thế rồi, các tư tế thường xuyên vào lều thứ nhất để cử hành việc phụng tự.Kb Trên Hòm Bia, có hai tượng Kê-ru-bim rạng ngời vinh quang Thiên Chúa, dang cánh che phủ nắp xá tội. Bây giờ không phải là lúc nói tỉ mỉ về các điều đó._a7 Trong đó, có hương án bằng vàng và Hòm Bia Giao Ước hoàn toàn bọc vàng ; Hòm Bia này chứa bình vàng đựng man-na, cây gậy trổ hoa của ông A-ha-ron và các tấm bia Giao Ước.]`3 Đằng sau bức màn thứ hai, có một cái lều gọi là Nơi Cực Thánh.G_ Quả thật, một cái lều, cái lều thứ nhất, đã được dựng lên ; lều này được gọi là Nơi Thánh, có cây đèn bảy ngọn, có bàn và bánh dâng tiến.y^ m *Vậy, giao ước thứ nhất đã có những quy luật phụng tự và có thánh điện dưới đất.>]u Khi Thiên Chúa nói đến Giao Ước Mới, Người làm cho giao ước thứ nhất hoá ra giao ước cũ ; và cái gì cũ kỹ, lỗi thời, thì sắp tan biến đi.\y Ta sẽ dung thứ những điều gian ác chúng làm, sẽ không còn nhớ đến lỗi lầm của chúng nữa.c[? Không ai còn phải dạy đồng bào mình, không ai còn phải dạy anh em mình rằng : Hãy học cho biết Đức Chúa, vì hết thảy chúng, từ người nhỏ đến người lớn, sẽ biết Ta.Z+ Đây là giao ước Ta sẽ lập với nhà Ít-ra-en sau những ngày đó, Đức Chúa phán : Ta sẽ ghi vào lòng trí chúng, sẽ khắc vào tâm khảm chúng lề luật của Ta ; Ta sẽ là Thiên Chúa của chúng, còn chúng sẽ là Dân của Ta.%YC Giao ước đó sẽ không như giao ước Ta đã thiết lập với cha ông của chúng, trong ngày Ta cầm tay dẫn chúng ra khỏi Ai-cập. Bởi vì chúng đã không trung thành với giao ước của Ta, nên Ta cũng đã bỏ mặc chúng, Đức Chúa phán :EXQuả thật, Thiên Chúa khiển trách Dân rằng : Đức Chúa phán : Này sắp đến những ngày Ta hoàn thành một Giao Ước Mới với nhà Ít-ra-en và nhà Giu-đa.W-Thật vậy, giả như giao ước thứ nhất đã hoàn hảo rồi, thì chẳng cần phải tìm giao ước thứ hai để thay thế.kVONhưng hiện nay, Đức Giê-su được một tác vụ cao trọng hơn, bởi vì Người là trung gian của một giao ước tốt đẹp hơn ; giao ước này căn cứ vào những lời hứa tốt đẹp hơn.pUYNhững người này lo việc phụng tự trong một thánh điện, mà thánh điện này chỉ là hình ảnh lu mờ mô phỏng thánh điện trên trời. Quả vậy, khi ông Mô-sê sắp dựng lều trại, thì ông được Thiên Chúa phán dạy rằng : Hãy nhìn xem và làm tất cả theo mẫu đã chỉ cho ngươi trên núi.3T_Vậy, giả như Đức Giê-su ở dưới thế, thì Người chẳng phải là tư tế, bởi vì đã có những người dâng lễ vật như Luật truyền.Y vì ông còn ở trong lòng ông tổ Áp-ra-ham, khi ông Men-ki-xê-đê ra đón gặp ông này.2=] Có thể nói rằng : chính ông Lê-vi, người thu một phần mười hoa lợi, cũng đã nộp một phần mười chiến lợi phẩm qua ông Áp-ra-ham,+<OHơn nữa, một đàng các tư tế Lê-vi thu một phần mười hoa lợi là những người phàm phải chết ; một đàng ông Men-ki-xê-đê, người thu một phần mười chiến lợi phẩm, lại là nhân vật đang sống, như lời Kinh Thánh chứng nhận.;yĐiều không ai chối cãi được là chỉ người dưới mới nhận lời chúc lành của người trên.]:3Còn ông Men-ki-xê-đê, tuy không thuộc dòng tộc Lê-vi, lại thu một phần mười chiến lợi phẩm của ông Áp-ra-ham và chúc lành cho ông là người đã nhận được lời hứa.9Trong hàng con cháu ông Lê-vi, những ai lãnh chức tư tế, thì theo Lề Luật, được lệnh thu một phần mười hoa lợi của dân, tức là của anh em mình, mặc dù những người này cũng từ lòng ông Áp-ra-ham mà sinh ra.C8Anh em hãy coi xem : ông Men-ki-xê-đê cao trọng biết bao ! Ông Áp-ra-ham là tổ phụ, mà cũng đã dâng cho ông một phần mười chiến lợi phẩm tốt nhất.]73Ông không có cha, không có mẹ, không có gia phả, cuộc đời không có khởi đầu, cũng không có kết thúc. Như thế là ông giống Con Thiên Chúa : mãi mãi ông vẫn là tư tế.n6UÔng Áp-ra-ham đã chia cho ông Men-ki-xê-đê một phần mười chiến lợi phẩm. Trước hết, ông tên là Men-ki-xê-đê, nghĩa là vua công chính ; rồi ông lại là vua Sa-lem, nghĩa là vua bình an.e5 E*Quả vậy, ông Men-ki-xê-đê là vua Sa-lem, là tư tế của Thiên Chúa Tối Cao, đã đón gặp và chúc lành cho ông Áp-ra-ham, lúc ông này đang trên đường về sau khi đánh bại các vua.D4Đó là nơi Đức Giê-su đã vào như người tiền phong mở đường cho chúng ta, sau khi trở thành vị Thượng Tế đời đời theo phẩm trật Men-ki-xê-đê.+3OChúng ta có niềm hy vọng đó cũng tựa như cái neo chắc chắn và bền vững của tâm hồn, chìm sâu vào bên trong bức màn cung thánh.<2qNhư vậy, cả lời hứa lẫn lời thề đều bất di bất dịch, và khi thề hứa, Thiên Chúa không thể nói dối được. Do đó, chúng ta là những kẻ ẩn náu bên Thiên Chúa, chúng ta được mạnh mẽ khuyến khích nắm giữ niềm hy vọng dành cho chúng ta. 1 Do đó, vì Thiên Chúa muốn chứng minh rõ hơn cho những người thừa hưởng lời hứa được biết về ý định bất di bất dịch của Người, nên Người đã dùng lời thề mà bảo đảm điều Người đã hứa.A0{Người ta thường lấy danh một người cao trọng hơn mình mà thề, và lời thề là một bảo đảm chấm dứt mọi tranh chấp giữa người ta với nhau.f/ENhư thế, vì nhẫn nại đợi chờ, ông Áp-ra-ham đã nhận được lời hứa.u.crằng : Ta sẽ ban phúc dư dật cho ngươi và sẽ làm cho dòng dõi ngươi nên đông vô số.;-o Quả thế, khi Thiên Chúa hứa với ông Áp-ra-ham, Người đã không thể lấy danh ai cao trọng hơn mình mà thề, nên đã lấy chính danh mình mà thề6,e Anh em đừng trở nên uể oải, nhưng hãy bắt chước những người nhờ có đức tin và lòng kiên nhẫn mà được thừa hưởng các lời hứa.I+  Nhưng chúng tôi ao ước cho mỗi người trong anh em cũng tỏ ra nhiệt thành như thế, để niềm hy vọng của anh em được thực hiện đầy đủ cho đến cùng.*/ Quả thế, Thiên Chúa không bất công đến nỗi quên việc anh em đã làm và lòng yêu mến anh em đã tỏ ra đối với danh Người, khi trước đấy anh em phục vụ các người trong dân thánh, và hiện nay vẫn còn đang phục vụ.A){ Anh em thân mến, mặc dầu nói như thế, chúng tôi tin chắc rằng anh em ở trong một tình trạng tốt đẹp hơn và thuận lợi để được ơn cứu độ.2(]Nhưng nếu chỉ sinh ra những gai cùng góc, thì đó là mảnh đất bỏ đi, bị nguyền rủa đến nơi rồi, và rốt cuộc sẽ bị đốt cháy.]'3Khi mảnh đất nào được thấm mưa thường xuyên đổ xuống và sinh ra những loại cây có ích cho người canh tác, thì mảnh đất ấy nhận được phúc lành của Thiên Chúa.&wnhững kẻ ấy mà sa ngã, thì không thể được đổi mới một lần nữa để sám hối ăn năn, vì họ đã tự tay đóng đinh Con Thiên Chúa vào thập giá một lần nữa và đã công khai sỉ nhục Người.%7đã được thưởng thức Lời tốt đẹp của Thiên Chúa và được cảm nghiệm những sức mạnh của thế giới tương lai,($IQuả thật, những kẻ đã một lần được chiếu sáng, đã được nếm thử ân huệ bởi trời, đã được thông chia Thánh Thần,N#Đó là điều chúng ta sắp làm, nếu Thiên Chúa cho phép. "9là giáo lý về mấy loại phép rửa ; là nghi thức đặt tay, là vấn đề kẻ chết sống lại và cuộc phán xét cuối cùng.7! i*Vì thế, gác một bên giáo huấn sơ đẳng về Đức Ki-tô, chúng ta hãy vươn tới trình độ giáo huấn trưởng thành mà không trở lại những điều căn bản, là lòng sám hối ăn năn vì những việc đưa tới sự chết, là niềm tin vào Thiên Chúa,E Thức ăn đặc thì dành cho những người đã trưởng thành, những người nhờ thực hành mà rèn luyện được khả năng phân biệt điều lành điều dữ.3_ Thật vậy, phàm ai còn phải dùng đến sữa, thì không hiểu gì về đạo lý liên quan đến sự công chính, vì người ấy vẫn là trẻ con.4a Quả thật, với thời gian, đáng lẽ anh em đã phải là những bậc thầy, thế mà anh em lại cần phải để cho người ta dạy anh em những điều sơ đẳng về các sấm ngôn của Thiên Chúa : thay vì thức ăn đặc, anh em lại phải cần dùng sữa.+O *Về vấn đề này, chúng tôi còn có nhiều điều phải nói, nhưng khó mà cắt nghĩa, vì anh em đã trở nên uể oải không muốn nghe.s_ vì Người đã được Thiên Chúa tôn xưng là Thượng Tế theo phẩm trật Men-ki-xê-đê.,Q và khi chính bản thân đã tới mức thập toàn, Người trở nên nguồn ơn cứu độ vĩnh cửu cho tất cả những ai tùng phục Người, Dầu là Con Thiên Chúa, Người đã phải trải qua nhiều đau khổ mới học được thế nào là vâng phục ;  *Khi còn sống kiếp phàm nhân, Đức Giê-su đã lớn tiếng kêu van khóc lóc mà dâng lời khẩn nguyện nài xin lên Đấng có quyền năng cứu Người khỏi chết. Người đã được nhậm lời, vì có lòng tôn kính. như lời Đấng ấy đã nói ở một chỗ khác : Muôn thuở, Con là Thượng Tế theo phẩm trật Men-ki-xê-đê.FCũng vậy, không phải Đức Ki-tô đã tự tôn mình làm Thượng Tế, nhưng là Đấng đã nói với Người : Con là Con của Cha, ngày hôm nay Cha đã sinh ra Con,  Không ai tự gán cho mình vinh dự ấy, nhưng phải được Thiên Chúa gọi, như ông A-ha-ron đã được gọi.)Kmà vì yếu đuối, nên người phải dâng lễ đền tội cho dân thế nào, thì cũng phải dâng lễ đền tội cho chính mình như vậy.#?Vị ấy có khả năng cảm thông với những kẻ ngu muội và những kẻ lầm lạc, bởi vì chính người cũng đầy yếu đuối ; %Quả vậy, thượng tế nào cũng là người được chọn trong số người phàm, và được đặt lên làm đại diện cho loài người, trong các mối tương quan với Thiên Chúa, để dâng lễ phẩm cũng như tế vật đền tội.0YBởi thế, ta hãy mạnh dạn tiến lại gần ngai Thiên Chúa là nguồn ân sủng, để được xót thương và lãnh ơn trợ giúp mỗi khi cần.s_Vị Thượng Tế của chúng ta không phải là Đấng không biết cảm thương những nỗi yếu hèn của ta, vì Người đã chịu thử thách về mọi phương diện cũng như ta, nhưng không phạm tội.H *Chúng ta có một vị Thượng Tế siêu phàm đã băng qua các tầng trời, là Đức Giê-su, Con Thiên Chúa. Vậy chúng ta hãy giữ vững lời tuyên xưng đức tin.P Vì không có loài thụ tạo nào mà không hiện rõ trước Lời Chúa, nhưng tất cả đều trần trụi và phơi bày trước mặt Đấng có quyền đòi chúng ta trả lẽ. Lời Thiên Chúa là lời sống động, hữu hiệu và sắc bén hơn cả gươm hai lưỡi : xuyên thấu chỗ phân cách tâm với linh, cốt với tuỷ ; lời đó phê phán tâm tình cũng như tư tưởng của lòng người.  Vậy, chúng ta hãy cố gắng vào chốn yên nghỉ này, kẻo có ai cũng theo gương bất tuân đó mà sa ngã.Q  vì ai đã vào chốn yên nghỉ của Thiên Chúa, thì cũng đã nghỉ sau khi làm xong công việc của mình, như Thiên Chúa đã nghỉ sau khi làm xong công việc của Người.r ] Như thế, Dân Thiên Chúa còn có thể được nghỉ như Thiên Chúa nghỉ ngày thứ bảy, 5Thật vậy, nếu ông Giô-suê đã cho họ được yên nghỉ, thì sau đó, Thiên Chúa đã chẳng nói đến một ngày khác nữa. )nên Thiên Chúa lại ấn định một ngày khác, tức là ngày hôm nay, khi Người dùng vua Đa-vít mà phán, sau một thời gian rất lâu dài, như đã nói ở trên : Ngày hôm nay, nếu các ngươi nghe tiếng Chúa, thì chớ cứng lòng.OVậy vì phải có một số người được vào chốn yên nghỉ, và vì những người đầu tiên được nghe loan báo Tin Mừng đã không được vào bởi họ bất tuân,!Trong đoạn thánh vịnh nói trên, lại cũng có lời chép rằng : Chúng sẽ không được vào chốn yên nghỉ của Ta.5như có chỗ Thiên Chúa phán về ngày thứ bảy rằng : Khi đã làm xong mọi công việc, thì ngày thứ bảy Thiên Chúa nghỉ.?wCòn chúng ta là những người tin, chúng ta đang vào chốn yên nghỉ đó, như lời Thiên Chúa đã phán : Nên Ta mới thịnh nộ thề rằng : chúng sẽ không được vào chốn yên nghỉ của Ta. Công việc của Thiên Chúa đã hoàn thành từ tạo thiên lập địa,r]Quả thế, chúng ta đã được nghe loan báo Tin Mừng như những người kia. Nhưng lời họ đã nghe không sinh ích gì cho họ, bởi vì những kẻ đã nghe không lấy đức tin đáp lại lời giảng.9 mVậy chúng ta phải sợ rằng trong khi lời hứa được vào chốn yên nghỉ của Người vẫn còn đó, mà có ai trong anh em bị coi đã mất cơ hội.wgVà chúng ta thấy rằng họ đã không thể vào được đó, bởi vì họ chối bỏ đức tin. 9Nhưng Người thề với ai : Sẽ không được vào chốn yên nghỉ của Người, nếu không phải là với những kẻ bất tuân ?<qThiên Chúa đã nổi giận với ai suốt bốn mươi năm ? Chẳng phải là với những người đã phạm tội và đã ngã gục, bỏ xác trong sa mạc sao ?)Kai là những kẻ đã nghe tiếng Chúa, rồi nổi loạn ? Chẳng phải là những người đã được ông Mô-sê đưa ra khỏi Ai-cập sao ?~Trong câu : Ngày hôm nay, nếu các ngươi nghe tiếng Chúa, thì chớ cứng lòng như hồi chúng nổi loạn,8}iQuả thế, chúng ta đã được thông phần Đức Ki-tô, miễn là chúng ta cứ giữ vững cho đến cùng căn bản của lòng tin đã có từ ban đầu.>|u Trái lại, ngày ngày anh em hãy khuyên bảo nhau bao lâu còn được gọi là ngày hôm nay, kẻo có ai trong anh em ra cứng lòng vì bị tội lỗi lừa gạt.*{M Thưa anh em, hãy đề phòng, đừng để người nào trong anh em có lòng dạ xấu xa chối bỏ đức tin mà lìa xa Thiên Chúa hằng sống.rz] Nên Ta mới thịnh nộ thề rằng : chúng sẽ không được vào chốn yên nghỉ của Ta !Iy  suốt bốn mươi năm. Vì thế, Ta đã nổi giận với dòng giống này, Ta đã nói : Tâm hồn chúng cứ lầm lạc mãi, chúng nào biết đến đường lối của Ta.qx[ nơi cha ông các ngươi đã từng dò xét mà thử thách Ta và đã thấy các việc Ta làmsw_thì chớ cứng lòng như hồi chúng nổi loạn, như ngày chúng thử thách Ta trong sa mạc,lvQVì thế, như lời Thánh Thần phán : Ngày hôm nay, nếu các ngươi nghe tiếng Chúa,"u=Còn Đức Ki-tô thì trung thành với tư cách là người Con đứng đầu nhà Thiên Chúa. Mà nhà Thiên Chúa là chính chúng ta, miễn là chúng ta giữ vững đến cùng lòng tin tưởng và thái độ hiên ngang về niềm hy vọng của chúng ta.StÔng Mô-sê đã trung thành khi thi hành chức vụ đối với toàn thể nhà Thiên Chúa, với tư cách là tôi tớ để làm chứng về các điều Thiên Chúa sẽ phán truyền.uscQuả thật, nhà nào cũng phải có người làm ra, và Đấng làm ra mọi sự là Thiên Chúa.r+Như người làm nhà đáng tôn vinh hơn chính ngôi nhà, thì Đức Giê-su cũng được coi là đáng tôn vinh hơn ông Mô-sê.Iq Người trung thành với Đấng đã đặt Người lên chức vụ đó, cũng như ông Mô-sê đã trung thành khi thi hành chức vụ đối với toàn thể nhà Thiên Chúa. p *Do đó, thưa anh em là những người trong dân thánh, những người được hưởng chung ơn gọi bởi trời, anh em hãy ngắm nhìn Đức Giê-su là Sứ Giả, là Thượng Tế, là Trung Gian cho chúng ta tuyên xưng đức tin.oVì bản thân Người đã trải qua thử thách và đau khổ, nên Người có thể cứu giúp những ai bị thử thách.pnYBởi thế, Người đã phải nên giống anh em mình về mọi phương diện, để trở thành một vị Thượng Tế nhân từ và trung tín trong việc thờ phượng Thiên Chúa, hầu đền tội cho dân.|mqVì những kẻ được Người giúp đỡ không phải là các thiên thần, mà là con cháu Áp-ra-ham.rl]và đã giải thoát những ai vì sợ chết mà suốt đời sống trong tình trạng nô lệ. kNhư thế, vì con cái thì đều chung một huyết nhục, nên Đức Giê-su đã cùng mang lấy huyết nhục đó. Như vậy, nhờ cái chết của Người, Người đã tiêu diệt tên lãnh chúa gây ra sự chết, tức là ma quỷ,5jc Người lại nói : Phần tôi, tôi sẽ tin cậy Thiên Chúa. Người còn nói : Này tôi đây, cùng với những con cái mà Thiên Chúa đã ban cho tôi.4ia khi nói : Con nguyện sẽ loan truyền danh Chúa cho anh em tất cả được hay, và trong đại hội Dân Ngài, con xin dâng tiến một bài tán dương.Eh Thật vậy, Đấng thánh hoá là Đức Giê-su, và những ai được thánh hoá đều do một nguồn gốc. Vì thế, Người đã không hổ thẹn gọi họ là anh em,Tg! Quả thế, Thiên Chúa là nguồn gốc và cùng đích mọi loài, chính vì muốn đưa muôn vàn con cái đến vinh quang, nên Người đã làm một việc thích đáng, là cho Đức Giê-su trải qua gian khổ mà trở thành vị lãnh đạo thập toàn, dẫn đưa họ tới nguồn ơn cứu độ.#f? Nhưng con người đã bị thua kém các thiên thần trong một thời gian ngắn, thì chúng ta lại thấy được Thiên Chúa ban vinh quang danh dự làm mũ triều thiên, bởi vì đã cam chịu tử hình. Con người đó, chính là Đức Giê-su. Thật vậy, Đức Giê-su đã phải nếm sự chết, là để cho mọi người được cứu độ, nhờ ơn Thiên Chúa.leQđặt muôn loài, muôn sự dưới chân con người, bắt chúng phải phục quyền con người. Khi bắt muôn loài muôn sự phải phục quyền con người, Thiên Chúa không để cho một sự gì không phục quyền con người. Thật ra, hiện nay chúng ta chưa thấy muôn loài muôn sự phục quyền con người.d-Chúa đã làm cho con người thua kém các thiên thần trong một thời gian ngắn, ban vinh quang, danh dự làm mũ triều thiên,Bc}Nhưng trong một đoạn Kinh Thánh kia, có người đã làm chứng rằng : Phàm nhân là chi mà Chúa cần nhớ đến ? Con người là gì mà Chúa phải thăm nom ?(bI*Thật vậy, Thiên Chúa đã không trao cho các thiên thần quyền làm chủ thế giới tương lai, thế giới mà chúng ta đang nói đến.wagđồng thời được Thiên Chúa chứng thực bằng những dấu lạ điềm thiêng, bằng nhiều quyền năng khác nhau và bằng các ân huệ của Thánh Thần mà Người phân phát tuỳ ý muốn của Người.`thì làm sao chúng ta thoát khỏi, nếu chúng ta thờ ơ với ơn cứu độ cao quý như thế ? Ơn cứu độ đó, đầu tiên đã được Chúa rao giảng, rồi được những kẻ nghe cho chúng ta thấy là có hiệu lực,2_]Quả vậy, nếu lời được các thiên thần loan báo đã có hiệu lực, và nếu mọi vi phạm cũng như bất tuân đều bị phạt đích đáng,^ {Vì thế, chúng ta càng phải chú tâm hơn nữa vào những lời đã nghe, kẻo bị cuốn trôi đi mất.h] KNào tất cả các vị đó không phải là những bậc thiêng liêng chuyên lo phụng thờ Chúa, được sai đi phục vụ để mưu ích cho những kẻ sẽ được thừa hưởng ơn cứu độ sao ?R\  Và có bao giờ Thiên Chúa đã phán với một thiên thần nào rằng : Bên hữu Cha đây, Con lên ngự trị, để rồi bao địch thù, Cha sẽ đặt làm bệ dưới chân Con ?Y[ - Chúa sẽ cuốn chúng lại như cuốn áo choàng, chúng sẽ bị thay như người ta thay áo. Nhưng chính Chúa vẫn tiền hậu y nguyên, và năm tháng của Ngài sẽ không chấm dứt.`Z ; Chúng tiêu tan, Chúa vẫn còn hoài ; chúng đều sẽ cũ đi như chiếc áo.Y  Và có lời khác : Lạy Chúa, lúc khởi đầu, Chúa đã đặt nền trái đất, chính tay Ngài tạo tác vòm trời.\X 3 Ngài ưa điều chính trực, ghét điều gian ác. Chính vì vậy, Thiên Chúa là Thiên Chúa của Ngài đã tôn phong Ngài vượt trổi các đồng liêu, mà xức cho dầu thơm hoan lạc.>W wNhưng về Người Con, thì Kinh Thánh lại nói : Lạy Thiên Chúa, ngôi báu Ngài sẽ trường tồn vạn kỷ ! Vương trượng Ngài, vương trượng công minh.?V yVề các thiên thần, thì có lời chép : Người làm cho thiên thần của Người nên những luồng gió, và thuộc hạ của Người thành những ngọn lửa. f~~||x{Wyxx]wwZw vouwtt(s1rrqkpp(ooinnJmll kjjizhgg9ff0edccHbbad``_^;]\ ZYXXhWVUU?TSRREQtQPLONN/MLLKhJJ#IpHGFEEvDD/CBA@??e>> =5<;:99]88 7*655X44%3210/}.-,,J,+p*m)((2'l&%%)$n##g""'! B)sX"ZO0Ri'PE ? 7 H 6NHTf(#I Quả thế, ai tuân giữ tất cả Lề Luật, mà chỉ sa ngã về một điểm thôi, thì cũng thành người có tội về hết mọi điểm." Nhưng nếu anh em đối xử thiên tư, thì anh em phạm một tội và bị Lề Luật kết án là kẻ vi phạm.0!YĐã hẳn, anh em làm điều tốt, nếu anh em chu toàn luật Kinh Thánh đưa lên hàng đầu : Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình.p YChẳng phải họ nói xúc phạm đến Danh Thánh cao đẹp mà anh em được mang đó sao ?:mThế mà anh em, anh em lại khinh dể người nghèo ! Chẳng phải những người giàu áp bức anh em đó sao ? Chẳng phải họ lôi anh em ra toà đó sao ?4aAnh em thân mến của tôi, anh em hãy nghe đây : nào Thiên Chúa đã chẳng chọn những kẻ nghèo khó trước mặt người đời, để họ trở nên người giàu đức tin và thừa hưởng vương quốc Người đã hứa cho những ai yêu mến Người hay sao ?thì bấy giờ, anh em đã chẳng tỏ ra kỳ thị và trở thành những thẩm phán đầy tà tâm đó sao ?{và giả như mà anh em kính cẩn nhìn người ăn mặc lộng lẫy và nói : Xin mời ông ngồi vào chỗ danh dự này, còn với người nghèo, anh em lại nói : Đứng đó ! hoặc : Ngồi dưới bệ chân tôi đây !,c?Quả vậy, giả như có một người bước vào nơi anh em hội họp, tay đeo nhẫn vàng, áo quần lộng lẫy, đồng thời có một người nghèo khó, ăn mặc tồi tàn, cũng bước vào, *Thưa anh em, anh em đã tin vào Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, là Chúa vinh quang, thì đừng đối xử thiên tư._ 9Có lòng đạo đức tinh tuyền và không tỳ ố trước mặt Thiên Chúa Cha, là thăm viếng cô nhi quả phụ lâm cảnh gian truân, và giữ mình cho khỏi mọi vết nhơ của thế gian. %Ai cho mình đạo đức mà không kiềm chế miệng lưỡi, là tự dối lòng mình, vì đó chỉ là thứ đạo đức hão.j OAi thiết tha và trung thành tuân giữ luật trọn hảo –luật mang lại tự do–, ai thi hành luật Chúa, chứ không nghe qua rồi bỏ, thì sẽ tìm được hạnh phúc trong mọi việc mình làm.a =Người ấy soi gương rồi đi, và quên ngay không nhớ mặt mình thế nào. 7Thật vậy, ai lắng nghe Lời Chúa mà không thực hành, thì giống như người soi gương thấy khuôn mặt tự nhiên của mình.m UAnh em hãy đem Lời ấy ra thực hành, chứ đừng nghe suông mà lừa dối chính mình.m UVì vậy, anh em hãy giũ sạch mọi điều ô uế và mọi thứ độc ác còn lan tràn ; hãy khiêm tốn đón nhận lời đã được gieo vào lòng anh em ; lời ấy có sức cứu độ linh hồn anh em.n Wvì khi nóng giận, con người không thực thi đường lối công chính của Thiên Chúa.   Anh em thân mến của tôi, anh em nên biết rằng : mỗi người phải mau nghe, đừng vội nói, và khoan giận, 7Người đã tự ý dùng Lời chân lý mà sinh ra chúng ta, để chúng ta nên như của đầu mùa trong các thụ tạo của Người. Mọi ơn lành và mọi phúc lộc hoàn hảo đều do từ trên, đều tuôn xuống từ Cha là Đấng dựng nên muôn tinh tú ; nơi Người không hề có sự thay đổi, cũng không hề có sự chuyển vần khi tối khi sáng.H  *Anh em thân mến của tôi, anh em đừng có lầm lẫn.  Rồi một khi dục vọng đã cưu mang thì đẻ ra tội ; còn tội khi đã phạm rồi, thì sinh ra cái chết.y  mNhưng mỗi người có bị cám dỗ, là do dục vọng của mình lôi cuốn và dùng mồi mà bắt.@  { Khi bị cám dỗ, đừng ai nói : Tôi bị Thiên Chúa cám dỗ, vì Thiên Chúa không thể bị cám dỗ làm điều xấu, và chính Người cũng không cám dỗ ai.d  C Phúc thay người biết kiên trì chịu đựng cơn thử thách, vì một khi đã được tôi luyện, họ sẽ lãnh phần thưởng là sự sống Chúa đã hứa ban cho những ai yêu mến Người.Y  - Quả thế, mặt trời mọc lên toả ra sức nóng làm cho cỏ khô, khiến hoa rụng xuống, vẻ đẹp tiêu tan. Người giàu có cũng sẽ héo tàn như vậy trong các việc họ làm.q ] còn người giàu có hãy tự hào khi bị Chúa hạ xuống, vì họ sẽ qua đi như hoa cỏ.S ! Người anh em phận hèn hãy tự hào khi được Chúa nâng lên ;O họ là kẻ hai lòng, hay thay đổi trong mọi việc họ làm.Y -Người ấy đừng tưởng mình sẽ nhận được cái gì của Chúa :) MNhưng người ấy phải cầu xin với lòng tin không chút do dự, vì kẻ do dự thì giống như sóng biển bị gió đẩy lên vật xuống.C Nếu ai trong anh em thiếu đức khôn ngoan, thì hãy cầu xin Thiên Chúa, Người sẽ ban cho. Vì Thiên Chúa ban cho mọi người cách rộng rãi, không quở trách.B Chớ gì anh em chứng tỏ lòng kiên nhẫn đó ra bằng những việc hoàn hảo, để anh em nên hoàn hảo, không có chi đáng trách, không thiếu sót điều gì.k QVì như anh em biết : đức tin có vượt qua thử thách mới sinh ra lòng kiên nhẫn.| s*Thưa anh em, anh em hãy tự cho mình là được chan chứa niềm vui khi gặp thử thách trăm chiều.N Tôi là Gia-cô-bê, tôi tớ của Thiên Chúa và của Chúa Giê-su Ki-tô, kính gửi mười hai chi tộc đang sống tản mác khắp nơi. Chúc anh em được an vui mạnh khoẻ !W~' Chúc tất cả anh em được đầy tràn ân sủng của Thiên Chúa !}3 Xin gửi lời chào các vị lãnh đạo anh em và mọi người trong dân thánh. Những người từ I-ta-li-a gửi lời chào anh em.F| Xin báo cho anh em biết : Ti-mô-thê, người anh em của chúng ta, đã được thả rồi. Nếu anh ấy đến đây sớm, thì tôi sẽ cùng với anh đến gặp anh em.{  Thưa anh em, tôi xin anh em chịu khó nghe lời khuyên này. Vả lại, tôi chỉ viết cho anh em vắn tắt thôi.z) Xin Thiên Chúa ban cho anh em mọi ơn lành để có sức thi hành thánh ý Người. Xin Người thực hiện nơi anh em điều đẹp lòng Người, nhờ Đức Giê-su Ki-tô. Kính dâng Đức Ki-tô vinh quang đến muôn thuở muôn đời. A-men.y Thiên Chúa là nguồn mạch bình an đã đưa Đức Giê-su, Chúa chúng ta ra khỏi cái chết. Đức Giê-su là vị Mục Tử cao cả của đoàn chiên, là Đấng đã đổ máu mình ra để thiết lập giao ước vĩnh cửu.mxS Tôi tha thiết khuyên anh em làm như thế, để tôi được sớm trở về với anh em.#w? Xin anh em cầu nguyện cho chúng tôi. Chúng tôi tin rằng chúng tôi có lương tâm ngay lành, muốn ăn ở tốt trong mọi hoàn cảnh.Uv# Anh em hãy vâng lời những người lãnh đạo anh em và hãy phục tùng họ, vì họ chăm sóc linh hồn anh em như những người sẽ phải trả lẽ với Thiên Chúa. Như thế, họ sẽ vui vẻ thi hành phận sự của mình mà không than thở, bởi vì điều đó chẳng ích gì cho anh em.u Anh em chớ quên làm việc từ thiện, giúp đỡ lẫn nhau, vì Thiên Chúa ưa thích những hy lễ như thế.5tc Vậy nhờ Người, chúng ta hãy luôn luôn dùng lời ngợi khen làm lễ tế dâng lên Thiên Chúa, tức là dùng miệng lưỡi mà ca tụng Danh Thánh.s{ Vì trên đời này, chúng ta không có thành trì bền vững, nhưng đang tìm kiếm thành trì tương lai.r{ Vậy ta hãy ra khỏi trại mà đến với Người, cam lòng gánh vác nỗi khổ nhục Người đã chịu.}qs Vì thế, Đức Giê-su đã chịu khổ hình ngoài cửa thành, lấy máu mình mà thánh hoá toàn dân.6pe Vị thượng tế mang máu thú vật vào cung thánh để dâng làm của lễ đền tội ; nhưng thây các thú vật đó đều bị thiêu ở ngoài trại.o Chúng ta có một bàn thờ ; những gì dâng trên đó, các người lo việc phụng tự trong Lều không có quyền ăn.-nS Đừng để cho đủ thứ học thuyết xa lạ mê hoặc anh em. Điều tốt là củng cố tâm hồn bằng ân sủng, chứ không phải bằng đồ ăn thức uống, là những thứ chẳng sinh ích gì cho những người giữ luật Mô-sê về chuyện ăn uống.wmg Đức Giê-su Ki-tô vẫn là một, hôm qua cũng như hôm nay, và như vậy mãi đến muôn đời.Al{ Anh em hãy nhớ đến những người lãnh đạo đã giảng lời Chúa cho anh em. Hãy nhìn xem cuộc đời họ kết thúc thế nào mà noi theo lòng tin của họ.2k] đến nỗi chúng ta có thể tin tưởng mà nói : Có Chúa ở cùng tôi mà bênh đỡ, tôi chẳng sợ gì. Hỏi người đời làm chi tôi được ?Zj- Trong cách ăn nết ở, anh em đừng có ham tiền, hãy coi những gì mình đang có là đủ, vì Thiên Chúa đã phán : Ta sẽ không bỏ rơi ngươi, Ta sẽ không ruồng bỏ ngươi !, i9 Ai nấy phải tôn trọng hôn nhân, chớ làm cho loan phòng ra ô uế, vì Thiên Chúa sẽ xét xử các kẻ gian dâm và ngoại tình.~hu Anh em hãy nhớ đến các người bị xiềng xích, chẳng khác gì anh em cũng bị xiềng xích với họ ; anh em hãy nhớ đến những người bị hành hạ, chẳng khác gì mình với họ chỉ là một thân thể.g7 Anh em đừng quên tỏ lòng hiếu khách, vì nhờ vậy, có những người đã được tiếp đón các thiên thần mà không biết.2f a *Anh em hãy giữ mãi tình huynh đệ.Me Quả thật, Thiên Chúa chúng ta là một ngọn lửa thiêu.d Cho nên, bởi vì chúng ta được lãnh nhận một vương quốc vững bền không lay chuyển, chúng ta phải biết ơn Thiên Chúa. Với lòng biết ơn đó, chúng ta hãy kính sợ mà phụng thờ Thiên Chúa cho đẹp lòng Người._c7 Những tiếng một lần nữa cho thấy rằng những sự vật bị rung chuyển sẽ phải thay đổi, bởi vì đã được làm ra, để những gì không bị rung chuyển được tồn tại.ebC Xưa tiếng Người phán đã làm cho đất rung chuyển, thì nay Người lại đưa ra lời hứa sau đây : Một lần nữa, Ta sẽ lay chuyển không những trái đất, mà cả các tầng trời !paY Anh em phải coi chừng, chớ từ chối không nghe Đấng phán dạy. Quả thật, những ai từ chối không nghe Đấng tuyên sấm ở dưới đất đã không thoát khỏi hình phạt ; huống hồ là chúng ta, làm sao chúng ta thoát được, nếu chúng ta quay lưng lại không chịu nghe Đấng tuyên sấm từ trời !K` Anh em đã tới cùng vị Trung Gian giao ước mới là Đức Giê-su và được máu của Người rảy xuống, máu đó kêu thấu trời còn mạnh thế hơn cả máu A-ben."_= dự đại hội giữa các con đầu lòng của Thiên Chúa, là những kẻ đã được ghi tên trên trời. Anh em đã tới cùng Thiên Chúa, Đấng xét xử mọi người, đến với linh hồn những người công chính đã được nên hoàn thiện.F^ Nhưng anh em đã tới núi Xi-on, tới thành đô Thiên Chúa hằng sống, là Giê-ru-sa-lem trên trời, với con số muôn vàn thiên sứ. Anh em đã tới dự hội vui,m]S Cảnh tượng hãi hùng đến mức ông Mô-sê phải nói : Tôi kinh hoàng và run rẩy !\ vì họ không chịu nổi mệnh lệnh sau đây : Ngay cả thú vật đụng đến núi, cũng phải bị ném đá."[= có tiếng kèn vang dậy, và tiếng nói thét gầm, khiến những kẻ nghe phải van xin đừng để lời ấy thốt ra với họ nữa,Z Anh em đã chẳng tới một quả núi sờ thấy được, có lửa đang cháy, mây mù, bóng tối và dông tố,>Yu Anh em quá biết : sau này, cho dù muốn được thừa hưởng lời chúc phúc, anh ta cũng không thể làm thay đổi tình thế, mặc dù đã khóc lóc van xin.Xw Đừng có ai gian dâm hoặc phàm tục như Ê-xau, kẻ đã vì một món ăn mà bán quyền trưởng nam.ZW- Anh em phải coi chừng, kẻo có ai lừng khừng mà mất ân sủng của Thiên Chúa, kẻo có ai trở nên rễ đắng nảy mầm, gây xáo trộn và do đó làm hư hỏng nhiều người.AV{ *Anh em phải cố ăn ở hoà thuận với mọi người, phải gắng trở nên thánh thiện ; vì không có sự thánh thiện, thì không ai sẽ được thấy Chúa. U  Hãy sửa đường cho thẳng mà đi, để người què khỏi trật bước và hơn nữa, còn được chữa lành.tTa Bởi vậy, hãy làm cho những bàn tay bủn rủn, những đầu gối rã rời, nên mạnh mẽ.hSI Ngay lúc bị sửa dạy, thì chẳng ai lấy làm vui thú mà chỉ thấy buồn phiền. Nhưng sau đó, những người chịu rèn luyện như thế sẽ gặt được hoa trái là bình an và công chính.R Cha trần thế sửa dạy chúng ta trong một thời gian ngắn, và theo sở thích của mình ; còn Thiên Chúa sửa dạy là vì lợi ích của chúng ta, để chúng ta được thông phần vào sự thánh thiện của Người.7Qg Vả lại, chúng ta có cha trần thế sửa dạy mà chúng ta vẫn tôn kính, thì chúng ta lại càng phải tùng phục Cha trên trời để được sống.(PI Nếu anh em không được sửa dạy như tất cả mọi người, thì khi đó anh em là con ngoại hôn, chứ không phải là con chính thức.OO Anh em hãy kiên trì để cho Thiên Chúa sửa dạy. Người đối xử với anh em như với những người con. Thật vậy, có đứa con nào mà người cha không sửa dạy ?N Vì Chúa thương ai thì mới sửa dạy kẻ ấy, và có nhận ai làm con thì Người mới cho roi cho vọt.OM Anh em đã quên lời khuyên nhủ được nói với anh em như với những người con : Con ơi, đừng coi nhẹ lời Chúa sửa dạy, chớ nản lòng khi Người khiển trách.Ly Quả thật, trong cuộc chiến đấu với tội lỗi, anh em chưa chống trả đến mức đổ máu đâu.0KY Anh em hãy tưởng nhớ Đấng đã cam chịu để cho những người tội lỗi chống đối mình như thế, để anh em khỏi sờn lòng nản chí.J mắt hướng về Đức Giê-su là Đấng khai mở và kiện toàn lòng tin. Chính Người đã khước từ niềm vui dành cho mình, mà cam chịu khổ hình thập giá, chẳng nề chi ô nhục, và nay đang ngự bên hữu ngai Thiên Chúa.I  *Như thế, phần chúng ta, được ngần ấy nhân chứng đức tin như đám mây bao quanh, chúng ta hãy cởi bỏ mọi gánh nặng và tội lỗi đang trói buộc mình, và hãy kiên trì chạy trong cuộc đua dành cho ta,?Hw (Quả thật, Thiên Chúa đã trù liệu cho chúng ta một phần phúc tốt hơn, nên không muốn cho họ đạt tới hạnh phúc trọn vẹn mà không có chúng ta.(GI 'Nhờ đức tin, tất cả các nhân vật đó đã được chứng giám, thế mà họ không đạt được những điều Thiên Chúa đã hứa. F &Thế gian chẳng xứng với họ ! Họ đi lang thang trong hoang địa, trên núi đồi, trong hang hốc và hầm hố.1E[ %họ bị ném đá, bị cưa đôi, bị chết vì gươm ; họ phải lưu lạc, mặc áo da cừu da dê, chịu thiếu thốn, bị áp bức và hành hạ.|Dq $Có những người phải chịu nhạo cười và roi vọt, hơn nữa còn bị xiềng xích và bỏ tù ;hCI #Có những phụ nữ đã thấy thân nhân mình chết nay sống lại. Có những người bị tra tấn mà không muốn được giải thoát, để được hưởng một sự sống lại tốt đẹp hơn.uBc "dập tắt lửa hồng mãnh liệt, thoát khỏi lưỡi gươm. Các ngài đã lướt thắng bệnh tật mà trở nên mạnh mẽ, đã tỏ ra dũng cảm tại chiến trường, và đẩy lui được quân ngoại xâm.@Ay !Nhờ đức tin, các vị này đã chinh phục các nước, thực hành công lý, đạt được những gì Thiên Chúa đã hứa ; các ngài đã khoá miệng sư tử,I@  Tôi còn phải nói gì nữa đây ? Tôi sợ không có đủ thời giờ để kể truyện các ông Ghít-ôn, Ba-rắc, Sam-sôn, Gíp-tác, Đa-vít, Sa-mu-en và các ngôn sứ..?U Nhờ đức tin, cô kỹ nữ Ra-kháp đã không phải chết cùng với quân phản nghịch, vì cô đã hoà nhã tiếp đón những người do thám.> Nhờ đức tin, tường thành Giê-ri-khô đã sụp đổ, sau khi dân Ít-ra-en đi vòng quanh trong bảy ngày.7=g Nhờ đức tin, người Do-thái đã băng qua Biển Đỏ như đi trên đất khô, còn người Ai-cập lại bị chết chìm trong khi tìm cách rượt theo.<' Nhờ đức tin, ông đã cử hành lễ Vượt Qua và rảy máu để Thần tiêu diệt khỏi đụng đến các con đầu lòng..;U Nhờ đức tin, ông bỏ Ai-cập mà không sợ cơn thịnh nộ của nhà vua ; ông vững vàng không nao núng, như thể xem thấy Đấng vô hình.M: ông coi sự ô nhục của người được xức dầu là của cải quý báu hơn các kho tàng của người Ai-cập, vì mắt ông vẫn đăm đăm nhìn phần thưởng mai sau.!9; ông thà cùng chịu ngược đãi với Dân Thiên Chúa còn hơn là được hưởng cái sung sướng chóng qua do tội lỗi mang lại ;8 Nhờ đức tin, ông Mô-sê, khi lớn lên đã từ chối không chịu cho người ta gọi là con của công chúa Pha-ra-ô ;A7{ Nhờ đức tin, lúc chào đời, ông Mô-sê đã được cha mẹ giấu đi ba tháng, bởi vì ông bà thấy đứa trẻ khôi ngô, và không sợ sắc chỉ nhà vua.:6m Nhờ đức tin, ông Giu-se, khi sắp lìa đời, đã nhắc lại cuộc xuất hành của con cái Ít-ra-en và ra chỉ thị liên quan đến hài cốt của ông.05Y Nhờ đức tin, ông Gia-cóp, khi sắp chết, đã chúc phúc cho mỗi người con ông Giu-se ; ông dựa vào đầu gậy, cúi mình xuống sụp lạy.o4W Nhờ đức tin, khi nhìn về tương lai, ông I-xa-ác đã chúc phúc cho Gia-cóp và Ê-xau.L3 Quả thật, ông Áp-ra-ham nghĩ rằng Thiên Chúa có quyền năng cho người chết trỗi dậy. Rốt cuộc, ông đã nhận lại người con ấy như là một biểu tượng.2 Về người con này, Thiên Chúa đã phán bảo : Chính do I-xa-ác mà sẽ có một dòng dõi mang tên ngươi./1W Nhờ đức tin, khi bị thử thách, ông Áp-ra-ham đã hiến tế I-xa-ác ; dù đã nhận được lời hứa, ông vẫn hiến tế người con một.-0S Nhưng thật ra các ngài mong ước một quê hương tốt đẹp hơn, đó là quê hương trên trời. Bởi vậy, Thiên Chúa đã không hổ thẹn để cho các ngài gọi mình là Thiên Chúa của các ngài, vì Người đã chuẩn bị một thành cho các ngài./ Và nếu quả thật họ còn nhớ tới quê hương mình đã bỏ ra đi, thì họ vẫn có cơ hội trở về.a.; Những người nói như vậy cho thấy là họ đang đi tìm một quê hương.#-? Tất cả các ngài đã chết, lúc vẫn còn tin như vậy, mặc dù chưa được hưởng các điều Thiên Chúa hứa ; nhưng từ xa các ngài đã thấy và đón chào các điều ấy, cùng xưng mình là ngoại kiều, là lữ khách trên mặt đất.A,{ Vì thế, do một người duy nhất, một người kể như chết rồi mà đã sinh ra một dòng dõi nhiều như sao trời cát biển, không tài nào đếm được.Q+ Nhờ đức tin, cả bà Xa-ra vốn hiếm muộn, cũng đã có thể thụ thai và sinh con nối dòng vào lúc tuổi đã cao, vì bà tin rằng Đấng đã hứa là Đấng trung tín.p*Y vì ông trông đợi một thành có nền móng do chính Thiên Chúa vẽ mẫu và xây dựng.r)] Nhờ đức tin, ông đã tới cư ngụ tại Đất Hứa như tại một nơi đất khách, ông sống trong lều cũng như ông I-xa-ác và ông Gia-cóp là những người đồng thừa kế cùng một lời hứa,W(' Nhờ đức tin, ông Áp-ra-ham đã vâng nghe tiếng Chúa gọi mà ra đi đến một nơi ông sẽ được lãnh nhận làm gia nghiệp, và ông đã ra đi mà không biết mình đi đâu.W'' Nhờ đức tin, ông Nô-ê được Thiên Chúa báo cho biết những gì người ta chưa thấy ; vì có lòng kính sợ Thiên Chúa, ông đã đóng một chiếc tàu để cứu gia đình ông. Tin như thế là ông đã lên án thế gian, và được phần gia nghiệp là sự công chính nhờ đức tin.t&a Mà không có đức tin, thì không thể làm đẹp lòng Thiên Chúa, vì ai đến gần Thiên Chúa, thì phải tin là có Thiên Chúa và tin Người là Đấng ban phần thưởng cho những ai tìm kiếm Người.2%] Nhờ đức tin, ông Kha-nốc được đem đi nơi khác để khỏi chết, và người ta không tìm thấy ông nữa, bởi vì Thiên Chúa đã đem ông đi. Quả thật, Kinh Thánh chứng nhận rằng : trước khi được đem đi, ông đã làm đẹp lòng Thiên Chúa.v$e Nhờ đức tin, ông A-ben đã dâng lên Thiên Chúa một hy lễ cao quý hơn hy lễ của ông Ca-in : nhờ tin như vậy, ông A-ben đã được chứng nhận là người công chính, bởi vì Thiên Chúa đã chấp nhận những lễ phẩm ông dâng. Và cũng nhờ tin như thế, mà tuy đã chết rồi, ông vẫn còn lên tiếng.D# Nhờ đức tin, chúng ta hiểu rằng vũ trụ đã được hình thành bởi lời của Thiên Chúa ; vì thế, những cái hữu hình là do những cái vô hình mà có.\"1 Nhờ đức tin ấy, các tiền nhân đã được Thiên Chúa chứng giám.! { *Đức tin là bảo đảm cho những điều ta hy vọng, là bằng chứng cho những điều ta không thấy.4 a 'Phần chúng ta, chúng ta không phải là những người bỏ cuộc để phải hư vong, nhưng là những người có lòng tin để bảo toàn sự sống.%C &Người công chính của Ta nhờ lòng tin sẽ được sống ; nhưng nếu người ấy bỏ cuộc, thì Ta không hài lòng về người ấy.}s %Vì chỉ còn ít lâu nữa, một ít thôi, Đấng phải đến sẽ đến, Người sẽ không trì hoãn.   $Anh em cần phải kiên nhẫn, để sau khi thi hành ý Thiên Chúa, anh em được hưởng điều Người đã hứa.%C #Vậy, anh em đừng đánh mất lòng tin tưởng mạnh dạn của anh em ; lòng tin tưởng đó sẽ mang lại một phần thưởng lớn lao. "Quả thật, anh em đã thông phần đau khổ với những người bị tù tội, và đã vui mừng để cho người ta tước đoạt của cải, bởi biết rằng mình có những của vừa quý giá hơn lại vừa bền vững. 9 !Khi thì anh em bị sỉ nhục và hành hạ trước mặt mọi người, khi thì phải liên đới với những người cùng cảnh ngộ.%C Xin anh em nhớ lại những ngày đầu : lúc vừa được ơn chiếu sáng, anh em đã phải đối phó với bao nỗi đau khổ dồn dập.[/ Thật là khủng khiếp, khi phải rơi vào tay Thiên Chúa hằng sống !%C Vì chúng ta biết Đấng đã nói : Chính Ta sẽ báo oán, chính Ta sẽ đáp trả. Lại có lời rằng : Chúa sẽ xét xử Dân Người.  Phương chi kẻ đã chà đạp Con Thiên Chúa, đã xúc phạm đến Máu Giao Ước đã thánh hiến mình và nhục mạ Thần Khí ban ân sủng, thì anh em thử nghĩ xem, kẻ ấy đáng chịu hình phạt ghê gớm hơn biết mấy !y Ai khinh thường luật Mô-sê, theo lời chứng của hai hay ba người, thì sẽ bị xử tử thẳng tay.1 mà chỉ còn phải sợ hãi đợi chờ cuộc phán xét và ngọn lửa nóng bừng thiêu huỷ các đối tượng của Thiên Chúa.!; Thật vậy, nếu chúng ta cố tình phạm tội sau khi đã học biết sự thật, thì không còn hy lễ nào đền tội được nữa,>u Chúng ta đừng bỏ các buổi hội họp, như vài người quen làm ; trái lại, phải khuyến khích nhau, nhất là khi anh em thấy Ngày Chúa đến đã gần.' Chúng ta hãy để ý đến nhau, làm sao cho người này thúc đẩy người kia sống yêu thương và làm những việc tốt.% Chúng ta hãy tiếp tục tuyên xưng niềm hy vọng của chúng ta cách vững vàng, vì Đấng đã hứa là Đấng trung tín.'G Vì thế, chúng ta hãy tiến lại gần Thiên Chúa với một lòng chân thành và một đức tin trọn vẹn, vì trong lòng thì đã được tẩy sạch mọi vết nhơ của lương tâm, còn ngoài xác thì đã được tắm rửa bằng nước tinh tuyền._7 Chúng ta lại có một vị tư tế cao trọng đứng đầu nhà Thiên Chúa.  Người đã mở cho chúng ta một con đường mới và sống động qua bức màn, tức là chính thân xác của Người. } *Vậy, thưa anh em, nhờ máu Đức Giê-su đã đổ ra, chúng ta được mạnh dạn bước vào cung thánh.Y + Mà nơi nào đã có ơn tha tội, thì đâu cần lễ đền tội nữa.^ 5 Ta sẽ không còn nhớ đến lỗi lầm và việc gian ác của chúng nữa.J   Đây là giao ước Ta sẽ lập với chúng sau những ngày đó, thì Đức Chúa phán : Ta sẽ ghi vào tâm khảm chúng, sẽ khắc vào lòng trí chúng lề luật của Ta.pY Điều đó cả Thánh Thần cũng làm chứng cho chúng ta thấy. Quả thật, sau khi phán :!; Quả thật, Người chỉ dâng hiến lễ một lần, mà vĩnh viễn làm cho những kẻ Người đã thánh hoá được nên hoàn hảo.lQ Và từ khi đó, Người chờ đợi ngày các kẻ thù bị đặt làm bệ dưới chân.+O Còn Đức Ki-tô, sau khi dâng lễ tế duy nhất để đền tội cho nhân loại, Người đã lên ngự bên hữu Thiên Chúa đến muôn đời.r] Vị tư tế nào cũng phải đứng trong Đền Thờ lo việc phụng tự mỗi ngày và dâng đi dâng lại cũng ngần ấy thứ lễ tế ; mà những lễ tế đó chẳng bao giờ xoá bỏ được tội lỗi.3 Theo ý đó, chúng ta được thánh hoá nhờ Đức Giê-su Ki-tô đã hiến dâng thân mình làm lễ tế, chỉ một lần là đủ.(I Rồi Người nói : Này con đây, con đến để thực thi ý Ngài. Thế là Người bãi bỏ các lễ tế cũ mà thiết lập lễ tế mới.s_ Trước hết, Đức Ki-tô nói : Hy lễ và hiến tế, lễ toàn thiêu và lễ xá tội, Chúa đã chẳng ưa, chẳng thích, mà đó chính là những thứ của lễ được dâng tiến theo Lề Luật truyền.) Bấy giờ con mới thưa : Lạy Thiên Chúa, này con đây, con đến để thực thi ý Ngài, như Sách Thánh đã chép về con.J  Chúa cũng chẳng thích lễ toàn thiêu và lễ xá tội.~/ Vì vậy, khi vào trần gian, Đức Ki-tô nói : Chúa đã không ưa hy lễ và hiến tế, nhưng đã tạo cho con một thân thể._}7 Thật thế, máu các con bò, con dê không thể nào xoá được tội lỗi.z|m Trái lại, năm này qua năm khác, chính những hy lễ đó nhắc cho người ta nhớ mình có tội.g{G Chẳng vậy, người ta đã thôi không còn dâng hy lễ, vì giả như những kẻ làm việc thờ phượng đã được thanh tẩy dứt khoát rồi, thì họ đâu còn ý thức mình có tội nữa ? z  *Lề Luật chỉ phác hoạ lờ mờ những phúc lộc của thế giới tương lai, chứ không phản ánh chính xác những thực tại đó. Cho nên, Lề Luật không bao giờ có thể làm cho những người tiến lại gần Thiên Chúa được nên hoàn thiện, nhờ những ngần ấy thứ hy lễ người ta cứ dâng mãi năm này qua năm khác.y1 Cũng vậy, Đức Ki-tô đã tự hiến tế chỉ một lần, để xoá bỏ tội lỗi muôn người. Người sẽ xuất hiện lần thứ hai, nhưng lần này không phải để xoá bỏ tội lỗi, mà để cứu độ những ai trông đợi Người.^x5 Phận con người là phải chết một lần, rồi sau đó chịu phán xét.!w; Chẳng vậy, Người đã phải chịu khổ hình nhiều lần, từ khi thế giới được tạo thành. Nhưng nay, vào kỳ kết thúc thời gian, Người đã xuất hiện chỉ một lần, để tiêu diệt tội lỗi bằng việc hiến tế chính mình.Ev Người vào đó, không phải để dâng chính mình làm của lễ nhiều lần, như vị thượng tế mỗi năm phải đem theo máu của loài khác mà vào cung thánh.1u[ Quả thế, Đức Ki-tô đã chẳng vào một cung thánh do tay người phàm làm ra, vì cung thánh ấy chỉ là hình bóng của cung thánh thật. Nhưng Người đã vào chính cõi trời, để giờ đây ra đứng trước mặt Thiên Chúa chuyển cầu cho chúng ta. ~~}}} |{{ZzLyy%xkwvvcuttIsrr q oonimmlkjj0ihggsfee1dKcbb`a``m_c^]]\\[[ZYX^WWV#UU TfSlRhQQPSONN>=)<;::79v88A7766433<21W0/..Q--5,h++ *f)|((;'&]%$$+#""!R>6\9z( >U&~; N  m 0m8'SsJ_Cũng vậy, những người trẻ hãy vâng phục các kỳ mục : anh em hãy lấy đức khiêm nhường mà đối xử với nhau, vì Thiên Chúa chống lại kẻ kiêu ngạo, nhưng ban ơn cho kẻ khiêm nhường.INhư thế, khi Vị Mục Tử tối cao xuất hiện, anh em sẽ được lãnh triều thiên vinh hiển không bao giờ hư nát.H1Đừng lấy quyền mà thống trị những người Thiên Chúa đã giao phó cho anh em, nhưng hãy nêu gương sáng cho đoàn chiên..GUAnh em hãy chăn dắt đoàn chiên mà Thiên Chúa đã giao phó cho anh em : lo lắng cho họ không phải vì miễn cưỡng, nhưng hoàn toàn tự nguyện như Thiên Chúa muốn, không phải vì ham hố lợi lộc thấp hèn, nhưng vì lòng nhiệt thành tận tuỵ. F *Cùng các bậc kỳ mục trong anh em, tôi xin có mấy lời khuyên nhủ, vì tôi cũng thuộc hàng kỳ mục, lại là chứng nhân những đau khổ của Đức Ki-tô và được dự phần vinh quang sắp tỏ hiện trong tương lai.*EMVì vậy, những ai chịu khổ theo ý của Thiên Chúa, hãy phó mạng sống mình cho Đấng Tạo Hoá trung thành, và cứ làm điều thiện.D{Nếu người công chính còn khó được cứu độ, thì người vô đạo, kẻ tội lỗi sẽ ở đâu ? CBởi lẽ thời phán xét đã đến, bắt đầu từ nhà của Thiên Chúa. Nếu việc đó bắt đầu từ chúng ta, thì cuối cùng số phận của những kẻ từ chối không chịu tin vào Tin Mừng của Thiên Chúa sẽ ra sao ?,BQmà nếu có ai phải chịu khổ vì danh hiệu Ki-tô hữu, thì đừng xấu hổ, nhưng hãy tôn vinh Thiên Chúa vì được mang danh hiệu đó.'AGĐừng có ai trong anh em phải chịu khổ vì tội giết người, trộm cắp, làm điều gian ác hoặc dây mình vào việc người khác ;<@qNếu bị sỉ nhục vì danh Đức Ki-tô, anh em thật có phúc, bởi lẽ Thần Khí vinh hiển và uy quyền, là Thần Khí của Thiên Chúa, ngự trên anh em.K? Được chia sẻ những đau khổ của Đức Ki-tô bao nhiêu, anh em hãy vui mừng bấy nhiêu, để khi vinh quang Người tỏ hiện, anh em cùng được vui mừng hoan hỷ.%>C *Anh em thân mến, anh em đang bị lửa thử thách : đừng ngạc nhiên mà coi đó như một cái gì khác thường xảy đến cho anh em.2=] Ai có nói, thì nói lời Thiên Chúa ; ai phục vụ, thì phục vụ bằng sức mạnh Thiên Chúa ban. Như thế, trong mọi việc, chúng ta tôn vinh Thiên Chúa nhờ Đức Giê-su Ki-tô. Kính dâng Người vinh quang và uy quyền đến muôn thuở muôn đời. A-men.h<I Ơn riêng Thiên Chúa đã ban, mỗi người trong anh em phải dùng mà phục vụ kẻ khác. Như vậy, anh em mới là những người khéo quản lý ân huệ thiên hình vạn trạng của Thiên Chúa.?;y Hãy tiếp đón nhau mà không lẩm bẩm kêu ca.:wTrước hết, anh em hãy hết tình yêu thương nhau, vì lòng yêu thương che phủ muôn vàn tội lỗi.93Thời cùng tận của vạn vật gần đến rồi. Anh em hãy sống chừng mực và tiết độ để có thể cầu nguyện được.8Quả thật, chính vì thế mà Tin Mừng đã được loan báo ngay cho cả những kẻ chết, để tuy bị phán xét về phần xác theo cách nhìn của loài người, họ được sống về phần hồn theo ý định của Thiên Chúa.k7OHọ sẽ phải trả lẽ với Đấng sắp sửa phán xét người sống và kẻ chết.26]Về điều đó, họ kinh ngạc vì thấy anh em không cùng chạy ùa theo cuộc sống truỵ lạc ồ ạt như dòng thác lũ, và họ nói xấu anh em.L5Thật thế, trong quá khứ anh em đã sống theo sở thích dân ngoại : dâm ô, mê đắm, nhậu nhẹt, say sưa, chè chén, tin vơ thờ quấy, như vậy là quá đủ rồi."4=để bao lâu còn sống trong thân xác, người ấy không theo những đam mê của con người nữa, mà theo ý muốn của Thiên Chúa.d3 C*Vậy, chính vì Đức Ki-tô đã chịu đau khổ trong thân xác, nên anh em cũng phải lấy tư tưởng này làm khí giới : ai chịu đau khổ trong thân xác thì đoạn tuyệt với tội lỗi,25Đấng đang ngự bên hữu Thiên Chúa sau khi đã lên trời, đã bắt các thiên sứ và toàn thể thần minh phải phục quyền.$1ANước đó là hình bóng phép rửa nay cứu thoát anh em. Lãnh nhận phép rửa, không phải là được tẩy sạch vết nhơ thể xác, mà là cam kết với Thiên Chúa sẽ giữ lương tâm trong trắng, nhờ sự phục sinh của Đức Giê-su Ki-tô,0+tức là những người xưa đã không vâng phục Thiên Chúa, trong thời Thiên Chúa kiên nhẫn chờ đợi, nghĩa là thời ông Nô-ê đóng tàu. Trong con tàu ấy, một số ít, cả thảy là tám người, được cứu thoát nhờ nước.N/Người đã đến rao giảng cho các vong linh bị giam cầm,..U*Chính Đức Ki-tô đã chịu chết một lần vì tội lỗi –Đấng Công Chính đã chết cho kẻ bất lương– hầu dẫn đưa chúng ta đến cùng Thiên Chúa. Thân xác Người đã bị giết chết, nhưng nhờ Thần Khí, Người đã được phục sinh.-bởi lẽ thà chịu khổ vì làm việc lành, nếu đó là ý của Thiên Chúa, còn hơn là vì làm điều ác.,5Nhưng phải trả lời cách hiền hoà và với sự kính trọng. Hãy giữ lương tâm ngay thẳng, khiến những kẻ phỉ báng anh em vì anh em ăn ở ngay thẳng trong Đức Ki-tô, thì chính họ phải xấu hổ vì những điều họ vu khống,U+#Đức Ki-tô là Đấng Thánh, hãy tôn Người làm Chúa ngự trị trong lòng anh em. Hãy luôn luôn sẵn sàng trả lời cho bất cứ ai chất vấn về niềm hy vọng của anh em.$*AMà nếu anh em chịu khổ vì sống công chính, thì anh em thật có phúc ! Đừng sợ những kẻ làm hại anh em và đừng xao xuyến.[)/ Ai làm hại được anh em, nếu anh em nhiệt thành làm điều thiện ?/(W vì Chúa để mắt nhìn người chính trực và lắng tai nghe tiếng họ kêu xin, nhưng Người ngoảnh mặt đi, không nhìn kẻ làm điều ác.\'1 người ấy phải làm lành lánh dữ, tìm kiếm và theo đuổi bình an,G& Thật thế, ai là người thiết tha được sống và ước ao hưởng chuỗi ngày hạnh phúc, thì phải giữ mồm giữ miệng, đừng nói lời gian ác điêu ngoa ;v%e Đừng lấy ác báo ác, đừng lấy lời nguyền rủa đáp lại lời nguyền rủa, nhưng trái lại, hãy chúc phúc, vì anh chị em được Thiên Chúa kêu gọi chính là để thừa hưởng lời chúc phúc.4$aSau hết, tất cả anh chị em hãy đồng tâm nhất trí, thông cảm với nhau, hãy yêu thương nhau như anh em, hãy ăn ở nhân hậu và khiêm tốn.G#Cũng vậy, anh em là những người chồng, trong cuộc sống chung, anh em nên hiểu rằng đàn bà thuộc phái yếu ; hãy tỏ lòng quý trọng vì họ cũng được hưởng sự sống là hồng ân Chúa ban. Như thế, việc cầu nguyện của anh chị em sẽ không bị ngăn trở.e"CNhư bà Xa-ra, bà đã vâng phục ông Áp-ra-ham, và gọi ông là ông chủ. Chị em là con cái của bà, nếu chị em làm điều thiện và không sợ hãi trước bất cứ nỗi kinh hoàng nào.-!SXưa kia, các phụ nữ thánh thiện là những người trông cậy vào Thiên Chúa, cũng đã trang điểm như thế ; họ đã phục tùng chồng.Q nhưng là con người nội tâm thầm kín, với đồ trang sức không bao giờ hư hỏng là tính thuỳ mị, hiền hoà : đó chính là điều quý giá trước mặt Thiên Chúa.%Ước chi vẻ duyên dáng của chị em không hệ tại cái mã bên ngoài như kết tóc, đeo vòng vàng, hay ăn mặc xa hoa ;Y+vì họ thấy cách ăn nết ở trinh tiết và cung kính của chị em. 3*Chị em là những người vợ, chị em hãy phục tùng chồng, như vậy, dù có những người chồng không tin Lời Chúa, thì họ cũng sẽ được chinh phục nhờ cách ăn nết ở của chị em mà không cần chị em phải nói lời nào,/WQuả thật, trước kia anh em chẳng khác nào những con chiên lạc, nhưng nay đã quay về với Vị Mục Tử, Đấng chăm sóc linh hồn anh em.&ETội lỗi của chúng ta, chính Người đã mang vào thân thể mà đưa lên cây thập giá, để một khi đã chết đối với tội, chúng ta sống cuộc đời công chính. Vì Người phải mang những vết thương mà anh em đã được chữa lành..UBị nguyền rủa, Người không nguyền rủa lại, chịu đau khổ mà chẳng ngăm đe, nhưng một bề phó thác cho Đấng xét xử công bằng.mSNgười không hề phạm tội ; chẳng ai thấy miệng Người nói một lời gian dối.KAnh em được Thiên Chúa gọi để sống như thế. Thật vậy, Đức Ki-tô đã chịu đau khổ vì anh em, để lại một gương mẫu cho anh em dõi bước theo Người.eCVì nếu có tội mà anh em bị đánh đập và đành chịu, thì nào có vẻ vang gì ? Nếu làm việc lành và phải khổ mà anh em vẫn kiên tâm chịu đựng, thì đó là ơn Thiên Chúa ban.!;Thật vậy, chấp nhận những nỗi khổ phải chịu một cách bất công vì lòng tôn kính Thiên Chúa, thì đó là một ân huệ.RLà gia nhân, anh em hãy tuân phục chủ với tất cả lòng kính sợ, không phải chỉ những người chủ tốt lành và khoan dung, mà cả những người chủ khắc nghiệt.yHãy tôn trọng mọi người, hãy yêu thương anh em, hãy kính sợ Thiên Chúa, hãy tôn trọng nhà vua.H Anh em hãy hành động như những người tự do, không phải như những người lấy sự tự do làm màn che sự gian ác, nhưng như những tôi tớ của Thiên Chúa.vì ý muốn của Thiên Chúa là anh em hãy làm điều thiện để bịt miệng những kẻ ngu xuẩn vô tri.dù là quan, sứ giả của nhà vua để trừng phạt kẻ làm điều ác và khen thưởng người làm điều thiện,  Vì Chúa, anh em hãy tuân phục mọi thể chế do loài người đặt ra : dù là vua, người nắm quyền tối cao,zm Anh em hãy ăn ở ngay lành giữa dân ngoại, để ngay cả khi họ vu khống, coi anh em là người gian ác, họ cũng thấy các việc lành anh em làm mà tôn vinh Thiên Chúa trong ngày Người đến viếng thăm.+O *Anh em thân mến, anh em là khách lạ và lữ hành, tôi khuyên anh em hãy tránh xa những đam mê xác thịt, vốn gây chiến với linh hồn.A { Xưa anh em chưa phải là một dân, nay anh em đã là Dân của Thiên Chúa ; xưa anh em chưa được hưởng lòng thương xót, nay anh em đã được xót thương.1 [ Còn anh em, anh em là giống nòi được tuyển chọn, là hàng tư tế vương giả, là dân thánh, dân riêng của Thiên Chúa, để loan truyền những kỳ công của Người, Đấng đã gọi anh em ra khỏi miền u tối, vào nơi đầy ánh sáng diệu huyền.* Mvà cũng là viên đá làm cho vấp, tảng đá làm cho ngã. Họ đã vấp ngã vì không tin vào Lời Chúa. Số phận của họ là như vậy.; oVậy vinh dự cho anh em là những người tin, còn đối với những kẻ không tin, thì viên đá thợ xây loại bỏ đã trở nên đá tảng góc tường,Y +Quả thật, có lời Kinh Thánh chép : Này đây Ta đặt tại Xi-on một viên đá quý được lựa chọn, làm đá tảng góc tường : kẻ tin vào đó sẽ không phải thất vọng.'GHãy để Thiên Chúa dùng anh em như những viên đá sống động mà xây nên ngôi Đền Thờ thiêng liêng, và hãy để Thiên Chúa đặt anh em làm hàng tư tế thánh, dâng những lễ tế thiêng liêng đẹp lòng Người, nhờ Đức Giê-su Ki-tô.5cAnh em hãy tiến lại gần Đức Ki-tô, viên đá sống động bị người ta loại bỏ, nhưng đã được Thiên Chúa chọn lựa và coi là quý giá.>w*nếu anh em đã nghiệm thấy Chúa tốt lành./Như trẻ sơ sinh, anh em hãy khao khát sữa tinh tuyền là Lời Chúa, nhờ đó anh em sẽ lớn lên để hưởng ơn cứu độ, /Vậy, anh em hãy từ bỏ mọi thứ gian ác, mọi điều xảo trá, giả hình và ghen tương cùng mọi lời nói xấu gièm pha. +Lời Chúa vẫn tồn tại đến muôn thuở muôn đời. Đó chính là Lời đã được loan báo cho anh em như một Tin Mừng. !vì mọi phàm nhân đều như cỏ và tất cả vinh quang của họ cũng đều như hoa cỏ ; cỏ thì khô, hoa thì rụng ;< sVì anh em đã được tái sinh, không phải do hạt giống mục nát, mà do hạt giống bất diệt, nhờ Lời Thiên Chúa hằng sống và tồn tại mãi mãi,C Nhờ vâng phục sự thật, anh em đã thanh luyện tâm hồn để thực thi tình huynh đệ chân thành. Anh em hãy tha thiết yêu mến nhau với tất cả tâm hồn.Z /Nhờ Người, anh em tin vào Thiên Chúa, Đấng đã cho Người trỗi dậy từ cõi chết, và ban cho Người được vinh hiển, để anh em đặt niềm tin và hy vọng vào Thiên Chúa.:~ oNgười là Đấng Thiên Chúa đã biết từ trước, khi vũ trụ chưa được dựng nên, và Người đã xuất hiện vì anh em trong thời cuối cùng này.}  Nhưng anh em đã được cứu chuộc nhờ bửu huyết của Con Chiên vẹn toàn, vô tỳ tích, là Đức Ki-tô.S| !Anh em hãy biết rằng không phải nhờ những của chóng hư nát như vàng hay bạc mà anh em đã được cứu thoát khỏi lối sống phù phiếm do cha ông anh em truyền lại.o{ YThiên Chúa là Đấng không vị nể ai, nhưng cứ theo công việc mỗi người mà xét xử. Vậy nếu anh em gọi Người là Cha, thì anh em hãy đem lòng kính sợ mà sống cuộc đời lữ khách này.az =vì có lời Kinh Thánh chép : Hãy sống thánh thiện, vì Ta là Đấng Thánh.y yAnh em hãy sống thánh thiện trong cách ăn nết ở, để nên giống Đấng Thánh đã kêu gọi anh em,x Như những người con biết vâng phục, anh em đừng chiều theo những đam mê trước kia, lúc anh em còn mê muội.]w 5 *Vì thế, anh em hãy chuẩn bị lòng trí, hãy tỉnh thức, hãy hoàn toàn đặt niềm trông cậy vào ân sủng sẽ được mang đến cho anh em trong ngày Đức Giê-su Ki-tô tỏ hiện.Ov  Thiên Chúa đã mặc khải cho các ngài biết là các ngài có phận sự truyền đạt thông điệp ấy, không phải cho chính mình, mà là cho anh em. Đó là thông điệp mà nay các người giảng Tin Mừng đã loan báo cho anh em, nhờ tác động của Thánh Thần là Đấng đã được cử đến từ trời. Chính các thiên thần cũng ước mong được tìm hiểu kỹ lưỡng thông điệp ấy.,u S Thần Khí Đức Ki-tô ở nơi các ngài, đã báo trước những đau khổ dành cho Đức Ki-tô, và vinh quang đến sau những đau khổ đó, nên các ngài đã tìm hiểu xem Thần Khí muốn cho thấy việc đó xảy ra vào thời nào, trong hoàn cảnh nào.t  Các ngôn sứ đã nghiên cứu tìm hiểu ơn cứu độ này, và đã tuyên sấm về ân sủng dành cho anh em.ds C bởi đã nhận được thành quả của đức tin, là ơn cứu độ con người.Rr Tuy không thấy Người, anh em vẫn yêu mến, tuy chưa được giáp mặt mà lòng vẫn kính tin. Vì vậy, anh em được chan chứa một niềm vui khôn tả, rực rỡ vinh quang,bq ?Những thử thách đó nhằm tinh luyện đức tin của anh em là thứ quý hơn vàng gấp bội, – vàng là của phù vân, mà còn phải chịu thử lửa. Nhờ thế, khi Đức Giê-su Ki-tô tỏ hiện, đức tin đã được tinh luyện đó sẽ trở thành lời khen ngợi, và đem lại vinh quang, danh dự.p 'Trong thời ấy, anh em sẽ được hân hoan vui mừng, mặc dầu còn phải ưu phiền ít lâu giữa trăm chiều thử thách.Po là những người, nhờ lòng tin, được Thiên Chúa quyền năng gìn giữ, hầu được hưởng ơn cứu độ Người đã dành sẵn, và sẽ bày tỏ ra trong thời sau hết.n 3để được hưởng gia tài không thể hư hoại, không thể vẩn đục và tàn phai. Gia tài này dành ở trên trời cho anh em,m Chúc tụng Thiên Chúa là Thân Phụ Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta ! Do lượng hải hà, Người cho chúng ta được tái sinh để nhận lãnh niềm hy vọng sống động, nhờ Đức Giê-su Ki-tô đã từ cõi chết sống lại,l %những người được Thiên Chúa Cha biết trước và kén chọn, những người được Thần Khí thánh hoá để vâng phục Đức Giê-su Ki-tô và được máu Người tưới rảy. Chúc anh em được đầy tràn ân sủng và bình an.k *Tôi là Phê-rô, Tông Đồ của Đức Giê-su Ki-tô, kính gửi những người được Thiên Chúa kén chọn, những khách lữ hành đang sống tản mác trong các xứ : Pon-tô, Ga-lát, Cáp-pa-đô-ki-a, A-xi-a và Bi-thy-ni-a,gjGthì anh em hãy biết rằng : kẻ nào làm cho một tội nhân bỏ đường lầm lạc mà trở về, thì cứu được linh hồn ấy khỏi chết và che lấp được muôn vàn tội lỗi của mình.zimThưa anh em, nếu có người nào trong anh em lạc xa chân lý và có ai đưa người ấy trở về,khORồi ông lại cầu xin, thì trời liền mưa xuống và đất đã trổ sinh hoa trái.egCÔng Ê-li-a xưa cũng là người cùng chung một thân phận như chúng ta ; ông đã tha thiết cầu xin cho đừng có mưa, thì đã không có mưa xuống trên mặt đất suốt ba năm sáu tháng.9fk*Anh em hãy thú tội với nhau và cầu nguyện cho nhau để được cứu thoát. Vì lời cầu xin tha thiết của người công chính rất có hiệu lực.Ae{Lời cầu nguyện do lòng tin sẽ cứu người bệnh ; người ấy được Chúa nâng dậy, và nếu người ấy đã phạm tội, thì sẽ được Chúa thứ tha.@dyAi trong anh em đau yếu ư ? Người ấy hãy mời các kỳ mục của Hội Thánh đến ; họ sẽ cầu nguyện cho người ấy, sau khi xức dầu nhân danh Chúa.c *Ai trong anh em đau khổ ư ? Người ấy hãy cầu nguyện. Ai vui vẻ chăng ? Người ấy hãy hát thánh ca.bw Nhưng, thưa anh em, trước hết, đừng có thề, dù là lấy trời, lấy đất, hay lấy cái gì khác mà thề. Nhưng hễ có thì phải nói có, không thì phải nói không, như thế, anh em sẽ không bị xét xử.uac Kìa xem : chúng ta tuyên bố : phúc thay những kẻ đã có lòng kiên trì ! Anh em đã nghe nói đến lòng kiên trì của ông Gióp và đã thấy mục đích Chúa nhắm, vì Chúa là Đấng từ bi nhân hậu.`5 Thưa anh em, về sức chịu đựng và lòng kiên nhẫn, anh em hãy noi gương các ngôn sứ là những vị đã nói nhân danh Chúa._+ Thưa anh em, anh em đừng phàn nàn kêu trách lẫn nhau, để khỏi bị xét xử. Kìa Vị Thẩm Phán đang đứng ngoài cửa.x^iAnh em cũng vậy, hãy kiên nhẫn và bền tâm vững chí, vì ngày Chúa quang lâm đã gần tới.v]eThưa anh em, xin anh em cứ kiên nhẫn cho tới ngày Chúa quang lâm. Kìa xem nhà nông, họ kiên nhẫn chờ đợi cho đất trổ sinh hoa màu quý giá : họ phải đợi cả mưa đầu mùa lẫn mưa cuối mùa.\Các người đã kết án, đã giết hại người công chính, và họ đã chẳng cưỡng lại các người.2[]Trên cõi đất này, các người đã sống xa hoa, đã buông theo khoái lạc, lòng các người đã được no đầy thoả mãn trong ngày sát hại.0ZYCác người đã gian lận mà giữ lại tiền lương của những thợ đi cắt lúa trong ruộng của các người. Kìa, tiền lương ấy đang kêu lên oán trách các người, và tiếng kêu của những thợ gặt ấy đã thấu đến tai Chúa các đạo binh. YVàng bạc của các người đã bị rỉ sét ; và chính rỉ sét ấy là bằng chứng buộc tội các người ; nó sẽ như lửa thiêu huỷ xác thịt các người. Các người đã lo tích trữ trong những ngày sau hết này.kXOTài sản của các người đã hư nát, quần áo của các người đã bị mối ăn.!W =*Giờ đây, hỡi những kẻ giàu có, các người hãy than van rên rỉ về những tai hoạ sắp đổ xuống trên đầu các người.\V1Vậy kẻ nào biết làm điều tốt mà không chịu làm thì mắc tội. Uthì các người lại tự phụ vì những chuyện khoác lác của mình. Mọi thứ tự phụ như thế đều xấu.fTEThay vì nói : Nếu Chúa muốn, chúng ta sẽ sống và làm điều nọ điều kia,IS trong khi các người không biết cuộc đời mình ngày mai sẽ ra sao. Thật vậy, các người chỉ là hơi nước xuất hiện trong giây lát, rồi lại tan biến đi.BR} Bây giờ, hãy nghe tôi, những kẻ nói : Hôm nay hoặc ngày mai, chúng ta sẽ đi đến thành nọ thành kia, sẽ ở lại đó một năm và buôn bán kiếm lời,7Qg Chỉ có một Đấng ra Lề Luật và xét xử, đó là Đấng có quyền cứu thoát và tiêu diệt. Còn anh là ai mà dám xét đoán người thân cận ?P Thưa anh em, anh em đừng nói xấu nhau. Ai nói xấu hoặc xét đoán anh em mình là nói xấu và xét đoán Lề Luật. Nếu anh xét đoán Lề Luật, thì anh không còn là kẻ vâng giữ, mà là kẻ xét đoán Lề Luật.iOK Anh em hãy hạ mình xuống trước mặt Chúa và Người sẽ cất nhắc anh em lên.NN Hãy cảm cho thấu nỗi khốn cùng của anh em, hãy khóc lóc than van. Chớ gì tiếng cười của anh em biến thành tiếng khóc, niềm vui của anh em đổi ra nỗi buồn..MUHãy đến gần Thiên Chúa, Người sẽ đến gần anh em. Hỡi tội nhân, hãy rửa tay cho sạch ; hỡi kẻ hai lòng, hãy tẩy luyện tâm can.lLQAnh em hãy phục tùng Thiên Chúa. Hãy chống lại ma quỷ ; chúng sẽ chạy xa anh em.;KoNhưng ân sủng Người ban còn mạnh hơn ; vì thế, có lời Kinh Thánh nói : Thiên Chúa chống lại kẻ kiêu ngạo, nhưng ban ơn cho kẻ khiêm nhường.6JeHay các người nghĩ rằng lời Kinh Thánh sau đây là vô nghĩa : Thần Khí mà Thiên Chúa đã đặt trong chúng ta, ước muốn đến phát ghen lên ?aI;Hỡi những kẻ ngoại tình, các người không biết rằng : yêu thế gian là ghét Thiên Chúa sao ? Vậy ai muốn là bạn của thế gian thì tự coi mình là thù địch của Thiên Chúa.xHianh em xin mà không được, là vì anh em xin với tà ý, để lãng phí trong việc hưởng lạc.nGUThật vậy, anh em ham muốn mà không có, nên anh em chém giết ; anh em ganh ghét cũng chẳng được gì, nên anh em xung đột với nhau, gây chiến với nhau. Anh em không có, là vì anh em không xin ;NF *Bởi đâu có chiến tranh, bởi đâu có xung đột giữa anh em ? Chẳng phải là bởi chính những khoái lạc của anh em đang gây chiến trong con người anh em đó sao ?ENgười xây dựng hoà bình thu hoạch được hoa trái đã gieo trong hoà bình, là cuộc đời công chính.wDgĐức khôn ngoan Chúa ban làm cho con người trở nên trước là thanh khiết, sau là hiếu hoà, khoan dung, mềm dẻo, đầy từ bi và sinh nhiều hoa thơm trái tốt, không thiên vị, cũng chẳng giả hình.CThật vậy, ở đâu có ghen tương và tranh chấp, ở đấy có xáo trộn và đủ mọi thứ việc xấu xa.(BISự khôn ngoan đó không phải từ trời cao ban xuống, nhưng là sự khôn ngoan của thế gian, của con người tự nhiên, của ma quỷ.3A_Nhưng nếu trong lòng anh em có sự ghen tương, chua chát và tranh chấp, thì anh em đừng có tự cao tự đại mà nói dối, trái với sự thật.o@W *Trong anh em, ai là người khôn ngoan hiểu biết ? Người ấy hãy dùng lối sống tốt đẹp mà chứng tỏ rằng : những hành động của họ phát xuất từ lòng hiền hậu và đức khôn ngoan.+?O Thưa anh em, làm sao cây vả lại có thể sinh ra trái ô-liu, hoặc cây nho sinh trái vả ? Nước mặn cũng không thể sinh ra nước ngọt.> Chẳng lẽ một mạch nước lại có thể phun ra, từ một nguồn, cả nước ngọt lẫn nước chua sao ?= Từ cùng một cái miệng, phát xuất lời chúc tụng và lời nguyền rủa. Thưa anh em, như vậy thì không được.8<i Ta dùng lưỡi mà chúc tụng Chúa là Cha chúng ta, ta cũng dùng lưỡi mà nguyền rủa những con người đã được làm ra theo hình ảnh Thiên Chúa.*;MNhưng cái lưỡi thì không ai chế ngự được : nó là một sự dữ không bao giờ ở yên, vì nó chứa đầy nọc độc giết người.-:SThật thế, mọi loài thú vật và chim chóc, loài bò sát và cá biển, thì loài người đều có thể chế ngự và đã chế ngự được.:9mCái lưỡi cũng là một ngọn lửa, là cả một thế giới của sự ác. Cái lưỡi có một vị trí giữa các bộ phận của thân thể chúng ta, nó làm cho toàn thân bị ô nhiễm, đốt cháy bánh xe cuộc đời, vì chính nó bị lửa hoả ngục đốt cháy.8wCái lưỡi cũng vậy : nó là một bộ phận nhỏ bé của thân thể, mà lại huênh hoang làm được những chuyện to lớn. Cứ xem tia lửa nhỏ bé dường nào, mà làm bốc cháy đám rừng to lớn biết bao !l7QAnh em cũng hãy nhìn xem tàu bè : dù nó có to lớn, và có bị cuồng phong đẩy mạnh thế nào đi nữa, thì cũng chỉ cần một bánh lái rất nhỏ để điều khiển theo ý của người lái. 6Nếu ta tra hàm thiếc vào miệng ngựa để bắt chúng vâng lời, thì ta điều khiển được toàn thân chúng.55cThật vậy, tất cả chúng ta thường hay vấp ngã. Ai không vấp ngã về lời nói, ấy là người hoàn hảo, có khả năng kiềm chế toàn thân.)4 MThưa anh em, đừng có nhiều người trong anh em ham làm thầy thiên hạ, vì anh em biết rằng chúng ta sẽ bị xét xử nghiêm khắc hơn.3+Thật thế, một thân xác không hơi thở là một xác chết, cũng vậy, đức tin không có hành động là đức tin chết.I2 Ra-kháp, cô gái điếm cũng vậy : há chẳng phải nhờ hành động mà đã được nên công chính, vì đã đón tiếp các sứ giả và đưa họ đi lối khác sao ?1!Anh em thấy đó, nhờ hành động mà con người được nên công chính, chứ không phải chỉ nhờ đức tin mà thôi.Y0+Như thế ứng nghiệm lời Kinh Thánh đã chép : Ông Áp-ra-ham tin Thiên Chúa, và vì thế Thiên Chúa kể ông là người công chính và ông được gọi là bạn của Thiên Chúa. /Bạn thấy đó : đức tin hợp tác với hành động của ông, và nhờ hành động mà đức tin nên hoàn hảo.5.cÔng Áp-ra-ham tổ phụ chúng ta, đã chẳng được nên công chính nhờ hành động, khi ông hiến dâng con mình là I-xa-ác trên bàn thờ đó sao ?-Hỡi người đầu óc rỗng tuếch, bạn có muốn biết rằng đức tin không có hành động là vô dụng không ?,Bạn tin rằng chỉ có một Thiên Chúa duy nhất. Bạn làm phải. Cả ma quỷ cũng tin như thế, và chúng run sợ. + Đàng khác, có người sẽ bảo : Bạn, bạn có đức tin ; còn tôi, tôi có hành động. Bạn thử cho tôi thấy thế nào là tin mà không hành động, còn tôi, tôi sẽ hành động để cho bạn thấy thế nào là tin.\*1Cũng vậy, đức tin không có hành động thì quả là đức tin chết.R)mà có ai trong anh em lại nói với họ : Hãy đi bình an, mặc cho ấm và ăn cho no, nhưng lại không cho họ những thứ thân xác họ đang cần, thì nào có ích lợi gì ?w(gGiả như có người anh em hay chị em không có áo che thân và không đủ của ăn hằng ngày,A'{*Thưa anh em, ai bảo rằng mình có đức tin mà không hành động theo đức tin, thì nào có ích lợi gì ? Đức tin có thể cứu người ấy được chăng ?&&E Vì Thiên Chúa không thương xót khi xét xử kẻ không biết thương xót. Còn ai thương xót, thì chẳng quan tâm đến việc xét xử.q%[ Anh em hãy nói năng và hành động như những người sẽ bị xét xử theo luật tự do. $  Thật vậy, Đấng đã phán : Ngươi không được ngoại tình, cũng đã phán : Ngươi không được giết người. Vậy nếu bạn không ngoại tình, nhưng lại giết người, thì bạn cũng thành kẻ vi phạm Lề Luật. N~~N}|<{zzNyx{wvuvtt-srrq%pnonnVmldkpjii&hUff]edcc>baa;`_^]\[ZZwYXWW VbUTSS3RoQQPPOzNMMLKJI`HGFEDDC7BA@@"?r><=<<%;Q:988}77-654-3210//#.W--,++ )('&%u$$\##'"F!r Sq/]!5BPn| ( I l  % 4h!g;Quả thật, yêu mến Thiên Chúa là tuân giữ các điều răn của Người. Mà các điều răn của Người có nặng nề gì đâu,GfCăn cứ vào điều này, chúng ta biết được mình yêu thương con cái Thiên Chúa : đó là chúng ta yêu mến Thiên Chúa và thi hành các điều răn của Người.Re *Phàm ai tin rằng Đức Giê-su là Đấng Ki-tô, kẻ ấy đã được Thiên Chúa sinh ra. Và ai yêu mến Đấng sinh thành, thì cũng yêu thương kẻ được Đấng ấy sinh ra.d%Đây là điều răn mà chúng ta đã nhận được từ Người : ai yêu mến Thiên Chúa, thì cũng yêu thương anh em mình.cNếu ai nói : Tôi yêu mến Thiên Chúa mà lại ghét anh em mình, người ấy là kẻ nói dối ; vì ai không yêu thương người anh em mà họ trông thấy, thì không thể yêu mến Thiên Chúa mà họ không trông thấy.qb[Phần chúng ta, chúng ta hãy yêu thương, vì Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta trước.aa;Tình yêu không biết đến sợ hãi ; trái lại, tình yêu hoàn hảo loại trừ sợ hãi, vì sợ hãi gắn liền với hình phạt và ai sợ hãi thì không đạt tới tình yêu hoàn hảo.p`YCăn cứ vào điều này mà tình yêu đã nên hoàn hảo với chúng ta : đó là chúng ta được mạnh dạn trong ngày phán xét, vì Đức Giê-su thế nào thì chúng ta cũng như vậy ở thế gian này._Còn chúng ta, chúng ta đã biết tình yêu của Thiên Chúa nơi chúng ta, và đã tin vào tình yêu đó. Thiên Chúa là tình yêu : ai ở lại trong tình yêu thì ở lại trong Thiên Chúa, và Thiên Chúa ở lại trong người ấy.#^?Hễ ai tuyên xưng Đức Giê-su là Con Thiên Chúa, thì Thiên Chúa ở lại trong người ấy và người ấy ở lại trong Thiên Chúa.+]OPhần chúng tôi, chúng tôi đã chiêm ngưỡng và làm chứng rằng : Chúa Cha đã sai Con của Người đến làm Đấng cứu độ thế gian.X\) Căn cứ vào điều này, chúng ta biết được rằng chúng ta ở lại trong Người và Người ở lại trong chúng ta : đó là Người đã ban Thần Khí của Người cho chúng ta.Z[- Thiên Chúa chưa ai được chiêm ngưỡng bao giờ. Nếu chúng ta yêu thương nhau, thì Thiên Chúa ở lại trong chúng ta, và tình yêu của Người nơi chúng ta mới nên hoàn hảo.Z Anh em thân mến, nếu Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta như thế, chúng ta cũng phải yêu thương nhau.fYE Tình yêu cốt ở điều này : không phải chúng ta đã yêu mến Thiên Chúa, nhưng chính Người đã yêu thương chúng ta, và sai Con của Người đến làm của lễ đền tội cho chúng ta.[X/ Tình yêu của Thiên Chúa đối với chúng ta được biểu lộ như thế này : Thiên Chúa đã sai Con Một đến thế gian để nhờ Con Một của Người mà chúng ta được sống.dWAAi không yêu thương, thì không biết Thiên Chúa, vì Thiên Chúa là tình yêu.YV+*Anh em thân mến, chúng ta hãy yêu thương nhau, vì tình yêu bắt nguồn từ Thiên Chúa. Phàm ai yêu thương, thì đã được Thiên Chúa sinh ra, và người ấy biết Thiên Chúa. U9Còn chúng ta, chúng ta thuộc về Thiên Chúa. Ai biết Thiên Chúa thì nghe chúng ta. Ai không thuộc về Thiên Chúa thì không nghe chúng ta. Chúng ta cứ dựa vào đó mà nhận ra thần khí dẫn đến sự thật và thần khí làm cho sai lầm.T}Các ngôn sứ giả đó thuộc về thế gian ; vì thế, chúng nói theo thế gian, và thế gian nghe chúng.]S3Hỡi anh em là những người con bé nhỏ, anh em thuộc về Thiên Chúa, và anh em đã thắng được các ngôn sứ giả đó, vì Đấng ở trong anh em mạnh hơn kẻ ở trong thế gian.mRScòn thần khí nào không tuyên xưng Đức Giê-su, thì không bởi Thiên Chúa ; đó là thần khí của tên phản Ki-tô. Anh em đã nghe nói là nó đang tới, và hiện nay nó ở trong thế gian rồi.nQUCăn cứ vào điều này, anh em nhận ra thần khí của Thiên Chúa : thần khí nào tuyên xưng Đức Giê-su Ki-tô là Đấng đã đến và trở nên người phàm, thì thần khí ấy bởi Thiên Chúa ;gP I*Anh em thân mến, anh em đừng cứ thần khí nào cũng tin, nhưng hãy cân nhắc các thần khí xem có phải bởi Thiên Chúa hay không, vì đã có nhiều ngôn sứ giả lan tràn khắp thế gian.7OgAi tuân giữ các điều răn của Thiên Chúa thì ở lại trong Thiên Chúa và Thiên Chúa ở lại trong người ấy. Căn cứ vào điều này, chúng ta biết được Thiên Chúa ở lại trong chúng ta, đó là nhờ Thần Khí, Thần Khí Người đã ban cho chúng ta.MNĐây là điều răn của Người : chúng ta phải tin vào danh Đức Giê-su Ki-tô, Con của Người, và phải yêu thương nhau, theo điều răn Người đã ban cho chúng ta.BM}Và bất cứ điều gì chúng ta xin, chúng ta được Người ban cho, bởi vì chúng ta tuân giữ các điều răn của Người và làm những gì đẹp ý Người. LAnh em thân mến, nếu lòng chúng ta không cáo tội chúng ta, chúng ta được mạnh dạn đến cùng Thiên Chúa.K!Vì nếu lòng chúng ta có cáo tội chúng ta, Thiên Chúa còn cao cả hơn lòng chúng ta, và Người biết hết mọi sự./JWCăn cứ vào điều đó, chúng ta sẽ biết rằng chúng ta đứng về phía sự thật, và chúng ta sẽ được an lòng trước mặt Thiên Chúa.AI{Hỡi anh em là những người con bé nhỏ, chúng ta đừng yêu thương nơi đầu môi chót lưỡi, nhưng phải yêu thương cách chân thật và bằng việc làm.SHNếu ai có của cải thế gian và thấy anh em mình lâm cảnh túng thiếu, mà chẳng động lòng thương, thì làm sao tình yêu Thiên Chúa ở lại trong người ấy được ?]G3Căn cứ vào điều này, chúng ta biết được tình yêu là gì : đó là Đức Ki-tô đã thí mạng vì chúng ta. Như vậy, cả chúng ta nữa, chúng ta cũng phải thí mạng vì anh em.#F?Phàm ai ghét anh em mình, ấy là kẻ sát nhân. Và anh em biết : không kẻ sát nhân nào có sự sống đời đời ở lại trong nó.>EuChúng ta biết rằng : chúng ta đã từ cõi chết bước vào cõi sống, vì chúng ta yêu thương anh em. Kẻ không yêu thương, thì ở lại trong sự chết.TD! Thưa anh em, anh em đừng ngạc nhiên, nếu thế gian ghét anh em.mCS chúng ta đừng bắt chước Ca-in : nó là người của Ác thần, nên đã giết em mình. Tại sao nó đã giết em ? Bởi vì các việc nó làm thì xấu xa, còn các việc em nó làm thì công chính.Bw Quả thế, đây là lời loan báo anh em đã nghe từ lúc khởi đầu : chúng ta hãy yêu thương nhau ;vAe Căn cứ vào điều này mà người ta phân biệt con cái Thiên Chúa với con cái ma quỷ : phàm ai không sống công chính thì không thuộc về Thiên Chúa ; ai không yêu thương anh em mình, thì cũng vậy.g@G Phàm ai đã được Thiên Chúa sinh ra thì không phạm tội, vì mầm sống của Thiên Chúa ở lại trong người ấy, và người ấy không thể phạm tội, vì đã được Thiên Chúa sinh ra.O?Ai phạm tội, kẻ ấy là người của ma quỷ, vì ma quỷ phạm tội từ lúc khởi đầu. Sở dĩ Con Thiên Chúa xuất hiện, là để phá huỷ công việc của ma quỷ.\>1*Hỡi anh em là những người con bé nhỏ, đừng để ai làm cho anh em đi lạc đường. Ai sống công chính, kẻ ấy là người công chính, như Đức Giê-su là Đấng Công Chính.=7Phàm ai ở lại trong Người thì không phạm tội. Còn ai phạm tội thì đã không thấy Người, và cũng chẳng biết Người. <Thế mà anh em biết : Đức Giê-su đã xuất hiện để xoá bỏ tội lỗi, và nơi Người không có tội lỗi.;yPhàm ai phạm tội thì cũng chống lại luật Thiên Chúa, vì tội lỗi chống lại luật Thiên Chúa.:Phàm ai đặt hy vọng như thế vào Đức Ki-tô thì làm cho mình nên thanh sạch như Người là Đấng thanh sạch.A9{Anh em thân mến, hiện giờ chúng ta là con Thiên Chúa ; nhưng chúng ta sẽ như thế nào, điều ấy chưa được bày tỏ. Chúng ta biết rằng khi Đức Ki-tô xuất hiện, chúng ta sẽ nên giống như Người, vì Người thế nào, chúng ta sẽ thấy Người như vậy.'8 I*Anh em hãy xem Chúa Cha yêu chúng ta dường nào : Người yêu đến nỗi cho chúng ta được gọi là con Thiên Chúa – mà thật sự chúng ta là con Thiên Chúa. Sở dĩ thế gian không nhận biết chúng ta, là vì thế gian đã không biết Người..7UNếu anh em biết Thiên Chúa là Đấng Công Chính, anh em cũng phải biết rằng : phàm ai sống công chính thì đã được Thiên Chúa sinh ra. 6Giờ đây, hỡi anh em là những người con bé nhỏ, anh em hãy ở lại trong Người, để khi Người xuất hiện, chúng ta được mạnh dạn, chứ không bị xấu hổ, vì phải xa cách Người trong ngày Người quang lâm.p5YPhần anh em, dầu mà anh em đã lãnh nhận từ Đức Ki-tô ở lại trong anh em, và anh em chẳng cần ai dạy dỗ nữa. Nhưng vì dầu của Người dạy dỗ anh em mọi sự –mà dầu ấy dạy sự thật chứ không phải sự dối trá–, thì theo như dầu ấy đã dạy anh em, anh em hãy ở lại trong Người.4}Tôi viết cho anh em những điều ấy để nói về những kẻ tìm cách làm cho anh em đi lạc đường.r3]Và đây là điều mà chính Đức Ki-tô đã hứa ban cho chúng ta : sự sống đời đời.|2qPhần anh em, ước chi điều anh em đã nghe từ lúc khởi đầu ở lại trong anh em. Nếu điều anh em đã nghe từ lúc khởi đầu ở lại trong anh em, thì chính anh em sẽ ở lại trong Chúa Con và Chúa Cha.u1cAi chối Chúa Con thì cũng không có Chúa Cha ; kẻ tuyên xưng Chúa Con thì cũng có Chúa Cha.;0oAi là kẻ dối trá, nếu không phải là kẻ chối rằng Đức Giê-su là Đấng Ki-tô ? Kẻ ấy là tên Phản Ki-tô, là kẻ chối Chúa Cha và Chúa Con.G/Tôi đã viết cho anh em, không phải vì anh em không biết sự thật, nhưng vì anh em biết sự thật, và vì không có sự dối trá nào phát xuất từ sự thật..Phần anh em, anh em nhận được dầu, do tự Đấng Thánh, và tất cả anh em đều được ơn hiểu biết.-Chúng xuất thân từ hàng ngũ chúng ta, nhưng không phải là người của chúng ta ; vì nếu là người của chúng ta, chúng đã ở lại với chúng ta. Nhưng như thế mới rõ : không phải ai ai cũng là người của chúng ta.",=*Hỡi anh em là những người con thơ bé, đây là giờ cuối cùng. Anh em đã nghe biết là tên Phản Ki-tô sẽ đến ; thế mà giờ đây nhiều tên Phản Ki-tô đã xuất hiện. Do đó, chúng ta biết được rằng đây là giờ cuối cùng.+%mà thế gian đang qua đi, cùng với dục vọng của nó. Còn ai thi hành ý muốn của Thiên Chúa thì tồn tại mãi mãi.}*svì mọi sự trong thế gian : như dục vọng của tính xác thịt, dục vọng của đôi mắt và thói cậy mình có của, tất cả những cái đó không phát xuất từ Chúa Cha, nhưng phát xuất từ thế gian ;)7*Anh em đừng yêu thế gian và những gì ở trong thế gian. Kẻ nào yêu thế gian thì nơi kẻ ấy không có lòng mến Chúa Cha,(Hỡi anh em là những người con thơ bé, tôi đã viết cho anh em : anh em biết Chúa Cha. Hỡi các bậc phụ huynh, tôi đã viết cho anh em : anh em biết Đấng vẫn có từ lúc khởi đầu. Hỡi các bạn trẻ, tôi đã viết cho anh em : anh em là những người mạnh mẽ ; lời Thiên Chúa ở lại trong anh em và anh em đã thắng ác thần.J'  Hỡi các bậc phụ huynh, tôi viết cho anh em : anh em biết Đấng vẫn có từ lúc khởi đầu. Hỡi các bạn trẻ, tôi viết cho anh em : anh em đã thắng ác thần.&! Hỡi anh em là những người con bé nhỏ, tôi viết cho anh em : anh em đã được tha tội nhờ danh Đức Giê-su Ki-tô.@%y Nhưng ai ghét anh em mình thì ở trong bóng tối và đi trong bóng tối mà chẳng biết mình đi đâu, vì bóng tối đã làm cho mắt người ấy ra mù quáng.$ Ai yêu thương anh em mình thì ở lại trong ánh sáng, và nơi người ấy không có gì nên cớ vấp phạm.x#i Ai nói rằng mình ở trong ánh sáng mà lại ghét anh em mình, thì vẫn còn ở trong bóng tối.e"CNhưng đó cũng là một điều răn mới tôi viết cho anh em, –điều ấy thật là thế nơi Đức Giê-su và nơi anh em–, bởi vì bóng tối đang qua đi và ánh sáng thật đã tỏ rạng.p!YAnh em thân mến, đây không phải là một điều răn mới tôi viết cho anh em, nhưng là một điều răn cũ mà anh em đã có ngay từ lúc khởi đầu. Điều răn cũ ấy là lời mà anh em đã nghe.u cAi nói rằng mình ở lại trong Người, thì phải đi trên con đường Đức Giê-su đã đi.OCòn hễ ai giữ lời Người dạy, nơi kẻ ấy tình yêu Thiên Chúa đã thật sự nên hoàn hảo. Căn cứ vào đó, chúng ta biết được mình đang ở trong Thiên Chúa.0YAi nói rằng mình biết Người mà không tuân giữ các điều răn của Người, đó là kẻ nói dối, và sự thật không ở nơi người ấy."=Căn cứ vào điều này, chúng ta nhận ra rằng chúng ta biết Thiên Chúa : đó là chúng ta tuân giữ các điều răn của Người.6eChính Đức Giê-su Ki-tô là của lễ đền bù tội lỗi chúng ta, không những tội lỗi chúng ta mà thôi, nhưng còn tội lỗi cả thế gian nữa.1 ]*Hỡi anh em là những người con bé nhỏ của tôi, tôi viết cho anh em những điều này, để anh em đừng phạm tội. Nhưng nếu ai phạm tội, thì chúng ta có một Đấng Bảo Trợ trước mặt Chúa Cha : đó là Đức Giê-su Ki-tô, Đấng Công Chính.+ Q Nếu chúng ta nói là chúng ta đã không phạm tội, thì chúng ta coi Người là kẻ nói dối, và lời của Người không ở trong chúng ta.H   Nếu chúng ta thú nhận tội lỗi, Thiên Chúa là Đấng trung thành và công chính sẽ tha tội cho chúng ta, và sẽ thanh tẩy chúng ta sạch mọi điều bất chính.  Nếu chúng ta nói là chúng ta không có tội, chúng ta tự lừa dối mình, và sự thật không ở trong chúng ta. {Nhưng nếu chúng ta đi trong ánh sáng cũng như Thiên Chúa hằng ngự trong ánh sáng, thì chúng ta được hiệp thông với nhau, và máu Đức Giê-su, Con của Người, thanh tẩy chúng ta sạch hết mọi tội lỗi.. WNếu chúng ta nói là chúng ta hiệp thông với Người mà lại đi trong bóng tối, thì chúng ta nói dối và không hành động theo sự thật.[ 1*Đây là lời loan báo của Đức Giê-su Ki-tô mà chúng tôi đã nghe, và nay chúng tôi loan báo cho anh em : Thiên Chúa là ánh sáng ; nơi Người, không có một chút bóng tối nào.q ]Những điều này, chúng tôi viết ra để niềm vui của chúng ta được nên trọn vẹn. Điều chúng tôi đã thấy và đã nghe, chúng tôi loan báo cho cả anh em nữa, để chính anh em cũng được hiệp thông với chúng tôi, mà chúng tôi thì hiệp thông với Chúa Cha và với Đức Giê-su Ki-tô, Con của Người. }Quả vậy, sự sống đã được tỏ bày, chúng tôi đã thấy và làm chứng, chúng tôi loan báo cho anh em sự sống đời đời : sự sống ấy vẫn hướng về Chúa Cha và nay đã được tỏ bày cho chúng tôi.s c*Điều vẫn có ngay từ lúc khởi đầu, điều chúng tôi đã nghe, điều chúng tôi đã thấy tận mắt, điều chúng tôi đã chiêm ngưỡng, và tay chúng tôi đã chạm đến, đó là Lời sự sống.pYNhưng anh em hãy lớn lên trong ân sủng và trong sự hiểu biết Đức Giê-su Ki-tô là Chúa và là Đấng cứu độ chúng ta. Xin kính dâng Người vinh quang, bây giờ và cho đến muôn đời. A-men.GVậy, anh em thân mến, biết trước như thế, anh em hãy coi chừng kẻo bị những kẻ phạm pháp và lầm lạc lôi cuốn, mà không còn đứng vững nữa chăng.^5Ông cũng nói như vậy trong tất cả các thư của ông, khi bàn đến các vấn đề này. Trong các thư ấy, có những chỗ khó hiểu ; những chỗ ấy cũng như những chỗ khác trong Kinh Thánh, bị những kẻ vô học và nông nổi xuyên tạc, khiến chúng phải chuốc lấy hoạ diệt vong. Và anh em hãy biết rằng Chúa chúng ta tỏ lòng kiên nhẫn chính là để anh em được cứu độ, như ông Phao-lô, người anh em thân mến của chúng ta, đã viết cho anh em, theo ơn khôn ngoan Thiên Chúa đã ban cho ông.? wVì thế, anh em thân mến, trong khi mong đợi ngày đó, anh em phải cố gắng sao cho Người thấy anh em tinh tuyền, không chi đáng trách và sống bình an.} s Nhưng, theo lời Thiên Chúa hứa, chúng ta mong đợi trời mới đất mới, nơi công lý ngự trị.F  trong khi mong đợi ngày của Thiên Chúa và làm cho ngày đó mau đến, ngày mà các tầng trời sẽ bị thiêu huỷ và ngũ hành sẽ chảy tan ra trong lửa hồng.* M Muôn vật phải tiêu tan như thế, thì anh em phải là những người tốt dường nào, phải sống đạo đức và thánh thiện biết bao,c? Nhưng ngày của Chúa sẽ đến như kẻ trộm. Ngày đó, các tầng trời sẽ ầm ầm sụp đổ, ngũ hành bốc cháy tiêu tan, mặt đất và các công trình trên đó sẽ bị thiêu huỷ. 9 Chúa không chậm trễ thực hiện lời hứa, như có kẻ cho là Người chậm trễ. Kỳ thực, Người kiên nhẫn đối với anh em, vì Người không muốn cho ai phải diệt vong, nhưng muốn cho mọi người đi tới chỗ ăn năn hối cải.,QAnh em thân mến, một điều duy nhất, xin anh em đừng quên : đối với Chúa, một ngày ví thể ngàn năm, ngàn năm cũng tựa một ngày.*MCòn trời và đất hiện nay, cũng chính lời ấy giữ lại, dành cho lửa trong ngày phán xét, ngày những kẻ vô luân phải diệt vong.lQCũng vì các nguyên cớ ấy, thế gian thời đó đã tiêu vong trong cơn hồng thuỷ.?wThật vậy, họ không muốn biết rằng từ lâu đã có trời và đất, và đất từ nước mà ra và nhờ nước mà đứng vững do lời của Thiên Chúa.EHọ nói : Đâu rồi lời Người hứa sẽ quang lâm ? Vì từ ngày các bậc cha ông an nghỉ, mọi sự vẫn y nguyên như khi trời đất mới được tạo thành.ETrước tiên, anh em hãy biết điều này : trong những ngày sau hết, sẽ xuất hiện những kẻ nhạo báng chê cười, sống theo những đam mê riêng của họ.J Anh em hãy nhớ lại những điều các thánh ngôn sứ đã nói trước kia, và điều răn của Chúa, Đấng Cứu Độ, mà các Tông Đồ của anh em đã truyền lại.G *Anh em thân mến, đây đã là thư thứ hai tôi viết cho anh em ; trong cả hai thư, tôi đều nhắc nhở anh em để gợi lên nơi anh em sự hiểu biết chân thành."~=Điều xảy ra cho họ thật đúng với câu ngạn ngữ sau đây : Chó mửa ra, chó liền ăn lại ; heo tắm xong, heo nhảy vào bùn.1}[Quả thật, thà họ không biết đường công chính, còn hơn là khi đã biết rồi, lại lìa bỏ điều răn thánh đã được truyền cho họ.!|;Thật vậy, những kẻ đã thoát khỏi những vết nhơ của thế gian, nhờ được biết Chúa Giê-su Ki-tô, Đấng Cứu Độ, mà lại vướng mắc vào đó một lần nữa và bị thua, thì tình trạng sau này của họ còn tệ hơn trước.E{Họ hứa cho những kẻ đó được tự do, nhưng chính họ lại làm nô lệ cho lối sống dẫn đến hư vong, vì đã thua ai thì phải làm nô lệ người ấy.CzMiệng nói những lời huênh hoang rỗng tuếch, họ dùng những ham muốn xác thịt dâm ô mà nhử những người vừa thoát tay các kẻ sống trong lầm lạc.wygHọ là suối không có nước, là mây bị bão cuốn đi ; u ám tối tăm là nơi dành cho họ.uxcNhưng Bi-lơ-am đã bị khiển trách vì hành động sai trái của mình : một thú vật chở đồ, không biết nói, đã lên tiếng như người, để ngăn cản cách xử sự điên rồ của ngôn sứ ấy.!w;Bỏ đường ngay nẻo chính, họ đã lạc bước theo đường của con ông Bo-xo là Bi-lơ-am, kẻ ưa thích tiền công bất chính.rv]Nhìn thấy phụ nữ là họ ao ước ngoại tình, họ phạm tội mãi không chán ; họ nhử mồi các tâm hồn nông nổi ; lòng họ đã quen thói tham lam. Thật là những kẻ đáng bị nguyền rủa !Gu họ đã ăn ở bất chính thì được trả công bằng sự bất chính. Họ coi việc sống phóng đãng giữa ban ngày như một khoái lạc, họ là những người đầy khuyết điểm và tỳ ố, thích thú vì những chuyện lừa gạt của mình, trong lúc vui vẻ với anh em.t Còn họ, khác nào loài vật vô tri vốn sinh ra để bị săn bắt và tiêu diệt, lại nói phạm đến những điều họ không biết ; những loài vật kia bị tiêu diệt làm sao, thì họ cũng sẽ bị tiêu diệt như vậy :0sY trong khi các thiên thần, tuy mạnh mẽ và quyền thế hơn, cũng không đưa ra một phán quyết nào phạm đến các vị đó trước toà Chúa.r) nhất là những kẻ vì ham muốn những điều ô uế mà sống theo xác thịt, những kẻ khinh dể chủ quyền của Chúa.0qY Như thế Chúa biết cứu những người đạo đức khỏi cơn thử thách, và giữ những kẻ bất chính để trừng phạt vào ngày phán xét,3p_Quả vậy, người công chính đó sống ở giữa họ, mắt thấy tai nghe những hành vi phi pháp ngày ngày xâu xé tâm hồn công chính của ông.oNgười cứu ông Lót, kẻ công chính, đang phải ưu phiền vì nếp sống dâm đãng của những người phạm pháp.'nGNgười thiêu ra tro các thành Xơ-đôm và Gô-mô-ra, lên án huỷ diệt hai thành đó để làm gương cho những kẻ vô luân thời sau ;mwNgười không dung thứ cho thế giới cũ, nhưng khi trút hồng thuỷ xuống trên thế giới của những kẻ vô luân, Người đã cứu sống tám mạng, trong số đó có ông Nô-ê, kẻ rao giảng sự công chính.>luThật vậy, Thiên Chúa không dung thứ cho các thiên thần có tội, nhưng đã đẩy họ vào hố Địa Ngục tối tăm, giữ họ để chờ cuộc phán xét.'kGVì tham lam, họ dùng lời lẽ gạt gẫm anh em để trục lợi. Án phạt họ đã sẵn sàng từ lâu, và hoạ diệt vong đã gần kề. jNhiều người sẽ học đòi các trò dâm đãng của họ, và vì họ, con đường sự thật sẽ bị phỉ báng.bi ?*Trong dân cũng đã từng xuất hiện những ngôn sứ giả ; giữa anh em cũng vậy, sẽ có những thầy dạy giả hiệu, đó là những kẻ sẽ lén lút đưa vào những tà thuyết dẫn tới diệt vong. Vì chối bỏ vị Chúa Tể đã chuộc họ về, họ sẽ mau chóng chuốc lấy hoạ diệt vong.Lh Quả vậy, lời ngôn sứ không bao giờ lại do ý muốn người phàm, nhưng chính nhờ Thánh Thần thúc đẩy mà có những người đã nói theo lệnh của Thiên Chúa.g #Nhất là anh em phải biết điều này : không ai được tự tiện giải thích một lời ngôn sứ nào trong Sách Thánh.!f =Như vậy chúng tôi lại càng thêm tin tưởng vào lời các ngôn sứ. Anh em chú tâm vào đó là phải, vì lời ấy như chiếc đèn tỏ rạng giữa chốn tối tăm, cho đến khi ngày bừng sáng và sao mai mọc lên soi chiếu tâm hồn anh em.e Tiếng đó, chính chúng tôi đã nghe thấy từ trời phán ra, khi chúng tôi ở trên núi thánh với Người.od YQuả thế, Người đã được Thiên Chúa là Cha ban cho vinh quang và danh dự, khi có tiếng từ Đấng tuyệt vời vinh hiển phán với Người : Đây là Con yêu dấu của Ta, Ta hết lòng quý mến.Zc /*Thật vậy, khi chúng tôi nói cho anh em biết quyền năng và cuộc quang lâm của Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, thì không phải chúng tôi dựa theo những chuyện hoang đường thêu dệt khéo léo, nhưng là vì chúng tôi đã được thấy tận mắt vẻ uy phong lẫm liệt của Người.b Nhưng tôi sẽ cố gắng, để trong mọi trường hợp, sau khi tôi ra đi, anh em có thể nhớ lại các điều ấy.a -vì biết rằng sắp đến thời tôi phải bỏ lều này, như Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, cũng đã tỏ cho tôi biết.)` M Tôi thiết nghĩ : bao lâu tôi còn sống cuộc đời chóng qua này, tôi phải nhắc nhở để thức tỉnh anh em, đó là điều phải lẽ,G_   Vì thế, tôi sẽ luôn nhắc cho anh em nhớ lại những điều trên, mặc dầu anh em đã biết rồi và đang sống vững vàng theo sự thật anh em hiện nắm giữ.2^ _ và nhờ đó, con đường rộng mở để đón nhận anh em vào Nước vĩnh cửu của Đức Giê-su Ki-tô là Chúa và là Đấng cứu độ chúng ta.k] Q Vì vậy, thưa anh em, anh em đã được Thiên Chúa tuyển chọn và mời gọi, thì hãy cố gắng hết mình, để làm cho các ơn đó nên vững mạnh. Có thế, anh em sẽ không bao giờ vấp ngã,8\ k Ai không có những đức tính ấy thì là người đui mù, người cận thị : kẻ ấy quên rằng mình đã được tẩy sạch các tội xưa đã phạm.m[ UThật vậy, nếu anh em có những đức tính ấy và có dồi dào, thì anh em sẽ không trở nên những người chẳng làm gì và chẳng làm gì được để biết Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta.eZ Ecó đạo đức lại thêm tình huynh đệ, có tình huynh đệ lại thêm bác ái. Y có hiểu biết lại thêm tiết độ, có tiết độ lại thêm kiên nhẫn, có kiên nhẫn lại thêm đạo đức,4X cChính vì thế, anh em hãy đem tất cả nhiệt tình, làm sao để khi đã có lòng tin thì có thêm đức độ, có đức độ lại thêm hiểu biết,=W uNhờ vinh quang và sức mạnh ấy, Thiên Chúa đã ban tặng chúng ta những gì rất quý báu và trọng đại Người đã hứa, để nhờ đó, anh em được thông phần bản tính Thiên Chúa, sau khi đã thoát khỏi cảnh hư đốn do dục vọng gây ra trong trần gian.-V U*Thật vậy, Đức Ki-tô đã lấy thần lực của Người mà ban tặng chúng ta tất cả những gì giúp chúng ta được sống và sống đạo đức, khi Người cho chúng ta biết Đấng đã dùng vinh quang và sức mạnh của mình mà kêu gọi chúng ta. U Chúc anh em được đầy tràn ân sủng và bình an, nhờ được biết Thiên Chúa và Đức Giê-su, Chúa chúng ta.+T STôi là Si-mê-ôn Phê-rô, tôi tớ và Tông Đồ của Đức Giê-su Ki-tô, kính gửi những người, nhờ sự công chính của Đức Giê-su Ki-tô là Thiên Chúa và là Đấng cứu độ chúng ta, cũng đã lãnh nhận một đức tin quý giá như chúng tôi.S5Anh em hãy hôn chào nhau trong tình yêu thương.Chúc tất cả anh em, những người đang sống trong Đức Ki-tô, được bình an.zRm Hội Thánh ở Ba-by-lon, cũng được chọn như anh em, và Mác-cô, con tôi, gửi lời chào anh em.Q *Nhờ tay anh Xin-va-nô mà tôi coi là một người anh em trung tín, tôi viết ít lời để khuyên nhủ anh em và làm chứng rằng đó thật là ân sủng của Thiên Chúa : anh em hãy sống vững vàng trong ân sủng đó.aP; Kính dâng Người vinh quang và uy quyền đến muôn thuở muôn đời. A-men.KO Thiên Chúa là nguồn mọi ân sủng, cũng là Đấng đã kêu gọi anh em vào vinh quang đời đời của Người trong Đức Ki-tô. Phần anh em là những kẻ phải chịu khổ ít lâu, chính Thiên Chúa sẽ cho anh em được nên hoàn thiện, vững vàng, mạnh mẽ và kiên cường.=Ns Anh em hãy đứng vững trong đức tin mà chống cự, vì biết rằng toàn thể anh em trên trần gian đều trải qua cùng một loại thống khổ như thế."M=Anh em hãy sống tiết độ và tỉnh thức, vì ma quỷ, thù địch của anh em, như sư tử gầm thét, rảo quanh tìm mồi cắn xé.UL#Mọi âu lo, hãy trút cả cho Người, vì Người chăm sóc anh em.-KSVậy anh em hãy tự khiêm tự hạ dưới bàn tay uy quyền của Thiên Chúa, để Người cất nhắc anh em khi đến thời Người đã định. <~}}}D|L{Lzz7yxxvv'u,tsTrqqxponn#m$lkkjii&hh.gxg fpeedcbua`t_^]]\SZYXWW=V@UYTSORQPP=ONNMMLKKIHHG]FETDsCBAA@E???>>C=<<;:98827665^43|21u0/..3-,G+*))&(='Z&1%%H$$O#"" EQV~w 4 a G  nmuF,Q Các vị hát một bài ca mới rằng : Ngài xứng đáng lãnh nhận cuốn sách và mở ấn niêm phong, vì Ngài đã bị giết và đã lấy máu đào chuộc về cho Thiên Chúa muôn người thuộc mọi chi tộc và ngôn ngữ, thuộc mọi nước, mọi dân.3Khi Con Chiên đã lãnh cuốn sách, thì bốn Con Vật và hai mươi bốn vị Kỳ Mục phủ phục xuống trước mặt Con Chiên, mỗi vị tay cầm đàn, tay nâng chén vàng đầy hương thơm, tức là những lời cầu nguyện của dân thánh.W'Con Chiên đến lãnh cuốn sách từ tay hữu Đấng ngự trên ngai.*MBấy giờ tôi thấy đứng ở giữa ngai và bốn Con Vật, giữa các vị Kỳ Mục, một Con Chiên, trông như thể đã bị giết ; Chiên đó có bảy sừng và bảy mắt, tức là bảy thần khí của Thiên Chúa đã được sai đi khắp mặt đất.s_Một trong các vị Kỳ Mục bảo tôi : Đừng khóc nữa ! Này đây, Sư Tử xuất thân từ chi tộc Giu-đa, Chồi Non của Đa-vít đã chiến thắng, Người sẽ mở cuốn sách và bảy ấn niêm phong.taTôi khóc nức nở, vì không ai được coi là xứng đáng mở cuốn sách và nhìn vào đó.Nhưng không ai ở trên trời, dưới đất hay trong lòng đất, có thể mở cuốn sách và nhìn vào đó.%Rồi tôi thấy một thiên thần dũng mãnh lớn tiếng công bố : Ai xứng đáng mở cuốn sách và tháo ấn niêm phong ? *Tôi thấy trong tay hữu Đấng ngự trên ngai một cuốn sách viết cả trong lẫn ngoài, niêm bảy ấn.jM Lạy Chúa là Thiên Chúa chúng con, Ngài xứng đáng lãnh nhận vinh quang, danh dự và uy quyền, vì Ngài đã dựng nên muôn vật, và do ý Ngài muốn, mọi loài liền có và được dựng nên.~ thì hai mươi bốn vị Kỳ Mục phủ phục xuống trước mặt Đấng ngự trên ngai mà thờ lạy Người, Đấng hằng sống đến muôn thuở muôn đời, rồi đặt triều thiên của mình xuống trước ngai mà nói :6}e Mỗi khi những Con Vật ấy kính dâng vinh quang, danh dự và lời tạ ơn lên Đấng ngự trên ngai, Đấng hằng sống đến muôn thuở muôn đời,|#Bốn Con Vật ấy, mỗi con có sáu cánh, chung quanh và bên trong đầy những mắt. Ngày đêm chúng không ngừng hô lên rằng :Thánh ! Thánh ! Chí Thánh ! Đức Chúa, Thiên Chúa toàn năng, Đấng đã có, hiện có và đang đến !N{Con Vật thứ nhất giống như sư tử, Con Vật thứ hai giống như bò tơ, Con Vật thứ ba có mặt như mặt người, Con Vật thứ bốn giống như đại bàng đang bay. uLúc thấy Người, tôi ngã vật xuống dưới chân Người, như chết vậy. Người đặt tay hữu lên tôi và nói : Đừng sợ ! Ta là Đầu và là Cuối.:= oTay hữu Người cầm bảy ngôi sao và từ miệng Người phóng ra một thanh gươm hai lưỡi sắc bén. Mặt Người toả sáng như mặt trời chói lọi.< chân Người giống như đồng đỏ được tôi luyện trong lò ; và tiếng Người như tiếng nước lũ.p; [Đầu Người tóc trắng như len trắng, như tuyết ; mắt Người như ngọn lửa hồng ; :  Ở giữa các cây đèn, có ai giống như Con Người mình mặc áo chùng và ngang ngực có thắt đai bằng vàng.r9 _ Tôi quay lại để xem tiếng ai nói với tôi. Khi quay lại, tôi thấy bảy cây đèn vàng.I8   nói rằng : Điều ngươi thấy, hãy ghi vào sách và gửi cho bảy Hội Thánh : Ê-phê-xô, Xi-miếc-na, Péc-ga-mô, Thy-a-ti-ra, Xác-đê, Phi-la-đen-phi-a và Lao-đi-ki-a.7 } Tôi đã xuất thần vào ngày của Chúa và nghe đằng sau tôi có một tiếng lớn như thể tiếng kènP6  *Tôi là Gio-an, một người anh em của anh em, tôi cùng chia sẻ nỗi gian truân, cùng hưởng vương quốc và cùng kiên trì chịu đựng với anh em trong Đức Giê-su. Lúc ấy, tôi đang ở đảo gọi là Pát-mô, vì đã rao giảng Lời Thiên Chúa và lời chứng của Đức Giê-su.5 'Đức Chúa là Thiên Chúa phán : Ta là An-pha và O-mê-ga, là Đấng hiện có, đã có và đang đến, là Đấng Toàn Năng.e4 EKìa, Người ngự đến giữa đám mây. Ai nấy sẽ thấy Người, cả những kẻ đã đâm Người. Mọi dân trên mặt đất sẽ đấm ngực than khóc khi thấy Người. Đúng thế ! A-men !\3 3làm cho chúng ta trở thành vương quốc và hàng tư tế để phụng sự Thiên Chúa là Cha của Người : kính dâng Người vinh quang và uy quyền đến muôn thuở muôn đời. A-men !J2 xin Đức Giê-su Ki-tô là vị Chứng Nhân trung thành, là Trưởng Tử trong số những người từ cõi chết trỗi dậy, là Thủ Lãnh mọi vương đế trần gian, ban cho anh em ân sủng và bình an. Người đã yêu mến chúng ta và lấy máu mình rửa sạch tội lỗi chúng ta,51 e*Tôi là Gio-an kính gửi bảy Hội Thánh A-xi-a. Xin Đấng hiện có, đã có và đang đến, xin bảy thần khí hiện diện trước ngai của Người,-0 U*Phúc thay người đọc, phúc thay những ai nghe những sấm ngôn đó và tuân giữ các điều chép trong đó, vì thời giờ đã gần đến !/ 1Ông Gio-an đã làm chứng về lời của Thiên Chúa và về lời chứng của Đức Giê-su Ki-tô, về những gì ông đã thấy.I. Mặc khải của Đức Giê-su Ki-tô, mặc khải mà Thiên Chúa đã ban cho Người, để Người tỏ cho các tôi tớ Người biết những việc sắp phải xảy đến. Người đã sai thiên thần của Người đến báo cho ông Gio-an là tôi tớ của Người biết mặc khải đó.- xin kính dâng Thiên Chúa duy nhất, Đấng cứu độ chúng ta, nhờ Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, kính dâng Người vinh quang, oai phong, sức mạnh và quyền năng, trước mọi thời, bây giờ và cho đến muôn đời ! A-men.=, uXin kính dâng Đấng có quyền phép gìn giữ anh em khỏi sa ngã và cho anh em đứng vững, tinh tuyền, trước vinh quang của Người, trong niềm hoan lạc,e+ Ehãy lo cứu họ, kéo họ ra khỏi lửa thiêu. Còn những người khác, thì anh em phải vừa thương xót, vừa sợ hãi, gớm ghét ngay cả chiếc áo đã bị thân xác họ làm cho ra ô uế.D* Những người do dự thì anh em phải thương xót ;G)  hãy cố gắng sống mãi trong tình thương của Thiên Chúa, hãy chờ đợi lòng thương xót của Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, để được sống đời đời.1( ]Nhưng anh em, hỡi anh em thân mến, hãy xây dựng đời mình trên nền tảng đức tin rất thánh của anh em, hãy cầu nguyện nhờ Thánh Thần,e' EHọ là những kẻ gây chia rẽ, sống theo tính tự nhiên, không có Thần Khí.!& =Các ngài đã nói với anh em : Vào thời cuối cùng sẽ có những kẻ nhạo báng, sống theo những dục vọng vô luân của mình. % ;Anh em thân mến, phần anh em hãy nhớ lại những lời các Tông Đồ của Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, đã nói trước kia.4$ cHọ là những người hay lẩm bẩm, phàn nàn, đi theo các dục vọng của mình, miệng nói lời huênh hoang, tâng bốc người ta để trục lợi.g# Iđể xét xử mọi người, và kết án mọi kẻ vô luân về tất cả các việc vô luân của họ, về tất cả những lời hỗn xược quân tội lỗi vô luân đã nói phạm đến Người.&" GÔng Kha-nốc, tổ phụ thứ bảy sau ông A-đam đã tuyên sấm về họ rằng : Này Chúa đến giữa muôn vàn thần thánh của Người,=! u Họ là sóng biển hung dữ, tung bọt là những hành vi bỉ ổi của họ. Họ là những vì sao lạc, u ám tối tăm là nơi dành cho họ đến muôn đời.4  c Họ làm cho những bữa tiệc thân ái của anh em ra nhơ nhuốc ; họ chè chén mà không biết xấu hổ, họ chỉ lo cho chính mình. Họ là mây không có nước, cuốn theo chiều gió. Họ là cây cuối mùa thu, không trái, chết hai lần, bị nhổ tận rễ.L  Khốn cho họ, bởi họ đi vào con đường của Ca-in ; vì chút tiền công, họ đã ngã theo sự lầm lạc của Bi-lơ-am, và bị diệt vong vì làm loạn như Cô-rắc.b ? Nhưng họ, họ lại nói phạm đến những điều họ không biết ; còn những điều họ biết được một cách tự nhiên như loài vật vô tri, thì chỉ làm cho họ phải tiêu diệt.x k Khi bàn cãi và tranh luận với quỷ về thi hài ông Mô-sê, ngay cả tổng lãnh thiên thần Mi-ca-en cũng không dám đưa ra một phán quyết nào phạm đến nó, mà chỉ nói : Xin Chúa trừng phạt ngươi !, SCả những người mê sảng kia cũng vậy, họ làm cho thân xác ra ô uế, khinh dể chủ quyền của Chúa, nói phạm đến các Bậc uy linh.r _Còn Xơ-đôm, Gô-mô-ra và các thành lân cận làm chuyện gian dâm như họ và chạy theo những thú vui xác thịt trái tự nhiên, thì đã phải chịu lửa đời đời làm hình phạt để nêu gương.t cNhững thiên thần đã không giữ địa vị của mình, nhưng rời bỏ nơi mình ở, thì Người dùng xiềng xích mà giam giữ họ đời đời trong nơi tối tăm, để chờ phán xét trong Ngày lớn lao.q ]Cho dù anh em đã biết mọi sự chỉ một lần là đủ, tôi cũng muốn nhắc cho anh em nhớ lại rằng : Chúa đã cứu dân ra khỏi đất Ai-cập, sau đó lại tiêu diệt những kẻ không chịu tin.z oThật vậy, có những người đã len lỏi vào, những người từ lâu đã bị ghi trước vào danh sách những kẻ bị lên án, những kẻ vô luân này đã biến ân sủng của Thiên Chúa chúng ta thành lý do biện minh cho lối sống dâm ô, họ chối bỏ Chúa chúng ta là Đức Giê-su Ki-tô, vị Chúa Tể duy nhất.- UAnh em thân mến, tôi vẫn ước mong viết thư cho anh em về ơn cứu độ chung của chúng ta, thì nay lại bó buộc phải viết cho anh em, để khuyên nhủ anh em chiến đấu cho đức tin đã được truyền lại cho dân thánh chỉ một lần là đủ.b ?Chúc anh em được đầy tràn lòng thương xót, sự bình an và tình thương.{ s*Tôi là Giu-đa, tôi tớ của Đức Giê-su Ki-tô, anh em với ông Gia-cô-bê, xin gửi lời thăm những người được kêu gọi, được Thiên Chúa là Cha yêu mến, và được dành riêng cho Đức Giê-su Ki-tô.w iTôi hy vọng sắp được gặp anh, và chúng ta sẽ nói chuyện trực tiếp. Chúc anh được bình an ! Các bạn hữu gửi lời chào anh. Cho tôi gửi lời chào các bạn hữu, đích danh từng người một.   Tôi còn có nhiều điều đáng lẽ phải viết cho anh, nhưng tôi không muốn dùng bút mực mà viết cho anh.   Mọi người đều làm chứng tốt cho anh Đê-mết-ri-ô, và chính sự thật cũng làm chứng như vậy. Cả chúng tôi nữa, chúng tôi cũng làm chứng cho anh ấy, và anh biết rằng lời chứng của chúng tôi là xác thực.j O Anh thân mến, anh đừng bắt chước làm điều dữ, nhưng hãy bắt chước làm điều lành. Ai làm điều lành thì thuộc về Thiên Chúa ; kẻ làm điều dữ thì đã không thấy Thiên Chúa.^ 7 Vì thế, nếu tôi đến, tôi sẽ nhắc lại cho anh ta những việc anh ta đã làm : anh ta cứ rêu rao những lời độc địa chống chúng tôi. Chưa lấy thế làm đủ, anh ta còn không tiếp đón các người anh em, và ai muốn tiếp đón thì anh ta ngăn cản và trục xuất khỏi Hội Thánh.2 _ Tôi viết đôi lời cho Hội Thánh, nhưng Đi-ốt-rê-phét, một con người thích ăn trên ngồi trước, không chịu nhận quyền của chúng tôi. Vậy, chúng ta phải tiếp đón những con người như thế, để cộng tác vào việc truyền bá sự thật.l  SQuả thật, chính vì danh Chúa, họ đã ra đi mà không nhận gì của người ngoại.a  =Họ đã làm chứng về đức bác ái của anh trước mặt Hội Thánh. Anh sẽ làm một việc nghĩa, nếu anh giúp đỡ cho chuyến đi của họ cách xứng đáng trước mặt Thiên Chúa.  +Anh thân mến, anh hành động theo đức tin trong mọi việc anh làm cho các người anh em, dù họ là những người xa lạ.g  IKhông có gì làm tôi vui sướng bằng khi nghe biết con cái tôi sống sự thật.1  ]Quả thật, tôi rất vui mừng bởi có những anh em đến đây và làm chứng là anh gắn bó với sự thật, như anh vẫn sống trong sự thật.  Anh thân mến, tôi cầu chúc anh được mọi bề thịnh đạt : thể xác mạnh khoẻ và tinh thần phấn chấn.d ETôi là kỳ mục, gửi anh Gai-ô thân mến, người mà tôi thật sự quý mến.   Các con của người chị em Bà, người chị em đã được Thiên Chúa tuyển chọn, gửi lời kính chào Bà.y m Tôi còn có nhiều điều phải viết cho anh em, tôi không muốn dùng giấy mực. Nhưng tôi hy vọng có thể đến với anh em và nói chuyện trực tiếp, để niềm vui của chúng ta được nên trọn vẹn.g I Quả thật, ai chào hỏi là cộng tác vào những việc xấu xa của người ấy. - Nếu ai đến với anh em mà không đem theo giáo huấn ấy, anh em đừng đón vào nhà và cũng đừng chào hỏi người ấy.K  Phàm ai đi quá xa, không ở lại trong giáo huấn của Đức Ki-tô, thì không có Thiên Chúa. Còn ai ở lại trong giáo huấn, thì người ấy có Chúa Cha và Chúa Con. %Anh em phải coi chừng để khỏi đánh mất những gì anh em đã làm được, nhưng để lãnh đầy đủ phần thưởng.z oVì có nhiều người mê hoặc đã lan tràn khắp thế gian, họ là những kẻ không tuyên xưng Đức Giê-su Ki-tô là Đấng đã đến và trở nên người phàm. Đó là kẻ mê hoặc và là tên Phản Ki-tô.G  Yêu thương là sống theo các điều răn của Thiên Chúa. Như anh em đã được nghe từ lúc khởi đầu, điều răn này là : anh em phải sống trong tình thương.r~ _Thưa Bà, bây giờ tôi xin Bà điều này –đây không phải là một điều răn mới tôi viết ra, nhưng là điều răn chúng ta đã có từ lúc khởi đầu– đó là : chúng ta phải yêu thương nhau.F} Tôi rất vui mừng vì đã gặp thấy trong số con cái của Bà, những người sống trong sự thật, đúng như điều răn chúng ta đã nhận được từ Chúa Cha.B| Thiên Chúa là Cha và Đức Giê-su Ki-tô là Con Chúa Cha sẽ cho chúng ta được hưởng ân sủng, lòng thương xót và bình an, trong sự thật và tình thương.`{ ;bởi vì sự thật ở lại trong chúng ta và sẽ ở với chúng ta mãi mãi.z %Tôi là kỳ mục, kính gửi Bà đã được Thiên Chúa tuyển chọn, và con cái Bà là những người mà tôi thật sự quý mến ; không phải chỉ một mình tôi, mà là tất cả những ai đã biết sự thật cũng đều quý mến,[y/Hỡi anh em là những người con bé nhỏ, hãy tránh xa các tà thần !3x_Chúng ta biết rằng Con Thiên Chúa đã đến và ban cho chúng ta trí khôn để biết Thiên Chúa thật. Chúng ta ở trong Thiên Chúa thật, ở trong Con của Người là Đức Giê-su Ki-tô. Đức Giê-su Ki-tô là Thiên Chúa thật và là sự sống đời đời.w/Chúng ta biết rằng chúng ta thuộc về Thiên Chúa, còn tất cả thế gian đều nằm dưới ách thống trị của Ác thần.vveChúng ta biết rằng phàm ai đã được Thiên Chúa sinh ra, người đó không phạm tội ; nhưng có Đấng Thiên Chúa đã sinh ra giữ gìn người ấy, và Ác thần không đụng đến người ấy được.tuaMọi điều bất chính đều là tội, nhưng có một thứ tội không đưa đến cái chết.ktONếu ai biết anh em mình phạm thứ tội không đưa đến cái chết, thì hãy cầu xin, và Thiên Chúa sẽ ban sự sống cho người anh em ấy ; đó là nói về những ai phạm thứ tội không đưa đến cái chết. Có một thứ tội đưa đến cái chết, tôi không bảo phải cầu xin cho thứ tội ấy.6seNếu chúng ta biết rằng Người nhậm mọi lời chúng ta xin, thì chúng ta cũng biết rằng chúng ta sẽ được những gì chúng ta đã xin Người.2r]Lý do khiến chúng ta được mạnh dạn trước mặt Thiên Chúa, đó là : Người nhậm lời chúng ta, khi chúng ta xin điều gì hợp ý Người.1q[ *Tôi đã viết những điều đó cho anh em là những người tin vào danh Con Thiên Chúa, để anh em biết rằng anh em có sự sống đời đời.mpS Ai có Chúa Con thì có sự sống ; ai không có Con Thiên Chúa thì không có sự sống.o7 Lời chứng đó là thế này : Thiên Chúa đã ban cho chúng ta sự sống đời đời, và sự sống ấy ở trong Con của Người.{no Ai tin vào Con Thiên Chúa, người đó có lời chứng ấy nơi mình. Ai không tin Thiên Chúa, thì coi Thiên Chúa là kẻ nói dối, vì kẻ ấy không tin vào lời Thiên Chúa đã làm chứng về Con của Người.sm_ Chúng ta vẫn nhận lời chứng của người phàm, thế mà lời chứng của Thiên Chúa còn cao trọng hơn, vì đó là lời chứng của Thiên Chúa, lời Thiên Chúa đã làm chứng về Con của Người.RlThần Khí, nước và máu. Cả ba cùng làm chứng một điều.k9Có ba chứng nhân :qj[Chính Đức Giê-su Ki-tô là Đấng đã đến, nhờ nước và máu ; không phải chỉ trong nước mà thôi, nhưng trong nước và trong máu. Chính Thần Khí là chứng nhân, và Thần Khí là sự thật.iAi là kẻ thắng được thế gian, nếu không phải là người tin rằng Đức Giê-su là Con Thiên Chúa ??hwvì mọi kẻ đã được Thiên Chúa sinh ra đều thắng được thế gian. Và điều làm cho chúng ta thắng được thế gian, đó là lòng tin của chúng ta. eJ~}|W{{>zkzyxXwvwuutrr+qqpFoonllAkvjjIiiggTfpeddc+baaq`__(^b^]\^[[ZSY7X!WYVyUTTS~RRaQQ6PPKONNGMLLIKJ2IHH6GGFEyD~CBAAK@W?r>>k=<;:99D8766[57432;1i00B/|.-,++]*Q(('&~%%8$#"! < p.(`6* + 5X/Ze$(ATôi thấy có cái gì như biển trong vắt pha ánh lửa, và những người thắng Con Thú, thắng tượng của nó và con số tương đương với tên nó ; tôi thấy họ đứng trên biển trong vắt ấy, họ cầm những cây đàn của Thiên Chúa' #Rồi tôi thấy một điềm khác trên trời, một điềm lớn lao và kỳ diệu : bảy thiên thần mang bảy tai ương, đó là những tai ương cuối cùng, vì với những tai ương này, cơn lôi đình của Thiên Chúa đã hoàn tất..&UNgười ta đạp nho trong bồn đặt ở ngoài thành, máu tự bồn trào ra ngập đến hàm thiếc ngựa và lan đến một ngàn sáu trăm dặm.P%Thiên thần kia quăng liềm của mình xuống đất mà hái nho trong vườn nho dưới đất, rồi đổ cả vào bồn đạp nho lớn, tức là cơn lôi đình của Thiên Chúa.$$AMột thiên thần khác từ bàn thờ đi ra, vị này có quyền trên lửa, lớn tiếng nói với vị cầm liềm sắc : Xin tra liềm sắc bén của ngài mà hái các chùm nho trong vườn nho dưới đất, vì các trái nho của đất đã chín rồi !s#_Rồi một thiên thần khác từ Đền Thờ ở trên trời đi ra, cũng cầm liềm sắc bén.b"=Đấng ngự trên mây quăng liềm của mình xuống đất và đất bị gặt.a!;Một thiên thần khác từ Đền Thờ đi ra, lớn tiếng thưa với Đấng ngự trên mây : Xin tra liềm của Ngài mà gặt, vì đã đến giờ gặt : mùa màng trên đất đã chín rồi != sTôi thấy : kìa một đám mây trắng, và có Đấng ngự trên mây, giống như một Con Người, đầu đội triều thiên vàng và tay cầm liềm sắc bén.I  Và tôi nghe có tiếng từ trời phán rằng : Ngươi hãy viết : Ngay từ bây giờ, phúc thay những người đã chết, mà được chết trong Chúa ! Thần Khí phán : Phải, họ sẽ được nghỉ ngơi, không còn vất vả nhọc nhằn nữa, vì các việc họ làm vẫn theo họ.@y Đây là lúc dân thánh, là những người tuân giữ các điều răn của Thiên Chúa và sống theo niềm tin vào Đức Giê-su, cần phải có lòng kiên nhẫn.iK Khói từ chốn khổ hình của chúng cứ bốc lên đời đời kiếp kiếp. Kẻ nào thờ lạy Con Thú và tượng của nó, và nhận dấu thích tên nó, thì ngày đêm không được nghỉ ngơi.2] thì người ấy sẽ phải uống thứ rượu, là cơn lôi đình của Thiên Chúa, rượu nguyên chất rót vào chén thịnh nộ của Người ; người ấy sẽ bị làm khổ trong lửa và diêm sinh trước mặt các thánh thiên thần và trước mặt Con Chiên.R Một thiên thần khác, vị thứ ba, theo sau hai vị kia và lớn tiếng nói : Ai thờ lạy Con Thú và tượng của nó, và chịu thích dấu của nó trên trán hoặc trên tay,r]Một thiên thần khác, vị thứ hai, theo sau và nói : Sụp đổ rồi, sụp đổ rồi, thành Ba-by-lon vĩ đại, thành đã từng cho mọi nước uống thứ rượu là sự gian dâm cuồng loạn của nó.hINgười lớn tiếng hô : Hãy kính sợ Thiên Chúa và tôn vinh Người, vì đã đến giờ Người phán xét. Hãy thờ lạy Đấng đã tạo thành trời đất, biển khơi và mọi nguồn nước.wg*Rồi tôi thấy một thiên thần khác bay trên đỉnh vòm trời, mang một tin mừng vĩnh cửu để loan báo cho các người ở trên mặt đất, cho mọi dân, mọi chi tộc, mọi ngôn ngữ và mọi nước.Z-Chẳng ai thấy miệng họ nói dối : không ai chê trách họ được.Những người ấy đã không ra ô uế bởi phụ nữ, vì họ còn tân. Con Chiên đi đâu, họ cũng đi theo đó. Họ đã được chuộc về từ giữa loài người, làm của đầu mùa dâng lên Thiên Chúa và Con Chiên.%CHọ hát một bài ca mới trước ngai Thiên Chúa, trước bốn Con Vật và các vị Kỳ Mục. Không ai có thể học được bài ca này, ngoài một trăm bốn mươi bốn ngàn người ấy, là những người đã được chuộc về từ mặt đất.CVà tôi nghe thấy tiếng từ trời như tiếng nước lũ, như tiếng sấm lớn. Tiếng tôi nghe thấy tựa hồ tiếng những nhạc sĩ vừa gảy đàn vừa hát.R *Tôi thấy : kìa Con Chiên đứng trên núi Xi-on ; cùng với Con Chiên, có một trăm bốn mươi bốn ngàn người, mang danh của Con Chiên và của Cha Con Chiên ghi trên trán.kO Đây là lúc cần phải có sự khôn ngoan. Ai có trí thông minh hãy tính ra số của tên Con Thú, vì đó là số của tên một người, và số của tên người ấy là sáu trăm sáu mươi sáu.# Không ai có thể mua bán, nếu không mang dấu thích đó, tức là tên Con Thú hoặc con số tương đương với tên nó. 9 Nó bắt mọi người, không phân biệt lớn nhỏ, giàu nghèo, tự do hay nô lệ, phải thích dấu trên tay hữu hoặc trên trán.1[ Nó được quyền thổi thần khí vào tượng Con Thú, khiến tượng Con Thú cũng nói được và ra lệnh giết những ai không thờ lạy mình.ta Nhờ các dấu lạ mà nó được quyền làm trước mặt Con Thú, nó mê hoặc những người sống trên mặt đất, bảo họ tạc tượng thờ Con Thú mang vết thương gươm đâm mà nay đã hồi sinh.  Nó làm những dấu lạ lớn lao, khiến cho ngay cả lửa từ trời cũng rơi xuống đất trước mặt người ta.  Nó thi hành tất cả quyền bính của Con Thú thứ nhất, trước mặt Con Thú ấy, và làm cho đất, cũng như những người sống trên mặt đất, thờ lạy Con Thú thứ nhất, mà vết tử thương đã được chữa lành. ) Tôi thấy một Con Thú khác từ đất đi lên. Nó có hai sừng giống như sừng chiên, và nói năng như một Con Mãng Xà.5 c Ai phải đi đày thì đi đày, ai phải chết vì gươm thì sẽ chết vì gươm. Đây là lúc dân thánh cần phải có lòng kiên nhẫn và đức tin.# A Ai có tai thì hãy nghe._7 Mọi người sống trên mặt đất sẽ thờ lạy nó ; đó là những người từ thuở tạo thiên lập địa không được ghi tên trong Sổ Trường Sinh của Con Chiên đã bị giết.2] Nó được phép giao chiến với dân thánh và thắng họ, và nó được ban quyền trên mọi chi tộc, mọi nước, mọi ngôn ngữ và mọi dân./ Nó mở miệng nói phạm đến Thiên Chúa, đến danh Người, đến lều thánh của Người, và những đấng ở trên trời.0Y Nó đã được ban cho một cái mồm ăn nói huênh hoang và phạm thượng, và được ban cho quyền hành động trong vòng bốn mươi hai tháng.V% Họ thờ lạy Con Mãng Xà vì nó đã ban quyền hành cho Con Thú, và họ cũng thờ lạy Con Thú mà rằng : Ai sánh được với Con Thú và ai có thể giao chiến với Con Thú ?W' Một trong các đầu của nó dường như đã bị giết chết, nhưng vết tử thương của nó đã được chữa lành. Bấy giờ toàn thể cõi đất thán phục đi theo Con Thú.b= Con Thú tôi trông thấy thì giống như con báo, chân nó như chân gấu, mõm như mõm sư tử. Con Mãng Xà ban cho nó quyền năng và ngai báu của mình cũng như một quyền hành lớn lao.p [ *Bấy giờ tôi thấy một Con Thú từ dưới biển đi lên ; nó có mười sừng và bảy đầu ; trên mười sừng đều có vương miện, và trên các đầu có danh hiệu xúc phạm đến Thiên Chúa./W Con Mãng Xà nổi giận với người Phụ Nữ và đi giao chiến với những người còn lại trong dòng dõi bà, là những người tuân theo các điều răn của Thiên Chúa và giữ lời chứng của Đức Giê-su. Rồi nó đứng trên bãi cát ngoài biển.|q Nhưng đất cứu giúp bà : đất há miệng ra uống cạn dòng sông từ miệng Con Mãng Xà phun ra.o~W Từ miệng, Con Rắn phun nước ra đằng sau bà như một dòng sông, để cuốn bà đi.N} Bà được ban cho đôi cánh đại bàng, để bay vào sa mạc, vào nơi dành cho bà, tại đó bà được nuôi dưỡng một thời, hai thời và nửa thời, ở xa Con Rắn. | *Khi Con Mãng Xà thấy mình đã bị tống xuống đất, nó liền đuổi bắt người Phụ Nữ đã sinh con trai. {  Nào thiên quốc cùng chư vị ở chốn thiên đình, hãy vì đó mà mừng vui hoan hỷ ! Khốn cho đất và biển, vì ma quỷ đã xuống với các ngươi, nó giận điên lên vì biết rằng nó chỉ còn một ít thời gian.1z[ Họ đã thắng được nó nhờ máu Con Chiên và nhờ lời họ làm chứng về Đức Ki-tô : họ coi thường tính mạng, sẵn sàng chịu chết.yyk Và tôi nghe có tiếng hô to trên trời : Thiên Chúa chúng ta thờ giờ đây ban ơn cứu độ, giờ đây biểu dương uy lực với vương quyền, và Đức Ki-tô của Người giờ đây cũng biểu dương quyền bính, vì kẻ tố cáo anh em của ta, ngày đêm tố cáo họ trước toà Thiên Chúa, nay bị tống ra ngoài.x Con Mãng Xà bị tống ra, đó là Con Rắn xưa, mà người ta gọi là ma quỷ hay Xa-tan, tên chuyên mê hoặc toàn thể thiên hạ ; nó bị tống xuống đất, và các thiên thần của nó cũng bị tống xuống với nó.nwU Nhưng nó không đủ sức thắng được, và cả bọn không còn chỗ trên trời nữa.[v/ *Bấy giờ, có giao chiến trên trời : thiên thần Mi-ca-en và các thiên thần của người giao chiến với Con Mãng Xà. Con Mãng Xà cùng các thiên thần của nó cũng giao chiến.au; Còn người Phụ Nữ thì trốn vào sa mạc ; tại đó Thiên Chúa đã dọn sẵn cho bà một chỗ ở, để bà được nuôi dưỡng ở đó, trong vòng một ngàn hai trăm sáu mươi ngày.etC Bà đã sinh được một người con, một người con trai, người con này sẽ dùng trượng sắt mà chăn dắt muôn dân. Con bà được đưa ngay lên Thiên Chúa, lên tận ngai của Người.xsi Đuôi nó quét hết một phần ba các ngôi sao trên trời mà quăng xuống đất. Rồi Con Mãng Xà đứng chực sẵn trước mặt người Phụ Nữ sắp sinh con, để khi bà sinh xong là nó nuốt ngay con bà.Ar{ Lại có điềm khác xuất hiện trên trời : đó là một Con Mãng Xà, đỏ như lửa, có bảy đầu và mười sừng, trên bảy đầu đều có vương miện.Wq' Bà có thai, đang kêu la đau đớn và quằn quại vì sắp sinh con.Gp  *Rồi có điềm lớn xuất hiện trên trời : một người Phụ Nữ, mình khoác mặt trời, chân đạp mặt trăng, và đầu đội triều thiên mười hai ngôi sao.Mo Đền Thờ Thiên Chúa ở trên trời mở ra, và Hòm Bia Giao Ước xuất hiện trong Đền Thờ. Và có ánh chớp, tiếng sấm tiếng sét, động đất và mưa đá lớn.}ns Chư dân đã nổi trận lôi đình, nhưng cơn lôi đình Ngài ập tới, và đã đến thời xét xử các vong nhân, thời ân thưởng các ngôn sứ, bề tôi của Chúa, cũng như muôn kẻ thuộc về Ngài, và những ai lớn nhỏ hằng kính sợ Thánh Danh ; đã đến thời huỷ diệt những kẻ nào huỷ hoại mặt đất.Qm Các vị ấy nói : Lạy Chúa là Thiên Chúa toàn năng Đấng hiện có và đã có, chúng con xin cảm tạ Ngài đã sử dụng quyền năng mạnh mẽ và lên ngôi hiển trị.l7 Hai mươi bốn vị Kỳ Mục ngồi trên ngai trước nhan Thiên Chúa, liền sấp mặt xuống, phủ phục mà thờ lạy Thiên Chúa.k7 *Tiếng kèn của thiên thần thứ bảy nổi lên. Trên trời có những tiếng lớn nói rằng : Vương quyền trên thế gian nay đã thuộc về Chúa chúng ta và Đức Ki-tô của Người ; Người sẽ hiển trị đến muôn thuở muôn đời.\j1 Cái Khốn thứ hai đã qua, thì này cái Khốn thứ ba lại sắp đến.i Ngay giờ ấy, xảy ra một trận động đất mạnh ; một phần mười thành phố bị sụp đổ và bảy ngàn người bị giết trong cơn động đất. Những người còn lại thì sợ hãi và tôn vinh Thiên Chúa trên trời.4ha Rồi các ngài nghe một tiếng lớn từ trời bảo : Hãy lên đây ! Và các ngài lên trời trong đám mây, trước mắt thù địch của các ngài.7gg Sau ba ngày rưỡi, sinh khí từ Thiên Chúa đến nhập vào các ngài, và các ngài đứng dậy được. Những kẻ đang nhìn các ngài đều kinh hãi.3f_ Những người sống trên mặt đất hân hoan vì các ngài đã chết, họ sẽ ăn mừng và tặng quà nhau, vì hai ngôn sứ này đã làm khổ họ.Ke Từ các dân, các nước, các ngôn ngữ và các chi tộc, người ta sẽ đến nhìn xem thi hài các ngài trong ba ngày rưỡi và không cho phép chôn các ngài trong mộ.~du Thi hài của các ngài sẽ nằm ở quảng trường của thành phố vĩ đại ; thành phố ấy mang tên tượng trưng là Xơ-đôm và Ai-cập, ở chính nơi Chúa của các ngài đã chịu đóng đinh vào thập giá./cW Khi các ngài đã hoàn thành nhiệm vụ làm chứng, thì Con Thú từ vực thẳm sẽ lên tấn công các ngài, nó sẽ thắng và giết các ngài.b Các ngài có quyền đóng cửa trời lại, khiến mưa không rơi xuống trong những ngày các ngài làm ngôn sứ. Các ngài cũng có quyền biến nước thành máu và gieo tai giáng hoạ xuống mặt đất, bao nhiêu lần tuỳ ý.Oa Nếu ai muốn làm hại các ngài, thì lửa sẽ từ miệng các ngài phát ra và thiêu huỷ thù địch của các ngài. Ai muốn làm hại các ngài, sẽ bị giết như thế.c`? Đó là hai cây ô-liu và hai cây đèn đứng trước nhan Chúa Tể cõi đất._/ Trong vòng một ngàn hai trăm sáu mươi ngày ấy, Ta sẽ cho hai chứng nhân của Ta đến tuyên sấm, mình mặc áo vải thô.`^9 Nhưng tiền đình phía ngoài của Đền Thờ, thì bỏ đi, đừng đo, vì chỗ ấy đã được phó mặc cho dân ngoại, chúng sẽ chà đạp Thành Thánh trong vòng bốn mươi hai tháng.o] Y *Bấy giờ tôi nhận được một cây sậy, giống như một cái gậy, và nghe bảo : Hãy đứng dậy mà đo Đền Thờ Thiên Chúa và bàn thờ cùng với những người đang thờ phượng trong đó.\+ Và có tiếng bảo tôi : Một lần nữa, ông phải tuyên sấm về nhiều nước, nhiều dân, nhiều ngôn ngữ và vua chúa.I[  Tôi cầm lấy cuốn sách nhỏ từ tay thiên thần và nuốt đi. Trong miệng tôi nó ngọt ngào như mật ong, nhưng khi tôi nuốt rồi, thì bụng dạ tôi cay đắng.Z} Tôi đến gặp thiên thần và xin người cho tôi cuốn sách nhỏ. Người bảo tôi : Cầm lấy mà nuốt đi ! Nó sẽ làm cho bụng dạ ông phải cay đắng, nhưng trong miệng ông, nó sẽ ngọt ngào như mật ong.;Yo Rồi tiếng tôi đã nghe từ trời, lại nói với tôi và bảo : Hãy đi lấy cuốn sách mở sẵn trong tay thiên thần đang đứng trên biển và đất.vXe Nhưng trong những ngày tiếng kèn của thiên thần thứ bảy bắt đầu nổi lên, thì mầu nhiệm của Thiên Chúa sẽ hoàn tất, như Người đã loan báo cho các tôi tớ của Người là các ngôn sứ.W mà thề nhân danh Đấng Hằng Sống đến muôn thuở muôn đời, Đấng đã sáng tạo trời và muôn vật trên trời, đất và muôn vật dưới đất, biển và muôn vật trong biển. Người thề : Sẽ không trì hoãn nữa !pVY Bấy giờ thiên thần tôi đã thấy đứng trên biển và đất, giơ tay hữu lên trời8Ui Bảy hồi sấm nói xong, tôi sắp sửa viết thì nghe tiếng từ trời phán : Hãy niêm phong lại những gì bảy hồi sấm đã nói, đừng có viết.sT_ và kêu lớn tiếng như sư tử gầm. Người kêu xong, thì bảy hồi sấm lên tiếng nói. S  Người cầm trong tay một cuốn sách nhỏ mở sẵn, Người đặt chân phải lên biển, chân trái lên đất,^R 7 *Sau đó, tôi thấy một thiên thần dũng mãnh khác từ trời xuống, có mây bao phủ, có hào quang trên đầu ; mặt thiên thần tựa mặt trời, còn chân thì như những cột lửa.Q Họ không chịu hối cải mà từ bỏ những tội giết người, phù phép, gian dâm, trộm cắp của họ.`P9 Những người còn lại, những người không bị các tai ương ấy giết, vẫn không chịu hối cải mà từ bỏ các sản phẩm tay chúng làm ra, vẫn cứ thờ lạy ma quỷ và các tượng thần bằng vàng, bạc, đồng, đá, gỗ, là những tượng không thấy, không nghe và không đi được.-OS Quả thế, quyền phép của ngựa thì ở mõm và ở đuôi chúng, vì đuôi chúng như rắn, có đầu, và chúng dùng đầu ấy mà làm hại.N  Một phần ba loài người bị ba tai ương ấy giết, tức là lửa, khói và diêm sinh từ mõm ngựa phun ra.}Ms Trong thị kiến, tôi thấy ngựa và người cỡi ngựa như thế này : chúng mặc áo giáp màu lửa, màu huỳnh ngọc và diêm sinh ; đầu ngựa như đầu sư tử, và mõm chúng phun ra lửa, khói và diêm sinh.kLO Số các đạo quân là hai trăm triệu kỵ binh ; tôi được nghe biết con số ấy.$KA Bốn thiên thần được thả ra, các vị sẵn sàng để đúng vào năm, tháng, ngày, giờ ấy thì giết một phần ba loài người.J/ Tiếng ấy bảo thiên thần thứ sáu đang cầm kèn : Hãy thả bốn vị thiên thần đang bị trói ở sông cả Êu-phơ-rát.6Ie Tiếng kèn của thiên thần thứ sáu nổi lên. Tôi nghe có một tiếng phát ra từ bốn sừng của bàn thờ bằng vàng ở trước nhan Thiên Chúa.]H3 Cái Khốn thứ nhất đã qua, nhưng này còn hai cái Khốn nữa theo sau.G Vua cai trị chúng là thần sứ của vực thẳm, tên Híp-ri là A-vát-đôn, còn tên Hy-lạp là A-pô-ly-on.F Chúng có đuôi như đuôi bọ cạp, mang nọc ; đuôi chúng có quyền phép làm hại người ta trong vòng năm tháng.E Ngực chúng khác nào áo giáp sắt, và tiếng cánh chúng đập, như tiếng xe nhiều ngựa kéo đang xông vào trận.ND Chúng có tóc như tóc đàn bà, có răng tựa răng sư tử.FC Hình dạng châu chấu giống như ngựa sẵn sàng vào trận ; trên đầu chúng có cái gì như thể triều thiên bằng vàng, còn mặt chúng thì như mặt người. B Trong những ngày ấy, người ta sẽ tìm cái chết mà không thấy, họ mong chết mà cái chết lại trốn họ.XA) Chúng không được phép giết họ, mà chỉ được gây khổ hình cho họ trong vòng năm tháng. Khổ hình chúng gây ra không khác gì khổ hình của người bị bọ cạp đốt.]@3 Chúng bị cấm không được phá hại cỏ trên mặt đất, mọi loài xanh tươi và mọi cây cối, mà chỉ được phá hại những người không mang ấn của Thiên Chúa trên trán.&?E Từ đám khói ấy, châu chấu bay ra khắp mặt đất. Chúng nhận được quyền phép như quyền phép của bọ cạp trên mặt đất.[>/ Ngôi sao mở giếng vực thẳm, và một đám khói từ giếng bốc lên, giống như khói một cái lò lớn, khiến mặt trời và không khí tối sầm lại vì khói của giếng ấy.C=  Tiếng kèn của thiên thần thứ năm nổi lên. Tôi thấy một ngôi sao từ trời sa xuống đất ; ngôi sao ấy nhận được chìa khoá của giếng vực thẳm.< Tôi thấy, và tôi nghe một con đại bàng bay trên đỉnh vòm trời, kêu lớn tiếng : Khốn thay ! Khốn thay ! Khốn thay những người sống trên mặt đất, vì sắp nổi lên những tiếng kèn còn lại của ba thiên thần !;' Tiếng kèn của thiên thần thứ bốn nổi lên. Một phần ba mặt trời, một phần ba mặt trăng và một phần ba các ngôi sao bị đánh trúng, khiến chúng tối đi một phần ba, ngày mất sáng một phần ba và đêm cũng thế.*:M Tên ngôi sao là Ngải Đắng. Một phần ba nước hoá thành ngải đắng, và có nhiều người chết vì thứ nước đã hoá đắng ấy.Q9 Tiếng kèn của thiên thần thứ ba nổi lên. Từ trời rơi xuống một ngôi sao lớn cháy như đuốc. Sao rơi xuống một phần ba sông ngòi và xuống các nguồn nước.8{ Một phần ba các loài thụ tạo sống dưới biển bị chết, và một phần ba tàu bè bị phá huỷ.27]Tiếng kèn của thiên thần thứ hai nổi lên. Có cái gì như quả núi lớn rực lửa bị ném xuống biển. Một phần ba biển hoá thành máu.6yTiếng kèn của vị thứ nhất nổi lên. Mưa đá và lửa, hoà với máu, trút xuống đất. Một phần ba mặt đất bị thiêu huỷ, một phần ba cây cối bị thiêu huỷ, và tất cả cỏ xanh bị thiêu huỷ.D5*Bảy thiên thần cầm bảy kèn sửa soạn thổi.A4{Rồi thiên thần cầm bình hương, lấy lửa trên bàn thờ bỏ đầy vào và ném xuống đất. Liền có tiếng sấm, tiếng sét, ánh chớp và động đất. 3 Từ tay thiên thần, khói hương quyện theo lời cầu nguyện của dân thánh, bay lên trước nhan Thiên Chúa.&2EMột thiên thần khác đến đứng trước bàn thờ, tay cầm bình hương vàng. Thiên thần lãnh nhận nhiều hương thơm, để dâng trên bàn thờ bằng vàng trước ngai Thiên Chúa, cùng với những lời cầu nguyện của toàn thể dân thánh. 1Rồi tôi thấy bảy thiên thần đứng chầu trước nhan Thiên Chúa ; các vị ấy lãnh nhận bảy chiếc kèn.c0 A*Khi Con Chiên mở ấn thứ bảy, thì cả trời yên lặng chừng nửa giờ...5/cVì Con Chiên đang ngự ở giữa ngai sẽ chăn dắt và dẫn đưa họ tới nguồn nước trường sinh. Và Thiên Chúa sẽ lau sạch nước mắt họ..!Họ sẽ không còn phải đói, phải khát, không còn bị ánh nắng mặt trời thiêu đốt và khí nóng hành hạ nữa.R-Vì thế, họ được chầu trước ngai Thiên Chúa, đêm ngày thờ phượng trong Đền Thờ của Người ; Đấng ngự trên ngai sẽ căng lều của Người cho họ trú ẩn.u,cTôi trả lời : Thưa Ngài, Ngài biết đó. Vị ấy bảo tôi : Họ là những người đã đến, sau khi trải qua cơn thử thách lớn lao. Họ đã giặt sạch và tẩy trắng áo mình trong máu Con Chiên.+ Một trong các Kỳ Mục lên tiếng hỏi tôi : Những người mặc áo trắng kia là ai vậy ? Họ từ đâu đến ?\*1 rằng : A-men ! Xin kính dâng Thiên Chúa chúng ta lời chúc tụng và vinh quang, sự khôn ngoan và lời tạ ơn, danh dự, uy quyền và sức mạnh, đến muôn thuở muôn đời ! A-men !_)7 Tất cả các thiên thần đều đứng chung quanh ngai, chung quanh các Kỳ Mục và bốn Con Vật. Họ đều sấp mặt xuống, phủ phục trước ngai và thờ lạy Thiên Chúa mà tung hô( Họ lớn tiếng tung hô : Chính Thiên Chúa chúng ta, Đấng ngự trên ngai, và chính Con Chiên đã cứu độ chúng ta.#'? Sau đó, tôi thấy : kìa một đoàn người thật đông không tài nào đếm nổi, thuộc mọi dân, mọi chi tộc, mọi nước và mọi ngôn ngữ. Họ đứng trước ngai và trước Con Chiên, mình mặc áo trắng, tay cầm nhành lá thiên tuế.&&Echi tộc Dơ-vu-lun : mười hai ngàn ; chi tộc Giu-se : mười hai ngàn ; chi tộc Ben-gia-min có mười hai ngàn người được đóng ấn.%chi tộc Si-mê-ôn : mười hai ngàn ; chi tộc Lê-vi : mười hai ngàn ; chi tộc Ít-xa-kha : mười hai ngàn ;$chi tộc A-se : mười hai ngàn ; chi tộc Náp-ta-li : mười hai ngàn ; chi tộc Mơ-na-se : mười hai ngàn ; #9Chi tộc Giu-đa có mười hai ngàn người được đóng ấn ; chi tộc Rưu-vên : mười hai ngàn ; chi tộc Gát : mười hai ngàn ;F"Rồi tôi nghe nói đến con số những người được đóng ấn : một trăm bốn mươi bốn ngàn người được đóng ấn, thuộc mọi chi tộc con cái Ít-ra-en.2!]rằng : Xin đừng phá hại đất liền, biển cả và cây cối, trước khi chúng tôi đóng ấn trên trán các tôi tớ của Thiên Chúa chúng ta. )Tôi lại thấy một thiên thần khác, mang ấn của Thiên Chúa hằng sống, từ phía mặt trời mọc đi lên. Thiên thần ấy lớn tiếng bảo bốn thiên thần khác, là những vị được quyền phá hại đất liền và biển cả,~ wSau đó, tôi thấy có bốn thiên thần đứng ở bốn phương của mặt đất, giữ bốn ngọn gió của đất lại, không cho ngọn gió nào thổi trên đất liền, trên biển cả cũng như trên mọi cây cối.ykvì Ngày lớn lao, Ngày thịnh nộ của các Ngài đã tới, và ai có thể đứng vững được ?,QHọ bảo núi và đá : Đổ xuống đè ta đi và che giấu ta cho khuất mắt Đấng ngự trên ngai, cho khỏi cơn thịnh nộ của Con Chiên ;PVua chúa trần gian, vương hầu khanh tướng, người giàu sang, kẻ quyền thế, và mọi người, nô lệ hay tự do, tất cả đều phải trốn vào hang hốc và núi đá.{Trời bị cuốn đi như một cuốn sách cuộn lại, mọi núi non và hải đảo bị dời đi nơi khác. Sao trên trời sa xuống đất, tựa những trái vả xanh rụng xuống từ cây vả bị gió lớn lay mạnh.;o Tôi thấy : khi Con Chiên mở ấn thứ sáu, có động đất mạnh. Mặt trời tối đen như vải thợ dệt bằng lông, mặt trăng hoàn toàn ra như máu.&E Bấy giờ mỗi người trong số họ được lãnh một áo trắng ; và có lời phán bảo họ cứ nghỉ yên một thời gian ngắn nữa, chờ cho đủ số những người cũng là tôi tớ Thiên Chúa và là anh em của họ, sắp bị giết như họ.kO Họ lớn tiếng kêu : Lạy Chúa chí thánh và chân thật, cho đến bao giờ Ngài còn trì hoãn, không xét xử và không bắt những người sống trên mặt đất phải đền nợ máu chúng con ?E Khi Con Chiên mở ấn thứ năm, thì tôi thấy dưới bàn thờ, linh hồn của những người đã bị giết vì đã rao giảng Lời Thiên Chúa và đã làm chứng.-STôi thấy : kìa một con ngựa xanh nhạt, và người cỡi ngựa mang tên là Tử thần, có Âm phủ theo sau. Chúng nhận được quyền hành trên một phần tư mặt đất, để giết bằng gươm giáo, đói kém, ôn dịch và thú dữ sống trên đất.pYKhi Con Chiên mở ấn thứ bốn, thì tôi nghe tiếng Con Vật thứ bốn hô : Hãy đến !]3Tôi lại nghe như có tiếng nói từ giữa bốn Con Vật vang lên : Một cân lúa mì, một quan tiền ! Ba cân lúa mạch, một quan tiền ! Còn dầu và rượu, thì chớ đụng đến !:mKhi Con Chiên mở ấn thứ ba, thì tôi nghe Con Vật thứ ba hô : Hãy đến ! Tôi thấy : kìa một con ngựa ô, và người cỡi ngựa cầm cân trong tay.gGMột con ngựa khác đi ra, đỏ như lửa, người cỡi ngựa nhận được quyền cất hoà bình khỏi mặt đất, để cho người ta giết nhau ; người ấy được ban một thanh gươm lớn.dAKhi Con Chiên mở ấn thứ hai, thì tôi nghe Con Vật thứ hai hô : Hãy đến !NTôi thấy : kìa một con ngựa trắng, và người cỡi ngựa mang cung. Người ấy được tặng một triều thiên và ra đi như người thắng trận, để chiến thắng.2 _*Tôi lại thấy : khi Con Chiên mở ấn thứ nhất trong bảy ấn, thì tôi nghe một trong bốn Con Vật hô lên, tiếng vang như sấm : Hãy đến !^ 5Bốn Con Vật thưa : A-men. Và các Kỳ Mục phủ phục xuống thờ lạy.T ! Tôi lại nghe mọi loài thụ tạo trên trời, dưới đất, trong lòng đất, ngoài biển khơi và vạn vật ở các nơi đó, tất cả đều tung hô : Xin kính dâng Đấng ngự trên ngai và Con Chiên lời chúc tụng cùng danh dự, vinh quang và quyền năng đến muôn thuở muôn đời !T ! Các vị lớn tiếng hô : Con Chiên đã bị giết nay xứng đáng lãnh nhận phú quý và uy quyền, khôn ngoan cùng sức mạnh, danh dự với vinh quang, và muôn lời cung chúc.< q Tôi thấy, và tôi nghe tiếng muôn vàn thiên thần ở chung quanh ngai, các Con Vật và các Kỳ Mục. Số các thiên thần có tới ức ức triệu triệu.1 [ Ngài cũng làm cho họ thành một vương quốc, thành những tư tế, để phụng thờ Thiên Chúa chúng ta, và họ sẽ làm chủ mặt đất này. ~}}?|{zz(yOxx#wovvAutt"skrqpp&oo$nPmPmlkj_i5hEgffdxccbaaF`$__^]]\V[@Z8YWXWVUUTSRQQPDOO0NMLK\JHH G/EEhDCBBA@?>==m<;;K:X987v667542100Y/.--+**i* )w('&&3%<$#"!!* k ]g ^X'K'ey  t  z ;@q*** POSSIBLE ERROR IN BIBLE, TEXT MISSING HERE ***n?UAi mà bớt điều gì trong các lời của sách sấm ngôn này, thì Thiên Chúa sẽ bớt phần người ấy được hưởng nơi cây Sự Sống và Thành Thánh, là cây và thành mô tả trong sách này !d>AVới bất cứ ai nghe những sấm ngôn trong sách này, tôi xin chứng thực : Ai mà thêm điều gì vào đó, thì Thiên Chúa sẽ thêm cho người ấy những tai ương mô tả trong sách này !a=;*Thần Khí và Tân Nương nói : Xin Ngài ngự đến ! Ai nghe, hãy nói : Xin Ngài ngự đến ! Ai khát, hãy đến ; ai muốn, hãy đến lãnh nước trường sinh mà không phải trả tiền.|<qTa là Giê-su, Ta đã sai thiên thần của Ta đến với các ngươi để làm chứng về những điều trên đây, liên quan đến các Hội Thánh. Chính Ta là Chồi Non và Dòng Dõi Đa-vít, là Sao Mai sáng ngời.?;wNhững quân chó má, làm phù phép, gian dâm, sát nhân, thờ ngẫu tượng, cùng với mọi kẻ thích điều gian dối và ăn gian nói dối, hãy xéo ra ngoài.:Phúc thay những kẻ giặt sạch áo mình, để được quyền hưởng dùng cây Sự Sống và qua cửa mà vào Thành !`99 Ta là An-pha và O-mê-ga, là Đầu và Cuối, là Khởi Nguyên và Tận Cùng.8) – Đây, chẳng bao lâu nữa Ta sẽ đến, và Ta đem theo lương bổng để trả cho mỗi người tuỳ theo việc mình làm.i7K Kẻ gian ác cứ làm điều gian ác nữa đi, kẻ ô uế cứ ra ô uế nữa đi, người công chính cứ hành động công chính nữa đi, và người thánh thiện cứ sống thánh thiện nữa đi !6 Rồi người bảo tôi : Đừng niêm phong những sấm ngôn trong sách này, vì thời giờ đã gần đến.m5S Nhưng người nói : Đừng, đừng ! Tôi cũng là một tôi tớ như ông và như các anh em của ông là các ngôn sứ và những người tuân giữ các lời trong sách này. Hãy thờ lạy Thiên Chúa.g4GTôi là Gio-an, đã được nghe và thấy những điều đó. Nghe và thấy xong, tôi phủ phục xuống dưới chân vị thiên thần đã chỉ cho tôi thấy các điều ấy, mà thờ lạy người.3y– Đây, chẳng bao lâu nữa Ta sẽ đến ! Phúc thay kẻ tuân giữ các sấm ngôn trong sách này ! –82i*Thiên thần nói với tôi : Đây là những lời đáng tin cậy và chân thật ; và Đức Chúa là Thiên Chúa ban Thần Khí linh hứng cho các ngôn sứ, đã sai thiên thần của Người đến tỏ cho các tôi tớ Người biết những việc sắp phải xảy đến.m1SSẽ không còn đêm tối nữa, họ sẽ không cần đèn đuốc hay ánh sáng mặt trời, vì Đức Chúa là Thiên Chúa sẽ chiếu sáng trên họ, và họ sẽ hiển trị đến muôn thuở muôn đời.l0QHọ sẽ được nhìn thấy tôn nhan Người, và thánh danh Người ghi trên trán họ.=/sSẽ không còn lời nguyền rủa nào nữa. Ngai của Thiên Chúa và của Con Chiên sẽ đặt trong thành, và các tôi tớ Người sẽ thờ phượng Người.W.'Ở giữa quảng trường của thành, giữa hai nhánh sông, có cây Sự Sống sinh trái mười hai lần, mỗi tháng một lần ; lá cây dùng làm thuốc chữa lành các dân ngoại.5- eRồi thiên thần chỉ cho tôi thấy một con sông có nước trường sinh, sáng chói như pha lê, chảy ra từ ngai của Thiên Chúa và của Con Chiên.,}Tất cả những gì ô uế cũng như bất cứ ai làm điều ghê tởm và ăn gian nói dối, đều không được vào thành, mà chỉ có những người có tên ghi trong Sổ Trường Sinh của Con Chiên mới được vào.l+QThiên hạ sẽ đem tới đó kho tàng vinh quang và sự giàu sang của các dân ngoại.p*YNgày nọ qua ngày kia, cửa thành không bao giờ đóng, vì ở đấy sẽ chẳng có đêm. )Các dân ngoại sẽ tiến bước theo ánh sáng của thành, và vua chúa trần gian đem kho tàng vinh quang tới đó.'(GThành chẳng cần mặt trời mặt trăng chiếu sáng, vì đã có vinh quang Thiên Chúa toả rạng, và Con Chiên là ngọn đèn chiếu soi.'%Trong thành, tôi không thấy có Đền Thờ, vì Đức Chúa, Thiên Chúa Toàn Năng, và Con Chiên là Đền Thờ của thành.=&sMười hai cửa là mười hai khối ngọc trai ; mỗi cửa là một khối ngọc duy nhất. Quảng trường của thành bằng vàng y như thuỷ tinh trong suốt.s%_nền móng thứ năm bằng mã não, nền móng thứ sáu bằng xích não, nền móng thứ bảy bằng kim châu, nền móng thứ tám bằng lục châu, nền móng thứ chín bằng hoàng ngọc, nền móng thứ mười bằng kim lục, nền móng thứ mười một bằng huỳnh ngọc, nền móng thứ mười hai bằng tử ngọc.$Nền móng tường thành được trang trí bằng mọi thứ đá quý. Nền móng thứ nhất bằng ngọc thạch, nền móng thứ hai bằng lam ngọc, nền móng thứ ba bằng lục ngọc, nền móng thứ tư bằng bích ngọc,p#YTường xây bằng ngọc thạch, thành thì bằng vàng y, giống như thuỷ tinh trong sáng.#"?Người đo tường thành được một trăm bốn mươi bốn thước, theo thước đo của loài người cũng là của vị thiên thần.Y!+Thành hình vuông : chiều dài cũng bằng chiều rộng. Rồi người lấy cây sậy đo thành, được mười hai ngàn dặm : chiều dài, chiều rộng và chiều cao đều bằng nhau. -Thiên thần đang nói với tôi cầm cái thước đo là một cây sậy bằng vàng, để đo thành, các cửa và tường thành.{oTường thành xây trên mười hai nền móng, trên đó có tên mười hai Tông Đồ của Con Chiên.fE Phía đông có ba cửa, phía bắc ba cửa, phía nam ba cửa và phía tây ba cửa.:m Thành có tường rộng và cao, với mười hai cửa do mười hai thiên thần canh giữ, và trên các cửa có ghi tên mười hai chi tộc con cái Ít-ra-en. chói lọi vinh quang Thiên Chúa. Thành rực sáng tựa đá quý tuyệt vời, như ngọc thạch trong suốt tựa pha lê.Y+ Rồi đang khi tôi xuất thần, thì người đem tôi lên một ngọn núi cao hùng vĩ, và chỉ cho tôi thấy Thành Thánh, là Giê-ru-sa-lem, từ trời, từ nơi Thiên Chúa mà xuống,eC *Bấy giờ, trong số bảy thiên thần mang bảy chén đầy bảy tai ương cuối cùng, một vị đến bảo tôi : Lại đây, tôi sẽ chỉ cho ông thấy Tân Nương, Hiền Thê của Con Chiên.Còn những kẻ hèn nhát, bất trung, đáng ghê tởm, sát nhân, gian dâm, làm phù phép, thờ ngẫu tượng, và mọi kẻ nói dối, thì phần dành cho chúng là hồ lửa và diêm sinh cháy ngùn ngụt : đó là cái chết thứ hai.-Ai thắng sẽ được thừa hưởng hồng ân đó. Ta sẽ là Thiên Chúa của người ấy, và người ấy sẽ là con của Ta.r]Người lại phán với tôi : Xong cả rồi ! Ta là An-pha và O-mê-ga, là Khởi Nguyên và Tận Cùng. Chính Ta sẽ ban cho ai khát được uống nơi nguồn nước trường sinh, mà không phải trả tiền.9kĐấng ngự trên ngai phán : Này đây Ta đổi mới mọi sự. Rồi Người phán : Ngươi hãy viết : Đây là những lời đáng tin cậy và chân thật.B}Thiên Chúa sẽ lau sạch nước mắt họ. Sẽ không còn sự chết ; cũng chẳng còn tang tóc, kêu than và đau khổ nữa, vì những điều cũ đã biến mất.yRồi tôi nghe từ phía ngai có tiếng hô to : Đây là nhà tạm Thiên Chúa ở cùng nhân loại, Người sẽ cư ngụ cùng với họ. Họ sẽ là dân của Người, còn chính Người sẽ là Thiên-Chúa-ở-cùng-họ.5cVà tôi thấy Thành Thánh là Giê-ru-sa-lem mới, từ trời, từ nơi Thiên Chúa mà xuống, sẵn sàng như tân nương trang điểm để đón tân lang.  *Bấy giờ tôi thấy trời mới đất mới, vì trời cũ đất cũ đã biến mất, và biển cũng không còn nữa.\1Ai không có tên ghi trong Sổ Trường Sinh thì bị quăng vào hồ lửa.kOTử thần và Âm phủ bị quăng vào hồ lửa. Hồ lửa này là cái chết thứ hai.^5 Biển trả lại những người chết nó đang giữ ; Tử thần và Âm phủ trả lại những người chết chúng đang giữ, và mỗi người chịu xét xử tuỳ theo các việc đã làm.Y+ Rồi tôi thấy những người chết, lớn cũng như nhỏ, đứng trước ngai. Sổ sách đã mở sẵn ; rồi một cuốn khác cũng đã mở ra : đó là Sổ Trường Sinh. Các người chết được xét xử tuỳ theo việc họ đã làm, chiếu theo những gì đã được ghi chép trong sổ sách.= s *Bấy giờ tôi thấy một ngai lớn màu trắng và thấy Đấng ngự trên đó. Đất và trời biến mất trước mặt Người, không để lại dấu vết.W ' Ma quỷ, tên mê hoặc chúng, bị quăng vào hồ lửa và diêm sinh, ở đó đã có Con Thú và tên ngôn sứ giả ; và chúng sẽ bị làm khổ ngày đêm đời đời kiếp kiếp.Q  Chúng tiến lên lan tràn khắp mặt đất, bao vây doanh trại dân thánh và Thành Đô được Thiên Chúa yêu chuộng. Nhưng có lửa từ trời rơi xuống thiêu huỷ chúng.G Nó sẽ ra đi mê hoặc các nước ở khắp bốn phương thiên hạ là Gốc và Ma-gốc, và tập hợp chúng lại để giao chiến ; số chúng nhiều như cát biển.S Hết một ngàn năm ấy, Xa-tan sẽ được thả ra khỏi ngục.H Hạnh phúc thay và thánh thiện dường nào kẻ được dự phần vào cuộc phục sinh thứ nhất này ! Cái chết thứ hai không có quyền gì trên họ ; nhưng họ sẽ là tư tế của Thiên Chúa và của Đức Ki-tô, họ sẽ hiển trị với Đức Ki-tô một ngàn năm ấy.,QNhững người khác trong số kẻ chết thì không được sống lại trước khi hết một ngàn năm ấy. Đó là lần phục sinh thứ nhất.r]Rồi tôi thấy những chiếc ngai, có người ngồi trên đó, và họ được ban quyền xét xử. Tôi cũng thấy linh hồn những người đã bị chém đầu vì đã rao giảng lời chứng của Đức Giê-su và lời của Thiên Chúa ; họ là những kẻ đã không thờ lạy Con Thú và tượng của nó, và không nhận thích dấu của nó trên trán và trên tay. Họ sống lại và hiển trị với Đức Ki-tô một ngàn năm.|qNgười quăng nó vào Vực thẳm, rồi đóng cửa và niêm phong lại, để nó không còn mê hoặc các nước, cho đến khi hết một ngàn năm ấy. Sau đó, nó phải được thả ra trong một thời gian ngắn. Người bắt lấy Con Mãng Xà, tức là Con Rắn xưa, cũng là ma quỷ hay Xa-tan, và xích nó lại một ngàn năm.  *Bấy giờ tôi thấy một thiên thần từ trời xuống, tay cầm chìa khoá vực thẳm và một dây xích lớn.,QNhững người còn lại bị thanh gươm phóng ra từ miệng Đấng cỡi ngựa giết chết, và mọi loài chim được ăn no thịt của chúng.<qCon Thú bị bắt, cùng với tên ngôn sứ giả từng dùng các dấu lạ hắn làm trước mặt nó, mà mê hoặc những kẻ nhận dấu thích của nó và những kẻ thờ lạy tượng của nó. Cả hai bị quăng sống vào hồ lửa có diêm sinh đang cháy ngùn ngụt.RTôi lại thấy Con Thú và vua chúa trên mặt đất, cùng với các đạo quân của chúng, tụ tập lại để giao chiến với Đấng cỡi ngựa và đạo quân của Người.Eđể ăn thịt vua chúa, thịt dũng tướng hùng binh, thịt chiến mã và kỵ binh, thịt mọi người, tự do cũng như nô lệ, trẻ nhỏ cũng như người lớn !n~URồi tôi thấy một thiên thần đứng trên mặt trời ; người lớn tiếng bảo mọi loài chim đang bay trên đỉnh vòm trời : Đến đây, tề tựu cả về mà dự đại tiệc của Thiên Chúa,s}_Người mang một danh hiệu viết trên áo choàng và trên vế : Vua các vua, Chúa các chúa.#|?Từ miệng Người phóng ra một thanh gươm sắc bén để chém muôn nước. Chính Người sẽ dùng trượng sắt mà chăn dắt chúng. Người đạp trong bồn đạp nho chứa thứ rượu là cơn lôi đình thịnh nộ của Thiên Chúa Toàn Năng.{wCác đạo quân thiên quốc đi theo Người, họ cỡi ngựa trắng, mặc áo vải gai mịn trắng tinh.wzg Người khoác một áo choàng đẫm máu, và danh hiệu của Người là : Lời của Thiên Chúa.Hy  Mắt Người như ngọn lửa hồng, đầu Người đội nhiều vương miện, Người mang một danh hiệu viết trên mình, mà ngoài Người ra chẳng ai biết được.Ux# *Bấy giờ tôi thấy trời rộng mở : kìa một con ngựa trắng, và người cỡi ngựa mang tên là Trung thành và Chân thật, Người theo công lý mà xét xử và giao chiến.iwK Tôi phủ phục xuống dưới chân người mà thờ lạy, nhưng người nói : Đừng, đừng ! Tôi cũng là một tôi tớ như ông và như các anh em của ông, những người giữ lời chứng của Đức Giê-su. Hãy thờ lạy Thiên Chúa. Lời chứng của Đức Giê-su, là thần khí linh hứng cho ngôn sứ.[v/ Thiên thần bảo tôi : Hãy viết : Hạnh phúc thay kẻ được mời đến dự tiệc cưới Con Chiên ! Người lại bảo tôi : Đó là những lời chân thật của chính Thiên Chúa.Hu vì nay đã tới ngày cử hành hôn lễ Con Chiên, và Hiền Thê của Người đã trang điểm sẵn sàng, nàng đã được mặc áo vải gai sáng chói và tinh tuyền.Ht Nào ta hãy vui mừng hoan hỷ dâng Chúa lời tôn vinh,osW*Tôi lại nghe như có tiếng hô của đoàn người đông đảo, nghe như tiếng nước lũ, như tiếng sấm vang dữ dội : Ha-lê-lui-a ! Đức Chúa là Thiên Chúa Toàn Năng đã lên ngôi hiển trị.:rmRồi từ ngai có tiếng phát ra : Nào ca ngợi Thiên Chúa chúng ta, hỡi tất cả tôi trung của Chúa, hỡi những ai lớn nhỏ hằng kính sợ Người !:qmBấy giờ, hai mươi bốn vị Kỳ Mục và bốn Con Vật phủ phục xuống thờ lạy Thiên Chúa, Đấng ngự trên ngai, mà tung hô : A-men ! Ha-lê-lui-a !~puLần thứ hai họ lại hô : Ha-lê-lui-a ! Khói lửa thiêu nó cứ bốc lên đời đời kiếp kiếp !@oyNhững lời Người phán quyết đều chân thật công minh ! Vì Người đã xét xử Con Điếm khét tiếng từng dùng chuyện gian dâm mà làm cho mặt đất ra hư hỏng, và Người đã bắt nó phải đền nợ máu các tôi tớ của Người mà chính tay nó đã giết.Xn +*Sau đó, tôi nghe như có tiếng hô lớn của đoàn người đông đảo ở trên trời vang lên : Ha-lê-lui-a ! Thiên Chúa ta thờ là Đấng Cứu Độ, Đấng vinh hiển uy quyền ! m9và trong thành ngươi, đã tìm thấy máu của các ngôn sứ, của dân thánh và của mọi người đã bị giết trên mặt đất.]l3Trong thành ngươi, sẽ chẳng bao giờ còn thấy ánh sáng đèn chiếu rọi. Trong thành ngươi, sẽ chẳng bao giờ còn nghe tiếng cô dâu chú rể. Bởi vì các con buôn của ngươi từng là kẻ quyền thế trên mặt đất, bởi vì ngươi đã dùng phù phép mà làm cho muôn nước mê hoặc,DkTrong thành ngươi, sẽ chẳng bao giờ còn nghe tiếng nhạc sĩ gảy đàn, ca hát, thổi sáo và thổi kèn. Trong thành ngươi, sẽ chẳng bao giờ còn thấy thợ thủ công thuộc mọi ngành nghề. Trong thành ngươi, sẽ chẳng bao giờ còn nghe tiếng cối xay bột nữa.#j?Bấy giờ một thiên thần dũng mãnh nhắc một tảng đá to như chiếc cối xay lớn mà ném xuống biển và nói : Ba-by-lon, thành vĩ đại, sẽ bị thẳng tay ném đi như thế đó, và người ta sẽ chẳng bao giờ còn tìm thấy nó nữa !{ioHỡi thiên quốc, hãy mừng vui hoan hỷ, vì nó đã bị phá tan hoang. Hỡi dân thánh, các tông đồ và các ngôn sứ, hãy mừng vui hoan hỷ, vì Thiên Chúa đã xử công minh cho các người, khi lên án nó !h/Chúng rắc tro bụi lên đầu, kêu la, khóc lóc, để tang và than rằng : Khốn thay ! Khốn thay ! Thành vĩ đại đã lấy sự phong phú của mình mà làm giàu cho các chủ tàu biển, vì nội trong một giờ, nó đã bị phá tan hoang !gvà khi thấy khói từ đám cháy thiêu huỷ nó, họ kêu lên : Thành nào sánh được với thành vĩ đại ?Zf-vì nội trong một giờ, bấy nhiêu của cải đã bị phá tan hoang !1e[Khốn thay ! Khốn thay ! Thành vĩ đại đã mặc vải gai mịn, vải đỏ tía và đỏ thẫm, trang sức toàn bằng vàng, đá quý và ngọc trai,GdNhững kẻ buôn các hàng hoá ấy, những kẻ đã nhờ thành ấy mà làm giàu, sẽ đứng xa xa vì sợ khổ hình của nó, sẽ khóc lóc, để tang và than rằng :Ac{Hoa quả lòng ngươi ao ước đã biến xa ngươi ; mọi thứ loè loẹt, hào nhoáng, ngươi không còn nữa, và người ta sẽ chẳng bao giờ tìm thấy nữa !Fb quế, sa nhân, hương thơm, mộc dược, nhũ hương ; rượu, dầu, tinh bột, lúa mì, súc vật, chiên cừu, ngựa, xe, thân xác, và cả linh hồn người ta nữa.vae Hàng hoá đó là : vàng, bạc, đá quý, ngọc trai ; vải gai mịn, vải đỏ tía, tơ lụa, vải đỏ thẫm ; gỗ trầm, đồ bằng ngà, đồ bằng gỗ quý, bằng đồng, bằng sắt, bằng cẩm thạch ;|`q Các con buôn trên mặt đất khóc lóc để tang nó, vì không còn ai mua hàng hoá của chúng nữa.s__ Vì sợ khổ hình của nó, chúng sẽ đứng xa xa mà than rằng : Khốn thay ! Khốn thay ! Hỡi thành vĩ đại, hỡi Ba-by-lon, thành phố hùng cường, vì nội trong một giờ, ngươi đã bị xét xử !0^Y Vua chúa trần gian đã làm chuyện gian dâm và sống xa hoa với nó, sẽ đấm ngực khóc than nó, khi thấy khói từ đám cháy thiêu huỷ nó.]%Vì thế, nội trong một ngày, những tai ương dành cho nó sẽ ập đến : nào là ôn dịch, nào là tang tóc, nào là đói kém ; nó sẽ bị lửa thiêu huỷ, vì Đức Chúa, Thiên Chúa, Đấng đã xét xử nó, là Đấng oai hùng !\Nó đã phô trương vinh quang và sống xa hoa bao nhiêu, thì hãy giáng khổ hình và tang tóc cho nó bấy nhiêu. Nó đã tự nhủ : Ta ngự trên ngai nữ hoàng, ta không goá bụa, và ta sẽ không hề lâm cảnh tang tóc !?[wNó đã xử làm sao, hãy xử lại với nó như vậy. Hãy trả lại cho nó gấp đôi những việc nó làm. Chén rượu nó đã rót, hãy rót trả gấp đôi.Z5Thật vậy, tội lỗi của nó đã chồng chất lên đến tận trời, và Thiên Chúa đã nhớ đến các việc gian ác của nó.\Y1Rồi tôi nghe một tiếng khác từ trời bảo : Hỡi dân Ta, hãy ra khỏi thành ấy đi, để khỏi thông đồng với tội lỗi của nó và hứng lấy những tai ương dành cho nó !Xbởi vì mọi nước đã uống thứ rượu là sự gian dâm cuồng loạn của nó, vua chúa trần gian đã làm chuyện gian dâm với nó, và các con buôn trên trần gian đã làm giàu nhờ sự xa hoa vô độ của nó !WNgười lên tiếng hô mạnh mẽ : Sụp đổ rồi, sụp đổ rồi, thành Ba-by-lon vĩ đại ! Nó đã trở nên sào huyệt của ma quỷ, hang ổ của mọi thứ thần ô uế, hang ổ của mọi thứ chim chóc ô uế và đáng ghét,+V Q*Sau đó, tôi thấy một thiên thần khác từ trời xuống, với quyền hành rộng lớn, và vinh quang người làm cho mặt đất rực sáng.UwNgười đàn bà ông đã thấy, là Thành vĩ đại nắm vương quyền thống trị vua chúa trần gian.T Quả vậy, Thiên Chúa đã khiến chúng quyết tâm thực hiện ý định của Người, thực hiện một ý định duy nhất là trao vương quyền của chúng cho Con Thú, cho đến khi các lời Thiên Chúa được hoàn tất.DSMười sừng ông đã thấy và Con Thú, chúng sẽ ghét Con Điếm, sẽ bắt nó phải đơn độc và trần truồng, sẽ ăn thịt nó và dùng lửa thiêu huỷ nó.@RyThiên thần lại nói với tôi : Những làn nước ông đã thấy, nơi Con Điếm ngồi, là những dân, những đám đông, những nước và những ngôn ngữ.Q3Chúng sẽ giao chiến với Con Chiên, và Con Chiên sẽ thắng chúng, vì Con Chiên là Chúa các chúa, Vua các vua ; những kẻ đi theo Người, tức là những kẻ được kêu gọi, được tuyển chọn, và luôn trung thành, cũng sẽ thắng.wPg Chúng chỉ có một ý định duy nhất là trao thế lực và quyền bính của mình cho Con Thú.=Os Mười sừng ông đã thấy, là mười vua ; chúng chưa nhận được vương quyền, và sẽ nhận được quyền làm vua với Con Thú, trong vòng một giờ.N Còn Con Thú đã có và không còn nữa, nó là vua thứ tám, nó cũng thuộc số bảy vua và đang tới chỗ diệt vong.M) năm vua đã đổ, một vua hiện còn, một vua khác chưa đến, và khi vua này đến thì phải ở lại ít thời gian thôi.;Lo Đây là lúc cần phải có trí thông minh cùng với sự khôn ngoan. Bảy đầu là bảy quả núi trên đó người đàn bà ngồi. Đó cũng là bảy vua ;KCon Thú ông vừa thấy, nó đã có nhưng không còn nữa. Nó sắp từ Vực thẳm đi lên và đang tới chỗ diệt vong. Các người sống trên mặt đất, mà từ thuở tạo thiên lập địa không được ghi tên trong Sổ Trường Sinh, sẽ ngạc nhiên khi thấy Con Thú, vì nó đã có, nó không còn nữa, nhưng sẽ trở lại.cJ?Bấy giờ thiên thần bảo tôi : Sao lại ngạc nhiên ? Tôi sẽ nói cho ông hay ý nghĩa huyền bí của người đàn bà và của Con Thú nó đang cỡi, là Con Thú bảy đầu mười sừng.!I;Tôi thấy người đàn bà ấy say máu dân thánh và máu các chứng nhân của Đức Giê-su. Thấy nó, tôi rất đỗi ngạc nhiên.0HYTrên trán nó, có viết một tên mang ý nghĩa huyền bí : Ba-by-lon vĩ đại, mẹ đẻ ra các gái điếm và các thứ ghê tởm trên trần gian.kGONgười đàn bà mặc áo đỏ tía và đỏ thẫm, trang sức toàn bằng vàng, đá quý và ngọc trai, tay cầm một chén vàng đầy những thứ ghê tởm và ô uế, tức là sự gian dâm của nó.%FCRồi đang khi tôi xuất thần thì thiên thần đem tôi vào sa mạc. Ở đó tôi thấy một người đàn bà, ngồi trên một Con Thú đỏ thẫm, con Thú ấy mang đầy những danh hiệu xúc phạm đến Thiên Chúa, và có bảy đầu mười sừng./EWVua chúa trần gian đã làm chuyện gian dâm với nó, và những người sống trên mặt đất đã say vì thứ rượu là sự gian dâm của nó.D *Bấy giờ, trong số bảy thiên thần mang bảy chén, một vị đến bảo tôi : Lại đây, tôi sẽ chỉ cho ông thấy Con Điếm khét tiếng, đang ngồi bên những làn nước mênh mông, bị xét xử như thế nào.iCKNhững hạt mưa đá lớn, nặng chừng nửa tạ, từ trời giáng xuống người ta, và người ta nói phạm đến Thiên Chúa vì bị tai ương mưa đá, bởi lẽ tai ương đó lớn quá chừng.DBMọi hải đảo biến đi, núi non không còn nữa.{AoThành vĩ đại vỡ ra làm ba phần và các thành thị của các nước bị sụp đổ. Thiên Chúa đã nhớ đến thành Ba-by-lon vĩ đại mà cho nó uống chén rượu là cơn lôi đình thịnh nộ của Người.O@Lúc ấy có ánh chớp, tiếng sấm tiếng sét và động đất lớn như chưa hề có động đất lớn như vậy bao giờ, từ khi con người xuất hiện trên mặt đất.?-Vị thứ bảy trút chén của mình xuống không khí. Từ Đền Thờ, từ ngai liền có tiếng lớn phát ra : Xong cả rồi !_>7Chúng quy tụ họ tại một nơi, tiếng Híp-ri gọi là Hác-mơ-ghít-đô.I= Đây, Ta đến như kẻ trộm. Phúc thay kẻ canh thức và giữ áo mình, kẻo phải đi đứng trần truồng và bị người ta nhìn thấy sự loã lồ của mình ! –<Chúng quả là những thần khí của ma quỷ, chúng làm những dấu lạ và đi đến với vua chúa trên khắp cả thiên hạ, nhằm tập hợp họ lại để giao chiến trong Ngày lớn lao của Thiên Chúa Toàn Năng. –*;M Bấy giờ từ miệng Con Mãng Xà, từ miệng Con Thú và từ miệng ngôn sứ giả, tôi thấy ba thần ô uế nhảy ra như những con ếch.8:i Vị thứ sáu trút chén của mình xuống sông cả Êu-phơ-rát. Nước sông ấy liền khô cạn, để dọn đường cho các vua từ phương đông tới.29] họ nói phạm đến Thiên Chúa trên trời, vì quá đau đớn và bị ung nhọt, nhưng họ không chịu hối cải mà từ bỏ các việc mình làm.$8A Vị thứ năm trút chén của mình xuống ngai Con Thú. Vương quốc của nó liền ra tối tăm ; người ta cắn lưỡi vì đau đớn ;X7) Người ta bị khí nóng dữ dội thiêu đốt, họ nói phạm đến danh Thiên Chúa, Đấng có quyền trên các tai ương đó, nhưng họ không chịu hối cải mà tôn vinh Người.6!Vị thứ tư trút chén của mình xuống mặt trời. Mặt trời liền được phép dùng lửa mà thiêu đốt người ta.57Tôi lại nghe bàn thờ nói : Vâng, lạy Chúa là Thiên Chúa Toàn Năng, những lời Ngài phán quyết đều chân thật công minh !4Chúng đã đổ máu dân thánh và các ngôn sứ, nên Ngài đã cho chúng uống máu : thật là đích đáng !/3WTôi nghe thiên thần có quyền trên nước nói : Lạy Đức Thánh, Đấng hiện có và đã có, Ngài thật công minh vì đã xét xử như vậy.z2mVị thứ ba trút chén của mình xuống sông ngòi và các nguồn nước. Nước liền hoá ra máu.)1KVị thứ hai trút chén của mình xuống biển. Biển liền hoá ra máu như máu người chết, và mọi sinh vật dưới biển đều chết.T0!Vị thứ nhất đi trút chén của mình xuống mặt đất. Những người mang dấu thích của Con Thú và thờ lạy tượng nó liền bị một ung nhọt ác tính và đau đớn.0/ [Bấy giờ tôi nghe một tiếng lớn từ Đền Thờ bảo bảy thiên thần : Hãy đi trút bảy chén lôi đình của Thiên Chúa xuống mặt đất.m.SĐền Thờ đầy khói từ vinh quang Thiên Chúa và từ quyền năng của Người toả ra. Không ai có thể vào trong Đền Thờ, bao lâu bảy tai ương do bảy thiên thần mang đến chưa hoàn tất.:-mMột trong bốn Con Vật đưa cho bảy thiên thần bảy chén vàng, đầy cơn lôi đình của Thiên Chúa, Đấng hằng sống đến muôn thuở muôn đời.,,QBảy thiên thần mang bảy tai ương từ Đền Thờ đi ra, mình mặc áo vải gai tinh khiết sáng chói, ngang ngực có thắt đai bằng vàng._+7*Sau đó tôi thấy Đền Thờ là Lều Chứng Ước mở ra ở trên trời.*7Lạy Chúa, nào có ai không kính sợ Chúa ? Ai mà chẳng tôn vinh danh Ngài ? Vì chỉ có Ngài chí thánh chí tôn. Người muôn nước sẽ về phủ phục trước Tôn Nhan, vì ai ai cũng đều thấy rõ những phán quyết công minh của Ngài.5)cvà hát bài ca của ông Mô-sê, tôi tớ Thiên Chúa, và bài ca của Con Chiên ; họ hát rằng : Lạy Chúa là Thiên Chúa Toàn Năng, sự nghiệp Ngài thật lớn lao kỳ diệu ! Lạy Đức Vua trị vì muôn nước, đường lối Ngài quả chân thật công minh ! {ri`WNE<3*!~~~~~~~~~~~~~~~~t~j~`~V~L~B~8~.~$~~~}}}}}}}}}}}}}}{}q}g}]}S}I}?}5}+}!}} }||||||||||||||x|n|d|Z|P|F|<|2|(||| |{{{{{{{{{{{{{{u{k{a{W{M{C{9{/{${{{zzzzzzzzzzzzzuzjz_zTzIz>z3z(zzzyyyyyyyyyyyyyyynycyXyMyBy7y,y!yy yxxxxxxxxxxxx}xrxgx\xQxFx;x0x%xxxwwwwwwwwwwwwwvwkw`wUwJw?w4w)wwwvvvvvvvvvvvvvzvovdvYvNvCv8v-v"vv vuuuuuuuuuuuu}urugu\uQuFu;u0u&uuutttttttttttttvtkt`tUtJt?t4t)tttssssssssssssszsosdsYsNsCs8s-s"ss srrrrrrrrrrrr~rsrhr]rRrGro3o(ooonnnnnnnnnnnnnxnmncnXnMnBn7n,n!nn nmmmmmmmmmmmm|mqmfm[mPmEm:m/m$mmmllllllllllllluljl_lTlIl>l3l(lllkkkkkkkkkkkkkxkmkbkXkMkBk7k,k!kk kjjjjjjjjjjjj}jrjgj\jQjFj;j0j%jjjiiiiiiiiiiiiiuiji_iTiIi>i3i(iiihhhhhhhhhhhhhyhnhchXhMhBh7h,h!hh hgggggggggggg}grggg\gQgFgc3c(cccbbbbbbbbbbbbbybnbcbXbMbBb7b,b!bb baaaaaaaaaaaa|aqaga\aQaFa;a0a%aaa`````````````u`j`_`T`I`>`3`(```_____________x_n_c_X_M_B_7_,_!__ _^^^^^^^^^^^^}^r^g^\^Q^F^;^0^%^^^]]]]]]]]]]]]]u]j]_]T]I]>]3](]]]\\\\\\\\\\\\\y\n\c\X\M\B\7\,\!\\ \[[[[[[[[[[[[|[q[f[[[P[E[:[/[%[[[ZZZZZZZZZZZZZuZjZ_ZTZIZ>Z3Z(ZZZYYYYYYYYYYYYYxYmYbYWYLYAY6Y+Y YY XXXXXXXXXXXXX|XqXfX[XPXEX:X/X$XXXWWWWWWWWWWWWWuWjW_WTWIW>W3W(WWWVVVVVVVVVVVVVyVnVcVXVMVBV7V,V!VV VUUUUUUUUUUUU|UqUfU[UPUFU;U0U%UUUTTTTTTTTTTTTTuTjT_TTTIT>T3T(TTTSSSSSSSSSSSSSySnScSXSMSBS7S,S!SS SRRRRRRRRRRRR|RqRfR[RPRER:R0R%RRRQQQQQQQQQQQQQuQjQ_QTQIQ>Q3Q(QQQPPPPPPPPPPPPPyPnPcPXPMPBP7P,P!PP POOOOOOOOOOOO|OqOfO\OQOFO;O0O%OOONNNNNNNNNNNNNuNjN`NUNJN?N4N)NNNMMMMMMMMMMMMMyMnMdMYMNMCM8M-M"MM MLLLLLLLLLLLL}LrLgL\LQLFL;L0L%LLLKKKKKKKKKKKKKuKjK_KTKIK>K3K(KKKJJJJJJJJJJJJJyJnJcJXJMJBJ7J,J!JJ JIIIIIIIIIIII|IqIfI[IQIFI;I0I%IIIHHHHHHHHHHHHHuHjH_HTHIH>H3H(HHHGGGGGGGGGGGGGyGnGcGXGMGBG7G,G!GG GFFFFFFFFFFFF|FqFgF\FQFFF;F0F%FFFEEEEEEEEEEEEEuEjE_ETEIE>E4E)EEEDDDDDDDDDDDDDyDnDcDXDMDBD7D,D!DD DCCCCCCCCCCCC}CrCgC\CQCFC;C0C%CCCBBBBBBBBBBBBBuBkB`BUBJB?B4B)BBBAAAAAAAAAAAAAzAoAdAYANACA8A-A"AA A@@@@@@@@@@@@}@r@g@\@Q@F@;@0@%@@@?????????????v?k?`?U?J???4?)???>>>>>>>>>>>>>>|>r>h>^>T>J>@>6>,>">> >============~=s=h=]=R=G=<=1=&===<<<<<<<<<<<<737(7776666666666666x6m6b6W6L6A676,6!66 6555555555555|5q5f5[5P5E5:5/5$5554444444444444u4j4_4T4I4>434(4443333333333333y3n3c3X3M3B373,3!33 3222222222222}2r2g2\2Q2F2;202%2221111111111111u1j1_1T1I1>131(1110000000000000y0n0c0X0M0B070,0!00 0////////////}/r/g/\/Q/F/;/0/%///.............v.k.`.U.J.?.4.)...-------------y-o-d-Y-N-C-8---"-- -,,,,,,,,,,,,},r,g,\,Q,F,;,0,%,,,+++++++++++++v+k+`+U+J+?+5+*+++ *************z*o*d*Y*N*C*8*-*"** *))))))))))))~)s)h)])R)G)<)1)&)))(((((((((((((w(l(a(V(K(@(5(*((( '''''''''''''{'p'e'Z'O'D'9'.'#'' '&&&&&&&&&&&&~&s&h&]&S&H&=&2&'&&&%%%%%%%%%%%%%w%l%a%V%K%@%5%*%%% $$$$$$$$$$$$${$p$e$Z$O$D$9$.$#$$ $#############t#i#^#S#H#=#2#'###"""""""""""""x"m"b"W"L"A"6"+" "" !!!!!!!!!!!!!{!p!e!Z!O!D!9!.!$!!!  t i ^ S H = 2 '   xmbWLA6+  |qf[PE:/$ti^SH=2'xmbWLA6+  {peZOD9.# ti^SH=2'wlaVK@6+  {qf[PE:/$ti^SH=2'xmbWLA6+  |qf[PE:/$uj_TI>3( # # # # # # # # # # # # #  # "# "" "! " " " " " " " " " " " " " " " " " " " " " " " " " " " " " " "  " ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !  !  #  "  !                                                                ~  }  |  {  z  y  x  w  v  u  t  s  r  q   p & o % n $ m # l " k ! j  i  h  g  f  e  d  c  b  a  `  _  ^  ]  \  [  Z  Y  X  W  V  U  T  S  R  Q  P  O  N  M  L  K   J . I - H , G + F * E ) D ( C ' B & A % @ $ ? # > " = ! <  ;  :  9  8  7  6  5  4  3  2  1  0  /  .  -  ,  +  *  )  (  '  &  %  $  #  "  !           +  *  )  (  '  &  %  $  #  "  !                                                                              % $ # " !                                        ( ' & % $ # " !                                                             ~  } !|  { z y x w v u t s r q p o n m l k j i  h  g  f  e  d c b a ` _ ^ ]  \ [ Z Y X W V U T S R Q P O N M L K  J  I  H  G  F E D C B A @ ?  > $= #< "; !:  9 8 7 6 5 4 3 2 1 0 / . - , + * ) ( '  &  %  $  #  " !                                                                                                                               $ # " !                                                                      ~  } | { z y x w v u t s r q p o n m l k  j  i  h  g  f e d c b a ` _  ^  ]  \  [  Z  Y  X  W  V  U  T  S  R  Q  P  O  N  M  L  K  J  I   H  3G  2F  1E  0D  /C  .B  -A  ,@  +?  *>  )=  (<  ';  &:  %9  $8  #7  "6  !5  4  3  2  1  0  /  .  -  ,  +  *  )  (  '  &  %  $  #  "  !                                                                                                           #  "  !                                                                                                                                                               ~ } | { z y  x w v u t s r q p o n  m  l  k  j  i h g f e d c b  a ` _ ^ ] \ [ Z Y X W V U T S R Q P O  N  M  L  K  J I H G F E D C  B A @ ? > = < ; : 9  8  7  6  5  4 3 2 1 0 / . -  , + * ) ( ' & % $ # " !                                                                      2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2   2   2   2   2   2  2  2  2  2  2  2   2  1!  1   1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1   1   1   1   1   1  1  1  1  1  1  1   1  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0   0   0   0   0   0  0  0  0  0  0  0   0  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /   /   /   /   /   /  /  /  /  /  /  /   /  ."  .!  .   .  .  .  .  .  .  .  .  .  .  .  .~  .}  .|  .{  .z  .y  .x  . w  . v  . u  . t  . s  .r  .q  .p  .o  .n  .m  .l   .k  -j  -i  -h  -g  -f  -e  -d  -c  -b  -a  -`  -_  -^  -]  -\  - [  - Z  - Y  - X  - W  -V  -U  -T  -S  -R  -Q  -P   -O  ,"N  ,!M  , L  ,K  ,J  ,I  ,H  ,G  ,F  ,E  ,D  ,C  ,B  ,A  ,@  ,?  ,>  ,=  ,<  ,;  ,:  , 9  , 8  , 7  , 6  , 5  ,4  ,3  ,2  ,1  ,0  ,/  ,.   ,-  +",  +!+  + *  +)  +(  +'  +&  +%  +$  +#  +"  +!  +  +  +  +  +  +  +  +  +  +   +   +   +   +   +  +  +  +  +  +  +   +  *&  *%  *$  *#  *"  *!  *   *  *  *  *  *  *  *  *  *  *  *  *  *  *  *  *  *  *  *   *   *   *   *   *  *  *  *  *  *  *   *  )9  )8  )7  )6  )5  )4  )3  )2  )1  )0  )/  ).  )-  ),  )+  )*  ))  )(  )'  )&  )%  )$  )#  )"  )!  )   )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )   )   )   )   )   )  )  )  )  )  )  )   )  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (   (   (   (   (   (  (  (  (  (  (  (   (  '  '  '  '  '  '  '  '  '  '  '   '   '   '   '   '  '  '  '  '  '  '   '~  &}  &|  &{  &z  &y  &x  &w  &v  &u  &t  &s  &r  &q  &p  &o  &n  &m  & l  & k  & j  & i  & h  &g  &f  &e  &d  &c  &b  &a   &`  %$_  %#^  %"]  %!\  % [  %Z  %Y  %X  %W  %V  %U  %T  %S  %R  %Q  %P  %O  %N  %M  %L  %K  %J  %I  % H  % G  % F  % E  % D  %C  %B  %A  %@  %?  %>  %=   %<  $+;  $*:  $)9  $(8  $'7  $&6  $%5  $$4  $#3  $"2  $!1  $ 0  $/  $.  $-  $,  $+  $*  $)  $(  $'  $&  $%  $$  $#  $"  $!  $  $  $  $   $   $   $   $   $  $  $  $  $  $  $   $  #  #  #  #  #  #  #  #  #  #  #  #  #  #  #  #  #   #   #   #   #   #  #  #  #  #  #  #   #  "  "  "  "  "  "  "  "  "  "  "  "  "  "  "  "  "  "  "   "   "   "   "   "  "  "  "  "  "  "   "  !  !  !  !  !  !  !  !   !   !   !   !   !  !  !  !  !  !  !   !                                                                   6  5  4  3  2  1  0  /  .  -  ,  +  *  )  (  '  &  %  $  #  "  !                           ~  }  |  {  z  y  x   w   v   u   t   s  r  q  p  o  n  m  l   k  +j  *i  )h  (g  'f  &e  %d  $c  #b  "a  !`   _  ^  ]  \  [  Z  Y  X  W  V  U  T  S  R  Q  P  O  N  M   L   K   J   I   H  G  F  E  D  C  B  A   @  #?  ">  !=   <  ;  :  9  8  7  6  5  4  3  2  1  0  /  .  -  ,  +  *   )   (   '   &   %  $  #  "  !                                                             .  -  ,  +  *  )  (  '  &  %  $  #  "  !                                                                         #  "  !                                                                         "  !                                                                         C  B  A  @  ?  >  =  <  ;  :  9  8  7  6  5  4  3  2  1  0  /  .~  -}  ,|  +{  *z  )y  (x  'w  &v  %u  $t  #s  "r  !q   p  o  n  m  l  k  j  i  h  g  f  e  d  c  b  a  `  _  ^   ]   \   [   Z   Y  X  W  V  U  T  S  R   Q  P  O  N  M  L  K  J   I   H   G   F   E  D  C  B  A  @  ?  >   =  <  ;  :  9  8  7  6  5  4  3  2   1   0   /   .   -  ,  +  *  )  (  '  &   %  "$  !#   "  !                                                                                                              &  %  $  #  "  !                                                                         !                                                                                                                                                                           ~  }  |  {  z  y  x  w   v   u   t   s   r  q  p  o  n  m  l  k   j  i  h  g  f  e  d  c  b  a  `  _   ^   ]   \   [   Z  Y  X  W  V  U  T  S   R  Q  P  O  N  M  L  K  J  I  H  G  F  E  D  C  B  A   @  ?  >  =  <  ;  :  9  8  7  6  5  4  3  2  1  0  /  .  -   ,  +  *  )  (  '  &  %  $  #  "  !                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                ~  }  |  {  z  y  x   w   v   u   t   s  r  q  p  o  n  m  l  k  j  i  h  g  f  e  d  c  b  a  `  _  ^   ]   \   [   Z   Y  X  W  V  U  T  S  R  Q  P  O  N  M  L  K  J  I  H  G  F   E   D   C   B   A  @  ?  >  =  <  ;  :  9  8  7  6  5  4  3  2  1  0  /  .  -   ,   +   *   )   (  '  &  %  $  #  "  !                                                                |qf[PE:/$~~~~~~~~~~~~~u~j~_~T~I~>~3~(~~~}}}}}}}}}}}}}x}n}c}X}M}B}7},}!}} }||||||||||||||q|f|[|P|E|:|0|%|||{{{{{{{{{{{{{u{j{_{T{I{>{3{({{{zzzzzzzzzzzzzyznzczXzMzBz7z,z!zz zyyyyyyyyyyyy|yqyfy[yPyEy:y/y$yyyxxxxxxxxxxxxxuxjx_xTxIx>x3x(xxxwwwwwwwwwwwwwxwmwdwZwPwFwt3t(tttsssssssssssssysnscsXsMsBs7s,s!ss srrrrrrrrrrrr}rrrgr\rQrFr;r0r%rrrqqqqqqqqqqqqqvqkq`qUqJq?q4q)qqqpppppppppppppypnpdpYpNpCp8p-p"pp poooooooooooo}orogo\oQoFo;o0o%ooonnnnnnnnnnnnnvnkn`nUnJn?n4n)nnnmmmmmmmmmmmmmzmomdmYmNmCm8m-m"mm mllllllllllll~lslhl]lRlGlP3P(PPPOOOOOOOOOOOOOxOmOcOXOMOBO7O,O!OO ONNNNNNNNNNNN|NqNfN[NPNEN:N/N$NNNMMMMMMMMMMMMMtMiM^MSMHM=M3M(MMMLLLLLLLLLLLLLxLmLbLWLLLAL6L+L LL KKKKKKKKKKKKK{KpKeKZKOKDK9K.K#KKKJJJJJJJJJJJJJtJiJ^JSJHJ=J2J'JJJIIIIIIIIIIIIIxImIbIWILIAI6I+I II HHHHHHHHHHHHH|HqHfH[HPHEH:H/H$HHHGGGGGGGGGGGGGtGiG^GSGHG=G2G'GGGFFFFFFFFFFFFFwFlFaFVFKF@F5F*FFF EEEEEEEEEEEEEzEoEdEYENECE8E-E"EE EDDDDDDDDDDDD~DsDhD]DRDGD>>>>>>>>>>>>t>i>^>S>H>=>2>'>>>=============x=m=b=W=L=A=6=+= == <<<<<<<<<<<<<{535(5554444444444444x4m4b4W4L4B474,4!44 4333333333333|3q3f3[3P3E3:3/3$3332222222222222u2j2_2T2I2>232(2221111111111111x1m1b1W1L1A161+1 11 1000000000000|0q0f0[0P0E0:0/0$000/////////////u/j/_/T/I/>/3/(///.............y.n.c.X.M.B.7.,.!.. .------------}-r-g-\-Q-F-;-0-%---,,,,,,,,,,,,,u,j,_,T,I,>,3,(,,,+++++++++++++x+m+b+W+L+A+6+++ ++ +************|*q*f*[*P*E*:*/*$***)))))))))))))u)j)_)T)I)>)3)()))(((((((((((((y(n(c(X(M(B(7(,(!(( (''''''''''''|'q'f'['P'E':'/'$'''&&&&&&&&&&&&&u&k&`&U&J&?&4&)&&&%%%%%%%%%%%%%y%n%c%X%M%B%7%,%!%% %$$$$$$$$$$$$|$q$f$[$P$E$:$/$$$$$#############u#j#_#T#I#>#3#(###"""""""""""""x"m"b"W"M"B"7","!"" "!!!!!!!!!!!!|!q!f![!P!E!:!/!$!!!  t i ^ S H = 2 '   xmbWLA6+  |qf[PE:/$ti^SH=3(~tj`VLB8.$zpf\RH>4*  wlaVK@5* zodYND9.# ~sh]RG<1&wlaVK@5* zodYNC8-" ~sh]RG<1&wlaVK@5*  2 2 2 2  2  2  2  2  2 2 2 2 2 2 2  2 2! 2  2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2  2  2  2  2  2 2 2 2 2 2 2  2 21 20 2/ 2. 2- 2, 2+ 2* 2) 2( 2' 2& 2% 2$ 2# 2" 2! 2  2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2~ 2 } 2 | 2 { 2 z 2 y 2x 2w 2v 2u 2t 2s 2r  2q 2p 2o 2n 2m 2l 2k 2j 2i 2h 2g 2f 2e 2d 2c 2b 2a 2 ` 2 _ 2 ^ 2 ] 2 \ 2[ 2Z 2Y 2X 2W 2V 2U  2T 2%S 2$R 2#Q 2"P 2!O 2 N 2M 2L 2K 2J 2I 2H 2G 2F 2E 2D 2C 2B 2A 2@ 2? 2> 2= 2< 2 ; 2 : 2 9 2 8 2 7 26 25 24 23 22 21 20  2/  2..  2--  2,,  2++  2**  2))  2((  2''  2&&  2%%  2$$  2##  2""  2!!  2   2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2   2   2   2   2   2  2  2  2  2  2  2 2 ($  ($  ($  ($  ($  ($ ($ ($ ($ ($ ($ ($  ($ (#" (#! (#  (# (# (# (# (# (# (# (# (# (# (# (# (# (# (# (# (# (# (#  (#  (#  (#  (#  (# (# (# (# (# (# (#  (# (" (" (" (" (" (" (" (" (" (" (" (" (" (" (" (" ("  ("  ("  ("  ("  (" (" (" (" (" (" ("  (" (!8 (!7 (!6 (!5 (!4 (!3 (!2 (!1 (!0 (!/ (!. (!- (!, (!+ (!* (!) (!( (!' (!& (!% (!$ (!# (!" (!! (!  (! (! (! (! (! (! (! (! (! (! (! (! (! (! (! (! (! (! (!  (!  (!  (!  (!  (! (! (! (! (! (! (!~  (!} ( *| ( ){ ( (z ( 'y ( &x ( %w ( $v ( #u ( "t ( !s ( r ( q ( p ( o ( n ( m ( l ( k ( j ( i ( h ( g ( f ( e ( d ( c ( b ( a ( ` ( _ ( ^ ( ] ( \ ( [ ( Z ( Y ( X ( W ( V ( U ( T  ( S (6R (5Q (4P (3O (2N (1M (0L (/K (.J (-I (,H (+G (*F ()E ((D ('C (&B (%A ($@ (#? ("> (!= ( < (; (: (9 (8 (7 (6 (5 (4 (3 (2 (1 (0 (/ (. (- (, (+ (* ( ) ( ( ( ' ( & ( % ($ (# (" (! ( ( (  ( ( ( ( (  (  (  (  (  ( ( ( ( ( ( (  ( (' (& (% ($ (# (" (! (  ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( (  (  (  (  (  ( ( ( ( ( ( (  ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( (  (  (  (  (  ( ( ( ( ( ( (  ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( (  (  (  (  (  ( ( ( ( ( ( (  ( (A (@ (? (> (= (< (; (: (9 (8 (7 (6 (5 (4 (3 (2 (1 (0 (/ (. (- (, (+ (* () (( (' (& (% ($ (# (" (! (  ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( (~ (} (| ( { ( z ( y ( x ( w (v (u (t (s (r (q (p  (o (n (m (l (k (j ( i ( h ( g ( f ( e (d (c (b (a (` (_ (^  (] (\ ([ (Z (Y (X (W (V (U (T (S (R (Q ( P ( O ( N ( M ( L (K (J (I (H (G (F (E  (D (C (B (A (@ (? (> (= (< (; (: (9 (8 (7 (6 (5 (4 (3 ( 2 ( 1 ( 0 ( / ( . (- (, (+ (* () (( ('  (& ()% (($ ('# (&" (%! ($ (# (" (! (  ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( (  (  (  (  (  ( ( ( ( ( ( (  ( (# (" (! (  ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( (  (  (  (  (  ( ( ( ( ( ( (  ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( (  (  (  (  (  ( ( ( ( ( ( (  ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( (  (  (  (  (  ( ( ( ( ( ( (  ( (  ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( (  (  (  (  (  ( ( ( ( ( ( (  ( (  (  (  (  (  ( ( ( (~ (} (| ({  (z (#y ("x (!w ( v (u (t (s (r (q (p (o (n (m (l (k (j (i (h (g (f (e (d ( c ( b ( a ( ` ( _ (^ (] (\ ([ (Z (Y (X  (W ()V ((U ('T (&S (%R ($Q (#P ("O (!N ( M (L (K (J (I (H (G (F (E (D (C (B (A (@ (? (> (= (< (; ( : ( 9 ( 8 ( 7 ( 6 (5 (4 (3 (2 (1 (0 (/  (. (-- (,, (++ (** ()) ((( ('' (&& (%% ($$ (## ("" (!! (  ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( (  (  (  (  (  ( ( ( ( ( ( (  ( ( ! (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (   (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (   (  ( # ( " ( ! (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (   (  ( $ ( # ( " ( ! (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (   (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  ( ~ ( } ( | ( { ( z ( y ( x ( w ( v ( u ( t ( s  ( r (q (p (o (n (m (l (k (j (i (h (g (f (e ( d ( c ( b ( a ( ` (_ (^ (] (\ ([ (Z (Y  (X (YW (XV (WU (VT (US (TR (SQ (RP (QO (PN (OM (NL (MK (LJ (KI (JH (IG (HF (GE (FD (EC (DB (CA (B@ (A? (@> (?= (>< (=; (<: (;9 (:8 (97 (86 (75 (64 (53 (42 (31 (20 (1/ (0. (/- (., (-+ (,* (+) (*( ()' ((& ('% (&$ (%# ($" (#! (" (! (  ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( (  (  (  (  (  ( ( ( ( ( ( (  ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( (  (  (  (  (  ( ( ( ( ( ( (  ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( (  (  (  (  (  ( ( ( ( ( ( (  ( (1 (0 (/ (. (- (, (+ (* () (( (' (& (% ($ (# (" (! (  ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( (  (  (  (  (  ( ( ( ( ( ( (  ( (3 (2 (1 (0 (/ (. (- (, (+ (* () (( (' (& (% ($ (# (" (! (  ( (~ (} (| ({ (z (y (x (w (v (u (t (s (r (q (p (o (n ( m ( l ( k ( j ( i (h (g (f (e (d (c (b  (a ("` (!_ ( ^ (] (\ ([ (Z (Y (X (W (V (U (T (S (R (Q (P (O (N (M (L ( K ( J ( I ( H ( G (F (E (D (C (B (A (@  (?  (6>  (5=  (4<  (3;  (2:  (19  (08  (/7  (.6  (-5  (,4  (+3  (*2  ()1  ((0  ('/  (&.  (%-  ($,  (#+  ("*  (!)  ( (  ('  (&  (%  ($  (#  ("  (!  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (  (   (   (   (   (   (  (  (  (  (  (  (  ( " !                                   . - , + * ) ( ' & % $ # " !                                  7 6 5 4 3 2 1 0 / . - , + * ) ( ' & % $ # " !                                       ~  }  |  {  z  y  x  w  v  u  t  s  r  q  p  o  n  m  l   k , j + i * h ) g ( f ' e & d % c $ b # a " ` ! _  ^  ]  \  [  Z  Y  X  W  V  U  T  S  R  Q  P  O  N  M  L  K  J  I  H  G  F  E  D  C  B  A  @   ? ! >  =  <  ;  :  9  8  7  6  5  4  3  2  1  0  /  .  -  ,  +  *  )  (  '  &  %  $  #  "  !                                                                                    % $ # " !                                                                                  " !                          ~  }  |  {  z  y  x  w   v ! u  t  s  r  q  p  o  n  m  l  k  j  i  h  g  f  e  d  c  b  a  `  _  ^  ]  \  [  Z  Y  X  W  V   U 9 T 8 S 7 R 6 Q 5 P 4 O 3 N 2 M 1 L 0 K / J . I - H , G + F * E ) D ( C ' B & A % @ $ ? # > " = ! <  ;  :  9  8  7  6  5  4  3  2  1  0  /  .  -  ,  +  *  )  (  '  &  %  $  #  "  !            ;   :   9   8   7   6   5   4   3   2   1   0   /   .   -  ,  +  *  )  (   '   &   %   $   #   "   !                                                                             /  .  -  ,  +  *  )  (  '  &  %  $  #  "  !                                                                                                                                          ~ $ } # | " { ! z  y  x  w  v  u  t  s  r  q  p  o  n  m  l  k  j  i  h  g  f  e  d  c  b  a  `  _  ^  ]  \  [   Z & Y % X $ W # V " U ! T  S  R  Q  P  O  N  M  L  K  J  I  H  G  F  E  D  C  B  A  @  ?  >  =  <  ;  :  9  8  7  6  5   4  3  2  1  0  /  .  -  ,  +  *  )  (  '  &  %  $  #  "  !                                            # "  !                                                                                                              (& (% ($ (# (" (! ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( (  ( '+ '* ') '( '' '& '% '$ '# '" '! ' ' ' ' '  ' ~ ' } ' | ' { ' z ' y ' x ' w ' v ' u ' t ' s ' r ' q ' p ' o ' n ' m ' l ' k ' j ' i ' h ' g ' f ' e  ' d & c & b & a & ` & _ & ^ & ] & \ & [ & Z & Y & X & W & V & U & T & S & R & Q & P & O & N & M & L & K & J & I & H & G & F  & E % D % C % B % A % @ % ? % > % = % < % ; % : % 9 % 8 % 7 % 6 % 5 % 4 % 3 % 2 % 1 % 0 % / % . % - % , % + % * % )  % ( $& ' $% & $$ % $# $ $" # $! " $ ! $ $  $  $  $  $  $  $  $  $  $  $  $  $  $  $  $  $  $  $ $ $ $ $ $  $  $  $  $  $   $  ##  #" #! # # # # # # # # # # # # # # # # # 2 }rg\QF;0%~~~~~~~~~~~~~v~k~`~U~J~?~4~)~~~}}}}}}}}}}}}}z}o}d}Y}N}C}8}-}"}} }||||||||||||}|r|h|]|R|G|<|1|&|||{{{{{{{{{{{{{w{l{a{V{K{@{5{*{{{ zzzzzzzzzzzzzzzozdzYzNzCz8z-z"zz zyyyyyyyyyyyy~ysyhy]yRyGys3s(sssrrrrrrrrrrrrryrnrcrXrMrBr7r,r"rr rqqqqqqqqqqqq}qrqgq\qQqGqk3k(kkkjjjjjjjjjjjjjxjmjbjWjMjBj7j,j!jj jiiiiiiiiiiii|iqifi[iPiEi:i/i$iiihhhhhhhhhhhhhthih^hShHh=h2h'hhhgggggggggggggwglgbgWgLgAg6g+g gg fffffffffffff{fpfefZfOfDf9f/f$fffeeeeeeeeeeeeeteie^eTeIe>e3e(eeedddddddddddddxdmdbdWdLdAd6d+d dd dcccccccccccc|cqcfc[cPcEc:c/c$cccbbbbbbbbbbbbbtbib^bSbHb=b2b'bbbaaaaaaaaaaaaaxamabaWaLaAa6a+a aa `````````````|`q`f`[`P`E`:`/`$```______________z_p_f_\_Q_F_;_0_%___^^^^^^^^^^^^^u^j^_^U^J^?^4^)^^^]]]]]]]]]]]]]z]o]d]Y]N]C]8]-]"]] ]\\\\\\\\\\\\~\s\h\]\R\G\<\1\&\\\[[[[[[[[[[[[[w[l[a[V[K[@[5[*[[[ ZZZZZZZZZZZZZ{ZpZeZZZOZDZ9Z.Z#ZZ ZYYYYYYYYYYYYYtYiY^YSYHY=Y2Y'YYYXXXXXXXXXXXXXwXlXaXVXKX@X5X+X XX WWWWWWWWWWWWW{WpWeWZWOWDW9W.W#WW WVVVVVVVVVVVVVtViV^VSVHV=V2V'VVVUUUUUUUUUUUUUwUlUaUVUKU@U5U+U UU TTTTTTTTTTTTT{TpTeTZTOTDT9T/T$TTTSSSSSSSSSSSSStSiS^SSSHS=S2S(SSSRRRRRRRRRRRRRxRmRbRWRLRAR6R+R RR QQQQQQQQQQQQQ|QqQfQ[QPQEQ:Q/Q$QQQPPPPPPPPPPPPPuPjP_PTPIP>P3P(PPPOOOOOOOOOOOOOxOmObOWOLOAO6O+O OO NNNNNNNNNNNNN{NpNfN[NPNEN:N/N$NNNMMMMMMMMMMMMMuMjM_MTMIM>M4M)MMMLLLLLLLLLLLLLyLnLcLXLMLBL7L,L!LL LKKKKKKKKKKKK}KrKgK\KQKFK;K0K%KKKJJJJJJJJJJJJJuJjJ_JTJIJ>J3J(JJJIIIIIIIIIIIIIyIoIdIYINICI8I-I"II IHHHHHHHHHHHH}HrHgH\HQHFH;H0H%HHHGGGGGGGGGGGGGvGkG`GUGJG?G4G)GGGFFFFFFFFFFFFFyFnFcFXFMFBF7F,F!FF FEEEEEEEEEEEE}ErEgE]EREGE>>>>>>>>>>>>z>o>d>Y>N>C>8>->">> >============~=s=h=]=R=G=<=1=&===<<<<<<<<<<<<131(1110000000000000x0m0b0W0L0A060+0 00 /////////////|/q/f/\/Q/F/;/0/%///.............u.j._.T.I.>.3.(...-------------y-n-c-X-M-B-7-,-!-- -,,,,,,,,,,,,},r,g,\,Q,F,;,0,%,,,+++++++++++++u+j+_+T+I+>+3+(+++*************y*n*c*X*M*B*7*,*!** *)))))))))))))w)m)c)Y)O)E);)1)'))) ((((((((((((((v(k(`(U(J(?(4()((('''''''''''''z'o'd'Y'N'C'8'-'"'' '&&&&&&&&&&&&~&s&h&]&R&G&<&1&&&&&%%%%%%%%%%%%%%|%r%h%^%T%J%@%6%,%"%%%$$$$$$$$$$$$$v$k$`$U$J$?$4$)$$$#############y#o#d#Y#N#C#8#-#"## #""""""""""""~"s"h"]"R"G"<"1"&"""!!!!!!!!!!!!!w!l!a!V!K!@!5!*!!! { p e Z O D 9 / $   uj_TI>3(yncXMB7,! |qf\QF;0%uj_TI>4)zodYNC8-" ~sh]RG<1&wlaVK@5* zodYNC8-" }rg\QG<1&vk`UJ?4)zodYNC8-" ~sh]RG<1& Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z  Z  Z  Z  Z  Z Z Z Z Z Z Z  Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z  Z  Z  Z  Z  Z Z Z Z Z Z Z  Z Z# Z" Z! Z  Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z~ Z} Z| Z{ Zz Zy Zx Zw Z v Z u Z t Z s Z r Zq Zp Zo Zn Zm Zl Zk  Zj Z4i Z3h Z2g Z1f Z0e Z/d Z.c Z-b Z,a Z+` Z*_ Z)^ Z(] Z'\ Z&[ Z%Z Z$Y Z#X Z"W Z!V Z U ZT ZS ZR ZQ ZP ZO ZN ZM ZL ZK ZJ ZI ZH ZG ZF ZE ZD ZC Z B Z A Z @ Z ? Z > Z= Z< Z; Z: Z9 Z8 Z7  Z6 Z 5 Z 4 Z 3 Z 2 Z 1 Z 0 Z / Z . Z - Z , Z + Z * Z ) Z ( Z ' Z & Z % Z $ Z # Z " Z ! Z   Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z   Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z   Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z   Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z   Z  Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z  Z  Z  Z  Z  Z Z Z Z Z Z Z  Z Z Z Z Z Z  Z  Z  Z  Z  Z Z Z Z Z Z Z  Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z  Z  Z  Z  Z  Z Z Z Z Z Z Z  Z Z  Z  Z  Z  Z Z Z~ Z} Z| Z{ Zz  Zy Zx Zw Zv Zu Zt Zs Zr Zq Zp Z o Z n Z m Z l Z k Zj Zi Zh Zg Zf Ze Zd  Zc Zb Za Z` Z_ Z^ Z] Z\ Z[ Z Z Z Y Z X Z W Z V ZU ZT ZS ZR ZQ ZP ZO  ZN Z$M Z#L Z"K Z!J Z I ZH ZG ZF ZE ZD ZC ZB ZA Z@ Z? Z> Z= Z< Z; Z: Z9 Z8 Z7 Z 6 Z 5 Z 4 Z 3 Z 2 Z1 Z0 Z/ Z. Z- Z, Z+  Z*  Z)  Z(  Z'  Z&  Z%  Z$  Z#  Z"  Z!  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z   Z   Z   Z   Z   Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z Z P P P P P P P P P P  P  P  P  P  P P P P P P P  P P P P P P P  P  P  P  P  P P P P P P P  P P P P P P P P P P P P  P  P  P  P  P P P P P P P  P  P  P  P  P  P  P  P  P  P  P   P   P   P   P   P  P  P  P  P  P  P P F F F F F F F F F F F F F  F  F  F  F  F F F F F F F  F F0 F/ F. F- F, F+ F* F) F( F' F& F% F$ F# F" F! F  F F F F F F F F F F F F F F F F F~ F} F | F { F z F y F x Fw Fv Fu Ft Fs Fr Fq  Fp Fo Fn Fm Fl Fk Fj Fi Fh Fg Ff Fe Fd Fc Fb Fa F` F_ F ^ F ] F \ F [ F Z FY FX FW FV FU FT FS  FR FQ FP FO FN FM FL FK FJ FI FH FG FF FE FD FC FB FA F@ F ? F > F = F < F ; F: F9 F8 F7 F6 F5 F4  F3 F 2 F 1 F 0 F / F . F- F, F+ F* F) F( F'  F& F% F$ F# F" F! F F F F F F F F F F F F F F  F  F  F  F  F F F F F F F  F F F F F F F F F  F  F  F  F  F F F F F F F  F F F F F F F F F  F  F  F  F  F F F F F F F  F F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F   F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F   F  F ( F ' F & F % F $ F # F " F ! F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F   F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F  F ~  F } F 9| F 8{ F 7z F 6y F 5x F 4w F 3v F 2u F 1t F 0s F /r F .q F -p F ,o F +n F *m F )l F (k F 'j F &i F %h F $g F #f F "e F !d F c F b F a F ` F _ F ^ F ] F \ F [ F Z F Y F X F W F V F U F T F S F R F Q F P F O F N F M F L F K F J F I F H F G F F F E  F D F#C F"B F!A F @ F? F> F= F< F; F: F9 F8 F7 F6 F5 F4 F3 F2 F1 F0 F/ F. F - F , F + F * F ) F( F' F& F% F$ F# F"  F! F F F F F F F F F F F F F  F  F  F  F  F F F F F F F  F F( F' F& F% F$ F# F" F! F  F F F F F F F F F F F F F F F F F F F  F  F  F  F  F F F F F F F  F F F F F F F F F F F F F F F F F F F F  F  F  F  F  F F F F F F F  F F F F F F F F F F F F F  F  F  F  F  F F F F F F F  F F F F F F F F F F F F F F F F F F F F  F  F  F  F  F F F F F F F  F F F F F F F F F F F F  F ~ F } F | F { Fz Fy Fx Fw Fv Fu Ft  Fs  F$r  F#q  F"p  F!o  F n  Fm  Fl  Fk  Fj  Fi  Fh  Fg  Ff  Fe  Fd  Fc  Fb  Fa  F`  F_  F^  F]  F\  F [  F Z  F Y  F X  F W  FV  FU  FT  FS  FR  FQ  FP FO <!N < M <L <K <J <I <H <G <F <E <D <C <B <A <@ <? <> <= << <; < : < 9 < 8 < 7 < 6 <5 <4 <3 <2 <1 <0 </  <. <- <, <+ < * < ) < ( < ' < & <% <$ <# <" <! < <  < <" <! <  < < < < < < < < < < < < < < < < < < <  <  <  <  <  < < < < < < <  < <- <, <+ <* <) <( <' <& <% <$ <# <" <! <  < < < < < < < < < < < < < < < < < < <  <  <  <  <  < < < < < < <  < <  < < < < < < <  < <3 <2 <1 <0 </ <. <- <, <+ <* <) <( <' <& <% <$ <# <" <! <  < < < < < < < < < < < < < < < < < < <  <  <  <  <  < < < < < < <  < < < < < < < < < < < < < < < < <  <  <  <  <  <~ <} <| <{ <z <y <x  <w <v <u <t <s <r < q < p < o < n < m <l <k <j <i <h <g <f  <e < d < c <b <a <` <_ <^ <] <\  <[ <?Z <>Y <=X <<W <;V <:U <9T <8S <7R <6Q <5P <4O <3N <2M <1L <0K </J <.I <-H <,G <+F <*E <)D <(C <'B <&A <%@ <$? <#> <"= <!< < ; <: <9 <8 <7 <6 <5 <4 <3 <2 <1 <0 </ <. <- <, <+ <* <) < ( < ' < & < % < $ <# <" <! < < < <  < < < <  <  <  <  <  < < < < < < <  < < ! <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <   <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <   <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <   <  < + < * < ) < ( < ' < & < % < $ < # < " < ! <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <   <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  <  < ~ < } < | < { < z < y < x  < w <#v <"u <!t < s <r <q <p <o <n <m <l <k <j <i <h <g <f <e <d <c <b <a < ` < _ < ^ < ] < \ <[ <Z <Y <X <W <V <U  <T <S <R <Q <P <O <N <M <L <K <J <I <H <G < F < E < D < C < B <A <@ <? <> <= << <;  <: <9 <8 <7 <6 <5 <4 <3 <2 <1 <0 </ <. <- <, < + < * < ) < ( < ' <& <% <$ <# <" <! <  < < < <  <  <  <  <  < < < < < < <  < < < < < < < < < < < < <  <  <  <  <  < < < < < < <  < < < < < <  <  <  <  <  < < < < < < <  < < < < < < < < < < < < <  <  <  <  <  < < < < < < <  <  <  <  <  <  <  <   <   <   <   <   <  <  <  <  <  <  < < 2"  2"  2"  2"  2" 2" 2" 2" 2" 2" 2"  2" 2! 2! 2! 2! 2! 2! 2! 2! 2! 2! 2! 2! 2! 2! 2! 2! 2!  2!  2!  2!  2!  2! 2! 2! 2! 2! 2! 2!  2! 2 4 2 3 2 2 2 1 2 0 2 / 2 . 2 - 2 , 2 + 2 * 2 ) 2 ( 2 ' 2 & 2 % 2 $ 2 # 2 " 2 ! 2  2 ~ 2 } 2 | 2 { 2 z 2 y 2 x 2 w 2 v 2 u 2 t 2 s 2 r 2 q 2 p 2 o 2 n 2 m 2 l 2 k 2 j 2 i 2 h 2 g 2 f 2 e 2 d 2 c 2 b 2 a  2 ` 2_ 2^ 2] 2\ 2[ 2Z 2Y 2X 2W 2V 2U 2T 2S 2R 2Q 2P 2O 2 N 2 M 2 L 2 K 2 J 2I 2H 2G 2F 2E 2D 2C  2B 2A 2@ 2? 2> 2= 2< 2; 2 : 2 9 2 8 2 7 2 6 25 24 23 22 21 20 2/  2. 2- 2, 2+ 2* 2) 2( 2' 2& 2% 2$ 2# 2" 2! 2 2 2  2  2  2  2  2 2 2 2 2 2 2  2 2D 2C 2B 2A 2@ 2? 2> 2= 2< 2; 2: 29 28 27 26 25 24 23 22 21 20 2/ 2. 2- 2, 2+ 2* 2) 2( 2' 2& 2% 2$ 2# 2" 2! 2  2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2  2  2  2  2  2 2 2 2 2 2 2  2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2  2  2  2  2  2 2 2 2 2 2 2  2 2 2 2 2 2 2 2  2  2  2  2  2 2 2 2 2 2 2  2 2 2 2 2 2 2 2  2  2  2  2  2 2 2 2 2 2 2  2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2  2  2  2  2  2 2~ 2} 2| 2{ 2z 2y  2x 2w 2v 2u 2t 2s 2r 2q 2p 2o 2n 2m 2l 2 k 2 j 2 i 2 h 2 g 2f 2e 2d 2c 2b 2a 2`  2_ 2^ 2] 2\ 2[ 2Z 2Y 2X 2W 2V 2U 2T 2S 2R 2Q 2P 2O 2 N 2 M 2 L 2 K 2 J 2I 2H 2G 2F 2E 2D 2C  2B 2A 2@ 2? 2> 2= 2< 2; 2: 29 28 2 7 2 6 2 5 2 4 2 3 22 21 20 2/ 2. 2- 2,  2+ 2* 2) 2( 2' 2& 2% 2$ 2 # 2 " 2 ! 2  2  2 2 2 2 2 2 2  2 2 2 2 2 2 2 2 2 2  2  2  2  2  2 2 2 2 2 2 2  2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2  2  2  2  2  2 2 2 2 2 2 2  2 2 2 2 2 2 2 2 2  2  2  2  2  2 2 2 2 2 2 2  2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2  2  2  2  2  2 2 2 2 2 2 2  2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2  2  2  2  2  2 2 2 2 2 2 2  2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2  2  2  2  2  2 2 2 2 2 2 2  2 2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2 ~ 2 }  2 | 2 { 2 z 2 y 2 x 2 w 2 v 2 u 2 t 2 s 2 r 2 q 2 p 2 o 2 n 2 m 2 l 2 k 2 j 2 i 2 h 2 g 2 f 2 e 2 d 2 c 2 b 2 a 2 ` 2 _ 2 ^  2 ] 2 \ 2 [ 2 Z 2 Y 2 X 2 W 2 V 2 U 2 T 2 S 2 R 2 Q 2 P 2 O 2 N 2 M 2 L 2 K 2 J 2 I 2 H 2 G 2 F 2 E 2 D 2 C 2 B 2 A 2 @ 2 ? 2 >  2 = 2 < 2 ; 2 : 2 9 2 8 2 7 2 6 2 5 2 4 2 3 2 2 2 1 2 0 2 / 2 . 2 - 2 , 2 + 2 * 2 ) 2 (  2 ' 2 & 2 % 2 $ 2 # 2 " 2 ! 2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2   2  2 2 2 2 2 2 2 2  2  2  2  2  2 2 2 2 2 2 2  2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2  2  2  2  2  2 2 2 2 2 2 2  2 2 2 2 2 2 2 2 Z |qf[PE:/$~~~~~~~~~~~~~u~j~_~T~I~>~3~(~~~}}}}}}}}}}}}}x}m}b}W}L}A}7},}!}} }||||||||||||||q|f|[|P|E|:|0|%|||{{{{{{{{{{{{{u{j{_{T{I{>{3{({{{zzzzzzzzzzzzzxzmzczXzMzBz7z,z!zz zyyyyyyyyyyyy}yrygy\yQyFy;y0y%yyyxxxxxxxxxxxxxvxkx`xUxJx?x4x)xxxwwwwwwwwwwwwwzwowdwYwNwCw8w-w"ww wvvvvvvvvvvvv~vsvhv]vRvGvp3p(pppoooooooooooooovoloboXoNoDo:o0o&ooonnnnnnnnnnnnnnwnlnanVnKn@n5n*nnn mmmmmmmmmmmmmzmomdmYmOmDm9m.m#mm mllllllllllll~lslhl]lRlGlH3H(HHHGGGGGGGGGGGGGxGnGcGXGMGBG7G,G!GG GFFFFFFFFFFFF|FqFfF[FPFEF:F/F$FFFEEEEEEEEEEEEEtEiE^ESEHE=E2E'EEEDDDDDDDDDDDDDxDmDbDWDLDAD6D+D DD CCCCCCCCCCCCC{CpCfC[CPCEC:C/C$CCCBBBBBBBBBBBBBtBiB^BSBHB=B2B(BBBAAAAAAAAAAAAAxAmAbAWALAAA6A+A AA @@@@@@@@@@@@@{@p@e@Z@P@E@:@/@$@@@?????????????t?i?^?S?H?=?2?'???>>>>>>>>>>>>>x>m>b>W>L>A>6>+> >> ============={=q=f=[=P=E=:=/=$===<<<<<<<<<<<<333(3332222222222222x2m2b2W2L2A272,2!22 2111111111111|1q1f1[1P1E1:1/1$1110000000000000t0i0^0S0H0=020'000//////////////z/p/f/\/R/H/>/3/(///.............x.m.b.W.L.A.6.,.!.. .------------|-q-f-[-P-E-:-/-$---,,,,,,,,,,,,,u,j,_,T,I,>,3,(,,,+++++++++++++x+m+b+W+L+A+6+++!++ +************|*q*f*[*P*E*:*/*$***)))))))))))))u)j)_)T)I)>)3)()))(((((((((((((y(n(c(X(M(B(7(,(!(( (''''''''''''}'r'g'\'Q'F';'0'%'''&&&&&&&&&&&&&v&k&`&U&J&?&4&)&&&%%%%%%%%%%%%%y%n%c%X%M%B%7%,%!%% %$$$$$$$$$$$$}$r$g$\$Q$F$;$0$%$$$#############u#j#_#U#J#?#4#)###"""""""""""""z"o"d"Y"N"C"8"-"""" "!!!!!!!!!!!!~!s!h!]!R!G! x '= x'< x'; x': x'9 x'8 x'7 x'6 x'5 x'4 x'3 x'2 x'1 x'0 x'/ x'. x'- x', x'+ x '* x ') x '( x '' x '& x'% x'$ x'# x'" x'! x' x'  x' x%' x$' x#' x"' x!' x ' x' x' x' x' x' x' x' x' x' x' x' x' x' x' x' x' x' x' x ' x ' x ' x ' x ' x' x& x& x& x& x& x&  x& x)& x(& x'& x&& x%& x$& x#& x"& x!& x & x& x& x& x& x& x& x& x& x& x& x& x& x& x& x& x& x& x& x & x & x & x & x & x& x& x& x& x& x& x&  x& x& x& x& x& x& x& x& x & x & x & x & x & x& x& x& x& x& x& x&  x& x&& x%& x$& x#& x"& x!& x & x& x& x& x& x& x& x& x& x& x& x& x& x& x& x& x& x& x& x & x & x & x & x & x& x& x& x& x& x& x&  x& x& x& x& x& x& x& x& x& x& x& x& x& x& x& x& x& x & x & x & x & x & x& x& x&~ x&} x&| x&{ x&z  x&y x &x x &w x &v x &u x &t x &s x &r x &q x &p x &o x &n x &m x &l x &k x &j x &i x &h x &g x &f x &e x &d x &c x &b x &a  x &` x &_ x &^ x &] x &\ x &[ x &Z x &Y x &X x &W x &V x &U x &T x &S x &R x &Q x &P x &O x &N x &M x &L  x &K x &J x &I x &H x &G x &F x &E x &D x &C x &B x &A x &@ x &? x &> x &= x &< x &; x &: x &9 x &8  x &7 x $&6 x #&5 x "&4 x !&3 x &2 x &1 x &0 x &/ x &. x &- x &, x &+ x &* x &) x &( x &' x && x &% x &$ x &# x &" x &! x & x & x & x & x & x & x & x & x & x & x & x & x &  x & x %& x $& x #& x "& x !& x & x & x & x & x & x & x & x & x & x & x & x & x & x & x % x % x % x % x % x % x % x % x % x % x % x % x % x % x % x % x %  x % x% x% x% x% x% x% x% x% x% x% x% x% x% x% x% x% x % x % x % x % x % x% x% x% x% x% x% x%  x% x% x% x% x% x% x% x% x % x % x % x % x % x% x% x% x% x% x% x%  x% x!% x % x% x% x% x% x% x% x% x% x% x% x% x% x% x% x% x% x% x% x % x % x % x % x % x% x% x% x% x% x% x%  x% x% x% x% x% x% x% x% x% x% x% x% x% x% x% x % x % x % x % x % x% x% x% x% x% x% x%  x% x,% x+% x*%~ x)%} x(%| x'%{ x&%z x%%y x$%x x#%w x"%v x!%u x %t x%s x%r x%q x%p x%o x%n x%m x%l x%k x%j x%i x%h x%g x%f x%e x%d x%c x%b x %a x %` x %_ x %^ x %] x%\ x%[ x%Z x%Y x%X x%W x%V  x%U x%T x%S x%R x%Q x%P x%O x%N x%M x%L x%K x%J x%I x%H x%G x %F x %E x %D x %C x %B x%A x%@ x%? x%> x%= x%< x%;  x%: x%9 x%8 x%7 x%6 x%5 x%4 x%3 x%2 x%1 x%0 x%/ x%. x %- x %, x %+ x %* x %) x%( x%' x%& x%% x%$ x%# x%"  x%!  x%  x%  x%  x%  x%  x %  x %  x %  x %  x %  x%  x%  x%  x%  x%  x%  x% x% n5% n4% n3% n2% n1% n0% n/% n.% n-% n,% n+% n*% n)% n(% n'% n&$ n%$ n$$ n#$ n"$ n!$ n $ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n $ n $ n $ n $ n $ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$  n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n $ n $ n $ n $ n $ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$  n$ n+$ n*$ n)$ n($ n'$ n&$ n%$ n$$ n#$ n"$ n!$ n $ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n $ n $ n $ n $ n $ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$  n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n $ n $ n $ n $ n $ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$~  n$} n.$| n-${ n,$z n+$y n*$x n)$w n($v n'$u n&$t n%$s n$$r n#$q n"$p n!$o n $n n$m n$l n$k n$j n$i n$h n$g n$f n$e n$d n$c n$b n$a n$` n$_ n$^ n$] n$\ n $[ n $Z n $Y n $X n $W n$V n$U n$T n$S n$R n$Q n$P  n$O n$N n$M n$L n$K n$J n$I n$H n$G n$F n$E n$D n $C n $B n $A n $@ n $? n$> n$= n$< n$; n$: n$9 n$8  n$7 n"$6 n!$5 n $4 n$3 n$2 n$1 n$0 n$/ n$. n$- n$, n$+ n$* n$) n$( n$' n$& n$% n$$ n$# n$" n $! n $ n $ n $ n $ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$  n$ n"$ n!$ n $ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n$ n # n # n # n # n # n# n# n# n# n# n# n#  n# n# n# n# n# n# n# n# n# n# n# n# n# n# n# n# n# n# n# n # n # n # n # n # n# n# n# n# n# n# n#  n# n "# n !# n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n #  n # n !# n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n # n #  n # n +# n *# n )# n (# n '# n &# n %# n $# n ## n "# n !# n # n # n # n # n # n # n # n #~ n #} n #| n #{ n #z n #y n #x n #w n #v n #u n #t n #s n #r n #q n #p n #o n #n n #m n #l n #k n #j n #i n #h n #g  n #f n #e n #d n #c n #b n #a n #` n #_ n #^ n #] n #\ n #[ n #Z n #Y n #X n #W n #V n #U n #T n #S n #R n #Q n #P n #O n #N n #M n #L n #K n #J  n #I n #H n #G n #F n #E n #D n #C n #B n #A n #@ n #? n #> n #= n #< n #; n #: n #9 n #8 n #7 n #6 n #5 n #4 n #3 n #2 n #1 n #0 n #/ n #.  n #- nB#, nA#+ n@#* n?#) n>#( n=#' n<#& n;#% n:#$ n9## n8#" n7#! n6# n5# n4# n3# n2# n1# n0# n/# n.# n-# n,# n+# n*# n)# n(# n'# n&# n%# n$# n## n"# n!# n # n# n# n# n# n# n# n# n# n# n# n" n" n" n" n" n" n" n" n " n " n " n " n " n" n" n" n" n" n" n"  n" n3" n2" n1" n0" n/" n." n-" n," n+" n*" n)" n(" n'" n&" n%" n$" n#" n"" n!" n " n" n" n" n" n" n" n" n" n" n" n" n" n" n" n" n" n" n" n " n " n " n " n " n" n" n" n" n" n" n"  n" n&" n%" n$" n#" n"" n!" n " n" n" n" n" n" n" n" n" n" n" n" n" n" n" n" n" n" n" n " n " n " n " n " n" n" n" n" n" n" n"  n" n" n" n" n" n" n " n " n " n " n " n" n" n" n" n" n" n"  n" n" n"~ n"} n"| n"{ n"z n"y n "x n "w n "v n "u n "t n"s n"r n"q n"p n"o n"n n"m  n"l n"k n"j n"i n"h n"g n"f n"e n"d n"c n"b n"a n"` n"_ n"^ n"] n "\ n "[ n "Z n "Y n "X n"W n"V n"U n"T n"S n"R n"Q  n"P n."O n-"N n,"M n+"L n*"K n)"J n("I n'"H n&"G n%"F n$"E n#"D n""C n!"B n "A n"@ n"? n"> n"= n"< n"; n": n"9 n"8 n"7 n"6 n"5 n"4 n"3 n"2 n"1 n"0 n"/ n ". n "- n ", n "+ n "* n") n"( n"' n"& n"% n"$ n"#  n""  n5"!  n4"  n3"  n2"  n1"  n0"  n/"  n."  n-"  n,"  n+"  n*"  n)"  n("  n'"  n&"  n%"  n$"  n#"  n""  n!"  n "  n"  n"  n"  n"  n"  n"  n"  n"  n"  n"  n"  n"  n!  n!  n!  n!  n!  n!  n !  n !  n !  n !  n !  n!  n!  n!  n!  n!  n!  n! n! d! d! d! d! d! d! d! d! d! d! d! d! d ! d ! d ! d ! d ! d! d! d! d! d! d! d!  d! d'! d&! d%! d$! d#! d"! d!! d ! d! d! d! d! d! d! d! d! d! d! d! d! d! d! d! d! d! d! d ! d ! d ! d ! d ! d! d! d! d! d! d! d!  d! d3! d2! d1! d0! d/! d.! d-! d,! d+! d*! d)! d(! d'! d&! d%! d$! d#! d"! d!! d ! d! d! d! d! d! d! d! d! d! d! d! d! d! d! d! d! d! d! d ! d ! d ! d ! d ! d! d! d! d!~ d!} d!| d!{  d!z d!y d!x d!w d!v d!u d!t d!s d!r d!q d !p d !o d !n d !m d !l d!k d!j d!i d!h d!g d!f d!e  d!d d!c d!b d!a d!` d!_ d!^ d!] d!\ d![ d!Z d!Y d!X d!W d !V d !U d !T d !S d !R d!Q d!P d!O d!N d!M d!L d!K  d!J d+!I d*!H d)!G d(!F d'!E d&!D d%!C d$!B d#!A d"!@ d!!? d !> d!= d!< d!; d!: d!9 d!8 d!7 d!6 d!5 d!4 d!3 d!2 d!1 d!0 d!/ d!. d!- d!, d !+ d !* d !) d !( d !' d!& d!% d!$ d!# d!" d!! d!  d! d ! d! d! d! d! d! d! d! d! d! d! d! d! d! d! d! d! d! d! d ! d ! d ! d ! d ! d! d! d! d! d! d! d!  d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d  d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d  d d% d$ d# d" d! d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d  d d! d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d d  d d ' d & d % d $ d # d "  d ! ~ d } d  | d  { d  z d  y d  x d  w d  v d  u d  t d  s d  r d  q d  p d  o d  n d  m d  l d  k d j d i d h d g d f d  e d  d d  c d  b d  a d  ` d  _  d ^ d  ] d  \ d  [ d  Z d  Y d  X d  W d  V d  U d  T d  S d  R d  Q d  P d  O d  N d  M d  L d K d J d I d H d G d  F d  E d  D d  C d  B d  A d  @  d ? d  > d  = d  < d  ; d  : d  9 d  8 d  7 d  6 d  5 d  4 d  3 d  2 d  1 d 0 d / d . d - d , d  + d  * d  ) d  ( d  ' d  & d  %  d $ d  # d  " d  ! d  d   d   d  d  d  d  d  d   d   d   d   d   d   d    d  d  d  d  d d d  d  d  d   d   d   d    d  d  d  d  d d d  d  d  d  d  d d d d d d d  d d d d d d d d d d d d d d d d d d  d  d  d  d  d d d d d d d  d d d d d d d d d d d d  d  d  d  d  d d d d d d d  d d d d d d d d d d d d d d  d  d  d  d  d d d d d d d  d d  d  d  d  d d d d d d d  d d' d& d% d$ d# d" d! d  d d d d d d d d d d d d d d d d d d d ~ d } d | d { d z dy dx dw dv du dt ds  dr d q dp do dn dm dl dk dj di dh dg df de dd dc db da d` d_ d ^ d ] d \ d [ d Z dY dX dW dV dU dT dS  dR  dQ  dP  dO  dN  dM  dL  dK  dJ  dI  dH  dG  dF  dE  dD  d C  d B  d A  d @  d ?  d>  d=  d<  d;  d:  d9  d8 d7 Z 6 Z 5 Z 4 Z 3 Z 2 Z1 Z0 Z/ Z. Z- Z, Z+  Z* Z) Z( Z' Z& Z% Z$ Z# Z" Z! Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z  Z  Z  Z  Z  Z Z Z Z Z Z Z  Z Z  Z  Z  Z Z Z Z Z Z Z  Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z  Z  Z  Z  Z  Z Z Z Z Z Z Z  Z Z  Z  Z  Z  Z Z Z Z Z Z Z  Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z  Z  Z  Z  Z  Z Z Z Z Z Z Z  Z Z, Z+ Z* Z) Z( Z' Z& Z% Z$ Z# Z" Z! Z  Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z  Z  Z  Z  Z  Z Z Z Z Z Z Z  Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z  Z  Z  Z  Z  Z Z Z Z Z Z Z  Z Z Z~ Z} Z| Z{ Zz Zy Zx Zw Zv Zu Zt Zs Zr Zq Z p Z o Z n Z m Z l Zk Zj Zi Zh Zg Zf Ze  Zd Zc Zb Za Z` Z_ Z^ Z] Z\ Z[ ZZ Z Y Z X Z W Z V Z U ZT ZS ZR ZQ ZP ZO ZN  ZM ZL ZK Z J Z I Z H Z G Z F ZE ZD ZC ZB ZA Z@ Z?  Z> Z*= Z)< Z(; Z': Z&9 Z%8 Z$7 Z#6 Z"5 Z!4 Z 3 Z2 Z1 Z0 Z/ Z. Z- Z, Z+ Z* Z) Z( Z' Z& Z% Z$ Z# Z" Z! Z  Z  Z  Z  Z  Z Z Z Z Z Z Z  Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z  Z  Z  Z  Z  Z Z Z Z Z Z Z  Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z  Z  Z  Z  Z  Z Z Z Z Z Z Z  Z Z: Z9 Z8 Z7 Z6 Z5 Z4 Z3 Z2 Z1 Z0 Z/ Z. Z- Z, Z+ Z* Z) Z( Z' Z& Z% Z$ Z# Z" Z! Z  Z Z Z Z Z Z x' 5r}rg\QF;0%~~~~~~~~~~~~~v~k~`~U~J~?~4~)~~~}}}}}}}}}}}}}z}o}d}Y}N}C}8}-}"}} }||||||||||||}|r|g|\|Q|F|;|0|%|||{{{{{{{{{{{{{u{j{_{T{I{>{3{({{{zzzzzzzzzzzztzhz\zPzDz8z,z zzyyyyyyyyyyyyxyly`yTyHyv2v&vvvuuuuuuuuuuu~usugu[uOuCu7u+uuuttttttttttttwtkt_tStGtn2n&nnnmmmmmmmmmmm~mrmgm[mOmCm7m+mmmllllllllllllwlkl_lSlGl;l/l#ll kkkkkkkkkkkk{kokckXkLk@k4k(kkkjjjjjjjjjjjjujij]jQjEj9j-j!jj iiiiiiiiiiiiyimiaiUiIi=i1i%ii ihhhhhhhhhhh~hrhfhZhNhBh6h*hhhggggggggggggvgjg^gRgFg:g.g"gg ffffffffffff{fofcfWfKf?f3f'fffeeeeeeeeeeeetehe\ePeDe8e-e!ee ddddddddddddydmdadUdId=d1d%dd dccccccccccc~crcfcZcNcBc6c*cccbbbbbbbbbbbbvbjb^bRbFb:b.b"bb aaaaaaaaaaaa{aoacaWaKa?a3a'aaa````````````t`h`\`P`D`8`,` ``____________y_m_a_U_I_=_1_%__ _^^^^^^^^^^^^s^g^[^O^C^7^+^^^]]]]]]]]]]]]w]k]_]S]G];]/]#]] ]\\\\\\\\\\\|\p\d\X\L\@\5\)\\\[[[[[[[[[[[[u[i[][Q[E[9[-[![[ ZZZZZZZZZZZZzZnZbZVZJZ>Z2Z&ZZZYYYYYYYYYYY~YrYfYZYNYCY7Y+YYYXXXXXXXXXXXXwXkX_XSXGX;X/X#XX WWWWWWWWWWWW|WpWdWXWLW@W4W(WWWVVVVVVVVVVVVtVhV\VQVEV9V-V!VV UUUUUUUUUUUUyUmUaUUUIU=U1U%UU UTTTTTTTTTTT~TrTfTZTNTBT6T*TTTSSSSSSSSSSSSwSkS_SSSGS;S/S#SS RRRRRRRRRRRR{RoRcRYRNRCR8R-R"RR RQQQQQQQQQQQQzQnQbQVQJQ>Q2Q&QQQPPPPPPPPPPPPsPgP[POPCP7P+PPPOOOOOOOOOOOOxOlO`OTOHOE2E&EEEDDDDDDDDDDDDsDgD[DODCD7D+DDDCCCCCCCCCCCCxClC`CTCHC>>>>>>>>>>>x>m>a>U>I>=>1>%>> >===========~=r=f=Z=N=B=6=*===<<<<<<<<<<<929&99988888888888~8r8f8Z8O8C878+888777777777777x7l7`7T7H7<707$77 766666666666}6q6e6Y6M6A656)666555555555555u5i5]5Q5E595-5!55 444444444444z4n4b4V4J4>424&444333333333333s3g3[3O3C373+333222222222222x2l2`2T2H2<202$22 211111111111|1p1d1X1L1@141)111000000000000u0i0]0Q0E090-0!00 ////////////z/n/b/V/J/>/2/&///...........~.s.g.[.O.C.7.+...------------w-k-_-S-G-;-0-$-- -,,,,,,,,,,,|,p,d,X,L,@,4,(,,,+++++++++++++u+i+]+Q+E+9+-+!++ ************y*m*a*U*I*=*1*%** *)))))))))))})q)e)Y)M)A)5)))))((((((((((((u(i(^(R(F(:(.("(( ''''''''''''{'o'c'W'K'?'3'''''&&&&&&&&&&&&t&h&\&P&D&8&,& &&%%%%%%%%%%%%y%m%a%U%I%=%1%%%% %$$$$$$$$$$$~$r$f$Z$N$B$6$*$$$############w#k#_#S#G#;#/#### """"""""""""{"o"c"W"K"?"3"'"""!!!!!!!!!!!!t!h!\!P!D!8!,!!!! y m a U I = 1 %  }qeYMA5)vj^RF:." {ocWK?3'sg[OC7, xlaUI=1% ~rfZNB6*wk_SG;/# {ocWK?3'sg[OC7+wk_SG<0$ |peYMA5)ui]QE9-! znbVJ>2&~r  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0   0  %0  $0  #0  "0  !0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0   0 0 0 0 0 0  0  0  0  0  0 0 0 0 0 0 0 0  0 H0 G0 F0 E0 D0 C0 B0 A0~ @0} ?0| >0{ =0z <0y ;0x :0w 90v 80u 70t 60s 50r 40q 30p 20o 10n 00m /0l .0k -0j ,0i +0h *0g )0f (0e '0d &0c %0b $0a #0` "0_ !0^  0] 0\ 0[ 0Z 0Y 0X 0W 0V 0U 0T 0S 0R 0Q 0P 0O 0N 0M 0L 0K  0J  0I  0H  0G  0F 0E 0D 0C 0B 0A 0@ 0?  0> 0= 0< 0; 0: 09 08  07  06  05  04  03 02 01 00 0/ 0. 0- 0,  0+ 0* 0) 0( 0' 0& 0%  0$  0#  0"  0!  0 0 0 0 0 0 0 0  0 0 0 0 0  0  0  0  0  0 0 0 0 0 0 0 0  0  0 0 0 0 0 0 0 / / / / / / / / / / / /  /  /  /  /  / / / / / / / /  / / / / / / / /  /  /  /  /  / / / / / / / /  /   /   /   /  /  /  /  /  /  /  /  /  ,/  +/  */  )/  (/  '/  &/  %/  $/  #/  "/  !/  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /   /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /  /   / $/ #/ "/ !/  / / / / / / / / / / /~ /} /| /{ /z /y /x /w /v  /u  /t  /s  /r  /q /p /o /n /m /l /k /j  /i /h /g /f /e /d /c /b /a /` /_ /^ /] /\ /[ /Z  /Y  /X  /W  /V  /U /T /S /R /Q /P /O /N  /M /L /K /J /I /H /G /F /E /D  /C  /B  /A  /@  /? /> /= /< /; /: /9 /8  /7 /6 /5 /4 /3  /2  /1  /0  //  /. /- /, /+ /* /) /( /'  /& /% /$ /# /" /! / / / / / /  /  /  /  /  / / / / / / / /  /  /  /  /  /  / / / / / / / /  / F/ E. D. C. B. A. @. ?. >. =. <. ;. :. 9. 8. 7. 6. 5. 4. 3. 2. 1. 0. /. .. -. ,. +. *. ). (. '. &. %. $. #. ". !.  . . . . . . . . . . . . . . . . . . .  .  .  .  .  . . . . . . . .  .   .   .   .  .  .  .  .  .  .  .  . $. $. $. $. $. $. $. $. $. $. $ . $ . $ . $ . $ . $. $. $. $. $. $. $.  $. #. #. #. #. #. #. #. #. #. #. #. #. #. #. # . # . # . # . # . #. #. #. #. #. #. #.  #.~ "!.} " .| ".{ ".z ".y ".x ".w ".v ".u ".t ".s ".r ".q ".p ".o ".n ".m ".l ".k ".j " .i " .h " .g " .f " .e ".d ".c ".b ".a ".` "._ ".^  ".] !.\ !.[ !.Z !.Y !.X !.W !.V !.U !.T !.S !.R !.Q ! .P ! .O ! .N ! .M ! .L !.K !.J !.I !.H !.G !.F !.E  !.D  !.C  .B  .A  .@  .?  .>  .=  .<  .;  .:  .9  .8  .7  .6  .5  .4  .3  .2  .1  .0  ./  ..  .-  .,  .+  .*  .)  .(  .'  .&  .%  .$   .# ." .! . . . . . .  .  .  .  .  . . . . . . . .  . . . . . . . . . . . . . . .  -  -  -  -  - - - - - - - -  - $- #- "- !-  - - - - - - - - - - - - - - - - - - -  -  -  -  -  - - - - - - - -  - - - - - - - - - - - - - - -  -  -  -  -  - - - - - - - -  -  - - - - - - - -  - - - - - - - - - - -  -  -  -  -  - - - - - - - -  - - - - - - - - - - - - - - - -  -  -  -  -  - - -~ -} -| -{ -z -y  -x -w -v -u -t -s -r -q -p -o -n -m -l -k -j  -i  -h  -g  -f  -e -d -c -b -a -` -_ -^  -] -\ -[ -Z -Y -X -W -V -U  -T  -S  -R  -Q  -P -O -N -M -L -K -J -I  -H  -G  -F  -E  -D -C -B -A -@ -? -> -=  -< -; -: -9 -8 -7 -6 -5  -4  -3  -2  -1  -0 -/ -. -- -, -+ -* -)  -( %-' $-& #-% "-$ !-#  -" -! - - - - - - - - - - - - - - - - -  -  -  -  -  - - - - - - - -  -  -  -  - , , , , , , ,  , ", !,  , , , , , , , , , , , , , , , , , , ,  ,  ,  ,  ,  , , , , , , , ,  , , , , , , ,  ,  ,  ,  ,  , , , , , , , ,  , ,  ,  ,  ,  ,  , , , , , , , ,  , , , , , , ,  ,  ,  ,  ,  , , , , , , , ,  , ,  ,  ,  ,  ,  , , , , , , , ,  ,  ,  ,  ,  ,  ,  ,  ,  ,  ,  ,  ,  ,  ,  ,  ,  ,  ,  ,  ,  ,  ,   ,~  ,}  ,|  ,{  ,z  ,y  ,x  ,w  ,v  ,u  ,t  ,s  ,r  ,q  ,p  ,o   ,n  ,m  ,l  ,k  ,j  ,i  ,h  ,g  ,f  ,e  ,d  ,c  ,b  ,a  ,`  ,_  ,^  ,]  ,\  ,[  ,Z  ,Y  ,X   ,W  ,V  ,U  ,T  ,S  ,R  ,Q  ,P  ,O  ,N  ,M  ,L  ,K  ,J  ,I  ,H  ,G  ,F  ,E   ,D  ,C  ,B  ,A  ,@  ,?  ,>  ,=  ,<  ,;  ,:  ,9  ,8  ,7  ,6  ,5  ,4  ,3  ,2  ,1  ,0  ,/  ,.  ,-  ,,  ,+  ,*  ,)  ,(  ,'  ,&   ,% ,$ ,# ," ,! ,  ,  ,  ,  ,  , , , , , , , ,  , , , , , , , , , ,  ,  ,  ,  ,  , , , , , , + +  + *+ )+ (+ '+ &+ %+ $+ #+ "+ !+  + + + + + + + + + + + + + + + + + + +  +  +  +  +  + + + + + + + +  + +  +  +  +  +  + + + + + + + +  + + + + + + + + + +  +  +  +  +  + + + + + + + +  + + + + +  +  +  +  +  + + + + + + + +  + + + + +  +  +  +  +  + + + + + + + +  +  +  +  +  +   +   +   +   +   +  +  +  +  +  +  +~  +}  +| +{ +z +y +x +w +v +u +t +s +r +q +p +o +n +m +l +k  +j  +i  +h  +g  +f +e +d +c +b +a +` +_  +^ +] +\ +[ +Z +Y +X +W +V  +U  +T  +S  +R  +Q +P +O +N +M +L +K +J  +I "+H !+G  +F +E +D +C +B +A +@ +? +> += +< +; +: +9 +8 +7 +6 +5 +4  +3  +2  +1  +0  +/ +. +- +, ++ +* +) +(  +'  +& +% +$ +# +" +! + + + + + + + + + + + + +  +  +  +  +  + + + + + + + +  + + + + + + + + * * * * * * * * * * *  *  *  *  *  * * * * * * * *  * * * * * * * * * * * * * * * * * * *  *  *  *  *  * * * * * * * *  *  * * * * * * * * * * * * * * * * * * *  *  *  *  *  * * * * * * * *  * * * * * * *  *  *  *  *  * * * * * * * *  * * * * * * * * * * * * * * * * * *  *  *  *  *  * * *~ *} *| *{ *z *y  *x *w *v *u *t *s *r *q  *p *o *n *m *l *k *j  *i  *h  *g  *f  *e *d *c *b *a *` *_ *^  *] *\ *[ *Z *Y  *X  *W  *V  *U  *T *S *R *Q *P *O *N *M  *L *K *J *I *H *G *F *E *D *C *B *A *@ *? *>  *=  *<  *;  *:  *9 *8 *7 *6 *5 *4 *3 *2  *1 +*0 **/ )*. (*- '*, &*+ %** $*) #*( "*' !*&  *% *$ *# *" *! * * * * * * * * * * * * * *  *  *  *  *  * * * * * * * *  * * * * * * * ) ) ) ) ) ) ) ) ) )  )  )  )  )  ) ) ) ) ) ) ) )  ) ) ) ) )  )  )  )  )  ) ) ) ) ) ) ) )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )   )  ()  ')  &)  %)  $)  #)  ")  !)  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )   )  /)  .)  -)  ,)  +)  *)  ))  ()  ')  &)  %)  $)  #)  ")  !)  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )  )~  )}  )|  ){  )z  )y  )x  )w  )v  )u  )t   )s  )r  )q  )p  )o  )n  )m  )l  )k  )j  )i  )h  )g  )f   )e  ,)d  +)c  *)b  ))a  ()`  ')_  &)^  %)]  $)\  #)[  ")Z  !)Y  )X  )W  )V  )U  )T  )S  )R  )Q  )P  )O  )N  )M  )L  )K  )J  )I  )H  )G  )F  )E  )D  )C  )B  )A  )@  )?  )>  )=  )<  );  ):   )9 ()8 ')7 &)6 %)5 $)4 #)3 ")2 !)1  )0 )/ ). )- ), )+ )* )) )( )' )& )% )$ )# )" )! ) ) )  )  )  )  )  ) ) ) ) ) ) ) )  ) () ') &) %) $) #) ") !)  ) ) ) ) ) ) ) ) ) ( ( ( ( ( ( ( ( ( (  (  (  (  (  ( ( ( ( ( ( ( (  ( B( A( @( ?( >( =( <( ;( :( 9( 8( 7( 6( 5( 4( 3( 2( 1( 0( /( .( -( ,( +( *( )( (( '( &( %( $( #( "( !(  ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( (  (  (  (  (  ( ( ( ( ( ( ( (  ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( ( (  (  (  (  (  ( ( ( ( ( ( ( (  ( +( *( )( (( '( &( %( $( #( "( !(  ( ( ( (~ (} (| ({ (z (y (x (w (v (u (t (s (r (q (p (o  (n  (m  (l  (k  (j (i (h (g (f (e (d (c  (b (a (` (_ (^ (] (\ ([ (Z (Y (X (W  (V  (U  (T  (S  (R (Q (P (O (N (M (L (K  (J 7(I 6(H 5(G 4(F 3(E 2(D 1(C 0(B /(A .(@ -(? ,(> +(= *(< )(; ((: '(9 &(8 %(7 $(6 #(5 "(4 !(3  (2 (1 (0 (/ (. (- (, (+ (* () (( (' (& (% ($ (# (" (! (  (  (  (  (  ( ( ( ( ( ( ( (  (  6(  5(  4(  3(  2(  1(  0(  /(  .(  -(  ,(  +(  *(  )(  ((  '(  &(  %(  $(  #'  "'  !'   '  '  '  '  '  '  '  '  '  '  '  '  '  '  '  '  '  '  '   '   '   '   '   '  '  '  '  '  '  '  '  ' x' x' x' x' x' x' x' x' x' x' x' x' x' x' x' x' x' x ' x ' x ' x ' x ' x' x' x' x' x' x' x'  x' x' x' x' x' x' x' x' x ' x ' x ' x ' x ' x' x' x' x' x' x' x'  x' x%' x$' x#' x"' x!' x ' x' x' 0n|peYMA5)~~~~~~~~~~~~u~i~]~Q~E~9~-~!~~ }}}}}}}}}}}}z}n}b}V}J}>}2}&}}}|||||||||||~|r|f|Z|N|B|6|*|||{{{{{{{{{{{{w{k{_{S{G{;{/{#{{ zzzzzzzzzzzz{zozczWzKz?z3z'zzzyyyyyyyyyyyyywylyayVyKy@y5y*yyyxxxxxxxxxxxxwxkx_xSxGx;x/x#xx xwwwwwwwwwww|wpwdwYwMwAw5w)wwwvvvvvvvvvvvvvvjv^vRvFv:v.v"vv uuuuuuuuuuuu{uoucuWuKu@u4u(uuuttttttttttttutit]tQtEt9t-t!tt sssssssssssszsnsbsVsJs>s2s&sssrrrrrrrrrrrrsrgr]rRrGrn2n&nnnmmmmmmmmmmm~mrmfm[mOmCm7m+mmmllllllllllllwlkl_lSlGl;l/l#ll kkkkkkkkkkkk|kpkdkXkLk@k4k(kkkjjjjjjjjjjjjujij]jQjEj9j-j!jj iiiiiiiiiiiizinibiViJi>i2i&iiihhhhhhhhhhh~hrhfhZhOhCh7h+hhhggggggggggggwgkg_gSgHgd2d&dddccccccccccccscgc[cOcCc7c+cccbbbbbbbbbbbbxblb`bTbHbZ2Z'ZZZYYYYYYYYYYYYsYgY[YOYCY7Y+YYYXXXXXXXXXXXXxXlX`XTXHXS2S&SSSRRRRRRRRRRR~RrRfRZRORCR7R+RRRQQQQQQQQQQQQwQkQ_QSQGQ;Q/Q#QQ PPPPPPPPPPPP|PpPdPXPLP@P4P(PPPOOOOOOOOOOOOtOhO\OPODO8O,O OONNNNNNNNNNNNyNmNaNUNIN=N1N%NN NMMMMMMMMMMM~MrMfMZMNMBM6M*MMMLLLLLLLLLLLLvLkL_LSLGL;L/L#LL KKKKKKKKKKKK{KoKcKWKKK?K3K'KKKJJJJJJJJJJJJtJhJ\JPJDJ8J,J JJIIIIIIIIIIIIyImIaIUIII=I1I%II IHHHHHHHHHHH}HqHfHZHNHBH6H*HHHGGGGGGGGGGGGvGjG^GRGGG;G/G#GG FFFFFFFFFFFF{FoFcFWFKF?F3F'FFFEEEEEEEEEEEEsEgE\EPEDE8E,E EEDDDDDDDDDDDDxDlD`DTDHD>>>>>>>>>>>{>o>c>W>K>@>4>(>>>============u=i=]=Q=E=9=-=!== <<<<<<<<<<<<2<&<<<;;;;;;;;;;;;s;g;[;O;D;8;,; ;;::::::::::::z:n:b:V:K:?:3:':::999999999999u9i9]9Q9E9:9.9"99 888888888888{8o8c8W8K8?838'888777777777777s7g7[7O7C777+777666666666666w6k6_6S6G6;606$66 655555555555}5q5e5Y5M5A555)555444444444444w4k4_4S4G4;4/4#44 333333333333{3o3c3W3K3?333'333222222222222u2i2]2R2F2:2.2"22 111111111111z1n1b1V1K1?131'111000000000000t0h0\0P0D080,0 00 ////////////z/n/b/V/J/>/2/'///............t.h.\.P.D.8.,. ..------------y-m-a-U-I-=-1-%-- -,,,,,,,,,,,~,r,f,Z,N,B,6,*,,,++++++++++++w+k+_+S+G+;+/+#++ ************|*p*d*X*L*@*4*(***))))))))))))u)i)])Q)E)9)-)!)) ((((((((((((z(n(b(V(J(>(2(&((('''''''''''~'r'f'Z'N'B'6'+'''&&&&&&&&&&&&w&k&_&S&G&;&/&$&& &%%%%%%%%%%%}%q%e%Y%M%A%5%)%%%$$$$$$$$$$$$v$j$^$R$F$:$.$#$$ ############|#p#e#Y#M#A#5#)###""""""""""""u"i"]"Q"E"9"."""" !!!!!!!!!!!!z!n!c!W!K!?!3!'!!! u i ] Q E 9 - !  znbVJ>2&sg[OC7+xl`TH<0$ ~rfZNB7+xl`TH<0$ }qeYMA6*wk_SG;0$ |peYMA5)wk_SG;/# |peYMA5)vj^SG;/# {odXL@4(ui]QE9-! yn  E: D#: D": D!: D : D: D: D: D9 D9 D9 D9 D9 D9 D9 D9 D9 D9 D9 D9 D9 D9 D9 D 9 D 9 D 9 D 9 D 9 D9 D9 D9 D9 D9 D9 D9  D9 C9 C9 C9 C9 C9 C9  C9 B9 B9 B9 B9 B9 B9 B9 B 9 B 9 B 9 B 9 B 9 B9 B9 B9 B9 B9 B9 B9  B9 A 9 A 9 A 9 A 9 A 9 A9 A9 A9 A9 A9 A9 A9  A9 @ 9 @ 9 @9 @9 @9 @9 @9 @9 @9  @9 ? 9 ? 9 ? 9 ?9 ?9 ?9 ?9 ?9 ?9 ?9  ?9 > 9 > 9 > 9 > 9 >9 >9 >9 >9 >9 >9 >9  >9 =9 =9 =9 =9 =9 =9 =9  =9 < 9 < 9 < 9 < 9 <9 <9 <9 <9 <9 <9 <9  <9 ;9 ;9 ;9 ;9 ; 9 ; 9 ; 9 ; 9 ; 9~ ;9} ;9| ;9{ ;9z ;9y ;9x ;9w  ;9v : 9u : 9t : 9s :9r :9q :9p :9o :9n :9m :9l  :9k 9 9j 9 9i 9 9h 99g 99f 99e 99d 99c 99b 99a  99` 8 9_ 8 9^ 8 9] 8 9\ 8 9[ 89Z 89Y 89X 89W 89V 89U 89T  89S 79R 79Q 79P 79O 79N 79M 79L 79K 79J 79I 7 9H 7 9G 7 9F 7 9E 7 9D 79C 79B 79A 79@ 79? 79> 79=  79< 69; 69: 699 698 697 696  695 594 593 592 591 590  59/ 4 9. 49- 49, 49+ 49* 49) 49( 49'  49& 39% 39$ 39# 39" 39! 39 3 9 3 9 3 9 3 9 3 9 39 39 39 39 39 39 39  39 29 29 29 29 29 29 29 29 29 29 2 9 2 9 2 9 2 9 2 9 29 29 29 29 28 28 28  28 18 18 18 18 18 18 18 1 8 1 8 1 8 1 8 1 8 18 18 18 18 18 18 18  18 08 0 8 0 8 0 8 0 8 0 8 08 08 08 08 08 08 08  08 / 8 /8 /8 /8 /8 /8 /8 /8  /8 . 8 . 8 . 8 .8 .8 .8 .8 .8 .8 .8  .8 -8 -8 -8 -8 - 8 - 8 - 8 - 8 - 8 -8 -8 -8 -8 -8 -8 -8  -8 ,8 ,8 ,8 ,8 ,8 ,8 ,8 ,8 ,8 ,8 ,8 ,8 ,8 , 8 , 8 , 8 , 8 , 8 ,8 ,8 ,8 ,8 ,8 ,8 ,8  ,8 +8 +8 +8 +8  +8 * 8 * 8 * 8 *8 *8 *8 *8 *8 *8 *8  *8 ) 8 ) 8 ) 8 ) 8 ) 8 )8 )8 )8 )8 )8 )8 )8  )8~ (8} (8| (8{ (8z ( 8y ( 8x ( 8w ( 8v ( 8u (8t (8s (8r (8q (8p (8o (8n  (8m ' 8l ' 8k ' 8j ' 8i ' 8h '8g '8f '8e '8d '8c '8b '8a  '8` &8_ &8^ &8] &8\ &8[ &8Z &8Y &8X &8W & 8V & 8U & 8T & 8S & 8R &8Q &8P &8O &8N &8M &8L &8K  &8J %(8I %'8H %&8G %%8F %$8E %#8D %"8C %!8B % 8A %8@ %8? %8> %8= %8< %8; %8: %89 %88 %87 %86 %85 %84 %83 %82 %81 %80 %8/ % 8. % 8- % 8, % 8+ % 8* %8) %8( %8' %8& %8% %8$ %8#  %8" $ 8! $ 8 $ 8 $ 8 $8 $8 $8 $8 $8 $8 $8  $8 #8 #8 #8 #8 #8 #8 #8 #8 #8 #8 #8 #8 #8 #8 #8 # 8 # 8 # 8 # 8 # 8 #8 #8 #7 #7 #7 #7 #7  #7 "7 "7 "7 "7 "7 "7 "7 "7 "7 " 7 " 7 " 7 " 7 " 7 "7 "7 "7 "7 "7 "7 "7  "7 !7 !7 !7 !7 !7 !7 !7 !7 !7 ! 7 ! 7 ! 7 ! 7 ! 7 !7 !7 !7 !7 !7 !7 !7  !7  7  7  7  7  7  7  7  7  7  7   7 7 7 7 7 7 7 7 7 7 7 7  7  7  7  7  7 7 7 7 7 7 7 7  7  7  7  7  7 7 7 7 7 7 7 7  7  7  7  7 7 7 7 7 7 7 7  7  7 7 7 7 7 7 7 7  7 7  7  7  7  7  7 7 7 7 7 7 7 7~  7}  7|  7{  7z  7y 7x 7w 7v 7u 7t 7s 7r  7q 7p 7o 7n 7m 7l 7k 7j 7i 7h  7g  7f  7e  7d  7c 7b 7a 7` 7_ 7^ 7] 7\  7[  7Z  7Y 7X 7W 7V 7U 7T 7S 7R  7Q 7P 7O 7N 7M 7L  7K 7J 7I 7H 7G 7F 7E 7D 7C 7B 7A 7@ 7? 7> 7= 7< 7; 7: 79  78  77  76  75  74 73 72 71 70 7/ 7. 7-  7,  7+  7*  7)  7(  7' 7& 7% 7$ 7# 7" 7! 7  7  7 7 7 7 7 7 7 7  7 7  7  7  7  7  7 7 7 7 7 7 7 7  7 27 17 07 /7 .7 -7 ,7 +7 *6 )6 (6 '6 &6 %6 $6 #6 "6 !6  6 6 6 6 6 6 6 6 6 6 6 6 6 6 6 6 6 6 6  6  6  6  6  6 6 6 6 6 6 6 6  6 6 6  6  6  6  6  6 6 6 6 6 6 6 6  6  6  6  6 6 6 6 6 6 6 6  6 6 6 6 6  6 6 6 6 6 6 6  6  6  6  6  6  6   6  6  6  6  6  6  6  6   6  6  6  6  6  6  6   6  6  6  6  6  6  6  6  6  6  6  6  6  6  6  6  6  6   6  6  6  6  6  6  6  6  6  6  6  6~  6}  6|  6{  6z  6y  6x  6w  6v   6u  6t 6s 6r 6q 6p 6o 6n 6m  6l 6k 6j 6i 6h  6g  6f  6e  6d  6c 6b 6a 6` 6_ 6^ 6] 6\  6[  6Z  6Y 6X 6W 6V 6U 6T 6S 6R  6Q  6P  6O  6N  6M 6L 6K 6J 6I 6H 6G 6F  6E 6D 6C 6B 6A 6@ 6? 6>  6= 6< 6; 6: 69 68 67 66  65  64  63  62  61 60 6/ 6. 6- 6, 6+ 6*  6)  6(  6'  6&  6%  6$  6# *6" *6! *6 *6 * 6 * 6 * 6 * 6 * 6 *6 *6 *6 *6 *6 *6 *6  *6 )6 )6 )6 )6 )6 )6 )6 )6 )6 )6 )6 )6 )6 ) 6 ) 6 ) 6 ) 6 ) 6 )5 )5 )5 )5 )5 )5 )5  )5 (5 (5 (5 (5 (5 (5 (5 (5 (5 (5 (5 ( 5 ( 5 ( 5 ( 5 ( 5 (5 (5 (5 (5 (5 (5 (5  (5 '5 '5 '5 '5 '5 '5 '5 '5 '5 '5 '5 '5 '5 '5 '5 '5 '5 ' 5 ' 5 ' 5 ' 5 ' 5 '5 '5 '5 '5 '5 '5 '5  '5 &)5 &(5 &'5 &&5 &%5 &$5  &"5 &!5 & 5 &5 &5 &5 &5 &5 &5 &5 &5 &5 &5 &5 &5 &5 &5 &5 &5 &5 &5 & 5 & 5 & 5 & 5 & 5 &5 &5 &5 &5 &5 &5 &5  &5 %5 %5 %5 %5 %5 %5 %5 %5 %5 %5 %5 % 5 % 5 % 5 % 5 % 5 %5 %5 %5 %5 %5 %5 %5  %5 $!5 $ 5 $5~ $5} $5| $5{ $5z $5y $5x $5w $5v $5u $5t $5s $5r $5q $5p $5o $5n $5m $ 5l $ 5k $ 5j $ 5i $ 5h $5g $5f $5e $5d $5c $5b $5a  $5` #5_ #5^ #5] # 5\ # 5[ # 5Z # 5Y # 5X #5W #5V #5U #5T #5S #5R #5Q  #5P "%5O "$5N "#5M ""5L "!5K " 5J "5I "5H "5G "5F "5E "5D "5C "5B "5A "5@ "5? "5> "5= "5< "5; "5: "59 "58 " 57 " 56 " 55 " 54 " 53 "52 "51 "50 "5/ "5. "5- "5,  "5+ !!5* ! 5) !5( !5' !5& !5% !5$ !5# !5" !5! !5 !5 !5 !5 !5 !5 !5 !5 !5 !5 ! 5 ! 5 ! 5 ! 5 ! 5 !5 !5 !5 !5 !5 !5 !5  !5  5  5  5  5  5  5  5  5  5  5  4  4  4  4  4  4  4  4  4  4  4   4 (4 '4 &4 %4 $4 #4 "4 !4  4 4 4 4 4 4 4 4 4 4 4 4 4 4 4 4 4 4 4  4  4  4  4  4 4 4 4 4 4 4 4  4 4 4 4 4 4 4 4 4 4 4 4 4 4 4 4 4 4 4  4  4  4  4  4 4 4 4 4 4 4 4  4 4 4 4 4 4 4 4 4 4 4 4 4  4  4  4  4  4 4 4 4 4 4 4 4  4 4 4 4 4 4 4 4 4 4 4 4 4 4 4 4  4  4  4  4  4 4 4~ 4} 4| 4{ 4z 4y  4x 4w 4v 4u 4t 4s 4r 4q 4p 4o 4n  4m  4l  4k  4j  4i 4h 4g 4f 4e 4d 4c 4b  4a 4`  4_  4^  4]  4\  4[ 4Z 4Y 4X 4W 4V 4U 4T  4S 4R 4Q 4P 4O 4N  4M 4L 4K 4J 4I 4H 4G 4F 4E 4D 4C 4B 4A  4@  4?  4>  4=  4< 4; 4: 49 48 47 46 45  44 43 42 41 40  4/  4.  4-  4,  4+ 4* 4) 4( 4' 4& 4% 4$  4# 4" 4! 4 4 4 4 4 4 4 4 4 4 4 4 4 4 4  4  4  4  4  4 4 4 4 4 4 4 4  4 "4 !4  4 4 4 3 3 3 3 3 3 3 3 3 3 3 3 3 3 3 3  3  3  3  3  3 3 3 3 3 3 3 3  3 3 3 3 3 3 3 3 3 3 3 3 3 3 3 3 3  3  3  3  3  3 3 3 3 3 3 3 3  3 3 3 3 3 3 3 3 3 3 3 3 3 3 3 3 3  3  3  3  3  3 3 3 3 3 3 3 3  3 3 3 3 3 3 3 3 3  3  3  3  3  3 3 3 3 3 3 3 3  3 3 3 3  3  3  3  3  3 3 3 3 3 3 3 3  3 3 3 3 3 3 3~ 3} 3| 3{  3z  3y  3x  3w  3v 3u 3t 3s 3r 3q 3p 3o  3n #3m "3l !3k  3j 3i 3h 3g 3f 3e 3d 3c 3b 3a 3` 3_ 3^ 3] 3\ 3[ 3Z 3Y 3X  3W  3V  3U  3T  3S 3R 3Q 3P 3O 3N 3M 3L  3K 3J 3I 3H 3G 3F 3E 3D 3C 3B  3A  3@  3?  3>  3= 3< 3; 3: 39 38 37 36  35  34  33  32  31  30  3/  3.  3-  3,  3+  3*  3)  3(  3'  3&  3%  3$  3#  3"  3!  3  3  3  3  3  3  3   3  3  3  3  3  3  3  3  3  3  3  3  3  3  3  3  3  3  3  3  3  3  3  3  3   3  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2   2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2   2  #2  "2  !2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2   2 2 2 2 2 2 2 2 2 2  2  2  2  2  2 2 2 2 2 2 2 2  2 2 2 2 2 2 2 2 2  2  2  2  2  2 2 2 2 2 2 2 2  2 2 2 2 2 2 2 2 2 2 2~ 2} 2| 2{ 2z 2y 2x 2w  2v  2u  2t  2s  2r 2q 2p 2o 2n 2m 2l 2k  2j 2i 2h 2g 2f 2e 2d 2c 2b 2a 2` 2_ 2^ 2] 2\  2[  2Z  2Y  2X  2W 2V 2U 2T 2S 2R 2Q 2P  2O 2N 2M 2L 2K 2J 2I 2H 2G  2F  2E  2D  2C  2B 2A 2@ 2? 2> 2= 2< 2;  2: 29 28 27 26 25 24 23 22 21 20 2/ 2. 2-  2,  2+  2*  2)  2( 2' 2& 2% 2$ 2# 2" 2!  2  2  2  2  2  2 2 2 2 2 2 2 2  2  2  2  2  2  2  2  2  2  2   2   2   2   2   2  2  2  2  2  2  1  1  1  1  1   1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1   1 1 1 1 1  1  1  1  1  1 1 1 1 1 1 1 1  1  1  1 1 1 1 1 1 1 1  1 1  1  1  1  1  1 1 1 1 1 1 1 1  1 1  1  1  1  1  1 1 1 1 1 1 1 1  1 1 1 1 1  1  1  1  1  1 1 1 1 1 1 1 1  1 1 1  1  1  1  1  1 1 1 1 1 1 1 1  1 1 1 1 1 1~ 1} 1| 1{ 1z 1y  1x  1w  1v  1u  1t 1s 1r 1q 1p 1o 1n 1m  1l  1k  1j  1i  1h  1g  1f  1e  1d  1c   1b   1a   1`   1_   1^  1]  1\  1[  1Z  1Y  1X  1W  1V  1U  1T  1S  1R  1Q  1P  1O  1N  1M  1L  1K  1J  1I  1H  1G  1F  1E  1D  1C  1B  1A  1@  1?  1>  1=  1<  1;  1:  19  18   17  /16  .15  -14  ,13  +12  *11  )10  (1/  '1.  &1-  %1,  $1+  #1*  "1)  !1(  1'  1&  1%  1$  1#  1"  1!  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1  1   1  $1  #1  "1  !1  1  1  1  1  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0  0   0  '0  &0  %0  $0  #0  "0  !0  0  0  0  0 E: 9|pdXL@4(~~~~~~~~~~~~t~h~]~Q~E~9~-~"~~ }}}}}}}}}}}}z}n}b}V}J}>}2}&}}}||||||||||||s|g|[|O|C|7|+| ||{{{{{{{{{{{{x{l{`{T{H{<{0{${{ {zzzzzzzzzzz}zqzezYzMzAz5z)zzzyyyyyyyyyyyyvyjy^yRyGy;y/y#yy xxxxxxxxxxxx|xpxdxXxLx@x4x(xxxwwwwwwwwwwwwuwiw]wQwEw9w-w!ww vvvvvvvvvvvvyvmvavUvIv=v1v%vv vuuuuuuuuuuu}uqueuYuMuAu5u)uuuttttttttttttutjt^tRtFt:t.t"tt ssssssssssss{soscsWsKs?s3s'sssrrrrrrrrrrrrtrhr\rPrDr8r-r!rr qqqqqqqqqqqqzqnqbqVqJq>q2q&qqqppppppppppppsphp\pPpDp8p,p ppooooooooooooyomoaoUoIo=o1o%oo onnnnnnnnnnnnsngn[nOnCn7n+nnnmmmmmmmmmmmmxmlm`mTmHmj2j&jjjiiiiiiiiiiiisigi[iOiCi7i,i iihhhhhhhhhhhhyhmhahUhIh=h1h%hh hggggggggggg~grgfg[gOgCg7g+gggffffffffffffxflf`fTfHf\2\&\\\[[[[[[[[[[[~[r[f[Z[N[B[6[*[[[ZZZZZZZZZZZZvZkZ_ZSZGZ;Z/Z#ZZ YYYYYYYYYYYY|YpYdYXYLY@Y4Y(YYYXXXXXXXXXXXXtXhX]XQXEX9X-X!XX WWWWWWWWWWWW{WoWcWWWKW?W3W'WWWVVVVVVVVVVVVuViV]VRVFV:V.V"VV UUUUUUUUUUUU{UoUcUWUKU?U3U'UUUTTTTTTTTTTTTuTiT]TQTET9T-T!TT SSSSSSSSSSSSySmSaSUSIS=S1S&SSSRRRRRRRRRRR~RrRfRZRNRBR6R*RRRQQQQQQQQQQQQvQjQ^QRQFQ:Q.Q"QQ PPPPPPPPPPPPzPnPbPVPJP>P2P&PPPOOOOOOOOOOO~OrOfOZONOBO6O*OOONNNNNNNNNNNNvNjN^NRNFN:N.N"NN MMMMMMMMMMMMzMnMbMVMJM>M1M$MM LLLLLLLLLLL{LnLaLTLGL:L-L LLKKKKKKKKKKKwKjK]KPKCK6K)KKKJJJJJJJJJJJzJnJcJWJKJ?J3J'JJJIIIIIIIIIIIIuIjI^IRIFI:I.I"II HHHHHHHHHHHH}HqHeHYHMH@H3H&HH HGGGGGGGGGGGrGeGXGKG>G2G%GG FFFFFFFFFFF}FpFcFVFIF>>>>>>>>>>w>j>]>P>C>6>)>>>===========t=g=Z=M=@=3=&== <<<<<<<<<<<~727&77766666666666~6r6g6[6O6C676+666555555555555w5k5_5S5G5;5/5$55 544444444444|4p4d4X4L4@444(444333333333333u3i3]3Q3E393-3!33 222222222222y2n2b2V2J2>222&22211111111111~1r1f1Z1N1B161+111000000000000w0k0_0S0G0;0/0#00 ////////////|/p/d/X/L/@/4/(///............u.i.].Q.E.9.-.!.. ------------y-m-a-U-I-=-2-&---,,,,,,,,,,,~,r,f,Z,N,B,6,*,,,++++++++++++w+k+_+S+G+;+/+#++ ************|*p*d*X*L*@*4*(***))))))))))))t)h)\)P)D)8),) )) ((((((((((((y(m(a(U(I(=(1(%(( ('''''''''''~'r'f'Z'N'B'6'*'''&&&&&&&&&&&&v&j&^&R&F&:&.&"&& %%%%%%%%%%%%{%o%c%W%K%?%3%'%%%$$$$$$$$$$$$t$h$\$P$D$8$,$ $$############y#m#a#U#I#=#1#%## #"""""""""""}"q"e"Y"M"A"6"*"""!!!!!!!!!!!!v!j!^!R!F!:!.!"!! { o c W K ? 3 '   sg\PD8, xl`TH<0$ }qeYMA5)ui^RF:." znbVJ>2&sg[OC7+xl`TH<0$ |pdXL@4)ui]QE9-! znbVJ>2&sg[OC7+wk_TH<0$ |pdXL@4(ui]QE9  C  C  C  C  C C C C C C C C  C !C  C C C C C C C C C C C C C C C C C C B  B  B  B  B  B B B B B B B B  B B B B B B B B B B B B B B B  B  B  B  B  B B B B B B B B  B B B B B B B B B B B B B B B B  B  B  B  B  B B B B B B B B  B B B B B B B B B B B B B B B  B  B  B  B  B B B B B B B B  B B B B B B B B B B B B B B B B  B  B  B  B  B B B B B B B B  B B B B B B B~ B} B| B{ Bz By Bx Bw Bv Bu  Bt  Bs  Br  Bq  Bp Bo Bn Bm Bl Bk Bj Bi  Bh "Bg !Bf  Be Bd Bc Bb Ba B` B_ B^ B] B\ B[ BZ BY BX BW BV BU BT BS  BR  BQ  BP  BO  BN BM BL BK BJ BI BH BG  BF #BE "BD !BC  BB BA B@ B? B> B= B< B; B: B9 B8 B7 B6 B5 B4 B3 B2 B1 B0  B/  B.  B-  B,  B+ B* B) B( B' B& B% B$  B# B" B! B B B B B B B B B B B B B B  B  B  B  B  B B B B B B B B  B B B B B B B A A A A A A A A A A A A  A  A  A  A  A A A A A A A A  A A A A A A A A A A A A A A A A A A  A  A  A  A  A A A A A A A A  A A A A A A A A A A A A A A A A A  A  A  A  A  A A A A A A A A  A A A A A A A A A A A A  A  A  A  A  A A A A A A A A  A A A A A A A A A A A A A A A A  A  A  A  A  A A A~ A} A| A{ Az Ay  Ax !Aw  Av Au At As Ar Aq Ap Ao An Am Al Ak Aj Ai Ah Ag Af Ae Ad  Ac  Ab  Aa  A`  A_ A^ A] A\ A[ AZ AY AX  AW !AV  AU AT AS AR AQ AP AO AN AM AL AK AJ AI AH AG AF AE AD AC  AB  AA  A@  A?  A> A= A< A; A: A9 A8 A7  A6 #A5 "A4 !A3  A2 A1 A0 A/ A. A- A, A+ A* A) A( A' A& A% A$ A# A" A! A  A  A  A  A  A A A A A A A A  A  A  A  A  A  A  A  A  A  A  A  A  A  A  A  A  A  A  A  A  @  @  @  @  @   @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @   @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @   @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @  @   @ $@ #@ "@ !@  @ @ @ @ @ @ @ @ @ @ @ @ @ @ @ @ @ @ @  @  @  @  @  @ @ @ @ @ @ @ @  @ @ @ @ @ @ @ @ @ @ @ @~ @} @| @{  @z  @y  @x  @w  @v @u @t @s @r @q @p @o  @n #@m "@l !@k  @j @i @h @g @f @e @d @c @b @a @` @_ @^ @] @\ @[ @Z @Y @X  @W  @V  @U  @T  @S @R @Q @P @O @N @M @L  @K @J @I @H @G @F @E @D @C @B @A  @@  @?  @>  @=  @< @; @: @9 @8 @7 @6 @5  @4 @3 @2 @1 @0 @/ @. @- @, @+ @* @) @( @' @&  @%  @$  @#  @"  @! @ @ @ @ @ @ @  @ #@ "@ !@  @ @ @ @ @ @ @ @ @ @ @ @ @ @ @ @ @ @ @  @  @  @  ?  ? ? ? ? ? ? ? ?  ? ? ? ? ? ? ? ? ? ?  ?  ?  ?  ?  ? ? ? ? ? ? ? ?  ?  !?   ?  ?  ?  ?  ?  ?  ?  ?  ?  ?  ?  ?  ?  ?  ?  ?  ?  ?  ?   ?   ?   ?   ?   ?  ?  ?  ?  ?  ?  ?  ?  ? ? ? ? ? ?  ?  ? ? ? ? ? ? ? ?  ? ?  ?  ?  ?  ?  ? ? ? ? ? ? ? ?  ? ? ? ? ? ? ? ?  ?  ?  ?  ?  ? ? ? ? ? ? ? ?  ?  ?  ? ? ? ? ? ? ? ?  ? ? ? ? ? ? ?~ ?} ?|  ?{  ?z  ?y  ?x  ?w ?v ?u ?t ?s ?r ?q ?p  ?o ?n ?m  ?l  ?k  ?j  ?i  ?h ?g ?f ?e ?d ?c ?b ?a  ?`  ?_  ?^  ?]  ?\ ?[ ?Z ?Y ?X ?W ?V ?U  ?T ?S ?R ?Q ?P ?O ?N  ?M  ?L  ?K ?J ?I ?H ?G ?F ?E ?D  ?C  ?B  ?A  ?@  ??  ?> ?= ?< ?; ?: ?9 ?8 ?7  ?6 ?5 ?4 ?3 ?2 ?1 ?0 ?/ ?. ?- ?, ?+  ?*  ?)  ?(  ?'  ?& ?% ?$ ?# ?" ?! ? ?  ? ? ? ? ? ? ? ?  ?  ? ? ? ? ? ? ? ?  ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ?  >  >  >  >  > > > > > > > >  > > > > > > > > >  >  >  >  >  > > > > > > > >  > > >  > > >  > > > > > >  >  >  >  >  > > > > > > > >  > > >  > > > > > > > >  > > > > > > > >  > > > > > >  > > > > >  > ~> ~> ~> ~> ~>  ~> }> }> }> }>  }> |> |> |> |> |> |> |>  |> {> {> {>  {> z > z> z> z> z> z> z> z>  z> y> y> y> y> y> y> y>  y> x> x>~ x>} x>| x>{ x>z  x>y w>x w>w w>v w>u w>t w>s w>r w>q w>p w>o w>n w>m w>l w>k w>j w>i w>h w>g w>f w>e w>d w>c w>b w>a w>` w>_ w>^ w>] w>\ w>[ w>Z w>Y w>X w>W w>V w>U w>T w>S w>R w>Q w>P w>O w>N w>M w>L w>K w>J w>I w>H w>G w~>F w}>E w|>D w{>C wz>B wy>A wx>@ ww>? wv>> wu>= wt>< ws>; wr>: wq>9 wp>8 wo>7 wn>6 wm>5 wl>4 wk>3 wj>2 wi>1 wh>0 wg>/ wf>. we>- wd>, wc>+ wb>* wa>) w`>( w_>' w^>& w]>% w\>$ w[># wZ>" wY>! wX> wW> wV> wU> wT> wS> wR> wQ> wP> wO> wN> wM> wL> wK> wJ> wI> wH> wG> wF> wE> wD> wC> wB> wA> w@> w?> w>> w=> w<> w;> w:> w9> w8> w7= w6= w5= w4= w3= w2= w1= w0= w/= w.= w-= w,= w+= w*= w)= w(= w'= w&= w%= w$= w#= w"= w!= w = w= w= w= w= w= w= w= w= w= w= w= w= w= w= w= w= w= w= w = w = w = w = w = w= w= w= w= w= w= w=  w= v= v= v= v= v= v= v= v= v= v= v= v= v= v= v= v= v = v = v = v = v = v= v= v= v= v= v= v=  v= u=  u= t= t= t= t= t= t= t = t = t = t = t = t= t= t= t= t= t= t=  t= s= s= s= s= s= s = s = s = s = s = s= s= s= s= s= s= s=  s= r= r= r= r= r= r= r=~  r=} q =| q={ q=z q=y q=x q=w q=v q=u  q=t p =s p =r p=q p=p p=o p=n p=m p=l p=k  p=j o =i o =h o=g o=f o=e o=d o=c o=b o=a  o=` n=_ n=^ n=] n=\ n=[ n=Z  n=Y m=X m=W m=V m=U m=T m=S m=R m=Q m=P m=O m=N m=M m=L m=K m=J m=I m=H m=G m =F m =E m =D m =C m =B m=A m=@ m=? m=> m== m=< m=;  m=: l =9 l =8 l =7 l =6 l =5 l=4 l=3 l=2 l=1 l=0 l=/ l=.  l=- k+=, k*=+ k)=* k(=) k'=( k&=' k%=& k$=% k#=$ k"=# k!=" k =! k= k= k= k= k= k= k= k= k= k= k= k= k= k= k= k= k= k= k = k = k = k = k = k= k= k= k= k= k= k=  k= j0= j/= j.< j-< j,< j+< j*< j)< j(< j'< j&< j%< j$< j#< j"< j!< j < j< j< j< j< j< j< j< j< j< j< j< j< j< j< j< j< j< j< j < j < j < j < j < j< j< j< j< j< j< j<  j< i-< i,< i+< i*< i)< i(< i'< i&< i%< i$< i#< i"< i!< i < i< i< i< i< i< i< i< i< i< i< i< i< i< i< i< i< i< i< i < i < i < i < i < i< i< i< i< i< i< i<  i< h#< h"< h!< h < h< h< h< h< h< h< h< h< h< h< h< h< h< h< h< h< h< h< h < h < h < h < h < h< h< h< h< h< h< h<  h< g< g< g< g<~ g<} g<| g<{ g c<= c<< c<;  c<: b <9 b<8 b<7 b<6 b<5 b<4 b<3 b<2  b<1 a <0 a S;= S;< S;; S;: S;9  S;8 R;7 R;6 R;5 R;4 R;3 R;2 R;1  R;0 Q;/ Q;. Q;- Q ;, Q ;+ Q ;* Q ;) Q ;( Q;' Q;& Q;% Q;$ Q;# Q;" Q;!  Q; P; P; P; P; P; P; P ; P ; P ; P ; P ; P; P; P; P; P; P; P;  P; O ; O ; O ; O ; O ; O; O; O; O; O; O; O;  O; NH: NG: NF: NE: ND: NC: NB: NA: N@: N?: N>: N=: N<: N;: N:: N9: N8: N7: N6: N5: N4: N3: N2: N1: N0: N/: N.: N-: N,: N+: N*: N): N(: N': N&: N%: N$: N#: N": N!: N : N: N: N: N: N: N: N: N: N: N: N: N: N: N: N: N: N: N: N : N : N : N : N : N: N: N: N: N: N: N:  N: M: M: M: M: M: M: M: M : M : M : M : M : M: M: M: M: M: M: M:  M: L : L : L : L : L: L: L: L: L: L: L:  L: K : K : K: K: K: K: K: K: K:  K: J: J: J: J: J: J: J: J: J: J: J : J : J : J : J : J:~ J:} J:| J:{ J:z J:y J:x  J:w I:v I:u I:t I:s I:r I:q I:p I:o I:n I:m I:l I:k I:j I:i I:h I :g I :f I :e I :d I :c I:b I:a I:` I:_ I:^ I:] I:\  I:[ H:Z H:Y H:X H:W H:V H:U H :T H :S H :R H :Q H :P H:O H:N H:M H:L H:K H:J H:I  H:H G:G G:F G:E G:D G:C G:B G:A G:@ G:? G:> G:= G :< G :; G :: G :9 G :8 G:7 G:6 G:5 G:4 G:3 G:2 G:1  G:0 F:/ F:. F:- F:,  F:+ E$:* E#:) E":( E!:' E :& E:% E:$ E:# E:" E:! E: E: E: E: E: E: E: E: E: E: E: E: E: E : E : E : E : E : E: E: E: E: E: C 2p|pdXL@4* ~~~~~~~~~~~~~z~o~d~X~L~@~4~(~~~}}}}}}}}}}}}t}h}\}P}D}8}-}!}} ||||||||||||y|m|a|U|I|=|1|&|||{{{{{{{{{{{~{r{g{[{O{C{7{+{{{zzzzzzzzzzzzxzlz`zTzHzu2u&uuutttttttttttt~tstht]tRtGt^2^&^^^]]]]]]]]]]]]s]g][]O]C]7],] ]]\\\\\\\\\\\\x\l\`\T\H\<\0\$\\ \[[[[[[[[[[[}[q[e[Y[M[A[5[*[[[ZZZZZZZZZZZZvZjZ^ZRZFZ:Z.Z"ZZ YYYYYYYYYYYY|YpYdYXYLY@Y4Y(YYYXXXXXXXXXXXXuXiX]XQXEX9X-X!XX WWWWWWWWWWWWzWnWbWVWJW>W2W&WWWVVVVVVVVVVVVsVgV[VOVCV7V+VVVUUUUUUUUUUUUxUlU`UTUHUK2K&KKKJJJJJJJJJJJJsJgJ[JOJCJ7J+JJJIIIIIIIIIIIIwIkI_ISIGI;I0I$II IHHHHHHHHHHH|HpHdHXHLH@H4H(HHHGGGGGGGGGGGGuGiG]GQGEG9G-G!GG FFFFFFFFFFFFzFnFbFVFJF>F2F&FFFEEEEEEEEEEE~ErEgE[EOECE7E+EEEDDDDDDDDDDDDwDkD_DSDGD>>>>>>>>>>~>r>g>[>O>C>7>+>>>============x=l=`=T=H=<=0=$== =<<<<<<<<<<<}626&666555555555555s5g5[5O5C575+555444444444444x4l4`4T4H4<404$44 433333333333~3s3h3]3R3G3<313&333222222222222}2q2e2Y2M2A252)222111111111111u1i1]1Q1E191-1!11 000000000000z0n0b0V0J0>020&000////////////s/g/[/O/C/7/+///............w.k._.T.H.<.0.$.. .-----------|-p-d-X-L-@-4-(---,,,,,,,,,,,,u,i,],Q,E,9,-,!,, ++++++++++++z+n+b+V+J+>+2+&+++***********~*r*f*Z*N*B*6*****))))))))))))w)k)_)S)G);)/)#)) ((((((((((((|(p(d(X(L(@(4(((((''''''''''''u'i']'Q'E'9'-'!'' &&&&&&&&&&&&z&n&b&V&J&>&2&&&&&%%%%%%%%%%%~%s%g%[%O%C%7%+%%%$$$$$$$$$$$$x$l$`$T$H$<$0$$$$ $###########|#p#e#Y#M#A#5#)###""""""""""""u"i"^"R"F":"."""" !!!!!!!!!!!!z!n!c!W!K!?!3!'!!!  s h \ P D 8 ,  xl`TH<0% }qeYMA5)vj_SG;/# |pdXL@4(ui]QE9-! znbVJ>2&~rfZNB6*wk_SG;/$ |pdXL@4(th]QE9-! ymaUI>2&~rfZNB7+wl`TH<0$ |p ,LR ,LQ ,LP ,LO ,LN ,LM ,LL ,LK ,LJ , LI , LH , LG , LF , LE ,LD ,LC ,LB ,LA ,L@ ,L? ,L>  ,L= ,L< ,L; ,L: ,L9 , L8 , L7 , L6 , L5 , L4 ,L3 ,L2 ,L1 ,L0 ,L/ ,L. ,L-  ,L, ,L+ ,L* ,L) ,L( ,L' ,L& ,L% ,L$ ,L# , L" , L! , L , L , L ,L ,L ,L ,L ,L ,L ,L  ,L ,L ,L ,L ,L ,L ,L ,L ,L ,L ,L ,L , L , L , L , L , L ,L ,L ,L ,L ,L ,L ,K  ,K ,&K ,%K ,$K ,#K ,"K ,!K , K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K , K , K , K , K , K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K  ,K , K , K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K  ,K ,(K ,'K ,&K ,%K ,$K ,#K ,"K ,!K , K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K , K , K , K , K , K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K  ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K , K , K , K , K , K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K  ,K ,K , K , K , K , K , K ,K ,K ,K ,K~ ,K} ,K| ,K{  ,Kz ,Ky ,Kx ,Kw ,Kv ,Ku , Kt , Ks , Kr , Kq , Kp ,Ko ,Kn ,Km ,Kl ,Kk ,Kj ,Ki  ,Kh ,Kg ,Kf , Ke , Kd , Kc , Kb , Ka ,K` ,K_ ,K^ ,K] ,K\ ,K[ ,KZ  ,KY ,KX ,KW ,KV ,KU ,KT ,KS ,KR ,KQ ,KP ,KO , KN , KM , KL , KK , KJ ,KI ,KH ,KG ,KF ,KE ,KD ,KC  ,KB ,KA ,K@ ,K? ,K> ,K= ,K< ,K; ,K: ,K9 ,K8 ,K7 ,K6 ,K5 ,K4 , K3 , K2 , K1 , K0 , K/ ,K. ,K- ,K, ,K+ ,K* ,K) ,K(  ,K' ,K& ,K% ,K$ ,K# ,K" ,K! ,K ,K , K , K , K , K , K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K  ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K ,K , K , K , K , K , K ,K ,K ,K ,K ,K ,J ,J  ,J ,J ,J ,J ,J ,J ,J ,J ,J ,J , J , J , J , J , J ,J ,J ,J ,J ,J ,J ,J  ,J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J  , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J  , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J  , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J  , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J , J~ , J} , J| , J{ , Jz , Jy , Jx , Jw , Jv , Ju , Jt , Js  , Jr ,Jq ,Jp ,Jo ,Jn ,Jm ,Jl ,Jk ,Jj ,Ji , Jh , Jg , Jf , Je , Jd ,Jc ,Jb ,Ja ,J` ,J_ ,J^ ,J]  ,J\ ,"J[ ,!JZ , JY ,JX ,JW ,JV ,JU ,JT ,JS ,JR ,JQ ,JP ,JO ,JN ,JM ,JL ,JK ,JJ ,JI ,JH ,JG , JF , JE , JD , JC , JB ,JA ,J@ ,J? ,J> ,J= ,J< ,J;  ,J: ,J9 ,J8 ,J7 ,J6 ,J5 ,J4 ,J3 ,J2 ,J1 ,J0 ,J/ ,J. ,J- ,J, ,J+ ,J* ,J) , J( , J' , J& , J% , J$ ,J# ,J" ,J! ,J ,J ,J ,J  ,J ,J ,J ,J ,J ,J ,J ,J ,J ,J ,J ,J ,J ,J ,J ,J ,J ,J ,J , J , J , J , J , J ,J ,J ,J ,J ,J ,I ,I  ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I , I , I , I , I , I ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I  ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I , I , I , I , I , I ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I  ,I ,%I ,$I ,#I ,"I ,!I , I ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I , I , I , I , I , I ,I ,I ,I ,I ,I ,I ,I  ,I  ,I  ,I  ,I  ,I  ,I  ,I  , I  , I  , I  , I  , I  ,I  ,I  ,I  ,I  ,I  ,I  ,I  ,I "BI "BI "BI "BI "BI "BI "BI "BI "BI "BI "BI "B I "B I "B I "B I~ "B I} "BI| "BI{ "BIz "BIy "BIx "BIw "BIv  "BIu "AIt "AIs "AIr "AIq "AIp "AIo "AIn "AIm "AIl "AIk "AIj "AIi "A Ih "A Ig "A If "A Ie "A Id "AIc "AIb "AIa "AI` "AI_ "AI^ "AI]  "AI\ "@ I[ "@ IZ "@ IY "@IX "@IW "@IV "@IU "@IT "@IS "@IR  "@IQ "?IP "?IO "?IN "?IM "?IL "?IK "? IJ "? II "? IH "? IG "? IF "?IE "?ID "?IC "?IB "?IA "?I@ "?I?  "?I> "> I= "> I< "> I; "> I: ">I9 ">I8 ">I7 ">I6 ">I5 ">I4 ">I3  ">I2 "= I1 "= I0 "= I/ "=I. "=I- "=I, "=I+ "=I* "=I) "=I(  "=I' "<I& "<I% "<I$ "<I# "<I" "<I! "<I "<I "<I "< I "< I "< I "< I "< I "<I "<I "<I "<I "<I "<I "<I  " "/ H= "/ H< "/ H; "/H: "/H9 "/H8 "/H7 "/H6 "/H5 "/H4  "/H3 ". H2 ". H1 ". H0 ". H/ ". H. ".H- ".H, ".H+ ".H* ".H) ".H( ".H'  ".H& "-H% "-H$ "-H# "-H" "-H! "-H "-H "-H "-H "-H "-H "-H "- H "- H "- H "- H "- H "-H "-H "-H "-H "-H "-H "-H  "-H ",H ",H ",H ",H ",H ",H ",H ",H ",H ",H ",H ",H ",H ",G ",G ", G ", G ", G ", G ", G ",G ",G ",G ",G ",G ",G ",G  ",G "+G "+G "+G "+G "+G "+G "+G "+G "+G "+G "+G "+G "+G "+G "+G "+ G "+ G "+ G "+ G "+ G "+G "+G "+G "+G "+G "+G "+G  "+G "*G "*G "*G "*G "*G "*G "*G "*G "*G "*G "*G "*G "* G "* G "* G "* G "* G "*G "*G "*G "*G "*G "*G "*G  "*G ")G ")G ")G ")G ")G ")G ")G ")G ")G ")G ")G ")G ")G ")G ")G ")G ") G ") G ") G ") G ") G ")G ")G ")G ")G ")G ")G ")G  ")G "(G "(G "(G "(G "(G "(G "(G "(G "(G "(G "(G "(G "(G "(G "(G "(G "(G "(G "( G "( G "( G "( G "( G "(G "(G "(G "(G "(G "(G "(G  "(G "'G "'G~ "'G} "'G| "'G{ "'Gz "'Gy  "'Gx "&Gw "&Gv "&Gu "&Gt "&Gs "&Gr "&Gq "&Gp "&Go "& Gn "& Gm "& Gl "& Gk "& Gj "&Gi "&Gh "&Gg "&Gf "&Ge "&Gd "&Gc  "&Gb "%&Ga "%%G` "%$G_ "%#G^ "%"G] "%!G\ "% G[ "%GZ "%GY "%GX "%GW "%GV "%GU "%GT "%GS "%GR "%GQ "%GP "%GO "%GN "%GM "%GL "%GK "%GJ "%GI "% GH "% GG "% GF "% GE "% GD "%GC "%GB "%GA "%G@ "%G? "%G> "%G=  "%G< "$G; "$G: "$G9 "$G8 "$G7 "$G6 "$G5 "$G4 "$G3 "$ G2 "$ G1 "$ G0 "$ G/ "$ G. "$G- "$G, "$G+ "$G* "$G) "$G( "$G'  "$G& "# G% "# G$ "#G# "#G" "#G! "#G "#G "#G "#G  "#G ""G ""G ""G ""G "" G "" G "" G "" G "" G ""G ""G ""G ""G ""G ""G ""G  ""G "!G "!G "!G "!G "!G "!G "!G "!G "!G "!G "!G "! F "! F "! F "! F "! F "!F "!F "!F "!F "!F "!F "!F  "!F " F " F " F " F " F " F " F " F " F " F " F " F " F " F " F " F " F " F " F  " F " F "F "F "F "F "F "F "F  "F "!F " F "F "F "F "F "F "F "F "F "F "F "F "F "F "F "F "F "F "F " F " F " F " F " F "F "F "F "F "F "F "F  "F "F "F "F "F "F "F "F "F "F "F "F " F " F " F " F " F "F "F "F "F "F "F "F  "F "F "F "F "F "F "F "F "F "F "F "F "F "F "F "F "F " F " F " F " F " F "F "F "F "F "F "F "F  "F " F " F~ " F} " F| " F{ "Fz "Fy "Fx "Fw "Fv "Fu "Ft  "Fs "Fr "Fq "Fp "Fo "Fn "Fm "Fl "Fk " Fj " Fi " Fh " Fg " Ff "Fe "Fd "Fc "Fb "Fa "F` "F_  "F^ " F] " F\ " F[ " FZ "FY "FX "FW "FV "FU "FT "FS  "FR "FQ "FP "FO "FN "FM "FL "FK "FJ "FI "FH " FG " FF " FE " FD " FC "FB "FA "F@ "F? "F> "F= "F<  "F; "F: "F9 "F8 "F7 "F6 " F5 " F4 " F3 " F2 " F1 "F0 "F/ "F. "F- "F, "F+ "F*  "F) "F( "F' "F& "F% "F$ "F# "F" "F! "F "F "F "F " F " F " F " F " F "F "F "F "F "F "F "F  "F "F "F "F "F " F " F " F " F " F "F "F "F "F "F "F "F  "E "E "E "E "E "E  "E "E "E "E "E "E "E "E "E "E "E "E "E " E " E " E " E " E "E "E "E "E "E "E "E  "E "E "E "E "E "E "E  "E "E " E " E " E " E " E "E "E "E "E "E "E "E  "E "E " E " E " E " E " E "E "E "E "E "E "E "E  "E " E "E "E "E "E "E "E "E  "E " E "E "E "E "E "E "E "E "E "E "E "E "E "E "E "E "E "E "E " E " E " E " E " E "E "E "E "E "E "E "E  "E " E " E " E " E " E " E " E " E " E " E " E " E " E " E " E " E " E " E " E " E " E  " E~ " E} " E| " E{ " Ez " Ey  " Ex " Ew " Ev " Eu " Et " Es " Er " Eq " Ep " Eo " En " Em " El " Ek " Ej " Ei  " Eh " "Eg " !Ef " Ee " Ed " Ec " Eb " Ea " E` " E_ " E^ " E] " E\ " E[ " EZ " EY " EX " EW " EV " EU " ET " ES " ER " EQ " EP " EO " EN " EM " EL " EK " EJ " EI " EH " EG  " EF " EE " ED " EC " EB " EA " E@ " E? " E> " E= " E< " E; " E: " E9 " E8 " E7 " E6 " E5 " E4 " E3  " E2 "E1 "E0 "E/ "E. "E- "E, "E+ "E* "E) " E( " E' " E& " E% " E$ "E# "E" "E! "E "E "E "E  "E "E "E "E "E "E "E "E "E "E "E "E "E " E " E " E " E " E "E "E "E "E "E "E "E  "E " E " E " E " D " D "D "D "D "D "D "D "D  "D "D "D "D "D "D "D "D "D "D "D "D "D "D "D "D "D "D " D " D " D " D " D "D "D "D "D "D "D "D  "D "D "D "D "D "D  "D "D "D "D "D "D "D "D "D "D "D "D "D "D " D " D " D " D " D "D "D "D "D "D "D "D  "D "D "D "D "D "D "D "D "D "D " D " D " D " D " D "D "D "D "D "D "D "D  "D  "D  "D  "D  "D  "D  "D  "D  "D  "D  "D  "D  "D  "D  "D  "D  "D  "D  "D  " D  " D  " D  " D  " D  "D  "D  "D  "D  "D  "D  "D  "D D  D  D  D  D~  D} D| D{ Dz Dy Dx Dw Dv  Du  Dt  Ds  Dr  Dq  Dp Do Dn Dm Dl Dk Dj Di  Dh  Dg  Df  De  Dd Dc Db Da D` D_ D^ D]  D\ D[ DZ DY  DX  DW  DV  DU  DT DS DR DQ DP DO DN DM  DL DK DJ DI  DH  DG  DF  DE  DD DC DB DA D@ D? D> D=  D<  D;  D:  D9 D8 D7 D6 D5 D4 D3 D2  D1 D0 D/ D. D-  D,  D+  D*  D)  D( D' D& D% D$ D# D" D!  D  D  D  D  D   D   D   D   D   D  D  D  D  D  D  D  D  D  D  D  D  D  D  D  D  D  D  D  D  D  D   D  D  C  C  C  C  C  C  C  C   C  C  C  C  C  C  C  C  C  C  C  C  C  C  C  C  C  C  C  C   C  C  C  C  C  C  C  C  C  C  C  C  C  C  C  C  C  C   C C C C C  C  C  C  C  C C C C C C C C  C C C C C C C C C C C C C C C C C  C  C  C  C  C C C C C C C C  C  C  C  C  C C C C C C C C  C C C C C C C  C  C  C  C  C C C C C C C C  C C C C  C  C  C~  C}  C| C{ Cz Cy Cx Cw Cv Cu  Ct Cs Cr Cq Cp Co Cn Cm Cl Ck  Cj  Ci  Ch  Cg  Cf Ce Cd Cc Cb Ca C` C_  C^ C] C\ C[ CZ CY CX CW CV CU CT CS CR CQ  CP  CO  CN  CM  CL CK CJ CI CH CG CF CE  CD  CC  CB  CA  C@  C?   C>   C=   C<   C;   C:  C9  C8  C7  C6  C5  C4  C3  C2 C1 C0 C/ C. C- C, C+ C* C) C( C' C& C% C$ C# C" ,LS /i}qeYMA5)~~~~~~~~~~~~u~j~^~R~F~:~.~"~~ }}}}}}}}}}}}z}n}b}V}J}>}2}&}}}||||||||||||s|g|[|O|C|7|+|||{{{{{{{{{{{{w{k{_{S{G{;{/{#{{ zzzzzzzzzzzz|zpzdzXzLz@z4z(zzzyyyyyyyyyyyytyhy\yPyEy9y-y!yy xxxxxxxxxxxxyxmxaxUxIx>x2x&xxxwwwwwwwwwww~wrwfw[wOwCw7w+wwwvvvvvvvvvvvvwvkv_vSvGv;v/v#vv uuuuuuuuuuuu|upuduXuLu@u4u(uuuttttttttttttutit]tQtEt9t-t!tt sssssssssssszsnsbsVsJs>s2s&sssrrrrrrrrrrrrsrgr[rOrCr7r+rrrqqqqqqqqqqqqxqlq`qTqHqd2d&dddccccccccccc~crcfcZcNcBc6c*cccbbbbbbbbbbbbwbkb_bSbGb;b/b#bb aaaaaaaaaaaa}araga\aQaFa;a0a%aaa`````````````s`g`[`O`C`7`+```____________x_l_`_T_H_<_0_$__ _^^^^^^^^^^^|^p^d^X^L^@^4^(^^^]]]]]]]]]]]]t]h]\]P]D]8],] ]]\\\\\\\\\\\\x\m\a\U\I\=\1\%\\ \[[[[[[[[[[[}[q[f[Z[N[B[6[*[[[ZZZZZZZZZZZZvZjZ`ZUZJZ?Z4Z)ZZZYYYYYYYYYYYYYyYnYcYXYMYBY7Y,Y YYXXXXXXXXXXXXyXmXaXUXIX=X1X%XX XWWWWWWWWWWW}WrWfWZWNWBW6W*WWWVVVVVVVVVVVVwVkV_VSVGV;V/V#VV UUUUUUUUUUUU|UpUdUXULU@U5U)UUUTTTTTTTTTTTTuTiT]TQTET9T-T!TT SSSSSSSSSSSSzSnSbSVSJS>S2S&SSSRRRRRRRRRRRRtRhR\RPRDR8R,R RRQQQQQQQQQQQQyQmQaQUQIQ=Q1Q%QQ QPPPPPPPPPPP}PqPfPZPNPBP6P*PPPOOOOOOOOOOOOvOjO^OROFO:O.O"OO NNNNNNNNNNNN{NoNcNWNKN?N3N'NNNMMMMMMMMMMMMtMhM\MPMDM8M,M MMLLLLLLLLLLLLzLnLbLVLJL>L2L&LLLKKKKKKKKKKK~KrKfKZKNKBK6K*KKKJJJJJJJJJJJJvJjJ^JRJFJ:J.J"JJ IIIIIIIIIIII{IoIcIWIKI?I3I'IIIHHHHHHHHHHHHtHhH\HPHDH8H,H HHGGGGGGGGGGGGxGlG`GTGHG>>>>>>>>>>~>r>f>Z>N>B>6>*>>>============w=k=_=S=G=;=/=#== =<<<<<<<<<<<|:2:&:::99999999999~9r9f9Z9N9B969*999888888888888w8k8_8S8G8;8/8$88 877777777777|7p7d7X7L7@747(777666666666666u6i6]6Q6E696-6!66 555555555555z5n5b5V5J5>525&555444444444444s4g4[4O4C474+444333333333333w3k3_3S3G3;3/3#33 322222222222|2p2d2X2L2@242(222111111111111u1i1]1Q1E191-1!11 000000000000z0n0b0V0J0>020&000///////////~/r/f/Z/N/B/6/*///............w.k._.S.G.;./.#.. ------------|-p-d-X-L-@-4-(---,,,,,,,,,,,,u,i,],Q,E,9,-,!,, ++++++++++++y+m+b+V+J+>+2+&+++***********~*r*f*Z*N*B*6*****))))))))))))v)j)^)R)F):).)")) (((((((((((({(o(c(W(K(?(3('(((''''''''''''t'h'\'P'D'8',' ''&&&&&&&&&&&&y&m&a&U&I&=&1&%&& &%%%%%%%%%%%~%r%f%Z%N%B%6%*%%%$$$$$$$$$$$$v$j$^$R$F$;$/$#$$ ############{#o#c#W#K#?#3#'###""""""""""""t"h"\"P"D"8"," ""!!!!!!!!!!!!y!m!a!U!I!=!1!%!! ! ~ r f Z N B 6 *   vj^RF<1&vk`UI=1% }qeYMA5)ui]QE9-! znbVJ>2&sg[OC7+wk_SG;/# |pdXL@4(ui]QE9-! ymaVJ>2&~rfZNB6*wk_SG;/# |pdXL@4(ui T U T U  T U T U T U~ T U} T U| T U{ T Uz T Uy T Ux T Uw T Uv T Uu T Ut T Us T Ur T Uq T Up T Uo T Un T Um T Ul T Uk T Uj T Ui T Uh T Ug T Uf  T Ue TUd TUc TUb TUa TU` TU_ TU^ TU] TU\ TU[ TUZ TUY TUX TUW T UV T UU T UT T US T UR TUQ TUP TUO TUN TUM TUL TUK  TUJ TUI TUH TUG TUF TUE TUD TUC TUB TUA TU@ TU? TU> TU= TU< TU; T U: T U9 T U8 T U7 T U6 TU5 TU4 TU3 TU2 TU1 TU0 TU/  TU. TU- TU, TU+ TU* TU) TU( TU' TU& TU% TU$ TU# TU" TU! TU TU T U T U T U T U T U TU TU TU TU TU TU TU  TU TU TU TU TU TU TU TU TU TU TU TU TU TU TU TU TU TU T U T T T T T T T T TT TT TT TT TT TT TT  TT T"T T!T T T TT TT TT TT TT TT TT TT TT TT TT TT TT TT TT TT TT TT T T T T T T T T T T TT TT TT TT TT TT TT  TT TT TT TT TT TT TT TT TT TT TT TT TT TT TT TT TT TT T T T T T T T T T T TT TT TT TT TT TT TT  TT T1T T0T T/T T.T T-T T,T T+T T*T T)T T(T T'T T&T T%T T$T T#T T"T T!T T T TT TT TT TT TT TT TT TT TT TT TT TT TT TT TT TT TT TT T T T T T T T T T T TT TT TT TT TT TT TT  TT  TT  TT  TT  TT  TT~  TT}  TT|  TT{  T Tz  T Ty  T Tx  T Tw  T Tv  TTu  TTt  TTs  TTr  TTq  TTp  TTo  TTn J0#Tm J0"Tl J0!Tk J0 Tj J0Ti J0Th J0Tg J0Tf J0Te J0Td J0Tc J0Tb J0Ta J0T` J0T_ J0T^ J0T] J0T\ J0T[ J0TZ J0TY J0TX J0 TW J0 TV J0 TU J0 TT J0 TS J0TR J0TQ J0TP J0TO J0TN J0TM J0TL  J0TK J/TJ J/TI J/TH J/TG J/TF J/TE J/TD J/TC J/TB J/TA J/ T@ J/ T? J/ T> J/ T= J/ T< J/T; J/T: J/T9 J/T8 J/T7 J/T6 J/T5  J/T4 J.T3 J.T2 J.T1 J.T0 J.T/ J.T. J.T- J.T, J.T+ J.T* J.T) J. T( J. T' J. T& J. T% J. T$ J.T# J.T" J.T! J.T J.T J.T J.T  J.T J-T J-T J-T J-T J-T J-T J-T J-T J-T J-T J-T J-T J- T J- T J- T J- T J- T J-T J-T J-T J-T J-T J-T J-T  J-T J,T J,T J,T J,S J,S J,S J,S J,S J,S J,S J,S J,S J,S J,S J,S J,S J,S J,S J, S J, S J, S J, S J, S J,S J,S J,S J,S J,S J,S J,S  J,S J+S J+S J+S J+S J+S J+S J+S J+S J+S J+S J+S J+S J+S J+S J+ S J+ S J+ S J+ S J+ S J+S J+S J+S J+S J+S J+S J+S  J+S J*S J*S J*S J*S J*S J*S J*S J* S J* S J* S J* S J* S J*S J*S J*S J*S J*S J*S J*S  J*S J)S J)S J)S J)S J)S J)S J)S J)S J)S J)S J)S J)S J)S J) S J) S J) S J) S J) S J)S J)S J)S J)S J)S J)S J)S  J)S J(1S J(0S J(/S J(.S J(-S J(,S J(+S J(*S J()S J((S J('S J(&S J(%S J($S J(#S J("S J(!S J( S J(S J(S J(S J(S J(S J(S J(S J(S J(S J(S J(S~ J(S} J(S| J(S{ J(Sz J(Sy J(Sx J(Sw J( Sv J( Su J( St J( Ss J( Sr J(Sq J(Sp J(So J(Sn J(Sm J(Sl J(Sk  J(Sj J'Si J'Sh J'Sg J'Sf J'Se J'Sd J'Sc J'Sb J'Sa J'S` J'S_ J'S^ J'S] J'S\ J'S[ J'SZ J' SY J' SX J' SW J' SV J' SU J'ST J'SS J'SR J'SQ J'SP J'SO J'SN  J'SM J&SL J&SK J&SJ J&SI J&SH J&SG J&SF J&SE J&SD J&SC J& SB J& SA J& S@ J& S? J& S> J&S= J&S< J&S; J&S: J&S9 J&S8 J&S7  J&S6 J%S5 J%S4 J%S3 J%S2 J%S1 J%S0 J%S/ J%S. J%S- J%S, J%S+ J%S* J%S) J%S( J%S' J% S& J% S% J% S$ J% S# J% S" J%S! J%S J%S J%S J%S J%S J%S  J%S J$&S J$%S J$$S J$#S J$"S J$!S J$ S J$S J$S J$S J$S J$S J$S J$S J$S J$S J$S J$S J$S J$S J$S J$S J$S J$S J$S J$ S J$ R J$ R J$ R J$ R J$R J$R J$R J$R J$R J$R J$R  J$R J#R J#R J# R J# R J# R J# R J# R J#R J#R J#R J#R J#R J#R J#R  J#R J"R J"R J"R J"R J"R J"R J"R J"R J"R J"R J"R J"R J"R J"R J"R J"R J"R J"R J" R J" R J" R J" R J" R J"R J"R J"R J"R J"R J"R J"R  J"R J!!R J! R J!R J!R J!R J!R J!R J!R J!R J!R J!R J!R J!R J!R J!R J!R J!R J!R J!R J!R J! R J! R J! R J! R J! R J!R J!R J!R J!R J!R J!R J!R  J!R J R J R J R J R J R J R J R J R J R J R J R J R J R J R J R J R J R J R J R J R J R J R J R J R J R J R J R J R J R J R J R  J R JR JR JR JR JR J R J R~ J R} J R| J R{ JRz JRy JRx JRw JRv JRu JRt  JRs JRr JRq JRp JRo JRn JRm JRl JRk JRj JRi JRh JRg JRf J Re J Rd J Rc J Rb J Ra JR` JR_ JR^ JR] JR\ JR[ JRZ  JRY JRX JRW JRV JRU JRT JRS JRR JRQ J RP J RO J RN J RM J RL JRK JRJ JRI JRH JRG JRF JRE  JRD JRC JRB JRA JR@ JR? JR> JR= JR< JR; JR: JR9 JR8 JR7 J R6 J R5 J R4 J R3 J R2 JR1 JR0 JR/ JR. JR- JR, JR+  JR* J$R) J#R( J"R' J!R& J R% JR$ JR# JR" JR! JR JR JR JR JR JR JR JR JR JR JR JR JR JR J R J R J R J R J R JR JR JR JR JR JR JR  JR JR JR JR JR JR JR JQ JQ J Q J Q J Q J Q J Q JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ  JQ JQ JQ JQ JQ J Q J Q J Q J Q J Q JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ  JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ J Q J Q J Q J Q J Q JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ  JQ J1Q J0Q J/Q J.Q J-Q J,Q J+Q J*Q J)Q J(Q J'Q J&Q J%Q J$Q J#Q J"Q J!Q J Q JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ J Q J Q J Q J Q J Q JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ  JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ J Q J Q J Q J Q~ J Q} JQ| JQ{ JQz JQy JQx JQw JQv  JQu J Qt JQs JQr JQq JQp JQo JQn JQm JQl JQk JQj JQi JQh JQg JQf JQe JQd JQc JQb J Qa J Q` J Q_ J Q^ J Q] JQ\ JQ[ JQZ JQY JQX JQW JQV  JQU J,QT J+QS J*QR J)QQ J(QP J'QO J&QN J%QM J$QL J#QK J"QJ J!QI J QH JQG JQF JQE JQD JQC JQB JQA JQ@ JQ? JQ> JQ= JQ< JQ; JQ: JQ9 JQ8 JQ7 JQ6 J Q5 J Q4 J Q3 J Q2 J Q1 JQ0 JQ/ JQ. JQ- JQ, JQ+ JQ*  JQ) JQ( J Q' J Q& J Q% J Q$ J Q# JQ" JQ! JQ JQ JQ JQ JQ  JQ J Q JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ JQ J Q J Q J Q J Q J Q JQ JQ JQ JP JP JP JP  JP JP JP JP JP JP JP JP JP JP JP JP J P J P J P J P J P JP JP JP JP JP JP JP  JP J?P J>P J=P J J P= J P< J P; J P:  J P9 J P8 J P7 J P6 J P5 J P4 J P3 J P2 J P1 J P0 J P/ J P. J P- J P, J P+ J P* J P) J P( J P' J P& J P% J P$  J P# J P" J P! J P J P J P J P J P J P J P J P  J P JP JP JP JP JP J P J P J P J P J P JP JP JP JP JP JP JP  JP JP JP JP JP JP JP JO JO JO JO JO JO JO JO J O J O J O J O J O JO JO JO JO JO JO JO  JO JO J O J O J O J O J O JO JO JO JO JO JO JO  JO JO JO JO JO J O J O J O J O J O JO JO JO JO JO JO JO  JO JO JO JO JO J O J O J O J O J O JO JO JO JO JO JO JO  JO JO JO JO JO JO JO JO JO JO JO JO JO JO JO J O J O J O J O J O JO JO JO JO JO JO JO  JO J O J O JO JO JO JO JO JO JO  JO  JO  JO  JO  JO  JO  JO  JO  JO  JO  JO  JO  JO  JO  JO  JO  J O  J O  J O  J O  J O  JO  JO  JO  JO~  JO}  JO|  JO{  JOz 6Oy 6Ox 6Ow 6Ov 6Ou 6Ot 6Os 6Or 6Oq 6 Op 6 Oo 6 On 6 Om 6 Ol 6Ok 6Oj 6Oi 6Oh 6Og 6Of 6Oe  6Od 6Oc 6Ob 6Oa 6O` 6O_ 6O^ 6O] 6O\ 6O[ 6 OZ 6 OY 6 OX 6 OW 6 OV 6OU 6OT 6OS 6OR 6OQ 6OP 6OO  6ON 6BOM 6AOL 6@OK 6?OJ 6>OI 6=OH 6 62O= 61O< 60O; 6/O: 6.O9 6-O8 6,O7 6+O6 6*O5 6)O4 6(O3 6'O2 6&O1 6%O0 6$O/ 6#O. 6"O- 6!O, 6 O+ 6O* 6O) 6O( 6O' 6O& 6O% 6O$ 6O# 6O" 6O! 6O 6O 6O 6O 6O 6O 6O 6O 6 O 6 O 6 O 6 O 6 O 6O 6O 6O 6O 6O 6O 6O  6O 6O 6O 6O 6O 6O 6O 6O 6O 6O 6 O 6 O 6 O 6 N 6 N 6N 6N 6N 6N 6N 6N 6N  6N  6N  6N  6N  6N  6N  6N  6N  6N  6N  6 N  6 N  6 N  6 N  6 N  6N  6N  6N  6N  6N  6N  6N  6N ,4"N ,4!N ,4 N ,4N ,4N ,4N ,4N ,4N ,4N ,4N ,4N ,4N ,4N ,4N ,4N ,4N ,4N ,4N ,4N ,4N ,4N ,4 N ,4 N ,4 N ,4 N ,4 N ,4N ,4N ,4N ,4N ,4N ,4N ,4N  ,4N ,3@N ,3?N ,3>N ,3=N ,3 ,1N= ,1N< ,1N; ,1N: ,1N9 ,1N8 ,1N7 ,1N6 ,1 N5 ,1 N4 ,1 N3 ,1 N2 ,1 N1 ,1N0 ,1N/ ,1N. ,1N- ,1N, ,1N+ ,1N*  ,1N) ,0/N( ,0.N' ,0-N& ,0,N% ,0+N$ ,0*N# ,0)N" ,0(N! ,0'N ,0&N ,0%N ,0$N ,0#N ,0"N ,0!N ,0 N ,0N ,0N ,0N ,0N ,0N ,0N ,0N ,0N ,0N ,0N ,0N ,0N ,0N ,0N ,0N ,0N ,0N ,0N ,0 N ,0 N ,0 N ,0 N ,0 N ,0N ,0N ,0M ,0M ,0M ,0M ,0M  ,0M ,/M ,/M ,/M ,/M ,/M ,/M  ,/M ,.M ,.M ,.M ,.M ,.M ,.M ,.M ,.M ,.M ,.M ,.M ,.M ,.M ,.M ,.M ,. M ,. M ,. M ,. M ,. M ,.M ,.M ,.M ,.M ,.M ,.M ,.M  ,.M ,-M ,-M ,-M ,-M  ,-M ,,M ,,M ,,M ,,M ,,M ,,M ,,M ,,M ,,M ,,M ,,M ,,M ,,M ,,M ,,M ,,M ,,M ,, M ,, M ,, M ,, M ,, M ,,M ,,M ,,M ,,M ,,M ,,M ,,M  ,,M ,+ M ,+ M ,+ M ,+ M ,+ M ,+M ,+M ,+M ,+M ,+M ,+M ,+M  ,+M ,*M ,*M ,*M ,*M ,*M ,*M ,*M ,*M ,*M ,* M ,* M ,* M ,* M ,* M ,*M ,*M ,*M ,*M ,*M ,*M ,*M  ,*M ,)M ,)M ,)M ,)M ,)M ,) M ,) M ,) M ,) M ,) M ,)M ,)M ,)M ,)M ,)M ,)M ,)M  ,)M ,(M~ ,(M} ,(M| ,( M{ ,( Mz ,( My ,( Mx ,( Mw ,(Mv ,(Mu ,(Mt ,(Ms ,(Mr ,(Mq ,(Mp  ,(Mo ,'Mn ,'Mm ,'Ml ,'Mk ,'Mj ,' Mi ,' Mh ,' Mg ,' Mf ,' Me ,'Md ,'Mc ,'Mb ,'Ma ,'M` ,'M_ ,'M^  ,'M] ,&M\ ,&M[ ,&MZ ,&MY ,&MX ,&MW ,&MV ,&MU ,&MT ,&MS ,&MR ,&MQ ,&MP ,&MO ,&MN ,& MM ,& ML ,& MK ,& MJ ,& MI ,&MH ,&MG ,&MF ,&ME ,&MD ,&MC ,&MB  ,&MA ,%M@ ,%M? ,%M> ,%M= ,%M< ,%M; ,%M: ,%M9 ,% M8 ,% M7 ,% M6 ,% M5 ,% M4 ,%M3 ,%M2 ,%M1 ,%M0 ,%M/ ,%M. ,%M-  ,%M, ,$ M+ ,$M* ,$M) ,$M( ,$M' ,$M& ,$M% ,$M$ ,$M# ,$M" ,$M! ,$M ,$M ,$M ,$M ,$M ,$M ,$M ,$M ,$ M ,$ M ,$ M ,$ M ,$ M ,$M ,$M ,$M ,$M ,$M ,$M ,$M  ,$M ,#M ,#M ,#M ,#M ,#M ,#M ,# M ,# M ,# M ,# M ,# M ,#M ,#L ,#L ,#L ,#L ,#L ,#L  ,#L ,"L ,"L ,"L ,"L ,"L ,"L ,"L ,"L ,"L ," L ," L ," L ," L ," L ,"L ,"L ,"L ,"L ,"L ,"L ,"L  ,"L ,!L ,!L ,!L ,!L ,!L ,!L ,!L ,!L ,!L ,!L ,!L ,!L ,!L ,! L ,! L ,! L ,! L ,! L ,!L ,!L ,!L ,!L ,!L ,!L ,!L  ,!L , ,L , +L , *L , )L , (L , 'L , &L , %L , $L , #L , "L , !L , L , L , L , L , L , L , L , L , L , L , L , L , L , L , L , L , L , L , L , L , L , L , L , L , L , L , L , L , L , L , L  , L ,(L ,'L ,&L ,%L ,$L ,#L ,"L ,!L , L ,L ,L ,L ,L ,L ,L ,L ,L ,L ,L ,L ,L ,L ,L ,L ,L ,L ,L , L , L , L , L~ , L} ,L| ,L{ ,Lz ,Ly ,Lx ,Lw ,Lv  ,Lu ,Lt ,Ls ,Lr ,Lq ,Lp ,Lo ,Ln ,Lm ,Ll ,Lk ,Lj , Li , Lh , Lg , Lf , Le ,Ld ,Lc ,Lb ,La ,L` ,L_ ,L^  ,L] , L\ ,L[ ,LZ ,LY ,LX ,LW ,LV ,LU T U <|pdXL@4)~~~~~~~~~~~~u~i~]~Q~E~9~-~!~~ }}}}}}}}}}}}y}m}a}U}I}=}1}%}}}|||||||||||~|t|i|^|S|H|=|2|'|||{{{{{{{{{{{{u{i{]{Q{E{9{-{!{{ zzzzzzzzzzzz{zozczWzKz?z3z'zzzyyyyyyyyyyyytyhy\yPyDy8y-y!yy xxxxxxxxxxxxzxnxbxVxJx>x2x&xxxwwwwwwwwwwwwswgw[wOwDw8w,w wwvvvvvvvvvvvvyvmvavUvIv=v1v%vv vuuuuuuuuuuu~urufuZuNuCu7u+uuuttttttttttttxtlt`tTtHto2o&ooonnnnnnnnnnnnsnhn\nPnDn8n,n nnmmmmmmmmmmmmxmlm`mTmHmi3i'iiihhhhhhhhhhhhthhh\hPhDh:h/h$hhhgggggggggggg~grgfgZgNgBg6g*gggffffffffffffwfkf`fTfHf[2[&[[[ZZZZZZZZZZZZyZnZcZXZMZBZ7Z,Z!ZZ ZYYYYYYYYYYY}YqYeYZYNYBY6Y*YYYXXXXXXXXXXXXwXkX_XSXGXS2S'SSSRRRRRRRRRRRRtRhR\RPRDR8R,R RR QQQQQQQQQQQQyQmQaQUQIQ=Q1Q%QQQPPPPPPPPPPPPPuPiP]PQPEP9P-P!PP OOOOOOOOOOOOzOnObOVOJO>O2O&OOONNNNNNNNNNNN}NrNgN\NQNFN;N0N%NNNMMMMMMMMMMMMyMmMaMUMIM=M1M%MM MLLLLLLLLLLL~LrLfLZLNLBL6L*LLLKKKKKKKKKKKKwKkK_KSKGK;K/K#KK JJJJJJJJJJJJ|JpJdJXJLJ@J4J(JJJIIIIIIIIIIIItIhI\IPIDI8I,I IIHHHHHHHHHHHHyHmHaHUHIH=H1H%HH HGGGGGGGGGGG}GqGeGYGMGAG5G)GGGFFFFFFFFFFFFvFjF^FRFFF:F.F"FF EEEEEEEEEEEE{EoEcEWEKE?E3E'EEEDDDDDDDDDDDDsDgD[DODCD7D+DDDCCCCCCCCCCCCxClC`CTCHC@2@&@@@???????????~?r?f?Z?N?B?6?*???>>>>>>>>>>>>w>k>_>S>G>;>/>#>> ============{=o=c=W=K=?=3='===<<<<<<<<<<< 2 &   ~rfZNB6*vj^RF:." {ocWK?3'~sh]RG<1&vk`UJ?4)znbVJ>2&sg[OC7+wk_SG;/# |pdXL@4(th\PD8,  ymaUI=1% }qeYMA5)vj^RF:."  "^ !^  ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^  ^  ^  ^  ^  ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^  ^ +^ *^ )^ (^ '^ &^ %^ $^ #^ "^ !^  ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^  ^  ^~  ^}  ^|  ^{ ^z ^y ^x ^w ^v ^u ^t  ^s )^r (^q '^p &^o %^n $^m #^l "^k !^j  ^i ^h ^g ^f ^e ^d ^c ^b ^a ^` ^_ ^^ ^] ^\ ^[ ^Z ^Y ^X ^W  ^V  ^U  ^T  ^S  ^R ^Q ^P ^O ^N ^M ^L ^K  ^J #^I "^H !^G  ^F ^E ^D ^C ^B ^A ^@ ^? ^> ^= ^< ^; ^: ^9 ^8 ^7 ^6 ^5 ^4  ^3  ^2  ^1  ^0  ^/ ^. ^- ^, ^+ ^* ^) ^(  ^' ^& ^% ^$ ^# ^" ^! ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^  ^  ^  ^  ^  ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^  ^  -^  ,^  +^  *^  )^  (^  '^  &^  %^  $^  #^  "]  !]   ]  ]  ]  ]  ]  ]  ]  ]  ]  ]  ]  ]  ]  ]  ]  ]  ]  ]  ]   ]   ]   ]   ]   ]  ]  ]  ]  ]  ]  ]  ]  ] ] ] ] ] ] ] ]  ]  ]  ]  ]  ] ] ] ] ] ] ] ]  ] B] A] @] ?] >] =] <] ;] :] 9] 8] 7] 6] 5] 4] 3] 2] 1] 0] /] .] -] ,] +] *] )] (] '] &] %] $] #] "] !]  ] ] ] ] ] ] ] ] ] ] ] ] ] ] ] ] ] ] ]  ]  ]  ]  ]  ] ] ] ] ] ] ] ]  ] K] J] I] H] G] F] E] D] C] B]~ A]} @]| ?]{ >]z =]y <]x ;]w :]v 9]u 8]t 7]s 6]r 5]q 4]p 3]o 2]n 1]m 0]l /]k .]j -]i ,]h +]g *]f )]e (]d ']c &]b %]a $]` #]_ "]^ !]]  ]\ ][ ]Z ]Y ]X ]W ]V ]U ]T ]S ]R ]Q ]P ]O ]N ]M ]L ]K ]J  ]I  ]H  ]G  ]F  ]E ]D ]C ]B ]A ]@ ]? ]>  ]= .]< -]; ,]: +]9 *]8 )]7 (]6 ']5 &]4 %]3 $]2 #]1 "]0 !]/  ]. ]- ], ]+ ]* ]) ]( ]' ]& ]% ]$ ]# ]" ]! ] ] ] ] ]  ]  ]  ]  ]  ] ] ] ] ] ] ] ]  ] 3] 2] 1] 0] /] .] -] ,] +] *] )] (] '] &] %] $\ #\ "\ !\  \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \  \  \  \  \  \ \ \ \ \ \ \ \  \ '\ &\ %\ $\ #\ "\ !\  \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \  \  \  \  \  \ \ \ \ \ \ \ \  \ .\ -\ ,\ +\ *\ )\ (\ '\ &\ %\ $\ #\ "\ !\  \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \  \  \  \  \  \ \ \ \ \ \ \ \  \ .\ -\ ,\ +\ *\ )\ (\ '\ &\~ %\} $\| #\{ "\z !\y  \x \w \v \u \t \s \r \q \p \o \n \m \l \k \j \i \h \g \f  \e  \d  \c  \b  \a \` \_ \^ \] \\ \[ \Z  \Y "\X !\W  \V \U \T \S \R \Q \P \O \N \M \L \K \J \I \H \G \F \E \D  \C  \B  \A  \@  \? \> \= \< \; \: \9 \8  \7 \6 \5 \4 \3 \2 \1 \0 \/ \. \- \, \+ \* \) \( \' \&  \%  \$  \#  \"  \! \ \ \ \ \ \ \  \ #\ "\ !\  \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \ \  \  \  \  [  [ [ [ [ [ [ [ [  [ [ [ [ [ [ [ [ [ [ [ [ [ [ [  [  [  [  [  [ [ [ [ [ [ [ [  [ [ [ [ [ [ [ [ [ [ [ [ [ [ [ [  [  [  [  [  [ [ [ [ [ [ [ [  [ '[ &[ %[ $[ #[ "[ ![  [ [ [ [ [ [ [ [ [ [ [ [ [ [ [ [ [ [ [  [  [  [  [  [ [ [ [ [ [ [ [  [ $[ #[ "[ ![  [ [ [ [ [ [ [ [ [ [ [ [ [ [ [ [ [ [ [  [  [  [~  [}  [| [{ [z [y [x [w [v [u  [t  :[s  9[r  8[q  7[p  6[o  5[n  4[m  3[l  2[k  1[j  0[i  /[h  .[g  -[f  ,[e  +[d  *[c  )[b  ([a  '[`  &[_  %[^  $[]  #[\  "[[  ![Z  [Y  [X  [W  [V  [U    [S  [R  [Q  [P  [O  [N  [M  [L  [K  [J  [I  [H  [G  [F  [E  [D  [C  [B  [A  [@  [?  [>  [=  [<  [;   [:  2[9  1[8  0[7  /[6  .[5  -[4  ,[3  +[2  *[1  )[0  ([/  '[.  &[-  %[,  $[+  #[*  "[)  ![(  ['  [&  [%  [$  [#  ["  [!  [  [  [  [  [  [  [  [  [  [  [  [  [  [  [  [  [  [  [  [  [  [  [  [   [  [  [  [  [  [  [  [  [  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z   Z  *Z  )Z  (Z  'Z  &Z  %Z  $Z  #Z  "Z  !Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z   Z  &Z  %Z  $Z  #Z  "Z  !Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z  Z   Z "Z !Z  Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z  Z  Z  Z  Z  Z Z Z~ Z} Z| Z{ Zz Zy  Zx Zw Zv Zu Zt Zs Zr Zq Zp Zo Zn Zm Zl Zk Zj Zi Zh  Zg  Zf  Ze  Zd  Zc Zb Za Z` Z_ Z^ Z] Z\  Z[ "ZZ !ZY  ZX ZW ZV ZU ZT ZS ZR ZQ ZP ZO ZN ZM ZL ZK ZJ ZI ZH ZG ZF  ZE  ZD  ZC  ZB  ZA Z@ Z? Z> Z= Z< Z; Z:  Z9 0Z8 /Z7 .Z6 -Z5 ,Z4 +Z3 *Z2 )Z1 (Z0 'Z/ &Z. %Z- $Z, #Z+ "Z* !Z)  Z( Z' Z& Z% Z$ Z# Z" Z! Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z  Z  Z  Z  Z  Z Z Z Z Z Z Z Z  Z Z Z Z Z Z Z Z Z Z Y Y Y  Y  Y  Y  Y  Y Y Y Y Y Y Y Y  Y Y Y Y Y  Y  Y  Y  Y  Y Y Y Y Y Y Y Y  Y Y Y Y Y Y Y Y Y Y Y  Y  Y  Y  Y  Y Y Y Y Y Y Y Y  Y  Y  Y  Y  Y  Y  Y  Y  Y  Y  Y  Y  Y   Y   Y   Y   Y   Y  Y  Y  Y  Y  Y  Y  Y  Y Y Y Y Y Y  Y  Y  Y  Y  Y Y Y Y Y Y Y Y  Y Y Y Y Y  Y  Y  Y  Y  Y Y Y Y Y Y Y Y  Y  Y   Y   Y   Y   Y   Y  Y  Y  Y  Y  Y  Y  Y  Y~ Y} Y| Y{ Yz Yy Yx Yw Yv  Yu  Yt  Ys  Yr  Yq Yp Yo Yn Ym Yl Yk Yj  Yi  Yh  Yg  Yf  Ye  Yd  Yc  Yb  Ya   Y`  Y_  Y^  Y]  Y\  Y[  YZ  YY  YX  YW  YV  YU  YT  YS   YR  YQ  YP  YO  YN  YM  YL  YK  YJ  YI  YH  YG  YF  YE  YD  YC  YB   YA  Y@  Y?  Y>  Y=  Y<  Y;  Y:  Y9  Y8  Y7  Y6   Y5  Y4  Y3  Y2  Y1  Y0  Y/  Y.  Y-  Y,  Y+  Y*  Y)  Y(  Y'  Y&  Y%   Y$ Y# Y" Y! Y Y Y Y Y Y Y  Y  Y  Y  Y  Y Y Y Y Y Y Y Y  Y Y  Y  Y  Y  Y  Y Y Y Y Y Y Y Y  X X X  X  X  X  X  X X X X X X X X  X  X  X  X X X X X X X X  X X  X  X  X  X  X X X X X X X X  X  X  X X X X X X X X  X  X  X  X  X  X X X X X X X X  X  X  X  X  X   X   X   X   X   X  X  X  X  X  X  X  X  X X X X X X X X X X X  X  X  X  X  X X X X X X X X  X  X  X   X   X   X   X   X  X  X  X  X  X  X  X  X X X X X X X X  X  X  X  X~  X} X| X{ Xz Xy Xx Xw Xv  Xu Xt Xs  Xr  Xq  Xp  Xo  Xn Xm Xl Xk Xj Xi Xh Xg  Xf  Xe  Xd  Xc  Xb  Xa   X`   X_   X^   X]   X\  X[  XZ  XY  XX  XW  XV  XU  XT XS XR XQ XP XO XN  XM  XL  XK  XJ  XI XH XG XF XE XD XC XB  XA X@ X? X> X= X< X; X:  X9  X8  X7  X6  X5 X4 X3 X2 X1 X0 X/ X.  X-  X,  X+  X*  X)   X(   X'   X&   X%   X$  X#  X"  X!  X  X  X  X  X X X X X X X  X  X  X  X  X X X X X X X X  X  X  X  X  X  X X X X X W W W  W  W   W   W   W   W   W  W  W  W  W  W  W  W  W W W W W W W W  W  W  W  W  W W W W W W W W  W W W W  W  W  W  W  W W W W W W W W  W W  W  W  W  W  W W W W W W W W  W  W  W  W  W  W W W W W W W W  W  W  W  W  W W W W W W W W  W  W  W  W  W  W W W W W W W W  W  W  W  W   W   W   W   W   W  W  W  W  W  W  W  W  W  W  W  W W W W W W~ W} W|  W{  Wz  Wy Wx Ww Wv Wu Wt Ws Wr  Wq  Wp  Wo Wn Wm Wl Wk Wj Wi Wh  Wg  Wf  We  Wd   Wc   Wb   Wa   W`   W_  W^  W]  W\  W[  WZ  WY  WX  WW r WV r WU r WT r WS r WR r WQ r WP r WO r WN r WM r WL r WK r WJ r WI  r WH rWG r WF r WE r WD r WC r WB rWA rW@ rW? rW> rW= rW< rW;  rW: rW9 rW8 rW7 rW6 r W5 r W4 r W3 r W2 r W1 rW0 rW/ rW. rW- rW, rW+ rW*  rW) rW( r W' r W& r W% r W$ r W# rW" rW! rW rW rW rW rW  rW rW rW rW rW rW rW rW rW rW rW rW rW rW rW r W r W r W r W r W rW rW rW rW rW rW rW  rW r V r V r V r V r V rV rV rV rV rV rV rV  rV rV rV r V r V r V r V r V rV rV rV rV rV rV rV  rV rV rV rV r V r V r V r V r V rV rV rV rV rV rV rV  rV  rV  rV  r V  r V  r V  r V  r V  rV  rV  rV  rV  rV  rV  rV  rV hV hV hV hV hV  hV hV hV hV hV hV hV hV hV hV hV hV hV hV hV h V h V h V h V h V hV hV hV hV hV hV hV  hV  hV  hV  hV  hV  hV  hV  hV  h V  h V  h V  h V  h V  hV  hV  hV  hV  hV  hV  hV  hV ^ V ^V ^V ^V ^V ^V ^V ^V  ^V ^ V ^ V ^ V ^ V ^ V ^ V ^ V ^ V ^ V~ ^ V} ^ V| ^ V{ ^ Vz ^ Vy  ^ Vx ^ Vw ^ Vv ^ Vu ^ Vt ^ Vs ^ Vr ^ Vq ^ Vp ^ Vo ^ Vn ^ Vm ^ Vl ^ Vk  ^ Vj ^ Vi ^ Vh ^ Vg ^ Vf ^ Ve ^ Vd ^ Vc ^ Vb ^ Va ^ V`  ^ V_ ^ V^ ^ V] ^ V\ ^ V[ ^ VZ ^ VY ^ VX ^ VW ^ VV ^ VU ^ VT ^ VS ^ VR ^ VQ  ^ VP ^ VO ^ VN ^ VM ^ VL ^ VK ^ VJ ^ VI ^ VH ^ VG ^ VF ^ VE ^ VD ^ VC ^ VB ^ VA ^ V@  ^ V? ^V> ^ V= ^ V< ^ V; ^ V: ^ V9 ^V8 ^V7 ^V6 ^V5 ^V4 ^V3 ^V2  ^V1 ^V0 ^V/ ^V. ^ V- ^ V, ^ V+ ^ V* ^ V) ^V( ^V' ^V& ^V% ^V$ ^V# ^V"  ^V! ^ V ^ V ^ V ^V ^V ^V ^V ^V ^V ^V  ^V ^V ^V ^ V ^ V ^ V ^ V ^ V ^V ^V ^V ^V ^V ^V ^V  ^V ^V ^V ^V ^V ^V ^V ^ V ^ U ^ U ^ U ^ U ^U ^U ^U ^U ^U ^U ^U  ^U ^U ^U ^U ^U  ^U ^U ^U ^U ^U ^U ^U ^U ^U ^U ^U ^ U ^ U ^ U ^ U ^ U ^U ^U ^U ^U ^U ^U ^U  ^U  ^ U  ^U  ^U  ^U  ^U  ^U  ^U  ^U  ^U T U T U T U T U T U T U T U T U T U T U T U T U  T U T -U T ,U T +U T *U T )U T (U T 'U T &U T %U T $U T #U T "U T !U T U T U T U T U T U T U T U T U T U T U T U T U T U T U T U T U T U T U T U T U T U T U T U T U T U T U T U T U T U T U T U  T U T U T U T U T U T U T U T U T U T U T U T U T U T U T U T U T U #^ 1k|pdXL@4(~~~~~~~~~~~~u~i~]~Q~E~9~-~!~~ }}}}}}}}}}}}y}m}a}U}I}>}2}&}}}|||||||||||~|r|f|Z|N|B|6|*|||{{{{{{{{{{{{w{k{_{S{G{;{/{#{{ zzzzzzzzzzzz{zozczWzKz?z3z'zzzyyyyyyyyyyyysygy[yOyCy7y+y yyxxxxxxxxxxxxxxlx`xTxHxa2a'aaa````````````s`g`[`O`C`7`+```____________w_k___T_H_<_0_$__ _^^^^^^^^^^^|^p^d^X^L^@^4^(^^^]]]]]]]]]]]]t]h]\]P]D]8],] ]] \\\\\\\\\\\\y\m\a\U\I\=\1\%\\ \[[[[[[[[[[[}[q[e[Y[M[A[5[)[[[ZZZZZZZZZZZZvZjZ^ZRZFZ:Z.Z"ZZ YYYYYYYYYYYYzYnYbYVYJY>Y2Y&YYYXXXXXXXXXXX~XrXfXZXNXBX6X*XXXWWWWWWWWWWWWwWkW_WSWGW;W/W#WW VVVVVVVVVVVV{VoVcVWVKV?V3V'VVVUUUUUUUUUUUUsUgU[UOUCU7U,U UUTTTTTTTTTTTTxTlT`TTTHTN2N&NNNMMMMMMMMMMMMsMgM[MOMCM7M+MMMLLLLLLLLLLLLwLkL_LSLHLA2A&AAA@@@@@@@@@@@~@r@f@Z@N@B@6@*@@@????????????w?k?_?S?G?;?/?#?? >>>>>>>>>>>>{>o>c>W>K>?>3>'>>>============t=h=\=P=D=8=,= ==<<<<<<<<<<<626&66655555555555~5r5f5Z5P5E5:5/5$5554444444444444t4i4^4S4H4=424'4443333333333333w3l3a3V3K3@353*333222222222222w2k2_2S2G2;2/2#22 111111111111|1p1d1X1L1@141(111000000000000t0h0\0P0E090-0!00 ////////////y/m/a/U/I/=/1/%// /...........}.q.e.Y.M.A.5.)...------------v-j-^-R-F-:-.-"-- ,,,,,,,,,,,,z,n,b,V,J,>,2,&,,,++++++++++++s+g+[+O+C+7+++++************w*k*_*S*G*;*/*#** )))))))))))){)o)c)W)K)?)3)')))((((((((((((s(g([(O(C(8(,( ((''''''''''''x'l'`'T'H'<'0'$'' '&&&&&&&&&&&|&p&d&X&L&@&4&(&&&%%%%%%%%%%%%u%i%]%Q%E%9%-%!%% $$$$$$$$$$$$y$m$a$U$I$=$1$%$$ $###########}#q#e#Y#M#A#5#)###""""""""""""v"j"^"R"F":"."""" !!!!!!!!!!!!z!n!b!V!J!>!2!&!!!  s g [ O C 7 +   wk_SG;/# |pdXL@4(th\PD8, xmaUI=1% }qeYMA5)ui]QE9-! znbVJ>2&~rfZOC7+wk_SG;/# |pdXL@4(ui]QE9-! ymaUI=1%~rfZNB6*wk  g  g g g g g g g g  g g g g g g g g g g g g g g  g  g  g  g  g g g g g g g g  g !g  g g g g g g g g g g g g g g g g g g g  g  g  g  g  g g g g g g g g  g g g g g g g g g g g g g g g  g  g  g  g  g g g g g g g g  g g g g g g g g g g g g g g g g g g g  g  g~  g}  g|  g{ gz gy gx gw gv gu gt  gs  &gr  %gq  $gp  #go  "gn  !gm  gl  gk  gj  gi  gh  gg  gf  ge  gd  gc  gb  ga  g`  g_  g^  g]  g\  g[  gZ  gY  gX  gW  gV  gU  gT  gS  gR  gQ  gP  gO  gN   gM  2gL  1gK  0gJ  /gI  .gH  -gG  ,gF  +gE  *gD  )gC  (gB  'gA  &g@  %g?  $g>  #g=  "g<  !g;  g:  g9  g8  g7  g6  g5  g4  g3  g2  g1  g0  g/  g.  g-  g,  g+  g*  g)  g(  g'  g&  g%  g$  g#  g"  g!  g  g  g  g  g   g  9g  8g  7g  6g  5g  4g  3g  2g  1g  0g  /g  .g  -g  ,g  +g  *g  )g  (g  'g  &g  %g  $g  #g  "g  !g  g  g  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f   f  *f  )f  (f  'f  &f  %f  $f  #f  "f  !f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f   f  )f  (f  'f  &f  %f  $f  #f  "f  !f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f  f   f ;f :f 9f 8f 7f 6f 5f 4f 3f 2f 1f 0f /f .f -f ,f +f~ *f} )f| (f{ 'fz &fy %fx $fw #fv "fu !ft  fs fr fq fp fo fn fm fl fk fj fi fh fg ff fe fd fc fb fa  f`  f_  f^  f]  f\ f[ fZ fY fX fW fV fU  fT 5fS 4fR 3fQ 2fP 1fO 0fN /fM .fL -fK ,fJ +fI *fH )fG (fF 'fE &fD %fC $fB #fA "f@ !f?  f> f= f< f; f: f9 f8 f7 f6 f5 f4 f3 f2 f1 f0 f/ f. f- f,  f+  f*  f)  f(  f' f& f% f$ f# f" f! f  f Gf Ff Ef Df Cf Bf Af @f ?f >f =f  e= e< e; e: e9 e8 e7  e6  3e5  2e4  1e3  0e2  /e1  .e0  -e/  ,e.  +e-  *e,  )e+  (e*  'e)  &e(  %e'  $e&  #e%  "e$  !e#   e"  e!  e  e  e  e  e  e  e  e  e  e  e  e  e  e  e  e  e   e   e   e   e   e  e  e  e  e  e  e  e  e 5e 4e 3e 2d 1d 0d /d .d -d ,d +d *d )d (d 'd &d %d $d #d "d !d  d d d d d d d d d d d d d d d d d d d  d  d  d  d  d d d d d d d d  d 8d 7d 6d 5d 4d 3d 2d 1d 0d /d .d -d ,d +d *d )d (d 'd &d %d $d #d "d !d  d d d d d d d d d d d d d d d d d d d  d  d  d  d  d d d d d d d d  d Gd Fd Ed Dd Cd Bd Ad @d ?d >d =d  d= d< d; d: d9 d8 d7 d6  d5  d4  d3  d2  d1 d0 d/ d. d- d, d+ d*  d) /d( .d' -d& ,d% +d$ *d# )d" (d! 'd &d %d $d #d "d !d  d d d d d d d d d d d d d d d d d d d  d  d  d  d  d d d c c c c c  c 0c /c .c -c ,c +c *c )c (c 'c &c %c $c #c "c !c  c c c c c c c c c c c c c c c c c c c  c  c  c  c  c c c c c c c c  c +c *c )c (c 'c &c %c $c #c "c !c  c c c c c c c c c c c c c c c c c c c  c  c  c  c  c c c c c c c c  c %c $c #c "c !c  c c c c c c c c c c c c c c c c c c c  c  c  c  c  c c c c c~ c} c| c{  cz cy cx cw cv cu ct cs cr cq cp co cn cm cl ck cj ci ch  cg  cf  ce  cd  cc cb ca c` c_ c^ c] c\  c[  cZ cY cX cW cV cU cT cS cR cQ cP cO cN cM cL cK cJ cI cH  cG  cF  cE  cD  cC cB cA c@ c? c> c= c<  c; #c: "c9 !c8  c7 c6 c5 c4 c3 c2 c1 c0 c/ c. c- c, c+ c* c) c( c' c& c%  c$  c#  c"  c!  c c c c c c c c  c  #c  "c  !c  c  c  c  c  c  c  c  c  c  c  c  c  c  c  c  c  c  c  c  c  c  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b   b  ;b  :b  9b  8b  7b  6b  5b  4b  3b  2b  1b  0b  /b  .b  -b  ,b  +b  *b  )b  (b  'b  &b  %b  $b  #b  "b  !b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b   b  6b  5b  4b  3b  2b  1b  0b  /b  .b  -b  ,b  +b  *b  )b  (b  'b  &b  %b  $b  #b  "b  !b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b  b   b  *b  )b  (b  'b  &b  %b~  $b}  #b|  "b{  !bz  by  bx  bw  bv  bu  bt  bs  br  bq  bp  bo  bn  bm  bl  bk  bj  bi  bh  bg  bf  be  bd  bc  bb  ba  b`  b_  b^  b]  b\  b[   bZ  >bY  =bX   "b=  !b<  b;  b:  b9  b8  b7  b6  b5  b4  b3  b2  b1  b0  b/  b.  b-  b,  b+  b*  b)  b(  b'  b&  b%  b$  b#  b"  b!  b  b  b  b   b 8b 7b 6b 5b 4b 3b 2b 1b 0b /b .b -b ,b +b *b )b (b 'b &b %b $b #b "b !b  b b b b a a a a a a a a a a a a a a a  a  a  a  a  a a a a a a a a  a 2a 1a 0a /a .a -a ,a +a *a )a (a 'a &a %a $a #a "a !a  a a a a a a a a a a a a a a a a a a a  a  a  a  a  a a a a a a a a  a 1a 0a /a .a -a ,a +a *a )a (a 'a &a %a $a #a "a !a  a a a a a a a a a a a a a a a a a a a  a  a  a  a  a a a a a a a a  a 'a &a %a~ $a} #a| "a{ !az  ay ax aw av au at as ar aq ap ao an am al ak aj ai ah ag  af  ae  ad  ac  ab aa a` a_ a^ a] a\ a[  aZ ,aY +aX *aW )aV (aU 'aT &aS %aR $aQ #aP "aO !aN  aM aL aK aJ aI aH aG aF aE aD aC aB aA a@ a? a> a= a< a;  a:  a9  a8  a7  a6 a5 a4 a3 a2 a1 a0 a/  a. &a- %a, $a+ #a* "a) !a(  a' a& a% a$ a# a" a! a a a a a a a a a a a a  a  a  a  a  a a a a a a a a  a 4a 3a 2a 1a 0a /a .a -a ,` +` *` )` (` '` &` %` $` #` "` !`  ` ` ` ` ` ` ` ` ` ` ` ` ` ` ` ` ` ` `  `  `  `  `  ` ` ` ` ` ` ` `  `  P`  O`  N`  M`  L`  K`  J`  I`  H`  G`  F`  E`  D`  C`  B`  A`  @`  ?`  >`  =`  <`  ;`  :`  9`  8`  7`  6`  5`  4`  3`  2`  1`  0`  /`  .`  -`  ,`  +`  *`  )`  (`  '`  &`  %`  $`  #`  "`  !`   `  `  `  `  `  `  `  `  `  `  `  `  `  `  `  `  `  `  `   `   `   `   `   `  `  `  `  `  `  `  `  ` ` ` ` ` ` `~ `}  `|  `{  `z  `y  `x `w `v `u `t `s `r `q  `p /`o .`n -`m ,`l +`k *`j )`i (`h '`g &`f %`e $`d #`c "`b !`a  `` `_ `^ `] `\ `[ `Z `Y `X `W `V `U `T `S `R `Q `P `O `N  `M  `L  `K  `J  `I `H `G `F `E `D `C `B  `A H`@ G`? F`> E`= D`< C`; B`: A`9 @`8 ?`7 >`6 =`5 <`4 ;`3 :`2 9`1 8`0 7`/ 6`. 5`- 4`, 3`+ 2`* 1`) 0`( /`' .`& -`% ,`$ +`# *`" )`! (` '` &` %` $` #` "` !`  ` ` ` ` ` ` ` ` ` ` ` ` ` ` ` ` ` ` `  `  `  `  `  ` ` _ _ _ _ _ _  _  %_  $_  #_  "_  !_  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _   _  ,_  +_  *_  )_  (_  '_  &_  %_  $_  #_  "_  !_  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _   _  !_  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _  _   _  4_  3_  2_  1_  0_  /_  ._  -_  ,_~  +_}  *_|  )_{  (_z  '_y  &_x  %_w  $_v  #_u  "_t  !_s  _r  _q  _p  _o  _n  _m  _l  _k  _j  _i  _h  _g  _f  _e  _d  _c  _b  _a  _`  __  _^  _]  _\  _[  _Z  _Y  _X  _W  _V  _U  _T   _S  2_R  1_Q  0_P  /_O  ._N  -_M  ,_L  +_K  *_J  )_I  (_H  '_G  &_F  %_E  $_D  #_C  "_B  !_A  _@  _?  _>  _=  _<  _;  _:  _9  _8  _7  _6  _5  _4  _3  _2  _1  _0  _/  _.  _-  _,  _+  _*  _)  _(  _'  _&  _%  _$  _#  _"   _! &_ %_ $_ #_ "_ !_  _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _  _  _  _  _  _ _ _ _ ^ ^ ^ ^  ^ %^ $^ #^ "^ !^  ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^  ^  ^  ^  ^  ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^ ^  ^ 8^ 7^ 6^ 5^ 4^ 3^ 2^ 1^ 0^ /^ .^ -^ ,^ +^ *^ )^ (^ '^ &^ %^  g  2u|pdXL@4(~~~~~~~~~~~~u~i~]~Q~E~9~-~!~~ }}}}}}}}}}}}y}m}a}U}I}=}1}%}} }|||||||||||~|r|f|Z|N|B|6|*|||{{{{{{{{{{{{v{j{^{R{F{:{/{#{{ zzzzzzzzzzzz{zozczWzKz?z3z'zzzyyyyyyyyyyyyyvyky`yUyJy?y4y)yyyxxxxxxxxxxxx{xoxcxWxKx?x3x'xxxwwwwwwwwwwwwswgw[wOwCw7w+wwwvvvvvvvvvvvvxvlv`vTvHvs2s&sssrrrrrrrrrrr~rrrfrZrNrBr6r*rrrqqqqqqqqqqqqwqkq_qSqGq;q/q#qq qppppppppppp|pppdpXpLp@p4p(pppooooooooooootoho\oPoDo8o,o oonnnnnnnnnnnnxnln`nTnIn=n1n%nn nmmmmmmmmmmm}mqmemYmMmAm5m)mmmlllllllllllluljl^lRlFl:l.l"ll kkkkkkkkkkkkzknkbkVkJk>k2k&kkkjjjjjjjjjjj~jrjgj[jOjCj7j+jjjiiiiiiiiiiiiwiki_iSiGi;i/i#ii hhhhhhhhhhhh{hohchWhKh?h3h(hhhggggggggggggtghg\gPgDg8g,g ggffffffffffffyfmfafUfIf=f1f%ff feeeeeeeeeee~erefeZeNeBe6e*eeeddddddddddddvdjd^dRdFd:d.d"dd cccccccccccczcncbcVcJc>c2c'cccbbbbbbbbbbbbsbgb[bObCb7b+bbbaaaaaaaaaaaaxala`aTaHaV2V&VVVUUUUUUUUUUUUsUgU[UOUCU7U+UUUTTTTTTTTTTTTwTkT_TSTGTQ2Q&QQQPPPPPPPPPPP~PrPfPZPNPBP6P*PPPOOOOOOOOOOOOwOkO_OSOGO;O/O#OO NNNNNNNNNNNN|NpNdNXNLN@N4N(NNNMMMMMMMMMMMMtMhM\MPMDM8M,M MMLLLLLLLLLLLLyLmLaLULIL=L1L%LL LKKKKKKKKKKK}KqKeKYKMKAK5K)KKKJJJJJJJJJJJJJyJnJcJXJMJBJ7J,J!JJ JIIIIIIIIIIIIwIkI_ISIGI;I/I#II HHHHHHHHHHHH{HoHcHXHLH@H4H(HHHGGGGGGGGGGGGtGhG\GPGDG8G,G GGFFFFFFFFFFFFyFmFaFUFIF=F1F%FF FEEEEEEEEEEE~ErEfEZENEBE6E*EEEDDDDDDDDDDDDwDkD_DSDGD;D/D#DD CCCCCCCCCCCC|CpCdCXCLC@C4C(CCCBBBBBBBBBBBBuBiB]BQBEB9B-B!BB AAAAAAAAAAAAyAmAaAUAIA=A1A%AA A@@@@@@@@@@@~@r@f@Z@N@B@6@*@@@????????????v?j?^?R?F?:?.?#?? >>>>>>>>>>>>{>o>c>W>K>?>3>(>>>============t=h=\=P=D=8=,= ==<<<<<<<<<<<,2,&,,,++++++++++++s+g+[+O+C+7+++++************w*l*`*T*H*<*0*$** *)))))))))))|)p)d)X)L)@)4)()))((((((((((((u(i(^(R(F(:(.("(( ''''''''''''z'n'b'V'J'>'2'&'''&&&&&&&&&&&&s&g&[&O&C&7&+&&&%%%%%%%%%%%%w%k%_%S%G%;%/%#%% $$$$$$$$$$$${$o$c$W$K$?$3$'$$$############t#h#\#P#D#8#,# ##""""""""""""~"s"h"]"R"G"<"1"&"""!!!!!!!!!!!!~!r!f!Z!N!B!6!*!!! w k _ S G ; / #  |pdXL@4)ui]QE9." znbWK?3'th\PD8, ymaUI=1% ~rfZNB6*wk_SG;/# {odXL@4(ti]QE9-! wlaVK@5* sg[OC7+xl`TH<0$ |qeYMA5)u &q% &q$ &q# &q" &q! &q &q &q &q & q & q & q & q & q &q &q &q &q &q &q &q  &q &q &q &q &q &q &q &q &q &q &q &q &q &q &q &q &q & p & p & p & p & p &p &p &p &p &p &p &p  &p &p &p &p &p &p &p &p &p & p & p & p & p & p &p &p &p &p &p &p &p  &p  &p  &p  &p  &p  &p  &p  &p  &p  &p  &p  &p  & p  & p  & p  & p  & p  &p  &p  &p  &p  &p  &p  &p  &p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p   p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p   p  !p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p  p   p  p  p  p  p  p~  p}  p|  p{  pz  py  px  pw  pv  pu  pt  ps  pr   pq  pp  po  pn  pm  pl  pk  pj  pi  ph  pg  pf  pe  pd  pc   pb pa p` p_ p^ p] p\ p[ pZ pY pX pW  pV  pU  pT  pS  pR pQ pP pO pN pM pL pK  pJ pI pH pG  pF  pE  pD  pC  pB pA p@ p? p> p= p< p;  p: p9 p8 p7 p6 p5  p4  p3  p2  p1  p0 p/ p. p- p, p+ p* p)  p( p' p& p% p$ p# p" p! p  p  p  p  p  p p p p p p p p  p p p p p p  p  p  p  p  p p p p p p p p  p p o o o o  o  o  o  o  o o o o o o o o  o o o o o  o  o  o  o  o o o o o o o o  o  o  o  o  o  o  o  o  o  o  o  o   o   o   o   o   o  o  o  o  o  o  o  o  o o o o o o o o o o o o  o  o  o  o  o o o o o o o o  o :o 9o 8o 7o 6o 5o 4o 3o 2o 1o 0o /o .o -o ,o +o *o )o (o 'o &o %o $o #o "o !o  o o o o o o o o o o o o o o o o o o o  o  o  o~  o}  o| o{ oz oy ox ow ov ou  ot (os 'or &oq %op $oo #on "om !ol  ok oj oi oh og of oe od oc ob oa o` o_ o^ o] o\ o[ oZ oY  oX  oW  oV  oU  oT oS oR oQ oP oO oN oM  oL  oK  oJ  oI  oH  oG  oF  oE  oD  oC  oB  oA  o@   o?  o>  o=  o<  o;  o:  o9  o8  o7  o6  o5  o4  o3  o2  o1  o0  o/  o.  o-  o,  o+  o*  o)  o(  o'  o&  o%  o$  o#  o"  o!   o  "o  !o  o  o  o  o  o  o  o  o  o  o  o  o  o  o  o  o  o  o  o  o  o  o  o  o  o  o  o  o  o  o  n   n  !n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n   n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n  n   n  n  n  n  n  n n n n n n n n  n (n 'n &n %n $n #n "n !n  n n n n n n n n n n n n n n n n n n n  n  n  n  n  n n n n n n n n  n n n n n n n n  n  n  n  n  n n n n~ n} n| n{ nz  ny  nx  nw  nv  nu  nt ns nr nq np no nn nm  nl nk nj ni nh ng nf ne nd  nc  nb  na  n`  n_ n^ n] n\ n[ nZ nY nX  nW nV nU nT nS nR nQ nP nO nN nM  nL  nK  nJ  nI  nH nG nF nE nD nC nB nA  n@ n? n> n=  n<  n;  n:  n9  n8 n7 n6 n5 n4 n3 n2 n1  n0  n/  n.  n-  n,  n+  n*  n)  n(  n'  n&  n%  n$  n#  n"  n!  n  n  n   n   n   n   n   n  n  n  n  n  n  n  n  n n n n n n n n n n n n n n n  n  n  n  m  m m m m m m m m  m !m  m m m m m m m m m m m m m m m m m m m  m  m  m  m  m m m m m m m m  m m m m m m m m m m m  m  m  m  m  m m m m m m m m  m  m  m  m  m  m  m  m  m  m  m  m  m  m   m  m  m  m  m  m  m  m  m  m  m  m  m  m  m  m  m  m  m  m  m   m  $m  #m  "m  !m  m  m  m  m  m  m  m  m  m  m  m  m  m  m  m  m  m  m  m  m  m  m  m  m  m~  m}  m|  m{  mz  my  mx   mw  mv  mu  mt  ms  mr  mq  mp  mo  mn  mm  ml  mk  mj  mi  mh  mg  mf  me  md  mc   mb  !ma  m`  m_  m^  m]  m\  m[  mZ  mY  mX  mW  mV  mU  mT  mS  mR  mQ  mP  mO  mN  mM  mL  mK  mJ  mI  mH  mG  mF  mE  mD  mC  mB   mA 'm@ &m? %m> $m= #m< "m; !m:  m9 m8 m7 m6 m5 m4 m3 m2 m1 m0 m/ m. m- m, m+ m* m) m( m'  m&  m%  m$  m#  m" m! m m m m m m  m m m m m m m m m m m m m  m  m  m  m  m m m m m m m m  m m l l l l l l l l l  l  l  l  l  l l l l l l l l  l l l l l l l l l  l  l  l  l  l l l l l l l l  l l l l l l l l l l l l l  l  l  l  l  l l l l l l l l  l l l l l l l l l l l l l l l l l l l  l  l  l  l  l l l l l l l l  l l l l l l l l l l l l l l l l l  l  l  l  l  l l l l l l l l  l   l  l~  l}  l|  l{  lz  ly  lx  lw  lv  lu  lt  ls  lr  lq  lp  lo  ln  lm   ll   lk   lj   li   lh  lg  lf  le  ld  lc  lb  la  l` l_ l^ l] l\ l[ lZ lY lX lW lV lU lT lS lR lQ lP lO lN  lM  lL  lK  lJ  lI lH lG lF lE lD lC lB  lA ,l@ +l? *l> )l= (l< 'l; &l: %l9 $l8 #l7 "l6 !l5  l4 l3 l2 l1 l0 l/ l. l- l, l+ l* l) l( l' l& l% l$ l# l"  l!  l  l  l  l l l l l l l l  l  l l l l l l l l l l l l l l l l l l l  l  l  k  k  k k k k k k k k  k k k k k k k k k k k k k k k  k  k  k  k  k k k k k k k k  k k k k k k k k k k k k k k k  k  k  k  k  k k k k k k k k  k #k "k !k  k k k k k k k k k k k k k k k k k k k  k  k  k  k  k k k k k k k k  k k k k k k k k k k k k k k k k k k  k  k  k  k  k k k k k k k k  k~ (k} 'k| &k{ %kz $ky #kx "kw !kv  ku kt ks kr kq kp ko kn km kl kk kj ki kh kg kf ke kd kc  kb  ka  k`  k_  k^ k] k\ k[ kZ kY kX kW  kV &kU %kT $kS #kR "kQ !kP  kO kN kM kL kK kJ kI kH kG kF kE kD kC kB kA k@ k? k> k=  k<  k;  k:  k9  k8 k7 k6 k5 k4 k3 k2 k1  k0 (k/ 'k. &k- %k, $k+ #k* "k) !k(  k' k& k% k$ k# k" k! k k k k k k k k k k k k  k  k  k  k  k k k k k k k k  k k k k k k k k k j j j j j j j  j  j  j  j  j j j j j j j j  j "j !j  j j j j j j j j j j j j j j j j j j j  j  j  j  j  j j j j j j j j  j (j 'j &j %j $j #j "j !j  j j j j j j j j j j j j j j j j j j j  j  j  j  j  j j j j j j j j  j )j (j 'j &j %j $j #j "j !j  j j j j j j j j j j j j j j j j j j j  j  j  j  j  j j j j~ j} j| j{ jz  jy jx jw jv ju jt js jr jq jp jo jn jm jl jk jj  ji  jh  jg  jf  je jd jc jb ja j` j_ j^  j]  4j\  3j[  2jZ  1jY  0jX  /jW  .jV  -jU  ,jT  +jS  *jR  )jQ  (jP  'jO  &jN  %jM  $jL  #jK  "jJ  !jI  jH  jG  jF  jE  jD  jC  jB  jA  j@  j?  j>  j=  j<  j;  j:  j9  j8  j7  j6  j5  j4  j3  j2  j1  j0  j/  j.  j-  j,  j+  j*   j)  j(  j'  j&  j%  j$  j#  j"  j!  j  j  j  j  j  j  j  j  j  j  j  j  j  j  j  j   j  j  j  j  j  j  j  j  j  j  j  j  j  j  j  j  j  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i   i  0i  /i  .i  -i  ,i  +i  *i  )i  (i  'i  &i  %i  $i  #i  "i  !i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i   i  +i  *i  )i  (i  'i  &i  %i  $i  #i  "i  !i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i  i   i (i 'i &i %i $i #i "i !i  i i i i i i i i i i i i i i i i i~ i} i|  i{  iz  iy  ix  iw iv iu it is ir iq ip  io   i=  i<  i; i: i9 i8 i7 i6 i5 i4  i3 i2 i1  i0  i/  i.  i-  i, i+ i* i) i( i' i& i%  i$ *i# )i" (i! 'i &i %i $i #i "i !i  i i i i i i i i i i i i i i i i i i i  i  i  i  i  i i i h h h h h  h %h $h #h "h !h  h h h h h h h h h h h h h h h h h h h  h  h  h  h  h h h h h h h h  h h h h h h h h h h h h h h  h  h  h  h  h h h h h h h h  h /h .h -h ,h +h *h )h (h 'h &h %h $h #h "h !h  h h h h h h h h h h h h h h h h h h h  h  h  h  h  h h h h h h h h  h  h  h  h  h  h  h  h  h  h  h  h  h  h   h~   h}   h|   h{   hz  hy  hx  hw  hv  hu  ht  hs  hr hq hp ho hn hm hl hk hj hi hh hg hf  he  hd  hc  hb  ha h` h_ h^ h] h\ h[ hZ  hY hX hW hV hU hT hS hR hQ hP hO hN hM hL hK hJ hI hH hG  hF  hE  hD  hC  hB hA h@ h? h> h= h< h;  h: *h9 )h8 (h7 'h6 &h5 %h4 $h3 #h2 "h1 !h0  h/ h. h- h, h+ h* h) h( h' h& h% h$ h# h" h! h h h h  h  h  h  h  h h h h h h h h  h (h 'h &h %h $h #h "h !h  h h h h h h h h g g g g g g g g g g g  g &}qeYMA5)~~~~~~~~~~~~u~i~^~R~F~:~.~"~~ }}}}}}}}}}}}}}r}g}\}Q}F};}0}%}}}|||||||||||||s|g|[|O|C|7|+|||{{{{{{{{{{{{x{l{`{T{H{<{0{${{ {zzzzzzzzzzz}zqzezYzMzAz5z)zzzyyyyyyyyyyyyuyiy]yQyEy9y-y!yy xxxxxxxxxxxxzxnxbxVxJx>x2x&xxxwwwwwwwwwwwwswgw[wOwCw7w+wwwvvvvvvvvvvvvwvkvavVvKv@v5v*vvv uuuuuuuuuuuuuzuouduYuNuCu8u-u"uu tttttttttttt{totctWtKt?t3t'tttsssssssssssstshs\sPsDs8s,s ssrrrrrrrrrrrryrmrarUrIr=r1r%rr rqqqqqqqqqqqqwqlqaqVqKq@q5q*qqq pppppppppppppzpopdpXpLp@p4p(pppooooooooooootoho\oQoEo9o-o!oo nnnnnnnnnnnnynmnanUnIn=n1n&nnnmmmmmmmmmmm~mrmfmZmPmEm:m/m$mmmllllllllllllvljl^lRlFl:l.l"ll kkkkkkkkkkkk{kokckXkLk@k4k(kkkjjjjjjjjjjjjujij]jQjEj9j-j!jj iiiiiiiiiiiiyimiaiUiIi=i3i(iiihhhhhhhhhhhhhshgh[hOhCh7h+hhhggggggggggggxglg`gTgHg`2`&```____________s_g_[_O_C_7_+___^^^^^^^^^^^^x^l^`^T^H^<^0^$^^^]]]]]]]]]]]]]t]i]^]R]F]:].]"]] \\\\\\\\\\\\{\o\c\W\K\?\3\'\\\[[[[[[[[[[[[[u[j[_[T[I[>[3[([[[ZZZZZZZZZZZZZyZnZcZXZMZAZ5Z)ZZZYYYYYYYYYYYYvYjY^YRYFY:Y.Y"YY XXXXXXXXXXXX{XoXcXWXKX?X3X'XXXWWWWWWWWWWWWtWhW\WPWDW8W-W!WW VVVVVVVVVVVVyVmVaVUVIV>V2V&VVVUUUUUUUUUUU~UrUfUZUNUBU6U*UUUTTTTTTTTTTTTwTkT_TTTHTJ2J&JJJIIIIIIIIIIIIsIgI[IOICI7I+IIIHHHHHHHHHHHHxHlH`HTHHHC2C&CCCBBBBBBBBBBBBBvBkB`BUBJB?B4B)BBBAAAAAAAAAAAAuAiA]AQAEA9A-A"AA @@@@@@@@@@@@z@n@b@V@L@A@6@+@ @@ ????????????~?r?f?Z?N?B?6?*???>>>>>>>>>>>>w>k>_>S>G>;>/>#>> ============{=o=d=X=L=@=4=(===<<<<<<<<<<<424&444333333333333s3g3[3O3C383,3 33222222222222y2m2a2U2I2=212%22 211111111111~1r1f1Z1N1B161*111000000000000w0k0_0S0G0<000$00 0///////////|/q/e/Y/M/A/5/)///............v.j.^.R.F.:...".. ------------{-o-c-W-L-@-4-(---,,,,,,,,,,,,t,h,\,Q,E,9,-,!,, ++++++++++++z+n+b+V+J+>+2+&+++***********~*r*f*[*O*C*7*+***))))))))))))w)k)`)T)H)<)0)$)) )(((((((((((}(q(e(Y(M(A(5()(((''''''''''''u'j'^'R'F':'.'"'' &&&&&&&&&&& x x x x x x x  x  x  x  x  x x x x x x x x  x x x x x x x x x x x x x x x  x  x  x  x  x x x x x x x x  x x x  x  x  x  x  x x x x x x x x  x x x x x x~ x} x| x{  xz  xy  xx  xw  xv xu xt xs xr xq xp xo  xn xm xl xk xj xi xh xg xf xe xd xc  xb  xa  x`  x_  x^ x] x\ x[ xZ xY xX xW  xV xU xT xS xR xQ  xP  xO  xN  xM  xL xK xJ xI xH xG xF xE  xD xC xB xA x@ x? x> x= x<  x;  x:  x9  x8  x7 x6 x5 x4 x3 x2 x1 x0  x/ x. x- x, x+ x* x) x(  x' x& x% x$ x# x" x! x  x  x  x  x  x x x x x x x x  x  x  x  x  x  x  x  x  x  x  x  x  x  x  x  x  x  x   x  x  w  w  w  w  w  w  w  w  w  w  w  w  w  w  w   w  w  w  w  w  w  w  w  w  w  w  w  w  w  w  w  w  w  w   w  w  w  w  w  w  w  w  w  w  w   w  w  w  w  w  w  w  w  w  w  w  w  w  w  w  w  w  w  w  w  w   w  w  w  w  w  w w w w w w w w  w w w w w  w  w  w  w  w w w w w w w w  w w w w w  w  w  w  w  w w w w w w w w  w w  w  w  w  w  w w w w w w w w  w  w  w~  w} w| w{ wz wy wx ww wv  wu wt ws wr wq wp wo wn wm wl  wk  wj  wi  wh  wg wf we wd wc wb wa w`  w_ w^ w] w\ w[ wZ wY wX wW wV wU wT wS wR wQ wP wO  wN  wM  wL  wK  wJ wI wH wG wF wE wD wC  wB  wA  w@  w?  w>  w=  w<  w;   w:   w9   w8   w7   w6  w5  w4  w3  w2  w1  w0  w/  w.  w-  w,  w+  w*  w)  w(  w'  w&  w%  w$  w#  w"   w!   w   w   w   w  w  w  w  w  w  w  w  w  w   w   w   w   w   w  w  w  w  w  w  w  w  w   w   w   w   w   w  w  w  v  v  v  v  v  v v v v v v v v v  v  v  v  v  v v v v v v v v  v v v v v v v v v  v  v  v  v  v v v v v v v v  v v v v v v v v v v v v  v  v  v  v  v v v v v v v v  v v v v v v v v v v v v v v v v v  v  v  v  v  v v v v v v v v  v   v   v  v  v  v  v  v  v  v  v v v v v v  v  v  v  v  v v v v v v v v  v v~ v} v| v{ vz vy vx vw vv  vu  vt  vs  vr  vq vp vo vn vm vl vk vj  vi  vh  vg  vf  ve  vd  vc  vb  va   v`   v_   v^   v]   v\  v[  vZ  vY  vX  vW  vV  vU  vT vS  vR  vQ  vP  vO  vN vM vL vK vJ vI vH vG  vF vE vD vC vB vA v@  v?  v>  v=  v<  v; v: v9 v8 v7 v6 v5 v4  v3 v2 v1 v0 v/ v. v- v, v+ v*  v)  v(  v'  v&  v% v$ v# v" v! v v v  v v v v v v v v v v v v v  v  v  v  v  v v v v v v v v  v  v  v  v  v  u  u  u  u  u  u  u  u   u   u   u   u   u  u  u  u  u  u  u  u  u u u u u u u u  u  u  u  u  u u u u u u u u  u u u u u  u  u  u  u  u u u u u u u u  u u u u u u  u  u  u  u  u u u u u u u u  u u u u u u u u u u u u u u  u  u  u  u  u u u u u u u u  u  u  u  u  u  u  u  u  u  u  u  u  u  u  u   u   u   u   u   u  u  u  u  u  u  u  u  u  u~  u}  u|  u{  uz  uy  ux  uw  uv  uu  ut  us  ur  uq  up  uo  un  um  ul  uk  uj  ui  uh  ug   uf  ue  ud  uc  ub  ua  u`  u_  u^  u]  u\  u[  uZ  uY  uX  uW  uV  uU  uT  uS  uR  uQ  uP  uO  uN  uM  uL  uK  uJ   uI  (uH  'uG  &uF  %uE  $uD  #uC  "uB  !uA  u@  u?  u>  u=  u<  u;  u:  u9  u8  u7  u6  u5  u4  u3  u2  u1  u0  u/  u.  u-  u,  u+  u*  u)  u(  u'  u&  u%  u$  u#  u"   u!  'u  &u  %u  $u  #u  "u  !u  u  u  u  u  u  u  u  u  u  u  u  u  u  u  u  u  u  u  u  u  u  u  u  u  u  u  t  t  t  t  t   t  t  t  t  t  t  t  t  t  t  t  t  t  t  t  t  t  t  t  t  t  t  t  t  t  t  t  t   t  t  t  t  t  t t t t t t t t  t t t t t t t t t t t t t t t t  t  t  t  t  t t t t t t t t  t t t t t t t t  t  t  t  t  t t t t t t t t  t t  t  t  t  t  t t t t t t t t  t t t t  t  t  t  t  t t t t t t t t  t t t t t t~ t}  t|  t{  tz  ty  tx tw tv tu tt ts tr tq  tp to tn tm tl tk  tj  ti  th  tg  tf te td tc tb ta t` t_  t^  t]   t\   t[   tZ   tY   tX  tW  tV  tU  tT  tS  tR  tQ  tP  tO  tN  tM  tL  tK  tJ  tI  tH  tG  tF  tE  tD   tC   tB   tA   t@   t?  t>  t=  t<  t;  t:  t9  t8  t7 vt6 vt5 v t4 v t3 v t2 v t1 v t0 vt/ vt. vt- vt, vt+ vt* vt)  vt( vt' vt& v t% v t$ v t# v t" v t! vt vt vt vt vt vt vt  vt  vt  vt  vt  v t  v t  v t  v t  v t  vt  vt  vt  vt  vt  vt  vt  vt lt lt lt lt lt lt lt lt lt l s l s l s l s l s ls ls ls ls ls ls ls  ls ls ls ls ls l s l s l s l s l s ls ls ls ls ls ls ls  ls ls ls ls ls ls ls ls ls ls ls ls ls ls l s l s l s l s l s ls ls ls ls ls ls ls  ls  ls  ls  ls  ls  ls  l s  l s  l s  l s  l s  ls  ls  ls  ls  ls  ls  ls  ls bs bs bs bs bs bs bs bs b s b s b s b s b s bs bs bs bs bs bs bs  bs bs bs bs bs bs bs bs bs bs bs bs bs b s b s b s b s b s bs bs bs bs bs bs bs  bs bs bs bs b s b s b s b s b s bs bs~ bs} bs| bs{ bsz bsy  bsx bsw bsv bsu b st b ss b sr b sq b sp bso bsn bsm bsl bsk bsj bsi  bsh bsg bsf b se b sd b sc b sb b sa bs` bs_ bs^ bs] bs\ bs[ bsZ  bsY  bsX  bsW  bsV  bsU  bsT  bsS  bsR  b sQ  b sP  b sO  b sN  b sM  bsL  bsK  bsJ  bsI  bsH  bsG  bsF  bsE XsD XsC XsB XsA Xs@ X s? X s> X s= X s< X s; Xs: Xs9 Xs8 Xs7 Xs6 Xs5 Xs4  Xs3 Xs2 Xs1 Xs0 Xs/ X s. X s- X s, X s+ X s* Xs) Xs( Xs' Xs& Xs% Xs$ Xs#  Xs"  X s!  X s  X s  X s  Xs  Xs  Xs  Xs  Xs  Xs  Xs  Xs Ns Ns Ns Ns Ns Ns Ns Ns Ns Ns Ns Ns Ns Ns Ns N s N s N s N s N s Ns Ns Nr Nr Nr Nr Nr  Nr Nr Nr Nr Nr Nr N r N r N r N r N r Nr Nr Nr Nr Nr Nr Nr  Nr N r N r N r N r N r Nr Nr Nr Nr Nr Nr Nr  Nr Nr Nr Nr Nr Nr Nr Nr N r N r N r N r N r Nr Nr Nr Nr Nr Nr Nr  Nr  N r  N r  Nr  Nr  Nr  Nr  Nr  Nr  Nr  Nr Dr Dr Dr Dr Dr D r D r D r D r D r Dr Dr Dr Dr Dr Dr Dr  Dr Dr Dr Dr Dr Dr Dr Dr Dr Dr Dr Dr Dr D r D r D r D r D r Dr Dr Dr Dr Dr Dr Dr  Dr Dr Dr Dr Dr Dr Dr Dr Dr Dr Dr D r D r D r D r D r Dr Dr Dr Dr Dr~ Dr} Dr|  Dr{  Drz  Dry  Drx  Drw  Drv  Dru  Drt  Drs  Drr  Drq  Drp  Dro  Drn  Drm  Drl  Drk  D rj  D ri  D rh  D rg  D rf  Dre  Drd  Drc  Drb  Dra  Dr`  Dr_  Dr^ :r] :r\ :r[ :rZ :rY :rX :rW :rV :rU :rT : rS : rR : rQ : rP : rO :rN :rM :rL :rK :rJ :rI :rH  :rG :rF :rE :rD :rC :rB :rA :r@ :r? : r> : r= : r< : r; : r: :r9 :r8 :r7 :r6 :r5 :r4 :r3  :r2 :r1 :r0 :r/ :r. :r- :r, :r+ :r* :r) :r( :r' :r& :r% :r$ :r# :r" :r! : r : r : r : r : r :r :r :r :r :r :r :r  :r  :r  :r  :r  :r  :r  :r  :r  :r  :r  :r  :r  :r  :r  :r  :r  :r  :r  : r  : r  : r  : q  : q  :q  :q  :q  :q  :q  :q  :q  :q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0 q 0 q 0 q 0 q 0 q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q  0q 0!q 0 q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0 q 0 q 0 q 0 q 0 q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q  0q 0 q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0 q 0 q 0 q 0 q 0 q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q  0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0 q 0 q 0 q 0 q 0 q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q  0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0q 0 q~ 0 q} 0 q| 0 q{ 0 qz 0qy 0qx 0qw 0qv 0qu 0qt 0qs  0qr  0qq  0qp  0qo  0qn  0qm  0ql  0qk  0qj  0qi  0qh  0 qg  0 qf  0 qe  0 qd  0 qc  0qb  0qa  0q`  0q_  0q^  0q]  0q\  0q[ &qZ &qY &qX &qW &qV & qU & qT & qS & qR & qQ &qP &qO &qN &qM &qL &qK &qJ  &qI &qH &qG &qF &qE &qD &qC &qB &qA &q@ &q? &q> &q= &q< & q; & q: & q9 & q8 & q7 &q6 &q5 &q4 &q3 &q2 &q1 &q0  &q/ &q. &q- &q, &q+ &q* &q) &q( &q'